Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại
Chương 2133


Người bình thường không biết nhiều như vậy, nhưng Giang Ninh biết vùng đất này tàn khốc như thế nào, Giang Ninh đã biết từ lâu.

Nhưng anh không phải là chúa cứu thế, không thể thay đổi được mọi thứ ngay hôm nay, điều này hoàn toàn không thực tế.

Những gì anh có thể làm, chính là khiến những người tin tưởng vào anh, sống tốt hơn một chút.

Từ xa, quan sát các công sự được đào ở ngoài doanh trại, giá để vũ khí, ước chừng hơn hàng nghìn người, mười đội nhỏ, đã được triển khai theo sự sắp xếp.

Bọn họ đang chờ phó tướng dân người tới đánh, vô cùng khát khao chiến đấu!

“Tin tức tới, phó tướng đang ở trên đường, nửa giờ nữa sẽ tới đây!”

Lệ Tuyên Hoành đã sớm bố trí trinh sát để điều tra con đường phía trước, anh ta đã trải qua không ít loại trận chiến này, càng ngày càng quen tay, trong đầu anh ta như mở ra một thế giới mới.

“Quá chậm.”

Giang Ninh lắc đầu: “Cậu nhìn ánh mắt của họ.”

Những lính đánh thuê được trang bị vũ khí đầy đủ, từng cái ánh mắt đỏ bừng, ngón tay đặt trên cò súng, muốn rút chốt an toàn, đánh nhau ngay lập tic5 Nhưng kẻ thù vẫn chưa xuất hiện!

Loại khát máu này nhìn vào cũng khiến người ta sợ hãi.

Nếu phó tướng biết đoàn lính đánh thuê nhà họ Lệ đột nhiên có nhiều người như vậy, hơn nữa mỗi người đều là kẻ điên, có lẽ anh ta sẽ sợ chết khiếp, cũng không sẵn lòng đến.

“Nhưng không sao, để cho họ tiếp tục đợi, nửa tiếng, đủ để bọn họ tích tụ đầy đủ sự hung ác.”

“Anh Giang, lần này có cần đám người của anh Cẩu ra tay trước không?”

“Không cần.”

Giang Ninh nhàn nhạt nói: “Về quân số, hiện tại chúng ta có lợi thế, cái này mà có thể thua được thì mấy người hãy tự cắt cổ đi.”

“Còn nữa, tiền của tôi cũng không phải dễ kiếm.”

Giang Ninh không phải là nhà từ thiện.

Ở trên chiến trường này, số kẻ địch chết dưới tay anh không phải một nghìn thì cũng là tám trăm, hơn nữa bọn họ đều là đối thủ mạnh, người bình thường thậm chí còn không có tư cách trở thành hồn ma dưới tay anh.

Từ trước đến nay chưa bao giờ có người tốt trên chiến trường!

Giang Ninh bình tĩnh ngồi ở chô đó.

Lệ Chính Thương ngồi ở bên cạnh căng thắng đến mức th ở dốc, có chút bồn chồn, không biết đặt tay chỗ nào, không ngừng cầm cốc lên uống nước.

Mà Lệ Tuyên Hoành đứng ở hàng đầu cũng được trang bị đầy đủ vũ khí, loại cảm giác này là điều mà anh ta chưa từng trải qua, anh ta đứng ở vị trí dân đầu, sau lưng là những người lính, mỗi người đều có sức lực!

Họ không thể chờ đợi lâu hơn nữa!

“Tới rồi!”

Từ xa, ống nhòm trong tay Lệ Tuyên Hoành đã nhìn thấy chiếc xe của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt!

Anh ta quát khẽ một tiếng, mấy đội †rưởng xung quanh anh ta run lên, ngay lập tức phát ra tín hiệu!“Chuẩn bị chiến đấu!”
 
Chương 2134


Giống như đã kiềm chế máu thật lâu, trong nháy mắt trở nên sôi trào, trong đôi mắt khát máu hiện lên một tia điên cuồng!

Nhưng trong chốc lát, mặt đất khẽ rung lên, có tiếng động cơ xe truyền đến!

Những người lính đánh thuê kia, nín thở tập trung, ánh mắt nhìn chằm chằm thẳng về phía xa, thứ họ nhìn thấy không phải là kẻ thù, mà là mười nghìn đô la Mỹ, hai mươi nghìn đô la Mỹ, ba mươi nghìn…

Đó là một đống tiền giấy đầy đủ màu sắc sặc sỡ, chạy về phía họI “Mọi người nghe lệnh!”

Lệ Tuyên Hoành lập tức truyền đạt mệnh lệnh: “Chiến đấu dựa theo sự triển khai của chúng tai”

“Vâng!”

Mười đội trưởng phản ứng ngay lập tức.

Ai cũng muốn thắng, hơn nữa nhất định phải thắng, muốn giết địch, hơn wnax phải giết địch một cách hoàn hảo!

Sống để nhận tiền thưởng!

Có tiên có thể sai khiến quỷ ma, hôm nay họ chính là muốn biến tất cả những kẻ phạm tội này thực sự trở thành quỷ!

‘Ầm âm”

Tới rồi!

Lúc này phó tướng đang ngồi trên xe, phía trước có đoàn xe dẫn đầu cùng yểm hộ phía sau, anh ta đặt mình an toàn ở vị trí quan trọng nhất, cho nên đương nhiên anh ta sẽ không dễ dàng rơi vào vòng vây.

Sắc mặt anh ta rất khó nhìn, bỏ qua sự mệt mỏi của anh ta sau một chặng đường dài, nhưng sự tức giận cùng không cam tâm trong lòng thì khó có thể xóa bỏ.

Trừ khi, chặt đầu của cha con nhà họ Lệ xuống rồi ném trước mặt anh ta.

“Phó tướng, ngay ở phía trước, chúng ta sẽ sớm tới đói”

Đàn em nói.

“Xông tới, bao vây bọn họ, tiêu diệt hoàn toàn bọn họi”

Phó tướng cười lạnh một tiếng: “Có hơn một trăm người, tôi muốn đầu của họ đặt trước mặt tôi để tỏ lòng thành kính với người anh em đã chết của chúng tat”

Anh ta ra lệnh một tiếng, xe phía trước đột nhiên tăng tốc, chiếc xe phía sau nhanh chóng chạy theo, tạo thành một vòng vây, bao vây toàn bộ doanh trại của đoàn lính đánh thuê nhà họ Lệ.

Chỉ hơn một trăm người, ở trong mắt phó tướng, trận chiến có thể kết thúc trong vòng chưa đầy năm phút.

Anh muốn tận mắt nhìn cha con nhà họ Lý phải trả giá thật đắt!

“Tới rồi!”

Lệ Tuyên Hoành giơ tay một cái, lập tức buông xuống: “Các anh em, chiến đấu!”

Vừa dứt lời, tiếng nổ đột nhiên vang lên, tia lửa b ắn ra khắp nơi!

Đinh tai nhức óc!

Tạch tạch tạchI Ngọn lửa dày đặc trong nháy mắt gần như nuốt cả chiếc xe phía trước, đánh đùng đùng vang dội, ngay lập tức nắp đầu xe trở thành tổ ong vò vẽ.

“Kích nổ!”
 
Chương 2135


Không biết là ai kêu lên một tiếng, vừa dứt lời liền vang lên một ầm thật lớn, một chiếc xe trực tiếp bị lật, tiếng nổ cực lớn làm chấn động lỗ tai người khác.

Ngọn lửa đáng sợ gần như nuốt chứng toàn bộ chiếc xe trong nháy mắt, chỉ có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết phát ra từ trong chiếc xe, nhưng lại không có mấy người người có thể thoát ra ngoài.

“Chuyện gì đã xảy ra?”

Sắc mặt phó tướng thay đổi, vội vàng để cho người phanh xe lại, không dám đi ra.

Tiếng nổ kinh thiên động địa khiến ánh mắt hắn run lên bần bật.

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Tiếng nổ liên tiếp đã làm nổ tung mấy chiếc xe đi đầu, sau đó ngọn lửa dày đặc từ mọi hướng!

“Anh ta, làm sao bọn họ lại có nhiều người như vậy!”

Nhìn cái này, nơi nào có một trăm người?

Ít nhất là có hàng ngàn người đấy!

Ngọn lửa dày đặc như vậy, đạn không cần tiên sao?

Bùm bùm bùm bùm!

Chiếc xe nổ ầm ầm vang dội trong làn mưa đạn, căn bản là không chống đỡ được bao lâu nữa, mặt phó tướng trắng bệch vì sợ hãi, anh ta vẫn chưa biết rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.

Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! “Đánh trải Đánh trải”

Anh ta ra lệnh, nhưng thậm chí không có một người để truyên đạt.

“Quay đầu, mau quay đầu! Mau lên!”

Khuôn mặt của anh hoàn toàn không còn chút máu, đây chính là điều anh ta dự tính, căn bản không mất năm phút đồng hồ, chẳng qua là người bị chèn ép không ngóc đầu lên được lại là anh ta.

Nhìn thấy phó tướng bị mấy trăm người áp chế, không có cơ hội phản kích, Lệ Tuyên Hoành không chần chờ nữa: “Xông lên, tiền thưởng của các người là ở chỗ kia đấy!”

“Giết một người, một nghìn đô la Mỹ! Giết mười người, nhiều hơn mười nghìn đô la Mỹ!”

Âm Đám lính đánh thuê phòng thủ ở phía sau lần lượt điên cuồng lao ra như một con báo, ánh mắt các thành viên của đoàn lính đánh thuê Tử Nguyệt đều sợ hãi!

Đây là một đám thú hoang!

Một con thú ăn thịt ngay cả xương cũng không nôn ra.

Điên cuồng, bạo lực, một số gần như điên cuồng!

Rất nhanh, tiếng gào thét, tiếng kêu thảm thiết, các loại âm thanh vang vọng trên bầu trời.

Lệ Tuyên Hoành đứng đó, thân thể đang run lên, loại hình ảnh này lại xuất hiện một lần nữa.

Anh ta nhìn đám người điên cuồng đó, máu chảy nhanh, có một loại kích thích muốn gia nhập với bọn họ, quá đáng sợ.

Đây có phải là tác động của môi trường?

Cái loại chiến đấu mãnh liệt kích thích đó, anh khó có thể áp chế được!

Lệ Tuyên Hoành hít sâu một hơi, quay đầu nhìn một cái, vẻ mặt Giang Ninh rất bình tĩnh, tựa hồ là loại cảnh tượng này cũng không có gì ngạc nhiên, đang bình tĩnh uống trà.
 
Chương 2136


Dường như trên đời này không có thứ gì có thể khiến tâm trạng của Giang Ninh dao động.

Nhìn Giang Ninh, Lệ Tuyên Hoành dần dần bình tĩnh lại.

Anh ta biết rằng trách nhiệm của mình không phải là ra chiến trường và chiến đấu như những người lính đánh thuê đó.

Anh ta là chỉ huy, anh ta phải kiểm soát tình hình chung, không chỉ kiểm soát những thứ trên chiến trường, tương tự, những người lính đánh thuê này, anh †a cũng cần phải kiểm soát.

Nghĩ đến đây, Lệ Tuyên Hoành trở nên bình tĩnh hơn.

Đây là một lũ người điên, không còn nghi ngờ gì nữal Tiền có thể khiến họ phát điên, biến họ thành thú hoang, dù là bị thương chảy máu, thậm chí mất mạng ngay tại đây, họ cũng không tiếc.

Làm thế nào để kiểm soát họ trong †ay chứ?

Con dao hai lưỡi này nếu không được sử dụng tốt, nó có thể là một cây gail Giang Ninh không nói, tất cả đều là để anh ta tự mình quan sát, giải quyết.

Giang Ninh nói, nơi này giao cho cha con họ nắm giữ, trong đó tự nhiên bao gồm những thứ này.

Lệ Tuyên Hoành hít sâu một hơi, trong lòng lập tức rõ ràng, máu bắt đầu chảy gần như chậm rãi lại trong chớp mắt, ánh mắt anh ta dần dần trở nên trong suốt, nhìn những người trên chiến trường, những tên lính đánh thuê kia điên cuồng trước nay chưa từng có, †rong lòng anh ta có tính toán.

“Chúng ta cần một trận thất bại.”

Lệ Tuyên Hoành nói: ‘Nó sẽ vừa không làm tổn hại đến gốc rễ, vừa có thể để những người này tâm phục khẩu phục mà thất bại.”

Anh ta khẽ nhíu mày, trong đầu vân đang không ngừng suy nghĩ.

“Đây chẳng qua chỉ là điểm đầu tiên.

Lệ Tuyên Hoành siết nhẹ nắm đấm: “Anh Giang nói, không muốn nói đến chuyện trung thành với bọn họ, bởi vì bọn họ sẽ không trung thành với nhà họ Lệ, hoặc thậm chí sẽ không trung thành với anh Giang, những người này…”

Giang Ninh tuy rằng không có giải thích cặn kẽ, nhưng cũng chỉ bảo một chút, lúc này nhìn ánh mắt đám người trên chiến trường, nhìn bọn họ điên cuồng, Lệ Tuyên Hoành đột nhiên hiểu được.

Những người này sẽ không trung thành với mình, họ giết kẻ thù điên cuồng giết địch như vậy chỉ để lấy tiền thưởng, bất chấp sống chết, để làm gì?

Người nhài Họ sẽ chỉ trung thành với gia đình của mình!

Người thân mình!

Mạng sống của họ cũng là vì người nhà mà sống!

Ánh mắt Lệ Tuyên Hoành đột nhiên sáng ngời.

Bàn tay đang năm chặt được nới lỏng một chút, sau đó anh ta chợt nắm chặt lại, nhưng cơ thể lại vô cùng thả lỏng.

“Xem ra thời gian ông về hưu đã không còn xa.”

Giang Ninh nhìn Lệ Tuyên Hoành, nhìn sắc mặt và trạng thái cơ thể của anh ta thay đổi, nhẹ nhàng nói.

Lệ Chính Thương còn chưa kịp phản ứng.

“Tuyên Hoành có thể trưởng thành, tôi cũng hy vọng sẽ vê hưu sớm, nhưng nếu bây giờ tôi có thể giúp nó, tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp một chút.”
 
Chương 2137


Lệ Chính Thương thở dài một cái, quay đầu nhìn Giang Ninh, mở miệng, muốn nói lại thôi.

Ông ta muốn nói nếu Giang Ninh có thể mở miệng vàng, chỉ bảo Tuyên Hoành một chút, nhất định sẽ khiến Lệ Tuyên Hoành lột xác, nhưng ông không dám mở miệng, ông ta làm gì có tư cách này chứ.

Để có được chỗ đứng ở đây, đâu phải chuyện dễ dàng?

Với thị lực của Lệ Chính Thương sao không nhìn ra được, đám lính đánh thuê điên cuồng này nhất định cũng được coi là vũ khí sắc bén.

Nhưng vũ khí sắc bén có thể làm tổn thương kẻ địch, cũng có thể gây tổn thương cho chính mình.

Làm thế nào để kiểm soát bọn họ cũng là một vấn đề lớn.

Bọn họ không thể không ngừng đốt tiền, dùng tiền để không chế họ, một ngày nào đó bọn họ không thể bỏ ra nhiều tiền, những người này lập tức sẽ cắn nuốt bọn họ.

Trong một thời gian ngắn phải giải quyết vấn đề này thế nào?

Lệ Chính Thương nghĩ thế nào cũng không ra, dù sao đám lính đánh thuê này quá đặc biệt.

Ông ta vừa nghĩ vừa nhìn vào chiến trường phía xa.

Phó Tướng đã nhảy từ trên xe xuống, vội vàng chạy trốn, lái xe đã chết, anh ta còn ở trong xe tuyệt đối chỉ có đường chết.

Phía sau đang giao chiến kịch liệt, những tiếng kêu thảm thiết tựa hồ chỉ phát ra từ phía người của ông ta, chiến sĩ bên kia giống như những ẻ điên liều mạng xông tới.

Thảm khốc.

Vô cùng thảm khốc.

“Đừng qua đây, đừng qua đây.”

Phó Tướng ngồi trên mặt đất không còn đường chạy.

Xung quanh anh ta đều là người, ước chừng hơn trăm người.

Một mảnh tối tăm mù mịt.

Cảm giác áp bức đáng sợ khiến hô hấp anh ta đình trệ.

Con mẹ nó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Rõ ràng anh ta tới để báo thù, ngay cả đất nhà họ Lệ còn chưa vào đã phải hoảng sợ mà bỏ chạy.

Anh ta thậm chí còn không biết những người này từ đâu đến.

Đội lính đánh thuê của nhà họ Lệ mới chém giết với Hắc Luân hôm qua, tổn thất không ít người, theo tin tình báo anh ta nhận được, người nhà họ Lệ chỉ còn hơn một trăm người, anh ta có thể dễ dàng tiêu diệt toàn bộ.

Nhưng bây giờ…

Chỉ tính những người đang vây quanh anh ta cũng không dưới một trăm.

Không đợi Phó Tướng nghĩ ra, linh đánh thuê giống như chó săn nhào về phía anh ta, nháy mắt nuốt chửng lấy anh ta.

Trong không khí thoang thoảng mùi máu tanh.

Dường như đây là một phần của chiến trường, không bao giờ mất di.

Đối với Lệ Tuyên Hoành mà nói, quả thực chấn động.
 
Chương 2138


Lính đánh thuê Tử Nguyệt không còn nữa rồi.

Một đội lính đánh thuê Tử Nguyệt hoành hành bá đạo ở khu vực phía nam lại bị tiêu diệt dưới tay họ, dù là ba con Lệ Chính Thương cũng không dám tin.

Hiện tại chỉ nhìn thấy được kết quả, nhưng trên thực tế quá trình này vô cùng khủng khiếp.

Chiến đấu thảm khốc là loại mà họ chưa bao giờ có thể cảm nhận ở trong thành phố gang thép.

Từ thiên đường nhảy xuống địa ngục.

Nhưng, thắng lợi này đối với Giang Ninh mà nói, không làm cho tâm tình anh dao động lớn, thậm chí anh còn không hỏi thêm một câu.

Sắp xếp xử lý xong hậu quả, Lệ Tuyên Hoành nhanh chóng quay lại đại sảnh, không chờ Lệ Chính Thương mở miệng, anh ta trực tiếp quỳ xuống trước mặt Giang Ninh.

Lệ Chính Thương ngây ngẩn cả người.

“Cảm ơn anh Giang chỉ bảo.”

Lệ Chính Thương càng ngẩn người, Giang Ninh chỉ bảo con trai ông ta lúc nào?

Sao ông ta không thấy.

“Là cậu có tính giác ngộ cao.”

Giang Ninh thản nhiên nói: “Cậu có phát hiện ra mình thuộc về nơi này?”

Lệ Tuyên Hoành khẽ run, gật đầu.

“Loại cảm giác này rất thần kỳ.”

Ánh mắt anh ta càng thêm quắc thước: “Em nói em không lên được, nhưng hôm nay hình như đột nhiên em hiểu được quy tắc trò chơi ở chỗ này.”

Anh ta hít sâu một hơi, di chuyển hầu kết.

“Anh Giang, có phải lúc ở sòng bạc, anh đã phát hiện em…”

Ánh ta không dám tưởng tượng, thậm chí lúc đó Giang Ninh không hiểu anh ta, lại có thể phát hiện ra khả năng tiềm ẩn của anh ta, đến ngay cả bản thân anh ta cũng không biết.

Ánh mắt của Giang Ninh quá đáng SỢ.

“Nếu biết mình có năng lực gì thì cứ biểu hiện ra.”

Giang Ninh nói: “Tôi ở đây chỉ để đảm bảo cậu cứ hết sức mà làm, tôi sẽ không can dự vào, đây là quyền hạn tôi cho cậu.”

“Vâng.”

Lệ Tuyên Hoành lớn tiếng đáp: “Nhất định em sẽ không làm anh Giang thất vọng, nhà họ Lệ nhất định sẽ không làm anh Giang thất vọng.”

Trong giọng nói của anh ta có hơi kích động.

Sự tín nhiệm của Giang Ninh khiến anh ta thấy có chút áy náy.

Lần đầu tiên gặp mặt, Giang Ninh đã phát hiện điểm đặc biệt trên người anh ta, lúc đó anh ta tự cho rằng mình rất giỏi, cao cao tại thượng, thậm chí thiếu chút nữa đã phạm phải sai lầm lớn.

Giang Ninh khiến nhà họ Lệ không còn đường lui, chỉ có thể lựa chọn đến đây, đến chiến trường này.

Lệ Tuyên Hoành không dám nói, dụng tâm của Giang Ninh đến giờ anh ta mới hiểu, đây mới là cơ hội tốt nhất của anh ta.
 
Chương 2139


“Được rồi, không cần cảm động nữa, đi làm việc của cậu đi, cậu không có nhiều thời gian đâu.”

Giang Ninh nói: “Cậu hẳn phải biết trách nhiệm trên vai mình bây giờ là gì.”

“Vâng.”

Lệ Tuyên Hoành biết, anh ta rất rõ ràng.

Hiện tại anh ta không chỉ vì nhà họ Lệ, mà còn vì nhà họ Lâm, vì cả quốc gia.

Anh ta phải chuộc tội.

Chuộc tội cho những sai lầm trong quá khứ.

“Em biết, anh Giang cứ yên tâm, em thề dù có chết cũng phải bảo vệ khu khai thác mỏ.”

Lệ Tuyên Hoành nói.

Anh ta nói xong liên xoay người ra ngoài, bước chân rất nhanh, tranh thủ từng giây từng phút, không muốn lãng phí thời gian.

Lệ Chính Thương vẫn đang ngây ngẩn.

Ông ta vẫn chưa kịp phản ứng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

“Cậu Giang, cái này…

Ông ta há miệng, trong đầu đang suy nghĩ toàn bộ chuyện này bắt nguồn †ừ đâu, nhưng hình như vẫn không rõ.

Rõ ràng ông ta theo dõi từ đầu đến cuối, năm toàn cục trong tay, nhưng hiện tại hình như đột nhiên biến thanh người ngoài cuộc, cái gì cũng không rõ. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Giang Ninh chỉ bảo Lệ Tuyên Hoành lúc nào?

Lệ Tuyên Hoành đã hiểu ra cái gì?

Ông ta cảm giác đầu óc mù mịt.

“Được rồi, ông cũng đi đi, một mình cậu ấy chưa chắc có thể làm hết mọi việc.”

Giang Ninh khoát tay, không muốn nói nhiều.

Anh trước nay vẫn vậy, không thích giải thích mọi chuyện.

Người hiểu chuyện nghe một lần là hiểu, người không hiểu có nói nhiều lần cũng giống như nước đổ đầu vịt, không có ngộ tính Giang Ninh cũng lười nói nhiều.

Lệ Chính Thương cũng không dám quấy rầy liền chắp tay làm lễ, sau đó xoay người đi ra ngoài.

Để Giang Ninh ở lại một mình nhàn nhã pha trà.

“Xào xào.”

Nước sôi đổ vào ấm trà, mùi trà toả ra thấm vào lòng người, làm cho cả người cảm thấy thoải mái.

Bố trí chiến trường Trung Đông, không chỉ vì khu khai thác mỏ, mà còn vì phát triển ngành công nghiệp chip điện tử công nghệ cao của nhà họ Lâm, Giang Ninh vẫn còn có ý tưởng khác.

Tiến vào thế giới thứ ba.

Để nhà họ Lâm đứng vững trong thế giới thứ ba.

Có thể tiên vào thế giới thứ ba, có thể có được nhiều tài nguyên hơn, làm cho sự phát triển của nhà họ Lâm ngày càng tốt hơn, đồng thời cũng làm cho địa vị của doanh nhân Hoa kiều tiếp tục được nâng cao.

Đó là một điều rất quan trọng.
 
Chương 2140


Tương lai, anh muốn nhà họ Lâm trở thành doanh nghiệp đặc trưng của nước Vạn Hoa.

Để Lâm Vũ Chân dẫn dắt nhiều doanh nhân Hoa kiều đi ra thế giới.

Bước đi này rất quan trọng.

Về phần Cực Đạo Quyền Phổ còn hai trang Giang Ninh để quản gia Triệu và tổ chức sát thủ của Lý Phi Đao toàn lực tìm kiếm, nhưng vẫn chưa có đáp án.

Anh mơ hồ cảm giác, hai trang quyền hổ cuối cùng này đang năm trong tay những thế lực lớn ở thế giới thứ ba.

Anh đang tìm, Phương Ngân cũng đang tìm, Giang Ninh giữ lại mạng của anh ta là để Phương Ngân đi tìm, dù sao thì trước mắt Phương Ngân là người hiểu rõ quyền phổ nhất.

Ưu tiên hàng đầu là thâm nhập vào thế giới thứ ba và tìm ra manh mối mới, điều này quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác.

Hiện tại anh để cho Lệ Tuyên Hoành lăn qua lăn lại đã.

Giờ phút này Lệ Tuyên Hoành đang triệu tập đội trưởng các phân đội trong doanh trại.

“Cậu Lệ, cậu nói những lời này là có ý gì, chúng tôi không hiểu?”

Đội trưởng đội thứ ba nhíu mày, không hiểu lời của Lệ Tuyên Hoành, bỏ nơi này, đi nơi khác thiết lập doanh trại?

Thế là có ý gì.

Nhưng má bọn họ đã thắng liên tiếp hai trận, tinh thần hãy còn sục sôi đây.

Bây giờ mà đổi doanh trại thì chẳng phải sẽ đem đến sự suy sụp về mặt tinh thần hay sao.

“Đúng đấy, cậu Lệ à, chúng ta đã đánh thắng nhóm lính đánh thuê Tử Nguyệt, giờ thì ở khu vực này không còn kẻ nào dám dây vào chúng ta nữa. Chỉ cần chúng ta phát triển cho thật tốt thì chắc chắn có thể làm bá chủ nơi này!”

“Đúng thế, vị trí này cực kỳ ổn, tại sao lại phải đi?”

Không ít người không hiểu nổi.

Họ không hiểu được vì sao Lệ Tuyên Hoành lại đưa ra quyết định thế này.

“Ở đây quá nhỏ.”

Lệ Tuyên Hoành nói rất thản nhiên.

Anh ta nhìn quét một vòng: “Chẳng lẽ, địa bàn chỉ cỡ bấy nhiêu đây mà các người đã thỏa mãn rồi sao?”

Nghe thế, ai nấy đều ngẩn ra.

Dù giọng nói của Lệ Tuyên Hoành rất bình tĩnh, song bọn họ đều nghe thấy được từ trong lời nói của Lệ Tuyên Hoành một nguồn dã tâm đang hừng hực!

“Cậu Lệ, xin cậu nói rõ hơn!”

Đội trưởng đội thứ năm nói.

“Được, tôi nói cho mọi người biết.”

Lệ Tuyên Hoành đi đến phía trước bản đồ, dùng bút khoanh một vòng lên trên bãi đất hoang, một vòng bút đỏ chói lọi, nhất thời in hằn dấu vào sâu trong mắt mỗi người.

“Tôi muốn nơi này!”

Anh ta nói lớn, vừa tiếp tục nhấc bút, bên trong vòng tròn lớn, anh lại vẽ một vòng tròn nhỏ: “Tại nơi này, chúng ta xây dựng doanh trại, kích thước vào khoảng ba ngàn người!”
 
Chương 2141


Phạm vi ấy thực sự rất lớn!

Vòng tròn mà anh ta khoanh so với khu doanh trại bây giờ ước chừng lớn hơn tận mười mấy lần. Nhưng dù cho có là đất hoang đi nữa thì việc chiếm được nó cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

Dù sao, đâu có ai bằng lòng trơ mắt nhìn địa bàn người khác cứ mở rộng như vậy.

“Còn chỗ này, thì tôi muốn xây một bệnh viện!”

Chẳng đợi ai kịp lên tiếng, Lệ Tuyên Hoành tiếp tục nói: “Người bị thương của phe ta luôn phải dược kịp thời cứu chữa. Tôi có thể cho phép chiến sĩ của nhà họ Lệ chết trên chiến trường, nhưng tôi không cho phép bọn họ chết vì thiếu sự cứu trị từ các y bác sĩ!”

Cổ họng đám người vừa định lên tiếng nghẹn cứng lại, trong nháy mắt mũi cũng sụt sùi, chẳng ai nói thêm câu nào mà đều nhìn về phía Lệ Tuyên Hoành.

“Còn nơi này nữa.”

Lệ Tuyên Hoành tiếp tục khoanh một chỗ: “Ở đây, tôi muốn xây dựng một trường học.”

Âm!

Da đầu ai nấy đều tê dại!

Cứ như vừa bị sét đánh trúng vậy.

Trường học ư?

Lệ Tuyên Hoành nói đùa sao?

Đây là chiến trường đấy!

Trên chiến trường lại đi xây một trường học?

Anh ta điên rồi hay saol “Tôi mong rằng, con cái của các anh sau này sẽ có khả năng thay đổi hoàn cảnh ở nơi này. Dù không thể thay đổi đi chăng nữa thì bọn chúng cũng sẽ có được cơ hội để rời khỏi chốn này mà †ìm đến một cuộc sống tốt hơn.”

“Tôi muốn chúng được học, được đến trường để biết đến thế giới ngoài kia có hình dạng gì, và rồi chúng sẽ trở thành những con người thiện lành chứ không phải như chúng ta…”

Lệ Tuyên Hoành vươn tay ra, nhìn hai bàn tay của mình: “Dính máu tươi, giành giật lấy sự sống từ cái chết mỗi phút giây.”

Ánh mắt của cả thảy mười đội trưởng đều đã đỏ bừng hẳn lên.

Con cái họi Điều quan trọng nhất đối với họ chính là người nhà, chính là những đứa con của họ.

Bọn họ không bao giờ muốn để cho những đứa con của mình sau này lớn lên cũng giống như mình vậy, trở thành lính đánh thuê, thành con tốt thí trên chiến trường, thành một công cụ.

Lệ Tuyên Hoành nói rằng nhà họ Lệ muốn giáo dục cho đám trẻ này, để chúng có thể bước ra thế giới bên ngoài!

Có thể thay đổi nơi đây thì chẳng còn gì tuyệt hơn, nhưng họ cũng biết điều này khá khó. Nhưng dù cho không thay đổi được thì chí ít, đám trẻ có thể rời đi, ra khỏi đây, đến một thế giới rộng lớn hơn.

“Ở đây!

Bút trong tay Lệ Tuyên Hoành lại khoanh thêm một vòng khác, nhấn sức viết thêm hai chữ: “Tôi mong rằng, có thể xây dựng nơi này thành gia viên của chúng tai”

Oành!

Hai chữ “gia viên” này gần như khiến niểm hạnh phúc của họ vỡ òa trong chớp mắt. Hai chữ này, đã biết bao lâu rồi bọn họ chẳng được nghe thấy, lại chẳng hề nói ra.
 
Chương 2142


Bởi vì chốn này từ lâu nào còn là nhà của ho nữa, mà chỉ là địa ngục mà thôi!

Thế mà bây giờ, Lệ Tuyên Hoành lại nói rằng hãy xây nên từ chỗ ấy một gia viên thuộc về bọn họ!

Họ sao mà có thể ngờ được, rằng đời này của mình còn được nghe thấy hai tiếng ấy.

Bọn họ càng làm sao cũng chẳng nghĩ tới răng một người đến từ thế giới bên ngoài lại ở chốn này vì họ mà xây dựng một gia viên mới toanh!

Còn cho đám trẻ đi học!

Thay đổi tương lai của bọn trẻ!

Thậm chí, hòng thay đổi tất thảy ở nơi này!

Tất cả lắng đọng lại chỉ còn tiếng thở hổn hể nặng nề thô kệch, trong đầu đội trưởng mười phân đội vẫn cứ mãi luẩn quẩn hai chữ mà Lệ Tuyên Hoành vừa nói ra kia.

Gia viên!

“Tôi muốn xây nơi này thành một gia viên. Gia viên cho chúng ta.”

Lệ Tuyên Hoành nói: “Thật ra thì, điều này rất khó. Chúng ta sẽ gặp phải muôn vàn vấn đề khó khăn, khoảnh khắc mà chúng ta nản lòng từ bỏ lẫn vượt khó vươn lên, cũng sẽ xảy ra nhiều lắm.

“Hiện giờ, tất cả chúng ta đều chỉ vì tiên. Nhưng có tiền rồi thì lại thế nào?”

Anh ta nhìn đám người: “Đưa cho mọi người một trăm nghìn đô la, mọi người có thể thay đổi được tương lai con của mọi người không?”

“Bọn chúng trưởng thành, hoặc là chọn đi trên con đường này, chết trên chiến trường, hoặc rồi sẽ chết đói bên vệ đường.”

“Những điều này là điều mà các người trông mong nhìn thấy hay sao?”

Lệ Tuyên Hoành hít sâu một hơi, ngón tay nhịp nhàng gõ theo phách trên mặt bàn.

“Dù sao thì, tôi không muốn vậy.”

“Tôi bây giờ cũng là một kẻ không nhà để về. Tôi đến đây chỉ là một hành động bất đắc dĩ, nhưng nếu đã đến rồi thì hiện tại, tôi muốn làm một chút gì đó.”

Anh ta ngồi xuống, ngả lưng dựa vào ghế.

“Được rồi, lời tôi muốn nói đều đã nói xong cả. Ai bằng lòng cùng tôi xây dựng những thứ này thì ở lại, còn không muốn thì tôi cũng không ép buộc, mọi người có thể mang theo tiền mình kiếm được rời đi, hẳn là có thể vẻ vang được thêm mấy năm”

Nói rồi, anh ta cũng không lên tiếng thêm nữa.

Những gì nên nói anh đều đã nói hết cả, bây giờ chỉ cò quan sát mọi người lựa chọn mà thôi.

Yên lăng.

Mười người đều im lặng.

Đối với họ mà nói, hiện tại không phải là họ đang suy tư rằng mình nên lựa chọn như thế nào đâu. Mà là họ đang tính sau này nếu chuyện này thành công rồi thì sẽ có ảnh hưởng đến cuộc đời họ như thế nào!

Bọn họ không còn đường nào để chọn, không có đường khác để. Hôm nay bọn họ sống sót, biết đâu ngày mai có thể chết ở ngoài rồi!

Đối với họ mà nói, chết chóc không đáng sợ, điều đáng sợ là sau khi họ chết đi thì người nhà của họ sẽ thế nào đây?

Sợ rằng chẳng gì hơn là đứng ra, giống như bọn họ xông pha chiến †rường vậy.
 
Chương 2143


Để rồi, tiếp tục có một thế hệ không có đường về…

Đời này của họ đã như thế nên hô không mong muốn người thân của mình, đám trẻ của mình, những người mà mình quan tâm nhất cũng sẽ trở nên như vậy.

“Tôi ở lại.”

Đội trưởng phân đội thứ tư đấm một cú lên bàn: “Tôi theo cậu Lệ.”

Ánh mắt ông ta rất đỗi kiên quyết, từ lâu ông ta đã chẳng đặt nặng về sống chết. Nhà ông ấy có bốn người con, đã chết trong mưa bom lửa đạn hết hai người!

Ông ta không hy vọng hai đứa trẻ còn lại cũng phải chịu một số phận tương tự.

“Tôi cũng ở lại.”

Đội trưởng đội thứ tám cũng giơ nắm đấm đặt lên bàn::Dù phải trả bất cứ giá nào, tôi cũng hy vọng việc này sẽ thành công.”

Ông ta quay đầu nhìn lại Lệ Tuyên Hoành: “Cậu Lệ, bắt đầu từ hôm nay, mạng của tôi chính là tài sản của anh!”

“Cả tôi!”

“Tôi nữal”

“Tôi cũng tham giat”

Mười người, tất cả đều lựa chọn ở lại.

Tất nhiên là bọn họ hiểu, có thể hoàn thành việc này là một vấn đề rất khó khăn, thậm chí sẽ có người vì thế mà mất mạng.

Nhưng mạng sống còn quan trọng hay không?

Nếu so sánh với tương lai của con cái, mạng của họ có thể vứt qua một bên!

Ở trong hoàn cảnh thế này, bọn họ đã chính mắt trông thấy thảm kịch phát sinh từng ngày từng ngày, trông thấy ánh mắt của những đứa trẻ cũng dần dần trở nên tuyệt vọng.

Có lẽ, bọn họ chẳng cách nào thay đổi được hoàn cách ấy, nhưng có thể bảo vệ được người mà họ yêu quý, thì cũng đủ rồi!

Lệ Tuyên Hoành nhìn họ.

“Được!”

“Toi có thể trịnh trọng đảm bảo với mọi người, tôi đây sẽ dốc hết sức lực để hoàn thành cho được mục tiêu này. Nếu như tôi dám thay lòng đổi dạ thì các người có thể tùy nghỉ giế t chết tôi!

Anh ta đứng lên, ánh mắt vững vàng, để nắm tay lên bàn theo mười người khác, cùng chung một chỗ.

Bây giờ, tất cả mọi người đều đã bị buộc cùng một chỗ rồi.

Thậm chí chuyện này không còn chỉ là sự nghiệp riêng gì nữa, mà đã thành một phần trách nhiệm họ phải gánh vác trên vai.

Mang một ý nghĩa hoàn toàn khác biệt.

“Mọi người có thể thử đi thuyết phục người trong phân đội của mình. Nếu như đồng ý ở lại thì đưa người nhà họ đến doanh trại mới luôn. Khu vực ấy cũng rộng, chưa được khá nhiều người.”

“Còn ai không muốn ở lại, thì vẫn như câu nói cũ, từ trước đến giờ tôi không muốn ép uổng ai cả.”

Lệ Tuyên Hoành nói: “Thời hạn là đến hết hôm nay, ngay ngày mai chúng †a sẽ lên đường dời đến doanh trại mới!”

“Vâng!”
 
Chương 2144


Đội trưởng của mười phân đội đối với Lệ Tuyên Hoành, giờ đây nói một không nghe hai.

Dù trong lòng họ hiểu rất rõ rằng việc Lệ Tuyên Hoành thực hiện những điều này mang theo một ý đồ gì khác.

Song chỉ cần mọi thứ thành công thì họ cũng chẳng buồn quan tâm những ý đồ ấy là gì.

Chứ còn chưa nói đền trong suốt khoảng thời gian quen biết này, hai ba con nhà họ Lệ đối xử với họ thật sự rất tốt, không hề coi bọn họ như một công cụ mà thực lòng đối đãi với họ như con người.

Mười người ra bên ngoài. Lệ Tuyên Hoành biết, sẽ có rất nhiều người lựa chọn ở lại.

Chuyện này là việc không thể nghi ngờ.

Có thể có một nơi trở thành gia viên của họ, một nơi để họ bảo vệ được người nhà mình, thì cho dù họ có đánh đổi tiền bạc lân mạng sống của mình thì họ cũng nhất định sẽ bằng lòng thôi.

Càng đừng nói đến hai từ “trường học” này càng khiến đôi mắt họ lập lòe những tia sáng.

Là ánh sáng của hy vọng.

Cho đến bây giờ vẫn chưa từng xuất hiện.

“Nếu như đã làm thì mình không thể thất bại được.”

Lệ Tuyên Hoành siết chặt nắm đấm, đây chẳng còn là chuyện riêng của một mình anh ta nữa, lại càng không phải là chuyện của mỗi Giang Ninh, hay thậm chí là chuyện của nhà họ Lâm. Trách nhiệm mà anh phải gánh vác trên lưng còn nặng nề hơn so với anh ta tưởng.

Lần đầu tiên anh ta cảm giác được bả vai mình nặng trĩu, thế nhưng thứ cảm giác vừa dày vừa nặng này khiến anh ta càng thêm trưởng thành.

Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé cả nhà! “Con làm khá lắm.”

Lệ Chính Thương đi vào.

Ông ta vẫn luôn đứng nghe từ bên ngoài, không đi vào chen ngang của nói chuyện của Lệ Tuyên Hoành.

Ở nhà họ Lệ, ông ta là một gia chủ cực kỳ tận chức trách, cực kỳ xứng đáng, vào giờ phút này, bỗng dưng ông ta lại thấy an tâm hơn hẳn.

Ngày trước, ông ta vấn luôn thấy đứa con trai này của mình quá đôi ngây thơ, không trưởng thành mà cũng chẳng điềm đạm. Mỗi lần làm việc đều phách lối độc đoán mà chẳng tự biết, ông đoán sớm muộn rồi cũng sẽ có chuyện.

Lúc đắc tội với Giang Ninh, ông ta còn nghĩ đến chuyện nhà họ Lệ sẽ bị tiêu diệt, sắp biến mất trong cái thế giới này rồi.

Thế nhưng không ngờ được, quanh co khúc khuỷu một đường, sau nguy cơ ấy, Giang Ninh thế mà lại để cho Lệ Tuyên Hoành một cơ hội được lột xác.

Đấy quả là ân tình lớn lao!

“Bắt đầu từ hôm nay, vị trí gia chủ nhà họ Lệ này, ba muốn con nhận nó.”

Lệ Chính Thương cười, không biết nên diễn tả tâm trạng của mình sao cho đúng, dù nhà họ Lệ đã trả giá rất nhiều, nhưng nếu tổng kết lại từ trước đến bây giờ, cũng chẳng đáng gì.

Thế nhưng, ông ta tin rằng, rồi đây tương lai nhà họ Lệ sẽ rẽ sang một hướng hoàn toàn khác.

“Con quản lý sao? Còn ba người kia?”

Lệ Tuyên Hoành cười.
 
Chương 2145


“Ba sẽ cho người ra tay.”

Lệ Chính Thương nói: “Dù ba đã già, nhưng vấn còn hữu dụng lắm, dù tác dụng lớn thì không có mấy. Tất cả đều nên dựa vào bản thân con, tương lai của nhà họ Lệ, giờ đây… đều ở trong tay con 30 cả.

Ông ta đi đến bên cạnh Lệ Tuyên Hoành, vươn tay võ lên bả vai Lệ Tuyên Hoành một cái.

“Con phải nhớ kỹ là ai cho con cơ hội này.”

“Con biết.”

Lệ Tuyên Hoành nghei6m túc gật đầu ghi nhớ.

Giang Ninh!

Anh ta sẽ khắc ghi cái tên này trong lòng, để nhắc nhở bản thân nên làm gì, không nên làm gì, và phải làm gì!

Nếu như không có Giang Ninh, nhà họ Lệ ừ thì có thể huy hoàng thêm vài ba năm nữa đấy, nhưng rơi vào tay mình rồi sẽ sớm muộn cũng có chuyện, cuối cùng thì hoàn toàn biến mất…

Mà giờ đây, anh ta đã có cơ hội biến nhà họ Lệ trở thành một gia tộc hoàn †oàn khác!

Hệt như Lệ Tuyên Hoành đã đoán.

Sau khi ý định của anh ta được nói cho mọi người biết, chín phần mười người ở đấy đều đồng ý ở lại.

Trong sô họ có những người tin tưởng rằng Lệ Tuyên Hoành có thể thực hiện hóa tất thảy những thứ này, nên họ muốn giúp nhà họ Lệ hoàn thành một công trình vĩ đại như thế, cũng có những người chẳng biết nên lựa chọn ra sao mới quyết định mọi người thế nào thì theo đó mà làm.

Ngoài ra thì cũng có người chủ động lấy hết tiền thưởng mà mình mới nhận được ral Đây là chuyện mà Lệ Tuyên Hoành không ngờ đến.

Nhưng cùng lúc ấy, anh ta cũng hiểu được hai từ “gia viên” này có ý nghĩ lớn lao đến mức nào đối với họ mà nói.

Anh ta cũng nào dám làm chậm trễ thời gian, ngay lập tức ra lệnh sửa sang lại kế hoạch, cho mọi người nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau bắt đầu dời doanh trại ngay lập tức.

Tranh thủ thời gian chính là thứ quan trọng nhất lúc này.

Anh ta nhất định phải chiếm lĩnh cho được khu vực khai thác mỏ trước khi những người khác cũng phát hiện ra nó, hơn nữa còn phải bảo vệ cho thật tốt, biến nó thành một nơi chắc như thép truil Danh tiếng của quân nhà họ Lệ lập tức truyền ra bên ngoài.

Bọn họ chính là những kẻ đạp lên xương cốt của đám lính đánh thuê Tử Nguyệt, trên chiến trường nếu không phải ngươi chết hôm nay thì chính là ta chết.

Chuyện thường gặp với họ thôi.

Chẳng qua điều họ không ngờ được, chính là việc quân nhà họ Lệ dời đi.

Từ sớm đã rầm rập chạy đi mất, cái gì mang theo được thì mang theo hết, không mang đi được thì vứt hết lại.

Mười mấy chiếc xe vốc lên từng luồng cát bụi, nhóm lính đánh thuê ngồi trên đó đều mang theo từng ánh nhìn rất đõi kiên quyết.

Họ đều cảm giác được nơi mà họ sắp đến đây không phải doanh trại mới, mà là gia viên trong lòng họ!

Giang Ninh ngồi trên xe, với quyết định của Lệ Tuyên Hoành cũng chẳng ừ hử gì.

Anh đã nói giao toàn bộ nơi này vào trong tay ba con nhà họ Lệ, thì anh sẽ thực sự không nhúng tay vào.

Chỉ cần không gây ra chuyện tai hại nào thì anh chẳng buồn nói thêm một lời nào.
 
Chương 2146


Đến nơi, Giang Ninh xuống xe lượn một vòng, sự vắng vẻ ở nơi này hoàn toàn không có từ ngữ nào miêu tả được. Anh cũng chẳng biết nhóm Lệ Tuyên Hoành làm sao có thể phát hiện được khu vực này có mỏ mà mình cần.

Hắn là phải tốn phí rất nhiều công sức mới có thể đến được bước này.

Xem ra, hai ba con nhà họ Lệ thật sự không dám khiến anh thất vọng.

“Phân đội một, phân đội hai, phân đội ba đi dọn dẹp khu vực này!”

Lệ Tuyên Hoành sắp xếp công việc: “Phân đội bốn lập tức đi cắm các cọc chỉ hướng để đánh dấu nơi này đã có chủ. Những phân đội khác bắt đầu tiến hành lắp ráp cơ sở vật chất!”

“Tôi muốn trong thời gian ngắn nhất, chúng ta có thể tạo ra một doanh trại trước hết!”

Đây là điều căn bản, cũng là sự bảo đảm cho khu vực này.

Tối hôm qua ai nấy đều đã được nghỉ ngơi, thế nhưng Lệ Tuyên Hoành hoàn toàn không ngủ, anh ta tiếp tục ngồi hoàn thiện lại bản kế hoạch lần nữa.

Bao gồm các việc sắp xếp bố cục các nơi, thiết kế các trạm gác bảo vệ, trường học, bệnh viện, phòng ăn, vân VĂIiI Gần như là đang hoạch định xây nên một khu đô thị thu nhỏ!

Trình độ học vấn của Lệ Tuyên Hoành không hề thấp, kiến thức cũng có đủ, những việc này trong mắt kẻ như anh ta chẳng phải chuyện lớn gì, đến mức mà e là tạm thời cũng chẳng cần dùng đến những kiến thức chuyên sâu mà anh ta học được làm gì.

Cứ dựa vào kinh nghiệm và trực giác thực hiện trước cái đã.

Hơn một ngàn người, nhiều người tức lực lượng có nhiều, điều quan trọng là sự đồng tâm hiệp lực của mọi người hình như được tăng lên.

Trong lòng mỗi một người đều có một ý nghĩ, rằng mình đây không phải giúp người khác làm việc hay nhà họ Lệ làm việc gì hết, mà mình đang giúp chính mình có được một cái gia viên!

Nhìn trạng thái này, dù là Giang Ninh cũng không nhịn được gật gù. Lần này Lệ Tuyên Hoành làm việc cũng khá tốt.

Bên trong Phương Nguyên hàng trăm cây số, tổ chức lính đánh thuê cả lớn cả nhỏ có sáu đội!

Mà đội lính đánh thuê Tử Nguyệt vốn dĩ là mạnh nhất kia đã bị hủy diệt trong tay đội quân nhà họ Lệ, khiến cho đội quân nhà họ Lệ với sức mạnh cứ tưởng như không hề mạnh ngay lập tức  lọt vào tâm ngắm của mọi người.

Nhất là khi nhìn bọn họ dời doanh trại của mình, khoanh một phạm vi đất lớn đến như vậy, thậm chí không tiếc tiên lẩn nhân lực, dời hết mọi thứ đi cùng một lúc.

Điều này khiến cho không ít người khó chịu cực kỳ.

Nếu như khu vực đó là một bãi đất hoang chẳng ai thèm muốn thì họ cũng chẳng buồn để ý, nhưng có người ấy thể mà lại đến đó mở mang, sử dụng khu đất ấy thì lại khiến cho bọn họ rất khó chịu.

Bọn họ chẳng hề mong muốn rằng quân đội nhà họ Lệ rồi mai đây sẽ vùng lên và biến thành quân đoàn đánh thuê Tử Nguyệt thứ hai.

Một vài phiền toái bắt đầu kéo đến.

Đối với những người này, với những phiền phức này, Lệ Tuyên Hoành đã có chuẩn bị từ lâu.

Anh ta chỉ có một thái độ để xử lý mọi chuyện thôi, cứng rắn!

Anh ta cứng rắn thì các đội trưởng phân đội của anh cũng cứng rắn.
 
Chương 2147


Những đội trưởng ấy cứng rắn thì tất cả các lính đánh thuê dưới trướng đều cứng rắn.

Không ai cho phép đám người kia xông đến phá hoại gia viên của họI Về vũ khí, Lệ Tuyên Hoành dùng một nguồn tiền lớn thu mua, về bi lính, tiếp tục chiêu mộ không ngừng nghỉ, với danh tiếng và khí thế của nhà họ Lệ thì nhóm người đến đăng ký gia nhập quân nhà họ Lệ gần như là tranh giành khốc liệt để đăng ký.

Thế nhưng Lệ Tuyên Hoành đã ra quyết định, tạm thời theo như kế hoạch thì nhân viên sẽ không vượt quá ba ngàn người.

Nguồn tiền của họ cũng có hạn, ba ngàn người là quyết định hợp lý nhất rồi.

Người thì không cần nhiều, quan trọng là phải giỏi, nhất là trong hoàn cảnh như thế này thì hiệu suất khi mọi người đồng tâm hiệp lực cùng làm việc chắc chắn sẽ không hề thấp.

Vào ba bận bị quấy rối đều bị Lệ Tuyên Hoành mạnh mẽ đè ép hết. Tên của anh ta dần dần có tiếng tăm trong khu vực.

Ai cũng biết rõ giờ đây quân nhà họ Lệ đã có gia chủ mới, có phong cách làm việc hoàn toàn mới!

Càng như thế thì đám người chung quanh lại càng thấp thỏm và lo âu.

“Không rằng chúng ta lại trở thành mối kiêng dè của người khác nhanh như vậy.”

Lệ Tuyên Hoành lắc đầu, cười giễu mà nói: “Mấy ngày trước, chẳng phải họ cũng tưởng rằng chúng ta sẽ chết sạch trong tay bọn Tử Nguyệt hay sao. Giờ thì thế nào?”

Những điều này anh ta đều có thể đoán trước được, tài nguyên thì nhiều thật đấy, nhưng, có người nhiều cũng sẽ có người thiếu, mà đâu ai chịu làm kẻ lọt đằng sau.

Quan trọng nhất là, lý lịch và kinh nghiệm của họ còn quá nông.

Coi như thời gian thực sự phát triển  cũng chỉ mới qua mấy ngày mà thôi.

“Bọn họ đã liên minh lại.”

Lệ Chính Thương nói: “Thám tử quay về báo rằng năm đoàn lính đánh thuê nhỏ lẻ đã âm thầm thương thảo xong, định liên minh với nhau hòng ngăn cản sự phát triển của chúng ta”

Ngày trước tự ai người đó chiến, làm gì có chuyện đi hợp tác với người khác.

Nhưng không ngờ, trong khoảng thời gian ngắn như vậy lại để cho những kẻ có nguy cơ thành đối thủ này không chờ được liên minh với nhau rồi.

Gianh Ninh ngồi đấy nhìn hai ba con.

“Vậy các người tính làm gì?”

“Phải đấu!”

Lệ Tuyên Hoành nói: “Chúng ta bây giờ không còn lựa chọn nào khác, phải đấu! Một đường diệt sạch!”

Anh ta siết chặt tay: “Hơn nữa, chúng ta đã từng thua một lần rồi.”

Binh lính quá tự kiêu tất sẽ thất bại, trạng thái này không thể xuất hiện trong quân của nhà họ Lệ được. Đánh thăng hai trận liên tiếp đã khiến một số ít binh  lính nảy sinh chút tâm tính này, đây là việc rất nguy hiểm.

Hiện giờ Lệ Tuyên Hoành đang nắm rõ mọi thứ trong lòng bàn tay, bao gồm cả tâm trạng của nhóm người này.

“Anh Giang, tôi hy vọng có thể năng cao thực lực của toàn bộ quân nhà họ Lệ”

Anh ta hít sâu lấy một hơi: “Tôi e rằng, phải để nhóm người anh Cẩu ra tay.”

Đối thủ thật sự của Lệ gia quân tất nhiên không phải đám người xấu xa nhưng vô dụng nọ, mà là những kẻ cực kỳ mạnh mẽ ngự trị trên chiến trường này.
 
Chương 2148


Nhiệm vụ của họ là phải bảo vệ cho tốt hâm mỏ này, nên đối mặt với những đối thủ ấy chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

Thế nên bắt đầu từ bây giờ, họ nhất định phải mau chóng tăng cường thực lực của mình, giúp Lệ gia quân có khả năng tự vệ, phòng thủ được trên chính địa bàn của mình!

Tại doanh trại mới của Lệ gia quân, đèn đuốc sáng rỡ cả ngày lẫn đêm. Tất cả mọi người đều cùng chung tay hợp lực, quyết đánh một trận ra tròI Đêm đã về khuya.

Dựa theo sắp xếp trong kế hoạch của Lệ Tuyên Hoành, hôm nay sẽ phân đội ngũ cho ba ngàn người, vẫn chia thành mười phân đội, mỗi phân đội mở rộng ra hơn với ba trăm người.

Ngay lập tức phân nhiệm vụ theo kiểu bababốn, ba phân đội thi hành nhiệm vụ bảo vệ biên giới khu vực an toàn, bốn phân đội tập trung xây dựng, tăng tốc tiến hành kiến thiết.

Còn ba phân đội còn lại được nghỉ ngơi, cứ thế thay phiên nhau để đảm bảo ai nấy đều có thời gian ngủ nghỉ nhưng vấn có đủ lực lượng bảo đảm cho sự an toàn của mọi người.

Tốc độ xây dựng doanh trại mới phải nói là rất nhanh chóng, dưới điều kiện có đây đủ các nguyên vật liệu, phân công nhân lực rất hào phóng, muốn chậm cũng khó.

Dù sao thì ai nấy đều hy vọng có thể sớm như thất gia viên mà tự mình tạo dựng nên.

“Dựng tốt phần khung rồi thì mọi người có thể ngơi tay một chút, bắt đầu †ừ ngày mai, ta sẽ tiến hành hoàn thiện bên trong!”

Đội trưởng phân đội thứ tám dứt khoát vứt áo qua một bên, mặc cho mồ hôi nhẽ nhại, xối ướt cả người.

Từng bắp thịt hiển hiện, dưới ánh đèn khiến nó lấp lóa còn sáng hơn tầm nhìn của họ!

Nhìn từng dãy kiến trúc mọc lên, ánh mắt của bọn họ trở nên hiền hòa hẳn, chẳng còn dáng vẻ như ở trên chiến trường, tàn nhẫn và hung ác.

Những công trình này, tương lai sẽ trở thành gia viên của họ, trở thành trường học và bệnh viện, còn có cả sân cho đám trẻ vui chơi…

Những điều này là những điều mà ngay cả nghĩ họ cũng chưa bao giờ dám!

“Để tổ tiếp theo đến trông chừng nơi này, những người khác thì đi nghỉ ngơi, ngày mai tiếp tục đổi cai”

Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! Đội trưởng đội tám cất cao giọng nói.

“RõI”

Mọi người cùng quát to.

Người dần dần vãn.

Người phụ trách giám sát cứ liếc con mắt tới lui tứ hướng, cứ như đang tìm kiếm điều gì.

“Tôi qua bên kia xem thử.”

Gã nói rồi đi ra ngoài, thấy chẳng ai để ý đến mình thì thân mình chợt lóe, ẩn vào trong bóng tối, âm thầm đi đến một nơi khác.

Gã đã gia nhập vào Lệ gia quân được ba ngày rồi.

Ba ngày này gã hành xử hệt như mọi người, chẳng thể nhìn ra được giữa gã và những người khác có điểm gì khác biệt.

Giờ phút này đây, gã ta cứ như biến thành một người khác, ngay cả ánh mắt cũng trở nên khác hẳn bình thường.

“Chắc chắn là chỗ này không bình thường chút nào.”Gã ta dè dặt đi đến một nơi sâu bên trong.
 
Chương 2149


Mấy ngày nay gã đã dò xét nơi này đến rõ ràng mười mươi, bây giờ có thể tránh né giám sát khác mà đi đến nơi sâu hơn.

Doanh trại mới vừa dời của Lệ gia quân, người ngoài thì cứ nghĩ đơn giản là họ muốn khuếch trương địa bàn, nhưng với đám người luôn nhìn chằm chằm từng cử động của người Lệ gia quân mà nói thì việc ấy chẳng hề đơn giản như thế chút nào.

Bởi vì sau lưng nhà họ Lê là nhà họ Lâm!

Động tác của bóng dáng kia rất nhạy bén, rõ ràng không phải là một tay mơ nào đó rồi.

Rất nhanh chóng đã chẳng còn thấy tung tích.

Cùng lúc ấy.

Hải ngoại, thành phố Hàng Thiên.

Đám người điều khiển sau màn của các công ty khoa học kỹ thuật đang ngồi chung một chõ.

Lần trước tên Hải Sâm kia đã chắc chắn họ và nhà họ Lâm không có chút quan hệ gì, thế thì miếng thịt tự mình đưa tới cửa kia, chẳng ai lại đi từ chối làm gì.

“Reng reng reng…”

Điện thoại vang lên.

Một người trong nhóm nhấc máy, nụ cười trên mặt càng ngày càng toe toét.

“Được rồi, anh cứ tiếp tục trà trộn đi.

Chúng tôi đã biết.”

Nói xong, ông ta cúp điện thoại, quay đầu nhìn mọi người, tiếng cười nghe sao mà đắc ý.

“Quả nhiên hệt như chúng ta dự đoán, chỗ ấy đúng là chẳng hề đơn giản. Đúng là có giấu diếm đồ.”

Ông ta cười bảo: “Nhà họ Lâm lấy đi những nhân tài về những món đồ công nghệ cao kia, giờ thì lại tìm đến một hầm mỏ. Tôi đoán, chắc là đã tìm được một hầm mỏ Silic với độ tinh khiết cao, bọn họ tính làm gì đây?”

“Muốn vượt mặt chúng ta chứ gì, nhưng nghe thôi đã thấy buồn cười rồi.”  “Ha ha ha, họ đang giúp chúng ta sao!”

“Đưa đồ đến tận cửal”

“Mà họ Lâm cũng thông minh lắm, từ đâu mà tạo ra được một đội ngũ trông chừng cái quặng mỏ kia. Nhưng hình như bọn họ cũng ngu thật, chẳng lẽ bọn họ không biết, rằng nơi như thế, cũng không phải nơi mấy vai diễn nhãi nhép bọn họ có thể tham dự vào sao?”

Một đám chủ lớn chuyện trò vui vẻ, hệt như đã nắm được Lâm thị vào tay.

Ngay lúc Lâm thị còn rất suy yếu, bọn họ cũng không có hứng thú.

Đợi đến lúc Lâm thị ngày càng lớn dần, có thể gặt hái được thật nhiều lợi nhuận, bọn họ liên động tâm.

Nhất là khi Lâm thi muốn tham gia vào công nghiệp sản xuất chip công nghệ cao, đó chính là lĩnh vực bọn họ bị lũng đoạn một thời gian dài!

Ngay cả nhân tài mà bọn họ còn phải cướp từ nước Vạn Hoa, không cho thương nghiệp Vạn Hoa có được năng lực tự chủ sản xuất, cũng đủ để nhìn ra bọn họ bá đạo đến mức nào.

Bây giờ Lâm thị muốn xoay người?

Ngại quá, các người sẽ không có cơ hội đó đâu!

“Có một công việc một triệu đô la Mỹ, nhận không?”
 
Chương 2150


Người đi đâu gọi một cuộc điện thoại: “Tôi cần cậu, xử lý đám nhà họ Lệ trong thời gian ngắn nhất, chiếm nơi đóng của đám nhà họ Lệ, sau đó giao lại cho tôi!”

“Tôi không cần biết cậu có nghe nói về đám nhà họ Lê chưa, nhưng nhiệm vụ lần này là một triệu đô la Mỹ!” Nói xong, gã bèn cúp điện thoại.

Trước nay hắn vốn không thích nói nhiều lắm, nhất là đối với một chuyện đơn giản như vậy.

Mấy người ngồi chung với nhau, mùi xì gà phiêu tán không ngừng, sương khói lượn lờ.

Mỗi khi bọn họ ngồi chưng với nhau, chính là lúc mọi người muốn thêm một khoảng hời lớn.

Trong lúc đó, ở chiến trường Trung Đông.

Lúc đêm dài người nghĩ là lúc thích hợp nhất để tự hỏi.

Lệ Tuyên Hoành không ngủ.

Hắn đang suy nghĩ chuyện gì? Nghĩ rằng vì sao bản thân còn chưa làm tốt, chưa làm đủ nghiêm túc, chưa đủ cẩn thận.

Anh ta còn lo lắng về phương hướng phát triển tương lại, chỉnh hợp tài nguyên  tài chính, thậm chí là cả vấn đề bồi dưỡng nhân viên tù từ.

Cũng hệt như mở một công ty lớn vậy, đúng là hiện tại mới khởi đầu mà thôi. Tương lai có thể đi xa đến đâu, thì hiện tại chính là trụ cột quyết định, rằng có thể đánh lao hay không.

“Hắn là ngài Giang đã nghỉ ngơi rồi.”

Lệ Tuyên Hoành nói: “Có một số việc mình vẫn chưa nghĩ được thấu đáo lắm, mai mình lại thỉnh giáo ngài ấy!”

Thấy Lệ Chính Thương đi đến, anh †a xoay xoay cái cổ, đã nghĩ ra được một đường, nhưng anh ta vẫn luôn cảm thấy có chỗ nào đó khó khống chế.

Anh ta cảm thấy tầm nhìn và đầu óc của mình không đủ. Những chuyện này, chỉ sợ còn phải phiên đến Giang Ninh.

Lệ Tuyên Hoành cứ luôn cảm thấy, rằng tâm nhìn của Giang Ninh cao xa hơn người thường.

Hệt như ngài ấy đứng trên đỉnh núi vậy, có thể nhìn thấy tất cả, bao quát toàn bộ người, chuyện hay cục diện, tất cả đều nắm trong tay.

Chuyện bản thân chưa lo lắng đến, chắc chắn Giang Ninh đã chú ý rồi.

Chuyện bản thân chưa làm tốt, hẳn Giang Ninh cũng đã nhìn thấy rồi. Tuy nhiên, nếu anh ta không hỏi, Giang Ninh sẽ không chủ động nói ra, tùy cho mình phát triển.

Áp lực lớn quái Lệ Tuyên Hoành tuyệt đối tin tưởng vào bản thân, nhưng anh ta cũng biết, bản thân cần phải chịu trách nhiệm với chính mình, không thể để xảy ra vấn đề.

“Ngày mai hỏi lại vậy!”

Lệ Chính Thương gật gật đầu: “Đó là chuyện lớn vô cùng quan trọng, không thể nói đùa được, không thể xảy ra vấn đề gì, nếu không chúng ta không gánh nổi!”

“Hơn nữa, ngài Giang đang ở đây chính là cơ hội để con học tập thật tốt, con hãy quý trọng đi!”

Hai ba con cứ ngồi ở đó, cũng lâu rồi họ không được nói chuyện với nhau một cách thật lòng như vậy. Bây giờ, vị sự phát triển của nhà họ Lệ, vì để củng cố cho gia viên mới này, bọn họ có thể nói chuyện cùng nhau đến sáng.
 
Chương 2151


“Phiền phức cứ luôn ồ ập đến, nhưng tôi luyện càng nhiều, thì trưởng thành càng nhanh!” Lệ Chính Thương cảm khái.

Sau lưng có Giang Ninh chống đỡ, với sức mạnh to lớn này, ngài ấy muốn họ làm gì, họ cũng dám đi làm, dám quyết định!

Đó là cơ hội mà trước kia bọn họ chưa từng có! Nếu bọn họ còn làm không nên chuyện, vậy họ thật đúng là dọa người!

Giang Ninh cho bọn họ thời gian, cho bọn họ tiền, còn có thêm cao thủ bảo vệ. Có thể nói, tài nguyên Giang Ninh cho bọn họ, còn nhiều hơn những thứ mà nhà họ Lệ bọn họ từng có.

Nếu bọn họ còn làm không đàng hoàng, vậy đó không chỉ là vấn đề dọa người, mà còn phụ lòng Giang Ninh nữa.

Hai ba con có thể cảm nhận được áp lực, đồng thời đó cũng là động lực của bọn họi Hai người đêm khuya chưa ngủ, đều liều mạng muốn làm tốt tất cả mọi chuyện, tìm thiếu bổ vào. Họ muốn dốc hết toàn lực, tạo ra một hồi sắt thép vây thành.

Cùng lúc đó.

Có thể chiếm được địa bàn thôn cổ ở trung tâm Trung Đông này, không thể nghi ngờ gì nữa, họ chính là tổ chức lính đánh thuê có thực lực cường đại nhất nơi này!

Tổ chức lính đánh thuê Thánh Kiếm!

Nghe nói bọn họ chính là người mang theo ý chỉ của Thượng Đế xuống nhân gian, cầm thánh kiếm trong tay, chủ trì công đạo.

Tất nhiên tất cả chỉ là tin đồn, thậm chí còn là lời tuyên truyên bọn chúng họ †ạo ra cho mình, mục đính chính là tạo được một chút sức ảnh hưởng trong dư luận.

Lúc này, trong thôn cổ, phòng vệ lớp lớp, vô cùng nghiêm ngặt, tất cả đều là lính đánh thuê với súng thật đạn thật, tuần tra khắp nơi.

Nếu nói về an toàn, thì nơi này tuyệt đối là chốn an toàn nhất ở cả chiến trường Trung Đông!

Thủ lĩnh Jesma của Tổ chức lính đánh thuê Thánh Kiếm vừa buông điện thoại xuống, vừa nghiền ngẫm nhìn tư liệu mới được đưa tới trong tay.

“Một triệu đô la Mỹ sao?”

Jesma híp mắt. Chỉ như vậy thôi sao? Chút tiên đã đến tay rồi?

Loại chuyện này anh ta đã từng làm không ít, thậm chí có thể nói hắn đứng ở đây chính là để chuyên làm loại chuyện như vậy!

“Đám nhà họ Lệ này chỉ có bấy nhiêu tư liệu đây? Hay phải nói bọn chúng giỏi che giấu quá, không tra được?”.Jesma rất cẩn thận.

Anh ta không thể không cẩn thận.

Mấy năm trước cũng vì anh ta kiêu căng khinh địch, đắc tội với người không nên đắc tội, cuối cùng tổ chức lính đánh thuê trong top ba của họ đã bị tổn thất ghê gớm!

Anh ta không thể nào quên, đã có năm trong tám đội trưởng đại đội của tổ chức đã chết dưới tay mình!

Lại có thêm hơn trăm cao thủ bị tổn thất, hai tổ chức lính đánh thuê khác cũng không tốt hơn là bao, thậm chí còn thảm hại hơn cả hắn.

Người đó…
 
Chương 2152


Chỉ cần nghĩ đến cái tên kia, anh ta đã cảm thấy không còn gan chiến đấu nữa. Anh ta không sao tin nổi, rằng trên thế giới này, lại có một con người kh ủng bố như vậy!

Mặc dù thời gian đã qua được mấy năm rồi, nhưng trong lòng anh ta vẫn còn kích sợ như trước, làm việc gì cũng trở nên rất cẩn thận. Dù anh ta có không kiếm được tiền, thì cũng phải cam đoan bản thân không đúng sai người, vậy mới có thể tiếp tục sống sót.

“Chỉ có bấy nhiêu tư liệu thôi ạ.”

Thủ hạ còn nói rất thành thật: “Cha con nhà họ Lệ này từng là gia tộc ở hải ngoại Las Vegas, trong tay có thương hội Hoa Minh, cái ăn cũng bị cướp mất.

Tất nhiên là họ không thể so với chúng ta, nhưng không biết đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên họ bị ngã ngựa, rời khỏi Las Vegas đến Trung Đông này. Bây giờ xem ra, hẳn là sau lưng bọn họ có chút thế lực, nhưng tôi có thể xác định, họ không thuộc loại thế giới thứ ba.

Chuyện này tôi đã tìm người cho xác nhận qua rồi.”

Sau lưng Thánh Kiếm bọn họ còn có một kim chủ lớn trong thế giới thứ ba chống đỡ. Nếu không, làm sao bọn họ có thể đi đến được vị trí của ngày hôm nay?

“Có điều tra ra kim chủ đứng sau lưng bọn họ là ai không?” Jesma tiếp tục hỏi.

Anh ta phải cẩn thận, thật cẩn thận, không thể để xảy ra sự cố.

“Tìm được rồi, là một tập đoàn trong nước của Vạn Hoa, tên là Lâm thị.”

“Lâm thị?”

dJesma khẽ nhíu mày, gật gật đầu, nhẹ nhàng nói thầm: “May quá, không phải họ Giang.”

Nếu là họ Giang, thì dù một triệu kia có bày ra trước mặt anh ta, anh ta cũng không đụng đến!

Anh ta nghe nói sau khi người đàn ông kia rời khỏi chiến trường, thì bây giờ bặt vô âm tính. Một sự tồn tại khủng khiếp, bá đạo lại càn quét như thế, nếu anh ta mở công ty, vậy sao không lấy chính họ của mình làm tên?

Jesma thật sự không tin.

Không phải Giang thị, vậy không có gì phải lo lắng cả.

“Bộp!”

Anh ta quăng tư liệu lên bàn, vẻ mặt tối đi: “Có vẻ như sự thành lập của quân nhà họ Lệ này chưa từng xin chỉ thị của  †ổ chức lính đánh thuê thứ ba trong ba †ổ chức lớn nhất chúng ta, vậy tôi sẽ không thừa nhận!”

Thủ hạ lập tức hiểu ý.

Không có được sự thừa nhận của Jesma, vậy không cần phải tồn tại nữa.

“Ở phiến khu Tây Nam tổng cộng có sáu đội lính đánh thuê. Tổ lính đánh thuê Tử Nguyệt đã bị giết, bây giờ năm tổ còn lại có ý muốn vây đánh quân nhà họ Lệ, chỉ là bọn họ đều còn kiêng kị, vấn chưa dám động thủ.” Thủ hạ nói.

“Bọn họ, thiếu sức mạnh.”

“Sức mạnh đó, tôi cho!” Jesma trực tiếp vung bàn tay to lên: ‘Bảo bọn họ ra tay đi, diệt hết quân nhà họ Lệ. Trừ địa bàn đó ra, bọn họ có thể hưởng hết những chốn còn lại!”

Có thể không tự mình ra tay vậy tốt quá, vì sao anh ta phải lãng phí sức lực?

Nói xong, anh ta nhanh chóng rời đi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top