Tâm Linh |aesjos| Yêu em mãi mãi

|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 39


Một góc khác của con tàu, Orpheus đang ngồi trên ghế, nâng ly rượu vang trên tay.

- Nightmare à xem ra trò chơi anh nghĩ ra cũng thật thú vị.

- Ta biết em thích những trò chém giết vậy mà.

Orpheus cười lớn, nhìn người bị trói trước mặt.

- Ngài Joseph, nhìn xem, người yêu nhỏ của ngài cũng thông minh đó.

Joseph lúc này đang đầy những vết thương, ngước mắt nhìn kẻ trước mặt.

- Ngươi vẫn ôm mộng hão huyền đó sao?

Thật nực cười.

- Im miệng.

Joseph lè lưỡi trêu chọc Orpheus.

Gã tức giận.

Nhưng không dám làm gì Joseph.

Nếu hắn gặp vấn đề gì, kế hoạch kia sẽ đổ vỡ.

Phía Aesop, cậu thản nhiên ăn món cá sốt, Nathaniel cũng bình tĩnh dùng bữa.

Mary vốn không thích ăn uống kể từ sau khi thành quỷ.

Eli đang mải chia bánh mì cho con cú trên vai.

Qixi nhìn mấy người một cách bất lực.

Làm gì có ai thản nhiên ăn như vậy sau khi thấy người khác chết mà thản nhiên vậy.

Cô mới chỉ bình tĩnh lại một lúc đó.

Những người khác không dám ăn sau khi chứng kiến cái chết của Mellie.

Đặc biệt Alice trông rất suy sụp.

- Mấy người có cần thản nhiên vậy không?

- Qixi đỡ trán.

- Tôi ăn cạnh xác chết suốt mà.

- Aesop nói

- Không phải tôi nói người nhà tôi chết hết sao.

Tôi chứng kiến cảnh đó đấy.

- Nathaniel giải thích.

- Chị cũng quen cảnh máu me rồi.

- Maảy đáp.

- Tôi cũng vậy.

- Eli lên tiếng.

Qixi thở dài nhìn sang Alice.

Có vẻ cô ấy vẫn ám ảnh về cái chết kia.

- Cô ổn không?

- Qixi bước đến .

- Tôi ... tôi không ngờ được em ấy lại giết chồng mình.

Rồi em ấy chết trước mặt tôi.

Tôi không hiểu.

Tôi tưởng đây chỉ là trò chơi.

Qixi lặng nhìn cô gái trước mặt.

Một lúc sau, cô nói:

- Tôi không rõ cảm giác người thân chết trước mặt như nào.

Tôi vốn chẳng nhớ những gì xảy ra với cha mẹ.

Tôi chỉ nhớ mình có một người sư phụ, người để lại cho tôi cửa tiệm.

- Sao cô biết em ấy là người thân của tôi.

Trong hồ sơ không ghi thông tin gì ngoài tên tuổi?

- Khoan đã, có hồ sơ à.

- Qixi ngây người.

Alice phụt cười trước biểu cảm ngây ngốc của Qixi.

- Cô không biết sao?

Hay do đây là tình cờ tìm được nhỉ?

Alice lấy trong túi ra một cuốn sổ lớn hơn lòng bàn tay một xíu.

Trong sổ ghi đầy đủ tên tuổi, nghề nghiệp mối quan hệ với người khác trên tàu của từng người.

- Tôi không nghĩ còn thứ như này.

- Qixi nói với giọng ngạc nhiên.

- Mà sao vừa nãy cô biết Mellie với tôi là người thân vậy?

Dường như những thắc mắc xung quanh khiến Alice quên bớt đau buồn.

- Nói ra hơi khó tin nhưng tôi có thể biết được ai là người thân của ai qua một cái nhìn.

Qixi nói một cách hào hứng.

Alice nói chuyện với cô thêm một lúc, tâm trạng cũng khá hơn.

Mọi người cũng đã ăn xong, nên cũng dần về phòng.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 40


Lại một ngày trôi qua không có vụ án nào diễn ra.

Aesop vẫn không ngừng tìm kiếm manh mối về Joseph trên con tàu.

Lúc này chiếc máy ảnh cũ mà hắn lấy từ tiệm của Qixi bỗng chui ra một linh hồn.

- May quá, cậu Aesopppppp

Linh hồn hét lên vui vẻ.

Trông nó như một đứa trẻ đi lạc vừa tìm thấy mẹ.

- Chủ nhân bảo tôi lợi dụng sơ hở để tìm cậu.

Khó lắm mới tới được đây.

- Cậu nói Joseph bảo cậu tới?

Anh ấy đâu?

- Chủ nhân đang bị giam lại.

Tạm thời rất khó sử dụng sức mạnh.

Ngài ấy bảo đang ở góc khác của con tàu.

Tôi sẽ thâm thính.

Sẽ báo cậu sau.

Nói xong linh hồn kia lập tức chui vào máy ảnh.

Trông rất vội vã.

Aesop rất sốt ruột khi nghe tin.

Ngay lúc này.

Thông báo vang lên.

- Có người bị tấn công nhưng còn sống.

Sẽ có buổi xét xử sẽ diễn ra và 5h chiều

Chắc là kẻ đó tấn công nhầm chị Mary hoặc người dai mạng như Eli đây mà.

Aesop nghĩ thầm, nhanh chóng đi đến hiện trường.

Nhưng mọi chuyện ngoài dự đoán của cậu.

Đó là người hoàn toàn xa lạ.

Một người con trai với mái tóc đen, một vết sẹo bỏng khá lớn ở một bên mặt.

Cậu ta nằm giữa vũng máu, có một vết đập mạnh vào đầu.

Một cô gái đang ở bên xử lý vết thương.

Theo lời giới thiệu, tên cô là Emily, một bác sĩ.

- Nạn nhân lần này là Norton, một người đào vàng.

Không quen biết ai trên tàu.

- Alice nói.

Nhìn sắc mặt của Alice, Aesop đoán rằng cô cảm thấy khá hơn so với lần trước.

- Không ... không thể.

Mọi người nhìn sang Emily đang run rẩy.

- Anh ta ... anh ta ... chết rồi.

Không ... tôi không phải kẻ giết người ...

Không phải tôi ...

Không phải tôi ...

Trông sắc mặt Emily hoảng loạn.

Mary liền đưa cô đi nghỉ ngơi.

Từ việc đợi Norton tỉnh lại giờ phải điều tra.

Aesop cảm thấy thật phiền phức.

- Aesop, Nathaniel, lần này làm phiền hai người rồi.

Alice nói với giọng nhờ vả.

Nathaniel đáp lại:

- Không sao, việc thường ngày của tôi mà.

Thi thể Norton được đưa đến phòng khám nghiệm tạm thời kia.

Qua khám nghiệm sơ bộ, nạn nhân chết do vật cứng đập vào đầu dẫn đến tử vong.

Aesop nhìn đồng hồ, xác định người chết bị tấn công vào khoảng 30 phút trước, Emily sơ cứu khoảng 5 đến 10 phút thì không qua khỏi.

- Alice, phiền cô chụp lại ảnh dấu vết trên đầu anh ta.

- Được thôi.

Sau một hồi Alice cũng đi điều tra xung quanh.

Tình cờ cô gặp Mary đang đi đến nhà kho sảy ra vụ án.

- Chị Mary, Emily sao rồi?

Mary thấy vậy nhẹ nhàng đáp:

- Một cô bé tên Emma đến và chăm sóc cô ấy rồi.

- Vậy sao?

Sau một lúc, Alice đang nói về vụ án với Mary.

Bỗng một tiếng hét thất thanh vang lên.

Đồmg thời, thông báo vừa xuất hiện.

- Có thêm một người chết, thời gian xét xử lùi lại đến 6 giờ chiều.

Mọi người chạy khắp nơi, hóa ra, người chết là Emily.

Emma thấy mọi người đến liền sợ hãi khóc.

- Chị Emily ... chị ấy ... chị ấy ...

Mary và Qixi phải đưa cô bé sang chỗ khác.

Tránh để khung cảnh kia là cô bé sợ hãi thêm.

Aesop cũng có mặt tại hiện trường.

Emily lúc này đang nằm trên giường.

Máu đã nhuộm đỏ ga giường.

Một chút bắn ra xung quanh.

Thi thể Emily nhanh chóng được đưa đến hiện trường.

- Thời gian tử vong vào khoảng 9 giờ 15 đến 9 giờ 30.

Cơ thể có một vết thương chí mạng vào ngực, hai vết ở bụng, và một vết bên bả vai.

Aesop từ tốn nói.

- Alice, bọn tôi về rồi đây.

Eli và Nathaniel bước vào.

- Tôi tìm thấy một vài vết máu có dấu hiệu bị tẩy xóa.

Những vết máu này có khá nhiều trên tường, một chút trong nhà tắm.

Đặc biệt có một vết khá lớn dưới sàn nhà và vài dấu chân dẫn vào nhà tắm.

Nathaniel thuật lại những gì mình thấy.

Hoá ra Alice đã nhờ anh và Eli điều tra hiện trường của Emily.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 41


Eli đợi Nathaniel nói xong liền cất lời:

- Bọn tôi đã tìm thấy thứ này ở trong nhà bếp.

Emily có thể bị sát hại bởi nó.

Eli vừa nói vừa xoa đầu con cú trên vai.

Trên tay là một con dao dính máu được bỏ trong túi bóng.

- Cảm ơn hai người.

Eli và Nathaniel vừa rời khỏi, Aesop lại lên tiếng:

- Cô có nghĩ việc Norton và Emily bị giết bởi hai người khác nhau không?

Aesop vừa xem những gì hai người kia điều tra được nói tiếp:

- Cách gây án là một ví dụ.

Norton chỉ bị một cú đập mạnh vào đầu.

Trong khi Emily bị đâm nhiều nhát.

Cô không thấy lạ sao?

- Nói mới để ý.

Rõ ràng hiện trường của Norton không có dấu vết che đầu hay tẩy xóa.

Nhưng của Emily lại rất rõ ràng.

- Đúng vậy.

Nên tôi đang nghi ngờ con bé Emma kia.

Alice nhìn cậu với vẻ nghi ngờ.

- Emma không phải rất lo lắng cho Emily sao.

Cô bé không giống sẽ giết người.

- Tôi nghĩ khác.

Con bé đó cả người có mùi tanh của máu.

Chẳng giống một con bé bình thường.

- Cậu đa nghi quá rồi.

Con bé đã lật Emily lại mà.

Người dính máu là chuyện bình thường.

- Không tin sao.

Vậy cô có nghĩ linh hồn có tồn tại.

Alice chết lặng.

Cái gì cơ?

Aesop vừa nói gì?

Linh hồn?

Đây không phải lúc đùa.

- Hiện ra đi.

Emily, Norton.

Dứt lời, hai bóng hình mờ nhạt hiện.

- Con ả đáng ghét.

Mày còn chết thảm hơn tao.

Vừa gọi ra đã nghe hai linh hồn khẩu nghiệp.

Aesop lập tức trừng mắt.

Hai linh hồn kia cảm nhận được sát khí từ cậu liền im miệng.

- Đó.

Hai người đó kia.

Thích hỏi gì thì hỏi.

Alice đơ người nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

- Norton là anh sao?

- Phải. muốn gì?

- Anh bị ai đánh vậy?

Norton tức giận đáp lại:

- Con ả Emily chứ ai.

Con khốn đó.

- Thế Emily thì sao?

Emily lắp bắp trả lời:

- Em ...

Emma ...

Con bé đã làm ...

Aesop vung tay.

Hai linh hồn biến mất.

- Sao rồi tin tôi chưa?

- Thật thần kì.

Làm như nào vậy?

Chỉ tôi đi.

Alice phấn khích khi thấy Aesop làm vậy.

Cô cảm thấy nếu làm được như vậy sẽ không có bí ẩn nào qua mắt cô được.

- Do tôi không phải người thường.

- Aesop nhàn nhạt trả lời.

- Vậy sao?

- Alice buồn bã.

Chợt có suy nghĩ thoáng qua đầu cô.

- Hay cậu là quỷ?

Giống như trong một số thứ tôi điều tra được.

- Cô biết đến quỷ?

- Aesop nhướng mày.

- Dĩ nhiên.

Vậy cậu là quỷ à.

Aesop bất lực.

Làm gì có ai thấy quỷ mà hớn hở vậy không?

- Phải.

Alice phấn khích.

- Vậy cậu kí khế ước với tôi đi.

- Tôi chỉ làm vậy với một người duy nhất.

- Người đó trong chúng ta sao?

- Không.

Alice trầm ngâm suy nghĩ.

Bất chợt cô nhận ra mình đang nhầm chủ đề.

Đáng ra phải giải quyết vụ án mới đúng.

Nhưng bụng cô đang reo, có lẽ phải nạp năng lượng xíu đã.

Aesop thì không đi mà tiếp tục điều tra.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 42


Rất nhanh đã đến 6 giờ chiều.

Mọi người lại tập trung quanh chiếc bàn.

Chỗ của Mellie và chồng cô đã thay bằng hai tấm ảnh thờ kinh dị.

Aesop đưa bằng chứng tìm được cho Nathaniel nhờ anh thẩm vấn.

Anh gật đầu đồng ý.

Như lần trước, Orpheus tuyên bố buổi xét sử bắt đầu.

Lần này, Emma ngay từ đầu đã chĩa mũi dùi vào Mary.

- Em thấy chị ... chị Mary đi ra khỏi phòng chị Emily với con dao dính máu.

Em sợ ... sợ chị ta sẽ giết em ...

Nathaniel cười khúc khích.

- Nhưng dấu chân ở hiện trường lại nhỏ hơn của Mary đó Emma.

Emma giật mình, nhìn sang Nathaniel.

Anh híp mắt cười.

- Chưa kể suốt thời gian gây án.

Mary đã ở cạnh Alice.

- Vậy là hai người họ đã giết chị Emily sao.

Emma run rẩy nói.

Cô bé giương ánh mắt đáng thương nhìn anh.

- Nhưng vũng máu lớn trong căn phòng nhỏ mà chỉ có dấu chân một người thì thật kì lạ.

Chưa kể loại giày Mary dùng là giày cao gót 5cm, của Alice là loại 3cm.

Trong kho đó giấu vết ở hiện trường lại là giày thể thao.

Điều này rất không hợp lý.

- Biết đâu một người gây án, một người làm nhân chứng.

Chưa kể có thể đổi loại giày.

- Ý kiến rất hay.

Nhưng thời gian Emily tử vong là khoảng 9 giờ 15 đến 9 giờ 30 phút sáng.

Trong đó, thời gian Mary đưa Emily về phòng là 8 giờ 50 phút.

Chị ấy đã chăm sóc cho Emily đến 9 giờ 5 phút cũng là lúc em bước vào.

Nếu thay giày rồi đi đến mà không bị bắt gặp sẽ rất mất thời gian.

Sẽ không kịp xoá bỏ dấu vết.

Trường hợp tương tự với Alice.

Mọi người xung quanh gật gù.

Không hổ danh là người từng là việc với cảnh sát.

- Nếu vậy anh nghĩ là ai chứ?

Không phải chị ta đáng nghi nhất sao?

- Còn ai ở đâu nữa, Emma.

- Anh có bằng chứng gì.

Nathaniel mỉm cười nhìn cô bé.

Emma liền cảm thấy sợ hãi trước nụ cười này.

- Chiếc giày của em là một bằng chứng.

Anh có thể kiểm tra vết máu dính trên giày để xác định xem em có mặt ở hiện trường lúc Emily chết không.

Emma bỗng chốc câm nín.

- Chưa kể đến cả Mary hay Alice đều không thể một mình đưa Emily lên giường sau khi đâm cô ấy ngã xuống sàn.

Như đã nói ở trên, việc cả hai cùng nhau gây án sẽ rất vô lý trong căn phòng nhỏ vậy mà chỉ có dấu vết một người.

- Nhưng em cũng không mang được xác chị Emily đi.

- Em chắc chứ thợ vườn nhỏ.

Anh thấy trong lúc phụ mọi người bê đồ vào buổi trưa em khuân vác khỏe lắm mà.

Chưa kể công việc của em cần nhiều sức mạnh mà.

- ...

- Emma, Emily sẽ đau khổ lắm khi biết em tồi tệ vậy đấy.

- Chị ta không phải người tốt như vậy.

Chị ta là kẻ dối trá.

Chị ta giết mẹ tôi tồi nố đó là sơ suất trong quá trình chữa bệnh.

Chị ta đã giết hàng tá người với cách đó.

Tên Norton kia cũng là nạn nhân của chị ta.

- Vậy là em đã giết Emily vì thù hằn.

- Phải.

Nếu mẹ tôi không chết. ba tôi sẽ không để lại mình tôi.

Tất cả là tại chị ta.

Chị ta là một con khốn nạn.

- Vậy là các vị đã có câu trả lời.

Tiếp đây xin mời các vị bỏ phiếu với thứ tự "người giết Norton" và "người giết Emily".

3 ...

2 ...

1 ...

Đáp án Emily và Emma là hoàn toàn chính xác.

Ngay sau đó, tiếng súng nổ ra, Emma gục xuống.

Trong thoáng chốc, có thế thấy nụ cười trên môi cô bé.

Emma đã đoàn tụ bới gia đình của em rồi.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 43


Aesop đang dùng bữa sau vụ án.

Qixi và Alice vẫn không hiểu nổi sao lại có kiểu ăn ngon miệng thế khi vừa có người chết.

- Nathaniel, vừa rồi anh tuyệt lắm.

Có thế dồn Emma vào đường cùng.

- Hả?

Chuyện đó sao.

Đó là cách tôi thẩm vấn tội phạm thôi.

Cả vụ án đầu tiên cũng vậy.

Nathaniel vừa nói vừa nghĩ lại cảnh vừa rồi.

- Nói chung tôi đã quen với những vụ án như vậy trong thời gian còn đi bắt tội phạm.

Mọi người ồ lên một tiếng.

Mary tươi cười nâng cốc.

- Để cảm ơn Nathaniel đã giúp chị giải vây ta nên nâng ly một chút nhỉ?

À còn cảm ơn Aesop Eli và Alice đã nhiệt tình điều tra nữa.

- Tôi đồng ý.

- Qixi nâng cốc lên.

Mary khuấy động không khí.

Xua đi phần nào sự u ám của những vụ án mang lại.

Tuy vậy vẫn có một người luôn im lặng

Phía bên này, Joseph đang ngồi đối diện Orpheus và Nightmare.

- Nếu vậy tôi phải được gì có giá trị nhỉ?

- Bất kì điều gì.

- Kế cả hồi sinh người quá cố.

- Dĩ nhiên.

- Thật thú vị đó.

Orpheus, Nightmare.

Sáng hôm sau, Linh hồn kia lại xuất hiện trước Aesop, vẫn chui ra từ chiếc máy ảnh cũ của hắn.

- Cậu Aesop, chủ nhân hiện đang hợp tác với Orpheus-

- Cái gì hả?

Aesop túm cổ linh hồn kia lắc qua lắc lại.

- Nghe tôi giải thích đi mà.

Ngài ấy chỉ diễn để dễ đang liên lạc với mọi người.

- Vậy ngoài anh ấy ra còn ai khác không.

- Theo ngài ấy thì có.

Nhưng họ bị giam trong căn phòng khác.

Tôi nhớ đường rồi.

Lúc nào xuất phát hãy báo cho tôi.

- Được rồi.

Linh hồn lại chui vào máy ảnh.

Aesop sau đó đã liên lạc với Mary về tình hình hiện tại của Joseph.

- Em có thông tin gì sao?

Aesop đã nói cho Mary tất cả.

Cùng lúc đó, Eli cũng đi tới.

Hoá ra linh hồn to mồm kia đã nói chuyện này cho tất cả những người cậu quen biết trên tàu.

Thế là hai ngày trôi qua mà không có gì thêm.

Đến ngày thứ ba mọi người phát hiện có người chết.

Thời gian xét xử là 4 giờ chiều.Vậy là tình hình hiện tại chỉ còn nhóm Aesop và Alice.

Không lẽ đã có kẻ ra tay.

Điều này thực sự rất khó tin khi không ai có ý định giết người cả.

Kiểm tra hiện trường cho thấy, người chết do một phát súng vào bụng dẫn đến mất máu mà tử vong.

Ngay cạnh đó là khẩu súng.

Căn phòng sảy ra cũng chính là phòng của nạn nhân.

Đồng thời, căn phòng này cũng cách phòng những người còn sống vài phòng, cách nhà ăn cũng như khu vực khác khá xa nên không ai chú ý đến tiếng súng.

- Thời điểm tử vong là khoảng 7 giờ 45 phút sáng.

Không ghi nhận dấu vết khác xung quanh.

Aesop nói lên suy nghĩ của mình.

- Tôi cũng không tìm ra vết máu bị xoá đi như vụ trước.

Nathaniel tiếp lời.

Alice lo ngại nói:

- Liệu rằng hung thủ có trong số chúng ta hay có ai khác.

Aesop dừng một lúc, sau đó nói tiếp.

- Có ở gần đây không?

Linh hồn lắm mồm kia hiện ra.

Eli và Qixi nhanh chóng nhận ra đó là linh hồn đã nhắc về việc những người họ tìm đang bị giam gần đây.

- Có thấy ai quanh đây vào khoảng 7 giờ 45 phút không?

- Tôi không thấy.

Trừ khi cậu tính cả người không ở đây.

- Còn ai sao?

Aesop ngạc nhiên khi nghe điều này.

- Phải, Orpheus đã đến đây, nên tôi không dám lại gần sợ bị phát hiện.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 44


Aesop nhanh chóng hiểu ra vấn đề.

- Tôi nghĩ chúng ta nên chuẩn bị điều gì đó.

Mary cũng rất nhanh đã hiểu ra.

- Có vẻ đến lúc đem Joseph và những người khác về rồi.

- Cuối cùng trò chơi này cũng kết thúc.

- Nathaniel ngáp ngắn ngáp dài.

- Mọi người có gì vậy?

Chuyện này là sao?

Alice khó hiểu hỏi.

Nãy giờ mọi người nói về điều gì?

- Không lẽ cô không tìm người mất tích?

- Không.

Tôi chỉ tìm những thông tin bị chôn vùi sau một vụ thảm sát 12 năm trước.

- Vậy là không phải ai cũng có người bị bắt cóc đến đây.

- Qixi kết luận.

- Phải.

- Dù sao thì chiều nay ta phải chiến đấu nhiều đấy.

Giờ xét xử án đã đến.

Lần này Orpheus trực tiếp xuất hiện.

Không khí xung quanh ngày càng u ám.

- Bây giờ các vị có biết hung thủ là ai không?

Gã cười một cách quỷ dị.

Một nụ cười tưởng chừng kéo dài đến tận mang tai.

Cái đầu hắn hơi vẹo sang một bên.

Trông như một kẻ tâm thần vừa trốn trại.

- Sao lại hỏi chúng tôi nhỉ quý ngài sát nhân?

Aesop đáp lại.

Thủ sẵn con dao trên tay, sẵn sàng chiến đấu bất kỳ lúc nào.

Orpheus cười lớn:

- Thật thông minh.

Không hổ là người yêu nhỏ của Joseph.

Nhưng tiếc rằng, các ngươi sẽ không thể đưa họ ra khỏi đây.

Vừa dứt lời, những người họ tìm kiếm bước ra từ thế giới máy ảnh.

Joseph lúc này trong rất kỳ lạ.

Nếu những người khác trông vẻ ngoài không mấy thay đổi thì hắn lại chỉ có màu đen trắng, những vết nứt bao trùm khắp cơ thể.

Hai hốc mắt trống rỗng chỉ có một màu đen.

- Cứ từ từ tận hưởng nhé.

Hắn lao vụt về phía cậu.

Thanh kiếm sắc bén kia đã đánh bật cậu sang một bên.

Aesop không dâm đánh trả quá mạnh, sợ làm hắn bị thương.

Tiếng máy ảnh cang lên, một con rối chạy đến đỡ đòn.

Hoá ra Alice đã là điều này.

Cô đã giấu điều này từ khi bước lên tàu sao?

Phía Qixi và Mary không khá hơn là mấy.

Tuy có hai người và một bóng nhưng chẳng thể làm Wu Chang bị thương.

Nathaniel có vẻ khá hơn một tí.

Anh dùng một lưỡi hái lớn giống của Ithaqua.

Vừa đánh anh vừa mắng đứa em của mình.

Eli có vẻ thảm nhất khi cậu ta liên tục chịu đòn từ Grace.

Nếu không có con cú đỡ đòn thì chắc cậu ta chết lâu rồi.

Orpheus đứng trên cười lớn.

Ngắm nhìn cảnh tượng hỗn loạn trước mắt.

Gã ngày càng cười vui sướng.

Sau một lúc, mọi người đều bị hạ gục.

Gã từ từ bước xuống tiến đến chỗ Alice đang nằm bất động.

- Ngươi có biết, tại sao 12 năm trước, cả gia đình ngươi bị giết không.

Alice chẳng còn sức để nói.

Thấy vậy Orpheus nói tiếp.

- Ta vốn biến ngươi thành quỷ như những kẻ kia.

Ta muốn thấy được sự thù hận trong ngươi.

Nhưng không ngờ ngươi lại khác hoàn toàn suy nghĩ của ta.

Ba tiếng súng vang lên, Alice hoàn toàn bất động.

Lúc này gã tiến đến Aesop.

Nhìn xung quanh thấy mọi người đã bất tỉnh, gã nói.

- Ngươi muốn về dưới ta không.

Ngươi rất có tiềm năng.

- Ngươi dám nói vậy khi cho người giết mẹ ta sao.

Aesop hằn học đáp lại.

Orpheus thản nhiên nói tiếp.

- Chỉ là muốn triệu hồi quỷ thôi mà.

Không phải ngươi từng làm điều tương tự với người thầy kia.

- Lão ta đánh chết.

- Vậy có về phe ta không.

Ta sẽ cho Joseph ở bên ngươi.

- Chắc ta cần.

Anh ấy là của ta.

Sẽ mãi mãi bên ta.

- Nếu vậy nên thử chết dưới tay người mình yêu nhỉ?
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 45


- Lên đi nào Joseph, giết chết hắ-

Chưa nói hết cậu một thanh kiếm đâm xuyên cổ họng gã.

Một giọng nói điên cuồng vang lên.

- Ngươi nghĩ ta sẽ nghe theo sao.

Joseph đang dần biến về dạng thường.

Đôi mắt đã trở lại màu xanh thường ngày.

- N-ngươi ... giết hắn ...

Orpheus ra lệnh nhưng không ai lên.

- Ngươi nghĩ bọn ta dễ dàng bị kiểm soát sao.

- Bạch

- Bọn ta không tin kẻ hại mình đâu - Hắc

- Không ngờ ngươi có thể bị cuốn vào buổi diễn của bọn ta.

Mary vừa chỉnh đầu vừa đứng dậy.

Cả Qixi, Eli và Alice cũng đứng dậy.

- Ngươi ... tại sao có thể ...

- Ta giả hợp tác với ngươi để tiện liên lạc.

Những gì ngươi thấy qua camera ẩn chỉ là do tác động của ta thôi.

- Phải những linh hồn của anh đã giúp nhiều đó

Aesop đứng lên đến gần Joseph.

Hắn rút kiếm ra, để cậu ôn vào lòng.

- Hắn làm gì anh rồi.

Joseph từ ánh mắt đáng sợ bỗng hoá cún con.

- Tên đó đáng ghét lắm.

Aesop ơi, hắn đánh tôi, trói tôi lại, lại còn có ý định tẩy não anh ....

Joseph kể ra một loạt những gì Orpheus đã làm.

Đã thế còn rơn rớn nước mắt.

Mọi người chết lặng trước thái độ lật mặt của Joseph.

Chỉ mỗi Aesop tin thái độ kia là thật.

- Aesop em làm gì đi.

Hắn vẫn làm vẻ mặt kia.

Aesop nghe giọng này cậu không thể không nghe theo.

Orpheus đang chưa kịp định thần lại thì một cú đá mạnh vào bụng hắn.

Đang chuẩn bị kết liễu thì một tên mặt nạ mỏ quạ hiện lên chắn cho gã.

- Nightmare!

Orpheus cười thầm.

- Trông em thật thảm hại.

Chúng ta nên đi nhỉ?

Nói tồi cả hai biến mất.

Lúc này có báo động.

Con tàu đang chìm xuống.

Grace thấy vậy liền nhấc Eli lên.

Cô hiện đang lơ lửng trên không nên chẳng sợ chìm.

Chạy ra boong tàu.

Lúc này đang cách bến không xa.

Đội cứu hộ đang đến.

Cuối cùng chỉ có những người bị giết trong trò chơi được thông báo mất tích.

1 tháng sau, mọi chuyện đã về với quỹ đạo vốn có.

- Aesop, tôi đi chơi với chị Mary đây.

Joseph chạy như bay ra khỏi nhà.

Chắc lại nói xấu cậu với chị Mary đây mà.

Tại trung tâm thương mại trong thành phố.

- Aesop dạo gần đây đúng là quá đáng.

Joseph vừa cầm ly trà sữa trên tay, miệng không ngừng than vãn.

- Đã suốt ngày bắt em tắm thì thôi đi.

1 tháng rồi làm gì còn mùi của tên Orpheus.

Làm như em với hắn làm rồi không bằng.

- Xem ra em và Aesop lại giận nhau nhỉ.

- Lại thêm tối qua em gạ mãi mà Aesop chẳng hề đụng đến.

Rõ ràng cái này là chê em mà.

Joseph nói với giọng uỷ khuất.

Không lẽ cậu hết yêu hắn rồi?

- Sao em không thử trò này.

Mấy hôm trước Qixi có kể Wu Chang mấy hôm trước cũng giận nhau.

Mà làm trò này một tối lại làm hoà.

Joseph nghe vậy sáng mắt.

Mary thì cười không thể mất liêm sỉ hơn.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 46 (H)


/Chị Mary, như này thực sự ổn không/

Joseph gửi tin nhắn kèm một bức ảnh hắn mặc đồ hầu gái trước gương.

/Em nhớ cái này cho người hầu mà/

Mary bên kia cũng sặc nước vì bức ảnh kia.

/Giờ khác rồi em/

/Vậy là ổn đúng không?/

/Chị không làm phiền hai đứa nữa/

/Ơ/

/Chị Mary/

/Chị Maryyyyyy/

Mary không nhắn gì thêm.

Joseph cũng rất hoang mang.

Cửa phòng bật mở.

Aesop bước vào trong.

- Joseph à, bây giờ đã 11 rưỡi rồi anh không địn-

Cậu lập tức đứng hình trước cảnh Joseph đang mạc bộ đồ hầu gái.

Chiếc váy ngắn chưa che hết đùi, để lộ đôi chân trắng nõn.

Phần cổ áo thiết kế để lộ xương quai xanh.

Lại còn đống đồ trong một chiếc hộp mà hắn đang định cất dưới gầm giường.

Aesop tiến tới mạnh bạo đè Joseph xuống giường.

- Anh là muốn không xuống giường được đúng không?

- Tôi tưởng em liệt rồi chứ.

Cả tháng rồi mà chẳng thấy làm.

- Tôi sợ những vết nứt kia sẽ lan rộng.

Nhưng đây là do anh chọn.

Hắn phụt cười vì cáu nói này.

- Em nghĩ vết nứt đó là thật à.

Vết do lão kia đánh đã lành một thời gian rồi ...

Haha ...

Tôi diễn đạt quá mà.

Aesop ngượng chín mặt trước thái độ của Joseph.

- Để tôi xem anh cười được bao lâu.

Vừa dứt lời, cậu liền áp môi lên miệng hắn.

Đầu lưỡi không ngừng khuấy đảo khoang miệng hắn.

Hai tay nhanh chóng cởi bỏ bộ đồ trên người hắn.

Ngay sau khi dứt khổ nụ hôn, cậu đã thò tay vào chiếc hộp, lấy ra một sợi dây dài.

Cậu cười tà dâm, trói hai tay hắn lên đỉnh đầu.

- Thật không thử vài món đồ nhỉ.

Cậu lấy thêm bài quả trứng rung và dán nó nên người hắn.

Từ hai đầu ngực đến eo.

Thậm chí cậu còn nhét một quả vào bên trong.

Bị xâm nhập bất ngờ hắn không khỏi giật mình và phát ra vài tiếng rên.

- Anh vẫn nhạy cảm thật đấy.

Cậu bật lên mức rung cao nhất.

- A ...

Nhẹ ...

Á ... nhẹ thôi ...

Ư ...

Aesop thản nhiên nhìn Joseph uốn éo trên giường.

- Xem ra anh cần thêm một ít nhỉ.

- Ưm ... chưa quen ...

A ...

Ưm ...

Đừng nhét ...

A ...

- Tôi thấy anh vẫn chịu được mà.

- Không ...

A ...

Ưm ... không được ...

Aesop từ từ nhét thêm vài quả vào.

Joseph nhìn cậu với anh mắt cầu xin.

Nước mắt chỉ chờ trào ra.

Thế này không vui.

Joseph không thích.

- Anh tự bày trò này mà.

Cậu nói xong liền hôn nhẹ lên trán an ủi.

Josep cũng ngừng than vãn.

Trông nét mặt cậu rất hài lòng vì điều này.

Sau đó Aesop đã thử rất nhiều loại khác lên hắn.

Mãi đến khi chán cậu mới chịu tháo dây ra.

Joseph lúc này đã gần như kiệt sức.

Cậu nhẹ nhàng kéo hắn dậy.

- Muốn uống chút nước không.

Joseph gật đầu, cậu liền lấy cho hắn một cốc nước.

Uống xong, Aesop lại đè hắn xuống.

- Tôi mệt mà.

- Nhưng tôi chưa mệt.

- ...

Hắn không nói nổi, mặc kệ cậu thích là gì thì làm

- Á ... nhẹ thôi ...

A ...

Ư ...

Hai người đã làm suốt đêm.

Cuối cùng Aesop cũng dừng lại.

Cậu cũng dọn dẹp căn phòng bừa bộn kia, cả việc đưa Joseph đi tắm qua.

Hôm sau, căn nhà lại đầy tiếng than vãn của Joseph.

Nhưng lần này là với Mary.

Hắn không ngờ những gì tối qua lại bạo thế.

Mary ở đầu dây bên kia chỉ cười như đã biết trước tất cả.

Thế là Aesop và Joseph đã làm hoà.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Thông báo


Vậy là hết phần 1 của yêu em mãi mãi.

Phần 2 sẽ có trong đây hoặc một truyện khác (vẫn tên như phần 1).

Phần 2 sẽ đi diệt boss là Orpheus nha 🙂)).
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 47 (Phần 2 bắt đầu)


Đã một thời gian dài trôi qua mà không có động tĩnh gì của Orpheus.

- Aesop tôi chán.

- ...

- Aesop đi chơi đi.

Chị Maảy đi du lịch rồi nên tôi chánnnnn

- Em bơ tôi à?

- ...

- Tối ra phòng khác mà ngủ.

Joseph giận dỗi.

Hắn còn trẻ hắn muốn đi chơi.

Thực ra cũng chẳng trẻ lắm.

Nhưng hắn không thể ngồi yên một chỗ được.

- Tôi bận lắm.

Hôm nay phải đến chỗ này nữa.

Cậu thở dài.

Hắn nghe đến chỗ khác liền sáng cả mắt.

- Đi đâu vậy?

Tôi đi với

- Anh không thích đâu.

- Em đi với người khác đúng không.

- Tôi đến nhà thương điên để làm việc tẩm liệm.

- ...

Một lúc sau.

- Em nói ở đây có người nhận là bị quỷ ám?

Em không nhầm với người điên đâu nhỉ.

- Không có.

Cô ta dạy tôi cách triệu hồi quỷ mà.

Joseph cứng người.

Nói vậy cô ta biết cách xử lý một con quỷ à.

- May cho anh tôi học thanh tẩy ở người khác.

Cậu nói như đọc được suy nghĩ của hắn.

- Cậu đến rồi sao cậu Aesop.

Một người làm việc trong nhà thương điên kia bước đến chào hỏi.

- Làm phiền rồi.

Lối này.

- Em rất quen thuộc với người ở đây nhỉ.

- Do lâu lâu lại có người chết ở đây thôi.

Đi được một đoạn.

Họ bắt gặp Nathaniel đang than vãn về đống giấy tờ trên tay.

- Lần nào cô ta cũng giết người mà sao vẫn để cô ta ra ngoài được.

Đây là người thứ 5 trong 2 tháng rồi.

Đáng ra tôi nên truy cứu trách nghiệm trong việc quản lý và điều trị cho người bệnh của các người mới phải.

- Là cậu sao?

Nathaniel.

Anh quay đầu thì thấy Aesop và Joseph đang tiến đến.

- Hai người đến để tẩm liệm cho nạn nhân sao?

- Phải.

Có gì sao?

- Vấn đề lớn là khác.

Chúng ta nên nói chuyện riêng.

Sau đó anh kéo hai người ra một góc nói chuyện.

- Anh hai.

Hoá ra anh ở đây.

Lúc này Ithaqua đang đi đến.

- Có cảm thấy gì lạ không?

- Em thấy trên xác cô ta có phần ảnh hưởng của tên Orpheus lần trước.

Anh nên cẩn thận.

- Ừ.

Anh biết mà.

Em. cũng nên cẩn thận đi.

Đó hai người thấy chứ.

Chắc chắn Orpheus có liên quan đến việc này.

- Vậy anh cho rằng nơi này đang có sự xuất hiện của Orpheus sao?

- E là vậy.

- Cảm ơn vì thông tin.

- Không có gì.

Tôi tiếp tục lo đống giấy tờ kia đây.

Vừa đi anh vừa phàn nàn không ngừng về đống giấy tờ kia.

Đến căn phòng có xác chết kia.

Joseph rùng mình.

Aesop có vẻ quá quen với điều này.

Trước mặt họ là một xác chết được đẽo gọt tỉ mỉ.

Trên mặt phủ một lớp thạch cao.

Có lẽ là vậy.

Lớp thạch cao này phủ toàn thân người kia khô cứng lại.

Tuy nhiên có vài chỗ rỉ máu do dùng lực khi tạc.

Có chỗ khô cứng và nứt ra để lộ làn da thâm tím đáng sợ.

- Aesop bé nhỏ, cậu không nên động vào tác phẩm của tôi đâu.

Joseph tức giận quay ngoắt lại.

Ai có gan dám gọi người yêu hắn như vậy.

Đang định tiến đến chỗ giọng nói kia Aesop đã cản lại.

- Không ngờ cô vẫn tạo công ăn việc làm cho tôi kể cả khi đã vào đâu đó Galatea.

Tiếng xe lăn di chuyển từ ngoài vọng đến.

Một sức mạnh giống của Orpheus lan rộng.

Qua cánh cửa ra vào.

Có thể thấy một cô gái với mái tóc vàng bù xù.

Đôi mắt như muốn nuốt chửng người đối diện ngay lập tức
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 48


- Đẹp thật đó.

Aesop sẽ ra sao nếu anh bạn kia thành một trong những kiệt tác của tôi nhỉ.

Cô gái nhìn chằm chằm vào Joseph.

Hắn tỏ rõ thái độ ghét bỏ.

Trở thành kiệt tác là giống như cái xác đó hả.

Hắn nhất quyết không trở nên xấu xí như vậy.

- Sao họ để người điên chạy lung tung như vậy?

Hắn nói nhỏ với cậu.

Aesop thở dài.

Cậu cũng ngán lắm chứ.

- Sao hả, để anh ta ở với tôi đi.

Cậu thích những gì im lặng mà.

A.e.s.o.p.

Galatea nhấn mạnh từng chữ.

Aesop nhăn mặt.

Ngay lúc này Nathaniel đi vào và kéo cô ta ra ngoài.

- Mấy người ở đây phế hết rồi mà.

Chẳng ai đi lôi cô ta về à.

Anh kéo cô ta về phòng.

Cô ta thì không ngừng lảm nhảm về việc muốn biến Joseph thành kiệt tác hoàn hảo sẽ tuyệt như nào.

Một lúc sau, anh quay lại.

- Xin lỗi về cô ta.

Hai người thấy gì đặc biệt rồi.

- Ý là về cô gái điên đó hả.

Joseph nhìn với ánh mắt chán nản.

- Phải.

- Vậy cô ta không phải người.

Ithaqua đứng sau ngỡ ngàng.

Aesop cũng trợn tròn mắt.

- Phát hiện nhanh thật.

Nathaniel không khỏi cảm thán.

Aesop và Ithaqua chộp lấy hai người hỏi:

- Anh hai.

Sao anh không nói sớm.

Anh gặp nguy thì sao?

- Sao anh giấu tôi vậy Joseph.

- Tôi/Anh tưởng hai người biết.

Ithaqua vẫn không ngừng lắc Nathaniel.

- Em không biết, không biết mà.

Nathaniel đẩy Ithaqua ra:

- Quên ai để bị bắt cóc hồi trước hả.

Nói đi.

Lần nào cũng phá anh làm việc à.

Ithaqua im lặng sụ mặt xuống.

- Chắc chắn Orpheus đang nhúng tay vào.

Joseph nói thêm.

Hai người kia liền im lặng.

- Anh từng giả ở phe hắn.

Anh có biết ý đồ hắn không?

- Nếu cậu hỏi sớm hơn, tôi vẫn trả lời được.

Lần này cả ba im lặng.

"Vẫn trả lời được" thế là hắn biết ngay từ đầu hả.

- Joseph ...

Cả ba gằn giọng.

Hắn giật mình.

- Nè nè nè.

Có ai hỏi tôi đâu.

- Haiz vậy nói đi.

- Aesop nói.

- Hắn muốn khống chế tất cả những gì không phải người.

- Thế nên hắn mới mời bất kì ai theo phe hắn.

- Hơn nữa.

Hắn muốn trở thành thần.

Như lão Hastur.

Ba người rơi vào im lặng.

- Giờ điều tra tiếp chưa?

Hắn hỏi và tiến đến cái xác kia.

Sai các linh hồn phá bỏ lớp thạch cao bên ngoài.

Vừa làm hắn vừa hỏi.

- Có ai biết cô ta ở đâu trước kia không?

- Nghe đồn cô ta từng sống trong một gia đình giàu có.

Nhưng cô ta dồn quá nhiều thời gian cũng như sức lực vào việc tạc tượng.

Mọi chuyện tệ hơn khi cô ta bắt đầu biến người thành những bức tượng.

Tôi từng tẩm liệm cho nạn nhân của cô ta.

- Cậu ta nói đúng.

Theo tài liệu tôi có thì cố ta quả là người như vậy.

- Nếu vậy anh càng không được nhúng tay vào việc này.

Em còn muốn anh có người yêu về ra mắt cơ.

Thật đây là Ithaqua trong ấn tượng của Joseph không.

Một kẻ lạnh lùng đâu rồi.

- Vậy tối nay hành động?

Joseph lên tiếng cắt ngang bầu không khí.

- Được.

Ba người đồng thanh nói.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 49


Đêm ấy chẳng cần đến nhà thương kia.

Galatea đã tìm đến tận cửa nhà hai người.

Hắn đã cảm nhận điều này từ lâu.

Nên đã chuẩn bị từ trước.

Trong thế giới máy ảnh, Galatea không ngừng gọi ra những bức tượng thạch cao khổng lồ mà tấn công.

Chúng lao như điên về phía hắn và cậu nhưng đều bị chém nát.

Nhưng chiến đấu như này khô phải ý hay.

- Aesop, khống chế ả ta.

Tôi sẽ hỗ trợ.

Aesop nghe lời liền điều khiển xác chết hắn giấu trong này mà tấn công.

Hắn thì thoát ẩn thoắt hiện xung quanh khiến Galatea mất tập trung.

Lâu lâu hắn lại chém mất bức tượng mà Galatea gọi ra

/Phập/

Con dao ghim vào tim cô ta.

Galatea cảm thấy bất ngờ.

Không tim được mình bị tấn công như này.

Joseph lạnh lùng rút kiếm.

- Làm tốt lắm.

Hoá ra y đã truyền tin cho hai anh em Ithaqua từ lâu.

Việc những bức tượng ít tông trúng người là do tác động của họ.

- Hôm nay pha bắt cô về xét xử.

Giờ cô đã giết hơn chục người trong hai năm.

Bệnh tâm thần của cô cũng chẳng giúp được.

Nathaniel cầm một quyển sách màu đỏ.

Ithaqua đứng ngay sau anh.

- Đêm rồi anh vẫn muốn làm việc sao?

Nathaniel liền gấp sách lại mà gõ đầu Ithaqua.

- Không phải em là người đòi đập cô ta à.

Anh vừa ăn xong đã gọi anh rồi.

Mà lúc đó còn chưa đến đêm đâu!

Joseph bất lực nhìn hai anh em nhà này.

Aesop ngỡ ngàng nhìn.

Hắn như hiểu ý cậu liền nói:

- Một người có cảm xúc tiêu cực hoặc chấp niệm lớn.

Thêm vào những tội lỗi quá khứ sẽ trở thành quỷ.

Như Nathaniel có lẽ là sự ám ảnh của vụ thảm sát còn Ithaqua thì em biết rồi.

Aesop không biết nên nói gì.

Giờ đây tâm lý con người bất ổn vậy sao?

- À còn đây nữa nhỉ?

Joseph bất ngờ lên tiếng.

Galatea cười một cách điên cuồng.

- Quả nhiên Orpheus nói đúng.

Joseph của chúng ta thực sự vô cùng nhanh nhạy.

- Giờ nói đi.

Lão quạ chết tiệt kia ở đâu.

Có bao nhiêu người theo hắn.

- Ngươi nghĩ ta sẽ nói.

Galatea ngày càng điên cuồng.

Joseph nhún vai.

- Nên để dành màn tra hỏi cho người mới nhỉ.

Một bao cát thử dùng chiêu.

Dù thật chẳng thanh lịch xíu nào khi bắt nạt một cô gái.

Aesop thản nhiên:

- Tôi chẳng quan tâm việc đánh một người chẳng tốt đẹp gì.

- Galatea à toà án đang đợi cô đó.

Nathaniel vui vẻ nói.

Bắt Galatea xong là anh sẽ không phải lo đống giấy tờ kia nữa rồi.

Nhưng ngay lúc này một con quạ từ đâu bay đến.

Joseph liền vội vã bảo mau né ra.

Vừa dứt lời, một dáng người cao lớn xuất hiện.

- Nightmare!!!

- Tên khốn!

Cả Nathaniel và Joseph kích động.

Hai người không quên một kẻ từng nhúng tay thay đổi cuộc đời họ.

Riêng Galatea, ả còn vẫy tay tạm biệt.

Joseph tặc lưỡi.

Nathaniel ôm đầu than vãn.

- Cô ta trốn đi là tôi lại thêm việc cho xem.

Ithaqua chỉ vỗ vai anh.

Mọi chuyện tạm dừng ở đây đi.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Giải thích sức mạnh.


Chúng ta đã biết.

Joseph thì chẳng khác mấy so với trong game về cơ chế hoạt động.

Điểm khác nhất là có thể duy trì thế giới máy ảnh lâu và giải trừ bởi chính Joseph chứ không tự huỷ như trong game 🙂))Aesop thì điều khiển xác.

Cái này cũng tương tự trong một bộ truyện của tui đó.

Tui thấy hình nhân đưa hộp cho ẻm trong một bộ skin nên tui nghĩ ra 🙂))Nathaniel thì ghi tội đối thủ vào quyển sách trên tay.

Sau đó tùy theo mức độ sẽ gây sát thương lên đối thủ.

Còn mức độ thế nào do Nathaniel quyết.

Ngoài ra chữ trong quyển sách có thể tạo thành lớp bảo vệ.

Điều kiện sẽ làm mất một tội trong quyển sách.Ithaqua vẫn giữ nguyên khả năng trong game.

Được cái phạm vi gió rộng hơn.Mary cũng giữ khả năng trong game.

Thêm là có thể đưa người vào chiếc gương.

Nhưng lại không gây sát thương hay hiệu ứng như Joseph khi ra ngoài.Michiko cũng không thay đổi.

Đây là nhân vật tui chẳng thể sửa thêm gì.Qixi thì có gậy dùng lâu hơn so với trong game.

Sau vụ nổ thì còn chơi thêm súng 🙂))Wu Chang cũng không đổi gì.

Sau vụ nổ thì hai người có thể nhìn thấy nhau nhiều hơn.Fiona chỉ gọi ra vòng xanh mà không mất thời gian hồi chiêu như trong game.

Chỉ có người được phép mới qua vòng.Eli cũng chẳng thay đổi gì.

Thêm cái con cú có thể theo đồng đội lâu hơn.Hastur vẫn gọi xúc tu.

Nói chung lại thêm nhân vật với bộ kĩ năng không đổi một chút.Grace có thể gọi nước ở gần gây cản trở đối thủ, gây sát thương và bảo vệ.Nightingale thì chẳng có gì ngoài cái miệng.

Ý là tiếng thét sẽ gây hại hoặc tẩy não quỷ cấp thấp.

Ngoài ra có thể chiếu lại những gì từng sảy ra trong quá khứ.Nightmare thì điều khiển quạ gấn ấn lâu và khó giải trừ.

Có thể theo dõi từ xa.

Ngoài ra biết biến thành quạ.Orpheus có thể chế thuốc, tẩy não.

Đưa mọi người theo câu truyện được viết trong sách Những người sẽ xuất hiện kĩ năngAlice thì không có kĩ năng đặc biệt về tấn công.

Chủ yếu là gọi rối để thu thập thông tin hay giúp đỡ mọi người.Emily trị thương nhanh.

Mong đợi gì ở một bác sĩ chân yếu tay mềm.Naib thì có sức khỏe siêu tốt nên kháng sát thương.

Nói thẳng ra gần như bất tử.Jack có khả năng tàn hình mà không bị ngắt như trong game.Emma sau sự cố thì đã có thể hồi tưởng quá khứ mà tạo khiên 😀Norton là kết hợp của bộ kĩ năng hai dạng trong game.

Nói chung là chuyển được hai dạngHình như tui gọi người âm rồi thì phải.Phân loạiQuỷ Joseph, Aesop, Nathaniel, Ithaqua, Mary, Michiko, Wu Chang, Grace, Galatea, Jack, Nightingale, Nightmare.Thần HasturNgười thường Alice, Eli, Fiona, Qixi.Ma Emily, Emma.Bất tử Naib, Norton.???

Orpheus.Tạm thế đi.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 50


Lại một ngày bình yên nữa trôi qua.

Chiều hôm nay hội quỷ trong thành phố đang tụ tập buôn chuyện.

Đúng hơn là đang kể khổ với nhau.

- Mấy đống giấy tờ đó thật phiền phức.

Thử nghĩ xem, người thường nào có thể xem qua 3 vụ tai nạn, 1 vụ tự tử, 5 vụ gây rối trật tự công cộng, 7 vụ kiện tụng, 1 vụ trọng án trong một tuần .

Ai làm được!!!

Nathaniel than vãn.

Anh quá mệt mỏi rồi.

- Chỗ tôi khác gì.

Nhờ phước của mấy tên điên trong mấy vụ kia mà 4 ngày rồi tiệm chúng tôi mới sạch mấy cái xác.

Joseph nói cùng.

Aesop thì bận đến hôm nay mới ra khỏi nhà.

Thành phố này cũng bất ổn quá rồi.

Khéo lại chuyển nhà mất.

- Chị thì chẳng có gì cả.

Chị vẫn vui vẻ khỏe mạnh nè.

Mary che miệng cười.

Michiko cũng gật đầu đồng ý.

Lúc này Aesop với Ithaqua mới đi đến.

Hai người xách theo một hộp bánh gato lớn.

Joseph thấy vậy liền vui vẻ chạy đến.

Hắn rất thích đồ ngọt mà.

- Anh, có người nhờ em chuyển lời này.

Người đó bảo tên Jack đã gây án rồi.

Ithaqua nói xong Nathaniel đã suýt sặc nước.

Anh quay ngoắt lại tròn mắt nhìn.

Cái quái gì vậy.

Hoá ra vụ trọng án kia là cái này sao.

Đáng ra không nên trốn một buổi chiều đi chơi mà.

- Chị Mary, chị Michiko, tạm biệt hai người.

Tôi đi nhé Joseph, Aesop!!!

Anh lao ra khỏi cửa thoát.

Michiko nhìn theo với ánh mắt lo ngại.

- Không phải đây là kê mà Grace viết thư nhắc đến sao?

- Qixi cũng nhắc chị mô lần.

- Quan trọng là tên này liên quan đến Orpheus.

Giọng nói bất ngờ vang lên.

Mọi người giật mình khi thấy Eli đứng gần đấy.

- Xin thứ lỗi.

Tôi vô tình lạc vào do nghịch phép mới lên chiếc gương cầm tay.

Eli vội giải thích.

Joseph nhìn Eli với ánh mắt lo ngại.

Liệu Hastur có theo không?

- Tôi được phái đến điều tra việc Jack.

Một vài tín đồ nữ đã bị giết hại.

Thần chủ ở nhà rồi.

Nghe nói vậy Joseph thở phào nhẹ nhõm.

May mà không gặp Hastur.

Hắn ngán lắm rồi.

- Vậy Eli muốn ngồi xuống ăn bánh không?

Đừng ngại.

Mary vui vẻ mời trà.

Hơn tiếng sau, mọi người liền về nhà.

Eli thì tiếp tục dò tin.

Dù sao thì hóng hớt cũng là công việc Eli thích nhất.

Lúc này Aesop và Joseph đi ngang qua hiện trường vụ án.

Joseph lập tức nhận ra điều bất ổn.

- The Ripper ...

Hắn lẩm bẩm.

Cậu nhìn hắn khó hiểu.

Nathaniel thấy hai người liền tới hỏi.

- Hai người đến đây có gì sao?

- Hai người không nên nhận vụ án này.

Joseph hoảng hốt.

Aesop hiếm khi thấy hắn như thế.

- Tại sao vậy?

- Có những bức thư gửi tới với kí tên là Jack đúng chứ?

- Phải.

- Đó là một con quỷ đáng sợ.

Hắn mạnh ngang hoặc hơn tôi với một tâm lý méo mó.

- Anh!

Em thấy có điều không ổn.

Những người điều tra trong nhà chết rồi.

Ithaqua đi đến.

Nathaniel ngỡ ngàng.

Chuyện này đáng sợ vậy sao?

Đúng lúc này, lại thêm một người quen thuộc.

Là Alice, đi cùng cô là một thám tử tư sao?

- Mọi người lâu rồi không gặp.

Alice vẫy tay.

- Đây là Naib một thám tử tư được thuê để điều tra vụ án.

Tôi mong anh ấy sẽ giúp cho mọi người.

- Lâu rồi nhỉ, Joseph.

- Phải, phải.

Đến điều tra người yêu sao quý ngài thám tử?
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 51


Có yếu tố Jacknaib

————————————————————

Mọi người đến nhà của Aesop để thảo luận.

- Anh biết Naib sao?

- Phải cậu ta là một người bất tử.

Nathaniel vội hỏi:

- Anh vừa bảo tôi không nên điều tra?

- Phải.

Cậu biết tên sát nhân Jack The Ripper không?

- Một tên sát nhân sống vào cuối thế kỷ 19 sao?

- Chính xác!

Hắn là hung thủ.

Mọi người trố mắt nhìn.

- Không ai có thể cản được tên điên đó.

Tôi cũng ngán tận cổ rồi.

Naib vốn im lặng bỗng cất lời.

- Tên điên đó nghe lời một con quạ mà đâm đầu vào trò ngu ngốc này.

Những người khác trừ Joseph được một phen kinh ngạc.

- Hai người vẫn mặn nồng nhỉ.

- Làm gì có!

Tên già đó suốt ngày đòi bỏ nhà đi chơi.

Những người xung quanh lại thêm một phen hú hồn.

Naib thân với tên sát nhân kia có mối quan hệ mờ ám sao?

Nathaniel nhanh chóng bình tĩnh lại.

- Vậy hai người ắt phải biết về tên kia?

- Chuyện này tôi chỉ biết mặt và cách gây án thôi.

Nếu muốn biết nhiều hơn thì nên hỏi Naib mới phải.

Naib đang ăn bánh chợt quay đầu lại.

- Tôi chẳng muốn liên quan đến tên già đó.

- Jack sẽ buồn lắm đó.

Joseph nói với giọng ngọt ngào.

Naib cũng đành thoả hiệp.

- Tên già đó rất khó khống chế.

Lại cực thích chém giết.

Hắn thích nhắm vào phụ nữ.

Vừa dứt lời một linh hồn bay vào trong nhà.

- Chủ nhân!!!

Nhanh lên!

Cô Mary gặp nguy hiểm.

Joseph giật mình vội dịch chuyển.

Aesop ở lại nghe tin từ Naib.

Ithaqua được Nathaniel nhờ ở lại.

Có người bị tấn công, anh phải đi xem.

Đến một con hẻm nhỏ.

Mary đang né khỏi những đòn đánh.

Xung quanh không có gương để chị trốn vào.

Còn tên kia thì như đã tàng hình nên chẳng thấy đâu.

Mary chẳng biết tại sao mình lại đến con hẻm này.

Chị chỉ nhớ vừa ra khỏi nhà cùng Michiko thì đã lạc vào đây.

- Ngươi định làm gì chị ấy vậy?

Joseph đi tới, trên tay là chiếc gương nhỏ.

Đưa Mary vào trong.

Hắn liền vẫy tay chào.

- Tạm biệt nha.

Tôi chẳng muốn dính dáng đến một tên điên đâu.

- Ngươi nghĩ mình đem con mồi của ta đi dễ vậy sao?

Hắn nhún vai.

Hắn cũng chẳng buồn đánh đấm với một tên điên.

Nhưng có người sẵn sàng.

- Giết ít nhất 5 cô gái vào cuối thế kỷ 19.

Giết 9 người vào hiện tại.

Tấn công 4 cô gái qua đường và khiến họ thương nặng.

Ít nhất ba tội này đủ gây sát thương rồi.

Nathaniel bước ra từ thế giới máy ảnh của hắn.

Jack liền cảm thấy bên trong đau nhói như bị đảo lộn hết nội tạng.

Nathaniel nắm chặt tay.

Jack liền ngã xuống.

Ngay lúc anh định bắt tên kia đi.

Chợt Jack cười lớn và lảo đảo đứng dậy.

Joseph liền giơ tay tạo thế giới máy ảnh.

Ngay khi né kịp đòn.

Xung quanh đã toàn sương trắng.

Còn tên Jack đã trốn thoát.

- Thật là!!!

Sao mấy hôm nay toàn để bọn tội phạm trốn thoát vậy.

Nathaniel bất lực nói.

Anh quá mệt mỏi rồi.

- Muốn uống chút gì không?

Tôi bao.

Joseph thấy vậy liền nói.

Dù sao hắn cũng chẳng còn ác cảm với anh từ sau vụ thảm sát đó.

Nathaniel vậy mà lại có tửu lượng thấp khủng.

Anh mới chỉ uống một ly cocktail mà đã nằm dài ra.

Miệng không ngừng than thở.

Một lúc sau Joseph cũng chả kém gì mà than thở cùng.

Hai người từ kể chuyện quá khứ đế than khổ vì công việc.

Aesop và Ithaqua lúc này cũng tìm đến.

Ngay lúc hai người kia đang nói rất hăng say.

- Biết gì không.

Nhóc Ithaqua nhà tôi cứ suốt ngày kêu tôi kiếm người yêu.

Suốt ngày đòi tìm chị dâu trong khi nói chẳng khác gì tôi cả.

"Nhóc Ithaqua" sao?

- Thằng chồng tôi khác gì.

Sơ hở là lại đòi làm việc này việc kia.

Có chú ý đến tôi đâu.

Mấy hôm nay còn chẳng chịu ăn cơm tôi nấu.

"Thằng chồng"?!!

Aesop và Ithaqua nhìn nhau.

Hai người này là nói xấu mình à?

- Anh hai!!!

- Joseph!!!

Hai người kia giật mình nhìn lại.

Thấy hai bóng người cao đứng sau lưng.

- Ithaqua?!

- Aesop?!

- Hai người nói chuyện hăng say nhỉ?

- Lại còn nhóc và thằng nữa.

- Đâu có nhỉ Nathaniel.

- Phải đó.

- Anh còn nói à, về nhà với em đi.

- Cả anh nữa Joseph

Rồi hai người kia bị xách cổ về nhà.

Ở một góc nào đó.

Một người một cú đã thấy hết toàn bộ sự việc.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 51


Mới sáng ra nhà Aesop đã có tiếng cãi cọ.

- Aesoppppp!!!!

Đứng lại đó.

Ai cho em nhân lúc tôi say rượu mà đè tôi xuống.

- Lần trước khác gì?

- Đừng nhắc đến nữa!!!!!

Joseph cầm gối ném vào mặt cậu.

Aesop dễ dàng đỡ lấy.

Sau đó hắn phồng má rồi trốn vào trong chăn.

Aesop liền dỗ dành hắn bằng một chiếc bánh chocolate lớn.

Hắn phụng phịu ôm đĩa bánh ngồi một góc ăn.

Đang ăn ngon thì Nathaniel đẩy cửa bước vào.

- Joseph!

Anh có ở nhà không?

Tôi muốn nhờ anh một chuyện.

Hắn quay đầu nhìn.

Lần này là đi đánh nhau với Jack?!

Thôi kệ có chỗ trút giận nên sao lại từ chối.

Cả Ithaqua và Aesop đều bị bắt ở lại.

Một người do anh trai giận vụ bị kéo về còn một người khỏi nói cũng biết.

- Nè hắn bảo sẽ xuất hiện ở đây thật à?

Hiện giờ đang ở cánh đồng hoang cách khá xa thành phố.

Nathaniel thì dọc đường chẳng nói một câu.

Đến tận khi anh dừng lại Joseph mới hỏi.

Sau đó hắn cười ranh mãnh:

- Giờ sao không buông tha cho bạn ta nhỉ Jack?

Đúng hơn là Orpheus nhỉ?

Nathaniel như đang cố nói điều gì đó.

- Mau ... chạy khỏi đây ...

Tôi không kiểm soát bản thân ...

Nhanh ...

Nhanh lên.

- Thật là!

Ithaqua à nếu không nhanh là Nathaniel sẽ chết đó.

Vừa dứt lời, Ithaqua đã lao lên với đôi mắt đỏ ngầu.

- Naib cũng thế, Jack cũng sắp toang do Orpheus rồi.

Lần này là một phát súng từ xa.

- Thấy sao nào Joseph lần này tốt đúng không?

Tôi phải ngồi cả mấy quán rượu đó.

- Và xin hãy quên những gì về tôi ở quán rượu giùm.

- Sao lại không nhỉ?

- Hoặc tôi nói cho Hastur biết việc cậu thăm dò tim tức mà vào bar.

Joseph vừa nói vừa vung kiếm chặn một đòn từ Jack đang bị khống chế.

Eli mỉm cười gọi cú đỡ đòn.

- Thôi nào.

Coi như chúng ta đều không biết được không?

Chưa kịp nói gì, Joseph đã bị những sợi xích giữ lại.

Nathaniel, không là Orpheus đang khống chế Nathaniel đang lật sách.

Không ổn, kĩ năng này không thể đỡ bằng cú nên hắn liền tỏ rõ sự hoảng hốt.

- Gây ra vụ thảm sát một gia đình giàu có.

Giết nửa dân số một ngôi làng ven biển.

Chết!

Joseph ho ra máu.

Nếu hắn không kịp mở thế giới máy ảnh để giảm sát thương thì có lẽ hắn toang rồi.

Nhưng giờ hắn không thể tiếp tục chiến đấu nếu không hồi phục kịp trước đòn tiếp theo.

Giờ nội tạng bên trong đều tổn thương nặng.

Dự là mất vài phút mới khôi phục lại.

Cho rằng hắn chẳng thể chiến đấu, "Nathaniel" quay đầu sang chỗ khác.

Lại tiếp tục đọc to.

Lần này chưa kịp làm gì đã có một linh hôm cướp lấy quyển sách.

Sau đó quyển sách cháy thành tro.

- Thật quá chủ quan đó Orpheus.

Ngươi nghĩ bọn ta không biết chuyện gì sẽ sảy ra sao?

Giờ mau trả lại hai người đó nhanh!

Sau lời nói của hắn.

"Nathaniel" liền cười khó hiểu.

- Mất đi một quân cờ mạnh để đổi lại một chiến thắng cũng tốt nhỉ?

Như cách thí hậu trong cờ vua vậy.

Sau đó "Nathaniel" và Jack đều ngã xuống.

Riêng Jack dần tan biến, còn Nathaniel thì đang nằm trên vũng máu.

Hoá ra anh đã lấy dao đâm vào bụng mình sau khi lời nói kia vừa dứt.

Ithaqua sợ hãi đỡ anh dậy.

Ôm anh thật chặt.

- Anh ơi, đừng đi mà.

Anh đừng đi.

Em không còn ai là người thân nữa.

Không phải anh bảo sẽ bù đắp những lỗi lầm sao.

Anh đừng đi, đừng đi mà.

Nathaniel chẳng nói câu nào cả.

Joseph thì kéo anh ra khỏi Ithaqua.

Dùng chút sức lực cuối, hắn moi từ trong người anh một viên đá phát sáng.

Một ánh sáng màu vàng, ấm áp như mặt trời.

Ithaqua tức giận định chất vấn, nhưng Joseph đã nói trước:

- Đây là mảnh sức mạnh của Nathaniel.

Anh ta sẽ sớm trở lại nhưng mất toàn bộ kí ức và sức mạnh.

Nhét nó trở lại cơ thể mới, anh ta sẽ trở về ... như trước kia ...

Chỉ là ... sẽ không còn ... kí ...

ức ...

Joseph gục xuống.

May mà Naib gần đó đã đỡ lấy.

Lần này, tổn thất thật lớn.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 52


Do Jack là một con quỷ sống lâu nên có thể dễ dàng thoát khỏi khống chế sau một thời gian kể từ sự việc hôm đó.

Joseph mất một tuần mới tỉnh lại.

Đáng ra hắn sẽ ổn hơn nếu không cố lấy mảnh sức mạnh ra khỏi xác Nathaniel lúc đó.

Aesop thấy hắn tỉnh lại liền vui vẻ ôm lấy rồi đi chuẩn bị vài món ăn cho hắn.

Ithaqua bước vào không lâu sau đó.

- Sao vậy?

Đau lòng vì vụ của Nathaniel sao?

- Phải, và cả những suy nghĩ về hành động của anh khi đó.

- Có gì thắc mắc à?

Tôi giải thích cho.

- Lần này không mất gì chứ?

- Hiện giờ trong mắt tôi chúng ta ngang hàng, đều là quỷ cả mà.

- Nếu vậy tại sao anh luôn cho chúng tôi cơ hội?

Đầu tiên là anh tha mạng cho anh ấy, rồi cả việc cứu anh ấy đầu tiên trong hội bị bắt cóc, giờ là cho tôi cơ hội gặp lại anh ấ lần nữa.

- À, về việc đó.

Tôi đã từng có một người em song sinh, nên tôi khá mong hai người có mối quan hệ tốt.

Chỉ vậy thôi.

- Anh yêu quý người đó lắm sao?

- Phải.

Đến mức tôi từng giết hàng loạt người chỉ để hồi sinh em ấy.

- Rồi kết quả như nào?

- Tôi nhận ra em ấy không thể quay lại với tôi.

Tôi cũng bị cảm xúc tiêu cực ảnh hưởng mô thời gian sau cú sốc đó.

- Vậy nên anh trở thành quỷ?

- Phải.

Nhưng rồi sau tất cả, tôi nhận ra sinh mạng là thứ vô cùng quý giá với con người.

Tôi sẽ chẳng thể biết rõ được toàn bộ giá trị đó.

À còn cả việc nên trân trọng những gì trước mắt nữa.

- ...

- Nè mọi khi tôi nhây nhây thôi, chứ tôi cũng già đầu lắm đó.

Sau đó vài hôm, Joseph đã trở lại trạng thái bình thường.

Eli cũng quay về báo cáo với Hastur.

Mary lại tiếp tục đi du lịch khắp nơi, lần này chị kéo theo cả Michiko đi cùng.

Naib thì đòi ở lại để điều tra về Orpheus.

Nhưng lại có người để nói xấu người yêu cùng.

Thế là hôm nào Joseph và Naib cũng đi cùng nha, hai người Aesop và Jack bị cho ra rìa.

Một hôm, Qixi đã rủ mọi người đi đến nhà thờ ở một thành phố khác, nghe bảo ở đó có một món đồ cổ chứa một sức mạnh siêu nhiên có thể hồi sinh bất cứ ai.

- Thế nên hai người đi với tôi nha!

- Tôi không thích nhà thờ!!!!

Joseph than vãn.

Aesop gật đầu đồng tình.

- Tôi nghe thêm ở đấy có điều lạ, một đứa trẻ trong cô nhi viện gần đó lớn nhanh một cách kì lạ.

Trong chưa đầy một tuần nó đã từ một đứa trẻ sơ sinh thành một đứa trẻ cỡ 5 hoặc 6 tuổi.

- Thì ...

Chưa kịp để Qixi nói, Ithaqua đã từ đâu chạy vào nhà.

- Hai người!!!

Mau chuẩn bị đồ đi.

Tôi thấy anh Nathaniel rồi.

Trên tay Ithaqua là tờ báo về đứa trẻ mà Qixi nhắc đến.

Có vẻ phải đi một chuyến rồi.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 52


Đứa trẻ kia đang bị nhốt lại trong nhà thờ.

Đây là một khu vực khá cuồng tín.

Do đứa trẻ kia đã mang lại quá nhiều điều kì lạ, kì lạ một cách quỷ dị nên đã bị đưa đi.

Chợt tiếng tường vỡ vang lên.

Một người cầm lưỡi hái đi vào.

Đứa trẻ nhìn người đó một cách khó hiểu.

- Anh ơi!!!!

Anh đây rồi!!!

Ithaqua vui vẻ gọi.

- Anh Nathaniel!

Joseph đi sau cũng nhắc nhở.

- Anh ta sẽ không nhớ gì về trước kia đâu.

Mau rời khỏi đây đi.

Chúng ta không thể ở đây lâu.

- Phải.

Tôi cảm thấy mất đi một nửa sức mạnh rồi.

Ithaqua liền bế đứa trẻ lên.

Sau đó lao đi trong gió.

- Nè anh kia.

Anh làm gì em vậy?

Anh đưa em đi đâu vậy?

- Anh đúng là chẳng nhớ gì cả.

Nhưng không sao, em sẽ không để anh chết lần nữa đâu.

- Cái gì mà chết vậy?!

Anh bỏ em ra.

Có bắt cóc!!!

Nathaniel vùng vẫy.

Ithaqua cũng đành bất lực trước thái độ này.

Dù sao tâm trí anh hiện tại cũng chỉ bằng một đứa trẻ con.

Phía bên kia Joseph đã tự ý chạy đi nơi khác.

Aesop liền chạy đi tìm.

Theo hắn đến cô nhi viện kia, cậu thấy hắn sững sờ nhìn vào trong.

Có một đứa trẻ với mái tóc trắng đi kèm với đôi mắt có màu xanh của trời.

Joseph như đã bị hoá đá bỗng lên tiếng:

- Có nét giống em ấy.

Không không!

Orpheus đã hại em ấy rồi.

Hắn lảo đảo ngã xuống.

Aesop liền đỡ lấy hắn.

Khung cảnh xung quanh thay đổi.

Những màu sắc u ám bao trùm xung quanh.

- Joseph à, sao cái này không có tác dụng nhỉ?

Không lẽ những gì dành cho em trai mình đã không còn sao.

- Còn không phải bị lão quạ nhà người phá hoại à?

Bỏ ngoài tai những lời hắn nói.

Orpheus chuyển mục tiêu sang Aesop.

- Ngươi có biết năm xưa mẹ ngươi chết vì gì không?

- Aesop đừng nghe!

- Đó là để triệu hồi kẻ bên cạnh ngươi đó.

Aesop trừng mắt nhìn.

- Hắn đã yêu cầu hiến tế một cô gái.

Xui xẻo thay mẹ ngươi lại đuọc chọn như một phương án dự phòng.

Do lần 1 được cho là thất bại, nên mẹ ngươi bị đem ra.

Mặc dù thực tế hắn đã xuất từ lâu rồi.

Do quá tức giận vì không ai để ý trong lần 1, kèm them những yêu cầu vô lý.

Hắn đã điều khiển mọi người chém giết lẫn nhau.

Trong đó có cả người mẹ đang hấp hối kia.

- Đó không phải là ta.

Lão già chết tiệt.

- Sao ngươi không để Nightingale xem kí ức nhỉ?

Joseph liền im lặng.

Sự thật thì hắn chẳng có tí kí ức gì về chuyện gã kể.

Hắn cúi gằm mặt xuống.

- Vậy là hết đường chối cãi nha Joseph bé nhỏ.

Giờ thì việc xử lý thế nào là của Aesop rồi.

Nói rồi Orpheus biến mất trong đám quạ.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 53


- Joseph chuyện này là sao?

- Tôi không biết.

Nhưng đó không phải cách làm của tôi.

Em biết mà.

- Thế sao anh lại không cãi lại!

- Tôi chẳng có bằng chứng nào để phản đối.

- Khác gì anh ngầm thừa nhận không?!

- Tôi!

Em tin lão già đó hơn tin tôi à?!

Aesop tách mình khỏi hắn.

Bước tới quả cầu mà Orpheus để lại.

- Tôi từng nghe nói về việc Nightingale có thể trích dẫn 100% những gì từng sảy ra.

- Em nghe điều đó ở đâu?

- Những linh hồn của anh.

Joseph im lặng để Aesop thích làm gì thì làm.

Hắn chẳng còn sức ngăn cản nữa.

Hắn ngã xuống.

Aesop trước mắt chỉ nhìn vào quả cầu một lúc, sau đó cậu lấy ra con dao mà tiến đến hắn.

- Joseph.

Không ngờ anh lại lừa dối tôi.

Hắn im lặng như đoán được điều gì.

Xem ra Orpheus bắt đầu nghiêm túc diệt trừ mọi kẻ ngáng đường rồi.

Aesop có lẽ đã dính bẫy.

Hắn lại chẳng thể kéo cậu ra.

Mọi chuyện kết thúc rồi nhỉ?

Hắn nhắm mắt như sẵn sàng đón nhận.

Dù sao do ảnh hưởng từ trận chiến trước nên hắn cũng chả bận chống trả.

Hắn bị lật ngửa lại, một nhát dao ghim vào tim hắn.

Một cảm giác đau đớn lan toả khắp cơ thể.

Tầm nhìn hắn mờ dần, hắn cố vưa tay xoa mặt Aesop.

Hắn muốn nhìn cậu trước khi mất ý thức.

Nhưng những gì nhận lại chỉ là cú hất tay lạnh lùng.

Có lẽ chẳng có kết cục nào khác.

Ngay khi Aesop rời đi, một người mặc váy đỏ bước ra từ mặt hồ gần đó.

Chị thở dài.

- Chị mới thử kĩ năng mới mà đã gặp cảnh này à?

Em thật là một đứa trẻ ngốc.

Ta về thôi.

Về nơi chẳng còn đau khổ.

Cho em và cho cả chị.

Sau vài tuần chẳng có biến động.

Chẳng còn tiếng nói trong nhà Aesop.

Ithaqua bất chợt bước vào trong.

Nhìn cậu ngồi thẫn thờ bên chiếc bàn mà chỉ muốn cầm lưỡi hái đập cậu vài phát.

- Tên ngốc này!

Sao cậu lại làm vậy với Joseph hả?!

Aesop nghe thế liền cãi lại:

- Cậu ta hại mẹ tôi.

Anh hiểu không?!

Ithaqua tức điên lên:

- Nghĩ tôi không biết gì chắc.

Không thấy mẹ nuôi tôi như nào à?

- Dù sao Nathaniel không lừa dối anh.

- Thôi ngay đi.

Càng nói chỉ càng chứng tỏ cậu chẳng quan tâm gì đến anh ta.

- Cậu nói gì?!

- Cậu có cho anh ta cơ hội giải thích?

Cậu có lắng nghe anh ta không?

Aesop nhất thời không biết nói gì.

- Phải, tôi từng hận Nathaniel.

Tôi hận không thể xé xác anh ta.

Nhưng tôi vẫn lắng nghe cố lắng nghe anh ấy.

Cậu nghĩ tôi chỉ nhờ Joseph xử lý anh ta à?

Tôi còn đi theo để nghe và suy nghĩ lại những gì anh ấy nói.

Cậu thì làm được gì?

Đi đến và xiên anh ta à?

- ...

- Nghe cho kĩ đây Aesop.

Cậu là một tên ngốc trong tình yêu và cả thấu hiểu người khác.

Tôi chẳng hiểu nổi tại sao Joseph lại đồng ý ở bên cậu.

Anh ta xứng đáng có người tốt hơn ở bên.

Một người sẵn sàng lắng nghe anh ta.

Nghĩ kĩ lại, Aesop chỉ biết về việc Joseph từng sống sau một cuộc nổi dậy, từng mất đi em trai, Từng hại người rồi trở thành quỷ, từng bị triệu hồi để thực hiện tham vọng cá nhân.

Sau đó cậu cũng chỉ biết thêm sở thích, ngày sinh và món ăn hắn mê thôi.

Còn lại là do hắn tụ tìm hiểu về cậu.

Là hắn luôn chủ động kéo hai người gần nhau.

Có phải cậu sai rồi không?
 
Back
Top Bottom