Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Bhtt-Edit] [Hoàn] Ẩn Tình Trong Án - Đưa Tôi Đến Hà Lan

[BOT] Mê Truyện Dịch
[Bhtt-Edit] [Hoàn] Ẩn Tình Trong Án - Đưa Tôi Đến Hà Lan
Chương 24: Gian Phu Dâm Phụ


Trong căn biệt thư to nằm giữa rừng cây.

Ban ngày ở đây, ánh nắng không lọt vào, ban đêm, xung quanh trở nên tăm tối nhưng với thiết kế hiện đại của ngôi nhà khiến nó trông hoang tàn giữa rừng cây.

Chủ nhà hẳn là thuộc tầng lớp giàu có mới có thể thiết kế căn biệt thự như vậy.Trước cổng nhà đậu chiếc BMW đen, một người đàn ông mặc đồ đen, đội mũ lưỡi trai,vì để tránh bị nhận ra mà hắn đeo luôn chiếc kính râm.Tuy paparazzi không tìm được chỗ này nhưng hắn vẫn đề phòng.

Nếu bị chụp được không chỉ ảnh hưởng đến mình còn cả chủ của căn biệt thự.Sau khi xuống xe, hắn tựa vào cửa sổ nói với tài xế kiêm bạn thân: "Phiền ông hai tiếng nữa quay lại, cảm ơn ông bạn."

Tài xế gật đầu, thấy hắn được đón mới rời đi.Hắn vào phòng, vừa đóng cửa đã ôm lấy cô nàng đón mình, hôn lên đôi môi đỏ thẫm.Người phụ nữ có dáng vóc thướt tha, nụ cười như hồ ly tinh.

Hai người hôn nhau nồng nhiệt, ả mới đẩy hắn ra: "Anh gấp vậy làm gì.

Đi tắm trước đi."

Chất gọng quyến rũ cùng ánh mắt như câu lấy linh hồn của người đối diện, ả quả nhiên vẫn xinh đẹp và quyến rũ như trên phim.Hắn lại ôm chặt lấy ả ta, hôn lên cổ, tay bắt đầu manh động, hắn vừa sờ soạng vừa nói: "Anh chỉ ở đây hai tiếng, tắm rồi còn bao nhiêu thời gian mây mưa?"

Ả ta ngửi thấy mùi rượu, mùi thuốc lá trên người người đàn ông thì nhíu mày, ả ta đẩy hắn thật mạnh, tức giận nói: "Triệu Gia Nhân, nếu anh không đi tắm thì cút ra ngoài cho tôi!"

Giọng nói không còn vẻ kiều mị mà chuyển sang hung ác.Triệu Gia Nhân còn say ngà ngà, bị ả mắng, hắn hơi tỉnh rượu, cười làm lành: "Cầm Cầm, anh sai rồi.

Giờ anh đi tắm, em đợi anh nha?"

Tuy cười làm lành nhưng đôi mắt hắn không ngừng ngắm nghía cơ thể Cầm Cầm.Cầm Cầm thầm cười lạnh, chẳng có gã đàn ông nào không háo sắc.

Người thoạt nhìn chính trực như Triệu Gia Nhân cũng thèm khát cơ thể mình như bao gã đàn ông khác.Cầm Cầm lạnh lùng nói: "Tôi đợi anh ở phòng khách, xong việc rồi thì anh đi đi."

Triệu Gia Nhân thấy không còn nhiều thời gian, thế là vội vàng đi tắm.Nửa tiếng sau, Triệu Gia Nhân bò lên giường, hắn cởi áo tắm, Cầm Cầm cũng cởi quần áo của mình.

Tuy không phải lần đầu thân mật nhưng dưới ánh đèn vàng ấm, gương mặt và cơ thể của Cầm Cầm vẫn gợi cảm hơn ngày thường.

Tuy ả thấp bé nhưng dáng người lả lướt là thứ đàn ông yêu nhất.Hai người mây mưa xong, Triệu Gia Nhân nằm cạnh Cầm Cầm.Cầm Cầm mặc quần áo, đá Triệu Gia Nhân: "Nói đi hôm nay anh lêu lỏng ở đây?

Sao mới chút đã mệt?"

Triệu Gia Nhân ôm ả, hôn lên mặt, làm ả lắc đầu, giọng ồ ồ đáp: "Anh thì đi đâu được chứ?

Chiều nay mới về nhà gặp ông già, bị ổng mắng cho một trận.

Tối vội vã chạy đến chỗ em, em thấy anh có thương em không."

Cầm Câm nghe thấy cười hỏi: "Anh mà cũng bị ba mắng?"

Triệu Gia Nhân đáp: "Ông già không thích anh đóng phim, muốn anh tiếp quản công ty của gia đình nhưng anh không chịu.

Trước khi vào showbiz, anh đã hứa, nếu trong vòng bảy năm không hot thì anh sẽ về làm cho nhà."

"Đúng là ngốc!

Làm cậu ấm mà anh không làm cứ đâm đầu vào showbiz làm diễn viễn.

Nếu anh gặp phải đạo diễn hung dữ, không phải sẽ bị đạo diễn chọc tức chết sao."

Cầm Cầm bĩu môi.Triệu Gia Nhân quẹt chóp mũi Cầm Cầm, cười bảo: "Vậy em không biết rồi, ông ba anh còn dữ hơn mấy đạo diễn anh gặp."

"Dữ hơn đạo diễn Chu luôn?"

Cầm Cầm hỏi.Nhắc đến đạo diễn Chu, hai người đều im lặng.

Chuyện đạo diễn Chu bị sát hại với cách thức tàn nhẫn đã phủ sóng khác các trang báo, mạng xã hỗi làm người ta khiếp đảm.

Triệu Gia Nhân là bồi thẩm thứ năm trong mười hai người của phim Bồi Thẩm Đoàn.Triệu Gia Nhân nhíu mày nói: "Em đừng nhắc đến ông ta nữa, mất hứng quá."

Cầm Cầm hỏi: "Không phải anh thân với ông ta lắm sao?

Vai của anh cũng là ông ta cho."

Triệu Gia Nhân nói: "Chúng ta khỏi nhắc ông ta."

Dứt lời, hắn đè Cầm Cầm, cười gian: "Chúng ta làm thêm hiệp đi!"

Cầm Cầm đẩy hắn ra: "Thôi, em mệt rồi, không còn nhiều thời gian, bằng không hai ta tâm sự?"

Triệu Gia Nhân nghe vậy, leo xuống, hỏi: "Em muốn tâm sự chuyện gì?"

Cầm Cầm nằm nghiêng, gợi chuyện: "Anh tính khi nào cưới em?

Em không muốn lén lút nữa đâu."

Triệu Gia Nhân cũng nằm nghiêng, đáp: "Sắp đến thời hạn bảy năm rồi, đợi anh về, nhận công ty của nhà, công việc ổn định anh sẽ cưới em."

Cầm Cầm biết hắn cố ý kéo dài thời gian.Danh gia vọng tộc bọn họ không bao giờ cho con cưới một nữ diễn viên.

Trong mắt họ, thân phận của mình quá dơ bẩn, với tư tưởng bảo thủ của đời trước, họ vẫn còn khinh thường diễn viên.

Nhà giàu cho rằng các nàng không khác các cô gái bán hoa bên đường."

Em mặc kệ, cho anh thời hạn hai năm cưới em về đó."

Cầm Cầm ngang ngược nói.Triệu Gia Nhân nhíu mày: "Cầm Cầm, em đừng ương bướng.

Không phải em không biết ba mẹ anh là người thế nào.

Anh phải thuyết phục bọn họ.

Huống hồ.....

Em cũng có bạn trai......"

Chưa đợi hắn nói xong, Cầm Cầm trừng hắn mắng: "Giờ anh ghét em có bạn trai đúng không?"

Mặt Triệu Gia Nhân nhăn lại, không đáp xem như đồng ý."

Ha, đàn ông mấy người ai cũng như ai.

Mấy người chỉ muốn lên giường với tôi rồi thôi, đúng không?

Vậy để hôm sau tôi công bố với truyền thông, anh quyến rũ người có bạn trai, xem hình tượng của anh làm sao giữ được."

Cầm Cầm tức giận nói.Triệu Gia Nhân nghe thấy, hơi sợ, vội nói: "Cầm Cầm, em đừng giận mà, mình bàn lại kỹ hơn đi.

Em nói hai năm thì hai năm, anh sẽ cố thuyết phục ba mẹ."

Gương mặt giận dữ của Cầm Cầm đã hoãn xuống, ả cười quyến rũ nói: "Vậy mới đúng chứ.

Chờ anh xong việc, em sẽ chia tay bồ."

Triệu Gia Nhân bỗng nói: "Bồ em đáng thương thật, bị cắm sừng cũng không biết."

Cầm Cầm: "Anh ta sao cao quý bằng anh?

Tuy mấy năm nay anh ta kiếm cũng nhiều nhưng ngoài vẻ đẹp trai thì đâu bằng cậu ấm như anh.

Nếu không có anh, hiện tại chắc em còn đang ở căn chung cư nhỏ xíu, không được ở ngôi biệt thự rộng lớn này."

Dứt lời, ả hôn lên môi Triệu Gia Nhân.Hai người triền miên thêm một lúc, Triệu Gia Nhân nhìn đồng hồ: "Cầm Cầm, tài xế của anh đến rồi, qua thời gian nữa mình gặp nhau."

Hắn xuống giường, mặc quần áo, đến phòng khác.Hắn lấy điện thoại, vừa bấm gọi, nhạc chuông đã vang lên ở cổng.

Vì thế hắn nhìn bên ngoài thấy tài xế đã đứng ở ngoài, mở cửa hỏi: "Sao nay ông đến sớm vậy...."

Chưa nói xong, Triệu Gia Nhân đã bị đánh ngất.Người nọ vào nhà, thấy Cầm Cầm ở cửa phòng bước ra, gương mặt lộ vẻ hung hãn, đánh ngất ả.Bên kia.Sở Cảnh Sát Thành phố Dương, Lãnh Du và Hoàng Lâm vừa chỉnh sửa vừa điều tra mối quan hệ của Hứa Hiểu Phượng.Hoàng Lâm xoay cổ, hỏi: "Cậu muốn dùng cà phê không?"

Lãnh Du gật đầu: "Cảm ơn cậu."

Sau khi Hoàng Lâm rời đi, Lãnh Du mở máy tính, cô tìm được một album ảnh, bên trong là ảnh chụp chung của Hứa Hiểu Phượng và một cô người mẫu cao gầy.

Cô nhớ cô người mẫu này chụp chung với Hứa Hiểu Phượng nhiều nhất.Trong lòng cô bỗng thấy không ổn.Lãnh Du không rõ cảm giác này từ đâu và vì sao.

Khi cô nhập tên người này vào thanh tìm kiếm, thấy ghi mất "đã mất".Hoàng Lâm pha cà phê xong, đặt lên bàn.

Cô thấy Lãnh Du nhíu mày, hỏi: "Có phải cậu vừa phát hiện gì không?"

Lãnh Du chỉ vào hai chữ "đã mất", nói: "Cô người mẫu này từng được Hứa Hiểu Phượng dẫn dắt.

Cô ta chết lúc 28 tuổi, nguyên nhân là bị sát hại."

Hoàng Lâm há to miệng, hỏi lại: "Bị sát hại?"

Lãnh Du gật đầu: "Ừ, từ mười hai năm trước."

Hoàng Lâm nói: "Lâu vậy rồi sao?

Sao trên mạng không thấy nhiều tin cô ta bị giết?"

Lãnh Du đáp: "Có lẽ bị người giấu kín, thu mua truyền thông.

Xem ra người này có thế lực rất lớn."

"Cô người mẫu này tên Diệc Thanh Thi.

Cô không có người thân, trên mạng cũng không có thông tin nào về người nhà của cô."

Lãnh Du giới thiệu."

Có lẽ cái chết của cô không đơn giản nên mới bị người ta ém xuống."

Hoàng Lâm thở dài."

Đó là đương nhiên, mình nghĩ cái chết của cô ấy ảnh hưởng đến nhiều người.

Chẳng qua chúng ta không biết nó có liên quan đến vụ án hay không."

Lãnh Du đáp.Lãnh Du đứng lên, uống cà phê: "Đây xem như điểm đột phá, lát chúng ta suy đoán ba chữ cái kia.

Mình muốn sửa lại tất cả tin tức bọn mình vừa tìm được."

Nói rồi cô ra ngoài hóng gió, cô cần chỗ vắng để suy ngẫm.
 
[Bhtt-Edit] [Hoàn] Ẩn Tình Trong Án - Đưa Tôi Đến Hà Lan
Chương 25: Diệc Thanh Thi là ai?


Ở một góc phòng hồ sơ của Cục Điều Tra Liên Bang, nơi lưu giữ những hồ sơ đã kết án, chưa kết án và sách tài liệu liên quan đến tâm lý học tội phạm.

Lãnh Du ngồi viết lại sơ đồ quan hệ của các nạn nhân, cô muốn từ đó tìm ra manh mối.Trong đầu cô hiện lên cái tên Diệc Thanh Thi, cô cảm thấy cái chết của nàng rất bí ẩn.

Vì thế cô ngồi trước máy tính, tìm kiếm báo cáo và cảnh sát phụ trách năm đó.Tuy biết vụ án này có lẽ đã sớm bị tiêu hủy hoặc bị che giấu, và có khi đây không hẳn là đầu mối của vụ án nhưng cô vẫn muốn điều tra.Ở cửa vang lên tiếng bước chân, Hoàng Lâm nói: "Sếp, Tiêu Trình vừa gọi đến, hình như bên anh ta có manh mối!"

Cô chạy vội đưa điện thoại cho Lãnh Du.Lãnh Du chợt nhớ khi vào đây mình quên mang theo điện thoại, cô nhận lấy, đáp: "Cảm ơn cậu."

Cô gọi cho Tiêu Trình, mở loa ngoài, nghe anh nói: "Sếp ơi, ở đây có vài manh mối."

Lãnh Du "ừ", bảo: "Anh nói tiếp đi."

Tiêu Trình: "Nam chính Bạch Hoàng của phim Gặp Lại xác nhận thật sự từng đổi có chuyện nữ chính."

Lãnh Du sáng mắt, hỏi: "Còn gì nữa không?"

Tiêu Trình: "Bạch Hoàng kể anh ta từng gặp nữ chính lúc trước."

Lãnh Du: "Anh ta gặp khi nào?"

Tiêu Trình: "Lúc thử vai, bọn họ diễn thử chung một cảnh, đạo diễn Chu rất thích cô ấy nên quyết định cô ấy là nữ chính của phim.

Sau đó không rõ vì sao lại đổi nữ chính."

Lãnh Du: "Nữ chính tên gì?"

Tiêu Trình: "Tên Diệc Thanh Thi.

Cô ấy bị cô Tô Cầm thay thế."

Lãnh Du nghe thấy tên Diệc Thanh Thi, cô nhớ đến tên cô người mẫu mình xem: "Vậy anh gửi ảnh Diệc Thanh Thi cho tôi."

Lãnh Du vừa dứt lời, Tiêu Trình đã gửi ảnh đến.

Đây là sự ăn ý của tổ các cô, vì các cô đã hợp tác nhiều năm.Lãnh Du nhìn ảnh, nói: "Chính là cô ta.

Trước kia Diệc Thanh Thi từng là người mẫu nhưng cô ấy vào showbiz lúc nào?

Hay là......."

Cô ngừng lại, suy đoán: "Lẽ nào chuyện này có liên quan đến Hứa Hiểu Phượng.

Hứa Hiểu Phượng từng là người đại diện của công ty người mẫu, sau đó bà ta chuyển hướng sang showbiz, Diệc Thanh Thi cũng gia nhập theo bà.

Tôi nghĩ khi ấy bọn họ vẫn còn liên lạc."

Hoàng Lâm hỏi: "Ý sếp là Diệc Thanh Thi được Hứa Hiểu Phượng đưa vào showbiz?"

Lãnh Du đáp: "Phải, rất có thể.

Hơn nữa, ba người Hứa Hiểu Phượng, Diệc Thanh Thi và Chu Liên Anh có lẽ có quan hệ nào đó mà chúng ta chưa biết."

Ba người lập tức nhíu mày.Vụ án này phức tạp vượt ngoài sức tưởng tượng của họ.

Sự tình có lẽ liên quan đến vụ mưu sát mười hai năm trước và còn kéo theo nhiều người.Năm đó cuối cùng đã xảy ra chuyện gì khiến ba nạn nhân chết thảm.

Hung thủ muốn đạt mục đích gì mà lại nhẫn tâm sát hại họ.Quan trọng hơn hiện tại các nàng vẫn chưa tìm được kẻ khả nghi.Lãnh Du nói: "Tiêu Trình, phiền anh tìm Tô Cầm, chúng ta cần hỏi chuyện cô ta.

Tôi và Hoàng Lâm sẽ điều tra sâu về Diệc Thanh Thi."

Tiêu Trình đồng ý, ba người kết thúc cuộc gọi.Hoàng Lâm cầm máy tính ngồi cùng Lãnh Du trong phòng hồ sơ.Lãnh Du tra hồ sơ năm đó của Diệc Thanh Thi, nàng nhìn thấy cảnh sát phụ trách tên Quách Toàn.

Cô và Hoàng Lâm lại cùng nhau tìm những tin tức về Diệc Thanh Thi trên mạng.Tuy không có nhiều thông tin nhưng vẫn thu thập được một vài manh mối.Diệc Thanh Thi debut năm 15 tuổi.

Với dáng người cao gầy, nàng nhanh chóng trở thành người mẫu nhưng không thường đi sàn chữ T.Năm 18 tuổi, công ty bắt đầu ký vài nhãn hiệu có tiếng cho nàng, tần suất đi sàn chữ T của nàng cũng tăng lên, thậm chí còn xuất hiện trên tạp chí.Dần dần Diệc Thanh Thi có danh tiếng, vì gương mặt xinh đẹp với đôi mắt phượng hẹp dài, nàng chụp khá nhiều mẫu quảng cáo, nàng cũng chuyển hướng đến con đường người mẫu chuyên nghiệp.Dựa vào tin tức, Diệc Thanh Thi có bạn trai, hai người yêu nhau hơn ba năm nhưng không ai biết người đó là ai.

Báo chỉ viết, bạn trai nàng gia nhập showbiz nhưng vì không nổi tiếng nên không ai quan tâm.Năm 25 tuổi, khi sự nghiệp đang trên đỉnh, Diệc Thanh Thi bất ngờ bị công ty tạm dừng hoạt động, ba năm sau mới được tái nhậm chức.

Trong giới người mẫu, con số 28 là độ tuổi khá lớn, rất dễ bị lớp trẻ thay thế nên Diệc Thanh Thi cố gắng ra sức cho đến lúc chuyển sang showbiz.

Khi chưa chính thức đóng phim, đã có tin nàng mất.Lãnh Du xem đến đây, cảm thấy cảnh sát phụ trách khi ấy quá qua loa, dù tìm được hung thủ kết án nhưng bên trong còn ẩn chứa những bí mật khó ai ngờ.Dựa vào việc nàng bị ngộ hại, tòa án phán quyết hung thủ bị treo cổ sau một năm Diệc Thanh Thi mất.Đến hôm nay, rất ít người nhắc đến vụ án mưu sát Diệc Thanh Thi, thậm chí nó đã bị quên lãng.Nhưng vì điều tra vụ án của vợ chồng Chu Liên Anh và Hứa Hiểu Phượng, tổ Lãnh Du phải khơi lại vụ án Diệc Thanh Thi.Lãnh Du nói với Hoàng Lâm: "Nguyên nhân Diệc Thanh Thi bị đóng băng là sử dụng chất cấm và scandal lộ clip nóng...."

Hoàng Lâm: "Giới giải trí dù nghệ sĩ hay người mẫu chỉ cần bị phát hiện dùng chất cấm đều sẽ bị cấm sóng.

Huồng hồ Diệc Thanh Thi không chỉ bị phát hiện sử dụng chất cấm còn thêm cả scandal."

Lãnh Du: "Nam chính của câu chuyện là diễn viên nhưng truyền thông không nói đó là ai, cư dân mạng cũng không biết.

Clip lộ trên mạng cũng không thấy rõ là người nào."

Hoàng Lâm thở dài: "Chỉ cần có scandal lộ clip thường xuyên là người nữ bất lợi, còn đàn ông vốn không cần chịu trách nhiệm."

Lãnh Du đáp: "Xã hội vốn bất công với phái nữ.

Còn vụ sử dụng chất cấm kia không biết có thật không."

Hoàng Lâm nhìn thông tin sử dụng chất cấm và cả scandal, hỏi: "Người tung clip của Diệc Thanh Thi có thể là bạn trai của cô ấy không?"

Lãnh Du ngừng lại: "Rất có thể."

Hoàng Lâm: "Mình không hiểu mấy người đó nghĩ gì, chuyện chăn gói riêng tư vậy mà cũng quay lại."

Lãnh Du mỉm cười, đáp: "Vì sở thích cá nhân."

Lãnh Du ghi chép lại sự kiện của Diệc Thanh Thi, cô bỗng hỏi: "Hoàng Lâm, nếu cấp dưới của cậu làm sai, cậu có che giấu cho họ không?"

Hoàng Lâm nói: "Nếu lỗi sai không phải thật, mình sẽ làm sáng tỏ.

Nếu nó là thật vậy thì phải thừa nhận thôi."

Lãnh Du gật đầu đáp: "Vậy có phải chứng minh Diệc Thanh Thi cũng không trong sạch?

Mình thấy người đại diện của cô ấy Hứa Hiểu Phượng không thay cô ấy xã giao.

Nếu nghệ sĩ của mình phạm sai, người đại diện ít nhiều cũng phải ra mặt giúp đỡ."

Hoàng Lâm: "Sao cậu rành chuyện showbiz vậy sếp?"

Lãnh Du thản nhiên đáp: "Thì tại dạo này mình hay đọc tin tức, còn lướt Weibo xem drama."

Hoàng Lâm nghĩ thầm sau này có lẽ có thể trò chuyện drama với Lãnh Du.Tuy nghĩ vậy nhưng Hoàng Lâm càng lo cho vụ án bây giờ hơn: "Nếu lúc đó Hứa Hiểu Phượng không giúp Diệc Thanh Thi xã giao khiến cô ấy bị công ty đóng băng mấy năm rồi Hứa Hiểu Phượng lại kéo Diệc Thanh Thi vào showbi là sao?

Quan hệ của hai người này là gì?"

Lãnh Du nhớ đến album ảnh của Diệc Thanh Thi và Hứa Hiểu Phượng, nếu hai người thường xuyên chụp chung có phải bọn họ là bạn thân hay chỉ đơn giản là đồng nghiệp?

Chắc chắn không phải người yêu vì Diệc Thanh Thi đã có bạn trai.Lãnh Du lắc đầu, việc này không phải trọng điểm, cô cảm thấy có một chuyện mới là mấu chốt nhưng nghĩ mãi vẫn chưa ra là việc gì.Vì ngồi trong phòng lâu, Lãnh Du cảm thấy đầu mình ngưng hoạt động.

Cô cần ra ngoài hít thở không khí.Khi cô rời khỏi phòng hồ sơ, về văn phòng, cô thấy Lâm Hinh đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị về.

Lãnh D xem đồng hồ, đã gần 11 giờ, không biết Lâm Hinh còn ở đây làm gì.Lâm Hinh cũng nhìn thấy cô, thấy gương mặt ủ rũ của Lãnh Du, nàng bỗng thấy thương.Nàng hiếm khi thấy Lãnh Du thế này, xem ra vụ án phức tạp hơn nàng nghĩ.Lâm Hinh mang ba lô, đến trước mặt Lãnh Du: "Cậu đi ăn tối không?

À không, đi ăn khuya không?"

Lãnh Du: "Không được, mình còn việc cần làm, khuya rồi cậu về đi.

Mai gặp."

Lâm Hinh nhíu mày: "Cảnh sát Lãnh, mình biết cậu rất có trách nhiệm nhưng cậu cũng phải thương dạ dày của mình.

Bọn mình đi ăn khuya."

Lãnh Du vốn muốn ra ngoài hóng gió, thế là cũng gật đầu đồng ý.Hai người vào một quán ăn khuya, gọi hai tô mì ngồi ven đường ăn.Tuy hiện tại đang hè nhưng bên ngoài có gió nên tiết trời không nóng.Lâm Hinh lên tiếng: "Vụ án sao rồi?"

Lãnh Du đáp: "Cũng tạm ổn nhưng có vài việc mình chưa nghĩ ra."

Lâm Hinh đụng nhẹ vai Lãnh Du, nói: "Cậu đừng rúc mình ở Cục suốt phải ra ngoài hóng gió thì đầu óc mới tỉnh táo."

Lãnh Du nhìn nàng, thấy đôi mắt lấp lánh kia đang nhìn mình.

Cô thấy ấm áp như thể nàng đang quan tâm cô.Vì thế, cô mỉm cười, đáp: "Được."

Chỉ vắn tắt một chữ nhưng giọng điệu ngoan ngoãn, nghe lời.Lâm Hinh thấy vậy, giật mình, nàng bất giác xoa đầu Lãnh Du: "Ngoan lắm."

Lãnh Du cảm nhận trên đầu ấm áp, ngừng thở, gương mặt lộ nét ngoan hiền.Hai người ăn xong, Lâm Hinh kêu lên: "Bác Hoàng ơi, tính tiền cho bọn con!"

Bác Hoàng đáp vọng lại: "Tới liền!"

Đầu Lãnh Du nhảy số.Tính tiền?

Tiền?Hứa Hiểu Phượng?Tham tiền?Một suy nghĩ khiến người ta căm giận hiện lên trong đầu..........
 
[Bhtt-Edit] [Hoàn] Ẩn Tình Trong Án - Đưa Tôi Đến Hà Lan
Chương 26: Xác nữ được tìm thấy ở căn nhà hoang


"Hôm nay may thật, còn có cháo loãng ăn.

Nhưng hôm nay mình nên ngủ ở đâu đây?"

Một người đàn ông ăn mặc rách rưới lê bước trong đêm.

Hắn cầm giấy báo, tìm kiếm chỗ nghỉ tạm.Ban đầu hắn muốn ngủ ở công viên nhưng bị cảnh sát tuần tra đuổi nên hắn đành tìm một chỗ vắng lặng ngủ tạm đêm nay.Tia chớp sáng lên kéo theo tiếng "ầm ầm", hắn nhìn lên trên, ánh trăng đêm khuất bóng sau mây đen, đêm nay chắc sẽ có trận mưa to.Vậy thì càng hay, trời nóng chết đi được, mưa xuống cho không khí dịu mát.Người đàn ông nghĩ vậy lại nhíu mày.

Trời mà mưa, mình chưa tìm được chỗ trú chắc sẽ bị xối ướt.Hắn nhìn phía trước, trong màn đêm có một căn nhà nhỏ.

Hắn vui vẻ, cầm tờ giấy báo chạy đến.Khi hắn chạy đến trước, thấy căn nhà khá lớn, nên mở cửa bước vào.

Cừa được mở, mùi hôi thối xông vào mũi hắn.

Làm ăn mày, hắn đã quen với mùi thối.Trong bóng tối không đèn đuốc, hắn thấy bên trong rộng rãi, dù hơi thối nhưng vẫn tốt hơn dầm mưa bên ngoài.Hắn trải giấy báo lên đất, đôi mắt dần quen với bóng tối.

Hắn nhìn xung quanh, ngoài cái bàn cũ, bên trong không có nội thất khác.Hắn ngồi xuống, hai tay chống trên đất, tay phải bất chợt chạm vào tóc.

Hắn tò mò nhìn, cảm giác mình sờ được thứ gì đó ẩm ẩm, mềm mềm như....

Hắn vội giật tay lại, đưa lên mũi ngửi, mùi máu bay vào khoang mũi.Hắn ngồi dậy, nhìn vào vật thể mình vừa sờ.

Đúng lúc này, tia sét ngoài phòng sáng lên, hắn thấy một đôi mắt đang nhìn về phía mình."

A!!!!"

Tiếng kêu xé toạt màn đêm yên tĩnh.Điện thoại ở đầu giường Lãnh Du vang lên.

Cô đang ngủ mơ màng bị nó đánh thức, vừa thấy Cục Điều Tra Liên Bang gọi đến, cô vội ấn nút nghe."

Alo...."

Đầu bên kia nói: "Cảnh sát Lãnh, kho hàng cũ chợ phía Đông vùng ngoại ô phát hiện một thi thể nữ!

Anh Bành, cảnh sát khu vực nói tử trạng của nạn nhân giống với hai vợ chồng Chu Liên Anh và Hứa Hiểu Phượng đều có vết khắc....."

Chưa đợi bên kia nói xong, sâu ngủ trong Lãnh Du biến mất, cô ngồi dậy đáp: "Tôi lập tức đến ngay."

Lãnh Du vội rửa mặt, thay đồ, lái xe đến Sở Cảnh Sát chợ phía Đông.Đến nơi đã là 6 giờ.

Lãnh Du xuống xe, vừa bước vào sảnh, cô trông thấy một người đàn ông khá giống ăn xin đang ngồi trên ghế, lấy lời khai.Cô nhìn lướt qua rồi tìm một cậu cảnh sát hỏi: "Cảnh sát Bành đâu?"

Cậu cảnh sát nhận ra cô, đáp: "Tôi dẫn sếp đi."

Lãnh Du đáp: "Cảm ơn cậu."

Hai người đi qua dãy hành lang dài, đến văn phòng đầu tiên bên phải, cậu cảnh sát nói: "Mời sếp."

Lãnh Du gật đầu, nhìn qua cửa kính trong suốt, cô thấy vẻ mặt nghiêm nghị pha chút mệt mỏi của cảnh sát Bành.

Có lẽ ông mệt mỏi cũng vì vừa phát hiện thêm một thi thể nữ.Cảnh sát Bành thấy Lãnh Du, vẫy tay bảo cô vào.Hai người không khách sáo, cảnh sát Bành vào thẳng chủ đề: "Thi thể đã được đưa vào phòng giải phẫu.

Chúng ta vào đó xem."

Bọn họ vào phòng giải phẫu, thấy các nhân viên y tế nghiêm túc nhìn thi thể, Lãnh Du theo ánh mắt của họ, nhìn tử thi trên bàn.Nét mặt cô thờ ơ, không kinh ngạc với thảm trạng của nạn nhân nhưng trong lòng lại giật mình.

Cô thấy rõ chữ A nhỏ trên bụng thi thể.

Tuy chữ không lớn nhưng rất bắt máy.Vài ngày qua, liên tục có xuất hiện chữ cái nhưng việc không đoán được nghĩa khiến Lãnh Du bực bội.

Bây giờ lại có thể một chữ khác, cô hơi hoang mang khi hung thủ không ngừng đưa ra manh mối mà cô vẫn chưa tìm được điểm bắt đầu.Cảnh sát Bành thấy Lãnh Du im lặng bèn nói: "Cảnh sát Lãnh, thi thể được một người ăn xin phát hiện ở nhà kho cũ."

Lãnh Du nhớ lại người ăn xin ở sảnh, có lẽ là hắn ta.Nàng gật đầu, nói: "Thi thể có vết khắc chữ A giống với các nạn nhân khác."

Cảnh sát Bành nói: "Chúng tôi cũng nghe nói về vụ án đó, chỉ là tử trạng của các nạn nhân trước hình như khác với nạn nhân lần này?"

Lãnh Du nói: "Mỗi một thi thể tử trạng lại khác nhau.

Chu Liên Anh chết với tay đang nắm bộ phận sinh dục.

Vợ ông ta Tần Sương bị rạch hơn ba mươi nhát dao trên mặt.

Người đại diện Hứa Hiểu Phượng bị thiêu chung với tiền.

Nạn nhân lần này bị hung thủ chặt đứt hai chân, bắt đầu từ phần đùi."

Nói rồi, cô chỉ vào phần bị cắt, phân tích: "Phần đùi bị cắt trơn nhẵn cho thấy hung thủ đã sử dụng loạt vũ khí rất sắc bén."

Lãnh Du nhìn phần đùi của nạn nhân, hỏi: "Hai chân của cô ta đâu?"

Một nhân viên chỉ vào hai túi giấy lớn: "Chúng ở bên kia."

Lãnh Du đi đến, nhìn hai chiếc túi rồi quay lại chỗ cảnh sát Bành: "Hung thủ chém nhiều nhát vào hai chân của nạn nhân chắc chắn rất hận cô ta.

Nhưng vì sao hung thủ lại dựng thẳng hai chân lên, hắn đang thể hiện sự thù hận sao?"

Pháp y khám nghiệm bỗng nói: "Cổ của nạn nhân có vết hằn giống như vết dây thừng.

Cô ta bị xiết cổ chết nhưng....

Xác nạn nhân không xuất hiện dấu vân tay cũng không có tinh dịch."

Lãnh Du nói: "Xem ra hung thủ không tính xâm phạm nạn nhân.

Nạn nhân bị cưa chân trước hay sau khi chết?"

Pháp y: "Dựa vào lượng máu chảy, tôi đoán là trước khi chết."

Lãnh Du nghe thấy, hiểu rõ, hung thủ làm vậy là có nguyên nhân, khiến nạn nhân trải qua nỗi đau đớn tột cùng.Bây giờ họ cần chờ xác định thân phận của nạn nhân.Lãnh Du đến nhà ăn, sau khi gọi cơm, cô bắt đầu dùng bữa, hoàn toàn không bị tử trạng của thi thể ảnh hưởng.Lúc này, điện thoại của Lãnh Du vang lên, cô nhìn thấy tin nhắn từ Lâm Hinh, đôi mắt lạnh lùng chuyển sang ấm áp.Lâm Hinh: "Cậu không đến Sở sao?"

Cô thầm nghĩ, có phải Lâm Hinh nhớ mình rồi không?

Không gặp mình sẽ bắt đầu đi tìm.Lãnh Du trả lời: "Ba giờ sáng mình nhận được cuộc gọi báo chợ phía Đông phát hiện thi thể bên trên có khắc chữ."

Lãnh Du cố ý nhắn "ba giờ sáng" cốt cho đối phương biết mình chỉ ngủ hai tiếng đã vội vã đi điều tra vụ án, như vậy có lẽ ai kia sẽ thương mình hơn chút, lo mình hơn chút.Quả nhiên, Lâm Hinh mắc câu.Lãnh Du nhìn tin nhắn, mỉm cười.Lâm Hinh: "Vậy chẳng phải cậu chỉ ngủ được một chút sao?

Điều tra thì điều tra nhưng sức khỏe vẫn quan trọng nhất."

Lãnh Du: "Cảnh sát Lâm lẽ nào không giống mình?

Mình nhớ trong vụ Lục Hồng Vân, cậu cũng lao đầu vào công việc mà."

Lâm Hinh: "Người mình khỏe, chịu được, cậu thì khác."

Lãnh Du: "Mình khác chỗ nào?"

Lâm Hinh: "Vì cậu là cô gái yếu đuối.

Thôi, nếu cậu không nghe thì thôi."

Lãnh Du: "Mình nghe mà...."

Lãnh Du nhìn tin nhắn, nghĩ thầm không biết là ai nửa năm ngoái vụ án vừa kết thúc đã đổ bệnh.

Nhưng cô sẽ không lấy chuyện này ra trêu Lâm Hinh, cô sẽ rộng lượng bỏ qua.Cô nghĩ vừa sáng sớm Lâm Hinh tìm mình, không biết có chuyện gì quan trọng không.Lãnh Du: "Mới sáng sớm cậu tìm mình có chuyện gì sao?"

Lâm Hinh: "Không có gì.

Mình thấy cậu không đến Sở nên tò mò."

Lãnh Du: "Thì ra cậu cũng tò mò về mình."

Lâm Hinh: "Ai thèm tò mò về cậu.

Mình tưởng cậu ngủ quên.

Mà đã có báo cáo giám định thân phận của nạn nhân chưa?"

Lãnh Du: "Vẫn chưa, mình còn đang đợi."

Lâm Hinh: "Vậy cậu ăn sáng chưa?"

Lãnh Du thấy nàng hỏi vậy, trong lòng ấm áp.Lãnh Du: "Mình đang ăn."

Lâm Hinh: "Sáng thấy xác chết mà cậu vẫn còn tâm trạng ăn uống?"

Lãnh Du: "Mình đói nên phải ăn.

Lúc trước mình còn thử vừa ăn vừa xem giải phẫu."

Lâm Hinh: "Ew.

Ớn quá."

Lãnh Du: "Cậu cũng vậy mà."

Lãnh Du thấy Lâm Hinh không nhắn lại nên cho điện thoại vào túi, quay lại đại sảnh.Cảnh sát Bành thấy cô, đưa báo cáo cho cô: "Nạn nhân là diễn viên nổi tiếng, Tô Cầm."

Lãnh Du trừng mắt, Tô Cầm?

Đó không phải nữ chính từng đổi vai với Diệc Thanh Thi sao?Lãnh Du càng hoài nghi vụ án Diệc Thanh Thi có liên quan đến vụ án khắc chữ này.

Dựa theo tình huống trước mặt, tất cả nạn nhân đều có liên quan đến Diệc Thanh Thi.Ngoài vợ của Chu Liên Anh, ba nạn nhân đều từng tiếp xúc với Diệc Thanh Thi.Lãnh Du tạm biệt cảnh sát Bành, lái xe về Thành phố Dương.

Trên đường về, cô không ngừng suy đón vụ án.Bốn chữ cái hiện đang xuất hiện H, H, N, A.Những chữ này có nghĩa gì?Chúng có liên quan gì đến Diệc Thanh Thi?Lãnh Du lái xe, thấy biển quảng cáo bên đường.

Trên quảng cáo là một cô minh tinh vừa xinh đẹp, vừa có khí chất.

Cô nhìn thấy dưới chân dung của nữ minh tinh là tên tiếng Anh của cô nàng.

Cô không kịp xem tên gì, xe đã vọt đi.Lãnh Du nghĩ đến tên tiếng Anh trên biển quảng cáo, đôi mắt sáng lên, cô thả chân ga, cho xe tấp bên đường.Cô gọi cho Hoàng Lâm.Hoàng Lâm bắt máy hỏi: "Sếp này, cậu còn ở chợ phía Đông không?"

Lãnh Du: "Hoàng Lâm, cậu bảo Tiêu Trình đừng tìm nữa.

Thi thể của Tô Cầm vừa được phát hiện ở đây.

Mình muốn biết có phải Diệc Thanh Thi có tên tiếng Anh hoặc nghệ danh tiếng Anh không?

Còn không thì những nhãn hiệu Diệc Thanh Thi từng hợp tác giống với các chữ cái manh mối."
 
[Bhtt-Edit] [Hoàn] Ẩn Tình Trong Án - Đưa Tôi Đến Hà Lan
Chương 27: Triệu Gia Nhân mất tích!


Hoàng Lâm ngồi trước máy tính trong phòng lưu trữ, cô đang chăm chú xem tin tức, chợt thấy choáng váng.

Những con chữ quen thuộc trùng khớp với các chữ cái khắc trên người nạn nhân, vụ án này quả nhiên liên quan đến Diệc Thanh Thi.

Tiếng bước chân của Lãnh Du vang lên ngoài cửa, Hoàng Lâm thấy dáng vẻ mệt mỏi, lạnh nhạt của cô, báo cáo: "Sếp, lúc trước chúng ta không chú ý nghệ danh tiếng Anh của Diệc Thanh Thi là Hannah.

Trước mạng không hiện tên của cô ấy, mình phải dò thật lâu mới thấy nó trong một blog khá cũ.

Sau đó, mình tìm thêm được rất nhiều tin tức liên quan nên chắc chắn đây là nghệ danh của Diệc Thanh Thi."

Lãnh Du nhíu mày, cô chưa từng nghĩ đến chuyện này.

Nếu không nhờ biển quảng cáo trên đường, có lẽ cô vẫn chưa đoán được.Cô ngồi vào máy tính, thấy background của blog màu đen, bên trong là những tin tức drama của các nghệ sĩ, nghệ danh tiếng Anh của Diệc Thanh Thi cũng được tìm thấy ở đây.Hiện đã có bốn chữ cái xuất hiện H, H, N, A trên người Tần Sương, Chu Liên Anh, Hứa Hiểu Phượng và Tô Cầm.Nghệ danh của Diệc Thanh Thi có sáu chữ cái, nói vậy vẫn còn hai người sắp bị sát hại, hoặc đã tử vong.Lãnh Du: "Hiện đã có bốn người chết, chứng tỏ còn hai người chưa được phát hiện.

Chúng ta vẫn chưa biết họ đã bị sát hại chưa và họ là ai.

Xem ra vụ án này có liên quan đến án mạng mười hai năm trước."

Hoàng Lâm đáp: "Nhưng không phải hung thủ để đền tội nhiều năm trước rồi sao?"

Lãnh Du: "Vụ việc liên quan đến nhiều người, mình nghĩ người bị phán quyết có lẽ là kẻ chịu tội thay."

Hoàng Lâm: "Nhưng những nạn nhân hiện tại thời điểm đó đều còn trẻ, không thể có bãn lĩnh hoặc thế lực lớn đến mức tìm được người chịu tội thay, mà phía tòa...."

Lãnh Du: "Chúng ta cần tra bối cảnh của Tần Sương."

Tần Sương là nạn nhân duy nhất không thuộc giới giải trí.

Bà ta bị sát hại, có lẽ cũng bị cuốn vào vụ án Diệc Thanh Thi.Lãnh Du mở sơ đồ quan hệ, cô nhìn sơ đồ, cố nghĩ thêm manh mối cho vụ án.Long đi đến, nói: "Sếp, chúng tôi vừa tra được giao dịch ngân hàng của Hứa Hiểu Phượng, quả nhiên cô ta từng rút một khoản tiền lớn."

Lãnh Du gật đầu, cô đã đoán được chuyện này.Điện thoại của Lãnh Du reo lên, thấy người gọi là cảnh sát Bành, cô lập tức nghe máy.Giọng cảnh sát Bành cất lên: "Cảnh sát Lãnh, chúng tôi vừa nhận được tin báo.

Cậu Triệu Gia Nhân đã mất tích.

Cậu Triệu là diễn viên, tôi nghĩ cậu ta có liên quan đến vụ án vì theo lời khai của người nhà, cậu ta có quan hệ mật thiết với Tô Cầm."

Lãnh Du lục trong trí nhớ hiện lên tên này, cô nhìn sơ đồ quan hệ, nghe thấy tên diễn viên đóng trong Bồi Thẩm Đoàn, hẳn là cậu ta.Lãnh Du hỏi: "Nhà cậu ta thuộc khu vực chợ phía Đông?"

Cảnh sát Bành đáp: "Phải, cậu ta là cậu ấm nhà họ Triệu."

Lãnh Du kinh ngạc, cô nhớ trong báo cáo về các nhân viên đoàn phim, không người nào có xuất thân giàu có.Giới giải trí thật phức tạp, nghệ sĩ có bối cảnh lại còn cố tình che giấu.Lãnh Du nói: "Tôi lập tức đến ngay."

Gác máy, cô nghĩ lẽ nào Triệu Gia Nhân là nạn nhân tiếp theo?Hoàng Lâm hỏi: "Chuyện gì vậy?"

Lãnh Du đáp: "Trệu Gia Nhân mất tích, Long đi theo tôi.

Còn Hoàng Lâm thì tìm giúp mình bạn trai cũ của Diệc Thanh Thi."

Hoàng Lâm gật đầu, Long theo Lãnh Du đến chợ phía Đông.Hai người chạy đến Sở Cảnh Sát chợ phía Đông, Lãnh Du gặp lại cảnh sát Bành, trong đại sảnh còn có một tốp người khác.Lãnh Du nhìn lướt bọn họ.

Một cặp vợ chồng lớn tuổi, người chồng có nét mặt nghiêm nghị đang liên tục an ủi vợ, người vợ lại đang bật khóc.Một thanh niên khoảng 30 tuổi đang gọi điện, anh thấy Lãnh Du, gác máy, đến giới thiệu: "Chào cô, tôi là Triệu Gia Quân."

Lãnh Du thấy người này có nét tương đồng với Triệu Gia Nhân, cô đoán hẳn là hai anh em.

Vài người đàn ông mặc vest đen đứng sau anh có lẽ bảo vệ.Triệu Gia Quân nho nhã, lịch sự nói: "Sau khi ra ngoài vào chiều hôm qua, em trai tôi Triệu Gia Nhân vẫn chưa về.

Chúng tôi đã liên tục gọi cho nó, còn liên lạc với người đại diện và bạn bè của nó nhưng không ai trông thấy nó."

Lãnh Du: "Người cuối cùng gặp cậu ta là ai?"

Người đàn ông lớn tuổi nói: "Trước khi đi, thằng nhóc có cãi nhau với tôi.

Quả nhiên, giới giải trí là vàng thau lẫn lộn.

Thằng con tôi chắc chạy theo ả hồ ly tinh kia rồi."

Giọng điệu bọn họ không giống tán thành việc Triệu Gia Nhân gia nhập giới giải trí.

Bọn họ là giới thượng lưu nên khinh thường giới giải trí cũng là chuyện thường.

Cô thầm nghĩ cậu chàng này không ở nhà kế thừa gia nghiệp mà chạy đi làm diễn viên làm gì.Lãnh Du nhíu mày hỏi: "Ý ông là người cuối cùng cậu ta gặp trước khi đi là ba người?"

Triệu Gia Quân: "Phải, dạo này Gia Nhân ở nhà suốt.

Từ sau vụ đạo diễn Chu Liên Anh bị sát hại, cu cậu thất nghiệp tạm thời nên đã dọn về nhà ở."

Lãnh Du: "Gần đây cậu ta có nhắc đến hoặc từng tiếp xúc với ai không?"

Triệu Gia Quân nghĩ rồi đáp: "Nó có nhắc với tôi là có bạn gái và tính cưới người ta về nhà."

Ông cụ lớn tiếng nói: "Còn không phải ả hồ ly tinh Tô Cầm!

Cô ta lớn hơn thằng Nhân mười bốn tuổi mà còn dám dụ nó!"

Tên Tô Cầm lại được nhắc đến.Lãnh Du hỏi: "Ông Triệu, Tô Cầm ông nói có phải là diễn viên không?"

Ông Triệu đáp: "Phải, chính là cô ta!

Nghe cái tên thôi đã thấy không phải hạng tốt đẹp!

Làm trong giới đó lâu, chắc chắn cũng không trong sạch, tuổi tác còn lớn."

Lãnh Du thấy ông Triệu có dấu hiện bùng nổ bèn nói: "Ông Triệu, mong ông đừng nóng giận, ông ngồi xuống trước đi.

Tôi sẽ tìm hiểu tình huống thêm với anh Triệu."

Tuy giọng và biểu cảm của Lãnh Du lạnh lùng nhưng cô rất lễ phép với người lớn tuổi.Triệu Gia Quân thấy tuy cô lạnh nhưng khí chất bất phàm, bỗng có thiện cảm.

Cả nhà anh vốn đang rối lên vì Triệu Gia Nhân mất tích nhưng khi Lãnh Du xuất hiện, tâm trạng của họ dần bình tĩnh.Lãnh Du nói với Triệu Gia Quân: "Anh Triệu, anh biết việc Tô Cầm đã bị sát hại chưa?

Thi thể của cô ta vừa được phát hiện vào sáng nay, hiện đang nằm ở phòng pháp y."

Triệu Gia Quân mở to mắt, thốt: "Cô nói sao?"

Lãnh Du: "Tô Cầm đã bị sát hại."

Bà Triệu nghe thấy, khóc không thành tiếng, bà nói đứt quãng: "Chẳng lẽ Gia Nhân nhà mình cũng đã....."

Nói đến đây, bà không thốt lên được nhưng mọi người cũng hiểu rõ ý bà, có lẽ Triệu Gia Nhân lành ít dữ nhiều.Lãnh Du nói: "Cả nhà khoan hoảng hốt, chuyện có lẽ chưa tệ như các vị đã nghĩ.

Có vài điều tôi muốn hỏi rõ, hy vọng cả nhà mình có thể hợp tác."

Triệu Gia Quân gật đầu: "Được."

Lãnh Du: "Tôi sẽ nói ngắn gọn.

Việc Triệu Gia Nhân mất tích có lẽ liên quan đến vụ thảm sát của đạo diễn Chu Liên Anh.

Sau khi phát hiện thi thể của vợ chồng đạo diễn Chu, chúng tôi còn phát hiện thêm thi thể của người đại diện khác.

Sáng này vừa phát hiện thi thể của Tô Cầm.

Trên người bốn nạn nhân đều bị khắc chữ cái, hiển nhiên đây là do hung thủ cố ý để lại."

Cô ngừng lại, tiếp tục trình bày: "Chúng tôi phát hiện rằng các chữ cái đó liên quan đến vụ sát hại người mẫu Diệc Thanh Thi cách đây mười hai năm trước.

Các chữ cái khớp với nghệ danh tiếng Anh của cô.

Nghệ danh của Diệc Thanh Thi là sáu chữ cái nên chúng tôi suy đoán có lẽ còn hai người đã gặp nạn, hoặc có lẽ đang bị hung thủ truy lùng."

Lãnh Du bình tĩnh tường thuật lại tất cả phát hiện của tổ.

Triệu Gia Quân nhìn cô cảm thấy cô khác với những cô gái anh từng gặp.

Cô bình tĩnh, suy nghĩ rõ ràng, là một mỹ nữ lạnh lùng hiếm gặp.Đôi mắt anh không dời khỏi mặt Lãnh Du, anh nghe thấy tên Diệc Thanh Thi, nhíu mày nói: "Thằng Nhân từng nhắc đến cô người mẫu này."

Lãnh Du kinh ngạc nhưng vội che đi, hỏi: "Triệu Gia Nhân biết cô ta?"

Triệu Gia Quân đáp: "Không phải nó biết là Tô Cầm biết.

Có lần Gia Nhân nói tôi biết Tô Cầm và Diệc Thanh Thi biết nhau."

Lãnh Du nghe thấy, hỏi: "Biết nhau?

Lẽ nào trước kia Tô Cầm từng làm người mẫu?"

Triệu Gia Quân: "Ừ, cô ta từng tiến thân vào giới người mẫu nhưng vì chiều cao quá thấp nên cuối cùng chuyển hướng sang giới giải trí.

Còn nữa, cô ta và Diệc Thanh Thi là đồng hương, quê bọn họ ở Thành phố Nam."

Chiều cao?Tô Cầm từng làm trong giới người mẫu?Tô Cầm và Diệc Thanh Thi biết nhau?Họ là đồng hương?Lãnh Du suy ngẫm, một suy nghĩ đáng sợ hiện lên, giống với suy đoán tối qua khi ăn khuya với Lâm Hinh.Lãnh Du lẩm bẩm nói với Long bên cạnh: "Anh ghi lại quê của Diệc Thanh Thi, lát nữa chúng ta sẽ đến đó điều tra."

Sau đó, cô nói với cảnh sát Bành bên cạnh: "Tôi nghĩ cảnh sát khu vực chợ phía Đông hẳn sẽ xử lý vụ mất tích của cậu Triệu Gia Nhân dễ dàng hơn dù sao vụ án cũng xảy ra ở đây."

Cảnh sát Bành đáp: "Cảnh sát Lãnh nói đúng, chúng tôi sẽ điều tra án Triệu Gia Nhân mất tích, nếu có tin tức, chúng tôi sẽ liên lạc với tổ các cô."

Lãnh Du nói xong, cô lại nói với Triệu Gia Quân: "Ngại quá, tôi đi trước.

Cảnh sát Bành sẽ cố gắng tìm ra cậu Triệu Gia Nhân."

Dứt lời, cô và Long ra ngoài.Triệu Gia Quân gọi cô lại: "Cô cảnh sát, khoan đi đã!"

Lãnh Du dừng bước, quay đầu hỏi: "Anh Triệu còn có vấn đề gì sao?"

Triệu Gia Quân: "Cô cảnh sát, cô họ gì?"

Lãnh Du: "Tôi họ Lãnh."

Sau đó, không quay đầu, rời đi.Long đứng cạnh cô bỗng cảm thấy lạnh buốt, anh ngẩng đầu Lãnh Du, thấy gương mặt lạnh nhạt kia không biết sao lại giảm áp xuất trầm trọng.Lẽ nào lời vừa rồi của Triệu Gia Quân đắc tội sếp?
 
[Bhtt-Edit] [Hoàn] Ẩn Tình Trong Án - Đưa Tôi Đến Hà Lan
Chương 28: Cố hương của Diệc Thanh Thi


Cố hương Thành phố Nam của Diệc Thanh Thi cách chợ phía Đông khoảng ba tiếng lái xe.

Dọc đường, Long cầm tay lái, anh cảm nhận được khí chất lạnh lẽo đang tỏa ra trên người Lãnh Du.

Anh không dám lên tiếng, sợ nói sai sẽ làm sếp bùng nổ.Tuy Lãnh Du là mỹ nữ lạnh lùng của Sở.

Khi còn ở trường cảnh sát, vì diện mạo mà cô được nhiều người ái mộ nhưng cô chưa từng để tâm đến ai, trong lòng chỉ nhớ thương bóng hình của cô bạn đối diện nhà.Hiện tại cô bạn ấy đã lớn, tuy dạo này hai người có trò chuyện nhưng trong mắt bạn vẫn chưa có mình.Lãnh Du biết chuyện tình cảm không thể gấp nhưng bạn kia ngoài lao đầu vào phá án thì chẳng bao giờ để tâm đến chuyện yêu đương khiến cô luôn thường thở dài.Không biết khi nào bạn đó mới nhận ra tình cảm của mình.Cô bỗng nhớ dịp trước trò chuyện với Hoàng Lâm."

Cái điệu bộ này của cậu đừng nói người ta không đoán được cậu nghĩ gì, dù có đoán ra thì chắc người ta dám đến?

Cậu thích người ta thì phải đến gần, phải từ từ hòa vào cuộc sống của người ta, để người ta biết sự hiện diện của cậu, đồng thời còn có thể tăng độ thiện cảm với cậu."

Sau lần phá án trước, Hoàng Lâm hẹn cô uống trà, nói.Khi đó, Lãnh Du thấy một anh cảnh sát đến gần Lâm Hinh.

Hai người vừa cười vừa nói, máu ghen xông lên não nhưng vì không thể thể hiện nên cô đành một mình giận dỗi.Cả văn phòng lạnh buốt cũng vì cô đang giận hờn.Sau đó, vất vả lắm cô mới biết Lâm Hinh xin nghỉ, về quê.

Thế là cô cũng lân la nghỉ theo với hy vọng sẽ tiếp xúc với nàng nhiều hơn, cải thiện mối quan hệ của hai người.

Nào ngờ Lâm Hinh lại vướng vào thảm án của Lục Hồng Vân.Kế hoạch cô dày công xây dựng đã bị vụ án xuất hiện sụp đổ.

Cô thấy Hoàng Lâm nói đúng nên đã giảm bớt vẻ lạnh lùng, mon men đến gần Lâm Hinh.

Trong quá trình nàng phá án, cô luôn túc trực bên cạnh, kết quả đạt được vượt ngoài mong đợi của cô, Lâm Hinh đã đối xử với cô khác trước, quan hệ của cả hai cũng được cải thiện.Lãnh Du nghĩ đến, gương mặt dịu dàng, trong lòng ấm áp.

Cô được không ít người theo đuổi chẳng hạn Triệu Gia Quân vừa gặp đã có hảo cảm với cô.

Cô nhận ra, lập tức mặt lạnh tránh xa.Trong lòng cô chỉ có Lâm Hinh, cô không để tâm đến người nào khác.Tuy Long chuyên tâm lái xe nhưng anh vẫn nhận ra không khí lạnh dần chuyển ấm.

Anh lén lút nhìn trộm Lãnh Du, thấy nét mặt dịu dàng của cô."

Tập trung lái xe."

Lãnh Du bỗng nói.Long vội dời mắt, nhìn thẳng.

Anh không dám tiếp tục nhìn trộm sếp, lỡ chọc sếp mất hứng, tiền thưởng của anh xem như mọc cánh bay đi.-------------------------------------------------------------------------------Đến giữa trưa, hai người mới đến Thành phố Nam.Thành phố Nam là một trấn nhỏ, tuy không phồn hoa như các thành phố khác nhưng nơi đây có núi có biển, người dân lại mến khách.

Lãnh Du cảm thán nếu sống ở đây cũng không tệ.Sau khi dùng bữa trưa, hai người bắt tay vào điều tra nơi ở của Diệc Thanh Thi.Đáng tiếc, Diệc Thanh Thi không có người thân nên muốn tra cũng phải mất nhiều thời gian.

May mắn, nàng từng là người mẫu có tiếng nên sau khi hỏi một lúc, các cô đã biết chỗ ở của Diệc Thanh Thi.Hai người lái xe đến địa chỉ, đó là một nơi rất xa.

Nơi đây là nông thôn, cách thị trấn khoảng 5km.Lãnh Du dựa vào số nhà tìm thấy một căn nhà nhỏ.

Cô nhìn xung quanh, cây ngoài vườn già cõi, bên trong trống trải.Cả hai dừng trước cửa, hỏi vọng vào trong: "Xin hỏi có ai ở nhà không?"

Ngoài tiếng của hai người, mọi thứ im lặng.

Lãnh Du sờ súng bên hông mình, bảo Long cùng xông vào nhà.Các cô vào phòng khách, bên trong chỉ có bộ bàn ghế bám đầy bụi.

Long vào gian nhà sau, còn Lãnh Du ở lại phòng khách.Cô nhìn quanh phòng khách, ngoài bụi và bụi, bên trong không có ai.Vì thế, cô vào một căn phòng đặt mỗi chiếc giường đơn, xem ra khi còn sống, Diệc Thanh Thi rất khó khăn.Cô nhìn khắp phòng, trơ trụi, trống trãi.

Cô cúi xuống, nhìn đáy giường, thấy một vật dài ở dưới.

Vì thế, cô cúi người, lấy nó ra, là một cây đao võ sĩ.Lãnh Du đột nhiên thấy tò mò, người mẫu như Diệc Thanh Thi sao lại có đao võ sĩ, trừ khi.....Cô chợt nhận ra gì đó, vội rời khỏi phòng, đến căn phòng bên cạnh.

Khi cô bước vào, phòng này càng giống phòng Diệc Thanh Thi từng ở vì có thêm bàn trang điểm, gian ban nãy giống của nam ở.Lãnh Du đứng đó suy ngẫm, nếu bạn trai của Diệc Thanh Thi từng ở đây vậy chắc chắn hai người sẽ ở chung phòng.

Vậy phòng bên cạnh là của ai?

Không phải trên báo nói Diệc Thanh Thi không có người thân sao?

Hơn nữa, vừa rồi khi hỏi thăm, không ai nói cô có anh chị em.Cho nên gian bên cạnh là ai ở?

Đao võ sĩ cũng được tìm thấy ở đó.Cô tạm bỏ nghi vấn trong lòng, ra khỏi phòng, Long vẫn đang tìm kiếm vật chứng quan trọng.Lãnh Du hỏi: "Anh đã xem xét phòng này chưa?"

Long nói: "Vẫn chưa sếp."

Lãnh Du nói: "Vậy chúng ta vào xem."

Họ mở cửa vào, đập vào mắt là giá đỡ trống và các bức tranh treo trên tường, hẳn đã lâu không ai ngồi vẽ ở đây."

Là phòng vẽ."

Long nói.Lãnh Du không đáp, cô đứng trước mấy bức tranh, hầu hết chúng là tranh phác họa, cô nhìn vào nhân vật trong tranh.Lãnh Du cảm thấy người trong tranh rất quen.

Cô nhìn cặp mắt phượng mê người ấy, nói: "Anh xem, tất cả bức tranh ở đây đều vẽ Diệc Thanh Thi."

Sau đó, họ đến một góc trong phòng, thấy chỗ đó có một album bám đầy bụi.Lãnh Du cầm nó lên, thấy bên trong là ảnh của Diệc Thanh Thi.

Tất cả là ảnh thời niên thiếu của nàng.Ảnh chụp sườn mặt hoặc chính diện của Diệc Thanh Thi, xem ra nàng rất thích chụp ảnh bìa tạp chí.Ảnh bìa?Vì sao bộ ảnh đều chỉ chụp mỗi mặt?Hình như không có ảnh chụp toàn thân mà chỉ có mỗi mặt.Dù tranh vẽ cũng chỉ miêu tả chi tiết gương mặt nàng.Người chụp và vẽ hẳn là cùng một người.

Người nọ yêu thương Diệc Thanh Thi, biết nàng yêu công việc người mẫu, bằng không sao lại tốn nhiều tâm tư để làm chuyện này.Người này là ai?Lẽ nào là bạn trai nàng?Lãnh Du nói với Long những phát hiện và suy đoán của mình, bao gồm cả thanh đao võ sĩ.Cả hai ra khỏi phòng vẽ, về lại phòng của Diệc Thanh Thi.

Vì sàn nhà lót ván gỗ nên phía trên chất chồng dấu chân của hai người.Lãnh Du đạp lên các ván gỗ, phát hiện bên dưới có chỗ phồng.Cô nhìn dưới chân, thấy nó có khe nhỏ, có con gián bò ra.Cô nhìn Long, hai người ngồi xổm xuống, cạy ván gỗ.

Bọn họ nhìn thấy hộp gõ đen bên dưới, Lãnh Du cẩn thận lấy nó ra, thấy nó khép hờ, bên trên đóng bụi.Lãnh Du mở nắp hộp, nhìn từng bức thư bên trong.

Bọn họ thấy các phong thư ghi tên của Diệc Thanh Thi.Cô mở một bức lấy thư tay ố vàng nhưng phần chữ vẫn rõ nét.

Long thấy thế cũng lấy theo một bức, hai người từ từ đọc.Lãnh Du càng đọc càng nhíu mày.

Câu chữ trong bức thư gây ớn lạnh, những câu từ yêu thương được người viết phát huy nhuần nhuyễn.Long đọc cũng hết hồn, anh chưa từng viết thư tình.

Anh nghĩ nếu mai sau có thích ai, anh có thể tham khảo những từ ngữ trong bức thư.Nội dung thư rất quan trọng, họ biết được Diệc Thanh Thi từng có bạn trai nhưng điều hai người càng quan tâm đến tên của người viết.

Chưa đọc thư xong, cả hai đã vội lật đến trang cuối.Bọn họ thấy chữ ký cuối thư, nét mặt thay đổi.Lãnh Du vội gọi cho Hoàng Lâm.Điện thoại được kết nối, cô và Hoàng Lâm đồng thanh nói."

Sếp này, bạn trai của Diệc Thanh Thi là Tăng Vĩ Kiện!"

Hoàng Lâm nói."

Hoàng Lâm, mình tra được Tăng Vĩ Kiện là bạn trai của Diệc Thanh Thi!

Chúng ta cần phải tìm được anh ta!"

Lãnh Du nói.Nếu Tăng Vĩ Kiện là bạn trai của Diệc Thanh Thi, có phải Tăng Vĩ Kiện cũng là mục tiêu của hung thủ hay là hung thủ gây ra bốn vụ thảm án?

Có phải Triệu Gia Nhân đã bị chính Tăng Vĩ Kiện sát hại?Lãnh Du che điện thoại, nói với Long: "Chúng ta lấy hết mấy bức thư này về xe.

Tôi muốn đọc hết chúng."

Sau đó, cô quay lại phòng tranh.Bình thường họa sĩ hoặc nhiếp ảnh thường lưu tên của mình dưới tác phẩm.

Lãnh Du ngồi xổm nhìn tranh, thấy chữ ký: Quang Lê.Cô cẩn thận quan sát những bức tranh ảnh khác, cũng cùng một người.Lãnh Du nhìn ngày tháng bên trên, năm 2000-2002, cô nhớ rõ ngày tháng và chữ ký.

Sau đó, hai người lái xe về Thành phố Dương.Cô ngồi ở ghế phụ, vừa tính đọc thư, chuông điện thoại reo lên.Cô thấy Hoàng Lâm gọi đến, kinh ngạc, chẳng lẽ thực sự xảy ra chuyện?Hoàng Lâm báo: "Sếp ơi, Tăng Vĩ Kiện vừa gọi điện cầu cứu Cục Điều Tra Liên Bang!"

Lãnh Du mở to mắt, hỏi: "Cái gì?

Anh ta nói sao?"

Hoàng Lâm đáp: "Anh ta nói, tôi là Tăng Vĩ Kiện, xin các người hãy cứu tôi....

Hình như tôi đang bị ai đó theo dõi."
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back