Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 140


Đường Tư Vũ cũng không muốn giấu diếm, đành nói: “Anh ta tên là Hình Liệt „ Hàn.

 

“Cái gì? Anh ta là cha của con trai em?

 

Trời đất ơil Chẳng trách Kỳ Lương đột nhiên bị phong sát, vậy nhất định là Hình Liệt Hàn làm rồi. Kỳ Lương tội nghiệp, chắc chắn cậu ấy biết là do Hình Liệt Hàn làm rồi.”

 

Đường Tư Vũ vừa đi về nhà vừa không hiểu hỏi: “Nhưng tại sao Hình Liệt Hàn lại phải phong sát anh ấy?”

 

“Tư Vũ, em còn không biết sao? Em là mẹ của con anh ta, đương nhiên anh ta không muốn mẹ của con mình có tin đồn với nghệ sĩ rồi.”

 

“Nhưng anh ta xóa những bức hình đó chẳng phải được rồi sao?” Đường Tư Vũ là người trong cuộc nhưng rất mơ hò.

 

Còn Diệp Du chỉ cần nhìn một chút liền hiểu, cô cười khổ: “Lí do không phải đã quá rõ ràng rồi sao? Anh ta chắc chắn đã biết Kỳ Lương thích em, mà qua những tắm hình đó có thể thấy Kỳ Lương thật sự thích em mà. Tư Vũ à, nếu chị đoán không nhằm thì Hình Liệt Hàn cũng thích em.

 

“Ay, không có chuyện đó đâu chị.” Đường Tư Vũ vội phủ nhận, nhưng cô muốn nói rằng người đàn ông này tính chiếm hữu rất cao, hơn nữa lòng dạ lại hẹp hòi.

 

Vì thế, như vậy xem ra anh ta vừa xóa hết ảnh vừa cho người phong sát Kỳ Lương, những việc này anh ta hoàn toàn có thể làm được.

 

Diệp Du trong lúc tìm nguyên nhân liền tha thiết khẩn cầu: “Tư Vũ à, em có thể giúp Kỳ Lương không? Cậu ấy không dễ gì mới có được ngày hôm nay, nếu nguyên nhân là do tin đồn giữa em và cậu ấy thì thật sự không công bằng với cậu ấy chút nào cả.”

 

“Em giúp như thế nào bây giờ?” Đường Tư Vũ cũng không muốn sự nghiệp của Kỳ Lương bị phá hủy, những ca khúc của anh ấy rất tuyệt vời, những bộ phim cũng đều bán hết vé, anh ấy đáng lẽ là người rất có tiền đồ.

 

“Em đi cầu xin Hình Liệt Hàn đi, bảo anh ta tha cho Kỳ Lương! Chuyện này chỉ có em mới có thể giúp được thôi.” Diệp Du lên tiếng.

 

Đường Tư Vũ thầm kêu khỏ, tối qua cô còn cho anh ta một cái tát, lẽ nào hôm nay lại phải cầu xin anh ta ư?

 

“Em…” Đường Tư Vũ cắn môi.

 

“Xin em đấy, Tư Vũ, giúp cậu ấy đi! Không thì cậu ấy coi như xong.” Diệp Du ở đầu dây bên kia thật lòng nhờ vả.

 

Đường Tư Vũ nào có thể từ chối! Hơn nữa, chuyện này lỗi không phải ở Kỳ Lương mà ở người nhân viên đã chụp lén kia. Kỳ Lương cũng chẳng có lỗi gì với cô, cô thật sự không thể để anh ấy vì chuyện này mà ảnh hưởng đến sự nghiệp được.

 

“Được rồi. Em sẽ cầu xin Hình Liệt Hàn, chị cứ cố gắng động viên Kỳ Lương đi, chuyện này em sẽ giúp đến cùng.” Đường Tư Vũ bảo đảm.

 

“Tốt quá rồi. Có em giúp cậu ấy, Kỳ Lương sẽ rất mau phán chắn trở lại.” Diệp Du thở phào.

 

“Chuyện này căn bản không phải do anh ấy!” Đường Tư Vũ lại cảm thán một tiếng.

 

“Được rồi Tư Vũ, chị thay mặt Kỳ Lương cảm ơn eml” Diệp Du nói.

 

“Không sao đâu, em nên làm mà.” Đường Tư Vũ đáp: “Vậy em tắt máy đây, có gì em sẽ liên lạc với chị sau.”

 

“Được rồi!”

 

Đường Tư Vũ cầm trên tay chiếc điện thoại đứng dưới lầu trầm tư suy nghĩ rằng bây giờ cô phải cầu xin Hình Liệt Hàn như thế nào thì anh ta mới bỏ qua cho Kỳ Lương?

 

Cầu xin anh ta vào lúc này là chuyện cô không muốn làm nhất bởi vì anh ta không phải là người dễ xin xỏ.

 

Cầu xin anh ta sẽ phải trả cái giá rất đắt.

 

Hơn nữa qua cái tát tối qua nhất định anh ta sẽ đưa ra rất nhiều điều kiện để trao đổi lời cầu xin này.

 

Thế nhưng, Kỳ Lương thật sự quá oan ức. Đường Tư Vũ đắn đo suy nghĩ một lúc cô quyết định phải bình thường hóa quan hệ với Hình Liệt Hàn trước rồi đến trưa anh ta về ăn cơm thì nói sau.

 

Cô lấy điện thoại ra gọi cho Hình Liệt Hàn.

 

“Alol” Hình Liệt Hàn nhắc máy, hình như đang lái xe.

 

Đường Tư Vũ lập tức dùng giọng điệu vừa thoải mái vừa vui vẻ hỏi, âm thanh rất ngọt ngào: “Alo, trưa nay rảnh không?

 

Cùng nhau ăn cơm được chứ?”

 

Đầu dây bên kia nhẹ cười đắc ý: “Muốn cầu xin tôi điều gì hả?”

 

“Sao… sao anh biết?”

 

“Chỉ khi cầu xin tôi cô mới nói cái giọng đó thôi. Nói đi, có chuyện gì?” Hình Liệt Hàn nắm rõ cô như lòng bàn tay.

 

“Thì là…về ăn cơm đi rồi nói. Anh lái xe đi”

 

“Được, 11 giờ trưa nay cô tới công ty đợi tôi.
 
Chương 141


“Được thôi!” Đường Tư Vũ còn có thể nói không sao?

 

Bây giờ là cô đang cầu xin anh ta.

 

Nghe giọng anh ta có vẻ rất đắc trí.

 

Đường Tư Vũ hít nhẹ một hơi, chuyện này không phải vì người khác cô cũng không bao giờ cầu xin anh ta.

 

Nhưng ngoài anh ta ra thì đâu còn ai có quyền để xử lí chuyện đó, cứu cho tiền đồ của Kỳ Lương?

 

Đường Tư Vũ đi đến xe bên cạnh, mở cửa xe ra ngồi vào, thấy xe trợ lý riêng của Hình Liệt Hàn lái xe tới, anh ta tới để dọn nhà cho người đàn ông này, còn có quần áo được giặt khô của anh ta.

 

Bây giờ vẫn còn sớm nên Đường Tư Vũ vẫn thư thả lái xe đi. Cô bắt đầu nghĩ trưa nay nên đưa anh đi ăn ở đâu, người đàn ông này nhà hàng bình dân chắc chắn anh ta không đi, không chừng hôm nay cô sẽ mắt một khoản tiền lớn đây.

 

Đường Tư Vũ nghĩ một hồi rồi tìm ra một nhà hàng cao cấp ở gần công ty anh đặt một phòng riêng rồi cô mới lái xe về phía công ty anh.

 

Công ty người đàn ông này rất lớn, là cả một tòa nhà biểu tượng của thành phố.

 

Lần trước cô cũng đã từng vội vã đến một lần khi tới tìm con. Bây giờ đứng trước tòa nhà này, ngẩng đầu lên nhìn tòa nhà chọc trời khiến cỗ cô mỏi rời.

 

Đồng thời, cô cũng nhận thức được rằng người đàn ông này không phải là một người có tài năng bình thường, vì hàng ngày cô chỉ thấy biểu cảm vô kỷ luật, buông thả của anh. Nếu như anh không có khả năng thì sao lại có thể xây dựng lên một công ty lớn như này được?

 

Đường Tư Vũ bước vào đại sảnh rồi ngồi trên một chiếc ghế sofa bày sẵn ở đó. Cô lấy một cuốn tạp chí thị trường và một quyền lịch sử hình thành và phát triển tập đoàn Hình Thị, tập đoàn này đã đi đến đời thứ ba. Người nhà họ Hình hầu như đều thuộc gen di truyền làm trong giới kinh doanh, vì đã trải qua sáu đời, hơn nữa công ty ngày càng phát triển thịnh vượng.

 

Lật đến trang cuối cùng, bức ảnh của Hình Liệt Hàn không còn quy củ như ảnh của ông nội anh nữa, người đàn ông này ngồi trên chiếc ghế sofa vàng, quay lưng ngược lại với ánh sáng, khoác bộ vest đậm màu, ngũ quan rõ ràng và có chiều sâu, giống như một tác phẩm điêu khắc Hy Lạp. Một nửa gương mặt anh tuấn hiện ra ngoài ánh sáng và một nửa ẩn trong bóng tối, chỉ có đôi mắt đen lạnh lùng hiện ra rõ nét vẻ hoang dã không kiềm chế lại được, cả người toát ra loại khí chất vương giả của một đế quốc kinh doanh.

 

Tim Đường Tư Vũ bỗng nhiên đập mạnh, xem ra người đàn ông này vẫn có sức hút.

 

Khoảng 11 giờ, điện thoại Đường Tư Vũ reo lên, cô cầm điện thoại lên xem, là Hình Liệt Hàn gọi tới.

 

Cô vội nghe máy: “Alol”

 

“Cô đâu rồi?”

 

“Tôi đang ngồi ở đại sảnh.”

 

“Lên phòng làm việc của tôi.”

 

“Bây giờ á?”

 

“ờ”

 

Đường Tư Vũ tắt điện thoại, tới bàn lễ tân hỏi lối đi. Quả nhiên cô có hẹn trước, một nhân viên tiếp tân dẫn cô lên, cô tiếp tân đó còn nhận ra cô, mừng rỡ hỏi: “Cô có phải là Đường tiểu thư không ạ? Lần trước tại buổi hòa nhạc của Diệp Du, người đánh đàn piano là cô đúng không?”

 

Đường Tư Vũ không ngờ rằng trên đường đi lại có người nhận ra mình, cô cười lớn: “Đúng, là tôi!”

 

“Cô đánh đàn hay quá, lại còn xinh đẹp nữa.

 

“Cảm ơn côi”

 

Cô tiếp tân không biết Đường Tư Vũ hôm nay tới gặp ai, cô ngưỡng mộ không ngớt.

 

Lẽ nào Đường tiểu thư này có quan hệ với sếp cô?

 

Thang máy vừa mở ra, Đường Tư Vũ liền chặn cô tiếp tân lại: “Không cần dẫn đường nữa đâu, tôi tự biết đi thế nào.

 

Cảm ơn cô nhiều.”

 

Nói xong, Đường Tư Vũ một mình bước về phía trước, dường như cô vẫn nhớ hướng đi tới phòng làm việc của Hình Liệt Hàn. Nhưng vừa bước được vài bước, một trợ lý tới hỏi cô, cô nói muốn tới gặp Hình Liệt Hàn, người trợ lý lập tức đưa cô tới phòng làm việc của Hình Liệt Hàn.

 

Cô trợ lí gõ cửa, một âm thanh từ trong phòng phát ra: “Mời vào!”

 

Cô trợ lý đẩy cửa mời Đường Tư Vũ vào.

 

Đường Tư Vũ vừa bước được vài bước thì thấy Hình Liệt Hàn một tay đút vào túi quần một tay đang cầm một ly café đứng trước cửa sổ, thân hình cường tráng cao lớn ấy khiến anh đứng ở độ cao này như mang khí chất của một bậc đế vương.

 

Đường Tư Vũ không lên tiếng nhưng Hình Liệt Hàn vẫn tự động quay đầu lại nhìn cô, tò mò nheo mày quan sát cô, hình như đang đánh giá một lượt, rốt cuộc vì chuyện gì mà cô lại đến cầu xin anh.

Cả nhà nhớ truyen.one nhé, có gì truy cập trực tiếp truyen.one gõ tìm nhé! Chúc cả nhà vui khỏe mùa dịch nhé!
 
Chương 142


Đường Tư Vũ bị ánh mắt sâu thẳm của anh nhìn chằm chằm có chút không thoải mái, cô mỉm cười: “Anh xong việc chưa?

 

Đi ăn được chưa?”

 

“Nếu có chuyện gì cầu xin tôi thì một bữa cơm không thể trao đổi được đâu.” Hình Liệt Hàn lập tức nói rõ.

 

Đường Tư Vũ biết chắc chắn một bữa cơm không thể đánh đổi với anh ta nên cô chỉ có thể vào thẳng vấn đề, lựa lời nói: “Tôi muốn hỏi một chút, anh xóa tin đồn của tôi với Kỳ Lương là được rồi sao còn phong sát anh ấy làm gì?”

 

Đôi mắt sâu thẳm của Hình Liệt Hàn toát ra một sự lạnh lùng: “Tôi còn nghĩ cô cầu xin tôi chuyện gì. Hóa ra cô vì người đàn ông này mà tới thỉnh cầu tôi.”

 

Đường Tư Vũ thấy anh nói như vậy liền nhận ra chắc chắn do anh ta làm chuyện đó: “Tôi xin anh bỏ qua cho anh ấy được không?”

 

Hình Liệt Hàn nhìn biểu cảm của cô vì một người đàn ông khác liền gằn giọng: “Cô cầu xin tôi là vì cô thích tên Kỳ Lương đó đúng không?

 

Đường Tư Vũ chớp mắt, người đàn ông này lại hiểu nhầm chuyện này đi đâu vậy?

 

“Không phải, tôi chỉ thay anh ấy cầu xin anh với tử cách là một người bạn mà thôi.” Đường Tư Vũ giải thích.

 

“Cô vừa cười vừa nói với anh ta sau hậu trường, lại còn đánh đàn với nhau. Lần trước cô uống say tại buổi tiệc chúc mừng của Diệp Du, còn ôm anh ta trong thang máy. Đường Tư Vũ, cô thật sự thích anh ta vậy sao?” Hình Liệt Hàn cắn đôi mô mỏng hỏi tiếp.

 

Đường Tư Vũ lập tức chớp chớp mắt, hôm đó mọi chuyện diễn ra sau buổi tiệc cô nhớ không rõ lắm, cô thực sự ôm Kỳ Lương đi ra sao? Vậy nhát định là do cô uống say đứng không vững nên mới ôm anh ấy như vậy.

 

“Tôi với anh ấy chỉ là bạn bè. Xin anh giúp tôi chuyện này với. Bỏ qua cho anh ấy đi! Đường Tư Vũ không muốn dây dưa mãi chủ đề này, chỉ muốn người đàn ông này giúp đỡ.

 

Ánh mắt thâm sâu của Hình Liệt Hàn phức tạp khóa chặt người cô, cho dù anh tin người phụ nữ này không thích anh ta nhưng thấy cô vì người đàn ông khác mà hạ thấp mình đi cầu xin anh, trong lòng anh thấy khó chịu.

 

“Cầu xin cũng phải có thái độ của người cầu xin. Chắc là cô chưa cầu xin ai bao giờ nhỉ! Hình Liệt Hàn không định dễ dàng bỏ qua chuyện này.

 

Đường Tư Vũ híp mắt: “Vậy anh muốn sao?”

 

Quả nhiên người đàn ông này chuẩn bị đưa ra yêu cầu, chỉ cần nằm trong phạm vi chịu đựng của cô, cô quyết sẽ nhẫn nhịn chịu đựng những yêu cầu biến thái của anh ta.

 

“Không thế nào cả. Tôi muốn ngủ trên giường em trong vòng một tháng, hơn nữa em nhất định phải nằm bên cạnh.”

 

Yêu cầu của Hình Liệt Hàn rất rõ ràng, chỉ muốn ngủ cùng cô.

 

Chỉ đơn giản là ngủ cùng bởi vì tối hôm qua anh không thoải mái khi bị chính người phụ nữ này bỏ rơi.

 

Đường Tư Vũ như sắp điên lên, người đàn ông này quả nhiên rất độc ác, cô cắn môi nói: “Có phải chỉ là ngủ cùng thôi không?”

 

“Đúng, ngủ cùng!” Hình Liệt Hàn nói hai từ này vô cùng ấm áp.

 

“Tôi nói trước, anh ngủ chỗ anh, tôi ngủ chỗ tôi, cấm được làm những chuyện khác.” Đường Tư Vũ lạnh lùng nói.

 

Hình Liệt Hàn không ngờ rằng cô lại nói mắt điều kiện ấy.

 

“Được! Chỉ cần ngủ cùng cô trên chiếc giường đó là được. Đây chỉ là một yêu cầu thôi, còn một yêu cầu nữa.”

 

Đường Tư Vũ trợn mắt, tức giận nhìn anh chằm chằm: “Lấy đâu ra mà lắm điều kiện thế?”

 

“Vậy rốt cuộc em có muốn tôi bỏ qua cho tên Kỳ Lương đó không? Em phải biết, tôi có thể cho anh ta cả đời này không quay trở lại ngành này nữa đâu.”

 

“Anh…được thôi! Nói đi, điều kiện thứ hai là gì?” Đường Tư Vũ nhẫn nhịn sự đáng ghét của anh.

 

Hình Liệt Hàn thú vị nhìn cô, suy nghĩ: “Ăn cơm trưa cùng tôi trong vòng một tháng, chỉ cần tôi gọi lúc nào em cũng phải tới.”

 

“Tôi mời không nồi trong một tháng đâu?”

 

Đường Tư Vũ hừ giọng.

 

“Ai nói em mời? Ngồi ăn cùng tôi là được.

 

Yêu cầu của tôi cũng không cao, chỉ cần một tháng ăn ngủ cùng em mà thôi.”

 

Mà thôi? Đường Tư Vũ thật sự muốn tát thêm một phát nữa vào gương mặt điển trai của anh ta.

 

Người đàn ông này không biết “vừa vừa phải phải” nghĩa là gì à?

 

Được thôi! Ăn cùng thì cô ăn, còn ngủ cùng thì thiệt thòi cho con trai vì phải ngủ với họ trong vòng một tháng.

 

“Được. Tôi đồng ý. Cấm được thêm yêu cầu nào nữa.” Đường Tư Vũ nghiền răng.
 
Chương 143


Hình Liệt Hàn cong môi cười thỏa mãn: “Được. Thành giao! Tôi sẽ lập tức liên hệ với người của tôi gỡ bỏ tin đó xuống.

 

Nhưng em phải hứa với tôi sau này không được gặp anh ta nữa.”

 

Đường Tư Vũ cũng không muốn gây thêm rắc rồi cho anh ta, gật đầu nói: “Được thôi.

 

Nhưng nếu tôi có vô tình gặp ở buồi biểu diễn nào, giao lưu giữa bạn bè với nhau anh không được phép can thiệp”.

 

“Cái này thì được. Tôi đang nói quan hệ cá nhân.” Hình Liệt Hàn đặc biệt nhấn mạnh, đồng thời bổ sung thêm một câu: “Còn nữa, Mộ Phi em cũng ít gặp lại.

 

Đường Tư Vũ cau mày: “Chuyện giữa tôi với Mộ Phi anh không được nhúng tay Vào.

 

“Sao? Em vẫn còn tình xưa nghĩa cũ với anh ta à?” Sắc mặt Hình Liệt Hàn trầm xuống, có chút tức giận.

 

Đường Tư Vũ không muốn dây dưa chuyện này nữa, cô tính không trả lời thay vào đó hỏi ngược lại anh: “Bây giờ anh gọi cho người của anh để gỡ bỏ chuyện của Kỳ Lương xuống trước, tôi ra ngoài đợi rồi ta cùng đi ăn. Tôi đặt bàn rồi.”

 

Hình Liệt Hàn biết người phụ nữ này cũng không ngốc, anh cắn đôi môi mỏng nói: “Được rồi! Thấy em cũng nhiệt tình cầu xin tôi, tôi đâu thể không đáp ứng chứ?”

 

Đường Tư Vũ đây cửa ra ngoài, Hình Liệt Hàn liền gọi điện cho bạn tốt Ôn Lệ Thâm bảo anh gỡ bỏ tin phong sát Kỳ Lương xuống, khôi phục lại công việc như bình thường, Ôn Lệ Thâm ở đầu dây bên kia cũng không hỏi gì thêm mà lập tức đồng ý.

 

Gọi xong, Hình Liệt Hàn thu dọn đống tài liệu trên bàn, kêu Hàn Dương tới lấy rồi đi ra ngoài. Đường Tư Vũ đứng ở hành lang, ánh mặt trời buổi trưa chiếu qua bóng dáng của cô, hình bóng ấy khiến cô trở nên mờ ảo, đôi chân thon và trắng nốn càng trở nên quyền rũ.

 

Cổ họng Hình Liệt Hàn có chút khô khốc, ngắm nhìn thân thể ấy, anh luôn cảm thấy một sức hút không thể chối từ.

 

Anh bắt đầu thầm nghĩ sau khi ngủ cùng anh một tháng nhất định người phụ nữ này sẽ yêu anh. Không chừng nửa đêm còn sà vào lòng anh, đến lúc đó mọi chuyện sẽ diễn ra một cách tự nhiên.

 

Nghĩ tới chuyện này anh bỗng vui hẳn lên.

 

Nghĩ tới 1 tháng nữa người phụ nữ này ăn ngủ cùng anh, anh luôn có một cảm giác mong chờ một điều gì đó mà không thể giải thích được.

 

Đường Tư Vũ nhìn Hình Liệt Hàn đi tới, vẻ ngoài khôi ngô tuấn tú, dáng người chuẩn như người mẫu đang đi catwalk, mặc sơ mi trắng giản dị, khí chất ngời ngời.

 

Có điều, cho dù anh ta sở hữu ngoại hình tuyệt vời đó nhưng anh ta có một trái tim độc ác thì cũng chẳng có gì đáng mê hoặc.

 

Hai người một trước một sau đi vào trong thang máy, Hình Liệt Hàn nhíu mày hỏi: “Đặt nhà hàng nào? Cô phải biết tôi sẽ không bao giờ đi ăn ở nhà hàng bình dân đâu.

 

“Bữa cơm hôm nay tôi mời, nếu anh muốn chọn nhà hàng khác tôi không mời nữa.”

 

Đường Tư Vũ nói rõ.

 

Hình Liệt Hàn cau mày, người phụ nữ này quả là khó chiều. Thực sự mà nói, anh chưa gặp một người phụ nữ nào cứng nhắc như cô.

 

“Được thôi! Tôi tin vào mắt nhìn của em.”

 

Hình Liệt Hàn không muốn đôi co với cô.

 

Đến bãi đỗ xe, Hình Liệt Hàn lái xe ra ngoài, Đường Tư Vũ ngồi cạnh chỉ đường đi tới nhà hàng. Chưa tới 10 phút là đến.

 

Bước vào nhà hàng, nhìn cách bố trí lãng mạn Hình Liệt Hàn vô cùng hài lòng với sự lựa chọn này của cô.

 

Đi vào phòng đã đặt riêng, Đường Tư Vũ cầm menu lật ra xem, Hình Liệt Hàn ngồi đối diện đang uống một tách trà, hơi nheo mắt nhìn người con gái đối diện đang chọn món. Mái tóc dài đen mượt của cô rủ xuống bàn, hàng lông mày thanh tú, mang khí chất cổ điển. Nếu cô được sinh ra ở thời cổ đại, chắc chắn sẽ là một đại tiểu thư khiến người người muốn đến cầu hôn.

 

Đường Tư Vũ gọi món xong, cảm nhận được ánh mắt đối diện nhìn chằm chằm mình rất lâu khiến cô rất khó chịu, cô vươn tay tự nhiên hất mái tóc dài, ngẳắng đầu lên, lạnh lùng nhìn qua bên đó: “Anh đang nhìn cái gì đấy?”

 

Ánh mắt Hình Liệt Hàn không hề trốn tránh, cười nói: “Nhìn em.”

 

Đường Tư Vũ không nhịn được hừ một tiếng: “Chưa thấy gái đẹp bao giờ à?”

 

“Tự tin quá đấy!”

 

“Đương nhiên.”

 

“Thảo nào cô lại có thói chăng hoa ong bướm như vậy. Lúc nào cũng có thể câu dẫn đàn ông.” Đáy mắt Hình Liệt Hàn lộ ra một tia nguy hiểm.

 

Đường Tư Vũ nghe xong liền đưa tay lên má, nheo mắt nhìn: “Anh Hình à, có phải anh đang ghen không? Chẳng lẽ nào anh yêu tôi rồi?”

 

Lúc này Đường Tư Vũ tràn đầy sức hấp dẫn, trái tim Hình Liệt Hàn bỗng nhiên rung động, không ngừng đập mạnh vì người phụ nữ này.
 
Chương 144


Nhưng trên gương mặt anh tuần vẫn tỏ ra trầm mặc, khó coi, nghĩ đến biểu cảm mê hoặc ấy của cô, có phải cô đã diễn qua với Mộ Phi và Kỳ Lương?

 

“Tôi chỉ không muốn con trai tôi có một người mẹ kiêu ngạo, chăng hoa làm nó xấu hỗ thôi, chứ với địa vị thân phận như tôi thì người xinh hơn em tôi gặp nhiều rồi!” Hình Liệt Hàn lập tức đả kích.

 

Vẻ mặt phong tình của Đường Tư Vũ ngay lập tức biến thành trạng thái nghiền răng nghiền lợi: “Hình Liệt Hàn, mong anh đừng liệt kê tôi vào những loại người đó.

 

Là tôi chăng hoa hay là do anh háo sắc mà năm năm trước đã biết chơi gái rồi.

 

Trong năm năm nay, anh chơi gái chắc mười đầu ngón tay đếm cũng không đủ đâu nhỉ? Có cho thêm cả mười ngón chân nữa chắc cũng vậy!”

 

Hình Liệt Hàn khẽ nhíu mày, người phụ nữ này lại trách móc anh?

 

“Đợi đến ngày em bắt gặp tôi chơi gái rồi nói tiếp, còn không bắt được thì đừng đoán linh tinh.” Hình Liệt Hàn phản bác.

 

“Tôi không hứng. Tôi chỉ hy vọng sau này chơi gái thì anh đừng đưa về nhà, kẻo con nó học phải cái tính đấy của anh, lúc đấy tôi không tha cho anh đâu.”

 

“Vậy em thì sao? Trong năm năm này, em có người đàn ông nào không?” Hình Liệt Hàn hỏi lại, anh cực kỳ tò mò không biết năm năm ấy cô đã trải qua như thế nào?

 

“Tôi giữ mình thanh khiết.”

 

“Thật không? Năm năm trước em và Mộ Phi không có…” Hình Liệt Hàn phát hiện mình rất có hứng thú với loại chuyện này.

 

Gương mặt nhỏ của Đường Tư Vũ liền thay đổi: “Năm năm trước là lần đầu của tôi! Tôi với Mộ Phi trong sạch.”

 

Hình Liệt Hàn nghe xong trong lòng liền có cảm giác khó chịu không tên, anh hơi ảo não hừ nhẹ một tiếng: “Nghe cứ như tôi là lần thứ hai vậy.”

 

Nghe câu nói này Đường Tư Vũ đang uống ngụm trà thì phun ra, cô. vội lấy giấy lau miệng.

 

Sắc mặt người đàn ông đối diện lập tức trầm xuống: “Ý em là sao? Em không tin ư2”

 

Đường Tư Vũ thực sự không dám tin đó là lần đầu tiên của anh ta, có điều, sắc mặt của cô dần ửng đỏ: “Đừng nhắc đến chuyện này nữa.”

 

Hình Liệt Hàn buồn phiền thở dài, người phụ nữ này lại không tin anh. Thực sự đó là lần đầu tiên anh lên giường với một cô gái khi vừa 23 tuổi.

 

Đồ ăn dọn lên, chủ đề ấy cũng kết thúc.

 

Đường Tư Vũ rất đói, cô đến bữa sáng cũng chưa ăn, hết điện thoại của Diệp Du rồi lại cãi nhau với anh ta, miệng đều khô hết cả lại rồi.

 

Đường Tư Vũ ăn một miếng sườn xào chua ngọt, lập tức khen ngợi: “Ngon quái Cái này làm thế nào nhỉ?”

 

Hình Liệt Hàn thấy cô tìm tòi nghiên cứu cách nấu, liền nói: “Nếu em muốn học, tôi có thể bỏ tiền thuê đầu bếp ở đây dạy eml”

 

Đường Tư Vũ nghĩ thế không hay lắm: “Không cần. Tôi tự nghiên cứu.”

 

Hình Liệt Hàn ăn, phát hiện đồ ăn ở đây không ngon bằng các món người phụ nữ này hay nấu, giờ anh không còn hứng thú với mây đồ ăn bên ngoài nữa rồi.

 

Đường Tư Vũ nghĩ ngợi rồi nói với người đàn ông bên cạnh: “Anh có biết đàn ông thường nấu ăn ngon hơn phụ nữ không?

 

Anh xem, hầu như các đầu bếp tại các nhà hàng năm sao cao cấp đều là đàn ông cả.”

 

Hình Liệt Hàn lập tức nghe ra ẩn ý trong câu nói của cô: “Ý em là sau này để tôi nấu ăn?”

 

“Tôi chỉ nghĩ thế thôi, về chuyện bếp núc thì cánh đàn ông các anh có thể phát triển một chút. Nếu anh có hứng, chuyện nấu ăn bếp núc ở nhà tôi có thể giao cho anh.”

 

Đường Tư Vũ cười có chút tâm cơ.

 

Hình Liệt Hàn nghĩ ngợi: “Đợi lúc tôi có thời gian rồi nói.”

 

“Được thôi. Tôi chờ.” Đường Tư Vũ nói xong, lại tiếp tục cúi đầu xuống ăn tiếp.

 

Chỉ là cô không phát hiện ra rằng ánh mắt Hình Liệt Hàn liên tục nhìn vào cô, còn có chút suy tư, người phụ nữ này thật sự mong đợi tay nghề của anh?

 

“Sắp kỳ nghỉ đông rồi. Tôi nghĩ nên đăng ký cho con hai lớp học theo sở thích. Anh nghĩ sao?” Đường Tư Vũ ngước đầu lên hỏi anh.

 

“Xem ý của con nữa.”

 

“Tôi nghĩ con có thể đăng ký lớp Taekwondo và lớp cưỡi ngựa, vì cơ thể con rất yếu.” Đường Tư Vũ mong con trai sẽ khỏe mạnh hơn.

 

Hình Liệt Hàn nghe xong, đột nhiên cười ấm áp nhìn cô: “Cô Đường à, nghe ngữ điệu này của em dường như em coi tôi là chồng em rồi”.

 

Đường Tư Vũ liền đơ người, mặt đỏ bừng lên: “Anh nghĩ nhiều rồi.”
 
Chương 145


Tâm tình của Hình Liệt Hàn lại tốt lên: “Tôi cho phép em coi tôi là chồng hờ. Như kiểu mà phụ huynh hay hiểu nhằm ý. Tôi là chồng, em là vợ, chúng ta cùng có một đứa con.”

 

“Nếu anh có nhu cầu tôi sẽ giải thích rõ ràng với họ.” Đường Tư Vũ mặt đầy liêm chính nói.

 

Hình Liệt Hàn lập tức nghẹn lại: “Em không cần giải thích, cứ để họ hiểu nhầm đi. Như vậy con trai sẽ mở mày mở mặt ở trường.”

 

Đường Tư Vũ cũng không phản đối. Tuy nhiên, nếu người đàn ông này mang chuyện này ra làm trò đùa, cô sẽ xem xét.

 

Ăn xong, Hình Liệt Hàn rời đi một lúc, Đường Tư Vũ nghĩ là anh đi toilet. Đợi đến khi cô gọi phục vụ tính tiền thì phục vụ mới nói cho cô biết hóa đơn đã được thanh toán rồi.

 

Đường Tư Vũ nhìn người đàn ông đối diện: “Chẳng phải đã nói bữa này tôi mời rồi sao?”

 

“Đi ăn cùng phụ nữ tôi chưa bao giờ để phụ nữ trả tiền, đây là lòng tự trọng của đàn ông.” Hình Liệt Hàn trưng ra bộ mặt đương nhiên.

 

Đường Tư Vũ thấy anh đến lý do cũng nghĩ được ra, cô đương nhiên cũng không thể phản đối, cô cầm túi lên nói: “Vậy tôi về trước đây.”

 

“Về văn phòng đợi tôi, tôi họp xong thì ta cùng đi đón con trai.” Hình Liệt Hàn nói với giọng điệu ra lệnh.

 

“Tôi có lái xe.” Đường Tư Vũ không muốn như vậy.

 

Hình Liệt Hàn lập tức không vui nói: “Tôi sẽ bảo vệ sĩ lái về cho em.”

 

“Nhưng ở văn phòng anh chán lắm.”

 

Đường Tư Vũ nhíu mày, nhất quyết muốn đi.

 

Hình Liệt Hàn đột nhiên bá đạo giữ chặt tay cô: “Tôi bảo em đợi tôi.”

 

Câu nói này khiến tim Đường Tư Vũ đập mạnh, cô hơi hoảng loạn, rút tay ra: “Nói chuyện thì nói được rồi, anh đừng động tay động chân như vậy.”

 

Hình Liệt Hàn hừ một tiếng: “Nếu em không đợi tôi, khả năng tôi sẽ đổi ý đấy, tôi sẽ không gỡ tin nữa.”

 

Đường Tư Vũ lập tức trợn mắt nhìn anh, trong ánh mắt tràn đầy tia lửa tức giận.

 

Hình Liệt Hàn đón nhận ánh nhìn tức giận của cô, cong môi lên nói: “Sau này tôi sẽ không mang điều kiện này ra uy hiếp em nữa, chỉ hôm nay thôi. Đợi tôi rồi hai ta cùng đi đón con trai.”

 

Đường Tư Vũ thực sự rất ghét cái cách mà anh uy hiếp cô, đành nói: “Vậy tôi đến một quán cafe gần đấy đợi anh! Tôi không muốn ngồi ở phòng làm việc của anh.”

 

“Được.” Hình Liệt Hàn không dám đưa thêm yêu cầu gì nữa, bởi vì đây là người phụ nữ duy nhất mà anh không nắm được trong lòng bàn tay.

 

Về đến tập đoàn Hình Thị, Đường Tư Vũ kiên quyết đi dạo quanh đó. Tất nhiên, dạo phố là bản năng của phụ nữ, dù không mua quần áo thì cũng phải đi ngắm những thương hiệu nổi tiếng, đó cũng là cách để hóa giải nỗi buồn.

 

Đường Tư Vũ cũng tính đi mua hai chiếc váy mới. Vào mùa hè cô thích mặc những chiếc váy ngắn, vừa nhanh lại vừa nhàn, giống như tính cách của cô vậy.

 

Đường Tư Vũ một mình tới trung tâm thương mại, nơi đây là địa điểm tập trung nhiều thương hiệu nổi tiếng, cũng là thiên đường mua sắm của các tiểu thư giàu có.

 

Đường Tư Vũ bắt đầu lựa chọn những chiếc váy, về giá cả thì cô cũng là người có thể chấp nhận cái giá đắt một chút néu cô thích món đồ đó.

 

Vì lần này lấy cát – xê buổi hòa nhạc cộng thêm cả tiền tiết kiệm nên cô cũng có thể phung phí đôi chút.

 

Đường Tư Vũ vô tình bước vào thử váy tại tiệm đồ của Armani, có lẽ do hôm nay cô tùy tiện chọn một chiếc váy giản dị đến nên thái độ phục vụ ở đây cũng chỉ ở mức Đường Tư Vũ một mình tới trung tâm thương mại, nơi đây là địa điểm tập trung nhiều thương hiệu nổi tiếng, cũng là thiên đường mua sắm của các tiểu thư giàu có.

 

Đường Tư Vũ bắt đầu lựa chọn những chiếc váy, về giá cả thì cô cũng là người có thể chấp nhận cái giá đắt một chút néu cô thích món đồ đó.

 

Vì lần này lấy cát – xê buổi hòa nhạc cộng thêm cả tiền tiết kiệm nên cô cũng có thể phung phí đôi chút.

 

Đường Tư Vũ vô tình bước vào thử váy tại tiệm đồ của Armani, có lẽ do hôm nay cô tùy tiện chọn một chiếc váy giản dị đến nên thái độ phục vụ ở đây cũng chỉ ở mức nhiệt tình bình thường.

 

“Mời chị xem tự nhiên ạ!” Phục vụ nói với cô.

 

Đường Tư Vũ cũng không để ý, tự do đi ngắm đồ, đột nhiên Đường Tư Vũ nghe thấy một chất giọng quen thuộc, cô cau mày, là Đường Y Y2 Thật là trùng hợp, đúng thật là Đường Y Y. Lúc cô ta lựa đồ thì đã nhìn thấy Đường Tư Vũ.

 

Đường Y Y đang thư thái chọn đồ, lập tức hàng lông mày trở nên vặn vẹo. Đường Tư Vũ là chị nhưng cô không chủ động qua chào hỏi Y Y.

 

Cô vẫn tiếp tục xem đồ, cuối cùng cô cũng tìm thấy một chiếc váy mà cô vô cùng hài lòng, liền nói với nhân viên: “Lấy cho tôi thử chiếc váy này.”

 

“Cho hỏi chị mặc size gì ạ?”

 

“Size MI” Đường Tư Vũ muốn mặc rộng rãi một chút.
 
Chương 146


Bỗng nhiên Đường Y Y bước tới gần, giật chiếc váy trên tay cô nhân viên: “Chiếc này tôi lấy, đóng vào cho tôi.”

 

Ánh mắt Đường Tư Vũ đảo qua: “Cái này tôi thấy trước.”

 

“Cô. nhìn thấy trước thì là của cô à? Tôi là khách VIP ở đây, tôi có quyền ưu tiên.”

 

Đường Y Y đắc ý.

 

Nhân viên phục vụ đứng bên cạnh không dám nói gì.

 

“Đừng làm loạn nữa. Tôi không có tâm trí để cãi nhau với cô đâu.” Đường Tư Vũ nhíu mày, đối với hai mẹ con nhà này, cô luôn dùng biện pháp hòa bình để giải quyết.

 

Dù sao cô ta cũng là con gái của cha cô.

 

“Ai làm loạn với cô? Tôi nói cho cô biết thứ cô muốn tôi sẽ cướp hết. Quần áo cũng vậy, đàn ông cũng vậy. Tôi sẽ không buông Mộ Phi đâu.” Đường Y Y trực tiếp khiêu khích.

 

Đường Tư Vũ nghe xong câu này, tâm trạng liền trở nên tức giận, cô cười lạnh: “Để xem cô có bản lĩnh không? Người dâng đến tận nhà rồi mà người ta cũng không thèm, cô có định giữ thể diện cho gia đình không?”

 

Đường Y Y tức đến mức sắc mặt trở nên khó coi: “Đường Tư Vũ, cô đừng quá kiêu ngạo!”

 

“Cô không trêu tôi, tôi cũng không gây sự với cô.” Đường Tư Vũ lạnh mặt.

 

“Rõ ràng là cô vừa về nước là cướp Mộ Phi khỏi tay tôi, cô còn mặt mũi gì nữa không?”

 

“Tôi không thèm. Tặng cô đấy! Dù sao cô cũng chẳng có gì.” Đường Tư Vũ lạnh lùng đả kích.

 

Đường Y Y tức đến mức hay tay bóp chặt chiếc váy, nhân viên đứng cạnh cũng sợ chiếc váy sẽ rách mắt, vội vàng can ngăn: “Hóa ra hai vị có quen biết nhau! Đường tiểu thư, cô còn muốn lấy chiếc váy này không?”

 

“Tất cả các size của chiếc váy này đưa tôi xé hết, rồi đóng bao vứt đi. Tôi trả tiền.”

 

Đường Y Y nhìn chằm chằm Đường Tư Vũ, dường như trút hết cơn giận lên chiếc váy trên tay.

 

Đường Tư Vũ cau mày. Đường Y Y lại tùy tiện tiêu tiền hoang phí như vậy, chẳng phải là tiền của cha sao? Cô ta hễ không có tiền lại về nhà ngửa tay ra xin. Thật sự rất lãng phí tiền.

 

“Cô không cần phải làm vậy, tôi không mua nữa.” Đường Tư Vũ nói xong định rời đi.

 

Đường Y Y cười lạnh: “Tôi cứ mua đấy.

 

Tôi cho cô biết ở Đường gia, tôi mới là đại tiểu thư, tôi mới là người có quyền thừa kế, còn chị đưa cái đứa con hoang kia cút đi.”

 

Điều khiến Đường Tư Vũ không chịu nỗi nhất đó là có người lăng mạ con trai mình, cô quay đầu lại trừng mắt tức giận nhìn Đường Y Y: “Tốt nhất cô nên ăn nói có chừng mực.”

 

“Tôi cứ không đấy! Lần trước tại buổi hòa nhạc của Diệp Du chẳng phải cô nồi tiếng rồi sao? Trên mạng còn có người gọi cô là nữ thần piano mà. Tôi khinh. Chẳng qua bọn họ không biết là năm năm trước chị đã học cách đi quyến rũ đàn ông, hơn nữa còn có một đứa con hoang. Thật là chơi bời, lêu lổng, chăng hoa. Xem ra, tôi mà có thời gian tôi sẽ vạch trần bộ mặt thật của cô cho mọi người nhìn rõ con người cô.”

 

“Tốt nhất cô đừng làm thế.” Đường Tư Vũ nắm chặt tay, Đường Y Y đã thực sự chọc giận cô.

 

Đường Y Y cứ thích trêu ngươi cô, cô ta cười đắc ý: “Tôi lại cứ làm thế đấy, thì sao nào? Gô cắn tôi sao? Trong ngôi nhà này sớm đã không có chỗ cho cô rồi, tôi mới là đương kim tiểu thư danh chính ngôn thuận của Đường gia.”

 

“Đường Y Y! Năm ấy, mẹ cô là người xen ngang vào chuyện tình cảm giữa cha mẹ tôi mới sinh ra cô. Cô giữ thể diện chút đi được không?” Nhắc tới chuyện này, Đường Tư Vũ lại tức điên lên. Bệnh của mẹ cô là do mẹ cô ta tạo nên. Mặc dù mẹ cô không phải do Khưu Lâm trực tiếp hại chết nhưng vì có sự tồn tại của bà ta nên mẹ cô mới u sầu, buồn tủi đến cuối đời.

 

Món nợ này cô sẽ tính lên người Khưu Lâm.

 

“Đầy là do mẹ tôi có năng lực! Còn mẹ cô đến người đàn ông của mình không giữ nổi. Đáng đời chết sớm vậy!” Đường Y Y đắc ý cười rộ lên.

 

Đường Tư Vũ cách Đường Y Y chỉ vài bước, lúc này, nghe câu nói ấy cơn giận của Đường Tư Vũ đã chiếm hết lý trí và sự bình tĩnh. Cô mạnh mẽ tiến lên vài bước, trong lúc trên gương mặt đắc ý của Đường Y Y còn đang cười, cô tức giận cho cô ta một bạt tai.

 

Đường Y Y trực tiếp bị đánh đến sặc sụa, cái móc áo bên cạnh cũng rơi xuống đất đủ để cô ta lúng túng xấu hổ. Cô nhân viên vội vàng đỡ nhưng Đường Y Y lập tức đầy ra, cô ta ném chiếc váy trên tay đi, tức giận gần giọng nói: “Đường Tư Vũ, cô dám đánh tôi.”

 

Lúc này, một người chị em của Đường Y Y đang thử đồ đi tới: “Y Y à, nhìn tớ mặc chiếc váy này đẹp không?”

 

“Đùng xem nữa, mau qua giúp tao xử lí con tiện nhân này, cô ta vừa đánh tao.”

 

Đường Y Y tức giận kêu lên, cô ta quay sang muốn nhào vào người Đường Tư Vũ, muốn trả lại một cái tát. Đường Tư Vũ thực sự không muốn đánh nhau, vì lần trước đánh nhau với cô ta, cô đã biết việc này rất vô dụng. Ngoài bị thương ra thì còn làm trò cười cho người khác.

 

Cô đành nghiền răng, lấy túi lên rồi quay người vội bước ra khỏi cửa.

 

Đường Tư Vũ đeo một đôi giày thể thao còn Đường Y Y và cô bạn thân kia đều đeo giày cao gót 7 phân, nên nào có đuồi kịp cô?

Cả nhà đang đọc tại truyen.one nhé! Nếu đọc từ nguồn copy khác xin qua truyen.one đọc khích lệ nhóm mình hăng say lên chương nhé! Chúc cả nhà sức khỏe!
 
Chương 147


“Đường Tư Vũ, tôi sẽ không tha cho cô đâu. Cái tát này nhất định tôi sẽ trả lại.”

 

Đường Y Y hét lớn từ cửa hàng Armani.

 

Lúc này Đường Tư Vũ đã vào thang máy, nghe thấy câu nói này cô liền hít sâu một hơi. Tay cô đến giờ vẫn đau, tuy nhiên cô thấy lúc nãy còn chưa hết sức, nếu cho cô một cơ hội nữa cô chắc chắn sẽ dùng hết lực để tát cô ta thật mạnh.

 

Tuy nhiên, khuôn mặt xinh đẹp của Đường Y Y lúc này in hằn năm ngón tay rõ rệt trên mặt, dù có quần áo đẹp như thế nào đi nữa khoác lên người cô ta thì cũng vô cùng khó coi.

 

Đường Y Y lập tức gọi điện cho mẹ, khóc lóc kể về chuyện Đường Tư Vũ tát cô ta ở trong cửa hàng.

 

“Cái gì? Nó dám đánh con?” Khưu Lâm cũng vô cùng căm phẫn. Đường Tư Vũ có tư cách gì mà đánh con gái bà?

 

Đường Y Y cầm chiếc điện thoại, ngồi trong phòng thử đồ khóc trong oan ức: “Mẹ, đau lắm! Mặt con sưng hết lên rồi.

 

Khó coi chết đi được.”

 

“Đường Tư Vũ chết tiệt! Nó có quyền gì mà đánh con? Con yên tâm chuyện này mẹ nhất định phải bắt nó xin lỗi con.”

 

“Xin lỗi? Con muốn trả lại cô ta gấp 10 lần, con sẽ đánh cho mặt cô ta sưng vù lên, đánh cho thảm hại.” Đường Y Y nghiến răng, xin lỗi không thể giúp cô trút cơn giận.

 

“Con gái, nhẫn nhịn chút đi. Sớm muộn gì mẹ cũng bắt nó phải trả giá gấp 100 lần.

 

Nhưng chuyện này, mẹ phải nói cho cha con biết, để cha con hiểu rằng con gái lớn của ông ta dã man độc ác như thế nào, đề cho nó mất vị trí trong lòng cha con.”

 

Khưu Lâm muốn chồng mình tham gia vào việc trách mắng Đường Tư Vũ.

 

“Được, nhưng con nhất định phải cho người đến tính sổ với cô ta, con phải tát cho cô ta 10 cái.” Đường Y Y cảm thấy như vậy mới có thể hả dạ.

 

“Được! Chuyện này mẹ nhất định khiến cha con cho con một lời giải thích, đồng thời phải bắt Đường Tư Vũ nhận lỗi và xin lỗi trước mặt con.” Khưu Lâm an ủi.

 

“Dạ! Con biết rồi mẹ. Con sẽ nhẫn nhịn trước.” Đôi mắt đẫm nước mắt của Đường Y Y cũng lóe lên sự mưu mô.

 

Cô ta biết Đường Tư Vũ rất quan trọng trong lòng cha. Mẹ cô cũng dần dần phân cách quan hệ giữa Đường Tư Vũ và cha cô, đến lúc đó mọi tài sản của Đường Gia sẽ thuộc về hai mẹ con họ rồi.

 

Vì mẹ cô từng nói với cô, trong tay cha cô bây giờ có 30% cô phần là vốn đầu tư của mẹ Đường Tư Vũ lúc đầu, vì vậy sợ là sau này cha sẽ giao hết toàn bộ số cổ phần đó cho Đường Tư Vũ.

 

Nhân lúc cha vẫn còn giữ số cổ phần đó, cô ta và mẹ nhất định sẽ tìm cách để chiếm về phần mình! Tốt nhất là phân cách tình cảm cha và Đường Tư Vũ, sau đó yêu cầu cha không giao cho cô nữa, như vậy nó sẽ trực tiếp rơi vào tay cô ta.

 

Bây giờ, Đường Tư Vũ một mình nuôi một đứa con trai, không nơi nương tựa, không đấu lại với mẹ con họ được.

 

Đường Y Y ôm chiếc mặt sưng tấy, cái tát này cô ta sẽ không dễ dàng bỏ qua như Vậy.

 

Đường Tư Vũ từ trung tâm thương mại đi ra, cô chẳng mua được gì, ngược lại còn tát Đường Y Y một cái, cảm giác này khá là sảng khoái.

 

Đường Tư Vũ vào một quán cafe gần tập đoàn Hình thị. Cô gọi cafe, đọc sách riết thời gian. Mãi đến 3h50, Hình Liệt Hàn gọi điện thoại tới.

 

“Alol” Đường Tư Vũ bắt máy.

 

“Em đang ở đâu?” Hình Liệt Hàn ở đầu dây bên kia trực tiếp hỏi.

 

*Ở quán cafe đối diện công ty anh. Anh họp xong chưa?” Đường Tư Vũ hỏi lại.

 

*Ờ. Tôi qua đón em.”

 

Đường Tư Vũ tắt điện thoại, tính tiền rồi mang cafe đóng gói ra ngoài chờ Hình Liệt Hàn.

 

Đứng bên đường, chưa tới 5 phút, chiếc xe màu đen cool ngầu của Hình Liệt Hàn phi tới, đẳng sau còn có một chiếc xe của vệ sĩ đi theo.

 

Hình Liệt Hàn mở cửa xe, nói với cô: “Đưa chìa khóa xe em cho vệ sĩ của tôi, họ sẽ đảm nhiệm việc lái xe em về.”

 

Đường Tư Vũ lấy chìa khóa đưa cho vệ sĩ đang tiến đến, nói cụ thể vị trí đỗ xe rồi cô mở cửa ngồi vào trong xe của Hình Liệt Hàn.

 

Trong lúc đợi đèn giao thông dài đằng đẵng phía trước, cô cầm cốc cafe chậm rãi uống, ly cafe cô đang cầm trên tay bị người đàn ông kế bên vươn tay cướp mắt, lúc cô chưa kịp phản ứng lại liền nhìn thấy ống hút cô đang hút dở, người đàn ông kia không hề ghét bỏ trực tiếp hút vào trong miệng anh ta.

 

“Này! Anh…” Đường Tư Vũ cạn lời, người đàn ông này có thể kiêng dè chút được không?

 

“Uống một ngụm không được à? Keo kiệt thế làm gì?” Hình Liệt Hàn uống xong liền trả lại cô.

 

Đây là trọng tâm sao? Quan trọng là họ dùng chung một ống hút ý hiểu không?

 

Đường Tư Vũ lấy ra tờ giấy ăn ở trước mặt, lập tức lau từ trên xuống dưới ống hút, người đàn ông bên cạnh tức giận nhìn cô: “Chê nước bọt của tôi?”
 
Chương 148


“Tôi không quen dùng chung đồ với người khác, trừ con trai tôi.” Đường Tư Vũ lãnh đạm trả lời, sau đó trước vẻ mặt tức giận của anh, cô cắm lại ống hút, đắc ý hút rộp một hơi.

 

Hình Liệt Hàn muốn giữ chặt cô trên ghế rồi hung hăng cưỡng hôn cô một cái, khiến cô đắc ý nhưng bây giờ chưa phải lúc, buổi tối anh hoàn toàn có thể thực hiện việc này.

 

Đôi môi như cánh hoa của Đường Tư Vũ bị anh nhìn chằm chằm một lúc, cảm thấy cơ thể nóng lên một cách vô cớ.

 

Đáng chết! Người phụ nữ này từ bao giờ đã hạ độc anh? Sao với những người phụ nữ khác anh không có hứng thú gì mà ngược lại với người mẹ của con trai anh này, vậy mà anh lại có suy nghĩ này?

 

“Đèn xanh rồi. Anh còn ngơ ra thế làm gì?” Đường Tư Vũ nhắc nhở.

 

Hình Liệt Hàn lập tức đạp chân ga, chạy xe phi về phía trước.

 

Đường Tư Vũ ở bên cạnh cũng không nói gì, cô bắt đầu nghĩ Đường Y Y sẽ báo thù cô như thế nào vì cái tát lúc nãy. Đang nghĩ thì điện thoại cô vang lên, cô cầm lên xem, là cha gọi tới.

 

Ánh mắt Hình Liệt Hàn ở bên cạnh hơi giật mình nhìn cô, vừa nãy cô đã đánh người?

 

Đường Hùng có chút khó xử nói: “Dù Y Y có nói gì thì con cũng không được đánh người như vậy chứ! Có chuyện gì mà hai chị em không thể nói chuyện đàng hoàng được nhau? Các con bây giờ cũng đâu phải trẻ con nữa.”

 

Đường Tư Vũ cơ bản không muốn nhắc tới nguyên nhân đánh người vì đối với cái chết của mẹ cô, cha cô cũng đã áy náy trong lòng một khoảng thời gian, bây giờ cô không muốn nhắc đến mẹ trước mặt ông.

 

“Con với cô ta chẳng có gì cần nói cả.

 

Cha, cha đừng quản nữa. Cô ta đáng bị ăn đánh. Con cũng không xin lỗi đâu.”

 

“Cha hy vọng con sẽ xin lỗi Y Y, cùng ngồi xuống mà giải quyết chuyện này.”

 

Đường Hùng khuyên nhủ.

 

“Cha nói với Đường Y Y là con sẽ không bao giờ xin lỗi cô ta đâu. Vì sao con đánh cô ta, trong lòng cô ta biết rõ.” Đường Tư Vũ cố chấp nói.

 

“Nhưng con đánh người là con không đúng, từ nhỏ đến lớn cha chưa từng dạy con cái tính đánh người.” Đường Hùng ra vẻ một người cha nghiêm khắc nói.

 

Sống mũi Đường Tư Vũ liền cay cay, dù sao cô cũng là con gái ông mài Cha dạy dỗ con cái, cô cũng cảm thấy khá ấm ức.

 

“Cha! Chuyện này cha đừng quản nữa, dù sao con cũng không xin lỗi cô ta đâu.” Nói xong, Đường Tư Vũ tắt điện thoại.

 

Hình Liệt Hàn nhìn cô ôm mặt, mái tóc dài rũ xuống mắt, anh không nhịn được chế giễu: “Em có khuynh hướng bạo lực à?

 

Sao lại thích tát người thế?”

 

Bời vì tối qua anh cũng ăn một cái tát nên anh vẫn còn ghim trong lòng.

 

Vốn tưởng rằng nói như vậy cô sẽ phản bác nhưng Hình Liệt Hàn lại thấy người con gái bên cạnh không nói một lời nào, ngược lại còn quay mặt ra phía cửa xe.

 

Hình Liệt Hàn lập tức cảm thấy có gì đó không đúng, anh liền dừng xe vào lề đường, khẽ quay người sang phía cô: “Sao thế?”

 

Lúc này, anh nhìn thấy biểu cảm của cô, Đường Tư Vũ cắn môi, trong hốc mắt cô long lanh những giọt nước mắt, nhưng chúng quật cường không hề rơi xuống.

 

“Khóc à?” Trong lòng Hình Liệt Hàn lập tức hơi hoảng loạn vì anh không biết phải làm gì với giọt nước mắt của con gái.

 

“Lái xe đi! Đừng để ý đến tôi.” Đường Tư Vũ cúi đầu xuống, cuối cùng một giọt nước mắt không kìm được cũng rơi xuống ống quần, chiếc quần jeans sẫm màu hiện rõ ràng vệt nước mắt rơi xuống.

 

Hình Liệt Hàn liền lấy giấy đưa cho cô nhưng Đường Tư Vũ không nhận. Hình Liệt Hàn thầm nghĩ lẽ nào là do câu nói đùa của anh vừa nãy đã chọc tức cô? Cô đang tức giận anh?

 

Anh chỉ có thể đưa tay lên mắt giúp cô lau đi những giọt nước mắt ấy. Đường Tư Vũ đưa tay đẩy tay anh ra, không muốn cho anh lau.

 

“Khóc cái gì? Ai ức hiếp em? Nói với tôi, tôi sẽ giải quyết giúp em.” Hình Liệt Hàn vừa lau vừa không tự chủ được tức giận thay cô.

 

Đường Tư Vũ cầm lấy tờ giấy trong bàn tay anh, sau khi lau sạch nước còn vương trên khóe mắt, cô hít sâu một hơi nói: “Lái xe đi! Tôi không sao.”

 

Chuyện trong nhà cô không muốn để người đàn ông này can thiệp vào, cô chỉ muốn tự mình giải quyết.

 

Hình Liệt Hàn khởi động xe tiếp tục lái đi, nhưng anh không ngừng quan sát người con gái bên cạnh, phát hiện cô trầm mặc cắn môi, trong mắt tràn đầy sự buồn phiền.

 

Anh không nhịn được phỏng đoạn chuyện vừa xảy ra, vừa nãy cô gặp người em gái cùng cha khác mẹ kia rồi cãi nhau, xong cô đánh cô gái ấy. Bây giờ cha cô gọi để hỏi tội, dạy dỗ cô, cô cảm thấy uất ức nên mới khóc!

 

Hình Liệt Hàn muốn nói gì đó khuyên cô nhưng anh phát hiện an ủi người khác thực sự không phải sở trường của anh, vì vậy anh chỉ có thể tiếp tục yên lặng.
 
Chương 149


Chương 149:

 

10 phút sau, chiếc xe lái tới trường học rồi dừng lại bên lề đường, Hình Liệt Hàn mở cửa xe bước xuống, Đường Tư Vũ ở bên kia cũng đã xuống xe, cô vứt cốc cafe vào thùng rác rồi cúi đầu đi tới cổng chính của trường.

 

Hình Liệt Hàn bước theo sau nhìn cô. Anh đã từng điều tra qua hoàn cảnh của cô.

 

Năm 13 tuổi mẹ cô mất, người tình của cha cô đưa một người con gái về nhà học Đường, có thể thấy từ lúc đó vị trí của cô trong Đường gia đã không còn rồi.

 

Không rõ vì sao, Hình Liệt Hàn lại có chút thương xót cho cô, nhưng không biết phải làm gì cho cô lúc này.

 

Quẹt thẻ bước vào trường, hai người thấy con trai ở khu vui chơi.

 

“Mami… daddy.” Cậu nhóc vô cùng vui mừng đeo balo chạy tới.

 

Đi lên phía trước, tâm trạng suy sụp lúc nãy của Đường Tư Vũ đã lập tức được thay bằng một nụ cười: “Tiểu Hi.” Nói xong, cô cúi người xuống rồi đi tới bế con trai lên.

 

Tim Hình Liệt Hàn như thắt lại vì trước mặt con người phụ nữ này lại có khả năng giấu đi toàn bộ cảm xúc trong lòng nhanh đến như vậy!

 

“Nói cho mami biết hôm nay con chơi có vui không?” Đường Tư Vũ nhìn gương mặt nhỏ đẹp trai của con trai, mọi phiền não đều tan biến.

 

“Dại Con chơi rất vui. Hôm nay con còn dạy các bạn đánh đàn đấy ạ!”

 

“Giỏi quá.” Đường Tư Vũ hôn lên trán cậu nhóc rồi cứ như vậy ôm cậu vào lòng.

 

Hình Liệt Hàn từ phía sau đi lên, bế con trai ra khỏi lòng cô, Đường Tư Vũ sững người, nhìn cậu nhóc và anh thân thiết, cậu nhóc ôm cổ cha hưng phấn hỏi: “Daddy, bao giờ cô nhỏ đến nhà mình ở vậy ạ?”

 

“Khả năng là ba ngày nữa! Có điều, cô phải đi học thêm nên chắc là phần lớn thời gian cô phải ở nhà người khác, chỉ hai ngày cuối tuần mới về nhà mình thôi.”

 

“Tại sao ạ? Cô nhỏ phải ở đâu ạ?”

 

*Ở nhà chú Ôn đó!”

 

“Ò! Chính là cái chú đẹp trai sẽ dạy thêm cho cô nhỏ đấy ạ?”

 

“Đúng rồi!” Hình Liệt Hàn cười nói, cũng đến hôm nay anh mới nhận được điện thoại của mẹ, vì học lực của em gái kém quá, Ôn Lương Diệu quyết định để Hình Nhất Nặc ở luôn Ôn gia, cậu ấy sẽ có thêm nhiều thời gian dạy cô nhóc hơn.

 

Mối quan hệ tốt đẹp giữa hai nhà Hình Ôn cũng khiến họ cũng yên tâm giao Hình Nhất Nặc cho Ôn Lương Diệu dạy dỗ.

 

Tuy nhiên, chỉ có một người duy nhất không bằng lòng, đó chính là Hình Nhất Nặc, lúc biết tin này cô đã chống đối, phản kháng rất nhiều nhưng không có tác dụng.

 

Ai bảo cô học yếu như vậy? Đã lớp 10, sắp lên lớp 11 rồi, nếu cô không nghiêm túc học hành, thi đại học chắc chắn sẽ là một vấn đề lớn!

 

Tại bãi đỗ xe, Đường Tư Vũ dắt con đi bộ về nhà để Hình Liệt Hàn đỗ xe vào bãi.

 

Trên đường, Đường Tư Vũ và con trai vui vẻ trò chuyện với nhau về nhà.

 

Sau khi Hình Liệt Hàn đỗ xe xong, anh đứng ở giao lộ đợi hai mẹ con. Ở con đường nhỏ được phủ xanh cách đó vài trăm mét anh đã nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp của hai mẹ con bước đến phía anh, con tim Hình Liệt Hàn hơi sững sờ, một cảm giác vui sướng vô hình chung ngự trị trong lồng ngực.

 

“Daddyl” Cách anh khoảng 50 mét, cậu nhóc bắt đầu vui vẻ chạy tới, có lẽ trời sinh cậu nhóc đã như vậy!

 

Đường Tư Vũ nhìn thân hình nhỏ bé của con trai chạy về phía Hình Liệt Hàn, rồi lại nhìn Hình Liệt Hàn nhắc bổng cậu nhóc lên cao, khóe miệng cô cũng không nhịn được nở một nụ cười hạnh phúc.

 

Cảm giác vui vẻ yên bình này, có lẽ đến cô cũng chưa từng được trải qua.

 

Trên đường đi vào thang máy, lại gặp bạn học của Đường Dĩ Hi, mẹ của bạn học này lại cảm thán: “Đường phu nhân, cô thật hạnh phúc!” Nói xong, nhanh chóng liếc sang nhìn Hình Liệt Hàn, vì người đàn ông này quá nổi bật, khiến nhiều người con gái đến dũng khí đối mặt với anh cũng không cói Đường Tư Vũ chỉ mỉm cười, không nói nhiều.

 

Cũng may hai mẹ con nhà này rất nhanh đã ra khỏi thang máy.

 

“Manii, tại sao mẹ Tiểu Khải lại gọi mẹ là Đường phu nhân vậy!”

 

“Vì cô ấy tưởng mami là vợ của daddy, cũng nghĩ rằng daddy họ Đường, vì con trai thường sẽ theo họ cha, nên mới gọi mami con là Đường phu nhân.”

 

“ÒIVậy con có thể lấy theo họ của daddy không?”

 

“Hình Dĩ Hi nghe không hay lắm con à, thôi cứ gọi là Đường Dĩ Hi đi.” Đường Tư Vũ trực tiếp cắt ngang ý nghĩ của con trai.

 

Hình Liệt Hàn không biết nên nói gì nữa.

 

Có điều anh cũng không quan tâm con theo họ ai, chỉ cần con ở bên anh là được!

 

“Vâng ạt Cậu nhóc phồng má, không nhắc đến nữa.
 
Chương 150


Về đến nhà, tâm trạng Tư Vũ không ổn lắm, cô đặt con xuống rồi về phòng. Cô cũng không muốn làm gì, chỉ ngồi lên giường và suy nghĩ về chuyện của Đường Y Hình Liệt Hàn thấy cô đóng cửa phòng lại, anh nhìn xuống bếp, nhớ lại ý kiến của người phụ nữ này đề ra hôm nay, có lẽ anh sẽ xuống bếp làm thử món gì đó.

 

Dù anh không có kinh nghiệm nhưng nấu một bữa cơm cũng không có gì khó với anh. Chỉ là vừa nãy lúc đi về, hình như chưa mua thức ăn.

 

“Con trai, con vào nói với mami là hai cha con ta cùng nhau đi siêu thị mua thức ăn, để mami ở nhà nghỉ ngơi.” Hình Liệt Hàn nói với con trai.

 

“Vâng!” Cậu nhóc cũng muốn đi siêu thị với cha, liền đẩy cửa vào phòng Đường Tư Vũ nói.

 

Đường Tư Vũ đồng ý xong liền nghe thấy tiếng đóng cửa.

 

Cô thở dài, vò tung mái tóc. Thật sự cô không nên dính líu đến chuyện này, nhưng cô đâu có làm sai, có gì đâu mà cô phải phiền lòng?

 

Cô không xin lỗi thì hai mẹ con Khưu Lâm có thể làm gì cô?

 

Đường Tư Vũ đến trước cây đàn piano, mở khúc phổ mới của Diệp Du ra bắt đầu tập luyện. Lúc cô buồn phiền, chỉ có tiếng đàn vang lên mới có thể khiến tâm trạng của cô tốt lên.

 

Đường Tư Vũ ngồi đàn nửa tiếng đồng hồ, ngoài cửa vang lên tiếng bám chuông, cô đứng dậy ra mở cửa, thấy Hình Liệt Hàn xách hai túi thức ăn về, cậu nhóc bê một quả dưa hấu: “Mami, nhìn con này.”

 

Đường Tư Vũ nhanh chóng cầm lấy quả dưa hấu, quả dưa ấy khá nặng. Cô quay qua nhìn Hình Liệt Hàn với ánh mắt trách móc.

 

Sao lại bắt con ôm quả dưa nặng như này chứ?

 

Hình Liệt Hàn lập tức nhếch miệng cười: “Chẳng phải em nói con cần rèn luyện sức khỏe sao?”

 

“Nhỡ đâu làm vỡ thì sao?”

 

“Vậy thì mua quả khác.” Hình Liệt Hàn vừa nói vừa đi vào bếp.

 

Đẳng sau, Đường Tư Vũ không đấu lại anh, ai bảo anh có tiền đến mức như vậy chứ? Nhưng cô vẫn xoa đầu con trai nói: “Lần sau con không ôm được cái gì thì phải nói nghe chưa. Đừng khoe sức làm gì cả. Rơi xuống chân là không chạy nổi nữa đâu.”

 

“Mami, daddy nói với con rồi. Con đồng ý đi học Taekwondo, con cũng rất muốn tập luyện, con đi được không ạ?

 

“Đương nhiên là được rồi. Đợi đến kì nghỉ đông, mami sẽ đi đăng ký cho con.”

 

“Vâng ạ!” Cậu nhóc rất vui vẻ gật đầu.

 

Đường Tư Vũ không nhịn được bước tới cửa bếp, nhìn thấy Hình Liệt Hàn đang đề từng túi thức ăn ra ngoài, Đường Tư Vũ thấy anh còn mua đủ cả gia vị, có hơi kinh ngạc nói: “ Anh tính tối nay nấu ăn thật à?”

 

“Chẳng phải em rất mong đợi sao? Vậy tôi sẽ nấu cho hai mẹ con ăn một bữa.” Hình Liệt Hàn tự tin.

 

“Anh chắc là mình biết nấu chứ?”

 

“Không có chuyện gì khó, chỉ sợ lòng không bền!”

 

Tất nhiên Đường Tư Vũ rất hoan nghênh việc anh nấu ăn, cô gật đầu nói: “Được thôi! Vậy tôi giao bữa tối nay cho anh, có gì không hiểu có thể hỏi tôi.”

 

“Yên tâm. Chẳng có việc gì là tôi không học được cả.” Hình Liệt Hàn nói xong, yêu cầu cô: “Đưa cho tôi Ipad của em.”

 

“Anh muốn làm gì?”

 

“Vừa học vừa làm.”

 

“ÒI Vậy được thôi! Đường Tư Vũ nói xong, nhanh chóng tìm Ipad đưa cho anh.

 

Hình Liệt Hàn lập tức đóng cửa nhà bếp lại, không muốn hai mẹ con làm phiền.

 

Đường Tư Vũ hơi lo lắng cho tình hình sau cánh cửa bếp, bộ dạng đẹp trai quyền rũ đó, khiến cô hơi hoài nghi về việc có nên đặt đồ ăn bên ngoài về trước không.

 

“Con trai, nếu mami gọi đồ ăn ngoài thì con muốn ăn gì?” Đường Tư Vũ nhỏ giọng hỏi con trai.

 

“Nhưng con muốn ăn cơm daddy nấu cơ”

 

“Ò! Được! Vậy chúng ta cùng đợi daddy con nấu cơm.” Đường Tư Vũ không ngờ con trai lại ủng hộ tài nấu ăn của Hình Liệt Hàn, vậy nên cô chỉ đành đợi thôi.

 

Đồng thời, cô tiếp tục đi nghiên cứu khúc phổ, cậu nhóc ngồi chơi đồ chơi một mình, làm bài tập, hoàn toàn không cần mẹ bận tâm.

 

Trong bếp, người đàn ông nào đó vừa xem video hướng dẫn nấu ăn trên Ipad vừa làm rau. Những ngón tay thon dài có thể cầm được bút máy thì cũng có thể cắt rau như thể là một đầu bếp chuyên nghiệp, hết sức nhanh nhẹn, cảm giác đầu tiên của Hình Liệt Hàn đó là nấu ăn vậy mà lại có thể thú vị đến như vậy.

 

Đặc biệt là khi nghĩ đến hai mẹ con đang mong chờ cơm do anh nấu, anh càng không dám chếnh mảng. Không biết vì sao anh không muốn Đường Tư Vũ coi thường mình, dù ở bất cứ lĩnh vực gì anh đều muốn là người đàn ông xuất sắc nhất trong mắt cô.
 
Chương 151


Có lẽ Mộ Phi đã trở thành người đàn ông khiến cô khó quên trong cuộc đời mình, bây giờ anh muốn gạt người đàn ông ấy ra khỏi tâm trí của cô để anh trở thành người đàn ông thay thế vào vị trí trong tim cô.

 

Hình Liệt Hàn vô cùng tự tin vì bất kỳ việc gì anh muốn làm đều không có chuyện thất bại.

 

Đường Tư Vũ đang nghiên cứu bản nhạc, thỉnh thoảng lại người đầu lên nhìn về bóng dáng người đàn ông trong bếp, có vài lần cô đã muốn lao xuống xem sao nhưng sợ anh không biết nấu, cô qua đó sẽ khiến anh khó chịu, vậy nên cô đành nhịn xuống, xem xem người đàn ông này đang ở trong bếp làm ra cái món gì.

 

Đường Tư Vũ đợi mãi, đến mức cô không còn tâm trí làm chuyện gì nữa. Vì cô thực sự lo lắng bữa tối nay phải đổ bỏ.

 

Không phải cô không có niềm tin vào người đàn ông này nhưng đối diện với một người chưa từng nấu ăn thì cô còn có thể mong đợi được gì chứ?

 

Rõ ràng là không ngon mài Vì bản thân cô cũng mò mẫm suốt mấy năm mới có tay nghề nấu nướng cao như vậy!

 

“Mami, mami ngửi thử xem, thơm quái”

 

Cậu nhóc đột nhiên nói với cô.

 

Đường Tư Vũ không kìm được ngửi thử trong không khí, quả thực có mùi thơm bay ra. Cô ngó xuống bếp, cô thực sự đã quá đói, vì thế mùi thơm này càng làm cô đói thêm.

 

Đợi rồi lại đợi! Cuối cùng cửa bếp cũng mở ra, cậu nhóc lập tức chạy đến nói: “Daddy, ăn cơm được chưa ạ?”

 

Chỉ thấy Hình Liệt Hàn xắn áo sơ mi trắng lên, trên tay bưng hai đĩa ra, Đường Tư Vũ liền vội vã đứng dậy chạy tới, cô vừa nhìn đã không kìm được “wow” lên một tiếng. Người đàn ông này vậy mà lại làm sườn xào chua ngọt, chỉ thấy phía trên trang trí rau thơm, hơn chục miếng sườn đầy thịt được dưới sốt đỏ, thơm phức khiến mọi người vừa nhìn đã muốn được nếm thử.

 

Đĩa còn lại là tôm nướng muối, trang trí vô cùng đẹp mắt, cà tím kho thịt băm, trứng sốt cà chua là món mà cậu nhóc thích ăn nhất.

 

“Tối nay làm mấy món này trước! Thôi qua ăn nào!” Hình Liệt Hàn vừa mang đồ ăn ra liền vào lại phòng bếp dùng tắm bắc nồi bưng cơm lên.

 

“Đây…không phải anh biến ra chứ! Anh có chắc đây là lần đầu nấu không?”

 

Đường Tư Vũ chỉ vào mấy món ăn trên bàn, miệng á khấu.

 

“Đương nhiên là lần đầu. Sao? Nhìn không ngon à?”

 

“Daddy, đến câu này mà daddy cũng không hiểu à? Ý mami chính là daddy đã phát huy quá tuyệt vời! vừa nhìn là thấy ngon rồi!”

 

Hình Liệt Hàn nghe con giải thích mới yên lòng nhìn người con gái đang ngây ngốc: “Ngon hay không thử rồi biết!”

 

Đường Tư Vũ lấy bát cơm Hình Liệt Hàn vừa xới, cô liền gắp một miếng sườn, miếng sườn đầy thịt, rất giòn, lại chua chua ngọt ngọt, khiến cô ngạc nhiên thêm lần nữa.

 

Chết tiệt! Anh ta vậy mà lại nấu còn ngon hơn côI Lễ nào người đàn ông này có thiên bẩm nấu ăn sao?

 

“Ngon không?” Hình Liệt Hàn vô cùng mong đợi hỏi cô.

 

Đường Tư Vũ mím môi gật mạnh đầu: “Ngon! Thực sự rất ngon!”

 

Đó không phải khích lệ anh mà là ngon thật.

 

“Daddy! Daddy giỏi quá!” Cậu nhóc cũng vui sướng ăn trứng sốt cà chua.

 

ình Liệt Hàn thở phào nhẹ nhõm, cũng may lần đầu nấu ăn không thất bại, anh cong môi nói với con trai: “Ngon thì ăn nhiều vào.”

 

“Vâng ạ!” Cậu nhóc há to miệng ăn cơm và thức ăn, Đường Tư Vũ gắp một miếng sườn vào bát con trai, cậu nhóc cũng rất thích ăn.

 

Đường Tư Vũ lại bóc tôm cho con. Bữa ăn tối nay không ngờ lại thành công mỹ mãn như vậy.

 

Xem ra cô lo lắng vô ích, thật sự cô đã quá xem thường tài năng nấu nướng của người đàn ông này.

 

“Sau này nếu tôi có thời gian, tôi sẽ nấu cho hai mẹ con ăn nhiều hơn!” Hình Liệt Hàn có vẻ đã yêu thích việc nấu nướng.

 

“Vậy con với mami hạnh phúc quá rồi!”

 

Nói xong, cậu nhóc quay qua nhìn Đường Tư Vũ: “Mami, mami nói có đúng không?”

 

Đường Tư Vũ không thể phủ nhận lời con, cô gật đầu: “Đúng! Rất hạnh phúc!”

 

Hình Liệt Hàn nhìn biểu cảm của cô, anh phát hiện lúc cô nói câu này không phải hùa theo con trai, khóe miệng anh nhếch lên đầy vui sướng.

 

Anh đã tìm được cách có thể dỗ cô vui vẻ rồi! Nấu cơm cho cô ăn!

 

Ăn cơm xong, Đường Tư Vũ chủ động đảm nhiệm việc rửa bát, cô cảm thấy người đàn ông này nấu ăn cho hai mẹ con là quá tốt rồi, việc rửa bát vẫn nên để cô làm!

 

Cô đi rửa bát, Hình Liệt Hàn đưa cậu nhóc về nhà anh chơi.

Cả nhà đang đọc tại truyen.one nhé! Nếu đọc từ nguồn copy khác xin qua truyen.one đọc khích lệ nhóm mình hăng say lên chương nhé! Chúc cả nhà sức khỏe!

Cả nhà nhớ truyen.one nhé, có gì truy cập trực tiếp truyen.one gõ tìm nhé! Chúc cả nhà vui khỏe mùa dịch nhé!
 
Chương 152


Chương 152:

 

Đường Tư Vũ rửa bát xong, liền đi tắm.

 

Tắm xong, cô đợi con về, cô chán ngắt lấy một quyền sách ra đọc. Đọc qua đọc lại đã 9 giờ hơn. Đường Tư Vũ rất nghiêm khắc với giờ giác ăn ngủ của con.

 

Vì quản lí giờ giác của một đứa trẻ không phải là chuyện dễ dàng, nhất định phải duy trì mỗi tối mới được.

 

Đường Tư Vũ đầy cửa vào nhà Hình Liệt Hàn, thấy trong nhà không có bóng dáng của hai cha con. Nhưng, rất nhanh sau đó cô liền nghe thấy tiếng trong nhà tắm, cô nghĩ, chắc chắn là con trai đang tắm!

 

Cũng khá lâu rồi cô chưa thấy con tắm, cô muốn nhìn thân hình khỏe khoắn nhỏ bé ấy khi cởi hết quần áo, vì vậy cô định đi nhìn trộm.

 

Cô bước tới cửa nhà tắm, đây là cánh cửa được thiết kế theo kiểu kéo đẩy, rõ ràng không hề có sự phòng bị với người khác, vì vậy vừa kéo ra là mở được ngay.

 

Đường Tư Vũ nghĩ rằng con trai đang ở trong bồn tắm, tuy nhiên, khi cô kéo cửa ra.

 

Đường Tư Vũ đẩy cửa, ngước đầu lên nhìn, cả người choáng váng, chỉ thấy Hình Liệt Hàn đang trần truồng ngồi trong bồn tắm, có thể thấy cơ ngực cường tráng, bờ vai hoàn mỹ, hai tay lười biếng tựa lên thành bồn, đôi chân thon dài rắn chắc. Cả người như toát ra khí chất vừa hoang dã vừa gợi cảm.

 

Mà ngồi ở phía đối diện, đầu Đường Dĩ Hi đang ở trong nước chơi với một chiếc thuyền nhỏ.

 

Nghe tiếng đầy cửa, ánh mắt hai cha con gần như đồng thời quay ra nhìn, thấy một người phụ nữ đang bị dọa ngây người!

 

Trời ơi! Người đàn ông này vậy mà lại ở trong bồn tắm cùng con?

 

“A…” Đường Tư Vũ hoảng loạn vội vàng bịt chặt hai mắt.

 

“Mami, mami đến xem con và cha tắm à?”

 

Cậu nhóc cười haha hỏi.

 

Khóe miệng Hình Liệt Hàn cong lên nở một nụ cười, một chút cũng không hề để ý chuyện bị cô nhìn thấy vì anh rất tự tin với thân hình của mình.

 

“Con trai, con tắm mau lên, đến giờ đi ngủ rồi.” Đầu óc Đường Tư Vũ trống rỗng, vội nói một câu rồi quay người lại nhanh chóng đầy của rời đi.

 

Trời ơi! Vừa nãy cô nhìn thấy gì?

 

Nửa thân trên của Hình Liệt Hàn?

 

Dù chưa thấy thứ không nên thấy nhưng chừng đó đã đủ để đầu óc cô trống rỗng rồi, Đường Tư Vũ vẻ mặt như muốn khóc, cô thật sự quá liều lĩnh rồi.

 

Đường Tư Vũ mau chóng về nhà, hơi thở loạn nhịp, cô cắn môi, ảo não dụi dụi mắt, cô về phòng đợi con trai về.

 

Khoảng 9h15, cửa phòng cô bị mở ra, hai cha con một lớn một nhỏ bước vào. Cậu nhóc mặc bộ đồ hoạt hình bó sát còn anh mặc một bộ đồ lụa đen, không phải loại áo ngủ mà là loại áo sơ mi và quần dài.

 

“Tiểu Hi, mau lên giường ngủ đi!” Đường Tư Vũ thấy con trai phải đi ngủ rồi.

 

Cậu nhóc lập tức cười leo lên giường, mái tóc đã được sấy khô, Hình Liệt Hàn đột nhiên đóng cửa. Đường Tư Vũ nheo mắt nhìn anh, Hình Liệt Hàn thấy cô với ánh mắt phòng bị liền biết trí nhớ cô không được tốt.

 

Sáng nay còn bàn rõ điều kiện vậy mà đến tối cô lại không nhớ, hay là cô giả vờ mắt trí nhớ?

 

“Đã nói rõ một tháng rồi, không phải em muốn nuốt lời đấy chứ!” Hình Liệt Hàn nhắc nhở cô.

 

Đầu óc Đường Tư Vũ ầm lên một tiếng, mới nhớ ra sáng nay cô nhờ anh gỡ lệnh phong sát Kỳ Lương xuống, đồng ý ngủ cùng anh một tháng, mặt cô lập tức đỏ ửng lên.

 

Cậu nhóc nghe lập tức nghe ra, cậu mừng rỡ hỏi: “Daddy, tối nay daddy có thể ngủ ở đây sao?”

 

“Có thể, daddy có thể ngủ cùng mami trong vòng một tháng. Tiểu Hi, ba người cùng ngủ trên chiếc giường này có vẻ hơi chật!” Hình Liệt Hàn ra ám hiệu với con.

 

“Không chật không chật, tôi nằm một góc là được rồi, để con nằm chỗ này còn anh nằm giữa.” Đường Tư Vũ lập tức phản bác.

 

“Mami, hình như hơi chật thật! Không nên ép mami vào tận góc giường như vậy, con vẫn nên về phòng mình thôi! Mami và daddy ngủ ở đây đi.” Cậu nhóc cũng khá có mắt nhìn, không thể làm phiền cha mẹ bồi dưỡng tình cảm.

 

“Không được. Mami lâu rồi không ngủ cùng con, mami muốn ôm con ngủ.”

 

Đường Tư Vũ đương nhiên không muốn con rời đi, con trai là chiếc ô bảo vệ cô.

 

“Được ạ!” Cậu nhóc lập tức vui vẻ nằm xuống, sau đó cơ thể nhỏ bé rúc vào vòng ôm của mẹ.

 

“Daddy, daddy nằm bên này đi! Chỗ còn nhiều lắm.”

 

Hình Liệt Hàn nheo mắt, người phụ nữ này cố ý giữ con ở đây ư? Có điều, anh còn thời gian một tháng, anh không tin cô sẽ ôm con ngủ cả tháng này! Ngày mai anh sẽ đưa con qua nhà cha mẹ ở vài ngày, xem cô làm thế nàol Hình Liệt Hàn nằm xuống đầu bên kia, Đường Tư Vũ lập tức với tay đến chỗ công tắc, tắt đèn trong phòng đi, khiến căn phòng chìm trong bóng tối.
 
Chương 153


Trên mặt Đường Tư Vũ, cậu nhóc đưa tay lên sờ, từ bé con trai đã có thói quen sờ mặt cô. Bây giò chỉ cần ngủ với cô, cậu nhóc sẽ tự động có thói quen như vậy, Đường Tư Vũ cũng đã quen với thói quen cho con trai cảm giác an toàn này.

 

Cậu nhóc đột nhiên nhớ ra còn có daddy.

 

Vì nằm giữa nên một tay cậu sờ mặt mẹ, tay còn lại sờ mặt cha, cảm giác ấy thật tuyệt vời và hạnh phúc.

 

Hình Liệt Hàn nằm nghiêng người, cánh tay dài của anh đưa ra thăm dò, vốn định ôm con trai nhưng cậu nhóc nằm quá sát Đường Tư Vũ nên cánh tay to lớn của anh lập tức đặt lên chiếc eo thon thả của cô.

 

Đường Tư Vũ lập tức nhẹ giọng cảnh cáo: “Ngủ cho cẩn thận!” Đồng thời, tay cô không khách khí đầy anh ra.

 

Trong bóng tối, hai mắt Hình Liệt Hàn sáng lên, rõ ràng là tràn ngập ý cười.

 

Nhưng kể từ đó hai người không động đậy nữa, sợ ảnh hưởng tới giác ngủ của cậu nhóc.

 

Trong không gian yên tĩnh, tiếng thở của họ được nghe thấy rõ ràng. Cậu nhóc nằm ở giữa nghiêng người sờ mặt Đường Tư Vũ, sờ được một lúc thì cậu nhóc liền ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

 

Không khí yên tĩnh trôi qua khoảng hơn chục phút.

 

“Ngủ chưa?” Hình Liệt Hàn nhẹ giọng hỏi.

 

Đường Tư Vũ hừ nhẹ: “Anh có thể ngừng làm ồn được không!”

 

Hình Liệt Hàn đưa tay qua, ôm cậu nhóc vốn dĩ đang nằm trong lòng Đường Tư Vũ một chút, thì cậu nhóc đột nhiên quay người sang bên Hình Liệt Hàn.

 

Đường Tư Vũ có chút ngạc nhiên khi thấy người đàn ông này ôm con sang phía đó.

 

Cô thầm nghĩ lẽ nào anh ta tính ôm con ngủ như vậy?

 

Lúc này Đường Tư Vũ không buồn ngủ chút nào, đầu óc cô rất tỉnh táo. Trên giường có một người đàn ông nguy hiểm sao cô có thể yên tâm ngủ được?

 

Nghĩ tới việc ngủ cùng anh ta một tháng cô cũng đau đầu.

 

Có điều nghĩ tới làm việc này sẽ giúp được Kỳ Lương, cô đành nhẫn nhịn.

 

Căn phòng không hoàn toàn chìm vào bóng tối, ngoài cửa sổ, rèm cửa chưa được kéo lại nên ánh trăng nhẹ nhàng bên ngoài rọi vào phòng, còn có đèn đường xa xa chiếu rọi trong màn đêm, khiến căn phòng được bao trùm bởi ánh sáng nhè nhẹ.

 

Vậy nên chỉ cần người đàn ông bên cạnh cử động nhẹ Đường Tư Vũ cũng có thể cảm nhận được. Trong đầu cô không ngừng hiện ra thân hình của anh ta trong phòng tắm lúc nãy. Trong bóng tối, gương mặt cô dần dần đỏ bừng lên như gác.

 

Cậu nhóc đã ngủ say, đột nhiên Hình Liệt Hàn ngồi dậy, Đường Tư Vũ đề phòng nhìn anh trong bóng tối, cô không biết tên này sẽ làm gì?

 

Lúc Đường Tư Vũ nghĩ rằng anh đi ra ngoài hoặc đi vệ sinh, thì anh bỗng nhiên lật người về phía cô, đồng thời cơ ngực săn chắc áp lên người cô.

 

Đường Tư Vũ giật mình muốn hét lên, tuy nhiên một bàn tay bịt miệng cô lại, hơi thở nóng như lửa đốt phả vào tai cô: “Đừng phát ra tiếng, em muốn con thấy chúng ta nằm chồng lên nhau à?”

 

Nằm chồng lên nhau, mấy từ này được phát ra vô cùng ấm áp.

 

“Anh muốn làm gì?” Đường Tư Vũ hơi tức giận đầy anh ra, hừ giọng hỏi, chẳng phải đã nói rõ chỉ ngủ cùng không được làm gì khác rồi sao?

 

“Không làm gì cải! Chỉ là muốn…” Giọng nói trầm thấp của anh vang lên, đôi môi mỏng trong bóng tối chuẩn xác nhắm vào chiếc miệng nhỏ của cô rồi trực tiếp bịt lại.

 

“Ưm…” Đường Tư Vũ trợn to mắt, người đàn ông này vậy mà lại cưỡng hôn cô?

 

Đáng ghét! Tay cô đẩy anh ra nhưng hai tay anh lại giữ tay ra sau đầu.

 

Lúc này cũng đỡ lo.

 

Anh một tay giữ cổ tay cô, một tay luồn qua tóc cô, giữ chặt gáy cô, không cho cô né tránh nụ hôn của anhl Anh ép cô phải môi chạm môi với mình, tiếp nhận nụ hôn nóng bỏng của anh.

 

Hình Liệt Hàn chợt nhớ ra hành động đắc ý lau miệng cốc cafe của cô trên xe. Lúc này chính là thời khắc trả đũa của anh, anh phải cho người phụ nữ này biết giữa hai người hoàn toàn có thể dùng chung đồ với nhau.

 

Cũng may người đàn ông này chỉ hôn chứ không làm hành động gì đáng ghét hơn, bằng không Đường Tư Vũ sẽ không ngại mà đánh thức con dậy.

 

Bởi vì, cô không muốn bị anh mạo phạm nưa.

 

Sau khi Hình Liệt Hàn hôn cô vài phút, hơi thở của anh cũng đứt đoạn, Đường Tư Vũ tức giận hỏi: “Hôn đủ chưa?”

 

Vì cô cảm thấy cơ thể trở nên nóng vô cớ, ngoài nóng ra cô còn cảm thấy được ý chí không kiên định của mình, cô vậy mà lại có thể nảy sinh ra một vài hy vọng rằng người đàn ông này sẽ làm thêm động tác gì đó.

 

Cô đã hỏi vậy, Hình Liệt Hàn thấp giọng cười: “Vẫn chưa!”

 

Vài giây sau, anh lại tiếp tục hôn.
 
Chương 154


Đường Tư Vũ phát điên lên, lẽ nào người đàn ông này không biết tiếp tục hôn như vậy sẽ khiến người khác khó chịu sao?

 

Trong nụ hôn mạnh bạo của anh lại mang theo một sự dịu dàng đáng chết, vào đêm hè như thế này, nụ hôn như vậy thực khiến người khác không thể khống chế nổi.

 

Cơ thể Hình Liệt Hàn dường như bốc cháy, nhưng anh biết rằng dù anh muốn thì người phụ nữ này cũng sẽ không cho anh, hơn nữa, đương nhiên anh cũng không thể ở trước mặt con mà muốn cô như vậy được.

 

Vì thế, thứ mà anh đạt được là từng chút từng chút được thưởng thức hương vị ngọt ngào từ chiếc miệng xinh đẹp của vô, vốn dĩ muốn dập tắt dục vọng, không ngờ rằng chỉ càng làm dục vọng bốc cháy mạnh mẽ hơn. Cuối cùng, Hình Liệt Hàn thảm hại từ trên người cô đứng dậy, hơi thở bất ồn mở cửa đi mắt.

 

Để lại Đường Tư Vũ trên giường hơi thở dồn dập, cô nắm chặt nắm tay, cảm giác thân thể giống như kiến bò trên chảo nóng, toàn thân như có một dòng điện chạy khắp người, làm cho cô khó có thể bình tĩnh lại.

 

Cô biết, đây là phản ứng sinh lý.

 

Sau khi bị người đàn ông này cưỡng hôn môi mãnh liệt, cô vậy mà lại nảy sinh phản ứng sinh lý? Điều này thật đáng xấu hổ, cô lại không phải là người thích chịu ngược đãi, làm sao cô lại có cảm giác như thế?

 

Đường Tư Vũ vô cùng phiền muộn, bây giờ cô lại càng không biết khi nào cô mới có thể tiếp tục ngủ.

 

Hình Liệt Hàn trở lại phòng của anh, trực tiếp xả nước lạnh vào người, anh đột nhiên phát hiện đưa ra yêu cầu cùng cô ngủ một tháng là một sai lầm, căn bản chính là tự anh chịu tội.

 

Người phụ nữ này ngủ ở bên cạnh anh, anh không thể nào không chạm vào được!

 

Nhưng động chạm cũng chỉ giới hạn ở việc hôn môi. Do đó, nếu mà anh nghĩ muốn phát sinh quan hệ, chỉ khi nhận được sự đồng ý của cô mới được.

 

Sau khi tắm nước lạnh, Hình Liệt Hàn liền không có dự định đi ngủ nữa, bởi vì anh sợ bản thân không nhịn được lại tìm đến động chạm vào cô.

 

Do đó suốt một đêm này anh chỉ có thể nằm trên giường mình, lại còn bị mất ngủ, đến một giờ sáng mới có thể chợp mắt.

 

Sáng sớm.

 

Đường Tư Vũ bị một loạt hành động trở mình của con trai đánh thức, cô mở to mắt, con trai liền chống tay lên gương mặt nhỏ cười hề hề nhìn cô.

 

“Mami, mami dậy rồi àI”

 

“Mấy giờ rồi con yêu?”

 

“Bảy rưỡi rồi ạI”

 

Nhưng Đường Tư Vũ vẫn còn rất buồn ngủ, bởi vì tối qua cô ngủ rất trễ.

 

“Ý! Daddy đi đâu rồi ạ? Chẳng phải daddy ngủ cùng chúng ta sao ạ?” Cậu nhóc tò mò hỏi.

 

“Daddy tối qua đã quay về phòng rồi, chắc là có công việc cần giải quyết! Từ giờ trở đi ngày nào con cũng ngủ cùng mami nhé!

 

Mami sẽ ôm con ngủ, chất lượng giấc ngủ sẽ được cải thiện tốt hơn!” Đường Tư Vũ dỗ dành cậu nhóc.

 

“Có thật không mami? Vâng, sau này ngày nào con cũng sẽ ngủ cùng mamil”

 

Cậu nhóc đương nhiên hài lòng, ôm vào cổ mẹ cậu, gương mặt nhỏ xíu áp lên mặt có.

 

Đường Tư Vũ mỉm cười, có con trai ở bên, cô như có thêm một tấm bùa hộ thân.

 

Cùng cậu nhóc rửa mặt ra ngoài, thấy con trai chuẩn bị đi gặp daddy, Đường Tư Vũ ngăn cản cậu không đề cậu đến làm phiền anh, cô sẽ đưa cậu nhóc đến trường.

 

Đưa con trai vào trường, Đường Tư Vũ thở phào nhẹ nhõm chuẩn bị đi về nhà.

 

Đến khi đi đến bãi đậu xe dưới nhà, cô vừa quay người liền thấy xe của Mộ Phi đậu bên cạnh, anh từ trên xe bước đến.

 

Đường Tư Vũ giật mình ngay lập tức, tại sao anh ta lại ở đây?

 

“Anh không đi làm?” Cô bình tĩnh hỏi.

 

“Anh nghĩ đã mấy ngày không gặp em rồi, biết giờ này em nhất định sẽ đưa Tiểu Hi đến trường nên anh đợi em ở đây.” Ánh mắt của Mộ Phi không che đậy sự thâm tình dừng trên khuôn mặt thanh tú của cô.

 

Mặc dù chỉ mặc một chiếc áo sơ mi giản dị phối cùng một chiếc quần, mái tóc dài cũng tùy ý buông xõa, nhưng mà người con gái này vẫn xinh đẹp như trước làm cho anh nao lòng.

 

“Tối qua anh nhận được một cuộc gọi từ bác trai, anh nghe nói em cùng Y Y lại cãi nhau, hơn nữa em lại còn đánh em ấy.

 

Mộ Phi có chút lo lắng nhìn cô.

 

Đường Tư Vũ kinh ngạc, lẽ nào cha cô nghĩ rằng cô và Đường Y Y cãi nhau là vì Mộ Phi?
 
Chương 155


Đường Tư Vũ nhăn mặt: “Đây là ân oán giữa tôi và Đường Y Y, anh đừng xen vào.

 

“Sao em lại đánh cô ấy? Lẽ nào là vì anh?

 

Cô ấy lại làm cho em tức giận sao?” Mộ Phi thực sự lo lắng, bởi vì anh không muốn gây thêm cho cô bắt kỳ rắc rối nào nưa.

 

Dù sao địa vị của cô ở trong nhà không sánh được với mẹ con Đường Y Y, anh sợ cô phải chịu thiệt thòi.

 

“Không liên quan gì đến anh.” Đường Tư Vũ lắc đầu.

 

“Anh vẫn chưa ăn sáng, chúng ta cùng đi đến đâu đó gần đây ăn sáng đi!”

 

“Không cần đâu, tôi sẽ tự về nhà nấu.”

 

“Cần gì phải phiền phức như vậy! Cũng như em đã nói đó, chúng ta dù không phải là người yêu, nhưng vẫn có thể làm bạn!

 

Chẳng lẽ ngay đến cả cơ hội làm bạn em cũng không cho anh hải”

 

Đường Tư Vũ đang nghĩ muốn từ chối bỗng nhiên một giọng nói sắc bén từ đằng sau truyền đến: “Được lắm! Đường Tu Vũ, cô thật sự có bản lĩnh đấy, dám quyết rũ Mộ Phi sau lưng tôi.”

 

Đường Tư Vũ bất ngờ, chỉ thấy từ phía sau Mộ Phi, Đường Y Y từ trong xe mỏ cửa bước xuống. Bên cạnh cô ta vẫn còr hai người chị em tốt, vừa nhìn liền biế chẳng phải người tốt đẹp gì.

 

Đường Tư Vũ nhíu mày, đúng thật là chuyện gì càng sợ thì nó càng xảy ra vớ cô.

 

“Y Y, em đừng nói lung tung. Anh với Tu Vũ bây giờ chỉ là quan hệ bạn bè.” Mộ Ph có phần tức giận với giọng điệu của Đường Y Y.

 

Ánh nhìn của Đường Y Y không che đậy sự yêu thích nhìn Mộ Phi: “Mộ Phi, anh đừng thay cô ta giải thích. Em biết rõ cô ta vẫn còn liên hệ với anh sau lưng em. Em còn biết cô ta dùng thủ đoạn quyến rũ anh! Loại phụ nữ lẳng lơ như cô ta em thấy nhiều rồi.”

 

“Đường Y Y, cái tát tối hôm qua vẫn chưa đủ cho cô ngoan ngoãn có phải không?”

 

Đường Tư Vũ lạnh giọng.

 

Đường Y Y giận tái mặt quay sang Mộ Phi: “Mộ Phi, anh xem cô ta ngang ngược như vậy, hôm qua cô ta còn kích động tát em. Anh còn thích người phụ nữ lòng dạ độc ác thế này sao?”

 

“Tư Vũ chắc chắn không phải người phụ nữ độc ác, Y Y, em đừng quá vô lý, càng đừng gây thêm rắc rối cho Tư Vũ nữa. Em về đi!” Mộ Phi thực sự lo lắng Đường Y Y lại tiếp tục bắt nạt Đường Tư Vũ.

 

“Mộ Phi, anh vẫn còn che chở cho cô tal Rốt cuộc cô ta có gì hơn em, mà trong lòng anh chỉ có cô ta, chứ không hề có em?” Đường Y Y ban đầu muốn đến để tìm Đường Tư Vũ gây phiền phức, bởi vì tối qua cô ta kể khổ với cha cô, vậy mà cha lại không thèm quan tâm.

 

Cô liền quyết định dắt theo chị em tốt đến nhà Đường Tư Vũ làm loạn, bắt chị ta phải trả giá cho cái tát đêm qua.

 

Nhưng cô không hề nghĩ tới đến đây lại nhìn thấy Đường Tư Vũ và Mộ Phi đang nói chuyện cùng nhau.

 

Cô không biết Mộ Phi sống ở đây, cô cho rằng Mộ Phi có tình đến để tìm cô ta. Điều này làm cho ngọn lửa đố ky và tức giận của cô bốc lên hừng hực.

 

“Đường Y Y, tình cảm không phải là thứ có thể dùng thủ đoạn đề đoạt lấy. Mộ Phi ngay từ ban đầu đã không thích cô, chẳng lẽ đến bây giờ cô mới thấy rõ?” Đường Tư Vũ lạnh lùng nói.

 

“Đường Tư Vũ, cô đừng có đắc ý, ngay cả khi tôi không thể lấy Mộ Phi, cô cũng đừng nghĩ có được anh ấy.” Đường Y Y hung hăng nói.

 

Nét mặt của Mộ Phi trầm xuống, lời nói này anh vô cùng không thích nghe. Nếu như bây giờ Đường Tư Vũ chấp nhận anh, anh sẽ lập tức ở bên cô ấy.

 

“Y Y, em đừng nói nữa, chuyện của anh em không có quyền xen vào.” Mộ Phi trách cô.

 

Đường Tư Vũ thật không muốn lãng phí thời gian để tranh cãi với Đường Y Y, cô quay sang Mộ Phi: “Anh đi làm đi! Tôi về nhà đây.”

 

“Để anh đưa em về.” Mộ Phi không yên tâm về cô.

 

Đường Tư Vũ quay lại nhìn Đường Y Y, cô nghĩ chẳng lẽ cô không thể đánh lại cô ta? Nếu vậy, cô sẽ báo cảnh sát.

 

“Không cần đâu, em không sợ cô ta.”

 

Đường Tư Vũ nói xong liền hướng về cổng tiểu khu mà đi, trực tiếp khóa chặt cửa lại.

 

Tiểu khu này chỉ có người sở hữu căn hộ quẹt thẻ hoặc nhập mã mới có thể đi vào.

 

Mộ Phi ở phía sau nhìn Đường Tư Vũ bước vào cửa liền yên tâm, sáng nay anh còn có một cuộc họp. Đường Y Y gặp được anh tất nhiên không muốn để anh đi như vậy, cô lập tức nghĩ muốn kéo anh lại.

 

Ánh mắt lạnh lùng của Mộ Phi quét qua làm thân thể cô run lên. Cô có trấn tĩnh nhìn anh, khẩn cầu nói: “Mộ Phi, anh đừng đi, chúng ta cùng nhau ăn sáng nhé?”

 

“Anh không có thời gian!” Mộ Phi nói xong liền lên xe rời khỏi.

 

Nhìn thấy người đàn ông mà mình yêu rời đi, Đường Y Y đứng chôn chân tại chỗ: “Đường Tư Vũ, tôi sẽ không tha cho cô đâu.

 
 
Chương 156


“Y Y, cậu vẫn muốn lên đó tìm cô ta sao?”

 

“Sao tớ lại không lên được chứ?” Đường Y Y hôm nay nhất định phải làm cho sự tình trở nên ầm ï hơn.

 

Ngay lúc này bên trong có người đi ra, Đường Y Y lập tức chạy đến mở cửa ra, nói với hai chị em của cô: “Vào đây nhanh lên, thay tớ xử lý cô ta.”

 

Hai cô gái này bình thường chơi với Đường Y Y đều là vì muốn lợi dụng tiền bạc của cô ta, tất nhiên họ không dám cãi lại lời của Đường Y Y, đành phải cùng nhau bước vào.

 

Trong mắt họ, Đường Y Y là con cả của Đường gia, Đường Tư Vũ căn bản không có bất kỳ địa vị nào, bọn họ chốc nữa đánh người thì cứ đánh thôi!

 

Dù sao món nợ này không thể tính lên đầu họ được, bởi vì bọn họ chỉ cần giữ Đường Tư Vũ, để Đường Y Y cho cô ta vài cái bạt tai.

 

Đường Tư Vũ về đến nhà liền đóng cửa lại. Cô tự hỏi liệu Đường Y Y có đến tìm cô gây phiền phức hay không.

 

Dù sao Đường Y Y không phải một con người hiền lành, cô ta là loại người chưa đạt được mục đích thì sẽ không bỏ qua, không biết chừng cô ta sẽ còn tìm đến cô.

 

Đường Tư Vũ thầm nghĩ không biết Hình Liệt Hàn có ở nhà không, có điều, chỉ cần cô không mở cửa, Đường Y Y liền không thể tổn thương đến cô. Nếu cô ta thực sự quá đáng, cô sẽ báo cảnh sát.

 

Đường Tư Vũ đang chuẩn bị một ly sữa yến mạch để uống, dù sao cũng chỉ có một mình, cô lười nấu bữa sáng.

 

Ngay khi vừa chuẩn bị xong, cửa nhà cô đột nhiên bị đập mạnh, âm thanh của Đường Y Y mơ hồ truyền đến từ bên ngoài.

 

“Đường Tư Vũ, mở cửa, mau mở cửa ra.”

 

Quả nhiên là cô ta đã tìm đến tận cửa.

 

Đường Tư Vũ lạnh lùng nhìn về phía cánh cửa, cô chắc chắn sẽ không mở, cứ để cô ta ở bên ngoài mà gõ.

 

Đường Y Y biết rằng cô đang trốn bên trong, cô không nhịn được vội cởi đôi giày cao gót đang mang trên chân mình, dùng đầu nhọn hung tợn đập cửa nhà Đường Tư Vũ to giọng nói: “Đường Tư Vũ, tôi biết chị ở bên trong, nếu chị không mở cửa ra tôi liền phá cửa.”

 

Phía sau cánh cửa phòng bên cạnh, Hình Liệt Hàn đang nằm trên ghế sofa chợp mắt. Tối hôm qua anh xem văn kiện đến mệt liền ngủ luôn trên ghế sofa. Anh chỉ mới vừa ngủ lúc sáng sớm, bây giờ vẫn còn buồn ngủ, không ngờ rằng bên tai lại truyền đến tiếng người ầm ï gõ cửa, lại còn là giọng nói chua ngoa của đàn bà.

 

Điều này làm cho cặp lông mày của anh ngay lập tức chau lại, ai mà mới sáng sớm lại dám quấy nhiễu giấc mộng của anh? Hình Liệt Hàn nhớ đến trên tầng này chỉ có căn hộ của Đường Tư Vũ, gương mặt của anh trầm xuống, tức giận đi tới mở cửa.

 

Ánh nhìn sắc bén của anh quét qua và rơi vào trước cửa nhà Đường Tư Vũ, nơi đó có một cô gái vừa gõ cửa vừa la hét.

 

Đường Y Y cùng hai người bạn của cô kinh hoàng lập tức quay đầu lại nhìn cánh cửa đối diện, ngơ ngác nhìn anh.

 

Chỉ thấy ở cánh cửa phía sau họ, một người đàn ông khôi ngô tuấn tú mặc đồ ngủ màu đen đang tức giận nhìn họ chằm chằm.

 

Mặc dù người đàn ông này đang tức giận nhưng nhan sắc tuyệt đối vẫn hơn hết thảy những người đàn ông khác.

 

Thật gợi cảm, thật đẹp trai, vóc người cũng cao lớn.

 

Ngay cả Đường Y Y cũng vội vã đặt giày xuống, sau đó nhanh chóng mang vào, nói với Hình Liệt Hàn: “Xin lỗi anh đẹp trai, em không làm phiền đến giấc ngủ của anh chứ?”

 

Hình Liệt Hàn căn bản không muốn nói chuyện, bởi vì đối diện với loại phụ nữ không có tố chất, anh chỉ muốn dùng ánh mắt sắc bén đề ép họ rời đi.

 

*Ơ, anh ấy rất giống Hình Liệt Hàn…” Một cô gái đứng bên cạnh Đường Y Y lập tức thốt lên đầy kinh ngạc.

 

Hình Liệt Hàn là ai? Đó là một hào gia vô cùng giàu có ở thành phố này, người đàn ông độc thân hoàng kim mà mọi cô gái đều hướng tới, người thừa kế tiếp theo và là chủ tịch bổ nhiệm của tập đoàn nhà họ Hình, trên người mặc bao nhiêu nhãn hàng đều đếm không hết.

 

Đường Y Y cùng cô gái kia mở to mắt nhìn kỹ anh, đúng thật là người đàn ông huyền thoại Hình Liệt Hàn khiến cho bao người phụ nữ điên đảo.

 

Ngay tức khắc, nhịp tim của các cô gái đập liên hồi. Trước mặt anh, họ muốn thể hiện mặt tốt nhất của mình cho anh thấy.

 

Mặc dù Đường Y Y yêu Mộ Phi, nhưng sức hấp dẫn của Hình Liệt Hàn khiến cô khó có thể chống lại, bởi vì bất luận xuất thân hay giá trị nhan sắc anh tuyệt đối không thể nào kém Mộ Phi, thậm chí có phần vượt trội hơn.

 

Hình Liệt Hàn nhìn ba người phụ nữ lẳng lơ trước mặt, nhếch khóe miệng đầy chán ghét: “Nếu các cô còn làm phiền giấc ngủ của tôi, tôi sẽ báo cảnh sát.”

 

“Em đến tìm một người bạn! Nhưng cô ấy không muốn mở cửa. Do đó em cần phải gọi lớn tiếng một chút, em xin lỗi vì đã làm phiền đến anh.” Đường Y Y cười xán lạn trả lời tính toán thu hút sự chú ý của anh.

 

“Tôi không muốn lại nghe thấy bất kỳ âm thanh nào nữa.” Hình Liệt Hàn lạnh lùng nói rồi đóng mạnh cửa lại thể hiện sự tức giận của mình.
 
Chương 157


Ba cô gái bị hù dọa, lập tức sợ hãi nhìn nhau chằm chằm.

 

“Trời ạ! Hình Liệt Hàn làm thế nào lại xuất hiện ở đây? Với khả năng của anh, lẽ nào anh ấy không thể mua được một căn biệt thự?”

 

“Đúng rồi, anh ấy có tiền như vậy, vậy tại sao lại sống ở đây? Lẽ nào đây là nơi ở của bạn gái anh ấy?”

 

Đường Y Y cắn môi, Đường Tư Vũ chắc chắn sẽ không mở cửa, mà đối diện lại có một người đàn ông không thể trêu chọc khiến cho cô thật sự rất khó xử. Cha tại sao lại mua cho chị ta một ngôi nhà ở đây? Lại còn là hàng xóm của Hình Liệt Hàn.

 

Cho dù cô là con gái của Đường Gia thì cũng trêu chọc không nổi nhân vật như Hình Liệt Hàn.

 

“Y Y, hôm hay bỏ đi! Đừng tìm Đường Tư Vũ tính sổ nữa, nếu như động chạm đến Hình Liệt Hàn thì không tốt chút nào.”

 

“Đúng rồi! Anh ta vừa có quyền vừa có tiền như thế, nếu thực sự mang chúng ta đến đồn cảnh sát thì sẽ rất phiền toái.”

 

Đường Y Y hừ mạnh, trừng mắt oán hận nhìn cửa nhà Đường Tư Vũ: “Tốt lắm, lần sau chúng ta cứ trực tiếp chặn cô ta trên đường. Cái tát này tôi nhất định phải trả lại cô ta gấp mười lần.”

 

Đường Y Y rời đi cũng không quên liếc nhìn căn hộ của Hình Liệt Hàn thầm nghĩ, người đàn ông tốt như Hình Liệt Hàn này lại là hàng xóm của Đường Tư Vũ, với năng lực của Đường Tư Vũ, lỡ cô ta câu dẫn được anh ta thì sao?

 

Cô thật sự lo lắng về điều này, có điều cô lại thay đổi suy nghĩ, một người phụ nữ có con ngoài dã thú làm thế nào lại khiến Hình Liệt Hàn để mắt cho được?

 

Anh ấy nhất định sẽ khinh thường cô ta.

 

Tuy nhiên, Đường Y Y không thể nào ngờ được, ngay lúc này Hình Liệt Hàn mở cửa và đi thẳng vào nhà Đường Tư Vũ.

 

Đường Tư Vũ nhìn người đàn ông mở cửa bước vào, cô hơi ngạc nhiên, anh ta vậy mà chưa đi, vẫn còn ở trong nhà cô.

 

“Sao? Đối mặt với khiêu khích của em gái, em định làm một con rùa rụt cổ?” Hình Liệt Hàn nhìn người phụ nữ đang ngồi trên ghế sofa, tự nhiên từ trong tủ lạnh nhà cô lấy chai nước uống.

 

Đường Tư Vũ hừ giọng: “Ai nói, tôi chỉ là lười đi gặp cô ta. Hơn nữa, tôi biết rõ ràng với sức lực của tôi không thể nào sánh được với ba người đó, lẽ nào tôi phải mở cửa ra ngoài cho họ đánh? Tôi cũng đâu có ngốc.”

 

Hình Liệt Hàn phì cười, vậy mà lại bị cô chọc cười, rõ ràng chính là có tâm tư của một con rùa rút cổ, vậy mà vẫn còn cố chứng tỏ bản thân mình thông minh.

 

Đường Tư Vũ liếc nhìn anh: “Anh cười cái gì?

 

“Đường Tư Vũ, em có thể đừng tự an ủi bản thân nữa được không, có tôi ở đây, em còn sợ không đánh lại ba người họ à?”

 

“Đây là việc nhà giữa tôi và Đường Y Y, không cần người ngoài xen vào.” Đường Tư Vũ lắc đầu.

 

Hình Liệt Hàn nheo mắt ngồi đối diện, nghiêm túc nhìn cô: “Nếu em cần một chỗ dựa, em có thể tìm tôi, tôi sẽ trở thành hậu phương vững chắc nhất cho em. Ở bên tôi, sau này sẽ không có ai dám bắt nạt em. “

 

Đường Tư Vũ hơi giật mình, ngẳắng đầu nhìn người đàn ông với vẻ mặt nghiêm túc ngồi đối diện. Cô cũng rất nghiêm túc lắc đầu từ chối thẳng thừng: “Không cần, chuyện của tôi tôi có thể tự mình giải quyết.”

 

“Em có bị ngốc không? Rõ ràng có người có thể giúp em nhưng em lại muốn từ chối? “

 

“Anh á? Vẫn là thôi đi! Nhờ được anh giúp đỡ thì cái giá tôi phải trả cũng quá lớn.”

 

Đường Tư Vũ tỏ vẻ không tán thành.

 

Hình Liệt Hàn nghẹn lại, người phụ nữ này có ý gì? Cô thà rằng cầu xin người khác giúp đỡ còn hơn cầu xin anh? Lẽ nào cô vẫn còn muốn tìm đến Mộ Phi?

 

Anh hắng giọng nói: “Tôi thì có sao? Hơn nữa em còn có con, tìm người đàn ông khác cũng đâu có dễ. Tôi có thể làm bạn trai của em miễn phí, em còn không muốn? Một người đàn ông vừa ưu tú vừa đẹp trai như tôi em có đốt đèn lên cũng tìm không ra.” Hình Liệt Hàn tự đề cao giá trị của bản thân.

 

Đường Tư Vũ lãnh đạm nhìn vẻ mặt tự cao tự đại của anh, hừ nhẹ: “Cả đời này tôi không có dự định tìm thêm một người đàn ông nào nữa. Anh ưu tú như vậy, cứ để dành cho những người phụ nữ khác thưởng thức đi!”

 

Hình Liệt Hàn nhìn chằm chằm cô, người phụ nữ này vậy mà lại không có dự định tìm bạn trai, cô ta thật sự nghiêm túc?

 

“Sao em lại có ý định như vậy?” Hình Liệt Hàn tò mò hỏi.

 

“Bởi vì tôi không có hứng thú với đàn ông.”

 

“Vậy em đối với phụ nữ…”

 

“Anh nghĩ gì vậy? Tôi cũng không có hứng thú với phụ nữ.” Đường Tư Vũ trừng mắt nhìn anh, người đàn ông này trí tưởng tượng cũng thật phong phú.

 

“Nói một chút lý do đi.” Hình Liệt Hàn cắn cắn môi, lẽ nào người phụ nữ này lại có thành kiến gì với đàn ông?

 

Nói về lý do, Đường Tư Vũ đúng là có, hơn nữa nó lại liên quan đến người đàn ông đang ngòi đối diện.
 
Chương 158


Ánh mắt của cô quét về phía người đàn ông nào đó: “Sự việc năm năm trước khiến tôi đối với đàn ông cực kỳ chán ghét. Bởi vậy, nhờ anh mà cả đời này tôi không còn hứng thú với đàn ông nữa, anh hài lòng chưa?”

 

Hình Liệt Hàn sững sờ nhìn cô, anh cố gắng nhớ lại năm năm trước, anh đã làm những gì với cô khiến cho cô chán ghét đàn ông đến vậy.

 

“Buổi tối năm năm trước tôi thưc sự cảm thấy rất có lỗi. Tôi đã nhầm em là gái gọi, có điều, nếu em muốn được bù đắp điều đó, tôi không ngại chịu trách nhiệm với em.

 

Đường Tư Vũ sắc mặt càng lạnh hơn: “Tôi không cần anh chịu trách nhiệm, anh chỉ cần nói một câu xin lỗi với tôi là được rồi.

 

“Tôi xin lỗi.” Hình Liệt Hàn thẳng thừng nói. Tính đến hiện tại, anh nợ cô một lời xin lỗi, anh thực sự tự trách mình.

 

Đường Tư Vũ nhận thấy sự áy náy của anh, từ việc này mà cô cũng mới có con, nên cô cũng dần buông bỏ chuyện này.

 

Chỉ là cô không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có ngày gặp lại người đàn ông này.

 

“Được rồi, đừng nhắc đến chuyện này nữa. Ngoài chuyện chúng ta sẽ tiếp tục cùng nhau nuôi dạy con trai thì anh sống cuộc sống của anh, tôi sống cuộc sống của tôi, không ai can thiệp ai. Chuyện xảy ra vào tối qua tốt nhất đừng phát sinh lần nữa.” Đường Tư Vũ nửa uy hiếp nửa đe dọa.

 

Vẻ mặt của người đàn ông ngồi trên sô pha đối diện trầm xuống vài giây, anh nheo mắt: “Năng lực của tôi vào năm năm trước còn chưa đủ cho em cảm nhận sao?”

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Tư Vũ đột nhiên đỏ bừng, phải không? Năng lực của người đàn ông này quả thật là biến thái và không biết tiết chế, khiến cho cô thời điểm về đến nhà phía dưới vô cùng đau đón.

 

“Anh lại còn nhắc đến à? Anh một ngày không trêu chọc tôi thì không vui đúng không?” Đường Tư Vũ giận dữ nói: ” Rời khỏi phòng tôi, hôm nay tôi không muốn gặp anh nữa.”

 

Hình Liệt Hàn thấy sự tức giận trên khuôn mặt cô không phải là giả, anh chớp chớp mắt, không hiểu tại sao cô lại tức giận, tâm trạng còn thất thường hơn cả anh.

 

Có điều, hôm nay anh đúng là phải đến công ty thật. Anh đứng dậy nói: “Nếu em gái em lại đến tìm em gây phiền toái, em có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào. Chiều nay đi đón Tiểu Hi thì đợi tôi về đi cùng.”

 

Đường Tư Vũ đang cầm tách trà không muốn nói chuyện. Nhưng anh ta muốn đi đón con trai cùng thì cô cũng đồng ý thôi vì cô không biết Đường Y Y sẽ làm ra bát cứ việc gì, cô không muốn con trai mình chịu tổn thương.

 

Hình Liệt Hàn rời đi, sự tức giận trong mái Đường Tư Vũ cũng nhanh chóng tiêu tan.

 

Bây giờ cô cảm thấy rất mệt mỏi.

 

Buồi trưa, trong nhà bếp vẫn còn đồ ăn mà Hình Liệt Hàn mua hôm qua, cô không cần ra ngoài cũng sẽ không bị đói.

 

Đường Tư Vũ ngồi ngoài ban công ngắn người, bỗng nhiên điện thoại di động của cô reo lên.

 

Cô bước vào và cầm lên xem, thấy người gọi là Tô Hi tâm trạng cô lập tức tốt lên: “Alo, Hi Hi.”

 

“Tư Vũ, cậu đã đọc tin tức trên mạng chưa? Chuyện cậu có con riêng đã bị ai đó đào bới và lan truyền khắp nơi rồi.”

 

Giọng điệu Tô Hi hết sức lo lắng.

 

Đường Tư Vũ vừa nghe, không cần đoán cũng biết ai làm chuyện tốt này rồi.

 

Đường Y Y thật sự phải đăng tin tức của cô lên mạng sao? Đường Tư Vũ nói với Tô Hi: “Được rồi! Để tớ xem xem sao.”

 

“Cậu có biết ai đã làm chuyện này không?

 

“Chắc là do Đường Y Y làm.”

 

“Cái gì? Cô ta dám làm chuyện này, cũng quá ác độc rồi, dám hủy hoại thanh danh của cậu.”

 

“Để tớ xem đã rồi gọi lại cho cậu sau nhé!” Đường Tư Vũ cũng muốn xem Đường Y Y đã bôi nhọ cô như thế nào.

 

Đường Tư Vũ lập tức lên mạng. Cô thấy rằng những bức ảnh về những buổi biểu diễn của cô và các cuộc thi piano của con trai đều bị bới móc ra đặt cạnh nhau để so sánh kèm theo một tiêu đề bắt mắt: “Bóc trần sự thật con trai của nữ thần piano hóa ra lại là đứa con ngoài dã thú, cuộc sống buông thả như một “công chúa”.

 

Những bình luận sau đó cũng có tình để lộ danh tính của cô và con trai với ngôn từ hết sức quá đáng, nói cô trốn ở nước ngoài sinh con hoang, sau đó bị người yêu vứt bỏ tuyệt vọng mang con trai trở về Trung Quốc. Cùng đường mới biểu diễn trên sân khấu, giả vờ thanh cao nhưng thực tế đời tư hỗn loạn đầy thị phi, ai cũng đoán già đoán non rằng cô là kẻ thứ ba.

 

Đường Tư Vũ nhìn thấy những bình luận, cả người đều muốn phát điên lên. Đường Y Y đúng thật là không ngại dùng bất cứ thủ đoạn nào đề hãm hại cô. Động tới cô thì thôi đi, đằng này ngay cả ảnh của con trai cô cũng bị đăng lên mạng, quả thực khiến cô vô cùng phẫn nộ.

 

Đường Tư Vũ hít một hơi thật sâu, tay cầm điện thoại khẽ run lên. Cô nghiến răng, tin tức này nhất định phải đè xuống, không thể để con trai cô bị người khác xúc phạm. Cô nghĩ về một người và tự cười giễu mình.

 

Vừa rồi cô còn nói không muốn anh giúp, nhưng trong nháy mắt,

 

Cô gọi vào số điện thoại của Hình Liệt Hàn.
 
Chương 159


“Alol” Giọng của Hình Liệt Hàn ở đầu dây bên kia khá nhỏ, xung quanh yên tĩnh, hình như anh đang họp.

 

“Anh có rảnh không? Anh giúp tôi xóa sạch vài thông tin trên mạng được không, anh cứ cho người tìm cách xóa trước đi, tiền tôi sẽ gửi trả anh sau.”

 

“Tin về cái gì?”

 

“Anh tìm tên tôi trên mạng thì sẽ biết, anh làm ơn nhanh lên một chút.” Giọng nói của Đường Tư Vũ vô cùng gấp gáp và lo lắng.

 

cô vẫn phải nhờ đến anh.

 

“Được!” Hình Liệt Hàn đồng ý rồi cúp điện thoại.

 

Trong một phòng họp lớn của tập đoàn Hình gia, Hình Liệt Hàn ngồi ở vị trí trung tâm, trong lúc anh trả lời điện thoại, cả căn phòng yên ắng.

 

Hình Liệt Hàn trực tiếp tìm kiếm tên của Đường Tư Vũ trên Internet, và kết quả anh có được cũng giống như những gì Đường Tư Vũ vừa thấy. Hình Liệt Hàn mở tin ra, vừa đọc hết bài báo, khuôn mặt đẹp trai của anh vặn vẹo một cách đáng sợ.

 

Anh trực tiếp quăng điện thoại sang trước mặt Hàn Dương đang ngồi bên cạnh: “Trong vòng mười phút nữa, tôi không muốn thấy bắt kỳ tin tức nào giống như thế này nữa. Đồng thời, tôi muốn những công ty truyền thông đã phát tán thông tin này phải biến mắt trong vòng một ngày.”

 

Lúc nói, Hình Liệt Hàn cắn răng thốt ra từng chữ, hai nắm đắm siết chặt đặt trên bàn.

 

Tim của các giám đốc, quản lý đang ngồi trong phòng đập liên hồi. Là kẻ nào đã khiến Hình tổng tức giận như vậy?

 

“Được ạ! Tôi sẽ cố gắng để xử lý chuyện này.” Hàn Dương nhanh chóng đứng dậy rời khỏi phòng họp.

 

Trong một câu lạc bộ cao cấp, Đường Y Y đang spa cơ thể, cùng hai người chị em ngâm suối nước nóng hưởng thụ, thưởng thức âm nhạc, rượu vang, cà phê.

 

*Y Y, chiêu này của cậu thật tàn nhẫn. Bây giờ những bài bình luận trên mạng đều đang quay qua phỉ nhỗ Đường Tư Vũ, cô ta sắp bị nhấn chìm bởi nước bọt của dư luận rồi.”

 

Đường Y Y nghe chị em tốt của mình thuật lại tình hình, cô khit mũi cười lạnh: “Đây mới chỉ là bắt đầu thôi. Sau này, tôi sẽ làm cho danh tiếng của cô ta hoàn toàn bị váy bẩn, để xem tương lai cô ta làm thế nào chơi đàn được nữa, đến người mời biểu diễn cũng không có! Cô ta và con trai cô ta sẽ chết đói!”

 

“Đúng rồi! Cô ta dựa vào danh tiếng của mình để kiếm miếng ăn, bây giờ danh tiếng ô uề rồi, để xem cô ta làm thế nào để tây trắng.”

 

“Không sail Sau này cậu có thể thuê một người đàn ông giả làm tình nhân của cô ta. Một khi cậu công khai tin tức này, cô ta có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch danh hiệu Tiểu Tam, hahal Thật hả giận.”

 

Khuôn mặt của Đường Y Y tràn đầy sự đắc ý. Cô muốn Đường Tư Vũ sẽ giống như một con chuột chạy trên đường, người thấy người đánh.

 

Vừa xem xong tin tức lan truyền trên mạng, một cô gái khác nịnh nọt Đường Y Y, không ngừng cầm điện thoại lên: “Để tớ xem tin tức này đã lên hot search chưa.”

 

Nói xong, cô ta kéo xuống tìm kiếm những tin tức nóng hồi, sau đó lại kéo xuống tìm kiếm. Vừa rồi tên của Đường Tư Vũ đã nằm ở vị trí thứ 8, cô ta nghĩ, sau mấy phút lên sóng, chuyện này ắt hẳn còn nỗi nữa, nào ngờ cô ta kéo xuống top 10, lại không hề có tên của Đường Tư Vũ, đồng thời, cô ta lại lên mạng search tên của Đường Tư Vũ.

 

“Kỳ lạ! Chuyện gì đã xảy ra? Tại sao lại không còn bài nào đưa tin về Đường Tư Vũ?” Cô gái này kinh ngạc lên tiếng.

 

Đường Y Y ngoảnh đầu lại nhìn cô ta: “Làm sao có thể?” Nói xong, cô lập tức cầm điện thoại lên tìm kiếm, quả nhiên liên quan đến tên của Đường Tư Vũ chỉ có ảnh và tin tức của cô ta trong đêm biểu diễn của Diệp Du, tin tức đăng trước đó về cô ta đã biến mát.

 

Đường Y Y lập tức nhíu chặt đôi mày, tức giận nói: “Chuyện này là sao? Vừa rồi không phải vẫn tìm được sao?”

 

“Chắc chắn có ai đó đã bỏ tiền ra chặn những tin tức này phát tán.”

 

“Cô ta làm sao có thể có nhiều tiền như vậy? Mua chuộc tất cả tin tức trên mạng?

 

Cái đó phải tốn bao nhiêu tiền chứ! “

 

“Chắc chắn phải cần vài trăm vạn!”

 

Đường Y Y cắn môi, thầm nghĩ Đường Tư Vũ nhất định không thể có bản lĩnh làm được chuyện này, vậy chắc chắn cô ta phải tìm người giúp đỡ, cô ta có thể nhờ ai giúp chứ? Ngoại trừ Mộ Phi có khả năng này để giúp cô ta, cô ta không còn bất kỳ chỗ dựa nào khác mạnh hơn cả, ngay cả cha cô cũng không có năng lực dẹp hết đống tin này trong vòng mười phút.

 

Nếu là cha cô, ông chắc chắn sẽ gọi cho cô từ sớm đề dạy dỗ, như vậy nhát định là Mộ Phi.

 

Chết tiệt! Đường Tư Vũ vậy mà dám tìm tới Mộ Phi.

 

Đường Tư Vũ sau khi ngồi ở nhà nhìn thấy những dòng tin đó biến mất, cô thở phào nhẹ nhõm, hành động của Hình Liệt Hàn nhanh hơn cô nghĩ.

 

Đúng lúc này, điện thoại của Tô Hi cũng gọi tới, cô nhắc máy: “Alo! Hi Hi”

 

“Chuyện này tớ sẽ nói lại với cha, ông ấy dù sao cũng là chủ gia đình. Còn Đường Y Y, dù có xé rách da mặt tớ cũng nhất định không buông tha cho cô ta.”.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom