[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
[Đam Mỹ] Quỷ Dị Hồi Sinh
Chương 19: Nữ nhân mặc áo mưa đen
Chương 19: Nữ nhân mặc áo mưa đen
Sau khi nghe câu chuyện của Lâu Diên và Lý Tam Tân, Lộ Hảo Tu cảm thấy mình như hiểu hai người kia hơn.
Thậm chí, vì cảnh ngộ bố mẹ đều mất của mình, cậu còn nảy sinh một cảm giác đồng bệnh tương liên kỳ quái với họ...
Tóm lại, Lộ Hảo Tu nghĩ, cậu dường như đã tìm được gia đình mới.Cậu hạ quyết tâm phải bảo vệ Lâu ca và Lý ca thật tốt, cũng muốn bảo vệ luôn cả Đoạn ca, người thường xuyên chọc cậu nghẹn lời nhưng hình như cũng có một quá khứ bi thảm.
Nhưng Lộ Hảo Tu vừa mới âm thầm hạ quyết tâm xong, ăn cơm tối xong xuôi thì đã nghe Lâu Diên nói: "Tôi định đến thôn Cây Liễu giải quyết cái quỷ dị kia."
"?!"
Lộ Hảo Tu kinh ngạc đến rớt cả miếng trái cây, vãi chưởng?Lý Tam Tân ngoáy ngoáy lỗ tai, bình tĩnh hỏi: "Mày nói gì?
Mày muốn đi đâu?
Giải quyết cái gì?"
Lâu Diên lười biếng không muốn lặp lại.Lý Tam Tân nhức đầu xoa xoa giữa lông mày: "Vì sao muốn đi?"
Lâu Diên bình tĩnh nói: "Nếu tao không đi giải quyết cái quỷ dị kia, sẽ có một kẻ rất nguy hiểm mượn dùng nó để trở nên mạnh hơn, tôi không thể để chuyện này xảy ra."
"Kẻ rất nguy hiểm..."
Lý Tam Tân lặp lại một lần, ánh mắt trầm xuống, "Tao còn chưa hỏi hôm nay mày và Đoạn Trạch Ca đi làm gì, chuyện hôm nay của hai người có liên quan đến kẻ này không?"
Đoạn Trạch Ca liếc nhìn Lâu Diên, nhàn nhạt nói: "Có liên quan, chúng ta đã đắc tội kẻ này, hắn cũng đang theo dõi Lâu Diên."
Lý Tam Tân chửi một câu tục tĩu, đứng dậy đi tới đi lui, đột nhiên đi đến trước mặt Lâu Diên, hai tay chống vào lưng ghế của Lâu Diên, nhìn chằm chằm Lâu Diên trầm giọng nói: "Kẻ đó là ai?
Hắn có quan hệ gì với mày?
Có thể dùng tiền giải quyết chuyện này không?"
Lâu Diên mặt không đổi sắc, ngữ khí bình tĩnh nói: "Đoạn Trạch Ca đã từng bói toán, có một người tên Phó Tuyết Chu sẽ mang đến cái chết cho chúng ta, thậm chí hủy diệt cả thế giới.
Các cậu biết năng lực thiên phú của tao là 【cảm giác nguy hiểm】, khi tao nhìn thấy Phó Tuyết Chu, bản năng mách bảo tao nhất định phải giết hắn, nếu không người chết sẽ là tao.
Hôm nay tao và Đoạn Trạch Ca đã đi gặp người này, hắn rất mạnh, vô cùng mạnh, nếu không ngăn cản hắn tiếp tục dung hợp quỷ dị, hắn sẽ chỉ trở nên càng ngày càng mạnh...
Đến khi hắn mạnh đến một trình độ nhất định, tất cả chúng ta đều sẽ chết."
Đoạn Trạch Ca liếc nhìn Lâu Diên, không hề phản đối mà ngược lại gật đầu tán thành: "Không sai."
Lộ Hảo Tu sợ ngây người: "Nhưng mà..."
Biểu cảm Lý Tam Tân thay đổi liên tục, cuối cùng anh hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh lại, đứng thẳng người nói: "Khi nào đi?
Tôi đi cùng cậu."
Lộ Hảo Tu vội vàng giơ tay: "Tôi cũng đi."
Đoạn Trạch Ca nói thêm vào: "Tính cả tôi nữa."
Lâu Diên không có ý kiến gì về những người khác muốn đi, nhưng cậu lại thẳng thừng từ chối Lý Tam Tân: "Không được, mày không thể đi."
Thái dương Lý Tam Tân giật giật, cố nhịn tính hỏi: "Vì sao?"
Câu trả lời của Lâu Diên thật sự đâm thẳng vào tim: "Đoạn Trạch Ca và Lộ Hảo Tu đều đã thức tỉnh thiên phú và có kinh nghiệm đối phó với quỷ dị, còn mày có gì?"
Lý Tam Tân: "..."
Mẹ nó, trúng một mũi tên vào tim rồi.Lý Tam Tân cố gắng níu kéo: "Không phải mày nói tao sẽ thức tỉnh một thiên phú rất mạnh sao?
Biết đâu lần này đi lại là cơ hội để tao thức tỉnh thì sao!"
"Vạn nhất thì có đủ thứ không nói trước được," Lâu Diên lạnh mặt nói, "Lần này con quỷ dị vừa nhìn đã biết rất nguy hiểm, mày không thể đánh cược vào khả năng thức tỉnh thiên phú được, cứ thành thật ở nhà đi."
Việc Lâu Diên kiên quyết từ chối như vậy là vì kiếp trước cậu và Lý Tam Tân căn bản không hề đặt chân đến thôn Cây Liễu, thời điểm Lý Tam Tân thức tỉnh thiên phú cũng không phải là lúc này.Một người thường không có bất kỳ sức mạnh nào, đụng vào một nơi quỷ dị như thôn Cây Liễu chẳng khác nào tự tìm đến cái chết.Lý Tam Tân hiểu rõ tính tình của Lâu Diên, biết rằng một khi cậu đã quyết định thì tuyệt đối sẽ không thay đổi.
Lý Tam Tân cau mày, cố gắng kìm nén sự nóng nảy và lo lắng, lại hỏi: "Vậy mọi người định khi nào đi?"
Lâu Diên nhìn về phía Đoạn Trạch Ca và Lộ Hảo Tu: "Ngày mai thu xếp một chút, sáng sớm ngày kia sẽ xuất phát.
Hai người thấy thế nào?"
Hai người gật đầu, đều tỏ vẻ không có vấn đề gì.Sáng sớm hôm sau, cả ba người đều bắt đầu bận rộn.
Ngoài việc thu dọn đồ dùng sinh tồn và công cụ phòng thân, họ còn cố gắng hết sức thu thập càng nhiều thông tin liên quan đến thôn Cây Liễu.Lâu Diên chăm chú nhìn bản đồ thôn Cây Liễu, suy nghĩ làm thế nào mới có thể vượt qua phong tỏa để vào trong thôn.Lúc đang lướt diễn đàn, Lộ Hảo Tu nhìn thấy một bài đăng mới.Bài đăng này là của một người dùng có ID là "Đồ gỗ lão vương", nội dung chính là về chuyện ở thôn Cây Liễu.【 Anh em trong nhà ơi, tôi hiện đang ở thôn Cây Liễu, trấn Đại Nham, thành phố Thành Giang, đúng vậy, chính là cái thôn Cây Liễu mà trên tin tức nói là bị ô nhiễm hóa chất đó.
Thật ra thì tình hình bên trong thôn Cây Liễu không có tệ như trên tin tức nói đâu.
Nhà tôi có người thân bán đồ gỗ ở trong thôn, họ nói với tôi một chuyện, từ khi có chuyện ở thôn Cây Liễu, những người bán đồ gỗ và vật liệu gỗ trong thôn đều mặt mày ủ rũ hết cả.
Họ chỉ trông vào việc bán đồ để kiếm sống thôi, giờ hàng không bán được thì làm sao mà sống được chứ?
Thế nên đồ dùng trong nhà và cây giống gỗ ở thôn Cây Liễu đang giảm giá cực mạnh!
Tôi đến xem thử, mẹ ơi, một bộ tủ quần áo làm bằng gỗ tốt như vậy mà có 200 tệ thôi anh em ạ, ai mà không động lòng chứ! 】Phía dưới là mấy tấm ảnh do "Đồ gỗ lão vương" chụp, đều là những chiếc bàn vi tính mới tinh bóng loáng, ghế tựa kiểu cũ, đồ dùng giường ngủ và một số đồ gỗ mỹ nghệ rất đẹp.Trên ảnh còn chèn thêm giá cả, những chiếc bàn trang điểm trông rất quý phái và những chiếc bàn chạm khắc tinh xảo vậy mà chỉ có một hai trăm tệ, chiếc giường gỗ đắt nhất cũng chỉ có 300 tệ.Bình luận bên dưới đều điên cả rồi:【Má ơi má ơi, cái giá này có thật không vậy?
Tui mê quá trời luôn á á á.】【Cứu tui với, bộ bàn ghế này tui từng xem giá rồi, ít nhất cũng phải hai ngàn trở lên á, giờ bảo có hai trăm???】【Cái ghế này xinh xỉu luôn, chạm trổ tinh xảo quá trời, muốn mua một cái cho ông bà...】【Chủ thớt ơi, bác đảm bảo giá này thật không lừa người chứ?
Bác dám chắc là thật thì em lái xe qua ôm sỉ liền!】"Đồ gỗ lão vương" trả lời cái bình luận cuối cùng kia: 【Thật mà thật mà, tui đảm bảo là thật đó.
Nếu mọi người đến mua mà không được giá này, tui đền cho nguyên một bộ gia cụ giá gốc luôn】Cái bài đăng này dần dần nóng lên, rất nhiều người động lòng hỏi "Đồ gỗ lão vương" còn đồ khác không.
Ngoài ra, cũng có người do dự không biết thôn Cây Liễu có nguy hiểm không."
Đồ gỗ lão vương" sau đó lại đăng thêm hai mươi mấy tấm ảnh chụp toàn cảnh thôn Cây Liễu.
Trong ảnh, mưa bụi mờ ảo, những ngôi nhà gạch đỏ mái ngói cổ kính nằm yên bình giữa một vùng liễu non xanh mướt, trông vô cùng đẹp, thanh tịnh và an lành."
Đồ gỗ lão vương" nói: 【Đây là ảnh chụp toàn cảnh thôn Cây Liễu nè, tui tự mình chứng minh ô nhiễm môi trường căn bản không có nghiêm trọng như vậy đâu.
Khu công nghiệp ô nhiễm thật ra cách xa trung tâm thôn lắm, không có lan đến được đâu】Sau đó, "Đồ gỗ lão vương" tỉ mỉ viết cách lách luật, trốn tránh sự phong tỏa của các ban ngành liên quan để lẻn vào thôn Cây Liễu, còn chụp ảnh cái đường nhỏ kia nữa.
Nội dung thì cực kỳ đơn giản, thuộc loại trẻ con bảy tuổi cũng hiểu được.Mà sau khi viết những điều đó, "Đồ gỗ lão vương" bỗng dưng biến mất tăm, không thấy quay lại nói chuyện nữa.Mấy bình luận viên mạng cũng chẳng mấy để ý đến chi tiết này, họ đang nhiệt tình bàn tán xem có nên đi hay không, rồi lại rủ nhau cùng kết bạn để đi chung.Lộ Hảo Tu lại cảm thấy có gì đó không ổn.
Cậu cẩn thận lưu lại cái thiệp mời, chụp ảnh màn hình cách thức để vào thôn Cây Liễu rồi gửi cho Lâu Diên và Đoạn Trạch Ca."
Lão ca, hai người xem cái thiệp này đi," Lộ Hảo Tu nói, "Trong này có cách vào thôn Cây Liễu, nhưng em cứ thấy cái người chủ thớt này nói năng kỳ lạ kiểu gì ấy."
Lâu Diên mở thiệp ra xem, sắc mặt dần trở nên ngưng trọng, "Cái tên 'Đồ gỗ lão vương' này cố tình dụ dỗ người khác vào thôn Cây Liễu."
Với kinh nghiệm đối mặt với vô số quỷ dị quỷ quyệt, Lâu Diên liếc mắt một cái là có thể nhận ra "Đồ gỗ lão vương" có ý đồ bất chính.Cậu xem đi xem lại những bình luận của "Đồ gỗ lão vương", hoàn toàn chắc chắn rằng cái tên này tuyệt đối không phải người.
Dù trước đây có từng là người, thì bây giờ cũng không còn là người nữa.Quỷ dị trong thôn Cây Liễu không hề đơn giản!Lâu Diên một lần nữa khẳng định sự thật này.Cậu trầm mặt sờ túi áo định lấy bao thuốc, nhưng túi lại trống trơn.Lộ Hảo Tu thấy Lâu Diên đứng dậy, hỏi: "Lâu ca, anh đi đâu đấy?"
"Đi mua bao thuốc," Lâu Diên đáp, "Cậu có muốn đi cùng không?"
"Đi chung đi," Lộ Hảo Tu cũng đứng lên theo, vui vẻ cười nói, "Em thấy đồ ăn chúng ta chuẩn bị vẫn chưa đủ, muốn mua thêm ít que cay với đùi gà hun khói đóng gói nữa."
Lâu Diên nhướng mày: "Cũng được, đi thôi."
Hai người để Đoạn Trạch Ca ở nhà trông, trực tiếp đi đến siêu thị gần đó.
Lúc này là ba giờ chiều, vẫn còn giờ làm việc nên siêu thị không có nhiều người.
Lâu Diên và Lộ Hảo Tu mỗi người mua đồ của mình.
Lộ Hảo Tu đẩy một chiếc xe đẩy nhỏ, bất giác đi đến khu đồ dùng sinh hoạt."
Có nên mua lều không nhỉ?
Lỡ ở thôn Cây Liễu phải ngủ qua đêm thì sao...
Nhưng lều có vẻ hơi to, khó mang," Lộ Hảo Tu lẩm bẩm tự nói, "Kem đánh răng bàn chải đánh răng phải mang cái mới, khăn mặt cũng vậy...
Mà hình như mấy thứ này anh Lý đã chuẩn bị hết rồi."
Lộ Hảo Tu gãi đầu, cuối cùng chọn mua một lọ nước hoa.
Vừa định rời khỏi khu vực này, cậu liền thấy một thiếu niên mặc đồ đen toàn tập, đội mũ lưỡi trai cool ngầu vội vã đi đến, hai người vừa lúc nhìn nhau.Lộ Hảo Tu ngẩn người, thiếu niên đối diện cũng sững lại.
Thiếu niên đó khẽ cau mày, "Lộ Hảo Tu?"
"Kha Bất Ngôn?"
Lộ Hảo Tu ngơ ngác, không ngờ lại gặp được bạn học ở đây, mà còn là cái tên học bá lạnh lùng ít khi nói chuyện.
Cậu giới thiệu: "Sao cậu không ở trường học vậy?
Hôm nay không phải thứ năm sao?"
Kha Bất Ngôn nhíu mày sâu hơn.
Cậu ta không trả lời Lộ Hảo Tu mà nhanh chân đi đến kệ hàng lấy đồ ôm vào lòng.
Lộ Hảo Tu ngượng ngùng đứng một lát, thấy Kha Bất Ngôn loay hoay tính tiền, liền lịch sự cáo từ: "Vậy cậu cứ bận đi, tớ đi đây."
"Tớ tạm nghỉ học rồi," Kha Bất Ngôn lạnh lùng nói, rồi vài bước đi đến trước mặt Lộ Hảo Tu, mày nhăn lại càng chặt, nói với tốc độ cực nhanh, "Nể tình bạn học, tớ hữu nghị nhắc cậu một câu, mau chóng rời khỏi thành phố Thành Giang đi, thành phố Thành Giang không an toàn đâu."
Nói xong, Kha Bất Ngôn chẳng để ý đến phản ứng của Lộ Hảo Tu, quay người định bước đi."
Từ từ đã," Lộ Hảo Tu vội giữ tay cậu ta lại, dò hỏi, "Kha Bất Ngôn, có phải cậu đang gặp chuyện gì không?"
Kha Bất Ngôn giật tay ra, lùi lại mấy bước, vẻ mặt trở nên phòng bị và cảnh giác: "Không liên quan đến cậu."
"Tôi không có ý đó," Lộ Hảo Tu thở dài, thấy Kha Bất Ngôn sắp đi khuất, cậu vội vàng đọc một dãy số điện thoại, "Đây là số của tôi, nếu cậu cần giúp đỡ thì gọi cho tôi, tôi biết trí nhớ của cậu tốt nên chắc chắn sẽ nhớ được!"
Vừa dứt lời, bóng dáng Kha Bất Ngôn đã biến mất ở khu đồ dùng sinh hoạt."
Chắc là nghe thấy rồi nhỉ," Lộ Hảo Tu lắc đầu, thở dài, "Thôi vậy, tùy duyên đi."
Mấy người bận rộn đến gần sáu giờ tối thì Lâu Diên nhận được điện thoại của Lý Tam Tân.Lâu Diên nhai kẹo bạc hà, vừa nhìn máy tính vừa tùy ý hỏi: "Khi nào mày về?"
Tiếng thở của Lý Tam Tân có chút dồn dập, anh cố gắng giữ giọng bình tĩnh nói: "Diên Tử, hình như tao gặp phải quỷ dị rồi."
"Rầm" một tiếng lớn, Lâu Diên đột ngột đứng dậy làm đổ cả chiếc ghế, sắc mặt cậu trở nên khó coi đến đáng sợ: "Chuyện gì xảy ra!"
Lý Tam Tân nhanh chóng kể vắn tắt cho Lâu Diên nghe những gì vừa xảy ra.Vào khoảng hơn năm giờ chiều, gần đến giờ tan làm, bệnh viện thú cưng không có "khách hàng nhỏ" nào đến khám nữa.
Lý Tam Tân định tranh thủ lướt mạng xem có tìm thêm được thông tin gì về quỷ dị không.
Khi anh mở diễn đàn địa phương như mọi ngày, liền thấy một câu chuyện quái đàm mới toanh vừa được đăng lên.Câu chuyện đó viết rất ngắn, nhưng lại vô cùng đáng sợ, khiến Lý Tam Tân sau khi đọc xong không khỏi toát mồ hôi lạnh, cảm thấy rợn người.Nội dung câu chuyện kể về một phòng khám tư nhân, nhân vật chính là một bác sĩ.
Chuyện là khi bác sĩ sắp tan làm, bệnh viện đột nhiên có một người phụ nữ mặc áo mưa đen trùm kín người, nước nhỏ tong tong xuống sàn.
Người phụ nữ yêu cầu bác sĩ chữa bệnh cho mình.
Bác sĩ bảo người phụ nữ cởi áo mưa ra, nhưng sau khi cởi áo mưa, thứ lộ ra lại là một cơ thể không da, không mắt mũi!Vị bác sĩ kinh hoàng muốn bỏ chạy, nhưng văn phòng đã bị khóa trái.
Ngay khi nữ quỷ sắp ra tay sát hại bác sĩ, một nữ y tá trong bệnh viện đã mở cửa cứu ông.
Bác sĩ mừng rỡ tột độ, vội túm lấy nữ y tá chạy về phía thang máy, chỉ mong thoát khỏi bệnh viện càng nhanh càng tốt.Thế nhưng, cửa thang máy mở ra, khung cảnh bên ngoài lại là một phòng khám bệnh lạnh lẽo không nên xuất hiện, giống hệt như nhà xác.
Nữ y tá nở một nụ cười quỷ dị, kéo bác sĩ về phía nhà xác.
Lúc này, bác sĩ mới sực nhớ ra, y tá phòng khám của mình hôm nay xin nghỉ, vậy thì làm sao lại có y tá ở đây được!Kết cục cuối cùng là bác sĩ bị lột da sống, chết thảm ngay tại phòng khám của mình."
Đệt," Lý Tam Tân lau mồ hôi trên trán, tim đập thình thịch rất nhanh, "Đây đúng là ngòi bút chuyên nghiệp, một câu chuyện ma đơn giản mà có thể viết đáng sợ đến như vậy."
Đặc biệt là nhân vật chính lại cùng nghề nghiệp của anh có liên quan, địa điểm gặp ma lại chính là bệnh viện của mình, điều này khiến Lý Tam Tân khi đọc cảm thấy vô cùng chân thực.Anh thậm chí không nhịn được mà liếc nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bên ngoài trời xanh mây trắng, ánh mặt trời chiều rực rỡ, hoàn toàn không có dấu hiệu mưa gió.Lý Tam Tân thở phào nhẹ nhõm, nhận ra trạng thái tâm lý của mình, anh lại buồn cười tự mắng một tiếng, "Lý Tam Tân, mày đúng là nhát gan quá rồi, xem chuyện ma thôi mà cũng sợ đến thế này."
Nhìn đồng hồ trên tường, 5 giờ 50 phút, nên dọn dẹp đồ đạc để tan làm.Lý Tam Tân thu dọn tài liệu trên bàn, đặt ví tiền và chìa khóa xe sang một bên.
Anh vừa định cởi chiếc áo blouse trắng ra thì y tá Tiểu An bước vào, "Bác sĩ, có khách đến, nói là có động vật cần cấp cứu."
Lý Tam Tân lại mặc vội chiếc áo blouse vào, "Bảo người ta vào đi, tôi xem con vật thế nào."
Tiểu An dạ một tiếng rồi đi ra ngoài.
Chưa đầy một phút sau, cô đã dẫn khách vào.
Lý Tam Tân tùy ý ngẩng đầu lên nhìn, cả người anh đột nhiên cứng đờ, con ngươi giãn to, đứng im như tượng.Người đến là một người phụ nữ mặc áo mưa đen.
Rõ ràng bên ngoài trời nắng chang chang, nhưng người phụ nữ này lại trông như vừa đi ra từ trận mưa lớn, cả người ướt sũng, nước từ chiếc áo mưa đen không ngừng nhỏ xuống, tạo thành một vệt nước dài trên sàn nhà.Lý Tam Tân chỉ cảm thấy hô hấp trở nên nặng nề, tim anh đột nhiên bị bóp nghẹt rồi lại thót lên.
Người phụ nữ mặc áo mưa đen lập tức đi đến ngồi xuống trước bàn của Lý Tam Tân, im lặng không nói gì.
Chiếc mũ áo mưa rộng thùng thình che khuất khuôn mặt bà ta, không để lộ ra một chút da thịt nào bên dưới.Hộ sĩ Tiểu An thuần thục đóng cửa văn phòng lại, Lý Tam Tân thậm chí còn chưa kịp ngăn cản đã cùng người phụ nữ mặc áo mưa kia ở trong không gian kín mít.Giống hệt như câu chuyện về quỷ kia...Cổ họng Lý Tam Tân nghẹn lại, anh chỉ cảm thấy toàn thân nổi da gà.
Anh lại liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài vẫn khô ráo, hoàn toàn không có một giọt mưa."
Ha ha ha," Lý Tam Tân cười gượng, cố gắng nói, "Bên ngoài không mưa, thưa cô, sao cô lại mặc áo mưa ướt như vậy?"
Người phụ nữ mặc áo mưa nói: "Tôi sợ nắng, trong nhà cái áo mưa đen này là chống nắng tốt nhất.
Trên đường gặp tiệm rửa xe, không cẩn thận bị xối ướt hết người, may mà tôi mặc áo mưa, lúc này mới không bị ướt."
"Thật sao?"
Lý Tam Tân không biết là thật hay giả, nhưng lý do này nghe cũng có vẻ hợp lý, biết đâu người phụ nữ này thật sự chỉ là người bình thường thì sao?Nhưng trong lòng anh vẫn lo sợ.
Lý Tam Tân cảm thấy chỉ cần không để người phụ nữ cởi áo mưa ra thì chắc sẽ không có chuyện gì.
Dù sao anh khám bệnh cho thú cưng chứ không phải cho người, chắc là có thể tránh được cái khía cạnh kinh dị như trong truyện ma.Anh nhìn về phía sau người phụ nữ, hỏi: "À đúng rồi, thú cưng của ngài đâu?"
Người phụ nữ mặc áo mưa nói: "Ở trong lòng tôi, dưới áo mưa này, anh muốn nhìn không?"
Lý Tam Tân cứng đờ.Nước từ người phụ nữ mặc áo mưa không ngừng chảy xuống, cô ta lại hỏi: "Có cần tôi cởi áo mưa ra, rồi lấy thú cưng ra cho anh xem không?"
Tác giả có lời muốn nói: Lý Tam Tân: Cứu với!Chương sau vào V, vạn chữ đổi mới đã phát!Vốn định ngày mai vào V, nhưng viết xong trước rồi ~ nên đăng trước luôn, vui vẻ!Chương này có 300 bao lì xì ~, chương V cũng sẽ phát bao lì xì, cảm ơn mọi người đã ủng hộ =w=:,,.----------------------editor: Công nhận mấy con quỷ dị quỷ quyệt thật, tui mà xuyên vào không biết sống được mấy hôm đây.