Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại
Chương 2123


“Giết! Giết! Giết!”

Cả đám người giống như phát điên, chẳng đường trước mặt là đường chết, nhưng chỉ cần giết vài kẻ thù, là có thể kiếm được rất nhiều tiền, đủ cho cả nhà bọn họ sống sung túc.

Lấy mạng để đổi?

Đáng giá!

“Xuất phát!”

Lệ Tuyên Hoành tự mình dẫn đội, thanh âm gào rống.

Hơn một trăm người, cũng chỉ cần mười mấy chiếc xe là đủ, chạy thẳng đến khu doanh trại của Hắc Luân.

Lệ Chính Thương nhìn đoàn xe biến mất ở cuối chân trời, thân mình còn đang run rẩy.

“Cậu Giang, trận chiến này, chúng ta sẽ thắng chứ?”

“Đương nhiên thắng, bọn họ chỉ đi kết thúc, lần này cũng chỉ là để thử nghiệm”

Giang Ninh nhàn nhạt nói: “Cũng chỉ là đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt mà thôi, chẳng là gì cả, trên mảnh đất này, chính là cá lớn nuốt cá bé, thứ tôi muốn bảo vệ sẽ không cho bất kỳ ai được phép chạm vào.”

“Ai chạm vào, thậm chí là ai nhen nhóm ý định tôi sẽ chặt đầu tên đói!”

Sát khí lạnh lẽo khiến cả người Lệ Chính Thương run lên.

Đây là lần đầu tiên ông ta cảm nhận được hơi thở đáng sợ như thế này phát ra từ trên người Giang Ninh.

Đó là hơi thở của Đế Vương trên chiến trường, khí phách bễ nghẽ, hơi thở không sợ trời không sợ đất!

Ông ta dường như có thể nhìn thấy được tương lai gần, vùng chiến địa này sẽ không bình yên.

Bởi vì Giang Ninh đã đến.

Ở nơi có Giang Ninh làm sao có thể bình yên được!

“Ông Lệ chuẩn bị chút đi.”

Giang Ninh quay đầu, nhìn Lệ Chính Thương rồi nói: “Khoảng chừng ba tiếng nữa bọn họ sẽ trở về.”

“Chuẩn… Chuẩn bị cái gì?”

Lệ Chính Thương ngẩn ra.

“Rượu chúc mừng!”

Giang Ninh nói: “Còn có tiền, chúng ta đã nói thì phải thực hiện, giết một kẻ thù sẽ khen thưởng một vạn đô lai”

“Cần phải chuẩn bị bao nhiêu?”

Yết hầu Lệ Chính Thương khẽ chuyển động.

“Hai trăm vạn là đủ rồi.”

Giang Ninh nhàn nhạt nói: “Tôi bảo A Cẩu để lại cho bọn họ hai trăm người.”

Nếu không phải anh đã dặn trước để lại ba trăm người, A Cẩu nhất định sẽ không để lại một người.

Phải khích lệ đám người này, để đến khi lên chiến trường thật sự thì bọn họ mới bày ra thực lực thật sự của mình.

Lệ Chính Thương không dám chậm trễ, lập tức đi chuẩn bị.
 
Chương 2124


Bây giờ Giang Ninh nói cái gì ông ta đều nghe theo, cho dù anh muốn ông ta chặt đầu xuống đất, Lệ Chính Thương cũng sẽ không chút do dự.

Trong hoàn cảnh hỗn loạn phức tạp này, vốn ông ta cho rằng mình có thể khống chế, nhưng bây giờ xem ra ông ta căn bản không hiểu rõ về nơi đây, càng không biểu thấu đám lính đánh thuê nơi này. Ý tây ngũ thây thị già địa thị? Làm thế nào có thể sống sót ở trên thế giới này.

Giang Ninh tới, may mắn cho ông ta chính là Giang Ninh đã tới!

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Giang Ninh ngồi ở đại sảnh, từ tốn uống trà, dương dương tự đắc.

Trong hoàn cảnh này mà còn có thể nhàn nhã như thế, chỉ sợ cũng chỉ có một mình Giang Ninh mà thôi.

Rất nhanh sau đó bên ngoài vang lên tiếng loa ô tô, trong tiếng loa này có thể nghe thấy được âm thanh hùng hồn và hơi thở chiến thắng khải hoàn!

Giang Ninh ngẩng đầu nhìn thoáng qua: “Đã về rồi!”

Anh đứng lên, Lệ Chính Thương vội vàng theo đi ra ngoài.

Xe đồng loạt dừng lại, lính đánh thuê nhảy xuống khỏi xe, trên người cả đám đều tản ra mùi máu tươi nồng nặc, phảng phất như mới bò ra khỏi biển máu, trong ánh mắt mỗi người còn mang theo tia máu và điên cuồng.

Lệ Tuyên Hoành dẫn đầu đoàn quân, hơi thở anh ta vẫn còn run rẩy, trong đầu anh ta vẫn còn chứa đầy hình ảnh chiến đấu chấn động lòng người không lâu trước đây.

Điên rồi!

Những người này đều điên rồi!

Chỉ hơn một trăm người mà cũng dám trực tiếp xông thẳng vào doanh trại của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt, anh †a càng không ngờ rằng đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt không chịu được một kích như thế, bị bọn họ đánh tan rất nhẹ nhàng.

Đương nhiên anh ta biết là Giang Ninh đã sớm sắp xếp, làm suy yếu lực lượng của đám người Hắc Luân, nhưng dù vậy ước chừng nhân số của bọn họ cũng ít hơn một nửa!

Nhưng luận khí thế thì không thể nào so sánh được, Lệ Tuyên Hoành mới vừa dẫn người vọt là đã xảy ra xung đột kịch liệt nhất, ánh lửa chợt nổi lên bốn phía, những tiếng kêu gào thảm thiết không ngừng vang lên.

Anh ta cảm thấy dường như mình đang dẫn theo một đám sói…

Giờ phút này, ngoại trừ người bị thương và tử trận, số người còn lại hơn †ám mươi người!

Trong tay từng người đều cầm huy hiệu của Tử Nguyệt do chính bọn họ xé xuống, dùng để chứng tỏ số kẻ thù mà bọn họ đã giết.

Giang Ninh đứng ở đó, nhẹ nhàng gật đầu, Lệ Chính Thương lập tức tiến lên một bước.

“Chúc mừng các vị chiến thắng trở về!”

“Đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt là thá gì chứ? Bọn họ dám mạo phạm chúng ta thì phải trả giá đắt!”

“Những đào binh đó vĩnh viễn sẽ không biết bọn họ đã rời rời khỏi một đoàn lính đánh thuê thế nào! Bọn họ sẽ càng hối hận mình đã mất đi cơ hội trở thành anh hùng trên chiến trường!”

Lệ Chính Thương gào thét lớn.

Dùng tình cảm để kích động quần chúng đứng ở phía dưới.
 
Chương 2125


Giống vậy, bọn họ cũng không rằng sức chiến đấu của mình lại có thể mạnh đến vậy, giống như là được chiến thân bám vào người, thế như chẻ trel Không ít người nhìn vào mấy huy hiệu trong tay mình giống như thấy được một chồng đô la, đôi mắt càng trở nên đỏ rực.

Những thứ này đều là bọn họ dùng mạng đổi tiền, là mạng của họI “Tôi chỉ muốn nói với các người, đoàn lính đánh thuê nhà họ Lệ chúng †ôi sẽ không ngừng lớn mạnh, không ngừng phát triển, mà các người sẽ trở thành lực lượng chủ chốt trong binh đoàn!”

“Ở đây các người có thể nhận được rất nhiều thứ vượt qua sức tưởng tượng của các người!”

Giang Ninh nói xong, anh sẽ không nói về sự trung thành với lính đánh thuê, mà bọn họ cũng không có thứ này.

Điều anh cần làm là cho đủ tiền, rồi mới nghĩ đến những thứ khác.

Lệ Chính Thương phất tay, lập tức có người kéo hòm đi ra, tức khắc, đám người ồ lên!

Bọn họ đều thấy được tiền để trong hòm!

Những tờ tiền sặc sỡ sắc màu.

Nhiều như vậy ưi Từng đôi mắt càng đỏ tươi hơn, có vài người nhịn không được nuốt nước miếng.

“Chúng tôi từng nói, giết một kẻ thù được một vạn đô la, nói được thì làm được!”

Lệ Chính Thương quát: “Bây giờ từng người đi lên lãnh tiền!”

Đám người càng trở nên sôi trào.

Giang Ninh nói được làm được, bọn họ không có lừa người!

Từng sự kinh ngạc và vui mừng cứ nối tiếp nhau khiến cho bọn họ như ở trên mây, không thể tin nổi.

Đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt đông và lợi hại như vậy, trong khu vực này hoàn toàn có thể xưng vương xưng bá. Tuy rằng khu doanh trại đó chỉ do Hắc Luân phụ trách, phó tướng chủ lực không ở đây.

Nhưng để trấn áp được khu vực này đã tốn rất nhiều thời gian.

Nhưng hôm nay, đã bị bọn họ diệt! Nhóm lên chính trên app truyện hola đọc thoải mái nhé cả nhà!

Bị hơn một trăm người bọn họ diệt!

Loại thắng lợi chưa từng có này khiến lòng bọn họ sống dậy, mà số tiền thưởng lúc này càng khiến trái tim bọn họ sôi trào.

Sĩ khí chấn động mạnh!

“Ái Cách Tư, năm vạn đô la? Bế bế bế san địa tây ái phất?”

Lệ Chính Thương vừa phát tiền vừa gọi tên.

Vừa gọi tên vừa nêu số tiền khiến cho lòng người trở nên chấn động.

“Bastis, mười hai vạn đô la!”

Lập tức vang lên tiếng hò hét, mười hai vạn đô la đói Ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm về người trẻ tuổi đi lên trước, xem tuổi tác chắc cũng chỉ mới hai mươi tuổi, thế nhưng mà đã lợi hại như thế rồi.

Ngay cả Giang Ninh cũng liếc nhìn một lần, trong ánh mắt lóe lên tia sáng lập lòe.

Bastis có hơi xấu hổ, cúi đầu không dám nhìn những người khác, đi đến trước mặt Lệ Chính Thương: “Cảm ơn ông Lệ.”

Lệ Chính Thương nhìn anh ta một cái, lại quay đầu nhìn thoáng qua Giang Ninh, thấy Giang Ninh gật đầu, lập tức lấy thêm ba vạn đô la trong hòm ra đưa hết cho Bastis.
 
Chương 2126


“Cậu giết được nhiều kẻ thù nhất, đây là Cậu Giang khen thưởng cho cậu!”

Đám người lại sôi trào lần nữa!

Còn có cả tiền khen thưởng!

“Về sau, mặc kệ là ai, chỉ cần giết được nhiều kẻ thù nhất trong trận chiến, Cậu Giang đều có khen thưởng thêm!”

“Tôi đã nói, gia nhập đoàn lính đánh thuê nhà họ Lệ, các người sẽ được nhiều hơn so với những nơi khác!”

“Tôi quý trọng từng chiến sĩ, tôi biết tính mạng mọi người đều quý giá, tôi sẽ quý trọng những thăng lợi mọi người dùng tính mạng đổi lấy, tiền thưởng sẽ đáng giá với những thứ mà các người đã bỏ ra!”

Lời nói của Lệ Chính Thương giống như có ma lực, kết hợp với màu sắc rực rỡ của những tờ tiền, khiến cho máu nóng trong những người lính đánh thuê đó sôi trào.

Thì ra ở đây có thể kiếm được nhiều như vậy, thì ra hai cha con nhà họ Lệ thật sự quý trọng bọn họ, coi trọng mạng của họI “Cảm ơn cậu Giang.”

Bastis quay đầu nhìn Giang Ninh một cái, có chút nhút nhát, giọng nói cũng không lớn, nhưng lại rất là cung kính.

Anh ta có thể cảm nhận được Giang Ninh đứng ở kia, mới chính là một vị cường giả thật sự!

So với cha con nhà họ Lệ, anh là nhân vật mạnh hơn và đáng sợ hơn rất nhiều!

Loại cảm giác này rất huyền diệu, khiến anh ta nói không nên lời, nhưng thật sự có thể cảm nhận được.

“Anh có muốn trở nên mạnh mẽ hơn không?”

Giang Ninh nhìn Bastis, sau đó lại quay đầu nhìn những người khác: “Các người có muốn càng trở nên mạnh mẽ hơn không!”

“Trở thành viên đạn trên chiến trường, trở thành chiến sĩ chân chính, dáng vẻ hiên ngang bễ nghề, đánh tan đoàn lính đánh thuê mạnh nhất không!”

Giọng nói của anh như sấm rền gió cuốn, nổ vang bên tai mọi người.

“Chúng tôi có thể cho các người thứ mà các người không dám nghĩ đến!

Cả người Bastis hơi run lên, bị ánh mắt Giang Ninh dọa sợ, nhịn không được siết chặt nắm tay: “Anh, anh có thể giúp cho chúng tôi càng trở nên mạnh mẽ hơn sao?”

“Mạnh thế nào?”

Giang Ninh híp mắt, khuôn mặt không hề có cảm xúc, Bastis vừa nhìn thấy ánh mắt của anh đã cảm thấy cả người mình như lọt vào hầm băng!

Cảm giác cả người đóng băng thật sự quá khủ ng bố! Thứ này… Là sát khí ư?

Thật là đáng sợ!

Giống như sự thật!

Không phải anh ta chưa từng cảm nhận được cảm giác này, vài lần rơi vào hiểm cảnh trên chiến trường, cảm giác sắp chết chính là như thế này.

Nhưng giờ phút này, anh ta chỉ đứng †rước mặt Giang Ninh thôi!

Đáng sợi Anh còn hỏi mạnh thế nào?

Chỉ cần với khí thế của Giang Ninh đã đủ khiến anh ta mất đi sức mạnh, đến bàn tay cầm vũ khí cũng nhịn không được mà run lên.
 
Chương 2127


Không cần Giang Ninh giải thích, không cần anh nhiều lời, chỉ một một ánh mắt của anh, chính là đáp án.

“Tương lai của đoàn lính đánh thuê nhà họ Lệ nhất định sẽ vượt qua sức tưởng tượng của anhl”

Giang Ninh nói: “Tôi đảm bảo những người lựa chọn ở lại sẽ không hề hối hận.”

Anh nói chính là đoàn lính đánh thuê của nhà họ Lệ, chứ không phải Lâm thị, càng không liên quan gì đến Giang Ninh anh, mà đó chính là nhà họ Lệt Anh đã nói nơi này giao cho cha con nhà họ Lệ khống chế, anh sẽ không can thiệp, càng sẽ không đoạt quyền!

Trên chiến trường này, Giang Ninh đã từng khắc lên tên của mình, bây giờ anh không cần phải chứng minh thêm một lần nữa.

Vẻ mặt của lính đánh thuê đứng ở phía dưới rất là kích động, hơi thở trở nên dồn dập, đều là người từng xông vào sinh tử, bọn họ có thể cảm nhận được, cái gì là cường giả.

Giang Ninh, chính là cường giải Cho dù bọn họ chưa từng nhìn thấy Giang Ninh ra tay, chưa từng nhìn thấy bản lĩnh của Giang Ninh, nhưng cảm giác mà anh mang lại vô cùng mãnh liệt.

Lệ Tuyên Hoành để đám người tản đi, cho tất cả trở về nghỉ ngơi, mỗi người bọn họ đều đã cầm được tiền thưởng, e là sẽ không thể nào ngủ nổi.

Một lần chiến thắng không chỉ cho bọn họ lòng tin, mà còn là hy vọng và tương lail Trong nhà.

Giang Ninh ngồi trên ghế còn Lệ Chính Thương đứng.

“Đám người kia… Không đến sao?”

Ông ta biết, Giang Ninh còn mang theo đám người A Cẩu tới, nhưng đến nay còn chưa xuất hiện.

“Tạm thời bọn họ sẽ không lộ mặt.”

Nhóm lên chính trênapp truyệnhola nhé! Giang Ninh nói.

Tác dụng của đám người A Cẩu là dùng để đánh úp, một đội quân càng cố giấu trong tối sẽ càng dễ bị phát hiện, nhưng dù phát hiện thì cũng sẽ không mất đi tác dụng.

Còn có A Phi, trên chiến trường này, A Phi có tác dụng quan trọng nhất, là quân bài anh không thể để bị lộ nhất!

Thậm chí ngay cả Giang Ninh, cũng không biết bây giờ A Phi ở nơi nào, sử dụng thân phận gì, ngụy trang thành người nào. Anh chỉ cần dựa vào cách thức bọn họ đã định trước, phát ra tín hiệu? Nhiễm phất san y ý thị bái thị? A Phi sẽ hoàn thành trăm phần trăm mệnh lệnh của anhI Cách thức chiến đầu này thật sự quá kích thích.

Mặc dù đã trôi qua vài tiếng, Lệ Tuyên Hoành đã tắm rửa ăn cơm, còn uống một ly nước đá nhưng vẫn chưa thể làm máu nóng trong người nguội đi.

Anh ta thật sự không đứng vững, hai chân vấn còn hơi run.

Một cậu chủ nhà giàu từng ăn chơi trác táng như anh ta cho dù cũng có chút lòng riêng, cũng hiểu được cách đối nhân xử thế.

Nhưng đây là chiến trường!

Đây là run rẩy điên cuồng, và chém giết!

Hình ảnh chém giết khốc liệt, máu tươi văng tung tóe, thậm chí còn có những phần chân tay đã bị chém đứt lìa văng khắp nơi!

Mẹ kiếp, người bình thường nào có thể chấp nhận được chuyện này, anh ta đã đến vùng Trung Đông hơn nửa năm rồi, đây là lần đầu tiên nhìn thấy khung cảnh máu tanh khủng khiếp như thế, luôn cảm thấy như có thứ gì đó đang quay cuồng trong dạ dày, sao đó muốn lao ra khỏi miệng.
 
Chương 2128


Cho nên, Lệ Tuyên Hoành vấn luôn không dám nói lời nào.

Anh ta sợ nếu hé miệng sẽ không nhịn nổi, vì thế dứt khoát ngoan ngoấn ngồi một chỗ không nói một lời.

“Bây giờ sĩ khí đã rung động mạnh mẽ, chỉ là nhân số của chúng ta còn quá ít, dù những người đã đào tẩu có quay lại thì chúng ta cũng sẽ không sử dụng!”

Lệ Chính Thương đập mạnh lên bàn, phân nộ không thôi: “Bọn họ đã trốn lần một thì sẽ có lần thứ hai!”

Ông ta sẽ không cho loại người này có thêm một cơ hội, càng không muốn mình lại tiếp tục phạm thêm sai lầm giống vậy.

“Chiêu binh mãi mã không phải mục đích, chỉ là phương thức,”

Giang Ninh nói: “Ông phải nhớ kỹ, nhiệm vụ của ông ở đây là gì, làm thế nào để hoàn thành được nhiệm vụ này là được.”

Nói xong, anh quay đầu nhìn Lệ Tuyên Hoành.

“Bây giờ mỏ quặng kia vẫn chưa bị ai phát hiện đúng không?”

“Tạm thời chưa có, em đã sắp xếp người đáng tin nhìn thật kỹ”

Lệ Tuyên Hoành hơi dừng lại: “Thật ra đến cả bọn họ, cũng không biết phía dưới kia là cái gì.”

Anh ta sợ để lâu thêm nữa sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Mỏ quặng kia rất quan trọng với Giang Ninh không cần nói cũng biết, nguyên nhân bọn họ có mặt ở đây, nhiệm vụ chính là bảo vệ mỏ quặng kia thật tốt.

Nhất đinh, nhất định không thể xảy ra bất kỳ sai lầm nào!

Ngộ nhỡ chuyện này bị tiết lộ ra ngoài chính là phiền phức lớn.

Giang Ninh nhìn Lệ Tuyên Hoành, nhịn không được nở nụ cười: “Cậu cũng đủ thông minh.”

“Trận thắng hôm nay chỉ mới là khởi đầu, bởi vì Hắc Luân đã trốn thoát cho nên nhất định họ sẽ ngóc đầu trở lại, Anh nhìn hai cha con nhà họ Lệ: “Bây giờ chúng ta phải chuẩn bị sắn sàng, đánh thắng trận này, tiêu diệt sạch đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt!”

Cả người của hai cha con Lệ Chính Thương run rẩy.

Tiêu diệt sạch?

Giang Ninh quá điên cuông mài Thăng lợi hôm nay là nhờ đám người anh Cẩu đã ra tay trước, họ chế tạo cơ hội cho anh ta, chỉ để lại chút tàn binh cho anh ta đánh.

Nhưng mà nhân lực ở bên phía phó tướng sẽ không ít như thế, hơn nữa còn có rất nhiều trang bị tiên tiến, với đám người còn chưa đầy một trăm người như họ làm sao có thể đánh đây?

“Cậu Giang, việc này, e là cần phải bàn bạc kỹ hơn!”

Lệ Chính Thương do dự một chút, nhịn không được lên tiếng.

Chuyện này không phải nói giỡn chơi đâu.

Đây là đang liều mạng mài!

“Ông Lệ, đây không phải là chuyện mà chúng ta có thể quyết định.”

Giang Ninh cười cười: “Các người giành mất một nửa địa bàn của người †a, ông cảm thấy đám người đó sẽ bỏ qua cho ông sao?”

Lệ Chính Thương ngẩn ra.
 
Chương 2129


Đương nhiên sẽ không, đổi lại là ông †a cũng tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Nhưng ông ta nghe nói, trời sinh tính tình của tên phó tướng kia rất tàn nhẫn, hơn nữa thực lực rất mạnh, thủ hạ giỏi, lính càng nhiều, trong trận đánh này dù tính thêm đánh người anh Cẩu thì cũng chỉ thêm được mười mấy người, chênh lệch về số lượng trang bị và nhân lực quá lớn!

“Ông Lệ, nếu tôi là ông, bây giờ sẽ không lãng phí thời gian,”

Giang Ninh nhàn nhạt nói: “Năm chặt thời gian chiêu binh mãi mã, đào chiến hào, tìm nhân công, chuẩn bị vũ khí đạn dược, những thứ này đều cần thời gian.”

“Mà kẻ thù sẽ không cho ông quá nhiều thời gian.”

Lệ Chính Thương hít sâu một hơi, tức khắc cảm nhận được cảm giác gấp gáp!

Bọn họ đã không còn nhiều thời gianl “Tuyên Hoành, còn không mau đi!”

Hai người vội vàng chạy đi ra ngoài.

Giang Ninh cười nhẹ, trên mặt vẫn là biểu cảm lạnh nhạt bình tĩnh.

“Sắp bắt đầu rồi sao? Cuối cùng cũng có thể chơi một trận thật vui.”

Cùng lúc đó!

Tại trung tâm doanh trại của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt!

Hắc Luân chật vật trốn thoát, cả người đầy bụi đất cùng với khuôn mặt đầm đìa máu tươi. Nếu không phải anh ta nhanh chân chạy trốn kéo không ít người đến chống đỡ cho anh ta thì làm sao còn cơ hội đứng được nơi này?

“Phó tướng, tôi rất xin lỗi!”

Hắc Luân quỳ phịch xuống đất, dùng sức dập đầu.

Chỉ chốc lát sau trên trán đã đầm đìa máu tươi, nhưng anh ta vẫn không ngừng lại.

Phó tướng không nói một lời, đôi tay đặt ở trên ghế, cảm xúc trên mặt giống như đứng yên, dù có nhìn thế nào cũng không nhìn thấy sự dao động.

Nhưng những người hiểu biết phó tướng đều nhận ra lúc này anh ta đáng sợ nhất!

“Còn có bao nhiêu người?”

Im lặng hồi lâu, cuối cùng phó tướng đã lên tiếng, giọng nói có hơi run rẩy.

“Ngoại trừ tôi… Không còn… Một ai…”

Giọng nói của Hắc Luân đầy khô khốc.

Những tên lính đánh thuê nhà họ Lệ giống như phát điên, sức chiến đấu giống như là không muốn sống nữa, giống như cho dù phải chết thì cũng phải xé một miếng thịt trên người bọn họ xuống!

“Amf Hắc Luân vừa mới dứt lời, một tiếng vang giòn tan vang lên, cả người anh ta ngã chổng vó, trong ánh mắt đang trợn trừng còn có một tia không cam lòng…

“Phế vật!”

Phó tướng tức giận mắng một tiếng, đến nhìn cũng không muốn nhìn Hắc Luân.

Nhân lực của ông ta đều bị Hắc Luân hại chết, tên này đúng là đồ vô dụng, ông ta phải nên giết Hắc Luân từ sớm!

Ông ta đứng lên, sắc mặt âm trầm, trên cái đầu trọc có vài vết sẹo dữ tợn, khiến cho người vừa mới nhìn đã thấy muốn nôn!
 
Chương 2130


“Đây là thâm thù đại hận! Phó tướng tôi trước giờ chưa từng chịu sỉ nhục như thế này!”

Ông ta gào thét lớn: “Tôi muốn đám người đó chết! Tôi muốn bọn họ phải xuống địa ngục!”

“Tập hợp người lại cho tôi, đi đến chặt đầu đám người đói”

Nhất định phải đánh trận này!

Gần một nửa nhân lực của ông ta lại bị hơn một trăm người đánh bại, ông ta còn thể diện sao, xem ông ta là tên ngốc ư?

Nếu tin tức truyền ra, ông ta sẽ bị người ta cười chết!

Chắc chắn chuyện này sẽ trở thành trò cười ở khu vực Trung Đông từ nay cho đến mấy năm sau.

Đôi con ngươi của phó tướng hung ác nham hiểm đến dọa người, giống như là con rắn độc.

Ông ta không thể chờ nổi, một phút cũng không thể, lập tức hạ lệnh, tập hợp mọi người, ông ta muốn rửa mối nhục xưa, dẫm nát một trăm người kia thành bùn nhão.

Tập hợp đội ngữ? Già ngũ bái linh bái bế phất lục? Hợp xong!

Ước chừng có hơn sáu trăm người!

Vũ khí trang bị hoàn mỹ, đã được huấn luyện điều dưỡng trong một thời gian rất dài, sức chiến đấu mạnh kinh người.

Những người này đều là lính đánh thuê tỉnh nhuệ, không phải là thứ đội ngũ hạng hai có thể so sánh, nhưng mặc dù là đội ngũ hạng hai nhưng đã bị tổn thất hết toàn bộ, phó tướng vẫn đau lòng không thôi.

Ông ta đứng trên cùng, rút dao găm bên hông ral “Vinh quang của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt chúng ta sẽ không chấp nhận cho bất kỳ ai giãm đạp!”

“Tất cả đi theo tôi, hôm nay, tôi phải khiến cho những tên khốn khiếp đó biến mất khỏi thế giới này! Xuất phát!”

Giọng nói của ông ta như sấm rền gió cuốn, cuồn cuộn không ngừng khích lệ sĩ khí!

Phó tướng không hề do dự, lập tức dẫn đội xuất phát đi về phía doanh trại nhà họ Lệ.

Mà giờ phút này.

Hai cha con Lệ Chính Thương gần như đã sắp nổi điên rồi.

Bọn họ chỉ có một thời gian rất ngắn, nhưng thực tế, bọn họ biết rõ có lẽ sẽ còn chưa được một ngày.

Chiêu binh mãi mất Trong thời gian như vậy có thể mua được bao nhiêu người đây?

Cho dù bọn họ mới thắng trận, nhưng tiếp theo sẽ phải đối mắt với binh đoàn chủ lực của phó tướng, thực lực chênh lệch quá lớn.

Hành động này giống như là trói tay chịu chết.

Thậm chí Lệ Chính Thương còn không dám hy vọng gì nhiều.

Nhưng bọn họ mới vừa vào thành phố, mới vừa dán quảng cáo chiêu binh thì lập tức có một đám người chen đến báo danh, chen chúc nhau không ngừng.

“Tôi tôi tôi! Tôi muốn tham gia! Tôi muốn tham giai”

“Còn có tôi! Còn có tôi, tính thêm tôi nữa!”

“Giết một kẻ thù được một vạn đô la đúng không? Còn có tôi!”

Một đám người gào thét lớn, sợ Lệ Chính Thương không cần bọn họ.
 
Chương 2131


Bọn họ không chỉ có nghe nói, mà còn thấy những người ở gần nhà mình cầm theo xấp tiền màu sắc rực rỡ kia về nhà, tin tức đó là thật, không phải lừa gạt!

Đối với những người như bọn họ, nếu có thể kiếm tiền để nuôi gia đình sống tạm qua ngày, thì làm lính đánh thuê lên chiến trường có là gì?

Cho dù muốn mạng của bọn họ luôn cũng được!

Lệ Chính Thương cũng ngây ngẩn cả người.

“Từng người từng người! Chúng tôi cần kiểm tra! Chúng tôi cần những tỉnh anh!”

Lệ Tuyên Hoành phản ứng lại, la lớn: “Chỉ cần là tinh anh thì sẽ có khả năng gia nhập binh đoàn của chúng tôi, ai cũng có cơ hội, ai cũng sẽ có được thứ mình muốn!”

“Các bạn sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn, khiến cho người khác tôn kính!”

Tài ăn nói của anh ta rất tốt, nếu có Giang Ninh ở đây anh cũng sẽ giơ ngón cái lên, chỉ với mấy câu đã khiến người ta nhiệt huyết sôi trào, hàng người chen lấn càng lúc càng nhiều…

Chỉ trong một buổi sáng đã có hơn tám trăm người báo danh!

Lệ Chính Thương thật sự không dám tin.

Hơn tám trăm người đói Ông ta tốn mất nửa năm cũng chỉ mới tuyển được ba trăm người, thế mà qua một trận chiến đã có hai trăm người bỏ trốn. Nhưng trong một buổi sáng thôi, mới bao lâu mà đã có đến †ám trăm người?

Nếu buổi chiều bọn họ tiếp tục tuyển, sợ là chỉ được có hai nghìn!

Có tiền có thể sai khiến quỷ ma, đúng là không phải chỉ nói suông.

Đặc biệt là ở nơi trồng trọt này, đối với những người này mà nói, tiền tài là tính mạng, thậm chí còn quan trọng hơn tính mạng của họI Nhưng hiện tại giới hạn của họ cũng chỉ có thể chứa được một nghìn người, Giang Ninh nói qua, có thêm người nhưng cũng không cần nhiều, chỉ cần có thể huấn luyện tốt, thì đó sẽ là một đội ngũ lớn mạnh!

Mà muốn thành lập một đội ngũ như vậy, đốt tiền, chắc chăn là đốt tiền.

Cha con nhà họ Lệ mang đến tài nguyên này, đã gần như tiêu gần hết, lần này doanh trại của Hắc Luân bị tiêu diệt, đã thu được không ít, ít nhất cũng đủ cho họ sử dụng trong một đoạn thời gian.

Nếu không thì vẫn còn ông lớn Giang Ninh này, còn sợ không có tiền sao?

Lệ Tuyên Hoành mang theo người trở về doanh trại, lập tức cho mọi người tập hợp lại.

“Anh Giang, hơn tám trăm người!”

Anh ta có chút phấn khích, chạy đến †rước mặt Giang Ninh báo cáo tình hình: “Hiện tại đội ngũ của ta đã gân một ngàn, cho dù phó tướng kia dẫn người tới đánh, chúng ta cũng không cần lo lắng!”

“Chẳng qua nhiều người cũng vô dụng.”

Giang Ninh nói: “Hiện tại bọn họ đều tới vì tiền, trước mắt thì không sao, nhưng về lâu dài thì tuyệt đối không được.”

“Nhưng mà, không phải anh nói, không cần họ trung thành sao?”

Lệ Tuyên Hoành có chút bối rối, nếu bọn họ không trung thành, vậy thì cũng chỉ có thể dùng tiền để kích thích bọn họ thôi chứ?

“Có thể không trung thành, nhưng phải có nguyên tắc, cậu quản lý chỗ này đều phải có nguyên tắc, giữ vững điểm giới hạn của con người, nhóm này sế khó có kẻ phản bội.”

“Đây là chuyện cậu phải xem xét, hiểu không.”
 
Chương 2132


“Em biết rồi!”

Lệ Tuyên Hoành gật đầu, nhớ kỹ trong lòng, có thể anh ta cần suy nghĩ lại một chút.

Hiện tại đối đáp phó tướng đưa người tới chiến đấu mới là chuyện quan trọng nhất, trải qua trận chiến này thì nói saul Lệ Tuyên Hoành lập tức ra ngoài thu xếp, điều hành đội ngũ, sắp xếp lại tổ chức, trong vòng hai giờ, trật tự đã được thiết lập lại, phải nói rằng về phương diện này, anh ta vẫn rất có tư chất.

Ngay lập tức, một thỏa thuận lính đánh thuê được ký kết, công sự được khai đào, phân phát vũ khí và trang thiết bị.

Anh ta dùng kiểu mô hình lấy cũ dẫn mới, ban đầu có hơn một trăm người, cứ mười người là một đội nhỏ, mà hơn tám trăm người mới tới, một trăm người là một đội, chia ra để những người cũ dẫn dắt.

Những người đã thực sự trải qua chiến đấu, cả người toát ra khí chất đánh giết, quả thực có thể trị được người!

Sự sắp xếp thứ bậc này cũng để cho những cựu binh kia một tia vinh dự và cảm giác trách nhiệm.

“Có sự sắp xếp theo thứ bậc này, chính là kích thích cho người vươn lên, ai cũng đều muốn trở thành người dẫn đội, nhận được nhiều tiên hơn, thằng nhãi Lệ Tuyên Hoành này ngược lại có chút đầu óc.”

Lộ trình thăng tiến rõ ràng này rất thường gặp trong kinh doanh, nhưng hiếm khi có ở trong nhóm đoàn lính đánh thuê.

Khác với đoàn lính đánh thuê, về cơ bản đều là thủ lĩnh của họ một tay năm quyền, một vài đàn em trung thành đến chờ nghe sai khiến, nhưng Lệ Tuyên Hoành không muốn làm như vậy.

Bởi vì sau lưng anh ta có Giang Ninh, có võ lực mạnh mẽ coi như làm chỗ dựa, không sợ không khống chế được nhóm lính đánh thuê này, càng không phải nói, Giang Ninh còn có thể cho người mang tới không chỉ là tiền tàil Còn có cả hy vọng, có cả ước mơI Công sự phòng thủ khai đào rất nhanh, mỗi một người đều vô cùng ra sức, không ai có tiền tài mà không dậy nổi.

Từng cái ánh mắt của họ đỏ bừng giống như người điên, giống như dã thú khát máu, vội vã muốn kẻ địch tấn công, chiến đấu một trận với họ!

Suy cho cùng, giết một kẻ địch là có mười ngàn đô la MỹI Không có giới hạn!

Giết một người, liền kiếm được, giết hai người, đó là lãi lớn, giết ba người…

Gia đình đó sẽ có tiền sinh hoạt một năm.

Tiền đóI Có tiền mới có thể sống, không có tiền, ngay cả quyền được sống tiếp cũng không có!

Nói đến đây, Giang Ninh cũng không có bất kỳ xem thường nào đối với những người này, ngược lại rất nhiều người cũng không phải là vì mình mới đi trên con đường con đường làm lính đánh thuê này.

Phần lớn người trong số họ cũng là vì gia đình, vì người thân của mình!

Vùng đất này đã sớm trở thành trung tâm thế lực lớn của thế giới thứ ba, là đấu trường trò chơi, vì lợi ích của mình mà họ có thể khiến nơi này trở nên chiến tranh lan tràn, cũng có thể khiến cho nơi này trở nên hoang tàn lạnh lẽo.

Nhưng những người sống ở đây, họ không có lựa chọn nào khác.

Đừng nói đến cơ hội có việc làm, ai dám mở nhà máy, thành lập công ty ở đây?

Ngay cả một ít tài nguyên dầu mỏ quý giá, khu vực khai thác tài nguyên mỏ, họ cũng không có quyền tới gần, nhưng ở đây lại là vùng đất của họI Sự lựa chọn duy nhất của họ là trở thành lính đánh thuê, trở thành công cụ lợi dụng bởi các thế lực lớn đó, dùng mạng sống của họ để đi tranh đoạt lợi ích mà những thế lực lớn đó.

Nhắc tới đã thấy họ rất đáng thương.
 
Chương 2133


Người bình thường không biết nhiều như vậy, nhưng Giang Ninh biết vùng đất này tàn khốc như thế nào, Giang Ninh đã biết từ lâu.

Nhưng anh không phải là chúa cứu thế, không thể thay đổi được mọi thứ ngay hôm nay, điều này hoàn toàn không thực tế.

Những gì anh có thể làm, chính là khiến những người tin tưởng vào anh, sống tốt hơn một chút.

Từ xa, quan sát các công sự được đào ở ngoài doanh trại, giá để vũ khí, ước chừng hơn hàng nghìn người, mười đội nhỏ, đã được triển khai theo sự sắp xếp.

Bọn họ đang chờ phó tướng dân người tới đánh, vô cùng khát khao chiến đấu!

“Tin tức tới, phó tướng đang ở trên đường, nửa giờ nữa sẽ tới đây!”

Lệ Tuyên Hoành đã sớm bố trí trinh sát để điều tra con đường phía trước, anh ta đã trải qua không ít loại trận chiến này, càng ngày càng quen tay, trong đầu anh ta như mở ra một thế giới mới.

“Quá chậm.”

Giang Ninh lắc đầu: “Cậu nhìn ánh mắt của họ.”

Những lính đánh thuê được trang bị vũ khí đầy đủ, từng cái ánh mắt đỏ bừng, ngón tay đặt trên cò súng, muốn rút chốt an toàn, đánh nhau ngay lập tic5 Nhưng kẻ thù vẫn chưa xuất hiện!

Loại khát máu này nhìn vào cũng khiến người ta sợ hãi.

Nếu phó tướng biết đoàn lính đánh thuê nhà họ Lệ đột nhiên có nhiều người như vậy, hơn nữa mỗi người đều là kẻ điên, có lẽ anh ta sẽ sợ chết khiếp, cũng không sẵn lòng đến.

“Nhưng không sao, để cho họ tiếp tục đợi, nửa tiếng, đủ để bọn họ tích tụ đầy đủ sự hung ác.”

“Anh Giang, lần này có cần đám người của anh Cẩu ra tay trước không?”

“Không cần.”

Giang Ninh nhàn nhạt nói: “Về quân số, hiện tại chúng ta có lợi thế, cái này mà có thể thua được thì mấy người hãy tự cắt cổ đi.”

“Còn nữa, tiền của tôi cũng không phải dễ kiếm.”

Giang Ninh không phải là nhà từ thiện.

Ở trên chiến trường này, số kẻ địch chết dưới tay anh không phải một nghìn thì cũng là tám trăm, hơn nữa bọn họ đều là đối thủ mạnh, người bình thường thậm chí còn không có tư cách trở thành hồn ma dưới tay anh.

Từ trước đến nay chưa bao giờ có người tốt trên chiến trường!

Giang Ninh bình tĩnh ngồi ở chô đó.

Lệ Chính Thương ngồi ở bên cạnh căng thắng đến mức th ở dốc, có chút bồn chồn, không biết đặt tay chỗ nào, không ngừng cầm cốc lên uống nước.

Mà Lệ Tuyên Hoành đứng ở hàng đầu cũng được trang bị đầy đủ vũ khí, loại cảm giác này là điều mà anh ta chưa từng trải qua, anh ta đứng ở vị trí dân đầu, sau lưng là những người lính, mỗi người đều có sức lực!

Họ không thể chờ đợi lâu hơn nữa!

“Tới rồi!”

Từ xa, ống nhòm trong tay Lệ Tuyên Hoành đã nhìn thấy chiếc xe của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt!

Anh ta quát khẽ một tiếng, mấy đội †rưởng xung quanh anh ta run lên, ngay lập tức phát ra tín hiệu!“Chuẩn bị chiến đấu!”
 
Chương 2134


Giống như đã kiềm chế máu thật lâu, trong nháy mắt trở nên sôi trào, trong đôi mắt khát máu hiện lên một tia điên cuồng!

Nhưng trong chốc lát, mặt đất khẽ rung lên, có tiếng động cơ xe truyền đến!

Những người lính đánh thuê kia, nín thở tập trung, ánh mắt nhìn chằm chằm thẳng về phía xa, thứ họ nhìn thấy không phải là kẻ thù, mà là mười nghìn đô la Mỹ, hai mươi nghìn đô la Mỹ, ba mươi nghìn…

Đó là một đống tiền giấy đầy đủ màu sắc sặc sỡ, chạy về phía họI “Mọi người nghe lệnh!”

Lệ Tuyên Hoành lập tức truyền đạt mệnh lệnh: “Chiến đấu dựa theo sự triển khai của chúng tai”

“Vâng!”

Mười đội trưởng phản ứng ngay lập tức.

Ai cũng muốn thắng, hơn nữa nhất định phải thắng, muốn giết địch, hơn wnax phải giết địch một cách hoàn hảo!

Sống để nhận tiền thưởng!

Có tiên có thể sai khiến quỷ ma, hôm nay họ chính là muốn biến tất cả những kẻ phạm tội này thực sự trở thành quỷ!

‘Ầm âm”

Tới rồi!

Lúc này phó tướng đang ngồi trên xe, phía trước có đoàn xe dẫn đầu cùng yểm hộ phía sau, anh ta đặt mình an toàn ở vị trí quan trọng nhất, cho nên đương nhiên anh ta sẽ không dễ dàng rơi vào vòng vây.

Sắc mặt anh ta rất khó nhìn, bỏ qua sự mệt mỏi của anh ta sau một chặng đường dài, nhưng sự tức giận cùng không cam tâm trong lòng thì khó có thể xóa bỏ.

Trừ khi, chặt đầu của cha con nhà họ Lệ xuống rồi ném trước mặt anh ta.

“Phó tướng, ngay ở phía trước, chúng ta sẽ sớm tới đói”

Đàn em nói.

“Xông tới, bao vây bọn họ, tiêu diệt hoàn toàn bọn họi”

Phó tướng cười lạnh một tiếng: “Có hơn một trăm người, tôi muốn đầu của họ đặt trước mặt tôi để tỏ lòng thành kính với người anh em đã chết của chúng tat”

Anh ta ra lệnh một tiếng, xe phía trước đột nhiên tăng tốc, chiếc xe phía sau nhanh chóng chạy theo, tạo thành một vòng vây, bao vây toàn bộ doanh trại của đoàn lính đánh thuê nhà họ Lệ.

Chỉ hơn một trăm người, ở trong mắt phó tướng, trận chiến có thể kết thúc trong vòng chưa đầy năm phút.

Anh muốn tận mắt nhìn cha con nhà họ Lý phải trả giá thật đắt!

“Tới rồi!”

Lệ Tuyên Hoành giơ tay một cái, lập tức buông xuống: “Các anh em, chiến đấu!”

Vừa dứt lời, tiếng nổ đột nhiên vang lên, tia lửa b ắn ra khắp nơi!

Đinh tai nhức óc!

Tạch tạch tạchI Ngọn lửa dày đặc trong nháy mắt gần như nuốt cả chiếc xe phía trước, đánh đùng đùng vang dội, ngay lập tức nắp đầu xe trở thành tổ ong vò vẽ.

“Kích nổ!”
 
Chương 2135


Không biết là ai kêu lên một tiếng, vừa dứt lời liền vang lên một ầm thật lớn, một chiếc xe trực tiếp bị lật, tiếng nổ cực lớn làm chấn động lỗ tai người khác.

Ngọn lửa đáng sợ gần như nuốt chứng toàn bộ chiếc xe trong nháy mắt, chỉ có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết phát ra từ trong chiếc xe, nhưng lại không có mấy người người có thể thoát ra ngoài.

“Chuyện gì đã xảy ra?”

Sắc mặt phó tướng thay đổi, vội vàng để cho người phanh xe lại, không dám đi ra.

Tiếng nổ kinh thiên động địa khiến ánh mắt hắn run lên bần bật.

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Tiếng nổ liên tiếp đã làm nổ tung mấy chiếc xe đi đầu, sau đó ngọn lửa dày đặc từ mọi hướng!

“Anh ta, làm sao bọn họ lại có nhiều người như vậy!”

Nhìn cái này, nơi nào có một trăm người?

Ít nhất là có hàng ngàn người đấy!

Ngọn lửa dày đặc như vậy, đạn không cần tiên sao?

Bùm bùm bùm bùm!

Chiếc xe nổ ầm ầm vang dội trong làn mưa đạn, căn bản là không chống đỡ được bao lâu nữa, mặt phó tướng trắng bệch vì sợ hãi, anh ta vẫn chưa biết rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.

Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! “Đánh trải Đánh trải”

Anh ta ra lệnh, nhưng thậm chí không có một người để truyên đạt.

“Quay đầu, mau quay đầu! Mau lên!”

Khuôn mặt của anh hoàn toàn không còn chút máu, đây chính là điều anh ta dự tính, căn bản không mất năm phút đồng hồ, chẳng qua là người bị chèn ép không ngóc đầu lên được lại là anh ta.

Nhìn thấy phó tướng bị mấy trăm người áp chế, không có cơ hội phản kích, Lệ Tuyên Hoành không chần chờ nữa: “Xông lên, tiền thưởng của các người là ở chỗ kia đấy!”

“Giết một người, một nghìn đô la Mỹ! Giết mười người, nhiều hơn mười nghìn đô la Mỹ!”

Âm Đám lính đánh thuê phòng thủ ở phía sau lần lượt điên cuồng lao ra như một con báo, ánh mắt các thành viên của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt đều sợ hãi!

Đây là một đám thú hoang!

Một con thú ăn thịt ngay cả xương cũng không nôn ra.

Điên cuồng, bạo lực, một số gần như điên cuồng!

Rất nhanh, tiếng gào thét, tiếng kêu thảm thiết, các loại âm thanh vang vọng trên bầu trời.

Lệ Tuyên Hoành đứng đó, thân thể đang run lên, loại hình ảnh này lại xuất hiện một lần nữa.

Anh ta nhìn đám người điên cuồng đó, máu chảy nhanh, có một loại kích thích muốn gia nhập với bọn họ, quá đáng sợ.

Đây có phải là tác động của môi trường?

Cái loại chiến đấu mãnh liệt kích thích đó, anh khó có thể áp chế được!

Lệ Tuyên Hoành hít sâu một hơi, quay đầu nhìn một cái, vẻ mặt Giang Ninh rất bình tĩnh, tựa hồ là loại cảnh tượng này cũng không có gì ngạc nhiên, đang bình tĩnh uống trà.
 
Chương 2136


Dường như trên đời này không có thứ gì có thể khiến tâm trạng của Giang Ninh dao động.

Nhìn Giang Ninh, Lệ Tuyên Hoành dần dần bình tĩnh lại.

Anh ta biết rằng trách nhiệm của mình không phải là ra chiến trường và chiến đấu như những người lính đánh thuê đó.

Anh ta là chỉ huy, anh ta phải kiểm soát tình hình chung, không chỉ kiểm soát những thứ trên chiến trường, tương tự, những người lính đánh thuê này, anh †a cũng cần phải kiểm soát.

Nghĩ đến đây, Lệ Tuyên Hoành trở nên bình tĩnh hơn.

Đây là một lũ người điên, không còn nghi ngờ gì nữal Tiền có thể khiến họ phát điên, biến họ thành thú hoang, dù là bị thương chảy máu, thậm chí mất mạng ngay tại đây, họ cũng không tiếc.

Làm thế nào để kiểm soát họ trong †ay chứ?

Con dao hai lưỡi này nếu không được sử dụng tốt, nó có thể là một cây gail Giang Ninh không nói, tất cả đều là để anh ta tự mình quan sát, giải quyết.

Giang Ninh nói, nơi này giao cho cha con họ nắm giữ, trong đó tự nhiên bao gồm những thứ này.

Lệ Tuyên Hoành hít sâu một hơi, trong lòng lập tức rõ ràng, máu bắt đầu chảy gần như chậm rãi lại trong chớp mắt, ánh mắt anh ta dần dần trở nên trong suốt, nhìn những người trên chiến trường, những tên lính đánh thuê kia điên cuồng trước nay chưa từng có, †rong lòng anh ta có tính toán.

“Chúng ta cần một trận thất bại.”

Lệ Tuyên Hoành nói: ‘Nó sẽ vừa không làm tổn hại đến gốc rễ, vừa có thể để những người này tâm phục khẩu phục mà thất bại.”

Anh ta khẽ nhíu mày, trong đầu vân đang không ngừng suy nghĩ.

“Đây chẳng qua chỉ là điểm đầu tiên.

Lệ Tuyên Hoành siết nhẹ nắm đấm: “Anh Giang nói, không muốn nói đến chuyện trung thành với bọn họ, bởi vì bọn họ sẽ không trung thành với nhà họ Lệ, hoặc thậm chí sẽ không trung thành với anh Giang, những người này…”

Giang Ninh tuy rằng không có giải thích cặn kẽ, nhưng cũng chỉ bảo một chút, lúc này nhìn ánh mắt đám người trên chiến trường, nhìn bọn họ điên cuồng, Lệ Tuyên Hoành đột nhiên hiểu được.

Những người này sẽ không trung thành với mình, họ giết kẻ thù điên cuồng giết địch như vậy chỉ để lấy tiền thưởng, bất chấp sống chết, để làm gì?

Người nhài Họ sẽ chỉ trung thành với gia đình của mình!

Người thân mình!

Mạng sống của họ cũng là vì người nhà mà sống!

Ánh mắt Lệ Tuyên Hoành đột nhiên sáng ngời.

Bàn tay đang năm chặt được nới lỏng một chút, sau đó anh ta chợt nắm chặt lại, nhưng cơ thể lại vô cùng thả lỏng.

“Xem ra thời gian ông về hưu đã không còn xa.”

Giang Ninh nhìn Lệ Tuyên Hoành, nhìn sắc mặt và trạng thái cơ thể của anh ta thay đổi, nhẹ nhàng nói.

Lệ Chính Thương còn chưa kịp phản ứng.

“Tuyên Hoành có thể trưởng thành, tôi cũng hy vọng sẽ vê hưu sớm, nhưng nếu bây giờ tôi có thể giúp nó, tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp một chút.”
 
Chương 2137


Lệ Chính Thương thở dài một cái, quay đầu nhìn Giang Ninh, mở miệng, muốn nói lại thôi.

Ông ta muốn nói nếu Giang Ninh có thể mở miệng vàng, chỉ bảo Tuyên Hoành một chút, nhất định sẽ khiến Lệ Tuyên Hoành lột xác, nhưng ông không dám mở miệng, ông ta làm gì có tư cách này chứ.

Để có được chỗ đứng ở đây, đâu phải chuyện dễ dàng?

Với thị lực của Lệ Chính Thương sao không nhìn ra được, đám lính đánh thuê điên cuồng này nhất định cũng được coi là vũ khí sắc bén.

Nhưng vũ khí sắc bén có thể làm tổn thương kẻ địch, cũng có thể gây tổn thương cho chính mình.

Làm thế nào để kiểm soát bọn họ cũng là một vấn đề lớn.

Bọn họ không thể không ngừng đốt tiền, dùng tiền để không chế họ, một ngày nào đó bọn họ không thể bỏ ra nhiều tiền, những người này lập tức sẽ cắn nuốt bọn họ.

Trong một thời gian ngắn phải giải quyết vấn đề này thế nào?

Lệ Chính Thương nghĩ thế nào cũng không ra, dù sao đám lính đánh thuê này quá đặc biệt.

Ông ta vừa nghĩ vừa nhìn vào chiến trường phía xa.

Phó Tướng đã nhảy từ trên xe xuống, vội vàng chạy trốn, lái xe đã chết, anh ta còn ở trong xe tuyệt đối chỉ có đường chết.

Phía sau đang giao chiến kịch liệt, những tiếng kêu thảm thiết tựa hồ chỉ phát ra từ phía người của ông ta, chiến sĩ bên kia giống như những ẻ điên liều mạng xông tới.

Thảm khốc.

Vô cùng thảm khốc.

“Đừng qua đây, đừng qua đây.”

Phó Tướng ngồi trên mặt đất không còn đường chạy.

Xung quanh anh ta đều là người, ước chừng hơn trăm người.

Một mảnh tối tăm mù mịt.

Cảm giác áp bức đáng sợ khiến hô hấp anh ta đình trệ.

Con mẹ nó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Rõ ràng anh ta tới để báo thù, ngay cả đất nhà họ Lệ còn chưa vào đã phải hoảng sợ mà bỏ chạy.

Anh ta thậm chí còn không biết những người này từ đâu đến.

Đội lính đánh thuê của nhà họ Lệ mới chém giết với Hắc Luân hôm qua, tổn thất không ít người, theo tin tình báo anh ta nhận được, người nhà họ Lệ chỉ còn hơn một trăm người, anh ta có thể dễ dàng tiêu diệt toàn bộ.

Nhưng bây giờ…

Chỉ tính những người đang vây quanh anh ta cũng không dưới một trăm.

Không đợi Phó Tướng nghĩ ra, linh đánh thuê giống như chó săn nhào về phía anh ta, nháy mắt nuốt chửng lấy anh ta.

Trong không khí thoang thoảng mùi máu tanh.

Dường như đây là một phần của chiến trường, không bao giờ mất di.

Đối với Lệ Tuyên Hoành mà nói, quả thực chấn động.
 
Chương 2138


Lính đánh thuê Tử Nguyệt không còn nữa rồi.

Một đội lính đánh thuê Tử Nguyệt hoành hành bá đạo ở khu vực phía nam lại bị tiêu diệt dưới tay họ, dù là ba con Lệ Chính Thương cũng không dám tin.

Hiện tại chỉ nhìn thấy được kết quả, nhưng trên thực tế quá trình này vô cùng khủng khiếp.

Chiến đấu thảm khốc là loại mà họ chưa bao giờ có thể cảm nhận ở trong thành phố gang thép.

Từ thiên đường nhảy xuống địa ngục.

Nhưng, thắng lợi này đối với Giang Ninh mà nói, không làm cho tâm tình anh dao động lớn, thậm chí anh còn không hỏi thêm một câu.

Sắp xếp xử lý xong hậu quả, Lệ Tuyên Hoành nhanh chóng quay lại đại sảnh, không chờ Lệ Chính Thương mở miệng, anh ta trực tiếp quỳ xuống trước mặt Giang Ninh.

Lệ Chính Thương ngây ngẩn cả người.

“Cảm ơn anh Giang chỉ bảo.”

Lệ Chính Thương càng ngẩn người, Giang Ninh chỉ bảo con trai ông ta lúc nào?

Sao ông ta không thấy.

“Là cậu có tính giác ngộ cao.”

Giang Ninh thản nhiên nói: “Cậu có phát hiện ra mình thuộc về nơi này?”

Lệ Tuyên Hoành khẽ run, gật đầu.

“Loại cảm giác này rất thần kỳ.”

Ánh mắt anh ta càng thêm quắc thước: “Em nói em không lên được, nhưng hôm nay hình như đột nhiên em hiểu được quy tắc trò chơi ở chỗ này.”

Anh ta hít sâu một hơi, di chuyển hầu kết.

“Anh Giang, có phải lúc ở sòng bạc, anh đã phát hiện em…”

Ánh ta không dám tưởng tượng, thậm chí lúc đó Giang Ninh không hiểu anh ta, lại có thể phát hiện ra khả năng tiềm ẩn của anh ta, đến ngay cả bản thân anh ta cũng không biết.

Ánh mắt của Giang Ninh quá đáng SỢ.

“Nếu biết mình có năng lực gì thì cứ biểu hiện ra.”

Giang Ninh nói: “Tôi ở đây chỉ để đảm bảo cậu cứ hết sức mà làm, tôi sẽ không can dự vào, đây là quyền hạn tôi cho cậu.”

“Vâng.”

Lệ Tuyên Hoành lớn tiếng đáp: “Nhất định em sẽ không làm anh Giang thất vọng, nhà họ Lệ nhất định sẽ không làm anh Giang thất vọng.”

Trong giọng nói của anh ta có hơi kích động.

Sự tín nhiệm của Giang Ninh khiến anh ta thấy có chút áy náy.

Lần đầu tiên gặp mặt, Giang Ninh đã phát hiện điểm đặc biệt trên người anh ta, lúc đó anh ta tự cho rằng mình rất giỏi, cao cao tại thượng, thậm chí thiếu chút nữa đã phạm phải sai lầm lớn.

Giang Ninh khiến nhà họ Lệ không còn đường lui, chỉ có thể lựa chọn đến đây, đến chiến trường này.

Lệ Tuyên Hoành không dám nói, dụng tâm của Giang Ninh đến giờ anh ta mới hiểu, đây mới là cơ hội tốt nhất của anh ta.
 
Chương 2139


“Được rồi, không cần cảm động nữa, đi làm việc của cậu đi, cậu không có nhiều thời gian đâu.”

Giang Ninh nói: “Cậu hẳn phải biết trách nhiệm trên vai mình bây giờ là gì.”

“Vâng.”

Lệ Tuyên Hoành biết, anh ta rất rõ ràng.

Hiện tại anh ta không chỉ vì nhà họ Lệ, mà còn vì nhà họ Lâm, vì cả quốc gia.

Anh ta phải chuộc tội.

Chuộc tội cho những sai lầm trong quá khứ.

“Em biết, anh Giang cứ yên tâm, em thề dù có chết cũng phải bảo vệ khu khai thác mỏ.”

Lệ Tuyên Hoành nói.

Anh ta nói xong liên xoay người ra ngoài, bước chân rất nhanh, tranh thủ từng giây từng phút, không muốn lãng phí thời gian.

Lệ Chính Thương vẫn đang ngây ngẩn.

Ông ta vẫn chưa kịp phản ứng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

“Cậu Giang, cái này…

Ông ta há miệng, trong đầu đang suy nghĩ toàn bộ chuyện này bắt nguồn †ừ đâu, nhưng hình như vẫn không rõ.

Rõ ràng ông ta theo dõi từ đầu đến cuối, năm toàn cục trong tay, nhưng hiện tại hình như đột nhiên biến thanh người ngoài cuộc, cái gì cũng không rõ. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Giang Ninh chỉ bảo Lệ Tuyên Hoành lúc nào?

Lệ Tuyên Hoành đã hiểu ra cái gì?

Ông ta cảm giác đầu óc mù mịt.

“Được rồi, ông cũng đi đi, một mình cậu ấy chưa chắc có thể làm hết mọi việc.”

Giang Ninh khoát tay, không muốn nói nhiều.

Anh trước nay vẫn vậy, không thích giải thích mọi chuyện.

Người hiểu chuyện nghe một lần là hiểu, người không hiểu có nói nhiều lần cũng giống như nước đổ đầu vịt, không có ngộ tính Giang Ninh cũng lười nói nhiều.

Lệ Chính Thương cũng không dám quấy rầy liền chắp tay làm lễ, sau đó xoay người đi ra ngoài.

Để Giang Ninh ở lại một mình nhàn nhã pha trà.

“Xào xào.”

Nước sôi đổ vào ấm trà, mùi trà toả ra thấm vào lòng người, làm cho cả người cảm thấy thoải mái.

Bố trí chiến trường Trung Đông, không chỉ vì khu khai thác mỏ, mà còn vì phát triển ngành công nghiệp chip điện tử công nghệ cao của nhà họ Lâm, Giang Ninh vẫn còn có ý tưởng khác.

Tiến vào thế giới thứ ba.

Để nhà họ Lâm đứng vững trong thế giới thứ ba.

Có thể tiên vào thế giới thứ ba, có thể có được nhiều tài nguyên hơn, làm cho sự phát triển của nhà họ Lâm ngày càng tốt hơn, đồng thời cũng làm cho địa vị của doanh nhân Hoa kiều tiếp tục được nâng cao.

Đó là một điều rất quan trọng.
 
Chương 2140


Tương lai, anh muốn nhà họ Lâm trở thành doanh nghiệp đặc trưng của nước Vạn Hoa.

Để Lâm Vũ Chân dẫn dắt nhiều doanh nhân Hoa kiều đi ra thế giới.

Bước đi này rất quan trọng.

Về phần Cực Đạo Quyền Phổ còn hai trang Giang Ninh để quản gia Triệu và tổ chức sát thủ của Lý Phi Đao toàn lực tìm kiếm, nhưng vẫn chưa có đáp án.

Anh mơ hồ cảm giác, hai trang quyền hổ cuối cùng này đang năm trong tay những thế lực lớn ở thế giới thứ ba.

Anh đang tìm, Phương Ngân cũng đang tìm, Giang Ninh giữ lại mạng của anh ta là để Phương Ngân đi tìm, dù sao thì trước mắt Phương Ngân là người hiểu rõ quyền phổ nhất.

Ưu tiên hàng đầu là thâm nhập vào thế giới thứ ba và tìm ra manh mối mới, điều này quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác.

Hiện tại anh để cho Lệ Tuyên Hoành lăn qua lăn lại đã.

Giờ phút này Lệ Tuyên Hoành đang triệu tập đội trưởng các phân đội trong doanh trại.

“Cậu Lệ, cậu nói những lời này là có ý gì, chúng tôi không hiểu?”

Đội trưởng đội thứ ba nhíu mày, không hiểu lời của Lệ Tuyên Hoành, bỏ nơi này, đi nơi khác thiết lập doanh trại?

Thế là có ý gì.

Nhưng má bọn họ đã thắng liên tiếp hai trận, tinh thần hãy còn sục sôi đây.

Bây giờ mà đổi doanh trại thì chẳng phải sẽ đem đến sự suy sụp về mặt tinh thần hay sao.

“Đúng đấy, cậu Lệ à, chúng ta đã đánh thắng nhóm lính đánh thuê Tử Nguyệt, giờ thì ở khu vực này không còn kẻ nào dám dây vào chúng ta nữa. Chỉ cần chúng ta phát triển cho thật tốt thì chắc chắn có thể làm bá chủ nơi này!”

“Đúng thế, vị trí này cực kỳ ổn, tại sao lại phải đi?”

Không ít người không hiểu nổi.

Họ không hiểu được vì sao Lệ Tuyên Hoành lại đưa ra quyết định thế này.

“Ở đây quá nhỏ.”

Lệ Tuyên Hoành nói rất thản nhiên.

Anh ta nhìn quét một vòng: “Chẳng lẽ, địa bàn chỉ cỡ bấy nhiêu đây mà các người đã thỏa mãn rồi sao?”

Nghe thế, ai nấy đều ngẩn ra.

Dù giọng nói của Lệ Tuyên Hoành rất bình tĩnh, song bọn họ đều nghe thấy được từ trong lời nói của Lệ Tuyên Hoành một nguồn dã tâm đang hừng hực!

“Cậu Lệ, xin cậu nói rõ hơn!”

Đội trưởng đội thứ năm nói.

“Được, tôi nói cho mọi người biết.”

Lệ Tuyên Hoành đi đến phía trước bản đồ, dùng bút khoanh một vòng lên trên bãi đất hoang, một vòng bút đỏ chói lọi, nhất thời in hằn dấu vào sâu trong mắt mỗi người.

“Tôi muốn nơi này!”

Anh ta nói lớn, vừa tiếp tục nhấc bút, bên trong vòng tròn lớn, anh lại vẽ một vòng tròn nhỏ: “Tại nơi này, chúng ta xây dựng doanh trại, kích thước vào khoảng ba ngàn người!”
 
Chương 2141


Phạm vi ấy thực sự rất lớn!

Vòng tròn mà anh ta khoanh so với khu doanh trại bây giờ ước chừng lớn hơn tận mười mấy lần. Nhưng dù cho có là đất hoang đi nữa thì việc chiếm được nó cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

Dù sao, đâu có ai bằng lòng trơ mắt nhìn địa bàn người khác cứ mở rộng như vậy.

“Còn chỗ này, thì tôi muốn xây một bệnh viện!”

Chẳng đợi ai kịp lên tiếng, Lệ Tuyên Hoành tiếp tục nói: “Người bị thương của phe ta luôn phải dược kịp thời cứu chữa. Tôi có thể cho phép chiến sĩ của nhà họ Lệ chết trên chiến trường, nhưng tôi không cho phép bọn họ chết vì thiếu sự cứu trị từ các y bác sĩ!”

Cổ họng đám người vừa định lên tiếng nghẹn cứng lại, trong nháy mắt mũi cũng sụt sùi, chẳng ai nói thêm câu nào mà đều nhìn về phía Lệ Tuyên Hoành.

“Còn nơi này nữa.”

Lệ Tuyên Hoành tiếp tục khoanh một chỗ: “Ở đây, tôi muốn xây dựng một trường học.”

Âm!

Da đầu ai nấy đều tê dại!

Cứ như vừa bị sét đánh trúng vậy.

Trường học ư?

Lệ Tuyên Hoành nói đùa sao?

Đây là chiến trường đấy!

Trên chiến trường lại đi xây một trường học?

Anh ta điên rồi hay saol “Tôi mong rằng, con cái của các anh sau này sẽ có khả năng thay đổi hoàn cảnh ở nơi này. Dù không thể thay đổi đi chăng nữa thì bọn chúng cũng sẽ có được cơ hội để rời khỏi chốn này mà †ìm đến một cuộc sống tốt hơn.”

“Tôi muốn chúng được học, được đến trường để biết đến thế giới ngoài kia có hình dạng gì, và rồi chúng sẽ trở thành những con người thiện lành chứ không phải như chúng ta…”

Lệ Tuyên Hoành vươn tay ra, nhìn hai bàn tay của mình: “Dính máu tươi, giành giật lấy sự sống từ cái chết mỗi phút giây.”

Ánh mắt của cả thảy mười đội trưởng đều đã đỏ bừng hẳn lên.

Con cái họi Điều quan trọng nhất đối với họ chính là người nhà, chính là những đứa con của họ.

Bọn họ không bao giờ muốn để cho những đứa con của mình sau này lớn lên cũng giống như mình vậy, trở thành lính đánh thuê, thành con tốt thí trên chiến trường, thành một công cụ.

Lệ Tuyên Hoành nói rằng nhà họ Lệ muốn giáo dục cho đám trẻ này, để chúng có thể bước ra thế giới bên ngoài!

Có thể thay đổi nơi đây thì chẳng còn gì tuyệt hơn, nhưng họ cũng biết điều này khá khó. Nhưng dù cho không thay đổi được thì chí ít, đám trẻ có thể rời đi, ra khỏi đây, đến một thế giới rộng lớn hơn.

“Ở đây!

Bút trong tay Lệ Tuyên Hoành lại khoanh thêm một vòng khác, nhấn sức viết thêm hai chữ: “Tôi mong rằng, có thể xây dựng nơi này thành gia viên của chúng tai”

Oành!

Hai chữ “gia viên” này gần như khiến niểm hạnh phúc của họ vỡ òa trong chớp mắt. Hai chữ này, đã biết bao lâu rồi bọn họ chẳng được nghe thấy, lại chẳng hề nói ra.
 
Chương 2142


Bởi vì chốn này từ lâu nào còn là nhà của ho nữa, mà chỉ là địa ngục mà thôi!

Thế mà bây giờ, Lệ Tuyên Hoành lại nói rằng hãy xây nên từ chỗ ấy một gia viên thuộc về bọn họ!

Họ sao mà có thể ngờ được, rằng đời này của mình còn được nghe thấy hai tiếng ấy.

Bọn họ càng làm sao cũng chẳng nghĩ tới răng một người đến từ thế giới bên ngoài lại ở chốn này vì họ mà xây dựng một gia viên mới toanh!

Còn cho đám trẻ đi học!

Thay đổi tương lai của bọn trẻ!

Thậm chí, hòng thay đổi tất thảy ở nơi này!

Tất cả lắng đọng lại chỉ còn tiếng thở hổn hể nặng nề thô kệch, trong đầu đội trưởng mười phân đội vẫn cứ mãi luẩn quẩn hai chữ mà Lệ Tuyên Hoành vừa nói ra kia.

Gia viên!

“Tôi muốn xây nơi này thành một gia viên. Gia viên cho chúng ta.”

Lệ Tuyên Hoành nói: “Thật ra thì, điều này rất khó. Chúng ta sẽ gặp phải muôn vàn vấn đề khó khăn, khoảnh khắc mà chúng ta nản lòng từ bỏ lẫn vượt khó vươn lên, cũng sẽ xảy ra nhiều lắm.

“Hiện giờ, tất cả chúng ta đều chỉ vì tiên. Nhưng có tiền rồi thì lại thế nào?”

Anh ta nhìn đám người: “Đưa cho mọi người một trăm nghìn đô la, mọi người có thể thay đổi được tương lai con của mọi người không?”

“Bọn chúng trưởng thành, hoặc là chọn đi trên con đường này, chết trên chiến trường, hoặc rồi sẽ chết đói bên vệ đường.”

“Những điều này là điều mà các người trông mong nhìn thấy hay sao?”

Lệ Tuyên Hoành hít sâu một hơi, ngón tay nhịp nhàng gõ theo phách trên mặt bàn.

“Dù sao thì, tôi không muốn vậy.”

“Tôi bây giờ cũng là một kẻ không nhà để về. Tôi đến đây chỉ là một hành động bất đắc dĩ, nhưng nếu đã đến rồi thì hiện tại, tôi muốn làm một chút gì đó.”

Anh ta ngồi xuống, ngả lưng dựa vào ghế.

“Được rồi, lời tôi muốn nói đều đã nói xong cả. Ai bằng lòng cùng tôi xây dựng những thứ này thì ở lại, còn không muốn thì tôi cũng không ép buộc, mọi người có thể mang theo tiền mình kiếm được rời đi, hẳn là có thể vẻ vang được thêm mấy năm”

Nói rồi, anh ta cũng không lên tiếng thêm nữa.

Những gì nên nói anh đều đã nói hết cả, bây giờ chỉ cò quan sát mọi người lựa chọn mà thôi.

Yên lăng.

Mười người đều im lặng.

Đối với họ mà nói, hiện tại không phải là họ đang suy tư rằng mình nên lựa chọn như thế nào đâu. Mà là họ đang tính sau này nếu chuyện này thành công rồi thì sẽ có ảnh hưởng đến cuộc đời họ như thế nào!

Bọn họ không còn đường nào để chọn, không có đường khác để. Hôm nay bọn họ sống sót, biết đâu ngày mai có thể chết ở ngoài rồi!

Đối với họ mà nói, chết chóc không đáng sợ, điều đáng sợ là sau khi họ chết đi thì người nhà của họ sẽ thế nào đây?

Sợ rằng chẳng gì hơn là đứng ra, giống như bọn họ xông pha chiến †rường vậy.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top