Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn
Chương 1020


Hách Tri Nhiễm muốn Mặc Cửu Diệp bình tĩnh lại, lỡ như cảm giác này thật sự là dấu hiệu trước khi sinh đẻ, hắn cũng tiện đi chuẩn bị trước.

Kết quả, nàng vừa dứt lời, bên Hách phu nhân lại mất bình tĩnh.

"Cửu Diệp à, Nhiễm Nhiễm chắc chắn sắp sinh rồi, nữ nhân sinh con giống như đi Quỷ Môn Quan một chuyến, con tuyệt đối không được sơ suất."

Tâm trạng mới bình tĩnh lại của Mặc Cửu Diệc bị nhạc mẫu nói như vậy, lại bắt đầu trở nên tung trào.

Tay hắn đang nắm lấy Hách Tri Nhiễm không ngừng run rẩy.

"Nhiễm Nhiễm, có ta ở đây, nàng đừng sợ, ta sẽ không để nàng đi vào Quỷ Môn Quan gì đó đâu."

Mặc Cửu Diệp đúng là càng nói thì mình càng sợ hãi, cho dù lần đầu tiên ra chiến trường cũng chưa từng hồi hộp như vậy.

Dọc theo đường đi, hắn nắm lấy Hách Tri Nhiễm, nói chuyện hơi lộn xộn.

Đây là lần đầu tiên Hách Tri Nhiễm nhìn thấy hắn như vậy, cũng không biết phải nói gì mới có thể khiến cảm xúc của hắn trở nên ổn định.

Tóm lại, thoạt nhìn ba người, chỉ có người đương sự chuẩn bị dỡ hàng như nàng là bình tĩnh nhất.

Về tới tứ hợp viện nhà mình, Hách phu nhân tức khắc dặn dò Lý ma ma đi gọi Mặc lão phu nhân sang đây.

Đối mặt với việc nữ nhi ruột thịt sinh đẻ, Hách phu nhân cảm thấy mình y hệt kiến bò trên chảo nóng, không hề có đầu mối.

Không bao lâu sau, Lý ma ma bèn gọi Mặc lão phu nhân tới đây, còn có các vị tẩu tẩu đi theo bà. Mặc lão phu nhân cũng biết rõ mối nguy hiểm của việc nữ nhân sinh đôi, nhưng người từng đối mặt vô số sóng to gió lớn vẫn sẽ bình tĩnh hơn những người khác rất nhiều.

Bởi trong nhà có phụ nữ có thai chờ sinh, Mặc lão phu nhân sớm đã hỏi thăm rõ ràng, trong thôn có một bà đỡ đẻ, nghe nói có hai mươi mấy năm kinh nghiệm đỡ đẻ.

Tại thời đại này, nữ nhân sinh sản đều là mời bà đỡ đẻ, gia đình phú quý cũng sẽ mời một vị đại phu chờ đợi ở đó, lỡ như sản phụ gặp phải nguy hiểm gì, có đại phu ở đây cũng có thể kịp thời cứu chữa.

Trên đường gấp rút chạy tới, bà đã phái người vào trong thôn mời bà đỡ đẻ tới đây, còn dặn dò Lương Hạo ra roi thúc ngựa vào trong thành mời đại phu.

Lúc này Hách Tri Nhiễm được Mặc Cửu Diệp đỡ ngồi tựa vào giường.

Thật ra giờ phút này nàng cũng không có cảm giác khó chịu gì, có lẽ là ở bên ngoài cả ngày, chỉ là cảm thấy thân thể hơi mệt nhọc mà thôi.

Mặc lão phu nhân ngồi cạnh giường, nắm lấy tay của Hách Tri Nhiễm.

"Nhiễm Nhiễm đừng sợ, ta và mẫu thân của con sẽ luôn ở đây với con."

Hách Tri Nhiễm có thể nhìn ra được, trông ngoài mặt bà bà bình tĩnh, thật ra trong lòng cũng hết sức hồi hộp.

"Nương, con không sợ, chỉ là sinh con thôi, con ổn mà."

Tam tẩu nghe nàng nói như vậy, hai mắt đỏ hoe bước tới.

"Cửu đệ muội, bọn ta đều biết muội vô cùng vất vả, bọn ta đều sẽ kề cạnh muội, chờ hài tử sinh ra cũng không cần muội đi bận tâm.

Trong nhà có nhiều trục lí như thế, mọi người thay phiên nhau chăm sóc, đảm bảo để muội ở cữ thật tốt, cũng sẽ không hề vất vả đâu."

"Đúng vậy Cửu đệ muội, trục lí bọn ta đều có thể giúp muội trông nom hài tử, chỉ là hai người quá ít, bọn ta đều không biết phải bao lâu mới có thể đến lượt đi chăm sóc một ngày." Đại tẩu vì giảm bớt tâm trạng khẩn trương của mọi người, giọng điệu có một ít ý vị trêu ghẹo. Lời này xác thực là có tác dụng không nhỏ, các nữ quyến xôn xao nói mình phải xếp hàng giúp Cửu đệ muội trông hài tử vào ngày đầu tiên.
 
Chương 1021


Tiếp theo, chính là cảnh tượng các tẩu tẩu ngươi tranh ta đoạt, đều muốn trở thành người đầu tiên giúp Cửu đệ muội chăm sóc hài tử, ai cũng không muốn bị bỏ lại phía Sau.

Cảnh tượng như vậy vừa xuất hiện, trái lại khiến mọi người tạm thời quên đi nguy hiểm của Hách Tri Nhiễm.

Lúc mọi người mồm năm miệng mười thảo luận ai trông nom hài tử trước, bà đỡ đẻ đã được người khác mời tới.

Mặc lão phu nhân thấy người đến nơi, vội vàng đứng dậy hỏi.

"Bà đỡ đẻ Triệu, làm phiền người mau xem giúp nhi tức nhà ta, hôm nay nàng ấy ở dưới ruộng hơi lâu, sau khi trở về thì phát hiện phần bụng có cảm giác đau quặn.

Cách ngày sinh của nàng ấy còn khoảng mười ngày, người mau xem thử có phải nàng ấy sắp sinh rồi không."

Bà đỡ đẻ Triệu cả đời này giúp người đỡ đẻ vô số lần, mang thai song sinh cũng từng gặp một lần.

Lần đó bà ấy tận mắt nhìn thấy sản phụ vì khó sinh, một xác ba mạng.

Bởi vậy, từ đáy lòng bà ấy là kháng cự việc đỡ đẻ giúp đỡ phụ nữ có thai song sinh.

Nếu không phải Mặc lão phu nhân nhiều lần tìm bà ấy, và đưa ra thù lao rất hậu hĩnh, bà ấy thật sự không muốn đi chuyến này.

Bây giờ bà đỡ đẻ Triệu nhìn Hách Tri Nhiễm, cứ như đang nhìn một người sắp chết, trong ánh mắt tràn ngập vẻ thương hại.

Nhưng bà ấy là một bà đỡ đẻ, bà ấy không tiện biểu hiện quá nhiều trước mặt sản phụ, chỉ có thể tỏ vẻ mặt trịnh trọng gật đầu với Mặc lão phu nhân.

"Người khoan đừng vội, ta kiểm tra thử giúp nàng ấy." Dựa theo ý nghĩ của Hách Tri Nhiễm, chờ sau khi mọi người đều rời khỏi, tự mình tiến vào không gian kiểm tra lại toàn diện.

Nhưng nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương và quan tâm của mọi người, nàng lại không tiện mở miệng đuổi người, chỉ đành mặc cho bà đỡ đẻ Triệu kiểm tra giúp nàng.

Nói là kiểm tra, bà đỡ đẻ Triệu cũng chỉ dựa vào kinh nghiệm của mình, sờ thử bụng của nàng, hỏi han lại tình hình.

Kiểm tra xong, vẻ mặt của bà đỡ đẻ Triệu nhẹ nhõm hơn.

Nói thật, bà đỡ đẻ Triệu vẫn rất sở trường kiểm tra tình hình thai đơn, về phần thai song sinh này, bà ấy cũng chỉ từng gặp một lần như thế kia, cũng không có kinh nghiệm gì.

Kiểm tra cũng chỉ là sờ nhẹ nhịp tim của hài tử, bảo bà ấy nói tình hình cụ thể cũng không thể nói nên lời.

Bà ấy nói với mọi người: "Bụng có cảm giác đau quặn, xác thực là điềm báo sắp sinh, lúc này nàng ấy mới xuất hiện cảm giác khó chịu, ta thấy hôm nay sợ là sẽ không có động tĩnh gì.

Mọi người nghe lão bà tử ta khuyên một câu, các ngươi không có việc gì thì hãy về nghỉ ngơi sớm hơn, đều vây quanh nàng ấy, e rằng bản thân lão Cửu gia cũng sẽ hồi hộp, như vậy vô cùng bất lợi với việc nàng ấy sinh đẻ."

Lời này vừa vặn nói trúng tim của Hách Tri Nhiễm.

Nàng vốn chính là một y giả đã thấy quen sống chết, cách nhìn đối với nữ nhân sinh con cũng dừng lại ở trong nhận thức của mình.

Nữ nhân sinh đẻ xác thực rất khó khăn, cho dù là dưới tình hình mọi thứ đều bình thường, cũng khó tránh khỏi sẽ chịu ít tội.

Nếu không, nàng đã dạy Mặc Cửu Diệp cách phẫu thuật sinh mổ, còn canh giữ một không gian chữa bệnh nghịch trời như thế kia, mặc cho thế nào nàng cũng không thể nào để mình gặp nguy hiểm.

Nhưng đối mặt với vấn đề sinh đẻ sắp tới, Hách Tri Nhiễm không khẩn trương tí nào là không thể nào. Thế nhưng, mặc dù trong lòng nàng mạnh mẽ hơn nữa, đối mặt với khuôn mặt hết sức khẩn trương của từng người trong nhà, tự nhiên tăng thêm gánh nặng trong lòng.
 
Chương 1022


Dù sao Mặc lão phu nhân cũng là người từng sinh mười lần, bà thấy bà đỡ đẻ Triệu nói như vậy, tâm trạng ít nhiều thả lỏng hơn, bà lôi kéo bà đỡ đẻ Triệu hỏi han.

"Vị trí thai nhi trong bụng nhi tức phụ nhà ta như thế nào?"

Lúc bà ở kinh thành, sinh đẻ đều là mời một bà đỡ đẻ tương đối nổi tiếng trong kinh giúp đỡ.

Khi đó, bà đỡ đẻ đều sẽ kiểm tra vị trí thai của bà trước.

Bà thấy bà đỡ đẻ Triệu cũng dùng thủ pháp tương tự sờ bụng của Hách Tri Nhiễm, bèn muốn tìm hiểu thêm, để trong lòng hiểu rõ.

Phải biết rằng, vị trí thai không đúng là nguyên nhân chủ yếu dẫn đến việc nữ nhân khó sinh, đặc biệt là Hách Tri Nhiễm còn mang thai song sinh, nếu thật sự vị trí thai không đúng, đó là chuyện c.h.ế.t người đấy.

Bị hỏi vị trí thai có đúng hay không, dễ nhận thấy bà đỡ đẻ Triệu có phần quấn bách, nhưng bà ấy vẫn lựa chọn nói sự thật.

"Xin lỗi Mặc gia, nhi tức Cửu nhà người mang thai song sinh, song thai này bám chặt lấy nhau, ta không có cách nào phán đoán điểm này."

Tuy Hách phu nhân không có sinh nhiều như thông gia mẫu, nhưng cũng rất chú ý với câu hỏi vừa rồi.

Bà ấy nghe bà đỡ đẻ nói như vậy, triệt để mất đi sự bình tĩnh.

Hai mắt Hách phu nhân rưng rưng kéo bà đỡ đẻ Triệu.

"Ý của người là, nữ nhi ta có thể thuận lợi sinh đẻ hay không, hiện tại cũng không thể xác định, là như vậy sao?"

Mặc lão phu nhân nhìn ra được thông gia mẫu đây là quan tâm quá hóa loạn, bà sợ bà đỡ đẻ Triệu ở nơi này nói ra lời không lạc quan ảnh hưởng đến Hách Tri Nhiễm, vội vàng tiến lên giữ chặt người. "Thông gia mẫu, Nhiễm Nhiễm mang thai song sinh, bà đỡ đẻ Triệu không thể nhìn ra vị trí thai cũng bình thường, chắc chắn không phải như người nghĩ..."

Trong lúc nói chuyện, Mặc lão phu nhân còn quay lưng lại dùng sức nháy mắt ra hiệu với Hách phu nhân, ý bảo bà ấy đừng hỏi nữa.

Hách phu nhân mới hỏi xong những lời đó cũng đã hối hận.

Là bà ấy quá mức khẩn trương, lại quên giấu Hách Tri Nhiễm.

Hiện tại được Mặc lão phu nhân nhắc nhở, bà ấy vội vàng ngậm miệng lại.

"Bà đỡ đẻ Triệu nói có lý, song sinh không thể nhìn ra vị trí xác thực bình thường."

Các tẩu tẩu cũng đã nhìn ra sự việc không đúng, vây quanh hai vị lão phu nhân và bà đỡ đẻ Triệu ra khỏi phòng của Hách Tri Nhiễm.

Đại tẩu dẫn đầu.

"Nếu bà đỡ đẻ Triệu đã nói hôm nay Cửu đệ muội sẽ không sinh, chúng ta hãy sớm trở về, để Cửu đệ và Cửu đệ muội cũng nghỉ ngơi sớm tí, nuôi đủ tinh thần thuận lợi sinh tiểu điệt tử hoặc tiểu điệt nữ của chúng ta."

"Đúng, tất cả mọi người trở về nghỉ ngơi." Mặc lão phu nhân hùa theo một tiếng, lại dặn dò Lan Nhi.

"Ngươi ở lại chỗ này, có tình hình gì lập tức đi gọi ta."

"Lão phu nhân yên lòng, Lan Nhi sẽ luôn canh giữ ở đây."

Cùng lúc Lan Nhi đảm bảo, nàng ấy đi theo phía sau đám người, ra khỏi phòng bèn chu đáo khép cửa phòng lại.

Hách Tri Nhiễm thấy mọi người đều đã rời khỏi, Mặc Cửu Diệp vẫn ngây ngốc đứng đó ngẩn người.

"Phu quân, chàng đừng khẩn trương, bây giờ ta vào không gian kiểm tra sơ."

Mặc Cửu Diệp bị nàng nhắc nhở như vậy cũng lấy lại tinh thần.

Hắn biết Lan Nhi vẫn đang canh giữ ở ngoài cửa, chuẩn bị đi dặn dò một phen, bọn họ muốn nghỉ ngơi, không có chuyện gì quan trọng đừng để người khác đến quấy rầy. Còn chưa đợi hắn có động tác, lại nghe thấy tiếng của hai vị lão nhân gia Mặc lão phu nhân và Hách phu nhân.

"Đại phu đến rồi, để ông ta khám giúp Nhiễm Nhiễm, như vậy cũng có thể yên lòng ngủ một giấc."
 
Chương 1023


Hách Tri Nhiễm bất đắc dĩ nở nụ cười với Mặc Cửu Diệp, sau đó hất cằm về phía cửa.

"Nếu đại phu tới rồi, không cho ông ta kiểm tra thử, sợ là buổi tối mọi người đều sẽ không ngủ được."

"Ừm." Mặc Cửu Diệp đáp một tiếng, từ bên trong mở cửa phòng ra.

Mặc lão phu nhân và Hách phu nhân cùng đi, phía sau còn có một lão giả để râu thoạt nhìn trên dưới năm mươi tuổi.

Mặc Cửu Diệp cho người vào phòng.

"Đại phu, làm phiền người kiểm tra thử giúp nhi tức nhà ta."

Từ khi Hách Tri Nhiễm phát hiện mang thai, vẫn luôn tự mình kiểm tra trong không gian, chưa bao giờ đi tìm đại phu nơi này.

Nàng cũng muốn mở mang thử bản lĩnh của y giả tại thời đại này, vươn một cổ tay ra một cách rất phối hợp.

Đại phu đặt hòm thuốc xuống, ngồi trên ghế bắt mạch cho Hách Tri Nhiễm, không bao lâu sau thì đã thấy ông ta bắt đầu nhíu mày.

"Ngươi đang mang thai song sinh ư?”

"Nội tử xác thực mang thai song sinh, đại phu có cách gì hay không?"

Mặc Cửu Diệp sốt ruột hỏi.

Hắn vốn tưởng rằng mình đã học được cách phẫu thuật sinh mổ, nhưng nghĩ đến đối tượng cần làm phẫu thuật là tức phụ mình, hắn phải tự tay dùng d.a.o rạch bụng của tức phụ, nghĩ tới tình cảnh đó, hắn lập tức tự nhiên dâng lên một cảm giác ngột thở.

Nếu đại phu có thể nghĩ cách để tức phụ thuận lợi sinh nở, giảm bớt khâu động dao, như vậy chẳng những bản thân hắn không cần chịu đựng áp lực tâm lý lớn lao, trên làn da hoàn hảo của tức phụ cũng sẽ không để lại dấu vết gì. Đại phu đứng lên, hết cách lắc đầu.

Ngược lại ông ta hiểu chuyện hơn bà đỡ đẻ Triệu nhiều, không có mở miệng ở trong phòng, mà là trước một bước đi ra cửa phòng.

Ngoài Hách Tri Nhiễm ra, mọi người đều đi theo.

Đại phu đứng ở trong viện, không lòng dạ nào xem xét tứ hợp viện độc đáo, trầm giọng nói:

"Từ mạch tượng của nàng ấy, người lớn và hài tử đều rất khỏe mạnh."

"Đại phu, ý của ngươi là, nội tử sinh đẻ tuyệt đối không có vấn đề đúng không?"

Nghe thấy câu nói này, Mặc Cửu Diệp quả thực có thể nói là vui mừng, chỉ cần tức phụ và hai hài tử đều khỏe mạnh, hắn còn có điều gì đáng lo lắng chứ?

Nhưng chỉ phút chốc, tâm trạng đẹp đẽ của hắn đã bị lời nói của đại phu kéo xuống đáy cốc.

"Lão phu ta hành nghề y nhiều năm, cũng không phải chưa từng gặp phụ nữ mang thai song sinh, trước khi bọn họ sinh, người lớn và hài tử đều vô cùng khỏe mạnh, nhưng người thật sự có thể thuận lợi đẻ ra thai song sinh và mẫu tử bình an, đã ít lại càng ít."

Đại phu nói xong, đã đi ra ngoài viện, trong miệng còn nói:

"Sức khỏe của vị phu nhân này không có vấn đề, có thể thuận lợi sinh đẻ hay không phải xem tạo hóa của nàng ấy, mặc cho lão phu ở lại nơi này cũng là bất lực, như vậy thì không nán lại nữa."

Mặc lão phu nhân thấy đại phu muốn rời đi, bước nhanh tới ngăn người lại.

"Đại phu, xin người ở lại, một khi nhi tức nhà ta sinh gặp phải nguy hiểm gì, người cũng có thể kịp thời cứu chữa, người yên lòng, bọn ta bằng lòng bỏ ra phí chẩn bệnh gấp mười lần giá cả như thế nào?"

Bà cũng là sốt ruột, vốn mời đại phu tới đây, chính là vì để khi Hách Tri Nhiễm sinh đẻ được có thêm bảo đảm.

Nếu đại phu đi rồi, lỡ như tức phụ gặp nguy hiểm, bọn họ chẳng phải ngay cả một tia hy vọng cũng không có sao?

Lúc này Hách phu nhân tuôn chảy cả nước mắt, bà ấy thầm mắng Trương Tam và lão gia nhà mình làm việc bất lực ở trong lòng.

Trương Tam rời khỏi nơi này cũng đã hơn một tháng, đến lúc này lại hoàn toàn không có tin tức.
 
Chương 1024


Nếu lúc này hắn ta có thể dẫn theo người tải giỏi phụ khoa xuất hiện ở chỗ này, thì nữ nhi và các tiểu ngoại tôn của bà ấy được cứu rồi.

Khi Hách phu nhân cũng dự tính tiến lên xin đại phu ở lại cùng thông gia mẫu, thì nghe thấy phía xa có tiếng vó ngựa rất nhỏ.

Lúc này trời đã tối, không chỉ Mặc gia, kể cả người trong thôn cũng rất ít khi ra ngoài đi dạo.

Hơn nữa cả thôn chỉ có Mặc gia có xe ngựa, vừa rồi Lương Hạo vào trong thành mời đại phu, xe ngựa dừng trước cửa, vị trí mà mọi người đều có thể nhìn thấy.

Mặc lão phu nhân bất chấp tiếp tục ngăn cản đại phu, đương nhiên, khi đại phụ nghe thấy gấp mười lần tiền khám bệnh, đã không muốn đi nữa, cứ đứng tại chỗ, chỉ cần bọn họ giữ lại thêm một lần, ông ta có thể miễn cưỡng nán lại...

Cùng lúc đó, Mặc Cửu Diệp đã bước nhanh ra ngoài.

"Ta đi xem thử."

Hắn vừa đi chưa được bao xa, thì nhìn thấy một chiếc xe ngựa nhanh chóng chạy tới trước mặt.

Không đợi Mặc Cửu Diệp tiến lên kiểm tra, Nhị ca ở phía đông đã đi ra ngăn xe ngựa lại.

Cùng lúc đó, một bầy chó cũng đã đuổi theo, vây quanh xe ngựa không ngừng sủa.

Nhị ca ra lệnh cho bầy chó đó rời khỏi trước, mới đi tới trước xe ngựa.

Xe ngựa bị bắt buộc dừng lại, Trương Tam nói về phía toa xe: "Đại công tử, nơi này chính là địa bàn của Mặc gia."

Hách Tử Minh vén rèm xe đi xuống, đối diện với Nhị ca Mặc gia.

Nhị ca không nhận ra đối phương, nhưng hắn ta có thể nghe ra được người đành xe là giọng nói kinh thành. "Các ngươi tìm ai?"

Hách Tử Minh và Nhị ca Mặc gia đều không quen biết nhau, nhưng có thể xuất hiện ở địa bàn Mặc gia, nhất định là người nào đó của Mặc gia.

Hắn ta chắp tay với Nhị ca.

"Tại hạ Hách Tử Minh, đại ca của Hách Tri Nhiễm."

"Ngươi chính là đại công tử Hách gia?" Nhị ca nghe thấy Hách Tử Minh tự báo gia môn, lập tức thu hồi vẻ mặt nghiêm túc, giọng điệu cũng dịu hẳn.

Lúc này, Mặc Cửu Diệp cũng đã đi tới, tất nhiên đối thoại ngắn gọn khi nãy của hai người không tránh khỏi hai tai của hắn.

Huống hồ hắn mượn ánh trăng cũng có thể nhìn ra, người đánh xe ngựa chính là Trương Tam lần trước đưa nhạc mẫu tới nơi này.

Hách Tử Minh cũng không xa lạ gì với Mặc Cửu Diệp, tuy bọn họ chỉ từng gặp một lần vào ngày hắn cưới Hách Tri Nhiễm, nhưng dáng vẻ ôn hòa của đại cửu ca, Mặc Cửu Diệp có ấn tượng cực kỳ sâu sắc với hắn ta.

Hắn nhiệt tình tiến lên chắp tay với Hách Tử Minh: "Đại ca dọc đường đi vất vả, theo ta về nhà trước, chúng ta có chuyện từ từ nói."

Hách Tử Minh cũng không xa lạ gì với Mặc Cửu Diệp, người sau lại là đại tướng lập được công lao hãn mã cho vương triều Đại Thuận, đừng nói là đã từng gặp trong ngày tiểu muội xuất giá, chỉ là khi Mặc Cửu Diệp khải hoàn trở về dạo phố, hắn ta cũng từng âm thầm trông thấy vài lần.

"Muội phu, bây giờ tình hình của Nhiễm Nhiễm thế nào rồi?"

Trước mắt Hách Tử Minh quan tâm nhất chính là tình hình sức khỏe của muội muội, sợ rằng mình tới muộn thì muội muội sẽ có điều bất trắc gì đó.

Nghe thấy đại cửu ca hỏi thăm tình hình của tức phụ, Mặc Cửu Diệp nhìn vào trong xe theo bản năng.

Tuy hắn học được cách phẫu thuật sinh mổ, nhưng vẫn suy nghĩ có thể không động d.a.o cho tức phụ thì không động, chỉ hy vọng lần này đại cửu ca đã thuận lợi mời được thánh thủ phụ khoa tới đây, như vậy, chẳng những tức phụ có hy vọng không cần động d.a.o sinh mổ, an toàn cũng có thêm một sự bảo đảm.
 
Chương 1025


Kết quả hắn phát hiện, căn bản cũng không có người trong xe ngựa, có thể nói là rỗng tuếch.

Vì không để một ít hy vọng trong lòng tan vỡ, Mặc Cửu Diệp lại nhìn sang phía sau xe ngựa, chỉ mong là vừa rồi hắn sơ ý, là hai chiếc xe ngựa đến đây, mà chiếc xe ngựa phía sau chính là thánh thủ phụ khoa đang ngồi.

Kết quả là khiến hắn thất vọng.

"Lần này đại ca không có dẫn theo thánh thủ phụ khoa cùng tới sao?"

Thấy hắn hỏi như vậy, Hách Tử Minh dùng tay chống môi cười khẽ một tiếng.

"Nếu ta nói ta chính là thánh thủ phụ khoa trong miệng mọi người, muội phu có tin không?"

Mặc Cửu Diệp sững sờ.

Lúc ở kinh thành, mặc dù hắn không có qua lại gì với vị đại cửu ca này, nhưng cũng từng nghe nói, Hách Tử Minh từ nhỏ đã đọc đủ thi thư, hơn nữa rất ít khi giao tiếp bên ngoài.

Đặc biệt là trước đó không lâu khi hắn vào kinh có nghe nói, Hách Tử Minh khoa khảo đắc lợi, càng nghiệm chứng việc hắn ta đọc đủ thi thư.

Nếu như Hách Tử Minh nói học vấn của mình, Mặc Cửu Diệp sẽ không có bất cứ ý kiến khác nhau gì, nhưng hắn ta vừa nói gì cơ?

Hắn ta nói hắn ta chính là thánh thủ phụ khoa?

Điều này... Điều này làm sao có thể?

Trương Tam thấy Mặc Cửu Diệp ngơ ngác, tiến lên giúp giải thích:

"Không giấu cô gia, lão gia và phu nhân nhà bọn ta đều không biết đại công tử chính là thánh thủ phụ khoa.

Ta đưa thư về cho lão gia, nói phu nhân bảo người mặc cho thế nào cũng phải tìm được vị thánh thủ phụ khoa này đưa tới Tây Bắc.

Người kinh thành đều biết, thánh thủ phụ khoa hành tung bất định, muốn kiếm được hắn ta thì phải đi cửa nam kinh thành, treo mảnh giấy trên một gốc cây hòe lớn ở đó.

Thánh thủ phụ khoa cứ cách một quãng thời gian thì sẽ phái người lấy tờ giấy về, sau đó chọn vài người bệnh tình nghiêm trọng đi khám bệnh.

Quan trọng nhất là, thánh thủ phụ khoa đến đi đến không tung tích, lúc lộ mặt vẫn luôn là cả người mặc đồ trắng đội mũ vây, ai cũng không biết thân phận thật sự của hắn ta.

Lão gia nghe nói đại tiểu thư mang thai song sinh, mời thánh thủ phụ khoa giúp đỡ, bọn ta cũng chỉ đành đi treo mảnh giấy trên cây hòe lớn với thái độ thử xem.

Vì có thể để thánh thủ phụ khoa chú ý tới lời thỉnh cầu của bọn ta, mỗi ngày ta và lão gia đều sẽ đi treo rất nhiều mảnh giấy lên cây hòe to.

Lão gia vì chuyện này nơm nớp lo sợ, sợ rằng thánh thủ phụ khoa không nhìn thấy thỉnh cầu của bọn ta, lại lo lắng trong khoảng thời gian ngắn hắn ta không có đi xem giấy viết, đến lúc đó, mặc dù tìm được người, cũng không kịp đại tiểu thư sinh đẻ.

Đại công tử thấy mỗi ngày ta và lão gia chạy về sang cửa thành, hỏi xong nguyên do mới biết thánh thủ phụ khoa mà bọn ta muốn tìm đến Tây Bắc cứu đại tiểu thư..."

Lúc bấy giờ nghe nói nhi tử mình chính là thánh thủ phụ khoa nổi danh kinh thành, ông hết sức kinh ngạc.

Dù sao nhi tử này từ nhỏ chính là ông đích thân dạy dỗ, ngày thường hắn ta ngoài đọc sách chính là đọc sách, khi nào trở thành thánh thủ phụ khoa?

Người khác không biết, thật ra Hách Tử Minh học y thuật còn là nhận được gợi ý của Hách Tri Nhiễm.

Vào năm hắn ta tám tuổi, phát hiện mẫu thân cách thời gian khoảng chừng một tháng, thì sẽ đau bụng một lần.

Khi đó Hách Tri Nhiễm năm tuổi, cả ngày bám lấy mẫu thân. Lúc ấy tiểu nha đầu muốn mẫu thân bế, mẫu thân sẽ nói hôm nay thân thể không khỏe, ngày mai hãy bế.

Tiểu nha đầu không được như ý muốn, thương xót nói: "Mẫu thân bị bệnh, Nhiễm Nhiễm phải học y chữa trị cho mẫu thân."
 
Chương 1026


Trùng hợp những lời này bị Hách Tử Minh mới tan học nghe thấy, hắn ta suy nghĩ, một nữ hài tử như muội muội làm sao hành y chữa bệnh giúp mẫu thân?

Hắn ta là ca ca, tự nhiên phải đi trước muội muội.

Chỉ là ngày thường phụ thân tương đối nghiêm khắc với hắn ta, không thể nào để hắn ta đi học y thuật gì đó.

Bởi vậy, hắn ta chỉ có thể lén lút mua sách để học.

Hách Tử Minh học được một thời gian, đã có thể xác định mẫu thân bị bệnh phụ khoa, hơn nữa loại bệnh này rất khó điều dưỡng.

Nếu không phải như vậy, hầu như mỗi tháng đều có đại phu tới phủ, tại sao tình hình của mẫu thân vẫn chưa thấy chuyển biến tốt đẹp?

Hách Tử Minh âm thầm hạ quyết tâm, sau này chuyên về y thuật phụ khoa, nhất định phải điều dưỡng tốt thân thể của mẫu thân.

Dưới tình hình không làm lỡ việc học, hắn ta lén lút khắc khổ học y thuật phụ khoa.

Một lần hắn ta ra ngoài dã ngoại, hắn ta đang cưỡi ngựa, bỗng nhiên bị một đám người vây quanh phía trước chặn đường đi.

Sau khi hắn xuống ngựa kiểm tra mới biết được, hóa ra là một phụ nữ có thai đi ra ngoài bị động thai khí, chuẩn bị đẻ sớm hơn dự tính, không thể tiếp tục ngồi xe ngựa lên đường, đau đến nổi ngồi dưới đất tuôn chảy nước mắt, nha hoàn của nàng ấy không ngừng cầu cứu người qua đường, xin bọn họ giúp đỡ, đi vùng lân cận mời một vị đại phu sang đây.

Gặp phải tình hình như vậy, đương nhiên Hách Tử Minh học y thuật phụ khoa nhiều năm biết phụ nữ có thai hẳn là sắp sinh nở, mới có thể xua tan nguy hiểm.

Nhưng hắn ta là một nam tử, lại không tiện đi đỡ đẻ giúp phụ nhân, chỉ có thể để nha hoàn tìm một ít đồ vật có thể che chắn.

Nha hoàn đi lên xe lấy một áo choàng, che lại phụ nhân. Hách Tử Minh cách vật chắn kiểm tra mạch đập giúp phụ nhân, sau đó lại ấn nhẹ bụng của nàng ấy, mới dặn dò nha hoàn làm theo lời hắn ta nói.

Dưới sự chỉ huy của Hách Tử Minh, phụ nhân thành công sinh ra một hài tử trên quan đạo.

Hành vi của Hách Tử Minh bị một vị lão giả đi ngang nhìn thấy.

Ngay khi phụ nhân thuận lợi sinh nở, Hách Tử Minh chuẩn bị lên ngựa rời đi thì bị lão giả ngăn cản.

Lão giả chỉ nói Hách Tử Minh có thiên phú hành nghề y, đặc biệt là phương pháp vừa chỉ huy nha hoàn kia đỡ đẻ cho chủ tử, có thể thấy kiến giải đối về y thuật phụ khoa của hắn ta không tâm thường.

Lão giả lấy một quyển sách ố vàng từ trong n.g.ự.c ra nhét vào trong tay Hách Tử Minh.

Và nói với hắn ta, mạng mình chẳng còn bao nhiêu ngày nữa, đây là nội dung tinh hoa do ông ta làm nghề y cả đời sắp xếp lại, hy vọng đối phương có thể tiếp tục tiếp tục phát huy kiến thức cả đời của ông ta.

Lão giả nói xong, không đợi Hách Tử Minh phản ứng lại, ông ta đã nghênh ngang rời đi.

Ban đầu Hách Tử Minh còn không có để ý sách của lão giả, buổi tối lúc nhàn hạ mở ra xem thử, lại khiến hắn ta chấn động.

Thì ra, lão giả kia chính là thần y phụ khoa mà mọi người vương triều Đại Thuận ca tụng, người này rồng thần chỉ thấy đầu mà không thấy đuôi.

Hơn nữa tính tình của người này cực quái lạ, khám bệnh giúp người mặc kệ phú quý và quyền thế, hoàn toàn dựa vào tâm trạng của mình.

Sở dĩ Hách Tử Minh hiểu rõ vị thần y phụ khoa này, chính vì bệnh tình của mẫu thân nhà mình.

Từ nhỏ hắn ta đã biết mẫu thân có bệnh phụ khoa, mỗi tháng lúc tới tháng đều đau bụng khó chịu. Phụ thân vô số lần phái người ra ngoài tìm vị thần y này khám bệnh giúp mẫu thân, nhưng vẫn luôn không có kết quả.
 
Chương 1027


Không ngờ hắn ta sai sót ngẫu nhiên lại gặp được vị thần y này.

Không chỉ như vậy, căn cứ nội dung trong sách, Hách Tử Minh có thể xác định, hắn ta là đã nhận được chân truyền của vị thần y này.

Lúc ấy tuy hắn ta học y thuật phụ khoa đã được vài năm, nhưng vẫn không tìm được cách chữa lành thân thể của mẫu thân.

Một mực khiến Hách Tử Minh cảm thấy, có lẽ bệnh của mẫu thân là không có thuốc chữa.

Nhưng sau khi đọc sách của thần y tặng, trong lòng hắn ta rộng mở trong sáng.

Hóa ra bệnh của mẫu thân cũng không phải không có thuốc chữa...

Hách Tử Minh đọc sách của thần y, xem tới cảnh giới quên mình, tầm cỡ ba ngày, hắn ta ở trong nhà trọ, ngoài ăn cơm và ngủ ra, thời gian khác đều đang học tập.

Thời gian năm ngày, hắn ta chẳng những có thể thuộc làu làu nội dung trong sách, thậm chí rất nhiều phương pháp đã triệt để thông hiểu đạo lí.

Bởi vậy, trong lòng hắn ta đã xem thần y phụ khoa thành lão sư của mình.

Lão sư nói, ông ta đã không thể sống bao lâu nữa, người làm học sinh như hắn ta, thì phải dốc hết sức phát huy học thức cả đời của ông ta.

Hơn nữa dựa vào hiểu biết của hắn ta về thần y phụ khoa, lúc lão nhân gia giúp người ta khám bệnh chưa bao giờ lộ ra gương mặt thật sự, mọi người cũng chỉ biết khi ông ta xuất hiện luôn là một bộ trường bào màu xám tro, đầu đội mũ vây.

Có lẽ là do ngày đó thần y phụ khoa không ra tay cứu người, trao đổi với Hách Tử Minh cũng không có đội mũ vây, nhưng xác thực là một bộ trường bào màu xám.

Hắn ta nghe thần y nói mình không còn bao nhiêu thời gian nữa, cố ý quan sát sơ sắc mặt của ông ta, đúng là dấu hiệu bị bệnh nặng. Đoán chừng nếu không phải ông ta thật sự đã đi đến đường cùng, cũng sẽ không hào phóng thu xếp lại sách y giao cho một người trẻ tuổi chỉ có một lần gặp mặt như thế kia.

Trùng hợp ngày đó khi Hách Tử Minh cứu phụ nhân sinh non trên quan đạo cũng đội mũ vây, không ai trông thấy khuôn mặt thật sự của hắn ta.

Vì triệt để truyền thừa y bát của thần y phụ khoa, Hách Tử Minh dứt khoát học theo dáng vẻ của ông ta, giúp người chữa bệnh không hiện khuôn mặt thật ở trước mặt người khác.

Ngoài ra, hắn ta làm như vậy cũng là có một phần tư lợi trong đó.

Phụ thân trong nhà quản giáo nghiêm khắc, cũng không biết hắn ta lén lút hành y, vì vậy, Hách Tử Minh làm như thế cũng là không muốn để thân phận của mình bị phụ thân phát hiện.

Hắn ta xuất hiện chữa khỏi bệnh đau bụng kinh của mẫu thân với dung mạo như vậy trước, lại ở kinh thành chữa khỏi bệnh tật của rất nhiều phụ nhân.

Cứ vậy, người kinh thành bèn lưu truyền một tin đồn như thế, đó chính là vương triều Đại Thuận lại có một vị thánh thủ phụ khoa, y thuật không thua kém thần y phụ khoa bao nhiêu...

Hách Tử Minh chính là thánh thủ phụ khoa, mặc cho hắn ta hành nghề y xem tâm trạng như thế nào, muội muội ruột của mình gặp nguy hiểm, tự nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Đương nhiên, đột nhiên nhi tử của mình có thêm một thân phận thánh thủ phụ khoa, tất nhiên Hách Thượng thư là cần tra hỏi kỹ càng một phen.

Hách Tử Minh vì an nguy của muội muội, chỉ có thể giải thích rõ ràng thân phận của mình với phụ thân.

Hách Thượng thư nghe xong, vừa tức vừa vui mừng yên lòng.

Tức giận là tiểu tử này lén lút học y thuật chấn động, lại che giấu mình kỹ như vậy.

Còn điều vui mừng yên lòng, thánh thủ phụ khoa chính là người trong nhà, tính mạng của nữ nhi được cứu rồi.
 
Chương 1028


Không lo được nhiều, sau khi Hách Thượng thư biết được nhi tử nhà mình chính là thánh thủ phụ khoa, lập tức bảo Trương Tam dẫn theo hắn ta gấp rút chạy tới Tây Bắc với tốc độ nhanh nhất.

Nghĩ đến nữ nhi chịu khổ ở Tây Bắc, lại mang thai song sinh, không biết cuộc đời này bọn họ còn có ngày gặp lại hay không, Hách Thượng thư hận không thể bản thân cũng mặc kệ mọi thứ đi theo nhi tử cùng chạy tới Tây Bắc.

Nhưng lý trí lại đang thường xuyên nhắc nhở ông, một khi ông rời khỏi kinh thành đi Tây Bắc, bị hoàng thượng biết chuyện, ắt sẽ giận chó đánh mèo toàn tộc của ông.

Bởi vậy, Hách Thượng thư chỉ có thể từ bỏ ý nghĩ này, kiên định ở lại kinh thành.

Ông không thể rời khỏi kinh thành, Hách Tử Minh lại không có những băn khoăn này.

Khoảng thời gian trước đã xảy ra chuyện Cửu vương gia mưu phản, Thuận Vũ Đế đa nghi, hạ chỉ yêu cầu chỉ cần là người có quan hệ với Cửu vương phủ đều phải đình chỉ công tác điều tra.

Tuy Hách Tử Minh bị ép đính hôn với Ngọc quận chúa, nhưng cũng nằm trong danh sách những người có liên quan đến Cửu vương phủ.

Trước khi đồng đảng của Cửu vương gia bắt được, hắn ta cũng không có tư cách lên chức.

May mắn là người điều tra án Cửu Vương phủ mưu phản, biết rõ hắn ta là bị ép buộc đính hôn với Ngọc quận chúa, tuy nằm trong danh sách, nhưng không hề có quan hệ với vụ án.

Vì thế, Hách Tử Minh cũng chỉ bị đình chỉ công tác trên danh nghĩa, chứ hành động không bị hạn chế.

Không có chức vụ trên người, hắn ta rời kinh hoàn toàn có thể nói là ra ngoài du ngoạn, như vậy, ai cũng không có cớ đi ngăn cản....

Mặc Cửu Diệp nghe Trương Tam giải thích, đã triệt để tin tưởng cửu ca nhà mình chính là thánh thủ phụ khoa.

Hắn tự nhiên thở phào nhẹ nhõm, tức phụ là muội muội ruột của Hách Tử Minh, xem xét từ thái độ của người Hách gia, bọn họ đều là thương Hách Tri Nhiễm.

Đặc biệt là tốc độ đại cửu ca đến Tây Bắc, ít ra sớm hơn tưởng tượng của hắn vài ngày, có thể thấy hắn ta nhất định là không ngừng nghỉ thế nào trên đường.

Nhìn dáng vẻ đi đường vất vả của Hách Tử Minh, Mặc Cửu Diệp vội vàng kêu gọi hắn ta về nhà.

Lúc này, các huynh đệ Mặc gia khác cũng lần lượt đi ra đây xem xét.

Sau khi nghe nói hắn ta chính là thánh thủ phụ khoa do Hách phu nhân phái người mời tới, đều có một thoáng chốc kinh ngạc.

Nhưng người Mặc gia đều không thích nhiều chuyện, đặc biệt là trong lòng bọn họ biết rõ, nếu lúc thánh thủ phụ khoa hành y không bao giờ lộ khuôn mặt thật ở trước mặt người khác, lại càng không muốn tuyên dương việc này ra ngoài.

Mọi người xôn xao hỏi han Hách Tử Minh xong, bèn đưa mắt nhìn hắn ta đi về theo Mặc Cửu Diệp.

Hách phu nhân đang đứng trước nhìn xung quanh, thấy phía xa có một đám người đi tới, lớn tiếng hỏi.

"Cửu Diệp, là có khách tới sao?"

"Nương, là con, con là Tử Minh." Không đợi Mặc Cửu Diệp mở miệng, Hách Tử Minh đã đáp lại lời của mẫu thân.

Nhi tử nhà mình, cho dù trời tối không thấy rõ dung mạo, nhưng giọng nói lại hoàn toàn sẽ không nghe lầm.

Hách phu nhân ngạc nhiên hết một hồi, đi về phía đám người.

"Tử Minh, sao con lại tới đây? Có mời được thánh thủ phụ khoa không?" Tuy bà ấy cũng nhớ nhi tử, nhưng trước mắt vẫn là thánh thủ phụ khoa quan trọng hơn.

"Nương, con đi xem thử muội muội trước, chúng ta hãy nói sau."

Vừa rồi trên đường chạy tới tứ hợp viện, Mặc Cửu Diệp đã nói sơ tình hình của Hách Tri Nhiễm cho hắn ta biết.

Hách Tử Minh chỉ muốn mau chóng kiểm tra tình hình giúp muội muội, như vậy cũng hiểu rõ trong lòng.
 
Chương 1029


Lúc Mặc Cửu Diệp đi ra ngoài xem xét người đến đây, đột nhiên Hách Tri Nhiễm cảm thấy bụng dưới đau quặn nghiêm trọng hơn.

Trùng hợp khi đó trong phòng không có người, nàng nhanh chóng tiến vào không gian kiểm tra thử.

Kết quả khiến nàng hơi vò đầu.

Rõ ràng mười ngày trước nàng kiểm tra vị trí thai còn khá tốt, tại sao hôm nay nhìn lại kết quả thì thay đổi rồi?

Hai bảo bảo xác thực rất khỏe mạnh, nhưng lại biến thành tư thế đầu hướng lên trên.

Tình hình như vậy, đừng nói là mang thai hai hài tử, cho dù là một, đều phải phẩu thuật sinh mổ mới ổn thỏa tí.

Hách Tri Nhiễm hết cách mỉm cười, đưa tay vuốt ve vùng bụng tròn vo của mình, dịu giọng nói:

"Hai tên xấu xa nhỏ các con đúng là biết giày vò mẫu thân, nhất định phải để mẫu thân chịu một đao mới chịu ra ngoài sao?”

Nàng vừa dứt lời, Mặc Cửu Diệp đã dẫn theo Hách Tử Minh đi vào trong sân.

Hách Tử Minh nóng lòng xem xét tình hình của muội muội, hỏi Mặc Cửu Diệp: "Nhiễm Nhiễm ở phòng nào?"

Mặc Cửu Diệp đi ở phía trước, chỉ vào một gian phòng sáng nhất nói: "Nàng ấy ở đây."

Theo hướng ngón tay của Mặc Cửu Diệp, Hách Tử Minh nhanh chóng lướt qua hắn, có thể thấy giờ phút này hắn ta sốt ruột cỡ nào.

Hách Tri Nhiễm nhìn thấy người ở trước cửa, ngẩn người hết một hồi.

"Đại ca, sao huynh lại tới đây?" Từ nhỏ thì tình cảm của hai huynh muội đã tốt, Hách Tri Nhiễm nhìn thấy Hách Tử Minh, cũng không hiểu sao dâng lên một cảm giác gần gũi.

Trong trí nhớ của nguyên chủ, lần nào đại ca gặp nàng đều sẽ lập tức nở nụ cười ấm áp, sau đó gọi khuê danh của nàng.

Hôm nay Hách Tử Minh hoàn toàn khác với trong ký ức, vẻ mặt của hắn căng chặt, đi tới phía trước giường nắm lấy cổ tay nàng.

"Đại ca kiểm tra giúp muội trước."

"Đại ca..." Hách Tri Nhiễm muốn nói, đại ca đây là đang làm gì vậy, còn chưa nói xong thì đã nghe Mặc Cửu Diệp mở miệng.

"Nhiễm Nhiễm, nàng khoan đừng nóng vội, chờ đại ca kiểm tra xong giúp nàng, ta mới từ từ giải thích với nàng."

Mặc dù Hách Tri Nhiễm vẫn không hiểu ra sao, nhưng thấy đại ca nghiêm túc bắt mạch cho mình, nàng vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

Một lát sau, Hách Tử Minh dời ngón tay khỏi cổ tay của Hách Tri Nhiễm.

"Nhiễm Nhiễm, muội nằm thẳng, đại ca xem thử vị trí thai của muội."

Hách Tri Nhiễm tràn đầy thắc mắc, nhưng vẫn làm theo.

Chỉ thấy Hách Tử Minh càng lúc càng cau chặt mày, đến nỗi khi hắn ta dùng sức có phần mất chừng mực.

Mãi cho tới khi Hách Tri Nhiễm "UIi..."" một tiếng, hắn ta mới lấy lại tinh thần.

"Đại ca, có phải vị trí thai bị lệch không?"

Hách Tử Minh vốn định giấu nàng, kết quả bất ngờ không kịp đề phòng bị hỏi như vậy, bỗng chốc chưa phản ứng lại.

"Sao muội lại biết?"

Hách Tri Nhiễm nở nụ cười dí dỏm.

"Đại ca quên rồi sao? Muội xem sách y từ nhỏ mà, hơn nữa hài tử nằm trong bụng của muội, mỗi ngày muội đều sẽ vuốt ve bọn họ, tự nhiên sẽ biết." Điểm này, Hách Tử Minh không thể nào biện giải, bởi hắn ta cũng không biết muội muội dựa vào đọc sách y, rốt cuộc y thuật đã đạt đến trình độ nào.

Ví dụ như bản thân hắn ta, trước khi chưa gặp được lão sư thần y, thông qua tự học đã có thể chỉ huy phụ nhân sinh non thuận lợi sinh đẻ.

Hắn ta cũng thừa nhận thiên phú học y của mình, hắn ta có thiên phú học tốt, người khác cũng có thể sở hữu thiên phú như thế.

Trước mắt tình hình của muội muội quan trọng, Hách Tử Minh không lo được suy xét những thứ vớ vẩn này.

Hắn ta đã giúp muội muội kiểm tra xong xuôi, nhưng vì không để muội muội có áp lực trước khi sinh, lúc hắn ta nói chuyện cố tình thả lỏng giọng điệu.
 
Chương 1030


"Không có nghiêm trọng như muội nghĩ đâu, muội còn chưa biết nhỉ, đại ca muội ta bẩm sinh đã có bản chất khiến những tiểu oa nhi này sợ hãi, bọn họ cảm nhận được huynh ở đây, lập tức sẽ ngoan ngoãn đi thay đổi vị trí."

Hắn ta vừa dứt lời, quả nhiên chọc cho Hách Tri Nhiễm bật cười.

"Đại ca, sao trước kia muội không nhìn ra, huynh còn có bản lĩnh nói dối thế?"

Hách phu nhân vẫn luôn ngơ ngác, nhi tử tới nơi này muốn kiểm tra giúp nữ nhi, vừa rồi lại nghe Nhiễm Nhiễm hỏi, có phải vị trí thai bị lệch hay không.

Đối với bà ấy, tin tức này quả thực chính là sấm sét giữa trời quang.

Khi nãy vị đại phu kia kiểm tra giúp nữ nhi, nói nàng và các hài tử đều rất khỏe mạnh, lúc bấy giờ Hách phu nhân còn ôm ấp một ít tâm lý may mắn, cho rằng chỉ cần người lớn và hài tử đều không có vấn đề, khi nữ nhi của nàng sinh ra sẽ không gặp nguy hiểm.

Nhưng vừa rồi bà ấy nghe nữ nhi nhà mình nói chuyện, bà ấy càng cảm thấy không đúng đắn.

Dù sao đều là hài tử do chính tay mình nuôi lớn, hai huynh muội là tính tình như thế nào, không có ai hiểu rõ hơn người làm mẫu thân như bà ấy.

Đặc biệt là Hách Tử Minh, từ nhỏ hắn ta đã được phụ thân dẫn theo bên người dạy dỗ, chưa bao giờ làm việc nói chuyện khinh suất như thế ở trước mặt người khác.

Hách phu nhân càng nghĩ càng không đúng chậm rãi đi tới trước mặt Hách Tử Minh.

"Tử Minh, con và cha con đều không tìm được thánh thủ phụ khoa sao?"

Mặc Cửu Diệp thấy trán của nhạc mẫu đã toát mồ hôi, vội vàng tiến lên giải thích.

"Nhạc mẫu, thánh thủ phụ khoa chính là đại ca."

Dường như Hách phu nhân không nghe thấy lời nói của Mặc Cửu Diệp, vẫn nhìn chằm chằm Hách Tử Minh. Một hồi lâu sau, bà ấy mới quay đầu nhìn sang Mặc Cửu Diệp.

"Con nói gì?

Con nói Tử Minh chính là thánh thủ phụ khoa ư?

Điều này làm sao có thể, hài tử do ta nuôi lớn, căn bản chưa từng học y thuật gì đó, làm sao có thể là thánh thủ phụ khoa?

Các con đừng vì an ủi ta và Nhiễm Nhiễm nên bịa ra cái cớ như vậy, nếu thật sự không mời được người, bây giờ chúng ta nghĩ cách khác còn kịp."

Sở dĩ vừa rồi Hách phu nhân không đáp lại lời của Mặc Cửu Diệp, chính vì bà ấy căn bản không tin.

Đồng thời bà ấy cũng đang cố gắng nhắc nhở mình giữ vững lý trí, khống chế tốt cảm xúc của mình, bà ấy mới nói một nhiều như thế.

Hách Tử Minh biết ngay, mẫu thân căn bản không tin tưởng mình chính là thánh thủ phụ khoa.

"Nương, con thật sự chính là thánh thủ phụ khoa được mọi người truyền bá, người không tin thì gọi Trương Tam tới hỏi là biết."

Lúc này thái độ của Hách Tử Minh thành khẩn, lại biến về dáng vẻ có nề nếp trong lòng Hách phu nhân.

Nhưng mặc cho bà ấy không thể nghĩ thông như thế nào, từ lúc nào nhi tử đã trở thành thánh thủ phụ khoa chứ?

Trương Tam vẫn luôn chờ đợi ở ngoài cửa, hắn ta cũng có thể nghe thấy cuộc trò chuyện trong phòng.

Vì không để phu nhân sốt ruột trái phải, hắn ta lớn tiếng nói: "Phu nhân, đại công tử xác thực là thánh thủ phụ khoa."

Nghe thấy Trương Tam nói như vậy, Hách phu nhân cất bước đi ra ngoài.

"Trương Tam, ngươi hãy nói rõ ràng, đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?"

Khi Hách Tử Minh thừa nhận mình chính là thánh thủ phụ khoa ở trước mặt phụ thân, nói kỹ lại quá trình hắn ta học y và cơ duyên trùng hợp được lão sư thần y truyền thừa.
 
Chương 1031


Khi đó, hắn ta đã không dự tính tiếp tục che giấu mình chính là thân phận thánh thủ phụ khoa ở trước mặt người nhà, hơn nữa hắn ta cũng biết mình gấp rút chạy tới Tây Bắc giúp muội muội sinh đẻ, chắc chắn là Trương Tam dẫn đường, thân phận của hắn ta cũng không giấu được.

Bởi vậy, khi hắn ta kể lại thân phận của mình cho phụ thân nghe, cũng không có giấu Trương Tam, Trương Tam biết rất rõ về chuyện này.

"Phu nhân, đại công tử xác thực chính là thánh thủ phụ khoa, ta trở về kinh thành, cùng lão gia ra ngoài tìm người...

Trương Tam ôm đồm sự việc giải thích giúp đại công tử, bắt đầu kể lại ở trước mặt Hách phu nhân.

Hắn ta biết, đại tiểu thư chắc chắn cũng tò mò việc này, cố tình cất cao giọng hơn.

Trương Tam giống như đang kể chuyện, lợi dụng thời gian nửa nén nhang, kể lại một lần tình hình của đại công tử.

Sau khi Hách Tri Nhiễm và Hách phu nhân nghe xong, tuy đều cảm thấy hơi không thể tưởng tượng nổi, nhưng bọn họ đều không có bất kỳ nghi ngờ nào.

Hách phu nhân đã không lo được từ từ tiêu hóa tin tức bất ngờ này, lôi kéo Hách Tử Minh đi ra ngoài.

Hai mẫu tử rời khỏi tứ hợp viện, Hách phu nhân nhìn vị trí bọn họ đang đứng, đã cách xa phòng của Hách Tri Nhiễm được một đoạn.

Lúc này bà ấy mới dừng bước.

"Tử Minh, rốt cuộc tình hình của muội muội con như thế nào?"

Hách Tử Minh biết mẫu thân thương muội muội nhất, chỉ có thể tránh nặng tìm nhẹ nói một ít.

"Nương, có con ở đây, đảm bảo Nhiễm Nhiễm và hai tiểu ngoại tôn của nương bình an vô sự." Hách phu nhân chính là chờ câu nói này.

"Như thế thì nương yên lòng rồi."

Lúc này đột nhiên trong lòng Hách phu nhân dâng lên một cảm giác vinh dự.

Nhi tử lại là thánh thủ phụ khoa tiếng tăm lừng lẫy...

Tóm lại, giờ phút này cảm xúc hồi hộp trong lòng Hách phu nhân đã hoàn toàn tan thành mây khói.

Bà ấy chính là mù quáng tin tưởng thánh thủ phụ khoa như thế.

Chỉ cần có thánh thủ phụ khoa ở đây, Nhiễm Nhiễm nhất định có thể thuận lợi sinh đẻ.

Hai mẫu tử trở lại phòng của Hách Tri Nhiễm, Hách Tử Minh lần nữa nói về tình hình của nàng.

"Vừa rồi ta kiểm tra giúp Nhiễm Nhiễm, nếu tình hình của muội ấy không có gì bất ngờ xảy ra, có lẽ sáng mai sẽ chuẩn bị sinh."

Nghe nói sắp sinh, trong lòng Hách Tri Nhiễm ít nhiều có phần khẩn trương.

Mặc dù trông đại ca là một dáng vẻ ung dung thản nhiên, nhưng bản thân nàng là một y giả, tất nhiên biết hài tử vị trí thai không đúng thì lúc sinh sẽ gặp khó khăn cỡ nào.

Chẳng lẽ đại ca là thần tiên sao?

Ngay cả vị trí bào thai đôi bị lệch cũng có thể khiến nàng thuận lợi sinh ra?

Trong lúc Hách Tri Nhiễm đang nghi ngờ, Hách Tử Minh lần nữa mở miệng.

"Theo lý, Nhiễm Nhiễm khoảng cách thời gian chuẩn bị sinh ít nhất còn có ba ngày, nhưng vị trí thai của muội ấy cần phải lập tức uốn nắn.

Trong quá trình uốn nắn, sẽ hơi đau đớn, hơn nữa còn sẽ kích thích muội ấy phát động sớm hơn.”

Về phần ý nghĩa sâu xa hơn, Hách Tử Minh không định giải thích quá nhiều.

Thông qua kiểm tra vừa rồi, hắn ta đã xác định vị trí thai nhi trong bụng muội muội không đúng, cũng may mắn hắn ta có thể đến Tây Bắc vào hôm nay.

Nếu chậm hơn một chút, e rằng cho dù là lão sư thần y đến, cũng vô ích.

Sở dĩ Hách Tử Minh nắm chắc như thế, chính là vì trong quyển sách do lão sư thần y để lại có một bộ châm pháp hết sức thần kỳ cho hắn ta.

Có thể thông qua thủ pháp phối hợp thi châm để xoay chuyển vị trí thai nhi trong bụng.
 
Chương 1032


Đối với một sản phụ thân thể không có bất kỳ vấn đề gì, vị trí thai nhi chính xác cơ bản không tồn tại khả năng khó sinh.

Cho dù Hách Tri Nhiễm mang thai song sinh, cũng có thể thuận lợi sinh nở.

Quan trọng nhất là, hắn ta còn học được một phương pháp châm cứu đỡ đẻ từ trong sách, có thể rút ngắn thời gian đau đớn của phụ nữ mang thai, để hài tử ra đời sớm hơn.

Tuy Hách Tri Nhiễm không biết cách cụ thể giúp nàng xoay chuyển vị trí thai của đại ca, nhưng trong nhận thức của nàng, chẳng qua chính là một thủ pháp điều trị.

Nàng ở kiếp trước cũng từng nghe nói về thủ pháp này, chính là ngăn cách da bụng của phụ nữ có thai, xoay chuyển vị trí hài tử trong bụng.

Phương pháp này xác thực vô cùng đau đớn với phụ nữ mang thai, hình dung bằng từ xé nát tim phổi cũng không quá đáng.

Hách Tri Nhiễm cũng không quan tâm những chuyện này.

Nàng không phải đại tiểu thư nũng nịu như nguyên chủ, đối mặt với việc có lẽ một lát sẽ đau đớn cũng không có tâm lý lo sợ gì.

Nghe đại cửu ca nói có lẽ xoay chuyển vị trí thai của Nhiễm Nhiễm sẽ hơi đau khổ, Mặc Cửu Diệp lập tức trở nên mất bình tĩnh.

"Đại ca, không còn cách nào khác sao?”

Nhiễm Nhiễm của hắn đi theo hắn đã chịu khổ nhiều như thế kia, chỉ tiếc sự việc này không thể nào thay thế, bằng không hắn sẽ không nói hai lời gánh vác toàn bộ.

Hách Tử Minh chỉ lắc đầu nặng nề với hắn, sau đó nhìn về phía Hách Tri Nhiễm.

"Nhiễm Nhiễm, đại ca hy vọng muội vì hài nhi trong bụng và bản thân, nhất định cắn răng kiên trì, chỉ cần muội có thể kiên trì, đại ca đảm bảo tất cả sẽ ổn thôi."

Muội muội của mình tự mình hiểu rõ, từ nhỏ đã được phụ mẫu nâng niu trong lòng bàn tay, chưa bao giờ để nàng chịu thiệt. Đau đớn xoay chuyển vị trí thai này, không phải người thường có thể chịu đựng.

Nếu không phải vì muội muội và hai tiểu ngoại sinh hoặc ngoại sinh nữ bình an sống sót, người làm đại ca như hắn ta cũng không đành lòng động tay.

Đối mặt với lời nhắc nhở của đại ca, Hách Tri Nhiễm có vẻ rất thản nhiên.

"Đại ca, huynh yên lòng đi, muội nhất định sẽ kiên trì được."

Hách Tử Minh căn bản không tin lời này, nhưng cho dù nàng không chịu nổi, cũng nhất định phải đi chịu đựng, vẫn là tính mạng quan trọng hơn chịu tội.

"Được, việc này không nên chậm trễ, chúng ta hãy bắt đầu ngay bây giờ."

Hắn ta nói xong, đưa mắt liếc nhìn gian phòng một vòng.

"Muội phu ở lại, những người còn lại đều ra bên ngoài chờ."

Tin tức Hách Tử Minh đến đây, đã có các huynh trưởng chạy sang viện của nhị lão báo.

Mặc lão phu nhân gọi đại nhi tức ở gần mình nhất đi tới bên kia với bà.

Bà vừa tới thì nhìn thấy Mặc Cửu Diệp và Hách Tử Minh một trái một phải đóng cửa phòng lại, với lại dáng vẻ ngập tràn lo lắng của Hách phu nhân.

Vừa rồi nhi tử đi thông báo cho bà biết, chỉ nói đại công tử Hách gia đến đây, chứ không nói gì khác, bởi vậy Mặc lão phu nhân vẫn chưa biết Hách Tử Minh chính là thánh thủ phụ khoa.

Bà thấy sắc mặt của mọi người đều không đúng đắn, kéo Hách phu nhân lại hỏi.

"Thông gia mẫu, là Nhiễm Nhiễm sắp sinh rồi sao?"

Nhưng đây lại không giống, hai đại nam nhân đóng cửa phòng lại, bà đỡ đẻ cũng không có đi vào, không thể nào là Hách Tri Nhiễm sắp sinh, nhưng ngoài việc này ra, trong chốc lát bà cũng không đoán được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Lúc này trong phòng cũng không hề có tiếng động nào, Hách phu nhân thấy thông gia mẫu hỏi, chỉ nói thân phận nhi tử của mình chính là thánh thủ phụ khoa, với lại vị trí thai của Hách Tri Nhiễm bị lệch, Hách Tử Minh đang chuẩn bị xoay chuyển vị trí thai giúp nàng.
 
Chương 1033


Cho dù là một người ngày thường bình tĩnh như Mặc lão phu nhân, chợt có nhiều tin tức như vậy, cũng đủ cho bà tiêu hóa thật tốt.

Đặc biệt là thông gia mẫu nói vị trí thai của Hách Tri Nhiễm không đúng, khiến trái tim của bà đều vọt lên tới cổ họng.

Bà không lo được hỏi chi tiết thân phận của Hách Tử Minh, bà run rẩy giữ c.h.ặ.t t.a.y của Hách phu nhân.

"Thông gia mẫu, người nói vị trí thai của Nhiễm Nhiễm không đúng, tại sao bà đỡ đẻ không nhìn ra được?"

Không phải bà không tin tưởng Hách Tử Minh, vị trí thai bị lệch không phải chuyện đùa đâu, đặc biệt là Hách Tri Nhiễm mang thai song sinh, đây là sự việc có thể c.h.ế.t người bất cứ lúc nào.

Bà chỉ hy vọng Hách Tử Minh chẩn đoán sai, nhi tức nhà mình không có vấn đề vị trí thai không đúng.

Kết quả lời nói của Hách phu nhân lại giống như một chậu nước lạnh dội lên đầu bà.

"Chắc hẳn thông gia mẫu cũng có nghe nói tên tuổi của thánh thủ phụ khoa, ở kinh thành ai nấy đều biết, chỉ cần là bệnh của phụ nhân chúng ta, hoặc sản phụ khó sinh, chỉ cần hắn ta ra tay bèn không có không thể chữa khỏi.

Không phải người làm mẫu thân như ta khen nhi tử nhà mình, thánh thủ phụ khoa làm sao có thể xem lầm chứ."

Hách phu nhân nói tới đây, bà ấy lấy khăn ra lau nước mắt sắp tuôn rơi, lo lắng nhìn về phía cửa phòng của Hách Tri Nhiễm.

Mặc lão phu nhân mới rời khỏi kinh thành được một năm, tất nhiên biết có sự tồn tại thánh thủ phụ khoa.

Vừa rồi bà cũng là vì quan tâm quá hóa loạn, mới không muốn tin tưởng sự thật Hách Tử Minh chính là thánh thủ phụ khoa.

Nhưng người vốn lý trí, không thể nào bị lo lắng làm choáng váng đầu óc trong thời gian dài.

"Thông gia mẫu, nếu Hách đại công tử là thánh thủ phụ khoa, thế thì an toàn của Nhiễm Nhiễm có bảo đảm rồi."

Hách phu nhân gật đầu: "Đúng vậy, Tử Minh ra roi thúc ngựa gấp rút chạy tới đây, chính là vì bảo vệ tính mạng cho muội muội của hắn ta."

Nước mắt của bà ấy vẫn luôn đảo quanh vành mắt, chủ yếu là vì nữ nhi phải chịu tội, người làm mẫu thân như bà ấy đau lòng, lại không cách nào chịu khổ thay nàng.

Hai vị lão phu nhân ở ngoài sân an ủi lẫn nhau, Hách Tử Minh trong phòng đã lấy ngân châm ra, đ.â.m vào mấy huyệt vị xung quanh vùng bụng của Hách Tri Nhiễm.

Mặc Cửu Diệp đứng cạnh giường, nắm lấy tay của Hách Tri Nhiễm, trên trán căng thẳng đến nỗi toát mồ hôi.

Thời gian trôi qua khoảng chừng một nén nhang, Hách Tử Minh bỏ ngân châm ra, dặn dò Mặc Cửu Diệp.

"Muội phu, ngươi lấy một tấm chăn mỏng tí lại đây."

Mặc Cửu Diệp không biết hắn ta muốn làm gì, nhưng vẫn nhanh nhẹn làm theo.

Hách Tử Minh thấy hắn lấy chăn tới, tiếp tục dặn dò.

"Che kín bụng dưới của Nhiễm Nhiễm." Mặc Cửu Diệp vẫn ngẩn ngơ làm theo.

Hắn không hiểu dụng ý, Hách Tri Nhiễm lại hiểu ra.

Đơn giản chính là thời đại này nam nữ đại phòng, Hách Tử Minh xoay chuyển vị trí thai giúp nàng chắc chắn phải đụng chạm, dù sao hắn ta cũng là thánh thủ phụ khoa, người bệnh đều là nữ tử, nhất định phải nghĩ một số cách hữu hiệu, tránh tiếp xúc lẫn nhau.

Hách Tử Minh thấy Mặc Cửu Diệp đắp chăn lên bụng của muội muội theo lời hắn ta, hắn ta mới tiến lên, trước khi động tay, hắn ta vẫn không nhịn được nhắc nhở một câu. "Nhiễm Nhiễm, nếu muội đau thì la lên."

Trước mắt người cần cứu chữa chính là muội muội ruột của mình, trong lòng Hách Tử Minh tự nhiên sinh ra cảm giác khẩn trương xưa chưa từng có.

Nếu đổi lại là người khác, hắn ta hoàn toàn sẽ không đắn đo nhiều như thế kia, nhưng nếu muội muội chịu khổ, người làm huynh trưởng như hắn ta chắc chắn sẽ đau lòng.
 
Chương 1034


Hết cách, nếu muội muội không chịu tội, sinh mạng của nàng căn bản không giữ được, Hách Tử Minh cố gắng bình phục cảm xúc khác thường trong lòng, dốc sức để mình giữ trạng thái tâm lý tốt đẹp.

"Đại ca phải động tay đây."

Hách Tử Minh dứt lời, bắt đầu thao tác.

Mặc Cửu Diệp nắm c.h.ặ.t t.a.y của Hách Tri Nhiễm, không ngừng an ủi.

"Nhiễm Nhiễm, đừng sợ, đại ca ra tay nhất định sẽ nhẹ tí."

Mặc Cửu Diệp nhìn động tác của Hách Tử Minh, cảm thấy mình an ủi một cách không có phần nắm chắc.

Lại nhìn sang Hách Tri Nhiễm, ban đầu khi Hách Tử Minh đẩy vị trí thai, nàng còn có thể cắn răng chịu đựng.

Nhưng thời gian càng lâu thì nàng càng không nhịn được, nỗi đau thấu tim căn bản không thể dùng ngôn ngữ để hình dung.

Cuối cùng, Hách Tri Nhiễm vẫn không nhịn được rên rỉ.

"Á... Đau quá..."

Tuy giọng nói của nàng không lớn, nhưng vẫn khiến tay của Hách Tử Minh khựng lại.

Không ai hiểu rõ hơn thánh thủ phụ khoa này, lúc này Hách Tri Nhiễm đau tới mức nào.

Ban đầu Hách Tử Minh còn rất tò mò, chẳng lẽ là vì mình đặc biệt chú ý sức lực, nên muội muội không có đau như thế kia?

Nhưng sau khi hắn ta nhìn thấy đôi môi mím chặt và khuôn mặt đỏ bừng của Hách Tri Nhiễm, hắn ta mới nhận ra, không phải thủ pháp của mình nhẹ đi, mà là muội muội quá mức kiên cường. "Nhiễm Nhiễm, đau thì la lên, đừng để mình kìm nén quá."

Hách Tử Minh nhắc nhở, đồng thời cũng không có ngừng lại động tác.

Hách Tri Nhiễm nắm chặt bàn tay của Mặc Cửu Diệp, dường như chỉ có như vậy thì nàng mới có thể kiên cường hơn.

Mặc Cửu Diệp ở một bên nhìn tiểu kiều thê đau đến nỗi thay đổi sắc mặt, hắn đau lòng tuôn chảy cả nước mắt.

Chỉ là ngay lúc này, đau lòng của hắn có vẻ rất bất lực, hắn chỉ có thể kề cạnh.

Đây cũng là dụng ý thật sự mà Hách Tử Minh giữ hắn lại.

Nhiễm Nhiễm nối dõi tông đường cho Mặc gia hắn, chịu đựng nỗi đau lớn lao, cảnh tượng này nhất định phải để Mặc Cửu Diệp ghi nhớ trong lòng.

Một khi có một ngày hắn có ý nghĩ gì khác, nghĩ đến hôm nay Nhiễm Nhiễm chịu tội, hắn cũng sẽ có lý do mau chóng tỉnh ngộ.

Hách Tri Nhiễm vẫn là đã đánh giá cao năng lực chịu đựng của mình, giờ phút này nàng đã hoàn toàn không khống chế được đau đớn la lên.

Mặc Cửu Diệp đau lòng ôm lấy nàng, trong giọng điệu xen lẫn nghẹn ngào.

"Nhiễm Nhiễm, nếu nàng đau thì hãy đánh ta đi, sau này chúng ta không sinh nữa."

Lúc này Hách Tri Nhiễm nào còn có thể nghe lọt lời nói của Mặc Cửu Diệp, nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y của hắn, móng tay đã vô ý thức nhấn vào da thịt của hắn.

Mặc Cửu Diệp nhìn thấy vết thương bị tức phụ cào ra trên tay mình, hắn cảm thấy quá nhẹ.

So với nỗi đau của tức phụ, một ít này của hắn còn xa vời chưa đủ, bởi vậy, hắn cũng xắn ống tay áo lên, để Hách Tri Nhiễm đi nắm cánh tay của hắn.

Mặc lão phu nhân và Hách phu nhân lắng nghe tiếng động trong phòng, hai lão thái thái đều rơi nước mắt như mưa.

Hách phu nhân không biết tình hình của nữ nhi như thế nào, đã không muốn tiếp tục chờ đợi tại chỗ nữa, bước nhanh tới cửa phòng Hách Tri Nhiễm, dùng sức đẩy cửa định đi vào xem kỹ.

Thế nhưng, cửa phòng bị Mặc Cửu Diệp khóa lại, nàng căn bản không đẩy ra được.

Hết cách, Hách phu nhân chỉ đành khàn giọng la lên.

"Tử Minh, Cửu Diệp, mở cửa ra, để nương vào xem Nhiễm Nhiễm."

Lúc này chính là thời điểm mấu chốt xoay chuyển vị trí thai của Hách Tri Nhiễm, Hách Tử Minh không hề dám phân tâm và sơ suất.

Hắn ta nhìn sang Mặc Cửu Diệp không biết làm sao đầy mặt.

"Giữ chặt cửa, ai cũng không được vào."
 
Chương 1035


Sau khi Mặc Cửu Diệp ngơ ngác gật đầu, không nỡ rút bỏ cánh tay nằm trong tay Hách Tri Nhiễm đi tới trước cửa.

"Nhạc mẫu, đại ca nói bây giờ trị liệu rất quan trọng, người vẫn không thể đi vào."

Hách phu nhân nghe nói mình không được đi vào, càng thêm mất bình tĩnh.

"Cửu Diệp, con mở cửa ra, nương chỉ muốn kề cạnh Nhiễm Nhiễm, đảm bảo sẽ không quấy rầy Tử Minh điều trị cho nàng ấy."

Mặc dù Hách Tri Nhiễm đau đớn khó chịu, nhưng không đánh mất lý trí, nàng biết mẫu thân nhất định là đã nghe thấy tiếng kêu đau của nàng nên có phần hoảng sợ.

Nàng cố gắng chịu đựng cảm giác đau bụng, nói về phía cửa: "Nương, con được mà, người không cần lo lắng."

Mặc Cửu Diệp vừa nghe nhạc mẫu nói như vậy, cũng đã hơi lay động, đang do dự có nên mở cửa cho bà ấy tiến vào hay không.

Lời của tức phụ, khiến hắn hoàn toàn kiên định quyết tâm.

"Nhạc mẫu, Nhiễm Nhiễm có con ở bên cạnh, người yên lòng."

Lúc này Hách phu nhân đã khóc không thành tiếng, bà ấy tựa thân thể vào cửa phòng, cả người trượt xuống giống như hư thoát.

"Nhiễm Nhiễm của nương, nếu con có điều bất trắc gì, nương cũng không thể sống nữa...

Mặc lão phu nhân thấy cảm xúc của thông gia mẫu đã hoàn toàn mất kiểm soát, kêu đại nhi tức và Lan Nhi cùng tiến lên cưỡng chế dìu đỡ người đứng dậy.

"Thông gia mẫu, bọn ta đưa người về phòng nghỉ ngơi một lát trước, ở đây để ta trông coi."

Lúc này trạng thái tâm lý của Hách phu nhân đã triệt để sụp đổ, nào còn có thể để người khác dẫn bà ấy rời khỏi? Ngay khi bà ấy dự định dùng sức thoát khỏi trói buộc, cửa phòng của Hách Tri Nhiễm đã mở từ bên trong ra.

Hách Tử Minh toát đầy mồ hôi bước từ bên trong ra.

"Nương, bá mẫu Mặc gia, hai người yên lòng đi, Nhiễm Nhiễm đã xoay chuyển vị trí thai thành công, hai hài tử nhất định có thể thuận lợi sinh nở."

Đối mặt với hai vị lão nhân, Hách Tử Minh cũng không giải thích quá nhiều.

Hách Tri Nhiễm mang thai song sinh, cho dù vị trí thai nhi đúng cũng có thể sẽ tồn tại tình hình khó sinh.

Trước khi hắn ta xoay chuyển vị trí thai nhi giúp Hách Tri Nhiễm thì đã từng suy xét về vấn đề này, trong sách của sư phụ thần y có một dòng ghi chép.

Đó là một dòng ghi chép do sư phụ tự tay trị liệu giúp người khác.

Ghi chép cho biết, ông ta đã từng cứu chữa một phụ nữ mang thai song sinh và bị lệch vị trí thai nhi.

Ông ta chẳng những sửa lại vị trí thai, hơn nữa còn lợi dụng một thủ pháp đặc thù phối hợp châm pháp làm thông sản đạo, khiến đối phương không có bất kỳ lực cản nào trong lúc sinh đẻ.

Đồng thời, sư phụ thần y cũng ghi chép lại tỉ mỉ phương pháp trị liệu này vào trong sách.

Tuy phương pháp này tốt, nhưng yêu cầu đối với y giả và sản phụ đều cực cao.

Đầu tiên y giả chắc chắn phải thành thạo nắm giữ châm pháp và thủ pháp, bảo đảm trong trị liệu sẽ không xuất hiện bất cứ sai lệch nào.

Ngoài ra chính là bản thân phụ nữ mang thai phải có sức chịu đựng rất mạnh, bằng không, trị liệu không hoàn thành sẽ đau đến nỗi ngất đi.

Hôm nay là lần đầu tiên Hách Tử Minh sử dụng phương pháp trị liệu này, mặc dù trước kia cũng từng gặp sản phụ có tình hình giống như muội muội.

Nhưng hắn ta không có sử dụng phương pháp này, vì sản phụ kia quá yếu ớt, chỉ là xoay chuyển vị trí thai nhi cũng đã đau tới mức c.h.ế.t đi sống lại, bởi vậy cũng bớt đi thao tác tiếp theo của hắn ta.

Lần này hắn ta xoay chuyển vị trí thai giúp Hách Tri Nhiễm, cũng đã nghĩ kỹ trước, nếu như muội muội không chịu nổi đau đớn, hắn ta cũng chỉ đành xoay chuyển vị trí thai thành công là được.
 
Chương 1036


Nhưng điều khiến Hách Tử Minh không ngờ tới chính là Hách Tri Nhiễm lại kiên cường như vậy, toàn bộ quá trình hắn ta xoay chuyển vị trí thai giúp nàng, Hách Tri Nhiễm ngay cả hừ cũng không hề hừ một tiếng.

Chính vì vậy, Hách Tử Minh mới triệt để kiên định quyết tâm làm thông sản đạo giúp nàng.

Hách Tri Nhiễm kêu đau, cũng là sau khi Hách Tử Minh bắt đầu làm thông sản đạo giúp nàng, cơn đau này xác thực không phải người bình thường có thể chịu đựng nổi đâu.

Điều khiến Hách Tử Minh vui mừng là tuy muội muội vất vả tí, nhưng làm thông sản đạo thành công, lúc nàng sinh đẻ sẽ không gặp phải vấn đề khó sinh là một mặt, quan trọng nhất là, tốc độ hài tử sinh ra cũng sẽ rất nhanh.

Lúc này, mặc dù trên trán Hách Tử Minh còn giọt mồ hôi lớn, khi nói chuyện cũng hơi thở dốc, nhưng những thứ này đều không thể ngăn cản khóe môi đã bắt đầu giương lên của hắn ta.

Hách phu nhân nghe nói nữ nhi không sao nữa, không biết lấy sức lực từ đâu ra, tiến lên đẩy Hách Tử Minh sang một bên xông vào.

Đúng, bà ấy chính là xông vào, trong mắt người khác, dáng vẻ đó giống như sợ rằng sẽ có người tiếp tục cản trở bà ấy.

Hách Tử Minh trị liệu xong, vì để Hách Tri Nhiễm nghỉ ngơi thật tốt, dùng ngân châm đ.â.m huyệt ngủ mê của nàng, lúc này Hách Tri Nhiễm đã ngủ thiếp đi.

Mặc Cửu Diệp không có rời đi, mà là dùng khăn lau mồ hôi trên trán giúp nàng, thi thoảng còn đưa tay sửa sang lại sợi tóc có vẻ hơi lộn xộn giúp nàng.

Hách phu nhân đi tới trước giường, nhìn nữ nhi đang ngủ say, cuối cùng cũng không khống chế được lớn tiếng bật khóc. "Nhiễm Nhiễm, con chịu khổ rồi... Hu hu hu..."

Bà ấy nói xong, xoay người chắp tay lại về phía cửa.

"Ông trời ơi, xin ngài hãy mở mắt, đừng để nữ nhi của ta chịu tội nữa, chỉ cần nàng ấy có thể thuận lợi sinh đẻ, người làm nương như ta bằng lòng giảm thọ mười năm..."

Mặc lão phu nhân cũng thương xót nhi tức, vừa rồi tuy bà không có ở hiện trường nhìn thấy dáng vẻ Hách Tri Nhiễm kêu thảm thiết.

Nhưng bà là người sống chung với nàng hằng ngày, bà hiểu rất nhiều về Hách Tri Nhiễm.

Tính tình của nha đầu này cứng cỏi, không giống như những nhi tức khác, gặp chuyện chỉ biết khóc sướt mướt.

Vừa rồi nếu không phải quá trình trị liệu quá mức đau đớn, nàng tuyệt đối sẽ không thốt ra tiếng la như thế kia.

Nghĩ vậy, khóe mắt của Mặc lão phu nhân tức khắc ươn ướt, bà vội lấy khăn ra tùy ý lau chùi một phen, đi tới trước giường.

"Cửu Diệp, nương ở lại cùng Nhiễm Nhiễm, con đưa Tử Minh đi nghỉ ngơi một lát."

Hách Tử Minh là cửu ca của Mặc Cửu Diệp, vai vế của bọn họ lại ngang hàng, tất nhiên để hắn ta đi chiêu đãi là thích hợp nhất.

Mặc Cửu Diệp không nỡ liếc nhìn Hách Tri Nhiễm, mới chuẩn bị quay người rời đi.

Hách Tử Minh lại không có ý rời khỏi.

Hắn ta trịnh trọng nói với Mặc Cửu Diệp: "Có lẽ sáng sớm Nhiễm Nhiễm sẽ khởi động, mau chóng mời bà đỡ đẻ tới đây mới phải."

Tuy Hách Tử Minh là thánh thủ phụ khoa, nhưng cũng không có giả dụ nam tử đỡ đẻ tại thời đại này.

Điều hắn ta có thể làm cùng lắm chính là khi gặp phải tình hình đặc biệt, hắn ta đứng ở bên ngoài phòng sinh chỉ huy sơ.

Hoặc là sản phụ thật sự không chống đỡ nổi nữa, cũng phải người nhà che phủ thân thể giúp nàng trước, Hách Tử Minh mới đi vào cứu chữa. Không ai biết rõ tình hình của Hách Tri Nhiễm hơn hắn ta, hoàn toàn có thể thuận lợi sinh nở, chỉ cần bà đỡ đẻ ở đây chờ là được.
 
Chương 1037


Đặc biệt là sau khi hắn ta làm thông sản đạo giúp Hách Tri Nhiễm, tốc độ sinh nở của nàng sẽ hết sức nhanh, bên cạnh không có bà đỡ đẻ là không được đâu.

Chỉ cần tức phụ không cần m.ổ b.ụ.n.g sinh con, bảo Mặc Cửu Diệp làm gì cũng được.

Nghe Hách Tử Minh nói mời bà đỡ đẻ sang đây, hắn không nói hai lời lập tức chạy nhanh như bay vào trong thôn.

Bà đỡ đẻ Triệu bị Mặc Cửu Diệp lôi kéo tới đây cả quãng đường, lúc này lão nhân gia cũng đã ngủ thiếp đi, Mặc Cửu Diệp mặc kệ trèo tường vào đó, tiếng đập cửa mạnh mẽ đánh thức bà đỡ đẻ Triệu tỉnh dậy từ trong giấc mơ.

Bà đỡ đẻ Triệu thấy Mặc Cửu Diệp sốt ruột như vậy, tưởng rằng Hách Tri Nhiễm sắp sinh rồi, vội vàng mặc y phục xong đi ra ngoài.

Bà ấy vừa bước tới cửa thì đã bị Mặc Cửu Diệp kéo ra ngoài.

Thế thì thôi đi, Mặc Cửu Diệp chê tốc độ của bà ấy chậm, lại là lôi kéo người ta dẫn về nhà.

Bà đỡ đẻ Triệu vốn đã hơi lớn tuổi, nào chịu được sự lôi kéo như vậy, vừa đến tứ hợp viện thì mệt lả ngồi phịch dưới đất, một tay còn không ngừng vỗ ngực của mình.

"Tiểu tử này gấp gáp gì chứ, lúc ta rời khỏi nhà các người, tức phụ người còn chưa phát động, cho dù là sinh cũng sẽ không nhanh lắm, người kéo lão bà tử ta đến nỗi muốn rã rời, còn làm sao đỡ đẻ?"

Khi nãy Mặc Cửu Diệp chỉ là quá sốt ruột, cứ cảm thấy bà đỡ đẻ ở trong nhà chờ ổn thỏa hơn, lại quên mất nặng nhẹ.

Giờ phút này hắn cũng đã nhận ra mình không đúng, vội vàng tiến lên nhận lỗi.

"Xin lỗi đại nương, đều trách ta quá nóng vội."

Đối mặt với tình cảnh như vậy, Mặc Cửu Diệp thật sự hơi vò đầu, đều trách hắn quá lo lắng cho tức phụ, lại quên mất không nên đối xử với một vị lão nhân gia như vậy.

Mặc lão phu nhân thấy thế, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Mặc Cửu Diệp, sau đó mới tươi cười đi tới đó, cẩn thận đỡ bà đỡ đẻ Triệu dậy.

"Đúng là ngượng ngùng, lần đầu tiên mao đầu tiểu tử nhà bọn ta làm cha, quá mức khẩn trương, kính xin người đừng chấp nhặt với hắn ta.

Người xem thử thân thể có chỗ nào không thoải mái, ta cho người vào trong thành mời đại phu khám cho người."

Bà đỡ đẻ Triệu cũng không phải lão nhân gia không hiểu chuyện, mặc dù thân thể bà ấy có phần khó chịu, nhưng cũng biết rõ không có tổn thương gân cốt, hoạt động một hồi là được.

Bà ấy thở dài: "Ôi... Lão bà tử ta mạng lớn, không c.h.ế.t được, mau dẫn ta đi xem lão Cửu gia, có phải sắp sinh hay không."

Bà đỡ đẻ Triệu nói xong bèn lảo đảo đi về phía gian phòng của Hách Tri Nhiễm.

Mặc lão phu nhân vội vàng giải thích: "Cửu nhi tức nhà ta còn đang ngủ, mời người sang đây là đề phòng nhỡ có khi cần đến, ta dẫn người đi phòng khác nghỉ ngơi một lát."

Mặc lão phu nhân đỡ bà đỡ đẻ Triệu đi về phía phòng bên, còn tức giận nói với Mặc Cửu Diệp.

"Tiểu tử thối, làm Triệu đại nương bị thương rồi, còn không đi kiếm chút đồ ăn ngon tới đây cho bà ấy đỡ sợ."

Lời này rõ ràng là dặn dò Mặc Cửu Diệp ở trước mặt bà đỡ đẻ Triệu, thật ra là đang kêu Lan Nhi đi làm.

Trước giờ Lan Nhi đều có năng lực phân biệt, nghe Mặc lão phu nhân nói vậy bèn chạy đi chuẩn bị.

Vừa rồi nha đầu này cũng đã nhìn thấy tình hình của bà đỡ đẻ Triệu, trông dáng vẻ của bà ấy cũng không giống như giả bộ, huống hồ sau khi người ta đứng lên cũng không đưa ra yêu cầu bồi thường gì, Lan Nhi cảm thấy không chán ghét người như vậy. Bởi vậy, nàng ấy chuẩn bị thức ăn cho bà đỡ đẻ Triệu cũng vô cùng để tâm.
 
Chương 1038


Thức ăn đều là nhà mình làm nên, dưa hấu cắt thành từng miếng nhỏ đều đặn, còn có bánh ngọt do Hách Tri Nhiễm dạy nàng ấy làm, một ly sữa đã nấu, quả khô tổng hợp..."

Đối với người Mặc gia, những thứ này đã là thấy quen không còn xa lạ, Hách Tri Nhiễm thường xuyên sẽ bảo Lan Nhi và Ngọc Nhi làm xong chia cho các phòng, không chỉ bên nàng ấy có, nhị lão và nhà của mấy vị tẩu tẩu gia cũng chưa từng thiếu.

Xế chiều hôm nay bà đỡ đẻ Triệu tới kiểm tra giúp Hách Tri Nhiễm là vì có việc làm, cũng không có quan sát kỹ càng nhà của người ta.

Lúc này bà ấy đang ngồi nghỉ ngơi, mới nhìn rõ cách bài trí trong phòng.

Tâm trạng của bà ấy hoàn toàn có thể dùng mấy chữ sóng to gió lớn để hình dung.

Nhà quê lại có căn nhà đẹp như vậy...

Lúc còn trẻ, bà đỡ đẻ Triệu cũng từng đến nhà giàu trong thành đỡ đẻ giúp người ta, khi đó bà ấy đã cảm thấy cuộc sống của người ta quả thực chính là thiên đường.

Hiện tại nhìn thấy tình hình của Mặc gia, bà đỡ đẻ Triệu cảm thấy những phú hộ trong thành kia quả thực chẳng là gì với bọn họ.

Ngay khi bà ấy quan sát xung quanh, Lan Nhi đã bưng khay thức ăn đầy ắp đi vào.

Nàng ấy bày từng món đồ ăn lên bàn, hơn nữa kiên nhẫn giới thiệu xong mới rời khỏi.

Mặc lão phu nhân cũng không có ý định nói gì với bà đỡ đẻ ở đây, bây giờ bà chỉ muốn nhìn nhi tức nhà mình, lỡ như có tình hình gì thì bên cạnh cũng có thể có thêm một người.

"Tẩu tử Triệu gia, tạm thời thiệt thòi người nghỉ ngơi ở nơi này, một khi nhi tức nhà ta có chuyện thì ta sẽ đến đây gọi người."

Giờ đây bà đỡ đẻ Triệu cũng đã làm rõ, Mặc Cửu Diệp làm to chuyện dẫn bà ấy sang đây bằng cách đó, đơn giản chính là đề phòng tức phụ của hắn phát động mà bên cạnh không có bà đỡ đẻ.

Đối với bà ấy, sự việc này cũng không hề quái lạ, sản phụ khoảng cách xa sinh đẻ, người nhà của đối phương đều sẽ mời bà ấy tới đó chờ đợi từ sớm.

Bà ấy vốn nghĩ rằng bọn họ đều ở cùng một thôn, khoảng cách gần như thế kia, lão Cửu gia phát động hãy đi mời bà ấy là tới kịp.

Ai ngờ, người còn chưa như thế nào, thì đã cấp bách lôi bà ấy tới nơi này.

Nếu đã đến, bà đỡ đẻ Triệu cũng không dự tính rời đi, dứt khoát ở lại chỗ này nghỉ ngơi.

Dọc đường bà ấy bị Mặc Cửu Diệp kéo sang đây, buồn ngủ đi chăng nữa cũng không còn, bà đỡ đẻ Triệu lấy đồ ăn trên bàn ăn.

Ăn vào không sao cả, bà ấy quả thực không dừng lại được.

Mặc cho là món ăn nào, đều là bà ấy chưa từng ăn, hơn nữa trong mắt bà ấy, đây hẳn là món ăn ngon nhất trên thế giới.

Thoáng chốc sự không vui trong lòng bà đỡ đẻ Triệu đối với Mặc Cửu Diệp tan thành mây khói.

Mặc gia đúng là có thành ý, lại dùng đồ ăn ngon như vậy để chiêu đãi bà ấy.

Vừa rồi bà ấy bị hoảng hốt, những thức ăn này hoàn toàn đã bù đắp lại...

Hách Tri Nhiễm ngủ một giấc thật ngon, trong giấc mơ, nàng nhìn thấy hai hài tử của mình.

Dáng vẻ của bọn họ hết sức đáng yêu, trắng trẻo mập mạp còn đang nhếch miệng cười với nàng.

Nàng đang chuẩn bị đi bế hài tử, đột nhiên có cảm giác muốn đi tiện.

Trong chốc lát Hách Tri Nhiễm tỉnh dậy.

Nàng vừa mở mắt, khuôn mặt tuấn tú phóng to và thoạt nhìn có phần hốc hác của Mặc Cửu Diệp đã kề sát lại.

"Nhiễm Nhiễm, nàng tỉnh rồi, có cảm thấy không khỏe không?" Hách Tri Nhiễm vươn tay về phía hắn, Mặc Cửu Diệp phối hợp bước lên nhẹ nhàng đỡ nàng ngồi dậy. "Phu quân, chúng ta đi... Đi nhà xí."
 
Chương 1039


Nàng muốn nói đi vào không gian, nhưng liếc mắt thấy mẫu thân, bà bà, đại tẩu và huynh trưởng đều ở trong phòng, nàng mới lập tức đổi lại.

Lúc này, đại tẩu cũng tiến lại gần.

"Cửu đệ muội, ta đi cùng muội."

Nàng ấy và Mặc Cửu Diệp một trái một phải dìu đỡ Hách Tri Nhiễm đi vào nhà xí riêng trong phòng.

Vì Hách Tri Nhiễm bị ngân châm của Hách Tử Minh đ.â.m vào huyệt hôn mê, lúc này nàng còn hơi choáng váng, may mắn có người đỡ nàng, nàng cũng không cậy mạnh, mượn sức lực của hai người từ từ đi về phía trước.

Từ nhà xí trở về, Hách Tri Nhiễm vẫn còn buồn ngủ, chỉ là, cảm giác cứ muốn đi nhà xí khiến nàng căn bản không thể ngủ lâu.

Đêm đó, nàng đi nhà xí hết vô số lần.

Mặc Cửu Diệp hơi sốt ruột, cho rằng thân thể của tức phụ đã xảy ra tình trạng gì.

Mặc lão phu nhân thấy hắn nhíu mày lo lắng, bà giải thích: "Cửu Diệp con đừng lo lắng, trước khi phụ nhân sinh đều sẽ như vậy."

"Nhưng Nhiễm Nhiễm như thế nghỉ ngơi không tốt, ngày mai làm sao có sức lực sinh hài tử?" Mặc Cửu Diệp lo lắng hỏi.

Tuy hắn là lần đầu tiên nhìn thấy phụ nữ có thai trước khi sinh, nhưng khi hắn nhàn hạ có đọc những quyển sách kia cũng không phải vô ích.

Trong sách nói, trước khi sản phụ sinh cần chú ý giữ thể lực và tinh lực, như vậy mới có thể thuận lợi sinh hài tử.

Mặc lão phu nhân cũng không biết nên làm sao với chuyện này lắm, sự việc này đều là bà đã trải qua vô số lần, chỉ có thể dựa vào nghị lực của chính mình để kiên trì.

Đến lúc trời sáng, Hách Tri Nhiễm vẫn cứ cách một lát lại chạy vào nhà xí một chuyến, bụng dưới cũng bắt đầu xuất hiện cảm giác đau nhẹ. Hách Tử Minh thấy vẻ mặt của nàng không ổn, hỏi: "Nhiễm Nhiễm, có phải muội đau bụng dưới rồi không?"

Hách Tri Nhiễm đưa một tay đỡ lấy bụng to, cau mày nói: "Vừa rồi có đau một hồi, chẳng mấy chốc thì hết rồi."

Nàng vừa dứt lời, lông mày của nàng càng nhíu chặt hơn, vì cảm giác đau đớn này lần nữa xuất hiện.

Hách Tử Minh đi nhanh vài bước tới gần nàng, đưa tay đặt lên mạch đập của nàng.

"Đã phát động rồi, mời bà đỡ đẻ lại đây trông coi đi!"

Sắc mặt của Hách Tử Minh rất khẩn trương, bởi sản phụ là muội muội của mình, hắn không thể lạnh nhạt như đối mặt với những người khác.

Lúc này Mặc Cửu Diệp không muốn rời khỏi bên cạnh Hách Tri Nhiễm một bước nào, hắn hô to về phía cửa.

"Lan Nhi, đi mời bà đỡ đẻ Triệu sang đây."

Tối qua bà đỡ đẻ Triệu ăn ngon ngủ ngon, trong số tất cả mọi người, trông bà ấy là có tinh thần nhất.

Giờ phút này bà ấy cảm thấy, nếu không ra sức nhiều hơn đều là có lỗi với nhiều món ăn như thế kia của người ta cho vào đêm qua.

"Đều đừng nóng vội, vừa phát động sẽ không lập tức sinh đâu, các người ra ngoài chờ đợi, ta kiểm tra thử giúp nàng ấy trước."

Kiểm tra sau khi phát động khác với ngày hôm qua, người không có việc không được ở lại hiện trường.

Đương nhiên Hách Tri Nhiễm biết bà đỡ đẻ Triệu muốn làm kiểm tra gì cho nàng, chẳng qua chính là muốn xem khe hở xương của nàng đã mở ra bao nhiêu.

Lần kiểm tra này không sao, bà đỡ đẻ Triệu vô cùng kinh ngạc.

Bà ấy nhìn Hách Tri Nhiễm với ánh mắt đầy chất vấn.

"Lão Cửu gia, tối qua bụng của người đều không đau sao?" Hách Tri Nhiễm lắc đầu: "Lúc mới bắt đầu có đau." "Đúng là quái lạ, rõ ràng đều đã mở hết tám ngón, sao lại mới cảm thấy đau?" Trong mắt bà đỡ đẻ Triệu toàn là không thể tưởng tượng nổi, tự mình lẩm bẩm nói.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top