Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Tham Gia Show Giải Trí, Gia Đình Tôi Bạo Đỏ

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Tham Gia Show Giải Trí, Gia Đình Tôi Bạo Đỏ
Chương 360: C360: Chương 360


Triệu Nhất Dương đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, chỉ chờ ba mẹ vượt qua nữa là xong, nhưng ba mẹ mãi vẫn chưa vượt qua được, thấy Niệm Niệm đến, Triệu Nhất Dương khổ sở nói: "Niệm Niệm, xem ra nhà anh sẽ đứng bét bảng rồi."

"A… Chúng tôi vượt qua rồi!" Ngay khi Niệm Niệm vừa định nói chuyện với Triệu Nhất Dương thì bên phía nhà Cố Ngải Phỉ trên sân thi đấu đột nhiên vang lên một tràng tiếng hoan hô.

Hóa ra là vừa rồi, nhà bọn họ cuối cùng cũng vượt qua cửa khó nhất này sau hơn hai tiếng đồng hồ.

Cố Ngải Phỉ kích động ôm lấy Chu Cảnh Hành, cặp song sinh cũng vây quanh chân ba mẹ và reo hò chúc mừng.

Chung Dao nhìn Thẩm Minh Dữu, mỉm cười bất lực: "Xem ra chúng ta hoàn toàn không có cơ hội để làm đại sứ thương hiệu cho hãng xe này rồi."

Thẩm Minh Dữu cũng cười trừ.

"Nhà Khương Húc và nhà Chu Tử Dục còn thiếu mấy cửa?" Giang Trầm đột nhiên hỏi.


Triệu Hằng trả lời: "Kiểm tra trí nhớ đều là cửa thứ tư mà chúng ta phải vượt qua, tất cả mọi người đều còn thiếu hai cửa nữa."

"Vậy sao?" Giang Trầm cười: "Nếu đã như thế thì không phải là hoàn toàn không có cơ hội."

Triệu Hằng và Chung Dao không hiểu rõ lời mà Giang Trầm nói là có ý gì. Mặc dù đây là cửa thứ tư, nhưng cách biệt độ khó với hai cửa còn lại đều rất nhỏ, cửa hiện tại chỉ còn hai nhà bọn họ, muốn đuổi theo chắc chắn không đuổi kịp.

Giang Trầm Ngâm không giải thích, anh nắm tay Niệm Niệm và đi thẳng lên sân thi đấu.

"Niệm Niệm, trông chờ cả vào con đấy." Giang Trầm nhìn Niệm Niệm rồi nói.

"Vâng." Niệm Niệm gật đầu thật mạnh, cô bé liếc nhìn mẹ đang ở dưới sân thi đấu. Thẩm Minh Dữu mỉm cười với Niệm Niệm, ra dấu cổ vũ, Niệm Niệm cũng cười lại với mẹ.

Nhà Chung Dao vượt ải lâu như vậy cũng đã thấm mệt, dứt khoát dừng lại xem nhà Thẩm Minh Dữu vượt ải.

Thấy Thẩm Minh Dữu không đi lên, Chung Dao tò mò hỏi: "Minh Dữu, cô không đi giúp một tay sao?"

Mặc dù người lớn không thể giúp đỡ nhiệm vụ của bọn trẻ, nhưng với nhiệm vụ của người lớn, hai vợ chồng có thể hợp tác cùng nhau, có thêm một người giúp ghi nhớ liền có thêm một phần cơ hội chiến thắng. Tuy nhiên, Chung Dao nhìn Thẩm Minh Dữu đứng dưới đài, dường như không có ý định lên sân thi đấu nên mới hỏi như vậy.
Thẩm Minh Dữu nói: "Hình như cửa này không có chỗ cho tôi thể hiện."

Chung Dao: "?"


Trong sự nghi hoặc của Chung Dao, Niệm Niệm đã bắt đầu vượt ải, chỉ thấy ở trên sân thi đấu, sau khi Niệm Niệm nhìn 12 ô vuông được đặt mười hai con giáp, cô bé chỉ dùng vẻn vẹn hai, ba phút đã xin đạo diễn bắt đầu thử thách.

Đạo diễn lên tiếng hỏi: "Bạn nhỏ Niệm Niệm có chắc mình đã chuẩn bị xong chưa?"

Niệm Niệm trả lời bằng chất giọng thơm mùi sữa: "Con chuẩn bị xong rồi ạ."

Đạo diễn: "Vậy thì Niệm Niệm hãy lần lượt chỉ ra chính xác ba con rồng, khỉ và dê đang nằm ở đâu."

Đạo diễn vừa dứt lời, Niệm Niệm đã tiến lên và giơ tay chỉ vào góc dưới bên trái: "Rồng nằm ở đây ạ."

"Chỗ này là dê." Niệm Niệm tiếp tục chỉ vào ô tiếp theo: "Còn ở đây là khỉ con ạ."

Đạo diễn lật hình của ba vị trí mà Niệm Niệm chỉ ra, kết quả là những vị trí mà Niệm Niệm chỉ hoàn toàn chính xác!

[Niệm Niệm thật tài giỏi, đều đúng hết kìa!]


[Tôi biết Niệm Niệm là thiên tài nhí mà, đối với bé con mà nói thì chút khó khăn này có là gì.]

[Nhưng trong ba phút thì thật sự là quá nhanh rồi đó.]

Đạo diễn cũng có chút kinh ngạc: "Chúc mừng Niệm Niệm, con vượt qua rồi."

Khóe môi của Niệm Niệm cong lên, ưỡn cái bụng nhỏ tròn vo đi tới bên cạnh ba, dùng ánh mắt đắc ý nhìn ba.

Giang Trầm mỉm cười, xoa cái đầu nhỏ của cô bé.

"Ôi chao, tôi quên mất Niệm Niệm là thiên tài tí hon." Chung Dao ngạc nhiên nói: "Mới có ba phút đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, Niệm Niệm thật sự quá giỏi."
 
Chương 361: C361: Chương 361


Triệu Nhất Dương cũng hâm mộ nói: "Con phải mất hơn ba mươi phút đó, sao Niệm Niệm lại có thể hoàn thành trong ba phút thế?"

Ngay cả nhà Cố Ngải Phỉ đã hoàn thành nhiệm vụ, định rời khỏi và đi tới cửa tiếp theo cũng bị Niệm Niệm trên sân thi đấu làm cho kinh ngạc, tất cả đều dừng bước nhìn màn biểu diễn của Niệm Niệm trên sân.

Tử Ngải nói: "Chị Niệm Niệm thật lợi hại."

Người lên sân thi đấu trong cặp song sinh chính là Chu Tử Dục, cậu nhóc cũng phải tốn rất nhiều thời gian mới hoàn thành được nhiệm vụ của mình, sau khi thấy Niệm Niệm nhẹ nhàng vượt qua như vậy, Tử Dục nói: "Nếu anh có thể lợi hại như Niệm Niệm thì tốt rồi."

Tử Ngải an ủi: "Tử Dục cũng rất lợi hại mà."


Tử Dục được em gái an ủi thì lập tức lấy lại tinh thần.

Sau khi Niệm Niệm hoàn thành nhiệm vụ của mình, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Giang Trầm.

Lúc Niệm Niệm làm nhiệm vụ, Giang Trầm cũng đã bắt đầu nhiệm vụ của mình.

Thấy trên sân thi đấu trở nên yên tĩnh lại, Cố Ngải Phỉ nghĩ chắc chắn Giang Trầm sẽ mất rất nhiều thời gian, cô ta phải nhanh chóng đi đến địa điểm tiếp theo, không có thời gian ở đây xem tiếp, bèn nói với Chu Cảnh Hành: "Chúng ta đi thôi." . Được‎ ‎ ?ại‎ #‎ ?R?M‎ ?R????.??‎ #

Chu Cảnh Hành gật đầu, bọn họ không chú ý người trên sân thi đấu nữa, nhanh chóng bước ra khỏi cửa, đi về phía chỗ đỗ xe.

Cả nhà Chung Dao cũng chuẩn bị tiếp tục làm nhiệm vụ của mình, nhưng khi bọn họ vừa quay người, Giang Trầm trên sân lại đột nhiên lên tiếng.

"Tôi xong rồi." Giang Trầm nói với đạo diễn.

Chung Dao và Triệu Hằng lập tức quay lại, vẻ mặt không dám tin nhìn lên sân thi đấu.
Thời gian hiển thị ở máy tính giờ trên sân thi đấu vừa mới qua năm phút!

Chỉ năm phút mà Giang Trầm đã chuẩn bị xong rồi sao?


Sao có thể chứ? Muốn xem hết 81 tấm hình kia trong năm phút cũng đã rất khó, huống chi còn phải nhớ chính xác vị trí cụ thể của từng hình!

Đạo diễn: "Xin mời lần lượt nói ra vị trí của mười một món đồ là mây đen, thác nước, cỏ bụi tiên, hoa hồng, máy tính, cáo, cà tím, nho, cá vàng, cốc nước và chó ngao Tây Tạng."

Giang Trầm ung dung tiến lên phía trước, chỉ ra từng vị trí của mười một món đồ. Mỗi lần anh chỉ vào thì hình ảnh của món đồ sẽ lập tức được lật lại để đối chiếu có chính xác hay không. Hình thứ nhất đúng, hình thứ hai đúng,... Hình thứ sáu đúng, cứ như vậy cho đến khi tấm hình chó ngao Tây Tạng cuối cùng được lật lại...

Đạo diễn kích động nói: "Đúng rồi, tất cả đều đúng!"

[A… Chồng chị Dữu giỏi quá vậy!]

[Trời ơi, mới có năm phút thôi, rốt cuộc anh ấy ghi nhớ như thế nào thế? Những thứ này hoàn toàn không có liên quan gì tới nhau, vừa rối vừa loạn, hình ảnh lại nhiều, mặc dù tôi cũng có thể nhớ được chính xác, nhưng thời gian năm phút thì căn bản không thể nào hoàn thành được, năm phút thì tôi còn chưa xem xong nữa là!]


[Chẳng lẽ mọi người không biết sao, vốn dĩ Giang Trầm đâu phải là người bình thường? Theo như những gì tôi biết, mười lăm tuổi anh ấy đã thi vào trường đại học hàng đầu thế giới, lên đại học còn học vượt cấp, là học bá hàng đầu tốt nghiệp thủ khoa đó. Đối với anh ấy mà nói, trò này căn bản giống như chơi trò đóng giả gia đình, có gì mà ngạc nhiên chứ.]

[Thảo nào chị Dữu nói cửa này không có chỗ cho cô ấy thể hiện, có con gái và ông chồng thiên tài ở đây, đúng là không cần cô ấy ra sân nha!]



Cả nhà Chung Dao cũng ngây người, bọn họ tốn mấy tiếng đồng hồ ở đây, kết quả người ta chỉ dùng năm phút ngắn ngủi đã xong, loại cảm giác bị đè bẹp về chỉ số IQ này thật sự làm cho người khác bất lực không thôi.

Giang Trầm nắm tay Niệm Niệm, Niệm Niệm đưa thẻ vượt ải thành công cho mẹ, Thẩm Minh Dữu vui vẻ nhận lấy, ôm Niệm Niệm rồi hôn một cái lên má của cô bé, cô khen ngợi: "Niệm Niệm thật giỏi!"
 
Chương 362: C362: Chương 362


Niệm Niệm được khen thì vui vẻ vùi vào lòng mẹ.

Giang Trầm thấy con gái được hôn, anh nhìn Thẩm Minh Dữu, lên tiếng hỏi: "...Của anh đâu?"

Thẩm Minh Dữu không kịp phản ứng: "Cái gì cơ?"

Giang Trầm nhếch môi, nghiêng người tới gần Thẩm Minh Dữu, chỉ vào mặt mình.

Con gái thể hiện tốt được cô hôn, anh cũng thể hiện rất tốt, hẳn là vợ nên đối xử công bằng mới phải.

Thẩm Minh Dữu: "..."

[Ha ha ha, Giang Trầm đang đòi hôn sao? Đáng yêu quá à!]

[Hôn đi hôn đi, đã như vậy rồi, không hôn sao mà được?]

[Chị Dữu mau hôn tổng giám đốc Giang một cái đi!]


**

Sau khi hoàn thành "Kiểm tra trí nhớ", cả nhà Thẩm Minh Dữu không nghỉ ngơi mà chạy tới cửa tiếp theo.

Thẩm Minh Dữu lựa chọn cửa thứ năm là "Thám hiểm bãi bùn".

Lúc đến nơi, Thẩm Minh Dữu xuống xe thì vừa hay đụng phải nhà Cố Ngải Phỉ vừa mới tới.

Cố Ngải Phỉ lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên nhìn cô.
"Sao nhà cô vượt ải nhanh quá vậy?" Sau khi Cố Ngải Phỉ rời khỏi cửa ải trước đó, cô ta đã gấp rút chạy tới bãi bùn này nhanh nhất có thể. Cô ta đoán rằng dù Giang Trầm có vượt ải nhanh đến mấy thì ít nhất cũng phải mất một tiếng đồng hồ. Cô ta vẫn có đủ thời gian, chỉ cần đuổi kịp nhà Phương Đường ở phía trước thì cũng không phải là không có khả năng giành được hạng nhất.

Nhưng bây giờ, cô ta vừa mới tới bãi bùn, Thẩm Minh Dữu đã đuổi đến rồi, sao có thể được?

Trừ phi lúc cả nhà bọn họ rời đi, Giang Trầm gần như đã vượt ải thành công ngay lập tức. Nhưng điều này cũng quá mức khó tin, con gái của Thẩm Minh Dữu giải xong đề này trong ba phút đã rất thiên tài rồi, không ngờ rằng chồng của Thẩm Minh Dữu còn giỏi hơn thế!


Thế này thì còn để người khác sống thế nào nữa!

Không chỉ Cố Ngải Phỉ ngạc nhiên mà Chu Cảnh Hành cũng ngạc nhiên không kém: "Tổng giám đốc Giang, anh cũng nhanh quá rồi đấy, làm lại từ đầu mà còn nhanh hơn cả chúng tôi, xem ra hạng nhất hôm nay là dành cho nhà các anh rồi."

Giang Trầm khách sáo đáp: "Vẫn còn hai cửa cuối, chúc mọi người may mắn."

Vì đang gấp nên sau khi khách sáo hàn huyên đôi câu, tất cả mọi người đều vội vàng chạy tới địa điểm mà tổ chương trình đã sắp xếp. Sau khi thay quần yếm liền thân được chuẩn bị sẵn, Giang Trầm xách một chiếc giỏ, Thẩm Minh Dữu dắt Niệm Niệm, một nhà ba người nhanh chóng tiến vào bãi bùn rộng mênh m.ô.n.g trước mắt.

Nhiệm vụ của bọn họ là đào đầy giỏ nghêu sò trong thời gian ngắn nhất, sau khi đào xong thì có thể tiến vào cửa cuối cùng.

Thoạt nhìn, nhiệm vụ có vẻ không khó, mọi người ngồi trên xe bán tải đặc chế và được nhân viên đưa đến một nơi xa hơn một chút. Sau khi đến địa điểm đào nghêu sò, Thẩm Minh Dữu liền thấy một nhà ba người Khương Húc đang khom lưng cặm cụi làm nhiệm vụ.

Chiếc giỏ của nhà Khương Húc đã đào được một nửa, thấy hai gia đình đến, Khương Húc đứng thẳng lưng, hào hứng nói: "Niệm Niệm, Tử Dục, Tử Ngải, cuối cùng mọi người cũng đến rồi."

Mặt Khương Húc đã lấm lem như một con mèo hoa nhỏ, khắp người đều dính bùn, cậu nhóc cười toe toét: "Mau xuống đây chơi bùn đi, chơi vui lắm đó."

Sau khi Phương Đường chào nhóm Thẩm Minh Dữu, cô ấy chợt nghe thấy Khương Húc còn muốn chơi bùn, bèn tức giận nói: "Khương Tiểu Húc, mẹ bảo con tới là để làm việc, không phải bảo con tới chơi."

"Đây là mọi người đang bóc lột sức lao động trẻ em đó." Khương Húc bĩu môi, vừa định tiến lên đón Niệm Niệm thì lại phát hiện chân mình không nhúc nhích được: "Ba ơi, mau, mau tới kéo con lên, con lại lún xuống rồi."

Khương Nguyên đành phải dừng việc trong tay lại, đi tới cố gắng kéo con trai lên như đang nhổ củ cải.
 
Chương 363: C363: Chương 363


Nhưng đến khi kéo được con trai lên, chân của anh ấy cũng lún sâu vào bãi bùn, lại mất rất nhiều sức mới kéo được chân mình lên.

Thẩm Minh Dữu cũng nhận ra nhiệm vụ có vẻ khó hơn trong tưởng tượng của cô, bởi vì vừa đi xuống xe bán tải và tiến vào bãi bùn, cô đã phát hiện bãi bùn này mềm hơn bãi bùn mình đến trước đó rất nhiều, không cẩn thận sẽ lún xuống ngay.

Cô nhìn xung quanh một chút, nhận thấy tổ chương trình đã khoanh tròn khu vực bọn họ đang ở, bọn họ chỉ có thể hoạt động trong khu vực được khoanh tròn. Rõ ràng tổ chương trình đang cố tình làm khó các khách mời, chọn một nơi khó nhằn nhất cho bọn họ.

"Á, ba mẹ cứu con với!" Niệm Niệm bước xuống, cô bé vừa mới đi được hai bước đã phát hiện chân mình bị lún xuống bùn, cô bé cố gắng rút chân lên nhưng càng dùng sức lại càng lún sâu hơn.

Giang Trầm và Thẩm Minh Dữu vội vàng đi qua kéo Niệm Niệm lên.

Chu Tử Dục và Chu Tử Ngải cũng gặp phải tình huống tương tự.


Chu Cảnh Hành và Cố Ngải Phỉ, mỗi người kéo một đứa từ trong bãi bùn lên, vội vàng bế chúng vào trong xe bán tải một lần nữa.

"Bùn bẩn quá, nó ăn chân con mất, con không muốn xuống đâu." Tử Dục gần như sắp khóc. Cậu nhóc vừa mới bước vào một chút đã ngã sấp xuống bãi bùn, tay và người đều trở nên nhem nhuốc.

Tử Dục nháo nhào: "Mẹ, con muốn về, con muốn rửa tay!"

"Con cũng muốn về." Tử Ngải nói theo.

Cố Ngải Phỉ dỗ dành: "Không được, chúng ta còn phải hoàn thành nhiệm vụ, không thể vì một chút khó khăn mà ầm ĩ đòi về được."

Cô ta biết bình thường Tử Dục, Tử Ngải đều là những bạn nhỏ thích sạch sẽ, nhất là Tử Dục, chỉ cần trên người hơi bẩn một chút thôi sẽ làm loạn muốn rửa sạch sẽ: "Bị bẩn cũng không sao, chúng ta sẽ rửa sạch ngay sau khi quay về, được không nào?"

Tử Dục và Tử Ngải tạm thời được trấn an cuối cùng cũng không ầm ĩ đòi về nữa, nhưng hai anh em vẫn ngồi trong xe bán tải, làm thế nào cũng không chịu xuống xe.

Vì đang gấp nên Cố Ngải Phỉ và Chu Cảnh Hành đành phải mặc kệ cặp sinh đôi, quay người vội vàng đi làm nhiệm vụ.
Thẩm Minh Dữu cũng bế Niệm Niệm vào xe bán tải, để cô bé đợi ở trong xe, sau đó đi vào bãi bùn cùng với Giang Trầm.

Khương Nguyên đã kéo Khương Húc lên rất nhiều lần, cũng ném thằng con trai "kéo chân" vào trong xe của Niệm Niệm.


Thế là trên bãi bùn mênh m.ô.n.g này, ngoài các nhân viên ra thì cũng chỉ còn lại mấy đứa trẻ ngồi trong xe bán tải cùng với các ba mẹ đang khom lưng cặm cụi làm việc.

Niệm Niệm nhìn Khương Húc dính đầy bùn đen trên mặt thì nói: "Anh đen thui rồi."

Khương Húc lau mặt, bùn trên tay bôi hết lên mặt khiến khuôn mặt bỗng chốc càng trở nên đen hơn. Khương Húc khịt mũi, bất cần nói: "Không sao, con trai là phải đen."

Mấy ngày gần đây, không biết Khương Húc đã xem được thứ kỳ lạ gì mà khi ở nhà trẻ, cậu nhóc luôn thích nói mấy câu đại loại như "Con trai là phải khỏe", "Con trai là phải mạnh", "Con trai là phải bảo vệ con gái".

"Con trai là phải..." đã trở thành câu cửa miệng của Khương Húc, là bạn tốt kiêm bạn cùng bàn của Khương Húc ở nhà trẻ, Niệm Niệm đã nghe phát ngán những lời này rồi.

Niệm Niệm đảo mắt, nói: "Anh bẩn rồi."

Khương Húc xua tay: "Không sao, con trai là phải bẩn."


Niệm Niệm cong môi, che miệng cười híp mắt.

Khương Húc phản ứng lại, bày ra vẻ mặt đáng thương nói: "Niệm Niệm không được bắt nạt anh!"

[Đúng vậy, sao Niệm Niệm có thể bắt nạt anh trai nhỏ Khương Húc của chúng ta chứ? Mặc dù anh trai nhỏ hơi nghịch ngợm nhưng vẫn rất đáng yêu nha.][Sao Khương Tiểu Húc dính bùn đầy mặt làm biểu cảm đáng thương này lại trông buồn cười thế nhỉ? Ha ha ha, tôi cười c.h.ế.t mất.]

[Ôi chao, hai đứa nhỏ này đáng yêu quá đi, tôi muốn bế chúng về nhà.]

[Ha ha ha, cmn chứ con trai là phải bẩn, hai bạn nhỏ này đang tấu hề à? Tôi sắp bị tụi nhỏ làm cho cười c.h.ế.t rồi!]
 
Chương 364: C364: Chương 364


Sau khi trêu chọc anh trai nhỏ xong, Niệm Niệm thấy ba mẹ đều đang dốc sức làm việc thì cũng muốn giúp đỡ, nhưng rất có thể cô bé sẽ lại lún xuống ngay khi vừa bước vào bãi bùn. Chẳng những không giúp được gì mà có lẽ cô bé còn làm trì hoãn tiến độ, vậy thì rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể giúp ba mẹ đây?

Niệm Niệm suy nghĩ một lúc, cô bé nghĩ ra một cách.

Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm đứng cách nhau vài bước, chiếc giỏ đặt ở giữa hai người để tiện bỏ nghêu sò đào được vào trong.

Trong lúc hai người đang khom lưng và chăm chỉ đào bới, phía sau chiếc giỏ bỗng vang lên tiếng sột soạt.


Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm quay đầu nhìn ra sau thì nhìn thấy một bàn tay nhỏ bé đen kịt đang từng chút một mò mẫm giỏ của bọn họ. Cuối cùng, bàn tay nhỏ bé kia túm được mép giỏ, một cái đầu nhỏ đen tuyền ló ra từ sau chiếc giỏ.

Thấy ba mẹ phát hiện ra mình, Niệm Niệm nằm sấp trong bùn nhão nhe răng cười, toàn thân cô bé đen thui và bẩn thỉu, chỉ để lộ ra mỗi hàm răng trắng sạch sẽ.

Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm: "..."

Trước đó không lâu còn là một cục bột nhỏ sạch sẽ xinh xắn, rốt cuộc là làm thế nào mà bé con lại biến mình thành bộ dáng kỳ lạ và nhếch nhác như thế này?

[Ha ha ha, thật sự làm tôi cười c.h.ế.t mà, tại sao Niệm Niệm lại buồn cười như vậy chứ? Lúc đầu tôi còn tưởng cô bé muốn làm gì, ai ngờ lại không nói hai lời, tay chân nhỏ xíu trực tiếp nằm sấp xuống bùn, sau đó nhích về phía trước, vừa tiến tới vừa đào nghêu sò, chưa kể cô bé còn đào được không ít, ha ha ha, vì làm việc mà Niệm Niệm thật liều mạng nha!]

[Ôi mẹ ơi, Niệm Niệm của tôi thật đáng yêu quá đi, bởi vì chân sẽ lún xuống nên dứt khoát nằm sấp xuống bùn luôn, vậy thì sẽ không lún xuống nữa, ha ha ha, thật sự là một cô bé đáng yêu và thông minh mà.]
[Mọi người nhìn thấy ánh mắt vừa rồi mà Khương Húc nhìn Niệm Niệm không? Trong nghi ngờ có ngưỡng mộ, trong ngưỡng mộ có nóng lòng muốn thử, sau khi thấy Niệm Niệm thật sự đào được nghêu sò bằng cách này thì cậu nhóc cũng làm theo và nằm sấp xuống bùn. Ha ha ha, hai con sâu nhỏ ngọ nguậy trong bùn tiến về phía trước, hình ảnh này thật sự quá đáng yêu mà.]

[Vợ chồng Trầm Dữu: Đứa bé bẩn thỉu, đen thui này thật sự là bảo bối nhỏ Niệm Niệm sạch sẽ của nhà tôi sao? Ha ha ha, nhất định vợ chồng chị Dữu lúc này đang cảm thấy hoài nghi nhân sinh.]


Thật ra Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm đều là người mắc bệnh sạch sẽ, từ nhỏ đã rất thích sạch sẽ, nhưng hình như Niệm Niệm lại không được di truyền điểm này từ hai người bọn họ.

Không phải là Niệm Niệm không thích sạch sẽ, lúc cần thì Niệm Niệm vẫn là một đứa trẻ rất thích sạch sẽ, nhưng đôi khi cả người trở nên lấm lem. Dường như Niệm Niệm cũng không quá để ý, giống như hiện tại cô bé như một con sâu nhỏ, chỉ thiếu điều đắm mình trong bãi bùn, chưa kể trên quần áo mà ngay cả trên tay, trên mặt, trên tóc... đều dính bùn đen kịt, trở thành một bảo bối bẩn.

Hai người nhìn Niệm Niệm một tay túm giỏ, một tay đang siết chặt, duỗi tay rồi mở ra, chỉ thấy trong bàn tay nhỏ bé là ba con nghêu mà cô bé mới đào được.

Niệm Niệm hào hứng nói: "Mẹ ơi, Niệm Niệm cũng đào được này."

Cô bé đặt con nghêu trong tay vào giỏ, sau đó lại giống như một con hamster nhỏ nằm bò trên mặt đất, đưa tay lấy ra vài con từ trong lòng và ném vào giỏ, rồi lại lấy ra và ném vào vài con, đợi đến khi lấy ra hết nghêu sò trong túi, Niệm Niệm mới dừng lại.


Niệm Niệm lấy nghêu ra xong, hai tay chống lên mặt đất đỡ cơ thể bé nhỏ của mình, hai chân cong lên, ngẩng cái đầu nhỏ chờ ba mẹ khen ngợi.

"..." Thẩm Minh Dữu tháo găng tay, ngồi xổm xuống rồi duỗi tay xoa mặt Niệm Niệm, sau đó lấy ra một nắm bùn: "Niệm Niệm giỏi thật!"

Giang Trầm cũng mỉm cười, vỗ vào cái m.ô.n.g nhỏ của Niệm Niệm: "Bảo bối giỏi lắm."

Niệm Niệm được khen cảm thấy rất thỏa mãn, cô bé lại giống như một con sâu nhỏ, vừa nhích về phía trước, vừa dùng bàn tay nhỏ cầm chiếc xẻng xíu xiu xúc vào trong bùn, tiếp tục tìm nghêu sò.
 
Chương 365: C365: Chương 365


Rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của Niệm Niệm, không chỉ Khương Húc mà cả Tử Ngải cũng học theo Niệm Niệm, cô bé nằm sấp xuống đất và bắt đầu ngọ nguậy. Chu Tử Dục thấy các bạn đều làm vậy thì cũng muốn thử một chút, nhưng tay vừa hạ xuống, bùn nhão nhơn nhớt, bân bẩn khiến cả người cậu nhóc cảm thấy khó chịu. Tử Dục luôn thích sạch sẽ nhất thật sự không chịu nổi, đành phải quay vào trong xe bán tải một lần nữa, vừa hâm mộ nhìn các bạn, vừa cổ vũ họ: "Em gái cố lên, chị Niệm Niệm và anh Khương Húc cũng cố lên."

Trong tiếng cổ vũ của Tử Dục, mấy con sâu nhỏ trong bãi bùn càng ngọ nguậy nhanh hơn.

**

Cửa cuối cùng là "Kiểm tra độ ăn ý."

Phương Đường đến cửa cuối cùng nhanh hơn nhà Thẩm Minh Dữu một chút, Thẩm Minh Dữu cũng theo sát phía sau, ngay sau đó là nhà Cố Ngải Phỉ, tổng đạo diễn Ngô Lực đã chờ ở cửa cuối cùng.

Kiểm tra độ ăn ý thực chất chính là bài kiểm tra sự ăn ý giữa hai vợ chồng. Tổ đạo diễn đã chuẩn bị rất nhiều đề kiểm tra, yêu cầu hai vợ chồng đưa ra đáp án, trả lời đúng sẽ vượt qua, nếu trả lời sai thì phải trả lời lại một lần nữa, đến khi nào trả lời đúng mới thôi. Gia đình trả lời xong nhanh nhất sẽ là người thắng chung cuộc.

Bởi vì đề bài giống nhau nên mỗi cặp vợ chồng đều phải tiến vào khu vực riêng để đưa ra đáp án. Phương Đường và Khương Nguyên đã đi được một lúc, bọn họ có lợi thế lớn nhất, sau khi Thẩm Minh Dữu đến cũng lập tức tiến vào khu trả lời cùng với Giang Trầm, trong khi đó các bạn nhỏ chỉ cần chờ ở bên ngoài.


Sau khi tiến vào, Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm ngồi đối diện nhau trong một cái bàn nhỏ, trước mặt hai người đều được để một bảng trả lời, không người nào có thể nhìn thấy bên kia đang viết là gì.

Sau khi chuẩn bị xong, Ngô Lực bắt đầu đọc nhanh đề bài.

"Kỷ niệm ngày cưới của hai người là ngày nào?"

Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm viết rất nhanh, chưa đến mười giây, hai người đã nhanh chóng bật sáng bảng trả lời, sau đó Ngô Lực xác nhận: "Đáp án chính xác, qua."
"Sinh nhật của đối phương là ngày nào?"

Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm hầu như chẳng hề suy nghĩ, nhanh chóng viết xuống sinh nhật của đối phương.

"Đáp án chính xác, qua."


"Sinh nhật Niệm Niệm là ngày nào?"

"Màu sắc mà đối phương thích nhất? Thích nhất là mùa nào trong năm?"



Những câu hỏi trước đều là những chi tiết nhỏ tương đối đơn giản nhưng lại rất dễ bị đối phương phớt lờ hoặc quên mất trong sinh hoạt vợ chồng, tốc độ trả lời của Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm rất nhanh như chẳng cần phải suy nghĩ, hai người nhanh chóng viết xong đáp án, hơn nữa gần như chính xác 100%.

[Tốc độ trả lời của vợ chồng Dữu nhanh quá, xem ra hai vợ chồng thật sự rất mặn nồng, chỉ có quan tâm đến đối phương mới có thể nhớ rõ những chi tiết nhỏ này.]

[Nhìn tổng giám đốc Giang rồi lại nhìn vị kia trong nhà mình, đừng nói là ngày kỷ niệm kết hôn, ngay cả sinh nhật con mình mà lão còn chẳng nhớ, thật là không có so sánh thì không có đau thương mà. Tổng giám đốc Giang thật sự quá tốt, vừa đẹp trai lại biết kiếm tiền, lúc nào cũng đặt vợ con lên hàng đầu, xứng đáng được gọi là ông chồng quốc dân.]

Chẳng biết từ khi nào, Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm đã trả lời đến hai câu cuối cùng, cuộc hỏi đáp vẫn đang tiếp tục.

Chỉ cần có một nhóm bất kỳ trả lời xong thì sẽ chọn ra được quán quân, cuộc đua cũng lập tức kết thúc, mãi đến hai câu cuối cùng, Thẩm Minh Dữu vẫn chưa nghe thấy tiếng tạm dừng. Điều này có nghĩa là những nhóm khác vẫn đang tiếp tục trả lời, xác suất bọn họ giành được hạng nhất rất lớn.

Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm đưa mắt nhìn nhau, cô có thể nhìn ra sự tự tin ngập tràn trong mắt Giang Trầm, giống như hạng nhất đã nằm chắc trong tay anh.
 
Chương 366: C366: Chương 366


Thật ra Giang Trầm cũng toát cả mồ hôi, nếu là trước đây, mặc dù anh có thể trả lời được phần lớn những câu hỏi này, nhưng có một phần nhỏ mà anh cũng không biết, ví dụ như những câu hỏi về màu sắc và mùa yêu thích nhất của Thẩm Minh Dữu. Anh của lúc trước không hề biết, nhưng gần đây Giang Trầm luôn hỏi thăm quản gia Hà về sở thích của vợ và con gái trên nhiều phương diện, hơn nữa còn nghiêm túc ghi nhớ tất cả, vì vậy, bây giờ anh mới có thể thuận lợi trả lời như vậy.

Chỉ là trong lòng Giang Trầm cũng nổi lên một chút nghi hoặc, anh thuận lợi trả lời như vậy là bởi kết quả học tập cùng quản gia Hà trong khoảng thời gian này nên mới có thể hiểu rõ sở thích của Thẩm Minh Dữu, vậy thì tại sao Thẩm Minh Dữu cũng có thể hiểu rõ sở thích của anh đến thế?

Giọng nói của Ngô Lực cắt đứt suy nghĩ của Giang Trầm: "Câu mà đối phương thường nói nhất trong lúc cãi nhau là gì?"

Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm đồng thời bật sáng bảng trả lời, chỉ thấy trên đó viết cùng một đáp án: "Không cãi nhau."

Ngô Lực nhìn đáp án: "Đáp án chính xác, qua."

"Xin hãy nghe thật kỹ câu hỏi cuối cùng, ai là người đứng đầu trong lòng đối phương?"


Sau khi nghe xong đề bài, hai người vùi đầu vào viết đáp án.

Giang Trầm viết rất nhanh, Thẩm Minh Dữu lại hơi do dự đặt bút xuống, sau đó mới viết đáp án của mình.

Lần này, đáp án của hai người lại giống nhau như đúc, trên hai bảng trả lời đều viết hai chữ "Con gái".

"Đề này... Thẩm Minh Dữu trả lời sai." Ngô Lực có vẻ rất phấn khích, xem như nhóm này đã trả lời sai một câu. Trước khi cuộc đua bắt đầu, tổ đạo diễn của bọn họ đã thông qua các biện pháp nhất định và lấy được đáp án của những đề bài này từ chỗ khách mời. Mặc dù đề bài không tính là khó, nhưng muốn trả lời không sai câu nào chỉ trong một lần lại tương đối khó, hai vợ chồng Thẩm Minh Dữu thuận lợi trả lời như vậy đã ngoài dự đoán của ông ấy. Rốt cục bây giờ cũng có một câu trả lời sai, ông ấy chỉ cảm thấy đây mới là điều bình thường.

Ngô Lực ra hiệu cho Thẩm Minh Dữu: "Mời tiếp tục trả lời."

Thẩm Minh Dữu nhìn Giang Trầm một cái, cô phát hiện ánh mắt của Giang Trầm mang theo ý cười, anh cũng đang nhìn cô.

Thẩm Minh Dữu nhanh chóng viết xuống một đáp án khác lên bảng trả lời.

Bảng trả lời sáng lên, trên đó viết chữ "Vợ".

Khóe miệng Giang Trầm nhếch lên, Thẩm Minh Dữu còn cho rằng trò chơi này đã có thể kết thúc.
Nhưng trên mặt Ngô Lực lại lộ ra nụ cười, nói: "Trả lời... Sai, xin mời trả lời lại."

"..." Thẩm Minh Dữu thở hắt ra.


Bây giờ, cô không nhìn Giang Trầm nữa, lại lần nữa viết hai chữ "Ba mẹ" lên bảng trả lời.

Điều ngoài ý muốn chính là đáp án của Ngô Lực vẫn là: "Trả lời sai, xin mời trả lời lại."

Thẩm Minh Dữu nhíu mày, nếu như những đáp án này đều sai, vậy còn có thể là gì đây?

Người đứng đầu trong lòng Giang Trầm không phải là Niệm Niệm, không phải là cô, cũng không phải là ba mẹ, chẳng lẽ là... bản thân anh?

Thế là Thẩm Minh Dữu đành phải viết xuống mấy chữ lớn "bản thân Giang Trầm".

Mặt Giang Trầm tối sầm lại.

Ngô Lực cười càng tươi rói: "Trả lời sai, xin mời trả lời lại."


Cuối cùng Thẩm Minh Dữu lại ngẩng đầu nhìn Giang Trầm, sau đó cô nhận ra mặt Giang Trầm đã đen lại, trông có vẻ không được vui lắm.

"..."

Ngay khi nhìn vào Giang Trầm, Thẩm Minh Dữu hoàn toàn thấy được bóng dáng của mình trong mắt anh, trong lòng cô đột nhiên có một suy nghĩ, cô lập tức viết lại một đáp án khác lên bảng trả lời: Thẩm Minh Dữu!

"Chúc mừng cô, đáp án chính xác." Ngô Lực phấn khởi đứng lên: "Trò chơi đến đây là kết thúc. Chúc mừng nhà hai người đã trở thành nhóm khách mời đầu tiên hoàn thành cuộc đua!"

Giang Trầm và Thẩm Minh Dữu cùng lúc nhìn về phía đối phương.

Khoảnh khắc rửa sạch sẽ, ánh mắt họ chạm nhau, dường như tất cả mọi thứ xung quanh đều đứng yên.
 
Chương 367: C367: Chương 367


[A… Người quan trọng nhất của tổng giám đốc Giang là chị Dữu!]

[Đề thứ hai từ dưới đếm lên, đáp án của hai người đều là không cãi nhau. Điều này có nghĩa là hai vợ chồng bọn họ đã kết hôn năm năm nhưng chưa từng cãi nhau. A… Đây rốt cuộc là cặp vợ chồng thần tiên gì vậy?]

[Chúc mừng chị Dữu, chồng chị Dữu, còn có Niệm Niệm của chúng ta, gia đình quán quân danh xứng với thực!]

[Người quan trọng nhất của Thẩm Minh Dữu là con gái, nhưng người quan trọng nhất của Giang Trầm lại là Thẩm Minh Dữu. Ôi! Tổng giám đốc Giang mãi mãi đặt vợ lên hàng đầu. Người đàn ông tốt như vậy, rốt cuộc là Thẩm Minh Dữu tìm được ở đâu vậy, thật là ghen tị quá đi!]

[Lúc chị Dữu viết người quan trọng nhất của tổng giám đốc Giang là bản thân anh ấy, tôi nhìn thấy mặt của tổng giám đốc Giang tối sầm lại. Ha ha ha, có phải tổng giám đốc Giang đang nghĩ: Rõ ràng tôi quan tâm vợ nhất, nhưng vợ lại cảm thấy tôi quan tâm bản thân mình nhất, thật bực mà! Ha ha ha, xin hỏi có thể thêm vài ông chồng thần tiên như tổng giám đốc Giang không?]

[Nhan sắc không hề thua kém mấy tiểu thịt tươi nổi tiếng trong giới giải trí, còn là tổng tài bá đạo có tài sản khổng lồ, còn biết nấu cơm rồi mua hoa, mua túi cho vợ, cũng sẽ nhớ kỹ từng sở thích của vợ và con gái. A… Tôi xin tuyên bố, tổng giám đốc Giang hoàn toàn xứng đáng là ông chồng quốc dân!]


Niệm Niệm rất thích món quà bí mật mà mình thắng được. Đó là một chiếc xe ô tô điều khiển trẻ em cao cấp, kể cả màu sắc lẫn vẻ ngoài của nó đều vô cùng phong cách, nếu chen chúc nhau thì có thể đủ chỗ cho hai bạn nhỏ ngồi bên trong. Sau khi Niệm Niệm nhận được xe, cô bé lập tức lái chiếc xe nhỏ, lúc thì chở Tử Dục, lúc thì chở Khương Húc, các bạn nhỏ chơi rất vui vẻ.

Khoảng thời gian vài ngày để ghi hình chương trình trôi qua trong nháy mắt, rất nhanh đã tới ngày cuối kết thúc chương trình.

Tổ chương trình chuẩn bị một cuộc phỏng vấn bọn trẻ vào cuối chương trình. Trong phòng phỏng vấn có camera theo dõi, tất cả ba mẹ ngồi trong phòng theo dõi có thể xem rõ cảnh phỏng vấn của bọn trẻ thông qua hình ảnh được camera ghi lại.
Tổ chương trình thực hiện phân đoạn này chủ yếu là để ba mẹ hiểu thêm về suy nghĩ thật trong lòng bọn trẻ, giúp cho ba mẹ gần gũi với các con hơn, đồng thời cũng muốn dùng những lời ngây thơ và trong sáng của bọn trẻ vẽ lên một dấu chấm hết hoàn mỹ cho ⟪Mẹ Là Siêu Nhân⟫.

Người đầu tiên được phỏng vấn là Triệu Nhất Dương.

Câu hỏi đầu tiên của đạo diễn chính là: Con thích ba hay mẹ nhất?


Người lớn luôn thích dùng câu hỏi này để trêu chọc đứa trẻ mà không cảm thấy chán, dường như bọn họ muốn bọn trẻ đưa ra lựa chọn để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình.

Triệu Nhất Dương ngồi trên ghế do dự một lúc lâu, thật sự không chọn được nên đành nói: "Ba hay mẹ thì đều thích như nhau ạ."

Đạo diễn hỏi: "Nếu như nhất định phải chọn một thì sao?"

Tính tình của Triệu Nhất Dương vốn vô cùng điềm đạm cũng có hơi tức giận. Cậu nhóc khoanh tay, vểnh môi, trừng mắt nhìn đạo diễn, tỏ vẻ bây giờ mình đang rất tức giận, đồng thời từ chối trả lời câu hỏi của đạo diễn.

Đạo diễn chột dạ ho một tiếng, nếu bạn nhỏ đã không muốn phối hợp, vậy tất nhiên ông ấy sẽ không ép buộc.

Đạo diễn đành hỏi sang câu hỏi tiếp theo: "Con có suy nghĩ gì về ba mẹ mình, con có thể nói ra điểm tốt lẫn điểm xấu, hoặc con có mong muốn gì thì cũng có thể nói với mọi người."

Triệu Nhất Dương được hỏi câu này đột nhiên im lặng một lúc lâu, nhưng đôi mắt của cậu nhóc lại nhìn đạo diễn, bộ dạng như thể muốn nói lại thôi.
 
Chương 368: C368: Chương 368


"Nhất Dương, không sao đâu, con có thể xem chú đạo diễn là bạn, nói ra những suy nghĩ trong lòng mình cho chú biết. Đương nhiên là nếu như con thật sự không muốn nói thì cũng không sao, chúng ta có thể kết thúc phỏng vấn ngay lập tức."

Triệu Nhất Dương không nói muốn kết thúc hay không, cậu nhóc ngồi im lặng trên ghế một lúc rồi mới mở miệng nói: "… Ba của con luôn nói con yếu đuối, không chịu được khó khăn."

Sợ người khác hiểu lầm, Triệu Nhất Dương vội vàng giải thích: "Con rất yêu ba, ba của con là nhà vô địch, từng giành được rất nhiều, rất nhiều huy chương vàng, tất cả mọi người đều rất khâm phục ba, con cũng rất khâm phục ba của con."


"Nhưng mà, con không muốn làm vận động viên như ba, con không thích mỗi ngày đều phải chạy bộ hay huấn luyện không ngừng nghỉ… Con cũng không thích tranh giành giải nhất với người khác, so với việc làm vận động viên, con càng muốn trở thành một nhà khoa học hơn, một nhà khoa học giống như bà nội của Niệm Niệm vậy." Triệu Nhất Dương nói thêm: "So với việc phải đi trại huấn luyện, con thích đi bảo tàng với cả vườn thực vật hơn, trong nhà con có rất nhiều, rất nhiều tiêu bản thực vật, chúng đều là con tự sưu tầm được…"

"Nhưng lúc con không muốn huấn luyện, ba luôn nói con lười biếng, nói con yếu đuối, không giống con trai." Nói tới đây, giọng điệu của Triệu Nhất Dương hơi trầm xuống: "Con thật sự không phải là một đứa trẻ ngoan, mạnh mẽ ạ? Nếu như sau này con không thể trở thành nhà vô địch giống ba, có phải mọi người sẽ không thích con không?"

[Triệu Nhất Dương đã học tiểu học, là đứa lớn nhất trong bọn trẻ, cậu nhóc luôn tỏ ra rất hiểu chuyện, chăm sóc rất tốt cho các em trai và em gái, nhưng có khi nào là vì quá nghe lời và hiểu chuyện nên người lớn không để ý đến cảm nhận của cậu nhóc không?]

[Ôm Triệu Nhất Dương một cái nè, con rất giỏi, tất cả mọi người đều rất thích con.]

[Lúc ghi hình lần trước, Triệu Hằng dẫn Triệu Nhất Dương đi huấn luyện cường độ cao, tuy Triệu Nhất Dương không tích cực mấy nhưng hầu như không hề từ chối yêu cầu của ba. Cậu nhóc không thích vận động nhưng vì ba mà vẫn luôn kiên trì, một đứa trẻ như vậy còn không phải là một đứa trẻ ngoan hay sao?]
[Trước đây, tôi từng xem rất nhiều cuộc phỏng vấn của Triệu Hằng, anh ấy đều nói rằng muốn đào tạo Triệu Nhất Dương thành một vận động viên như mình, nhưng qua nhiều tập phát sóng như thế, Triệu Nhất Dương đúng là kiểu người không thích tranh giành với ai cả, liệu rằng một đứa trẻ không có tính hiếu thắng có thích hợp để thi đấu thể thao không?]


Hai vợ chồng Triệu Hằng và Chung Dao ngồi trong phòng theo dõi đều trầm mặc, chăm chú nhìn Triệu Nhất Dương qua màn hình theo dõi.

Từ trước đến nay, Triệu Nhất Dương chưa từng nói qua những điều này với ba mẹ, đây là lần đầu tiên hai vợ chồng họ nghe được suy nghĩ thật trong lòng con trai.

Bản thân Triệu Hằng là một vận động viên, anh ấy cảm thấy con trai nên đi theo con đường giống mình. Lúc con nhà người ta đang chơi đùa thì Triệu Nhất Dương mới ba tuổi đã bắt đầu theo ba đi huấn luyện, cường độ huấn luyện ngày càng cao hơn khi cậu nhóc lớn lên.

Mặc dù đôi khi Triệu Nhất Dương cũng sẽ có một chút cảm xúc chống đối, nhưng sau cùng, cậu nhóc vẫn ngoan ngoãn nghe lời, hoàn thành yêu cầu của ba và huấn luyện viên, chỉ là cậu nhóc không đủ thiên phú, dù làm thế nào cũng không thể hoàn thành hoàn hảo.


Triệu Hằng luôn cảm thấy cố gắng quan trọng hơn thiên phú, vì vậy khi con trai không đạt được yêu cầu của mình, anh ấy sẽ nghĩ rằng con trai lười biếng, yếu đuối, không chịu được khó khăn nên mới như vậy.

Dường như anh ấy chưa từng nghĩ tới Triệu Nhất Dương có thật sự yêu thích hay không.

Có lẽ anh ấy cũng từng nghĩ tới, nhưng vẫn cố chấp cho rằng thằng bé còn nhỏ, những thứ mà con yêu thích sẽ thay đổi liên tục, vô tình không để tâm đến cảm nhận thật sự trong lòng con.
 
Chương 369: C369: Chương 369


Sau khi Triệu Nhất Dương rời đi, người tiếp theo được phỏng vấn là Khương Húc.

Khương Húc bước đến, lúc đối diện với câu hỏi đầu tiên "Con thích ba hay mẹ" của đạo diễn, Khương Húc không chút suy nghĩ mà lập tức ngẩng cao đầu, ra vẻ trong nóng ngoài lạnh đáp: "Con đều không thích."

"Thằng nhóc này." Câu trả lời của Khương Húc chọc cho Phương Đường và Khương Nguyên ở trong phòng theo dõi vừa có chút tức giận lại có chút buồn cười.

Đạo diễn hỏi: "Tại sao vậy?"

Khương Húc: "Bởi vì ba mẹ không cho con làm cái này, không cho con làm cái kia, phiền lắm."

"Con có thể nói rõ hơn một chút không, bình thường ba mẹ con không cho con làm những gì thế?"

"Chính là không cho con trèo lên mái nhà dỡ ngói, không cho con trêu mèo chọc chó, không cho con…" Khương Húc đếm trên đầu ngón tay từng chút chuyện mà bình thường ba mẹ không cho cậu nhóc làm, cuối cùng kết luận: "Tóm lại chính là ba mẹ muốn con ngồi im một chỗ, giống như một hòn đá không được nhúc nhích."

"Vậy con có từng làm chúng chưa?"

"Chưa ạ, con cũng không biết tại sao ba mẹ không cho con làm nhưng con vẫn cứ muốn làm thử." Biểu cảm của Khương Húc vô cùng phong phú, cậu nhóc thở dài nói: "Con có thể làm gì được đây? Con cũng khó xử lắm nhưng con không làm được."

[Đứa bé Khương Húc thật sự rất nghịch ngợm, nhưng sự nghịch ngợm của cậu nhóc không khiến cho người ta ghét bỏ, ngược lại còn mang đến sự vui vẻ cho mọi người. Có điều ba mẹ chắc nuôi thằng bé phải mệt bằng chăm hai đứa nhà người ta, chỉ có thể nói rằng Phương Đường và chồng cô ấy thật sự vất vả rồi.]


[Ha ha ha, giống như Khương Tiểu Húc nói đấy, có thể làm gì được đây, con của mình cũng không thể vứt đi được.]



Khi đến lượt Niệm Niệm, cô bé cũng được hỏi câu hỏi mà các bạn được hỏi: "Niệm Niệm thích ba hay mẹ nhất vậy?"

Niệm Niệm ngồi trên ghế, đung đưa cái chân ngắn tũn của mình, không chút do dự đáp: "Con thích mẹ nhất."

Giang Trầm ngồi trong phòng theo dõi: "…" Mặc dù biết đáp án chắc chắn là đáp án này, nhưng chỉ cần Niệm Niệm trả lời do dự một chút thôi, người ba già như anh ấy cũng cảm thấy được an ủi phần nào.

Đạo diễn hỏi tiếp: "Niệm Niệm không thích ba sao?"
Niệm Niệm phồng hai má, nói: "Cũng thích ạ."

"Em nghe thấy không? Niệm Niệm nói cũng thích ba đó!" Sau khi người ba già Giang Trầm trong phòng theo dõi nghe được Niệm Niệm nói thích ba, anh quay đầu nhìn về phía Thẩm Minh Dữu với ánh mắt tràn đầy vui vẻ.

"Em nghe thấy rồi." Trong ánh mắt Thẩm Minh Dữu cũng có chút vui vẻ.

Cuộc phỏng vấn trên màn hình theo dõi vẫn đang diễn ra, đạo diễn hỏi: "Niệm Niệm có lời gì muốn nói với ba mẹ không?"


Niệm Niệm suy nghĩ, sau đó lắc đầu, nếu Niệm Niệm có lời gì muốn nói với ba mẹ thì sẽ tự mình nói với ba mẹ, cô bé chẳng muốn nói với chú đạo diễn đâu.

Đạo diễn: "Không muốn nói gì hết sao?"

Niệm Niệm tiếp tục lắc đầu: "Không có ạ."

Đạo diễn: "Vậy Niệm Niệm nghĩ gì về ba mẹ? Tốt hay xấu cũng được."

Niệm Niệm lại lắc đầu: "Không có ạ."

Đạo diễn: "…"

Đạo diễn chỉ có thể đổi câu hỏi: "Mong muốn lớn nhất của Niệm Niệm là gì vậy?"

Niệm Niệm nghiêng cái đầu nhỏ, cố gắng suy nghĩ một chút, cô bé nhận ra hình như hiện tại mình không có mong muốn nào, tất cả những mong muốn của Niệm Niệm đều đã thành hiện thực rồi.

Vì vậy, Niệm Niệm tiếp tục lắc đầu: "Không có ạ."

Đạo diễn chưa từ bỏ ý định: "Niệm Niệm thật sự không có mong muốn nào sao? Những bạn nhỏ khác đều có mong muốn đấy."

Đầu Niệm Niệm sắp lắc thành một cái trống lắc: "Thật sự không có."

Đạo diễn: "…" Muốn phỏng vấn bạn nhỏ này thật khó quá đi, ngoài lắc đầu thì cũng chỉ lắc đầu.
 
Chương 370: C370: Chương 370


Nhưng từ trước đến giờ, đạo diễn không phải là người dễ dàng bỏ cuộc, ông ấy cười nói: "Mong muốn có thể là điều to lớn, cũng có thể là điều nhỏ nhặt. Ví dụ như Niệm Niệm muốn ba mẹ mua cho con món đồ chơi nào đó, hay là muốn đi ăn, đi chơi gì đó, con đều có thể nói ra. Chỉ cần là chuyện con muốn thành hiện thực nhất lúc này thì đều xem là mong muốn của con."

Đạo diễn tiếp tục dụ dỗ: "Niệm Niệm, nghe nói những mong muốn được nói ra trong chương trình này của bọn chú thì đều sẽ thành hiện thực đấy, cơ hội hiếm có như vậy, bỏ qua là sẽ không còn cơ hội nữa đâu."

Nghe chú đạo diễn nói như vậy, dường như Niệm Niệm cũng cảm thấy mình không thể bỏ qua cơ hội như thế, vì vậy cô bé cẩn thận suy nghĩ một chút. Một lát sau, cô bé mới mở đôi mắt to tròn như nho đen, cười nói: "Niệm Niệm hy vọng mẹ sẽ luôn được vui vẻ."

Qua màn hình theo dõi, Thẩm Minh Dữu nhìn thấy Niệm Niệm nhỏ nhắn ngồi ở trên ghế. Khi cô bé nói ra những lời này, đôi mắt trong veo không chút tạp chất, tâm nguyện của bạn nhỏ giản dị lại tốt đẹp biết bao, làm cho người mẹ như cô vừa cảm động vừa vui mừng.

Niệm Niệm của cô luôn luôn là một bảo bối thiên thần, phải may mắn thế nào mà kiếp này cô mới có thể trở thành mẹ của Niệm Niệm.


[Ôi… Niệm Niệm suy nghĩ mong muốn lâu như vậy, cuối cùng lại là hy vọng mẹ luôn được vui vẻ!]

[Niệm Niệm thật sự là một bảo bối giống như thiên thần vậy, nhất định là kiếp trước Thẩm Minh Dữu đã cứu cả dải ngân hà nên kiếp này mới có thể gặp được chồng và con gái tốt đến vậy, thật khiến cho người ta phải ghen tị mà.]

[Ngược lại thì tôi cảm thấy kiếp trước tổng giám đốc Giang đã cứu cả dải ngân hà, chị Dữu muốn tiền có tiền, muốn nhan sắc có nhan sắc. Chồng chị Dữu có thể lấy được chị ấy, còn sinh ra một đứa con gái đáng yêu như vậy, anh ấy chính là người đàn ông hạnh phúc nhất thế giới!]

[Đúng vậy, tổng giám đốc Giang mới là người đàn ông khiến người khác cảm thấy ghen tị nhất thế giới! Nếu có kiếp sau, xin cho tôi được đầu thai thành tổng giám đốc Giang!]

**

⟪Mẹ Là Siêu Nhân⟫ kết thúc trong sự tiếc nuối của khán giả.
Sau khi ghi hình chương trình giải trí xong, Thẩm Minh Dữu trở về và tập trung vào việc quay phim ở đoàn. Ngoại trừ một, hai nhất định phải quay ra thì cô không nhận thêm bất kỳ công việc nào khác mà dồn toàn bộ thời gian và sức lực của mình vào bộ phim truyền hình ⟪Vấn Thiên⟫.

Khi kỳ nghỉ hè kết thúc, Niệm Niệm đã chính thức đi khai giảng ở nhà trẻ. Để Niệm Niệm có một môi trường học tập ổn định, Giang Trầm đã đưa Niệm Niệm đến thành phố A sống và thường xuyên đưa Niệm Niệm đến thăm mẹ vào cuối tuần.


Chớp mắt đã hai tháng trôi qua, bộ phim truyền hình ⟪Vấn Thiên⟫ sẽ chính thức đóng máy sau vài ngày nữa. Những ngày cuối cùng này, thỉnh thoảng trong đoàn làm phim sẽ có diễn viên quay xong rồi rời đi, ngay cả nam chính Đường Khiêm cũng đã thuận lợi quay xong phân cảnh cuối cùng và có thể đóng máy vào chiều nay.

Nhà sản xuất đã đặc biệt đặt vài bàn ở khách sạn, làm một buổi tiệc liên hoan vui vẻ cùng với các nhân viên trước khi Đường Khiêm rời đi.

Sau khi Thẩm Minh Dữu tẩy trang xong, cô dắt Niệm Niệm đến địa điểm ăn liên hoan.

Vài ngày trước, một chi nhánh ở nước ngoài của Giang Trầm xảy ra chuyện, cần Giang Trầm phải đích thân đến xử lý. Sau khi một nhà ba người bàn bạc xong, Niệm Niệm được đưa sang chỗ mẹ và ở cùng cô trong đoàn làm phim suốt những ngày này.

Hai mẹ con vừa lên xe, điện thoại của Thẩm Minh Dữu đã đổ chuông.

Cô cầm lên xem thử thì phát hiện quả nhiên là cuộc gọi video của Giang Trầm.


Video vừa được kết nối, cái đầu nhỏ của Niệm Niệm đã ló sang, hình như Giang Trầm ở bên kia màn hình vẫn đang làm việc trong văn phòng, anh giơ tay nới lỏng cà vạt, cười hỏi: “Niệm Niệm, hôm nay con có ngoan không?"

"Dạ ngoan ạ." Niệm Niệm đáp.

“Vậy con có nhớ ba không?”

Niệm Niệm cầm điện thoại, nghiêng đầu nói: “Nhớ ạ.”
 
Chương 371: C371: Chương 371


Nghe con gái ngọt ngào nói nhớ ba, trái tim của Giang Trầm như tan chảy. Khoảng thời gian gần đây, Thẩm Minh Dữu bận quay phim nên không thể về nhà, hầu như anh là người chăm sóc Niệm Niệm. Trước đây, anh không có cảm giác gì nhiều, nhưng bây giờ tự tay chăm sóc con, Giang Trầm mới tự nhận ra rằng nuôi dạy một đứa trẻ không phải là chuyện đơn giản. Nuôi con không chỉ là cho con ăn uống đầy đủ, mà còn đòi hỏi ba mẹ phải có sự kiên nhẫn rất lớn, từ bỏ thời gian riêng tư của bản thân để bầu bạn cùng con...

Chỉ trong vòng hai ba tháng, Giang Trầm đã học được rất nhiều mẹo để chung sống cùng Niệm Niệm, mối liên kết với con gái cũng sâu đậm hơn trước rất nhiều, anh mới đi công tác có mấy ngày đã nóng lòng muốn gặp lại vợ con.

Giang Trầm nói: "Ba cũng rất nhớ Niệm Niệm, hai ba ngày nữa ba sẽ về nhà."

Niệm Niệm gật đầu, vâng một tiếng.

"Niệm Niệm đưa điện thoại cho mẹ đi, ba muốn nói vài câu với mẹ."


Thẩm Minh Dữu ở bên cạnh chỉ đành nhận lấy điện thoại rồi hỏi anh: “Có chuyện gì à?”

“Không có gì.” Ánh mắt của Giang Trầm chăm chú nhìn khuôn mặt của Thẩm Minh Dữu trên màn hình, anh nhếch khóe miệng, nói: “Chỉ là nhớ em thôi.”

Điện thoại đang bật loa ngoài, không chỉ Thẩm Minh Dữu nghe được lời Giang Trầm nói mà cả Niệm Niệm, lái xe và trợ lý trên xe cũng nghe thấy.

Đôi tay nhỏ bé của Niệm Niệm che miệng, đôi mắt mang theo ý cười nhìn mẹ, trợ lý Tiểu Tây cũng cố gắng nhịn cười, ngay cả tài xế cũng vểnh tai lên tựa như đang hóng chuyện.

Thẩm Minh Dữu: "..."

Giang Trầm bây giờ có thể mở miệng là “thả thính”, hoàn toàn khác với Giang Trầm lạnh lùng trước đây, có lúc ngay cả cô cũng không thể chống đỡ được.
Giang Trầm vẫn đang hỏi: "Dữu Dữu, em có nhớ anh không?"

"Được rồi, tạm thời cứ như vậy đi." Nghe giọng điệu rõ ràng đang làm nũng của Giang Trầm, Thẩm Minh Dữu sợ anh lại nói ra điều gì gây sốc nên cô nhanh chóng nhấn cúp máy.


Giang Trầm ở nước ngoài xa xôi nhìn điện thoại đã bị cúp máy, rơi vào im lặng.

Tiến độ theo đuổi vợ của anh gần đây có vẻ hơi chậm, mặc dù thái độ của Thẩm Minh Dữu với anh đã tốt hơn rất nhiều, nhưng đối với anh, như vậy vẫn chưa đủ, điều anh muốn chính là Thẩm Minh Dữu cũng thích anh nhiều như anh thích cô.

Khoảng thời gian này, anh đã học được cách “thả thính” từ chuyên gia tư vấn tình cảm, cũng tặng hoa, tặng quà dưới sự hướng dẫn và tư vấn của chuyên gia, ngay cả cách làm nũng cũng đã học sắp xong rồi... nhưng anh vẫn chưa theo đuổi được vợ!

Giang Trầm có chút lo lắng.

Cùng lúc đó, trợ lý gõ cửa, mang tài liệu vào.


Giang Trầm ký tên vào văn kiện, anh đưa văn kiện cho thư ký Phương, tiện thể dặn dò: “Phương Tuân, cậu lại giúp tôi liên lạc với một chuyên gia tư vấn tình cảm khác nhé.”

Chuyên gia mà Giang Trầm vẫn đang liên lạc qua WeChat hiện tại cũng là do Thư ký Phương tìm cho anh ngay từ đầu. Khoảng thời gian này, chuyên gia này cũng đã cho anh rất nhiều mẹo để theo đuổi người khác. Sau khi sàng lọc, anh đã sử dụng tất cả những gì có thể sử dụng, nhưng hiệu quả không được như mong đợi, Giang Trầm nghĩ có lẽ anh nên tìm thêm một vài chuyên gia, học thêm chút mẹo theo đuổi vợ sẽ không bao giờ sai.

Phương Tuân sửng sốt một lát, sau đó cậu ấy cầm lấy văn kiện, cung kính đáp: "Vâng."

Sau khi rời khỏi văn phòng, Phương Tuân lập tức gọi điện cho anh họ của mình. Khi vợ của tổng giám đốc Giang đòi ly hôn với ngài ấy lần trước, ngài ấy đã nhờ Phương Tuân tìm một chuyên gia tư vấn tình cảm cho mình. Nhà Phương Tuân có một người họ hàng làm việc trong ngành giải trí và khá nổi tiếng, đó là anh họ của cậu ấy. Anh ấy có quen biết với một vài vị chuyên gia tư vấn tình cảm nên Phương Tuân đã tìm đến anh họ mình, thông qua sự giới thiệu của anh họ, cậu ấy đã tìm được một vị chuyên gia tư vấn tình cảm rất nổi tiếng trong ngành cho tổng giám đốc Giang.
 
Chương 372: C372: Chương 372


Lần này, ông chủ lại muốn tìm một người nữa, thân làm trợ lý đặc biệt, đương nhiên Phương Tuân phải hoàn thành tốt nhiệm vụ mà ông chủ đã giao phó, vì thế cậu ấy đành phải làm phiền anh họ thêm lần nữa.

“Vợ chồng của ông chủ em vẫn chưa làm hòa à?” Trong điện thoại, anh họ nghe xong yêu cầu của Phương Tuân thì hỏi.

Phương Tuân suy đoán: “Chắc là vậy, lần trước bà chủ đòi ly hôn với ông chủ, ông chủ của bọn em đã nhờ em tìm cho ngài ấy một chuyên gia tư vấn tình cảm. Lần này, ngài ấy lại bảo em tìm người, em đoán bà chủ lại bắt đầu đòi ly hôn rồi."

Phương Tuân và anh họ của mình luôn rất thân thiết với nhau. Trước đây, khi gặp chuyện gì không vui trong công việc, cậu ấy đều sẽ tâm sự với anh họ. Vì vậy lúc thư ký Phương giúp ông chủ tìm một chuyên gia tư vấn tình cảm, cậu ấy cũng không giấu diếm anh họ, kể cho anh ấy nghe về việc bà chủ nhà mình đòi ly hôn với ông chủ.

"Anh họ, nói mới nhớ, anh và bà chủ nhà em cũng biết nhau, đều là người chung ngành, thậm chí còn xuất hiện trên cùng một chương trình. Anh hẳn cũng biết bà chủ nhà em muốn gì thì có đó, mà tổng giám đốc Giang, mặc dù có tiền nhưng em làm thư ký của ngài ấy, em biết rất rõ tổng giám đốc Giang là người tham công tiếc việc như thế nào, thế nên á, trước kia em từng nghĩ việc bà chủ đòi ly hôn ông chủ chỉ là vấn đề thời gian thôi, quả nhiên cuối cùng cũng thành sự thật."


Phương Tuân biết nhân phẩm của anh họ mình, cho nên cậu ấy chẳng mấy dè dặt khi nói chuyện với anh ấy, nghĩ gì thì nói đó.

Giang Trầm không phải là một ông chủ rất dễ phục vụ, Phương Tuân làm thư ký của anh, trong những năm qua gần như phải túc trực 24/24, chính là kiểu vừa gọi là phải có mặt ngay, tất nhiên mức lương mà cậu ấy nhận được cũng là một con số nằm ngoài tầm với của người bình thường. Mặc dù ông chủ Giang Trầm có yêu cầu cao, tiêu chuẩn khắt khe nhưng không hề keo kiệt với nhân viên, tuy không dễ phục vụ nhưng cũng coi là một ông chủ tốt.

Phương Tuân đã giúp Giang Trầm xử lý rất nhiều việc, bao gồm cả việc ghi nhớ mỗi một ngày kỷ niệm của vợ chồng tổng giám đốc Giang, sau đó vào những ngày đặc biệt này, cậu ấy sẽ chuẩn bị chiếc túi xách đắt đỏ nhất thế giới cho bà Giang, lấy danh nghĩa của tổng giám đốc Giang gửi tặng cô.
Phương Tuân biết rõ mọi thứ về cuộc sống hôn nhân tẻ nhạt của ông chủ mình.

"Theo em nghĩ, bà chủ của bọn em nên làm ầm ĩ thêm nữa, nếu không thì người đàn ông kia sẽ không để ý đến cô ấy. Giống như hiện tại, bà chủ vừa đòi ly hôn, chẳng phải tổng giám đốc Giang của bọn em đã lật đật đi tìm một chuyên gia tư vấn tình cảm nào đó sao?" Hiếm khi Phương Tuân có cơ hội phàn nàn về ông chủ nên cậu ấy không khỏi nói thêm vài lời trong cuộc gọi.


Anh họ ở bên kia điện thoại nói: “Anh sẽ giúp em liên lạc với chuyên gia tư vấn tình cảm. Em chờ tin tức của anh nhé.”

"Được rồi, cảm ơn anh họ."

Hai người lại hàn huyên thêm vài câu trước khi cúp máy.

Quý Ôn Luân trầm ngâm nhìn chiếc điện thoại đã cúp máy.

Quý Ôn Luân biết em họ Phương Tuân làm việc ở Lăng Vũ Tư Túc và là trợ lý của Giang Trầm - ông chủ của Lăng Vũ. Đôi khi Phương Tuân quá mệt mỏi với công việc, cậu ấy sẽ gọi điện cho anh ấy để phàn nàn về ông chủ của mình. Bởi vậy, Quý Ôn Luân luôn biết có một người như Giang Trầm.

Lần đầu tiên Phương Tuần nhờ anh ấy tìm giúp một chuyên gia tư vấn tình cảm, Quý Ôn Luân đã biết được từ chỗ Phương Tuân rằng ông chủ của Lăng Vũ Tư Túc và vợ sắp ly hôn, lúc đó anh ấy chỉ nghĩ đó là tin đồn của nhà hào môn. Nhưng mãi đến khi mối quan hệ giữa Giang Trầm và Thẩm Minh Dữu bị bại lộ, Quý Ôn Luân mới biết hoá ra bà chủ của Lăng Vũ Tư Túc thực sự chính là Thẩm Minh Dữu!
 
Chương 373: C373: Chương 373


Quý Ôn Luân nhẹ nhàng thở dài, anh ấy nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.

**

Sau khi Thẩm Minh Dữu nói chuyện điện thoại với Giang Trầm xong, cô nhận được một tin tức bất ngờ.

Bộ phim truyền hình ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫ của cô quay thời gian trước đã lên lịch thành công, hơn nữa buổi tối hai ngày sau sẽ phát sóng đúng giờ tại khung giờ vàng Đài truyền hình Quất Tử.


Đối với tin tức này, Thẩm Minh Dữu có chút bất ngờ. Theo lý mà nói thì bộ phim ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫ này hẳn là không thể phát sóng sớm như vậy mới đúng. Dựa theo lệ thường thì trước khi phát sóng phim khung giờ vàng, Đài truyền hình Quất Tử thường tiến hành nhiều đợt thông báo để không ngừng tăng độ nổi tiếng cho bộ phim truyền hình. Nhưng cho tới bây giờ, ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫ cũng chưa tung ra trailer phim trên mạng, Weibo chính thức và diễn viên của bộ phim cũng chưa kịp tuyên truyền. Thẩm Minh Dữu không biết là nguyên nhân gì sẽ làm cho một bộ phim đột nhiên phát sóng mà không có bất kỳ sự chuẩn bị nào.

Sau khi tìm hiểu, Thẩm Minh Dữu mới biết, thì ra bộ phim ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫ này là tạm thời lên lịch để cứu vãn tình hình.

Hai ngày sau Đài truyền hình Quất Tử phải tiếp nhận một bộ phim truyền hình. Bởi vì trong đó có một diễn viên chính phạm tội, hai ngày nay bị người trên mạng tiết lộ nên tình hình đang rất ồn ào. Sau khi rơi vào scandal, nghệ sĩ này không chỉ bị rút khỏi đại sứ thương hiệu, mà ngay cả những tác phẩm điện ảnh và truyền hình liên quan cũng bị liên lụy. Dưới tình huống như vậy, đương nhiên bộ phim truyền hình này không thể phát sóng rồi.

Thế là, ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫ liền trở thành bộ thay thế để cứu vãn tình hình.
“Bộ phim này Lâm Tư Manh là nữ chính, đây là vai diễn đầu tiên từ khi cô ấy debut.” Cảnh Phong ở bên kia điện thoại lo lắng nói: “Bộ phim này cũng đồng thời là tác phẩm đầu tiên cô quay trở lại công việc. Vốn tôi rất coi trọng bộ phim này, dự định trước khi bộ phim phát sóng, nhất định phải bỏ ra rất nhiều công sức tuyên truyền. Nhưng hiện tại đột nhiên phim sắp phát sóng rồi, chúng ta chưa chuẩn bị gì cả, vậy phải làm sao bây giờ?”

Thẩm Minh Dữu diễn vai nữ phụ ở trong ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫, vai diễn nữ chính là Lâm Tư Manh, hiện tại cô ấy cũng là nghệ sĩ của Công ty Giải Trí Tinh Thần.


Công ty Giải Trí Tinh Thần rất xem trọng bộ phim này, nhưng hiện tại đột nhiên tuyên bố phát sóng, thật sự là khiến Cảnh Phong trở tay không kịp.

“Có thể làm gì đây.” Thẩm Minh Dữu lại không lo lắng đến thế: “Phim cũng đã quay xong rồi, giai đoạn trước tuyên truyền chỉ là thứ yếu, khán giả có thích hay không thì phải xem chất lượng tác phẩm có qua được không.”

Đương nhiên Cảnh Phong hiểu đạo lý này, nhưng trong lòng còn có nguyên nhân khác khiến anh lo lắng, Cảnh Phong nói: “Cô không biết đâu, bộ phim này hỏng ở chỗ, nó phát sóng trùng với bộ phim truyền hình khác được công chúng hết sức coi trọng và chờ mong.”

“Cô biết vai nữ chính bộ phim đó là ai không?” Cảnh Phong thở dài: “Là Cố Ngải Phỉ.”


Thẩm Minh Dữu nhíu mày, chuyện này cô thật sự không biết.

Nhưng cô biết, dường như gần đây quả thật Cố Ngải Phỉ có bộ phim sắp phát sóng, hotsearch liên quan trên mạng lên rất nhiều lần.

“Không nói nhiều về phương diện khác của Cố Ngải Phỉ, nhưng ở phương diện phim truyền hình, cô ta thật sự gánh phim. Từ trước đến nay ánh mắt lựa chọn kịch bản của cô ta rất tốt, vai diễn của mấy năm gần đây hiếm có vai nào không xuất sắc. Trước kia, mấy bộ phim truyền hình cùng thời kỳ cạnh tranh với phim của cô ta đều không có bộ nào đánh thắng được. Lần này, phim Cố Ngải Phỉ muốn phát sóng là bộ phim công sở, nghe nói là tác phẩm chuyển thể của cô ta, Cố Ngải Phỉ kỳ vọng rất cao đối với bộ phim này. Một khi chuyển thể thành công, Cố Ngải Phỉ rất có thể tiến thêm một bước nữa. Càng trùng hợp hơn, hai ngày sau, bộ phim này của cô ta cũng phát sóng ở trên Đài truyền hình Đông Phương, khung giờ phát sóng gần với khung giờ vàng Đài truyền hình Quất Tử.”
 
Chương 374: C374: Chương 374


Cảnh Phong đau lòng nói: “Bộ phim thần tượng này của chúng ta muốn cạnh tranh với bộ phim nữ chính nơi công sở của Cố Ngải Phỉ, thật sự là có chút khó xử.”

Cũng không phải Cảnh Phong không có lòng tin, chỉ là vì có sao nói vậy, bất kể là phần mềm hay là phần cứng, các phương diện tổng hợp lại, ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫ quả thật không sánh bằng người ta.

Mặt khác, ban đầu Thẩm Minh Dữu và Cố Ngải Phỉ từng cùng nhau tham gia chương trình giải trí nuôi dạy con ⟪Mẹ Là Siêu Nhân⟫, bởi vì chương trình giải trí này mà người theo dõi Thẩm Minh Dữu tăng lên ba mươi triệu, đến nỗi có một lần mức độ được yêu thích cao hơn cả tiểu hoa nổi tiếng Cố Ngải Phỉ.

Sau khi chương trình đã phát sóng, fans hai nhà vẫn luôn ngấm ngầm không hòa thuận với nhau. Hiện tại thật trùng hợp, phim truyền hình của hai người lại đồng thời phát sóng. Lúc phát sóng, hai bộ phim này khó tránh sẽ bị khán giả và fans đặt lên bàn cân thảo luận và so sánh. Sau khi so sánh, mắt nhìn của khán giả trở nên kén chọn, hiệu quả phát sóng của ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫ ắt hẳn sẽ giảm mạnh.

Nếu có thể tránh được phim của Cố Ngải Phỉ, sau đó lựa chọn một khung giờ phát sóng tốt chút, lại thêm giai đoạn trước có đủ thời gian để tuyên truyền, Cảnh Phong tin tưởng hiệu quả phát sóng của ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫ tuyệt đối tốt hơn rất nhiều so với tình huống hiện tại. Nói không chừng còn có thể khiến Thẩm Minh Dữu và Lâm Tư Manh nổi tiếng, đưa Công ty Giải Trí Tinh Thần lên một tầm cao hơn.


Rõ ràng có thể có kết quả tốt hơn, nhưng hiện tại bộ phim này bị ép dùng làm cứu viện, tùy tiện lên lịch, làm sao Cảnh Phong có thể không tiếc chứ.

Lúc Cảnh Phong cằn nhằn liên miên trong điện thoại, đài truyền hình và nhà sản xuất phim bên kia đều bắt đầu có động tĩnh.
Đài truyền hình nhanh chóng tuyên truyền thông tin liên quan của ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫ lên nhiều kênh khác nhau, trailer phim ngắn mấy chục giây cũng bắt đầu phát đi phát lại trong , nhà sản xuất phim truyền hình bên kia cũng liên lạc tới diễn viên chính liên quan, để các diễn viên chính phối hợp tuyên truyền.

Đương nhiên người phối hợp tuyên truyền này chủ yếu vẫn là Thẩm Minh Dữu.


Nam nữ diễn viên chính của ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫ đều là diễn viên mới hoàn toàn không có danh tiếng, cho dù phối hợp tuyên truyền cũng không có mấy người xem. Ngược lại là Thẩm Minh Dữu, bởi vì cô có tính đột phá lớn chương trình giải trí ⟪Mẹ Là Siêu Nhân⟫ nên mức độ được yêu thích trên mạng lại càng cao, sớm đã đạt cột mốc ba mươi triệu fans. Thẩm Minh Dữu được coi là người có mức độ được yêu thích nhất trong danh sách diễn viên chính, vì vậy, hiển nhiên nhiệm vụ giúp đỡ tuyên truyền liền rơi xuống chỗ cô.

@ ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫ V: ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫ hẹn gặp bạn ở khung giờ vàng Đài truyền hình Quất Tử vào lúc bảy giờ bốn mươi tối ngày kia, chúng ta không gặp không về! @Vai nam chính @Lâm Tư Manh @Diễn viên Thẩm Minh Dữu

Thẩm Minh Dữu tìm được cái Weibo này, phát hiện Weibo đã đăng hai ba phút, bình luận lại không có lấy một cái, có thể tưởng tượng được bộ phim này thật sự không có ai chú ý.

Lúc đầu nữ phụ của ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫ được thông báo là Quan Tường, sau lại bởi vì Quan Tưởng gây rối một cách vô lý nên nữ phụ mới đổi thành Thẩm Minh Dữu. Sau khi kết thúc hợp đồng với Quan Tường, Blog chính thức lúc đó luôn bị fans Quan Tường mắng chửi. Từ đó về sau, Weibo chính thức của ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫ không còn hoạt động nữa, bởi vậy cho tới bây giờ, vẫn không có ai biết chuyện Thẩm Minh Dữu tham gia lại ngành giải trí nhờ bộ phim truyền hình này.

Thẩm Minh Dữu nhấn chia sẻ.

@Thẩm Minh Dữu V: Không gặp không về!
 
Chương 375: C375: Chương 375


[Cuối cùng chị Dữu cũng đăng Weibo rồi, sau khi kết thúc chương trình, chị Dữu giống như lặn mất vậy. Weibo gần như xanh cỏ, hiện tại cuối cùng cũng xuất hiện rồi!]

[Ồ ~ Chị Dữu chia sẻ cái gì vậy? Chị có phim mới sắp ra sao?]

[Là thật sao, sao chị Dữu không nói không rằng mà lén đi đóng phim thế, tụi em chả nghe được tin tức gì. Giờ lại đột nhiên sắp phát sóng rồi, nếu không nhờ Weibo này thì tụi em cũng không biết!]

[Cái tên ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫ này hơi quê mùa nha, hình như chị Dữu không phải nữ chính, nam nữ diễn viên chính là ai vậy? Sao nhìn bọn họ lạ thế?]

[A a a thật chờ mong, mặc kệ chị diễn cái gì chúng em đều sẽ ủng hộ!]

[Chị Dữu đừng làm thần ẩn nứa, mong chị hoạt động nhiều hơn nha, nếu có thể đăng chồng chị Dữu và tiểu bảo bối Niệm Niệm thì không còn gì tốt hơn.]



Sau khi Thẩm Minh Dữu chia sẻ, lập tức Weibo của cô được fans chú ý tới, chỉ chốc lát sau, số lượt chia sẻ bình luận đã tăng lên.

Thẩm Minh Dữu không nhìn điện thoại nữa, xe đã đến nơi, cô dẫn Niệm Niệm xuống xe, đi đến nhà hàng liên hoan.


Đường Khiêm nhìn thấy cô đi vào, vội vẫy tay với cô, Thẩm Minh Dữu ngồi xuống với Niệm Niệm.

Đường Khiêm rót một ly sữa cho Thẩm Minh Dữu và Niệm Niệm, anh ta cười nói: “Vốn là hôm nay tôi đóng máy, định mời cô uống một ly nhưng cô dẫn theo búp bê sữa nhỏ Niệm Niệm này tới, đương nhiên rượu này tôi không thể thuyết phục cô uống rồi.”

Niệm Niệm lập tức không vui: “Con không phải búp bê sữa nhỏ.”

Niệm Niệm không phải búp bê nhỏ, càng không phải búp bê sữa!

Đường Khiêm: “Được rồi, con không phải búp bê sữa nhỏ, con là đồ đệ nhỏ của chú.”

Lần này Niệm Niệm càng không vui: “Con cũng không phải đồ đệ nhỏ của chú.”
Gần đây Đường Khiêm vô cùng thích trêu chọc đứa bé Niệm Niệm này. Anh ta nhiều lần nghĩ rằng, nếu sau này anh ta có thể sinh một đứa con gái giống Niệm Niệm với Lâm Tịnh thì tốt biết mấy. Chẳng qua là Lâm Tịnh dường như không có ý định kết hôn với anh ta, vì vậy Đường Khiêm rất là đau đầu.

“Cháu không làm đồ đệ nhỏ của chú, nếu không chú nhận con làm con gái nuôi nhé, được không Niệm Niệm?” Đường Khiêm cười giống như người xấu lừa gạt trẻ con: “Con cho chú làm ba nuôi, dì Lâm của con là mẹ nuôi của con. Không phải Niệm Niệm cũng rất thích dì Lâm sao? Con làm con gái nuôi của dì Lâm, dì Lâm nhất định sẽ rất vui vẻ.”

Lâm Tịnh không phải người thích trẻ con, nhưng vô cùng tốt với Niệm Niệm, cũng rất có kiên nhẫn, Niệm Niệm cũng rất thích dì Lâm Tịnh.


Niệm Niệm cầm ly uống một ngụm sữa, cô bé nghĩ chút nói: “ Con có thể làm con gái nuôi của dì Lâm.”

Đường Khiêm vui vẻ, đây là Niệm Niệm đồng ý rồi?

“Nhưng chú không thể làm ba nuôi của con.”

Đường Khiêm buồn bực nói: “Dì Lâm của con đã làm mẹ nuôi của con rồi, vì sao chú không thể làm ba nuôi của con?”

Niệm Niệm nói: “Bởi vì chú chưa kết hôn với dì Lâm nha.”

Đường Khiêm trúng một mũi tên giữa ngực: “...”

Thấy Đường Khiêm bị Niệm Niệm làm á khẩu không nói được gì, Thẩm Minh Dữu mỉm cười, lau miệng cho Niệm Niệm.

Đường Khiêm ỉu xìu hỏi: “Cô nói xem tôi phải làm thế nào Lâm Tịnh mới có thể kết hôn cùng tôi đây?”

Thẩm Minh Dữu hỏi: “Cậu cầu hôn rồi hả?”

Nói đến cầu hôn Đường Khiêm càng thương tâm hơn: “Lâm Tịnh nói, nếu tôi dám cầu hôn, cô ấy sẽ lập tức chia tay với tôi.”

Thẩm Minh Dữu: “...” Đây đúng là lời Lâm Tịnh sẽ nói ra.

Thẩm Minh Dữu buông tay, tỏ vẻ bản thân cũng lực bất tòng tâm, Đường Khiêm đành phải rót cho mình một ly sữa, mượn sữa giải sầu!
 
Chương 376: C376: Chương 376


Giữa bữa tiệc, Thẩm Minh Dữu nhờ Đường Khiêm chăm sóc Niệm Niệm một chút, cô đi vào vệ sinh một lát.

Lúc cô rửa tay xong, vừa chuẩn bị ra ngoài đúng lúc đụng phải Cố Ngải Phỉ muốn đi vào.

Từ sau khi ⟪Mẹ Là Siêu Nhân⟫ ghi hình xong, cô chưa từng gặp lại Cố Ngải Phỉ.

Cố Ngải Phỉ nhìn thấy cô cũng sửng sốt một chút, sau đó gật đầu chào hỏi cô.

Thẩm Minh Dữu cũng gật đầu. Nhà hàng này mở gần Thành phố điện ảnh, phong cảnh cũng không tệ, thường xuyên có đoàn làm phim đến đây liên hoan, lúc ăn cơm đụng phải người quen là chuyện rất thường thấy.

Thẩm Minh Dữu lau tay, vòng qua Cố Ngải Phỉ.


Đột nhiên Cố Ngải Phỉ lại mở miệng nói: “Lần này, tôi sẽ đánh bại cô.”

Mười lăm phút trước, Cố Ngải Phỉ thông qua hotsearch mới biết được, ngày kia Thẩm Minh Dữu cũng có một bộ phim mới sắp phát sóng giống cô ta. Cùng một ngày cùng một khung giờ, không thể không nói, giữa hai người các cô hình như thật sự rất có duyên phận.

Cố Ngải Phỉ rất muốn thắng Thẩm Minh Dữu. Trong quyển sách cô ta mơ thấy kia, cô ta mới là vai nữ chính duy nhất, Thẩm Minh Dữu chỉ là một vai phụ làm nền cho cô ta mà thôi. Nhưng hiện thực lại không giống với trong sách, chỉ cần có Thẩm Minh Dữu ở đây, Cố Ngải Phỉ liền cảm thấy mình không phải nữ chính gì.

Cô ta không nhịn được mà so sánh tất cả những gì mình có với Thẩm Minh Dữu, gia thế, ngoại hình, nhà chồng, chồng…tất cả mọi thứ, cô ta cũng hy vọng bản thân có thể thắng được Thẩm Minh Dữu, nhưng cuối cùng phát hiện, hình như cô ta chẳng thắng được cô cái gì.
Chỉ cần ở bên Thẩm Minh Dữu, cảm giác thất bại này sẽ luôn vây quanh cô ta.

Cố Ngải Phỉ thật sự không cam lòng.


Nhưng thông qua những ngày này cô ta hiểu được một đạo lý, ưu thế lớn nhất của cô ta không nên là những thứ bên ngoài. Cô ta là một diễn viên, Thẩm Minh Dữu cũng là một diễn viên, đối với diễn viên mà nói, tác phẩm mới là quan trọng nhất. Ngoại trừ tác phẩm ra, thật sự cô ta không cần so sánh bất kỳ thứ gì khác với Thẩm Minh Dữu.

Trước kia là cô ta có tầm nhìn quá mức hạn hẹp, trong chốc lát bị lòng đố kỵ che mắt.

Hiện tại, cô ta vẫn muốn đánh bại Thẩm Minh Dữu, nhưng lần này, cô ta sẽ cạnh tranh công bằng với Thẩm Minh Dữu!

Một ngày trước khi ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫ phát sóng, ngay cả ban ngày mà nam nữ diễn viên chính của bộ phim này vẫn phải tiến hành buổi livestream để thực hiện tuyên truyền và quảng bá phim truyền hình tối mai sẽ phát sóng.

Bởi vì vai nam nữ chính đều là người mới, thật sự không có nhiều fans, hiệu quả phát sóng trực tiếp gần như không có, dưới sự thúc đẩy của biên kịch và đài truyền hình, mặc dù lên một hai hotsearch, nhưng độ thảo luận vẫn không lên được, rất nhanh hotsearch liền bị chìm nghỉm.

Xem nam nữ chính livestream không thu hút được cộng đồng mạng, không còn cách nào, đạo diễn Thạch Nham cùng nhà sản xuất phim đành phải tìm đến nữ phụ Thẩm Minh Dữu, muốn Thẩm Minh Dữu cũng mở một buổi livestream, vì để tạo thêm độ nổi cho ngày mai phát sóng ⟪Tổng giám đốc, chào anh⟫.

Tuy rằng bộ phim truyền hình này Thẩm Minh Dữu chỉ là nữ phụ, nhưng đây là bộ phim truyền hình đầu tiên cô quay sau khi làm việc lại, trong lòng Thẩm Minh Dữu vẫn rất coi trọng. Thế nên dưới sự yêu cầu của đạo diễn, Thẩm Minh Dữu đồng ý buổi tối sau khi quay xong sẽ mở phát sóng trực tiếp nói chuyện với cư dân mạng, phối hợp tuyên truyền về bộ phim.

Thẩm Minh Dữu rất bận, ⟪Vấn Thiên⟫ sẽ lập tức đóng máy. Mấy ngày nay đoàn làm phim đều gấp rút chạy tiến độ, cả ngày cô ở đoàn làm phim quay phim, buổi tối còn phải quay đêm, thời gian livestream chỉ có thể chọn buổi tối sau khi quay xong.
 
Chương 377: C377: Chương 377


Mãi đến hơn chín giờ tối, Niệm Niệm cũng đã ngủ say, Thẩm Minh Dữu mới kết thúc công việc về đến nhà.

Tiểu Tây theo sau Thẩm Minh Dữu, không yên tâm nói: “Chị Dữu, chị thật sự không cần em hỗ trợ livestream hả?”

“Không cần, em trở về nghỉ ngơi đi.”

“Nhưng làm sao em ngủ được đây.” Tiểu Tây nhìn dáng vẻ chẳng sốt ruột của Thẩm Minh Dữu, ngược lại trợ lý là cô ấy đây càng lo lắng hơn: “Chị biết không, hiện tại số người xem phòng livestream của Cố Ngải Phỉ sắp đột phá mười triệu, chị nói xem có phải cô ta cố ý đối nghịch với chúng ta không? Chín rưỡi chúng ta bắt đầu livestream, Cố Ngải Phỉ thì tốt rồi, sau khi buổi chiều hôm nay chúng ta đăng trên Weibo thông báo thời gian livestream không lâu, cô ta cũng đăng một tin đúng chín giờ tối nay livestream, lại sớm hơn nửa tiếng so với chúng ta, đây không phải cố ý tranh cao thấp với chúng ta thì là gì?”

Buổi chiều hôm nay, sau khi Thẩm Minh Dữu xác định thời gian livestream lập tức đăng Weibo, nhưng ngay sau đó không lâu, Cố Ngải Phỉ cũng quyết định tối nay sẽ tiến hành một buổi livestream, thời gian ấn định sớm hơn nửa tiếng so với Thẩm Minh Dữu.


“Đợi tí nữa phát sóng, nếu số người xem phòng livestream quá ít thì làm sao đây?” Tiểu Tây lại liếc nhìn số người xem ở phòng livestream của Cố Ngải Phỉ, đột nhiên phát hiện số người xem đã chính thức đạt mốc mười triệu. Mọi người đều đang bận xem livestream của Cố Ngải Phỉ, số người xem Thẩm Minh Dữu bên này nhất định không bằng với Cố Ngải Phỉ bên kia.

Sự lo lắng của Tiểu Tây không phải không có lý do, ngày mai phim mới ⟪Khóa giới tinh anh⟫ của Cố Ngải Phỉ cũng sẽ phát sóng. Từ nhiều ngày trước, Cố Ngải Phỉ vẫn luôn tuyên truyền phim mới, hiện tại người xem rất mong chờ nữ chính của bộ phim công sở sắp phát sóng này, còn chưa phát sóng trên mạng thì đã được khen ngợi. Vào lúc chín giờ tối nay, vai nữ chính bộ phim ⟪Khóa giới tinh anh⟫ Cố Ngải Phỉ lại mở phát sóng trực tiếp, không chỉ ăn mặc lộng lẫy tham gia livestream, còn mời hai người bạn tốt nổi tiếng trong giới đến giúp cô ta. Livestream vừa mới bắt đầu, số người xem liền lập kỷ lục mới.
So với Cố Ngải Phỉ bên đó, Thẩm Minh Dữu bên này rõ ràng rơi vào thế bất lợi.

Tiểu Tây nói: “Buổi livestream tối nay của chúng ta, kỳ thật cũng có thể giống với Cố Ngải Phỉ bên đó. Chúng ta bố trí phòng livestream chỉn chu một chút, chị Dữu chị cũng có thể mặc trang phục cao cấp sang trọng tham gia. Hơn nữa, Hoắc Tinh Trạch không phải là bạn tốt của chị Dữu sao, nếu mời anh ấy đến, chắc chắn độ hot sẽ lập tức tăng lên, như vậy có lẽ sẽ so được với Cố Ngải Phỉ.”


“So cái gì?” Thẩm Minh Dữu nhìn Tiểu Tây cau mày, cô cười nói: “Chị là nữ phụ một phim truyền hình, tại sao phải so sánh với nữ chính Cố Ngải Phỉ kia?”

Tối qua đụng phải Cố Ngải Phỉ ở nhà hàng, lúc Cố Ngải Phỉ nói sẽ đánh bại cô, Thẩm Minh Dữu liền cảm thấy có chút buồn cười. Cố Ngải Phỉ là nữ chính của một đạo diễn lớn, lại so bì với nữ phụ phim thần tượng nhỏ này là cô, không biết đến cùng có cái gì có thể so sánh.

Thẩm Minh Dữu vỗ vai Tiểu Tây, đùa nói: “Tiểu Tây, em lấy vai nữ chính một bộ phim lớn của người ta so với vai nữ phụ của chị, như vậy, áp lực của chị rất lớn đó.”

“Chị Dữu, ý em không phải vậy, em không có ý so sánh chị với bất kỳ ai.” Tiểu Tây vội vàng xua tay: “Em chỉ hơi tức giận, em cảm thấy Cố Ngải Phỉ bên kia dường như cố ý nhắm vào chúng ta, nếu không thì làm gì có chuyện trùng hợp như vậy.”

“Không sao đâu, chúng ta chỉ cần làm tốt việc của mình là được, thứ khác không cần quan tâm nhiều.”

“Vậy được thôi.” Thẩm Minh Dữu thật sự không để ý, Tiểu Tây cũng không nghĩ nhiều. Sau khi chào hỏi xong liền rời khỏi nhà Thẩm Minh Dữu, đi về trước.
 
Chương 378: C378: Chương 378


Thẩm Minh Dữu đến phòng nhỏ nhìn Niệm Niệm đã ngủ, thời gian rất nhanh đến chín rưỡi, cô về phòng mình, điều chỉnh điện thoại vừa vặn ở bồn rửa tay, thời gian vừa đến, livestream của Thẩm Minh Dữu đã bắt đầu rồi.

[A a a ngồi xổm một buổi tối, cuối cùng chị Dữu cũng livestream rồi!!]

[Hai tháng không gặp, cuối cùng cũng gặp được chị Dữu rồi!]

[666 không nói nhiều nữa bão bình luận trước.]

[Ô ô ô chị Dữu mở livestream ít nhất phải thông báo sớm vài ngày nhé, buổi chiều mới thông báo, nếu không có bạn nói với tôi, tôi suýt chút nữa đã bỏ lỡ rồi!]

[Chị Dữu, livestream tối nay có thể cho chúng ta nhìn Niệm Niệm không? Hai tháng không gặp, thật sự rất nhớ Niệm Niệm.]


[Còn có chồng chị Dữu, xin cho anh rể cùng Niệm Niệm xuất hiện trước ống kính đi.]

[Chị trang điểm thật xinh đẹp, đây là chuẩn bị tẩy trang sao?]



Trước khi ở phim trường trở về Thẩm Minh Dữu chỉ thay trang phục, tháo mũ trùm đầu xuống, còn chưa tẩy trang, hiện tại thật tốt có thể vừa tẩy trang vừa tiến hành livestream.

Sau khi Thẩm Minh Dữu đeo chiếc băng đô dùng để rửa mặt lên, mặt kề sát vào màn hình nhìn xem, phát hiện trong phòng livestream số người xem thoáng cái đã có hàng trăm nghìn người, tăng lên rất nhanh.

Thẩm Minh Dữu vẫy tay trước camera: “Xin chào mọi người.”

Tin nhắn ở khu bình luận chuyển động rất nhanh, Thẩm Minh Dữu phải đến gần mới có thể nhìn rõ những chữ nhỏ ở khu bình luận rốt cuộc viết cái gì, số người xem vẫn đang không ngừng tăng lên, bình luận trôi quá nhanh, ánh mắt Thẩm Minh Dữu cũng không theo kịp, cô đành phải chọn mấy câu hỏi để trả lời.

“Đúng, tôi vừa mới diễn xong, hiện tại đang muốn tẩy trang.” Thẩm Minh Dữu bôi dầu tẩy trang lên mặt: “Muộn quá rồi, Niệm Niệm đã ngủ rồi, chúng ta không nên quấy rầy bé con.”
“Giang Trầm ra nước ngoài công tác rồi tối nay các bạn không gặp được đâu.”

[Đừng mà, tôi vẫn muốn nhìn Niệm Niệm một chút!]


[Tại sao Tổng giám đốc Giang sớm muộn không đi công tác, lại đi công tác hôm nay, hừ, đánh giá kém!]

[Vâng vâng được rồi, vậy chị Dữu phát sóng trực tiếp lâu một chút nha, thật không dễ gì mới xem được, livestream lần sau không biết là khi nào nữa.]

Sau khi nghe thấy livestream tối nay không gặp được Niệm Niệm và chồng chị Dữu, nhất thời fans trong phòng phát sóng trực tiếp than khóc thành một mảng.

Thẩm Minh Dữu tẩy trang rất nhanh, một lát sau, lớp trang điểm trên mặt đã được tẩy sạch sẽ, cả người đều có vẻ nhẹ nhàng khoan khoái.

Mặt được rửa sạch sẽ lại ghé sát vào màn hình, phát hiện khu bình luận trôi nhanh hơn rồi —

[Chị Dữu dùng sản phẩm tẩy trang gì vậy, có thể chia sẻ một chút không?]

[Da của Thẩm Minh Dữu thật sự rất đẹp, rốt cuộc bình thường chăm sóc da như nào vậy?]


[Sao tẩy trang rồi mà giống như chưa tẩy trang vậy, thoạt nhìn vẫn rất đẹp nha!]

[Minh tinh quả thực là minh tinh, ngũ quan thật sự rất vượt trội!]

Sau khi chia sẻ sản phẩm tẩy trang, Thẩm Minh Dữu đắp một miếng mặt nạ cấp ẩm khẩn cấp: “Làn da của tôi thuộc loại da tương đối khô, bình thường quan trọng nhất chính là cấp ẩm, thứ không thể thiếu nhất là mặt nạ. Tôi chủ yếu đắp mặt nạ buổi tối trước lúc đi ngủ, có lúc buổi sáng trước khi trang điểm cũng sẽ đắp một chút, như vậy lớp trang điểm sẽ mướt hơn, có điều tình trạng da của mỗi người không giống nhau, mọi người có thể xem tình trạng da mình mà quyết định.”

Chủ đề của khu bình luận phần lớn đều tập trung vào việc chăm sóc da và làm đẹp, Thẩm Minh Dữu chia sẻ một vài bí quyết chăm sóc da mà bình thường mình hay dùng trên phòng livestream. Vẻ đẹp có giá của nó, mặc dù từ nhỏ Thẩm Minh Dữu đã biết mình lớn lên sẽ xinh đẹp, nhưng sau khi kết hôn sinh con, thể chất và tình trạng da ít nhiều cũng có chút thay đổi. Vì vậy cô nghiên cứu rất nhiều bí quyết chăm sóc da, chờ đắp mặt nạ xong, Thẩm Minh Dữu cũng chưa chia sẻ xong bí quyết chăm sóc da nữa.

[Ha ha ha chị Dữu thật cẩn thận, đắp mặt nạ mười lăm phút thì đã chia sẻ mẹo chăm sóc da hết mười lăm phút rồi.]

[Quả nhiên sự xinh đẹp đều có cái giá của nó, sản phẩm mà Thẩm Minh Dữu chia sẻ đều là của các thương hiệu cao cấp đắt tiền, thậm chí có hai sản phẩm tôi còn chưa thấy lần nào. Đến cái mác của thương hiệu cũng không được dán lên trên, có lẽ là sản phẩm được điều chế đặc biệt dành riêng cho tình trạng da của Thẩm Minh Dữu, loại này chắc chắn càng mắc. Hu hu hu sự nghèo khổ đã giới hạn trí tưởng tượng của tôi.]
 
Chương 379: C379: Chương 379


Thẩm Minh Dữu cầm điện thoại đi đến trước bàn trang điểm ở trong phòng ngủ. Sau khi đặt điện thoại cố định rồi tiếp tục bước chăm sóc da của cô, cô lại nhìn số người đang xem trong livestream thì phát hiện lúc này số lượng người đã đạt tới một triệu lượt xem rồi.

Gần như đã đạt đến sự mong muốn của cô, hơn nữa số lượng người xem vẫn còn đang không ngừng tăng lên.

Thẩm Minh Dữu tiếp tục chia sẻ bí quyết chăm sóc da của mình: “Bình thường khi tôi chăm sóc da của mình, tôi cực kỳ chú ý đến đôi mắt, vùng da ở quanh mắt khá mỏng, sau khi đến độ tuổi nhất định sẽ dễ xuất hiện nếp nhăn. Bình thường tôi sẽ mát-xa, bôi kem dưỡng mắt, đắp mặt nạ mắt. Mấy bước này tôi đã thử qua hết rồi, nhưng tôi cũng không biết là có tác dụng hay không, không biết mọi người bình thường chăm sóc vùng da mắt này như thế nào? Ai có đề xuất và cách gì tốt có thể để lại nó trong phần bình luận, chúng ta có thể cùng nhau thảo luận.”

Thẩm Minh Dữu vừa nói vừa lấy ra hai miếng mặt nạ mắt rồi sau đó đắp lên trên mắt, phần da quanh mắt trở nên mát lạnh và rất sảng khoái.

Thẩm Minh Dữu nhắm mắt lại, chờ đợi thời gian chầm chậm trôi qua.

Nhưng trong khoảng thời gian này chắc là Thẩm Minh Dữu rất mệt rồi, đôi mắt nhắm chặt lại thì cơn buồn ngủ liền ập đến.

Thấy Thẩm Minh Dữu không nói chuyện nữa, trong chốc lát phần bình luận lại có thêm nhiều bình luận hơn——

[Sao chị Dữu không nói chuyện nữa vậy? Chắc không phải là ngủ rồi chứ?]


[Ha ha ha ngồi mà cũng ngủ được, cũng quá lợi hại rồi đó.]

[Có lúc tôi cũng giống như chị Dữu, đang ngồi cũng có thể ngủ gật.]

[Chị Dữu đừng ngủ nữa, người hâm mộ vẫn còn muốn nghe chị tiếp tục chia sẻ bí quyết chăm sóc sắc đẹp mà.]



Trong lúc phần bình luận trôi đi rất nhanh, không có ai chú ý đến cửa phòng ngủ của Thẩm Minh Dữu bị người ở bên ngoài đẩy ra.
Giang Trầm đi công tác ở nước ngoài đã hoàn thành xong công việc trước một ngày nên vội vàng trở về, anh tưởng là Thẩm Minh Dữu đã ngủ rồi liền nhẹ nhàng đẩy cửa phòng đi vào.

Vừa vào trong phòng ngủ mới phát hiện, Thẩm Minh Dữu vẫn chưa ngủ mà đang ngồi trước bàn trang điểm và quay lưng về phía anh.

“Dữu Dữu.” Giang Trầm khẽ gọi một câu.

Tuy nhiên, Thẩm Minh Dữu lại không trả lời anh.


Ngược lại là khán giả trong livestream đã nghe thấy có giọng một người đàn ông phát ra ở trong phòng.

[Có người đang gọi chị Dữu đúng không?]

[Có người đi vào phòng rồi, chắc không phải là người xấu chứ!]

[Hình như là giọng của tổng giám đốc Giang, không phải nói là tổng giám đốc Giang đang đi công tác ở nước ngoài sao? Không lẽ về sớm hơn à?]

Giang Trầm thấy Thẩm Minh Dữu không trả lời thì anh chậm rãi đi tới, sau đó xuất hiện trong ống kính.

Giang Trầm không hề biết Thẩm Minh Dữu đang livestream, càng không chú ý đến chiếc điện thoại được đặt bên cạnh bàn trang điểm, ánh mắt của anh hoàn toàn đặt trên người của Thẩm Minh Dữu. Thấy trên mắt cô đắp hai miếng đồ gì đó, cứ như vậy ngồi trên ghế mà ngủ thiếp đi, Giang Trầm nhếch miệng rồi khẽ nở một nụ cười.

[A a a đúng là tổng giám đốc Giang, không ngờ tối nay còn có được diễm phúc như vậy!]

[Trời ơi, chồng chị Dữu hình như không chú ý đến ống kính của livestream kìa, làm sao đây làm sao đây, anh ấy sẽ không làm ra chuyện gì khiến người khác không ngờ tới đâu nhỉ, a a a mong chờ quá!]

[Gặp gỡ sau ít ngày xa cách còn mãnh liệt hơn tân hôn, tổng giám đốc Giang hôn chị Dữu đi, đến tận show ⟪Mẹ Là Siêu Nhân⟫ phát sóng xong cũng chưa thấy được hai vợ chồng này hôn nhau, tôi đã sắp tiếc c.h.ế.t đi được, cho nên xin hỏi là sự tiếc nuối của tôi có thể bù đắp lại trong đêm nay không?]

[A a a nắm tay nhau đi, gay cấn quá!]
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top