Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1477


Chương 1477

Trận hỏa hoạn tối hôm qua có ảnh hưởng rất lớn, cảnh sát cũng đã bắt tay vào điều tra, Nhạc Dũng cũng đã sai không ít người đi hòng tìm ra tên thủ phạm đã phóng hỏa.

Nhưng người tối hôm qua có năng lực phản điều tra rất mạnh, tất cả camera bên ngoài phòng làm việc đều đã bị cô ta làm hỏng từ trước, không có chứng cứ xác thực khiến nhất thời không thể tra ra tên thủ phạm phóng hỏa.

Việc phòng làm việc bốc cháy, người Nhan Nhã Tịnh nghỉ ngờ đầu tiên là Cung Tư Mỹ.

Dù sao người mong ngóng Nhân Gian xảy ra chuyện nhất chính là Cung Tư Mỹ và Cao Chí Minh.

Cung Tư Mỹ lợi dung dư luận ép Nhân Gian rút khỏi vòng bán kết thất bại, cô ta chắc chắn sẽ nghĩ ra thủ đoạn khác để đuổi Nhân Gian ra khỏi cuộc thi.

Mà hủy đi tác phẩm dự thi của Lê Mặc chính là thủ đoạn nhanh nhất lại có hiệu quả nhất.

Tối ngày mai chính là vòng bán kết rồi, cô ta chỉ cần hủy đi tác phẩm dự thi của Lê Mặc, trong thời gian ngắn như vậy, Lê Mặc không có cách nào để chuẩn bị một tác phẩm mới, như vậy Nhân Gian bọn họ liền sẽ bị thua thảm hại bởi Cung Tư Mỹ trong cuộc thi.

Hơn nữa, Cung Tư Mỹ hận thấu xương Nhan Nhã Tịnh, vậy nên người hủy bộ trang phục, còn đẩy Nhan Nhã Tịnh vào chỗ chính cũng chính là Cung Tư Mỹ, trừ Cung Tư Mỹ ra thì Nhan Nhã Tịnh thật sự không nghĩ ra được kẻ chủ mưu nào khác ở sau việc này cả.

Đúng vậy, Cung Tư Mỹ chỉ là kẻ chủ mưu đứng đằng sau, người phóng hỏa thật sự lại là người khác.

Mà người đó chắc chắn là nhân viên trong nội bộ phòng làm việc.

Tối hôm qua sau khi cô và Tô Thu Quỳnh vào phòng làm việc xong đã khóa cửa lớn lại rồi.

Biết tác phẩm dự thị của Lê Mặc để ở phòng làm việc, lại còn có chìa khóa của phòng làm việc thì chỉ có thể là gián điệp thôi.

Giữ lại tên gián điệp này là một tai họa vô biên, lần này cô phải tóm cho băng được tên gián điệp này.

Nhan Nhã Tịnh nói cho cảnh sát biết nghi ngờ của cô, đương nhiên cô không có trực tiếp nói nghi ngờ về Cung Tư Mỹ của mình ra, dù sai Cung Tư Mỹ cũng là người nhà họ Cung, không có chứng cứ cảnh sát không thể nào tùy tiện điều tra người nhà họ Cung.

Nhan Nhã Tịnh gửi tất cả tư liệu và nhân viên trong phòng làm việc cho Nhan An Bảo, cô biết con trai cưng nhà mình có t hiên phú về máy tính, cô muốn để Nhan An Bảo tra thông tin trên mạng hòng tìm ra kẻ khả nghỉ lớn nhất.

Nhan An Bảo cũng không phụ sự mong đợi của Nhan Nhã Tịnh, cậu bé phát hiện ra một người khả nghỉ trong số nhân viên của phòng làm việc.

Tôn Oánh Oánh.

Nhan An Bảo tra ra Tôn Oánh Oánh có một nick zalo phụ, trong vòng bạn bè nick zalo phụ đó có rất nhiều bài đăng đều là những lười chửi rủa ác ý về Nhan Nhã Tịnh, giống như giữa cô ta và Nhan Nhã Tịnh có mối thù không đội trời chung gì đó vậy.

Cái cô Ton Oánh Oánh này Nhan Nhã Tịnh thật sự không có ấn tượng gì, cô cũng nghĩ khong ra mình đắc tội cô ta lúc nào.

Nhưng sau khi cô đưa tư liệu của Tôn Oánh Oánh cho Nhạc Dũng xem thì trên mặt Nhạc Dũng lập tức xuất hiện biểu tình như hiểu ra gì đó.

Tôn Oánh Oánh là con gái của dì Cẩn.

Trước đây Nhạc Dũng cũng không có ấn tượng gì với Tôn Oánh Oánh này, nhưng sau khi bị phát hiện cô ta nhiều lần giả danh Nhan Nhã Tịnh đòi tiền Lưu Thiên Hàn thì cô ta là do anh giải quyết.

Lúc đó khi anh giải quyết Tôn Oánh Oánh thì Lưu Thiên Hàn có nói anh không cần phải nương tay với cô ta.

Anh đương nhiên cũng không định nương tay với Tôn Oánh Oánh làm gì.
 
Chương 1478


Chương 1478

Nhưng dù sao dì Cẩn đã theo Thịnh Vân Hiên nhiều năm, bà cũng rất có cảm tình với dì ấy, dì Cẩn đi cầu xin Thịnh Vân Hiên, cuối cùng vì nể mặt Thịnh Vân Hiên, sau khi cảnh cáo cô ta một trận thì anh vân là tha cho cô ta một mạng.

Tôn Oánh Oánh không phải chịu cảnh tù ngục.

Anh cứ nghĩ trải qua lần cảnh cáo đó thì Tôn Oánh Oánh có thể dừng lại rồi, dù sao thì trận đòn đó cũng phải phải chỉ để mua vui, không ngờ rằng cô ta ngày một lớn mật hơn, lần này cô ta không muốn tiền nữa mà là muốn mạng của Nhan Nhã Tịnh!

Nếu như sớm biết giữ lại mạng của Tôn Oánh Oánh sẽ chôn xuống một mối họa lớn như vậy thì lúc đó cho dù ra sao cũng phải khiến cô ta ngồi từ mọt gông!

Nhìn thấy bộ dạng này của Tôn Oánh Oánh, Nhan Nhã Tịnh liền biết là anh chắc chắn biết Tôn Oánh Oánh gì đó rồi.

Cô vội vàng hỏi anh: “Nhạc Dũng, trước đây anh với Tôn Oánh Oánh có qua lại gì sao? Tôi không có ấn tượng gì với cô ta, nhân viên trong phòng làm việc đều là do Lê Mặc tuyển vào, toi thật sự không biết tại Sao cô ta lại muốn dồn tôi vào chỗ chết chu “Tôn Oánh Oánh là con gái dì Cẩn. ” Nhạc Dũng thành thật nói với Nhan Nhã Tịnh: “Trước đây, ông chủ có sai tôi cảnh cáo cô ta, có thể là vì chuyện cũ mà cô ta mang hận cô trong lòng, muốn báo thù cô. “

Nghe Nhạc Dũng nhắc đến dì Cẩn, Nhan Nhã Tịnh lập tức tỉnh ngộ.

Con gái của dì Cẩn mạo danh cô lừa không ít tiên của Lưu Thiên Hàn, chuyện này cô có biết chỉ là chưa từng hỏi tên con gái của dì Cẩn nên không có biết nhân viên Tôn Oánh Oánh mà Lê Mặc tuyển vào chính là con gái của dì Cẩn.

Tôn Oánh Oánh vì báo thù cô mà không ngại vào làm trong Nhân Gian, cô ta đúng thật là hao tổn tâm tư mài Có điều, Nhan Nhã Tịnh cảm thấy Tôn Oánh Oánh phóng hỏa không chỉ đơn giản là vì báo thù cô.

Thời gian quá trùng hợp, trận hỏa hoạn này vừa hay hủy mất bộ trang phục dự thi của Nhân Gian.

Nguyên nhân cô ta phóng hỏa có một phần là vì báo thù cô, nhưng sau lưng cô ta chắc chắn vần có kẻ chủ mưu đứng đăng sau.

“Nhạc Dũng, chúng ta nhanh chóng đi tìm Tôn Oánh Oánh!

Nhạc Dũng gật đầu, nhanh chóng gọi mấy cuộc điện thoại phân phó xuống sai thuộc hạ của anh đi tìm Tôn Oánh Oánh.

Giữa Nhạc Dũng và Tôn Oánh Oánh xem như là có chút qua lại, từ chuyện lần trước anh có thể nhìn ra, Tôn Oánh Oánh là một người phụ nữ ngu ngốc điển hình.

Hơn nữa cô ta còn rất tự kiêu.

Cô ta có thể lên kế hoạch khá tỉ mỉ cho vụ phóng hỏa lần này, chắc chắn là có người đứng sau chỉ điểm, hơn nữa cô ta chắc chắc tự tin cho răng mình đã che giấu rất kỹ, người khác sẽ không tra lên đến đầu cô, lúc này cô ta có lẽ đang cầm số tiền mà kẻ chủ mưu đứng sau cho để đi mua sắm thỏa thích, khoe khoang các kiểu.

Nhạc Dũng nghĩ không sai, trong vòng bạn bè nick zalo chính của Tôn Oánh Oánh vừa đăng không ít bài đăng khoe của.

Trong mấy tấm ảnh chụp màn hình mà Nhan An Bảo gửi cho Nhan Nhã Tịnh có bức ảnh Tôn Oánh Oánh ôm hôn cái túi xách LV, cũng có các kiểu ảnh khoe khoang khác, nói chung chính là có tiền các kiểu.

Thuộc hạ của Nhạc Dũng làm việc rất nhanh, không đến mười phút bọn họ đã tìm ra được Tôn Oánh Oánh.

Hiện tại Tôn Oánh Oánh đã chuyển ra khỏi nơi ở trước đây, cô ta mua một căn hộ nhỏ ở khu trung tâm thành phố, sống rất thoải mái.

Nghe thuộc hạ báo cáo, Nhạc Dũng không khỏi cười lạnh.
 
Chương 1479


Chương 1479

Anh thật không nghĩ đến cuộc sống của Tôn Oánh Oánh lại trôi qua thoải mái như thế, phải biết, muốn mua một căn hộ nhỏ hơn 100 mét vuông ở Vân Hải tấc đất tấc vàng này, dưới ba mươi tỷ thì không thể nào mua được.

Tôn Oánh Oánh vẫn là kiếm tiền một cách đứng đắn quá đi!

Xác định Tôn Oánh Oánh hiện đang ở trong căn hộ nhỏ đó, Nhạc Dũng trực tiếp lái xe chở Nhan Nhã Tịnh đến đó.

Cao Bắc Vinh cũng đi theo bọn họ, chân Lưu Thiên Hàn bị thương nặng như vậy, Cao Bắc Vinh sắp tức chết rồi, anh chắc chắn không thể bỏ qua cho tên thủ phạm Tôn Oánh Oánh này.

Có Tần Kỳ ở đây, Lưu Thiên Hàn có thể đứng dậy được, nhưng cứ nghĩ đến anh phải chịu những đau đớn kia thì Cao Bắc Vinh vấn tức đến muốn giết người.

Nếu hôm nay anh không đem Tôn Oánh Oánh cái đồ rắn tinh có bệnh kia xé làm tám lúc thì anh không phải đàn ông!

Lúc Cao Bắc Vinh tức giận thì phóng rất nhanh, Nhan Nhã Tịnh và Nhạc Dũng vừa mới ra khỏi thang máy thì anh đã xong đến trước cửa nhà Tôn Oánh Oánh.

Thực ra nếu như là Nhạc Dũng hay Nhan Nhã Tịnh bấm chuông thì Tôn Oánh Oánh không chắc sẽ mở cửa.

Nhưng Tôn Oánh Oánh yêu thầm Cao Bắc Vinh, vừa nhìn thấy người bấm chuông là Cao Bắc Vinh thì cô ta đã vội vàng mở cửa lớn căn hộ ra rồi.

“Cậu Cao…”

Thực ra Tôn Oánh Oánh đã từng lấy lòng Cao Bắc Vinh rất nhiều lần nhưng lần nào cũng bị anh vô tình từ chối.

Anh có thể chủ động đến tìm cô thật sự là kinh hỷ nằm ngoài dự đoán.

Tôn Oánh Oánh một bộ ngại ngùng, cô ta cảm thấy Cao Bắc Vinh chủ động đến tìm cô thì chắc chắn là có vài phần hảo cảm với cô, cô ta nũng nịu gọi anh một tiếng, cơ thể đã xịt nồng nặc nước hoa Chanel giống như không xương ngã về phía người anh.

Cao Bắc Vinh bị hành động này của Tôn Oánh Oánh dọa cho một phát, chủ động nhào vào lòng gì đó, khẩu vị cũng nặng quá rồi, trái tim bé nhỏ của anh chịu không nổi.

Tôn Oánh Oánh Cảm thấy Cao Bắc Vinh chủ động tìm đến cửa chắc chắn là vì có ý với cô, cô không ngờ rằng anh sẽ né tránh, cô không đứng vững liền ngã nhào ra đất.

Tôn Oánh Oánh ai oán, nhưng cô ta lại không nỡ tức giận với Cao Bắc Vinh, chỉ có thể nửa làm nũng nửa trách móc nói: “Cậu Cao, anh ghét quá đi! Chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả! “

“Tôn Oánh Oánh, cô câm miệng lại! Hoa ngọc cái gì chứ, tôi nói cho cô biết, cô chính là một đống cứt ruồi! “

Tôn Oánh Oánh không ngờ rằng Cao Bắc Vinh chủ động tìm đến nhà cô còn nói những lời khó nghe như vậy, sắc mặt cô ta lập tức thay đổi.

“Cậu Cao, anh nói vậy là có ý gì chứ? Tối nay rõ ràng là anh chủ động đến tìm tôi trước, bây giờ anh lại chửi tôi, anh không biết thẹn à?! “

“Cậu Cao, tôi biết anh thích giả bộ trong sáng, nhưng làm người thì giả bộ cũng có mức độ thôi, anh rõ ràng có ý đồ xấu với tôi còn giả bộ làm Liễu Hạ Huệ, không biết xấu hổi “

“Ha! Tôi có ý đồ xấu với cô?! ” Cao Bắc Vinh cười lạnh: “Tôn Oánh Oánh, ai cho cô tự tin nghĩ rằng tôi sẽ có ý đồ xấu với cô chứ? Trư Bát Giới còn biết soi gương, cái loại như cô còn không biết soi gương sao?

“Anh! “

Mặc dù Tôn Oánh Oánh khá thích Cao Bắc Vinh nhưng bị anh diss như vậy mặt mũi của cô vẫn là không nhịn được.

Cô ta vừa muốn nổi điên thì cả người liền bị Cao Bắc Vinh nặng nề ấn xuống đất.
 
Chương 1480


Chương 1480

Tôn Oánh Oánh ngượng ngùng nhìn anh một cái, phong tình vạn chủng ôm lấy cổ anh: “Cậu Cao, nếu như anh muốn thì đóng cửa lại trước đi! Bị người khác nhìn thấy thì xấu hổ lắm! “

Cao Bắc Vinh một mặt chết lặng, muốn?

Anh muốn gì chứ?

Anh muốn đánh cho cái đồ đàn bà ác độc này hoài nghỉ nhân sinh!

Nhìn thấy tay Tôn Oánh Oánh khoác lên cổ mình, Cao Bắc Vinh lập tức nổi da gà khắp người, nhất là khi mặt đối mặt với cô ta, anh lại càng buồn nôn nghiêm trọng.

“Cậu Cao, ngẩn ra đó làm gì nữa! Mau đóng cửa đi! ” Tôn Oánh Oánh thúc giục.

Cao Bắc Vinh không thể nhịn nổi nỗi, anh hất mạnh cô ngã trên mặt đất: “Tôn Oánh Oánh cô bị điên à! Ai them đụng vào cô chứ! Nói! Là ai sai khiến cô đốt phòng làm việc của chị dâu tôi?! “

Tôn Oánh Oánh làm sao cũng không ngờ đến Cao Bắc Vinh đến đây là vì chuyện này, cô không khỏi có chút hoảng sợ.

Cô rõ ràng đã làm rất kín, hơn nữa người đứng sau cô cũng nói hành động của cô hoàn hoàn đến không thể tìm ra dấu vết gì, Cao Bắc Vinh sao có thể biết được chứ?

Trong lòng Tôn Oánh Oánh có quỷ nhưng cô ta vấn cô gượng cười nói: “Cậu Cao, em không biết anh đang nói gì cả. Em đây là con gái nhà lành, sao có thể làm ra loại chuyện giết người phóng hỏa được chứ! “

“Tôn Oánh Oánh, cô không cần giả vờ nữa, chính là do cô phòng hỏa! ” Nhan Nhã Tịnh vứt một cái ipad đến trước mặt cô ta: “Camera quanh phòng làm việc đúng là đều đã bị làm hỏng rồi, nhưng con đường dưới lầu phòng làm việc có một cái camera ẩn không bị hỏng, người phóng hỏa tối hôm qua chính là cô! “

Nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh, đặc biệt là khi nhìn thấy Nhạc Dũng, sắc mặt Tôn Oánh Oánh càng khó coi hơn.

Cả đời này cô cũng không thể nào quên được, Nhạc Dũng nhìn giống như nho nhã lịch sự nhưng thủ đoạn tra tấn người của anh ta có bao nhiêu tàn nhân.

Mà những tra tấn mà cô đã từng phải chịu đựng đều là do Nhan Nhã Tịnh ban cho!

“Nhan Nhã Tịnh, lời này của cô là có ý gì?

Lẽ nào tôi đi qua phòng làm việc thì là tôi phóng hỏa sao? Nhan Nhã Tịnh, đường không phải của nhà cô, tôi muốn đi đâu còn phải được cô cho phép sao? “

Trong tay Nhan Nhã Tịnh chỉ có đoạn video này, cảnh chứng minh cô ta vào phòng làm việc phóng hỏa không có quay được.

Đoạn video này chỉ quay được cảnh cô đi ngang qua con đường dưới phòng làm việc, thật sự không nói rõ được gì, chỉ cần cô có chết cũng không nhận tội, đoạn video kia không thể làm chứng cứ xác thực chứng minh cô là thủ phạm thực sự phóng hỏa phòng làm việc.

Nghĩ như vậy Tôn Oánh Oánh lập tức vững lòng hơn không ít, cô cũng không để ý được đến việc tiếp tục câu dân Cao Bắc Vinh nữa, cô nắm lấy tay nắm cửa: “Tôi phải đi ngủ rồi, mời các người về cho! “

Nhạc Dũng đẩy cửa căn hộ ra cũng Nhan Nhã Tịnh bước vào trong, đôi mắt ẩn đăng sau cặp kính phẳng kia không còn sự ôn hòa và nho nhã thường ngày nữa mà mang một loại sắc bén lạnh lùng.

Tâm mắt của anh lạnh lùng quét qua trên người Tôn Oánh Oánh như thể dưới cái nhìn của anh, tất cả sự bẩn thỉu và đen tối trên cơ thể con người đều không có nơi nào để trốn.

Đôi môi lạnh lùng mấp máy, trong giọng nói của Nhạc Dũng mang sự lạnh lẽo khiến người ta sợ hãi: “Tôn Oánh Oánh, nếu như cô không muốn nói thật cũng không sao, tôi sẽ tự có trăm ngàn cách để cạy mồm cô ra! “
 
Chương 1481


Chương 1481

Nghe Nhạc Dũng nói vậy, khuôn mặt của Tôn Oánh Oánh lập tức trắng bệch như tờ giấy.

Nhạc Dũng sẽ dùng cách gì để cạy miệng cô, cô không thể nào không biết được, bởi vì nửa năm trước cô đã từng được thử rồi, loại cảm giác đó quả thực là sống không bằng chết, cả đời này của cô cũng không muốn lại phải trải qua khoảng thời gian như địa ngục đó nữa.

Nhìn ra sự sợ hãi của Tôn Oánh Oánh, Cao Bắc Vinh cười xấu xa: “Tôn Oánh Oánh, thực ra muốn cạy miệng của cô tôi cũng có không ít cách hay. Thập đại cực hình thời Mãn Thanh gì đó là tôi thích nhất đó!

Nghe Cao Bắc Vinh nói vậy, Tôn Oánh Oánh không nhịn được kêu lên, không làm sao cũng không ngờ đến người đàn ông mà mình yêu thầm nhiều năm như vậy lại là một tên ác ma giết người không chớp mắt.

Cô ta gần như là dùng hết sức lực toàn thân mới lớn giọng kêu lên: “Các người không thể làm vậy với tôi! Các người đây là lạm dụng tư hình! “

“Tôi không có phóng hỏa, tôi không có hại người! Tôi vô tội! Mấy người đừng hòng vu oan giáng họa cho tôi! “

“Vô tội? “Nhan Nhã Tịnh cười lạnh: “Tôn Oánh Oánh, cô thật sự nghĩ là phá hỏng hết tất cả camera trong tòa nhà thì cô có thể kê cao gối mà ngủ sao? Quên mất không nói cho cô biết, chiếc bật lửa tối qua cô dùng để châm lửa rơi ở bên ngoài phòng làm việc. Cảnh sát vừa mới kiểm tra ra bên trên chiếc bật lửa đó có dấu vân tay của côi! “

Bật lửa?

Trong lòng Tôn Oánh Oánh hoảng loạn đến cũng cực, tối qua có rất nhiều chỉ tiết cô đều không nhớ rõ rồi.

Có điều tối qua cô phóng hỏa quả thực là dùng bật lửa.

Cô lần đầu làm hại đến tính mạng người khác, cho dù là cô có cố gắng duy trì bình tĩnh thì thực ra trong lòng vấn rất căng thẳng.

Phóng hỏa xong cô thật sự đã quên mất vứt bật lửa ở đâu mất rồi.

Tối qua cô không có đeo găng tay, bên trên bật lửa quả thực có dấu vân tay của cô, đây là chứng cứ trực tiếp nhất chứng minh cô phạm tội, cô thật sự không còn đường thoát rồi!

Nghĩ như vậy, hai chân Tôn Oánh Oánh mềm nhũn liền lập tực ngã ra mặt đất.

Đột nhiên, cô ngẩng mạnh đầu lên, oán hận nhìn chằm chằm Nhan Nhã Tịnh: “Đúng vậy, tối hôm qua là tôi phóng hỏa! “

“Nhưng Nhan Nhã Tịnh à, cho dù là tôi có phóng hỏa thiêu chết cô thì cũng là đáng đời cô! Neus như không phải tại cô, tôi cũng không bị Nhạc Dũng tra tấn đến suýt chết, nếu như không phải là cô thì tôi cũng không bị cậu Lưu ép đến gần như không còn chỗ dung thân ở Vân Hải! “

“Nhan Nhã Tinh, đều tại cô! Tất cả đều tại cô! Là cô hại tôi thảm như vậy, đây là cái giá mà cô phải nhận! Đám cháy tối qua sao không thiêu chết cô luôn đi?! Nhan Nhã Tịnh, cô đáng ra phải bị thiêu chết!

Không, cô nên bị lửa thiêu cho hủy dung, sống không được chết không xong! “

Cảnh sát thật sự không có phát hiện bật lửa nào ở bên ngoài phòng làm việc cả, lời vừa nãy của Nhan Nhã Tịnh chỉ đơn giản là lừa Tôn Oánh Oánh, cô không ngờ đến vậy mà thật sự có thể lừa Tôn Oánh Oánh nói ra sự thật.

Có điều, bắt Tôn Oánh Oánh thừa nhận là do cô ta phóng hỏa không phải mục đích cuối cũng của Nhan Nhã Tịnh.

Điều Nhan Nhã Tịnh muốn nhất bây giờ là khiến Tôn Oánh Oánh nói ra kẻ chủ mưu đứng đăng sau.

Nhan Nhã Tịnh gần như đã khẳng định kẻ chủ mưu đằng sau chính là Cung Tư Mỹ, chỉ là cô không có chứng cứ, cô không cách nào khiến Cung Tư Mỹ phải trả giá cho những việc cô ta đã làm.
 
Chương 1482


Chương 1482

Chỉ cần Tôn Oánh Oánh nói ra là Cung Tư Mỹ sai khiến cô phóng hỏa thì lần này Cung Tư Mỹ đừng hòng nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật nữa!

Nhan Nhã Tịnh từ trên cao nhìn xuống Tôn Oánh Oánh, cô găn từng chữ nói: “Nói, ai là người sai cô phóng hỏa?! “

“Không có người khác! Là tôi không vừa mắt cô, tôi ganh ty với cô, tôi liền phóng hỏa thiêu chết cô! “

Mặc dù Tôn Oánh Oánh đang rất sợ hãi, nhưng vì nỗi oán hận mạnh mẽ với Nhan Nhã Tịnh nên cô ta vẫn nén xuống nỗi sợ hãi trong lòng hét lên với Nhan Nhấn Tịnh.

“Nhan Nhã Tịnh, nếu như sớm biết trận hỏa hoạn tối qua không thiêu chết được cô thì tô đã trực tiếp chôn thuốc nổ ở trong làm việc rồi! Nhan Nhã Tịnh, cô hại tôi thảm như vậy đừng mong tôi tha cho cô! “

Nhan Nhã Tịnh thật sự rất cạn lời với Tôn Oánh Oánh, người này nhất định là có chứng hoang tưởng bị hại!

Lúc đầu cô ta dùng danh nghĩa của cô lừa Lưu Thiên Hàn nhiều tiền như vậy cô mới là người bị hại thật sự đó, bây giờ cô ta lại đổ hết tội lõi lên đầu cô.

Hành vi của Tôn Oánh Oánh là lừa đảo thực sự, không bắt cô đi ăn cơm tù đã là rất nhân tuwg với cô ta rồi, Nhạc Dũng thả cho cô ta một mạng, cô ta không những không biết cảm ơn mà ngược lại còn muốn báo thù, con người không biết đủ là gì, thật đáng sợ.

“Tôn Oánh Oánh, tôi không làm gì có lỗi với cô cả! Là cô có lỗi với tôi! Cô dùng dang nghĩa của tôi để lừa tiền Thiên Hàn hết lần này đến lần khác, tôi còn chưa tìm cô báo thù, ai cho cô mặt mũi đến báo thù tôi chứ?!”

“Nhan Nhã Tịnh, là cô có lỗi với tôi! Tôi sống thảm như vậy đều là do cô hại mà ra!

Đều là do cô hại đó! ” Tôn Oánh Oánh kích động lớn tiếng kêu gào: “Nhan Nhã Tịnh, cô hại tôi, tôi sống không tốt, cô cũng đừng mong có thể sống tốt! “

“Tôn Oánh Oánh, cô quả thực là hết thuốc chữa! cô nói cô sông không tốt, cô suốt ngày khoe của trên vòng bạn bè như vậy thì sống không tốt ở đâu chứ? Chỉ là cô tiêu những đồng tiền kiếm được từ những việc không chính đáng đó, cô có thể yên lòng sao? Tôn Oánh Oánh, là cô phạm sai lầm, cô không có tư cách đổ mọi tội lỗi lên đầu người khác, cô phải trả giá cho những việc sai trái mà mình đã làm! “

“Nói! Rốt cuộc là ai đã sai cô phóng hỏa?

Nếu cô không nói rõ ràng tôi nhất định sẽ cho cô ngồi tù mọt gông! “

Nghe thấy mấy từ ngồi tù mọt gông, cơ thể Tôn Oánh Oánh không khống chế được mà run lên, nhưng oán hận trong lòng với Nhan Nhã Tịnh vấn khiến cô ta không cách nào cúi đầu trước cô.

Cô ta ngẩng cổ lên hét lên với Nhan Nhã Tịnh: “Nhan Nhã Tịnh, cô không cần hù dọa tôi! Cho dù cô có nói gì thì vẫn là câu nói đó! Không có ai sai khiến tôi cả, là tôi chướng mắt cô, tôi muốn thiêu chết cô, tôi muốn cô sống không bằng chết.”

Dường như nghĩ đến điều gì, trên khuôn mặt trắng bệch của Tôn Oánh Oánh đột nhiên đỏ lên một cách kỳ quái.

“Nhan Nhã Tịnh, tôi biết lần này tôi chắc chắn phải ngồi tù, tôi cũng không nghĩ muốn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Tôi đúng là sống không tốt, có điều cô không chắc đã tốt hơn được bao nhiêu, thực ra cô cũng bị báo ứng rồi, cậu Lưu yêu cô như vậy lại bị xe tông chết, đây còn không phải là báo ứng của cô sao! “

“Lần này, cậu hai Lưu vì cứu cô mà lại mất đi đôi chân, cô nói xem, đàn ông chỉ cần đụng đến cô liền gặp xui xẻo! Tôi dám chắc, cậu hai Lưu nếu như yêu đương với cô, chẳng qua bao lâu anh ta cũng phải chết!

“Nhan Nhã Tịnh, cô là sao chổi trời sinh, trời sinh khắc đàn ông, cả đời này của cô đã định sẵn sẽ là quả phụ xui xẻo rồi! Nhan Nhã Tịnh, tôi nguyền rủa cô, cô…”

“Chát! “
 
Chương 1483


Chương 1483

Tôn Oánh Oánh bị cái tát của Nhan Nhã Tịnh đánh cho im bặt, thực ra Cao Bắc Vinh cũng muốn cho Tôn Oánh Oánh một cái bạt tai, anh không ngờ Nhan Nhã Tịnh còn nhanh hơn anh.

Nhan Nhã Tịnh có thể chịu đựng được Tôn Oánh Oánh chửi cô, nhưng cô không chịu nổi Tôn Oánh Oánh nguyền rủa anh Lưu chết như vậy.

Cô híp mắt, lạnh lùng nhìn chằm chăm Tôn Oánh Oánh: “Tôn Oánh Oánh, cho dù sau này tôi có ra sao thì cô cũng không còn cơ hội nhìn thấy nữa rồi! Cô không chịu nói thật đúng không? Được, tôi không ngại lợi dụng tư hình với cô đâu! “

“Chị dâu, để tôi để tôi! ” Cao Bắc Vinh xung phong nhận việc: “Tra tấn người gì đó, tôi rất giỏi đó nha, bây giờ tôi liên kêu người đi bắc chảo dầu lên bếp! “

Nói xong lời này Cao Bắc Vinh lại quay mặt sang cười hì hì với Tôn Oánh Oánh nói: “Tôn Oánh Oánh, cô sống xa hoa như vậy chắc là đã ăn không ít sơn hào hải vị nhỉ?

Đáng tiếc, dù có nhiều sơn hảo hải vị hơn nữa thì cũng không ngon băng ăn thịt của mình! “

“Tôn Oánh Oánh, tối nay cô có lộc ăn rồi! “

Giọng nói của Cao Bắc Vinh nghe ấm áp như vậy, nhưng lông tơ của Tôn Oánh Oánh đều dựng đứng cả lên khi nghe giọng nói này.

Cơ thể của cô ta không kiềm chế được mà run rẩy, cô vặn vẹo khuôn mặt gào lên với Cao Bắc Vinh: “Cao Bắc Vinh, đồ ác ma nhà anh! Anh…

Tôn Oánh Oánh bị dọa cho gần chết, cô ta không còn gan khiêu chiến Nhan Nhã Tịnh nữa, phòng tuyến tâm lý của cô ta sụp đổ hoàn toàn, cô ta khóc lóc kêu lên với Cao Bắc Vinh: “Đừng làm thế với tôi! Đừng làm thế với tôi! Tôi nói, cái gì tôi cũng nói hết! “

Cao Bắc Vinh thực ra còn muốn dọa Tôn Oánh Oánh thêm chút nữa, cô ta cầu xin nhanh như vậy khiến anh cũng chả còn hứng thú.

“Nói đi, là ai đã sai khiến cô phóng hỏa hại chị dâu! “

“Là… là Lưu Thanh Lâm. Là Lưu Thanh Lâm sai tôi phóng hỏa! “

Tôn Oánh Oánh nhận không ít tiên của Lưu Thanh Lâm, về mặt đạo đức, cô không nên khai ra Lưu Thanh Lâm, nhưng Cao Bắc Vinh vừa muốn cắt thịt cô vừa muốn ngâm cô trong chảo dầu, quá dọa người rồi, đạo đức nghề nghiệp gì đó cô ta hoàn toàn không lo đến được.

Hiện tại cô chỉ muốn nhanh chóng lôi vị quỷ chết thay cô Lưu Thanh Lâm này khai ra để cô dễ tìm một cơ hội sống sót.

Nghe đến cái tên Lưu Thanh Lâm này, Nhan Nhã Tịnh không khỏi có chút thất vọng.

Cô biết Lưu Thanh Lâm, anh ta là một trong mười thí sinh lọt vào vòng bán kết, cô không ngờ rằng người sai khiến Tôn Oánh Oánh không phải là Cao Chí Minh.

Có được lời khai của Tôn Oánh Oánh, bọn họ rất nhanh đã tìm được Lưu Thanh Lâm.

Lịch sử giao dịch và các chứng cứ rõ ràng khác bày ra trước mặt, Lưu Thanh Lâm không thể không nhận tội.

Anh ta thừa nhận là do mình sai khiến Tôn Oánh Oánh hủy đi tác phẩm dự thi của Lê Mặc bởi vì anh ta cảm thấy Lê Mặc là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của anh ta.

Chỉ là anh ta chỉ sai Tôn Oánh Oảnh hủy đi bộ trang phục chứ không có sai cô ta làm hại người khác.

Sau đó, Tôn Oánh Oánh cũng thừa nhận Lưu Thanh Lâm quả thực đã cho cô tiền để cô hủy bộ trang phục, còn về phóng hỏa hại người thì hoàn toàn là vì báo thù Nhan Nhã Tịnh.

Tôn Oánh Oánh ngồi tù, Lưu Thanh Lâm chủ động rút khỏi vòng bán kết, mà Cung Tư Mỹ, người thật sự thao túng mọi thứ vẫn kê cao gối mà ngủ như cũ.

Thủ đoạn lần này của Cung Tư Mỹ rất thông minh, cô ta chỉ bảo Cao Chí Minh nhắc nhở Lưu Thanh Lâm một chút, Cao Chí Minh đã được nội bộ chọn là quán quân, chỉ có hai người có thể vào vòng chung kết, anh ta muốn vào chung kết thì chỉ có thể đánh bại Lê Mặc, người có thực lực nhất trong số những thí sinh còn lại.
 
Chương 1484


Chương 1484

Cao Chí Minh rất ân cần, anh ta còn thuận tiện nói cho Lưu Thanh Lâm biết mối thù cũ của Tôn Oánh Oánh và Nhan Nhã Tịnh, mà Tôn Oánh Oánh hiện tại đang làm trong Nhân Gian.

Cung Tư Mỹ hiểu rõ tính cách của Tôn Oánh Oánh, Tôn Oánh Oánh ngu ngốc còn độc ác, một khi cô ta đã ra tay với Nhan Nhã Tịnh thì chắc chắc sẽ làm đến chết.

Cung Tư Mỹ đoán không sai, Tôn Oánh Oánh phóng ra mọt trận hỏa hoạn lớn, nếu như không phải Lưu Thiên Hàn xuất hiện thì Nhan Nhã Tịnh đã sớm chết trong biển lửa rồi.

in Rất nhanh liền đến vòng bán kết của Cuộc thi Thiết kế Thời trang Thế giới.

Chuyện bộ trang phục dự thi của Nhân Gian bị hủy trong lòng Cung Tư Mỹ biết rõ.

Khi cô ta đi ngang qua người Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh cố tình tao nhã nhếch môi cười: “Nhan Nhã Tịnh, Tô Thu Quỳnh, tôi thật khâm phục lòng can đảm của các người, trang phục dự thi cũng bị hủy mất rồi mà vẫn còn có dũng khí đến tham gia vòng bán kết cơ đấy. Tôi rất mong đợi màn biểu diễn đặc sắc của mấy người đó! “

Mong đợi bọn họ xấu mặt, tác phẩm mà Nhân Gian dùng để ứng phó tạm thời trong cuộc thi sẽ bị khán giả toàn thế giới chê bai, sau đó Nhân Gian sẽ không bao giờ còn đường sống nữa! “

Nghe lời khiêu khích của Cung Tư Mỹ, Nhan Nhã Tịnh cũng không có tức giận, nụ cười trên mặt cô còn rạng rỡ hơn cả ánh nắng mùa xuân: “Cung Tư Mỹ, cô yên tâm đi, màn biểu diễn tối nay của chúng tôi chắc chắn sẽ không phụ sự mong đợi của cô đâu!

“Ha!”

Cung Tư Mỹ khinh thường nhướn mày: “Ừm, Nhan Nhã Tịnh, nhưng hy vọng lát nữa cô còn có thể nói như vậy! “

Nhan Nhã Tịnh đón lấy ánh mắt của Cung Tư Mỹ, cô cười đến lòng người mê muội; “Cung Tư Mỹ, tôi cũng hy vọng cô có thể cười đến cuối cùng! “

Nhan Nhã Tịnh nói xong lời này thì tiếng cười có chút khàn của Tô Thu Quỳnh truyền đến: “Đáng tiếc rồi, Cung Tư Mỹ, cho dù cô có cười vẹo cả mồm thì cũng không thể cười đến cuối cũng được đâu! “

Cung Tư Mỹ còn đang vội tự mình đi kiểm tra lại một lần trang phục dự thi tối nay của Cao Chí Minh, cô không rảnh tiếp tục ở đấy lãng phí nước bọt với Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh.

Thực ra lúc nấy cô ta nói những lời thách thức với Tô Thu Quỳnh và Nhan Nhã Tịnh là vì để tâm trạng mình vui hơn chút.

Nhưng không hiểu vì sao sau khi nghe Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh nói vậy, trong lòng cô ta lại nổi lên một cỗ càm xúc bất an khó nói.

Nhưng gần như là ngay lập tức, trái tim của Cung Tư Mỹ dần bình tĩnh lại.

Những lời vừa nấy của Tô Thu Quỳnh và Nhan Nhã Tịnh chẳng qua chỉ là phô trương thanh thế, tác phẩm dự thi của Lê Mặc đều đã bị thiêu hủy mất trong đám cháy rồi, cô không tin trong thời gian ngắn như vậy bọn họ lại có thể chuẩn bị một tác phẩm chất lượng cao mới.

Mà tác phẩm dự thi tôi nay của Cao Chí Minh là thiết kế của Lê Mặc khi anh ta đang ở thời điểm linh cảm đỉnh cao, “Tại nước một phương”, bộ sưu tập đó còn đẹp hơn tên của nó, cô dám cá vòng bán kết tối nay là sân nhà của Cung Đình bọn họ!

Nghĩ như vậy, Cung Tư Mỹ không khỏi ưỡn ngực lên, tràn đầy niềm tin.

Ban giảm khảo tối nay vấn là bốn vị như cũ, chỉ có Lưu Thiên Hàn bởi vì chân bị thương nên không có tham dự, mà thay vào đó là Daniel được mệnh danh là “Âu Hoàng”.

Daniel là một trong những bậc thầy trong ngành thiết kế thời trang ở Châu Âu, đã rất nhiều năm rồi anh chưa lộ mặt trước công chúng, anh có thể tham gia Cuộc thi Thiết kế Thời trang Quốc tế lần này càng làm tăng thêm không ít sức nặng cho cuộc thi chấn động toàn thế giới này.
 
Chương 1485


Chương 1485

Nếu như có thể đạt được sự khen ngợi của thầy Daniel thì tiền đồ của những nhà thiết kế tham dự cuộc thi sẽ rất rực rỡ.

Trong lòng Cao Chí Minh kích động không thôi, anh ta gấp gáp muốn có được sự khen ngợi của Daniel, muốn được trở thành nhà thiết kế thiên tài sánh vai cũng Phí Nam Châu, anh muốn giãm Lê Mặc ở dưới chân khiến anh ta không bao giờ trở mình được!

Mà anh cũng rất tự tin lần này chắc chắn có thể dùng “Tại nước một phương” đè đầu Lê Mặc.

Anh biết được tin từ chỗ Tôn Oánh Oánh rằng đoạn thời gian trước, tất cả tinh lực của Lê Mặc đều dành cho bộ sưu tập dự thi kia, tác phẩm dự thi của anh ta đã bị hủy mất, vòng bán kết lần này anh ta chỉ có thể xấu mặt mà rời khỏi cuộc thi.

Lưu Thanh Lâm đã chủ động rút khỏi vòng bán kết, tham gia cuộc thi tối nay chỉ còn lại 9 nhóm.

Bởi vì lần thi đấu trước biểu hiện của Lê Mặc và Cao Chí Minh là nổi trội nhất, lần này hai người bọn họ là hai thí sinh được yêu thích nhất.

Lê Mặc và Cao Chí Minh cũng thật là rất có duyên với nhau, bọn họ bốc số thứ tự liền kề nhau.

Cao Chí Minh số 8, Lê Mặc số 9.

Màn trình diễn của bảy vị thí sinh phía trước khá là kinh diễm, khán giả tại hiện trường nhìn thấy những bộ quần áo hoa lệ kia thì võ tay không ngớt.

Chỉ là, trong mắt bốn vị giám khảo ngồi dưới lại không có bao nhiêu ngạc nhiên.

Với những bậc thầy thiết kế trang phục đã có nhiều kinh nghiệm thì những tác phẩm đẹp bình thường thật sự rất khó lọt vào mắt xanh của họ.

Người đạt điểm cao nhất trong bảy thí sinh phía trước là thí sinh số 5, đạt điểm trung bình là 90, thực ra cũng có chút tạm chấp nhận được.

Tiếng hoan hô danh cho Cao Chí Minh còn cao hơn Lê Mặc, dù sao thì Cung TưMỹ mua không ít thủy quần, khán giả ở hiện trường có không ít người đều là Cung Tư Mỹ mua chuộc để cổ vũ trợ uy cho Cao Chí Minh.

Vậy nên khi người mẫu của nhóm Cao Chí Minh lên sàn catwalk thì hiện trường liền nổ ra những tiếng cổ vũ reo hò, đợt sau còn to hơn đợt trước.

Tác phẩm thiết kế của Cao Chí Minh cũng không phụ sự mong đợi của mọi người.

Khác với tác phẩm rực rỡ lần trước của anh, tác phẩm lần này đặc biệt nhẹ nhàng, phiêu dật xuất trần.

Tại nước một phương.

Các người mẫu ưu nhã đi trên sàn trình diễn, thật sự có một cảm giác như đang đi trên mặt hồ mờ sương.

Bộ sưu tập này của Cao Chí Minh vẫn là bao gồm hai loại trang phục.

Hai loại trang phục này đều dùng tông màu trầm, vì để làm nổi bật lên cảm giác phiêu dật của sương khói, cảm giác tầng lớp của trang phục được làm rất rõ.

Váy dài màu xanh khói, làn váy gợn sóng rạo rực giống như bức tranh mỹ nhân đẹp đến vô cùng.

Vì để phối hợp ý cảnh của hai bộ sưu tập này, hai người mẫu còn đặc biệt cầm thêm ô.

Trong bầu trời đêm không có mưa bay, bọn họ uyển chuyển đi qua trên sàn trình diễn lại có một loại cảm giác như đang đi dạo giữa trời mưa Giang Nam.

Khiến người ta không khỏi muốn nắm lấy bàn tay của bọn họ, cùng họ đi ngắm nhìn cảnh đẹp khắp Giang Nam.

Cao Chí Minh ứng ở bên cạnh sàn catwalk giải thích về bộ trang phục, hiển nhiên là rất hài lòng với bộ sưu tập này, nhất là khi nhìn thấy sự tán thưởng trong mắt các vị giám khảo, trên mặt anh càng trần đầy niềm tin nắm chắc phần thắng.
 
Chương 1486


Chương 1486

Không ngoài dự đoán, số điểm nhóm Cao Chí Minh đạt được rất cao.

Daniel 99 điểm, ông Hans 99 điểm, Phí Nam Châu 99 điểm, ông Hàn 99 điểm.

Số điểm cao như vậy khiến Cao Chí Minh kích động đến cả người đều không khống chế được mà run lên.

Điểm cao với điểm trung bình là 99 điểm đó!

Điểm trung bình lần trước của Lê Mặc cũng không có đạt đến con số này, lần này Cao Chí Minh anh đã được định sẵn là quán quân rồi!

Lê Mặc vội vàng mang trang phục ứng phó cuộc thi đến, chỉ sợ là đến trình độ của mấy thí sinh phái trước cũng không bằng.

Chỉ cần người cùng vào vòng chung kết với anh không phải Lê Mặc thì vị trí quán quân không ai khác chính là của Cao Chí Minh anh rồi!

Cao Chí Minh xuống sân khấu, cười đến xấu xa đứng bên cạnh Lê Mặc.

“Lê Mặc, tôi rất mong chờ tác phẩm dự thi tối nay của anh đó. “

“Lê Mặc, anh nói xem, tác phẩm anh cất công chuẩn bị đều đã bị đốt thành tro rồi, tối nay anh sẽ mang trang phục gì tới cuộc thi vậy? “

“Ồ đúng rồi, không chỉ có bộ sự tập anh dùng để dự thi bị đốt thành tro rồi mà cả tất cả trang phục trong phòng làm việc của anh đều bị hủy mất rồi! Lê Mặc, chắc anh sẽ không trực tiếp mua một bộ đồ 99 nghìn trên shopee mang đến cuộc thi đấy chứ? “

Nói xong lời này, Cao Chí Minh không nhịn được mà điên cuồng cười thành tiếng.

Phòng làm việc bị cháy, mặc dù không có chứng cứ chứng minh việc này có liên quan đến Cao Chí Minh và Cung Tư Mỹ, nhưng Lê Mặc dùng đầu ngón chân cũng biết chuyện này bọn họ khong thoát khỏi có liên quan.

Nghĩ đến bạn thân nhất của mình suýt chút nữa đã bỏ mạng trong trận hỏa hoạn đóa, Lê Mặc lập tức đỏ cả mắt.

Anh hung hăng nhìn chằm chăm Cao Chí Minh, trên gương mặt đẹp trai đó bị bao phủ bởi sương mù.

“Cao Chí Minh, anh đoán đúng rồi đó!

Đúng là tôi mua một bộ đồ 99 nghìn trên shopee! Có điều cho dù trang phục của tôi là mua từ shopee nhưng tối nay anh cũng đừng hòng thắng! “

Nghe Lê Mặc nói vậy, Cao Chí Minh càng cười đắc ý hơn: “Lê Mặc, loại lời nói này anh đúng là không biết xấu hỏi còn nói ra được! Nếu như tối anh anh thắng, vậy thì tôi gọi anh bằng bối “

“Hahaha! ” Nói xong lời này, Cao Chí Minh cười đến ná thở.

Cao Chí Minh cười, Lê Mặc cũng cười: “Cao Chí Minh, lời này là anh nói đó! Nếu như tối nay tôi thắng thì anh phải gọi tôi một tiếng bố ngay trước mặt nọi người! “

Cao Chí Minh hoàn toàn không coi Lê Mặc ra gì: “Đừng nói gọi bố, nếu như anh thắng thì bảo tôi gọi ông nội cũng được! “

“Được! Chúng ta một lời đã định! “

Nói xong lời này, Lê Mặc lười để ý Cao Chí Minh nữa, cầm lấy micro người dần chương trình đưa đến liền đi lên sân khấu diễn giảng ý tưởng thiết kế của mình.

Cao Chí Minh vẫn cười đắc ý như cũ, thực ra nghĩ kỹ lại thì Lê Mặc trước nay chưa từng làm tổn thương anh ta bao giờ.

Nhưng ngược lại, Lê Mặc vấn luôn coi anh ta như bạn thân tri kỷ moi tim móc phổi ra cho hắn, nhưng vì thiên phú thiết kế của Lê Mặc quá kinh người, anh ta hận Lê Mặc từ tận đáy lòng.

Nhất là cho dù anh có nỗ lực ra sao thì cũng không cách nào thiết kế ra được bộ trang phục khiến người khác sáng bừng mắt, thiết kế của Lê Mặc thì lại có thể dễ dàng nhận được sự tán thưởng của mọi người, anh càng hận Lê Mặc đến ngứa răng ngứa lợi.
 
Chương 1487


Chương 1487

Cao Chí Minh biết, đố ky là một còn quỷ sẽ ăn mòn lương tâm từng chút một.

Nhưng phải là sao đây, thế giới này chính là thắng làm vua, có Lê Mặc chèn trên đầu anh thì cả đời anh cũng không thể nào ngẩng cao đầu được, vậy nên anh chỉ có thể nghiền ép tài năng của Lê Mặc để dọn đường cho bản thân.

Mà một khi không thể lợi dụng Lê Mặc nữa thì anh chỉ có thể triệt để hủy hoại anh!

Cao Chí Minh ác ý nheo mắt lại, anh một mặt mong chờ nhìn chằm chằm lối vào sàn catwalk, anh chờ đợi nhìn Tô Thu Quỳnh và Nhan Nhã Tịnh mặc bộ trang phục 99 nghìn mua trên shopee bị cả thế giới cười nhạo.

Ý cười trên mặt Cao Chí Minh vấn luôn không giảm, nhưng khi nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh đi lên sàn catwalk thì anh không thể cười nổi nữa.

Anh cứ nghĩ, đoạn thời gian ở Cung Đình mấy năm trước là đỉnh cao tài năng của Lê Mặc, nhưng anh không ngờ đến Lê Mặc của hiện tại vậy mà lại có thể thiết kế ra tác phẩm còn kinh diếm hơn mấy năm trước nữa.

Đều nói cái gì mà hết thời, nhưng tài năng thiết kế của Lê Mặc sao lại dùng không hết vậy!

Càng quan trọng hơn là, bộ trang phục dự thi của Lê Mặc không phải đã bị hủy mất rồi sao?

Trận hỏa hoạn đó đã thiêu rụi cả tòa phòng làm việc của Nhân Gian rồi, trong thời gian ngắn như vậy Lê Mặc tìm đâu ra trang phục dự thi chứ?

Trang phục tinh xảo như vậy, kết hợp với thêu Tô Châu, thêu Thục và nhiều kiểu thêu khác không phải là một sớm một chiều liền có thể hoàn thành, bộ trang phục này chắc chăn là Lê Mặc mua lại từ nhà thiết kế, anh ta đây là đang gian lận!

Lê Mặc cầm micro đứng ở mép sàn catwalk, nhìn Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh chậm rãi đi lên sàn catwalk, tầm nhìn của anh dần dần có chút mờ.

Mưa nhỏ tầm tã.

Tên của bộ sưu tập này là “Mưa nhỏ tầm to Khi anh diễn giải ý tưởng thiết kế thì tâm tư không khỏi bay xa.

Anh nhớ rất rõ, hôm tang lễ của Liều Đào là một ngày mưa.

Hôm đó, mưa nhỏ tầm tã, anh đứng trước mộ cô tiễn cô lên đường.

Mưa nhỏ tầm tã khiến gò má cô bị ướt, cũng làm ướt cả tầm mắt anh,lúc đó anh. Í đã không còn phân rõ được ướt át ở đuôi mắt rốt cuộc là nước mưa hay là nước mặãặt.

Khi Liêu Đào còn sống, cô là linh cảm của anh, là tín ngưỡng của anh, cô đi rồi, tín ngưỡng của anh vấn không thay đổi.

Tất cả thiết kế của anh đều là vì tín ngưỡng trong lòng anh, cho dùa là cả đời này cô không còn cơ hội mặc những bộ trang phục anh thiết kế cho cô nữa thì anh vĩnh viễn sẽ không buông bút trong tay xuống, anh cũng sẽ không bao giờ để cây kim trong tay mình rỉ sét.

Tối nay thật sự khá trùng hợp, màu sắc của “Mưa nhỏ tầm tã” và “Tại nước một phương” cũng có chút trùng nhau.

Bộ trang phục trên người Nhan Nhã Tịnh cũng là màu xanh khói, nửa thân trên vấn là thiết kế phục cổ, tà váy dài chạm đất dùng thiết kế hình giọt nước.

Phần lót trong của tà váy là màu trắng thuần sạch sẽ, lớp váy voan màu xanh khói che lấp, ôm lấy lớp váy lót bên trong giống như mưa bụi màu xanh khói, chậm rãi mà thâm tình rơi vào tim người xem.

Tầng tầng lớp lớp, mưa nhỏ tầm tã, dường như có thể tránh xa tất cả những ồn ào và hôn loại nơi chốn trần gian, giông như một đóa sen xanh lạnh lùng kiêu ngạo nở rộ nơi bồng lai tiên cảnh.
 
Chương 1488


Chương 1488

Màu sắc chính của bộ trang phục trên người Tô Thu Quỳnh cũng là màu xanh khói, ở sau lưng nó là thiết kế hở nửa lưng, ở phần eo trống một khoảng lớn nhưng không phải hoàn toàn không có gì cả mà có những hạt mưa to màu đỏ đang rơi xuống.

Màu đỏ diễm lệ như vậy đan xen với màu Xanh khói có phần nhạt nhòa lại không có chút xung đột gì mà ngược lại có cảm giác hài hòa khó nói.

Giống như là tiên nhân không dục không cầu, vì ai mà rơi giọt lệ máu, lại vì ai mà đọa tiên nhập ma chỉ để có được một tình yêu vang thiên hạ.

Phí Nam Châu sừng sờ nhìn Nhãn Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh trên sàn catwalk, tầm mắt của anh không kìm chế nổi mà hoảng hốt, anh cũng không nhịn được mà nghĩ đến, hôm tang lễ của Lưu Đào là một ngày mưa nhỏ tầm tã.

Anh đứng thẳng trước mộ cô, biểu cảm của anh lụng lùng bình đạm như mọi khi, nhưng sau khi tất cả khách khứa về hết, anh lại ôm chặt lấy bia mộ của Lưu Đào, nụ hôn lành lạnh như giọt mưa hôn đi bụi đất trên bia mộ của cô.

Anh cũng không thể nào quên được, vào lúc đó đuôi mắt cau anh có chút ướt át.

Có thứ gì đó đang chảy xuống, anh giơ tay lên sờ một cái, không phải là nước mưa không màu mà là giọt lệ máu màu đỏ.

Giọt nước mắt máu đó giống như nhưng giọt nước đỏ tươi bắt mắt ở trên eo Tô Thu Quỳnh, tuy rằng tráng lệ nhưng lại mang theo một nỗi đau không cách nào xóa nhòa.

Phí Nam Châu không khỏi nhìn Lê Mặc một cái, đều là nhà thiết kế, nhưng có một số chuyện dường như có thể cộng hưởng tâm hồn với nhau.

Lê Mặc không có nói bộ sưu tập này thiết kế cho ai, nhưng Phí Nam Châu biết bộ sưu tập này của anh là thiết kế cho Lưu Đào.

Phí Nam Châu có chút vui mừng, hóa ra trên thế giới này, người con nhớ đến Lưu Đào không chỉ có mình anh.

Nhưng trong lòng anh lại chua xót khó tả, anh sợ Lưu Đào biết, cho dù cô có chết rồi thì vẫn có một người thiếu niên cố chấp nhớ mãi không quên cô thì trái tim của cô sẽ ở trên người thiếu niên này.

Phí Nam Châu tự giễu nở nụ cười, nếu như Lưu Đào có thể sống lại thì anh thà rằng trái tim cô sẽ ở trên người Lê Mặc, đáng tiếc cô không thể quay lại được nữa.

Từ khi Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh bước lên sàn catwalk thì mồm của Cao Chí Minh vẫn luôn duy trì tư thế há hốc, khi bọn họ đã xuống sân rồi thì anh ta vấm không thể nào hoàn hôn từ trong kinh ngạc.

Mặc dù thiên phú thiết kê của anh không bằng Lê Mặc nhưng là nhà thiết kế thời trang, anh vẫn có thể nhìn ra được “Mưa nhỏ tầm tã” lần này của Lê Mặc đã vượt qua “Tại nước một phương” trước đây anh ta thiết kế.

Trong lòng Cao Chí Minh đột nhiên có một sự sợ hãi khó nói.

“Khuynh quốc khuynh thành” mà Lê Mặc thiết kế ở thời kỳ đỉnh cao là con át chủ bài trong cuộc thi lần này của anh, anh muốn dùng “Khuynh quốc khuynh thành” giành quán quần, nhưng “Mưa nhỏ tầm tã” của Lê Mặc có thể vượt qua được “Tại nước một phương” trước đây, tác phẩm vòng chung kết sau này của anh cũng có khả năng sẽ vượt qua “Khuynh quốc khuynh thành”!

Không!

Anh tuyệt đối không thể để Lê Mặc vào vòng chung kết!

Sau khi Lê Mặc diễn giảng xong, anh vấn là đi đến bên cạnh Cao Chí Minh, khóe môi của anh treo một nụ cười rực rỡ vô cùng: “Cao Chí Minh, bộ đồ tôi mua 99 nghìn ở shopee ra sao? “

Shopee 99 nghìn không mua được bộ trang phục như thế này, Cao Chí Minh biết Lê Mặc đang cố tình châm chọc anh, anh tức đến muốn nôn ra máu nhưng vẫn cười nói: “Lê Mặc, anh cảm thấy nếu như ban giám khảo biết đây là anh đi ăn cắp thì bọn họ còn có thể cho anh vào vòng chung kết sao?!”
 
Chương 1489


Chương 1489

Lê Mặc cảm thấy lời này của Cao Chí Minh rất nực cười, anh làm nhà thiết kế thời trang nhiều năm như vậy cũng thậ không có học được ăn cắp ý tưởng, ngược lại Cao Chí Minh con chó chuyên đi ăn cắp này trực tiếp dùng thiết kế của anh, lại còn chạy loạn khắp nơi nói người ta ăn cắp.

Thấy Lê Mặc không nói gì, Cao Chí Minh nghĩ rằng anh chột dạ, anh ta khinh thường nhếch khóe miệng lên nói tiếp: “Lê Mặc, đừng tưởng tôi không biết! “

“Tác phẩm của anh đều đã bị hủy hết trong trận hỏa hoạn đó rồi, trong thời gian ngắn như vậy, cho dù anh có thiết kế ra được tác phẩm kinh diễm như thế kia nhưng cũng không thể nào may thành trang phục được! “

“Bộ trang phục này chỉ là anh mua lại từ nhà thiết kế khác thôi! Lê Mặc, vì để vào được vòng chung kết, anh đúng là phí tâm tư thật đó! Mua bộ sưu tập này ngốn không ít tiền của anh nhỉ? “

Nghe Cao Chí Minh nói vậy, Lê Mặc trực tiếp cười phá lên: “Cao Chí Minh, anh cảm thấy bộ sưu tập này của tôi là mua lại từ nhà thiết kế khác sao? “

“Nếu như người ta có thể thiết kế ra tác phẩm như thế này thì sao người ta không đến tham gia cuộc thi mà nhường chuyện tốt như thế này cho tôi chứ? “

“Cao Chí Minh, trước đây tôi còn thấy anh khá thông minh đó, nhưng sao bây giờ anh lại trở nên ngu xuẩn như vậy chứ “

“Lê Mặc, anh nói ai ngu xuẩn!? ” Cao Chí Minh tức đến nghiến răng nghiến lợi, nếu như ở đây không phải là nơi công cộng thì anh thật sự muốn nhào tới xé nát khuôn mặt đắc ý của Lê Mặc.

“Cao Chí Minh, anh không chỉ ngu xuẩn mà còn thiển cận! “

Dừng một lát Lê Mặc lại nói tiếp: “Loại người thiển cận như anh nhất định chưa nghe qua kế hoạch B đúng không? “

“Bộ sưu tập ở phòng làm việc kia là kế hoạch A của Nhân Gian bọn tôi, mà “Mưa nhỏ tầm tã” là kế hoạch B của chúng tôi. “

“Tôi biết anh lợi dung dư luận để ép Nhân Gian bọn tôi rút khỏi cuộc thi thất bại thì anh nhất định sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy, theo như hiểu biết của tôi về anh, chỉ Sợ anh sẽ lại động tay động chân với trang phục dự thi của chúng tôi. Vậy nên trang phục trong kế hoạch A của bọn tôi để cho anh phá, chỉ là tôi không ngờ rằng lòng dạ anh lại thối nát đến thế, không chỉ muốn phá hủy trang phục dự thi của bọn tôi mà còn muốn làm hại đến mạng người! “

Đúng vậy, ngay từ lúc ban đầu, bộ trang phục mà Nhân Gian muốn dùng để tham dự vong bán kết thực sự không phải là bộ sưu tập đã bị hủy đi đó mà là “Mưa nhỏ tầm tã” do Lê Mặc âm thầm làm.

Cả anh và Nhan Nhã Tịnh, Tô Thu Quỳnh đều đã nghĩ đến Cao Chí Minh và Cung Tư Mỹ sẽ lại dùng lại chiêu trò cũ, hủy đi trang phục dự thi của bọn họ.

Vậy nên bọn họ cố ý quấy nhiều tầm nhìn của đối phương, không đến giây cuối cùng trước cuộc thi thì không đem “Mưa nhỏ tầm tã” ra.

Chỉ là bọn họ đã đề thấp sự ác độc của Cung Tư Mỹ và Cao Chí Minh, không ngờ rằng trận hỏa hoạn đó suýt chút nữa đã lấy mất tính mạng của Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh.

“Lê Mặc! “

Cao Chí Minh hận đến nỗi nắm chặt nắm đấm kêu gào, anh ta không ngờ rằng mình và Cung Tư Mỹ tính toán hết tất cả, nhưng đến cuối cùng thứ bị hủy đi chẳng qua chỉ là bom khói do Lê Mặc bọn họ ném ra mà thôi.

Càng khiến Cao Chí Minh phấn nộ hơn là điểm số của Lê Mặc vậy mà lại cao hơn anh.

Ông Hans 98 điểm, Phí Nam Châu 100 điểm, ông Hàn 100 điểm, Daniel 100 điểm.

Anh cứ nghĩ số điểm trung bình 99 điểm của anh đã đủ cao rồi, nhưng anh không ngờ rằng Lê Mặc lại áp đảo anh một lần nữa!

Ông Hans hiện giờ đang ở phe anh và Cung Tư Mỹ, nhưng bao nhiêu đôi mắt của khán giả ở đó, ông cũng không thể cho Lê Mặc điểm số quá thấp.
 
Chương 1490


Chương 1490

Nếu như trận chung kết Lê Mặc còn đem đến tác phẩm càng chói mắt hơn nữa thì anh chỉ có thể là bại tướng dưới tay Lê Mặc thôi!

Không!

Cao Chí Minh anh mới là nhà thiết kế thời trang thiên tài tài giỏi tuyệt với nhất, anh tuyệt đối không thể thua!

Hai trận liên tiếp Cao Chí Minh bị Lê Mặc áp đảo, lượng tiêu thụ của Thời trang Cung Đình cũng bị Nhân Gian áp đảo, nếu như anh còn thua tiếp nữa thì Cung Đình thật sự sẽ bị Nhân Gian chèn ép cho không còn đường sống! Anh tuyệt đối không cho phép xảy ra chuyện như vậy.

Dựa theo điểm số này thì hai người cuối cùng vào vòng chung kết chính là anh và Lê Mặc.

Anh bắt buộc phải khiến Lê Mặc hoàn toàn mất đi tư cách tham gia dự thi trong vọng một tháng trước trận chung kết này!

Không chỉ có vậy, anh còn muốn Nhân Gian mất hết danh tiếng, không gượng dậy nổi!

Sắc mặt của Cung Tư Mỹ còn khó coi hơn cả Cao Chí Minh, nhưng cô là cô cả nhà họ Cung cao quý, ở nơi cộng cộng như thế này cô không thể mất bình tĩnh được.

Vậy nên mặc dù trái tim rõ ràng đã hận đến vặn vẹo nhưng trên môi cô vẫn phải cố gắng treo một nụ cười khéo léo.

Chu Tịnh cũng đến đây với Cung Tư Mỹ, mặc dù cô vân kiên định đứng ở phe Cung Tư Mỹ nhưng cô vần là bị mê hoặc bởi bộ sưu tập này của Nhân Gian.

Cô luôn chú ý đến diễn biến trên mạng, cô nghe rất nhiều người đều đang nói bộ sưu tập lần này của Nhân Gian tối nay sẽ bắt đầu đặt trước trên mạng.

Danh ngạch đặt trước chỉ có mười người.

Chu Tịnh đã vào không ít ngóm zalo, thành viên trong nhóm hầu hết đều là tiểu thư nhà giàu trong tầng lớp thượng lưu, mấy nhóm chat mà tối nay cô vào đều rất náo nhiệt, các chị em đang kéo người khắp nơi, chỉ đợi đến khi bộ sưu tập lần này của Nhân Gian bắt đầu mở đặt trước thì giúp bọn họ cướp danh ngạch đặt trước.

Chu Tịnh cảm thấy để ủng hộ Cung Tư Mỹ thì cô lẽ ra không nên mua đồ của Nhân Gian, nhưng trang phục hai lần này của Lê Mặc trong cuộc thi quá là đẹp rồi, nhưng trang phục mà Nhân Gian cho ra mắt bất giác trở thành một biểu tượng địa vị trong những tiểu thư thượng lưu.

Nhất là những phiên bản giới hạn được ra mắt từ tác phẩm dự thi của Nhân Gian càng là thứ mà các tiểu thư nhà giàu dùng để so sánh và khoe khoang.

Nghe nói, trong một buổi tiếc tối làn trước, một cô gái xuất thân từ một gia đình giàu có bình thường mặc bộ váy mà Nhan Nhã Tịnh đã mặc trong vòng thi trước đã được một thiếu gia nhà giàu nhìn trúng, bây giờ hai người đã nhanh chóng kết hôn rồi.

Hôn lễ xa hoa đó đã khiến không ít cô gái chưa chồng ganh ty.

Chu Tịnh là một cô gái hư vinh thì lại càng khao khát kiếm được một người chòng giàu có, cô cũng muốn cướp được danh ngạch đặt mua trước của Nhân Gian.

Càng quan trọng hơn là, tình hình kinh doanh gần đây của nhà họ Chu rất không tốt khiến cô cũng bị liên lụy phải nhận không ít ánh mắt coi thường, cô gấp gáp muốn dùng trang phục của Nhân Gian lấy lại chút thể diện.

Thời gian bắt đầu mở đặt trước còn không đến năm phút, Chu Tịnh nhanh chóng mở trang web mua hàng của Nhân Gian ra liền định điên cuồng tranh mua hàng.

Cung Tư Mỹ vừa quay đầu lại liền nhìn thấy ngón tay Chu Tịnh đang không ngừng bấm bấm trên màn hình điện thoại, chú ý tới cô đang bấm vào trang web của Nhân Gian, mặt của Cung Tư Mỹ lập tức khó coi đến cứng đờ.
 
Chương 1491


Chương 1491

“Tiểu Tịnh, cậu đang làm gì vậy?! “

Bị Cung Tư Mỹ nhìn thấy cô mua đồ của Nhân Gian, Chu Tịnh không khỏi có chút chột dạ, cô vội vàng giấu điện thoại ra đăng sau lưng: “không có gì cả, chỉ là lướt web tý thôi. “

Lời này của Chu Tịnh, Cung Tư Mỹ rõ ràng là không tin, nghĩ đến bạn bè của mình cũng muốn mua đồ của Nhân Gian thì cô liền hận đến ngứa răng ngứa lợi.

Nhưng cô ta là người có gánh nặng thục nữ nặng nề, trước mặt bao nhiêu người cũng không tiện làm quá lên nên cô chỉ có thể tiếp tục gắng gượng duy trì nụ cười khéo léo.

Đặc biệt là khi nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh đi về phía bên này, nụ cười treo ở khóe môi của cô lại càng thêm rạng rơ.

“Nhan Nhã Tịnh, Tô Thu Quỳnh, chúc mừng. “

Sắc mặt Cung Tư Mỹ ôn hòa thong dong giống như là cô và Nhan Nhã Tịnh, Tô Thu Quỳnh là bạn bè quen biết lâu năm vậy.

Không đợi Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh nói chuyện, cô ta lại như vô tình mà vuốt ve bụng nhỏ của mình: “Có điều, rất nhanh thôi mấy người cũng sẽ phải nói chúc mừng với tôi thôi! “

Nhan Nhã Tỉnh cũng chú ý đến động tác vuốt ve bụng của Cung Tư Mỹ n hưng cô không có nghĩ nhiều, cô chỉ cảm thấy động tác này của Cung Tư Mỹ có chút khiến người khác khó chịu.

“Cung Tư Mỹ, cô yên tâm đi, chúc mừng thì cô không nghe được đâu, bởi vì Nhân Gian chúng tôi sẽ không thua ở vòng chung kết đâu! “

Chúc mừng trong miệng Cung Tư Mỹ là chỉ chuyện cô ta sắp được làm mẹ, Nhan Nhã Tịnh hiểu sai ý của cô ta nhưng cô ta cũng không có giải thích, cô ta chỉ là dùng ánh mắt sâu xa khó hiểu nhìn Nhan Nhã Tịnh một cái rồi cười nhẹ quay người rời đi.

Một lần nữa thua Nhân Gian, trong lòng Cung Tư Mỹ rất không cam tâm, chỉ có khi nghĩ đến đứa bé trong bụng thì trái tim của cô mới có thể an tâm trong thời gian ngắn.

Đúng vậy, không có gì quan trọng hơn đứa bé trong bụng cô cả, mẹ quý nhờ con, chỉ cần có đứa bé này thì cô chắc chắn sẽ không thua!

Nhan Nhã Tịnh không có nghĩ sâu nhưng động tác vuốt ve bụng của Cung Tư Mỹ quá mức cố ý khiến Tô Thu Quỳnh không khỏi nghĩ nhiều một chút.

Trong bung có gì có thể khoe khang chứ?

Nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt Tô Thu Quỳnh lập tức biến đổi, nhưng gần như là ngay lập tức cô lại phủ định suy nghĩ của mình.

Cậu Lưu và Lâm Tiêu không giống nhau, Lâm Tiêu từng có một đoạn thời gian phóng túng, vậy nên có thể lòi ra một đứa con, nhưng cậu Lưu từ đầu đến cuối đều vì Nhan Nhã Tịnh mà thủ thân như ngọc, anh ấy không thể nào để người phụ nữ khác mang thai con của mình được.

Chỉ là cho dù nghĩ như vậy nhưng trong lòng Tô Thu Quỳnh vấn có cảm giác bất an khó nói, cô luôn cảm thấy bụng của Cung Tư Mỹ không đơn giản như vậy.

Nghĩ đến chuyện con cái, tâm tình của Tô Thu Quỳnh không khỏi lại có chút ảm đạm.

Cô cứ nghĩ rằng cô không để ý đến Lâm Tiêu thì anh sẽ giống như trước đây tìm đủ mọi cách dỗ cho cô vui, thậm chí là giải thích với cô về chuyện của Lâm Thanh Ca.

Nhưng Lâm Tiêu lại không có làm vậy.

Anh không chỉ không có giải thích chuyện của Lâm Thanh Ca với cô mà đến cửa phòng bệnh của cô anh cũng không có bước vào nữa.

Vấn là cô không nhịn được, tối hôm qua cô lại gọi điện thoại cho anh, người nghe điện thoại vấn là Lâm Thanh Ca.
 
Chương 1492


Chương 1492

Lâm Tiêu lại đi đến chô Kiều Hinh.

Tô Thu Quỳnh thật sự rất tin tưởng tình cảm Lâm Tiêu dành cho anh, dù sao thì Lâm Tiêu cũng đối tốt với cô như vậy, thậm chí vì cô mà đến mạng cũng không cần.

Nhưng anh hai ngày liên đều ở bên Kiều Hinh, cô đột nhiên không còn tự tin như vậy nữa.

Lâm Tiêu có thể đối tốt với cô thì cũng sẽ đối tốt với người khác, cô biết mối tình đầu có ý nghĩ như thế nào với một người đàn ông, đó là nốt chu sa không thể xóa đi trong tim, là ánh trăng sáng ngày nhớ đêm mong, nhớ mãi không quên.

Lúc đầu khi Lâm Tiêu và Kiều Hinh yêu nhau có lẽ anh còn đối với Kiều Hinh còn tốt hơn đối với cô rất nhiều.

Hơn nữa, Kiều Hinh còn sinh cho anh một đứa con, mà cô thì không thể sinh con cho anh được.

Càng nghĩ càng thấy chán nản, khi quay về hậu trường thay đồ thì Tô Thu Quỳnh có chút thất thần.

Nhìn thấy Tô Thu Quỳnh không bình thường, Nhan Nhã Tịnh không nhịn được hỏi thăm: “Thu Quỳnh, cậu sao vậy? Có phải là không khỏe ở đâu không? “

“Tiểu Tịnh, đợi sau khi kết thúc chung kết, mình muốn ra nước ngoài du học một thời gian. “Tô Thu Quỳnh nghiêm túc nói với Nhan Nhã Tịnh: “Mình đã liên lạc với một trường đại học thanh nhạc ở nước ngoài, mình muốn học tập thật tốt.

Tô Thu Quỳnh có thiên phú rất lớn về phương diện âm nhạc lại tốt nghiệp trường có tiếng, cô bây giờ thật sự không cần đi du học gì đó.

Nhan Nhã Tịnh biết, đi du học mà cô nói chẳng qua chỉ là muốn trốn tránh mà thôi.

Nhan Nhã Tịnh thật sự rất đau lòng cho Tô Thu Quỳnh.

Lúc đầu cô ủng hộ Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu ở bên nhau vì cảm thấy Lâm Tiêu thật lòng thích Tô Thu Quỳnh, anh có thể toàn tâm toàn ý đối xử tốt với cô, cho cô hạnh phúc.

Nhưng cô thật sự không ngờ đến rằng đang yên đang lành thì Lâm Tiêu đột nhiên tòi đâu ra một đứa con, còn có ánh bạch nguyệt quang tình đầu gì đó.

“Thu Quỳnh, mình cảm thấy cậu nên thẳng thăn nói chuyện với Lâm Tiêu, cho dù là trước đây Lâm Tiêu có con thì cũng là chuyện của trước đây rồi, lỡ như trong lòng Lâm Tiêu cậu còn quan trọng hơn tình đầu với con của anh ấy thì sao? “

“Thu Quỳnh, cậu với Lâm Tiêu đến với nhau không dễ dàng gì, cậu nên cho anh ấy một cơ hội nữa. “

“Tiểu Tịnh, mình cũng muốn cho tình yêu của mình và Lâm Tiêu thêm một cơ hội, nhưng tối hôm qua anh ấy lại đến chỗ Kiều Hinh rồi, mình gọi điện thoại cho anh ấy, người nghe điện thoại vấn là con gái của anh ấy và Kiều Hinh. “

“Cô bé đó tên là Lâm Thanh Ca, nó cầu xin tớ về sau đừng gọi điện cho bố nó nữa, đừng phá hoại cuộc sống hạnh phúc của một nhà ba người bọn họ. “

Tô Thu Quỳnh nhếch khóe môi lên cay đắng khó tả: “Mình cứ nghĩ mình và Lâm Tiêu có thể mãi mãi bên nhau, chúng mình yêu nhau cũng là có ý nghĩ sống với nhau đến bạc đầu, mình không ngờ rằng đến cuối cùng bản thân lại trở thành người thứ ba”

“Tiểu Tịnh, cậu biết không? Bây giờ thỉnh thoảng có lúc mình sẽ vô cớ mà có một loại cảm giác tội lỗi, mình cảm thấy nếu như không có mình thì một nhà ba người bọn họ đã có thể sống vui vẻ hạnh phúc bên nhau rồi, là do mình chen vào giữa bọn họ khiến mấy người họ đều không cách nào có được sự bình yên. “

“Thu Quỳnh, cậu đừng nghĩ như vậy, đây không phải là lỗi của cậu. “

 
 
Chương 1493


Chương 1493

Nhan Nhã Tịnh dùng sức nắm lấy tay Tô Thu Quỳnh: “Thu Quỳnh, hiện tại mọi chuyện còn chưa rõ ràng, lỡ như đứa bé kia không phải con của Lâm Tiêu thì sao?

“Tiểu Tịnh, mình còn hy vọng đứa bé đó không phải là của Lâm Tiêu hơn cả cậu, nhưng nó gọi Lâm Tiêu là bố, gần đây anh ấy cũng đều ở bên cạnh đứa bé đó và Kiều Hinh. “

Dừng một chút, Tô Thu Quỳnh giống như nói mơ mà nói: “Lâm Tiêu, anh ấy còn lừa mình. “

Nhìn thấy bộ dạng này của Tô Thu Quỳnh, Nhan Nhã Tịnh đột nhiên không biết nói gì mới tốt nữa, cô chỉ có thể nắm chặt lấy tay Tô Thu Quỳnh, im lặng mà nói cho cô ấy biết dù xảy ra chuyện gì thì cô cũng đều sẽ ở bên cạnh cô.

Cánh cửa phòng nghỉ khép hờ đột nhiên bị mở ra, Nhan Nhã Tịnh quay đầu lại liền nhìn thấy Lâm Tiêu một bộ gấp gáp bước nhanh đi vào trong phòng.

Trên mặt anh mang một vẻ thấp thỏm và lấy lòng rõ ràng, anh giơ tay ra muốn nắm lấy tay Tô Thu Quỳnh, nhưng thấy Nhan Nhã Tịnh vẫn còn đang ở đây thì anh lại cứng ngắc thu tay lại.

Lại nói, Nhan Nhã Tịnh thật sự muốn điên cuồng đánh Lâm Tiêu một trận nhừ đòn, anh đã hứa là sẽ đối xử tốt với Tô Thu Quỳnh cả đời, nhưng bây giờ thì sao?

Còn không phải vẫn khiến trái tim cô tổn thương sao.

Có điều trong lòng Nhan Nhã Tịnh hiểu rõ bây giờ không phải lúc nổi giận, chuyện giữa Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu vân là cần người trong cuộc bọn họ tự giải quyết.

Cô hung hăng lườm Lâm Tiêu một cái rồi mới tức giận đi ra ngoài, để lại không gian riêng cho Lâm Tiêu và Tô Thu Quỳnh.

“Thu Quỳnh. “

Lâm Tiêu năm chặt lấy tay Tô Thu Quỳnh: “Thu Quỳnh, bây giờ em cảm thấy sao rồi?

Cổ họng còn khó chịu nữa không? “

“Lâm Tiêu, em không sao. ” Tô Thu Quỳnh lặng lễ giữ khoảng cách với Lâm Tiêu: “Lâm Tiêu, em biết anh gần đây rất bận, nếu như anh còn có việc thì cứ về trước đi.

“Thu Quỳnh, anh không về! “

Lâm Tiêu cố chấp ôm cô vào trong lòng: “Thu Quỳnh, anh xin lỗi, em năm viện mà anh không thể ở bên cạnh em, Thu Quỳnh, sau này anh sẽ chăm sóc em thật tốt. “

“Lâm Tiêu, anh có thể nào nói thật cho em biết, tối hôm qua anh đã đi đâu? “

Tô Thu Quỳnh ngẩng mặt lên đối mắt với ánh mặt của Lâm Tiêu nói: “Lâm Tiêu, em muốn nghe lời nói thật. “

Đối mặt với ánh mắt sáng trong của Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu không khỏi có chút hoảng loạn, anh vội vàng quay mặt đi tránh đi ánh mắt của cô.

Lâm Tiêu biết, đời này của anh nói dối trong tình yêu thật sự là một tội lỗi không thể tha thứ.

Nhưng anh biết làm sao đây, anh quá yêu Tô Thu Quỳnh rồi, nếu như Tô Thu Quỳnh không cần anh nữa thì giống như là cắt thịt trên người anh.

Nếu như để Tô Thu Quỳnh biết sự tồn tại của Lâm Thanh Ca, người trong mắt không thể dung được hạt cát như cô sẽ không tiếp tục ở bên anh nữa.

Trong lòng anh áy náy muốn chết nhưng Lâm Tiêu vẫn là nhẹ giọng nói: “Thu Quỳnh, tối hôm qua anh ở đoàn phim quay cảnh đêm, bộ phim đang vào thời kỳ nước rút nên gần đây việc quay phim có chút gấp gáp, “Có điều Thu Quỳnh à, bận nốt mấy ngày này nữa thôi là xong rồi, sau này anh sẽ dành nhiều thời gian ở bên em hơn, nếu như em không thích thì sau này anh sẽ không bao giờ quay phim nữa, ngày ngày ở bên em có được không? “

“Lâm Tiêu, em muốn anh ở bên em, nhưng em càng hy vọng anh có thể thật lòng đối xử với em hơn. “

Giọng nói của Tô Thu Quỳnh bình đạm nhưng sự thất vọng sâu trong đáy lòng không làm sau kiềm chế được.
 
Chương 1494


Chương 1494

Lâm Tiêu vấn là chọn nói dối cô.

Giữa người với người nên thành tâm đối đãi với nhau, giữa hai người thật lòng yêu nhau thì sao lại có thể toàn là những lời nói dối được chứ?

Tô Thu Quỳnh không kiềm chế được mà lạnh lòng.

Nghe lời này của Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu biết chuyện của Kiều Hinh cô chắc chắn đã biết được ít nhiều rồi, anh vừa muốn giải thích thì điện thoại đã vang lên.

Nhìn thấy người gọi đến là bạn tốt, Lâm Tiêu vội vàng nghe điện thoại.

“Tiêu Tử, có kết quả giám định DNA rồi, đừng mong tôi nó kết quả cho cậu biết, cậu tự mình đến lấy! “

Giám định DNA…

Hiện tại Lâm Tiêu vội vàng muốn biết kết quả, anh vốn dĩ là muốn để cho trọ lý của mình đi lấy, nhưng nghĩ lại thì anh vẫn quyết định tự mình đi.

Trong lòng anh có sự căng thẳng trước nay chưa từng có, anh rất muốn biết kết quả nhưng anh lại sợ Lâm Thanh Ca thật sự là con gái của anh.

Như vậy, cho dù anh có không nhận đứa con gái Lâm Thanh Ca này thì Tô Thu Quỳnh chắc chắn cũng không cần anh nữa.

Lâm Tiêu muốn ôm chặt Tô Thu Quỳnh một lần nữa, muốn nói với cô, Thu Quỳnh, cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì chúng ta cũng không rời bỏ nhau có được không?

Chỉ là khi nhìn thấy ánh mắt xa cách lạnh nhạt của Tô Thu Quỳnh thì lời này của anh cuối cũng cũng không có nói ra khỏi miệng.

Anh chỉ có thể hy vọng Lâm Thanh Ca không có bất kỳ quan hệ huyết thống với mình, như vậy anh liền có thể lập tức nhận tội chịu phạt với Tô Thu Quỳnh, xin cô tha thứ cho lời nói dối của anh.

Nhìn bóng lưng vội vàng rời đi của Lâm Tiêu, Tô Thu Quỳnh đau thương mà cười.

Cô cách điện thoại của Lâm Tiêu một khoảng khá xa, cô không nghe được âm thanh trong điện thoại, nhưng nhìn thấy bộ dạng vội vàng khẩn trương này của anh, cô dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết anh đây là đi tìm bạch nguyệt quang và con gái của anh rồi.

Bàn tay của Tô Thu Quỳnh không kiềm được mà nắm chặt lại, lòng bàn tay cô lạnh lẽo giống như trái tim của cô vậy, càng ngày càng lạnh, không ấm lên được nữa.

Trong phòng nghỉ có một cánh cửa sổ rất rộng, mở ra, gió đêm vù vù thổi vào, nhưng Tô Thu Quỳnh vấn cảm thấy ngột ngạt đến khó thở.

Cô cảm thấy nếu như tiếp tục ở lại phòng nghỉ thì cô chắc chắn sẽ bị ngạt chết mất.

Cô thay đôi giày cao gót trên chân ra liền đi ra ngoài phòng nghỉ.

Cô còn chưa đi ra đến con đường bên ngoài thì điện thoại mà cô mới mua cũng reo lên.

Trên màn hình điện thoại hiện một dãy số lạ, Tô Thu Quỳnh cảm thấy có lẽ là quảng cáo chào hàng, nhưng nghĩ lại cô vần là bấm nhận cuộc gọi.

Ngoài dự kiến đó là, cuộc điện thoại này không phải quảng cáo chào hàng mà là Lâm Thanh ca gọi đến.

Giọng của Lâm Thanh Ca giòn giã, ngọt ngào, thật sự rất dễ nghe.

Tô Thu Quỳnh chưa từng gặp con bé nhưng nghe giọng của nó thôi cũng có thể đoán ra được nó nó nhất định là một cô bé rất dễ thương.

Cũng đúng thôi, dựa vào nhan sắc của Lâm Tiêu và Kiều Hinh thì con của bọn họ sao có thể không đẹp được chứ!

“Con chào cô, con là Lâm Thanh Ca. “
 
Chương 1495


Chương 1495

“Chào con…

Giọng nói của Tô Thu Quỳnh cứng ngắc, cô cảm thấy giọng nói của mình chắc chắn chưa bao giờ khó nghe như bây giờ, có một chốc cô muốn vứt điện thoại chạy chốn, nhưng cuối cũng vẫn là nhịn xuống được.

“Cô ơi, con tự giới thiệu về mình trước, bố con là Lâm Tiêu, mẹ con là Kiều Hinh. Con biết cô tên là Tô Thu Quỳnh, là bạn gái của bố, cô ơi, hiện giờ cô có thời gian không ạ?

Con muốn nói chuyện với cô. “

Đàm phán với một đứa bé? Đúng thật là một chuyện buồn cười vô cùng.

Nhưng ma xui quỷ khiến thế nào, Tô Thu Quỳnh vấn là nhẹ nhàng đồng ý: “Được. “

Tô Thu Quỳnh cứ nghĩ Lâm Thanh Ca sẽ hẹn cô đi mấy chỗ như quán cà phê đại loại vậy, nhưng ngoài dự đoán là nơi cô bé hẹn cô vậy mà lại là bệnh viện thành phố.

Lâm Thanh Ca đang nhập viện ở bệnh viện thành phố.

Thực ra cơ thể Tô Thu Quỳnh vẫn chưa tốt lên hoàn toàn, sau cuộc thị tối nay cô cũng phải về bệnh viện thành phố, vừa hay thuận đường, vậy nên cô càng không có lý do gì để từ chối lời mời của Lâm Thanh Ca cả.

Lâm Thanh Ca ở khu phòng bệnh dành cho trẻ em bệnh viện thành phố, tầng mà con bé ở phần lớn tiếp nhận bệnh nhân mắc bệnh máu trắng.

Tô Thu Quỳnh thật sự không ngờ đến, cô bé có giọng nói ngọt ngào như vậy lại mắc phải loại bệnh chết tiệt này.

Khi nhìn thấy Lâm Thanh Ca, tâm tình của Tô Thu Quỳnh thật sự rất phức tạp.

Lâm Thanh Ca và Kiều Hinh sinh ra rất giống nhau, di truyền vẻ ngoài ưu nhìn của cô ấy, nhưng vì khuôn mặt mũm mĩm rất rõ ràng nên khiến người khác yêu thích, dễ thương hơn Kiều Hinh rất nhiều.

Tối nay Kiều Hinh vấn đang ở đoàn phim quay phim, chỉ có một người y tá trẻ tuổi ở trong phòng chăm sóc cho Lâm Thanh Ca.

Thấy Tô Thu Quỳnh đến, Lâm Thanh Ca bảo người ý tá kia ra ngoài trước rồi mời cô ngôi xuống mép giường bệnh của con bé.

“Cô à, cháu mắc bệnh máu trắng. “

Giong nói của Lâm Thanh Ca vẫn ngõn giã ngọt ngào như vậy, trên khuôn mặt trắng trắng mềm mềm của con bé không có một chút ai oán nào, trên môi con bé từ đầu đến cuối đều mang một nụ cười ngọt ngào, trên mặt con bé còn có hai cái lúm đồng tiền, làm cho người ta yêu thích không nói nên lời.

Tóc của Lâm Thanh Ca có chút xoăn tự nhiên, mái tóc dài mà xoăn tùy ý rơi trên vai cô bé giống như một con búp bê sứ tinh xảo.

Cô bé giơ tay ra nhẹ nhàng nắm lấy mãi tóc dài của mình: “Cô à, từ ngày mai cháu sẽ bắt đầu làm hóa trị rồi, cháu nghe nói sau khi làm hóa tri thì tóc của cháu sẽ rụng mất hết. “

Đây là con gái của Lâm Tiêu.

Tô Thu Quỳnh cứ nghĩ, cô sẽ rất không thích con gái của Lâm Tiêu, nhưng nhìn thất Lâm Thanh Ca trước mắt cô lại chỉ thấy đau lòng.

Trước khi vào phòng bệnh cô có hỏi bác sĩ rồi, trong ngân hàng tủy trong và của ngoài nước đều không tìm được tủy sống phù hợp với Lâm Thanh Ca.

Lâm Thanh Ca mắc là bệnh máu trắng cấp tính, bệnh tác xấu đi rất nhanh, nếu như trong vòng ba tháng không tìm được tủy sống phù hợp thì chỉ sợ con bé không sống nổi.

Nghĩ đến một sinh mệnh nhỏ đẹp đế rực rỡ như vậy rất nhanh liền sẽ tàn lụi mất, ngực Tô Thu Quỳnh cảm thấy đau nhói.
 
Chương 1496


Chương 1496

Một người không có bất kỳ quan hệ huyết thống với Lâm Thanh Ca như cô đây khi nhìn thấy bộ dạng này của con bé cũng cảm thấy đau lòng đến mức này, Lâm Tiêu là bố ruột của nó, trơ mắt nhìn con gái ruột của mình bị bệnh tật dày vò, trong lòng anh đau sẽ đớn biết bao chứ!

Đột nhiên trong chốc lát, Tô Thu Quỳnh lại không có tức giận khi Lâm Tiêu nói dối cô nhiều như ban đầu nữa.

“Thanh Ca, đợi con khỏe lại thì tóc của con sẽ còn mọc lại thôi, sẽ còn đẹp hơn cả bây giờ nữa. ” Tô Thu Quỳnh nhẹ nhành vuốt v e mái tóc dài của Lâm Thanh Ca, nhẹ giọng nói.

Không ngờ rằng Tô Thu Quỳnh sẽ an ủi mình như vậy, Lâm Thanh Ca không khỏi giật mình.

Sau khi hoàn hồn lại, cô bé một mặt cầu khẩn nhìn Tô Thu Quỳnh nói: “Cô ơi, hôm nay con mời cô đến đây là hy vọng cô có thể đáp ứng con một chuyện. “

Tay Tô Thu Quỳnh cứng đờ, đầu ngón tay run rẩy, cô từ từ rút tay ra khỏi mái tóc dài của Lâm Thanh Ca.

Chưa cần cô bé mở miệng, cô đã biết cô bé muốn nói gì với mình.

Chẳng qua là để cô rời xa Lâm Tiêu và thành toàn cho gia đình ba người bọn họ.

Quả nhiên, thấy Tô Thu Quỳnh gật đầu, Lâm Thanh Ca rụt rè nói: “Cô à, cháu muốn xin cô rời xa ba cháu.”

“Cháu biết, ba cháu rất thích cô, cô cũng rất thích ba, nhưng cháu rất muốn có một gia đình hoàn chỉnh.”

“Cô ơi, mẹ cháu một thân một mình nuôi cháu lớn, bà ấy vất vả lắm, chỉ cần cháu khỏe mạnh, thậm chí không cần ba, mẹ cũng sẽ không cô đơn, bởi vì có cháu ở bên cạnh chăm sóc mẹ rồi.”

“Nhưng mà cô ơi, cháu sắp phải đi rồi, cháu hy vọng ba có thể thay cháu chăm sóc mẹ.”

“Thanh Ca, cháu sẽ không chết đâu, bây giờ y học tiên tiến như vậy, cháu sẽ nhanh chóng khỏi bệnh thôi.” Tô Thu Quỳnh sợ Lâm Thanh Ca mất hy vọng vào cuộc sống, vì vậy cô vội vàng an ủi cô bé.

Lâm Thanh Ca cười lắc đầu: “Cô à, cô không cần an ủi cháu, ba mẹ cháu cũng an ủi cháu như vậy, họ đều nói cháu sẽ khỏi bệnh, nhưng cháu lén nghe được họ với bác sĩ nói chuyện, tình trạng bệnh tình của cháu bây giờ rất tệ. có thể sẽ không qua khỏi.”

“Cô ơi, cô không cần vì cháu mà buồn, thật ra cháu cũng không buồn, cháu chỉ tiếc không thể ở bên cạnh mẹ, chưa kịp chăm sóc tốt cho mẹ.”

“Cô ơi, cháu biết yêu cầu của cháu rất quá đáng, không công bằng với cô, nhưng cháu muốn ích kỉ một lần, cháu muốn trước khi chết có thể nhìn thấy ba mẹ ở bên nhau.’ Nói tới đây, hốc mắt Lâm Thanh Ca không khỏi rơm rớm, đôi mắt to đen như quả nho của cô bé toàn là hơi nước, trông rất đáng thương.

Cô bé hít một hơi thật sâu, sau đó nói với Tô Thu Quỳnh: “Cô à, cứ coi như cô thương hại một đứa trẻ sắp chết và hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của cháu, được không? Cô ơi, nếu cô có thể trả ba lại cho cháu, cháu sẽ biết ơn cô mãi mãi. “

Trả ba lại cho cô bé…

Một đứa trẻ đưa ra yêu cầu như vậy với cô thực sự vô lý.

Nếu là lúc bình thường, Tô Thu Quỳnh Sẽ không chấp nhận yêu cầu nực cười như vậy của một đứa trẻ, nhưng bây giờ Lâm Thanh Ca lại mắc phải căn bệnh hiểm nghèo này!

Tô Thu Quỳnh bề ngoài lạnh lùng, nhưng thực ra là người có trái tìm ấm áp nhất, đặc biệt là cô đã mất đi hai đứa con, cô không nỡ nhìn thấy ánh mắt thất vọng của đứa trẻ đáng yêu này.

Cô nghĩ, nếu là Lâm Tiêu lựa chọn, anh nhất định sẽ không ngại từ bỏ mẹ con Kiều Hinh, bất chấp tất cả để ở bên cô, đúng không?

Dù sao cô cũng quyết định ra nước ngoài, rời xa Lâm Tiêu, chi bằng thỏa mãn tâm nguyện cuối cùng của cô bé dễ thương này.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom