Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!
Dịch Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài
Chương 261


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 261

Vương Thanh Hà vốn rất có cảm tình với gương mặt đẹp vô song của người đàn ông này, nhưng khi nghĩ đến anh ta đã để Dư Nhiễm giành mất vai nữ thứ của mình, cô liền không còn tâm trạng gì.

 

Cô ậm ừ nói: “Tôi với cô ấy tuyệt giao từ lâu rồi, sao tôi phải giúp cô ấy”.

 

Nói xong thì không thèm để ý đến Lục Hy Thiên nữa.

 

Cửa thang máy vừa mở ra, cô liền nện nhanh giày cao gót dưới chân mà bước ra.

 

Lục Hy Thiên chậm rãi bước ra khỏi thang máy, cau mày nhìn theo bóng dáng của Vương Thanh Hà đang khuất dần.

 

Anh lấy điện thoại di động ra, tìm số điện thoại của Tân Hoài An rồi bấm số.

 

Nghe thấy tiếng bíp bíp trong máy, anh khựng lại, ngạc nhiên nhìn lại dãy số trên điện thoại.

 

Cô ta thực sự đã chặn anh ta.

 

Chử Gia Mỹ đang bị cấm túc trong nhà họ Chử, không được ra ngoài.

 

Cô nhàm chán chết đi được, thú vui duy nhất chính là nhìn Tân Hoài An bị cư dân mạng mắng chửi sôi máu.

 

Đã nhiều ngày không thấy tin tức về đồ giả mạo đó rồi, không biết có phải đã rời khỏi Hải Lam hay không. Cô ta bây giờ đã không còn mặt mũi nào xuất hiện trước mặt mọi người!

 

Chử Gia Mỹ hừ một tiếng, tiếp tục dùng nick clone trên mạng để đăng những tin bêu xấu Tân Hoài An.

 

“Tân Hoài An mạo danh bạn thân, cướp chồng người ta.”

 

“Khốn nạn nhất trong lịch sử, người trước thì đàng hoàng, người sau thì đời tư hỗn loạn!”

 

“Đừng bao giờ làm bạn với loại người như Tân Hoài An, tỉnh giấc một cái đã thấy cô ta đã trèo lên giường của chồng bạn.”

 

Những tin tức như thế này từ lâu đã vượt ra ngoài khỏi chuyện Tân Hoài An đóng giả mợ chủ nhà họ Chử, càng lúc càng ác ý, biến Tân Hoài An thành đối tượng bị mắng chửi trên mạng.

 

Khi Vương Thanh Hà bước vào phòng, cô tình cờ nhìn thấy Chử Gia Mỹ đang lướt web.

 

Cô thờ ơ liếc nhìn một cái, khóe môi giật giật.

 

Cong môi nói, “Mặc dù có nhiều người đang mắng mỏ Tân Hoài An, nhưng vẫn còn rất nhiều người ủng hộ cô ấy”

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


nhà họ Chử rồi, Lục Hy Thiên lại nói đỡ lời cho cô ta, bọn họ hẳn là vẫn còn qua lại!”

 

Trước khi cô chuẩn bị bước ra khỏi phòng, Vương Thanh Hà đã kịp ngăn cô lại, “Gia Mỹ em đừng gấp. Em ra ngoài như vậy cũng không làm được gì, ngược lại còn làm anh trai em tức giận nữa”

 

Lời này khiến Chử Gia Mỹ do dự.

 

Nói đến Chử Chấn Phong, quả nhiên cô thật sự không dám hành động hấp tấp nữa Lần trước vì đối phó với Tân Hoài An mà cô bị bãi miễn, nhốt trong nhà.
 
Chương 262


Chương 262

Vương Thanh Hà kéo cô lại, sau đó nói tiếp: “Chị cũng cảm thấy em không thể tiếp tục ở mãi trong nhà nữa, vẫn là nên tìm cách trở lại công ty càng sớm càng tốt. Ít nhất mỗi ngày có thể gặp mặt Lục Hy Thiên” “

 

“Em cũng muốn quay về, nhưng anh trai em kiên quyết như vậy!

 

Làm sao quay lại đây?” Chử Gia Mỹ bực bội hất tay, đi vào phòng ngồi xuống sô pha, hỏi: “Em nhờ chị giúp em năn nỉ, chị nói với anh em chưa?

 

Vương Thanh Hà có chút khó xử, “Chị với anh em ít có cơ hội gặp mặt. Cuối cùng hôm qua gặp mặt lại làm anh ấy tức giận, e là mấy ngày tới anh ấy sẽ không chịu gặp chị”

 

“Chị sao lại chọc giận anh ấy vậy?!” Chử Gia Mỹ chán nản nói.

 

Vương Thanh Hà lắc đầu, “Chị cũng không muốn như thế này. Chỉ vì lúc đi ăn tối tình cờ tụi chị gặp Tân Hoài An. Chị tranh cãi với cô ta mấy câu, anh em nói chị tốt xấu gì cũng mợ chủ nhà họ Chử, không nên so đo với người khác như vậy. “

 

Cô cố tình bóp méo sự thật.

 

Nhưng những lời này rất có tác dụng với Chử Gia Mỹ.

 

Cô ấy nghe liền lập tức tức giận nói: “Anh em rõ ràng là còn muốn bảo vệ người phụ nữ đó!”

 

Vốn tưởng đuổi Tân Hoài An đi là xong, nhưng hiện tại xem ra còn lâu mới được!

 

Vương Thanh Hà không đáp lời cô, mà nói tiếp “Gia Mỹ, anh trai em luôn nghe lời bà nội. Nếu phía anh ấy mình không thể nói gì được, hay là nhờ bà giúp? Nếu em không trở về công ty, vị phó chủ tịch Giang kia e là dần dần sẽ không coi em ra gì nữa”

 

“Giang Phàm cái tên đồ cổ đó, nếu không phải nhà họ Chử chúng ta ra tay giúp đỡ, không biết anh ta còn đang ở chỗ nào làm sai vặt cho người tal”

 

Chử Gia Mỹ khit mũi, siết chặt lòng bàn tay, “Nhưng chị nói đúng, em phải trở về công ty càng sớm càng tốt. Nếu không, Lục Hy Thiên sẽ thành của người khác mất!”

 

“Ý em nói là Tân Hoài An?”

 

“Không phải cô ấy thì còn ai?” Chử Gia Mỹ nghiến răng nghiến lợi.

 

Vương Thanh Hà suy nghĩ một chút rồi nói: “Thật ra, chỉ cần khiến cho Tân Hoài An rời khỏi Hải Lam, để cô ấy không có cơ hội xuất hiện trước mặt Lục Hy Thiên, thì em không cần phải lo lắng nữa”

 

“Vấn đề là cô ấy khăng khăng ở lại đây không chịu đi”

 

“Chị nghĩ, bây giờ tin tức trên mạng là là thành đến như thế mà Tân Hoài An vẫn ở lại Hải Lam, hẳn là vì muốn lấy chứng chỉ tốt nghiệp.”

 

“Chứng chỉ tốt nghiệp?”

 

Đột nhiên, Chử Gia Mỹ nghĩ tới điều gì đó liền hỏi: “Đúng rồi, chị và cô ta học cùng trường mà. Cô ấy cũng học Đại học Y Hải Lam đúng không?”

 

“Đúng vậy” Vương Thanh Hà gật đầu, ra vẻ vô tình hỏi trường này nhà họ Chử có cổ phần thì phải?”

 

“Đúng vậy” Chử Gia Mỹ cong môi tự tin cầm điện thoại lên tìm một số điện thoại trước mặt Vương Thanh Hà.

 

“Chủ nhiệm Lưu à, trong trường có một sinh viên năm tư tên là Tân Hoài An, không biết ngài có nghe đến những tin tức về cô ấy chưa? Trên mạng đều là tin tức xấu của cô ta, có thể làm tổn hại đến danh tiếng của trường. Tôi không biết nhà trường định xử lý chuyện này như thế nào? … Được rồi, tôi hiểu rồi. “

 

“Nghe nói Sau khi cúp điện thoại, trên mặt Chử Gia Mỹ lộ ra một nụ cười đắc chí.

 

Vương Thanh Hà nóng lòng hỏi: “Gia Mỹ, trường học nói thế nào?”

 

Chử Gia Mỹ khit mũi, “Hàng giả kia muốn lấy được bằng tốt nghiệp sao, đúng là nằm mơ”

 

Khi đến đây, Vương Thanh Hà cụp mắt xuống, che giấu đi vẻ đắc ý.
 
Chương 263


Chương 263

Ngày hôm sau.

 

Tân Hoài An vốn định đi tìm giáo sư Thường, nhưng không ngờ lại nhận được điện thoại của Hứa Văn Nhã trước.

 

“Cô giáo Hứa, cô nói vậy là sao? Trường học muốn hủy tư cách tốt nghiệp của em?”

 

Hứa Văn Nhã thở dài, sau đó ngập ngừng nói, “Em nên đến trường một chuyến. Chủ nhiệm Lưu sẽ đích thân nói với em về chuyện này.”

 

“Được”

 

Tân Hoài An đáp một tiếng, cầm lấy túi xách đi ra ngoài.

 

Trương Nhược Phi thấy cô sớm như vậy đã đi ra ngoài, vội nói: “Cô đi tìm phòng à? Để tôi đi với cô”

 

Tân Hoài An lắc đầu: “Trường học của tôi có chút chuyện, phải về một chuyến xem thử”

 

“Từ lâu tôi nghe nói phong cảnh của Đại học y khoa Hải Lam không †ồi, vừa hay tôi cũng muốn đi ngắm thử!”

 

Nói xong, anh ta thuận tay cầm lấy chìa khóa xe, muốn ra ngoài với Tân Hoài An.

 

Đường Mạc từ lầu trên đi xuống, gọi anh ta lại: “Nhược Phi, hôm nay mẹ không có đến công ty, con đưa Ôn Nhã Ly đi dùm mẹ đi”

 

“Mẹ, Nhã Ly biết lái xe, mẹ đưa chìa khóa cho cô ấy lái xe đi!”

 

Trương Nhược Phi cũng không quay đầu, nói xong liền đi.

 

Đường Mạc hơi nhíu mày, có chút tức giận xoay người trở về phòng.

 

Quay đầu mới thấy Ôn Nhã Ly cũng đang đứng trên hành lang, hiển nhiên đã nghe thấy những lời mà bọn họ vừa nói.

 

Cô ấy nhu thuận nói: “Cô giáo, em không sao đâu, chỗ này cách trạm tàu điện ngầm rất gần, để em ngồi tàu vậy”

 

Đường Mạc trề môi xuống: “Em là học trò của cô, sao cô nỡ để em chen chúc trên tàu điện ngầm được. Haiz, chìa khóa xe giao cho em đấy, lái xe của cô đi đi!”

 

“Cảm ơn cô ạ” Ôn Nhã Ly cầm chìa khóa xe, tươi cười ngọt ngào.

 

Đường Mạc lắc đầu, xoay người trở về phòng.

 

Chờ bà ấy đi khỏi, nụ cười trên mặt Ôn Nhã Ly dần dần ảm đạm.

 

Đại học y khoa Hải Lam.

 

Văn phòng giáo viên chủ nhiệm.

 

“Tân Hoài An, em tự mình xem đi, em thân là sinh viên của Đại học y khoa Hải Lam, lại gây ra tai họa lớn đến như vậy, trường học cũng vì em mà tổn hại danh dự nghiêm trọng!”

 

Nhìn chằm chằm thầy chủ nhiệm Lưu bụng bia, đeo mắt kính đen ném tờ báo tới trước mặt Tân Hoài An: “Đã đăng báo luôn rồi! Hiện giờ cả thế giới đều biết, trường học của chúng ta có nhân vật số một, gây ảnh hưởng tồi tệ như em. Em nói xem, trường học còn dám giữ em lại sao?”

 

“Thông qua quyết định thống nhất của ban giám đốc nhà trường, em đã bị đuổi học. Đi làm xong những thủ tục này, em có thể đi được rồi!” Ông ta đưa một phần văn kiện cho Tần Hoài An, rồi xoay người rời đi, không thèm nhìn cô thêm nữa.

 

Tân Hoài An nhìn phần văn kiện đó, đồng tử co rụt lại, không có đưa tay ra lấy.
 
Chương 264


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 264

Hứa Văn Nhã kinh ngạc nói: “Chủ nhiệm Lưu, không phải đã nói là chỉ hủy đi tư cách tốt nghiệp sao? Sao lại thành đuổi học rồi? Tân Hoài An là một sinh viên ưu tú, hàng năm đều nhận học bổng quốc gia, mỗi kì thi đều đứng đầu bảng, thiên phú y học của em ấy có thể nói là giỏi nhất trong toàn khóa…”

 

“Cô Hứa, những điều cô nói tôi sao có thể không biết?” Chủ nhiệm Lưu buồn bực xoay người, buông tay nói: “Nhưng mà trường học ngoài trừ bồi dưỡng nhân tài ra, quan trọng hơn là xây dựng phẩm chất đạo đức, chuyện Tân Hoài An giả mạo mợ Chử, có thể thấy được đức hạnh của em ấy có vấn đề-”

 

Nói xong, ông ta lại chuyển sang nhìn Tân Hoài An, thở dài: “Muốn trách thì chỉ có thể trách bản thân em bị ma quỷ ám ảnh, em có biết tập đoàn Chử thị cũng là một trong những cổ đông của trường chúng ta không? Em mắc sai lầm lớn như vậy, ai có thể bảo vệ được em?”

 

Tân Hoài An vẫn luôn không mở miệng, ngẩng đầu, lạnh giọng nói: “Cho nên, đây là ý của nhà họ Chử?”

 

“Tôi cũng không có nói như vậy” Chủ nhiệm Lưu phủ nhận nói.

 

Tân Hoài An khẽ cắn môi, trong lòng đã khẳng định được chuyện này.

 

Ngày đó cô và Vương Thanh Hà cãi nhau, kết quả trường học bên này liền đuổi học cô.

 

Không phải là người nhà họ Chử thì còn có thể là ai?

 

Nếu nhà họ Chử đã là cổ đông của trường học, sao Tân Hoài An có thể đấu lại?

 

Cô cũng không muốn phí lời, chỉ có thể nghẹn cục tức này trong bụng, đi làm thủ tục thôi học.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Tân Hoài An ngăn anh ta lại: “Đừng hỏi nữa, nhà họ Chử là cổ đông của trường học, tôi nghĩ chắc đây là ý của nhà họ Chử”

 

“Không phải bọn họ đã nói sẽ không làm khó cô sao? Sao còn chơi chiêu này nữa?” Trương Nhược Phi hết nói nổi.

 

Tân Hoài An không trả lời, lắc lắc đầu: “Đi thôi, tôi đi làm thủ tục trước”

 

Rất nhanh cô đã làm xong thủ tục, giao lại cho chủ nhiệm Lưu.

 

Chủ nhiệm Lưu hài lòng xem qua một lần: “Ừ, được rồi, em hãy đợi thông báo chính thức của nhà trường đi”

 

“Còn phải phát thông báo sao?” Hứa Văn Nhã bất mãn: “Chủ nhiệm Lưu, chuyện này… không cần như vậy đâu”

 

“Đây là quy trình thông thường, cô Hứa chẳng lẽ còn không biết?”

 

Chủ nhiệm Lưu hỏi lại, vẻ mặt kiêu căng vô cùng.

 

Hứa Văn Nhã câm lặng, cô ấy chỉ đành đau lòng nhìn Tân Hoài An.
 
Chương 265


Chương 265

Đứa nhỏ này mỗi ngày đều phải đối mặt với những lời châm chọc chửi rủa trên internet đã quá thảm rồi, thông cáo như vậy nếu như phát ra, không khác đã rét vì tuyết lại còn giá vì sương.

 

“Cô Hứa, không sao đâu ạ”’ Tân Hoài An không để ý nói.

 

Cô thật sự không thèm để ý.

 

Cô vốn không quan tâm đến những lời đồn nhảm nhí trên internet, trường học có phát thông cáo hay không thì cũng không thể thay đổi chuyện cô đã bị đuổi học.

 

Trương Nhược Phi và Tân Hoài An đi về phía bên ngoài trường học.

 

Anh ta có lòng muốn an ủi cô hai câu, nhưng lại không biết nên mở miệng như thế nào.

 

Mặc dù bộ dáng Tân Hoài An có vẻ như không sao cả, nhưng anh ta biết, chuyện bị đuổi học này có đả kích rất lớn đối với cô.

 

Dù sao, cô cũng đã dùng thái độ vô cùng nghiêm túc khi theo học ngành y này.

 

Hai người còn chưa đi tới cửa.

 

Đối diện đã có mấy nữ sinh đi tới, trong đó có hai người là bạn cùng phòng trước đây của Tân Hoài An, chỉ là quan hệ không được tốt lắm.

 

Hoàng Mỹ Châu nhìn thấy Tân Hoài An thì lập tức kêu lớn: “Này không phải là Tân Hoài An chạy đến làm mợ chủ nhà giàu sao? Sao vậy, hiện giờ bị nhà họ Chử đuổi đi nên muốn quay về trường đi học lại h: Cái họng lớn này của cô ta, khiến cho những người xung quanh đều nhìn qua đây.

 

Tên của Tân Hoài An hiện tại thực sự hot vô cùng!

 

“Là Tân Hoài An thật kìa!”

 

“Loại người này sao còn không biết xấu hổ mà xuất hiện trong trường thế? Nghe nói cô ta là học sinh giỏi của Viện Y học, xem ra cô ta không chỉ học tập xuất sắc, mà còn giỏi cướp chồng của người khác nữa. Quả nhiên, thế giới của học sinh giỏi, chúng ta không thể hiểu nổi”

 

“Ba của tôi và lãnh đạo nhà trường là bạn tốt, nghe nói Tân Hoài An bị đuổi học rồi, học sinh giỏi thì có là gì, còn không phải cũng tự tìm đường chết sao.”

 

Những người vây xem càng ngày càng nhiều, hoàn toàn chặn hết lối đi của Tân Hoài An và Trương Nhược Phi.

 

Trước đây Hoàng Mỹ Châu ghen tị thành tích của Tân Hoài An cao hơn mình, vẻ ngoài của cô lại còn xinh đẹp, bây giờ nhìn thấy cô lưu lạc đến bước đường này, trong lòng của cô ta cực kì đắc ý.

 

Cô ta khinh thường khế hừ một tiếng, ánh mắt chuyển tới trên người Trương Nhược Phi, lại bị gương mặt đẹp trai anh tuấn và dáng người cao lớn của đối phương hấp dẫn.

 

Trong giọng nói của cô ta có chút ghen tị: “Người này hình như không phải là sinh viên của trường, Tân Hoài An, nhanh như vậy mà cô đã có bạn trai mới rồi à?”

 

Lời này vừa nói ra, tầm mắt của những người xung quanh nhìn Tân Hoài An càng thêm không có thiện ý.

 

“Nhanh như vậy đã tìm được nhà khác? Nhìn không ra Tân Hoài An lại là loại phụ nữ lẳng lơ đến thế đấy!”

 

“Uổng cho tôi trước kia còn xem cô ta là nữ thần của mình, tôi đến phát ói mất thôi. Không được, e rằng tôi phải đi khám mắt, phải rửa sạch mắt quá.”

 

“Nam sinh này trông bộ dạng không tồi, sẽ không phải là người đưa đón cho Tân Hoài An đó chứ? Thật tội nghiệp.”

 

Âm thanh thảo luận của người bên cạnh càng lớn, Hoàng Mỹ Châu và mấy người bạn sau lưng cười càng thêm khoái chí.
 
Chương 266


Chương 266

Tân Hoài An rảo bước rời đi, cả người cô bao trùm một luồng khí thế vô cùng lạnh lẽo.

 

Trương Nhược Phi một bước không rời bảo vệ bên cạnh cô.

 

“Cô, cô định làm gì vậy? Muốn đánh nhau sao?”

 

Hoàng Mỹ Châu nhìn Tân Hoài An đứng thẳng tắp ở trước mặt mình, không biết cô muốn gì, phản xạ theo bản năng mà kêu lên một cái.

 

“Chó khôn không cản đường, cô thì đang chắn ngang đường tôi đi đấy” Giọng nói của Tân Hoài An trong trẻo mà lạnh lùng.

 

Vẻ mặt của Trương Nhược Phi vô cùng lạnh lùng, tức giận quát lên: “Tránh ra!”

 

Hoàng Mỹ Châu theo bản năng lùi về phía sau một bước nhưng nghĩ đến việc ở đây đang có nhiều người vây xem, nếu cô ta làm vậy chẳng phải sẽ thật sự thừa nhận, đến lúc đó cô ta chính là người bị mất mặt, không phải sao?

 

Tân Hoài An bây giờ chính là chó rơi xuống nước, cô ta còn phải sợ Châu.

 

Hoàng Mỹ Châu bị đánh đến chết lặng, nhìn thấy người ra tay là Trương Nhược Phi thì đột nhiên che mặt đau khổ: “Anh, đường đường là đàn ông con trai, sao lại có thể đánh con gái cơ chứ?”

 

“Chỗ nào quy định con trai thì không thể đánh con gái? Gặp phải người đáng đánh thì vẫn phải đánh!” Trương Nhược Phi giễu cợt nói.

 

Nói xong, anh ta quay đầu nhìn về phía Tân Hoài An, thấy vẻ mặt kinh ngạc của cô, anh ta cười cười nói: “Mấy chuyện đánh người như thế này khá mất sức, cô cứ để tôi”

 

Tân Hoài An cảm thấy hơi buồn cười, lại buông tay áo xuống.

 

“Tân Hoài An, hai người… Tôi nhất định phải lên văn phòng chủ nhiệm để tố cáo hai người!” Hoàng Mỹ Châu giận dữ nói.

 

“Tùy cô!” Tân Hoài An không hề có ý ngăn cản.

 

Những người đứng vây xem ở xung quanh, sau khi chứng kiến cái tát vang đội kia thì tất cả đều im phăng phắc, không một tiếng động nào, đưa mắt nhìn nhau.

 

Thật không nghĩ tới, Tân Hoài An lại kiêu ngạo đến vậy, dám ở trong trường học ra tay.

 

“Ở đây có chuyện gì vậy?” Một giọng nói trầm ấm vang lên từ bên ngoài đám đông.

 

Các sinh viên vòng ngoài khẽ hô một câu: “Nguy rồi, là hiệu trưởng!”

 

Đám đông đang xem náo nhiệt nhanh chóng tản ra hai bên trái phải, để lộ ra Tân Hoài An đang đứng ở trung tâm cùng với đám người Hoàng Mỹ Châu.

 

Hoàng Mỹ Châu vừa nghe thấy có người hô hiệu trưởng đến liền cao giọng nói: “Tân Hoài An, cô đưa người ngoài vào trong trường học để bắt nạt tôi, cô không đọc quy định của trường học sao, cô làm vậy là muốn bị xử phạt, còn nếu không muốn thì mau xin lỗi tôi đi!”

 

Tiếng giày da ở dưới đất vang lên càng ngày càng gần về phía bọn cô.

 

Sau khi Hoàng Mỹ Châu nói xong mới phát hiện phía sau hiệu trưởng còn có một người.

 

Khuôn mặt lạnh lùng, khí chất kiêu ngạo vô cùng, mỗi cử động tay chân đều khiến người ta nhìn bằng ánh mắt ngưỡng mộ.

 

Cái này, chẳng lẽ  “Cậu Chử!” Không biết là người nào đã hô lên một câu như vậy, đám người chung quanh đều kích động.

 

Không ai nghĩ tới, một người có thân phận tôn quý như vậy sẽ đến trường học của bọn họ.
 
Chương 267


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 267

Mà Hoàng Mỹ Châu lúc này cũng đang nhìn chằm chằm gương mặt tuấn tú của anh, tâm hồn nhỏ bé cũng không biết đã bị cuốn đi nơi nào.

 

Thảo nào Tân Hoài An dám nói dối mình gả cho cậu Chử, người đàn ông như vậy, để cho cô ta ngủ cùng một đêm thôi cô ta cũng bằng lòng!

 

Trong lòng Hoàng Mỹ Châu nhất thời càng thêm ghen ty với Tân Hoài An.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Tại sao lại là anh ta?

 

Trong lòng nhất thời không vui, nhưng trên mặt không có biểu lộ ra, chỉ nhàn nhạt nói một câu: “Hiệu trưởng Trịnh, trong trường học xảy ra chuyện như vậy, ông hẳn là nên nghiêm trị mới phải.”

 

“Cậu Chử nói phải, chuyện liên quan đến không khí và kỉ luật trong trường học, chúng tôi có thể xử lí tốt”

 

Chử Chấn Phong gật đầu một cái, xoay người muốn rời đi.

 

“Chờ một chút!”

 

Tân Hoài An đột nhiên lên tiếng, gọi anh lại.

 

Cô bước đến trước mặt anh, ngẩng đầu, ánh mắt hài hước nhìn anh: “Chử Chấn Phong, ỷ thế hiếp người là thủ đoạn của anh sao?”

 

Không khí trong phạm vi xung quanh hai người chợt đông cứng.

 

Cô gái này dám gọi thẳng cả họ cả tên của cậu Chử!

 

Cô ta đã gây ra chuyện, không xin lỗi mọi người thì thôi, còn dám hùng hồn như vậy sao?

 

Mọi người chắc chăn rằng giây kế tiếp cậu Chử sẽ nổi giận cho xem!

 

Nhưng, Chử Chấn Phong chỉ nhướng đuôi lông mày, thần sắc lạnh lùng: “Tôi ỷ thế hiếp người? Dấu bàn tay trên mặt cô ấy chẳng nhẽ là do cô ấy tự đánh?”

 

“Là tôi đánh, nhưng cô ta lại là người khiêu khích tôi trước, anh không hỏi nguyên do mà đã định tội của tôi rồi?”

 

Tân Hoài An dừng một chút, châm chọc phun ra mấy chữ: “Ha, người tốt quá nhỉ!”

 

Chử Chấn Phong nhíu mày: “Trường học tự biết cách điều tra”

 

“Đuổi học tôi sao?” Tân Hoài An hỏi lại, giọng nói lộ ra sự lạnh lẽo.
 
Chương 268


Chương 268

Nghe nói như thế, mọi người đứng ở xung quanh lại được một phen kinh ngạc.

 

“Tân Hoài An thực sự bị đuổi học rồi sao?”

 

“Đáng đời, người như thế không nên tiếp tục lưu lại trường học”

 

“Đơn giản là hả lòng hả dạ”

 

Nghe âm thanh vang lên khắp bốn phía, Tân Hoài An cười lạnh một tiếng.

 

Cô ngửa đầu nhìn thẳng Chử Chấn Phong: “Người ngoài nói sao về tôi, tôi không quan tâm, nhưng họ nói tôi giả mạo là vợ anh, giả mạo là mợ chủ của nhà họ Chử, chuyện này có thật không, tự anh biết rõ, anh cũng đã nói anh sẽ không truy cứu tôi rồi. Vì để Vương Thanh Hà hết giận, anh sẵn sàng đuổi tôi khỏi trường, đây không phải là ỷ thế hiếp người thì là cái gì?”

 

“Tôi không làm thế…” Đôi môi mỏng của Chử Chấn Phong giật giật.

 

Trương Nhược Phi đứng ra, không khách khí chút nào cắt ngang lời anh: “Tân Hoài An, không cần nói nhảm với anh ta, ngày đó thái độ của anh ta là gì cô cũng đã thấy rõ, chẳng lẽ cô còn trông cậy vào việc anh ta sẽ giúp đỡ cô hay sao?”

 

“Tôi biết, lấy thân phận của tôi bây giờ, làm sao dám ở trước mặt người cầm quyền của nhà họ Chử mà giương oai, tôi chỉ giận một số người dùng thủ đoạn hèn hạ, làm chuyện xấu hổ mà thôi!”

 

Lời nói buông ra, Tân Hoài An giận dữ rời đi.

 

Trương Nhược Phí theo sát bên cạnh cô.

 

Lòng bàn tay xuôi ở bên người Chử Chấn Phong ầm thầm siết chặt lại.

 

Sau khi đi vào phòng làm việc của hiệu trưởng, nhiệt độ cơ thể của anh bỗng chốc hạ xuống, anh trầm giọng hỏi: “Chuyện Tân Hoài An bị đuổi học là sao?”

 

Hiệu trưởng Trịnh nhìn vẻ mặt phẫn nộ của anh, cẩn thận nói: “Chuyện này, không phải là ý của anh sao?”

 

Chử Chấn Phong nguy hiểm mà híp đôi mắt lại: “Tôi đã nói như vậy bao giờ?”

 

Hiệu trưởng Trịnh khó hiểu: “Ý của cậu Chử là?”

 

Chử Chấn Phong hừ lạnh một tiếng, nói: “Ở phương diện y học Tân Hoài An tài năng không ai bằng, vậy nên tôi mới có ý để cô ấy vào làm việc, chữa bệnh tại Tập đoàn y tế Chử Thị, ông cảm thấy người như vậy sẽ bị tôi đuổi học sao?”

 

Hiệu trưởng Trịnh cả kinh, không nghĩ tới cậu Chử lại coi trọng Tân Hoài An như vậy. Vậy mà người ngoài lại đồn đại rằng… Bỏ đi, cậu Chử đã nói đến vậy rồi thì còn quan tâm làm gì đến mấy lời đồn đại vớ vẩn bên ngoài nữa!

 

Sau khi tiễn Chử Chấn Phong, ông ta lập tức gọi điện thoại: “Chủ nhiệm Lưu, chuyện nghỉ học của Tân Hoài An mà tôi giao cho cậu xử lí, cậu làm đến đâu rồi?”

 

“Hiệu trưởng yên tâm, hôm nay tôi đã làm xong thủ tục để đuổi học Tân Hoài An rồi, đợi thông báo từ bên chính phủ nữa là xong!”

 

“Cái gì? Đã làm xong thủ tục rồi á?” Hiệu trưởng Trịnh hét lên, giọng nói sau đó trầm xuống: “Tôi nói cho cậu biết, phải nhanh chóng giữ Tân Hoài An lại! Một sinh viên như vậy chúng ta tuyệt đối không thể đuổi đi được, còn có đơn xin xét duyệt mà cậu đã gửi lên Bộ thông tin cũng rút về ngay đi, không thể để bên đó nhận được!”

 

“Hả? Chuyện này… Nhưng mà ý của nhà họ Chử thì sao ạ?”

 

Hiệu trưởng Trịnh cầm điện thoại di động, đè thấp giọng nói: “Lời tôi nói chính là ý của cậu Chử!”
 
Chương 269


Chương 269

Mấy ngày kế tiếp, Trương Nhược Phi đều cùng Tân Hoài An đi xem nhà ở.

 

Nhưng mà mảnh đất Hải Lam này vốn đắt đỏ, tiền thuê nhà tất nhiên cũng sẽ không rẻ.

 

Lần trước Tân Hoài An giúp Ôn Nhã Ly tìm phòng đã hiểu rất rõ, cho nên trước giờ trong lòng cô chỉ có một mong muốn.

 

Dựa vào tình hình kinh tế hiện tại của cô, tốt nhất là một căn nhà từ chín đến mười hai triệu một tháng.

 

“Tôi có một người bạn gần đây mới mở một chuỗi nhà cho thuê, xung quanh có non xanh nước biếc, cô có muốn xem thử một chút không?” Trương Nhược Phi cũng nhìn thấu sự khó xử của Tân Hoài An, mở miệng đề nghị.

 

“Non xanh nước biếc?” Tân Hoài An vừa nghe đã biết đó là một khu nhà nhỏ hạng sang, cô lắc đầu: “Tiền thuê nhà ở chỗ đó chắc chản trên mười tám triệu một tháng, như vậy đắt quá”

 

“Không sao, tôi sẽ nói lại với bạn mình một tiếng, giá cả sẽ được ưu đãi cho cô.”

 

“Không tiện lắm đâu, tôi không thể ý vào việc đối phương là bạn của anh mà hưởng lợi được” Tân Hoài An lắc đầu, từ chối ý tốt của anh ta.

 

Trương Nhược Phi suy tư, đi qua một bên gọi điện thoại.

 

“Mười triệu rưỡi, tôi đã Chỉ chốc lát sau, anh ta đã trở lại, nói thương lượng xong giúp cô rồi.”

 

“Giá tốt như vậy sao?”

 

“Ừm, cái đó chỉ là phòng đơn cho thuê nên giá chắc chắn không cao hơn đâu, cô cứ yên tâm tới đó! Thu xếp đồ đạc đơn giản một chút thôi là vào ở đó được ngay, căn hộ rất tiện nghi.”

 

Nghe được là phòng đơn, Tân Hoài An cũng coi như hiểu nguyên nhân vì sao lại có giá hời như vậy, gật đầu: “Vậy thì tốt quá rồi”

 

Nếu như là cho thuê dài hạn thì giá này quả thực quá tốt, chỉ cần dọn dẹp đơn giản cũng tiện cho cô.

 

“Vậy mai chúng ta sẽ đi xem phòng luôn.” Trương Nhược Phi vừa cười vừa nói.

 

Chuyện thuê phòng rất nhanh đã được giải quyết, đi xem qua căn hộ thì Tân Hoài An bị làm cho bất ngờ, mặc dù là phòng đơn nhưng lại lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của cô, ánh sáng xuyên được vào bên trong, ban công cũng đủ rộng.

 

Ký xong hợp đồng cho thuê phòng, tiếp theo đó chính là lắp đặt nội thất.

 

Người bạn kia của Trương Nhược Phi cũng rất nhiệt tình, nói trong nhà muốn lắp thêm cái gì đều có thể đề nghị, kể cả món đồ mấy chục triệu cũng có thể đáp ứng.

 

Tân Hoài An mừng rỡ vô cùng, muốn mời Trương Nhược Phi và bạn anh ta ăn một bữa cơm coi như lời cảm ơn.

 

Lắp đặt thiết bị nhanh nhất cũng tâm nửa tháng, trong khoảng thời gian này, cô sẽ ở lại nhà họ Trương.

 

Đối với chuyện này, người vui vẻ nhất không ai khác chính là Ôn Nhã Ly tồi.

 

“Thật tốt quá chị Hoài An, nửa tháng này chúng ta có thể ở chung cùng nhau rồi”

 

Trương Nhược Phi đề nghị: “Có muốn tôi chuẩn bị một phòng riêng cho cô không?”

 

Tân Hoài An nhìn hai mắt sáng như sao của Ôn Nhã Ly, bộ dáng mong đợi.

 

Cô mím môi cười cười: “Không cần phiền thế đâu, tôi và Nhã Ly chung một phòng là được.”

 

Ôn Nhã Ly nghe vậy thì cười thật tươi, hai bên má lộ ra núm đồng tiền xinh xắn.

 

Giải quyết xong vấn đề nhà cửa, Tân Hoài An bắt đầu toàn tâm toàn ý tìm việc làm.

 

Bị đuổi học khiến cho việc tìm việc làm của cô càng thêm khó khăn.
 
Chương 270


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 270

Tân Hoài An báo cáo tình huống của mình cho giáo sư Thường, giáo sư Thường nghe xong thì tức giận không thôi.

 

Nhưng ông ấy dạy học ở trường nhiều năm nên cũng phần nào hiểu rõ được tình hình.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Nghĩ đến quan hệ của Hàn Thị và Chử Thị, cô không muốn tham gia bất kì chuyện gì dính dáng tới vấn đề này.

 

“Không nói chuyện khác, chỉ là hạng mục kia em nghiên cứu thực sự có ý nghĩa vô cùng lớn, nếu em có thể hoàn thành nó thì sẽ là một cơ hội học tập tuyệt vời, nâng cao kiến thức của em, có gì ngại mà không thử một lần?”

 

“Em… Em suy nghĩ một chút đã”

 

Sau khi cô rời khỏi nhà họ Chử thì đã nhanh chóng kéo số của đám người Hàn Âu Dương vào blacklist, cô không muốn dính dáng thêm nữa.

 

Cho nên trong một chốc một lát cô nhất thời chưa thể quyết định được, cô rốt cuộc có muốn gia nhập vào Hàn Thị hay không.

 

Sau khi cảm ơn giáo sự Thường, tâm tình Tân Hoài An có chút phức tạp mà rời đi.

 

Trời nắng chói chang.

 

Cô đi ở ven đường, đột nhiên cảm giác trong dạ dày có một luồng khí cuộn lên.

 

“0e..”

 

‘Vọt tới một bên bồn hoa, chống tay lên thân cây, cúi xuống một lúc lâu cô mới kiềm nén được cảm giác buồn nôn này.

 

Đây là biểu hiện của việc cô có thai sao?

 

Tân Hoài An dùng tay xoa xoa bụng mình, như đang suy nghĩ gì đó.

 

Lúc này, điện thoại di động của cô vang lên.

 

Nhận ra là số của văn phòng trường học, ánh mắt của Tân Hoài An lạnh lão, bình tĩnh nhận cuộc điện thoại.

 

“Sinh viên Tân Hoài An đó phải không? Tôi là chủ nhiệm Lưu, trường học sau khi bàn luận kĩ càng thêm một lần nữa đã quyết định khôi phục tư cách sinh viên của em, em xem lúc nào rảnh thì đến trường hoàn thành một số thủ tục.”

 

Đối phương mặc dù đang trưng cầu ý kiến của Tân Hoài An nhưng vân giữ giọng nói cao cao tại thượng đó.

 

Dù sao, trong mắt ông ta, Tân Hoài An cũng là một sinh viên phạm sai lầm, chẳng qua là vì thành tích tốt nên mới được người yêu thích nhân tài ở phía trên giữ lại.
 
Chương 271


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 271

Khôi phục tư cách sinh viên, đối với Tân Hoài An mà nói là một tin tức tốt.

 

Nhưng cô cũng không cảm thấy vui vẻ mấy khi nhận được thông báo này, chỉ nhàn nhạt hỏi lại: “Tôi có thể hỏi nguyên nhân trường học đưa ra quyết định này không?”

 

Chủ nhiệm Lưu nhíu mày, nghĩ thầm cô sinh viên này đúng là nhiều chuyện.

 

Nhưng mà ông ta nghĩ đến lời hiệu trưởng căn dặn, vẫn nói thêm một câu: “Nhà họ Chử coi trọng tài năng của em nên sau khi trở lại trường em phải nỗ lực nhiều hơn nữa, tranh thủ cơ hội sau khi tốt nghiệp được vào làm ở tập đoàn ý tế Chử Thị luôn! Nhớ là thu xếp thời gian rồi đến làm thủ tục cho sớm”

 

“Được” Tân Hoài An trả lời ngắn gọn một chữ.

 

Cúp điện thoại, cô nhìn điện thoại di động rơi vào suy tư.

 

Chẳng lẽ là Chử Chấn Phong làm sao?

 

Dù sao, ngày đó anh cũng ở trường học.

 

Ôi, người đàn ông này thật là khó hiểu, lúc thì đuổi học cô, lúc thì khôi phục tư cách sinh viên cho cô, chẳng lẽ muốn khoe cho cô xem năng lực của anh lớn đến đâu sao, tùy tiện nhấc tay nhấc chân là có thể quyết định việc đi hay ở của cô?

 

Hết lần này tới lần khác như vậy nhưng chuyện tốt nghiệp với Tân Hoài An mà nói rất quan trọng nên cô chấp nhận sự “hồi tâm chuyển ý” của nhà trường.

 

Trong lòng thì vẫn rất buồn bực.

 

Trở lại nhà họ Trương.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

“Chuyện là, tôi đã đem tín vật của cô cho mẹ tôi xem”” Bộ dáng Trương Nhược Phi lúc này như đứa trẻ phạm sai lầm đang nghiêm túc chịu sự phê bình, dè dặt quan sát Tân Hoài An.

 

Cô chỉ sửng sốt một chút rồi chợt cười nói: “Tôi còn tưởng chuyện gì lớn chứ”

 

“Cô không tức giận là tốt rồi” Trương Nhược Phi thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục nói: “Nhưng mẹ tôi nhìn tín vật đó liền bảo là đã từng nhìn thấy ở nhà một người bạn”

 

“Thật sao?”

 

Tân Hoài An vốn không có kì vọng quá lớn đối với chuyện này, nhưng bây giờ đã có thông tin, cô vẫn rất bất ngờ và ngạc nhiên.

 

Trương Nhược Phi gật gật đầu: “Đương nhiên là thật, hai ngày nữa mẹ tôi muốn đi đến nhà người bạn đó, chỉ bằng cô để bà ấy mang cái ví tiền đó sang cho người bạn đó xem?”

 

“Như vậy được không?”

 

“Đương nhiên được rồi, tôi nói với bà ấy một tiếng là được” Trương Nhược Phi vừa cười vừa nói.

 

Thấy anh ta vì chuyện của mình mà để tâm như vậy, trong lòng Tân Hoài An có chút cảm động, vô thức muốn nói lời cảm ơn.

 

Nhưng nghĩ đến lời anh ta nói trước đây khi cảm ơn anh ta, cô nuốt hai chữ kia trở vào, mím môi nói: “Dù cho có thể tra ra manh mối của bố mẹ tôi hay không, những chuyện anh giúp tôi này tôi đều ghi nhớ trong lòng, đợi khi tôi sinh con ra, nhất định phải để nó nhận anh làm bố nuôi!”

 

Trương Nhược Phi ngẩn người: “Bố nuôi à”

 

Nhưng nhìn nụ cười chân thành trên gương mặt Tân Hoài An, anh ta nuốt lại lời vào trong, đổi giọng nói chuyện: “Cái đó là nhất định rồi!”

 

Hai người nhìn nhau cười.
 
Chương 272


Chương 272

Hồi lâu, Trương Nhược Phi lại hỏi: “Chuyện cô tìm việc có tiến triển không?”

 

“Buổi chiều hôm nay có buổi phỏng vấn”

 

Tân Hoài An có chút bất đắc dĩ, đã tìm việc nhiều ngày như vậy, trước mắt đây là công ty duy nhất thông báo cô đi phỏng vấn.

 

Mặt Trương Nhược Phi lộ vẻ khó xử: “Chút nữa tôi phải quay về trường học làm việc, không biết buổi chiều có thể quay lại hay không”

 

Nghe ra ý tứ của anh ta, Tân Hoài An lắc đầu: “Không sao, tôi tự mình đi là được, anh không cần đưa tôi.”

 

Buổi chiều.

 

Tân Hoài An một mình đi đến địa điểm phỏng vấn.

 

Đây là một công ty y dược nhỏ, mới thành lập không được bao lâu, quy mô không lớn.

 

Quản lý nhân sự đánh giá Tân Hoài An, kiểm tra sơ yếu lý lịch của cô, lông mày dần dần nhăn lại.

 

Một lúc lâu sau mới ngờ vực lên tiếng: “Cô là Tân Hoài An?”

 

“Phải”

 

“Chính là cái người đang xôn xao trên Internet gần đây?” Ánh mắt của quản lý nhân sự trở nên kì lạ.

 

“Nếu như cô chỉ chuyện mợ chủ nhà họ Chử kia thì đúng, là tôi”

 

Tân Hoài An vừa dứt lời, sắc mặt của quản lý nhân sự ở đối diện lập tức lạnh xuống. Trả lại sơ yếu lý lịch: “Thật ngại quá, có thể cô không thích hợp lắm với công ty chúng tôi, xin cô tìm một công việc khác đi”

 

Tân Hoài An nắm lấy sơ yếu lý lịch, không rõ vì sao: “Tại sao? Là vì những lời bàn tán bôi nhọ tôi trên Internet? Chuyện này có ẩn tình khác bên trong, tôi có thể giải thích”

 

Quản lý nhân sự cười mỉa, nói: “Công ty chúng tôi vừa thành lập, thật sự là không thể bất chấp nguy hiểm lớn như vậy để tuyển cô, mời cô rời đi”

 

Đối phương làm ra động tác tay tiễn khách.

 

Thấy vậy, Tân Hoài An chỉ có thể nhịn không cam tâm, đứng dậy rời đi.

 

Sau khi đi xa vẫn thấp thoáng nghe thấy âm thanh răn dạy cấp dưới của người quản lý kia truyền ra từ trong phòng phỏng vấn: “Sau này khi xét duyệt sơ yếu lý lịch để ý một chút cho tôi! Đừng có ai cũng để vào…”

 

Tân Hoài An mỉa mai bĩu môi, mặt lạnh lùng đi vào thang máy.

 

Sắc mặt cô nặng nề mở facebook trên điện thoại ra, lục xem mọi lời bàn tán liên quan đến cô.

 

Trước đây, cô chưa bao giờ để những tin tức này trong lòng, mặc cho người nói vài câu rồi thôi, trái lại không có ảnh hưởng gì với cô.

 

Nhưng buổi phỏng vấn vừa nấy, làm cho cô cảm nhận được rõ ràng dụng ý xấu mà những lời đồn đại này đem đến. Nghĩ đến khoảng thời gian này sơ yếu lý lịch của cô liên tục bị trả về, không có một công ty nào dám tuyển dụng.

 

E răng cũng là nguyên nhân này!

 

Trên Internet nhiều người bôi nhọ cô như vậy, xem ra giống như là có một bàn tay đang thao túng ở hậu trường, Là nhà họ Chử sao?

 

Mặc dù Tân Hoài An không hiểu những thao tác này trên Internet, nhưng không nghĩa là cô sẽ liên tục chịu đựng loại ức hiếp này.

 

Mặt cô lạnh lùng đi đến trạm xe.

 

Lúc này, bên cạnh vang lên một tiếng còi.

 

Cô theo bản năng quay đầu lại, chỉ thấy một chiếc xe dừng ở bên cạnh cô.

 

“Cô Tân, có rảnh không, lên xe nói chuyện?” Hàn Âu Dương ngồi bên trong xe, mỉm cười nhìn cô.

 

“Thật ngại quá, tôi không có thời gian” Tân Hoài An cất bước muốn đi.
 
Chương 273


Chương 273

“Cô vẫn đang tìm việc làm? Với tình hình hiện tại, những công ty khác hẳn là sẽ không, cũng không dám tuyển cô. Sao không cân nhắc tập đoàn Hàn Thị một chut chứ?”

 

Bước chân Tân Hoài An hơi ngừng lại, quay đầu lại nhìn anh ta, suy tư một lúc, cô đi trở lại.

 

Khoé môi Hàn Âu Dương khẽ cong, chủ động đưa tay giúp cô mở cửa xe ra.

 

Xe chạy đi với tốc độ đều Tân Hoài An dứt khoát nói: “Tổng giám đốc Hàn, anh mời tôi gia nhập tập đoàn Hàn Thị, chỉ là đơn thuần hy vọng tôi tiếp tục hoàn thành nghiên cứu trước đây, hay là có nguyên nhân khác?”

 

“Cô Tân, xem ra cô đối với tôi có chút hiểu lâm. Tôi là vì xem trọng năng lực của cô, không đành lòng nhìn có bị nhà họ Chử chèn ép, cho nên chân thành muốn hợp tác với cô.”

 

Khoé môi Hàn Âu Dương mỉm cười nhìn Tân Hoài An, tròng kính che lại làm cho người khác không thấy rõ được thần sắc trong đáy mắt anh ta.

 

Tân Hoài An bán tín bán nghĩ.

 

Anh ta lại tiếp tục nói: “Trước đây các cô dự thi hạng mục kia vô.

 

cùng có ý nghĩa, lẽ nào cô không mong muốn tiếp tục hoàn thành nó sao? Tôi từng hứa sẽ dốc hết sức hỗ trợ hạng mục này, chỉ cần cô bằng lòng quay lại, tiếp tục dẫn dắt đoàn đội của cô hoàn thành thí nghiệm, điều tôi có thể cung cấp cho các cô nhất định là điều kiện tốt nhất”

 

Dừng một chút, anh ta nói khẽ bổ sung một câu: “Cô cũng không cần vất vả đi tìm việc làm”

 

Tân Hoài An rũ mắt xuống suy tư.

 

Lời nói của Hàn Âu Dương quả thật đã làm cô cảm động.

 

“Ngày mai tôi cho anh câu trả lời” Cuối cùng, cô từ tốn nói.

 

Hàn Âu Dương gật gật đầu: “Được, tôi đợi cô.”

 

Xe dừng lại bên lề, Tân Hoài An xuống xe.

 

Tập đoàn Chử Thị, văn phòng tổng giám đốc.

 

“Cậu Chử, bên phía Hàn Âu Dương đang qua lại với Tân Hoài An, hẳn là vì lôi kéo cô ấy gia nhập tập đoàn Hàn Thị” Vệ Nam báo cáo.

 

Nghe vậy, Chử Chấn Phong đưa ánh mắt từ văn kiện trên bàn lên, giọng nói trâm tĩnh: “Cô ấy đồng ý rồi?”

 

Vệ Nam lắc đầu.

 

Khoé môi Chử Chấn Phong vẽ lên một độ cong, cười lạnh: “Hàn Âu Dương làm chuyện bất chính, Tân Hoài An không phải là người cùng một đường với anh ta, không hợp ở cùng một chỗ.”

 

Vệ Nam nhìn vẻ chắc chắn trên mặt anh, không nhịn được khẽ nói: “Nhưng… cô Tân cũng không từ chối: Giọng nói vừa dứt, độ cong của khoé môi Chử Chấn Phong trong chốc lát thu lại, tròng mắt đen hơi híp lại lộ ra một chút không vui.

 

Không từ chối?

 

Chẳng lẽ cô cũng thật sự có ý định gia nhập vào tập đoàn Hàn Thị?

 

Chử Chấn Phong chợt đứng dậy, trầm giọng căn dặn: “Hẹn Tân Hoài An ra ngoài, tôi phải nói chuyện ngay mặt cô ấy”

 

Vệ Nam nhìn bóng dáng anh sải bước đi ra ngoài, khó xử nói: “Nhưng cô Tân sớm đã từ chối liên lạc với chúng ta.”

 

Chân dài của Chử Chấn Phong hơi ngừng lại, đầu cũng không quay lại: “Cậu tự nghĩ cách đi.”
 
Chương 274


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 274

Màn đêm buông xuống.

 

Tân Hoài An mang theo sơ yếu lý lịch đi đến một quán trà bên ngoài hội sở.

 

Nhìn thấy thông báo tin nhắn trên điện thoại, tuy rất tò mò đối phương lại hẹn địa điểm phỏng vấn ở chỗ này, nhưng dù sao cũng không nhiều công ty mong muốn phỏng vấn cô, cho nên cô vẫn đến đúng giờ.

 

“Thuỷ Vân Các”

 

Tìm thấy phòng VỊP mà công ty đối phương đã hẹn, Tân Hoài An hít một hơi thật sâu, ưỡn ngực ngẩng đầu đẩy cửa đi vào.

 

“Chào ngài, tôi là…”

 

Khoảnh khắc ngước mắt lên, nhìn thấy người đàn ông hào quang cao quý ngồi trên ghế, lời nói Tân Hoài An hơi ngưng lại.

 

Sau đó, chân mày từ từ cau chặt với nhau.

 

Cô theo bản năng cúi đầu xem tin nhắn, xác định mình không có đến sai chỗ, lại một lần nữa ngẩng đầu nhìn Chử Chấn Phong, sắc mặt khó coi vô cùng.

 

Trong phòng VỊP không có người khác, điều này chứng minh, người hẹn cô đến thật ra là anh.

 

“Xem ra tôi đã đi nhầm chỗ rồi” Tân Hoài An nhẹ nhàng nói một câu rồi xoay người rời đi.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

“Bởi vậy anh chính là ông chủ mới sao?” Tân Hoài An dùng ánh mắt đầy hoài nghi nhìn anh.

 

Chử Chấn Phong khẽ khit mũi một cái cũng không nói rõ là đúng hay sai.

 

Sau khi biết được chuyện này ánh mắt của Tân Hoài An lại trở nên lạnh lếo: “Nếu như đã nói như vậy rồi thì hiện tại tôi không có hứng thú với công ty này nữa vì vậy cuộc phỏng vấn ngày hôm nay tôi nghĩ cũng không nhất thiết phải tiếp tục nữa”

 

Nói xong cô liếc mắt nhìn vào Chử Chấn Phong đang đứng chặn cô ở cửa rồi nhắc nhở: “Làm phiền anh nhường đường”

 

Tuy nhiên Chử Chấn Phong vẫn đứng nguyên không động đậy và dùng đôi mắt sâu nhìn chằm chằm vào Tân Hoài An, hơi thở dần toát ra mùi lạnh lão.

 

Một lúc sau anh lạnh lùng n‹ đến như vậy sao?”

 

Không muốn gia nhập vào Chử Thị Tân Hoài An khẽ cau mày rồi cúi đầu nói: “Lúc trước tôi đã nói rất rõ ràng rồi, tôi không muốn có bất kì dính dáng nào đến nhà họ Chử các người nữa”

 

“Vậy là cô muốn gia nhập vào Hàn Thị sao?” Chử Chấn Phong nâng cao âm lượng, cánh mũi khẽ phát ra tiếng.

 

“Việc này không liên quan đến anh”

 

Câu trả lời hững hờ của cô càng làm khơi dậy sự tức giận trong lòng của Chử Chấn Phong.

 

Không biết tại sao nhưng anh lại có cảm giác chạnh lòng khi thấy cô từ chối và giữ khoảng cách với mình.

 

Gương mặt anh lúc này tối sầm lại rồi nhẹ giọng nói: “Cô nên biết rằng nếu như cô gia nhập Hàn Thị thì trong tương lai rất có thể sẽ trở thành đối thủ của tôi.”

 

Nghe vậy Tân Hoài An không khỏi cười thâm, mặc dù bận nhưng vẫn bình tĩnh ngẩng đầu lên nhìn anh và nói: “Câu nói này của anh giống như chúng ta có quan hệ gì đó thì phải?”

 

Chử Chấn Phong cứng họng không thể nói thêm gì.
 
Chương 275


Chương 275

Mối quan hệ của anh và Tân Hoài An đến nay vẫn chỉ như vậy.

 

Tân Hoài An mỉm cười, sắc mặt trở nên lạnh lùng, giọng nói cũng trở nên hờ hững hơn nhiều: “Anh Chử à, có lẽ anh nên lên trên mạng mà xem xem, trong mắt người ngoài ai cũng nói chúng ta như nước với lửa không hợp nhau. Nếu như anh thật sự hy vọng tôi gia nhập vào Chử Thị thì có phải là anh nên cho tôi thấy được sự chân thành của anh trước hay không?”

 

Chử Chấn Phong cau mày nói: “Những tin tức trên mạng đó tôi đã cho người xử lý hết cả rồi: Tân Hoài An bật cười, hoàn toàn không tin những gì anh nói.

 

Với thủ đoạn của anh, nếu anh thực sự muốn đối phó với những lời đồn đại trên mạng thì mọi chuyện đã được xử lý xong từ trước chứ không phải cho đến bây giờ những lời đồn đại ác ý về cô vẫn đang bị lan truyền khắp mạng.

 

Tân Hoài An dập tắt suy nghĩ trong đầu, ánh mắt khẽ di chuyển rồi hừ lạnh nói: “Vậy sao? Xem ra tôi đã đánh giá quá cao năng lực làm việc của anh Chử rồi”

 

Giọng điệu chế giễu này khiến Chử Chấn Phong cảm thấy không thoải mái.

 

Anh bình tĩnh lại rồi từ từ nói: “Không phải cô muốn nhìn thấy thành ý sao, tôi sẽ cho cô xeml”

 

“Được thôi, tôi đây mở to mắt mong chờ” Đôi môi của Tân Hoài An cong lên nói.

 

Đúng lúc này điện thoại trong túi của cô vang lên.

 

Tân Hoài An không còn quan tâm đến Chử Chấn Phong nữa mà liếc mắt nhìn vào điện thoại xem ai gọi đến sau đó nhấc máy: “Nhược Phi”

 

Âm thanh này đã truyền đến tai của Chử Chấn Phong.

 

“Tôi vừa làm xong chuyện ở trường, không phải cô nói cô đang ở quán trà Bích Thủy sao? Đúng lúc tôi tiện đường đang đi qua đó, tôi đón cô nhé” Trương Nhược Phi nói.

 

Khóe môi của Tân Hoài An giật giật, tiện đường sao? Rõ ràng là đi đường vòng mà.

 

Cô không phải không biết địa vị trong trường của anh ta.

 

“Không cần đến đón tôi đâu, tôi sẽ tự đi tàu điện ngầm về cho tiện”

 

Nói xong cô liền cúp máy.

 

Đột nhiên có cảm giác một ánh mắt lạnh lùng đang nhìn chằm chằm vào bản thân.

 

Cô ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt sâu thảm của Chử Chấn Phong.

 

Cô nghiêm nghị nói: “Anh Chử, chuyện hôm nay kết thúc tại đây đi, tạm biệt”

 

Không đợi Chử Chấn Phong phản ứng lại cô đã lách người qua khe hở bên cạnh anh rồi rời khỏi căn phòng không quay đầu lại.

 

Nhìn theo bóng lưng của cô, Chử Chấn Phong nắm chặt tay lại sau đó liền đi theo cô.

 

Tân Hoài An vừa bước ra khỏi quán trà, đi chưa được vài bước đã bị một chiếc xe chặn lại.

 

Cửa kính xe hạ xuống lộ ra khuôn mặt đầy lạnh lùng của Chử Chấn Phong.

 

“Lên xe” Anh thấp giọng nói.

 

“Anh đây là…”

 

“Không phải cô muốn nhìn thấy thành ý của tôi sao? Tôi đưa cô về”

 

Chử Chấn Phong liếc nhìn cô một cái, khóe miệng cong lên nói.

 

“Cũng đâu cần phải như vậy” Tân Hoài An cau mày nói rồi định bước vòng qua xe của anh.

 

Cửa xe mở ra, Chử Chấn Phong bước xuống xe bước hai ba bước đã đến trước mặt của Tân Hoài An.

 

“Lên xe” Anh nhắc lại thêm lần nữa, giọng điệu lúc này mạnh mẽ hơn nhiều.

 

“Không…”
 
Chương 276


Chương 276

Tân Hoài An vừa nói được một từ người đàn ông ngang ngược đã trực tiếp mở cửa xe và nhét cô vào bên trong.

 

Cửa xe liền bị khóa lại.

 

Tân Hoài An đập vào cửa kính xe vài cái rồi quay người sang lạnh lùng nhìn Chử Chấn Phong: “Anh muốn làm gì? Tôi không cần anh đưa Tôi rất sẵn lòng” Chử Chấn Phong hừ một cái sau đó nhắc nhở: “Thắt dây an toàn vào”

 

Tân Hoài An không can tâm nên không thèm động đậy.

 

Anh liếc nhìn một cái rồi đột nhiên nghiêng ngư: Cảm nhận được ý đồ của anh, trái tim của Tân Hoài An như thắt lại, cô vội vàng nói: “Tôi tự làm được.”

 

Sau đó “cạch” một tiếng, dây an toàn đã được thắt lại.

 

Lúc này Chử Chấn Phong mới hài lòng xoay người ngồi về vị trí sau đó giữ vô lăng và đạp ga.

 

Chiếc xe bắt đầu di chuyển trên đường, hai người đều không nói với nhau một lời nào.

 

Trong lòng Tân Hoài An cảm thấy vô cùng kỳ lạ, cô thật sự không thể hiểu tại sao Chử Chấn Phong lại đưa cô về.

 

Đột nhiên sắc mặt cô thay đổi, cô hét lên: “Dừng xe!”

 

Chử Chấn Phong nhìn cô rồi cau mày nói: “Đoạn đường này không thể dừng xe được”

 

. Tân Hoài An nhìn chăm chằm ngoài cửa sổ đợi một chút rồi lại nói: “Ở đoạn này có thể dừng xe lại được rồi, mau để tôi xuống! Dừng xe!”

 

“Làm gì?” Chử Chấn Phong lạnh lùng hỏi.

 

“Anh dừng xe mau lên!” Tân Hoài An thúc giục.

 

Chử Chấn Phong càng không hài lòng, anh lạnh lùng nói: “Cô không muốn ngồi xe tôi đến vậy sao?”

 

Vừa nói xong anh liền nhấn ga tăng tốc, cả xe lao đi như bay.

 

Tân Hoài An nhìn anh bằng ánh mắt hung dữ, cô vốn định nói gì đó nhưng khi mở miệng sắc mặt cô trở nên tái mét, lập tức quay đầu lại rồi dùng tay che miệng.

 

Thấy vậy Chử Chấn Phong sững sờ liền dừng xe lại ngay bên đường.

 

Cửa xe mở ra Tân Hoài An vội vàng chạy xuống rồi ngồi nôn ngay bên vệ đường.

 

Chử Chấn Phong cũng xuống xe đứng cạnh cô, anh cau mày khi nhìn thấy bộ dạng đang nôn mửa của cô: “Hay là tôi đưa cô đến bệnh viện?”

 

Nôn được một lúc nhưng cũng không nôn ra được cái gì mà chỉ toàn là nước.

 

Tân Hoài An đưa tay lên rồi lắc lắc đầu sau đó lại nôn.

 

Cô dường như không còn chút sức lực nào nữa, hít thở sâu vài cái rồi từ từ đứng dậy.

 

Không biết là có phải do ngồi xổm lâu quá không mà lúc đứng dậy cả người liền run lên.

 

Chử Chấn Phong nhanh tay giữ lấy cô.

 

Tân Hoài An ngước mắt lên nhìn anh một cái sau đó liền thu tay về ở thế phòng ngự.

 

Chử Chấn Phong cau mày hỏi: “Cô bị làm sao vậy?”

 

Tân Hoài An lắc đầu: “Có thể là do buổi trưa ăn phải cái gì đó nên bị đau bụng”

 

“Ai không biết còn tưởng là cô mang thai rồi cơ” Chử Chấn Phong thản nhiên nói.

 

Trái tim Tân Hoài An thắt lại, cô mím môi không nói gì.
 
Chương 277


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 277

Anh xoay người quay lại xe lấy một chai nước, sau khi mở nắp liền đưa cho cô: “Chai mới đấy, cầm đi!”

 

“Ừm” Cô đáp lại một tiếng sau đó cầm lấy chai nước súc miệng, loại bỏ sạch mùi nôn.

 

Cuối cùng sau khi không còn cảm thấy khó chịu nữa cô cũng không dám ngồi lên xe của Chử Chấn Phong.

 

Nếu anh biết cô có thai thì không biết anh có điều tra nguồn gốc của đứa trẻ này không.

 

Cô nói: “Xem ra tôi không phù hợp để ngồi xe của anh vậy nên tôi sẽ đi tàu điện ngâm”

 

Nói xong cô liền bước đi thật nhanh không cho Chử Chấn Phong có cơ hội để ngăn cản.

 

Khuôn mặt của Chử Chấn Phong đầy u ám chỉ đành đạp vào cửa xe một cái.

 

Còn Tân Hoài An đi về phía ga tàu điện ngầm.

 

Phía sau có tiếng bước chân càng ngày càng gần sau đó có một bàn tay vỗ vào vai cô.

 

Cô vô thức nghĩ là Chử Chấn Phong đang đuổi theo mình liền cảnh giác quay đầu lại.

 

“Trương Nhược Phi?”

 

Tân Hoài An thở phào nhẹ nhõm sau khi nhìn rõ mặt người kia.

 

“Sao lại căng thẳng như vậy?” Trương Nhược Phi nói đùa sau đó chỉ vào chiếc xe bên cạnh và nói: “Xe của tôi vẫn đỗ ở đó nên cố ý sang đây gọi cô, đi thôi, lên xe nào.”

 

Ngồi vào trong xe của anh ta, Tân Hoài An không nhịn được mà hỏi: “Sao anh lại..”

 

“Thật xin lỗi” Tân Hoài An mỉm cười xin lỗi.

 

Trương Nhược Phi lắc đầu rồi tiếp tục lái xe.

 

Anh ta nhìn chằm chằm về phía trước và dùng một tay để giữ vô lăng.

 

Một lúc lâu sau anh ta mới do dự nói: “Tôi vừa nhìn thấy cô và Chử Chấn Phong ở cùng nhau, hai người…”

 

Tân Hoài An khế nhướng mày: “Giữa tôi và anh ta không có gì hết”

 

Trương Nhược Phi cong môi nhưng cuối cùng vẫn không nói gì hết.

 

Hai người về đến nhà.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

“Woa, quá tuyệt vời rồi!” Ôn Nhã Ly võ tay tán thưởng.

 

Tân Hoài An mỉm cười sau đó thay giày rồi nói: “Vậy chúng tôi đi xử lý nguyên liệu trước đã”

 

Lúc cô đang định đi vào bếp cùng Trương Nhược Phi thì Đường Mạc rốt cuộc cũng không nhịn được nữa mà nói: “Tân Hoài An, hay là để Ôn Nhã Ly đi, cô qua đây xem chút đúng lúc tôi đang thiết kế cho cô một bộ lễ phục.”

 

“Thiết kế lễ phục cho cháu sao?” Tân Hoài An có chút hoài nghi.

 

Đường Mạc gật đầu rồi mỉm cười nói: “Nhược Phi đã cho tôi xem qua tín vật của cô. Hai ngày nữa tôi sẽ tham gia một sự kiện trao đổi nghề thêu do một người bạn tổ chức. Tôi định dẫn cô đi cùng và đương nhiên tôi phải giúp cô chuẩn bị trang phục”
 
Chương 278


Chương 278

“Đúng vậy, chị Hoài An mau qua xem đi” Ôn Nhã Ly ra hiệu sau đó tự giác tiến lên để cầm bát đĩa trong tay cô rồi nói: “Em và anh Nhược Phi vào chuẩn bị nguyên liệu trước, lát nữa chị chỉ việc nấu thôi”

 

“Được” Tân Hoài An cũng không nói gì nhiều mà chỉ gật đầu sau đó đi cùng Đường Mạc.

 

“Nào, để tôi đo kích thước của cô trước đã” Đường Mạc lấy dây đo ra.

 

“Dì Trương, cảm ơn dì”

 

“Khách sáo gì chứ, cô và Nhược Phi có quan hệ tốt như vậy, từ trước đến giờ tôi chưa từng thấy nó chăm sóc cho cô gái nào như thế cả” Đường Mạc cười nói.

 

Tân Hoài An hơi do dự rồi dùng giọng điệu nghiêm túc nói: “Bọn cháu chỉ là bạn bè”

 

“Tôi biết” Đường Mạc cầm thước đo lên vai.

 

Đặt thước đo xuống sau đó trầm ngâm nói: “Tân Hoài An, tôi biết cô là người tốt nếu không tôi sẽ không chủ động mời cô ở lại, chỉ là Nhược Phi…”

 

“Nhược Phi, anh ấy làm sao vậy?” Tân Hoài An nghi hoặc nghiêng đầu sang hỏi…

 

Đường Mạc bất đắc dĩ cười cười: “Chẳng lẽ cô không nhìn ra nó có suy nghĩ khác với cô sao?”

 

Tân Hoài An ngẩn ra, đúng là Trương Nhược Phi rất quan tâm đến cô, nhưng mà cô chưa từng kết bạn với nam giới, còn tưởng rằng đây là cách con trai đối xử với bạn bè thôi.

 

Bị Đường Mạc bâng quơ nhắc đến như vậy, Tân Hoài An mới bất ngờ phát hiện cho tới nay mình vẫn luôn bỏ qua thứ gì đó.

 

“Hai người không hợp đâu” Đường Mạc bất ngờ nói, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tân Hoài An.

 

Tân Hoài An gật đầu đồng ý, thản nhiên nói: “Cháu cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó.”

 

Đường Mạc nở nụ cười: “Cô Tân, đúng là tôi rất tán thưởng cô, nhưng loại tán thưởng này không có nghĩa là tôi có thể chấp nhận con trai tôi và cô… cô có hiểu không?”

 

“Cháu hiểu ạ” Tân Hoài An thản nhiên nói, nhìn bà ta tỏ vẻ đã hiểu: “Cháu có thể nhìn ra dì Trương kỳ vọng rất nhiều ở Ôn Nhã Ly”

 

Đường Mạc sửng sốt, có lẽ là không ngờ được Tân Hoài An sẽ nói thẳng ra như vậy.

 

Tân Hoài An tiếp tục nói: “Cháu coi Ôn Nhã Ly như là em gái vậy, cháu cũng hy vọng em ấy có thể hạnh phúc. Nếu em ấy và Trương Nhược Phi có thể ở bên nhau, cháu sẽ rất vui”

 

Nhìn thấy sự chân thành trong mắt cô, trong lòng Đường Mạc không nén được xúc động, khế thở dài một tiếng.

 

“Cô Tân, cô cũng biết vì sao tôi lại hy vọng là Ôn Nhã Ly mà không phải là cô chứ?”

 

Nghe trong lời bà ta nói cũng không có ý gì khác, Tân Hoài An thuận miệng nói: “Bởi vì chuyện giữa cháu và nhà họ Chử ạ?”

 

Đường Mạc lắc đầu, ăn không nói có: “Tôi có thể thấy được tính cách của cô khá đặc biệt, nhất định tương lai sẽ không tầm thường. Mà Nhược Phi nhà tôi… Tôi chỉ hy vọng nó được thuận lợi bình an, cuộc sống đơn giản là tốt rồi.”

 

Tân Hoài An câm nín, nở nụ cười bất đắc dĩ.

 

“Cô Tân, tôi còn muốn nhờ cô giúp một chuyện”

 

“Dì cứ nói đi ạ”

 

Đường Mạc đắn đo, ánh mắt trở nên nghiêm túc: “Hãy khiến cho Nhược Phi hoàn toàn buông tay, không ôm ảo tưởng nữa”

 

“Được ạ”
 
Chương 279


Chương 279

Trăng treo trên đỉnh đầu.

 

Sau khi ăn xong bữa tối, Ôn Nhã Ly và Đường Mạc tiếp tục may quần áo cho Tân Hoài An.

 

“Nhược Phi, chúng ta đi dạo một lát đi” Tân Hoài An đề nghị.

 

Trương Nhược Phi lập tức đứng lên khỏi sô pha: “Được, đúng lúc buổi tối ăn no quá, tôm hùm đất cô làm ăn ngon quá”

 

Nói xong, hai người ra khỏi cửa.

 

Ôn Nhã Ly nhìn bóng dáng bọn họ rời đi, ánh mắt ngây ra.

 

“Nhã Ly”

 

Giọng nói của Đường Mạc gọi tâm trí cô ấy quay lại, cô ấy vội quay đầu lại: “Cô giáo, sao vậy ạ?”

 

“Con cắt quá tay rồi” Đường Mạc nhắc nhở.

 

Ôn Nhã Ly nhìn mảnh vải bị mình cắt hỏng, sắc mặt nhất thời đỏ lên: “Con, để con đi lấy tấm khác”

 

Nói xong vội vã chạy lên lầu.

 

Đường Mạc khẽ lắc đầu, lại nhìn ra bên ngoài biệt thự, bóng dáng hai người kia đã muốn hòa vào bóng tối của cây cối.

 

Bốn phía đều yên tĩnh.

 

Tân Hoài An và Trương Nhược Phi sóng vai đi trên lối đi bộ.

 

“Thế nào?”

 

“Ngày mai cô tính trả lời bên Hàn Thị Tân Hoài An cười nhạt ân chưa biết nữa: Đi đến bên bờ hồ nhân tạo, cô dừng chân lại, quay đầu nhìn về phía Trương Nhược Phi.

 

Trương Nhược Phi tất nhiên cũng ngừng lại.

 

Gió bên hồ mát rượi, khoan khoái dễ chịu.

 

“Trương Nhược Phi, chúng ta là bạn bè, đúng không?” Giọng nói của Tân Hoài An chậm rãi vang lên.

 

“Đúng vậy” Trương Nhược Phi đáp lại ra vẻ đương nhiên.

 

“Tôi hy vọng chúng ta có thể mãi mãi duy trì tình bạn này, không hơn không kém”

 

“Không hơn không kém?” Trương Nhược Phi lặp lại câu này, lông mày dần nhíu lại.

 

Tân Hoài An quay về biệt thự một mình.

 

Ôn Nhã Ly nhìn thấy phía sau cô không có ai, tò mò hỏi: “Chị Hoài An, không phải chị và anh Nhược Phi ra ngoài cùng nhau sao? Anh ấy đâu?”

 

“Đêm nay cậu ấy quay về trường học ở” Tân Hoài An đáp lại, sắc mặt vẫn như bình thường, cô liếc mắt nhìn Đường Mạc một cái, hai người đạt được sự hiểu ngầm qua ánh mắt.

 

“Khoảng thời gian này Nhược Phi có rất nhiều chuyện ở trường học, cứ để nó ở trường học đi” Đường Mạc nói, lại dặn dò Tân Hoài An: “Vậy cháu cũng nghỉ ngơi sớm chút đi.”

 

Tân Hoài An gật đầu đi lên lầu.

 

Nghĩ đến vẻ mặt tức giận của Trương Nhược Phi khi đi, có lẽ anh ta rất tức giận vì những gì cô nói.

 

Nhưng Tần Hoài An cũng không hối hận với mỗi một câu mình nói ra.

 

Thật ra dì Trương nói rất đúng, cô cũng không có loại tình cảm đó với Trương Nhược Phi, nên nhắc nhở anh ta kịp thời, cắt đứt hy vọng của anh ta. Cho dù cuối cùng cô và anh ta không thể làm bạn được nữa, cô cũng không muốn để anh ta ngốc nghếch chờ đợi bên cạnh cô.
 
Chương 280


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 280

Ngày hôm sau.

 

Tân Hoài An ăn bữa sáng rồi ra khỏi cửa, đến địa điểm hôm qua đã hẹn trước với Hàn Âu Dương.

 

Cô đã đồng ý là hôm nay sẽ cho anh ta một câu trả lời rõ ràng.

 

Tàu điện ngầm vào giờ cao điểm buổi sáng có hơi đông.

 

Tân Hoài An đi thang cuốn tự động xuống, đi tới khu vực chờ xe.

 

“Ối…”

 

Một tiếng kêu đột nhiên vang lên.

 

Tân Hoài An theo bản năng liếc nhìn về phía phát âm thanh, chỉ thấy một người phụ nữ mang thai nằm trên mặt đất, đủ loại đồ vật trong túi rơi ra.

 

Mà cô ấy thì chẳng có sức đâu để bận tâm đến nó, chỉ ôm lấy bụng mình, không ngừng rên rỉ vì đau.

 

“Máu, chảy máu rồi người phụ nữ mang thai.

 

Chiếc váy vốn có màu xám nhạt đã loang lổ vết máu.

 

Nghe vậy, trên mặt phụ nữ mang thai lại càng sợ hãi: “Con, con của tôi…

 

Người xung quang hô lên, chỉ vào hạ thân Sau đó cố gắng gượng dậy từ trên mặt đất, nhưng vì bụng cô ấy quá to, không tiện di chuyển, chẳng thể nào đứng dậy được.

 

Có người thì đi gọi nhân viên bảo vệ đang trực ban ở trạm tàu điện ngầm, có người thì lấy điện thoại di động gọi số cấp cứu, nhưng không có ai dám đến giúp đỡ.

 

Dù sao thì cái bụng kia to như vậy, lại còn đang chảy máu, lỡ như có chuyện gì thì sao, ai dám đứng ra gánh lấy trách nhiệm đó?

 

Tân Hoài An nhìn dáng vẻ đau đớn và hoảng loạn của người phụ nữ mang thai, thầm nghĩ đến trong bụng mình cũng có một sinh linh bé bỏng.

 

Cô dứt khoát bước tới, ngồi xổm xuống bên cạnh người phụ nữ đang mang thai.

 

Cô không lập tức dìu người kia đứng lên mà chỉ trấn an: “Cô đừng hoảng, đứa bé sẽ không sao đâu”

 

“Con, con của tôi không thể có chuyện gì được” Người phụ nữ mang thai lặp lại câu này.

 

“Ừ, sẽ không có chuyện gì đâu” Tân Hoài An củng cố lòng tin cho cô ấy: “Cô hãy tin tôi, tôi là bác sĩ đây, tôi sẽ giúp cô.”

 

Bác sĩ ư?

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Người phụ nữ mang thai hít sâu một hơi, đưa tay nhau cho cô.

 

Sau đó ngay dưới ánh mắt của mọi người, ngón trỏ và ngón giữa của Tân Hoài An khép lại bắt mạch cho thai phụ.

 

“Đây, đây là đang bắt mạch đó hả? Có nhầm lẫn gì không đấy?”

 

“Cô gái này là ai, tuổi còn nhỏ như thế vậy mà đã là một bác sĩ trung yà”

 

“Bác sĩ trung y sao? Có đáng tin cậy không đó, đừng có cố làm ra vẻ đấy nhé!”

 

Xung quanh sôi nổi thảo luận.

 

Tân Hoài An không hề bị quấy nhiễu một chút nào, thân thể và tinh thần đều bình tĩnh lại, tập trung cảm nhận mạch đập trên đầu ngón tay.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top