Cập nhật mới

Dịch Full Hóa Ra Đã Bảy Năm

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: Uy hiếp


Nhìn nụ cười trên môi của Hạ Băng khiến Khiết Tâm ớn lạnh,thân thể cô run lên.Lúc nãy bước vô cô ta che mặt, giờ cô ta kéo khẩu trang xuống cô mới thấy rõ mặt.Bất giác cảm nhận có cái gì lành lạnh để ngay eo mình ,cô nhìn xuống ,mặt xanh mét miệng lắp bắp.

\-" Cô....cô...."

\-" Khôn hồn thì ngoan ngoãn cho tôi"

Hạ Băng dùng dao khống chế Khiết Tâm.

Tại văn phòng tổng giám đốc Phương Chấn Vũ nhìn đồng hồ nghĩ thầm sao giờ này Khiết Tâm còn chưa đến.Bill đang đứng chờ lấy văn kiện mắt thấy tổng giám đốc xem đồng hồ.Anh thấy khó hiểu nên hỏi nhỏ.


\-"Phương tổng ,anh có hẹn với ai sao?"

\-" Tôi..." Đang định lên tiếng lúc này điện thoại reo lên.Nhìn thấy số của Khiết Tâm anh mỉm cười bắt máy.

\-" Bà xã !sao giờ này em chưa đến?"

\-"Chấn vũ.." Phương Chấn Vũ đứng bật dậy, làm Bill cũng phải giật mình.

\-" Hạ Băng..Tại sao cô lại nghe điện thoại của Khiết Tâm...Cô đã làm gì cô ấy?"

Phương Chấn Vũ hét lớn.

\-" Chậc...chậc...Thì ra cũng có lúc anh bị mất bình tĩnh đến thế.haha...Đừng lớn giọng hù dọa tôi..làm tôi giật mình thì con dao trên tay tôi sẽ sơ ý vệt vài nét trên khuôn mặt xinh đẹp của vợ anh đấy"

Tay anh bốp chặt như muốn bốp nát cái điện thoại,giờ phút này tim anh như ai bốp chặt,anh khó khăn hít thở,lấy lại bình tĩnh như rít qua kẽ răng.Lần đầu tiên Bill thấy vẻ mặt hốt hoảng không kìm chế được của Phương Chấn Vũ .

Điện thoại Bill reo lên anh khéo léo ra ngoài nghe máy.

\-" Cô điên rồi,cô không được đụng vào cô ấy.Nói! Cô muốn gì ở tôi?"


\-" Hahaa.Chấn Vũ nơi này thật mát anh nghĩ xem .Nếu tôi để vợ anh rơi tự do từ trên đây xuống thì như thế nào....Á...buông ra...cô điên rồi sao "

Tút  .tút....tút điện thoại mất kết nối.

\-" Hạ Băng.. Hạ Băng.."

Điện thoại không thể liên lạc được nữa...

Phương Chấn Vũ bất lực ngồi phịch xuống ghế .

Bill hối hả chạy vào .

\-"Phương tổng...camera giám sát thấy Hạ Băng khống chế cô Khiết Tâm lên sân thượng của công ty chúng ta"

Lời nói chưa hết câu đã thấy Phương Chấn Vũ lao thẳng ra cửa" Rầm" .Bill hốt hoảng bấm gọi cảnh sát ,gì thì gì an toàn là trên hết ,bây giờ Hạ Băng trở nên điên loạn rồi .Không khéo sẽ xảy ra án mạng.

Khiết Tâm mắt thấy Hạ Băng đang nói chuyện với Phương Chấn Vũ.Nên cô cắn vào tay của Hạ Băng làm con dao rớt xuống .Cô cố chạy nhưng tóc bị nắm chặt ,chưa kịp kêu đau thì " Chát" mặt bị tát mạnh, Khiết tâm mất thăng bằng té vào lang cang,bụng đập mạnh vào hành lang.Bỗng Khiết Tâm thấy bụng co rút lại,đau đớn lan cả thân thể.


Cô lấy tay ôm bụng ,mồ hôi lấm tấm trên trán .Hạ Băng xốc cô dậy thấy mặt Khiết Tâm tái mét.

\-" Mày chạy à.Chạy thử tao xem"

Khiết Tâm không còn sức chỉ biết ôm bụng để mặc Hạ Băng lôi đi.Hạ Băng nhặt lại con dao vừa định nhặt cái điện thoại nhưng nghe tiếng bước chân dồn dập ,cô lôi Khiết Tâm lui lại.

Phương Chấn Vũ chạy nhanh lao ra khỏi lối thoát hiểm .Đập vào mắt lúc này là Khiết Tâm đang bị Hạ Băng kề dao vô cổ.Bên khóe môi cô còn có máu,mặt sưng phúp.Tay thì ôm bụng.Vẻ mặt đau đớn như không còn sức, nhìn thấy anh cô rưng rưng nước mắt,hàm răng cắn chặt môi  .Phương Chấn Vũ chưa bao giờ thấy mình vô dụng như bây giờ mắt thấy người phụ nữ của mình bị hành hạ như thế này,mà anh chẳng làm được gì.Thấy anh từng chút bước lại gần ,Hạ Băng hét lớn .

\-"Phương Chấn Vũ anh đứng lại cho tôi..anh còn dám bước thêm một bước nữa tôi sẽ giết chết cô ta."

\-" Được...được..cô đừng làm vậy tôi không bước tới nữa..cô có thể thả Khiết Tâm ra không, cô muốn gì tôi cũng đồng ý"

\-" Haha.Phương Chấn Vũ, anh cũng có ngày hôm nay.Anh cũng biết cầu xin người khác nữa à.Tôi muốn anh thả ba tôi ra"




 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: Có thai


Mắt thấy Khiết Tâm ngày càng xanh xao ,mồ hôi lấm tấm hiện rõ lòng anh như có lửa ...

\-" Được..tôi sẽ gọi cảnh sát thả ba cô ra liền nhưng cô phải hứa thả Khiết Tâm ra ngay"

Nghe tiếng còi hú của cảnh sát ,nhìn xuống phía dưới thấy cảnh sát rất đông một số người còn đang căn đệm,chẳng mấy chốc đã thấy gần chục tên cảnh sát cùng Bill chạy lên giơ súng về phía cô.Hạ Băng kích động hét lớn,con dao kề sát cổ Khiết Tâm thấy cả vết máu,Phương Chấn Vũ đau đớn .

\-" Phương Chấn Cũ anh dám gọi cảnh sát sao?.Được nếu tôi phải chết tôi cũng sẽ lôi cô ta đi cùng"

Cô lôi Khiết Tâm sền sệt leo lên lang can ,nhưng Khiết Tâm không còn sức,trong khi Hạ Băng đã leo lên thì Khiết Tâm bị kéo mới leo lên phân nữa.

\-" Không....không ...đừng ...đừng Hạ Băng...tôi sẽ thả ba cô ra ..cô đừng làm hại cô ấy"


Mắt Hạ Băng bây giờ đã trở nên ngây dại.Cô điên cuồng cười to .

\-" Haha.Tất cả đã muộn ,tôi mất hết tất cả rồi..tôi chẳng còn gì hết...anh tưởng tôi là con ngu sao..tha cho cô ấy rồi tôi cũng phải vào tù ..tôi thà chết cũng không bao giờ vào đó..."

Nói rồi nhìn Khiết Tâm vẫn còn đang lơ lửng giữ thành lang cang hét lớn.

\-" Mày leo lên cho tao ...Hôm nay tao sẽ cùng mày chết.Tao sẽ khiến Phương Chấn Vũ cả đời này sống trong đau khổ..."

Kéo miết nhưng Khiết Tâm không lên nổi cô điên cuồng giơ dao lên.

\- Được mày tưởng mày không lên là tao không giết được mày sao.Tao cho mày chết ....."

\-" Khiết Tâm"

Phương Chấn Vũ không còn giữ được bình tĩnh anh hét lớn lau tới.

" Bùm ..Bùm "

Là tiếng súng .

\-" Á " Hạ Băng bị bắn hét to không giữ được thăng bằng ngã từ trên cao xuống .Phương Chấn Vũ lao tới kịp thời, ôm được Khiết Tâm ngã xuống bên trong ..

\-" Khiết Tâm ...Khiết Tâm"


\-" Chấn Vũ ...bụng em đau ...đau lắm"

Khiết Tâm cố gắng mở mắt miệng thều thào ,rồi ngất lịm.

\-" Khiết Tâm...Khiết Tâm..em cố gắng..anh sẽ đưa em đến bệnh viện ngay"

Hai mắt Phương Chấn Vũ hồng lên.Anh bế Khiết Tâm  lên chạy nhanh xuống lầu lên xe lao thẳng đến bệnh viện....

Bill thấy Phương Chấn Vũ đứng ngồi không yên từ lúc Khiết Tâm được đưa vào phòng cấp cứu cũng gần một giờ đồng hồ rồi.Định mở miệng khuyên Phương Chấn Vũ vài lời thì thấy đèn phòng cấp cứu sáng lên .Bác sĩ mở cửa đi ra, chưa kịp phản ứng đã thấy Phương Chấn Vũ lao tới.

\-" Bác sĩ vợ tôi có sao không?"

Thái độ của anh làm cho họ giật mình.

\-" À..vợ của anh đã hết nguy hiểm rồi..Ngoài những vết thương nhẹ ngoài da..thì phải trong vòng một tháng không cho cô ấy đi lại nhiều.Vừa bị động thai nên thai nhi rất yếu cần bồi bổ chăm sóc cẩn thận"

\-" Sao chứ.Vợ tôi mang thai à?"

\-" Đúng vậy thai nhi đã được 3 tuần rồi. Anh không biết sao?"

Phương Chấn Vũ mừng rỡ vội vả cám ơn bác sĩ rồi đi nhanh vào phòng.Bill thấy mọi việc đã ổn anh còm phải về công ty thu xếp mọi việc.Sự việc lần này chấn động không nhỏ.

Phương Chấn Vũ  nhẹ nhàng ngồi xuống giường vuốt nhẹ khuôn mặt sưng phúp còn trắng bệch của cô, lòng anh đau đớn không thôi.Sau đó tay chuyển xuống vuốt nhẹ bụng cô, nơi đây con của họ đang lớn dần từng ngày.Anh đã được làm cha rồi, đây là kết tinh tình yêu của cô và anh.Khiết Tâm mở mắt ra thấy anh đang nhìn chằm chằm bụng mình, miệng còn mỉm cười ngây ngô, cô khó hiểu gọi anh.


\-" Chấn Vũ" Vừa thấy cô tỉnh anh mừng rỡ nắm lấy tay cô.

\-" Bà xã ..em thấy sao rồi...Nói anh nghe đi"

\-" Em không sao ..anh đừng lo.Chấn Vũ lúc nãy em thấy bụng mình rất đau em bị gì thế?" Phương Chấn Vũ mỉm cười hôn chụt lên tay cô.

\-" Khiết Tâm em làm mẹ rồi.Vì va chạm mạnh nên em bị động thai ..."

\-" Con không sao chứ anh?" Anh nói chưa hết câu đã bị Khiết Tâm cắt ngang ,cô để tay lên bụng khuôn mặt lộ vẻ hốt hoảng.

\-" Em đừng lo con không sao.Nhưng bác sĩ bảo trong vòng một tháng em không được vận động mạnh" Khiết Tâm thở phào nhìn xuống phần bụng bằng phẳng của mình miệng mỉm cười hạnh phúc.

\-" Chấn Vũ em...em làm mẹ rồi..." phương Chấn Vũ khom người xuống ôm nhẹ cô vào lòng hôn lên má cô miệng thì thào, giờ phút này họ thật sự rất xúc động.

\-" Đúng vậy..anh cũng làm ba rồi..Bà xã ...anh yêu em."

Họ ôm nhau mỉm cười trong hạnh phúc.




 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: Điên dại


Hứa Mỹ Nhã nhìn người con gái xinh đẹp ,đang ngồi ở đầu giường ,đôi mắt vô hồn nhìn về xa xăm,tay quấn lấy tóc, đầu nghiêng nghiêng ,miệng thì cười ngây ngô điên dại.Cô gái không bình thường đó chính là Hạ Băng ,ba tháng trước sau khi bắt cóc muốn giết Khiết Tâm không thành ,bị cảnh sát bắn hai phát súng ,một phát trúng ở bả vai,còn lại trúng vị trí gần tim ,bị thương nặng lại bị rơi từ độ cao hơn năm mươi tầng lâu ,dù đệm đỡ nhưng não vẫn bị va chạm không nhẹ.Hạ Băng hôn mê đến ba tháng mới tỉnh dậy.

Nhưng khi tỉnh  lại thì trở thành điên dại như bây giờ,bà tốn không biết bao nhiêu tiền của để chữa trị nhưng bác sĩ nói não bộ bị tổn thương với lại bị cú sốc tâm lí nên bệnh nhân khó mà trở lại bình thường được.Bà vẫn biết cháu bà làm chuyện sai trái nhưng cái giá phải trả thật sự quá đắt.

Còn Hứa Minh đã bị kêu án mười năm tù.Bà và Phương Hải đã chính thức ly hôn ,từ lần đó bà không còn gặp ông nữa,có nhiều lần vì muốn nhìn thấy mặt ông,bà đã lén ngắm ông từ xa.Dù chỉ vậy nhưng bà cũng cảm thấy vui và phần nào an ủi chính mình .


Nhiều lúc bà tự hỏi tình yêu ông dành cho bà nhiều thế.Sao tự nhiên nói vứt bỏ là có thể vứt ngay.

Haizz... Hứa Mỹ Nhã thở dài lấy tay lau nước mắt .Sau đó đứng dậy lấy ly sữa ấm để trên đầu tủ.

\-" Hạ Băng , đến giờ uống sữa rồi, ngoan nào  cô đút con uống nha"

Hạ Băng không trả lời cũng không quay lại nhìn bà ....Đôi mắt vẫn cứ nhìn về một phương xa nào đó.

Trong phòng khách sang trọng,Khiết Tâm ngồi trong lòng của Phương Chấn Vũ xem tivi .

Đã hơn ba tháng bụng cô cũng hơi nhú lên cả mẹ và con đều rất khỏe, bác sĩ nói thai nhi phát triển rất tốt.

Mà Phương Chấn Vũ từ chuyện lần trước ,anh giờ chăm sóc cô như một đứa trẻ,lúc nào cũng lo gần lo xa.Cái này không được cái kia không xong,mọi thứ phải tự tay anh làm anh mới yên tâm.


Tất cả mọi thứ, nào là lên thực đơn dinh dưỡng,tắm rửa ngủ nghỉ của cô đều một tay anh lo liệu.Cô nhiều lần phản đối nhưng đều vô hiệu lực.

Từ ngày chuyện  cô bị bắt cóc cho đến giờ ,anh không rời xa cô nửa bước,lúc nào hai người cũng ở chung với nhau .Công việc anh cũng đem về nhà làm,từ khi có chuyện gì  quan trọng anh mới đến công ty.

Bối Như muốn gặp cô phải đến biệt thự ,Phương Chấn Vũ không cho cô ra ngoài một mình khi không có anh bên cạnh.

Khi cô lên tiếng phiền hà ,thì anh nói rằng

\-"  Khiết Tâm ,một lần là đủ rồi,tim anh không đủ khỏe để chịu thêm bất cứ chuyện gì nữa"

Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng đó bao nhiêu bất mãn trong lòng cô đều bay sạch ,những đều này cho thấy vì anh quá yêu và lo lắng cho cô mà thôi.Bây giờ thì cô đã quen được anh chăm sóc,lệ thuộc vào anh nữa là đằng khác.


Nhìn thấy hình ảnh quảng cáo có em bé trong ti vi Khiết Tâm lấy tay xoa bụng rồi nói với Phương Chấn Vũ.

\-" Chấn Vũ anh xem, em bé dễ thương chưa kìa? Không biết con chúng ta sinh ra có đáng yêu như vậy không?"

Chờ lâu Khiết Tâm thấy làm lạ sao Phương Chấn Vũ không trả lời,cô xoay người ngước mắt lên nhìn ,thấy anh thẫn thờ đang nhìn vào truyền hình nhưng cô biết anh không hề biết tivi đang chiếu cái gì vì bây giờ trong mắt anh cho cô thấy được anh đang suy nghĩ về điều gì đó.






 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: Phụ nữ mang thai hay nhạy cảm


Người ta nói phụ nữ khi mang thai rất nhạy cảm,hay suy nghĩ nhưng thái độ của Phương Chấn Vũ làm cô không suy nghĩ không được.

Anh ngồi bên cạnh cô nhưng tâm anh không ở cạnh ,anh chưa bao giờ như vậy với cô,đến nỗi cô  lời cô nói anh cũng không để vào tai.Đây là lần đầu hai người cưới nhau mà anh trở nên xa lạ với cô như thế.

Cô thường nghe người ta nói khi người vợ mang thai người đàn ông thường sinh tật có những mối quan hệ ngoài luồng ,không lẽ...không...cô không tin đều đó Chấn Vũ sẽ không đối xử với cô như thế.Khiết Tâm cắn môi chần chừ muốn mở miệng hỏi anh có chuyện gì?


Đúng lúc điện thoại của anh reo lên,anh lấy từ trên bàn ,Khiết Tâm nhìn sơ thì số đó gọi từ Mỹ.

Bỗng thấy anh nhìn điện thoại reo lâu nhưng  vẫn chưa bắt máy sau đó quay sang nhìn cô,xong anh lại đứng dậy.

\-"Anh ra ngoài nghe điện thoại "

Nói rồi không để cô trả lời đi nhanh ra ngoài nghe,cô không nghĩ mình đa nghi nhưng cô cảm giác được anh có chuyện gì đang giấu cô,anh luôn nghe điện thoại trước mặt cô chưa bao giờ ra xa nghe như vậy.Không kìm chế sự tò mò được Khiết Tâm bước nhẹ nhàng ra đứng sau cây cột xem coi Phương Chấn Vũ nói gì.Cô còn nhìn được vẻ mặt khó xử của anh.Giọng nói trầm thấp nhưng bây giờ sao trở nên xa lạ đến thế.

\-" Được rồi..tôi sẽ quay về....đừng lo lắng

...tôi sẽ nói chuyện với cô ấy..."

Những lời sau..Khiết Tâm đâu còn dũng khí mà nghe nữa ,cô lấy mu bàn tay bỏ vào miệng cắn, để ngăn lại tiếng khóc ,thì ra anh có người phụ nữ khác ở Mỹ ,anh muốn quay về với cô ta ...nhưng anh thấy khó xử không biết mở lời với cô như thế nào .Nên từ tối giờ thái độ của anh lạ như thế.Khiết Tâm lau nước mắt đi thẳng lên lầu ,cô thật sự rất mệt cô thấy tim mình bây giờ rất rất đau...nỗi đau còn gấp vạn lần bảy năm trước...

Phương Chấn Vũ nghe điện thoại xong đi vào thấy tivi vẫn còn mở nhưng không  Khiết Tâm không thấy đâu.Lên lầu mở cửa ra thấy đèn trong phòng đã tắt,  cô đang nằm trên giường quay lưng lại phía cửa ,anh nghĩ cô ngủ rồi nên khép cửa lại qua thư phòng.Anh còn rất nhiều việc phải giải quyết.Nghe tiếng cửa đóng Khiết Tâm không kìm chế được nữa, bật khóc nức nở.Anh bắt đầu lạnh nhạt với cô ,anh không cần cô và con của họ nữa rồi.

Cô lấy tay vuốt nhẹ ở bụng.

\-" Huhu ...Con à! ba con không cần chúng ta nữa rồi"

Khóc mệt mỏi cô chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

Phương Chấn Vũ làm việc đến tận khuya, mệt mỏi day day trán , vào phòng thấy Khiết Tâm hô hấp đều đều , anh thả dép leo lên giường nằm xuống ôm cô vào lòng,cô chỉ " ưmh " lên một tiếng để mặc anh ôm mà ngủ tiếp,anh mỉm cười hôn lên tóc cô rồi cùng chìm vào giấc ngủ.Ngủ đến trời hơi tờ mờ sáng ,bỗng nhiên Phương Chấn Vũ nghe tiếng bước chân và tiếng kéo vật gì nặng ,anh mở mắt ra thấy Khiết Tâm đang kéo va li chuẩn bị ra cửa,Phương Chấn Vũ hoảng hồn bật đèn lên .KhiếtTâm  giật mình lấy tay che mắt ,quay lại nhìn người bật đèn .


Bất ngờ bị anh phát hiện ,giống như mình làm việc gì xấu cô quay đầu kéo vali bỏ chạy.Phương Chấn Vũ mới vừa mở đèn lên xem cô làm gì ,thấy một màn trước mắt tỉnh cả ngủ,không nghĩ nhiều anh bay thẳng từ trên giường xuống chạy tới ôm chầm lấy cô.Trời ơi anh không tin vào mắt mình nữa ,cô đang muốn bỏ trốn sao ?

\-" Khiết Tâm..em làm gì vậy?...em đi đâu?...Khiết Tâm"

\-" Buông ra ...anh buông ra..."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: Anh muốn về mỹ ?


Khiết Tâm vừa  hét lại uốn éo thân người .

Phương Chấn Vũ càng ôm chặt hơn.Khiết Tâm tức giận buông va li xuống,lấy tay đánh đấm loạn xạ,Phương Chấn Vũ chỉ biết đứng đó chịu trận,anh không dám mạnh tay với cô,vì sợ ảnh hưởng đến đứa bé.Phương Chấn Vũ thật lòng không biết cô bị làm sao ,nhưng trong đêm mà cô lại có tư tưởng bỏ trốn trong khi đó trong bụng còn có đứa bé .Dù yêu thương cô nhiều như thế nào nhưng hành động này của cô đã chọc giận anh.Vì tức giận không kìm được cảm xúc anh quát lớn.

\-" Khiết Tâm !em có thôi đi không?.Em đang làm mình làm mẩy chuyện gì? "

Tiếng quát của anh làm cô ngưng giãy dụa miệng cũng im bật.Anh mới vừa quát cô,đây là lần đầu tiên anh lớn tiếng với cô như thế.Nước mắt uất ức không kìm chế được tuôn ra ,nhưng cô mím chặt môi không cho mình khóc thành tiếng.

Mătq thấy cô mím môi ,mắt mở to nhìn anh,trong đó là sự đau thương,thất vọng ,

nước mắt tuôn rơi hai hàng,Phương Chấn Vũ thở dài trong lòng ,đối mặt với cô anh chỉ là con hổ giấy mà thôi,ôm chặt cô vào ngực,

đau lòng hôn lên mặt cô ,giọng nói hết sức dịu dàng.

\-" Khiết Tâm anh xin lỗi ,đừng khóc nữa mà em..vì em muốn rời xa anh ,điều đó anh không thể nào chấp nhận được ,làm anh rất tức giận..."


Thấy cô vẫn gục đầu trong ngực anh ,không thèm trả lời hay để ý đến anh.Phương Chấn Vũ nóng ruột nâng mặt cô lên ..

\-" Khiết Tâm...nói anh nghe đã xảy ra chuyện gì được không em?"

\-" Buông em ra"

Giọng nói cô rất xa cách .

Làm tim anh nhói lên từng hồi .Phương Chấn Vũ thả lỏng tay ,buông cô ra đứng cách cô một bước chân.Khiết Tâm mở to mắt nhìn anh giọng nói kiềm nén sự run rẩy vang lên

\-" Anh muốn về Mỹ "

Lời cô nói làm Phương Chấn Vũ giật mình thì ra cô đã biết.Vì chuyện này mà cô mới muốn bỏ anh đi.Anh không nghĩ cô phản ứng mãnh liệt đến vậy.Anh nhẹ nhàng gật đầu.

\-" Đúng vậy ,nhưng mà..."

\-" Được rồi ..Em hiểu rồi"

Khiết Tâm đau đớn cắt ngang lời anh, bước lùi  cách xa anh hai bước.Phương Chấn Vũ nắm tay cô bị cô vun ra.Vẻ mặt đau đớn của Khiết Tâm làm anh lo sợ hoang mang.

\-" Khiết Tâm ..đúng là anh muốn về

Mỹ..nhưng nếu em không muốn anh sẽ không về nữa .Khiết....."

\-" Đủ rồi..anh đi đi ... tôi không cần anh thương hại hay có trách nhiệm gì cả ...

huhu...anh về với cô ta đi..huhu.."

Khiết Tâm bỗng nhiên hét lớn ,bật khóc nức nở,khi thấy anh thừa nhận cô không kìm chế được nữa,mà khóc rất thương tâm.

Phương Chấn Vũ cả kinh anh mặc kệ sự chống đối của cô ôm chầm lấy cô vào lòng, anh về Mỹ vì công ty đang cần anh ,sao cô lại nói anh về với cô ta...cô ta là ai??? ..trời ơi chắc anh điên mất.Nhưng thấy cô khóc thảm thiết đến như vậy phải dỗ cô nín rồi chuyện đó tính sao.

\-" Khiết Tâm đừng khóc mà em..ngoan ...anh không đi đâu nữa hết ...Khiết Tâm.."


Nước mắt vẫn không ngừng rơi.Phương Chấn Vũ bế cô lại giường để cô ngồi trên đùi anh,cô không còn sức để mặc anh muốn làm gì thì làm .

\-"Khóc nhiều sẽ bị mệt mà sẽ ảnh hưởng đến em bé đấy...ngoan nín đi em"

Quả nhiên nghe ảnh hưởng đến em bé.Cô nín ngay chỉ còn tiếng hít hít nho nhỏ .Anh lấy khăn giấy đầu tủ ,lau nước mắt cho cô.

Anh nâng khuôn mặt cô lên,hai mắt sưng đỏ cái mũi hồng hồng ,yêu chết đi được!!!Cô đúng là cục nợ của anh mà không hành anh sống dở chết dở là cô không vừa lòng, nhưng mà anh cam tâm tình nguyện những tra tấn ngọt ngào này.Anh nhìn vào mắt Khiết Tâm nhẹ nhàng lên tiếng.

\-" Khiết Tâm .Đúng là anh phải về Mỹ .Vì anh đã vắng mặt quá lâu rồi.Mà cơ sở chính nằm ở Mỹ anh không thể không về...Anh về là vì công việc ,anh không biết vì sao em nói anh về Mỹ là vì có người phụ nữ khác.

Nhưng anh có thể thề với em,anh không có làm điều gì sai trái với em hết.Khiết Tâm em tin anh đi..."

Nhìn vẻ mặt anh không có chút gì là giả dối cả, mà còn mang chút gì đó vẻ đau lòng và lo lắng nữa.Không lẽ cô đã hiểu lầm anh.Cô cắn cắn môi sau đó giọng nói khàn khàn  vang lên.

\-" Nhưng em nghe anh nói chuyện điện thoại với cô ta...anh còn ra ngoài nghe điện thoại..Khi em nói chuyện với anh thì anh lại không nghe vì anh bận phải suy nghĩ về cô ta"

Nói rồi tủi thân nước mắt lại lăn dài.Phương Chấn Vũ sáng tỏ thì ra là cô ghen.Trời ơi anh không ngờ những hành động đó lại khiến cô hiểu lầm như vậy.Thì ra vợ anh khi ghen lại ghê gớm đến vậy.Anh lấy tay vừa lau nước mắt cho cô vừa giải thích.

\-" Em hiểu lầm rồi.Anh không nói chuyện với ai cả,người anh nói chuyện là JOLL.Phó giám đốc của tập đoàn tại Mỹ...Còn anh ra ngoài nghe điện thoại và hay suy nghĩ là vì anh đang khó xử không biết phải mở lời với em như thế nào..."

Anh ngưng một chút sau đó nắm  tay cô lên úp vào má mình.

\-" Vì anh muốn nói với em,anh rất muốn ,rất muốn em cùng theo anh về Mỹ.Để em ở lại đây anh không thể nào yên tâm được.Anh không muốn rời xa em dù chỉ là phút giây.Anh biết mình như vậy là ích kỷ,anh không muốn làm em khó xử .Vì bạn bè,sự nghiệp tất cả em có đều ở nơi đây...Đều đó làm anh cứ suy nghĩ mãi.Anh không biết làm sao cho phải.."

Hai người nhìn nhau ,nghe anh nói mọi thứ vỡ lẽ ,Khiết Tâm xấu hổ không thôi.Sao cô có  thể hiểu lầm anh như vậy chứ.

Cô xấu hổ vùi đầu vào ngực anh ,ảo não lên tiếng.

\-" Xin lỗi anh..Sao anh không nói em nghe sớm?, để em vì  đau lòng  mà muốn chết đến nơi rồi "

Lúc này Phương Chấn Vũ mới thở phào nhẹ nhõm ,anh ôm mặt cô lên hôn lên môi cô,cười nhẹ.

\-" Em còn nói sao.Anh bị em làm cho đau tim muốn chết rồi thì có.Khiết Tâm mai mốt có chuyện gì cũng phải hỏi qua anh,đừng như vậy mà muốn rời xa anh có được không em.?Xem như anh cầu xin em cũng được"


Lời anh nói làm Khiết Tâm cảm thấy mình thật có lỗi.Cô nhẹ nhàng gật đầu,mỉm cười ngọt ngào nhìn anh.

\-" Em xin lỗi.Em sẽ không như vậy nữa..."

Phương Chấn Vũ yêu thương béo má cô rồi chợt nghĩ đến gì đó ,anh cẩn thận mở miệng.

\-" Khiết Tâm anh đã bỏ bê tập đoàn quá lâu rồi.Giờ đã đến lúc anh phải quay về.Em...em có thể sang đó với anh được không?..Anh không thể nào rời xa mẹ con em được .. "

Khiết Tâm nắm lấy tay anh để vào bụng mình ,nở nụ cười tươi.

\-"Chấn Vũ em đã từng nói ở đâu có anh nơi đó là nhà.Anh đi đâu mẹ con em đi đó.."

Phương Chấn Vũ mừng rỡ siết chặt cô vào lòng hôn  rồi lại hôn lên tóc cô.

\-" Anh yêu em bà xã..."

Khiết Tâm vùi đầu vào ngực anh cười tủm tỉm.

Hạnh phúc là thế đấy ,đắng, cay, ngọt bùi hiều lầm có ,chia cách có .Buông tay nhau lúc khó khăn? Không phải vì không vượt qua được, chẳng qua là vì tình yêu chưa đủ lớn thôi.Người nói yêu mình có thể nhiều vô số kể, nhưng chỉ duy nhất một người có thể cùng mình tay nắm tay đi đến cuối cuộc hành trình. Và người ấy, sẽ không vì những lý do trời ơi đất hỡi không đâu mà buông tay mình một cách dễ dàng quá đỗi. 

\------------------------END-------------------------






 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: Ngoại truyện


Thời tiết đầu thu thường có những cơn mưa bất chợt.Khiết Tâm từ trong trường đi ra,lúc sáng đi học thấy trời vẫn trong xanh,sau bây giờ mây đen lại kéo tới ,đỗ mưa lớn thế này...Cô lấy tay che đầu chạy nhanh ra cổng,phải đi thêm hai mét nữa mới tới trạm xe bus...

Khiết Tâm chạy nhanh,đang giơ tay qua đường thì từ xa môt chiếc xe hơi sang trong chạy qua " Ào.."


Bao nhiêu nước dơ ổ gà trên đường đều văng lên ướt hết quần áo Khiết Tâm...Cô chỉ biết la lên trong tuyệt vọng..Nhìn lại quần áo trên người ướt đẫm,cả khuôn mặt và đầu cũng không tránh khỏi.Khiết Tâm ão não thật sự cô rất muốn bật khóc...Hình dạng như vậy cô còn phải đi làm thêm thì phải làm sao đây,hôm nay phải mất một buổi kiếm tiền...Cô lau nước trên mặt nhưng làm thế nào cũng không lau hết được ,Đang bực bội không biết phảo làm sao? Khiết Tâm thấy chiếc xe vừa rồi quay lại.Cô nói thầm trong lòng được lắm gây chuyện lại bỏ chạy luôn.Bây giờ cô có nơi để xả cơn tức.Cô hùng hồn đi qua ,người trên xe cũng bước xuống.Là một thanh niên cao gầy trên tay còn cầm cây dù che khuất mặt..Đến khi tiến đến gần Khiết Tâm nói lớn...

\-" Anh chạy xe kiểu gì thế..anh...."

Tiếng nói bỗng im bật khi thấy rõ người đó.Thì ra là anh ,Phương Chấn Vũ anh ta rất nổi tiếng trong trường ,là nam thần trong lòng các cô nữ sinh trường cô...Nhưng sao bỗng nhưng đối mặt với anh cô lại sợ chứ.Khiết Tâm chân mài nhíu chặt vẻ mặt rất tức giận nhưng lời nói ra nhẹ như bông,chẳng có chút sát thương gì với người đối diện cả.


\-" Anh chạy xe phải nhìn đường chứ..Anh làm tôi ướt hết rồi"

Phương Chấn Vũ nhếch môi thì ra là cô ,anh biết mặt cô nhưng chỉ là không biết tên....Cô là cô gái ngủ gục trong giờ thuyết giảng của anh lần đó..Trường anh có phong trào là khi các tân sinh viên mới vào sẽ có những buổi tọa đàm giao lưu nghe các cựu sinh viên thuyết giản và cùng nhau giao lưu trao đổi.Trong khi bao cô gái trong trường lắng nghe anh nói ,hết tiết giao lưu chờ được nói chuyện xin số điện thoại của anh ,còn cô từ đầu đến cuối..là ngủ cho đến khi bạn bè gọi dậy vì hết giờ thì lật đật ôm túi xách bỏ đi ,Không ngờ hôm nay lại gặp cô trong tình huống này..Dù bộ dạng lắm lem,ướt sủng nước mưa..Giờ anh mới nhìn kĩ khuôn mặt của cô,nhỏ nhắn thanh tú,rất xinh đẹp ,không hề trang điểm ,một khuôn mặt sạch sẽ không chút son phấn,vẻ thu hút người ta nhất là đôi mắt đen láy to tròn lông mi còn rất dài vừa đáng yêu vừa ngây thơ.nhưng sau này anh mới biết cô còn có nụ cười rất đẹp..Chuyển tầm mắt xuống thân thể cô..Vóc dáng mãnh khãnh nhưng vòng nào ra vòng đó,vì bị ướt nên chiếc áo sơ mi dính vào người anh còn thấy được chiếc áo ngực màu trắng ẩn hiện,phía dưới là đôi chân thon dài ,cô không cao lắm nhưng thân hình rất đẹp...Mắt thấy Phương Chấn Vũ nhìn chằm chằm vào người mình Khiết Tâm cũng nhìn theo ,cô hoảng hốt lấy túi xách che lại..mặt ửng hồng .Phương Chấn Vũ đưa dù cho Khiết Tâm ,cô không hiểu ý anh nhưng vẫn cầm lấy ,anh cởi áo ngoài mình ra khoác lên người cô,Khiết Tâm ngạc nhiên nhìn anh..Mặt Phương Chấn Vũ không cảm xúc giọng trầm ấm vang lên

\-" Lên xe..Tôi đưa em đi"

\-" À..không cần tôi tự đi xe bus được rồi..."


\-" Tôi không rãnh ở đây dầm mưa với em...lên xe.."




 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: Ngoại truyện


Nói rồi nắm tay cô kéo cô tới cửa xe rồi nhét cô vào ..Mọi thứ quá nhanh làm Khiết Tâm trở tay không kịp...Phương Chấn Vũ vòng qua mở cửa lên xe...anh để cây dù ra đằng sau, quay sang nhìn cô ,lấy trong cốp ra hai cái khăn.Anh đưa cô một cái .

\-" Lau đi .Em tên gì?"

\-" Lâm Khiết Tâm..Cám ơn anh..."

Khiết Tâm ngoan ngoãn lấy khăn lau tóc và mặt ,cô nhìn thấy quần áo mình nước mưa ướt đẫm đôi giày cũ làm bẩn cả xe anh,cô ngại ngùng nói lí nhí...


\-" Xin lỗi ..làm bẩn xe anh. "

Phương Chấn Vũ hình như không để ý anh chỉ thuận miệng trả lời.

\-" Không sau.Em đi đâu.Tôi đưa em đi"

Mắt không nhìn cô mà chỉ chuyên tâm nhìn đường lái xe..cô đọc địa chỉ phòng trọ của cô..Đúng ra cô nên ở kí túc xá của trường.

Nhưng do cô nhập học trễ hơn mọi người nữa tháng ,hên sau trong lớp có cô bạn tên Bối Như rủ cô ở chung phòng trọ với cô ấy nên cô cũng đỡ buồn,không gì thay đổi năm sau bọn cô sẽ chuyển vào kí túc xá...Chắc là do thời tiết bên ngoài đang mưa gặp trong xe quá ấm áp và yên tĩnh sẵn ,mấy ngày nay làm thêm đến khuya mới về nên bị mất ngủ .

Cô thim thíp lúc nào không hay,đến nơi xe ngừng ngay khu phòng trọ Phương Chấn Vũ xoay người qua định nói với cô đã đến nơi .Mắt thấy cô ngủ rất say,hô hấp đều đều...con mèo lười này sao nơi nào cũng có thể ngủ được vậy,hình như cô rất mệt mỏi nên mới có thể ngủ ngon lành,ma xui quỷ khiến như thế nào, Phương Chấn Vũ nghiêng sát vào người Khiết Tâm anh chỉ muốn nhìn cô ở cự li gần nhất chứ không hề có ý gì,da cô thật đẹp ,trắng mịn không tỳ vết...đôi môi đỏ mọng đang hé mở hô hấp ..Bất Ngờ Khiết Tâm mở mắt,Phương Chấn Vũ cũng giật mình anh quay mặt đi cũng là lúc Khiết Tâm ngốc đầu dậy..Tự nhiên anh cảm giác làn môi mịn màn của cô hôn trên má anh.Khiết Tâm lấy tay che miệng khuôn mặt ửng hồng .

Trời ạ cô thề là cô không cố ý ,chỉ là mở mắt ra thấy anh dựa sát vào mình như vậy nên cô hốt hoảng, mới ngồi dậy không ngờ lại.......

\-" Tôi...tôi...không phải cố ý...tôi..."


Anh lấy tay sờ vào má nơi cô vừa hôn,cảm giác tê rần ,ấm áp như còn đó ,môi nhếch nhẹ .

\-" Tôi không biết ..."

\-"Sao chứ!"

Khiết Tâm sững sờ nghe anh nói,anh không tin lời cô,anh tưởng cô cố ý sao?Anh giống như đang ăn vạ vậy!

\-" Tôi thật sự không cố ý..tại anh dựa sát vào tôii quá làm tôi giật mình mà thôi..tôi..."

Bỗng nhiên anh lại một lần nữa nghiêng người áp sát vào cô ,miệng nhếch lên,nở nụ cười đẹp mắt,làm Khiết Tâm quên cả phản khán..

\-" Tôi thuộc tuýp người không thích bị thiệt thòi ..Em vừa hôn tôi...có phải tôi cũng nên hôn lại em không ?"

Nói rồi anh không cho cô thời gian suy nghĩ ,hạ môi xuống mút lấy môi cô,nhẹ nhàng mút từng chút một .Đôi môi mỏng của anh phủ xuống cánh môi mềm mại của cô, dịu dàng mà quấn quít. Phương Chấn Vũ không biết rằng mùi vị của cô lại ngọt ngào đến vậy, người cô như phảng phất hương thơm tự nhiên anh đặc biệt yêu thích. Đôi môi nhỏ nhắn lại hấp dẫn anh..Nhưng lần đầu tiên không muốn cô hoảng sợ,anh quyến luyến rời khỏi môi cô,lấy tay vuốt nhẹ môi cô cười cười.


\-" Bây giờ thì tôi thấy mình không thiệt thòi nữa rồi" (....)

Lúc này Khiết Tâm mới lấy được tỉnh táo miệng lắp bắp...nói không nên lời..

\-" Anh...anh..."

Cô đẩy mạnh anh ra ,mở cửa chạy nhanh vào phòng trọ ,không dám quay người lại mà cô cũng quên mất trên vai mình còn đang khoác áo của anh...Nhìn bóng dáng nhỏ nhắn chạy nhanh khuất sau hẻm vắng..

Phương Chấn Vũ lắc đầu mỉm cười..Đây là lần đầu tiên anh có hứng thú với một cô gái...Anh không phải là kẻ trăng hoa,nhưng nếu đã xác định được đối tượng thì anh rất nghiêm túc...vì với anh tình yêu là thứ gì đó rất thiên liêng..Anh không muốn trở thành người đàn ông tồi tệ như ba anh....




 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47: Ngoại truyện


Sau ngày đó ,cũng hai tuần rồi Phương Chấn Vũ không gặp mặt Khiết Tâm.Anh cảm giác cô đang cố tình tránh mặt anh, áo khoác cô trả cho anh rồi nhưng không phải tận tay đưa anh mà gửi cho phòng bảo vệ.Với lại hai tuần nay anh cũng rất bận nên chưa tìm đến cô, hôm nay bắt đầu triển khai kế hoạch thử xem cô trốn được đi đâu....Phương Chấn Vũ đứng ngay lối hành lang trước cửa lớp khoa thiết kế chờ Khiết Tâm..Các nữ sinh đi qua ai cũng ngoái đầu nhìn lại, người thì quyến luyến, người thì đỏ mặt, thẹn thùng ...nhưng tất cả đều có chung suy nghĩ nam thần Phương Chấn Vũ đứng đây chờ ai???..Anh không buồn quan tâm, vẫn tao nhã đứng đó quan sát lối đi cầu thang, chẳng mấy chốc thân ảnh mà anh chờ mong đã xuất hiện..nhưng một màn không mong muốn khiến Phương Chấn Vũ khó chịu..Khiết Tâm vừa đi vừa nói chuyện với một nam sinh, không biết chuyện gì mà khiến cô cười tít cả mắt..Mặc kệ ánh mắt mọi người anh bước tới chắn ngang đường đi của Khiết Tâm ..Vừa nhìn thấy anh những hình ảnh ngày đó như cuốn phim quay chậm, Khiết Tâm đỏ mặt, miệng lắp bắp..,tim còn đập nhanh...

\-" Anh...sao...lại ở đây...?" Tự nhiên Phương Chấn Vũ bước lại gần , lấy tay vén tóc cô, miệng nở nụ cười cưng chiều.

\-" Thì anh đến tìm bạn gái mình , có gì không đúng sao ..hửm"


Nói rồi còn béo má cô...lời nói anh vừa dứt thì tiếng mọi người " Ồh " lên, rồi những cuộc bàn tán xôn xao bắt đầu..Mà nhân vật nữ chính vẫn còn chưa tiêu hóa xong câu nói của anh ,cô vẫn còn đứng ngây ra.Đến khi tay được Phương Chấn Vũ nắm tay cô, Khiết Tâm mới choàng tỉnh..Mặt đỏ lên , lời nói lúng túng. .

\-" Ai...ai..là bạn gái của anh chứ" Phương Chấn Vũ bỗng cười tươi choàng tay qua vai ôm cô vào lòng.

\-" Khiết Tâm...thôi mà em..đừng giận anh nữa mà...anh biết lỗi rồi...Tại hai tuần nay anh bận làm luận văn nên không đến tìm em..."

Woa....lại một trận Ồh lên,ngưỡng mộ có,ganh tỵ có,bao ánh mắt đang săm soi nhìn cô và anh.

Khiết Tâm nhìn chằm chằm khuôn mặt đẹp trai đang tươi cười trước mắt...Cô thật muốn đưa tay lên cào nát cái khuôn mặt đẹp trai đó, cô là bạn gái anh ta hồi đó,nói chuyện giống hai người như đôi tình nhân đang yêu mà cô đang giận hờn vu vơ vậy đó.Khiết Tâm mím môi gạt tay anh đang ôm vai mình .


\-" Anh ...anh..nói...."

\-" Được rồi Khiết Tâm..đừng bướng bỉnh nữa mà em.." Bướng bỉnh cái đầu anh,đồ mặt dày không biết xấu hổ...Khiết Tâm chửi thầm trong lòng..Cô chưa bao giờ lớn tiếng chửi một ai cả ,tức tối mà không biết mở miệng làm sao..Bây giờ ai ở đây cũng nghĩ cô là bạn gái Phương Chấn Vũ ,cô có mười cái miệng cũng không giải thích được..Không biết phải làm sao thì mắt thấy Phương Chấn Vũ nắm chặt tay cô,cô cố vung ra nhưng làm sao cũng không được..Đang bực mình thì nghe anh nói với nam sinh bên cạnh cô.

\-" Phiền cậu xin cho Khiết Tâm nghỉ tiết cuối này..."Nam sinh bị một màn trước mắt làm cho đơ người thì ra hoa khôi lớp cậu ta đã là hoa đã có chủ ,tự nhiên cậu thấy may mắn hên là cậu không để ý Khiết Tâm người cậu thầm mếm là cô bạn cùng phòng với Khiết Tâm là Bối Như,nếu không là có chuyện rồi,nhìn người trước mắt tuy cười nói ôn hòa nhưng sau cậu thấy anh ta rất nguy hiểm,nghĩ vậy cậu liền nặng một nụ cười đúng tiêu chuẩn ..

\-" Vâng..để tôi xin phép dùm cho"

\-" Cám ơn cậu...."


\-" Tôi không muốn nghỉ học..Anh làm gì..Á..anh đưa tôi đi đâu..."

Không để cô lên tiếng anh đã kéo Khiết Tâm đi ,bất chấp cô chống đối ,kéo cô xuống sân trường nhìn lên lầu vẫn thấy mọi người nhìn xuống quan sát hai người họ.Phương Chấn Vũ mỉm cười kề sát tai Khiết Tâm nói nhỏ ,nhìn từ xa như là cử chỉ âu yếm rất mập mờ.

\-" Em không ngoan ngoãn anh không ngại sẽ hôn em ngay giữa sân trường"




 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48: Ngoại truyện


Lời nói rất hiệu nghiệm.Khiết Tâm ngừng mọi hoạt đông nhìn anh đắm đuối.Khuôn mặt anh vẫn nhìn cô mỉm cười..Nhưng cô biết nụ cười đó rất nguy hiểm,lời anh nói là thật không một chút đùa.Thế là Khiết Tâm ngoan ngoãn để anh nắm tay,dắt ra cổng trường nhét vào xe .

Xong rồi...vậy là từ đây cô man cái mác là bạn gái của Phương Chấn Vũ....Lên xe anh im lặng lái xe chẳng ngó ngàng gì cô...Chẳng mấy phút xe đã ngừng ngay khu chung cư cao cấp...

Phương Chấn Vũ xuống xe mở cửa nắm tay kéo Khiết Tâm vào thang máy..Cô vung tay ra mấy lần nhưng chẳng ăn thua gì,tay anh vẫn nắm tay cô rất chặt..mắt thấy anh đang mở cửa nhà ..tim Khiết Tâm run lên..lúc ở trên xe anh còn dám hôn cô nếu vào nhà của anh,thử hỏi anh còn làm chuyện gì nữa,nghĩ thế Khiết Tâm quay đầu định bỏ chạy,nhưng Phương Chấn Vũ nhanh hơn một bước,cửa vừa mở xong anh lôi cô vào đóng cửa lại ,miệng Khiết Tâm không ngừng la hét.


\-" Tôi không vào...anh thả tôi ra...Phương Chấn Vũ ...anh điên rồi tôi...tôi..."

\-" Em có im hay không ?hay em muốn anh dùng miệng chặn lại.."

Đồ xấu xa chỉ biết uy hiếp cô..Vì tức giận mà mặt Khiết Tâm đỏ lên,cô tức giận đứng đó trừng mắt với anh...Phương Chấn Vũ vào bếp mở tủ lạnh ra ,sau đó xoay người lại ,vẫy tay với Khiết Tâm.

\-" Lại đây"

Khiết Tâm vẫn không nhúc nhích, nhưng khi thấy mắt anh nheo lại cô không tình nguyện chậm chạp bước tới.Phương Chấn Vũ nắm tay kéo cô vào lòng ,đầu anh đặt trên vai cô..


\-" Em biết nấu ăn không ?"

Khiết Tâm khó chịu gật đầu..nhìn thái độ tức giận mà không dám phát tiết của cô..Phương Chấn Vũ mím môi cười, hôn nhẹ lên má cô ..Khiết Tâm giật mình tránh né lấy tay che mặt..Buồn cười với thái độ của cô .

\-" Anh đói rồi ..em nấu cho anh ăn đi,anh đi tắm trước đã ...."

Nói rồi anh sãi bước lên lầu...Để lại Khiết Tâm đứng đó nghiến răng nghiến lợi,đồ chết bầm nghĩ cô là oxin hay sao chứ?,bắt cô nghỉ học để ở đây hầu hạ hắn,đồ ác ma,dám bốc lột cô..miệng thì lầm bầm làu bầu nhưng tay vẫn làm ,mở tủ lạnh ra ,chất đầy đồ ăn .Khiết Tâm lấy vài thứ làm vài món đơn giản,chẳng mấy chốc mùi đồ ăn thơm nức cả căn phòng..Làm người khác phải đói bụng. Không biết từ lúc nào Phương Chấn Vũ đã đứng sau cô,Khiết Tâm đang bỏ miếng thị bò vào nếm lại lần cuối.Bỗng vòng eo bị Phương Chấn Vũ ôm lại ,cả cơ thể dựa hẳn vào lồng ngực của anh cô còn ngửi được mùi thơm sữa tắm thoang thoảng phát ra từ trên người anh.Cơ thể Khiết Tâm cứng lại ,tim cô đập rất nhanh.

\-" Cho anh nếm thử, xem có ngonkhông?"


Khiết Tâm quay đầu lại thấy anh nhìn mình mỉm cười,cô như bị thôi miên ngoan ngoãn gấp miếng thịt bò đút cho anh..cô nhìn anh với vẻ chờ mong ,cô cũng không biết mình bị làm sao,tuy cô rất khó chịu cách thức tiếp cận của anh với cô,nhưng cô lại không bài xích những cử chỉ gần gũi của anh đối với cô,mỗi lần đối mặt với anh tim cô đập liên hồi.Nuốt miếng thịt xuống.Anh gật đầu nhìn cô.

\-"Rất ngon..Chúng ta ăn cơm thôi..anh đói quá rồi" Nghe anh khen đồ ăn mình nấu ngon không hiểu sao cô lại ngây ngô mím môi cười..Điều này làm Phương Chấn Vũ bất ngờ,anh xoay người cô lại trán kề trán cô.

\-" Vậy mai mốt ngày nào em cũng nấu cho anh ăn nhé" Nghe lời anh vừa thốt ra ,Khiết Tâm tỉnh ngộ mặt đỏ lên đẩy anh ra bối rối đi lấy chén..Phương Chấn Vũ vui vẻ cười tươi phụ cô dọn cơm,cô làm các món đơn giản nhưng món nào cũng vừa khẩu vị anh,hôm nay anh ăn đến ba chèn lận..ăn hết lại đưa cô bới ,khung cảnh rất đầm ấm ,như một gia đình nhỏ mà hai vợ chồng đang dùng cơm cùng nhau...Khiết Tâm thấy anh ăn ngon miệng cô cũng rất vui vẻ xúc cơm cho anh không để ý gì.Nhưng Phương Chấn Vũ thì khác ,anh quan sát từng biểu cảm trên khuôn mặt cô gái nhỏ,khung cảnh ấm cúng này là đều anh khao khát lâu lắm rồi...Cảm giác bên cô thật yên bình chưa bao giờ anh cảm thấy lòng mình vui vẻ như bây giờ...




 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49: Ngoại truyện


Sau khi Khiết Tâm rửa chén xong ,bước ra phòng khách đã thấy Phương Chấn Vũ gọt táo,trên dĩa còn có quýt đã được bóc vỏ..Nghe tiếng động Phương Chấn Vũ quay qua thấy Khiết Tâm đang nhìn anh..

\-" Lại đây"

anh mỉm cười nhìn cô..Khiết Tâm bước lại vài bước nhưng không ngồi xuống chỉ đứng đó nhìn anh...

\-" Tôi muốn về.."


\-" Ngồi xuống ăn trái cây ,một chút anh đưa em về"

Nghe anh nói thế Khiết Tâm không nói gì nữa nghe lời ngồi xuống..Nhìn chỗ cô ngồi cách xa chỗ anh..Phương Chấn Vũ không vui nhíu mày, lấy tay đập đập chỗ bên cạnh..

\-"Lại đây ngồi"

Khiết Tâm nhìn anh nhưng không nhúc nhích...Phương Chấn Vũ nghiêng người kéo cô ..Không nghĩ anh sẽ làm như vậy nên cô mất thăng bằng ngã vào lòng ngực anh..

Khiết Tâm xấu hổ đỏ mặt ,bỗng nghe tiếng cười trầm thấp trên đỉnh đầu..Khiết Tâm tức giận đẩy mạnh anh ra ,Phương Chấn Vũ nhanh tay nắm lấy hai tay cô,đẩy ngã cô ra thành ghế sopha nằm đè lên ,mặt  kề sát mặt  ,hơi thở nóng phả vào mặt cô,tim Khiết Tâm đập từng hồi mặt cô đỏ lên..tay bị anh nắm giơ lên đỉnh đầu với tư thế này, người cô phải cong lên mà bộ ngực của cô đang bị anh chèn ép ...cô uốn éo thân người miệng lắp bắp...

\-" Anh...anh...ngồi dậy.....uhm"

Phương Chấn Vũ không để cô nói hết câu đã lấy môi chặn lại..Đôi môi mỏng của anh phủ xuống cánh môi mềm mại của cô, dịu dàng mà quấn quít. Đây là lần thứ hai anh hôn cô nụ hôn này rất mãnh liệt  ,lúc đầu Khiết Tâm còn chống cự nhưng dần cô không còn sức nữa ,nụ hôn ngày càng nóng bỏng,lưỡi Khiết Tân bị Phương Chấn  Vũ cuốn lấy, quấn quýt với lưỡi anh, bắt đầu truy đuổi. Giữa lúc hôn nhau, người Khiết Tâm nóng dần lên, hơi thở nóng hổn hển phát từ trong lồng ngực, tiếng hít thở ngày càng nặng nề. Nụ hôn không biết kéo dài bao lâu,đến khi hai người hít thở không thông nửa anh mới quyến luyến rời khỏi môi cô...hai người thở hổn hển..trán kề trán ,anh lấy tay xoa nhẹ má cô ..


\-"Mai mốt còn dám cứng đầu nữa không ..hửm..?"

Khiết Tâm vẫn còn mơ mơ màng màng ngoan ngoãn lắc đầu...

Anh bật cười ngồi dậy ôm cô lên đặt lên đùi..nâng mặt cô đối diện với mặt anh,Khiết Tâm tay chân bủn rủn không còn sức dựa hẳn vào anh,mặc anh muốn làm gì thì làm.

\-" Nếu sau này,khi nào em không ngoan anh sẽ hôn em ,có biết không hả...?"

Anh mỉm cười cảnh cáo cô ,Khiết Tâm dần tỉnh táo lấy lại nhịp thở mở to mắt nhìn anh ,lại nghe anh nói tiếp..

\-" Anh thích ở bên cạnh em...vì vậy từ nay về sau  em sẽ là bạn gái anh biết không? "

Tim Khiết Tâm đập mạnh một cái , "anh thích ở bên cạnh cô ,câu nói đơn giản nhưng làm tim cô rung động mãnh liệt ,cô biết cô không thoát nổi anh, có thể trái tim cô đã không còn nghe theo lí trí nói nữa rồi...Thấy Khiết Tâm hơi chàu mày..không để cô có cơ hội từ chối..


\-" Không được từ chối anh...anh hứa sẽ yêu thương,bảo vệ em thật tốt...được không em?"

Cô có quyền từ chối sao???mà cô cũng không muốn gượng ép bản thân mình nữa ,cô thật sự rất thích anh..không biết tương lai sẽ ra sao..Nhưng bây giờ cô muốn làm theo trái tim mách bảo..Khiết Tâm không trả lời..vùi mặt vào vòm ngực của anh gật đầu nhẹ ,hai tay choàng qua eo ôm anh thật chật..

Phương Chấn Vũ mỉm cười hạnh phúc vòng tay càng siết chặt ôm cô sát vào lòng..hôn nhẹ lên tóc cô.

Kể từ ngày đó Khiết Tâm chính thức trở thành bạn gái của Phương Chấn Vũ, trong trường không ai không biết điều đó..Mà Khiết Tâm cũng không  ý kiến gì về vấn đề này..Thấy thế mà họ đã bên nhau được năm tháng rồi ,tình cảm mới chớm nở nhưng họ bên cạnh nhau rất hòa hợp,hiểu ý nhau giống như mãnh ghép thiếu đi mà tìm lại được vậy..Có những người ganh ghét Khiết Tâm nhưng từ từ họ phải gật đầu thừa nhận rằng hai người đó sinh ra là dành cho nhau..






 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50: Ngoại truyện


Mọi thứ bên cạnh Khiết Tâm vẫn diễn ra bình thường chỉ có " tâm " cô là thay đổi lớn..Lúc nào cô cũng thấy hạnh phúc,yêu đời..yêu cuộc sống hơn,không còn cảm thấy cô đơn hay tủi thân nữa,giống như lời anh hứa,anh rất yêu thương ,chiều chuộng cô...một người từ nhỏ đã thiếu thốn tình cảm như cô,thì chỉ cần một chút dịu dàng của anh cô cũng đã sẵn sàng ngã vào vòng tay anh,huống hồ gì anh bây giờ cưng chiều cô đến vậy..Chỉ cần nghĩ đến anh thôi là trong lòng cô đã thấy ngọt ngào..Có một chút thay đổi là ngày xưa cô nhận làm thêm ba việc trong vòng một ngày..nhưng dưới sự ngang ngạnh của Phương Chấn Vũ cô chỉ có thể làm một việc duy nhất...Tiếng chuông vừa reo báo giờ tan học,Khiết Tâm đang loay hoay xếp sách vở..Bỗng thấy  mọi người  ồn ào ,Bối Như bên cạnh huých vai cô..

\-" Nhanh lên đi..đừng để người ta chờ .."

Mặt Khiết Tâm đỏ lên bước nhanh ra lớp thấy Phương Chấn Vũ đã đứng đó nhìn cô cười .Anh bước tới nắm tay cô .


\-" Đi thôi.."

Khiết Tâm mỉm cười gật đầu..hai người rời đi trong sự ngưỡng mộ của mọi người...

Phương Chấn Vũ ngừng xe trước cửa hàng bánh kem..anh nói Khiết Tâm ngồi đó rồi vào lấy bánh kem ra, lên xe chạy thẳng về nhà.Khiết Tâm khó hiểu nhìn anh.

\-" Chấn Vũ không phải mai mới sinh nhật anh sao ?"

Anh quay sang nhìn cô một cái sau đó nhìn đường chỉ nói đơn giản .

\-"Mai anh bận rồi nên hôm nay anh muốn cùng em đón sinh nhật trước"


Khiết Tâm gật đầu xem như đã hiểu..Về đến nhà Khiết Tâm liền vào bếp làm mấy món mà anh thích,trong thời gian anh đi tắm cô ra phòng khách trang trí cho khung cảnh lãng mạng ....Hai người sau khi dùng bữa xong Khiết Tâm tắt đèn cả căn phòng tràn ngập trong ánh nến..Phương Chấn Vũ nhìn khung cảnh trước mắt cảm thấy thật ấm áp ,mọi thứ thật đơn giản nhưng đây là sinh nhật lần đầu tiên trong đời anh thấy vui vẻ nhất..Phương Chấn Vũ cầu nguyện sau đó thổi tắt nến ,đèn bật sáng lên Khiết Tâm nhào tới hôn nhẹ lên môi anh..

\-" Chúc mừng sinh nhật anh ..Chấn Vũ "

Nhìn người con gái xinh đẹp trong lòng làm lòng anh nhộn nhào anh cúi xuống tìm kiếm môi cô,đè cô xuống thảm hôn cuồng nhiệt,nụ hôn ngày càng nóng bỏng hai người không thể kiểm soát được cảm xúc ,môi lưỡi quấn quýt tiếng "chụt,chụt " vang vọng khắp phòng..hai thân thể bắt đầu nóng lên,hôn không thể làm dịu khát khao trong lòng họ..Phương Chấn Vũ khó khăn rời khỏi môi cô..lúc này ánh mắt Khiết Tâm đã trở nên mơ hồ..

\-" Cho anh được không?"

Tuy đầu óc đang mơ hồ nhưng cô biết anh đang xin cô cái gì..Đúng là như vậy thì quá sớm..Nhưng cô không từ chối được vì cô thật sự yêu người con trai này..vì là anh nên cô nguyện đem cả trái tim lẫn thể xác dành trọn cho anh,tuyệt đối không hối hận...Khiết Tâm đỏ mặt ngượng ngùng gật đầu..Phương Chấn vũ mừng rỡ bế cô lên đi thẳng lên phòng ngủ..Vừa vào phòng hai người ngã xuống giường., quần áo không biết lúc nào đã được cởi sạch,chỉ còn hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau..bắt đầu một cuộc kích tình nóng bỏng..Khiết Tâm cảm giác cơ thể mình nóng lên ,mỗi một tấc da thịt trên cơ thể đều có thể cảm giác được rất rõ sự đụng chạm của anh. Khi đầu lưỡi của anh liếm lên trên đỉnh núi nở nang của cô, cô rốt cục không kìm được nữa cong thắt lưng lên, khẽ rên rỉ thành tiếng. Thứ cảm giác ngượng ngùng lại khoan khoái này không ngừng đánh vào cả thể xác lẫn tinh thần cô. Khi anh không chút do dự tiến vào cơ thể cô, cảm giác đau đớn như xé rách khiến Khiết Tâm không kìm được chảy nước mắt khóc nức nở. Giọt nước mắt kia còn chưa kịp lăn xuống đã được anh dùng môi liếm láp trên khuôn mặt mịn màn của cô.Phương Chấn Vũ nhẫn nại trấn an cô gái nhỏ chưa có kinh nghiệm,sự khít chặt của cô như bức điên anh, động tác phía dưới không hề ngừng một giây nào.

\-" Uhm..ư...Chấn Vũ..."


\-" Anh yêu em..Khiết Tâm"

Lời yêu trong lúc cao trào ,làm tim cô run lên,mỉm cười trong nước mắt, vòng tay qua cổ anh áp sát cơ thể anh,tìm lấy môi anh,trúc trắc hôn anh,để anh biết cô cũng yêu anh.Khiết Tâm cảm thấy mình như sắp chết vì khoái cảm rồi,Khiết Tâm khóc sụt sùi, lắc lư mái tóc rối tung, nắm thật chặt bắp thịt trên cánh tay anh, hoa kính càng ngày càng mềm mại ướt át co rút lại theo quy luật.Đêm, vẫn còn rất dài, nồng đậm thở dốc cùng tiếng rên rỉ mềm mại vang vọng ở trong nhà, luật động giữa nam nữ mãi mãi không đổi vẫn còn đang tiếp tục.Kích tình qua đi ,tắm rửa sạch sẽ,ôm thân thể mềm mại trong lòng,Khiết Tâm vì mệt mỏi rút vào lòng Phương Chấn Vũ ngủ từ lâu,Phương Chấn Vũ thì rất tỉnh táo,chưa bao giờ anh thấy thỏa mãn như bây giờ...mắt chứ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang say ngủ trong lòng..anh yêu thương cuối xuống hôn nhẹ lên trán cô...qua đêm nay anh càng khẳng định rõ ràng, anh xong thật rồi!! Trái tim anh từ đây không còn là của mình nữa rồi...

Có thể trước mắt là hạnh phúc hay đau khổ nhưng anh vẫn muốn nắm chặt tay người con gái này đi đến hết cuộc đời còn lại.....






 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom