Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 195



Trên ghế sofa, Tần Hựu Huy vẫn chìm đắm trong vai diễn của mình.

Áo choàng trên người Diệp Sanh Ca bị anh ta hoàn toàn kéo xuống, sau đó, bàn tay nóng bỏng của người đàn ông nắm lấy khuôn mặt cô, hình như đang định hôn xuống.

Nhưng mà Diệp Sanh Ca lại giật mình, vô thức ngăn cản, coi như cô không bài xích tiếp xúc với Tần Hựu Huy, c*̃ng không có nghĩa là cô có thể chấp nhận cảnh hôn.

Nhưng Tần Hựu Huy đang trong vai Dung Duật Tu lại không kiên nhẫn bắt lấy cổ tay cô, dường như chỉ xem hành động này của cô là đang tỏ ra thích nhưng giả vờ từ chối. Diệp Sanh Ca luống cuống, vô thức quay đầu, kết quả vừa nghiêng đầu, đúng lúc nhìn thấy một người mạnh mẽ rắn rỏi đẩy cửa đi vào.

Ánh mắt người đàn ông liếc nhìn một vòng, dường như hơi ngạc nhiên nhưng rất nhanh, con ngươi đen như mực của anh đã dừng lại trên ghế sofa, đúng lúc đối diện với Diệp Sanh Ca.

Con ngươi của anh đột nhiên co lại tối đa.

Vào khoảnh khắc Diệp Sanh Ca nhận ra anh, tâm trí cô nổ tung!

Cô trợn tròn tròng mắt, kinh hoảng hô to: “Ngừng ngừng ngừng!”

Tần Hựu Huy rời khỏi vai diễn, thấy mặt mày Diệp Sanh Ca đầy kinh hoảng, anh ta hơi chật vật: “Xin lỗi…”

Diệp Sanh Ca cũng không biết sức mạnh từ đâu mà ra, mạnh mẽ đẩy người đàn ông vẫn đang nằm trên người cô, khiến Tần Hựu Huy bất ngờ bị cô đẩy ngã xuống đất. Diệp Sanh Ca vội vàng đứng lên, kết quả dường như dẫm lên chân Tần Hựu Huy, cô mất thăng bằng, cả người ngã đè lên Tần Hựu Huy.

… Xong.

Xong rồi xong rồi xong rồi.

Lúc này, trong đầu cô chỉ có ý nghĩ này không ngừng xoay quanh.

Một loạt biến cố này chỉ xảy ra trong ba giây, Lâm Nhiễm và Tiểu Lưu trợn mắt há hốc mồm nhìn hai người dưới đất.

Tần Hựu Huy thì càng bối rối hơn, anh ta bị đẩy xuống đất cũng thôi đi, vừa mới chuẩn bị đứng lên, lại bị Diệp Sanh Ca đè lên ngực, anh ta không kịp thở, bắt đầu ho kịch liệt.

Cảm nhận được ánh mắt Kỷ Thời Đình như lưỡi dao, Diệp Sanh Ca luống cuống tay chân đứng lên. Cô nhìn về phía mặt Kỷ Thời Đình đang không có biểu tình gì, ánh mắt ám trầm đứng ở cửa, lắp bắp mở miệng: “Anh… Sao anh lại đến… Em đang tập luyện… Anh xem, anh xem, Lâm Nhiễm và Tiểu Lưu cũng ở chỗ này, mau nói, chúng ta đang tập luyện phải không!”

Cô nóng nảy trừng mắt với Lâm Nhiễm.

Lâm Nhiễm ngơ ngác quay đầu, lúc này mới nhìn thấy Kỷ Thời Đình cách đó không xa, kết quả cô ta quá khiếp sợ, há to miệng, mãi không nói ra lời.

Diệp Sanh Ca thấy cô ta chỉ ngơ ngác nhìn Kỷ Thời Đình, thực sự sắp bị cô ta làm cho tức chết.

Cũng may Tiểu Lưu tương đối trấn định hơn, vị trí của cậu ta đối diện với cửa nên cậu ta là người đầu tiên nhìn thấy Kỷ Thời Đình.

“Không… Không sai.” Cậu ta run rẩy mở miệng: “Chúng tôi đang tập luyện… Đang tập luyện.”

Nói xong cậu ta còn giơ chiếc điện thoại đang quay phim lên

“Em không lừa anh chứ!” Diệp Sanh Ca nhìn về phía Kỷ Thời Đình, ánh mắt bất an, khuôn mặt đầy khẩn trương, như sợ anh sẽ hiểu nhầm.

Kỷ Thời Đình nhìn cô, con ngươi đen như mực sâu không lường được, như hố đen không để lộ bất kỳ cảm xúc nào.

Diệp Sanh Ca bị ánh mắt của anh nhìn chằm chằm cảm thấy chột dạ thoái chí, cô cắn răng, đột nhiên tiến lên ôm lấy eo anh, lấy lòng cười: “Sao anh quay về sớm thế, em vốn định ra sân bay đón anh mà… Anh đã ăn tối chưa? Chắc đồ trên máy bay ăn không ngon đâu, không bằng để em làm gì đó cho anh ăn nhé?”

Cô nói liến thoắng không ngừng, như muốn dựa vào việc này để bình tĩnh lại.

Kỷ Thời Đình giơ tay nắm lấy vai cô, cúi xuống nhìn cô.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 196



“Tập luyện?” Anh nhẹ nhàng lên tiếng: “Cảnh diễn gì mà còn cần tập luyện?”

“Giường… giường chiếu…” Diệp Sanh Ca rụt cổ, không dám nhìn thẳng vào anh: “Chỉ .. sợ đến lúc đó không thuận lợi, vậy nên tập luyện trước một chút.”

“Ừm.” Giọng điệu của người đàn ông vẫn không gợn sóng: “Kết thúc chưa?”

“Kết thúc rồi kết thúc rồi!” Diệp Sanh Ca cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, cô quay đầu lại: “Thầy Tần, hay là hôm nay chúng ta đến đây đi?”

Tần Hựu Huy đáng thương vừa mới đứng lên từ dưới đất, anh ta nhìn Kỷ Thời Đình, ánh mắt có chút kinh ngạc nghi ngờ không ổn định.

Tần Hựu Huy không hề biết thân phận của anh nhưng chỉ dựa vào khí thế của người bề trên toát ra từ người đàn ông này đã đủ để anh ta phán đoán rõ ràng tình thế, vì vậy anh ta thức thời không hỏi gì thêm: “Đương nhiên. Hôm nay cô Diệp vất vả rồi. Tiểu Lưu, chúng ta đi thôi.”

“Đợi đã.” Ánh mắt của Kỷ Thời Đình rơi trên tay Tiểu Lưu, nhàn nhạt dặn dò: “Xóa đi.”

Tiểu Lưu sửng sốt một chút, vội vàng gật đầu: “Vâng, vâng.”

Cậu ta luống cuống tay chân xóa bỏ video vừa mới quay đi.

Tần Hựu Huy chộp lấy chiếc áo khoác ở trên sô pha, dẫn theo Tiểu Lưu đi ra ngoài cửa, lúc đi qua Kỷ Thời Đình, anh ta khẽ gật đầu chào hỏi.

Kỷ Thời Đình liếc anh ta một cái, ánh mắt lạnh lẽo đến cực điểm.

Trên trán Tần Hựu Huy nhanh chóng toát mồ hôi, anh ta miễn cưỡng cười một cái, rồi mới rời đi.

Từ đầu đến cuối Diệp Sanh Ca vẫn luôn ôm người đàn ông này, đến tận khi bóng dáng của Tần Hựu Huy và Tiểu Lưu biến mất hoàn toàn phía sau cửa, cô mới dám buông ra, chuyển thành nắm chặt tay anh: “Qua đây ngồi đi, em rót nước cho anh.”

Giọng nói của cô trầm thấp mềm mại, mang theo vài phần cẩn thận dè dặt.

Kỷ Thời Đình nhìn cô một cái, cuối cùng vẫn cất bước đi vào, có điều anh không hề ngồi trên sô pha mà ngồi xuống cạnh bàn ăn.

Diệp Sanh Ca vội vàng rót một cốc nước nóng đặt bên cạnh tay anh, có hơi ngại ngùng: “Chỗ em chỉ có nước lọc… anh muốn uống trà hay cà phê không? Hình như phòng đạo diễn Từ có cà phê chất lượng không tệ, em đi lấy một ít qua đây nhé?”

“Không cần.” Kỷ Thời Đình nâng cốc lên, ánh mắt lạnh nhạt quét qua Lâm Nhiễm ở bên cạnh một cái.

Lúc này Diệp Sanh Ca mới như được tỉnh ngộ vỗ trán, nhanh chóng đi đến bên cạnh Lâm Nhiễm, lấy lại điện thoại của mình từ trong tay cô ta: “Em có thể tan làm rồi. Mau trở về nghỉ ngơi đi, sáng ngày mai không cần qua đây đâu.”

Lâm Nhiễm ngẩn ngơ gật đầu, hạ giọng hỏi: “Chị Sênh Ca, anh ấy… anh ấy chính là kim chủ đại nhân của chị sao?”

“… Đừng nói linh tinh.” Giọng điệu của Diệp Sanh Ca hung dữ, thấy ánh mắt của cô ấy vẫn dính trên người Kỷ Thời Đình thì càng tức giận hơn: “Nhìn cái gì mà nhìn, không được nhìn! Mau đi đi!”

Diệp Sanh Ca đẩy cô ta ra ngoài, đóng cửa lại, xoay người trở lại bên cạnh Kỷ Thời Đình, gương mặt trông mong nhìn anh: “Anh… không tức giận đấy chứ?”

Người đàn ông buông cốc xuống, đôi mắt đen nhánh rơi trên người cô, khóe môi nhếch lên như cười như không: “Tức giận? Lấy thân phận gì? Kim chủ của em, hay là chồng của em?”

… Xem ra anh vẫn nghe thấy câu nói kia của Lâm Nhiễm rồi.

Diệp Sanh Ca xoa tay, ngại ngùng cười nói: “Đó là trợ lý của em, cô gái nhỏ không hiểu chuyện, cô ấy nói linh tinh đấy…”

“Nói như vậy, em chưa nói với bất kỳ ai e m đã kết hôn rồi, càng chưa từng nói với bất kỳ ai mối quan hệ giữa tôi và em.” Giọng điệu của Kỷ Thời Đình không chút gợn sóng.

Nhưng Diệp Sanh Ca lại cảm thấy tóc gáy sau lưng dựng thẳng lên.

“Em… Em tưởng rằng, anh không hy vọng em rêu rao.” Cô lắp ba lắp bắp nói.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 197



Người đàn ông này vẫn luôn kín tiếng thần bí, chắc chắn anh không thích tên của mình xuất hiện trong tin tức giải trí đâu, vậy nên Diệp Sanh Ca chưa từng nói với bất kỳ người nào.

Kỷ Thời Đình nhìn cô thật sâu, đôi mắt đen kịt mang cảm xúc khó đoán.

Trong lòng Diệp Sanh Ca càng lúc càng không yên.

Nhưng ngay giây sau, cánh tay dài của người đàn ông duỗi ra, ôm cô vào trong lòng.

Diệp Sanh Ca bỗng dưng ngã ngồi trên đùi anh, không kìm được cúi đầu kêu một tiếng kinh sợ.

“Xem ra tôi về sớm, lại còn làm hỏng kế hoạch của em.” Giọng điệu của anh nghe qua thì không chút để ý nhưng bàn tay to đặt ở thắt lưng người phụ nữ lại nóng rực đến mức hơi không bình thường.

“Không có, anh về sớm, em thật sự rất vui, anh đến thăm em, em càng vui hơn.” Diệp Sanh Ca ôm cổ anh, cố gắng cười: “Vốn dĩ em còn muốn tập luyện xong sẽ gọi điện thoại cho anh đấy, không ngờ nhanh như vậy đã có thể nhìn thấy người thật của anh… Đúng rồi, đêm nay anh có muốn nghỉ ngơi ở đây không? Nhưng chỗ này của em không có đồ ngủ cho nam, hay là em theo anh về biệt thự Thiên Phàm?”

Giọng nói của cô mềm mại không thể tưởng tượng nổi, hơn nữa còn có ý làm nũng.

Kỷ Thời Đình cúi đầu, nhìn vài phần thấp thỏm khó có thể che giấu trong đôi mắt đang mở to của cô, yết hầu lăn một cái, nhẹ nhàng nói: “Đêm nay tôi ngủ ở đây, Tôn Diệp sẽ mang quần áo qua đây ngay thôi.”

“Tốt quá rồi!” Diệp Sanh Ca thở phào nhẹ nhõm, biết anh không tức giận nữa, cô nhanh chóng được voi đòi tiên cọ vào trong lòng anh, vừa mở miệng đã lời ngon tiếng ngọt: “Mấy ngày rồi không gặp anh, em rất nhớ anh.”

Nhớ anh?

Cách nhớ anh chính là tập luyện cảnh giường chiếu với người đàn ông khác?

Kỷ Thời Đình nhớ lại cảnh tượng anh nhìn thấy lúc vào cửa, đôi mắt sâu thẳm, đôi tay không kìm được siết chặt lại.

Nếu như anh đến chậm vài giây, sợ rằng sẽ tiến triển thành cảnh hôn luôn rồi.

Trong mắt người đàn ông là một mảng u tối.

“Em thường xuyên tập luyện riêng với anh ta sao?” Anh nhẹ giọng hỏi, giọng nói có hơi khàn khàn khác thường.

“Không có không có, đây là lần đầu tiên.” Diệp Sanh Ca vội vàng giải thích: “Cảnh giường chiếu quá bạo trong phim chỉ có một cảnh như này, cho nên em cũng chỉ cần tập luyện một lần vậy thôi. Thật ra em và thầy Tần chẳng thân thiết gì cả, bình thường ngoại trừ quay phim, còn lại không tiếp xúc đâu, ha ha.”

Cô cười hai tiếng, cố gắng dùng giọng điệu như không có việc gì để bàn luận chuyện này nhưng sắc mặt của Kỷ Thời Đình vẫn lạnh nhạt như cũ.

Trái tim của cô lại dâng lên, cô còn tưởng rằng anh đã không tức giận nữa rồi nhưng xem ra… hình như anh vẫn chưa tiêu tan.

Cũng đúng, dù gì tình cảnh đó, bất kỳ một người đàn ông nào dù ít dù nhiều cũng sẽ có hơi để ý.

Diệp Sanh Ca li3m khóe môi, không kìm được mở miệng: “Xin… Xin lỗi, vừa nãy để anh nhìn thấy cảnh tượng đó. Chỉ có điều đó cũng là một phần của công việc của em, sau này em sẽ chú ý.”

Một phần của công việc.

Ánh mắt của Kỷ Thời Đình xụ xuống, hồi lâu, anh bỗng nhiên cong khóe môi: “Ừ. Tôi hiểu.”

“Vậy thì, anh không tức giận nữa đúng không?” Diệp Sanh Ca mong chờ nhìn vào anh.

“Ừ.” Kỷ Thời Đình xoa tóc cô: “Đi tắm rửa đi.”

Diệp Sanh Ca hoàn toàn yên tâm, cô ngoan ngoan gật đầu, bò xuống khỏi đùi anh, cầm đồ ngủ đi vào phòng tắm.

Cô không dám để Kỷ Thời Đình đợi quá lâu, vậy nên tắm rửa rất nhanh, chẳng bao lâu đã ra khỏi phòng tắm.

Sau buổi tối lần trước ở biệt thự Thiên Phàm, Diệp Sanh Ca đã hoàn toàn từ bỏ chuyện quyến rũ anh, vậy nên vừa nãy cố ý chọn một bộ đồ ngủ bảo thủ nhất, ôm chặt kín cơ thể.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 198



Thế nhưng trong phòng khách lại không có ai.

Diệp Sanh Ca thoáng bối rối bèn đi vào phòng ngủ. Cô nhìn thấy bóng lưng cao lớn của người đàn ông đang đứng trước cửa sổ sát đất.

“Kỷ Thời Đình?” Cô mỉm cười lên tiếng: “Em tắm xong rồi, anh có muốn tắm không? À đúng rồi, Tôn Diệp đã đưa quần áo của anh đến chưa?”

“Ừ.” Kỷ Thời Đình đáp lại rồi quay người nhìn cô, trong tay dường như đang nghịch cái gì đó: “Lại đây.”

Diệp Sanh Ca ngoan ngoãn bước đến, đứng trước mặt anh, mở to mắt nhìn anh.

Khuôn mặt của người đàn ông vẫn không biểu lộ cảm xúc gì nhưng đôi mắt sâu thẳm lại khiến Diệp Sanh Ca bỗng thấy hồi hộp.

Giây tiếp theo, Kỷ Thời Đình đột nhiên buông lỏng tay, để chiếc dây chuyền rơi xuống, rồi nhẹ nhàng hỏi: “Em có thích không?”

Diệp Sanh Ca ngẩn người, lúc này mới nhìn rõ thứ trong tay anh là một sợi dây chuyền tinh xảo.

Cô chợt nhớ lại hôm qua, trong cuộc điện thoại, Kỷ Thời Đình đã hỏi cô có thích trang sức không.

Không ngờ anh thực sự đã mua cho cô.

Diệp Sanh Ca cảm thấy một góc nhỏ trong trái tim mình đột nhiên mềm nhũn, cô có chút trách móc thầm nghĩ, đối mặt với người đàn ông này, làm sao cô có thể kiềm chế được mình chứ?

Mặc dù khi gặp mặt, Kỷ Thời Đình không dịu dàng như trong điện thoại, mà lại trở về với vẻ lạnh lùng như trước nhưng… cảm xúc của cô vẫn bị từng hành động của anh ảnh hưởng.

Dù cô đã từ bỏ ý định quyến rũ anh, cô vẫn không muốn anh tức giận hay không vui.

Nghĩ đến đây, Diệp Sanh Ca cố gắng kiềm chế sự phấn khích trong lòng, nở một nụ cười tươi: “Thích! Là tặng cho em sao?”

Kỷ Thời Đình chăm chú nhìn vào đôi mắt cô, nhìn thấy sự vui mừng trong trong mắt cô, yết hầu anh chuyển động nhẹ.

“Để tôi đeo cho em nhé?” Giọng anh trầm thấp, khàn khàn.

“Vâng.” Đôi mắt cô sáng lên, xoay người quay lưng lại với anh, còn vén tóc sang một bên.

Kỷ Thời Đình nhìn vào chiếc cổ mảnh khảnh của cô, ánh mắt càng thêm sâu thẳm. Anh giúp cô đeo dây chuyền lên, tay trái ôm lấy eo cô, tay phải thì đặt lên sau gáy, nhẹ nhàng vuốt v e.

Diệp Sanh Ca không kiềm chế được mà co cổ lại, cô cảm thấy tay của anh nóng rực vô cùng.

“Được chưa?” Nhưng cô hoàn toàn không nhận ra sự nguy hiểm, vẫn đang chìm đắm trong niềm vui khi được anh tặng quà.

“Xong rồi.” Kỷ Thời Đình thấp giọng trả lời, cúi đầu, nụ hôn nóng bỏng rơi xuống phần gáy trắng ngần của cô, sau đó cắn mạnh một cái.

Diệp Sanh Ca hít một hơi, lưng cô rất nhạy cảm, người đàn ông này biết rất rõ điều đó!

“Kỷ Thời Đình… đừng… a a a a!” Cô không kiềm chế được mà hét lên, hai tay nắm chặt cánh tay anh, hơi thở trong chốc lát trở nên gấp gáp.

Thế nhưng Kỷ Thời Đình không chỉ đơn giản là hôn một cái rồi thôi. Tay phải của anh dễ dàng kéo áo của cô xuống, sau đó thuận tay trượt xuống, đi vào từ phía vạt áo, nắm chặt lấy eo thon của cô.

Diệp Sanh Ca bị những động tác này của anh khiến cho toàn thân run rẩy: “Kỷ Thời Đình, anh anh anh…”

Chắc cô không làm gì khiến anh hiểu lầm chứ nhỉ? Hôm nay cô thật sự không hề có ý định quyến rũ anh, vậy mà người đàn ông này sao lại đột nhiên, lại đột nhiên…

Chưa kịp đợi cô nghĩ ra điều gì, Kỷ Thời Đình đã hôn mạnh lên đôi vai tròn trịa mịn màng của cô.

Cả người Diệp Sanh Ca run rẩy, tiếng r3n rỉ không kìm được bật ra từ cổ họng. Nụ hôn của anh tỉ mỉ và chậm rãi, như thể có hàng nghìn dòng điện nhỏ lướt qua từng nơi anh hôn, khiến đầu óc cô bỗng trở nên trống rỗng.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 199



Diệp Sanh Ca bị anh hôn đến tê dại cả da đầu, toàn thân mềm nhũn, may mà anh ôm chặt lấy eo cô, cô mới có thể miễn cưỡng đứng vững. Cô cắn chặt môi, sợ rằng nếu mở miệng sẽ phát ra những âm thanh khiến người ta đỏ mặt.

Thế nhưng hơi thở của cô ngày càng gấp gáp, tiếng thở nhẹ nhàng khàn khàn ngược lại càng thêm quyến rũ hơn.

Đôi mắt Kỷ Thời Đình nhanh chóng phủ lên một tầng ánh đỏ mỏng, bàn tay anh siết chặt hơn, như thể muốn ép cô vào trong cơ thể mình. Nụ hôn nóng bỏng của anh vẫn không ngừng rơi xuống vai và cổ cô, thỉnh thoảng lại cắn nhẹ, những cơn đau nhẹ nhàng khiến cô không tự chủ được mà ngửa đầu ra sau, đôi lông mày nhíu lại, mười ngón tay bấu chặt vào cánh tay rắn chắc của anh, như thể vừa mong chờ vừa từ chối.

Ánh sáng trong phòng lờ mờ, trên rèm cửa phía sau họ hiện lên bóng hai người đang ôm nhau, mờ mờ ảo ảo, quyến rũ mà ướt át vô cùng.

Ngay lúc này, Kỷ Thời Đình đột nhiên đưa tay trái lên, nắm lấy cằm cô, buộc cô phải quay đầu lại, rồi hôn lên môi cô. Anh mạnh mẽ nghiền nát đôi môi của cô, nhanh chóng đưa lưỡi tiến sâu vào, ngậm lấy chiếc lưỡi và hàm răng đang run rẩy của cô vào trong miệng, như thể muốn nuốt chửng cô.

“Ưm…” Đôi mắt Diệp Sanh Ca nhanh chóng dâng lên một lớp sương mờ, theo phản xạ đẩy cánh tay anh ra nhưng lại bị anh nắm lấy, cô chỉ có thể bị động đón nhận nụ hôn của anh.

Hơi thở nóng bỏng của anh làm cô hoảng loạn. Diệp Sanh Ca tưởng rằng mình đã quen với sự thân mật của người đàn ông này nhưng ngay lúc này, nụ hôn sâu này lại vô cùng bá đạo, mang theo sự chiếm lĩnh mạnh mẽ, nhiệt độ quá nóng khiến nụ hôn bỗng trở nên xa lạ. Anh vẫn là Kỷ Thời Đình mà cô quen thuộc nhưng dường như có điều gì đó không giống nữa.

Nhịp tim Diệp Sanh Ca đập loạn xạ, cô bị anh kiểm soát chặt chẽ, hoàn toàn không thể chống cự, trong lòng trào lên một cảm giác mất kiểm soát đầy hoảng sợ.

Đúng lúc này, Kỷ Thời Đình bất ngờ buông môi cô ra, yết hầu anh không ngừng chuyển động, tiếng thở gấp từ cổ họng phát ra vô cùng gợi cảm.

Người đàn ông tựa vào má cô, hơi thở nóng bỏng phả vào mặt khiến gương mặt vốn đã đỏ bừng của Diệp Sanh Ca càng thêm nóng rực.

Cô thở d ốc nhẹ nhàng: “Kỷ Thời Đình, anh…”

Giọng nói khàn đặc khiến cô hoảng hốt.

“Ừ.” Người đàn ông trả lời bằng giọng khàn khàn, đặt một nụ hôn nóng bỏng lên má cô: “Giúp tôi chuẩn bị nước tắm đi.”

Diệp Sanh Ca chớp chớp đôi mắt ngập sương, có chút mơ hồ.

“Sau đó… thì sao?” Cô vô thức hỏi.

“Sau đó đi ngủ.” Ánh mắt anh u tối: “Không thì em nghĩ là gì?”

Diệp Sanh Ca cười gượng một tiếng: “Ừm… vậy em đi chuẩn bị nước, vài phút nữa anh hẵng vào sau nhé.”

Nói xong, cô vội vã đi ra khỏi phòng ngủ dù đôi chân vẫn còn mềm nhũn. Cô vừa đi vừa kéo chặt áo.

Ánh mắt nóng bỏng của Kỷ Thời Đình vẫn dán chặt vào cô, nhìn dấu vết trên vai cô bị che khuất bởi áo, yết hầu anh lại chuyển động, đôi mắt bị d ục vọng nhuộm đỏ càng thêm sâu thẳm.

Diệp Sanh Ca nhanh chóng vào phòng tắm, mở vòi nước, cho nước nóng vào bồn.

Tiếng nước chảy ào ào làm cô thở phào nhẹ nhõm, cô ngồi phịch xuống chiếc ghế bên cạnh, tay ôm lấy gương mặt nóng bừng, ánh mắt có chút ngẩn ngơ.

Cô đã nghĩ rằng Kỷ Thời Đình muốn tiến xa hơn nhưng có vẻ như anh chỉ nhất thời hứng lên hôn cô mà thôi, không hề có ý định tiếp tục.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back