Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1517


Chương 1517

Bị đánh thuốc một lần và bản thân không thể phản kháng, thì là xui xẻo. Nhưng nếu bạn đã bị đánh thuốc vài lần mà vẫn hết lần này đến lần khác rơi vào cạm bẫy do người khác đào ra, thì là ngu ngốc.

Sau khi suýt bị loại thuốc này hại, Nhan Nhã Tịnh lúc rảnh rỗi đã chế ra một loại thuốc giải, cô biết gần đây xung quanh mình nguy hiểm rình rập nên lúc nào cũng mang theo thuốc bên mình, nhưng cô không nghĩ rằng sẽ có nó thực sự hữu dụng.

Cảm thấy vai mình vừa bị Lưu Kiêu véo vấn còn đau, Nhan Nhã Tịnh giơ chân đá anh ta một cái thật mạnh.

Thực sự muốn đá chết khuôn mặt ghê tởm của Lưu Kiêu.

Thế nhưng Nhan Nhã Tịnh sợ anh ta sẽ tỉnh lại, nên cô thu chân về không đá anh ta nữa.

Thấy bộ vest của Lưu Kiêu bị ném sang một bên, cô vội vàng tìm lọ thuốc từ trong túi, nhét cả lọ đầy vào miệng anh ta.

Anh ta chẳng phải thích ép người khác uống thuốc sao, tối nay cô sẽ để anh ta uống no!

Lưu Kiêu hôn mê bất tỉnh, không thể nuốt hết chỗ thuốc, còn rớt ra một ít, nhưng lượng thuốc còn lại tan trong miệng, cho dù không thể khiến anh ta nốc hết, liêu lượng cao như vậy tác dụng cũng đủ kinh khủng.

Nhan Nhã Tịnh nhếch mép và đá thùng rác vào người Lưu Kiêu, “Lưu Kiêu, tối nay, tôi đã cho anh cơ hội làm nam diễn viên chính trong một bộ phim hành động đảo quốc, anh cứ từ từ mà tận hưởng đi!”

Nói rồi Nhan Nhã Tịnh mỉm cười rời khỏi phòng.

Gần đây, Vân Hải đang truy quét nội dung khiêu dâm và hoạt động phi pháp trên quy mô lớn, nếu báo cáo thành viên ban giám đốc tập đoàn Lưu Thị bỏ tiền thuê gái mại dâm rồi bị lật tẩy, lão già Lưu Chấn Quốc hắn là sẽ tức xanh mặt!

Nhan Nhã Tịnh có phần mong chờ được xem bộ dạng tức giận đến hộc máu của ba con Lưu Chấn Quốc.

Hiệu suất làm việc của Nhạc Dũng là xuất sắc, Nhan Nhã Tịnh nghĩ rằng sẽ mất hơn hai mươi phút để tìm xong người ở Yến Oanh và đem họ đến đây, không ngờ rằng chưa đầy mười phút, người đã được dân t ới.

Trước khi Nhạc Dũng đưa người đến, anh t a đã nói trước với các cô gái rằng sẽ có nguy cơ đến đồn cảnh sát uống trà, nhưng vì tiền đã đưa đủ nhiều, các cô gái vân lao vào phục vụ Lưu Kiêu một cách chu đáo.

Mũi tiêm của Nhan Nhã Tịnh không khiến Lưu Kiêu bất tỉnh quá lâu, khi anh tỉnh dậy t hì các cô gái đó vừa mới đến.

Anh ta chỉ cảm thấy toàn thân như bị ngọn ửa thiêu đốt, cho dù là trời có đổ mư bão cũng không cách nào dập tắt ngọn lửa trên người.

Nghĩ đến sự việc xảy ra trước khi hôn mê, anh ta biết mình nhất định là bị Nhan Nhã Tịnh tính kế.

Hận đến răng nghiến răng nghiến lợi, muốn chém Nhan Nhã Tịnh thành trăm mảnh.

Anh ta cảm giác được mình mới hôn mê c hưa lâu, áo sơ mi cũng không thèm mặc lại, anh ta muốn đi bắt Nhan Nhã Tịnh về tính sổ.

Vừa đứng dậy, anh ta mơ hồ nhìn thấy b óng lưng của một người phụ nữ.

Nhìn bóng người này từ phía sau, hô hấp c ủa anh ta trở nên gấp gáp.

Ngọn lửa trong người thiêu đốt đến mức g lần như thiêu rụi toàn bộ cơ thể anh ta thành tro bụi.

“Nhan NHã Tịnh!”

Lưu Kiêu nghiến răng, tiến lên một bước và n g ém người phụ nữ trước mặt xuống chiếc lường lớn mềm mại.
 
Chương 1518


Chương 1518

Anh ta bị chuốc quá nhiều thuốc, ý thức có chút hỗn loạn, tất cả hành động củ anh ta lúc này xuất phát từ bản năng hoang dã nhất.

Đầu anh như bị đổ đầy bột nhão, anh ta không có thời gian để nghĩ xem tại sao N han Nhã Tịnh lại đánh ngất mình mà không rời đi, anh ta chỉ muốn bất chấp tất cả để dập tắt ngọn lửa trong người mình.

Sau đó, Lưu Kiêu cũng cảm thấy có gì đó không đúng.

Đêm nay, người phụ nữ duy nhất trong phòng chỉ có Nhan Nhã Tịnh, nhưng cơ thể nhấp nhô trên người anh ta rõ ràng là có sự luân phiên.

Chẳng lẽ Nhan Nhã Tịnh còn biết phân thân sao?

Lưu Kiêu cảm thấy nực cười, sao có thể chứ!

Chắc là anh ta hôn mê sâu nên bị hoa mắt, một người mà nhìn thành nhiều người.

Cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Lưu Kiêu còn đang dũng mãnh phi nước đại, ánh đèn flash dồn dập sáng lên, tiếng chụp của máy ảnh khiến đầu óc anh ta tỉnh táo trong giây lát.

Đặc biệt là tiếng “không được nhúc nhích”

lạnh lùng và nghiêm nghị của cảnh sát ngay sau đó, âm thanh này đã khiến ngọn lửa trên người Lưu Kiêu trong nháy mắt vụt tắt.

Anh ta cúi đầu, ánh mắt từ từ rơi vào người phụ nữ đang bị anh ta đè ở tư thế mờ ám Không phải Nhan Nhã Tịnh.

Bên cạnh anh ta có mấy người phụ nữ đang ngồi xổm, khi nhìn rõ mặt những người phụ nữ đó, Lưu Kiêu suýt chút nữa nôn ra bữa tối hôm qua.

Có phải những phụ nữ này đã trải qua phẫu thuật chuyển giới không? Tại sao trông còn thô kệch hơn cả mấy ông già?

Còn nữa, tại sao người phụ nữ dưới thân anh ta còn có râu quai nón?

Đây rốt cuộc là nam hay nữ? !

Lưu Kiêu đột ngột đứng dậy, úp mặt vào thùng rác ở một xó, nôn mửa dữ dội.

Tối nay anh ta rõ ràng muốn làm chuyện mờ ám với Nhan Nhã Tịnh và cho cả thế giới biết về mối quan hệ của họ, tại sao trong phòng lại có nhiều người ái nam ái nữ lập dị như vậy?

Lưu Kiêu còn chưa kịp định hình chuyện gì đang xảy ra, chiếc còng tay lạnh lẽo đã đeo trên cổ tay anh ta, “Mời anh về đồn cảnh sát cùng chúng tôi và hợp tác điều tra!”

Rạng sáng, tin tức Lưu Kiêu, thành viên ban giám đốc tập đoàn Lưu Thị chỉ tiền để tuyển gái mại dâm đã trở thành hot search.

Lưu Chấn Quốc bận rộn bù đầu, cũng đã chỉ rất nhiều tiền để cố gắng loại bỏ các tìm kiếm thịnh hành, nhưng dưới sự thao túng của chuyên gia máy tính Nhan An Bảo, cái tên Lưu Kiêu vấn thống trị các tìm kiếm thịnh hành.

Lưu Kiêu bị bắt vì chỉ tiền tuyển gái mại dâm.

Lưu Kiêu giới tính thứ ba.

Lưu Kiêu khẩu vị mặn.

Ngoại trừ hot search thứ chín là về một người nổi tiếng công bố chuyện yêu đương, những bài còn lại đều nói về việc Lưu Kiêu ở khách sạn Lật Thiên đêm qua.

Bởi vì đêm qua có rất nhiều phóng viên ở khách sạn, cho nên ảnh chụp của các cô gái trong phòng Lưu Kiêu cũng bị tung lên mạng.
 
Chương 1519


Chương 1519

Trong số họ, có một số giới tính đặc biệt không thể gọi đơn giản là những cô gái.

Lưu Kiêu gần đây đang chuẩn bị nhậm chức, vì vậy anh ta đã chỉ rất nhiều tiền để tạo dựng hình ảnh tốt đẹp về mình với tư cách là một nhà từ thiện trước công chúng.

Bây giờ, ngay khi những gì xảy ra đêm qua bị phơi bày, anh ta ngay lập tức trở thành một kẻ đạo đức giả ra vẻ thanh cao.

Nói cách khác, một người đàn ông bình thường bỏ ra nhiều tiền như vậy để tìm phụ nữ xấu xí, cộng thêm mấy vị không rõ giới tính kia nữa, khẩu vị này cũng mặn quá đi!

Từ sở thích của một người có thể suy ra tính cách của người đó, khẩu vị của Lưu Kiêu kỳ quặc như vậy, mặn tới mức chẳng giống ai, sao có thể là một nhà từ thiện vẻ vang cho được!

Không có kẻ đạo đức giả nào ghê tởm như anh ta!

Nhìn những bức ảnh chụp khuôn mặt nhăn nhó của anh ta được đăng tải trên mạng, nhiều cư dân mạng cho rằng anh ta là ác quỷ với nội tâm vô cùng méo mó.

“Mẹ kiếp, Lưu Kiêu khẩu vị mặn thế! Phụ nữ xấu như thế, cho tôi cũng không thèm, anh ta một lúc lại tìm nhiều như vậy, nhất định là nghĩ quẩn rồi!”

“Thật ghê tởm! Tôi vốn tưởng rằng Lưu Kiêu có một vẻ đẹp trai tà mị, hiện tại nhìn lại chỉ là biến thái!”

“Phải rôi, nhìn cách anh ta cười kìa! Tôi đã từng nghĩ anh ta ngầu, nhưng bây giờ tôi thấy anh ta thật kinh tởm đến đáng sợi”

“Nếu như loại người như Lưu Kiêu trở thành chủ tịch Lưu Thị… Chỉ sợ Lưu Thị sẽ bị hủy trong tay bọn họ!”

“Ta vẫn thích anh hai Lưu! Cho dù anh hai…”

Lưu có tàn phế, ít nhất anh ấy không có suy nghĩ biến thái!”

“Suy nghĩ biến thái không đáng sợ. Điều đáng sợ là kẻ có suy nghĩ biến thái ra vẻ đẹp trai! Các bạn nhìn bức ảnh này, dáng vẻ kiêu ngạo của Lưu Kiêu, rõ ràng anh ta coi mình là anh hùng của một bộ phim hành động đảo quốc, giết chóc khắp nơi kìa!

Vùi mình trong vòng tay của Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh không nhịn được cười khi đọc những bình luận của cư dân mạng trên điện thoại.

Bây giờ cô rất muốn biết bóng đen tâm lý của Lưu Kiêu lớn đến mức nào, cô sợ sau chuyện xảy ra tối qua, anh ta cả đời này sẽ không dám chạm vào phụ nữ.

Thực ra Nhan Nhã Tịnh không nghĩ tới sẽ ra tay tàn nhấn như vậy, cô vốn định tặng anh ta vài cô gái ưa nhìn một chút, nhưng cô không ngờ Nhạc Dũng lại có mắt nhìn độc đáo như vậy, không ra tay thì thôi, một khi đã ray tay thì lập tức khiến cho Lưu Kiêu hoài nghi nhân sinh.

Nhưng cho dù bóng tối tâm lý của Lưu Kiêu có lớn bao nhiêu, thì cũng là đáng đời anh ta!

Gậy ông đập lưng ông, nếu như anh ta không phải muốn hại cô, cô đã không bị ép phải ra tay, để cho anh ta bị khắp nơi trên mạng xã hội giẽễu cợt!

Tối nay là thời điểm quan trọng để hội đồng quản trị tập đoàn Lưu Thị bầu lại chủ tịch mới, Lưu Chấn Quốc rất muốn nhanh chóng xóa tin tức trên mạng để loại bỏ tác động tiêu cực của chuyện này, nhưng ông ta đã cực khổ rất lâu, hot search về Lưu Kiêu không hề gỡ xuống, thậm chí các báo mạng đưa tin về bộ mặt xấu xa của Lưu Kiêu ngày càng nhiều.

Trên thực tế, Lưu Chấn Quốc đã hứa hẹn rất nhiều lợi ích với các phương tiện truyền thông lớn, nhiều phương tiện truyền thông cũng đã rút tin tức về Lưu Kiêu, nhưng kỹ năng hack của Nhan An Bảo quá đỉnh, ngay cả khi những tin tức đó bị gỡ xuống, chúng lại hiện về nguyên trạng trong tích tặc.

Lưu Chấn Quốc cũng đã mua rất nhiều “thủy quân” để nói tốt cho Lưu Kiêu trên mạng.

Cũng không biết Nhan An Bảo đã thiết lập từ khóa gì trên màn hình mà những tin lên tiếng bênh vực Lưu Kiêu không thể hiển thị trong mục bình luận.
 
Chương 1520


Chương 1520

Nhưng Lưu Chấn Quốc cũng thật lợi hại, buổi chiều, tài xế của Lưu Kiêu đã đến đồn cảnh sát tự thú.

Anh ta nói rằng anh ta là người đã đánh thuốc Lưu Kiêu, mấy cô gái đó là do anh ta tìm tới.

Anh ta nghiện đánh bạc và nợ rất nhiều tiền, nhớ đến tình nghĩa nhiều năm giữa hai người, Lưu Kiêu tốt bụng đã giúp anh ta trả rất nhiều tiền.

Gần đây, anh ta chứng nghiện cờ bạc tái phát, trận thua này lại nợ không ít tiền..

Anh ta đến hỏi vay tiền của Lưu Kiêu, Lưu Kiêu cho rằng anh ta chứng nào tật nấy nên không cho mượn tiền, anh ta ôm hận và lợi dụng thân phận tài xế của Lưu Kiêu để lên kế hoạch cho chuyện xảy ra đêm qua.

Những phóng viên đó cũng do anh ta tìm đến nhằm hủy hoại danh tiếng của Lưu Kiêu.

Những lời nói của tài xế đã khiến hình ảnh của Lưu Kiêu trở nên cao cả và thiêng liêng trở lại trong phút chốc, anh ta đã trở thành nạn nhân, mặc dù vẫn có nhiều cư dân mạng nghỉ ngờ rằng tài xế đã được hưởng lợi nên mới nói tốt cho anh ta, nhưng Lưu Kiêu coi như cũng đã hồi lại được danh tiếng.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Vì Lưu Kiêu là người bị hại nên anh ta được rời đồn cảnh sát.

Sau khi ra khỏi đồn cảnh sát, anh ta còn mở cuộc họp báo.

Tại buổi họp báo, Lưu Kiêu đã bật khóc và nói răng lẽ ra anh ta không nên đặt niềm tin sai người, nhưng ngay cả khi đã đặt niềm tin sai người, anh ta vấn tin vào nhân cách và những điều tốt đẹp trên thế giới này.

Anh ta sẽ nỗ lực hơn nữa để dẫn dắt tập đoàn Lưu Thị tiến lên, không quên ý định ban đầu và cống hiến cho xã hội.

Những lời này đã kéo lại cho anh ta không ít thiện cảm, ý tứ trong lời nói của anh ta là gián tiếp bày tỏ với mọi người rằng anh ta trở thành người đứng đầu tập đoàn Lưu Thị, đấy là chuyện chắc chắn, được bầu là chủ tịch trong cuộc họp hội đồng quản trị tối nay không ai khác chính là anh ta.

Nhìn khuôn mặt rắn độc của Lưu Kiêu, Nhan Nhã Tịnh cảm thấy buồn nôn, cô đang định dừng video thì lại nghe thấy Lưu Kiêu nói tiếp.

“Chuyện Gia Thành bị thương, phải cắt hai chỉ, tôi thật sự cảm thấy rất buồn, nhưng ở đây, tôi muốn nói với Gia Thành một câu, bất luận xảy ra chuyện gì, tôi cũng sẽ giúp cậu chống đỡ Lưu Thị, chống đỡ nhà họ Lưu chúng ta! Gia Thành, cậu mãi mãi là người thân của tôi, cho dù cậu mất đi hai chân, nhà họ Lưu chúng ta cũng sẽ không bỏ rơi cậu!”

Lại là bị cắt cụt hai chi…

Nhan Nhã Tịnh liếc nhìn đôi chân dài đang vắt trên người cô, không khỏi lườm một cái, nhìn thấy anh Lưu vốn bị cắt cụt hai chi bước đi uy vũ xuất hiện trước mặt Lưu Kiêu, anh ta liệu có bị dọa cho ngu người?

“Anh hai, buổi họp hội đồng quản trị tối nay anh có tham gia không?”

Lưu Thiên Hàn đang định trả lời thì điện thoại di động của anh vang lên, là Lưu Chấn Quốc gọi.

Giọng nói của Lưu Chấn Quốc, như mọi khi, chân thành đến mức phát ói.

“Gia Thành à, buổi họp hội đồng tối nay cháu có đến được không? Bác biết với thể trạng của cháu bây giờ đi không tiện, không đến cũng không sao. Gia Thành, sông có lúc trong lúc đục, người có lúc nhục lúc vinh, không có đôi chân cũng không việc gì phải thân thân trách phận, bác tin cháu sau này sẽ ngày càng sống tốt hơn”

Lưu Thiên Hàn giơ chân lên để tiện chiếm tiện nghi của Nhan Nhã Tịnh, nhàn nhạt nói với Lưu Chấn Quốc: “Bác ba, cảm ơn bác đã quan tâm, nhưng mất đi đôi chân, cháu sống không bằng chết, “ngày càng sống tốt hơn” cả đời này cháu không có phúc hưởng.

Nghe những lời này của Lưu Thiên Hàn, Lưu Chấn Quốc đắc ý suýt phá lên cười, nhưng ông ta vấn cố gắng tỏ ra buồn bã: “Gia Thành, đừng mất niềm tin vào cuộc sống, ngay cả khi cháu mất đi đôi chân, cháu vấn còn người thân là chúng ta mài Gia Thành, anh Kiêu và bác thật lòng đối xử tốt với cháu.”
 
Chương 1521


Chương 1521

“Cháu biết.” Lưu Thiên Hàn dừng một chút, sau đó nói tiếp, “Vì vậy, tối nay cháu sẽ đến họp hội đồng quản trị và đích thân bỏ phiếu cho Lưu Kiêu!”

“Gia Thành, cháu nói cái gì?” Lưu Chấn Quốc không thể tin được: “Gia Thành, cháu đồng ý ủng hộ anh Kiêu sao?”

“Vâng.” Lưu Thiên Hàn nghiêm túc nói, “Bác ba, cháu thừa nhận trước đây cháu từng có thành kiến với bác và Lưu Kiêu. Nhưng bây giờ, cháu đã trở thành người tàn phế, một người tàn phế như cháu, thậm chí không thể đứng dậy được, cháu làm sao có thể quản lý Lưu Thị được!”

“Bác Ba, cháu không cam tâm, nhưng cháu cũng chỉ còn cách nhường vị trí cho Lưu Kiêu!”

“Gia Thành, cháu nghĩ thông được là tót, bác trước đây có chỗ làm không tốt, nhưng sau này bác tuyệt đối không đối xử tệ với cháu!” Lưu Chấn Quốc hít một hơi thật sâu, không để bản thân thốt ra tiếng cười, “Gia Thành, tối nay bác ba đợi cháu đến!”

Thực ra, thái độ của Lưu Thiên Hàn đột nhiên thay đổi khiến Lưu Chấn Quốc cũng có chút nghi ngờ.

Nhưng gần như ngay lập tức, sự nghi ngờ trong lòng Lưu Chấn Quốc liền tiêu tan.

Anh hai Lưu thân thể tráng kiện, quả thật có tư cách khiêu chiến với ông ta, nhưng hiện tại, anh đã trở thành một kẻ tàn phế không còn hai chân, dựa vào cái gì đấu với ông ta!

Cho dù một người đã từng kiêu ngạo đến đâu, cơ thể khuyết đi một nửa, người như thế dựa vào cái gì để kiêu ngạo nữa chứ!

Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, Lưu Gia Thành coi như là biết thân biết phận!

Ông ta đang đợi Lưu Kiêu nhà mình trở thành người đứng đầu tập đoàn Lưu Thị ngay tối nay!

Nghe cuộc điện thoại giữa Lưu Chấn Quốc và Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh cười đến đau cả bụng.

Cô thư giãn ôm lấy Lưu Thiên Hàn, cô không nhìn ra khi anh Lưu nói dóc lại có uI hể thản nhiên như vậy.

Tối nay Nhan Nhã Tịnh rất muốn đến cuộc họp hội đồng quản trị cùng Lưu Thiên Hàn, nghĩ tới Lưu Chấn Quốc và Lưu Kiêu khi nhìn thấy đôi chân lành lặn của Lưu Thiên Hàn sẽ sốc tới mức nào, cô cảm thấy mong ngóng khó tả.

Nhưng cô lại không muốn quá nhiều người biết về mối quan hệ không chính đáng của họ, vì vậy cô chỉ có thể âm thầm tưởng tượng ra cảnh Lưu Chấn Quốc và con trai của ông ta bị ngược đãi.

Thực ra, Lưu Chấn Quốc và con trai của ông ta chắc chắn rằng Lưu Thiên Hàn đã bị mất cả hai chân và trở thành một người tàn phế, một phần lớn là do công lao của Lưu Thiên Hàn.

Mặc dù sự phát triển của Lưu Thị đang ở đà đỉnh cao, nhưng nội bộ đang có rất nhiều sâu mọt đang ăn mòn nền tảng của tập đoàn từng chút một.

Anh biết rằng Lưu Chấn Quốc và con trai của ông ta sẽ vui mừng khôn xiết khi anh được xác định là người tàn phế, họ sẽ không tiếp tục che giấu bố trí của mình trong tập đoàn Lưu Thị, lần này, anh muốn nhổ tận gốc ảnh hưởng của Lưu Chấn Quốc và con trai ông trong tập đoàn Lưu Thị.

Lưu Thiên Hàn đến tòa nhà Lưu Thị cùng với Nhạc Dũng.

Anh ngồi trên xe lăn, dưới xe lăn trùm một tấm vải đen, cho nên người khác thật sự nhìn không ra bộ dạng của anh từ eo trở xuống.

Khi anh đến nơi, Lưu Kiêu và những người khác đã có mặt.

Ánh mắt rắn độc của Lưu Kiêu dán chặt vào chiếc xe lăn của Lưu Thiên Hàn trong giây lát, anh ta thực sự muốn vén tấm vải đen trên xe lăn lên để xem Lưu Thiên Hàn lúc này thảm hại như thế nào, nhưng anh ta không muốn mất bình tĩnh trước mặt mọi người nên đã kiềm chế hành động này.

Hội trường vốn rất ồn ào, nhưng khi Lưu Thiên Hàn xuất hiện, cả phòng họp lớn lập tức im lặng.

Vô số ánh mắt đổ dồn về phía anh, hoặc là nuối tếc, hoặc là thương hại, hoặc là hả hê…
 
Chương 1522


Chương 1522

Lưu Thiên Hàn không để ý đến những ánh mắt này, ngón tay xương xẩu gõ trên bàn hội nghị: “Bắt đầu cuộc họp!”

Ban đầu, Lưu Chấn Quốc vẫn còn hơi căng thắng, nhưng sau khi nhận được lời hứa của Lưu Thiên Hàn, ông ta có lòng tin sẽ nắm chắc phần thắng.

Ông ta là người đầu tiên phát biểu: “Tập đoàn Lưu Thị của chúng ta không thể thiếu chủ tịch một ngày! Mục đích cuộc họp hội đồng quản trị hôm nay là bầu ra chủ tịch mới của tập đoàn Lưu Thị chúng ta!”

“Lưu Thị không có chủ tịch sao?” Lưu Thiên Hàn thờ ơ nhướng mi, khí thế vô hình tỏa ra từ người anh bức người, “Bác ba, bác thật sự cho rằng Lưu Gia Thành cháu chết rồi sao?”

Trái tim của Lưu Chấn Quốc hầng nhịp, anh chẳng nhẽ quên rằng nghĩ rằng mình đã hứa sẽ bỏ phiếu cho Lưu Kiêu, mà còn nói những lời này trong cuộc họp.

Lưu Chấn Quốc không phải là người chưa từng trải qua sóng gió, ông ta ngay lập tức lấy lại được bình tĩnh.

“Gia Thành, bác ba làm sao có thể cho rằng cháu chết rồi chứ! Tối nay bác tổ chức cuộc họp này chính là muốn giúp cháu giải quyết vấn đề! Chuyện của cháu chúng ta đều biết, trên người thì bị thương nặng, thân là người thân ruột thịt của cháu, sao bác nố nhìn cháu làm việc cả ngày lần đêm vì những công việc vụn vặt của công ty!”

“Bác ba, cảm ơn lòng tốt của bác.’ Dừng lại một chút, Lưu Thiên Hàn nói từng chữ một, “Nhưng lòng tốt của bác, cháu không nhận!”

“Hả!” Nghe lời này của Lưu Thiên Hàn, Lưu Kiêu không khỏi cười lạnh.

“Lưu Gia Thành, cậu không nhận sao? Cậu không tiếp nhận sắp xếp của ba tôi, chẳng lẽ một kẻ tàn phế như cậu muốn độc chiếm vị trí chủ tịch của Lưu Thị sao? !”

Nhan Nhã Tịnh tối hôm qua giãm lên mặt Lưu Kiêu vài cái, bây giờ nhìn hai má vần còn hơi sưng, nhưng điều này cũng không làm mất đi vẻ đẹp trai của anh ta, chỉ là tính tình của anh ta quá nham hiểm, giống như rắn độc, khiến người ta cảm thấy khó chịu.

“Đúng vậy, tôi là một kẻ tàn phế, thật sự không muốn từ bỏ vị trí chủ tịch Lục Thị”

“Cậu!” Lưu Gia Thành tức giận bật cười, “Được, được lắm! Lưu Gia Thành, cậu ôm ghế chủ tịch Lưu Thị không buông, đáng tiếc, cậu không có duyên ngồi đó! Cắt cụt hai chi, nửa cái mông cũng bị cắt rồi, đúng không? ? Người đến cái mông còn không toàn vẹn còn muốn ngồi vị trí chủ tịch Lưu Thị, nằm mơ đi!”

“Lưu Gia Thành, hôm nay tôi nói lời này, vị trí chủ tịch Lục Thị này cậu muốn nhường hay không, cũng phải nhường!”

“Lưu Kiêu!” Mặc dù Lưu Kiêu đã nói ra những gì trong bụng Lưu Chấn Quốc, nhưng dù sao ở trước mặt nhiều người như vậy, Lưu Chấn Quốc vấn hy vọng anh ta có thể kiềm chế bản thân một chút.

Lưu Kiêu từ trước tới nay luôn liều lĩnh và kiêu ngạo, anh ta không có ý định kiềm chế bản thân, ánh mắt chậm rãi quét qua khuôn mặt của các cổ đông trong phòng họp, “Tôi nói sai sao? Sao các người dám đặt tương lai của Lưu Thị chúng ta vào tay một tên tàn phế? !”

“Tôi thừa nhận Lưu Gia Thành có năng lực, trước đây cậu ta đã quản lý tập đoàn Lưu Thị rất tốt. Nhưng tập đoàn Lưu Thị của chúng tôi cần thể diện, sau này các cuộc đàm phán và các cuộc họp quan trọng không lẽ chúng ta để một tên què chỉ có thể ngồi xe lăn ra mặt? !”

Lưu Kiêu ánh mắt giễu cợt hướng vào mặt Lưu Thiên Hàn, “Lưu Gia Thành, cậu không cần thể diện, nhưng Lưu Kiêu tôi cần! Danh tiếng của Lưu Thị chúng ta không thể bị một tên tàn phế hủy hoại!”

“Ừ, Lưu Kiêu, anh cần thể diện, anh thật là biết giữ thể diện!”

Bị Lưu Kiêu coi thường như vậy, Lưu Thiên Hàn không hề tức giận, anh ngẩng đầu lên, rõ ràng anh chỉ ngồi trên xe lăn, nhưng anh vẫn tỏa ra khí chất cao vời vợi.
 
Chương 1523


Chương 1523

“Lưu Kiêu, bỏ tiền thuê gái mại dâm, tìm mấy cô gái cũng khác người như vậy, anh thật là biết giữ thể diện!”

Những lời này của Lưu Thiên Hàn đã đánh trúng chỗ đau của Lưu Kiêu, cả khuôn mặt anh ta trở nên nhăn nhó méo xệch vì tức.

Nhưng nghĩ đến thân thể không lành lặn của Lưu Thiên Hàn, anh lập tức bình tính ại cười khẩy.

“Lưu Gia Thành, ít nhất tôi còn có thể bỏ tiền ra thuê gái mại dâm. Còn cậu thì sao?

Tôi nghe bác sĩ nói cái chân thứ ba của cậu cũng mất rồi, muốn bỏ tiền thuê gái còn chẳng được kìa!”

Lưu Kiêu điên cuồng hếch cằm, híp mắt, cười nửa miệng nhìn Lưu Chấn Trung, “Bác cả, bác là người được kính trọng nhất ở đây, bác nói xem, Lục Thị chúng ta có nên giao cho một kẻ tàn phế không? !”

Lưu Chấn Trung không có lập tức lên tiếng, á nh mắt chậm rãi lướt qua mặt Lưu Kiêu, cuối cùng dừng lại trên mặt Lưu Thiên Hàn.

Không có nghỉ ngờ, hai đứa trẻ của nhà chú tư là hai đứa cháu mà ông ta yêu quý nhất, cả Lưu Thiên Hàn và Lưu Gia Thành đều có khả năng lãnh đạo Lưu Thị.

Nhưng bây giờ trong hai đứa trẻ, một đứa bị tai nạn xe, đứa còn lại bị cắt bỏ hai chân!

Lưu Chấn Trung không phải lão già cổ hủ không bắt kịp thời thế, cho dù hai chân không thể đứng đậy, ngồi xe lăn, ông vân có thể chấp nhận được, nhưng ông cho răng người bị tàn tật nặng như vậy, đúng t hật là khó ngồi yên trên ghế chủ tịch tập đoàn Lưu Thị.

Ông chưa bao giờ ưa Lưu Kiêu.

N hưng nếu hiện tại tập đoàn Lưu Thị buộc phải chọn một chủ tịch, họ chỉ có thể chọn Lưu Kiêu.

Vài ngày trước, ông cũng hạ quyết tâm gi úp Lưu Kiêu lên chức chủ tịch nhưng ông không ngờ rằng Lưu Kiêu lại bỏ tiền ra chiêu mộ gái mại dâm như sự việc đêm qua.

Ông lăn lộn thương trường hơn bốn mươi năm, chưa từng gặp qua loại chuyện bẩn thỉu như vậy. Ông chỉ cần dùng ngón chân để nghĩ cũng biết rằng tên tài xế được em trai ông thuê để gánh tội thay cho Lưu Ki êu.

Trợ lý cũng từng cầm điện thoại đưa ông xem qua tin tức trên mạng, ông thật không ngờ nhà họ Lưu danh giá lại dạy ra một thứ con cháu biến chất như Lưu Kiêu!

Cho dù Lưu Kiêu có chút năng lực, nếu gi: ao cả Lưu Thị khổng lồ cho một người tâm địa bất chính như anh ta, sợ rằng Lưu Th ¡ sẽ ngày một mục rỗng.

Lưu Chấn Trung tiếc nuối rời mắt khỏi khuôn mặt của Lưu Thiên Hàn, ông thở dài nặng nề: “Bác già rồi, từ nay về sau, chuyện của công ty để người trẻ các cháu tự quyết định đi!”

Lưu Chấn Trung không ủng hộ anh ta, Lưu Kiêu có chút thất vọng, nhưng thấy ông cũng không ủng hộ tên tàn phế kia, sự thất vọng của anh ta cũng tan biến ngay lập tức: Thấy Lưu Chấn Trung không còn quan tâm đến việc bổ nhiệm chủ tịch, Tôn Lập vội lên tiếng giúp cho Lưu Kiêu: “Tôi nghĩ Lưu thị chúng ta nhất định phải chọn một chủ tịch mới! Anh Lưu thì ốm yếu, thật sự không thích hợp tiếp tục lãnh đạo chúng ta, tôi đề nghị anh hai Lưu trở lại bệnh viện tĩnh dưỡng đi!”

Tôn Lập vừa mở miệng, các thành viên hội đồng quản trị ủng hộ Lưu Kiêu và Lưu Chấn Quốc cũng nhanh chóng lên tiếng thay cho Lưu Kiêu, “Tôi cũng nghĩ rằng tổng giám Lưu phù hợp với vị trí chủ tịch hơn! Tôi tin rằng Lưu Thị của chúng ta sẽ ngày càng phát triển dưới sự lãnh đạo của tổng giám Lưu. !”

“Anh hai Lưu lợi hại, nhưng tập đoàn Lưu Thị chúng ta hiện tại cần một vị chủ tịch khỏe mạnh lành lặn, tôi ủng hộ tổng giám Lưu!”

Nhìn thấy vài vị cổ đông đã nói giúp cho Lưu Kiêu, Lưu Thiên Hàn không hề bối rối, chỉ khế cong khóe môi dưới, trầm mặc nhìn một lượt các vị cổ đông.

Mọi người đều cảm thấy một người tàn phế thật sự không thể gây sóng gió ở Lưu Thị, bọn họ cũng không cần sợ hãi, nhưng khi đối diện với ánh mắt của Lưu Thiên Hàn, bọn họ lại cảm thấy tim đập chân run.

Lưu Thiên Hàn thầm đếm, rất tốt, đã có sáu người lên tiếng cho Lưu Kiêu.
 
Chương 1524


Chương 1524

Vài ngày trước, anh đã nhờ Nhạc Dũng điều tra rõ ràng, phát hiện ra sáu cổ đông này qua lại thân thiết với cha con Lưu Chấn Quốc, còn cùng nhau làm không ít chuyện đáng xấu hổ.

Cũng có vài vị cổ đông giữ thái độ trung lập, bọ họ giống như Lưu Chấn Trung, đều không thích Lưu Kiêu, nhưng hiện tại xem ra Lưu Kiêu ở thế thắng, nếu không ủng hộ Lưu Kiêu, quãng thời gian sau này ở Lưu Thị bọn họ e là khó sống.

Khang Minh, người luôn giữ thái độ trung lập, quyết định lên tiếng: “Tôi cũng ủng hộ tổng giám Lưu! Tôi tin tưởng tổng giám Lưu sẽ dân dắt Lưu Thị đạt đến một tầm cao mới!”

Khang Minh là người làm việc lâu năm, cũng là người khá có uy tín ở Lưu Thị, sau khi nghe anh ta nói, lại có thêm một số cổ đông công khai bày tỏ sự ủng hộ đối với Lưu Kiêu, hiện tại vấn còn năm sáu vị cổ đông chưa thể hiện quan điểm rõ ràng tại cuộc họp.

Lưu Kiêu ngầm đắc ý, giờ phút này hầu hết mọi người đang đứng về phía anh ta, ngay cả khi những người còn lại không ủng hộ, anh ta vấn chiếm thế thượng phong!

“Lưu Gia Thành, tập đoàn Lưu Thị từ trước đến nay đều công bằng thắng thắn, lần này bổ nhiệm chủ tịch cũng nên thuận theo lòng người!” Lưu Kiêu nghịch cái chén trước mặt, “Tôi đề nghị chúng ta bỏ phiếu để quyết định ứng cử viên chủ tịch!”

“Bỏ phiếu?” Lưu Thiên Hàn dường như: đang suy nghĩ về tính khả thi của phương pháp này, sau vài giây im lặng, anh lười nhác nói: “Ừ, phương pháp này rất hay!”

“Phong cảnh Thanh Phong Tiểu Trúc khá đẹp, sau khi chúng ta bỏ phiếu xong có thể cùng đến đó uống vài ly rượu.”

Khang Minh vốn định cầm chiếc cốc trước mặt lên uống, nhưng sau khi nghe Lưu Thiên Hàn nói xong, chiếc cốc trong tay anh ta rơi xuống đất “xoạch” một tiếng, đến nỗi trà nóng đổ xuống chân anh ta cũng không cảm thấy đau.

Thanh Phong Tiểu Trúc…

Anh ta mua một căn biệt thự ở Thanh Phong Tiểu Trúc, nhà sang giấu vợ bé, bao nuôi một cô nữ sinh đại học, mặc dù Lưu Thiên Hàn không nói rõ ràng, nhưng anh ta chỉ cảm giác được anh Lưu đã biết chuyện này.

Khang Minh rất sợ vợ nên chuyện này anh ta làm rất kín kẽ, thậm chí thư ký riêng cung không biết, anh hai Lưu sao có thể biết được?

Khang Minh trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh, nếu như vợ anh ta mà biết chuyện này, dựa vào tính tình của cô ta e sẽ là một trận trời long đất nởi Khang Minh đột nhiên không dám bỏ phiếu cho Lưu Kiêu nữa.

Như không để ý đến sự mất bình tĩnh của Khang Minh, ánh mắt Lưu Thiên Hàn chuyển sang Triệu Dần bên cạnh Khang Minh.

“Nghe nói ông Triệu có cậu con trai mấy ngày trước đi nước ngoài du học, không biết chiếc xe thể thao cậu ta mới tậu đã lái quen tay chưa?”

Triệu Dần tay run, mồ hôi trong lòng bàn tay đã chảy thành giọt.

Họ đều là những người giỏi nhất trong số những người giỏi nhất, những gì Lưu Thiên Hàn nói rõ ràng đang ám chỉ anh đã biết việc con trai ông ta say rượu lái xe đâm chết một người sau đó bỏ vài ngày trước.

Ông ta đã tốn rất nhiều tiền để chuyện này lắng xuống, làm sao anh biết được?

Nếu chuyện này bại lộ, e rằng tiền đồ xán lạn của con trai ông ta sẽ bị hủy hoại hoàn toàn!

Triệu Dần run rẩy, “Nhờ phúc của anh hai Lưu, thăng oắt con ở nước ngoài đang phát triển không tồi.”

Triệu Dần chỉ có một đứa con, dù cho khi ông ta biết bản thân có khả năng bị bài trừ sau khi Lưu Kiêu lên nắm quyền, nhưng ông ta cũng không dám đùa giốn với tiền đồ của con trai mình!

Sau khi nghe những lời của Triệu Dần, Lưu Thiên Hàn rất hài lòng, bầu không khí trong phòng họp trở nên nghiêm túc và ngột ngạt một cách kỳ lạ, các cổ đông với những dòng suy nghĩ khác nhau, điểm chung giữa họ là lo sợ ánh mắt của Lưu Thiên Hàn sẽ đột nhiên rơi vào họ.
 
Chương 1525


Chương 1525

Sau khi thăm dò một lượt suy nghĩ của các vị cổ đông, ánh mắt Lưu Thiên Hàn nhẹ nhàng hướng vào Tôn Lệ.

“Giám đốc Tôn, anh gần đây không phải hay tới Oanh Yến sao? Nghe nói Oanh Yến phục vụ càng ngày càng ân cần, hôm khác nhất định mời giám đốc Tôn đi uống rượu!”

Ban đầu, Tôn Lập ỷ vào lời hứa của Lưu Kiêu với anh ta sau khi lên chức, sau đó còn rất tự mấn, nhưng khi nghe những lời này của Lưu Thiên Hàn, cả người anh ta mềm nhũn và ngã phịch xuống đất.

Anh ta thích người không bình thường, kiểu chững chạc đàng hoàng, thực ra, anh ta có một sở thích đặc biệt.

Anh ta không thích gái xinh, anh ta chỉ yêu trai đẹp.

Tháng trước anh ta chơi quá đà, thậm chí còn làm chết một cậu trai ở Yến Oanh.

Anh ta không biết tại sao anh hai Lưu lại biết chuyện bí mật như vậy, nếu chuyện này nếu bại lộ, anh ta chết chắc!

“Giám đốc Tôn, sao anh lại ngồi dưới đất?”

Lưu Thiên Hàn ung dung đứng dậy khỏi xe lăn, anh cúi mặt nhìn xuống, đưa tay về phía Tôn Lập, “Chắng lẽ là ghế ngồi không thoải mái?”

Nhìn đôi bàn tay cao ngạo thậm chí là đường chỉ tay, Tôn Lệ nào dám tóm lấy, hiện tại anh ta chỉ sợ sẽ bị đưa đến đồn cảnh sát, hoặc là trả giá bằng mạng sống hoặc là ngôi tù mọt gông!

Sự chú ý của những người khác trong phòng hội nghị dồn hết tập trung vào chân của Lưu Thiên Hàn.

Không phải bảo là bị cắt cụt hai chân sao?

Cái quái gì đang đứng trước mặt họ vậy? !

Lưu Chấn Quốc và Lưu Kiêu bị sốc đến nỗi con mắt suýt rơi ra ngoài.

Lưu Chấn Quốc đưa tay ra, ngón tay run rẩy chỉ vào chân của Lưu Thiên Hàn: “Gia Thành, chân cháu là sao vậy?”

Lưu Chấn Quốc vẫn ôm một tia hy vọng trong lòng, “Cháu đang đeo chân giả phải không?”

Lưu Thiên Hàn không nói gì, chỉ bước ung dung bước gần hơn với Lưu Chấn Quốc một bước.

Lưu Chấn Quốc dáng người không thấp, nhưng khi đối diện với ánh mắt của Lưu Thiên Hàn, ông ta lập tức có cảm gíac như bị anh ta giãm đạp dưới chân. Ông ta cố gắng đứng vững, nhưng vẫn không thể kiểm soát lùi lại một bước lớn.

“Gia Thành, cho dù cháu có đeo chân giả, điều đó sẽ không thay đổi sự thật răng cháu đã trở thành người tàn phế!”

“Bác nói đùa, mới có nửa tháng, nếu cháu thực sự bị cắt cụt hai chân, cho dù thần y Hoa Đà còn sống, dùng chân giả đi lại cũng không dễ dàng như vậy.

Một số cổ đông khác trong phòng họp cũng có cùng suy nghĩ cho là Lưu Thiên Hàn đứng dậy là nhờ chân giả.

Nhưng sau khi nghe những lời này của Lưu Thiên Hàn, họ ngay lập tức phủ nhận suy nghĩ của mình.

Đúng vậy, nếu thật sự là bị cắt cụt hai chân, nửa tháng vết thương chưa chắc có thể hoàn toàn bình phục, làm sao có thể lắp chân giả mà còn đi lại dễ dàng như vậy!

Mặc dù họ chưa bao giờ tiếp xúc với chân tay giả, nhưng họ cũng có hiểu biết nhất định, việc đeo chân giả để tự đi đứng trở lại không dễ đãng như vậy.

Ngay cả khi có nghị lực siêu phàm cũng sẽ mất ít nhất vài tháng tập đeo chân giả để lại như người bình thường.

 
 
Chương 1526


Chương 1526

Hiện tại chỉ có một khả năng, đó hoàn toàn không phải là chân giả, mà là anh chưa bao giờ bị phầu thuật cắt chân!

“Cháu…. cháu không đeo chân giả sao? I”

Lưu Chấn Quốc vẫn không thể tin răng Lưu Thiên Hàn hoàn toàn không bị tàn phế, “Nhưng bác sĩ rõ rằng nói…”

Sở dĩ Lưu Chấn Quốc và Lưu Kiêu tin chắc rằng anh đã bị cắt hai chân và trở thành một người tàn phế, một con hổ giấy, là vì họ đã âm thầm tìm bác sĩ điều trị riêng của Lưu Thiên Hàn.

Bác sĩ đó nói rằng ông ta đã đích thân thực hiện ca phẫu thuật cắt cụt chỉ cho Lưu Thiên Hàn, cậu hai Lưu thét ra lửa một thời cả người bị cắt còn một nửa, có thể cả đời anh không còn cơ hội có con.

Lưu Chấn Quốc trợn mắt, bác sĩ đó dám cố tình lừa ông ta!

“Bác ba, không biết bác sĩ nói với bác cái gì, nhưng từ đầu đến cuối, Lưu Gia Thành tôi chưa bao giờ thừa nhận mình bị tàn phế!”

Lưu Thiên Hàn nhếch môi, nhưng nụ cười của anh không có chút nhiệt nào, chỉ có sự lạnh lẽo từ nơi sâu nhất của địa ngục.

“Bác ba, bác cứ luôn miệng bảo cháu là một kẻ cụt hai chân và đã trở nên tàn phế vô dụng. Bác có thất vọng không khi Lưu Gia Thành này vần có thể đàng hoàng đứng trước mặt bác?”

“Gia Thành, cháu quá đáng rồi đấy!” Lưu Chấn Quốc muốn dùng uy thế của bề trên áp chế Lưu Thiên Hàn, nhưng cho dù ông ta có tức giận đến phồng mũi trợn mắt, khí thế của ông ta vấn là bị áp chế nghiêm trọng.

So với sự điềm tĩnh của Lưu Thiên Hàn, bộ dạng phấn nộ của ông ta giống một gã hề chột dạ hơn.

Nhận ra Lưu Thiên Hàn không hề bị tàn phế, Lưu Kiêu vô cùng khó chịu.

Tuy nhiên, anh ta không lộ vẻ phần nộ như Lưu Chấn Quốc, chỉ là khuôn mặt nham hiểm trưng ra vẻ lạnh lùng.

“Lưu Gia Thành, mày chơi tao?”

Khuôn mặt của Lưu Kiêu vốn đã rất xấu xa, lại thêm vẻ mặt u ám như vậy, khiến anh ta trông giống như một con quỷ muốn hủy diệt thế giới, nhưng đối mặt với anh ta lúc này, trên khuôn mặt Lưu Thiên Hàn không hề lộ ra một chút sợ hãi nào, chỉ là một sự giễu cợt thản nhiên.

“Lưu Kiêu…” Giọng nói của Lưu Thiên Hàn đều đều, thậm chí có chút lười nhác, nhưng cũng không thể xem nhẹ.

Môi mỏng lạnh lẽo khẽ mấp máy, anh tiếp tục nói từng chữ một: “Không phải tôi lừa anh, mà là anh quá ngu ngốc!”

“Lưu Gia Thành, mày!” Lưu Thiên Hàn ngang nhiên gọi anh ta là ngu ngốc, cho dù Lưu Kiêu có bình tĩnh đến đâu, anh ta cũng không thể giữ được bình tĩnh.

Lưu Kiêu siết chặt năm đấm, anh ta thực sự muốn đấm nát khuôn mặt thản nhiên của Lưu Thiên Hàn, nhưng cuối cùng anh ta đã rút tay lại sau khi nghĩ ra sức lực của mình kém xa Lưu Thiên Hàn.

Anh ta nhìn Lưu Thiên Hàn găn từng chữ: “Lưu Gia Thành, đừng vội tự mãn! Bây giờ cậu còn chưa trở thành một người tàn phế thực sự, ai biết khi nào cậu sẽ trở thành một người tàn phế thực sự!”

“Đủ rồi!” Lưu Kiêu nói quá lời, Lưu Chấn Trung không thể nghe tiếp được nữa.

Tuy nói sẽ không để ý tới chuyện giữa người trẻ, nhưng ông ta còn ngồi đây, một khi đã lên tiếng, cho dù Lưu Kiêu không phục, cũng phải ngậm miệng.

Lưu Chấn Trung ánh mắt lạnh lùng đảo qua Lưu Chấn Quốc và Lưu Kiêu trên mặt, “Chú ba, anh nghĩ chú nên cho chúng ta một lời giải thích, chân Gia Thành rõ ràng không có việc gì, tại sao chú trước mặt truyền thông lại nói nó bị cắt hai chân, trở thành tàn phế!”
 
Chương 1527


Chương 1527

Nghe những lời này của Lưu Chấn Trung, Lưu Chấn Quốc chợt nhớ ra rằng tin đồn Lưu Thiên Hàn bị cắt cụt hai chân là do ông ta lan truyền rộng rãi.

Chính những lời ông ta trả lời trước giới truyền thông mà khiến anh hai Lưu danh tiếng lây lừng trở thành một kẻ tàn phế vô dụng trong lòng mọi người!

“Anh cả, em bị Gia Thành chơi xỏ! Cậu ta cố ý cho người lừa gạt em rằng cậu ta trở thành tàn phế, cậu ta là muốn hại em!”

“Câm miệng!” Lúc này thấy Lưu Chấn Quốc vẫn không ăn năn, sắc mặt Lưu Chấn Trung càng thêm khó coi.

“Chú ba, lần này là chú quá đáng!”

Lưu Chấn Trung không nói rõ ràng, nhưng mọi người ngầm hiểu, ông nói Lưu Chấn Quốc quá đáng, không chỉ bởi vì ông ta tung tin đồn anh hai Lưu Nhị bị tàn phế, mà còn bởi vì ông ta muốn lợi dụng chuyện anh Lưu bị thương để chiếm vị trí chủ tịch cho con trai.

Lưu Chấn Trung biết cuộc đấu đá nội bộ giữa các gia đình giàu có tàn khốc như thế nào, nhưng ông vân hy vọng răng nhà họ Lưu bọn họ sẽ hòa thuận và bớt mưu mô hơn.

Tiền quan trọng nhưng cũng cần có tình cảm chân thật giữa con người với nhau.

Họ hàng không thể tàn sát lẫn nhau, mà nên nương tựa lẫn nhau, giúp đỡ lẫn nhau, làm cho nhà họ Lưu ngày càng tốt đẹp.

Nhưng còn Lưu Kiêu và Lưu Chấn Quốc thì sao?

Bọn họ mong Gia Thành trở nên tàn phế, khi lầm tưởng rằng Gia Thành bị tàn phế, họ không muốn giúp Gia Thành đi đứng trở lại, mà nóng lòng muốn kéo Gia Thành xuống, để anh vĩnh viễn không có cơ hội trở mình!

Lòng người không nên bạc bẽo như vậy!

“Bác cả, em không sai! Là anh quá thiên vị!

Là Gia Thành cố ý gài với em và Lưu Kiêu, mà bây giời anh còn nói giúp cho nói! Bác cả, em coi Gia Thành như người nhà, cậu ta là người nhà họ Lưu, còn em và Lưu Kiêu thì sao? Bác coi cha con em là cái gì”

“Chú ba, chú nói anh thiên vị, được, vậy hôm nay anh sẽ thiên vị đến cùng!”

Ánh mắt của Lưu Chấn Trung nhất thời xoáy vào mặt Lưu Chấn Quốc, ông không còn trẻ nữa nhưng ánh mắt vấn sắc lạnh.

Ông nhìn Lưu Chấn Quốc và nói từng chữ một, “Tôi sở hữu hai mươi phần trăm cổ phần của Lưu Thị.

“Bây giờ, tôi đã quyết định chuyển nhượng mười một phần trăm cổ phần cho Gia Thành!

Sau khi nghe những lời này của Lưu Chấn Trung, Lưu Kiêu và Lưu Chấn Quốc bị sốc.

Nhà Lưu Quốc Dũng là gia đình có tỷ lệ cổ phần của Lưu Thị cao nhất trong bốn anh em nhà họ Lưu, gia đình họ sở hữu bốn mươi phần trăm cổ phần của Lưu Thị, cộng với mười một phần trăm cổ phần của Lưu Gia Thành, con số đã vượt qua năm mươi phần trăm.

Từ nay về sau, người nhà Lưu Gia Thành có tuyệt đối quyền lên tiếng ở Lưu Thị, cha con bọn họ muốn gây sóng gió ở Lưu Thị càng khó!

“Bác cả, bác không thể làm như vậy!” Lưu Kiêu úp mở nói, “Bác, bác có biết Lưu Gia Thành đã làm những chuyện vô liêm sỉ gì không? !”

Vẫn là ba con Lưu Chấn Quốc và Lưu Kiêu hiểu nhau, ông ta biết rằng Lưu Kiêu muốn vạch trần mối quan hệ không chính đáng giữa Lưu Gia Thành và Nhan Nhã Tịnh.

Mặc dù anh em Lưu Chấn Quốc và Lưu Chấn Trung không thân lắm, nhưng là anh em nhiều năm như vậy, ông ta vấn hiểu rất rõ Lưu Chấn Trung.
 
Chương 1528


Chương 1528

Lưu Chấn Trung là người chính trực nhất, ông coi trọng phẩm giá của gia đình nhất, nếu ông biết chuyện Lưu Gia thành dan díu với em dâu của Nhan Nhã Tịnh, cho dù Lưu Gia Thành không bị tàn phế, ông cũng sẽ không tiếp tục ủng hộ anh!

Nghĩ đến đây, Lưu Chấn Quốc cũng vội vàng nói: “Anh à, Gia Thành không đủ tư cách để tiếp tục gách vác Lưu Thị chúng ta! Việc cậu ta làm còn không bằng cầm thú, không xứng làm người nhà họ Lưu!”

Lưu Thiên Hàn vốn đã ngồi lại xe lăn với vẻ mặt lãnh đạm, nhưng sau khi nghe những lời này của Lưu Chấn Quốc, anh lại bật cười.

“Ồ? Bác ba, cháu không bằng cầm thú?

Cháu rất muốn biết tại sao Lưu Gia Thành cháu không bằng cầm thú?”

“Chú ba, tôi cũng muốn biết Gia Thành làm cái gì không bằng cầm thú!” Lưu Chấn Trung ngày càng thất vọng vê Lưu Chính Quốc và Lưu Kiêu, nhưng vẫn hỏi câu này với vẻ mặt không chút cảm xúc.

“Bác cả, lén lút tư tình với em dâu, mưu hại em trai ruột của mình, cái này không phải là không bằng cầm thú sao? !”

Nói xong, Lưu Kiêu ném một bức ảnh Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn ôm nhau trong phòng bệnh lên bàn.

“Bác cả, bác nhìn cho rõ, người phụ nữ trong ảnh là ai? !”

Lưu Chấn Trung cho răng Lưu Kiêu lại giở trò, khi ông nhìn rõ người phụ nữ trong ảnh là Nhan Nhã Tịnh, vẻ mặt lại thay đổi chóng mặt.

Nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt Lưu Chấn Trung, Lưu Kiêu không khỏi mỉm cười hài lòng.

Anh ta chậm rãi nhấp một ngụm trà, rồi nói: “Bác cả, cháu luôn nghỉ ngờ cái chết của Thiên Hàn có điều gì đó không đúng, Thiên Hàn cẩn thận như vậy sao có thể đột nhiên gặp tai nạn xe?”

“Sau khi biết chuyện đáng xấu hổ giữa Lưu Gia Thành và Nhan Nhã Tịnh, cuối cùng cháu cũng hiểu ra. Thiên Hàn chết không rõ ràng!”

Nói xong, Lưu Kiêu đập tách trà xuống bàn: “Lưu Gia Thành, sao cậu có thể qua lại với Nhan Nhã Tịnh! Còn giết chết em trai ruột của mình, cậu nói xem, cậu có phải không bằng cầm thú không? !”“

“Gia Thành, những gì Lưu Kiêu nói là thật sao? Cháu thực sự qua lại với Nhan Nhã Tịnh? !” Khuôn mặt của Lưu Chấn Trung đây vẻ khó tin, giọng nói run rẩy hỏi Lưu Thiên Hàn.

“Phải, cháu và Nhan Nhã Tịnh đang qua lại.”

Trên mặt Lưu Thiên Hàn không có một tia bối rối, anh đối diện với ánh mắt của Lưu Chấn Trung, trong đôi mắt trong veo không có lấy một chút chột dạ: “Bác, cháu qua lại với Nhan Nhã Tịnh, nhưng cháu chưa bao giờ làm hại Thiên Hàn.”

“Khi Thiên Hàn xảy ra chuyện, cháu còn chưa tỉnh. Cháu thực sự tò mò, một người sống thực vật như cháu làm thế nào để hại chết Thiên Hàn!”

“Lưu Gia Thành, đừng giảo biện ở đây!

Tỉnh rồi cậu lại giả vờ hôn mê thì ai ma biết được? ! Cậu còn đánh lừa được chúng tôi răng cậu trở thành tàn phế, AI biết sau khi tỉnh dậy cậu có lừa gạt mọi người hay không, để mọi người đều nghĩ răng cậu vẫn là người thực vật chưa tỉnh? !

“Tại sao Thiên Hàn vừa qua đời, cậu liền tỉnh lại? Lưu Gia Thành, cái này không phải có chút trùng hợp sao? Chỉ có một khả năng, cậu đã tỉnh lại nhưng giả vờ hôn mê! Cậu tính toán tỉ mỉ để giết chết Thiên Hàn!

“Lưu Kiêu, anh có trí tưởng tượng rất phong phú, thật đáng tiếc khi anh không viết tiểu thuyết” Lưu Thiên Hàn khẽ cau mày, “Lưu Kiêu, anh hình như đã quên tôi vì sao mà hôn mê?”

 
 
Chương 1529


Chương 1529

Ban đầu, bằng cách suy luận của Lưu Kiêu, Lưu Chấn Trung cũng đang hoài nghi về việc liệu Lưu Gia Thành có lên kế hoạch cho vụ tai nạn xe hơi của Lưu Thiên Hàn hay không, Sau khi nghe lời này của anh, Lưu Chấn Trung ngay lập tức lấy lại sự sáng suốt.

Gia Thành biến thành trạng thái thực vật vì anh bất chấp mạng sống đỡ một viên đạn cho Thiên Hàn.

Anh có thể chết vì Thiên Hàn, sao có thể tính kế giết Thiên Hàn chứ!

Bị Lưu Thiên Hàn chặn họng, Lưu Kiêu nhất thời không nói nên lời, nhưng tốc độ phản ứng của anh ta rất nhanh, lập tức lấy lại được bình tĩnh.

Lưu Kiêu cười ngặt ngẽo, “Đúng vậy, cậu đã từng bất chấp sống chết vì Thiên Hàn, nhưng lòng người sẽ thay đổi. Ai biết liệu cậu có cảm thấy đố ky khi Thiên Hàn thay mình tiếp quản Lưu Thị hay không, hợp lực cùng người phụ nữ của cậu ta, giết cậu tai”

“Lưu Kiêu, anh đúng là chưa thấy quan tài không đổ lệ!”

Lưu Thiên Hàn xoa nhẹ đầu ngón tay, động tác có vẻ thờ ơ đó lại bao trùm toàn thân anh băng một luồng sát khí không dám lại gần.

“Lưu Kiêu, tôi trở thành người thực vật, tôi và Thiên Hàn đã thoát chết trong gang tấc trong trận đấu súng đó, anh hình như đã quên đó đều là do anh ban cho!”

Nói xong, Lưu Thiên Hàn lấy một xấp bằng chứng từ tay Nhạc Dũng và ném xuống chiếc bàn trước mặt.

“Lưu Kiêu, tôi đã cho anh một cơ hội.”

Nói xong lời này, Lưu Thiên Hàn lại quay mặt đi, ánh mắt như sắc như dao liếc qua mặt Lưu Chấn Quốc, “Bác ba, cháu vấn luôn kính trọng người lớn như bác. Đáng tiếc, bác không tôn trọng chính mình!”

“Bác và Lưu Kiêu muốn thâu tóm Lưu Thị, được thôi, hai người đi lên bằng năng lực đi! Hết lần này đến lần khác đâm sau lưng người khác, các người thật sự là không biết xấu hổi”

Nhìn đống văn kiện Lưu Thiên Hàn quăng lên bàn, sắc mặt của Lưu Chấn Quốc và Lưu Kiêu trắng như tờ giấy.

Họ không bao giờ nghĩ tới, bằng chứng về những điều mờ ám mà họ đã làm nhiều năm như vậy vẫn thu thập được.

Cố nén run rẩy, Lưu Kiêu lạnh giọng quát: “Lưu Gia Thành, bằng chứng đều có thể làm giả, đừng hòng hãm hại tôi và ba!”

Lưu Thiên Hàn phớt lờ lời nói của Lưu Kiêu, anh nói không chút do dự: “Anh ta hết lần này đến lần khác muốn dồn cháu và Thiên Hàn vào chỗ chết, lập tài khoản giả, bí mật chuyển tài sản của Lưu Thị,..để buộc cháu nhường vị trí, anh ta không chút do dự cho người cho nổ cầu Bích Thủy…”

“Lưu Kiêu, tôi cũng hy vọng răng tôi đang hãm hại anh, nhưng đáng tiếc, anh nghiện tìm đường chết, đến chết không hối cải!”

“Gia Thành, cháu nói cái gì? ! Cháu nói cầu Bích Thủy ..„ Không đợi Lưu Chấn Trung có thể nói xong, Lưu Thiên Hàn đã kiên quyết nói: “Bác, cầu Bích Thủy là do Lưu Kiêu cho người làm nổi”

“Mấy ngày trước, anh ta cho rằng Lưu Thị đã năm gọn trong tay, cho nên mới đắc ý quá đà, trời xui đất khiến cháu tra ra được chủ mưu phía sau vụ cầu Bích Thủy!”

“Nghiệp chướng!” Lưu Chấn Trung căm phấn nhìn chăm chăm Lưu Kiêu và Lưu Chính Quốc, “Sáu mạng người! Sáu người sống sờ sờ đấy! Nhà họ Lưu chúng ta sao có thể có thứ con cháu bẩn thỉu như các ngươi!”

“Bác, cháu không có. Là Lưu Gia Thành gài bẫy cháu và ba!”

“Bác cả, bác phải tin tưởng em, em và Lưu Kiêu thật sự là bị hãm hại!”

“Ù, tôi đang cố gài bẫy anh sao? Các người đừng nói nhảm ở đây nữa, có gì hãy giải thích với cảnh sát!” Ngay khi Lưu Thiên Hàn nói xong, một số cảnh sát đã ập vào không nói không rằng còng tay Lưu Kiêu và Lưu Chấn Quốc dấn đi.
 
Chương 1530


Chương 1530

Sau khi cảnh sát dẫn cha con Lưu Kiêu rời đi, phải mất một lúc lâu Lưu Chấn Trung mới hoàn hồn.

Ông nhìn Lưu Thiên Hàn với ánh mắt phức tạp, “Gia Thành, bác hỏi lại cháu, cháu đang qua lại với Nhan Nhã Tịnh thật không? !”

Lưu Thiên Hàn chưa bao giờ nghĩ đến việc giấu giếm mối quan hệ giữa anh và Nhan Nhã Tịnh, anh thành thật trả lời: “Vâng!”

“Hồ đồ!”

Lưu Chấn Trung tức phừng phừng, “Gia Thành, sao có thể qua lại với Nhan Nhã Tịnh? P “Gia Thành, là nó quyến rũ cháu đúng không? ! Chia tay đi, cháu buộc phải chia tay Nhan Nhã Tịnh!”

“Bác, là cháu chủ động theo đuổi Nhan Nhã Tịnh”

Lưu Thiên Hàn khẳng định chắc nịch, “Cháu yêu cô ấy, cháu sẽ không chia tay với cô ấy.’ “Gia Thành, cháu và Nhan Nhã Tịnh không thể ở bên nhau! Các cháu làm thế này chính là…”

“Bác, cẩn trọng lời nói!”

Không đợi Lưu Chấn Trung nói xong, Lưu Thiên Hàn đã ngắt lời ông.

“Thiên Hàn đi rồi, Nhan Nhã Tịnh không thể vì cậu ta thủ thân cả đời, cô ấy sẽ phải tái hôn, cô ấy có thể lấy người khác, tại sao không thể lấy cháu? !”

“Cháu và Nhan Nhã Tịnh không có quan hệ huyết thống, cô ấy còn độc thân còn cháu chưa kết hôn. Chúng cháu yêu nhau, tại sao không thể ở bên nhau? !”

“Bác, nếu Thiên Hàn vẫn còn, cho dù cháu có thích Nhan Nhã Tịnh đến đâu, cháu cũng không theo đuổi cô ấy, cháu sẽ chúc phúc cho cô ấy và Thiên Hàn. Nhưng bây giờ Thiên Hàn không còn nữa, cháu muốn cho Nhan Nhã Tịnh hạnh phúc!”

“Nhưng Gia Thành à, cháu là anh trai ruột của Thiên Hàn!” Lưu Chấn Trung không ngừng lẩm bẩm, “Hồ đồ! Hồ đồi”

“Bác, cháu không hồ đồ.’ Lưu Thiên Hàn nhìn Lưu Chấn Trung đầy vẻ kính trọng, nhưng càng nghiêm túc và trịnh trọng, “Bác cả, nếu cháu từ bỏ Nhan Nhã Tịnh vì miệng lưỡi người đời và cưới một người phụ nữ mà cháu không yêu, hai người nhìn nhau mà thấy chán ghét cả một đời, như thế mới gọi là hồ đồ!”

Nghe những lời này của Lưu Thiên Hàn Lưu Chấn Trung đột nhiên hơi choáng váng, ông không kìm được nghĩ về khoảng thời gian khó quên khi còn trẻ.

Ông từng yêu.

Nhưng tình yêu duy nhất của đời ông, bốn mươi năm trước, đã ra đi.

Người ông yêu là vợ của anh họ anh.

Thời đó cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, người con gái ông thích đính hôn ước từ bé với anh họ của ông qua lời mai mối.

Ông bị mắc kẹt trong lẽ giáo, vì lời lẽ của thiên hạ nên ông không có dũng khí để bỏ trốn cùng cô gái nhỏ yêu dấu của mình.

Về sau, cô gái nhỏ ông yêu bị cha mẹ ép gả cho anh họ ông.

Anh họ của ông nổi tiếng xấu tính, hễ có chuyện gì không vừa lòng phải ý lại đem vợ ra đánh, ông nhìn thấy mà đau trong lòng.

Ông cũng từng nghĩ đến việc bất chấp tất cả cùng người con gái mình yêu chạy trốn, hoặc là để anh họ buông tay, bản thân gánh chịu mọi lời đàm tiếu rước người mình yêu về nhà.

Nhưng khi đó, ông rõ ràng còn rất trẻ, đang ở độ tuổi bồng bột, không hiểu tại sao mình lại rụt rè như vậy, lại để ý đến cái gọi là danh tiếng đến như vậy.
 
Chương 1531


Chương 1531

Ông không có dũng cảm để chống lại lẽ thường, ông chỉ có thể trơ mắt nhìn người phụ nữ mình yêu nhất bị anh họ bắt nạt.

Sau đó, anh họ chịu ấm ức bên ngoài, say khướt về nhà, trút giận lên vợ, cô ấy chống cự nên bị anh ta đập vỡ chai rượu và đâm thẳng vào ngực.

Máu tươi tuôn xối xả.

Lần nữa ông gặp lại cô gái nhỏ thân yêu của mình, cô ấy đã tắt thở, năm trên vũng máu, dù ông có ôm cô chặt thế nào cũng không thể sưởi ấm cho cô được nữa.

Ông vẫn luôn nhu nhược cho đến khi cô ấy chết, ông mới trở nên dũng cảm.

Bất chấp mọi lời đàm tiếu, ông bế thi thể cô ấy về nhà nhưng đã quá muộn.

Dù tổ chức tang lễ long trọng đến đâu, ông cũng không còn cảm nhận được nhịp tim của cô ấy, càng không thể nghe thấy tiếng gọi giòn giã của cô ấy, anh Chấn Trung.

Ánh mắt Lưu Chấn Trung dần trở nên mơ hồ, ý thức được mình còn đang ở trong phòng họp, ông kiềm chế sự thất thần, có chút mệt mỏi nói: “Bỏ đi, con cháu tự có phúc của con cháu, các cháu hạnh phúc là được.

“Chỉ là Gia Thành, nếu cháu qua lại với Nhan Nhã Tịnh, cháu chắc chắn sẽ phải đối mặt với những lời đàm tiếu, thậm chí kéo theo việc cổ phiếu của Lưu Thị sẽ giảm mạnh, khi mọi người đều chỉ trích cháu, khi tất cả nước bẩn ở khắp nơi đều đổ lên đầu cháu, cháu có giữ được ý định ban đầu không?

“Bác cả, cho dù xảy ra chuyện gì, cháu sẽ không thay đổi.

Lưu Thiên Hàn cũng không muốn Lưu Chấn Trung lo lắng công việc ở Lưu Thị nên dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Về phần Lưu Thị… nếu chỉ vì vài lời đàm tiếu mà Lưu thị sụp đổ, vậy thì bác quả thực xem thường Lưu Gia Thành cháu!”

“Bác cả, Lưu Thị sẽ ngày càng phát triển, cháu và Nhan Nhã Tịnh cũng sẽ ngày càng hạnh phúc.”

Đối diện với ánh sáng lấp lánh trong mắt Lưu Thiên Hàn, Lưu Chấn Trung không khỏi có chút thất thần.

Trong vô thức, ông tin lời Lưu Thiên Hàn, ông tin răng Lưu Thị sẽ ngày càng lớn mạnh trong tay anh, ông tin rằng anh có thể cùng Nhan Nhã Tịnh bên nhau đến già.

Nhất thời, ông vô cùng ngưỡng mộ chàng thanh niên trước mặt, nếu như năm đó dũng cảm bằng một nửa anh, ông đã không phải chịu nỗi đau thấu xương và hối hận cả đời.

Lưu Chấn Trung có chút không thoải mái, nhưng cũng có chút nhẹ nhõm.

Hạnh phúc không từ trên trời rơi xuống, phải tự mình nỗ lực giành lấy!

Ông chưa bao giờ nỗ lực giành lấy nên hạnh phúc tuột khỏi lòng bàn tay, tan biến.

Lưu Chấn Trung đứng dậy, ông vô nhẹ vào vai Lưu Thiên Hàn, “Gia Thành, bác sẽ bảo thư ký mang thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần cho cháu ký.”

Lưu Chấn Trung đã nói rõ lập trường của mình, các cổ đông khác đương nhiên không dám đối đầu với Lưu Thiên Hàn nữa.

Huống hồ, phần lớn bọn họ đều bị anh nắm giữ điểm yếu, tiếp tục đấu với anh không khác gì tìm đường chết.

Đặc biệt là sau khi ký thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần, gia đình Lưu Quốc Dũng sẽ có năm mươi mốt phần trăm cổ phần của Lưu Thị, anh hai Lưu có quyền phát ngôn tuyệt đối trong Lưu Thị, ai cũng đừng hòng hạ bệ anh.

Xử lý xong công việc của công ty thì đêm cũng đã về khuya.

Lưu Thiên Hàn liếc nhìn đồng hồ đeo tay, anh biết lúc này Nhan Nhã Tịnh đã ngủ rồi, nhưng anh vấn muốn quay lại ôm cô ngủ.
 
Chương 1532


Chương 1532

Khi đi đến cửa văn phòng, anh nghĩ ra điều gì đó, liền dặn dò Nhạc Dũng: “Cậu đi thu xếp giúp tôi, tối mai tôi sẽ cầu hôn cô ấy lần nữa!”

Anh đã công khai thừa nhận mối quan hệ giữa anh và Nhan Nhã Tịnh trong cuộc họp hội đồng quản trị, e rằng ngay ngày mai thôi, người người đều biết mối quan hệ của họ.

Anh cũng biết những lời đàm tiếu ngoài xã hội độc địa như thế nào, anh không muốn người khác nói răng Nhan Nhã Tịnh câu dẫn anh, anh muốn cầu hôn cô trước công chúng và cho cả thế giới biết răng cô là người phụ nữ của Lưu Gia Thành anh, anh yêu cô như sinh mạng của mình.

Nhạc Dũng mong Lưu Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh mỗi ngày đều bên nhau ngọt ngào, tốt nhất là có thêm một đứa con, anh ta vui vẻ đáp: “Tuân lệnh!”

Nghĩ một lát, Lưu Thiên Hàn ngăn Nhạc Dũng lại, “Thôi, tôi đích thân sắp xếp.”

Anh cầu hôn người phụ nữ của mình, vẫn nên là đích thân làm điều đó.

Anh muốn thấy tên anh và cô cùng xuất hiện trên tờ giấy hồng rực đó!

Khi Lâm Tiêu đến gặp Tô Thu Quỳnh, đã là nửa tháng sau.

Nhà họ Lâm xảy ra biến cố lớn, ảnh hưởng đến cuộc sống của nhiều người nên anh ta phải tự mình ra nước ngoài giải quyết.

Tuy nhiên, không ngờ rằng khi anh băng núi vượt sông để đến tìm Tô Thu Quỳnh ở Tây Bắc, sẽ nhìn thấy một cảnh tượng như vậy.

Môi trường quay phim ở Tây Bắc thực sự gian khổ.

Sức khỏe của Tô Thu Quỳnh không được tốt, cô ít nhiều bị thương trong vụ hỏa hoạn, cảm thấy hơi khó chịu trong người, lại thêm các cảnh quay khó thực hiện, mấy ngày nay cô cảm thấy có chút đuối sức.

Cô rất muốn ngủ một giấc thật ngon bồi dưỡng sức khỏe, nhưng cô không muốn mọi người nghĩ răng mình không chịu được khổ cực và quá yếu ớt, nên dù khó chịu tỏng người, cô vần cố gắng hết sức. thể hiện mặt tốt nhất của mình.

Hôm nay là ngày cuối cùng quay phim ở đây, Tô Thu Quỳnh quay cảnh cưỡi ngựa phi nước đại giữa bầu trời xanh và sa mạc cát vàng.

Cô mới học cưỡi ngựa khi mới đến Tây Bắc, không biết vì sao trong lúc quay phim, con ngựa đột nhiên bị choáng, Tô Thu Quỳnh dùng hết sức nắm chặt lấy dây cương nhưng vẫn bị ngã mạnh xuống đất.

Tô Thu Quỳnh ngã ngựa, cả đoàn làm phim kinh hãi, họ vội vàng đỡ cô dậy, định đưa cô đến bệnh viện.

Từ trên lưng ngựa ngã xuống, người Tô Thu Quỳnh thực sự rất đau, nhưng cổ hiểu rõ thân thể của mình nhất.

Mặc dù cô có vẻ bị ngã mạnh, nhưng thực ra cô không bị thương gì nhiều, chỉ là mắt cá chân bị bong gân, đi lại có phần khó khăn.

Cưỡối ngựa phi nước đại là cảnh quay cuối cùng mà Tô Thu Quỳnh quay ở đây, người quay phim đã quay được cảnh quay này nên cô đã hoàn thành nhiệm vụ quay phim.

Tô Thu Quỳnh không muốn đến bệnh viện, mọi người cũng không ép buộc, yêu cầu nhân viên đưa cô về nghỉ ngơi trước.

Tô Thu Quỳnh ban đầu muốn nói không cần làm phiền mọi người, nhưng Giang Tầm, nam diễn viên chính trong “Niệm Nô Kiều”, đã đề nghị dìu cô.

Giang Tầm hiện là minh tỉnh có lưu lượng hàng đầu cả nước, sự nghiệp đang lên như diều gặp gió, bề ngoài lạnh lùng nhưng thực chất lại rất tốt với bạn bè.

Trong khoảng thời gian trên phim trường, mối quan hệ của Tô Thu Quỳnh và Giang Tầm khá tốt, anh ta khăng khăng muốn đưa cô ấy về, cô cũng không từ chối.
 
Chương 1533


Chương 1533

Tô Thu Quỳnh coi Giang Tầm là bạn, nhưng anh ta lại không coi Tô Thu Quỳnh là bạn bình thường.

Anh ta thích Tô Thu Quỳnh.

Trước đây, anh ta chưa bao giờ tin vào cái gọi là tình yêu sét đánh tồn tại trên đời, nhưng sau khi gặp Tô Thu Quỳnh ở đoàn phim, anh ta đã tin vào điều đó.

Anh ta thừa nhận rằng đàn ông yêu băng mắt, anh ta đã yêu Tô Thu Quỳnh ngay từ cái nhìn đầu tiên vì khuôn mặt của Tô Thu Quỳnh quá xinh đẹp.

Nhưng trong hai tuần quen biết, anh ta phát hiện ra Tô Thu Quỳnh không chỉ khiến anh không thể rời mắt vì có nhan sắc trời phú mà còn có một tâm hồn đẹp khiến anh yêu mến.

Anh ta vẫn âm thầm chú ý đến Tô Thu Quỳnh, cho nên biết rằng sức khỏe của cô không tốt và có một vài vết thương, cô khá chật vật trong quá trình quay phim.

Anh ta đã ở trong lãng giải trí một thời gian dài, cũng đã làm việc với rất nhiều nữ diễn viên thậm chí bản thân anh ta không đếm xuể.

Khuôn mặt của bọn họ, anh ta cũng không nhớ rõ lắm, thứ duy nhất nhớ rõ chính là, bọn họ thật sự không thể chịu cực.

Nắng gắt dần, đều sẽ lo mình sẽ bị cháy nắng, lỡ tay làm xước da thì giống như trời sắp sập.

Giang Tâm nghĩ răng Tô Thu Quỳnh sẽ giống như những nữ diễn viên mà anh ta biết trong quá khứ, khóc lóc với đạo diên để thể hiện những bất bình của mình, xin nghỉ phép để lười biếng hay gì đó.

Nhưng cô thì không.

Có một cảnh cô phải lăn xuống dốc, anh ta nghĩ cô sẽ tìm người đóng thế vì quá mệt, nhưng cô cũng không chọn như vậy.

Cô thấy rõ bắp chân mình bị xước rất nhiều, nhưng sau khi lăn xuống dốc, cô lại trùm kín quần áo không một vết tích, không hé răng nửa lời.

Trong khoảnh khắc, Giang Tâm cảm thấy ngay cả khi Tô Thu Quỳnh không có khuôn mặt quốc sắc thiên hương đó, anh ta cũng không thể rời mắt khỏi cô.

Anh ta đã đóng rất nhiều phim truyền hình nổi tiếng, kỹ năng diễn xuất không tệ, anh ta đã dạy cho Tô Thu Quỳnh rất nhiều mẹo diễn xuất, cô thực sự biết ơn và coi anh ta như một người bạn.

Anh ta có cơ hội gần gũi với cô và làm việc chăm chỉ để lưu lại dấu ấn sâu sắc hơn trong cuộc đời cô.

Giang Tầm là một người có nguyên tắc, anh ta biết rằng Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu là một cặp, nếu mối quan hệ giữa họ tốt, anh ta sẽ không chen chân vào mối quan hệ của họ.

Nhưng vào ngày đầu tiên Kiều Hinh gia nhập đoàn phim, cô ta đã nói với mọi người trong đoàn rằng cô ta là mối tình đầu của Lâm Tiêu, đứa con của cô ta là của Lâm Tiêu, vì vậy cô ta đã quay trở lại đoàn tụ với Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu đã có Kiều Hinh và một đứa trẻ, vì vậy anh ta tất nhiên không đủ tư cách để tiếp tục chiếm giữ Tô Thu Quỳnh, ngọn lửa nhỏ trong trái tim Giang Tầm đang bùng cháy rực rỡ, Lâm Tiêu không thể chung thủy một lòng với Tô Thu Quỳnh, anh ta muốn cho cô.

Tô Thu Quỳnh vốn tưởng răng nếu Giang Tầm có thể đưa tay ra đỡ cô, anh ta đã đủ tử tế với tư cách là bạn rồi, nhưng không ngờ anh ta lại nhìn mắt cá chân của cô, rồi trực tiếp cõng cô lên lưng.

Cô bị hành động đột ngột của anh ta làm cho sửng sốt, ý thức được liền muốn nhảy xuống khỏi lưng anh ta.

Nhưng Giang Tầm lại ôm cô rất chặt: “Tô Thu Quỳnh, mắt cá chân của em bị thương nặng, xuống dưới đi một mình, sợ ngày mai trở về Vân Hải, sợ mọi người phải khiêng em trở về!”

Giang Tầm trong lời nói có chút hù dọa, nhưng cũng là nói sự thật.

Mắt cá chân của Tô Thu Quỳnh thật sự rất đau, đau đến mức cô căn bản không muốn đứng dậy.
 
Chương 1534


Chương 1534

Cô không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy rằng Giang Tầm là một người bạn khá tốt với mình.

Cô không tiếp tục hành hạ cái chân mình nữa, có chút cứng ngắc bám trên lưng anh .

ta, nhẹ giọng nói: “Giang Tâm, cảm ơn anh, khi nào trở về Văn Hải, tôi sẽ đãi anh ăn tối.

“Được.

Tô Thu Quỳnh sửng sốt, thực ra cô chỉ đang khách sáo với Giang Tầm, nhưng anh ta lại đồng ý không chút do dự.

Được thôi, anh ta cống cô về khách sạn, đúng là đã giúp cô, trở lại cũng nên đãi anh một bữa, cô không phải là người keo kiệt.

Tô Thu Quỳnh không phải là người thích nói nhiều, cô nhìn khung cảnh xung quanh và để mình chìm đắm trong suy nghĩ.

Giang Tâm ngược lại muốn nói chuyện với Tô Thu Quỳnh, anh ta suy nghĩ một lúc rồi nhẹ nhàng nói với cô: “Tô Thu Quỳnh, em có biết chuyện của Kiều Hinh và Lâm Tiêu không?”

Nửa tháng nay, Tô Thu Quỳnh đã cố gắng hết sức để bản thân không nghĩ đến Lâm Tiêu, khi cái tên này bất ngờ được nhắc đến, cô không biết phải phản ứng thế nào.

Sau một hồi im lặng, cô nhẹ nhàng nói: “Lâm Tiêu và Kiều Hinh, bọn họ ở bên nhau thật tốt”

Đúng vậy, bọn họ ở bên nhau thật tốt, không có cô xen vào, cuối cùng ba người cũng có thể cùng nhau chung sống hạnh phúc.

Trong nửa tháng qua, Lâm Tiêu nên luôn luôn ở bên cạnh Lâm Thanh Ca và Kiều Hinh, phải không?

Ngực cô như thắt lại, nhưng Tô Thu Quỳnh vẫn chân thành hy vọng rằng Lâm Thanh Ca sẽ sớm khỏe lại và gia đình họ sẽ được đoàn tụ.

Sau khi nghe những lời của Tô Thu Quỳnh, Giang Tầm biết rằng cô đã chia tay với Lâm Tiêu.

Anh ta cảm thấy răng Tô Thu Quỳnh là bông hoa lăng tiêu anh không thể với tới, nhưng hiện tại, anh ta muốn dũng cảm một lần.

“Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu đã làm em thất vọng, anh sẽ không như vậy. Tô Thu Quỳnh, hãy cho anh một cơ hội để chăm sóc em, được chứ?”

“Ha!”

Lâm Tiêu cười lạnh, anh băng núi vượt sông, cuối cùng cũng nhìn thấy Thu Quỳnh của mình, nhưng những gì anh thấy là cô nằm trên lưng một người đàn ông khác, người đàn ông còn nói, hãy cho anh ta một cơ hội để chăm sóc cô.

Lâm Tiêu cảm thấy mình bị dìm trong bể giấm.

Giọng nói của Lâm Tiêu đột ngột thốt lên trong màn đêm yên tĩnh, Tô Thu Quỳnh và Giang Tầm cùng lúc nhìn về phía anh.

Nhìn thấy dáng người cao lớn của Lâm Tiêu dưới ánh trăng, Tô Thu Quỳnh đột nhiên cảm thấy như thể mình đã cách biệt âm dương.

Bây giờ anh không phải đang ở bên cạnh Kiều Hinh và Lâm Thanh Ca sao? Anh đang làm gì ở đây?

Tô Thu Quỳnh không biết làm thế nào để đối mặt với Lâm Tiêu, vì vậy cô quyết định không đối mặt.

Bây giờ, cô cũng không muốn đối mặt với Giang Tâm nữa, vừa rồi cô cho rằng anh ta quan tâm cô chỉ vì tình bạn mà bằng lòng để Giang Tâm cõng suốt đoạn đường, không ngờ anh ta lại có suy nghĩ như vậy với cô, là tình cảm nam nữ sao.

Cô không thể cho Giang Tầm bất cứ thứ gì, vì vậy cô không cần thiết dây dưa với anh ta.

“Giang Tâm, vừa rồi cám ơn anh, cho tôi xuống đây.
 
Chương 1535


Chương 1535

“Tô Thu Quỳnh, anh đã nói rồi, anh sẽ đưa em trở về.” Giang Tầm cố chấp nói với Tô Thu Quỳnh, “Anh sẽ không bắt em phải trả lời ngay lập tức, nhưng Tô Thu Quỳnh à, anh hy vọng em sau khi trở về có thể suy nghĩ, cho anh một cơ hội chăm sóc cho em.

Thấy mình sắp đến, mà Giang Tầm vấn bám lấy Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu lườm muốn cháy con mắt, anh cười lạnh, lao nhanh tới ôm lấy cô vào lòng từ trên lưng Giang Tầm.

Anh siết chặt Tô Thu Quỳnh, khuôn mặt tuấn tú cao ngạo lạnh như băng, “Giang Tâm, tôi còn chưa chết! Không đến phiên anh lo người phụ nữ của tôi!”

“Người phụ nữ của anh?” Giang Tầm không hề nao núng, anh nhìn vào mắt Lâm Tiêu lộ rõ vẻ mỉa mai, “Anh Lâm, anh có nhiều phụ nữ như vậy! Nhưng Tô Thu Quỳnh chỉ có một, tôi không phải anh, tôi có thể trao cho cô ấy tình yêu chung thủy một lòng, chứ không coi cô ấy như một trong hàng ngàn bông hoa đẹp.”

“Giang Tâm, nói lại tôi nghe thử coi?”

“Anh Lâm, tôi nói cho anh biết, anh không xứng với Tô Thu Quỳnh!” Giang Tâm tiến lên một bước, nhìn Lâm Tiêu ánh mắt không chút kiêng dè, “Cho nên anh Lâm à, đừng quấy rầy Tô Thu Quỳnh, cô ấy không thích bị bị anh làm phiền!”

Lâm Tiêu thực sự khó chịu vì vẻ tự mãn của Giang Tầm, nhưng anh phải thừa nhận răng những gì anh ta nói là đúng.

Anh không xứng với Tô Thu Quỳnh.

Anh có quá khứ đen tối, chỉ cần tùy tiện kể ra một tội, anh cũng đáng chết vạn lần, mà Tô Thu Quỳnh là trăng trên trời, là ngôi sao trong đêm, cô hoàn hảo như vậy, cô xứng đáng là người đàn ông tốt nhất trên đời, đúng là Lâm Tiêu trèo cao.

Nhưng cho dù anh đối với Tô Thu Quỳnh không đủ tốt, cô cũng không thích bị anh quấy rầy, anh vấn là không đành lòng buông tay.

Cảm nhận được lòng bàn tay Tô Thu Quỳnh lạnh lẽo, Lâm Tiêu càng siết chặt tay cô hơn, anh nhìn vào mắt cô lộ rõ vẻ cầu xin: “Thu Quỳnh, chúng ta nói chuyện nhé, anh có chuyện muốn nói với em.”

“Lâm Tiêu, chuyện của anh và Kiều Hinh em đã biết rồi.”

“Thu Quỳnh, anh…

“Lâm Tiêu, thật ra em đã cho anh một cơ hội để giải thích, nhưng anh vẫn lựa chọn lừa dối. Lâm Tiêu, em nghĩ hiện tại chúng ta đang làm rất tốt, em có thể tập trung vào sự nghiệp của mình, anh cũng có thể ở bên những người anh quan tâm, như thế này thật tốt biết mấy.”

“Không tốt, không tốt chút nào cả!”

Lâm Tiêu không chút do dự ôm Tô Thu Quỳnh vào lòng, anh ôm cô thật chặt, như thể anh muốn hòa tan người này thành máu thịt của mình.

“Thu Quỳnh, anh không tốt! Anh một chút cũng không tốt! Em không ở bên cạnh anh, anh sống rất khó khăn!”

Nhìn thấy bộ dáng lo lắng được mất của Lâm Tiêu, trong lòng Tô Thu Quỳnh lại chạnh lòng, nhưng khi nghĩ đến khuôn mặt tái nhợt của Lâm Thanh Ca cầu xin cô rời xa Lâm Tiêu, lòng cô lại lặng đi.

“Lâm Tiêu, đừng làm như vậy, anh làm vậy em rất khó xử.

Nhìn Lâm Tiêu ôm chặt Tô Thu Quỳnh như thế muốn bóp nghẹt cô, Giang Tâm đứng một bên không thể chịu đựng được nữa.

Anh ta lạnh lùng nhướng mi, vẻ ngoài lạnh lùng nghiêm nghị.

“Anh Lâm, mau buông Tô Thu Quỳnh ra!

Anh không nghe cô ấy nói sao? Cô ấy nói anh đang làm khó cô ấy! Anh Lâm, anh thích gây khó dễ đến vậy sao!”

“Câm miệng!”
 
Chương 1536


Chương 1536

Bị Lâm Tiêu quát như vậy, Giang Tầm cũng không tức giận, khóe môi cong lên rõ ràng trào phúng: “Anh Lâm, tôi nói sai sao? Thu Quỳnh căn bản không muốn nói chuyện với anh. Anh cứ làm phiền cô ấy như vậy, sẽ tăng thêm gánh nặng cho cô ấy!”

“Còn nữa, anh Lâm, hành vi của anh thật khiến tôi ghê tởm! Anh một tay bắt bao nhiêu cá? Anh Lâm, anh có thể cho rằng đàn ông đa tình là lẽ tự nhiên, nhưng đa tình quá mức thì là trăng hoa! Vô trách nhiệm!”

“Anh Lâm, hành vi hai tay ôm mấy người đẹp của anh, đừng làm bẩn tay Thu Quỳnh!”

Với tính khí nóng nảy của Lâm Tiêu, nếu ai đó dám buộc tội anh như thế này, anh sẽ đánh kẻ đó đến mức nghỉ ngờ nhân sinh, nhưng anh không đánh Giang Tầm.

Những gì Giang Tầm nói thực sự rất khó nghe, nhưng Lâm Tiêu không biết bản thân bị gì, chỉ cảm thấy rằng anh ta nói đúng.

Huống hồ, anh cũng cảm thấy người đáng bị đánh cho nghi ngờ nhân sinh không phải Giang Tâm, mà là anh.

“Giang Tàm, anh trở về trước đi, cám ơn anh đưa tôi trở về, tôi muốn nói chuyện với Lâm Tiêu một lát”

Giang Tầm có chút lo lắng cho Tô Thu Quỳnh, nhưng cô đã nói như vậy, nếu anh ta tiếp tục quanh quẩn ở đây, Tô Thu Quỳnh sẽ cảm thấy chán ghét.

Anh ta lạnh lùng liếc nhìn Lâm Tiêu, sau đó nhẹ nhàng nói với Tô Thu Quỳnh: “Thu Quỳnh, em cần gì thì gọi cho anh bất cứ lúc nào! Nếu có ai dám bắt nạt em, hãy nói cho anh biết, anh sẽ lập tức có mặt!”

Lâm Tiêu thực sự khó chịu với cụm từ “lập tức có mặt” của Giang Tầm, nếu người phụ nữ của anh cần bất cứ điều gì, Lâm Tiêu dù vượt qua chảo dầu biển lửa cũng có mặt chưa đầy một cái chớp mắt, ai quan tâm cậu nhấãi ranh Giang Tầm lập tức có mặt!

Tuy nhiên, anh biết rằng bây giờ không phải là lúc để tức giận với Giang Tầm, điều cấp bách nhất bây giờ là dỗ dành Tô Thu Quỳnh.

Lâm Tiêu đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Thu Quỳnh, “Thu Quỳnh, anh xin lỗi.”

Tô Thu Quỳnh nhanh nhạy tránh khỏi tay của Lâm Tiêu, cô cố gắng thoát ra khỏi vòng tay của anh, giữ một khoảng cách khá xa cách.

“Lâm Tiêu, anh không cần nói xin lỗi, có một số chuyện không phải lỗi của anh.”

Trầm mặc một lát, Tô Thu Quỳnh đột nhiên ngẩng mặt lên, đối diện với ánh mắt của Lâm Tiêu, rất nghiêm túc nói: “Lâm Tiêu, nửa tháng trước, em gửi cho anh một tin nhắn, em nghĩ anh hẳn là đã nhận được.”

“Anh không có nhận được!” Lâm Tiêu đã sớm đoán ra Tô Thu Quỳnh tiếp theo sẽ nói cái gì, kích động thốt lên: “Thu Quỳnh, anh không có nhận được! Anh chẳng nhận được cái gì hết!”

Tô Thu Quỳnh không để ý đến sự kích động của Lâm Tiêu, cô khẽ thở dài: “Lâm Tiêu, em biết anh đã nhận được tin nhắn.”

“Em đã chuyển tất cả đồ đạc của mình ra khỏi căn hộ. Từ giờ trở đi, anh, Kiều Hinh và Thanh Ca một nhà ba người có thể sống ở đó.

“Nếu như nmọi người cảm thấy bên đó quá nhỏ, có thể ở nơi khác.” Nói xong, Tô Thu Quỳnh cười chua chát: “Thực ra anh ở đâu thì liên quan gì đến em cơ chứ!”

Khẽ khép đôi mi, cố cố hết sức biến những suy nghĩ chua xót thành bình thản cho nhẹ lòng.

Giọng nói của cô thanh tao tựa hồ như đến từ bầu trời xa xôi, “Lâm Tiêu, mối quan hệ giữa chúng ta đã kết thúc rồi.”

Lâm Tiêu chỉ cảm thấy trái tim mình bị nứt ra từng chút một, anh khó chịu đến mức không thể thở được.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom