Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: Đây là trừng phạt (H)


Edit: Ann

Beta: Su

Thấy được phản ứng của Giang Tiểu Âm càng thêm mẫn cảm, Khúc Cẩn vừa lòng ngậm lấy vành tai cô mà mút vào.

“Ưm..” Bị đầu lưỡi người đàn ông ngậm lấy lỗ tay, vành tai cô như bị điện giật, cả người Giang Tiểu Âm đều run rẩy: “Khúc Cẩn, dừng lại đi có được không?”

Giang Tiểu Âm mềm mỏng xin tha cũng không làm cho Khúc Cẩn mềm lòng.

Anh hôn từ vành tai Giang Tiểu Âm xuống đến cổ, vừa hôn vừa thấp giọng nói: “Đây là trừng phạt, em không có quyền lựa chọn”

“Khúc Cẩn~~”

“Làm nũng cũng vô dụng.”

Tay Khúc Cẩn từ mông Giang Tiểu Âm rời đi, ngay lúc cô thở dài nhẹ nhõm thì lại xuyên qua quần, bắn mạnh viên tiểu đậu đậu: “Em làm nũng như vậy sẽ chỉ khiến tôi càng muốn làm em.”

“A!” Giang Tiểu Âm bị kích thích đến kêu ra tiếng vội che miệng mình lại.

"Âm đế dâm đãng của em đã cương cứng rồi. "

Người đàn ông vừa dùng âm thanh thanh lãnh nói chuyện, vừa không ngừng trêu chọc cơ thể mẫn cảm của Giang Tiểu Âm.

“Thích bị đàn ông đùa bỡn ở bên ngoài như vây?” Anh dùng ngón trỏ cũng ngón cái kẹp lấy âm đế, mà ngón giữa vừa vặn đặt ở hai mảnh môi âm hộ mà hoạt động lên xuống: “d*m thủy thật nhiều, ngón tay của anh ướt hết rồi.”

“Không phải...” Giang Tiểu Âm không dám ngẩng đầu lên nhìn bốn phía, chỉ có thể ủy khuất cúi đầu nhỏ giọng lên án từ khe hở ngón tay: “Ưm... Tôi mới không thích ở bên ngoài...”

“Không thích?”

Khúc Cẩn đẩy hai mảnh cánh hoa có ý đồ giấu huyệt khẩu kia ra, nhờ d*m thủy bôi trơn tiểu huyệt mà cắm ngón giữa vào: “Không thích thì sao lại chảy nhiều d*m thủy đến vậy? Nếu hiện tại em không mặc quần thì mặt cỏ phía dưới nhất định sẽ bị d*m thủy tưới ướt.”

Rõ như ban ngày, giữa thanh thiên bạch nhật, người đàn ông không biết xấu hổ này dám khi dễ cô.

“Lúc về liền kêu Tô Nghi Tu mua cho em nhiều quần tình thú thủng đáy, sau đó chúng ta có thể thử dùng d*m thủy tưới mặt cỏ ha?”

“Ý kiến này không tồi!” Thanh âm của Tô Nghi Tu đúng lúc mà xuất hiện ở bên tai Giang Tiểu Âm.

“Không tồi cái đầu em í!”

Tại sao cô tự dưng lại ghé vào mặt cỏ tự hỏi? Tại sao cô lại muốn mang theo Khúc Cẩn ra ngoài? Lúc trước tại sao cô lại chấp nhận ủy thác? Và vì sao học đệ rạng rỡ ánh mặt trời của cô lại càng ngày càng biến thái sắc tình?

“Ngô--- đời trước tôi rốt cục tạo cái nghiệt gì----“

“Ai biết.” Khúc Cẩn thổi hơi vào cần cổ cô, sau đó ngón tay nhanh chóng thọc vào rút ra tiểu huyệt Giang Tiểu Âm: “Thân thể dâm đãng cũng không xem như trừng phạt a. Mặc kệ có bị đàn ông làm như thế nào thì cũng đều thoải mái muốn chết, tôi cảm thấy đây không tính là trừng phạt.”

“Ưm ưm... Tôi không muốn một thân thể như vậy...”

“Khẩu thị tâm phi.”

Tốc độ ngón tay thọc vào rút ra của Khúc Cẩn nhanh hơn, chân Giang Tiểu Âm banh đến thẳng tắp, hoa huy*t kịch liệt run rẩy, đến thời điểm cao trào anh lại đột nhiên rút ngón tay ra.

“Không...” Khoái cảm ngứa ngáy bị gián đoạn làm Giang Tiểu Âm nghẹn nước mắt, tờ giấy trên notebook trong tay cũng bị cô xé xuống: “Đừng... Thật là khó chịu...”

“Đừng cái gì? Chẳng phải em không thích sao?”

Đáng giận nhất chính là sau khi rút tay, anh lại không hoàn toàn buông tha cho Giang Tiểu Âm mà còn cọ xát ở bên ngoài, lâu lâu chọc vào âm đế.

“Cho tôi...” Hai mắt Giang Tiểu Âm đẫm lệ mông lung mà kiều thanh rên rỉ, nói: "Khúc Cẩn... Đừng tiếp tục tra tấn tôi...”

“Cầu đại dương v*t lão công thao em, anh khiến cho em cao trào.”

“Cầu xin côn... côn th*t lớn của ông xã... Làm em... Làm em thoải mái...” Giang Tiểu Âm túm mặt cỏ rồi đứt quãng nói ra câu Khúc Cẩn muốn nghe.

“Ông xã có côn th*t lớn này của em sẽ dùng côn th*t lớn làm em đến phun nước.”

Tay Khúc Cẩn rời khỏi hạ thân Giang Tiểu Âm rồi kéo khoá quần thả cây côn th*t phải chịu dựng nãy giờ của mình ra, sau đó nhắm ngay cái miệng nhỏ làm thấm ướt quần cô kia xong mạnh mẽ đâm vào.

“Ngô ngô!” Giang Tiểu Âm cắn miệng mình, thân thể run rẩy bởi vì lần cắm xuống trực tiếp này mà cao trào.

Dâm huyệt cao trào vẫn còn không ngừng run rẩy cắn lấy côn th*t của Khúc Cẩn, vách thịt mềm mại bên trong mấp máy đè ép côn th*t còn run rẩy ở bên ngoài. Khúc Cẩn hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn một vòng mặt cỏ không có người, đôi tay nắm lấy vú bự của cô mà cắm nguyên cây vào bên trong xong mãnh liệt thọc vào rút ra.

“Sau này nếu còn không nghe lời, tôi liền làm em ở bên ngoài đến khi em không đứng dậy nổi.”

“Anh tên xấu xa....”

“Bốp!” Khúc Cẩn giáng một cái tát xuống vú bên kia của cô: “Tiếp theo không chỉ có muốn ở bên ngoài làm em, mà tôi còn muốn cởi quần lót của em ra, để lộ tao huyệt bị côn th*t đâm đến chảy nước ở bên ngoài.”

“A... Anh không thể như vậy....”

Người đàn ông ngắt lấy đầu v* Giang Tiểu Âm, tuy rằng hơi thở trong lúc đâm thọc tiểu huyệt có chút không xong, nhưng anh vẫn dùng thanh âm thực lạnh mà nói: “Không muốn lộ tao huyệt ở bên ngoài thì nói mấy lời tôi thích nghe đi.”

Người đàn ông này nói muốn làm cô ở trên xe buýt, kết quả là liền thật sự làm cô ở trên xe buýt. Giang Tiểu Âm thật sự sợ lời anh nói muốn cởi quần lót cô ở bên ngoài thì lúc sau liền thật sự cởi quần lót cô ra.

“Tao huyệt thật thoải mái...” Cô chỉ có thể dùng thanh âm nhỏ nhất rên rỉ nói lời dâm loạn: “côn th*t lớn làm tao huyệt thật sảng khoái... Muốn... Muốn côn th*t lớn của ông xã làm chết em... Làm hư tao huyệt...”

“Em nói xem em có phải là dâm phụ thiếu làm hay không?”

“Ngô.... Đúng..” Cảm giác thẹn thùng cực độ làm cho Giang Tiểu Âm bắt đầu nức nở lên: “Em là dâm phụ thiếu làm.”

“Có phải là tiểu dâm huyệt rất muốn bị côn th*t lớn mạnh mẽ đâm hư hay không?”

“Muốn... Em rất muốn bị côn th*t lớn mạnh mẽ làm... A a quá nhanh... Sẽ bị phát hiện... Khúc Cẩn... Xin anh, chậm một chút.”

Giang Tiểu Âm túm lấy mặt cỏ, nỗ lực làm cho bản thân không đong đưa, nhưng tốc độ va chạm nhanh chóng của Khúc Cẩn khiến cô không thể khống chế mà kích thích trước sau.

“Chỉ cần em không lớn tiếng kêu ra tiếng thì sẽ không có người nào phát hiện.” Tuy là nói như vậy, nhưng rõ ràng Khúc Cẩn cũng thả chậm động tác lại: “Chậm lại thì tiểu dâm phụ có thể thoả mãn sao? Vừa rồi còn cầu xin côn th*t lớn mạnh mẽ đâm hư tiểu dâm huyệt của em cơ mà.”

“Em không có.”

“Em không có?” Khúc Cẩn đẩy mạnh quy đầu chạm đến cửa tử cung, làm cô suýt chút nữa thoải mái đến nỗi cao trào mà kêu lên, anh cúi đầu nói vào tai cô: “Tô Nghi Tu, vừa nãy có ghi hình lại hay không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: Không được trở về


Edit: Ann

Beta: Thỏ

“Nó có tính năng tự động thực hiện.” Tô Nghi Tu dùng ngữ khí thực vô tội mà nói: “Chị Tiểu Âm, em thề em không có cố ý ghi hình lại.”

“Hai người đều khi dễ tôi...”

“Em sao có thể khi dễ chị Tiểu Âm? Em chỉ là muốn làm chị Tiểu Âm!”

Giọng điệu đúng lí hợp tình sang sảng như ánh mặt trời của Tô Nghi Tu khiến Giang Tiểu Âm dù muốn tức giận cũng không biết tức giận như thế nào. Tức giận a! Cô đấm xuống đất một chút, dứt khoát giống như cá chết mà từ bỏ giãy giụa.

côn th*t lạnh như băng của Khúc Cẩn lại một lần nữa khuấy đảo tử cung cô, kịch liệt cọ xát nhục bích. Chờ tới khi anh rốt cục bắn toàn bộ tinh dịch vào trong thân thể Giang Tiểu Âm, cô nằm trên mặt cỏ đã tiết thân rất nhiều lần, ngay cả một chút sức lực cũng không có.

“Chị Tiểu Âm, chị ổn chứ? Có muốn em đến đó giúp chị không?”

“Ngô...”

Giang Tiểu Âm hiện tại chẳng buồn nói chuyện, chỉ nghĩ ghé vào mặt cỏ và ngủ một giấc.

“Để cô ấy nghỉ ngơi một lát.” Khúc Cẩn nhận lời nói, rút côn th*t từ trong thân thể cô ra rồi đứng lên: “Cậu lại đây giúp cô ấy đi.”

Trương Sư Lễ theo tin nhắn kì quái đi tới công viên, ánh mắt đầu tiên thấy chính là một màn Khúc Cẩn rút dương v*t ra khỏi hạ thân Giang Tiểu Âm.

“Tiểu Âm?!”

Trên người không có phù triện, Trương Sư Lễ không hề nghĩ ngợi liền niệm chú trừ tà sát với Khúc Cẩn.

“Sắc sắc dạt dào, mặt trời mọc hướng Đông, ngô ban linh phù, phổ quét điềm xấu, miệng phun núi non chi hoả, phù phi môn nhiếp ánh sáng, đề quái biến thiên phùng lịch thế, phá ôn dùng tuổi ăn kim cương, hàng phục yêu ma người chết, hóa thành cát tường, Thái Thượng Lão Quân ngô cát cát như pháp lệnh!”

Khúc Cẩn làm tình nhiều với người có mệnh cách thuần âm như Giang Tiểu Âm tất nhiên sẽ không bị khẩu quyết đơn giản loại bỏ.

Hai người vốn từ lúc bắt đầu đã không thuận mắt nhau liền giao tranh, cái tư thế tỏ vẻ người kia chưa chết thì sẽ không bỏ qua.

“Cậu nhỏ.” Giang Tiểu Âm nhỏ giọng gọi một tiếng: “Dừng tay!”

Không ai để ý cô.

“Tên xấu xa.....”

Cô khởi động cánh tay không có một chút sức lực, muốn từ mặt cỏ bò dậy. Kết quả bò được một nửa liền không chống đỡ nỗi, khiến bản thân úp mặt gặm bùn.

“Cuộc sống thật khó khăn a!”

Giang Tiểu Âm bị chính bản thân chọc giận đến chết khiếp sống không còn gì luyến tiếc nhìn về chỗ mặt cỏ xa xa thuộc rừng cây nhỏ phíq trước, kết quả là vừa vặn đụng phải một đạo tầm mắt. Khoảng cách đến rừng cây nhỏ có chút xa, cô không thấy rõ chủ nhân của tầm mắt kia trông như thế nào, nhưng cái đồ vật đối diện cô tuyệt đối là một cái camera.

“Trương Sư Lễ! Khúc Cẩn!” Cô hít một hơi la lớn: “Đều mẹ nó dừng lại cho tôi!”

Lần này hai người đàn ông rốt cục dừng tay, hơn nữa bởi vì đều là lần đầu tiên nghe được Giang Tiểu Âm dùng ngữ khí tức giận nói lời thô tục như vậy nên biểu tình cả 2 đều có chút vi diệu.

“Tiểu Âm, sao em lại có thể nói thô tục.....”

“Ở trong rừng cây có người ghi hình.”

Khúc Cẩn lập tức hiểu được nỗi lo của Giang Tiểu Âm, anh đi theo hướng cô chỉ. Mà Trương Sư Lễ cúi đầu nhìn Giang Tiểu Âm, sau một lúc trầm mặt liền bế Giang Tiểu Âm theo kiểu công chúa từ dưới đất lên.

Thân mình bị ôm, hạ thân ướt át dị thường dễ nhận thấy khiến Giang Tiểu Âm đỏ mặt giãy giụa nói: “ Không cần, cậu thả tôi xuống đi.”

“Chị Tiểu Âm? Đã xảy ra chuyện gì?”

Giang Tiểu Âm còn chưa kịp nói tiếp thì tai nghe bluetooth trên tai đã bị Trương Sư Lễ trực tiếp ném xuống mặt đất.

“Cậu ta vẫn luôn nghe?” Ngũ quan thanh thúy của Trương Sư Lễ lúc nghiêm túc cực kì doạ người: “Cậu ta không phải là bạn trai em sao? Cậu ta chính là dùng thái độ này muốn cưới em?”

Bị nói trúng tim đen làm Giang Tiểu Âm có chút hoảng hốt mà không biết nên nói cái gì.

Cô cũng biết như vậy là không đúng nhưng thân thể đã vô pháp kháng cự.

Biểu tình Giang Tiểu Âm thoạt nhìn thực mê mang, còn thêm cả sự giãi giụa mà anh không hiểu. Trương Sư Lễ quay đầu lại nhìn thoáng qua Khúc Cẩn biến mất ở trong rừng cây rồi ôm Giang Tiểu Âm đi hướng ngược lại. Anh muốn đưa Giang Tiểu Âm rời khỏi nơi này.

Hai người đều không nói chuyện nữa.

Chờ khi cô bị Trương Sư Lễ mang đến khách sạn nào đó, sau đó thả xuống, thì Giang Tiểu Âm mới mở miệng nói: “Tôi muốn về văn phòng.”

“Không được.” Trương Sư Lễ ấn Giang Tiểu Âm muốn ra cửa ở trên tường, lần đầu tiên dùng uy nghiêm của trưởng bối:“Tôi không cho phép em lại gần hai người kia.”

“Cậu dựa vào cái gì mà không cho phép?!”

“Dựa vào việc tôi là trưởng bối của em! Và là cậu nhỏ của em!”

“A.” Giang Tiểu Âm cười lạnh một tiếng: “Chính là người cậu 23 năm qua chưa từng gặp mặt, lần đầu tiên gặp lại liền nói muốn theo đuổi tôi sao?”

“ Tôi tôi... Lúc ấy cũng không biết em là...”

Cho dù khí thế bởi vì vậy mà yếu đi, nhưng Trương Sư Lễ cũng không chịu khoái nhượng.

“Một tên nam quỷ ở trước công chúng gian... gian dâm em, một tên biết rõ bạn gái mình bị người khác... Còn không có ý định tới ngăn cản tên kia, bọn họ rốt cục đáng giá ở chỗ nào để em lưu lại bên cạnh?”

“Nghi Tu trong thời điểm tôi bất lực nhất đã vực dậy tôi, hơn nữa trước nay đều chưa từng rời xa tôi.”

“Khúc Cẩn thì sao?”

“Anh ta ủy thác 50 vạn.”

Giang Tiểu Âm nhìn chằm chằm Trương Sư Lễ đè 2 tay cô ở trên tường và gằn từng câu từng chữ trả lời xong câu hỏi của anh.

Lời cô nói thực sự làm đau trái tim Trương Sư Lễ. Anh trừng mắt, không hiểu một Giang Tiểu Âm không chút nghĩ ngợi liền dám nhảy xuống sông Chúc cứu anh, không hiểu một Giang Tiểu Âm cho dù chảy nước mắt cũng muốn tươi cười sáng lạn với anh làm sao lại có thể nói ra lời như vậy.

“Cho nên vì 50 vạn, em liền bán thân thể của mình? Em cũng không nghĩ đến mẹ em sẽ cảm thấy như thế nào sao?”

Hai người nổi nóng giống như hai con nhím, dựng hết lông trên người, đâm vào thịt và trái tim của đối phương.

“Mẹ tôi đã chết.”

“Chát!”

Giang Tiểu Âm ngơ ngác mà nhìn Trương Sư Lễ hạ một cái tát xuống mặt mình, sửng sốt một hồi rồi đột nhiên nở nụ cười: “Nếu cậu có thể cho tôi 100 vạn thì tôi cũng có thể bán thân thể cho cậu a. Có muốn suy xét một chút không, cậu —— nhỏ ——“

Trương Sư Lễ đánh xong cái tát đó liền hối hận, hối hận đến mức muốn kéo tay Giang Tiểu Âm đánh lại mình hai cái.

Chỉ là... Anh không ngờ rằng Giang Tiểu Âm sẽ nói ra lời đó.

Anh hẳn nên răn dạy cô không biết liêm sỉ, hoặc là anh hẳn là nên buông tay không cần quản cô. Nhưng chờ tới thời điểm anh tìm về chính mình thì đã nghe thấy bản thân phẫn nộ mà nói: “100 vạn phải không? Tôi hiện tại liền cho em!”

Không đúng không đúng, sao anh lại nói như vậy? Sao anh lại có thể ném cháu ngoại mình lên trên giường, còn đè cô ở dưới thân?

Đúng vậy, hướng phát triển này vì sao lại không giống như cô dự đoán?

Cô nói những lời đó cũng là vì muốn chọc cho Trương Sư Lễ tức giận mà rời đi, thế cho nên, rốt cục là vì cái gì lại biến thành tình huống cô bị cậu nhỏ đè ở trên giường?

- ----

Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đi nò
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: Ngực khó chịu


Edit: Sún

Beta: Ami

Hai người đối mặt nhìn nhau lại không biết nên nói cái gì nên vẫn duy trì tư thế này đối diện nhau.

Thời gian trôi qua vài phút, cảm thấy mình cần nói cái gì đó, Trương Sư Lễ nuốt nuốt nước miếng, lắp bắp mà nói: “Em... Em... Đọc số tài khoản ngân hàng của em? Tôi lập tức chuyển khoản cho em....”

A phi! Anh đang nói cái gì vậy?!

Uy ——

Giang Tiểu Âm vốn định nhấc chân đá hướng Trương Sư Lễ, nhưng một chút lực độ để nâng chân cũng đều không có, cái loại cảm xúc cào nhẹ này ngược lại giống như cô dùng chân quyến rũ đàn ông. Cái mũi dần dần ngửi được một mùi hương có chút kì dị và cũng có chút quen thuộc, giống như cô đã ngửi qua ở đâu đó.

“Tiểu Âm?” Trương Sư Lễ đặt tay lên trán Giang Tiểu Âm bởi vì thấy ánh mắt cô có chút tan rã: “Có phải em có chỗ nào không thoải mái không?”

Bàn tay ấm áp của người đàn ông dán lên da thịt Giang Tiểu Âm mang theo vài tia điện lưu làm cô bật tiếng rên rỉ.

"Ưm——"

Tiếng rên rỉ này doạ tới Trương Sư Lễ, cũng doạ luôn chính Giang Tiểu Âm.

“Tiểu Âm, vừa rồi là tôi đang nổi nóng.” Trương Sư Lễ đỏ mặt nhanh chóng từ trên giường bò dậy: “ Thực xin lỗi... Tôi không nên đánh em, lại còn nói lời bậy bạ như vậy... Em muốn đánh tôi hay mắng tôi như thế nào cũng được!”

Ngàn vạn lần đừng phát ra âm thanh này, anh sẽ không nhịn được mà làm ra những chuyện đáng chê trách.

Thật lạnh... Còn cả nóng quá...

Giang Tiểu Âm được Trương Sư Lễ buông ra kiềm chế đang co ro ở trên giường, căn bản là không hề ngẩng đầu nhìn xem người đàn ông đang ngượng ngùng không biết phải làm sao kia. Thân thể của cô rét run, mang theo hơi lạnh của âm khí, nhưng trái tim lại vô cùng khô nóng.

Mùi hương kia rốt cục là đã ngửi qua ở đâu?

Đúng rồi, là cửa hàng đồ cổ của Dư Lạc! Là Hồng Sanh sao? Tại sao chứ?

“Tiểu Âm? Tiểu Âm, em làm sao vây?!” Trên người Giang Tiểu Âm phát ra âm khí làm Trương Sư Lễ hoảng sợ: “Vì sao âm khí lại nặng như vậy? Tiểu Âm, em rốt cục là bị cái gì?”

“Thật là khó chịu.....”

Cô cuộn mình thành một cục để có thêm chút độ ấm, nhưng làm như vậy cũng không có một chút tác dụng.

“Thiên phùng môn hạ, hàng ma đại tiên, tồi ma phạt ác, tay sai khi trước, nhị đem nghe triệu, lập đến đàn trước, y luật phụng mệnh, thần công đế tuyên, ma yêu vạn quỷ, tru chiến vô cái, quá thượng thánh lực, mênh mông cuồn cuộn vô biên, vội vàng phụng Bắc Đế pháp lệnh.”

Trương Sư Lễ niệm xong chú xua đuổi tà ám khỏi người, nhưng lại phát hiện khẩu quyết của mình không hề có một chút tác dụng nào cả. Vì để xua tan âm khí ở trên người Giang Tiểu Âm, anh chỉ có thể không ngừng nói lời xin lỗi rồi sau đó ôm lấy cô.

Trương Sư Lễ là người có mệnh cách thuần dương, hoàn toàn tương phản với người có mệnh cách thuần âm, anh khắc chế hết thảy những vật tà ma âm uế.

“Tiểu Âm ——”

“Cậu nhỏ... Thật là khó chịu....”

Thân thể người đàn ông tràn trề dương khí làm Giang Tiểu Âm ôm chặt anh, muốn thu lấy một ít độ ấm. Tuy rằng vừa rồi mới cãi nhau, nhưng Trương Sư Lễ trước sau cũng là người thân duy nhất của cô. Người thân càng gần gũi càng dễ dàng gây thương tổn cho nhau, nhưng thời khắc khó khăn cũng đáng để dựa vào.

“Không có việc gì không có việc gì, cậu nhỏ sẽ không làm em thấy khó chịu.” Trương Sư Lễ ôn nhu mà vuốt vuốt sống lưng Giang Tiểu Âm, đồng thời hai hàng lông mày gắt gao nhăn lại: “ Không nên a... Lúc nãy một chút vấn đề cũng không có, làm sao lại có thể đột nhiên...”

“Cậu nhỏ....”

Thân thể giảm bớt rét lạnh, trái tim vốn khô nóng bởi vì người đàn ông gần sát mà trở nên nghiêm trọng hơn.

“Trái tim nóng quá.” Tiểu Âm nắm lấy quần áo mình, để lộ bộ ngực trắng nõn: “Em nhớ mẹ...”

Giang Tiểu Âm có hành động lôi kéo quần áo làm Trương Sư Lễ khẩn trương dời tầm mắt, nhưng thanh âm cô nức nở ở phía sau khiến anh không thể không di chuyển tầm mắt đến trên người Giang Tiểu Âm. Anh vuốt đầu cô, như là đang dỗ em bé mà trấn an cô.

“Ừm, anh biết. Sau này cậu nhỏ sẽ vẫn bên cạnh em.”

“Sẽ không giống ba vứt bỏ em sao?”

“Sẽ không, sẽ không vứt bỏ em.” Trong mắt Trương Sư Lễ tất cả đều là đau lòng: “Ba của em——“

Giang Tiểu Âm cảm thấy mình hẳn là đang nằm mơ. Hết thảy thoạt nhìn đều lờ mờ, ngực đau đến khó chịu, cô nắm lấy ngực mình muốn moi trái tim khô nóng kia ra khỏi lồng ngực.

“Ba không cần em. Sau khi mẹ chết ông ấy cũng chỉ biết uống rượu, đánh bạc, rồi sau đó ông ấy biến mất không thấy bóng dáng."

“Em cần tiền, em cần rất nhiều rất nhiều tiền bởi vì ba thiếu nợ cờ bạc.”

“Em vẫn luôn đợi anh tới tìm em, vì sao lại không tới? Mẹ nói anh là người tốt nhất trên thế giới, người tốt nhất trên thế giới vì sao bây giờ mới xuất hiện? Quá muộn a! Quá muộn! Em cái gì cũng đều không có!”

“Thực xin lỗi, thực xin lỗi... Anh không biết...” Trương Sư Lễ gắt gao lôi kéo tay Giang Tiểu Âm sắp đem móng tay cào rách thịt, đồng thời liên tục nói lời xin lỗi ở bên tai cô.

Giang Tiểu Âm không muốn trách móc ai, cô chỉ là muốn phát tiết. Từ cái năm 18 tuổi mẹ qua đời, cô sống không có một khắc nào nhẹ nhàng cả.

“Thật là khó chịu.”

Cô dùng sức kéo tay mình, muốn thoát khỏi khống chế của Trương Sư Lễ.

“Anh buông em ra! Ngực thật là khó chịu!”

“Không được, em đã cào rách hết da rồi, không thể tiếp tục nữa.”

Cảm xúc bị cái mùi hương quỷ dị kia khống chế khiến cô bây giờ thoạt nhìn giống như uống say, căn bản không nghe vào những lời người khác nói. Cô chỉ biết bản thân mình khó chịu muốn chết, mặc kệ làm cái gì cũng được, chỉ cần khiến trái tim cô thoải mái một chút.

“Vậy cậu nhỏ xoa xoa cho em có được không?” Cô dán thân thể lên người Trương Sư Lễ rồi cọ lung tung: “Anh đã nói sẽ không làm cho em khó chịu như vậy nữa.”

“Không, không được!”

Mặt Trương Sư Lễ ngay lập tức đỏ lên.

Quỷ mới biết anh phải tốn bao nhiêu sức lực mới khiến bản thân không chú ý đến bộ ngực trắng nõn mê người của Giang Tiểu Âm.

“Kẻ lừa đảo!”

Giang Tiểu Âm xô đẩy người đàn ông: “Kẻ lừa đảo nói chuyện không giữ lời gì hết, anh buông em ra.”

Biểu tình Giang Tiểu Âm cực kì nôn nóng cùng khó chịu, khó chịu đến mức Trương Sư Lễ tình nguyện hai người có thể thay đổi tình cảnh, anh sẽ chịu cái loại thống khổ này thay Giang Tiểu Âm.

Trương Sư Lễ còn đang do dự không biết có nên làm theo ý Giang Tiểu Âm mà xoa xoa nơi mẫn cảm kia hay không thì cô gái bị lôi kéo không biết lấy sức lực từ đâu liền rút tay ra rồi xoay người đè anh ở dưới thân.

Tiểu huyệt mẫn cảm cách lớp quần đối diện với hạ thân nhô lên của người đàn ông, cảm giác thoải mái theo sống lưng truyền đi khắp cơ thể Giang Tiểu Âm, cũng làm cho trái tim khô nóng giảm bớt đi được một chút.

"Ưm——“

dương v*t bị động tác cọ xát qua lại của cô kích thích nên đã hoàn toàn cương lên, Trương Sư Lễ nằm ở trên giường không biết làm sao mà rên rỉ ra tiếng.

“Tiểu... Tiểu Âm...” Anh ấn thân thể Giang Tiểu Âm xuống, khẩn trương nói lắp: “Em không thể làm như vậy, anh là cậu nhỏ của em!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom