[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
9/ [Đam Mỹ] Mỹ Nhân Ốm Yếu Cưới Trước Yêu Sau Với Chủ Nhân Minh Giới
Chương 38 : Phạt chồng quỷ
Chương 38 : Phạt chồng quỷ
Biên dịch + Chỉnh sửa :Yên HyCố Quý và Hạ Diễm có vẻ ngoài không hề giống nhau, tuy rằng Cố Quý cực kỳ chú ý ăn diện, cũng còn trẻ, nhưng thần thái lo lắng cùng uể oải làm suy yếu quý khí cao trên người, mặt mày còn có mấy phần hung hãn, ngược lại thật sự không giống một thành viên trong nhà.Lục Bỉnh Văn đầy hứng thú nói: "Ồ?"
"Ngài Lục, nhìn dáng vẻ của cậu cũng là người làm ăn nhỉ?
Người làm ăn, phải chú ý những thứ này nha."
Cố Quý lại ra vẻ thoải mái, "Chị và anh rể tôi đương nhiên sẽ không nói những này với cậu, có điều, chuyện như vậy xem cậu có tin hay không thôi, tin thì có, không tin thì lại không."
Lục Bỉnh Văn cười như không nói: "Coi như Diễm Diễm ép khí vận của tôi, tôi cũng không để ý."
Cố Quý xẹp miệng, không nghĩ tới ngài Lục nhìn qua thập phần lãnh khốc này lại không đi theo motip ra bài, nhận định bị dáng dấp cháu ngoại mình thao túng.Bà ta nói: "Cái kia...
Cái kia ngài Lục không chê tự nhiên là tốt, dù sao cháu tôi ngoài việc sức yếu nhiều bệnh ra, nó đẹp trai, học tập cũng giỏi.
Tôi từ nhỏ không học giỏi, nhưng người ta đều nói tôi có bát tự vượng phu, khả năng người ngốc có ngốc phúc a."
Cố Quý nói gần nói xa đều đang hạ thấp Hạ Diễm, nâng chính mình lên.Lục Bỉnh Văn sao có thể nghe không hiểu, hắn cười nói: "Dì, tôi cũng biết sức khỏe Hạ Diễm yếu, tôi tự nhiên rất chăm sóc Hạ Diễm.
Chẳng qua tôi là người làm việc buôn bán trong ngành huyền học, vừa rồi nhìn gương mặt của dì, dì gần đây chơi bài vẫn luôn thua nhỉ?"
Cố Quý gần đây tại sòng bạc vẫn luôn thua, vận may kém thái quá, thẻ tín dụng đều bị cha mẹ đóng, hôm nay tới đây cũng chỉ vì vay tiền chị gái.Bà ta chưa từng nói với Lục Bỉnh Văn mình đánh bạc, cả nhà Hạ Diễm vừa nãy cũng không nhắc tới, thấy Lục Bỉnh Văn nói như vậy, liền vội vàng truy hỏi: "Ngài Lục còn hiểu những thứ này à, vậy cậu nhìn thử, có phương pháp gì giúp tôi đổi vận không?"
Lục Bỉnh Văn đưa cho bà ta một tấm bùa: "Dán trên người, tối nay có thể đổi vận."
Cố Quý nửa tin nửa ngờ, cất bùa chú cẩn thận, lập tức dùng di động đánh một ván.
Không nghĩ tới bà ta thua liên tục nhiều ngày, ván này đã thắng về tất cả tiền đã bị mất!Bà ta vui mừng khôn xiết, cũng không thèm để tâm gia đình chị đang đãi khách, ngồi một mình trên ghế sa lon bắt đầu chơi.Cố Liên nhíu mày, nhẹ giọng quát lớn: "Cố Quý, nếu em lại đánh cược, cho dù em thua cởi hết quần áo, chị cũng sẽ không cho em một phân tiền nào."
Cố Quý hoàn toàn không để người chị gái dịu dàng của mình vào mắt, bà ta cười hì hì nói: "Chị à em đang đánh thắng, mọi người ăn trước đi, em không đói bụng."
Dứt lời, để trốn tránh chị gái lải nhải, bà ta đi một mình vào phòng rửa tay tiếp tục đánh cược.
Mỗi trận đều cược rất lớn, chỉ có như vậy mới thỏa mãn dã tâm của bà ta.Cố Liên có chút bất đắc dĩ, bà nhẹ giọng nói với Lục Bỉnh Văn: "Ngài Lục, dì Diễm Diễm là con gái bố mẹ của mẹ có được khi tuổi già, nhà chúng ta chiều hư nó, nó luôn như thế, cậu đừng để ý.
Làm xong cơm nước rồi, mọi người vào phòng ăn cơm đi."
Lục Bỉnh Văn gật đầu: "Nhạc mẫu khách khí."
Vừa đi vào phòng ăn Hạ Diễm mới nhỏ giọng hỏi: "Anh ơi, anh vừa mới nói chuyện gì thế?"
Hạ Diễm mặc dù không thích dì, cũng không nói nửa câu không phải về bà trước Lục Bỉnh Văn.Lục Bỉnh Văn nhẹ nhàng bắt được bàn tay Hạ Diễm: "Không có gì, chỉ tùy tiện nói vài câu thôi."
Cố Liên bất đắc dĩ nhìn về phía chồng mình: "Quá không hiểu chuyện, lại đây ở cũng không chào hỏi một tiếng, hơn nữa cũng không biết muốn ở bao lâu."
Hạ Triều cười dỗ bà: "Không có chuyện gì đâu đừng buồn.
Diễm Diễm chẳng phải đã mang ngài Lục trở về rồi sao?
Là chuyện vui này."
Nhưng vào lúc này, trong phòng rửa tay đột nhiên truyền đến một tiếng rít gào của Cố Quý."
A ——" Cố Quý lao ra từ phòng rửa tay, "Chị, chị, trong phòng rửa tay có quỷ, nữ quỷ!"
Lục Bỉnh Văn vừa cho Cố Quý bùa hút âm đổi vận.
Dùng cái bùa chú này, thời gian ngắn có thể tăng vận may lên, nhưng sẽ trêu chọc chút thứ không sạch sẽ.Cố Quý rửa tay xong đang soi gương, lại từ trần phòng rửa tay nhìn thấy một ma nữ mỉm cười với bà.Hạ Diễm đứng ngoài hướng phòng rửa tay nhìn một chút vào bên trong, quả thật có một ma nữ tóc dài phất phới.Nhưng cậu cười nói lại với dì: "Dì, có phải gì chơi di động nhiều quá nên xuất hiện ảo giác không?
Nơi này làm gì có ma nữa chứ."
Người một nhà đều vây quanh Cố Quý, cha mẹ Hạ Diễm không nhìn thấy nữ quỷ này, đều lộ ra vẻ mặt mê mang.Cố Quý run rẩy dùng ngón tay chỉ ma nữ: "Ngài Lục, ngài Lục không nhìn thấy sao?
Tôi đã nói Hạ Diễm kết âm hôn ảnh hưởng khí vận cả nhà, trong phòng cũng có quỷ !
Mau tìm đại sư, mau tìm đại sư!"
Cố Liên cực kỳ không thích nghe lời này, bà cau mày nói: "Cố Quý, em hơi quá đáng rồi!
Nếu như lại em nói chuyện như vậy, chúng ta cũng không cần qua lại nữa!"
Hạ Triều cũng nhíu mày: "Hạ Diễm kết âm hôn ảnh hưởng dì cái gì?
Chúng tôi vốn đối xử tử tế với dì chỉ do nhìn mặt mũi cha mẹ, nếu dì nghĩ như vậy, sau này đừng tới nữa."
Hai vợ chồng đều là người có thể diện, không nói quá nặng nói.
Lục Bỉnh Văn hiện tại biết được tính tình tốt của Hạ Diễm nguyên bản tới từ đâu, nhưng Cố Quý lại nhiều lần sờ vảy ngược của hắn, cũng làm cho hắn cực kỳ không thích.Lục Bỉnh Văn liếc mắt ra hiệu cho nữ quỷ, nữ quỷ kia liền vọt ra từ phòng rửa tay, xông thẳng đến Cố Quý, bà ta bị dọa nắm túi chạy ra ngoài, vừa chạy vừa rít gào: "Có quỷ a a a a!"
Thấy Cố Quý như vậy, Cố Liên cũng có chút lo lắng, ông hỏi Hạ Diễm và Lục Bỉnh Văn: "Trong phòng này thật sự có quỷ?"
Lục Bỉnh Văn nho nhã lễ độ nói: "Đương nhiên không có, cho dù có, con rể cũng sẽ xử lý."
Giây phút này, Cố Liên cùng Hạ Triều đều cảm nhận được cảm giác an toàn tràn đầy từ con rể quỷ.Hạ Diễm nâng mắt nhìn về phía Lục Bỉnh Văn, đột nhiên phát hiện tên quỷ này đang giận lại ủ rũ xuống, Lục Bỉnh Văn nhẹ nhàng gãi gãi lòng bàn tay Hạ Diễm: "Đợi tôi một lát, tôi đi mua trái cây."
Thời gian một cái nháy mắt, Lục Bỉnh Văn lại biến mất.Cố Quý sợ hãi không thôi ngồi lên xe của mình, đang hùng hổ nói chuyện với chị em tốt: "Ôi đờ mờ, cậu không biết hôm nay tôi may mắn thế nào đâu, nhưng nhà chị tôi lại lạ lắm!"
Lúc này, xe của bà ta đã chạy khỏi biệt thự họ Hạ hơn tám trăm mét, Cố Quý thấy nữ quỷ kia không đi theo, thở phào nhẹ nhõm, lại mắng vài tiếng.Lục Bỉnh Văn đột nhiên hiện ngồi ghế sau xe, trầm giọng hỏi: "Dì, không đến ăn cơm cùng sao?"
"Ai?"
Cố Quý hoảng sợ nói, "Cậu, cậu ngồi lên lúc nào!"
Lục Bỉnh Văn lại lắc mình đến ghế lái phụ rồi dừng xe lại.Hắn quay đầu nhìn về phía Cố Quý, tà khí cong lên một bên khóe miệng: "Cô hỏi tôi có biết Hạ Diễm kết âm hôn hay không, đương nhiên tôi biết.
Bởi vì tôi chính là con quỷ kết hôn với em ấy, tiểu thư Cố, khí vận Hạ Diễm cũng không đến phần cô nhọc lòng ."
Tiếng thét chói tai lướt qua bầu trời đêm, xe đứng tại bên lề đường, mà Cố Quý đã bị doạ hôn mê bất tỉnh.Lục Bỉnh Văn gọi nữ quỷ vừa mới lại đây: "Ngươi lái xe đưa cô ta trở lại, nơi này có hướng dẫn."
Nữ quỷ kia một mực cung kính đáp một tiếng, đợi khi Lục Bỉnh Văn biến mất, cô ta lại nhìn người phụ nữ bên cạnh thở dài: "Cái người này thật là, cô chọc hắn là gì chứ?"
Nhà họ Hạ, Lục Bỉnh Văn đã biến mất ba phút có thừa.Cha mẹ Hạ Diễm cùng Hạ Diễm vẫn chưa đụng đũa, mà ngồi trên bàn ăn đợi Lục Bỉnh Văn."
Lục tiên sinh có phải bị dì nhỏ của con chọc giận bỏ đi rồi không?"
Cố Liên bóp bóp trong lòng, "Mẹ sớm muộn gì cũng phải bị cô em gái này chọc tức chết, tìm việc cho nó thì cũng không đi làm, mỗi ngày chỉ đánh cược, lần sau sẽ không mở cửa cho nó nữa."
Trong lòng Hạ Diễm mơ hồ suy đoán Lục Bỉnh Văn là đi thu thập Cố Quý, nhưng lại không dám xác định, liền cười nói: "Không phải, anh ấy chỉ đi mua hoa quả."
"Trong nhà không thiếu hoa quả mà."
Cố Liên nói, "Dì nhỏ con hôm nay ngồi khóc trước cửa lớn, nói người chị này mặc kệ nó, là ba con mở cửa cho nó vào."
Hạ Triều lắc đầu: "Lần tới sẽ không lại để cho dì đi vào ."
Chính vào lúc này, Lục Bỉnh Văn chợt xuất hiện.
Trong tay hắn xách một túi cam quýt lớn: "Xin lỗi, để mọi người đợi lâu."
Quả cam, quả chanh, quả quýt, đây đều là những món Hạ Diễm thích, cha mẹ Hạ Diễm lại sao lại không biết tâm tình của Lục Bỉnh Văn.Hảo cảm của Cố Liên với Lục Bỉnh Văn lại nhiều hơn mấy phần nói: "Không sao không sao, cái kia...
Ngài Lục mau ngồi xuống, chúng ta ăn cơm thôi."
Thấy quản gia rót rượu cho mình, Lục Bỉnh Văn cũng dùng linh lực rót rượu vang cho cha mẹ Hạ Diễm, lại bưng chén rượu lên nói: "Cảm ơn nhạc phụ nhạc mẫu đã tiếp đãi."
Cha mẹ Hạ Diễm lần đầu thấy Lục Bỉnh Văn sử dụng siêu năng lực, đều không chớp mắt dõi theo ly rượu vang.Hạ Triều ngồi vị trí bên cạnh Lục Bỉnh Văn, ông nâng ly với Lục Bỉnh Văn, trên khuôn mặt luôn lạnh lùng cũng có mấy phần ý cười."
Chúng tôi cũng phải cám ơn ngài Lục chăm sóc Hạ Diễm.
Hạ Diễm cũng là lần đầu tiên rời nhà xa, tuổi nó còn nhỏ, ngài Lục chăm sóc nó, cũng để hai vợ chồng chúng tôi yên tâm."
Lục Bỉnh Văn nói: "Việc nên làm."
Lục Bỉnh Văn cũng nâng chén với cha mẹ Hạ Diễm, lại cụng một cái với bạn nhỏ Hạ Diễm một mực an tĩnh bên cạnh.Hạ Diễm nhìn về phía hắn, cũng mím môi uống chút rượu vamg, nghĩ thầm cha mẹ mình giống như đều rất thích Lục Bỉnh Văn.Cậu nhỏ giọng hỏi Lục Bỉnh Văn: "Anh ơi, tửu lượng anh có được không?"
Lục Bỉnh Văn thấp giọng cười, thì thầm với cậu: "Khả năng so khá hơn Diễm Diễm một chút."
Trong mắt cha mẹ Hạ Diễm, đứa nhỏ Hạ Diễm vừa hướng nội vừa dịu dàng đang kề tai nói nhỏ với con rể, hai người nhất định phải thì thầm qua lại.Hạ Diễm lại ngẩng đầu lên, đúng dịp thấy cha mẹ từ ái nhìn cậu và Lục Bỉnh Văn, dáng dấp kia so với Tiểu Kiều gặm couple chỉ có hơn chứ không kém.Hạ Diễm đỏ mặt, cúi thấp đầu yên lặng ăn cơm, Lục Bỉnh Văn liền chọn miếng cá chim nhỏ, im lặng bỏ sạch xương cá, rồi đặt vào chén Hạ Diễm.Qua ba lần rượu, Hạ Triều không nhịn được hỏi: "Tiểu Lục, công chức Minh phủ các cậu là làm cái gì?"
Lục Bỉnh Văn tỉnh lược công việc trấn áp ma vật ở núi địa ngục: " Ký tên, đóng dấu, duy trì trật tự."
Cố Liên kinh ngạc: "Há, thế thì cũng gần giống như nhân gian rồi."
Hạ Triều cực kỳ thích con rể quỷ này: "Tiểu Lục, ngày mai cùng chú ra biển câu cá nhé?
Vừa vặn mang hai đứa lên du thuyền mới mua chơi."
Tư thế ngồi Lục Bỉnh Văn đoan chính, uống nhiều rượu như vậy nhưng sắc mặt không hề biến hóa.Hắn trầm giọng đáp: "Được."
Hạ Triều cho quản gia tìm mấy cần câu cá mình vừa mua biểu diễn Lục Bỉnh Văn, Hạ Diễm lại thì thầm với Lục Bỉnh Văn: "Bố em câu cá, có thể không động đậy nói một câu, nhưng cũng có thể...
Nặng tại tình cảm, chỉ là hơi tốn thời gian."
Lục Bỉnh Văn đã nhận lấy cần câu cá bố vợ tặng: "Ừ, không sao cả, ngày mai sẽ câu con cá lớn cho em ăn."
Thành phố duyên hải có rất nhiều nơi câu cá, nhưng vịnh có lớn có nhỏ, du thuyền Hạ Triều dừng ở vịnh Biển Mây, cũng là vùng biển có nguồn cá phong phú nhất thành phố Tân Hải."
Hạ Triều, du thuyền của anh có phải đậu ở vịnh Biển Mây bên kia không?"
Cố Liên để đũa xuống, lo lắng nói, "Nhưng em nghe nói bên kia gần đây không thái bình, mấy ngư dân đánh cá cùng thuyền đều mất tích, có ngư dân nói mình nhìn thấy một chiếc du thuyền rất đẹp, nhưng một chớp mắt đã không thấy tăm hơi."
"Không thấy?"
Hạ Triều nhíu mày, "Anh đoạn thời gian này không không đi qua vịnh Biển Mây, gần đây công ty con ra thị trường, cũng hôm qua mới rảnh đụng vào cần câu.
Có điều, trước đây đạo sĩ Lưu nói, cũng có rất nhiều tai họa dính với biển.
Như vậy, Tiểu Lục, chúng ta đi qua hồ câu cá, trước không đi du thuyền ."
Hạ Diễm: . . .
Chấp nhất của lão câu cá, cậu không thể hiểu được.Lục Bỉnh Văn ôn hòa lịch sự nói: "Có thể, ngài muốn đi đâu, tôi theo ngài đi nơi đó.".Hạ Diễm: . . .
Nhưng ở cái này nhà, lão câu cá rốt cuộc có quỷ theo cùng.Sau bữa cơm chiều, Cố Liên mang theo Lục Bỉnh Văn lên lầu.Bà ôn nhu cười nói với Lục Bỉnh Văn: "Phòng của Diễm Diễm ở ngay đây, đã giặt chăn, quét tước qua phòng rồi, đồ đánh răng tắm rửa đều ở trong phòng tắm."
Hạ Diễm dưới mí mắt cha mẹ ngủ cùng Lục Bỉnh Văn trong một phòng còn có chút thẹn thùng, nhưng không ngờ mẹ lúc gần đi cười nói cùng cậu: "Hai đứa đã kết hôn rồi, cho nên mẹ cũng không chuẩn bị phòng khách cho ngài Lục.
Áo ngủ mua mới treo trong tủ quần áo nhé."
Mặt Hạ Diễm soạt cái đỏ bừng trả lời mẹ: "Dạ, con biết rồi."
Cậu đẩy cửa đi vào phòng ngủ của mình lâu lắm mới về.Lục Bỉnh Văn ôm áo khoác âu phục quy củ đứng ở cửa phòng ngủ Hạ Diễm, phòng Hạ Diễm đặt rất nhiều tranh do cậu vẽ, còn có rất nhiều lẫn giấy khen, mang đến không khí cực kỳ ấm áp.Hạ Diễm nhận âu phục từ tay Lục Bỉnh Văn, treo nó lên giá áo, lại phát hiện ra trong tủ có hai bộ đồ ngủ tình nhân mẹ chuẩn bị cho họ.Một bộ có hình gấu nhỏ, một bộ khác là tơ lụa thuần sắc, đều là kiểu tình nhân giống y như đúc.Hạ Diễm đặt bộ tơ lụa màu xanh đen kia lên giường: "Anh ơi, đồ ngủ ở đây, anh đi tắm trước, hay là em đi trước?"
Dáng vẻ cậu thẹn thùng thật sự rất đáng yêu, Lục Bỉnh Văn mở hai nút áo đầu của mình: "Không thể tắm cùng nhau à?"
Hắn nhẹ nhàng đẩy một cái, Hạ Diễm liền ngã xuống giường lớn mềm mại."
Không được a.
Đây chính là...
ở nhà bố mẹ em."
"Xấu hổ sao?"
Lục Bỉnh Văn đè lên cổ tay Hạ Diễm, cúi người hôn khóe môi Hạ Diễm, "Chẳng lẽ, vừa rồi còn muốn để tôi ngủ phòng khách."
Hạ Diễm ngoan ngoãn nhìn chăm chú vào Lục Bỉnh Văn, bởi vì phương mới uống chút rượu, gò má cậu lúc này hơi ửng hồng, như đào mật chín mọng.Cậu nhẹ nhàng đẩy Lục Bỉnh Văn ra, trở người linh hỏa ngồi trên đùi Lục Bỉnh Văn, ngón tay vuốt dọc theo cúc áo vừa cởi của hắn, lại tháo xuống vài nút, giúp Lục Bỉnh Văn cởi áo trong."
Em giúp anh cởi quần áo, sau đó anh đi tắm rửa đi."
Cậu đưa tay nhẹ nhàng vuốt lên lồng ngực rắn chắc của Lục Bỉnh Văn, lại trượt từ ngực đến vị trí cơ bụng.Dường như cậu đang thưởng thức thân thể Lục Bỉnh Văn, nhưng ánh mắt lại phi thường câu người.Lục Bỉnh Văn bị cậu chọc có chút nổi lửa, Hạ Diễm lại chậm rãi vươn ngón tay đặt trên môi hắn."
Xuỵt ——" Hạ Diễm nhẹ nói, "Trong phòng bạn nhỏ, thì phải nghe lời bạn nhỏ, anh phải nói chuyện lành mạnh, ngủ thật ngoan nha."
Con mắt Lục Bỉnh Văn chìm xuống, lại một lần nữa trở mình ép Hạ Diễm dưới thân, chạm vào vành tai và tóc mai Hạ Diễm: "Bạn nhỏ hình như học xấu rồi?"
Hạ Diễm cười rộ lên: "Nào có.
Có điều, dì nói gì với anh, nên làm anh tức giận rồi?"
Lục Bỉnh Văn nhíu mày: "Nói xấu bạn nhỏ một chút."
"Vậy vừa rồi anh không phải..."
"Ừ."
Lục Bỉnh Văn nói, "Nhưng tôi có chừng mực, chỉ không muốn để cô ta quấy rối chúng ta."
Hạ Diễm ngẩn người rồi lại cười rộ lên: "Mỗi lần dì lại đây, mẹ em đều sẽ không vui.
Cho nên em cũng muốn để dì rời đi sớm một chút, anh và em, đúng là có thần giao cách cảm."
"Thần giao cách cảm?"
Lục Bỉnh Văn nhìn về phía Hạ Diễm, "Tôi thích câu này."
Một giây sau, Hạ Diễm đã bị Lục Bỉnh Văn nắm cằm hôn xuống.Nhưng vào lúc này, Cố Liên bưng hoa quả gõ cửa phòng một cái: "Diễm Diễm, Tiểu Lục, hoa quả đã cắt rồi , các con nhớ ăn nhé."
Lão lưu manh hôn nồng nhiệt vội vã, Hạ Diễm gần như thở không nổi, nước bọt không nuốt kịp chảy ra theo khóe miệng, rượu ngon không khiến cơ thể cậu nóng lên, nhưng Lục Bỉnh Văn lại có thể làm được điều này.Cậu khẽ đẩy nhẹ Lục Bỉnh Văn, Lục Bỉnh Văn cuối cùng cũng buông cậu ra, còn rút khăn giấy xoa khóe môi Hạ Diễm."...
Khụ khụ, ừm!"
Hạ Diễm đáp một tiếng, "Mẹ đặt ngay cửa vào đi ạ, con tắm xong sẽ ra cầm vào."
Rõ ràng là chồng chồng đã bái đường thành thân, Hạ Diễm giờ phút này lại có mấy phần ảo giác đang yêu trộm."
Được, mẹ để cửa cho hai đứa ~ "Đợi mẹ rời đi, một người một quỷ liếc nhau một cái, không hẹn mà cùng rơi vào im lặng.Tuy rằng đều đang im lặng, Hạ Diễm lại cảm thấy bầu không khí có chút ám muội, cậu mềm nhũn nằm trên đám mây, toàn thân đều muốn bay lên."
Anh ơi."
Hạ Diễm nâng mắt, lông mi rung động, như một con bướm màu đen, "Anh trước đây từng hôn người khác sao?"
Lục Bỉnh Văn nhìn đôi mắt Hạ Diễm, im lặng vài giây, mới trầm giọng nói: "Không."
Con ngươi màu hổ phách của Hạ Diễm phản chiếu khuôn mặt anh tuấn Lục Bỉnh Văn, cậu khẽ nói: "Nụ hôn đầu của em vào trước khi chúng ta kết hôn."
Lục Bỉnh Văn nhíu mày: "Hả?
Là cùng ai?"
Hạ Diễm cười, âm thanh cậu dịu dàng như trước: "Ngày đó em rất sợ hãi, lúc đó bị một con quỷ đẩy hướng cửa sổ, suýt chút nữa đã chết.
Sau đó em lên cơn hen, anh đã hôn em, độ hơi thở cho em.
Lúc đó em còn đang suy nghĩ, đây là nụ hôn đầu của em, nhưng nụ hôn đầu của em...
Dường như có hơi qua loa."
Cậu nói tiếp: "Hiện tại, em cảm thấy nụ hôn đầu của em rất đặc biệt, bởi vì đó cũng là nụ hôn đầu của anh."
Hạ Diễm mổ lên khóe môi Lục Bỉnh Văn, chủ động hiến cho Lục Bỉnh Văn một nụ hôn nhẹ như bông."
Còn có, phải cám ơn anh đã tôn trọng bố mẹ em."
Ngoài cửa sổ ánh trăng lạnh như nước, nếu như cẩn thận nghe, còn giống như có âm thanh sóng biển đánh vào đá ngầm.Đồng hồ trong phòng ngủ chuyển từng vòng, phát ra từng tiếng tí tách.Tại quá khứ ngàn năm, Lục Bỉnh Văn chưa bao giờ thấy thời gian là vật quý giá.Nhưng hiện tại, Lục Bỉnh Văn chỉ cảm thấy thời gian quý giá, bởi vì Hạ Diễm quý giá , mỗi một phút của Hạ Diễm, mỗi một giây đều rất quý giá.Đây là lần đầu tiên Hạ Diễm chủ động hôn hắn, nhưng cũng là lần đầu tiên Lục Bỉnh Văn bởi một nụ hôn mà động tâm mất rồi.