Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại
Chương 2113


Thân thể Hắc Luân run rẩy kịch liệt, hận không thể lập tức phóng tới, xé xác hai cha con Lệ Chính Thương!

Nếu chuyện này truyên ra ngoài, Hắc Luân anh ta đây thật sự sẽ thân bại danh liệt, hơn nữa còn bị phó tướng nghiêm khắc trừng phạt bởi vì mặt mũi của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt đều sắp bị anh ta làm mất sạch.

Cha con Lệ Chính Thương dám sỉ nhục mình như vậy, chúng sẽ phải trả giá thật lớn!

“Người đâu! Tập hợp năm phân đội, ngày mai sẽ đi tiêu diệt bọn chúng!”

Hắc Luân gào to.

Chỉ là tiêu diệt cha con Lệ Chính Thương mà thôi, hoàn toàn không cần điều động tất cả mọi người, cử ra năm phân đội thôi cũng đã là nể mặt bọn chúng rồi!

Đám người cha con Lệ Chính Thương kia, không đến một tiếng đồng hồ sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này!

Còn cho bọn họ một ngày cân nhắc, cân nhắc cái rắm!

Nếu không phải trời sắp tối đen, bây giờ Hắc Luân muốn đi giết sạch sẽ bọn họ luôn.

Bên này, đội ngũ của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt đang tập hợp, khí thế bừng bừng, mỗi người đều tràn ngập sát khí, bọn chúng thật sự không coi nhóm người cha con Lệ Chính Thương ra gì.

Nếu không phải vần luôn kiêng ky thế lực sau lưng bọn họ, Häc Luân đã sớm động thủ, đâu còn phải chờ tới ngày hôm nay.

Mà ở bên Lệ Chính Thương, Lệ Tuyên Hoành vừa mới truyền mệnh lệnh xuống, muốn quyết tử chiến một trận với đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt, lúc này đã có mấy chục người chọn rời đi.

Lệ Tuyên Hoành đã sợ ngây người.

Đây chính là những người mà bọn họ đã tốn rất nhiều tiền để bồi dưỡng ư?

Là những chiến sĩ mà bọn họ vẫn luôn coi trọng, trả công vô cùng hậu hĩnh ư?

Chưa tới hai giờ đồng hồ, số người rời đi càng ngày càng nhiều, có người vấn còn lương tâm, nhận tiền thù lao rồi mới rời khỏi, mà có người lại trực tiếp lén lút trốn đi!

Đến buổi tối, số lính đánh thuê dư lại chỉ còn hai trăm người!

Sắc mặt Lệ Chính Thương trắng bệch, cảm thấy lòng mình nguội lạnh, không xuất hiện giờ phút khủng hoảng thực sự, ông cũng hoàn toàn không biết, mình cố gắng lâu như vậy, kết quả là vừa chạm vào đã hỏng!

Như này thì đánh thế nào? Rõ ràng là chịu chết!

Sợ rằng, đến sáng sớm ngày mai sẽ chăng còn lại bao nhiêu người.

“Cậu Giang…”

Giọng nói Lệ Chính Thương có chút khàn khàn: “Tôi thật sự xin lỗi cậu!”

Vẻ mặt Lệ Chính Thương đầy khó coi.

Ông ta vốn tưởng rằng mình đã làm rất tốt, dùng loại hình thức mới này thu mua lòng người, có thể được nhiều người ủng hộ hơn.

Nào có nghĩ đến, tai vạ thật sự ập đến, những tên khốn kiếp đáng chết này lại chạy nhanh hơn bất cứ ai khác!

“Tôi không ngờ rằng, những người này cầm tiền tôi đưa nhưng…”
 
Chương 2114


“Đây mới là tình huống chân thật.”

Giang Ninh lại rất bình tĩnh, tựa như đã sớm biết trước tất cả những việc này.

“Loại địa phương này, mạng người rẻ hơn cỏ rác, phương pháp của ông không sai nhưng lại dùng sai đối tượng.”

Anh nhìn Lệ Chính Thương, nhàn nhạt nói: “Đừng sốt ruột, sau nửa đêm mới có kết quả.”

Trong lòng Lệ Chính Thương khẽ lay động, sau nửa đêm ư?

Ông ta xem thời gian, bây giờ đã là gần mười một giờ đêm, sau nửa đêm, chẳng lễ còn có nhiều người muốn chạy hơn.

“Tôi đi giết bọn họi”

Lệ Chính Thương giận đến nổi trận lôi đình.

Giang Ninh lại lắc đầu: ‘Không thuộc về ông cũng không cần phải giữ lại, có khả năng ở lại thì có thể đào tạo thật tốt.”

“Chuyện đưa ra lựa chọn như thế này, trước giờ luôn là chuyện của bản thân.

Giang Ninh rất bình tĩnh, ổn định như thường, dường như dù tối nay, toàn bộ người của Lệ Chính Thương có chạy sạch cũng không ảnh hưởng gì đến anh cả.

Dù sao từ trước đến giờ anh cũng chưa từng nghĩ tới phải dựa vào những người này để thực hiện chuyện mình phải làm.

Bọn họ còn kém rất xa.

Thời gian trôi từng phút, từng giây.

Trong phòng khách, Lệ Chính Thương ngồi ở đó, có chút nóng nảy bất an mà Giang Ninh lại khép hờ mắt nghỉ ngơi, hoàn toàn không quan tâm tình huống gì sẽ xảy ra tiếp theo.

“Ít thêm mười sáu người, lén lút chạy, không để lại thứ gì cả, buổi tối còn mang đi không ít lương thực.”

Sắc mặt Lệ Tuyên Hoành cũng khó coi.

Anh ta đã đi vào ba lần, mỗi một lần đều là khi kiểm tra nhân số thiếu mất mười mấy người, lúc này mới có một giờ sáng!

Số người đã giảm nhanh còn hơn một trăm ba mươi người, qua đêm nay, e rằng số lính đánh thuê mà bọn họ chiêu mộ sẽ chạy sạch!

Rồi ngày mai, người của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt đánh tới, bọn họ chống cự bằng cách nào đây?

Sợ rằng thứ đang chờ đợi bọn họ sẽ là một trận tàn sát!

Tay chân Lệ Chính Thương đều run rẩy, ông ta cảm thấy mình rất thất bại.

Vốn tự cho rằng xem hiểu lòng người, nhưng bây giờ nhìn lại, cái gì ông †a cũng không hiểu, giống như một tên hề, chỉ là lừa gạt chính mình mà thôi.

Hơn một trăm người… Đến buổi sáng, có thể sẽ còn càng ít hơn, trận chiến này vốn là thực lực đã khác xa, bây giờ còn đánh kiểu gì?

“Cậu Giang…”

Lệ Chính Thương hít sâu một hơi, muốn để Giang Ninh rời đi trước, nếu không đến sáng mai, e rằng có muốn đi cũng không đi được!

Ông ta vừa mới mở miệng, chỉ thấy Giang Ninh mở mắt.

Xuy!
 
Chương 2115


Một bóng hình vọt vào, đứng ở sau lưng của Giang Ninh.

“Thời cơ đã đến.”

Giang Ninh nói: “Bảo bọn họ ra tay đi.”

“Vâng.”

Bóng hình kia lập tức rời đi.

“Cậu Giang, đây là…”

Ánh mắt Lệ Chính Thương run run, dĩ nhiên ông ta nhận ra được người ban nãy, đó chính là anh Cẩu luôn luôn đi theo Giang Ninh.

Không ngờ rằng anh ta cũng tới.

Bồng nhiên, trong lòng ông ta kích động, anh Cẩu đã tới, còn có một tay súng bắn tỉa mạnh như thần chết, vậy thì chắc chăn còn có những người khác tới!

Giang Ninh mang theo cao thủ tới!

“Sáng sớm ngày mai, đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt sẽ không đến.”

Giang Ninh nói.

“Bọn họ không đến được.”

Đùng đoàng – Giống như một tia chớp đánh trúng đầu của Lệ Chính Thương, cả người ông ta đều choáng váng.

Ông ta đâu có nghe không hiểu ý của Giang Ninh, Hắc Luân bọn họ… sợ là sẽ mất mạng!

“Đợt thử thách này là cho những lính đánh thuê kia.”

Giang Ninh nhìn Lệ Chính Thương: “Đồng thời cũng là cho ông, hôm nay, tôi cho ông bài học thứ nhất về mảnh chiến †rường này, đừng mong lính đánh thuê nói trung thành!”

Lệ Chính Thương há miệng không nói nên lời, vẻ mặt kinh ngạc gật đầu.

Không cần bàn chuyện lòng trung thành của lính đánh thuê, bởi vì căn bản là bọn họ không có thứ này!

Trong mắt bọn họ chỉ có tiền!

Rốt cuộc thì ông ta cũng hiểu được, mục đích Giang Ninh để Lệ Tuyên Hoành tung ra tin tức sắp quyết chiến với đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt.

Chính là để sàng lọc những người trước khi lâm trận thì bỏ chạy!

Không phải bản tính của con người chính là không chịu được thử thách sao?

Nếu mọi người bỏ chạy hết và người của Tử Nguyệt lại tới nữa thì chẳng khác gì đào hố lớn chôn mình.

Một cái hố to sẽ mất mạng!

Nhưng Giang Ninh tuyệt đối sẽ không để chuyện này xảy ra, bởi vì anh kiểm soát được mọi chuyện trong tay.

Đồng thời, cũng nắm trong tay bản tính con người.

Thời gian trôi qua rất nhanh, có người không ngừng chạy trốn như trước, có điều số người chạy trốn ngày càng ít, số còn lại đều là những người có lòng kiên định, sống nguyên tắc và trách nhiệm.

Bọn họ cầm tiền nên bán mạng, chẳng sợ đã biết trong trận chiến ngày mai có thể chính mình sẽ chết.

Nhân số dần dần ổn định, cuối cùng chỉ còn lại hơn một trăm người, số lính đánh thuê đào tẩu chiếm tới hai phần bai Điều này chẳng khác nào nói những cố gắng trước đó của Lệ Chính Thương đều là mây khói, gần như không có ý nghĩa gì.
 
Chương 2116


Lệ Chính Thương tự trách mình rất nhiều, nhưng ông ta biết rằng đây chính là cơ hội Giang Ninh cho ông ta, cho ông ta cơ hội mắc sai lầm. Ông ta hiểu rõ hơn ai hết, cơ hội phạm sai như thế chỉ có một lần!

Cùng lúc đó.

Tại nơi đóng quân của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt.

Hắc Luân rất phấn khích, mỗi lần trước khi ra tay giết người, anh ta đều rất hứng khởi!

Năm chỉ nhánh? Thị Tây Lục Tây 6622? Đội đã chuẩn bị thật tốt, sáng sớm ngày mai, anh ta sẽ dẫn người qua giãm chết hai ba con Lệ Chính Thương.

Giờ phút này, chút áp lực không thể kìm được khiến anh ta muốn phát ti3t ra ngoài.

Trong phòng, thanh âm oanh ca yến hót* rung động lòng người, thấy cả adrenaline trong máu tăng cao, làn da không khỏi có chút đỏ ửng.

(*oanh ca yến hót: hình dung cảnh đẹp ý vui, ở đây chỉ cảnh mây mưa ân ái) “Muốn bắn! Muốn bắn!”

Hắc Luân rống to, ngay ở thời điểm mấu chốt nhất thì đột nhiên…

Âm!

Một tiếng nổ mạnh kinh sợ vang lên, làm đau cả màng nhĩ người ta.

Hãc Luân hoảng sợ, cơ thể rùng mình một cái, cả người như một quả bóng cao su, không còn cảm giác gì.

Anh ta cúi đầu nhìn thoáng bên dưới, dùng tay gẩy gẩy hai cái, tức giận đến tái mặt.

“Có chuyện gì! Xảy ra chuyện gì?”

Hắc Luân hét to, vén quần định chạy ra ngoài xem xét, lại có một tiếng nổ lớn truyền đến.

Bùm!

Bùm!

Tải app truyện hola đọc tiếp nhé! Ngọn lửa cao vút tận trời!

Hiện giờ đúng vào lúc người của anh ta say ngủ, sao ngờ được lại có kẻ lẻn vào doanh trại đánh lén!

Tiếng nổ khủng khiếp làm cho mọi người bừng tỉnh, trông thấy ánh lửa đỏ rực thiêu đốt toàn bộ doanh trại, ai cũng ghê sợi “Mau dập lửa! Mau dập lửa đi!”

“Bắt người! Tìm bằng được hung thủ cho tôi, chế tiệt!”

“Là ai, mau bắt lấy cho tôi!”

Tiếng người ồn ào, hỗn loạn.

Kẻ cứu người, kẻ dập lửa, kẻ bắt người, đánh đá lung tung, khiến cả doanh trại càng thêm hỗn loạn Khoảng chừng gần một giờ sau, lửa lớn mới bị dập tắt, đám người đã kiệt sức, không chỉ không bắt được người mà còn chịu mệt một phen, mồ hôi nhề nhại.

“Tăng cường canh gác!”

Phân đội một, ba, năm nghỉ ngơi, phân đội hai, bốn thay phiên tuần tra, phát hiện kẻ khả nghỉ lập tức bắt lại, có thể đánh chết ngay tại chỗ!

Buổi sáng chính là lúc quyết chiến, cho dù bọn họ không thèm đem đám người Lệ Chính Thương để vào mắt thì trước tiên cũng phải bảo trì thể lực.
 
Chương 2117


Phía xa.

Sau đồi núi, không ít người đang nằm sấp xuống, bọn họ không hề nhúc nhích ở nơi này đã rất lâu.

“Lửa lần thứ hai này ai phóng đây?”

Giọng anh Cẩu rất nhỏ, có thể lọt vào trong tai của mọi người: ‘Lão Bát, cậu nói là cậu thích pháo hoa nhất đúng không?”

Lục tây bế ái nhiễm tây thị tây? Cậu ta uốn éo thắt lưng, cười hì hì.

“Khi còn nhỏ thích chơi, lớn rồi, lại càng thích hơn!”

Ánh mắt sáng bừng!

Mang theo chút hung ác, kèm một tia phấn khích!

Anh Cẩu gật đầu: ‘Đốt sáng một chút, anh chờ xeml”

“Vâng!”

Vừa dứt lời, bóng người lão Bát đã biến mất.

Mấy người anh Cẩu tiếp tục nằm như trước, tựa hồ đã hòa lẫn thành một với bóng đêm, chỉ có ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào doanh trại của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt ở phía xa.

Qua hai mươi phút, đoàn lính đánh thuê vừa mới nhắm mắt ngủ một giấc, tận dụng thời gian để nghỉ ngơi.

Hắc Luân ngồi trên giường trong phòng mình, ngay cả quần cũng chưa mặc vào, không ngừng thử xem có thể lay tỉnh thứ vừa mới mất tác dụng kia không, nhưng vấn không có cảm giác gì.

Trải qua sự kinh hoàng này, lại vẫn khó có thể phục hồi, Hắc Luân bị tức muốn chết rồi!

“Khốn nạn! Rốt cuộc là tên khốn nào! Sao vẫn chưa bắt được nói”

“Nếu rơi vào tay tao, tao nhất định bắt mày sống không bằng chết!”

Anh ta cắn răng, sắc mặt xanh mét, trông vô cùng dữ tợn, ngẩng đầu nhìn người phụ nữ đang quỳ gối kia, rống lên: “Còn không cút ra đây giúp tao, nghĩ cách đi!”

Hôm nay nếu không thể bình phục thì xong rồi.

Trong doanh trại, đèn đuốc sáng trưng, người tuần tra đi lại không ngừng, nhất là kho thóc và kho đạn được lực lượng hùng hậu canh phòng cẩn mật.

Không ai dám lơ là.

“Chú ý cẩn thận, không được để xảy ra chuyện nữa! Nếu không thì đại nhân Hắc Luân sẽ lấy mạng của mấy người!”

Tiếng bước chân lướt qua, lão Bát núp dưới gầm xe.Jeep, bất động đến thở cũng không dám thở.

Cậu ta lẻn được vao đến đây, chỉ chốc lát nữa, chờ phòng bị của mọi người lơi lỏng một chút thì sẽ là thời điểm ra tay lần nữa.

Lại nói, khi những người kia vừa mới tiến vào giấc ngủ mà bị đánh thức thì sự mỏi mệt còn tăng lên gấp bội!

“Đến lúc rồi.”

Lão Bát tính toán thời gian, cười hì hì, buộc C4 vào chiếc xe, rồi tiến hành sửa chữa đường dẫn lửa của xe ô tô.

“Bùm bùm bùm.”

Đột nhiên, ô tô khởi động, đèn xe sáng trưng!

Thu hút ánh mắt của không ít người nhìn qua.
 
Chương 2118


Lão Bát không thèm để tâm, cậu ta đã sớm găm gậy vào chân ga, khóa cứng tay lái, ô tô vừa nổ máy sẽ phi ra ngoài, hướng thẳng về phía kho đạn!

Còn cậu ta quỳ rạp trên mặt đất, ô †ô vút qua người cậu ta, cậu ta lập tức lăn sang một bên, nấp vào trong bóng H6ÏI,..

“Dừng lại! Mau dừng lại!”

“Ngăn chiếc xe kia lại! Mau ngăn chiếc xe kia lại cho tôi!”

“Đa đa đa!”

Ánh lửa văng khắp nơi, nhưng không có ai ngồi ở chỗ cầm lái.

Không ai có thể ngăn kịp cái xe deep ấy, chỉ có thể trơ mắt nhìn nó chạy vọt vào kho đạn, đánh bay vài tên lính đánh thuê, chợt…

Phanh!

Tiếng nổ rung trời chuyển đất, đỉnh tai nhức óc vang lên!

Trong phòng, Hắc Luân vừa khá hơn được chút lại tức giận, khuôn mặt trở nên xanh mét, gần như có thể nhỏ ra giọt nước màu xanh.

“Aaaal Anh ta thật sự sắp phát điên rồi!

“Ail Là ail”

Hắc Luân gào lớn, xông ra ngoài, đôi mắt đỏ bừng, tràn đây tơ máu: ‘Lại có chuyện gì nữa? Tìm người cho tôi! Tìm người!”

Anh ta sắp điên rồi, liên tiếp bị dọa hai lần, sắp phế rồi!

E là thật sự bị phế điI Càng làm cho anh ta tức giận hơn chính là, lửa lớn ngút trời, kho đạn bị kẻ khác làm nổ tung.

Ánh lửa thiêu đốt doanh trại, ba phân đội vừa mới nằm xuống nghỉ ngơi lại bị đánh thức.

“Cứu người! Dập lửa đi!”

Cả doanh trại hỗn loạn.

Nhìn thấy lửa cháy bốc lên trời, anh Cẩu gật đầu: “Được đấy, nhưng chưa đủ chói lọi.”

Đây là từ học được trong truyền kỳ thành phố, quả nhiên dùng được mỗi lần một khác.

“Lão Bát.”

Anh ta quay đầu lại nhìn Lão Bát bị phủ đầy bụi đất: ‘Con mẹ nó, sao anh lại chậm như vậy, đã bốn giờ rồi, chỉ có thể thêm một lần nữa.”

“Vậy thì một lần cuối cùng thật lớn!”

Ánh mắt mấy người sáng quắc, nhìn về doanh trại cháy ngút trời ở phía xa, có phần không kìm chế được hưng phấn.

Tính thời gian, chỉ có thể thêm một lần nữa, khiến cho những người này cạn kiệt sức lực cũng không thành vấn đề, chỉ là mình không được chơi thỏa sức thôi.

Bọn họ hiểu rõ, một lần cuối cùng này chắc chăn sẽ không thuận lợi như vậy, chuyện lặp đi lặp lại, nhất định phòng ngự của đối phương sẽ càng chặt chẽ, thậm chí là tất cả nhân viên không dám nghỉ ngơi, đề phòng nghiêm ngặt.

Đó chính là hiệu quả mà bọn họ muốn!

Làm cho bọn chúng mệt chết!
 
Chương 2119


Thời gian trôi từng phút, từng giây.

Nhóm người anh Cẩu không sốt ruột chút nào.

Nhìn doanh trại đối diện dần dần tắt lửa, doanh trại hỗn loạn đã khôi phục trật tự, bọn họ vấn không lo lắng.

“Chờ tín hiệu.”

Anh Cẩu kiên nhẫn nói.

Bọn họ đang đợi tín hiệu của A Phi.

Chỉ thị Giang Ninh truyền xuống là tiêu diệt những lính đánh thuê này!

Một đêm bị dày vò hai lân, Hắc Luân sao còn ngủ được, anh ta càng không cho phép các thuộc hạ ngủ, mỗi một người đều trợn tròn mắt, gắt gao dán mắt nhìn tất cả các hướng xung quanh.

Cho dù là có một con muỗi bay vào cũng phải đánh chết!

“Ngài Hắc Luân, một tiếng nữa chúng ta sẽ lên đường đi tiêu diệt binh đoàn nhà họ Lệ.”

Người thuộc hạ nói.

Bọn họ đã hơi không chờ nổi nữa, ở doanh trại cũng không thể nghỉ ngợi, lại đang không ngừng tiêu hao thể lực và tỉnh thần, không bằng đi sớm một chút, giết lính đánh thuê của nhà họ Lệ rồi trở lại nghỉ ngơi.

“Hay là chúng ta đi ngay bây giờ luôn? Thừa dịp bọn chúng còn chưa kịp phản ứng, giết cho bọn chúng trở tay không kịp!”

Hắc Luân cau mày.

“Được!”

Anh ta hét lớn: “Truyền lệnh, năm phân đội chuẩn bị lên đường, để lại một số người trông chừng doanh trại!”

“Lập tức lên đường!”

Mệnh lệnh lập tức được truyền xuống, phân đội số năm có khoảng năm trăm, thu dọn chờ khởi hành, tập hợp đến cửa.

Đội trưởng phân đội số ba đứng ở đầu tiên: ‘Ngài Hắc Luân, phân đội số ba đã tập hợp xongl”

Nhóm chú trọng lên trên app truyện hola nhé! “Phân đội số hai đã tập hợp xongl”

“Phân đội số một đã tập hợp xong!”

“Phân đội số năm…”

“Đoàng!”

Đột nhiên, đội trưởng phân đội số năm còn chưa nói xong câu, một âm thanh chọc thủng đêm tối, làm cho da đầu tê dại, cùng lúc đó, cả người đội trưởng phân đội số năm bay ra ngoài, trên đầu có một cái lỗ đỏ tươi, Hắc Luân nhìn thấy mà giật mình!

“Tay súng bắn tỉa!”

Anh ta hô to lên.

“Đoàng!”

Lại là âm thanh tương tự, đội trưởng phân đội số hai hoàn toàn không tránh kịp!

Ở chỗ nào?

Ở chỗ nào đây!
 
Chương 2120


Hắc Luân lập tức nằm xuống, kéo mấy người che bên cạnh mình.

“Bảo vệ tôi! Maul”

Anh ta quát, người chung quanh cũng kinh hoảng không thôi, có người bắt đầu tìm, nhưng trời tối như vậy, bọn họ biết tìm chỗ nào, thậm chí ngay cả âm thanh truyền từ đâu tới cũng không biết!

“Đoàng!”

Âm thanh không ngừng vang lên, môi lần đều ung dung không vội vã không vội vã, sau đó mang đi một sinh mạng.

“Tìm! Mau tìm được hắn cho tôi!”

Hắc Luân hô to, năm người vây quanh người anh ta, không để chừa một khe hở nào.

Đây là một tay súng bắn tỉa đáng sợ đến mức nào.

Bốn phía của doanh trại không có chỗ nấp, vậy mà tay súng bắn tỉa lại có thể ẩn nấp được, rốt cuộc anh ta ở chỗ nào.

Không phải Hắc Luân không có kiến thức, trên mảnh chiến trường này không có nhiều tay súng bắn tỉa, nhất là trình độ như thế này, sự tôn tại đáng sợ đến cực điểm, nhưng chỉ có những đoàn lính đánh thuê cao cấp mới có thể có.

Đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt trêu chọc đến người nào rồi sao?

Không thể nào!

Đột nhiên, anh ta nhớ đến một người, yết hầu lập tức hoạt động, cổ họng đã khô khốc: “Người đứng phía sau… nhà họ Lệ ư?

Doanh trại này là do Hắc Luân anh ta đây đang nắm trong tay, mục đích là để đàn áp mảnh khu vực này.

Đây là nhiệm vụ mà phó tướng giao cho anh ta.

Bao gồm cả nghĩ biện pháp bắt bố con nhà họ Lệ, đây đều là nhiệm vụ của anh ta nhưng dường như bây giờ lại chọc phải phiền phức.

Tải app truyện hola nhé! Người đứng sau lưng nhà họ Lệ thật sự là người kia sao?

Sắc mặt Hắc Luân có chút khó coi, anh ta tốn không ít tiền để lấy được tin tức rằng chắc chăn bố con nhà họ Lệ chỉ đang cố làm ra vẻ, sau lưng không hề có thế lực lớn nào ủng hộ.

Nhưng bây giờ…

Phanh!

Phanh!

Phanh!

Thỉnh thoảng lại có người gục xuống, thậm chí còn có máu tươi bắn lên mặt của Hắc Luân!

Trong năm người đứng cạnh anh ta, giờ đã có ba người ngã xuống, Hắc Luân sắp phát điên rồi.

“Tìm anh ta! Mau tìm ra anh ta! Anh ta đang ở đâu? Mau tìm đi!”

Toàn bộ doanh trại đều sắp điên rồi.

Người của các phân đội giống như con ruồi không có đầu, ở trong bóng tối lờ mờ này, sao có thể nhìn thấy tay súng bắn tỉa ẩn nấp cách xa mấy trăm mét, thậm chí hơn một nghìn mét.

Chứ đừng nói là loại tay súng bắn tỉa cao cấp như A Phi, anh ta muốn ẩn nấp thì không mấy ai có thể tìm được anh tai Phía xa xa, đám người anh Cẩu sôi trào nhiệt huyết!

“Tín hiệu tới!”
 
Chương 2121


Dường như trong nháy mắt, mười mấy người hóa thành chó sói bóng đêm, đôi mắt như phát ra ánh sáng xanh.

“Chuẩn bị ra tay!”

Anh Cẩu ra lệnh một tiếng, tất cả mọi người lập tức ẩn thân, tiến về phía doanh trại.

Bọn họ đã sớm đổi sang quần áo của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt để tiếp cận, xen lẫn vào trong đám người, như chó sói giữa bây dê, thời điểm tàn sát hàng loạt!

Hắc Luân đang muốn điên lên, tiếng nổ súng dày đặc xung quanh, mờ mịt đánh về bốn phía, hoàn toàn không có cách tìm ra kẻ địch là ai.

Mà người ở bên cạnh anh ta cứ từng người, từng người ngã xuống, tựa như bị tử thần ngắm trúng, tùy lúc sẽ lấy đi tính mạng của bọn họi Quá đáng sợi “Mau tìm ra anh ta! Tìm ra anh ta đi!”

Có người lao ra khỏi doanh trại, định tản ra bốn phía, nhưng vừa vọt vào trong bóng đêm liền phát hiện có bóng dáng ai thoáng qua trước mặt mình.

Chợt…

Rắc rắc!

Cổ trực tiếp bị bẻ gảy!

Xung quanh doanh trại không ngừng có bóng người thoáng qua, giống như âm hồn giữa đêm, quỷ quái mà kinh khủng.

Chỉ trong chốc lát đã có mấy chục lính đánh thuê bị lấy đi tính mạng!

“Bên ngoài cũng có người! Cũng có người đấy!”

Có một đội trưởng phân đội hô to, vừa mới dứt lời, cả người bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất, giữa hai đầu lông mày có vết đỏiI Hắc Luân cảm giác như tim của mình sắp nhảy ra ngoài!

Rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì vậy.

Bây giờ doanh trại của anh ta đã trở thành địa ngục, hoàn toàn không thể đi ra ngoài, cũng không cản được những âm hồn đang ẩn trong bóng tối.

“Bảo vệ tôi vào trong!”

Hắc Luân hô to.

Hiện tại trừ chạy trốn ra thì không còn biện pháp nào khác.

Anh ta hiểu rất rõ, chỉ cần anh ta lộ ra, một khắc sau tuyệt đối sẽ chết!

Quá đáng sợ! Quá đáng sợi Doanh trại hỗn loạn, không có ai phát hiện có mấy bóng hình chui vào trong đám người, từng luồng sát khí lạnh lẻo bùng nổ ngay cạnh người bọn họ.

Gần thân thể như vậy, ngay cả súng đạn cũng không thể dùng được, từng chuôi dao quân đội sắc bén lóe lên ánh sáng lạnh lão.

“Giết -”

Anh Cẩu gầm nhẹ một tiếng, bạo động.

Trời sắp sáng.

Cùng lúc đó.

Nhóm người Lệ Chính Thương một đêm không ngủ, bọn họ đâu thể ngủ được.

Cho đến năm giờ sáng, số lính đánh thuê ở lại chỉ hơn một trăm người, những người khác đã trốn trong đêm.

“Tập hợp!”

Lệ Tuyên Hoành hạ lệnh.
 
Chương 2122


Chỉ hơn một trăm người, lập tức đứng hết lại một chỗ, từ trên mặt của bọn họ có thể nhìn ra được, không ít người cũng từng giấy giụa, do dự.

Nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn ở lại.

Không phải vì bọn họ trung thành với bố con nhà họ Lệ mà là bởi bọn họ vân kiên trì giữ nguyên tắc tối thiểu khi làm một lính đánh thuê.

“Cậu Giang, mới chỉ có hơn một trăm người.”

Giọng Lệ Chính Thương hơi khàn, thấy vừa mất mát vừa áy náy.

“Đủ rồi”

Giang Ninh gật đầu, không thể nhìn thấy cảm xúc trên mặt anh, càng không thể nào đoán được anh đang nghĩ gì.

Anh đi? Ái linh già thị nhiễm nhị y địa? Đến mọi người trước mặt, cất cao giọng nói: “Chúc mừng mọi người đã đưa ra một quyết định chính xác!”

Một câu nói của anh làm tất cả lính đánh thuê ngẩng đầu lên.

“Mọi người lựa chọn ở lại chứng tỏ mọi người vẫn còn nguyên tắc.”

Giang Ninh cất cao giọng nói: “Nếu ở lại, vậy sẽ càng có cơ hội, càng có thể kiếm được nhiều hơn.”

Anh quét mắt một vòng, giơ một ngón tay lên.

“Quyết chiến với đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt, giết một người, khen thưởng một vạn đô lai”

Vừa dứt lời, mắt của cả đám người sáng lên, phảng phất tia máu!

Trên mảnh đất khô cằn côi này, mạng người không đáng tiền, bọn họ trở thành lính đánh thuê chính là vì muốn kiếm được tiền nuôi gia đình sống tạm qua ngày. Chẳng sợ vì thế mà tàn tật, thậm chí chết ở trên chiến trường, nhưng ít ra vẫn có thể kiếm được tiền giúp cho người nhà của mình có thể sống sót.

Không phải cùng đường, ai nguyện ý đi vào biển lửa như thế chứ?

“Anh nói thật ư?”

Bỗng có một giọng nói run rẩy vang lên trong nhóm người.

“Đương nhiên là thật, chúng tôi đã lừa gạt mọi người bao giờ chưa?”

Giang Ninh nói: “Giết một người, một vạn đô la! Càng giết nhiều càng nhiều tiên!”

Những đôi mắt đó càng lúc càng đỏ.

“Giết!”

Đột nhiên, có người hét lớn lên, giống như là dã thú.

Đừng nói đến trung thành, chẳng có nghĩa lý gì, bọn họ là lính đánh thuê, vốn chính là vì tiền mà chiến!

Chỉ có tiền là thứ kích thích nhất!

Chỉ cần cho tiền đúng cho, đến mạng cũng có thể cho.

Đây mới chính là cách sinh tôn trên mảnh đất này!

Hai cha con Lệ Chính Thương nín thở, bọn họ đã sớm nhìn ra, nhưng tuyệt đối chưa từng nhìn thấu như hôm nay.

Đây mới chính là vùng Trung Đông, đây mới chính là thế giới của lính đánh thuê!
 
Chương 2123


“Giết! Giết! Giết!”

Cả đám người giống như phát điên, chẳng đường trước mặt là đường chết, nhưng chỉ cần giết vài kẻ thù, là có thể kiếm được rất nhiều tiền, đủ cho cả nhà bọn họ sống sung túc.

Lấy mạng để đổi?

Đáng giá!

“Xuất phát!”

Lệ Tuyên Hoành tự mình dẫn đội, thanh âm gào rống.

Hơn một trăm người, cũng chỉ cần mười mấy chiếc xe là đủ, chạy thẳng đến khu doanh trại của Hắc Luân.

Lệ Chính Thương nhìn đoàn xe biến mất ở cuối chân trời, thân mình còn đang run rẩy.

“Cậu Giang, trận chiến này, chúng ta sẽ thắng chứ?”

“Đương nhiên thắng, bọn họ chỉ đi kết thúc, lần này cũng chỉ là để thử nghiệm”

Giang Ninh nhàn nhạt nói: “Cũng chỉ là đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt mà thôi, chẳng là gì cả, trên mảnh đất này, chính là cá lớn nuốt cá bé, thứ tôi muốn bảo vệ sẽ không cho bất kỳ ai được phép chạm vào.”

“Ai chạm vào, thậm chí là ai nhen nhóm ý định tôi sẽ chặt đầu tên đói!”

Sát khí lạnh lẽo khiến cả người Lệ Chính Thương run lên.

Đây là lần đầu tiên ông ta cảm nhận được hơi thở đáng sợ như thế này phát ra từ trên người Giang Ninh.

Đó là hơi thở của Đế Vương trên chiến trường, khí phách bễ nghẽ, hơi thở không sợ trời không sợ đất!

Ông ta dường như có thể nhìn thấy được tương lai gần, vùng chiến địa này sẽ không bình yên.

Bởi vì Giang Ninh đã đến.

Ở nơi có Giang Ninh làm sao có thể bình yên được!

“Ông Lệ chuẩn bị chút đi.”

Giang Ninh quay đầu, nhìn Lệ Chính Thương rồi nói: “Khoảng chừng ba tiếng nữa bọn họ sẽ trở về.”

“Chuẩn… Chuẩn bị cái gì?”

Lệ Chính Thương ngẩn ra.

“Rượu chúc mừng!”

Giang Ninh nói: “Còn có tiền, chúng ta đã nói thì phải thực hiện, giết một kẻ thù sẽ khen thưởng một vạn đô lai”

“Cần phải chuẩn bị bao nhiêu?”

Yết hầu Lệ Chính Thương khẽ chuyển động.

“Hai trăm vạn là đủ rồi.”

Giang Ninh nhàn nhạt nói: “Tôi bảo A Cẩu để lại cho bọn họ hai trăm người.”

Nếu không phải anh đã dặn trước để lại ba trăm người, A Cẩu nhất định sẽ không để lại một người.

Phải khích lệ đám người này, để đến khi lên chiến trường thật sự thì bọn họ mới bày ra thực lực thật sự của mình.

Lệ Chính Thương không dám chậm trễ, lập tức đi chuẩn bị.
 
Chương 2124


Bây giờ Giang Ninh nói cái gì ông ta đều nghe theo, cho dù anh muốn ông ta chặt đầu xuống đất, Lệ Chính Thương cũng sẽ không chút do dự.

Trong hoàn cảnh hỗn loạn phức tạp này, vốn ông ta cho rằng mình có thể khống chế, nhưng bây giờ xem ra ông ta căn bản không hiểu rõ về nơi đây, càng không biểu thấu đám lính đánh thuê nơi này. Ý tây ngũ thây thị già địa thị? Làm thế nào có thể sống sót ở trên thế giới này.

Giang Ninh tới, may mắn cho ông ta chính là Giang Ninh đã tới!

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Giang Ninh ngồi ở đại sảnh, từ tốn uống trà, dương dương tự đắc.

Trong hoàn cảnh này mà còn có thể nhàn nhã như thế, chỉ sợ cũng chỉ có một mình Giang Ninh mà thôi.

Rất nhanh sau đó bên ngoài vang lên tiếng loa ô tô, trong tiếng loa này có thể nghe thấy được âm thanh hùng hồn và hơi thở chiến thắng khải hoàn!

Giang Ninh ngẩng đầu nhìn thoáng qua: “Đã về rồi!”

Anh đứng lên, Lệ Chính Thương vội vàng theo đi ra ngoài.

Xe đồng loạt dừng lại, lính đánh thuê nhảy xuống khỏi xe, trên người cả đám đều tản ra mùi máu tươi nồng nặc, phảng phất như mới bò ra khỏi biển máu, trong ánh mắt mỗi người còn mang theo tia máu và điên cuồng.

Lệ Tuyên Hoành dẫn đầu đoàn quân, hơi thở anh ta vẫn còn run rẩy, trong đầu anh ta vẫn còn chứa đầy hình ảnh chiến đấu chấn động lòng người không lâu trước đây.

Điên rồi!

Những người này đều điên rồi!

Chỉ hơn một trăm người mà cũng dám trực tiếp xông thẳng vào doanh trại của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt, anh †a càng không ngờ rằng đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt không chịu được một kích như thế, bị bọn họ đánh tan rất nhẹ nhàng.

Đương nhiên anh ta biết là Giang Ninh đã sớm sắp xếp, làm suy yếu lực lượng của đám người Hắc Luân, nhưng dù vậy ước chừng nhân số của bọn họ cũng ít hơn một nửa!

Nhưng luận khí thế thì không thể nào so sánh được, Lệ Tuyên Hoành mới vừa dẫn người vọt là đã xảy ra xung đột kịch liệt nhất, ánh lửa chợt nổi lên bốn phía, những tiếng kêu gào thảm thiết không ngừng vang lên.

Anh ta cảm thấy dường như mình đang dẫn theo một đám sói…

Giờ phút này, ngoại trừ người bị thương và tử trận, số người còn lại hơn †ám mươi người!

Trong tay từng người đều cầm huy hiệu của Tử Nguyệt do chính bọn họ xé xuống, dùng để chứng tỏ số kẻ thù mà bọn họ đã giết.

Giang Ninh đứng ở đó, nhẹ nhàng gật đầu, Lệ Chính Thương lập tức tiến lên một bước.

“Chúc mừng các vị chiến thắng trở về!”

“Đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt là thá gì chứ? Bọn họ dám mạo phạm chúng ta thì phải trả giá đắt!”

“Những đào binh đó vĩnh viễn sẽ không biết bọn họ đã rời rời khỏi một đoàn lính đánh thuê thế nào! Bọn họ sẽ càng hối hận mình đã mất đi cơ hội trở thành anh hùng trên chiến trường!”

Lệ Chính Thương gào thét lớn.

Dùng tình cảm để kích động quần chúng đứng ở phía dưới.
 
Chương 2125


Giống vậy, bọn họ cũng không rằng sức chiến đấu của mình lại có thể mạnh đến vậy, giống như là được chiến thân bám vào người, thế như chẻ trel Không ít người nhìn vào mấy huy hiệu trong tay mình giống như thấy được một chồng đô la, đôi mắt càng trở nên đỏ rực.

Những thứ này đều là bọn họ dùng mạng đổi tiền, là mạng của họI “Tôi chỉ muốn nói với các người, đoàn lính đánh thuê nhà họ Lệ chúng †ôi sẽ không ngừng lớn mạnh, không ngừng phát triển, mà các người sẽ trở thành lực lượng chủ chốt trong binh đoàn!”

“Ở đây các người có thể nhận được rất nhiều thứ vượt qua sức tưởng tượng của các người!”

Giang Ninh nói xong, anh sẽ không nói về sự trung thành với lính đánh thuê, mà bọn họ cũng không có thứ này.

Điều anh cần làm là cho đủ tiền, rồi mới nghĩ đến những thứ khác.

Lệ Chính Thương phất tay, lập tức có người kéo hòm đi ra, tức khắc, đám người ồ lên!

Bọn họ đều thấy được tiền để trong hòm!

Những tờ tiền sặc sỡ sắc màu.

Nhiều như vậy ưi Từng đôi mắt càng đỏ tươi hơn, có vài người nhịn không được nuốt nước miếng.

“Chúng tôi từng nói, giết một kẻ thù được một vạn đô la, nói được thì làm được!”

Lệ Chính Thương quát: “Bây giờ từng người đi lên lãnh tiền!”

Đám người càng trở nên sôi trào.

Giang Ninh nói được làm được, bọn họ không có lừa người!

Từng sự kinh ngạc và vui mừng cứ nối tiếp nhau khiến cho bọn họ như ở trên mây, không thể tin nổi.

Đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt đông và lợi hại như vậy, trong khu vực này hoàn toàn có thể xưng vương xưng bá. Tuy rằng khu doanh trại đó chỉ do Hắc Luân phụ trách, phó tướng chủ lực không ở đây.

Nhưng để trấn áp được khu vực này đã tốn rất nhiều thời gian.

Nhưng hôm nay, đã bị bọn họ diệt! Nhóm lên chính trên app truyện hola đọc thoải mái nhé cả nhà!

Bị hơn một trăm người bọn họ diệt!

Loại thắng lợi chưa từng có này khiến lòng bọn họ sống dậy, mà số tiền thưởng lúc này càng khiến trái tim bọn họ sôi trào.

Sĩ khí chấn động mạnh!

“Ái Cách Tư, năm vạn đô la? Bế bế bế san địa tây ái phất?”

Lệ Chính Thương vừa phát tiền vừa gọi tên.

Vừa gọi tên vừa nêu số tiền khiến cho lòng người trở nên chấn động.

“Bastis, mười hai vạn đô la!”

Lập tức vang lên tiếng hò hét, mười hai vạn đô la đói Ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm về người trẻ tuổi đi lên trước, xem tuổi tác chắc cũng chỉ mới hai mươi tuổi, thế nhưng mà đã lợi hại như thế rồi.

Ngay cả Giang Ninh cũng liếc nhìn một lần, trong ánh mắt lóe lên tia sáng lập lòe.

Bastis có hơi xấu hổ, cúi đầu không dám nhìn những người khác, đi đến trước mặt Lệ Chính Thương: “Cảm ơn ông Lệ.”

Lệ Chính Thương nhìn anh ta một cái, lại quay đầu nhìn thoáng qua Giang Ninh, thấy Giang Ninh gật đầu, lập tức lấy thêm ba vạn đô la trong hòm ra đưa hết cho Bastis.
 
Chương 2126


“Cậu giết được nhiều kẻ thù nhất, đây là Cậu Giang khen thưởng cho cậu!”

Đám người lại sôi trào lần nữa!

Còn có cả tiền khen thưởng!

“Về sau, mặc kệ là ai, chỉ cần giết được nhiều kẻ thù nhất trong trận chiến, Cậu Giang đều có khen thưởng thêm!”

“Tôi đã nói, gia nhập đoàn lính đánh thuê nhà họ Lệ, các người sẽ được nhiều hơn so với những nơi khác!”

“Tôi quý trọng từng chiến sĩ, tôi biết tính mạng mọi người đều quý giá, tôi sẽ quý trọng những thăng lợi mọi người dùng tính mạng đổi lấy, tiền thưởng sẽ đáng giá với những thứ mà các người đã bỏ ra!”

Lời nói của Lệ Chính Thương giống như có ma lực, kết hợp với màu sắc rực rỡ của những tờ tiền, khiến cho máu nóng trong những người lính đánh thuê đó sôi trào.

Thì ra ở đây có thể kiếm được nhiều như vậy, thì ra hai cha con nhà họ Lệ thật sự quý trọng bọn họ, coi trọng mạng của họI “Cảm ơn cậu Giang.”

Bastis quay đầu nhìn Giang Ninh một cái, có chút nhút nhát, giọng nói cũng không lớn, nhưng lại rất là cung kính.

Anh ta có thể cảm nhận được Giang Ninh đứng ở kia, mới chính là một vị cường giả thật sự!

So với cha con nhà họ Lệ, anh là nhân vật mạnh hơn và đáng sợ hơn rất nhiều!

Loại cảm giác này rất huyền diệu, khiến anh ta nói không nên lời, nhưng thật sự có thể cảm nhận được.

“Anh có muốn trở nên mạnh mẽ hơn không?”

Giang Ninh nhìn Bastis, sau đó lại quay đầu nhìn những người khác: “Các người có muốn càng trở nên mạnh mẽ hơn không!”

“Trở thành viên đạn trên chiến trường, trở thành chiến sĩ chân chính, dáng vẻ hiên ngang bễ nghề, đánh tan đoàn lính đánh thuê mạnh nhất không!”

Giọng nói của anh như sấm rền gió cuốn, nổ vang bên tai mọi người.

“Chúng tôi có thể cho các người thứ mà các người không dám nghĩ đến!

Cả người Bastis hơi run lên, bị ánh mắt Giang Ninh dọa sợ, nhịn không được siết chặt nắm tay: “Anh, anh có thể giúp cho chúng tôi càng trở nên mạnh mẽ hơn sao?”

“Mạnh thế nào?”

Giang Ninh híp mắt, khuôn mặt không hề có cảm xúc, Bastis vừa nhìn thấy ánh mắt của anh đã cảm thấy cả người mình như lọt vào hầm băng!

Cảm giác cả người đóng băng thật sự quá khủ ng bố! Thứ này… Là sát khí ư?

Thật là đáng sợ!

Giống như sự thật!

Không phải anh ta chưa từng cảm nhận được cảm giác này, vài lần rơi vào hiểm cảnh trên chiến trường, cảm giác sắp chết chính là như thế này.

Nhưng giờ phút này, anh ta chỉ đứng †rước mặt Giang Ninh thôi!

Đáng sợi Anh còn hỏi mạnh thế nào?

Chỉ cần với khí thế của Giang Ninh đã đủ khiến anh ta mất đi sức mạnh, đến bàn tay cầm vũ khí cũng nhịn không được mà run lên.
 
Chương 2127


Không cần Giang Ninh giải thích, không cần anh nhiều lời, chỉ một một ánh mắt của anh, chính là đáp án.

“Tương lai của đoàn lính đánh thuê nhà họ Lệ nhất định sẽ vượt qua sức tưởng tượng của anhl”

Giang Ninh nói: “Tôi đảm bảo những người lựa chọn ở lại sẽ không hề hối hận.”

Anh nói chính là đoàn lính đánh thuê của nhà họ Lệ, chứ không phải Lâm thị, càng không liên quan gì đến Giang Ninh anh, mà đó chính là nhà họ Lệt Anh đã nói nơi này giao cho cha con nhà họ Lệ khống chế, anh sẽ không can thiệp, càng sẽ không đoạt quyền!

Trên chiến trường này, Giang Ninh đã từng khắc lên tên của mình, bây giờ anh không cần phải chứng minh thêm một lần nữa.

Vẻ mặt của lính đánh thuê đứng ở phía dưới rất là kích động, hơi thở trở nên dồn dập, đều là người từng xông vào sinh tử, bọn họ có thể cảm nhận được, cái gì là cường giả.

Giang Ninh, chính là cường giải Cho dù bọn họ chưa từng nhìn thấy Giang Ninh ra tay, chưa từng nhìn thấy bản lĩnh của Giang Ninh, nhưng cảm giác mà anh mang lại vô cùng mãnh liệt.

Lệ Tuyên Hoành để đám người tản đi, cho tất cả trở về nghỉ ngơi, mỗi người bọn họ đều đã cầm được tiền thưởng, e là sẽ không thể nào ngủ nổi.

Một lần chiến thắng không chỉ cho bọn họ lòng tin, mà còn là hy vọng và tương lail Trong nhà.

Giang Ninh ngồi trên ghế còn Lệ Chính Thương đứng.

“Đám người kia… Không đến sao?”

Ông ta biết, Giang Ninh còn mang theo đám người A Cẩu tới, nhưng đến nay còn chưa xuất hiện.

“Tạm thời bọn họ sẽ không lộ mặt.”

Nhóm lên chính trênapp truyệnhola nhé! Giang Ninh nói.

Tác dụng của đám người A Cẩu là dùng để đánh úp, một đội quân càng cố giấu trong tối sẽ càng dễ bị phát hiện, nhưng dù phát hiện thì cũng sẽ không mất đi tác dụng.

Còn có A Phi, trên chiến trường này, A Phi có tác dụng quan trọng nhất, là quân bài anh không thể để bị lộ nhất!

Thậm chí ngay cả Giang Ninh, cũng không biết bây giờ A Phi ở nơi nào, sử dụng thân phận gì, ngụy trang thành người nào. Anh chỉ cần dựa vào cách thức bọn họ đã định trước, phát ra tín hiệu? Nhiễm phất san y ý thị bái thị? A Phi sẽ hoàn thành trăm phần trăm mệnh lệnh của anhI Cách thức chiến đầu này thật sự quá kích thích.

Mặc dù đã trôi qua vài tiếng, Lệ Tuyên Hoành đã tắm rửa ăn cơm, còn uống một ly nước đá nhưng vẫn chưa thể làm máu nóng trong người nguội đi.

Anh ta thật sự không đứng vững, hai chân vấn còn hơi run.

Một cậu chủ nhà giàu từng ăn chơi trác táng như anh ta cho dù cũng có chút lòng riêng, cũng hiểu được cách đối nhân xử thế.

Nhưng đây là chiến trường!

Đây là run rẩy điên cuồng, và chém giết!

Hình ảnh chém giết khốc liệt, máu tươi văng tung tóe, thậm chí còn có những phần chân tay đã bị chém đứt lìa văng khắp nơi!

Mẹ kiếp, người bình thường nào có thể chấp nhận được chuyện này, anh ta đã đến vùng Trung Đông hơn nửa năm rồi, đây là lần đầu tiên nhìn thấy khung cảnh máu tanh khủng khiếp như thế, luôn cảm thấy như có thứ gì đó đang quay cuồng trong dạ dày, sao đó muốn lao ra khỏi miệng.
 
Chương 2128


Cho nên, Lệ Tuyên Hoành vấn luôn không dám nói lời nào.

Anh ta sợ nếu hé miệng sẽ không nhịn nổi, vì thế dứt khoát ngoan ngoấn ngồi một chỗ không nói một lời.

“Bây giờ sĩ khí đã rung động mạnh mẽ, chỉ là nhân số của chúng ta còn quá ít, dù những người đã đào tẩu có quay lại thì chúng ta cũng sẽ không sử dụng!”

Lệ Chính Thương đập mạnh lên bàn, phân nộ không thôi: “Bọn họ đã trốn lần một thì sẽ có lần thứ hai!”

Ông ta sẽ không cho loại người này có thêm một cơ hội, càng không muốn mình lại tiếp tục phạm thêm sai lầm giống vậy.

“Chiêu binh mãi mã không phải mục đích, chỉ là phương thức,”

Giang Ninh nói: “Ông phải nhớ kỹ, nhiệm vụ của ông ở đây là gì, làm thế nào để hoàn thành được nhiệm vụ này là được.”

Nói xong, anh quay đầu nhìn Lệ Tuyên Hoành.

“Bây giờ mỏ quặng kia vẫn chưa bị ai phát hiện đúng không?”

“Tạm thời chưa có, em đã sắp xếp người đáng tin nhìn thật kỹ”

Lệ Tuyên Hoành hơi dừng lại: “Thật ra đến cả bọn họ, cũng không biết phía dưới kia là cái gì.”

Anh ta sợ để lâu thêm nữa sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Mỏ quặng kia rất quan trọng với Giang Ninh không cần nói cũng biết, nguyên nhân bọn họ có mặt ở đây, nhiệm vụ chính là bảo vệ mỏ quặng kia thật tốt.

Nhất đinh, nhất định không thể xảy ra bất kỳ sai lầm nào!

Ngộ nhỡ chuyện này bị tiết lộ ra ngoài chính là phiền phức lớn.

Giang Ninh nhìn Lệ Tuyên Hoành, nhịn không được nở nụ cười: “Cậu cũng đủ thông minh.”

“Trận thắng hôm nay chỉ mới là khởi đầu, bởi vì Hắc Luân đã trốn thoát cho nên nhất định họ sẽ ngóc đầu trở lại, Anh nhìn hai cha con nhà họ Lệ: “Bây giờ chúng ta phải chuẩn bị sắn sàng, đánh thắng trận này, tiêu diệt sạch đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt!”

Cả người của hai cha con Lệ Chính Thương run rẩy.

Tiêu diệt sạch?

Giang Ninh quá điên cuông mài Thăng lợi hôm nay là nhờ đám người anh Cẩu đã ra tay trước, họ chế tạo cơ hội cho anh ta, chỉ để lại chút tàn binh cho anh ta đánh.

Nhưng mà nhân lực ở bên phía phó tướng sẽ không ít như thế, hơn nữa còn có rất nhiều trang bị tiên tiến, với đám người còn chưa đầy một trăm người như họ làm sao có thể đánh đây?

“Cậu Giang, việc này, e là cần phải bàn bạc kỹ hơn!”

Lệ Chính Thương do dự một chút, nhịn không được lên tiếng.

Chuyện này không phải nói giỡn chơi đâu.

Đây là đang liều mạng mài!

“Ông Lệ, đây không phải là chuyện mà chúng ta có thể quyết định.”

Giang Ninh cười cười: “Các người giành mất một nửa địa bàn của người †a, ông cảm thấy đám người đó sẽ bỏ qua cho ông sao?”

Lệ Chính Thương ngẩn ra.
 
Chương 2129


Đương nhiên sẽ không, đổi lại là ông †a cũng tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Nhưng ông ta nghe nói, trời sinh tính tình của tên phó tướng kia rất tàn nhẫn, hơn nữa thực lực rất mạnh, thủ hạ giỏi, lính càng nhiều, trong trận đánh này dù tính thêm đánh người anh Cẩu thì cũng chỉ thêm được mười mấy người, chênh lệch về số lượng trang bị và nhân lực quá lớn!

“Ông Lệ, nếu tôi là ông, bây giờ sẽ không lãng phí thời gian,”

Giang Ninh nhàn nhạt nói: “Năm chặt thời gian chiêu binh mãi mã, đào chiến hào, tìm nhân công, chuẩn bị vũ khí đạn dược, những thứ này đều cần thời gian.”

“Mà kẻ thù sẽ không cho ông quá nhiều thời gian.”

Lệ Chính Thương hít sâu một hơi, tức khắc cảm nhận được cảm giác gấp gáp!

Bọn họ đã không còn nhiều thời gianl “Tuyên Hoành, còn không mau đi!”

Hai người vội vàng chạy đi ra ngoài.

Giang Ninh cười nhẹ, trên mặt vẫn là biểu cảm lạnh nhạt bình tĩnh.

“Sắp bắt đầu rồi sao? Cuối cùng cũng có thể chơi một trận thật vui.”

Cùng lúc đó!

Tại trung tâm doanh trại của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt!

Hắc Luân chật vật trốn thoát, cả người đầy bụi đất cùng với khuôn mặt đầm đìa máu tươi. Nếu không phải anh ta nhanh chân chạy trốn kéo không ít người đến chống đỡ cho anh ta thì làm sao còn cơ hội đứng được nơi này?

“Phó tướng, tôi rất xin lỗi!”

Hắc Luân quỳ phịch xuống đất, dùng sức dập đầu.

Chỉ chốc lát sau trên trán đã đầm đìa máu tươi, nhưng anh ta vẫn không ngừng lại.

Phó tướng không nói một lời, đôi tay đặt ở trên ghế, cảm xúc trên mặt giống như đứng yên, dù có nhìn thế nào cũng không nhìn thấy sự dao động.

Nhưng những người hiểu biết phó tướng đều nhận ra lúc này anh ta đáng sợ nhất!

“Còn có bao nhiêu người?”

Im lặng hồi lâu, cuối cùng phó tướng đã lên tiếng, giọng nói có hơi run rẩy.

“Ngoại trừ tôi… Không còn… Một ai…”

Giọng nói của Hắc Luân đầy khô khốc.

Những tên lính đánh thuê nhà họ Lệ giống như phát điên, sức chiến đấu giống như là không muốn sống nữa, giống như cho dù phải chết thì cũng phải xé một miếng thịt trên người bọn họ xuống!

“Amf Hắc Luân vừa mới dứt lời, một tiếng vang giòn tan vang lên, cả người anh ta ngã chổng vó, trong ánh mắt đang trợn trừng còn có một tia không cam lòng…

“Phế vật!”

Phó tướng tức giận mắng một tiếng, đến nhìn cũng không muốn nhìn Hắc Luân.

Nhân lực của ông ta đều bị Hắc Luân hại chết, tên này đúng là đồ vô dụng, ông ta phải nên giết Hắc Luân từ sớm!

Ông ta đứng lên, sắc mặt âm trầm, trên cái đầu trọc có vài vết sẹo dữ tợn, khiến cho người vừa mới nhìn đã thấy muốn nôn!
 
Chương 2130


“Đây là thâm thù đại hận! Phó tướng tôi trước giờ chưa từng chịu sỉ nhục như thế này!”

Ông ta gào thét lớn: “Tôi muốn đám người đó chết! Tôi muốn bọn họ phải xuống địa ngục!”

“Tập hợp người lại cho tôi, đi đến chặt đầu đám người đói”

Nhất định phải đánh trận này!

Gần một nửa nhân lực của ông ta lại bị hơn một trăm người đánh bại, ông ta còn thể diện sao, xem ông ta là tên ngốc ư?

Nếu tin tức truyền ra, ông ta sẽ bị người ta cười chết!

Chắc chắn chuyện này sẽ trở thành trò cười ở khu vực Trung Đông từ nay cho đến mấy năm sau.

Đôi con ngươi của phó tướng hung ác nham hiểm đến dọa người, giống như là con rắn độc.

Ông ta không thể chờ nổi, một phút cũng không thể, lập tức hạ lệnh, tập hợp mọi người, ông ta muốn rửa mối nhục xưa, dẫm nát một trăm người kia thành bùn nhão.

Tập hợp đội ngữ? Già ngũ bái linh bái bế phất lục? Hợp xong!

Ước chừng có hơn sáu trăm người!

Vũ khí trang bị hoàn mỹ, đã được huấn luyện điều dưỡng trong một thời gian rất dài, sức chiến đấu mạnh kinh người.

Những người này đều là lính đánh thuê tỉnh nhuệ, không phải là thứ đội ngũ hạng hai có thể so sánh, nhưng mặc dù là đội ngũ hạng hai nhưng đã bị tổn thất hết toàn bộ, phó tướng vẫn đau lòng không thôi.

Ông ta đứng trên cùng, rút dao găm bên hông ral “Vinh quang của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt chúng ta sẽ không chấp nhận cho bất kỳ ai giãm đạp!”

“Tất cả đi theo tôi, hôm nay, tôi phải khiến cho những tên khốn khiếp đó biến mất khỏi thế giới này! Xuất phát!”

Giọng nói của ông ta như sấm rền gió cuốn, cuồn cuộn không ngừng khích lệ sĩ khí!

Phó tướng không hề do dự, lập tức dẫn đội xuất phát đi về phía doanh trại nhà họ Lệ.

Mà giờ phút này.

Hai cha con Lệ Chính Thương gần như đã sắp nổi điên rồi.

Bọn họ chỉ có một thời gian rất ngắn, nhưng thực tế, bọn họ biết rõ có lẽ sẽ còn chưa được một ngày.

Chiêu binh mãi mất Trong thời gian như vậy có thể mua được bao nhiêu người đây?

Cho dù bọn họ mới thắng trận, nhưng tiếp theo sẽ phải đối mắt với binh đoàn chủ lực của phó tướng, thực lực chênh lệch quá lớn.

Hành động này giống như là trói tay chịu chết.

Thậm chí Lệ Chính Thương còn không dám hy vọng gì nhiều.

Nhưng bọn họ mới vừa vào thành phố, mới vừa dán quảng cáo chiêu binh thì lập tức có một đám người chen đến báo danh, chen chúc nhau không ngừng.

“Tôi tôi tôi! Tôi muốn tham gia! Tôi muốn tham giai”

“Còn có tôi! Còn có tôi, tính thêm tôi nữa!”

“Giết một kẻ thù được một vạn đô la đúng không? Còn có tôi!”

Một đám người gào thét lớn, sợ Lệ Chính Thương không cần bọn họ.
 
Chương 2131


Bọn họ không chỉ có nghe nói, mà còn thấy những người ở gần nhà mình cầm theo xấp tiền màu sắc rực rỡ kia về nhà, tin tức đó là thật, không phải lừa gạt!

Đối với những người như bọn họ, nếu có thể kiếm tiền để nuôi gia đình sống tạm qua ngày, thì làm lính đánh thuê lên chiến trường có là gì?

Cho dù muốn mạng của bọn họ luôn cũng được!

Lệ Chính Thương cũng ngây ngẩn cả người.

“Từng người từng người! Chúng tôi cần kiểm tra! Chúng tôi cần những tỉnh anh!”

Lệ Tuyên Hoành phản ứng lại, la lớn: “Chỉ cần là tinh anh thì sẽ có khả năng gia nhập binh đoàn của chúng tôi, ai cũng có cơ hội, ai cũng sẽ có được thứ mình muốn!”

“Các bạn sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn, khiến cho người khác tôn kính!”

Tài ăn nói của anh ta rất tốt, nếu có Giang Ninh ở đây anh cũng sẽ giơ ngón cái lên, chỉ với mấy câu đã khiến người ta nhiệt huyết sôi trào, hàng người chen lấn càng lúc càng nhiều…

Chỉ trong một buổi sáng đã có hơn tám trăm người báo danh!

Lệ Chính Thương thật sự không dám tin.

Hơn tám trăm người đói Ông ta tốn mất nửa năm cũng chỉ mới tuyển được ba trăm người, thế mà qua một trận chiến đã có hai trăm người bỏ trốn. Nhưng trong một buổi sáng thôi, mới bao lâu mà đã có đến †ám trăm người?

Nếu buổi chiều bọn họ tiếp tục tuyển, sợ là chỉ được có hai nghìn!

Có tiền có thể sai khiến quỷ ma, đúng là không phải chỉ nói suông.

Đặc biệt là ở nơi trồng trọt này, đối với những người này mà nói, tiền tài là tính mạng, thậm chí còn quan trọng hơn tính mạng của họI Nhưng hiện tại giới hạn của họ cũng chỉ có thể chứa được một nghìn người, Giang Ninh nói qua, có thêm người nhưng cũng không cần nhiều, chỉ cần có thể huấn luyện tốt, thì đó sẽ là một đội ngũ lớn mạnh!

Mà muốn thành lập một đội ngũ như vậy, đốt tiền, chắc chăn là đốt tiền.

Cha con nhà họ Lệ mang đến tài nguyên này, đã gần như tiêu gần hết, lần này doanh trại của Hắc Luân bị tiêu diệt, đã thu được không ít, ít nhất cũng đủ cho họ sử dụng trong một đoạn thời gian.

Nếu không thì vẫn còn ông lớn Giang Ninh này, còn sợ không có tiền sao?

Lệ Tuyên Hoành mang theo người trở về doanh trại, lập tức cho mọi người tập hợp lại.

“Anh Giang, hơn tám trăm người!”

Anh ta có chút phấn khích, chạy đến †rước mặt Giang Ninh báo cáo tình hình: “Hiện tại đội ngũ của ta đã gân một ngàn, cho dù phó tướng kia dẫn người tới đánh, chúng ta cũng không cần lo lắng!”

“Chẳng qua nhiều người cũng vô dụng.”

Giang Ninh nói: “Hiện tại bọn họ đều tới vì tiền, trước mắt thì không sao, nhưng về lâu dài thì tuyệt đối không được.”

“Nhưng mà, không phải anh nói, không cần họ trung thành sao?”

Lệ Tuyên Hoành có chút bối rối, nếu bọn họ không trung thành, vậy thì cũng chỉ có thể dùng tiền để kích thích bọn họ thôi chứ?

“Có thể không trung thành, nhưng phải có nguyên tắc, cậu quản lý chỗ này đều phải có nguyên tắc, giữ vững điểm giới hạn của con người, nhóm này sế khó có kẻ phản bội.”

“Đây là chuyện cậu phải xem xét, hiểu không.”
 
Chương 2132


“Em biết rồi!”

Lệ Tuyên Hoành gật đầu, nhớ kỹ trong lòng, có thể anh ta cần suy nghĩ lại một chút.

Hiện tại đối đáp phó tướng đưa người tới chiến đấu mới là chuyện quan trọng nhất, trải qua trận chiến này thì nói saul Lệ Tuyên Hoành lập tức ra ngoài thu xếp, điều hành đội ngũ, sắp xếp lại tổ chức, trong vòng hai giờ, trật tự đã được thiết lập lại, phải nói rằng về phương diện này, anh ta vẫn rất có tư chất.

Ngay lập tức, một thỏa thuận lính đánh thuê được ký kết, công sự được khai đào, phân phát vũ khí và trang thiết bị.

Anh ta dùng kiểu mô hình lấy cũ dẫn mới, ban đầu có hơn một trăm người, cứ mười người là một đội nhỏ, mà hơn tám trăm người mới tới, một trăm người là một đội, chia ra để những người cũ dẫn dắt.

Những người đã thực sự trải qua chiến đấu, cả người toát ra khí chất đánh giết, quả thực có thể trị được người!

Sự sắp xếp thứ bậc này cũng để cho những cựu binh kia một tia vinh dự và cảm giác trách nhiệm.

“Có sự sắp xếp theo thứ bậc này, chính là kích thích cho người vươn lên, ai cũng đều muốn trở thành người dẫn đội, nhận được nhiều tiên hơn, thằng nhãi Lệ Tuyên Hoành này ngược lại có chút đầu óc.”

Lộ trình thăng tiến rõ ràng này rất thường gặp trong kinh doanh, nhưng hiếm khi có ở trong nhóm đoàn lính đánh thuê.

Khác với đoàn lính đánh thuê, về cơ bản đều là thủ lĩnh của họ một tay năm quyền, một vài đàn em trung thành đến chờ nghe sai khiến, nhưng Lệ Tuyên Hoành không muốn làm như vậy.

Bởi vì sau lưng anh ta có Giang Ninh, có võ lực mạnh mẽ coi như làm chỗ dựa, không sợ không khống chế được nhóm lính đánh thuê này, càng không phải nói, Giang Ninh còn có thể cho người mang tới không chỉ là tiền tàil Còn có cả hy vọng, có cả ước mơI Công sự phòng thủ khai đào rất nhanh, mỗi một người đều vô cùng ra sức, không ai có tiền tài mà không dậy nổi.

Từng cái ánh mắt của họ đỏ bừng giống như người điên, giống như dã thú khát máu, vội vã muốn kẻ địch tấn công, chiến đấu một trận với họ!

Suy cho cùng, giết một kẻ địch là có mười ngàn đô la MỹI Không có giới hạn!

Giết một người, liền kiếm được, giết hai người, đó là lãi lớn, giết ba người…

Gia đình đó sẽ có tiền sinh hoạt một năm.

Tiền đóI Có tiền mới có thể sống, không có tiền, ngay cả quyền được sống tiếp cũng không có!

Nói đến đây, Giang Ninh cũng không có bất kỳ xem thường nào đối với những người này, ngược lại rất nhiều người cũng không phải là vì mình mới đi trên con đường con đường làm lính đánh thuê này.

Phần lớn người trong số họ cũng là vì gia đình, vì người thân của mình!

Vùng đất này đã sớm trở thành trung tâm thế lực lớn của thế giới thứ ba, là đấu trường trò chơi, vì lợi ích của mình mà họ có thể khiến nơi này trở nên chiến tranh lan tràn, cũng có thể khiến cho nơi này trở nên hoang tàn lạnh lẽo.

Nhưng những người sống ở đây, họ không có lựa chọn nào khác.

Đừng nói đến cơ hội có việc làm, ai dám mở nhà máy, thành lập công ty ở đây?

Ngay cả một ít tài nguyên dầu mỏ quý giá, khu vực khai thác tài nguyên mỏ, họ cũng không có quyền tới gần, nhưng ở đây lại là vùng đất của họI Sự lựa chọn duy nhất của họ là trở thành lính đánh thuê, trở thành công cụ lợi dụng bởi các thế lực lớn đó, dùng mạng sống của họ để đi tranh đoạt lợi ích mà những thế lực lớn đó.

Nhắc tới đã thấy họ rất đáng thương.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top