Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Bá Võ - Khai Hoang

Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2115: Quyết thắng (2)


Nếu như không vì Vạn Ma quật, Mạch Đan Thư vốn có tư cách đăng thần, trở

thành một nhân vật mạnh mẽ trong thiên địa này!

Người này thế mà lại rời khỏi Vạn Ma quật…

Càng đáng sợ hơn là, tốc độ thời gian ở quanh đây cũng đang biến hóa.

Đang có một nhân vật cực kỳ đáng sợ men theo dòng sông thời gian mà đến!

Nội tâm Chuyển Luân Tinh Quân cực kỳ nôn nóng và sốt ruột, nhưng bây giờ

hắn căn bản là không thể áp sát chiếc thuyền kia.

Lượng Thiên Kiếm của Kiếm Tàng Phong liên tục vặn vẹo không gian, để cho

hắn không thể đánh trúng chiếc bảo thuyền này.

Không chỉ không gian bị vặn vẹo, mà thân thể của Chuyển Luân Tinh Quân

cũng không ngoại lệ. Thân người và hai tay của hắn bỗng trở nên rất dài, xong

lại chợt trở nên rất ngắn, rõ ràng là một quyền thẳng tắp, nhưng lại do cánh tay

quá ngắn nên không đánh trúng mục tiêu, hoặc là cánh tay và thân thể quá dài,

nên cũng đánh sượt qua mục tiêu.

“Chuyển Luân!”

Chuyển Luân Tinh Quân đã ý thức được, thần khu 300 trượng của mình đã trở

thành trói buộc dưới Lượng Thiên Kiếm của Kiếm Tàng Phong.

Đặc biệt là tu vị của hắn cũng rơi xuống cấp độ Bán Thần, đã không thể dùng

lực lượng bao trùm toàn thân nữa.

Hắn không hề do dự, lập tức thu nhỏ thần khu lại còn ba trượng, đồng thời hai

tay kết pháp ấn, lấy Chuyển Luân chi pháp, trao đổi vị trí của hắn với Thất Sát

Tinh Quân.

Một sát na sau, Chuyển Luân Tinh Quân liền phải đối mắt với sự tấn công điên

cuồng của Sở Hi Thanh.

Một vị thần linh hạ vị như hắn, trong lúc nhất thời lại không thể thích ứng nổi

mưa đao vào bão kiếm kia, chỉ khoảnh khắc đã bị chém trúng mấy lần.

Chuyển Luân Tinh Quân lại bình tĩnh không sợ.

Tuy hắn không có huyết mạch Bá thể mạnh mẽ, cũng không mạnh mẽ như Thất

Sát Tinh Quân. Nhưng hắn có thể xoay chuyển thương thế của mình ra ngoài,

để cho ngôi sao Thần Luân của mình gánh chịu.

Hắn còn có thể xoay chuyển thần lực tích góp trên sao Thần Luân đến cơ thể, có

đánh ba ngày năm ngày cũng không lo.

Thất Sát Tinh Quân cũng thở phào một hơi.

Thế tấn công điên cuồng của Sở Hi Thanh cũng mang lại cho hắn áp lực rất lớn.

Chỉ giao thủ hai cái hô hấp, thần lực của hắn đã tiêu hao 5%.

Thần lực tiêu hao thì cũng thôi, Thất Sát Tinh Quân có biện pháp hồi phục, hắn

nhất định có thể kéo dài đến khi Sở Hi Thanh không thể duy trì Thần Lực Tái

Thôi.

Mấu chốt là trong hai cái hô hấp này, hắn bịt Sở Hi Thanh cuốn lấy, gần như

không còn hơi sức để tâm đến việc khác.

Khi Thất Sát Tinh Quân thoát khỏi Sở Hi Thanh, hắn cũng nhận ra tình thế hiểm

ác bây giờ.

“Chúc Quang âm!”

Thất Sát Tinh Quân ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Hắn nhìn không phải là trước mắt, mà là làn sóng triều bên trong dòng sông thời

gian.

Thất Sát Tinh Quân lập tức thoải mái.

Bảo sao trước khi ra tay, hắn vẫn luôn không tìm thấy bộ hóa thân kia của Chúc

Quang âm.

Chúc Quang âm không ẩn thân ở quanh Sở Hi Thanh, mà đang ẩn thân ở trong

quá khứ!

Hắn trốn trong một đoạn thời gian nào đó tại quá khứ, vẫn di chuyển đồng bộ

với ‘thuyền Bình Thiên’, thậm chí còn có thể ở ngay bên trong thuyền.

Như vậy Chúc Quang âm không chỉ có thể giấu diếm được bọn họ, mà còn có

thể tham gia cuộc chiến bất cứ lúc nào!

Khoảnh khắc này, thời gian quanh người Thất Sát Tinh Quân đều dừng lại.

Đồng thời có một thiếu niên áo bào trắng bước ra khỏi hư không.

Thiếu niên này có búi tóc rất cao, khá giống với nến, khuôn mặt tuấn mỹ lại

trắng nõn, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, mày kiếm bay xéo, con ngươi đen sắc

bén, khí chất lại lạnh lùng đơn độc, ngạo nghễ vạn vật như thần linh trên trời

bước vào phàm trần!

Vị này vừa hiện thân, liền thò cánh tay trắng nõn ra, vồ lấy trái tim của Thất Sát

Tinh Quân.

Nhưng khi Chúc Quang âm sắp thành công, mảnh không gian này đột nhiên vỡ

vụn. Chủ kiếm của Thất Sát Tinh Quân chợt đẫm xuyên mảnh không gian này,

đón đỡ bàn tay của Chúc Quang âm.

Ầm!

Làn sóng thần lực nhất thời khuếch tán ra bốn phía, lực lượng thiên quy mạnh

mẽ vặn vẹo toàn bộ thiên địa.

Trong mắt Thất Sát Tinh Quân hiện lên một ngọn lửa trắng, nhìn nhau với thiếu

niên áo bào trắng trước mặt.

“Chúc thúc! Trụ Thần Bàn của ngươi vẫn nằm trong tay ta, bộ hóa thể này của

ngươi có tư cách giao thủ với ta sao?”

Dù hắn bị Kiếm Tàng Phong tước mất một nửa lực lượng, thì vẫn không phải

thứ bộ hóa thể này của Chúc Quang âm có thể lay động.

Cheng!

Thất Sát thần kiếm lại hất văng tay của thiếu niên áo trắng, đồng thời một đạo

kiếm khí sắc bén đến tột đỉnh đã đánh thẳng đến mi tâm của Chúc Quang âm.

Sát Phạt chi pháp của hắn đang g**t ch*t thời gian!

Thiếu niên áo trắng Thời Tri Mệnh không khỏi nhíu mày lại.

Trong mắt hắn hiện ra một vệt tức giận, nhưng không thể không lắc mình tránh

ra, né khỏi mũi kiếm của Thất Sát Tinh Quân.

Mấy kiếm tiếp theo của Thất Sát Tinh Quân cũng làm cho hắn không thể không

liên tục lắc mình né tránh.

Thời Tri Mệnh chỉ có thể dốc sức can thiệp vào thời gian quanh người Thất Sát

Tinh Quân, để động tác và phản ứng của hắn chậm lại, còn không bằng một

phần ba lúc bình thường.

Nhưng vào lúc này, một long ảnh dài bốn trăm trượng bỗng nhiên xuất hiện trên

tầng mây.

Long khu của nó hơi cuốn lại, liền mang theo xích lôi hùng vĩ và dương hỏa vô

tận đánh xuống đỉnh đầu của Thất Sát Tinh Quân.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2116: Quyết thắng (3)


Con ngươi của Thất Sát Tinh Quân lập tức co rút kịch liệt.

“Thủy độn, Ứng Long?”

Đây là Thủy độn chi pháp của mạch Ứng Long!

Thủy độn trong thiên hạ, lấy Long tộc làm đầu! Có thể ẩn thân trong mây, Thần

long thấy đầu mà không thấy đuôi.

Ban đầu, Thất Sát Tinh Quân cho rằng đây là Long Khôi, con Ứng Long cuối

cùng trong thiên địa, hoặc là con của Long Khôi… chính là con Chập Long mới

bị chúng thần đánh trọng thương kia.

Nhưng hắn lập tức ý thức được không đúng.

Đầu long ảnh này tuy nắm giữ Thủy độn chi pháp cực kỳ mạnh mẽ, nhưng lại

sử dụng lực lượng cực dương cực kỳ bá đạo!

Chỉ là lực lượng cũng không kém Chập Long là bao!

“Huynh trưởng!”

Thất Sát Tinh Quân tê cả da đầu, hắn lập tức thi triển thi triển độn pháp để né

tránh, đồng thời phát ra một tiếng gào thét vang tận chín tầng trời.

Hắn đem lực lượng sát phạt của mình hòa vào trong tiếng hét, xuyên thẳng qua

chín tầng mây.

Cũng trong khoảnh khắc này, một vệt ánh sao màu trắng bỗng nhiên chói rọi

xuống từ vòm trời, nó như một thành kiếm sắc bén vô cùng, xé nát kiếm ý của

Mạch Đan Thư, chiếu rọi phàm giới.

Theo từng luồng ánh sao chiếu xuống, một ngôi sao màu trắng bắt đầu hiện ra

trên bầu trời.

Ngôi sao này có tên là Khải Minh, cũng có tên Thái Bạch, Trường Canh!

Đó chính là ngôi sao do Kiếm Thần Bạch Đế Tử chấp chưởng, hắn không chỉ là

tổ của kiếm đạo, mà còn là tượng trưng cho kiếm đạo, còn là ngôi sao số một

phía tây!

Theo ngôi sao này hiện thân, toàn bộ vòm trời lại xuất hiện hơn trăm ngôi sao,

ngay cả sao Thất Sát của Thất Sát Tinh Quân cũng đã hiện ra trên vòm trời.

Ánh sao của chúng bắt đầu soi sáng thế gian.

Thất Sát Tinh Quân căn bản là không thể tránh khỏi long ảnh 400 trượng kia.

Lượng Thiên chi pháp của Kiếm Tàng Phong vẫn luôn quấy rầy độn pháp của

hắn, Thời Tri Mệnh còn dùng lực lượng thời gian để làm chậm tốc độ của hắn.

Vì vậy, chỉ vẻn vẹn 100 cái hô hấp sau, Thất Sát Tinh Quân không thể không

ngăn đốn lôi đình hùng vĩ và dương hỏa vô tận kia!

Ầm!

Theo một tiếng nổ tung, Thất Sát thần kiếm và long ảnh va chạm giao phong,

toàn thân Thất Sát Tinh Quân lại bị lôi đình và dương hỏa bao phủ, thần khu

cũng bắt đầu nứt toác từng tấc một, xuất hiện vô số vết máu tươi.

Thời Tri Mệnh cũng nhân cơ hội này, mạnh mẽ xé tay trái của Thất Sát Tinh

Quân xuống.

May mắn là hơn 100 ánh sao kia đã soi sáng lên người Thất Sát Tinh Quân,

giúp thần khu của hắn thoát khỏi tình trạng tán loạn.

Thất Sát Tinh Quân càng vui mừng là, đối phương cũng chỉ là một bộ hóa thể

chứ không phải chân thân.

Bằng không thì dù có các thần hỗ trợ, thì bộ hóa thể này của hắn đã thành tro

bụi rồi!

Thất Sát Tinh Quân trượt lùi ngàn trượng trên không trung, trong miệng lại

phun máu.

Hắn vừa ho vừa cười gằn: “Người đặt bẫy cũng không tệ, có thể thấy các ngươi

đã bỏ rất nhiều vốn liếng. Nhưng mà ta có các thần gia trì, các ngươi có thể làm

gì ta?”

Khoảnh khắc này, Thất Sát Tinh Quân phát hiện thương thế của mình lại biến

mất một bộ phận.

Không đúng, không phải là biết mất, mà là bị ‘xoay chuyển’ đi nơi khác.

Là Chuyển Luân Tinh Quân!

Trong mắt Thất Sát Tinh Quân hiện ra vẻ kinh ngạc.

Chuyển Luân này còn có thể sử dụng Chuyển Luân chi pháp như vậy?

Mình thật sự coi thường hắn rồi.

Thất Sát Tinh Quân không khỏi cười vui vẻ, bây giờ hắn đã có nắm chắc có thể

toàn thân trở ra!

Nhưng đúng lúc này, hắn lại nhìn thấy Thời Tri Mệnh đã chuyển sự chú ý đến

nơi khác.

Bộ hóa thể này của Chúc Quang âm lại bình tĩnh nhìn về phía ‘thuyền Bình

Thiên’ vào thời khắc mấu chốt này.

“Ngày xưa, khi thiên đế đời thứ bảy Đông Hoàng đăng cơ, ta vẫn không hiểu

được. Vì sao hậu duệ của Long Hi và Đế Oa lại có nhiều anh kiệt như vậy? Toại

Nhân, Táng Thiên, Ngu Công, Trí Tẩu, Huyền Hoàng, Lê Tham, tầng tầng lớp

lớp, kẻ trước người sau.”

Ánh mắt Chúc Quang âm sâu thăm thẳm: “1200 vạn năm trước là vậy, 1200 vạn

năm sau cũng là vậy…”

Thất Sát Tinh Quân nhíu mày, nghĩ thầm Chúc Quang âm có ý gì?

Hắn lập tức cảm thấy nội tâm lạnh lẽo, cảm giác nguy cơ đến cực hạn lại đang

phát sinh.

Thất Sát Tinh Quân bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía boong thuyền, đó chính

đầu nguồn của nguy cơ.

… Là sáu tên đệ tử thánh truyền Vô Tướng thần tông kia! Là tên mập mạp

thường thường không có gì lạ kia!

“Quy là tròn, củ là vuông!”

Kiếm Tàng Phong đứng ở giữa sáu người chợt giơ tay lên: “Kiếm đến!”

Khoảnh khắc này, không gian trước người hắn đột nhiên rạn nứt.

Toàn bộ vùng không gian này xuất hiện vô số vết rách như mạng nhện.

Ngay sau đó, một thanh kiếm có vô số khí tím và đạo vận quấn quanh đang từ

từ đâm xuyên ra khỏi hư không, cuối cùng rơi vào tay Kiếm Tàng Phong.

“Không có quy củ thì không thành phương viên (vuông tròn), quy củ thiên địa

nơi này, đều do ta định!”

Trong mắt Kiếm Tàng Phong lóe lên tinh mang, Thần Vọng kiếm trong tay đã

chém vào hư không.

“Trong hai ngàn dặm, không được tồn tại Già Thiên chi pháp!”

Phương Bất Viên tự nghĩ ra Dịch Thiên Kiếm, sau đó kẹt lại ở ngũ phẩm rất lâu,

tu vị mãi không có tiến bộ. Mãi đến tận bốn năm trước, hắn mới bắt đầu sửa

đổi, dốc sức tu luyện Bình Thiên Kiếm và Lượng Thiên Kiếm, dùng hai môn

kiếm pháp này làm phụ, cường hóa Dịch Thiên chi pháp của hắn.

Cũng tại bốn năm trước, Kiếm Tàng Phong bắt đầu dùng Bình Thiên Kiếm và

Lượng Thiên Kiếm làm căn cơ, diễn hóa ra Quy Thiên Kiếm!
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2117: Quyết thắng (4)


Thất Sát Tinh Quân nhìn thấy tình cảnh này, chỉ cảm thấy sững sờ, toàn thân

đều nổi da gà.

“Chân Linh Quy Thiên?”

Không ngờ cái tên mập mạp thường thường không có gì lạ này, chỉ mới là tam

phẩm nhưng sức chiến đấu đã có thể vào top 20 Thiên Bảng rồi, có thể nói là

một thiên kiêu cái thế của nhân tộc!

Một thân ba Chân Linh, chuyện này quả thực là khiến người nghe phải kinh hãi!

Nhưng ánh mắt của hắn lại chuyển sang Sở Hi Thanh.

Kiếm Tàng Phong kia rất mạnh, nhưng kiếm pháp của hắn chưa đủ quyết định

thắng bại!

Trí mạng nhất, nguy hiểm nhất, vẫn là Sở Hi Thanh!

Khi Thất Sát Tinh Quân chú ý đến mình, bên ngoài cơ thể Sở Hi Thanh bỗng

nhiên xuất hiện vô số đao cương như gương bạc!

Tất cả hơi nước tràn ngập vùng thế giới này, bắt đầu phản xạ đao ý của Sở Hi

Thanh.

Đó là thức thứ tư của Thần Ý Xúc Tử Đao… Thần Kính Thiên Đao!

Đao ý của Sở Hi Thanh vốn bị áp chế trong phạm vi ngàn dặm quanh thân.

Nhưng Quy Thiên Kiếm của Kiếm Tàng Phong đã xóa bỏ Già Thiên chi pháp

trong phạm vi 2000 dặm quanh đây.

Thất Sát Tinh Quân đã ý thức được Sở Hi Thanh muốn làm gì, hắn hãi hùng

khiếp vía, ra sức ‘giết’ chết đao ý của Sở Hi Thanh. Nhưng mà long ảnh 400

trượng mang theo lôi đình và dương hỏa kia lại ra sức cản trở, cực lực dây dưa

với hắn.

Thất Sát Tinh Quân lại muốn ‘giết’ khoảng cách 2000 dặm sau lưng, để thoát

khỏi vùng không gian này, nhưng lại bị Thời Tri Mệnh ngăn cản và giam giữ tại

chỗ.

Sắc mặt Chuyển Luân Tinh Quân cũng trắng bệch, hắn muốn dùng Chuyển

Luân chi pháp của mình, trực tiếp trở về tinh không.

Nhưng lại bị Thời Tri Mệnh quấy nhiễu, không thể hoàn thành xoay chuyển.

“Có chúng thần gia trì thì lại làm sao? Hôm nay, trừ phi chân thân của bọn họ

hàng lâm, bằng không thì ai có thể đến cứu các ngươi?”

Thời Tri Mệnh chắp tay sau lưng, vẻ mặt thong dong tự nhiên, đôi mắt lạnh

lùng đơn độc lại hiện ra vẻ châm biếm: “Không bằng an tâm chờ chết đi!”

Sắc mặt dữ tợn của Chuyển Luân Tinh Quân tràn đầy không cam lòng, phát ra

tiếng gào thét như dã thú sắp chết.

Thân thể hắn bắt đầu biến hóa kịch liệt, chỉ chớp mắt đã khôi phục thần khu 300

trượng, đồng thời mở ba đầu sáu tay.

Hắn làm sao có thể an tâm chờ chết?

Thất Sát Tinh Quân chỉ là một bộ hóa thân, dù có chết thì cũng chỉ tổn thất một

cánh tay. Hắn lại là chân thân, một khí chết thì chính là chết!

Chỉ cần có thể sống, ai muốn đi chết?

Lúc này, tại núi Thiên Lương ngoài bốn ngàn dặm.

Tần Thắng nhìn lên bầu trời với vẻ vô cùng kinh ngạc.

Hắn có thể nhìn thấy ánh sáng lấp lánh ở trên tầng mây.

Hơi nước trong thiên địa, chiến giáp và binh khí trên của hai bên địch ta, tất cả

đều đang phản xạ ánh sáng ở trên chiến trường.

Cùng lúc đó, một luồng ý niệm mạnh mẽ và hùng vĩ đang sinh sôi ở bên trong

đó.

“Đó là cái gì?”

“… Ý niệm thật mạnh mẽ, giống như toàn bộ bầu trời đều sụp đổ!”

Tần Thắng cũng không hiểu, nhưng hắn bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó.

Khoảnh khắc này, trái tim của hắn như bị người bóp chặt.

“Thần Kính Thiên Đao! Là Thần Kính Thiên Đao!”

Vô tận sợ hãi đang sinh sôi trong lồng ngực Tần Thắng.

Hắn lập tức gào đến khàn cả giọng: “Lui về phía sau! Toàn quân lui về phía sau!

Tất cả mọi người tản ra cho ta, chạy hết cho ta! Không cần quan tâm đến trận

hình, tản hết ra cho ta!”

Biện pháp tốt nhất để đối phó với Thần Kính Thiên Đao, chính là phân tán, chia

tách đại quân.

Như vậy tuy không có trận hình và đội ngũ gì, nhưng dù sao cũng tốt hơn là bị

Sở Hi Thanh tàn sát hàng loạt.

“Là Thần Kính Thiên Đao!”

Trưởng Tôn Nhược Ly cũng đang nhìn bầu trời.

Hai mắt nàng vô thần, còn ngậm lấy vài phần giật mình kinh hãi.

Chỉ giây lát, Trưởng Tôn Nhược Ly bỗng nhiên nắm lấy cổ áo của Tần Thắng:

“Ngươi cái tên khốn này! Không phải ngươi rất tự tin sao, không phải nói hắn

tuyệt đối không qua được sao? Bây giờ là thế nào?”

“Ta không biết, ta không biết!”

Ánh mắt Tần Thắng mờ mịt, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy: “Lần này là thần

linh chặn giết Sở Hi Thanh! Có người nói Chuyển Luân Tinh Quân và hóa thể

của Thất Sát Tinh Quân đã chạy đến! Chỉ cần một người trong số họ, đều có thể

đối kháng với Tần Mộc Ca rồi!”

Tần Thắng cố gắng bình tĩnh lại, hắn hít thở thật sâu: “Đi mau! Nhất định phải

để tướng sĩ tản ra, chúng ta còn không rút lui thì chỉ sợ không kịp mất! Còn nữa,

các tướng sĩ trong hai mươi mấy tòa quân doanh của Băng Thành các ngươi

cũng phải phân tán ra.”

Thật ra hắn không thèm quan tâm đám tướng sĩ Băng Thành này có tử thương

hay không, hắn chỉ lo lắng địch ý và sát niệm của những người này bị Sở Hi

Thanh lợi dụng.

Thần Kính Thiên Đao, đã không hạn chế địch ý và sát niệm với bản thân người

sử dụng nữa, cũng không giới hạn địch ta. Chỉ cần bị mặt gương soi sáng và

phản xạ, thì đều có thể tụ tập lại.

Dù tỷ lệ lợi dụng này không đến một phần năm, thậm chí là một phần mười, thì

cũng là lực lượng cực kỳ đáng sợ.

Trưởng Tôn Nhược Ly trợn mắt lên, sau đó thả cổ áo của Tần Thắng ra, rồi lại

gào rú như dã thú tuyệt vọng, đồng thời điên cuồng chạy về phía đại doanh.

Phía trước vẫn đang ác chiến say sưa, 70 tướng sĩ của Trưởng Tôn gia đang toàn

lực tấn công doanh trại trước mắt.

Thời điểm này muốn lùi lại, nói nghe thì dễ?

Nếu như Trưởng Tôn Nhược Lam đuổi theo truy sát, quân đoàn tinh nhuệ nhất

và trung thành nhất của Trưởng Tôn gia sẽ tử thương nặng nề!
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2118: Quyết thắng (5)


Cùng lúc đó, thành Bạc Sơn, Huy Châu.

Độc Cô Thủ cũng đang đứng trên tường thành, ngẩng đầu nhìn bầu trời.

“Thần Kính Thiên Đao!”

Độc Cô Thủ gần như gằn từng chữ một.

Hắn vô cùng đau khổ mà nhắm mắt lại, đôi mày trắng cũng nhíu chặt lại:

“Truyền lệnh xuống! Tất cả các bộ nhanh chóng phân tán, có thể tản càng xa

càng tốt, trong thành Bạc Sơn cũng không ngoại lệ!”

“Vị Vô Cực Đao Quân kia dường như đang dùng Kính Thiên chi pháp để hấp

thu tất cả địch ý và sát niệm nơi này.”

Đó là Chính Đông đại tướng quân Thạch Tuyên, ánh mắt hắn nghi ngờ không

thôi: “Nơi này cách biên giới Cự Châu tận 22 ngàn dặm!”

Diện tích bao trùm của Thần Kính Thiên Đao thế mà đã đến mức độ này rồi.

Thạch Tuyên vô thức nghĩ đến Thiên Cơ các, nghĩ đến danh hào mới của Sở Hi

Thanh.

Thiên Vô Nhị Nhật, Che Cổ Tuyệt Kim!

Thạch Tuyên không tự chủ được mà xuất hiện một ý nghĩ đại nghịch bất đạo.

Kiến Nguyên đế phải đối mặt với một đối thủ đáng sợ như vậy, có thể thủ được

giang sơn Đại Ninh thật sao?

Độc Cô Thủ không biết ý nghĩ trong lòng Thạch Tuyên, nhưng lại nghe ra ý

trong lời nói của Thạch Tuyên.

Sau này, bọn họ muốn thảo phạt Sở Hi Thanh, chỉ sợ là sẽ rất khó khăn khi

dụng binh.

Độc Cô Thủ chỉ có thể thở dài.

Không ngờ chuyện này lại gian nan như vậy…

Cùng lúc đó, tại vùng núi rừng cách ‘thuyền Bình Thiên’ khoảng ba ngàn dặm.

Sở Vân Vân cầm Nghịch Thần Kỳ lạnh lùng nhìn một đoàn viêm hỏa màu đen

ở phía xa xa một chút, sau đó lienf múa thương đánh nát hư không, rồi bay

thẳng về phía ‘thuyền Bình Thiên’.

Đoàn viêm hỏa màu đen kia lập tức biến hóa ra bóng người của Chiếu Thế Ma

Đăng – Tông Thần Hóa.

Còn có ba bóng người có khí cơ cực kỳ mạnh mẽ theo sau, bọn họ cũng đã hiện

thân.

Bốn người nhìn phương hướng Sở Vân Vân rời đi, sắc mặt đều là một mảnh tái

nhợt.

Tông Thần Hóa cũng không ngoại lệ, lông mày của hắn đã nhíu lại thành hình

chữ xuyên.

Tông Thần Hóa có Phổ Thiên chi pháp, có thể để ma hỏa và lực lượng Nhiên

Thiên của hắn chiếu khắp thiên hạ. Độn pháp nhanh không kém Sở Vân Vân,

thậm chí còn có thể vượt qua một đường.

Nhưng giờ phút này, hắn không dám có bất kỳ ý truy kích nào.

Tông Thần Hóa nhẹ nhàng nhìn về phía trời mây đằng trước, nhìn ánh sáng

càng ngày càng chói mắt kia, còn cả những hơi nước đang không ngừng phản

xạ lấy ánh sáng kia.

Kính Thiên chi pháp này, vốn là khắc chế Phổ Thiên của hắn.

Huống hồ vị Vô Cực Đao Quân này còn đang hội tụ địch ý và sát niệm của ngàn

vạn tướng sĩ.

Nếu đuổi theo… hắn nhất định sẽ chết dưới đao của đôi vợ chồng kia!

Vì vậy hắn không chỉ không thể đuổi, mà còn nhất định phải lùi lại! Ít nhất thì

cũng phải lùi ra ngoài ngàn dặm, mới có thể đảm bảo an toàn.

Mà lúc này, Chuyển Luân Tinh Quân đang vung chuyển luân trong tay, điên

cuồng nện về phía Sở Hi Thanh trên thuyền.

Đáng tiếc là tất cả công kích của Chuyển Luân Tinh Quân đều thất bại, nhưng

Lượng Thiên chi pháp khiến cho chiếc thuyền kia không ngừng biến hóa, làm

cho hắn không biết làm thế nào.

Quanh người Sở Hi Thanh xuất hiện một cột khí màu máu vọt thẳng lên tận sao

trời, đâm thủng tất cả tầng mây, xuyên ra ngoài phàm giới!

Ngay khi Chuyển Luân Tinh Quân càng ngày càng sốt ruột, càng ngày càng nôn

nóng, càng ngày càng tuyệt vọng, thì một đạo đao ý kh*ng b* đã đánh thẳng

vào trong tâm thần của hắn.

Thần ý như đao, chạm vào tức chết!

Ầm!

Đối mặt với một đao này, Chuyển Luân Tinh Quân không hề có sức chống đỡ,

đầu của hắn, nguyên thần của hắn, toàn bộ đều nổ tung.

Chuyển Luân Tinh Quân đã có chuẩn bị từ trước, lập tức xoay chuyển thương

thế của mình lên ngôi sao Thần Luân.

Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, một trường thương màu đen mang theo ngọn

lửa màu trắng đã đâm vào sau đầu của hắn!

Đó chính là Nghịch Thần Kỳ! Ban tặng cho hắn tuyệt đối vận mệnh! Tuyệt đối

tử vong!

Thần khu và nguyên thần của Chuyển Luân Tinh Quân lập tức hóa thành từng

điểm linh quang, bị Nghịch Thần Kỳ thôn phệ hết!

Khi ngọn lửa màu trắng trên trường thương càng mạnh mẽ hơn, thì ánh mắt Sở

Hi Thanh vẫn lạnh như băng.

Hắn thậm chí còn không kịp nghĩ đến ‘lại bị phu nhân cướp đầu người’, thì ánh

mắt đã chuyển sang Thất Sát Tinh Quân.

Theo đao thứ hai của hắn nổ ra, Thất Sát Tinh Quân lập tức thiếu khiếu chảy

máu, thần khu cũng run lên, thần lực toàn thân đều tán loạn.

Long ảnh 400 trượng kia lập tức phát lực, vô tận lôi đình và dương hỏa đánh

thẳng vào thân thể Thất Sát Tinh Quân.

Mà khi toàn thân Thất Sát Tinh Quân bị dương hỏa thiêu đốt, Thời Tri Mệnh lại

vồ một cái, bóp nát đầu của Thất Sát Tinh Quân.

Khóe môi Thời Tri Mệnh vểnh lên, hiện ra vài phần sung sướng.

Bây giờ hắn đích thực không phải đối thủ của tên vãn bối này, nhưng mà cái tên

này chung quy vẫn ngã trong tay hắn.

Theo thần lực của Thời Tri Mệnh áp chế, thân thể Thất Sát Tinh Quân biến hóa

kịch liệt, cuối cùng hóa thành một cánh tay tràn đầy vết thương.

Thời Tri Mệnh lập tức phong ấn cánh tay cụt này, lại thu nhỏ nó lại bằng một

đầu ngón tay, rồi nhét vào trong tay áo của mình.

Đây là thù lao mà Sở Hi Thanh đồng ý với hắn, cũng là hi vọng và thẻ đánh bạc

để sau này hắn thu hồi Trụ Thần Bàn.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2119: Con hổ không dễ ăn


Khi Thời Tri Mệnh thu cánh tay của Thần Thất Sát, Sở Hi Thanh lại chú ý đến

bảy thanh kiếm kia.

Đây chỉ là hàng nhái của ‘Thất Sát thần kiếm’, cấp độ chỉ là Siêu Phẩm, nhưng

chất liệu rất tốt.

Hơn nữa bảy thanh kiếm đều chỉ dùng một loại tài liệu chế thành, cực kỳ tinh

khiết, lại chứa đựng rất nhiều lực lượng sát phạt, là tài liệu tuyệt hảo để chế tạo

thần binh hệ Tru Thiên.

Sở Hi Thanh tạm thời không có nhu cầu binh khí ở phương diện này.

Hai thanh đao trong tay, đủ để hắn tu luyện đến nhất phẩm.

Nhưng đã nhìn thấy đồ tốt, nào có đạo lý buông tha.

Hắn lại chém vào thứ ba, trực tiếp đánh vào bên trong bảy thanh kiếm này, đánh

tan thần thức của Thần Thất Sát ở bên trong, lại trấn áp ấn ký nguyên thần của

Thần Thất Sát.

Sở Hi Thanh giơ tay bắt lấy bảy thanh kiếm này.

Sau đó, hắn lại mở rộng ý niệm ra ngoài 1700 dặm.

Bồng!

Theo đao thứ tư của Sở Hi Thanh, tổng cộng 14 vị Cự linh nắm giữ Già Thiên

chi pháp, và mấy vị Cự linh am hiểu Lượng Thiên và Binh Thiên chi pháp kia,

tất cả đều nổ tung, nguyên thần và thân thể đều hóa thành tro bụi.

Thần ý hóa đao, chạm vào tức chết!

Mặc kệ bọn họ là nhị phẩm tam phẩm, hay là nhất phẩm thì đều bị một đao của

Sở Hi Thanh chém thành tro bụi!

Những Cự linh am hiểu Già Thiên chi pháp này, đúng là có thể khắc chế Nhai

Tí Đao ở một mức độ nào đó, vì vậy Sở Hi Thanh tuyệt đối không thể bỏ qua.

Sở Hi Thanh lại thông qua mặt gương và hơi nước, phản xạ thần ý của mình đến

núi Thiên Lương ngoài bốn ngàn dặm.

Hắn tìm kiếm trên chiến trường một lát, liền tìm thấy Trưởng Tôn Nhược Ly.

Thời điểm này, Trưởng Tôn Nhược Ly đang chiến đấu ác liệt với Trưởng Tôn

Nhược Lam, song phương đều dùng toàn lực, ra tay tàn nhẫn, không chừa lối

thoát.

Trưởng Tôn Nhược Ly rõ ràng là không phải đối thủ của Trưởng Tôn Nhược

Lam, nàng bị Trưởng Tôn Nhược Lam đâm thủng ngực, đóng băng một bộ phận

nội tạng và vai trái.

Sở Hi Thanh hơi suy tư, liền quyết định ra tay luôn.

Qua tam ba bận, hôm nay đã là lần thứ tư Trưởng Tôn Nhược Ly đối địch với

hắn.

Trưởng Tôn Nhược Lam bây giờ tuy tràn đầy sát ý, nhưng nếu đến thời khắc

cuối cùng, nàng chưa chắc đã có thể tàn nhẫn.

Nhưng khi ý niệm của Sở Hi Thanh vừa mới khoát chặt Trưởng Tôn Nhược Ly,

chuẩn bị ra tay.

Trưởng Tôn Nhược Ly chợt biến sắc mặt.

Nàng lập tức dùng một tấm ‘Thiên Cương phù’.

Đó là pháp Thiên Cương ‘Đấu Chuyển Tinh Di’!

Trước khi Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh chém xuống, Trưởng Tôn

Nhược Ly đã thoát ra ngoài vạn dặm.

Sở Hi Thanh cảm thấy hơi tiếc nuối, sau đó vẫn chém một đao, đánh vào đại

quân của Đại Ninh ở phía sau.

Lúc này, tuy rằng trận hình của phản quân Trưởng Tôn gia đông đúc và dày đặc

hơn rất nhiều.

Nhưng Sở Hi Thanh cho rằng những tướng sĩ này tuy là bộ khúc của Trưởng

Tôn gia và Vấn gia, nhưng lại có khả năng chiêu hàng.

Đại đa số tướng sĩ ở đây đều là bất đắc dĩ, huống hồ người nhà của bọn họ còn

đang ở trong tay Sở Hi Thanh.

Chỉ cần loại bỏ tướng tá của Trưởng Tôn gia và Vấn gia, thì vẫn có thể thu nạp

những người này.

Theo Trưởng Tôn Nhược Ly đào tảo, phản quân Trưởng Tôn gia đã như rắn mất

đầu. Trưởng Tôn Nhược Lam có thể tù binh ít nhất bảy phần mười tướng sĩ

trong đó.

Vì vậy Sở Hi Thanh trực tiếp chuyển mục tiêu sang binh mã của triều đình ở

phía sau.

Khoảnh khắc này, toàn bộ chiến trường đều là sương máu tung bay.

Một đao của hắn, trực tiếp đánh nát đầu của năm vạn tướng sĩ Đại Ninh.

Sở Hi Thanh liên tục không ngừng, Thần Ý Xúc Tử Đao liên tiếp trút xuống.

Toàn bộ chiến trường liên tục nổ tung.

Bồng! Bồng! Bồng!

Tuy rằng Tần Thắng đã cảnh báo trước, đã truyền lệnh rút quân từ rất ướm.

Nhưng thời gian quá ngắn, căn bản là không kịp tản ra.

Hầu như mỗi một đao của Sở Hi Thanh, đều có ít nhất là vạn người ngã xuống,

làm cho từng mảng từng mảng sương máu bao trùm phạm vi 50 dặm.

Tất cả người may mắn sống sót trên chiến trường, đều là sắc mặt trắng bệch như

tờ giấy, run rẩy kinh hoàng, tim mật đều nứt.

Một ít người nhát gan thì còn trực tiếp co quắp trên mặt đất, tay chân bủn rủn,

không thể hành động.

Những tướng sĩ Băng Thành cũng đều ngây người tại chỗ, vẻ mặt đờ đẫn.

Bọn họ nhìn tình cảnh trước mắt, trong mắt hiện lên vẻ sững sờ và sợ hãi, toàn

thân cứng ngắc, không biết phải làm gì.

Sau khi chém mười ba đao, Sở Hi Thanh lại không thể thu hoạch chiến công

nữa, lúc này mới rút ý niệm khỏi nơi đây.

Thần Kính Thiên Đao thần uy hùng vĩ, phạm vi bao trùm rất rộng, khuyết điểm

duy nhất là tiêu hao rất nhiều chân nguyên, còn phải súc thế tụ lực tận ba mươi

cái hô hấp.

Sở Hi Thanh phải dùng gần nửa khắc để chém mười ba đao này.

Đám tướng tá Đại Ninh đã tan tác như chim muông từ lâu.

Những người này ít nhất cũng có tu vị lục phẩm, chạy trốn rất nhanh.

Sở Hi Thanh cũng không phải người thích giết chóc.

Giết những binh sĩ bình thường còn lại cũng là vô ích, không cần phải ra tay

độc ác.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back