Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 185



Mộ Hiểu Nhã ngồi trên ghế, một tay cầm son môi, quay đầu nhìn về phía cánh cửa bị hỏng, khiếp sợ mở to hai mắt nhìn.

Phòng hoá trang chỉ được dựng tạm thời nên chất lượng của cánh cửa không cao, bị đập hỏng cũng không có gì lạ. Nhưng vấn đề là… Tại sao anh ta dám làm vậy?

Không phải người đàn ông này đến đây để theo đuổi cô ta sao? Tại sao lại hành động thiếu giáo dưỡng như vậy?

Ngay sau đó, giọng nói trầm thấp và ấm áp của người đàn ông truyền vào tai cô ta: “Tiểu thư Mộc Hạ, ra đây đi.”

Mộc Hạ… Mộ Hiểu Nhã không khỏi nhíu mày, cũng bắt đầu bày ra tính tình cô chủ. Cô ta liếc nhìn trợ lý Tiểu Thất một cái: “Đi, nói với anh ta là tôi mệt mỏi, muốn hẹn tôi thì để lần sau.”

Mặt mày Tiểu Thất tái mét: “Như vậy có thể được không? Chị Hiểu Nhã, đó chính là cậu chủ nhà họ Tiêu…”

“Đi!” Mộ Hiểu Nhã không kiên nhẫn quát lớn.

Tiểu Thất đành phải nơm nớp lo sợ đi tới cửa, không dám ngẩng đầu, ấp a ấp úng chuyển lời của Mộ Hiểu Nhã.

Tiêu Duệ Lãng yên lặng nghe xong, nụ cười trên gương mặt tuấn tú của anh ta càng hiện rõ hơn.

Anh ta hơi nghiêng mặt, vệ sĩ lập tức nhận lệnh rời đi, không lâu sau trở về với một hộp quà tinh xảo.

Tiêu Duệ Lãng mỉm cười, bước vào phòng hóa trang, vệ sĩ cũng bưng hộp quà đi theo vào.

Mộ Hiểu Nhã nghe thấy tiếng động ở bên cạnh nhưng vẫn tiếp tục tô son môi, trên mặt đầy kiêu ngạo.

“Thú vị.” Tiêu Duệ Lãng khẽ cười, cúi người ngồi xuống bàn trang điểm, dùng bàn tay thon dài nắm lấy cổ tay Mộ Hiểu Nhã: “Cô Mộ, tôi mang theo một món quà, không biết có đủ khiến em cảm thấy hứng thú không?”

Mộ Hiểu Nhã cười lạnh, cố gắng vùng tay ra nhưng người đàn ông này có sức lực rất lớn, cô ta không thể thoát ra được.

Cô ta giận dữ trong lòng, ngẩng đầu định quát to nhưng ngay sau đó cô ta đờ ra trong giây lát.

Gương mặt tuấn tú của người đàn ông gần như hoàn hảo, khiến Mộ Hiểu Nhã vốn quen nhìn trai xinh gái đẹp cũng phải ngẩn ngơ trong giây lát.

“Viên kim cương hồng hai mươi cara, tôi đã mua từ tháng trước, vừa mới cắt xong cách đây vài ngày.” Tiêu Duệ Lãng cười khẽ mở miệng: “Có lẽ em sẽ thích.”

Khi anh ta đang nói, vệ sĩ ở bên cạnh đã đặt hộp quà lên một góc bàn trang điểm, mở ra, viên kim cương hồng nhạt gần như lóe mù đôi mắt. Chuyên viên trang điểm cách đó không xa không kìm được phát ra một tiếng kêu khẽ.

Hơi thở của Mộ Hiểu Nhã cũng trở nên dồn dập.

Một viên kim cương lớn như vậy, giá trị ít nhất cũng phải trên trăm triệu!

“Thích không?” Tiêu Duệ Lãng lại hỏi, giọng điệu cực kỳ dịu dàng.

Mộ Hiểu Nhã khó khăn dời mắt, cằm nâng lên: “Cũng không tệ lắm. Nhưng tôi sẽ không hẹn hò với anh.”

“Chậc…” Tiêu Duệ Lãng phát ra âm thanh giống như tiếc nuối: “Xem ra vẫn còn chưa đủ.”

Anh ta vừa dứt lời, vệ sĩ xoay người đi ra ngoài ngay, không bao lâu sau, bốn năm tên vệ sĩ đi đến, trên tay mỗi người mang theo một cái hộp.

“Kim cương hồng, kim cương xanh, phỉ thúy, bích tỷ, ngọc hòa điền… Có món nào em thích không?” Tiêu Duệ Lãng vẫn mỉm cười: “Hiện tại đã đồng ý hẹn hò với tôi chưa?”

Nhóm vệ sĩ cùng mở hộp ra, để lộ những món trang sức quý giá, mỗi món đều có giá trị xa xỉ.

Chuyên viên trang điểm ở bên cạnh là người biết hàng, cô ta che ngực như có thể ngất đi bất cứ lúc nào.

Lòng hư vinh của Mộ Hiểu Nhã được thỏa mãn, cô ta liếc nhìn bên ngoài phòng hóa trang theo bản năng, tưởng tượng đến bao nhiêu ánh mắt ghen tị và hâm mộ từ những người khác, đặc biệt là từ Diệp Sanh Ca, cô ta không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 186



“Cậu chủ Tiêu, không phải em không muốn.” Mộ Hiểu Nhã tiếp tục làm bộ làm tịch: “Nhưng em bị người ta chèn ép ở đoàn làm phim, sắp không quay nổi nữa rồi, làm sao còn tâm trạng hẹn hò?”

“Vậy thì không quay nữa.” Tiêu Duệ Lãng như không nghe ra ý tứ trong lời nói của cô ta, giọng nói vẫn dịu dàng như cũ: “Muốn quay phim, có rất nhiều cơ hội.”

“Nhưng em muốn quay bộ phim này.” Mộ Hiểu Nhã cắn răng nói: “Em còn muốn làm nữ chính của bộ phim này!”

Tiêu Duệ Lãng dùng ngón cái vuốt v e cổ tay cô ta.

“Mộ tiểu thư, tôi không làm được.” Anh ta cười khẽ, giọng nói mang theo áy náy: “Bộ phim này không phải do nhà họ Tiêu đầu tư, tôi cũng không có quyền lên tiếng. Nhưng mà tôi có thể khiến cho bộ phim này không quay nổi, em cảm thấy thế nào?”

“Không, không cần!” Mộ Hiểu Nhã hoảng sợ.

“Nhưng em quay phim không vui, sẽ không có tâm trạng hẹn hò với tôi.” Tiêu Duệ Lãng nói, hơi nghiêng mặt, hơi suy nghĩ, nghiêm túc hỏi: “Chỉ cần thu hồi giấy phép quay phim, em sẽ có thời gian, đúng không?”

Giọng điệu của anh ta rất nghiêm túc, nụ cười có một sự chân thành kỳ lạ. Như thể anh ta thật sự cảm thấy đó là một cách tốt, chứ không phải nói giỡn.

“Không!” Mộ Hiểu Nhã kêu lên: “Em không có ý này.”

“Hả? Vậy là ý gì?” Tiêu Duệ Lãng nhẹ giọng hỏi: “Thu hồi giấy phép quay phim còn chưa đủ sao?”

Mộ Hiểu Nhã không kìm lòng được giật mình một cái.

Cuối cùng cô ta cũng ý thức được, người đàn ông này khác với loại phú nhị đại mà cô ta nghĩ. Anh ta không đạt được mục đích chắc chắn sẽ không bỏ qua, cho nên một món quà không được, anh có thể tặng bốn món năm món. Nếu hôm nay cô ta còn lấy cớ quay phim thì chỉ cần anh ta có năng lực này nói không chừng sẽ thật sự thu hồi giấy phép quay phim.

Nói như vậy, cô ta sẽ bị cả đoàn làm phim ghi thù! Cho dù vì làm khó Diệp Sanh Ca, cũng không cần phải cực đoan như vậy.

“Em… Em có tâm trạng.” Mộ Hiểu Nhã miễn cưỡng cười: “Hôm nay em đã quay xong rồi.”

“Rất tốt.” Tiêu Duệ Lãng hài lòng nở nụ cười, anh ta cầm tay Mộ Hiểu Nhã đặt ở bên môi nhẹ nhàng hôn: “Đi thôi.”

Nụ hôn của anh ta lạnh lẽo.

Mộ Hiểu Nhã rùng mình một cái.



Tình cảnh trong phòng hóa trang, mọi người vẫn chưa thấy nhưng bọn họ vẫn thấy được cảnh vệ sĩ cầm hộp quà, bọn họ không kìm được suy đoán người đàn ông này đã tốn bao nhiêu quà cho Mộ Hiểu Nhã.

Lúc này Diệp Sanh Ca đã sớm về tới phòng hóa trang, trong lòng còn sợ hãi đóng cửa lại.

Lâm Nhiễm bị kéo trở về, giọng điệu giận dữ lại ghen tị: “Rõ ràng cậu chủ Tiêu kia tới vì Mộc Hạ nhưng Mộ Hiểu Nhã vốn không phải là Mộc Hạ! Không biết xấu hổ quá đi! Nếu Mộc Hạ thật sự biết chắc chắn sẽ tức chết!”

“Ha ha…” Diệp Sanh Ca cười gượng hai tiếng.

Cô không tức giận, cô không tức giận chút nào. Kiểu đàn ông nguy hiểm này vẫn nên để lại cho Mộ Hiểu Nhã đi, cũng không biết cô ta có phước để hưởng hay không.

Bỗng nhiên cô cảm thấy Kỷ Thời Đình vẫn tốt hơn. Mặc dù bề ngoài người đàn ông này lạnh nhạt nhưng trên thực tế rất có tình người.

Nửa giờ sau, Diệp Sanh Ca lại mở cửa lần nữa, bên ngoài đã hoàn toàn yên tĩnh lại, phòng hóa trang của Mộ Hiểu Nhã cũng trống không, xem ra, cuối cùng cô ta vẫn bị Tiêu Duệ Lãng mang đi.

Nhưng mà cũng không kỳ lạ, kiểu đàn ông này chỉ trông dịu dàng mà thôi, anh ta làm sao có thể thật sự cho phép người khác từ chối lời mời của anh ta? Mềm không được thì cứng, cho đến khi anh ta đạt được mục đích của mình.

Diệp Sanh Ca cảm thấy, tốt nhất mãi mãi đừng để anh ta biết ai là Mộc Hạ thật sự.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 187



Không ngoài dự đoán của Diệp Sanh Ca, ngày hôm sau, truyền thông tràn ngập tin tức Mộ Hiểu Nhã được phú nhị đại nào đó ở Dương Thành theo đuổi. Có kênh truyền thông tin tức nhanh nhạy còn có được bức ảnh viên kim cương hồng mà Tiêu Duệ Lãng tặng cho Mộ Hiểu Nhã, khiến cho cư dân mạng thảo luận sôi nổi.

Fan của Mộ Hiểu Nhã thì càng vinh dự nhưng lại lo lắng vị phú nhị đại này không thật lòng với Mộ Hiểu Nhã, trong lúc nhất thời ngôn luận xôn xao.

Lúc quay phim Diệp Sanh Ca lật xem tin tức giải trí, không kìm được cười ha ha.

Vừa lúc Thượng Thiên Ý tới thăm bạn, thấy cô còn cười được, tức đến mức mũi cũng muốn cong lên.

“Chị hai ơi, phú nhị đại theo đuổi Mộ Hiểu Nhã cũng không phải là phú nhị đại bình thường, hơn nữa anh ta còn trẻ tuổi đẹp trai!” Thượng Thiên Ý thật sự chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Nếu cậu chịu bại lộ sự thật cậu là Mộc Hạ, cậu có thể vứt bỏ kim chủ của cậu, ôm lấy đùi Tiêu Duệ Lãng rồi!”

Diệp Sanh Ca thấy không nói nổi: “Cùng là ôm đùi kim chủ, tại sao mình phải đổi người khác?”

“Tiêu Duệ Lãng đẹp trai! Lâm Nhiễm miêu tả với mình rồi, mình tin ánh mắt của cô ấy!” Thượng Thiên Ý hung tợn trừng cô.

Diệp Sanh Ca thầm nghĩ trong lòng: Rõ ràng Kỷ Thời Đình đẹp trai hơn, hừ!

Hơn nữa loại nhân vật khó chơi như Tiêu Duệ Lãng, vẫn nên để lại cho Mộ Hiểu Nhã đi, cô hy vọng người đàn ông này vĩnh viễn không chú ý tới cô.

“Quên đi.” Thượng Thiên Ý nhìn gương mặt không cho là đúng của cô, chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ: “Hôm nay Mộ Hiểu Nhã không tới phim trường đúng không? Nghe nói mấy ngày nay, đạo diễn Từ không sắp xếp cảnh quay cho cô ta, xem ra cô ta thật sự ôm một cái đùi rất rắn chắc.”

Nói xong, cậu ấy lại hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Sanh Ca.

Diệp Sanh Ca làm bộ không thấy, cười híp mắt đứng lên: “Cảnh tiếp theo đến lượt mình.”



Suốt ba ngày, Mộ Hiểu Nhã cũng chưa từng xuất hiện ở phim trường nhưng mà xem tin tức là có thể nhìn ra mấy ngày nay cô ta đã đi đâu.

Hôm nay xem triển lãm cùng phú nhị đại thần bí, ngày mai tham gia hội đấu giá cùng anh ta, ngày mốt cùng anh ta dự tiệc. Mấy ngày nay, Mộ Hiểu Nhã cung cấp đủ tin tức cho các phương tiện truyền thông lớn.

Không biết Mộ Ngạn Hoài nhìn thấy tin tức như vậy sẽ có phản ứng gì. Diệp Sanh Ca ác ý nghĩ.

Nhưng mà không có Mộ Hiểu Nhã, quay phim lại càng thuận lợi hơn. Diễn viên trong đoàn làm phim cũng không phải là người gây sự. Ngay cả Tô Hàm sau khi tán thành thực lực của cô, cũng không bày đặt ra vẻ nữa. Diệp Sanh Ca thật sự như cá gặp nước.

Điều duy nhất khiến cô cảm thấy phiền phức chính là… Cuộc điện thoại hàng ngày gọi cho Kỷ Thời Đình.

Cũng không biết vì sao, trong điện thoại Kỷ Thời Đình dịu dàng hơn rất nhiều, nụ cười đầy từ tính thường xuyên khiến cho cô kìm chế nổi, cho nên, hiện tại mỗi lần gọi điện thoại cho anh, Diệp Sanh Ca luôn phải cố lấy hết can đảm.

Buổi tối hôm nay trở lại phòng khách, cô tắm rửa xong nằm sấp trên giường, cầm điện thoại di động bắt đầu xây dựng tâm lý.

Dù sao mỗi lần trò chuyện cũng không đến một phút.

Lúc nghe điện thoại, cầm điện thoại di động xa một chút, có thể nghe được âm thanh là được.

Có lẽ là mấy ngày gần đây tâm trạng Kỷ Thời Đình đặc biệt tốt, cho nên anh mới dịu dàng như vậy, mình đừng quá đa tình.

Làm xong việc xây dựng tâm lý, Diệp Sanh Ca mới hít sâu một hơi, gọi điện thoại.

Lần này Kỷ Thời Đình nhận rất nhanh, có lẽ là bởi vì đang ở thời gian nghỉ ngơi, giọng nói của anh nghe có chút lười biếng.

“Hôm nay đóng máy rất sớm, đúng không?”

Giọng nói trầm thấp khàn khàn của người đàn ông dường như có ma lực nào đó, cho nên chỉ cần rơi vào trong tai cô, tim cô đã bắt đầu tăng tốc.

Diệp Sanh Ca hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh lại.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 188



“Đúng vậy, dạo này việc quay phim diễn ra rất tốt đẹp.” Cô nhìn hình vẽ trên tấm ga trải giường và nói ra điều mà mình đang nghĩ đến: “Gần đây Mộ Hiểu Nhã đang cãi nhau kịch liệt với một tên phú nhị đại nên không đến trường quay vì thế mà chúng em chạy tiến độ khá nhanh”.

Kỷ Thời Đình dừng một chút, đột nhiên cười nhẹ: “Muốn không?”

“Hả?” Diệp Sanh Ca sửng sốt.

“Trang sức.” Kỷ Thời Đình thản nhiên nói ra hai chữ này: “Em thích cái gì? Kim cương hay ngọc bích?”

“Em thích hết, à, không, em không thích gì cả!” Diệp Sanh Ca tự nhiên cảm thấy có một loại dự cảm không tốt lắm, nhấn mạnh: “Em không thích gì cả!”

Vì vậy, xin đừng đưa cho cô…

“Ở chỗ của ông hình như có mấy khối nguyên thạch khá tốt.” Kỷ Thời Đình cười nói: “Nếu tôi bảo là đưa cho em thì ông ấy hẳn là sẽ vui vẻ đóng góp đó.”

“Em thực sự là… không cần.” Lòng bàn tay của Diệp Sanh Ca bắt đầu đổ mồ hôi.

“Kiểu gì em cũng sẽ sử dụng đến nó mà thôi.” Người đàn ông nói với giọng trầm thấp: “Với cả hình như tôi cũng chưa từng đưa cho em thứ gì thì phải?”

“Em…” Diệp Sanh Ca gần như đã không nói nên lời, cuối cùng chỉ có thể rặn ra được một câu: “Quá… Quá quý giá rồi.”

“Như vậy đâu có tính là gì.” Kỷ Thời Đình trầm giọng nói: “Đừng từ chối.”

“Được… Được.” Diệp Sanh Ca gian nan đáp: “Em còn phải đọc kịch bản nữa, như vậy..”

“Được rồi, vậy thì đi đi.” Giọng nói của anh càng lúc càng trầm, mang theo nụ cười nhẹ: “Ngủ ngon.”

Diệp Sanh Ca trở lời bừa rồi cúp điện thoại.

Sau đó, cô nhặt một chiếc gối gần đó lên rồi ấn mạnh vào mặt mình. Như thể làm vậy thì cô có thể giả vờ rằng mình không hề bị rung động bởi vì lời nói của anh.

Thôi chết, không xong thật rồi. Dù cô biết tất cả những gì Kỷ Thời Đình làm với cô chỉ là vì cô là vợ của anh, anh cũng sẽ làm như vậy với bất kỳ ai khác. Nhưng cô vẫn không thể kiểm soát được. Ngốc quá, ngốc chết mất, ngốc kinh khủng.

Trong lòng cô thầm tự khinh chính mình, trèo xuống giường, cầm lấy kịch bản và bắt đầu đọc.

Chỉ khi toàn tâm toàn ý nhập vai thì cô mới có thể tạm thời thoát khỏi trạng thái tâm hồn toàn là màu hồng như thiếu nữ đang yêu này được.



Bên kia Kỷ Thời Đình nghe điện thoại báo bận, âm thầm cong môi.

Anh đặt điện thoại di động xuống, mở máy tính xách tay trước mặt ra. Vào trang tin tức, ngẫu nhiên mở tin tức Mộ Hiểu Nhã hẹn hò với phú nhị đại ra, rồi kéo đến chỗ ảnh chụp.

Tuy rằng phóng viên quay lén không rõ ràng cho lắm nhưng Kỷ Thời Đình liếc mắt một cái đã nhận ra đó là Tiêu Duệ Lãng.

Mộ Hiểu Nhã đã debut nhiều năm, Tiêu Duệ Lãng không có lý do gì mà đột nhiên lại yêu cô ta cả. Trừ khi anh ta có hứng thú với một thân phận khác của người phụ nữ này.

Mộc Hạ.

Kỷ Thời Đình biết Mộc Hạ thật sự là ai, cho nên dù Tiêu Duệ Lãng có theo đuổi nhầm người thì nhiêu đó cũng đủ khiến anh không vui rồi.

Anh lạnh lùng nhếch mép và đóng trang web lại. Đúng lúc này, Tôn Diệp bước vào với một đống tài liệu ở trong tay.

“Tổng giám đốc, tôi đã sắp xếp một cuộc gặp giữa ngài Mark của Tập đoàn Will và ngài vào lúc ba giờ chiều nay rồi. Buổi tối sẽ có một hội nghị thượng đỉnh kinh doanh để thảo luận về giai đoạn tiếp theo của nền kinh tế mới. Chương trình của hội nghị ở đây, tôi vừa nhận được nó.” Tôn Diệp nói rồi đặt một tài liệu lên bàn: “Sau hội nghị thượng đỉnh này, nhiệm vụ chính của chuyến đi lần này coi như là đã kết thúc. Ngày mai có một bữa tiệc tối của giới kinh doanh và một buổi thuyết giảng ở trường đại học mời ngài đến…”

“Hủy hết đi.” Kỷ Thời Đình đột nhiên cười nhẹ: “Đổi vé đi, ngày mai chúng ta về trước.”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 189



Ngày hôm sau, Diệp Sanh Ca vẫn đến phim trường từ sớm.

Hôm nay cảnh quay của cô vẫn là nhiều nhất, không còn cách nào khác, ai bảo cô là nữ chính chứ.

Giữa lúc nghỉ ngơi, Ứng Tiểu Vũ bước tới, trên người vẫn mặc trang phục diễn, cười hớn hở nói: “Chị Sanh Ca, hôm qua em đã ký hợp đồng quản lý với studio Thời Sanh rồi, bây giờ em lại là người của chị rồi.”

Diệp Sanh Ca giật mình: “Nhanh vậy sao?”

“Đúng vậy…” Ứng Tiểu Vũ ngẩn người trước phản ứng của cô, “Chị không biết sao? Địa chỉ studio ở ngay cạnh tòa nhà tập đoàn TS, anh Thiên Ý chiều qua đích thân đưa em đi, hợp đồng của em với anh Bằng Gia Dực và chị Ôn Khả Hinh đều giống nhau, thời hạn là năm năm.”

Diệp Sanh Ca chớp chớp mắt, lúc này mới nhớ đến hôm qua lúc Thượng Thiên Ý đến hình như có nhắc đến chuyện này, nhưng lúc đó cô bận học thoại nên không để ý lắm, sau đó Thượng Thiên Ý hình như có nói một câu “Vậy tôi toàn quyền quyết định nhé”, cô còn gật đầu đồng ý…

Lần trước cô đưa số điện thoại của Chu Diên Đông cho anh ấy, không ngờ hai người này làm việc hiệu quả như vậy, nhưng nói cho cùng vẫn là phải cảm ơn Kỷ Thời Đình… Anh rót vốn sớm, việc thành lập studio mới thuận lợi như vậy.

“Chị Sanh Ca?” Thấy cô ngẩn người, trong lòng Ứng Tiểu Vũ có chút bất an, “Chẳng lẽ có vấn đề gì sao?”

“Không có không có.” Diệp Sanh Ca hoàn hồn, vội vàng cười nói, “Ký rồi là tốt, tiếp tục cố gắng nhé!”

“Vâng ạ.” Ứng Tiểu Vũ thở phào nhẹ nhõm, “Mấy hôm nữa không phải là ngày nghỉ sao? Anh Thiên Ý nói lúc đó sẽ tập hợp mọi người lại họp mặt, chuyện này chắc chị biết rồi nhỉ?”

… Cô không biết.

Nhưng là chủ, cô không thể tiếp tục thể hiện sự thiếu tin cậy, vì vậy Diệp Sanh Ca mỉm cười điềm tĩnh: “Đương nhiên rồi.”

Sau khi Ứng Tiểu Vũ rời đi, cô vội vàng gọi điện thoại cho Thượng Thiên Ý, hỏi về chuyện studio.

“Là ý của phó tổng Chu, ông ấy nói cậu quay phim đã đủ vất vả rồi, những chuyện lặt vặt không cần phải nói với cậu, vì vậy tôi đã sắp xếp một bảng tiến độ gửi vào email của cậu, lúc nào rảnh cậu có thể xem qua.” Giọng điệu Thượng Thiên Ý có chút tám chuyện, “Kim chủ của cậu là ông ta sao? Tôi thấy vị phó tổng Chu này cũng được đấy, tuy tuổi tác có hơi lớn một chút, nhưng rất nho nhã, tính tình cũng không tệ, cậu có thể quen biết với một kim chủ như vậy cũng là phúc khí của cậu đấy.”

“Ừm… không phải.” Diệp Sanh Ca hít sâu một hơi, “Để tôi xem bảng tiến độ, có việc gì liên lạc sau.”

Cúp điện thoại, Diệp Sanh Ca theo bản năng muốn vò đầu, nhưng nghĩ đến việc mình đang búi tóc cầu kỳ, chỉ đành nhịn xuống.

Cái gì mà ý của phó tổng Chu… Rõ ràng là ý của Kỷ Thời Đình.

Nhưng cô hoàn toàn không hiểu ý của người đàn ông này!

Chẳng lẽ chỉ vì cô là vợ của anh, anh có thể làm đến mức này vì cô? Cho dù đối với anh có thể chỉ là một câu nói, nhưng điều này cũng quá mức rồi…

Cô thật sự không thể không suy nghĩ lung tung.

Diệp Sanh Ca rối rắm đến mức muốn nhảy dựng lên tại chỗ.

May mà lúc này Lâm Nhiên bưng đĩa trái cây đến: “Chị Sanh Ca, ăn chút trái cây đi, sắp đến cảnh của chị rồi.”

Đúng vậy, vẫn là quay phim tốt nhất. Hòa mình vào nhân vật, trải nghiệm một cuộc đời khác, sẽ không còn tâm tư để rối rắm nữa.

Hôm nay phần lớn đều là cảnh diễn tay đôi của cô và Tần Hựu Huy, Tần Hựu Huy diễn xuất tinh tế, vì vậy sự hợp tác của hai người rất thuận lợi, đến năm giờ chiều đã hoàn thành kế hoạch quay phim hôm nay.

Từ Hướng Kiệt rất vui vẻ, vung tay tuyên bố tan ca: “Tối nay chúng ta đi hát karaoke đi, tôi mời.”

Lời ông ta vừa dứt, nhân viên công tác lập tức reo hò ầm ĩ.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back