Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 330



Thượng Thiên Ý có chút mơ màng ngẩng đầu lên, không ngờ lại va vào một đôi mắt đen lạnh lùng, không, không chỉ lạnh lùng, dường như còn mang theo sát khí.

Anh ta sợ đến mức toàn thân cứng đờ, một giây sau, trong lòng đột nhiên trống rỗng.

Đợi đến khi hoàn hồn, anh ta mới nhìn thấy Diệp Sanh Ca đã bị người đàn ông kia ôm vào lòng. Người đàn ông vô cùng tuấn mỹ, nhưng thần sắc lạnh lùng, Diệp Sanh Ca thì vẻ mặt ngượng ngùng.

Người đàn ông nhìn chằm chằm anh ta, lạnh lùng lên tiếng: “Sau này không được phép chạm vào cô ấy.”

Thượng Thiên Ý rùng mình một cái, theo bản năng gật đầu.

Diệp Sanh Ca vội vàng giải thích: “Thời Đình, Thiên Ý anh ấy… anh ấy…”

“Anh biết giới tính của cậu ta.” Kỷ Thời Đình lạnh nhạt cắt ngang lời cô, “Nhưng cậu ta vẫn là đàn ông.”

Nếu không phải biết Thượng Thiên Ý không thích phụ nữ, làm sao anh có thể cho phép bên cạnh Diệp Sanh Ca tồn tại một người như vậy?

Nhưng cho dù như vậy cũng không có nghĩa là anh vui vẻ khi người đàn ông này ôm ấp vợ mình, hơn nữa thái độ của anh ta tự nhiên như vậy chứng tỏ nhất định không phải lần đầu tiên làm như vậy.

Nghĩ đến đây, sát khí trên mặt Kỷ Thời Đình càng thêm nặng nề.

“Tôi hiểu rồi.” Thượng Thiên Ý sắc mặt hơi tái nhợt, đứng thẳng người, “Anh yên tâm, Sanh Ca là cấp trên của tôi, sau này tôi sẽ tôn trọng cô ấy!”

Thần sắc anh ta thành khẩn, thái độ cung kính, bộ dạng này khiến Diệp Sanh Ca không khỏi há hốc mồm.

Thượng Thiên Ý lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy, luôn luôn cười đùa vui vẻ, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh ta nghiêm túc như vậy.

Cô không nhịn được liếc mắt nhìn Kỷ Thời Đình bên cạnh, chỉ có thể nói khí thế của người đàn ông này quá mạnh mẽ.

Nghe thấy Thượng Thiên Ý cam đoan, sắc mặt Kỷ Thời Đình mới hơi hòa hoãn hơn một chút.

“Thiên Ý, cậu về trước đi, chúng ta liên lạc sau.” Diệp Sanh Ca nháy mắt ra hiệu với anh ta.

“Vâng thưa sếp, cô nhớ kiểm tra email nhé.” Thượng Thiên Ý cung kính nói xong, sau đó dưới ánh mắt như nhìn sinh vật lạ của Diệp Sanh Ca, xoay người chạy biến.

Diệp Sanh Ca thầm bái phục.



Lúc hai người lên xe, Kỷ Thời Đình vẫn lạnh mặt.

Diệp Sanh Ca đành phải kéo kéo tay áo anh, cười gượng giải thích: “Hôm nay cậu ấy quá vui mừng nên mới hơi quá khích… Bình thường cậu ấy không như vậy đâu!”

Cô sợ Kỷ Thời Đình tức giận không cho cô hợp tác với Thượng Thiên Ý nữa.

“Vậy còn em?” Kỷ Thời Đình nhìn chằm chằm cô bằng đôi mắt đen láy, “Lần đầu tiên cậu ta làm như vậy, tại sao em không nói rõ ràng với cậu ta?”

Diệp Sanh Ca vốn định biện minh, nhưng dưới ánh mắt sâu thẳm của người đàn ông, cô đành phải nhận lỗi: “Em sai rồi, em luôn coi cậu ấy như chị em tốt nên không để ý… Sau này em sẽ chú ý.”

Kỷ Thời Đình khẽ hừ một tiếng, đưa tay kéo cô vào lòng.

Sắc mặt anh vẫn rất khó coi.

Anh không muốn giam cầm người phụ nữ này bên cạnh mình, cô cũng có ước mơ và sự nghiệp của riêng mình.

Nhưng mà, trong giới giải trí có quá nhiều người khác giới có ngoại hình ưa nhìn, ngay cả tên gay Thượng Thiên Ý kia cũng có khuôn mặt đẹp trai như vậy, chưa kể đến những nam diễn viên hợp tác với cô, cái tên Tần Hựu Huy gì đó.

Kỷ Thời Đình càng nghĩ càng tức giận, càng nghĩ càng bực bội cho nên lực đạo trên tay không khỏi mạnh hơn một chút.

Diệp Sanh Ca không ngờ anh vẫn chưa nguôi giận, nhịn đau suy nghĩ một hồi đành phải tung chiêu cuối cùng – cô vòng tay ôm lấy cổ anh, chủ động hôn lên môi anh.

Sự thật chứng minh, chiêu cuối quả nhiên không thể tùy tiện sử dụng.

Nụ hôn này giống như ném một tia lửa vào thùng dầu, cô lại một lần nữa bị anh hôn đến toàn thân mềm nhũn, sau khi xe đến biệt thự Thiên Phàm, người đàn ông liền ôm cô đi vào.

Dưới ánh mắt tò mò và phấn khích của dì giúp việc và những người khác, Diệp Sanh Ca xấu hổ muốn chết.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 331



May mà Kỷ Thời Đình tối qua đã được “cho ăn” no nê cho nên mặc dù đặt cô lên giường, nhưng anh không có hành động gì thêm.

Người đàn ông nâng niu khuôn mặt cô, lại cắn nhẹ lên môi cô một cái rồi mới khàn giọng nói: “Để anh nhìn thấy cảnh tượng tương tự nữa, anh sẽ đánh gãy chân em!”

Diệp Sanh Ca biết mình vừa thoát chết, thở phào nhẹ nhõm: “Em biết rồi… Sau này em sẽ chú ý chừng mực.”

Tính cách của người đàn ông này đã định sẵn, cô lại chẳng thể làm gì được anh, chỉ có thể không ngừng nhượng bộ.

Diệp Sanh Ca thầm rơi lệ thương cảm cho bản thân.

Kỷ Thời Đình lúc này mới hơi nở nụ cười, vỗ nhẹ lên mặt cô, khàn giọng nói: “Ngoan.”



Sau bữa tối, Kỷ Thời Đình đến thư phòng xử lý xong công việc, anh mở tập tài liệu Tôn Diệp điều tra được ra, đôi mắt đen thoáng vẻ trầm tư.

Mấy năm nay tuy anh không hề quan tâm đến tình hình của Lăng Vũ Đồng, nhưng anh không ngờ khi muốn điều tra thì lại không tra ra được gì.

Nghĩ một lát, anh gọi điện thoại cho Ngu Thư Hàng.

“Sau khi rời khỏi thành phố Dương, Lăng Vũ Đồng đã đi đâu, cậu có biết không?” Anh đi thẳng vào vấn đề.

Ngu Thư Hàng có chút kinh ngạc: “Mấy năm nay tôi cũng không liên lạc với cô ấy. Sao cậu lại đột nhiên hỏi đến cô ấy?”

“Tôi luôn cảm thấy cô ta đã quay lại rồi.” Kỷ Thời Đình trầm giọng nói, “Nhưng cô ta lại không muốn lộ diện với thân phận thật, không biết đang muốn làm gì.”

Ngu Thư Hàng dường như im lặng một lúc lâu mới nói: “Đây là nơi cô ấy lớn lên, cô ấy trở về thì có gì đáng sợ chứ? Cậu đây là… vẫn còn nhớ đến cô ấy sao?”

“Tôi lo lắng cô ta sẽ gây phiền phức cho Sanh Ca.” Kỷ Thời Đình lạnh nhạt nói.

Ngu Thư Hàng cười nói: “Dù sao hai người cũng từng ở bên nhau, cho dù cậu không thích cô ấy, cũng nên hiểu rõ tính cách của cô ấy. Cô ấy không thể làm ra chuyện gì quá khích đâu.”

Kỷ Thời Đình nhếch mép cười đầy ẩn ý: “Nếu cậu và cô ấy cũng không liên lạc, vậy thì thôi.”

“Ừm.” Ngu Thư Hàng dường như không hứng thú với chủ đề này, liền chuyển chủ đề, “Đúng rồi, tân chấp chính quan còn mấy ngày nữa là đến, tôi nghe ba tôi nói bọn họ đang bàn bạc tổ chức tiệc chào mừng, không có gì bất ngờ thì nhà tôi sẽ là người đứng ra tổ chức.”

“Chú Ngu theo chủ nghĩa trung dung, không đắc tội với ai, quả thật là người thích hợp để đứng ra tổ chức.” Kỷ Thời Đình nhếch mép cười, nụ cười mỉa mai, “Tuy nhiên, ông ấy sẽ không chủ động đề xuất ý này… Là Tiêu Duệ Lãng chứ gì?”

“Đúng vậy.” Ngu Thư Hàng hừ lạnh một tiếng, “Không ngờ bây giờ anh ta hành sự lại kín tiếng như vậy.”

“Trừ khi anh ta muốn trở thành bia đỡ đạn.” Kỷ Thời Đình lạnh nhạt nói.

“Ba tôi bảo tôi nhất định phải mời cậu đến.” Ngu Thư Hàng cười nói, “Cậu sẽ đến chứ? Nếu không tôi không biết ăn nói với ba tôi thế nào.”

Kỷ Thời Đình không trả lời chắc chắn.

Cúp điện thoại, bàn tay trái đặt trên bàn của anh khẽ gõ nhẹ mặt bàn.

Gần đây có vẻ như có quá nhiều sự trùng hợp.



Ở một nơi khác, Diệp Sanh Ca cũng vừa xử lý xong email trong hòm thư.

Sau đó Thượng Thiên Ý gửi tin nhắn cho cô: Email đã nhận được, sếp vất vả rồi!

Diệp Sanh Ca vừa buồn cười vừa bất lực, tên này sẽ không bị dọa đến vỡ mật đấy chứ? Cần gì phải nhát gan như vậy?

Nhưng nghĩ lại bản thân cũng chẳng khá hơn là bao, không khỏi đồng cảm.

Cô đang định tắt máy tính, kết quả trong hòm thư đột nhiên xuất hiện một email mới.

Diệp Sanh Ca không chút suy nghĩ liền click mở, sau đó mới phát hiện đây không phải là email công việc.

Nội dung được tải xong, một bức ảnh chất lượng cao lọt vào mắt cô.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 332



Trong ảnh, người đàn ông mặc âu phục chỉnh tề, nghiêng người về phía ống kính, gương mặt tuấn tú mang theo nụ cười nhàn nhạt, lúc này anh hơi cúi đầu, tay phải thon dài nắm lấy bàn tay mềm mại của người phụ nữ – anh đang đeo nhẫn vào ngón áp út của cô ấy.

Điều kỳ lạ là, ở phía bên phải của bức ảnh, hình ảnh của người phụ nữ đã bị cắt bỏ chỉ còn lại một bàn tay, nhưng như vậy cũng đủ để Diệp Sanh Ca hiểu được nguồn gốc của bức ảnh này.

Cô biết Kỷ Thời Đình từng có một vị hôn thê, nhưng… cô không biết là họ đã từng tổ chức lễ đính hôn.

Nhưng với địa vị của Kỷ Thời Đình, nếu anh đã đính hôn với một người phụ nữ nào đó chắc chắn sẽ có một buổi lễ long trọng. Giới thượng lưu thường rất coi trọng điều này.

Nhưng cô và Kỷ Thời Đình đã đăng ký kết hôn, anh dường như chưa bao giờ đề cập đến chuyện đám cưới, cũng chưa từng công khai xuất hiện cùng cô – có lẽ vì lý do này mà cô luôn cảm thấy mối quan hệ giữa cô và Kỷ Thời Đình sẽ không kéo dài.

Nghĩ đến đây, Diệp Sanh Ca không khỏi chạnh lòng.

Nhưng mà, rốt cuộc là ai đã gửi bức ảnh này?

Hòm thư của cô được công khai trên trang web của studio Thời Sanh, ai cũng có thể gửi email cho cô. Nghĩ tới nghĩ lui, cô cảm thấy người có khả năng nhất chính là Tạ Tư Ỷ.

Người phụ nữ này thèm muốn Kỷ Thời Đình, hơn nữa ông Tiêu đã chết, hôn ước giữa cô ta và Tiêu Duệ Lãng có lẽ sẽ có thay đổi cho nên vẫn chưa chịu từ bỏ ý định…

Cũng có thể là người trong bức ảnh, vị tiểu thư Lăng Vũ Đồng đã bị cắt bỏ hình ảnh.

Hoặc là một người phụ nữ nào đó thầm mến Kỷ Thời Đình mà cô không biết.

Kỷ Thời Đình ngay cả giấm chua của Thượng Thiên Ý cũng ăn, chẳng lẽ anh không nhận ra bản thân mình có nhiều vệ tinh vây quanh sao?

Nhưng mà dù là ai thì cũng không quan trọng, dù sao cô và Kỷ Thời Đình cũng là vợ chồng hợp pháp, một bức ảnh cũ cô sẽ không để trong lòng.

Có giỏi thì gửi ảnh giường chiếu ấy!

Diệp Sanh Ca bình tĩnh tắt máy tính.

Cô trở về phòng ngủ chính, nằm trên giường chưa được bao lâu thì Kỷ Thời Đình cũng đến, nằm xuống bên cạnh cô, sau đó vô cùng tự nhiên ôm cô vào lòng, cúi đầu g*m c*n vành tai cô.

“Em ngủ rồi, ngủ rồi…” Cô lẩm bẩm, cố gắng trốn tránh.

Kỷ Thời Đình khàn giọng cười, bàn tay nóng bỏng đã luồn vào trong quần áo của cô: “Nếu đạo diễn Trần lo lắng vết bớt của em sẽ ảnh hưởng đến hiệu ứng của bộ phim thì sao? Cho nên, tốt nhất em nên xóa bỏ vết bớt trước buổi thử vai tiếp theo.”

Nhưng trong đầu Diệp Sanh Ca lại bất giác hiện lên cảnh tượng trong bức ảnh – cho dù chỉ là đính hôn, đó cũng là một buổi lễ long trọng.

… Vẫn là thấy chạnh lòng.

Vì vậy, mặc dù biết người đàn ông nói có lý, cô vẫn theo bản năng từ chối, giọng nói có chút đáng thương: “Thời Đình, anh lợi hại quá, em vẫn chưa hồi lại… Ngày nào cũng như vậy em thật sự không chịu nổi.”

Lời khen ngợi này rất đúng chỗ, người nào đó hài lòng, vì vậy rộng lượng tha cho cô.

Diệp Sanh Ca thở phào nhẹ nhõm, không nhịn được nghĩ, nếu cô muốn có một hôn lễ long trọng với Kỷ Thời Đình, liệu anh có đồng ý không?

… Chắc là anh sẽ đồng ý, nhưng nếu cô chủ động yêu cầu, dường như cũng không còn ý nghĩa gì nữa.

*

Ngày hôm sau, Diệp Sanh Ca lại đến phim trường.

Hôm nay Tiểu Tranh không có mặt, nghe Từ Hướng Kiệt nói lịch trình của cậu nhóc quá bận, những cảnh quay chưa hoàn thành sẽ phải đợi sau này mới quay bổ sung.

Diệp Sanh Ca bày tỏ sự thông cảm. Mẹ của đứa bé đó có chút kỳ quái, hai mẹ con không xuất hiện cô ngược lại cảm thấy yên tâm hơn.

Cô an phận quay phim ở đoàn phim mấy ngày liền, bởi vì đã qua giai đoạn hòa nhập, việc quay phim ngày càng suôn sẻ, Từ Hướng Kiệt vui, hôm nay bốn giờ chiều đã cho nghỉ.

Diệp Sanh Ca trở về phòng suite, thoải mái ngâm mình trong bồn tắm để thư giãn, kết quả là khi cô trở về phòng ngủ lại nhìn thấy Kỷ Thời Đình.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 333



Diệp Sanh Ca đột ngột chậm bước lại, ngay cả hơi thở cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.

Người đàn ông ngồi trên ghế, đôi chân dài khoanh chéo, trong tay dường như đang cầm kịch bản của cô. Không biết anh đã đọc được điều gì thú vị, đôi lông mày bỗng khẽ nhướn lên, kèm theo một nụ cười nhẹ, làm cho gương mặt vốn đã sắc sảo của anh càng thêm phần tuấn mỹ.

Cô ngơ ngác nhìn anh, một tay vô thức đặt lên vị trí trái tim.

… Thật quá đáng, người đàn ông này không một lời báo trước đã xuất hiện, đã thế còn khiến cô rung động.

Dù cô luôn nhắc nhở bản thân không được quá tham lam, chỉ cần thế này đã đủ tốt rồi, nhưng trước mặt anh, làm sao cô có thể không tham lam được chứ.

Khi cô còn đang thất thần, Kỷ Thời Đình đã đặt kịch bản trong tay xuống, ngẩng đầu lên, ánh mắt đen láy rơi thẳng vào người cô.

“Còn không qua đây.” Anh khẽ cười trong ánh mắt, nhưng giọng nói lại vô cùng kiêu ngạo, “Ngẩn ngơ gì thế?”

Diệp Sanh Ca gần như không tự chủ được mà bước đến, ngoan ngoãn ngồi vào lòng anh, nhẹ giọng hỏi: “Sao anh lại đến đây?”

Kỷ Thời Đình ôm lấy cơ thể mềm mại, thơm tho của cô, hơi động lòng, giọng khàn khàn nói: “Ai bảo em vô tâm như vậy, vừa vào đoàn phim là như biến mất khỏi thế gian.”

Trừ khi bị anh ép buộc hoặc có việc nhờ vả thì người phụ nữ này bao giờ mới chủ động gọi điện cho anh chứ.

Diệp Sanh Ca hơi chột dạ: “Khi đóng phim em thật sự không còn tâm trí nghĩ đến chuyện khác…”

Vậy nên cô thích đóng phim, vì có thể hoàn toàn đắm mình vào một cuộc đời khác. Lúc đó cô không còn sức để nghĩ về những điều trong cuộc sống thực tại nữa.

Ánh mắt của Kỷ Thời Đình dừng lại trên kịch bản của cô. Vừa rồi anh chỉ lật sơ qua nhưng phát hiện bên trong đầy những chú thích và suy nghĩ mà cô viết.

Dù có phải là cái cớ hay không, sự tập trung này vẫn đáng được khen ngợi, Kỷ Thời Đình miễn cưỡng chấp nhận lý do này.

“Vậy bây giờ thì sao, em có tâm trí nghĩ đến chuyện khác không?” Anh hỏi nhỏ, đôi mắt đen sâu thẳm.

Diệp Sanh Ca do dự một chút, rồi đưa tay ôm lấy cổ anh, l**m nhẹ đôi môi: “Em vừa mới tắm xong…”

Giọng nói thấp thoáng ý tứ đầy mờ ám.

Dù tối nay cô định xem hai bộ phim nhưng Kỷ Thời Đình đã đặc biệt đến gặp cô, cô không thể khiến anh thất vọng.

Yết hầu của người đàn ông khẽ nhấp nhô, anh nâng cằm cô lên và hôn sâu, trong khoảnh khắc quấn quýt, chiếc áo choàng tắm trên người Diệp Sanh Ca đã bị anh kéo xuống gần hết.

Khi Kỷ Thời Đình buông cô ra, trước mắt anh là bờ vai trắng ngần cùng xương quai xanh của cô, ánh mắt anh càng thêm u ám, bàn tay nóng rực áp lên eo cô, chỉ cần khẽ kéo chiếc dây lưng, anh có thể l*t s*ch cô hoàn toàn.

Nhưng anh vẫn kìm nén, giọng khàn khàn nói: “Tối nay đi cùng anh dự tiệc rượu chào đón, lễ phục sẽ được mang đến ngay.”

Diệp Sanh Ca còn chưa kịp hoàn hồn, nghe vậy ngơ ngác một lúc.

Phải một lúc sau, cô mới nhận ra ý nghĩa của câu nói đó, đôi mắt không khỏi mở to: “Anh thật sự muốn đưa em đi?”

“Không thì anh đưa ai đi?” Anh cười nhẹ, vẻ mặt như trêu chọc.

Trái tim Diệp Sanh Ca đập thình thịch, cô vô thức l**m môi: “Vậy… anh sẽ giới thiệu em với mọi người là gì?”

“Giới thiệu thế nào thì giới thiệu như vậy.” Đôi mắt đen của anh hơi nheo lại, “Sao, không vui à?”

“Em tất nhiên là vui rồi.” Diệp Sanh Ca không hề do dự đáp lại, sau đó lại có chút căng thẳng l**m môi, “Anh… thật sự quyết định rồi?”

Quyết định công khai mối quan hệ của họ với người ngoài, quyết định để cô đường đường chính chính đứng bên cạnh anh?

Kỷ Thời Đình nhìn đôi mắt vừa hân hoan vừa bất an của cô, trong lòng bỗng nhiên xao động.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 334



“Chuyện như vậy còn cần phải quyết định sao?” Giọng anh trầm thấp vang lên, “Em vốn dĩ là vợ của anh.”

Lòng Diệp Sanh Ca bỗng chốc dâng trào cảm xúc khó tả.

Cô cố gắng kìm nén nụ cười nơi khóe môi, nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy.”

“Hình như em rất vui?” Kỷ Thời Đình có chút bất ngờ, giọng nói cũng mang theo vài phần ý vị sâu xa, “Anh còn tưởng em sợ người khác biết quan hệ của chúng ta.”

Bởi vậy, ở trước mặt đồng nghiệp của cô, anh chỉ là “kim chủ đại nhân” mà thôi.

“Em chỉ là không muốn chuyện bé xé ra to, tránh rước lấy lời ong tiếng ve.” Diệp Sanh Ca khẽ ho một tiếng, “Nhưng điều đó không có nghĩa là em không muốn tuyên bố chủ quyền. Anh là chồng của em, trong lòng bọn họ chắc chắn sẽ ghen tị với em muốn chết.”

Kỷ Thời Đình nhướng mày.

Đúng lúc này, chuông cửa vang lên, Diệp Sanh Ca vội vàng đứng dậy: “Để em ra mở cửa!”

Ngoài cửa quả nhiên là Tôn Diệp, anh ta cung kính đưa lễ phục và giày cao gót: “Thiếu phu nhân, đây là anh Kỷ bảo tôi…”

Diệp Sanh Ca nhanh chóng nhận lấy từ tay anh ta: “Làm phiền anh rồi, anh có thể về được rồi.” Nói xong liền đóng sầm cửa lại, suýt chút nữa đụng vào mũi Tôn Diệp.

Diệp Sanh Ca ôm lễ phục và giày cao gót chạy vội vào phòng thay đồ.

Kỷ Thời Đình nhìn theo bóng lưng của cô, có chút kinh ngạc nhướng mày.

Là đã xảy ra chuyện gì mà anh không biết, hay là… người phụ nữ này đã càng ngày càng để ý đến anh rồi?



Diệp Sanh Ca cảm thấy một sự hưng phấn khó tả.

Ban đầu, cô thật sự không muốn để người khác biết cô và Kỷ Thời Đình đã kết hôn bởi vì cô cảm thấy cuộc hôn nhân của bọn họ sẽ không kéo dài.

Nhưng hiện tại, cô lại muốn cho những con hồ ly tinh âm thầm dòm ngó Kỷ Thời Đình kia biết Kỷ Thời Đình là người đàn ông của cô, tất cả hãy tự giác mà tránh xa ra.

… Được rồi, cô vẫn còn để ý đến bức ảnh nhận được ngày hôm đó.

Biết đâu người phụ nữ gửi ảnh cho cô cũng sẽ tham gia buổi tiệc rượu tối nay, cô nhất định phải ôm chặt lấy Kỷ Thời Đình, để cho bọn họ nhìn cho rõ ràng.

Đính hôn thì đã sao, chẳng phải là đã chia tay rồi sao, hừ.

Lễ phục màu đỏ, khí chất ngút trời, Diệp Sanh Ca rất hài lòng, còn cố ý kết hợp với son môi màu đỏ rực, thề phải toát ra khí thế bức người.

Chưa đầy một tiếng đồng hồ, Diệp Sanh Ca đã bước ra khỏi phòng thay đồ, cô bước trên đôi giày cao gót mười phân, chiếc cằm nhỏ nhắn hơi nâng lên: “Như thế nào?”

Kỷ Thời Đình nhìn gương mặt xinh đẹp rạng rỡ của cô, cùng với thân hình thướt tha được váy áo tôn lên, ánh mắt tối sầm lại.

“Rất đẹp.” Anh nhếch môi trêu chọc, “Đi thôi, nữ vương đại nhân.”

Khí thế ngút trời của Diệp Sanh Ca bỗng chốc bị chọc thủng, cô đỏ mặt: “Có phải hơi khoa trương rồi không? Nhỡ đâu em làm anh mất mặt thì sao?”

Kỷ Thời Đình bật cười nắm lấy tay cô: “Yên tâm, em là vợ của anh, dù em ăn mặc thế nào thì bọn họ cũng chỉ khen em thôi.”



Trên đường đi, Diệp Sanh Ca được biết buổi tiệc rượu tối nay là để chào đón vị quan chức mới nhậm chức, giới thượng lưu Dương Thành đều sẽ có mặt, bao gồm cả Tiêu Duệ Lãng.

“Vì vậy, tốt nhất em nên ngoan ngoãn ở bên cạnh anh, không được chạy lung tung.” Anh trầm giọng dặn dò.

Diệp Sanh Ca nghiêm túc gật đầu.

Làm sao cô có thể chạy lung tung được chứ? Cô nhất định phải ở bên cạnh người đàn ông này mọi lúc mọi nơi để cho những người phụ nữ dòm ngó anh ta biết rõ ràng, người đàn ông này là của cô.

Mặc dù cô không chắc chắn cô và Kỷ Thời Đình có thể đi đến đâu, nhưng chỉ cần người đàn ông này còn muốn sống tốt với cô, cô tuyệt đối sẽ không cho phép người khác phá hoại.

Nhìn thấy dáng vẻ của cô, Kỷ Thời Đình bật cười nhéo nhéo gò má cô: “Thư giãn một chút, buổi tiệc rượu tối nay là do nhà họ Ngu tổ chức, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”

Nếu không, anh cũng sẽ không dẫn cô theo.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 335



Lúc bọn họ đến nơi đã là tám giờ tối.

Không khí của buổi tiệc rượu thoải mái và náo nhiệt hơn hôn lễ rất nhiều, thêm vào đó thời gian đã không còn sớm, các vị khách đang trò chuyện rôm rả.

Mặc dù lúc bọn họ vừa bước vào không thu hút sự chú ý của người khác, nhưng mười giây sau, ánh mắt của tất cả mọi người xung quanh đều tập trung vào cô và Kỷ Thời Đình, tiếng xì xào bàn tán vang lên.

“Mỗi lần anh xuất hiện ở nơi đông người đều được ‘đãi ngộ’ như vậy sao?” Cô khẽ ghé sát tai người đàn ông bên cạnh nói nhỏ, “Không trách được người ta nói anh không thích tham dự loại hoạt động này.”

Trừ phi là cần thiết, ai mà thích trở thành chủ đề bàn tán của người khác chứ.

Hơi thở phảng phất của người phụ nữ phả vào tai anh, Kỷ Thời Đình khẽ động lòng, bỗng nhiên cảm thấy buổi tiệc rượu tối nay cũng không đến nỗi nhàm chán.

“Em cũng phải làm quen với ‘đãi ngộ’ này.” Anh nhếch môi, cũng ghé sát tai cô nói, “Phu nhân Kỷ.”

Diệp Sanh Ca vênh váo: “Anh yên tâm, là diễn viên nên trường hợp này em không sợ đâu.”

Người đàn ông khẽ siết nhẹ eo cô.

Đáng tiếc hành động thân mật nhỏ bé giữa hai người rất nhanh đã bị cắt ngang, Ngu Thư Hàng đã tiến lại gần.

“Em dâu cũng đến rồi sao?” Nhìn thấy Diệp Sanh Ca, anh ta có chút kinh ngạc.

Diệp Sanh Ca mỉm cười chào hỏi anh ta.

Kỷ Thời Đình liếc nhìn cô một cái, nhàn nhạt cười nói: “Cũng nên để cho người khác biết tôi đã kết hôn rồi.”

Ngu Thư Hàng có vẻ như nghẹn lời, sau đó cười khổ nói: “Ngài Quân còn chưa tới, cậu đây là muốn cướp hết hào quang của ngài ấy sao?”

Ngài Quên chính là nhân vật chính của buổi tiệc chào mừng tối nay, tân nhiệm chấp chính Quân Hoa.

Diệp Sanh Ca có chút bất an: “Có phải em không nên đến không?”

“Em dâu, ý anh không phải vậy.” Ngu Thư Hàng cười nói, “Anh chỉ là sợ tiếp đãi không chu đáo.”

“Không sao, không cần tiếp đãi.” Cô cười tủm tỉm nói, “Dù sao Thời Đình đi đâu em đi đó.”

Ngu Thư Hàng dường như á khẩu không nói nên lời.

“Nếu đã như vậy nhân lúc ngài Quân còn chưa tới, tôi đưa Sanh Ca về trước nhé.” Kỷ Thời Đình nhìn anh ta một cái thật sâu.

Buổi tiệc rượu tối nay, vốn dĩ anh không hứng thú lắm, nếu không phải nể mặt bạn tốt, anh phần lớn sẽ không tham gia, dù sao anh có rất nhiều cơ hội để giao thiệp với tân nhiệm chấp chính quan.

Thế nhưng biểu hiện của Ngu Thư Hàng khiến anh không khỏi sinh nghi.

Nghe vậy, sắc mặt Ngu Thư Hàng hơi thay đổi, vội vàng cười nói: “Tôi chỉ nói đùa thôi, cậu đừng giận.”

Ánh mắt Kỷ Thời Đình càng thêm sâu xa.

“Xem ra quả nhiên có uẩn khúc.” Giọng nói của anh lạnh lùng, “Thư Hàng, cậu biết tôi ghét nhất điều gì.”

“Thời Đình, tôi…” Ngu Thư Hàng cười khổ một tiếng, dường như đang sắp xếp từ ngữ, nhưng còn chưa kịp suy nghĩ thấu đáo, lại có khách bước vào.

“Ngài Quân cùng gia đình đã đến!” Không biết là ai hô lên một tiếng.

Nghe thấy câu này, Ngu Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm.

Kỷ Thời Đình mím chặt môi, cũng nhìn về phía cửa ra vào.

Ngài Quân tuy đã hơn bốn mươi tuổi nhưng nhìn qua còn trẻ hơn so với tuổi thật, ông ta mỉm cười bước vào, thái độ rất hòa nhã.

Vợ và con gái ông ta đi theo hai bên.

Đồng tử Kỷ Thời Đình đột nhiên co lại dữ dội.

Diệp Sanh Ca nhìn thấy người phụ nữ trẻ tuổi bên phải ngài Quân, khẽ kêu lên: “Kia chẳng phải là Ada sao?”

“Không phải.” Kỷ Thời Đình nhếch môi, ánh mắt lạnh lẽo rơi trên người Ngu Thư Hàng, “Cô ta là Lăng Vũ Đồng.”

Ngu Thư Hàng gượng cười: “Cô ấy nói muốn tìm cơ hội trò chuyện với cậu, tôi không ngờ em dâu cũng đến…”

Diệp Sanh Ca vừa nghe thấy cái tên Lăng Vũ Đồng liền không nhịn được choáng váng.

Ada chính là Lăng Vũ Đồng.

Lăng Vũ Đồng và Kỷ Thời Đình đã từng đính hôn.

Tiểu Tranh là con trai của Lăng Vũ Đồng.

Câu chuyện máu chó khó hiểu đó, cuối cùng cô cũng hiểu ra.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 336



Không trách được Lăng Vũ Đồng cố ý kể cho cô nghe câu chuyện đó, mọi chi tiết trong câu chuyện đều ám chỉ cô – “vợ của nam chính” chỉ là kẻ thế thân, tốt nhất nên chủ động rời đi để thành toàn cho cô ta và “tình yêu đích thực” của nam chính.

Hơn nữa, Diệp Sanh Ca và Lăng Vũ Đồng quả thực có phần giống nhau cho nên Lăng Vũ Đồng tin rằng Kỷ Thời Đình vẫn còn yêu cô ta.

Nhưng Diệp Sanh Ca phản ứng chậm chạp không hiểu được ẩn ý của cô ta, vì vậy sau đó Lăng Vũ Đồng lại gửi cho cô ảnh chụp chung với Kỷ Thời Đình lúc đính hôn, hy vọng cô biết điều.

Thế nhưng Diệp Sanh Ca vẫn không có phản ứng gì, cho nên, Lăng Vũ Đồng liền nhờ Ngu Thư Hàng, để anh ta nhất định phải đảm bảo Kỷ Thời Đình tham gia buổi tiệc chào mừng hôm nay, để có thể nói chuyện rõ ràng với anh.

Đúng rồi, còn có Tiểu Tranh nữa.

Nghĩ đến đây, Diệp Sanh Ca khó khăn nuốt nước miếng, trong đầu có một thoáng trống rỗng.



Ở lối vào, đã có các vị tai to mặt lớn tươi cười niềm nở tiến lên đón, bắt tay chào hỏi ngài Quân, cũng có những người phụ nữ ân cần tiếp đãi vợ con ngài Quân.

Lăng Vũ Đồng vừa trò chuyện với đối phương, vừa tìm kiếm gì đó.

Kỷ Thời Đình dửng dưng thu hồi tầm mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Ngu Thư Hàng: “Món nợ này chúng ta từ từ tính.”

Ngu Thư Hàng bất đắc dĩ cười khổ, cũng không biện giải thêm nữa.

Kỷ Thời Đình nhìn về phía Diệp Sanh Ca.

Cô ngây người ra, không biết đang suy nghĩ gì.

Kỷ Thời Đình hơi nhíu mày, ôm cô đi đến chỗ vắng vẻ bên cạnh, đưa tay nhéo nhéo mặt cô: “Nhìn anh.”

Diệp Sanh Ca ngơ ngác ngẩng đầu lên.

“Em hẳn là biết anh và Lăng Vũ Đồng đã từng đính hôn.” Kỷ Thời Đình lạnh lùng nói.

Diệp Sanh Ca gật đầu.

“Nhưng đã chia tay từ lâu rồi.” Người đàn ông nói tiếp.

Diệp Sanh Ca tiếp tục gật đầu.

“Anh không biết cô ta đã trở về, còn với thân phận như vậy, nhưng dù thế nào đi nữa anh cũng sẽ không qua lại với cô ta nữa.” Anh hơi nhíu mày, “Anh không ngờ cô ta lại đi tìm em. Bất kể cô ta nói gì, em cũng đừng tin.”

Diệp Sanh Ca chớp mắt.

“Nhớ chưa?” Ánh mắt người đàn ông trầm xuống.

Diệp Sanh Ca dùng sức gật đầu.

Sắc mặt anh hơi dịu đi, ôm cô vào lòng: “Ngoan. Không được suy nghĩ lung tung, có vấn đề gì thì hỏi anh.”

Diệp Sanh Ca đưa tay ôm lấy eo anh, ánh mắt vẫn còn có chút ngơ ngác.

Người đàn ông này đang giải thích với cô.

Hơn nữa, cô cũng tin tưởng lời anh nói.

Cho dù chỉ dựa vào lời kể của Lăng Vũ Đồng, cô cũng tin chắc anh và Lăng Vũ Đồng đã không còn gì nữa.

Thế nhưng, Tiểu Tranh thì sao? Đứa bé đó… rất có thể là con trai của anh, anh còn chưa biết đó là con của mình.

“Thời Đình…” Nghĩ đi nghĩ lại, cô vẫn quyết định lên tiếng.

Người đàn ông cúi đầu nhìn cô.

“Đứa bé Tiểu Tranh đó… là con trai của Lăng Vũ Đồng.” Diệp Sanh Ca l**m môi, “Nó…”

Kỷ Thời Đình lập tức nhận ra cô đang nghi ngờ điều gì.

Sắc mặt anh sa sầm, búng tay lên trán cô một cái: “Anh không quản đứa bé đó từ đâu chui ra, nhưng chắc chắn không liên quan gì đến anh.”

“Anh chắc chắn?” Diệp Sanh Ca mở to mắt.

“Anh chắc chắn.” Sắc mặt người đàn ông đen lại, lại búng lên trán cô một cái, “Còn dám nghi ngờ, anh cốc đầu em bây giờ!”

Diệp Sanh Ca thở phào nhẹ nhõm, cười hì hì ôm lấy eo anh: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt, nếu không em thật sự không biết phải làm sao…”

Bạn gái cũ không đáng sợ, nhưng bạn gái cũ mà còn mang theo con của anh, vậy thì hơi phiền phức.

Kỷ Thời Đình khẽ mấp máy môi, dường như còn muốn giải thích gì đó, nhưng cuối cùng anh chỉ bất đắc dĩ thốt ra ba chữ: “Tin tưởng anh.”

Diệp Sanh Ca gật đầu lia lịa.



Bên kia, Lăng Vũ Đồng rốt cuộc cũng nhìn thấy bóng dáng Kỷ Thời Đình.

Thế nhưng anh… lại đang ôm người phụ nữ đó.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 337



Lăng Vũ Đồng gần như không dám tin vào mắt mình.

Người phụ nữ đó rõ ràng chỉ là một kẻ thế thân, tại sao anh còn ôm người phụ nữ đó? Chẳng lẽ anh không nhìn thấy cô ta sao?

Hơn nữa, Kỷ Thời Đình luôn lạnh lùng, từ bao giờ anh lại làm ra những hành động thân mật như vậy với người khác trước mặt mọi người? Ngay cả ngày họ đính hôn, anh cũng chỉ nhẹ nhàng khoác vai cô ta mà thôi.

Trong lòng Lăng Vũ Đồng dậy sóng, suýt chút nữa thì mất bình tĩnh, ngay cả vị phu nhân trước mặt đang nói chuyện với cô ta, cô ta cũng không để ý nghe.

May mà Giang Lam đã kịp thời phát hiện ra sự khác thường của cô ta, vội vàng kéo cô ta lại, sau đó áy náy nói với vị phu nhân đối diện: “Đứa nhỏ này tối qua ngủ không ngon nên tinh thần hơi mệt mỏi, không phải cố ý thất lễ.”

“Không sao.” Vị phu nhân đương nhiên sẽ không có ý kiến, “Là tôi quá lắm lời rồi, mời các vị vào trong.”

Giang Lam không giải thích Lăng Vũ Đồng thực ra không họ Quân, bà chỉ mỉm cười, khoác tay con gái đi vào trong.

“Mẹ biết con rất kích động nhưng bây giờ không phải lúc để mất bình tĩnh.” Bà hạ thấp giọng, “Nó nhất định sẽ đến chào hỏi ba con.”

Lăng Vũ Đồng cố kìm nước mắt, nghẹn ngào gật đầu: “Con biết rồi, mẹ.”

Năm đó, công việc kinh doanh của nhà họ Lăng phá sản, nợ nần chồng chất, để không liên lụy đến hai mẹ con, cha Lăng ly hôn với Giang Lam còn đưa cả hai sang nước ngoài. Sau đó, Giang Lam tái hôn với Quân Hoa, Lăng Vũ Đồng trở thành con gái riêng của Giang Lam.

Lý do cô ta lấy hết can đảm trở về Dương Thành, một mặt là vì biết được Kỷ Thời Đình đã cưới một người phụ nữ có ngoại hình giống mình, mặt khác cũng là vì Quân Hoa được điều đến Dương Thành nhậm chức.



Trong khi những người khác cố gắng tạo mối quan hệ với ngài Quân, Diệp Sanh Ca đang ăn uống ở bàn tiệc buffet.

Buổi tối cô ăn ít, lúc này đã sớm đói rồi, vì vậy cô kéo Kỷ Thời Đình đến bàn tiệc buffet, ăn vài miếng bánh ngọt và trái cây, sau đó nhặt một quả cherry đưa lên miệng anh.

Người đàn ông thấy cô ăn ngon lành, liền nể mặt ngậm quả cherry vào miệng.

Diệp Sanh Ca cười tủm tỉm nhìn anh: “Ngon không?”

Kỷ Thời Đình nuốt quả cherry xuống, sau đó nheo mắt đầy nghi hoặc: “Hình như em không hề buồn.”

Ngay cả khi biết Ada chính là Lăng Vũ Đồng, cô cũng chỉ kinh ngạc và lo lắng nhưng không hề biểu lộ bất kỳ cảm xúc đau buồn nào.

“Chẳng phải anh đã nói anh và cô ấy không có gì sao?” Cô cười tủm tỉm nói, “Đương nhiên em không buồn, ngược lại còn rất vui.”

Thực ra cô đã biết đến sự tồn tại của Lăng Vũ Đồng từ lâu, cũng lén lút tò mò rất lâu rồi, nhưng… cô không biết mình có nên hỏi hay không, hay nói đúng hơn là cô sợ Lăng Vũ Đồng có ý nghĩa đặc biệt gì đó với anh nên không dám hỏi.

Hôm nay khó khăn lắm mới nghe được lời giải thích của anh, cô đã rất mãn nguyện rồi.

Đồng thời cũng xác nhận được nghi ngờ trước đây của cô… Người đàn ông này quả nhiên chưa từng yêu người phụ nữ nào. Đối với anh, trách nhiệm và nghĩa vụ còn đáng tin cậy hơn cả tình cảm.

Kỷ Thời Đình nhìn dáng vẻ thản nhiên không chút bận tâm của cô, đột nhiên không nhịn được nghiến răng.

Vừa rồi anh còn lo lắng cô sẽ suy nghĩ lung tung nên đã giải thích rõ ràng với cô.

Nhưng bây giờ nhìn thấy dáng vẻ không tim không phổi của cô, Kỷ Thời Đình lại có chút bực bội.

… Chẳng lẽ cô không chút để tâm đến việc anh từng có quá khứ với người phụ nữ khác?

Diệp Sanh Ca đang ăn uống vui vẻ, còn định đút cho Kỷ Thời Đình một quả cà chua bi, nhưng khi ngẩng đầu lên, cô lại nhạy bén nhận ra ánh mắt anh không đúng, vì vậy vội vàng buông đồ ăn trong tay xuống, ôm lấy cánh tay anh: “Em ăn xong rồi.”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 338



Lúc này, các vị khách quý đều vây quanh ngài Quân, dù sao thì đây cũng là mục đích họ đến đây hôm nay. Tuy nhiên, cô và Kỷ Thời Đình vẫn thu hút ánh nhìn của không ít cô gái trẻ, hơn nữa ánh mắt nhìn Diệp Sanh Ca đều không mấy thân thiện.

… Có lẽ là bởi vì cử chỉ thân mật khác thường của cô và Kỷ Thời Đình.

Tốt lắm, cứ để họ nhìn cho rõ, đây là người đàn ông của cô.

Nghĩ vậy, cô càng ôm chặt cánh tay Kỷ Thời Đình hơn.

Hành động tuyên bố chủ quyền của người phụ nữ khiến cơn tức giận trong lòng Kỷ Thời Đình vơi đi phần nào, anh quyết định không so đo với cô nữa.

“Đi thôi, chúng ta cũng qua chào hỏi ngài Quân một tiếng.” Kỷ Thời Đình mỉa mai nhếch mép.



Là người đàn ông thực sự quyền lực nhất thành phố Dương, Kỷ Thời Đình luôn là tâm điểm chú ý dù xuất hiện ở đâu.

Vì vậy, khi anh khoác tay Diệp Sanh Ca đi về phía Quân Hoa, những nhân vật nổi tiếng khác đều tự động nhường đường, ngay cả Ngu Thư Hàng đang nói chuyện với ngài Quân cũng lặng lẽ lùi lại vài bước.

Chẳng mấy chốc, hai người đã đi đến trước mặt gia đình Quân Hoa.

ngài Quân vẫn giữ vẻ mặt như thường, có lẽ vì Lăng Vũ Đồng không có quan hệ huyết thống gì với ông, nên ông không hề tỏ ra là bậc trưởng bối với Kỷ Thời Đình, ngược lại còn có phần kính trọng anh, sau khi đánh giá Diệp Sanh Ca vài lần, ông còn mỉm cười khen ngợi cô vài câu.

Diệp Sanh Ca luôn giữ nụ cười tiêu chuẩn, ngoài việc nói vài câu “cảm ơn” và “ngài quá lời” ra thì hầu như không mở miệng.

Vì vậy, cô tranh thủ quan sát Lăng Vũ Đồng vài lần.

Tuy nhiên, ánh mắt Lăng Vũ Đồng luôn đặt trên người Kỷ Thời Đình, mắt cô ta ngấn lệ, vẻ mặt như muốn nói lại thôi, khiến Diệp Sanh Ca không khỏi động lòng trắc ẩn.

Vì vậy, cô lặng lẽ siết chặt tay Kỷ Thời Đình, mười ngón tay đan vào nhau.

Ngay lập tức, ánh mắt Lăng Vũ Đồng càng thêm oán hận.

Kỷ Thời Đình nhận ra hành động nhỏ của cô, khẽ liếc nhìn cô với ánh mắt thích thú.

“ngài Quân, tôi và vợ còn có việc, xin phép đi trước.” Kỷ Thời Đình mỉm cười, “Hôm nào đó tôi sẽ mời ngài, mong ngài nhất định phải nể mặt.”

ngài Quân nhìn hai bàn tay đang nắm chặt của họ, mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên rồi.”

Kỷ Thời Đình khẽ mỉm cười, ôm Diệp Sanh Ca xoay người rời đi, từ đầu đến cuối đều không hề liếc nhìn Lăng Vũ Đồng lấy một lần.

Họ vừa đi được vài bước, Lăng Vũ Đồng cuối cùng cũng không nhịn được nữa.

“Thời Đình!” Giọng cô ta nghẹn ngào, “Anh thật sự muốn giả vờ như không quen biết em sao?”

Khóe môi Kỷ Thời Đình khẽ nhếch lên, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng.

Diệp Sanh Ca thầm thở dài trong lòng: Biết ngay là cô ta sẽ không dễ dàng bỏ cuộc mà.

“Lăng tiểu thư.” Kỷ Thời Đình xoay người nhìn cô ta, giọng điệu lạnh nhạt, “Cô hiểu lầm rồi.”

Sự chú ý của các vị khách vốn dĩ đã đổ dồn về phía bọn họ, lúc này phát hiện có chuyện hay để xem, lại càng im lặng hơn. Lăng Vũ Đồng đã biến mất khỏi giới thượng lưu Dương Thành lâu như vậy, không ít người đã quên mất cô ta, nhưng nhìn thấy dáng vẻ si tình của cô ta dành cho Kỷ Thời Đình, mọi người đều nhớ lại màn đính hôn năm đó.

Gặp lại sau nhiều năm xa cách, Kỷ Thời Đình lại còn ôm eo một người tình mới… Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người đều phấn khích.

Lăng Vũ Đồng bị thái độ lạnh nhạt của anh làm tổn thương, nước mắt lưng quanh hốc mắt.

“Em biết anh đang trách em.” Cô ta nghẹn ngào nói, “Năm đó em kiên quyết chia tay với anh, khiến anh rất đau lòng, nhưng em thật sự không cố ý, lúc đó em không còn cách nào khác…”

“Vậy thì đã sao?” Ánh mắt Kỷ Thời Đình tràn đầy chế giễu, “Chính cô cũng đã nói rồi, chúng ta đã chia tay rồi.”

Môi Lăng Vũ Đồng run rẩy: “Nhưng chúng ta còn có Tiểu Tranh! Em biết anh trách em, nhưng anh không thể không nhận Tiểu Tranh! Nó là con trai của anh mà!”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 339



Đồng tử Kỷ Thời Đình co lại trong chớp mắt.

“Không thể nào.” Giọng anh lạnh lùng.

“Em có bằng chứng.” Lăng Vũ Đồng run rẩy lấy ra một tờ giấy từ trong túi xách, “Đây là giấy xét nghiệm ADN em vừa nhận được, Tiểu Tranh chính là con trai của anh!”

Cả hội trường xôn xao.

Kỷ Thời Đình cười khẩy một tiếng.

Người phụ nữ này bị điên rồi sao? Cô ta thực sự định đẩy đứa trẻ đó cho anh ư?

“Cô lấy mẫu xét nghiệm từ đâu?” Người đàn ông bình tĩnh hỏi.

“Em biết anh không tin em, nên em đã đặc biệt nhờ Thư Hàng lấy tóc của anh gửi đi xét nghiệm.” Lăng Vũ Đồng nhìn anh say đắm, “Lời em nói anh không tin, chẳng lẽ Thư Hàng anh cũng không tin sao?”

Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía Ngu Thư Hàng.

Kỷ Thời Đình nhìn anh ta chằm chằm: “Thư Hàng, có phải vậy không?”

“Phải.” Ngu Thư Hàng cười khổ thừa nhận, “Chính vì kết quả giám định cho thấy cậu là cha của Tiểu Tranh, nên tôi mới cố gắng để cậu tham dự buổi tiệc rượu hôm nay. Tôi nghĩ, ít nhất cậu cũng có quyền được biết.”

Kỷ Thời Đình cười lạnh: “Vậy thì nhất định là cậu đã nhầm lẫn ở đâu đó rồi, đứa trẻ đó không thể nào có quan hệ huyết thống với tôi.”

“Thời Đình!” Lăng Vũ Đồng đau đớn nhìn anh, “Tại sao, tại sao anh lại nhẫn tâm như vậy? Tiểu Tranh thực sự là con trai của anh mà! Tiểu Tranh… Mẹ, đưa Tiểu Tranh đến đây!”

Giang Lam thở dài, vẫy tay gọi người giúp việc trong nhà bế Tiểu Tranh đến.

“Nhìn xem, Tiểu Tranh thực sự là con trai của anh!” Lăng Vũ Đồng nắm lấy tay con trai, nước mắt không ngừng rơi, “Thời Đình, anh xem, nó giống anh biết bao!”

Ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào cậu bé, dường như đang phân biệt xem đứa trẻ này có thực sự giống Kỷ Thời Đình hay không.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Tranh tái nhợt vì sợ hãi, vẻ mặt bối rối, nhưng Lăng Vũ Đồng chìm đắm trong đau khổ lại không hề nhận ra.

Kỷ Thời Đình mím chặt môi, cả sắc mặt và ánh mắt đều lạnh lùng đến cực điểm.

Diệp Sanh Ca cuối cùng cũng không nhịn được nữa.

“Lăng tiểu thư, coi như Tiểu Tranh là con trai của Thời Đình đi, vậy cô định thế nào?” Cô mỉm cười lên tiếng.

“Sanh Ca!” Kỷ Thời Đình cau mày nhìn cô.

Diệp Sanh Ca nhìn anh bằng ánh mắt “tin em đi”, rồi bước đến trước mặt hai mẹ con, mỉm cười hỏi: “Tôi và Thời Đình đã kết hôn rồi, hiện tại tôi là vợ hợp pháp của anh ấy. Vợ chồng là một, cô có yêu cầu gì cứ việc nói với tôi.”

Lời Diệp Sanh Ca vừa dứt, cả hội trường lại một phen xôn xao. Họ chỉ nghĩ cô là bạn gái hiện tại hoặc người tình của Kỷ Thời Đình, nhưng không ai ngờ rằng cô đã kết hôn với anh rồi!

Lăng Vũ Đồng ngẩng đầu nhìn cô.

Diệp Sanh Ca cũng mỉm cười nhìn cô ta, dường như không hề bận tâm đến việc chồng mình đột nhiên xuất hiện một đứa con trai lớn như vậy.

Lăng Vũ Đồng đã sớm biết cô không phải người dễ đối phó, vì vậy cô ta lại cúi đầu, nghẹn ngào nói: “Tôi chỉ hy vọng cho Tiểu Tranh một mái ấm trọn vẹn.”

“Vậy thì dễ rồi, Lăng tiểu thư cũng có thể tìm cho Tiểu Tranh một người cha khác.” Diệp Sanh Ca thản nhiên cười nói, “Với điều kiện của Lăng tiểu thư, tìm một người đàn ông có trách nhiệm không phải là chuyện khó.”

“Có trách nhiệm đến đâu cũng không thể thay thế được cha ruột.” Cô ta nức nở, “Tôi không thể tiếp tục có lỗi với con trai mình nữa.”

Diệp Sanh Ca từ từ cười rộ lên: “Vậy thế này thì sao? Tôi tình cờ rất thích Tiểu Tranh, nếu cô đồng ý, tôi sẽ đón đứa trẻ này về, tôi và Thời Đình sẽ nuôi dạy nó thật tốt.”

Lăng Vũ Đồng hít vào một ngụm khí lạnh, vội vàng ôm chặt cậu bé: “Tôi sẽ không xa rời Tiểu Tranh!”

“Vậy thì cô hãy hỏi xem Tiểu Tranh có muốn hay không.” Diệp Sanh Ca nháy mắt với cậu bé trong lòng cô ta.

— Sanh Ca: Muốn cướp chồng tôi? Tôi cướp con trai cô trước đã! Xin vé xin vé nào!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back