Tâm Linh |aesjos| Yêu em mãi mãi

|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 19 (H)


- Đương nhiên rồi.

Sau đó Aesop ngất lịm đi.

Có vẻ như cậu đã rất mệt.

Joseph đúng dậy, lảo đảo đi đến chỗ mấy kẻ kia đang bất động.

Thực ra trong chúng giống như ảnh phản chiếu hơn là người bất động.

Hắn điên cuồng đâm những nhát kiếm vào chúng.

Sau một hồi lâu mới rời đi.

Hắn đưa cậu về khách sạn mới giải trừ không gian kia.

Cùng lúc đó Aesop tỉnh dậy.

- Em không sao chứ?

Có thấy mệt không?

- Không phải mơ sao?

Tôi còn sống.

Tôi vẫn ở bên anh.

Tốt quá!

Lúc này đã là 1h đêm.

Nhưng hắn vẫn bước vào nhà tắm.

Dù sao phải sạch sẽ mới làm trò lười nhác được.

Thấy hắn tiến vào, Aesop cũng đi theo sau đó.

Cậu muốn tắm chung với hắn.

Khó khăn lắm hắn mới nói yêu cậu.

Phải nhân cơ hội này đè hắn ra trước khi kịp đổi ý.

- Em định làn gì?

- "Làm" anh chứ gì.

- Nè tôi mệt đấy, hôm khác đi.

- Anh còn sức cự tuyệt mà.

- ...

- Joseph cạn lời với cậu.

Một lúc sau, có thể nghe thấy tiếng thở dốc phát ra từ phòng tắm.

Ở trong, Joseph đang bị ai kia ép sát vào tường, tựa lung vào lớp gạch ốp tường có chút lành lạnh.

- Ư ...

đừng mút mà ...

Người kia rõ rằng giả bộ không nghe thấy.

- A ...

Chỗ đó ...

Đừng ...

Á ... chạm.

Aesop vẫn mút lấy đầu ngực Joseph.

Không quên để lại những dấu vết ám muội.

Cậu nhanh chóng hôn lấy canh môi mỏng của Joseph.

Tên quỷ này chẳng bao giờ ăn kẹo mà môi ngọt đến lạ thường.

Hai tay cậu cũng không yên.

Một tay sờ khắp cơ thể của hắn.

Phải công nhận làn da hắn trắng min đến mê người.

Tay còn lại đang chăm sóc dương vật của hắn.

- Ưm ...

Nụ hôn dài vừa kết thúc, mặt hắn đã đỏ bừng.

Mái tóc trắng đang được xõa xuống, thấm chút nước lại thêm những dấu hôn trên cổ hắn.

Có khác gì đang mời gọi cậu đè hắn ra làm đến sáng.

- A ...

Mệt thật mà ...

Dừng ...

Dừng lại ...

Á

Cậu bỏ ngoài tai những gì hắn nói liền cho một ngón tay vào trong lỗ nhỏ.

- Không ...

Ư ... không ...

Á A ...

Rút ra

Chưa để hắn kịp thích nghi cậu cho thêm hai ngón tay nữa.

- Anh xem.

Bên dưới này đang nuốt lấy tay tôi này.

- Không ...

Dừng lại ...

- Không dừng lại sao?

Anh thật dâm đãng đó Joseph à.

- Nhầm ...

Ư ...

A ...Nhầm rồi ...

Á

Cảm thấy nới lỏng đã đủ.

Cậu liền banh ha chân hắn ra, ép sát vào tường.

Sau đó đặt dương vật của mình ngay trước lỗ nhỏ.

- Không ...

đừng cho ...

Đau lắm ...

- Thả lỏng nào, nhanh thôi sẽ rất sướng.

Joseph lắc đầu nguầy nguậy.

Sướng gì chứ.

Rõ ràng lần trước đau muốn chết.

Không nói gì thêm, cậu ngay lập tức đâm thẳng vào trong.

- ÁAAA ...

- Thả lỏng mà, anh siết chặt quá đấy.

- Hức ...

Đã bảo đau mà ...

Hắn khóc rồi.

Thấy thế cậu liền hôn lên mi mắt hắn dỗ dành.

Sau đó cậu quyết định sẽ làm nhẹ nhàng lúc đầu.

Sau một hồi, có vẻ Joseph cũng quen với thứ khủng bố kia.

- A ...

Mạnh hơn ...

Ư ...

A ...

- Tôi đã bảo mà.

Aesop tăng tốc, ngày càng mạnh bạo hơn.

- A ...

Sướng ...

Ưm ...

Nữa ...

A

Một lúc sau cậu cũng bắn vào trong hắn.

- Lần nữa không, Joseph?

Thế là cậu lại đè hắn ra thêm vài hiệp nữa.

Sáng hôm sau, Joseph đau đến mức không muốn tời giường.

Đúng là cái miệng hại cái thân mà.

May mà hắn hồi phục nhanh chóng không chắc khổ xuống giường vài ngày.

- Joseph.

Đêm qua anh tuyệt lắm đó.

- Tuyệt cái gì!

Người ta đau muốn chết đây.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 20


Mãi đến khi qua bữa trưa Aesop với Joseph mới ra ngoài điều tra.

Aesop bất ngờ khi nghe tin những tên kia đã chết.

Hắn thù không có vẻ vậy.

- Chỉ là kĩ năng của ta thôi mà.

Đúng nhỉ, không gian đen trắng đó chỉ có của hắn thôi.

- Vậy là anh đã làm như thế nào thế.

Anh ở với tôi cả đêm mà?

- Tôi đoán việc cứu thương sẽ rất lâu nên đã gọi ra không gian ấy.

Dường như tôi sẽ mạnh hơn khi cảm thấy đau thương nên mới tạo ra không gian này.

Aesop khá hứng thú với điều này.

Joseph nói tiếp.

- Tôi gọi không gian đó là "thế giới máy ảnh".

Bất kì bóng của ai bị chém đều sẽ nhận sát thương ở thế giới thực sau khi tôi giải trừ thế giới máy ảnh.

- Đó là lý do bọn chúng chết mỗi nơi khác nhau?

- Chính xác!

À đến nơi rồi.

Trước mắt cậu và hắn là một hang động to lớn được treo đầy biển cảnh báo nguy hiểm trước cửa hang.

- Anh chắc là vào được?

- Chắc chắn.

Bây giờ chúng ta xác định kê thù là giáo hội.

Ngoài ra 80% việc giáo hội che giấu có liên quan đến cái chết của mẹ em.

- Vậy ta vào trong thôi.

Đi một đoạn, hai người đã gặp một cái hố đầy nước.

- Xuống dưới này.

Nó không hẹp đâu.

- Không có thiết bị lặn tôi sẽ chết đấy.

Joseph đơ người.

- Tôi tưởng em biết rồi.

- Biết gì cơ?

- Việc tôi đã biến em thành quỷ.

Lần này đến lượt cậu hoá đá.

- Không, tôi không biết.

- Tôi cứ nghĩ em biết nên không nói.

- Vậy tôi sẽ có năng lực giống anh.

- Nếu em chịu tập luyện.

Rồi theo tôi.

Nhớ giữ nguyên quần áo đấy.

Cái gì chứ?

Mặc vậy mà lặn xuống sao?

Nhưng hắn bảo vậy thì là theo nhỉ.

Aesop băn khoăn một lúc rồi cũng chịu xuống.

Hoá ra đây lại thông với một cái hang khác.

Nhưng có vẻ, bên này rộng hơn hẳn.

Joseph vung tay.

Cả hai người đềi trở nên khô ráo.

- Đi một đoạn ngắn thôi.

- Sao anh không dùng dịch chuyển?

- Ông ta không để điều đó sảy ra đâu.

- Ông ta??

- Cứ đi thôi.

Đừng sợ.

Hắn cầm tay cậu tiến về phía trước.

Càng tiến sâu vào trong, cậu càng cảm thấy rõ luồng sức mạnh kia.

- Đến rồi đây, ra nói chuyện thôi nhỉ, Hastur.

Một bóng dáng cao lớn xuất hiện.

Kéo theo đó là một giọng nói vang vọng qua từng vách hang động.

- Ngươi thực sự dám đến đây sao?

Còn dắt theo kẻ khác nữa.

- Ông chẳng thay đổi gì cả.

Vẫn giữ nguyên dáng vẻ này sao?

- Anh biết ông ta?

- Đó là vị thần noi này đó.

Aesop rất sốc.

Hắn thực sự lôi cậu đến đây để nói chuyện với vị thần này.

Nhìn về hướng của giọng nói, cậu nhận ra đó là một kẻ cao lớn không có tay chân, thay vào đó là những chiếc xúc tu.

Một, hai, không rất nhiều con mắt đỏ rực đang nhìn chằm chằm vào phía hắn và cậu.

- Ông thực sự để tín đồ của mình làm loạn sao?

Ta thấy ông hoàn toàn có khả năng can thiệp vụ việc này.

Mà kể ra có kẻ giúp ông khôi phục sức mạnh nhỉ.

Nói chuyện dễ nghe hơn hẳn.

- Ngươi không cần biết.

- Quả thật ông thay đổi rồi.

Không giống kẻ quyết đoán như trước.

- Ngươi cũng vậy thôi.

Không còn sự máu lạnh ban đầu nữa.

Joseph nhếch mép.

- Nếu vậy hai ta rất giống nhau.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 21


Có một xíu haseli (có một hoặc hai câu thôi) 🙂))

————————————————————

- Ta không thích cùng hội với ngươi.

- Không phải chúng ta đều vì yêu mà thay đổi?

Aesop nhìn sang hắn.

Hắn vẫn giữ vẻ ung dung như mọi ngày.

Hắn có sợ không nhỉ.

Còn cậu cảm thấy không ổn chút nào.

Rõ ràng sơ suất thôi, cả cậu và hắn đều bỏ mạng.

- Ta có đề nghị này.

Ta giúp ông giải phong ấn.

Ông sẽ cho bọn ta thông tin về giáo hội và để bọn ta rời khỏi đây.

- ...

- Cứ suy nghĩ đi.

Dù sao chỉ có máu quỷ mới giải phong ấn cho ông thôi.

Mà chảng con quỷ nào chịu giải phong ấn này đâu.

Quả thật, suốt một thời gian dài bị giam ở đây cũng chán rồi

- Ta đồng ý.

- Tuyệt vời.

- Anh không ra điều kiện hay làm gì khác sao?

Lỡ như ...

- Yên tâm một vị thần sẽ không nuốt lời đâu.

Nói rồi hắn rạch tay mình và nhỏ máu xuống vài góc.

Sau đó hắn ghim chặt thanh kiếm xuống đất rồi xoay mạnh.

Cuối cùng, kẻ bị phong ấn bấy lâu cũng được giải thoát.

Vị thần kia bỗng chốc biến thành vẻ một người đàn ông cao lớn.

Mái tóc màu bạch kim dài đến ngang lưng.

Đôi mắt đỏ thẫm nhưng có phần nào bớt đáng sợ.

- Bây giờ ông nên nói phần còn lại nhỉ?

- Là do ta từng nhấn chìm vùng này nên bị phong ấn ở đây.

- Đây không phải trọng tâm.

- Từ từ, cũng do ngươi hồi đấy phá hoại còn gì.

- Thì ngươi chẳng đánh ta một trận còn gì.

- ...

Hastur im lặng trước thái độ của Joseph.

Tên này không biết sợ hay gì?

- Sau đó.

Những kẻ còn sống đã lợi dụng việc ta bị phong ấn mà gây chuyện khắp nơi.

Ta vốn định xử tội chúng.

Trong lúc đó, ta vẫn diễn vở kịch chấp thuận mọi việc chờ thời cơ.

Giờ đây, ta đã đủ khả năng, có trong tay Eli và Fiona là hai người có tiếng nói nhất giáo hội.

Ta đã định mượn tay giáo hội giết ngươi, lấy máu giải phong ấn.

Nhưng ngươi lại tự tìm đến.

- Thế trong những năm qua.

Giáo hội đã làm gì?

- Chủ yếu làm tôn thờ một cách cực đoan.

Chúng giết một số người dân, khách du lịch, thậm chí điều này lấn sang vùng lân cận.

- Có vẻ em hiểu được điều gì rồi nhỉ?

Hắn nhìn sang Aesop.

- ...

- Cậu im lặng.

- Còn gì muốn biết không?

- Tạm thời là vậy đi.

- Nếu vậy ta sẽ để hai ngươi dịch chuyển đi.

- Ồ, tốt tính nhỉ?

- À, còn điều này.

- Hửm??

- Ta muốn ngươi không làm hại người này...

...

Hai người dịch chuyển ra ngoài.

Bất chợt thấy Fiona đưa người đi tới.

- Xem ra các người rất nhanh nhạy.

Joseph bình thản nói.

Aesop dĩ nhiên không như vậy.

Cậu sợ những kẻ kia sẽ làm hại hắn như hôm qua.

- Aesop, em muốn học cách dùng kĩ năng không.

- Ý anh là gì?

- Nghe theo tôi.

Aesop cũng không thắc mắc

- Trước hết giết chết một kẻ bất kì

Joseph lao đến đám người, Aesop theo sau.

- Dừng chủ quan.

Bọn chúng sẽ dùng loại độc kia.

Fiona biết hắn đã mạnh hơn, còn cậu đã thành quỷ.

- Các ngươi đã giở trò gì.

Joseph bỏ ngoài tai câu hỏi kia.

Hắn nhanh chóng giết chết một tên.

Aesop không kém cạnh.

Cậu thử làm theo hắn quả nhiên một con dao xuất hiện trong tay.

Thấy vậy hắn nhanh chóng dùng khả năng của mình.

Tiếng loẹt xoẹt vang vọng, cả cậu và hắn đều thoắt ẩn thoắt hiện.

Fiona không nao núng.

Cô gọi ra những chiếc vòng dịch chuyển để né đòn.

Thấy tình thế bất lợi.

Cô bỏ trốn qua một chiếc vòng.

Hắn định chém cô nhưng không kịp.

- Ta cứ nghĩ mình sẽ giết được ả ta chứ.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 22


Chương này có yếu tố haseli khá nhiều đó.

————————————————————

Aesop tiến đến chỗ Joseph.

- Sau đó tôi nên làm gì?

- Vậy phải tuỳ theo em thích gì.

- Anh.

Joseph cạn lời trước câu trả lời.

- Thứ gì khác không?

- Người chết chăng.

Joseph lại lần nữa cảm thấy bất lực trước cậu.

- Thôi cũng không phải không có cách.

Qua đây.

Hắn ra hiệu cho cậu.

Aesop cũng nghe theo.

- Nếu có hứng thú với điều gì, em sẽ có khả năng liên quan đến điều đó.

Thử truyền chút sức mạnh vào mấy cái xác xem.

Aesop làm theo.

Cái xác bật dậy.

Cậu có chút giật mình.

- Tốt hơn tôi nghĩ đó.

Thử nghĩ đến việc nó đứng dậy xem.

Cái này có vẻ khó hơn khi sau 15 phút Aesop mới thành công làm điều này.

- Thế là xong rồi đó.

Giờ em chỉ cần tự luyện vài khả năng nâng cao thôi.

Aesop ngỡ ngàng.

Chỉ vậy thôi sao?

Thế mà mọi khi thấy hắn dùng kĩ năng trông cao siêu lắm.

Trời cũng đã tối.

Joseph đưa mấy cái xác vào thế giới máy ảnh rồi đi về.

Hắn không phải kẻ thích chìm vào quá khứ, nên nơi đây có nhiều chuyện xấu xảy ra.

Từ việc em trai hắn cho đến việc bị ăn hành thường xuyên tại đây.

Hắn vẫn kệ điều đó, vẫn muốn dạo bên bờ biển để đến đường về.

Hắn nói muốn ngắm nhìn nơi đây.

Sâu trong hắn có lẽ rất muốn cùng người hắn yêu làm điều này.

Bỗng hắn chợt dừng bước.

Cảm thấy có điều không ổn.

Hoá ra vòng dịch chuyển của Fiona đã không khiến cô tránh khỏi nguy hiểm.

Trước mắt hai người là Fiona nằm trên vũng máu.

Mọi người xung quanh sợ hãi chạy loạn lên.

Chỉ duy nhất một kẻ đứng nhìn xuống.

- Hastur!

Đây không phải thời đại trước nữa.

Việc công khai giết ai đó không phải điều tốt đâu.

Joseph hét lên.

- Ông bị phong ấn lâu quá lên điên rồi!

- Ta hoàn toàn bình thường.

Ngươi không nghĩ người dân ở đây phải trả giá cho những gì họ đã làm sao?

- Ông đâu phải kiểu thích chém giết.

Joseph vẫn tiếp tục tìm cách khiến kẻ trước mặt bình tĩnh lại.

Hắn dường như không muốn phải chiến đấu vào lúc này.

- Tránh ra đi Joseph!

Một tiếng hét vang lên.

Joseph quay ngoắt lại.

Một con cú lao đến.

Đó là cú của Eli.

Rất nhanh Eli cũng chạy tới.

Những người dân dần được sơ tán.

- Eli?

Chuyện này là sao?

Hastur nói với giọng đầy tức giận.

Joseph thì có vẻ khá bất ngờ.

- Sao ngươi lại không về phe lão?

Eli bình thản trả lời.

- Mục đích của tôi và Fiona khác nhau.

Fiona muốn tiêu diệt bất kì ai gây ảnh hưởng đến vùng đất.

Tôi thì đơn giản chỉ muốn giải phong ấn.

- Vì vậy mà cả hai đòi giết ta?

Joseph chỉ tay và bản thân.

Aesop nhìn hắn.

Đến giờ vẫn còn nhây được sao.

- Phải, nhưng có vẻ không cần giết anh mọi thứ vẫn như ý tôi.

- Không tính đến tương lại này sao nhà tiên tri?

Joseph nói với giọng không thể thiếu đòn hơn.

Aesop thì đứng sau lườm Eli cháy mắt.

Hastur cũng không kém gì.

- Ngươi đừng có đến gần với Eli tên quỷ kia.

- Hastur nói với giọng có phần ... ghen tuông.

- Nè ý gì hả?

Tôi có người yêu rồi đó.

- Joseph đáp trả.

Bất ngờ một xúc tu xuất hiện từ đằng sau hắn.

Con cú trên vai Eli lập tức bay đến đỡ đòn.

- Nếu thế ngươi nên biết bản thân đang làm gì đi.

Eli đổ mồ hôi hột trước sức mạnh của kẻ trước mắt.

Cậu biết Hastur sẽ không làm hại mình.

Nhưng những người xung quanh thì sao.

- Eli, tránh ra, ta sẽ không hại ngươi.

- Đừng quên tôi chứ.

Joseph bất ngờ xuất hiện từ phía sau.

Một thanh kiếm bấy ngờ xuyên qua cơ thể Hastur.

- Aesop, bảo vệ Eli.

Còn Eli mau gọi cú của cậu ra chỗ tôi.

Nhanh lên.

Hastur nhanh chóng nhận ra Eli sẽ không để hắn phá hoại hay giết bất kỳ ai.

- Eli, ngươi phản bội ta sao?
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 23


Chương truyện có yếu tố haseli.

Khá nhiều đoá

--------------------

Eli ngơ ngác, Không nhận ra có một xúc tu tấn công từ phía sau.

Bỗng cậu cảm thấy mình bị dịch chuyển sang nơi khác.

Đó là vòng của Fiona.

Cô lúc này đang lấy tay ôm vết thương đã được băng bó ở bụng.

Tuy vậy cô vẫn sẵn sàng dùng vòng tròn của mình để hỗ trợ.

- Fiona, không sao chứ.

Eli hoảng hốt hỏi.

Fiona hổn hển trả lời:

- Vẫn di chuyển được.

Eli bây giờ gan thật đấy.

Có tình cảm với ngài ấy luôn.

- Chuyện này ...

- Cẩn thận.

Aesop hét lên khi thấy thêm một cái xúc tu lao đến.

Cậu nhanh nhẹn dùng con dao trong tay đánh bật nó.

Tình hình thực sự không ổn.

Bên Joseph hiện tại cũng hoàn toàn yếu thế.

Dù có cú của Eli hỗ trợ đỡ đòn nhưng hắn cũng phải chịu không ít sát thương.

Aesop thấy vậy hỏi xem Fiona có thể bảo vệ Eli không.

Sau khi nhận câu trả lời là có.

Cậu liền lập tức đến chỗ Joseph.

Hắn đang chặn những đòn tấn công, đồng thời liên tục đổi vị trí để tiếp cận.

Bất ngờ một chiếc xúc tu đánh bay hắn.

Aesop nhảy lên đỡ lấy hắn.

- Anh không sao chứ?

- Cậu vội hỏi.

- Không sao.

Chỉ bị vài vết thương nhỏ.

Hastur điên cuồng tấn công.

Định huỷ diệt nơi này một lần nữa.

Joseph định dùng thế giới máy ảnh để tấn công.

Nhưng những đòn tấn công kia quá nhanh hắn không thể vừa né vừa thi triển thế giới máy ảnh được.

Aesop cũng hiểu ra ý định của hắn.

- Để tôi hỗ trợ anh.

- Xong em lập tức tấn công ảnh phản chiếu bên trong.

Joseph tiếp lời.

Có Aesop hỗ trợ, hắn có thể yên tâm thi triển rồi.

Không gian quanh Aesop lập tức thay đổi.

Bên ngoài Joseph đã thi triển xong liền lập tức cầm kiếm lên đánh tiếp.

Hắn ta gọi thêm các linh hồn liên tục gào thét với mục đích phân tán sự chú ý.

Thực sự điều này có hiệu quả.

Nhưng chỉ sau ít phút Joseph đã chịu thêm không ít vết thương.

Cuối cùng, hắn cũng bị đánh bay rồi ngất đi.

Thế giới máy ảnh bị giải trừ.

Aesop lập tức hiểu ra Joseph gặp nguy.

Thấy tình hình không ổn Eli đã mặc kệ khuyên can của Fiona mà bước đến trước Hastur.

- Thần chủ, tôi xin ngài hãy dừng việc này lại.

Rõ ràng lời nói đó đã bị bỏ ngoài tai.

- Tôi thực sự cầu xin ngài, hãy dừng lại đi.

Không phải trước kia ngài từng nói sẽ luôn bảo vệ mảnh đất này sao.

Hastur vẫn im lặng.

- Nếu không, mong rằng cái chết của tôi sẽ đổi được sự bình yên của nơi đây.

Eli tính tự sát, mong rằng mọi chuyện sẽ châm dứt.

Nhưng chưa kịp làm gì, một chiếc xúc tu đã chặn lại.

- Ta không cho phép.

TA KHÔNG CHO PHÉP.

Hastur không muốn điều này sảy ra.

Gã không muốn Eli ra đi trước mắt gã.

Dù có là cách cực đoan nhất.

Hắn cũng phải giữ cậu lại.

Joseph cũng đã tỉnh lại.

Nhìn sang Aesop bên cạnh , Hắn yếu ớt nói:

- Nói với Fiona, mau gọi cô gái có mái tóc xanh và làn da nhợt nhạt.

Chắc chắn ả biết cô gái ấy.

Nhanh.

Aesop lập tứ làm theo.

Ngay sau đó vị chủ khách sạn mà Joseph tình cờ gặp đã xuất hiện nhờ chiếc vòng.

Cùng lúc đó phía Eli đang bị khống chế.

Những chiếc xúc tu cuốn chặt lấy tay chân cậu.

- Ngươi không yêu ta nữa sao?

- Tôi ...

- Tại sao ngươi lại muốn rời bỏ ta?

Không lẽ, ta đối xử không tốt với ngươi?

Eli không biết nói gì.

Thực sự mà nói Eli luôn cảm thấy tình cảm này rất mơ hồ.

"Liệu ngài ấy có thích mình không?" suy nghĩ này luôn quanh quẩn trong đầu Eli.

Bây giờ phải làm sao, trước giờ luôn là sự mơ hồ mà.

Nhưng có một điều Eli có thể thấy rõ, đó là việc bản thân đã dành quá nhiều tình cảm cho gã, đến mức đối diện với việc phải chết trước gã, đây cũng chỉ là lời nói suông thôi.

Chính lúc này một bóng hình từ từ tiến tới.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 24


Có chút xíu haseli

--------------------

- Ý cô ấy là "là ngài sao"?

Joseph lảo đảo tiến tới.

Hastur đứng hình trước cô gái trước mặt.

- "Ngài vẫn nhận ra tôi chứ.

Tôi là Grace đây" cô ấy muốn nói vậy .

Joseph tiếp tục phiên dịch những gì Grace biểu hiện.

- Ông ta có liên quan đến cô đúng chứ?

Grace gật đầu.

- "Tôi vẫn luôn ở đây thôi, ngài đừng lo lắng" cô ấy muốn nói.

- Thần chủ, chuyện này là sao vậy?

Joseph nói thay gã:

- Từ vài trăm năm trước, sau khi ta bị đuổi đi.

Không rõ lý do gì, người dân đã giết chết cô Grace lúc đó là một người trong giáo hội.

- Vậy ...

- Có vẻ như sau khi biết chuyện ông ta đã nhấn chìm cả vùng đất rồi bị phong ấn.

- "Là vì tôi từng được ngài ấy nhận nuôi, nên họ cho rằng việc hiến tế tôi sẽ khiến ngài chú ý" ý cô là vậy phải không.

Grace gật đầu.

- Ta đã luôn xem con bé như con gái, ta không tha thứ cho kẻ làm hại con bé.

Nghe Hastur nói, mọi người đều khá bất ngờ, không tin được gã cũng có mặt như vậy.

Duy chỉ Joseph không có vẻ gì bất ngờ.

- Giờ cả người yêu và con ông đều ở đây.

Ông nên ngưng việc phá hoại nhỉ?

Joseph nhìn sang Grace, cô tỏ hành động như muốn cảm ơn vì đưa cô đến.

Hastur lúc này cũng đã dịu đi phần nào.

Những xúc tu đã không phá hủy mọi thứ nữa.

Gã tiến gần đến Grace, ôm chặt lấy cô.

- Ta xin lỗi vì đã không bảo vệ con lúc đó.

Ta xin lỗi ...

Aesop đến bên cạnh đỡ lấy Joseph.

Mọi chuyện đã xong rồi.

Hắn mỉm cười rồi lần nữa gục trong vòng tay của cậu.

Tỉnh dậy trong phòng khách sạn.

Joseph lết cái thân đau nhức sau cuộc chiến xuống giường.

Tiến vào nhà tắm, nhìn bản thân trong gương.

Có vẻ như e những vết thương đã dần hồi phục.

Cản vết nứt sau lưng cũng dần biến mất.

Có vẻ cuộc chiến này có kết quả tốt hơn hắn tưởng.

Bất chợt, cửa phòng bật mở.

Aesop tiến vào.

- Anh đã đi lại rồi?

- Tôi ổn mà.

Em đừng lo quá.

- Nhưng anh chưa hồi phục hẳn.

Aesop vẫn cố chấp đưa Joseph về giường, cậu sợ hắn đi lung tung trong tình trạng này mà bị tấn công sẽ rất nguy hiểm.

Joseph vẫn khăng khăng là mình ổn.

Sau một lúc hắn bắt đầu hỏi về những gì sảy ra khi hắn ngất đi.

Cậu cũng từ từ kể lại mọi chuyện sau khi đưa được hắn về giường nghỉ.

Sau một hồi hắn cũng biết được rằng.

Nhờ Grace mà Hastur đã phần nào bình tĩnh lại.

Có vẻ hắn đã rất hối hận trong quá khứ khi thấy cô bị giết.

Eli lúc đó đã ở bên an ủi hắn từ lúc đó đến giờ.

Fiona cũng đã đi chữa trị vết thương.

Mọi chuyện gần như đã kết thúc.

Giờ chỉ còn thăm dò thông tin về vụ án năm xưa là xong.

Dù sao sau lần nào, giáo hội cũng không dám giấu điều gì.

Hắn hồi phục rất nhanh. ngay chiều hôm đó hắn đã cùng cậu đi hỏi thông tin.

Hai người đã đến chỗ Eli hỏi chuyện.

- Chuyện những người chết là do một nhóm người cực đoan làm.

Fiona vì không muốn ảnh hưởng nên đã giấu chuyện này lúc đó.

- Eli nói.

- Vậy nhóm người đó đến từ đâu?

Họ chắc không phải người bản địa.

- Đúng vậy.

Họ là những người chuyển từ nơi khác đến.

Họ đi khắp nơi.

Ban đầu tôi không có ý định điều tra họ.

Cho đến khi có những động vật chết, rồi đến con người.

Thậm chí có người bị họ tẩy não.

Nhưng tôi phát hiện điều này khá muộn.

- Cụ thể khi nào.

- Ngay trước tối tôi cho người ám sát anh.

- Cảm ơn, vậy cậu định giải quyết vụ của Hastur như nào?

- Đây là chuyện của giáo hội.

Tôi không thể tự ý quyết định.

Sau một lúc trò chuyện hai người cũng tạm biệt Eli rồi rồi đi.

- Khoan đã.

Tôi nhớ ra một chuyện.

Mấy kẻ đó đã dự tính đến một thành phố của người Hoa.

Tôi sẽ viết địa chỉ ra giấy.

Aesop vui vẻ nhận tờ giấy.

Manh mối này vô cùng hữu ích.

Hai người về khách sạn dọn đồ chuẩn bị rời đi.

Hai người không quên tạm biệt Grace.

Cô cũng vui vẻ tạm biệt.

Thậm chí cô còn tặng một chút quà.

Aesop và Joseph sẽ đến thành phố kia một thời gian sau đó.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 25


- Cuối cùng cũng về đến nhà.

Vừa về đến nhà, hắn đã thả mình trên ghế.

Hắn nằm dài một cách lười biếng như mọi ngày.

Aesop cũng định nghỉ ngơi một thời gian sau đó sẽ đi đến thành phố kia sau.

Sau một tuần sống trong yên bình.

Joseph gần như không muốn rời đi.

Giữa lúc cố lôi kéo hắn đi.

Bỗng cánh cửa bật mở.

- Aesop, cậu có ở đây không.

Michiko bước vào.

Cô ngó xung quanh thì bắt gặp cậu đang kéo áo hắn.

Còn hắn đang bám chặt lấy ghế.

Thấy Michiko, cậu liền bước đến.

- Có việc gì sao?

- Chuyện là tôi vừa trúng ba vé du lịch đến Phố người Hoa.

Thấy cậu gần như ở nhà suốt ngày nên muốn rủ cậu đi.

Đúng là trừ những việc điều tra hoặc đi tẩm liệm thì cậu khá ít ra ngoài.

Mà Phố người Hoa?

Thật trùng hợp.

Cậu lập tức nhận lời.

Thế là hôm sau cả ba Michiko, Joseph và Aesop xuất phát đến Phố người Hoa.

Vừa đến nơi, cả ba đã gặp một cô gái kì lạ.

Đó là một cô gái có mái tóc đen dài, đôi mắt sắc lẹm.

Cô gái khoác lên người một bộ đồ mang đạm nét Trung Quốc.

Tuy cô gái này không bắt chuyện mà chỉ đứng một góc nhìn họ.

Aesop không hề thích điều này.

Nhưng Michiko cũng như Joseph đã kéo cậu đi.

Lần này cậu và hắn vẫn ở chung phòng.

Michiko ở phòng bên cạnh.

- Anh có thấy cô gái tóc đen nhìn chúng ta trên đường không?

- Em cũng để ý cô ta sao?

- Phải.

Joseph dừng một lúc.

- Cô gái đấy quả thật không bình thường.

Tôi có thể cảm thấy sát khí khi cô ta nhìn.

- Liệu cô ta có phải ...

- Không.

Sau sự cố kia ta nhận ra những kẻ kia rất biết cách giấu mình.

Sẽ không để lộ dễ thế.

Aesop im lặng nhìn về phía hắn.

- Nhưng chúng ta vẫn nên đề phòng vẫn hơn.

Joseph nói.

Lần này hắn rút kinh nghiệm từ sau khi bị giáo hội ám sát.

Aesop nhìn hắn nằm dài trên giường.

Tên quỷ này cũng biết mệt à?

Rõ ràng vết thương kia đã nhờ Hastur chữa lại rồi mà.

Hắn thấy cậu cứ nhìn chằm chằm vào mình liền nói:

- Tôi không thể lười biếng xíu sao?

- Chúng ta nên tìm hiểu về nhóm người kia thôi.

- Nhưng tôi đóiiiii!

- Anh đâu cần thức ăn.

- Tôi cũng muốn thử đồ ăn ở đây chứ.

Dù sao vài trăm năm rồi tôi có thấy những món kia đâu.

Aesop bất lực trước thái độ của Joseph.

Đành cùng hắn đến nhà hàng gần đó.

Hắn còn rủ luôn cả Michiko đi cùng.

Đang đi trên đường cả ba lại gặp cô gái ban nãy.

Lần này cô ta trực tiếp tới hỏi chuyện.

- Lũ quỷ các ngươi làm gì ở đây.

- ...

Cả ba im lặng.

Cô gái này thẳng thắn vậy sao?

- Cô muốn làm gì?

- Joseph lên tiếng.

- Các ngươi đã đem họ đi đâu?

Joseph thở dài.

Có vẻ mất thời gian giải thích nên hắn lạp tức đưa bốn người vào thế giới máy ảnh.

Cô gái kia lộ rõ vẻ cảnh giác.

- Các ngươi đừng giả ngu.

- Cô nói ai ngu.

- Joseph cãi lại.

Thế là hai người cãi nhau chí choé.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 26


Joseph và cô gái kia cãi nhau một lúc.

Lúc này mới rõ ra cô gái kia đã hiểu nhầm.

- Thực sự vô cùng xin lỗi.

Tôi cứ nghĩ các vị cùng hội với những kẻ đã từng trộm đồ của tôi.

- Đồ?

Sao ban nãy cô có nhắc đến "bọn họ"?

Xem ra cô không mất đồ bình thường nhỉ?

- Không giấu gì các vị.

Tôi là một chủ một cửa tiệm đồ cổ.

Mới hôm trước, có một nhóm người từ nơi khác đến và trộm mất một chiếc ô cũ.

Theo tìm hiểu thì đó không phải nhóm người ở đây.

- Cô có cảm nhận điều lạ không?

- Có bao quanh họ là thần lực.

Dường như họ đã rời bỏ vị thần kia.

Joseph và Aesop nhìn nhau, đây chẳng phải những kẻ họ đang tìm sao.

Michiko khó hiểu nhìn hai người.

- Joseph, Aesop?

Có gì sao?

- Chuyện dài lắm, tôi sẽ kể trong lúc dùng bữa.

Còn về chủ tiệm, cô có muốn tôi giúp điều tra không.

Chắc rằng cảnh sát sẽ không thể điều tra vụ này.

- Quả là vậy.

Nếu thế cho phép tôi - Cô vừa nói vừa định lấy ra thứ gì đó - đây là chút quà nhỏ.

- Không cần đâu, tôi chỉ cần biết thông tin về bọn người đó là được.

- Nếu vậy thì tôi mời các vị ăn trưa thì sao.

Cuối cùng, bốn người đã đến nhà hàng.

Ngồi quanh chiếc bàn đang được dọn đầy món ăn nóng hổi.

Michiko lên tiếng hỏi:

- Hai người có thể giải thích điều gì sảy ra không?

- Tôi nghĩ cô có thể nói luôn mục đích của mình đó.

- Joseph nói.

Michiko không nói gì.

Sau một lúc cô thở dài.

- Tôi từng đọc thư từ cô Grace, chắc hai người cũng biết cô ấy sau chuyến đi trước.

Tôi nghĩ hai người đang nhắm vào nhóm người kì lạ kia.

Nên tôi nghĩ chúng ta khá giống nhau.

Joseph nhướng mày.

Aesop thì nhìn Michiko với ánh mắt kì lạ.

- Hai người nhớ lúc tôi phát điên không?

Lúc đấy tôi đã nhắc đến "anh ấy.

- Điều này liên quan đến nhóm người kia?

- Phải

Cô gái kia bất ngờ lên tiếng:

- Vậy là chúng ta cùng phe nhỉ?

Joseph cười nhẹ, gật đầu.

- Nếu vậy chúng ta nên giới thiệu bản thân xíu nhỉ.

Dù sao ta cũng nên biết tên nhau.

Tôi trước, tôi tên là Thích Thập Nhất.

Mọi người có thể gọi là Qixi.

- Tôi là Joseph.

Còn tên ít nói này là Aesop.

- Tôi là Michiko.

Hân hạnh.

Joseph nuốt miếng há cảo nóng hổi.

Hắn hỏi:

- Vậy chiếc ô kia có điều gì đặc biệt sao?

- Chiếc ô đấy chứa hai linh hồn của hai người đã chết vào vài thế kỉ trước.

Mọi người biết truyền thuyết về Wu Chang không?

- Điều này tôi biết.

- Cả ba đồng thanh.

Qixi thấy vậy khẽ cười.

- Chiếc ô đoa chính là nơi chứa đựng linh hồn họ.

- Nếu vậy tiệm đồ cổ của cô rất nhiều thứ thú vị nhỉ.

- Vậy phải xem anh có hứng thú với thứ gì rồi.

- Vậy máy ảnh cổ thì sa-

Joseph chưa nói hết Aesop đã gõ đầu hắn một phát.

Cậu thầm nghĩ: "Tên này mê máy ảnh hay gì?"

- Đau đó.

Em biết tôi không thích thế không?

Dỗiiii.

Qixi nhìn cảnh trước mắt mà đứng hình.

- Hai người là người yêu sao?

- Qixi buột miệng hỏi.

Michiko đang cầm ly nước cũng suýt sặc với câu hỏi này.

- Chuyện này ...

- Joseph đỏ mặt.

- Phải.

- Aesop nói

- Em ... em ... thật là sao lại nói thẳng ra.

Cả Michiko và Qixi đều vừa nhìn hai người vừa cười.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 27


Ở cuối con hẻm của Phố người Hoa, có hai bóng người đang đúng nói chuyện.

Một kẻ cao gầy, khoác lên người một bộ đồ cũ kĩ màu trắng.

Trông từ kiểu tóc đến quần áo đều không giống người thời đại này.

Một người còn lại là cô gái đeo mặt nạ chim.

Bộ váy ả ta mặc cũng lộ rõ đôi chân chim ở dưới.

- Qixi đâu?

- Người mặc áo trắng hỏi.

- Anh không cần lo lắng cho cô ta.

Bây giờ anh không còn ở cửa tiệm nữa.

- Ý cô là gì?

- Anh biết tại sao anh và người kia vẫn còn tồn tại không.

Giọng người phụ nữ nhè nhẹ vang lên.

Nghe thật ma mị.

Đối phương im lặng.

Dường như từ "người kia" đã khiến anh ta suy sét.

Cùng lúc đó Qixi cũng đi qua con hẻm.

Vài phút trước mọi người đã chia ra hành động.

Cô ấy chọn đi một mình.

Ba người kia cũng không có ý kiến.

Ngay khi đi qua con hẻm, cô đã cảm thấy một sức mạnh quen thuộc.

Cô ấy lập tức chạy vào phía trong.

- Bạch vệ!

Anh không sao chứ.

Qixi chạy đến.

Rút ra một cây gậy tiêu có thể kéo dài.

Ngay lập tức Qixi đã vụt thẳng vào bụng ả kia.

Đang tính cướp lại chiếc ô thì ả ta đã thu ô lại.

Người đàn ông kia cũng lập tức biến mất.

- Chuyện tốt của ta luôn bị cô phá đám.

Cô nên chết đi.

Ả vừa gọi ra những tên quỷ.

Chúng lao thẳng vào Qixi nhưng lập tức bị quật bay.

Nhưng như vậy là không đủ.

Chúng ngày càng đông.

Đúng lúc ả ta sắp biến mất.

Bất ngờ Joseph đánh bay ả sang một bên.

- Lâu rồi không gặp Miss Nightingale.

Đáng lý ta phải nghĩ đến ngươi giật dây mới phải.

- Vậy theo anh nói cô ta đúng sau nhóm người kia?

- Đoán vậy.

Aesop cũng xuất hiện cùng lúc với Joseph.

Cậu lập tức dùng con dao trên tay tấn công ả.

- Nói đi.

Ngươi đứng sau mọi chuyện ở vùng biển đó phải không?

Joseph nở nụ cười biến dị.

Mọi con quỷ xung quanh đều sợ hãi.

Kể cả một người gan dạ như Qixi hay Aesop hay luôn đi bên hắn cũng không khỏi kinh sợ.

Riêng ả kia vẫn cười khúc khích.

- Sao cậu không sang bên tôi.

Tôi nghĩ ngài ấy sẽ có cách đưa em trai cậu trở về.

- Ha.

Ngươi nghĩ sao khi ta từng bị lừa một lần bởi câu nói kia.

- Lần này chắc chắn thành công mà.

Joseph khinh ra mặt.

Hắn không nói nhiều thẳng tay chém ả.

Nhưng ả đã chạy trốn ngay sau đó.

Joseph tặc lưỡi.

Aesop nhìn sang.

- Anh biết ả ta?

- Phải đó, mọi chuyện là sao?

Hắn thở dài.

- Tôi từng muốn hồi sinh người em đã chết.

Sau cùng vì nghe lời ả ta mà tôi trở thành quỷ.

Đã thế không thể hồi sinh em ấy.

- Anh biết ả ta đứng sau nhóm người?

- Aesop hỏi.

- Phải.

Đáng ra ta nên nghĩ đến ả ta kể từ khi nghe tin Eli nói mới đúng.

Qixi lo lắng:

- Ả ta có khó đánh không.

Tôi không yên tâm khi để Wu Chang ở chỗ ả.

- Đáng tiếc ả sống dai lắm.

Vô cùng đáng ghét.

Đã thế vô cùng mưu mô.

Nếu muốn cứu ai trong tay ả tốt nhất nên cứu sớm, trước khi ả kịp tẩy não người đó.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 28


Joseph nhìn vẻ mặt lo lắng của Qixi.

Hắn nói tiếp:

- Nhưng nếu tâm lý đủ vững thì cũng chẳng lo đâu.

Kết quả ba người đến tiệm đồ cổ của Qixi.

Tiệm đồ cổ này cũng khá giống căn nhà của Aesop.

Đều ở một góc thành phố.

Trong tiệm có đầy đủ.

Ấn tượng đây có đủ các món đồ cổ từ khắp nơi, đủ các thời đại.

- Trong tiệm của cô có chiếc máy ảnh nào không.

Joseph vẫn tò mò hỏi.

Trước thái độ của Joseph Qixi cũng không ngần ngại bày ra những chiếc máy ảnh cũ kĩ.

Hắn đảo mắt một lúc rồi chọn lấy một chiếc.

- Đây rồi!

Chính là nó.

Aesop chán nản nói:

- Đây là lúc nào rồi mà anh còn chú ý đến máy ảnh?

Nghe vậy hắn phản bác:

- Đây là nhân tố quan trọng trong thế giói máy ảnh đó!

Vừa nói hắn vừa khởi động máy ảnh.

Kỳ lạ, chiếc máy ảnh đã không thể hoạt động từ lâu bỗng chốc có thể sử dụng như mới.

Qixi bất ngờ trước điều này, nét mặt có vẻ không tin được hắn có thể làm vậy.

Một khung hình hiện nên qua máy ảnh.

Từ trong đó hai linh hồn từ từ chui ra.

- Không ngờ ta vẫn có thể thấy được thế giới một lần nữa.

- Ngài cho gọi chúng tôi có việc gì.

Một lần nữa, Aesop và Qixi lại sủng sốt trước hắn.

- Ta bảo rồi.

Đây là nhân tố quan trọng mà.

Nhờ chiếc máy ảnh này mà những linh hồn kia mới giao tiếp và làm việc tốt hơn được.

Hai linh hồn vừa được gọi ra nhìn chằm chằm vào hai người trước mặt.

- Rồi các ngươi nhìn gì.

Còn không nghe ta nói.

Ngay khi hắn ra lệnh hai linh hồn kia lập tức nghe theo.

- Các ngươi còn nhớ ket từng giết mình không.

- Miss Nightingale sao?

Chúng tôi sẽ không thể quên con mụ đó.

- Vậy ả ta đang ở đây.

Mau tìm tung tích ả ta đi.

Nếu được hãy bắt chuyện với liên hồn trong chiếc ô mà ả ta cầm theo.

Cố mà thuyết phục đổi chỗ nghe chưa.

- Dạ rõ ạ.

Joseph cười hài lòng.

- Tốt.

Mau đi đi.

Hai linh hồn lập tức biến mất.

Hắn quay ra hai người đang ngơ ngác.

- Sao hai người bất ngờ vậy.

À đúng rồi, chiếc máy ảnh kia giá bao nhiêu tiền vậy?

- Tôi tặng anh đó.

Anh đã giúp tôi mà.

Thế là Joseph và Qixi ngồi buôn chuyện về các món đồ cổ một lúc.

Bất chợt, cánh cửa sau lưng Qixi bật mở, một cô gái đang mang những chiếc gương đã được lau chùi sạch sẽ.

Chị ta mặc lên bộ váy dài, màu săc giống như bị nhuộm đỏ.

Cái đầu như thể đã đứt lìa như vẫn cố khâu lại.

- Cô muốn để đống gương này ở đâu đây.

Ngay khi giọng nói kia vang lên.

Joseph như bị hoá đá.

- Nữ ... hoàng ...

Là chị sao?

Qixi lẫn Aesop lại thêm một phen chấn động.

Nữ hoàng sao?

Riêng Aesop, cậu hoàn toàn không vui khi nghe hắn nói vậy.

Nữ hoàng là ý gì chứ.

Không lẽ là người yêu cũ sao?

- Joseph là em sao?

Sao em lại ở đây?

Đã vài trăm năm rồi mà.

- Chị Mary!!!!

Joseph vừa hét lớn, vừa chạy đến ôm cổ cô gái kia.

- ....

Aesop im lặng một cách đáng sợ.

Hắn chưa bao giờ chủ động ôm cậu cả.

Hắn thấy vậy cũng giải thích.

- Đây là Mary, một nữ hoàng, chắc mọi người cũng nghe về cái chết của chị rồi.

Chị hay mời gia đình tôi dự những buổi tiệc.

Chị cũng hay tặng tôi những món quà nữa.

- Đó là chuyện từ rất lâu rồi.

Mà đây là bạn em sao?

- Là người yêu.

- Aesop nói.

Mary che miệng cười khi nghe câu trả lời.

Joseph thì đỏ bừng mặt không biết nói gì.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 29


- Không ngờ Joseph đã có người yêu rồi đó.

Sau đó chị tiến đến gần Aesop.

- Joseph tính hơi ẩm ương một xíu.

Có gì vớ vẩn quá cứ kệ thằng bé.

- Chị Mary à.

Đừng nói vậy mà.

Qixi nhìn về phía Mary.

- Vậy là cô thực sự là vị nữ hoàng đó sao?

- Chứ sao nữa.

Tôi nói suốt mà cô không tin.

- Vậy chị Mary đã ở đâu vậy.

Mary quay sang phía Joseph.

- Chị vốn ở trong chiếc gương cũ trong lâu đài.

Đáng ra mọi người có thể triệu hồi chị những không ai dám làm.

Mãi sau này mới có Qixi làm điều này.

Thế mà cô ấy chẳng có mong muốn gì mà chỉ gọi cho vui.

Lúc này cửa tiệm bỗng bật mở.

Michiko bước vào với cơ thể đầu thương tích.

Qixi và Joseph chạy tới.

Michiko lúc này đã lịm đi.

Khoảng 1 tiếng trước, Michiko đang đi trên con đường đầy náo nhiệt.

Cô bỗng bắt gặp một hình ảnh quen thuộc.

Một cô gái với chiếc mặt lạ mỏ chim.

Mọi người không thể thấy nên vẫn bình thản bước qua ả ta.

Michiko nhận ra ả ta đã tác động đến gia đình người yêu cô, khiến cô vĩnh viễn rời xa anh ấy do bị gia đình kia giết chết.

Cô vội đuổi theo.

Nhưng ả ta nhanh chóng lẩn đi.

Đến một bãi đất trống khá xa khu đông dân.

Ả ta lại từ từ xuất hiện.

- Đã lâu rồi nhỉ Michiko.

Cô tức giận.

Một con bướm đột ngột xuất hiện trước mặt ả, đồng thời Michiko cũng lao đến.

Ngay khi đánh trúng ả ta, cô liền nhận ra mình vừa đánh trúng ảo ảnh.

- Cô có gì không vui sao?

- Ngươi còn dám hỏi.

Michiko hét lên tức giận.

Cơ thể cô lập tức biến đổi, trở lên đáng sợ hơn.

Đó là hình dạng khi gặp Joseph và Aesop lần thứ hai.

- Chính ngươi đã phá hoại tất cả.

Trả anh ấy lại cho ta.

- Michiko à, tôi chỉ muốn tốt cho cô thôi mà.

Không phải gia đình đó rất bạo lực sao.

- Là do ngươi.

Nếu không có ngươi mọi chuyện sẽ khác.

Ả ta nhẹ nhành né tránh những đòn đánh từ Michiko.

Sau đó nhanh chóng biến mất, để lại những tên quỷ nhỏ đang lao vụt tới.

Dĩ nhiên chúng chẳng là gì so với Michiko.

Nhưng vì quá tập trung vào chúng nên cô mới bị đánh lén.

Khó khăn lắm mới dịch chuyển đi.

Hiện tại Joseph và Mary đang xem xét những vết thương.

- Sao lại có vết thương không thể lành nhỉ?

Chị nhớ là đâu có loại vũ khí nào có thể làm tổn thương chúng ta.

- Nhưng có loại độc làm được điều này.

Nó sẽ hết tác dụng sau một thời gian nữa thôi nên chị đừng lo.

- Chị hỏi này?

Rốt cuộc có gì xảy ra vậy.

Từ việc cô gái này bị thương, đến việc Wu Chang biến mất, rồi cả việc em xuất hiện ở đây.

Hắn nhẹ nhàng nói:

- Chúng ta có thể dùng trà và em sẽ kể cho chị nghe mọi chuyện.

Mary đồng ý.

Hai người đi ra ngoài và đến trước một chiếc gương cổ.

Joseph nhìn nó với ánh mắt hoài niệm.

Đã bao lâu rồi mới thấy thiết kế này.

- Vào trong này, ngay trong chiếc gương này thôi.

Joseph mỉm cười đưa tay vào.

Hắn lập tức bị hút vào trong.

Bên trong là một không gian giống như cung điện ở Pháp vài thế kỉ trước.

- Lâu rồi nhỉ.

Mãi mới thấy lại.

- Do chị không thể quên những gì trước kia, nếu em không thích , chị sẽ đổi.

- Không, rất hoài niệm mà chị.

Mary mỉm cười, một bộ ấm trà xuất hiện giữa không gian.

- Mời ngồi.

Hai người ngồi trước bộ ấm trà với những chiếc bánh ngọt bắt mắt.

- Vậy có chuyện gì sảy ra?

- Chị muốn nghe từ đâu đây.

- Từ việc khi cuộc bạo loạn sảy ra đi.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 30


Joseph gật đầu đồng ý:

- Gia đình em đã bỏ trốn sau đó.

Trong lúc bỏ trốn em trai em đã, ....

- Có vẻ em đã không chấp nhận điều này.

- Vâng.

Em đã tìm mọi cách để hồi sinh em ấy.

Nhìn biểu cảm có chút buồn của hắn.

Mary kẽ đưa đĩa bánh ngọt cho hắn.

Đây là loại bánh hắn rất thích ăn.

Chị vẫn còn nhớ điều này.

- Vậy em đã trở thành quỷ vì mông muốn hồi sinh em trai.

- Chuyện là vậy.

- Nếu vậy Wu Chang gặp chuyện gì sao?

- À cái này Qixi sẽ biết rõ hơn.

Nhưng có vẻ chiếc ô kia liên quan đến một âm mưu nào đó.

Mary ồ một tiếng.

Bỗng chốc chị nhớ ra điều gì.

- Vậy em với cậu trai kia có mối quan hệ gì vậy?

Joseph sặc suýt phụt hết trà vì câu hỏi kia.

Hắn đỏ mặt lắp bắp.

- Em ... em với cậu ta ...

- Thế là cậu ấy nố đúng rồi.

Nói đi cần chị tạo điều kiện cho hai đứa không.

Hắn lại lần nữa sặc với câu hỏi của Mary.

Nhìn biểu cảm này của hắn.

Mary chỉ che miệng cười.

Hai người nói chuyện thêm một lúc mới ra ngoài.

Aesop đã đứng ngoài đợi từ lâu.

Thấy hắn bước ra, cậu liền ôm lấy hắn.

Mary nhìn thấy vậy, gương mặt hiện rõ sự vui vẻ của phụ huynh khi thấy con mình tìm được người yêu tốt.

Hắn đỏ mặt trước hành động của cậu.

Đúng lúc đó, Michiko bước xuông và bắt gặp cảnh này.

Cô cũng tỏ rõ sự hạnh phúc trước cảnh cậu đang ôm chặt lấy hắn.

Qixi gần đó cũng cười.

- Vậy tối nay chúng ta có nên hành động?

- Joseph hỏi.

- Các vị cũng nên thưởng thức vẻ đẹp của thành phố này.

Vậy nên tôi nghĩ tối nay các vị nên tham quan một số địa điểm.

Aesop cũng đồng ý.

Cậu muốn có một chút thời gian với hắn.

Tối hôm đó cậu đã kéo hắn đi ngay sau bữa ăn.

Hai người đến đoạn đường Qixi chỉ.

Quả nhiên đây treo đầy những chiếc đèn lồng sặc sỡ.

Hắn lập tức bị thu hút trước những món ăn bày bán dọc đường.

- Aesop bên này.

Hắn gọi cậu khi thấy những chiếc đèn trời được bày bán.

- Đâu có phải loại đèn mà Qixi nói không?

Aesop nhìn một lúc.

- Phải, là nó đấy.

- Vậy muốn mua một chiếc đi.

Thấy ánh mắt đầy hứng thú của hắn, Aesop không thể không rút ví ra mà mua một chiếc.

Joseph thấy vậy liền vui vẻ hỏi:

- Em có điều ước gì không?

Tôi muốn viết điều ước nào đó lên

Khá bất ngờ trước câu hỏi.

Aesop nghĩ một lúc, nói.

- Không phải anh đang thực hiện nó sao?

Đâu cần viết lên.

- Ngoài việc trả thù ra.

Không lẽ em không còn mong muốn khác.

Aesop lại nghĩ một lúc.

- Nếu vậy anh mong điều gì thì tôi cũng muốn điều ấy.

Joseph đỏ mặt.

- Nếu vậy thì ...

Hắn vừa nói vừa viết vài dòng lên giấy rồi gắn vào đèn rồi đem đến khu vực thả đèn.

Aesop muốn xem hắn viết gì nhưng hắn bảo tí mới nói.

Dù rất muốn xem luôn. nhưng cậu cũng đợi thêm một xíu.

Nhìn chiếc đền cứ thế bay cao.

Lúc này cậu lại hỏi hắn viết gì.

Joseph cười nhẹ.

- Tôi muốn mãi mãi bên ở bên em.

Nghe câu trả lời.

Trong lòng cậu cảm thấy thật hạnh phúc.

Cậu nhẹ nhành hôn lên má hắn.

Điều này khiến Joseph ngượng chín mặt.

Hắn vội quay mặt đi.

--------------------

Góc giải thích

Đèn trời hay đèn khổng minh, một số nơi gọi đèn hoa đăng (tui không chắc khúc này lắm vì tra mạng thấy có chỗ ghi vậy).

Loại đèn này thường thấy trong khá nhiều lễ hội với mục đích thả những mong muốn của bản thân theo gió, cuốn theo lo âu (tui tra mạng đó 🙂))).
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 31


Ngay lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên.

Aesop và Joseph quay ngoắt lại.

Mọi người xung quanh chạy tán loạn.

Những tiếng nổ liên tiếp vang lên.

Những dãy nhà liền đổ sập theo tiếng nổ.

- Có người đặt bom sao?

- Aesop, Joseph.

Bên này.

Qixi chạy đến hét lớn.

Đi cùng là Mary và Michiko.

Hắn và cậu lập tức chạy đến.

- Chuyện gì sảy ra vậy?

- Hắn hỏi

- Con ả lúc chiều đã làm loạn rồi.

Ả bảo muốn đem những ai không phải người đi.

Qixi nói vội.

Rõ rằng việc ăn trộm chiếc ô ngay từ đầu là vì điều này.

Nhưng mục đích sâu trong đó là gì, Qixi hoàn toàn không hiểu.

- Nói chung chúng ta nên làm gì.

- Tôi và Michiko sẽ điều tra dấu vết, xem có ai bị con ả kia nhắm đến nữa không.

- Qixi nói.

Dù sao cả hai người này không phải thích hợp chiến đấu lâu dài.

- Vậy ba người bọn tôi sẽ xử lý ả ta.

- Sao giờ chị cũng bị cuốn vào rồi?

- Mary thở dài.

Thế là hai nhóm chia ra hai hướng điều tra.

Phía Michiko và Qixi lại bắt gặp Miss Nightingale trước.

Ả ta đứng giữa đống đổ nát mỉm cười.

- Không ngờ chúng ta gặp lại nhau sớm vậy.

- Ngươi đã đem Wu Chang đi đâu?

- Qixi chất vấn.

Ả ta vẫn giữ nguyên nụ cười.

- Thực hiện mong muốn của ngài ấy thôi.

Một con người như cô sao hiểu được.

Qixi tức giận.

Hai người kia đã chết nhiều năm rồi.

Giờ đây Qixi không muốn hai người kia bị cuốn theo bất kì kế hoạch dơ bẩn nào.

Michiko bên cạnh tức giận không kém.

Cô bị ả ta hại đến bước này, khiến cô mất tất cả mọi thứ.

Hai người nhìn nhau, lập tức hiểu ý đối phương.

Cả hai cùng rút vũ khí và lao lên.

- Vậy là không thể đàm phán trong hoà bình rồ-

Ả chưa nói hết câu đã ăn ngay gậy tiêu vào đầu.

Ngay sau đó là vào cổ, bụng, hai bên hông.

Ả gọi ra những con quỷ nhỏ và ra lệnh cho chúng tấn công Qixi.

Nhưng Michiko đã kịp hỗ trợ.

Cô lập tức đánh bay từng con quỷ đang lao đến.

- Tốt lắm Michiko.

Qixi cảm thán trước khả năng chiến đấu của Michiko.

Hai người liên tục đổi vị trí.

Lúc thì Michiko tấn công, Qixi hỗ trợ, lúc thì Qixi tấn công, Michiko sẽ đánh quỷ.

Nightingale dần bị đẩy vào thế bị động.

Bỗng nhiên, gậy tiêu của Qixi gãy làm đôi.

- Chết tiệt, sao đúng lúc này ...

- Cẩn thận

Michiko đánh văng con quỷ đang lao tới.

- Không sao chứ?

- Michiko hỏi - Sao lại đứng im vậy?

Cô vừa nói vừa vung quạt vào những con quỷ lao đến.

- Tôi không sao.

Ả Nightingale thấy vậy cười lớn:

- Mất vũ khí rồi sao?

Vậy mà dá-

Chưa nói hết câu, một viên đạn đã bay thẳng vào vai ả.

Vết thương không hề lành lại.

- Nói nhiều vậy.

- Sao ngươi có đống đạn này?

- Ả hét lên.

- Đoán xem.

Joseph cũng biết cách ăn trộm đó.

Hoá rao Joseph đã sai các linh hồn đi trộm đồ từ trước.

Tuy không đem được cái ô đi, nhưng ít nhất cũng mang về món đồ hữu dụng.

- Ngươi!

Đáng ghét.

Ả gào lên.

Những con quỷ ngày càng điên cuồng theo tiếng thét của ả.

Một luồng sức mạnh bùng phát từ ả, càn quét mọi thứ xung quanh.

Qixi và Michiko bị đánh bật vào đống đồ nát.

Cùng lúc đó, một ánh mắt nhìn họ từ xa.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 32


Phía Joseph, Aesop và Mary, ba người đang di chuyển giữa đống đổ nát.

Bất ngờ một tiếng nói vang lên.

- Chủ nhân, không ổn.

Không ổn rồi.

Hoá ra một linh hồn đang bay đến.

- Có chuyện gì.

- N-Nightingale xuất hiện rồi.

- Chuyện này ta cảm thấy được.

- Joseph nói.

- Ả ta đang đánh nhau với hai người kia rồi.

Sắc mặt hắn đanh lại.

Sau khi nghe rõ địa điểm hắn lập tức dịch chuyển đến.

Mary và Aesop cũng đi theo.

Ngay lúc này, ả Nightingale đang đến gần Qixi, tỏ rõ thái độ khinh bỉ.

- Một con người tầm thường mà dám đối đầu với ta.

Ngay lúc ả định ra tay với Qixi, một thanh kiếm từ sau đâm xuyên qua ngực ả.

Một giọng cười khúc khích vang lên.

- Kể ra Miss Nightingale của chúng ta cũng thật gian xảo nha.

Ả quay đầu về sau, bắt gặp nụ cười kì lạ của Joseph.

- Bất ngờ chứ?

Joseph vừa nói vừa mở thế giới máy ảnh, rồi hắn từ từ biến mất.

Aesop rất hiểu ý hắn lập tức lao đến câu giờ đến khi hắn trở lại.

Mary giơ tay, tạo ra một chiếc gương, đồng thời một Mary trong suốt cũng hiện lên, ép sát Nightingale vào một góc.

Michiko lúc này cũng trở lại sau khi bị đánh bay ra một góc.

Hiện giờ đang là ba đánh một.

Ả mải đối phó với ba người kia bỗng một phát súng nổ ra.

- Đừng quên ta chứ.

Qixi gian xảo nói.

Ả lại lần nữa gào lên nhưng lần này không ai bị đánh bay cả.

Joseph đã kịp đưa mọi người vào thế giới máy ảnh rồi trở ra.

- Ngươi ... các ngươi ...

Ả bắt đầu nói không rõ ràng.

Những con quỷ ngay lập tức mang đến một chiếc cô.

Ả cườ lớn, nhưng mở ô, ả không thể gọi ra Wu Chang.

Lúc này Joseph mới từ từ bước ra từ thế giới máy ảnh.

Theo sau là hai người có vẻ mặt gần giống nhau.

Gần như màu sắc là điểm khác biệt duy nhất từ họ.

- Không ...

Không thể nào.

Sao lại như này.

Joseph không nói gì.

Chỉ giải trừ thế giới máy ảnh.

Ả ngay lúc đó liền cảm thấy người đầy sát thương.

Qixi tiến đến chỗ ả nhặt chiếc ô lên rồi đưa cho hai người kia.

- Bạch vệ, Hắc vệ chuyện này là sao?

Trong trí nhơ của cô.

Cô chỉ triệu hồi được một trong hai người.

Chưa bao giờ thấy cả hai xuất hiện cùng lúc.

- Là tôi dùng thế giới máy ảnh để chứa họ như chiếc ô kia.

Dễ hiểu thì giờ họ có thể nhìn được nhau rồi.

- Joseph giải thích.

- Tốt rồi phải không.

- Qixi nói.

- Mà sao vừa nãy cô gọi họ là Bạch vệ và Hắc vệ?

Tôi tưởng tên của họ là Bi'an và Wujiu nhỉ?

- Họ chưa bao giờ xưng tên với tôi cả.

Nên tôi chỉ gọi vậy thôi.

Joseph ồ một tiếng.

Cười nói.

- Vậy ta nên xử lý ả ta như nào đây.

- Để tôi giết ả.

Ả từng làm Joseph của tôi đau lòng.

Aesop nói như không có gì sảy ra.

- Nhưng có ai muốn tra hỏi không?

- Mary lên tiếng - Tôi thì không có ya chất vấn.

Ngay lúc này, một làn khói màu đen bao quanh ả.

Ả cười lớn:

- Ngài ấy chưa bỏ ta.

Ngài ấy chưa bỏ ta.

Rồi ả biến mất.

————————————————————

Tui không biết tên của Wu trắng là Tạ Tất An Wu đen là Phạm Vô Cứu có chính xác không (trong khá nhiều fanart thì tui thấy viết vậy) Thế nên tui để nguyên tên tra được luôn (tên trang là identity v wiki thì phải).

Tui không biết tiếng Trung đâu nên đừng chửi.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 33


Chương này là có wuxwu (hai Wu Chang với nhau) và hai nhân cách của Orpheus ở đây là hai người hoàn toàn khác nha nên tui gọi là Orpheus và Nightmare cho dễ phân biệt

--------------------

- Cạn ly!!!

Sau sự cố trên đoạn đường kia.

Mọi chuyện đang dần về bình thường.

Hiện tại mọi người đang tụ tập tại nhà hàng hôm trước.

- Chị Mary, chị có dự tính gì sau vụ này không?

Câu hỏi bất ngờ khiến Mary không kịp phản ứng.

Suy nghĩ một lúc:

- Chị cũng muốn được đến nơi khác xem mọi thứ như thế nào.

Hay chị đến nơi em sống nhỉ?

Nghe điều này Joseph rất vui vì có người cậu thân thiết sẽ sống gần.

Thế này mà giận Aesop là bỏ nhà sang chỗ chị ở luôn.

- Nếu vậy Qixi này, cô có định đi đâu không?

Cô từng kể với tôi là cô đi khắp nơi thu thập những món đồ cổ về thì phải.

- Tôi sao?

Hừm ...

Tôi tạm không có dự định gì khác.

Hoặc tôi sẽ đi nghỉ một thời gian.

Dù sao sau chuyện này cũng khá mệt.

Qixi cũng muốn nghỉ ngơi cho hồi lại sức.

- À gậy tiêu của cô bị gãy nhỉ.

Tôi đã làm một cái mới nè.

Michiko nói, tay lấy ra một chiếc hộp gỗ.

- Tôi có nhờ Joseph giúp một chút.

Bọn tôi đã làm nó chắc chắn hơn.

- Phải, đảm bảo quật ai là đau điếng luôn nha.

- Joseph nói thêm.

- Vậy còn Wu Chang?

Hai người định làm gì?

Hai người nhìn nhau.

- Chúng tôi vẫn sẽ ở lại cửa tiệm.

- Hắc

- Phải.

Dù sao Qixi sẽ không thể một mình lo hết việc được.

- Bạch

- Nhưng nếu vậy hai người phải quay lại chiếc ô.

Aesop im lặng nãy giờ lên tiếng.

Bầu không khí chìm vào tĩnh lặng.

- Thôi nào, tôi tạo ra thế giới máy ảnh mini là được mà.

- Anh làm được sao?

- Aesop thắc mắc.

- Phải.

Chỉ cần tôi thích là được.

- Joseph tự mãn.

- Anh thật là!

- Cậu vừa nói vừa đút miếng thịt vào mình hắn.

- Ôi ự ăn ược à. (Tôi tự ăn được mà)

Qixi cười nói:

- Hai người đúng là tình cảm.

Wu Chang nhìn nhau.

- Chúng ta cũng vậy mà nhỉ.

- Bạch

Nói rồi anh là y hệt Aesop ban nãy.

Ba cô gái cười vui vẻ khi thấy cảnh này.

Ăn uống xong, mọi người lại tiếp tục công việc còn dang dở.

Mary thì tìm cách đem chiếc gương to tướng của chị.

Michiko thì đang giúp Qixi dọn dẹp tiệm do ảnh hưởng từ vụ nổ.

Wu Chang thì cùng nhau đi dạo.

Aesop và Joseph đã trốn ra khu khác từ lâu.

Trong khi mọi người vẫn đang vui vẻ an mừng.

Tại một căn biệt thự cách đó khá xa.

- Không ngờ cô có thể làm việc tệ thế Nightingale.

Nightingale không dám ngẩng mặt.

Người trước mặt ả vốn có thân hình nhỏ bé.

Nhưng lại toát ra một luồng sát khí đáng sợ.

- Ngươi không thể đem bất kì ai về sao?

Phế vật.

Ả không dám nói gì.

- Ngươi muốn tự nhận hình phạt cho bản thân không?

- Thôi nào Orpheus, không phải đã thêm một ác quỷ mới sao?

Giọng nói khàn khàn vang lên.

Nó bắt nguồn từ người đàn ông cao lớn đang ngồi trên chiếc ghế dài gần đó.

- Nightmare, cô ta đã không thể làm đúng việc đó.

- Nhưng chắc chắn Orpheus của chúng ta sẽ có cách mà.

- Anh còn bênh coi ta là tôi cho anh chịu phạt cùng.

Người tên Orpheus nắm chặt một chiếc vòng cổ có mặt phát ra ánh sáng màu tím kì lạ.

Nightmare, người đàn ông cao lớn với chiếc mặt lạ như của bác sĩ dịch hạch bỗng chốc im lặng.

- Ngươi cút xuống đi.

- Orpheus ra lệnh.

Ngay khi ả vừa bước ra khỏi cánh cửa.

Tên kia liền nghiến răng.

- Nightmare à Nightmare, chúng ta nên ra tay thôi nhỉ.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 34


Khoảng 1 tuần trôi qua kể từ sau vụ ả Nightingale làm loạn.

Báo chí vẫn không ngừng đưa tin, nói rằng đây là vụ đánh bom khủng bố.

Aesop đang cầm tờ báo, đọc từng chi tiết như một ông cụ.

Joseph hiện đang giúp Mary chuyển đến căn hộ gần đó nên sẽ về muộn.

Cậu thở dài.

Dù có phần giận hắn khi hắn suốt ngày đi lung tung.

Như nếu giờ làm vẻ giận dỗi chắc hắn sẽ ném cậu ra ghế ngủ.

Lúc này cậu thấy qua khe cửa có một bức thư được đưa vào.

Ai lại đưa thư theo cách này?

Cậu tiến đến với vẻ mặt thắc mắc.

Mở phong bì ra là một tấm giấu mời.

"Gửi Aesop,

Xin lỗi về sự đột ngột này, nhưng tôi mong anh có thể đến dự một bữa tiệc trên con tàu X.

Đây là một cơ hội hiếm có cho việc điều tra những hiện tượng siêu nhiên hay những cái chết bí ẩn.

Anh có thể mời bất kì ai đi cùng.

Tôi dám cá rằng anh sẽ tìm được thứ mình muốn ở đây.

Trân trọng

Orpheus"

Đi kèm với nó là hai tấm vé vip để lên tàu.

Aesop khó hiểu.

Đây có phải hiểu nhầm?

Nhìn kĩ địa chỉ.

Đây hoàn toàn chính xác.

Cậu suy nghĩ.

"Thứ mình muốn sao" là thông tin về vụ án năm xưa.

Hay đây có ý gì khác.

Mải mê suy nghĩ, cậu quên mất trời đã gần tối.

Cánh cửa bỗng bật mở.

- Aesop, không ổn rồi.

Mary hớt hải chạy vào.

- Joseph mất tích rồi.

Cậu sửng sốt.

Hắn cũng biết bỏ đi như vậy sao?

- Chị với em ấy vừa dọn nhà, thì bất chợt một làn khói đen bao quanh em ấy.

À nó rất giống làn khói đưa Nightingale đi.

Aesop tỏ vẻ bất ngờ.

Không lẽ là kẻ ra lệnh cho Nightingale đã bắt hắn đi.

- Chị còn manh mối nào không?

- Còn mảnh giấy sau khi em ấy biến mất.

Aesop cùng Mary xem thử trên này viết

"Muốn tìm cậu ta.

Hãy đến con tàu X"

Lại là con tàu này?

Có ý gì đây.

Aesop hoang mang.

- Chị Mary, Joseph có lẽ bị bắt cóc rồi.

Aesop vừa nói vừa đem bức thư ra.

Mary cũng không khỏi ngỡ ngàng.

Nếu vậy ra nên đi đến đó một chuyến.

- Chị định đi cùng sao?

- Phải.

Không thể để em đi một mình được.

Nếu em gặp nguy hiểm Joseph sẽ phát điên mất.

Thế là hai người bắt đầu chuẩn bị đi đến con tàu X.

Một chuyến hành trình lại bắt đầu.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 35


Trên con tàu đầy sự xa hoa.

Mary và Aesop đang đi đến điểm được chỉ dẫn từ một người soát vé.

- Chị có cảm thấy sự hiện diện của anh ấy không?

- Aesop lên tiếng hỏi.

- Chị cảm thấy rõ.

Có kẻ đã cố tình che giấu.

Aesop tặc lưỡi.

Cậu chắc chắn sẽ không bỏ qua cho kẻ dám làm điều này.

Hai người bước đến trước căn phòng được chỉ dẫn.

Đẩy cửa bước vào, đó là một hội trường lớn.

Chỉ có lác đác vài người.

- Aesop!

Không ngờ gặp cậu ở đây.

Là Eli, một người khá quen thuộc.

- Cậu cũng nhận được bức thư kì lạ?

- Phải.

- Aesop cảnh giác trả lời.

- Aesop, đây là ...

Mary nhìn Eli với vẻ đầy thắc mắc.

Eli thấy vậy liền đáp lại.

- Tôi là Eli, một người bạn của Aesop và Joseph.

- Là bạn của Joseph sao?

- Mary vui vẻ.

- Chị là Mary.

Chị gái nuôi của Joseph.

Aesop nhìn sang.

Hai người này đúng là biết nói dối không chớp mắt.

Mary nhìn sang cậu với ánh mắt "có thể coi vậy được mà, Joseph toàn gọi chị đây".

- Vậy sao?

Mà nói mới nhớ Joseph đâu rồi.

Aesop im lặng lộ rõ vẻ giận dữ.

Eli nhìn thấy biểu cảm này liền nói ra suy nghĩ.

- Không lẽ Joseph cũng biến mất sao?

- Em biết điều gì à?

- Có thể cho là vậy.

Grace biến mất rồi.

- Grace?

- Đó cũng là một người bạn của Joseph.

- Không ngờ thằng bé có nhiều bạn vậy.

Lúc này cánh cửa sau lưng bỗng bật mở.

Lại một giọng quen thuộc vang lên.

- Aesop, Mary.

Quả nhiên hai người ở đây.

Đó là Qixi, người mà cậu gặp trong chuyến đi trước.

Mary thấy vậy hỏi.

- Qixi ở đây vậy là Wu Chang gặp nguy?

- Không lẽ mọi người gặp chuyện tương tự?

Mọi người gật đầu.

Eli nhanh chóng làm quen với Qixi.

Mọi người đang bàn chuyện thì Một người khác vào.

- Ithaqua là tên đáng ghét.

Sao lại đi lung tung rồi bị bắt cóc.

Aesop nghe thấy cái tên khá quen thuộc.

Tên kia bắt cả người thường sao?

Quay sang cậu bắt gặp một chàng trai có vẻ ngoài y hệt Ithaqua.

- Anh là Nathaniel?

Aesop tiến đến hỏi.

Chàng trai kia nghe vậy liền quay ra.

- Cậu là tên tẩm liệm lầm lì mà Joseph kể sao.

"Tên tẩm liệm lầm lì" Joseph nói về cậu cũng tệ quá rồi.

Sau khi nghe lời kể của Nathaniel.

Hoá ra do ảnh hưởng từ Joseph nên Ithaqua đã thành quỷ một thời gian.

Vậy nên ạn ta mới bị bắt.

Cậu cũng giải thích chuyêy này cho mọi người.

Thế là cả hội quyết định lập nhóm để dễ tấn công nếu cần.

Mọi ánh đèn vụt tắt, chỉ còn ánh sáng từ sân khấu.

- Kính thưa tất cả những vị khách quý.

- Một giọng nói vang vọng khắp hội trường - Chắc hẳn các vị đã nhận được thư mời.

Và tôi sẽ không để các vị chờ lâu, những thông tin về trò chơi sẽ được phổ biến ngay bây giờ.

"Trò chơi" ý là phải giải đố, hay là điều gì phức tạp hơn.

- Tôi nghĩ ra điều này kể từ khi biết đến một tựa game.

Luật chơi rất đơn giản, các vị chỉ cần giết bất kì ai mag không để phát hiện.

Mọi người có thể tìm cách vạch trần kẻ sát nhân.

Và kẻ đó chắc chắn bị xử tử.

Aesop cạn lời.

Lần đầu tiên cậu gặp kẻ có tâm lý méo mó hơn cậu.

Nhìn sang những người khác, họ cũng không giấu nổi vẻ ngỡ ngàng.

- Chúc các vị có chuyến đi đầy vui vẻ cho đến khi cập bến.

Và tôi là Orpheus, xin tạm biệt cũng như hẹn gặp lại tất cả quý vị.

————————————————————

Tựa game mà Orpheus nói chính là Danganropa đó 🙂))
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 36


Sau khi tham khảo quy tắc, mọi người sẽ ở từng phòng khác nhau được đánh dấu biển tên mỗi cửa phòng.

Luật chơi không cấm việc đến phòng nhau ngủ hay làm điều gì khác.

- Chuyện này đúng là kì lạ.

Nhưng rõ ràng tên kia cũng không phải hạng tầm thường.

- Mary nói.

- Chúng ta nên đến phòng thôi.

- Dù sao trước mắt không có cách nào khác.

Thế là mọi người di chuyển đến khu phòng ngủ.

Trùng hợp những căn phòng của mọi người ở ngay canh nhau.

Aesop bước vào trong, lập tức thả mình trên chiếc giường nềm mại.

Cậu nhớ hắn.

Cậu muốn tìm thấy hắn càng sớm càng tốt.

Bây giờ đã 11h đêm cậu chẳng còn ý định ăn uống gì.

Cậu chỉ thay đồ ngủ rồi đánh một giấc.

Sáng hôm sau cậu bị đánh thức bởi tiếng Thông báo

- Sáng nay có 1 người chết.

3 giờ chiều nay sẽ tổ chức xét xử.

Cái gì cơ.

Mới có một đêm mà.

Đúng lúc này có tiếng gõ cửa vang lên.

Cậu bước ra mở cửa.

Nathaniel đang đứng ở ngoài.

Y cất tiếng hỏi:

- Không có vợ nên dậy muộn sao?

"Tên này đúng là ngứa đòn" Aesop nghĩ.

- Thay đồ đi, Mary đang đọi ở hiện trường.

Y rời đi.

Aesop cũng nhanh chóng thay đồ rồi di chuyển đến hiện trường.

Mọi người đang vây quanh trước nhà ăn.

Một người đàn ông đang nằm dài trên sàn.

Không thấy máu.

Một cô gái bước đến bên xác chết.

Nhẹ nhàng đeo găng tay.

Aesop thấy xác chết, bệnh nghề nghiệp liền tái phát.

Cậu liền đeo găng tay tiến đến.

- Cô có phát hiện gì không?

- Xin lỗi, anh là ...

- Aesop, một người tẩm liệm.

Tôi tiếp xúc nhiều với xác chết nên có chút kinh nghiệm.

- Vậy sao, tốt quá.

Tôi là Alice, rất vui khi hợp tác.

Ngay khi Alice vừa giới thiệu một người khác liều tiến đến.

Đó là một người phụ nữ với chiếc mũ khá đặc biệt khi nó che kín mặt cô ta.

- Biết đâu anh ta là thủ phạm.

Alice, em bảo chị cẩn thận mà.

Aesop không quan tâm.

Cậu chỉ tập chung vào việc của mình.

Lấy ra chiếc ví trong túi áo người chết.

Cậu nhanh chóng phát hiện ra một số điều quan trọng.

- Hiện chúng ta chia ra làm hai trường hợp.

Người chết có quen biết hung thủ.

Nếu vậy cô sẽ rất đáng nghi.

Trong ví anh ta có ảnh của cô Trường hợp còn lại là hung thủ không quen biết nạn nhân.

Mọi người im lặng.

Aesop nói tiếp.

- Thời gian chết là khoảng 6 giờ đến 6 giờ 30 phút sáng nay.

Chúng ta nên điều tra xem ai đã ra vào chỗ này trong khoảng thời gian đó.

- Ban nãy người xưng là Orpheus nói là có thể xem camera an ninh.

- Mary lên tiếng.

- Nếu vậy ai trong chúng ta nên đi kiểm tra.

Qixi thấy vậy liền nói:

- Tôi và Marry sẽ đi cho.

Mọi người đồng ý.

- Nếu vậy khi nào có nghi phạm bảo tôi.

Tôi sẽ thẩm vấn hắn.

Alice nhìn người nói câu kia.

- Tôi là Nathaniel, trước kia có làm việc với bên cảnh sát, hiện lần việc trong tòa án.

Alice thấy vậy liền đồng ý.

Aesop tiếp tục nói:

- Không có đấy vết của máu.

Trên cổ không có vết xiết.

Ngoài tra có dấu hiệu trúng độc.

Xem ra hung thủ đã hạ độc anh ta.

Cho phép tôi thử khám nghiệm anh ta kĩ hơn.

Cô gái kia không nói gì.

Alice liền nói.

- Mellie, em sao vậy?

Cô gái kia vội chạy đi.

- Chắc em ấy sốc quá.

Dù sao đây cũng là chồng em ấy mà.

- Vậy tôi sẽ ...

- Anh cứ khám nghiệm đi.

Chúng ta cần chứng cứ rõ ràng.

Có gì đặc biệt nói với tôi.

Tôi đi chụp ảnh bằng chứng.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 37


Chụp ảng sao, hắn rất thích chụp ảnh.

Không, không được nghĩ đến.

Hỉai quyết vụ án này sẽ có manh mối về hắn.

Mọi người cũng tìm được căn phòng trống.

Tuy không quá thích hợp, nhưng cũng có thể dùng tạm.

Lúc này Eli và Alice đã điều tra mọi người.

Chỉ còn cậu trong căn phòng.

- Anh có gì muốn nói không?

Cậu vừa nói hết câu, một linh hồn từ từ hiện lên.

- Vậy là anh nhìn thấy tôi?

- Tôi có vài điều muốn hỏi đây.

- Có điều gì muốn hỏi người chết sao?

- Để vạch trần kẻ giết anh.

Linh hồn cười lớn, đồng ý.

- Đầu tiên anh đến đây vì điều gì?

- Đúng ra là vợ tôi có điều muốn tìm ở đây.

Tôi chỉ đi theo vợ.

Aesop cẩn thận ghi chép những gì anh ta nói.

- Anh biết vợ anh tìm kiếm gì không?

- Tôi không biết.

- Anh có biết ai đã giết mình không?

- Tôi không biết.

- Anh đi cùng với ai đến hiện trường?

- Tôi đi một mình lúc đó.

- Cuối cùng, anh quen biết ai ở đây cũng như công việc của họ là gì?

- Có Alice và Mellie thôi, anh cũng nói chuyện.

Còn công việc thì Alice là phóng viên, chuyên đưa tin về các vụ án.

Mellie là vợ tôi, là nhà nghiên cứu côn trùng.

- Cảm ơn về thông tin.

Mong anh yên nghỉ sau khi tìm ra thủ phạm.

Linh hồn mỉm cười rồi biến mất.

Điện thoại bỗng vang lên tiếng thông báo.

Là tin từ Eli.

/Tôi thử dùng khả năng tiên tri.

Đoán được không, hung thủ liên quan đến côn trùng./

/Nói rõ hơn đi./

/Tôi không thể nói quá rõ về hung thủ./

Khoan đã, côn trùng?

Đây không phải nghề nghiệp vợ nạn nhân sao?

Aesop gọi cho Mary và Qixi, nói không cần điều tra ai đi cùng nữa.

- Xin lỗi vì đã làm phiền, tôi có chút manh mối đây.

Alice đẩy cửa tiến vào.

Trên tay cô là chiếc máy ảnh.

- Tôi đã điều tra hiện trường.

Không có gì đặc biệt cả.

Không hề có dấu hiệu giằng co.

Aesop vừa nghe vừa xem xét thi thể.

Bất ngờ, sau lớp áo là những vết đỏ nhỏ.

Aesop tháo găng tay người đàn ông phát hiện thêm vài vết sưng tấy.

Alice lấy máy ảnh chụp lại nói.

- Tôi từng nghe Mellie nói về vết cắn của nhện goá phụ đen.

Nó sẽ có những vết đỏ, sưng tấy.

Trông rất giống trong những bức ảnh em ấy cho tôi xem.

Tình hình hiện tại mọi chuyện đều hướng vào Mellie.

- Khả năng anh ta trúng độc do côn trùng.

- Phải.

Nhưng tôi không nghỉ chồng em ấy là kiểu người sẽ đụng vào đồ đạc lung tung.

- Cô ta có mang theo loại côn trùng nào không?

- Tôi không rõ.

Hay để tôi đi xem.

- Được.

Alice rời đi.

Linh hồn kia lại hiện lên.

- Anh có muốn nghe cảm giác trước khi chết không?

Gì đây?

Thấy cậu rảnh quá hay gì.

- Tôi lúc đó cảm thấy một cơn đau từ lan đến lưng, ngực, bụng từ trước.

Tôi vốn có bệnh tim, nhưng rõ ràng tôi luôn uống thuốc đều đặn.

Tôi không hiểu tại sao mình lại bị như thế.

Tôi nhớ rõ mình đã uống thuốc ngay trước đó.

- Nói dài vậy tôi cũng chỉ suy đoán anh chết do nọc độc nhện cộng thêm ảnh hưởng bệnh lý thôi.

Linh hồn im lặng.

Bỗng tiếng thông báo vang lên, đã đến giờ xét xử.

Aesop đứng dậy tiến đến cửa.

Đến lúc vạch mặt rồi.
 
|Aesjos| Yêu Em Mãi Mãi
Chương 38


Mọi người đã đến và ngồi quanh chiếc bàn tròn.

Kể cả Mellie.

Ngay khi mọi người có mặt đông đủ, Orpheus xuất hiện trên màn hình gần đó.

- Các vị đã dùng hết thời gian điều tra.

Ngay bây giờ sẽ là tiếp mục xử án.

Mọi người im lặng.

Thấy vậy, Alice lên tiếng:

- Mellie, em có điều gì muốn nói không?

Chưa có gì mà Alice đã nói vậy.

- Nạn nhân chết do có côn trùng cắn.

Cụ thể là nhện góa phụ đen.

Mellie im lặng.

- Vậy là các người muốn điều tra cô ta?

- Nathaniel hỏi.

- Để tôi.

Mellie vẫ im lặng.

- Mellie, trông cô căng thẳng quá.

Có muốn uống xíu nước không?

Nathaniel rót một ly nước đưa đến chỗ Mellie.

- Tôi biết việc mất đi người thân rất đau khổ.

Tôi cũng từng như vậy.

Anh nói với gương mặt có nét đau khổ do nhớ lại quá khứ.

Aesop biết anh không mấy đau đớn sau khi Joseph giết hại người trong căn biệt thự của anh.

Ngược lại anh cảm thấy mình được giải thoát.

- Sao cô không thử mở lòng hơn nhỉ.

Có thể nói chuyện với người có hoàn cảnh giống bản thân hoặc người cô quen biết.

Nếu chồng cô thấy cô buồn phiền vậy ắt hẳn sẽ không vui đâu.

Mellie mím môi.

Muốn nói điều gì đó.

- Anh cũng từng mast người thân.

- Phải, cha mẹ tôi không còn , rồi em trai tôi cũng mất tích.

Tôi rất nhớ họ.

Nathaniel làm vẻ mặt đau khổ, Aesop nhìn từ một phía, cảm thấy trên tàu toàn diễn viên sắp nhận giải Oscar.

- Tôi ... tôi ...

Anh có bao giờ cảm thấy có ai biến mất thì bản thân sẽ hưởng lợi không?

Nathaniel nhướng mày.

- Có lúc như vậy.

Nhưng tôi không muốn làm điều đó.

Gia đình là những người luôn yêu thương tôi.

Mellie rơi vào trầm tư.

- Cô chắc cũng có số tài sản khác nhỏ khi chồng mất nhỉ?

Tôi khi cha mẹ mất cũng vậy.

Nhưng thử nghĩ đến cảnh sống một mình thật đau khổ.

- ...

- Thử nghĩ đến cảnh đi đâu cũng bắt gặp hồi ức của mình và người quá cố xem.

Đó đau không thể tả.

- Nếu anh cảm thấy họ nên biến mất.

- Vậy sao.

Tôi chưa từng nghĩ đến cảnh này, Họ đối xử với tôi quá tốt.

Tôi không bao giờ làm thế.

Như có điều gì vụt qua đầu Mellie liền im lặng.

Cô vẫn nhớ rõ người chồng kia yêu chiều cô như thế nào.

Nắm chặt lấy váy cô thở dài:

- Anh định tạo lên sự đồng cảm với tôi để tôi mất cảnh giác?

Nathaniel cười một cách khó hiểu.

- Anh thành công rồi.

Tôi thừa nhận.

Tôi giết anh ta.

Nathaniel cười giơ ngón like kiểu "xong rồi đấy hỏi gì thì hỏi đi".

- Vậy tôi có thể hỏi tại sao cô ra tay không?

- Tôi muốn thoát khỏi đây, tôi muốn có tài sản của anh ta.

Nhưng ... nhưng ...

- Mellie em ...

Alice sửng sốt.

Mellie chỉ nhìn cô nói:

- Em xin lỗi chị Alice.

Đó là ý nghĩ nhất thời.

- Vậy cô ra tay bằng côn trùng của mình, đúng chứ?

- Aesop chất vấn.

- Phải.

Tôi biết nhện goá phụ đen sẽ không phát độc ngay.

Chất độc có thể gây hại cho người bị bệnh tim như anh ấy.

Thế nên ...

Aesop im lặng nhìn cô ta.

Chợt màn hình gần đó tự bật lên.

- Các vị đã có câu trả lời.

Bây giờ các vị sẽ bỏ phiếu cho kẻ sát nhân.

3 ...

2 ...

1 ...

Và đáp án là Mellie Pliny.

Mellie vẫn im lặng.

Một phát súng nổ ra, cô gục xuống mặt bàn.

Alice sợ hãi, có vài người giống cô.

Aesop và những khác im lặng.

Họ quá quen với cảnh máu me như vậy.
 
Back
Top Bottom