Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 335



Lúc bọn họ đến nơi đã là tám giờ tối.

Không khí của buổi tiệc rượu thoải mái và náo nhiệt hơn hôn lễ rất nhiều, thêm vào đó thời gian đã không còn sớm, các vị khách đang trò chuyện rôm rả.

Mặc dù lúc bọn họ vừa bước vào không thu hút sự chú ý của người khác, nhưng mười giây sau, ánh mắt của tất cả mọi người xung quanh đều tập trung vào cô và Kỷ Thời Đình, tiếng xì xào bàn tán vang lên.

“Mỗi lần anh xuất hiện ở nơi đông người đều được ‘đãi ngộ’ như vậy sao?” Cô khẽ ghé sát tai người đàn ông bên cạnh nói nhỏ, “Không trách được người ta nói anh không thích tham dự loại hoạt động này.”

Trừ phi là cần thiết, ai mà thích trở thành chủ đề bàn tán của người khác chứ.

Hơi thở phảng phất của người phụ nữ phả vào tai anh, Kỷ Thời Đình khẽ động lòng, bỗng nhiên cảm thấy buổi tiệc rượu tối nay cũng không đến nỗi nhàm chán.

“Em cũng phải làm quen với ‘đãi ngộ’ này.” Anh nhếch môi, cũng ghé sát tai cô nói, “Phu nhân Kỷ.”

Diệp Sanh Ca vênh váo: “Anh yên tâm, là diễn viên nên trường hợp này em không sợ đâu.”

Người đàn ông khẽ siết nhẹ eo cô.

Đáng tiếc hành động thân mật nhỏ bé giữa hai người rất nhanh đã bị cắt ngang, Ngu Thư Hàng đã tiến lại gần.

“Em dâu cũng đến rồi sao?” Nhìn thấy Diệp Sanh Ca, anh ta có chút kinh ngạc.

Diệp Sanh Ca mỉm cười chào hỏi anh ta.

Kỷ Thời Đình liếc nhìn cô một cái, nhàn nhạt cười nói: “Cũng nên để cho người khác biết tôi đã kết hôn rồi.”

Ngu Thư Hàng có vẻ như nghẹn lời, sau đó cười khổ nói: “Ngài Quân còn chưa tới, cậu đây là muốn cướp hết hào quang của ngài ấy sao?”

Ngài Quên chính là nhân vật chính của buổi tiệc chào mừng tối nay, tân nhiệm chấp chính Quân Hoa.

Diệp Sanh Ca có chút bất an: “Có phải em không nên đến không?”

“Em dâu, ý anh không phải vậy.” Ngu Thư Hàng cười nói, “Anh chỉ là sợ tiếp đãi không chu đáo.”

“Không sao, không cần tiếp đãi.” Cô cười tủm tỉm nói, “Dù sao Thời Đình đi đâu em đi đó.”

Ngu Thư Hàng dường như á khẩu không nói nên lời.

“Nếu đã như vậy nhân lúc ngài Quân còn chưa tới, tôi đưa Sanh Ca về trước nhé.” Kỷ Thời Đình nhìn anh ta một cái thật sâu.

Buổi tiệc rượu tối nay, vốn dĩ anh không hứng thú lắm, nếu không phải nể mặt bạn tốt, anh phần lớn sẽ không tham gia, dù sao anh có rất nhiều cơ hội để giao thiệp với tân nhiệm chấp chính quan.

Thế nhưng biểu hiện của Ngu Thư Hàng khiến anh không khỏi sinh nghi.

Nghe vậy, sắc mặt Ngu Thư Hàng hơi thay đổi, vội vàng cười nói: “Tôi chỉ nói đùa thôi, cậu đừng giận.”

Ánh mắt Kỷ Thời Đình càng thêm sâu xa.

“Xem ra quả nhiên có uẩn khúc.” Giọng nói của anh lạnh lùng, “Thư Hàng, cậu biết tôi ghét nhất điều gì.”

“Thời Đình, tôi…” Ngu Thư Hàng cười khổ một tiếng, dường như đang sắp xếp từ ngữ, nhưng còn chưa kịp suy nghĩ thấu đáo, lại có khách bước vào.

“Ngài Quân cùng gia đình đã đến!” Không biết là ai hô lên một tiếng.

Nghe thấy câu này, Ngu Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm.

Kỷ Thời Đình mím chặt môi, cũng nhìn về phía cửa ra vào.

Ngài Quân tuy đã hơn bốn mươi tuổi nhưng nhìn qua còn trẻ hơn so với tuổi thật, ông ta mỉm cười bước vào, thái độ rất hòa nhã.

Vợ và con gái ông ta đi theo hai bên.

Đồng tử Kỷ Thời Đình đột nhiên co lại dữ dội.

Diệp Sanh Ca nhìn thấy người phụ nữ trẻ tuổi bên phải ngài Quân, khẽ kêu lên: “Kia chẳng phải là Ada sao?”

“Không phải.” Kỷ Thời Đình nhếch môi, ánh mắt lạnh lẽo rơi trên người Ngu Thư Hàng, “Cô ta là Lăng Vũ Đồng.”

Ngu Thư Hàng gượng cười: “Cô ấy nói muốn tìm cơ hội trò chuyện với cậu, tôi không ngờ em dâu cũng đến…”

Diệp Sanh Ca vừa nghe thấy cái tên Lăng Vũ Đồng liền không nhịn được choáng váng.

Ada chính là Lăng Vũ Đồng.

Lăng Vũ Đồng và Kỷ Thời Đình đã từng đính hôn.

Tiểu Tranh là con trai của Lăng Vũ Đồng.

Câu chuyện máu chó khó hiểu đó, cuối cùng cô cũng hiểu ra.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 336



Không trách được Lăng Vũ Đồng cố ý kể cho cô nghe câu chuyện đó, mọi chi tiết trong câu chuyện đều ám chỉ cô – “vợ của nam chính” chỉ là kẻ thế thân, tốt nhất nên chủ động rời đi để thành toàn cho cô ta và “tình yêu đích thực” của nam chính.

Hơn nữa, Diệp Sanh Ca và Lăng Vũ Đồng quả thực có phần giống nhau cho nên Lăng Vũ Đồng tin rằng Kỷ Thời Đình vẫn còn yêu cô ta.

Nhưng Diệp Sanh Ca phản ứng chậm chạp không hiểu được ẩn ý của cô ta, vì vậy sau đó Lăng Vũ Đồng lại gửi cho cô ảnh chụp chung với Kỷ Thời Đình lúc đính hôn, hy vọng cô biết điều.

Thế nhưng Diệp Sanh Ca vẫn không có phản ứng gì, cho nên, Lăng Vũ Đồng liền nhờ Ngu Thư Hàng, để anh ta nhất định phải đảm bảo Kỷ Thời Đình tham gia buổi tiệc chào mừng hôm nay, để có thể nói chuyện rõ ràng với anh.

Đúng rồi, còn có Tiểu Tranh nữa.

Nghĩ đến đây, Diệp Sanh Ca khó khăn nuốt nước miếng, trong đầu có một thoáng trống rỗng.



Ở lối vào, đã có các vị tai to mặt lớn tươi cười niềm nở tiến lên đón, bắt tay chào hỏi ngài Quân, cũng có những người phụ nữ ân cần tiếp đãi vợ con ngài Quân.

Lăng Vũ Đồng vừa trò chuyện với đối phương, vừa tìm kiếm gì đó.

Kỷ Thời Đình dửng dưng thu hồi tầm mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Ngu Thư Hàng: “Món nợ này chúng ta từ từ tính.”

Ngu Thư Hàng bất đắc dĩ cười khổ, cũng không biện giải thêm nữa.

Kỷ Thời Đình nhìn về phía Diệp Sanh Ca.

Cô ngây người ra, không biết đang suy nghĩ gì.

Kỷ Thời Đình hơi nhíu mày, ôm cô đi đến chỗ vắng vẻ bên cạnh, đưa tay nhéo nhéo mặt cô: “Nhìn anh.”

Diệp Sanh Ca ngơ ngác ngẩng đầu lên.

“Em hẳn là biết anh và Lăng Vũ Đồng đã từng đính hôn.” Kỷ Thời Đình lạnh lùng nói.

Diệp Sanh Ca gật đầu.

“Nhưng đã chia tay từ lâu rồi.” Người đàn ông nói tiếp.

Diệp Sanh Ca tiếp tục gật đầu.

“Anh không biết cô ta đã trở về, còn với thân phận như vậy, nhưng dù thế nào đi nữa anh cũng sẽ không qua lại với cô ta nữa.” Anh hơi nhíu mày, “Anh không ngờ cô ta lại đi tìm em. Bất kể cô ta nói gì, em cũng đừng tin.”

Diệp Sanh Ca chớp mắt.

“Nhớ chưa?” Ánh mắt người đàn ông trầm xuống.

Diệp Sanh Ca dùng sức gật đầu.

Sắc mặt anh hơi dịu đi, ôm cô vào lòng: “Ngoan. Không được suy nghĩ lung tung, có vấn đề gì thì hỏi anh.”

Diệp Sanh Ca đưa tay ôm lấy eo anh, ánh mắt vẫn còn có chút ngơ ngác.

Người đàn ông này đang giải thích với cô.

Hơn nữa, cô cũng tin tưởng lời anh nói.

Cho dù chỉ dựa vào lời kể của Lăng Vũ Đồng, cô cũng tin chắc anh và Lăng Vũ Đồng đã không còn gì nữa.

Thế nhưng, Tiểu Tranh thì sao? Đứa bé đó… rất có thể là con trai của anh, anh còn chưa biết đó là con của mình.

“Thời Đình…” Nghĩ đi nghĩ lại, cô vẫn quyết định lên tiếng.

Người đàn ông cúi đầu nhìn cô.

“Đứa bé Tiểu Tranh đó… là con trai của Lăng Vũ Đồng.” Diệp Sanh Ca l**m môi, “Nó…”

Kỷ Thời Đình lập tức nhận ra cô đang nghi ngờ điều gì.

Sắc mặt anh sa sầm, búng tay lên trán cô một cái: “Anh không quản đứa bé đó từ đâu chui ra, nhưng chắc chắn không liên quan gì đến anh.”

“Anh chắc chắn?” Diệp Sanh Ca mở to mắt.

“Anh chắc chắn.” Sắc mặt người đàn ông đen lại, lại búng lên trán cô một cái, “Còn dám nghi ngờ, anh cốc đầu em bây giờ!”

Diệp Sanh Ca thở phào nhẹ nhõm, cười hì hì ôm lấy eo anh: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt, nếu không em thật sự không biết phải làm sao…”

Bạn gái cũ không đáng sợ, nhưng bạn gái cũ mà còn mang theo con của anh, vậy thì hơi phiền phức.

Kỷ Thời Đình khẽ mấp máy môi, dường như còn muốn giải thích gì đó, nhưng cuối cùng anh chỉ bất đắc dĩ thốt ra ba chữ: “Tin tưởng anh.”

Diệp Sanh Ca gật đầu lia lịa.



Bên kia, Lăng Vũ Đồng rốt cuộc cũng nhìn thấy bóng dáng Kỷ Thời Đình.

Thế nhưng anh… lại đang ôm người phụ nữ đó.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 337



Lăng Vũ Đồng gần như không dám tin vào mắt mình.

Người phụ nữ đó rõ ràng chỉ là một kẻ thế thân, tại sao anh còn ôm người phụ nữ đó? Chẳng lẽ anh không nhìn thấy cô ta sao?

Hơn nữa, Kỷ Thời Đình luôn lạnh lùng, từ bao giờ anh lại làm ra những hành động thân mật như vậy với người khác trước mặt mọi người? Ngay cả ngày họ đính hôn, anh cũng chỉ nhẹ nhàng khoác vai cô ta mà thôi.

Trong lòng Lăng Vũ Đồng dậy sóng, suýt chút nữa thì mất bình tĩnh, ngay cả vị phu nhân trước mặt đang nói chuyện với cô ta, cô ta cũng không để ý nghe.

May mà Giang Lam đã kịp thời phát hiện ra sự khác thường của cô ta, vội vàng kéo cô ta lại, sau đó áy náy nói với vị phu nhân đối diện: “Đứa nhỏ này tối qua ngủ không ngon nên tinh thần hơi mệt mỏi, không phải cố ý thất lễ.”

“Không sao.” Vị phu nhân đương nhiên sẽ không có ý kiến, “Là tôi quá lắm lời rồi, mời các vị vào trong.”

Giang Lam không giải thích Lăng Vũ Đồng thực ra không họ Quân, bà chỉ mỉm cười, khoác tay con gái đi vào trong.

“Mẹ biết con rất kích động nhưng bây giờ không phải lúc để mất bình tĩnh.” Bà hạ thấp giọng, “Nó nhất định sẽ đến chào hỏi ba con.”

Lăng Vũ Đồng cố kìm nước mắt, nghẹn ngào gật đầu: “Con biết rồi, mẹ.”

Năm đó, công việc kinh doanh của nhà họ Lăng phá sản, nợ nần chồng chất, để không liên lụy đến hai mẹ con, cha Lăng ly hôn với Giang Lam còn đưa cả hai sang nước ngoài. Sau đó, Giang Lam tái hôn với Quân Hoa, Lăng Vũ Đồng trở thành con gái riêng của Giang Lam.

Lý do cô ta lấy hết can đảm trở về Dương Thành, một mặt là vì biết được Kỷ Thời Đình đã cưới một người phụ nữ có ngoại hình giống mình, mặt khác cũng là vì Quân Hoa được điều đến Dương Thành nhậm chức.



Trong khi những người khác cố gắng tạo mối quan hệ với ngài Quân, Diệp Sanh Ca đang ăn uống ở bàn tiệc buffet.

Buổi tối cô ăn ít, lúc này đã sớm đói rồi, vì vậy cô kéo Kỷ Thời Đình đến bàn tiệc buffet, ăn vài miếng bánh ngọt và trái cây, sau đó nhặt một quả cherry đưa lên miệng anh.

Người đàn ông thấy cô ăn ngon lành, liền nể mặt ngậm quả cherry vào miệng.

Diệp Sanh Ca cười tủm tỉm nhìn anh: “Ngon không?”

Kỷ Thời Đình nuốt quả cherry xuống, sau đó nheo mắt đầy nghi hoặc: “Hình như em không hề buồn.”

Ngay cả khi biết Ada chính là Lăng Vũ Đồng, cô cũng chỉ kinh ngạc và lo lắng nhưng không hề biểu lộ bất kỳ cảm xúc đau buồn nào.

“Chẳng phải anh đã nói anh và cô ấy không có gì sao?” Cô cười tủm tỉm nói, “Đương nhiên em không buồn, ngược lại còn rất vui.”

Thực ra cô đã biết đến sự tồn tại của Lăng Vũ Đồng từ lâu, cũng lén lút tò mò rất lâu rồi, nhưng… cô không biết mình có nên hỏi hay không, hay nói đúng hơn là cô sợ Lăng Vũ Đồng có ý nghĩa đặc biệt gì đó với anh nên không dám hỏi.

Hôm nay khó khăn lắm mới nghe được lời giải thích của anh, cô đã rất mãn nguyện rồi.

Đồng thời cũng xác nhận được nghi ngờ trước đây của cô… Người đàn ông này quả nhiên chưa từng yêu người phụ nữ nào. Đối với anh, trách nhiệm và nghĩa vụ còn đáng tin cậy hơn cả tình cảm.

Kỷ Thời Đình nhìn dáng vẻ thản nhiên không chút bận tâm của cô, đột nhiên không nhịn được nghiến răng.

Vừa rồi anh còn lo lắng cô sẽ suy nghĩ lung tung nên đã giải thích rõ ràng với cô.

Nhưng bây giờ nhìn thấy dáng vẻ không tim không phổi của cô, Kỷ Thời Đình lại có chút bực bội.

… Chẳng lẽ cô không chút để tâm đến việc anh từng có quá khứ với người phụ nữ khác?

Diệp Sanh Ca đang ăn uống vui vẻ, còn định đút cho Kỷ Thời Đình một quả cà chua bi, nhưng khi ngẩng đầu lên, cô lại nhạy bén nhận ra ánh mắt anh không đúng, vì vậy vội vàng buông đồ ăn trong tay xuống, ôm lấy cánh tay anh: “Em ăn xong rồi.”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 338



Lúc này, các vị khách quý đều vây quanh ngài Quân, dù sao thì đây cũng là mục đích họ đến đây hôm nay. Tuy nhiên, cô và Kỷ Thời Đình vẫn thu hút ánh nhìn của không ít cô gái trẻ, hơn nữa ánh mắt nhìn Diệp Sanh Ca đều không mấy thân thiện.

… Có lẽ là bởi vì cử chỉ thân mật khác thường của cô và Kỷ Thời Đình.

Tốt lắm, cứ để họ nhìn cho rõ, đây là người đàn ông của cô.

Nghĩ vậy, cô càng ôm chặt cánh tay Kỷ Thời Đình hơn.

Hành động tuyên bố chủ quyền của người phụ nữ khiến cơn tức giận trong lòng Kỷ Thời Đình vơi đi phần nào, anh quyết định không so đo với cô nữa.

“Đi thôi, chúng ta cũng qua chào hỏi ngài Quân một tiếng.” Kỷ Thời Đình mỉa mai nhếch mép.



Là người đàn ông thực sự quyền lực nhất thành phố Dương, Kỷ Thời Đình luôn là tâm điểm chú ý dù xuất hiện ở đâu.

Vì vậy, khi anh khoác tay Diệp Sanh Ca đi về phía Quân Hoa, những nhân vật nổi tiếng khác đều tự động nhường đường, ngay cả Ngu Thư Hàng đang nói chuyện với ngài Quân cũng lặng lẽ lùi lại vài bước.

Chẳng mấy chốc, hai người đã đi đến trước mặt gia đình Quân Hoa.

ngài Quân vẫn giữ vẻ mặt như thường, có lẽ vì Lăng Vũ Đồng không có quan hệ huyết thống gì với ông, nên ông không hề tỏ ra là bậc trưởng bối với Kỷ Thời Đình, ngược lại còn có phần kính trọng anh, sau khi đánh giá Diệp Sanh Ca vài lần, ông còn mỉm cười khen ngợi cô vài câu.

Diệp Sanh Ca luôn giữ nụ cười tiêu chuẩn, ngoài việc nói vài câu “cảm ơn” và “ngài quá lời” ra thì hầu như không mở miệng.

Vì vậy, cô tranh thủ quan sát Lăng Vũ Đồng vài lần.

Tuy nhiên, ánh mắt Lăng Vũ Đồng luôn đặt trên người Kỷ Thời Đình, mắt cô ta ngấn lệ, vẻ mặt như muốn nói lại thôi, khiến Diệp Sanh Ca không khỏi động lòng trắc ẩn.

Vì vậy, cô lặng lẽ siết chặt tay Kỷ Thời Đình, mười ngón tay đan vào nhau.

Ngay lập tức, ánh mắt Lăng Vũ Đồng càng thêm oán hận.

Kỷ Thời Đình nhận ra hành động nhỏ của cô, khẽ liếc nhìn cô với ánh mắt thích thú.

“ngài Quân, tôi và vợ còn có việc, xin phép đi trước.” Kỷ Thời Đình mỉm cười, “Hôm nào đó tôi sẽ mời ngài, mong ngài nhất định phải nể mặt.”

ngài Quân nhìn hai bàn tay đang nắm chặt của họ, mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên rồi.”

Kỷ Thời Đình khẽ mỉm cười, ôm Diệp Sanh Ca xoay người rời đi, từ đầu đến cuối đều không hề liếc nhìn Lăng Vũ Đồng lấy một lần.

Họ vừa đi được vài bước, Lăng Vũ Đồng cuối cùng cũng không nhịn được nữa.

“Thời Đình!” Giọng cô ta nghẹn ngào, “Anh thật sự muốn giả vờ như không quen biết em sao?”

Khóe môi Kỷ Thời Đình khẽ nhếch lên, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng.

Diệp Sanh Ca thầm thở dài trong lòng: Biết ngay là cô ta sẽ không dễ dàng bỏ cuộc mà.

“Lăng tiểu thư.” Kỷ Thời Đình xoay người nhìn cô ta, giọng điệu lạnh nhạt, “Cô hiểu lầm rồi.”

Sự chú ý của các vị khách vốn dĩ đã đổ dồn về phía bọn họ, lúc này phát hiện có chuyện hay để xem, lại càng im lặng hơn. Lăng Vũ Đồng đã biến mất khỏi giới thượng lưu Dương Thành lâu như vậy, không ít người đã quên mất cô ta, nhưng nhìn thấy dáng vẻ si tình của cô ta dành cho Kỷ Thời Đình, mọi người đều nhớ lại màn đính hôn năm đó.

Gặp lại sau nhiều năm xa cách, Kỷ Thời Đình lại còn ôm eo một người tình mới… Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người đều phấn khích.

Lăng Vũ Đồng bị thái độ lạnh nhạt của anh làm tổn thương, nước mắt lưng quanh hốc mắt.

“Em biết anh đang trách em.” Cô ta nghẹn ngào nói, “Năm đó em kiên quyết chia tay với anh, khiến anh rất đau lòng, nhưng em thật sự không cố ý, lúc đó em không còn cách nào khác…”

“Vậy thì đã sao?” Ánh mắt Kỷ Thời Đình tràn đầy chế giễu, “Chính cô cũng đã nói rồi, chúng ta đã chia tay rồi.”

Môi Lăng Vũ Đồng run rẩy: “Nhưng chúng ta còn có Tiểu Tranh! Em biết anh trách em, nhưng anh không thể không nhận Tiểu Tranh! Nó là con trai của anh mà!”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 339



Đồng tử Kỷ Thời Đình co lại trong chớp mắt.

“Không thể nào.” Giọng anh lạnh lùng.

“Em có bằng chứng.” Lăng Vũ Đồng run rẩy lấy ra một tờ giấy từ trong túi xách, “Đây là giấy xét nghiệm ADN em vừa nhận được, Tiểu Tranh chính là con trai của anh!”

Cả hội trường xôn xao.

Kỷ Thời Đình cười khẩy một tiếng.

Người phụ nữ này bị điên rồi sao? Cô ta thực sự định đẩy đứa trẻ đó cho anh ư?

“Cô lấy mẫu xét nghiệm từ đâu?” Người đàn ông bình tĩnh hỏi.

“Em biết anh không tin em, nên em đã đặc biệt nhờ Thư Hàng lấy tóc của anh gửi đi xét nghiệm.” Lăng Vũ Đồng nhìn anh say đắm, “Lời em nói anh không tin, chẳng lẽ Thư Hàng anh cũng không tin sao?”

Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía Ngu Thư Hàng.

Kỷ Thời Đình nhìn anh ta chằm chằm: “Thư Hàng, có phải vậy không?”

“Phải.” Ngu Thư Hàng cười khổ thừa nhận, “Chính vì kết quả giám định cho thấy cậu là cha của Tiểu Tranh, nên tôi mới cố gắng để cậu tham dự buổi tiệc rượu hôm nay. Tôi nghĩ, ít nhất cậu cũng có quyền được biết.”

Kỷ Thời Đình cười lạnh: “Vậy thì nhất định là cậu đã nhầm lẫn ở đâu đó rồi, đứa trẻ đó không thể nào có quan hệ huyết thống với tôi.”

“Thời Đình!” Lăng Vũ Đồng đau đớn nhìn anh, “Tại sao, tại sao anh lại nhẫn tâm như vậy? Tiểu Tranh thực sự là con trai của anh mà! Tiểu Tranh… Mẹ, đưa Tiểu Tranh đến đây!”

Giang Lam thở dài, vẫy tay gọi người giúp việc trong nhà bế Tiểu Tranh đến.

“Nhìn xem, Tiểu Tranh thực sự là con trai của anh!” Lăng Vũ Đồng nắm lấy tay con trai, nước mắt không ngừng rơi, “Thời Đình, anh xem, nó giống anh biết bao!”

Ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào cậu bé, dường như đang phân biệt xem đứa trẻ này có thực sự giống Kỷ Thời Đình hay không.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Tranh tái nhợt vì sợ hãi, vẻ mặt bối rối, nhưng Lăng Vũ Đồng chìm đắm trong đau khổ lại không hề nhận ra.

Kỷ Thời Đình mím chặt môi, cả sắc mặt và ánh mắt đều lạnh lùng đến cực điểm.

Diệp Sanh Ca cuối cùng cũng không nhịn được nữa.

“Lăng tiểu thư, coi như Tiểu Tranh là con trai của Thời Đình đi, vậy cô định thế nào?” Cô mỉm cười lên tiếng.

“Sanh Ca!” Kỷ Thời Đình cau mày nhìn cô.

Diệp Sanh Ca nhìn anh bằng ánh mắt “tin em đi”, rồi bước đến trước mặt hai mẹ con, mỉm cười hỏi: “Tôi và Thời Đình đã kết hôn rồi, hiện tại tôi là vợ hợp pháp của anh ấy. Vợ chồng là một, cô có yêu cầu gì cứ việc nói với tôi.”

Lời Diệp Sanh Ca vừa dứt, cả hội trường lại một phen xôn xao. Họ chỉ nghĩ cô là bạn gái hiện tại hoặc người tình của Kỷ Thời Đình, nhưng không ai ngờ rằng cô đã kết hôn với anh rồi!

Lăng Vũ Đồng ngẩng đầu nhìn cô.

Diệp Sanh Ca cũng mỉm cười nhìn cô ta, dường như không hề bận tâm đến việc chồng mình đột nhiên xuất hiện một đứa con trai lớn như vậy.

Lăng Vũ Đồng đã sớm biết cô không phải người dễ đối phó, vì vậy cô ta lại cúi đầu, nghẹn ngào nói: “Tôi chỉ hy vọng cho Tiểu Tranh một mái ấm trọn vẹn.”

“Vậy thì dễ rồi, Lăng tiểu thư cũng có thể tìm cho Tiểu Tranh một người cha khác.” Diệp Sanh Ca thản nhiên cười nói, “Với điều kiện của Lăng tiểu thư, tìm một người đàn ông có trách nhiệm không phải là chuyện khó.”

“Có trách nhiệm đến đâu cũng không thể thay thế được cha ruột.” Cô ta nức nở, “Tôi không thể tiếp tục có lỗi với con trai mình nữa.”

Diệp Sanh Ca từ từ cười rộ lên: “Vậy thế này thì sao? Tôi tình cờ rất thích Tiểu Tranh, nếu cô đồng ý, tôi sẽ đón đứa trẻ này về, tôi và Thời Đình sẽ nuôi dạy nó thật tốt.”

Lăng Vũ Đồng hít vào một ngụm khí lạnh, vội vàng ôm chặt cậu bé: “Tôi sẽ không xa rời Tiểu Tranh!”

“Vậy thì cô hãy hỏi xem Tiểu Tranh có muốn hay không.” Diệp Sanh Ca nháy mắt với cậu bé trong lòng cô ta.

— Sanh Ca: Muốn cướp chồng tôi? Tôi cướp con trai cô trước đã! Xin vé xin vé nào!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back