Cập nhật mới

Dịch Full Hóa Ra Đã Bảy Năm

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Hóa Ra Đã Bảy Năm

Hóa Ra Đã Bảy Năm
Tác giả: Phi Yến
Tình trạng: Đã hoàn thành




[Tác giả Phi Yến -- Thể loại: Ngôn Tình]

Bạn đang đọc truyện "Hóa Ra Đã Bảy Năm" của tác giả Phi Yến.

Ngoài trời thời tiết khá lạnh.Cái lạnh của mùa đông.Nhưng trong căn phòng là một khung cảnh ấm áp.Người con trai nghiêng,một tay chống lên đầu ngắm người con gái trong lòng mình ngủ say. Cô gái như cảm thấy hơi ấm từ bàn tay đang mơn trớn trên da thịt mình,không ngần ngại choàng tay qua ôm lấy thắt lưng anh,đầu thì dụi dụi vào ngực anh như con mèo nhỏ làm nũng,miệng mỉm cười hạnh phúc.Qua một lúc, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp vẫn còn mang vẻ ngái ngủ, mở đôi mắt còn lem nhem nhìn anh mỉm cười.

- " Anh về rồi"

- "Ừ. Có nhớ anh không? Hửm.? "
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: Đã trôi qua bảy năm


Ngoài trời thời tiết khá lạnh.Cái lạnh của mùa đông .Nhưng trong căn phòng là một khung cảnh ấm áp.Người con trai nghiêng người ,một tay chống lên đầu ngắm người con gái  trong lòng mình ngủ say. Cô gái như cảm thấy hơi ấm từ bàn tay đang mơn trớn trên da thịt mình ,không ngần ngại choàng tay qua ôm lấy thắt lưng anh,đầu thì  dụi dụi vào ngực anh như con mèo nhỏ làm nũng ,miệng mỉm cười hạnh phúc.Qua một lúc ,  ngẩng khuôn mặt xinh đẹp  vẫn còn mang vẻ ngái ngủ , mở đôi mắt còn lem nhem  nhìn anh mỉm cười.

\-" Anh về rồi"

\-"Ừ.Có nhớ anh không ? Hửm.? "

Nói rồi chưa để cô trả lời anh đã áp xuống hôn cô ,nụ hôn anh lúc thì nhẹ lúc mạnh ,đê mê làm cô chưa kịp chuẩn bị thì  đã bị cuốn vào lốc xoáy của nụ hôn ,không biết từ lúc nào tay cô đã vòng lên cổ anh ,đáp lại nụ hôn của anh .Hai người môi lưỡi quấn quýt quên cả thời gian trôi qua.Hôn đến khi cả hai thở không nổi nữa anh mới quyến luyến buông môi cô ra.Nhìn khuôn mặt ửng hồng còn đê mê trong nụ hôn của cô,  anh bật cười cắn nhẹ vào mũi cô.

\-" Khiết Tâm em đang quyến rũ anh sao?"


Bị cắn tuy nhẹ nhưng cũng hơi đau cô uất ức lên tiếng.

\-" Em nào có .Ai hỏi em , không cho em nói còn hôn người ta nữa "

\-" À. Lỗi tại anh rồi .Vậy em có nhớ anh không ?"

Vừa mới bị anh trêu chọc Khiết Tâm còn đang uất ức nên ghét vỏ nói lời trái lòng .

\-" Không có "

\-" Thật không có? "

Nhìn khuôn mặt lém lĩnh của cô , đôi mắt Phương Chấn Vũ nheo lại nhếch miệng cười.

\-"Ồh Không nhớ sao .Thật sự không nhớ.Vậy anh sẽ làm em nhớ ,coi em còn dám nói dối nữa không?"

Nói rồi tay anh bắt đầu cù lét vào eo của cô ,đây là điểm nhạy cảm .Khiết Tâm la ầm lên người co rút lại bắt lấy tay anh miệng xin tha thứ.

\- "Á .Đừng mà Chấn Vũ .Em...em sai rồi ...haha,  có nhớ ...nhớ anh "

..................................


\-" Tâm Tâm .....Tâm Tâm....tỉnh dậy nào. Cậu sao vậy...Tâm Tâm"

Bị tiếng ồn làm tỉnh Khiết Tâm bật dậy cùng tiếng hét lớn

\-"Chấn Vũ...."

Bối Như thấy bạn mình như vậy đau lòng khôn xiết ôm chầm cô vào lòng tay vỗ nhẹ sau lưng.

\-"Tâm Tâm,  cậu ổn không?cậu lại nằm mơ sao?"

Thấy cô im lặng Bối Như thở dài đẩy Khiết Tâm ra ,giờ cô mới phát hiện mặt Khiết Tâm toàn nước mắt, vừa đau lòng vừa giận, cô lớn tiếng quát nhẹ..

\-" Tâm Tâm bảy năm rồi.Cậu có hiểu không? quên anh ta đi ."

Biết là chuyện tình cảm không phải muốn là được.Huống chi chuyện tình của Tâm Tâm và Phương Chấn Vũ sâu nặng đến dường nào , khiến cho bao người ngưỡng mộ.

Bối Như đến tận cùng cũng không biết hai người họ năm đó yêu nhau như vậy tại sao lại dễ dàng buông tay nhau .

Năm hai đại học Bối Như phải qua Nhật Bản chịu tang bà của cô, khi Bối Như về nước là chuyện của một tháng sau.

Lúc đó Phương Chấn Vũ đã lên máy bay du học ở Mỹ được nữa tháng rồi.Khi gặp lại Tâm Tâm cô xém tí nữa không nhận ra là bạn thân ngày nào của cô ta nữa , người gầy ,xanh xao hẳn không còn chút gì gọi là sức sống, cô cũng nghe các bạn trong trường bàn tán xôn xao , đủ thứ tin tức trên đời .


Tối hôm đó Tâm Tâm uống say ôm cô khóc nức nở ,rồi nghẹn ngào kể cô nghe , cô mới biết hai người họ chia tay vì mẹ của Chấn Vũ gặp Tâm Tâm muốn họ chia tay , bà còn dắt theo một cô gái sắp sỉ tuổi của bọn cô, cô gái ấy tên là Hạ Băng rất xinh đẹp, bà ta nói cô gái ấy là vợ chưa cưới của Chấn Vũ .

Hai người họ đã quen biết nhau từ nhỏ, bà đưa ra một album hình từ hồi Chấn Vũ sinh nhật sáu tuổi cho đến khi anh vào đại học .

Mỗi năm sinh nhật của anh , họ luôn chụp hình cùng nhau.Bà ta nói từ nhỏ Chấn Vũ đã muốn cưới Hạ Băng là vợ , năm sinh nhật hai mươi tuổi của Chấn Vũ  hai người vì có rượu đã xảy ra quan hệ.

Phương Gia cũng đã xem cô ta là con dâu.Vài ngày nữa là sinh nhật mười chín tuổi của Hạ Băng hai người họ sẽ qua Mỹ du học , bà ta khuyên Tâm Tâm hãy rời xa Chấn Vũ từ bây giờ, vì gia cảnh hai người khác biệt với lại người Phương Chấn Vũ yêu là Hạ Băng , tình cảm đối với Khiết Tâm là mới mẻ vui đùa của tuổi trẻ.

Ba năm yêu nhau mặn nồng không cần nói người có mắt đều biết để vứt bỏ mối tình này, Tâm Tâm đã đau khổ như thế nào , như mất nửa tính mạng, Bối Như còn nhớ nghe bạn học kể, lúc sau ngày hai người họ chia tay , thấy tay Phương  Chấn Vũ quấn vải trắng như là bị thương rất nặng nhưng đến tột cùng không ai biết chuyện gì xảy ra.

Họ còn kể trước ngày Chấn Vũ qua Mỹ, tối hôm đó anh đã đứng dưới kí túc xá từ tối cho đến khi trời lờ mờ sáng, nhìn lên phòng nơi mà Tâm Tâm đang ở, hôm đó trời mưa rất lớn.Còn rất nhiều , rất nhiều điều nữa mà cô đến tận bây giờ luôn tin tưởng Chấn Vũ rất yêu Tâm Tâm làm sao anh có thể phản bội Tâm Tâm được , chẳng lẽ có sự hiểu lầm nào ở đây.

Bối Như cũng đã nhiều lần khuyên Tâm Tâm hãy hỏi Chấn Vũ có đúng sự thật như vậy không , nhưng Khiết Tâm luôn trốn tránh , cũng không thể trách Khiết Tâm được mọi thứ bằng chứng quá rõ ràng , nhưng điều quan trọng là gia đình Phương Chấn Vũ không chấp nhận Khiết Tâm.Năm đó để chia tay được Phương Chấn Vũ là cả một quá trình đầy đau khổ , nếu Bối Như không về kịp không biết Tâm Tâm sẽ ra sao.






 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: Không phải giấc mơ


Đã bảy năm qua đi nhưng những giấc mơ của quá khứ luôn bám lấy ,mỗi lần tỉnh dậy là trên khuôn mặt đã nhòe nước mắt.Nhìn khuôn mặt xinh đẹp của bạn mình ,Bối Như chỉ biết đau lòng và xót xa , ngày xưa đi học Tâm Tâm là hoa khôi của trường dù Tâm Tâm lớn lên trong cô nhi viện nhưng vẻ ngoài xinh đẹp lại học giỏi,tính tình hiền ngoan ,điềm đạm khiến cho biết bao chàng trai thầm thương .

Thời gian qua nhanh nhưng vẻ đẹp ấy ngày càng rực rỡ không còn sự ngây thơ mà thay vào đó là sự quyến rũ của người con gái trưởng thành , nhưng nếu nhìn kĩ còn mang theo vẻ buồn được giấu kín,sự xinh đẹp mong manh lại yếu đuối đó làm cho biết bao người con trai không ngại khổ sở theo đuổi nhưng đều bị cô từ chối.

Làm sao Bối Như không biết được nguyên nhân khiến Tâm Tâm không  chấp nhận họ, nhưng thật lòng cô không muốn nhìn Tâm Tâm tự hành hạ chính mình nữa , cô muốn Tâm Tâm quên đi mối tình đau khổ đó.

Thu lại những suy nghĩ của mình Bối Như đưa tay vuốt tóc Tâm Tâm.

\-" Tâm Tâm cậu nghe mình nói gì không ?"

Khiết Tâm lúc này đã lau khô nước mắt , gượng cười nhìn Bối Như

\-" Mình không sao cậu đừng lo.À sắp trễ rồi mình phải đi làm ."

Bối Như thở dài thấy cô muốn trốn tránh nên cũng không muốn sát muối lên vết thương của bạn mình, lấy tay sỉ vào đầu cô.


\-" Gì chứ ? đầu cậu có vấn đề à.Hôm nay là cuối tuần mà"

Khiết Tâm ngớ người ,liền biết mình bị nhầm, cười cười ôm tay Bối Như nhỏ nhẹ lên tiếng

\-"Hihi.Mình già thật rồi .Nên không nhớ gì hết , vậy hôm nay cuối tuần cậu muốn làm gì mình sẽ cùng cậu làm"

\-" Tha cho cậu đấy còn biết nghĩ đến mình , ngày kia mình dự tiệc ,cậu đi trung tâm thương mại mua sắm với mình "

\-" Được ..được.. chờ mình rửa mặt thay đồ đã.."

Khi hai người họ ra khỏi cửa là chuyện của một giờ sau.Hôm nay là cuối tuần trung tâm thương mại rất đông , hai cô gái nắm tay nhau hăng hái mua sắm .Lên đến tầng bốn dành cho khu bán trang sức cao cấp , hai cô hoảng hồt với cảnh tượng đang diễn ra .

Cũng chẳng rõ hôm nay có sự kiện gì ,mà nhà báo tấp nập , đèn last chớp tắt ...

Dường như bọn họ đang đứng chờ đợi ai thì phải ,chắc chắn là một nhân vật quan trọng nào đó..

Rất đông người nên hai cô không thể nhìn những gì đang diễn ra bên trong ,Bối Như tò mò chen lấn vào đám đông , lúc này  điện thoại của Khiết Tâm reo lên.

Cô nhìn qua dãy số ,bấm nút mghe..

\-" Alo ..Uông Tổng...à tụi em đang ở trung tâm thương mại , có việc gì không ạ?."

Bối Như nhìn Cô bạn xinh đẹp của mình, làn da trắng mịn,đôi mắt to tròn , lông mi dài , miệng nhỏ chúm chím , khi cười thì lún đồng tiền hiện ra như câu dẫn ngườ đối diện .Mái tóc dài ngang lưng uống xoăn nhẹ càng tăng vẻ quyến rũ.

Thân hình mãnh khãnh, tuy Khiết Tâm chỉ cao có một mét sáu mươi bảy thôi , đứng thua Bối Như nữa cái đầu nhưng dáng rất chuẩn.Trang điểm sơ thôi đã ăn đứt các cô diên viên người mẫu mặt trát đầy phấn.

Xinh đẹp là thế mà sao tình cảm lại khổ thế này ..

Người vừa gọi điện là anh họ của Bối Như cũng là Tổng Giám Đốc công ty tổ chức sự kiện  quảng cáo Uông Thị , nơi Tâm Tâm đang làm ..

Vừa ra trường Bối Như đã xin cho Tâm Tâm vào công ty anh họ cô làm, qua  năm năm nhờ vào sự thông minh và chăm chỉ của mình. Khiết Tâm giờ là trưởng phòng của bộ phận thiết kế.

Người ngoài cuộc ai nhìn vào cũng đều biết Uông Tổng của họ đang theo đuổi Lâm trưởng phòng.Chỉ có Khiết Tâm lúc nào cũng làm con rùa rút đầu trốn tránh, nhiều lúc Bối Như cũng cảm thấy đau lòng dùm người anh họ này.

Đẹp trai , giàu có ,sống rất nguyên tắc, thương ai không thương lại đâm đầu vào khối băng nghìn năm này.

Khi Khiết Tâm kết thúc cuộc gọi thì các nhà báo cùng mọi người đang tản ra cho các nhân vật bên trong đi ra, hỏi ra mới biết hôm nay là ngày khai trương cửa hàng kim cương của Tập đoàn trang sức Word , không ai không biết tập đoàn trang sức này lớn mạnh như thế nào từ châu á ra cả thế giới..

Và sở dĩ vì hôm nay có nhà báo và fan hâm mộ đông như thế là có sự xuất hiện của người mẫu nổi tiếng ở Mỹ mới về tên là Hạ Băng, nhưng đặc biệt là có sự xuất hiện của tổng giám đốc tập đoàn Phương Chấn Vũ .

Đây là một doanh nhân tuổi đời tuy khá trẻ nhưng lại được thương giới nể phục.Chỉ mới mấy năm về nắm quyền Tập đoàn.

Đã đưa Word lên một tầm cao mới..

Phương Chấn Vũ điều hành tập đoàn chính ở  Mỹ , anh chỉ mới về nước ,để dự lễ khánh thành của nhãn hàng hôm nay.

Nghe mọi người bàn tán rôm rả mà mặt của Khiết Tâm không còn chút máu.Đến khi tiếng hét chói tai của fan hôm mộ và những câu hỏi của các nhà báo mới làm cô choàng tỉnh.

\-" Phương Tổng anh mới về nước ,lần này anh ở lại lâu không..?"

\-"Phương tổng anh và ngôi sao Hạ Băng có quan hệ với nhau như thế nào?"

\-" Có tin anh và cô Hạ Băng sẽ kết hôn đúng không?"

\-" Cô Hạ Băng xin cho hỏi cô và Phương Tổng có phải đang hẹn hò không ?"

\-" Phương tổng...Phương tổng"

\-" Cô Hạ Băng..xin cô trả lời chúng tôi ngoài là hợp tác trong công việc hai người còn đang hẹn hò ,theo thông tin là hai người sắp kết hôn ,thông tin này có chính xác không?"


Mọi người bị các vệ sĩ dẹp sang hai bên cho hai nhân vật nổi tiếng bên trong bước ra .

Phương Chấn Vũ thì lạnh nhạt với các câu hỏi của nhà báo đặt ra không hề có ý định trả lời, đi từng bước về phía trước, dưới sự bảo vệ của các vệ sĩ còn Hạ Băng thì tươi cười ôm tay anh, thân người dựa sát vào anh như cô gái nhỏ đang rất hạnh phúc.

Khiết Tâm như chết lặng khi nhìn người  đàn ông đang sánh bước bên cô người mẫu xinh đẹp kia.

Anh khác trước nhiều lắm vóc dáng cao lớn khoác trên mình là bộ vest hàng hiệu màu xanh đậm bên trong là áo sơ mi trắng  ,cũng là khuôn mặt góc cạnh điển trai đó nhưng bây giờ trở nên chững chạc cùng sự mạnh mẽ của người đàn ông trưởng thành ,cũng đôi mắt đen láy nhưng giờ đây trở nên lạnh lùng ,nhưng chỉ làm người ta thêm mê đắm với vẻ ngoài đó.

Phương Chấn Vũ bây giờ mọi cử chỉ đều toát lên vẻ cao quý, thì ra anh đã thành công như vậy, bên cạnh anh còn có Hạ Băng , cô người mẫu xinh đẹp được giới thời trang săn đón..

Vợ chưa cưới ?

Thì ra hai người ở bên nhau bao nhiêu năm qua,cô cảm giác tim mình như ai đang bóp nghẹt, hơi thở cũng trở nên khó khăn..

Bối Như nhìn thấy Phương Chấn Vũ cũng không tin vào mắt mình cho đến khi Khiết Tâm bị mọi người chen lấn té ngã..

Bối Như mới hoàng hồn nhào tới đỡ Khiết Tâm dậy.

\-" Tâm Tâm ....Tâm Tâm cậu không sao chứ? "
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: Đau lòng


-"Tâm Tâm ...cậu không sao chứ?"

Bối Như rối rít đỡ Khiết Tâm đứng dậy .

Khung cảnh đang hỗn độn như vậy, bất ngờ có một cô gái xinh đẹp ngã xuống như thế cộng thêm tiếng kêu chói tai của Bối Như liền gây sự chú ý cho tất cả mọi người.

Phương Chấn Vũ cũng không ngoại lệ anh nhìn chằm chằm vào một màn đang diễn ra trước mắt, tay nắm chặt lại, từng bước đi về phía trước.

Khiết Tâm được sự giúp đỡ của Bối Như nhanh chóng đứng dậy ,thấy anh đang đi về phía mình, hô hấp của cô như ngừng lại , giây phút cô nghĩ anh sẽ dừng lại thì anh lại lạnh lùng lướt qua cô .


Thấy thế đám vệ sĩ gạt hai người họ qua một bên , đám nhà báo và cùng đám fan nháo nhào đuổi theo, người đẩy người xô , nhưng hình như Khiết Tâm không còn biết đau là gì nữa, chân cô như đổ chì mặc ai muốn làm gì làm , anh xem cô như người xa lạ , cô luôn vô lần tưởng tượng rằng ngày hai người họ gặp lại nhau , nếu lúc vừa rồi ,chỉ cần một giây ngắn ngủi anh dừng bước lại vì cô , cô sẽ mỉm cười rồi nói .

\-" Chấn Vũ .Lâu rồi không gặp anh khỏe không?"

Dù cô rất muốn nói

\-"Chấn Vũ em rất nhớ anh, nhớ anh rất nhiều"

Rồi nhào vào lòng anh, ôm anh thật chặt để thỏa nỗi nhớ mong bao nhiêu năm nay.

Nhưng tất cả chỉ là do cô mơ mộng ,một chút cơ hội đó anh cũng không cho cô, với anh bây giờ cô không hơn người xa lạ .

Một người như chưa bao giờ tồn tại trong thế giới của anh.

Bây giờ chúng mình vẫn phải yêu nhưng không phải là yêu nhau mà là yêu một người khác. Sau tất cả anh và em cũng chỉ là người dưng ngược lối, là người lạ trong danh bạ của nhau. Tạm biệt anh - thanh xuân vụn vỡ!

Khiết Tâm nở nụ cười tự trêu lấy mình , nụ cười rất đẹp nhưng nếu đôi mắt không đẫm lệ thì mọi thứ sẽ không ưu thương như vậy .Bối Như ôm lấy Khiết Tâm, hai người bọn cô bị họ đẩy lùi vào hàng rào chắn của cầu thang, thấy thân thể Khiết Tâm không ngừng run rẩy , miệng cười chua chát , nước mắt hai hàng .

Bối Như căm tức, muốn đuổi theo cái tên Phương Chấn Vũ mà mắng vào mặt anh ta..

\-"Tổng giám đốc Tập Đoàn WORD thì hay ho lắm sao.Anh hãy biến ra khỏi cuộc đời Tâm Tâm.Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt Tâm Tâm nữa"


Hàng rào vệ sĩ chắn trong cổng không cho đám phóng viên cùng fan hâm mộ đuổi theo nữa , vừa ra đến cổng chính đã nghe tiếng nói nũng nịu của Hạ Băng vang lên.

\-" Chấn vũ anh làm gì mà đi nhanh như vậy.Người ta đi không kịp "

Đôi lông mày Phương Chấn Vũ nhíu chặt nhìn cô ta mặt lạnh xuống , kéo đôi tay mềm mại đang ôm lấy khủy tay mình ra.

\-" Buông ra"

\-" Chấn Vũ ..anh..."

Thấy thái độ anh như thế cô rất tức giận dù bao năm qua cô đã quá quen cách cư xử lạnh lùng này, nhưng vì lợi ích lớn cô ta phải nhịn xuống, mỉm cười ngọt ngào .

\-" Chấn Vũ ..Dượng và cô biết anh về nước họ nói tối nay anh cùng em về nhà ăn cơm"

\-" Tôi không rãnh .À còn nữa ngày mai cô đến công ty để làm hồ sơ kết thúc hợp đồng làm đại sứ của nhãn hàng công ty chúng tôi"

\-" Chấn Vũ anh nói gì em không hiểu?

Dượng đã nói hợp đồng của em được gia hạng thêm năm năm nữa mà.Anh không được làm trái lời dượng"

Phương Chấn Vũ nhếch môi cười không ngoãnh mặt lại đi thẳng ra xe chỉ để lại một câu.


\-" Ngày mai cô đến công ty gặp luật sư để giải quyết.Còn có quyền hay không mai cô sẽ biết"

Nhìn xe Phương Chấn Vũ chạy xa Hạ Băng đứng cùng trợ lí của mình , khuôn mặt tức giận vặn vẹo , càng nghĩ cô càng không hiểu Phương Chấn Vũ bị làm sao bảy năm trước khi sang Mỹ du học anh ta đã trở nên lạnh lùng , thờ ơ với các cô gái xung quanh, dù cô ta được sự giúp sức của Hứa Mỹ Nhã.

Tức là mẹ kế Phương Chấn Vũ bây giờ nhưng không làm lung lay được anh , một lời nói nhẹ nhàng cũng không dành cho cô,nếu ngày xưa anh đối với cô ta là xa cách nhưng còn một phần gì đó gọi là ôn hòa thì bảy năm đổ lại đây là sự lạnh lùng , tàn nhẫn , xa cách đến đáng sợ anh không cho cô đến gần dù chỉ là chút.

Ngày hôm nay được sánh bước cùng anh dự lễ khai trương ..Là do công lớn của Hứa Mỹ Nhã sắp đặt chuyện đã rồi, anh không hề biết hôm nay cô xuất hiện.

Vì giữ sự diện cho Tập Đoàn nên cô ta mới được bênh cạnh anh như vậy.Chưa vui sướng được bao lâu thì đã bị Phương Chấn Vũ làm cho mất sạch mặt mũi..

Nghĩ xong mọi thứ Hạ Băng cùng trợ lí vào xe cô lấy điện thoại bấm một số quen thuộc.

\-" Cô à.Cháu có chuyện gấp muốn nói với cô...."






 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: Quá khứ bị vứt bỏ


Bill thấy mọi người đã tan ca, trời đã ngả tối , nhưng cửa phòng Tổng giám đốc vẫn đóng kín , thân là trợ lí , anh đang phân vân có nên gõ cửa hỏi xem tổng giám đốc có về hay không, Bill là trợ lí kiêm thư kí riêng của Phương Chấn Vũ từ Mỹ sang ,nhưng nhớ lại vẻ mặt tổng giám đốc lúc trưa làm anh ta ớn lạnh, khi từ trung tâm thương mại về Bill cảm giác sắc mặt tổng giám đốc rất xấu , rõ ràng là một cơn bão ngầm nếu không khéo đụng phải sẽ chết một cách không còn nguyên vẹn.

Anh ta bên cạnh Phương tổng lâu như vậy nhưng chưa bao giờ thấy khuôn mặt đáng sợ như ngày hôm nay.

Haiz.. có nên vào hay không vào.. .

Bên trong phòng làm việc Phương Chấn Vũ ngồi sau bàn làm việc khuôn mặt đăm chiêu nhìn tấm hình đang cầm trên tay , nếu anh không lầm anh đã ngồi đây ngắm tấm hình này đã hơn ba giờ ,hình như là nhìn bao nhiêu anh cũng không thấy đủ, trong hình là người con gái đang ngồi trên bờ cát trắng ,mặc một cái đầm màu xanh đồng bộ với màu nước biển.Nhưng điểm nổi bật nhất là khuôn mặt xinh đẹp với nụ cười tươi trong mắt anh có thể còn sáng hơn cả ánh mặt trời,mái tóc bay trong gió làm tăng phần nào mỏng manh ,yếu đuối ,chỉ khiến cho người ta yêu thương khôn xiết.Nhìn rồi lại nhìn, miệng anh lẩm bẩm , giọng nói khàn khàn ...

\-" Khiết Tâm..."


Hình như gọi như vậy mới làm lòng anh ổn định được một chút và làm cho nỗi đau trong lòng bớt đau đi một ít.Có thể lừa dối cả thế giới nhưng anh biết mình không lừa được chính bản thân , bảy năm qua anh phải sống trong sự đau đớn anh quay cuồng với công việc anh sợ vào mỗi tối , lúc đó cả căn phòng tối chỉ còn mình anh ,nhăm nhi hết ly rượu này đến ly khác cho đến khi say, anh mới cho phép bản thân mình yếu đuối để nhớ đến cô, nhớ từng nụ cười, ánh mắt, cử chỉ , tật xấu v.v...thế rồi ôm tấm ảnh cô chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay biết.

Lúc gặp cô anh cứ nghĩ mình hận cô rất nhiều nhưng khi nhìn cô ngã ,anh cảm thấy đau lòng không gì tả bằng .

Hận ư! Anh yêu cô nhiều như thế thì hận được cô sao?Anh cố tình đi ngay nếu không anh không biết mình có kìm chế được không ,sẽ chạy lại ôm cô vào lòng.

Dù bị cô vứt bỏ nhưng khi gặp lại, anh mới biết rằng mình nhớ cô đến mức nào , và điều quan trọng tình yêu dành cho cô chỉ hơn chứ không ít hơn ngày xưa.Nhiều lúc anh nghĩ mình là kẻ cuồng bị ngược ,bị cô vứt bỏ không thương tiếc, năm đó cô chia tay với anh , anh ngàn lần tự hỏi chính mình, anh đã làm gì sai.Anh cố chấp nếu kéo tình yêu của hai người, anh tìm gặp cô hỏi rõ lí do nhưng hết lần này đến lần khác cô đều trốn tránh,dù khi anh tự hành hạ bản thân làm chính mình bị thương hay đứng dưới mưa mấy giờ liền chờ cô .

Khiết Tâm vẫn vô tình dứt khoát chia tay với anh.Ba năm yêu nhau anh hiểu rõ cô là người con gái như thế nào,cô lương thiện trong sáng ra sao? Yêu nhau ngần ấy thời gian anh cũng biết tình yêu Khiết Tâm dành cho anh là thật lòng , thế mà vì đều gì tình yêu cô không đủ vượt qua để nhất quyết buông bỏ tình cảm của hai người .

Anh rất muốn tìm hiểu mọi thứ, anh tin mình sẽ biết được lí do và đem cô trở lại bên anh , nhưng tiếc rằng anh không đủ thời gian làm điều đó.

Năm ấy công ty bên Mỹ vây cánh chia nhau tranh đoạt.Vợ sau của ba anh lòng dạ đa đoan đưa tay chân vào công ty muốn thâu tóm , anh phải cấp tốc qua Mỹ vừa học vừa làm, điều hành công ty dưới sự giúp sức của các cổ đông là bạn của mẹ và ông ngoại, nên anh mới có thể dẹp loạn tống khứ những kẽ dã tâm đó ra khỏi tập đoàn và tạo cho mình thế lực ngồi vững vị trí cao như bây giờ.

Năm năm đổ lại đây cổ phần trong công ty hết phân nữa đã là của anh.

Thật sự anh muốn ngồi chiếc ghế chủ tịch lúc nào cũng được , nhưng anh vẫn nhớ mẹ anh trước khi mất đã từng nói "Đừng quá tuyệt tình với ba con" nên anh vẫn để cho ông ngồi cái ghế hữu danh vô thực đó cho đến bây giờ.Dù anh rất hận ông ta , ngày mẹ mất thì ông ta còn đang vui vẻ bên vợ bé của mình.Mẹ mất chưa được ba tháng , ông ta đã đem người đàn bà đó về ,chính thức lấy bà ta làm vợ .Bà ta lúc nào cũng tỏ ra là thương yêu anh lúc đó anh rất nhỏ, nên anh lúc nào cũng im lặng , tỏ ra xa cách anh luôn im lặng với họ nhưng anh không phản kháng bắt cứ việc gì bà ta làm cho anh như hàng năm tổ chức sinh nhật cho anh , mua quần áo hay đồ chơi v v..vì anh biết bà ta được lòng ba anh thế nào và lúc đó anh không có gì trong tay để chống chọi, nếu không khéo anh sẽ làm cả gia nghiệp của ông ngoại rơi vào tay ba ta.Cuộc sống của anh lúc nào cũng gượng gạo, trong đầu lúc nào cũng phải tính toán chi li , thế giới của anh rất tăm tối đến một ngày anh gặp được Khiết Tâm.Chính cô ấy đã đem lại ánh sáng cho anh,anh chưa bao giờ đem chuyện gia đình mình kể cho cô nghe,anh muốn che chở muốn cô được sống trong cuộc sống đơn giản mà cô vốn có .Đó là tình yêu đầu tiên, mà anh cũng biết đây cũng là tình yêu cuối cùng trong cuộc đời anh, trái tim anh không thể dung nạp bất cứ ai nữa.Anh nắm chặt tấm hình, ngón cái sờ lên khuôn mặt đang tươi cười của cô .


\-" Khiết Tâm nếu không cùng nhau lên được thiên đường, vậy thì hãy cùng nhau xuống địa ngục đi.Ở đâu cũng được nhưng phải có em bên cạnh..biết sao đây ..anh buông tay không được, yêu hay không yêu, anh cũng sẽ cột chặt em bên cạnh.Đau cùng đau vậy."

Ngừng suy tư anh lấy điện thoại bấm nhanh, đầu giây bên kia nhanh nhẹn có người bắt máy.

\-" Alo.Phương tổng !"

\-" Joll tạm thời tôi chưa thể trở về Mỹ được, tôi sẽ ở lại đây có một số việc cần được giải quyết. "

\-" Vâng..tôi biết rồi"

Ngắt cuộc gọi anh bấm một dãy số khác .

Chưa đầy một phút Bill mở cửa đi vào.

\-" Phương tổng!"

Anh đưa tấm hình của Khiết Tâm cho Bill


\-" Điều tra mọi thứ về cô ấy từ 7 năm trước cho đến hiện tại.Nhớ..không bỏ xót thứ gì?"

Bill cầm tấm hình xem,thấy được trong hình là một cô gái vô cùng xinh đẹp với khuôn mặt trong trẻo ,thuần khiết.Lật mặt sau tấm hình là dòng chữ

\-" Lâm Khiết Tâm."

Anh cau mài nhẹ thì ra cô gái trong hình là người trong lòng của Phương tổng , hèn chi bao nhiêu năm qua anh đã chứng kiến bao tiểu thư xinh đẹp thầm thương trộm nhớ, mà đến nhìn tổng giám đốc cũng thèm nhìn .Thu lại suy nghĩ của mình .

\-" Vâng.Tôi sẽ đi làm ngay"






 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: Đừng quá giới hạn


Trong thư phòng của Phương Gia.

\-" Phương Hải .Ông xem Chấn Vũ nó có cần tuyệt tình như vậy không ,bây giờ nó đủ lông đủ cánh rồi không xem ông ra gì nữa rồi .Chưa nói đến mấy năm nay Hạ Băng hết lòng hết dạ vì nó sao nó có thể đối xử với con bé như vậy chứ "

Hứa Mỹ Nhã nhỏ nhẹ lên tiếng nhưng vẫn thấy chồng mình im lặng hút thuốc.

Hạ Băng ngồi trên ghế nước mắt rưng rưng nhìn rất tội nghiệp.

\-" Phương Hải .Ông nói gì đi chứ!"

Phương Hải bỏ thuốc xuống nhìn vợ mình sau đó nhìn sang Hạ Băng.Ông trên thương trường bao nhiêu năm , một chút mưu mẹo này của Hứa Mỹ Nhã không phải ông không biết,vì bà là mối tình đầu mà ông yêu nên bao năm qua ông dung túng cho bà ,chứ không phải ông không hiểu những gì bà đang làm ,đã bao lần ông khuyên bà hãy yên phận,nhưng hôm nay bà lại đi quá giới hạng.Vuốt râu hùm đụng vào giới hạng cuối cùng của Phương Chấn Vũ.


Ông biết rõ bây giờ thế lực con trai của ông cường mạnh ra sao.Cái ghế chủ tịch ông đang ngồi chỉ có tiếng nhưng không có miếng.Tình cảm giữa ông và con trai không tốt , ông đương nhiên hiểu lí do .

Haiz ông thở dài trong lòng.

\-" Mỹ Nhã .Tôi đã cảnh cáo bà bao lần rồi nhưng bà không nghe,lần này tôi cũng không giúp được hai người"

\-" Phương Hải .Ông đang trách tôi sao ,

không phải tôi muốn tốt cho chúng nó sao.Hạ Băng là đứa con gái tốt tôi không muốn Chấn Vũ bỏ lỡ sau này ân hận mà thôi"

\-" Bà thật lòng muốn tốt cho Chấn Vũ ?"

\-" Ông .Ông nói vậy là có ý gì?"

Hứa Mỹ Nhã tức đến mặt cũng tái đi..

Phương Hải đứng dậy ,cầm lấy áo khoác.

\-"Mỹ Nhã .Đừng để lòng tham không đáy hại mình.Đến lúc đó tôi cũng không cứu nổi bà đâu.."

Nói rồi ông đi thẳng ra cửa để lại khuôn mặt xanh mét của hai người phụ nữ.

\-" Cô , bây giờ chúng ta phải làm sao...cháu không muốn kết thúc hợp đồng.Cô phải nghĩ cách giúp cháu..."

\-" Đủ rồi...vừa rồi con không nghe ông ta nói gì sao..."


Bà mệt mỏi ngồi xuống sopha.

Hạ Băng cắn môi ,hai tay bấu chặt vào nhau.

Nhìn tất cả tư liệu để trên bàn làm việc.. Phương Chấn Vũ lật xem tỉ mỉ từng tờ,sau đó gấp lại ngẩng mặt lên ,nhìn người đối diện

\-" Bill anh liên hệ với công ty Thiên Ngạn nói chúng ta muốn hợp tác"

\-" Vâng.Tôi làm ngay"

 

Qua mấy ngày  vượt qua bão lòng ,Khiết Tâm đã cố gắng lấy lại tinh thần đi làm,vừa đi gặp khách hàng về cô mệt mỏi dựa vào thành ghế nhắm mắt nghỉ ngơi  , tầm mấy phút sau nghe tiếng gõ cửa của trợ lí ..

Khiết Tâm day trán..

\-" Mời vào"

\-" Chị Lâm Uông Tổng mời chị lên phòng tổng giám đốc"

\-" Tôi biết rồi"

Khiết Tâm lấy là tinh thần chỉnh đốn lại quần áo ,đi nhanh lên tầng cao nhất của công ty.


Cô nhẹ nhàng rõ cửa.

Bên trong liền nghe được tiếng nói trầm thấp quen thuộc.

\-" Mời vào"

Khiết Tâm nhẹ nhàng mở cửa đi vào , lúc này  trong phòng còn có thêm hai vị khách nữa , nhưng đang ngồi xoay lưng về phía cô,nên Khiết Tâm không thấy được mặt.

Uông Hạo thấy Khiết Tâm đi vào ,liền mỉm cười ngọt ngào .

\-"Khiết Tâm em lại đây , anh giới thiệu một chút"

Khiết Tâm gật đầu nghe lời đi về phía Uông Hạo ngồi xuống bên cạnh anh ta, chưa kịp ngẩng mặt chào khách thì đã nghe giọng  nói quen thuộc mà cũng xa lạ trong kí ức cô .

\-" Uông tổng , đây là..."

Khiết Tâm cứng người hoảng hốt, ngẩng mặt  nhìn người đối diện như không tin vào mắt mình. Cô nghĩ chắc là mơ có lẽ có quá nhớ anh nên mới sinh ra ảo giác, quên cả lịch sự chào hỏi cô cứ mở to mắt nhìn anh đắm đuối .




 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: Không thể bình tĩnh


Đến khi Uông Hạo lấy tay kéo nhẹ cô mới choàng tỉnh .

\-" Khiết Tâm em sao vậy.?"

\-" Em ..em không sao"

Uông Hạo cảm nhận thái độ cô rất lạ ,anh có linh cảm không tốt nhưng còn có khách ,anh gật đầu cho qua.

Khiết Tâm chợt tỉnh táo hiểu rõ đây là sự thật  .Phương Chấn Vũ rõ ràng đang ngồi trước mặt cô hai người cách nhau chỉ một cái bàn , cô có thể nhìn rõ từng đường nét trên khuôn mặt anh ,thời gian trôi qua lâu như vậy,nhưng rất ưu ái cho người đàn ông này.

Anh ngày càng tuấn tú,vẻ mặt lạnh lùng nhưng đầy cuốn hút.


\-" Khiết Tâm  Đây là tổng giám đốc Tập Đoàn Word "

\-" Phương Tổng đây là Lâm Khiết Tâm trưởng phòng thiết kế của công ty tôi"

Phương Chấn Vũ quan sát cử chỉ nhìn anh đến ngẩng ngơ của cô, khiến anh rất hài lòng.

Điều đó chứng tỏ vị trí anh trong lòng cô không hề lung lay.

Dù cách xưng hô,cử chỉ của Uông Hạo đối với Khiết Tâm, anh có thể hiểu ra phần nào Uông Hạo có ý với cô .

Chuyện này cũng không gì ngạc nhiên ,nhìn xem Khiết Tâm của anh bây giờ xinh đẹp ,quyến rũ đến nhường nào,tính tình lại nhẹ nhàng, vẻ đẹp mong manh của cô khiến cho đàn ông muốn bảo vệ ,yêu thương .

Nhưng còn cô thì sao ?

Hai người họ quan hệ với nhau đến mức nào rồi , điều đó làm anh rất khó chịu ,

nhưng nhìn trong mắt cô bây giờ chỉ có anh,anh thấy rất vui,tự nói với chính mình không sao ,không được vội cứ từng bước rồi bắt cô cột chặt vào, không cho người đàn ông khác nào dòm ngó.

Nghĩ thông suốt anh mỉm cười đưa tay ra.

\-" Lâm trưởng phòng ,xin chào"

Khiết Tâm nhìn bàn tay anh đang ở trước mặt , muốn bắt tay với cô.


Những ngón tay thon dài,sạch sẽ ,Khiết Tâm hít một hơi thật sâu giơ tay ra nở nụ cười có phần lúng túng ,khuôn mặt ửng hồng nhìn anh nhỏ nhẹ lên tiếng.

\-" Chào anh Phương Tổng"

Khi hai bàn tay chạm vào nhau ,hai người như bị điện giật,cảm giác da thịt tiếp xúc ùa về ,qua vài giây hai người choàng tỉnh luyến tiếc buông tay nhau ra,mà từ đầu đến giờ Uông Hạo luôn cau mày nhìn Khiết Tâm.

Hàng ngày trong công viêc Khiết Tâm làm rất tốt,nhưng cô luôn tỏ ra xa cách với mọi người,ngay cả anh ta .

Cô rõ ràng biết anh theo đuổi cô nhưng lúc nào Khiết Tâm cũng tỏ ra khách sáo ,anh chưa bao giờ thấy vẻ mặt e lệ ửng hồng ,lúng túng của cô như lúc này,hay tại anh quá nhạy cảm ,còn ánh nhìn của Phương Chấn Vũ nhìn cô không hề che đậy,  là đàn ông anh cũng hiểu được ánh mắt đó là như thế nào.

Word là một tập đoàn lớn từ âu sang á.Biết bao công ty lớn nhỏ tranh nhau đấu thầu để được hợp tác ,công ty của Uông Hạo cũng không ngoại lệ.Nhưng hôm nay bên đại diện công ty Word lại gọi điện cho  công ty anh ta  muốn hợp tác,nói là cơ hội vì họ nói bên anh phải đưa mẫu thiết kế tuyên truyền quản cáo thuyết phục được họ, thì mới kí được hợp đồng.

Dĩ nhiên Uông Hạo đồng ý ngay vì cơ hội là 1% anh vẫn muốn dành lấy , đây là  mơ ước còn không được, điều anh ngạc nhiên là chính Phương Chấn Vũ lại xuất thân giá lâm,họ nói cần một nhà thiết kế giỏi đưa ra ý tưởng cho sản phẩm công ty họ .

Người đầu tiên anh nghĩ đến ngay là Khiết Tâm.Nhưng hôm nay sao anh cứ thấy mọi thứ là lạ nhưng không thể giải thích được.

\-" À .Không còn sớm nữa chúng ta có thể bắt đầu công việc được chưa Uông Tổng"

Là Bill lên tiếng , đánh tan bầu không khí ngột ngạt .

\-" Được ...được..À Khiết Tâm bên Phương Tổng tạo cho công ty chúng ta một cơ hội là thiết kết một clip quảng cáo để tuyên truyền sản phẩm mới của Word .

Nếu kế hoạch chúng ta được chấp nhận thì Word sẽ kí hợp đồng chính thức cho chúng ta.Đây là tất cả tài liệu của sản phẩm em xem thử đi"


Khiết Tâm lật từng trang tài liệu xem kĩ thì ra đây là ra mắt bộ nữ trang cao cấp làm bằng kim cương xanh có tên là"Sunshine"

\- " Vũ em là gì của anh ?"

\-" Em là..."

\-" Là gì ..anh nói đi"

Anh ôm cô thật chặt trán kề trán , môi kề môi .

\-" Em là ánh nắng mặt trời của anh ..nếu không có em đời anh sẽ là một màu đen"

\*\*\*\*\*\*

\-" Khiết Tâm em thấy sao có ý tưởng gì không?"

Tiếng nói của Uông Hạo làm cô sực tỉnh giật mình, nhìn lên thì bắt gặp ánh mắt của Phương Chấn Vũ đang nhìn mình , ánh mắt sâu thăm thẳm cô không biết anh đang nghĩ gì chỉ thấy miệng anh nhếch lên nở nụ cười rất nhạt.




 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: Đến công ty gặp anh


Cô lấy tay để lên ngực làm cho trái tim không nhảy vọt ra ngoài.

Khó khăn lên tiếng

\- " Uông tổng tôi muốn về ,xem lại để nghiên cứu thêm, có được không ?"

Uông Hạo nhìn sang Phương Chấn Vũ để xem ý kiến anh như thế nào .

\-" Phương tổng anh thấy thế nào?"

Phương Chấn Vũ mỉm cười nhìn Khiết Tâm.

\-" Tức nhiên là được.Nhưng ngày mai tôi muốn cô đến công ty tôi đưa tôi bản sơ lược của kế hoạch để tôi xem trước."

Nói rồi không để Khiết Tâm phản ứng nhìn sang Uông Hạo nói tiếp..


\-" Uông tổng nếu ngày mai bản sơ lược kế hoạch tôi thấy ổn thì sẽ tiếp tục cùng trưởng phòng Lâm đây đưa ra những bước kế tiếp cho bản kế hoạch chi tiết.Cho nên nếu ngày mai được thông qua tôi mong trưởng phòng Lâm đây, chỉ có thể toàn tâm toàn ý nhận hạng mục của chúng tôi, toàn thời gian sẽ dành cho kế hoạch do công ty tôi vạch ra .Uông tổng thấy thế nào.?"

Khiết Tâm như không thể tin được, nhìn anh đăm chiêu, nếu đúng như vậy thời gian sau này hai người họ sẽ gặp mặt nhau thường xuyên sao? Anh đang có ý gì đây.

Chưa kịp suy nghĩ thì đã nghe tiếng Uông Hạo vang lên.

\-" Khiết Tâm ! các hạng mục em đang làm giao lại cho người khác , trong thời gian này em chỉ cần đảm nhận một hạng mục của tập đoàn Word là được"

Uông Hạo cũng không muốn ép Khiết Tâm nhưng nếu lấy được hợp đồng của Word thì lợi nhuận bằng một năm công ty anh nhận các hạng mục khác.

Khiết Tâm thở dài trong lòng,  không biết những vách tường cô cố xây dựng trong lòng thời gian tới sẽ còn đứng vững nữa không , Chưa đầy một tiếng gặp anh mà tim cô muốn nhảy ra lòng ngực mấy lần.

Chuyện công ra việc công , tư ra tư cô không muốn ảnh hưởng đến công việc nếu Uông Hạo đã chỉ điểm như vậy đương nhiên cô sẽ không ý kiến.

\-" Vâng.Uông tổng.Nếu không còn gì nữa tôi xin ra ngoài trước"

\-" Được .."

Khiết Tâm gật đầu với Uông Hạo sau đó đứng dậy gật đầu nhẹ với Bill tiếp theo là Phương Chấn Vũ .Anh cũng gật đầu với cô nhìn cô mỉm cười , mắt thấy cô ra ngoài như chạy trốn anh cười thầm trong lòng , cứ trốn đi xem bắt đầu ngày mai em có trốn được nữa không.

Cả đêm không ngủ được phải suy nghĩ cho bản kế hoạch, tuy chỉ là sơ lược nhưng cô muốn nó phải hoàn hảo , lăn qua lộn lại khó khăn lắm mới ngủ được, nghe tiếng đồng hồ reo , cô lò mò bò xuốg giường rửa mặt xong xuôi.Ăn mặc chỉnh tề nhìn mình trong gương , chiếc áo voan trắng mềm mại tay dài được cô xăn lên đóng thùng trong chiếc váy đen ngắn ôm sát mông, hai màu trắng đen phối hợp nổi bật,trông vừa lịch sự vừa quyến rũ.

Lên xe chạy thẳng đến Chi nhánh tập đoàn Word , không biết sao cô cảm thấy hồi họp kinh khủng.

Đứng trước cổng nhìn lên bốn mươi mấy tầng lầu, chỉ là chi nhánh mà có cần lớn đến mức như vậy không, cô hít một hơi sâu bước vào sảnh .Một cô gái ở quầy tiếp tân thấy cô , liền lịch sự chào hỏi

\-" Xin hỏi cô tìm ai ?"

\-" Xin chào tôi là Lâm Khiết Tâm , hôm nay tôi có hẹn với tổng giám đốc của công ty"

\-" Cô chờ một chút"

Nói rồi cô gái gọi điện xác nhận

\-" Vâng mời cô lên tầng 48 .Tổng giám đốc đang đợi"

\-" Cám ơn".

Khiết Tâm đi nhanh vào thang máy bấm nhanh số tầng cần lên trong lòng không khỏi nói thầm có cần ở cao như vậy không , hai tay nắm chặt nhau thấy rõ cô hồi họp như thế nào.

Vừa ra khỏi thang máy Bill đã đứng sẵn chờ cô.

\-" Lâm trưởng phòng mời cô đi bên này"

Đứng trước cửa phòng Tổng Giám đốc Bill đứng lại nhìn cô mỉm cười

\-" Trưởng phòng Lâm cô vào đi .Phương tổng đang chờ cô.À mà cô uống gì để tôi bảo thư kí mang vào."

Khiết Tâm giờ làm gì còn  tâm trạng uống gì cô nói đại cho có lệ..

\-" Tôi uống nước lọc được rồi .Cám ơn anh."

Bill gật đầu mở cửa rồi mời cô vào .Bill đứng trước cửa

\-"Phương tổng.Trưởng phòng Lâm đến rồi"

\-" Ừ. mời cô ấy vào"

\-" Xin mời .Lâm trưởng phòng."

Nói rồi anh ta ra ngoài đi thẳng vào phòng thư kí để lại cô đang đứng ngơ ngác ở cửa.

Khiết Tâm hít thở thật sâu,lấy dũng khí đẩy cửa đi vào.Trong phòng làm việc khang trang ,rộng lớn không thể nào sang trọng hơn được nữa , Phương Chấn Vũ ngồi phía sau bàn làm việc đang phê duyệt giấy tờ gì đó,anh chỉ mặc chiếc áo sơ mi đen ,trên cổ áo là chiếc cà vạt cùng màu , tay áo được xắn lên khoe cánh tay cơ bắp rõ ràng ,mọi thứ rất đơn giản nhưng không hiểu sao khoác lên người anh lại sang trọng ,khí phách ngời ngợi như vậy.

Thật sự rất đẹp trai nha.

\-" Khụ...khụ..trưởng phòng Lâm mời cô ngồi"


Khiết Tâm nghe tiếng anh , mặt đỏ ửng lên, ảo não muốn đưa tay dò đầu bức tóc, sao cô có thể nhìn anh đắm đuối ,cô trở nên háo sắc như vậy từ bao giờ chứ.

Cô xấu hổ, đầu cúi xuống không dám ngẩng lên nhìn anh, miệng lí rí gượng cười so với khóc càng xấu hơn.Mọi sắc thái của cô đều được Phương Chấn Vũ thu vào mắt , anh mím môi nín cười ,sao cô có thể đáng yêu thế kia.

\-" À...cám...cám ơn"

Cô không biết phải nói gì nữa bao nhiêu chữ như bay sạch.

Haizz..cô thở dài trong lòng , đối mặt với anh ,cô không thể nào bình tĩnh được .

Mà từ giờ cô phải đối mặt với anh dài dài , cô không biết mình phải làm sao nữa đây.

Cửa phòng mở ra là một nhân viên nữ đi vào ,cô thở hắt ra nhờ vậy  mà cô cảm thấy bớt lúng túng.

\-" Trưởng phòng Lâm mời cô uống nước"

\-" Vâng .cám ơn"

Cửa phòng đóng lại chỉ còn lại hai người ,tuy anh mời cô ngồi xuống sopha nhưng anh vẫn ngồi trên bàn làm việc ,không có ý định xuống tiếp chuyện với cô.Cô thì lại như con rùa rút đầu chẳng dám hỏi anh.Đang suy nghĩ có nên hỏi anh nên bắt đầu công việc hay chưa thì anh đã lên tiếng nói trước.

\-" Trưởng phòng Lâm.Tôi có một số văn kiện phải ký gấp, cô có thể chờ tôi một chút được không"

Nhìn nụ cười và nghe tiếng nói nhẹ nhàng của anh cô như mê hoặc không do dự gật đầu ngay .Anh mỉm cười vừa ý với thái độ của cô.Không nói gì thêm anh vùi đầu làm tiếp công việc.

Cô thấy thế cũng không quấy rầy anh nữa ,lấy bản kế hoạch ra xem lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: Môi chạm môi


Thời gian trôi qua gần một tiếng sau, Khiết Tâm ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên nhìn người đàn ông đang chăm chỉ làm việc kia, người ta nói lúc người đàn ông làm việc là lúc đó họ đẹp trai nhất, bây giờ cô mới thấy chính xác .

Có lẽ anh vẫn còn nhiều việc , cô không biết mình phải đợi đến khi nào , cô lấy một cuốn tạp trí để xem , không gian mát mẻ, cộng với đêm qua cô mất ngủ , mắt cô ngày càng nặng, bất tri bắt giác cô ngủ thíp đi hồi nào không hay.

Vừa kí xong văn kiện , định quan sát xem cô đang làm gì thì thấy một màn trước mắt,

cô gái của anh đầu gối lên sopha ,người nghiêng về một hướng hai chân co lại , trên tay còn ôm cuốn tạp trí, đang ngủ rất ngon giấc.


Ánh sáng ngoài cửa kín chiếu vào, càng khiến khuôn mặt cô như phát sáng , thuần khiết làm sao.Phương Chấn Vũ đứng dậy đi về phía so pha nơi cô đang ngủ, anh nhẹ nhàng ngồi xuống , sợ đánh thức giấc ngủ của cô.Anh nhẹ nhàng giơ tay vuốt khuôn mặt láng mịn của cô,rồi sang sóng mũi cao vuốt , cuối cùng là đôi môi đỏ mọng ,đây chính là khuôn mặt mà khiến anh yêu thương ,nhớ nhung hàng đêm , cảm xúc mềm mại khiến anh kìm lòng không được cúi người xuống hôn nhẹ lên làn môi mà anh đã mong nhớ bao năm qua.Nụ hôn như chuồn chuồn nước ,anh say mê không muốn rời khỏi môi cô , anh cố gắng kìm chế bản thân không thể dọa cô.

Khiết Tâm vươn vai ,trở người úp mặt vô thành ghế ,cô cảm thấy rất sảng khoái vì được ngủ một giấc dài bù lại cho cả đêm hôm qua .Cô chớp chớp hàng mi dài ,miệng còn ngáp vài cái ,sau đó mới mở mắt ra , khoan đã đây không phải là phòng cô , mà cô thì đang nằm trên sô pha, trí nhớ ùa về , cô đến tập đoàn Word , rồi Chấn Vũ kêu cô ngồi đợi anh ấy.

Hả...Vậy.... vậy .... cô ngủ bao lâu rồi, còn Phương Chấn Vũ anh ấy...Khiết Tâm ngồi bật dậy , hiện tại trên người cô lại được khoác chiếc áo khoác nam, là của anh  .

Lúc này cô mới phát hiện Phương Chấn Vũ đang ngồi ghế so pha đối diện , hai chân đan chéo với nhau, hai tay gác lên thành ghế , miệng nhếch lên , nhìn cô đầy ý vị .Trời ạ ! có ai nói cho cô biết anh đã ngồi đó quan sát cô bao lâu rồi không.Nếu giờ có cái hố cô sẽ chui xuống ngay.Khiết Tâm vuốt tóc nhìn anh gượng gạo cười cười , xấu hổ lên tiếng

\- "Phương tổng ...tôi...tôi..xin lỗi.Tôi không biết mình đã ngủ đi từ lúc nào...để anh phải đợi chờ...thật có lỗi...tôi.."

Khiết tâm nói năng lộn xộn vì xấu hổ không biết giải thích như thế nào.

\-" Không lâu.Em ngủ mới có hai giờ thôi"


Khiết Tâm mặt đỏ lên , cô muốn đánh cho mình ngất đi.Tại sao cô đến làm việc với đối tác mà cô có thể ngủ ngon lành đến mấy giờ liền tại văn phòng người ta.

\-" Tôi...thực xin lỗi"

Phương Chấn Vũ nở nụ cười tươi, Khiết Tâm nhìn mà hoa cả mắt.

\-" Bản kế hoạch này của em tôi đã đọc .Ý tưởng tốt nhưng tôi không thích ý tưởng này.Tôi muốn một quảng cáo vừa phô bày được ý nghĩa và cả giá trị của nó, nhưng phải khiến người ta nhớ đến nó"

Phương Chấn Vũ thấy cô xấu hổ đến mặt đỏ như gấc ,nên anh đi thẳng vào công việc , quả nhiên khi nghe đến bản kế hoạch,cô ngồi thẳng lưng ,mắt mở to nhìn anh ,nghe rất chuyên tâm,nghe anh nói thế, cô cau mày nhẹ,anh không thích ý tưởng đó sao?

Vậy là bản kế hoạch của cô không được chấp nhận.

Cô cảm thấy ảo não ,vì hạng mục này rất có lợi cho công ty,mà cô lại làm không xong ,cô biết Uông Hạo rất muốn được hợp tác với Word, anh ta lại tin tưởng giao cho cô ,mà giờ cô làm anh ta thất vọng rồi.Thấy vẻ thất vọng hiện rõ trên khuôn mặt của cô,Phương Chấn Vũ cười nhẹ ,nhướn mi nhìn cô, Khiết Tâm biết rằng bản kế hoạch mình không được thông qua nhưng cô không cam lòng,lúc đầu cô nghĩ lên ý tưởng cho áp phích lần này sẽ không phụ thuộc vào suy nghĩ của người khác,nhưng nghe anh nói qua ,có lẽ không như cô nghĩ.


Cô nhìn vẻ mặt anh đang chờ nghe ý kiến của cô , cô nhỏ nhẹ lên tiếng.

\-" À .Thật sự tôi nghĩ kế hoạch của mình khá ổn.

Vì từ đầu tôi cứ nghĩ mình toàn quyền quyết định từ ý tưởng đến các khâu sản xuất .Nhưng khi nghe những lời anh vừa nói,tôi nghĩ Phương tổng đã có ý tưởng gì đó.Nếu thật sự phương tổng tin tưởng muốn cho công ty tôi có được cơ hội được hợp tác với Word thì anh có thể nói sơ suy nghĩ của anh về áp phích lần này, tôi sẽ theo ý muốn của Phương tổng để triển khai thành một kế hoạch tốt nhất"

Nói xong Khiết Tâm hồi họp  ngước khuôn mặt xinh đẹp lên nhìn anh ,Phương Chấn Vũ chưa rời khỏi mặt cô dù là một phút, cô nhóc này trưởng thành thật rồi,nói chuyện với đối tác vừa sắc bén lại rất hợp lí hợp tình.






 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: Ý tưởng cho áp phích


-" Ý tưởng thì chưa suy nghĩ ra,tôi chỉ có  suy nghĩ đơn giản rằng bộ trang sức lần này cho ra mắt có tên là " Sunshine" , tôi muốn áp phích lần này nói về câu chuyện tình yêu, một tình yêu khắc cốt ghi tâm, em hiểu được không?"

Khiết Tâm nghe anh nói quên cả trả lời ,câu cuối cùng anh nói rất chậm "một tình yêu khắc cốt ghi tâm" đôi mắt anh nhìn cô rất dịu dàng,nhưng có một chút gì đó là oán giận trong đó.Không để cô có thời gian suy nghĩ nhiều lại nghe anh nói tiếp.

\-" Chưa nói với em áp phích lần này sẽ quay tại Paris ,tôi thấy bản kế hoạch của em làm khá ổn,tại em chưa hiểu được ý nghĩa thật sự của bộ trang sức này nên mới chưa hình dung ra ý tưởng .Tối mai em sẽ lên đường sang Paris với tôi,qua đó lên ý tưởng tìm địa điểm lúc đó mọi thứ sẽ dễ dàng hơn"

Bùm .

Đầu Khiết Tâm như muốn nổ tung .Pari là địa điểm quay áp phích sao?

Cổ họng Khiết Tâm nghẹn đắng..Cô nhớ rõ năm ấy họ đã từng nói về việc này..


\-" Khiết Tâm sau khi tốt nghiệp em muốn đi đâu du lịch?"

\-" Em muốn đi Paris , ở đó rất đẹp nha ,rất lãng mạng ,em muốn nắm tay anh đi dưới sương mù,muốn cùng anh ngắm hoàng hôn trên bờ sông Seine.Em muốn cùng anh chạm tay vào cây cầu PontdesArts gắn đầy ổ khóa trên dòng sông Seine.Chúng ta sẽ trao nhau nụ hôn say đắm dưới tháp Effiel."

\-" Được..chỉ cần em thích "

Kí ức ùa về trong tích tắc ,mắt cô cay cay,cô rất muốn ,rất muốn nhào vào lòng anh,ôm chặt anh nói cho anh biết cô không cần gì hết,chỉ cần anh bên cạnh mà thôi.

Nhưng người đàn ông ưu tú đang người đối diện cô bây giờ đây,đâu còn là của cô nữa ,anh sắp kết hôn ,bên cạnh anh có một Hạ Băng xinh đẹp.

Lạ thay inh cảm cho cô biết được bộ trang sức có tên là"Sunshine" và địa điểm quay là Pari có liên quan đến cô và anh thì phải.Là do cô ảo giác mong rằng anh còn yêu cô sao? .

Năm đó cô đã tàn nhẫn với anh ra sao.Yêu ư! Trái tim anh bây giờ chắc không còn dành cho cô nữa,mọi thứ chỉ là trùng hợp,cô tự nói với chính mình như thế để cho mình không đa tình rồi tự đau lòng.

\-" Em không muốn đi? Tôi cứ nghĩ bên công ty em rất muốn được kí hợp đồng lần này ?"

Lời nói của anh làm Khiết Tâm ngừng suy nghĩ ,lấy lại cảm xúc .

\-" Không phải.Rất cám ơn anh đã cho công ty tôi cơ hội.Tôi sẽ cố gắng hoàn thành bản kế hoạch lần này thật tốt."

\-" Tốt ,vậy em về chuẩn bị đi.Tối mai chúng ta sẽ bay"

\-" Vâng.Vậy tôi về trước chuẩn bị"

Ra đến gần cửa Khiết Tâm mới chợt nhớ vì hồi hộp quá mà cô còn cầm áo anh,cô quay lại thì thấy anh đang nhìn cô ,nở nụ cười như đang trêu ghẹo cô.

\-"À ..Phương tổng ..áo của anh..cám ơn anh"

Nói rồi không đợi anh trả lời ,cô để lên sopha vội quay người đi nhanh ra cửa, đóng cửa lại ,cô dựa vào cánh cửa mà thở hỗn hển ,lấy tay để lên ngực trái nơi đó đập rất nhanh.

\*\*\*\*

Trong Căn hộ nhỏ ,Bối Như sau khi nghe Khiết Tâm kể mọi thứ xảy ra trong mấy ngày qua ..

Miệng há hốc khó mà tin được ,cũng chẳng phải là không tin được mà là mọi thứ đến quá nhanh.Rõ ràng Bối Như khó mà tiếp nhận kịp.

\-"Cái gì..... cậu và Phương Chấn Vũ sẽ đi Paris .

Chuyện gì thế ,mình mới đi công tác có vài hôm mà sao lại như vậy.Cậu mau nói nhanh hay để mình dùng cực hình"

Khiết Tâm nghe thấy Bối Như lên tiếng trách vấn, cô biết mình giấu cũng không được nên đem mọi chuyện kể cho Bối Như nghe.Sau khi nghe xong Bối Như liền nói ngay.

\-" Cậu nói xem Phương Chấn Vũ giống như có ý gì đúng không,mình thấy lần này anh ta tiếp xúc với cậu như là có kế hoạch trước.Có khi nào bộ nữ trang làm bằng kim cương cao cấp đó vì cậu mà được ra đời không?"

Khiết Tâm nghe Bối Như nói, mà tim đập nhanh liên hồi,không thể nào,tại sao anh phải làm vậy,từ khi anh còn yêu cô nhiều như thế nào mới làm được điều đó.

\-" Không..không đâu..cậu đừng nói bậy...Chấn Vũ bây giờ đã có vợ chưa cưới,tình yêu của mình và anh ấy là quá khứ ,làm sao có thể như vậy chứ"


Nhìn khuôn mặt đau thương của bạn,Bối Như rất muốn nói tiếp nhưng đành nuốt xuống .

\-" Được ..được rồi mình chỉ đoán thôi mà.Khi nào cậu bay?"

\-" Tối nay ,bây giờ mình đến công ty thu xếp công việc .Thôi không nói với cậu nữa mình đi đây"

Bối Như vẫn không yên tâm kéo tay Khiết Tâm dặn dò.

\-" Đồ ngốc nhà cậu phài giữ trái tim cho thật kĩ.Không được để tên khốn đó cướp thêm một lần nào nữa ,có biết không?"

Khiết Tâm trố mặt nhìn Bối Nhứ, có chút quẳng bách qua quýt gật đầu ..

\-" Ồh mình biết rồi"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: Sự thật


Nói rồi lấy ly sữa uống một chút rồi đi nhanh ra cửa.Bối Như lắc đầu thở dài căn dặn thế thôi chứ một khi con tim đã lên tiếng thì có thông minh cách mấy rồi cũng trở nên ngu ngốc ..

Bối Như đứng dậy dọn dẹp ra sàn chén, lúc này bất ngờ nghe tiếng chuông cửa.

Bối Như khó hiểu lầm bầm..

\-" Ai mới sáng đã đến,không lẽ Tâm Tâm quên đồ ,chắc là quên chìa khóa"

Vừa nghĩ cô vừa mở cửa ,hai mắt mở lớn nhìn người bấm chuông,miệng lắp bắp.

\-"Phương. ... Chấn Vũ"

Nhìn thấy thái độ khoa trương của Bối Như khiến anh buồn cười.


\-"Em không định mời anh vào nhà sao?"

Bối Như lấy lại tinh thần,nhớ lại những ngày sống trong nước mắt của Khiết Tâm vì người đàn ôngđang đứng trước mặt cô.

Bối Như mặt lạnh xuống ,lấy lại vẻ lạnh nhạt,sự thay đổi sắc mặt của Bối Như .

Phương Chấn Vũ thấy rất rõ ,anh còn cảm nhận rõ trong mắt cô nhìn anh như kẻ thù,tại sao lại như vậy ,mỗi lần anh nhớ lại thái độ của Khiết Tâm năm đó ,anh cũng đã thấy có vấn đề,hôm nay anh nhất quyết phải tìm rõ nguyên nhân.

\-" Tâm Tâm không có ở nhà,mời anh đi cho!"

\-" Anh không tìm Khiết Tâm,anh muốn gặp em làm rõ một số việc"

Chưa đợi Bối Như lên tiếng anh đã nghiêng người ,gỡ giày đi thẳng vào nhà,ngồi xuống sô pha.Hành động của anh khiến Bối Như trở tay không kịp, cô nghĩ mình cũng có chuyện cần nói rõ ràng với anh ta.

Bối Như ngồi xuống ghế đối diện .

\-" Được .Nếu hôm nay anh đã tìm đến đây,tôi cũng có chuyện muốn nói"

\-" Vậy em nói trước đi"

Phương Chấn Vũ bình tĩnh lên tiếng .

\-" Tôi muốn anh tránh xa Khiết Tâm"

\-" Không thể nào"

Phương Chấn Vũ lên tiếng cắt ngang lời Bối Như.Lời anh nói khiến Bối Như tức giận, cô lớn tiếng, trong mắt như có lửa muốn thêu đốt người trước mặt .

\-" Anh muốn như thế nào mới chịu tha cho Tâm Tâm .Anh muốn thấy Tâm Tâm chết đi anh mới hài lòng phải không? Bao năm qua anh dằn vặt Tâm Tâm,khiến cho Tâm Tâm sống trong đau khổ ,đêm nào Tâm Tâm cũng gặp ác mộng thức dậy trên mặt đẫm cả nước mắt.Bảy năm qua chưa một ngày nào Tâm Tâm được sống trong hạnh phúc".


Càng nói Bối Như càng không kìm chế cảm xúc ,mắt đỏ lên rưng rưng .Cô cũng không còn tâm trạng quan tâm đến khuôn mặt đầy đau đớn của Phương Chấn Vũ lúc này.

Ấm ức bao năm qua thay Khiết Tâm mà mắng chửi..

\- " Một tên sống hai mặt ,lòng dạ giả dối ,một chân muốn đạp hai thuyền như anh. Anh vốn không xứng đáng với tình yêu của Tâm Tâm.Lỗi của Tâm Tâm là gì chứ.Không lẽ yêu anh sâu đậm cũng là lỗi của Tâm Tâm hay sao?.Tôi xin anh ,khó khăn lắm Tâm Tâm mới trở lại bình thường như ngày hôm nay,tôi tin nếu anh không xuất hiện nữa ,chỉ một thời gian sau vết thương đó sẽ lành ,rồi Tâm Tâm sẽ quên được anh ,chấp nhận người mới,Tâm Tâm xứng đáng được hạnh phúc .Nếu anh còn chút tình nghĩa thì ...

\-" Đủ rồi.Khiết Tâm cả đời này là của

Phương Chấn Vũ anh ,chỉ một mình anh mới có thể đem lại hạnh phúc cho cô ấy"

Bối Như bị anh lớn tiếng cắt ngang ,nhưng lời anh nói làm cô càng không thể tin được.

\-" Anh có tư cách gì nói đều đó..."

\-"Khoan đã Bối Như ..hình như có sự hiểu lầm gì ở đây...Năm đó người nhất quyết chia tay là Khiết Tâm ,anh đã làm mọi cách để hỏi lí do chia tay, đến tận bây giờ anh không biết vì sao mình bị cô ấy vứt bỏ không thương tiếc.Hôm nay anh đến tìm em vì muốn biết sự việc năm đó,anh tin em biết được nguyên nhân"

Bối Như nghe những lời nói,nhìn ánh mắt anh rất thật không gì là giả dối trong đó còn có nỗi đau đớn ,cô biết anh còn yêu Tâm Tâm rất nhiều ,nhưng cô muốn thật sự chắc chắn

\-" Điều đó bây giờ có còn quan trọng không ? Anh còn yêu Tâm Tâm sao?"

Phương Chấn Vũ nhìn thẳng vào đôi mắt của Bối Như ,không nhanh không chậm lên tiếng

\-" Bối Như !tình yêu anh đối với Khiết Tâm trước sau như một, trong lòng anh vị trí cô ấy vĩnh viễn không một ai thay thế được mặc kệ em tin hay không đó là sự thật."

Bối Như biết anh nói thật , ở vị trí như anh bây giờ không cần phải nói dối và ngồi đây nghe cô ta sỉ vả như vậy.

\-"Được vậy anh giải thích như thế nào , về anh đã có vợ chưa cưới mà còn bên cạnh lừa gạt Tâm Tâm"

\-"Sao chứ! Vợ chưa cưới .Anh không hiểu?"

Bối Như thở dài trong lòng , một lần làm rõ cho xong, cô cũng nghĩ sự việc năm đó có vấn đề , nên cô đem mọi việc mà cô biết được kể hết cho anh nghe, chỉ thấy sắc mắt của Phương Chấn Vũ càng ngày càng đáng sợ ,hai mắt như có lửa bừng bừng sắc khí.


Từ con người anh như tản ra một luồn khí lạnh làm Bối Như nổi cả da gà.

Sau khi nghe rõ mọi chuyện ,Phương Chấn Vũ vừa yêu vừa giận Khiết Tâm , nếu năm đó cô chịu nói ra mọi việc thì họ đã không lỡ mất nhau bảy năm trời.Cô không hề tin tưởng anh,nhưng qua lời Bối Như ,bảy năm qua Khiết Tâm phải trãi qua đau khổ ra sao và điều quan trọng cô không chấp nhận một ai, vì cô cũng giống anh tình yêu họ dành cho nhau quá nhiều nên không thể dung nạp thêm bắt kì ai.

Anh thở dài trong lòng cô đúng là khắc tinh của anh mà,một chút nữa xem anh giải quyết cô như thế nào.Còn Hứa Mỹ Nhã và Hạ Băng dám qua mặt anh bao năm trời, làm cho cả anh và Khiết Tâm đau khổ ,anh sẽ khiến họ trả giá đắc.

Bối Như thấy mặt anh trầm âm không lên tiếng cô không biết anh có vì đau khổ quá mà bị nội thương không nữa.

\-" Chấn Vũ anh không sao chứ? "

\-" Không sao.Cám ơn em Bối Như đã nói anh biết tất cả sự việc.Em yên tâm ,anh không hề làm gì có lỗi với Khiết Tâm cả, còn Hạ Băng không phải vợ chưa cưới của anh,còn người đi chung với cô ta không phải mẹ anh"

Bối Như há hốc miệng không ngậm lại được,Phương Chấn Vũ đem thân thế của mình nói sơ qua cho Bối Như hiểu.

Trời ạ.Bối Như chỉ biết kêu trời thôi,cô rất muốn tìm ngay hai người đàn bà xấu xa đó cho họ vài cái tát vì đã để Tâm Tâm của cô đau khổ bao nhiêu năm nay.

\-" Anh còn có việc phải về,em giúp anh soạn hành lí của Khiết Tâm để sẵn ,một chút trợ lí anh sẽ đến lấy.Còn nữa cám ơn em bao năm nay đã chăm sóc cho Khiết Tâm,em yên tâm từ giờ cô ấy sẽ hạnh phúc"

Bối Như gật đầu tin tưởng lời anh nói,nhìn bóng anh khuất sau cửa ,mà cô cầu phúc cho Tâm Tâm , có vẻ Chấn Vũ sẽ không bỏ qua cho Tâm Tâm vì tội không tin tưởng anh ta.

"Tâm Tâm chuẩn bị tinh thần hưởng những hành hạ ngọt ngào đi"




 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11: Anh nổi giận


Trong phòng làm việc của tổng giám đốc.Thấy sắc mặt Uông Hạo không được tốt ,từ lúc cô báo cáo sẽ cùng Phương Chấn Vũ sang Paris.

\-" Uông tổng tôi đã bàn giao công việc ổn thỏa,bây giờ tôi phải về chuẩn bị hành lí"

Uông Hạo biết đây là công việc ,nhưng mỗi lần nhớ đến ánh mắt Phương Chấn Vũ nhìn Khiết Tâm anh thấy khó chịu và lo lắng,nhưng đây là công việc anh biết nói gì đây.

\-" Khiết Tâm tuy hợp đồng lần này rất quan trọng ,nhưng nếu em không muốn đi anh sẽ cử người khác,ý anh là cảm nhận của em là quan trọng nhất"

\-" Em sẽ đi ,vì nếu đổi người bên Phương tổng chắc sẽ không chấp nhận và nghĩ là chúng ta không chuyên nghiệp"

Lời Khiết Tâm nói rất đúng .


Hạng mục kì này giá trị như thế nào không cần phải nói , Phương Chấn Vũ cho họ cơ hội như thế ,nếu họ không biết nắm bắt thì sẽ tuột khỏi tay.

\-" Ừ .Được rồi , qua đó có vấn đề gì em phải báo anh ngay ,hiểu không?"

\-" Vâng! Em biết rồi, đây đâu phải lần đầu tiên em đi công tác"

\-" Cũng gần trưa rồi hôm nay anh mời cơm,

em không được từ chối đấy,coi như anh cám ơn em ,đã cố gắng vì công ty "

Khiết Tâm nhìn đồng hồ thời gian còn sớm,mà Uông Hạo đã mời như thế cô cũng không tiện từ chối.Nên cô nhẹ nhàng gật đầu.

\-" Đi thôi "

Uông Hạo vui vẻ khi thấy cô nhận lời.

Hai người sánh vai ra đến cổng công ty.

\-" Em đứng đây chờ anh,anh lấy xe".

\-" Vâng"

Uông Hạo vừa khuất thì một chiếc xe Rolls-Royce màu đen lau tới tốc độ khá nhanh.


Khiết Tâm và mọi người xung quanh đều ngạc nhiên , vì làm ở đây lâu như vậy họ chưa bao giờ thấy có khách hàng hay nhân viên nào của công ty đi chiếc xe đắt giá như vậy.

Khi mọi người còn đang bàn tán , thì chủ nhân chiếc xe mở cửa đi ra, không khỏi khiến mọi người phải trầm trồ, còn Khiết Tâm như bị điểm huyệt , sao Phương Chấn Vũ lại xuất hiện ở đây?

Chưa hoàn hồn Khiết Tâm đã thấy Phương Chấn Vũ bước nhanh đến chắn trước mặt cô .Không nói hai lời nắm tay kéo cô đi ra xe, lại với dáng vẻ như rất tức giận.

\-"Phương tổng...Phương tổng ...anh làm gì vậy...á..anh muốn đưa tôi đi đâu?"

Phương Chấn Vũ một loạt động tác nhanh lẹ,mở cửa nhét cô vào xe cài dây an toàn cho cô , sau đó vòng sang hướng khác lên xe,

khởi động chạy đi, để lại sau lưng những khuôn mặt ngơ ngác không biết chuyện gì xảy ra , nhiều người con nghĩ chẳng lẽ là bắt cóc.

Khiết Tâm chưa kịp phản ứng đã thấy mình bị nhét vào xe , mà người đang lái xe, chạy rất chuyên tâm, không có hề ngó ngàng đến cô.Khiết Tâm tức giận lấy tay đập vào cửa xe hét lên.

\-" Mở cửa...anh muốn đưa tôi đi đâu...mở cửa..."

\-" Em im lặng cho anh"

Bị tiếng quát của Phương Chấn Vũ làm giật mình , Khiết Tâm im bật không dám la hét nữa vì bây giờ khuôn mặt của Phương Chấn Vũ rất đáng sợ, cô tự nhận mình là người nhát gan.

Khiết Tâm ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn để xem anh đưa cô đi đâu, lúc này điện thoại trong tùi xách vang lên ,Khiết Tâm vội vàng bắt máy vì cô biết đó là ai.

\-" Alo .Uông tổng..."


Chưa nói hết câu điện thoại trong tay không cánh mà bay..

\-" Alo.Uông tổng .Tôi là Phương Chấn Vũ .Lịch trình thay đổi nên bây giờ tôi và trưởng phòng Lâm phải ra sân bay...Tôi biết rồi ..Chào anh"

Nghe xong anh không trả lại điện thoại cho cô mà để hẳn vô cốp đựng đĩa.Khiết Tâm bực mình sao anh lại tự tiện như vậy.

\-" Sao anh lại như vậy.Tôi và Uông tổng có hẹn ăn cơm, dù muốn tôi đi với anh, anh cũng phải để tôi nói với anh ấy một câu chứ."

Lời nói của Khiết Tâm làm Phương Chấn Vũ tức giận không thôi, lúc vừa rồi ,anh tận mắt thấy cô và Uông Hạo nói cười vui vẻ từ công ty đi ra , anh đã không kìm được cơn giận, cô không biết tên kia có ý với mình hay sao mà còn hẹn hò ăn cơm.Cứ nghĩ đến việc anh không quay về có phải hay không ? một thời gian nữa cô sẽ chấp nhận người mới , mà cái tên Uông Hạo kia rất có khả năng sẽ bên cạnh cô.

Càng nghĩ càng tức anh càng tăng tốc xe chạy ngày càng nhanh, làm Khiết Tâm mặt mài xanh mét.

\-" Phương Chấn Vũ không cần chạy nhanh như vậy...anh điên rồi .Sẽ xảy ra tai nạn đó.."






 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12: Hình phạt của em


Phương Chấn Vũ không thèm trả lời cô, anh chuyên tâm chạy xe,Khiết Tâm không dám lên tiếng nữa vì sợ kích động anh , cô ngồi nắm chặt dây an toàn .

Chẳng mấy chốc xe đã ra khỏi thành phố chạy vào ngoại ô, khoảng nữa tiếng sau xe tiến vào một ngôi biệt thư nằm dưới chân núi.

Ngôi biệt thư rất đẹp xung quanh là cây cối ,thoáng đảng cảm giác rất yên bình.

Xe ngừng lại ,đang quan sát Khiết Tâm bị Phương Chấn Vũ lôi ra kéo nhanh vào nhà , tất cả cửa đều tự động ,mà điều khiển nằm trên tay anh, Khiết Tâm dùng dằng vì không biết anh chở cô đến đây làm gì , mà nhìn bộ dạng anh bây giờ như hung thần làm cô rất sợ, gần đến cửa cô nắm chặt tay cầm cửa ,

Phương Chấn Vũ lôi kéo cỡ nào cũng không chịu đi .

\-" Tôi muốn về nhà ...anh đưa tôi đến đây làm gì ?"


\-" Em có thả tay ra không ?"

\-" Không ...Á.."

Chẳng buồn nói với cô anh gỡ tay cô ra, sau đó vác cô lên vai .

\-" Ngoan ngoãn cho anh"

Anh bấm nút cửa khóa lại ,anh bế thẳng Khiết Tâm lên lầu đi thẳng vào phòng ngủ ,mặc cho cô vừa la vừa hét ,tay chân đấm đá lung tung.

Vào phòng vừa thả cô xuống cô đã đẩy anh ra, quay người bỏ chạy ,nhưng cửa phòng đã bị đóng,

Khiết Tâm đập cửa rầm rầm không thấy nhúch nhích,cô xoay mặt lại thấy Phương Chấn Vũ đã bước lại gần cô bàn tay còn thong thả cởi hai nút áo lộ ra vòm ngực săn chắc.

Cô tức giận la lên..

\-" Chấn Vũ...anh thả em ra ....ưmh"

Chưa nói hết câu miệng đã bị anh khóa chặt.Môi anh tìm kiếm môi cô,lưỡi anh rất nhanh đưa vào tìm kiếm quấn lấy lưỡi cô,

anh hôn rất mạnh bạo và cuồn dã như muốn nuốt cô vào trong bụng ,tay anh chế trụ gáy cô,cô cố vung vẫy tay đánh vào lưng anh nhưng chẳng ăn thua gì.

Nụ hôn kéo dài rất lâu,cô cảm giác môi mình bị anh hôn mà trở nên tê dại, đây là nụ hôn sau bao năm xa cách, cô không nghĩ lại mãnh liệt như vậy, Khiết Tâm làm gì còn hơi sức chống trả , hai tay không biết lúc nào đã buông xuống nắm chặt áo anh.Khi cô nghĩ mình sẽ chết vì thiếu oxi thì môi anh rời khỏi môi cô.


Nhìn khuôn mặt ửng hồng vì thiếu dưỡng khí , đôi môi bị hôn mà sưng đỏ, mắt thì nhắm chặt .Cơn tức giận lúc vừa rối như bay sạch.Tay anh miết nhẹ môi cô.

\-" Cái miệng này còn dám lãi nhãi nữa không .Hửm?"

Nghe tiếng anh ,cô mới từ từ mở đôi mắt như phủ sương lên ngước nhìn anh .Chưa đợi cô tỉnh táo anh đã áp môi xuống môi cô lần nữa cô bị anh đẩy lùi vào sát cánh cửa.

Một tay anh ôm trọn vòng eo cô, ôm siết chặt vào cơ thể anh , một tay anh giữ lấy gáy cô bắt cô ngửa mặt lên đón nhận nụ hôn của anh, lần này được thay thế nụ hôn rất nhẹ nhàng, kĩ thuật hôn của anh rất tốt , môi anh mút chặt lấy môi cô , lưỡi anh vẽ vòng quanh viền môi cô sau đó anh tiến vào trong mút lấy đầu lưỡi không cho cô chạy trốn, lưỡi anh không ngừng khoáy động trong miệng cô , bây giờ cả mũi cô toàn là hơi thở của anh,càng ngày nụ hôn càng nhanh.

Khiết Tâm không thể theo kịp tiết tấu của anh, môi lưỡi triền miên phát ra những tiếng " chụt,chụt" hai người trao đổi nước bọt cho nhau.

Khiết Tâm lúc này bị nụ hôn và sự dịu dàng của anh làm cho đầu óc mê mụi, cả người như không còn sức cô phải dựa hẳn vào người anh, được anh ôm chặt mới không ngã,hai tay không biết từ lúc nào đã để lên vai anh ,đáp lại nụ hôn của anh .

Mà anh hôn ngày càng mãnh liệt giống như hôn bù cho mấy năm qua ,không có ý định dừng lại , nụ hôn quá nóng bỏng Khiết Tâm kìm chế không được phát ra tiếng rên thỏ thẻ..

Tiếng nũng nịu của cô càng làm cho Phương Chấn Vũ càng hôn điên cuồng ,nếu có thể anh như muốn nhập cả cơ thể cô vào anh , sự ngọt ngào của cô vẫn như năm nào ,làm anh say mê ,còn cả thân hình mềm mại ,da thịt trơn bóng thật sự có thể anh chỉ muốn nuốt cô vào bụng,tay không nhàn rỗi nữa ,

chạy tán loạn trên cơ thể cô,anh đưa tay lên xoa bóp ngực Khiết Tâm.

Hình như bị ngăn bởi chiếc áo sơ mi làm anh không vui ,Phương Chấn Vũ kéo áo cô lên tay đưa vào trong ,áp lên ngực cô tuy ngăn cách bởi chiếc áo lót nhưng cũng khiến anh thích không thôi,tay kia đưa xuống vén váy cô lên cao đến eo ,xoa nắn bờ mông căng tròn,hai thân thể không ngừng ma sát nhau,mà lúc này anh đã buông môi cô ra hôn dần xuống cổ ,vừa hôn vừa liếm lúc mạnh lúc nhẹ.

Khiết Tâm lúc này đã nhũng ra như nước ,ngửa đầu ra sau miệng nhỏ chỉ còn biết thốt lên tiếng nức nở không rõ ràng..

Anh lấy tay bức mạnh những nút áo văng lã chả , đẩy áo ngực cô lên ,bầu ngực trắng ngần nụ hồng đã sớm dựng đứng ,anh không chần chừ há miệng ngậm ngay vào \*\*\*\* \*\*\*.


Cảm giác lành lạnh ở ngực và tiếng \*\*\*\* \*\*\* làm Khiết Tâm bừng tỉnh ,bao nhiêu hình ảnh ,lời nói hiện ra trong đầu như một đoạn phim ngắn hình ảnh anh cùng Hạ Băng tay trong tay , anh đã có vợ chưa cưới ,cô và anh đã chia tay ,không được.. sau cô có thể như vậy mà xảy ra quan hệ với anh .

Cô không thể làm như vậy , Khiết Tâm tỉnh táo hẳn , tuy tay chân mềm nhũng như không còn sức ,cô thở hỗn hển ,cố gắng lấy hết sức đẩy anh ra.

\-"Không...không ....đừng...anh buông em ra"

Phương Chấn Vũ đang chìm đắm trong dục vọng bị đẩy ra bất chợt làm thân hình cao lớn của anh ,thụt lui vài bước ,lúc này vì kích tình mà mặt anh ửng đỏ .

Anh nhìn người con gái trước mặt váy bị kéo qua eo ,thấy cả quần lót màu trắng ,áo sơ mi bung hết nút bị kéo xuống nằm hững hờ trên tay ,áo ngực bị đẩy lên trên ,bộ ngực đang phơi bày được cô lấy tay che lại,khuôn mặt cô lúc này ửng đỏ,đôi môi bị hôn sưng bóng,đôi mắt thì rưng rưng nhìn anh như lên án.Đẹp tả không xiết ,cử chỉ mỏng manh yếu đuối như quyến rũ người ta phạm tội,anh nheo mắt lại bước từng bước lại cô.

Một lần nữa kéo cô vào lòng vùi mặt vào hõm cổ của cô,anh cắn nhẹ vành tai cô ,giọng khàn khàn vang lên.

\-" Ngoan ngoãn cho anh ,đây hình phạt dành cho em"






 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13: Thể xác hòa nhập


Khiết Tâm lúc này đâu suy nghĩ được gì cũng không hiểu những gì anh nói ,cô lấy tay đẩy anh ra ,thấy anh vẫn không nhúch nhích ,cô dùng bàn tay nhỏ đấm mạnh sau lưng anh.

\-" Chấn Vũ ...anh không được đụng vào em ..buông em ra.. .chúng ta không thể "

Phương Chấn Vũ lúc này ngước mặt lên, tay vẫn ôm chặt cô .

\-" Tại sao không thể ...em là của anh, tại sao anh là không có quyền đụng vào em"

Lời nói bá đạo kèm théo đó là hành động làm Khiết Tâm hét lớn.Không màn đến sự phản kháng của cô ,anh bế thốc cô lên ,chân dài đi nhanh đến giường ,để cô xuống giường ,anh cởi sạch những gì còn sót trên người cô.

\-" Phương Chấn Vũ anh điên rồi.."

Mặc cho Khiết Tâm chống trả quyết liệt ,nhưng sức cô chẳng là gì với anh,thấy anh đang cởi quần áo của anh ,cô nhảy xuống giường định chạy vọt vào phòng tắm mặc thân đang trần truồng ,vừa cởi xong quần lót ,chỉ một tay anh đã bắt cô lại dễ dàng ,hai người cùng ngã xuống giường ,


chân cô vung đạp bị chân anh kẹp chặt ,tay anh bắt lấy hai tay cô đưa lên đầu ,tư thế này làm thân hình cô áp sát vào anh không một khe hở,cô cảm nhận rõ ràng vật nóng cứng như sắt của anh đang để ngay bụng mỉnh ,cô hoảng hốt uống éo thân mình...

\-" Chấn Vũ ..đừng..anh thả em ra ..Em không muốn...Á"

BỐP

Cô im bật ,mặt đỏ lên vừa thẹn vừa đau..anh vừa đánh cô đấy ,cô nghĩ cái mông mình chắc là đỏ lên rồi.

Phương Chấn Vũ thấy Khiết Tâm miệng thì la ,người thì lộn xộn ,tay chân vung loạn xạ,không còn cách nào khác anh phải vỗ mạnh vô mông cô,cho cô im lặng,anh dùng lực vừa phải nhưng da thịt cô non mềm anh nghĩ chắc là cũng đau.

Quả nhiên cô im lặng ngay lập tức ,ngoan ngoãn hai mắt mở to nước mắt lưng tròng chờ đợi để rơi ,nhìn anh,môi mím lại ,bộ dạng uất ức nhìn thương yêu muốn chết .

Làm tim anh nhũng ra ,lấy tay xoa nhẹ qua lại chỗ mới bị anh đánh ,mũi cạ vào mũi cô,miệng dỗ dành .

\-"Khiết Tâm ..anh xin lỗi ...có đau không em"

\-" Oa..Huu...huhu anh là đồ xấu xa...huu"

Thà không hỏi tới thì thôi một khi hỏi tới thì bao nhiêu đau khổ , sự tủi thân bao năm qua bùng phát ,nghe lời nói dịu dàng thấy cử chỉ dỗ dành ,yêu thương của anh,cô uất ức bật khóc nức nở,nước mắt như vỡ đê,tay được anh buông ra cô đánh bốp bốp lên ngực anh ,nước mắt chảy ra, được anh lau nhưng nước mắt rơi càng ngày càng nhiều.

Phương Chấn Vũ chưa bao giờ biết cô nhóc này ăn vạ như vậy anh chỉ đánh nhẹ một cái mà cô đã khóc thương tâm như vậy ,anh áp xuống nuốt hết tiếng khóc của cô vào miệng ,anh hôn rất nhẹ nhàng ,môi mút nhẹ môi cô ,tay xoa nhè nhè ở mông cô,cảm giác non mềm làm anh rất thích,cách này rất hiệu nghiệm ,hôn một hồi cô cũng đã ngừng khóc,anh buông môi cô ra ,cả da thịt của cô giờ chuyển sang hồng nhạt,da thịt trắng hồng nổi bật trên Drap giường màu xanh đậm.

Khiết Tâm nhìn lên khuôn mặt người đàn ông mà cô yêu thương sâu sắc, bao nhiêu đêm trong giấc mơ cô luôn mơ thấy anh ôm cô trong vòng tay yêu thương cô,mà đây không phải là mơ mả là sự thật, giờ đây anh đang ôm cô rất chặt,như sợ buông cô ra ,cô sẽ biến mất vậy,trong mắt anh giờ đây cô thấy được tình yêu anh dành cho cô.

Không kìm lòng được cô lấy tay vuốt nhè nhẹ lên mặt anh ,ngón cái cô miết nhẹ gò má anh,vì khóc nên tiếng cô trở nên khàn khàn ,cô lẩm bẩm nói rất nhỏ ,nhưng anh nghe rất rõ ràng..


\-" Chấn Vũ..Chấn Vũ sao anh có thể xấu xa đến thế..sao anh đã có người khác ..nhưng lại ép buộc em..hicc..em không muốn làm người thứ ba ..hức"

Cô nghẹn ngào nói trong nước mắt.Phương Chấn Vũ yêu thương hôn lên mí mắt rồi mũi ,cầm bàn tay xinh đẹp đưa lên miệng hôn nhẹ.Ánh mắt nhìn thẳng vào mắt cô một cách thâm tình .

\-" Anh không có người khác ,cả cuộc đời anh chỉ có mình em ,anh yêu em Khiết Tâm"

Ầm...

Mọi thứ đều vỡ vụng vì câu anh yêu em của anh ,xin hãy thứ tha cho cô giờ đây cô không muốn mạnh mẽ ,hay suy nghĩ đạo lí gì nữa hãy cho cô một lần được yếu đuối bất chấp tất cả ,cô chấp nhận đầu hàng,sa lầy vào hố sâu tình yêu này.

Khi lần đầu gặp lại anh cô biết mình xong rồi , không thể cứu chữa nữa vì cô quá yêu anh.Vì yêu! cô xin chịu mọi tội lỗi để anh yêu thương ngay lúc này.Khiết tâm khóc nấc lên tay vòng qua cổ anh ,áp môi mình lên trước khi môi chạm môi Phương Chấn Vũ nghe được cô nói

\-" Em cũng yêu anh...yêu anh ...yêu anh rất nhiều "

Từ bị động anh đổi thành chủ động ,không phải anh không muốn nói cho cô biết sự thật mà bây giờ không phải lúc ,chuyện đó để ngày mai tính vậy.

Anh hôn mạnh bạo chuyển xuống ngậm lấy bầu ngực của cô .

Hai cơ thể tiếp xúc,độ nóng toát ra , khiến Khiết Tâm há miệng hít thở. Mắt cô nheo nheo, lấp lánh gợi tình.Một tay xoa nắn bờ mông khít khao của cô, một tay nắm lấy bộ ngực trắng nõn. Nụ hôn của anh dần dần xuống tới trên bụng cô. Cảm giác không ngừng truyền vào đại não của Khiết Tâm cảm giác này vừa xa lạ vừa quen thuộc, toàn thân của cô cũng nóng lên, chỉ cảm thấy có một luồng nhiệt nóng theo bàn tay di động khắp cơ thể, muốn né ra lại cảm thấy không thoải mái, trong đôi mắt mông lung sương mù:

\-"A, uhm, ...em khó chịu...em khó chịu."

Tay anh bây giờ đang ở nơi ẩm ướt của cô, anh lấy ngón tay cho vào, nơi đó khít chặt, tuy cô không phải lần đầu, nhưng đã lâu không làm ,cô bây giờ như trang giấy trắng, anh còn nhớ lần đầu của hai người, lúc đó cô đau đớn khóc nấc nên bây giờ anh phải kiên nhẫn để không làm cô khó chịu.Anh thử di động, xoa nắn, vuốt ve, trêu chọc nhè nhẹ tạo nên từng đợt từng đợt tình triều,

Khiết Tâm có cảm giác cơ thể mình càng lúc càng trở nên nóng, còn chỗ đó...cũng đã ướt át nhớp nháp....


Thậm chí, còn tràn ra dính ướt cả mông, chảy dài xuống giữa hai chân.... Cô khó chịu nhìn anh, trong ánh mắt đầy vẻ mong chờ van xin.

\-" Nói anh nghe.Có muốn không? Hửm"

Lưỡi anh không ngừng liếm láp để lại ấn kí trên da thịt cô , Khiết Tâm bật ra từng tiếng rên rỉ ,ngại ngùng gật đầu .Anh bật cười yêu thương hôn lên môi cô,hôn đến khi cô mơ mơ màng màng, Áp cơ thể mình xuống, để vật lớn của mình chìm sâu vào trong cơ thể chặt chẽ mềm mại kia.

"Ưm..."

Thể xác và tinh thần tương liên, khiến hai người đều há miệng hít thở sâu.

Cảm giác được lấp đầy bay vọt đến tận tim của Khiết Tâm, có chút đau, nhưng đan xen chút ngọt ngào nói không nên lời...Khoái cảm vây quanh cùng cảm giác thỏa mãn gần như muốn bức Phương Chấn Vũ phát điên. Dù vậy nhưng anh vẫn không hề thô lỗ, anh ra vào nhẹ nhàng ,Khiết Tâm ngửa mặt ra sau miệng nhỏ không ngừng rên rỉ.

Đôi chân thon thả của Khiết Tâm quấn lên vòng eo rắn chắn, mặc cho anh mạnh mẽ dùng sức chen chúc vào bên trong cơ thể cô.

Người đàn ông bắt đầu buông thả dục vọng của mình, đánh chiếm địa phương thần bí hết lần này sang lần khác.

Nương theo mỗi động tác của anh là tiếng rên rỉ đê mê của người con gái...đến khi anh ôm chặt cô ,hai người cùng nhau lên đỉnh, anh phun hết mầm móng vào cơ thể cô, thời gian như ngừng trôi với giây phút tuyệt vời này.






 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14: Nỗi niềm phương chấn vũ


Khiết Tâm mệt mỏi ngất đi lúc nào không biết , khi cô tỉnh dậy thì đã thấy mình trên máy bay, cô mở đôi mắt lem nhem lên quan sát , thì ra đây là máy bay tư nhân đơn giản nhưng rất sang trọng,mà cả người của cô được Phương Chấn Vũ ôm chặt vào trong lòng , bên trên hai người được phủ chiếc chăn mỏng.Cô khó khăn động đậy cơ thể đau nhức , mày nhíu lại.

Tiếng nói trên đỉnh đầu truyền xuống.

\-" Khó chịu sao em?"

Khiết Tâm ngẩng khuôn mặt xinh đẹp lên nhìn người đàn ông vừa mới lên tiếng,nhớ lại họ vừa mới trãi qua cuộc kích tình nóng bỏng  , mặt cô đỏ lên ngượng ngùng gật đầu.Phương Chấn Vũ bật cười nhìn thái độ đáng yêu của cô , khiến anh yêu chết đi được , anh hôn lên má cô.

\-" Xin lỗi.Lần sau sẽ  không làm em mệt nữa"

Lời của anh khiến cô xấu hổ không thôi, còn có lần sau nữa sao?.Nhưng nghĩ đến đây lòng cô lại trùng xuống , đôi mắt cô nhuộm màu đau thương, bảy năm trước chia tay anh ,cô tưởng mình đã chết, giờ đây họ lại xảy ra quan hệ như thế này, trãi qua chuyện kia cô mới nhận thức được tình yêu cô dành cho anh còn mãnh liệt hơn trước , làm sao cô buông tay đây .


  Quan sát thấy thái độ của cô lòng anh thắt lại, Khiết Tâm của anh đã phải đau lòng bao nhiêu năm nay, anh sẽ không để cô phải đau lòng thêm phút giây nào nữa.Anh nhẹ nhàng nâng mặt cô lên..

\-" Khiết Tâm"

Khiết Tâm nghe lời nhìn anh ,ánh mắt anh lúc này vô cùng dịu dàng và chất chứa sự đau lòng.

\-" Em có gì muốn nói với anh không?"

Khiết Tâm cắn môi ,đôi mắt mở to nhìn anh không chớp mắt, đôi chân mày nhíu lại, cô đắn đo không biết mở miệng thế nào,nhưng lời buộc miệng không đầu không đuôi.

\-" Em sai rồi"

Đôi mày anh nhíu lại,không hiểu về câu nói của cô.

\-" Em làm sai điều gì?"

Mắt Khiết Tâm ửng đỏ ,tay cô run run níu chặt vạt áo của anh .

\-" Em..em là người con gái xấu xa ,biết anh có vợ chưa cưới rồi mà em còn để xảy ra quan hệ với anh , em không nghĩ sẽ cướp mất anh từ tay cô ấy ,em chỉ .."

Chưa nói hết câu môi cô đã bị Phương Chấn Vũ lấy tay chặn lại.Anh thở dài trong lòng,đúng là cô vẫn chưa thật sự muốn ở bên cạnh anh.

\-"Vợ chưa cưới của anh là ai?"


Khiết Tâm cố gắng bình ổn hơi thở , cái tên Hạ Băng này đối với cô như một cây kim vậy, chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy đau.

\-"Là  siêu mẫu Hạ Băng, lúc ở trung tâm thương mại cùng đi với anh đấy "

\-"Ai nói với em?"

Phương Chấn Vũ lại hỏi tiếp..

Cô cụp mắt xuống hàng mi đen dài che đi, anh không thấy được cảm xúc của cô.

Anh lấy tay nắm cằm nâng mặt cô lên.

Mặt nghiêm lại cất giọng như ra lệnh .

\-" Nói.Không được trốn tránh"

Dù đã biết tất cả sự việc nhưng anh vẫn muốn cô nói,chỉ đối diện mới giải quyết được vấn đề.Bị anh ép buộc, cô không thể trốn tránh nữa ,vậy thì nói rõ mọi việc một lần , dù sao cô cũng đã chuẩn bị tâm lí , đón nhận tất cả rồi.

\-" Là mẹ anh..."

Anh không có gì là ngạc nhiên khiến cho Khiết Tâm thấy kì lạ ,nhưng câu nói của anh lại làm cho cô như đứng hình

\-" Em gặp mẹ anh ? "


Anh ngừng một chút sau đó nói tiếp.

\-"Anh chỉ có một người mẹ mà bà đã mất cách đây hơn hai mươi năm"

Cô há hốc miệng nhìn anh ,cô nuốt xuống nước miếng,lắp bắp.

\-" Không ..không phải vậy..bà ấy nói bà ấy là mẹ anh,còn có hình nữa"

Anh thở dài ,ôm cô chặt cô vào lòng  , đem mọi chuyện kể cô nghe.

Khiết Tâm nghe xong không cầm được nước mắt ,từ nhỏ anh đã mất mẹ , chứng kiến sự phản bội của cha còn chịu sự lạnh nhạt của ông,phải chịu bao nhiêu là áp lực, gánh trách nhiệm  là người thừa kế,nguy hiểm rình rập, lúc nào cũng phải gồng mình chống chọi với các thế lực có dã tâm xung quanh.Để được như ngày hôm nay ,chắc chắn anh rất mệt mỏi,cô còn nhớ năm ấy, anh thường hay đi sớm về khuya,vừa học vừa làm ,mỗi lần hỏi anh,anh đều nói:

\-" Anh làm thêm kiếm tiền ,nuôi vợ anh chứ!"

Lúc nào xuất hiện trước mặt cô ,anh cũng vui vẻ ,anh chưa bao giờ kể cho nghe chuyện gia đình mình ,anh luôn che chở cô trong vòng tay, cho cô cuộc sống trong sự vui vẻ làm cô tránh xa thế giới tối tâm đầy cạm bẫy đó.






 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15: Chân trời hạnh phúc


Vậy mà cô , vì tin lời người khác , mà nhẫn tâm từ bỏ tình yêu của hai người , lúc anh mệt mỏi phải đối mặt với bao nhiêu khó khăn, thì cô lại rời xa anh.Vậy mà bao năm qua anh vẫn chung thủy với tình yêu của hai người.Cô vốn không xứng  đáng có được tình yêu của anh.Cảm giác tội lỗi làm tim cô thắt lại, nước mắt đau lòng rơi nhòe cả mắt.Thấy cô im lặng rồi tự nhiên bật khóc , anh luống cuống ôm cô, đặt lên đùi, lấy tay lau nước mắt cho cô.

\-" Sao lại khóc rồi?Ngoan đừng khóc nữa , nói anh nghe"

Nghe lời dịu dàng , cưng chìu của anh, cô bật khóc nức nở vùi đầu vào cổ anh, tay siết chặt eo anh.

\-" Em ...em xin lỗi...em sai rồi...Chấn Vũ em không xứng đáng với tình yêu của anh...

huhu..Em không xứng đáng.."


\-"Khi anh phải chống chọi với mọi khó khăn thì em như một con ngốc gây thêm phiền phức , vì ngu ngốc nghe theo một phía,

dễ dàng từ bỏ tình yêu của chúng ta...

huhu..nhưng rời xa anh em cũng rất đau khổ...nhưng lúc đó em không biết làm sao cả...Em yêu anh ..thật sự rất yêu anh Chấn Vũ..hic"

Nhìn cô khóc rất thảm thương, những lời cuối cùng chỉ còn nói trong tiếng nấc nghẹn ngào, sao anh lại không biết chứ, biết cô yêu anh nhiều như thế nào, bảy năm qua cô đau khổ ra sao ? Hành hạ bản thân như thế nào anh đều biết hết, yêu cô còn không đủ ,làm sao có thể trách hờn gì cô đây.Nhưng chính anh còn không ngờ được thủ đoạn của Hứa Mỹ Nhã thì non nớt như cô thì làm sao mà không bị lừa cho được , càng nghĩ càng thương cô hơn , thật lòng anh không hề giận cô dù là một ít.Anh nâng mặt cô lên , lau nước mắt cho cô, yêu thương hôn lên môi cô, mỉm cười nhìn cô.

\-" Đồ ngốc , khóc gì mà thảm thế ! Ngoan không khóc nữa"

Tay anh siết lại ôm cô chặt hơn, tay còn lại vuốt tóc cô.

\-" Đối mặt với những khó khăn ,đó là chuyện không sớm thì muộn anh cũng phải đối diện vì đó là trách nhiệm của anh, anh không trách em vì do anh không kể cho em biết hoàn cảnh của anh.Với lại Hứa Mỹ Nhã là loại người nào chứ, lão luyện như ba anh còn bị ba ta dắt mũi đấy thôi, huống hồ là em"

Anh không trách mà con nghĩ cho cô đến thế , vì yêu !anh có thể bao dung cho cô tất cả , cả việc bị cô làm tổn thương.

\-" Nhưng mà em có thể hỏi anh , đằng này em lại..á ..đau"

Bỗng nhiên anh nghiêm mặt cắn nhẹ vào chóp mũi cô, Khiết Tâm lấy tay xoa mũi vì đau uất ức nhìn anh.


\-" Đúng vậy ,tội của em là không tin tưởng anh, sau này có việc gì cũng phải hỏi qua anh , có biết không?

Khiết Tâm ngoan ngoãn gật đầu , vùi mặt vào ngực anh nhỏ giọng lên tiếng.

\-" Xin lỗi anh"

Phương Chấn Vũ mỉm cười hài lòng vùi mặt vào tóc cô , hít lấy hương thơm từ cô.

\-" Nếu em thấy có lỗi với anh,vậy hãy dùng cả đời này bù đắp cho anh đi"

Anh vừa nói hết câu người con gái trong lòng liền ngẩng mặt lên,mắt to nhìn anh, tim Khiết Tâm như muốn nhảy ra ngoài, anh muốn cầu hôn cô sao? Đang còn chưa hiểu vì câu nói của anh , Khiết Tâm thấy anh lấy ra một cái hộp đỏ, sau đó anh lấy chiếc nhẫn Kim cương sáng lấp lánh không biết anh chuẩn bị từ khi nào, đưa đến trước mặt cô.

\-" Em có đồng ý dùng cả đời này để bù đắp cho anh không?"

Anh ngừng một chút , sau đó thâm tình nhìn vào mắt cô.

\-" Khiết Tâm anh yêu em,làm vợ anh nhé"


Khiết Tâm cảm thấy mình như đang mơ, một giấc mơ ngọt ngào , những giọt nước mắt hạnh phúc chờ không được ,đã rơi xuống .Trên một không gian rộng lớn của bầu trời, anh cầu hôn cô, không kiểu cách hay lãng mạng, nhưng cô không cần, chỉ đơn giản anh yêu cô và cô yêu anh như vậy quá đủ rồi ,cô thấy mình là người con gái hạnh phúc nhất thế gian này rồi, cảm xúc lẫn lộn nụ cười hiện lên trên những giọt nước mắt.

\-" Em đồng ý , đồng ý, em sẽ dùng cả cuộc đời này để bù đắp cho anh "

Cô xòe bàn tay xinh xắn cho anh đeo nhẫn vào .

Cô cười tươi , nụ cười cô rất đẹp, chỉ cần nhìn cô cười thôi anh cũng thấy hạnh phúc.Khiết Tâm ôm cổ anh dâng đôi môi ngọt ngào lên hôn anh.

\-" Em yêu anh .Chấn Vũ"

Họ ôm hôn nhau say đắm , trên trời đêm Paris.






 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16: Như một giấc mơ


Phương Chấn Vũ từ trong phòng tắm đi ra, chứng kiến một màn trước mắt ,khiến anh phải mỉm cười.

Trên chiếc giường phủ drap màu trắng , có một cô gái mặc chiếc áo ngủ bằng phi màu trắng sữa , đang lăn qua lộn lại , bàn tay có ngón áp út đeo chiếc  nhẫn kim cương sang trọng,  đưa lên cao để ngắm , miệng thì cười ngây ngô, không biết tâm trí để đâu mà đến nỗi anh đi ra cô cũng không hay, lấy khăn lau sơ tóc ,lên giường ngồi xuống , ôm cô vào lòng,hôn lên má cô một cái thật mạnh.

\-" Suy nghĩ gì? mà cười một mình thế hả?"

Khiết Tâm nhìn anh ,rồi tủm tỉm cười, cô cảm thấy cảm giác mình bây giờ cứ lâng lâng như đang bay á.Từ hồi trên máy bay, đến khi máy bay hạ cánh, và đến lúc họ vào ngôi biệt thự này , cô vẫn không tin đây là sự thật, mọi thứ quá bất ngờ, cả ngôi biệt thự sang trọng theo kiểu cách cổ của Châu âu mang phong cách Pháp này cũng vậy, đây là ngôi biệt anh mua cách đây hai năm .

Cô hỏi anh vì sao anh mua nó, mà lí do khiến cho cô nghẹn ngào không biết diễn tả như thế nào, anh nói vì anh biết cô thích nước Pháp , anh tin một ngày nào đó hai người họ sẽ trở về bên nhau, đến lúc đó cùng nhau đi du lịch, sẽ có nơi để ở.


Một người đàn ông xuất sắc như vậy yêu mình hết lòng như thế , cô còn đòi hỏi gì nữa , cô chỉ cảm thấy mình quá may mắn mà thôi.Khiết Tâm nắm bàn tay anh , nghịch từng ngón tay thon dài của anh , khuôn mặt xinh đẹp rạng ngời vẻ hạnh phúc, cô ngẩng lên hôn chụt vào cằm anh.Rồi mở to đôi mắt long lanh nhìn anh .

\-" Chấn Vũ , tất cả không phải là mơ đúng không anh? "

Đừng trách cô hỏi một câu dư thừa, vì trong bảy năm qua cô mơ những cảnh hạnh phúc này biết bao nhiêu lần nhưng khi tỉnh dậy mọi thứ đều tan biến , chỉ còn mình cô và nước mắt.Nghe cô hỏi mà tim anh thắt lại, Phương Chấn Vũ yêu thương ôm chặt cô trong vòng tay mạnh mẽ của anh.Anh cúi đầu xuống cắn nhẹ lên môi cô.

\-" Á..sao anh cắn em, đau chết đi được"

Anh bật cười lấy tay vuốt nhẹ môi cô.

\-"Ưmh .Vậy có phải là mơ không?"

Hiểu được ý anh ,Khiết Tâm mỉm cười  lắc đầu.Muốn cô quên được bóng ma trong lòng không thể muốn là được , cần có thời gian , để cô cảm nhận được tình yêu của anh dành cho cô, anh đỡ cô ngồi dậy để cô ngồi lên đùi anh dạng hai chân  qua eo anh, mặt đối mặt với anh, tư thế ngồi làm Khiết Tâm đỏ mặt, vì cô mặc váy, ngồi như thế này váy bị vén lên rất cao ,không che được bao nhiêu,mà hai tay Phương Chấn Vũ một tay ôm eo cô ,một tay đang áp sát mông cô,làm cho cơ thể hai người sát chặt ,mà cô lại không mặc áo lót bộ ngực của cô đang bị ma sát với áo ngủ của anh.

Trời ạ.Cô không hiểu ngồi như vậy làm sao nói chuyện được,Phương Chấn Vũ thấy được sự bối rối của cô,anh cười thầm trong lòng ôm sát cô hơn.Khiết Tâm đỏ mặt lấy tay chống lên ngực anh,nũng nịu lên tiếng.

\-" Chấn Vũ  ..chúng ta đang nói chuyện mà"


\-"Ừ.Anh biết "

Anh biết gì chứ ,rõ ràng anh cố tình mà.

\-" Ngồi ..như vậy làm sao em nói được"

Anh bật cười lấy tay nhéo mũi cô.

\-"Sao lại không nói được. Hay em đang nghĩ chuyện gì không trong sáng . Hửm?"

Khiết Tâm mặt đỏ lên ,lấy tay đánh lên ngực anh.

\-" Em nào có"

Phương Chấn Vũ cười lớn hơn cầm tay cô hôn một cái thật kêu.Hai tay ôm mặt cô hôn đủ chỗ ,cuối cùng là đôi môi ngọt ngào ,anh hôn rất nhẹ ,trán anh để lên trán cô ,môi hai người sát nhau ,khi anh nói chuyện là hai môi sẽ chạm vào nhau .

\-" Khiết Tâm ,tin anh đi ,cả đời này chúng ta sẽ không rời xa nhau nữa "

Một lần nữa môi anh lại mút chặt lấy môi cô,đầu lưỡi liếm quanh viền môi ,Khiết Tâm nhắm hờ đôi mắt lại ,tay vòng sang cổ đáp trả lại anh ,môi lưỡi triền miên trao đổi nước bọt ,anh hôn  ngày càng cuồng nhiệt.


\-" Ừmh......"

Khiết Tâm không chịu nổi sự mạnh mẽ của anh,bật tiếng rên nhỏ,tay anh thò vào trong áo xoa nắn nơi đẩy đà của cô,nơi đó mềm mại khiến anh rất thích,môi anh dời xuống \*\*\*\* \*\*\* cổ rồi chôn vùi mặt vào ngực cô liếm láp ,từ cơ thể cô toát ra mùi sữa tắm ,

thơm mùi hoa oải hương nhẹ nhàng ,thanh mát ,anh cởi cả áo ngủ cô ra ,trên người cô chỉ còn một chiếc quần lót duy nhất, anh say mê mút nụ hồng trên ngực cô hết bên này sang bên khác,đến khi chúng dựng đứng dính đầy nước bọt của anh .

Khiết Tâm ngửa đầu rên rỉ hai tay ôm đầu anh ,tay cô đan vào mái tóc còn hơi ướt của anh , khi cô đang chuẩn bị cơn lốc tình cuốn lấy, tự nhiên anh nâng người cô lên,xoay người cô lại để  nằm sắp trên giường,anh cởi sạch đồ mình và cô ,anh quay mặt cô lại mút mạnh môi cô ,sau đó anh hôn dần xuống trên cổ ,từng nụ hôn vụng vặt rơi lên tấm lưng trần trắng mịn của cô .Không báo trước anh áp người lên lưng cô, hung hăng xuyên xỏ qua cô từ phía sau.

Cảm giác được lấp đầy khiến hai người thỏa mãn rên lên một tiếng....Cả hai như tan chảy, hòa quyện, đắm chìm trong cảm giác tuyệt vời mà đôi bên mang lại...Suốt đêm, hết lần này tới lần khác, không biết anh muốn cô bao nhiêu lần. Đến khi cô chịu không nổi nữa ,nghẹn ngào van xin ,anh mới buông tha ,bế cô đi tắm  ,Khiết Tâm mắt mở hết lên để mặc anh muốn làm gì thì làm .

Xong xuôi  hai người mệt mỏi chìm vào giấc ngủ




 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17: Nỗi sợ vẫn chưa nguôi ngoai


Khiết Tâm mơ màng tay sờ vị trí bên cạnh trống không , cô hốt hoảng mở to mắt ,ngồi bật dậy, không lẽ lại mơ ,cô từ trên giường lao xuống chạy nhanh ra ngoài , tim cô đập rất nhanh , cô vẫn biết những gì hôm qua xảy ra đều là sự thật nhưng nỗi sợ hãi trong lòng cô không thể đè nén được, cô chạy hết hành lang lầu một ,vào thư phòng anh cũng không có ở đó, mặt cô xanh mét , cô chạy vội xuống lầu miệng không ngừng gọi tên anh.

\-" Chấn Vũ...Chấn Vũ

Phương Chấn vũ đang ở dưới lầu, anh vừa mới mở cuộc họp qua trực tuyến xong đang chuẩn bị lên gọi cô xuống ăn sáng, thì anh đã nghe tiếng bước chân chạy nhanh kèm theo đó là tiếng của Khiết Tâm gọi tên anh, giọng run run như đang hoảng sợ..

Anh vội vàng đứng dậy , chân dài bước đến cầu thang, chưa đi được mấy bước , đã thấy Khiết Tâm lao xuống lầu khi thấy được anh cô ngừng lại giây lát,rồi giống như một cơn gió nhào vào lòng ôm anh thật chặt,  mặt vùi vào ngực anh , Phương Chấn Vũ có thể cảm giác cả người cô còn đang run nhẹ, không do dự anh vòng tay qua ôm chặt cô vào lòng  cúi đầu hôn lên tóc cô , anh biết tỉnh dậy không thấy anh bên cạnh, khiến cho cô hoang mang lo sợ.

Thấy sự bất lực của cô lúc này làm tim anh đau đớn , nỗi đau bảy măm qua của cô quá lớn , đột ngột chấp nhận hạnh phúc đến quá nhanh cũng khiến cô bất an lo sợ.Anh lấy tay vuốt nhẹ lưng cô như trấn an nỗi sợ.

\-" Khiết Tâm , anh ở đây mà , đừng sợ!"


Nhìn thấy cô mặc áo ngủ mỏng manh, thời tiết ở Pháp cuối thu khá lạnh với lại biệt thự ở vị trí ngoại ô nhiệt độ thấp hơn những chỗ khác , đã vậy cô còn đi chân trần , anh nhíu mài bế cô lên đi nhanh lại sopha ,anh mở áo khoác mình ra ôm chặt cô vào lòng ,mà từ đầu đến cuối Khiết Tâm vùi đầu vào ngực anh tay ôm anh thật chặt không nói một lời, trước mặt người đàn ông mình yêu cô không cần giấu đi sự yếu đuối, chỉ có thể ôm anh như vậy, tâm cô mà thấy bình an.

\- "Mayar lấy dùm tôi cái chăn"

Anh dùng tiếng pháp để nói , tuy Khiết Tâm không hiểu , nhưng điều cô ngạc nhiên là trong nhà có người, vì hôm qua khi đến nơi, cô chỉ thấy có hai người một là tài xế hai là quản gia nơi đây ,nhưng nếu cô nhớ không lầm nghe Chấn Vũ gọi tên họ là Farit và Peter cô còn đang suy nghĩ thì thấy một người phụ nữ  trung niên người Pháp đưa tới cho anh một cái chăn , bà ta nhìn cô mỉm cười ,gật đầu nhẹ rồi rời đi.

Trời ạ ! từ lúc giờ mọi hành động , làm nũng bám người của cô bị bà ta thấy hết rồi.

Phương Chấn Vũ đâu biết cô đang suy nghĩ gì , anh lấy chăn bông đắp lên người cô rồi ôm cả người và chăn vào lòng .

\-" Khiết Tâm , nói chuyện với anh đi"

Tâm trạng Khiết Tâm lúc này đã ổn định , nghe lời cô ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên nhìn anh, lúc này anh mới thấy  rõ được cô, khuôn mặt  trắng mịn , đôi môi đỏ hơi sưng , tóc rối nhẹ, đáng yêu không tả xiết, anh hôn nhẹ lên má cô.

\-" Khiết Tâm ..."

\-" Anh đi đâu vậy? ..em..tìm không thấy anh..em.."

Cô nhỏ giọng,nói lên nỗi bất an trong lòng mình.Anh cưng chiều vuốt má cô.

\-"Anh mới mở cuộc họp qua trực tuyến, thấy em ngủ ngon nên anh không gọi em dậy"

Anh ngừng một chút vòng tay siết lại ôm cô chặt hơn.

\-" Khiết Tâm mọi thứ đã qua.Anh hứa với em cả đời này chúng ta sẽ mãi bên nhau, dù có ra sao anh cũng sẽ không buông tay em ra.Em đừng lo sợ điều gì cả được không em?"

Không phải trong lòng anh không có nỗi sợ như cô,anh còn nghĩ nếu lần này mất cô đi ,anh sẽ gục ngã không đúng dậy nổi.

Nhưng vì anh biết với khả năng anh bây giờ anh sẽ không cho phép lặp lại những chuyện như năm xưa, anh sẽ bảo vệ cô thật tốt .

Còn về những người đã gây ra tội ác năm đó, cứ từ từ anh sẽ lấy lại cả lời lẫn vốn.Anh vốn định sau khi hai người về nước họ sẽ đăng kí kết hôn rồi đợi anh xử lí bọn người kia ổn thỏa sẽ tổ chức cho cô một hôn lễ hoành tráng.Nhưng theo tình trạng này để cô không phải lo lắng nữa anh phải đổi kế hoạch rồi.

Cô nhìn anh gật đầu nhẹ,rồi sực nhớ gì đó.

\- "Anh ,người vừa rồi là ai,sao tối qua em không thấy?"

\-" Cô ấy tên là Mayar ,phụ trách nấu ăn và trông nom nhà cửa ,cô ấy là vợ của Peter,

hôm qua em không thấy là vì cô ấy về thăm nhà,hôm nay mới trở lại,sau này cần gì em cứ nói với cô ấy"

\-" Còn bây giờ lên rửa mặt rồi xuống ăn sáng , sau đó anh đưa em đi dạo"

Nhắc đến ra ngoài , cô mới nhớ mình đến đây tìm ý tưởng cho sản phẩm lần này,

nhưng bây giờ trong lòng cô đã có ý tưởng rồi,cô nghĩ nói ra anh sẽ thích và đồng ý ngay,nhưng tạm thời không nói anh nghe ,

để tìm địa điểm lên kế hoạch lúc đó sẽ nói anh biết.Nghĩ đến đây tinh thần cô vui vẻ hẳn lên.


Mỗi người mỗi bí mật ngọt ngào dành cho đối phương.

\-" Dạ.Anh chờ em một tí"

Nói rồi cô thoát khỏi vòng ôm của anh định lên phòng.Thì bỗng nhiên anh đứng dậy bế ngang cô lên ,thong thả lên phòng ngủ.

\-"Á.Chấn Vũ anh để em xuống đi ,em đi được mà ,nơi này còn có người đó"

Chấn Vũ buồn cười nhìn cô đỏ mặt.

Anh vừa đi vừa nói.

\-"Ngoan nào .Ở đây là nước Pháp ,mấy chuyện này là hết sức bình thường với họ,với lại em không đi dép trong nhà,lạnh chân sẽ bệnh đấy"

Nghe anh nói cũng có lý ở Châu Âu họ sống rất phóng khoáng ,cô nghe lời vùi mặt vào ngực anh .
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18: Hạnh phúc


Anh thả cô ngồi xuống giường, khom lưng lấy đôi dép mang vô cho cô.

\-"Bây giờ em đi rửa mặt đi, anh qua thư phòng giải quyết công việc một chút.Khi nào xong qua tìm anh"

\-" Vâng"

Khiết Tâm ngoan ngoãn gật đầu.Chuẩn bị vào phòng tắm thì Phương Chấn Vũ kêu cô lại.

\-" Khoan đã.Em cho anh mượn giấy chứng minh , vài ngày anh trả lại"


Khiết Tậm khó hiểu nhìn anh , không biết anh mượn chứng minh thư cô làm gì, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn lấy đưa anh .

\-" Chấn Vũ .Anh mượn giấy chứng minh của em để làm gì?"

\-"Bí mật.Ngoan vào sửa soạn đi"

Nói rồi hôn chụt lên môi cô, đẩy cô vào phòng tắm đóng cửa lai.Cô rất tò mò nhưng nếu anh không muốn cho cô biết, có hỏi anh cũng không nói, để đến khi muốn cho cô biết anh sẽ nói cô nghe.

\-" Cậu chủ.Cậu tìm tôi?"

Phương Chấn Vũ gật đầu , đưa tới trước mặt

Farit một tập hồ sơ và tờ giấy.

\-" Anh đem cái này đi gửi giúp tôi, trên đó có sẵn địa chỉ nơi nhận, còn nữa đây là những việc tôi đang cần , anh đi chuẩn bị giúp tôi, trong một tuần mọi thứ phải ổn thỏa"

Farit cầm tờ giấy lên xem,mỉm cười gật đầu

\-" Vâng thưa cậu chủ, tôi đi làm ngay"

Thấy anh gật đầu Farit đi nhanh ra ngoài.

Phương Chấn Vũ lấy điện thoại bấm dãy số.

\-"Bill làm giúp tôi một chuyện...."

Khiết Tâm đi đến thư phòng định giơ tay rõ cửa, Phương Chấn Vũ từ bên trong mở cửa ra, anh yêu chiều ôm cô vào người , cô ăn mặc rất đơn giản và năng động , quần bò kết hợp với áo thun, bên ngoài khoác chiếc áo măng tô dài qua mông ,tóc dài cột cao thành đuôi ngựa nhưng trông mắt anh lại rất xinh đẹp nhìn như nữ sinh vậy.

\-"Xong rồi sao? Xuống ăn sáng thôi"

Khi họ ra khỏi cửa ,xe đã chờ sẵn, cô cứ tưởng Farit sẽ làm tài xế nhưng lại không thấy Farit đâu.Phương Chấn Vũ mở cửa kêu cô lên ngồi ghế trước , sau đó anh vòng qua ghế lái khởi động xe chạy đi

\-" Em cứ tưởng người lái là Farit chứ"

Anh cười cười lấy tay ngắt nhẹ mũi cô.

\-" Em sợ anh không biết đường sao , hôm nay anh sẽ là tài xế của em , em muốn đi đâu anh sẽ đưa em đi "

Mắt cô sáng lên , nhìn anh cười tươi , sau đó cô đọc một loạt những địa điểm mà cô ước ao được đặt chân lâu lắm rồi, nhìn cô vui vẻ lòng anh cũng vui theo.Như lời hứa , anh cùng cô đi đến những nơi cô thích . Anh trao cô nụ hôn say đắm dưới tháp Effiel.


Họ cùng nhau treo ổ khóa tình yêu ở cây cầu PontdesArts trên dòng sông Seine. Cuối ngày cô cùng anh ngắm hoàng hôn trên bờ sông Seine.Ngồi trên chiếc thuyền trôi dọc theo dòng nước mênh mông , ngắm hoàng hôn , hai người dựa sát vào nhau nghe tiếng nhịp tim của nhau, còn gì lãng mạng , hạnh phúc hơn thế.Sau đó cùng nhau dùng bữa tối tại nhà hàng Altidute 95 ngắm thành phố Paris từ trên cao.

Mấy ngày sau họ đi rất nhiều nơi như là Bảo tàng louvre,Disneyland Pari,Quảng trường

Concorde,Trung tâm Georges-Pompidou,

Nhà hát Opéra Garnier v.v.. rất nhiều , đi đến nỗi chân cô mỏi nhừ , làm anh phải cõng cô, nhưng hình như anh không biết mệt còn có vẻ rất thích thú .

Hôm nay là cuối tuần , khi cô thức dậy , anh đã không còn bên cạnh, trãi qua mấy ngày nay tâm trạng cô đã ổn định hơn rất nhiều,

nên không còn lo sợ nữa, cô vào thư phòng không có anh, cô xuống lầu thì gặp Mayar đứng đợi sẵn dưới lầu ,trên tay cầm một cái hộp màu tím rất đẹp , bà ta nhìn cô mỉm cười bước nhanh lại đưa cái hộp cho cô.

\-" Cô chủ,cậu chủ nói cô thay bộ lễ phục này , rồi đến gặp cậu ấy"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
617,604
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: Điều bất ngờ


Cô tò mò mở chiếc hộp ra bên trong là bộ lễ phục màu trắng, cô cau mài khó hiểu nhìn Mayar.

\-"Anh ấy đang ở đâu?"

\-"Tôi không biết ,cậu ấy chỉ nói vậy thôi, có Farit đang chờ đưa cô đến đó"

Khiết Tâm mang tâm trạng khó hiểu lên phòng thay đồ, nhìn mình trong gương tim cô đập rất nhanh, chiếc váy trắng được thiết kế theo kiểu váy công chúa, hở vai khoe da thịt trắng ngần thân áo là các vải voan cao cấp được xếp từng lớp trên đó được thêu họa tiết hoa lá, dài đến gót chân tôn được thân hình mềm mại và mãnh mai của cô, ngay thắt lưng được trang điểm bằng những viên đá pha lê , nhìn vô rất đơn giản nhưng tạo cho người mặc vẻ sang trọng và quyến rũ ,càng nhìn cô càng thấy giống váy cưới, chỉ thiếu đội lúp nữa .


Cô trang điểm tự nhiên ,rồi cùng Mayar lên xe Farit.Suốt dọc đường đi cô rất muốn hỏi Farit.Nhưng thấy anh ta im lặng lái xe không có ý định nói chuyện nên cô cũng ngại mở miệng.

Cho đến khi xe chạy vào sân của Nhà thờ Đức Bà Fourvière , cô càng thấy hoang mang , không biết chuyện gì đang diễn ra,xe ngừng trước cửa chính nhà thờ ,Farit mở cửa mời cô xuống xe .Khiết Tâm mang tâm trạng mơ mơ màng màng xuống xe , thì từ xa có hai cô gái người Pháp mặc váy màu trắng đến gối đi đến bên cạnh cô , một cô gái cầm trên tay là một vòng cài tóc bằng kim loại trên đó được kết đầy đá quý,nhìn rất đẹp và sang trọng và tấm khăn choàng đầu làm bằng voan lưới, trên đó được thêu những họa tiết tinh xảo bây giờ Khiết Tâm mới phát hiện họa tiết trên chiếc khăn cùng họa tiết với chiếc váy cô đang mặc giống nhau,chiếc khăn che đầu dài qua gót chân ,góp phần tạo vẻ đẹp kiêu sa cho chiếc váy.Cô ta dùng tiếng anh để nói với cô.

\-"Cô hãy đội cái này lên nhé"

Khiết Tâm để cho cô gái đó đội lên đầu mình , cài vòng kim loại đá quý lên trên mái tóc đen được uốn xoăn thả nhẹ được phủ bằng tấm khăn lưới dài .Khiết Tâm lúc này xinh đẹp như một nữ thần, cô gái còn lại đưa cho cô bó hoa hồng trắng .

Lúc này Mayar bước lên , lấy chiếc hộp từ trong túi xách ra , bên trong là bộ trang sức kim cương mà đó là bộ trang sức chuẩn bị ra mắt " sunshine".Mayar lấy ra và đeo cho cô, dưới ánh sáng mặt trời những viên kim cương phát sáng đến chói mắt.

\-" Cô chủ , cô thật xinh đẹp, chúng ta vào thôi câu chủ đang chờ cô"

Khiết Tâm lấy tay để lên ngực để ổn định cảm xúc dâng trào lúc này, được sự dìu dắt của họ cô tiến vào lễ đường , khi cánh cửa nhà thờ vừa mở, cô như muốn ngừng thở với khung cảnh trước mắt , khắp nơi được thắp nến lung linh huyền ảo, xung quang được trang trí tràn ngập hoa hồng đỏ , phía hai bên thảm đỏ là các dâu phụ đều mặc lễ phục trắng ,tay cầm giỏ hoa , tung những cánh hoa hồng trắng bay lên trời ,tạo ra một khung cảnh lãng mạng .

Phía trước là dàn hợp xưởng họ đang hòa tấu ca khúc " Every day I love you", giai điệu ca khúc vu vương rất phù hợp với khung cảnh đang diễn ra, mà điều làm cô ngẩn ngơ là anh đang đứng phía trước nhìn cô mỉm cười , anh mặc bộ vest trắng tôn lên thân hình cao lớn, vừa sang trọng vừa lịch lãm , cô như bị thôi miên từng bước tiến tới đứng trước mặt anh ,anh nắm lấy tay cô dìu cô đứng trước mặt cha , niềm vui , hạnh phúc không nói nên lời lan tỏa khiến mắt cô cay cay

Họ trao nhau lời thề ,trao nhẫn trước sự chứng kiến của Chúa và tất cả mọi người .

Khi các nghi lễ kết thúc, mà cô còn cảm giác như mơ không thật chút nào , đến khi môi mình bị anh mút nhẹ cảm giác lành lạnh cô mới tỉnh táo , anh ôm hôn cô say đắm ,cô với anh bây giờ đã trở thành vợ chồng , tuy không có mặt cha mẹ hai bên hay người thân bạn bè, họ chỉ có nhau và sự chúc phúc của chúa và những người nơi đây.


Như vậy quá đủ rồi , họ sẽ nắm tay đi đến hết cuộc đời này.Nụ hôn kết thúc trong tiếng vỗ tay của mọi người.

\-"Khiết Tâm anh yêu em."

Khiết Tâm không cầm được nước mắt, những giọt nước mắt hạnh phúc tuôn rơi , cô nghẹn ngào ôm cổ anh .

\-"Em yêu anh....Chấn Vũ.. tất cả như giấc mơ vậy hức..em hạnh phúc lắm "

Anh yêu chiều hôn lên trán cô

\-" Ngốc .Tất cả là sự thật bây giờ em đã là vợ của của anh.Anh sẽ làm em không bao giờ thấy hối hận khi đồng ý làm vợ anh"

Nói rồi anh nhìn về hướng Bill, Bill gật đầu đi sang chỗ hai người .

\-"Phương phu nhân mời cô xem cái này"

Khiết Tâm mắt đỏ hoe nhìn Bill rồi quay sang nhìn Phương Chấn Vũ thấy anh gật đầu mỉm cười , cô mới đưa tay lấy cuốn sổ màu đỏ từ tay Bill.Lật ra xem mắt cô không thể nào mở lớn hơn nữa, miệng lắp bắp..

\-" Chứng nhận kết hôn..Chấn Vũ ...đây là giấy chứng nhận kết hôn?."


Anh gật đầu , vuốt má cô .

\-" Bà xã .Chúc mừng em"

Tiếng gọi " Bà xã " được phát ra từ miệng anh rất tự nhiên và tràn đầy tình yêu,hết hạnh phúc này đến hạnh phúc khác anh mang đến cho cô ,cảm xúc dâng trào mắt ửng đỏ nhưng miệng thì không ngừng nở nụ cười xinh đẹp .Khiết Tâm nhớ đến việc anh mượn giấy chứng minh của cô , thì ra là làm việc này .Cô nhảy cẩng lên ôm cổ anh ,hôn tới tấp trên mặt anh.

\-" Ông xã ,em yêu anh "

Phương Chấn vũ yêu thương ôm chặt cô trong vòng tay sợ cô sẽ ngã .Anh không trả lời ,mà môi tìm đến môi cô như trả lời cho cô hiểu ,anh cũng yêu cô,yêu hơn cả bản thân anh .Vì cô anh có thể làm tất cả mọi việc chỉ cần cô hạnh phúc .Mọi người xung quanh vỗ tay trầm trồ khen ngợi , hai người đang hôn nhau say đắm , dưới những cánh hoa hồng trắng đang rơi xuống ,cảnh đẹp không nói nên lời.

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_






 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom