[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 54
Chương 54
Trong gương nhà Mary, chiu đang mang một đĩa bánh quy mới làm đến bên Joseph.
Hắn chẳng nói lời nào.
Chỉ lặng im nhìn đĩa bánh.
- Đây là loại bánh em từng rất thích ăn đó.
Hồi đấy, em toàn trốn đến cung điện của chị để được mời bánh này thôi.
Thấy hắn im lặng, Mary nhẹ nhàng vắt mái tóc hắn sang một bên, nhìn vào đôi mắt của hắn. nhẹ nhàng nói:
- Chị biết em rất đau buồn.
Chị cũng từng như vậy.
Chị từng bị trói buộc vào những quy củ của hoàng gia.
Cho đến ngày bạo loạn sảy ra, chị chưa từng cảm thấy hạnh phúc.
Có lẽ điều này khá khác với em.
Nhưng chúng ta đều có điểm chung.
Chị đến khi bị hành hình, mới mong muốn sống thêm.
Em cũng vậy, nếu em không muốn sống, em đã tan biến từ lúc bị xiên rồi.
- Em đau, đau lắm.
- Chị biết cảm giác đau đớn kia.
Nhưng em ở đây rồi.
Em không sao rồi.
Nên hãy quên nó đi.
- Nhưng cậu ta chẳng thèm nghe em giải thích.
- Thế thì càng không nên nhớ đến.
Việc đó chứng tỏ cậu ta chẳng hiểu em tẹo nào.
Joseph mếu máo nhìn Mary.
- Từ nay cả chị và em đều không dấn thân vào cuộc chiến này nữa.
Kệ Orpheus đi.
Những gì hắn gây ra cho chúng ta đều thành quá khứ rồi.
- Chị Maryyyyy!
- Rồi, rồi, đừng khóc mà.
Vừa nói, chị vừa lấy ra hai tấm vé:
- Chị vừa đặt vé đến một du thuyền.
Yên tâm không liên quan đến lão Orpheus đâu.
Sau đó chúng ta sẽ đến mô hòn đảo nghỉ dưỡng.
Dù sao em cũng có thể qua lại mà chẳng cần triệu hồi nữa rồi.
Joseph gật đầu lia lịa.
Quả nhiên Mary biết cách an ủi hắn nhất.
Aesop ở nhà cũng được một cuộc gọi đến.
Đó là từ chương trình mà Joseph từng đăng kí rút thưởng.
Lần này là trúng một chuyến du lịch.
Aesop ban đầu không định đồng ý.
Nhưng nhớ ra Joseph từng nói muốn đi một chuyến.
Lại nhìn sang tấm ảnh trên bàn, đó là tấm ảnh hắn tự chụp bản thân.
Aesop suy nghĩ một lúc rồi đồng ý.
Có lẽ nên thực hiện mong muốn của hắn.
Vài hôm sau Joseph trong bộ trang phục nghỉ mát.
Bên cạnh là Mary với một chiếc váy dài.
Hai người cười nói rất vui vẻ đi lên tàu.
Joseph còn rất vô tư lướt qua Aesop như chẳng có gì.
Aesop hoảng hồn, người vừa rồi chắc chắn là Mary mà, đi bên cạnh là Joseph.
Hai người không để ý đến cậu sao?
Tối hôm đó, trong lúc dùng bữa, Aesop đang định tiến đến Joseph ngồi một mình.
Bất ngờ có bàn tay nắm chặt lấy vai cậu.
- Nhà ngươi làm gì ở đây.
Là Mary đang đứng từ phía sau, nhưng cách xưng hô cũng như giọng điệu thật kì lạ.
- Thằng bé không còn liên hệ gì với nhà ngươi đâu.
Đừng làm khô thằng bé nữa.
Sau đó Mary bước qua Aesop một cách khó chịu.
- Chị Mary, chị không khoẻ sao?
Sắc mặt chị tệ quá.
- Chị ổn mà.
Vừa nãy có mô gã thô lỗ lấy hết bánh phủ mứt thôi.
- Thật là lần sau để em lấy nha.
Em sẽ cho tên đó một bài học.
Aesop cứ nhìn hắn, trông hắn vui vẻ hơn trước.
Cậu theo dõi mãi đến khi Mary về phòng còn hắn đến boong thuyền.
Hiện giờ chẳng có mấy ai ở đây.
Cậu cũng chỉ bước theo hắn, nhìn hắn ngân nga câu hát.
Đây là bài hát tiếng Trung nên chắc chắn do Qixi dạy hắn bài này.
Dùng khả năng nghe hiểu mọi ngôn ngữ, cậu càng thấy rõ cảm xúc của hắn.