Cập nhật mới

Dịch Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 803


Chương 803

Không ngờ bây giờ khôn thì có khôn nhưng lại đến mức thần hồn nát thần tính thế này.

Cố Gia Huy thấy rõ được ý xin lỗi trong đôi mắt của Trình Thư.

Nghị, anh ta cũng nguôi ngoai. Đồng thời nghĩ thầm trong bụng: “Cô cảnh giác như thế cũng đúng thôi, nếu không một mình sống bên ngoài suốt bao nhiêu năm như thế e là sẽ phải chịu rất nhiều ấm ức”

“Không sao.” Cố Gia Huy nhìn Trình Thư Nghi rồi ra hiệu cho cô yên tâm: “Em yên tâm đi, anh đã hoàn toàn buông bỏ em rồi, anh sẽ không giở trò gì phá hoại quan hệ giữa em và Cố Mặc Ngôn đâu. Thật ra, bây giờ anh lại mong em và Cố Mặc Ngôn có thể vui vẻ bên nhau.”

Trước kia Cố Gia Huy luôn cho rằng Cố Mặc Ngôn và Trình Thư Nghỉ ở bên nhau không phải vì tình yêu, vì vậy anh ta mới nghĩ cách muốn theo đuổi lại cô. Nhưng những gì Cố Mặc Ngôn đã bỏ ra vì Trình Thư Nghi vào năm năm về trước, anh ta đều nhìn thấy cả, anh ta biết anh thật lòng coi cô như vậy báu, yêu thương.

Có lẽ Cố Mặc Ngôn mới là tình yêu đích thực của cô, mới có thể mang lại hạnh phúc thật sự cho cô. Nếu đã như thế, anh ta bằng lòng chúc phúc cho bọn họ, chỉ cần Trình Thư Nghỉ hạnh phúc là được.

Còn Trình Thư Nghỉ sau khi nghe thấy những lời của Cố Gia Huy thì cúi gãm mặt xuống, mãi lâu sau giọng nói buồn thiu của cô mới vọng tới, mang theo nỗi đau thương: “Giữa tôi và anh ấy, đã không thể nữa rồi “Tại sao chứ?” Cố Gia Huy không hiểu tại sao Trình Thư Nghỉ lại nói một cách chắc chắn như thế: “Rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì vậy, tại sao hai người nói chia tay là chia tay?”

Trình Thư Nghỉ ngồi ở nơi từng rất quen thuộc, đối diện với lời chất vấn của người cô từng thương, cô cảm thấy dường như: mình lại quay trở về thời đại học, Cố Gia Huy vẫn là người khiến cô tin tưởng tuyệt đối €ó thể là vì khung cảnh này dễ khiến người ta nhớ lại chuyện xưa, ấm ức trong suốt bao nhiêu năm qua trong lòng Trình Thư Nghỉ bỗng chốc cuồn cuộn, lần đầu tiên cô có kích động muốn tâm sự với người khác.

“Năm năm trước tôi mang thai, Cố Mặc Ngôn nghỉ ngờ đứa con tôi đang mang trong bụng không phải là con của anh ấy nên bắt tôi đi phá thai. Tôi không nghe, anh ta lại cho người…”

Trình Thư Nghỉ kể lại chuyện năm năm trước Cố Mặc Ngôn đã sai người cưỡng ép cô đi phá thai cho Cố Gia Huy nghe. Như thể nhớ lại nỗi đau đó một lần nữa, nói tới cuối, hốc mắt của Trình Thư Nghỉ không kiềm chế được mà ươn ướt.

Cố Gia Huy nghe thấy Trình Thư Nghi đau lòng nói ra mọi chuyện, anh ta cũng bất giác nhíu mày, biết có thể sẽ lại khiến Tô Thư Nghỉ đau lòng nhưng cuối cùng anh ta cũng không kìm nổi mà hỏi: “Sao Cố Mặc Ngôn lại nghĩ đứa con trong bụng của em không phải là con của chú ấy chứ?”

Trình Thư Nghi nhớ tới chuyện mình bị bắt cóc, Cố Thành Vũ cũng có phần, dù gì ông ta cũng là ba của Cố Gia Huy, thế nên cô chỉ nói: “Trình Thu Uyển bắt cóc tôi, đồng thời còn tìm người muốn làm nhục tôi, nhưng cũng may khi đó Trình Nam Quyên đến kịp lúc, cô ta cũng không được như mong muốn. Nhưng không biết cô ta đã nói gì với Cố Mặc Ngôn mà Cố Mặc Ngôn kiên quyết cho räng đứa trẻ không phải là con của anh ta, thế nên cũng không cần nó.”

“Thế thì chú ấy cũng không nên bắt em đi phá thai chứ, chuyện này đúng là rất quá đáng!” Cố Gia Huy vô cùng tức giận, chuyện này Trình Thư Nghỉ có gì sai đâu, tại sao lại bắt cô chịu nỗi đau như thết Trình Thư Nghi nghe thấy Cố Gia Huy bất bình vì mình thì càng thêm tin tưởng Cố Gia Huy. Nếu như Cố Gia Huy cũng có thể hiểu cho cô của năm đó, vậy thì tại sao Cố Mặc Ngôn lại có thể quyết tâm như thế chứ, cô thật sự không thể nào tha thứ nổi “Vậy, vậy đứa trẻ thế nào rồi?” Cố Gia Huy e dè hỏi thăm, anh ta sợ mình lại chạm đến một vết thương khác của Trình Thư Nghĩ.

“Đứa trẻ…” Trình Thư Nghỉ do sự một lúc, cô quyết định vẫn không nói sự thật cho Cố Gia Huy biết, càng ít người biết chuyện của Manh Bảo thì càng tốt.

“Tuy năm đó Trình Nam Quyền đã kịp thời chạy đến bệnh viện cứu tôi nhưng sau khi trải qua chuyện như thế, cuối cùng vẫn không giữ được đứa trẻ, nó…”

Trình Thư Nghỉ hơi nghẹn ngào, tuy cô đang nói dối nhưng cảm giác đau lòng lại không hề giả.

“Xin lỗi em, Thư Nghị, xin lỗi em, không phải anh cố tình chạm đến nỗi đau của em đâu.” Cố Gia Huy nhìn thấy nước mắt của Trình Thư Nghỉ rơi xuống thì trái tim anh ta cũng rất đau.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 804


Chương 804

Nhưng anh ta lại sợ Trình Thư Nghỉ cho rằng mình vượt quá giới hạn nên cũng không dám mạo hiểm lau nước mắt cho cô, nhất thời anh ta cũng chỉ có thể đứng im tại chỗ không biết phải làm Sao.

“Không sao đâu, chuyện này không liên quan đến anh.” Trình Thư Nghỉ dùng mu bàn tay lau đi những giọt nước mắt của mình, cô cố gắng mỉm cười với Cố Gia Huy.

Nhưng sau khi Cố Gia Huy nhìn thấy nụ cười mang theo sự đau khổ đó của cô, anh ta lại mong cô có thể khóc một trận cho thoải mái hơn.

Lúc này anh ta chỉ thấy trái tim mình như bị ai đó bóp lấy, cũng không biết nên nói gì mới có thể an ủi được Trình Thư Nghi để cô vơi đi nỗi đau. Thế là anh ta chỉ đành giơ tay võ nhè nhẹ lên bả vai của cô, cho cô sự an ủi không lời.

Cố Gia Huy nghĩ đi nghĩ lại những lời Trình Thư Nghỉ nói, càng nghĩ anh ta càng cảm thấy có cái gì đó sai sai.

Anh ta quay đầu nhìn Trình Thư Nghi đang tự điều chỉnh lại cảm xúc của mình rồi cất tiếng: “Thư Nghi, em thật sự cho rằng chuyện này đơn giản như thế sao?”

Tuy từ nhỏ đến lớn Cố Gia Huy vẫn luôn ngứa mắt Cố Mặc Ngôn, nhưng anh ta tự nhận thấy ở một mức độ nào đó anh ta vẫn rất hiểu Cố Mặc Ngôn. Tuy anh kiêu ngạo giỏi giang khiến người ta ghét nhưng nhân phẩm lại không có vấn đề gì, chuyện bắt người ta phá thai, nghe kiểu gì cũng không giống việc mà người như anh sẽ làm ra lắm.

Đồng thời, anh ta cũng là đàn ông nên anh ta biết đàn ông có thể bao dung với người phụ nữ mình yêu đến mức độ nào.

Lần trước khi Trình Thư Nghỉ bị Lâm Bảo Châu bắt cóc, Cố Mặc Ngôn có thể không màng tới mạng sống của mình vì cứu cô, vậy thì có thể nói rõ một điều trong lòng Cố Mặc Ngôn, Trình Thư Nghỉ có một vị trí rất quan trọng.

Nếu đã như thế thì sao Cố Mặc Ngôn có thể nhẫn tâm bắt cô đi phá thai được? Hơn nữa, chưa bàn đến chuyện này, là một người ngoài cuộc anh ta luôn cảm thấy chắc chắn trong chuyện này có uẩn khúc gì đó.

Trình Thư Nghỉ nghe thấy Cố Gia Huy nói như thế thì ngẩn người: “Anh nói thế có ý gì?”

Dù sao Cố Thành Vũ cũng là ba của Cố Gia Huy, không lẽ anh ta.

biết được những chuyện mà cô không biết sao?

“Anh cũng không nói rõ được, chỉ là cảm thấy Cố Mặc Ngôn không phải người như thế thôi.” Cố Gia Huy nghiêm túc nói: “Hơn nữa em thử nghĩ lại mà xem, trước đây ở quán cà phê, Trình Thu Uyển cố tình quay video như thế để hãm hại em. Lần này liệu cũng như thế không, là Trình Thu Uyển âm thầm phá rối, cố tình khiến em và Cố Mặc Ngôn hiểu lầm lẫn nhau?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 805


Chương 805

Tuy anh ta rất không muốn nói đỡ cho Cố Mặc Ngôn, nhưng nay: anh ta cũng đã buông được Thư Nghỉ rồi, thế nên anh ta cũng mong cô có được hạnh phúc chứ không phải là sống trong hận thù.

Trình Thư Nghỉ cúi đầu suy nghĩ về tính khả thi trong lời nói của Cố Gia Huy, thật sự có khả năng như thế sao? Chuyện này thật sự do Trình Thu Uyển giở trò, không hề liên quan đến Cố Mặc Ngôn sao.

“Thư Nghị, sau khi em về nước, em và Cố Mặc Ngôn có từng nói đến chuyện này không? Biết đâu giữa hai người thật sự có hiểu lầm gì đó thì sao.” Cố Gia Huy hỏi.

Mà câu nói này của anh ta cũng khiến nghỉ vấn trong lòng Trình Thư Nghi càng tăng cao.

Kể từ khi cô về nước, hình như cô thật sự chưa từng nói chuyện hẳn hoi với Cố Mặc Ngôn về chuyện xảy ra năm đó. Mỗi lần anh muốn tìm cô nói chuyện, hình như cô luôn không khống chế được cơn giận trong lòng mình, đến mức lần nào cũng kết thúc trong không vui, trước nay cô không hề để ý đến anh nói những gì.

Lẽ nào chuyện năm đó thật sự là âm mưu của Trình Thu Uyển?

Bây giờ nhớ lại, hình như cô vẫn luôn cho rằng chuyện năm đó là do Cố Mặc Ngôn làm theo lẽ đương nhiên, cô cũng chưa từng mặt đối mặt chất vấn anh.

Nhưng năm đó là Dương Tùng Đức dẫn người kéo cô đến bệnh viện phá thai, nếu như không có mệnh lệnh của Cố Mặc Ngôn, sao Dương Tùng Đức có thể làm ra chuyện đó chứ? Phải biết rằng Dương Tùng Đức là cánh tay phải của Cố Mặc Ngôn, ai cũng có thể phản bội Cố Mặc Ngôn, nhưng cô không tài nào tưởng tượng nổi Dương Tùng Đức sẽ phản bội anh.

Trình Thư Nghỉ cảm thấy lòng mình rất rối bời, cô thấy đầu mình đau nhói, rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì? Xem ra cô phải tìm lúc nào đó đi tìm Cố Mặc Ngôn nói chuyện đàng hoàng mới được. Lỡ như thật sự có hiểu lầm gì đó, cô không dám tưởng tượng suốt bao nhiêu năm qua mình đã bỏ lỡ những gì.

“Tôi biết rồi, tôi sẽ tìm lúc nào đấy nói chuyện đàng hoàng với anh ta, Gia Huy, cảm ơn lời nhắc nhở của anh.” Trình Thư Nghi thật lòng nói lời cảm ơn với Cố Gia Huy. Có thể nhìn ra, anh ta khác người ba Cố Thành Vũ của mình, anh ta thật lòng muốn tốt cho cô, suy nghĩ cho cô.

“Không cần cảm ơn đâu.” Cố Gia Huy mỉm cười trả lời, nhưng sau đó anh ta bỗng nhớ tới chuyện gì đó, nụ cười trên gương mặt nhanh chóng được thay thế bằng vẻ khó xử: “Thư Nghi, còn có một chuyện, anh cũng không biết có nên nói với em không.”

“Chuyện gì vậy?” Trình Thư Nghi vừa ngạc nhiên vừa nghỉ ngờ nhìn Cố Gia Huy, còn có chuyện gì mà cô không biết nữa.

Cố Gia Huy do dự một hồi, anh ta đắn đo cái lợi và cái hại ở trong lòng, chuyện liên quan đến ba của anh ta, anh ta không thể ăn nói linh tinh được, nhưng Thư Nghỉ cũng có quyền được biết chuyện này.

Cố Gia Huy cần răng, cuối cùng anh ta lên tiếng: “Trước khi em ra nước ngoài, lúc ở nhà anh từng thấy ba mình không biết đang gọi điện thoại cho ai, hình như anh còn loáng thoáng nghe thấy nhắc đến tên em, khi đó anh cũng không để ý lắm nên cũng không nói cho em biết. Bây giờ nghĩ lại, thời gian vừa khéo trùng khớp với chuyện mà em nói, em nói xem liệu có phải là ba của anh đã bắt tay với Trình Thu Uyển làm ra chuyện này không, muốn em và Cố Mặc Ngôn hiểu lầm nhau rồi chia tay.”

Tuy Cố Gia Huy cũng không muốn nghĩ về ba của mình như thế nhưng cũng vì Cố Thành Vũ là ba của anh ta thế nên anh ta hiểu ông ta hơn ai hết.

Ông ta tuyệt đối có thể làm ra chuyện này, trước đây ông ta từng bắt tay với Lâm Bảo Châu hãm hại Trình Thư Nghị, vì vậy lần này cũng có khả năng rất cao ông ta lại bắt tay với Trình Thu Uyển để đối phó cô Trình Thư Nghỉ nghe Cố Gia Huy nói xong thì gương mặt bỗng trở nên khó coi, cô không lên tiếng.

Cô không hề nghi ngờ những lời Cố Gia Huy nói, nếu Cố Thành Vũ đã có thể bắt tay với Trình Thu Uyển bắt cóc cô, vậy thì ông ta cũng có thể bắt tay làm những chuyện khác hại cô. Chỉ là cô nghĩ mãi cũng không hiểu, rõ ràng cô không làm gì đắc tội đến bọn họ, tại sao họ lại năm lần bảy lượt hãm hại cô chứ?

“Thư Nghị, nếu như chuyện này thật sự có liên quan đến ba của anh, anh thay mặt ông ấy ở đây nói lời xin lỗi em, ông ấy..” Cố Gia Huy thấy rất hổ thẹn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 806


Chương 806

Cố Gia Huy còn chưa kịp nói hết câu thì đã bị Trình Thư Nghỉ cắt ngang: “Gia Huy, anh không cần phải nói xin lỗi với tôi đâu, đây không phải là lỗi của anh. Ba anh là ba anh, anh là anh, tình bạn giữa hai chúng ta không liên quan gì đến những cái này. Hơn nữa, cảm ơn anh đã chịu nói những chuyện này cho tôi biết.”

Trình Thư Nghi nói xong thì cảm kích nhìn anh ta, anh ta có thể nói cho cô biết những chuyện xấu mà ba anh ta đã làm, xem ra Cố Gia Huy thật lòng quan tâm đến cô.

“Gia Huy, tôi nhớ hình như anh và Cố Mặc Ngôn không ưa nhau lắm, tại sao lần này anh lại nói đỡ cho anh ấy vậy?” Trình Thư Nghỉ hơi nghỉ ngờ hỏi.

“Không phải anh đang giúp chú ấy, anh đang giúp em.” Ánh mắt của Cố Gia Huy rất chân thành: “Anh mong em có thể có được hạnh phúc.”

Câu nói này của Cố Gia Huy cũng đủ khiến Trình Thư Nghi cảm động. Tuy cô biết mình và anh ta không có khả năng phát triển tiếp nhưng cô cũng rất vui mừng, khi đó cô đã không yêu nhâm người.

©ô đã dành mối tình đầu tươi đẹp cho người xứng đáng, Hai người cũng không nói chuyện nữa, im lặng nhưng lại không hề lúng túng. Trình Thư Nghỉ gần như có thể cảm nhận được sự dịu dàng đang bao quanh hai người, không liên quan gì đến tình yêu nhưng nó vẫn khiến cô cảm động.

Tuyệt thật… người cô từng yêu, từng hận, cuối cùng lại biến thành mối quan hệ như ngày hôm nay, có lẽ đã là kết thúc tốt nhất rồi chăng?

Không giống như cô và Cố Mặc Ngôn, tuy từng yêu đối phương nhưng nay lại biến thành kẻ thù.

Quay đi quay lại không biết trời đã tối từ khi nào, Trình Thư Nghi và Cố Gia Huy cũng đứng dậy rời khỏi khuôn viên trường, quay về khách sạn tổ chức họp lớn rồi ăn tối cùng với mọi người.

Nhưng không ngờ Trình Thư Nghỉ vừa mới về đến cửa khách sạn thì cô lại trông thấy một chiếc xe rất quen thuộc đang đỗ ở đó.

Trong nháy mắt khi Trình Thư Nghi nhìn thấy chiếc xe không thể quen thuộc hơn kia, cô chỉ thấy máu trong cơ thể mình như ngừng chảy, cô dừng bước đứng im tại chỗ.

Là xe của Cố Mặc Ngôn Sao lại trùng hợp như thế, Trình Thư Nghỉ không khỏi cảm thán trong lòng, tùy tiện tới tham gia họp lớp cũng có thể chạm mặt anh, giữa bọn họ là nghiệt duyên gì vậy?

Ban đầu Trình Thư Nghỉ định vờ như không thấy rồi bỏ đi, nhưng nhớ lại cuộc nói chuyện vừa rồi với Cố Gia Huy, cô lại sợ năm đó giữa hai người có hiểu lầm gì có chưa giải thích rõ.

Chọn ngày không bằng gặp ngày, cô định hôm nay sẽ hỏi Cố Mặc Ngôn rõ ràng mọi chuyện, rốt cuộc năm đó có phải là anh sai Dương Tùng Đức bắt cô đi đến bệnh viện phá thai không?

Cho dù đáp án có là gì thì cô cũng muốn tận tai nghe được câu trả lời của Cố Mặc Ngôn, còn cô cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý đối diện với mọi kết quả rồi.

Trình Thư Nghỉ nghĩ vậy nên mới đứng im tại chỗ không nhúc nhích, vừa rồi chiếc xe này mới dừng ở đây cô đã biết Cố Mặc Ngôn đang ở trong đó. Vậy thì đợi lát nữa anh xuống xe là có thể trông thấy cô đang đứng ở cửa khách sạn rồi.

Rốt cuộc sự thật chuyện đó như thế nào? Cô có hiểu lầm Cố Mặc Ngôn hay không? Sẽ nhanh chóng rõ ràng thôi.

Tự dưng cô lại thấy hơi căng thẳng.

Tất nhiên Cố Gia Huy cũng nhận ra chiếc xe của Cố Mặc Ngôn, thấy Trình Thư Nghi không có ý né tránh, anh ta cũng đứng ở đó với CÔ.

Cửa xe mở ra, quả nhiên ngay từ ánh mắt đầu tiên Cố Mặc Ngôn đã nhìn thấy Trình Thư Nghi đang đứng trước mặt mình. Ý cười xuất hiện trong đôi mắt của anh, có điều vẫn chưa lan đến bờ môi đã tắt ngúm, bởi vì anh nhìn thấy người đang đứng bên cạnh cô.

Cố Gia Huy!

Sao cô và Cố Gia Huy lại cạnh nhau, hơn nữa còn ở cửa khách sạn, hai người họ đến đây làm gì?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 807


Chương 807

Cố Mặc Ngôn lại thấy lần này khi Trình Thư Nghỉ nhìn thấy anh, cô không chỉ không quay đầu bỏ đi giống như trước đây mà còn đứng ở một nơi bắt mắt nhất, cơn giận trong lòng Cố Mặc Ngôn bốc lên ngùn ngụt Nếu như chỉ là một mình Trình Thư Nghi đứng ở đó, tất nhiên anh sẽ rất vui mừng. Nhưng Cố Gia Huy lại đang đứng bên cạnh cô, mọi thứ trong mắt Cố Mặc Ngôn đều thay đổi Trình Thư Nghỉ làm thế là đang nói cho anh biết hiện giờ cô vẫn được săn đón nhiệt tình sao? Đầu tiên là Hà Kim Minh, bây giờ lại là Cố Gia Huy, lần tới sẽ là ai nữa? Rốt cuộc bên cạnh cô còn có bao nhiêu người đàn ông vây quanh mà anh không biết nữa!

Nếu như là trước đây, tất nhiên Cố Mặc Ngôn sẽ tin tưởng Tô Thư Nghỉ. Nhưng hiện giờ, xa cách bao nhiêu năm khiến sự chiếm hữu vốn đã mạnh liệt trong lòng anh càng thêm nhạy cảm Cố Mặc Ngôn không tài nào khống chế được cảm xúc tức giận của mình, anh nhanh chóng sải bước đi về phía của Trình Thư Nghị, cô là của anh, anh không thể chịu được việc có người đàn ông khác đứng bên cạnh cô!

Trình Thư Nghỉ nhìn thấy Cố Mặc Ngôn đang đi về phía mình, trái tim của cô đập càng lúc càng nhanh. Cô sợ giữa hai người họ thật sự có hiểu lầm gì đó, cô sợ mình vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, cô sợ cô sẽ không chấp nhận được kết quả như thế này…

Nhưng dù Trình Thư Nghỉ có sợ thế nào thì cô vẫn đứng im tại chỗ, cô cứ như thế căng thẳng nhìn Cố Mặc Ngôn đi đến trước mặt mình “Tôi có chuyện muốn…” Cô cất tiếng, giọng điệu ôn hòa hiếm thấy.

Nhưng không ngờ, Trình Thư Nghỉ còn chưa nói hết câu thì có một lực rất mạnh từ cổ tay truyền tới, kéo cô đi mấy bước.

Trong lúc cô còn chưa kịp phản ứng lại, gần như theo bản năng Cố Gia Huy nhanh tay nằm lấy cổ tay bên kia của cô, muốn “giải cứu” cô từ tay của Cố Mặc Ngôn.

Trình Thư Nghỉ đồng thời bị hai lực kéo lấy, cô cảm thấy cơ thể mình đau như thế sắp bị xé rách vậy.

“Buông cô ấy ra!” Cố Mặc Ngôn lạnh lùng nói với Cố Gia Huy, ánh mắt của anh như đang bốc hỏa. Hai người đã chia tay lâu như thế rồi, lẽ nào bây giờ còn muốn nối lại tình xưa ư?

Hừ! Không lẽ bây giờ, chỉ cần không phải là anh thì người nào Trình Thư Nghi cũng chấp nhận được sao?

“Phải là chú buông cô ấy ra mới đúng!” Cố Gia Huy cũng không chịu nhượng bộ, uổng công vừa rồi anh ta còn nói đỡ cho anh trước mặt Trình Thư Nghi, bây giờ anh còn thô lỗ với anh ta như thế sao?

Hai người đàn ông cứ giãng co với nhau như thế, nhất thời quên mất Trình Thư Nghỉ đang đứng giữa.

“Hai người buông tay ra!” Trình Thư Nghỉ lớn tiếng nói, cô đau đến mức tê rần: ‘Buông hết ra! Tôi đau sắp chết rồi!”

Cố Gia Huy nghe thấy Trình Thư Nghi kêu đau thì vội vàng buông cánh tay đang nắm lấy cô ra. Cố Mặc Ngôn cũng buông lỏng lực ở bàn tay nhưng lại không chịu buông tay Trình Thư Nghỉ Một cánh tay được tự do, Trình Thư Nghi tức giận ra sức thoát khỏi Cố Mặc Ngôn: “Anh bị điên rồi phải không, tự dưng nổi điên gì vậy!”

“Anh nổi điên ư? Trai đơn gái chiếc, em và Cố Gia Huy đến khách sạn làm gì?” Cố Mặc Ngôn cũng không kiềm chế nổi cơn giận trong lòng mình nữa, anh lớn tiếng hỏi Trình Thư Nghi “Cố Mặc Ngôn, chú đừng nghĩ nhiều, cháu và Trình Thư Nghỉ chỉ là..” Cố Gia Huy đứng bên cạnh thấy Cố Mặc Ngôn đang hiểu lầm thì vội vàng lên tiếng giải thích “Gậu im miệng cho tôi!” Cố Mặc Ngôn lạnh lùng nhìn Cố Gia Huy: “Cậu đừng quên, dù gì tôi vẫn là chú của cậu đấy, cậu với thím của mình cùng nhau đến khách sạn có thích hợp không?”

Cố Gia Huy nghe xong những lời Cố Mặc Ngôn nói thì sa sầm mặt mày, lúc anh ta đang định lên tiếng giải thích thì lại bị giọng nói vừa tức giận vừa lúng túng của Trình Thư Nghỉ cắt ngang, “Cố Mặc Ngôn, anh nói cho rõ đi, anh nói thế có ý gì! Hơn nữa ‘thím gì chứ, tôi và anh đã ly hôn rồi!”

“Vội vàng rũ sạch quan hệ với anh như thế sao?” Cố Mặc Ngôn cười khẩy: “Xem ra, quả nhiên em đã khác hẳn năm năm trước, đầu tiên là Hà Kim Minh, bây giờ lại là Cố Gia Huy, thủ đoạn quyến rũ đàn ông của em càng lúc càng giỏi rồi đấy.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 808


Chương 808

“Cố Mặc Ngôn, tên khốn này, anh bớt ở đây vu vạ cho người khác đi!” Trình Thư Nghỉ nghe xong những lời Cố Mặc Ngôn nói thì không biết là do xấu hổ hay tức giận, mặt cô đỏ đến nỗi gần như rỉ ra được máu.

“Anh có vu vạ cho người khác hay không em tự hiểu, em nói đi, em và Cố Gia Huy đến khách sạn làm gì?”

“Làm gì không cần anh phải biết!” Lúc này Trình Thư Nghi không hề có ý giải thích, cô vô cùng tức giận nên nói chuyện cũng không biết lựa lời: “Tôi và anh đã ly hôn rồi, tôi thích đi đâu với ai thì cũng là tự do của tôi, anh nghĩ anh là ai, anh có tư cách gì mà quản tôi?”

Mới vừa rồi cô còn nghĩ có thể mình đã hiểu lầm Cố Mặc Ngôn, còn cố tình đứng ở đây đợi anh, muốn hỏi rõ ràng chuyện năm đó rốt cuộc có phải là ý của anh không, nhưng bây giờ xem ra đã không còn cần thiết nữa.

Trình Thư Nghi không kiềm chế nổi mà tự giễu, vừa rồi khi cô nhìn thấy Cố Mặc Ngôn, cô chợt nhận ra mình còn có chút mong.

chờ. Nghĩ lại thì thấy thật nực cười, rốt cuộc cô đang mong chờ điều gì vậy. Anh là người như thế nào, chẳng phải năm năm trước cô đã nhìn rõ rồi sao?

Cố Mặc Ngôn chỉ thấy Cố Gia Huy ở chung một chỗ với mình thôi mà anh đã có thể nói ra những lời tốn thương người ta như thế: để sỉ nhục cô. Như thế thì có thể tưởng tượng được, năm đó khi Cố Mặc Ngôn biết được đứa trẻ cô đang mang trong bụng rất có thể không phải là con của anh, anh sai Dương Tùng Đức làm ra những chuyện đó cũng rất có khả năng.

“Cố Mặc Ngôn, tôi nói cho anh biết, tôi và anh đã chẳng còn quan hệ gì nữa rồi, sau này anh bớt can thiệp vào chuyện của tôi đii”

Trình Thư Nghi nổi giận đùng đùng hét vào mặt Cố Mặc Ngôn, cô cũng không muốn nhìn thấy anh nữa nên đã quay người đi vào cửa khách sạn.

Cố Gia Huy thấy thế thì cũng không giải thích thêm với Cố Mặc Ngôn nữa mà đi theo Trình Thư Nghi vào trong khách sạn. Vừa rồi bị Cố Mặc Ngôn không phân biệt phải trái mảng một trận, lúc này tâm trạng của anh ta cũng không được tốt cho lắm.

Cố Mặc Ngôn nhìn theo bóng lưng của Tô Thư Nghị, trái tìm đau đớn khôn nguôi.

Hơn nữa những lời vừa rồi của Trình Thư Nghi đã k1ch thích anh.

Thì ra hiện tại trong lòng cô, anh đã là một người không còn quan hệ gì nữa sao? Vì Cố Gia Huy, thậm chí cô còn chẳng màng đây là chốn đông người mà cãi nhau với anh!

Được! Được lắm! Cơn giận trong đôi mắt của Cố Mặc Ngôn không khỏi bốc lên ngùn ngụt.

Dương Tùng Đức ở cách đó không xa thấy Cố Mặc Ngôn và Trình Thư Nghỉ như nước với lửa, không ai chịu nhường ai như thế thì lại càng thêm áy náy.

Trước đây cậu Cố và mợ chủ yêu thương nhau như thế, anh ta chưa từng thấy họ cãi nhau như hiện tại thế này.

Mọi thứ đều là lỗi của anh ta, nếu như không phải do anh ta thì một đôi vợ chồng mặn nồng như thế sao có thể đi đến bước đường này chứ, lần nào gặp nhau cũng đỏ mắt hệt như thấy kẻ thù vậy.

Dương Tùng Đức bị sự hối hận giày vò hàng nghìn hàng vạn lần, anh ta biết chỉ cần một câu nói của mình, cậu Cố và mợ chủ có thể sẽ hóa giải hiểu lâm trước kia, sẽ tốt đẹp như xưa, nhưng từ.

đầu đến cuối anh ta vẫn không có đủ dũng cảm, thành thật nói cho Cố Mặc Ngôn biết sự thật chuyện năm đó.

Những lời nói của Trình Thu Uyển chẳng khác nào bùa chú, vẫn luôn in hẵn trong đầu của anh ta. Công việc, sự nghiệp, tương lai, danh tiếng và cả ba mẹ của anh ta nữa… anh ta không thể bỏ mặc không quan tâm đ ến những thứ này được.

Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi… Dương Tùng Đức liên tục nói xin lỗi, đó là chuyện duy nhất anh ta có thể làm lúc này. Cho dù anh ta biết rõ, sẽ chẳng ai tha thứ cho anh ta, bởi vì ngay cả anh ta cũng không thể tha thứ cho chính mình Sau khi Trình Thư Nghỉ quay về buổi họp lớp thì cũng không còn tâm trạng chơi bời nữa, sau khi chào Trương Bội với Cố Gia Huy xong thì muốn đi về trước.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 809


Chương 809

“Thư Nghị, sao cậu về sớm thế? Mọi người vừa mới bắt đầu mà.”

Tất nhiên khi Trương Bội nghe thấy Trình Thư Nghi muốn rời đi ‘thì cũng không vui. Cô ấy tốn biết bao công sức thì cô mới đồng.

ý đến tham gia họp lớp lần này, bây giờ còn chưa kịp nói với nhau mấy câu, sao cô ấy có thể để cô đi như thế được?

“Trương Bội, bây giờ tớ thật sự không có tâm trạng ở lại đây nữa, để mấy hôm nữa tớ sẽ hẹn riêng cậu ra ngoài chơi được không?

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng phải vừa rồi lúc ra ngoài với Cố Gia Huy vẫn còn tốt đó sao, sao bây giờ quay về lại không tốt rồi.” Trương Bội rất nôn nóng: “Cậu nói tớ nghe coi, có phải là Cố Gia Huy bắt nạt cậu không? Nếu như anh ta dám bắt nạt cậu, bây giờ tớ sẽ đi tìm anh ta tính sổ!”

“Không phải, không phải việc liên quan đến anh ấy.’ Trình Thư Nghỉ vội vàng kéo tay Trương Bội đang tính đi tìm Cố Gia Huy tính sổ lại: “Bây giờ tớ không muốn nói ra lý do cụ thể, cậu cũng đừng hỏi nữa được không?”

Trương Bội nhìn thấy vẻ mặt khó xử của Trình Thư Nghỉ thì chỉ thấy đau lòng: “Được rồi, được rồi, tới không gặng hỏi cậu nữa là được chứ gì.”

Trình Thư Nghi cảm kích gật đầu, sau khi rời khỏi khách sạn thì cô quay về nhà họ Trình.

Giờ này Manh Bảo cũng ngủ rồi, sau khi Trình Thư Nghỉ về phòng, cô thả mình trên chiếc giường lớn, thất thần nhớ lại cảnh tượng hôm nay gặp Cố Mặc Ngôn, cô chỉ thấy trái tim mình nhoi nhói.

Bản lĩnh quyến rũ đàn ông ngày càng giỏi ư? Cô không khỏi cười mia, thì ra trong mắt anh, cô lại là một người phụ nữ lẳng lơ không có tự trọng như thế.

Lúc Trình Thư Nghi đang một mình gặm nhấm nỗi đau thì bỗng nghe thấy có tiếng gõ cửa vọng tới: “Thư Nghỉ, em về rồi hả? Anh có chuyện này muốn nói với em.”

Là tiếng của Trình Nam Quyền. Trình Thư Nghỉ vội vàng dụi dụi mắt rồi xuống giường đi ra mở cửa “Anh, có chuyện gì vậy ạ? Sao hôm nay anh không đi làm?” Cô cứ nghĩ Trình Nam Quyền không có ở nhà.

“Em khóc đấy à, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Nhìn thấy đôi mắt đỏ ửng của Trình Thư Nghi, Trình Nam Quyền chau mày hỏi, có thể cảm nhận được cơn giận đang tỏa ra từ người anh ta “Không có chuyện gì, vừa rồi em xem lại ảnh của Manh Bảo rồi nhớ lại những chuyện trước kia thôi, em không sao đâu anh, anh đừng lo.”

Trình Thư Nghỉ tìm đại một cái cớ, sau đó cô lại nở một nụ cười trông có vẻ xán lạn. Cô không muốn Trình Nam Quyền phân tâm, lo lắng vì chuyện của mình nữa, thời gian này anh đã vất vả nhiều rồi.

“Em đừng nhớ lại những chuyện trong quá khứ nữa.” Trình Nam Quyền không hề nghỉ ngờ lời nói của Trình Thư Nghĩ, anh ta võ vai cô rồi an ủi, cơn giận trên gương mặt cũng dân biến mất, thay vào đó là tình yêu thương vô bờ bến.

“Vâng ạ”” Trình Thư Nghi gượng cười gật đầu: “Anh, anh tìm em có chuyện gì vậy?”

“Là em đã được tuyển dụng rồi, người phụ trách của tòa soạn ngày trước em từng làm việc có gọi điện thoại đến nói ngày mai em có thể quay về làm việc rồi.”

“Thật không ạ?” Trình Thư Nghỉ mỉm cười thật lòng.

Thật ra suốt những năm qua cô vẫn không quên được công việc phóng viên mình yêu thích, ở nước ngoài cô cũng học thạc sĩ về chuyên ngành liên quan, sau khi tốt nghiệp cô còn làm thực tập sinh cho một tòa soạn báo lớn nổi tiếng ở nước M nữa.

Trước đó cô cũng từng nói với Trình Nam Quyền, mình không có hứng thú với công việc của nhà họ Trình, nếu như có thể cô vẫn hy vọng mình có thể quay về làm việc trong tòa soạn báo ngày trước.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 810


 

Chương 810

Trình Thư Nghỉ vốn tưởng Trình Nam Quyền sẽ phản đối, nhưng không ngờ không những anh ta không ngăn cản cô mà còn rất ủng hộ quyết định của cô. Anh ta nói tập đoàn Trình Thị có anh †a là được rồi, anh ta hy vọng cô có thể làm công việc mình yêu thích. Không chỉ như thế, Trình Nam Quyền còn chủ động gửi CV của cô đến tòa soạn báo cô từng làm việc cho cô nữa.

“Tất nhiên là thật rồi, anh đã nói với em trước đó rồi, CV hiện tại của em rất tốt, không tuyển dụng em mới là tổn thất của bọn họ.”

Trình Nam Quyền nói với giọng điệu đầy tự hào: “Hơn nữa, lần này em quay về đó không phải là làm một nhân viên quèn giống như trước nữa mà là giữ chức tổng biên tập.”

*Tổng biên tập!” Trình Thư Nghỉ vô cùng ngạc nhiên: “Sao lại là tổng biên tập, anh, em… rốt cuộc là chuyện gì vậy ạ?” Trình Thư Nghỉ hơi ngẩn người, cô hoàn toàn không hiểu rốt cuộc là chuyện gì.

“Vị trí anh ứng tuyển cho em là tổng biên tập, với năng lực của em gái anh, anh còn thấy vị trí này hơi uổng phí tài năng của em nữa kìa.” Đây có thể nói là điều bất ngờ Trình Nam Quyền chuẩn bị cho Trình Thư Nghi, bây giờ xem ra đã đạt được hiệu quả nên có rồi, anh ta cũng thấy hết sức vui vẻ.

“Cảm ơn anh” Trình Thư Nghỉ vui mừng ôm chầm lấy Trình Nam Quyền, nhưng sau đó cô lại nhớ đến một chuyện khác: “Anh, chẳng phải Cố Gia Huy đang là tổng biên tập của tòa soạn báo đó sao? Sao lại tuyển dụng vị trí tổng biên tập vậy.”

“Lúc anh gửi CV cho em, anh có nghe nói tổng biên tập trước kia của tòa soạn báo đã từ chức rồi, vì vậy anh mới ứng tuyển vào vị trí này cho em. Em yên tâm đi, lần này hoàn toàn là nhờ vào tài năng và thành tích của em. Anh không đi cửa sau cho em đâu Hơn nữa người phụ trách của tòa soạn báo đấy biết trước đây em từng làm ở đó, thành tích cũng không tồi nên cũng bỏ không phỏng vấn nữa, bảo em cứ đến đó làm là được.”

Trình Nam Quyền nhìn Trình Thư Nghi bằng ánh mắt cưng chiều rồi giải thích. Em gái của anh ta tất nhiên là người giỏi nhất rồi!

Tuy rất tò mò không biết vì sao Cố Gia Huy từ chức, nhưng bây giờ trong lòng Trình Thư Nghi rất vui vẻ. Nghĩ đến chị Trịnh, Hiểu Khiết, và cả những đồng nghiệp khác trong tòa soạn, cô đã rất chờ mong được đi làm.

Cả một buổi chiều sau đó, Trình Thư Nghỉ không còn buồn bã u sầu trong phòng nữa, mà kéo Trình Nam Quyền cùng đi trung tâm mua sắm.

Trình Thư Nghi chọn cho mình vài bộ đồ định mặc đi làm rồi thử vào, vô cùng háo hức chờ Trình Nam Quyền đánh giá. Suốt quá trình, Trình Nam Quyền vẫn luôn gật đầu, trên mặt lộ rõ ý cười.

Trong năm năm ở bên Trình Thư Nghị, đây là lần đầu tiên anh †a thấy Trình Thư Nghỉ vui vẻ kéo mình đi chọn đồ như này. Xem ra để cô quay lại tòa soạn làm việc là một quyết định chính xác, không có điều gì quan trọng bằng niềm vui của cô.

Trình Thư Nghỉ chọn đồ cho mình xong lại tiếp tục vô cùng hứng thú mà chọn cho Trình Nam Quyên mấy món. Thấy Trình Thư Nghi hiếm khi vui vẻ đến vậy, Trình Nam Quyền cũng không nỡ khiến cô mất hứng, thử từng bộ cho cô xem.

Nhìn người trước mặt, Trình Thư Nghỉ không khỏi cảm thán, cô chỉ có thể dùng từ đẹp trai kinh khủng để hình dung Trình Nam Quyền.

Rõ ràng đều là sơ mi trắng, sao mặc lên người anh ta lại trắng như vậy, cổ áo lại thẳng như vậy? Mặt mấy nhân viên bán hàng bên cạnh đều đỏ như quả táo.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Nhưng Trình Thư Nghi lại rơi vào nỗi buồn, anh trai mình ưu tú như vậy, sao đến giờ vẫn mãi không thấy bóng dáng chị dâu đâu? Thật sự không biết anh ta thích kiểu con gái như nào, bao nhiêu năm rồi cô vẫn chưa thấy cô gái nào bên anh ta.

Nhìn anh ta mặc quần áo rất đẹp, Trình Thư Nghỉ vui vẻ bảo nhân viên bán hàng gói lại. Tuy cuối cùng vẫn là Trình Nam Quyền trả tiềt , nhưng Trình Thư Nghi không hề thấy áy náy, ai bảo anh trai mình kiếm được nhiều tiền hơn mình cơ.

Hôm sau, Trình Thư Nghí chọn một bộ vest kiểu nữ màu đen trắng để mặc đi làm, trông vừa mạnh mẽ vừa mềm mại nữ tính, không diễn tả được hết sự ngăn nắp gọn gàng, xinh đẹp động lòng người.

Ngay khi cô đang vui vẻ lái xe đến tòa soạn làm việc, không ngờ, †òa soạn cũng như nổ tung vì tin cô đến làm việc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 811


Chương 811

Mọi người đều chia sẻ tình báo mình tìm được, có thể nói là vô cùng tò mò về tổng biên tập sắp tới này.

“Ê, nghe nói là gái đẹp đó, chỉ là không biết cái nết thế nào, mong không quá tệ là được.” Giọng điệu hưng phấn xen lẫn chút thấp thỏm của một đồng nghiệp nam.

“Thấy bảo mới từ bên nước M về, từng làm việc ở V., không đơn giản đâu!”

“Đúng vậy, cũng không biết gia thế như nào, vừa tới đã chiếm được cái ghế tổng biên tập, chắc là không phải con nhà bình thường đâu.”

“Ai mà biết kinh nghiệm ở nước ngoài như nào, có khi là tự bịa ra đó. Thời buổi này ai mà chẳng thổi phồng mấy trải nghiệm bên ngoài đó. Thật ra chỉ là bên ngoài đẹp đẽ bên trong thối rữa thôi, có tài thật hay không còn chưa biết đâu?”

Giọng điệu ghen ăn tức ở này là Khưu Duyệt. Vốn dĩ lần này Cố Gia Huy từ chức chính là một cơ hội cho cô ta thăng chức nên cô.

†a cũng đã xin làm tổng biên tập. Cứ tưởng lần này chắc chắn sẽ giành được, không ngờ giữa đường lại có kẻ xen ngang.

Mọi người đều không dám đáp lời Khưu Duyệt, ai mà biết tổng biên tập sắp tới tính tình ra sao, chẳng may cô biết Khưu Duyệt nói sau lưng cô như vậy rồi giận cá chém thớt thì sao? Bọn họ không muốn đắc tội tổng biên tập trước cả khi gặp cô đâu.

Thấy mọi người chỉ cười xuề xòa chứ không đáp lời mình, Khưu Duyệt thầm khinh thường, một đám nhát gan!

“Dù tổng biên tập sắp tới là ai, mình cứ làm việc cho tốt là được.”

Hiểu Khiết không bàn luận cùng mọi người, đối với cô ấy, ai làm tổng biên tập cũng được, dù sao cũng không đến lượt c “Cũng không nói như vậy được, có một lãnh đạo tốt tính, công tư phân minh rất quan trọng với chúng ta, nếu không lúc làm việc sẽ bớt vui đi nhiều. Làm đúng việc là một chuyện, theo đúng người mới có lợi cho tiền đồ đúng không?” Chị Trịnh ngồi cạnh Hiểu Khiết bình tĩnh nói.

“Cũng đúng.” Hiểu Khiết gật đầu: “Hi vọng tổng biên tập mới tới là một người hiểu lý lẽ.”

Đứng ngoài cổng tòa soạn, Trình Thư Nghĩ thấy lâu lắm rồi trái tim mình không đập mạnh đến vậy.

Mỗi cọng cỏ ngọn cây ở đây đều rất quen thuộc với cô, dù năm năm qua thành phố này đã thay đổi rất nhiều, nhưng khung cảnh và kiến trúc xung quanh tòa soạn lại không thay đổi rõ rệt. Điều này khiến Trình Thư Nghỉ càng thêm kích động.

Thở dài một hơi, Trình Thư Nghỉ rảo bước vào tòa soạn, không biết những đồng nghiệp từng cùng làm việc còn ở đây không?

Bây giờ mọi người sống thế nào?

“Chị… chị Thư Nghi!” Thấy Trình Thư Nghỉ xuất hiện ở cổng tòa soạn, Hiểu Khiết đứng bật dậy, sau đó không khỏi mừng như điên.

“Chị Thư Nghị, là chị thật ạ?” Hiểu Khiết chạy tới trước mặt Trình Thư Nghi nhưng không dám giơ tay ôm lấy cô. Đây là chị Thư Nghỉ thật sao? Bây giờ chị ấy đẹp thật đấy!

“Là chị thật mà.” Trình Thư Nghỉ cười đáp, chủ động vòng tay ôm Hiểu Khiết: “Chị về rồi, em sống có tốt không?”

“Không ngờ lại là chị, chị Thư Nghi, sao hồi trước chị đi mà không nói lời nào vậy. Mấy năm nay em nhớ chị lắm đó.”

Hiểu Khiết nói rồi lại không nhịn được bật khóc, khiến Trình Thư Nghi phải bối rối dỗ dành cô ấy.

Thấy Trình Thư Nghi và Hiểu Khiết tương tác qua lại, nhân viên cũ của tòa soạn đều bất ngờ.

Nhân viên mới chưa từng gặp Trình Thư Nghỉ đều ngây người tại chỗ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 812


Chương 812

“Thư Nghị, chẳng lẽ cô là tổng biên tập mới tới?” Cuối cùng cũng có một nhân viên cũ phản ứng lại, hỏi một câu từ tận đáy lòng Nghe anh ta nói vậy, mọi người đều yên tĩnh lại, mỗi người một biểu cảm chờ câu trả lời của Trình Thư Nghi. Chắc không phải đâu nhỉ?

*Ừm” Trình Thư Nghỉ cười gật đầu: “Hi vọng sau này mọi người quan tâm tôi nhiều hơn.”

Mọi người ở đó đều anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, đều rất bất ngờ…

Từng là một nhân viên bình thường đến không thể bình thường hơn, sau năm năm ngắn ngủi lại biến thành tổng biên tập?

Đúng là một bước đổi vận!

Cô vừa nói vậy, có người buồn cũng có người vui. Người không biết Trình Thư Nghỉ thì thôi, chứ những đồng nghiệp từng làm việc với Trình Thư Nghi đều đang nghĩ lại xem mình có từng đắc tội gì cô không, hi vọng sau này cô không chèn ép họ.

Nhưng Trình Thư Nghỉ lại không ngờ mọi người lại có suy nghĩ dè chừng đến vậy, nghĩ đến những nhân viên không biết mình, cô giới thiệu qua về bản thân mình một chút.

Nội dung đều là mấy câu “Mong mọi người chiếu cổ’ quen thuộc, chỉ khác là cô nhấn mạnh tên mình là “Trình Thư Nghỉ”.

Đúng vậy, bây giờ cô là Trình Thư Nghi rồi chứ không phải Tô Thư Nghỉ. Không chỉ mỗi cô cần nhớ kỹ điều này, mà những người bên cạnh cô cũng vậy.

Mọi người trong tòa soạn rất nhạy bén với chuyện này, họ nhanh chóng nhớ đến tin tức từng oanh tạc thành phố S, thân phận thật sự của Tô Thư Nghi là cô cả của tập đoàn Trình.

Bỗng chốc, ánh mắt mọi người nhìn cô đều thay đổi, trong sự quen thuộc lẫn chút xa lạ, thêm cả sự kính sợ. Dù trước đây có thế nào, sau này mọi người sẽ không còn là người chung đường nữa.

Dù Khưu Duyệt rất không cam tâm và ghen tị, nhưng với thân phận của Trình Thư Nghỉ bây giờ, cô ta cũng không dám dị nghị gì. Cô ta giả lả đi tới trước mặt cô, đưa tay ra nói: “Chào mừng cô quay về, Thư Nghỉ, bây giờ cô càng ngày càng xinh đấy nhỉ.”

Biết Khưu Duyệt không nói thật lòng nhưng Trình Thư Nghỉ vẫn nắm tay cô ta, cười đáp: “Cảm ơn, hy vọng sau này chúng ta có thế hợp tác vui vẻ.”

Thấy hai người từng như nước với lửa nay lại tay bắt mặt mừng với nhau, nhân viên trong tòa soạn đã hiểu một điều: Người trước mặt họ bây giờ thật sự không phải Tô Thư Nghỉ hồi trước nữa, vì cô của trước đây sẽ không thảo mai ngoài mặt như vậy.

Cũng không biết thay đổi vậy là tốt hay xấu đây? Trong lòng mọi người đều hơi thấp thỏm.

Qua một tuần làm quen, cuối cùng công việc của Trình Thư Nghi cũng bước vào quỹ đạo. Cô bắt đầu dẫn dắt mọi người làm một chuyên đề phỏng vấn, hi vọng có thể mượn hiệu ứng người nổi tiếng để nâng cao doanh số cho tòa soạn.

Tuy mơ mộng rất đẹp, nhưng công việc thực tế vẫn có khó khăn nhất định. Nếu mời sao lớn thì phí tổn sẽ cao hơn dự chi của tòa soạn rất nhiều. Nhưng nếu mời người không đủ nổi tiếng, doanh thu của tòa soạn sẽ không cải thiện được.

Sau một buổi chiều họp hành thảo luận và tiếp thu ý kiến của mọi người, Trình Thư Nghỉ quyết định xác định phạm vi nhân vật phỏng vấn trong giới thương nghiệp thành phố S.

Mánh khóe sử dụng “tinh anh giới thương nghiệp” chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của rất nhiều người, nhất là những tỉnh anh có danh tiếng nhất định, còn dễ bắt gặp trong thành phố này. Cô tin nếu mọi người có hiếu kỳ thì cũng sẽ không thấy quá xa lạ, ngược lại còn có hứng thú hơn.

Hơn nữa, để đề cao độ nổi tiếng và hình tượng của công ty mình, chắc chản phỏng vấn những người này sẽ dễ hơn phỏng vấn siêu sao nổi tiếng nhiều.

“Nếu đã xác định phạm vi thì mọi người đề cử vài người đi. Mọi người cùng thảo luận một lát rồi chọn ra danh sách.” Trình Thư Nghi nói.

Lời vừa dứt, mọi người đều chìm vào suy tư, ai nấy đều suy nghĩ một danh sách thích hợp trong đầu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 795


Chương 795

Dương Tùng Đức nghĩ đến đây thì vô cùng lo lắng và sợ hãi, nhưng nghĩ kỹ lại thì anh ta lại thở phào. Chắc cậu Cố vẫn chưa biết đâu, nếu không hiện tại anh cũng không bình tĩnh nói chuyện với mình như thế. Có điều, chuyện này còn có thể giấu thêm bao lâu nữa?

“Mới đây thôi, chúng tôi có gặp nhau vài lần rồi.” Cố Mặc Ngôn không hề nghi ngờ những lời Dương Tùng Đức nói: “Cậu nghỉ ngơi trước đi, rồi điều tra chuyện tôi vừa mới nói cho tôi, Với cả, tên hiện tại của cô ấy là Trình Thư Nghị, lúc điều tra đừng nhầm lẫn.”

“Vâng, tôi sẽ đi điều tra ngay.” Sau khi Dương Tùng Đức trả lời xong thì quay người đi ra khỏi văn phòng, bước chân của anh †a không còn vững như trước nữa, rõ ràng hơi loạng choạng, có điều Cố Mặc Ngôn đang cúi đầu đọc tài liệu nên không phát hiện ra.

Dương Tùng Đức bước ra khỏi văn phòng tổng giám đốc với tâm trạng lo lắng, anh ta cảm nhận được chân mình đang run lên bần bật, trong đầu anh ta chỉ toàn nghĩ đến việc mình nên giải thích những chuyện năm đó như thế nào để xin được sự tha thứ của cậu Cố và mợ chủ.

Thật ra suốt những năm qua anh ta luôn thấy day dứt, ngày nào cũng bị giày vò bởi sự áy náy. Năm năm rồi, chỉ cần nhìn thấy trẻ con là anh ta lại nhớ đến cảnh tượng Tô Thư Nghỉ khóc lóc van xin mình tha cho đứa trẻ trong bụng cô, sau đó là sự tự trách trong suốt khoảng thời gian dài.

Nỗi nhớ của cậu Cố dành cho mợ chủ, và cả sự khoan dung dành cho Trình Thu Uyển suốt ngần ấy năm, không ai thấy rõ hơn anh †a. Đã có rất nhiều lần anh ta muốn mở miệng nói với Cố Mặc Ngôn sự thật của chuyện năm đó, để anh nhìn rõ bộ mặt thật sự của Trình Thu Uyển, để anh theo đuối lại mợ chủ.

Nhưng anh ta không dám, từ đầu đến cuối anh ta không có đủ dũng cảm, anh ta có sự dè chừng…

“Dương Tùng Đức!” Suy nghĩ của Dương Tùng Đức bị cắt ngang bởi một tiếng hét chói tai, anh ta quay đầu lại nhìn thì thấy Trình Thu Uyển đang đẩy xe lăn về phía mình.

Dương Tùng Đức thấy chán ghét, anh ta quay người định rời đi Suốt những năm qua thái độ của anh ta dành cho Trình Thu Uyển luôn là tránh được thì tránh, anh ta thật sự không muốn gặp người phụ nữ lòng dạ độc ác này.

Mỗi lần nhìn thấy cô ta giả vờ đau lòng nhắc đến đôi chân của mình, dùng nó để yêu cầu Cố Mặc Ngôn đồng ý với đủ mọi yêu cầu vô lý của cô ta, anh ta lại ước gì mình có thể công khai hết tất cả những chuyện cô ta đã từng làm.

“Dương Tùng Đức, anh đứng lại đó!” Trình Thu Uyển nhanh chóng tăng tốc chặn Dương Tùng Đức lại: “Anh như thế là sao, vừa rồi trông như người mất hồn vậy, gọi anh mấy lần anh cũng chẳng trả lời! Trông thấy tôi còn dám quay người bỏ đi, có phải anh không muốn làm việc ở Ngôn Diệu nữa không, anh có tin tôi sẽ lập tức bảo Cố Mặc Ngôn đuổi việc anh không!”

Dương Tùng Đức nghe thấy những lời uy hiếp của Trình Thu Uyển thì chỉ thấy nực cười. Cô ta cho rằng mình có thể tùy tiện chi phối quyết định của Cố Mặc Ngôn sao? Cô ta hơi đánh giá cao mình quá rồi đấy.

Sau khi Trình Thu Uyển măng Dương Tùng Đức xong, cô ta mới thấy thoải mái hơn đôi chút: “Anh đi theo tôi, tôi có chuyện này muốn bàn bạc với anh.”

“Chuyện gì?” Dương Tùng Đức lập tức đề cao cảnh giác, Trình Thu Uyển đến tìm anh ta nhất định sẽ chẳng có chuyện gì tốt đẹp.

“Anh sợ như thế làm gì!” Trình Thu Uyển tỏ vẻ không vui: “Tôi có thể ăn thịt được anh chắc. Tìm chỗ nào yên tĩnh đi rồi chúng ta từ từ nói chuyện.”

Dương Tùng Đức hơi do dự, Trình Thu Uyển tìm mình chắc chắn là lại có âm mưu quỷ kế gì đây, mình không thể giúp kẻ xấu làm điều ác nữa.

Thấy Dương Tùng Đức đứng yên bất động, Trình Thu Uyển quay đầu cười mỉa uy hiếp: “Sao nào, anh muốn Cố Mặc Ngôn biết năm đó thân tín mà anh ấy vô cùng tin tưởng đã phản bội anh ấy, ép vợ anh ấy rời khỏi quê hương như thế nào sao?”

“Cô đã nói sau này sẽ không nhắc lại chuyện này rồi mà!” Dương Tùng Đức lập tức xù lông. Không ngờ Trình Thu Uyển lại dùng chuyện này uy hiếp anh ta, thật sự quá hèn hạ. Chẳng lẽ cô ta không biết tại sao lúc trước mình lại làm vậy ư?

“Thế á?” Trình Thu Uyến hờ hững nói: “Tôi không nhớ đã đồng ý với anh những chuyện này.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 796


Chương 796

“Trình Thu Uyển, cô!” Dương Tùng Đức nhất thời tức đến nghẹn họng.

*Mau tìm một nơi không có người đi, nếu không tôi không đảm bảo mình sẽ không nói gì đó với Cố Mặc Ngôn đâu.”

Chuyện này là tử huyệt của Dương Tùng Đức, bây giờ bị Trình Thu Uyển nắm được, anh ta chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý, đưa Trình Thu Uyển đến một phòng họp hẻo lánh và không người “Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?”

Dương Tùng Đức hơi mất kiên nhãn hỏi, nhưng bây giờ Trình Thu Uyển đã không để tâm đến những điều này nữa rồi. Hiện giờ trong lòng, trong mắt cô ta đều đang nghĩ đến một người khác, nghĩ phải làm thế nào để hoàn toàn tiêu diệt cô ấy!

“Anh cũng biết Tô Thư Nghi trở về rồi nhỉ?” Trình Thu Uyển cần răng nghiến lợi nói, nghĩ đến con khốn đó là cô ta lại tức no bụng, chỉ ước gì bây giờ Tô Thư Nghỉ đang ở trước mặt mình, cô ta muốn tát con ả này hai cái thật mạnh.

“Cô cũng biết rồi ư?” Nghe Trình Thu Uyển nhắc đến tên Tô Thư Nghi, Dương Tùng Đức lập tức hoảng sợ, đột nhiên quay phắt đầu lại nhìn cô ta.

Trình Thu Uyển liếc Dương Tùng Đức: “Tôi biết chuyện này thì có gì kỳ lạ à? Nếu như tôi không biết, có phải anh cũng định giấu diếm tôi không?”

Bây giờ Dương Tùng Đức không có tâm trạng đâu mà tranh luận với cô ta về chuyện này: “Bây giờ phải làm gì? E là không bao lâu nữa cậu Cố sẽ phát hiện những chuyện năm đó cô làm.”

“Anh có thể bản lĩnh lên chút được không. Tôi còn chưa sợ thì anh sợ cái gì!”

Trình Thu Uyển liếc nhìn Dương Tùng Đức đang hốt hoảng bằng ánh mắt khinh thường, tại sao năm đó mình lại tìm một người đàn ông hèn nhát như vậy để hợp tác chứ?

“Gòn nữa, cái gì mà những chuyện năm đó tôi làm, những chuyện đó là một mình tôi làm à? Anh đừng quên anh cũng có có phần, bây giờ muốn rũ bỏ sạch sẽ hả, không có cửa đâu! Tôi nói cho anh biết, nếu như Cố Mặc Ngôn biết được những chuyện năm đó, tôi sẽ khai anh ra đầu tiên.”

“Bây giờ là lúc so đo những chuyện này sao?” Dương Tùng Đức tức giận nói, Trình Thu Uyển đúng là không nói lý, lửa cháy đến nơi rồi mà cô ta vẫn nghĩ đến việc uy hiếp anh ta.

“Gô có thời gian cãi nhau với tôi thì chi bằng suy nghĩ xem nên làm gì đi! Nếu anh Cố thật sự biết chuyện này, cả tôi và cô đều sẽ không có kết cục tốt đâu.”

“Anh hung dữ cái gì!” Trình Thu Uyển cũng không hề tỏ ra yếu thế: “Hôm nay tôi tới tìm anh là muốn bàn cách đối phó, anh cho rằng tôi muốn cãi nhau với anh sao?”

“Vậy cô muốn làm gì?” Dương Tùng Đức hít sâu một hơi, cố gắng đè nén lửa giận của mình. Hiện tại quan trọng nhất là phải mau chóng nghĩ ra cách giải quyết vấn đề.

Thấy Dương Tùng Đức nhượng bộ, sắc mặt Trình Thu Uyển cũng dịu đi.

“Tôi đã nghĩ rồi, nếu không muốn Cố Mặc Ngôn biết được chuyện năm đó, vậy cũng chỉ có một cách.”

“Cách gì?” Dương Tùng Đức hơi sốt ruột.

Trong mắt Trình Thu Uyển lóe lên vẻ hung ác, cô ta nói tiếp: “Đảm bảo Tô Thư Nghỉ sẽ không bao giờ hòa hảo với Cố Mặc Ngôn được nữa, thậm chí vĩnh viễn không có cơ hội gặp mặt nói chuyện với anh ấy. Chỉ cần Tô Thư Nghi không nói, trên đời này.

sẽ không có người thứ ba biết được chuyện năm đó ngoại trừ tôi và anh.”

Tốt nhất là chết đi, như vậy thì cô ta sẽ mãi mãi không cần lo lắng về sau. Đây mới là tiếng lòng thật sự của Trình Thu Uyển, nhưng cô ta cũng không ngốc đến mức nói thẳng như vậy với Dương Tùng Đức.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 797


Chương 797

Nghe giọng điệu tàn ác của Trình Thu Uyển, Dương Tùng Đức không khỏi hơi sợ hãi. Chẳng lẽ cô ta vẫn chưa hết hy vọng, lại muốn giở thủ đoạn thâm độc nào đó để đối phó với mợ chủ ư?

Dương Tùng Đức suy đi nghĩ lại những lời Trình Thu Uyển nói, anh †a cũng cảm thấy đây là một cách khả thi. Chỉ cần mợ chủ và cậu Cố không gặp mặt, vậy giữa bọn họ sẽ tiếp tục hiểu lâm như vậy, chuyện năm đó mình giả mạo Cố Mặc Ngôn ra quyết định để Tô Thư Nghỉ phá thai cũng sẽ không bị phát hiện, thế nhưng…

Nghĩ đến dáng vẻ bị nỗi nhớ giày vò suốt những năm qua của Cố Mặc Ngôn, Dương Tùng Đức liền muốn đánh mình hai cú thật mạnh. Trước đó vì bảo vệ an toàn của ba mẹ nên anh ta đã phản bội Cố Mặc Ngôn một lần rồi; bây giờ vì muốn che giấu sai lầm năm đó, chẳng lẽ anh ta lại phải phản bội Cố Mặc Ngôn một lần nữa sao?

Nghĩ đến những năm qua Cố Mặc Ngôn tin tưởng mình không chút dè chừng, gần như chưa từng giấu diếm mình bất cứ chuyện gì, Dương Tùng Đức cảm thấy lương tâm rất bất an, nếu mình làm vậy thì sau này có gặp báo ứng không?

Còn mợ chủ nữa, mợ ấy cũng tin tưởng mình nên mới chưa từng nghi ngờ chuyện xảy ra năm đó kỳ thật không phải chủ ý của cậu Cố.

Nhưng anh ta lại đáp lại lòng tin của bọn họ dành cho mình như: vậy ư?

Nhìn thấy Dương Tùng Đức chỉ cúi đầu im lặng mà không nói gì, trên mặt lộ vẻ hổ thẹn. Sao Trình Thu Uyển lại không đoán được anh ta đang nghĩ gì, có lẽ là cảm thấy có lỗi với Cố Mặc Ngôn và Tô Thư Nghĩ.

Trong lòng cô ta không khỏi bật cười, người làm việc lớn không màng đến chuyện nhỏ. Với tính cách nhu nhược của anh ta thì có thể làm được chuyện lớn gì? Chẳng trách nhiều năm như vậy vẫn chỉ là một trợ lý quèn.

“Anh cảm thấy cách này thế nào?” Trình Thu Uyển cười khinh hỏi, đồng thời cũng ngăn chặn đường lui của Dương Tùng Đức.

“Dương Tùng Đức, tôi nói cho anh biết, nếu Cố Mặc Ngôn biết trước kia anh giả mạo anh ấy để Tô Thư Nghi phá bỏ đứa con, với tính cách có thù tất báo của anh ấy, anh cảm thấy anh ấy sẽ dễ dàng bỏ qua cho anh à?”

“Anh đi theo anh ấy nhiều năm như vậy, hẳn cũng biết là một khi anh ấy đã tức giận, chẳng những anh sẽ không giữ được công.

việc của mình mà e là sau này cả giới tài chính đều sẽ đóng băng anh. Anh có nghĩ đến lúc đó ba mẹ mình phải làm sao không, chẳng lẽ anh muốn bọn họ cùng anh cạp đất mà sống à?”

Nghe vậy, Dương Tùng Đức siết chặt năm đấm, anh ta không thể không thừa nhận Trình Thu Uyển đã nói trúng tim đen anh ta, phơi bày hết tất cả những lo lắng ẩn sâu trong lòng anh ta.

Đúng vậy, mình thế nào cũng không sao, nhưng anh ta tuyệt đối không thể để ba mẹ mình không được sống an ổn tuổi già.

“Cô lại muốn làm gì mợ chủ?” Sảc mặt Dương Tùng Đức rất khó coi.

Mặc dù anh ta rất lo lắng cho ba mẹ mình, nhưng cũng sẽ không bất chấp nguyên tắc để giúp đỡ Trình Thu Uyển làm chuyện không có nhân tính. Nếu như Trình Thu Uyển quá đáng, anh ta tuyệt đối sẽ không giúp cô ta.

“Cô ta là mợ chủ cái gì hả, Tô Thư Nghi và Cố Mặc Ngôn đã ly hôn lâu rồi, sau này anh không được phép gọi cô ta như vậy trước mặt tôi!” Trình Thu Uyển đột nhiên nổi giận.

Đã năm năm rồi, tại sao đã qua năm năm mà mình vẫn không thể thay thế vị trí của Tô Thư Nghĩ trong lòng Cố Mặc Ngôn?

Thậm chí ngay cả Dương Tùng Đức cũng vẫn cho rằng cô ta mới là vợ của tổng giám tập đoàn Ngôn Diệu, rõ ràng xưng hô này nên thuộc về mình mới phải.

Nghĩ đến đây, Trình Thu Uyển nhếch môi nở một nụ cười tàn ác: “Không cần biết bây giờ cô là Tô Thư Nghỉ hay Trình Thư Nghị, lần này, tôi tuyệt đối sẽ không để cô chạy thoát đâu!”

Dạo gần đây Trình Thư Nghỉ rất cáu kỉnh.

Tất cả đều là vì tên Hà Kim Minh này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 798


Chương 798

Rõ ràng tên này nói đã từ bỏ kế hoạch của Trình Thu Uyển, thế nhưng anh ta vẫn cứ ba ngày hai bận gọi điện thoại của cô, thường xuyên hẹn cô ra ngoài với đủ loại lý do.

Hôm nay thì nhà hàng của người bạn này mới khai trương, được tặng phiếu ăn miễn phí không dùng thì uổng; ngày mai lại sinh nhật mẹ anh ta không biết tặng gì, muốn cô chọn quà giúp; ngày kia đi tham gia họp mặt bạn bè nhưng không tìm được bạn gái…

Nực cười, anh ta là người không tìm được bạn gái á?

Dần dà, Trình Thư Nghi cũng cảm thấy có vấn đề, cô thầm nghĩ có phải mình đã truyền đạt nhầm tín hiệu gì đó cho anh ta, khiến anh ta có chút hiểu lầm về mối quan hệ giữa họ hay không?

Sau đó Trình Thư Nghỉ kiên quyết không đi ra ngoài cùng Hà Kim Minh nữa, cô không có ý nghĩ dư thừa nào với anh ta, tốt hơn hết là đừng để anh ta hiểu lầm. Nhưng Hà Kim Minh vẫn miệt mài gọi điện thoại tới.

Rè rè.

Nghe điện thoại bên cạnh rung lên, Trình Thư Nghỉ mất kiên nhẫn quay đầu đi không để ý tới, đôi mày thanh tú nhíu chặt vào nhau.

Rè rè rè.

Sau khi yên tĩnh một lúc, điện thoại lại rung lên lân nữa Có thôi hay không! Trình Thư Nghỉ cầm lấy điện thoại: “Chẳng phải tôi đã nói với anh là không có thời gian sao? Không đi là không đi, anh nghe không hiểu à!”

“Sao vậy, sao lại cáu thế, tớ còn chưa nói chuyện gì mà, cậu không đi được à?”

Không ngờ đầu dây bên kia không phải Hà Kim Minh mà lại một giọng nữ quen thuộc, bạn thời đại học kiêm bạn thân của cô, Trương Bội.

“Xin lỗi Trương Bội, xin lỗi cậu.” Trình Thư Nghỉ vội xin lỗi: “Tớ không biết là cậu, tớ còn tưởng là… thật sự xin lỗi nhé.”

“Được rồi mà, tớ còn không biết cậu thế nào chắc? Yên tâm đi, tớ sẽ không để trong lòng đâu.” Trương Bội cười trêu ghẹo: “Nhưng không biết là thần tiên phương nào lại không có mắt như thế, chọc cho bạn học Thư Nghỉ ngày thường luôn hiền thục của chúng ta tức giận thế hả?”

“Một kẻ rất đáng ghét.” Trình Thư Nghỉ hờn dỗi: “Không nói đến anh ta nữa, cậu tìm tớ có chuyện gì?”

“Lúc chúng ta học đại học có tham gia câu lạc bộ báo chí sinh viên, bây giờ các thành viên trong nhóm chúng ta muốn tổ chức họp mặt nên bảo tớ hỏi thử xem cậu có thời gian tới tham gia không?”

“Là thế à, tớ… Trình Thư Nghỉ hơi băn khoăn.

Lúc học đại học, ban đầu cô và các thành viên trong nhóm rất hòa thuận. Nhưng sau khi xảy ra chuyện Lâm Bảo Châu vu khống cô là gái bán thân, tất cả mọi người đều chỉ trỏ sau lưng cô, cũng không muốn qua lại gì với cô nữa. Còn cô cũng rút khỏi câu lạc bộ báo chí vì không chịu được ánh mắt khác thường của người khác.

Cho đến bây giờ, cô vẫn không quên được sự chế giễu, khinh thường trong mắt và trên mặt những bạn học kia. Đó là nỗi đau mà cô sẽ không bao giờ quên được.

“Trương Bội, cậu cũng biết quan hệ giữa tớ và bọn họ không tốt rồi đấy. Tớ sẽ không đi đâu, tớ không muốn gặp bọn họ lắm.”

“Trời ơi, không sao đâu mà. Bây giờ mọi người đều biết năm đó.

cậu bị oan, bọn họ đều muốn gặp mặt xin lỗi cậu, cậu đến tham gia đi nha. Cho dù cậu không muốn gặp mặt bọn họ, vậy tớ thì sao? Chẳng lẽ ngay cả tớ cậu cũng không muốn gặp à? Cậu nói xem, đã bao lâu chúng ta không gặp nhau rồi!”

Trong giọng điệu nũng nịu của Trương Bội mang theo vẻ oán trách. Làm bạn nhiều năm, Trình Thư Nghi thật sự không từ chối được.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 799


Chương 799

“Thôi được rồi được rồi, tớ đi là được chứ gì. Nhưng đến lúc đó cậu nhất định phải ở bên cạnh tớ, tớ sợ đối mặt với bọn họ sẽ cảm thấy xấu hổ.”

“Không thành vấn đề!” Giọng nói bên kia điện thoại rất vui vẻ: “Tớ đảm bảo nhất định sẽ ở bên cạnh cậu nửa bước không rời.”

Nghĩ đến biểu cảm vui vẻ trên mặt Trương Bội lúc này, Trình Thư Nghỉ cũng cười theo.

Sau khi xác nhận thời gian và địa điểm gặp mặt, Trình Thư Nghi lại tám chuyện trên trời dưới đất với Trương Bội. Giữa bạn thân với nhau luôn có rất nhiều chủ đề nói mãi không hết, từ cuộc sống ở nước ngoài đến con cái, trao đổi ý kiến giữa các bà mẹ…

Sau khi nói chuyện hơn hai tiếng đồng hồ, hai người mới lưu luyến không rời cúp điện thoại.

Ngày hôm sau, Trình Thư Nghỉ đến điểm hẹn đúng giờ, đó là khách sạn Cẩm Giang bên cạnh trường đại học của bọn họ.

Trình Thư Nghỉ đứng ở đại sảnh khách sạn gọi điện thoại cho Trương Bội, chẳng bao lâu cô đã thấy một bóng người xinh đẹp mặc đầm đỏ chạy xuống từ tâng hai.

Nhìn thấy Trình Thư Nghi, Trương Bội sững sờ một lúc, sau đó ôm cô thật chặt: “Thư Nghỉ, tớ nhớ cậu muốn chết!”

Trình Thư Nghỉ cũng ôm chặt lấy cô ấy, trong mắt ươn ướt.

Trương Bội hai mắt đẫm lệ rời khỏi vòng tay của Trình Thư Nghị, vừa khóc vừa cười: “Người ta nói đồ ăn ở nước M đều là thực phẩm rác, nhưng sao lại nuôi cậu xinh đẹp như vậy chứ, lúc nãy suýt chút nữa tớ cũng không nhận ra luôn. Cậu nói xem có phải cậu không nói thật với tớ, thật ra là cậu đi nước K đúng không?”

Trình Thư Nghỉ bị Trương Bội chọc cười “phụt” một tiếng, cô vừa lau nước mắt cho cô ấy vừa nói: ‘Được rồi, tạm thời đừng quan tâm tớ đến nước nào, mọi người còn đang đợi chúng †a ở trên đó nữa đấy, chúng ta đi nhanh lên.”

“Được.” Trương Bội gật đầu, vui mừng kéo Trình Thư Nghỉ lên phòng bao trên lầu Vừa bước vào phòng, Trình Thư Nghi đã thu hút sự chú ý của mọi người.

Tất cả mọi người đều nhìn chăm chằm vào cô không chớp mắt, trong mắt đều lộ vẻ không dám tin. Mỹ nữ cao quý lạnh lùng, dung mạo và khí chất đều tuyệt hảo này thật sự là Tô Thư Nghi cùng lắm chỉ có thể gọi là thanh tú của năm đó sao?

“Sao vậy, thấy mỹ nữ là quên luôn cả nói luôn à?”

Nhìn thấy sự kinh ngạc choàng ngợp trong mắt mọi người, Trương Bội cũng cảm thấy tự hào. Nhưng cô ấy cũng không bỏ qua vẻ mặt mất tự nhiên của Trình Thư Nghi khi bị mọi người nhìn chằm chẵẫm, thế nên vội cười nói để thu hút sự chú ý của mọi người.

Mọi người nghe Trương Bội nói thì cũng tỉnh táo lại, lần lượt mỉm cười bước tới chào hỏi Trình Thư Nghĩ.

“Tô Thư Nghị, đã lâu không gặp, bây giờ cậu thật sự trở thành đại mỹ nữ rồi.”

“Đúng vậy, lúc nấy làm tôi cũng nhìn đến sững cả người luôn, nhất thời không nhận ra được. Xem ra câu nói con gái thay đổi mười tám lần đúng là chân lý.”

*Thư Nghi, nghe nói bây giờ cậu là thiên kim của tập đoàn Trình Thị, thật sự đáng để chúc mừng lắm, hy vọng sau này có thể nâng đỡ bạn học cũ nhiều hơn.”

“Còn phải nói à, Thư Nghỉ không phải loại người không niệm tình xưa đâu!”

Bây giờ Trình Thư Nghi cũng khéo léo hơn trước kia một chút nên cũng coi như ứng phó điêu luyện. Bỗng chốc, mọi người càng thay đổi cái nhìn về người bạn học cũ đã nhiều năm không gặp này.

Nhưng có một số bạn học nữ lại không ưa Trình Thư Nghi, bọn họ trốn trong góc khinh bỉ nói: “Chẳng qua là may mắn chim sẻ bay lên đầu cành làm phượng hoàng thôi, có gì đáng tự hào đâu chứ?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 800


Chương 800

“Đúng vậy, xem ra là đã cố gắng ăn mặc để cố tỏ vẻ trước mặt bạn học cũ rồi. Ai mà không biết những chuyện hư hỏng trước kia của cô ta.” Có người nhỏ giọng phụ họa.

Mặc dù có giọng nói không hòa hợp, nhưng trong phòng vẫn duy trì không khí vui vẻ và náo nhiệt. Trình Thư Nghỉ cũng tỏ ra thoải mái đúng mực.

Nhưng sự xuất hiện của một người vào lúc này lại khiến trái tim cô hơi bối rối.

“Ôi, đàn anh! Thật sự không ngờ anh cũng tới. Đã lâu không gặp, đã lâu không gặp ạ!”

Trình Thư Nghỉ ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một khuôn mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ, cô lập tức ngây ngẩn cả người.

Từ khi về nước đến nay, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Cố Gia Huy, tâm trạng đột nhiên trở nên hơi phức tạp.

Mặt mũi người đàn ông này vẫn quen thuộc, nhưng khiến người †a cảm thấy anh ta càng chín chắn hơn năm năm trước. Bộ vest đặt may riêng màu xanh đậm khiến dáng người vốn cao thẳng của anh ta trông càng cao hơn. Cả người cũng có thêm khí thế không thể diễn tả được so với trước kia, khiến người nhìn cảm thấy hơi áp lực.

Khoảnh khắc nhìn thấy Cố Gia Huy, Trình Thư Nghỉ cảm thấy những ngày xưa cũ lũ lượt tràn về phía về mình, sau khi khuôn mặt của anh ta dần trở nên rõ ràng, mọi thứ cũng dần sụp đổ như bức tường cũ Dường như cô nhìn thấy mình của thời đại học và năm năm trước đang mỉm cười với mình của bây giờ, hai người đều có một đoạn tình cảm tinh khôi và đẹp đẽ nhất.

Nhưng sau đó cô lại nghĩ đến sự khó xử sau này của Cố Gia Huy.

Nhưng tất cả những điều này dường như cũng tan thành mây khói theo cái chết của Lâm Bảo Châu.

Đây chính là ma lực của thời gian ư? Nó giữ lại dáng vẻ ban sơ nhất của mỗi người, nhưng đồng thời cũng thay đổi sâu sắc mỗi người. Cố Gia Huy là vậy, cô cũng thế.

Bây giờ nghĩ về những gì đã qua, cô đã có thể mỉm cười đối mặt.

Khoảnh khắc Cố Gia Huy đi vào liền nhìn thấy Trình Thư Nghỉ, trong mắt anh ta cũng lóe lên vẻ kinh ngạc choáng ngợp giống như những người vừa rồi, sau đó chính là nỗi nhớ cháy bỏng.

Bao nhiêu lần anh ta bừng tỉnh khỏi cơn mộng nhưng lại phát hiện trước mắt là một vùng tối tăm, bóng dáng của cô vẫn khắc sâu trong tâm trí anh ta, cô của thời sinh viên, cô khi đi làm, mỗi hình ảnh đều rất sống động.

Thế nhưng ý thức lại tỉnh táo nói cho anh ta biết, cô đã không còn ở bên cạnh anh ta nữa rồi.

Cô không thuộc về anh ta nữa.

Nhìn thấy cũng là hy vọng xa vời, chạm vào cũng là vọng tưởng.

Năm năm, thời gian qua lâu như vậy, cuối cùng cô lại sống động đứng trước mặt anh ta, không còn là ảo ảnh, không còn biến mất nữa.

Cố Gia Huy muốn bước thẳng về phía Trình Thư Nghi, anh ta cảm thấy trái tim mình đập loạn xạ mất kiểm soát, nó cũng kích động.

khi gặp lại cô giống như mình sao?

Nhưng lúc này các bạn học lại ùa tới, ngăn cản tâm mắt anh ta nhìn Trình Thư Nghi. Bởi vì đạo lý đối nhân xử thế, anh ta chỉ có thể khách sáo chào hỏi từng người một.

Cố Gia Huy cũng không biết mình đang nói gì, anh ta cảm thấy giờ phút này thể xác và linh hồn mình đã tách ra. Cơ thể này ở đây nói những lời đã quá quen thuộc, nhưng linh hồn thì đã đi đến trước mặt Trình Thư Nghị, tham lam nhìn ngắm cô gái mà anh ta ngày nhớ đêm mong nhưng lại không thể có được.

Anh ta rất muốn bước tới trò chuyện với cô, hỏi cô những năm qua có sống tốt hay không.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 801


Chương 801

Cuối cùng cũng kết thúc màn xã giao bên này, Cố Gia Huy nóng lòng tiến đến nhập lại với linh hồn mình.

Nhìn thấy Cố Gia Huy đi về phía mình, Trình Thư Nghỉ hơi bối rối, cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý gặp mặt anh ta. Có một khoảnh khắc ánh mắt né tránh, nhưng cuối cùng cô vẫn lựa chọn đứng nguyên tại chỗ Chuyện gì nên đối mặt thì sớm muộn cũng sẽ tới.

Trình Thư Nghỉ của bây giờ đã không phải Tô Thư Nghi hèn yếu năm đó nữa rồi, cô phải học được cách đối mặt với mọi thứ.

“Đã lâu không gặp.” Cố Gia Huy nhìn chằm chằm vào mắt Trình Thư Nghỉ rồi nói khẽ, như thể sợ nói hơi lớn tiếng một chút sẽ dọa cô chạy mất.

Có trời mới biết tại sao nhịp tim vừa nãy giống như hàng vạn con ngựa chạy nước đại, giờ thì lại bình tĩnh lại như kỳ tích khi đứng trước mặt cô. Bốn chữ nói ra một cách bình tĩnh, như thể bọn họ chỉ vừa mới xa nhau ngày hôm qua thôi.

“Đã lâu không gặp.” Trình Thư Nghỉ cười khẽ trả lời: ‘Mấy năm qua anh vẫn tốt chứ?”

“Còn em, sống tốt không?” Cố Gia Huy không trả lời mà hỏi ngược lại, trong mắt lộ rõ sự quan tâm.

“Rất tốt, ăn được uống được, suýt chút nữa vui quên trời đất luôn rồi.” Cảm thấy bầu không khí giữa hai người hơi kỳ lạ, Trình Thư Nghỉ pha trò.

“Thế à?” Cố Gia Huy miễn cưỡng nặn ra một nụ cười khổ, không biết nên vui hay nên buồn nữa: “Em sống tốt là được rồi.”

Còn về nỗi nhớ của mình, cứ chôn sâu trong đáy lòng là được, không cần để cô biết rồi lại thêm phiền muộn.

“Ừ”” Trình Thư Nghỉ gật đầu, cô trả lời hơi mất tự nhiên, cũng không nghĩ ra nên nói gì tiếp. Dù sao Cố Gia Huy vẫn khác với những bạn học kia, cô cũng không thể nói những lời khách sáo Mà dường như Cố Gia Huy cũng không định lên tiếng, hai người rơi vào im lặng trong chốc lát. Cũng may Cố Gia Huy tỉnh táo lại, không để sự xấu hổ này kéo dài quá lâu “Hay là chúng ta ra ngoài đi dạo một lúc nhé?” Cố Gia Huy đề nghị: “Ở đây ồn quá, anh muốn đi dạo trong sân trường một vòng, lâu rồi không về thăm, không biết có thay đổi gì không.”

“Chuyện này..” Trình Thư Nghỉ hơi do dự, dù sao cô và Cố Gia Huy cũng từng là một đôi. Bây giờ hai người ra ngoài riêng với nhau thì e là hơi không thích hợp. Ở đây nhiều ánh mắt, có thể sẽ bị mọi người bàn tán.

“Chẳng phải bây giờ chúng ta vẫn là bạn bè sao?” Có lẽ đoán được lo lắng của Trình Thư Nghi, Cố Gia Huy thoải mái nói, khiến Trình Thư Nghi tự cảm thấy mình nghĩ nhiều rồi.

“Được, để tôi nói với Trương Bội một tiếng, anh đợi một lát.”

Trình Thư Nghi nói xong cũng xoay người đi tới bên cạnh Trương Bội. Sau khi nói rõ tình hình với Trương Bội, cô ấy lo lắng kéo tay.

Trình Thư Nghị, khẽ lắc đầu với cô.

“Không sao đâu, tớ sẽ trở về nhanh thôi.” Sau khi nhẹ nhàng võ tay Trương Bội trấn an, Trình Thư Nghỉ ra hiệu mình sẽ cẩn thận chú ý an toàn.

Nhìn thấy Trình Thư Nghỉ kiên quyết, Trương Bội cũng đành phải đồng ý để cô đi.

Không phải cô ấy lo lắng cho an toàn của Trình Thư Nghi, Cố Gia Huy trong lòng cô ấy vẫn chưa phải là loại người tỉ tiện bỉ ổi đó.

Nhưng các bạn học ở đây đều biết quan hệ trước kia giữa cô và Cố Gia Huy, bây giờ nhìn thấy hai người ra ngoài, không biết bọn họ sẽ bàn tán gì sau lưng.

Quả nhiên, sau khi hai người rời đi, xung quanh nhanh chóng vang lên đủ loại lời đàm tiếu.

“Không phải Trình Thư Nghi kết hôn rồi sao? Sao còn ra ngoài với bạn trai cũ nữa, chẳng lẽ muốn ngoại tình à?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 802


Chương 802

“Cậu cũng tụt hậu quá rồi đấy, năm năm trước đã ly hôn rồi. Tôi thấy không phải là ngoại tình, giống như nối lại tình cũ cơ.”

“Bây giờ Cố Gia Huy vẫn chưa kết hôn đúng không? Cậu nói anh ta có thể yêu một người đã ly hôn à?”

“Đủ rồi đấy, chẳng phải chỉ là cùng nhau ra ngoài một chút thôi ư? Sao các cậu lại nói thành như vậy chứ? Còn nữa, ly hôn thì đã sao, ly hôn không phạm pháp!” Trương Bội không chịu được mấy lời mỉa mai Trình Thư Nghi của đám người xung quanh, cô ấy lập tức quát lớn.

Những bà tám lúc nấy còn đang nói hăng say lập tức đỏ mặt, thẹn quá thành giận nhìn về phía Trương Bội, nhưng lại bị ánh mắt hung dữ của Trương Bội lườm lại, không dám bàn tán nữa.

Ở bên ngoài, Trình Thư Nghỉ và Cố Gia Huy đã đi tới sân thể dục của trường. Thăm lại chốn xưa, cả hai đều có chút bùi ngùi.

“Em còn nhớ nơi này không? Trước kia lúc chúng ta tới đây chạy bộ còn gặp nữ sinh mạnh dạn tỏ tình với chàng trai mình thích ở đây, nhưng lần đó…

Nói nửa chừng, Cố Gia Huy không nhịn được cười, chuyện lần đó thật sự là một chuyện cười.

Trình Thư Nghi nghe vậy cũng cười: “Sao quên được chứ? Tôi nhớ lúc đó cô gái kia mặc váy cưới, nhưng lúc nói xong lời tỏ tình, đang hồi hộp đợi chàng trai kia đáp lại thì phát hiện tà áo cưới bị nến trang trí xung quanh đốt cháy, ngặt nỗi bản thân cô ấy vẫn không phát hiện. Em còn nhớ chàng trai đó…”

Hai người nhìn nhau cười, không nói thêm gì nữa Sau khi im lặng một lúc, Cố Gia Huy quay đầu nhìn Trình Thư Nghị, hỏi: “Thư Nghi, bây giờ em còn liên lạc với Cố Mặc Ngôn không?”

Trình Thư Nghỉ nghe thấy tên của Cố Mặc Ngôn thì gương mặt bỗng trở nên khó coi, giọng nói cũng lạnh lùng hẳn: “Không còn liên lạc từ lâu rồi, anh hỏi chuyện này làm gì?”

“Chỉ là anh không ngờ năm đó hai người lại chia tay thôi, rốt cuộc cụ thể đã xảy ra chuyện gì vậy, em có tiện nói với anh không?”

“Tại sao anh lại muốn biết chuyện này?” Trình Thư Nghi hơi tránh ra một chút, cô cảnh giác hỏi. Không lẽ Cố Gia Huy không phải đơn giản là đến tìm mình tản bộ mà là có ý đồ khác ư?

Hơn nữa, anh ta hỏi thăm chuyện năm đó làm gì, không lẽ anh †a đã biết đến sự tồn tại của Manh Bảo rồi sao? Cho dù quan hệ giữa anh ta và Cố Mặc Ngôn xưa nay không được hòa thuận cho lắm nhưng dù gì họ cũng là người của nhà họ Cố, liệu có khi nào?

Cô không khỏi lo lắng, không phải là cô nhạy cảm mà là chuyện có liên quan đến Manh Bảo thì cô đều rất căng thẳng.

©ố Gia Huy thấy nét mặt và thái độ đề phòng của Trình Thư Nghi thì rất đau lòng. Thì ra bây giờ giữa họ đã không còn một chút niềm tin nào nữa. Anh ta chỉ tò mò hỏi thêm một câu mà cô đã cảnh giác như thế rồi, đúng là mỉa mai.

“Thư Nghị, bây giờ em không tin tưởng anh như thế ư? Trong lòng em, anh là một kẻ tiểu nhân lúc nào cũng tính kế em sao?” Giọng của Cố Gia Huy rất suy sụp.

Trình Thư Nghỉ nghe thấy Cố Gia Huy nói như thế thì đôi mắt mang theo ý xin lỗi. Cũng phải, nhiều năm không gặp nhau như: thế, Cố Gia Huy cũng chỉ quan tâm cô một chút thôi, cô cần gì phải tỏ vẻ giống như con nhím xù lông lên như vậy chứ? Anh ta cũng sẽ không tính kế cô giống như Trình Thu Uyển.

“Tôi không có ý đó, tôi chỉ muốn biết tại sao tự dưng anh lại hỏi đến tôi và Cố Mặc Ngôn thôi, không phải tôi nghi ngờ ý của anh đâu, tôi…”

Trình Thư Nghỉ muốn giải thích rõ ràng nhưng lại bất lực, càng nói càng rối, cuối cùng cô dứt khoát nói lời xin lỗi: “Gia Huy, xin lỗi anh, tôi không nên phản ứng kích động như thế, chỉ là…

Chỉ là cô thật sự bị gài bãy đến sợ rồi. Trước đây Trình Thu Uyển giăng bẫy gài cô nhiều như thế sau đó trơ mắt đợi cô nhảy xuống, cô đã phải chịu biết bao thiệt thòi mới khôn ra được.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 803


Chương 803

Không ngờ bây giờ khôn thì có khôn nhưng lại đến mức thần hồn nát thần tính thế này.

Cố Gia Huy thấy rõ được ý xin lỗi trong đôi mắt của Trình Thư.

Nghị, anh ta cũng nguôi ngoai. Đồng thời nghĩ thầm trong bụng: “Cô cảnh giác như thế cũng đúng thôi, nếu không một mình sống bên ngoài suốt bao nhiêu năm như thế e là sẽ phải chịu rất nhiều ấm ức”

“Không sao.” Cố Gia Huy nhìn Trình Thư Nghi rồi ra hiệu cho cô yên tâm: “Em yên tâm đi, anh đã hoàn toàn buông bỏ em rồi, anh sẽ không giở trò gì phá hoại quan hệ giữa em và Cố Mặc Ngôn đâu. Thật ra, bây giờ anh lại mong em và Cố Mặc Ngôn có thể vui vẻ bên nhau.”

Trước kia Cố Gia Huy luôn cho rằng Cố Mặc Ngôn và Trình Thư Nghỉ ở bên nhau không phải vì tình yêu, vì vậy anh ta mới nghĩ cách muốn theo đuổi lại cô. Nhưng những gì Cố Mặc Ngôn đã bỏ ra vì Trình Thư Nghi vào năm năm về trước, anh ta đều nhìn thấy cả, anh ta biết anh thật lòng coi cô như vậy báu, yêu thương.

Có lẽ Cố Mặc Ngôn mới là tình yêu đích thực của cô, mới có thể mang lại hạnh phúc thật sự cho cô. Nếu đã như thế, anh ta bằng lòng chúc phúc cho bọn họ, chỉ cần Trình Thư Nghỉ hạnh phúc là được.

Còn Trình Thư Nghỉ sau khi nghe thấy những lời của Cố Gia Huy thì cúi gãm mặt xuống, mãi lâu sau giọng nói buồn thiu của cô mới vọng tới, mang theo nỗi đau thương: “Giữa tôi và anh ấy, đã không thể nữa rồi “Tại sao chứ?” Cố Gia Huy không hiểu tại sao Trình Thư Nghỉ lại nói một cách chắc chắn như thế: “Rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì vậy, tại sao hai người nói chia tay là chia tay?”

Trình Thư Nghỉ ngồi ở nơi từng rất quen thuộc, đối diện với lời chất vấn của người cô từng thương, cô cảm thấy dường như: mình lại quay trở về thời đại học, Cố Gia Huy vẫn là người khiến cô tin tưởng tuyệt đối €ó thể là vì khung cảnh này dễ khiến người ta nhớ lại chuyện xưa, ấm ức trong suốt bao nhiêu năm qua trong lòng Trình Thư Nghỉ bỗng chốc cuồn cuộn, lần đầu tiên cô có kích động muốn tâm sự với người khác.

“Năm năm trước tôi mang thai, Cố Mặc Ngôn nghỉ ngờ đứa con tôi đang mang trong bụng không phải là con của anh ấy nên bắt tôi đi phá thai. Tôi không nghe, anh ta lại cho người…”

Trình Thư Nghỉ kể lại chuyện năm năm trước Cố Mặc Ngôn đã sai người cưỡng ép cô đi phá thai cho Cố Gia Huy nghe. Như thể nhớ lại nỗi đau đó một lần nữa, nói tới cuối, hốc mắt của Trình Thư Nghỉ không kiềm chế được mà ươn ướt.

Cố Gia Huy nghe thấy Trình Thư Nghi đau lòng nói ra mọi chuyện, anh ta cũng bất giác nhíu mày, biết có thể sẽ lại khiến Tô Thư Nghỉ đau lòng nhưng cuối cùng anh ta cũng không kìm nổi mà hỏi: “Sao Cố Mặc Ngôn lại nghĩ đứa con trong bụng của em không phải là con của chú ấy chứ?”

Trình Thư Nghi nhớ tới chuyện mình bị bắt cóc, Cố Thành Vũ cũng có phần, dù gì ông ta cũng là ba của Cố Gia Huy, thế nên cô chỉ nói: “Trình Thu Uyển bắt cóc tôi, đồng thời còn tìm người muốn làm nhục tôi, nhưng cũng may khi đó Trình Nam Quyên đến kịp lúc, cô ta cũng không được như mong muốn. Nhưng không biết cô ta đã nói gì với Cố Mặc Ngôn mà Cố Mặc Ngôn kiên quyết cho räng đứa trẻ không phải là con của anh ta, thế nên cũng không cần nó.”

“Thế thì chú ấy cũng không nên bắt em đi phá thai chứ, chuyện này đúng là rất quá đáng!” Cố Gia Huy vô cùng tức giận, chuyện này Trình Thư Nghỉ có gì sai đâu, tại sao lại bắt cô chịu nỗi đau như thết Trình Thư Nghi nghe thấy Cố Gia Huy bất bình vì mình thì càng thêm tin tưởng Cố Gia Huy. Nếu như Cố Gia Huy cũng có thể hiểu cho cô của năm đó, vậy thì tại sao Cố Mặc Ngôn lại có thể quyết tâm như thế chứ, cô thật sự không thể nào tha thứ nổi “Vậy, vậy đứa trẻ thế nào rồi?” Cố Gia Huy e dè hỏi thăm, anh ta sợ mình lại chạm đến một vết thương khác của Trình Thư Nghĩ.

“Đứa trẻ…” Trình Thư Nghỉ do sự một lúc, cô quyết định vẫn không nói sự thật cho Cố Gia Huy biết, càng ít người biết chuyện của Manh Bảo thì càng tốt.

“Tuy năm đó Trình Nam Quyền đã kịp thời chạy đến bệnh viện cứu tôi nhưng sau khi trải qua chuyện như thế, cuối cùng vẫn không giữ được đứa trẻ, nó…”

Trình Thư Nghỉ hơi nghẹn ngào, tuy cô đang nói dối nhưng cảm giác đau lòng lại không hề giả.

“Xin lỗi em, Thư Nghị, xin lỗi em, không phải anh cố tình chạm đến nỗi đau của em đâu.” Cố Gia Huy nhìn thấy nước mắt của Trình Thư Nghỉ rơi xuống thì trái tim anh ta cũng rất đau.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
601,697
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 804


Chương 804

Nhưng anh ta lại sợ Trình Thư Nghỉ cho rằng mình vượt quá giới hạn nên cũng không dám mạo hiểm lau nước mắt cho cô, nhất thời anh ta cũng chỉ có thể đứng im tại chỗ không biết phải làm Sao.

“Không sao đâu, chuyện này không liên quan đến anh.” Trình Thư Nghỉ dùng mu bàn tay lau đi những giọt nước mắt của mình, cô cố gắng mỉm cười với Cố Gia Huy.

Nhưng sau khi Cố Gia Huy nhìn thấy nụ cười mang theo sự đau khổ đó của cô, anh ta lại mong cô có thể khóc một trận cho thoải mái hơn.

Lúc này anh ta chỉ thấy trái tim mình như bị ai đó bóp lấy, cũng không biết nên nói gì mới có thể an ủi được Trình Thư Nghi để cô vơi đi nỗi đau. Thế là anh ta chỉ đành giơ tay võ nhè nhẹ lên bả vai của cô, cho cô sự an ủi không lời.

Cố Gia Huy nghĩ đi nghĩ lại những lời Trình Thư Nghỉ nói, càng nghĩ anh ta càng cảm thấy có cái gì đó sai sai.

Anh ta quay đầu nhìn Trình Thư Nghi đang tự điều chỉnh lại cảm xúc của mình rồi cất tiếng: “Thư Nghi, em thật sự cho rằng chuyện này đơn giản như thế sao?”

Tuy từ nhỏ đến lớn Cố Gia Huy vẫn luôn ngứa mắt Cố Mặc Ngôn, nhưng anh ta tự nhận thấy ở một mức độ nào đó anh ta vẫn rất hiểu Cố Mặc Ngôn. Tuy anh kiêu ngạo giỏi giang khiến người ta ghét nhưng nhân phẩm lại không có vấn đề gì, chuyện bắt người ta phá thai, nghe kiểu gì cũng không giống việc mà người như anh sẽ làm ra lắm.

Đồng thời, anh ta cũng là đàn ông nên anh ta biết đàn ông có thể bao dung với người phụ nữ mình yêu đến mức độ nào.

Lần trước khi Trình Thư Nghỉ bị Lâm Bảo Châu bắt cóc, Cố Mặc Ngôn có thể không màng tới mạng sống của mình vì cứu cô, vậy thì có thể nói rõ một điều trong lòng Cố Mặc Ngôn, Trình Thư Nghỉ có một vị trí rất quan trọng.

Nếu đã như thế thì sao Cố Mặc Ngôn có thể nhẫn tâm bắt cô đi phá thai được? Hơn nữa, chưa bàn đến chuyện này, là một người ngoài cuộc anh ta luôn cảm thấy chắc chắn trong chuyện này có uẩn khúc gì đó.

Trình Thư Nghỉ nghe thấy Cố Gia Huy nói như thế thì ngẩn người: “Anh nói thế có ý gì?”

Dù sao Cố Thành Vũ cũng là ba của Cố Gia Huy, không lẽ anh ta.

biết được những chuyện mà cô không biết sao?

“Anh cũng không nói rõ được, chỉ là cảm thấy Cố Mặc Ngôn không phải người như thế thôi.” Cố Gia Huy nghiêm túc nói: “Hơn nữa em thử nghĩ lại mà xem, trước đây ở quán cà phê, Trình Thu Uyển cố tình quay video như thế để hãm hại em. Lần này liệu cũng như thế không, là Trình Thu Uyển âm thầm phá rối, cố tình khiến em và Cố Mặc Ngôn hiểu lầm lẫn nhau?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom