Cập nhật mới

Dịch Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 805


Chương 805

Tuy anh ta rất không muốn nói đỡ cho Cố Mặc Ngôn, nhưng nay: anh ta cũng đã buông được Thư Nghỉ rồi, thế nên anh ta cũng mong cô có được hạnh phúc chứ không phải là sống trong hận thù.

Trình Thư Nghỉ cúi đầu suy nghĩ về tính khả thi trong lời nói của Cố Gia Huy, thật sự có khả năng như thế sao? Chuyện này thật sự do Trình Thu Uyển giở trò, không hề liên quan đến Cố Mặc Ngôn sao.

“Thư Nghị, sau khi em về nước, em và Cố Mặc Ngôn có từng nói đến chuyện này không? Biết đâu giữa hai người thật sự có hiểu lầm gì đó thì sao.” Cố Gia Huy hỏi.

Mà câu nói này của anh ta cũng khiến nghỉ vấn trong lòng Trình Thư Nghi càng tăng cao.

Kể từ khi cô về nước, hình như cô thật sự chưa từng nói chuyện hẳn hoi với Cố Mặc Ngôn về chuyện xảy ra năm đó. Mỗi lần anh muốn tìm cô nói chuyện, hình như cô luôn không khống chế được cơn giận trong lòng mình, đến mức lần nào cũng kết thúc trong không vui, trước nay cô không hề để ý đến anh nói những gì.

Lẽ nào chuyện năm đó thật sự là âm mưu của Trình Thu Uyển?

Bây giờ nhớ lại, hình như cô vẫn luôn cho rằng chuyện năm đó là do Cố Mặc Ngôn làm theo lẽ đương nhiên, cô cũng chưa từng mặt đối mặt chất vấn anh.

Nhưng năm đó là Dương Tùng Đức dẫn người kéo cô đến bệnh viện phá thai, nếu như không có mệnh lệnh của Cố Mặc Ngôn, sao Dương Tùng Đức có thể làm ra chuyện đó chứ? Phải biết rằng Dương Tùng Đức là cánh tay phải của Cố Mặc Ngôn, ai cũng có thể phản bội Cố Mặc Ngôn, nhưng cô không tài nào tưởng tượng nổi Dương Tùng Đức sẽ phản bội anh.

Trình Thư Nghỉ cảm thấy lòng mình rất rối bời, cô thấy đầu mình đau nhói, rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì? Xem ra cô phải tìm lúc nào đó đi tìm Cố Mặc Ngôn nói chuyện đàng hoàng mới được. Lỡ như thật sự có hiểu lầm gì đó, cô không dám tưởng tượng suốt bao nhiêu năm qua mình đã bỏ lỡ những gì.

“Tôi biết rồi, tôi sẽ tìm lúc nào đấy nói chuyện đàng hoàng với anh ta, Gia Huy, cảm ơn lời nhắc nhở của anh.” Trình Thư Nghi thật lòng nói lời cảm ơn với Cố Gia Huy. Có thể nhìn ra, anh ta khác người ba Cố Thành Vũ của mình, anh ta thật lòng muốn tốt cho cô, suy nghĩ cho cô.

“Không cần cảm ơn đâu.” Cố Gia Huy mỉm cười trả lời, nhưng sau đó anh ta bỗng nhớ tới chuyện gì đó, nụ cười trên gương mặt nhanh chóng được thay thế bằng vẻ khó xử: “Thư Nghi, còn có một chuyện, anh cũng không biết có nên nói với em không.”

“Chuyện gì vậy?” Trình Thư Nghi vừa ngạc nhiên vừa nghỉ ngờ nhìn Cố Gia Huy, còn có chuyện gì mà cô không biết nữa.

Cố Gia Huy do dự một hồi, anh ta đắn đo cái lợi và cái hại ở trong lòng, chuyện liên quan đến ba của anh ta, anh ta không thể ăn nói linh tinh được, nhưng Thư Nghỉ cũng có quyền được biết chuyện này.

Cố Gia Huy cần răng, cuối cùng anh ta lên tiếng: “Trước khi em ra nước ngoài, lúc ở nhà anh từng thấy ba mình không biết đang gọi điện thoại cho ai, hình như anh còn loáng thoáng nghe thấy nhắc đến tên em, khi đó anh cũng không để ý lắm nên cũng không nói cho em biết. Bây giờ nghĩ lại, thời gian vừa khéo trùng khớp với chuyện mà em nói, em nói xem liệu có phải là ba của anh đã bắt tay với Trình Thu Uyển làm ra chuyện này không, muốn em và Cố Mặc Ngôn hiểu lầm nhau rồi chia tay.”

Tuy Cố Gia Huy cũng không muốn nghĩ về ba của mình như thế nhưng cũng vì Cố Thành Vũ là ba của anh ta thế nên anh ta hiểu ông ta hơn ai hết.

Ông ta tuyệt đối có thể làm ra chuyện này, trước đây ông ta từng bắt tay với Lâm Bảo Châu hãm hại Trình Thư Nghị, vì vậy lần này cũng có khả năng rất cao ông ta lại bắt tay với Trình Thu Uyển để đối phó cô Trình Thư Nghỉ nghe Cố Gia Huy nói xong thì gương mặt bỗng trở nên khó coi, cô không lên tiếng.

Cô không hề nghi ngờ những lời Cố Gia Huy nói, nếu Cố Thành Vũ đã có thể bắt tay với Trình Thu Uyển bắt cóc cô, vậy thì ông ta cũng có thể bắt tay làm những chuyện khác hại cô. Chỉ là cô nghĩ mãi cũng không hiểu, rõ ràng cô không làm gì đắc tội đến bọn họ, tại sao họ lại năm lần bảy lượt hãm hại cô chứ?

“Thư Nghị, nếu như chuyện này thật sự có liên quan đến ba của anh, anh thay mặt ông ấy ở đây nói lời xin lỗi em, ông ấy..” Cố Gia Huy thấy rất hổ thẹn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 806


Chương 806

Cố Gia Huy còn chưa kịp nói hết câu thì đã bị Trình Thư Nghỉ cắt ngang: “Gia Huy, anh không cần phải nói xin lỗi với tôi đâu, đây không phải là lỗi của anh. Ba anh là ba anh, anh là anh, tình bạn giữa hai chúng ta không liên quan gì đến những cái này. Hơn nữa, cảm ơn anh đã chịu nói những chuyện này cho tôi biết.”

Trình Thư Nghi nói xong thì cảm kích nhìn anh ta, anh ta có thể nói cho cô biết những chuyện xấu mà ba anh ta đã làm, xem ra Cố Gia Huy thật lòng quan tâm đến cô.

“Gia Huy, tôi nhớ hình như anh và Cố Mặc Ngôn không ưa nhau lắm, tại sao lần này anh lại nói đỡ cho anh ấy vậy?” Trình Thư Nghỉ hơi nghỉ ngờ hỏi.

“Không phải anh đang giúp chú ấy, anh đang giúp em.” Ánh mắt của Cố Gia Huy rất chân thành: “Anh mong em có thể có được hạnh phúc.”

Câu nói này của Cố Gia Huy cũng đủ khiến Trình Thư Nghi cảm động. Tuy cô biết mình và anh ta không có khả năng phát triển tiếp nhưng cô cũng rất vui mừng, khi đó cô đã không yêu nhâm người.

©ô đã dành mối tình đầu tươi đẹp cho người xứng đáng, Hai người cũng không nói chuyện nữa, im lặng nhưng lại không hề lúng túng. Trình Thư Nghỉ gần như có thể cảm nhận được sự dịu dàng đang bao quanh hai người, không liên quan gì đến tình yêu nhưng nó vẫn khiến cô cảm động.

Tuyệt thật… người cô từng yêu, từng hận, cuối cùng lại biến thành mối quan hệ như ngày hôm nay, có lẽ đã là kết thúc tốt nhất rồi chăng?

Không giống như cô và Cố Mặc Ngôn, tuy từng yêu đối phương nhưng nay lại biến thành kẻ thù.

Quay đi quay lại không biết trời đã tối từ khi nào, Trình Thư Nghi và Cố Gia Huy cũng đứng dậy rời khỏi khuôn viên trường, quay về khách sạn tổ chức họp lớn rồi ăn tối cùng với mọi người.

Nhưng không ngờ Trình Thư Nghỉ vừa mới về đến cửa khách sạn thì cô lại trông thấy một chiếc xe rất quen thuộc đang đỗ ở đó.

Trong nháy mắt khi Trình Thư Nghi nhìn thấy chiếc xe không thể quen thuộc hơn kia, cô chỉ thấy máu trong cơ thể mình như ngừng chảy, cô dừng bước đứng im tại chỗ.

Là xe của Cố Mặc Ngôn Sao lại trùng hợp như thế, Trình Thư Nghỉ không khỏi cảm thán trong lòng, tùy tiện tới tham gia họp lớp cũng có thể chạm mặt anh, giữa bọn họ là nghiệt duyên gì vậy?

Ban đầu Trình Thư Nghỉ định vờ như không thấy rồi bỏ đi, nhưng nhớ lại cuộc nói chuyện vừa rồi với Cố Gia Huy, cô lại sợ năm đó giữa hai người có hiểu lầm gì có chưa giải thích rõ.

Chọn ngày không bằng gặp ngày, cô định hôm nay sẽ hỏi Cố Mặc Ngôn rõ ràng mọi chuyện, rốt cuộc năm đó có phải là anh sai Dương Tùng Đức bắt cô đi đến bệnh viện phá thai không?

Cho dù đáp án có là gì thì cô cũng muốn tận tai nghe được câu trả lời của Cố Mặc Ngôn, còn cô cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý đối diện với mọi kết quả rồi.

Trình Thư Nghỉ nghĩ vậy nên mới đứng im tại chỗ không nhúc nhích, vừa rồi chiếc xe này mới dừng ở đây cô đã biết Cố Mặc Ngôn đang ở trong đó. Vậy thì đợi lát nữa anh xuống xe là có thể trông thấy cô đang đứng ở cửa khách sạn rồi.

Rốt cuộc sự thật chuyện đó như thế nào? Cô có hiểu lầm Cố Mặc Ngôn hay không? Sẽ nhanh chóng rõ ràng thôi.

Tự dưng cô lại thấy hơi căng thẳng.

Tất nhiên Cố Gia Huy cũng nhận ra chiếc xe của Cố Mặc Ngôn, thấy Trình Thư Nghi không có ý né tránh, anh ta cũng đứng ở đó với CÔ.

Cửa xe mở ra, quả nhiên ngay từ ánh mắt đầu tiên Cố Mặc Ngôn đã nhìn thấy Trình Thư Nghi đang đứng trước mặt mình. Ý cười xuất hiện trong đôi mắt của anh, có điều vẫn chưa lan đến bờ môi đã tắt ngúm, bởi vì anh nhìn thấy người đang đứng bên cạnh cô.

Cố Gia Huy!

Sao cô và Cố Gia Huy lại cạnh nhau, hơn nữa còn ở cửa khách sạn, hai người họ đến đây làm gì?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 807


Chương 807

Cố Mặc Ngôn lại thấy lần này khi Trình Thư Nghỉ nhìn thấy anh, cô không chỉ không quay đầu bỏ đi giống như trước đây mà còn đứng ở một nơi bắt mắt nhất, cơn giận trong lòng Cố Mặc Ngôn bốc lên ngùn ngụt Nếu như chỉ là một mình Trình Thư Nghi đứng ở đó, tất nhiên anh sẽ rất vui mừng. Nhưng Cố Gia Huy lại đang đứng bên cạnh cô, mọi thứ trong mắt Cố Mặc Ngôn đều thay đổi Trình Thư Nghỉ làm thế là đang nói cho anh biết hiện giờ cô vẫn được săn đón nhiệt tình sao? Đầu tiên là Hà Kim Minh, bây giờ lại là Cố Gia Huy, lần tới sẽ là ai nữa? Rốt cuộc bên cạnh cô còn có bao nhiêu người đàn ông vây quanh mà anh không biết nữa!

Nếu như là trước đây, tất nhiên Cố Mặc Ngôn sẽ tin tưởng Tô Thư Nghỉ. Nhưng hiện giờ, xa cách bao nhiêu năm khiến sự chiếm hữu vốn đã mạnh liệt trong lòng anh càng thêm nhạy cảm Cố Mặc Ngôn không tài nào khống chế được cảm xúc tức giận của mình, anh nhanh chóng sải bước đi về phía của Trình Thư Nghị, cô là của anh, anh không thể chịu được việc có người đàn ông khác đứng bên cạnh cô!

Trình Thư Nghỉ nhìn thấy Cố Mặc Ngôn đang đi về phía mình, trái tim của cô đập càng lúc càng nhanh. Cô sợ giữa hai người họ thật sự có hiểu lầm gì đó, cô sợ mình vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, cô sợ cô sẽ không chấp nhận được kết quả như thế này…

Nhưng dù Trình Thư Nghỉ có sợ thế nào thì cô vẫn đứng im tại chỗ, cô cứ như thế căng thẳng nhìn Cố Mặc Ngôn đi đến trước mặt mình “Tôi có chuyện muốn…” Cô cất tiếng, giọng điệu ôn hòa hiếm thấy.

Nhưng không ngờ, Trình Thư Nghỉ còn chưa nói hết câu thì có một lực rất mạnh từ cổ tay truyền tới, kéo cô đi mấy bước.

Trong lúc cô còn chưa kịp phản ứng lại, gần như theo bản năng Cố Gia Huy nhanh tay nằm lấy cổ tay bên kia của cô, muốn “giải cứu” cô từ tay của Cố Mặc Ngôn.

Trình Thư Nghỉ đồng thời bị hai lực kéo lấy, cô cảm thấy cơ thể mình đau như thế sắp bị xé rách vậy.

“Buông cô ấy ra!” Cố Mặc Ngôn lạnh lùng nói với Cố Gia Huy, ánh mắt của anh như đang bốc hỏa. Hai người đã chia tay lâu như thế rồi, lẽ nào bây giờ còn muốn nối lại tình xưa ư?

Hừ! Không lẽ bây giờ, chỉ cần không phải là anh thì người nào Trình Thư Nghi cũng chấp nhận được sao?

“Phải là chú buông cô ấy ra mới đúng!” Cố Gia Huy cũng không chịu nhượng bộ, uổng công vừa rồi anh ta còn nói đỡ cho anh trước mặt Trình Thư Nghi, bây giờ anh còn thô lỗ với anh ta như thế sao?

Hai người đàn ông cứ giãng co với nhau như thế, nhất thời quên mất Trình Thư Nghỉ đang đứng giữa.

“Hai người buông tay ra!” Trình Thư Nghỉ lớn tiếng nói, cô đau đến mức tê rần: ‘Buông hết ra! Tôi đau sắp chết rồi!”

Cố Gia Huy nghe thấy Trình Thư Nghi kêu đau thì vội vàng buông cánh tay đang nắm lấy cô ra. Cố Mặc Ngôn cũng buông lỏng lực ở bàn tay nhưng lại không chịu buông tay Trình Thư Nghỉ Một cánh tay được tự do, Trình Thư Nghi tức giận ra sức thoát khỏi Cố Mặc Ngôn: “Anh bị điên rồi phải không, tự dưng nổi điên gì vậy!”

“Anh nổi điên ư? Trai đơn gái chiếc, em và Cố Gia Huy đến khách sạn làm gì?” Cố Mặc Ngôn cũng không kiềm chế nổi cơn giận trong lòng mình nữa, anh lớn tiếng hỏi Trình Thư Nghi “Cố Mặc Ngôn, chú đừng nghĩ nhiều, cháu và Trình Thư Nghỉ chỉ là..” Cố Gia Huy đứng bên cạnh thấy Cố Mặc Ngôn đang hiểu lầm thì vội vàng lên tiếng giải thích “Gậu im miệng cho tôi!” Cố Mặc Ngôn lạnh lùng nhìn Cố Gia Huy: “Cậu đừng quên, dù gì tôi vẫn là chú của cậu đấy, cậu với thím của mình cùng nhau đến khách sạn có thích hợp không?”

Cố Gia Huy nghe xong những lời Cố Mặc Ngôn nói thì sa sầm mặt mày, lúc anh ta đang định lên tiếng giải thích thì lại bị giọng nói vừa tức giận vừa lúng túng của Trình Thư Nghỉ cắt ngang, “Cố Mặc Ngôn, anh nói cho rõ đi, anh nói thế có ý gì! Hơn nữa ‘thím gì chứ, tôi và anh đã ly hôn rồi!”

“Vội vàng rũ sạch quan hệ với anh như thế sao?” Cố Mặc Ngôn cười khẩy: “Xem ra, quả nhiên em đã khác hẳn năm năm trước, đầu tiên là Hà Kim Minh, bây giờ lại là Cố Gia Huy, thủ đoạn quyến rũ đàn ông của em càng lúc càng giỏi rồi đấy.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 808


Chương 808

“Cố Mặc Ngôn, tên khốn này, anh bớt ở đây vu vạ cho người khác đi!” Trình Thư Nghỉ nghe xong những lời Cố Mặc Ngôn nói thì không biết là do xấu hổ hay tức giận, mặt cô đỏ đến nỗi gần như rỉ ra được máu.

“Anh có vu vạ cho người khác hay không em tự hiểu, em nói đi, em và Cố Gia Huy đến khách sạn làm gì?”

“Làm gì không cần anh phải biết!” Lúc này Trình Thư Nghi không hề có ý giải thích, cô vô cùng tức giận nên nói chuyện cũng không biết lựa lời: “Tôi và anh đã ly hôn rồi, tôi thích đi đâu với ai thì cũng là tự do của tôi, anh nghĩ anh là ai, anh có tư cách gì mà quản tôi?”

Mới vừa rồi cô còn nghĩ có thể mình đã hiểu lầm Cố Mặc Ngôn, còn cố tình đứng ở đây đợi anh, muốn hỏi rõ ràng chuyện năm đó rốt cuộc có phải là ý của anh không, nhưng bây giờ xem ra đã không còn cần thiết nữa.

Trình Thư Nghi không kiềm chế nổi mà tự giễu, vừa rồi khi cô nhìn thấy Cố Mặc Ngôn, cô chợt nhận ra mình còn có chút mong.

chờ. Nghĩ lại thì thấy thật nực cười, rốt cuộc cô đang mong chờ điều gì vậy. Anh là người như thế nào, chẳng phải năm năm trước cô đã nhìn rõ rồi sao?

Cố Mặc Ngôn chỉ thấy Cố Gia Huy ở chung một chỗ với mình thôi mà anh đã có thể nói ra những lời tốn thương người ta như thế: để sỉ nhục cô. Như thế thì có thể tưởng tượng được, năm đó khi Cố Mặc Ngôn biết được đứa trẻ cô đang mang trong bụng rất có thể không phải là con của anh, anh sai Dương Tùng Đức làm ra những chuyện đó cũng rất có khả năng.

“Cố Mặc Ngôn, tôi nói cho anh biết, tôi và anh đã chẳng còn quan hệ gì nữa rồi, sau này anh bớt can thiệp vào chuyện của tôi đii”

Trình Thư Nghi nổi giận đùng đùng hét vào mặt Cố Mặc Ngôn, cô cũng không muốn nhìn thấy anh nữa nên đã quay người đi vào cửa khách sạn.

Cố Gia Huy thấy thế thì cũng không giải thích thêm với Cố Mặc Ngôn nữa mà đi theo Trình Thư Nghi vào trong khách sạn. Vừa rồi bị Cố Mặc Ngôn không phân biệt phải trái mảng một trận, lúc này tâm trạng của anh ta cũng không được tốt cho lắm.

Cố Mặc Ngôn nhìn theo bóng lưng của Tô Thư Nghị, trái tìm đau đớn khôn nguôi.

Hơn nữa những lời vừa rồi của Trình Thư Nghi đã k1ch thích anh.

Thì ra hiện tại trong lòng cô, anh đã là một người không còn quan hệ gì nữa sao? Vì Cố Gia Huy, thậm chí cô còn chẳng màng đây là chốn đông người mà cãi nhau với anh!

Được! Được lắm! Cơn giận trong đôi mắt của Cố Mặc Ngôn không khỏi bốc lên ngùn ngụt.

Dương Tùng Đức ở cách đó không xa thấy Cố Mặc Ngôn và Trình Thư Nghỉ như nước với lửa, không ai chịu nhường ai như thế thì lại càng thêm áy náy.

Trước đây cậu Cố và mợ chủ yêu thương nhau như thế, anh ta chưa từng thấy họ cãi nhau như hiện tại thế này.

Mọi thứ đều là lỗi của anh ta, nếu như không phải do anh ta thì một đôi vợ chồng mặn nồng như thế sao có thể đi đến bước đường này chứ, lần nào gặp nhau cũng đỏ mắt hệt như thấy kẻ thù vậy.

Dương Tùng Đức bị sự hối hận giày vò hàng nghìn hàng vạn lần, anh ta biết chỉ cần một câu nói của mình, cậu Cố và mợ chủ có thể sẽ hóa giải hiểu lâm trước kia, sẽ tốt đẹp như xưa, nhưng từ.

đầu đến cuối anh ta vẫn không có đủ dũng cảm, thành thật nói cho Cố Mặc Ngôn biết sự thật chuyện năm đó.

Những lời nói của Trình Thu Uyển chẳng khác nào bùa chú, vẫn luôn in hẵn trong đầu của anh ta. Công việc, sự nghiệp, tương lai, danh tiếng và cả ba mẹ của anh ta nữa… anh ta không thể bỏ mặc không quan tâm đ ến những thứ này được.

Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi… Dương Tùng Đức liên tục nói xin lỗi, đó là chuyện duy nhất anh ta có thể làm lúc này. Cho dù anh ta biết rõ, sẽ chẳng ai tha thứ cho anh ta, bởi vì ngay cả anh ta cũng không thể tha thứ cho chính mình Sau khi Trình Thư Nghỉ quay về buổi họp lớp thì cũng không còn tâm trạng chơi bời nữa, sau khi chào Trương Bội với Cố Gia Huy xong thì muốn đi về trước.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 809


Chương 809

“Thư Nghị, sao cậu về sớm thế? Mọi người vừa mới bắt đầu mà.”

Tất nhiên khi Trương Bội nghe thấy Trình Thư Nghi muốn rời đi ‘thì cũng không vui. Cô ấy tốn biết bao công sức thì cô mới đồng.

ý đến tham gia họp lớp lần này, bây giờ còn chưa kịp nói với nhau mấy câu, sao cô ấy có thể để cô đi như thế được?

“Trương Bội, bây giờ tớ thật sự không có tâm trạng ở lại đây nữa, để mấy hôm nữa tớ sẽ hẹn riêng cậu ra ngoài chơi được không?

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng phải vừa rồi lúc ra ngoài với Cố Gia Huy vẫn còn tốt đó sao, sao bây giờ quay về lại không tốt rồi.” Trương Bội rất nôn nóng: “Cậu nói tớ nghe coi, có phải là Cố Gia Huy bắt nạt cậu không? Nếu như anh ta dám bắt nạt cậu, bây giờ tớ sẽ đi tìm anh ta tính sổ!”

“Không phải, không phải việc liên quan đến anh ấy.’ Trình Thư Nghỉ vội vàng kéo tay Trương Bội đang tính đi tìm Cố Gia Huy tính sổ lại: “Bây giờ tớ không muốn nói ra lý do cụ thể, cậu cũng đừng hỏi nữa được không?”

Trương Bội nhìn thấy vẻ mặt khó xử của Trình Thư Nghỉ thì chỉ thấy đau lòng: “Được rồi, được rồi, tới không gặng hỏi cậu nữa là được chứ gì.”

Trình Thư Nghi cảm kích gật đầu, sau khi rời khỏi khách sạn thì cô quay về nhà họ Trình.

Giờ này Manh Bảo cũng ngủ rồi, sau khi Trình Thư Nghỉ về phòng, cô thả mình trên chiếc giường lớn, thất thần nhớ lại cảnh tượng hôm nay gặp Cố Mặc Ngôn, cô chỉ thấy trái tim mình nhoi nhói.

Bản lĩnh quyến rũ đàn ông ngày càng giỏi ư? Cô không khỏi cười mia, thì ra trong mắt anh, cô lại là một người phụ nữ lẳng lơ không có tự trọng như thế.

Lúc Trình Thư Nghi đang một mình gặm nhấm nỗi đau thì bỗng nghe thấy có tiếng gõ cửa vọng tới: “Thư Nghỉ, em về rồi hả? Anh có chuyện này muốn nói với em.”

Là tiếng của Trình Nam Quyền. Trình Thư Nghỉ vội vàng dụi dụi mắt rồi xuống giường đi ra mở cửa “Anh, có chuyện gì vậy ạ? Sao hôm nay anh không đi làm?” Cô cứ nghĩ Trình Nam Quyền không có ở nhà.

“Em khóc đấy à, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Nhìn thấy đôi mắt đỏ ửng của Trình Thư Nghi, Trình Nam Quyền chau mày hỏi, có thể cảm nhận được cơn giận đang tỏa ra từ người anh ta “Không có chuyện gì, vừa rồi em xem lại ảnh của Manh Bảo rồi nhớ lại những chuyện trước kia thôi, em không sao đâu anh, anh đừng lo.”

Trình Thư Nghỉ tìm đại một cái cớ, sau đó cô lại nở một nụ cười trông có vẻ xán lạn. Cô không muốn Trình Nam Quyền phân tâm, lo lắng vì chuyện của mình nữa, thời gian này anh đã vất vả nhiều rồi.

“Em đừng nhớ lại những chuyện trong quá khứ nữa.” Trình Nam Quyền không hề nghỉ ngờ lời nói của Trình Thư Nghĩ, anh ta võ vai cô rồi an ủi, cơn giận trên gương mặt cũng dân biến mất, thay vào đó là tình yêu thương vô bờ bến.

“Vâng ạ”” Trình Thư Nghi gượng cười gật đầu: “Anh, anh tìm em có chuyện gì vậy?”

“Là em đã được tuyển dụng rồi, người phụ trách của tòa soạn ngày trước em từng làm việc có gọi điện thoại đến nói ngày mai em có thể quay về làm việc rồi.”

“Thật không ạ?” Trình Thư Nghỉ mỉm cười thật lòng.

Thật ra suốt những năm qua cô vẫn không quên được công việc phóng viên mình yêu thích, ở nước ngoài cô cũng học thạc sĩ về chuyên ngành liên quan, sau khi tốt nghiệp cô còn làm thực tập sinh cho một tòa soạn báo lớn nổi tiếng ở nước M nữa.

Trước đó cô cũng từng nói với Trình Nam Quyền, mình không có hứng thú với công việc của nhà họ Trình, nếu như có thể cô vẫn hy vọng mình có thể quay về làm việc trong tòa soạn báo ngày trước.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 810


 

Chương 810

Trình Thư Nghỉ vốn tưởng Trình Nam Quyền sẽ phản đối, nhưng không ngờ không những anh ta không ngăn cản cô mà còn rất ủng hộ quyết định của cô. Anh ta nói tập đoàn Trình Thị có anh †a là được rồi, anh ta hy vọng cô có thể làm công việc mình yêu thích. Không chỉ như thế, Trình Nam Quyền còn chủ động gửi CV của cô đến tòa soạn báo cô từng làm việc cho cô nữa.

“Tất nhiên là thật rồi, anh đã nói với em trước đó rồi, CV hiện tại của em rất tốt, không tuyển dụng em mới là tổn thất của bọn họ.”

Trình Nam Quyền nói với giọng điệu đầy tự hào: “Hơn nữa, lần này em quay về đó không phải là làm một nhân viên quèn giống như trước nữa mà là giữ chức tổng biên tập.”

*Tổng biên tập!” Trình Thư Nghỉ vô cùng ngạc nhiên: “Sao lại là tổng biên tập, anh, em… rốt cuộc là chuyện gì vậy ạ?” Trình Thư Nghỉ hơi ngẩn người, cô hoàn toàn không hiểu rốt cuộc là chuyện gì.

“Vị trí anh ứng tuyển cho em là tổng biên tập, với năng lực của em gái anh, anh còn thấy vị trí này hơi uổng phí tài năng của em nữa kìa.” Đây có thể nói là điều bất ngờ Trình Nam Quyền chuẩn bị cho Trình Thư Nghi, bây giờ xem ra đã đạt được hiệu quả nên có rồi, anh ta cũng thấy hết sức vui vẻ.

“Cảm ơn anh” Trình Thư Nghỉ vui mừng ôm chầm lấy Trình Nam Quyền, nhưng sau đó cô lại nhớ đến một chuyện khác: “Anh, chẳng phải Cố Gia Huy đang là tổng biên tập của tòa soạn báo đó sao? Sao lại tuyển dụng vị trí tổng biên tập vậy.”

“Lúc anh gửi CV cho em, anh có nghe nói tổng biên tập trước kia của tòa soạn báo đã từ chức rồi, vì vậy anh mới ứng tuyển vào vị trí này cho em. Em yên tâm đi, lần này hoàn toàn là nhờ vào tài năng và thành tích của em. Anh không đi cửa sau cho em đâu Hơn nữa người phụ trách của tòa soạn báo đấy biết trước đây em từng làm ở đó, thành tích cũng không tồi nên cũng bỏ không phỏng vấn nữa, bảo em cứ đến đó làm là được.”

Trình Nam Quyền nhìn Trình Thư Nghi bằng ánh mắt cưng chiều rồi giải thích. Em gái của anh ta tất nhiên là người giỏi nhất rồi!

Tuy rất tò mò không biết vì sao Cố Gia Huy từ chức, nhưng bây giờ trong lòng Trình Thư Nghi rất vui vẻ. Nghĩ đến chị Trịnh, Hiểu Khiết, và cả những đồng nghiệp khác trong tòa soạn, cô đã rất chờ mong được đi làm.

Cả một buổi chiều sau đó, Trình Thư Nghỉ không còn buồn bã u sầu trong phòng nữa, mà kéo Trình Nam Quyền cùng đi trung tâm mua sắm.

Trình Thư Nghi chọn cho mình vài bộ đồ định mặc đi làm rồi thử vào, vô cùng háo hức chờ Trình Nam Quyền đánh giá. Suốt quá trình, Trình Nam Quyền vẫn luôn gật đầu, trên mặt lộ rõ ý cười.

Trong năm năm ở bên Trình Thư Nghị, đây là lần đầu tiên anh †a thấy Trình Thư Nghỉ vui vẻ kéo mình đi chọn đồ như này. Xem ra để cô quay lại tòa soạn làm việc là một quyết định chính xác, không có điều gì quan trọng bằng niềm vui của cô.

Trình Thư Nghỉ chọn đồ cho mình xong lại tiếp tục vô cùng hứng thú mà chọn cho Trình Nam Quyên mấy món. Thấy Trình Thư Nghi hiếm khi vui vẻ đến vậy, Trình Nam Quyền cũng không nỡ khiến cô mất hứng, thử từng bộ cho cô xem.

Nhìn người trước mặt, Trình Thư Nghỉ không khỏi cảm thán, cô chỉ có thể dùng từ đẹp trai kinh khủng để hình dung Trình Nam Quyền.

Rõ ràng đều là sơ mi trắng, sao mặc lên người anh ta lại trắng như vậy, cổ áo lại thẳng như vậy? Mặt mấy nhân viên bán hàng bên cạnh đều đỏ như quả táo.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Nhưng Trình Thư Nghi lại rơi vào nỗi buồn, anh trai mình ưu tú như vậy, sao đến giờ vẫn mãi không thấy bóng dáng chị dâu đâu? Thật sự không biết anh ta thích kiểu con gái như nào, bao nhiêu năm rồi cô vẫn chưa thấy cô gái nào bên anh ta.

Nhìn anh ta mặc quần áo rất đẹp, Trình Thư Nghỉ vui vẻ bảo nhân viên bán hàng gói lại. Tuy cuối cùng vẫn là Trình Nam Quyền trả tiềt , nhưng Trình Thư Nghi không hề thấy áy náy, ai bảo anh trai mình kiếm được nhiều tiền hơn mình cơ.

Hôm sau, Trình Thư Nghí chọn một bộ vest kiểu nữ màu đen trắng để mặc đi làm, trông vừa mạnh mẽ vừa mềm mại nữ tính, không diễn tả được hết sự ngăn nắp gọn gàng, xinh đẹp động lòng người.

Ngay khi cô đang vui vẻ lái xe đến tòa soạn làm việc, không ngờ, †òa soạn cũng như nổ tung vì tin cô đến làm việc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 811


Chương 811

Mọi người đều chia sẻ tình báo mình tìm được, có thể nói là vô cùng tò mò về tổng biên tập sắp tới này.

“Ê, nghe nói là gái đẹp đó, chỉ là không biết cái nết thế nào, mong không quá tệ là được.” Giọng điệu hưng phấn xen lẫn chút thấp thỏm của một đồng nghiệp nam.

“Thấy bảo mới từ bên nước M về, từng làm việc ở V., không đơn giản đâu!”

“Đúng vậy, cũng không biết gia thế như nào, vừa tới đã chiếm được cái ghế tổng biên tập, chắc là không phải con nhà bình thường đâu.”

“Ai mà biết kinh nghiệm ở nước ngoài như nào, có khi là tự bịa ra đó. Thời buổi này ai mà chẳng thổi phồng mấy trải nghiệm bên ngoài đó. Thật ra chỉ là bên ngoài đẹp đẽ bên trong thối rữa thôi, có tài thật hay không còn chưa biết đâu?”

Giọng điệu ghen ăn tức ở này là Khưu Duyệt. Vốn dĩ lần này Cố Gia Huy từ chức chính là một cơ hội cho cô ta thăng chức nên cô.

†a cũng đã xin làm tổng biên tập. Cứ tưởng lần này chắc chắn sẽ giành được, không ngờ giữa đường lại có kẻ xen ngang.

Mọi người đều không dám đáp lời Khưu Duyệt, ai mà biết tổng biên tập sắp tới tính tình ra sao, chẳng may cô biết Khưu Duyệt nói sau lưng cô như vậy rồi giận cá chém thớt thì sao? Bọn họ không muốn đắc tội tổng biên tập trước cả khi gặp cô đâu.

Thấy mọi người chỉ cười xuề xòa chứ không đáp lời mình, Khưu Duyệt thầm khinh thường, một đám nhát gan!

“Dù tổng biên tập sắp tới là ai, mình cứ làm việc cho tốt là được.”

Hiểu Khiết không bàn luận cùng mọi người, đối với cô ấy, ai làm tổng biên tập cũng được, dù sao cũng không đến lượt c “Cũng không nói như vậy được, có một lãnh đạo tốt tính, công tư phân minh rất quan trọng với chúng ta, nếu không lúc làm việc sẽ bớt vui đi nhiều. Làm đúng việc là một chuyện, theo đúng người mới có lợi cho tiền đồ đúng không?” Chị Trịnh ngồi cạnh Hiểu Khiết bình tĩnh nói.

“Cũng đúng.” Hiểu Khiết gật đầu: “Hi vọng tổng biên tập mới tới là một người hiểu lý lẽ.”

Đứng ngoài cổng tòa soạn, Trình Thư Nghĩ thấy lâu lắm rồi trái tim mình không đập mạnh đến vậy.

Mỗi cọng cỏ ngọn cây ở đây đều rất quen thuộc với cô, dù năm năm qua thành phố này đã thay đổi rất nhiều, nhưng khung cảnh và kiến trúc xung quanh tòa soạn lại không thay đổi rõ rệt. Điều này khiến Trình Thư Nghỉ càng thêm kích động.

Thở dài một hơi, Trình Thư Nghỉ rảo bước vào tòa soạn, không biết những đồng nghiệp từng cùng làm việc còn ở đây không?

Bây giờ mọi người sống thế nào?

“Chị… chị Thư Nghi!” Thấy Trình Thư Nghỉ xuất hiện ở cổng tòa soạn, Hiểu Khiết đứng bật dậy, sau đó không khỏi mừng như điên.

“Chị Thư Nghị, là chị thật ạ?” Hiểu Khiết chạy tới trước mặt Trình Thư Nghi nhưng không dám giơ tay ôm lấy cô. Đây là chị Thư Nghỉ thật sao? Bây giờ chị ấy đẹp thật đấy!

“Là chị thật mà.” Trình Thư Nghỉ cười đáp, chủ động vòng tay ôm Hiểu Khiết: “Chị về rồi, em sống có tốt không?”

“Không ngờ lại là chị, chị Thư Nghi, sao hồi trước chị đi mà không nói lời nào vậy. Mấy năm nay em nhớ chị lắm đó.”

Hiểu Khiết nói rồi lại không nhịn được bật khóc, khiến Trình Thư Nghi phải bối rối dỗ dành cô ấy.

Thấy Trình Thư Nghi và Hiểu Khiết tương tác qua lại, nhân viên cũ của tòa soạn đều bất ngờ.

Nhân viên mới chưa từng gặp Trình Thư Nghỉ đều ngây người tại chỗ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 812


Chương 812

“Thư Nghị, chẳng lẽ cô là tổng biên tập mới tới?” Cuối cùng cũng có một nhân viên cũ phản ứng lại, hỏi một câu từ tận đáy lòng Nghe anh ta nói vậy, mọi người đều yên tĩnh lại, mỗi người một biểu cảm chờ câu trả lời của Trình Thư Nghi. Chắc không phải đâu nhỉ?

*Ừm” Trình Thư Nghỉ cười gật đầu: “Hi vọng sau này mọi người quan tâm tôi nhiều hơn.”

Mọi người ở đó đều anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, đều rất bất ngờ…

Từng là một nhân viên bình thường đến không thể bình thường hơn, sau năm năm ngắn ngủi lại biến thành tổng biên tập?

Đúng là một bước đổi vận!

Cô vừa nói vậy, có người buồn cũng có người vui. Người không biết Trình Thư Nghỉ thì thôi, chứ những đồng nghiệp từng làm việc với Trình Thư Nghi đều đang nghĩ lại xem mình có từng đắc tội gì cô không, hi vọng sau này cô không chèn ép họ.

Nhưng Trình Thư Nghỉ lại không ngờ mọi người lại có suy nghĩ dè chừng đến vậy, nghĩ đến những nhân viên không biết mình, cô giới thiệu qua về bản thân mình một chút.

Nội dung đều là mấy câu “Mong mọi người chiếu cổ’ quen thuộc, chỉ khác là cô nhấn mạnh tên mình là “Trình Thư Nghỉ”.

Đúng vậy, bây giờ cô là Trình Thư Nghi rồi chứ không phải Tô Thư Nghỉ. Không chỉ mỗi cô cần nhớ kỹ điều này, mà những người bên cạnh cô cũng vậy.

Mọi người trong tòa soạn rất nhạy bén với chuyện này, họ nhanh chóng nhớ đến tin tức từng oanh tạc thành phố S, thân phận thật sự của Tô Thư Nghi là cô cả của tập đoàn Trình.

Bỗng chốc, ánh mắt mọi người nhìn cô đều thay đổi, trong sự quen thuộc lẫn chút xa lạ, thêm cả sự kính sợ. Dù trước đây có thế nào, sau này mọi người sẽ không còn là người chung đường nữa.

Dù Khưu Duyệt rất không cam tâm và ghen tị, nhưng với thân phận của Trình Thư Nghỉ bây giờ, cô ta cũng không dám dị nghị gì. Cô ta giả lả đi tới trước mặt cô, đưa tay ra nói: “Chào mừng cô quay về, Thư Nghỉ, bây giờ cô càng ngày càng xinh đấy nhỉ.”

Biết Khưu Duyệt không nói thật lòng nhưng Trình Thư Nghỉ vẫn nắm tay cô ta, cười đáp: “Cảm ơn, hy vọng sau này chúng ta có thế hợp tác vui vẻ.”

Thấy hai người từng như nước với lửa nay lại tay bắt mặt mừng với nhau, nhân viên trong tòa soạn đã hiểu một điều: Người trước mặt họ bây giờ thật sự không phải Tô Thư Nghỉ hồi trước nữa, vì cô của trước đây sẽ không thảo mai ngoài mặt như vậy.

Cũng không biết thay đổi vậy là tốt hay xấu đây? Trong lòng mọi người đều hơi thấp thỏm.

Qua một tuần làm quen, cuối cùng công việc của Trình Thư Nghi cũng bước vào quỹ đạo. Cô bắt đầu dẫn dắt mọi người làm một chuyên đề phỏng vấn, hi vọng có thể mượn hiệu ứng người nổi tiếng để nâng cao doanh số cho tòa soạn.

Tuy mơ mộng rất đẹp, nhưng công việc thực tế vẫn có khó khăn nhất định. Nếu mời sao lớn thì phí tổn sẽ cao hơn dự chi của tòa soạn rất nhiều. Nhưng nếu mời người không đủ nổi tiếng, doanh thu của tòa soạn sẽ không cải thiện được.

Sau một buổi chiều họp hành thảo luận và tiếp thu ý kiến của mọi người, Trình Thư Nghỉ quyết định xác định phạm vi nhân vật phỏng vấn trong giới thương nghiệp thành phố S.

Mánh khóe sử dụng “tinh anh giới thương nghiệp” chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của rất nhiều người, nhất là những tỉnh anh có danh tiếng nhất định, còn dễ bắt gặp trong thành phố này. Cô tin nếu mọi người có hiếu kỳ thì cũng sẽ không thấy quá xa lạ, ngược lại còn có hứng thú hơn.

Hơn nữa, để đề cao độ nổi tiếng và hình tượng của công ty mình, chắc chản phỏng vấn những người này sẽ dễ hơn phỏng vấn siêu sao nổi tiếng nhiều.

“Nếu đã xác định phạm vi thì mọi người đề cử vài người đi. Mọi người cùng thảo luận một lát rồi chọn ra danh sách.” Trình Thư Nghi nói.

Lời vừa dứt, mọi người đều chìm vào suy tư, ai nấy đều suy nghĩ một danh sách thích hợp trong đầu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 813


Chương 813

“Tổng biên tập, tôi nghĩ đến một người.” Cô gái tên Lưu Thanh Mai mới vào tòa soạn làm việc giơ tay.

Trình Thư Nghỉ cười đáp: “Nói cho mọi người nghe xem.”

“Chắc mọi người đều từng nghe tới Cố Thành Vũ rồi nhỉ, gần đây ông ấy đang khai phá một mảnh đất mới, nghe nói là muốn xây.

khách sạn lớn nhất thành phố S. Gần đây chuyện này rất hot trên mạng, mọi người đều chú ý và thảo luận, nên tôi nghĩ ông ấy rất phù hợp với yêu cầu của chúng ta”

Cô gái càng nói càng kích động, cảm thấy người mình đề cử đúng là quá hợp.

Nhưng lại không có ai tán thành, mấy nhân viên cũ đều nhìn cô gái này đầy thương xót. Cố Thành Vũ à, chẳng nhẽ bọn họ không nghĩ ra? Người như này mà phù hợp thì làm gì đến lượt nhân viên mới đề xuất.

Chưa nói đến chuyện khác, chỉ với mối quan hệ giữa tổng biên tập và ông ta thôi, cô đồng ý mới là lạ, không mắng cho một trận đã là phúc đức trời ban rồi!

Trình Thư Nghỉ nghe thấy tên Cố Thành Vũ thì cứng cả người, móng tay cắm mạnh vào lòng bàn tay. Nếu ông ta không cấu kết với Trình Thu Uyển, cô đã không bị ép ra nước ngoài đến năm năm, đến Manh Bảo cũng suýt thì không giữ được.

Thù này, cô không thể không báo!

Nghĩ tới đây, một kế hoạch dần dân thành hình trong lòng Trình Thư Nghi, cô cười mỉa một tiếng, chắc chắn lần này cô sẽ khiến Cố Thành Vũ trở tay không kịp.

“Chọn người khá lắm, được đó.” Trình Thư Nghỉ cố gắng tỏ ra bình tĩnh.

Nghe Trình Thư Nghỉ lại bất ngờ đồng ý, trên mặt mọi người đều mang vẻ kinh ngạc. Đồng ý đơn giản thế luôn? Không hề trách cứ? Cũng không phần nộ?

Trình Thư Nghi cười nói tiếp: “Mà lần phỏng vấn này, tôi sẽ tự đi.”

Mọi người đều ngây ra.

Trình Thư Nghi thấy vậy thì cười khổ một tiếng.

Thật ra cũng không thể trách người ta bất ngờ được, dù sao mối quan hệ của cô với Cố Thành Vũ cũng khá phức tạp.

Cô từng là vợ chồng trên giấy tờ với Cố Mặc Ngôn, tuy giờ đã ly hôn nhưng đây vẫn là sự thật không thể chối cãi, mà Cố Thành Vũ lại là anh ruột Cố Mặc Ngôn.

Giờ Trình Thư Nghi muốn tự đi phỏng vấn Cố Thành Vũ, chẳng nhẽ cô không thấy ngại?

Thấy mọi người bàn luận sôi nổi vì quyết định của mình, Trình Thư Nghỉ cũng phần nào đoán được lí do. Nhưng cô cũng không thể bịt mồm họ lại không cho nói. Hơn nữa, sau khi trải qua rất nhiều chuyện, chút bàn tán này cũng không phải vấn đề lớn đối với CÔ.

“Chị Thư Nghi, hay để em phỏng vấn Cố Thành Vũ cho, em đảm bảo, chắc chắn lân này em sẽ giành được quyền phỏng vấn.”

Hiểu Khiết lo lắng nhìn Trình Thư Nghĩ rồi nói.

Cũng không phải cô ấy muốn cướp công mà là thật lòng lo lắng, sợ Trình Thư Nghỉ tiếp xúc lại với Cố Thành Vũ sẽ tức cảnh sinh.

tình, nghĩ đến những chuyện không vui.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 814


Chương 814

“Không sao đâu.” Trình Thư Nghỉ nhìn Hiểu Khiết rồi nở nụ cười: “Em không phải lo cho chị.”

Trình Thư Nghỉ gõ nhẹ lên bàn ý bảo mọi người yên tĩnh, rồi cao giọng nói: “Mọi người trật tự nào, chuyện này cứ quyết như thế đi, tôi sẽ đi phỏng vấn Cố Thành Vũ. Nhưng có một số việc vãn phải nhờ mọi người giúp điều tra, kết quả điều tra rất quan trọng với cuộc phỏng vấn này.”

Nghe vậy, mọi người đều tròn mắt nghỉ ngờ, việc gì cơ?

Trình Thư Nghỉ nghiêm túc nói tiếp: “Trước khi phỏng vấn, chúng †a phải điều tra sâu hơn vào dự án Cố Thành Vũ đang tiến hành, xem xem có che giấu chuyện gì không thể cho mọi người biết không, như thế thì cuộc phỏng vấn của chúng ta mới càng bùng nổ và đáng xem, từ đó hấp dẫn sự chú ý của mọi người.”

Nghe Trình Thư Nghỉ nói vậy, mọi người lục tục gật đầu, đúng là như vậy.

Tiếp đó, mọi người lại thảo luận để quyết định mấy người phỏng vấn sau đó, rồi Trình Thư Nghỉ tuyên bố tan họp. Nhưng cô lại giữ Hiểu Khiết, chị Trịnh và mấy người khá đáng tin lại, giao việc điều tra dự án của Cố Thành Vũ cho họ, còn luôn miệng dặn dò là phải cẩn thận theo dõi.

Thấy Trình Thư Nghi coi trọng cuộc phỏng vấn này đến vậy, mấy người đều thề thốt đồng ý.

Trong một tuần sau đó, Trình Thư Nghỉ vấn luôn bận rộn, thậm chí còn không dành được thời gian đưa đón Manh Bảo đi học.

Lúc ăn sáng Manh Bảo còn hậm hực, bảo lâu lắm rồi mẹ không chơi với cậu bé.

Nghe vậy, Trình Thư Nghỉ áy náy không tả nổi, chỉ đành đau lòng ôm con trai nói bận nốt đợt này rồi cô sẽ đưa cậu bé ra ngoài chơi hai ngày.

Manh Bảo cũng chỉ có thể buồn bực bĩu môi đồng ý, Trình Thư Nghỉ nhìn mà rất đau lòng.

Nhưng giờ cô cũng không có cách nào khác, chuyện của Cố Thành Vũ cứ chậm chạp không có gì tiến triển, trong lòng cô rất sốt ruột, chỉ đành tăng ca để điều tra thêm.

Qua thêm hai hôm nữa mà chuyện của Cố Thành Vũ vẫn không.

chút dấu vết, Trình Thư Nghỉ chỉ muốn mắng chửi. Cô hoàn toàn không tin Cố Thành Vũ lại hành động sạch sẽ như thế. Nhưng tại sao điều tra mãi không ra?

Ngay khi Trình Thư Nghỉ gần như muốn từ bỏ hy vọng, Hiểu Khiết lại gọi điện tới báo cho cô tin vui.

Trình Thư Nghi vừa nhận điện thoại đã nghe thấy giọng nói hưng phấn của Hiểu Khiết truyền đến: “Chị Thư Nghị, có tin tốt, chuyện hồi trước chị bảo bọn em điều tra cuối cùng cũng có manh mối rồi”

*Thật à!” Trình Thư Nghỉ nháy mắt cười tươi, giọng nói cũng không che giấu được niềm vui: “Tra được manh mối gì rồi? Mau gửi cho chị đi!”

“Ding dong”, một lát sau, điện thoại của Trình Thư Nghỉ nảy ra thông báo nhận được một tài liệu.

Trình Thư Nghỉ mở tài liệu ra rồi đọc nội dung trong đó, trong mắt cô tràn ngập kích động. Cố Thành Vũ, cuối cùng tôi cũng túm được đuôi của anh rồi, lần này tôi xem anh né chiêu kiểu gì!

“Chị Thư Nghị, tuy đã tìm được manh mối nhưng bọn em vẫn chưa tìm được bằng chứng cụ thể cho việc này, nên giờ sợ là vẫn không làm gì được Cố Thành Vũ.”

Nói tới đây, giọng Hiểu Khiết thất vọng thấy rõ. Tâm trạng biết người ác làm việc ác mà lại không thể nắm thóp ông ta, đúng là thất bại.

“Thế phải làm sao bây giờ?” Trình Thư Nghi cũng rất sốt ruột nói: “Bây giờ các em có cách thu thập những chứng cứ liên quan không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 815


Chương 815

“Cũng không phải không thể, chỉ là hơi khó. Với cả bây giờ chuyện quan trọng nhất là chúng ta không có cố vấn pháp luật chuyên nghiệp về phương diện này. Nếu cố vấn chuyên nghiệp về phương diện này ra mặt, chỉ đạo hoặc trợ giúp chúng ta thu thập chứng cứ liên quan thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều.” Hiểu Khiết khó xử nói.

“Được, chị sẽ tìm cách liên lạc với một luật sư đáng tin cậy.

Mọi người đừng buông lỏng cảnh giác, cứ tiếp tục điều tra Cố Thành Vũ, xem còn điều tra được chuyện gì khác của ông ta nữa không.” Trình Thư Nghi dặn dò.

“Em biết rồi, chị Thư Nghỉ, chị cứ yên tâm, chắc chắn bọn em sẽ.

không để chị thất vọng đâu!” Hiểu Khiết ở đầu kia điện thoại tràn đầy tin tưởng.

Trình Thư Nghỉ lại không yên tâm hoàn toàn được: “Nhớ kỹ này, an toàn mới là số một, một khi phát hiện ra nguy hiểm gì thì nhất định phải rút về ngay. Sự an toàn của mọi người quan trọng hơn điều này nhiều.”

“Chị Thư Nghi yên tâm đi, không có chuyện gì đâu mà”

Trình Thư Nghỉ không yên tâm nên dặn dò Hiểu Khiết vài câu rồi mới cúp điện thoại.

Luật sư, luật sư… Trình Thư Nghỉ nghĩ đến to cả đầu, mình còn chẳng quen ai làm luật sư chứ đừng nói đến tin tưởng được.

Nhưng bây giờ với chuyện này, cô cũng không dám tìm bừa một luật sư, rốt cuộc phải làm sao đây?

Vô tình nhìn điện thoại bên cạnh, Trình Thư Nghỉ bỗng nghĩ đến một người, Hà Kim Minh! Có lẽ anh ta có thể giúp cô.

Cô nhớ hồi trước Hà Kim Minh từng bảo với cô rằng anh ta là luật sư, hình như cũng khá nổi tiếng trong giới. Lúc đó cô chỉ nghe chơi chơi chứ không để tâm, không ngờ bây giờ lại có tác dụng lớn Nhưng Trình Thư Nghi vẫn hơi do dự, cô không biết mình có tin Hà Kim Minh được không, dù sao anh ta với Trình Thu Uyển mới là bạn học, tiếp cận mình cũng vì Trình Thu Uyển, cô có thể nói thật chuyện này cho Hà Kim Minh không?

Nhưng nếu không tin Hà Kim Minh, hình như không có cách nào.

hay hơn.

Nhớ đến ánh mắt chân thành khi Hà Kim Minh nói muốn làm bạn mình, Trình Thư Nghi đấu tranh tâm lý một lát rồi vẫn chọn tin tưởng Hà Kim Minh.

Đã quyết định xong nên Trình Thư Nghỉ cũng không chậm trễ nữa, lập tức gọi điện cho Hà Kim Minh, hẹn anh ta đi ăn một bữa cơm.

Hà Kim Minh chưa từng được Trình Thư Nghi chủ động gọi điện bao giờ, đã thế còn là hẹn anh ta đi ăn cơm! Lúc đó anh ta cười tít cả mắt lại.

Anh ta còn định làm bộ làm tịch một chút, ra vẻ cho Trình Thư Nghỉ thấy Hà Kim Minh anh ta rất khó hẹn, nhưng nghĩ đến hậu quả của chuyện này, Hà Kim Minh quyết định từ bỏ ý tưởng Hậu quả có thể là Trình Thư Nghỉ quả quyết cúp điện thoại, rồi không để ý đến anh ta trong một thời gian dài. Cho nên anh ta không cần tự chuốc lấy khổ làm gì Hơn nữa, Trình Thư Nghỉ chủ động gọi điện cho anh ta thì chứng tỏ có chuyện muốn thương lượng, anh ta không nên chậm trễ chuyện của cô mới phải Nghĩ vậy, Hà Kim Minh lập tức đồng ý, còn vừa cúp điện thoại đã lái xe thẳng đến nơi đã hẹn với Trình Thư Nghi.

“Thư Nghi!” Vừa đến quán ăn đã hẹn, Hà Kim Minh liếc mắt đã thấy Trình Thư Nghi ngồi bên cửa sổ, vội vàng mừng rỡ ngồi xuống đối diện cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 816


Chương 816

“Em hẹn anh ăn cơm đúng là chuyện nghìn năm khó gặp đấy, em nhớ anh rồi đúng không? Gó phải em thấy con người anh cũng.

được lắm không?”

Hà Kim Minh mở miệng nói đùa, nhưng bây giờ Trình Thư Nghỉ không có tâm trạng hùa theo anh ta “Hà Kim Minh, hôm nay tôi hẹn anh đến đây là có việc cần nhờ anh giúp.” Cô đi thẳng vào vấn đề.

“Được, anh đồng ý.” Hà Kim Minh tiếp tục cười hì hì nói.

Trình Thư Nghỉ không khỏi nhíu mày: “Hà Kim Minh, tôi không đùa với anh, tôi thật sự có việc cần nhờ anh giúp.”

“Anh cũng không đùa mà.” Hà Kim Minh cười nói: “Anh đồng ý giúp em, dù là chuyện gì đi chăng nữa.”

Nhất thời Trình Thư Nghi không nói gì, không biết anh ta đang nói thật hay đang dỗ cô vui, cô yên lặng một lát rồi mới mở miệng nói: “Trước giờ anh vẫn dỗ con gái vui bằng cách này à?”

Nụ cười trên mặt Hà Kim Minh cứng lại, cô lại nghĩ anh ta đang giở trò tán tỉnh ư?

Tuy trước giờ Hà Kim Minh vẫn luôn biết cách dỗ con gái vui, nhưng anh ta chưa từng hứa hẹn với ai điều này, vì anh ta không thể đảm bảo mình thật sự có thể làm mọi việc vì một cô gái mà không cần điều kiện gì. Mà mấy cô gái từng qua lại trước kia, giỏi nhất là đào mỏ.

Nhưng Trình Thư Nghỉ thì khác, anh ta biết, bây giờ với anh ta, Trình Thư Nghỉ không giống họ.

Đây là một cảm giác khó tả, nhưng lại khiến anh ta cam tâm tình nguyện trả giá vì cô, nhưng giờ cô lại không tin lời anh ta. Chẳng nhẽ đây chính là báo ứng? Hà Kim Minh nhớ lại những lời Trình Thư Nghi từng trào phúng anh ta.

Hà Kim Minh thầm cười khổ, anh ta điều chỉnh biểu cảm cho nghiêm túc: “Thư Nghi, anh nói thật mà, với cả anh chưa từng nói vậy để dỗ con gái, anh thật sự sẽ giúp em làm mọi chuyện.”

Vẻ nghiêm túc trên mặt Hà Kim Minh khiến Trình Thư Nghi thầm kinh ngạc, anh ta nói vậy tức là sao?

Thấy Trình Thư Nghỉ không nói gì, Hà Kim Minh cũng ý thức được có vẻ lời mình nói khiến cô sợ, xem ra chuyện này không thể gấp được, cứ phải từ từ. Lỡ chẳng may dọa người ta chạy mất thì anh ta khóc với ai đây?

“Thư Nghị, ý anh là, bọn mình vẫn là bạn bè đúng không? Em quên rồi à, lần trước em đồng ý với anh rồi mà.” Hà Kim Minh chỉ đành kiếm cớ: “Đã là bạn bè, có việc cần thì giúp đỡ nhau không phải chuyện nên làm à?”

Nghe Hà Kim Minh nói vậy, Trình Thư Nghỉ mới thở phào một hơi, thì ra là vậy, cô còn tưởng… Suy nghĩ mới xuất hiện trong lòng thật sự khiến cô hết hồn.

Thấy Trình Thư Nghi rõ ràng đã thả lỏng hơn, Hà Kim Minh chỉ thấy trong lòng chua xót, nhưng anh ta cũng không thể hiện ra ngoài mà chỉ cười nói tiếp: “Bây giờ nói được chưa, rốt cuộc em tìm anh có việc gì?”

Trình Thư Nghi nhìn Hà Kim Minh, vẫn hơi do dự: “Tôi phải rào trước với anh một chuyện. Nếu anh giúp tôi việc này, rất có thể sẽ đắc tội Cố Thành Vũ, thế này anh còn đồng ý không?”

“Ừ” Hà Kim Minh nghiêm túc gật đầu, không khỏi hơi lo lắng, xem ra lần này không phải chuyện nhỏ: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 817


Chương 817

Nghe Hà Kim Minh đồng ý không chút do dự, Trình Thư Nghỉ không khỏi cảm thấy biết ơn, cũng đồng thời sinh áy náy bởi cô đã do dự không biết nên tin tưởng anh ta hay không.

Trình Thư Nghi lấy di động, mở tệp tài liệu Hiểu Khiết gửi tới rồi đưa cho Hà Kim Minh xem: “Tôi muốn nhờ anh giúp một tay, tìm chứng cứ trong vụ này.”

“Được.” Hà Kim Minh chăm chú xem tư liệu trên máy điện thoại, đầu không thèm ngẩng đã đồng ý ngay, hơn nữa anh ta chẳng hỏi lý do gì cả.

Trình Thư Nghi vốn đã chuẩn bị để giải thích và thuyết phục Hà Kim Minh giúp mình nhưng cô đâu ngờ anh ta không hề hỏi câu nào. Điều đó làm Trình Thư Nghi càng cảm thấy xấu hổ, lòng cô vô thức tin tưởng Hà Kim Minh hơn.

Đã mười ngày kể từ khi Hà Kim Minh đồng ý giúp Trình Thư: Nghỉ thu thập chứng cứ nhưng mãi mà anh ta vẫn không liên hệ với cô. Dẫu sao nhờ vả người khác, Trình Thư Nghỉ không tiện gọi điện thúc giục, cô chỉ đành sốt ruột chờ đợi tin của Hà Kim Minh.

Đến hôm nay, cuối cùng Hà Kim Minh cũng gọi điện cho Trình Thư Nghị, anh ta nói đã tìm được bằng chứng về Cố Thành Vũ.

“Thật sao?” Trình Thư Nghỉ vui đến mức chỉ muốn hét thật to.

Cuối cùng cũng tìm được bằng chứng để tên khốn Cố Thành Vũ kia bị trừng phạt thích đáng!

“Thật. Hơn nữa có rất nhiều chứng cứ, chỉ cần em muốn, anh ta sẽ phải ngồi tù mấy năm” Dường như bị lây theo tâm trạng vui vẻ của Trình Thư Nghỉ, giọng Hà Kim Minh tràn ngập sảng khoái.

“Cảm ơn anh, Hà Kim Minh”” Trình Thư Nghi xúc động, nói: “Bây giờ anh đang ở đâu? Tôi lái xe đến chỗ anh ngay.”

“Hay để tôi tìm em. Em lái xe một mình, tôi không yên tâm.” Hà Kim Minh nói: “Chúng ta gặp nhau ở quán trà Vận Hương bên cạnh tòa soạn em làm việc là được, sau khi đến nơi tôi sẽ gọi cho em”

“Được.” Trình Thư Nghỉ hào hứng đáp lời. Cô lập tức đứng dậy, chạy ra quán trà Khi Hà Kim Minh đến nơi, anh ta thấy Trình Thư Nghi đã ngồi chờ bên trong quán rồi.

Lúc này, trước mặt cô đặt một cốc trà nóng, hơi nước lượn lờ bốc lên khiến gương mặt cô càng thêm dịu dàng. Nếu bỏ qua vẻ mặt nôn nóng, cô khiến người xem cảm thấy rất đỗi nhàn nhã và tĩnh lặng, Ngắm nhìn Trình Thư Nghỉ, Hà Kim Minh cảm thấy bao mỏi mệt vì phải chạy đôn chạy đáo suốt mấy ngày liên tiếp nháy mắt bay.

biến hết. Hy vọng tin tức anh ta mang đến sẽ xoa dịu cặp mày.

nhíu lại của Trình Thư Nghi và khiến nụ cười xuất hiện trên gương mặt cô. Hà Kim Minh không thể ngăn trái tim mình đập rộn ràng.

Hà Kim Minh sải bước đến ngồi đối diện với Trình Thư Nghi, anh †a đưa túi tài liệu trong tay ra trước mặt cô: “Đây là tất cả bằng chứng, em mở ra xem thử đi.”

Nhận lấy túi tài liệu từ tay Hà Kim Minh, Trình Thư Nghỉ nhìn anh ta với ánh mắt biết ơn, sau đó cô gấp gáp rút trang giấy bên trong ra nghiêm túc đọc.

Càng đọc Trình Thư Nghỉ càng phấn khích. Có thứ này, cô không cần phải lo không có lợi thế để đàm phán với Cố Thành Vũ.

“Hà Kim Minh, cảm ơn anh rất nhiều, anh nói đi, anh muốn tôi báo đáp như thế nào?” Nhét tư liệu vào túi xong, Trình Thư Nghỉ phấn chấn nhìn Hà Kim Minh.

“Gì cũng được à?” Hà Kim Minh hỏi đùa, anh ta đâu ngờ chỉ vì một câu nói này mà Trình Thư Nghỉ nháy mắt đề cao cảnh giác.

“Chỉ cần trong phạm vi phù hợp, tôi sẽ cố gắng thực hiện.

Nghe vậy, cổ họng Hà Kim Minh đắng ngắt. Phù hợp và cố gắng, thì ra cô vẫn đặt ra nhiêu quy tắc giới hạn với anh ta như thế.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 818


Chương 818

Nhưng khi nhớ đến thái độ trước đây của Trình Thư Nghi đối với mình, Hà Kim Minh lần nữa nhen nhóm lên hy vọng, hiện tại đã tốt hơn nhiều, đúng không? Được rồi, bước thật chậm, anh ta không được vội vàng, không được nôn nóng.

“Sao em nghiêm túc thế, tôi chỉ đùa thôi.” Hà Kim Minh vừa cười vừa nói: “Chúng ta là bạn bè, tôi đương nhiên phải giúp em. Còn báo đáp gì đó, em quá khách sáo rồi.”

Nghe Hà Kim Minh nói vậy, vẻ mặt Trình Thư Nghỉ dịu đi, cô nói: “Tóm lại tôi rất biết ơn anh, về sau có chỗ nào cần tôi giúp đỡ, anh cứ nói là được.”

“Oke, đến lúc đó tôi sẽ không khách sáo.” Hà Kim Minh cười đáp.

lời, sau đó anh ta tò mò nhìn Trình Thư Nghi hỏi: “Đúng rồi, Thư Nghỉ, sao em phải thu thập bằng chứng để đối phó với Cố Thành Vũ?”

Trải qua mấy ngày điều tra, Hà Kim Minh biết Cố Thành Vũ là anh trai của Cố Mặc Ngôn. Tuy nhiên không có tin tức nào nói Cố Thành Vũ nảy sinh mâu thuẫn với Trình Thư Nghị, lẽ nào cô muốn gián tiếp ra tay với Cố Mặc Ngôn?

Tác phong hành xử như thế không giống với Trình Thư Nghi mà anh ta biết. Hà Kim Minh nghĩ mãi mà không hiểu nguyên do, anh †a quyết định tốt hơn hết là hỏi thẳng Trình Thư Nghĩ.

Hà Kim Minh giúp cô việc lớn như thế, Trình Thư Nghỉ không có ý định giấu diếm anh ta.

“Trước đây ông ta từng định hại Manh Bảo, đồng thời có một lần anh ta giúp Trình Thu Uyển bắt cóc tôi, thù này tôi chắc chắn phải báo!” Nói đến đây, Trình Thư Nghi nắm chặt tay, giọng đầy hận thù Sau đó cô như nghĩ đến điều gì, Trình Thư Nghỉ ngẩng đầu nhìn Hà Kim Minh và hỏi: “Hình như đến giờ anh chưa từng hỏi tôi ai là cha của Manh Bảo, chẳng lẽ anh không tò mò sao?”

Thời điểm ở trên du thuyền, cô đã từng nhờ Hà Kim Minh giúp che giấu chuyện Manh Bảo. Khi đó dường như anh ta cũng không hỏi nhiều, do không có hứng thú hay nói cách khác, anh ta vốn đã đoán được?

Quả nhiên Hà Kim Minh nhún vai: “Tại sao phải hỏi, đó không phải điều hiển nhiên à? Em chỉ mới kết thúc một cuộc hôn nhân.”

Cũng đúng, Trình Thư Nghỉ mỉm cười, xem ra là cô nghĩ nhiều rồi.

“Anh có thể giúp tôi giữ bí mật chuyện đó không? Tôi không muốn để Cố Mặc Ngôn biết sự tồn tại của Manh Bảo.” Ánh mắt nhìn Hà Kim Minh của Trình Thư Nghỉ mang theo sự khẩn cầu, Manh Bảo là tất cả của cô, cô không thể để Cố Mặc Ngôn cướp mất thằng bé!

“Dĩ nhiên rồi, lúc đầu ở trên du thuyền tôi đã hứa với em, lẽ nào.

em đã quên?” Hà Kim Minh hợp tình hợp lý nói, ánh mắt nhìn Trình Thư Nghỉ chất chứa sự đau lòng: “Em yên tâm, nhữngchuyện tôi đã hứa với em, tôi chắc chăn sẽ làm được. Dù cho em có quên thì tôi cũng sẽ ghi nhớ.”

Những lời này mang tình cảm sâu đậm, cảm giác kỳ quặc trong. lòng Trình Thư Nghỉ lại xuất hiện, có vẻ như có thứ gì đó sắp bị chọc thủng.

“Cảm ơn anh” Trình Thư Nghỉ không dám nhìn vào mắt Hà Kim Minh, cô buồn bực cúi đầu nhìn ly trà nói.

“Đừng khách sáo với tôi như thế.” Giọng điệu Hà Kim Minh có phần chiều chuộng.

Qua chuyện lần này, anh ta nhìn Trình Thư Nghi với cặp mắt khác xưa. Thì ra so với trong tưởng tượng của Hà Kim Minh, cô còn mạnh mẽ, kiên định và can đảm hơn nhiều.

Lấy thực lực của Cố Thành Vũ hiện giờ, xem như dựa vào tập đoàn nhà họ Trình, muốn lật đổ anh ta không phải chuyện dễ dàng. Nhưng hết lần này đến lân khác Trình Thư Nghi đã làm điều đó, hơn nữa cô còn tìm được bằng chứng.

Cô tự chủ và kiên cường đến vậy, có vẻ như Trình Thư Nghi lại càng hấp dẫn Hà Kim Minh hơn. Làm sao đây? Hà Kim Minh phát hiện anh ta không cách nào rời mắt khỏi cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 819


Chương 819

Cảm nhận được Hà Kim Minh cứ nhìn mình mãi, Trình Thư Nghỉ hơi xấu hổ. Sao nấy giờ anh ta chỉ nhìn cô mà không nói lời nào?

Với tư cách là một người bạn, cứ nhìn người ta chăm chú có phải hơi quá rồi không?

Không chịu nổi bầu không khí mờ ám như có như không giữa hai người, Trình Thư Nghi mở miệng định nói gì đó để phá vỡ sự im lặng của hai bên.

“Anh…” Cô vừa lên tiếng thì đã bị chuông điện thoại của Hà Kim Minh ngắt lời.

Hà Kim Minh nhìn Trình Thư Nghi xin lỗi rồi cầm di động lên. Khi thấy người gọi đến thì không hiểu sao Hà Kim Minh cảm thấy tức cười, hóa ra Trình Thu Uyển gọi đến.

Hà Kim Minh không thèm tránh đi mà nhận cuộc gọi ngay trước mặt Trình Thư Nghỉ: ‘Alo, có chuyện g?… Anh đang ở cạnh Trình Thư Nghỉ… Em muốn đến?”

Nói đến đây, Hà Kim Minh liếc nhìn Trình Thư Nghi: “Được, lát nữa anh gửi địa chỉ cho em. Thế nhé, tạm biệt.”

Hà Kim Minh nhanh chóng soạn một đoạn tin ngắn gửi đi, sau đó anh ta ngẩng đầu, giải thích với Trình Thư Nghi: “Trình Thu Uyển gọi đến, cô ta muốn đến đây tìm tôi.”

Nghe thấy Trình Thu Uyển liên lạc với Hà Kim Minh, trái tim của Trình Thư Nghỉ lập tức đập dồn, cô nhìn anh ta dò xét: “Hà Kim Minh, anh đã nói cho Trình Thu Uyển biết tôi đoán được tất cả kế hoạch của cô ta chưa?”

“Thư Nghỉ à, tôi chưa nói gì. Tôi vốn không định nói cho cô ta biết” Hà Kim Minh bất đắc dĩ nói. Đến bao giờ cô mới chịu tin tưởng anh ta hoàn toàn: “Chưa kể đến việc tôi đã hứa với em, hiện tại tôi thuộc phe em, đương nhiên không nói chuyện này cho cô ta biết.”

Thuộc phe cô? Nghe Hà Kim Minh nói, Trình Thư Nghi khá khó hiểu, sao anh ta biến thành người phe cô rồi? Hơn nữa giọng điệu như ai oán này là làm sao?

Trình Thư Nghi cảm giác kể từ cái ngày cô đồng ý làm bạn với Hà Kim Minh, thái độ của anh ta với cô rất kỳ quặc.

Trước đây Hà Kim Minh cũng đối xử tốt với cô nhưng khi đó cô biết anh ta có mục đích riêng nên vẫn ôm tư tưởng xem trò vui. Gần đây có vẻ Hà Kim Minh thật sự quan tâm cô, khác với lúc trước, cô có thể cảm nhận được sự quan tâm này rất chân thành.

Vì sao? Lẽ nào đơn giản như lời anh ta nói, do hai người là bạn bè?

“Thư Nghỉ, em sao thế? Nghĩ gì à?” Hà Kim Minh huơ tay trước mặt Trình Thư Nghi, anh ta không biết vì sao cô đột nhiên ngẩn ra, hồn vía lên mây.

“À, không có gì.” Trình Thư Nghỉ hoàn hồn lại, cô vội nói: ‘Cảm ơn anh đã giúp tôi giữ bí mật.”

“Thư Nghi à, hôm nay em nói rất nhiều tiếng cảm ơn với tôi rồi, giữa chúng ta thật sự không cần khách sáo đến thế” Hà Kim Minh hơi cạn lời, bao giờ cô mới xem anh ta như người một nhà?

“Tôi biết rồi.” Trình Thư Nghỉ cúi đầu uống một ngụm trà: “Khi nào Trình Thu Uyển đến?”

“Chắc sắp tới rồi. Lúc nãy trong điện thoại cô ta nói sẽ đến ngay.”

Hà Kim Minh nhìn lá trà chìm chìm nổi nổi trong ly, anh ta nghĩ tâm trạng mình chắc cũng giống vậy.

Tiếp theo, Trình Thư Nghỉ hỏi một vài số liệu điều tra cụ thể. Nhìn thái độ chuyên chú của cô, Hà Kim Minh kể cặn kẽ toàn bộ quá trình điều tra với cô.

“Vốn dĩ trong khoảng thời gian ngắn không thể thuận lợi thu thập nhiều chứng cứ như thế, nhưng có một câu nói.” Hà Kim Minh nghĩ mãi rồi nói: “Nhân quả tuần hoàn!” Cuối cùng anh ta cũng nhớra.

“Khoảng thời gian trước Cố Thành Vũ mới sa thải một trợ lý với lý do người này đã để rò rỉ vụ bê bối của anh ta.” Nói đoạn, Hà Kim Minh liếc Trình Thư Nghĩ, anh ta không nói cụ thể chuyện gì, sợ bẩn lỗ tai cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 820


Chương 820

Trình Thư Nghỉ từ ánh mắt của anh ta đoán được phần nào, cô nhíu mày ý bảo Hà Kim Minh nói tiếp.

“Đúng lúc người trợ lý này đang dốc sức giúp anh ta xử lý hạng mục khai thác khách sạn. Vì lý do đó mà bị sa thải, người đó sinh lòng bất mãn.”

anh ta đã tiết lộ vài danh sách nhân viên cho tôi. Tôi điều tra theo danh sách này, việc tìm chứng cứ dễ dàng hơn nhiều.”

Hà Kim Minh nói xong thì cầm ly trà lên nhấp một ngụm. Ánh mắt anh ta đầy mong đợi nhìn Trình Thư Nghỉ, cứ như đứa trẻ chờ được khen thưởng.

Nhưng Trình Thư Nghỉ đâu nhìn về phía anh ta. Cô cúi đầu cười lạnh, đúng là tự làm tự chịu! Song, kế tiếp cô nên làm gì để Cố Thành Vũ nhận quả báo đây?

Hà Kim Minh bị bơ ngượng ngùng sờ chóp mũi. Anh ta biết ý không quấy rầy Trình Thư Nghi suy tư mà chăm chú ngắm nhìn cô.

Trước đây, mỗi khi Hà Kim Minh nhìn Trình Thư Nghi, cô sẽ mất tự nhiên, sau đó nhanh chóng tìm lý do rời đi. Lân này có lẽ do đang mải suy nghĩ nên cô không chú ý đến ánh mắt Hà Kim Minh nhìn mình.

Hà Kim Minh rất hưởng thụ khoảng thời gian có thể ngang nhiên nhìn cô. Nghĩ kĩ lại, hình như anh ta chưa nghiêm túc quan sát cô bao giờ, thì ra mắt cô rất to, mũi thẳng ghê, miệng thì Hà Kim Minh vô thức nuốt nước bọt, có vẻ miệng anh ta hơi khô.

Hà Kim Minh vội vàng cầm bình trà trước mặt lên rót đầy một chén rồi uống một hơi. Cùng lúc đó, Hà Kim Minh tự cảnh cáo bản thân đừng nhìn vào nơi không nên nhìn, chẳng khác nào anh †a tự làm khổ mình.

Hiếm khi động tĩnh lớn như vậy không cắt đứt dòng suy nghĩ của Trình Thư Nghị, bởi vậy một lúc sau, tâm mắt của Hà Kim Minh lại dừng trên mặt cô.

Hóa ra lông mi cô dài đến thế, lông mày nhíu mà vẫn đẹp quá Không lâu sau, Trình Thu Uyển đến nơi.

‘Vừa vào cửa quán trà, cô ta đã thấy Trình Thư Nghỉ cúi đầu suy nghĩ gì đó còn Hà Kim Minh chống cäm nhìn cô mỉm cười, hai người giống như một cặp đôi bước vào thời kỳ yêu đương cháy bỏng.

Với khung cảnh trước mặt, Trình Thu Uyển hài lòng, xem ra kế hoạch của cô ta tiến triển rất thuận lợi Đồng thời, cô ta nhìn Trình Thư Nghỉ với ánh mắt khinh thường.

Đúng là loại phụ nữ ngu dốt, dễ dàng bị Hà Kim Minh dụ dỗ, nhưng đó là điều cô ta muốn.

Hừ! Đến lúc đó để cho Hà Kim Minh tàn nhẫn bỏ rơi cô, xem cô lên mặt bảng cách nào. Dù cô có cướp mất thân phận cô hai nhà họ Trình thì sao, Trình Thư Nghi cô mãi mãi là bại tướng dưới tay cô tat Trình Thu Uyển che giấu sự hung ác và ghen tị trong mắt, cô ta nở nụ cười rồi thong thả đi lại gần Hà Kim Minh và Trình Thư Nghỉ.

“Thư Nghi, Hà Kim Minh, xin lỗi, có phải tôi làm phiền hai người rồi không?”

“Đâu có đâu.” Thấy Trình Thu Uyển xuất hiện, Hà Kim Minh dời mắt. Anh ta mỉm cười đáp, trong lòng nảy sinh cảm xúc phiền muộn vì bị quấy rầy.

Hà Kim Minh đứng dậy đẩy Trình Thu Uyển ngồi trên xe lăn lại và hỏi: “Em tìm anh có việc gì không?”

“Sao nào? Mới đó mà anh đã quên bà mai này rồi à, không có việc gì thì không thể tìm anh sao?” Trình Thu Uyển liếc qua liếc lại giữa hai người, trêu chọc.

Hà Kim Minh cười nhạt một tiếng, không tiếp lời cô ta Trình Thu Uyển bất mãn lườm Hà Kim Minh rồi quay đầu nhìn Trình Thư Nghỉ: “Hai người ở đây nói chuyện gì vậy, Thư Nghỉ?

Nếu Hà Kim Minh dám bắt nạt cô, cô phải nói cho tôi biết, tôi sẽ giúp cô dạy cho anh ấy một bài học.”

Dứt lời, Trình Thu Uyển vươn tay định kéo tay Trình Thư Nghi nhưng bị cô giả vờ vô tình giơ tay tránh được.

Từ lúc Trình Thu Uyển xuất hiện đến giờ, Trình Thư Nghi không hề nói câu nào cũng chẳng chào hỏi cô ta. Cô vốn đang phiền lòng vì chuyện Cố Thành Vũ, bây giờ không có tâm trạng diễn kịch với Trình Thu Uyển.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 821


Chương 821

“Không nói gì, tới ngồi chung một lát.” Nếu Trình Thu Uyển đã hỏi thẳng mặt, cô không tiện lơ cô ta: “Tôi chợt nhớ ra mình còn có việc phải làm nên đi trước đây, hai người ở lại trò chuyện nhé.”

Câu sau nói với Hà Kim Minh. Nói xong, Trình Thư Nghi cầm túi xách đi ngay.

Nhìn bóng lưng Trình Thư Nghị, Trình Thu Uyển nghiến chặt răng Cô có ý gì, vậy mà phớt lờ cô ta! Đối xử qua quýt với cô ta sao?

Cô cho rằng cô là ai!

©ó việc phải làm? Sao có thể trùng hợp đến vậy, vừa rồi ngồi không ở đó, vừa thấy cô ta đã nói bận. Lấy lý do đó, xem cô ta là kẻ ngu sao?

Trình Thu Uyển giận dữ quay đầu, không thèm che giấu cảm xúc.

Cô ta nổi giận đùng đùng hỏi Hà Kim Minh: “Anh và cô ta phát triển đến bước nào rồi, giải quyết xong chưa? Bao nhiêu lâu rồi!”

Hiếm khi có dịp được ngồi cạnh Trình Thư Nghỉ một cách yên ổn như thế này thì lại bị Trình Thu Uyển cắt ngang, bây giờ còn bị cô ta chất vấn như vậy nữa, Hà Kim Minh cảm thấy vô cùng tức giận, thật sự muốn lật bàn rồi bỏ đi.

Nhưng Hà Kim Minh nghĩ tới chuyện mà bản thân đã đồng ý với Trình Thư Nghi đành cố gắng kiềm chế cơn giận trong lòng. Bây giờ Trình Thư Nghi đang bận ứng phó với Cố Thành Vũ nên anh ta phải giúp cô lừa gạt Trình Thu Uyển, không thể để cô ta gây chuyện cản trở với Thư Nghỉ được.

“Bây giờ anh và cô ta khá ổn, dù sao chuyện này cũng cần phải có quá trình đã.” Hà Kim Minh đáp nước đôi.

“Khá ổn là tới mức nào? Hai người đã tiến triển tới mức nào rồi?

Rốt cuộc con nhỏ tỉ tiện kia có thích anh không?” Trình Thu Uyển tiếp tục đặt hàng loạt câu hỏi, như muốn trút hết sự tức giận trong lòng mình ra ngoài.

“Anh phải nhanh chóng theo đuổi được cô ta, tốt nhất nên đưa cô ta ra khỏi thành phố S dù đi tới nước Anh nước Mỹ hay Nhật Bản gì đó cũng được. Sau đó thẳng tay bỏ cô ta ở lại, em muốn con đàn bà không biết xấu hổ kia sống không bằng chết.”

“Anh không thể cưỡng ép như thế được.” Hà Kim Minh cảm thấy bực tức khi nghe Trình Thu Uyển mắng Trình Thư Nghỉ như thế.

Sao hồi đó anh ta có thể làm bạn với một con ả thô tục như vậy nhỉ?

Trình Thu Uyển nhìn gương mặt sắp tức giận của Hà Kim Minh thì chợt nhận ra thái độ ban nấy của mình không được ổn cho lắm. Dù sao Hà Kim Minh tới để giúp cô ta, lỡ anh ta mà bỏ ngang mặc kệ thì kế hoạch của cô ta sẽ đổ vỡ hết.

Giọng điệu của Trình Thu Uyển dịu lại, cô ta miễn cưỡng mỉm cười nói: “Anh đừng giận em nha, do quá sốt ruột nên em mới như vậy thôi. Bây giờ hai người đã tiến triển tới mức nào rồi?”

“Cô ta sẽ đồng ý yêu anh nhanh thôi.” Hà Kim Minh nói bằng hơi mất kiên nhẫn.

Thái độ đó lại khiến Trình Thu Uyển yên tâm hơn. Hiển nhiên cô †a nghĩ rằng Hà Kim Minh mất kiên nhẫn với Trình Thư Nghỉ chứ không phải cô ta.

Hừ, như vậy vừa hay, cô ta còn sợ là Hà Kim Minh sẽ thật sự thích Trình Thư Nghĩ sau đó không nỡ ra tay làm hại. Bây giờ anh †a đã mất kiên nhãn là tốt rồi, tới lúc đó mới có thể bỏ rơi Trình Thư Nghi một cách dứt khoát được.

“Nhanh thế là tốt rồi, anh chỉ cần chịu khó nhẫn nhịn thêm một thời gian nữa thôi, đợi tới lúc cô ta tin tưởng anh thật sự yêu cô ta thì anh hãy bỏ rơi cô ta. Tới lúc đó không phải nhìn thấy khuôn mặt đáng ghét đó mỗi ngày nữa.” Giọng điệu an ủi của Trình Thu Uyển càng khiến Hà Kim Minh cảm thấy phiền, sao trên đời này lại có người đàn bà ác độc như vậy chứ?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 822


Chương 822

Nhìn đôi mày nhíu chặt của Hà Kim Minh, Trình Thu Uyển còn tưởng rằng cuối cùng anh ta không thể chịu nổi nữa. Cũng đúng thôi, nếu ngày nào cô ta đều phải đối mặt với cái đồ lẳng lơ như Trình Thư Nghi kia thì cũng sẽ không chịu nổi. Cô ta nghĩ như thế nên cảm thấy Hà Kim Minh thật vất vả.

“Hà Kim Minh, anh cố gắng chịu đựng thêm một thời gian nữa vì em đi, khi xong việc em sẽ cảm ơn anh rất nhiều.” Trình Thu Uyển nháy mắt một cách mập mờ với Hà Kim Minh.

“Có ý gì?” Hà Kim Minh nheo mắt lại trong ánh mắt của anh ta lóe lên sự nguy hiểm, nhưng Trình Thu Uyển lại hiểu sai hàm ý trong đó.

Cô ta nhẹ nhàng vén tóc của mình lên, Trình Thu Uyển chống tay lên má cười nói với Hà Kim Minh: “Anh còn nhớ không hồi còn ở nước Mỹ, anh từng nói thích em đúng không?”

Đây cũng là lý do mà Trình Thu Uyển dám chắc chẩn rằng Hà Kim Minh sẽ không thích Trình Thư Nghỉ, người từng thích mình làm sao lại có ánh mắt kém tới mức phải lòng cái đồ xấu xí như Trình Thư Nghỉ chứ. Mặc dù hiện tại có trở nên đẹp hơn nhưng chuyện Trình Thư Nghỉ từng là một đứa xấu xí là sự thật.

“Cho nên?” Hà Kim Minh hớp một ngụm trà, lấy ánh mắt của Trình Thu Uyển làm trò hề.

“Nếu anh thu phục Trình Thư Uyển giúp em, có lẽ giữa chúng ta vẫn có cơ hội phát triển đó.” Trình Thu Uyển nhẹ giọng thổi gió: “Sao nào, anh có hài lòng với món quà cảm ơn này không?”

Vừa nói cô ta vừa nhìn Hà Kim Minh bằng ánh mắt quyến rũ, trong mắt tràn đầy sự mập mờ.

Lúc nói chuyện Trình Thu Uyển vẫn rất tự tin. Cô ta còn nhớ Hà Kim Minh vì muốn theo đuổi cô ta mà cầm hoa hồng đứng dưới ký túc xá của cô ta ba ngày khi còn ở Mỹ, toàn bộ nữ sinh trong học viện đều nhìn cô ta với ánh mắt ghen tị.

Có điều cuối cùng cô ta vẫn không đáp lại.

Thực ra điều kiện của Hà Kim Minh cũng không tồi, nhưng trái tim của Hà Kim Minh lại chứa rất nhiều người, hơn nữa lúc đó trong trái tim của cô ta chỉ có Cố Mặc Ngôn nên tất nhiên sẽ không xảy ra chuyện gì với Hà Kim Minh, sau đó hai người trở thành bạn của nhau nhưng giữa họ vẫn có một chút mờ ám.

Cô ta tin không có chuyện gì thay đổi cả, chắc chắn Hà Kim Minh vẫn còn cảm giác với cô ta, làm gì có người đàn ông nào lại không thích một người hoàn hảo như cô ta cơ chứ?

Nếu Hà Kim Minh không còn cảm tình với cô ta thì sao có thể đồng ý với kế hoạch tự ra tay cưa cẩm Tô Thư Nghị, lại còn cố gắng tới như vậy?

Cho nên bây giờ cô ta chỉ cần cho Hà Kim Minh một chút ngon ngọt, nhất định Hà Kim Minh sẽ càng cố gắng cưa cẩm Tô Thư Nghỉ sau đó đá đít nó.

Ha, cô ta có sức hút như vậy đó, rồi Hà Kim Minh cũng sẽ ngoan ngoãn bị cô ta khống chế thôi.

Nhìn bộ dáng như chắc chắn anh ta sẽ đồng ý của Trình Thu Uyển, trong lòng Hà Kim Minh cảm thấy nực cười vô cùng.

Trình Thu Uyển cho rằng bây giờ mình vẫn còn thích cô ta ư? Ra vẻ lẳng lơ như thế là muốn dụ dỗ mình à?

Trước đây anh ta theo đuổi Trình Thu Uyển mãnh liệt như vậy vì bị gương mặt của cô ta thu hút thôi. Lúc trước thấy cô ta xinh đẹp lại thanh cao lãnh đạm, lúc nào cũng hờ hững không quan tâm đến các nam sinh trong học viện nên anh ta mới có ý nghĩ muốn khiêu chiến chỉnh phục cô ta Không chỉ với Trình Thu Uyển mà còn là với những cô gái khác.

Mỗi lần đụng phải những cô gái không có hứng thú với anh ta là anh ta lại muốn chinh phục. Nhưng tới khi theo đuổi được rồi thì lại mất hứng nhanh chóng chán ghét chia tay.

Anh ta đã chơi trò chơi không biết mệt này nhiều năm rồi, thế mà bây giờ mới cảm thấy anh ta thật sự rất ngốc cũng rất nhàm chán, tại sao lại phải đi tìm sự tự tin và cảm giác thành tựu ở cái chuyện này chứ?

Nếu là trước kia khi Trình Thu Uyển bật tín hiệu rõ ràng như thế thì chắc chẳn anh ta sẽ có suy nghĩ nào đó, nhưng bây giờ anh †a chỉ cảm thấy phiền chán và mất kiên nhẫn, hơn nữa còn cảm thấy ghê tởm.

Mà Hà Kim Minh cũng nhận ra sự thay đổi một cách rõ ràng của bản thân, rốt cuộc đây là vì sao vậy? Nghĩ tới vấn đề này, gương mặt của Trình Thư Nghi chợt hiện lên trong đầu anh ta.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 823


Chương 823

Đúng rồi, dường như từ khi biết cô ấy thì anh ta không còn cảm thấy hứng thú với những cô gái khác nữa. Hơn nữa cô ấy cũng mang lại cho anh ta một cảm giác khác biệt so với những cô gái khác.

Chưa từng có một cô gái nào lại khiến anh ta canh cánh trong lòng đến vậy, vì cô vui mà mở lòng, vì cô nhíu mày mà đau lòng, lại cam tâm tình nguyện vì cô mà làm bất cứ chuyện gì.

So sánh với cô, Trình Thu Uyển có xinh đẹp thì sao chứ? Cùng lắm chỉ là một người phụ nữ độc ác khoác lên mình vẻ ngoài diễm lệ mà thôi, cô ta thật sự làm cho anh ta sinh lòng chán ghét.

Còn Trình Thư Nghỉ, mỗi một nụ cười hay cái nhăn mày của cô lại bất giác trở nên hoàn mỹ trong mắt anh ta.

Nghĩ tới đây, khóe miệng Hà Kim Minh gợi lên thành một nụ cười, anh ta nghĩ dù lần này có thực sự gặp hạn thì anh ta vẫn vui vẻ chịu đựng.

Trình Thu Uyển còn tưởng rằng nụ cười này dành cho cô ta nên càng đắc ý hơn, giọng nói càng trở nên quyến rũ chết người.

“Hà Kim Minh, thực ra năm đó em đã rất hối hận vì không đồng ý với anh. Nhưng mà ban đầu bỏ lỡ để bây giờ chúng ta gặp nhau trong phiên bản tốt hơn, chẳng phải đây là duyên phận giữa chúng ta ư?”

Duyên phận? Hà Kim Minh nhìn Trình Thu Uyển bằng ánh mắt châm chọc, đây phải là sự trừng phạt cho sự bồng bột năm đó của anh ta mới đúng.

Nhưng Trình Thu Uyển lại không nhận ra Hà Kim Minh đang trào phúng cô ta, theo cô ta thấy, ý cười trong mắt Hà Kim Minh rõ ràng là sự mừng rỡ.

“Ngày mốt có một bộ phim điện ảnh mới, nghe nói trailer không tệ, anh có hứng thú đi xem cùng không?” Trình Thu Uyển chủ động mời.

*Xin lỗi, ngày đó anh còn có việc sợ là không có thời gian.” Hà Kim Minh không chút do dự từ chối, anh ta đứng dậy: “Anh còn có việc nên anh về trước đây.”

Trình Thu Uyển không phản ứng kịp, cô ta kinh ngạc nhìn bóng lưng đang dần biến mất trong mắt cô ta của Hà Kim Minh.

Đợi tới khi bóng lưng Hà Kim Minh đã hoàn toàn biến mất Trình Thu Uyển mới hồi thần lại, trên mặt hiện vẻ xấu hổ và giận dữ. Cô †a đã biểu hiện rõ như vậy rồi, tên Hà Kim Minh này đúng là không biết tốt xấu.

Anh ta không nghĩ thử xem lúc đầu là ai dây dưa không dứt chỉ để xin hẹn hò một buổi, bây giờ cô ta tình nguyện cho anh ta mặt mũi thì anh ta lại dám từ chối? Thật đúng là tức chết đi được!

Chắc là tâm trạng hôm nay của Hà Kim Minh không tốt nếu không với phong cách xử sự của anh ta thì bất kể thế nào cũng sẽ không từ chối lời mời của cô ta đâu.

Tuy hai chân tàn tật nhưng cô ta vẫn có tự tin với sức hút của mình. Đàn ông toàn là động vật sống bãng thị giác nên làm sao có thể chịu từ chối một cô gái có gương mặt như cô ta chứ?

Một bên khác, sau khi Trình Thư Nghi về nhà cô lấy văn kiện mà Hà Kim Minh đưa cho xem xét thật kỹ, như thể muốn khắc mỗi một chữ vào trong đầu Trình Thư Nghi hơi kích động khi nghĩ tới buổi phỏng vấn ngày.

mai, cuối cùng cô cũng có thể tự chứng minh sự trong sạch của bản thân rồi. Tuy đã qua năm năm nhưng nó vẫn luôn là cái gai trong lòng cô, cũng là ngòi nổ cho tất cả mọi chuyện trước đây.

Bây giờ cuối cùng cô cũng có thể làm rõ chân tướng rồi.

Lúc này có tiếng đập cửa, Trình Nam Quyền đi tới.

“Gó phải em lại muốn phỏng vấn Cố Thành Vũ không?” Trình Nam Quyền vừa vào cửa đã hỏi Trình Thư Nghỉ gật đầu: “Vâng, ngay ngày mai ạ.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,978
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 824


Chương 824

“Em có biết làm vậy nguy hiểm cỡ nào không, rốt cuộc em muốn làm gì?” Trình Nam Quyền không nhịn được lớn tiếng, trong giọng nói của anh ta còn mang theo sự tức giận Chuyện lớn như thế sao cô không thương lượng gì mà đã tự tiến hành rồi? Cố Thành Vũ đã có thể bắt cóc cô một lần thì có thể bắt cóc cô lần thứ hai, cô đang lấy sự an toàn của mình ra để mạo hiểm.

Mấy năm nay số lần Trình Nam Quyền nổi giận với cô có thể đếm trên đầu ngón tay, nhưng lần nào cũng là vì lo lắng cho cô, Trình Thư Nghỉ biết lần này cũng không ngoại lệ.

“Anh, anh yên tâm, em sẽ cẩn thận. Em không buông được chuyện năm đó, em nhất định phải báo thù cho em và Manh Bảo.” Trình Thư Nghỉ kiên định nói.

Biết Trình Thư Nghỉ không thoát khỏi được bóng ma năm đó, Trình Nam Quyền cũng rất đau lòng: “Giao chuyện báo thù cho anh được không, chuyện này thực sự quá nguy hiểm, lỡ mà Cố Thành Vũ lại làm gì đó…”

“Chuyện này em phải tự đi làm.” Hiếm khi Trình Thư Nghỉ ngất lời Trình Nam Quyền: “Anh, em chắc chắn sẽ cẩn thận gấp bội, nên anh để em đi đi.”

Cô chắc chắn phải tự tay báo thù này.

Thấy Trình Thư Nghi kiên quyết như thế, Trình Nam Quyền không biết nên khuyên thế nào. Tâm bệnh hoàn toàn không có thuốc chữa, có lẽ chỉ có tự tay giải quyết chuyện năm đó thì cô mới có thể hoàn toàn buông xuống sau đó mới bắt đầu cuộc sống mới, nhưng mà…

Thôi vậy, chỉ đành âm thầm phái thêm người bảo vệ cho cô.

“Bản thân em phải thật cẩn thận đấy, nếu phát hiện có nguy hiểm thì nhất định phải báo cho anh đầu tiên.” Trình Nam Quyền không yên lòng dặn dò.

“Ừm” Trình Thư Nghỉ thận trọng gật đầu Lúc Trình Nam Quyền còn muốn dặn dò thêm thì Manh Bảo dụi mắt vào thư phòng: “Mẹ, hôm nay mẹ có thể ngủ với con không?

Con muốn nghe mẹ kể chuyện cổ tích.”

Cô tiến lên ôm lấy Manh Bảo đầy trìu mến, Trình Thư Nghi quay đầu nói với Trình Nam Quyền: “Anh, em đi dỗ Manh Bảo ngủ trước. Em sẽ chú ý nên anh cứ yên tâm.”

“Ừm” Trình Nam Quyền đưa tay sờ đầu Manh Bảo: “Đi ngủ sớm đi”

Sau khi trở về phòng, Trình Thư Nghỉ đặt Manh Bảo lên giường đưa tay võ nhẹ vào lưng cậu bé dịu dàng hỏi: “Manh Bảo muốn nghe chuyện cổ tích gì nào?”

“Chuyện cổ tích của thỏ trắng và con cọp” Manh Bảo phấn khích trả lời, đã lâu rồi mẹ không kể chuyện cổ tích cho cậu bé nghe.

“Được.” Trình Thư Nghỉ cưng chiều xoa trán Manh Bảo: “Ngày xưa ở trong rừng có một con thỏ trắng, một ngày nọ, thỏ trắng nói với mẹ của cô rằng…”

Dưới giọng nói êm ái của Trình Thư Nghi, Manh Bảo nhanh chóng chìm vào giấc ngủ ‘Vuốt ve gò má trắng mềm của Manh Bảo trái tim của Trình Thư Nghỉ trở nên mềm mại, đồng thời càng khiến cô thêm kiên định với quyết tâm của mình.

Hôm nay cô nhất định phải kiên cường mới được, chỉ cần đủ kiên cường và mạnh mẽ thì mới có thể bảo vệ Manh Bảo thật tốt, bảo vệ nhà họ Trình, cũng bảo vệ cho bản thân thật tốt.

Ngày thứ hai, Trình Thư Nghỉ mang theo Hiểu Khiết và một nhiếp.

ảnh gia của tòa soạn là Trần Nguyên tới trước tập đoàn Gố Thị.

Trước đó tòa soạn đã hẹn Cố Thành Vũ cho buổi phỏng vấn hôm nay.

“Được, mời cô tới bên kia đợi một lát, tôi gọi điện xin phép một chút” Sau khi giải trình mục đích đến với quầy lễ tân của tập đoàn Cố Thị, cô lễ tân lễ phép nói.

Nhóm Trình Thư Nghỉ gật đầu rồi kiên nhẫn ngồi chờ trên ghế Sofa.

Không lâu sau, cô lễ tân mỉm cười bước tới: “Tổng giám đốc Cố đang chờ các vị ở trong phòng làm việc, mời các vị theo tôi.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom