Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Bé Cưng Trong Điện Thoại Ảnh Hậu

Bé Cưng Trong Điện Thoại Ảnh Hậu
Chương 95


Bạch Mạn tặng quà thì không nói, là kẹo m*t một đồng một cái, mà lúc này cũng chỉ mới tặng có bốn cái, tính ra chỉ bốn đồng, hai chị em này một người keo kiệt, một người tham lam, đúng là chị em ruột thật rồi!

Bạch Mạn nghe thấy em gái mình nói vậy mới nhớ ra chuyện chia phần, nhưng cô đã nạp mười tệ rồi, số tiền này chắc không được hoàn lại.

Thế là Bạch Mạn nói với em gái: "Chị đã nạp mười tệ rồi, chắc không trả lại được đâu nhỉ?"

Bạch Mộng thấy tin nhắn này thì thở dài, "Ais... vậy thì tặng hết cho em đi, sau này đừng vào phòng livestream tặng quà nữa, toàn là để ông chủ nền tảng kiếm lời."

Khán giả: "......"

"Không biết còn tưởng mấy người đang nói về dự án 1 tỷ ấy chứ! Có 10 tệ thôi mà ta! Làm quá lên!"

"Tôi, tôi thấy hình tượng chị Mạn và em Phong trong lòng tôi sụp đổ rồi, sao mà keo kiệt thản nhiên thế, mà tham lam lại còn tự nhiên như không vậy!"

"Đây chính là cuộc sống thường nhật của minh tinh hot hiện nay sao? Sức hấp dẫn của món lời 10 tệ!"

"Ông chủ nền tảng mau đến xem! Ở đây có hai người đang chê các người ăn chia cao quá này!"

Bạch Phong tiếp tục dán mắt vào điện thoại, rồi hời hợt nói với khán giả: "Ai, các cậu không hiểu đâu, chị em phải nuôi cả nhà đấy, không thể phung phí tiền được."

Thế là lại có antifan nhảy ra mắng: "Gia đình hút máu à! Ghê tởm thật, hút máu mà còn ra vẻ hợp lý nữa!"

Bạch Phong không thèm để ý mấy dòng bình luận đó, dĩ nhiên cũng có khán giả ra tay giúp cô bé dạy dỗ antifan.

Nhưng Bạch Mạn thì không chịu nổi, cô và Bạch Phong đúng là hai chị em, bị mắng thì không sao, nhưng mắng em gái thì không được.

Thế là sau khi tặng nốt sáu viên kẹo m*t cuối cùng, cô đưa ra câu hỏi chấn động linh hồn: Không ai bắt cậu bị hút máu cả, cậu đang ghen tị đấy à?

Bạch Phong thấy câu này thì bật cười khúc khích: "Hắn ta đang ghen tị vì em có chị mua kẹo m*t cho!"

Giọng điệu đắc ý của cô em gái nhỏ này vừa mềm vừa ngọt, lập tức khiến một đống khán giả đua nhau tặng kẹo m*t cho cô bé.

Bạch Mạn xem Bạch Phong chơi game một lúc, trên mặt không biểu cảm gì, nhưng trong lòng thì đang chê nhân vật trong game của em gái không đáng yêu ngoan ngoãn bằng Tiếu Tiếu nhà mình, chẳng mấy chốc đã mất hứng, rồi bình luận trong live: "Chị thoát đây."

Bạch Phong nói: "Vâng, chị ơi bye bye! Làm việc vất vả rồi, nhớ nghỉ ngơi đó nha."

Tương tác giữa Bạch Mạn và Bạch Phong cũng bị người ta cắt lại, đăng lên mạng, lập tức cư dân mạng chế ra một meme mới: "Chị gái keo kiệt, em gái tham lam."

Thậm chí Đinh Lưu còn chia sẻ lại video mà blogger kia đăng, sau đó tag Bạch Mạn: "Có cần em tài trợ cho chị 90 tệ không, gom đủ thành trăm cho tròn nhé!"

Bạch Mạn chỉ bình luận một câu dưới bài của cậu ta: "Chuyển tiền."

Ngay lập tức bình luận đó trở thành bình luận hot, ai nấy đều cười nói Bạch Mạn và em gái giống hệt nhau, đúng là chị em ruột mà.

Mà Bạch Mạn cũng trở thành một trong số ít nữ minh tinh không bị fan Đinh Lưu ghét bỏ, thậm chí có không ít fan Đinh Lưu còn để lại lời nhắn cho cậu ấy: "Mau chuyển tiền cho chị đi! Có 90 tệ cũng không đưa! Làm fan mất mặt quá rồi!"

Đinh Lưu chụp màn hình gửi cho Bạch Mạn, rồi chuyển cho cô một cái bao lì xì: "Nhanh nhận đi chị Mạn, để em còn về báo cáo với fan, không là họ đồng loạt thoát fan thật đấy."

Bạch Mạn dở khóc dở cười: "Fan các cậu với thần tượng đều thật lòng dữ vậy sao?"

Đinh Lưu đáp: "Tất nhiên rồi, fan còn bá đạo hơn cả sếp của em ấy chứ."

90 tệ cũng không phải nhiều, nhất là với nghề của họ, thật sự chỉ là trò đùa giữa bạn bè thân thiết, nên Bạch Mạn cũng không khách sáo mà nhận luôn bao lì xì đó.

Sau đó, Đinh Lưu còn lên Weibo chụp màn hình báo cáo, tuyên bố rằng mình không keo kiệt như Bạch Mạn.

Màn tương tác này vì có siêu lưu lượng như Đinh Lưu tham gia nên Bạch Mạn lại được kéo lên hot search.

Fan của Bạch Mạn có chút ngại, còn chạy sang Weibo của Đinh Lưu cảm ơn fan cậu ta, cảm ơn vì đã kéo Bạch Mạn lên hot search cùng các kiểu. Trong chốc lát, quan hệ giữa hai fandom tốt lên, hẹn nhau sau này cùng đu phim.

Bên này Bạch Mạn xem Weibo một lúc, rồi nhìn thấy Trương Lăng đang nhắn trong nhóm chat studio rằng Bạch Mạn bây giờ có tiền đồ rồi, cứ lên hot search suốt, fan Weibo cũng tăng ổn định, thật sự cảm động muốn khóc.

Vài trợ lý mới cũng hùa theo nịnh nọt, ai nấy đều nói chị mà lên hot search là còn vui hơn được phát thưởng cuối năm!

Bạch Mạn cầm 90 tệ kia, nghĩ một chút, chuyển cho Bạch Phong 45 tệ, sau đó lại vào game, tỉ mỉ chọn lựa cho Giản Tiếu Tiếu, mua hai chai nước đào mật ong, rồi thêm vài món ăn vặt nhỏ và một gói kẹo dẻo trái cây.

Bạch Phong nhận được lì xì xong thì khoe luôn trong livestream: "Hihi, chị em vừa mới chuyển cho em 45 tệ đó!"

Khán giả trong phòng livestream: "??? Còn 45 tệ kia đâu ta? Rõ ràng Đinh Lưu chuyển 90 mà!"

Bạch Phong ngơ ngác lên Weibo, vào xem bài của Đinh Lưu thì thấy toàn bộ quá trình, lập tức bĩu môi, quay về trang chủ của mình, đăng một dòng: @Bạch Mạn, chị ơi, trái tim của chị đâu rồi? Có phải chị có em gái khác bên ngoài rồi không, sao em chỉ nhận được 45 tệ!

Chuỗi tương tác này khiến fan ăn dưa đã mắt, xem kịch đã đời, thậm chí còn có fan lật lại đoạn chương trình kinh doanh ngày xưa Bạch Mạn từng tham gia, lúc đó cô từng nói em gái mình không thích uống nước đào. Nay 45 tệ đó bị lộ ra, trở thành bằng chứng rành rành không thể chối cãi.

Bạch Mạn đúng là có em gái ngoài luồng rồi! Bạch Phong đúng là thảm thật sự ấy!

Trước đây, khi Bạch Mạn cật lực chơi game luyện kỹ năng piano, fan còn từng tạo hashtag #ThươngTiếuTiếu. Bây giờ mọi người lại bắt đầu dồn mục tiêu sang Bạch Phong: "Anh chị em ơi, hãy spam #ThươngEmGái lên màn hình nào!"

Thế là phần bình luận Weibo của Bạch Phong tràn ngập hashtag #ThươngEmGái.

Bạch Phong thấy vậy, liền vừa lắc đầu vừa nhún vai trong livestream, "Em đã thất vọng về chị gái em rồi, nếu chị ấy đã bị em gái hoang ngoài kia cướp mất tim, thì chị gái như thế, em không cần nữa!"

Câu nói này càng khiến hiệu quả livestream bùng nổ, mang lại cho khán giả vô số tiếng cười.

Mà tất cả những điều này Bạch Mạn vẫn chưa biết, vì lúc này cô đang vun đắp tình cảm với "em gái hoang" của mình.

Phải nói rằng em gái ngoài vẫn thật ngọt ngào, em gái ruột nhận được 45 tệ thì lên Weibo nói cô không có tim, còn em gái hoang nhận được mấy món ăn vặt trị giá 45 tệ thì cả người mềm oặt ra, ôm túi đồ ăn đứng ngoài hành lang nói với cô:

"Đừng về vội mà, em muốn ăn hết ở ngoài này rồi mới về, nếu không sẽ phải chia cho mấy bạn cùng phòng mất, em không muốn chia đâu, đồ chị tặng, em muốn ăn một mình hết!"

"Em ngốc à?" Bạch Mạn dở khóc dở cười, nhưng lại cảm thấy vô cùng ấm lòng, giơ tay xoa xoa đầu Giản Tiếu Tiếu, "Ăn hết bụng em không phình lên à?"

Nhưng Giản Tiếu Tiếu thì tiếc rẻ vô cùng, lẩm bẩm: "Chị không nên mua nhiều thế, để tiền lại cho mình không tốt hơn à, sao lại mua nhiều cho em thế, em đâu có thiếu đồ ăn."

Ánh mắt Bạch Mạn tràn đầy dịu dàng: "Chị thích em, nên mới mua đồ ăn cho em, sao vậy, không cần thì trả lại cho chị đi."

"Không trả!" Giản Tiếu Tiếu giọng có vẻ giận, nhưng ánh mắt lại đầy niềm vui. Đồ chị cho, nàng nhất định không trả lại đâu!

Tuy không muốn mang đồ về ký túc xá, nhưng nàng cũng không thể ăn hết một lúc, đành phải đem về.

Vừa thấy Giản Tiếu Tiếu ôm đống đồ ăn bước vào, Quý Hân Nguyệt liền nói: "Tiếu Tiếu! Tớ đang khát nè!"

Giản Tiếu Tiếu vội ôm chặt đồ ăn vào người, chắn trước mặt Hân Nguyệt: "Tớ, tớ đi mua cho cậu cái khác nha!"

"Ở đây có rồi mà, mua cái gì?" Hân Nguyệt ngơ ngác nhìn nàng.

Giản Tiếu Tiếu đỏ mặt: "Không phải, tớ chỉ là... là... cậu chắc chắn không thích nước đào đâu, tớ đi mua loại khác cho cậu!"

Quý Hân Nguyệt: "??? Tớ không thích á?"

Chính cô nàng còn chẳng biết nữa mà!

Ngạo Băng bước tới kéo Quý Hân Nguyệt đi, "Em muốn uống gì, tôi dẫn đi mua."

Quý Hân Nguyệt giãy khỏi tay Ngạo Băng: "Oa! Bỏ tay ra! Ai cho chị kéo tay em hả, em hết khát rồi, thả tay ra!"

Ngạo Băng không thả tay, nhưng dừng lại trước cửa ký túc xá, quay đầu nhìn Quý Hân Nguyệt nói: "Tối mai là đêm debut rồi, ba em với mẹ tôi chắc sẽ tới."

Quý Hân Nguyệt hơi sững lại, cố sức giằng tay ra, rồi quay về giường mình, úp mặt xuống chăn, giọng nghèn nghẹn: "Nếu họ đến thì em không muốn lên sân khấu nữa, em muốn rút khỏi chương trình."

Giường của Giản Tiếu Tiếu ngay cạnh Hân Nguyệt, nàng liền quỳ gối lên giường mình, thò đầu ra nhìn cô nàng, "Đừng vậy mà, tụi mình đã hứa cùng nhau debut rồi mà."

"Nhưng, nhưng ông ấy dựa vào cái gì mà đến chứ, ông ấy đã có gia đình mới rồi! Đến đêm thành lập nhóm của tớ làm gì!" Giọng Quý Hân Nguyệt nghẹn ngào, rồi ngẩng đầu nhìn về phía cửa nơi Ngạo Băng vẫn đang đứng, "À, ông ấy đến để xem chị nhỉ, chị là con gái mới của ông ấy mà!"

Ngạo Băng thở dài, cảm thấy vô cùng đau đầu.

Thật ra trong chuyện này chẳng ai sai cả, chỉ là... những người không đúng lại cố gắng đến với nhau thôi. Nhưng cũng không thể ngăn cản mẹ mình kết hôn với ba của Quý Hân Nguyệt. Cô nàng này xót mẹ, người đã vất vả lắm mới gặp được một người tử tế, lại còn đủ dũng khí để bắt đầu một cuộc hôn nhân mới. Sao có thể cản được đây?

Ngạo Băng há miệng định nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không biết nên nói gì.

Bùi Uyển và Thịnh Diễm nhìn nhau, cũng không biết nên an ủi Quý Hân Nguyệt thế nào.

Chiều theo em ấy để em không thi nữa sao? Không được, họ còn phải cùng nhau debut nữa.

Khuyên em ấy đừng giận ba sao? Chuyện kiểu này họ không phải Quý Hân Nguyệt, không thể tùy tiện khuyên em ấy chấp nhận được. Ai cũng nhìn ra Quý Hân Nguyệt đang rất đau lòng, em ấy sợ hãi, sợ ba mình có một gia đình mới.

Chỉ có Giản Tiếu Tiếu là suy nghĩ đơn giản, mà nàng cũng cảm nhận được tay chị đặt lên vai mình chạm khẽ, ý bảo nàng hãy đi an ủi bạn thân.

Vì vậy Giản Tiếu Tiếu nhảy xuống giường, rồi leo lên giường của Quý Hân Nguyệt, cùng cậu ấy nằm sấp xuống, vươn tay khoác lên vai, nhẹ nhàng vỗ vỗ: "Vậy, vậy thế này nhé, cậu biểu diễn cũng đâu phải vì ông ấy xem, cậu debut cũng không phải vì ông ấy, là vì chúng ta đã hứa với nhau mà!"

Quý Hân Nguyệt vẫn nằm sấp, nhưng lại lên tiếng lần nữa, giọng vẫn nghẹn ngào ấm ức: "Nhưng ông ấy, ông ấy tới thì tớ không muốn nhìn thấy ông ấy."

"Ánh đèn sân khấu sáng lắm! Không thấy được đâu." Giản Tiếu Tiếu lại sát vào gần hơn, cằm tì lên vai Hân Nguyệt, ôm lấy cậu ấy: "Còn nữa, đợi cậu debut rồi có tiền, sẽ không cần phải xin tiền ông ấy nữa! Cậu, cậu có thể không cần ông ấy nữa!"

Quý Hân Nguyệt hơi khựng lại, cuối cùng cũng ngẩng mặt ra khỏi chăn, nghiêng đầu nhìn Giản Tiếu Tiếu: "Đúng, đúng rồi! Tớ không cần ông ấy nữa, tớ debut, tớ tự kiếm tiền. Không phải ông ấy kết hôn rồi không cần tớ, là tớ không cần ông ấy nữa!"

Giản Tiếu Tiếu nói như đinh đóng cột: "Đúng! Chúng ta không cần ba cậu nữa!"

Ba người còn lại: "Tiếu Tiếu..." Biết ngay là không nên giao chuyện này cho Tiếu Tiếu mà, nàng đúng là chẳng đáng tin chút nào cả.

Lỡ mà để ba của Quý Hân Nguyệt nghe được thì toi rồi!
 
Bé Cưng Trong Điện Thoại Ảnh Hậu
Chương 96


Nói ra câu "không cần ba" như vậy mà Giản Tiếu Tiếu lại không thấy có gì to tát, dù sao mọi người đều là nhân vật trong game mà, đừng coi như thật chứ!

Giản Tiếu Tiếu không biết, bên ngoài màn hình điện thoại, ba của Quý Hân Nguyệt đang nói: "...Không, không cần ba nữa sao?"

Mẹ của Ngạo Băng cũng có chút sốt ruột, "Ây da, con bé này, ôi trời, cái này phải làm sao đây."

Nhưng thật ra trong lòng Quý Hân Nguyệt cũng không hề thoải mái như vẻ ngoài, cô nàng vẫn thấy rất buồn, chỉ là cũng không nỡ rời xa bạn bè, muốn cùng bạn bè debut, vì vậy liền đón nhận cái "lối thoát kỳ quặc" mà Giản Tiếu Tiếu đưa ra.

Ngạo Băng nghĩ một lúc rồi vẫn đi đến bên giường Quý Hân Nguyệt, nhìn hai người đang nằm úp trên giường là Quý Hân Nguyệt và Giản Tiếu Tiếu, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Quý Hân Nguyệt, "Vậy sau này em còn ghét tôi như vậy nữa không?"

Quý Hân Nguyệt nghẹn lời, thật ra cô nàng không hề ghét Ngạo Băng, ngược lại còn rất thích Ngạo Băng, cô nàng cảm thấy Ngạo Băng trông thật ngầu và đẹp trai, khiến người như cô nàng thuộc kiểu dễ thương năng động cũng phải ghen tỵ, hơn nữa Ngạo Băng có thực lực, lại là người thông minh và bình tĩnh nhất trong ký túc xá, nội tâm cũng rất dịu dàng chu đáo, cô nàng rất thích Ngạo Băng, nhưng tại sao người đó lại là con của mẹ kế cô nàng cơ chứ!

Bùi Uyển suy nghĩ một chút, cố gắng để giọng mình dịu dàng hơn, dễ chấp nhận hơn, "Hân Nguyệt à, người muốn kết hôn với ba em là mẹ của Ngạo Băng, thật ra cũng là lựa chọn tốt nhất rồi, dù sao thì Ngạo Băng là người chúng ta đều quen biết, lại là bạn tốt của chúng ta, vẫn còn hơn sau này đột nhiên có một người xa lạ trở thành anh chị của em."

Ngạo Băng ngồi xuống bên giường Quý Hân Nguyệt, giơ tay xoa xoa đầu cô nàng, giọng nói tuy vẫn lạnh nhạt như mọi khi nhưng lại mang theo nét dịu dàng hiếm thấy, "Chị sẽ đối xử tốt với em."

Nước mắt của Quý Hân Nguyệt lập tức rơi xuống, nàng ngồi bật dậy, hất tay Ngạo Băng ra, ấm ức nhìn cô, môi mím lại, khóc nấc lên: "Chị thật đáng ghét! Tại sao không thể chỉ là bạn tốt của em thôi, tại sao lại phải làm chị em! Ai mà cần chị làm chị em chứ!"

Giờ phút này trong lòng nàng vô cùng buồn bã, tại sao chứ, tại sao lại để nàng phải đối mặt với một lựa chọn khó khăn như vậy!

Ngạo Băng lại ôm chặt nàng vào lòng, để nàng vùi mặt vào vai mình mà tha hồ khóc, "Là lỗi của mọi người, đều là lỗi của mọi người, cứ khóc đi, cứ khóc đi."

Ngạo Băng biết, những cảm xúc trong lòng Quý Hân Nguyệt đã tích tụ rất lâu, giờ được khóc ra mới là điều tốt nhất cho cô nàng.

Sau khi khóc một trận đã đời, Quý Hân Nguyệt quả thật cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn nhiều, chỉ còn lại chút buồn bực, cô nàng nhìn người trước mắt, chợt nảy ra một ý, nếu mẹ của Ngạo Băng đã cướp mất ba mình, thì mình sẽ cướp Ngạo Băng lại!

Nghĩ như vậy, Quý Hân Nguyệt ôm chặt lấy eo Ngạo Băng, rầu rĩ nói: "Vẫn thấy buồn lắm luôn, dỗ thêm chút nữa đi."

Ngạo Băng hơi nhướng mày, cúi mắt nhìn người trong lòng.

May mà còn có Giản Tiếu Tiếu là người thật thà ở đây, "Nhưng mà nhìn cậu hình như không còn tức nữa rồi mà."

Ngạo Băng bật cười trầm thấp, "Tiếu Tiếu đừng nói nữa, để em ấy giận thêm một lát đi, mau đi giấu mấy món ăn vặt của em đi."

Giản Tiếu Tiếu mặt đỏ bừng, "Ha, ha, em, em đâu có định giấu đâu mà."

Thế mà nàng lại chạy về giường mình gom hết đồ ăn vặt bỏ vào tủ, vừa bỏ vừa lẩm bẩm: "Em sẽ mua cái khác cho mọi người, mọi người muốn ăn gì?"

Ngạo Băng nói: "Để Quý Hân Nguyệt mua, em ấy có tiền."

Quý Hân Nguyệt hừ hừ, "Đúng, em mua! Dùng sạch tiền của ba em luôn!"

Thịnh Diễm thở dài lắc đầu, "Cưng chiều thế này, sau này biết làm sao đây."

Bùi Uyển nghiêng đầu nhìn Thịnh Diễm, vốn không thấy có gì lạ, nhưng Thịnh Diễm lại đột nhiên nói: "Không, em không có ý gì, họ có cưng chiều hay không thì chẳng liên quan gì tới em, em sẽ không cưng chiều đâu."

Bùi Uyển: "??? Tôi thấy dạo này em hình như có chút kỳ lạ đó."

Thịnh Diễm: "?? Có hả?"

Bùi Uyển: "Em hình như không còn hay trêu ghẹo người khác như trước nữa."

Thịnh Diễm nhìn Bùi Uyển, bỗng chốc hiểu ra điều gì đó. Nghĩ một lúc rồi xác nhận lại: "Em đi trêu ghẹo Tiếu Tiếu mấy người đó, chị không thấy có gì à?"

Bùi Uyển ngơ ngác: "Hửm? Có gì sao?"

Thịnh Diễm thở dài một tiếng, "Không có gì."

Nghĩ nghĩ lại, cô ấy nói tiếp: "Sau này không trêu nữa." Trêu chọc gì Tiếu Tiếu nữa chứ, có người nào đó chẳng hề nhận ra tình cảm của mình, nếu còn đi trêu ghẹo người khác, chẳng phải sẽ độc thân cả đời sao? Như vậy thì không ổn rồi. Thôi vậy, đợi đến khi debut rồi từ từ cưa đổ sau.

Đây là đêm trước đêm thành đoàn, các cô nàng cũng không nói chuyện thêm nữa, đều nghĩ nên ngủ sớm, như vậy ngày mai khi livestream sẽ có trạng thái tốt hơn.

Giản Tiếu Tiếu sau khi rửa mặt xong thì nằm lên giường, lấy chiếc điện thoại không gắn sim của mình ra, định nói chuyện với chị, nhưng khi bật máy lên thì phát hiện có một tin nhắn đa phương tiện mới được thêm vào.

Thứ như MMS (tin nhắn có hình) ấy mà, Giản Tiếu Tiếu cảm thấy đã là chuyện từ rất lâu rồi, như thể từ kiếp trước đến giờ chưa từng dùng đến, vậy mà lúc này lại thấy trong điện thoại xuất hiện một tin nhắn ảnh, hơn nữa trong ảnh còn là một người phụ nữ rất xinh đẹp.

Tim nàng liền đập thình thịch không ngừng, rồi Giản Tiếu Tiếu run run nhấn vào tấm hình ấy, một người vừa quen thuộc vừa xa lạ hiện ra trước mắt nàng!

Là chị! Giản Tiếu Tiếu vừa nhìn đã xác định được ngay, đây chính là chị!

Rồi mặt nàng lập tức đỏ lên, cả người như con tôm chín bị hấp chín tới, trốn vào trong chăn đỏ bừng một mảnh.

Chị... chị đẹp quá đi mất!

Ngũ quan sắc sảo của Bạch Mạn khiến vẻ đẹp của cô mang theo khí chất bức người, mà tấm ảnh này chính là ảnh định trang của cô, tạo hình nữ tổng tài bá đạo càng khiến vẻ đẹp của cô thêm phần sắc sảo đầy sức công kích. Môi đỏ rực, đường cong quyến rũ, từng chi tiết đều khiến ánh mắt Giản Tiếu Tiếu không thể rời khỏi.

Giản Tiếu Tiếu chỉ muốn khắc ghi hình ảnh của Bạch Mạn vào đầu mình, cả đời này cũng không muốn quên.

Bạch Mạn đang ở bên ngoài trò chơi nhìn dáng vẻ ngốc nghếch này của Giản Tiếu Tiếu, khóe môi càng lúc càng cong lên, lúc này cô vẫn đẹp đến chói mắt, nhưng lại dịu dàng vô cùng.

Cô cũng chính vào lúc nãy, khi Giản Tiếu Tiếu che chở cô và đi mua đồ ăn vặt cho cô, đột nhiên nhận được thông báo từ hệ thống rằng độ thân mật giữa hai người đã đạt 80, có thể mở khóa chức năng gửi video và ảnh.

Tuy nhiên khi đó Giản Tiếu Tiếu đang an ủi Quý Hân Nguyệt, Bạch Mạn cũng không tiện gọi video, nên đã chọn một tấm ảnh gửi cho em ấy, chờ đến lúc em ấy mở máy sẽ có một bất ngờ.

Giờ phút này, phản ứng của Giản Tiếu Tiếu khiến Bạch Mạn vô cùng hài lòng, vì thế cô nhắn tin cho em ấy: 【Thích không?】

Giản Tiếu Tiếu kích động đến mức tay run lẩy bẩy, cảm giác như không thể đánh nổi một chữ, 【Là chị sao ạ?】

Bạch Mạn khẽ cong môi, trả lời: 【Không thì là ai?】

Bạch Mạn thật ra cũng rất tò mò, không biết trò chơi sẽ anime hoá ảnh của mình thành hình dáng thế nào, nhưng nhìn dáng vẻ thẹn thùng thích thú của Giản Tiếu Tiếu thì cảm thấy chắc chắn không bị làm xấu đi rồi.

Nếu không phải trong ký túc xá còn người, Giản Tiếu Tiếu cảm thấy nhất định mình sẽ "hức hức" hai tiếng, rồi bật dậy nhảy mấy cái trên giường, vì chị thật sự quá xinh đẹp mà!

Hu hu hu hu, tại sao mình chỉ là một nhân vật trong trò chơi, tại sao một người đẹp như vậy, mình lại không thể ôm lấy chị ấy được chứ!

Bạch Mạn thấy câu này thì cũng bỗng dưng có chút buồn bã, ừ nhỉ, tại sao Tiếu Tiếu lại chỉ là một nhân vật trong game chứ? Nếu Tiếu Tiếu thật sự tồn tại, bây giờ... có lẽ mình đã không còn làm người nữa rồi, đã ăn sạch sẽ em ấy rồi cũng nên.

Bạch Mạn hơi nheo mắt lại, đột nhiên cảm thấy lòng lại dâng lên chút bồn chồn.

Thôi bỏ đi, không nghĩ nữa, ngày mai còn phải họp báo ra mắt phim mới nữa.

Nhìn lại thời gian, Bạch Mạn nói với Giản Tiếu Tiếu: 【Tiếu Tiếu, mau đi ngủ đi, mai là đêm thành đoàn, chị có một bất ngờ cho em đó.】

Cô quyết định tối nay không nói thêm gì với Giản Tiếu Tiếu nữa, đợi đến ngày mai sẽ gọi video cho em ấy, cho em ấy một niềm vui bất ngờ.

Giản Tiếu Tiếu cũng biết đã khuya rồi, tuy rất không nỡ nhưng vẫn nói tạm biệt chị.

Tất nhiên, tối hôm đó dù Giản Tiếu Tiếu có ngủ rồi thì trong mơ cũng không an phận, nàng mơ thấy mình và chị cùng xuất hiện bên dưới sân khấu của đêm thành đoàn, rồi kéo chị đi trốn vào một góc nhỏ, giọng nói thì thầm mang theo dụ hoặc:

"Tiếu Tiếu, lúc chị gửi ảnh cho em, tại sao em cứ nhìn chằm chằm vào ngực chị vậy?"

Giản Tiếu Tiếu mặt lập tức đỏ bừng, cả người xấu hổ đến mức ấp úng không nói nên lời, sau đó theo phản xạ vùi đầu vào ngực Bạch Mạn, trong đầu chỉ còn lại một suy nghĩ:

Mềm... mềm quá!

Tỉnh dậy xong, Giản Tiếu Tiếu "hức" một tiếng rồi chui tọt vào chăn, sao mình lại làm mấy chuyện đó với chị nữa rồi!

Mình thật là hư quá đi mất!

May mà lúc này Bạch Mạn cũng đang bận rộn, không thấy được những ý nghĩ hỗn loạn trong đầu em ấy, nếu không chẳng biết lại trêu chọc em ấy thành cái dạng gì nữa.

Bởi vì hôm nay là ngày mở họp báo của bộ phim mới《 Nam tử đồ giám 》của Bạch Mạn, cũng là buổi livestream đêm thành đoàn của Giản Tiếu Tiếu, nên cả hai người đều rất bận rộn.

"Đây cũng được xem là tài nguyên tốt thứ hai từ khi em debut tới giờ rồi, nhất định phải thể hiện thật tốt đấy!" Trương Lăng còn căng thẳng hơn cả Bạch Mạn, giống như người sắp lên sân khấu là anh ấy vậy.

Bạch Mạn nói: "Em biết rồi, em sẽ thể hiện thật tốt, nhưng mà anh có thể đừng đi qua đi lại trước mặt em nữa được không, em thấy hoa cả mắt rồi."

Trương Lăng thì chẳng buồn nghe, "Trời phù hộ, cho em Mạn của tôi nổi tiếng vang dội một trận đi!"

Trợ lý đứng bên cạnh cười nói: "Anh Trương ơi, chị Mạn đã nổi tiếng rồi mà!"

Hiện tại Bạch Mạn đúng là đã nổi tiếng thật, nhưng danh tiếng vẫn chưa ổn định, cô vẫn cần những tác phẩm chất lượng để làm dày thêm năng lực của mình, chứ không thể chỉ dựa vào lưu lượng và độ hot.

May mắn là họp báo tổ chức vào buổi sáng, chiều quay phân cảnh của Đinh Lưu, không liên quan đến Bạch Mạn nên sau khi kết thúc họp báo là cô có thể về khách sạn nghỉ ngơi.

Chẳng bao lâu sau, Đinh Lưu đến gõ cửa phòng trang điểm của Bạch Mạn.

Trương Lăng mở cửa cho cậu vào, cậu hồi hộp nhìn Bạch Mạn. Bạch Mạn bảo trợ lý ra ngoài, chỉ để lại Trương Lăng trong phòng, rồi khó hiểu hỏi Đinh Lưu: "Sao cậu cũng căng thẳng vậy?"

Đinh Lưu nói: "Chiều nay em phải bắt đầu diễn rồi mà, trong lòng thấy hoang mang quá."

Bạch Mạn nghĩ đến lịch trình của đoàn phim, "Chiều nay cảnh quay thực ra rất đơn giản, cậu chắc chắn không có vấn đề gì đâu."

Hôm nay là ngày khai máy, tốt nhất là đừng NG*, để lấy hên, nên buổi chiều sắp xếp toàn những cảnh dễ qua.

(*): Not good, cảnh quay hỏng

Đinh Lưu nhìn Bạch Mạn, lại có chút ngại ngùng, "Chị Mạn, chị đã từng hợp tác với em rồi, có phải diễn xuất của em thật ra cũng không tệ như lời đồn phải không?"

Bạch Mạn chưa từng đóng phim cùng cậu, nhưng trong chương trình tạp kỹ từng hợp tác hai lần, cô cảm thấy diễn xuất của cậu cũng không tệ như lời đồn trên mạng, "Tôi thấy cậu hoàn toàn có thể đảm nhận vai trong bộ phim này."

Dù sao yêu cầu của phim truyền hình cũng không cao bằng điện ảnh, với trình độ hiện tại của Đinh Lưu, đóng phim truyền hình là đủ rồi.

Đinh Lưu như thể vừa uống được viên thuốc an thần, dùng đôi mắt được fan đánh giá là có điện áp mười phần nhìn Bạch Mạn, "Vậy thì tốt quá, em thật sự căng thẳng muốn chết luôn, chỉ cần chị khẳng định em, thì em mới cảm thấy mình thật sự có năng lực diễn tốt bộ phim này."

Thế nhưng ánh mắt của Đinh Lưu lại không khiến Bạch Mạn có chút cảm xúc nào, cô chỉ nhàn nhạt cười, "Cố lên, tôi tin rằng sau bộ phim này, diễn xuất của cậu chắc chắn sẽ càng tiến bộ hơn nữa."
 
Bé Cưng Trong Điện Thoại Ảnh Hậu
Chương 97


Trong《 Nam tử đồ giám 》, Bạch Mạn là một nữ phụ, mà nữ phụ có thời lượng và địa vị tương đương với cô thì còn có mấy người khác nữa, nên cô vẫn luôn nghĩ rằng lần này mình chỉ là đến buổi họp báo khai máy để góp mặt cho đủ số người mà thôi.

Điều này cũng là vì Bạch Mạn vốn không mấy quan tâm đến mạng xã hội, trước kia vẫn luôn làm việc trong giới vai quần chúng, nên không rõ về độ nổi hiện tại của mình.

Vì vậy khi phóng viên hỏi cô vì sao lại keo kiệt như vậy, Bạch Mạn hơi sững người, suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Nhân vật của tôi trong kịch bản không phải là một người keo kiệt, tôi nghĩ có thể các bạn đã hiểu lầm rồi."

Thế nhưng phóng viên lại cười, "Hahaha, không phải nói đến trong kịch bản đâu, là nói chị ở phòng livestream của em gái tặng kẹo m*t, còn lì xì mà Đinh Lưu gửi cho chị, chị chỉ đưa cho em gái 45 tệ, 45 tệ còn lại giữ lại cho mình đúng không? Hay là thật sự có em gái riêng nào khác vậy?"

Vốn dĩ đây là vấn đề chẳng liên quan gì đến đoàn phim, ai ngờ đạo diễn cũng rất tò mò, quay sang nhìn Bạch Mạn, "Tôi cũng rất tò mò, cuối cùng cô giải thích với em gái thế nào?"

Bạch Mạn bất đắc dĩ cười, "Tiểu Phong rất hiểu chuyện, con bé chưa từng hỏi tôi về chuyện đó, chỉ buổi tối thì chơi cùng các cư dân mạng thôi. Còn những chuyện khác, không liên quan đến chủ đề buổi họp báo hôm nay, hy vọng mọi người có thể quan tâm nhiều hơn đến bộ phim mới của chúng tôi."

Người trong đoàn phim rất hài lòng với câu trả lời này của Bạch Mạn, không giành mất tiêu điểm, cũng không làm không khí trở nên căng thẳng hay đắc tội với các phóng viên có mặt tại hiện trường.

Vì Bạch Mạn không muốn trả lời nữa, sau đó phóng viên chỉ hỏi thêm một hai câu về nhân vật của cô rồi nhanh chóng chuyển phần lớn sự chú ý sang Đinh Lưu. Dù sao cậu ta là nam chính, lại còn có lưu lượng cực lớn, chỉ cần đưa tin về cậu ta là đảm bảo có độ hot.

Sau khi kết thúc buổi phỏng vấn, Bạch Mạn lập tức trở về khách sạn, trên đường ngay cả Trương Lăng cũng hỏi cô, "Em tiêu 45 tệ đó vào đâu rồi?"

Bạch Mạn lắc lắc điện thoại, "Cho em gái ngoài luồng rồi."

"Nạp game rồi à?" Trương Lăng tròn xoe mắt, "Em mê game đến mức này luôn sao!"

Vẻ mặt sững sờ của anh khiến Bạch Mạn hơi hối hận, sớm biết vậy thì lúc đó nên đưa cả 90 tệ cho em gái ruột mình luôn cho rồi.

Trương Lăng vẫn không dám tin, một lúc lâu sau mới như tỉnh ra, vừa lắc đầu vừa ngỡ ngàng nói, "Em thật sự ghê gớm đó, dám lấy một nửa số tiền Đinh Lưu cho em gái để nạp game, tôi chỉ biết gần đây em mê game, không ngờ trong lòng em, trò chơi này lại quan trọng ngang ngửa với em gái mình rồi sao?"

Bạch Mạn lặng lẽ cất điện thoại, ánh mắt dần dần nhìn ra ngoài cửa sổ, như thể cảnh phố vụt qua ngoài kia rất cuốn hút.

Cô nhìn cảnh vật nhanh chóng lướt qua tầm mắt, trong lòng lại nghĩ, trò chơi đương nhiên không quan trọng, thậm chí có lúc thao tác trong game khiến cô muốn gỡ cài đặt, điều quan trọng là Giản Tiếu Tiếu kia kìa, đó là bạn gái của mình mà.

Xe đến khách sạn, Trương Lăng nói: "Vậy em nghỉ ngơi cho tốt, giữ trạng thái tốt nhất nha, vai diễn của em không nhiều, chắc chưa tới 20 ngày là quay xong, nếu không có gì bất ngờ thì cơ bản chỉ mất nửa tháng thôi."

Bạch Mạn cầm lấy túi xách, động tác gật đầu có phần chậm lại, ngẩng đầu nhìn Trương Lăng, trong lòng không chắc chơi game xem livestream có tính là nghỉ ngơi không.

Trương Lăng đã làm việc với cô bao năm như vậy, ánh mắt kia của cô làm sao anh không hiểu, lập tức cảm thấy tim thắt lại, căng thẳng nói: "Em có ý gì, em định làm gì?"

Bạch Mạn xuống xe, vừa đi vừa thản nhiên nói: "Tối nay là đêm debut của Tiếu Tiếu, em lát nữa về khách sạn sẽ chơi game."

Toàn bộ khí thế trên người Trương Lăng bỗng xì hơi, thậm chí như một cái xác không hồn lẽo đẽo theo sau cô: "Chúng ta có nên lập thời gian biểu cho em không? Rồi bắt em nghiêm túc làm theo, bây giờ em hoàn toàn biến thành thiếu nữ nghiện net rồi đấy! Nghiện net nặng thế, em không sợ ảnh hưởng đến công việc à?"

Chuyện này thì Bạch Mạn vẫn rất tự tin, dù cô biết thời gian mình dành cho game có hơi nhiều, đặc biệt so với lúc mới bắt đầu chơi thì giờ đúng là nghiện thật, nhưng cô vẫn rất tự tin vào năng lực nghiệp vụ của mình, "Chuyện này anh yên tâm, ít nhất với bộ phim này, em không gặp vấn đề gì cả."

Trương Lăng tiếp tục ủ rũ: "Em tự tin thế, tôi thật muốn nhận thêm mấy việc khác chen vào khoảng thời gian này, để em bận đến chết luôn cho rồi."

Bạch Mạn và Trương Lăng đi đến thang máy, sau khi nhấn nút tầng, cửa thang máy đóng lại rồi đi lên.

Bạch Mạn nói: "Nhưng như vậy sẽ ảnh hưởng đến việc quay phim, tốt nhất em nên giữ trạng thái sẵn sàng quay mỗi ngày."

Nếu Trương Lăng biết rằng Tiếu Tiếu trong game không chỉ đơn giản là một nhân vật trò chơi, mà là bạn gái của Bạch Mạn, thì anh đã không đưa ra nhiều yêu cầu như vậy rồi, vì cùng chơi với bạn gái và chơi game, vốn dĩ không phải là cùng một khái niệm!

Thế nhưng Trương Lăng vĩnh viễn sẽ không biết, tuyến tình yêu trong game của Bạch Mạn là cô thật lòng bước vào, bởi vì cô sẽ không bao giờ nói cho anh biết rằng mình đã yêu một nhân vật trong trò chơi, hơn nữa còn sớm đã nghĩ xong cả đời này phải bảo vệ em ấy thế nào, chung sống với em ấy ra sao.

Bạch Mạn trở về phòng khách sạn của mình, vừa đóng cửa liền mở game ra.

Lúc này trong game, phòng trang điểm hậu trường lộn xộn hơn hẳn trước kia, vì lần này là livestream, khác với ghi hình, tuyệt đối không thể xảy ra sự cố nào, nên cả thí sinh lẫn nhân viên đều đang trong trạng thái hết sức cảnh giác.

Lúc này Giản Tiếu Tiếu đang mặc váy JK của chương trình, ôm bịch khoai tây chiên mà hôm qua Bạch Mạn mua cho ăn ngon lành. Dáng vẻ thư thả ấy tạo nên sự đối lập rõ rệt với khung cảnh bận rộn xung quanh.

Bạch Mạn cảm thấy Giản Tiếu Tiếu làm gì cô cũng thích cả, khóe môi bất giác cong lên, đưa tay chọc nhẹ đầu nàng.

Giản Tiếu Tiếu lập tức tỉnh táo hẳn, ánh mắt cũng sáng rực lên mấy phần.

Giữa nàng và Bạch Mạn đã có không ít ăn ý, giờ đây căn bản không cần Bạch Mạn phải nói gì, nàng liền đặt bịch khoai xuống, lén lấy điện thoại bỏ vào người, sau đó hét to một tiếng về phía phòng hóa trang: "Tớ đi vệ sinh nhé!" rồi lao ra khỏi phòng.

Nàng đang ở độ tuổi thanh xuân rực rỡ, mặc đồng phục học sinh kiểu JK với chân váy xếp ly, mỗi bước đi đều khiến vạt váy vẽ nên đường cong thanh xuân nhún nhảy.

Những người khác trong phòng hóa trang vừa trò chuyện vừa nhìn theo bóng nàng rời khỏi căn phòng.

Sau đó Giản Tiếu Tiếu đi đến nhà vệ sinh ở tận cuối tầng, vào trong một ngăn rồi ngồi lên nắp bồn cầu, khóe môi hồng hồng cong lên một nụ cười rạng rỡ, lấy ra chiếc điện thoại không gắn sim, mở máy ra rồi lập tức gửi tin nhắn cho Bạch Mạn:

【Chị ơi!】

Bạch Mạn nhìn nàng, chỉ cảm thấy tim mình như được lấp đầy, cô vô thức đưa tay vuốt nhẹ gò má Giản Tiếu Tiếu qua màn hình rồi hỏi:

【Có muốn nhìn thấy chị không nào?】

Đôi mắt Giản Tiếu Tiếu lại lần nữa sáng lên, chị lại sắp gửi ảnh cho nàng sao!

Nàng phấn khích đến mức gò má vốn đã được thoa má hồng giờ càng thêm ửng đỏ.

Thế nhưng ngay giây tiếp theo, trên màn hình lại hiện ra chữ:

【Video.】

Sự kinh ngạc trong chớp mắt lập tức cuốn phăng nụ cười đang hiện hữu, nhưng rồi rất nhanh, nhiều hơn nữa là niềm vui mừng ùa trở lại gương mặt Giản Tiếu Tiếu. Nàng mở to mắt nhìn chằm chằm hai chữ đó, đầu ngón tay mềm mại hồng hào lại run rẩy thêm lần nữa!

Vi-video?! Có thể gọi video nữa sao!

Toàn thân nàng kích động đến suýt chút nữa bật dậy.

Lúc này Bạch Mạn đã thay sang bộ đồ ở nhà thoải mái, đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách sạn, rèm cửa kéo kín, chỉ bật một chiếc đèn sáng rực, khiến đường nét khuôn mặt cô càng thêm rõ ràng sắc sảo.

Thật ra trong lòng Bạch Mạn cũng có chút hồi hộp. Dù đang mặc đồ ở nhà nhưng trên mặt cô vẫn còn lớp trang điểm nhẹ từ buổi họp báo, tóc cũng là kiểu do chuyên gia tạo mẫu làm vào sáng nay, mái tóc dài đến thắt lưng có vài lọn buông xuống vai trông như tùy ý mà thật ra lại càng làm nổi bật vẻ quyến rũ của cô.

Tuy rằng chỉ cần mở game là cô có thể thấy Giản Tiếu Tiếu, nhưng điều đó vẫn khác với gọi video, huống chi người kia là Tiếu Tiếu, lần đầu tiên nhìn thấy mình trong hình dạng động, Bạch Mạn cũng không biết hệ thống game sẽ hiện cô ra như thế nào trước mắt nàng, vì vậy vẫn có chút lo lắng.

Dĩ nhiên, loại hồi hộp này còn đến từ cảm giác căng thẳng khi lần đầu tiên trong tình yêu gọi video với người mình đang yêu.

Từ sau khi chỉ số thân mật của hai người đạt đến 80, bên cạnh khung trò chuyện của hệ thống, cạnh biểu tượng ghi âm đã xuất hiện thêm một biểu tượng máy quay, nhấn nhẹ là gửi ảnh, nhấn giữ là gọi video.

Bạch Mạn chuẩn bị tâm lý xong liền nhấn giữ biểu tượng đó.

Sau một hồi chuông video rất bình thường vang lên, Giản Tiếu Tiếu vừa căng thẳng vừa kích động bấm nút nhận cuộc gọi, màn hình điện thoại lập tức lóe sáng, một người phụ nữ có ngũ quan tinh xảo, ánh mắt sâu thẳm, nơi đuôi mắt lấp lánh ý cười dịu dàng xuất hiện trên màn hình.

Giản Tiếu Tiếu cảm giác như tim mình ngừng đập, cả khuôn mặt đỏ bừng lên với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường, nhiệt độ còn không ngừng tăng lên, đến giọng nói cũng lắp ba lắp bắp:

"Chị... chị ơi!"

Màn hình điện thoại phía Bạch Mạn cũng bắt đầu thay đổi, trước đây khi cô nhìn thấy Tiếu Tiếu chỉ là góc nhìn rất bình thường trong trò chơi, cô có thể điều chỉnh góc độ bằng tay, thậm chí đôi lúc còn có thể nhìn thấy toàn thân của Giản Tiếu Tiếu.

Nhưng bây giờ, cả màn hình đã hoàn toàn đổi khác, trở thành góc quay selfie thực thụ, trên màn hình chỉ có khuôn mặt Giản Tiếu Tiếu cùng một chút phần vai và cổ.

Độ chân thực của video này khiến cảm giác nhập vai của Bạch Mạn tăng lên rất nhiều, nụ cười nơi khóe môi cô cũng vô thức đậm hơn, "Ừm, bây giờ em có hồi hộp không?"

Bạch Mạn nghĩ đến việc Giản Tiếu Tiếu lát nữa phải lên sóng livestream, muốn trấn an em ấy một chút.

Giản Tiếu Tiếu nghe xong liền điên cuồng lắc đầu, "Không hồi hộp đâu không hề hồi hộp, tuy đây là lần đầu tiên em gặp chị, tuy chị có xinh đẹp nhưng em một chút cũng không hồi hộp!"

Bạch Mạn lại một lần nữa bị sự đáng yêu của nàng làm cho tan chảy, "Chị đang hỏi em lát nữa phải lên sân khấu, có hồi hộp không."

Giản Tiếu Tiếu chỉ cảm thấy cả người mình như bốc khói, nàng đang trả lời cái gì vậy chứ! Giờ đây trong đầu nàng toàn là hình bóng của chị ấy, nàng còn có thể trả lời được cái gì nữa chứ!

Giản Tiếu Tiếu khẽ rên một tiếng, giọng nghe có phần tội nghiệp, "Lên... lên sân khấu cũng không hồi hộp ạ, dù sao hiện tại em cũng nổi lắm rồi, có chị giúp em, em chắc chắn sẽ được debut, em không hề hồi hộp."

Lên sân khấu thì thật sự không hồi hộp, nhưng lúc này lại thật sự bị Bạch Mạn làm cho hồi hộp đến không biết có ảnh hưởng đến lúc biểu diễn không nữa.

Bạch Mạn lúc này cũng chợt nhớ đến một vấn đề nghiêm trọng, đây đã là vòng cuối cùng rồi, toàn bộ phiếu bầu đều bị reset lại, chương trình cũng cho rút lui hai người là Nhiếp Thụ Phương và Điền Tĩnh, giờ chỉ còn lại 16 người tranh giành 5 suất debut.

Tuy trước đó Giản Tiếu Tiếu là người có phiếu cao nhất, nhưng đến thời khắc then chốt này, cũng không có nghĩa là nàng vẫn chắc chắn sẽ nằm trong top 5 có phiếu cao để debut.

"Chuyện này đúng là một vấn đề." Sắc mặt Bạch Mạn hơi nghiêm lại một chút, "Chị sẽ nghĩ cách tăng độ hot cho em, đảm bảo em có thể debut thuận lợi."

Giản Tiếu Tiếu càng thêm ngại ngùng, "Em không có ý bảo chị giúp em kéo phiếu đâu..." Rồi nàng lại cảm thấy hình như nói thế cũng hơi sai, "Dĩ nhiên em vẫn rất mong được debut..."

Một lúc cũng không biết phải giải thích thế nào.

Bạch Mạn lại mỉm cười lần nữa, "Chị biết em đang nghĩ gì mà, lần này gọi video là để tiếp thêm sức mạnh cho em đó, em mau vào hậu trường chuẩn bị đi, đợi em debut xong, chúng ta lại gọi video tiếp nhé."

Giản Tiếu Tiếu gật đầu mạnh mẽ, "Dạ! Chị đợi em nha!"
 
Bé Cưng Trong Điện Thoại Ảnh Hậu
Chương 98


Giản Tiếu Tiếu sau khi kết thúc cuộc gọi video với Bạch Mạn liền quay lại hậu trường để tiếp tục chuẩn bị.

Tối 7 giờ, đêm công diễn trực tiếp chính thức bắt đầu, Bạch Mạn cũng đã bàn bạc xong việc livestream với Trương Lăng.

Lúc 5 giờ chiều, cô đã đăng một bài viết trên Weibo của mình: "Hôm nay là đêm thành đoàn của Tiếu Tiếu, tôi sẽ livestream trên Weibo để cổ vũ cho em ấy, mong mọi người hãy ủng hộ Tiếu Tiếu, cảm ơn nhiều."

Fan trên Weibo thì vô cùng phấn khích, "Tiếu Tiếu bé nhỏ đáng yêu cuối cùng cũng có thể thoát khỏi game thủ cày cuốc Bạch Mạn rồi! Sau này nhất định phải đi trên con đường trải đầy hoa nha!"

Mọi người háo hức chờ đợi, đến 7 giờ 30, Bạch Mạn cuối cùng cũng bắt đầu livestream.

Khán giả: "Ngay cả livestream mà chúng ta cũng không được xem từ đầu, chỉ có thể xem từ giữa chương trình trở đi!"

Một khán giả khác lập tức phân tích lý do: "Đó là vì hiện tại số phiếu theo thời gian thực của Tiếu Tiếu vẫn đang đứng đầu! Hình như có một đại minh tinh trong game đã đăng Weibo để giúp em ấy kéo phiếu."

Khán giả: "Ngôi sao lớn đó là anh trai em ấy, fan của đại minh tinh đều đang hô hào ủng hộ em gái đấy!"

Bạch Mạn nhìn dòng bình luận đó, trong giọng nói mang theo ý cười nhàn nhạt:

"Ừm, Tiếu Tiếu nhất định phải xông lên."

Sau đó cô nói với fan: "Mong mọi người hãy ủng hộ Tiếu Tiếu, bạn một phiếu, tôi một phiếu, Tiếu Tiếu Center debut!"

Khẩu hiệu của Bạch Mạn lập tức khiến mọi người cười ồ lên, không ai ngờ Bạch Mạn lại là kiểu người như vậy!

Trong game, sân khấu biểu diễn của Giản Tiếu Tiếu, Quý Hân Nguyệt, Ngạo Băng và đại minh tinh Giản Chính bắt đầu.

Lần này Giản Tiếu Tiếu chọn rap, phần đọc lời nhanh dồn dập khiến cả bài hát trông vô cùng ngầu, đặc biệt có một đoạn rap của Giản Tiếu Tiếu vừa nhanh vừa nhiều, môi lưỡi như muốn xoắn lại luôn rồi.

Còn Bạch Mạn, để khiến phần trình diễn của Giản Tiếu Tiếu thêm phần cảm xúc và linh hồn, đã bật trò chơi "Rhythm Master" trong lúc biểu diễn, bắt đầu chơi game theo nhạc.

Bình luận im bặt một lúc, sau đó như phát cuồng mà trào ra.

"Phải nói thật là tôi không ngờ Bạch Mạn giờ vẫn còn chơi Rhythm Master! Đây chính là game thủ cày cuốc đích thực sao! Loại người mà dân thường như chúng ta mãi mãi không thể vượt qua sao?!"

"Tôi chết lặng luôn rồi! Lúc game Rhythm Master hiện ra, tôi thật sự choáng váng luôn!"

"Hình tượng của Bạch Mạn là hình tượng được giữ vững nhất mà tôi từng thấy trong giới giải trí! Độ thành thạo thế này, chẳng lẽ bài hát này cũng là chị ấy cày ra sao! Dạo này chẳng phải chị đang quay phim à?!"

"Tôi luôn nghĩ mình là một cô nàng nghiện game, hôm nay tôi chịu thua rồi, thật sự đấy, ai cũng biết công việc diễn viên bận thế nào, vậy mà bận rộn vẫn có thể cày game, tôi thật sự nể phục!"

Lúc này Bạch Mạn đang tập trung chơi game, không phân tâm nói chuyện với khán giả.

Sau một hồi trầm trồ, khán giả bắt đầu bàn luận về đội hình của Giản Tiếu Tiếu:

"Anh chàng đó thật sự đẹp trai ghê á, muốn pick!"

"Anh chàng đó là đại minh tinh rồi! Không cần bạn pick đâu! Còn chị tóc đen dài buộc cao kia là ai thế! Sao trước giờ chưa từng thấy? Ngầu quá đi mất! Cái biểu cảm lạnh lùng đó khiến tôi muốn quỳ gọi là mẹ luôn!"

"Không ai nhắc đến cô bé đáng yêu kia sao? Lúc nãy còn nháy mắt với camera nữa kìa! Lúc em ấy ôm lấy Tiếu Tiếu, trời ơi đáng yêu muốn xỉu á!"

"Phải nói thật, đội này đúng là tổ hợp thần tiên, Tiếu Tiếu xinh quá chừng luôn!"

Giản Tiếu Tiếu kết thúc phần trình diễn của nhóm mình, Bạch Mạn cũng thả lỏng ngón tay một chút, rồi quay sang nói với khán giả: "Các bạn đi bầu chọn chưa vậy?"

Khán giả: "Bạch · công cụ kéo phiếu vô tình lạnh lùng · Mạn."

Bạch Mạn bật cười nhẹ: "Tôi mở livestream này là để kêu gọi phiếu bầu đó. Nếu mọi người đều bầu rồi, tôi sẽ tắt live nhé. Không thể để các bạn lát nữa thấy người khác rồi quay ra bầu cho họ được."

Nhưng khán giả đều không nỡ để Bạch Mạn đi, liền năn nỉ: "Cho xem thêm một bài nữa đi mà! Tôi nghe 'khán giả tại hiện trường' nói bài tiếp theo có hai người trong top 5 đấy, cho tôi xem với! Bọn tôi không được vào 'hiện trường', đáng thương lắm luôn đó!"

Vì nhiều lý do khác nhau, đêm debut lần này đã kín toàn bộ suất khán giả trong sân khấu, những người khác không thể xem trực tiếp màn trình diễn trong game.

Thấy fan năn nỉ dữ dội, thậm chí còn tặng quà, Bạch Mạn vì nể quà nên nói: "Vậy thì các bạn nhất định không được bầu cho ai ngoài top 5 đấy nhé."

Fan vội vàng đồng ý ngay.

Sau đó khán giả phát hiện, quả thật top 5 đúng là top 5, không chỉ ngoại hình nổi bật, mà thực lực tổng thể cũng mạnh hơn người thường rất nhiều.

Đặc biệt là game còn chiếu cận cảnh của Bùi Uyển và Thịnh Diễm, hai người này cũng hút được không ít fan mới!

"A, chị gái này quyến rũ quá đi mất, chỉ một ánh mắt đã cướp mất trái tim tôi rồi!"

"Woa, người này được nha! Dịu dàng quá đi mất! Ánh mắt như nước ấy!"

Đợi đến khi nhóm của Bùi Uyển và Thịnh Diễm kết thúc phần trình diễn, Bạch Mạn nói với khán giả trong livestream:

"Nhớ bầu phiếu nha, Tiếu Tiếu nhất định phải debut ở vị trí Center!"

Rồi cô dứt khoát, không chút lưu luyến mà tắt livestream.

Trong game, Giản Tiếu Tiếu cùng những người khác đã hoàn thành phần trình diễn, đang ngồi hậu trường theo dõi các nhóm khác biểu diễn.

Tuy năm người các cô nàng không cùng nhóm, nhưng lại ngồi cùng một chỗ, tay nắm chặt tay nhau, mặt ai cũng đầy vẻ hồi hộp.

Cho đến khi tất cả tiết mục đều kết thúc, MC Gia Mộ lên sân khấu khuấy động không khí một lúc, rồi gọi tất cả mọi người lên sân khấu để bắt đầu công bố thứ hạng.

16 thực tập sinh còn lại đều mặc đồng phục JK do tổ chương trình chuẩn bị, đi đến giữa sân khấu và xếp hàng đứng ngay ngắn.

Gia Mộ: "Bây giờ, tôi sẽ bắt đầu công bố danh sách thực tập sinh từ hạng 15 đến hạng 8."

Đây chính là những người bị loại khỏi trận chung kết, mỗi khi một cái tên được xướng lên, sân khấu lại vang lên tiếng khóc, khán giả phía dưới cũng hét vang trời.

Giản Tiếu Tiếu đều ôm từng người một khi họ bị loại, ai cũng nói với nàng: "Tiếu Tiếu cố lên, debut ở vị trí Center nhé!"

Giản Tiếu Tiếu mỉm cười đáp lại: "Ừ, tớ sẽ cố hết sức!"

Nàng nhất định phải debut ở vị trí C. Nàng muốn để chị thấy được sự thành công của mình, nàng muốn ở bên chị, nàng muốn kiếm tiền cho chị!

Cuối cùng chỉ còn lại 8 người, Gia Mộ nói: "Bây giờ, chúng ta sẽ bắt đầu công bố hạng 4 đến hạng 2."

Gia Mộ nhìn lướt qua tấm thẻ trong tay, mỉm cười nhẹ: "Hạng tư, cô ấy khiến chúng ta hiểu thế nào là kiên cường, hiểu rằng dù thế giới có thể tối tăm, nhưng bản thân cô ấy chính là ánh sáng, chiếu sáng cả thế giới này! Cô ấy chính là, người tái sinh từ bóng tối, Thịnh Diễm!"

Thịnh Diễm ánh mắt lóe sáng, bước lên phía trước, vậy mà lại thấy được em gái mình trong đám khán giả.

"Chị à, đi thôi! Chị hãy rời khỏi bọn họ! Hãy trở mặt với họ! Tại sao chị phải hi sinh tất cả cho cái gia đình hút máu đó? Chỉ vì hắn là con trai, hắn có thể nối dõi tông đường! Có liên quan gì tới chúng ta chứ!"

"Chị à, đừng luôn giả vờ mạnh mẽ được không? Chị vốn không phải như thế, trở thành thế này không phải lỗi của chị!"

"Chị còn chịu đựng nổi không? Chị có thấy đau khổ lắm không? Có phải chị bị trầm cảm rồi không? Hay là đi bệnh viện khám thử đi?"

Giọng nói của em gái một lần nữa vang lên trong đầu, nước mắt Thịnh Diễm trong khoảnh khắc tuôn rơi không thể ngăn lại.

Người bên cạnh lập tức ôm lấy cô ấy, mùi hương quen thuộc phảng phất trong mũi, đó là mùi của Bùi Uyển.

"Cố lên! Chờ bọn tôi nhé, lát nữa bọn tôi sẽ qua bên đó với em!"

Thịnh Diễm ôm chặt lấy Bùi Uyển, Giản Tiếu Tiếu, Quý Hân Nguyệt và Ngạo Băng cũng chạy tới ôm cô ấy.

Trong lòng Thịnh Diễm chưa bao giờ kiên định đến vậy, cô ấy muốn sống vì chính mình, sống là chính mình. Cô ấy sẽ không để gia đình kia tiếp tục sai khiến hay lợi dụng nữa. Ngay từ khoảnh khắc này, cô ấy đã tái sinh từ đống tro tàn!

Thịnh Diễm bước tới bên Gia Mộ, cầm lấy micro, nhìn xuống dưới sân khấu, nhìn về phía em gái mình.

"Trước đây tôi nhìn có vẻ kiên cường, nhưng thực chất nội tâm lại vô cùng yếu đuối. Tôi không nhìn rõ thế giới này rốt cuộc có điều gì đáng để tôi kiên trì. Nhưng giờ đây tôi đã hiểu, tôi biết mình nên trân trọng và kiên trì điều gì. Tôi biết lý do mình phải tiếp tục sống là gì. Tôi sẽ cố gắng mang đến cho mọi người nhiều tác phẩm hơn, mang đến nhiều năng lượng hơn, để mọi người có thể lấy được sức mạnh từ tôi, sống một cuộc đời rực rỡ và tự do!"

Dưới sân khấu, tất cả khán giả đều biết những chuyện buồn bã trong gia đình Thịnh Diễm.

Nghe đến đây, tiếng hét vang dội khiến không khí bùng nổ đến cao trào.

Em gái Thịnh Diễm cũng rơi nước mắt, cuối cùng chị ấy đã thành công rồi, tất cả số tiền tiết kiệm cũng không uổng phí, cuối cùng cũng giúp chị bước ra khỏi bóng tối năm xưa!

Sau đó Gia Mộ lại tiếp tục đẩy không khí l*n đ*nh điểm:

"Tiếp theo, chúng ta công bố hạng ba! Em ấy là bé cưng hoạt bát nhất của chương trình, là niềm vui của tất cả mọi người, còn là tiểu phú bà của chương trình! Hãy chúc mừng, Quý Hân Nguyệt!"

Quý Hân Nguyệt nở nụ cười toe toét, sải bước đi lên, giơ cao hai tay, dáng vẻ đầy khí thế như một người chiến thắng.

Ngay giây sau đó, cô nàng thấy một bóng dáng quen thuộc trong hàng khán giả.

Trong một đám người trẻ tuổi tràn đầy sức sống, ông ấy có vẻ lạc lõng nhưng Quý Gân Nguyệt lại rõ ràng nhìn thấy trong tay ông cầm bảng đèn có tên cô, trong mắt còn ánh lên những giọt nước mắt.

Ba thật sự đến rồi.

Quý Hân Nguyệt ngẩn người trong chốc lát, cô nàng đã mấy tháng không gặp ba rồi, ông dường như già đi rất nhiều so với trước kia.

Ngay lúc đó, bên cạnh ba Quý là một người phụ nữ, đưa khăn giấy cho ông.

Ánh mắt Quý Hân Nguyệt lập tức rơi vào người phụ nữ kia, và ngay lập tức nhận ra, bởi vì gương mặt người đó rất giống Ngạo Băng, nhưng trên gương mặt lại là sự dịu dàng và trầm lặng, điều đó thì hoàn toàn khác với Ngạo Băng.

Quý Hân Nguyệt chợt nhận ra, trong khoảnh khắc đó, cô nàng lại không thể ghét được người phụ nữ kia chỉ vì khuôn mặt đó.

Cô nàng thậm chí còn nghĩ, trước đây bản thân cũng thường xuyên rời xa ba vì đi học hay đi chơi, có khi đi là đi rất lâu, nhưng bên cạnh mình có bạn bè, còn bên cạnh ba thì sao?

Có phải mỗi lần về nhà, ông đều chỉ nhìn thấy căn biệt thự rộng lớn trống rỗng? Có phải khi ông mệt mỏi vì công việc, trở về nhà, đến một bát canh nóng cũng không có để ăn?

Không, mình không thể thay đổi thái độ! Rõ ràng là ba đã phản bội mình trước! Ông đã lén lút ở bên người phụ nữ kia suốt một năm, đến lúc sắp kết hôn rồi mới nói cho mình biết.

Ông ấy chưa từng nghĩ tới việc nói rằng mình cần được bên cạnh, chưa từng nghĩ đến việc để mình dần dần tiếp xúc và chấp nhận người dì đó cùng với Ngạo Băng.

Ông ấy giống như đang bảo vệ mình, giấu họ đi thật kỹ để mình không phát hiện ra, như thế mình sẽ không thể làm tổn thương họ!

Vậy thì làm sao mình có thể chấp nhận được đây!

Cách làm của ba chẳng phải là đang nói cho mình biết rằng tình yêu của ông đã bị chia sẻ cho họ rồi sao! Chính ba đã phản bội mình! Vậy thì mình cũng không cần ông nữa! Mình sẽ khiến ông phải hối hận cả đời!

Thế nhưng vừa nghĩ đến đó, tầm mắt đột nhiên bị che lại, Quý Hân Nguyệt bị Ngạo Băng ôm chặt vào lòng, bên tai vang lên giọng nói của Ngạo Băng: "Xin lỗi."

Quý Hân Nguyệt chỉ cảm thấy bao ấm ức trong lòng lại lần nữa bùng phát, cô nàng òa lên khóc càng dữ dội hơn!

Những khán giả không rõ nội tình thì cho rằng cô nàng chỉ đang xúc động vì được debut, nhưng rồi khi thấy mọi người thay phiên nhau an ủi Quý Hân Nguyệt một lúc lâu, Quý Hân Nguyệt bước đến bên Gia Mộ, cầm lấy micro, nhìn về một hướng trên khán đài, giọng nói vừa kiêu ngạo lại vừa tủi thân:

"Con không cần biết mấy chuyện khác, nhưng tiền của ba nhất định phải là của con hết! Nhất định phải là toàn bộ của con!"

Người đàn ông dưới sân khấu lập tức gật đầu.

Ông hiểu, miệng con gái nói là tiền, nhưng trong lòng nghĩ lại là tình yêu. Là lỗi của ông, là ông không để ý tới cảm xúc của con gái, là lỗi của ông.

Quý Hân Nguyệt đặt micro xuống, cúi đầu nhìn sàn sân khấu, nước mắt cứ thế rơi mãi không ngừng.

Cô nàng chậm rãi bước đến bên Thịnh Diễm, Thịnh Diễm nắm lấy tay cô nàng, khẽ thì thầm bên tai: "Ngạo Băng sẽ yêu em. Cậu ấy sẽ bù đắp phần tình yêu mà em bị cướp mất."

Quý Hân Nguyệt khẽ gật đầu, ngẩng đầu nhìn về phía Ngạo Băng.

Lúc này Gia Mộ vừa định công bố người xếp thứ hai, thì Ngạo Băng đã lao tới bên Quý Hân Nguyệt, lại một lần nữa ôm chặt lấy cô nàng.

Gia Mộ hơi sững người, sau đó mỉm cười nói: "Đã như vậy rồi, tôi nghĩ tôi cũng không cần giữ bí mật theo yêu cầu của chương trình nữa. Ngạo Băng, em đã đi rồi thì đừng quay về nữa. Người debut cuối cùng trong nhóm lần này, Ngạo Băng, hạng năm!"

Dưới khán đài, tiếng hét vang trời dội đất, hạng năm cũng đã công bố rồi, vậy thì còn gì để hồi hộp nữa chứ!

Nhưng Ngạo Băng không quay về để nói lời cảm ơn, cô nàng ấy vẫn luôn ôm chặt Quý Hân Nguyệt trong lòng, nhẹ giọng thì thầm bên tai:

"Nguyệt Nguyệt, đừng như vậy. Chị sẽ không cướp bất cứ thứ gì vốn thuộc về em. Thứ đã lỡ cướp đi rồi, tình yêu của ba em, chị sẽ dùng cả đời để trả lại cho em, được không? Cả đời này chị sẽ dùng tình yêu của mình để bù đắp cho em, được không?"

Quý Hân Nguyệt khóc nức nở trong lòng Ngạo Băng, giơ tay ôm chặt lấy eo, ôm thật chặt không buông.
 
Bé Cưng Trong Điện Thoại Ảnh Hậu
Chương 99


Ngạo Băng không cầm micro phát biểu cảm nghĩ khi được ra mắt, vậy mà không những không khiến khán giả cảm thấy quá kiêu ngạo, ngược lại còn khiến mọi người rơi nước mắt.

Bởi vì lúc cô nàng ấy ôm Quý Hân Nguyệt, chính là lúc Quý Hân Nguyệt khóc đau lòng nhất.

Tình cảm chị em chủ nghĩa xã hội cảm động lòng người như thế, rất dễ chạm đến trái tim khán giả!

Ít nhất thì ba của Quý Hân Nguyệt cũng đỏ hoe cả mắt, "Tiểu Băng là một đứa trẻ tốt."

Gia Mộ nhìn hai người họ ôm nhau, cũng rất xúc động, "Từ đầu đến giờ họ luôn rất thân thiết, có thể ôm nhau ra mắt như vậy, nhất định sẽ trở thành ký ức quý giá nhất trong cuộc đời họ."

Sau đó Gia Mộ nói tiếp: "Nhưng hiện tại chúng ta cần công bố vị trí thứ hai. Fan từng nói rằng, cô ấy là làn gió xuân dịu dàng mơn man, có thể sưởi ấm trái tim tất cả mọi người. Xin chúc mừng người đạt hạng hai của chúng ta, Bùi Uyển! Mong rằng sau khi ra mắt, em sẽ tiếp tục sưởi ấm trái tim mọi người!"

Tiếng hò reo vang dội đẩy không khí lên đến đỉnh cao một lần nữa. Bùi Uyển và Giản Tiếu Tiếu ôm chầm lấy nhau, "Tiếu Tiếu, em debut ở vị trí Center rồi, chúc mừng em!"

Tuy rằng danh sách tranh vị trí center vẫn còn nhiều người, nhưng mọi người đều biết, chỉ có Giản Tiếu Tiếu mới thật sự xứng đáng ra mắt ở vị trí Center, còn những người khác đã trở thành nền cho em ấy tỏa sáng.

Khóe mắt và lông mày của Giản Tiếu Tiếu đều ánh lên nụ cười ngọt ngào, "Vâng! Chị đi trước đi, em sẽ đến ngay!"

Bùi Uyển vừa cười vừa bước đến cạnh Gia Mộ, đồng thời, chị ấy cũng nhìn thấy người chú đang ngồi ở hàng ghế khán giả.

Nút thắt trong lòng Bùi Uyển xưa nay chính là cảm giác có lỗi với chú và bố mẹ mình, mà giờ phút này, chú lại xuất hiện ở đây, tay cầm bảng đèn có tên chị ấy, ý nghĩa đã quá rõ ràng, chú đang ủng hộ chị, kỳ vọng chị có thể ra mắt.

Nụ cười của Bùi Uyển dần dần nhuốm màu cảm động, chị ấy mỉm cười, nhưng khóe mắt lại lấp lánh ánh nước, "Tôi sẽ tiếp tục sưởi ấm mọi người, cũng cảm ơn tất cả những ai đã bao dung tôi, sưởi ấm tôi. Có các bạn trong cuộc đời này, đã là điều may mắn lớn nhất rồi."

Chị ấy nhìn về phía chú mình, cúi đầu thật sâu.

Đó là lời xin lỗi, cũng là khởi đầu mới.

Sau khi cúi chào, Bùi Uyển trả micro lại cho Gia Mộ, rồi bước đến chỗ ba người còn lại.

Thịnh Diễm dang rộng hai tay, đón lấy Bùi Uyển đang bước đến, ôm vào lòng, sau đó bốn người cùng nhau nhìn về phía Giản Tiếu Tiếu.

Gia Mộ nhìn ánh mắt của bốn người họ, và tiếng hô vang khắp hội trường gọi tên "Giản Tiếu Tiếu", khóe môi càng nở nụ cười đầy yêu thương, "Tiếp theo, chúng ta sẽ công bố người debut ở vị trí Center. Nét ngọt ngào của em ấy thấm đẫm lòng người, chỉ cần nhìn thấy em ấy, mọi người sẽ tự nhiên nở nụ cười. Em ấy chính là..."

Gia Mộ đưa micro về phía khán giả!

Khán giả lập tức đồng thanh hô to tên mà họ đã khắc ghi trong tim: "Giản Tiếu Tiếu!!!"

Gia Mộ: "Em ấy chính là, Giản Tiếu Tiếu!"

Giản Tiếu Tiếu nở nụ cười rạng rỡ, nàng bước đến bên cạnh Gia Mộ, nhận lấy micro, đồng thời cũng tìm được bóng dáng quen thuộc trong hàng ghế khán giả.

Nàng biết đó chính là chị ấy.

Dù nàng không nhìn rõ gương mặt chị, nhưng khi gọi video với chị, hình ảnh ấy đã khắc sâu vào máu thịt của nàng!

Lúc này nàng nhìn về phía bóng dáng đó, người duy nhất trong nhóm thực tập sinh ra mắt không hề khóc "Em đã hứa với một người, nhất định phải debut. Bây giờ em làm được rồi, em rất vui!"

Khán giả lập tức bật cười vang dội.

"Thế còn bọn chị thì sao!" Thịnh Diễm lớn tiếng gọi với Giản Tiếu Tiếu.

Giản Tiếu Tiếu nhìn sang bốn người Thịnh Diễm, nụ cười trên môi nàng càng thêm ngọt ngào, "Em có thể gặp được mọi người ở đây, chắc là kiếp trước em đã làm mười nghìn việc tốt, ông trời mới thưởng cho em điều này. Có thể cùng debut, chính là điều hạnh phúc nhất!"

Vừa dứt lời, bốn người Thịnh Diễm liền dang rộng hai tay, chạy đến chỗ nàng, năm người ôm chặt lấy nhau!

Lúc này, bên ngoài màn hình, Bạch Mạn nhìn thấy Tiếu Tiếu debut ở vị trí center, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, khóe môi vẫn giữ nguyên nụ cười không giảm chút nào.

Bé con của cô cuối cùng cũng không cần biến mất nữa, cuối cùng cô có thể cùng Tiếu Tiếu bắt đầu hành trình sau khi debut rồi!

Bạch Mạn không kìm được đưa tay lên, nhẹ nhàng xoa đầu Tiếu Tiếu. Đúng lúc này, hệ thống bất ngờ hiện thông báo: Độ thân mật đạt 100.

Bạch Mạn hơi sững lại, rồi lập tức nhận ra điều bất thường.

Tại sao độ thân mật đã đạt 100 mà lại không có phần thưởng gì khác?

Ngay sau đó hệ thống lại bật ra một khung thoại:

Kính chào người chơi, nhân vật trò chơi của bạn đã thành công debut ở vị trí center, phần thưởng sẽ được thông báo và gửi đến trong vòng năm ngày làm việc. Sau khi nhân vật debut, sẽ cần tiếp nhận phỏng vấn từ chương trình, ăn mừng cùng các đồng đội, và ký kết hợp đồng hợp tác với công ty, tạm thời không thể tiếp tục giao tiếp với bạn.

Hệ thống: Kính chào người chơi, nhân vật trò chơi của bạn đã debut ở vị trí center, hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ của vòng chọn show. Bạn có thể tiếp tục chơi với nhân vật này, bước vào chu kỳ chinh phục giới giải trí, hoặc chọn bắt đầu trò chơi mới, hệ thống sẽ phân phối lại một nhân vật khác cho bạn, bắt đầu một vòng chơi mới.

Hệ thống: 【Tiếp tục trò chơi hiện tại, bước vào chu kỳ chinh phục giới giải trí】【Bắt đầu trò chơi mới, phân phối lại nhân vật】

Bạch Mạn không chút do dự chọn tiếp tục trò chơi hiện tại, sau đó màn hình chuyển sang màu trắng, hiển thị dòng chữ "Hệ thống đang nâng cấp".

Bạch Mạn nhìn mấy chữ đó, trong lòng đột nhiên dâng lên một dự cảm chẳng lành.

Cô lập tức tắt trò chơi rồi mở lại, nhưng vẫn chỉ hiện lên dòng chữ "Hệ thống đang nâng cấp".

Trong lòng Bạch Mạn bỗng trở nên hoảng loạn, lập tức gọi đến tổng đài hỗ trợ.

Thế nhưng nhân viên chăm sóc khách hàng lại nói với cô: "Thưa quý khách, trò chơi của cô không có vấn đề gì đâu ạ. Sáng mai tỉnh dậy, trò chơi sẽ được cập nhật xong rồi đó~"

Bạch Mạn hơi thở phào nhẹ nhõm, "Ừm, tôi biết rồi, cảm ơn."

Cô cúp máy, nghĩ đến việc sáng mai mình sẽ chính thức bắt đầu quay phim, nên đi rửa mặt rồi chuẩn bị đi ngủ.

Trong giấc mơ, lông mày Bạch Mạn khẽ nhíu lại, cô mơ thấy Giản Tiếu Tiếu bị nhốt trong một chiếc hộp thủy tinh.

Khi thấy Bạch Mạn, nàng lập tức lao đến bên vách kính, hai tay áp chặt vào mặt kính, gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy sợ hãi và tủi thân, "Chị ơi, em muốn ra ngoài, chị cứu em với!"

Đồng tử Bạch Mạn bỗng nhiên mở to, vội vàng chạy tới, nhưng cô chạy mãi vẫn giẫm tại chỗ, không thể tiến gần thêm chút nào!

Xung quanh tối đen như mực, tĩnh lặng không một tiếng động, chỉ có một chùm ánh sáng không biết từ đâu rọi xuống, chiếu lên người Giản Tiếu Tiếu, làm nổi bật gương mặt tái nhợt và tủi thân của nàng.

"Tiếu Tiếu!" Bạch Mạn lớn tiếng gọi tên Giản Tiếu Tiếu, nhưng lại phát hiện mình hoàn toàn không thể phát ra tiếng.

Cô gào lên một tiếng, liền lập tức tỉnh dậy, toàn thân căng cứng, tim đập dồn dập trong lồng ngực, trán đầy mồ hôi lạnh.

Bạch Mạn lập tức cầm điện thoại trên tủ đầu giường, mở trò chơi.

Nhưng giây tiếp theo, gương mặt cô liền cứng đờ, trò chơi vẫn đang trong quá trình nâng cấp hệ thống, chưa bước sang chu kỳ tiếp theo.

Cùng lúc đó, tại một thành phố khác cách xa ngàn dặm, Giản Trình mở mắt, sau khi điều chỉnh lại một lúc thì ngồi dậy.

Trợ lý lập tức tiến lên, rồi nói với Giản Trình: "Giản tổng, các chỉ số của Tiếu Tiếu đã gần như trở lại bình thường, có cần kích hoạt chế độ đánh thức không ạ?"

Giản Trình gật đầu: "Đánh thức đi."

Sau đó anh thậm chí còn không kịp thay quần áo, lập tức cùng trợ lý đến phòng bệnh nơi Giản Tiếu Tiếu đang nằm.

Trong phòng bệnh, vô số thiết bị phát ra âm thanh "tít tít", mấy kỹ thuật viên đang quan sát hai màn hình máy tính, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.

Giản Trình đứng cạnh giường Giản Tiếu Tiếu, nắm lấy tay nàng, khẽ nói: "Tiếu Tiếu, nhất định phải tỉnh lại."

"Giản tổng, được rồi." Một kỹ thuật viên lên tiếng.

Giây kế tiếp, hàng mi của Giản Tiếu Tiếu khẽ run, sau đó từ từ mở mắt.

Trong phòng là ánh đèn vàng dịu nhẹ, không khiến mắt nàng bị kích ứng.

Trước mắt nàng lúc đầu chỉ là một mảng mơ hồ, rồi bóng dáng của Giản Trình xuất hiện trong tầm nhìn.

Nàng cảm thấy tư duy của mình như bị gỉ sét, một lúc lâu sau mới khẽ gọi: "Anh ơi..."

Giản Trình gần như ngay lập tức mắt đỏ hoe, nghẹn ngào nói: "Ừ, Tiếu Tiếu, em tỉnh rồi à?"

Giản Tiếu Tiếu hé môi, sau đó hơi nhíu mày, ký ức như thủy triều tràn về trong đầu nàng.

Người yêu vì tiền mà phản bội, cha mẹ chỉ trích cay nghiệt, bạn bè tức giận vì nàng không chịu vươn lên, tất cả ập về cùng lúc, khiến tim nàng đau nhói, cả cảm xúc như đang đứng bên bờ vực sụp đổ!

Trong phòng bệnh, tất cả mọi người đều dồn ánh mắt vào một chiếc máy, nhìn đường kẻ trên màn hình bỗng dưng vọt thẳng lên, trong khoảnh khắc đó, tim ai nấy đều thắt lại, thậm chí quên cả thở!

Giản Trình nhẹ nhàng và ấm áp nắm lấy tay Giản Tiếu Tiếu, nhưng tay còn lại thì lại siết chặt đến mức gân xanh nổi rõ!

Đúng lúc Giản Tiếu Tiếu gần như sắp sụp đổ, trong đầu nàng bỗng vang lên một giọng nói hơi lạnh lùng, nhưng cuối âm lại mang theo nụ cười nhàn nhạt: "Tiếu Tiếu."

Đường kẻ vốn đang tăng vọt kia lập tức ngừng lại, rồi chậm rãi hạ xuống.

Đó là ai? Người đó là ai? Là người yêu cũ đã vứt bỏ mình sao? Không, không phải.

Cô gái ấy là ánh sáng trong cuộc đời mình, là người đã dẫn mình đến một thế giới ấm áp, cho mình thấy vẻ đẹp của cuộc sống... nhưng cô ấy là ai?

Tim Giản Tiếu Tiếu dần trở lại nhịp đập bình thường, ánh mắt mờ mịt nhìn Giản Trình: "Anh ơi, cô ấy là ai vậy?"

Bàn tay còn lại của Giản Trình thả lỏng, anh đưa tay vuốt khuôn mặt đã không còn phúng phính vì nằm trên giường nhiều tháng của nàng, dịu dàng nói: "Em sẽ nhớ lại thôi, chúng ta từ từ nhé, được không?"

Giản Tiếu Tiếu gật đầu, nhưng lại vô thức nói: "Có thể nhanh một chút không ạ?"

Nàng thật sự rất muốn nhanh chóng hồi phục, rất rất muốn, càng nhanh càng tốt.

Giản Trình đáp: "Được, nhanh một chút."

Cùng lúc đó, trong cùng một trung tâm điều dưỡng, Ngạo Băng mở mắt.

"Tiểu Băng?" Bên cạnh vang lên tiếng gọi của mẹ, Ngạo Băng khẽ đáp một tiếng, rồi ngay sau đó cảm thấy một cơn đau nhói nhẹ nơi tim, cô nàng này lại nhắm mắt, một lúc lâu sau mới mở miệng: "Mẹ, đã thành công rồi sao?"

Mẹ Ngạo Băng nói: "Chắc là... thành công rồi."

Ngạo Băng khẽ thở phào một hơi.

Hiện tại đầu óc khá rối loạn, chỉ nhớ trước khi nhắm mắt đã có một cuộc trò chuyện rất dài với mẹ mình.

Ký ức dần trở nên rõ ràng.

"Chúng ta không thể để em ấy cứ mãi ngủ mê như vậy." Ngạo Băng nhìn cô gái với gương mặt tái nhợt nằm trên giường, trong đáy mắt là sự day dứt và xót xa, "Em ấy mới chỉ 19 tuổi, cuộc đời còn đang bắt đầu, không thể kết thúc như vậy được."

"Đều là lỗi của tôi!" Bố Quý nghẹn ngào, một người đàn ông trung niên mà nước mắt đầy hối hận "Tôi không nên giấu con bé, tôi không nên... đều là lỗi của tôi!"

"Chú ơi, để cháu đi." Ngạo Băng nhìn chú Quý bằng ánh mắt kiên định "Cháu rất biết ơn vì chú đã xuất hiện trong cuộc đời mẹ cháu. Những gì chú nợ Quý Hân Nguyệt, để cháu trả thay. Cháu sẽ vào game, cháu sẽ đưa con bé trở về."

Ngay sau đó, cảnh chuyển sang lúc Ngạo Băng nói với kỹ thuật viên: "Không, tôi không muốn mang theo ký ức hiện tại vào game. Cắt thời gian ký ức đến lúc tôi biết mẹ tôi đang yêu chú Quý là được. Trong game, tôi chỉ biết mẹ có người yêu, có một người đáng để bà gửi gắm cả đời. Nhưng tôi không biết đó là ai, cũng không biết Hân Nguyệt là em gái tôi. Tôi tham gia show tuyển chọn này, chỉ vì muốn học cách tự lập hơn."

Cô nàng ấy không muốn bản thân mang mục đích tiếp cận Quý Hân Nguyệt. Làm vậy, Hân Nguyệt sẽ không chấp nhận, chính mình cũng sẽ không chấp nhận. Không có đoạn ký ức kia, tình cảm giữa mình và Hân Nguyệt trong game mới có thể là trong sáng nhất.

Ngạo Băng muốn, sau khi Hân Nguyệt biết ba mình yêu người khác, có thể được một cái ôm, cũng giống như mình hiện tại, điên cuồng mong muốn được ôm lấy em ấy.

Ngạo Băng muốn, vào thời khắc thích hợp nhất, thay mẹ mình nói với Hân Nguyệt một lời xin lỗi, rồi bảo với em ấy rằng: chị sẽ bù đắp, dù phải dùng cả đời này để bù đắp, chị cũng cam tâm tình nguyện.

Ký ức ngày càng rõ ràng, tay Ngạo Băng khẽ run.

Có lẽ đã trôi qua rất lâu, hoặc cũng có thể chỉ là một thoáng chốc, chính cô nàng ấy cũng không rõ, bởi giờ đây trong lòng chỉ còn lại một âm thanh vô cùng rõ ràng.

Ngạo Băng nhìn mẹ mình, ánh mắt trong trẻo mà kiên định, khiến mẹ thoáng chốc cảm thấy sợ hãi.

"Mẹ, con... con thích Hân Nguyệt rồi, con muốn ở bên em ấy cả đời."

Lời này vang lên giữa phòng bệnh yên tĩnh, đột ngột đến mức khiến mẹ Ngạo Băng suýt đứng không vững.

"Nhưng... nhưng con bé là em gái con..."

Giọng Ngạo Băng vì lâu không nói nên hơi khàn khàn, nhưng vẫn kiên cường và không chút sợ hãi như trước giờ: "Mẹ, em ấy đâu phải từ bụng mẹ sinh ra đâu."
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back