Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!

[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
8


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)..."...Em thực sự không hiểu nên mới hỏi hả?"

Tae-won im lặng trong chốc lát, rốt cuộc cũng lên tiếng với giọng ngạc nhiên đến mức chẳng biết nói sao.

Trước phản ứng ấy, Soo-gyeom bất giác thấy lúng túng, chỉ biết gượng cười, khóe môi nhếch lên một cách gượng gạo."

C-Cũng không phải, nhưng phản ứng như vậy thì... em thấy xấu hổ lắm đấy, hyung.

Haha.

Hahaha..."

Cậu cố giả vờ như chẳng có gì, bật cười với vẻ hơi quá đà để xua tan bầu không khí ngượng ngùng.

Đáp lại, Tae-won chỉ khẽ thở dài một tiếng."

Em đẹp lắm.

Đẹp đến mức đôi khi anh cũng thấy hoang mang.

Thế đủ chưa?"

"Ơ, hả?

Ừ...

Ừm."

Dù chẳng hiểu 'đẹp đến mức thấy hoang mang' là kiểu gì, nhưng nghe giọng Tae-won chắc nịch thế kia thì cậu cũng không dám hỏi thêm.

Chỉ biết ngượng ngùng đưa tay dụi sống mũi.Ánh mắt Tae-won nhìn cậu vẫn bình tĩnh đến lạ.

Trong đôi mắt đen láy ấy, chỉ có mỗi hình bóng cậu đang lúng túng không biết làm sao, khiến Soo-gyeom càng cảm thấy oan ức không thôi."

Em có hỏi mười nghìn lần, anh cũng sẽ trả lời mười nghìn lần là em đẹp."

"Ờm...

Cảm ơn ạ..."

Soo-gyeom lưỡng lự một lúc rồi mới nói lời cảm ơn.

Không chắc lúc này nói cảm ơn có hợp không, nhưng thật lòng mà nói thì cậu cũng chẳng biết phải nói gì khác.Dù sao thì, 'đẹp' cũng là một lời khen.

Mà khen đến mức mười nghìn lần cũng nói được như thế thì cũng gọi là có tâm rồi."

Thật đấy.

Nên đừng hỏi mấy câu làm phí lời nữa."

"Biết rồi mò."

Giọng Tae-won dịu dàng đến mức cậu gật đầu liên tục như gà mổ thóc.Khi cuộc trò chuyện gần như đã kết thúc, Soo-gyeom lặng lẽ nằm xuống giường, cố trấn an trái tim vẫn còn đang bối rối."

Anh tắt đèn đây."

"Ừm..."

Cậu vừa dứt lời đáp lại thì căn phòng lập tức chìm vào bóng tối.Trong không gian tối đen như mực, tiếng thở đều đều của Tae-won vang lên, như một lời nhắc rằng họ đang cùng tồn tại trong một căn phòng.Soo-gyeom ngước nhìn lên tầng trên của chiếc giường tầng đặt trước mặt.Lúc mới chuyển đến ký túc xá, biết phải ngủ giường tầng, cậu khá bối rối.

Dù gì thì việc leo lên leo xuống mỗi ngày cũng phiền phức và không thoải mái.Nhưng vì phải phân chia chỗ ngủ công bằng, Soo-gyeom đã cố không tỏ ra khó chịu.Khi ấy, Han-sol là người đầu tiên nói mình muốn ngủ tầng trên rồi nhanh chóng trèo lên.

Nhờ vậy, Soo-gyeom không cần tranh giành gì, tự nhiên được ngủ tầng dưới.Ban đầu, vì Tae-won ở cùng phòng với Yi-gyeom và Yoo-chan nên Soo-gyeom chỉ ở cùng Han-sol.

Sau đó, do bên kia phòng chật quá, Tae-won chuyển qua đây ở chung với hai người họ, thế là cả ba cùng chia sẻ một phòng.Soo-gyeom quay đầu trong bóng tối, hướng mắt về phía Tae-won.

Hắn đang nằm nghiêng, vóc dáng to lớn ấy chắc chắn phải kê mấy cái gối mới vừa.Ngay cả trong bóng đêm, hình ảnh của hắn vẫn hiện rõ trong mắt cậu.

Điều đó khiến cậu khẽ bật cười mà chẳng phát ra tiếng.Một lúc sau, cánh cửa mở ra thật khẽ.

Ánh sáng mỏng len qua khe cửa.Soo-gyeom phản xạ nhìn về phía cửa, thấy Han-sol đang đứng đó."

Về rồi à?

Ngủ sớm đi nhóc.

Muộn rồi đấy."

"Ừm, em biết rồi.

Hyung cũng ngủ sớm đi, chắc anh mệt lắm ha."

Sợ Han-sol thấy ngại, Soo-gyeom cố tỏ ra bình thường.

Han-sol cũng phối hợp, đáp lại như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Dù giọng hắn có hơi run nhẹ, nhưng cậu giả vờ không nhận ra.Nghĩ đến việc Han-sol từng đi nói với người khác rằng cậu đẹp sau lưng, khiến Soo-gyeom thấy đáng yêu không chịu nổi.Han-sol leo lên tầng qua chiếc thang, giường tầng bằng sắt khẽ lắc nhẹ rồi ổn định lại.Soo-gyeom ngước nhìn nơi hắn đang nằm, rồi thì thầm gọi."

Sol à."

"Vâng?"

"Em biết không?"

"Biết gì á hyung?"

"Hồi còn là thực tập sinh, lần đầu tiên gặp em xong, anh về nhà đã kể với mọi người là có một cậu đẹp trai khủng khiếp mới vào đấy."

"...Thật ạ?"

"Thật đấy."

Dù thực ra cậu từng nói là 'đẹp trai nhưng đáng yêu', nhưng không nhất thiết phải kể hết.

Vì Han-sol từ kiếp trước đã hơi nhạy cảm với gương mặt đáng yêu của mình rồi."

Thật ra... em cũng vậy."

"Thiệt luôn?"

Nghe Han-sol nói vậy, Soo-gyeom giả vờ ngạc nhiên, như thể lần đầu được nghe để hắn đỡ ngại.Dù theo lời Tae-won kể thì Han-sol không hề nói 'đẹp trai', mà toàn nói 'xinh' cơ."

Vâng, thật ạ."

"Vậy em với anh có cùng suy nghĩ rồi còn gì.

Chúng ta đúng là định mệnh đó nghen?"

"Hả...?"

"Còn gì nữa.

Cả hai cùng nghĩ giống nhau, lại giấu nhẹm đi, chẳng ai nói với ai."

"Ờm...

Ừ, đúng là thế thiệt."

Soo-gyeom khẽ cười, thấy lòng nhẹ nhõm hơn hẳn.Không biết có phải vì giọng Han-sol lúc nào cũng nhẹ nhàng êm tai không, mà mí mắt bắt đầu sụp xuống.

Một ngày nhiều biến động trôi qua.Cậu không cưỡng lại cơn buồn ngủ, từ từ nhắm mắt lại.

Hàng mi dài và rậm giao nhau mà khép lại."

Ngủ ngon."

Giọng nói ấm áp, vang lên nhẹ như khói mờ trong giấc mơ.~

"Soo-gyeom, dậy đi."

Dù có ai đó gọi cậu dậy bằng giọng quen thuộc, Soo-gyeom vẫn chưa tỉnh.

Thậm chí cậu còn kéo chăn vàng trùm kín đầu, vùi mặt vào trong."

Dậy đi, ăn sáng nào."

"Ư, ừ...

ừm..."

Giọng người đánh thức lớn hơn một chút.

Dù cậu lờ mờ đoán được là ai, nhưng vì còn ngái ngủ nên chỉ lí nhí đáp lại."

Ông không dậy thì tôi kéo chăn đó."

"Đừng màaa..."

Vì buồn ngủ nên giọng cậu kéo dài lê thê.

Thấy vậy, Yi-gyeom bật cười khe khẽ.

Trong cơn mơ màng, tiếng cười ấy lại khiến Soo-gyeom cảm thấy dễ chịu, môi cũng bất giác nhếch lên cười mỏng.Và đúng lúc đó, chiếc chăn phủ kín từ đầu đến chân Soo-gyeom bị kéo tuột xuống.Chưa kịp phản ứng gì vì mất chăn, Yi-gyeom đã nắm lấy vai cậu, lôi dậy cho ngồi thẳng dậy."

Chỉ thêm một chút thôi...

Cho tui ngủ thêm chút nữa thôi mà... hôm nay có lịch gì đâu."

Lịch trình hôm nay chỉ có một chương trình giao lưu trực tiếp với fan vào buổi chiều.Dĩ nhiên, trước đó còn phải mặc hanbok, trang điểm và chuẩn bị đủ thứ, nhưng cũng chẳng đến mức phải dậy từ sáng sớm."

Ông nghĩ bây giờ là mấy giờ mà còn ngủ?"

"Ừm... bảy giờ...?"

"Là mười một giờ rồi đấy."

"Gì cơ, đã trễ vậy rồi à?"

"Ừ.

Nên dậy đi, mau lên."

Nghe xong giờ, Soo-gyeom phụng phịu chu môi tỏ vẻ không hài lòng, nhưng cuối cùng vẫn chầm chậm lê người xuống giường.Đúng là mười một giờ sáng thì cũng chưa đến mức trễ hỏng cả lịch trình, nhưng cũng không dư dả gì để tiếp tục nằm dài ra nữa.Cậu lê từng bước nặng nề vào bếp.

Tại bàn ăn, Tae-won, Han-sol và Yoo-chan đã ngồi sẵn, vừa ăn sáng vừa trò chuyện."

Hyung ngủ ngon không ạ?"

Yoo-chan cười nhẹ hỏi.

Vốn dĩ hắn là kiểu người chỉ khẽ cúi đầu thay cho lời chào, nên Soo-gyeom lập tức ngạc nhiên nhìn hắn.

Sự thay đổi nhỏ trong cách chào hỏi khiến cậu như tỉnh cả ngủ."

Ừm, còn Yoo-chan thì sao?"

"Em cũng ngủ ngon."

Yoo-chan mỉm cười ngại ngùng đáp lại, khiến Soo-gyeom suýt chút nữa muốn hét to với cả thế giới rằng Yoo-chan nhà tui đã thay đổi rồi!Người chẳng bao giờ chủ động bắt chuyện, cũng hiếm khi cười, ấy vậy mà lại hỏi cậu ngủ ngon không, rồi còn mỉm cười trả lời nữa.Chẳng lẽ vì sang năm mới nên tâm thế cũng đổi khác?Không biết Yoo-chan đột nhiên thay đổi vì lý do gì, nhưng dù sao thì đó cũng là tín hiệu đáng mừng.

Soo-gyeom khẽ ôm lấy cảm xúc nghẹn ngào trong lòng, rồi ngồi xuống chỗ trống.Trong tô canh bánh gạo đầy đặn là những lát trứng vàng trắng được cắt tỉ mỉ, cùng với thịt bò xé nhỏ phủ lên trên một cách đẹp mắt.Tất nhiên, lớp rong biển vụn đen nhánh mà Soo-gyeom thích cũng được rắc đầy lên mặt.

Đó là phần trình bày hoàn toàn chiều theo sở thích cá nhân của cậu."

Oa, trông ngon quá trời."

Soo-gyeom cầm thìa lên, mắt sáng rỡ khi nhìn tô canh có màu sắc hài hòa kia.Vì khẩu vị như mèo, Soo-gyeom rất sợ ăn đồ nóng.

Dù có ngon đến mấy, cậu cũng phải đợi cho nguội mới ăn được.Lần này cũng vậy, cậu đang ngồi nhỏ dãi chờ canh nguội đi."

Không cần đợi đâu.

Nguội hết rồi."

"Thật á?"

"Ừ.

Vì vậy mới để ông ngủ đến cuối cùng đó."

"Hộc, trời ơi.

Cả chuyện đó cũng để tâm nữa hả?

Cảm động quá."

Soo-gyeom quay sang Yi-gyeom, mắt cong cong như sắp cười đến nơi, thật sự cảm kích từ đáy lòng.

Chừng đó vẫn chưa đủ, cậu còn dịu dàng vuốt vai hắn như đang khen ngợi bờ vai rắn rỏi kia."

Khà~ nhìn thân hình kia xem.

Vừa nấu ăn giỏi, vừa hát hay, lại còn dáng đẹp.

Chỉ cần là của tui thôi thì đúng là hoàn hảo tuyệt đối rồi."

"..."

Soo-gyeom lặp lại lời mà fan từng nói, buông ra một câu 'mlem mlem' không hề ngại ngùng rồi cầm thìa lên, chợt cảm nhận bầu không khí trở nên kỳ lạ.
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
9


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Chiếc thìa khuấy nước kêu lạch cạch.

Soo-gyeom đảo đôi mắt to tròn qua lại, dò xét bầu không khí lặng ngắt một cách kỳ lạ của bữa sáng, rồi cười gượng gạo."

Này, tui chỉ nhại lại lời fan thôi mà.

Có cần trông nghiêm túc đến vậy hông?"

Lúng túng, cậu bèn nốc ừng ực ly nước đặt cạnh.Ngẫm lại thì thấy cũng lạ.

Yi-gyeom bị cậu nhắm đến nên im lặng còn hợp lý, nhưng không hiểu vì sao mấy người còn lại cũng đồng loạt câm nín.

Nhìn sang Tae-won, Han-sol và Yoo-chan, cả ba đều có vẻ mặt là lạ, nhưng chẳng ai nói gì.Tuy thấy hơi gợn trong lòng, nhưng thay vì cố đào sâu để khiến không khí thêm kỳ quặc, giả vờ không biết gì vẫn là lựa chọn đúng đắn nhất."

Ăn đây nha."

"...Ăn cùng với kim chi đi."

Yi-gyeom, người từ nãy giờ không mở miệng lấy một câu, đưa qua đĩa kim chi được cắt gọn gàng.

Soo-gyeom vốn thích phần lá hơn phần thân của kim chi cải thảo, và kỳ lạ thay, đĩa kim chi kia lại chỉ toàn lá.

Cậu mỉm cười mãn nguyện trước sự chuẩn bị tỉ mỉ đó, nhanh tay gắp một miếng đặt lên bát bánh gạo rồi xúc đầy một thìa cho vào miệng."

Oaa, ngon thật đấy."

Nước dùng đục ngầu dậy lên vị ngọt đậm đà.

Bánh gạo dẻo dai ngấm đều gia vị, đậm đà và vừa miệng.Điều tuyệt vời nhất là món ăn không quá nóng.

Mỗi lần ăn đồ nóng, cậu lại bị phỏng lưỡi đến mức chẳng cảm nhận được vị gì.

Nhưng lần này, cậu có thể nếm rõ từng hương vị một cách trọn vẹn.Vừa nhai vừa nhóp nhép, Soo-gyeom ăn uống đầy thỏa mãn.Cậu là người dậy muộn nhất, nên trong lúc cậu còn đang ăn thì mấy hắn kia đã ăn xong từ lâu, nhưng không một ai rời khỏi bàn trước."

Cơ mà em hôm nay sao lại dậy sớm vậy hả?"

"Hở, bây giờ chẳng phải mười một giờ rồi...

ạ..."

"Sao, lại bị Yi-gyeom lừa nữa?"

Tae-won vừa hỏi, Soo-gyeom vừa gật gù đáp thì quay đầu nhìn đồng hồ treo tường trong bếp chỉ mới tám giờ, thế là cậu khựng lại, rền rĩ.Cậu lườm Yi-gyeom bằng ánh mắt đầy oán trách, nhưng hắn chỉ nhún vai, không thèm biện minh lấy một câu.Thấy Soo-gyeom bực dọc xúc bánh gạo ăn hùng hổ, Tae-won bật cười."

Soo-gyeom dễ thương chết mất."

"Đừng có chọc em."

"Anh không chọc mà?

Anh nói thật đấy."

Tae-won làm bộ oan ức, nhưng Soo-gyeom vẫn nhìn hắn bằng ánh mắt nghi ngờ.

Tuy vậy, cậu tạm thời gác việc truy cứu Tae-won lại.

Bởi vì, có kẻ đáng bị xử lý trước hơn.Ánh mắt sắc lẹm của Soo-gyeom chuyển sang phía Yi-gyeom."

Sao lại gọi tui dậy sớm thế hả?"

"Là mùng Một mà.

Bánh gạo thì phải ăn vào buổi sáng chứ."

"Trước mười hai giờ thì vẫn tính là sáng đó!

Mười một giờ cũng là sáng đấy nha!"

Soo-gyeom, người có thói quen ngủ nướng, thấy oan ức vô cùng khi bị lôi dậy vào ngày chẳng có lịch trình gì.Đúng là giờ ăn cơm thường phải theo giờ mà Yi-gyeom nấu, vì hắn đảm nhận việc bếp núc trong ký túc.

Nhưng dù có mê ăn đến mấy, cậu vẫn luôn đặt giấc ngủ buổi sáng lên hàng đầu, nên phần lớn ngày thường cậu đều ngủ quên bữa sáng."

Vậy mà vẫn ăn ngon lành còn gì."

"Là tại thấy oan ức đó!

Ngủ không đủ nên thấy thiệt thòi!

Oan ức quá nên tui sẽ ăn hai bát luôn!

Xúc thêm một bát nữa đi!"

Cậu còn phải để bát này nguội nữa!Không nói hết câu, Soo-gyeom vung thìa, ăn tiếp bánh gạo bằng khí thế chiến đấu.~

Buổi chụp hình trong trang phục hanbok dành cho fan café chính thức và truyền thông đang được chuẩn bị ráo riết.Soo-gyeom ngoan ngoãn khoác lên người bộ hanbok màu hồng được phân cho cậu.

Nếu là kiếp trước thì chắc cậu đã viện đủ lý do nào là tóc hồng rồi quần áo hồng, như thế trông chẳng ra làm sao mà từ chối rồi, nhưng lần này cậu đã tự chọn trước khi chị stylist Song-ha kịp nói gì.Cậu mặc chiếc jeogori (áo trên) trắng phối với baeja (áo khoác) màu hồng pha sắc san hô, có điểm xuyết hoa ở giữa.

Quần thì màu xanh mint nhạt.Soo-gyeom liếc nhìn bản thân trong gương rồi quay sang quan sát trang phục của các thành viên khác.Tất cả đều mặc áo jeogori trắng, nhưng màu áo khoác và quần thì mỗi người một kiểu.Tae-won mặc áo khoác đen với quần xám, Yi-gyeom mặc áo khoác xanh đậm và quần vàng, Han-sol mặc áo khoác màu ngọc bích và quần xanh đậm, còn Yoo-chan thì mặc áo khoác màu ngà phối xanh da trời và quần xanh nước biển sẫm.Chỉ có mình Soo-gyeom là mặc tông màu pastel nổi bật, nhưng cậu vốn luôn được xếp ở giữa trong những bức ảnh quan trọng, nên không bị lạc quẻ là bao.Đó là chỉ thị từ giám đốc công ty.

Dựa vào chiều cao và visual, đặt Soo-gyeom ở giữa là hợp lý nhất."

Nhóc Soo-gyeom đúng là mặc đồ dễ ghê luôn đó."

Chị stylist Song-ha nhìn cậu từ trên xuống dưới rồi hài lòng đến mức vỗ tay.Cậu thì chẳng thấy bản thân có gì nổi trội, nhưng vì người ta khen nên đành cười ngượng."

Mấy đứa kia á, mặc mấy tông tươi sáng này là không hợp lắm đâu.

Yoo-chan thì trắng nên vẫn còn đỡ, nhưng mà đô con quá nên chẳng ra dáng đáng yêu gì cả."

Song-ha lắc đầu đầy tiếc nuối, còn Soo-gyeom thì chỉ biết cười gượng.

Cũng khó mà hùa theo, mà phản bác cũng chẳng xong."

Nhưng mà hôm nay trông Soo-gyeom cứ nhỏ nhỏ xinh xinh, y như tiên ấy nhỉ?"

Soo-gyeom đã quá quen với mấy lời nhây nhây của chị Song-ha.

Cô nàng vốn thường xuyên nói mấy câu kiểu như fan khi nói về Yoo-chan và Soo-gyeom, nên bản thân kiểu nói ấy cậu không thấy lạ lẫm gì.

Chỉ có điều, nội dung hôm nay lại khiến cậu khó ở."...Giày này không nhét được lót độn vào á chị."

"À."

Song-ha đưa hai tay bịt chặt miệng, như thể vừa bị một cú sốc mạnh.

Phản ứng lộ rõ vẻ bối rối ấy khiến Soo-gyeom khẽ cười, đắng ngắt.Đôi giày cậu đang mang tuy có gót, nhưng so với việc thường xuyên sử dụng lót độn đế kèm giày cao thì rõ ràng là trông cậu thấp đi hẳn.Mặt mày u ám, Soo-gyeom lườm mấy tên cao kều trong nhóm đang đứng gần đó."

Không sao đâu, dù gì họ cũng chỉ quay phần bọn mình cúi đầu ngồi thôi mà."

"Vâng ạ."

Lời an ủi của Song-ha chẳng mang lại được bao nhiêu tác dụng trước cảm giác thua thiệt về chiều cao đang dâng lên trong lòng Soo-gyeom, nhưng cậu vẫn gật đầu cho qua chuyện."

Vậy em ra trường quay trước nha."

"Ừ.

Cẩn thận đấy, đừng để dính gì hay làm rơi cái gì đó, nghe chưa?"

"Vâng ạ.

Em sẽ cẩn thận."

Gật đầu đáp lại lời dặn của Song-ha, Soo-gyeom nhanh chóng rời khỏi phòng chờ và tiến đến trường quay.Đặt chân vào khu vực quay hình, cậu thong thả quan sát xung quanh.Hai người khá hợp cạ cậu, Han-sol và Tae-won vẫn còn đang chuẩn bị.

Yi-gyeom, khi nãy còn đang dặm lại lớp trang điểm trong phòng chờ, có vẻ vẫn chưa tới nơi.Thành ra Soo-gyeom chỉ còn lại một mình, đứng chơ vơ giữa phim trường.Có lẽ do ánh đèn bố trí khắp nơi mà không khí trở nên oi bức, khiến cậu khát khô cổ.

Soo-gyeom cũng muốn ăn cây kem mát lạnh cho đã cơn khát, nhưng trường quay chỉ chuẩn bị nước uống.

Nghĩ tới việc mình đã mặc sẵn đồ diễn, nếu lỡ tay làm đổ nước màu ra thì rắc rối to, nên cậu quyết định uống nước lọc cho an toàn.Soo-gyeom tiến lại gần thùng đá đựng nước.

Không biết từ lúc nào, Song-ha vừa rời khỏi phòng chờ trước cậu, đã đứng ở đâu đó xa xa rồi giở giọng fangirl: "Trời ơi, tiên tử của chúng ta không bay mà đi bộ kìa~".

Cậu nghe xong mà đỏ cả mặt vì ngượng."

Gì mà tiên với tử chứ... vớ vẩn."

"Nhưng trông hyung chẳng phải giống tiên lắm ạ?"

Soo-gyeom vừa lẩm bẩm làu bàu thì giật mình ngẩng đầu lên khi nghe giọng nói phát ra ngay bên cạnh.

Người buông lời sến súa ấy không ai khác ngoài Yoo-chan."

Gì vậy?

Em biết nói mấy lời kiểu đó từ bao giờ đấy?"

"Tất nhiên là biết lâu rồi ạ.

Hyung đang định uống nước à?"

"Ừ.

Em cũng muốn uống không?"

Đúng là Yoo-chan đã thay đổi.

Không chỉ lúc sáng mà giờ đây, hắn còn chủ động bắt chuyện trước.

Nếu là trước kia, dù Soo-gyeom có đứng sát bên thì trừ khi có việc gì thật sự cần, hắn cũng chẳng mở miệng làm gì.Trước sự thay đổi đáng ngạc nhiên của cậu út, Soo-gyeom cố kìm nén nụ cười đang chực nở trên môi rồi đưa tay định mở thùng đá.Nhưng Yoo-chan đã nhanh tay hơn.

Hắn mở nắp, lấy ra một chai nước rồi dùng dụng cụ đục lỗ đục sẵn một lỗ trên nắp để cắm ống hút.Soo-gyeom vốn là người hay bất cẩn, lại đang mặc đồ diễn, nên luôn uống nước bằng ống hút để tránh làm đổ ra người.Trái lại, Yoo-chan là kiểu người cẩn thận, sạch sẽ.

Bình thường hắn uống nước bằng chai mà không làm đổ bao giờ.Vậy mà lần này, không hiểu sao hắn lại dùng ống hút.

Soo-gyeom ngạc nhiên nhìn chằm chằm, chỉ thấy Yoo-chan đưa chai nước ấy về phía mình.
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
10


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)..."

Là của anh à?

Cảm ơn nha."

Hành động bất ngờ của Yoo-chan khiến Soo-gyeom khẽ bật cười rồi nhận lấy chai nước.

Cậu đưa ống hút lên miệng, chẹp chẹp vài tiếng, lặng lẽ uống mà chẳng nói một lời nào.

Đến khi cổ họng dịu lại, cậu mới nhoẻn miệng cười đầy mãn nguyện."

Ôi, sống rồi nè."

Sau khi được tiếp nước đầy đủ, Soo-gyeom quay sang nhìn Yoo-chan đang ngồi cạnh.

Bờ vai rộng, tay chân thon dài, Yoo-chan mặc gì cũng trông như người mẫu.

Dù ngày nào cũng nhìn thấy hắn, nhưng đôi khi Soo-gyeom vẫn không khỏi trầm trồ trước ngoại hình của hắn."

Em hợp với hanbok ghê đấy."

"Anh cũng hợp lắm."

"Cảm ơn nè."

Nhìn Yoo-chan hôm nay có vẻ cao hẳn lên, Soo-gyeom bật cười nhẹ.

Yoo-chan cũng mỉm cười theo.Vốn dĩ Yoo-chan ít khi cười, nên khi thấy hắn mỉm cười, mắt Soo-gyeom trợn tròn vì bất ngờ."

Trời ơi, Soo-gyeom cưới được rồi đó nha."

"Đừng có trêu em nữa."

"Trông cứ như chú rể nhí ấy."

"Àiii, đã bảo đừng có trêu nữa rồi mà!"

Từ đâu đó, quản lý Min-seong bất ngờ xuất hiện, giọng nói mang đầy vẻ trêu chọc.

Dù Soo-gyeom đã cảnh báo ngay từ giọng điệu của cậu, nhưng Min-seong cứ phớt lờ rồi tiếp tục đùa giỡn.Cậu lườm hắn với ánh mắt trách móc, còn Min-seong thì cười khúc khích như được mùa."

Soo-gyeom à, nhìn em giống..."

"Gì cơ?

Thôi đừng nói.

Em không muốn biết đâu."

"Giống mấy đứa nhỏ múa rối ở hội diễn nghệ thuật ấy."

"...Anh đùa thêm câu nữa là em cắn thiệt đấy.

Hàm răng này còn chắc lắm."

Soo-gyeom nhe hàm răng trắng đều, đáp lại lời Min-seong bằng giọng lạnh như băng.

Nhưng Min-seong chỉ càng cười to hơn.Điều đáng sốc hơn là Yoo-chan ngồi cạnh cũng bật cười khẽ theo."

Này!

Em cười cái gì chứ!"

"Em có cười đâu."

"Không cười cái gì, rõ ràng đang cười còn gì!"

"Do anh tưởng tượng thôi."

"Đây mà là tưởng tượng hả?!"

Soo-gyeom bắt đầu nổi xung như một chú cún con sủa um trời về phía Yoo-chan.

Cậu không biết rằng dáng vẻ đó chỉ khiến Yoo-chan càng muốn cười thêm.

Ngước nhìn Yoo-chan cao lớn hơn mình cả khúc, cậu hằm hằm gắt lên."

Soo-gyeom, sao lại tức thế?"

"Tae-won hyung!

Nè, Min-seong hyung với Yoo-chan cứ chọc em suốt!"

Soo-gyeom nhìn thấy Tae-won xuất hiện chẳng khác nào thấy cứu tinh, vội vàng chạy lại méc như con nít.

Tae-won nghe xong liền tròn mắt ngạc nhiên."

Thật đó!

Tại người ta cao có chút xíu thôi mà cứ chê em.

Em là chiều cao trung bình mà!

Sao lại đối xử thế với em chứ?

Bất công quá trời luôn á..."

Nhân cơ hội, Soo-gyeom liền dán chặt lấy Tae-won, ra sức kể khổ như thể chịu bao uất ức.

Nhìn thấy vậy, khóe miệng Tae-won cũng bất giác cong lên."

Yoo-chan xấu thật.

Sao lại đi trêu Soo-gyeom, một đứa trẻ chưa kịp lớn nữa chứ.

Ẻm vẫn còn đang tuổi phát triển mà."

"Cái gì?"

Chưa kịp lớn?!

Vừa nói là chưa kịp lớn đúng không?!Mắt Soo-gyeom trợn lên lần nữa.

Nhưng ánh nhìn trách móc của cậu chẳng hề khiến Tae-won nao núng, ngược lại hắn còn cố tình nói thêm cho cậu tức chơi."

Em mà cao thêm 6cm nữa là tròn 1m80 rồi đó.

Cứ chờ đấy ha."

"Là 5.8cm!

Em cao 174.2 chứ không phải 174 đâu!

Đừng có ăn bớt 0.2 của em!"

Thái độ của Soo-gyeom khi cãi nhau đến từng số thập phân khiến Tae-won cuối cùng cũng không nhịn được mà phá lên cười lớn.Cậu vung nắm đấm nhỏ nhắn đấm vài cái lên vai hắn, nhưng cú đấm của cậu chẳng khác nào đấm bông, không gây ra chút sát thương nào.

Thậm chí hành động đó còn khiến Tae-won càng thêm buồn cười.Thái độ đó của Soo-gyeom lại càng khiến người ta muốn trêu chọc.

Còn bản thân cậu, không hề nhận ra điều đó, chỉ nghiến răng nghiến lợi thầm thề sẽ trả mối nhục này vào một ngày nào đó.~

Buổi chụp hình diễn ra thuận lợi.

Vì ảnh chỉ dùng cho fan cafe và báo chí, không phải mục đích thương mại nên bầu không khí khá nhẹ nhàng và tiến độ cũng nhanh.May mắn đúng như lời stylist Song-ha nói, phần lớn thời gian chụp của Soo-gyeom đều là khi ngồi.

Dù thỉnh thoảng cũng phải đứng lên tạo dáng, nhưng mỗi lần như vậy, cậu đều cố gắng ưỡn thẳng lưng, thậm chí nhón gót nhẹ để ăn gian chiều cao."

Cảm ơn mọi người đã vất vả!"

Tiếng chào kết thúc buổi chụp vang lên khắp nơi.

Soo-gyeom và các thành viên cũng cúi đầu cảm ơn các nhân viên hỗ trợ trong buổi chụp hôm đó.Sau đó, cả nhóm lập tức di chuyển về công ty.

Ban đầu lịch trình đã được sắp xếp khéo léo để sau buổi chụp hanbok có thể tiện đường phát sóng trực tiếp, nên họ về đến công ty rất nhanh."

Trời ơi, rối loạn hết cả đầu óc."

Han-sol lắc đầu ngao ngán khi bước xuống xe.Soo-gyeom cũng hoàn toàn đồng tình với hắn.

Dù buổi chụp diễn ra nhẹ nhàng, nhưng việc phải giữ hình ảnh đẹp khiến cậu không thể thả lỏng được.

Nghĩ đến chuyện tiếp theo là livestream, tim cậu lại bắt đầu loạn nhịp.So với biểu diễn sân khấu, việc trò chuyện trực tiếp với fan qua sóng livestream luôn khiến cậu căng thẳng hơn nhiều.

Bởi chỉ cần lỡ lời một chút thôi là cũng không thể cứu vãn.Soo-gyeom cố gắng ổn định tinh thần, lặng lẽ đi theo các thành viên."

Rồi, mọi người ngồi xuống nào.

Mình chỉnh lại lớp makeup chút nhé."

Vừa bước vào phòng họp chuẩn bị phát sóng, chị Yoon-kyung phụ trách makeup đã lên tiếng như đang chờ sẵn.Chị nhanh chóng len giữa các thành viên, cầm cọ chỉnh sửa lớp trang điểm cho từng người.

May mắn là không mất nhiều thời gian.

Sau khi hoàn tất, chị thu dọn đồ và rời khỏi phòng.Lúc này, thời gian phát sóng đã gần kề.Soo-gyeom tranh thủ sắp xếp lại trong đầu những gì mình định nói.Lời chúc mừng năm mới là điều đầu tiên không thể thiếu.

Sau đó, cậu nhớ lại những phản hồi trên cộng đồng mạng hôm qua.Chắc chắn fan sẽ hỏi nhiều nhất về màn 'kiss bóng' trong sân khấu đặc biệt.

Và tiếp theo là chuyện Yoo-chan chính thức bước vào tuổi trưởng thành.Khi cậu còn đang lướt nhanh qua các câu hỏi dự đoán trong đầu thì giờ phát sóng đã điểm."

Các cậu tập trung đi, chương trình bắt đầu rồi đấy."

Trước lời nhắc của Min-seong, Soo-gyeom hít một hơi thật sâu rồi nhìn thẳng vào ống kính.

Dĩ nhiên, không quên nở một nụ cười dịu dàng.Ngay khi buổi phát sóng bắt đầu, người mở lời chào đầu tiên sẽ là trưởng nhóm Tae-won.

Soo-gyeom tập trung cao độ để không bỏ lỡ thời điểm quan trọng.Thế nhưng đúng lúc đó, một ý nghĩ vụt qua đầu cậu.Chương trình chính thức lên sóng.

Tae-won lên tiếng."

What's this planet?"

"Xin chào, tụi mình là U-PITE!"

Cả nhóm đồng thanh hô vang tên nhóm sau lời dẫn đầu của Tae-won.Thông thường, thành viên sẽ hô 'U!' và đưa tay ra hướng về phía người hâm mộ.

Thế nhưng lần này, Soo-gyeom lại giơ ngón tay tạo hình khẩu súng rồi chỉ thẳng về phía Yi-gyeom.Yi-gyeom tròn mắt ngạc nhiên, còn Soo-gyeom thì làm như không có gì, khóe mắt cong lên đầy vẻ vô tội.Nhờ vậy mà ngay từ giây phút đầu tiên, phần bình luận của buổi phát sóng đã bùng nổ.▪︎ ▪︎ ▪︎[ Cái gì vậy?

Nãy giờ là gì thế? ]

[ Hường-gyeom vừa chỉ vào Hắc-gyeom đúng không?? ]

[ Trời đất ơi dễ thương xỉu luôn ]

[ Hay sau này chào hỏi kiểu này luôn đi?

Cưng quá trời ]

[ Kya~~~ U-PITE em yêu mấy anh ♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥ ]

[ I love U-PITE : ) ]

[ Phát sóng chính thức bắt đầu rồi ]

[ Các anh ơi em chờ nãy giờ!!!!! ]

[ Hường-gyeom mặc hanbok hồng một mình nhìn cưng muốn xỉu luôn ]

[ Giờ thì hiểu sao cứ gọi là Hường-gyeom rồi đó...

Phải đặt tên màu hồng riêng cho Soo-gyeom luôn mới phải ]

[Chào các anh nha~]

[Chúc mừng năm mớiㅏㅏㅏㅏㅏㅏㅏㅏ]

▪︎ ▪︎ ▪︎

Dòng bình luận lướt qua nhanh đến hoa cả mắt.

Dù không nhìn rõ hết, nhưng phản ứng yêu thích dành cho hành động nhỏ của cậu thì không thể nhầm lẫn.

Soo-gyeom mỉm cười hài lòng."

Soo-gyeom có vẻ tâm trạng tốt lắm nha.

Một mình đổi cách chào hỏi luôn rồi."

Trước lời trêu chọc của Tae-won, Soo-gyeom lập tức đáp lại tỉnh rụi."

Đúng vậy đó, em vui nên mới chỉ thử chỉ vào Yi-gyeom xem sao."

"Nhưng sao lại là Yi-gyeom?

Có người dùng tên 'GăngtayĐốtNgón' cũng vừa hỏi nè: 'Soo-gyeom à, sao lại là Yi-gyeom vậy?'."

"À, em cũng không biết nữa.

Tại thấy ảnh đứng phía trước nên tay cứ tự động chỉ thôi?

Mắt em cứ bị hút về phía đó ấy ạ."

Soo-gyeom cố tình làm vậy để chiều lòng các fan 'ship couple Gyeom-Gyeom', nhưng cũng biết nếu lộ liễu quá thì sẽ phản tác dụng, thế nên đành giả vờ ngơ ngác.Quả nhiên, dòng bình luận lại tiếp tục bùng nổ.

Câu trả lời nửa vời như đổ thêm dầu vào trí tưởng tượng của fan.▪︎ ▪︎ ▪︎[ Mắt cứ bị hút về phía đó là sao... ][ Cái đó người ta gọi là tình yêu đó Soo-gyeom à... ][ Đỉnh thật ][ Hường-gyeom à, Hắc-gyeom đâu có đứng trước em đâu, mà là bên cạnh...

Em chỉ bị bản năng dẫn dắt thôi ][ Phản ứng bất ngờ của Hắc-gyeom trước màn thể hiện tình cảm đột xuất của Hường-gyeom, đáng yêu xỉu ][ Gyeom-Gyeom hôm nay cũng làm nên chuyện rồi ]▪︎ ▪︎ ▪︎Soo-gyeom cố nén nụ cười đang lan rộng trên mặt, làm ra vẻ ngơ ngác không hiểu gì.Liếc sang Yi-gyeom một cái, cậu thấy hắn vẫn đang hơi hoang mang nhưng cố gắng giữ nét mặt bình thường."

Có người dùng tên Maria'd vừa bình luận khen màn trình diễn hôm qua đẹp lắm, hỏi là ý tưởng của ai vậy.

Chắc hỏi về màn trình diễn của Yi-gyeom hyung với Soo-gyeom hyung đúng không?

Hai người trả lời nè."

Han-sol đang đọc bình luận thì dừng lại hỏi cả hai.

Đúng như dự đoán, fan đã nhanh chóng nhắc tới màn diễn chung hôm qua.Soo-gyeom mỉm cười bối rối, rồi vỗ nhẹ lên vai Yi-gyeom.
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
11


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)..."

Ê, ông nói đi chứ."

Soo-gyeom không quên thể hiện ra vẻ như thể mình xấu hổ quá nên không thể tự mở lời được."

À, cái đó là ý tưởng của giáo viên biên đạo ạ.

Tụi mình cũng không ngờ mọi người lại thích đến vậy...

Thật sự cảm ơn ạ."

Yi-gyeom vốn không giỏi nói dối.

Soo-gyeom cũng hiểu rất rõ tính cách đó của hắn.

Vì vậy, cậu đã đoán trước được hắn sẽ không nói dối kiểu như 'đó là ý tưởng của tụi mình' hay gì đó tương tự.Tình huống đang diễn ra đúng như kế hoạch khiến Soo-gyeom hài lòng, cậu liền tiếp lời Yi-gyeom."

À, thật sự lúc đó tụi mình đâu có biết đâu?

Ai mà ngờ nó lại thành ra như vậy...

Nhưng mà sau khi xem lại thì, ừm có vẻ... hơi dễ gây hiểu lầm chút xíu...?"

Tất nhiên là chém gió.

Cậu biết rõ là nhìn kiểu gì cũng ra như đang hôn nhau.

Ở kiếp trước cậu thậm chí còn kiên quyết phản đối đến cùng, đòi sửa lại động tác cho bằng được.Thế nhưng thay vì thật thà khai hết, thì kiểu giả nai 'tụi mình chẳng biết gì hết' lại càng khiến người xem tò mò và cảm thấy chân thực hơn, nên cậu cố tình nói vậy.Hơn nữa, cậu không trực tiếp nhắc đến từ 'hôn' mà chỉ vòng vo kiểu 'ừm có vẻ... gây hiểu lầm chút xíu', làm như thể bản thân cũng đang xấu hổ đến mức không biết diễn đạt sao cho trọn vẹn.Và như để phản hồi nỗ lực đó của Soo-gyeom, phần bình luận bên dưới lập tức bùng nổ.▪︎ ▪︎ ▪︎[ Tui phát điên mất thôiㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜ ][ Nói là không biết hảㅠㅠㅠ làm sao mà không biết đượcㅠㅠㅠ đúng là Soo-gyeom màㅠㅠㅠㅠㅠㅠ ][ Thầy biên đạo ơi, đang ở hướng nào vậy ạ, cho eim lạy một cái ][ Mị xin đập trán vào ánh nhìn xa trông rộng của thầy...

Đợi phần hai luôn nhé ][ 'Gây hiểu lầm chút xíu' kìaㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ ]▪︎ ▪︎ ▪︎Phản ứng vẫn cháy như mọi khi.

Soo-gyeom nuốt nụ cười vào trong, mắt mở to như thể chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra."

'Ahjinjamashitta' đã gửi câu hỏi cho Yoo-chan về cảm nghĩ khi trở thành người lớn rồi đấy."

Tae-won vừa dứt lời, mọi ánh nhìn lập tức đổ dồn về phía Yoo-chan.Soo-gyeom cũng mỉm cười nhìn thẳng về phía hắn.

Có lẽ Yoo-chan cảm nhận được ánh nhìn đó nên cũng quay sang đối diện với cậu.

Nhờ vậy mà ánh mắt hai người lặng lẽ giao nhau giữa không trung.Chỉ là khoảnh khắc thoáng qua, nhưng việc lặng lẽ nhìn nhau như thế khiến Soo-gyeom hơi ngượng.

Có lẽ vì cậu đang nhìn thấy gương mặt mình phản chiếu trong đôi mắt đen láy của Yoo-chan.Yoo-chan trầm ngâm một lúc, rồi mới chậm rãi mở miệng."

Mình vẫn chưa thể tin là bản thân đã thành người lớn đâu ạ."

"Ò, đương nhiên rồi.

Còn chưa tròn một ngày nữa mà."

Han-sol đáp lời như thể chuyện đó quá hiển nhiên, khiến các thành viên khác bật cười.

Soo-gyeom cũng cười theo họ.Sau khi tiếng cười dịu xuống, Yoo-chan lại tiếp tục."

Có lẽ một thời gian nữa mình sẽ cảm nhận rõ hơn... nhưng hiện tại thì vẫn còn mơ hồ lắm.

Thật lòng mà nói thì mình cũng hơi sợ nữa.

Mình chưa từng sống như một người lớn mà giờ lại bị bảo 'từ giờ mình là người lớn rồi', nên cảm giác cứ kỳ kỳ sao đó..."

Mọi người đều chăm chú lắng nghe.

Có lẽ vì ai cũng từng trải qua nên càng dễ đồng cảm.Soo-gyeom cũng vậy.

Dù được gọi là người lớn chỉ vì con số hàng chục trong tuổi đổi từ một thành hai, nhưng sự thay đổi trong cách đối xử và cái nhìn của xã hội lại quá đột ngột, khiến cậu thấy choáng ngợp và xa lạ.Dù được tận hưởng nhiều tự do hơn khi trưởng thành, nhưng sự lo lắng cũng tăng theo.

Chính vì thế mà cậu càng cảm nhận được nỗi lòng trong lời Yoo-chan."

Nhưng mà tối qua Soo-gyeom hyung đã động viên mình rất nhiều nên mình thấy đỡ hơn nhiều ạ."

Nghe vậy, Soo-gyeom tròn mắt ngạc nhiên.

Cậu không ngờ Yoo-chan lại kể chuyện tối qua ra.Biết tính Yoo-chan sẽ không nói tuốt tuồn tuột mọi chuyện đâu, nhưng một khi đã nhắc đến thì cũng không thể để lỡ cơ hội."

Ê, nói cái đó làm gì hả."

Cậu vừa che mặt bằng hai tay vừa giả vờ quạt quạt như đang quá xấu hổ, thể hiện như thể đã có chuyện gì không thể kể ra xảy ra giữa hai người.▪︎ ▪︎ ▪︎[ Gì vậy gì vậy, có chuyện gì mà lại như thế ][ Nói rõ ra đi, bọn này cũng muốn biết mà... ] [ Hôm nay gương mặt của Tae-won lại làm việc chăm chỉ thật đấy...

Noona đây không làm gì cũng thấy yên lòng rồi ][ Sao Soo-gyeom lại đỏ mặt hả!!!!!!!!!! ][ Soo-gyeom đỏ mặt cũng dễ thương thật. ]▪︎ ▪︎ ▪︎Y như rằng phần bình luận lại nổ tung.

Các thành viên khác cũng tròn mắt nhìn qua nhìn lại giữa Soo-gyeom và Yoo-chan.Càng như vậy, Soo-gyeom càng diễn sâu hơn nữa, má cũng đỏ ửng lên vì xấu hổ."

À, không có gì đâu mà.

Không phải vậy đâu..."

Chẳng ai nhắc đến chuyện 'vậy' là chuyện gì, nhưng chính Soo-gyeom lại chủ động nói ra từ đó, khiến phần bình luận càng thêm sục sôi.▪︎ ▪︎ ▪︎[ 'Không phải vậy' là 'vậy' gì á!!! ][ Là cái gì hả... mị phát điên mất thôi, Soo-gyeom nói lẹ đi ][ Tui đang hoa mắt chóng mặt nè ][ English plz : ) ][ —Thề, đây là show Hàn, idol Hàn đang nói tiếng Hàn mà đòi English plz là sao ][ Hay gắn mác 19+ luôn rồi nói hết đi... ][ Tao phát điên rồi tụi bây ơi... ]▪︎ ▪︎ ▪︎Soo-gyeom biết rõ đây là lúc nên rút lui.

Khi không khí đang nóng dần lên, nếu cậu lùi bước đúng lúc thì sự tò mò của khán giả sẽ càng tăng."

Thì, anh là người lớn rồi còn gì.

Cũng là anh của Yoo-chan nữa...

Anh chỉ nói vài câu kiểu anh lớn dặn dò em út thôi, giờ nghĩ lại thấy mình hơi... cổ hủ quá.

Aaa, giờ nghĩ lại thấy ngại ghê..."

Vừa nói, Soo-gyeom vừa liếc sang Yoo-chan bằng ánh mắt đầy ẩn ý.

Tất nhiên, mong sao tất cả đều được phát sóng trực tiếp."

Gì vậy, hai đứa tối qua có chuyện gì hả?"

"Bỏ tụi này ra ngoài như vậy là sao chứ?"

Tae-won vừa hỏi, Han-sol đã nhanh chóng hùa theo.Tuy hai người chỉ đùa cho vui, nhưng Yi-gyeom lại im lặng không nói gì.

Nhận ra điều đó, Soo-gyeom liền huých nhẹ vai hắn."

Gì đấy, Yi-gyeom.

Sao im re thế.

Không lẽ... ganh tị à?"

"Không, đâu có ghen gì đâu."

"Ơ kìa, trông cứ như đang ghen ý."

"Không phải mà."

Vốn dĩ Yi-gyeom là người trầm tính, nhất là trong các buổi phỏng vấn hay livestream thì lại càng kiệm lời.

Dù biết rõ điều đó, Soo-gyeom vẫn cố tình đẩy hắn vào tình huống như thể đang ghen thật.Ngay lập tức, khung bình luận cũng náo loạn lên với mấy dòng kiểu 'Hắc-gyeom ghen rồi kìaaaaㅠㅠㅠ'.Sau đó, cả nhóm tiếp tục trò chuyện rôm rả, từ cập nhật tình hình gần đây đến những chuyện vặt vãnh thường ngày.Trong lúc ấy, thời gian kết thúc buổi phát sóng cũng dần cận kề."

Thôi tiếc thật đấy, bọn mình phải tạm biệt ở đây thôi!

Chúc mọi người năm mới thật nhiều may mắn nhé!"

"Cảm ơn mọi người.

Tạm biệt ạ."

"Các fan của bọn mình, nhớ giữ ấm nha!

Đừng để bị cảm nhé, hứa đó~!"

"Chúc mừng năm mới."

Từ Tae-won mở lời đầu tiên, rồi đến Yi-gyeom, Han-sol và Yoo-chan, lần lượt đều đã chào khán giả.

Soo-gyeom thì vừa cười tươi vừa vẫy tay cả hai bên về phía máy quay."

Bọn mình sẽ sớm quay lại nha!

Hẹn gặp lại lần sau!"

Buổi phát sóng kết thúc bằng lời chào rạng rỡ của Soo-gyeom.Dù chương trình đã tắt, các thành viên vẫn còn nán lại một lúc, im lặng quan sát tình hình.Họ lo rằng nếu có lỗi kỹ thuật, màn hình tuy đã đen nhưng âm thanh thì vẫn còn phát, nên ai cũng cẩn trọng không dám buông lỏng.Mãi đến khi Min-seong đang theo dõi từ phòng kỹ thuật xác nhận đã tắt hoàn toàn sóng, mới ra hiệu cho mọi người có thể đứng dậy rời đi."

Vất vả rồi."

Tae-won đứng lên trước, khẽ cúi đầu chào.

Theo sau là các thành viên khác cũng lần lượt đứng dậy, chào hỏi xong rồi rời khỏi phòng họp.Soo-gyeom cũng lật đật bước nhanh để bắt kịp những người đi trước.

Thế nhưng chưa kịp ra đến hành lang, cậu đã bị Yi-gyeom kéo lại."

Này, Song Soo-gyeom."

"Gì nữa?"

Trong đầu cậu giờ chỉ muốn mau chóng thay đồ rồi quay về ký túc xá nghỉ ngơi.

Bị Yi-gyeom chặn đường khiến cậu có phần bực bội.

Dù vậy, Soo-gyeom vẫn cố gắng giữ giọng nhẹ nhàng, kiềm lại cái cáu gắt đang định bật ra."

Ông..."

Thế nhưng chính Yi-gyeom chủ động gọi cậu, lại không nói tiếp được ngay.

Trong lúc hắn còn lưỡng lự, các thành viên và cả staff đều đã rời khỏi phòng, chỉ còn lại hai người."

Nói nhanh đi, gọi tui lại làm gì?"

Không kiên nhẫn nổi nữa, Soo-gyeom giục thẳng.Yi-gyeom mím môi mãi rồi cũng chậm rãi mở miệng:"Song Soo-gyeom, ...ông thật sự... tối qua ông với Yoo-chan... có làm gì không đấy?"

"...Hả?"

Cái gì mà đột nhiên như trời giáng vậy?Soo-gyeom chớp mắt ngơ ngác.

Đôi mắt to tròn của cậu mở lớn, hàng mi dày cũng rung nhẹ theo từng cái chớp mắt."

Ý tôi là... rốt cuộc tối qua ông với Yoo-chan đã làm gì thế hả?"
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
12


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Nếu chỉ nghe một lần thì có lẽ cậu còn cho là mình nghe nhầm, nhưng khi bị hỏi lại lần nữa, Soo-gyeom chẳng thể nào đổ lỗi cho đôi tai của mình được nữa.Rõ ràng Yi-gyeom thực sự nghĩ rằng giữa cậu và Yoo-chan đã xảy ra chuyện gì đó vào tối qua.Một tình huống kỳ quặc xảy ra: định tung thính cho fan, ai ngờ lại câu luôn cả thành viên trong nhóm.Soo-gyeom nhìn Yi-gyeom trông còn ngây thơ đến mức gần như ngốc nghếch hơn cả tưởng tượng, mà chỉ biết lắc đầu ngao ngán."

Ê, bọn tui có làm gì đâu!"

"Vậy cái chuyện ông nói lúc nãy là sao?"

"Thì..."

Cậu không thể nào thản nhiên nói 'À thì đó là mấy lời tung thính fan dựa trên nhân cách 'bot' mà tui xây dựng thôi', nên đành mím môi im lặng.Dù gì cũng là cùng nhóm với nhau, nhưng nói kỹ đến cả chuyện này thì lòng tự trọng của cậu cũng không cho phép."

Chỉ là...

ôm nhau rồi nói chuyện một chút thôi, hết rồi."

"Ôm nhau á?"

"Ừ.

Chuyện chẳng may thành ra thế, nhưng mà... tui phải giải thích chuyện này với ông làm gì chứ!"

Soo-gyeom lầm bầm như đang biện hộ, rồi đột nhiên nhận ra tại sao cậu lại phải nói cứ như mình vừa lén lút ngoại tình bị bắt quả tang vậy?Dù gì giữa cậu và Yi-gyeom cũng chỉ là couple kinh doanh, còn với Yoo-chan thì thật sự cũng chẳng có gì sâu xa.Bực bội vì bị hiểu lầm, Soo-gyeom bước ngang qua Yi-gyeom để rời đi, nhưng hắn lại chắn đường cậu."

Lại gì nữa?"

"Ông chưa bao giờ như thế với tôi cả."

"Thì sao?"

Soo-gyeom hỏi lại, giọng lộ rõ sự bất ngờ.

Nhưng Yi-gyeom lại nhìn cậu bằng ánh mắt nghiêm túc.Hắn im lặng như đang suy nghĩ gì đó, rồi cuối cùng cũng lên tiếng."...Bọn mình là couple chính thức mà."

Soo-gyeom chết lặng trước câu trả lời ngoài dự đoán ấy.Đúng là như hắn nói, 'cặp Gyeom-Gyeom' là cặp đôi chính thức mà công ty đang đẩy.

Nhưng cậu không nghĩ Yi-gyeom lại thẳng thắn nói ra điều đó.Kiếp trước cũng thế, dù là couple chính hay phụ, Yi-gyeom luôn tỏ vẻ chẳng bận tâm gì."

Gì đây, ông đang thấy hụt hẫng à?"

"Không đến mức hụt hẫng... chỉ là..."

"Được rồi, hiểu rồi.

Từ giờ tui sẽ để ý đến ông hơn.

Như ông nói đó, tụi mình là cặp Gyeom-Gyeom chính thức mà."

Dù gì cậu cũng đã quyết tâm ôm trọn thiết lập 'bot', nên hoạt động tích cực hơn với tư cách couple chính cũng chẳng có gì là khó.Soo-gyeom còn nháy mắt với Yi-gyeom như muốn trấn an hắn rằng cậu đã hiểu và sẽ lo liệu hết.Yi-gyeom có vẻ hơi hoảng, nhưng Soo-gyeom đã quyết tâm rồi thì chẳng bận tâm nữa."

Cứ tin tui nghen.

Tui sẽ làm mọi thứ thật tình cảm cho xem."

Cậu tự tin vỗ ngực bồm bộp mà hứa hẹn."...Thật tình cảm á?"

"Chứ sao.

Yi-gyeom ông chỉ cần tin tưởng, rồi để tui lo tất cả là được."

Dù sao đây cũng là lĩnh vực chuyên môn của cậu.Soo-gyeom tự tin nghĩ vậy, cười tươi rói mà chẳng hề để ý đến gương mặt có phần hoang mang của Yi-gyeom.Mặc kệ Yi-gyeom vẫn còn đơ người, Soo-gyeom rời khỏi phòng họp với vẻ mặt đầy đắc thắng.~

Sau khi thay sang đồ thoải mái, tâm trạng cậu cũng dễ chịu hẳn lên.

Dù hanbok trông đẹp và rộng rãi, tiện cho việc di chuyển, nhưng vì là đồ tài trợ nên cậu luôn phải giữ gìn sạch sẽ, đâm ra hơi áp lực."

Giờ mới thấy thoải mái nè."

Tất nhiên thì đổ bẩn ra quần áo nào cũng chẳng tốt đẹp gì, nhưng nếu có đổ thì đổ lên đồ của mình còn đỡ hơn đồ tài trợ trăm lần.

Soo-gyeom vừa nghĩ vừa thảnh thơi bước xuống bãi đỗ xe tầng hầm.Hôm nay, giám đốc hứa sẽ mời bọn cậu ăn tối.

Mà lại còn là thịt bò hảo hạng nữa chứ.

Không phải món có thể ăn hàng ngày, nên Soo-gyeom háo hức lắm.Thêm nữa, buổi ăn tối hôm nay sẽ là nơi thông báo một tin khá quan trọng.

Với ký ức từ kiếp trước, Soo-gyeom thậm chí còn biết rõ chuyện gì sắp được nói, nên càng hồi hộp hơn."

Làm gì mà giờ mới tới?"

"Em thay đồ nên hơi trễ."

Trước câu hỏi của Tae-won đang đợi sẵn trong xe, Soo-gyeom trả lời qua loa.

Cậu chẳng dám kể chuyện vừa rồi với Yi-gyeom, vì có chút ngại.Tae-won không hỏi thêm, chỉ gật đầu như thể đã hiểu và tin lời cậu.Soo-gyeom tự nhiên ngồi vào hàng ghế cuối cùng cạnh Tae-won.

Dù chưa từng phân chia rõ ràng, nhưng đó đã như chỗ ngồi 'mặc định' của cậu vậy.Mỗi khi buồn ngủ, cậu thường tựa đầu vào vai Tae-won ngủ, thậm chí mệt quá còn nằm ngang gối lên đùi hắn nữa."

Min-seong hyung, công ty mình giàu dữ vậy hả?

Em ăn thịt nhiều chắc không sao đâu nhỉ?"

Soo-gyeom hỏi, mắt sáng long lanh.U-PITE trực thuộc DP Entertainment, một công ty quy mô nhỏ.

Thậm chí U-PITE còn là nhóm idol đầu tiên mà họ cho debut.Tuy là công ty nhỏ nhưng được hỗ trợ khá ổn, nhưng nếu ăn thịt bò thả ga thì vẫn khiến người ta lo lắng phần nào.Dù nhớ lại từ kiếp trước thì công ty cũng không nghèo đến mức sập tiệm chỉ vì mấy bữa thịt bò, nhưng biết được tình hình tài chính công ty rõ ràng thì vẫn tốt hơn."

Không phải quẹt thẻ công ty đâu.

Giám đốc bỏ tiền túi ra mời đấy, ăn thoải mái đi."

"Oa, đỉnh thật á."

Nghe Min-seong nói vậy, Soo-gyeom cười mãn nguyện.Giám đốc vốn dĩ đã là thiếu gia ngậm thìa vàng, nghe nói kế thừa gia sản rồi làm đủ kiểu kinh doanh, sau đó mới lấn sân sang ngành giải trí.

Thậm chí trong buổi ăn quyết định cho debut, hắn còn nói: "Trong thời gian hợp đồng, ít nhất anh nuôi mấy đứa sống được, khỏi lo."

Vậy nên lần này cũng thế, nếu là giám đốc mời thì cứ ăn thoải mái thôi.Soo-gyeom quyết tâm sẽ ăn thịt bò đến no, rồi gọi thêm một tô mì lạnh tráng miệng nữa.

Dù vẫn chưa quyết định sẽ gọi mì trộn hay mì nước.Trong lúc cậu còn đang hạnh phúc đắn đo giữa mì trộn và mì nước thì Yi-gyeom đã thay đồ thường phục cũng vừa đến nơi.Hắn liếc nhìn Soo-gyeom đang ngồi cạnh Tae-won một cái, rồi yên lặng ngồi vào ghế trống phía trước."

Hyung, chỗ nhà hàng có xa không ạ?"

"Không xa lắm đâu, nhưng đường hơi tắc.

Chắc cũng phải mất tầm ba mươi phút đấy."

"Trời, vậy phải tranh thủ ngủ một giấc mới được."

Vừa nghe Min-seong trả lời, Soo-gyeom liền chuẩn bị chợp mắt bù cho giấc ngủ bị hụt vì phải dậy sớm vì ai kia.Nói là chuẩn bị, thật ra cũng chẳng có gì đặc biệt, cậu chỉ đơn giản là gối đầu lên đùi Tae-won, tháo giày, rồi co người lại hết mức, nghiêng mình nằm nghiêng một cách thoải mái.Đùi Tae-won săn chắc vừa vặn đỡ lấy cái đầu nhỏ của Soo-gyeom, mang lại cảm giác ổn định đến lạ thường.

Cậu khẽ cong môi cười mãn nguyện rồi nhắm mắt lại."

Hyung, xoa đầu cho em đi."

Soo-gyeom làu bàu như một đứa trẻ đang làm nũng.

Một lời yêu cầu chỉ dám nói ra khi biết chắc người kia sẽ chiều theo.Đúng như cậu mong đợi, Tae-won nhẹ nhàng đưa tay lên xoa đầu cậu.

Bàn tay ấm áp, chạm chạm vuốt vuốt, khiến Soo-gyeom dần chìm vào trạng thái mơ màng.

Dáng vẻ uể oải lim dim mắt ấy khiến cậu trông chẳng khác nào một chú mèo con đang lim dim ngủ trưa.Xe mắc kẹt giữa dòng kẹt xe khiến thời gian đến nơi lâu hơn dự kiến.

Phải gần bốn mươi phút sau, họ mới đến được nhà hàng đã đặt trước."

Soo-gyeom à, dậy nào."

"Đến rồi ạ?"

Tae-won khẽ lắc vai cậu.

Soo-gyeom vẫn chưa mở mắt, giọng ngái ngủ cất lên lí nhí.Tae-won nhẹ nhàng đỡ cậu ngồi dậy.

Soo-gyeom vẫn còn nửa mê nửa tỉnh, đầu hồng lắc lư, nghiêng nghiêng rồi tựa hẳn vào vai Tae-won.

Thấy vậy, hắn bèn chọc chọc vào má cậu, mềm như bánh mochi."

Bảo là dậy đi mà."

"Đừng làm thế."

"Vậy thì mau dậy nào.

Sắp được ăn thịt rồi đấy, bò Hàn Quốc luôn."

Nghe tới từ 'thịt', đôi mắt cậu vốn dĩ đang lờ đờ lập tức mở to.

Phản xạ đơn giản và bản năng đến mức khiến Tae-won không nhịn được cười khẽ.Người vừa mới còn lơ mơ đó chẳng hiểu sao lại bật dậy nhanh như chớp, vội vàng nhảy ra khỏi xe."

Tae-won hyung, nhanh lên!"

Bị cậu hối thúc, Tae-won cũng mau chóng bước xuống xe.

Họ tiến vào nhà hàng rộng lớn trông đầy sang trọng.

Một nhân viên liền xuất hiện, lễ phép dẫn đường đến phòng đã đặt sẵn."

Cảm ơn ạ!"

Soo-gyeom vui vẻ cảm ơn rồi cởi đôi giày độn gót mình đang mang.

Nhờ vậy mà chiều cao cũng trở lại mức 'nguyên bản'."

Chào anh ạ!"

Vừa bước vào phòng, Soo-gyeom cùng Tae-won liền đồng thanh chào vị giám đốc đang ngồi chờ sẵn.Dù họ gọi là giám đốc, nhưng thật ra người đàn ông ấy chính là chủ tịch và CEO của công ty.Người đàn ông tên là Lee Seon-wook, tóc vuốt pomade gọn gàng, dù đã ngoài ba mươi lăm nhưng trông chỉ như đầu ba mươi vì gương mặt trẻ hơn tuổi.

Hắn mặc một bộ vest cao cấp vừa vặn từ đầu đến chân, toát lên vẻ giàu sang không thể che giấu.Hắn khẽ cười, ánh mắt dừng lại nơi Soo-gyeom."

Soo-gyeom lại ngủ trên xe nữa nhỉ."

"Hả?

Sao anh biết ạ?"

"Nhìn tóc em bị ép phẳng thế kia kìa."

"À..."

Bị bắt thóp, Soo-gyeom cười ngượng.

Lee Seon-wook cũng bật cười trầm thấp.

Tiếng cười thoáng qua mà vẫn toát lên phong thái lịch lãm.

Có lẽ là sự tự tại, cũng có thể là khí chất từng trải, nói chung là cái gì đó mà Soo-gyeom biết chắc cậu không bao giờ bắt chước nổi, đến mức chỉ biết âm thầm le lưỡi trong lòng....Top cuối ra mặt rồi nè:)))))
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
13


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...

Xì xì xì—Từng lát thịt đỏ au dần chuyển sang màu nâu đậm thơm phức.

Soo-gyeom ngậm đũa, kiên nhẫn đợi cho thịt chín hẳn.Chẳng mấy chốc, nhân viên nhà hàng chia phần thịt nướng đã chín đều ra đĩa cho từng người.

Cậu dùng đũa chọc nhẹ một miếng thịt, liền thấy nước thịt hồng phấn ứa ra sóng sánh."

Trời ơi, ngon quá đi mất."

Soo-gyeom bật thốt sau khi cho một miếng vào miệng.

Cả khuôn mặt ánh lên vẻ hạnh phúc.Càng ăn ngon, tay cậu càng nhanh.

Mấy miếng thịt chẳng mấy chốc đã sạch trơn.

Soo-gyeom nhìn chằm chằm vào đĩa trống không, ánh mắt ngẩn ngơ như một con gấu mèo vừa bị giật mất kẹo bông gòn.

Đúng lúc đó, như có phép màu, đĩa thịt mới bốc khói nghi ngút lại xuất hiện."

Ăn đi."

"Hyuuuung...!"

Nghe Tae-won nói, Soo-gyeom cảm động phát khóc.

Cậu luân phiên nhìn miếng thịt hảo hạng và khuôn mặt của Tae-won, gọi hắn bằng giọng nghẹn ngào như sắp khóc đến nơi.Người chia sẻ thịt bò Hàn Quốc cho người khác, trên đời này liệu còn ai tốt bụng hơn thế?Cậu xúc động đến mức vị ngon của thịt như được nhân đôi.

Có lẽ vì cảm động quá nên món vốn đã ngon sẵn lại càng ngon hơn."

Cứ ăn nhiều vào."

"Vâng!"

Cậu gật đầu lia lịa, cổ như sắp gãy đến nơi.Đúng lúc đó, nhân viên lại mang thịt mới đến chia phần.

Tae-won chẳng cần chờ lâu, thản nhiên đưa đĩa của Soo-gyeom ra và nói: "Ở đây ạ."

Soo-gyeom lại nhìn hắn với ánh mắt chan chứa biết ơn."

Haha, Soo-gyeom vẫn luôn được cưng chiều ghê."

Lee Seon-wook cười sảng khoái như thấy chuyện gì thú vị lắm.Seon-wook luôn quý Soo-gyeom.Ban đầu, những thực tập sinh được nhắm cho đội hình của U-PITE đều có thể hình vạm vỡ.

Người đáng lẽ ở trong vị trí của Soo-gyeom là một rapper, vóc dáng cũng rất to lớn.Tuy bộ phận sản xuất muốn giữ nguyên đội hình đó để ra mắt, cuối cùng Seon-wook lại quyết định loại người kia, thêm Soo-gyeom vào và chuyển hướng tăng cường mảng vocal cho nhóm.Nếu không có Soo-gyeom, có lẽ người có đường nét gương mặt khá mềm mại như Yoo-chan hoặc Han-sol với vẻ ngoài dễ thương sẽ được chọn làm 'bot'.

Nhưng cả hai đều có thân hình khá lực lưỡng, thành ra vẫn tạo cảm giác không phù hợp.Thực ra, khi Seon-wook đề nghị đưa Soo-gyeom vào đội hình U-PITE, có không ít người phản đối.Cái tên U-PITE vốn được lấy cảm hứng từ Jupiter – tên La Mã của thần Zeus quyền lực tối cao, nên concept ban đầu của nhóm là mạnh mẽ, nam tính.

Bởi vậy, khi có ý định chọn Soo-gyeom, đã từng có lúc cả công ty gần như chốt rồi lại hủy ngang.Seon-wook đã trăn trở đến phút chót.

Cuối cùng, bất chấp mọi phản đối, hắn vẫn để Soo-gyeom chính thức gia nhập nhóm.Nếu theo đội hình ban đầu, Yi-gyeom sẽ là main vocal chứ không phải chỉ là lead như bây giờ.

Nhưng kể từ khi Soo-gyeom vào nhóm, cậu trở thành main vocal, còn Yi-gyeom thì bị giảm phần hát.Thêm nữa, vì cậu là người gia nhập muộn nên cũng từng có lo ngại rằng nội bộ sẽ xảy ra bất hòa.May mà Soo-gyeom vốn thân với Tae-won từ thời thực tập sinh, còn Han-sol lại là người rất dễ gần.

Nhờ vậy mà cậu nhanh chóng hòa nhập với U-PITE."

Vừa ăn vừa nghe nhé.

Hôm nay hyung gọi mấy đứa đến là vì có chuyện muốn bàn.

À, nói trước luôn, không phải chuyện xấu đâu.

Là tin vui đấy nên đừng lo."

Seon-wook bắt đầu vào thẳng vấn đề.

Ngoại trừ Soo-gyeom đã biết rõ mọi chuyện nhờ ký ức tiền kiếp, những người còn lại đang hơi căng thẳng liền thở phào nhẹ nhõm sau khi nghe đoạn sau."

Dù sau này cũng sẽ thông báo chính thức, nhưng giờ nói trước luôn.

Mấy đứ sẽ quay show thực tế trên đài cáp.

Dù là đài cáp, nhưng khung giờ chiếu đẹp, mà series này cũng từng có mấy nhóm idol tham gia và rating khá ổn.

Nói chung là cơ hội tốt.

Mấy chi tiết khác sẽ nhờ Min-seong truyền đạt lại, lúc đó nghe kỹ là được."

Cả nhóm tròn mắt ngạc nhiên.

Vì chẳng ai từng có kinh nghiệm quay show giải trí.Ở kiếp trước, chương trình thực tế đó không tạo được tiếng vang gì lớn.

Fan thì xem như là món quà nho nhỏ vì đây là show riêng đầu tiên của U-PITE, nhưng người ngoài hầu như chẳng biết nó tồn tại.Thêm vào đó, hồi đó Soo-gyeom còn cực kỳ nhạy cảm với chuyện ship couple, cậu cố tránh bị gán ghép với các thành viên khác, nên cũng không có nhiều thính để truyền thông đẩy lên.Vì những lý do đó, show này không mấy thành công ở kiếp trước.

Nhưng thực tế thì đó là một cơ hội tốt.Dù là đài cáp, nhưng việc một nhóm idol tân binh có show thực tế riêng là một cú hích lớn.

Rating có thấp cũng không sao, vì chỉ cần gây được ấn tượng với ekip sản xuất chương trình giải trí thì sau này sẽ có thêm cơ hội."

Chuyện thứ hai thì chắc các em cũng đoán được.

Đã đến lúc chuẩn bị lập fanclub rồi.

Trước khi ra mini album thứ hai, hyung tính sẽ phát hành digital single.

Kết hợp phát hành bài hát với lập fanclub thì cũng hợp thời điểm.

Có vậy mới tổ chức concert vào cuối năm được."

"Concert ạ?"

"Chứ idol mà không làm concert thì tính làm gì?"

Han-sol ngạc nhiên hỏi lại.

Sun-wook thản nhiên đáp, còn đôi mắt nâu sáng của Han-sol thì ánh lên niềm háo hức.Theo ký ức kiếp trước của Soo-gyeom, Han-sol là người có tham vọng làm nhạc lớn nhất nhóm.Dù ai cũng cố gắng luyện tập, nhưng Han-sol là kiểu người tập đến chảy máu mũi cũng chẳng lấy làm to tát.Với hắn, chỉ cần nghe đến hai chữ 'concert' đã đủ để rạo rực rồi."

Fan cafe sẽ tổ chức cuộc thi đặt tên fanclub.

Khi nào chọn được tên rồi thì sẽ mở đăng ký chính thức luôn.

Thiết kế gậy cổ vũ cũng có bản nháp rồi."

Trong lúc lặng lẽ lắng nghe lời Seon-wook, Soo-gyeom cảm thấy lòng hơi chùng xuống.Nghĩ lại mới thấy, dù chỉ là công ty tầm trung, DP Entertainment lại làm việc còn nhanh nhạy hơn cả mấy ông lớn.

Mới debut được ba tháng mà đã có show thực tế riêng, lại còn chuẩn bị fanclub nữa.Nếu ở kiếp trước, U-PITE biết tận dụng cơ hội thì giờ có khi đã đứng trên đỉnh vinh quang rồi.

Càng nghĩ càng tiếc mà.May thay, những thứ người khác chỉ có thể tiếc nuối, với Soo-gyeom lại là cơ hội để sửa sai.

Một lần nữa, cậu thầm nhủ kiếp này nhất định phải làm tốt hơn.~

[[Thông báo] Về việc tuyển chọn tên fanclub chính thức của U-PITENgười đăng: DP Entertainment

Xin chào các bạn.

Chúng tôi là DP Entertainment.Chân thành cảm ơn tất cả người hâm mộ đã yêu thương U-PITE trong thời gian qua.Nhận được nhiều lời đề nghị từ phía fan, chúng tôi quyết định sẽ thành lập fanclub chính thức của U-PITE.Trước khi ra mắt fanclub, chúng tôi mở cuộc tuyển chọn tên fanclub chính thức.Mọi thông tin chi tiết, xin vui lòng tham khảo tại chuyên mục [Tuyển chọn tên fanclub].Rất mong nhận được sự tham gia nhiệt tình của mọi người.Chúc các bạn một năm 2022 thành công và luôn mạnh khỏe.Xin cảm ơn.]Ba ngày trước, đúng như Seon-wook đã nói, bài viết kêu gọi đặt tên cho fandom đã được đăng tải.

Fan phản ứng gần như ngay lập tức.

Không chỉ trên fan café chính thức mà khắp các diễn đàn, bầu không khí đặt tên fandom sôi nổi hơn bao giờ hết.Sau vài ngày bình chọn, ba cái tên được nhắc đến nhiều nhất là 'Yuno', 'Io' và 'Orbis' được chọn làm ứng viên cuối cùng.Soo-gyeom dù đã biết trước cái tên nào sẽ thắng, nhưng nhìn cảnh fan tranh luận rôm rả, cậu thấy vô cùng đáng yêu, liền cười khẽ rồi lướt qua các bài viết.▪︎ ▪︎ ▪︎

[Thật lòng thì fandom nên lấy tên Yuno chứ còn gì nữa?]Chủ thớt: Ẩn danh

U-PITE là Zeus rồi, thì bọn mình phải là Hera – Yuno chứ.

Zeus và Hera đúng là couple đỉnh của chóp.└ Nghe giống 'Yunamssaeng*?' quá nên hơi rén ㅠ└ Do you know?└ Tui cũng định vote Yuno mà giờ nghe Yunamssaeng xong tụt mood...ㅠㅠㅠ└ Ý nghĩa thì hay mà cứ thấy cái tên Yuno nó cứ sao sao ấy.└ Chủ thớt: Mấy bạn kén chọn quá rồi đó... mời rời khỏi bài viết hộ cái ;;▪︎ ▪︎ ▪︎[Tui thích Io hơn]Người đăng: Cha2-gyeom

Io...

Là cô gái mà Jupiter yêu, còn là vệ tinh ở gần Jupiter nhất luôn đó...

Không thấy lãng mạn lắm à?└ Nghe như tên sữa chua ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ└ Io sau này bị biến thành bò còn gì...

Hera nổi điên rồi biến cổ thành bò đó;;;; Nếu lỡ có war fandom, tụi mình bị chửi là 'bọn bò' thì saoㅠㅠㅠㅠㅠㅠ└ Chủ thớt: Ơ kìa bò thì sao?

Nếu có war thì chơi kiểu đấu bò luôn đi, ai dám đụng vô!

Tụi mình chính là 'bọn bò' đó!!!└ Nếu fandom là Io thì làm merch kiểu vòng mũi bò nha ㅋㅋ└ Điên rồi hả, vòng mũi bò ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ▪︎ ▪︎ ▪︎[Tuyệt đối phản đối Io]Chủ thớt: Sun-taeOne

Từ lúc đọc comment đề xuất làm merch vòng mũi bò là tui hết muốn chọn Io luôn ㅜ Các môm điên rồi hả....? ㅠ└ Ní đang móc tui đúng không?

Đã bị gọi là bọn bò thì làm cái vòng mũi có gì sai, nhìn mạnh mẽ mà.└ Mạnh quá mức cần thiết luôn á;;;;;;;; Nếu đeo vòng mũi hàng loạt rồi đi fansign chắc mấy bé idol chạy mất dép.└ Vòng mũi bò nghe tức cười vl ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ sáng tạo thiệt ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ▪︎ ▪︎ ▪︎[Orbis không phải rất đẹp à?]Chủ thớt: Han-sol là bàn chải

Chữ Orbis nghe đã thấy đẹp rồi, ý nghĩa lại càng hay...

Là vũ trụ đó...Vũ trụ bao trùm lấy U-PITE...

Không phải hoàn hảo lắm sao?└ Tự dưng nghĩ đến 'orgasm*'ㅠ└ ?

Ra ngoài chạm cỏ đi bạn ơi...└ Bạn còn sinh hoạt bình thường được không đấy...└ Orgasm thì sao, tốt mà...└ Vẫn đang giữa ban ngày...

đừng như vậy nữa mọi người...▪︎ ▪︎ ▪︎[Này tụi người, nói thẳng là không thích hết đi] Chủ thớt: Cây ATM của Yoo-chan

Tên nào cũng chê, rốt cuộc ai cũng không ưng.

Thôi ai thích tên gì thì tự đặt tên rồi tự hoạt động đi.└ 222222222222222 đồng cảm với chủ thớt└ 3333333333333└ 44444└ 55555555555└ 66666666666666666└ 777777└ 8888888888└ Bỏ vụ chọn tên đi└ Bỏ vụ chọn tên 22222└ Xin lỗi, 'chọn tên' là gì vậy?└ Là viết tắt của 'phân loại số' đấy bạn└ À ha, cảm ơn nhiều nha.
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
14


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Soo-gyeom chau mày, nhăn mặt vì cơn đau đầu nhức nhối trong khi vẫn dán mắt vào những bài đăng trên các diễn đàn cộng đồng.Từ ba hôm trước, sau khi ăn tối cùng giám đốc Seon-wook, đầu cậu bắt đầu đau âm ỉ, đến giờ thì cơn đau đã trở nên dữ dội hơn hẳn."

Soo-gyeom hyung, anh sao thế?

Lại đau đầu à?"

"Ừm..."

Thấy Soo-gyeom đang ôm đầu, Han-sol lo lắng hỏi han.

Hắn đưa bàn tay to lớn lên trán cậu, rồi lẩm bẩm, "Không có sốt..."

"Đi bệnh viện xem thử đi anh.

Đau mấy hôm rồi mà chẳng thấy đỡ gì hết á."

"Anh không muốn đi bệnh viện đâu..."

"Đau thì dù muốn hay không cũng phải đi chứ."

Giọng Han-sol nghe có vẻ trách móc, nhưng vẻ mặt đầy lo âu khiến Soo-gyeom cũng không cảm thấy khó chịu gì."

Biết rồi...

Lát nữa đợi Min-seong hyung đến thì anh đi cùng."

"Phải đi đó nha.

Sau này em sẽ kiểm tra đấy."

Chỉ khi nghe Soo-gyeom đồng ý, giọng Han-sol mới dịu xuống.Dù đã hứa, nhưng nghĩ đến chuyện phải đi bệnh viện là Soo-gyeom lại thấy u ám.

Thật ra cậu biết rất rõ nguyên nhân của cơn đau này.

Vì đó là cơn đau cậu từng trải qua trong tiền kiếp, nên cậu lại càng không muốn đến bệnh viện chút nào.Soo-gyeom thở dài thườn thượt mà không để Han-sol trông thấy.~

Do yêu cầu từ fan, cả nhóm đột ngột phải phát sóng trực tiếp.Soo-gyeom vốn định né buổi hôm nay, nhưng vì là tối thứ Sáu, cộng thêm những lời nài nỉ nồng nhiệt trên fancafe, cả nhóm đành miễn cưỡng bật livestream.Ngay khi vừa bắt đầu, phần bình luận lập tức nổ tung như thể ai đang chờ sẵn.▪︎ ▪︎ ▪︎[ Chào các Oppa nè! ][ Hi : ) ][ Xin chào các cậu~~~~~ ][ Soo-gyeom đâu rồi? ][ Sao không thấy Soo-gyeom? ][ Hường-gyeom đi đâu mất rồi? ][ Gyeom-bé nhỏ mau xuất hiện đi nào ]▪︎ ▪︎ ▪︎'Gyeom-bé nhỏ' là biệt danh fan dùng để gọi Soo-gyeom vì cậu thấp hơn Yi-gyeom.

Fan tràn vào livestream, thi nhau tìm kiếm Soo-gyeom không ngừng nghỉ.Thấy vậy, Tae-won khẽ nhăn mặt rồi cẩn trọng mở lời."

Soo-gyeom đang không khỏe nên phải đi bệnh viện rồi."

Ngay khi nghe tin cậu bị ốm, phần bình luận lập tức hóa thành bãi chiến trường.

Vì cậu là thành viên có lượng fan riêng áp đảo nhất, nên phản ứng của fan cũng dữ dội không kém.▪︎ ▪︎ ▪︎[ Soo-gyeom bị làm sao vậy??????????? ][ Soo-gyeom àㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ ][ Con yêu của tôiㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜ đau ở đâu rồiㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ ][ Bị sao thế?????? ][ Hường-gyeom bị bệnh á? ][ Gyeomie bị sao vậy???????????? ][ Tôi mới vào, chưa nghe gì cảㅠㅠㅠㅠㅠㅠ Ai bị ốm thế?? ][ Soo-gyeom àㅜㅜㅜㅜㅜㅜ ][ Soo-gyeom đang bị ốm đấy ạ ][ Trời ơi... ]▪︎ ▪︎ ▪︎Bình luận chạy nhanh đến mức đọc cũng không xuể, khiến Tae-won lúng túng phải xua tay trấn an."

À, không nghiêm trọng đâu.

Em ấy mọc răng khôn nên phải đi nhổ thôi ạ."

Nghe vậy, fan có phần yên tâm hơn, nhưng dòng bình luận vẫn ngập tràn nỗi xót xa.▪︎ ▪︎ ▪︎[ Cái răng khôn chết tiệtㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ mau biết điều điㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ ][ Trời ơi... răng khôn đau lắm mà... tội Soo-gyeom của tui ][ Trái tim noona tan nát rồi đây...

Soo-gyeom à... ][ ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ răng khôn hảㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ ]▪︎ ▪︎ ▪︎Buổi livestream rốt cuộc cũng kết thúc chóng vánh vì sự vắng mặt của Soo-gyeom.Khoảng hai tiếng sau khi livestream kết thúc, Soo-gyeom trở về ký túc xá với gương mặt nhăn nhó và má bên phải sưng vù vì vừa nhổ răng."

Anh ổn chứ?"

"Ưmm..."

Yoo-chan hỏi han đầy lo lắng, Soo-gyeom rên rỉ đáp lại.

Vì còn đang cắn bông cầm máu nên giọng cậu méo xệch, nghe chẳng rõ gì cả.Đây chính là lý do cậu không muốn đến bệnh viện.

Mọc răng khôn đã đủ đau đầu, nhổ nó ra và chịu trận hậu quả còn khủng khiếp hơn gấp bội.Chưa kể, cậu cũng chẳng mấy ưa gì cái nơi gọi là phòng khám nha khoa.Soo-gyeom ôm lấy má phải đang tê dại vì thuốc chưa tan, tủi thân rấm rứt.

Giờ còn tê thế này mà đã nhức rồi, đến khi hết tê không biết sẽ đau cỡ nào... chỉ tưởng tượng thôi cũng thấy muốn khóc."

Anh cứ nghỉ ngơi đi đã."

"Ừm."

Cậu ôm má lảo đảo đi vào phòng.

Với tình trạng bây giờ, ngủ là cách duy nhất để tạm quên cơn đau.

Cậu nằm vật xuống, kéo chăn qua loa rồi nhắm mắt lại."

Ngủ đi nhé ạ.

Em tắt đèn đây."

Yoo-chan đi theo, đắp chăn kỹ cho cậu rồi mới nhẹ nhàng tắt đèn và rời khỏi phòng.Khi cánh cửa đóng lại, cả không gian chìm vào yên lặng.

Soo-gyeom thả mình vào bóng tối, để thuốc dẫn cậu vào giấc ngủ.Không biết cậu đã ngủ được bao lâu.

Dù thỉnh thoảng tỉnh giấc vì đau, nhưng cố chợp mắt lại nên chắc cũng được ba, bốn tiếng.Thuốc giảm đau bắt đầu hết tác dụng, khiến cậu cảm thấy đau âm ỉ trở lại.

Soo-gyeom vội lục thuốc rồi ra bếp định uống thêm trước khi cơn đau tăng lên."

Dậy rồi à."

Yi-gyeom trong phòng khách lên tiếng.

Soo-gyeom mệt đến không buồn trả lời, chỉ khẽ phẩy tay chào qua loa rồi đi tiếp.Uống hai viên thuốc với một ly nước, Soo-gyeom ôm má sưng húp, lê bước đến bàn ăn và ngồi phịch xuống ghế."

Cháo bí đỏ đấy.

Ăn đi."

"Ông nấu hở?"

"Ừ.

Tôi đã để nguội rồi, cứ ăn thôi."

Yi-gyeom mang đến một bát cháo bí đỏ vàng ươm, trông rất bắt mắt.

Thật sự là nguội vừa ăn, vì cậu chạm vào bát thấy ấm ấm."

Cảm ơn nha, tui ăn đây."

Dù vẫn còn đau, nhưng kiểu gì cũng phải ăn gì đó.

Bác sĩ bảo sau khoảng ba tiếng có thể ăn nhẹ, nên giờ ăn cháo là hợp lý.Vốn mê đồ ngọt, Soo-gyeom gần như quên cả đau, mắt sáng lên cầm lấy thìa.

Nhưng rồi như sực nhớ gì đó, cậu bật dậy."

Sao vậy?"

"Đi lấy đường cho vào."

"...Đây là cháo bí đỏ mà.

Nó vốn đã ngọt sẳn rồi."

"Không đâu.

Với khẩu vị của tui thì chưa đủ."

"Vậy nên mới bị đau răng đấy."

"Ơ kìa, đau đâu phải vì ăn ngọt, là do mọc răng khôn mà?"

Soo-gyeom vội thanh minh đầy oan ức.

Yi-gyeom thở dài thườn thượt, rồi cũng chịu khó đi lấy lọ đường cho cậu."

Thật là, Song Soo-gyeom à.

Ông không phải trẻ con nữa đâu đấy."

"Chỉ vì thích ăn ngọt mà bị xem là trẻ con thì thiển cận quá rồi."

"Ờ ờ, ông cứ nghĩ sao thì nghĩ."

Dù hơi bực vì thái độ gắt gỏng đó, nhưng cậu đã đạt được mục đích.

Soo-gyeom mỉm cười đầy mãn nguyện, múc hẳn hai thìa to đường cho vào cháo.

Yi-gyeom chặc lưỡi rõ to để cậu nghe thấy, nhưng Soo-gyeom làm ngơ như chẳng hay biết gì cả."

Ơ?"

"Sao nữa."

"Không có viên bánh gạo..."

"Ông mới nhổ răng khôn, ăn vào cũng chẳng nhai nổi đâu."

"...Hừm."

"Lần sau tôi sẽ cho vào.

Hôm nay ăn vậy thôi."

"Biết rồi mà."

Chỉ sau khi được hứa hẹn lần sau, Soo-gyeom mới chịu cầm thìa lên.

Cậu múc đầy một thìa cháo bí đỏ vàng óng, đưa vào miệng, vị ngọt dịu dàng lan khắp khoang miệng.Vị ngọt đậm ấy khiến tâm trạng cậu cũng nhẹ nhàng hẳn, khóe môi khẽ nhếch lên.

Yi-gyeom ngồi bên liếc nhìn cậu, cũng mỉm cười nhẹ đến mức gần như không nhận ra.~

Sau bữa ăn, Soo-gyeom soi gương, xem xét đôi má đang phồng lên của mình rồi tìm được góc mặt khiến gương mặt trông càng thêm bầu bĩnh.

Cậu chụp một tấm selfie với biểu cảm dễ thương hết mức, rồi đăng ảnh kèm theo bài viết lên fan cafe chính thức và tài khoản SNS chung của công ty.[ Xin chào!

Là Soo-gyeom đây ạ!Người đăng: Song Soo-gyeom

Mình vừa nhổ răng khôn xong ạ.Đau lắm luôn ㅠ.ㅠNhưng nhờ có cháo bí đỏ Yi-gyeom nấu cho mà giờ mình đỡ nhiều rồi!Mọi người đừng lo cho mình nha!Nhưng mà Yi-gyeom nói vì mình mới nhổ răng nên không bỏ viên bánh gạo vào đó.Huhu~ tiếc quá ㅠ.ㅠỔng hứa lần sau sẽ cho nhiều viên bánh gạo vào nè~~~ tuyệt ghê~~~]▪︎ ▪︎ ▪︎[Tiêu đề: Cho cái răng khôn đó 105 điểm trên 100 luôn]Chủ thớt: TrùngAccNhiềuQuá

Lúc nghe tin Soo-gyeom đi bệnh viện mà lo gần chết, ai ngờ là đi nhổ răng khôn thôi...ㅠㅠㅠㅠ Răng khôn mọc đau chết đi được, nghĩ đến chuyện ẻm đã chịu đau thế nào thấy xót dễ sợ...

Nhưng nhìn ảnh thì thấy cái răng khôn đó làm đúng nhiệm vụ rồi đấy... dễ thương muốn ngất.└ Chuẩn luôn.

Lúc nghe là răng khôn thì thấy thương, nhưng nhìn hình xong lại thấy đáng yêu muốn điên lên.└ Chủ thớt: Ước gì Soo-gyeom mọc răng khôn theo quý luôn...

Ước vậy thì tui có phải ác quỷ không?└ Ừm... bồ vừa khiến Satan thất nghiệp đó.└ Chủ thớt: Nhưng ngay cả Satan cũng sẽ thấy Soo-gyeom sau khi nhổ răng khôn đáng yêu mà? ㅜㅜ└ Cái đó thì đúng thật.▪︎ ▪︎ ▪︎[Tiêu đề: Mọi người nhìn cái list tìm kiếm của tui nè..?]Chủ thớt: ĐâyMớiLàAccThật

• Cách để mọc răng khôn• Chỗ nhổ răng khôn không đau• Số lượng răng khôn tối đa• Cách để mọc thêm răng khôn• Sau khi nhổ răng khôn thì sưng bao lâu• Cách duy trì độ sưng sau nhổ răng khôn└ Này đồ ác quỷㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ└ Cười xỉu mấtㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ mấy người khùng thiệt rồiㅋㅋㅋㅋㅋ└ Trong lúc đó vẫn chịu khó tìm chỗ nhổ không đau nữa kìaㅋㅋㅋㅋ Lo cho Hường-gyeom đau àㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ└ Chủ thớt: Không được để Gyeomie bị đau lúc nhổ răng mà...ㅠ└ Duyㅋㅋㅋㅋㅋtrìㅋㅋㅋㅋㅋsưngㅋㅋㅋㅋㅋ là sao trờiㅋㅋㅋㅋ Ai lại tìm cách duy trì sưng sau nhổ răng khôn vậyㅋㅋㅋㅋㅋㅋ└ Giải thưởng Ác quỷ và Điên nhất hôm nay xin được trao tặng bạn└ Chủ thớt: Cảm ơn...

Tui giành được cú đúp rồi nè...▪︎ ▪︎ ▪︎[Tiêu đề: Điên rồi đáng yêu quá điㅠㅠㅠㅠㅠㅠ]Chủ thớt: BánhQuyPhôMai

Gì vậy trờiㅠㅠㅠㅠ má của Soo-gyeom phồng lên rồi kìaㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ dễ thương phát khóc luôn ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ má bánh bao ơi 59595959595959 làm sao đây với cậu bé đáng yêu nàyㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ└ Đó là lý do sinh nhật ẻm rơi đúng vào ngày 9/5 đó trời...

Cái gì cũng đúng quá rồi...▪︎ ▪︎ ▪︎[Tiêu đề: Chỉ cần chọt má một cái là mãn nguyện rồi...] Chủ thớt: XemChóNhàTuiĐi

Chỉ một lần thôi... cho tui chọt thử một lần cái má đó......Nếu chọt thử chắc Hường-gyeom sẽ giật mình đúng khôngㅠㅠㅠㅠㅠHay là sẽ cười ngượng ngùng nhỉ? ㅠㅜㅠㅜㅠㅜㅠㅜTrái tim tui đau quáㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ└ Chỉ tưởng tượng thôi cũng thấy đáng yêu rồiㅠㅠㅠㅠㅠ Soo-gyeom chắc sẽ tròn xoe mắt vì bất ngờ quáㅠㅠㅠㅠㅠ▪︎ ▪︎ ▪︎[Tiêu đề: Chỉ mình tui phát điên vì Hắc-gyeom nấu cháo bí đỏ cho Hường-gyeom thôi sao..?] Chủ thớt: HộiĐồngCướiGyeomGyeom

Nấu cháo bí đỏ phiền phức lắm luôn áㅠㅠㅠㅠ Mà ổng nấu cho Hường-gyeom ăn đó, không phải yêu thì sao làm đượcㅠㅠㅠㅠTui nhớ người yêu cũ tui lúc nhổ răng khôn thì tui đi ăn thịt với bạn, rồi còn gửi ảnh cho ổng xem cơ màㅎㅎ;;;;;;└ Bởi vậy cái tâm nấu cháo này đâu phải ai cũng cóㅠㅠ Không phải người yêu thì ai làm được chớㅠㅠㅠㅠ└ Hai người này chẳng có ý định giấu nữa rồi... giờ fan chỉ còn cách che giùm họ thôi.└ ㅋㅋㅋㅋㅋㅋ bạn trai không giận hả?└ Chủ thớt: Không.

Vì lúc tui nhổ răng khôn ổng cũng làm y chang^^└ Trời...

Hai người cũng là trời sinh một cặp không thua gì GyeomGyeom luôn...
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
15


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)...Khi đang đọc từng bình luận dưới bài đăng selfie mới trên fan cafe chính thức, Soo-gyeom chợt nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra.

Tae-won bước vào.Hắn đứng khựng lại ngay sau ngưỡng cửa và chăm chú nhìn cậu.

Nhận ra ánh mắt đầy tinh nghịch đó, Soo-gyeom lập tức rụt đôi vai vốn đã nhỏ lại và nâng cao cảnh giác."

Sao thế hyung?"

"Soo-gyeom à."

"Vâng, gì vậy ạ?"

"Anh véo má em một cái được không?"

"Gì cơ, không được!"

Soo-gyeom nhíu mày, cau có phản đối trước câu hỏi nghiêm túc một cách kỳ quặc của Tae-won.

Nhưng dường như hắn đã phần nào mất kiểm soát, cứ thế tiến lại gần cậu với dáng vẻ chuẩn bị kéo má cậu ra như kéo phô mai mozzarella."

Đừng, đừng mà!"

"Vậy không véo, anh chỉ chọc thử thôi."

"Không, em bảo đừng rồi còn gì...!"

Cái ngón trỏ to bè của Tae-won chọc nhẹ vào má cậu.

Đó lẽ ra phải là nơi có lúm đồng tiền, nhưng mặt cậu sưng quá nên lúm cũng mất tăm.Không đau lắm vì hắn chọc nhẹ thôi, nhưng việc mặt mình bị dùng như món đồ chơi chẳng có gì vui vẻ cả.Cậu ngước nhìn Tae-won với vẻ mặt đầy bất mãn, nhưng hắn thì trông có vẻ đang vô cùng hớn hở.

Biểu cảm ấy quá đỗi vô tư, không hề có ác ý, đến mức khiến người ta không thể nổi giận nổi."

Soo-gyeom à, lúc chụp X-quang em có nhìn thấy mấy cái răng khôn còn lại không?"

"Có chứ.

Toang rồi, cả ba cái còn lại đều nằm ngang hết.

Không biết bao giờ mới phải nhổ tiếp đây.

Giống như đang có bom nổ chậm trong miệng vậy đó."

"Trời ơi..."

"...Nhưng mà sao mặt anh lại trông vui thế hả?"

"Ảo giác thôi.

Anh đang đau lòng biết bao nhiêu đây này."

Soo-gyeom liếc nhìn kỹ lại khuôn mặt của Tae-won.

Cái khóe môi run run ấy rõ ràng là vì đang cố nhịn cười.

Thêm cái gò má gồ lên không thể giấu nổi, làm cậu không nhịn được mà bật lên."

Anh thật là!"

Cậu đau gần chết mà hắn còn cười, nhìn tức không chịu nổi.

Soo-gyeom nắm chặt tay, nhưng không thực sự đánh Tae-won.Dựa vào hàng tá kinh nghiệm trước đó, cậu biết có đánh cũng chẳng làm gì được hắn.Vậy nên lần này, cậu đổi chiến thuật.Thay vì nắm đấm, cậu xòe cả mười ngón tay ra và thọc lét vào hông hắn."

Á, đừng mà, Song Soo-gyeom!

Hahaha!

Aaa!

Soo-gyeom!"

Dù có là một cơ bắp di động thì cũng không thể kháng lại được nhột.

Đúng như dự đoán, Tae-won quằn quại, vặn người tránh né.Soo-gyeom thấy kế hoạch thành công thì càng thêm hăng hái, tiếp tục thọc lét không ngừng."

HAHAHA!

Dừng lại đi, Soo-gyeom!

Anh nói dừng mà!

Cảnh cáo đấy!"

"Cảnh cáo thì sao nào!"

Cậu đáp lại đầy khí thế, bởi vì cậu tưởng mình đang chiếm thế thượng phong.Nhưng hóa ra, tất cả chỉ là ảo tưởng.Chớp mắt, Tae-won đã tóm gọn hai cánh tay cậu bằng một tay, nhấc bổng cậu lên và vác luôn lên vai."

Ơ ơ, thả em xuống!"

"Dám chống lại anh là bị trừng trị đấy, Soo-gyeom à."

Tae-won cười khoái chí khi Soo-gyeom vùng vẫy trên vai hắn.

Thế cờ lập tức bị lật ngược hoàn toàn."

Dùng sức thế này là gian lận!

Anh không biết mình to xác hơn à?"

"Thế thì lúc anh cảnh cáo sao không nghe?

Tự chuốc lấy mà."

"Phải cảnh cáo tận hai lần chứ!

Trong bóng đá phải nhận hai thẻ vàng mới bị đuổi kìa!

Một lần mà đã thế này là quá phũ!"

Bị vác trên vai nhưng cậu vẫn không chịu thua, tiếp tục cãi lý.

Tae-won thì bật cười trước phản ứng của cậu, nhưng cũng chẳng có ý định thả ra."

Vậy thì hứa sẽ ngoan đi."

"Cái thế giới này đúng là bất công mà."

"Không chịu hả?"

"Á á á!

Em chịu rồi!

Nghe lời mà!"

Tae-won xoay tròn cậu khi vẫn đang vác trên vai.Biết chắc Tae-won sẽ không làm rơi mình, nhưng phản xạ bản năng vẫn khiến Soo-gyeom bám chặt lấy áo hắn.Dù ấm ức, cậu cũng đành chấp nhận thua và nhanh chóng đầu hàng."

Em sẽ nghe lời anh!

Nghe lời mà!

Làm ơn thả em xuống đi!

Máu dồn lên não mất!"

Chỉ sau khi nghe được lời đầu hàng chính thức, Tae-won mới đặt cậu xuống giường.Soo-gyeom tranh thủ thời cơ đó, thực hiện một đòn phản công cuối cùng, cậu bất ngờ cắn vào gáy Tae-won."

Á á á!

Song Soo-gyeom!"

"Á á á!

Cái răng của em!"

Tae-won đau vì bị cắn, còn Soo-gyeom thì đau vì vừa nhổ răng hôm qua mà đã dùng lực quá mạnh.

Một trận đấu chẳng có người thắng.Tae-won để mặc Soo-gyeom ôm má rên rỉ trên giường, tiến tới đứng trước gương xem vết cắn trên cổ.

Dấu răng hiện lên rõ mồn một."

Quào, Song Soo-gyeom.

Nhìn cái dấu răng này đi.

Em có phải người không hả?

Hả?"

"Là người đấy!

Nếu em là thú thì anh xuống âm phủ lâu rồi."

"Trời ơi...

Đúng là vì anh là người có suy nghĩ nên mới nhịn em đấy.

Song Soo-gyeom, em đúng là... rợn cả người."

Tae-won xoa xoa vết cắn rồi thở ra, không biết nên tức hay nên cười.Dù vội cỡ nào thì cũng không thể ngờ một người lớn đầu lại đi cắn người như vậy.Hành động khó tin đến mức không giận nổi, chỉ biết ngẩn người rồi bật cười."

Fan của em đang bị vẻ ngoài đánh lừa đấy."

"Em làm gì chớ?"

"Bọn họ nên biết em là cái thể loại người gì mới đúng."

"Vậy anh nói với fan đi!

Rằng em cắn anh!

Em cũng sẽ kể hết!

Rằng anh vác em lên vai rồi ném xuống giường bắt nạt em!"

Khi Soo-gyeom lè lưỡi trêu chọc Tae-won, hành động ngớ ngẩn đó khiến Tae-won lắc đầu.

Nhìn phản ứng của Tae-won, Soo-gyeom cảm nhận được rằng mình đã chiến thắng.Dù Soo-gyeom tự nhận thấy hành động này thật sự ngớ ngẩn và chẳng có giá trị gì, nhưng đây là một trò chơi mà cậu và Tae-won thường xuyên làm.

Mỗi lần như vậy, Tae-won luôn là người đầu tiên lùi bước, và Soo-gyeom luôn là người chiến thắng."

Thôi đi, rời khỏi giường của anh nào."

"Anh đặt người em vô đây mà?

Chứ có phải em tự nằm lên đâu?"

"Vậy nếu lần sau anh đặt em vào giường anh, em sẽ ngoan ngoãn nằm đó?"

"Ò, tất nhiên.

Em được bế vô rồi thì tội gì rời chớ."

Tae-won sửng sốt trước lập luận vô lý của Soo-gyeom, nhưng cậu lại bắt lấy câu nói đó.

Nhìn thấy ánh mắt của Tae-won trở nên hẹp lại, Soo-gyeom cảm thấy mình đã nắm chắc chiến thắng."

Em phải giữ lời đấy."

"Là một người đàn ông, Soo-gyeom sẽ không nói hai lời."

Soo-gyeom chìm đắm trong cảm giác chiến thắng, không nhận ra biểu cảm của hắn dần trở nên kỳ lạ, và vui vẻ đáp lại Tae-won một cách hùng hồn.~

Sáng hôm sau, Soo-gyeom sau một trận tranh cãi dài với Yi-gyeom để tỉnh dậy, cuối cùng đã thua cuộc và ngồi vào bàn ăn.Không phải lúc nào Yi-gyeom cũng là người đánh thức Soo-gyeom dậy và cho cậu ăn sáng.

Có vẻ như hắn có một tiêu chuẩn riêng mà Soo-gyeom vẫn chưa hiểu được.Dù bị Yi-gyeom kéo đi đến bàn ăn, Soo-gyeom vẫn đang hậm hực nhìn hắn, khuôn mặt còn sưng lên vì giấc ngủ say."

Chắc hyung sẽ bị mắng cho xem."

Khuôn mặt đã sưng lên của Soo-gyeom lại càng thêm tròn trịa, khiến Han-sol phải thốt lên.

Tuy nhiên, Soo-gyeom không nhận thấy nụ cười của Han-sol vì cậu vẫn còn đang bực bội nhìn Yi-gyeom."

Đây là canh rong biển.

Nếu ăn với cơm thì sẽ dễ ăn hơn."

Yi-gyeom bưng ra bát canh rong biển nấu kỹ và cơm hơi đặc.

Có vẻ như hắn đã chuẩn bị món ăn ít gây kích thích cho Soo-gyeom, vì cậu vẫn chưa hồi phục hoàn toàn sau khi nhổ răng.Soo-gyeom kiểm tra nhiệt độ của canh rong biển và sau đó múc cơm vào.Canh rong biển đã nấu lâu đến mức rong biển không cần nhai nữa.

Tuy nhiên, Soo-gyeom chẳng kịp cảm thấy đau đớn, vì canh đã chảy xuống cổ họng một cách dễ dàng.Cảm thấy món canh ngọt dịu và ngon miệng, Soo-gyeom không thể không rùng mình vì hạnh phúc."

Ngon không?"

"Ừm, ngon lắm!"

"Vậy thì tốt rồi."

Yi-gyeom mỉm cười nhẹ, nhưng Soo-gyeom đang chú tâm vào món canh nên không để ý đến nụ cười của hắn."

Ủa, Tae-won hyung, cổ anh sao thế?"

"À, đúng nhỉ.

Có phải bị muỗi cắn không?

Nhưng bây giờ có muỗi không ta?"

Yoo-chan hỏi, và Han-sol cũng nghiêng đầu tò mò.

Tuy rằng dấu vết của vết cắn đã mờ đi khá nhiều trong một đêm, nhưng dấu vết vẫn còn hơi đỏ.Tae-won nhớ lại hành động của Soo-gyeom ngày hôm qua và bật cười, chỉ tay về phía cậu."

Đó là do Soo-gyeom."

Câu nói của Tae-won khiến không khí quanh bàn ăn bỗng trở nên yên lặng.Soo-gyeom không nhận ra sự thay đổi của không khí và tiếp tục múc canh lên ăn như không có chuyện gì xảy ra.
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
16


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)..."

Soo-gyeom... thật sự làm vậy á?"

Yi-gyeom tròn mắt, không tin nổi, lần lượt nhìn hai người đối diện."

Ừ, đúng là nhóc khùng mà."

"Ê!

Sao lại kêu người ta bị khùng!

Chính hyung bắt đầu trước còn gì!"

Tae-won buông giọng trêu chọc, khiến Soo-gyeom không nhịn được chen ngang."

Dù là vậy đi nữa, có ai lại cắn người ta ngay chỗ mọi người đang nhìn thấy không hả?"

"Anh quên những gì mình làm với em rồi à?

Ăn miếng trả miếng thôi."

"Cái đó mà gọi là ăn miếng trả miếng?"

"Chính anh là người sờ mó em trước, rồi còn ném em lên giường nữa."

"Này, nói cho đàng hoàng.

Khi nào thì anh ném chú lên giường hả?"

Cuộc đối đáp mỗi lúc một căng, bầu không khí xung quanh cũng dần trở nên kỳ quái không sao kiểm soát nổi.Chuyện xảy ra giữa Tae-won và Soo-gyeom, vốn chỉ hai người trong cuộc mới biết đầu đuôi, thì giờ đây lại khiến ba người còn lại suy diễn theo hướng hoàn toàn khác."

Hyung... anh thật sự làm vậy ạ?"

"Ừa, chính anh đây nha.

Anh không như vẻ ngoài đâu nghen, anh siêu choáy luôn."

Trước câu hỏi của Yoo-chan, cậu đáp lại đầy tự hào.

Với cậu, đó chỉ là khoe khoang chiến tích đêm qua.

Nhưng với Yoo-chan, phản ứng lại là bàng hoàng không giấu nổi."

Cháy cái gì mà cháy.

Em là cái đồ kỳ cục thì có.

Người bình thường có ai đi cắn người khác trên giường, hay là ở đâu đi chăng nữa?"

"Hôm qua là tình huống đặc biệt."

Dù Tae-won chen vào đính chính, cậu vẫn tỉnh bơ như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục vừa nói vừa húp miếng canh rong biển.Yi-gyeom, Han-sol và Yoo-chan nhìn nhau đầy hoang mang, sau đó lần lượt đứng dậy bỏ đi.Dù gì từ lúc cậu xuất hiện, cả ba người họ cũng đã gần như ăn xong rồi.

Vậy nên khi thấy họ rời bàn, cậu chẳng hề nghi ngờ gì, chỉ nghĩ đơn giản là họ đã ăn xong.Thế là cậu cứ tiếp tục ngồi đó đấu khẩu cùng Tae-won cho tới khi bữa ăn kết thúc.Mặc dù suốt bữa cứ tranh cãi qua lại, nhưng Tae-won vẫn giữ đúng vai trò đàn anh lớn nhất nhóm.

Biết cậu vừa nhổ răng khôn, hắn nhất quyết nhận phần rửa bát thay.

Nhờ vậy, cậu thoải mái bước về phòng riêng."

Sol à, em sao vậy?"

Vừa bước vào phòng, cậu bắt gặp Han-sol đang đứng giữa phòng với biểu cảm lạ lùng, khiến cậu nghiêng đầu khó hiểu.Han-sol không chỉ đứng ở một vị trí nửa vời như không biết đi đâu, mà vẻ mặt cũng rất khác thường.Bình thường Han-sol là kiểu người tính cách mềm mỏng, luôn tươi cười.

Nhưng hiện tại, trên mặt hắn chẳng còn chút nụ cười nào cả."

Sol...?"

Không nghe thấy câu trả lời, cậu bắt đầu dè dặt quan sát sắc mặt hắn.

Han-sol mấp máy môi như muốn nói gì đó, sau cùng lại chỉ thở dài một hơi, bực dọc vò đầu."

Sao vậy, Sol?

Có chuyện gì à?"

Phản ứng kỳ lạ của hắn khiến cậu lo lắng không yên.

Có chuyện gì đã xảy ra ư?

Khi ký ức tiền kiếp về một sự việc liên quan đến Han-sol chợt ùa về, cậu bỗng thấy lạnh sống lưng.Rõ ràng luôn là người dịu dàng, gần gũi với mọi người, vậy mà Han-sol từng bị bóc phốt vì mắng chửi rồi thậm chí đánh nhân viên một show giải trí.Cậu từng không tin nổi chuyện một người luôn thân thiện như Han-sol lại có thể ra tay đánh người.

Nhưng có quá nhiều nhân chứng chứng kiến tận mắt, hơn nữa còn có cả cảnh quay từ camera an ninh.Chỉ khi tự mình xem đoạn clip đó, cậu mới buộc phải tin chuyện ấy là thật.Ngay cả trong kiếp trước, cậu cũng chẳng bao giờ biết được lý do.

Vì sao một người tốt bụng, đúng mực như Han-sol lại hành xử như vậy?Cũng chính vì không rõ nguyên do, nên phản ứng hiện tại của Han-sol lại càng khiến cậu thêm bất an.Cậu khẽ cắn má, mắt vẫn run rẩy nhìn về phía hắn."...Hyung, lúc nãy Tae-won hyung nói là thật hả?"

"Hả?

À, ừ...

đúng vậy.

Sao vậy?"

Tưởng sẽ là một câu chuyện nghiêm trọng nào đó, nhưng lời Han-sol thốt ra lại bình thường đến lạ.

Chỉ liên quan mấy lời trêu đùa giữa cậu với Tae-won lúc ăn cơm mà thôi.Dù thấy nhẹ nhõm vì không phải chuyện gì quá nghiêm trọng, nhưng cậu vẫn không hiểu tại sao Han-sol lại hỏi như vậy.Cậu chớp mắt, chờ hắn nói tiếp."

Không... em chỉ là không hiểu nổi... hai người rốt cuộc là sao vậy?"

"Sao là sao cơ?"

Cậu nghiêng đầu khó hiểu trước câu hỏi của Han-sol.Nếu nhìn vào kết quả thì đúng là cả hai đều nghĩ như nhau: cậu đã cắn vào cổ Tae-won trên giường.Nhưng cái cách họ nghĩ về chuyện đó thì lại khác nhau hoàn toàn.

Nên suy cho cùng, hiểu lầm cũng là điều dễ hiểu."

Chuyện đó... rốt cuộc em phải hiểu theo kiểu gì đây?"

"Thì cứ hiểu đúng như những gì xảy ra là được mà?"

"...Hàa, rốt cuộc là từ bao giờ vậy chứ?"

"Sao?

Hôm qua... là từ hôm qua thôi mà?

Hôm qua là lần đầu tiên đấy."

Tuy trước giờ Soo-gyeom và Tae-won vẫn hay đùa giỡn, cãi vặt với nhau, nhưng chuyện cắn hắn thì hôm qua là lần đầu.

Cũng vì thế mà Tae-won mới bị sốc, nổi nóng với cậu hơn bình thường.Dù đến giờ vẫn chưa hiểu được ý đồ thực sự của Han-sol, nhưng Soo-gyeom vẫn ngoan ngoãn trả lời theo đúng những gì được hỏi."

Đột nhiên như vậy à?

Chẳng lẽ không có dấu hiệu gì trước đó sao?"

"Không có mà... chỉ là hôm qua tự nhiên vậy thôi.

Mà cái đó... có cần dấu hiệu trước sao?"

"Sao cơ?"

"Chỉ là... tình huống như vậy thì nó thành ra vậy thôi."

"Tình huống như vậy thì nó thành ra vậy á?"

"Ừm..."

Trước vẻ mặt ngớ ra như không tin nổi của Han-sol, Soo-gyeom bắt đầu thấy bối rối.Với Tae-won, chỉ đơn giản là đùa vui qua lại, vậy thì cần gì dấu hiệu.

Cậu chỉ đang chơi đùa, cắn nhẹ một cái như một trò chọc ghẹo, nếu nói là cố tình thì còn kỳ cục hơn.Han-sol thở dài một hơi rồi đưa tay vuốt mặt như đang cố trấn tĩnh.

Sau đó, hắn nhìn thẳng vào Soo-gyeom bằng ánh mắt như đã quyết định điều gì đó."

Vậy thì... nếu tình huống với em cũng như vậy thì anh cũng sẽ làm thế à?"

"Hả...?"

"Ý em là, nếu tình huống với em cũng giống vậy, thì anh cũng sẽ làm thế chứ?"

Khi Soo-gyeom nhắc lại câu hỏi, Han-sol không hề nao núng mà đáp lời ngay.

Nhưng trái ngược với giọng nói cứng rắn, ánh mắt hắn lại có chút rung động.Thực ra thì trong nhóm, nếu nói thân thiết với Soo-gyeom thì Han-sol cũng không hề kém cạnh.

Nhưng giữa hai người chưa từng có kiểu đùa nghịch quá trớn như với Tae-won.Có lẽ vì Han-sol nhỏ tuổi hơn, và cũng vì hắn tuy thân thiện nhưng luôn giữ một khoảng cách nhất định trong hành động.

Nên chuyện cả hai cùng nhau vật lộn hay chọc phá bằng đụng chạm cơ thể như với Tae-won gần như là không thể xảy ra.Chính vì thế mà trước câu hỏi ấy, Soo-gyeom không thể trả lời ngay.

Vì bản thân cậu chưa từng hình dung ra một tình huống tương tự với Han-sol.Tuy nhiên, nếu từ giờ trở đi Han-sol đổi thái độ, bắt đầu đùa giỡn kiểu như Tae-won, thì có lẽ cậu cũng không ngần ngại đáp lại theo cách tương tự."

Nếu... em thật sự muốn, thì ừm?"

"...Nếu em muốn như vậy thì... anh sẽ làm thật á?"

Han-sol trông như không tin vào tai mình.Hắn có hơi lúng túng, nhưng ít nhất cũng không còn vẻ mặt cứng ngắc hay nghiêm trọng như lúc nãy, khiến Soo-gyeom cảm thấy nhẹ nhõm phần nào.Thở phào một cái, cậu nở nụ cười thật tươi rồi đáp lời."

Ừ, thì có gì mà không được.

Anh thích cả Tae-won hyung, cũng thích em nữa mà."

"...Gì cơ...?"

Chỉ trong chớp mắt, khuôn mặt Han-sol bỗng trở nên lạnh đến đáng sợ.Không khí xung quanh cũng dần trở nên nặng nề, khiến Soo-gyeom bất giác nuốt khan.

Rõ ràng là vừa nãy trông Han-sol đã ổn hơn rồi, hay cậu đã nhìn nhầm?Soo-gyeom lặng người trong giây lát, cố lục lại trong đầu xem mình đã nói gì sai.

Nhưng cậu thật sự không hiểu được rốt cuộc Han-sol khó chịu vì điều gì.Nếu buộc phải chọn thời điểm gương mặt Han-sol đột ngột thay đổi, thì có lẽ là ngay sau khi cậu bảo rằng mình thích hắn.Không lẽ... vì mình nói thích hắn nên hắn mới giận à...?Nghĩ tới đó, Soo-gyeom càng thêm rối bời.Han-sol trước giờ luôn thân thiết, dịu dàng với cậu, là người mà cậu từng nghĩ là quý mến mình hơn bất cứ ai, vậy mà giờ lại tỏ thái độ chỉ vì một câu 'thích'.Không chỉ không hiểu nổi, cảm giác ấy dần dần chuyển thành tổn thương."

Em... ghét đến thế sao?"

"......Anh nghĩ là em vui được à?"

Câu trả lời trở lại từ Han-sol lạnh tanh đến mức khiến Soo-gyeom không thể nói thêm lời nào, chỉ cúi gằm mặt xuống trong im lặng.Han-sol nhìn dáng vẻ ủ rũ của cậu, rồi khẽ thở ra một hơi dài.

Tiếng thở ấy nặng nề đến mức khiến đầu Soo-gyeom cúi gằm thêm."...Xin lỗi.

Em chỉ... thấy rối quá.

Không phải em cố tình nổi giận với anh đâu.

Chỉ là... em chưa từng nghĩ anh lại có kiểu tình cảm như vậy.

Dù...

đúng là, mỗi người mỗi gu, chuyện đó cũng bình thường thôi.

Nhưng nghĩ đến việc một người trong nhóm mình, lại còn là anh, có cảm xúc như vậy... em thật sự bối rối..."

"Khoan đã, ý bảo kiểu tình cảm đó là sao?"

Soo-gyeom vẫn im lặng nghe Han-sol cố gắng giải thích, nhưng đến khi lọt vào tai cụm từ 'kiểu tình cảm đó', cậu lập tức ngẩng phắt đầu lên.Gì cơ?

Tại sao tự nhiên lại kéo đến tận chuyện quan điểm yêu đương?
 
[Bl Harem] Couple Của Nhóm Idol Thất Bại Sẽ Có Mặt Tui Đây!
17


Editor: dổ-kun (truyện thuộc về tác giả, edit phi lợi nhuận chỉ đăng tại @nappingdoor - Wattpad, vui lòng đừng mang đi đâu ^^)..."......À.

Ý là không phải quan điểm về tình yêu.

Vì đâu phải đang yêu đương gì.

Vậy chắc là... kiểu suy nghĩ cởi mở về chuyện tình dục...?

Dù sao thì em cũng không nghĩ là anh lại có kiểu suy nghĩ như vậy."

"Khoan đã, khoan đã!

Sì tốp, sì tốp!"

Soo-gyeom hốt hoảng ngắt lời Han-sol.Không biết là từ chỗ nào, bắt đầu thế nào, và rốt cuộc đã rối tung lên ra sao, nhưng giờ đây Soo-gyeom bỗng nhiên bị dán nhãn là người có tư tưởng cởi mở về tình dục, khiến cậu tròn xoe mắt nhìn Han-sol."

Em đang nói anh có tư tưởng cởi mở về tình dục á?"

"......Không phải ạ?

Ý em là... chẳng phải vậy sao?"

"Không, không!

Rốt cuộc là em đang nói đến cái gì vậy?!"

Không thể chịu nổi nữa, Soo-gyeom hét toáng lên.Chuyện gì đang xảy ra thế này mà tự dưng cậu lại bị gán cho cái danh có tư tưởng cởi mở về tình dục?

Rốt cuộc Han-sol nghĩ cậu cởi mở đến mức nào mà lại phản ứng như vậy?

Một chuỗi câu hỏi không lời đáp cứ tiếp nối trong đầu cậu."

Ý em là...

đ—""Sì tốppp!

Sao lại lôi cái từ đó ra ở đây hả!"

Biết quá rõ chữ 'đ—' sẽ dẫn tới chữ gì tiếp theo, Soo-gyeom vội vàng bịt miệng Han-sol lại.Tại sao cái từ đó lại xuất hiện trong câu chuyện này, và tại sao lại thốt ra từ miệng Han-sol, cậu hoàn toàn không hiểu nổi."

Vậy là... không nhét... chỉ dừng lại trước đó thôi à?"

"Nhét cái gì mà nhét!"

"Gyaaa!!"

Nghe đến mức này thì Soo-gyeom gần như phát điên, phản đối kịch liệt.Gương mặt Han-sol thì càng lúc càng hiện rõ vẻ hoang mang."

Vậy là nhét rồi à?"

"Không có!"

Cái thằng nhãi ranh này cứ mở miệng ra là 'nhét, nhét' cái gì?!Chênh nhau có một tuổi, nhưng trong khoảnh khắc rối loạn này, Soo-gyeom bỗng thấy mình như một ông chú cổ hủ khó tính."

Vậy rốt cuộc là gì?!"

"AAAAA!

Anh mới là người muốn hỏi đấy!

Cái cuộc trò chuyện này là sao vậy!

Chiều hướng quái gì mà kỳ cục thế?!"

Soo-gyeom vừa vò đầu vừa hét lên như phát điên.

Nhưng nhìn nét mặt Han-sol thì có vẻ hắn cũng đang phát điên không kém.Soo-gyeom đập tay lên trán, cố gắng tua lại toàn bộ cuộc hội thoại để tìm xem vấn đề nằm ở đâu.Ban đầu là cậu trêu chọc Tae-won, rồi Han-sol hỏi nếu đổi lại là cậu và hắn, trong trường hợp tương tự thì cậu có làm thế không.

Cậu đã bảo có.

Lý do là vì cậu thích cả hai người.Một cuộc trò chuyện trong sáng, ngây thơ và thuần khiết đến thế, rốt cuộc sao lại bị kéo lệch sang mấy từ ngữ bắt đầu bằng 'đ' và kết thúc bằng 'ụ' kia được?Chưa kể là gì cơ?

Cởi mở về tư tưởng tình dục?"

Này, anh nói cái gì mà thành ra cởi mở về tình dục hả?"

"Thì... anh bảo là đã làm với Tae-won hyung vì thấy hợp tình huống còn gì!"

"Ơ...?"

"Anh còn nói là nếu tình huống hợp thì với em cũng sẽ làm!

Vì anh thích cả hai bọn em còn gì!"

"Ơ, ơ...?"

Soo-gyeom ngơ ngác lặp lại.Han-sol đúng là đang nhắc lại lời cậu nói ban nãy.

Nếu chỉ xét theo mặt chữ thì quả đúng là vậy.

Nhưng ý nghĩa hoàn toàn không phải như thế.Dù là lời mình nói ra, nhưng ý nghĩa lại bị bóp méo đến mức khiến cậu chỉ còn biết nhìn Han-sol trân trân, đầu óc như đứng hình.Han-sol cũng chẳng khác gì, mặt đỏ ửng, đưa tay vuốt mái tóc vàng rồi thở hắt ra.Một giây, hai giây, ba giây trôi qua trong im lặng, không khí nặng nề do cả hai cùng thấy bức bối cứ kéo dài thêm.

Lúc này, Soo-gyeom mới chợt nảy ra một ý, trợn tròn mắt."

Khoan đã.

Sol à, đừng nói là... em tưởng anh và Tae-won hyung...

đã ngủ với nhau đấy chứ?"

"Chính miệng anh nói là đã ngủ rồi còn gì."

"Này, cái gì cơ?!

Anh nói bao giờ!"

Tức nước vỡ bờ, Soo-gyeom bực dọc tát nhẹ vào ngực Han-sol.Bốp!

Một tiếng vang rõ mồn một, Han-sol giật mình ôm lấy ngực, mặt mày đầy vẻ hoảng hốt."

Gì... gì vậy ạ?"

"Ý anh nói là trêu chọc thôi, chứ có bảo là ngủ đâu?!"

"Nhưng anh có nói từ 'trêu chọc' đâu?

Cả câu anh chẳng hề dùng luôn!"

Han-sol vừa xoa chỗ bị đập vừa gào lên đầy oan ức.Câu nói đó khiến Soo-gyeom giật mình, lục lại ký ức.

Quả thật, dù nghĩ kiểu gì thì cậu cũng không hề nói ra từ 'trêu chọc'.Cậu há miệng định phản bác, nhưng cuối cùng lại chẳng nói nên lời, chỉ còn biết câm nín.

Mặt cậu đỏ như gấc chín.Chỉ vì một hiểu nhầm ngớ ngẩn mà để Han-sol tưởng nhầm nãy giờ, Soo-gyeom vừa thấy ức, lại vừa thấy xấu hổ chết đi được."

Này, em nghĩ anh là loại người gì vậy chứ?

Anh vẫn còn zin đấy!"

"..."

Quá uất ức và xấu hổ, Soo-gyeom vô thức hét lên tuyên bố sự trong trắng của mình, rồi ngay lập tức cắn răng im bặt, nhắm tịt mắt lại.Dù có tức đến mấy, cậu cũng không nên nói ra câu đó.

Nhưng đời là thế, người ta chỉ gọi là 'hối hận' khi đã quá muộn.Ngay khoảnh khắc cậu đang nghĩ đến chuyện 'giá mà có thể quay lại 5 giây trước, mình sẽ sẵn sàng bán cả linh hồn', Han-sol khẽ hé môi."...Đừng nói gì cả.

Là lỗi của anh.

Chỉ cần em đừng..."

Tính cách Han-sol vốn vậy.

Hắn nhất định đang cố an ủi cậu, muốn xoa dịu không khí kỳ quặc và cũng là để kéo cậu ra khỏi nỗi nhục nhã mà chính hắn tạo ra.Nhưng Soo-gyeom không muốn nghe.

Dù là lời gì thì nghe vào cũng chỉ khiến nỗi nhục tăng lên gấp bội mà thôi."...Em... em cũng còn zin ạ."

"AAAAAAARGH!

Bảo đừng nói mà còn nói bậy gì nữa hả!"

Tiếng hét đầy tuyệt vọng của Soo-gyeom vang vọng khắp ký túc xá của U-PITE.~

"Yoo-chan à."

Soo-gyeom vừa gãi sống mũi vừa bước đến gần Yoo-chan đang đứng tựa vào lan can ban công, lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ.Yoo-chan liếc mắt nhìn cậu một cái, rồi lại quay về hướng cửa sổ, tiếp tục dán chặt ánh nhìn ra bên ngoài.Soo-gyeom dường như biết quá rõ lý do vì sao Yoo-chan lại như vậy, trong lòng cậu khẽ thở dài một tiếng.Vừa mới giải quyết xong hiểu lầm nghiêm trọng với Han-sol, giờ đã đến lúc cậu phải đính chính với những thành viên còn lại.Không hiểu sao hết người này đến người khác đều nảy sinh những hiểu lầm hết sức vô lý.Nghĩ một cách bình thường đi, chẳng lẽ cậu lại ngủ với Tae-won hyung thật à?

Là người cùng nhóm đó!

Ngay tại ký túc xá mà ai cũng ở chung!

Nếu không có ý định phá hoại hoạt động nhóm thì không thể làm ra chuyện như vậy được.Thế nhưng, nhìn tình hình thì rõ ràng không chỉ có Han-sol, mà cả Yi-gyeom và Yoo-chan cũng đã hiểu lầm.

Trước khi mọi chuyện đi xa hơn, cậu nhất định phải giải thích rõ ràng."

Có thể là anh suy nghĩ quá thôi, nhưng chuyện hồi sáng lúc ăn sáng ấy..."

"Đừng nói gì cả ạ."

Yoo-chan cắt lời ngay lập tức, chẳng để Soo-gyeom nói hết câu.Nếu không nhìn thấy vẻ mặt của Yoo-chan, có lẽ cậu đã bị tổn thương vì sự lạnh nhạt đó.Thế nhưng, trái lại, gương mặt buồn bã của Yoo-chan khiến Soo-gyeom chẳng còn cơ hội để tổn thương nữa."

Là hiểu lầm hết đấy."

"...Hiểu lầm gì?"

Lúc này quan trọng là phải vào thẳng vấn đề, không cần dài dòng.

Bởi vì có vẻ Yoo-chan đang hiểu lầm rất nghiêm trọng.May mắn thay, Yoo-chan cuối cùng cũng quay đầu lại nhìn cậu.

Nhờ câu hỏi của hắn, Soo-gyeom mới có được cơ hội để giải thích, cậu hít một hơi thật sâu rồi mở lời."

Chuyện đó...

à... anh không ngờ mọi người lại hiểu theo hướng đó.

Anh với Tae-won hyung hôm qua chỉ đùa thôi.

Hôm qua hyung cứ chọc chọc má anh nên anh bảo đừng làm thế nữa rồi cắn lại... nên mới để lại dấu ở cổ như vậy thôi."

"...Thật sao?"

"Ừm, thật mà."

Soo-gyeom đáp lại một cách nghiêm túc.Trong lòng cậu thật ra rất muốn nổi cáu, kiểu như 'Rốt cuộc em nghĩ anh là loại người gì vậy?' rồi vung tay tát một phát như đã làm với Han-sol, nhưng chuyện đó để sau cũng được, sau khi không khí dịu xuống đã."

Vậy... giữa anh với Tae-won hyung thật sự không có gì cả đúng không?"

"Nếu em đang nói đến chuyện tình dục thì không có một tí gì luôn.

Thật đấy."

"...Ôi, may quá."

Yoo-chan chôn cả gương mặt vào đôi bàn tay to của mình.

Hắn thở dài một hơi như trút được gánh nặng, như thể thật sự cảm thấy nhẹ lòng."

Này này, cậu nghĩ anh là loại người nào vậy chứ!

Anh phát điên chắc thì mới làm mấy chuyện đó với thành viên cùng nhóm, lại còn là trong ký túc xá, nơi ai cũng đang sống chung!"

Cuối cùng, Soo-gyeom cũng lớn tiếng được một lần.

Cậu vừa uất ức, vừa thấy nực cười.

Bị hiểu lầm vô lý thế này, đúng là chẳng biết nên tức hay nên cười nữa."...Đúng vậy nhỉ."

Thế nhưng, phản ứng của Yoo-chan lại có chút kỳ lạ.

Dù đã nghe lời giải thích, hắn vẫn trông u sầu.Cậu cứ tưởng khi hiểu lầm được giải tỏa, Yoo-chan sẽ thở phào nhẹ nhõm, hoặc ít nhất cũng cười lên một tiếng.

Nhưng phản ứng thật lại khác hoàn toàn so với mong đợi khiến Soo-gyeom có chút bối rối."

Sao thế Yoo-chan?"

"Không có gì đâu ạ.

Em xin lỗi vì đã hiểu lầm."

Dù miệng nói không có gì, ánh mắt của Yoo-chan lại buồn bã đến mức khiến Soo-gyeom giật mình.Ngay khoảnh khắc ấy, một suy nghĩ lướt qua đầu cậu.

Có lẽ, với một người thích con trai như Yoo-chan, lời cậu vừa nói đã vô tình khiến hắn tổn thương.Tuy Yoo-chan không biết rằng cậu đã sớm đoán ra xu hướng tình cảm của hắn, nhưng chỉ cần nghĩ đến khả năng những lời mình nói vừa rồi có thể chạm vào nỗi đau của Yoo-chan, lòng cậu lại thấy khó chịu."

Ý anh là... tất nhiên là giữa các thành viên cũng có thể yêu nhau.

Nếu thích nhau thật thì cũng có thể tiến xa hơn nữa.

Nhưng dù thế nào thì cũng cần biết đâu là giới hạn.

Đây không phải nhà riêng, mà là ký túc xá nơi cả nhóm cùng sống, nên chuyện đụng chạm thân thể ở đó thì không thể chấp nhận được."

Gương mặt Yoo-chan khẽ thay đổi.

Không còn biểu cảm chua chát lúc nãy, thay vào đó là vẻ ngạc nhiên.

Soo-gyeom thở phào, xem ra lời mình vừa nói đã có tác dụng.

Cậu mạnh dạn tiếp lời."

Nói thẳng ra thì, anh với em cũng có thể thành đôi mà, đúng không?

Mà đã là một cặp thì...

ờ, hôn hít này, rồi... chuyện tiếp theo cũng có thể làm!

Đâu có gì sai.

Miễn là hai người thích nhau, thì có sao đâu.

Nhưng mà, anh chỉ muốn nói là mọi thứ đều cần đúng lúc đúng chỗ."

"...Anh thật sự nghĩ vậy sao?"

"Thật.

Dĩ nhiên rồi!"

Trước câu hỏi thận trọng của Yoo-chan, Soo-gyeom chẳng hề do dự mà đáp lại.Cậu thậm chí còn muốn nói nhiều hơn, nếu điều đó có thể giúp một người vì thích con trai mà phải luôn che giấu và chịu đựng một mình như Yoo-chan cảm thấy nhẹ nhõm hơn."

Thật ra thì, yêu đương hay ngủ với đàn ông cũng chẳng có gì to tát.

Có gì mà đặc biệt chứ?

Có gì sai đâu?

Anh cũng không ngại chuyện yêu hay ngủ với đàn ông.

Nếu hợp nhau thì chuyện đó hoàn toàn có thể xảy ra.

Ý anh là, chỉ cần biết chọn thời điểm và hoàn cảnh thích hợp là được."

"Anh... thật sự nghĩ vậy ạ?"

"Anh nói thật đấy.

Anh là người không biết nói dối đâu."

Soo-gyeom còn khoa trương thêm cả cử chỉ minh họa, khẳng định chắc nịch câu nói của mình.
 
Back
Top Bottom