Cập nhật mới

Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1537


Chương 1537

Trong cuộc đời của anh, Tô Thu Quỳnh giống như nước, anh giống như cá, cá không thể thiếu nước mà sống, nếu rời xa Tô Thu Quỳnh, anh sẽ là một cái xác lạnh.

Thấy Lâm Tiêu không nói gì, Tô Thu Quỳnh lại thở dài, quay người khập khiễng đi về phía khách sạn.

Thực ra, điều kiện khách sạn mà đoàn phim cung cấp khá tốt, nhưng con đường từ phim trường đến khách sạn quá khó đi nên họ phải đi bộ chứ không thể lái xe.

Nếu mắt cá chân không bị thương, cô có thể đi bộ mấy chục phút, nhưng bây giờ mắt cá chân rất đau, mỗi bước đi đều như bị dao đâm.

Tô Thu Quỳnh không muốn xoay người lại quá xấu hổ, cô cố hết sức đứng thẳng người, nhưng khi bước đi vấn không kìm được nghiêng ngả.

“Thu Quỳnh!”

Tô Thu Quỳnh không quay đầu lại, một giây sau, thân thể của cô đã bị Lâm Tiêu bất chấp ôm lấy.

“Thu Quỳnh, em định bỏ mặc anh đúng không?

Tô Thu Quỳnh chưa bao giờ thấy Lâm Tiêu kiêu ngạo ngang ngược lại có lúc mong manh như vậy, anh giống như một đứa trẻ bị bỏ rơi, giọng nói ẩn chứa sự đau đớn sâu sắc, “Thu Quỳnh, em thật tàn nhãn!”

Tong lòng Tô Thu Quỳnh đột nhiên ngột ngạt, trái tim cô như bị thiêu đốt.

Nhưng cô không thể vượt qua rào cản trong lòng, Lâm Tiêu đã nói dối cô hết lần này đến lần khác, còn Thanh Ca mắc đang căn bệnh hiểm nghèo.

Dù trái tim cô đau, cô cũng chỉ có thể mỉm cười nói lời tạm biệt với anh.

“Lâm Tiêu, hai chúng ta có lẽ thật sự không thích hợp. Lâm Tiêu, hy vọng anh, Kiều Hinh cùng Thanh Ca đều có thế bình an.

“Chúng ta thích hợp!” Lâm Tiêu kích động thốt lên, toàn thân không tự chủ được run rẩy, “Thu Quỳnh, chúng ta thích hợp! Trên đời này, không có người nào thích hợp hơn chúng ta!”

“Anh biết, em giận vì anh lừa dối em, nhưng Thu Quỳnh à, Anh thực sự lo sợ.

“Anh có quá nhiều quá khứ đen tối. Anh không ngờ rằng Kiều Hinh sẽ đột nhiên mang một đứa trẻ trở về nước C. Cô ta còn nói rằng Thanh Ca là con của anh. Anh sợ … Anh vốn nghĩ rằng mình không xứng với em, nhưng hiện tại Thanh Ca xuất hiện, anh càng sợ em chán ghét anh.”

“Cho nên Thu Quỳnh à, anh lựa chọn lừa gạt, chưa cùng Thanh Ca làm xong giám định ADN, anh không dám để em biết về sự tồn tại của nó.”

“Thu Quỳnh, trong lòng anh chỉ có em, anh chưa bao giờ là người tốt. Cho dù kết quả giám định ADN thật sự chứng minh Thanh Ca là con của anh, nhưng thứ anh có thể cho cô bé chỉ là bù đắp vật chất mà thôi!

Thu Quỳnh, anh có thể không cần con cái, anh có thể không có bất cứ thứ gì, nhưng anh không thể mất em!”

“Thu Quỳnh, em là sinh mệnh của anh!”

Thu Quỳnh, em là cuộc sống của anh…

Tô Thu Quỳnh chưa từng nghĩ rằng Lâm Tiêu sẽ nói một điều như vậy, trong một khoảnh khắc, cô thực sự không biết nên phản ứng như thế nào.

Cô ngẩng mặt lên nhìn anh, ánh mắt anh chân thành và nóng bỏng chứa đầy bóng hình cô.

Cô biết trong lòng Lâm Tiêu có cô, nhưng trên đời này, ngoài tình yêu ra, người ta nên chú trọng trách nhiệm nhiều hơn.

Lâm Thanh Ca là trách nhiệm mà Lâm Tiêu không thể buông bỏ trong suốt cuộc đời.

Cô không thể để Lâm Tiêu thậm chí không cần đứa con của mình vì cô.

“Lâm Tiêu…”

Tô Thu Quỳnh sắp xếp lời nói của mình và nhẹ nhàng nói: “Lâm Tiêu, em biết anh thích em, nhưng tình yêu dù sâu đậm đến đâu rồi cũng sẽ phai nhạt theo thời gian, nhưng tình gia đình là vĩnh cửu. Lâm Tiêu, anh nên chăm sóc tôi thật tốt Thanh Ca.

“Thật ra Kiều Hinh cũng rất tốt, trước đây anh từng thích cô ấy nhiều như vậy, cho dù bây giờ anh có thích em, thì một ngày nào đó, anh cũng sẽ thích cô ấy!”

Nói xong lời này, Tô Thu Quỳnh trong lòng đau đến khó thở, cô không nghĩ tới tỏ ra bình thản nói những câu này lại mệt mỏi như vậy.

Tô Thu Quỳnh không thích Kiều Hinh, nhưng ở một vài khía cạnh, Kiều Hinh thực sự tốt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1538


Chương 1538

Kiều nữ quốc tế, không phải người phụ nữ nào cũng có thể đạt được thành tích xuất sắc như vậy, cô ấy còn một mình nuôi dạy Thanh Ca cũng đã rất vất vả.

Kiều Hinh rất kiên cường.

“Tô Thu Quỳnh, anh không thích Kiều Hinh!

Đời này kiếp sau, anh cũng sẽ không thích Kiều Hinh!”

“Thu Quỳnh, tại sao lúc này em còn cho rằng tình cảm của anh dành cho em sẽ thay đổi, sẽ thích người khác? ! Chẳng lẽ anh phải moi tim ra cho em xem để em mới tin sao? Trong tim anh chỉ có em mà thôi!”

“Lâm Tiêu, không phải em không tin anh, ngược lại em rất tin tưởng anh, chỉ là em cảm thấy cuộc đời của anh còn có người quan trọng hơn.” Dừng một chút, Tô Thu Quỳnh nói tiếp, “Lâm Tiêu, em không muốn anh hối tiếc.”

“Anh không hối tiếc!”

Nụ hôn của Lâm Tiêu mãnh liệt đáp xuống môi Tô Thu Quỳnh, thiêu đốt cô như ngọn lửa, “Buông em ra, anh sẽ hối hận cả đời!”

“Thu Quỳnh, đừng rời xa anh! Đừng bao giờ rời xa anh, được không?”

Tô Thu Quỳnh luôn biết rằng cô nhớ Lâm Tiêu, sau khi môi anh chạm vào môi cô, cô càng biết rõ cô nhớ người đàn ông này nhiều hơn cô tưởng tượng.

Cô không khỏi chìm đắm trong mùi hương quen thuộc đó, nhưng đôi mắt đầy cầu xin của Thanh Ca lại như ánh sáng rực rỡ chiếu vào tim cô, cô không thể chiếm lấy cha của người khác.

Tô Thu Quỳnh dùng sức đẩy Lâm Tiêu, nhưng cô không có nhiều sức lực, nụ hôn ngày càng cháy bỏng của Lâm Tiêu khiến cô không thể thở được.

“Lâm Tiêu, đừng như vậy! Chúng ta kết thúc rồi. Lâm..”

“Tô Thu Quỳnh, chúng ta vĩnh viên không có kết thúc! Có chết cũng không kết thúc!”

Lâm Tiêu xoay người, dùng sức ép Tô Thu Quỳnh vào thân cây bên cạnh, đột nhiên, anh dịu giọng xuống, trong đôi mắt lam thâm trầm lộ ra vẻ khẩn cầu: “Thu Quỳnh, Thanh Ca không phải con của anh, xin đừng rời xa anh?”

“Cái gì?” Tô Thu Quỳnh không thể tin được nhìn Lâm Tiêu, hỏi: “Lâm Tiêu, anh vừa mới nói cái gì? Thanh Ca sao có thể không phải con của anh?”

“Thu Quỳnh, anh đã cùng Thanh Ca làm giám định ADN, cô bé và anh không có quan hệ huyết thống!”

Lâm Tiêu hôn lên lông mày của Tô Thu Quỳnh, “Cho nên, Thu Quỳnh, em không cần thiết vì Thanh Ca mà rời xa anh.

“Thu Quỳnh, đừng giận anh nữa, được không? Không có em, chỗ này của anh trống rỗng.”

Lâm Tiêu nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Tô “Thu Quỳnh, nhẹ nhàng áp nó vào trái tim anh, “Thu Quỳnh, ở đây, nó chỉ đập vì em.”

Tô Thu Quỳnh phải mất một lúc mới hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Lâm Tiêu, Lâm Thanh Ca không phải là máu mủ của anh, tức là Kiều Hinh đang nói dối.

Lý do chính khiến cô rời bỏ Lâm Tiêu là vì Lâm Thanh Ca.

Nếu Lâm Thanh Ca không có quan hệ với anh, có vẻ như cô thực sự không cần phải rời xa anh.

Thích anh nhiều như vậy, tại sao lại phải làm trái với trái tim của chính mình!

Tô Thu Quỳnh đang định dang rộng vòng tay để ôm lấy Lâm Tiêu, cô chợt nhớ đến những lời Kiều Hinh đã nói.

Cô chỉ là thế thân của Kiều Hinh.

Tô Thu Quỳnh biết rằng cô không nên bị ảnh hưởng bởi lời nói của người khác, nhưng trong lòng cô vân cảm thấy khó chịu không nguôi.

Cô cắn nhẹ môi dưới, “Lâm Tiêu, còn Kiều Hinh thì sao? Anh rất thích cô ấy phải không? Có phải anh coi em là… thế thân của cô ấy không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1539


Chương 1539

Anh coi Tô Thu Quỳnh là thế thân của Kiều Hinh?

Lâm Tiêu hơi mở há mồm, đầy mặt choáng váng nhìn Tô Thu Quỳnh.

Sao cô lại cảm thấy, cô ở trong tim anh, lại là thế thân của Kiều Hinh chứ?

Cô là Tô Thu Quỳnh đó, Tô Thu Quỳnh độc nhất vô nhị đó, sao có thể là thế thân của người phụ nữ khác?

Thấy Lâm Tiêu không nói gì, Tô Thu Quỳnh cho là anh chột dạ, mùi vị đắng chát trong lòng cô càng thêm nồng đậm, cô quay người đi, không muốn nhìn Lâm Tiêu thêm nữa.

“Lâm Tiêu, em sẽ không làm thế thân cho người khác.

Tô Thu Quỳnh còn chưa kịp cất bước, Lâm Tiêu đã ôm chặt lấy cô từ phía sau, đôi cánh tay của anh, mạnh mẽ như vậy, dường như đâm vào máu thịt của cô.

“Thu Quỳnh, em không phải là thế thân của ai cả.

Lâm Tiêu rất sợ Tô Thu Quỳnh lại không để ý đến anh nữa, anh vô cùng sốt ruột nói, “Thu Quỳnh, từ đầu đến cuối, trong lòng anh chỉ có em. Em không phải là thế thân, em trước giờ đều không phải là thế thân của bất kì người nào cả.”

Nếu thật có thế thân, thì đó cũng là người phụ nữ khác làm thế thân của Tô Thu Quỳnh.

Suy nghĩ của Lâm Tiêu, dần dần bay xa, quấng thời gian lăn lộn giữa rừng người đẹp kia của anh, cũng không phải là ai đến cũng không từ chối.

Ngược lại, yêu cầu của anh đối với phụ nữ còn rất đặc biệt, anh ngược lại không đòi hỏi những người phụ nữ đó phải đẹp đến mức nào, nhưng bọn họ hoặc ít hoặc nhiều phải có chút tương tự Tô Thu Quỳnh.

Có những người phụ nữ có mi mắt tương tự Tô Thu Quỳnh vài phần, có người thì khuôn mặt, có người thì cái mũi, thậm chí, có người có rái tai tròn trịa sạch sẽ giống như cô.

Lâm Tiêu còn từng qua đêm một lần với một người phụ nữ trên mặt từng bị thương, người phụ nữ đó lớn lên thật sực rất khó coi, anh sở dĩ có một lần với cô ta, chỉ bởi vì, ngón tay của cô ta, khiến anh nhớ đến đôi tay đánh đàn viết thơ của Tô Thu Quỳnh.

Anh dạo chơi giữa rừng hoa, xét đến cùng, cũng là giống như phát điên mà tìm kiếm hình bóng của Tô Thu Quỳnh bốn phía mà thôi.

Khoảng thời gian đó, người khác đều cho rằng anh sống rất phóng khoáng, chỉ có tự trong lòng anh hiểu rõ, trong lòng anh hoang vắng biết bao.

Anh chỉ có hết lần này đến lần khác tự lừa mình dối người nói với bản thân, bên người anh, có rất rất nhiều Tô Thu Quỳnh, anh với có can đảm tiếp tục hít thở.

Khoảng thời gian lúc đầu, hành vi tự lừa mình dối người của anh đích xác đã thành công, nhưng theo thời gian dần trôi, anh đã không còn thoả mãn với việc chỉ tìm kiếm hình bóng Tô Thu Quỳnh từ trên người người khác nữa.

Bất kể bọn họ có bao nhiêu chỗ tương tự với Tô Thu Quỳnh, bọn họ cũng không phá là cô.

Xoay xoay vòng vòng lâu như vậy, thực ra, anh trước giờ đều không phải là một mgười lạm tình, anh chỉ là, quá muốn có được Tô Thu Quỳnh mà thôi.

Anh có tiền có quyền có thế, phu mũ: bên người dựa dâm hiến ôm các kiểu, nhưng sau khi thật sự nhìn rõ bản thẩm mình rồi, anh đối với những người phu mữ đó, không còn nảy sinh được nửa điểm hứng thú nào nữa.

Anh không có được vầng trăng trên bầu trời kia, nhìn bóng trăng trong nước thì có ý nghĩa gì?

Anh cũng cho rằng, đời này anh chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn Tô Thu Quỳnh thôi, không ngờ tới, anh còn có cơ hội có thế ôm cô vào lòng.

Lúc không có được cô, anh đã một mình ôm gối khó ngủ, có được cô rồi, nếm được cái tốt của cô rồi, nếu lại mất đi, vạn tiễn xuyên tim cũng không đau bằng nối đau trong lòng anh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1540


Chương 1540

Cho nên, không cần biết xảy ra chuyện gì, anh cũng sẽ không buông tay của Tô Thu Quỳnh.

“Nhưng trước kia anh rất thích Kiều Hinh…”

Tô Thu Quỳnh cảm thấy bản thân mình níu lấy không buông chuyện quá khứ, thật sự có chút lòng dạ hẹp hòi, nhưng vừa nghĩ tới Kiều Hinh kiêu ngạo nói cô chỉ là thế thân của cô ta, lồng ngực cô nhịn không được chua xót, còn có chút đau đau nhức nhức, khó chịu đến mức cô gần như muốn tắt thở.

Cơn khó chịu trong lồng ngực càng lúc càng ghê gớm, Tô Thu Quỳnh nhịn không được vươn tay, khe khẽ đè lên.

Tay của cô vừa đặt lên ngực, Lâm Tiêu liền mạnh mẽ xoay người oô lại, nụ hôn của anh, gấp gáp rơi xuống trên môi cô, làm thế nào cũng không nố rời đi.

“Thu Quỳnh, anh thích em, chỉ có em thôi!”

Chỉ có em, trái tim, chỉ nguyện ý dành cho em, cả đời này, cũng chỉ muốn cùng em bạc đầu đến già.

Tô Thu Quỳnh cảm thấy, Lâm Tiêu đều đã thẳng thắn bày tỏ với cô như vậy, cô nên thấy tốt mà ngừng, đáp lại nụ hôn của anh.

Nhưng trong lòng cô vẫn xoắn xuýt không nói nên lời, còn có chút muốn giở tính khỉ trẻ con.

“Lâm Tiêu, em không thích anh đối xử tốt với Kiều Hinh.

“Anh đối xử tốt với cô ta, em sẽ khó chịu.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Tô Thu Quỳnh từ nhỏ đã bình tĩnh tự kiềm chế, trước kia, lời nói ấu trĩ như thế này, đánh chết cô cô cũng không nói được ra, nhưng giờ khắc này, cô liền muốn đem sự không thoải mái trong lòng mình nói cho Lâm Tiêu biết.

Giống như đứa bé chịu uất ức, muốn làm nũng với người thân yêu nhất của mình vậy.

Lâm Tiêu đột nhiên rời khỏi bờ môi của Tô Thu Quỳnh, anh không dám tin nhìn cô hỏi, “Thu Quỳnh, em vừa mới nói gì?”

“Lâm Tiêu, em không thích anh đối xử tốt với Kiều Hinh. Anh đối xử tốt với cô ta, em sẽ khó chịu.” Tô Thu Quỳnh lặp lại lời nói vừa nãy một lần nữa.

Lâm Tiêu càng thêm ra sức ôm lấy Tô Thu Quỳnh, anh cảm thấy chỉ là một cái ôm, vẫn chưa đủ để phát tiết niềm vui sướng trong lòng anh.

Anh nhấc bổng Tô Thu Quỳnh lên khỏi mặt đất, vui sướng xoay vòng, dáng vẻ vui vẻ đó, giống như một tên nhóc mới lần đầu biết yêu.

Bị anh ôm lên xoay tròn như vậy, đầu óc Tô Thu Quỳnh đều quay cuồng đến muốn xỉu.

Cô đang muốn nói, Lâm Tiêu, đầu óc anh bị rút gân rồi phải không, em nói như vậy, sao anh lại ôm em xoay vòng chứ!

Lời này của cô còn chưa nói ra khỏi miệng, cô liền nghe thấy anh vui sướng như điên nói, “Thu Quỳnh, anh thực vui! Em có thể nói như vậy, anh thực sự vui!”

“Thu Quỳnh, Thu Quỳnh của anh…”

“Thu Quỳnh của tôi vì tôi mà ghen rồi kìa, tôi thực vui…”

Ghen?

Gương mặt nhỏ nhắn của Tô Thu Quỳnh đỏ lên, cô cẩn thận hồi tưởng dáng vẻ vừa rồi của mình, còn thực giống như đánh đổ bình dấm nhỏ ấy.

Càng nghĩ gương mặt nhỏ nhắn của cô càng nóng sốt đến tợn, cô thực ra là người rất sĩ diện, loại chuyện ghen tuông mất mặt như vậy, cô mới không muốn thừa nhận đâu, mặc dù, sự xuất hiện của Kiều Hinh, đích thực khiến trong lòng cô chua lè.

Tô Thu Quỳnh cố ép bản thân mình trấn tĩnh lại, cố gắng duy trì dáng vẻ bình tĩnh, “Lâm Tiêu, anh đừng nói bậy, em vừa rồi không có ghen.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1541


Chương 1541

“Thu Quỳnh, dáng vẻ dấu đầu hở đuôi này của em thật đáng yêu!” Lâm Tiêu hôn lên mi mắt cô từng hồi từng hồi, dáng vẻ đó, dường như muốn hôn khắp lượt trên mặt cô, “Thu Quỳnh, em có thể vì anh mà nổi ghen, anh cảm thấy mình rất hạnh phúc.”

“Thu Quỳnh, anh thực hy vọng về sau ngày ngày em đều có thể vì anh mà nổi ghen.”

Vốn dĩ, trong lòng Tô Thu Quỳnh còn vô cùng xấu hổ, nghe thấy lời này của Lâm Tiêu, cô đột nhiên có chút bực mình khó nói nên lời.

Lâm Tiêu còn muốn cô ngày ngày vì anh mà ghen?

Ý của anh là, muốn ngày ngày dây dưa không rõ với Kiều Hinh Vương Hinh Lý Hinh gì đó sao?

Tô Thu Quỳnh ngoài cười trong không cười nhìn Lâm Tiêu, “Lâm Tiêu, anh có phải tính về sau ngay ngày tìm cô gái nhỏ để làm em ghen không? Anh nghĩ đến rất đẹp nha!”

Nghe thấy lời này của Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu mới ý thức được lời anh vừa nói trong lúc kích động có bao nhiêu không ổn, anh vội vàng biểu hiện lòng trung với Tô Thu Quỳnh, “Thu Quỳnh, không có cô gái nhỏ, về sau, chỉ có em, chỉ có em…

Tô Thu Quỳnh không phải một người thích rúc vào ngõ cụt, anh đều đã nói như vậy rồi, cô cũng không tiếp tục bắt bẻ câu chữ nữa.

Nhưng cô lại nghĩ tới gì đó, sắc mặt của cô lại lạnh dần xuống.

“Lâm Tiêu, anh đã lừa em.

Nghe thấy lời này của Tô Thu Quỳnh, trong lòng Lâm Tiêu khỏi khỏi giật đánh thót một cái.

Đúng nha, anh từng nói với Tô Thu Quỳnh, giữa bọn họ, không có lời nói dối, không có phản bội, nhưng cuối cùng, anh vẫn quay lưng lại với lời hứa của mình, nói dối với cô.

Lâm Tiêu biết, anh nói dối Tô Thu Quỳnh, đích thực là có nỗi khổ riêng, cũng tính như là lời nói dối thiện ý.

Nhưng nói dối chính là nói dối, đã làm sai, không cần biết có nỗi khổ riêng gì, anh đều không có tư cách biện giải cho cho bản thân mình.

“Thu Quỳnh, nói dối em, là anh sai.”

Lâm Tiêu cẩn thận từng li từng tí mở miệng với Tô Thu Quỳnh, “Thu Quỳnh, anh nói dối với em, vì anh quá sợ hãi.’ “Anh biết, em vốn dĩ thích anh không nhiều lắm, là anh một mực quấn quýt lấy em không buông, nếu em biết được chuyện của anh với Kiều Hinh, còn sinh ra một đứa con gái, em nhất định sẽ ghét anh, chia tay với anh.

“Thu Quỳnh, anh sợ sẽ mất em.”

“Thu Quỳnh, anh có thể bị người đời phỉ nhổ, nhưng anh không thể mất đi em. Anh không để tâm đến đứa bé, anh không để tâm đến người khác, anh chỉ muốn ở cùng một chỗ với em.

Vốn dĩ, Tô Thu Quỳnh còn muốn hỏi tội Lâm Tiêu vụ dối gạt, hiện giờ, nghe thấy lời này của anh, cơn giận trong lòng cô, làm thế nào cũng không bốc lên được nữa.

Cô chủ động ôm chặt lấy Lâm Tiêu, “Lâm Tiêu, sao anh lại cảm thấy là em không thích anh nhiều lắm chứ!”

“Lâm Tiêu, nếu đến bây giờ mà em còn không đủ thích anh, thì không cần biết anh đối với em quấn quýt không buông đến thế nào, em đều sẽ không tiếp tục ở bên anh.”

“Em sở dĩ ở bên anh, em sở dĩ cùng anh vạch kế hoạch cho tương lai, chỉ bởi vì, em thật lòng thích anh.

“Lâm Tiêu, yêu thích của em đối với anh, không chỉ có một chút đâu, em thích anh, rất thích anh.”

Cảm xúc của Tô Thu Quỳnh trước giờ vốn hướng nội, cô cũng không quen lắm với việc thẳng thắn biểu đạt tình cảm với người khác, nhưng hiện giờ, cô muốn, giống như những cô gái nhỏ bừng bừng sức sống kia, lớn tiếng hô một câu, Lâm Tiêu, em thích anh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1542


Chương 1542

Cô nghĩ như vậy, cũng thật sự đã làm như vậy, cô mi mắt cong cong nhìn Lâm Tiêu, trên mặt là dáng vẻ tràn trề khí thế, dường như, cô trước giờ chưa từng phải trải qua sương gió.

Giọng nói của cô lanh lảnh, giống như tiếng trời tươi đẹp nhất, “Lâm Tiêu, em thích anh!”

Lâm Tiêu, em thích anh…

Câu nói này của Tô Thu Quỳnh, lặp đi lặp lại vang vọng bên tai Lâm Tiêu, Lâm Tiêu cảm thấy, anh nên ra sức đáp lại Tô Thu Quỳnh.

Nhưng giờ khắc này, trong lòng anh vui mừng quá đối, anh chỉ có thể cười ngốc với Tô Thu Quỳnh như thằng ngốc nhà địa chủ.

Dường như thời gian trôi qua dài dằng dặc như cả một thế kỉ, Lâm Tiêu mới hồi thần được lại từ trong cơn cười ngốc, anh rũ mi, nhìn thẳng vào mắt Tô Thu Quỳnh, mang theo nét khẩn cầu rõ ràng.

“Thu Quỳnh, em có thể, nói lại một lần nữa không?”

Tô Thu Quỳnh bị dáng vẻ này của Lâm Tiêu chọc cười, cô kiêng chân, đôi môi thăm đỏ nhẹ nhàng dán sát bên tai anh, giống như một chiếc lông vũ mềm mại, nhẹ nhàng lướt qua trên đầu tim anh, mang tới cho anh một mảnh phơi phới.

“Lâm Tiêu, có phải em chưa từng nói với anh là em yêu anh không? Lâm Tiêu, em yêu anh.

Lâm Tiêu, em yêu anh…

Lần này, Lâm Tiêu ngốc đến càng tợn luôn rồi, anh nửa há miệng, duy trì dáng vẻ cười ngốc đó, hai bờ môi, làm thế nào cũng không khép lại được.

“Thu Quỳnh, em… em vừa mới nói gì?”

Rất lâu rất lâu sau, Lâm Tiêu mới run giọng hỏi.

Tô Thu Quỳnh da mặt mỏng, cô thực không muốn nhắc lại lần nữa lời nói mất mặt như vậy, nhưng dáng vẻ ngốc ngơ ngơ này của Lâm Tiêu, thật sự khiến trong lòng cô quá mềm mại rồi.

Cô nhịn không được mỉ mắt cong cong lặp lại một lần nữa bên tai anh, “Lâm Tiêu, em yêu anh a!”

Lâm Tiêu kích động đến toàn thân phát run, anh cảm thấy, bản thân mình giống như một kẻ hít thuốc bị nghiện vậy, câu nói này, anh một lần lại một lần, nghe thế nào cũng không đủ.

Anh có chút tham lam nói với Tô Thu Quỳnh, “Thu Quỳnh, anh vấn chưa nghe rõ, vừa rồi, em đã nói gì?”

“Em nói, Lâm Tiêu, em yêu anh a!”

Sau khi Lâm Tiêu dỗ cho Tô Thu Quỳnh nói mấy lần, còn nói gì mà nghe không rõ, cho dù Tô Thu Quỳnh có chậm lụt hơn nữa, cô cũng biết, anh là cố ý dỗ dành để cô lặp đi lặp lại bày tỏ với anh.

Nghĩ đến bản thân mình bị người lừa nói lại nhiều lần lời nói xấu hổ như vậy, Tô Thu Quỳnh có chút bực mình.

“Thu Quỳnh, anh vừa rồi quá kích động rồi, anh chưa nghe thấy em nói gì, em nói lại một lần nữa có được không?”

Thấy Lâm Tiêu vẫn đang tiếp tục giả vờ ngớ ngẩn, Tô Thu Quỳnh không thể nhịn thêm được nữa, cô cố ý tỏ vẻ bực mình trừng anh một cái, “Lâm Tiêu, anh cố tình chơi khăm em có phải không? Anh cái người này…”

Thấy Tô Thu Quỳnh đã nổi giận, Lâm Tiêu thấy tốt liền thôi, anh lấy lòng cọ cọ lên mặt cô, “Thu Quỳnh, anh không phải cố tình chơi khăm em, anh chỉ cảm thấy, giọng nói của em thực dễ nghe, nghe cả đời đều không đủ.”

“Không, đời sau cũng nghe không đủ, đời đời kiếp kiếp đều nghe không đủ.”

“Thu Quỳnh, anh muốn hôn em.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1543


Chương 1543

Nói đoạn, Lâm Tiêu cúi mặt xuống, lại bắt đầu hôn Tô Thu Quỳnh.

Hôm nay bị người hôn tới hôn lui, Tô Thu Quỳnh đúng thật cạn lời, mới đầu, Lâm Tiêu còn nhẹ nhàng hôn trên mặt cô, về sau, nụ hôn của anh giống như lửa vậy, muốn cùng cô đốt cháy thành tro.

Chuyện khiến Tô Thu Quỳnh cạn lời hơn nữa là, cái người từng dạo chơi giữa rừng người đẹp như anh, kỹ thuật hôn so với trước kia anh hôn cô còn muốn tệ hơn!

Môi của cô, đều sắp bị anh gặm phát sưng luôn rồi!

Đàn ông, trên phương diện nào đó, đặc biệt muốn có được sự công nhận của phụ nữ.

Ví dụ như, kỹ thuật hôn, ví dụ như, năng lực làm chuyện nào đó.

Lâm Tiêu cũng đặc biệt muốn có được sự công nhận của Tô Thu Quỳnh, cho nên, sau khi hôn cô xong, anh thích nhìn một chút biểu cảm trên mặt cô, muốn phán đoán xem cô được anh hôn có thoải mái hay không.

Biểu cảm hiện giờ của Tô Thu Quỳnh là gì?

Lông mày thanh tú nhíu chặt, đôi môi đỏ thắm hơi hơi mím lại, một bộ dáng vẻ ghét bỏ.

Trong lòng Lâm Tiêu giật thột một cái, anh vô cùng thấp thỏm hỏi Tô Thu Quỳnh, “Thu Quỳnh, có phải kỹ thuật hôn của anh hơi kém chút không?”

Tô Thu Quỳnh không muốn tổn thương trái tim nhỏ bé của Lâm Tiêu, nhưng môi của cô quá đau đi, đau đến mức cô toàn thân trên dưới đều không thoải mái.

Cô không mặn không nhạt tằng hắng một tiếng, “Ừm, anh biết thì tốt”

Trái tim pha lê của Lâm Tiêu thoắt cái tan vơ.

Anh muốn google một cái xem bị người phụ nữ của mình chê kỹ thuật hôn kém thì phải làm sao, nhưng google vấn đề này ngay trước mặt người phụ nữ của mình, thật quá mất mặt đi, Lâm đại thiếu gia làm không được loại chuyện mất mặt thế này.

Có điều, đầu óc anh cũng xoay chuyển rất nhanh, chẳng phải là kỹ thuật hôn kém thôi sao, luyện tập nhiều thêm vài lần là tốt thôi, anh nhất định phải gỡ lại một bàn, nhận được sự tán thưởng từ chính miệng cô!

Vì muốn nhận được sự khen ngợi của Tô Thu Quỳnh, sau khi về đến khách sạn và xử lý xong vết thương nơi mắt cá chân cô, anh bò trên người cô luyện tập kỹ thuật hôn hơn nửa buổi tối, tiện thể, còn luyện tập cái khác nữa.

Tô Thu Quỳnh hối hận rồi, nếu sớm biết một câu nói này của cô sẽ khiến môi minh bị đầu độc quá nửa buổi tối, đánh chết cô cô cũng sẽ không nói thật…

Màn đêm càng lúc càng dày đặc, một người phụ nữ mặc một thân áo gió màu đen, ẩn nấp trong bóng tối, cười lạnh đến gần như vặn vẹo nhập ma.

Cô ta nhìn những bức ảnh trong máy ảnh, nụ cười trên mặt càng lúc càng quắn quéo.

Đều đã chụp được rồi nhé!

Thật tốt nha!

Có được những bức ảnh này, cô ta ngược lại muốn nhìn xem, người phải khổ sở giấy dụa trong địa ngục, không có cửa lật người, sẽ là ai!

Bùi An Na gần đây luôn âm thầm theo dõi Tô Thu Quỳnh.

Tối hôm đó Lâm Tiêu uy hiếp cô ta, đích thực đem cô ta doạ đến không nhẹ, cô ta từng nghĩ qua, âm thầm rời khỏi Vân Hải, để tránh Lâm Tiêu ra tay với cô ta.

Nhưng sự phân hận cùng không cam lòng nồng đậm, vấn áp đảo nỗi sợ hãi trong lòng cô ta.

Cô ta cảm thấy thế giới này không công bằng, dựa vào cái gì mà Bùi An Na cô ta phải trốn trốn tránh tránh không thể thấy ánh sáng giống như một con chuột dưới cống ngầm, còn Tô Thu Quỳnh lại được hưởng thụ muôn vàn yêu chiều của Lâm Tiêu, toả sáng vạn trượng?!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1544


Chương 1544

Hừ!

Nữ minh tỉnh có tương lai phát triển nhất trong giới giải trí…

Tô Thu Quỳnh không xứng!

Vừa rồi, cô ta đã chụp được ảnh Tô Thu Quỳnh được Giang Tầm cống trên lưng, cũng chụp được ảnh cô và Lâm Tiêu hôn nhau cuồng nhiệt.

Trong giới giải trí, bao nhiêu người đang như mặt trời ban trưa, còn phải không bởi vì bất ngờ bị tung ra tư liệu đen, khiến cho không thể lật người được nữa!

Nếu để cho tất cả mọi người đều biết, Tô Thu Quỳnh đều sắp kết hôn với Lâm Tiêu rồi, cô còn khắp nơi dụ dỗ đàn ông khác, cô còn không bị mọi người mắng chết!

Bây giờ độ khoan dung của cư dân mạng đối với hành vi ngoại tình là không, Tô Thu Quỳnh quang minh chính đại ngoại tình với nam số một trong đoàn phim, cho dù nhà họ Lâm có tẩy trắng giúp cô, cũng sẽ bị người người hô đánh!

Càng nghĩ càng vui sướng, Bùi An Na lại thưởng thức những bức ảnh đó một lần nữa, cô ta hài lòng đẹp ý tắt máy ảnh, liền tính trở về khách sạn gần đó nghỉ ngơi.

Cô ta vừa xoay người, một đôi tay to lớn như gọng kìm liền kiêm cổ cô ta đến cứng ngắc.

Bùi An Na bị doạ tới trợn tròn mắt, trong giọng nói của cô ta mang theo sự run rẩy rõ ràng, ‘Anh là aï? Buông… buông tôi ra!”

“Đem những bức ảnh trong máy ảnh, xoá đi!” Giọng nói của Chiến Mục Hàng rét lạnh như đến từ mười tám tầng địa ngục, làm cho người ta nhịn không được rét tận tim gan.

Lúc này, Bùi An Na cũng đã nhìn rõ mặt Chiến Mục Hàng, đối diện với sự lạnh nhạt vô tình trong đôi mắt khát máu của anh ta, thân thể cô ta thoắt cái run rẩy như lá rụng trong gió.

“Chiến… cậu Chiến?”

Bùi An Na không dám tin mà nhìn Chiến Mục Hàng, “Cậu Chiến, buông… buông tôi ra!

“Xoá ảnh đi!” Sự kiên nhấn của Chiến Mục Hàng bị Bùi An Na mài mòn từng chút một, trên gương mặt thanh quý lạnh lẽo của anh ta, mang theo nét không kiên nhân rõ ràng, “Bằng không, tối nay, cô đừng hòng sống!”

Trong lòng Bùi An Na giật đánh thớt một cái, cô ta biết, lời này của Chiến Mục Hàng không phải là đang hù doạ cô ta, cô ta có thể cảm nhận được rõ ràng sát ý nồng đậm đang bao phủ trên người anh ta, nếu cô ta không ngoan ngoãn làm theo lời anh ta, anh ta thật sự sẽ giết cô ta!

Bùi An Na không nỡ từ bỏ những bức ảnh mà khó khăn lắm cô ta mới chụp được, nhưng cô ta càng muốn sống.

Tô Thu Quỳnh còn chưa sa vào địa ngục, Bùi An Na cô ta dựa vào cái gì phải chết không rõ ràng ở cái nơi chim không thèm ỉa này?!

“Cậu Chiến, tôi xoá, tôi bây giờ liền xoái”

Bùi An Na vội vàng gấp gáp mở lại máy ảnh, nhanh chóng format hết ảnh còn có video trong máy.

Nhìn thấy trong máy ảnh thật sự không còn gì nữa, Chiến Mục Hàng mới lạnh lùng buông cổ Bùi An Na ra.

“Khụ khụ…”

Bùi An Na ho một hồi lâu, cô ta mới cảm thấy hít thở thông thuận được một chút.

Cô ta ôm điện thoại trong lòng, muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, cách xa tên ác ma Chiến Mục Hàng này càng xa càng tốt.

Nhưng nghĩ tới điều gì đó, bước chân của cô ta, đột ngột lại dừng lại tại chõ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1545


Chương 1545

“Cậu Chiến, tôi có lời này, không biết có nên nói hay không.

Bùi An Na thấy Chiến Mục Hàng không có ý ngăn cô ta lại, cô ta cảm thấy, cô ta hẳn là được cho phép ngầm rồi.

“Anh đối với Tô Thu Quỳnh tốt như vậy, không đáng.

“Cô ta vừa dây dưa không rõ với Lâm Tiêu, vừa bốn phía dụ dỗ đàn ông, người phụ nữ như vậy, căn bản không xứng có được tình yêu của anh!”

“Cậu Chiến, tôi nghĩ, vừa rồi anh cũng nghe được rồi đi? Tô Thu Quỳnh nói, cô ta yêu Lâm Tiêu đó! Anh đối với cô ta tốt như vậy, anh dâng một trái tim chân thành cho cô ta, anh có thể có được gì? Chỉ sợ hiện giờ, Tô Thu Quỳnh nhìn đều không bằng lòng nhìn anh thêm một cái!”

“Cậu Chiến, anh vì Tô Thu Quỳnh làm những việc này, thật sự không đáng đâu!”

“Nếu tôi mà là anh, liền bất chấp tất cả tách Tô Thu Quỳnh với Lâm Tiêu ra, cho dù có nhốt lại, cũng phải giữ cô ta ở bên cạnh anh. Như vậy, mới xứng đáng với tấm lòng chân thành của anh đối với cô ta”

“Cậu Chiến, yêu một người, thì phải giữ cô ta ở bên cạnh anh. Tô Thu Quỳnh không biết tốt xấu, cô ta không ăn mềm, vậy thì anh cứ làm rắn với cô ta đi! Chỉ cần bên người cô ta chỉ có một người đàn ông là anh, cô ta không cách gì rời khỏi sự giam cầm của anh, đời này, cô ta đều phải ngoan ngoãn nghe lời mà ở lại bên người anh!”

Bùi An Na cảm thấy, thực ra để Tô Thu Quỳnh cùng người đàn ông xuất sắc như Chiến Mục Hàng ở bên nhau, cũng thật sự hời cho cô ta rồi.

Nhưng nghĩ tới tính tình quật cường đó Tô Thu Quỳnh, nếu cô bị Chiến Mục Hàng cưỡng ép giam cầm, cô nhất định sẽ quậy đến trời long đất lở lên với anh ta, hai người chán ghét lẫn nhau. Tính khí của Chiến Mục Hàng lại kém như vậy, Tô Thu Quỳnh hết lần này tới lần khác làm trái ý anh ta, anh nhất định sẽ sử dụng bạo lực với cô.

Nghĩ tới Tô Thu Quỳnh bị Chiến Mục Hàng giam cầm, chịu các kiểu ngược đãi, giày vò tới chết, Bùi An Na liền cảm thấy có một loại sướng khoái không nói nên lời.

Cô ta muốn, cười to thành tiếng.

Cô gắng đề ép lại ý cười trong lòng, Bùi An Na nói tiếp, “Cậu Chiến, tôi nói những lời này, là thực lòng muốn tốt cho anh thôi!

Phụ nữ ấy mà, chính là như vậy thôi, có được thân thể cô ta rồi, lại giam cầm cô ta, cô ta còn có thể nổi lên được sóng gió gì nữa!”

“Chỉ cần anh giam Tô Thu Quỳnh lại, tôi dám nói, không cần đến một tháng, cô ta liền sẽ chủ động nhào vào lòng anh, đối với anh, khăng khăng một mực!”

Chiến Mục Hàng một mực không nói không rằng, Bùi An Na cho rằng anh ta đã động lòng, cô ta vừa muốn cố gắng ra sức kích thích anh ta một chút nữa, một giọng nói không có nửa điểm tình cảm liền vang lên trên đầu cô ta.

“Cứu”

Bùi An Na nhịn không được run run, cô ta còn muốn nói gì đó, nhưng sắc mặt Chiến Mục Hàng quá đáng sợ, cô ta sợ cô ta còn nói thêm một câu nữa, anh ta liền xẻ cô ta thành tám mảnh, cô ta vẫn là lấy tốc độ nhanh nhất, mau mau chóng chóng chim cút.

Mặc dù Bùi An Na đi có chút chật vật, nhưng trong lòng cô ta lại vấn tương đối vui mừng.

Cô ta biết, lời cô ta nói, Chiến Mục Hàng khẳng định đã nghe lọt.

Cô ta từng nghe nói qua trước kia Chiến Mục Hàng đối với Tô Thu Quỳnh có bao ác, ném Tô Thu Quỳnh vào tù năm năm, loại chuyện giày vò năm năm này anh ta đều làm ra được, giam cầm Tô Thu Quỳnh, đối với anh mà nói, nhỏ như con thỏ thôi!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1546


Chương 1546

Nghĩ tới Tô Thu Quỳnh bị Chiến Mục Hàng giam cầm trong lồng vàng, đóng phim, ca hát, còn có Lâm Tiêu, đều trở thành giấc mộng xa không với tới, tâm tình của Bùi An Na tươi sáng đến không nói nên lời.

Phải nói, Bùi An Na đúng thật là nghĩ nhiều rồi.

Chiến Mục Hàng hoàn toàn không có ý nghĩ muốn giam cầm Tô Thu Quỳnh.

Anh ta là không nỡ từ buông bỏ Tô Thu Quỳnh, anh ta muốn cùng cô bạc đầu giai lão, nhưng anh ta biết, anh ta đã không xứng có được cô nữa rồi.

Anh ta đã phạm phải sai lầm không thể tha thứ, điều duy nhất anh ta có thể làm hiện giờ, không phải chiếm hữu, mà là cầu sự cứu rôi.

Anh ta muốn, đứng từ xa nhìn Tô Thu Quỳnh, có thể làm gì đó cho cô là được.

Không đòi hồi báo, không hỏi tương lai, chỉ cần cô sống được tốt, anh ta liền vừa lòng thoả ý.

Chỉ có điều, nhớ tới sự tương tác qua lại vừa rồi giữa Tô Thu Quỳnh với Lâm Tiêu, anh ta vẫn không nhịn được tim như dao cứa.

Vừa rồi cô nói, Lâm Tiêu, em yêu anh a!

Yêu a…

Suy nghĩ của Chiến Mục Hàng, dần dần bay xa, tầm mắt cũng không khỏi trở nên mơhồ.

Tô Thu Quỳnh cũng từng chủ động hôn anh ta, cũng từng nói với anh ta, Mục Hàng, em yêu anh a.

Đã từng trong cuộc hôn nhân đó, anh ta và Tô Thu Quỳnh làm xong nghĩa vụ vợ chồng, sau cơn thở dốc, anh ta quen thuộc ấn cô vào bên người mình đi vào giấc ngủ.

Thực ra, có rất nhiều lần, anh ta không hề ngủ, chỉ là không muốn để Tô Thu Quỳnh biết anh ta còn thức, nên anh ta cố ý nhắm mắt, bày ra dáng vẻ giả vờ ngủ say.

Những lúc như thế, Tô Thu Quỳnh thường khe khẽ kêu tên anh ta một tiếng, thấy anh không có phản ứng, cô liền cho rằng anh ta đã ngủ say rồi.

Sau khi cho rằng anh ta ngủ say, lá gan của cô, liền lớn hơn không ít.

Cô thích nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt anh ta, một lần lại một lần mô tả đường nét của anh ta, anh ta không hề cảm thấy gương mặt của mình thu hút người khác bao nhiêu, nhưng cô lại dường như nhìn thế nào cũng không thấy đủ.

Sau khi mô tả đường nét của anh ta xong, Tô Thu Quỳnh thường phát ra tiếng cười nghịch ngợm như một cô gái nhỏ, mang theo sự thẹn thùng khiến người rung động.

Ngón tay của cô, nhẹ nhàng phủ lên môi anh ta, liền sau đó, môi của cô, nhẹ nhàng rơi xuống.

Bên tai, truyền đến tiếng thì thầm khe khẽ của cô.

Mục Hàng, em yêu anh a.

Mục Hàng, sao em lại yêu anh đến như vậy chứ!

Thực ra, rất sớm từ ban đầu, anh ta đã có khát vọng với Tô Thu Quỳnh, anh ta chỉ là, cố chấp không muốn đối mặt với chân tâm của mình mà thôi.

Bây giờ, anh ta cuối cùng có thể đối mặt với chân tâm của mình rồi, nhưng mà, nhưng đối tượng mà cô cười tươi như hoa nói ra cầu nói em yêu anh a, đã không còn là anh ta nữa rồi…

Nhan Nhã Tịnh thật ra rất lo lắng Lưu Thiên Hàn sẽ bị cha con Lưu Kiêu bắt nạt trên đại hội cổ đông, nhưng nghĩ tới bình thường đều chỉ có anh bắt nạt người khác, trong lòng cô lại dần dần bình tĩnh lại.

Lưu Thiên Hàn cũng xác thực không bị Lưu Chấn Quốc và Lưu Kiêu bắt nạt, sau khi Nhạc Dũng trở lại nói với cô về tình hình chiến đấu trên đại hội cổ đông.

Nhạc Dũng nói, vào khoảnh khắc nhìn thấy Lưu Thiên Hàn đứng lên từ trên xe lăn, Lưu Chấn Quốc và Lưu Kiêu, cùng với người bên phía bọn họ, mặt đều trướng thành màu gan heo luôn.

Cực giống như vừa ăn phải hai ký phân vậy.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1547


Chương 1547

Nhan Nhã Tịnh không có cơ hội tận mắt nhìn thấy sắc mặt của Lưu Chấn Quốc và Lưu Kiêu có bao nhiêu khó coi, nhưng nghe Nhạc Dũng nói như vậy, cô vẫn không nhịn được hưng phấn.

Anh Lưu lại đại sát tứ phương rồi!

Anh Lưu mà ngược người khác thì thật sự ra gì lắm, chỉ sợ cha con Lưu Chấn Quốc, Lưu Kiêu bị anh ngược đến lòng muốn chết đều có luôn rồi.

Lưu Chấn Trung đã đem mười một phần trăm cổ phần chuyển nhượng cho Lưu Thiên Hàn, từ nay về sau, cho dù cha con Lưu Kiêu có tính hết mọi đường, cũng đừng hòng lật đổ được anh nữa.

Huống hồ chỉ, hai người bọn họ, trước giờ chưa từng thực sự lật đổ được Lưu Thiên Hàn qua, thậm chí, ngay cả cơ hội lật đổ anh cũng không có.

Chẳng qua chỉ là Lưu Thiên Hàn muốn chơi đùa bọn họ, mới cho bọn họ ảo giác là có thế làm mưa làm gió ở Lưu Thị.

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy, cô có lẽ có chút tâm lý một người đắc đạo, gà cho lên trời rồi, kể từ sau khi biết được Lưu Thiên Hàn hung ác ngược đãi phái Lưu Kiêu trên đại hội cổ đông, độ cong trên khoé môi của cô, làm thế nào cũng không thu lại được.

Cho đến tận bữa tiệc tối từ thiện mùa hè của Vân Hải ngày kế tiếp, tâm trạng của cô vấn luôn tươi sáng rạng rỡ.

Mỗi năm Vân Hải đều có hai buổi tiệc tối từ thiện, buổi tiệc mùa hè này, cũng chính là việc trọng đại của cả thành phố.

Nhan Nhã Tịnh không thích tham dự kiểu sự kiện náo nhiệt như vậy, nhưng loại tiệc tối này, là cơ hội tốt để tìm kiếm hợp tác.

Nếu cô đã tính toán phát triển Nhân Gian cho tốt, đương nhiên phải cố gắng nắm bắt những cơ hội như thế này, gặp gỡ nhiều đối tác hợp tác hơn trong tiệc tối.

Vì muốn tuyên truyền cho Nhân Gian, gần đây Nhan Nhã Tịnh tham gia các loại sự kiện, đa phần đều mặc trang phục của Nhân Gian.

Bộ trang phục mà cô mặc tối nay đây, là bộ trang phục hai món mà Nhân Gian mới ra mắt.

Thân trên là áo sơ mỉ trắng ôm sát người đậm chất truyền thống. Thân dưới là chân váy màu hồng nhạt chấm đất.

Đơn giản, phóng khoáng, nhưng lại không mất vẻ tinh tế.

Nhan Nhã Tịnh khung xương cân xứng, thân cao cũng không tệ, áo sơ mi trắng sơ vin trong váy, phối hợp với giày cao gót gót mảnh, bộ quần áo này mặc ở trên người cô, cấm dục lại mang theo sự thanh tân linh động, có sự giỏi giang của người phụ nữ thành đạt, lại có sự xinh tươi của cô gái nhỏ, khiến người không thể rời mắt.

Nhan Nhã Tịnh cũng rất hài lòng với bộ quần áo này, có điều, cô trước giờ đều không phải là người tự kỉ, ngược lại cũng không cảm thấy, một thân này của mình có bao nhiêu diêm áp quần phương.

Nhan Nhã Tịnh biết tối nay có không ít ông lớn trong ngành thời trang đều sẽ đến, cô không hàn huyên quá nhiều với những thục nữ danh viện trong bữa tiệc, mục đích của `. cô tối này, chỉ là đến bàn chuyện hợp tác.

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy, nghiệt duyên giữa cô và Cung Tư Mỹ đúng thật không cạn, gần như đi mỗi một bữa tiệc, đều sẽ gặp phải Cung Tư Mỹ.

Cung Tư Mỹ vần như thường lệ, bên người là tay sai nhỏ Chu Tịnh đi theo.

Chu Tịnh nhìn thấy trang phục trên người Nhan Nhã Tịnh, trong mắt thoắt cái loé sáng, nhịn không được muốn tiến lên hỏi cô, mẫu trang phục này khi nào lên kệ, cô ta cũng muốn mua một bộ.

Chỉ có điều, nghĩ tới cô ta và Cung Tư Mỹ là cùng một mặt trận, mấy ngày trước Cung Tư Mỹ còn ra tay giúp đỡ Chu Thị bọn họ, giúp trong nhà cô ta lại kiếm được không ít tiền, cô ta liền cố gắng đè lại loại xúc động này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1548


Chương 1548

Cô ta ghếch căm lên, một bộ dáng vẻ vênh váo hống hách.

Cô ta buông cánh tay Cung Tư Mỹ ra, đạp giày cao gót đi đến trước mặt Nhan Nhã Tịnh, “Tôi còn tưởng là ai chứ, hoá ra là tiểu quả phụ danh tiếng lây lừng của Vân Hải chúng ta à!”

Chu Tịnh đã nhiều lần lôi chuyện tiểu quả phụ ra chê cười cô, Nhan Nhã Tịnh cũng chẳng lấy làm lạ, cô biết, Chu Tịnh người này, bạn càng để ý đến cô ta, cô ta càng được nước làm tới, cô dứt khoát trực tiếp coi như không thấy cô ta.

Thấy Nhan Nhã Tịnh không để ý đến cô ta, Chu Tịnh cũng không cảm thấy lạc lõng hay tức giận, cô ta bước nhanh chặn trước mặt Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, chạy gì thế? Làm chuyện không biết xấu hổ, không có mặt mũi gặp người rồi phải không?”

Nhan Nhã Tịnh thực cảm thấy Chu Tịnh cái người này có bệnh đi, cô làm sao lại không biết bản thân mình đã làm chuyện không biết xấu hổ gì?

“Không, Nhan Nhã Tịnh, cô sao lại không có mặt mũi gặp người được chứ! Cô vốn dĩ chính là không biết xấu hổ, cho dù cô có làm chuyện không thể gặp người hơn nữa, cô vấn mặt dày mà gặp người nha!”

“Đúng nha, cô thật đúng mặt dày mà gặp người nha, làm những chuyện đó rồi, còn dám đến tham dự buổi tiệc từ thiện tối nay!”

“Chu Tịnh, đầu óc cô lại trúng gió rồi đúng không?!” Lời này của Chu Tịnh đã thăng cấp thành công kích nhân thân rồi, Nhan Nhã Tịnh cũng không thể coi cô ta là không khí được nữa, “Đầu óc cô có vấn đề, vậy thì cũng không sao! Nhưng cô cắn bậy khắp nơi, ra sức thể hiện sự não tàn của cô, hành vi này của cô, thật có chút khiến người buồn nôn!”

“Cô!” Chu Tịnh tức thở hồng hộc trừng Nhan Nhã Tịnh, “Cô nói ai não tàn?! Nhan Nhã Tịnh, đừng cho rằng tôi không biết những chuyện xấu xa mà cô làm! Không chỉ có tôi, bây giờ, người khắp Vân Hải đều đã biết cô phóng đãng cỡ nào, không biết xấu hổ cỡ nào!”

Giọng Chu Tịnh lớn, trong loại trường hợp này, mọi người lại thích xem náo nhiệt, cô ta vừa kéo giọng hô lên như vậy, thoắt cái thu hút không ít người tới.

Thấy người vây xem xung quanh càng lúc càng nhiều, Chu Tịnh cười lạnh một tiếng, “Mọi người đều đến đánh giá một chút đi!

Các người nói, tiểu quả phụ có phải thật không biết xấu hổ hay không?! Luôn miệng nói trong lòng chỉ có Cậu Lưu đã mất, còn không phải đã bò lên giường của anh ruột Cậu Lưu đó sao?!”

Vốn dĩ, Nhan Nhã Tịnh không coi việc Chu Tịnh la lối om sòm ra gì, nhưng khi cô nghe thấy lời này của cô ta, sắc mặt cô thoắt cái đại biến.

Cô làm thế nào cũng không ngờ, Chu Tịnh sẽ đem mối quan hệ giữa cô và Cậu hai Lưu phơi bày ra trước công chúng.

Dù gì, Cung Tư Mỹ cũng không muốn để người biết, cô ta và Cậu hai Lưu đã giải trừ hôn ước, Chu Tịnh là bạn của cô ta, sao lại nói ra loại lời này ở nơi công cộng?!

Nhan Nhã Tịnh đương nhiên không muốn mọi người biết được mối quan hệ không chính đáng giữa bọn họ, cô vô thức phủ nhận, “Chu Tịnh, cô đừng có ở đây mà nói năng bậy bạ! Cô làm chó điên làm đến nghiện rồi đúng không?”

“Nhan Nhã Tịnh, dám làm không dám nhận.

đúng không?!”

Chu Tịnh cười lạnh, trong mắt không hề che dấu nét cười trên nỗi đau của người khác, “Đáng tiếc nha Nhan Nhã Tịnh, bây giờ bất kể cô giả vờ hoa sen trắng thế nào đi nữa, đều không có ai tin cô nữa đâu!

Mọi người chúng ta ai mà không biết, cô với Cậu hai Lưu đang ở bên nhau rồi!”

“Đúng vậy, tôi cũng nghe nói Nhan Nhã Tịnh và Cậu hai Lưu đang ở bên nhau! Cậu hai Lưu chính là anh trai ruột của Cậu Lưu đấy, bọn họ sao có thể làm ra loại chuyện này?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1549


Chương 1549

“Nghe nói Nhan Nhã Tịnh thừa dịp Cậu hai Lưu say rượu, chủ động bò lên giường anh ấy. Người không biết xấu hổ, thật sự là…

haiz! Cậu hai Lưu thật xui xẻo!”

“Thực quá không biết xấu hổ rồi! Người không biết xấu hổ như vậy còn làm thương hiệu, trang phục của Nhân Gian bọn họ, ai dám mua!”

Nghe mọi người xung quanh nghị luận tới tấp, trên mặt Chu Tịnh càng thêm phần đắc ý, cô ta nhướng nhướng mày với Nhan Nhã Tịnh, “Thế nào, còn muốn tiếp tục giả bộ hoa sen trắng nữa thôi?”

“Nhan Nhã Tịnh, thực ra, tôi rất bội phục cô đấy. Luôn miệng nói đối với Cậu Lưu là đến chết không bỏ, vì anh ấy sẽ không tái giá, lại vẫn không biết xấu hổ mà đi dụ dõ anh trai ruột của anh ấy!”

“Nhan Nhã Tịnh, tối hôm đó, nhân lúc Cậu hai Lưu say rượu, lúc cô chủ động bò lên giường của anh ấy, trong lòng cô không cảm thấy có lỗi với một tấm lòng chân thành của Cậu Lưu sao?”

“Ồ, cô với Cậu Lưu còn có hai đứa con! Cô không biết xấu hổ, cô dụ dõ bác hai của bọn nó, cô sau này, mặt mũi đâu mà đối mặt với một đôi con trai con gái của cô?”

“Cũng phải, loại người như cô, loại chuyện không biết xấu hổ nào cũng làm ra được, không biết xấu hổ đều quen rồi, làm sao còn biết cái gì gọi là lê nghĩa liêm sỉ!”

“Nhan Nhã Tịnh, cô không biết xấu hổ, cô không hiểu lẽ nghĩa liêm sỉ, nhưng mà, xin cô đừng có đến đây, làm bẩn mặt mũi của mọi người chúng tôi!”

Hai nắm đấm của Nhan Nhã Tịnh, kiềm không được nắm chặt, sắc mặt của cô, cũng trở nên rất rất khó coi.

Cô làm thế nào cũng không ngờ, mối quan hệ mà cô cố gắng dấu diếm, vào lúc không hay không biết, lại đã bị người đời biết cả!

“Nhan Nhã Tịnh, sao không nói chuyện nữa? Chuyện xấu lòi ra, không còn mặt mũi nói chuyện nữa phải không?!” Chu Tịnh tiến lên một bước, cô ta cầm lên một ly rượu vang đỏ bên cạnh, hung hăng tạt lên mặt Nhan Nhã Tịnh.

“Nói chuyện! Mọi người chúng tôi đều đang đợi cô nói chuyện, dụ dỗ anh trai ruột của người chồng đã mất của mình, sung sướng biết bao nha!”

Rượu vang đỏ lạnh băng tạt đầy mặt Nhan Nhã Tịnh, đầm đến mắt cô phát đau, lúc này cô mới hồi thần lại từ trong mớ suy nghĩ hôn loạn.

Tình hình hôm nay, quá nằm ngoài dự đoán của cô rồi, mối quan hệ của bọn cô bị mọi người đều biết, cô bị người đời chụp lên cái mũ dụ dỗ anh trai ruột của chồng mình to như vậy, trong lòng cô, chật vật không nói nên lời.

Nhưng cô không cảm thấy mất mặt.

Cô không trộm không cướp, không có lôi với bất kỳ người nào, cô chỉ là muốn ở bên người mình yêu, huống hồ chi, người đó, vốn dĩ chính là chồng cô, không người nào có tư cách chê cười cô!

Chụp lấy một ly rượu vang đỏ ở bên cạnh, Nhan Nhã Tịnh không chút khách sáo tạt hết lên mặt Chu Tịnh.

“Chu Tịnh, cô đừng có quá đáng quá! Nhan Nhã Tịnh tôi không thẹn với lòng, cô không có tư cách nói tôi như vậy!”

Chu Tịnh làm thế nào cũng không ngờ, Nhan Nhã Tịnh dám đem ly rượu vang đỏ này tạt trở lại, cô ta không chút đề phòng, bị tạt cho đầy mặt.

Rượu vang đỏ chảy vào mắt, có chút nhức mắt, Chu Tịnh chân tay luống cuống móc khăn giấy ra, ra sức chà lau mắt mình và xung quanh mắt.

Sau khi lau xong, cô ta mới ý thức được, hôm nay cô ta trang điểm đậm, nước da cô ta rất kém, không giống như Nhan Nhã Tịnh, cho dù không cần thoa một tầng phấn lót, vẫn trắng đến phát sáng, đến gần cũng không nhìn không ra một chút xíu tì vết.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1550


Chương 1550

Bàn tay cầm khăn giấy của Chu Tịnh cứng ngắc tại chỗ, cô ta mau chóng móc gương từ trong túi xách ra, lúc nhìn thấy dáng vẻ hiện giờ của cô ta, cô ta không nhịn được ré lên thành tiếng.

Đồ trang điểm dùng trên mặt cô ta đều là loại chống nước, nhưng vừa rồi cô ta chà lau quá ra sức, lớp trang điểm quanh mắt cô ta vấn bị lem ra, hơn nữa, còn lộ ra cả quầng thầm mắt màu rõ ràng, quan trọng nhất là, quanh mắt cô ta có rất nhiều bọng mỡ, nhìn khó coi thế nào thì khó coi thế ấy.

Mang một gương mặt như thế này, một người ưa mặt mũi như Chu Tịnh, thật sự không còn mặt mũi gặp người nữa.

Những nam khách trong bữa tiệc từ thiện tối nay, đều tương đối có địa vị trong giới thượng lưu, nếu để bọn họ nhìn thấy cô ta xấu xí thế này, sau này cô ta làm sao gả được cho một thanh niên tài tuấn chứ!

“Chu Tịnh, cậu thế nào rồi? Cậu không sao chứ?” Cung Tư Mỹ tiến tới trước một bước, cô ta đầy mặt quan tâm thân thiết nhìn Chu Tịnh, “Chu Tịnh, trên mặt cậu vẫn còn không ít vết rượu, chúng ta đi phòng nghỉ trang điểm lại một chút đi!”

Nói xong lời này, Cung Tư Mỹ rất bất đắc dĩ nói với Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, cô thật quá đáng quá rồi đấy, cô rõ ràng biết Chu Tịnh bị dị ứng với rượu vang đỏ, sao cô có thể dùng rượu vang đỏ hắt tạt lên mặt cậu ấy chứ!”

Vốn dĩ, Chu Tịnh còn muốn tìm một chỗ, thu thập một chút dáng vẻ nhếch nhác hiện giờ của mình, bây giờ, nghe thấy lời này của Cung Tư Mỹ, cô ta thoắt cái thu lại bước chân.

Cung Tư Mỹ không hổ là Cung Tư Mỹ, cái cớ dị ứng này mà cô ta cũng nghĩ được ra, cô ta mãi mãi đều là thông minh như vậy!

Dáng vẻ ma quỷ này của cô ta bị không ít người nhìn thấy, nhưng bây giờ mọi người đều biết là cô ta bị dị ứng với rượu vang đỏ, cô ta có xấu xí một chút, mọi người cũng chỉ cảm thấy là do bị dị ứng mà thôi.

Cái cớ dị ứng này, không chỉ có thể cứu vấn mặt mũi của cô ta, còn có thể khiến cho mọi người cảm thấy Nhan Nhã Tịnh độc ác, một mũi tên trúng hai con chim, chuyện tốt biết bao nha!

Quả thật, nghe thấy lời Cung Tư Mỹ nói, ánh mắt mọi người xung quanh nhìn Nhan Nhã Tịnh càng thêm phần khinh thường.

“Rõ ràng biết người ta bị dị ứng rượu vang đỏ còn tạt người ta, Nhan Nhã Tịnh này độc ác thật đấy!”

“Đúng vậy, cho dù có tạt, tốt xấu gì cũng đừng tạt vào mặt chứ! Mọi người đều là phụ nữ, phụ nữ tội gì phải làm khó phụ nữ chứ!”

“Thật sự quá đáng quá đi! Cô xem mặt Chu Tịnh đều bị biến thành thế nào rồi kìa! Chu Tịnh người ta không phải chỉ nói ra sự thật thôi sao, đến mức phải hại người ta thành ra thế này sao!”

“Đúng vậy đấy, cô ta mặt dày dụ dỗ anh trai ruột của chồng mình, thế nào, làm chuyện buồn nôn rồi, người ta còn không thể nói sao?!”

“Các cô xem mặt Chu Tịnh đều đỏ đến có chút xưng lên rồi! Hại người ta đến mức này, có phải nên xin lỗi hay không!”

“Đúng, xin lỗi! Nhan Nhã Tịnh, xin lỗi Chu Tịnh địt!”

“Xin lõi! Xin lõ!”

Nghe xung quanh không ngừng vang lên âm thanh yêu cầu cô xin lỗi, Nhan Nhã Tịnh thật sự cảm thấy rất rất đáng cười.

Cô dùng sức lau đi rượu vang đỏ trên mặt mình, không để rượu che khuất tầm mắt của cô.

Xã hội này, đều quen thói đồng cảm với kẻ yếu, Chu Tịnh chủ động tỏ ra yếu đuối, đã khiến cho bao nhiêu người như vậy đều không phân biệt đúng sai nữa rồi!

Rõ ràng, là Chu Tịnh tạt cô trước, cô dựa vào đâu phải xin lỗi cô ta chứ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1551


Chương 1551

Đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình, giọng nói của Cung Tư Mỹ đột nhiên vang lên trong không khí, “Nhan Nhã Tịnh, cô hôm nay xác thực có chút quá đáng rồi đấy, cô có phải nên xin lỗi Chu Tịnh hay không?”

Danh tiếng của Cung Tư Mỹ trong xã hội thượng lưu vốn dĩ không tệ, lại thêm thường ngày cô ta luôn khéo léo linh hoạt, là ánh trăng sáng trong lòng vô số đàn ông, cô ta vừa mở miệng, âm thanh yêu cầu Nhan Nhã Tịnh xin lỗi Chu Tịnh càng thêm rộ lên.

Lời này của Cung Tư Mỹ nói đến ôn hoà khiêm tốn, không có chút gì là lên mặt bắt nạt người, có điều, cô ta càng như vậy, mọi người càng cảm thấy Nhan Nhã Tịnh quá đáng hơn.

Ý cười trên khoé môi Nhan Nhã Tịnh càng lạnh, tâm mắt của cô, chầm chậm quét qua trên mặt những người trước mặt, liền sau đó, cô không tự tỉ cũng không kiêu ngạo mở miệng, “Tôi sẽ không xin lõi Chu Tịnh!”

“Tôi không sai, tại sao phải xin lõi cô ta?!”

“Là cô ta lấy rượu vang đỏ tạt tôi trước, tôi không cảm thấy ăn miếng trả miếng thì có gì sai! Không lẽ, tôi nên ngoan ngoãn đứng yên để cô ta tạt cho đủ?”

Nghe lời Nhan Nhã Tịnh nói, mọi người mới bừng tỉnh ý thức được, đích thực, vừa rồi là Chu Tịnh ra tay trước.

Hơn nữa, lúc này Nhan Nhã Tịnh nhìn lên cũng khá là đáng thương.

Trên mặt cô, như cũ vẫn còn vết rượt lưu lại, đầu tóc cũng bị ướt, không biết có phải vì bị rượu kích thích tới mắt hay không, hốc mắt mắt cô cũng có chút đỏ, lòng thương cảm của không ít đàn ông tại hiện trường đều thoắt cái bị khơi gợi lên.

“Hình như, vừa rồi thật sự là Chu Tịnh ra tay trước.”

“Đúng vậy, Nhan Nhã Tịnh tạt rượu trở lại, dường như cũng không có gì sai.”

“Lại không có khuynh hướng chịu bị ngược đãi, bị người khác tạt rượu đầy mặt, tại sao lại phải nhịn?!”

Nghe thấy có không ít người nói chuyện thay Nhan Nhã Tịnh, sắc mặt Chu Tịnh không khỏi có chút khó coi.

Ngược lại là Cung Tư Mỹ, sắc mặt cô ta không hề biến hoá chút nào, cô ta mi mắt nhàn nhạt, cao quý hài hoà khó tả, khiến người ta nhịn không được phải ngước nhìn.

“Chu Tịnh, cậu vừa rồi xác thực là quá kích động rồi, cậu không nên tạt rượu đầy mặt Nhan Nhã Tịnh.

Cung Tư Mỹ khe khẽ thở dài một tiếng, sau đó nâng mặt đối diện với Nhan Nhã Tịnh nói, “Nhan Nhã Tịnh, thật ngại quá, vừa rồi là Chu Tịnh không phải với cô, tôi thay cậu ấy xin lỗi cô”

“Chuyện này đều do Chu Tịnh mà nên, không nên trách cô, dù cậu ấy có bị dị ứng rượu vang đỏ, cũng là do cậu ấy tự tìm.”

Nói xong lời này, Cung Tư Mỹ lại nhẹ giọng hỏi Chu Tịnh, “Chu Tịnh, bây giờ có phải mặt cậu rất khó chịu không? Mình đưa cậu đi bệnh viện!”

Cung Tư Mỹ nói xong lời này, quần chúng tại hiện trường cũng ý thức được, dường như, xét đến cùng thì vần là Chu Tịnh chịu thiệt thòi.

Đều là bị tạt rượu vang đỏ lên mặt, nhưng Nhan Nhã Tịnh không bị dị ứng, mà Chu Tịnh, cảm giác dị ứng rượu vang đỏ này, thật không dễ chịu.

“Tư Mỹ, cậu tại sao lại nói giúp Nhan Nhã Tịnh?! Mình vừa rồi sở dĩ kích động tạt rượu lên mặt cô ta, còn không phải bởi vì nhìn không nổi dáng vẻ hồ ly tỉnh này của cô ta sao?!”

“Tư Mỹ, cậu nói cậu có ngốc hay không!

Cậu hai Lưu là vị hôn phu của cậu đó! Cô ta dụ dỗ vị hôn phu của cậu, phá hoại tình cảm giữa cậu với Cậu hai Lưu, sao cậu lại ngốc như vậy chứ, còn giúp cô ta nói chuyện!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1552


Chương 1552

“Tư Mỹ, nếu không phải do cô ta lợi dụng lúc người gặp khó khăn leo lên giường Cậu hai Lưu, còn quấn quýt lấy Cậu hai Lưu không tha, cậu với Cậu hai Lưu hôm nay liền đã đăng ký kết hôn rồi! Tư Mỹ, cậu lương thiện như vậy, sẽ ăn thiệt thòi lớn đấy!”

“Tôi biết các người sẽ cảm thấy tôi đanh đá, tôi không có giáo dục, nhưng tôi thật sự nhìn không nổi! Dựa vào đâu mà bây giờ kẻ thứ ba có thể đúng lý hợp tình cướp đoạt hạnh phúc của người khác như thế này chứ?!”

Sắc mặt Cung Tư Mỹ trắng bệch, cô ta một bộ dáng vẻ bị chọc đúng tâm sự, cô ta đau khổ ôm ngực, “Mình…

Cung Tư Mỹ nhìn vào có vẻ rất rất đau lòng, đều cơ hồ như nói không ra lời, cô ta ra sức hít thở vài ngụm, mới có thể lần nữa tìm lại được giọng nói của chính mình.

Giọng nói của cô ta, đặc biệt đặc biệt nhẹ, trong vẻ gió thoảng mây bay mang theo sự bất bất đắc dĩ và khẩn cầu không nói nên lời.

“Chu Tịnh, đừng nói nữa, đó là số phận của mình. Mình không trách người khác, mình biết, là duyên phận giữa mình và anh Gia Thành quá cạn.

“Mình hy vọng sau này anh Gia Thành đều được tốt, chỉ cần anh ấy hạnh phúc vui vẻ, mình liền thấy đủ rồi.”

Vừa rồi, sự chú ý của mọi người đều tập trung ở chỗ Nhan Nhã Tịnh phản bội Cậu Lưu, bò lên giường anh trai ruột của anh ấy, đều bỏ qua mất, Cung Tư Mỹ chính là vị hôn thê danh chính ngôn thuận của Cậu hai Lưu!

Mấy ngày trước bọn họ còn xem thấy trên ti vi, Cung Tư Mỹ tiếp nhận phỏng vấn với thân phận vị hôn thê của Cậu hai Lưu.

Lúc đó, vừa đúng là lúc Cậu hai Lưu bị thương nghiêm trọng nhất, người ngoài giới đều nói Cậu hai Lưu không dậy được nữa, thậm chí, cái chân thứ ba của anh ấy đều gãy rồi, nhưng Cung Tư Mỹ vấn như cũ đối diện với ống kính, cười đến nhã nhặn phóng khoáng.

Cô ta nói, không cần biết xảy ra chuyện gì, cô ta đều không buông tay Lưu Gia Thành, sóng gió cùng thuyền, vinh nhục cùng chịu.

Một người phụ nữ tốt như vậy, Cậu hai Lưu sao có thể phụ bạc cô ta!

Mọi người đều tự cho rằng, Cậu hai Lưu sẽ không mù mắt mà phụ bạc tình thâm ý trọng của Cung Tư Mỹ, anh sở dĩ phụ bạc Cung Tư Mỹ, chỉ là do Nhan Nhã Tịnh không biết xấu hổ, không chỉ giở thủ đoạn bò lên giường của anh, còn quấn quýt lấy anh không buông, phá huỷ nhân duyên trời ban của anh với Cung Tư Mỹ.

“Tư Mỹ, cậu ngốc rồi có phải không!” Chu Tịnh kích động tóm lấy tay Cung Tư Mỹ, dáng vẻ như thể hận rèn sắt không thành thép, “Tư Mỹ, cậu đem hết thảy của bản thân đều giao cho Cậu hai Lưu rồi, cậu vì Cậu hai Lưu mà bỏ ra nhiều như vậy, các cậu là thực lòng yêu nhau, dựa vào đâu kẻ hồ ly tỉnh này chỉ cần giở chút thủ đoạn không thể gặp người, cậu liền đem Cậu hai Lưu chắp tay nhường cho cô ta?!”

“Tư Mỹ, như vậy không công bằng! Tư Mỹ, chẳng lẽ cậu đã quên rồi, đoạn thời gian Cậu hai Lưu biến thành người thực vật đó, là ai đã không ăn không ngủ chăm sóc bên người anh ấy?”

“Sau khi anh ấy tỉnh lại, một đoạn thời gian dài như vậy, giường đều không xuống được, là ai một mực bầu bạn bên người anh ấy, cổ vũ anh ấy, ủng hộ anh ấy hồi phục?!”

Lại là ai, vì Cậu hai Lưu mà ngay cả mạng sống của mình cũng không cần, lúc gặp phải kẻ xấu, bằng thân thể người trần mắt t hịt của mình, sống sờ sờ chắn cho anh ấy một phát súng?!”

Tư Mỹ, là cậu! Người một mực không từ không bỏ bầu bạn bên người Cậu hai Lưu là cậu! Cậu yêu Cậu hai Lưu như vậy, dựa vào cái gì mà cậu phải chủ động rút lui, con hồ ly tỉnh không biết xấu hổ Nhan Nhã Tịnh kia, lại có thể độc chiếm anh ấy?!”

Sau khi Chu Tịnh nói xong những lời này, quần chúng xung quanh trực tiếp bị kinh hãi đến ngớ cả ra.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1553


Chương 1553

Bọn họ đều từng nghe nói, Cung Tư Mỹ một mực thâm tình với Cậu hai Lưu, sau khi anh tỉnh lại, cô ta vẫn luôn ở bên cạnh chăm sóc anh, lại làm thế nào cũng không nghĩ tới, cô ta vì anh, ngay cả tính mạng cũng từng không cần.

Ti ình cảm sâu sắc như vậy, sự theo đuổi không màng sống chết như vậy, nào có thể để người thừa cơ chen vào trèo lên giường của người ta, liên có thể thay thế được?!

D N ù cho dáng dấp tướng mạo của Nhan hã Tịnh không kém hơn so với Cung Tư Mỹ, cô có đủ vốn liếng để khiến đàn ông phát cuồng, cô cũng không xứng có được C ậu hai Lưu!

Cậu hai Lưu, chỉ nên thuộc về Cung Tư Mỹ một lòng chân thành với anh ấy!

Trên thế giới này, có quá nhiều quá nhiều cô gái đẹp, cô gái xuất sắc, người mà đàn ôn ng kh g lựa chọn, không nhất định phải là cái ười xuất sắc nhất đó, nhưng bọn họ ông thể phụ bạc cái người đã vì bọn họ bỏ ra nhiều nhất.

Cậu hai Lưu, cho dù có lỗi với tất cả người trong thiên hạ, cũng không thể có lỗi với Cung Tư Mỹ!

Một vị thanh niên tài tuấn vấn luôn ái mộ Cung Tư Mỹ không thể nhìn nổi cô ta chịu uất ức như vậy nữa, anh ta cố gắng kiềm ch vạ ế xúc động đem hồ ly tỉnh bằm thây n đoạn, anh ta tiến lên trước một bước, nghiêm giọng hỏi Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, những gì Chu Tịnh nói, đều là thật có phải không?!”

“Cô Cung vì Cậu hai Lưu bỏ ra nhiều như vậ y, cô ấy và Cậu hai Lưu thật lòng yêu nhau, cô tại sao lại trăm phương ngàn kế mu ốn phá hoại tình cảm của bọn họ, bây giờ, lại còn ép Cậu hai Lưu phải cưới cô?!”

“Hừ!”

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy đặc biệt đặc biệt đáng cười, rõ ràng, trong sự việc này, người không thể tha thứ nhất chính là Cung Tư Mỹ, bây giờ, cô ta ngược lại lại trở thành đoá hoa sen trắng đáng thương nhất rôi.

Nếu không phải do Cung Tư Mỹ lúc trước cố ý gây ra vụ tai nạn xe cộ đó, nếu như không phải cô ta dùng cái chết của Lưu Gia Thành đổi lấy Lưu Thiên Hàn mất trí nhớ, đến mức hiện giờ Lưu Thiên Hàn đến ngay cả bản thân mình là ai cũng không biết sao?

Rõ ràng, bẩn thỉu độc ác đến như vậy, là ai cho cô ta mặt mũi, giả vờ thuần khiết cao thượng như vậy?!

“Đúng vậy, Cô Cung với Cậu Lưu yêu nhau như vậy, Nhan Nhã Tịnh, có chia tách bọn họ như vậy, cô còn có tình người không!”

“Dưới gầm trời này đàn ông nhiều như vậy, Nhan Nhã Tịnh, cô kiếm ai mà chẳng được, sao cứ phải kiếm anh trai ruột của chồng mình chứ! Hơn nữa, anh ấy lại đã có tình yêu đích thực của lòng mình rồi!”

“Nhan Nhã Tịnh, năm đó Cậu Lưu đối với cô tốt như vậy, cô làm ra loại chuyện không biết xấu hổ này, xứng với anh ấy, xứng với nhà họ Lưu sao?!”

Thấy mọi người xung quanh dường như đều đứng về phía cô ta, khoé môi Cung Tư Mỹ không nhịn được nhếch lên.

Nhà họ Lưu, cần nhất thể diện nha.

Hôm qua, Lưu Gia Thành gần như đã nửa công khai mối quan hệ của anh với Nhan Nhã Tịnh, có lẽ anh muốn bất chấp tất cả cùng Nhan Nhã Tịnh ở bên nhau, nhưng dư luận, có thể thành toàn cho một người, cũng có thể huỷ hoại một người.

Nếu người trên toàn thế giới đều phỉ nhổ mối quan hệ của anh với Nhan Nhã Tịnh, đều phản đối bọn họ ở bên nhau, cô ta không tin một người kiêu ngạo như anh, thật có thể vì Nhan Nhã Tịnh mà ngay cả mặt mũi cũng không cần!

Đến lúc đó, dưới sức ép của áp lực, dưới sự phản đối của toàn thế giới, anh chỉ có thể chia tay với Nhan Nhã Tịnh!

Anh là trăng trên trời, định sẵn là cao không với tới, nào cam lòng trở thành chuột chạy qua đường, người người hô đánh chứ!

Cung Tư Mỹ cảm thấy, cô ta phải thêm một mồi lửa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1554


Chương 1554

Cô ta cố gắng ép xuống ý cười, đáng thương tội nghiệp gạt lệ, một bộ dáng vẻ uất ức đến cùng cực.

“Đừng nói nữa, mọi người đều đừng nói nữa. Tôi không trách Nhan Nhã Tịnh, tôi thật sự không trách cô ấy. Tôi không muốn gây áp lực quá lớn cho anh Gia Thành, cô cũng hy vọng mọi người đừng làm khó anh Gia Thành nữa.”

“Thực ra, Nhan Nhã Tịnh thực sự rất tốt, anh Gia Thành và cô ấy ở bên nhau, tôi rất yên tâm, tôi thật lòng chúc phúc cho bọn họ”

“Tôi cũng hy vọng mọi người đừng dùng ánh mắt khác lạ đối đãi với Nhan Nhã Tịnh nữa, hãy thành tâm chúc phúc cho cô ấy với anh Gia Thành.

Cung Tư Mỹ thật sự quá lương thiện rộng lượng rồi đi!

Ông trời bất công, sao có thể để một cô gái lương thiện rộng lượng như cô ấy, phải gánh chịu nỗi uất ức bẩn thỉu bậc này!

Nhìn dáng vẻ rõ ràng rất đau lòng, còn cố tỏ ra mạnh mẽ này của Cung Tư Mỹ, mọi người có mặt đều đau lòng cho cô ta đến cùng cực.

“Trong đó có một vị nhân vật lớn trong giới thời trang, anh ta nhìn Nhan Nhã Tịnh cười lạnh một tiếng, “Nhân Gian? Doanh nghiệp do loại người không mặt không da này làm ra, có thể tốt đến đâu chứ! Tôi ở đây xin tuyên bố, Hoa Phong chúng tôi mãi mãi sẽ không hợp tác với Nhân Gian!”

“Niên Hoa chúng tôi cũng mãi mãi sẽ không hợp tác với Nhân Gian!”

“Tương Tư Hồng Đậu chúng tôi cũng vậy!

Thương hiệu do loại người này làm ra, chính là sự sỉ nhục trong ngành!”

Giọng nói của mấy vị nhân vật lớn trong ngành thời trang đều đặc biệt lớn, Nhan Nhã Tịnh có thế nghe rõ mồn một giọng nói của bọn họ.

Trong lòng cô vốn đã chật vật, nghe lời bọn họ nói xong, trong lòng cô càng thêm khó chịu.

Tối nay cô đến, chính là vì tìm kiếm cơ hội hợp tác, không ngờ tới, Cung Tư Mỹ dễ như bốn liên đem mọi nô lực của cô huỷ mất, cô không những không thể tìm kiếm được sân khấu tốt hơn cho Nhân Gian của bọn cô, ngược lại còn bị lọt vào danh sách đen của mấy doanh nghiệp lớn.

Cô hiểu rõ mục đích của Cung Tư Mỹ, hôm nay, Cung Tư Mỹ chính là muốn khiến cho cô không thể ngóc đầu dậy trong bữa tiệc từ thiện này, mượn đó chèn ép Nhân Gian, cũng mượn sức mạnh của dư luận, khiến cho giữa cô và Lưu Thiên Hàn càng thêm lớp lớp trở ngại.

Đáng tiếc, cho dù Cung Tư Mỹ tính toán hết mọi đường, cô cũng sẽ không chịu nhận thua! Nhan Nhã Tịnh cô, chỉ cần còn một hơi thở, thì sẽ tuyệt đối không nhận thua trước Cung Tư Mỹ!

“Tôi không sai!”

Nhan Nhã Tịnh quật cường nâng cằm, từng câu từng chữ nói, “Tôi chưa từng tổn thương tới bất kỳ ai, càng chưa từng có lõi với bất kỳ ai, tôi không sai, càng sẽ không nhận sai với bất kỳ người nào!”

“Tôi thừa nhận, bây giờ tôi và anh hai đang ở bên nhau, vậy thì lại làm sao nào?”

“Anh hai và Cung Tư Mỹ đã chia tay từ sớm rồi, hai người chúng tôi hiện giờ đều là độc thân, cho dù giữa chúng tôi bị ngăn cách bởi một tầng quan hệ của nhà họ Lưu, nhưng chúng tôi ở bên nhau trở ngại đến ai nào?!”

“Cung Tư Mỹ, đừng làm ra vẻ như người bị hại trước mặt mọi người nữa! Rốt cuộc cô đã làm những gì, trong lòng cô rõ ràng hơn ai hết!”

“Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó lọt, trời xanh nào có bao giờ từng tha cho ai!

Cung Tư Mỹ, cô không cần kích động mọi người chán ghét tôi, chống lại tội, kẻ giết người, kẻ phóng hoả mới nên phải trả giá, Nhan Nhã Tịnh tôi không thẹn với lòng, tôi xứng đáng có được hạnh phúc tốt nhất!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1555


Chương 1555

Tất cả mọi người đều cảm thấy, lúc này trong tình cảnh này, Nhan Nhã Tịnh hẳn là nên hoảng sợ tháo chạy, mọi người làm thế nào cũng không thể ngờ tới, cô sẽ vang vang từng câu từng chữ nói ra những lời như vậy, trong lúc nhất thời, đều không có hồi hồn lại.

Vấn là Chu Tịnh đi đầu phản ứng lại, cô ta căm phần trào dâng chỉ vào Nhan Nhã Tịnh rống lên, “Cái gì gọi là cô không thẹn với lòng?! Cô chưa từng tổn thương bất kỳ người nào?! Cô ly gián tình cảm của Tư Mỹ với Cậu hai Lưu, cô cướp người đàn ông của cậu ấy, cô như vậy chẳng lẽ không phải là tổn thương cô ấy sao?!”

“Nhan Nhã Tịnh, là ai cho cô mặt mũi nói những lời này! Tôi nói cho cô biết, cô là kẻ thứ ba không lên nổi mặt bàn! Cho dù Cậu hai Lưu có bị mỡ heo che mờ mắt mà ở cũng một chỗ với cô, cũng không thay đổi được sự thật là cô cướp người đàn ông của người khác!”

“Kẻ thứ ba?” Nhan Nhã Tịnh cười, cô ngược lại không nhìn Chu Tịnh, mà nhìn Cung Tư Mỹ từng câu từng chữ nói, “Cung Tư Mỹ, cô ngược lại nói xem, cô sờ lương tâm của cô mà nói xem, tôi và cô, đến cùng ai mới là kẻ thứ ba?!”

“Những việc mà cô đã làm, chúng tôi bây giờ chưa tìm được chứng cứ, pháp luật không trừng trị được cô. Nhưng người đang làm, trời đang nhìn, nghĩ đến trên tay cô nhiễm đầy máu tươi, nửa đêm năm mơ, cô có nhìn thấy có người hướng về phía cô đòi mạng hay không?!”

Nghe lời nói của Nhan Nhã Tịnh, gương mặt nhỏ nhắn của Cung Tư Mỹ trắng bệch đến không tìm ra được một tia huyết sắc.

Có lẽ mọi người trong bữa tiệc tối không hiểu lời này của Nhan Nhã Tịnh là có ý gì, nhưng cô ta rõ ràng rành mạch.

Cô ta đích thực thường xuyên mơ thấy Lưu Gia Thành hướng cô ta đòi mạng, đặc biệt là lúc mang thai, số lần cô ta mơ thấy Lưu Gia Thành càng dày đặc hơn một chút.

Tối hôm qua, cô ta còn mơ thấy Lưu Gia Thành.

Cô ta mơ thấy, trên người anh nhiễm đầy máu, bởi vì cô ta cho người ra tay quá độc ác, Sau gáy của anh đều có vết nứt.

Màu trắng, trộn lấn với máu đỏ chói mắt, cô ta đã không phân biệt được, sau gáy anh nhiễm là máu hay là óc.

Mắt của anh, vốn dĩ vẫn luôn nhắm chặt, nhưng trong lúc bất ngờ, anh liên mở bừng mặt.

Hai mắt anh đỏ rực, từng giọt từng giọt máu đỏ tươi nhỏ ra từ khoé mắt anh, anh há miệng, trong khoảnh khắc, khoé miệng anh cũng nhiễm đầy máu.

Anh nói, Cung Tư Mỹ, cô không sợ sao?

Cô giết tôi, còn mưu toan muốn sinh ra con của tôi, cô không sợ con của tôi sẽ dùng máu của cô để tế bái tôi sao?!

Cung Tư Mỹ kêu thét lên kinh sợ bừng tỉnh từ trong cơn mơ, cô ta vuốt ve vùng bụng băng phẳng của mình, bên trong có sinh mệnh nhỏ bé đó, nhưng thứ đem đến cho cô ta, không còn là niềm vui sướng của lúc đầu nữa, chỉ có nỗi hãi hùng tận xương.

Dường như, trong bụng cô ta đang hoài thai, không phải là một sinh mệnh sống sờ sờ, mà là một con ác ma được kết tinh từ tất cả oán hận của Lưu Gia Thành!

Trong lúc hoảng hốt, Cung Tư Mỹ lại nghe thấy Nhan Nhã Tịnh từng chữ như dao nói, “Cung Tư Mỹ, nói! Tôi và cô, đến cùng ai có lỗi với aï?! Anh hai và tôi ở bên nhau, là anh ấy phụ bạc cô, hay là cô vốn dĩ đã có lôi với anh ấy?!”

“Cung Tư Mỹ, cô có lôi với anh hai! Những gì mà cô nợ anh ấy, cả đời này của cô đều không cách nào đền nổi!

Thân thể Cung Tư Mỹ run mạnh, thiếu chút nữa thì ngã ra đất.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1556


Chương 1556

Cô ta biết, ‘Anh hai” trong câu “Cô có lỗi với anh hai” trong miệng Nhan Nhã Tịnh, là chỉ Lưu Gia Thành, người đã chết trong tay cô ta.

Đối diện với đôi mắt trong sáng của Nhan Nhã Tịnh, trong khoảnh khắc, đôi tròng mắt màu đen đó của cô, như trùng khớp với đôi mắt đỏ rực màu máu của Lưu Gia Thành trong mộng.

Người đó, trong mộng cũng từng nói qua, Cung Tư Mỹ, cô có lôi với tôi! Những gì cô nợ tôi, cả đời này của cô đều không cách nào đền nổi!

Khoảnh khắc này, Cung Tư Mỹ đột nhiên không thể phân biệt rõ hết thảy trước mặt, rốt cuộc là tỉnh hay là mơ, trong lòng cô ta, hoảng sợ chưa từng có.

Lưu Gia Thành đến đòi mạng rồi, anh đến tìm cô ta đòi mạng rồi!

Đúng, cái thứ trong bụng cô ta, chính là ác ma do Lưu Gia Thành vì đòi mạng mà hoá thành!

“Tư Mỹ, cậu làm sao vậy? Tư Mỹ, cậu đừng doạ mình!”

Chu Tịnh thấy cơ thể Cung Tư Mỹ không kiềm chế được mà run rẩy, cô ta ra sức túm lấy cánh tay cô ta, “Tư Mỹ, cậu rốt cuộc là làm sao vậy? Cậu tỉnh táo một chút, cậu đừng doạ mình!”

Cung Tư Mỹ đột nhiên trừng to mắt, trong mắt cô ta, tơ máu dày đặc, vặn vẹo như ma, ánh mắt của cô ta doạ cho Chu Tịnh lùi về phía sau một bước.

Chu Tịnh nơm nớp lo sợ nhìn cô ta hỏi, “Tư Mỹ, cậu bình tĩnh một chút! Cậu…”

Đầu óc Cung Tư Mỹ dần dần tỉnh táo lại, nhìn thấy xung quanh vấn có nhiều người như vậy, cô ta cố gắng ép xuống ni hoảng sợ trong lòng, bày ra tư thái nhã nhặn ung dung cao quý mà cô ta thường có.

Ý thức được vừa rồi bản thân thất thố, Cung Tư Mỹ vội vàng muốn cứu vấn hình tượng của bản thân một chút.

Cô ta nhẹ nhàng túm lấy cánh tay của Chu Tịnh, “Chu Tịnh, xin lỗi, vừa rồi mình đã doạ đến cậu. Mình cũng không biết sao vừa rồi mình lại biến thành như vậy. Mình chính là có chút khó chịu, khó chịu không nói nên lời, giống như, cả trái tim của mình, đều sắp chết vậy.”

Cung Tư Mỹ hơi rũ mắt, trong giọng nói mang theo nghẹn ngào nồng đậm, hết thảy kiêu ngạo trên người cô ta đột nhiên như không còn tồn tại, giống như một cô gái nhỏ bị vứt bỏ.

“Chu Tịnh, xin lõi, mình không cách nào tiếp tục giả vờ mạnh mẽ được nữa, mình thật sự rất khó chịu.”

Cung Tư Mỹ ngồi xổm xuống, ra sức ôm lấy đầu gối mình, giống như một con búp bê sứ chỉ cần bóp cái là vỡ.

Nếu một người phụ nữ có thói quen yếu mềm, mọi người còn không cảm thấy thương tiếc như vậy, nhưng một người phụ nữ cao cao tại thượng chỉ có thể nhìn không thể chạm tới, một người phụ nữ luôn nhã nhặn cao quý, đột nhiên trở nên yếu mềm, sẽ khiến người ta thương tiếc từ tận trong lòng.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Thương tiếc qua đi, chính là càng phấn nộ sâu hơn với Nhan Nhã Tịnh.

Trong thoáng chốc, mọi người đã tự suy đoán ra vô số khả năng khiến Cung Tư Mỹ đột nhiên cởi bỏ lớp áo giáp, lộ ra một mặt yếu đuối nhất của bản thân mình trước mặt mọi người.

Mà khả năng có thể thuyết phục hết tất cả mọi người chính là, cô ta thực sự quá yêu Cậu hai Lưu, Nhan Nhã Tịnh không biết xấu hổ chen ngang đoạt yêu, khiến cho cô ta sống không bằng chết.

Cô ta mất đi tình yêu chân thành, vốn đã đau khổ ngập lòng, bây giờ Nhan Nhã Tịnh lại dùng lời nói gay gắt ép sát từng bước, tất cả yếu đuối trong lòng cô ta, không thể nào che dấu thêm được nữa.

Là Nhan Nhã Tịnh, con hồ ly tỉnh không biết xấu hổ đó, con hồ ly tinh là kẻ thứ ba cướp vị hôn phu của người khác còn lời lẽ hùng hồn đó, từng chút từng chút một đem cô gái cao quý tốt đẹp như ánh trăng đó bức ép thành như thế này!

Kẻ thứ ba đáng khinh, người làm kẻ thứ ba còn lấy đó làm vinh dự, càng khiến người người muốn diệt trừ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom