[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
9/ [Đam Mỹ] Mỹ Nhân Ốm Yếu Cưới Trước Yêu Sau Với Chủ Nhân Minh Giới
Chương 77 : Mỹ nhân băng tuyết cùng chồng quỷ
Chương 77 : Mỹ nhân băng tuyết cùng chồng quỷ
Biên dịch + Chỉnh sửa : Yên HyNgười đàn ông chết tên Tôn Dương, là lưu manh gần đó, nghề chính là thu tiền bảo vệ và đòi nợ, nghề phụ mới là sửa xe.Tới gần cửa ải cuối năm, Tôn Dương đi theo tụ hội cùng đám côn đồ cắc ké.Tôn Dương xem như thủ lĩnh bàn lưu manh tụ hội này, anh ta đã chết, phản ứng đầu tiên của những tên lưu manh còn lại là chủ nợ của Tôn Dương đến báo thù anh ta, mấy người đều nói bình thường thì hung hăng, kết không ít kẻ thù, nhưng bọn họ chưa từng thấy kiểu chết này, cho nên đều rất sợ hãi.Chủ nhà hàng nơi nào thấy được cảnh tượng hoành tráng này, ông hỏi: "Chuyện gì thế này?"
"Vừa rồi anh Tôn uống nhiều quá, nói muốn đến phòng rửa tay ở cuối hành lang."
Người đàn ông tóc bạc chỉ vào hành lang ở lầu hai, "Sau đó đột nhiên bị cúp điện, thẳng đến khi đèn điện được mở lại, chúng tôi cho rằng anh ta nôn đến bất tỉnh nhân sự tại WC, chúng tôi đến nơi đó xem thử, không ngờ được. . ."
Tôn Dương nằm dưới đất giống như một ngôi tượng đá, nhiệt độ bốn phía đều thấp vài lần.Hạ Diễm nâng mắt nhìn mấy tên côn đồ kinh hoàng trước mặt, trong số những người đàn ông trẻ tuổi, diện tích hình xăm Tôn Dương lớn nhất, mà lúc này hình xăm của anh ta còn phát ra yêu khí màu tím.Người bình thường không nhìn thấy yêu khí này, nhưng Hạ Diễm lại nhìn được.
Hình xăm to lớn trên cánh tay đã bị băng tuyết hoàn chỉnh bao trùm, nhiệt độ siêu thấp đã gây nguy hiểm cho vùng da được xăm này, lúc này nếu nhẹ nhàng đụng vào, mảnh da này có thể rơi ra.Hạ Diễm quan sát tỉ mỉ đám đàn ông trước mặt, da những người này đều không có hình xăm.Mà một nguyên nhân quan trọng Tôn Dương bị hại, rất có thể cũng bởi vì anh ta có hình xăm.Cố Hội Hội muốn lôi kéo Hạ Diễm rời đi nơi này, nhưng Hạ Diễm lại quay đầu hỏi đám lưu manh kia: "Các người...
Ai trên người còn có hình xăm không?"
Lão đại mấy tên côn đồ vừa chết, thấy Hạ Diễm chỉ là sinh viên, căn bản không bằng lòng phản ứng Hạ Diễm, không một ai đáp lời."
Sư đệ, đừng để ý tới bọn họ."
Cố Hội Hội nói, "Nơi này quá nguy hiểm, chúng ta đi xuống trước đi."
Hạ Diễm gật đầu, lại nhìn về phía phòng rửa tay trong hành lang, Lưu Chấn đánh bạo đi theo phía sau bảo vệ cậu: "Sư đệ, em mau lên, anh sợ quá."
Vì để không không phá hỏng hiện trường, chân Hạ Diễm được bọc túi ni lông, đứng bên ngoài phòng vệ sinh nhìn vào trong.Không hề có vật bẩn thỉu gì bên trong, những xác thực còn có yêu khí nhàn nhạt còn sót lại.
Cậu nhắm mắt lại dùng linh lực cảm thụ một phen, chỉ cảm thấy yêu khí lạnh lẽo dường như biến mất tại cái bồn, sau đó không còn thấy tung tích."
Là quỷ sao?"
Lưu Chấn hết nhìn đông tới nhìn tây, "Mẹ kiếp, đáng sợ quá."
Hạ Diễm lắc đầu nói: "Sư huynh, đi thôi."
Rất nhanh, cảnh sát nhận được tin đã đến nơi, nhưng mặc dù là cảnh sát, cũng chưa từng gặp nào cái chết nào như thế.Bọn họ chỉ đem thi thể mang về cục cảnh sát, sau đó phong tỏa hiện trường, để các khách hàng mau chóng rời đi, đưa mấy kẻ lưu manh mang đến cục cảnh sát lấy tờ khai.Xảy ra chuyện như vậy, đoàn người Hạ Diễm cũng đã mất tâm tình ăn uống.Giáo sư Ngụy và họ ra ngoài còn cảm khái: "Haiz, những ngày tháng này thật sự càng ngày càng không yên ổn, có phải kẻ thù của anh ta có sử dụng công nghệ đen nào đó để làm hại anh ta không?"
"Không đơn giản như vậy."
Hạ Diễm khe khẽ lắc đầu, "Trên người mọi người... không có hình xăm chứ?"
Mấy sư huynh sư tỷ trừng mắt lớn mắt nhỏ nhìn Hạ Diễm, bầu không khí nhất thời lại trở nên rất căng thẳng.Lam Cảnh Thâm nhỏ giọng nói: "...
Tiểu sư đệ, có hình xăm thì sao?
Trên cổ chân có một hình xăm nhỏ.
Vào năm đại học thứ nhất, em đi cùng một nhóm bạn nữ đi xăm.Hạ Diễm chớp mắt nói: "Không có gì."
Cậu xoay người từ trong túi lấy ra hai tấm bùa vàng đưa cho Lam Cảnh Thâm: "Để đảm bảo an toàn, sư huynh, trở lại dán lá bùa này vào phòng ngủ, tốt nhất mỗi cánh cửa sổ hoặc cửa ký túc xã dán một lá.
Yêu lực của yêu quái trong phòng rửa tay rất mạnh, vẫn nên để tâm một chút."
"Yêu?"
Lông tơ toàn thân Cố Hội Hội đều đứng lên, "Yêu quái?
Yêu quái ăn thịt người trong phim hoạt hình?"
Hạ Diễm gật đầu nói: "Ngược lại không phải yêu quái đáng yêu gì."
Những học sinh còn lại sợ hãi không hẹn mà cùng nhìn về phía Hạ Diễm, Lam Cảnh Thâm nói: ". . .
Tiểu sư đệ, chẳng lẽ còn có thứ quỷ gì còn có thể nhìn đến sao?"
Cố Hội Hội liền vội vàng nói: "Ba người có thể không biết, Hạ Diễm và bạn trai cậu ấy đều là Thiên Sư giỏi cực, hai người bọn họ có thể nhìn thấy thứ kia. . .
Mấy thứ dơ bẩn, lần trước nếu không nhờ sư đệ cứu chúng ta, mấy người chúng ta đã sớm chết."
Hạ Diễm thấy Lam Cảnh Thâm sợ không dám thở mạnh, cậu nhẹ giọng giải thích rõ: "Sư huynh Lam, vật kia không đi theo anh, tôi chỉ phòng người chu đáo thôi.
Có điều, số điện thoại em chính là wechat, nếu anh gặp được chuyện kỳ quái gì, có thể liên hệ với em."
Lam Cảnh Thâm sợ hãi không thôi gật đầu, giáo Ngụy sư cũng có chút sợ, nhưng giả vờ dễ trêu ghẹo: "Hiểu rồi, tối nay Tiểu Lam không ngủ được."
"Cũng không phải sao."
Lam Cảnh Thâm nói, "...
Dù sao em cũng từng gặp quỷ, em cũng không phải theo luật vô thần.
Chẳng lẽ yêu quái này không công kích những người không có hình xăm sao?"
"Ừ, có yêu quái như vậy, giống việc kinh của nhân loại có khách hàng mục tiêu rõ ràng."
Hạ Diễm giải thích, "Vừa rồi chúng ta cách căn phòng kia quá gần, thời điểm cúp điện em thoát ẩn thoát hiện thấy có gì đó xẹt qua đằng sau, nhưng cũng có thể là ảo giác, học trưởng Lưu Chấn, vừa rồi anh ngồi cạnh bên em, anh có cảm giác được khí lạnh phía sau không?"
Cậu vừa nói vậy, nụ cười trên mặt Lưu Chấn cũng từ từ biến mất."
Đm."
Lưu Chấn nói, "...
Đúng vậy, anh cũng cảm nhận được, anh còn tưởng điều hòa bị hỏng nên thổi gió lạnh tới, lúc đó còn nổi da gà."
Lam Cảnh Thâm điên cuồng nuốt nước bọt để giảm bớt căng thẳng, Cố Hội Hội an ủi anh nói: "Về trường học sẽ ổn thôi, dương khí trong ký túc xá đậm, còn có cả bạn cùng phòng!
Hơn nữa lá bùa của sư đệ cũng rất hữu hiệu, sẽ không có vấn đề lớn."
Hạ Diễm gật đầu: "Đúng vậy, vấn đề không lớn, đừng quá lo lắng, em chỉ nói về dự tính xấu nhất."
Hôm nay người tới liên hoan tương đối nhiều, xe của giáo sư Ngụy không đủ chở tất cả mọi người, nên họ lại gọi một chiếc xe taxi.Hạ Diễm vẫy tay từ biệt mọi người: "Sư huynh sư tỷ, mọi người đi trước với giáo sư đi, bạn trai em tới đón rồi."
"Oa."
Vương Lộ sáng mắt lên, "Được nha, hẹn gặp lại sư đệ ~ "Chờ Hạ Diễm đi, Vương Lộ mới nhỏ giọng nói với Cố Hội Hội: "Tớ vẫn luôn là fan mẹ của sư đệ trên diễn đàn, vốn dĩ tớ còn cảm thấy không ai có thể xứng được với bé cưng, dù sao ẻm vừa đẹp vừa thông minh, tính cách cũng đáng yêu nữa.
Chẳng qua hôm nay tận mắt thấy bạn trai cậu ấy, mẹ đồng ý hôn sự này!"
Cố Hội Hội dựng lên một cái ngón tay cái: "Hai người bọn họ đều có khí chất thần kỳ như không phải loài người, hơn nữa đều rất thần bí."
"Quá mạnh mẽ, sẽ khí chất thần này."
Lưu Chấn nói, "Mấy người chắc chưa từng thấy tranh của tiểu sư đệ?
Đã từng có lúc cùng vẽ với cậu ấy, tôi cũng hoài nghi cậu ấy có ký ức kiếp trước không?
Đã là thiên tài mà còn chăm chỉ, sư đệ là thần rồi."
Bãi đậu xe cách đó không xa, Lục Bỉnh Văn xách ly trà sữa trân châu đường đỏ nóng hầm hập đứng cạnh chiếc Porsche nghịch điện thoại.
Những nhân viên văn phòng vừa tan làm các tòa nhà văn phòng gần đó đều nhìn thấy hắn, những hắn cũng không ngẩng đầu, chỉ chuyên tâm chờ Hạ Diễm xuất hiện.Hắn cúi đầu gửi tin nhắn Hạ Diễm: Bảo bối, tôi tới rồi.Một giây sau, Hạ Diễm từ chui ra từ sau lưng Lục Bỉnh Văn, dùng bàn tay có chút lạnh lẽo che kín mắt Lục Bỉnh Văn, "Đoán xem em là ai?"
Lục Bỉnh Văn hơi cong lên khóe miệng: "Là bà xã của tôi."
Tuyết đã không còn rơi nữa, nhưng cái lạnh của tuyết cũng không ngừng lại.Lục Bỉnh Văn phủ lên bàn tay bị đông lạnh của Hạ Diễm, đột nhiên phát hiện bản thân không cách nào sửa ấm bàn tay của bạn đời mình, liền nhẹ nhàng nhíu mày.Nhưng có vẻ như Hạ Diễm đã nhận ra điều gì đó, cậu nhảy nhảy tại chỗ, sau đó nhận lấy trà sữa nóng từ tay Lục Bỉnh Văn: "A, chồng quỷ còn mang theo trà sữa nóng cho em này."
Cậu nâng trà sữa làm ấm tay, con mắt sáng lấp lánh như muốn nói với Lục Bỉnh Văn mình thích nó, bạn nhỏ như được ngâm trong mật cũng làm tan băng tuyết trong lòng Lục Bỉnh Văn, khiến Lục Bỉnh Văn không nhịn được muốn tới gần cậu, muốn hôn cậu.Hạ Diễm uống một hớp lớn trà sữa, sau đó lần nữa kéo tay Lục Bỉnh Văn: "Anh ơi, em muốn kể cho anh một câu chuyện khủng bố."
"Ồ?"
Lục Bỉnh Văn nói, "Thế mà còn muốn hù dọa quỷ."
Hạ Diễm gật đầu, đồng thời ngồi lên xe với Lục Bỉnh Văn."
Vừa rồi chúng em ngồi trong nhà hàng, có người đột nhiên bị đông chết trong phòng rửa tay, trên cơ thể người chết còn có yêu khí để lại."
Hạ Diễm nghiêng đầu nói, "Em còn muốn dựa theo yêu khí đi tìm con yêu quái kia, nhưng yêu khí đã biến mất không còn tăm hơi tại bồn rửa tay.
Còn anh thì sao, vừa rồi lúc anh tới đây có cảm nhận được điều gì không?"
Lục Bỉnh Văn lắc đầu: "Nếu là đại yêu quái đã có tuổi, yêu khí xác thực không dễ phát hiện.
Thi thể người chết kia hiện tại còn có thể nhìn không?"
"Không thể, anh ta bị cảnh sát mang đi."
Hạ Diễm nói, "Em đã quan sát kỹ tình trạng chết, thật giống. . .Yêu quái này nhấn mạnh công kích một mảnh hình xăm trên da anh ta, mảnh da này đã hoàn toàn thay đổi ."
Lục Bỉnh Văn nói: "Ồ?
Còn là yêu quái có chấp niệm.
Yêu quái trên đời này cũng không cùng tồn tại với nhân loại như hồ yêu Thanh Khâu, như con bạch cốt tinh lần trước, chúng vì tu vi hoặc vì chấp niệm của bản thân, điều gì cũng có thể làm được."
Hạ Diễm gật đầu, đưa tay mở loa trong xe Lục Bỉnh Văn.Trên đường về nhà, loa luôn phát ca khúc cậu quen thuộc, ban đầu Hạ Diễm đang nhắm mắt nghỉ ngơi, sau đó mới phát hiện, lão quỷ Lục Bỉnh Văn giống như đã sao chép danh sách nhạc của mình rồi để trong xe, vì vậy các bài hát phát ra đều là những bài hát yêu thích của cậu.Bên cạnh là lão quỷ đầy danh tiếng, hơn nữa lái xe cho vợ thân yêu, thẳng đến chiếc xe được đậu vững, Lục Bỉnh Văn còn giúp Hạ Diễm tháo đai an toàn.Có lẽ lớn hơn người yêu ba ngàn tuổi, hắn chiếu cố tỉ mỉ chu đáo Hạ Diễm, cứ như cậu là ngọc lưu ly dễ nát, dùng mọi cách để trân trọng.Hạ Diễm không nghĩ tới tâm tư Lục Bỉnh Văn còn sâu sắc hơn cậu nghĩ, Hạ Diễm khẽ chớp mắt nhẹ giọng nói: "Anh ơi."
"Ừ."
Lục Bỉnh Văn nói, "Mệt sao?"
Hạ Diễm cong đôi mắt xinh đẹp, ngẩng đầu lên hôn gò má nam quỷ tốt một cái: "Không có gì, em chỉ muốn hôn anh."
Cậu nắm lấy bàn tay to hơn mình một chút của Lục Bỉnh Văn, cùng hắn bước vào nhà, giống như một cặp đôi ấm áp bình thường trở về.Ở trong thang máy thì khoảng cách một người một quỷ chỉ có một một đoạn ngắn, nhưng vừa tới cửa nhà Hạ Diễm đã bị Lục Bỉnh Văn ôm thắt lưng hôn sâu.Hạ Diễm ngất ngất ngây ngây đào chìa khoá trong túi, trên thực tế bởi vì Lục Bỉnh Văn biết dịch chuyện, cậu đã rất ít khi dùng chìa khóa.
Vào lúc chìa khoá rơi xuống đất, cậu bị Lục Bỉnh Văn không nhẹ không nặng sau gáy, Lục Bỉnh Văn dùng linh lực nhặt lên chìa khoá, chìa khoá bay về lòng bàn tay hắn, hắn chậm rãi mở cửa nhà ra."
Bảo bối, tối nay đã uống rượu sao?"
Lục Bỉnh Văn nói, "Nói cho anh trai, uống bao nhiêu."
Hạ Diễm đổi giày tại cửa, cậu ngoan ngoãn rũ mắt xuống: "Uống nửa lý rượu đỏ."
Tác dụng của rượu đỏ còn lớn hơn cả rượu trắng, khi ngồi trên xe Hạ Diễm không thấy cơ thể mình nóng, nhưng vào giờ phút này, có lẽ bầu không khí quá tốt, cậu thấy gò má mình bắt đầu nóng lên.Hạ Diễm ôm túi sách đi vào phòng ngủ, trước tiên lấy ly nước của mình ra, lại đặt một ít giấy nháp đã dùng lên mặt bàn.Lục Bỉnh Văn tùy tiện liếc mắt một cái, vừa khéo thấy trên giấy có con mèo nhỏ Hạ Diễm vẽ, còn có ba chữ 'Lục Bỉnh Văn' được cậu viết.
Lục Bỉnh Văn rút ra tờ giấy này, cúi người dồn Hạ Diễm đến góc tường, trầm giọng nói: "Thời điểm học thần thi cũng sẽ thất thần sao?"
Hạ Diễm buông mắt xuống cười khẽ, nụ cười kia có mấy phần hàm xúc dụ dỗ người.Cậu ngẩng cổ, để lộ phần xương quay xanh xinh đẹp, nhìn Lục Bỉnh Văn không chớp mắt, giọng điệu còn mang chút thẹn thùng: "Lần đầu tiên bạn nhỏ mười chín tuổi yêu đương, nhớ nhung bạn đời của mình, hẳn. . cũng không phải chuyện kỳ quái chứ?"
Giọng nói cậu thanh lãnh quyến rũ, mắt lấp đầu tình yêu thuần túy của thiếu niên.Mà cậu cũng từ trong con ngươi của Lục Bỉnh Văn, nhìn thấy được mê muội của lão quỷ ngàn năm này dành cho mình."
Anh ơi, muốn cùng tắm không?"
Hạ Diễm chống bàn đứng lên, cậu bắt đầu cảm giác mình có chút say rồi, bước đi đều thấy nhẹ bẫng.
Cậu chẳng đi được mấy bước, đã bị một tay Lục Bỉnh Văn ôm ngồi về bắp đùi căng cứng của hắn.Lục Bỉnh Văn nhẹ nhàng khơi nâng cằm Hạ Diễm, thưởng thức mỹ mạo bà xã, trầm giọng nói: "Một chốc rồi cùng nhau tắm."
Dứt lời, hắn đã ném Hạ Diễm tới trên giường : "Lần sau phải mua cái giường mềm hơn."
Hạ Diễm nhắm mắt lại nhận cái hôn triền miên của hắn, đối hiện lại không hài lòng với tư thế này.
Cậu trở người một lần nữa ngồi trên đùi Lục Bỉnh Văn, nghiêng cổ nhìn phần phía dưới thân của người yêu lớn tuổi: "Em nghĩ. . ."
"Suy nghĩ gì?"
Ngón tay mảnh khảnh của Hạ Diễm tháo nút áo của Lục Bỉnh Văn, nhẹ giọng nói bên tai hắn: "Em nghĩ. . .tự mình đến.
Em thích nhìn thấy, biểu tình anh mê muội em."