Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!
Dịch Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài
Chương 201


Chương 201

Vừa rồi vào thời khắc mấu chốt, cô nhân cơ hội đè Hàn Lệ Hoan xuống, nhân cơ hội đó mà dịch chuyển đầu súng sang một vị trí khác, bản thẳng lên trần nhà.

 

Chử Gia Mỹ, người đang sợ hãi trước tiếng súng, lúc sau đó cô ta mới từ từ nhận ra rằng hình như mình không bị bắn.

 

Cảm giác sống chết vụt qua trong tích tắc, khiến cô ta cảm thấy vô cùng suy sụp, cô ta ngã xuống đất, nước mắt lưng tròng, lớp trang điểm không còn nguyên vẹn nữa, cả khuôn mặt vặn vẹo vào nhau.

 

Tân Hoài An liếc nhìn Chử Gia Mỹ, thu lại ánh mắt, nhàn nhạt nói: “Chử Gia Mỹ đúng là rất có ác cảm đối với tôi, còn hay nói những l không hay về tôi, nhưng tôi không thể vì người khác không tốt với tôi, có thái độ kém với mình mà giết chết người đó được?”

 

Hàn Lệ Hoan hừ lạnh một tiếng, “Cô ta đã nhìn thấy tất cả những gì cô đã làm hôm nay. Nếu để cô ta đi, nhà họ Chử có thể buông tha cho cô không?”

 

“Không nhất thiết” Tân Hoài An chậm rãi nói.

 

Nhìn vẻ mặt thâm trầm của cô, Hàn Lệ Hoan rốt cuộc nhận ra mọi chuyện có lẽ không chỉ như thế.

 

“Cô lẽ nào ..”

 

Vẻ mặt sa sầm lại, cô ta đột nhiên hét toáng lên: “Mấy người ngu ngốc các người còn làm cái gì, mau tóm lấy cô ta cho tôi!”

 

Lời nói truyền đến tai những người vệ sĩ ở ngoài cửa.

 

Đám vệ sĩ cuối cùng cũng ổn định lại sau khi thấy những việc mới vừa xảy ra trong phòng, nghe lời chỉ đạo cua Hàn Lệ Hoan, vô thức lao về phía Tân Hoài An.

 

Sắc mặt Tân Hoài An khẽ thay đổi, cô lập tức ấn kim bạc trong tay vào tĩnh mạch ở cổ của Hàn Lệ Hoan.

 

“Đừng di chuyển!”

 

“Nếu các người tiến thêm một bước nữa, tôi không thể đảm bảo điều gì sẽ xảy ra nếu kim của tôi đâm xuống đâu”

 

Các vệ sĩ dừng lại không tiến thêm bước nữa, ngập những nhìn cô.

 

Không ai biết tại sao Hàn Lệ Hoan lại đột nhiên mềm nhũn ngã xuống đất như thế này, nhưng chắc chăn chuyện này có liên quan đến Tân Hoài An.

 

Lúc này, nhìn thấy kim bạc trong tay cô, bọn họ có chút không dám lỗ mãng, không dám mạo hiểm vì an nguy của Hàn Lệ Hoan.

 

“Sợ cái gì?” Hàn Lệ Hoan trừng mắt nhìn vệ sĩ, sau đó nhếch mép nhìn Tân Hoài An, “Tôi không tin, cô thật sự dám làm như vậy?

 

Cô có đủ can đảm để giết người không? “

 

“Hiện tại tôi làm thế này là để bảo vệ bản thân. Cho dù tôi không giết cô thật nhưng tôi cũng có thể khiến cô trở thành một kẻ vô dụng, phải nằm trên giường cả đời. Cô có muốn thử không?”

 

Giống như Tân Hoài An nói, để thể hiện rõ ý định của mình, cô tiến kim bạc lên một chút.
 
Chương 202


Chương 202

Cảm giác ngứa ran được truyền đến dọc các dây thần kinh nhạy cảm trên người.

 

Hàn Lệ Hoan sắc mặt rốt cục cứng đờ, không dám kích động vệ sĩ.

 

Tân Hoài An thở phào nhẹ nhõm.

 

Lúc này, trên hành lang đột nhiên náo động.

 

Một vệ sĩ xấu hổ chạy tới, anh ta muốn báo cáo tình hình mới xảy ra, nhưng khi nhìn thấy Hàn Lệ Hoan bị Tân Hoài An uy hiếp trên mặt đất, anh ta đột nhiên không biết nên nói thế nào.

 

Hàn Lệ Hoan quả thực không phải là một người phụ nữ đơn giản, cho dù biết rõ hiện tại tính mạng của mình đang trong tay cô, nhưng trên mặt cô ta cũng nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình tĩnh, lạnh lùng quát: “Xảy ra chuyện gì?”

 

“Có người… xông vào” Vệ sĩ nói xong liền liếc nhìn hai người trong phòng đang hôn mê bất tỉnh, nói: “Là, là người của Chử Chấn Phong.”

 

“Ngăn bọn chúng lại” Hàn Lệ Hoan lạnh giọng cười nói.

 

Nói xong, cô ta quay sang Tân Hoài An, “Nói cho tôi biết cô muốn gì, tôi có thể làm nó cho cô”

 

Tân Hoài An suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Được rồi, cô gọi điện thoại cho Hàn Âu Dương, bảo anh ta thả bà tôi ra.”

 

Hàn Lệ Hoan không ngờ cô thật sự biết mình cấu kết với Hàn Âu Dương, ánh mắt có chút kinh ngạc, sau đó lại gật đầu nói: “Được rồi, tôi có thể bao anh ta thả bà cô đi, đưa điện thoại cho tôi.”

 

Điều mà Tân Hoài An quan tâm nhất là sự an toàn của bà cô vì vậy cô không để ý đến sự u ám trong mắt khẽ ánh lên của Hàn Lệ Hoan.

 

Khi cô đang cầm điện thoại, Hàn Lệ Hoan đột nhiên vặn cổ tay, tiện tay năm lấy cây kim bạc trên tay, ngay trong giây tiếp theo đã đè Tân Hoài An xuống đất bằng khả năng cực kỳ nhanh nhẹn của mình.

 

Tân Hoài An kinh ngạc nhìn cô, “Cô, cô lúc nào.”

 

“Khả năng châm kim của cô rất đặc biệt, có thể nhất thời làm cho chân của tôi bị mất ý thức, nhưng đáng tiếc lại không được lâu, còn có…tôi đã từng học qua đấm bốc”

 

Hàn Lệ Hoan đè lên người Tân Hoài An, khôi phục lại tư thế cao ngạo của mình, nhưng lúc này, không thể nhìn thấy bất kì sự thuyết phục hay lấy lòng của cô ta, nào mà chỉ thấy khí sắc tàn bạo cùng sát khí nồng đậm!

 

“Tôi vốn tưởng rằng cô là một người thông minh, nhưng hiện tại xem ra cô chỉ là một đồ ngu dốt mà thôi.”

 

Hàn Lệ Hoan chậm rãi nói, hai tay sơn đỏ đậm bóp chặp cổ của Tân Hoài An Ngôn, ‘Vậy thì, cô chết trước——”

 

Một bên nói chuyện, bên kia không ngừng dùng lòng bàn tay từ từ siết chặt cổ cô.
 
Chương 203


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 203

 

Tân Hoài An cảm thất mình không thể thở nổi nữa rồi Cô mở to hai mắt, khuôn mặt Hàn Lệ Hoan hiện lên rõ ràng trong con ngươi của cô.

 

Làm thế nào đây? Cô thực sự không muốn chết trong tay người phụ nữ này.

 

Như Hàn Lệ Hoan đã nói, cô ta đã từng học qua đấm, vì vậy đôi tay của cô ta đương nhiên khỏe hơn những người phụ nữ bình thường.

 

Tân Hoài An bị cô ta bóp chặt cổ, không còn sức chống trả, chỉ có thể cảm thấy hô hấp của mình càng ngày càng khó khăn, không khí trong cơ thể cũng ngày càng ít đi….

 

Ngay khi cô cảm thấy trước mặt tối sầm lại, một âm thanh chói tai vì bị đá xuống của người đang ở trên người cô vang lên.

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


cười nói, đánh một cú đấm vào tên vệ sĩ đang ôm Chử Gia Mỹ, cứu cô ta ra.

 

Chử Gia Mỹ vô thức ngã vào trong vòng tay của Lục Hy Thiên, nhìn vẻ mặt của anh ấy, cô ta cảm thấy giống như mình đang nằm mơ vậy.

 

“Lục Hy Thiên..” Cô khẽ kêu lên tên anh ấy một cách đáng thương, nước mắt không ngừng rơi xuống má.

 

Lục Hy Thiên nhìn khuôn mặt đây nước mắt của cô ta mà khẽ sửng sốt, sau đó đặt cô ta ngồi trên ghế sô pha, “Tôi đi giúp anh trai cô.”

 

Đột nhiên không còn ở trong vòng tay của anh ấy, Chử Gia Mỹ có chút hụt hãng.

 

Nhưng nghĩ đến cảnh anh ấy quật ngã tên vệ sĩ , bằng một cú đấm vừa rồi có thể cứu được mình, khóe môi cô ta lại cong lên một cách thích thú.

 

Trong tim Lục Hy Thiên có cô ta.

 

Sau đó Tân Hoài An đã không xảy ra chuyện gì nữa.

 

Còn về Hàn Lệ Hoan, người đã từng học qua đấm bốc đó thì sao?

 

Trước mặt Chử Chấn Phong không khác gì một đống rác cả Tuy nhiên, Hàn Lệ Hoan người phụ nữ này vốn rất gian xảo, còn có rất nhiều vệ sĩ bảo vệ bên mình.

 

Dù không thể đánh thắng được Chử Chấn Phong, nhưng dưới sự bao bọc của vệ sĩ, điều đầu tiên lúc này chính là phải tìm cách để ra ngoài.

 

Thấy mọi chuyện xảy ra như vậy Vệ Nam cũng mang người xông lên lầu, chặn đường rút lui của cô ta.
 
Chương 204


Chương 204

Hàn Lệ Hoan dứt khoát đưa ra quyết định, xông thẳng lên tầng cao nhất của toà nhà.

 

Ở trên tầng cao nhất ấy, có một chiếc trực thăng đã đợi sẵn “Đi!” Hàn Lệ Hoan nhanh chóng lên trực thăng rồi nói.

 

Máy bay trực thăng từ từ cất cánh, Chử Chấn Phong và những người khác đuổi kịp tới tầng cao nhất của tòa nhà, nhưng bọn họ rốt cục cũng đã chậm một bước.

 

Hàn Lệ Hoan ngồi trên trực thăng, mái tóc dài màu đỏ rực bị gió thổi bay rối tung, cô ta nhìn đám người trên mái nhà ấy, liếc thấy Tân Hoài An ở trong đám người.

 

Khóe môi lạnh lùng cong lên, “Nhớ kỹ, bà của cô là bị cô hại chết!”

 

Tân Hoài An sắc mặt đột nhiên thay đổi.

 

Chử Chấn Phong không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh cô, đặt một tay lên vai cô, nói: “Đừng nghe lời của cô ta, tôi đã sai người đến chỗ của Hàn Âu Dương đưa bà của cô về rồi”

 

So với Hàn Lệ Hoan, cô chọn tin tưởng vào Chử Chấn Phong.

 

Tân Hoài An nhìn khuôn mặt của anh, rồi cười nhẹ nói, “Cảm ơn…”

 

Trước khi cô kịp nói lời cảm ơn, chiếc máy bay trực thăng giữa không trung đã phát ra tiếng động lớn, ngay lập tức nổ tung thành một quả cầu lửa.

 

Sự việc này khiến tất cả mọi người đều không dám tin.

 

Hàn Lệ Hoan, người vừa dương dương đắc ý ban nãy, đã bị giết chết trong biển lửa.

 

Những mảnh vỡ của chiếc trực thăng từ từ rơi thẳng xuống, cùng với ngọn lửa bùng cháy mang theo nhiệt độ cao.

 

“Cẩn thận!”

 

Tân Hoài An nghe thấy tiếng kêu trầm thấp của Chử Chấn Phong, ngay sau đó, cô bị anh kéo vào trong lòng.

 

Cánh tay anh đặt trên đầu cô, kéo cô lùi lại vài bước.

 

Một chiếc cánh của cái máy bay trực thăng khổng lồ đó rơi xuống đúng vị trí cô vừa đứng lúc nãy, khói mù mịt.

 

Thật nguy hiểm!

 

Tân Hoài An thở dài một hơi, thả lỏng dây thần kinh căng thẳng, ngẩng đầu lên nhìn.

 

Chử Chấn Phong cũng trầm mặc nhìn cô, ánh mắt họ giao nhau, cả hai người đều cảm thấy sửng sốt.

 

Cô ôm chặt lấy người anh, cảm nhận rõ ràng những cơ bắp săn chắc dưới lớp áo sơ mi chỉnh chu của anh, khí chất nam tính mạnh mế bao trùm lấy cô …

 

Chử Chấn Phong cũng ngửi được mùi thơm nhàn nhạt dường như có như không thấp thoáng trên người cô, chính là hương cỏ cây có thể làm say lòng người, đặc biệt quen thuộc.
 
Chương 205


Chương 205

Chưa đợi anh nghiên cứu kỹ lại, Tân Hoài An đã mẫn cảm thoát ra khỏi vòng ôm của anh.

 

“Cảm ơn anh!”

 

Tân Hoài An cúi đầu che đi sự mất tự nhiên trong mắt.

 

Chử Chấn Phong nhìn xuống cô, có thể dễ dàng nhìn thấy vành tai hồng nhuận của người phụ nữ trước mắt.

 

Khóe môi anh cong lên không tự chủ.

 

“Anh Chử, Hàn Lệ Hoan chết rồi, phải làm sao bây giờ?”

 

Vệ Nam bước tới với vẻ mặt nghiêm nghị và chỉ tay vào xác máy bay trực thăng đang bốc cháy, những người bên trong bị cháy xém và cũng không ai còn sống cả.

 

Nhìn thấy cảnh này, Chử Gia Mỹ ôm chặt lấy cánh tay Lục Hy Thiên, không dám nhìn. Lục Hy Thiên nhíu mày, anh chống cự và đẩy cô ta ra.

 

Mặc dù Tân Hoài An đã cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh, nhưng lòng bàn tay nắm chặt đặt ở bên hông làm cô lộ ra vẻ mất tự nhiên.

 

Lần đầu tiên cô nhìn thấy một người đang sống đột nhiên phải chết một cách thê thảm như vậy.

 

Chử Chấn Phong ánh mắt quét qua mấy người đang đứng cạnh mình, khôi phục sự lãnh đạm, lạnh giọng nói: “Đưa bọn họ trở về trước.”

 

Nói xong, anh dừng lại nhìn Lục Hy Thiên, “Cậu cũng cùng bọn họ trở về đi”

 

“Được rồi, dù sao ở đây cũng không còn việc gì của em nữa rồi” Lục Hy Thiên giơ tay đối diện với Vệ Nam nói: “Vậy anh ở lại đây giúp Chấn Phong xử lý, tôi sẽ đưa bọn họ trở vš “Làm phiền đến anh Lục rồi” Vệ Nam thuận miệng gật đầu, Hàn Lệ Hoan đột ngột qua đời, e rằng những chuyện ở đây không dễ xử lý, lúc này anh Chử rất cần sự trợ giúp của cậu ta.

 

Nhìn ba người rời đi, Chử Chấn Phong bước tới chiếc trực thăng bị đốt cháy, đôi mắt đen sâu thẳm khó lường.

 

” Vệ Nam, cậu dẫn người xuống lầu tìm kiếm. Sau khi Hàn Lệ Hoan đến Hải Lam, nơi này cũng coi như là địa bàn của cô ta, nhất định sẽ để lại một thứ gì đó”

 

“Vâng” Vệ Nam gật đầu, liếc nhìn cái xác cháy đen rồi mới quay người lại.

 

“Những vấn đề liên quan đến tính mạng con người, giao do cảnh sát xử lý”

 

Vệ Nam hiểu ra, dẫn mọi người xuống lầu, đồng thời gọi điện thoại báo cảnh sát.

 

Nhìn làn khói cuồn cuộn bốc ra, Chử Chấn Phong nhớ lại hiện trường vụ nổ máy bay trực thăng vừa rồi.

 

Đó là một sự tình cờ hay một sự cố tình?

 

Lục Hy Thiên lái xe, Chử Gia Mỹ ngồi ở ghế phụ bên cạnh anh ấy.

 

“Tình huống vừa rồi làm tôi sợ chết khiếp. Đây là lần đầu tiên từ trước tới giờ tôi trải qua kiểu chuyện thế này!” Chử Gia Mỹ ôm chặt lồng ngực mình, nhìn Lục Hy Thiên đầy ngưỡng mộ, ” Lục Hy Thiên anh không sợ sao? Người phụ nữ vừa rồi bị bỏng như vậy…… “

 

Lục Hy Thiên nói một cách bình tĩnh: “Khi tôi còn ở nước ngoài, khi tôi đang đi mua sắm ở trên đường phố thì có chứng kiến cảnh hai bang hội giải quyết lần nhau, họ còn mang theo cả sũng lẫn dao, Có những người bị giết chết nằm có hai tổ chức đang mua sắm trên đường phố, trang bị súng và dao. Có người bị giết chết nằm trên đất, tay chân bị đánh gấy, ruột bị kéo cả ra. Đường phố đầy rẫy máu … Lúc đó tôi đang đứng ở lối vào của một con hẻm cách đó năm mét. “

 

“Đừng nói, đừng nói nữa, thật đáng sợ mà!” Chử Gia Mỹ vội vàng ngăn cản, nghĩ đến cảnh tượng này, cô ta liền muốn la lên.

 

Nhưng cô ta cũng biết sơ sơ về cuộc sống trước kia của Lục Hy Thiên, cô ta biết từ nhỏ anh đã lớn lên trong khu ổ chuôt, những thứ mà anh ấy phải trải qua đương nhiên cũng đen tối hơn rất nhiều bạn bà cùng trang lứa. Sau đó thì anh ấy gặp anh trai của cô ta, bước chân vào giới giải trí và trở thành một diễn viên trẻ thành công thuộc hàng bậc nhất trên thế giới Cô ta không quan tâm đến những điều quá khứ của của anh ấy, bởi vì cô ta yêu anh ấy như bây giờ.

 

Tia sáng rực rỡ, khiến người ta cảm thấy chói mắt.
 
Chương 206


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 206

“Tôi đưa hai người đến đâu đây?” Lục Hy Thiên hỏi.

 

“Tôi muốn đến khách sạn của anh”

 

“Nhà họ Chử”“

 

Tân Hoài An và Chử Gia Mỹ trả lời gần như cùng một lúc.

 

Chử Gia Mỹ bất mãn liếc nhìn Tân Hoài An một cái, sau đó quay sang Lục Hy Thiên nói: “Tôi hiện tại vẫn chưa thể bình tĩnh nổi, anh có thể đưa tôi đi đến chỗ của anh được không? Tôi muốn ở lại với anh”

 

Tân Hoài An bình tĩnh nói: “Chử Chấn Phong nói là bà của tôi đã được đưa đến nhà họ Chử, vì vậy tôi muốn đi xem một chút”

 

Ánh mắt Lục Hy Thiên khẽ nhìn qua hai người, “Được rồi, trước tiên tôi đưa hai người trở về nhà họ Chử”

 

Nói xong, anh ấy nói riêng với Chử Gia Mỹ: “Hôm nay cô đã phải sợ hãi rồi.. Trở về tắm rửa thay quần áo đi, nghỉ ngơi cho thật tốt.”

 

Chử Gia Mỹ chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý, nghĩ ngợi sau này nhất định phải nghĩ cách giữ Lục Hy Thiên ở lại mới được.

 

Chẳng bao lâu sau, bọn họ đã đến trước Nhà họ Chử.

 

Ngoài cổng có ba chiếc ô tô đang đỗ, hai hàng vệ sĩ hùng hậu xếp hàng ngay ngắn, chuẩn bị xuất phát, vô cùng uy nghiêm.

 

Chú Minh quản gia nhà họ Chử đi đi lại lại trước cổng, vẻ mặt rối như tơ vò.

 

Lục Hy Thiên dừng xe, chú Minh cùng nhóm vệ sĩ liếc mắt nhìn sang phía bọn họ.

 

Cả ba người bước ra khỏi xe.

 

Chú Minh nheo mắt nhìn Chử Gia Mỹ một hồi lâu, sau đó vội vàng đi về phía trước.

 

“Cô Gia Mỹ, cô có nói răng Tân Hoài An có ý định ám sát cậu chủ, nhưng Vệ Nam lại nói không có chuyện gì và bảo chúng tôi không cần theo đến đó. Rốt cuộc có chuyện gì vậy? À còn vào buổi tối vừa rồi, chú hai Chử còn sai người đưa một bà già đến đây, nói là bà của cô Tân Hoài An. “

 

Không đợi chú Minh nói xong, Tân Hoài An đã vui vẻ tiến lên nói: “Chú Minh, đó là bà của cháu, phiền chú đưa cháu đi gặp bà ấy”

 

“Cái này ..” Chú Minh vẻ mặt bối rối không biết có chuyện gì đang xảy ra, đành nhìn về phía Chử Gia Mỹ.

 

Chử Gia Mỹ liếc nhìn Lục Hy Thiên nói: “Là cháu đã nhầm rồi. Cháu thấy Tân Hoài An đưa anh trai cháu và Lục Hy Thiên lên xe, rồi khiến họ ngất xỉu. Cháu còn tưởng xảy ra chuyện gì đó nên mới gọi điện thoại cho chú.”

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Lục Hy Thiên lắc đầu, “Không cần, tôi phải về rồi”

 

Sau đó, không cho Chử Gia Mỹ cơ hội, anh ấy lên xe rời đi.

 

Chử Gia Mỹ cắn khế môi, miễn cưỡng nhìn chăm chú vào chiếc xe của anh ấy cho đến khi cô ta không thể nhìn thấy nữa thì mới dừng lại.

 

Cô ta bực bội quay mặt bước vào cửa nhà họ Chử.

 

Trên đường vào trong nhà, người giúp việc nhìn cô ta với ánh mắt rất kì lạ.

 

Chử Gia Mỹ trực tiếp vào trong phòng, đên phòng tắm rửa sạch sẽ.

 

Kết quả khi cô ta đứng trước gương, bị chính gương mặt bây giờ của mình doạ cho sợ hãi.

 

Toàn bộ lớp trang điểm của cô ta, toàn bộ bị lem thành rất nhiều màu sắc không đồng đều khắp nơi trên gương mặt.

 

Nghĩ tới việc vừa rồi dung gương mặt này để nói chuyện với Lục Hy Thiên khiến cô ta vô cùng xấu hổ.

 

Chẳng trách Lục Hy Thiên lại từ chối lời mời của cô ấy!
 
Chương 207


Chương 207

Dưới sự dẫn dường của chú Minh quản gia, Tân Hoài An nhìn thấy Tân Thanh Giang đang ở trong một gian dành cho khách ở sân trước.

 

“Bà ơi!”

 

Cô kích động bước tới và nhìn thật kỹ. Xác nhận bà nội không bị thương, trong lòng mới thở nhẹ một hơi “Bà không sao là tốt rồi!”

 

Tân Thanh Giang gật đầu, “Con nhóc ngốc nghếch này, bà có thể làm sao được, mấy ngày nay con bận rộn không đến gặp bà. Bà còn sợ con đã xảy ra chuyện gì rồi. Bác sĩ nói bà có thể xuất viện rồi, cho nên Chú hai Chử đến đón bà. Đưa bà đến đây để làm khách. “

 

Tân Hoài An sửng sốt, nghĩ đến cuộc nói chuyện giữa Chử Châu và Hàn Âu Dương, cô tự hỏi: “Vậy tại sao ông ấy lại đưa bà đến chỗ của Hàn Âu Dương, xảy ra chuyện gì rồi?”

 

“Bà còn phải thấy ngại nói chuyện này” Bà của cô bất lực thở dài.

 

Bà ấy thì thào: “Bà nghe Chú hai Chử nói con trị bệnh cho anh Hàn.

 

Quá trình điều trị nửa tháng ban đầu coi như gần như đã khỏi bệnh, nhưng sau đó con lại không đến nữa”

 

“Không phải là bởi vì Chú hai Chử biết bà chính là người dạy cho con biết cách châm cứu sao, cho nên mới nhờ bà tới giúp giám đốc Hàn hoàn thành việc điều trị?”

 

“Ông ấy bảo người đưa bà tới đó để giúp Hàn Âu Dương chữa trị sao?” Tân Hoài An sắc mặt có chút kỳ quái.

 

Có phải là vậy không? Hay … đây chỉ là lời biện hộ của Chử Châu?

 

Nhưng vấn đề này không cần phải nghĩ quá nhiều làm gì.

 

Tân Hoài An không muốn bà nội lo lắng nên giả bộ lãnh đạm, tò mò hỏi: “Tình hình của anh Hàn thế nào rồi ạ?”

 

“Chắc là không có vấn đề gì nữa rồi”

 

“Quả nhiên là bà, bảo đao chưa cũ nha” Tân Hoài An cười nói.

 

“Đừng có đề cao bà thế” Tân Thanh Giang khẽ hừ mũi, nhưng khóe miệng lại khẽ nhếch lên, hiển nhiên lời nói của Tân Hoài An quả nhiên có tác dụng với bà ấy.

 

“Bà ngoại không ngờ rằng, không có sự hướng dẫn của bà nhiều năm như vậy,mà khả năng châm cứu của con có thể cải thiện nhanh chóng như vậy. Những bệnh nan y khó thế này, bác sĩ bình thường còn e rằng khó chị khỏi. So với bà ngoại con giỏi hơn rất nhiều.”

 

Tân Thanh Giang xúc động nói, bà ấy rất tự hào về đứa cháu gái này.

 

Tân Hoài An cười, chân thành nói: “Trong lòng con bà ngoại, bà vẫn mãi luôn là người lợi hại nhất”

 

Hai người đang trò chuyện, chú Minh gõ cửa đi vào.

 

“Cô Tân, bà cụ Chử và bà Chử tìm cô”

 

Tân Hoài An cau mày suy nghĩ, trong lòng đoán chắc có lẽ bọn họ sẽ hỏi về chuyện của Hàn Lệ Hoan.

 

Tân Thanh Giang vỗ vỗ lòng bàn tay của cô, “Đi mau, đừng để bà và mẹ chồng con phải đợi lâu”

 

“Vâng” Cô gật đầu và bước ra ngoài.

 

Bà ngoại vẫn chưa biết mối quan hệ thực sự giữa cô và nhà họ Chử, vì bây giờ bà ngoại đã xuất viện rồi, nên cô sẽ tìm cơ hội để nói cho bà biết chuyện này.

 

Tân Hoài An nghĩ xong chuyện này, đến tới đại sảnh của nhà họ Chử.

 

Trong đại sảnh, Tống Cẩn Dung, Liễu Giai Tâm và Chử Hoài Sơn đều ở đó.

 

Chử Gia Mỹ không có ở đây, chắc là đã đi tắm và thay quần áo rồi.

 

Chử Hoài Sơn vừa nhìn thấy Tân Hoài An, liền nóng lòng hỏi: “Đêm nay có chuyện gì xảy ra vậy?”

 

Sở dĩ bọn họ để tâm đến chuyện này là bởi vì trước đó trên điện thoại Chử Gia Mỹ đã luôn miệng nói rằng Tân Hoài An có ý định ám sát Chử Chấn Phong.

 

Kết quả là khi cả hai lúng túng quay trở lại, Chử Gia Mỹ lại nói đó là hiểu lầm, với thái độ bình thường của cô ta đối với Tân Hoài An, cô ta tuyệt đối sẽ không chủ động giải thích những chuyện như vậy.
 
Chương 208


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 208

 

“Con nhóc Tần Hoài An, mọi người chỉ muốn biết rõ chuyện đã xảy ra, không có ý nghi ngờ con” Tống Cẩn Dung ân cần nhìn Tân Hoài An.

 

Khi Liễu Giai Tâm nghe thấy điều này, bà ấy muốn nói gì, nhưng vẫn vẫn là không nói gì cả, đặt ánh mắt tập trung hướng tới phía Tân Hoài An.

 

Tân Hoài An mím môi, không biết nên nói cái gì.

 

Trước những ân oán giữa Tập đoàn Chử Thị và Tập đoàn Hàn Thi, cô vốn chỉ là người ngoài cuộc.

 

Trước đó, cô đã từng tìm hiểu về ân đoán giữa hai nhà Hàn Chử.

 

Cả hai gia đình này đều làm ăn phát đạt ở Hải Lam, vì thế bọn họ.

 

đều đã trở thành những công ty lớn nhất ở Hải Lam ở thời điểm đó. Từ đó bọn họ không ngừng cạnh tranh với nhau, đến nỗi không có thêm được một bên thứ ba nào khác xen vào được.

 

Một núi không thể chứa nổi hai con hổ, cuối cùng nhà họ Chử trong một vụ làm ăn đã hoàn toàn đánh bại nhà họ, khiến cho bọn họ tan tành.

 

Kết quả là, nhà họ Hàn đã quyết định chuyển tất cả nhà máy, xí nghiệp, thị trường ra khỏi Hải Lam, rồi xây dựng lại một lần nữa ở Bắc Hiên. Trong khi đó nhà họ Chử không ngừng mở rộng công ty ra nước ngoài, nhà họ Hàn lại phải cắn chặt lấy những dự án thương mại trong nước, vì vậy bọn họ đã lên kế hoạch dùng máu phải trả bằng máu …

 

Cách duy nhất để nhà họ Hàn có thể tồn chính là phải lấn át được nhà họ Chửt!

 

Nếu không phải do Hàn Lệ Hoan, Tân Hoài An vốn không thể nhúng tay vào chuyện này.

 

Ba người nhà họ Chu nhìn chằm chăm voà cô, Tân Hoài An hít sâu một hơi nói: “Đêm nay…”

 

“Để con nói”

 

Giọng nói trầm ấm của Chử Chấn Phong vang lên sau lưng cô.

 

Tân Hoài An kinh ngạc quay đầu lại, nhìn thấy người đàn ông tới gần mình.

 

Chử Chấn Phong dung đôi chân dài đi tới, nhanh chóng đứng trước mặt cô, hất cẩm về phía cô, nói: “Cô đi nói chuyện cùng bà cô đi. Đây là chuyện của gia đình chúng tôi. Tôi sẽ nói chuyện với bọn họ.”

 

Tân Hoài An cảm kích nhìn anh, gật đầu rồi bước ra ngoài.

 

Hàn Lệ Hoan từng được coi là người phụ nữ có nhiều khả năng trở thành người đứng đầu tiếp theo nhất của nhà họ Hàn, nhưng cô ta lại đột ngột qua đời như vậy, tin tức này đương nhiên sẽ được giấu kín, nhưng nó đã rất nhanh chóng lan truyền đến tai của những gia tộc khác.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


Bên trong một ngôi nhà ở ngoại ô.

 

Nhìn các loại suy đoán kỳ quái trên mạng, sắc mặt của Chử Châu tựa hồ không thể giải thích được, làm cho người ta không đoán được suy nghĩ thật sự của ông ấy.

 

Một lúc sau, ông ấy thu lại suy nghĩ của mình, nhìn người đàn ông đối diện, hỏi: “Giám đốc Hàn, Hàn Lệ Hoan đã chết rồi, anh định thế nào?”

 

“Hàn Lệ Hoan là một người có địa vị vô cùng lớn trong nhà họ Hàn, tai nạn của cô ta giống như là một đòn nặng nề giáng xuống toàn bộ nhà họ Hàn. Ngay cả bản thân tôi cũng thấy hối hận”

 

Chử Châu hai mắt mờ mịt.
 
Chương 209


Chương 209

Tai nạn?

 

“Chú hai Chử” Hàn Âu Dương đột nhiên gọi ông ấy.

 

Chử Châu nhìn anh ta.

 

“Cảm ơn lúc nãy đã nhắc nhở tôi. Nếu tôi thật sự làm theo lời Hàn Lệ Hoan mà giết chết bà của Tân Hoài An, thì e rằng bây giờ số phận của tôi cũng giống như cô ta rồi.”

 

Chử Châu cong môi cười, “Giám đốc Hàn luôn là một người thông minh, đương nhiên có thể lựa chọn cách đúng đản nhất.”

 

Hàn Âu Dương mỉm cười, “Kỳ thực một phần lớn nguyên nhân là do sự biết ơn của tôi trước sự giúp đỡ của Tân Hoài An. Cô ấy và bà cô ấy đã giúp tôi giải quyết căn bệnh nan y suốt nhiều năm này. Tôi thực sự nên cảm ơn họ”

 

Chử Châu không nói gì, ông ấy liếc nhìn bầu trời bên ngoài, “Thời gian cũng không còn sớm nữa, tôi đi trước đây.”

 

“Từ từ đi”

 

Hàn Âu Dương nhìn bóng dáng ông ấy đi vào trong ánh trăng, dùng tay nâng cái kính ở trên sống mũi, đặt nó sang một bên, trên khóe môi nở nụ cười xấu xa.

 

Lúc này, một người phụ nữ quyến rũ từ phía sau bước ra, trên người chỉ mặc một chiếc váy tuyn.

 

“Giám đốc Hàn, đêm nay anh so với ngày hôm qua còn nhiều hơn nửa phút, có muốn cùng người ta luyện tập lại không?”

 

Hàn Âu Dương nhìn dáng vẻ quyến rũ của người phụ nữ trước mặt, cổ họng khẽ động, đột nhiên anh ta nhấc người phụ nữ sang một bên, “Tôi phải khiến cho cô vừa khóc, vừa cầu xin tôi phải dừng lại!”

 

Người phụ nữ cười: “Vậy thì tôi có cầu cũng không được ấy chứ nữa”.

 

Hàn Âu Dương ôm cô ta đi về phòng sau.

 

Đêm sâu, vầng trăng lẻ loi treo trên ngọn cây.

 

Hoa và côn trùng kêu râm ran bốn phía.

 

Tân Hoài An đứng bên đài phun nước trong sân, dáng người mảnh mai thành bóng dài dưới ánh trăng.

 

Nhìn thấy Chử Chấn Phong từ trong đại sảnh đi tới, Tân Hoài An lập tức tiến lên trước.

 

Nhìn thấy cô, Chử Chấn Phong nói: “Trong khoảng thời gian này, cô và bà của cô cứ tạm sống ở đây đã”

 

Tân Hoài An nhếch môi, “Tôi muốn nói về chuyện ly hôn của chúng ta”

 

Chử Chấn Phong nâng mí mắt lên khẽ gật đầu.

 

Hai người cùng bước vào sân.

 

Khắp nơi đều bao phủ bóng tối, ánh sáng ấm áp từ ánh đèn sàn tỏa ra mặt đất đá cuội.

 

Tân Hoài An cân nhắc nói: “Anh Chử, tôi nghĩ chúng ta không thể tiếp tục trì hoãn thêm nữa, nên ly hôn rồi: “Là bởi vì chuyện xảy ra ngày hôm nay sao?” Chử Chấn Phong ánh mắt thâm thúy rơi xuống trên người cô.

 

Tân Hoài An bình tĩnh gật đầu, không có ý định che giấu.

 

“Tôi đã từng nghe nói đến mối quan hệ cạnh tranh giữa Tập đoàn Hàn Thị và Tập đoàn Chử Thị. Bây giờ Hàn Lệ Hoan lại chết như vậy, đương nhiên sẽ khiến cho những mâu thuẫn này càng thêm nghiêm trọng. Không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra trong tương lai.”

 

Nếu có một người khác cũng giống như Hàn Lệ Hoa, sẽ tìm đủ mọi cách để bắt cóc cô, hoặc cố tình dung bàn tay bóp cổ cô đến chết thì sao?

 

Thậm chí cô chỉ hy vọng có một cuộc sống bình yên trong tương lai.

 

Tân Hoài An nói: “Tôi thực sự không muốn dính dáng đến chuyện bất bình của gia đình anh nữa. Tôi chỉ là một người bình thường. Tôi chỉ muốn có thể chăm sóc bà nội thật tốt và sống một cuộc sống bình yên thôi”

 

Chử Chấn Phong Thần gật đầu, trầm ngâm nói: “Hừi Tân Hoài An không ngờ anh lại dễ dàng đồng ý như vậy, “Vậy anh xem khi nào chúng ta có thể làm thủ tục ly hôn, ngày mai có thể được không?”

 

Chử Chấn Phong khẽ nhíu mày.

 

Anh cảm thấy rất khó chịu mỗi lần Tân Hoài An nói muốn ly hôn với mình.
 
Chương 210


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 210

“Chúng ta có thể ly hôn, nhưng thời gian này cô và bà của cô sẽ sống ở nhà Chử đã”

 

Tân Hoài An hỏi lại: “Tại sao?”

 

“Như cô mới nói xong, mâu thuẫn giữa nhà họ Chử và nhà họ Hàn sẽ ngày càng gay gắt, không ai có thể nói trước được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Nếu cô muốn cả mình và bà của mình đều an toàn thì tốt hơn hết hai người phải ở trong nhà họ Chử”

 

Tân Hoài An im lặng.

 

Lời nói của Chử Chấn Phong không phải không có lý, chỉ là lúc vừa rồi cô không nghĩ tới thôi.

 

Vì không muốn dính líu đến cuộc đấu đá giữa nhà họ Chử và nhà họ.

 

Hàn, nên cô mới muốn nhanh chóng tách ra khỏi bọn họ, nhưng đúng là nhà họ Chử sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô.

 

Dù gì cô cũng có thể coi là người có mối quan hệ với nhà họ Chử, một khi cô rời khỏi nhà họ Chử thì nhà họ Hàn nhất định sẽ xử lí cô.

 

Vậy thì làm sao cô có thể bảo vệ chính mình và bà của cô chứ?

 

Nhưng đề xuất của Chử Chấn Phong cũng không phải hoàn toàn không có vấn đề.

 

Sau khi ly hôn, cô ấy lấy cái gì để tiếp tục ở lại nhà họ Chử? Không nói đến chuyện khác, Chử Gia Mỹ nhất định sẽ là người đầu tiên tìm cách đuổi cô ra khỏi đây.

 

Tân Hoài An đột nhiên phản ứng lại, điều mà Chử Chấn Phong muốn nói là … không phải ly hôn trước sao?

 

Cô ngước lên nhìn anh.

 

Dưới ánh trăng, khuôn mặt nghiêm nghị của người đàn ông càng thêm sáng ngời, càng thêm bí ẩn và thâm trầm.

 

“TÔI…

 

Vừa nói, cô vừa giãm xuống đất, không may giãm phải một mảng bùn ướt dưới chân, ngã sang một bên.

 

Khi nhìn thấy điều này, Chử Chấn Phong duỗi người ra đón lấy cô cô, nhưng anh đã chậm một bước.

 

Hai người lần lượt rơi vào trong bồn hoa.

 

Bãi cỏ bên dưới, cỏ xanh mơ màng.

 

Dưới ánh trăng, hai người nhìn nhau.

 

Cảnh tượng này có vẻ quen thuộc.

 

Chử Chấn Phong sững người, nhìn người phụ nữ dưới người mình.

 

Anh xấu xa hỏi: “Buổi tối ngày 29 tháng 6, có phải cô ở núi Vũ Sơn không?”

 

Trái tim Tân Hoài An như thắt lại, ký ức về đêm hôm đó tràn ngập trong tâm trí cô.

 

Cô đẩy mạnh người anh ra, phủ nhận: “Tôi chưa từng đến ngọn núi đó”

 

Đây là bí mật của cô, cô sẽ không để Chử Chấn Phong biết cô chính là người ở đêm đó, nếu không anh sẽ không giải quyết dứt điểm với cô.

 

Vừa rồi, anh đã nghi ngờ cô.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Không biết đó có phải là ảo giác của cô hay không, việc bọn họ lúc này chưa ly hôn, Chử Chấn Phong giống như có một chút vui vẻ?”

 

Tân Hoài An tiếp tục ở lại nhà họ Chử đóng vai mợ Chử, Chử Chấn Phong tiếp tục phái người chú ý theo dõi từng động tĩnh của nhà họ Hàn.

 

May mắn thay, gần đây suy nghĩ của Chử Gia Mỹ đều đã rơi vào Lục Hy Thiên, không có thời gian để làm phiền đến Tân Hoài An. Bà cụ Chử lại là người tốt bụng, khá quan tâm đến Tân Hoài An, nên cô và bà sống trong nhà họ Chử khá tốt.
 
Chương 211


Chương 211

Ở một nơi khác.

 

Văn phòng chủ tịch Tập đoàn Chử Thị.

 

Vệ Nam báo cáo với Chử Chấn Phong: “Nhìn phản ứng của bên nhà họ Hàn, có vẻ như bọn họ không có kế hoạch điều tra đến cùng vể cái chết của Hàn Lệ. Cũng bởi vì việc Hàn Lệ Hoan đến Hải Lam vốn không được phép của bọn họ, cô ta lại là người chủ động tấn công chúng ta trước, chuyện này đã vi phạm cách làm việc bình thường của nhà họ Hàn”

 

“Không phải là không điều tra, mà là vốn đã biết rõ chuyện này, nên mới không dám truy cứu” Chử Chấn Phong lật xem vài báo cáo trên bàn, “Tiếp tục theo dõi nhất cử nhất động gần đây của nhà họ Hàn”

 

Vệ Nam gật đầu. Gần đây, có một số dự án gặp trục trặc.

 

Chử Chấn Phong gập lại báo cáo, nhướng mắt, “Còn chuyện tôi yêu cầu cậu điều tra thế nào rồi ?”

 

“Tôi đã để người đi điều tra rõ rang rồi” Vệ Nam nhanh chóng nói “Mấy người cô Tân có tham gia buổi cắm trại tập huấn cách núi Vũ Sơn khoảng 10 km. Tình huống cũng rất bình thường, tập huấn cả một ngày thì đã đủ mệt rồi, cũng không thể đi bộ đến núi Vũ Sơn xa như thế được đâu ạ”

 

“Sau đó, cô Thanh Hà quả thật có người bà con sống ở thị trấn dưới núi Vũ Sơn đó. Trước khi xảy ra sự việc ngày hôm đó, cô ấy quả thật có đến nhà người bà con đó của mình, thực sự phải đi qua núi Vũ Sơn”

 

Vệ Nam nói xong, thấy vẻ mặt của cậu chủ bỗng trầm tư, không khỏi tò mò, “Cậu chủ, chuyện này không phải đã xảy ra từ nhiều tháng trước rồi sao? Sao đột nhiên anh lại muốn điều tra vậy?”

 

Chử Chấn Phong mím môi mỏng, lạnh lùng liếc nhìn cậu ta một cái.

 

Vệ Nam biết mình đã hỏi một câu không nên hỏi nên ngậm miệng lại, thành thật lui về phía sau.

 

Chử Chấn Phong nhớ lại những gì Vệ Nam vừa báo cáo, lông mày anh càng cau lại.

 

Theo Vệ Nam, người duy nhất cứu anh trong đêm đó là Vương Thanh Hà, và anh đã nhận ra thân phận của cô ta.

 

Nhưng tại sao anh luôn có cảm giác người hôm đó chính là Tân Hoài An?

 

Anh luôn cảm thấy Tân Hoài An cố gắng che giấu chuyện gì đó, càng cố càng không thể nhìn rõ, anh càng thêm tò mò, anh muốn vứt lớp sương mù đó đi để nhìn rõ được chân tướng đẳng sau.

 

Đây có thể là lý do khiến anh không muốn với cô ngay bây giờ…

 

Tất nhiên, Chử Chấn Phong cũng biết rằng suy nghĩ của chính mình như vậy là không công bằng với Vương Thanh Hà.

 

Vừa nghĩ tới đây, điện thoại trên bàn bỗng vang lên.

 

Chử Chấn Phong vừa nhìn liền phát hiện là Sơn Lâm gọi tới.

 

Anh thản nhiên nhấc máy trả lời.

 

Giọng nói của Tịch Sơn Lâm bật ra với một tiếng cười: ‘Anh Chấn Phong, rất vui mừng, người anh em cốt cán Hạ Phi của chúng ta cuối cùng đã giành lại được con mèo hoang nhỏ của mình rồi. Để chúc mừng anh ta tạm biệt cuộc sống độc thân 30 năm của mình, có cuộc hẹn ở Câu lạc bộ Lam Hải nhé! “

 

“Không rảnh”

 

Chử Chấn Phong trả lời ngắn gọn rồi cúp máy.

 

“Mẹ kiếp, phải không, anh Chấn Phong lại từ chối chúng ta nhanh như vậy chứ? Không phải là anh em tốt sao?” Bên kia Sơn Lâm cầm điện thoại với vẻ mặt đau lòng.

 

Trần Bảo Nam ở bên cạnh nói: “Đừng nhắc tới cậu ta nữa, gần đây cậu ta còn phiền phức chuyện của nhà họ Hàn đấy”

 

Tịch Sơn Lâm cười vui cẻ, ngồi ở trên sô pha dựa vào Hạ Phi, “Hạ Phi của chúng ta, cảm giác lần đầu tiên làm đàn ông như thế nào? Có cảm giác có quen không?”

 

Hạ Phi sắc mặt tối sâm.

 

“Bị chuốc ngủ là cậu ấy, cậu nói lời này không sợ làm tổn thương lòng tự trọng của cậu ấy sao?” Tân Dụ nhẹ giọng nói.

 

Tịch Sơn Lâm bật cười lớn khi nghe những lời đi sự là kẻ đen tối nhất trong đám này! Xem mấy lời cậu nói kìa– Chưa kịp nói xong, anh ta đã bị cú đấm vào ngực.

 

Hạ Phi thu lại lòng bàn tay trên ngực anh ta, “Cười đủ rồi, thì đi lấy rượu qua đây”

 

“Được, tôi sẽ tự mình đi lấy rượu”

 

Tịch Sơn Lâm đứng dậy đi ra ngoài, đồng thời lấy điện thoại di động ra, đảo mắt liền gọi cho Tân Hoài An.
 
Chương 212


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 212

“Chị dâu, tối nay anh Chử có hẹn với chúng em, chị cũng đến nhé?

 

Anh Chử đã đợi sẵn ở đây rồi, Em gửi địa chỉ cho chị nhé.”

 

Chuyện của Hạ Phi lần này có thể khiến anh ta cười cả năm mấy, nhưng tất nhiên không thể vui một mình, chuyện vui như này giữa anh em với nhau phải chia sẻ chứ!

 

Hừm, chính là như thết u thực Tân Hoài An nhanh chóng đi đến đó sau khi nhận được cuộc gọi của Tịch Sơn Lâm.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Chử Chấn Phong thậm chí không cần nghĩ nhiều mà chắc chắn,Tịch Sơn Lâm đó hẳn đã dùng cách nào đó để đánh lừa Tân Hoài An.

 

Nhưng chỉ cần nghĩ đến bộ dạng say khướt của Tân Hoài An, anh liền nhịn không được.

 

Chử Chấn Phong chế nhạo và gọi trực tiếp vào điện thoại của Tịch Sơn Lâm.

 

Bên kia ồn ào tiếng nhạc, nhưng anh vẫn nghe thấy giọng nói của Tân Hoài An.

 

Chử Chấn Phong ánh mắt u ám, lạnh lùng nói với Tịch Sơn Lâm: “Các người chờ tôi!”

 

Nói xong cúp điện thoại, sải bước đi về phía bãi đậu xe.

 

Tịch Sơn Lâm vừa bị cúp máy, nhớ lại giọng điệu lạnh lùng vừa rồi của Chấn Phong, đột nhiên cảm thấy tình hình không ổn lắm.

 

Anh ta chỉ gọi mọi người đến uống rượu, anh ta cũng không làm điều gì ghê tởm. Tại sao anh Chấn Phong lại muốn nuốt sống anh ta ….

 

Tịch Sơn Lâm đột nhiên cảm thấy có chút áy náy.

 

Sau khi Chử Chấn Phong lên xe, anh gửi một tin nhắn khác cho.

 

Vương Thanh Hà: [Xin lỗi, tạm thời anh có chút chuyện nên không tới được. ] Vốn dĩ, anh có hẹn với Vương Thanh Hà và muốn đưa cô ta đi xem phim.

 

Nhưng khi biết rằng Tân Hoài An và nhóm của Tịch Sơn Lâm đang uống rượu, anh vẫn không chút do dự lựa chọn đi tìm Tân Hoài An.

 

Chử Chấn Phong lập tức nhấn ga xe, chiếc xe lao đi như một mũi tên về phía trước.

 

Đến Câu lạc bộ Lam Hải.

 

Chử Chấn Phong đẩy cửa câu lạc bộ ra, kéo Tân Hoài An lên rồi rời đi.

 

Tân Hoài An cũng rất hợp tác đi theo anh.

 

Sau khi đến nơi, cô không biết rằng mình đã bị đám Tịch Sơn Lâm lừa, Chử Chấn Phong không hề đến.

 

Cô không biết uống rượu, thật sự không thể ở chỗ này thêm nữa, nếu không phải Tịch Sơn Lâm vẫn tiếp tục nói rằng Chử Chấn Phong nhất định sẽ đến, thì cô sớm đã rời đi rồi.

 

Vì vậy, bây giờ cô rất hợp tác khi anh dẫn cô bước ra ngoài.

 

Hai người vừa đi tới đại sảnh, đến cửa, Chử Gia Mỹ đã kéo cánh tay.

 

Lục Hy Thiên bước vào, Vương Thanh Hà cũng đi theo bên cạnh bọn họ.

 

Hai bên mới gặp nhau.

 

Khi Vương Thanh Hà nhìn thấy Tân Hoài An và Chử Chấn Phong, sắc mặt của cô ta nhất thời không tốt lắm, khi nhìn bàn tay họ nắm lấy nhau, sắc mặt cô ta càng thêm khó coi.

 

“Chấn Phong, anh…” cô ta nói, giọng điệu có chút bất bình.

 

Chử Gia Mỹ vừa thấy vậy liền nói: “Anh trai, thật là trùng hợp, hai người cũng tới đây chơi à.”

 

“Hừm” Chử Chấn Phong bình tĩnh đáp, nhìn Vương Thanh Hà, cảm thấy có chút phức tạp.

 

Nhưng Tân Hoài An đã ngay lập tức có ý thức rút tay về, giữ khoảng cách với Chử Chấn Phong.

 

“Vì tất cả mọi người đều ở đây, tại sao không chơi cùng nhau chơi nhỉ?”Vương Thanh Hà đề nghị, nhìn Chử Chấn Phong đầy mong đợi.

 

Chử Chấn Phong suy nghĩ một chút, nhưng cũng không có từ chối.

 

Anh cảm thấy mình nên giải thích với Vương Thanh Hà, tự nhiên có chút cảm giác muốn nói lời xin lỗi với cô ta.
 
Chương 213


Chương 213

Tân Hoài An nói, “Tôi còn có chuyện khác, nếu không–”

 

“CÓ chuyện gì lát nữa nói sau” Lời nói của Chử Chấn Phong trực tiếp chặn sau lời nói của cô.

 

Tân Hoài An ấn tờ thỏa thuận ly hôn vào trong túi giấy, rốt cuộc không nói cái gì.

 

Lục Hy Thiên thở phào nhẹ nhõm.

 

Vốn dĩ anh ấy bị Chử Gia Mỹ kéo qua đây chơi, anh ấy cảm thấy hơi mệt khi một mình phải đối phó với hai người phụ nữ này.

 

Bây giờ có thêm cả Tân Hoài An và Chử Chấn Phong, tự nhiên dễ dàng hơn rất nhiều.

 

Mấy người họ đã đặt một phòng.

 

Lục Hy Thiên rót một ly rượu cho Tân Hoài An rồi nói: “Lúc ở khách sạn có chút hiểu lầm cô, thật xin lỗi”

 

Khách sạn? Chử Gia Mỹ bắt được từ vựng này, thật sâu liếc mắt nhìn Tân Hoài An.

 

Chử Chấn Phong cầm lấy rượu của Tân Hoài An, nói: “Cô ấy không biết uống rượu.”

 

Nói xong, một hơi uống sạch cốc rượu.

 

Vương Thanh Hà đang cầm micro chuẩn bị chọn bài, nhìn thấy cảnh này, nghiến răng nghiến lợi, tắt micro rồi nói: “Xin lỗi, tôi đi vệ sinh một lát”

 

Chử Chấn Phong thấy vậy, đứng dậy nói: “Tôi cũng đi”

 

Anh muốn giải thích cho Vương Thanh Hà biết những gì đã xảy ra tối nay.

 

Sau khi hai người đi ra ngoài, Chử Gia Mỹ có vẻ thản nhiên hỏi Tân Hoài An: “Nếu không biết uống rượu, có muốn uống thứ khác không?”

 

Tân Hoài An bình tĩnh nói: “Tôi có thể uống nước trái cây”

 

“Ở đây không có nước trái cây” Chử Gia Mỹ liếc mắt nhìn anh, “Lục Hy Thiên, anh có thể giúp chúng em lấy một ít nước trái cây được không?

 

“Không vấn đề” Lục Hy Thiên gật đầu đi ra ngoài.

 

Trong phòng chỉ còn lại có hai người, Chử Gia Mỹ lập tức dập tắt nụ cười trên mặt, hừ mũi nói: “Đồ giả tạo, cô khá có năng lực đấy, để cho anh trai tôi giúp cô uống rượu? Cô có biết không, tối nay vốn dĩ anh trai tôi định rủ Thanh Hà cùng nhau xem phim, kết quả là anh ấy tự nhiên lại chạy câu lạc bộ cùng chơi với cô à?”

 

“Quả thật là tôi không biết, là bạn bè của tôi gọi tôi lại đây” Tân Hoài An lạnh nhạt nhìn Chử Gia Mỹ, đã quan với việc thay đổi sắc mặt của cô ta rồi.

 

Chử Gia Mỹ mắt trợn mắt: “Có quỷ mới tin cô!”

 

Cô ta khẽ cắn môi, đôi mắt nhìn cô chằm chằm: “Chuyện giữa cô và Lục Hy Thiên là như thế nào? Nghe ý tứ vừa rồi của anh ấy, lúc trước các người còn xảy ra chuyện gì sao?”

 

“Đến lời nói của tôi cô cũng không chịu tin, vậy thì hỏi nữa để làm gì? Muốn biết thì cô đi hỏi anh ấy đi” Tân Hoài An cong môi dưới.

 

Quan hệ giữa cô và Chử Giai Mỹ cũng không phải là quá tốt, chưa đến mức phải quen với tính khí xấu của cô ta.

 

Quả nhiên, Chử Gia Mỹ tức giận tới nỗi bốc khói.

 

Nếu như cô ta có thể hỏi trước mặt thì vừa nãy cô ta đã hỏi rồi.

 

Nhưng mà Lục Hy Thiên không thích người khác thọc mạch chuyện riêng tư của anh ấy, cô ta muốn tìm hiểu về anh ấy chỉ có thể lén lút làm, cô ta sợ anh ấy có phản cảm với cô ta.

 

Nhìn thấy thái độ của Tân Hoài An, Chử Gia Mỹ hừ lạng một tiếng, cắn răng nói: “Nếu không phải đêm này vì tạo cơ hội để anh trai của tôi và Gia Mỹ ở chung, cô cho răng tôi sẽ mời cô tới sao? Lát nữa cô tốt nhất là lăn nhanh một tú, đừng ở chỗ này cho thêm chướng mắ Tân Hoài An bình tĩnh nói: “Trùng hợp, tôi cũng không muốn ở lại chỗ này thêm chút nào, tôi tới đây là tìm anh trai cô ký đơn ly hôn, nếu anh ta ký xong tôi sẽ đi liên”

“Thiệt hay giả? Đơn ly hôn sao?” Cô ta chắc chắn không tin Tân Hoài An sẽ chủ động ly hôn.

 

Tân Hoài Thư trực tiếp lấy đơn ly hôn trong túi đưa ra trước mặt cô †a: “Tôi đã ký xong rồi”

 

Chử Gia Mỹ đoạt qua, nhìn kỹ, quả thật là đơn ly hôn, hơn nữa ở chỗ ký tên Tân Hoài An đã viết xong tên của mình.
 
Chương 214


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 214

Cô ta nghi ngờ nhìn cô, đang định nói chuyện, cửa phòng bị mở ra.

 

Chử Gia Mỹ theo bản năng giấu tờ giấy ly hôn trong tay ra phía sau lưng.

 

Lục Hy Thiên cầm nước trái cây bước vào.

 

“Không biết cô muốn uống vị gì nên tôi cầm mỗi thứ một ít”

 

Anh ấy đặt bảy tám ly nước trái cây trước mặt Tân Hoài An.

 

Đối xử ân cần thế này khiến Chử Gia Mỹ ở bên cạnh cảm thấy ghen tuông.

 

“Lục Hy Thiên, anh đối xử với chị dâu tốt thật” Cô ta cố tình nhấn mạnh hai chữ chị dâu, chính là muốn nhắc nhở Lục Hy Thiên Tân Hoài An là phụ nữ đã kết hôn.

 

“Cô đã nói là chị dâu, vậy đây chẳng phải là chuyện nên làm sao”

 

Lục Hy Thiên nói.

 

Chử Gia Mỹ cười ha ha, che giấu sự xấu hổ của cô ta, chủ động nói: “Anh ngồi ở đây trước đi, anh trai chắc là lập tức sẽ trở lại”

 

Nói xong, cô ta liếc mắt nhìn chỗ trống bên cạnh, ý tứ không cần nói cũng biết.

 

Không nghĩ tới Lục Hy Thiên gật gật đầu, thế mà lại ngồi xuống bên cạnh Tân Hoài An.

 

Kết quả liền biến thành giữa cô ta và Lục Hy Thiên, có một Tân Hoài An.

 

Nụ cười của Chử Gia Mỹ chợt cứng lại, cười ngượng ngập nói: “Lục Hy Thiên, anh có muốn bàn chuyện về nữ phụ bộ phim “Người áo trắng”

 

kia không? Tôi và cấp trên bên công ty đã thảo luận qua, bọn họ đều cảm thấy Dư Nhiễm không thích hợp lắm…”

 

“Nếu là đến đây chơi thì chuyện công việc vẫn nên giữ lại bàn vào buổi họp sau đi” Giọng điệu Lục Hy Thiên tùy ý, nhưng hàng lông mày của anh lặng lẽ cau lại.

 

Anh ấy rất coi trọng Dư Nhiễm, bị người khác phủ định đương nhiên trong lòng anh ấy không quá thoải mái.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Cô ta cảm thấy Tân Hoài An ở đây là một thứ thừa thãi!

 

Tròng mắt xoay chuyển, Chử Gia Mỹ cầm một ly nước trái cây trên bàn lên nói: “Chị dâu, chị không phải muốn uống nước trái cây sao?

 

Uống nước chanh này đi!”

 

Nói xong cô ta đưa ly nước trái cây qua.

 

Tân Hoài Thư đang muốn nhận, Chử Gia Mỹ làm bộ không cẩn thận trượt tay, kết quả nước trái cây đổ lên quần áo của Tân Hoài Thư.

 

“A, ngượng ngùng quá!” Cô ta hô nhỏ một tiếng.

 

Tân Hoài Thư biết rõ là cô ta cố ý, cũng không bực bội, cô đứng dậy nói: “Tôi đi xử lý một chút, thuận tiện nhìn xem anh trai của cô đã trở lại hay chưa”

 

Hiện tại cô chỉ muốn nhanh chóng ký đơn rồi rời khỏi chỗ này.

 

“Mau đi đi, chờ lát nữa thấm vô quần áo thì sẽ lau không được đâu”

 

Chử Gia Mỹ giống như rất quan tâm cô vậy, thật ra trong lòng cô ta ước gì cô mau đi nhanh đi, để lại không gian cho cô ta và Lục Hy Thiên.

 

Tân Hoài Thư chân trước mới vừa đứng dậy đi đến nhà vệ sinh.

 

Lục Hy Thiên cầm bọc khăn giấy đứng lên.

 

 
 
Chương 215


Chương 215

Chử Gia Mỹ thấy anh dáng vẻ như là muốn đi của anh ấy thì giật mình, vội hô: “Lục Hy Thiên, chỉ là một chút nước trái cây mà thôi, cô ta có thể xử lý mài”

 

Lục Hy Thiên không hài lòng nhìn cô ta một cái của cô, cô cố ý làm như vậy có hơi quá đáng rồi đấy”

 

Anh ấy thân là ảnh đế, loại kỹ thuật diễn vụng về này đương nhiên liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu.

 

ô ấy là chị dâu Nói xong thì anh đi ra ngoài.

 

Chử Gia Mỹ ngồi ở trên sô pha, tâm tư xấu xí này bị người ta nhìn thấu khiến trong lòng cô ta cảm thấy bối rối.

 

Đột nhiên, cô ta thấy di động đang để trên bàn của Lục Hy Thiên vừa mới nhận được một tin nhắn.

 

Là anh trai cô ta gửi tới.

 

Chử Gia Mỹ thuận tay nhấn mở.

 

“Lục Hy Thiên, cơ thể Thanh Hà không thoải mái, tôi đưa cô ấy trở về, em gái tôi và Tân Hoài An làm phiền cậu: Nhìn thấy anh trai nói như thế, cô ta không khỏi nghĩ: ‘Vẫn là Vương Thanh Hà có bản lĩnh, thế mà có thể khiến anh trai mình dẫn cô ta về nhà: Nhưng mà cũng chắc là bởi vì trong trong của anh trai cô ta có ‘Vương Thanh Hà.

 

Còn Lục Hy Thiên thì…

 

Chử Gia Mỹ cười khổ trong lòng, rời khỏi giao diện tin nhắn.

 

Nhìn di động của Lục Hy Thiên trong tay cô ta, trong lòng cô ta bỗng nhiên có ý muốn nhìn trộm điện thoại một cách mãnh liệt.

 

Ai mà không muốn hiểu thêm về người mình yêu thêm một chút chứ.

 

Chử Gia Mỹ động tâm, tay cô ta không tự chủ được tìm album di động của anh ấy mở ra.

 

Cô ta biết Lục Hy Thiên thích chụp ảnh, mà ảnh chụp mới có thể phản ánh sinh hoạt của một người.

 

Phân loại album, thực vật, mỹ thực, thức ăn, ba album này có tới mấy ngàn bức ảnh.

 

Chứng minh anh ấy là một người có tấm lòng ấm áp.

 

Ánh mắt của Chử Gia Mỹ dừng lại ở album kia, trong đó chỉ có một tấm.

 

Sau khi nhấn mở, biểu cảm của cô ta đã thay đổi.

 

Bức ảnh chụp người duy nhất trong điện điện thoại của Lục Hy Thiên, không phải là ảnh của anh ấy, mà là ảnh của Tân Hoài An!

 

Tân Hoài An ở cửa nhà vệ sinh gặp được Chử Chấn Phong và Vương Thanh Hà.

 

Vương Thành Hà ôm bụng, vẻ mặt không thoải mái.

 

Biết được Chử Chấn Phong muốn đưa cô ta trở về, Tân Hoài An cũng không cảm thấy có gì cả, chỉ là nghĩ đến mục đích đến đây, cô nói: “Vậy anh chờ một lát, tôi đem đơn ly hôn lại đây, anh ký tên rồi đi”

 

Chử Chấn Phong nghe thấy câu này, nháy mắt sắc mặt anh tối lại.

 

Thấy Tân Hoài An xoay người định đi về phòng lấy đơn ly hôn, anh kéo tay cô lại nói: “Ở chỗ này ký đơn ly hôn thích hợp sao? Chờ về nhà lại bàn sau”

 

Nói xong, anh không cho Tân Hoài An cơ hội nói chuyện, buông tay cô ra, dẫn theo Vương Thanh Hà rời đi.

 

Vương Thanh Hà quay đầu liếc mắt nhìn Tân Hoài An một cái, sau đó cong khóe môi.

 

Tân Hoài An buồn bực, chẳng phải là ký tên thôi sao? Đâu có phiền phức như vậy chứ.

 

Từ trong phòng vệ sinh xử lý xong nước trái cây trên váy, Tân Hoài An đi ra thì thấy Lục Hy Thiên đang đứng chờ ở ngoài.

 

“Các người muốn ly hôn?” Lục Hy Thiên giọng hỏi.

 

Tân Hoài An kinh ngạc, nhưng cô nghĩ đến hẳn là những lời vừa rồi đã bị anh ấy nghe được.

 

Cô bình tĩnh trở lại, gật gật đầu: “Ừ”

 

“Tôi có thể tò mò nguyên nhân là gì không?”

 

Tân Hoài An không có khả năng nói nguyên nhân thực sự cho anh ấy biết.

 

Nghĩ đến những lời đánh giá từ bên ngoài đối với cuộc hôn nhân này giữa cô và Chử Chấn Phong, cô cười lạnh nhạt nói: “Hôn nhân chớp nhoáng, kết hôn nhanh ly hôn cũng nhanh”

 

Lục hi không nhịn được bật cười.

 

Lúc hai người cùng nhau trở lại phòng, Chử Gia Mỹ lại không còn ở đó nữa.

 

Tân Hoài An phát hiện, đơn ly hôn kia của cô cũng không thấy đâu nữa, hẳn là bị cô ta cầm đi.

 

Chử Chấn Phong đưa Vương Thanh Hà về nhà.
 
Chương 216


Chương 216

Trên đường đi.

 

Vương Thanh Hà dịu dàng hỏi: “Chấn Phong, tại sao Tân Hoài An lại đột nhiên bằng lòng chủ động ly hôn với anh? Anh đã nói với cô ấy rồi sao?”

 

Chử Chấn Phong nhíu chặt mày.

 

Anh vốn dĩ chưa hề nói cái gì với cô, cô gái kia giống như là không thể chờ được nữa muốn ly hôn với anh vậy.

 

Nghĩ đến điều này này, trong lòng Chử Chấn Phong vô cùng bực bội.

 

Đối với dò hỏi của Vương Thanh Hà, anh không lạnh không nhạt ừ một tiếng.

 

Vương Thanh Hà vui vẻ trong lòng.

 

Cô ta không quan tâm nhiều như vậy, chỉ cần Chử Chấn Phong nhanh chóng ly hôn với Tân Hoài An là cô ta có thể yên tâm rồi.

 

Cho nên, sau khi Chử Chấn Phong đưa cô ta trở về biệt thự, cô ta liền giả vờ săn sóc nói: “Sắc trời cũng không còn sớm, anh mau trở về đi, Tân Hoài An còn đang đợi anh đấy”

 

Nghe vậy, hoàng lông mày tuấn tú của Chử Chấn Phong chợt nhíu lại.

 

Nghĩ đến Tân Hoài An đang chờ anh trở về để ký đơn ly hôn, trong lòng anh không hiểu sao lại bực bội.

 

Lúc này, Trương Mỹ Văn nghe thấy động tĩnh ở cửa liền đi ra, thấy Chử Chấn Phong thật sự đã đưa con gái nhà mình về nhà.

 

Vẻ mặt của bà ta vui vẻ, mời nói: “Cậu Chử, mau vào đây uống ly trà đi”

 

Mĩ mắt Chử Chấn Phong hơi rũ xuống, gật gật đầu: “Được”

 

“Chấn Phong, anh..” Vương Thanh Hà có chút ngoài ý muốn nhìn hắn.

 

Dẫu sao thì lúc trước anh đã nói, trước khi cùng Tân Hoài An ly hôn thì anh sẽ duy trì khoảng cách với cô ta, anh vẫn chưa bước vào cửa nhà cô ta nữa.

 

“Cũng không có người ngoài nhìn thấy, dì đã nhiệt tình mời như vậy, tôi đi vào uống ly trà cũng không sao.” Chử Chấn Phong nói với cô ta.

 

Vương Thanh Hà ngẩn ngơ gật đầu, cô ta chỉ xem như là Chử Chấn Phong muốn ở chung với cô ta thêm chốc lát.

 

Cô ta đương nhiên vui vẻ, cũng không thúc giục anh mau chóng về nhà, dù sao anh ở lại nhà cô ta thêm một lát cũng sẽ không ảnh hưởng chuyện anh trở về ký đơn ly hôn với Tân Hoài An.

 

Cô ta bám vào cánh tay của Chử Chấn Phong: “Vậy đi vào thôi”

 

Chử Chấn Phong nhìn tay cô ta, trong lòng anh dâng lên mâu thuẫn, nhưng vẫn áp chế cảm xúc này xuống.

 

Đây là lần đầu tiên anh bước vào nhà Vương Thanh Hà.

 

Trương Mỹ Văn và chồng bà ta Vương Bách Điền vừa kích động vừa cẩn thận tiếp đãi.

 

Vương Bách Điền mặc đồ ngủ, ngồi thẳng lưng trên sô pha, cũng không dám thở mạn một cái, chà chà đôi dép lê giãm dưới chân.

 

Trương Mỹ Văn thì vui mừng dọn lên trái cây và trà bánh, đặt tới trước mặt Chử Chấn Phong: “Cậu Chử, cậu ăn……”

 

“Không cần khách sao” Chử Chấn Phong lạnh nhạt nói.

 

Trương Mỹ Văn gật đầu

 

“Được rồi, con rể!”

 

Bà ta vừa dứt lời, sắc mặt của mấy người ở đây đều thay đổi.

 

“Mẹ, con và Chấn Phong còn chưa có có kết hôn, mẹ gọi như vậy thì không thích hợp lắm” Vương Thanh Hà liếc mắt nhìn Trương Mỹ Văn, nhắc nhở bà ta.

 

Sau đó lại nhìn Chử Chấn Phong với vẻ mặt ngượng ngùn nói: “Chấn Phong anh đừng để ý, mẹ em… bà ấy hy vọng em sẽ mau chóng gả cho anh, trong lòng bà ấy đã coi anh như người một nhà từ lâu.”

 

Trương Mỹ Văn cũng tự biết mình lanh mồm lanh miệng nói sai, xấu hổ cười cười: “Đúng, đúng vậy, con đừng để ý…”

 

Khuông mặt Chử Chấn Phong lạnh làng, nhàn nhạt “Ừ” một tiếng, làm người nhìn không ra vui mừng hay tức giận.

 

Trương Mỹ Văn đành phải ngựng ngùng ngồi xuống một bên.
 
Chương 217


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 217

Chử Chấn Phong nhìn lướt qua phòng khách, đột nhiên hỏi: “Căn phòng này các người ở như thế nào?”

 

“Khá tốt, em và mẹ em đều rất thích” Vương Thanh Hà nói.

 

“Tân Hoài An cô ta..” Chử Chấn Phong nhắc tới tên cô, không khỏi dừng một chút mới tiếp tục nói: “Tân Hoài An đã sang tên căn phòng này cho cô sao?”

 

Vương nghệ lâm sửng sốt một hồi, không rõ tại sao anh lại nhắc tới Tân Hoài An, nhưng cô ta cũng chỉ có thể gật đầu: “Rồi”

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Chử Chấn Phong nghe được tới đây thì nhăn mày lại.

 

Vương Thanh Hà vẫn luôn cẩn thận quan sát sắc mặt của anh, thấy thế thì nhanh chóng nói nói: “Mẹ, mẹ bớt nói hai câu lại đi, Tân Hoài An lúc trước cũng không phải cố ý giả mạo con, là cha nuôi của cô ta tham tiền tính toán cô ta. Hiện tại cô ta và cậu Chử cũng sắp ly hôn, hơn nữa vẫn là cô ta chủ động ly hôn, chứng tỏ cô ta cũng không xấu xa như vậy”

 

Cũng không phải cô ta muốn gây ấn tượng tốt cho Tân Hoài An, mà câu nói vừa rồi của mẹ cô ta thật sự là quá ngốc.

 

Cậu Chử là người như thế nào? Loại chuyện như thế này cũng cần có người khác nhắc nhở anh phải làm như thế nào sao?

 

Mẹ cô ta nói những lời này, sẽ chỉ làm cậu Chử cảm thấy người thân trong nhà cô ta keo kiệt.

 

Nói không chừng còn sẽ ảnh hưởng cái nhìn đối với cô ta nữa.

 

Cho nên, Vương Thanh Hà muốn thể hiện ra dáng vẻ hào phóng của mình, nói: “Chấn Phong, thật ra Tân Hoài An cũng là một người đáng thương, cô ta còn phải chăm sóc bà nội của nữa, nếu không sau khi các người ly hôn thì cho cô ta một ít phí bồi thường? Mấy trăm triệu cũng được, coi như là trả phí cho cô ta trong khoảng thời gian này vất vả diễn bà Chử đi”

 

Đôi mày đang nhíu của Chử Chấn Phong giãn ra chút, gật đầu: “Ừ”

 

Vương Thanh Hà thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

 

“Tôi không làm phiền mọi người nữa, lần sau lại đến chào chú dì một cách chính thức”

 

Chử Chấn Phong đứng dậy, kiêu ngạo lạnh lùng mà nói.

 

Vương Bách Điền vẫn luôn cứng nhắc ngồi đó cuối cùng cũng thả lỏng lưng, nói: “Được, cậu Chử đi thong thả.”

 

Sau khi tiễn Chử Chấn Phong đi, ông ta lau cái trán đầy mồ hôi nói: “Ôi, khí thế của con rể tôi quá mạnh mẽ, sau này Thanh Hà gả vào nhà họ Chử, ba không muốn ở chung với cậu ta lắm”

 

Trương Mỹ Văn trừng ông ta một cái, hừ giọng nói: “Tôi thì khác, đến lúc đó tôi sẽ ở đến nhà họ Chử ở chung với con gái, nghe nói dinh thự nhà họ Chử rộng lớn tương đương với nửa ngọn núi, hoa lệ đến mức có thể so sánh với hoa viên hoàng gia!”

 

Vương Thanh Hà nhìn cha mẹ, cong cong khóe môi: “Được rồi, đợi đến lúc cậu Chử và Tân Hoài An ly hôn, tùy ý ba mẹ muốn ở chỗ nào cũng được!”
 
Chương 218


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 218

Sau khi ra khỏi nhà họ Vương, Chử Chấn Phong ngồi ở trong xe, nhìn này căn biệt thư đèn đuốc sáng trưng này, bất giác nhớ đến anh đã hiểu lầm Tân Hoài An vì căn biệt thự này.

 

Kết quả, cô thật sự sang tên căn biệt thự này qua Thanh Hà trước khi ly hôn.

 

“A” Anh cười nhẹ một tiếng, khởi động xe.

 

Bất kể Tân Hoài An là người như thế nào thì cô không có sức hấp dẫn gì với anh hết. Lòng hiếu kỳ của anh đối với cô, cũng nên dừng bước tại đây.

 

Cuộc hôn nhân này, cần phải kết thúc.

 

Trong bóng đêm, ánh mắt Chử Chấn Phong lạnh lùng kiên định, khởi động xe trở về nhà họ Chử.

 

Cùng lúc đó, Tân Hoài An vừa mới đến bên ngoài cổng lớn nhà họ Chử.

 

Nhìn thấy tình huống ở cửa, sắc mặt cô thay đổi, lập tức bước khỏi xe.

 

Cô lạnh giọng hỏi: “Các người đang làm gì?!”

 

Hai tên bảo vệ đang đẩy Tân Thanh Giang ra bên ngoài.

 

Không quan tâm đến người già chân cảng không tiện, động tác không chút khách sáo nào.

 

Tân Hoài An ba bước thành hai bước, đỡ bà ấy dậy: “Bà nội, bà không sao chứ?”

 

“Hoài An này, bọn họ nói còn là mợ Chử giả mạo, ngươi kết hôn giả ới cậu Chử, sao lại thế này chứ?”

 

Sắc mặt Tân Hoài An trầm xuống, chuyện này, cho dù là ở nhà họ Chử cũng không phải là tất cả mọi người đều biết.

 

Nhưng mà hiện tại…

 

“Ai cho các người đuổi người?” Tân Hoài An sắc bén hỏi.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Cô ta dừng một chút, chậm rãi nói: “Tôi thật sự thực chán ghét cô, ước gì cô có thể biến mất khởi mắt tôi”

 

“Đi thì có thể, tôi cũng không muốn ở nhà họ Chử ăn vạ nữa, nhưng mà..”

 

Tân Hoài An cũng tạm dừng, ngữ khí lạnh nhạt nhưng lại lộ ra sắc bén: “Cô đối xử với bà nội của tôi vô lễ như vậy, có phải quá đáng quá hay không?”

 

“Vậy thì thế nào?” Chử Gia Mỹ ôm cánh tay, khinh thường hừ lạnh: “Ở trong mắt tôi, các người chính là hai tên ăn mày! Tôi không kêu người đánh đã là khách sao lắm rồi”

 

“Mẹ tôi và bà nội đều không ở nhà, cô đừng hy vọng sẽ có người đến giúp cô chống lưng, nghe rõ đây, từ đây về sau người nhà họ Chử chúng tôi sẽ không có quan hệ gì tới các người! Nếu cô còn dám tới dây dưa, tôi không ngại dẫn cố đến Cục Cảnh Sát!”

 

Tân Hoài An lạnh lùng cười một cái: “Được”

 

Cô nhặt ba lô vứt trên mặt đất, đỡ bà nội, nói một câu: “Hy vọng người nhà cô sẽ không trách cô, náo loạn chuyện này đến mức ai cũng biết”

 

“Vậy thì có quan hệ gì tới cô!” Chử Gia Mỹ trừng mắt liếc nhìn cô một cái, lại nhìn chiếc xe mà cô lái tới đây, là của Chử Chấn Phong.

 

“Xe này là của anh trai tôi, cô không có tư cách lái nó nữa, chìa khóa đưa cho tôi!” Chử Gia Mỹ bá đạo vươn tay.

 

Tân Hoài An ném chìa khóa cho cô ta: “Sau này tôi và nhà họ Chử đã thanh toán xong.”

 

Nói xong, cô không chút do dự mà dẫn theo bà nội rời đi.
 
Chương 219


Chương 219

Sau khi Chử Gia Mỹ nhìn chằm chằm hai người Tân Hoài An rời đi, cô ta mới xoay người, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Chuyện vừa rồi không ai được phép truyền ra ngoài! Nếu như bà nội của tôi hỏi, cứ nói là tự mình Tân Hoài An rời đi! Nghe hiểu không?”

 

Người giúp việc béo mập cười ha ha đi lên trước, nói: “Cô Chử yên tâm đi, hôm nay chú Minh và các bà chủ đều đi, trong nhà chỉ có mấy người chúng ta biết chuyện này, chắc chắn sẽ không truyền ra ngoài!”

 

Chử Gia Mỹ lúc này mới vừa lòng mỉm cười cười, xoay người trở về.

 

Màn đêm buông xuống.

 

Tân Hoài An đỡ bà nội đi dọc theo con đường phía trước.

 

Sau khi đã đi khỏi nhà họ Chử một khoảng cách rất dài, cô mới dừng lại, dìu bà nội ngồi nghỉ ngơi ở ghế đá ven đường, cô cầm di động gọi xe.

 

Nhà họ Chử ở ngoại ô, vẫn nên về lại thành phố tìm chỗ an thân mới được.

 

Tân Hoài An móc di động ra gọi xe, Tân Thanh Giang nhìn cô muốn nói lại thôi.

 

Biết bà ấy muốn hỏi cái gì, Tân Hoài An gật đầu: “Những gì bọn họ nói đều đúng cả, con và cậu Chử quả thật là kết hôn giả”

 

Chuyện này cô vốn định nói cho bà nộ cũng chỉ có thể nói thẳng ra. Nhưng mà cô sẽ không nói cô bị ba nuôi mẹ nuôi tính kế, sợ bà nội biết càng khó chịu.

 

“Con bé ngốc, tại sao con lại làm chuyện mạo hiểm như vậy bởi vì tiền thuốc men của bà chứ? Nếu như sau khi người của nhà họ Chử vạch trần con rồi mang con đến đồn cảnh sát, nửa đời sau của con sẽ bị hủy hoại đó con biết không?”

 

“Họ cũng đâu có đưa con đến đồn cảnh sát đâu phải không, chỉ là để con và cậu Chử diễn vợ chồng giả một đoạn thời gian mà thôi”

 

“Vợ chồng giả mà được sao? Lỡ như cậu Chử là người bất chính, không phải sẽ ăn con sạch sành sanh ư? Cả đời con sẽ bị hủy hoại đấy!”

 

Nghe thấy những lời này, Tân Hoài An không khỏi cảm thấy buồn cười, nói: “Yên tâm đi, anh ta có người trong lòng rồi, không có hứng thú đối với con”

 

Tân Hoài An Tân Thanh Giang chọc chọc trán cô: “Sau này không cho con lại làm bất kỳ chuyện ngu ngốc gì vì bà nội nữa”

 

Tân Hoài An gật gật đầu: “Được”

 

Tân Thanh Giang lại cảm thán một tiếng: “Thật ra người nhà họ Chử đều rất tốt, nhưng mà cô Chử kia, không có ý tốt với con cho lắm…”

 

Tân Hoài An chưa nói cái gì, dời tầm mắt nhìn thấy một chiếc xe đã lái lại đây.

 

“Bà nội, xe tới, chúng ta lên xe đi”

 

“Chúng ta cứ đi như vậy, thật sự không cần chào người nhà họ Chử một tiếng sao?” Tân Thanh Giang đang muốn lên xe, chần chờ hỏi.

 

Tân Hoài An lắc đầu, “Không cần, về sau chúng ta sẽ không có liên quan gì tới nhà họ Chử hết”

 

Nói xong, cô khom người dìu bà nội lên xe, sau đó cô cũng ngồi vào trong xe.

 

Lúc này, một chiếc xe khác từ bên cạnh lướt qua.

 

Chử Chấn Phong nhìn chiếc xe taxi kia, đã trễ thế này rồi còn có người gọi xe ở chỗ này sao?

 

Nhưng mà đây cũng chỉ là ý nghĩ chợt nảy lên tròn đầu anh thôi, tới cũng nhanh đi cũng mau.

 

Sắc mặt anh lạnh nhạt nhìn qua chỗ khác, chạy thẳng về phía trước.

 

Tân Hoài An gọi xe đến trung tâm thành phố, tìm một khách sạn †ầm trung.

 

Lúc làm thủ tục, đối phương liếc mắt một cái là đã nhận ra thân phận của cô: “Mợ Chử?”

 

Người bên ngoài cũng không biết cô là hàng giả, cũng không biết cô và Chử Chấn Phong ly hôn.
 
Chương 220


Chương 220

Tân Hoài An nghe thấy xưng hô này, vẫn là có hơi xấu hổ, căng da đầu gật gật đầu, nói: “Chúng tôi thuê phòng hai người”

 

Dưới ánh mắt tò mò và nghiên cứu của đối phương, Tân Hoài An bình tĩnh nhận lấy thẻ phòng, dìu bà nội bước vào thang máy.

 

Phía sau vang lên âm thanh bàn luận của tiếp tân và đồng nghiệp: “Một người tôn quý như mợ Chử, tại sao lại đến ở loại khách sạn cấp thấp của chúng ta chứ?”

 

Cửa thang máy đóng lại, ngăn cách thanh âm bên ngoài.

 

Tân Hoài An nhìn bàn phím thang máy đang đi lên trên, khóe môi hơi nhếch lên.

 

Từ trước đến nay cô không phải là mợ Chử của nhà họ Chử, từ nay về sau, cô chỉ là Tân Hoài An, không có bất kỳ quan hệ gì với nhà họ Chử.

 

Một bên khác.

 

Lúc Chử Chấn Phong trở về nhà họ Chử, biết được Tân Hoài An và Tân Thanh Giang đã rời đi.

 

“Hai người đó đã đi rồi?” Anh nhìn Chử Gia Mỹ đang ăn trái cây trên mâm, trầm giọng hỏi.

 

Chử Gia Mỹ cắn dâu tây, hàm hồ nói: “Đúng vậy, nghe người giúp việc nói, buổi chiều đã dọn ra rồi, hôm nay anh không có ở nhà, đương nhiên không biết mấy tình huống này”

 

Chử Chấn Phong cau mày lại, theo bản năng lấy di động gọi điện thoại cho Tân Hoài An.

 

Thấy thế, Chử Gia Mỹ căng thẳng trong lòng, lập tức lấy đồ sau lưng cô ta ra: “Đừng gọi, đây là đơn thỏa thuận ly hôn Tân Hoài An đưa cho em, cô ta nói đưa cho anh ký là được”

 

Chử Chấn Phong nhận lấy đơn trong tay cô ta, mở giấy thỏa thuận ly hôn này ra, lướt qua nhanh như gió.

 

Càng xem, sắc mặt anh càng đen lại.

 

Nhìn chằm chằm chữ ký thanh tú kia, Chử Chấn Phong hừ lạnh một tiếng, chợt vứt giấy thỏa thuận ly hôn này trên mặt đất.

 

“Đây là Tân Hoài An cho em? Cô ta đích thân đưa cho em?”

 

Chử Gia Mỹ giả vờ không biết gì cả: “Là cô ta đưa cho em mà, em còn chưa mở ra xem nữa, làm sao vậy anh?”

 

Cô ta vừa hỏi, vừa bỏ trái cây xuống, nhặt đơn ly hôn lên.

 

Tùy ý mở ra, sau đó sắc mặt cô ta chợt biến đổi, kinh ngạc lên tiếng: “Tân Hoài An này đang nằm mơ hày sao, vậy mà dám lợi dụng ly hôn chiếm một nửa tài sản của anh!”

 

Chử Gia Mỹ cầm giấy thỏa thuận ly hôn đi đến trước mặt Chử Chấn Phong, tròng mắt chuyển động, ni nh, chẳng trách cô ta lại chủ động cùng anh ly hôn, hoá ra là để ý tới chia tài sản ly hôn! Chắc cô ta không phải học từ người nào đó, muốn làm giàu từ ly hôn?”

 

“Nhìn dáng vẻ đáng thương thành khẩn lúc trước của cô ta, hóa ra là cố ý diễn kịch lừa gạt sự tín nhiệm của chúng ta. Nhìn thấy người nhà chúng ta đều dễ nói chuyện, không truy cứu chuyện cô ta giả mạo, cho nên mới đi bước này lừa bịp tống tiền chúng ta! Tâm tư sâu như vậy, quả thực khiến người khác giận sôi máu!”

 

Sắc mặt Chử Chấn Phong vốn không quá tốt, nghe được lời này của cô ta lông mày anh lại càng nhíu chặt hơn.

 

Bên trong giấy thỏa thuận ly hôn này, Tân Hoài An thế mà dám đưa ra yêu cầu, sau khi ly hôn phải chuyển một nửa cổ phần dưới danh nghĩa của chử lâm trần tại Tập đoàn Chử Thị chuyển qua cho cô để bồi thường.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top