Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thần Chủ Ở Rể

Dịch Thần Chủ Ở Rể
Chương 1485


Chương 1485

Bà Ngô không chút nghi ngờ, với tính cách quỷ dị của tiểu thư, nói không chừng sẽ có thể làm ra loại chuyện như vậy.

Trước đây bởi vì chuyện tiểu thư mang thai, gia chủ đã trừng phạt cô ta nặng nê.

Bây giờ có vẻ như tiểu thư lại sắp làm ra chuyện gì đó kinh thiên động địa rồi.

Mình có nên đi nói cho gia chủ biết?

Nếu bị gia chủ phát hiện mình che giấu không khai báo, lần sau mình còn có thể sống sót sao?

Lần trước đối mặt với sự trừng phạt, bà ta đã nghiến răng không nói ra sự thật, suýt chút nữa khiến gia chủ tức điên lên.

Nếu không phải có tiểu thư bảo vệ, bà ta đã trực tiếp bị gia chủ đánh chết rồi.

Bà Ngô cười khổ không thôi, số của mình khổ như vậy, nào có thời gian đồng cảm với Vương Bác Thần chứ.

“Bà Ngô, chúng ta đi đón Vương Bác Thần, bà yên tâm, có tôi ở đây, lão già kia không thế làm gì bà đâu. Bà cũng đừng lo lắng, lần này tôi sẽ không làm khó bà, tự tôi sẽ đi nói với lão già kia.”

Dạ Anh Thư li3m li3m môi, nếu mình tiết lộ tin tức tuyển con rể ra ngoài, lão già nhà mình có sẽ tức chết không?

Chắc là không đâu, thực lực của lão già kia mạnh như vậy, chắc chắc tức không chết.

Có điều, Vương Bác Thần lúc trước lại chính là con rể ở rể của nhà họ Triệu.

Mình không thể bỏ qua cho anh như vậy.

Vị hôn phu của Dạ Anh Thư tôi vậy mà lại trở thành con rể ở rể của người khác.

Mặc dù lúc trước Vương Bác Thần là được Triệu Thanh Hà cứu khi bị thương nặng, để che giấu thân phận, tránh khỏi sự truy sát của nhà họ Lý, không thể không ở rể.

Tuy nhiên, không thể tha thứ.

Vị hôn phu của Dạ Anh Thư tôi trở thành con rể ở rể, chẳng lẽ không phải là đánh vào mặt Dạ Anh Thư tôi sao?

Thà làm con rể ở rể của nhà người khác cũng không đợi tôi tiến hành hôn ước, quả thực là đáng ghét.

Hừ, nếu anh thích làm con rể ở rể như vậy, tôi sẽ để anh làm thêm một lần nữa.

Dạ Anh Thư cười với vẻ lạnh lùng u ám.

Bà Ngô nhìn thấy mà sởn tóc gáy.

Bà ta thật lòng hy vọng Vương Bác Thần đừng tới, tiểu thư quả thật quá đáng sợ rồi.

Mặc dù bà Ngô không đoán được ý nghĩ thực sự của tiểu thư nhưng nụ cười quỷ dị của tiểu thư lúc này lại khiến bà ta cảm thấy rùng mình.

Cổ tộc ẩn thế ở chỗ nào, không ai biết cả.

Vương Bác Thần chỉ có thể đợi Dạ Anh Thư đến đón mình.

Dạ Anh Thư bảo Vương Bác Thần đợi ở sân bay Lan Thành ở phía tây Nước R, một giờ sau, Dạ Anh Thư dẫn theo bà Ngô khoan thai đi tới.

Nếu không phải vì hợp tác, Vương Bác Thần thực sự không muốn gặp lại ả ma nữ Dạ Anh Thư này.

Dạ Anh Thư nhìn thấy Vương Bác Thần, đôi mắt sáng lên, tỏ ra có chút phấn khích.
 
Chương 1486


Chương 1486

“Bạn học cũ, chúng ta lại gặp nhau rồi, lần trước lặng lẽ rời đi bỏ lại tôi một mình, bây giờ lại chủ động đến tìm tôi rồi?”

Dạ Anh Thư cười khẩy, nói.

Vương Bác Thần không muốn nói lại chuyện cũ chút nào, tức giận nói: “Nói đi, điều kiện cụ thể của cô là gì?”

Dạ Anh Thư nháy mắt với bà Ngô một cái, bà Ngô xuống xe để tránh nghỉ ngờ, lúc này Dạ Anh Thư mới chậm rãi nói: “Sao, nóng lòng muốn làm người đổ vỏ như vậy sao?”

Vương Bác Thần không kiên nhân nói: “Hợp tác thì hãy tỏ ra thành ý nên có, nếu cô chỉ muốn sỉ nhục tôi thì cô thành công rồi. Tin nhắn mà cô gửi cho tôi mặc dù có chút lý nhưng vạn sự đều có khả năng, tôi không tin ngoài cô ra tôi không tìm được người hợp tác nào khác, có điều là điều kiện sẽ hà khắc hơn một chút mà thôi.”

Dạ Anh Thư xoa xoa bụng của mình, nói một cách kỳ quái: “Ô, Vương đại thần chủ vẫn còn nóng nảy? Haha.”

Nhìn thấy sắc mặt xanh đen của Vương Bác Thần, trong lòng Dạ Anh Thư càng thêm đắc ý, nói: “Được rồi, không chọc anh nữa, nói đùa chút mà thôi. Trước tiên hãy nghe ý tưởng của tôi.

Lúc này, sắc mặt của Vương Bác Thần mới cải thiện một chút.

Dạ Anh Thư lãnh đạm nói: “Hiện tại, cho dù sức mạnh của anh hay là sức mạnh của cổ tộc ẩn thế chúng tôi, đều không thể chống chọi với Thiên đình. Anh và đám người Hàn Đỉnh không muốn bị Thiên đình khống chế, đại đa số người của cổ tộc ẩn thế chúng tôi cũng không muốn, chỉ là không có năng lực phản kháng, Thiên đình quả thực quá mạnh rồi. Mà anh hiện tại dự định tìm kiếm cửa đột phá từ phía cổ tộc ẩn thế, anh nghĩ phía bên Thiên đình sẽ không nghĩ tới sao?

Nếu bọn họ ngu xuẩn như vậy, sớm đã bị người ta giế t chết rồi.”

Mặc dù Vương Bác Thần không có ấn tượng tốt gì về Dạ Anh Thư, nhưng lúc này cũng phải đồng ý với kiến giải của Dạ Anh Thư.

Nếu Thiên đình thực sự dễ đối phó như vậy, sớm đã bị người khác tiêu diệt rồi, không thể tồn tại hàng ngàn năm được.

Dạ Anh Thư tiếp tục: “Cho nên, ý tưởng của tôi là, chúng ta hãy đảo ngược bàn cờ, lấy cục phá cục, tạo dựng cho anh một thân phận mới để lừa Thiên đình, bí mật liên lạc với một số người của cổ tộc ẩn thế. Nếu không như vậy, chúng ta căn bản sẽ không thể thành công, Thiên đình cũng không phải kẻ ngốc, chẳng lẽ sẽ đợi bị chúng ta tiêu diệt?”

Trong ánh mắt Vương Bác Thần lóe lên một tia tỉnh quang: “Ý của cô là, dương đông kích tây?”

Dạ Anh Thư cười nói: “Thông minh, nhưng nếu chỉ đơn giản như vậy, nhất định sẽ không giấu được Thiên đình. Hôn ước giữa tôi và anh là thật nhưng người biết chỉ có ông nội tôi và tôi. Có điều, năm đó nhà họ Lâm có quan hệ với Hiên Viên tộc, điểm này Thiên đình cũng biết, vì vậy tôi đoán răng, phía bên Thiên đình chắc chắn sẽ phái người đến dán mắt vào nhà họ Lâm, thậm chí bọn họ đang chờ anh liên hệ với nhà họ Lâm. Không bằng chúng ta dùng điểm này để lập bây lừa bịp.”

Vương Bác Thần cau mày nói: “Ý của cô là, cho tôi một thân phận giả ở nhà họ Dạ các cô, sau đó tôi lại đi liên hệ với nhà họ Lâm, biến thân phận giả này thành thật, từ đó che giấu Thiên đình?”

Dạ Anh Thư gật đầu nói: “Rất tốt, anh không chỉ muốn liên lạc với nhà họ Lâm, còn muốn khiến Thiên Đình cảm thấy anh thực sự đã cấu kết với nhà họ Lâm, như vậy mới có thể bảo vệ được thân phận giả của anh. Đồng thời, anh cần bên phía nhà họ Lâm gây ra chút động tĩnh, khiến người của Thiên Đình cảm thấy lo lắng, ván cờ thân phận giả này mới có một chút hi vọng.

Nói đến đây, đôi mắt đào hoa, xinh đẹp của Dạ Anh Thư nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần, nói: “Nếu như anh có cách, thì cố gắng làm lớn chuyện một chút, càng lớn càng tốt, tốt nhất thu hút tất cả chú ý của Thiên Đình, khiến người của Thiên Đình tận mắt nhìn thấy. Vậy thì, thân phận giả của anh ở nhà họ Dạ tôi mới có thể phát huy được hiệu quả tốt nhất.”

Vương Bác Thần nheo mắt, đây là một nước cờ nguy hiểm.
 
Chương 1487


Chương 1487

Nhưng nếu như ván cờ này thành công, vậy thì anh có thể thoát khỏi tâm ngắm của Thiên Đình, chuyển từ ngoài sáng vào trong tối.

Trong tối làm một số chuyện sẽ tốt hơn nhiều so với ngoài sáng.

Tình hình bây giờ chính là, anh ở ngoài sáng, Thiên Đình ở trong tối, khiến anh vô cùng bị động.

Nếu như ván cờ của Dạ Anh Thư thành công, vậy xác suất chiến thắng Thiên Đình sẽ tăng lên mấy phần trăm.

Chỉ là, tại sao Dạ Anh Thư lại có lòng tốt giúp anh như vậy?

Ma nữ này có tính toán gì?

Thấy Vương Bác Thần nhìn mình, Dạ Anh Thư chậm rãi, ung dung nói: “Thế nào, muốn biết tại sao tôi lại giúp anh? Có phải đang nghĩ tôi có ý đồ gì đó?”

“Không sai.”

Vương Bác Thần không phủ nhận, đúng là anh không quá tin tưởng Dạ Anh Thư.

Dạ Anh Thư cười nói: “Nếu như tôi nói, tôi thật sự muốn anh làm ba dượng của con tôi thì sao?”

Vương Bác Thần không nói rõ ràng: “Vậy tôi chỉ có thể nói xin lỗi, tôi sẽ không phản bội vợ tôi.”

Dạ Anh Thư cười haha, cười đến mức chảy cả nước mắt.

“Xem anh bị dọa sợ kìa, nếu như tôi thật sự bắt anh làm như vậy, người vợ hay ghen kia của anh có phải sẽ treo cổ tự sát không.”

Lúc này, Dạ Anh Thư nói một cách rất nghiêm túc: “Điều kiện của tôi, chính là anh giúp tôi thành thần, thế nào, yêu cầu này không cao đúng chứ?”

Vương Bác Thần nhìn chằm chằm vào Dạ Anh Thư: “Cô cũng muốn thành thần?

Thành thần thật sự quan trọng đến vậy sao?”

Dạ Anh Thư nói một cách rất đương nhiên: “Nói linh tỉnh, ai mà không muốn thành thần tiên? Đám giun dế dưới thần cảnh, con người không thành tiên thì cuối cùng cũng là cát bụi.

Vương Bác Thần khó chịu nói: “Trước mắt bản thân tôi còn khó bảo toàn được, sao có thể giúp cô? Ngay cả công pháp vượt siêu phàm cảnh tôi còn không có, đối với cảnh giới trên phàm cảnh đều mơ hồ, không rõ, thần cảnh gì đó mà mấy người nói, những người phàm phu tục tử như chúng tôi hoàn toàn không biết, tôi sao có thể giúp được cô?”

“Nếu như cô thật sự có thể giúp tôi đối phó với Thiên Đình, mà tôi thật sự có được công pháp thành thần, đương nhiên có thể giúp được cô.”

Dạ Anh Thư không để tâm, nói: “Bây giờ, đương nhiên không cần anh giúp đỡ, trên thực tế chúng ta cũng không biết phải làm sao để thành thần. Điều kiện này tạm thời để qua một bên đã, tôi nói điều kiện thứ hai, tôi muốn nhà họ Dạ chúng tôi, trở thành gia tộc đứng đầu trong Cổ tộc ẩn thế, nếu như sau này thật sự hủy diệt được Thiên Đình, đương nhiên sẽ có những gia tộc khác góp sức, nên tôi muốn anh viết giấy, sau này hủy diệt được Thiên Đình, anh phải giúp nhà họ Dạ chúng tôi trở thành gia tộc đứng đầu.”

Vương Bác Thần càng không thể nhìn thấu Dạ Anh Thư, lúc trước chỉ cảm thấy người phụ nữ này rất quỷ dị, bây giờ lại cảm thấy người phụ nữ này lòng dạ quá sâu.

Đầu tiên là đưa ra ý tưởng dùng trận phá trận, sau đó lại nói ra mục đích thực sự.

Nói trắng ra, chính là muốn xem Vương Bác Thần anh là một quân cờ, thậm chí là thuộc hạ.

Trong đầu Vương Bác Thần hiện lên rất nhiều ý nghĩ, anh không biết bây giờ Cổ tộc ẩn thế là cục diện gì, nên tạm thời không thể hành động tùy tiện.

 
 
Chương 1488


Chương 1488

“Nói như vậy, từ lâu cô đã chọn tôi để làm một quần cờ đúng không? Tại sao lại chọn tôi?”

Vương Bác Thần không ngốc, xâu chuối rất nhiều chuyện lại với nhau, cũng có thể hiểu được ý định của Dạ Anh Thư.

Chỉ là lúc trước anh không chú ý đến.

Có thể nói, từ đầu đến giờ, Dạ Anh Thư vẫn luôn dẫn dụ anh đi vào Cổ tộc ẩn thế.

Mặc dù ma nữ này nói rất rõ ràng mục đích của cô ta, nhưng Vương Bác Thần vấn có chút không tin.

Anh cảm thấy, phía sau hai mục đích trở thành thần và đưa nhà họ Dạ trở thành gia tộc đứng đầu, Dạ Anh Thư chắc chắn vẫn giấu mục đích lớn hơn.

Chỉ là bây anh vấn chưa đoán ra.

Hai mắt Dạ Anh Thư phát sáng, giải thích: “Anh vẫn chưa hiểu hả? Trước mắt ở thế giới này, chỉ có anh mới có thể thu hút được sự chú ý của Thiên Đình, anh hút tất cả hỏa lực, mấy người chúng tôi, mới có cơ hội. Hơn nữa, từ lâu bà đây đã khó chịu với Thiên Đình, tôi đích thân bày bố một ván cờ lớn, chôn cất Thiên Đình.

“Tôi phải để cho tất cả mọi người biết, tôi, Dạ Anh Thư, từ cổ chí kim là người phụ nữ vô cùng mưu trí. Cho dù thực lực của tôi không phải là mạnh nhất, nhưng tôi vẫn có thể giãm cả thế giới này dưới chân.

Tôi muốn để cho mấy người đàn ông xấu Xa các anh phải run rẩy trước mặt tôi. Tôi muốn khiến thế giới này, hàng nghìn hàng vạn năm sau, vẫn có thể nhớ đến cái tên Dạ Anh Thư.”

Nhìn Dạ Anh Thư vô cùng điên cuồng này, Vương Bác Thần ngày càng cảm thấy ma nữ này đúng là một tên điên, không thể dùng suy nghĩ của người bình thường suy đoán cô ta.

Nhưng thủ đoạn của ma nữ này quả thật rất cao siêu, mỗi một điều kiện được đưa ra đều khiến anh không thể từ chối.

Mặc dù bị cô ta chơi rất nhiều lần, nhưng lúc này Vương Bác Thần cảm thấy, nếu như có sự giúp đỡ của cô ta, có lẽ thật sự có thể xoay chuyển cục diện khó khăn trước mắt.

Chỉ là hợp tác với ma nữ này, còn phải dùng mười hai phần tinh lực, ngộ nhỡ cô ta đột nhiên quay đầu bây mình, vậy mình sẽ không có cách nào để xử lý.

Nghĩ đến đây, Vương Bác Thần hít một hơi thật sâu, nói: “Nếu như thứ cô cần chỉ có những thứ này, ngoài chuyện thành thần tôi không chắc chắn, hai điều kiện còn lại tôi có thể giúp đỡ cô, trước mắt phải tiêu diệt Thiên Đình, để tôi báo thù thành công.

Đương nhiên, nếu như tôi chết trong quá trình báo thù, vậy thì không có cách nào.”

Dạ Anh Thư cười một cách yêu kiều nói: “Yên tâm, sẽ không bây anh. Tiếp theo, việc đầu tiên chúng ta cần phải làm chính là đổi cho anh một thân phận xuất hiện ở nhà họ Dạ tôi. Sau đó, anh lại đi đến nhà họ Lâm. Trước tiên tôi dạy anh thuật biến đổi dung mạo, cũng có thể nói là công pháp, anh học xong, có thể thay đổi ngoại hình, mà không bị người khác nhận ra, đây là bí quyết độc môn của nhà họ Dạ chúng tôi.

Trong lòng Vương Bác Thần chấn động.

Lúc trước, thuật chỉnh dung của bà Ngô vô cùng cao siêu, lừa được rất nhiều người.

Lúc đó, bà Ngô xuất hiện trước mặt anh, anh không thể phát hiện ra bà ta đã thay đổi khuôn mặt.

Không thể không nói, mặc dù Dạ Anh Thư vô cùng quỷ dị, nhưng một khi nghiêm túc, vẫn có ma lực đặc biệt.

“Bộ công pháp này của nhà họ Dạ chúng tôi, được gọi là Thuật nghìn mặt, trên phương diện lý luận, có thể thay đổi vô số khuôn mặt. Trong truyền thuyết, nếu như luyện bộ công pháp này đại thành, sẽ động chạm rất nhiều thứ bí mật. Trước mắt, công pháp chỉ có thể thay đổi một số đặc trưng trên cơ thể và khuôn mặt, nhưng như vậy cũng đủ rồi.”

Dạ Anh Thư âm thầm truyền âm, bắt đầu dạy Vương Bác Thần Thuật nghìn mặt.

Vương Bác Thần cũng rất tò mò, thuật nghìn mặt vô cùng tài tình, nó không chỉ giống 72 phép thần thông của Tôn Ngộ Không trong Tây Du Ký, tùy tiện thay đổi hình dạng.
 
Chương 1489


Chương 1489

Mà thông qua một số kỹ sảo đặc biệt, để khống chế chuyển động của khung xương và cơ bắp toàn thân, để đạt được mục đích thay đổi khuôn mặt và dáng người.

Chả trách, lúc đầu chỉ có Hoa Mạnh Trường nhìn ra, cho dù Vương Bác Thần cũng bị bà Ngô lừa.

Hoa Mạnh Trường cả đời hành y, khả năng hiểu kết cấu của cơ thể người, đã đạt đến mức xuất quỷ nhập thần.

Vì vậy lúc đó chỉ có ông ấy nhìn ra, Dù sao có thay đổi như thế nào, đàn ông cũng không thể thật sự biến thành phụ nữ, phụ nữ cũng không thể thật sự biến thành đàn ông.

Theo sự chỉ dẫn của Dạ Anh Thư, Vương Bác Thần cũng dần dần nắm được kỹ xảo của Thuật nghìn mặt.

Chỗ khó của công pháp này nằm ở việc khống chế xương và cơ bắp, chuyển động chúng, từ đó thay đổi hình thể.

Một khi nắm được kỹ xảo, vậy việc biến hình trở nên khá dễ dàng.

Vương Bác Thần bắt đầu xoa bóp cơ bắp của mình, từ từ khống chế sự chuyển động của xương cốt.

Lúc đầu có chút không thích ứng.

Dần dần, phần mặt của anh xuất hiện sự thay đổi, biến thành một chàng trai hoàn toàn xa lạ.

Chỉ là ánh mắt vẫn không thay đổi, vấn khá hấp dãn.

Nhưng khuôn mặt quả thật đã hoàn toàn khác biệt.

“Anh đúng là một thiên tài tu luyện.”

Nhìn thấy Vương Bác Thần chỉ trong hai tiếng ngắn ngủi đã nắm được Thuật nghìn mặt, Dạ Anh Thư không khỏi cảm thán.

“Cái này rất khó hả? Không phải chỉ cần khống chế xương cốt và cơ bắp của cơ thể là được sao?”

Vương Bác Thần có chút nghi hoặc, cảm thấy không có gì là khó.

Dạ Anh Thư không còn gì để nói: “Nói thì rất dễ, nhưng làm lại rất khó. Muốn khống chế cơ bắp và xương cốt một cách hoàn hảo, đâu có dễ dàng như vậy. Tôi cũng xem nhưng là một thiên tài của nhà họ Dạ chúng tôi, nhưng lúc đầu, khi tôi học Thuật nghìn mặt, phải tốn tận một tháng mới có thể khống chế được cơ bắp. Hoàn toàn khống chế được xương cốt và cơ bắp phải tốn những một năm.”

Đúng là người so với người tức chết người.

Trong lòng Vương Bác Thần có chút kinh ngạc, từ khi dị huyết của nhà họ Vương trong cơ thể anh được đánh thức, khả năng khống chế cơ thể của anh đã tăng lên mấy bậc.

Đặc biệt là phối hợp với Bách Chú Pháp, sau khi trải qua lần thứ hai dị huyết thức tỉnh, về cơ bản có thể khống chế được mỗi một bộ phận trên cơ thể.

Yêu cầu của Bách Chú Pháp chính là hoàn toàn khống chế được cơ thể.

Bây giờ anh đã hoàn thành được năm mươi chú, tiểu thành của Bách Chú Pháp, nên việc khống chế cơ bắp với xương cốt cơ thể đối với anh mà nói chính là một chuyện nhỏ.

“Được rồi, bây giờ anh đã năm được Thuật nghìn mặt, tiếp theo, tôi sẽ xem biểu hiện của anh. Ván cờ này của chúng ta có thể thành công không, phụ thuộc vào anh có thể giả chết thoát thân được không.”

Dạ Anh Thư nói xong, thực ra trong lòng cũng không có suy nghĩ gì, nói tiếp: “Năm đó, sở dĩ Hiên Viên Tộc bị phát hiện là vì nhà họ Lâm phản bội lại Hiên Viên Tộc.

Anh là một người thông mình, làm như thế nào, không cần tôi phải nói nhiều đúng không?”

Vương Bác Thần gật đầu, giả chết có thể thành công được hay không, phụ thuộc phần lớn vào phía nhà họ Lâm.
 
Chương 1490


Chương 1490

Mặc dù anh không có cảm tình gì với Hiên Viên tộc, nhưng đó là gia tộc của mẹ, nếu như có thể báo thù, trong lòng mẹ cũng sẽ cảm thấy được an ủi rất nhiều.

Vậy bắt đầu khuyên giải từ nhà họ Lâm.

Dạ Anh Thư lại nói: “Tiếp theo, anh cùng tôi trở về nhà họ Dạ, giả vờ kết hôn, xây dựng thân phận giả là con rể nhà họ Dạ. Anh yên tâm, không phải bắt anh đổ vỏ, dù anh muốn nuôi con cho người đàn ông của tôi thì anh vẫn chưa có đủ tư cách. Giữa chúng ta chỉ là hợp tác, môi người có được thứ mình muốn mà thôi.”

Cô ta nói như vậy, trong lòng Vương Bác Thần không còn quá khó chịu.

“Nhà họ Dạ các cô có phản ứng như thế nào? Ván cờ này nhất định không được thất bại, chúng ta không thể thua.”

Vương Bác Thần thận trọng nói.

Nếu như người nhà họ Dạ không đồng ý, sẽ rất phiền phức.

Hơn nữa đối với những gia tộc Cổ tộc ẩn thế như nhà họ Dạ, người đi ở rể không khác gì so với người hầu.

Nếu như vì thân phận này mà xảy ra một số chuyện không vui, rất có khả năng sẽ hỏng việc.

Dạ Anh Thư bình tĩnh nói: “Yên tâm, mấy người bên phía ông nội tôi rất tán thành kế hoạch của tôi, anh thật sự nghĩ là Cổ tộc ẩn thế tình nguyện làm chó cho Thiên Đình? Bị Thiên Đình đàn áp một khoảng thời gian dài như vậy, trong lòng ai mà không tức giận, chỉ đợi người cầm đầu xuất hiện. Mà anh lại rất phù hợp, anh và Thiên Đình có thù hận sâu đậm, chúng tôi không cần lo lắng anh sẽ phản bội.

“Đương nhiên, sự ủng hộ của chúng tôi với anh cũng chỉ ở trong bóng tối, bên ngoài sẽ không cho anh bất kỳ thứ gì, nếu như anh thật sự chết vậy thì cứ chết đi, hiểu không? Trước khi anh thật sự có được thế lực mạnh để đối phó với Thiên Đình, chúng tôi sẽ không đứng về phía đối lập với Thiên Đình, không thể đem bản thân và gia đình đè lên người anh. Muốn Cổ tộc ẩn thế thật sự đứng về phía anh, anh phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, thậm chí còn phải có được thực lực có thể đối đầu được với năm đại thần của Thiên Đình.”

Nghe những lời này, Vương Bác Thần lại thở phào nhẹ nhõm.

Đây mới là lẽ thường, nhà họ Dạ không thể mạo hiểm cùng với anh.

Nếu như đem bản thân và gia đình đặt lên người anh, ngược lại anh sẽ không dám tin tưởng.

Nhưng mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng Vương Bác Thần vấn có chút khó chiu.

Nhưng cũng chỉ có thể đ è xuống, tất cả chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình.

Chỉ có bản thân trở nên mạnh hơn mới có thể có được sức mạnh thật sự.

Từ khi có ý định vào Cổ tộc ẩn thế, anh đã biết, chỉ có thể dựa vào bản thân mình.

Không thể hoàn toàn tin tưởng ai.

Cho dù Dạ Anh Thư lúc này, trong lòng anh vẫn có một chút cảnh giác.

Anh biết, bản thân mình đối với những Cổ tộc ẩn thế như nhà họ Dạ mà nói, thực chất chính là một con tốt trong ván cờ.

Vương Bác Thần hít sâu một hơi, âm thầm căn răng.

Con tốt đã qua sông, không còn cơ hội lùi về sau nữa.

Lần này, hoặc là thành công, tiêu diệt Thiên Đình.

Hoặc là chết!

Nhưng một khi mình chết, người thân bạn bè của mình, cũng sẽ bị liên lụy.
 
Chương 1491-1492


Chương 1491

Những tên súc sinh Thiên Đình kia, đương nhiên sẽ mang Dao Dao trở thành vật thí nghiệm tiếp theo.

Bởi vậy, mình nhất định phải thành công.

Ngoại trừ thành công, mình không còn có đường nào khác có thể chọn.

Sau khi bàn bạc xong những vấn đề cơ bản, bà Ngô lên xe.

Nhìn bà Ngô, Vương Bác Thần nhàn nhạt nói: “Lần trước tôi quay về Hà Châu, vợ của tôi bị Hồ Hách bắt cóc, Dao Dao bị ngược đãi, sau đó tôi cho người điều tra chuyện này, tra được sau lưng cũng có một người, tên của người kia cũng là bà Ngô. Chuyện này cho tôi một lời giải thích đi.”

Bà Ngô mặt không biểu cảm, cũng không nói gì.

Dạ Anh Thư vội vói: “Anh đừng làm loạn, là tôi bảo bà Ngô làm, chuyện này rất phức tạp.

Trong ánh mắt Vương Bác Thần lộ ra sát khí, hàm răng trắng hếu lộ ra cười nói: “Cho tôi một lý do để không giết bà ta.”

Dạ Anh Thư bất đắc dĩ, nói: “Nếu như không làm như vậy, anh cảm thấy vợ và mẹ vợ của anh còn có thể sống sót sao?”

“Có ý gì?”

Vương Bác Thần vấn không định bỏ qua cho bà Ngô.

Rất nhiều chuyện đều liên quan đến bà Ngô.

Lần trước Triệu Thanh Hà thiếu chút nữa bị Hồ Hách làm nhục, Dao Dao bị người ta ngược đãi, anh vẫn còn nhớ kỹ đây.

Sau này lại âm thầm tra ra, là bà Ngô ở sau lưng sắp xếp mọi thứ.

Trước đó anh vấn luôn không tìm được bà Ngô, bây giờ tìm được rồi, sao có thể tha cho bà ta.

Không đợi Dạ Anh Thư nói, bà Ngô đã nói: “Lúc ấy chúng tôi nhận được tin tức, Thiên Đình vì k1ch thích thần huyết trong cơ thể cậu thức tỉnh, định lợi dụng đám người Hồ Hách và Triệu Hồng đến giết vợ con cậu, vì vậy tiểu thư bảo tôi âm thầm can thiệp vào.

“Vì vậy tôi tìm Hồ Hách và Triệu Hồng trước, làm ảnh hưởng tiềm thức của bọn họ, để bọn họ chỉ tra tấn vợ và con cậu, nhưng không ra tay ác độc. Sau đó tôi lại tìm được hộ pháp Thiên Bại phụ trách chuyện đó, đề nghị muốn đạt đến mục đích k1ch thích cậu, tra tấn vợ và con cậu có thể hữu dụng hơn là giết bọn họ, hộ pháp Thiên Bại chọn dùng đề nghị của tôi, cũng báo cho thần sứ Thần, sau khi thần sứ Thần đồng ý, dựa theo đề nghị của tôi chấp hành việc kia.”

Nói đến chỗ này, bà Ngô dừng một chút, nói: “Đương nhiên, tôi cũng không phải đang giải thích cái gì, mà là không muốn cậu hiểu lầm tiểu thư nhà tôi. Dù sao cũng là dưới đề nghị của tôi, tạo thành tổn thương đối với vợ con cậu, nếu cậu muốn giết tôi, vậy thì giết đi, tôi cũng không có gì để giải thích.”

Ánh mắt Vương Bác Thần lập lòe bất định, anh không xác định được bà Ngô nói thật hay giả.

Dạ Anh Thư nói: “Anh không thể ra tay với bà Ngô, đây cũng là một trong những điều kiện của tôi. Môi một chuyện bà Ngô làm đều là tôi chỉ điểm, nếu như anh nhất định phải giết bà ấy, vậy hợp tác giữa chúng ta đến đây thôi.”

Vương Bác Thần đ è xuống sát ý trong lòng, lúc này mặt biến sắc, lộ ra hàm răng, cả người như vô hại cười nói: “Căng thẳng như vậy làm gì, tôi chỉ là hỏi một chút mà thôi. Tôi cũng đang thấy lạ đây, vợ con tôi sao có thể sống sót, còn cho tôi thời gian chạy về đó. Thì ra là mấy người cố ý kéo dài thời gian, nếu nói như vậy, mấy người còn là ân nhân của tôi đây, tôi sao có thể ra tay với ân nhân được.”

Đừng nhìn Vương Bác Thần trên mặt cười ha ha, nhưng mà anh cũng không hề tin tưởng.

Chương 1492

Nguồn thiếu chương.
 
Chương 1493


Chương 1493

Xùy!

Nghe như vậy, hai tay bà Ngô run lên, may là bà ta phản ứng nhanh, vội vàng đạp phanh lại, nếu không đã va phải xe bên cạnh rồi.

Bà Ngô vội vàng che giấu nội tâm sợ hãi của mình nói: “Tiểu thư, cậu Vương, ngại quá, vừa rồi không chú ý.”

Vương Bác Thần vấn giữ nụ cười, nói: “Lái xe cẩn thận là được.”

Dạ Anh Thư truyền âm cho bà Ngô nói: “Trước khi Vương Bác Thần tìm được hộ pháp Thiên Bại và thần sứ Thần, bà trước không nên ra ngoài, cũng không nên một mình ở cùng với Vương Bác Thần.”

Cô ta thật sự lo lắng tên điên Vương Bác Thần này, sẽ ra tay với bà Ngô.

Bà Ngô vội vàng đồng ý, quyết định sau này đánh chết cũng không ra ngoài.

Ai biết cái tên điên Vương Bác Thần này, có thể thật sự xuống tay với bà ta hay không.

Bà ta biết ba người Triệu Long, bà cụ Triệu, Triệu Hồng nhà họ Triệu cuối cùng chết thế nào.

Lúc ấy Vương Bác Thần nói với ba người bọn họ, gi ết chết hai người thì có thể sống, bà cụ Triệu dùng dao tự tay chém chết con trai và cháu gái mình, nhưng cuối cùng bà ta cũng chết.

Nếu như Vương Bác Thần thật sự muốn giết mình, bà Ngô không cảm thấy mình có thể sống sót.

Ngay cả tiểu thư cũng bảo mình không nên ra ngoài, bà Ngô đương nhiên sẽ không mang mạng mình ra cược.

Vương Bác Thần cũng không thèm để ý trong lòng hai người bọn họ nghĩ thế nào.

Nếu như bà Ngô nói thật thì thôi, nếu như là giả, vậy anh không có khả năng tha cho bà Ngô.

Về phần ra tay lúc nào, thì nói sau, ít nhất cũng phải đợi anh đứng vững gót chân ở cổ tộc ẩn thế bên này.

Trên đường đi bà Ngô luôn mất hết hồn vía, luôn cảm thấy sau gáy mình lạnh, giống như là Vương Bác Thần bất cứ lúc nào cũng có thể cắt đứt cổ bà ta.

Mặc dù Vương Bác Thần cái gì cũng chưa làm, như bà ta vấn cảm thấy sau lưng lạnh toát.

Chờ lúc đến nơi, Vương Bác Thần và Dạ Anh Thư xuống xe, bà Ngô mới phát hiện lưng của mình ướt đầm mồ hôi lạnh.

Bà ta thề, sau này tuyệt đối sẽ không ra ngoài nữa!

Nếu như ở trong nhà, bà vẫn chết, vậy bà chỉ có chấp nhận.

Nhà họ Dạ ở trong một ngọn núi lớn, giống như thế ngoại đào nguyên.

Nguyên ngọn núi lớn, đều là khu vực cẩm, có trận cổ bao trùm, trừ phi có người đặc biệt dân đường, nếu không không ai phát hiện được, lại ở trong rừng sâu như vậy, thế mà có một trang viên cực lớn.

Vương Bác Thần âm thầm cảm thán, thủ đoạn của cổ tộc ẩn thế, quả nhiên phi thường.

Nếu như mình một mình tìm đến cổ tộc ẩn thế, đúng là tìm không thấy.

Vương Bác Thần đùa giốn nói: “Mấy gia tộc của mấy cô, chẳng lẽ cũng đều làm việc trái lương tâm sao? Giấu kỹ như vậy.

“Miệng chó không mọc được ngà voi, chúng tôi chỉ đều là vì tránh phiền phức mà thôi.”

Dạ Anh Thư tức giận nói.

“Tiểu thư.”
 
Chương 1494


Chương 1494

Hai người bảo vệ gác cửa cung kính chào hỏi, đồng thời dùng ánh mắt kinh ngạc đánh giá Vương Bác Thần.

Đây chính là lần đầu tiên tiểu thư mang đàn ông về gia tộc.

Người trẻ tuổi kia thật đúng là không sợ chết, dám thân cận với tiểu thư.

Vương Bác Thần lúc này, dung mạo đã hoàn toàn thay dổi.

Vốn là đường cong gương mặt anh mạnh mẽ, nhưng mà lúc này lại biến thành vô cùng nhu hòa, giống như là mấy tiểu thịt tươi lưu lượng, hoàn toàn là một tiểu bạch kiểm.

Dạ Anh Thư gật đầu nói: “Đây chính là Viên Diệp, sau này sẽ là cô gia của mấy người.”

“Chào cô gia.”

Hai người gác cửa lập tức cười hỏi thăm, nhưng mà trong ánh mắt lộ ra vẻ kỳ quái.

Viên Diệp này đúng là một hán tử, lại có thể thu phục được ma nữ tiểu thư này.

Nhưng mà tiếp theo vẫn còn chuyện phiền phức, đại thiếu gia nhà họ Phong đã đến cầu thân rồi, mặc dù bị tiểu thư đánh một trận tơi bời, nhưng bên phía nhà họ Phong kia lại rất vừa ý với hôn sự này.

Trong tộc cũng không ít người thật sự xem trọng tiểu thư và đại thiếu gia nhà họ Phong.

Viên Diệp này đúng là đầu sắt không sợ chết mà.

Vương Bác Thần gật nhẹ đầu, luôn cảm thấy trong nụ cười của hai người này mang theo chút gì đó hả hê.

Nhưng mà chuyện này không ảnh hưởng gì đến anh, dù sao cũng chỉ là kết hôn giả, tạo ra một thân phận giả mà thôi.

Đến khi Dạ Anh Thư đưa Vương Bác Thần đi vào, hai người gác cửa mới bắt đầu bà tám, hưng phấn nói: “Tên nhóc này thật đúng là gan lớn mà, dám yêu đương với tiểu thư. Tôi lại có chút bội phục tên nhóc này, lại có thể bắt được tiểu thư, chẳng lẽ cậu ấy không biết tiểu thư là ma nữ sao?”

Người còn lại nói: “Tôi nghĩ rằng tiểu bạch kiểm này không cố được mấy ngày cũng chạy mất, ngay cả cậu Phong cũng bị tiểu thư đánh trọng thương ba tháng không xuống được giường, tiểu bạch kiểm này nhìn qua là biết không chịu đánh nổi.”

“Ha ha, sao tôi lại cảm thấy, tiểu bạch kiểm này bị tiểu thư bắt lấy? Tôi nghĩ cậu ấy bị tiểu thư lừa gạt đến, thật sự không biết sự đáng sợ của tiểu thư đó.”

“Ngàn vạn đừng nói ra, tiểu thư khó khăn lắm mới mang một người đàn ông về, nếu như dọa chạy rồi, tiểu thư nhất định sẽ giết hai ta.”

“Phí lời, tôi cũng không ngốc. Nhưng mà, cho dù tiểu thư lừa gạt tên tiểu bạch kiểm này, Phong đại thiếu nhà họ Phong bên kia cũng sẽ không từ bỏ đâu, lỡ như Phong đại thiếu đánh tiểu bạch kiểm này chạy mất, tiểu thư có giết đến nhà họ Phong không?”

“Cậu đừng nói, tôi cảm thấy định sẽ có chuyện. Với tính tình của tiểu thư, nếu Phong đại thiếu thật sự dám ra tay, cô ấy thật sự dám giết Phong đại thiếu.”

“Thôi, vẫn là đứng xem là được rồi, dù sao đây là chính tiểu thư khó khăn lắm mới lừa về được.”

Hai người nói thầm, nhìn thấy bà Ngô sắc mặt tái nhợt đi đến, vội vàng nói sang chuyện khác.

Cùng lúc đó, Vương Bác Thần càng cảm thấy không bình thường.

Người nhà họ Dạ nhìn anh, giống như là nhìn quái vật, ánh mắt kia muốn kỳ lạ bao nhiêu thì có bấy nhiêu.

Càng làm cho anh cảm thấy kỳ lạ là, những người này chẳng những không thể hiện ra địch ý hay tư thái cao cao tại thượng, ngược lại vẻ mặt đều giống nhau: Nhìn có vẻ hả hê.

Dạ Anh Thư hung hăng trừng mấy người kia, những người này mới vội vàng rời đi.
 
Chương 1495


Chương 1495

Nhưng càng làm Vương Bác Thần buồn bực hơn là, ngay sau đó, người nhà họ Dạ hết người này đến người kia xuất hiện, thật giống như là hẹn nhau.

Nếu như là một hai người ngẫu nhiên gặp, vậy lần này quả thực là cố ý đến xem náo nhiệt rồi.

“Thư, con thế mà lại đưa một người đàn ông về, không dễ dàng mà không dễ dàng.”

Một bác gái bế đứa nhỏ vẻ mặt nhìn của lạ nhìn Vương Bác Thần, nói: “Thanh niên, đến rồi thì đừng đi nữa, cậu yên tâm, làm người đàn ông của Thư nhà chúng tôi, chúng tôi sẽ không bạc đãi cậu, có điều kiện gì cậu cứ việc nói.”

Gương mặt Vương Bác Thần buồn bực, này hoàn toàn khác với tưởng tượng của anh.

Sao lại có cảm giác những người này giống như là cuối cùng cũng tiễn được ôn thần đi vậy?

Trong lòng Vương Bác Thần cũng nói thầm.

Xem ra Dạ Anh Thư ở nhà họ Dạ cũng là một tai họa.

Nhưng mà, cũng chỉ có tai họa như vậy, mới có thể ra bài không theo lẽ thường.

Dạ Anh Thư xua tay đuổi một đám người đi, dẫn Vương Bác Thần tiếp tục đi vào sâu trong nhà họ Dạ.

Xuyên qua con đường đá xanh trong rừng trúc, thì đến một tiểu viện u tĩnh.

Trong tiểu viện, có mấy căn nhà đá mộc mạc, so với trang viên khổng lồ bên ngoài, nghiêm nhiên là hai thế giới.

Bên ngoài tiểu viện có một vườn rau xanh, một ông cụ tuổi già sức yếu đang tưới nước.

“Ông nội, con đưa anh ta đến rồi.”

Dạ Anh Thư ồn ào đi qua, ôm lấy ông cụ.

Trước mặt ông cụ này, cô ta giống như là một cô gái nhỏ, hoàn toàn không có dáng vẻ của ma nữ.

Vương Bác Thần không ngờ, ma nữ Dạ Anh Thư này, thế mà còn có một mặt giống như là cô gái nhỏ.

Nhưng mà mỗi người đều có mấy gương mặt.

Ông cụ Dạ lảo đảo đứng lên, đánh giá từ trên xuống Vương Bác Thần, nói: “Ồ? Đây chính là tên nhóc nhà họ Vương kia? Con trai của Lý Kỳ? Đây là học xong “Thiên Diện Thuật” của nhà họ Dạ rồi?”

Vương Bác Thần x0a nắn gò mắt một chút, khôi phục lại diện mạo trước kia, ôm quyền nói: “Tiểu tử Vương Bác Thần, bái kiến cụ Dạ”

Ông cụ Dạ gật đầu nói: “Không tệ, có mấy phần tư thái nhân trung long phượng. Thư đã nói với cậu rồi chứ?”

Vương Bác Thần gật đầu: “Nói hết rồi.”

Ông cụ này cũng là người sảng khoái nói chuyện sảng khoái, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, không giả vờ ngớ ngẩn để qua mặt.

Ông cụ Dạ chỉ chỉ vào bàn ghế đá bên cạnh nói: “Ngồi xuống chúng ta từ từ nói chuyện, ở đây không cần lo lắng có người nghe lén.”

Vương Bác Thần sau khi đỡ ông cụ Dạ ngồi xuống, mới ngồi xuống.

“Cụ có gì chỉ giáo? Cứ nói đừng ngại, tiểu tử nhất định rửa tai lắng nghe.”

Ông cụ Dạ lặng lẽ cười, nói: “Chỉ giáo thì không nói, chúng ta chẳng qua là hợp tác mà thôi. Nói thật, nhà họ Dạ chúng tôi trước mắt cũng không tệ lắm, Thiên Đình cũng sẽ không làm gì nhà họ Dạ, chúng tôi sao phải giúp cậu chứ? Tại sao phải bỏ qua vinh hoa phú quý này, mạo hiểm với cậu chứ?”
 
Chương 1496


Chương 1496

Vương Bác Thần ngây ra, không khỏi nhìn về phía Dạ Anh Thư.

Dạ Anh Thư làm mặt quỷ.

Vương Bác Thần trầm mặc một lúc nói: “Cụ có chuyện đừng ngại nói thẳng, trước mặt thật sự tôi không cam kết được gì.

Cho dù làm được, chắc hẳn cụ cũng sẽ không tin.”

Đây mới là chuyện thường tình.

Nhà họ Dạ trước mắt, chỉ cần không trở mặt với Thiên Đình, thì vẫn là cổ tộc ẩn thế như cũ, có vinh hoa phú quý hưởng không hết.

Nếu như giúp anh trở mặt với Thiên Đình, đối với nhà họ Dạ mà nói, cũng không có chỗ nào tốt.

Anh vào lúc này, quả thực không lấy ra được vốn liếng để nhà họ Dạ đầu tư vào.

“Xem như thành khẩn.”

Ông cụ Dạ nâng chung trà lên nhấp một ngụm nhuận giọng, sau đó trong hai mắt đục ngầu phóng ra hai lưồng sáng, nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần nói: “Thần huyết Hiên Viên tộc thức tỉnh rồi chứ?”

Trong lòng Vương Bác Thần cảnh giác, anh cảm thấy đối phương dường như có thể nhìn thấu được mình.

Trước mặt ông cụ này, bản thân mình giống như bị lột s@ch, không có bí mật gì đáng nói.

Vì vậy, anh cũng không giấu giếm, nói thẳng: “Không sai, thần huyết Hiên Viên tộc thức tỉnh một lần, dị huyết nhà họ Vương thức tỉnh hai lần.

Ông cụ Dạ gật đầu nói: “Như thế đáng để nhà họ Dạ chúng tôi đầu tư. Kế hoạch của Thư trước đó đã nói với tôi một chút, mặc dù có chút lỗ hổng, nhưng mà cũng không ảnh hưởng toàn cục. Trên thế giới này không có kế hoạch nào hoàn mỹ, chỉ xem kế hoạch của ai có thể phạm lỗi ít hơn. Thiên hạ này, đến cùng là thiên hạ của người trẻ tuổi mấy cô cậu, tôi không phản đối mấy người làm cái gì, cũng sẽ không can thiệp vào kế hoạch của mấy người. Chỉ là…

Nói đến đây, ông ta ngừng lại.

Vương Bác Thần nghe đến đầu đầy sương mù, ông cụ này lại có ý gì?

Vương Bác Thần rất ngạc nhiên, ông cụ này đến cùng là có ý gì.

Ông cụ Dạ lại nhấp một ngụm trà, nói: “Chỉ là, cậu đã từng nghĩ đến danh dự của Thư nhà tôi chưa? Con bé là con gái, bây giờ mặc dù là giả kết hôn với cậu, nhưng truyền đi, người bên ngoài sẽ cho là thật.

Hơn nữa bây giờ Thư đã mang thai rồi, lại kết hôn với cậu, sau này dù nói thế nào, cũng bất lợi với Thư.

Vương Bác Thần hiểu, ông cụ này muốn biến hôn sự của anh và Dạ Anh Thư thành thật.

Không đợi Vương Bác Thần nói, ông cụ Dạ lại nói: “Đương nhiên, tôi nói nhiều như vậy đối với cậu cũng có chỗ lợi. Cậu và Thư thật sự kết hôn, như vậy nhà họ Dạ chúng tôi đương nhiên phải đứng về phía cậu.

Vương Bác Thần liếc nhìn Dạ Anh Thư một cái, anh không xác định được đây có phải là Dạ Anh Thư cố ý hay không.

Nhưng chuyện này, anh sẽ không đồng ý.

Cũng sẽ không có khả năng thỏa hiệp.

Triệu Thanh Hà đi theo anh mấy năm nay, chịu vô số tội, ăn vô số khổ.

Đời này, ngoại trừ Triệu Thanh Hà, anh sẽ không chia sẻ tình cảm của mình cho những cô gái khác.

Vương Bác Thần nghiêm túc nói: “Cảm ơn ý tốt của cụ, nhưng tôi không thể chấp nhận. Tôi đã có vợ con. Người vợ tào khang không thể bỏ, đời này tôi cũng sẽ không thích cô gái khác. Tôi đến, là tìm nhà họ Dạ hợp tác, nếu nhà họ Dạ không hợp tác, tôi hiểu, tôi nghĩ cách khác.”
 
Chương 1497


Chương 1497

Lời này nói cực kỳ kiên quyết.

Không có chút hòa hoãn nào.

Trong đáy mắt Dạ Anh Thư có chút mất mát.

Còn có không cam lòng.

Nói về gia thế, cô ta trên trời, Triệu Thanh Hà dưới đất.

Nói về dung mạo, cô ta thậm chí còn xinh đẹp hơn Triệu Thanh Hà một phần.

Mấu chốt nhất là, cô ta và Vương Bác Thần, còn có hôn ước của gia tộc.

Nhưng bây giờ, Vương Bác Thần vấn từ chối như cũ.

Từ chối không chút do dự.

Bất kỳ một người phụ nữ xinh đẹp nào, sau khi câu được đàn ông sẽ rất đắc ý, bởi vì đó là vốn liếng của cô ấy.

Mà khi có một người đàn ông cự tuyệt cô ấy, sẽ cảm thấy có chút thất bại.

Vẻ mặt ông cụ Dạ hơi thay đổi, sắc mặt lạnh xuống, thản nhiên nói: “Chẳng lẽ Thư của tôi không xinh đẹp bằng vợ cậu?”

Vương Bác Thần lắc đầu nói: “Dạ Anh Thư xinh đẹp hơn vợ tôi.”

Ông cụ Dạ tiếp tục hỏi: “Chẳng lẽ gia thế của Thư không mạnh băng vợ cậu?”

Vương Bác Thần tiếp tục lắc đầu: “Vợ của tôi chỉ là một cô gái của một gia đình nhỏ, không thông minh như Dạ Anh Thư, cũng không xinh đẹp như Dạ Anh Thư, càng không có kiến thức băng Dạ Anh Thư.

Nhưng mà Thanh Hà vấn là vợ của tôi, này không liên quan đến xinh đẹp và gia thế”

Trong mắt ông cụ Dạ lộ ra vẻ giận dữ, trầm giọng nói: “Vậy tôi hỏi cậu, nếu trong bụng Thư mang đứa con của cậu thì sao?”

Vương Bác Thần không kiêu ngạo không xu nịnh nói: “Không có nếu, cũng không có khả năng xảy ra.

Ông cụ Dạ hơi nheo mắt lại: “Tôi nói là, nếu.

Vương Bác Thần nhìn chằm chằm vào mắt ông cụ Dạ, cũng không vì đối phương có thực lực mạnh mẽ mà sợ hãi, thản nhiên nói: “Nếu xuất hiện tình huống như vậy, tôi sẽ phụ trách. Nhưng tình huống như vậy, vĩnh viễn sẽ không xuất hiện.”

Nghe được đáp án này, trong lòng Dạ Anh Thư trống rỗng, rất mất mát.

Bởi vì Vương Bác Thần nói, là phụ trách.

Đúng vậy, chỉ là phụ trách.

Nếu như xuất hiện tình huống như vậy, anh sẽ phụ trách.

Đây lại thái độ của một người đàn ông.

Nhưng phụ trách và tình cảm, là hai chuyện khác nhau.

Ông cụ Dạ muốn, cũng không phải phụ trách.

Dạ Anh Thư muốn, cũng không chỉ là phụ trách.

“Ông nội, đây là chuyện có bắn đại bác cũng không đến, ông nói cái này làm gì.

Chúng ta hôm nay là nói chuyện hợp tác.”

Dạ Anh Thư vừa cười vừa nói.

Ông cụ Dạ giận dữ trợn mắt nhìn Dạ Anh Thư, giọng điệu rõ ràng lạnh lùng hơn vừa rồi không ít, nói: “Chuyện hợp tác, do Thư phụ trách, tôi không can thiệp. Đây là chuyện giữa hai người, không liên quan gì đến nhà họ Dạ. Tôi phải nghỉ ngơi rồi, không còn việc gì thì đi đi.”

 
 
Chương 1498


Chương 1498

Nói xong, ông cụ Dạ trực tiếp đứng dậy vào phòng.

Vương Bác Thần cũng không để ý.

Hợp tác mà thôi.

Không muốn hợp tác, anh tìm người khác.

Hơn nữa anh tin, nếu như tương lai mình thành công tiêu diệt Thiên Đình, thứ mà anh mang đến cho nhà họ Dạ, có thể hơn rất nhiều với cái giá mà nhà họ Dạ bỏ ra.

Dạ Anh Thư tức giận nhìn Vương Bác Thần, nói: “Anh không thể theo ông nội tôi một chút sao? Ông ấy chỉ là hỏi anh về một loại khả năng, cũng không phải thật sự xảy ra, làm như tôi muốn giành đàn ông với vợ anh vậy.”

Vương Bác Thần thản nhiên nói: “Có một số việc, vần là nên sớm nói rõ ràng thì tốt hơn, tránh sau này dây dưa không rõ.’ Dạ Anh Thư tức đến cắn răng.

Ý tứ của lời này, rõ ràng chính là không muốn dây dưa quá nhiều với cô, cũng là nói cho cô biết, giữa hai người ngoại trừ hợp tác, sẽ không có liên quan gì khác.

Có một nháy mắt, Dạ Anh Thư muốn nói chân tướng chuyện mình mang thai ra, Xem Vương Bác Thần làm thế nào.

Nhưng cuối cùng cô ta vấn nhịn được.

Tên khốn khiếp này tuyệt tình như vậy, không thể để hắn sống tốt.

Anh chờ đó cho tôi.

Khốn khiếp, bản cô nương xinh đẹp như vậy, thế mà anh không động lòng, còn từ chối tôi xa ngàn dặm.

Tôi muốn xem xem, tương lai tôi mang theo con của anh đến tìm anh, xem anh ăn nói với vợ mình thế nào.

Dạ Anh Thư hung hăng trợn mắt liếc Vương Bác Thần, nói: ” Bản cô nương cũng không hiếm lạ gì anh, anh cho rằng anh là ai chứ.

Vương Bác Thần bình tĩnh nói: “Tốt nhất là thế”

Dạ Anh Thư tức gần chết, căn răng nói: “Hôn lễ mười ngày sau cử hành, tôi sẽ để mọi người biết, thân phận Viên Diệp giả này của anh. Đồng thời, trong vòng mười ngày này, anh đến nhà họ Lâm gây ra ồn ào, tôi sẽ để bà Ngô giả trang Viên Diệp trước.

Vương Bác Thần gật nhẹ đầu, cũng không để ý đến ánh mắt như lừa người kia của Dạ Anh Thư.

Anh không tin người phụ nữ thông minh như Dạ Anh Thư, lại bởi vì chuyện này mà bỏ qua hợp tác.

Giống như trước đó Dạ Anh Thư từng nói, cổ tộc ẩn thế đương nhiên cũng không muốn Thiên Đình cưỡi trên đầu mình làm đại gia.

Bây giờ mặc dù cổ tộc ẩn thế không phản kháng, đây chẳng qua là thiếu một người tiên phong mà thôi, ai cũng không dám ra mặt.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Tác dụng của Vương Bác Thần, chính là đảm nhận người đi đầu, quấy đục nước.

Chỉ cần có người tiên phong, cổ tộc ẩn thế đương nhiên sẽ có người bắt đầu âm thầm đối phó Thiên Đình.

Nhà họ Dạ tìm anh hợp tác, cũng là nhìn trúng điểm này.

Vương Bác Thần hỏi: “Nhà họ Lâm ở nơi nào?”

“Tôi sẽ gửi tư liệu sang điện thoại của anh.

Dạ Anh Thư thở phì phò rời đi, cũng không chào hỏi Vương Bác Thần.
 
Chương 1499


Chương 1499

Vương Bác Thần cũng lười để ý đến cô ta, bây giờ anh lo lắng là, cái chết của Hắc Tôn Giả, bên phía Thiên Đình kia có thể hoài nghi anh hay không.

Đã nhiều ngày trôi qua, bên phía Thiên Đình vẫn không có phản ứng gì, này rất không bình thường.

Rất nhanh, Dạ Anh Thư đã gửi đến một đống tư liệu.

Tư liệu chỉ tiết về Thiên Đình cùng với tư liệu của nhà họ Lâm.

Vương Bác Thần chậm rãi xem.

“Năm thần, tám tôn, mười hai sứ, ba mươi sáu thiên cương hộ pháp, một trăm linh tám thiên tướng, thực lực của bọn họ, mạnh thế sao?”

Nhìn vào giới thiệu trong tài liệu, Vương Bác Thần kinh hãi.

Một trăm linh tám thiên tướng, người nào cũng là Siêu Phàm Cảnh.

Ba mươi sáu Thiên Cương Hộ Pháp, tất cả đều là Đăng Vân Cảnh.

Bên trên còn có mười hai Thần Sứ, đều là Linh Đài Cảnh!”

“Thì ra trên Đằng Vân cảnh, là Linh Đài Cảnh. Đăng Vân Cảnh là Uẩn Thần, Linh Đài Cảnh là Dung Thần, chỉ là cái gì là Uẩn Thần? Cái gì là Dung Thần?”

Vương Bác Thần một đầu mơ màng.

“Còn có, linh căn trước đó tu luyện ra, lại phải xử lý thế nào? Tám Đại Tôn Giả đều là Thần Kiều Cảnh, Thần Kiều Cảnh này lại tu luyện thế nào?”

Những cái này, Vương Bác Thần hoàn toàn không hiểu.

Thiên Đình và cổ tộc ẩn thế, vấn luôn lũng đoạn những thứ này, thế giới bên ngoài biết đến, nhiều nhất chính là Siêu Phàm Cảnh.

Mà ngay cả Đăng Vân Cảnh, cũng là Vương Bác Thần sau này mới biết được.

Nghĩ đến cảnh lúc trước cha đối chiến với Thần Sứ số mười, Vương Bác Thần mơ hồ có một khái niệm.

Lúc ấy, trước khi cha sử dụng cấm thuật của nhà họ Vương, Thần Sứ số mười vừa xuất hiện, áp lực khổng lồ đó, đã ép cho tất cả bọn họ không cách nào ngẩng đầu.

Cuối cùng vần là cha dùng cấm thuật nhà họ Vương, thiêu đốt sinh mệnh lực, mới đồng quy vu tận với thần sứ số mười.

Mà sau đó lại xuất hiện Hắc Tôn Giả, thậm chí còn chưa động thủ, chỉ mỗi uy áp, đã làm bọn họ quỳ trên mặt đất không có cách nào đứng dậy.

Ngay cả sức phản kháng cũng không có.

Lúc ấy nếu không phải thần huyết Hiên Viên tộc thức tỉnh, ánh mắt quỷ dị đó gi ết chết Hắc Tôn Giả, có thể nói Hắc Tôn Giả muốn gi ết chết bọn họ thật sự giống như là nghiền chết một con kiến.

“Siêu Phàm Cảnh, Đăng Vân Cảnh, Linh Đài Cảnh, Thần Kiều Cảnh, Thông Thần Cảnh.

Năm vị đại lão cấp cao nhất Thiên Đình, là Thông Thần Cảnh? Cao hơn Siêu Phàm Cảnh bốn cảnh giới lớn…”

Vương Bác Thần cau mày.

Trước kia chỉ biết là Thiên Đình mạnh, nhưng không có khái niệm cụ thể.

Bây giờ mới thật sự hiểu được chỗ đáng sợ của Thiên Đình.

Vương Bác Thần càng nhìn càng chấn động trong lòng.

Chả trách cổ tộc ẩn thế không dám chống lại Thiên đình.

Thực lực của Thiên đình quả thực quá mạnh rồi.
 
Chương 1500


Chương 1500

Chỉ riêng Siêu Phàm Cảnh đã có tổng cộng 108 vị, đây còn chỉ là tầng thấp nhất.

Đăng Vân Cảnh mạnh cỡ nào, anh đương nhiên biết.

Hắc Tôn giả xuất hiện lần trước, anh và sư phụ liên thủ mới gi ết chết được một vị Hộ pháp áo tím, cũng chính là Đằng Vân Cảnh.

Mấy vị cao thủ Đằng Vân Cảnh còn lại vẫn là do ba giế t chết sau khi dùng cẩm thuật.

Về phần vị Thần sứ số 10 Linh Đài Cảnh kia, vừa xuất hiện liên áp chế anh và sư phụ đến không thể động đậy, cuối cùng là ba và ông ta đã cùng đến chõ chết.

Nhưng cho dù là cường giả loại cấp bậc như Thần sứ số 10 này, cũng chỉ là cập bậc thứ ba trong Thiên đình mà thôi.

Trong cổ tộc ẩn thế, đương nhiên có cường giả Linh Đài Cảnh, nhưng bọn họ làm sao có thể so sánh với Thiên đình?

Mặc dù cũng có loại cường giả thực lực Thần Kiều Cảnh như Hắc Tôn giả, nhưng Thiên đình tổng cộng có tám vị.

Cho dù là cổ tộc ẩn thế không sợ tám vị Tôn giả này, vậy năm đại Thần lão thì sao?

Đánh giá từ dữ liệu, năm đại Thần lão là cường giả Thông Thần Cảnh, không thể so sánh, có sức mạnh dời non lấp biển.

Chẳng trách Cổ Nhật Long và Mộc Sơn đều ẩn trốn nhiều năm như vậy.

Vương Bác Thần hít một hơi thật sâu.

Áp lực tăng gấp đôi.

Muốn cứu mẹ, không phải là khó bình thường.

Anh thậm chí còn không nhìn thấy hy vọng.

Thật sự có thể thắng sao?

Đối mặt với thực lực như vậy, anh cảm thấy tuyệt vọng.

Theo thông tin, Thông Thần Cảnh là phạm vi gần với thần nhất.

Hàng ngàn năm nay, sau khi thần linh biến mất, người đạt được đến phạm vi này, cả thế giới không có quá mười người.

Ở một mức độ nào đó mà nói, Thông Thần Cảnh chính là thần của thế giới này.

Chẳng trách bọn họ dám tự xưng là Thiên đình.

“Bất luận như thế nào, mình sẽ không bỏ cuộc, hoặc là chết, hoặc là thắng.”

Vương Bác Thần nắm chặt tay, anh không có đường lui.

Cho dù là vì cứu mẹ, báo thù cho ba hay là bảo vệ Thanh Hà và Dao Dao, anh đều phải đi làm.

Cho dù anh muốn bỏ cuộc, Thiên đình cũng sẽ không cho anh cơ hội bỏ cuộc.

“Mình phải có được công pháp trên Siêu Phàm Cảnh trước.”

Vương Bác Thần thầm nói.

Phải nâng cao thực lực của những người bên cạnh mình trước.

Đây cũng là mục đích anh đến cổ tộc ẩn thế lần này.

Chỉ là hiện tại, phía bên nhà họ Dạ có vẻ sẽ không cung cấp công pháp cho anh, chỉ có thể tự nghĩ cách.
 
Chương 1501


Chương 1501

Đương nhiên, muốn khiến nhà họ Dạ đưa ra công pháp cũng không phải là không thể, đó chính là như ông lão nhà họ Dạ nói, chính thức kết hôn với Dạ Anh Thư.

Nhưng Vương Bác Thần không làm được.

Triệu Thanh Hà vì anh mà trả giá nhiều như vậy, anh không thể phụ lòng.

Đây là giới hạn của anh.

Đời này, anh sẽ chỉ có một mình Triệu Thanh Hà làm vợ.

Chỉ là nếu từ chối ông lão nhà họ Dạ, con đường phía trước sẽ rất khó đi, nhưng cho dù khó đi thế nào vân phải đi tiếp.

“Nhà họ Lâm, xem ra, về chuyện công pháp, vẫn phải nghĩ cách từ bên phía nhà họ Lâm.

Vương Bác Thần híp mắt lại.

Trong tư liệu cũng có một phần của nhà họ Lâm.

Năm đó, nhà họ Lâm có quan hệ thông gia tốt với Hiên Viên tộc, nhưng cuối cùng nhà họ Lâm đã phản bội Hiên Viên tộc, dẫn đến việc Hiên Viên tộc bị Thiên đình tiêu diệt.

Vương Bác Thần không quan tâm đ ến sự diệt vong của Hiên Viên tộc, anh không có tình cảm gì với Hiên Viên tộc.

Chỉ là, trên tư liệu cũng nói răng chuyện của mẹ năm đó, nhà họ Lâm cũng đứng sau nhúng tay.

Mẹ vốn ẩn trốn rất kỹ, là bị nhà họ Lâm tìm thấy.

Cuối cùng, cũng là theo đề nghị của nhà họ Lâm, bảo mẹ trở thành con gái nuôi của nhà họ Lý, sau đó quen biết ba.

Bây giờ Vương Bác Thần mới biết nguồn gốc của bi kịch trong đời này của mình chính là nhà họ Lâm.

Bởi vì lúc đó chính nhà họ Lâm đã đề xuất dung hợp thánh huyết của Hiên Viên tộc cùng dị huyết của nhà họ Vương, sau đó thử nghiệm xem có hiệu quả khác hay không.

Thế nên mới có số phận bi thảm hơn hai mươi năm của anh.

“Nhà họ Lâm, không diệt hết toàn tộc, sao xứng đáng với mẹ tôi.”

Trong đôi mắt của Vương Bác Thần đầy tia máu, nhưng anh biết không thể vội vàng.

Phải đi từng bước một.

Vương Bác Thần cũng đã từng nghỉ ngờ tính xác thực của tư liệu, chỉ là khả năng nhà họ Dạ động tay động chân vào rất nhỏ, bởi vì không cần thiết.

“Nếu nhà họ Lâm năm đó đã thân thiết như huynh đệ với Hiên Viên tộc rồi, nếu hiện tại anh không đến nhà họ Lâm một chút, sao có thể xứng với phần tình nghĩa này?”

Vương Bác Thần cười lạnh, chẳng trách Dạ Anh Thư lại lấy nhà họ Lâm làm ngòi nổ, tạo thế cục này.

Bởi vì chỉ có như vậy mới có thể lừa được Thiên đình.

Mình đến nhà họ Lâm để tìm kiếm sự giúp đỡ hoặc trả thù đều nằm trong dự liệu của Thiên đình.

“Nếu đã vậy thì mình càng phải đi một chuyến”

Vương Bác Thần hạ quyết tâm, nói với Dạ Anh Thư một tiếng, sau khi để bà Ngô dịch dung thành Viên Diệp, anh lặng lẽ rời đi.
 
Chương 1502


 

Chương 1502

Vương Bác Thần vội vã đến nhà họ Lâm, lần này anh không thay đổi diện mạo.

Điều anh cần bây giờ chính là phách lối xuất hiện trong nhà họ Lâm, thu hút tất cả mọi ánh nhìn.

Chỉ có như vậy, thân phận giả của anh mới có thể hoạt động.

Bây giờ anh càng náo loạn, thân phận giả sẽ càng an toàn.

Đương nhiên, Vương Bác Thần không hoàn toàn tin tưởng Dạ Anh Thư, cũng không có ý định hoàn toàn làm theo kế hoạch của Dạ Anh Thư.

Anh có ý tưởng của riêng mình.

“Muốn đối phó Thiên đình, trước tiên phải khuấy đục đầm nước tù cổ tộc ẩn thế này, mình mới dễ đục nước béo cò.”

Bộ não của Vương Bác Thần hoạt động J nhanh chóng.

“Thứ duy nhất mình có thể dựa vào bây giờ là sức mạnh của nhà họ Dạ, dễ bị nhà họ Dạ sử dụng làm vũ khí, sẽ bất lợi cho mình.

Mình bắt buộc phải tạo thêm mấy thân phận giả nữa.”

Vương Bác Thần cười khẩy, nhà họ Dạ đang lợi dụng anh, vậy tại sao anh không lợi dụng nhà họ Dạ?

Xem thủ đoạn của ai cao minh hơn.

Nhà họ Dạ muốn bình chân như vại nhìn nhà hàng xóm cháy, làm sao anh có thể cho nhà họ Dạ cơ hội này.

Nếu đã lựa chọn hợp tác, vậy mọi người chính là châu chấu trên cùng một sợi dây.

Bắt buộc phải kéo nhà họ Dạ xuống nước, hơn nữa còn phải kéo thêm nhiều gia tộc xuống nước, phải khiến bọn họ không thể không đứng về phía mình.

Ngay cả khi bọn họ không muốn rời đài, cũng phải ép bọn họ rời đài.

Hiện tại, Vương Bác Thần dự định tạo cho mình một thân phận mới, anh muốn khiến nhà họ Lâm phải trả giá cho hành động của mình.

“Tôi hiện tại không đối phó được Thiên đình, nhưng không đối phó được nhà họ Lâm các ông sao?”

Vương Bác Thần xoa xoa mặt, biến thành khuôn mặt của một người đàn ông trung niên và xuất hiện trong địa bàn của nhà họ Lâm.

Theo thông tin mà Dạ Anh Thư cung cấp, gia chủ hiện tại của nhà họ Lâm đang mắc một căn bệnh nan y, đã mời không ít thần y tới nhưng đều không chữa khỏi.

Điều Vương Bác Thần phải làm bây giờ chính là tạo ra cho mình thân phận của một thần y, khiến người nhà họ Lâm tới mời mình chữa bệnh.

Trước khi đến, Vương Bác Thần đã hỏi Dạ Anh Thư rất nhiều tư liệu, đều là giới thiệu về cổ tộc ẩn thế.

“Chung Vũ, lão gia chủ của nhà họ Chung, mắc bệnh khó chữa 30 năm nay. Nhà họ Châu, đại thiếu gia Châu Sinh xông vào một bí cảnh, người trúng kịch độc…”

Vương Bác Thần kiểm tra tư liệu, ghi nhớ tất cả thông tin trong đầu.

“Chung Vũ, là ông rồi.”

Vương Bác Thần quyết định đến nhà họ Chung trước vì nhà họ Chung là tay sai trung thành của nhà họ Lâm, chỉ cần mình chữa khỏi bệnh hiểm nghèo cho Chung Vũ, nhà họ Chung nhất định sẽ tiến cử anh cho nhà họ Lâm.

Chỉ là hiện tại còn thiếu một người dần đường.
 
Chương 1503


Chương 1503

Có điều, đối với Vương Bác Thần mà nói, đây không phải chuyện gì khó.

Ngày hôm nay, Vương Bác Thần không làm gì cả, chỉ ở bên ngoài trang viên của nhà họ Chung đợi người nhà họ Chung xuất hiện.

“Đại thiếu gia, anh ra ngoài sao?”

“từ”

Một người thanh niên lạnh lùng đáp lại một tiếng, thuộc hạ vội vàng mở cửa.

Vương Bác Thần đang trốn trong bóng tối nhìn nhằm chằm anh ta, theo tư liệu giới thiệu, vị này có lẽ chính là đại thiếu gia của nhà họ Chung – Chung Võ.

Người này không ham nữ sắc, nhưng chỉ ham cờ bạc.

Mỗi ngày đều đi đánh một trận cho thỏa nguyện.

Vương Bác Thần đã đợi đủ năm giờ đồng hồ mới đợi được anh ta.

Vương Bác Thần bí mật đi theo xe của Chung Võ, đến một câu lạc bộ sang trọng, Chung Võ mới dừng xe lại.

Chung Võ này chính là người dân đường mà Vương Bác Thần lựa chọn.

Tuy rằng anh ta không bị bệnh nhưng rơi vào tay Vương Bác Thần, không bệnh cũng có thể khiến anh ta mắc bệnh nan y..

Vương Bác Thần vào câu lạc bộ trước một bước, nhân lúc một người phục vụ không chú ý, trực tiếp kéo anh ta vào phòng, sau đó biến thành dáng vẻ của người phục vụ và ra ngoài.

Sau vài phút, Chung Võ cuối cùng cũng bước vào. Vương Bác Thần đi lên trước, cung kính khom người nói: “Chung thiếu gia, anh đến rồi, tôi dẫn đường cho anh.”

Chung Võ cảm thấy bàn tay mình có chút ngứa ngáy, gãi gãi, cũng không nghĩ nhiều.

Càng không để ý đến người phục vụ nhỏ bé, không thèm nhìn thẳng lấy một cái mà chỉ gật gật đầu.

Vương Bác Thần dân Chung Võ đến sòng bạc, vào lúc vừa cúi người xuống, Vương Bác Thần đã hạ độc Chung Võ.

Đây là thủ đoạn của Hồ Vụ, vô hình trung hạ độc, lúc độc phát tác, giống hệt như trạng thái đột tử.

“Thưởng cho cậu.”

Khi đến sòng bạc, Chung Võ thuận tay ném một xấp tiền rơi xuống đất, không thèm nhìn lấy một cái, giống như cho chó ăn vậy.

Vương Bác Thần vội càng cảm ơn và cúi xuống nhặt tiền.

Đợi Chung Võ bước vào, Vương Bác Thần lại nhanh chóng thay đổi diện mạo thành một ông chú trung niên, nghêng ngang bước vào sòng bạc.

Phải nói rằng tư liệu của Dạ Anh Thư đã giúp ích rất nhiều.

Nếu không, không ai biết được nhà họ Chung cũng được coi là cổ tộc ẩn thế, đường đường là đại thiếu gia của nhà họ Chung lại không khác gì một tay cờ bạc, thích ở trong loại đại sảnh hỗn loạn này đánh bạc?

Vương Bác Thần không cố ý đến bàn poker phía bên Chung Võ mà tùy tiện tìm một bàn, cũng bắt đầu đánh.

Anh muốn tạo cơ hội tình cờ gặp Chung Võ, để không khiến Chung Võ nghi ngờ.

Vương Bác Thần đã tính toán thời gian Chung Võ trúng độc, đại khái phải nửa tiếng đồng hồ.
 
Chương 1504


Chương 1504

Trong sòng bạc tiếng người ầm ĩ, không khí ngột ngạt.

“Chung thiếu gia, anh sao vậy?”

Rất nhanh, Chung Võ ôm lấy ngực và ngã xuống đất trong đau đớn.

Các nhân viên bên cạnh sợ hãi và vội vàng hỏi han.

“Mau, mau thông báo cho ông chủ.”

Các nhân viên sốt ruột rồi, những tay cờ bạc kia không biết thân phận của Chung thiếu gia nhưng bọn họ biết rõ.

Nếu Chung thiếu gia gặp chuyện ở đây, nhà họ Chung sẽ phá hủy nơi này.

Dáng vẻ này của Chung Võ, những người khác cũng không dám di chuyển, sợ rằng sẽ gặp phiền phức.

Rất nhanh, người phụ trách của câu lạc bộ này liền xuất hiện.

Nếu là người khác xảy ra chuyện, anh ta căn bản sẽ không quan tâm.

Nhưng Chung Y5 thì khác.

“Các người còn ngây người làm gì, mau đưa Chung thiếu gia đến bệnh viện.”

Người phụ trách hổn hển trách mắng, tức đến mức đạp một cậu em xuống sàn nhà.

Thật là không biết ý gì cả, lúc này mà còn đứng bên cạnh nhìn.

Thật là một lũ óc lợn.

“Tốt nhất là đừng động đậy nếu không anh ta sẽ chết càng nhanh hơn.

Lúc này, Vương Bác Thần với diện mạo đã biến thành một người đàn ông trung niên xuất hiện, lãnh đạm nói: “Cậu ta đây là nhồi máu cơ tim cấp tính, các anh hiện tại cho dù đưa cậu ta tới bệnh viện cũng muộn rOI.

“Vậy ông nói phải làm thế nào? Nếu ông có thể cứu được Chung thiếu gia, tôi cho ông ba tỷ”

Người phụ trách nóng ruột đến mức mồ hôi đầy đầu, Chung Võ cho dù có chết cũng không được chết ở đây.

“Tránh ra, đừng làm lỡ việc ông đây cứu người. Tên oắt con này gặp được ông đây, coi như là cậu ta tốt số”

Vương Bác Thần thô lỗ đẩy người phụ trách ra, lấy từ trong ngực ra một gói kim châm bạc, bắt đầu châm kim.

Người phụ trách nghiến răng nói: “Tốt hơn hết là ông hãy chữa khỏi cho Chung thiếu gia, nếu không ông sẽ phải gánh chịu mọi hậu quả.

Anh ta đây là đang bắt đầu trốn tránh trách nhiệm, nếu người này có thể chữa khỏi cho Chung thiếu gia thì không thể thiếu được công lao của anh ta.

Nếu chết rồi, anh ta hoàn toàn có thể đổ hết trách nhiệm lên người Vương Bác Thần.

Thực sự là một sự bàn tính hay.

Chỉ đáng tiếc, anh ta đã tính sai rồi.

Đây vốn chính là ván cờ nhỏ mà Vương Bác thần bày ra.

“Câm miệng.

Vương Bác Thần tỏ ra vô cùng thô lỗ, đây là anh đang thiết lập nhân vật thần y, phải trái ngược hoàn toàn với tính cách trước đây của anh.

Mọi người đều nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần.
 
Chương 1505


Chương 1505

“Mau nhìn xem, Chung thiếu gia động đậy rồi, động đậy rồi.”

Người phụ trách giống như nhìn thấy cha mình sống lại, vội vàng hỏi: “Chung thiếu gia, anh cảm thấy thế nào? Anh không sao chứ?”

“Tôi vừa bị sao vậy?”

Chung Võ có chút mù mờ, vừa rồi đột nhiên tim đau nhói, sau đó hai mắt tối sầm.

Người phụ trách vội vàng nói: “Chung thiếu gia, vừa rồi anh làm tôi sợ muốn chết, anh bị nhồi máu cơ tim cấp tính, may mà có vị này ra tay mới cứu được anh.”

Chung Võ nhìn về phía Vương Bác Thần và gật đầu: “Không thiếu tiền cho ông đâu, cứu tôi một mạng, coi như là phúc khí của ông, tôi sẽ thưởng cho ông ba tỷ.”

Vương Bác Thần khinh thường nói: “Oắt con, tôi chỉ sợ cậu có tiên nhưng không có mạng mà tiêu xài, ông đây thiếu số tiền vụn đó của cậu sao? Thật là xui xẻo, làm lỡ việc ông đây thắng tiền.”

Đừng nói Chung Võ, những người khác cũng đều sửng sốt.

Người này là ai, dám nói chuyện với Chung thiếu gia như vậy.

Người phụ trách mắng như chó điên: “Ông muốn chết như vậy sao? Dám nói chuyện như vậy với Chung thiếu gia, có tin tôi đánh ông răng rơi đầy mồm không? Mau quỳ xuống xin lõi Chung thiếu gia.

Bốp.

Vương Bác Thần tát thẳng vào mặt người phụ trách, hừ một tiếng và nói: “Oắt con, cậu ăn nói với ai vậy, vừa rồi cậu nói tôi cứu tên oắt con này, cậu cho tôi ba tỷ đúng không? Tiền đâu? Ông đây có thể cứu người, cũng có thể giết người.”

Nói xong, anh lại nhìn về phía Chung thiếu gia, cố ý nói: “Chỉ là một tên đoản mệnh mà thôi, rất lợi hại sao? Lần này vì làm lỡ việc ông đây thắng tiền nên mới cứu cậu, nếu không ai thèm quan tâm đ ến sự sống chết của cậu. Ba tỷ vừa nói đâu? Lập tức đưa cho ông đây, ông đây còn phải đi thắng tiền.”

Người phụ trách vô cùng tức giận, vừa định gọi thuộc hạ, Chung thiếu gia lại xua tay, thản nhiên nói: “Y thuật không tồi, nếu ông đã nói tôi là tên đoản mệnh, vậy.chắc chắn cũng biết nguyên nhân chứ? Hôm nay nếu ông có thể nói ra, tôi không những sẽ đưa cho ông 6 tỷ mà còn sẽ kết bạn với ông. Nếu không nói ra được, sự mạo phạm đối với tôi, ông phải trả giá bằng tính mạng.

“Cậu chết hay không không liên quan đến ông đây? Chẳng qua chỉ là một tên phế vật nhà họ Chung mà thôi, muốn chết ở đâu thì đến đó, cút.”

Vương Bác Thần cố ý nói thô lỗ, hiện tại anh chính là đang lạt mềm buộc chặt.

Anh biết càng như vậy, Chung Võ sẽ càng không để anh đi.

Càng tỏ vẻ không quan tâm, Chung Võ sẽ càng coi trọng.

“Khiếu huyệt tắc nghẽn, máu huyết ngưng tụ, một người sắp chết cũng xứng nói chuyện với ông đây?”

Vương Bác Thần cố tình tỏ ra rất khinh thường, nhưng lại chỉ ra vấn đề trên thân thể của Chung Võ.

Đây là nội thương để lại do lúc Chung Võ tu luyện xung kích cảnh giới, vốn không trí mạng nhưng vừa rồi lúc Vương Bác Thần cứu anh ta, cố ý dân dắt anh ta một chút, biến thành vết thương trí mạng.

Lời này của Vương Bác Thần vừa được nói ra, người phụ trách đã rất tức giận.

Chung Võ chính là khách quý của anh ta, là đối tượng mà anh ta muốn lấy lòng.

Anh ta luôn muốn trở thành tay sai của Chung Võ, kết được quan hệ với nhà họ Chung nhưng Chung Võ chưa từng nhìn thẳng anh ta lấy một cái.

Hiện tại có cơ hội tốt như vậy, anh ta đương nhiên không muốn bỏ lỡ.

“Mẹ kiếp, món hàng không có mắt này từ đâu tới vậy, dám nói chuyện như vậy với Chung thiếu gia, tôi thấy ông là đang tìm cái chết. Đừng cho rằng dùng chút y thuật mèo què kia cứu được Chung thiếu gia thì ông có thể chỉ tay năm ngón. Người đâu, đánh gãy chân ông ta cho tôi, bắt ông ta quỳ xuống xin lỗi Chung thiếu gia.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top