Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1557


Chương 1557

“Nhan Nhã Tịnh, xin lỗi Cô Cung đi!”

“Đúng, chia tay với Cậu hai Lưu, xin lôi cô Cung!”

“Cô Cung với Cậu hai Lưu mới là trời sinh một đôi, cô căn bản không xứng đáng với Cậu hai Lưu!”

“Đồ hồ ly tỉnh không biết xấu hổ, thứ phụ nữ bẩn thỉu không biết liêm sỉ, cô không được chết tử tế!”

“Xin lỗi!”

Tại hiện trường, tiếng mắng chửi, tiếng chỉ trích dành cho Nhan Nhã Tịnh liên tục không ngừng, trong lúc bất thình lình, trong lòng Nhan Nhã Tịnh cảm thấy mệt mỏi không nói nên lời.

Cô cố gắng như vậy để sống cho tốt, cô đầy bụng chân thành, không thẹn với lòng, cuối cùng, cũng không đọ lại được thói đời thay đen đổi trắng này!

Cung Tư Mỹ, đích thực đủ ghê gớm!

Nhưng cô sẽ không gục ngã, cô sẽ không để người thân đau khổ, kẻ thù sướng khoái!

Giọng nói của Nhan Nhã Tịnh có chút chát, có chút khàn, nhưng cái đầu cao quý của cô, vẫn luôn không chịu cúi xuống, cô nói từng câu từng chữ, “Tôi nói rồi, tôi không sai, tôi sẽ không xin lõi!”

“Cung Tư Mỹ, cũng không xứng nhận được lời xin lỗi của tôi!”

“Nhan Nhã Tịnh, cô đừng quá đáng quá!”

Chu Tịnh một bộ dáng vẻ sứ giả chính nghĩa thay trời hành đạo, “Nhan Nhã Tịnh, cô nhìn xem cô hại Tư Mỹ thành cái dạng gì rồi? Nếu cô còn có nửa phần lương tri, thì không nên tiếp tục bắt nạt Tư Mỹ nữa!”

“Đúng vậy, quá bắt nạt người rồi! Cô Cung thật đáng thương!”

“Nhan Nhã Tịnh thật sự quá đáng quá rồi!

Thật là táng tận lương tâm mà!”

“Kẻ thứ ba có thể có lương trị gì chứ?!

Ngay cả giường của anh trai ruột của chồng mình cô ta cũng có thể bò lên được, còn có chuyện gì mà cô ta không là được ra nữa chứ?!”

“Chúng ta nên đòi lại lẽ công bằng cho cô Cung! Chúng ta nên liên hiệp tẩy chay Nhan Nhã Tịnh, tẩy chay Nhân Gian!”

“Đúng, để kẻ thứ ba cút ra khỏi bữa tiệc tối từ thiện này của chúng ta, đừng để bẩn mặt mọi người chúng ta!”

“Cút ra ngoài! Cút ra ngoài!”

Những danh viện thường ngày có quan hệ không tệ với Cung Tư Mỹ đều bắt đầu hô to kêu Nhan Nhã Tịnh cút ra ngoài, ngược lại là những người đàn ông ở hiện trường yên lặng không có mở miệng.

Rất nhiều đàn ông, bên ngoài đều có người thứ ba, bọn họ không lời lẽ hùng hồn tẩy chay người thứ ba được như vậy, còn có phần, là những người hoặc ít hoặc nhiều có chút ý nghĩ thương hương tiếc ngọc với Nhan Nhã Tịnh.

Cho dù cô ác độc vạn phần, chỉ cần nhìn vào một điểm là khuôn mặt điên đảo chúng sinh này của cô, bản năng thương hương tiếc ngọc của đàn ông, liền khiến bọn họ không thể mắng ra lời với cô được.

Cung Tư Mỹ đứng dậy từ trên mặt đất, cô ta giả vờ một bộ dáng vẻ lo lắng sốt ruột, “Mọi người đừng như vậy! Người đến là khách, mọi người như vậy, sẽ khiến Nhan Nhã Tịnh khó chịu lắm! Coi như tôi xin mọi người làm ơn đi, mọi người đừng làm khó Nhan Nhã Tịnh nữa.”

“Tôi không trách cô ấy, tôi thật sự không trách cô ấy.”
 
Chương 1558


Chương 1558

“Cung Tư Mỹ, đừng giả bộ nữa!” Nhan Nhã Tịnh xoay người, cô thật sự nhìn cũng không muốn nhìn gương mặt giả vờ lương thiện của Cung Tư Mỹ nữa, “Cung Tư Mỹ, cô thích diễn kịch, tôi hiểu được, nhưng xin cô về sau, đừng ở trước mặt tôi khiến tôi buồn nôn!”

“Còn có, không cần mọi người các người nhắc nhở, tôi sẽ đi! Nhưng tôi vẫn phải nói một câu, tôi không có lõi với bất kỳ người nào, Nhan Nhã Tịnh tôi, đội trời đạp đất, không thẹn với lòng!”

Nói đoạn, Nhan Nhã Tịnh sống lưng thẳng tắp, từng bước từng bước đi ra phía ngoài đại sảnh.

Cô còn chưa đi đến cửa chính đại sảnh, cổ tay liền bị một bàn tay mỡ màng nắm chặt lấy, mùi tanh của biển nhàn nhạt khiến Nhan Nhã Tịnh không khỏi nhíu mày, cô quay mặt lại vừa nhìn, người đang nắm cô tay cô, lại là Kiêu Phong.

Cảm giác của duy nhất của Nhan Nhã Tịnh đối với Kiều Phong, đó chính là buồn nôn, cô không muốn có bất cứ tiếp xúc tay chân gì với ông ta, vội vàng muốn hất tay ông ta ra.

Ai ngờ, tay của Kiều Phong lại giống như mọc ra ở cổ tay cô vậy, bất kể cô ra sức thế nào, cũng không hất ra được.

“Kiêu Phong, buông tôi ra!”

Trong lòng Nhan Nhã Tịnh vốn đã vô cùng chật vật, lại bị loại người như Kiều Phong này quấn lấy, cô thật sự mệt mỏi đến mức nói cũng chẳng buồn nói.

Kiều Phong nắm chặt cổ tay Nhan Nhã Tịnh hơn một chút, ông ta còn được chân lân đến đầu muốn ôm cô vào lòng.

Ông ta còn nháy mắt một cái với Nhan Nhã Tịnh, sến sẩm đến khiến người lộn ruột, “Nhan Nhã Tịnh, cô đáp ứng với tôi sẽ đi vá lại lớp màng đó, với nâng ngực nữa, bây giờ phẫu thuật của cô làm đến đâu rồi?”

Nghe thấy lời nói của Kiều Phong, trong lòng Nhan Nhã Tịnh khó coi đến cực điểm, bởi vì phần nộ, cơ thể cô không nhịn được run rẩy.

Cô đến cùng cũng cần thể diện.

Tối nay, cô vốn dĩ đã mất hết thể diện trong bữa tiệc này, hiện giờ, Kiều Phòng nói loại lời nói này ngay trước mặt mọi người, đời này của cô, đừng hòng ngẩng được đầu lên nữa!

Người trên đời này, vốn đều giỏi đuổi hình bắt bóng, Kiều Phong ngay ở trước mặt nhiều người như vậy, nói loại lời nói gây lúng túng này, mọi người sẽ nghĩ về cô như thế nào?

Phải, người có thể bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng lạnh lẽo không thể xâm phạm, cũng có thể giả vờ bày ra dáng vẻ phóng khoáng không thèm để ý đến ánh mắt của người đời, nhưng người sống trên đời, nào có thể thật sự nửa phần cũng không thèm để ý đến cách nhìn của người đời chứ!

Cô thật ra, cũng muốn có được sự thừa nhận của mọi người chứ.

Quả thật, nghe thấy lời Kiều Phong nói, hiện trường một mảnh thổn thức.

Chu Tịnh lại càng phô trương kinh hãi hô ra tiếng, “Tổng giám đốc Kiều, ông vừa nói cái gì? Nhan Nhã Tịnh cô ta… cô ta nhận lời với ông cái gì? Cô ta muốn vì ông mà vá lại lớp màng đó, còn muốn nâng…

“Đúng vậy, lúc trước khi Nhan Nhã Tịnh xem mắt với tôi, đã nhận lời tôi. Mặc dù tôi cũng không hoàn toàn vừa ý với cô ta, nhưng tôi thấy cô ta thành tâm như vậy, tôi vẫn tính sẽ thử chung đụng với cô ta xem sao.

Nói đến đây, Kiều Phong cười lạnh một tiếng, “Chỉ là không ngờ tới nha, bản lĩnh bắt cá nhiều tay này của cô ta, thật khiến tôi phải lau mắt mà nhìn!”

“Các người còn từng xem mắt?!” Chu Tịnh cố gắng vờ vịt bày ra dáng vẻ không dám tin, “Cũng tức là nói, các người ở bên nhau, cũng đã rất lâu rồi?”

Chu Tịnh đầy mặt chấn kinh nhìn Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, cô sao có thể làm ra loại chuyện này! Rõ ràng cô đã ở bên tổng giám đốc Kiều rồi, tại sao còn bò lên giường Cậu hai Lưu, phá hoại mối quan hệ của anh ấy với Tư Mỹ?!”
 
Chương 1559


Chương 1559

“Nhan Nhã Tịnh, cô làm ra loại chuyện này, cô không cảm thấy buồn nôn sao?!”

Không chỉ có Chu Tịnh, quần chúng ở hiện trường đều bị lời nói của Kiều Phong làm cho chấn kinh không nhẹ, rốt cuộc, vá lớp màng gì đó, thật sự là quá shock đi!

“Thật nhìn không ra nha, Nhan Nhã Tịnh và Kiều Phong, lại có chân với nhau!”

“Nhìn giống như trinh tiết liệt nữ vậy đó, không ngờ tới nha… quả thật không thể nhìn mặt mà bắt hình dong!”

“Anh nói nếu như Cậu hai Lưu biết Nhan Nhã Tịnh có một chân với Kiều Phong, anh ấy liệu có buồn nôn đến mức nôn ra hay không?”

Nhan Nhã Tịnh cố gắng nói với chính tự, đừng để tâm tới lời nói của người khác, nhưng từng câu từng câu nói khó nghe như vậy, vẫn giống như từng mũi kim đâm vào tim cô, khiến cô khó chịu đến hít thở một ngụm đều đau.

Cô hít sâu một hơi, cố gắng khiến cho bản thân duy trì bình tĩnh.

Cô quay mặt lại, mang theo sự coi thường và khinh bỉ của kẻ trên cao nhìn xuống, tính cách của cô ôn hoà, không thích nói với người ta những lời quá chói tai, nhưng hôm nay Kiều Phong thực sự quá đáng quá rồi, cô không thể nhịn thêm được nữa.

“Kiều Phong, tôi cho ông một kiến nghị.”

Nhan Nhã Tịnh mỉ mắt nhàn nhạt, khoé môi nhếch lên, mang theo ý châm biếm rõ ràng, “Xin ông trước khi nói chuyện, hoặc trước khi hắt nước bẩn lên người khác, hãy tè bãi nước tiểu soi lại bản thân mình trước.”

Công kích ngoại hình của người khác, thật sự rất không lịch sự, nhưng loại người như Kiều Phong này, căn bản không xứng được người khác đối xử lịch sự!

Một người sống trên đời này, muốn có được sự tôn trọng của người khác, phải biết tôn trọng người khác trước!

Loại người học không được cách tôn trọng phụ nữ như Kiều Phong, ông ta đáng đời bị người khác đem tôn nghiêm chà đạp dưới chân.

Nghe thấy lời nói của Nhan Nhã Tịnh, thể diện của Kiều Phòng không khỏi không giữ nổi, giọng nói của ông ta, thoắt cái lạnh xuống, “Nhan Nhã Tịnh, lời này của cô là có ý gì? Cô đây là tính dùng rồi liền…”

“Ý trên mặt chữ!”

Không đợi Kiều Phong nói dứt lời, Nhan Nhã Tịnh sống sượng đánh gãy lời ông ta.

“Kiều Phong, người đáng quý ở chỗ tự biết lấy mình! Tôi thừa nhận, tôi đích thực từng cùng ông xem mắt, lúc xem mắt, ông cũng từng đề xuất hy vọng tôi sẽ vá lại lớp màng đó, còn muốn tôi nâng ngực.

“Nhưng cho dù ông có nói những lời đó, tôi cũng chưa chắc sẽ nhận lời!”

“Kiều Phong, Nhan Nhã Tịnh tôi trước giờ luôn tôn trọng người khác, cho nên, lúc đó tôi không muốn khiến ông quá khó coi, có vài lời, tôi không có nói ra.

“Nhưng nếu ông đã không cần mặt mũi, tôi cũng không ngại khiến ông khó coil Lần xem mắt đó, tôi không hề nhìn trúng ông!

Đơn vị xem mắt nói ông là thanh niên tài tuấn, nhưng lúc chính thức gặp mặt, tôi chỉ nhìn thấy dầu mối”

“Tôi tôn trọng ông, cho ông thể diện, mới không có vừa nhìn thấy ông liền giũ tay áo bỏ đi. Nhưng còn ông thì sao? Tôi cho ông sự tôn trọng, ông cho tôi lại là cái gì?!

Ông vừa gặp mặt liền yêu cầu tôi vá lại lớp màng đó, còn muốn tôi nâng ngực! Một tên đàn ông căn bản không biết tôn trọng phụ nữ, tôi đánh cuộc, ông dù có đi xem mắt mười ngàn lần, sẽ đều không thành công!”
 
Chương 1560


Chương 1560

“Kiều Phong, tối nay, tôi không biết ông bôi nhọ tôi trước mặt mọi người, rốt cuộc là do vô tâm, hay là có người bảo ông cố ý làm vậy, nhưng bất luận là thế nào, tôi đều muốn nói với ông một câu.

“Bây giờ là xã hội hài hoà, đừng khắp nơi khiến người buồn nôn, ảnh hưởng đến sự hài hoà của xã hội!”

Nghe thấy lời nói của Nhan Nhã Tịnh, không ít người tại hiện trường đều nhịn không được cười phá lên, kể cả không ít danh viện vừa mắng Nhan Nhã Tịnh không biết xấu hổ, nghe thấy những lời này của Nhan Nhã Tịnh, đều nhịn không được võ tay cho cô.

Đúng nha, giữa người với người cần sự tôn trọng.

Xã hội hiện đại, địa vị của phái nữ càng lúc càng cao, nhưng như cũ vân có một bộ phận đàn ông, tự cho là đúng, chủ nghĩa đàn ông, tuỳ tiện đem tôn nghiêm của phụ nữ chà đạp dưới chân.

Nhưng bọn họ dựa vào cái gì chứ?

Là dựa vào gương mặt khiến người nôn ruột đó, hay tâm hồn bẩn thỉu không chịu nổi đó?!

Nhan Nhã Tịnh là kẻ thứ ba cũng được, hồ ly tỉnh cũng thôi, những lời cô nói vừa rồi, đáng được bọn họ vô tay khen hay!

Phái nữ ở hiện trường, cũng có người từng khốn khổ trải nghiệm qua tình cảnh đi xem mắt gặp phải Kiều Phong giống Nhan Nhã Tịnh, nghe thấy lời Nhan Nhã Tịnh nói, mấy người phụ nữ nhịn không được mở miệng.

“Đúng vậy, Kiều Phong cái người này quá đáng lắm rồi! Xem mắt thôi liền bảo người ta đi vá lại lớp màng đó, còn nâng ngực gì đó! Với cái đức hạnh này của ông ta, có tư cách gì mà yêu cầu người khác?!”

“Đúng, tôi cũng từng xem mắt qua với ông ta, tôi nói cho các người biết, lần xem mắt đó, khiến tôi buồn nôn đến mức xém tí đem cơm tối hôm trước đều nôn ra! Thật buồn nôn đến gớm!”

“Nhan Nhã Tịnh thật đáng thương, đi xem mắt bị làm cho buồn nôn cũng thôi đi, tối nay còn bị buồn nôn thêm một lần nữa, cũng không biết trở về có gặp ác mộng không nữa!”

Kiều Phong đã nhận chỗ tốt của Cung Tư Mỹ, cố ý đến làm Nhan Nhã Tịnh khó coi, ông ta làm thế nào cũng không ngờ tới, cuối cùng, người khó coi nhất lại biến thành ông ta.

Kiều Phong mặc dù lớn lên thực sự có chút thảm không nỡ nhìn, nhưng ông ta trước giờ tự kỉ lại ưa sĩ diện, bị mất mặt trước mặt nhiều người như vậy, ông ta không nhịn được!

Ông ta trợn tròn mắt, ác hằm hằm nhìn chằm chăm Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, cô bớt ở chỗ này nói lời mê hoặc mọi người! Cô rõ ràng đã nhận lời với tôi rồi!”

“Hơn nữa, chúng ta còn từng ở cùng nhau!

Cô nói, thứ cô nhìn trúng không phải là tiền của tôi, mà là con người tôi!”

Nhan Nhã Tịnh không có chút xíu hoảng loạn nào, “Kiều Phong, ông nói, tôi nhìn trúng con người này của ông, ông có chỗ nào đáng để tôi nhìn trúng?”

“Là cái bụng mỡ heo này của ông, hay cái mặt bánh tráng, hay là, con mắt chuột của ông?!”

“Cô… cô..” Kiều Phong làm thế nào cũng không ngờ tới, Nhan Nhã Tịnh nhìn có vẻ ngoan ngoấn đáng yêu lại miệng lưỡi lanh lợi thế này, ông ta bị tức đến nhất thời không nói được ra lời.

Thấy càng lúc càng nhiều người chê cười ông ta, Kiều Phong thẹn quá hoá giận.

Ông ta bất chấp tất cả đi ôm lấy Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, cô cầm tiền của ông, liền chính là người của ông! Tối nay, ông liền dạy dõ đến nơi đến chốn cho cô biết, phải làm người phụ nữa của ông thế nào!”

Kiều Phong chưa ôm được tới Nhan Nhã Tịnh, thân thể ông ta cách cô còn mấy centimet, thân thể béo tròn của ông ta liền bị người một đạp đá văng ra như quả bóng da.

Nhan Nhã Tịnh đang chú ý tới động tác của Kiều Phong, cô vốn dĩ muốn thưởng cho ông ta một sút, nhưng cô không ngờ tới, có người động tác còn nhanh hơn cô.

Nhan Nhã Tịnh quay người lại, nhìn thấy Cung Trí Cương đang một thân sát khí đứng ở một bên.
 
Chương 1561


Chương 1561

Trên người anh ta, không có nửa chút vết máu, ngược lại, trên người anh ta mặc một bộ comple thuần thủ công màu đen ám, cao quý, sạch sẽ, đúng mực, nhưng anh ta đứng ở giữa đại sảnh như vậy, lại có một loại hơi hướm như tu la từ núi đao mưa máu lặn lội mà tới.

“Ai dám đạp ông?! Không muốn mạng nữa có đúng không?!”

Hết lần này đến lần khác bị mất mặt ở nơi công cộng, Kiều Phong đã ở bên bờ sụp đổ.

Ông ta cố gắng nhớ lại động tác vừa rồi của ông ta, sõng soài tứ chỉ tiếp đất như vậy, thật sự rất không mĩ quan.

Nếu dáng vẻ vừa rồi của ông ta bị người chụp lại, ông ta về sau còn đi xem mắt thế nào được nữa!

Càng nghĩ càng phần nộ, Kiều Phong mặt mày xanh xám bò dậy từ trên mặt đất, hận không thể đem kẻ đạp ông ta xẻ làm tám mảnh.

Không có bất kì người nào lên tiếng.

Hiện trường yên tĩnh đến mức có chút quái dị, thậm chí, còn có người trên mặt mang theo nét kính sợ rõ ràng.

Chỉ có điều, bây giờ Kiều Phong chỉ để ý muốn phát tiết sự phân nộ của bản thân, đối với hết thảy những điều này hoàn toàn không có cảm giác.

“Rốt cuộc là ai đạp ông? Cút ra đây cho ông! Xem ông chơi chết mày thế nào!”

Kiều Phong biết, người vừa rồi đạp ông ta không phải là Nhan Nhã Tịnh, ông ta nhìn quanh một vòng, tính toán đích thân tóm cổ cái kẻ đã đạp ông ta ra.

Không đợi ông ta nhận định được người đạp ông ta, một giọng nói mang theo sự lạnh lẽo rét buốt đã vang lên trong không khí.

“Ông muốn chơi chết tôi thế nào?!”

Kiều Phong ngoảnh phắt mặt lại, nhìn về phía phát ra âm thanh.

Chỉ thấy Cung Trí Cương một thân áo quần áo đen, lạnh lùng đứng trước mặt ông ta, thân hình anh ta thẳng tắp tỉnh tráng, lại thêm anh ta tương đối cao, càng làm nổi bật lên vẻ phì nộn khó coi của Kiều Phong.

Đối diện với đôi mắt sác bén như mắt ưng của Cung Trí Dương, Kiều Phong nhịn không được rùng mình ớn lạnh một cái, nhưng chỉ trong thoáng chốc, cơn giận nồng đậm đã áp đảo chút sợ hãi đó trong lòng ông ta.

Ông ta cảm thấy người đàn ông trước mặt có chút quen mắt, nhưng trong lúc nhất thời, ông ta thật sự không nhớ nổi Vân Hải có một nhân vật nào như vậy.

Nếu ông ta đã không nhận ra, đương nhiên chẳng phải là nhân vật lớn ghê gớm gì, nhiều lắm là một thanh niên tài tuấn lớn lên với khuôn mặt lừa gạt cô gái nhỏ mà thôi.

“Vừa rồi là mày đạp tao có phải không?!

Mày có biết tao là ai không?! Ngay cả tao mày cũng dám đạp, quả thật là muốn tìm chết!”

Cung Trí Dương không động thanh sắc đánh giá Kiều Phong một lượt, người đàn ông buồn nôn như thế này, còn làm trò trước mặt Nhan Nhã Tịnh, quả thật là làm bẩn mắt cô!

Kiều Phong không biết bản thân mình có thể đánh thắng được Cung Trí Dương không, ông ta tính toán lấy khí thế áp đảo anh ta trước, ông ta hung ác nhìn chẳm chằm anh ta, “Không biết tao là ai đúng không?! Tao đi không đổi họ ngồi không đổi tên, chính là ông nội Kiều Phong của mày!”

Còn ông nội Kiều Phong của mày…

Sự nghiệp của nhà họ Cung chủ yếu ở Châu Âu, Cung Trí Cương cũng cực ít xuất hiện ở Vân Hải, nhưng điều này không có nghĩa là, người ở Vân Hải liền không biết đến ông trùm thương giới này.
 
Chương 1562


Chương 1562

Gia chủ thế hệ mới của nhà họ Cung, nhân vật khiến người hai giới hắc bạch nghe tiếng đã sợ mất mật…

Nghe nói, máu từng dính trên người Cung Trí Cương, đủ để gom thành một dòng sông, bởi vì đôi tay từng dính quá nhiều máu tươi, trên người anh ta mang theo luồng sát khí nồng đậm, trong lúc không nói không rằng, cũng khiến người ta rét lạnh tim gan.

Mà một nhân vật hung tàn như vậy, Kiều Phong cái người không sợ chết này, lại còn cả gan nói ông ta là ông nội của hắn!

Không ít người ở hiện trường nhịn không được che mắt, bọn họ đột nhiên có chút không nỡ nhìn dáng vẻ bị ngược đến thê thảm của Kiều Phong.

Đối với thủ đoạn của anh cả nhà mình, Cung Tư Mỹ hiểu rõ hơn ai hết, mặc dù cô ta cũng cảm thấy Kiều Phong khiến người buồn nôn, nhưng dù gì ông ta cũng là do cô ta xúi bẩy mà đến, cô ta không thể không quản sống chết của ông ta được.

Lỡ như, ông ta bị ngược đến quá thảm, không cẩn thận đem cô ta khai ra, vậy cô ta không chỉ không thể chỉnh được Nhan Nhã Tịnh, còn chọc cho bản thân mình một thân tanh hôi, thật là được không bù mất.

Cung Tư Mỹ vừa muốn mở miệng nhắc nhở Kiều Phong một câu, để ông ta kiềm chế một chút, Kiều Phong lại đã lạnh lùng quắc mắt mở miệng, “Nghe thấy chưa?

Tao nói tao là ông nội Kiều Phong của mày đấy!

“Ờ, nghe thấy rồi.”

Giọng nói của Cung Trí Cương rất dễ nghe, trầm thấp lại giàu từ tính, chỉ có điều, giọng nói hay như vậy, lại khiến người ta không cảm nhận được một chút xíu độ ấm nào, chỉ có lạnh lẽo thấu xương, cùng tử khí nặng nề.

“Đáng tiếc, ông nội tôi đã chết rồi.”

Biểu cảm của Kiều Phong sững sờ, ông ta cảm thấy, lời nói này của người đàn ông trước mặt, hẳn chỉ là đơn thuần trần thuật lại sự thật rằng ông nội ruột của anh ta đã chết, nhưng không hiểu sao, ông ta lại cảm thấy có chút hoảng sợ, cảm thấy người mà anh ta nói đã chết là ông ta.

“Ông nội mày chết rồi, nhưng ông nội Kiều của mày chưa chết đâu! Tối nay, ông nội Kiều của mày sẽ dạy mày cách làm người thế nào!”

Nói đoạn, trên tay Kiều Phong ra sức, một nắm đấm hung ác chào hỏi tới trên mặt Cung Trí Cương.

Ông ta đều chưa nhìn thấy Cung Trí Cương ra tay như thế nào, ông ta chỉ cảm thấy cổ tay mình đau nhói một cái, đã bị anh ta sống sờ sờ bẻ trật.

“A a a al!” Kiều Phong đau đến mặt đều biến dạng, sau khi cơn đau qua đi, cơn phần nộ càng thêm nồng đậm, “Mày ngay cả ông nội Kiều của mày cũng dám đánh, thật sự là không muốn sống rồi! Được, nếu mày đã không biết điều như vậy, tao liền không cần nương tay với mày nữa!”

Vào lúc sau khi cổ tay còn lại của Kiều Phong cũng bị Cung Trí Cương đánh gãy nốt, Cung Tư Mỹ thực có chút nhìn không nổi nữa.

Cô ta nhẹ giọng mở miệng, ‘Anh cả…

Anh cả?!

Kiều Phong không dám tin mà trợn tròn mắt, tròng mắt ông ta đau đến mức hơi hơi có chút tan rã, cuối cùng, lại tụ lại trên mặt Cung Trí Cương.

Anh cả của Cung Tư Mỹ?

Gia chủ nhiệm kỳ mới của nhà họ Cung ở Châu Âu?!

Chả trách, ông ta cảm thấy anh ta có chút quen mắt, ông ta từng gặp Cung Trí Cương một lần trong một bữa tiệc tối, nhưng cách đã quá lâu, ông ta đã không còn nhớ rõ nữa.

Kiều Phong rùng mình một cái, xém tí bị doạ tới vãi cả tè.
 
Chương 1563


Chương 1563

Ông ta từng nghe qua về thủ đoạn của Cung Trí Cương, nhưng mà một nhân vật khiến người nghe tiếng đã sợ mất mật đó, vừa rồi, ông ta lại nói ông ta là ông nội hắn!

Ông ta làm thăng cháu xách giày cho anh ta còn không xứng nữa là!

Chân Kiều Phong mềm nhũn, trực tiếp ngồi tệt mông xuống đất.

“Cung… cậu Cung, tôi có mắt không thấy Thái Sơn, xin Cậu Cung tha cho tôi!”

Nói đoạn, Kiều Phong vươn tay ra, muốn túm lấy quần của Cung Trí Cương, để tiếp tục xin tha.

Cung Trí Dương chán ghét quét mắt nhìn ông ta một cái, “Bẩn!”

Tay Kiều Phong khựng lại, hoang mang đem bàn tay đã bị gãy đến không còn hoạt bát của mình rời khỏi bên người anh ta.

Dù gì cũng từng lăn lộn qua trên thương trường, đầu óc Kiều Phong xoay chuyển còn tính là nhanh, ông ta biết, lúc đầu Cung Trí Cương ra tay với ông ta, là ra mặt cho Nhan Nhã Tịnh.

Ông ta cảm thấy, Cung Tư Mỹ và Nhan Nhã Tịnh không đội trời chung, giữa Cung Trí Dương và Nhan Nhã Tịnh cũng không thể nào có quan hệ gì, vừa rồi sở dĩ anh ta ra tay, nhất định là vì anh ta không biết thân phận của Nhan Nhã Tịnh, chỉ là nhìn không quen đàn ông bắt nạt phụ nữ, trượng nghĩa cứu giúp thôi.

Nếu mọi căn nguyên đều là Nhan Nhã Tịnh, ông ta chỉ cần khiến Cung Trí Dương biết được Nhan Nhã Tịnh có bao nhiêu buồn nôn, bao nhiêu không biết xấu hổ, có lẽ anh ta có thể tha cho ông ta một lần!

Nghĩ như vậy, Kiều Phong vội vàng nơm nớp lo sợ chỉ vào Nhan Nhã Tịnh, “Cung…

Cậu Cung, cậu có biết cô ta có bao nhiêu không biết xấu hổ không?! Cô ta không chỉ lừa gạt tình cảm của tôi, còn dụ dõ Cậu hai Lưu, ép anh ấy với Cô Cung đường ai nấy Đi.

“Cậu Cung, cậu không thể giúp con hồ ly tinh bắt nạt em gái anh tới bắt nạt tôi!”

“Lừa gạt tình cảm của ông?” Khoé môi Cung Trí Cương hơi nhếch lên, chỉ có điều, anh vốn dĩ chính là một thân sát khí, nụ cười lại không đạt tới đáy mắt, cười lên như vậy, so với không cười còn đáng sợ hơn, “Ông cũng xứng?!”

Giọng nói lạnh như băng, khiến độ ấm trong đại sảnh thoắt cái như hạ xuống vài phần, gương mặt mỡ màng của Kiều Phong một hồi xanh một hồi trắng, vô cùng khó coi.

Đặc biệt là nghe thấy tiếng cười rộ lên của mọi người trong đại sảnh, mặt ông ta trực tiếp trướng thành màu gan heo.

Có vị La Sát Cung Trí Cương cắm ở đây, bầu không khí xung quanh quá đáng sợ, mọi người nghị luận không sôi nổi như vừa nấy nữa, nhưng lần này gần như tất cả mọi người đều vô cùng đồng ý với lời nói của anh ta.

Đúng nha, lừa gạt tình cảm của loại mặt hàng như Kiều Phong này, ông ta cũng xứng!

Ông ta giống như một đống phần chó, dính lên người ai thì người đó bị thối, cho dù khẩu vị của Nhan Nhã Tịnh có hơi nặng một chút, đầu óc cũng không thể nào có vấn đề, cô không ngốc đến mức dây dưa không rõ với Kiều Phong.

“Cậu Cung, tôi không lừa cậu! Nhan Nhã Tịnh thực sự chủ động dây dưa không rõ với tôi! Đúng, Cậu hai Lưu cũng là cô ta chủ động dây dưa! Cậu phải làm chủ cho Cô Cung a! Cô Cung là em gái ruột của cậu đấy!”

Nghe giọng nói kích động đến có chút phá giọng của Kiều Phong, đầu lông mày lạnh lùng của Cung Trí Dương không khỏi nhíu một cái, giọng nói của anh ta càng thêm lạnh lùng vô tình, “Chuyện của Cung Tư Mỹ, không cần ông phí tâm! Xin lõi!”

“Xin lỗi Nhan Nhã Tịnh!”

Kiều Phong run lên cầm cập, ông ta đều đã đem cả Cung Tư Mỹ ra rồi, anh ta còn muốn ông ta xin lỗi Nhan Nhã Tịnh?!
 
Chương 1564


Chương 1564

Theo lý mà nói, Cậu Cung là anh trai ruột của Cung Tư Mỹ, anh ta đương nhiên phải đứng về phía Cung Tư Mỹ, anh ta bảo vệ Nhan Nhã Tịnh như vậy, không khoa học mài!

Kiều Phong sợ Cung Trí Cương đến chết, nhưng ông ta vấn không muốn xin lỗi Nhan Nhã Tịnh.

Buồn cười, Kiều Phong ông ta là nhân vật tai to mặt lớn của Vân Hải, nếu ông ta xin lỗi Nhan Nhã Tịnh trước mặt mọi người, liền chứng minh rằng ông ta thừa nhận là ông ta tạt nước bẩn lên người Nhan Nhã Tịnh, cô không hề có chuyện dây dưa không rõ với ông ta.

Ngược lại, là ông ta tự mình đa tình, xem mắt bị Nhan Nhã Tịnh đá, còn quấn lấy Nhan Nhã Tịnh người ta không buông!

Vậy khiến gương mặt đẹp trai này của ông ta biết để vào đâu!

Nghĩ như vậy, Kiều Phong vội vàng cầu cứu với Cung Tư Mỹ, “Cô Cung, tôi nói những lời này đều là bất bình thay cô! Tôi chính là nhìn không quen Nhan Nhã Tịnh bắt cá nhiều tay, cướp đàn ông của người khác, còn một bộ dáng vẻ đúng lý hợp tình! Cô Cung, cô phải trả lại một lẽ phải cho tôi a!”

“Cô Cung, tôi làm nhiều chuyện như vậy đều bởi vì cô, cô không thể không quản tôi al Mặt Cung Tư Mỹ khe khẽ cứng lại, Kiều Phong cái đồ không biết tốt xấu này, còn thực đem cô ta cắn ra tới!

Kiều Phong bảo vệ Cung Tư Mỹ như vậy, ánh mất mọi người nhìn về phía hai ngươi bọn họ đột nhiên có chút vi diệu.

“Tục ngữ nói, vật họp theo loại, người chia theo nhóm, Kiều Phong sao lại đi lại gần với Cung Tư Mỹ như vậy?”

“Tôi trước kia luôn cho rằng Cung Tư Mỹ là người tôn quý kiêu ngạo, cao không với tới, nếu thực cô ta có quan hệ không tệ với loại người như Kiều Phong này, vậy ánh mắt của tôi lúc trước thật không được tốt lắm!”

“Chuyện này làm sao có thể chứ! Cô Cung sao có thể kết bạn với loại mặt hàng như Kiều Phong này chứ! Tôi thấy ông ta chính là yêu thầm Cô Cung, muốn hiến ân cần trước mặt cô ấy!”

“Chính là như vậy, ông ta chính là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga, nằm mơ giữa ban ngày!”

Cung Tư Mỹ khe khẽ thở phào một hơi, còn may, mọi người vẫn đứng về phía cô ta, không hề cảm thấy giữa cô ta và Kiều Phong có mối quan hệ gì không thể nói với mọi người.

Cô ta ghếch cằm, trong sự nhã nhặn phóng khoáng, lại mang theo một loại lâm liệt thần thánh không thể xâm phạm.

Cô ta nhìn Kiều Phong, lạnh lùng xa cách mà lịch sự nói, “Ông Kiều, xin lõi, cho dù ông làm khó dễ Nhan Nhã Tịnh là ra mặt giúp tôi, tôi cũng sẽ không bày tỏ lòng cảm ơn đối với ông! Cái gọi là ý tốt của ông, tôi không tiếp nhận!”

Nói xong lời này, cô ta lại nói với Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, xin lỗi nhé, tôi không ngờ hôm nay bao nhiêu chuyện thế này đều bởi vì tôi, khiến cô phải chịu uất ức rồi.

Tôi xin lỗi cô, hy vọng cô có thể tha thứ cho tôi!”

Quần chúng vây xem vô cùng khâm phục và tán thưởng nhìn Cung Tư Mỹ, nhìn đi, đây chính là phong thái của chính cung trong truyền thuyết, đây là thứ mà những kẻ thứ ba, hồ ly tỉnh kia mấy đời cũng học không được!

Cung Tư Mỹ, không hổ là danh viện số một được xã hội thượng lưu công nhận!

Nhan Nhã Tịnh lạnh lẽo cong khoé môi, cô vân thực lười đáp lại Cung Tư Mỹ, suốt ngày đeo một cái mặt nạ giả bộ thánh mẫu, cô ta cũng không thấy mệt!

Cung Trí Cương không phải là người có tính khí tốt đến đâu, lâu lắc không nghe thấy Kiều Phong nói xin lôi với Nhan Nhã Tịnh, anh ta rất không kiên nhãn.

Anh ta âm trầm mở miệng, “Xin lôi!”

Trong lòng Kiều Phong vẫn không cam như cũ, nhưng nghĩ tới những lời đồn đại liên quan đến Cung Trí Cương, ông ta vấn cắn răng nói, “Nhan Nhã Tịnh, xin lỗi!”
 
Chương 1565


Chương 1565

Thực ra, Kiều Phong muốn nói toạc ra chuyện tối nay ông là do Cung Tư Mỹ xúi giục mà đến, nhưng dù gì cô ta cũng là em gái ruột của Cung Trí Cương, ông ta sợ sẽ bị ngược đến càng thảm, liền cố nhịn xuống cơn xúc động muốn nói hết sự thật.

“Xin lỗi cái gì? Nói!” Cung Trí Cương khá là có hứng thú đánh giá Kiều Phong, giống như một con sói đang nhìn con thỏ trắng nhỏ vụng về biểu diễn, chỉ cần không kiên nhấn một cái, tuỳ lúc có thể vồ tới đem nó lột da rút gân.

“Cậu Cung, tối nay cảm ơn anh, nhưng mà loại người này, không cần thiết lãng phí thời gian với ông ta nữa. Nhan Nhã Tịnh không muốn nợ thêm ân tình của Cung Trí Cương nữa, không đợi Kiêu Phong mở miệng, cô liền đi trước nhàn nhạt nói.

Bữa tiệc tối nay, mặc dù Kiều Phong tạt nước bẩn lên người cô chưa thành, nhưng thực tế cũng không đủ vui vẻ, nghĩ tới Lưu Thiên Hàn còn ở bệnh viện chờ cô, cô quay người bước nhanh ra bên ngoài.

Có bàn tay to lớn nóng bỏng tóm chặt lấy cổ tay cô, “Nhan Nhã Tịnh, lời tôi từng nói, mãi mãi đều tính.”

Đối diện với ánh mắt nghiêm túc mà lại trịnh trọng của Cung Trí Cương, Nhan Nhã Tịnh đầy mặt mịt mờ, cô sao lại không biết anh ta từng nói qua điều gì với cô chứ?

Không chỉ có Nhan Nhã Tịnh, quần chúng Vây xem trong đại sảnh cũng đều kinh ngạc ngây người luôn.

Đây là tình huống gì thế?

Tại sao trong khoảnh khắc này, bọn họ lại từ trong ánh mắt lạnh lùng, tàn bạo của anh ta, nhìn thấy cái gọi là tình ý đong đầy trong truyền thuyết chứ?

Thái độ của Cậu Cung với Nhan Nhã Tịnh, quá không bình thường rồi!

Nhan Nhã Tịnh vừa muốn nói, lời anh từng nói, tôi sớm đã quên mất rồi. Cô liên nghe thấy Cung Trí Cương nói như đang tuyên thệ, “Nhan Nhã Tịnh, tôi sẽ không để bất cứ người nào bắt nạt cô! Tôi sẽ bảo vệ cô!”

Nà ní?

Cậu Cung đang tỏ tình với Nhan Nhã Tịnh sao?

Loại đàn ông lội ra từ trong biển máu, máu lạnh vô tình này, cũng biết thích một người phụ nữ?

Phì phì phì, anh ta không thích phụ nữ, chẳng lẽ thích đàn ông a!

Quần chúng ở hiện trường còn chưa hồi thần lại được từ một màn bạo quân đột nhiên biến thành một nhát dao dịu dàng trước mặt, một giọng nói mang theo sự lạnh lẽo của gió lạnh liền vang lên trong không khí.

“Người phụ nữ của Lưu Gia Thành tôi, còn không cần người khác bảo vệ!”

Má ơi! Cậu hai Lưu đến rồi!

Đây là tiết tấu diễn biến chiến tranh thế giới thứ hai sao!

Nhan Nhã Tịnh cũng không ngờ Lưu Thiên Hàn sẽ tới, trong khoảnh khắc thất thần, một bàn tay nhỏ nhắn khác của cô đã bị anh chặt chẽ nắm trọn trong lòng bàn tay.

Chân của anh, lúc bước đi còn chưa được lưu loát, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng chút nào đến phong thái cao quý trời sinh đã có của anh, không nói không răng đã đủ để bê nghề thiên hạ.

Thấy Cung Trí Cương vẫn như cũ nắm lấy cổ tay của Nhan Nhã Tịnh, gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn thoăt cái đen trầm đến như muốn nhỏ mực, “Cậu Cung, buông tay!”

Anh Lưu rất giận dữ, hậu quả rất nghiêm trọng!

Nhan Nhã Tịnh gần như dốc hết toàn bộ sức lực bú sữa, mới có thể cứng rắn giãy được cổ tay ra khỏi tay của Cung Trí Cương.

Thấy Nhan Nhã Tịnh bài xích anh ta như vậy, sắc mặt Cung Trí Cương cũng đen trầm đến đáng sợ, anh ta đương nhiên không muốn buông tay cô, nhưng nghĩ đến nếu anh ta không buông tay, tình cảnh của cô sẽ rất khó xử, anh ta mới để cô có cơ hội giấy ra.
 
Chương 1566


Chương 1566

Thấy Nhan Nhã Tịnh giống như tránh ôn dịch mà trốn khỏi bên người anh ta, anh ta không nhịn được có chút dở khóc dở cười.

Cung Trí Cương anh ta trong đời đây là lần đầu tiên suy nghĩ cho người khác như vậy, đáng tiếc, người khác nửa điểm tình cảm cũng không nhận, chỉ coi anh như hồng thuỷ mãnh thú.

Nhìn thấy một màn Cung Trí Cương và Lưu Thiên Hàn vì Nhan Nhã Tịnh mà tranh giành tình cảm, Cung Tư Mỹ hận tới mức móng tay khảm mạnh vào da thịt, cô ta cố gắng duy trì dáng vẻ ung dung phóng khoáng, nhưng hận ý vặn vẹo trong mắt, làm thế nào cũng không khống chế được.

Chu Tịnh cũng nhìn ra được sự phấn nộ của Cung Tư Mỹ, cô ta bức thiết muốn lấy lòng Cung Tư Mỹ, ép xuống nỗi sợ hãi đối với Lưu Thiên Hàn trong lòng, cô ta căng da đầu chỉ trích Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, sao cô có thể như thế này! Vừa dây dưa không rõ với Cậu Cung, vừa vẫn bám chết lấy Cậu Lưu không buông?!”

Nói xong lời này, lồng ngực Chu Tịnh cứ đập bình bịch, cô ta biết, Cung Tư Mỹ đã giúp nhà họ Chu cô ta, cô ta cần phải làm gì đó, nhưng cô ta lại quá sợ Lưu Thiên Hàn, anh bao che khuyết điểm như vậy, cô ta thật lo sợ cô ta sẽ bị anh bóp chết.

Nghĩ đến Cung Tư Mỹ dù gì cũng là cô cả nhà họ Cung, Chu Tịnh vội vàng ôm lấy cánh tay cô ta, có cô ta che chắn trước mặt cô ta, cô ta cũng coi như tìm được không ít cảm giác an toàn.

“Chu Tịnh, nói chuyện không phải là đánh răm, tuỳ tiện bôi nhọ người khác, sẽ phải gánh chịu hậu quả!” Nhan Nhã Tịnh lạnh lùng nhìn Chu Tịnh, từng câu từng chữ nói.

“Cô nói ai đánh rắăm?!” Chu Tịnh cũng là người ưa thể diện, Nhan Nhã Tịnh nói cô ta như vậy, mặt mũi thoáng cái giữ không được.

“Cô nói cô ấy sống chết quấn lấy tôi không buông?” Không đợi Nhan Nhã Tịnh mở miệng, từng chữ lạnh như băng đã thốt ra từ đôi môi mỏng của Lưu Thiên Hàn, “Tôi có lòng tốt đính chính cho cô một chút, cô nói sai rồi, không phải cô ấy bám chết lấy tôi không tha, là tôi chủ động bám lấy cô ấy!”

Chu Tịnh kinh hãi tới mức tròng mắt như muốn rớt ra ngoài, cô ta làm thế nào cũng không dám tin, Cậu hai Lưu lại thừa nhận trước mặt mọi người là anh dây dưa đeo bám Nhan Nhã Tịnh!

Quần chúng vây xem cũng bị kinh ngạc đến không nhẹ, bọn họ cảm thấy, hôm nay bọn họ yên tĩnh đứng ở chỗ này, lại bị từng quả từng quả bom dội cho nổ tung, cũng thật kích thích nha.

Cung Tư Mỹ cũng không ngờ Lưu Thiên Hàn sẽ nói ra lời này ngay trước mặt công chúng, sắc mặt cô ta đã không thể dùng khó coi để hình dung nữa rồi. Anh nói lời như vậy, vậy ở trong lòng anh, Cung Tư Mỹ cô ta tính là gì? Người khác lại sẽ nhìn Cung Tư Mỹ cô ta như thế nào?!

“Nhưng… nhưng Nhan Nhã Tịnh cô ta bắt cá nhiều tay, cô ta không chỉ cùng tổng giám đốc Kiều, còn cùng Cậu Cung… Rất rất lâu sau, Chu Tịnh mới lắp ba lắp bắp nói.

Tâm mắt của Cung Trí Cương chầm chậm thu về từ trên bàn tay năm chặt của Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn, anh ta thực ra cũng muốn quang minh chính đại đứng bên cạnh cô, nhưng trong lòng anh ta hiểu rõ, anh ta cưỡng ép dây dưa với cô, chỉ sẽ khiến cô chán ghét mà thôi, không băng, âm thầm mai phục, chờ đợi thời cơ, một chiêu chí mạng.

“Ai nói cô ấy bắt cá nhiều tay?” Trong giọng nói của Cung Trí Cương mang theo sự cảnh cáo nồng đậm, “Cô ấy trước giờ chưa từng dây dưa với tôi, cô ấy là ân nhân cứu mạng của tôi.”

“Về phần Kiều Phong… Sự chán ghét trong mắt Cung Trí Cương càng thêm đậm, còn có nét khinh miệt rõ ràng, “Nhan Nhã Tịnh ngay cả tôi còn không nhìn trúng, lại sẽ nhìn trúng ông ta?!”

Giọng nói của Cung Trí Cương không có bao lớn, nhưng mỗi một chữ mà anh ta nói, đều đập mạnh vào trong tai quần chúng vây xem.

Bọn họ cảm thấy lời anh ta nói vạn phần có lý.

Bất kể nói về phương diện nào, Kiều Phong và Cung Trí Cương đều không có gì để so, nếu Nhan Nhã Tịnh ngay cả Cậu Cung đều không nhìn trúng, đầu óc cô có hố với nhìn trúng một tên đàn ông già mỡ màng!

 
 
Chương 1567


Chương 1567

Lời này của Cung Trí Cương, triệt để khiến Chu Tịnh không còn gì để nói, cô ta còn chưa hoà hoãn lại được từ những kích thích liên tiếp này, Lưu Thiên Hàn lại dùng ngữ khí vô cũng bình đạm mở miệng, “Chu Thị phải không?”

“Về sau, bất luận trên phương diện nào, Lưu Thị tôi sẽ không có chuyện hợp tác với Chu Thị!”

Choang!

Thân người Chu Tịnh run mạnh một cái, khay bánh ngọt ở xung quanh bị cô ta đụng rớt mạnh xuống đất.

Anh tuyên bố Lưu Thị sẽ không bao giờ hợp tác với Chu Thị nữa!

Thực ra, nếu chỉ có Lưu Thị không hợp tác với Chu Thị, Chu Tịnh không hề lo lắng.

Dù gì, Chu Thị bọn họ chỉ là doanh nghiệp nhỏ, cũng không có cơ hội hợp tác với Lưu Thị. Nhưng Cậu hai Lưu nói ra lời này ngay trước mặt công chúng, rõ ràng chính là chặt đứt đường sống của Chu Thị bọn họ.

Cậu hai Lưu đều đã mở lời, Vân Hải lớn như vậy, doanh nghiệp nào còn dám không cần mạng mà hợp tác với Chu Thị bọn họ!

“Cậu hai Lưu, tôi sai rồi! Anh tha cho Chu Thị bọn tôi có được không?” Chu Tịnh gấp đến muốn rớt nước mắt, nghĩ tới cô ta sở dĩ bị ép đến bước này, đều tại vì Nhan Nhan Tịnh, hận ý trong lòng cô ta càng nặng.

Cô ta giơ tay, chỉ về hướng Nhan Nhã Tịnh, “Cậu hai Lưu, anh ép Chu Thị bọn tôi như vậy, chính là vì con hồ ly tỉnh này sao?! Cậu hai Lưu, như vậy không công bằng! Tư Mỹ mới là vị hôn thê của anh, cô ta cướp đi người đàn ông của Tư Mỹ, dựa vào đâu anh còn giúp cô ta ép tôi như vậy!”

“Ai là hồ ly tĩnh?!”

Biểu cảm của Lưu Thiên Hàn không hề có một chút xíu phập phồng, như thể, anh chỉ đang bình tĩnh hỏi một câu, thời tiết hôm nay thế nào.

Nhưng rõ ràng ngữ khí không chút gợn sóng như vậy, lại có thể ép người ta vào tuyệt cảnh, hít thở một hơi cũng khó khăn.

Đầu óc của Chu Tịnh, dần dần tỉnh táo lại, vừa rồi, cô ta thật sự tức điên rồi.

Cô ta sớm đã biết, Cậu hai Lưu yêu chiều Nhan Nhã Tịnh yêu chiều tới tận xương cốt, cô ta hạ nhục Nhan Nhã Tịnh ngay trước mặt anh, quả thực chính là tìm chết!

Chu Tịnh chán nản cúi gằm đầu xuống, “Cậu hai Lưu, tôi sai rồi, tôi không nên nói xấu Nhan Nhã Tịnh, xin anh bỏ qua cho Chu Thị bọn tôi có được không?”

“Bỏ qua Chu Thị các người?” Lưu Thiên Hàn cười lạnh, “Nếu tôi không đến, cô sẽ bỏ qua cho Nhan Nhã Tịnh sao? Chỉ sợ, cô hận không thể dâm cô ấy dưới chân, để cô ấy không cách nào lật người được nữa đi!”

ko Số, Lưu Thiên Hàn chọc thủng tâm tư của Chu Tịnh, trong lúc nhất thời, cô ta thực không biết nên nói gì mới tốt.

“Người phụ nữ của tôi, tôi đều không nỡ bắt nạt, ai cho các người lá gan, bắt nạt cô ấy như vậy?!”

Lời này của Lưu Thiên Hàn, giống như đang nói với Chu Tịnh, thực ra, càng là nói với tất cả mọi người đang có mặt.

Quần chúng có mặt đưa mắt nhìn nhau, trong nhất thời, đại sảnh tiệc tối lớn như vậy, lại yên tĩnh đến ngay cả cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.

Những người từng gây khó dễ với Nhan Nhã Tịnh, âm thầm lo sợ trong lòng, với dáng vẻ bao che khuyết điểm này của Cậu hai Lưu, còn không phải muốn bóp chết bọn họ!

Người chưa từng gây khó dễ với Nhan Nhã Tịnh, lại âm thầm lấy làm may mắn, may mà, bọn họ không có bỏ đá xuống giếng, xét cho cùng trong cái xã hội này, là nói chuyện bằng thực lực, bọn họ mắng Nhan Nhã Tịnh mấy câu kẻ thứ ba, hồ ly tỉnh, không được tới bất kỳ chỗ tốt nào, bọn họ chọc giận Cậu hai Lưu, lại có thể bị anh nghiền ép đến chết!
 
Chương 1568


Chương 1568

“Nhan Nhã Tịnh, hiện giờ là bạn gái tôi, không lâu sau, sẽ là vợ tôi. Ai còn dám bắt nạt cô ấy, chính là làm kẻ địch với Lưu Gia Thành tôi! Lưu Gia Thành tôi, tất sẽ…

phụng bồi tới cùng!”

Không có ai dám làm kẻ địch với Cậu hai Lưu danh tiếng lây lừng.

Mấy thiếu gia vốn dĩ còn muốn ra mặt thay Cung Tư Mỹ, đều biết điều mà ngậm miệng lại.

Mọi người đều cho răng trận hài kịch này đã đến lúc hạ màn, rất nhiều phóng viên không biết làm thế nào mà trà trộn vào được, bọn họ cầm micro, kích động đặt câu hỏi với Lưu Thiên Hàn, chữ chữ sắc bén.

“Cho nên nói Cậu hai Lưu, anh hiện giờ đang cũng Nhan Nhã Tịnh ở bên nhau? Vậy Cô Cung vào lúc anh khó khăn nhất không rời không bỏ, cô ấy vì anh ngay cả mạng cũng không cần, những gì cô ấy bỏ ra, lại tính là gì?!”

“Cậu hai Lưu, nghe nói Cô Cung vì cứu anh, bụng bị đạn bắn bị thương, cô ấy đối với anh một mảnh tình thâm, hiện giờ, anh lại vì Nhan Nhã Tịnh vứt bỏ cô ấy, anh có từng suy nghĩ qua cho Cô Cung không?!”

“Cậu hai Lưu, trên thế giới này đích thực có nhiều mê hoặc, nhưng người hẳn không nên quên lúc ban đầu, anh đặt tay lên tim tự hỏi xem anh có phải nợ Cô Cung một hôn lễ hay không?!”

“Anh Gia Thành..” Nước mắt Cung Tư Mỹ không tiếng động rơi xuống, nhìn vào đau khố lại uất ức, dáng vẻ yếu đuối này của cô ta, lấy được sự đồng tình của không ít người, những phóng viên mà cô ta tìm tới này, tranh trước giành sau nói chuyện thay cô ta.

Nhìn dáng vẻ nước mắt nhạt nhoà này của Cung Tư Mỹ, trong lòng Lưu Thiên Hàn thật sự không nảy sinh được mảy may thương tiếc.

Trong mắt anh, nước mắt của Nhan Nhã Tịnh là trân châu, còn nước mắt của người phụ nữ khác chỉ khiến anh thấy chán ghét từ tận đáy lòng.

Anh tôn trọng người khác, nể tình Cung Tư Mỹ từng chăm sóc qua cho anh, anh vẫn luôn chừa lại cho cô ta vài phần thể diện, nào biết, cô ta lại coi sự khoan dung rộng lượng của anh là dung túng, anh sẽ không để cô ta đeo chiếc mặt nạ đáng thương tội nghiệp, kích động truyền thông, giãm đạp lên đầu Nhan Nhã Tịnh.

“Tôi và Nhan Nhã Tịnh có ở bên nhau hay không, dường như không có bất kỳ liên quan gì với Cô Cung.” Lưu Thiên Hàn không nhanh không chậm nói, “Nếu như tôi nhớ không lầm, sớm từ trước khi tôi và Nhan Nhã Tịnh ở bên nhau, tôi và Cô Cung đã chia tay trong hoà bình!”

“Cái gì?!”

Không ít người ở hiện trường nhịn không được kinh hô ra tiếng, sao Cậu hai Lưu có thể chia tay trong hoà bình với Cung Tư Mỹ từ sớm rồi chứ?

Rõ ràng mấy ngày trước, Cung Tư Mỹ còn dùng thân phận vị hôn thê của anh, tiếp nhận phỏng vấn của truyền thông?!

Vẻ mặt của quần chúng ở hiện trường không khỏi có chút vi diệu, nếu đã chia tay từ sớm, Cung Tư Mỹ còn nắm chặt không buông danh hiệu vị hôn thê của Cậu hai Lưu, không khỏi có chút quá mắc ói đi.

Đám phóng viên mà Cung Tư Mỹ mời tới cũng không ngờ Lưu Thiên Hàn sẽ tung ra một tin tức lớn chấn động như vậy, bọn họ suy nghĩ một lúc lâu, mới cân nhắc xem nên làm thế nào để tiếp tục giúp Cung Tư Mỹ nói chuyện.

“Cậu hai Lưu, Cô Cung từng vì anh mà chết qua một lần, sao anh có thể chia tay với cô ấy chú?”

“Đúng vậy, không cần biết là ai chen chân vào tình cảm của anh với Cô Cung, tình nghĩa cô ấy từng vì anh mà bất chấp sống chết, anh cũng không nên quên chứ!”

“Cậu Lưu, Cô Cung thay anh chịu một phát súng đó để lại vết sẹo, cả đời đều không cách nào biến mất, tình cảm của anh đối với cô ấy, sao có thể nói hết là hết được chứ?”

Lưu Thiên Hàn nhếch môi, nụ cười nơi khoé môi chấm biếm đến đáng sợ, “Rốt cuộc là vì tôi bất chấp sống chết, hay là gặp dịp thì chơi, tôi nghĩ, Cô Cung càng rõ ràng hơn tôi!”
 
Chương 1569


Chương 1569

Có những chuyện, Lưu Thiên Hàn chỉ là không muốn điều tra, nhưng nếu anh thật sự đi tra, những u ám và bẩn thỉu đó, không gì có thể che dấu.

Ví như nói, anh cũng đã từng một mực cho rằng, Cung Tư Mỹ vì cứu anh, ngay cả mạng đều không cần.

Cũng bởi vì vết sẹo trên bụng cô ta, cô ta hết lần này đến lần khác bắt nạt Nhan Nhã Tinh, anh đều tha chết cho cô ta.

Nhưng anh cứ cảm thấy sự việc đó quá kỳ quặc, vài ngày trước, anh căn dặn Nhạc Dũng đi tra, quả thật, cái gọi là những kẻ muốn đưa anh vào chỗ chết đó, đều là thủ hạ của mẹ Cung Tư Mỹ.

Lời này của Lưu Thiên Hàn, làm nổi lên sóng to gió lớn, tâm mắt của quần chúng ở hiện trường, nhất tề rơi xuống trên người Cung Tư Mỹ.

Trong khoảnh khắc, sắc mặt của Cung Tư Mỹ, cũng trở nên rất rất đặc sắc.

Cô ta làm thế nào cũng không dám nghĩ tới, Lưu Thiên Hàn đã điều tra ra được chân tướng của sự việc năm đó.

Phản ứng của cô ta vẫn tính là rất nhanh, cô ta nước mắt dưng dưng nhìn Lưu Thiên Hàn, “Anh Gia Thành, em không có! Em là thật lòng yêu anh, anh sao có thể hoài nghi em như vậy!”

“Một phát súng đó, em thiếu chút nữa là bỏ mạng, em sao có thể đem mạng sống của mình ra đùa chứ!”

“Cung Tư Mỹ, theo anh về đi!”

Cung Trí Cương không cho nói gì thêm túm lấy tay của Cung Tư Mỹ liền đi ra khỏi đại sảnh, mặc dù anh ta không để tâm người em gái này, nhưng dù gì cô ta cũng là người nhà họ Cung, dáng vẻ đến chết cũng không hối cải này của cô ta, anh ta ngại mất mặt.

Cung Tư Mỹ muốn nói, cô ta không về.

Nhưng ánh mắt của Cung Trí Cương quá đáng sợ, từ nhỏ cô ta đã sợ người anh cả này của oô ta, lời kháng nghị cuối cùng cô ta cũng không có nói ra.

Cô ta chỉ dựng thắng sống lưng, duy trì kiêu ngạo của một danh viện trong xã hội thượng lưu, “Anh Gia Thành, không cần biết anh chọn ai, em đều chúc phúc cho anh, nhưng anh, cũng không nên mạt sát tình yêu sâu sắc của em dành cho anh!”

“Em hy vọng anh sống tốt, càng ngày càng tốt, em hy vọng anh có thể cùng Nhan Nhã Tịnh bạc đầu giai lão!”

Ánh mắt Cung Tư Mỹ dần dần trở nên bình tĩnh, rất có phong thái của đương gia chủ mẫu, “Nhan Nhã Tịnh, anh Gia Thành liền giao cho cô đó, chăm sóc anh Gia Thành cho tốt, tôi sẽ mãi mãi chúc phúc cho hai người!”

Nhan Nhã Tịnh, “..”

Cái gì gọi là cô ta đem anh giao cho cô chứ! Anh vốn dĩ chính là của cô có được không!

Cung Tư Mỹ cái người này thật là một giây không giả bộ thánh mẫu, liền phải chết mất!

Không đợi Nhan Nhã Tịnh nói chuyện, Lưu Thiên Hàn đã lạnh lùng nhàn nhạt mở miệng, “Cung Tư Mỹ, cái gọi là tình yêu sâu sắc, không phải là cái cớ để cô mê hoặc lòng người, gây khó dễ cho Nhan Nhã Tịnh, cô khiến tình yêu sâu sắc bị nhục oan rồi!”

Coi như không thấy ánh mắt tổn thương của Cung Tư Mỹ, anh nắm tay Nhan Nhã Tịnh càng chặt hơn một chút, “Không phải cô đem tôi giao cho Nhan Nhã Tịnh, mà là, trái tim tôi vốn đặt ở trên người Nhan Nhã Tịnh!”

“Anh Gia Thành, anh đối với em, thật quá tàn nhân!”

Cho dù Cung Tư Mỹ có tu dưỡng hơn nữa, nghe thấy lời này của Lưu Thiên Hàn, cô ta vẫn khó coi đến không thể kiềm nén.

Cô ta muốn khóc to lên, nhưng cô ta không muốn để Nhan Nhã Tịnh nhìn thấy sự yếu đuối của cô ta, cô ta cắn chặt răng, theo Cung Trí Cương bước nhanh lao ra khỏi đại sảnh.
 
Chương 1570


Chương 1570

Mặc dù Cung Tư Mỹ đã đi rồi, nhưng đám phóng viên biết, nhiệm vụ của bọn họ, vẫn chưa kết thúc.

Bọn họ đã nhận tiền của Cung Tư Mỹ, liền nên cố gắng làm tốt nghĩa vụ gây khó dê cho Nhan Nhã Tịnh.

Một vị phóng viên nhỏ trẻ tuổi nghé con mới sinh không sợ cọp, anh ta căm phấn trào dâng nhìn Nhan Nhã Tịnh hỏi, “Nhan Nhã Tịnh, Cậu hai Lưu chính là anh ruột của Cậu Lưu, cô cùng anh ấy ở bên nhau, cô không cảm thấy đây là loạn…”

“Loạn cái gì?” Lưu Thiên Hàn lạnh lùng đánh gãy lời nói của phóng viên nhỏ này, “Tôi và Nhan Nhã Tịnh không có bất kỳ quan hệ huyết thống gì, tôi chưa cưới, cô ấy độc thân, vì cái gì chúng tôi không thể ở bên nhau?!”

Thấy phóng viên nhỏ đó còn muốn nói gì đó, Lưu Thiên Hàn nhếch môi cười mỉa mai, “Việc anh quản rộng như vậy, tôi và cô ấy ở bên nhau, còn vướng đến anh rồi?!”

“TÔI Phóng viên nhỏ đó phản ứng cũng rất nhanh, chỉ trong chốc lát, anh ta lại tìm lại được giọng nói của chính mình, “Cậu hai Lưu, anh và Nhan Nhã Tịnh ở bên nhau, đích thực không vướng đến tôi. Nhưng anh dù gì cũng là bác hai ruột của con cô ấy, các người nên đối mặt thế nào với đôi con trai con gái của Cậu Lưu?!”

Nói xong lời này, anh ta lại nghiêm giọng nói với Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, cô sờ lương tâm của mình mà hỏi xem, cô làm ra loại chuyện này, cô xứng với đôi con trai con gái của cô sao?!”

“Mami cháu không thẹn với lòng, làm sao lại có lỗi với bọn cháu chứ?”

Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ dắt tay nhau đi vào, Nhan An Bảo mặc một bộ vest nhỏ màu đen, hơi thở âm trầm trên người cậu, quả thực như cùng một khuôn đúc ra với Lưu Thiên Hàn.

Nhan An Mỹ mặc một bộ váy bồng màu hồng, lanh lợi đáng yêu lại linh khí bức người, giống như một tiểu tinh linh lạc xuống trần gian.

Nhan An Mỹ cũng nhếch nhếch khoé môi, cô bé nhìn người phóng viên cố ý làm khó dễ trước mặt, “Chú phóng viên, người làm việc đáng hổ thẹn mới cần sờ lại lương tâm của chính mình, ví dụ như, cầm tiền bẩn của người khác, cố ý gây khó dễ với mami cháu.”

Nhan An Mỹ cười tới vô cùng thuần lương vô hại, “Chú phóng viên, chú nói có đúng hay không?”

Sắc mặt phóng viên nọ đại biến, anh ta biết, lời này của Nhan An Mỹ là nói, anh ta đã cầm tiền bẩn mà Cung Tư Mỹ cho anh ta.

Nhưng mà, cô bé chỉ là một con nhóc nhìn lên tầm năm sáu tuổi mà thôi, cô bé sao lại biết được việc này?

Nhìn phóng vên trẻ nọ đầy mặt như ăn phải cục nghẹn, trong lòng Nhan An Mỹ vui sướng vô cùng, cô bé xán tới phía trước, đầy mặt tươi sáng rạng rỡ, “Chú phóng viên, sao không nói chuyện nữa? Cháu còn muốn tán gấu đến nơi đến chốn với chú đói!”

“Ví như nói, tán gầu chuyện tiền bẩn, tán gâu chuyện nối giáo cho…

Nhan An Mỹ quên mất câu thành ngữ rồi, trên mặt không hề có chút xíu ngượng ngập nào, cô bé gãi gãi cái đầu nhỏ, “Tán gâu chuyện nối giáo cho gì gì đó! Chú phóng viên, chú chắc không phải không nghĩ ra từ ngữ gì để tán gâu với cháu rồi đó chứ?”

“Cháu khuyên chú một câu nhé, về sau đừng luôn nghĩ làm thế nào trợ Trụ làm người xấu hãm hại người khác, mà nên đọc nhiều sách vào.”

“Khu khụ..”

Nhìn dáng vẻ Nhan An Mỹ rõ ràng ngay cả một câu thành ngữ đều nói không trọn vẹn, còn lý lẽ hùng hồn mà bảo phóng viên phải đọc nhiều sách, Nhan Nhã Tịnh xém chút bị nước miếng của chính mình sặc chết.

Đây là con ai đẻ ra đây! Sao da mặt dày như vậy! Thật muốn đem cô bé nhét lại vào trong bụng cải tạo lại cho tốt một chút!

Không chỉ có Nhan Nhã Tịnh, Nhan An Bảo cũng nhìn không nổi nữa, cậu ghét bỏ nhìn Nhan An Mỹ một cái, “Không phải trợ Trụ làm người xấu, mà là trợ Trụ vi ngược.
 
Chương 1571


Chương 1571

Tối về đem những câu thành ngữ mà anh đánh dấu cho em chép mười lần!”

Nhan An Bảo lặng lẽ le le lưỡi, anh trai thật hung tàn! Đời này cô bé đều không muốn nói thành ngữ nữa!

Nín nhịn một hồi lâu, hô hấp của phóng viên nọ rốt cuộc cũng coi như khôi phục thông thuận, anh ta nghĩ đi nghĩ lại, vấn cảm thấy một con nhóc con không thể nào biết được chuyện bí mật giữa bọn họ với Cung Tư Mỹ, anh ta cố gắng bày ra dáng vẻ lời lẽ chính nghĩa, chỉ vào Nhan An Mỹ quát nạt, “Cái gì mà tiền bẩn! Cái gì mà trợ Trụ vi ngược! Con nít con nôi không học cái tốt, học cái gì ngậm máu phun người!”

Người khác nói cậu, Nhan An Bảo có lẽ sẽ không tức giận như vậy, nhưng cậu không chịu nổi khi người khác nói người nhà mà cậu để tâm nhất.

Biểu cảm của cậu không thay đổi, dáng vẻ không động thanh sắc, Sóng gió không gợn đó của cậu, càng lúc càng y như một khuôn với Lưu Thiên Hàn.

Vào khoảnh khắc cậu nhấc lên mí mắt đó, trong con mắt đen láy mang theo rét lạnh thấu xương, “Ừm, chúng ta dường như nên nhìn vào sao kê chuyển tiền mà nói chuyện cho đàng hoàng, xem rốt cuộc An Mỹ có phải là ngậm máu phun người không!”

“Quên nói cho chú biết, tôi hình như không cẩn thận đã nhìn thấy một vài sao kê chuyển tiền. Khoản thứ nhất, sáu trăm sáu mươi triệu, khoản thứ hai, chín trăm hai mươi triệu, khoản thứ ba…

“Tôi xin tôi! Tôi vừa rồi quá kích động, nói năng hơi quá, tôi xin lỗi các cháu!”

Trên trán người phóng viên trẻ nọ ứa mồ hôi lạnh, trong lòng anh ta đích thực ôm hy vọng ăn may, anh ta cảm thấy, hai đứa nhóc con này, căn bản không thể biết được chuyện người dưới tay Cung Tư: Mỹ chuyển tiền cho đám phóng viên bọn họ.

Nhưng tên nhóc con này, lại đem số tiền mà thủ hạ của Cung Tư Mỹ chuyển cho anh ta, nói đến rõ ràng rành mạch.

Cho dù anh ta có chậm lụt hơn nữa, trong lòng anh ta cũng hiểu rõ, trong tay hai đứa nhóc con này nắm thóp được chuyện anh ta cầm tiền bẩn!

Bây giờ, đích thực là có không ít phóng viện nhận tiền tài của người, điên đảo thị phi, nhưng trong toàn ngành phóng viên, vẫn còn có người đang cố gắng đánh tan đi những mây đen chướng khí này, nếu chuyện anh ta nhận tiền của Cung Tư Mỹ cố ý bôi nhọ Nhan Nhã Tịnh bị lộ ra, anh ta đừng hòng lăn lộn trong giới truyền thông chính thống nữa!

Những phóng viên khác sắc mặt cũng không dễ coi, dù gì, người cầm tiền của Cung Tư Mỹ, không phải chỉ có một người phóng viên trẻ nọ.

Bọn họ tức giận nhưng lại không dám hó hé một tiếng, nín thở ngưng thần, lo sợ một giây kế tiếp đầu mũi giáo của Nhan An Bảo sẽ chỉ hướng tới trên người bọn họ.

Hôm nay Nhan An Bảo đến, không phải vì muốn dạy dỗ những phóng viên này, mà là để chứng kiến thời khắc tươi đẹp nhất trong tình yêu của cha mẹ.

Biết đám phóng viên này trở về sẽ không dám viết bậy viết bạ nữa, cậu thấy tốt liền thu, cậu cũng không nhắc đến chuyện sao kê chuyển khoản nữa, mà nhàn nhạt nói, “Em gái cháu nói không sai, có thời gian nên đọc nhiều sách, trong bụng có mực nước, mới có thể viết ra những áng văn mà cháu với em gái thích.

Phóng viên trẻ nọ gật đầu như giã tỏi, “Cậu nhỏ Lưu nói không sai, tôi về sau nhất định sẽ đọc nhiều sách! Tôi cũng sẽ cố gắng viết ra những bài viết khiến cậu nhỏ Lưu hài lòng!”

Có được lời hứa của phóng viên trẻ nọ, Nhan An Bảo hài lòng gật gật đầu, phóng viên trẻ nọ nhịn không được len lén nhìn cậu một cái, rõ ràng, chỉ là một tên nhóc, lùn hơn anh ta một khúc lớn, nhưng ở trước mặt cậu, anh ta lại có một loại cảm giác bị ép tới không thở nổi.
 
Chương 1572


Chương 1572

Môi một người nhà họ Lưu đều không thể coi thường, cho dù Cậu Lưu không còn nữa, nhưng đôi nhóc con khôn lanh như quỷ này cũng sẽ không để Nhan Nhã Tịnh bị người bắt nạt.

Huống hồ chỉ, bên người Nhan Nhã Tịnh bây giờ còn đứng một Cậu hai Lưu không hề thua kém Cậu Lưu một chút xíu nào.

Nghĩ tới anh ta cố ý gây khó dễ với Nhan Nhã Tịnh, trong lòng anh ta đột nhiên có một loại kinh hoảng không nói nên lời, còn may, vấn chưa gây ra lỗi lầm lớn, anh ta còn có thể cầm lấy bút trong tay mình, kiên trì giấc mộng viết hết trăm sự trên đời của anh ta.

Trải qua một trò hề như vậy, quần chúng ở hiện trường dường như đều đã quên mất, Nhan Nhã Tịnh là kẻ thứ ba không lên nổi mặt bàn trong miệng bọn họ.

Bọn họ chỉ nhớ, Nhan Nhã Tịnh có được tình yêu khuynh thế của Cậu hai Lưu, còn có một đôi con trai con gái thiên tài toàn tâm toàn ý bảo vệ cho cô.

Mặc dù ngoài miệng rất nhiều người đều không nguyện ý thừa nhận, nhưng đại đa số người, đặc biệt là phụ nữ, trong lòng thực ra rất hâm mộ Nhan Nhã Tịnh.

Dù gì, Vân Hải lớn như vậy, cũng chỉ có Nhan Nhã Tịnh, có thể có được sự yêu chiều vô biên của hai anh em nhà họ Lưu.

Vốn dĩ, Nhan Nhã Tịnh còn cảm thấy, sau khi mối quan hệ của bọn họ bị lan truyền cho người đời đều biết, những lời ong tiếng ve đó, sẽ làm cho bọn họ thương tích đầy mình.

Bây giờ, đứng bên người Lưu Thiên Hàn, cảm nhận độ ấm được truyền đến từ lòng bàn tay anh, cô mới phát hiện, chỉ cần có anh, những lời ong tiếng ve đó, vạn người chỉ trỏ đó, đều không đáng nhắc đến.

Cô muốn, cùng anh sánh vai đứng bên nhau, cho dù tiếp sau đây có nhiều khó khăn và hiểu lầm hơn nữa, cô cũng sẽ không e sợ nửa phần.

Đang chìm đắm trong những suy nghĩ của bản thân mình, Nhan Nhã Tịnh đột nhiên nghe thấy có người kinh ngạc hô lớn, “Pháo hoa! Rất nhiều rất nhiều pháo hoa!”

Nghe thấy giọng nói đó, Nhan Nhã Tịnh không tự chủ nhìn ra bên ngoài cửa sổ, cô nhìn thấy, từng cột từng cột pháo hoa, đang nở tung tươi đẹp trong màn đêm tĩnh lặng.

Vào khoảnh khắc pháo hoa nở tung đó, có chữ nở rộ rõ ràng trong màn đêm tĩnh lặng.

Nhan Nhã Tịnh không phải người mù chữ, những chữ đó, cô biết.

Nhan Nhã Tịnh, gả cho anh, anh yêu em.

Trong pháo hoa nở tung, chỉ có mấy chữ đơn giản đó, nhưng mà, cảm nhận hơi ấm nóng rực từ lòng bàn tay của người đàn ông bên cạnh, đón nhận ánh mắt sâu thắm lại kiên định của anh, cô dường như nghe thấy anh đang nói với cô, Nhan Nhã Tịnh, làm người phụ nữ của anh, không cần âm thầm lén lút, trốn trốn tránh tránh, chỉ cần đứng bên người anh là được.

Lời ong tiếng ve có anh, đao thương mưa kiếm có anh, cho dù trời có sập xuống, anh cũng sẽ tận hết sức lực cả đời, chống lên cho cô một mảnh trời trong.

Sau khi pháo hoa dần dần tan biến vào màn đêm, là vô số đèn trời mang theo những dải lụa ghi lời tỏ tình chấp chới bay lên.

Nhìn vào cảnh tượng quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn này, Nhan Nhã Tịnh có chút buồn cười, nhưng hốc mắt, lại nóng đến ẩm ướt.

Anh Lưu cầu hôn, thật đúng là một chút ý tưởng mới đều không có, mặc dù đèn trời của tối nay là bản nâng cấp, nhưng chiêu trò, thì anh đã từng dùng qua rồi có được không!

Rõ ràng, kịch bản cầu hôn này, tầm thường như vậy, nhưng ẩm ướt trong hốc mắt Nhan Nhã Tịnh làm thế nào cũng không ngăn lại được.

Cô muốn, nhiệt tình mà điên cuồng ôm lấy người đàn ông trước mặt, hung hăng hôn anh, một đời một kiếp, không buông tay nưa.
 
Chương 1573


Chương 1573

Dưới bầu trời đầy sao, trong đèn đuốc rực rỡ, người đàn ông cao quý như một vị thần quỳ một gối xuống, nghênh đón lời ong tiếng ve của toàn thế giới, ánh mắt của anh nồng nhiệt mà thành kính.

“Nhan Nhã Tịnh, gả cho anh, có được không?”

Sao có thể không được chứ!

Thích anh thích anh đến như vậy, chỉ muốn cùng anh bạc đầu giai lão thôi!

Nhan Nhã Tịnh cười đến mi mắt cong cong, cô ra sức nắm chặt tay anh, “Được chứ, em gả cho anh.

Gả cho anh, gió mưa cùng nhau, vui cười cùng nhau, từ nay, trái tim của cô, sẽ không còn phiêu bạt không nơi nương tựa nưa.

Nhan Nhã Tịnh trước giờ da mặt mỏng, nhưng tối nay, cô muốn da mặt dày một lần.

Cô muốn, dưới cái nhìn trăm chú của mọi người, nói với anh, cô yêu anh biết bao.

Không đợi Lưu Thiên Hàn móc ra chiếc nhẫn kim cương mà anh mới chuẩn bị, cô đã cong eo xuống, ra sức ôm lấy cổ anh.

Bờ môi đỏ thắm dán chặt lên môi anh, giống như một yêu tinh mê hoặc lòng người, làm thế nào cũng không muốn buông anh ra.

Trong lòng Lưu Thiên Hàn hiểu rõ, Nhan Nhã Tịnh sẽ không cự tuyệt lời cầu hôn của anh, nhưng nghe thấy cô giòn giã nói ra một câu, “Được chứ, em gả cho anh.

Trong lòng anh, vấn thoắt cái bị niềm vui sướng căn nuốt, đến mức, anh đứng như cột đá cắm đơ tại chỗ, rất lâu mà vấn chưa hoàn hồn lại được.

Tận đến khi đôi môi mềm ấm của Nhan Nhã Tịnh rơi xuống trên môi anh, anh mới ý thức được, cô gái anh yêu không chỉ nhận lời anh, mà còn chủ động hôn anh.

Lưu Thiên Hàn đảo khách thành chủ, anh chân thành mà lại cuồng nhiệt hôn cô, hận không thể hoà máu thịt của hai người vào với nhau, trong anh có em, trong em có anh.

Từ tận đáy lòng của Nhan An Bảo và Nhan An Bối cũng mừng thay Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn, đặc biệt là Nhan An Mỹ, luôn không làm thục nữ được quá ba giây, cô bé kéo họng kêu to, “Daddy, mami cố lên! Con ủng hộ hai người ba năm ôm hai đứa!”

Daddy mami ba năm ôm hai đứa vừa hay tạo ra cho cô bé một em gái, cho anh trai một em trai, chuyện tốt đẹp biết bao!

Nhan An Mỹ thấy Nhan An Bảo một mực giống như cục đá lạnh cắm y tại chỗ, không khỏi có chút bất mãn, cô bé khẽ đẩy cậu một cái, Anh, sao anh không nói gì?

Chắng lẽ anh không muốn daddy mami tạo ra em trai cho anh sao?”

Nhan An Bảo cao thâm khó lường nhìn Nhan An Mỹ một cái, “Nhan An Mỹ, em là con bé ngốc, trước mặt nhiều người như thế này, daddy mami có thể tạo ra em trai em gái cho chúng ta sao?”

Nhan An Mỹ len lén le lưỡi, được rồi, daddy mami muốn tạo ra em trai em gái cho bọn họ phải đóng cửa lại.

Vì muốn sớm có em gái cùng chơi búp bê Barbie với cô bé, tối nay về nhà, cô bé phải đích thân giúp daddy mami đóng cửa!

Đám người vây xem cũng bị cảm xúc vui mừng trên người Nhan An Mỹ lây truyền, một số phú nhị đại thường ngày thích giỡn cợt huýt gió hô lớn với Lưu Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh, “Hôn một cái! Hôn một cái!”

“Các cậu có cảm thấy, Cậu hai Lưu và Nhan Nhã Tịnh thật sự rất xứng đôi không?

Thực ra Nhan Nhã Tịnh lớn lên thật sự rất đẹp, một chút cũng không thua kém so với Cung Tư Mỹ, tôi cảm thấy cô ấy và Cậu hai Lưu ở bên nhau, còn hợp hơn so với Cung Tư Mỹ!”

 
 
Chương 1574


Chương 1574

“Có thế rất nhiều người sẽ cảm thấy Nhan Nhã Tịnh cùng với anh ruột của chồng mình ở bên nhau quá rối loạn, nhưng tôi cảm thấy như vậy rất tốt. Cậu Lưu đã không còn nữa, Nhan Nhã Tịnh rồi sẽ phải gả cho người khác. Gả cho ai mà không phải là gả, gả cho anh ruột của chồng mình, cũng coi như nước phù sa không chảy ruộng người ngoài!”

“Đúng vậy, xã hội hiện nay, tin tức cha dượng ngược đãi con trẻ nhiều như vậy, Nhan Nhã Tịnh gả cho Cậu hai Lưu, chí ít anh ấy sẽ đối xử rất tốt với các con của cô ấy! Tôi thật không nỡ nhìn hai cục cưng đáng yêu như vậy bị cha dượng tâm lý vặn vẹo ngược đãi đâu!”

“Tôi thực ra rất hâm mộ Nhan Nhã Tịnh, người theo đuổi cô ấy, người cô ấy chọn, đều là những người đàn ông mà chúng ta chỉ có thể nhìn chứ không thể với tới. Kiếp trước cô ấy thật sự từng giải cứu hệ ngân hà nha!”

“Tôi cũng hâm mộ. Đừng nói đồng thời được những người đàn ông xuất sắc như Cậu hai Lưu, Cậu Thẩm, Cậu Cung yêu thích, chia cho tôi một người, tôi cũng có thể cười trộm tới lúc trời sáng rồi!”

Trong xã hội này, có rất nhiều kẻ quạt gió thổi lửa từng bước chèn ép, nhưng nhiều hơn vấn là khoan dung.

Lúc ban đầu, những tình yêu không được người đời chấp nhận, có lẽ sẽ bị người ta khinh bỉ, phải đối mặt với rất nhiều lời ong tiếng ve.

Nhưng nếu bọn họ có thể phá vỡ thế tục để đến bên nhau, không để những lời ong tiếng ve đó quấy nhiễu, những lời ong tiếng ve đó, cuối cùng cũng liền không tồn tại nưa.

Ngược lại, thứ tồn tại nhiều hơn, là những lời chúc phúc xuất phát từ tận đáy lòng.

Suy cho cùng, tình yêu từng bị thế tục không chấp nhận, đi được đến với nhau, càng gian nan hơn so với tình yêu thuận theo lẽ thường một chút.

Một tình yêu phải tốn hết tâm tư để bảo vệ, một đôi người yêu thật lòng mười ngón tay đan chặt cùng nhau trải qua gian nan trắc trở, dựa vào đâu không được mọi người chúc phúc?!

“Hôn một cái! Hôn một cái nữa!..”

Nghe tiếng hô hào vang lên từng đợt từng đợt ở hiện trường, Nhan Nhã Tịnh mới ý thức được vừa rồi cô trong lúc kích động, đã làm gì với Lưu Thiên Hàn.

Cô chậm lụt đỏ cái mặt già, cô thế mà lại cưỡng hôn anh trước mặt nhiều người như vậy!

Một mỹ thiếu nữ ngọt ngào đáng yêu như cô, sao lại không nhịn được mà hoá thân thành kẻ háo sắc chứ?!

“Nhan Nhã Tịnh, mọi người đều hy vọng chúng ta hôn thêm một lần.” Giọng nói của Lưu Thiên Hàn khàn đặc, ánh mắt yêu chiều đó, càng khiến người ta muốn phạm tôi.

“Anh hai, anh không biết xấu hổi” Người này, sao có thể nói ra lời này một cách lý lẽ hùng hồn như vậy chứ! Hôn tới hôn lui, không mất mặt sao?

Thấy gương mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh đã đỏ như tôm luộc, Lưu Thiên Hàn cũng không trêu chọc cô thêm nữa, anh đứng lên, trực tiếp cõng cô lên lưng, liền đi về phía bãi đậu xe.

Vết thương trên chân anh vẫn chưa khỏi hẳn, bước đi cũng không phải vững vàng như bay, nhưng ghé vào trên vai anh, trong lòng Nhan Nhã Tịnh lại yên tâm đến khó tả.

Dường như, trong sinh mệnh chỉ cần có anh, cô liền không phải là không nơi nương tựa.

Từng bước từng bước, anh đi vững vàng như vậy, cũng nghiêm túc như vậy, như thể, anh đang cõng cả thế giới trên lưng.

Nhan An Mỹ thấy daddy mami nhà mình đã đi rồi, cô bé nhấc làn váy bồng của mình, cũng mau chóng đuổi theo.

Cô bé và Nhan An Bảo còn chưa đi được mấy bước, đã bị Nhạc Dũng ngăn lại.

Nhạc Dũng khẽ đẩy cặp kính gọng tơ vàng trên sống mũi, gương mặt tuấn tú lịch sự nhìn vào có vẻ rất nghiêm túc.
 
Chương 1575


Chương 1575

“Chú đưa các cháu về, bây giờ daddy mami các cháu sẽ không muốn có bóng đèn đâu.

Bị Nhạc Dũng nói thành bóng đèn, Nhan An Mỹ không khỏi có chút tổn thương, “Chú Nhạc, cháu không muốn làm bóng đèn, cháu là cục cưng đáng yêu nhất của daddy mami.

Nhạc Dũng trực tiếp bị Nhan An Mỹ làm cho cưng xỉu, anh ta nhéo nhéo gương mặt nhỏ nung núc thịt của cô bé, “Được, An Mỹ của chúng ta không phải là bóng đèn, An Mỹ của chúng ta là cô gái nhỏ đáng yêu nhất.”

Nhan An Bảo thực sự không chịu nổi em gái bụng dạ đen tối không ai bằng của nhà mình bán manh giả đáng yêu nữa, cậu lái chủ đề nói, “Chú Nhạc, daddy mami cháu tối nay còn phải về bệnh viện?”

“Không phải đâu, bây giờ bọn họ phải đi uỷ ban! Đêm động phòng hoa chúc, lúc kim bảng đề danh, hì hì, đêm nay đại ca đẹp chết mất!”Mật Khẩu Chương tiếp theo là 123456. MOng các bạn thông cảm cho sự bất tiện này.

Ý thức được bản thân nói với hai đoá hoa của tổ quốc những lời như vậy dường như có chút không được thích hợp lắm, Nhạc Dũng vội vàng bụm lấy miệng mình, “Tóm lại, tối nay, ai trong chúng ta cũng đừng đi quấy rầy đại ca với Cô Nhan là được rồi!”

Nghe thấy lời này của Nhạc Dũng, trong lòng Nhan An Bảo không hiểu sao nảy sinh một tia dự cảm rất không lành.

Cậu biết mami luôn muốn cùng daddy ở bên nhau, nhưng mami sẽ không cho phép tên của mình xuất hiện trên cùng một tờ giấy đăng ký kết hôn với tên của Lưu Gia Thành.

Hy vọng, mami có thể lanh trí hoá giải, đừng để daddy xù lông, khiến việc cầu hôn Vui vui vẻ vẻ biến thành vở kịch chia tay.

Bị Lưu Thiên Hàn đưa đến trước cổng uỷ ban, Nhan Nhã Tịnh cũng trực tiếp ngây người luôn.

Cô làm thế nào cũng không ngờ tới, động tác của anh lại nhanh như vậy, sau khi cầu hôn, trực tiếp lái xe mang cô đến uỷ ban làm đăng ký hết hôn.

Trong lòng cô, vẫn còn ôm một tia cầu may, “Anh Hai, nửa đêm nửa hôm thế này, uỷ ban sớm đã tan làm rồi, chúng ta vấn là đừng thêm phiền của nhân viên công chức nữa!”

“Nhan Nhã Tịnh, chúng ta kết hôn, không phải là phiền phức.”

Nói xong lời này, Lưu Thiên Hàn xuống xe, mở cửa xe, dắt bàn tay nhỏ bé của Nhan Nhã Tịnh đi vào uỷ ban.

Nhan Nhã Tịnh tiếp tục cố giấy chết, “Anh hai, sổ hộ khẩu của em vẫn còn ở Tâm Viên, không có sổ hộ khẩu, làm sao chúng ta đăng ký được chứ! Chúng ta vấn là về trước đi, chuyện đăng ký kết hôn, chúng ta bàn bạc lại cho kỹ, có được không?”

“Chuyện sổ hộ khẩu, em không cần lo, anh đều mang đến rồi.”

Nhan Nhã Tịnh yếu ớt nuốt nuốt nước miếng, trong lúc nhất thời, cô thật không biết nên nói gì, để tránh đi vụ đăng ký kết hôn hoang đường này.

Cô muốn cùng anh ở bên nhau, lâu dài cùng trời đất, đời đời kiếp kiếp, cho nên, chẳng sợ người đời đều cho rằng anh là Lưu Gia Thành, cô cũng có thể không để ý tất cả mọi lời ong tiếng ve, đứng ở bên cạnh anh.

Duy nhất chỉ có chuyện đăng ký kết hôn này, cô làm không được.

Giấy đăng ký kết hôn của cô và anh, đến nay đều là bảo vật mà cô trân trọng nhất, cô không cách nào khiến tờ giấy đăng ký kết hôn đó bị huỷ, còn tên của cô, lại cùng Lưu Gia Thành xuất hiện trên cùng một tờ giấy hồng.

Đợi anh khôi phục được trí nhớ, thì người chồng trên pháp luật của cô lại biến thành Lưu Gia Thành, chuyện đó hoang đường biết bao!

Nhan Nhã Tịnh biết nếu cô kiên trì không đăng ký kết hôn, anh nhất định sẽ tức giận, nhưng cô vấn không bước qua được ngạch cửa trong lòng mình.
 
Chương 1576


Nội dung này được bảo mật. Hãy nhập mật khẩu để xem tiếp:

Mật khẩu:
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom