Tâm Linh |aesjos| Yêu em mãi mãi

|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 54


Trong gương nhà Mary, chiu đang mang một đĩa bánh quy mới làm đến bên Joseph.

Hắn chẳng nói lời nào.

Chỉ lặng im nhìn đĩa bánh.

- Đây là loại bánh em từng rất thích ăn đó.

Hồi đấy, em toàn trốn đến cung điện của chị để được mời bánh này thôi.

Thấy hắn im lặng, Mary nhẹ nhàng vắt mái tóc hắn sang một bên, nhìn vào đôi mắt của hắn. nhẹ nhàng nói:

- Chị biết em rất đau buồn.

Chị cũng từng như vậy.

Chị từng bị trói buộc vào những quy củ của hoàng gia.

Cho đến ngày bạo loạn sảy ra, chị chưa từng cảm thấy hạnh phúc.

Có lẽ điều này khá khác với em.

Nhưng chúng ta đều có điểm chung.

Chị đến khi bị hành hình, mới mong muốn sống thêm.

Em cũng vậy, nếu em không muốn sống, em đã tan biến từ lúc bị xiên rồi.

- Em đau, đau lắm.

- Chị biết cảm giác đau đớn kia.

Nhưng em ở đây rồi.

Em không sao rồi.

Nên hãy quên nó đi.

- Nhưng cậu ta chẳng thèm nghe em giải thích.

- Thế thì càng không nên nhớ đến.

Việc đó chứng tỏ cậu ta chẳng hiểu em tẹo nào.

Joseph mếu máo nhìn Mary.

- Từ nay cả chị và em đều không dấn thân vào cuộc chiến này nữa.

Kệ Orpheus đi.

Những gì hắn gây ra cho chúng ta đều thành quá khứ rồi.

- Chị Maryyyyy!

- Rồi, rồi, đừng khóc mà.

Vừa nói, chị vừa lấy ra hai tấm vé:

- Chị vừa đặt vé đến một du thuyền.

Yên tâm không liên quan đến lão Orpheus đâu.

Sau đó chúng ta sẽ đến mô hòn đảo nghỉ dưỡng.

Dù sao em cũng có thể qua lại mà chẳng cần triệu hồi nữa rồi.

Joseph gật đầu lia lịa.

Quả nhiên Mary biết cách an ủi hắn nhất.

Aesop ở nhà cũng được một cuộc gọi đến.

Đó là từ chương trình mà Joseph từng đăng kí rút thưởng.

Lần này là trúng một chuyến du lịch.

Aesop ban đầu không định đồng ý.

Nhưng nhớ ra Joseph từng nói muốn đi một chuyến.

Lại nhìn sang tấm ảnh trên bàn, đó là tấm ảnh hắn tự chụp bản thân.

Aesop suy nghĩ một lúc rồi đồng ý.

Có lẽ nên thực hiện mong muốn của hắn.

Vài hôm sau Joseph trong bộ trang phục nghỉ mát.

Bên cạnh là Mary với một chiếc váy dài.

Hai người cười nói rất vui vẻ đi lên tàu.

Joseph còn rất vô tư lướt qua Aesop như chẳng có gì.

Aesop hoảng hồn, người vừa rồi chắc chắn là Mary mà, đi bên cạnh là Joseph.

Hai người không để ý đến cậu sao?

Tối hôm đó, trong lúc dùng bữa, Aesop đang định tiến đến Joseph ngồi một mình.

Bất ngờ có bàn tay nắm chặt lấy vai cậu.

- Nhà ngươi làm gì ở đây.

Là Mary đang đứng từ phía sau, nhưng cách xưng hô cũng như giọng điệu thật kì lạ.

- Thằng bé không còn liên hệ gì với nhà ngươi đâu.

Đừng làm khô thằng bé nữa.

Sau đó Mary bước qua Aesop một cách khó chịu.

- Chị Mary, chị không khoẻ sao?

Sắc mặt chị tệ quá.

- Chị ổn mà.

Vừa nãy có mô gã thô lỗ lấy hết bánh phủ mứt thôi.

- Thật là lần sau để em lấy nha.

Em sẽ cho tên đó một bài học.

Aesop cứ nhìn hắn, trông hắn vui vẻ hơn trước.

Cậu theo dõi mãi đến khi Mary về phòng còn hắn đến boong thuyền.

Hiện giờ chẳng có mấy ai ở đây.

Cậu cũng chỉ bước theo hắn, nhìn hắn ngân nga câu hát.

Đây là bài hát tiếng Trung nên chắc chắn do Qixi dạy hắn bài này.

Dùng khả năng nghe hiểu mọi ngôn ngữ, cậu càng thấy rõ cảm xúc của hắn.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 55


"Ánh trăng soi rọi làn mây.

Lẩn trốn khỏi dòng người.

Hoà vào vẩy cá đại dương.

Sóng vỗ tà váy trắng, muốn người quay trở về.

Sóng xua đi vệt máu, vọng tưởng đem hơi ấm." * Đó là những gì cậu nghe hiểu.

Hắn dừng bước miệng vẫn tiếp tục hát."

Lắng nghe biển cả vọng lại

Có tiếng ai sầu thương dẫn lối.

Linh hồn lặng im.

Không còn ai đánh thức người cả." **

Hắn quay đầu, mái tóc tung bay trong gió.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn cậu.

- Tại sao lại không buông tha cho ta?

Hắn hỏi, ánh mắt có chút dao động.

- Tại sao chứ?

Đáng lý chúng ta chẳng còn gì sau nhát dao đó mới phải.

Cớ sao ... cớ sao ngươi lại không buông tha cho ta?

- Joseph, tôi ...

- Ngươi nghĩ mình có quyền giết ta lần nữa à.

Ta đã luôn lắng nghe ngươi trước kia.

Ta đã vì ngươi mà không kí khế ước với ai khác.

Ta cho ngươi tất cả những gì ngươi muốn.

Thế mà những gì ta có được chỉ là sự căm ghét.

Ngươi không hề quan tâm ta.

Joseph bật khóc.

Aesop muốn tiến tới nhưng hắn lại bỏ đi.

- Quá muộn rồi.

Chúng ta chẳng còn gì nữa.

Ngươi đã không nghe ta, ta cũng chẳng để ý đến ngươi.

Aesop đứng hình sau câu nói kia.

Hắn chẳng quan tâm cậu đang đứng như trời trồng sau câu nói ấy.

Sau hôm đó, cậu thấy có vài người đến tán tỉnh hắn.

Khác với khi còn ở bên cậu là sẽ trốn sau lưng ai đó và nhìn với ánh mắt kì thị.

Nhưng giờ đây, hắn tươi cười trước từng lời nói.

Rõ ràng trông rất hạnh phúc.

Tối đến cậu đã tìm đến Mary.

Chị nhìn cậu với ánh mắt ghét bỏ rõ ràng.

- Để ta nói luôn.

Em ấy chẳng còn quan tâm ngươi nữa đâu.

Ngươi làm khổ em ấy đủ rồi.

- Nhưng chị Mary ...

- Đừng gọi ta như thể ngươi vẫn còn bên em ấy.

- Em chỉ muốn xin lỗi Joseph thôi mà.

Lần đầu tiên Aesop thấy Mary nổi gân xanh nhìn cậu.

- Ngươi nghĩ mình nói câu xin lỗi là xong à?!

Hôm ấy nếu ta không thử phép mới mà tình cờ đến thì chắc em ấy đã không còn rồi.

Nhớ lại đi.

Ngươi đã lạnh lùng hất tay em ấy như nào, ngươi rời bỏ em ấy ra sao, thậm chí cả việc ngươi nghe lời tên Orpheus ta còn chưa tính đến.

Aesop không dám nói gì.

- Ngươi thử nghĩ đến việc cả một tuần sau khi tỉnh lại em ấy không nói một lời mà chỉ khóc rồi lại ngủ không?

Những lúc ấy thì ngươi làm gì?

Giờ ngươi mới nhận sai thì muộn rồi.

Em ấy sẽ rút khỏi cuộc chiến với Orpheus.

- Chị Mary?

Có ai làm chị giận sao?

Joseph đẩy cửa bước vào trong.

Đập vào mắt hắn là Aesop ngay giữa phòng

- Ngươi!

Không gian xung quanh biến thành của thế giới máy ảnh.

Aesop vội chạy về phía Joseph.

Rõ ràng cậu muốn ôm lấy hắn nhưng đã bị cản lại.

- Ngươi muốn làm gì ngài ấy.

Hai linh hồn giữ chặt lấy tay cậu.

Joseph chỉ lặng lẽ rút kiếm.

- Ta vốn định buông bỏ tất cả.

Nhưng là ngươi tự chuốc lấy.

Tại sao ngươi không thử trải nghiệm cảm giác bị giết nhỉ?

- Joseph đằng sau.

Mary và Aesop đồng thanh.

Một ngòi bút lớn xuyên qua bụng hắn.

Nightmare vui vẻ rút ra.

- Orphy muốn ta đi dẹp lũ cản đường.

Thật vui khi các ngươi ở chung một chỗ.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 56


- Nightmare ngươi biết không?

Hiện tại không đòn tấn công nào có thể hại ta cả.

- Ta biết chứ.

Một con quỷ duy trì sức mạnh bằng cảm xúc tiêu cực.

Ngươi hẳn tuyệt vọng lắm nhỉ.

Joseph nhìn về hướng Mary và Aesop.

Ánh mắt hắn trở nên đỏ ngầu.

- Đừng ai qua đây.

Đây là chuyện riêng.

Rồi một nhát chém sượt qua người Nightmare.

Kèm theo đó là nhiều vết chém khác.

Tốc độ hắn trở nên đáng kinh ngạc.

Trông hắn như trở lại dạng khi mới triệu hồi.

- Các ngươi đừng đùa.

Lũ khốn khiếp.

Sao không nhìn lại bản thân đi thứ xấu xí.

Người chẳng giống người mà quạ không ra quạ.

Ngươi nên về nhà mà đập đầu chết luôn đi.

Joseph vừa đánh vừa chửi.

Lần đầu tiên Mary lẫn Aesop thấy hắn như vậy.

Nightmare do không ngờ được hắn có thể đánh được đến vậy dù mới hồi phục.

Sau cùng lại phải biến mất như bao lần.

Ngay lúc này những linh hồn khác liền bay đến.

- Chủ nhân, tàu chìm rồi.

- Chủ nhân, chúng tôi phát hiện điều lạ trong thế giới máy ảnh sau khi Nightmare biến mất.

- Cái quái gì thế này?!

Sao nghỉ dưỡng mà cũng gặp xui thế.

Thế là hắn dùng sức mạnh để duy trì thế giới máy ảnh để đợi người đến cứu "như một người thường".

Sao có thể có một người vừa chìm tàu hồi sáng mà chiều đã chạy băng băng trên đường được.

Lúc này hắn mới phát hiện ra Orpheus bị đánh đến không nhận ra ở ngoài.

Thấy kì lạ hắn liền đưa vào trong.

- Hắn ta bị Nightmare lật lọng nên thành ra vậy.

Mary bất ngờ nói.

- Hôm qua chị thấy điều này qua gương.

Chị không muốn nói với em vì không muốn em nhúng tay vào.

Nhưng xem ra rắc rối vẫn tự tìm đến.

- Giống em sao?

Joseph vừa hỏi vừa dùng trị liệu lên Orpheus.

Thấy hắn ngay sau khi tỉnh lại.

Orpheus giật mình nhảy sang một bên.

- Tôi đã chết đâu lão già.

- Ngươi trở lại với Aesop rồ-

Và vâng, một cú đấm thẳng vào đầu gã.

- Ngươi nói chuẩ-

Aesop cũng chịu số phận tương tự.

Sau một hồi giải thích Orpheus cũng chịu nói ra những gì sảy đến với gã.

Hoá ra là gã tự bóp.

Gã bảo Nightmare dẹp hết kẻ ngáng đường.

Ai ngờ Nightmare sau đó quay sang đập gã.

- Vừa lòng tôi lắm lão già.

Giờ chắc ta lập hội anti mấy thằng như Aesop hay Nightmare là hợp.

Cái thái độ gì đấy?!

Ai lại rủ rê đối thủ như vậy không?!

- Ngươi tính lập hội thất tình hay gì?

- Hội bị người yêu cũ xiên!

Joseph vỗ vai.

- ...

- Ngươi không sợ ta sẽ-

- Nếu vậy lão đã đánh tôi lâu rồi.

Nói đi.

Nightmare lấy mảnh sức mạnh đi rồi chứ gì?

Bị nói trúng tim đen.

Orpheus im lặng.

- Thôi cái thái độ ấy đi.

Chúng ta giờ nên kệ mấy thằng kia đánh nhau.

Sống hạnh phúc hay thành thần gì chứ kệ bọn kia đi.

Orpheus cạn lời với hắn.

Gã nghĩ hắn sẽ chán đời lắm cơ.

Aesop định cãi nhưng bị Mary đánh ngất.

--------------------

Sửa đổi sức mạnh

Orpheus

Trừ việc bất tử thì chẳng còn sức mạnh.

Nightmare

Có vẻ đã lấy sức mạnh của Orpheus.
 
Back
Top Bottom