Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu
Chương 160: Vì thế nên cách nói chuyện với nau cũng khác!


Tô Dĩnh hơi tức giận nói.
Không sai, hai người quả thực đều là người nhà họ Tô, ba của Tô Dĩnh chính là bác cả của Tô Mộc Vũ.
Tính cả Tô Kì thì ba người là chị em họ của nhau.
Chỉ là, cùng tuổi thì cũng có cái tốt, và đương nhiên cũng sẽ có những khó xử của cùng tuổi.
Từ nhỏ đến lớn, cũng vì Tô Dĩnh và Tô Mộc Vũ cùng tuổi.
Cho nên, hai cô gái thường hay bị đem ra so sánh với nhau.
Từ lúc còn nhỏ đã so sánh với nhau rồi.
Bất luận là việc học hay đối nhân xử thế thì hình như Tô Mộc Vũ vẫn luôn cao hơn Tô Dĩnh.
Bình thường họ hàng tụ tập cùng nhau ăn cơm.
Câu mà người lớn trong nhà hay nói chính là “Tiểu Dĩnh à, con phải học theo em con đi!”
Dường như đây chính là ám ảnh tuổi thơ của Tô Dĩnh.
Cho nên từ nhỏ Tô Dĩnh và Tô Mộc Vũ đã đối địch với nhau rồi, vả lại cả hai cũng thích cạnh tranh với nhau.
Mặc dù bây giờ đều đã trưởng thành cả rồi, nhưng những ám ảnh cạnh tranh nhau của lúc nhỏ vẫn còn.
Vì thế nên cách nói chuyện với nau cũng khác!
“Haha, tôi biết, Mộc Vũ cô từ nhỏ đã lạnh lùng rồi, tiêu chuẩn cũng rất cao. Nhưng như vậy thì sao chứ, đến tận bây. giờ, ngay cả bạn trai cũng không có, cô có biết cảm giác được một người đàn ông yêu thương là thế nào không hả?”
Tô Dĩnh khoanh tay cười: “Ngay cả thi băng lái mà cũng phải tự đi, đâu có như Kiến Nam nhà tôi, xa người ta một chút cũng không nỡ, vẫn phải đi cùng tôi này!”
Lý Kiến Nam mỉm cười, dịu dàng ôm eo Tô Dĩnh.
Giúp người phụ nữ của mình đối phó với em họ của cô ấy, nói không chừng cô ấy sẽ trao thân cho mình thì sao!
Mà lúc nghe thấy những lời này, Tô Mộc Vũ thật sự có hơi không chịu nổi.
Mấy năm nay cô vẫn luôn độc thân, cho dù có ai thể hiện tình cảm trước mặt cô thì cô cũng không có cảm giác gì.
Nhưng không ngờ hôm nay đến thi băng lái lại gặp Tô Dĩnh cũng đến thi.
Mà Tô Dĩnh lại còn dẫn theo bạn trai thể hiện đủ thứ trước mặt mình. Chap ?ới l?ô? có ?ại ~ TRÙ?TRU?Ệ?.?? ~
Từ nhỏ hai người đã quen cạnh tranh với nhau, hoặc là đừng gặp, chứ đã gặp thì hai người lại móc mỉa lẫn nhau.
Tô Mộc Vũ vô cùng tức giận. Nhưng lại không nói được gì.
“Mộc Vũ!”
Nãy giờ Trần Khiêm vân luôn đứng ở gần đó, nghe thấy Tô Mộc Vũ bị dồn ép anh mới đứng lên đi qua.
“ÀI Trần Khiêm!” Lúc nhìn thấy Trần Khiêm, Tô Mộc Vũ đã giật mình.
Lẽ ra Trần Khiêm không nên xuất hiện ngay lúc này, như vậy chẳng phải thấy rõ dáng vẻ lúng túng của mình rồi sao!
“Ôi, Mộc Vũ, vị này là ai vậy?” Tô Dĩnh đánh giá Trần Khiêm từ trên xuống dưới, sau khi thấy quần áo trên người đều rất bình thường thì thoáng chốc
mặt mày lại hớn hở.
Bạn bè của mình đều là người cao quý, còn bạn của Tô Mộc Vũ lại là cái thứ như này đây.
Mà cậu bạn này gọi Tô Mộc Vũ là cái gì nhỉ?
Mộc Vũ?
 
Chương 161


Đây chẳng phải đang nói hai người này có vấn đề à? “Đây là Trần Khiêm bạn tôi, sao thế?”
Ngược lại Tô Mộc Vũ rất tự nhiên giới thiệu với Tô Dĩnh.
“Ồ ồ, Tiểu Dĩnh, anh còn tưởng cậu ta là em rể của em đấy!" Lý Kiến Nam ở một bên đã giơ đồng hồ ở cổ tay lên.
Một chiếc đồng hồ Rolex vàng, đang định bụng sẽ khoe khoang những tính năng ưu việt của nó.
Nhưng nếu là bạn thì thôi bỏ đi vậy.
“Sao có thể chứ Kiến Nam, Mộc Vũ lạnh lùng như vậy sao có thể tìm bạn trai được, phải chứ! Vả lại em cũng chưa từng thấy người bạn này của Mộc Vũ, mặc thứ quần áo gì vậy chứ, sao có thể là bạn trai Mộc Vũ được!”
Tô Dĩnh cười nói. Cô ta nhắm thẳng vào Tô Mộc Vũ, cũng hoàn toàn không nghĩ đến cảm nhận của Trần Khiêm đang đứng ở bên cạnh.
Rất rõ ràng, trong mắt cô ta Trần Khiêm đã tự động bị bỏ qua như không khí.
“Hahaha..” Thế nhưng nghe thấy mấy lời mỉa mai này, Tô Mộc Vũ chẳng những không tức giận mà ngược lại còn rất vui vẻ
“Tô Dĩnh à, cô sai rồi, Trần Khiêm không chỉ là bạn học của tôi mà còn là bạn trai của tôi nữa!”
Nói xong, Tô Mộc Vũ nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Trần Khiêm, khoác lấy tay anh.
Xúc cảm mềm mại truyền đến khiến cho cả người Trần Khiêm khẽ rung động.
Giờ mình trở thành bạn trai Tô Mộc Vũ rồi?
Đây chính là những gì mà mình vẫn luôn mong muốn, nhưng không ngờ nó lại trở thành hiện thực theo cách này.
Làm cho trái tim Trần Khiêm cảm thấy rất phức tạp.
Tô Dĩnh và Lý Kiến Nam ở đối diện cũng cùng nhau khựng lại.
“Haha, Tô Mộc Vũ, cô cố ý chọc tức tôi đấy à, cho dù cô định tìm bạn trai để so với tôi, đặc biệt ngày mốt là mừng thọ của bà nội, cô muốn so với tôi, thì cũng phải tìm bạn trai cho giống người chút chứ, sao cô lại tìm cái thứ này?”
“À đúng rồi, hình như tôi chưa giới thiệu Kiến Nam với cô nhỉ, anh ấy là người thừa kế của xí nghiệp Lý Thị đấy. Cô biết anh ấy đi xe gì không? Là Ferrari đấy, chỉ những thứ này. thôi, Tô Mộc Vũ cô đã thua tôi rồi!”
Tô Dĩnh nhịn cười đến đỏ cả mặt.
Được thôi, Tô Mộc Vũ cô trước sau vẫn không chịu nhận thua tôi chứ gì, vậy thì đấu đi! Ai sợ ai chứ!
Đương nhiên Tô Mộc Vũ cũng không chịu tỏ ra yếu thế: “Haha, vậy thì có là gì chứ, Trần Khiêm bạn trai tôi cũng là người nhà giàu, chỉ là anh ấy khiêm tốn mà thôi, không giống với bạn trai của ai kia, chỉ biết khoe khoang!”
Tô Mộc Vũ nắm chặt tay của Trần Khiêm, cô thật sự đã liều một phen rồi.
“Ha ha ha, cái gì? Trần Khiêm này cũng là cậu ấm nhà giàu á? Mà còn là cậu ấm nhưng khiêm tốn? Tô Mộc Vũ, tôi thua rồi, tôi thật sự thua rồi, với khí thế này thì tôi đấu không lại cô đâu!”
Tô Dĩnh cười lớn.
Lúc này trong lòng Trần Khiêm mang đầy ngờ vực.
Vừa nãy anh vẫn rất kinh ngạc, hóa ra ám ảnh bị so. sánh lúc nhỏ lại ghê ghớm đến vậy.
Đến cả nhân vật cấp nữ thần như Tô Mộc Vũ cũng không tránh được.
Nói mình là bạn trai cô, chẳng qua là lấy mình để đấu với Tô Dĩnh mà thôi.
Nhưng cái mà Trần Khiêm không ngờ chính là câu nói cuối cùng của Tô Mộc Vũ!
“Mộc Vũ, chẳng lẽ cậu biết hết rồi à?”
Trân Khiêm vẫn luôn khổ tâm không biết làm thế nào để nói ra thân phận này cho những người bạn của mình.
Nhưng hiện tại Tô Mộc Vũ nói như vậy đã làm cho áp lực trong lòng Trần Khiêm giảm đi rất nhiều.
Tô Mộc Vũ ngẩn ra: “Biết cái gì cơ?”
Trần Khiêm: “Thì việc tớ là con nhà giàu đấy!”
 
Chương 162: Cậu là cậu ấm sao?


"Cậu nói cái gì?
Cậu là cậu ấm sao?
Ha ha ha!"
Lúc này Tô Dĩnh thật sự rất vui mừng.
Tô Mộc Vũ trước giờ vẫn luôn tự cho mình là cao ngạo lạnh lùng, thật không ngờ, vậy mà nay lại kiếm một tên não tàn về làm bạn trai sao?
Không khác gì một kẻ ngốc.
Lý Kiến Nam cũng cười khẩy nói: "Xin hỏi người anh em Trần Khiêm kia, hiện tại cậu thăng chức từ nơi nào thế, trong nhà có bao nhiêu gia sản?"
Anh ta vừa nói, vừa giơ cổ tay lên xem đồng hồ, tựa như chỉ sợ người khác không nhìn thấy anh ta đang đeo Rolex trên tay.
Trần Khiêm lạnh lùng nhìn về phía hai người: "Gia sản của nhà tôi, hai người còn không xứng để biết!"
"“Phụt, ha ha haI" Hai người ôm bụng người lớn.
Tô Mộc Vũ kéo nhẹ áo của Trần Khiêm, ra hiệu anh đừng nói thêm gì nữa.
Ban nãy chẳng qua là cô nhất thời nóng vội nói ra, không ngờ Trần Khiêm lại dựa theo những lời cô nói mà diễn thêm.
Đương nhiên là Tô Mộc Vũ biết rõ lúc trước Trần Khiêm ở trường học rất nghèo, hơn nữa còn chịu đủ mọi khi dễ, chỉ là sau này trúng được ít xổ số.
Nhưng cho dù là trúng xổ số, thì khoảng cách so với Lý Kiến Nam vẫn là một trời một vực.
Chỉ là cô vì muốn chọc tức Tô Dĩnh.
Nhưng không ngờ, chọc không nổi Tô Dĩnh, ngược lại còn bị cô ta cười nhạo.
Ngay tại lúc cả bốn người đều mang dự tính trong lòng.
"Äm"
Tiếng chai lọ rơi mạnh xuống đất vang lên.
“Em mặc kệ, em mặc kệ, em cần bằng lái xe, hôm nay em muốn lái xe, cho dù anh dùng phương pháp gì, tóm lại cũng phải giúp em lấy bằng lái xe mới được!"
Trần Khiêm chăm chú nhìn một lúc.
Là một cô gái hơn hai mươi tuổi đang la lối khóc lóc với bạn trai.
Quần áo mà hai người mặc đều không tầm thường.
Hẳn là cô gái kia không qua được vòng sát hạch, cho. nên mới nổi giận như vậy.
"Hạ Minh, em đừng vội, để anh tìm cách, xem thử móc: nối cho em chút quan hệ, cố gắng hết sức giúp em lấy được bằng lái!"
"Hừ, thế còn được, dựa vào đâu mà các cô gái khác có thể lấy được bãng lái nhanh như vậy, rõ ràng là cái xe kia của em khó lái, nếu không làm sao em có thể không lái được chứ. Aaa! Em nhất định phải lái được Lamborghini Gallardo của anh càng sớm càng tốt, sau đó sẽ quay về trường cũ đi dạo vài vòng!”
Hạ Minh tức đến khó thở!
Chàng trai đó khuyên nhủ.
Trần Khiêm khẽ a lên một tiếng, hai người kia, hình như: anh đã từng gặp rồi, nhưng gặp ở chỗ nào, nhất thời Trần Khiêm không nhớ ra được.
"Cậu Giang, cô Hạ Minh?”
Đột nhiên Lý Kiến Nam ngạc nhiên mừng rỡ la lên.
"Hả? Kiến Nam, anh biết anh nhà giàu lái chiếc Lamborghini này sao?
 
Chương 163: Cậu Giang cười khổ


Tô Dĩnh chỉnh lại tóc, hỏi:
"Biết, cậu Giang lúc trước là đàn anh khóa trên của chúng ta ở đại học Giang Nam. Nhà làm sản xuất sữa bò công nghiệp, từ rất lâu về trước đã rất giàu, đoạn thời gian trước anh xem vòng bạn vè của anh ấy, biết được anh ấy vừa mới mua một chiếc Lamborghini Garllardo, định mệnh hơn ba triệu tám trăm nghìn tệ!”
Lý Kiến Nam hơi đắc ý giới thiệu.
Cậu ta cảm thấy tự hào vì mình biết được cậu Giang tuyệt vời này.
"Wow! Chiếc xe thể thao Lamborghini ba triệu tám trắm nghìn tệ, ngầu chết em rồi!"
Tô Dĩnh kinh ngạc nói.
Chiếc xe Ferrari này của Lý Kiến Nam, mới chỉ bảy trăm mươi nghìn tệ.
Đã khiến cho Tô Dĩnh cảm thấy tuyệt vời rồi!
Lý Kiến Nam chỉnh sửa lại quần áo một chút.
Lập tức đi qua chào hỏi. "Kiến Nam, là cậu sao!"
Cậu Giang thấy Lý Kiến Nam đi tới, Hạ Minh ở bên cạnh cũng thôi không làm loạn nữa.
Đám người đứng lên giao lưu
"Không ngờ lại trùng hợp như vậy, tính ra thì, từ sau khi tốt nghiệp đến giờ, cũng đã nhiều năm chúng ta chưa gặp lại nhỉ...? Chà, để tôi xem, đều lái Ferrari à, cũng không tồi!"
Cậu Giang cười khổ.
“Sao có thể so với anh được chứ, xe của anh là xe thể thao Lamborghini, đúng rồi cậu Giang, xe của anh ở đâu rồi, thật muốn nhìn tận mắt quái"
Tô Dĩnh khoác tay Lý Kiến Nam, lúc này quay sang cậu Giang khẽ cười.
Xem như là lên tiếng chào hỏi.
"Ồ ồ, em chính là Tô Dĩnh bạn gái của Kiến Nam hả, xe ở bên kia. Ha ha, mọi người muốn xem thì xem, một cái xe nát thôi mà, vài triệu chứ nhiêu đâu, cũng không đáng bao nhiêu tiền! Sau khi xem xong, chúng ta cùng đi ăn một bữa cơm!"
Dứt lời, cậu lớn Giang dẫn bọn họ đi về phía trước một cách sảng khoái.
"Ừm, Mộc Vũ, cô không tính đến xem thử sao? À đúng rồi, vẫn là không nên nhìn, cho dù có nhìn thì bạn trai của cô cũng không thể mua nổi đâu, không giống Kiến Nam, người †a còn mua được một chiếc Ferrari. Còn nữa Mộc Vũ, cô có. tiền lẻ không, cô cũng biết đấy, nếu như cậu Giang không mời chúng tôi đi ăn cơm, tôi sẽ bảo Kiến Nam chở hai người về, nhưng bây giờ, chúng tôi tính ăn cơm với cậu Giang, nếu không có tiền lẻ bắt xe, tôi có thể cho hai người.”
Tô Dĩnh khoanh tay cười nói.
Tất cả đều thể hiện sự ưu tú.
Tô Mộc Vũ có thể mặc kệ những lời người khác nói, nhưng những lời nói của Tô Dĩnh đều đồn nén khắp nơi trong đầu cô, kích thích nội tâm của Tô Mộc Vũ.
"Cần cô quản chắc, chúng tôi không muốn nhìn sẽ không nhìn!"
Tô Mộc Vũ nén nỗi tức giận trong bụng, sau đó cùng Trần Khiêm rời đi.
"Cứ xem đi!"
Lúc này Trần Khiêm lại vuốt mũi nói.
Thứ nhất, Trần Khiêm thấy Tô Mộc Vũ cũng muốn xem thử chiếc xe thể thao Lamborghini kia, lại không muốn để cho Tô Mộc Vũ ôm bụng tức như vậy rời đi.
Thứ hai, Trần Khiêm cũng muốn xem thử xe thể thao. Lamborghini này với xe Lamborghini kia của mình có gì khác biệt!
Chủ yếu là, Trần Khiêm nhìn thế nào cũng đều cảm thấy hai người bọn họ rất quen mắt.
 
Chương 164: "Xin chào cậu Giang!"


"Được được được, hai người cũng đến xem thử đi, có điều cậu Giang và Kiến Nam quen biết nhau, sẽ không dẫn hai người đi ăn cùng đâu!"
Tô Dĩnh cười thờ ơ. Trân Khiêm và Tô Mộc Vũ cùng đi tới
Nhưng sau khi nhìn thấy chiếc Gallardo này, Trần Khiêm bỗng chốc nhớ ra!
Thảo nào cảm thấy hai người này rất quen mắt.
Cặp này chẳng phải là cặp giúp nhân viên bán xe kia chỉnh anh lúc anh đi mua xe sao,
Lúc đó cô gái kia trang điểm rất đậm, nhưng hôm nay cần thi lấy bãng lái.
Nên cô ta cũng trang điểm nhẹ nhàng hơn. Trần Khiêm dường như không thể nhận ra
Trần Khiêm nhớ rõ, cô gái Hạ Minh này còn ngồi lì ở trong xe của anh mãi không chịu ra!
Ha ha, thế giới này thật là nhỏ!
“Trời ạ, xe đua ba triệu tám trăm nghìn tệ đúng là có khác, đúng là đẳng cấp!"
"Cậu Giang, chúng ta sẽ ngồi chiếc xe này của cậu để đi ăn sao?" Tô Dĩnh ngưỡng mộ nói.
"Cũng được! Ừm? Kiến Nam, hai người này là bạn của các em hả?"
Lúc này cậu lớn họ Giang kia mới để ý đến bọn Trần Khiêm.
Có điều, người mà anh ta để ý không phải Trần Khiêm mà là Tô Mộc Vũ với khuôn mặt mỹ miều tươi mát thoát tục.
Cô gái này thật xinh đẹp, quả thật còn đẹp hơn cô bạn gái Tô Dĩnh của Lý Kiến Nam
"Ha ha, nó là em gái của em, còn đứng bên cạnh, là bạn trai của nói"
Tô Dĩnh mệt mỏi nói.
Đặc biệt là hai chữ bạn trai, cô ta cố tình nhấn mạnh, cốt để nhắc nhở.
"Thì ra là thết"
Cậu lớn Giang cười một cái, đi đến bên cạnh Tô Mộc Vũ, †ỏ ý muốn bắt tay.
Hiển nhiên là Tô Mộc Vũ nhìn bộ dạng háo sắc của anh †a thì cảm thấy hơi phiền chán, liền lùi về phía sau một bước.
Ngược lại Trần Khiêm tiến tới bắt tay: "Xin chào cậu Giang!"
"Chết tiệt!"
Cậu lớn họ Giang nhướng mày, ấy vậy mà anh ta lại bắt tay với một thãng chẳng ra gì.
Ngay lập tức anh ta có chút thất vọng liếc nhìn Trần Khiêm: "Xin chào... Chết tiệt, sao lại là cậu?"
Sau khi nhìn rõ diện mạo của Trần Khiêm. Cả người cậu Giang như sững lại.
Thậm chí là toàn thân chấn động mãnh liệt, khó có thể tin nổi.
Trần Khiêm tuy là không xấu, nhưng là thuộc loại người khi thả vào trong đám đông so với người đi đường thì không. có gì khác biệt. Hơn nữa Trần Khiêm ăn mặc quê mùa, rất khó bị người khác phát hiện ngay từ ánh nhìn đầu tiên.
Bây giờ cậu Giang mới thấy, đương nhiên vô cùng kinh ngạc.
Người này, chính là cậu Trần, người đã bỏ ra mười tám triệu tệ để mua một chiếc Lambor mà không thèm chớp mắt!
"Cậu Trần, là cậu, thật vui khi được gặp cậu!" Cậu Giang kích động bắt tay.
"Cái gì cái gì?" Tô Dĩnh ở bên kia kinh sợ.
"Cậu Giang, anh gọi cậu ta là gì?"
 
Chương 165: Sao hai người không kinh sợ cho được


"Cậu Trần, cậu đến đưa bạn gái thi băng lái xe sao?"
'Từ ngày hôm đấy trở đi, Giang Thành liền nhận ra Trần Khiêm này thật không tâm thường.
'Thử nghĩ xem, mười tám triệu tệ, mà không thèm chớp. mắt lấy một cái.
Nhất định là cậu ấm con nhà siêu giàu.
Hơn nữa sau đó Giang Thành cũng đã từng hỏi thăm, tuy rằng chưa từng nghe đến thông tin của cậu Trần thần bí kia, nhưng anh ta biết, người quản lý bán chiếc xe Lamborghini kia cũng xem như là một nhân vật máu mặt ở cả cái Kim Lăng này.
Ngay cả ông ta cũng phải lễ phép cung kính với Trần Khiêm như vậy.
Hiển nhiên có thể đoán ra được Trần Khiêm không tầm thường.
"Không phải, là cả hai bọn tôi cùng tới đây để thi!" Tuy rằng trước đây hai người đã từng có lỗi với Trần Khiêm, thế nhưng Trần Khiêm thấy anh ta lễ phép như vậy,
nên cũng lễ phép đáp lại.
Tô Dĩnh và Lý Kiến Nam đứng ở một bên, lúc này đã sớm trợn tròn mắt.
Đây chính là cậu Giang đó, vậy mà lại lễ phép cung kính với cái tên nghèo mạt Trần Khiêm kia sao?
Sao hai người không kinh sợ cho được.
"Nếu đã như vậy, cậu Trần, đúng lúc tôi cũng tiện đi qua đại học Kim Lăng, hay là tôi chở cậu qua đó luôn?”
Giang Thành cười nói.
Người như cậu Trần, nhất định cần phải kết giao, bởi sau này sẽ đem lại không ít lợi ích cho mình.
Đi nhờ xe, đối với Trần Khiêm mà nói cũng không có vấn đề gì, với lại Tô Mộc Vũ cũng đồng ý.
Cứ như vậy, hai người dứt khoát rời đi trong ánh mắt ngạc nhiên của Tô Dĩnh và Lý Kiến Nam!
"Cái tên Trần Khiêm này, chẳng lẽ đúng như lời của Tô Mộc Vũ nói, là một cậu ấm nhà giàu sao? Nếu không tại sao cậu Giang lại đối xử với cậu ta như vậy?”
Sắc mặt Tô Dĩnh vô cùng khó coi.
Vốn là muốn mượn cơ hội này, mỉa mai đối thủ là Tô Mộc. 'Vũ một chút.
Khiến cho cô ấy phải thua mình một lần.
Ở trước mặt mình, không thể ngẩng đầu lên được nữa.
Cho dù khoe bạn trai, khoe giàu có là một cách rất tâm thường, nhưng chỉ cần mình có mà Tô Mộc Vũ không có là đã đủ rồi!
'Tô Dĩnh tức giận dẫm chân.
"Hừ, Tiểu Dĩnh em khoan đã vội kết luận, anh còn có bạn ở đại học Kim Lăng, em cứ chờ đấy, anh sẽ điều tra thử cái tên Trần Khiêm này một chút, xem thử lai lịch của cậu ta là gì"
Lý Kiến Nam oán hận nói.
Dù sao thì lần này, không chỉ Tô Dĩnh thấy nhục, mà ngay cả mặt này của anh ta cũng bị Trần Khiêm vả cho một phát rồi.
Lại nói sau khi Giang Thành đưa Trần Khiêm về.
Mặt dày muốn add wechat của Trần Khiêm.
Thật là biết tận dụng thời cơ.
Trần Khiêm ngồi trên xe của anh ta, thật đúng là không tiện từ chối.
Thôi vậy, thêm bạn bớt thù.
Sau khi từ chối lời mời đi ăn của anh ta, Trần Khiêm và Tô Mộc Vũ cùng sóng vai bước về phía vườn trường.
 
Chương 166: Giang Thành lễ phép với tớ cũng là điều đương nhiên!


Nói thật lòng, trước đây Trần Khiêm vẫn cùng đi với Tô Mộc Vũ như vậy.
Nhưng tuyệt đối không có loại cảm giác kỳ là như bây giờ.
Bởi vì vừa nấy Tô Mộc Vũ còn bảo anh là bạn trai của cô.
Trần Khiêm còn không hèn mọn tới nỗi được làm một người bạn trai giả liền mừng thầm trong lòng. Chỗ này có chút kỳ lạ chính là nói Trần Khiêm có chút tình cảm đối với cô ấy, lại làm bạn trai giả của cô ấy một thời gian ngắn ngủi.
Nội tâm cả hai lúc này rất mâu thuẫn, nói vui thì cũng không hẳn là vui, mà cũng không có cảm giác bị người khác lợi dụng.
Nói tóm lại, tâm trạng hiện tại của Trần Khiêm là như vậy. "Trần Khiêm, thực xin lỗi, vừa rồi... Bởi vì tớ nhất thời nóng
y nên mới nói rằng cậu là bạn trai của tớ, cũng chưa hỏi ý kiến cậu!"
Tô Mộc Vũ hơi xấu hổ.
"Không sao, như vậy chẳng phải là rất tốt sao, thể diện của cậu cũng được bảo vệ, hơn nữa tớ còn được làm bạn trai của cô gái vô cùng xinh đẹp như cậu gần một tiếng đồng hồ màt"
Trần Khiêm cười khổ.
'Tô Mộc Vũ trợn mắt: "Trần Khiêm, từ khi nào mà cậu đã học theo bọn con trai mồm mép lươn lẹo vậy, tớ ghét nhất chính là kiểu con trai nói lời đường mật đấy!"
"Nói vậy là hiện tại cậu cũng chán ghét bộ dạng giảo hoạt của tớ sao?" Dạo gần đây dường như anh thay đổi một cách vô tri vô giác, Trần Khiêm bây giờ nói chuyện càng lúc càng lớn mật, không còn câu nệ tiểu tiết như xưa.
"Hừ, tuy rằng tớ chán ghét những kiểu con trai kia, như tớ không ghét những lời đường mật của cậu, muốn ghét cũng không thể ghét được!"
Lời này nói ra khiến trong lòng Trần Khiêm càng sung Sướng.
"Nhưng Trần Khiêm, tớ cảm thấy cậu có gì đó gạt tớ, Giang Thành kia, vừa nhìn đã biết không phải người tâm thường, tại sao anh ta lại đối xử với cậu cung kính vậy? Không, không hẳn là cung kính, thậm chí đến mức nịnh bợ như vậy?"
Tô Mộc Vũ không nhịn được, cô cảm thấy Trần Khiêm càng ngày càng khiến cho người khác có cảm giác nhìn không thấu.
Thực ra đây cũng chính là nguyên nhân tại sao cuối cùng Trần Khiêm lại add wechat Giang Thành.
Toàn bộ quá trình nói chuyện phiếm, chỉ cần bản thân không đề cập tới, anh ta tuyệt đối sẽ không nói chuyện anh đã mua Raventon.
Khiến Trần Khiêm cảm thấy anh ta rất được việc, điểm này Trần Khiêm cũng đã học hỏi được.
Anh liền cười nói: "Lúc nãy tớ đã nói rồi, tớ chính là cậu ấm nhà giàu, bởi vì tớ không muốn mất đi cuộc sống hiện tại cùng bạn bè, vì vậy tớ mới luôn sống một cách bần cùng như này, Giang Thành lễ phép với tớ cũng là điều đương nhiên!"
"Phì phì!" Tô Mộc Vũ nở nụ cười: "Trần Khiêm, tớ phát hiện càng ngày cậu nói dối càng tệ, mở miệng không có lời nào là thật, có điều cậu không muốn nói thật tớ, tớ cũng sẽ không ép cậu nữa, tớ phải về kí túc xá rồi, cậu Trân, bây giờ cậu cũng học lái xe rồi, hy vọng cậu nhanh chóng mua một chiếc xe, sau đó chở tớ đi hóng gió vài vòng!"
'Tô Mộc Vũ nháy mắt, vờ tỏ ra sùng bái.
"Yên tâm, nhất định sẽ chở cậu đi vài vòng hóng gió!"
Tuy rằng biết Tô Mộc Vũ không tin, nhưng Trần Khiêm vẫn gật đầu, nói thật, anh hy vọng sẽ sớm có bằng lái, sau đó có thể thoải mái lái xe.
Sau khi chào tạm biệt Tô Mộc Vũ, Trần Khiêm liền trở về ký túc xá.
"Mẹ nó, lão Trần, xảy ra chuyện gì thế? Điện thoại vẫn luôn tắt máy không thể liên lạc được!"
Vừa về đến nơi, Dương Huy đã lập tức oán giận nói.
Lúc này cả đám đều rất bận, vội vội vàng vàng thay quần áo, tựa như đang sửa soạn để đi xem mắt vậy.
"Sáng nay lúc đi ra khỏi cửa điện thoại cũng sắp hết pin, lúc thi cũng phải tắt máy, vừa rồi mới mở nguồn để add 'wechat chưa được một lúc thì sập nguồn rồi!"
 
Chương 167: "Trần Khiêm, cậu mau qua đây!"


Trần Khiêm mang máy đi sạc điện, cười bất đắc dĩ: "Anh Huy, Lý Duệ, các cậu đang tính đi đâu à
"Nếu không phải đang đợi cậu, bọn tớ đã đi luôn từ sáng rồi, nhanh lên Lão Trần, mau thay bộ quần áo khác, bọn tớ xuống dưới trước đợi cậu!"
Lý Duệ phun một ngụm nước bọt, rồi nhìn gương vuốt vuốt mái tóc của mình.
"Sao thế, gì mà thần bí vậy?"
Trần Khiêm lấy làm hứng thú.
"He he, hôm nay là sinh nhật của Từ Hà, cậu ấy nói, muốn giới thiệu cho chúng ta vài đối tượng, bao gồm cả cậu nữa, hôm nay là ngày trọng đại có khả năng sẽ là ngày mà tất cả anh em chúng ta cùng thoát ế đấy!"
Lý Duệ cười tươi như hoa nở, hẳn là vô cùng vui sướng.
"Ha ha, thế thì chúc mừng các cậu, có điều tớ..."
"Không đi tớ sẽ đánh chết cậu!"
Chưa đợi Trần Khiêm nói hết, cả đám đã bổ nhào về phía Trần Khiêm.
"Đi đi đi, tớ có nói là tớ sẽ không đi đâu!" Trần Khiêm cười khổ.
Anh vốn dĩ muốn nghỉ ngơi một chút.
Ngay sau đó, bất đắc dĩ cùng bọn Dương Huy đi đến buổi tiệc sinh nhật của Từ Hà.
Buổi tiệc được tổ chức tại một nơi được gọi là trang viên Mai Lâm.
Phong cách làng quê.
Đối với những việc như nấu nướng dã ngoại, tụ họp ăn uống ngắm cảnh, tính ra cũng là một quán ăn không tồi.
Tuy rằng chỗ này rất mộc mạc giản dị, thế nhưng dưới chân núi lại có rất nhiều xe của hội nhà giàu.
Hiển nhiên là rất được lòng những kẻ tai to mặt lớn, thứ nhất đây là một nơi yên tĩnh, thứ hai chính là rất có cảm giác!
Cảm giác quay trở về nông thôn. "Dương Huy, Trân Khiêm, bên này!"
Đám người Trần Khiêm vừa mới xuống xe, bọn Từ Hà đã đứng chờ sẵn ở cửa, vẫy tay về phía Dương Huy.
Dường như hội bạn ký túc xá của Từ Hà đều có mặt ở đây, còn có thêm cả mấy cô gái trẻ đẹp, chắc hẳn đều là bạn học của Từ Hà.
Bọn họ cũng nhìn về phía Trần Khiêm.
Dù sao thì trước đó, Từ Hà cũng đã nói cho bọn họ biết, toàn bộ bạn bè thân thiết ở ký túc xá của Dương Huy đều sẽ đến.
Hơn nữa còn đặc biệt nhật mạnh, tất cả đều độc thân.
Đúng lúc đám bạn của Từ Hà cũng đều đang độc thân.
Chính vì vậy mục đính chính của những cô gái chàng trai tới đây là hy vọng hôm nay có thể kiếm được một người để phó thác bản thân!
"Trần Khiêm, cậu mau qua đây!"
Bên cạnh Từ Hà, Triệu Nhất Phàm vuốt nhẹ vài sợi tóc, nhẹ nhàng nói với Trần Khiêm...
 
Chương 168: Lâm Kiều đâu?


Giờ Triệu Nhất Phàm chỉ cần nhìn Trần Khiêm thôi cũng cảm thấy hơi xấu hổ.
Dù sao thì trước đây ai là người luôn xem thường Trần Khiêm? Chính là Triệu Nhất Phàm.
Kẻ từng bị mình giễu cợt mỉa mai, lúc này đây rất có khả năng lại là một cậu ấm.
Mạng lưới địa vị trong xã hội này luôn rất phức tạp khó lường.
Nói tóm lại, Trần Khiêm có thể là một nhân vật không hề đơn giản.
Triệu Nhất Phàm nhanh trí muốn tiếp cận lấy lòng anh.
"Ừm, hôm nay là sinh nhật của Từ Hà à?" Trần Khiêm cười cười.
Anh không phải một kẻ thù dai, hơn nữa đánh kẻ chạy đi, không ai đánh người chạy lại.
Từ Hà và Dương Huy nhìn hai người bọn họ, cả hai nháy mắt ra hiệu, xem ra là có ý muốn tác hợp.
Ngay sau đó mọi người được mời vào phòng riêng trong Sơn trang.
Lúc sắp xếp chỗ ngồi, tất nhiên là Dương Huy và Từ Hà đã bàn bạc từ trước, cố ý để Triệu Nhất Phàm ngồi kế bên Trần
Khiêm.
Còn về bọn Lý Duệ, cũng chia ra ngồi cạnh các bạn nữ, thuận tiện giao lưu tìm hiểu.
"Đúng rồi, Lâm Kiều đâu?”
Lý Duệ nhìn xung quanh một lúc không thấy bóng dáng Lâm Kiều liền thắc mắc.
"Kiều Kiều đi chơi với bạn trai rồi, đi suốt từ sáng đến giờ, em ấy nói chúng ta không cần chờ, lát nữa em ấy sẽ về, còn nói muốn cho chúng ta biết một bất ngờ tày trời nữa đó!”
Từ Hà vui vẻ đáp.
Cô ta cố ý nhắc đến chuyện Lâm Kiều có bạn trai, Dương Huy đã tiết lộ từ trước với cô ta về việc Lý Duệ có cảm tình với Lâm Kiều.
Nhưng Lâm Kiều này, nói gì thì nói cũng có chút thế lực. Tr?yện‎ chính‎ ở‎ ﹙‎ T‎ ?‎ ?‎ ?‎ T‎ ?‎ ?‎ Y‎ Ệ‎ ?.?n‎ ‎ ﹚
Hơn nữa, cô ta đã có bạn trai rồi, vừa hay cũng có thể cảnh báo trước với Lý Duệ một tiếng.
Lý Duệ ủ rũ ừ một tiếng.
Không khí liền trở nên ngượng ngùng.
Triệu Nhất Phàm cười nói: "Con bé Lâm Kiều này từ khi đi theo Hứa Nam càng ngày càng kín tiếng, hôm qua đã nói sẽ
cho chúng ta biết tin động trời, đến bây giờ vẫn chưa thấy đâu."
Dứt lời cô ta nhìn về phía Trần Khiêm vẫn luôn im lặng: "Đúng rồi Trần Khiêm, cậu có biết Lâm Kiều yêu Hứa Nam lớp cậu chưa?”
"Tôi biết."
Đương nhiên là Trần Khiêm biết, hôm đó còn suýt nữa thì xảy ra ẩu đả.
Hứa Nam giống như kẻ thù không đội trời chung của anh, có điều hôm đó có quá nhiều người, Trần Khiêm không tiện đối đầu.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, sau này nhất định phải cho tên Hứa Nam này một trận.
 
Chương 169: Cứ thẳng tay mà đập thì xong rồi!


Nếu không anh ta sẽ như loài ruồi nhặng vo ve trước mặt mình.
Cứ thẳng tay mà đập thì xong rồi!
Chẳng bao lâu sau, rượu và thức ăn đã được mang lên.
Triệu Nhất Phàm hôm nay tỏ vẻ dịu dàng khác với thường ngày, liên tục gắp đồ ăn cho Trần Khiêm, đặc biệt chọn những món Trần Khiêm thích nhất.
Thật ra cũng khiến Trần Khiêm có chút cảm động.
Trước kia luôn bị người ta coi thường, đến cả Triệu Nhất Phàm cũng không ít lần khinh rẻ anh, nhưng bây giờ cô ta đối xử tốt với anh như vậy, Trần Khiêm đúng là không thể hận nổi.
Mọi người ở đây đều là cậu nhìn tôi tôi nhìn cậu, xem ra hôm nay sẽ có ít nhất là một cặp thành đôi, đó chính là Triệu Nhất Phàm và Trần Khiêm.
Hơn nữa Triệu Nhất Phàm là một nữ thần đấy nhé, thế này là có ý chủ động theo đuổi à!
“Chị em thân yêu, thật xin lỗi, bọn em đến muộn rồi!"
Đột nhiên lúc này cửa phòng mở ra, Lâm Kiều và Hứa
Nam, phía sau còn có thêm một người nữa xem chừng độ hai mươi lăm tuổi đi cùng, ba người cùng nhau bước vào.
Lâm Kiều vừa đi vừa nói to.
"Kiều Kiều, mọi người đang chờ đấy, sao giờ mới đến? Hứa Nam cũng đến à? Còn người này là?"
Từ Hà nhìn anh chàng đẹp trai phía sau hai người.
"À, đây là anh họ của Hứa Nam, anh Hứa Siêu, nhà làm kinh doanh. Vốn là ba người chúng em cùng nhau ra ngoài chơi, anh ấy thấy bọn em vội đi nên đã lái xe chở bọn em đến đây!"
Lâm Kiều cười nói.
"Chào mọi người, trước kia tôi từng học tại đại học Giang Nam, mới tốt nghiệp được hai năm, cũng xem như là bạn bè cùng trang lứa, haha, tôi chỉ chở em trai với bạn gái của em ấy đến thôi, mọi người tiếp tục chơi vui vẻ, tôi về trước, sau này có gì cần nhờ tới cứ tự nhiên!"
Hứa Siêu cười, lắc chìa khoá chiếc Maserati trong tay.
"Nếu đã là anh của Kiều Kiều, anh Hứa Siêu khoan đi vội, dù sao trong này vẫn còn chỗ mài"
Từ Hà lễ phép mời.
Để anh ta cứ như vậy mà ra về sẽ ảnh hưởng đến mặt mũi của Lâm Kiều, dù gì cũng là chị em cùng ký túc xá, dù sao cũng không thiếu cái chén đôi đũa.
"Như vậy không tiện lắm nhỉ!"
"Không sao đâu, anh cứ ngồi đi, hơn nữa hôm nay em muốn công bố tin động trời, anh không ở đây thì làm sao.
công bố được!"
Lâm Kiều mỉm cười, ánh mắt đột nhiên lạnh lếo, nhìn phía chỗ ngồi của Trần Khiêm.
Vẻ mặt cô ta ngạo nghễ hả hê.
"Kiều Kiều, rốt cuộc là tin tức động trời gì? Em còn giấu kĩ làm gì, mau nói đi!"
"Đúng đúng, là chuyện gì thế?" Đám người không giấu nổi sự tò mò.
Trần Khiêm vừa bắt gặp ánh mặt của Lâm Kiều, lập tức hiểu được một phần.
Hừi Gì mà tin vui động trời chứ, chẳng phải là muốn lật tẩy anh sao?
"Đương nhiên là ngay bây giờ em sẽ nói cho mọi người biết!"
Lâm Kiều cười đắc ý, Hứa Nam ngồi bên cạnh cũng lạnh lùng liếc Trần Khiêm.
"Anh tránh đường cho tôi!"
 
Chương 170: Anh nhìn gì?


Lâm Kiều thẳng tay đánh mạnh vào đầu Trần Khiêm mà bước qua.
Hết nói nổi, con nhóc này chán sống rồi! Trần Khiêm đứng bật dậy, trừng mắt với Lâm Kiều.
Xem kìa, không thèm kêu một tiếng lại còn dám lườm mình sao?
"Còn dám nhìn? Tên nhu nhược, vô dụng, cặn bã! Anh nhìn gì?"
Lâm Kiều khoanh tay, hiện tại cô ta đang vô cùng đắc ý. Trần Khiêm anh rất ngầu chứ gì?
Trước đây Trần Khiêm anh khiến chúng tôi mất hết mặt mũi trước mặt anh chứ gì?
Còn nữa còn nữa, ngày trước Lâm Kiều tôi thật sự còn cảm thấy anh ngầu lòi, nịnh bợ anh đủ kiểu, cuối cùng lại bị anh ngó lơ, anh chê tôi chứ gì?
Ha ha... Cũng chính vì lý do đó mà Lâm Kiều luôn cảm thấy tức giận.
Mãi cho đến thời gian trước, để trả thù Trần Khiêm, Lâm Kiều đặc biệt muốn thông đồng với đối thủ của Trần Khiêm, thế là tìm đến Hứa Nam.
Vả lại ngày hôm trước, cô ta phát hiện ra Trần Khiêm vốn không phải cậu ấm nhà giàu hay gì hết, mà anh chính là một tên trai bao, đáng khinh!
Hứa Nam đã trưng cầu ý kiến của hai người cũng đã nhìn thấu tình hình lúc đó là Vương Dương và Giang Vi Vi.
Hơn nữa còn phát hiện Trần Khiêm không chỉ là trai bao của Trịnh Duyệt, nhân viên tiếp tân của câu lạc bộ suối nước nóng, mà còn là trai bao của một cô chủ lớn!
Bây giờ có tiền sẽ điều khiển được đàn ông, nhiều phụ nữ có tiền thích những chàng trai diện mạo tuấn tú và thật thà
như Trần Khiêm cũng không phải là điều kì lạ.
Nhưng mà Trần Khiêm anh lấy những thứ đó để diễn ngầu thì không đúng rồi!
"Kiều Kiều, em làm cái gì vậy?”
Không chờ Từ Hà lên tiếng, Triệu Nhất Phàm đã hoang mang đứng lên.
"Kìa, chị Nhất Phàm, chị còn lên tiếng vì anh ta, lí do em đánh Trần Khiêm, không vì điều gì khác, mà chính là vì chị đó! Chị là người bị Trần Khiêm lừa gạt thảm nhất trước mặt mọi người!
Lâm Kiều tức tối dậm chân. "Em nói cái gì?”
"Trần Khiêm, anh ta, anh ta, không phải là cậu Trần như: chúng ta nghĩ, mà là một thăng trai bao, anh ta được đàn bà nuôi dưỡng, mà bọn đàn bà đó không chỉ đưa rước anh ta, còn cho anh ta tiền thỏa thích mua sắm!"
"Còn có một người, chính là tiếp tân của câu lạc bộ suối nước nóng, nếu không phải như vậy, sao anh ta có thể đưa chúng ta vào sơn trang suối nước nóng?"
Lâm Kiều nói liền một hơi những gì mình đã tận mắt chứng kiến, kết hợp với những gì bản thân suy đoán.
Mọi người nghe xong, tất thảy đều ngẩn ra, nhìn Trần Khiêm một cách khó tin.
"Tôi có thể làm chứng, tôi đã theo đuổi cô Trịnh Duyệt kia, cô ta quan hệ rất rộng ở Kim Lăng của chúng ta, quen biết rất nhiều ông chủ lớn. Tôi không sợ mọi người chê cười nên sẽ nói thẳng luôn, sở dĩ tôi gấp rút theo đuổi Trịnh Duyệt, là vì nhìn ra được giá trị của cô ta có thể giúp cho sự nghiệp của tôi thăng tiến!"
"Nhưng thật không ngờ, Trần Khiêm lại được Trịnh Duyệt bao nuôi, hơn nữa nghe Hứa Nam và phó chủ tịch hội sinh viên Vương Dương nói, những người bao nuôi Trần Khiêm, ngoài Trịnh Duyệt ra còn có một nữ chủ tịch trẻ tuổi của một chuỗi cửa hàng đã từng tặng rất nhiều đồ cho Trần Khiêm!"
Hứa Siêu cười khẩy, bấy giờ đang đứng lên trình bày.
"Chuyện này sao có thể? Sao có thể như vậy?"
Triệu Nhất Phàm không thể tin nổi.
Đám con gái cũng bàng hoàng, không biết phải làm sao.
Dù sao bọn họ cũng đều cho rắng Trần Khiêm là một cậu ấm bí ẩn, tuy biết răng bản thân không thể sánh ngang Triệu Nhất Phàm, nhưng mỗi người đều âm thầm đối chọi với nhau.
Rốt cuộc bây giờ sự thật mới vỡ lẽ, không khí bao trùm sự ngượng ngập khó tả.
"Chuyện mua quần áo ấy, tôi có thể làm chứng!"
Bỗng nhiên lúc này một cô gái đứng lên.
 
Chương 171: 'Trần Khiêm được bao nuôi!


Người đứng lên, là Từ Hà. Giờ phút này, lòng cô ta rối bời. Cô ta chỉ biết Trần Khiêm là anh em tốt của Dương Huy.
Nhưng mà, cô ta tuyệt đối không ngờ Trần Khiêm lại giấu kỹ như vậy, hoặc có thể nói là lừa dối bọn họ lâu đến thế.
Cho nên, cô ta cảm thấy cô ta nên nói ra một chuyện mà mình đã biết.
Mà chuyện này, là Dương Huy nói cho cô ta nghe.
"Có một người phụ nữ đã mua quần áo cho Trần Khiêm, hơn nữa còn tiêu hơn một trăm nghìn, những thứ mà tớ đang mặc cũng là người phụ nữ đó đưa cho Trần Khiêm, sau đó Trần Khiêm cho Dương Huy!"
"Từ Hà, cậu nói gì đó!"
Dương Huy sốt ruột.
Nói thật, lúc trước Dương Huy đã từng đùa với Từ Hà như vậy.
Nói người anh em Trần Khiêm của mình rất có duyên với phụ nữ, muốn mua cái gì thì mua cái đó, còn mua không chớp. mắt, hừ hừ, chẳng lẽ lão Trần được bao nuôi, tớ cũng muốn được bao nuôi.
Cậu dám không, nếu có cô gái nào tốt với cậu như vậy, tớ sẽ thiến cậu!
Lúc đó Từ Hạ tức giận, mắng.
Đây chỉ là những lời nói đùa, chẳng ai nghĩ nó là thật.
Nhưng bây giờ, cộng với những chuyện trong quá khứ, hơn nữa có một vài chuyện Lâm Kiều còn tận mắt chứng kiến nên Từ Hà đã tin là thật.
'Trần Khiêm được bao nuôi!
Dương Huy sợ Trần Khiêm sẽ trở thành tấm bia cho mọi người chỉ trích, vội vã ngăn Từ Hà lại, đừng ăn nói lung tung!
"Hứ hứ, Nhất Phàm, em đâu lừa chị đâu đúng không, hơn một trăm nghìn đấy, xài tiền như nước, đó là chưa nói đến lúc trước Trần Khiêm còn mua sắm linh tinh, túi xách ba trăm sáu mươi nghìn, không biết là được người phụ nữ nào cho nữa!"
"Mà Trần Khiêm đã làm gì với số tiền đó? Anh ta muốn tán Triệu Nhất Phàm chị, muốn để Triệu Nhất Phàm chị theo đuổi ngược lại! Cuối cùng khiến chị tự nguyện hiến dâng thân mình! "
Lâm Kiều lạnh lùng nói.
Nếu không phải ngày đó chính mắt cô ta bắt gặp Trịnh Duyệt đối xử tốt với anh như vậy, còn che chở bảo vệ anh thì nói anh Trần được bao nuôi, Lâm Kiều cũng không tin.
Nhưng bây giờ, cô ta tin rồi!
Trần Khiêm quá mưu mô.
"Cái gì!"
Triệu Nhất Phàm nghe những câu này, sợ đến mức mặt trắng bệch.
Các cô gái khác cũng liên tục liếc xéo.
"Mẹ ơi, thì ra Trần Khiêm còn lén qua lại với nhiều cô gái khác nữa à, đúng là không thể ngờ mà, chỉ nghĩ cậu ta rất thật thà, rất khiêm tốt!"
"Đúng đó, nhưng mà chúng ta cũng ngốc quá đi. Nếu Trần Khiêm là cậu ấm thì sao bây giờ cậu ta vẫn vậy? Cậu ta muốn có loại con gái thế nào mà chẳng được, đúng không?
"Ừ ừ, nếu cậu ta là trai bao, thì mọi thứ đã rõ ràng. Chắc đây là cách để Trần Khiêm được bao nuôi đó, là người khác cảm thấy cậu ta rất ngây thơ và đáng thương, nhưng thật ra bên trong thì cực kỳ bẩn thỉu, xì, khốn nạn!"
Ngay lập tức, ánh mắt của nhóm nữ sinh thay đổi.
Ha ha.
Mà Trần Khiêm thì thâm cười gượng.
Anh rất ngạc nhiên.
 
Chương 172: Trần Khiêm cũng muốn giải thích


Ngạc nhiên về hai chuyện.
Thứ nhất, anh không thể ngờ là anh đã làm nhóm người Lâm Kiều và Triệu Nhất Phàm quan tâm anh đến vậy, Lâm
Kiều còn tự chạy đi khắp nơi để điều tra anh nữa chứ.
Xem ra là vì anh là một người bị họ xem thường nhưng lại giàu có chỉ sau một đêm nên làm họ khó mà chấp nhận.
Thứ hai, Trần Khiêm thật sự rất bất ngờ trước khả năng suy luận của Lâm Kiều.
Một vài chuyện rất đơn giản cũng có thể bị Lâm Kiều liên tưởng sâu xa.
Trần Khiêm cũng muốn giải thích. KHÔNG‎ Q?ẢNG‎ CÁO,‎ đọc‎ t?u?ệ?‎ tại‎ ﹢‎ TR?MTR?YỆN﹒VN‎ ‎ ﹢
Trịnh Duyệt chỉ là một nhân viên của sơn trang mà thoi, mà Lâm Y Y, là con gái của cấp dưới mình, thậm chí người đã cho anh thẻ mua sắm cấp bậc Chí tôn, là chị ruột của anh.
Nhưng mà, nếu giải thích những chuyện này ra.
Chắc chăn Lâm Kiều sẽ không tin.
Hơn nữa sẽ sỉ nhục mình, sỉ nhục cả chị mình.
Nếu có ai dám mở miệng ra sỉ nhục chị của mình, chắc chăn Trần Khiêm sẽ không chịu nổi.
Nhưng đây là sinh nhật của bạn gái của Dương Huy, anh không tiện nói gì làm gì.
Cho nên bây giờ Trần Khiêm rất bối rối. Ngẫm nghĩ, thôi thì tạm thời cứ bỏ qua đi, ngày mai, anh sẽ có bằng lái xe, đến lúc đó, mọi thứ sẽ ổn!
Bởi vì anh Trần quyết định, lật bài!
“Mọi người nghĩ Trần Khiêm tôi là người thế nào thì cứ nghĩ như thế, tóm lại, Trần Khiêm tôi sống không thẹn với lòng!”
Trần Khiêm chỉ trả lời nhẹ nhàng.
Nhưng câu nói này, trong mắt những người ở đây lại chứng tỏ cho sự ngầm thừa nhận.
“Rầm!”
Triệu Nhất Phàm giận đến mức đá vào chiếc ghế sau lưng.
Đúng vậy, không còn nghi ngờ gì hơn, hôm nay Triệu Nhất Phàm đã trở thành trò cười hài hước nhất.
Đúng là cô ta có ấn tượng tốt về Trần Khiêm, bởi vì con người Trần Khiêm không tệ, làm người khác có cảm giác yên tâm, hơn nữa gia cảnh cũng không hề đơn giản.
Trở thành bạn trai bạn gái, dường như cũng là một bước có thể thử.
Vì thế, Triệu Nhất Phàm không ngại chủ động. Muốn Trần Khiêm lại chú ý đến mình.
Nhưng kết quả lại là... Ây da, không muốn nhắc đến! “Từ Hà, tớ đi toilet nhé!”
Cô ta không còn mặt mũi gì nữa, viện cớ ra ngoài.
Lâm Kiều lo lằng đi theo, dù sao bây giờ Triệu Nhất Phàm bị như vậy, cô ta cũng phải chịu trách nhiệm.
Trong phòng riêng, mọi người không nói lời nào.
Yên lặng hơn mười phút.
 
Chương 173


Cuối cùng, Dương Huy phá vỡ sự yên lặng: “Dù mọi người nghĩ thế nào, lòng tôi vẫn tin rằng, lão Trần không phải là người như thết”
Những lời mà lúc trước anh ta đã nói với Từ Hà, chỉ là những lời bông đùa giữa người yêu với nhau thôi.
Không ngờ Từ Hà nghĩ là thật rồi nói ra.
“Ừ, chúng tôi cũng tin!" Nhóm Lý Duệ cũng gật đầu với Trần Khiêm.
“Nào nào nào, mọi người cạn ly đi!” Dương Huy đề nghị.
Kết quả, ngoại trừ bạn cùng phòng của Trần Khiêm, không một ai nâng ly.
Trần Khiêm cũng rất xấu hổ, làm Triệu Nhất Phàm tức đến bỏ đi, bây giờ lại đến bước đường này.
Bữa tiệc sinh nhật đang yên ấm, lại thành ra nông nỗi này.
Tính ra, cũng bởi vì mình, nếu cứ tiếp tục như vậy, e là sẽ là làm Dương Huy và Từ Hà khó xử.
Biết thế, mình không tới thì tốt hơn! Trần Khiêm đang chuẩn bị nói anh cũng sẽ đi.
Ngay lúc này, cửa phòng chợt mở ra, là Lâm Kiều, đang sốt ruột hoảng hốt, còn che mặt mình lại.
“Đông Tử, em bị đánh rồi, bây giờ họ còn đang kéo Nhất Phàm, bảo Nhất Phàm uống rượu với họi”
“Cái gì?”
Hứa Nam ngạc nhiên, bạn gái mình bị dánh, đúng là cực kỳ nhục nhã.
Vội vã nhìn về phía Hứa Siêu.
Hứa Siêu lạnh lùng nói: “Ở đây, tôi muốn xem thử xem ai lại to gan đến vậy, không muốn sống nữa đúng không!”
Ngay lập tức, hai anh em đứng lên, đút tay vào túi, bước. ra ngoài.
Nhóm Dương Huy, Trần Khiêm nghe nói họ xảy ra chuyện, cũng vội vã đứng lên đi ra ngoài.
Nghe tiếng kêu la Lâm Kiều, Trần Khiêm mới biết ngọn nguồn câu chuyện.
Thì ra, ban nãy Triệu Nhất Phàm vào phòng vệ sinh, Lâm Kiều cũng đi theo, trong lúc đang rửa tay.
Đúng lúc gặp phải vài thanh niên trẻ tuổi cũng bước vào, vừa thấy Triệu Nhất Phàm và Lâm Kiều đều là người đẹp. trong số các người đẹp.
Đặc biệt là Lâm Kiều, ăn mặc rất gợi cảm.
Một cậu thanh niên đã quá chén muốn xin Wechat, lại còn sờ mó lung tung.
Triệu Nhất Phàm tức giận, tát người nọ một cái. Còn Lâm Kiều thì đánh vào đầu người ta.
Người đàn ông đi theo sau đánh Lâm Kiều, có lẽ bị đánh nên nổi nóng.
Gọi thêm vài người đến bao vây lấy Triệu Nhất Phàm, khăng khăng muốn Triệu Nhất Phàm đi uống rượu với họ.
Lâm Kiều thét lên gọi người đến rồi mới chạy trở về. Đợi đến khi nhóm Trần Khiêm chạy đến. Hai bên đã đang trong thế giằng co.
Muốn kéo Triệu Nhất Phàm đi uống rượu, tổng cộng có bốn người, rất trẻ, có lẽ cũng là sinh viên giống họ.
Hứa Siêu vẫn đứng đó gọi điện thoại, đoán chừng đang gọi người đến.
Lâm Kiều chỉ vào bốn sinh viên vẫn đang mắng nhiết. Mặc dù Triệu Nhất Phàm không bị đánh nhưng những chuyện hôm nay đã làm tâm trạng cô ta suy sụp đến cực đỉnh.
“Hôm nay có bao nhiêu xử bấy nhiêu, dám đánh vợ của anh em tao, đừng mơ chạy được nhé!"
Hứa Siêu gọi điện thoại xong, chửi tục một cách vênh váo kiêu ngạo.
Anh ta quá quen thuộc với chỗ này, hơn nữa cũng quen luôn ông chủ của sơn trang này.
Quần áo của bốn người kia không tầm thường, giờ phút này cũng không phục, muốn xem thử xem Hứa Siêu có thể làm được gì.
“Két két két!”
Không lâu sau, vài chiếc xe van liên tiếp ngừng trước cửa.
Trên xe, mười mấy người đàn ông đầu định vạm vỡ bước xuống, ngay lập tức, sơn trang chật kín người.
 
Chương 174


Hứa Siêu vẫn rất có tầm ảnh hưởng.
Gọi mười người hai mươi người đến.
Làm bốn cậu sinh viên kia sợ hãi.
Không nói câu nào.
“Bốp!"
Lâm Kiều bước lên, giơ tay tát vào miệng từng người. Bốn người giận mà không dám nói gì.
“Nhìn gì mà nhìn! Ai bảo anh dám đánh tôi! Hôm nay bà đây sẽ dạy cho các anh biết bà lợi hại thế nào!”
“Cô dám đánh tôi hả? Nếu hôm nay các người dám đánh tôi thì các người cứ đợi đấy!”
Cậu thanh niên cầm đầu, cũng là người đã chủ động trêu ghẹo Triệu Nhất Phàm, Lâm Kiều, bụm mặt uất ức nói.
Anh ta sợ hãi nhưng anh ta cũng rất tức giận.
Anh ta rất ít khi tán gái thất bại, không ngờ, đầu tiên bị người đẹp tát và miệng, sau đó lại bị con nhóc lẳng lơ này đánh.
Sự nhục nhã này, nghìn năm chưa bao giờ có!
“Mẹ nó, còn dám mạnh miệng nữa hả! Đánh nó cho tôi!”
Giờ phút này, Hứa Siêu cực kỳ đắc ý, phất tay một cái, đám người kia bao vây bốn cậu sinh viên.
Một trận đòn hiểm. Hứa Nam còn góp mặt vào, đạp người nọ vài cái.
Đánh đến mức làm bốn người kia chạy ba chân bốn cẳng, cuối cùng nhờ có ông chủ can ngăn, để bốn người kia đi.
Đánh nữa sẽ có án mạng đấy!
“Wow, anh Siêu tuyệt quá đi!”
“Không ngờ nha, chỉ thấy anh Siêu là người rất thận trọng chín chắn, không ngờ cũng có lúc thế này!”
“Oai quá, đúng là ngầu muốn chết!”
Trong nháy mắt, nhóm nữ sinh đã trở thành fans.
Loại lưu manh này, càng lưu manh càng tốt, càng làm các cô sinh viên xinh đẹp có cảm giác an toàn.
Đây là tâm trạng bây giờ của họ.
“Anh Siêu, chuyện hôm nay, cảm ơn anh!”
Lúc này, Triệu Nhất Phàm cảm thấy rất sảng khoái. Cảm giác chán nản trước đó đã tan thành mây khói.
Nói thật lòng, lúc trước cô ta cứ nghĩ cô ta thích những người chín chăn thận trọng.
Nhưng bây giờ, cô ta cảm thấy người hống hách ngang ngược rất tốt. Bởi vì chỉ những người như vậy mới mới mang lại cho cô ta cảm giác an toàn nhất.
Mà người như Trần Khiêm thì sao?
Mẹ ơi, tại sao lại nghĩ đến anh ta, bây giờ, xem ra, đúng là đồ bỏ đi!
“Không có gì đâu em Nhất Phàm, đợi lát nữa mình add
'Wechat, có gì cứ gọi anh nhé!”
Hứa Siêu cười cười, anh ta nhìn Triệu Nhất Phàm, từ ban nãy anh ta đã cảm thấy cô gái này đẹp đến mức không gì có thể sánh bằng.
 
Chương 175


Bây giờ nhìn lại, càng ngắm càng thấy đẹp.
Trên thực tế, loại phụ nữ xinh đẹp như Triệu Nhất Phàm, chỉ cần là đàn ông bình thường thì ngay từ ánh mắt đầu tiên, đều sẽ cảm thấy hơi rung động.
“Được rồi, không sao nữa rồi, chúng ta quay lại tiếp tục. tiếp tục đii
Hứa Siêu cười thân thiện.
“Hả? Vẫn tiếp tục hả, anh Siêu, chẳng lẽ chúng ta không nên đi hả anh?”
“Đúng đó, lỡ như người bên đó đến đây trả thù thì sao?” Có vài nữ sinh lo lắng hỏi.
“Hừ, anh Siêu của chúng ta là ai, cho dù tới trả thù thì sao?”
Lâm Kiều kiêu ngạo nói, còn vừa nói vừa đứng soi gương dặm lại lớp trang điểm, ban nãy bị đánh phát khóc nên lớp trang điểm đã bị trôi đi.
“Nói đúng lảm, có anh Siêu ở đây, chúng ta sợ gì?”
“Tiếp tục tiếp tục, quay lại ăn sinh nhật Từ Hài”
Bây giờ các cô gái mới yên tâm.
“Từ Hà, tớ về trước đây, chúc cậu sinh nhật vui vẻ nhé!”
Nếu Trần Khiêm cứ ở lại nữa thì vẫn vô vị nhạt nhẽo.
“Ừ ừ, cảm ơn cậu nhé Trần Khiêm, tớ gọi xe đưa cậu về
nha Ây, Từ Hà cũng bất lực.
Bởi vì có Dương Huy nên Từ Hà rất thân với những người trong ký túc xá của Dương Huy, bao gồm cả Trần Khiêm.
Nhưng bây giờ, xảy ra những chuyện như vậy, nếu Trần Khiêm cứ tiếp tục ở lại, e là sẽ làm anh khó xử.
Thật ra, ban nãy Từ Hà cũng hơi bực mình chuyện Trần Khiêm làm trai bao lừa dối bọn họ nên mới nói ra.
Bây giờ cô ta hết giận rồi, lại thấy hơi thông cảm cho Trần Khiêm.
Có lẽ vì đã nghèo khổ quá lâu, dù là người tốt cũng sẽ phát điên!
“Không cần đâu, tớ tự gọi xe về!”
Trần Khiêm cười gượng, gật đầu.
“Cút đi, cút nhanh lên! Nhìn là thấy ghê tởm!”
Lâm Kiều không hề khách sáo, mắng một câu.
Triệu Nhất Phàm không hề nói câu nào, xoay người bước thẳng về phòng, người làm cô ta kinh tởm đã đi rồi nên tất nhiên cô ta không cần phải đi nữa.
Trần Khiêm đi dạo một mình trong sân trường.
Nghĩ đến những chuyện đã xảy ra gần đây.
Khiêm tốn là bản tính của Trần Khiêm, cho dù anh có tiền, bảo anh hống hách ngang ngược, sống xa xỉ như bọn Bạch Tiểu Phi, Trần Khiêm không làm được.
Nhưng không phải lúc nào khiêm tốn cũng là tốt.
Giống như trong khoảng thời gian này, không biết Trần Khiêm đã phải chịu bao nhiêu uất ức.
Có phải mình cũng nên huênh hoang một chút không? Trần Khiêm thầm cười gượng, nói.
Đúng lúc này, trong group lớp bỗng xuất hiện một tin tức. Là thông báo của giáo viên hướng dẫn Mạnh Thái Như.
“Các bạn sinh viên thân mến, bởi vì một số chuyện nên bạn Dương Hạ đã thôi học!”
“Cái gì? Dương Hạ thôi học rồi?”
 
Chương 176


“Mẹ ơi, chuyện xảy ra khi nào vậy?”
“Có lẽ là vì Lục Thần đó, các cậu cứ nghĩ đi, vụ của Lục. Thần ảnh hưởng lớn đến vậy, nếu Dương Hạ tiếp tục ở lại trường, chắc chản sẽ thấy rất mất mặt, cho nên nghỉ học mới là lựa chọn tốt nhất của cậu ta!”
“Đúng đó, Dương Hạ thích sĩ diện lắm, đầu tiên là quen thằng nghèo...”
“Thu hồi!”
“Đúng rồi đó, Dương Hạ thích sĩ diện, đầu tiên là quen với Trần Khiêm, sau đó lại tìm đến Lục Thần, kết quả thì sao, Lục 'Thần còn không băng Trần Khiêm nữa. Không có tiền mà cứ
vờ như có tiền, ít nhất bây giờ Trân Khiêm trúng số rồi!”
“Ừ ừ, nếu tôi mà là Dương Hạ, tôi cũng không còn mặt mũi nào ở lại, ây!”
Group lớp bàn tán sôi nổi.
Dường như kết quả này, nằm trong dự đoán mọi người, nhưng cũng rất bất ngờ.
Trần Khiêm cầm điện thoại ngẩn ngơ.
Nhìn thấy tin Dương Hạ thôi học, Trần Khiêm hơi đau lòng.
Dù sao hai người đã từng sánh bước suốt ba năm đại học.
Khoảng thời gian tốt đẹp ấy, dường như vẫn đang ở trước mắt.
'Thậm chí bây giờ Trần Khiêm còn thấy hơi tự trách. Tại sao Dương Hạ nghỉ học, chỉ có anh là người rõ nhất.
Nếu hôm đó ở sơn trang, anh không khích bác Dương Hạ, có lẽ Dương Hạ sẽ tiếp tục đi học.
Dù sao cũng sắp tốt nghiệp rồi.
Nếu hôm ấy mình không nói ra những lời phũ phàng đó, có lẽ Dương Hạ sẽ không nản lòng thất vọng.
Nghĩ đến ánh mắt nhìn mình tuyệt vọng của Dương Hạ, lòng Trần Khiêm đau xót.
Những lời xúc phạm của mình, có phải đã quá nặng rồi hay không?
'Trần Khiêm tự trách, thật sự hơi hối hận.
Đặc biệt là trong lúc vô thức, Trần Khiêm đã đi đến hồ nước nhỏ trong khuôn viên trường.
Đây là nơi đầu tiên anh và Dương Hạ hẹn hò. Trần Khiêm nghèo, không thể đến quán cà phê hẹn hò.
Anh vẫn còn nhớ, hôm ấy mình đến muộn, Dương Hạ đã đợi mình hơn mười phút.
Dương Hạ không trách anh. Hai người nắm tay, đi dạo quanh hồ nước nhỏ hết vòng này đến vòng khác.
Có nhiều lúc, hai người không tán gẫu mà chỉ yên lặng, không nói câu nào, đôi khi anh nhìn cô ta một cái, cô ta lại nhìn anh một cái.
Không giống tình yêu trên tỉ vi.
Nhưng lại làm Trần Khiêm nếm được hương vị của tình yêu.
Dương Hạ nhớ rất rõ, đợi đến khi tốt nghiệp rồi, hai người sẽ kết hôn, sau đó chụp ảnh cưới bên hồ nhỏ này!
Ngẫm lại khi đó, tốt đẹp biết bao!
Nhưng bây giờ thì sao, sau khi trải qua một vài chuyện, Dương Hạ thay đổi, mà thật ra, Trần Khiêm cũng thay đổi.
Trần Khiêm không biết mình đau lòng cho Dương Hạ của trước kia hay đau lòng cho Dương Hạ của bây giờ.
Tóm lại, lòng anh rất khó chịu.
Cuối cùng, Trần Khiêm gọi điện thoại cho Dương Hạ, muốn khuyên cô ta, kết quả, không liên lạc được, số điện thoại của Dương Hạ đã bị xóa.
QQ, Wechat, tất cả mọi thứ đều không liên lạc được.
“Đi thật rồi!"
Trần Khiêm ngồi bên hồ, ngẩn ngơ.
Đúng lúc này, có cuộc gọi từ QQ.
Trần Khiêm cầm điện thoại lên ngay, là Hàn Tư Dư, bạn cùng phòng của Dương Hạ gọi đến.
“Cậu đang ở đâu?”
Giọng của Hàn Tư Dư lạnh như băng, với Trần Khiêm, cô ấy luôn như thế.
“Bên hồ...” Trần Khiêm nói. . Truyện Sủng
“Ừ ừ, cậu chờ ở đấy đi, trước khi đi Tiểu Hạ có nhờ tôi chuyển lời với cậu, nói ngay trước mặt!”
 
Chương 177


Thoáng chốc Hàn Tư Dư đã đến bên hồ.
Mặc một chiếc váy ngắn, mái tóc dài xõa lên vai, làn da trằng sáng, rất giống người nổi tiếng trên mạng.
Nhưng cô ấy không giống những người nổi tiếng khác, vẻ đẹp của Hàn Tư Dư là vẻ đẹp trời sinh.
Tất nhiên Trần Khiêm đã từng nhìn thấy mặt mộc của cô ấy, là người đẹp trong số các người đẹp.
Ha ha, nói đến đây, cảm thấy hơi xấu hổ, lúc mới nhập. học hồi năm nhất, Hàn Tư Dư ngồi phía trước Trần Khiêm.
Trần Khiêm còn từng lén thích Hàn Tư Dư nữa!
Chỉ tiếc rằng, so với những cô gái khác, mắt nhìn người của Hàn Tư Dư, cao đến mức không thể cao hơn.
Lục Thần cũng được xem là cậu ấm nhỉ, và còn người tên 'Vương Dương kia nữa, đã từng theo đuổi Hàn Tư Dư, kết quả cô ấy chẳng thèm quan tâm!
Miễn bàn đến Trần Khiêm.
“Ha ha, ngồi bên hồ nhàn nhã quá nhỉ! Dương Hạ bảo tôi chuyển lời cho cậu!”
Hàn Tư Dư khoanh tay lạnh lùng nói.
“Cô ấy nói gì?”
Trần Khiêm hỏi.
“Cậu ấy nói sớm muộn gì cậu ấy cũng quay về, hơn nữa cũng sẽ làm Trần Khiêm cậu phải xấu hổ, bảo cậu cứ chờ xeml"
Trần Khiêm cúi đầu, xem ra lần này Dương Hạ rất kích động.
Hẳn là cô ta hận mình muốn chết. Nhưng nghĩ lại, thế cũng tốt, có lẽ sau này Dương Hạ sẽ không làm những chuyện không hay nữa, tóm lại, cô ta sống tốt là được!
"Trần Khiêm đáp lời.
“ỒI Xem ra là cậu làm Dương Hạ tức giận bỏ đi, sao cậu lại làm cậu ấy phải khó xử?”
Hàn Tư Dư nhìn Trần Khiêm từ trên xuống dưới.
Cho dù Trần Khiêm trúng số gì gì đó, Hàn Tư Dư vẫn gai mắt.
“Không có gì!" Bây giờ lòng Trần Khiêm rất bối rối, hơn nữa, anh cũng không nền nói những chuyện hôm ấy ra, huống chỉ còn nói với
Hàn Tư Dư nữa.
Chắc chắn người như cô ấy sẽ xem chuyện của mình như một trò cười trong lúc livestream.
Cô ấy cũng rất hay làm thế.
“Cậu thích nói hay không thì tùy, tôi đã chuyển lại những lời Dương Hạ muốn nói với cậu.”
 
Chương 178: Màu đen!


Hừ lạnh một cái, Hàn Tư Dư xoay người rời đi.
Mối quan hệ giữa cô ấy và Dương Hạ, mặc dù là bạn cùng phòng, nhưng nói tóm lại, thì rất bình thường.
Bởi vì Dương Hạ cũng rất xinh đẹp, một núi không thể có hai hổ.
Nhưng bây giờ Dương Hạ đi rồi, thật ra Hàn Tư Dư cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Những chuyện cô ta nhờ, Hàn Tư Dư cũng đã làm một cách nghiêm túc.
Trần Khiêm vẫn tiếp tục ngồi ngẩn ngơ bên bờ hồ, hơn nữa bây giờ anh cảm thấy mình rất mệt mỏi, nên khoanh tay gối đầu năm xuống.
Sự yên tĩnh trong chốc lát này có thể làm lòng Trần Khiêm bình tĩnh trở lại.
Bỗng dưng, có tiếng bước chân vang lên. Sau đó trước mặt anh tối lại.
Một hình bóng xuất hiện trước mặt anh. Đứng cách anh khoảng một mét.
Trần Khiêm đang nằm, vừa ngẩng đầu lên là ngơ ngẩn ngay.
“Ha ha, Trần Khiêm, thấy cậu rảnh rỗi như vậy, đúng lúc tôi có một việc muốn cậu làm giúp!”
Tất nhiên, người quay lại chính là Hàn Tư Dư. Mà nguyên nhân làm Trần Khiêm ngạc nhiên là.
Bây giờ Trần Khiêm đang năm, Hàn Tư Dư mặc váy ngắn thì đang đứng.
Một vài thứ không nên nhìn đã bị Trần Khiêm nhìn thấy.
Màu đen!
“Đệch!”
Trần Khiêm đỏ mặt, vội vã đứng lên.
“Cậu nói gì?”
“Ha ha, đúng là đồ quê mùa, trúng số được ít tiền mà chẳng có dáng vẻ gì là giàu có cả, làm như chưa bao giờ gặp con gái vậy! Thế nào? Quen Dương Hạ lâu đến vậy mà chưa làm gì hết à? Thấy cậu ngây thơ như vậy, không cần nói cũng biết là không!”
Hàn Tư Dư khinh thường.
Tất nhiên Hàn Tư Dư biết tại sao Trần Khiêm đỏ mặt nhưng Hàn Tư Dư là người sống phóng khoáng nên chẳng quan tâm đến những chuyện như vậy.
Chỉ khinh thường bộ dạng thứ cấp của Trần Khiêm.
“Tôi nói tôi muốn cậu giúp tôi một việc, chốc nữa vài nữ streamer trong bang hội của tôi sẽ đến trường. Chúng tôi làm việc ngoài trời nên thiếu một người quay livestream cho tôi, cậu đi quay livestream giúp tôi nhé!”
Hàn Tư Dư nói xong thì đưa chiếc điện thoại yêu dấu của mình cho Trần Khiêm.
Điện thoại di động được trang bị đầy đủ các thiết bị cần thiết cho việc livestream ngoài trời như camera đính kèm
chuyên nghiệp, micro thu âm v.v
Chuyện này làm Trần Khiêm đi cũng không được mà không đi cũng không xong.
Dù sao thì, Hàn Tư Dư cũng được xem như đã giúp đỡ bạn gái cũ của anh, bây giờ đã đưa thiết bị cho anh rồi. Nếu anh còn từ chối nữa thì có hơi áy náy băn khoăn.
€ó trời mới biết chuyện giúp đỡ bạn gái cũ thì có liên quan gì đến Trần Khiêm, dù sao cuối cùng Trần Khiêm cũng không từ chối.
Đi theo Hàn Tư Dư.
Thậm chí thái độ khinh thường của Hàn Tư Dư, anh cũng không quan tâm.
Bây giờ Trần Khiêm không có cảm giác gì với Hàn Tư Dư nữa, dây dưa quá nhiều với cô ấy làm gì.
Trên đường đi, Hàn Tư Dư đi trước, Trần Khiêm theo sau. “Hàn Tư Dư, cậu ký hợp đồng vào bang hội khi nào vậy?”
 
Chương 179: Làm rất nhiều nữ sinh sốt ruột!


Trần Khiêm tán gẫu vài câu, quan trọng là bây giờ anh đã dũng cảm hơn trong việc trò chuyện với phái nữ.
“Chắc là khoảng thời gian trước đó, sao thế, cậu không. xem buổi live đó của tôi à?”
Hàn Tư Dư lạnh lùng nói.
“Buổi nào?”
“Đồ vô dụng! Là buổi live mà có một anh trai bình thường nhưng rất giàu tặng cho tôi món quà hai mươi nghìn tệ đấy, thu nhập của ngày hôm ấy, sau khi chia ra tôi đã phá kỷ lục hàng chục nghìn, cũng được lên mục hot live nên có một bang hội tìm tôi ký hợp đồng, là bang hội rất nổi tiếng đó!”
“Ồ ồ, thì ra là vậy! Thế chúc mừng cậu nhé!”
Trần Khiêm không biết những thứ liên quan đến livestream.
Nhưng anh cũng hiểu rõ rằng việc cô ấy ký hợp đồng vào hội có liên quan đến đêm mà anh đã tặng quà trong phòng
live của Hàn Tư Dư.
Trần Khiêm mới nhớ đến, đêm đó, anh đã tặng một trăm nghìn cho phần mềm livestream đó.
Vì tức Lục Thần và Hứa Nam.
Kết quả vừa tặng được hai mươi nghìn, hai người đó đã hụt hơi rồi, uổng công nạp hẳn một trăm nghìn!
Cách trường không xa, có một công viên, đây là địa điểm livestream ngoài trời của họ, nam nam nữ nữ, các cặp các đôi, đều thích đến đây chơi.
“Tư Dư, bọn tôi ở đây nè!"
Ba bốn hotgirl livestream xinh đẹp trẻ trung, trang điểm kỹ càng vẫy tay với Hàn Tư Dư.
Tất nhiên các cô ấy cũng đưa trợ lý theo.
Còn lái chiếc xe việt dã đến.
Trần Khiêm cực kỳ quen với nơi này.
Tại sao lại quen à?
Bởi vì chiếc Lamborghini của Trần Khiêm đậu ở đây.
Không nghiêng không lệch, kế bên chiếc xe việt dã của các cô ấy là Lamborghini của anh.
Chỉ là chỗ đậu ở hai bên xe còn trống, rõ ràng chẳng ai muốn đỗ xe cạnh chiếc Lamborghini cả.
Có rất nhiều người tụ tập lại đây, không ngờ đã nhiều ngày trôi qua vậy rồi mà vẫn có rất nhiều cô gái đến đây chụp. hình với Lamborghini.
“Các cậu đến sớm vậy!" Hàn Tư Dư không còn nghiêm túc như lúc nấy, vừa nói vừa cười toe toét.
Cùng lúc đó, ánh mắt sáng rực nhìn nhìn chiếc Lamborghini.
Sự sang trọng xa hoa của chiếc siêu xe này đã mang đến cho mỗi nữ sinh, mỗi nam sinh một tác động quá lớn.
Chỉ tiếc rằng, đã nhiều ngày trôi qua nhưng vẫn chưa biết cuối cùng chiếc xe này là của ai.
Làm rất nhiều nữ sinh sốt ruột!
“Đúng vậy Tư Dư, tụi tớ đến sớm, à mà, chiếc xe thể thao này là của ai vậy?”
Vài streamer khác cũng đi đến, ngạc nhiên, ngờ vực hỏi.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
2. Kẹo Sữa Bò
3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác
=====================================
“Không biết nữa, nói thật lòng, đến bây giờ sinh viên trong trường tớ vẫn chưa biết chiếc siêu xe hai mươi triệu này là của ai! Sao nào, các cậu tò mò về chủ nhân chiếc xe hả? Tớ nghe người ta nói, chủ nhân chiếc xe là một cậu chủ lớn đấy!”
Hàn Tư Dư cười nói.
“Wow! Nếu có cơ hội, đúng là mong được làm quen quá đi. Nếu tớ có thể làm bạn với một người giàu như vậy thì tớ không cần phải livestream nữa, mỗi ngày cứ lên xe đi du lịch đó đây là được!"
“Hừ hừ, mê trai, nếu tớ có thể làm bạn gái của anh ấy, tớ sẽ tự mở một hội livestream, sau đó tặng quà điên cuồng, vậy thì không cần phải ngồi đây chờ đại gia đến nữa!”
“Nhìn các cậu đi!” Hàn Tư Dư cười gượng.
Mặc dù trêu ghẹo nhưng làm sao mà Hàn Tư Dư có thể không mơ đến viễn cảnh mình được làm bạn gái của cậu chủ nhà giàu này cơ chứt
“Ha ha, đừng mê trai nữa, quay lại thực tế đi, đợi lát nữa chúng ta livestream thì phải có trợ lý, sao cậu không mang trợ lý theo?”
Một cô hotgirl livestream tò mò hỏi.
“Sao lại không mang! Trần Khiêm, lại đây cho tôi!”
Hàn Tư Dư dùng một ngón tay ngoäc Trần Khiêm đang cầm di động!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top