Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 202


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Tô Huyền Thiên quả thực là một người rất mạnh, với năng lực khống chế chân khí, vượt xa khỏi tầm hiểu biết của tôi, ngưng tụ được rồng nước, giống như chính bản thân của cậu ta vậy.”   

“Người với rồng hợp nhất, đây cũng không còn là điều động chân khí một cách đơn giản, cậu ta chắc chắn phải điều khiển được chân khí, chỉ có thiên tài với tài năng như yêu quái, mới có thể làm được!”  

Loading...

Rất nhiều cao thủ trong nhà họ Lý, ai nấy kiến thức đều rất sâu rộng, nhưng vẫn không ngớt lời khen đối với Tô Huyền Thiên, thậm chí còn vô cùng sùng bái anh ấy.  

Advertisement

“Thành tựu trong tương lai của người này, không thể đếm xuể được!”  

Lý Thuần Phong khen ngợi anh ấy như vậy, nhưng, ấn tượng của ông ấy đối với Tô Huyền Thiên, đã giảm bớt đi nhiều rồi.  

Đàn ông thích phụ nữ, đây là chuyện bình thường, có thể hiểu được, nhưng cắm sừng người khác... hành vi này, quá thấp kèm hèn mọn, không có đạo đức không có giới hạn!  

Đối với loại người này, trong lòng Lý Thuần Phong không hề thích chút nào, ông ta vô cùng căm ghét.  

So sánh một chút, vẫn là Tô Thương tốt hơn, thoải mái đi vào bar, yêu thích thì giành lấy, quang minh chính đại đường đường chính chính, đấy mới là một chàng trai tốt.  

Còn về Tô Huyền Thiên... Ha ha, cho dù có thiên phú tốt hơn, nền tảng cũng vững chắc hơn, vậy thì sao nào, chung quy lại chỉ là một kẻ thứ ba không thể lộ mặt, kẻ tiểu nhân mà thôi.  

Nói về thực tế bây giờ.  

Ban đầu đệ tử của Bình Đảo võ quán đi theo Y Đằng đến nhà họ Lý, giờ chỉ còn vài tên sống sót.  

Nhưng, dưới cuộc va chạm cuối cùng của Tô Thương với Y Đằng, cũng chết toàn bộ rồi.   

Bây giờ, hiện trường chỉ còn lại đám người của Tô Thương và nhà họ Lý.  

Chiêu thủy long thuật đó ngưng tụ lại thành rồng nước, sau khi sát hại Y Đằng xong, liền biến mất một cách nhanh chóng.  

“Tôi đây chết cũng không có gì đáng tiếc cả!”  

Tô Thương nhìn thi thể Y Đằng một cách lạnh lùng, sau đó trên mặt để lộ ra một nụ cười, quay người bước về phía Lý Nguyệt.  

Nhưng mà, ngay lúc anh ấy đến gần Lý Nguyệt, thì Lý Khuê Võ bỗng đứng dậy, ngăn anh ấy lại trước mặt Lý Nguyệt, kéo Lý Nguyệt ra phía sau người để bảo vệ.  

Cùng lúc đó, Lý Thuần Phong lạnh nhạt nói: “Đã nghe danh Tô thiếu gia từ lâu, hôm nay mới được gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền, cảm ơn Tô thiếu gia đã ra tay trượng nghĩa cứu giúp.:”  

“Ông Lý khách sáo rồi, đây là việc tôi nên làm, huống hồ người này đến nhà họ Lý, vốn dĩ là muốn tìm tôi mà.”  Tô Thương khẽ cười.  

“Tô thiếu gia, tôi đây thực lực kém, không xứng để cậu gọi là ông, cậu đừng khiến tôi bị tổn thọ.”   

Lý Thuần Phong nói một cách lạnh nhạt: “Nếu như tên trộm đã chết, Tô thiếu gia, đêm cũng đã muộn rồi, tôi đây cũng không giữ chân cậu ở lại nữa.”  

“Không vội, tôi định nói chuyện một lát với Lý Nguyệt.” Tô Thương cười nói.  

“Tô thiếu gia!”  

Lý Thuần Phong nghe thấy vậy, nói với vẻ mặt lạnh lùng: “Lý Nguyệt với Tô Thương nhà họ Tô, đã có hôn ước từ lâu, Tô Huyền Thiên cậu cũng cũng biết đấy, cậu kết nghĩa với Tô Kiền Khôn, theo vai vế, thì Tô Thương là vai dưới, còn Lý Nguyệt là cháu dâu của cậu, xin cậu tự trọng chút!”  

“Tôi...”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 203


“Chuyện giữa tôi và Lý Nguyệt... Chúng tôi có thể có chuyện gì được chứ.” Tô Thương dùng gương mặt của Tô Huyền Thiên, gượng cười.  

“Cậu đã vuốt tóc Lý Nguyệt, những cái khác còn cần tôi phải nói tỉ mỉ ra hết à?”  

Loading...

Lý Thuần Phong trầm mặt lại nói: “Tô thiếu gia, thật sự tôi không biết tại sao cậu lại làm như vậy được, vậy mà lại đi cắm sừng Tô Thương... Nếu như anh cả Tô Kiền Khôn của cậu biết được chuyện này, cậu không cảm thấy khó xử sao, hơn nữa, cậu căn bản không quan tâm đến danh dự à?”  

Tôi cắm sừng Tô Thương sao?  

Advertisement

Tôi tự cắm sừng tôi á?  

Tô Thương gượng cười liên tục, nhưng đứng trên góc độ của Lý Thuần Phong mà nói, quả thực chuyện đúng là như vậy.  

Vì vậy, nghĩ đi nghĩ lại, ánh mắt của Tô Thương dừng lại trên người của Lý Nguyệt, khẽ cười: “Lý Nguyệt, đợi đó anh sẽ lại đến tìm em.”  

“Ừ Ừ.” Khuôn mặt Lý Nguyệt bỗng đỏ ửng lên.  

Sau đó.  

Tô Thương liền rời khỏi trang viên nhà họ Lý, nhún người một cái liền biến bất hút trong bóng đêm đen tối.  

Nhưng anh ấy không hề đi xa, mà chỉ hồi phục lại thể trạng ban đầu, định dùng thân phận của Tô Thương, để lại dính lấy vợ.  

Lúc này.  

Tại trang viên nhà họ Lý.  

Lý Thuần Phong dặn dò người hầu dọn dẹp sạch sẽ thi thể và vết máu ở hiện trường, sau đó cùng với Lý Khuê Võ, gọi Lý Nguyệt vào phòng đọc sách.  

“Lý Nguyệt, cháu đã biết sai chưa?” Lý Thuần Phong lạnh lùng hỏi.  

Trong phòng đọc sách, chỉ có cha con Lý Thuần Phong và Lý Nguyệt.   

Hình như Lý Nguyệt đã nhìn ra, cha và ông nội có thái độ không không tốt với mình, là do mình và Tô Huyền Thiên qua lại với nhau, và cho rằng mình đã phản bội Tô Thương à.  

Nhưng..... Tô Huyền Thiên là Tô Thương mà.  

Chỉ là, Tô Thương không hề nói ra, Lý Nguyệt cũng không nói thật với người nhà.  

Lúc đó.  

Lý Nguyệt bèn nghĩ, nên trả lời ra sao: “Ông nội, cháu biết rồi, cháu không nên cùng với Tô Huyền Thiên....”  

“Im mồm, không cần nhắc đến nữa, loại chuyện như vậy, khó mà nói ra được!” Lý Thuần Phong tức giận đến nỗi đập tay xuống bàn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đúng là gia môn bất hạnh, gia môn bất hạnh mà!”  

Lý Khuê Võ đứng bên cạnh, không nhịn được mà quở trách: “Lý Nguyệt, sao con lại làm ra được loại truyện phá hoại thuần phong mỹ tục như vậy được chứ, thể diện nhà họ Lý đều bị con làm mất mặt hết rồi đấy.”  

“Con...”  

Lý Nguyệt cảm thấy bản thân mình còn oan ức hơn cả Đậu Nga*, nhưng chỉ đành cúi thấp đầu xuống, không thể giải thích gì thêm.  

* “Oan Đậu Nga” là vở ca kịch nổi tiếng của nhà văn Quan Hán Khanh đời nhà Nguyên, tác phẩm được sáng tác dựa trên câu chuyện oan khuất “Đông Hải Hiếu Phụ” trong “Liệt Nữ truyện”. Truyện kể Đậu Nga bị bọn vô lại hãm hại, lại bị thái thú Đào Ngột phán tội chém đầu một cách oan uổng.  

“Cháu về phòng đi, không đọc thuộc làu làu quyển Nữ Kinh, thì đừng hòng bước ra khỏi phòng!”  

Lý Thuần Phong nghiêm túc nói: “Còn nữa, từ nay về sau, Tô Thương không đến đón cháu, thì cháu đừng mơ bước ra khỏi nhà họ Lý nửa bước!”  

“Ngoài ra, Lý Nguyệt, việc cháu làm lần này là quá đáng quá rồi đấy, Tô Thương còn chưa cưới cháu, mà cháu lại lại cắm cho cậu ấy một cái sừng dài như vậy, đúng là tội ác tày trời, sau này đối xử với Tô Thương tốt một chút đi.”  
 
Chương 204


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lý Thuần Phong dặn dò: “Hai người sống chung với nhau, chắc chắn sẽ có cãi vã, cãi nhau đấy mới là tình yêu, nếu như cháu đã cãi nhau với Tô Thương, thì cháu nên tự đánh mình hai cái bạt tai trước, nếu cháu không làm được, thì để ông đến giúp cháu!”  

“Đừng trách ông nặng lời, thực ra là nhà họ Lý chúng ta có lỗi với Tô Thương đó!”  

“Vâng, ông nội.”  

Loading...

Trong lòng Lý Nguyệt gượng cười, rồi trả lời lại, sau đó trở về phòng của mình.  

Advertisement

“Khuê Võ, vừa nãy Tô Huyền Thiên đã nói, chờ một lát rồi đến tìm Lý Nguyệt.”  

Lý Thuần Phong lạnh lùng nói: “Tô Huyền Thiên võ công cao cường, chúng ta không chống lại được đâu, con cử người theo dõi Lý Nguyệt là được rồi, đừng để Lý Nguyệt rời khỏi phòng.”  

“Vâng.”  

Lý Khuê Võ gật đầu.  

“Ông chủ, Tô đại thiếu gia Tô Thương muốn gặp ạ.” Lúc này, bên ngoài phòng đọc sách đột nhiên truyền đến giọng nói của một tên người hầu.  

“Tô Thương sao?”  

Lý Thuần Phong nghe vậy, bỗng đứng phắt dậy: “Cậu ấy tới khi nào vậy, lẽ nào cậu ấy nghe hết những lời thì thầm này rồi sao?”  

“Khuê Võ, con ra ngoài gặp Tô Thương, thái độ khách sáo một chút, tốt nhất là nghĩ ra cách để bù đắp cho cậu ấy chút, dù sao thì nhà họ Lý chúng ta cũng có lỗi với cậu ấy mà.” Lý Thuần Phong nói.  

“Hiểu rồi ạ.”  

Lý Khuê Võ phản ứng lại, sau đó đi ra khỏi phòng đọc sách, thì nhìn thấy Tô Thương đang ở bên ngoài trang viên.  

“Chú Lý.” Tô Thương nhìn về phía Lý Khuê Võ, tươi cười chào hỏi.  

“Gọi chú gì chứ, gọi là cha vợ đi.”  

Lý Khuê Võ nói với giọng nhẹ nhàng: “Dù sao con với Lý Nguyệt cũng sắp kết hôn rồi, thay đổi cách xưng hô là chuyện sớm muộn thôi.”  

Tô Thương bỗng khựng lại, không ngờ Lý Khuê Võ lại có thái độ tốt với mình như vậy, sau khi phản ứng lại anh khẽ cười nói: “Vâng, cha vợ.”  

“Tô Thương, đêm hôm khuya khoắt, con đến nhà họ Lý làm gì vậy?” Lý Khuê Võ hỏi dò.  

Tô Thương cười nói: “Con hơi nhớ Lý Nguyệt, cho nên mới đến gặp cô ấy.”  

Nghe thấy lời này, Lý Khuê Võ thở phào nhẹ nhõm, đồng thời nhìn Tô Thương với vẻ mặt đầy thương hại.  

Tên nhóc này, chắc vẫn chưa biết bản thân bị cắm sừng đâu nhỉ, đáng thương thật.  

Không được, mình nhất định phải thay Lý Nguyệt chuộc tội, bù đắp cho Tô Thương mới được.  

Thế là, Lý Khuê Võ khẽ cười nói: “Tô Thương, bất cứ lúc nào Lý Nguyệt cũng có thể gặp con, tối nay con đi với cha, cha đưa con đến một nơi thú vị xõa một hôm.”  

“Á, nơi thú vị gì ạ?” Tô Thương nghi ngờ hỏi.  

“Đến rồi thì con sẽ biết thôi, đi, lên xe.”  

Lý Khuê Võ nhanh như gió, đã lái đến một chiếc xe hơi, vẫy tay về phía Tô Thương.  

Lúc này Tô Thương, không thể từ chối được, hơn nữa cũng có chút tò mò, cha vợ muốn đưa mình đi đâu đây?  

Chiếc xe hơi phi một lèo.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 205


Tô Thương có nằm mơ cũng ngờ tới, Lý Khuê Võ lại dẫn mình đi đến quán bar, hơn nữa còn là quán bar cao cấp nhất ở Giang Bắc, là quán bar có nhiều người đẹp nhất.  

Lý Khuê Võ là cha ruột của Lý Nguyệt, tương lai chính là cha vợ của mình.  

Loading...

Cha vợ mang con rể đến quán bar để giải trí, như vậy cũng được sao?  

Advertisement

"Chắc chắn."  

Lý Khuê Võ nhìn thẳng vào mắt Tô Thương, vẻ mặt lóe lên tia áy náy, sau đó cười nói: "Tô Thương, đi thôi, cha vợ dẫn con đi chơi, sắp xếp nhiều người đẹp cho con, mát xa, bóp vai, ấn huyệt, còn mấy tiết mục đặc biệt nữa, thư giãn hoàn toàn một chút."  

"Khụ khụ."  

Tô Thương sờ mũi, rồi ngượng ngùng nói: "Cha vợ, cha đang thử thách con phải không, kỳ thực cha không cần làm như vậy đâu, con đã hoàn toàn cải tà quy chính rồi, sau này sẽ không đến quán bar ăn chơi nữa, trong lòng con chỉ có một người con gái là Lý Nguyệt.”  

Lý Khuê Võ nghe thấy lời này, không khỏi thở dài một hơi, càng cảm thấy áy náy hơn với Tô Thương.  

Tô đại thiếu gia lúc trước, rượu chè, cá cược, chơi gái, đắm chìm trong tửu sắc, có thể nói là công tử bột siêu cấp.  

Nhưng gần đây sau khi tiếp xúc thân mật với Lý Nguyệt thì Tô Thương như trở thành một con người mới, từ bỏ cả quán bar.  

Vì một cái cây mà từ bỏ cả rừng cây, thì cần khí phách lớn cỡ nào chứ.  

Bởi như câu nói là con hư biết nghĩ lại thì còn quý hơn cả vàng.  

Tô Thương cải tà quy chính, tuyệt đối là một người vô cùng tốt, tình yêu của anh đối với Lý Nguyệt ngay cả Lý Khuê Võ cũng bị làm cho cảm động.  

"Lý Nguyệt à Lý Nguyệt, con thật là hồ đồ, Tô Thương đối với con tốt như vậy, vì con mà từ bỏ nơi oanh yến ấm áp, sao con lại có thể cắm sừng nó chứ!"  

Trong lòng Lý Khuê Võ cảm khái, hận không thể đánh vào miệng con gái mình hai cái.  

"Cha vợ, sao vậy?" Lúc này, Tô Thương hiếu kỳ hỏi.  

"Không...không sao."  

Lý Khuê Võ hít sâu một cái, lấy lại bình tĩnh, tránh để lộ ra sơ hở.  

Sau đó, ông ta nhìn Tô Thương khẽ cười nói: "Tô Thương, con đừng có nghĩ nhiều, cha làm gì có thời gian rảnh mà thử thách con, cha thật sự muốn dẫn con đến quán bar."  

"Cha biết lúc trước con thường đến đây chơi, đàn ông mà, háo sắc cũng là chuyện bình thường thôi."  

Lý Khuê Võ cười nói: "Cha cũng biết, con vì Lý Nguyệt mà quyết định không tìm đến mấy em nhân viên nữa."  

"Nhưng mà chuyện này giống như hút thuốc, uống rượu vậy, làm gì mà có thể một lần bỏ hẳn được, ép buộc mình quá, ảnh hưởng đến sức khỏe thì cũng không tốt."  

Lý Khuê Võ quàng vai Tô Thương, rồi cởi mở cười nói: "Đi, nghe lời cha vợ, chúng ta đi thoải mái một chút."  

"A, cái này..."  

Tô Thương nhìn thẳng vào mắt Lý Khuê Võ, không nhịn được liền hỏi: "Cha vợ, cha cũng tìm mấy em nhân viên phục vụ cha sao?"  

Lý Khuê Võ nghe thấy như vậy, khuôn mặt già ửng đỏ, xem ra rất là ngại ngùng mà.  

Kỳ thực. 
 
Chương 206


Vợ ông ta quản rất là nghiêm, mặc dù là người truyền thừa của nhà họ Lý, nhưng lại chưa bao giờ đi đến quán bar, chứ đừng nói là đến mấy em nhân viên nữ.  

Không có cách nào khác mà, con sư tử cái ở trong nhà lợi hại lắm, bản thân ông ta không chơi lại được, chỉ có thể ngoan ngoãn làm một người đàn ông tốt.  

Loading...

Nhưng mà, Lý Khuê Võ biết, mình mang Tô Thương đến đây, nếu như mình không kêu nhân viên phục vụ thì Tô Thương chắc chắn sẽ không dám chơi, sẽ cho rằng mình đang thử thách nó.  

Advertisement

Thế là.  

Suy đi nghĩ lại, Lý Khuê Võ liền gật đầu nói: "Ừm, Tô Thương, chúng ta cùng chơi, đi thôi."  

Nói xong, Lý Khuê Võ khoác vai Tô Thương giống như anh em với nhau vậy, cùng bước nhanh vào Ngọc Chỉ Tiên Cảnh.  

Lúc này, Tô Thương không còn cách nào từ chối.  

Tô Thương bây giờ không phải là Tô đại thiếu gia lúc trước nữa rồi, anh không có nhu cầu đối với phụ nữ.  

Những người con gái ở quán bar đa phần đều là hạng dung tục, xoàng xĩnh, không lọt vào mắt, có chút nhan sắc thì đều bị chơi cho thối nát cả rồi.  

Loại con gái này Tô Thương đương nhiên khinh thường không thèm đụng vào rồi.  

Giống như lúc trước đã từng nói, sơn hào có thể ăn no bụng vậy ai mà còn thèm ăn dưa muối, đậu hũ nữa chứ?  

Mặc dù bản thân không chơi nhưng cha vợ lại muốn chơi, cho nên Tô Thương cảm thấy mình cũng nên đi cùng vậy.  

Cứ như vậy, Tô Thương và Lý Khuê Võ hai người cùng đi vào sảnh lớn của Ngọc Chỉ Tiên Cảnh.  

Lúc này, chính lúc đông khách nhất của Ngọc Chỉ Tiên Cảnh.  

Người quản lý sắp xếp hai hàng nữ nhân viên xinh đẹp để kiểm tra quần áo và những thứ tương tự.  

Nhìn thấy Tô Thương đi vào, quản lý đại sảnh của Ngọc Chỉ Tiên Cảnh lập tức sáng mắt lên, dường như nhìn thấy núi vàng vậy, ngay tức khắc dẫn theo hai hàng nhân viên nữ lên tiếp đón, đồng thời cười nói chào hỏi.  

"Chào buổi tối Tô đại thiếu gia!"  

"Chào buổi tối Tô đại thiếu gia!"  

Hai hàng nữ nhân viên xinh đẹp hiện rõ là có quen biết với Tô Thương, lời người quản lý vừa dứt thì bọn họ đều khom lưng xuống đồng thanh chào hỏi.  

"Ừm."  

Tô Thương gật gật đầu, sau đó lại nhìn sang Lý Khuê Võ, cười hỏi: "Cha vợ, chúng ta chơi như thế nào đây, hay là chúng ta đi ngâm bồn trước, sau đó tìm mấy em nhân viên đến mát xa, sau cùng là mát xa chân?"  

Lý Khuê Võ lần đầu tiên đến nơi có nhiều em nhân viên trẻ đẹp tụ tập như vậy, đối với ông ta mà nói, tình cảnh quá mức bạo liệt rồi, nhất thời không phản ứng lại kịp.  

Khoảng một lúc sau, Lý Khuê Võ mới chậm rãi nói: "Được, Tô Thương, cứ nghe theo con đi, nhưng tối nay con đừng trả tiền, để cha tính tiền."  

"Ha ha, được."  

Tô Thương mỉm cười, sau đó nhìn sang tên quản lý, thản nhiên nói: "Nghe thấy lời cha vợ tôi nói rồi chứ, nhanh đi sắp xếp đi."  

Cha...cha vợ?  

Dẫn cha vợ đi quán bar?  

Cha vợ còn giành trả tiền? 
 
Chương 207


F*ck, không hổ là Tô đại thiếu gia, làm chuyện gì cũng đều không giống người bình thường mà, không phục cũng không được.  

"Vâng!"  

Loading...

Sau khi biết được quan hệ của Lý Khuê Võ và Tô Thương, trong lòng tên quản lý vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng không nói gì nhiều, vội vàng nói vào bộ đàm kêu nhân viên sắp xếp bồn tắm, sau đó cung kính nói: "Tô đại thiếu gia, còn có...cha vợ, mời hai người đi bên này."  

Advertisement

Tiếp theo đó.  

Dưới sự dẫn đường của tên quản lý, Tô Thương và Lý Khuê Võ đi vào nơi sâu nhất của quán bar, đến bồn tắm VIP.  

Đây là một căn phòng lớn có diện tích hơn một trăm mét vuông, còn có bồn tắm, giường ngủ, trang trí cực kỳ sang trọng, thể hiện trọn vẹn phong cách châu  u.  

Trọng điểm chính là cái bồn tắm.  

Bồn tắm trong căn phòng này được thay nước mỗi ngày, hơn nữa còn được diệt khuẩn, mỗi tối chỉ tiếp một đợt khách, vô cùng sạch sẽ, chỉ dành riêng cho khách VIP mà thôi, đương nhiên giá phòng cũng không hề rẻ.  

"Tô đại thiếu gia, cha vợ, mấy em nhân viên này đều là cực phẩm của chúng tôi, hai người cứ tự nhiên chọn." Lúc này, tên quản lý cười nói.  

Tô Thương khẽ cười nói: "Cha vợ, cha chọn trước đi."  

"Được..."  

Mặc dù Lý Khuê Võ đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng cứ nghĩ đến con sư tử cái ở nhà thì Lý Khuê Võ liền cảm thấy khiếp đảm, nhưng cuối cùng vẫn khẽ cắn môi chọn lấy hai em nhân viên dáng người nhanh nhẹn, đồng thời nói: "Chọn bọn họ đi."  

"Tô Thương, con chọn đi, con có thể chọn nhiều hơn nữa, không sao cả." Lý Khuê Võ không hề quên đi mục đích của mình, chắc chắn phải bù đắp đàng hoàng cho Tô Thương.  

"Con có chút mệt, định nghỉ ngơi một lát, chút nữa mới chọn, cha vợ, cha chơi trước đi."  

Tô Thương mỉm cười, đồng thời vẫy tay ra hiệu cho tên quản lý đem mấy em nhân viên khác rời đi.  

Sau khi tên quản lý rời đi, trong phòng chỉ còn lại Tô Thương, Lý Khuê Võ và hai em nhân viên xinh đẹp kia.  

Tiếp theo đó.  

Tô Thương và Lý Khuê Võ cùng xuống bồn tắm ngâm nước, hai em nhân viên ở hai bên.  

Khoảng nửa tiếng sau, sau khi ngâm xong thì Lý Khuê Võ nằm lên chiếc giường ở bên cạnh, bắt đầu hưởng thụ kỹ thuật mát xa của em nhân viên xinh đẹp.  

Đây là lần đầu tiên ông ta trải nghiệm, cho nên cảm thấy thoải mái cực kỳ, khóe miệng không kiềm hãm được mà lộ ra nụ cười vui vẻ, đồng thời cũng đã đem chuyện bù đắp cho Tô Thương ném ra sau ót.  

Về phần Tô Thương, sau khi mặc áo choàng của quán bar thì anh đi đến ngồi trên chiếc ghế sô pha bên cạnh.  

Cùng lúc đó, điện thoại của anh vang lên, là Lý Nguyệt muốn gọi điện video.  

Tô Thương lựa chọn kết nối, màn hình điện thoại nhất thời hiện lên khuôn mặt xinh đẹp như ngọc của Lý Nguyệt.  

"Tô Thương, không phải anh sẽ trở về tìm em sao, sao mà...Tô Thương!"  

Lý Nguyệt đang nói thì bỗng nhiên nhìn thấy logo của Ngọc Chỉ Tiên Cảnh trên áo của Tô Thương, lập tức nghiến răng, nghiến lợi nói: "Anh lại đi đến quán bar sao, anh phách lối quá rồi đó, ở quán bar mà còn dám nhận điện thoại video của em sao!"  
 
Chương 208


"Em nói rồi, em sẽ không phản đối anh đến quán bar, nhưng anh cũng không thể tường thuật trực tiếp cho em chứ, anh có nghĩ đến cảm giác của em không hả!"  

"Vợ à, em đừng nổi giận."  

Loading...

Tô Thương sờ sờ mũi, nở một nụ cười rồi nói tiếp: "Chuyện này khá phức tạp, nói ra có khi em còn không tin, anh bị người khác kéo vào quán bar đấy, người này em cũng quen nữa, còn vô cùng thân thiết nữa đấy."  

Advertisement

Lý Nguyệt nghe thấy như vậy thì khựng người lại, sau đó nghiến răng nói:  

"Tên khốn nào không làm tốt công việc mà lại kéo anh đến nơi như vậy?"  

Tên khốn nạn nào?  

Tô Thương nghe thấy như vậy thì vội vàng cười khổ nói: "Vợ à, lời này không được nói bậy bạ đâu, người kéo anh tới, không phải là tên khốn nạn."  

"Sao lại không phải?"  

Trong video, Lý Nguyệt nghiến răng nói: "Người bình thường thì ai lại đưa anh đến quán bar, Tô Thương, tên khốn nạn đó đang ở cạnh anh sao, để em xem đó là ai."  

Tô Thương sờ sờ mũi rồi nói: "Vợ à, anh cảm thấy em không nên xem thì tốt hơn, anh sợ em không chấp nhận nổi."  

"Có gì mà không chấp nhận nổi chứ, người đó cũng không phải là cha của em." Lý Nguyệt thuận miệng nói.  

"Em nói đúng rồi đó, là cha của em."  

"Tô Thương!"  

Lý Nguyệt tối sầm mặt lại, tức giận nói: "Đừng đùa với em như vậy, cha em giữ mình trong sạch, tình cảm với mẹ cũng tốt, còn lâu mới đi đến quán bar, anh chắc chắn là nói dối!"  

"Anh..."  

Tô Thương đang do dự, có nên đem chuyện của cha vợ nói cho Lý Nguyệt biết không.  

Nhưng ngay lúc này, Lý Khuê Võ đang nằm mát xa ở trên giường, bỗng nhiên cười hỏi: "Tô Thương, con đang nói chuyện video với ai vậy?"  

"Ha ha, cha vợ, con nói với một người bạn, cha không quen đâu." Tô Thương đáp lại nói.  

Lý Khuê Võ cởi mở nói: "Bạn à, ha ha, con hỏi xem cậu ta có muốn tới chơi không, hôm nay cha vợ mời, đừng sợ tốn tiền."  

"Bạn con ở nước ngoài, không tới được." Tô Thương nhìn Lý Khuê Võ rồi hỏi: "Cha vợ, hôm nay quán bar phục vụ thế nào, thoải mái không, có cần đổi nhân viên không."  

"Không cần đổi, hai em ấy mát xa thoải mái lắm."  

Lý Khuê Võ dường như là được mở cửa bước vào một thế giới mới vậy, mặt tràn đầy hưởng thụ nói: "Lúc trước cha không biết, thì ra mát xa lại sướng như vậy, chả trách người đàn ông nào cũng thích đến quán bar, mát xa, ngâm bồn, có thể giải tỏa được hết mệt mỏi của một ngày mà."  

"Ha ha, cha vợ, cha thích thì sau này có thể thường xuyên đến." Tô Thương cười nói.  

"Ừm, con cũng chọn mấy em đi, tối nay cha đưa con tới, cha nói rồi, tất cả chi phí để cha lo." Lý Khuê Võ vô cùng hào phóng nói.  

"Cám ơn cha vợ, nhưng con có chút mệt, con đi ra ngoài dạo một lát rồi lại chọn sau vậy." 
 
Chương 209


"Vậy cũng được."  

"Cha vợ, cha cứ vui vẻ mà chơi đùa đi nhé."  

Loading...

Tô Thương khẽ cười, sau đó cầm theo điện thoại rời khỏi căn phòng riêng có bồn tắm đó.  

Advertisement

Sau khi đóng cửa lại, Tô Thương nhìn Lý Nguyệt trên màn hình điện thoại, cười nói: "Vợ à, bây giờ em tin rồi chứ."  

"Cha em, ông ấy... ông ấy thật sự đưa anh đến quán bar, hơn nữa còn tự mình hưởng thụ..."  

Biểu cảm của Lý Nguyệt sớm đã ngưng đọng lại rồi, trong ánh mắt lộ ra vẻ khó tin.  

Giọng nói của Lý Khuê Võ, người làm con gái, Lý Nguyệt đương nhiên không thể nghe lầm được.  

Hơn nữa, lúc Tô Thương đi ra khỏi phòng thì còn đặc biệt xoay camera lại phía sau, điện thoại đã quay hết toàn cảnh của Lý Khuê Võ.  

Lý Nguyệt nhìn thấy rõ ràng chính là cha của mình đang nằm ở trên giường, hai em nhân viên xinh đẹp kia đang mát xa, thư giãn gân cốt cho ông ấy.  

Cái này quá khó có thể tin được rồi.  

Cha mình là người đàn ông thật thà, an phận như vậy, sao lại có thể kéo Tô Thương đi đến quán bar, còn luôn miệng nói mình mời khách nữa chứ.  

Chuyện này, hoàn toàn đã lật đổ hình tượng người cha trong lòng của Lý Nguyệt.  

"Vợ à, cha vợ rốt cuộc là chuyện gì vậy, lúc trước ông ấy đã từng đến quán bar sao?" Lúc này, Tô Thương hiếu kỳ nói.  

"Chắc là không có."  

Lý Nguyệt giải thích nói: "Mẹ em vô cùng hung hăng, bình thường quản lý cha em rất nghiêm ngặt, đừng nhìn cha em cao lớn, thô kệch như vậy, kỳ thực ông ấy rất sợ mẹ em."  

"Ở trước mặt mẹ em, cha em vô cùng ngoan ngoãn, ngay có thở mạnh cũng không dám."  

Lý Nguyệt nói tiếp: "Người như vậy thì chắc chắn không dám đi đến quán bar rồi, không hiểu hôm nay cha em bị làm sao nữa, vậy mà lại đi đến quán bar."  

"Ông ấy muốn đi thì cũng thôi đi, tại sao còn kéo anh theo cùng, chẳng biết tại sao nữa."Lý Nguyệt có thoáng chút nghi hoặc nói.  

"Khụ khụ."  

Tô Thương mỉm cười nói: "Vợ à, anh chắc hẳn là cha vợ đại nhân biết anh rất rành về quán bar cho nên mới nghĩ để anh dẫn đường, sẵn tiện có thêm chút can đảm luôn."  

"Chắc là là vậy." Lý Nguyệt gật đầu nói, sau đó hỏi: "Tô Thương, cha em có làm mấy tiết mục đặc biệt không?"  

"Không có, vợ à, em yên tâm đi, chỉ là mát xa thôi, đợi chút anh dẫn cha vợ đại nhân về nhà, bảo đảm không để ông ấy làm gì bậy bạ đâu." Tô Thương cam kết nói.  

"Ừm."  

Lý Nguyệt gật đầu, sau đó khuôn mặt ửng đỏ nói: "Anh cũng cẩn thận chút, ở quán bar loại phụ nữ bậy bạ gì cũng có, cũng không sạch sẽ, anh đừng bị nhiễm bệnh đó!"  

"Ha ha, vợ à, em không phải là sợ anh bị nhiễm bệnh rồi lại lây sang cho em sao?" Tô Thương cười nham hiểm nói.  

Lý Nguyệt nghiến răng nghiến lợi, ngượng ngùng nói: "Nói bậy bạ, em mới không thèm cho anh có cơ hội lây nhiễm cho em!" 
 
Chương 210


"Hi hi."  

Tô Thương nở một nụ cười đùa, sau đó cũng không nói tiếp vấn đề này nữa, mà lại nói: "Vợ à, em đang làm gì vậy?"  

Loading...

"Ừ hử, còn làm gì nữa, đều tại anh hết, em đang bị cấm túc rồi."  

Advertisement

Lý Nguyệt tức giận nói: "Ông nội thấy em giao du với Tô Huyền Thiên, cứ nghĩ em cắm sừng anh, cho nên ông nổi giận lên, phạt em học thuộc nữ kinh, bắt em học hết mấy thứ tam tòng tứ đức của phụ nữ ngày xưa, không thuộc lòng như cháo thì không cho em ra khỏi phòng."  

"Ặc."  

Tô Thương khựng người lại, sau đó không nhịn được cười nói: "Ha ha, vợ à, sao em thảm quá vậy."  

"Tô Thương, anh còn cười được sao, anh biết ông nội em còn nói gì nữa không?"  

Lý Nguyệt nghiến răng, tự hỏi tự trả lời nói: "Ông ấy nói nếu như em còn cãi nhau với anh, thì tự mình bạt tay vào miệng hai cái, bởi vì em phải biết thẹn với anh."  

"Nếu như em không tự đánh thì sau khi ông biết ông sẽ đánh em, còn nói từ nay về sau, anh không đến nhà họ Lý đón em thì em không được rời khỏi trang viên nửa bước." Lý Nguyệt buồn bực nói.  

"F*ck, ông nội Lý còn thân hơn cả ông nội ruột của anh nữa, đối với anh tốt quá đi!"  

Tô Thương sau khi nghe thấy những lời này thì lập tức trong bụng nở hoa, vui vẻ cười nói: "Vợ à, cho nên em phải khách sáo với anh một chút, bắt buộc phải nghe theo lời anh đó, bây giờ anh là người có chỗ dựa rồi nha."  

"Anh câm miệng đi, anh là đồ lừa đảo!" Lý Nguyệt tối sầm mặt lại nói.  

Tô Thương cười khổ nói: "Sao anh lại trở thành kẻ lừa đảo rồi?"  

"Anh rõ ràng là Tô Huyền Thiên, tại sao lại không nói cho em biết?" Lý Nguyệt nghi hoặc nói.  

"Em cũng không có hỏi mà."  

"Xì!"  

Lý Nguyệt làm vẻ mặt đáng yêu, bĩu môi rồi hiếu kỳ hỏi: "Không đùa nữa, nói thật đi, Tô Thương, bây giờ anh mạnh như vậy, có chuyện gì đặc biệt muốn làm không?"  

"Có, đương nhiên là có." Tô Thương nghiêm chỉnh gật đầu nói.  

"Chuyện gì, tiện nói cho em nghe một chút không?"  

"Tiện."  

Tô Thương nhìn Lý Nguyệt trên màn hình, rồi nghiêm túc nói: "Nhưng chuyện anh muốn làm vô cùng thô bạo, chắc chắn sẽ nhìn thấy máu, còn kèm theo tiếng la hét nữa, còn có hàng vạn sinh linh bị chết oan uổng, em chắc là muốn nghe chứ?"  

"Khoa trương như vậy sao? Chắc chắn!"  

Vốn dĩ Lý Nguyệt chỉ tùy tiện hỏi nhưng nghe Tô Thương miêu tả xong thì lòng hiếu kỳ của cô đã được dẫn dắt lên, mặt tràn đầy mong chờ Tô Thương ở bên kia màn hình.  

"Được thôi, dù sao chuyện này nói với em cũng không sao, anh nói cho em biết vậy."  

Tô Thương gật gật đầu, biểu cảm nghiêm túc nói: "Chuyện anh muốn làm nhất chính là cùng với em, ôm em, rồi khiến em..."  
 
Chương 211


Tên khốn nạn nào?  

Tô Thương nghe thấy như vậy thì vội vàng cười khổ nói: "Vợ à, lời này không được nói bậy bạ đâu, người kéo anh tới, không phải là tên khốn nạn."  

Loading...

"Sao lại không phải?"  

Advertisement

Trong video, Lý Nguyệt nghiến răng nói: "Người bình thường thì ai lại đưa anh đến quán bar, Tô Thương, tên khốn nạn đó đang ở cạnh anh sao, để em xem đó là ai."  

Tô Thương sờ sờ mũi rồi nói: "Vợ à, anh cảm thấy em không nên xem thì tốt hơn, anh sợ em không chấp nhận nổi."  

"Có gì mà không chấp nhận nổi chứ, người đó cũng không phải là cha của em." Lý Nguyệt thuận miệng nói.  

"Em nói đúng rồi đó, là cha của em."  

"Tô Thương!"  

Lý Nguyệt tối sầm mặt lại, tức giận nói: "Đừng đùa với em như vậy, cha em giữ mình trong sạch, tình cảm với mẹ cũng tốt, còn lâu mới đi đến quán bar, anh chắc chắn là nói dối!"  

"Anh..."  

Tô Thương đang do dự, có nên đem chuyện của cha vợ nói cho Lý Nguyệt biết không.  

Nhưng ngay lúc này, Lý Khuê Võ đang nằm mát xa ở trên giường, bỗng nhiên cười hỏi: "Tô Thương, con đang nói chuyện video với ai vậy?"  

"Ha ha, cha vợ, con nói với một người bạn, cha không quen đâu." Tô Thương đáp lại nói.  

Lý Khuê Võ cởi mở nói: "Bạn à, ha ha, con hỏi xem cậu ta có muốn tới chơi không, hôm nay cha vợ mời, đừng sợ tốn tiền."  

"Bạn con ở nước ngoài, không tới được." Tô Thương nhìn Lý Khuê Võ rồi hỏi: "Cha vợ, hôm nay quán bar phục vụ thế nào, thoải mái không, có cần đổi nhân viên không."  

"Không cần đổi, hai em ấy mát xa thoải mái lắm."  

Lý Khuê Võ dường như là được mở cửa bước vào một thế giới mới vậy, mặt tràn đầy hưởng thụ nói: "Lúc trước cha không biết, thì ra mát xa lại sướng như vậy, chả trách người đàn ông nào cũng thích đến quán bar, mát xa, ngâm bồn, có thể giải tỏa được hết mệt mỏi của một ngày mà."  

"Ha ha, cha vợ, cha thích thì sau này có thể thường xuyên đến." Tô Thương cười nói.  

"Ừm, con cũng chọn mấy em đi, tối nay cha đưa con tới, cha nói rồi, tất cả chi phí để cha lo." Lý Khuê Võ vô cùng hào phóng nói.  

"Cám ơn cha vợ, nhưng con có chút mệt, con đi ra ngoài dạo một lát rồi lại chọn sau vậy."  

"Vậy cũng được."  

"Cha vợ, cha cứ vui vẻ mà chơi đùa đi nhé."  

Tô Thương khẽ cười, sau đó cầm theo điện thoại rời khỏi căn phòng riêng có bồn tắm đó.  

Sau khi đóng cửa lại, Tô Thương nhìn Lý Nguyệt trên màn hình điện thoại, cười nói: "Vợ à, bây giờ em tin rồi chứ."  

"Cha em, ông ấy... ông ấy thật sự đưa anh đến quán bar, hơn nữa còn tự mình hưởng thụ..."  

Biểu cảm của Lý Nguyệt sớm đã ngưng đọng lại rồi, trong ánh mắt lộ ra vẻ khó tin.  
 
Chương 212


Giọng nói của Lý Khuê Võ, người làm con gái, Lý Nguyệt đương nhiên không thể nghe lầm được.  

Hơn nữa, lúc Tô Thương đi ra khỏi phòng thì còn đặc biệt xoay camera lại phía sau, điện thoại đã quay hết toàn cảnh của Lý Khuê Võ.  

Loading...

Lý Nguyệt nhìn thấy rõ ràng chính là cha của mình đang nằm ở trên giường, hai em nhân viên xinh đẹp kia đang mát xa, thư giãn gân cốt cho ông ấy.  

Advertisement

Cái này quá khó có thể tin được rồi.  

Cha mình là người đàn ông thật thà, an phận như vậy, sao lại có thể kéo Tô Thương đi đến quán bar, còn luôn miệng nói mình mời khách nữa chứ.  

Chuyện này, hoàn toàn đã lật đổ hình tượng người cha trong lòng của Lý Nguyệt.  

"Vợ à, cha vợ rốt cuộc là chuyện gì vậy, lúc trước ông ấy đã từng đến quán bar sao?" Lúc này, Tô Thương hiếu kỳ nói.  

"Chắc là không có."  

Lý Nguyệt giải thích nói: "Mẹ em vô cùng hung hăng, bình thường quản lý cha em rất nghiêm ngặt, đừng nhìn cha em cao lớn, thô kệch như vậy, kỳ thực ông ấy rất sợ mẹ em."  

"Ở trước mặt mẹ em, cha em vô cùng ngoan ngoãn, ngay có thở mạnh cũng không dám."  

Lý Nguyệt nói tiếp: "Người như vậy thì chắc chắn không dám đi đến quán bar rồi, không hiểu hôm nay cha em bị làm sao nữa, vậy mà lại đi đến quán bar."  

"Ông ấy muốn đi thì cũng thôi đi, tại sao còn kéo anh theo cùng, chẳng biết tại sao nữa."Lý Nguyệt có thoáng chút nghi hoặc nói.  

"Khụ khụ."  

Tô Thương mỉm cười nói: "Vợ à, anh chắc hẳn là cha vợ đại nhân biết anh rất rành về quán bar cho nên mới nghĩ để anh dẫn đường, sẵn tiện có thêm chút can đảm luôn."  

"Chắc là là vậy." Lý Nguyệt gật đầu nói, sau đó hỏi: "Tô Thương, cha em có làm mấy tiết mục đặc biệt không?"  

"Không có, vợ à, em yên tâm đi, chỉ là mát xa thôi, đợi chút anh dẫn cha vợ đại nhân về nhà, bảo đảm không để ông ấy làm gì bậy bạ đâu." Tô Thương cam kết nói.  

"Ừm."  

Lý Nguyệt gật đầu, sau đó khuôn mặt ửng đỏ nói: "Anh cũng cẩn thận chút, ở quán bar loại phụ nữ bậy bạ gì cũng có, cũng không sạch sẽ, anh đừng bị nhiễm bệnh đó!"  

"Ha ha, vợ à, em không phải là sợ anh bị nhiễm bệnh rồi lại lây sang cho em sao?" Tô Thương cười nham hiểm nói.  

Lý Nguyệt nghiến răng nghiến lợi, ngượng ngùng nói: "Nói bậy bạ, em mới không thèm cho anh có cơ hội lây nhiễm cho em!"  

"Hi hi."  

Tô Thương nở một nụ cười đùa, sau đó cũng không nói tiếp vấn đề này nữa, mà lại nói: "Vợ à, em đang làm gì vậy?"  

"Ừ hử, còn làm gì nữa, đều tại anh hết, em đang bị cấm túc rồi."  

Lý Nguyệt tức giận nói: "Ông nội thấy em giao du với Tô Huyền Thiên, cứ nghĩ em cắm sừng anh, cho nên ông nổi giận lên, phạt em học thuộc nữ kinh, bắt em học hết mấy thứ tam tòng tứ đức của phụ nữ ngày xưa, không thuộc lòng như cháo thì không cho em ra khỏi phòng."  

"Ặc."  

Tô Thương khựng người lại, sau đó không nhịn được cười nói: "Ha ha, vợ à, sao em thảm quá vậy."  

"Tô Thương, anh còn cười được sao, anh biết ông nội em còn nói gì nữa không?" 
 
Chương 213


Lý Nguyệt nghiến răng, tự hỏi tự trả lời nói: "Ông ấy nói nếu như em còn cãi nhau với anh, thì tự mình bạt tay vào miệng hai cái, bởi vì em phải biết thẹn với anh."  

"Nếu như em không tự đánh thì sau khi ông biết ông sẽ đánh em, còn nói từ nay về sau, anh không đến nhà họ Lý đón em thì em không được rời khỏi trang viên nửa bước." Lý Nguyệt buồn bực nói.  

Loading...

"F*ck, ông nội Lý còn thân hơn cả ông nội ruột của anh nữa, đối với anh tốt quá đi!"  

Advertisement

Tô Thương sau khi nghe thấy những lời này thì lập tức trong bụng nở hoa, vui vẻ cười nói: "Vợ à, cho nên em phải khách sáo với anh một chút, bắt buộc phải nghe theo lời anh đó, bây giờ anh là người có chỗ dựa rồi nha."  

"Anh câm miệng đi, anh là đồ lừa đảo!" Lý Nguyệt tối sầm mặt lại nói.  

Tô Thương cười khổ nói: "Sao anh lại trở thành kẻ lừa đảo rồi?"  

"Anh rõ ràng là Tô Huyền Thiên, tại sao lại không nói cho em biết?" Lý Nguyệt nghi hoặc nói.  

"Em cũng không có hỏi mà."  

"Xì!"  

Lý Nguyệt làm vẻ mặt đáng yêu, bĩu môi rồi hiếu kỳ hỏi: "Không đùa nữa, nói thật đi, Tô Thương, bây giờ anh mạnh như vậy, có chuyện gì đặc biệt muốn làm không?"  

"Có, đương nhiên là có." Tô Thương nghiêm chỉnh gật đầu nói.  

"Chuyện gì, tiện nói cho em nghe một chút không?"  

"Tiện."  

Tô Thương nhìn Lý Nguyệt trên màn hình, rồi nghiêm túc nói: "Nhưng chuyện anh muốn làm vô cùng thô bạo, chắc chắn sẽ nhìn thấy máu, còn kèm theo tiếng la hét nữa, còn có hàng vạn sinh linh bị chết oan uổng, em chắc là muốn nghe chứ?"  

"Khoa trương như vậy sao? Chắc chắn!"  

Vốn dĩ Lý Nguyệt chỉ tùy tiện hỏi nhưng nghe Tô Thương miêu tả xong thì lòng hiếu kỳ của cô đã được dẫn dắt lên, mặt tràn đầy mong chờ Tô Thương ở bên kia màn hình.  

"Được thôi, dù sao chuyện này nói với em cũng không sao, anh nói cho em biết vậy."  

Tô Thương gật gật đầu, biểu cảm nghiêm túc nói: "Chuyện anh muốn làm nhất chính là cùng với em, ôm em, rồi khiến em..."  

Bánh bao súp?  

Tô Thương ngồi ở bên cạnh mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, sau khi phản ứng lại thì cũng không nhịn được mà bật cười.  

Cha vợ đúng là một đóa hoa tươi mát, thoát tục kỳ lạ, hiếm thấy mà.  

Ăn, ăn, ăn, chỉ biết đến ăn, ăn bữa bánh bao súp mà đã tốn hết mười vạn, nghe là biết có gì sai sai rồi mà.  

Lúc trước ông ta còn dương dương tự đắc, bây giờ mới biết, cái gì gọi là thông minh quá là sẽ bị thông minh hại.  

“Lý Khuê Võ, hôm nay ông phải nói rõ cho tôi, mười vạn  này rốt cuộc là tiêu đi chỗ nào hả?” Lúc này, Hàn Vân Hà trầm giọng nói.  

“Vân Hà, bà nhỏ tiếng một chút, con rể vẫn còn đang ở bên cạnh kìa, đợi lát nữa tôi giải thích rõ ràng với bà.”  

Lý Khuê Võ bước đến trước mặt Hàn Vân Hà, sắc mặt vô cùng khó coi, hạ giọng nói: “Con rể lần đầu tiên gặp bà, đừng để cho con rể nhìn thấy trò cười của chúng ta.”  

“Ha ha, Lý Khuê Võ, đừng có mà giở trò nữa, tôi chỉ muốn nghe câu giải thích thôi.” 
 
Chương 214


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hàng Vân Hà hất tay Lý Khuê Võ ra, lạnh giọng nói: “Nói ngay, có phải ông đã đi đến những nơi không nên đến, đúng không, thẳng thắn thì sẽ được khoan hồng, kháng cự thì sẽ bị nghiêm trị.”  

“Tôi…”  

Loading...

Trong lòng Lý Khuê Võ có chút hồi hộp, không ngờ tới là Hàn Vân Hà lại có thể lập tức đoán đúng, nhất thời hoảng sợ sắc mặt trắng bệch ra.  

Advertisement

“Cha vợ.”  

Tô Thương ở bên cạnh nhìn thấy như vậy, liền mở miệng nói: “Đừng giấu nữa, nói cho mẹ vợ biết đi, chuyện này trước sau gì mẹ vợ cũng sẽ biết thôi, cha không nói thì con cũng sẽ nói.”  

Lý Khuê Võ nghe thấy như vậy lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Tô Thương, đồng thời nháy mắt ra hiệu với Tô Thương đừng có nói lung tung.  

Lý Khuê Võ, ông liếc cái gì mà liếc, quay đi chỗ khác ngay.”  

Hàn Vân Hà đương nhiên là đã chú ý đến động tác nhỏ này của Lý Khuê Võ rồi, đầu tiên là trách mắng, sau đó lại nói: “Tô Thương, con đừng có mà giấu dùm ông ta, cũng đừng sợ ông ta, hôm nay con nói rõ chuyện này cho mẹ, mẹ sẽ bảo vệ con, ai cũng sẽ không dám làm gì con.”  

Nói đến câu nói này Hàn Vân Tuyết dường như đang cảnh cáo Lý Khuê Võ.  

Lý Khuê Võ bị dọa cho đến rụt đầu lại, cái rắm cũng không dám thả, trong lòng thầm nghĩ xong đời rồi.  

“Được rồi, mẹ vợ, chuyện đã đến lúc này thì con cũng không giấu mẹ nữa.”  

Tô Thương nhìn Hàn Vân Hà, sau đó khẽ cười nói: “Thật ra khoản tiền này cha vợ dùng để…”  

Nói đến đây, Tô Thhương cố ý dừng lại một lúc.  

Soạt soạt.  

Hà Vân Hà thăm lập tức nhìn về phía Tô Thương, trong ánh mắt tràn đầy sự hiếu kỳ, rõ ràng là rất muốn biết rõ chân tơ sợi tóc của sự việc này.  

Về phần Lý Khuê Võ thì sợ hãi vô cùng, dường như đã chấp nhận số mệnh, nhắm chặt mắt lại, chuẩn bị sẵn tâm lý “chết chắc”.  

“Dùng để mua quà cho mẹ.” Lúc này, Tô Thương nói nốt câu nói phía sau ra.  

Hà Vân Hà khựng người lại, nghi hoặc nói: “Mua quà cho mẹ?”  

“Đúng vậy.”  

Tô Thương gật đầu nói: “Tối nay khi con và cha vợ đi dạo với nhau thì có đi qua một cửa hàng bán đồ trang sức, cha vợ nói mẹ vì cái nhà này mà lao tâm khổ tứ cả nửa đời người, luôn lo lắng hết lòng, quá cực khổ cho mẹ rồi, cho nên mới quyết định mua cho mẹ một sợi dây chuyền, bù đắp cho mẹ.”  

“Ông ta có tấm lòng như vậy sao?” Thái độ của Hàn Vân Hà rõ ràng là tốt lên rất nhiều, nửa tin nửa ngờ nói: “Mua thì mua rồi, tại sao ông ta không trực tiếp thanh toán mà lại chuyển tiền cho  súp bánh bao Giang Nam chứ?”  

“Mẹ vợ, chuyển là thế này.”  

Tô Thương giải thích nói: “Cha vợ nói rồi, mẹ sẽ điều tra ra số điện thoại của ông ấy, nếu như trực tiếp thanh toán tiền, thì mẹ sẽ biết được là ông ấy đã mua sợi dây chuyền rồi.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 215


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghe đến câu nói này, mặt của Hàn Vân Hà lập tức ửng đỏ, có chút ngượng ngùng  

Ngay sau đó,  

Bà ấy nhìn về phía Lý Khuê Võ, nhỏ giọng nói: “Cái đồ quỷ, chúng ta đều là vợ chồng già với nhau rồi, còn bày vẽ làm gì chứ.”  

Mua dây chuyền?  

Loading...

Dây chuyền gì?  

Không phải đều đã tiêu hết ở quán bar rồi sao?  

Advertisement

Giờ này phút này Lý Khuê Võ vẫn còn chưa tỉnh mộng, sau khi phản ứng lại thì không nhịn được nhìn về phía Tô Thương, ánh mắt vô cùng tán thưởng.  

Sau đó, Lý Khuê Võ lại nhìn về Hàn Vân Hà, khẽ cười nói: “Vân Hà, giữa vợ chồng với nhau, những niềm vui bất ngờ cũng nên có, nếu không thì tình cảm sẽ dần phai nhạt đi.”  

“Đồ quỷ, ông cũng biết rõ đó chứ.”  

Khuôn mặt ngọc của Hà Vân Hà ửng hồng, nhìn thẳng vào mắt của Lý Khuê Võ, sau đó hiếu kỳ nói: “Lấy dây chuyền ra đi, cho em xem hợp hay không hợp.”  

“Ặc!”  

Lý Khuê Võ trợn tròn mắt, ông ta lấy đâu ra dây chuyền chứ, lần này là xong đời rồi, thế là lại nhìn sang Tô Thương để mà cầu cứu.  

“Mẹ vợ.”  

Tô Thương sớm đã nghĩ ra cách đối phó rồi, thế là mỉm cười nói: “Cha vợ đối với mẹ vô cùng để tâm, sợi dây chuyền mà ông ấy mua là đặt hàng chế tạo riêng hơn nữa, còn có một giấy chứng nhận nữa là một người đàn ông cả đời chỉ có thể là một sợi mà thôi, cho nên sợi dây chuyền vẫn chưa lấy được, đợi khoảng ba, bốn hôm nữa thì có thể đi đến tiệm trang sức lấy rồi.”  

“Thì ra là như vậy.”  

Sau khi nghe Tô Thương giải thích xong, trong lòng Hàn Vân Hòa lại càng hạnh phúc, ánh mắt nhìn Lý Khuê Võ tràn đầy ấm áp: “Khuê Võ, lúc nãy là tôi quá hung dữ với ông rồi, tôi xin lỗi ông nhé.”  

“Vợ à, bà khách sáo rồi.” Lý Khuê Võ cảm kích nhìn Tô Thương, sau đó cười nói: “Bà vì cái nhà này mà bỏ ra quá nhiều rồi, một sợi dây chuyền thôi mà, bà xứng đáng có được.”  

“Ừm.”  

Hàn Vân Hà khẽ gật đầu rồi sau đó nhìn Tô Thương ở bên cạnh và hỏi: “Tô Thương, con đến tìm Lý Nguyệt sao?”  

“Dạ vâng, mẹ vợ, Lý Nguyệt ở đâu vậy?” Tô Thương cười hỏi.  

“Nó ở trong phòng của nó, để mẹ sai người dẫn đường cho con, con đi nói chuyện với nó đi.” Hàn Vân Hà cười nói, bà ấy đã hoàn toàn công nhận Tô Thương rồi.  

Tô Thương bây giờ, sau khi ăn thần thông đan, đã đạt đến hóa kình trung kỳ, thiên phú trác tuyệt, thực sự là một người con rể không tệ mà.  

“Cảm ơn, mẹ vợ, để cha vợ dẫn con đi là được rồi, đừng làm phiền đến người làm nữa.” Tô Thương cười nói.  

“Vậy không được, mẹ với cha vợ của con có chút chuyện cần phải bàn bạc với nhau.” Hàn Vân Hà ửng đỏ mặt, thẹn thùng nói: “Đồ quỷ, chúng ta về phòng đi.”  

“A, được, được, được.”  

Lý Khuê Võ nhìn thấy biểu cảm của vợ mình, trong nháy mắt liền hiểu rõ ý tứ của vợ, cười ha ha rồi đi theo Hàn Vân Hà rời khỏi phòng khách.  

Cùng lúc đó, ông ấy cũng không quên quay đầu lại, ánh mắt nhìn Tô Thương thay cho lời nói cảm ơn.  

“Hơn 40 tuổi rồi mà còn có thể giày vò nhau được như vậy sao.”  

Tô Thương mỉm cười, sau đó dưới sự dẫn đường của người làm, anh đi về phía phòng của Lý Nguyệt.  

Khoảng mấy phút sau, thì Tô Thương đã đến bên ngoài phòng của Lý Nguyệt.  

Tên người làm muốn gõ cửa nhưng mà lại bị Tô Thương ngăn lại.  

“Không cần gõ cửa, anh đi trước đi, tôi tự mình bước vào là được rồi.” Tô Thương thản nhiên nói.  

“Vâng, Tô đại thiếu gia.”  

Tên người làm cung kính đáp lại, sau đó khom lưng rời đi nhanh chóng.  

Tiếp theo đó.  

Tô Thương dùng linh khí để mở khóa chống trộm, mà không hề kinh động đến người ở bên trong phòng, sau đó anh bước vào trong phòng.  

Phòng của Lý Nguyệt tương đối lớn được trang trí theo phong cách màu hồng, còn có phòng tắm riêng nữa.  

Tí tách tí tách.  

Lúc này trong phòng tắm truyền tới tiếng nước rơi trên cơ thể.  

“Vợ mình đang tắm.”  

Tô Thương nở một nụ cười nham hiểm, sau đó ánh mắt nhìn về phía kính thủy tinh mờ ảo.  

Qua lớp kính mờ có thể nhìn thấy rõ một bóng dáng người tuyệt đẹp.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 216


Lý Kỳ Kỳ.  

Người đang tắm vậy mà lại là Lý Kỳ Kỳ.  

Loading...

Tô Thương trực tiếp sững sờ ngay tại chỗ, trên mặt viết đầy hai chữ kinh ngạc.  

Advertisement

Trong phòng đột nhiên xuất hiện một người đàn ông, khiến cho Lý Kỳ Kỳ cũng ngây ngẩn cả người, chớp chớp mắt, cả một hồi vẫn chưa phản ứng lại được.  

"Tô Thương!"  

"Cái tên lưu manh thối tha này!"  

Lý Kỳ Kỳ sau khi phản ứng lại thì lập tức giơ cánh tay lên, chỉ thẳng vào mặt Tô Thương, nghiến răng nghiến lợi nói: "Vậy mà dám lén xem bà đây tắm, anh anh anh, anh không biết xấu hổ!"  

Cô ta không giơ tay lên thì còn đỡ, vừa mới giơ tay lên thì khăn tắm quấn trên người trực tiếp tụt xuống đất.  

Cái nên nhìn, cái không nên nhìn, toàn bộ đều lồ lộ ra trước mắt Tô Thương cả rồi.  

"A!"  

Khuôn mặt xinh đẹp như ngọc của Lý Kỳ Kỳ đỏ bừng lên, vội vàng khom người xuống, nhặt cái khăn tắm lên, che chắn những chỗ quan trọng, đồng thời thẹn quá hóa giận hét lên: "Tô Thương chết tiệt, mau cút ra khỏi phòng, còn không tôi sẽ hô người đến đấy!"  

"Lý Kỳ Kỳ, chúng ta nói chút lý lẽ được không, là tôi muốn nhìn lén cô sao?"  

Tô Thương thành thực nói: "Tô cứ tưởng trong phòng tắm là Lý Nguyệt, cho nên mới nhìn thêm một chút."  

"Lý Nguyệt là vợ của tôi, tôi nhìn vợ của mình cũng không quá đáng chứ?"  

Tô Thương bĩu môi, rồi nói tiếp: "Nếu như tôi biết người trong phòng tắm là cô, thì cô có quỳ xuống cầu xin, tôi cũng không thèm nhìn."  

"Ừ hử, còn giả bộ chính nhân quân tử sao, dung mạo xinh đẹp như hoa như ngọc, từ phòng tắm đi ra, mà anh không thèm nhìn sao?" Lý Kỳ Kỳ không phục nói.  

"Ha ha."  

Tô Thương nhìn Lý Kỳ Kỳ, rồi sau đó khinh thường nói: "Lý Kỳ Kỳ, cô không soi gương hả, cô nhìn người cô từ trên xuống dưới, có chỗ nào hấp dẫn người khác chứ?"  

"Hai cái đồ nhỏ xíu xiu đó, còn không bằng một quả táo, nhìn nó tôi còn sợ mình bị đau mắt hột nữa."  

"Tô Thương, anh!"  

Lý Kỳ Kỳ không kiềm được tức giận, quấn lấy khăn tắm, nghiến răng nói: "Mắt anh mù rồi sao, tôi nhỏ chỗ nào chứ!"  

"Haiz, Lý Kỳ Kỳ, cô cần phải biết chấp nhận sự thật đi chứ, nhỏ chính là nhỏ, đây là sự thật không có cách nào thay đổi được."  

Tô Thương nhìn Lý Kỳ Kỳ đang quấn khăn tắm, không nhịn được nói: "Tôi khuyên cô đừng quấn nữa, quấn khăn tắm chỉ để dành cho những người to kia thôi."  

"Vùng đất bằng phẳng như cô, không đủ để giữ được khăn tắm đâu."  

Tô Thương cười nói tiếp: "Người khác quấn khăn tắm, thì có thể giữ lại được, còn cô thì sao, sau khi quấn xong còn phải dùng tay để giữ khăn lại, nêu không sẽ bị tuột mất."  

"Chuyện này, cô không cần tôi phải giải thích chứ, lúc nãy chỉ trong nháy mắt, cô vừa mới thả tay ra để chỉ tôi thôi thì khăn tắm không phải đã tuột rồi sao."  

Tô Thương nghiêm túc nói: "Lý Kỳ Kỳ, tôi khuyên cô nên khoác khăn choàng tắm lên người, đừng học theo người khác, quấn khăn làm gì."  

"Tô Thương, tôi mà là vậy thì anh cũng chả hơn kém gì đâu!"  
 
Chương 217


Lý Kỳ Kỳ bị Tô Thương nói cho một tràng, nói cho xấu hổ không chịu nổi nhưng cô ấy cũng không tìm được lý do gì để phản bác lại Tô Thương.  

Bởi vì Tô Thương nói không sai, cô cũng có thể cảm nhận được, cái kiểu quấn khăn này không hợp với cô ây, mỗi lần sau khi quấn khăn xong đều rất dễ bị tụt xuống.  

Loading...

Lúc mới bắt đầu, Lý Kỳ Kỳ còn nghĩ rằng do mình quấn sai cách, bây giờ cô ấy mới biết thì ra là do của mình quá nhỏ.  

Advertisement

Nhưng mà!  

Tô Thương quá đáng quá rồi, tự mình biết không phải là được rồi sao, tại sao còn phải nói ra nữa chứ, a da da da, không giữ thể diện cho mình chút nào, muốn mình tức chết mà!  

"Lý Kỳ Kỳ, đừng tức giận nữa, bây giờ y học phát triển rồi, có rất nhiều trung tâm thẩm mỹ an toàn, uy tín, cô còn có cơ hội để trở nên to hơn." Lúc này, Tô Thương an ủi nói.  

"Tô Thương, anh câm miệng đi!"  

Lý Kỳ Kỳ nghiến răng, nghiến lợi nói: "Tôi nhỏ thì làm sao hả? Tôi nhỏ thì làm sao hả??"  

"Liên quan gì đến anh, không cần anh đưa ra chủ ý cho tôi!"  

Lý Kỳ Kỳ tức muốn nổ phổi nói: "Còn nữa, tôi tự hào là tôi nhỏ đấy, tôi có thể tiết kiệm được vải, tôi vui lòng nhỏ như vậy đó!"  

"Vậy được rồi, tôi không quản nữa, sau này thái bình dương là do cô quản." Tô Thương sờ mũi rồi cười nham hiểm nói.  

"Anh còn dám cười nhạo tôi!"  

Lý Kỳ Kỳ thực sự không nhịn được nữa rồi, cô ấy chạy đến sô pha bên cạnh, lấy cái gối ném về phía Tô Thương.  

Tô Thương nghiêng người qua tránh, đương nhiên sẽ không để cho cô ấy ném trúng rồi.  

"Tô Thương, sao anh lại ở đây?" Lúc này, Lý Nguyệt ở bên ngoài bước vào.  

Ánh mắt Tô Thương nhìn lên người Lý Nguyệt rồi khẽ cười nói: "Anh muốn đến thăm em, em đi làm cái gì vậy."  

"Còn không phải tại anh sao, ông nội bắt em đi học nữ kinh, em đã học thuộc rồi, lúc nãy em đi kiếm ông nội để trả bài."  

Lý Nguyệt nhìn Tô Thương, rồi lại nhìn sang Lý Kỳ Kỳ, lập tức nghi hoặc nói: "Hai người..."  

"Chị, chị phải làm chủ cho em!"  

Lý Kỳ Kỳ tố cáo nói: "Lúc nãy em vừa từ phòng tắm ra, thì Tô Thương đã ở trong phòng rồi, anh ta lén nhìn em tắm!"  

"Cô có cái gì mà tôi phải lén nhìn cô tắm chứ, tôi dám vỗ ngực nói là tôi không lén nhìn cô tắm đó." Tô Thương giải thích, đồng thời vỗ vào ngực của mình.  

"Xì."  

Lý Kỳ Kỳ khinh thường nhìn Tô Thương, sau đó nói: "Em cũng dám vỗ ngực nói là anh ta lén nhìn em tắm!"  

"Ha ha, cô nên thôi đi, cô rõ ràng là không có cái đó, thì vỗ cái gì mà vỗ?" Tô Thương khẽ cười nói.  

"Chị, chị đều nghe thấy rồi đó, Tô Thương đang cười nhạo em!" Lý Kỳ Kỳ nghiến răng nói.  

Lý Nguyệt nhìn thấy như vậy thì vén sợi tóc trước trán lên, mỉm cười nói: "Được rồi, Kỳ Kỳ, em và Tô Thương chắc là có hiểu lầm rồi, đừng cãi nhau nữa, hạ hỏa đi, em về phòng nghỉ ngơi đi."  
 
Chương 218


"Ừ hử, Tô Thương, tôi nể mặt chị tôi, nếu không chuyện hôm nay chưa xong đâu!"  

Lý Kỳ Kỳ vẫy vẫy nắm tay trắng hồng, bỏ lại một câu, rồi tức giận rời khỏi phòng của Lý Nguyệt, đi vào phòng của chính mình bên cạnh.  

Loading...

"Không hiểu gì cả."  

Advertisement

Tô Thương sờ mũi rồi, nghi hoặc nói: "Vợ à, Lý Kỳ Kỳ sao lại ở trong phòng em?"  

"Máy nước nóng phòng em ấy hư rồi, phòng em lại ở sát phòng em ấy nên em ấy mới đến phòng em tắm." Lý Nguyệt giải thích nói.  

"Thì ra là như vậy."  

Tô Thương gật gật đầu, sau đó cười nói: "Vợ à, cám ơn sự tin tưởng của em dành cho anh, anh thật sự không cố ý nhìn, anh còn tưởng người trong phòng tắm là em."  

"Tô Thương, nói vậy là anh tính nhìn lén em tắm ssao?" Lý Nguyệt giận dữ nói.  

"Ừm,"  

Tô Thương bước lên ôm lấy Lý Nguyệt, cười đùa nói: "Cũng không được tính là lén xem, vợ của mình, anh muốn xem thì xem, sao lại dùng từ lén ở đây chứ."  

"Đi ra, tránh xa em ra." Lý Nguyệt xa lánh Tô Thương, rồi sau đó nói: "Bây giờ em là người phụ nữ của Tô Huyền Thiên, ông nội và cha đều tưởng là em có quan hệ với Tô Huyền Thiên."  

"Tô Thương, anh đừng có mà lại gần em, từ bây giờ bắt đầu, em phải duy trì khoảng cách với anh, bạch mã hoàng tử trong lòng em không phải là anh nữa, mà là Tô Huyền Thiên."  

Lý Nguyệt nửa đùa, nửa thật nói: "Còn nữa, chúng ta cũng không thể gặp mặt nhau nữa, lỡ như bị Tô Huyền Thiên trông thấy thì anh ấy sẽ nổi giận."  

"Thật sao?"  

Tô Thương trực tiếp đè hai tay của Lý Nguyệt vào vách tường, rồi không để cho vợ mình có cơ hội mở miệng nói, anh trực tiếp hôn lên đôi môi ấy.  

"Ư ư ư..."  

Đây đã không phải là lần thứ nhất bị hôn rồi, cho nên Lý Nguyệt cũng chỉ giãy giụa tượng trưng một chút, sau đó liền bắt đầu phối hợp với Tô Thương.  

Bẹp bẹp bẹp bẹp, hai người hôn nhau thắm thiết ở trong phòng.  

Sát vách bên cạnh.  

Sau khi Lý Kỳ Kỳ trở về phòng liền nằm ngay lên giường, đúng lúc nghe thấy âm thanh từ phòng chị gái truyền tới, đương nhiên cô ấy có thể đoán ra là Tô Thương và Lý Nguyệt đang làm cái gì.  

Điều này làm cho người chưa từng trải sự đời là Lý Kỳ Kỳ, mặt nóng bừng ngay lập tức, tim đập thình thịch, ngượng ngùng vô cùng, nhưng cô ấy cũng không kiềm được mà vểnh tai lên nghe trộm...  

Cô gái nào mà chẳng mơ mộng chuyện tình yêu?  

Lý Kỳ Kỳ sắp hai mươi tuổi rồi, nhưng vì nguyên nhân là biết võ công, bình thường thì quá mạnh mẽ, giống như một chú hổ nhỏ hung dữ, nên không có chàng trai nào đồng ý gần gũi với cô ta.  

Cho dù có con trai theo đuổi cô ta đi nữa, thì cũng sẽ bị cô ấy dùng gậy bóng chày đánh cho chạy mất dép, cho nên về mặt tình cảm, Lý Kỳ Kỳ vẫn là một tờ giấy trắng.  

Nhưng.  
 
Chương 219


Đối với chuyện tình cảm giữa nam và nữ, cô ta vô cùng ao ước và mong đợi, đây là một kiểu rung động đến từ tận đáy lòng của con người, dưới sự bài tiết của hormone thì lại càng thêm mãnh liệt.  

Ví dụ như bây giờ.  

Loading...

Lý Kỳ Kỳ nghe thấy tiếng hôn môi ở ngay phòng bên cạnh, ngay lập tức mặt liền đỏ ửng lên, trong lòng có chút hưng phấn.  

Advertisement

Đêm dài đằng đẵng, không thể nào ngủ được.  

Đúng lúc đó.  

Ở căn phòng sát vách.  

Nụ hôn này, kéo dài đến mấy phút rồi mới kết thúc, Lý Nguyệt rúc vào trong lồng ngực Tô Thương, cảm thấy vô cùng hạnh phúc.  

Tô Thương cũng rất hưởng thụ khoảng thời gian tốt đẹp này, hương thơm nồng nàn ở ngực, không cần nhắc đến nhiều cũng thấy thoải mái rồi.  

Vài phút lại trôi qua, Tô Thương đột nhiên nhớ ra một chuyện, khẽ cười nói: “Vợ à, anh cho em xem cái này.”  

“Cái gì vậy?” Lý Nguyệt tò mò hỏi.  

“Em sẽ biết nhanh thôi.”  

Vừa nói, Tô Thương liền kéo khóa áo ra.  

Tối nay Lý Nguyệt đã gặp phải nguy hiểm, may mà mình đến kịp lúc, nếu không hậu quả không dám nghĩ tới.   

Nhưng Tô Thương không thể lần nào cũng biến nguy thành may được, cho nên mới nghĩ đến Bạch Miêu.  

Mấy hôm trước, anh ấy định đem Bạch Miêu tặng cho Lý Nguyệt, nhưng mà lúc đó Bạch Miêu đang tu luyện.  

Bây giờ Bạch Miêu đã kết thúc tu luyện rồi, tất nhiên Bạch Miêu sẽ không từ chối, mà đồng ý một cách kính trọng.  

Lúc này,  

Lý do mà Tô Thương muốn kéo khóa ra, là muốn để lộ ra Bạch Miêu đang ở trong áo của mình.  

Dù sao thì vòng tay chứa đồ quá thần kì đó, Tô Thương không muốn làm Lý Nguyệt quá bất ngờ.  

“Tô Thương, xem đồ thì xem thôi, anh cởi quần áo ra làm gì?”   

Lý Nguyệt vừa nói xong, thì nhìn thấy Bạch Miêu, hai mắt bỗng sáng lên, mừng rỡ nói: “Wow, vật bé con này, lông xù xù, dễ thương quá đi.”  

“Ha ha, em thích không, đây là món quà mà anh đã chuẩn bị cho em đấy, sau này nó sẽ thuộc về em, em có thể dùng tay vuốt ve nó.”  

“Ha ha, Tô Thương cảm ơn anh nhé, em thích lắm luôn, mau nhìn đi, nó ngẩng đầu lên này, Tô Thương có phải nó rất hung dữ không?”  

“Tất nhiên là có rồi, nhưng em có thể vuốt ve nó mỗi ngày, sau quen rồi nó sẽ nghe lời của em thôi.”  

“Đầu nó hơi cứng, nóng nữa, ha ha ha, nhưng, nó nhỏ quá đi.”  

“Lúc đầu chắc chắn nhỏ, từ từ sẽ to lên thôi, nhưng cũng không to lắm đâu.”  

“Ừ ừ, em thực sự rất thích, em có thể hôn nó không?”  

“Có thể chứ, hôn đi.” 
 
Chương 220


Sau khi Lý Nguyệt nhìn thấy Bạch Miêu, hai mắt thì mở to ra, ôm lấy Bạch Miêu vừa vuốt ve vừa hôn nó.  

Nhưng, những lời nói này truyền đến tai Lý Kỳ Kỳ ở trong phòng sát bên cạnh, lại trở lên rất thú vị.  

Loading...

Lúc này.  

Advertisement

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Kỳ Kỳ đỏ ửng lại, đỏ như một trái táo chín, dường như có thể bóp được ra nước đỏ như máu.  

Cuộc trò chuyện vừa nãy của Lý Nguyệt và Tô Thương, cô ấy đều nghe thấy rõ mồn một, quả thực quá táo bạo rồi.  

“Tô Thương cho chị xem đồ, lại phải cởi quần áo mới nhìn thấy, hơn nữa còn có lông, dần dần sẽ to lên...”  

Lý Kỳ Kỳ xấu hổ không chịu được, nghiến răng nói: “Đây rõ ràng là Tô Thương...”  

“Chị ơi, sao chị có thể như vậy được chứ, còn khen lông xù rất dễ thương, dễ thương cái gì chứ!”  

“Tô Thương đúng là không cần dĩ diện, thế mà lại để chị dùng tay vuốt ve.... Ôiiiii, tình cảnh đẹp quá đi, không dám tưởng tượng nữa đâu!”  

Lý Kỳ Kỳ thẹn quá hóa giận: “Còn cả chị nữa, chị nhìn thì nhìn thôi, mắc gì còn nói cứng, nóng gì đó, chị không thấy thẹn thùng xấu hổ sao!”  

“Cái cuối cùng còn quá đáng hơn, thế mà lại hôn... Của Tô Thương, chị ơi là chị, chị... Chị... Chị cũng không chú trọng đến vệ sinh quá đấy.”  

Lý Kỳ Kỳ vô cùng ngượng ngùng, ngoài mặt thì đang chỉ trích Tô Thương và Lý Nguyệt, nhưng lòng sớm đã bay sang phòng bên cạnh, bắt đầu suy nghĩ bậy bạ rồi.   

Đến cuối cùng, quả nhiên cô ấy không nhịn được nữa, đành chùm chăn kín mít, cắm đầu ngủ say.   

...  

Lúc này.  

Tại phòng sát vách.  

Lý Nguyệt lấy xúc xích ở trong phòng ra, trêu trọc Bạch Miêu.  

Bạch Miêu ngơ ra nhìn cô ấy một cái, Lý Nguyệt cũng không có cơ hội để được Bạch Miêu để ý tới.  

“Tô Thương, chuyện gì vậy, nó không ăn xúc xích sao?” Lý Nguyệt có chút thất vọng.  

“Ăn chứ, cái gì nó cũng ăn mà.”  

Tô Thương tươi cười trả lời, sau đó nhìn về phía Bạch Miêu, truyền âm: “Bạch Miêu, phối hợp một chút đi, cô ấy là bà chủ của mày đấy.”  

“Ông chủ, tôi không cần bà chủ đâu, tôi có thể ở bên cạnh anh không, sức ăn của tôi rất ít, hơn nữa tôi tuyệt đối sẽ không gây sự, bình thường cứ để tôi nằm trong không gian chứa đồ là được rồi.” Bạch Miêu trả lười, giọng thiếu nữ ngọt ngào truyền vào trong đầu Tô Thương.  

“Không được.”  

Tô Thương từ chối nói: “Bạch Miêu, nghe lời đi, chăm sóc tốt cho Lý Nguyệt, đừng để cô ấy xảy ra chuyện gì, còn nữa, phối hợp một chút đi nào.”  

“Được rồi.”  

Bạch Miêu trả lời một cách bất đắc dĩ, sau đó vẫy vẫy cái đuôi, ăn miếng xúc xích mà Lý Nguyệt cho.  

“Ha ha, dễ thương quá đi mất.” 
 
Chương 221


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong lòng Lý Nguyệt tràn đầy sự vui mừng rồi ôm lấy Teddy, sau đó hỏi: “Tô Thương, nó có tên không?”  

“À, có, nó tên Bạch Miêu.” Tô Thương cười nói.  

Loading...

“Một con chó màu nâu, mà anh lại đặt tên là Bạch Miêu sao?” Lý Nguyệt chửi bậy rồi nói: “Không hay lắm, không được, em muốn đặt tên khác cho nó.”  

Lúc này, Bạch Miêu truyền âm đến: “Được đó được đó, ông chủ, đổi tên đi đổi tên đi,  Bạch Miêu đúng là không hay thật.”   

Advertisement

“Ha ha, được.”  

Tô Thương không từ chối, lúc trước anh ấy đặt tên là Bạch Miêu, chỉ là muốn đặt tên giống thú cưng của mình ở Huyền Thiên Tiên vực thôi, trong lòng nảy sinh lòng nhớ nhung, liền gọi nó là Bạch Miêu, bây giờ đổi tên cũng không sao cả: “Vợ à, em đặt tên cho nó đi.”  

“Ừ ừ.”  

Lý Nguyệt nghĩ một lúc, sau đó nói: “Lúc nãy em vừa xem qua, nó là một con chó cái, tên chắc chắn phải nữ tính một chút, hay là gọi nó là Thục Phân nhé.”  

Bạch Miêu: “............”  

Ông chủ.  

Tôi có thể từ chối không?  

Bạch Miêu, Thục Phân gì đó.  

Hai người các người là thiên tài đặt tên, đừng chỉ xem tôi chỉ là một con chó chi hua hua chứ.  

Nghĩ đến sau này,con chó này sẽ bay lên đỉnh cao, trở thành hoàng đế trong giới yêu quái, sau này đi ra đường cứ xưng tên là hoàng đế Thục Phấn cũng không hề mất mặt.  

Đương nhiên, Bạch Miêu không đồng ý thì cũng vô dụng thôi, cái tên Thục Phân này, Tô Thương và Lý Nguyệt đã đồng ý thông qua rồi.  

Sau đó.  

Tô Thương và Lý Nguyệt, quấn lấy nhau ở trong phòng một lúc, sau đó Tô Thương liền rời đi.   

Anh ấy không yên tâm về Tô Du Du, sau khi rời khỏi trang viên nhà họ Lý, liền lái xe một mạch về biệt thự ở cạnh sông.  

Khi về đến biệt thự, đã là hơn mười một giờ tối rồi, Tô Du Du vẫn chưa về.  

Tô Thương nhíu mày không chịu được, lòng như lửa thiêu sao lại lâu như vậy chứ.   

Đúng lúc này, Tô Thương nhận được một cuộc điện thoại, là số lạ, bên đó truyền đến một giọng nói quen thuộc:   

“Tô Thương, còn nhớ tôi không, mấy hôm trước anh đã hại tôi mất hết tất cả, chạy khỏi Giang Bắc một cách thảm hại, đứa bé ở trong biệt thự của anh còn cả dì Phù nữa, đều ở chỗ tôi rồi, muốn để bọn họ sống sót, thì đến khu rừng ở Đông Sơn đi!”  

Nghe thấy lời này, trong nháy mắt sắc mặt của Tô Thương liền sầm lại, trong ánh mắt tràn ngập sát khí!  

Lý Kỳ Kỳ.  

Người đang tắm vậy mà lại là Lý Kỳ Kỳ.  

Tô Thương trực tiếp sững sờ ngay tại chỗ, trên mặt viết đầy hai chữ kinh ngạc.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom