Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Bá Võ - Khai Hoang

Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2105: Thời cơ


Theo một tiếng ‘cheng’ vang lên, lôi đình màu vàng do Hoàng Thiên Đình biến

hóa cũng bị đóng băng trong một tầng huyền băng dày mười trượng.

Mấy người Diệp Tri Thu ở đuôi thuyền nhìn thấy cảnh này, không khỏi yên lặng

và sững sờ nhìn Sở Hi Thanh.

Tuy rằng bọn họ đoán được Sở Hi Thanh có phần thắng rất lớn, nhưng tình cảnh

này vẫn nằm ngoài sự tưởng tượng của bọn họ.

“Không thể nào!”

Đó là tiếng gào thét của Hoàng Thiên Đình bên trong lớp băng, tiếng nói ngậm

lấy lửa giận vô tận và không thể nào tin tưởng được.

Đạo lôi đình màu vàng kia liên tục bành trướng và vặn vẹo bên trong lớp băng,

làm cho tầng ngoài lớp băng xuất hiện vô số vết rách!

Hoàng Thiên Đình ngoại trừ không thể tin ra, còn có cảm giác cực kỳ không

cam lòng.

Cái thằng nhãi ranh này, lực lượng hắn dùng căn bản là không phải của hắn.

Hàn Phong chi pháp kia là bắt nguồn từ Vấn Tố Y, Tuyệt Thiên chi pháp kia thì

lại bắt nguồn từ một người khác.

Sở Hi Thanh cảm ứng được ý niệm của Hoàng Thiên Đình, thì chỉ thấy khinh

thường.

Lực lượng của thê tử nhà hắn, cũng là lực lượng của hắn.

Sở Hi Thanh đạp một bước về phía trước, giẫm lên trên mặt băng, sau đó một

đao đâm xuyên qua.

Hắn dùng cực chiêu Băng Hồn Tố Phách, hàn lực cuồn cuộn không dứt liên tục

rót vào bên trong tầng băng.

Hoàng Thiên Đình hóa thành lôi đình màu vàng thì càng ngày càng tuyệt vọng.

Lực lượng Hàn Phong của Sở Hi Thanh như vô cùng vô tận! Nếu tiếp tục như

vậy, không cần đến hai khắc thì hắn sẽ bị tên này đóng băng chết!

...

Khi Sở Hi Thanh đóng băng Hoàng Thiên Đình, không chỉ chu vi ngàn dặm nơi

đây hoàn toàn tĩnh mịch, mà tầng mây ngoài ngàn dặm cũng có thể nghe được

tiếng kim rơi.

Chiếc phi thuyền kia của Tạ Chân Khanh cũng rơi vào trạng thái tĩnh lặng,

ngoại trừ tiếng hít thở ồ ồ thì không còn tiếng gì khác.

“Lại niêm phong được!”

“Lại là một đao! Đây chính là Hoàng Thiên Đình đấy, là hậu duệ Lôi Thần –

Thiên Bá, tộc chủ hoàng tộc Xích Lôi đấy! Hạng 5 ‘Thiên Bảng dị tộc’, ít nhất

cũng có thể tiến vào top 10 Thiên Bảng nhân tộc ta.”

“Không chỉ có vậy! Với một thân thần ân của hắn, Vạn Tuế Phiêu Linh – Ngọc

Độc Hành gặp phải cũng phải né tránh. Sở Hi Thanh lại có thể một đao đóng

băng hắn!”

“Chỉ là đóng băng thôi, Hoàng Thiên Đình vẫn chưa bại. Các ngươi nhìn những

vết nứt trên tầng băng kia, hắn vẫn đang giãy dụa.”

“Cũng chỉ giãy chết thôi, ta thấy hắn không thoát được đâu! Vị kia có Vạn Cổ

Thiên Thu Chi Huyết, chân nguyên vô cùng vô tận, nếu hắn đã bị niêm phong

lại, thì đừng hòng thoát thân.”

“Chà chà, chỉ sợ đám người ở thành Vọng An sắp điên hết rồi!”

Mấy người trên thuyền vẫn là vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

“Không đúng! Hình như hắn mượn ngoại lực, mà không phải lực lượng của

hắn! Nhìn một chiêu vừa rồi, có ít nhất bảy phần mười hàn lực bị tiết lên trời, có

thể thấy lực khống chế của hắn kém đến mức nào.”

“Cái này không phải càng đáng sợ hơn sao? Thiên quy đạo luật là không giả

được, uy lực này ít nhất là tầng 32 trở lên. Nếu như hắn có thể khống chế lực

lượng này, há không phải có phong thái Gần Thần?”

“Vị Vô Cực Đao Quân này thật sự khiến nam tử trong thiên hạ hâm mộ. Hắn

cười Bá Võ Vương làm thê tử thì cũng thôi, không ngờ còn kết cành với Nhất

Kiếm Khuynh Thành. Chỉ một đêm mà võ đạo hệ Hàn đã mạnh như vậy rồi!”

“Vấn đề là hắn học Ngọa Tuyết thần đao thế nào? Chỉ nhìn chiêu Băng Hà Thế

Kỷ này thôi, cũng biết Ngọa Tuyết thần đao ít nhất là tầng 28, thậm chí là tầng

29! Đây cũng là Vấn Tố Y cho?”

“Ta nghĩ là Sở Hi Thanh tự tu luyện, nhưng nếu là như vậy thật, thì thiên phú và

ngộ tính của hắn cũng quá kh*ng b* rồi…”

“Đúng vậy, mặc kệ Hàn Phong chi pháp có phải lực lượng của Sở Hi Thanh hay

không. Nhưng người ta chỉ dùng vài năm mà đã bước lên top 10 Thiên Bảng

rồi.”

Khi tất cả mọi người trên thuyền đang bàn luận sôi nổi, Tạ Chân Khanh lại đang

múa bút thành văn trên tin phù.

Trong lòng nàng cũng chấn động không ngớt, tâm thần dao động kịch liệt,

nhưng bây giờ quan trọng nhất là truyền tin tức về.

Hoàng Thiên Đình bị Sở Hi Thanh một đao đánh bại!

Vị Vô Cực Đao Quân này học võ đạo hệ Hàn trong một đêm, uy lực lại còn

vượt qua cả Tru Thiên Đao, đoán là có quan hệ với Vấn Tố Y đã tự phong ấn.

Uy lực thức cực chiêu này có phong thái Gần Thần, nhưng tiếc là lực khống chế

với Hàn pháp chưa đủ, mười phần lực lượng chỉ có thể phát huy ba phần…

Nhưng thực lực và thiên phú của vị Vô Cực Đao Quân này là không thể khinh

thường.

Có lẽ chiếm được thiên quy từ Vấn Tố Y, nhưng võ đạo lại khó học cấp tốc.

Một thân Ngọa Tuyết thần đao rất có thể đã đạt đến tầng 28 trở lên!

Sở Hi Thanh còn sử dụng lực lượng nào đó trong chiến đấu, cường hóa thiên

quy Hàn Phong. Nghi là ‘Như Ý chi pháp’, từ đó vặn vẹo thiên địa.

Ngoài ra, đáng nhắc đến chính là, trận chiến này Sở Hi Thanh không sử dụng

Nguyên Dương Cửu Khiếu, cũng không sử dụng Thần Lực Tái Thôi.

Cực hạn của hắn … vẫn sâu không lường được…
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2106: Thời cơ (2)


Tạ Chân Khanh viết nhanh như chớp, sau đó lại bắt một cái ấn quyết.

Không gian trước mặt nàng lập tức bị một luồng sức mạnh phá tan ra một

đường, sau đó một con chim màu đen tuyền, có đầu giống như kền kền chợt

xuyên qua kẽ nứt.

Đây là hung cầm Quỷ Xa, một loại thần cầm có mười cổ nhưng chỉ có chín đầu.

Chúng nó cũng là hậu duệ Vũ Gia, trong truyền thuyết, khi thủy tổ của chúng

mọc cái đầu thứ mười, thì bị Cửu Phượng mời Đông Hoàng liên thủ, chém đứt

cái đầu này.

Luận Võ lâu từng lấy được hai bộ thân thể của Quỷ Xa cấp bậc Vĩnh hằng, rồi

luyện hóa thành đồ vật.

Bản thể của chúng nằm ở tổng bộ Luận Võ lâu tại thành Vọng An, chín cái đầu

thì qua lại các nơi trong hư không, xuất hiện tại mọi nơi trong Thần Châu.

Tạ Chân Khanh để tin phù vào trong mỏ chim, cái đầu chim màu đen này lập

tức lùi vào trong hư không, biến mất trước mắt nàng.

Tạ Chân Khanh đoán được, tấm tin phù này của mình nhất định sẽ nhấc lên

sóng to gió lớn ở thành Vọng An.

Luận Võ lâu thành lập được sáu vạn năm rồi, trong thời gian này đã thay hình

đổi dạng vài lần, truyền thừa mười tám đời hoàng truyền, xúc tu của bọn họ trải

dài khắp Thần Châu, đồng thời cũng bị các thế lực trên Thần Châu thẩm thấu

thành cái sàng.

Nàng đoán một khi cái tin phù này trở về tổng bộ, thì toàn bộ cao tầng thành

Vọng An sẽ biết được.

Sau khi gửi tin phù xong, Tạ Chân Khanh tiếp tục dùng pháp khí tựa Thiên Lý

Nhãn kia để quan sát Sở Hi Thanh ở ngoài 1200 dặm.

Sau khi Sở Hi Thanh niêm phong Hoàng Thiên Đình, hắn liền đứng trên khối

băng kia, trực tiếp giẫm lên khối băng rộng trăm trượng này để bay trên trời

mây.

Hoàng Thiên Đình cao 122 trượng, nhưng đã hóa thành lôi đình màu vàng 30

trượng, kể cả thanh trường đao của hắn cũng bị đóng băng bên trong.

Giống như đồng liêu của nàng dự đoán, sau khi Hoàng Thiên Đình bị niêm

phong, đóng băng, hắn không thể phá vỡ.

Tầng băng kia càng ngày càng dày, vết nứt càng ngày càng ít, có thể thấy lực

lượng của Hoàng Thiên Đình càng ngày càng yếu.

Vị cao thủ này đang bị Sở Hi Thanh đóng băng đến chết!

Tạ Chân Khanh nhìn gương mặt càng ngày càng tuấn mỹ của Sở Hi Thanh,

không khỏi trở nên thất thần.

Nàng nghĩ đến lời cảnh báo của trưởng bối trong nhà ở mấy tháng trước.

Nói là từ nay về sau, con cháu trong nhà cần phải cân nhắc và cẩn thận về tất cả

mọi chuyện có liên quan đến Vô Cực Đao Quân, không đến lúc bất đắc dĩ thì

tuyệt đối không thể đắc tội.

Thậm chí còn mờ mịt nhắc nhớt đám đệ tử xuất sĩ ở các châu phía nam, một khi

Thiết Kỳ Bang chính thức khởi binh, bao phủ Giang Nam, bọn họ không cần

phải chống cự quân tiên phong của Thiết Kỳ Bang.

Tạ Chân Khanh chỉ cảm thấy khó mà tin nổi.

Liên Thành Tạ gia bọn họ là thế gia nhị phẩm, đã tiếp cận vô hạn với môn phiệt

võ đạo.

Bọn họ có tích lũy bảy ngàn năm, thực lực mạnh mẽ, các đời đều có hai đến ba

vị cao thủ nhất phẩm tọa trấn.

Liên Thành Tạ gia bây giờ chỉ thiếu một võ tu Siêu Phẩm, để cho bọn họ tiến

lên một bước.

Bọn họ vốn là người ủng hộ kiên định nhất của Kiến Nguyên đế, nhưng hôm

nay, hình như gia tộc đã có tâm tư khác.

Trận biến cố của Cực Đông Băng Thành quá đột ngột, khiến mọi người không

kịp chuẩn bị, cũng làm cho trưởng bối trong nhà kinh hoàng không thôi.

Lần này, Tạ Chân Khanh chạy đến đây là phụng lệnh của lâu chủ Luận Võ lâu,

đi theo Sở Hi Thanh lên phương bắc. Ngoài ra, nàng còn phụng lệnh trưởng bối

trong nhà, quan sát diễn biến thời cuộc sau khi Băng Thành loạn.

Nói vậy phong tin phù này của mình cũng có thể để cho bọn họ hiểu rõ.

Vô Cực Đao Quân đã trưởng thành, dù không có minh hữu là Cực Đông Băng

Thành, thì hắn cũng đã có lực lượng đối kháng với Đại Ninh.

Tạ Chân Khanh lại nghĩ đến danh hào mới của Sở Hi Thanh.

Thiên Vô Nhị Nhật, Che Cổ Tuyệt Kim… người này… thật sự có thể thay thế

Kiến Nguyên đế, trở thành ‘Hoàng’ của ngàn tỷ con dân nhân tộc Thần Châu?



Chỉ ba cái hô hấp sau, Tần Thắng đã biết được tin tức.

Nơi này chỉ cách chỗ Sở Hi Thanh đóng băng Hoàng Thiên Đình hơn 5000

dặm.

Mà thế lực sau lưng Tần Phụng Tiên rất thần thông quảng đại, sau khi chuyện

xảy ra, lập tức gửi tin phù cho hắn.

Gương mặt Tần Thắng lập tức trắng bệch, hai mắt vô thần.

Trưởng Tôn Nhược Ly đang chỉ huy chiến sự ở bên cạnh lập tức phát hiện dị

thường.

Nàng quay đầu, dùng ánh mắt sắc bén nhìn Tần Thắng: “Xảy ra chuyện gì?”

Sau khi Tần Thắng tỉnh táo lại, thì có hơi do dự, không biết có nên nói tin tức

này cho Trưởng Tôn Nhược Ly không.

Nhưng một cái chớp mắt sau, hắn liền nhìn thấy Trưởng Tôn Nhược Ly rút

kiếm, mũi kiếm này chỉ cách hắn có một trượng.

Hàn Phong kiếm ý mạnh mẽ kia để nhiệt độ chung quanh giảm mạnh.

“Đến cùng thì đã xảy ra chuyện gì?”

Giọng nói Trưởng Tôn Nhược Ly lạnh lẽo như băng: “Xem ra Tần đại tướng

quân không hề tin tưởng chúng ta, không coi chúng ta là người mình.”

Tần Thắng nghĩ thầm, ta có thể tin tưởng đám dư nghiệt Băng Thành các ngươi

sao?

Nhưng cũng không phải hắn có ý ẩn giấu.

Mà là lo lắng tin tức này sẽ khiến cho Trưởng Tôn Nhược Ly làm ra một ít hành

động cực đoan.

Nữ tử này có thể là đã sống quá lâu, cả đời quen với nhung lụa, được che chở

dưới cánh chim của Vấn Tố Y, không ai dám trêu chọc, nên tự cao tự đại, bảo

thủ ngu xuẩn, tâm tính rất có vấn đề.

Nhưng chính là vì như vậy, nên nữ tử này mới bị triều đình lợi dụng.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2107: Thời cơ (3)


Tần Thắng tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Sở Hi Thanh đã đánh bại Hoàng Thiên Đình, hắn

dùng một đao niêm phong và đóng băng Hoàng Thiên Đình, sau đó ngự băng

phi hành. Hoàng Thiên Đình đến nay vẫn chưa có dấu hiệu thoát vây, rất có thể

sẽ bị đóng băng đến chết. Sở Hi Thanh và thuyền của hắn chỉ cách nơi này có

4000 dặm.”

“Không thể nào!”

Đầu óc Trưởng Tôn Nhược Ly nhất thời trống rỗng.

Tận năm hơi thở sau, Trưởng Tôn Nhược Ly mới tỉnh táo lại: “Không thể!

Không thể nào, Hàn pháp của hắn không thể mạnh như vậy! Là mẫu hậu, nhất

định là mẫu hậu!”

Nàng nắm chặt nắm đấm, trong lòng lại là giận hận chồng chất: “Là mẫu hậu

đang giúp hắn! Dùng một phương thức nào đó để hắn nắm giữ Hàn Phong chi

pháp mạnh mẽ như vậy!”

Sao mẫu hậu lại hồ đồ như vậy? Sao lại nhất bên trọng nhất bên khinh như vậy?

Nàng yêu thương chiều chuộng tên mặt trắng nhỏ kia, tình nguyện giao lực

lượng cho người ngoài này, cũng không muốn cho người chí thân là nàng và

Trưởng Tôn Binh Quyền.

Nếu như Binh Quyền có lực lượng như vậy, Cực Đông Băng Thành còn phải lo

lắng gì nữa?

“Bên kia nói là lực khống chế với Hàn pháp của Sở Hi Thanh rất yếu!”

Tần Thắng lại nghĩ đến tin phù còn nhắc đến Ngọa Tuyết thần đao của Sở Hi

Thanh đã đã đạt đến tầng 28.

Người này… thế mà lại trưởng thành đến mức độ này rồi sao?

Chỉ sợ dưới top 5 Thiên Bảng bây giờ, không có kẻ nào làm gì được hắn.

Đây quả nhiên là một yêu nghiệt còn hơn cả Tần Mộc Ca!

Tần Thắng cố tình bỏ qua đoạn này, không đề cập đến với Trưởng Tôn Nhược

Ly.

“Tình huống bây giờ rất phiền phức, không thể suy đoán cực hạn của Sở Hi

Thanh ở đâu, người này còn có Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết nữa. Nếu như

không thể đánh chết hắn trong thời gian ngắn, vậy sớm muộn gì cũng bị hắn

đánh chết.”

Tần Thắng vô thức đè kiếm bên hông, giọng nói lạnh lẽo: “Nhưng mà ta có thể

đảm bảo, Sở Hi Thanh nhất định là không qua được. Hoàng Thiên Đình không

tính là gì, bên phía Cự linh còn có cao nhân khác…”

Thứ hắn dựa vào, chính là hai vị thần linh kia! Là rất nhiều Cự linh Siêu Phẩm

đang xuôi nam!

Nhưng Tần Thắng vừa nói đến đây, lại thấy Trưởng Tôn Nhược Ly trợn mắt lên,

vẻ mặt dữ tợn: “Truyền lệnh, để ‘Toàn Quy quân’ xông lên cho ta, các bộ toàn

lực tấn công doanh trại, không cần để ý tử thương! Hai khắc thời gian, ta muốn

đánh đổ doanh trại của bọn họ trong hai khắc!’

Sau đó, nàng quay đầu lại, dùng ánh mắt như muốn nuốt sống người để nhìn

Tần Thắng: “Binh mã của các ngươi cũng phải tiến lên.”

Tần Thắng nhíu mày.

Sau khi quân tiên phong đến, mới nghỉ ngơi chưa được một khắc.

Hắn lập tức gật đầu: “Được!”

Nữ nhân này đã phát điên rồi.

Hắn không thể nói đạo lý với một nữ nhân điên được!



Lúc này, tại một góc nào đó ở ngoài 2000 dặm.

Thần Thất Sát khoanh tay trước ngực, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Sở Hi Thanh và

khối băng dưới chân hắn.

“Rất tốt! Tuy lực khống chế kém đến mức để người không đành lòng nhìn

thẳng, nhưng dù sao hắn cũng là song Chân Linh của Như Ý và Hàn Phong, quả

thực là có tư cách lấy lực ép người. Chỉ dựa vào lực lượng Hàn pháp kia, hắn đã

áp chế đại đa số nhất phẩm trong thiên địa này rồi, đây cũng là một loại phương

pháp ứng địch.”

Chuyển Luân Tinh Quân lại nhìn Hoàng Thiên Đình bên trong khối băng, ánh

mắt hắn tràn đầy thương tiếc, sau đó lại hơi do dự.

Nếu như hắn không cứu viện, Hoàng Thiên Đình chắc chắn phải chết!

Trưởng Tôn Nhược Ly khẽ cười khổ: “Thần thượng đã đoán được Hoàng Thiên

Đình không phải đối thủ của hắn từ trước?”

“Nếu như ta đoán được, ta sẽ không để hắn xuất chiến. Ngươi cũng nhìn thấy

rồi đấy, kẻ này có Thông Thiên chi pháp, người ngoài rất khó nhìn thấu sâu cạn

của hắn.”

Thần Thất Sát khẽ lắc đầu: “Hoàng Thiên Đình nhất định sẽ bại trong tay hắn,

nhưng ta vốn cho rằng hắn phải ứng phó được một hai ngày mới đúng, là ta

đánh giá thấp hắn.”

“Thì ra thần thượng cũng không dự đoán được.”

Chuyển Luân Tinh Quân cau mày: “Không biết thần thượng có biện pháp giúp

Hoàng Thiên Đình thoát vây không? Hắn là huyết mạch Vương miện của Thiên

Đế sơn, thiên phú rất cao.”

“Không có!” Thần Thất Sát trả lời dứt khoát gọn gàng.

Có là có, nhưng vì Hoàng Thiên Đình này thì không đáng.

Loại huyết mạch Vương miện như Hoàng Thiên Đình này, trong Cự linh có rất

nhiều.

Phải biết, số lượng ‘Thần hoang dã’ ở bên ngoài phàm giới đã có hơn vạn rồi.

Những tiên thiên Cự thần và Bán Thần sinh ra từ lúc hỗn độn chưa mở thì lại

còn nhiều hơn, phải mấy chục vạn.

Bọn họ sống quá lâu đời, nắm giữ các loại thiên quy kỳ lạ và cổ quái, các loại

lực lượng mạnh mẽ, lại bị chúng thần khống chế và quản lý, cộng thêm chín

tầng mây ngăn cách, không thể tiến vào phàm giới.

Một cái nhất phẩm thì có gì mà đáng tiếc nuối?

Huống hồ cái tên này còn là hậu duệ của Lôi Thần – Thiên Bá.

Sắc mặt Thần Thất Sát rất bình tĩnh: “Ngươi muốn cứu hắn? Vậy thì chỉ có thể

tăng thêm vốn liếng. Bây giờ xem ra, chỉ có Cự linh siêu nhất phẩm hoặc Bán

Thần (Siêu Phẩm) mới có thể cứu hắn thoát khốn. Cũng chỉ có Bán Thần mới

có thể g**t ch*t Sở Hi Thanh.”

Hắn liếc mắt nhìn Chuyển Luân Tinh Quân: “Cục diện gian nan như vậy sao?

Một cái Bán Thần mà cũng không điều động nổi?”
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2108: Thời cơ (4)


Tuy rằng hắn là con của Bạch Đế cao quý, là một trong những thần linh sát phạt

mạnh nhất thiên địa.

Nhưng mà sức ảnh hưởng của mạch Tây Phương Bạch Đế đều tập trung ở Côn

Luân sơn.

Chuyển Luân Tinh Quân thì là vì quanh năm đóng giữ ở phàm giới, có ảnh

hưởng rất lớn với tứ đại thần sơn, những hoàng tộc ở các thần sơn này đều

nguyện ý nghe lệnh hắn.

“Rất phiền phức!”

Chuyển Luân Tinh Quân lắc đầu: “Hiện giờ, một mình Lý Trường Sinh đang

chiến với chín Bán Thần của chúng ta!”

Thần Thất Sát không khỏi nhướng mày kiếm: “Lý Trường Sinh?”

“Kẻ này có lực lượng rất phiền phức, Bình Thiên Kiếm của hắn đã đạt đến tầng

thứ Chân Linh. Tuy rằng sức chiến đấu của hắn chưa đến Gần Thần, dù là cầm

Thần Vọng kiếm trong tay, thì vẫn kém nửa bước. Nhưng mà dưới thần linh, cơ

thể đều không thể đạt được cân bằng, những người có tì vết trên thân, đều

không phải đối thủ của hắn.”

Chuyển Luân Tinh Quân cười khổ một tiếng: “Vấn đề là Cự linh chúng ta có

bao nhiêu người có huyết mạch không tì vết, có bao nhiêu người lực lượng cân

bằng?”

“Chân Linh Bình Thiên?”

Thần Thất Sát hơi gật đầu: “Vậy thì đúng là rất phiền phức.”

Bình Thiên chi pháp và Lượng Thiên chi pháp là pháp môn sau khi Long Hi

chuyển sinh thành Hi Hoàng sáng tạo ra.

Thần Thất Sát rất coi trọng hai con đường này, rất quan tâm đến nó.

Nhưng đến nay, vẫn không có người nào bước lên độ cao ‘Thánh Giả’ của hai

con đường này.

Vạn năm nay, cũng có không ít ‘Vô Danh’ ghi tên lên hai bia đá Lượng Thiên

và Bình Thiên, rất gần với vị trí Thánh Giả.

Nhưng những ‘Vô Danh’ này hoặc là trì trệ không tiến, hoặc là biến mất trên

bia đá.

Nói đến thì ‘Bình Thiên đạo bi’ đang có chín vị ‘Vô Danh’, trong đó có bốn vị

Chân Linh.

Chỉ là ngoài Lý Trường Sinh ra thì ba người còn lại là ai.

“Một cái khác là Tố Phong Đao cũng rất khá, ta điều ba vị Bán Thần qua mà

vẫn không làm được gì.”

Chuyển Luân Tinh Quân nghiêm túc nói: “Mấu chốt là cao thủ của nhân tộc

cũng đang tụ tập lại, ưu thế của chúng ta đã không nhiều.”

Hắn không ngờ đến, khi Táng Thiên sắp ma hóa, thì nhân tộc Thần Châu lại bạo

phát lực lượng đối kháng mạnh mẽ như vậy.

Chúng thần thẩm thấu và ăn mòn mấy chục vạn năm, nhưng vẫn chưa thể đánh

tan các thế lực chống đối của nhân tộc.

“Thì ra là vậy!” Thần Thất Sát mỉm cười: “Như vậy, bây giờ ngươi chiến hay là

lùi? Phải biết, tối kỵ nhất trong chiến đấu là do dự thiếu quyết đoán, sợ đầu sợ

đuôi. Nếu như đã muốn liều một phen, vậy thì không cần do dự. Nếu như không

nắm chắc, vậy thì dứt khoát rút lui, đề phòng tổn thất.”

Tên Chuyển Luân Tinh Quân này là có năng lực, lại cẩn thận và chặt chẽ, nhưng

lại thiếu khí phách và quyết đoán.

“Nơi này chính là phía bắc Cự Châu, là nơi lực lượng của hắn sẽ tăng lên mạnh

nhất. Qua Cự Châu, chính là phạm vi thế lực của Vô Tướng thần tông, cục diện

sẽ càng hiểm ác hơn. Ngươi là muốn mặc kệ Sở Hi Thanh và Vấn Tố Y đi lên

‘Vô tận băng nguyên’, hay là dốc toàn lực ở nơi này, không tiếc tất cả để tru diệt

hắn ở đây. Chuyển Luân Tinh Quân, ngươi quyết định đi!”

Sắc mặt Chuyển Luân Tinh Quân biến ảo không ngừng.

Cuối cùng hắn cắn răng một cái: “Thần thượng, nếu như đây thật sự là cạm bẫy

của Vô Tướng thần tông, thần thượng có nắm chắc để hai chúng ta toàn thân trở

ra không?”

Thần Thất Sát nghe vậy thì thái dương nổi gân xanh.

Toàn thân trở ra?

Mẹ nó, còn chưa chiến mà đã nghĩ đến chạy trốn rồi?

“Lúc nào ta cũng có tự tin phá địch.”

Thần Thất Sát giơ tay cầm thanh kiếm ở giữa trong bảy thanh kiếm quanh

người.

Trong mắt hắn lộ ra vẻ trào phúng: “Nói chung là cứ thử một chút xem sao!

Thật ra ta cũng muốn biết, bọn họ đã chuẩn bị cạm bẫy thế nào.”

Hắn cũng khá kiêng kỵ thiếu niên tên Sở Hi Thanh kia.

Nếu như cứ mặc kệ người này trưởng thành tiếp, nói không chừng lại có một

Táng Thiên nữa, hoặc là một Huyền Hoàng thủy đế, một Thánh hoàng đời thứ

ba.

Nhưng lần này, nếu chỉ có hai người hắn và Chuyển Luân Tinh Quân, thì hắn

nhất định sẽ lựa chọn từ bỏ, chắc chắn sẽ không mạo hiểm tại nơi kẻ địch mạnh

mẽ nhất.

Huống hồ cạm bẫy của đối phương cũng không coi là cao minh, chỉ là lấy Vấn

Tố Y làm mồi, dụ người nguyện ý mắc câu.

Thần Thất Sát sẽ rút khỏi Thần Châu, kiên trì chờ đợi bộ hóa thân này khôi

phục sức mạnh, chờ đợi thời cơ thích hợp hơn.

Sở Hi Thanh mới chỉ tam phẩm, Thần Thất Sát còn rất nhiều thời gian để xử lý.

Còn về phần Vấn Tố Y kia, thì đó là vấn đề của các thần hệ Hàn, không có quan

hệ gì lớn với hắn.

Hơn nữa, cục diện của nhân tộc bây giờ, không phải một vị thần linh thượng vị

có thể xoay chuyển được.

Nhưng mà tình thế đã biến hóa, vị Thanh Tịnh chi chủ kia đã không tiếc liên thủ

với Nguyệt Hi, tiêu hao một lượng lớn ân tình và tài nguyên để hàng lâm phàm

giới, chuẩn bị g**t ch*t Sở Hi Thanh.

Theo Thần Thất Sát, thì đây chính là thời cơ thích hợp.

Hắn muốn thử một chút!
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2109: Song Chân Linh


Kiến Nguyên đế vừa trở về thành Vọng An, liền nghe thấy tin tức Sở Hi Thanh

một đao đóng băng Hoàng Thiên Đình.

Lúc này hắn đang cưỡi một chiếc phi thuyền do mười hai con giao long kéo,

bay đến không trung thành Vọng An.

Kiến Nguyên đế vừa mới xem hết tin phù của Luận Võ lâu, liền nghe thấy cả

tòa thành trì bên dưới đột nhiên yên tĩnh lại.

Đặc biệt là phía đường Chu Tước.

Bên đó vốn là nơi ầm ĩ nhất thành, một con phố dài 30 dặm, tụ tập vô số võ tu.

Tiếng gào và tiếng bàn luận của bọn họ cực kỳ ầm ĩ.

Nhưng vào lúc này, toàn bộ con phố đều yên tĩnh, lặng ngắt như tờ.

Nhưng chỉ mười cái hô hấp sau, tiếng ồn ào ầm ĩ lại xông thẳng lên trời mây.

Kiến Nguyên đế vừa nghe đã biết, tin tức bên Luận Võ lâu đã lộ ra ngoài rồi.

Hắn cũng không để ý đến chuyện này, Luận Võ lâu là cơ cấu có trước cả Đại

Ninh.

Kiến Nguyên đế để ý đến chính là Hàn pháp mạnh mẽ của Sở Hi Thanh trong

trận chiến này.

Điều này làm cho sắc mặt vốn đã khó coi của hắn, lại càng âm trầm như nước.

Thứ đó vốn nên thuộc về hắn…

Nếu như hành trình Băng Thành thuận lợi, hắn bây giờ không chỉ là âm dương

một thể, mà còn có thể khống chế được một thần linh thượng vị như Vấn Tố Y.

Khi đó tất cả phản tặc của Thần Châu này đều không còn là vấn đề.

Tất cả mọi người đều phải quỳ dưới chân hắn.

Hiện giờ, lại để Sở Hi Thanh chiếm hết, một bước lên trời, trở thành đại cao thủ

top 10 Thiên Bảng!

Mà một khi Vấn Tố Y được Sở Hi Thanh bảo vệ đăng thần, như vậy Kiến

Nguyên đế không dám tưởng tượng sức ảnh hưởng đó với phàm thế.

Vũ Côn Luân chết tiệt!

Tên này hết sức vô năng!

Hành trình Băng Thành này, không chỉ để hắn rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, mà

còn khiến cho quốc vận Đại Ninh bị hao tổn.

Nếu không phải Cực Đông Băng Thành tan rã, vậy Đại Ninh nguy rồi!

Nhưng Kiến Nguyên đế chỉ có thể làm mặt lạnh, bởi vì Vũ Côn Luân đang ngồi

bên cạnh hắn.

“Bệ hạ chớ lo lắng!”

Vũ Côn Luân nghiêng đầu nhìn Kiến Nguyên đế: “Thắng bại nhất thời cũng

không tính là gì. Hàn Phong chi pháp mà Vấn Tố Y dành cho Sở Hi Thanh tất

nhiên đáng sợ, nhưng Sở Hi Thanh muốn hoàn toàn nắm giữ, thì cũng phải mất

ba năm, năm năm. Hắn muốn tăng tu vị, lại càng khó khăn hơn.”

“Từ tình báo của chúng ta đến xem, hắn thậm chí còn khó có thể đưa Vấn Tố Y

đến ‘Vô tận băng nguyên’. Hơn nữa, chỉ cần bệ hạ có thể hoàn thành âm dương

một thể, cứu viện Đế Oa thoát vây, sau đó những thứ nên thuộc về bệ hạ, chung

quy vẫn là của bệ hạ, không ai có thể lấy được.”

Trong lòng hắn lại đang trù tính, nên làm gì để hỗ trợ Sở Hi Thanh một chút.

Đây không phải giúp Sở Hi Thanh, mà là giúp Vấn Tố Y.

Cái gọi là tích cát thành tháp, một vị thần linh thượng vị, đối với hai tộc nhân

long đều có ích.

Có điều, tuyệt đối không thể để Kiến Nguyên đế phát hiện việc này.

Vị bệ hạ này cực kỳ hẹp hòi, một khi biết được việc này, không biết sẽ có phản

ứng gì.

Kiến Nguyên đế không rên một tiếng.

Nhưng gương mặt căng thẳng của hắn cũng thả lỏng một chút.

Chiếc phi thuyền này đã chậm lại, hạ xuống quảng trường cẩm thạch trước

Chính Hòa điện.

Khi Kiến Nguyên đế đi xuống, liền nhìn thấy Trang quý phi và một đám nội

thần đang đứng chờ ở trước cửa điện.

Kiến Nguyên đế phát hiện sắc mặt Trang quý phi cũng trắng bệch như tờ giấy,

nơi mi tâm còn có một vệt đỏ.

Đám nội thần kia cũng thiếu mất hai người.

Kiến Nguyên đế nghĩ đến tin tức nhận được trên đường về.

Hai người kia đã chết dưới đao của Lục Trầm, việc này để Kiến Nguyên đế cáu

giận không thôi.

“Răng rắc!”

Khối cẩm thạch dưới chân Kiến Nguyên đế bỗng vỡ vụn.

Hắn bước nhanh đến bên người Trang quý phi, nắm lấy tay nàng, rồi cùng nhau

đi về phía thâm cung.

“Ái phi, tình hình kinh thành thế nào rồi? Hôm nay có gì mới không?”

Hai ngày qua, hắn kéo thân thể trọng thương bôn ba vạn dặm với Vũ Côn Luân,

ven đường còn phải che giấu hành tung. Chỉ thỉnh thoảng mới dừng lại nghỉ

ngơi, nhận một vài tin tức quan trọng.

Hiện giờ hắn chỉ biết đại khái tình hình ở kinh thành.

“Trong thành không có thay đổi gì!”

Trang quý phi nghiêm mặt: “Tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào

Sở Hi Thanh, đang chờ kết quả bên đó.”

Kiến Nguyên đế lập tức hiểu ra.

Không thay đổi gì, chỉ là vì tất cả mọi người đang chờ.

Một khi Sở Hi Thanh thành công, vậy tất cả thế lực trong và ngoài kinh thành sẽ

thuận theo thời thế, sẽ có phản ứng tương ứng.

Sức chiến đấu của vị Vô Cực Đao Quân kia đã lọt vào top 10 Thiên Bảng, sau

lưng lại có hai vị thần linh thượng vị, đủ để dao động căn cơ của Đại Ninh.

“Nếu Sở Hi Thanh thành công, các thế gia môn phiệt trong triều sẽ có ý nghĩ

khó lường, toàn bộ giang hồ cũng rung chuyển không yên. Ngoài ra…”

Trang quý phi lấy ra một quyển trục màu đỏ loét, rồi đưa cho Kiến Nguyên đế:

“Trong thành tuy không thay đổi gì, nhưng bên ngoài thì có. Đây mới là việc bệ

hạ nên lo lắng.”

Kiến Nguyên đế tiếp nhận quyển trục, sắc mặt lại biến đổi: “Sách vấn tội?”

Dưới cùng quyển trục có ấn của các tông môn như Vô Tướng thần tông, Tinh

Tú tiên tông, Quy Nguyên kiếm phái, Đô Thiên thần cung, Nam Bắc thiên môn,

Ma Chiến lâu, Diễm Thần cung… khiến cho nội tâm hắn lạnh như băng.

Tổng cộng bảy tông môn nhất phẩm, 23 nhà nhị phẩm, còn có mười đại môn

phiệt như Hành Châu Chu thị, Nhạn Môn Triệu thị, vân vân.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back