Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Bá Võ - Khai Hoang

Bá Võ - Khai Hoang
Chương 505: Nội Quỷ Đường (4)


Sau khi Sở Hi Thanh trở về Sở trạch, liền ném quyển Cửu Luyện Cực Nguyên

Tử Kim Thân trong tay cho Sở Vân Vân.

Hắn mở miệng cười một tiếng: “Xem ra vị Thiên hộ đại nhân kia nhất định phải

để ta lu luyện cái môn Kim thân Bá thể này. Cái môn công pháp này, nhất định

phải có chức quan Bách hộ trong Cẩm y vệ, còn phải có một lượng lớn công

huân để đổi, thế mà hắn lại cho không ta.”

Sở Vân Vân tiện tay lật qua lật lại một phen, rơi vào suy ngẫm: “Nội dung lần

này hơi phức tạp, cho ta sáu ngày.”

Trong vòng sáu ngày, nàng có thể loại bỏ tất cả hạn chế và mầm họa ở trong

công pháp này.

Sau đó, nàng nhìn về phía Sở Hi Thanh: “Hắn càng muốn ngươi tu luyện môn

công pháp này, thì chứng tỏ hắn càng coi trọng ngươi, tâm tư của người này cẩn

mật, tiếu lý tàng đao, ngươi nhất định phải đề phòng cẩn thận.”

“Ta há có thể không biết?”

Trong mắt Sở Hi Thanh lóe lên một tia sáng lạnh lẽo, sau đó lại bất đắc dĩ mà

vỗ trán: “Vấn đề là bây giờ ta có chút khó lòng phòng bị.”

Lần này, hắn mở rộng quy mô của Tây Sơn Đường lên một ngàn người, cũng

thuận tiện mời chào hai mươi vị cao thủ bát phẩm.

Đại đa số người trong đó đều xuất thân từ võ quán Chính Dương.

Phần lần người trong đó lại có lai lịch rất khả nghi.

Buồn cười chính là, trước đây không lâu, Sở Hi Thanh đã từng đưa tên và điểm

đáng ngờ của họ cho Tào Hiên, dùng để đổi lấy công huân.

Sở Hi Thanh lòng thầm nói, Tây Sơn Đường của mình bây giờ sắp biến thành

Nội Quỷ Đường rồi, tất cả đều là tên khốn khiếp nằm vùng.

Hết lần này đến lần khác, hắn lại không có cách nào từ chối.

Những người này đều dùng danh nghĩa sư huynh đệ đồng môn, nếu như Sở Hi

Thanh mở miệng từ chối, vậy sẽ tổn hại danh vọng của hắn.

Vì thế nên Sở Hi Thanh đau đầu không thôi.

Ai có thể tin tưởng, số lượng cao thủ thất phẩm của Tây Sơn Đường bây giờ đã

có thể vượt qua tổng đà chứ?

Những người này ra vào Sở trạch, lại giống như lơ đãng mà hỏi dò bốn phía,

khiến cho hai huynh muội bọn họ không thể tu hành ở trong nội viện.

Chỉ có khi Lưu Nhược Hi đích thân trông coi bọn họ, thì Sở Hi Thanh mới có

thể yên tâm một chút.

Mấu chốt là những người này vừa đến, cũng làm cho Tây Sơn Đường của hắn

trở thành trung tâm của cơn bão, trở thành nơi đầu sóng ngọn gió.

Ngay cả Lục Loạn Ly cũng bắt đầu trở nên nghi thần nghi quỷ rồi.

Đại đa số những người nằm vùng này, Lục Loạn Ly đều nhận ra hết. Bọn họ

muốn cái gì đây?

Chẳng lẽ manh mối của cột cờ Nghịch Thần Kỳ và bảo tàng Liệt Vương được

giấu ở Tây Sơn Đường?

Vì vậy, mấy ngày hôm nay, cặp mắt trắng đen rõ ràng củ Lục Loạn Ly lại giống

như đèn pha, quét mắt nhìn bốn phía, không ngóc ngách nào là thoát khỏi cặp

mắt của nàng.

Tây Sơn Đường bây giờ, nhìn như oai phong lẫm liệt, nhưng thật ra là loạn

trong giặc ngoài, bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ bị lật úp.

“Đúng rồi!” Sở Hi Thanh lại nghĩ đến một chuyện: “Vừa rồi, bên phía Lâm Hải

Chu gia truyền tin cho ta, pháp khí của Thẩm Vân Tường và Nhạc Nguy đã

được bán ra ngoài ở thị trường chợ đen, đổi được 42.000 lượng bạc.”

“Hiện giờ, trong tay chúng ta có 95.000 lượng bạc, khấu trừ ba vạn lượng cho

hai phần bí dược lên thất phẩm của ta, tu luyện Cửu Luyện Cực Nguyên Tử

Kim Thân cần hai mươi viên Tứ chuyển Kim Thân Đan, cũng cần 28.000

lượng. Mười ngàn lượng để ngươi tu hành pháp thuật, còn lại 27.000 lượng, ta

muốn mua vài bức chiến đồ cho ngươi. Vân Vân ngươi muốn cái gì?”

Đây chính là lợi ích khi hắn gia nhập Thiết Kỳ Bang, và thành lập hương

đường, tự xây thế lực.

Đổi thành công việc khác, thì hắn không biết phải mất thời gian bao lâu mới có

thể thu hoạch được số tiền lớn như vậy.

Dù là làm mấy chức quan thu thuế ở quận Tú Thủy, thì thu nhập một tháng của

Sở Hi Thanh cũng chỉ khoảng hai ngàn lượng là cực hạn. Hiện giờ một tháng

hắn liền có mấy vạn.

Sở Hi Thanh còn có mấy vạn tiền nợ ở trong đường, nhưng hắn coi số tiền đó

như đầu tư, tạm thời không có ý định đòi lại.

27.000 lượng trong tay hắn, đã có thể đổi lấy pháp khí hoặc chiến đồ rất tốt rồi.

Sau khi Tần Mộc Ca ‘tử vong’, một thân chiến đồ đều bị tẩy đi.

Sở Hi Thanh vẫn nhớ việc này.

“Chiến đồ của ta thì chưa vội.” Sở Vân Vân lắc đầu: “Bằng vào trạng thái bây

giờ của ta, chiến đồ bình thường không tăng lên được bao nhiêu, hoàn toàn là

lãng phí tiền. Chiến đồ có thể tăng cường thực lực của ta, ít nhất phải trăm vạn

lượng cất bước, chúng ta bây giờ vẫn chưa mua nổi.”

Sắc mặt Sở Hi Thanh nhất thời cứng đờ.

Sau khi hoàn thành chuyện con kênh đào kia, hắn coi mình đã rất giàu có, coi

mình đã có chút vốn liếng.

Nhưng khoảnh khắc này, hắn lại cảm nhận được là mình rất nghèo.

“Bây giờ còn có một chuyện gấp hơn cả chuyện chiến đồ của ta.” Khuôn mặt

nhỏ nhắn của Sở Vân Vân hiện lên vẻ nghiêm nghị: “Vừa rồi, Lỗ Bình Nguyên

đã đến bẩm báo, nói là một ngày trước trong quận đã phát sinh biến cố. Có một

Giám sát ngự sử phụng chỉ đến quận Tú Thủy, để cách chức quận thừa Tả Thiên

Lộ.”

“Người này còn lấy năm loại tội danh lớn là chửi bới triều đình, lừa dối đại

thần, xâm hại của công, ăn hối lộ, trái pháp luật để bắt toàn bộ già trẻ Tả Thiên

Lộ vào trong nhà lao. Trong đó cũng bao quát cả Tả nha nội, mà trong vòng vài

ngày nữa, sẽ áp giải bọn họ về kinh thành để trị tội.”
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 506: Nội Quỷ Đường (5)


Sở Hi Thanh nghe vậy liền kinh hãi đến biến sắc, hắn bỗng nhiên ngồi bật dậy

từ chỗ ngồi.

Hắn đứng dậy quá nhanh, làm cho tay áo bay lên, cương lực cuốn lên, khiến cho

bàn trà bên cạnh bị lật tung.

“Chửi bới triều đình, lừa dối đại thần? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Ta nghe

nói, tuy Tả quận thừa bị quận trưởng lấy hết quyền lực, nhưng hắn vẫn còn có

quan hệ rất tốt ở trong triều. Thầy của hắn từng là Đế sư đấy.”

Sắc mặt Sở Vân Vân lạnh lẽo, giọng nói lạnh lùng nghiêm nghị: “Lỗ Bình

Nguyên nói là vì triều đình sắp phát hành ‘Đương thập đại tiền’, Tả Thiên Lộ và

rất nhiều đồng liêu, liền viết tấu chương kết tội Hộ bộ thượng thư.”

Thật ra thì từ hai năm trước, thiên tử và Hộ bộ thượng thư đã từng muốn pháp

hành Đương thập đại tiền này.

Lúc đó cả triều ngăn cản, tất cả đều công kích Hộ bộ thượng thư.

Khi đó Sở Vân Vân cũng từng dâng tấu chương, bày tỏ thái độ phản đối chuyện

này.

Nàng cho rằng, dù triều đình có thiếu tiền, cũng không thể trắng trợn bóc lột

bách tính như vậy được.

Cho nên thiên tử bị ép phải thu hồi ý chỉ, nhưng vẫn bảo vệ Hộ bộ thượng thư.

Không ngờ thời gian trôi qua hai năm, cái Đương thập đại tiền này lại quay trở

lại.

Sở Hi Thanh nhíu mày, sau đó dứt khoát nhanh chân bước ra ngoài.

. . .

Đương thập đại tiền cũng khá hiểu biết về cái gọi Đương thập đại tiền này.

Tại thế giới cũ của hắn, Vương Mãnh cũng từng phát hành ‘thập tiền’, Lương

Nguyên đế cũng từng phát hành qua, Chu Vũ đế phát hành qua, Đường Túc

Tông cũng phát hành, Thái Kinh cũng từng phát hành qua.

Nguyên do đều là vì triều đình thiếu tiền, bởi vậy phát hành Đương thập đại

tiền, hòng hóa giải khủng hoảng tài chính.

Cái Đương thập đại tiền này, nếu như là thời hiện đại thì cũng không có gì. Đơn

giản chính là một tiên tiền đồng nặng hơn một chút, thay thế cho giá trị của

mười đồng tiền.

Hiện đại có một đồng, hai đồng, năm đồng, một trăm đồng, thậm chí còn không

phải tiền kim loại, mà là tiền giấy, cơ bản là không khác gì nhau.

Nhưng mà tại cổ đại, thì đây là bóc lột trắng trợn, nghiền ép bách tích.

Triều đình dùng một đồng tiền có thêm một ít đồng, lại có thể mua được của cái

có giá trị của mười đồng.

Khi vừa mới bắt đầu, thì có thể sẽ không có hậu quả xấu nào, thậm chí còn có

thể phát triển kinh tế một phen.

Nhưng mà sau này, dân gian nhất định sẽ xuất hiện một lượng lớn tiền đúc trộm.

Thành phẩm của mười đồng tiền đúc trộm, chỉ nhiều hơn một đồng tiền một

chút, chắc chắn sẽ có rất nhiều người làm cái này.

Đạo lý này giống như tiền giả ở hiện đại, hầu như là đều là đồng tiền mệnh giá

đắt.

Ít người làm tiền giả mệnh giá thấp, bởi vì không có lãi.

Mà một khi Đương thập đại tiền bị đúc trộm, sẽ mang lại một hậu quả rất xấu.

Ví dụ như giá hàng tăng cao, tài sản của bách tính co lại. . . vân vân.

Cuối cùng, triều đình sẽ tự ăn phải quả ác của mình, chỉ vì triều đình cũng phải

mua đồ, nếu như thương phẩm càng ngày càng đắt, mà tiền càng ngày càng mất

giá, vậy há có thể không khủng hoảng?

Chỉ có thương nhân và đám thế gia hào cường là sẽ không bị hao tổn, bọn họ sẽ

cự tuyệt sử dụng Đương thập đại tiền, chuyển tất cả nguy cơ lên trên người bách

tính và triều đình.

Tuy nhiên, Sở Hi Thanh bây giờ cũng lười quan tâm đến nguy hại của Đương

thập đại tiền, hắn chỉ quan tâm đến Tả Thanh Vân.

Cái tên này đang yên đang lành thì lại bị bắt giam hạ ngục, lúc trước lại không

có chút tiếng gió nào, sau đó cũng không gửi một tin tức nào cho hắn.

Sở Hi Thanh càng không tự chủ được mà sinh ra một tia oán giận với Ngô Mị

Nương.

Nữ tử này là bạn tốt của Tả Thanh Vân, vì sao lại không truyền tin tức cho hắn?

Chẳng lẽ còn muốn hắn bỏ tiền mua sao?

Sở Hi Thanh cưỡi con ngựa tốt nhất ở trong chuồng ngựa, chỉ dùng vẻn vẹn hai

khắc thời gian là đã chạy đến thành Tú Thủy.

Hắn chạy thẳng đến nha môn quận, sau đó được một bị bộ đầu thất phẩm áo đỏ

dẫn vào bên trong đại lao của quận nha.

Hiện giờ, đường chủ Tây Sơn Đường như hắn cũng có chút mặt mũi, mà lại

chịu bỏ tiền bạc.

Bởi vậy, một tên bộ đầu áo đỏ mới nhậm chức của Lục phiến môn rất vui lòng

hỗ trợ, sắp xếp cho Sở Hi Thanh gặp mặt Tả Thanh Vân.

Đại lao của quận nha có một nửa nằm dưới lòng đất. Chỉ có tầng thứ nhất là ở

trên mặt đất, tầng hai, tầng ba, tầng bốn đều nằm dưới lòng đất. Có người nói

nền đất và vách tường bốn phía của đại lao, đều có đá bazan dày đến ba trượng,

cao thủ ngũ phẩm cũng có khó thể trốn thoát khỏi đây.

Khi Sở Hi Thanh đi theo người này vào trong đại lao, xuyên qua một các hành

lang chật hẹp, cùng với từng tầng từng tầng cửa sắt nặng nề và dày cộm để đi

đến tầng bốn, hắn không khỏi nhíu chặt lông mày.

Không khí nói này vẩn đục, còn có một luồng tanh tưởi quanh quẩn.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 507: Nội Quỷ Đường (6)


Điều nằm ngoài dự đoán của mọi người chính là, thủ vệ ở nơi này rất nhiều,

ngoại từ ngục tốt của đại lao ra, còn có rất nhiều người ăn mặc trang phục Cẩm

y vệ.

“Đều là người của Thiên nha Cẩm y vệ, là vị Giám sát ngự sử kia mang đến.”

Vị bộ đầu áo đỏ kia nhỏ giọng nhắc nhở Sở Hi Thanh một câu: “Ta chia cho bọn

họ một nửa, để bọn họ dàn xếp một hai. Nhưng Sở đường chủ vẫn phải cẩn

thận, cố gắng đừng đắc tội với bọn họ.”

Sở Hi Thanh nhìn đám Thiên nha Cẩm y vệ này, rồi rơi vào suy tư.

Cẩm y vệ của thế giới này được chia làm ba nha, Thiên, Địa, Quân.

Thiên nha, phụ trách giám sát bách quan. Bọn họ không có bất kỳ cơ cấu ở địa

phương nào, ngoại trừ quy mô ba vạn người cẩm y ra, cũng chỉ có mười hai vị

Vạn hộ, bảy mươi hai tên Thiên hộ, đi tuần tra khắp thiên hạ.

Quân nha, thì lại được thiết lập trong quân, phân bố trong các biên quân và quận

quân ở các nơi, phụ trách giám sát và quản giáo tất cả binh mã của Đại Ninh.

Sở Hi Thanh và Tào Hiên thuộc về Địa nha, phụ trách truy bắt tuần tra, quản

chế thế lực địa phương.

Quy mô của Địa nha là lớn nhất, bọn họ dùng năm đại trấn phủ ty là ‘đông nam

tây bắc trung’ để chưởng khống các châu. Địa phương còn có Vạn hộ sở và

Thiên hộ sở, Bách hộ, Tổng kỳ, Tiểu kỳ. . . xúc tua mở rộng đến mỗi một góc

của Đại Ninh, quy mô gần một triệu người.

Nhưng quyền lực nặng nhất, chính là Thiên nha.

Chỉ huy sứ của Thiên nha cũng có thực lực cao nhất, nằm trên hàng đầu ở Thiên

Bảng.

Sở Hi Thanh nhìn thấy Tả Thanh Vân ở trong một phòng giam tại góc nam ở

tầng bốn.

Trạng thái của Tả Thanh Vân không tốt lắm, hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất,

quần áo xốc xếch, râu tốc ngổn ngang, tinh thần cũng rất uể oải, chán nản.

Hắn nhìn thấy Sở Hi Thanh thì cười khổ một tiếng: “Ngươi vẫn đến rồi, thật ra

thì ra không muốn để cho ngươi nhìn thấy dáng vẻ chán nản và chật vật này của

ta.”

Sở Hi Thanh không nói gì, hắn quét mắt nhìn chung quanh một cái.

Không khí nơi này rất không tốt, lại âm hàn tận xương, một bộ phận rơm rạ

trong góc tường cũng đã mục nát vì ẩm ướt.

Còn dấu vết của cơm nước bị đánh đỏ ở bên ngoài rào chắn, cũng đã tỏa ra mùi

thiu.

Sở Hi Thanh quét mắt một vòng, liền thu hồi tầm mắt, nhìn về phía Tả Thanh

Vân: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Vì sao tự nhiên lại bị hạ ngục? Ngươi cũng

không khỏi quá không coi ta là bạn bè, nhiều ngày như vậy rồi mà còn không

nói một tiếng. Theo ta biết, triều đình đã an bài tội danh rất nặng cho Tả quận

thừa?”

Hắn cũng nhớ đến, thời gian này không thấy Tả Thanh Vân xuất hiện.

Sở Hi Thanh cũng từng hỏi dò qua nguyên do, nhưng lại bị Tả Thanh Vân nói

quanh co cho qua.

Bây giờ xem ra, Tả Thanh Vân đã biết được kết cục này từ hơn hai mươi ngày

trước rồi.

“Còn không phải là do cha ta, ngu đến mức muốn đi kết tội Hộ bộ thượng thư.

Đầu hắn bị nước vào rồi, rõ ràng là thiên tử quyết tâm muốn phát hành Đương

thập đại tiền, hắn có thể ngăn được sao? Còn liên lụy đến người nhà nữa.”

Tả Thanh Vân cười một tiếng: “Việc này ta cũng không nói sớm được, nói cũng

vô dụng, chỉ để ngươi bận tâm mà thôi. Nhưng ngươi yên tâm, tuy rằng tội danh

lần này rất nặng, nhưng nhà ta vẫn có rất nhiều quan hệ ở kinh thần. Những

đồng liêu kia của cha ta cũng đang nỗ lực vì nhà ta. Chờ đến khi thiên tử hết

giận, thì có thể bị điều đến làm quan ở biên quân.”

Sở Hi Thanh lại nhìn Tả Thanh Vân một chút, vẻ mặt nửa tin nửa ngờ.

“Chậc! Người không thấy ta vẫn yên lành sao? Ở trong này có ăn có uống,

không có chuyện gì.”

Tả Thanh Vân mở hai tay ra, ra hiệu mình không có việc gì, sau đó hắn lại kêu

lên với bên ngoài: “Chương bách hộ, làm phiền cho lão tử chút rượu thịt, mốn

hai con vịt quay ở bên cửa hiệu đối diện nha môn, mười cân thịt kho, lại cầm

thêm chút đồ nhắm rượu, cộng thêm loại rượu vàng tốt nhất.”

Sau khi hắn vừa mở miệng, một người niên ăn mặc trang phục Bách hộ đã đi

đến cửa nhà giam, hắn liếc mắt nhìn vào trong một cái, đầu tiên là cau mày lại,

sau đó lại hừ một tiếng rất nhỏ.

Theo hắn phất tay áo một cái, không lâu sau liền có người vội vã mang một

khay thức ăn vào trong.

Quả nhiên là bên trong có vịt quay, có thịt kho, có đậu tương, có rượu vàng.

“Xem đi, ta ở trong này rất tốt.”

Tả Thanh Vân thấy Sở Hi Thanh vẫn là dáng vẻ muốn nói lại thôi, liền lặng lẽ

nói: “Sở Hi Thanh, ngươi coi ta là bạn, vậy thì đừng nói nhảm, chỉ cần uống

rượu ăn thịt là được. Ba ngày sau chúng ta sẽ bị áp giải đến kinh thành, sau khi

ngươi đi ra ngoài, có lẽ sẽ không nhìn thấy ta nữa. có thể đây là lần cuối cùng

ngươi và ta uống rượu ở quận Tú Thủy này. A, không đúng, còn có bữa tiễn đưa

nữa, khi đó ngươi cũng đến.”

Sở Hi Thanh hơi nhường máy lên, yên lặng không nói gì, chỉ rót rượu cho Tả

Thanh Vân, lại cụng chén với Tả Thanh Vân
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 508: Truyền nhân Huyết Nhai?


“Vậy mới tốt chứ.” Tả Thanh Vân đổ rượu vào miệng, sau đó cầm một con vịt

quay lên, bắt đầu gặm như hùm như sói: “Đúng rồi, khế đất ruộng của ngươi đã

được quyết định. Đám người trong quận này rất tàn nhẫn, nhưng cha ta vẫn

tranh thủ ba trăm khoảnh ruộng tốt cho ngươi, tất cả thủ tục đều ổn thỏa rồi,

cũng đã sang tên rồi, ngươi chỉ cần đi tìm Lý chủ bạc để lấy khế đất là được.”

Sở Hi Thanh nhìn trái nhìn phải, rơi vào suy tư: “Nhà các ngươi không dùng

bạc ở trong đại lao này sao? Lát nữa ta sẽ đưa cho đám người Thiên nha Cẩm y

vệ kia một chút.”

“Không cần.” Tả Thanh Vân thấy buồn cười, sau đó dứt khoát lắc đầu: “Nghe

ta, ngươi cho bạc cũng vô dụng. Dù cho nhiều hơn nữa, bọn họ cũng không tốt

hơn với ta, không cho, bọn họ cũng không dám làm gì ta.”

Sở Hi Thanh hơi ngẩn ngơ, sau đó liền nở nụ cười: “Vậy thì nghe lời ngươi,

không cho.”

Hắn lại rót một chén rượu cho Tả Thanh Vân: “Nào, uống rượu, hôm nay chúng

ta không say không nghỉ.”

Đáng tiếc là Cẩm y vệ cho quá ít rượu, nên Sở Hi Thanh vẫn không thể uống

say, còn Tả Thanh Vân thì lại uống đến mơ mơ hồ hồ.

Khi Sở Hi Thanh vừa đi ra khỏi đại lao quận nha, sắc mặt hắn liền âm trầm như

nước.

Sở Hi Thanh lòng thầm nói, cái tên ngu Tả Thanh Vân này, hắn cho rằng hắn

còn giấu được tình cảnh của mình bây giờ sao?

Cùng lúc đó, tại tầng thứ tư trong đại lao quận nha.

Bách hộ họ Chương của Cẩm y vệ kia, cất bước đi vào trong phòng giam của Tả

Thanh Vân, hắn nhìn Tả Thanh Vân đang say như chết với ánh mắt căm ghét,

sau đó một cước đá cái khay thức ăn kia bay ra ngoài.

Sau đó, hắn lại đạp lên tay của Tả Thanh Vân, làm cho sắc mặt của Tả Thanh

Vân đột nhiên trở nên vặn vẹo, còn hét thảm một tiếng.

Chương bách hộ bình tĩnh nhìn Tả Thanh Vân, tiếng nói phun ra lại lạnh lẽo

như băng: “Ngươi cho rằng ta không muốn để người khác nhìn ra, cho nên

không thể làm gì ngươi đúng không? Chương mỗ biết rất nhiều biện pháp có thể

để người đau đến mức sống không bằng chết, mà lại không làm ngươi bị

thương. Lại còn dám sai khiến ta? Ngươi cho rằng ngươi vẫn còn là nha nội nhà

quận thừa sao?”

Tả Thanh Vân mở mắt ra, bình tĩnh nhìn người này một cái, sau đó liền ‘phi’

một tiếng, một ngụm nước bọt bay thẳng vào mặt Chương bách hộ.

Nhưng sau đó, hắn lại bị một cảm giác đau đớn hơn bao phủ.

. . .

Sở Hi Thanh quất ngựa đi ra khỏi thành Tú Thủy, lông mày hắn vẫn nhíu chặt.

Hắn đã gửi một tấm tin phù cho Ngô Mị Nương, tạm thời còn chưa nhận được

câu trả lời.

Tuy nhiên, Sở Hi Thanh vẫn cảm giác được, tình hình của Tả Thanh Vân rất

không ổn.

Tả gia rất có tiền, riêng Tả Thanh Vân cũng đã có mấy chục vạn lượng bạc rồi.

Bọn họ cũng không phải phạm nhân hung ác gì cả, dù cho bị triều đình cách

chức và hỏi tội, thì vẫn có thân phận quan lại sĩ tộc, nhưng lại bị giam giữ trong

tầng dưới chót, nơi có hoàn cảnh ác liệt nhất của đại lao.

Điều này chứng tỏ tiền tài là không thể sử dụng, cho bạc cũng vô dụng, bối

cảnh của Tả gia cũng là vô nghĩa.

Đám Thiên nha Cẩm y vệ kia cũng rất có vấn đề.

Thái độ của bọn họ rất tốt, luôn tươi cười chào đón Sở Hi Thanh.

Nhưng Sở Hi Thanh không nhìn thấy một chút nhiệt độ nào ở trong mắt của bọn

họ.

Bọn họ còn canh phòng ở trong đại lao, không muốn giao chuyện của Tả gia

cho người khác.

Khi Sở Hi Thanh uống rượu và nói chuyện với Tả Thanh Vân, đám người này

cực kỳ cảnh giác, tập trung cao độ, đề phòng nghiêm ngặt.

Thậm chí có vài lần, Sở Hi Thanh còn nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của bọn họ

với Tả Thanh Vân.

Nhưng mà đám Thiên nha Cẩm y vệ này, rõ ràng là tràn đầy ác ý với Tả gia, vậy

vì sao lại cho hắn gặp mặt Tả Thanh Vân?

“Hi Thanh!”

Bỗng nhiên có một tiếng nói quen thuộc đánh gãy suy nghĩ của Sở Hi Thanh.

Hắn ngẩng đầu lên, phát hiện Diệp Tri Thu đang cưỡi một con ngựa ở cửa

thành, nàng đang vẫy tay về phía hắn.

Bên cạnh còn có Kiếm Tàng Phong, và mộ thuật sư tầm ba mươi tuổi, ngũ quan

lạnh lùng, thân hình cao to, mặc một cái áo đạo sĩ màu xanh.

Hai người này cũng đang nhẹ nhàng nhìn hắn.

Sở Hi Thanh thấy thế liền hơi ngẩn ngơ, sau đó lập tức tiến lên nghênh đón.

“Giáo đầu! Kiếm tuần sát sứ!”

Sở Hi Thanh nhẹ nhàng ôm quyền ở trên lưng ngựa, mở miệng chào hỏi.

Sở Hi Thanh không nhận ra người cuối cùng kia.

Nhưng chỉ nhìn khí độ và phong thái của vị thuật sư ba mươi tuổi này, Sở Hi

Thanh cũng biết người này có thân phận bất phàm, chắc hẳn là đại nhân vật đến

từ Vô Tướng Thần Tông.

Trong ba người này, tựa như là thuật sư kia cầm đầu, còn Kiếm Tàng Phong và

Diệp Tri Thu thì như là đi cùng thôi.

“Vị này là đặc sứ đến từ bản sơn của Vô Tướng Thần Tông, đệ tử chân truyền,

thuật sư Tông Lệnh Thư .”
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 509: Truyền nhân Huyết Nhai? (2)


Diệp Tri Thu giới thiệu cho hai người: “Tông sư huynh, đây chính là Sở Hi

Thanh mà ngươi muốn tìm, cũng là đường chủ Tây Sơn Đường của Thiết Kỳ

Bang, bây giờ cũng là một nhân vật có máu mặt trong giang hồ quận Tủ Thủy,

cũng là sư đệ tương lai của chúng ta.”

Diệp Tri Thu nói đến mấy chữ nhân vật có máu mặt trong giang hồ, thì trong lời

nói còn ngậm vài phần trêu chọc.

Sau đó, nàng cười tủm tỉm với Sở Hi Thanh: “Đúng là trùng hợp, chúng ta đang

chuẩn bị chạy đến trấn Tây Sơn tìm ngươi, không ngờ lại gặp ngươi ở đây.”

Trong lòng Sở Hi Thanh cảm thấy hơi khó hiểu, ba người này đi trấn Tây Sơn

tìm hắn để làm gì?

Trên mặt hắn lại hiện vẻ nghiêm túc, cung kính hành lễ: “Đệ tử gặp qua đặc sứ!

Không biết đặc sứ đại nhân tìm ta là có chuyện gì?”

Tông Lệnh Thư khẽ mỉm cười, dùng pháp lực nâng Sở Hi Thanh dậy: “Sở

đường chủ không cần đa lễ.”

Thiếu niên trước mắt hắn là nhân vật đứng hàng đầu trên Đông Châu – Thanh

Vân bảng. Nhai Tí đao ý đã lên đến cảnh giới rất cao, tương lai có hi vọng trở

thành nội môn của Vô Tướng Thần Tông, tiền đồ rộng lớn.

Bởi vậy, thái độ của Tông Lệnh Thư với Sở Hi Thanh cũng có ba phần khách

khí.

Giọng nói của hắn ôn hòa, mở miệng giải thích lý do: “Lần này đến tìm Sở

đường chủ, thật ra là vì một ít việc của tông môn. Không biết Sở đường chủ có

nghe nói đến chuyện đao ý của Huyết Nhai Đao trên bản sơn chúng ta đã hóa

hình không?”

Sở Hi Thanh nghe vậy, ánh mắt hơi động, lên tinh thần nói: “Đệ tử có nghe qua

một vài lời đồn, có người nói hai tháng trước, Huyết Nhai thần đao của Huyết

Nhai Đao Quân đã rung động một đêm, đao khí ngút trời, mà lại đao ý hóa hình,

hóa thành thần thú Nhai Tí, chấn động trời xanh.”

Tất nhiên là hắn đã nghe nói đến chuyện này.

Kỳ Luận Võ Thần Cơ này, cũng có một bài văn chương về chuyện này.

Nói đến mới nhớ, khi Huyết Nhai Đao rung động, trùng hợp lại đúng vào ngày

hắn và Sở Vân Vân thu được hai tên nhóc kia.

Sở Hi Thanh nghĩ đến chỗ này, trái tim không khỏi nhảy lên một cái.

Hắn đã đoán được mục đích của ba vị này rồi.

Rất có thể là bọn họ đang tìm kiếm truyền nhân của Huyết Nhai Đao Quân.

Mà hai tháng trước, Sở Vân Vân đã nói hắn có tư cách tu luyện Thần Ý Xúc Tử

Đao rồi.

Điều này có nghĩa là, hôm nay hắn có cơ hội một bước lên trời, trực tiếp lấy

thân phận truyền nhân Huyết Nhai Đao Quân để tiến vào Vô Tướng Thần Tông.

“Chấn động trời xanh? Ngươi đọc thứ này ở trên Luận Võ Thần Cơ đúng

không?”

Tông Lệnh Thư bật cười một tiếng: “Lời đồn này không giả, nhưng chấn động

trời xanh thì hơi quá rồi. Có điều, khi đó Nhai Tí đao ý đã bao trùm trong phạm

vi trăm dặm. Đây là thần thông trên Huyết Nhai Đao của Huyết Nhai Đao Quân,

chuyên dùng để cảm ứng tất cả những người có thể kế thừa Thần Ý Xúc Tử Đao

trong thiên hạ. Mà Tông mỗ phụng mệnh tông môn đến Đông Chây, chính là

tìm kiếm người có tố chất kế thừa y bát của Huyết Nhai Đao Quân.”

“Sở đường chủ đứng hàng 29 trên Đông Châu – Thanh Vân Bảng, hơn nữa cách

đây không lâu, ngươi còn hợp lực với người khác, lấy Nhai Tí đao ý để đối đầu

với ngàn ngươi, nhờ đó có thể thấy được Nhai Tí đao ý của ngươi đã rất cao,

cũng rất có thiên phú trên môn đao ý này. Bởi vậy, Tông mỗ cố tình đến đây,

muốn xem xem Sở đường chủ có phải là người mà Huyết Nhai Đao cảm ứng

hay không.”

Sau đó, hắn lấy ra một cái pháp khí có hình dáng như mâm ngọc, vẻ mặt

nghiêm nghị nói với Sở Hi Thanh: “Sở đường chủ, có thể cho Tông mỗ một giọt

tinh huyết của ngươi không? Tông mỗ cần dùng tinh huyết của ngươi để thi

triển bí pháp, để nhận biết thiên phú huyết mạch của ngươi có phù hợp với Thần

Ý Xúc Tử Đao hay không.”

Sở Hi Thanh hơi nhướng mày lên, lúc này liền vươn tay ra: “Có gì là không

thể.”

Tuy rằng đối phương dùng câu hỏi, nhưng giọng nói lại như chém đinh chặt sắt,

thần thái cũng cực kỳ mạnh mẽ, hiển nhiên là không cho hắn từ chối.

Bản thân Sở Hi Thanh cũng rất chờ mong.

Hắn dựa theo chỉ thị của Tông Lệnh Thư, đặt ngón giữa tay trái lên mâm ngọc,

éo một giọt tinh huyết ra khỏi đầu ngón tay, nhỏ xuống vị trí trung tâm của mâm

ngọc.

Lúc này, hai người Kiếm Tàng Phong và Diệp Tri Thu cũng nhìn chằm chằm

vào mâm ngọc.

Sở Hi Thanh chính là người tu luyện Nhai Tí đao ý lên trình độ cao nhất trong

phạm vi Đông Châu tại những năm gần đây, trình độ võ đạo và thiên phú huyết

mạch cũng rất tốt, vì vậy bọn họ cũng rất chờ mong.

Trên mâm ngọc kia có tổng cộng chín vòng phù văn huyền dị.

Theo giọt máu của Sở Hi Thanh rơi xuống mâm ngọc, cái vòng phù văn đầu

tiên lập tức sáng lên, màu vàng óng ánh anfy lập tức mở rộng ra ngoài, mãi cho

đến vòng thứ bảy.

Lúc này, hai người Diệp Tri Thu và Kiếm Tàng Phong cũng đều thất căng

thẳng, lòng thầm nói thiên phú tu luyện Nhai Tí đao ý của Sở Hi Thanh rất cao.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back