Cập nhật mới

Dịch Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 160: Không Hay, Có Chuyện Xấu


Tôi ở trong phòng rất lâu, cho tới khi nghe thấy tiếng cửa kêu lên, Viên Doanh đẩy cửa bước vào.

Viên Doanh: “Cậu và nội mình đã nói những gì mà nội lại phải nhốt cậu trong này để xem xét lại mình? Thực sự bị quỷ quấn lên rồi?”

Tôi: “Phải, bị quấn lên rồi, ở đây có khí tức của đạo sĩ, mình ở trong này lâu có thể lây dính một chút.”

Đây là lần đầu tiên tôi nói dối Viên Doanh, tôi không nói thật cho cô ấy biết. Đã từng, tôi đã đem cô ấy kéo vào lốc xoáy, lần này tôi không muốn làm như vậy nữa.

Viên Doanh: “Trên người cậu có mùi vị của đàn hương, đi thôi, cơm nấu xong rồi.”

Cô ấy vừa nói vừa kéo tay tôi đưa tôi ra khỏi phòng. Tôi với cô ấy đi tới tiểu viện, tiểu viện này mới làm một tháng , xung quanh là thủy tinh. Ánh mặt trời chiếu vào, đông ấm hạ mát, xung quanh kính thủy tinh được khảm ngọc trai, sau khi mở điện lên thì vô cùng lóng lánh.

Viên Doanh: “Nội, nội tìm được người ở đâu làm vậy, làm đẹp như vậy?”

Viên nãi nãi: “Tổ Sư Gia, bốn mặt thủy tinh phản xạ ánh sáng, là thứ mà quỷ sợ nhất. Đạo sĩ trừ quỷ như chúng ta bị quỷ ghi hận, có căn phòng như vậy thì không có quỷ nào vào được. Mấy ngày này ở đây không an ổn, con với Tình Thiên buổi tối hãy ở trong này.”

Nghe câu này, mắt của Viên Doanh mở càng lúc càng lớn, lớn tiếng nói.

Viên Doanh: “Nội, người gặp chuyện rồi?”

Viên nãi nãi: “Không phải chuyện gì lớn, ăn cơm thôi, lấy cơm cho nha đầu Tình Thiên đi.”

Tôi: “Không cần đâu, để cháu tự lấy.”

Nói xong, tôi tiến lên trước đón lấy bát trong tay Viên Doanh. Trong khay có ba cái bát, tôi đưa bát cho Viên nãi nãi và Viên Doanh.

Đơn giản 3 món 1 canh, hương vị nông gia rất đậm. Khi ăn cơm thì trong lòng tôi không yên. Viên nãi nãi nhìn một cái đã thấu tâm tư của tôi.

Viên nãi nãi: “Mấy ngày này, ta sẽ nói chuyện với thầy giáo của các cháu. Hôm nay các cháu hãy ở trong phòng kính. Đêm qua hai đứa trèo tường đều bị dính quỷ khí.”

Quỷ bình thường, nếu như bị lây dính thì cũng lưu lại không lâu. Quỷ khí trên người tôi và Viên Doanh tới giờ vẫn chưa tan thì rõ ràng quỷ đó lai lịch không nhỏ.

Viên Doanh: “Nội, nội có thể nhìn ra được là quỷ gì không? Mãnh quỷ, lệ quỷ, hay là…?”

Viên nãi nãi: “Quỷ dụng tâm kín đáo, rất có tâm cơ. Hai đứa các cháu hãy ở đây đi, toàn tâm toàn ý xem sách đạo, những việc khác đừng nghĩ nhiều.”

Lời đã nói tới nước này nên Viên Doanh cũng không tiếp tục hỏi nữa, đi trừ quỷ khí là việc quan trong nhất. Một khi không thể trừ đi quỷ khí thì sẽ bị quỷ nhìn chằm chằm, quấy nhiễu không rõ, hậu quả là không thể tưởng tượng nổi.

Tôi lẳng lặng nghe, không nói chuyện. Một bữa cơm ăn xong, tôi và Viên Doanh rửa sạch bát đũa, sau đó thì rửa mặt quay về phòng kính thủy tinh. Viên nãi nãi đang ở bên trong thêm chăn đệm, cũng có cả máy sưởi nên không lạnh.

Hai cuốn sách đạo màu xanh để trên đệm. Viên Doanh ngồi trên đệm, tùy ý mở sách ra xem. Cô ấy xem một lúc, sau đó cười hi hi sau đó trộm rút điện thoại ra vào nhóm chát để nói chuyện.

Tôi cẩn thận xem sách đạo, muốn từ trong sách đạo có thể tìm được ra cách gặp quỷ thai. Tôi xem từng chữ từng hàng. Lúc đang xem tới trang thứ tư thì nghe thấy tiếng Viên Doanh kêu lên.

Viên Doanh: “Học trưởng bị tai nạn xe rồi! Mình ở trong nhóm của trường nhìn thấy. Sau khi học trưởng đưa chúng ta tới đây, trên đường cao tốc quay về thành phố thì xảy ra chuyện!”

Mí mắt của tôi nhảy dựng lên. Hướng Lăng Khiêm xảy ra chuyện rồi. Tôi lập tức nhớ tới lời Viên nãi nãi nói. Tạo nghiệp.

Viên Doanh: “Trên diễn đàn của trường cũng có, hôn mê không tỉnh, rất nghiêm trọng! Tình Thiên, chúng ta phải tới xem anh ấy, sự việc là do chúng ta mà ra.”

Dứt lời, cô ấy đứng lên liền muốn đi. Chính tại lúc này thì Viên nãi nãi xuất hiện.

Viên nãi nãi: “Quỷ đã để ý tới học trưởng của các con. Nếu các con còn ra ngoài, nếu xảy ra chuyện gì, ta không thể chiếu cố được cho các con.”

Vội vàng nói xong, bà đóng cửa kính lại, không biết niệm cái gì ở cửa, sau đó thì Viên nãi nãi rời đi.

Viên Doanh: “Chúng ta không ra ngoài được, cửa kính không thể mở ra được!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 161: Đột Nhiên Đèn Bị Vụt Tắt


Viên Doanh liều mạng vỗ vào cửa kính. Bất luận cô ấy làm như thế nào thì cửa kính cũng không thể mở ra được. Mắt thấy cô ấy muốn lấy vật nhọn để đập kính, tôi lập tức tiến lên trước ngăn cản cô ấy lại.

Tôi: “Viên nãi nãi trước khi đi đã niệm gì đó vào cửa, cho dù cậu có phá được cửa kính thì chúng ta cũng không thể ra ngoài được.”

Viên Doanh mân cánh môi, từ từ cũng bỏ đồ trong tay xuống, ngược lại nhìn ra bên ngoài, vô cùng tự trách.

Viên Doanh: “Nếu biết trước như vậy thì sẽ không để học trưởng đưa chúng ta quay về, như vậy thì anh ấy đã không xảy ra chuyện. Mình sống tới bây giờ không muốn nợ người khác. Hiện tại rào cản trong lòng mình không thể vượt qua được.”

Tôi và Viên Doanh đã quen biết rất nhiều năm, tính cách của cô ấy tôi hiểu rất rõ, không có ai hiểu rõ được hơn tôi. Nhưng có một số chuyện, mặc dù đã rất cố gắng, vận mệnh cũng vẫn sẽ phải đi vào quỹ đạo của nó. Cho dù Hướng Lăng Khiêm không đưa chúng tôi, thì anh ấy cũng sẽ xảy ra chuyện. Viên nãi nãi từng nói, chỉ cần anh ấy ăn hết hộp trứng gà luộc thì anh ấy sẽ không sao. Nhưng hiện tại, trứng gà chưa kịp ăn thì đã xảy ra chuyện rồi.

Nhìn phòng kính này, Viên nãi nãi đã đã sớm dự tính được nên trước đó đã mời thợ thủ công tới làm xong. Khi tôi quyết định sinh hạ đứa nhỏ trong bụng, có phải Viên nãi nãi đã dự tính được kết quả rồi hay không?

Rất lâu trước đó, bà đã nói với tôi một câu ‘nha đầu, con đường cháu chọn, sau này cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì thì cháu cũng phải làm tốt chuẩn bị.’

Viên Doanh: “Chúng ta chỉ có thể ở trong này, cái gì cũng không thể làm được.”

Tôi: “Xem sách đạo đi.”

Nói xong, tôi ngồi trên ga trải giường, lật xem từng trang. Phía trước toàn là nói về bùa còn có vài câu thi triển chú ngữ pháp thuật.

Viên Doanh: “Chỉ có thể như vậy thôi, hi vọng nội mau tới, nếu không trong lòng mình không ổn định được.”

Sau câu than thở, cô ấy giống tôi nghiêm túc xem sách đạo. Chúng tôi một câu cũng không nói. Phòng thủy tinh làm rất kiên cố, âm thanh bên ngoài một chút cúng không nghe thấy được.

Xem ra, đây là kính cách âm, chúng tôi chỉ có thể nhìn thấy bên ngoài nhưng không thể nghe thấy tiếng âm thanh.

Không biết qua bao lâu, đột nhiên loảng xoảng, một tiếng nổ vang lên. Tôi và Viên Doanh bị dọa, lúc trước một chút âm thanh cũng không có.

Rõ ràng là kính cách âm, vậy mà lại nghe thấy âm thanh, rõ ràng…

Lại một tiếng loảng xoảng nữa vang lên, sau đó ba một tiếng, ánh sáng từ những hạt châu được khảm trong phòng kính nháy vài cái, sau đó tất cả đều vụt tắt. Một mảnh tối đen, phòng thủy tinh không thể phản ra ánh sáng nữa.

Tôi nhớ lời Viên nãi nãi nói, phòng kính có thể phản quang thì quỷ mới không thể vào được. Hiện giờ, toàn bộ ánh sáng đã bị dập tắt…

Viên Doanh túm lấy tay của tôi, cảnh giác.

Viên Doanh: “Tình Thiên, cậu đứng phía sau mình. Mình đã từng theo nãi nãi học vài chiêu, vạn nhất nếu có xảy ra chuyện gì thì cậu hãy chạy, mình chống đỡ.

Tôi: “Được.”

Tôi không phải là loại người vứt bỏ bạn mà đơn độc chạy trốn, nhưng tôi biết nếu như xảy ra chuyện thì khẳng định là với tôi. Chỉ có tôi rời đi thì Viên Doanh mới có thể bình an.

Trong tiểu viện một mảnh tối đen, vốn dĩ là trăng sáng, nhưng lại bị mây đen che khuất. Tôi và Viên Doanh tay nắm tay, lưng đứng dựa vào nhau.

Xoảng xoảng xoảng, âm thanh va chạm vang lên không ngừng, ngay sau đó tôi thấy trong bóng tối xuất hiện một đoàn mây đen, xung quanh không ngừng bốc lên hắc khí. Mà mục tiêu của mây đen chính là hướng tới phòng kính.

Liều mạng lao vào mới phát ra tiếng nổ.

Viên Doanh: “Một đoàn lớn như vậy!”

Mây đen sắp bay tới trước mặt, tôi liền nhìn thấy chăn đệm màu đỏ, bên trên là những sợi tơ màu đỏ. Sách đạo nói sợi tơi đỏ lẫn với đàn hương có tác dụng rất lớn trong việc khắc chế quỷ, cho dù là lực lượng lớn mạnh cũng phải giật mình một lát.

Tôi: “Viên Doanh, chúng ta xé chăn lấy những sợi tơ màu đỏ ra!”

Tôi buông tay cô ấy ra và ngồi xuống, liều mạng xé. Viên Doanh lập tức hiểu được, cùng tôi xé chăn lấy những sợi tơ. Chăn rất lớn, sợi tơ được xé ra rất dài.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom