Cập nhật mới

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4819


Chương 4819

Khuôn mặt trang điểm đậm nhạt phù hợp, càng khiến cô ấy trở nên tràn ngập hơi thở thanh xuân hoạt bát.

Nhìn qua thật sự giống như thiếu nữ | mười năm mười sáu tuổi vậy.

Tô Lam vừa nhìn thấy cô ấy liền cảm thấy trước mắt sáng ngời: “Mộ Loan, em cảm thấy lúc trước chị không có từ chối vai diễn này, quả thật là một quyết định sáng suốt.”

“Đến lúc đó chị vừa ra trận, nhất định là sáng chói bốn phương.”

“Quả nhiên tổng thanh tra Vu không có nhìn nhầm, chị chính là người phù hợp diễn vai này nhất!”

Tô Lam rất ít khi trực tiếp khen ngợi một người như vậy.

Mộ Mãn Loan nghe thấy những lời này nhịn không được khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên: “Đâu có như em nói chứ, đúng là bà Vương bán dưa tự bán tự khenl”

Tô Lam nhe răng cười, vội vàng hướng về phía nhân viên công tác bên cạnh: “Mặc dù chị nói em bán dưa, nhưng em không phải bà Vương, không tin chị hỏi những nhân viên công tác khác mà xeml”

Những nhân viên công tác bên cạnh kia sau khi nghe thấy lời này liên tục gật đầu, sôi nổi giơ ngón tay cái về phía Mộ Mãn Loan: “Không sai, tôi ở đoàn làm phim bao nhiêu năm rồi, vẫn là lần đầu tiên thấy có tạo hình cổ trang đẹp như vậy.”

“Chả thế à? Mẫn Loan nhà chúng ta năm đó chính là được cư dân mạng bầu làm nữ thần quốc dân nha!”

“Tôi dám nói bộ phim này đến lúc phát sóng, nhất định sẽ tạo ra tiếng vang thật lớn….’ “Đúng vậy đúng vậy!”

Ở đây một tuần, những nhân viên công tác này phát hiện ở chung với Mộ Mẫn Loan, tính cách của Mộ Mẫn Loan rất tốt.

So sánh với năm năm trước, bây giờ toàn thân cô ấy giống như nhiều hơn một chút khói lửa nhân gian.

Chỉ có điều loại khói lửa nhân gian này cũng không có làm giảm đi khí chất của cô ấy, ngược lại nhiều hơn vài phần lực tương tác.

Chính là bởi vì phần lực tương tác này, còn có thái độ nhẫn nhịn chịu khó | của cô ấy.

Làm cho nhân viên công tác ở đây đối với cô ấy cực kỳ thân thiện, mỗi người đều thêm khen ngợi.

“Hừ, bình thường tôi làm sao không nhìn ra đám các người ai cũng đều là gió chiều nào xuôi theo chiều ấy nhỉ?”

Ngay tại lúc hiện trường đang một mảnh hòa thuận, đột nhiên có một giọng nói bất mãn chen vào.

Mọi người nhao nhao quay đầu nhìn sang, muốn tìm nơi phát ra âm thanh.

Chỉ thấy Diệp Hân Nguy cũng hóa trang thành bộ dáng niên thiếu, chậm rãi từ một phòng hóa trang khác đi ra.

Diệp Hân Nguy gần đây danh tiếng vô cùng nổi bật, cho nên mặc dù lời nói của cô ta làm mất lòng người khác, những nhân viên công tác này vẫn vô cùng khách khí với cô ta.

Bây giờ nhìn thấy Diệp Hân Nguy mở miệng châm chọc, cả đám đều cúi đầu, từng người đều bận việc của mình.

Hy Đào ở phía sau Diệp Hân Nguy, thay cô ta kéo làn váy: “Chị Hân Nguy, chị đừng chấp nhặt với đám người này.”

Diệp Hân Nguy hừ lạnh một tiếng, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Mộ Mẫn Loan.

Tạo hình hôm nay của Mộ Mẫn Loan vấn là lần đầu tiên lộ diện, đến ngay cả Diệp Hân Nguy nhìn thấy cũng không khỏi con mắt chấn động.

Không thể không nói, cô nàng Mộ Mẫn Loan này quả thật rất đẹp.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4820


Chương 4820

Bất kể là tạo hình ba bốn mươi tuổi, hay là tạo hình mười mấy tuổi, cô ta đều diễn đến không thể bắt chẹt được.

Cô ta vừa mới thay một bộ trang phục thiếu nữ, giơ tay nhấc chân hay quay đầu đều ẩn chứa vẻ linh động và ngây ngô của thiếu nữ.

Giống như cô ta vốn dĩ là Võ Mị Nương thời niên thiếu vậy.

Ngọn lửa ghen tị chậm rãi thiêu đốt trong lòng Diệp Hân Nguy.

Con ả Mộ Mãn Loan này diễn xuất rất tốt, hơn nữa cô ta còn rất chăm chỉ, lời kịch cũng trôi chảy lưu loát.

Hôm nay cộng thêm một bộ hóa trang như này, nếu bản thân diễn với cô ta, nhất định sẽ bị cô ta cướp đi sự nổi bật.

Trong lòng Diệp Hân Nguy cân nhắc, cô ta vắt hết óc suy nghĩ, bản thân phải làm sao mới có thể ép sự nổi bật của cô †a xuống.

“Đừng tưởng rằng ở đây làm bộ làm tịch, lả lơi đưa tình, liền có thể áp đảo sự nổi bật của nữ số một tôi, nằm mơ đi!”

Lúc Diệp Hân Nguy đi qua hai người, bất thình lình ném lại một câu như vậy.

Lập tức lại ngẩng đầu lên, giống như một con khổng tước kiêu ngạo xoay người rời đi.

Thẩm Thiên Nhật là tổng đạo diễn của bộ phim này.

Trên cơ bản bình thường ông ta rất ít khi vắng mặt ở phim trường.

Nhưng hôm nay lúc Tô Lam qua đây lại không thấy bóng dáng của ông †a đâu cả.

“Đừng để ý tới cô ta! Em thật sự muốn xem xem cô ta có thể đắc ý bao lâu.

Tô Lam cười híp mắt kéo Mộ Mãn Loan sang một bên.

Lúc này, phó đạo diễn bảo nhân viên công tác đưa kịch bản của từng người đến tay bọn họ.

Để các cô hâm nóng một chút, học thuộc lời thoại, nửa tiếng sau ghi hình.

“Thật không ngờ phong cảnh ở đây không tồi!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Em sẽ không quấy rầy chị học lời thoại nữa, em đi dạo xung quanh trước, đợi tới lúc ghi hình em sẽ quay lại.”

Tô Lam cười tủm tỉm nói với Mộ Mẫn Loan, sau đó liền tới phụ cận đi dạo.

Công viên sinh thái này là công viên sinh thái lớn nhất thành phố Ninh Lâm.

Bởi vì đoàn làm phim nhìn trúng nơi này, cho nên tạm thời thuê lại chỗ này để quay chụp.

Phạm vi hai kilomet xung quanh tất cả đều bị phong bế.

Đợi tới lúc bọn họ quay xong mới có thể dỡ bỏ.

Tô Lam dọc theo một con đường nhỏ đi về phía trước.

Cô phát hiện cách đó không xa có một cái đình nghỉ mát, phía sau có cái động thiên.

Phía sau đình nghỉ mát có một thác nước cỡ trung cao khoảng mười mấy mét.

Phía dưới thác nước, tích lũy một cái hồ nhỏ.

Hồ nước trong suốt thấy đáy, đứng bên hồ còn có thể thấy cá bơi tung tăng †rong nước.

Bên cạnh cũng là cây cối xanh tươi, hoa thơm chim hót.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4821


Chương 4821

Hôm nay thời tiết rất đẹp, ánh nắng tươi sáng, nhiệt độ cũng không thấp.

Tô Lam sau khi đi vòng quanh cái hồ này, liền đi tới thượng nguồn thác nước.

Cô cảm thấy có chút nóng rồi, dứt khoát cởi giày ra, xắn ống quần lên, ngồi trên tảng đá.

Ngâm chân mình vào làn suối mát lạnh.

Phi…

Cô thở ra một hơi thật dài.

Có đôi lúc sống ở trong thành phố phồn hoa lâu quá rồi, tới đây hít một ngụm không khí tươi mát trong lành cũng không tệ.

Tô Lam một bên dùng chân nghịch nước, một bên ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía.

Môi trường tốt như vậy, sau này nhất định phải đưa Quan Triều Viễn và mấy đứa nhỏ tới đây chơi một chút.

Lúc này chân cũng ngâm đủ rồi, Tô Lam đang chuẩn bị đi giày vào, trở về xem tiến trình của Mộ Mẫn Loan bên kia.

Đúng lúc này, đột nhiên có một bóng người vội vàng vụt qua bên cạnh cô.

Nước ở trên thượng nguồn thác nước cũng không phải rất sâu, dòng nước cũng không xiết.

Người kia trực tiếp giãm vào trong nước, sau đó phi nhanh về phía rìa thác nước.

Bởi vì người kia quay lưng về phía cô, cho nên Tô Lam căn bản không nhìn thấy rõ khuôn mặt của người này.

Nhưng từ thân hình có thể đoán ra, hẳn là một người đàn ông trẻ tuổi vô cùng cao lớn. | Hơn nữa anh ta đang từng bước bước đi về rìa thác nước.

Mắt thấy khoảng hai mét nữa, chân anh ta sẽ giãm vào khoảng không.

Nhưng mà hình như anh ta căn bản không có ý định dừng lại.

“Này, anh gì ơi, anh muốn làm cái gì? Phía trước là thác nước đó!”

Tô Lam vội vàng đứng lên, lớn tiếng hô.

Nhưng người đàn ông kia đối với lời nói của cô giống như mắt điếc tai ngơ Vậy.

Anh ta không những không dừng lại, ngược lại còn tăng nhanh bước chân.

Trời ạ, anh ta không phải là muốn tìm chết đấy chứ?!

Thác nước này không lớn, hơn nữa nước cũng không phải đặc biệt sâu.

Độ cao mười mấy mét, nếu cứ như vậy nhảy xuống.

Nhất định sẽ đập đầu lên tảng đá, quay chung với nữ chính.

Lúc đó, Võ Thuận Thiên vừa mới tiến cung, hình tượng của nhân vật này vân là ngây thơ đáng yêu.

Bởi vì hình tượng Võ Mị Nương và yêu cầu đều rất cao cho nên dù nhân vật này chỉ xuất hiện trong mấy phút, nhưng đạo diễn yêu cầu rất cao đối với diễn viên.

Tô Lam suy nghĩ một lát rồi hỏi: “Vậy tổng thanh tra Vu đã có lựa chọn thích hợp chưa?”

“Tôi muốn để cho Mộ Mẫn Loan tới diễn nhân vật này.”

“Để Mẫn Loan diễn ư?”

Tô Lam nghe bà ta nói thế thì quay đầu nhìn về phía Mộ Mẫn Loan với vẻ kinh ngạc.

Cô ấy cũng rất kinh ngạc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4822


Chương 4822

Dù sao sau khi Vu Thắng Nam tới thì cũng đã đá mình ra khỏi đoàn làm phim vì chuyện của Asius.

Lần này đột nhiên lại thay đổi ý định, muốn để cho mình trở về.

“Đúng thế, tôi chọn đến chọn đi, cảm thấy chỉ có cô ấy mới thích hợp nhất”

Tô Lam do dự một lát nhưng cuối cùng vấn nói ra sự thắc mắc trong lòng mình: “Tổng thanh tra Vu cảm thấy Mãn Loan thích hợp với nhân vật này, hay là vì áy náy trong lòng mà muốn nhân cơ hội nay để đền bù cho cô ấy đây?”

“Nếu như tổng thanh tra Vu thật sự muốn bù đắp thì tại sao không trực tiếp gọi điện thoại cho Mẫn Loan chứ?”

Đầu dây bên kia điện thoại, Vu Thắng Nam không ngờ rằng Tô Lam lại nói thẳng ra như thế.

“Tôi chẳng quan tâm cô nghĩ như thế nào, cứ xem như là tôi muốn đền bù đi, tôi cảm thấy không có ai càng thích hợp hơn cô ấy.”

“Về phần tại sao tôi không gọi thẳng cho cô ấy thì đây là tự do của tôi.”

“Cô bằng lòng chuyển lời thì chuyển, không thì xem như tôi chưa nói gì.”

Tô Lam im lặng một lát rồi nói: “Tổng thanh tra Vu, tạm thời tôi còn chưa thể trả lời bà, chờ tôi bàn bạc với Mẫn Loan rồi nói sau.”

Tô Lam nói xong rồi trực tiếp cúp máy.

Cô quay đầu nhìn về phía Mộ Mẫn Loan rồi hỏi: “Vừa rồi chị cũng nghe | thấy em và bà ta nói gì rồi đó, chị nghĩ như thế nào?”

Mộ Mãn Loan nhíu mày rồi không nói gì. Tô Lam biết cô ấy đang lo lắng vì điều gì.

Trước kia cô ấy chỉ là đi xem Diệp Hân Nguy biểu diễn thôi mà đã bị cô ta tấn công rồi.

Lần này nếu như Mộ Mẫn Loan đi diễn nhân vật này thì còn phải diễn chung với Diệp Hân Nguy kia.

Ai biết cô ta có giở trò gì nữa không chứ?

Đây là lý do đầu tiên.

Thứ hai là bởi vì sau khi Mộ Mẫn Loan trải qua chuyện đó thì cũng đã hoàn toàn thất vọng về Vu Thắng Nam.

Chỉ sợ chính cô ấy cũng không muốn dây dưa gì thêm với bọn họ.

Mộ Mãn Loan suy nghĩ một lát rồi ngẩng đầu lên nhìn Tô Lam: “Tô Lam, em cảm thấy thế nào?”

“Em xem kịch bản rồi, mặc dù nhân vậy này xuất hiện chưa tới bốn tập nhưng tính cách nhân vật rất có cá tính.”

“Nếu như có thể diễn tốt nhân vật đó thì chắc chắn sẽ có trợ giúp đối với sự nghiệp của chị.”

“Đương nhiên, quan điểm này của em là đã tìm những yếu tố khách quan mà phân tích, quyền quyết định cuối cùng vần nằm trong tay chị.”

“Cho dù chị có đồng ý nhận vai diễn này hay không thì em đều ủng hộ chị.”

“Vậy để chị suy nghĩ một chút đi, ngày mai chị sẽ cho em một câu trả lời chắc chắn.”

“Được rồi, em biết là chị còn phải bàn bạc với anh trai em mà.”

Mấy người Quan Triều Viễn ngồi chơi ở nhà Tô Duy Nam hơn một tiếng đồng hồ. Khi thấy sắp mười giờ rồi thì một nhà năm người các cô mới chuẩn bị về nhà.

Bởi vì lần này là cả nhà tụ tập lại nên chính Quan Triều Viễn tự lái xe.

Tô Lam dẫn mấy đứa bé ngồi ở hàng ghế sau.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4823


Chương 4823

Từ nhà Tô Duy Nam đi tới biệt thự núi Ngự Cảnh phải đi khoảng bốn mươi phút.

Bởi vì mấy đứa bé chơi rất vui, rất | mệt cho nên vừa ngồi lên xe chưa tới mười phút đã ngủ mất rồi.

Tô Lam cẩn thận đắp chăn lên cho mấy đứa nhỏ.

Khi chiếc Rolls-Royce màu đen từ từ rẽ vào cổng lớn biệt thự núi Ngự Cảnh thì dường như ánh mắt cảm giác được có một ánh mắt kỳ quái rơi đang nhìn chăm chằm mình.

Không biết có phải là giác quan thứ sáu của phụ nữ hay không, nhưng cô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ theo bản năng.

Bên cạnh cửa lớn nhà cá cô có một bóng người màu đen đang lay động.

Tô Lam chớp chớp mắt muốn nhìn lại lần nữa.

Nhưng rất nhanh sau đó cô lại phát hiện ở phía kia chẳng hề có cái gì cả.

Chẳng lẽ mình nhìn nhầm rồi à? Tô Lam nhíu mày rồi cũng không để ý tới nó nữa.

Hai người sắp xếp cho mấy đứa bé xong thì Quan Triều Viễn đã nhận được một cuộc điện thoại.

Anh đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu của Tô Lam, sau đó đặt lên trán cô một nụ hôn rồi nói: ‘Em nghỉ ngơi sớm đi, anh còn có một số chuyện cần xử lý.”

“Vâng, làm xong thì cũng nghỉ ngơi sớm một chút.”

Tô Lam gật đầu rồi đưa mắt nhìn Quan Triều Viễn đi ra ngoài.

Sau khi cô rửa mặt xong xuôi, đang chuẩn bị lên giường ngủ thì đột nhiên điện thoại của cô lại vang lên.

Tô Lam nhìn thoáng qua thì phát hiện đó là một dãy số xa lạ.

Mặc dù không có ghi chú tên nhưng dường như cô cảm thấy dãy số điện thoại này khá là quen.

“A lô?”

Tô Lam vừa mới nhấn nghe máy thì điện thoại đã vang lên một giọng nói trâm khàn mạnh mẽ của người đàn ông: “Quả ớt nhỏ, rõ ràng là vừa rồi em có nhìn thấy tôi, tại sao lại giả vờ như không nhìn thấy?”

“Thậm chí còn chẳng chào hỏi câu nào, người ta đau lòng và thất vọng lắm đó biết không.”

Giọng nói này… là Chiến Lưu Thành à?

Chẳng trách mình lại cảm thấy số điện thoại kia khá là quen.

Cô nói rồi mà, nếu như là bạn của mình thì chắc chắn không thể nào không lưu số điện thoại được.

Lúc Tô Lam mở miệng nói chuyện thì trong giọng nói của cô có thêm vài phần mất kiên nhẫn.

“Hóa ra người vừa nãy là anh à? Tên họ Chiến kia, đến cùng anh muốn làm gì hả?”

“Tôi đã nói với anh rồi, tôi là phụ nữ có chồng, còn có ba đứa con, đồng thời †ôi cũng dùng tính mạng của mình mà thề với anh, đời này tôi sẽ không ly hôn.”

“Nếu như anh muốn tìm người để theo đuổi, giết thời gian thì tôi có thể nói thẳng cho anh biết rằng anh tìm nhầm người rồi.”

Tô Lam nói xong rồi định cúp máy luôn.

“Quả ớt nhỏ biết gì không? Tôi vẫn thích nhìn dáng vẻ tức giận của em hơn, tràn đầy sức sống.”

Lúc người đàn ông kia nói chuyện thì trong giọng nói của ông ta có ý cười.

Tràn đầy sức sống?

Không biết vì sao mà đột nhiên cái cảm giác kỳ quái khi bị người khác nhìn chăm chú lúc nấy lại trở về.

Tô Lam quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ theo bản năng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4824-4825


Chương 4824

Bên ngoài tối mịt, ngoại trừ đèn đường ngẫu nhiên lấp lóe ra thì không hề nhìn thấy bất cứ thứ gì.

Chẳng lẽ tên biến thái kia vẫn đang núp trong một góc khác, lén lút theo dõi mình à?

Không thể nào, hệ thống an ninh của biệt thự núi Ngự Cảnh là tốt nhất.

Hơn nữa bởi vì là một tòa biệt thự riêng biệt nên khoảng cách của các nhà với nhau đều rất xa.

Đến cùng là người đàn ông này là ai?

Anh ta dây dưa với mình như thế này là muốn làm cái gì?

Tô Lam vội vàng đi tới bên cạnh cửa sổ rồi kéo màn cửa lại, cô nói với giọng vô cùng lạnh lùng: “Chiến Lưu Thành, tôi không cần biết anh là ai, cũng chẳng quan tâm anh có lai lịch gì, hoặc ôm mục đích bẩn thỉu gì. Tốt nhất là anh đừng chọc tới tôi.

Người đàn ông đang ngồi trong xe không nhìn thấy được bóng người uyển chuyển thì có chút tiếc nuối, anh ta thở dài một hơi rồi nói: ‘Chậc chậc chậc, Quả ớt nhỏ, tôi thích em như thế, sao em lại vô tình vậy chứ, chẳng lẽ em không sợ tôi bị tổn thương sao?”

“Đến cùng là anh muốn làm gì, anh có mục đích gì hả?”

“Nếu em đã hỏi như vậy thì tôi sẽ tiết lộ cho em nghe một chút.”

“Tôi tò mò, tò mò đến cùng em là một người phụ nữ như thế nào mà có thể để cho một kẻ máu lạnh như Quan Triều Viễn cam tâm tình nguyện vì em mà cố gắng, thậm chí ngay cả mạng sống cũng chẳng tiếc.”

“Tôi muốn nếm thử hương vị của người phụ nữ như em, đến cùng là sung sướng đến đâu mới có thể để cho một người đàn ông muốn ngừng mà không được như thế.”

“Anh ngậm miệng lại, buồn nôn quá.”

Tô Lam mắng một tiếng rồi trực | tiếp cúp điện thoại.

Nhưng cô vẫn không yên tâm, nên mở điện thoại ra rồi chặn số vừa nấy lại.

Đến cùng là chuyện này có nên nói cho Quan Triều Viễn không?

Tô Lam do dự một lát nhưng rồi vân đi ra cửa phòng rồi tới phòng làm việc sát vách.

Cửa phòng khép hờ, có ánh đèn màu vàng dịu dàng hắt ra.

Lúc Tô Lam đứng trước cửa, chuẩn bị đưa tay lên gõ thì lại nghe thấy giọng nói bực bội của Quan Triều Viễn vang lên: “Cái gì cơ? Nhóm hàng qua hải quan kia bị giữ lại rồi à? Nói là bên trong đó có sản phẩm buôn lậu ngà voi?”

Tô Lam nghe được giọng nói không vui của anh thì động tác định gõ cửa cũng dừng lại.

Xem ra gần đây Quan Triều Viễn gặp phải rất nhiều chuyện phiền toái.

Về phần cái tên Chiến Lưu Thành kia, anh ta trừ việc gọi mấy cuộc điện thoại tới quấy rây ra thì dường như chưa | làm việc này có tính thực chất cả.

Hay là mình bí mật điều tra chuyện này một chút nhỉ?

Nếu như thật sự đụng phải chuyện gì không giải quyết được thì lại nói với nói với Quan Triều Viễn sau, miễn cho anh ấy lại suy nghĩ nhiều thêm.

Tô Lam nghĩ xong thì quay đầu về phòng.

Cô mở máy tính xách tay ra rồi bắt đầu tìm kiếm cái tên Chiến Lưu Thành.

Nhưng điều khiến cho cô vô cùng bất ngờ chính là ngoại trừ một số người trùng tên trùng họ ra thì chẳng hề có chút dấu vết nào của Chiến Lưu Thành cả.

Chương 4825

Nguồn thiếu chương.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4826-4827


Chương 4826

Nguồn thiếu chương.

Chương 4827

Tô Lam ở đầu bên kia bĩu môi: “Tôi đây không phải là cảm thấy giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời sao?”

“Yên tâm đi, tôi cũng phải trẻ con ba tuổi, cho dù cô ta thật sự động tay động chân gì đó, tôi cũng có biện pháp đối phó!”

“Đúng rồi, tôi đang chuẩn bị đi phim trường bên kia lấy chút tài liệu, hay là tôi đi thăm cô nhé! Vừa khéo chúc mừng một chút cô hôm nay đóng máy.”

“Được thôi.”

Tô Lam cúp điện thoại xong, liền tự mình lái xe đi về phía phim trường bên kia.

Bởi vì trước đó toàn bộ cảnh quay đều quay trong phòng, hôm nay phải quay một hồi ngoại cảnh.

Đạo diễn chọn nơi diễn là ở trong công viên sinh thái.

Lúc Tô Lam tới nơi, Mộ Mẫn Loan vừa mới đổi một bộ trang phục từ trong phòng hóa trang đi ra.

Cô ấy đóng vai Võ Mị Nương thời niên thiếu, cho nên hôm nay mặc một kiện váy mỏng màu hồng phấn.

Khuôn mặt trang điểm đậm nhạt phù hợp, càng khiến cô ấy trở nên tràn ngập hơi thở thanh xuân hoạt bát.

Nhìn qua thật sự giống như thiếu nữ | mười năm mười sáu tuổi vậy.

Tô Lam vừa nhìn thấy cô ấy liền cảm thấy trước mắt sáng ngời: “Mộ Loan, em cảm thấy lúc trước chị không có từ chối vai diễn này, quả thật là một quyết định sáng suốt.”

“Đến lúc đó chị vừa ra trận, nhất định là sáng chói bốn phương.”

“Quả nhiên tổng thanh tra Vu không có nhìn nhầm, chị chính là người phù hợp diễn vai này nhất!”

Tô Lam rất ít khi trực tiếp khen ngợi một người như vậy.

Mộ Mãn Loan nghe thấy những lời này nhịn không được khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên: “Đâu có như em nói chứ, đúng là bà Vương bán dưa tự bán tự khenl”

Tô Lam nhe răng cười, vội vàng hướng về phía nhân viên công tác bên cạnh: “Mặc dù chị nói em bán dưa, nhưng em không phải bà Vương, không tin chị hỏi những nhân viên công tác khác mà xeml”

Những nhân viên công tác bên cạnh kia sau khi nghe thấy lời này liên tục gật đầu, sôi nổi giơ ngón tay cái về phía Mộ Mãn Loan: “Không sai, tôi ở đoàn làm phim bao nhiêu năm rồi, vẫn là lần đầu tiên thấy có tạo hình cổ trang đẹp như vậy.”

“Chả thế à? Mẫn Loan nhà chúng ta năm đó chính là được cư dân mạng bầu làm nữ thần quốc dân nha!”

“Tôi dám nói bộ phim này đến lúc phát sóng, nhất định sẽ tạo ra tiếng vang thật lớn….’ “Đúng vậy đúng vậy!”

Ở đây một tuần, những nhân viên công tác này phát hiện ở chung với Mộ Mẫn Loan, tính cách của Mộ Mẫn Loan rất tốt.

So sánh với năm năm trước, bây giờ toàn thân cô ấy giống như nhiều hơn một chút khói lửa nhân gian.

Chỉ có điều loại khói lửa nhân gian này cũng không có làm giảm đi khí chất của cô ấy, ngược lại nhiều hơn vài phần lực tương tác.

Chính là bởi vì phần lực tương tác này, còn có thái độ nhẫn nhịn chịu khó | của cô ấy.

Làm cho nhân viên công tác ở đây đối với cô ấy cực kỳ thân thiện, mỗi người đều thêm khen ngợi.

“Hừ, bình thường tôi làm sao không nhìn ra đám các người ai cũng đều là gió chiều nào xuôi theo chiều ấy nhỉ?”

Ngay tại lúc hiện trường đang một mảnh hòa thuận, đột nhiên có một giọng nói bất mãn chen vào.

Mọi người nhao nhao quay đầu nhìn sang, muốn tìm nơi phát ra âm thanh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4828


Chương 4828

Chỉ thấy Diệp Hân Nguy cũng hóa trang thành bộ dáng niên thiếu, chậm rãi từ một phòng hóa trang khác đi ra.

Diệp Hân Nguy gần đây danh tiếng vô cùng nổi bật, cho nên mặc dù lời nói của cô ta làm mất lòng người khác, những nhân viên công tác này vẫn vô cùng khách khí với cô ta.

Bây giờ nhìn thấy Diệp Hân Nguy mở miệng châm chọc, cả đám đều cúi đầu, từng người đều bận việc của mình.

Hy Đào ở phía sau Diệp Hân Nguy, thay cô ta kéo làn váy: “Chị Hân Nguy, chị đừng chấp nhặt với đám người này.”

Diệp Hân Nguy hừ lạnh một tiếng, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Mộ Mẫn Loan.

Tạo hình hôm nay của Mộ Mẫn Loan vấn là lần đầu tiên lộ diện, đến ngay cả Diệp Hân Nguy nhìn thấy cũng không khỏi con mắt chấn động.

Không thể không nói, cô nàng Mộ Mẫn Loan này quả thật rất đẹp.

Bất kể là tạo hình ba bốn mươi tuổi, hay là tạo hình mười mấy tuổi, cô ta đều diễn đến không thể bắt chẹt được.

Cô ta vừa mới thay một bộ trang phục thiếu nữ, giơ tay nhấc chân hay quay đầu đều ẩn chứa vẻ linh động và ngây ngô của thiếu nữ.

Giống như cô ta vốn dĩ là Võ Mị Nương thời niên thiếu vậy.

Ngọn lửa ghen tị chậm rãi thiêu đốt trong lòng Diệp Hân Nguy.

Con ả Mộ Mãn Loan này diễn xuất rất tốt, hơn nữa cô ta còn rất chăm chỉ, lời kịch cũng trôi chảy lưu loát.

Hôm nay cộng thêm một bộ hóa trang như này, nếu bản thân diễn với cô ta, nhất định sẽ bị cô ta cướp đi sự nổi bật.

Trong lòng Diệp Hân Nguy cân nhắc, cô ta vắt hết óc suy nghĩ, bản thân phải làm sao mới có thể ép sự nổi bật của cô †a xuống.

“Đừng tưởng rằng ở đây làm bộ làm tịch, lả lơi đưa tình, liền có thể áp đảo sự nổi bật của nữ số một tôi, nằm mơ đi!”

Lúc Diệp Hân Nguy đi qua hai người, bất thình lình ném lại một câu như vậy.

Lập tức lại ngẩng đầu lên, giống như một con khổng tước kiêu ngạo xoay người rời đi.

Thẩm Thiên Nhật là tổng đạo diễn của bộ phim này.

Trên cơ bản bình thường ông ta rất ít khi vắng mặt ở phim trường.

Nhưng hôm nay lúc Tô Lam qua đây lại không thấy bóng dáng của ông †a đâu cả.

“Đừng để ý tới cô ta! Em thật sự muốn xem xem cô ta có thể đắc ý bao lâu.

Tô Lam cười híp mắt kéo Mộ Mãn Loan sang một bên.

Lúc này, phó đạo diễn bảo nhân viên công tác đưa kịch bản của từng người đến tay bọn họ.

Để các cô hâm nóng một chút, học thuộc lời thoại, nửa tiếng sau ghi hình.

“Thật không ngờ phong cảnh ở đây không tồi!”

“Em sẽ không quấy rầy chị học lời thoại nữa, em đi dạo xung quanh trước, đợi tới lúc ghi hình em sẽ quay lại.”

Tô Lam cười tủm tỉm nói với Mộ Mẫn Loan, sau đó liền tới phụ cận đi dạo.

Công viên sinh thái này là công viên sinh thái lớn nhất thành phố Ninh Lâm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4829


Chương 4829

Bởi vì đoàn làm phim nhìn trúng nơi này, cho nên tạm thời thuê lại chỗ này để quay chụp.

Phạm vi hai kilomet xung quanh tất cả đều bị phong bế.

Đợi tới lúc bọn họ quay xong mới có thể dỡ bỏ.

Tô Lam dọc theo một con đường nhỏ đi về phía trước.

Cô phát hiện cách đó không xa có một cái đình nghỉ mát, phía sau có cái động thiên.

Phía sau đình nghỉ mát có một thác nước cỡ trung cao khoảng mười mấy mét.

Phía dưới thác nước, tích lũy một cái hồ nhỏ.

Hồ nước trong suốt thấy đáy, đứng bên hồ còn có thể thấy cá bơi tung tăng †rong nước.

Bên cạnh cũng là cây cối xanh tươi, hoa thơm chim hót.

Hôm nay thời tiết rất đẹp, ánh nắng tươi sáng, nhiệt độ cũng không thấp.

Tô Lam sau khi đi vòng quanh cái hồ này, liền đi tới thượng nguồn thác nước.

Cô cảm thấy có chút nóng rồi, dứt khoát cởi giày ra, xắn ống quần lên, ngồi trên tảng đá.

Ngâm chân mình vào làn suối mát lạnh.

Phi…

Cô thở ra một hơi thật dài.

Có đôi lúc sống ở trong thành phố phồn hoa lâu quá rồi, tới đây hít một ngụm không khí tươi mát trong lành cũng không tệ.

Tô Lam một bên dùng chân nghịch nước, một bên ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía.

Môi trường tốt như vậy, sau này nhất định phải đưa Quan Triều Viễn và mấy đứa nhỏ tới đây chơi một chút.

Lúc này chân cũng ngâm đủ rồi, Tô Lam đang chuẩn bị đi giày vào, trở về xem tiến trình của Mộ Mẫn Loan bên kia.

Đúng lúc này, đột nhiên có một bóng người vội vàng vụt qua bên cạnh cô.

Nước ở trên thượng nguồn thác nước cũng không phải rất sâu, dòng nước cũng không xiết.

Người kia trực tiếp giãm vào trong nước, sau đó phi nhanh về phía rìa thác nước.

Bởi vì người kia quay lưng về phía cô, cho nên Tô Lam căn bản không nhìn thấy rõ khuôn mặt của người này.

Nhưng từ thân hình có thể đoán ra, hẳn là một người đàn ông trẻ tuổi vô cùng cao lớn. | Hơn nữa anh ta đang từng bước bước đi về rìa thác nước.

Mắt thấy khoảng hai mét nữa, chân anh ta sẽ giãm vào khoảng không.

Nhưng mà hình như anh ta căn bản không có ý định dừng lại.

“Này, anh gì ơi, anh muốn làm cái gì? Phía trước là thác nước đó!”

Tô Lam vội vàng đứng lên, lớn tiếng hô.

Nhưng người đàn ông kia đối với lời nói của cô giống như mắt điếc tai ngơ Vậy.

Anh ta không những không dừng lại, ngược lại còn tăng nhanh bước chân.

Trời ạ, anh ta không phải là muốn tìm chết đấy chứ?!

Thác nước này không lớn, hơn nữa nước cũng không phải đặc biệt sâu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4830


Chương 4830

Độ cao mười mấy mét, nếu cứ như vậy nhảy xuống.

Nhất định sẽ đập đầu lên tảng đá, còn có khả năng chết không toàn thây.

Tô Lam không có cách nào nhìn một người đang sống sờ sờ tự tử trước mặt mình được.

Cô vội vàng đi về phía bên kia: “Anh gì ơi, có chuyện gì anh có thể nói với tôi, anh bình tĩnh một chút!”

“Cái thác nước này cao mười mấy mét, hơn nữa nước không sâu, nếu anh cứ như vậy nhảy xuống, căn bản là không sống nổi….”

Mắt thấy người đàn ông đã đi tới rìa thác nước.

Anh ta giống như đột nhiên nghe thấy lời nói của Tô Lam vậy, dừng chân lại.

Chỉ là anh ta cứ một mình đứng sững sờ ở kia, căn bản không có ý định quay đầu lại.

Tô Lam mơ hồ cảm thấy thân ảnh này hình như có chút quen mắt.

Nhưng lại nhất thời nghĩ không ra mình đã gặp qua ở đâu.

Thấy người đàn ông này cuối cùng cũng dừng chân lại, Tô Lam thử thăm dò bước lên trước vài bước.

Cô biết người có ý định tự sát, cảm xúc nhất định rất không ổn định.

Cho nên cô cũng không có tiếp cận quá gân, mà là cách người đàn ông kia không sai biệt lắm khoảng một mét liền dừng lại: “Anh trai này, nếu anh nguyện ý dừng lại nghe tôi nói chuyện, vậy chứng minh chuyện này vẫn có cách bàn bạc.”

“Chúng ta có gì từ từ nói, anh đừng nghĩ quẩn trong lòng!”

Cũng đúng lúc này, người đàn ông chậm rãi quay người lại.

Dáng người anh ta vô cùng cao gầy, nhìn ra hẳn là cao gần một mét chín.

Nhưng bởi vì anh ta quay lưng về hướng mặt trời, cho nên lúc quay người, toàn bộ khuôn mặt của anh ta đều biến mất trong bóng râm.

Tô Lam căn bản là nhìn không rõ khuôn mặt của anh ta.

Bên tai là tiếng suối chảy rì rào.

Lúc lời nói của cô vừa rơi xuống xong, người đàn ông cuối cùng cũng mở miệng: “Nói chuyện với cô có tác dụng không?”

Giọng nói của người đàn ông rất trầm thấp.

Mắt Tô Lam sáng lên.

Chỉ cần anh ta nguyện ý mở miệng, bản thân liền có thể nghĩ cách làm anh †a hồi tâm chuyển ý: “Nhưng anh không nói cho tôi biết, làm sao biết có tác dụng hay không?”

“Hay là thế này đi, anh đưa tay cho tôi, chúng ta về bờ từ từ nói chuyện có được không?”

“Chỗ này quá nguy hiểm rồi, hơn nữa tôi mắc chứng sợ độ cao rất nghiêm trọng, đứng ở đây, tôi thật sự không có cách nào nói chuyện với anh.”

Tô Lam không có chú ý tới khóe miệng người đàn ông trong bóng râm đột nhiên hơi hơi giương lên.

Vẽ ra một độ cong tà ác.

“Cô không thỏa mãn được tôi!”

Anh ta lạnh lùng ném ra một câu như vậy.

Tô Lam vội vàng mở miệng: “Nhưng anh không có cho tôi cơ hội giúp đỡ mà?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4831


Chương 4831

“Anh đến cả cơ hội cũng không cho tôi, dựa vào cái gì nói tôi không thỏa mãn được anh?”

“Nào, đưa tay cho tôi!”

Ngay lúc Tô Lam đang thành khẩn khuyên nhủ, người đàn ông dường như bị thuyết phục rồi.

Mắt anh ta nhìn chằm chằm tay của Tô Lam giữa không trung đang giơ về phía mình.

Sau khi do dự một lát, chậm rãi nâng cánh tay lên.

Mắt thấy tay anh ta sắp đụng vào lòng bàn tay Tô Lam.

Đúng lúc này, anh ta đột nhiên ngã về phía saul “AI Cẩn thận!”

Tô Lam kinh hãi hét lên một tiếng, vội vàng vọt qua, túm lấy bàn tay của người đàn ông.

Người đàn ông hình như cuối cùng cũng đợi được cơ hội này.

Anh ta buông lỏng bàn tay đang nắm chặt ra.

Trong bàn tay rộng lớn nhiều thêm một bàn tay nhỏ mềm mại không xương.

Xúc cảm này thật sự tuyệt vời giống như trong tưởng tượng vậy.

Lúc tay Tô Lam vừa đụng tới tay | anh ta xong liên thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Chỉ có điều cô đánh giá cao năng lực của chính mình rồi.

Tay của hai người vừa chạm vào nhau, cô liên thuận theo lực của người đàn ông đột nhiên nhào về phía trước, trực tiếp ngã vào ngực của anh ta.

Cơ thể mềm mại tiến vào ngực, hai †ay người đàn ông mạnh mẽ bao lấy.

Ôm cả người Tô Lam vào trong ngực mình.

NI Tô Lam lớn tiếng hét lên.

Bởi vì cô có thể cảm giác được, cô và người đàn ông kia đang rơi xuống thác nước với tốc độ cực nhanh.

Sao lại như vậy?

Cô không phải tới cứu người sao?

Tại sao cuối cùng bồi cả mình vào rồi?

Rơi xuống từ nơi cao như vậy, không chết cũng tàn phết Cô còn có ông xã thân yêu nhất của cô, còn có ba đứa con hoạt bát đáng yêu nữa! | Cô không thể cứ như vậy bồi cả tính mạng mình vào được!

Ngay tại lúc trong đầu Tô Lam đang kêu trời kêu đất.

Đau đớn khi rơi xuống đáy nước như trong tưởng tượng không thấy tới.

Ngược lại chỉ có hai giây ngắn ngủi đau quặn bụng dưới xong, cô cảm thấy hình như thân thể chính mình bị cái gì đó trói buộc.

Giống như có một loại cảm giác lâng lâng.

Lâng lâng?

Đang vô cùng hoảng sợ, cô nghi ngờ mở to hai mắt.

Ngay tại lúc cô mở mắt ra.

Cô mới hoảng sợ phát hiện, bản thân không có rơi xuống dưới, mà là đang phiêu giữa không trung!

Tình huống gì đây?

Tô Lam còn chưa phục hồi tỉnh †hâần lại, đột nhiên trên đỉnh đầu truyền đến một giọng nói mang theo vài phần ý cười trêu tức: “Tôi biết cô không nỡ nhìn tôi chết mài”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4832


Chương 4832

Giọng nói này sao lại quen tai như vậy?

Tô Lam vô cùng kinh ngạc, cơ hồ là theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên: “Chiến Lưu Thành, sao lại là anh?”

Đúng vậy, người biểu diễn trò hề nhảy núi tự sát trước mặt cô này, không phải ai khác, chính là Chiến Lưu Thành.

Vừa rồi bởi vì ánh sáng sau lưng, cho nên Tô Lam không có nhìn thấy.

Sau lưng anh ta còn có một cái dù nhảy thật lớn.

Mà lúc này dù nhảy đã bung ra, bọn họ đang trôi nổi ở vị trí cách mặt đất khoảng ba bốn mét.

“Anh điên rồi phải không? Anh rốt cuộc muốn cái gì?”

Tô Lam thở hổn hển chất vấn.

“Lễ nào trước đó tôi nói còn không đủ rõ ràng sao? Tôi thích eml”

Lúc Chiến Lưu Thành nói lời này, giọng nói vô cùng mập mờ.

Thậm chí còn ôm chặt vòng eo của Tô Lam thêm vài phần.

Ép buộc cả nửa thân trên của cô đều dán sát lên người anh ta.

Động tác này của anh ta làm Tô Lam trong nháy mắt thẹn quá hóa giận.

Cô gần như là nghĩ cũng không thèm nghĩ, vung một cái tát hướng về phía mặt anh ta.

Nhưng Tô Lam đâu phải là đối thủ của anh ta chứ.

Tay vừa mới vung đến giữa không trung, liền bị tay trái của anh ta bắt lấy.

Tô Lam lúc này giận đến mức đôi mắt sắp phun ra lửa rồi: “Chiến Lưu Thành, anh có phải là tâm lý biến thái không hả?”

“Tôi sớm đã nói cho anh, tôi là phụ nữ đã có chồng, hơn nữa ngay cả con tôi cũng sinh ba đứa rồi! Anh dây dưa như vậy có ý nghĩa sao?”

“Tôi nói cho anh biết, tôi không phải người ăn chay, Quan Triều Viễn càng không phải!”

“Mặc kệ anh đánh cái chủ ý quái quỷ gì, nếu bây giờ anh dừng lại, tôi có thể coi tất cả mọi chuyện đều chưa từng xảy ral”

Ngón tay thon dài vốn đang dừng lại ở bên hông, chậm rãi ma sát nói: “Chậc, em không nhắc đến tôi liền quên mất em có chồng rồi đấy.”

Tô Lam liều mạng giấy dụa vặn vẹo, hận không thể chửi ầm lên: “Ha, anh cũng biết tôi có chồng à!”

“Hay là nói trong mắt loại đàn ông xấu xa các anh, chỉ cần chính mình vui vẻ, vợ của người khác chính là thích động liền động?”

Chiến Lưu Thành thấy cô tức đến xù cả lông lên, cười cười.

Trên khuôn mặt tuấn tú hiện rõ vẻ bất cần đời: “Biết không? Đàn ông có một loại tật xấu, càng là thứ của người khác lại càng nhớ thương.”

Nói tới đây, anh ta nhẹ nhàng kéo tay của Tô Lam đặt bên môi mình.

Nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay của cô một chút: “Biết không? Bộ dáng xù lông này của em thật sự làm cho người ta có chút máu nóng sôi trào.”

Trên mặt anh ta không hề che giấu một chút nào ham muốn chiếm giữ cô. | Có lẽ đổi thành người phụ nữ bình thường, lúc đối mặt với loại đàn ông thành thục anh Viễnnày, sớm đã bị anh ta mê hoặc đến sống đi chết lại rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4833


Chương 4833

Nhưng thật đáng tiếc, Tô Lam cô không phải là người như vậy.

Trong lòng cô rất rõ ràng, kiếp này của cô chỉ yêu duy nhất một người đàn ông là Quan Triều Viễn.

Hơn nữa vĩnh viên sẽ không thay đổi.

Tô Lam cắn chặt hàm răng: “Anh tốt nhất cách xa tôi một chút, nếu không tôi sẽ không khách khí đâu.”

“Nam nữ có sức lực chênh lệch lớn, em thật sự cảm thấy em có thể đả thương tôi?”

“Huống chỉ bây giờ chúng ta đang ở giữa không trung! Nếu em giấy dụa quá mức, ngã xuống dưới là cùng nhau chết đó.”

“Đồ khốn, anh rốt cuộc muốn thế nào?”

“Trước đó tôi không phải đã nói rõ rồi sao? Tôi thích em, tôi muốn em ly hôn với Quan Triều Viễn.”

“Năm mơ!”

“Vậy tôi nói cho anh biết, nếu hôm nay tôi không xử lý lời của anh, anh căn bản là chạy không được!”

Vẻ mặt Chiến Lưu Thành trêu tức.

Tô Lam tức đến mức tóc gáy dựng hết lên.

Cô đã sống đến từng này tuổi rồi như vậy, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một người đàn ông vô liêm sỉ như vậy: “Nếu đã như vậy, vậy anh chờ ngồi tù đi! Quan Triều Viễn sẽ không tha cho anh đâu!”

“Nếu người phụ nữ kia là em thì tất cả đều đáng giá, em cứ nói đi.”

Khi Chiến Lưu Thành nói xong, anh ta trực tiếp vươn tay về phía cổ áo của Tô Lam.

Như vậy rõ ràng là anh ta muốn cởi cúc áo của cô.

Tô Lam hoàn toàn bị chọc tức.

Cô gần như dùng cả tay và chân, dùng hết sức đá loạn điên cuồng.

“Tô Lam, Tô Lam?”

Trong thời điểm quan trọng này, một giọng nói gọi Tô Lam đột nhiên phát ra từ phía sau ngôi nhà hình bát giác cạnh thác nước.

Nghe giọng nói, có vẻ như có vài người đã đến.

Hắn là thấy Tô Lam đi dạo bên ngoài quá lâu nên anh mới cố tình đến Tìm cô.

“Tôi ở đây, tôi ở đây! Ừm…”

Tô Lam gần như phản xạ có điều kiện hét lên.

Sự phản kháng dãy dụa của cô cũng không hề ngừng lại.

Nhưng mà, cô vừa mới mở miệng Chiến Lưu Thành đã che miệng cô lại.

Hôm nay anh ta vốn không định chạm vào Tô Lam.

Vừa rồi chỉ dọa cho cô sợ mà thôi.

Bây giờ có người đang đến, cùng với nhiên liệu từ túi dù phun trên người anh †a cũng sẽ không tồn tại được lâu.

Vì vậy, anh ta nhanh chóng tắt máy, nhờ sức gió rồi từ từ tiếp đất.

Chỉ nghe thấy tiếng “bộp bộp”, anh †a đã đứng trong con suối nước nhỏ Chân Sâu.

Khi nhìn thấy Tô Lam sắp ngã xuống.

Anh ta vòng tay và ôm cô nghiêng người.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4834


Chương 4834

“Thả tôi ra, tên khốn!”

Tô Lam dốc sức giấy dụa mãnh liệt.

Thấy Chiến Lưu Thành dường như không có ý định buông ra, cô dứt khoát cắn vào cánh tay anh ta.

Cái vết cắn này, cô gần như phải tốn rất nhiều công sức.

Nhưng mà Chiến Lưu Thành chỉ hơi nhíu mày, biểu lộ trên mặt không chút thay đổi: “Em xác định là muốn tiếp tục cắn như thế này không? Có người thấy em bị anh ôm mà quần áo không chỉnh tê cũng không sao?”

Những lời nói của Chiến Lưu Thành ngay lập tức thức tỉnh Tô Lam.

Theo phản xạ, cô gần như buông lỏng miệng mình ra.

Sau đó, giống như một con cá, cô nhanh chóng nhảy ra khỏi vòng tay của anh ta.

Ngay cả khi ống quần bị ướt, cô cũng không quan tâm chút nào.

Tô Lam lùi lại vài bước và giữ khoảng cách gần hai hoặc ba mét với anh ta: “Tên khốn!”

Nhìn vẻ mặt đầy tức giận của Tô Lam, Chiến Lưu Thành liếc nhìn vết răng trên mu bàn tay: “Thật tiếc khi tôi không thể âu yếm!”

Nói xong, anh ta chậm rãi giơ tay trái của mình lên.

Tại nơi bị Tô Lam cắn, anh ta liếm nhẹ.

Nhìn thấy cảnh này, Tô Lam sợ đến sởn gai ốc.

“Tô Lam, Tô Lam, em có ở trong đó không?”

Tiếng tìm kiếm càng ngày càng gần.

Chiến Lưu Thành yên lặng nhìn Tô Lam: “Chúng ta sẽ gặp lại nhau rất nhanh đấy!”

Nói xong câu này, bóng dáng hắn lóe lên.

Giống như một con báo, nhanh chóng nhảy ra khỏi con suối.

Chỉ là trong nháy mắt, anh ta đã vọt vào bụi cây bên cạnh, liền biến mất không thấy tăm hơi.

Toàn bộ mặt hồ nước tĩnh lặng như không có chuyện gì xảy ra.

“Tô Lam, sao em lại đứng một mình dưới nước vậy? Em có sao không?”

Phương Trí Thành dẫn theo một vài nhân viên nam vội vàng nhảy xuống suối và kéo Tô Lam ra khỏi đó.

Bởi vì vừa rồi hoảng sợ chưa tỉnh lại, sắc mặt cô lúc này tái nhợt.

Phương Trí Thành cho rằng cô đang Sợ hãi: “Đây là công viên sinh thái. Gần đó có rất nhiều động vật hoang dã. Một mình em đến nơi này thì nguy hiểm quá.

Trở về với anhI”

Phương Trí Thành nhanh chóng cởi áo khoác vest và mặc cho Tô Lam.

Tô Lam chưa tỉnh đi theo Phương Trí Thành trở về.

Đi được vài bước, cô chợt nhìn lại cái cây bên cạnh rồi nhìn vào trong.

Lúc này không có gió, cây cối rất yên tĩnh.

“Có chuyện gì vậy?”

Phương Trí Thành lo lắng hỏi thăm.

“Không sao đâu, em vừa nhìn thấy một con rắn trên bờ nên rất hoảng sợ.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4835


Chương 4835

“Nơi này dường như có rắn quanh năm. Anh phải thông báo cho thủy thủ đoàn và các bác sĩ để chú ý mọi lúc.”

Tô Lam chậm rãi đi về phía trước, nhưng luôn cảm thấy ở một góc tối phía sau, có một đôi mắt nóng rực về vào mình.

Trong đầu cô nhớ lại động tác Chiến Lưu Thành cúi đầu hôn lên vết thương.

Đột nhiên, có một cảm giác rùng rợn.

Người đàn ông này là ai?

Tô Lam vẫn tự biết mình.

Mặc dù cô lớn lên vẫn tính là xinh đẹp, nhưng cô không bao giờ nghĩ rằng cô sẽ không thể giải thích được khi chỉ gặp một lân, hoặc thậm chí một người đàn ông thậm chí chưa nói quá hai câu với cô lại có loại tình trạng này.

Nếu suy đoán của cô là chính xác, người đàn ông này rất có thể sẽ nhằm vào Quan Triều Viễn.

Không, cô phải tìm cơ hội để giải thích rõ ràng chuyện này với Quan Triều Viễn, để anh chú ý đến anh tai Khi Tô Lam và Phương Trí Thành quay lại phim trường.

Diệp Hân Nguy đang cãi nhau với phó giám đốc.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Phương Trí Thành vừa dẫn người đi tìm Tô Lam rồi.

Dường như không biết chuyện gì đã xảy ra.

Một người làm văn phòng vội vã chạy đến: “Vừa rồi, khi cô Diệp đang đọc kịch bản, cô ấy chỉ nói rằng biên kịch đã xóa một tình tiết trong đó, khiến bộ phim không hoàn chỉnh.”

“Vì vậy, cô ấy mạnh mẽ yêu cầu cốt truyện đã xóa được khôi phục, nếu không khôi phục sẽ không quay nữa.”

Phương Trí Thành ngạc nhiên nhìn Tô Lam. _ Khi thảo luận kịch bản trước đó, về cơ bản mọi tình tiết đều được đạo diễn và biên kịch xem xét kỹ lưỡng.

Quyết định cuối cùng phải là bản hoàn chỉnh nhất.

Bây giờ ai đó đã xóa một đoạn quan trọng trong đó, điều này khiến Diệp Hân Nguy không hài lòng.

Điều này không phải là một điều tốt sao?

Tại sao cô ta lại cãi nhau với phó giám đốc?

Tô Lam nghỉ ngờ hỏi: “Phân đoạn nào đã bị xóa?”

Lúc này, Diệp Hân Nguy dường như nhận thấy rằng Tô Lam và Phương Trí Thành đã quay trở lại.

Cô ta không thèm nói chuyện với phó giám đốc, đi thẳng về phía họ: “Giám đốc Phương, Tô Lam, tôi nghĩ kịch bản đã được định sẵn khi các người bắt đầu cuộc họp thảo luận.”

“Mà chú Trâm cũng đã gật đầu rồi, nói kịch bản không thể tùy ý thay đổi.

Mấy người không phải biết rõ chuyện này sao?”

Phương Trí Thành gật đầu: “Đúng là như vậy.”

Diệp Hân Nguy cười đắc ý: “Có những lời của Giám đốc Phương, mọi thứ sẽ dễ dàng xử lý hơn.”

Nói xong, Diệp Hân Nguy quay lại nhìn Mộ Mãn Loan đang ngồi trên ghế salon, nói lớn: “Mộ Mãn Loan, vì cô, phó giám đốc đã tranh cãi với tôi lâu như vậy, ngược lại cô cũng phải nói cái gì đó!”

“Chỉ là một cái tát vào mặt mà thôi!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4836


Chương 4836

Là một diễn viên, nếu còn không chịu nổi loại chuyện bất bình này thì đừng làm diễn viên nữa. Ở nhà làm bà nội trẻ không được sao?”

Sau khi nghe điều này, Phương Trí Thành và Tô Lam nhận ra có điều gì đó không ổn: “Cái gì? Một cái tát?”

Lúc này, vị phó giám đốc đi tới, vẻ mặt khó xử: “Hôm nay, ở địa điểm này có một cảnh, nữ số một tranh chấp với Võ Mị Nương, và còn động thủ tát cô ấy một cái.” | Nói đến đây, phó giám đốc lại hạ giọng.

Anh ta đi đến bên Phương Trí Thành và Tô Lam: “Hôm qua chúng tôi nhận được cuộc gọi từ tổng thanh tra. Cô ấy nói rằng cô ấy đã liên hệ với đạo diễn Thẩm Thiên Nhật, cả hai đã đồng ý xóa cảnh tát này rồi.”

“Nhưng mà ai biết rằng khi đến phim trường ngày hôm nay, cô Diệp là người đã gây sự và không chịu nhượng bộ, thậm chí còn bởi vì chuyện này mà xảy ra tranh chấp chứ.”

Sau khi nghe thấy những lời này, Diệp Hân Nguy đứng ở bên cạnh liền tức giận đến mức thở hổn hển.

“Phó đạo diễn này, anh nói như thế là có ý gì vậy?”

“Có phải ý của anh là mẹ Nam và chú Thẩm đang sợ tôi nhân cơ hội đóng phim mà cố tình bắt nạt Mộ Mãn Loan đúng không?”

“Anh đang nói vớ va vớ vẩn cái gì thế. Anh có biết tôi với mẹ Nam và chú Thẩm có mối quan hệ như thế nào không?”

“Nếu anh còn dám xuyên tạc mọi chuyện ở đây và thoải mái tung tin đồn thất thiệt về tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu.”

“Anh có tin răng tôi sẽ lập tức gọi điện thoại cho chú Thẩm và bảo chú ấy đuổi anh ra khỏi đoàn phim không?”

Phó đạo diễn bị mắng đến mức rụt cổ lại, khuôn mặt anh ta tái xanh.

Cả người nơm nớp lo sợ đứng sang một bên và không dám lên tiếng nữa.

Khi Diệp Hân Nguy nhìn thấy dáng vẻ khúm núm và thấp thỏm của phó đạo diễn, cô ta càng nghĩ càng tức giận.

Lễ nào cả hai người Vu Thắng Nam và Thẩm Thiên Nhật đều đã già nên mắc hội chứng lú lẫn rồi sao?

Không phải là cái kết quả giám định đã được chứng thực kia đã đủ để chứng minh rằng cô ta là con gái ruột của họ rồi ư?

Tại sao họ vấn đối xử tốt với Mộ Mãn Loan như vậy chứ?

Nếu cứ tiếp tục để mặc cho mọi thứ diễn ra như vậy thì cho dù cô ta dựa vào danh tiếng là con gái của họ, e rằng sau này cũng không lấy được lợi ích gì.

Cô ta càng nghĩ đến điều đó thì càng cảm thấy tức giận.

“Hôm nay tôi sẽ nói thắng câu chuyện ở đây. Nếu như đoạn phim ngắn này bị xóa đi thì tôi sẽ không quay phim nữa. Các người đi mà mời người khác giỏi hơn đóng đi.”

Nhìn thấy hai bên đều đang đối đầu nhau rất căng thẳng, không ai chịu nhường ai, thậm chí còn ồn ào đến mức không muốn quay phim nữa.

Ngồi ở một bên, Mộ Mẫn Loan từ từ đứng dậy.

“Nếu các tình tiết ban đầu của kịch bản đã được xác định bởi đạo diễn và biên kịch sau khi trải qua nhiều lần thảo luận thì nó đã cho thấy rằng đoạn phim có cái tát vào mặt này là thích hợp nhất.”

“Đã như vậy thì mọi người cũng không nên tiếp tục cãi nhau nữa, chúng †a sẽ sử dụng cái đoạn phim ngắn này nhé.”

“Mãn Loan, cô đang nói cái gì vậy?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4837


Chương 4837

Khuôn mặt của Phương Trí Thành và Tô Lam đều lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc.

Phải biết rằng cái người Diệp Hân Nguy này có nhân phẩm rất xấu xa.

Khó có thể đảm bảo rằng cô ta sẽ không tranh thủ chuyện này để làm to mọi chuyện lên và khiến Mộ Mẫn Loan bị tổn thương.

Nhưng ai cũng không ngờ là Mộ Mãn Loan chỉ cười: “Không sao, chỉ là một cái tát thôi mà.

Tô Lam suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Đúng vậy, chỉ là một cái tát mà thôi, lúc quay phim thì giả vờ tát một cái là được rồi.”

Sau khi nghe thấy lời nói này, Diệp Hân Nguy đứng ở bên cạnh lại bắt đầu gắt gỏng: “Tô Lam, lời này của cô là có ý gì vậy?”

“Điều quan trọng nhất trong quá trình quay phim của chúng ta là cảm xúc chân thật. Cô muốn tôi giả vờ thì làm sao tôi có cảm xúc để diễn thật được chứ?” Ỉ “Một cái tát này phải là đánh thật.”

Nghe thấy cô ta nói như vậy, Tô Lam lập tức phát cáu.

“Diệp Hân Nguy, cô đừng có quá đáng như thế.”

Diệp Hân Nguy cười lạnh một tiếng: “Tôi quá đáng ư? Tôi vẫn nói câu nói kia, người có tài năng thì đi lên còn kẻ tâm thường thì đi xuống.”

“Ngay cả một chút oan ức cũng không chịu nổi thì còn đi đóng phim làm cái gì nữa? Cô ta thật sự cho rằng bản thân là người nhà của người có quyền lực nhất ư?”

ISo Tô Lam còn định tranh cãi vài câu thì bị Mộ Mẫn Loan ở bên cạnh ngăn lại: “Đánh thật thì đánh thật. Mặc dù chỉ là quay phim, nhưng nếu như không đánh thật thì có lẽ thật sự sẽ không có cảm xúc.”

Mộ Mãn Loan cũng không phải là muốn nhãn nhịn và giải quyết ổn thỏa mọi chuyện.

Mà là cô ấy yêu cầu bản thân mình rất cao.

“Tô Lam, cô thấy không, người †a còn chưa nói cái gì mà cô đã thích can thiệp vào chuyện của người khác rồi.”

“Cô mau đứng sang một bên đi, đừng có làm trì hoãn thời gian của tôi.”

Diệp Hân Nguy cười lạnh một tiếng rồi quay người đi chuẩn bị.

Tô Lam dặn dò Mộ Mẫn Loan: “Em biết chị yêu cầu bản thân mình rất cao, khi quay phim chị cũng luôn cố gắng diễn một cách chân thực nhất.”

“Nhưng nếu như Diệp Hân Nguy cố tình bắt nạt chị thì chị cũng đừng nhẫn nhịn chịu đựng và nương tay với cô ta.”

“Chị biết rồi, em yên tâm đi.”

Ngay sau đó, mọi người lại bắt đầu quay phim.

Bởi vì chuyện ồn ào vừa rồi, bầu không khí ở hiện trường vô cùng không tốt đẹp.

Nhưng Diệp Hân Nguy lại giống như một con gà trống đã thắng trận, tinh thần cô ta phấn chấn và vẻ mặt tràn đầy tươi cười.

“Bắt đầu, diễn!”

Phó đạo diễn ra lệnh, và việc quay phim lập tức lại bắt đầu.

“Võ Mi Nương đứng lại đó cho ta.”

Mộ Mãn Loan vừa mới bước lên cái cầu vòm thì nghe thấy tiếng kêu chói tai từ phía sau truyền đến. Cô ấy lập tức dừng bước và từ từ quay đầu lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4838


Chương 4838

Sau đó, cô nhìn thấy Diệp Hân Nguy đang hùng hổ đi đến: “Tại sao mi lại lợi dụng anh trai của †a? Rõ ràng là mi không thích hắn cơ mà.”

Khuôn mặt của Mộ Mãn Loan lộ ra vẻ kinh ngạc: “Công chúa, ngài đang nói cái gì vậy? Ta lợi dùng Lục hoàng tử lúc nào chứ?”

“Mi còn dám ngụy biện ư? Hôm nay †a sẽ thay anh trai của ta mà dạy cho mi một bài học.”

Diệp Hân Nguy vừa mới dứt lời thì một cái tay của cô ta đã vung lên.

Mọi người chỉ nghe thấy một âm thanh “Bốp” vang dội và khuôn mặt của Mộ Mãn Loan đã lệch sang một bên.

Vẻ mặt cô ấy không dám tin và lấy tay che má của mình, sau đó sợ hãi mà ngẩng đầu lên nhìn: “Công chúa, ngài…”

“Cắt!”

Mộ Mãn Loan còn chưa nói xong, phó đạo diễn đã ngay lập tức hét lên một tiếng: “Cô Diệp, vị trí vừa rồi của cô không đúng và cũng không quay được mặt trước.”

“Ôi trời, tôi xin lỗi. Chúng ta hãy quay lại một lần nữa nhé?”

Diệp Hân Nguy giống như đang khiêu khích mà trừng mắt với Mộ Mẫn Loan, sau đó cô ta quay người trở lại vị trí cũ.

Trợ lý của Mộ Mãn Loan vội vàng đi đến.

Cô ta phát hiện cái tát vừa rồi của Diệp Hân Nguy đã dùng rất nhiều sức lực.

Trên mặt của Mộ Mãn Loan đã xuất hiện dấu vết màu đỏ của bàn tay rồi.

“Thật là quá đáng, tại sao cô ta có thể ra tay nặng như vậy chứ?” | “Cô mau trang điểm lại cho tôi đi, sắp bắt đầu quay lần thứ hai rồi.”

Nhưng Mộ Mãn Loan lại giống như không quan tâm nhiều lắm.

Diệp Hân Nguy đứng cách đó không xa, nhìn Mộ Mãn Loan với ánh mắt lạnh lùng: Hiện tại cứ giả vờ bình tĩnh và coi như chưa xảy ra chuyện gì như vậy đi.

Đợi lát nữa ăn thêm mấy cái tát nữa, tôi xem cô còn có thể tiếp tục giả vờ được nữa không?

Tốt nhất là cô không giả vờ được nữa, sau đó giận tím người và cãi nhau với tôi…

Trong lần quay thứ hai, Diệp Hân Nguy còn không đợi Mộ Mãn Loan nói xong thì cô ta đã tát cô ấy một cái.

“Bốp!”

Lại một âm thanh giòn giã vang lên, và ngay lập tức phó đạo diễn hét lên: “Cô Diệp, tại sao người ta còn chưa nói xong mà cô đa ra tay rồi?”

Trong giọng nói của đạo diễn đã thể hiện ra một chút tức giận.

Diệp Hân Nguy vội vàng cười và nói xin lỗi: “Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi. Tôi có tâm trạng rất tốt trong lần quay đầu tiên vừa rồi. Nhưng khi quay lại lần thứ hai thì tôi cảm thấy có chút căng thẳng, Chúng ta quay lại đi.”

Nhìn thấy Mộ Mẫn Loan vẫn không có ý định muốn gây sự với cô ta, Diệp Hân Nguy càng quyết tâm.

Hôm nay cô ta nhất định phải làm cho Mộ Mẫn Loan xấu hổ.

Vì vậy, trong lần quay thứ ba, cô ta lại tát Mộ Mẫn Loan một cái.

Mộ Mãn Loan cũng nói xong những lời thoại tiếp theo một cách suôn sẻ, nhưng sau đó cô ấy lại cảm thấy choáng váng.

Giọng nói bất đắc dĩ của phó đạo diễn lại vang lên: “Cô Diệp, đến lượt cô nói lời thoại của mình rồi nhưng tại sao cô lại đứng đờ đẫn ở đó chứ?”

“Cảnh này đã diễn ba lần rồi. Nếu còn tiếp tục như vậy, mặt của Mẫn Loan sẽ sưng lên, và không có cách nào quay tiếp được nữa.”

Khi Diệp Hân Nguy nghe thấy vậy, cô ta lại bắt đầu trở nên cáu kỉnh: “Phó đạo diễn, anh nói vậy là có ý gì?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4839


Chương 4839

“Ý của anh là tất cả là lỗi của tôi đúng không? Khi đóng phim, những nhận vật khác trong phim cũng rất quan trọng mà?”

Biểu hiện của cô ta không tốt cũng sẽ làm ảnh hưởng đến biểu hiện của tôi, cho nên vì sao tất cả lại là lỗi của tôi chứ?

Các nhân viên đứng xem ở xung quanh cũng có chút không chịu nổi nữa.

Họ bắt đầu xì xào bàn tán: “Có gì đó nhầm lẫn đúng không?

Không phải là cái người diễn vai nữ số một này có chút quá đáng sao?”

“Chỉ cần là một người thông minh sáng suốt thì đều có thể nhận ra cô ta đang cố tình bắt nạt người khác.”

“Mãn Loan là một diễn viên chuyên nghiệp. Cô ấy đã không tính toán với cô †a rồi, vậy mà cô ta còn được đà lấn tới, đúng là rất quá đáng.”

“Đúng vậy. Người này không những không nổi tiếng mà kỹ năng diễn xuất của cô ta còn rất bình thường. Không biết là ai đã đi tìm và cho cô ta diễn vai nữ số một này nữa”

Những lời xì xào nhỏ này của họ nhanh chóng được truyền đến tai của Diệp Hân Nguy.

Cô ta quay người lại, ánh mắt sắc bén như dao liếc nhìn những người ở xung quanh.

“Tại sao các người lại không có bản lĩnh mà nói xấu sau lưng tôi như thế nhỉ? Các người có giỏi thì nói ở trước mặt tôi đây này.”

“Tôi không nổi tiếng thì làm sao? Kỹ năng diễn xuất của tôi bình thường thì cũng làm sao nào?”

“Nhưng tôi lại có năng lực làm cho mẹ Nam và đạo diễn Thẩm đồng ý để tôi diễn vai nữ số một đấy.”

“Nếu những kẻ vô dụng như các người mà không có năng lực và không có thân phận địa vị gì thì cả đời cũng chỉ có thể đi làm thuê cho người khác mà thôi.

Mộ Mãn Loan vẫn luôn ngồi ở một bên và chườm đá lên khuôn mặt bị sưng của mình. Lúc này, cô ấy đột nhiên đứng dậy.

Những lời nói kiêu ngạo này của Diệp Hân Nguy dường như cuối cùng cũng khiến cô ấy tức giận: “Diệp Hân Nguy, tôi nhường nhịn cô hết lần này đến lần khác chỉ là vì tôi không muốn làm chậm tiến độ quay phim mà thôi.”

“Nếu như cô cứ tiếp tục ngang ngược và thiếu hiểu biết như vậy thì tôi sẽ không nương tay với cô nữa đâu.”

Diệp Hân Nguy nhìn khuôn mặt bị sưng đỏ của Mộ Mẫn Loan, rồi đột nhiên cô ta nở nụ cười đắc chí.

Trong mắt cô ta, Mộ Mẫn Loan coi Vu Thắng Nam là ân nhân của mình.

Vì vậy, cho dù Vu Thắng Nam yêu cầu cô ấy làm cái gì thì cô ấy cũng sẽ không từ chối vì những tình cảm trước kia.

Hơn nữa, ngày hôm nay, khi quay phim, Mộ Mẫn Loan đã liên tục bị cô ta tát ba cái mà vẫn không dám nói cái gì.

 

Điều này khiến cho Diệp Hân Nguy nghĩ răng cô ấy chỉ là một quả hồng mềm và người khác có thể thoải mái nắn bóp và bắt nạt.

Ngay cả khi bị đánh cũng không dám nói cái gì, vậy mà bây giờ lại đột nhiên chạy đến và nói những lời đe dọa như vậy.

Làm sao Diệp Hân Nguy có thể đi tin những lời nói đó chứ?

“Mộ Mãn Loan, cô nói cô sẽ không nương tay đúng không? Vậy thì bây giờ cô nói cho tôi biết, cô sẽ không nương tay với tôi như thế nào đi.”

Thái độ của Diệp Hân Nguy cực kỳ kiêu ngạo, cô ta hoàn toàn không có một chút muốn kiểm điểm bản thân mình.

Tô Lam đứng một bên thật sự là không nhìn nổi nữa rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4840


Chương 4840

Tô Lam bước lên trước mấy bước: ‘Diệp Hân Nguy, bây giờ tôi nói cho cô biết! Chúng tôi nhường nhịn cô là cho cô thể diện, cô đừng có mà vô liêm sỉ”

“Nếu như cô cứ thế mà quậy phá thì cho dù tôi có vi phạm hợp đồng tôi cũng sẽ đuổi cô ra khỏi công ty truyền hình điện ảnh MQ.”

“Cô không tin thì cứ thử xem.”

Lúc đầu Diệp Hân Nguy vừa nghe đến Tô Lam nói muốn đuổi mình ra khỏi MQ thì vẫn còn có chút chột dạ.

Nhưng cô ta lại nghĩ rằng Tô Lam dựa vào cái gì mà đuổi mình ra ngoài chứ.

Vu Thắng Nam là quản lý cấp cao ở công ty MO cơ mà?

Hơn nữa Thẩm Thiên Nhật còn là đạo diễn nổi tiếng thế giới.

Có hai người đó làm chỗ dựa cho mình thì mình còn sợ cái gì nữa chứ?

“Buồn cười quá đấy, cô cũng đừng quên mối quan hệ của tôi với mẹ Nam và Thẩm Thiên Nhật.”

“Cô cho răng chỉ dựa vào một câu nói của cô là có thể đuổi tôi đi được à?

Đừng có mà nằm mơ giữa ban ngày.”

“Tôi đã nói rồi, đừng nói đánh cô ta ba cái tát mà thôi, cho dù hôm nay tôi có tát nát gương mặt này của cô ta thì vẫn sẽ có người tới dọn dẹp hậu quả cho tôi!”

Diệp Hân Nguy vừa nói xong thì có một giọng nói giận dữ mà nghiêm khắc vang lên: “Vậy cháu nói xem ai là người tới dọn dẹp hậu quả cho cháu hả?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Giọng nói đột nhiên xuất hiện này để mọi người đều nhìn qua.

Thẩm Thiên Nhật đang vội vàng chạy vào với vẻ mặt bình tĩnh.

Vốn ông ta có công việc ở gần đây, thì lại nhận được điện thoại của đạo diễn đoàn làm phim gọi tới, nói là bên này đang có cãi nhau rất ồn ào, thế là đạo diễn nổi tiếng thế giới.

Có hai người đó làm chỗ dựa cho mình thì mình còn sợ cái gì nữa chứ?

“Buồn cười quá đấy, cô cũng đừng quên mối quan hệ của tôi với mẹ Nam và Thẩm Thiên Nhật.”

“Cô cho răng chỉ dựa vào một câu nói của cô là có thể đuổi tôi đi được à?

Đừng có mà nằm mơ giữa ban ngày.”

“Tôi đã nói rồi, đừng nói đánh cô ta ba cái tát mà thôi, cho dù hôm nay tôi có tát nát gương mặt này của cô ta thì vẫn sẽ có người tới dọn dẹp hậu quả cho tôi!”

Diệp Hân Nguy vừa nói xong thì có một giọng nói giận dữ mà nghiêm khắc vang lên: “Vậy cháu nói xem ai là người tới dọn dẹp hậu quả cho cháu hả?”

Giọng nói đột nhiên xuất hiện này để mọi người đều nhìn qua.

Thẩm Thiên Nhật đang vội vàng chạy vào với vẻ mặt bình tĩnh.

Vốn ông ta có công việc ở gần đây, thì lại nhận được điện thoại của đạo diễn đoàn làm phim gọi tới, nói là bên này đang có cãi nhau rất ồn ào, thế là ông ta vội vàng chạy tới. Ai biết được Thẩm Thiên Nhật vừa mới xuất hiện thì đã nghe thấy lời nói vô cùng ngông cuồng và tùy tiện của Diệp Hân Nguy cơ chứ, thế là ông ta nổi trận lôi đình ngay lập tức.

Mặc dù Thẩm Thiên Nhật cũng cảm thấy rất áy náy với đứa con gái bị lạc mất hơn hai mươi năm này.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom