Cập nhật mới

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3794


Thiên Khải bỗng nói: “Cậu Diệp, bên ngoài có hai người vừa đến, họ đi theo cậu từ xa, cần ta giải quyết họ không?”

Diệp Quân nhìn ra ngoài, sau đó nói: “Không cần đâu, ông cứ hồi phục trước đi, ta đi gặp họ”.

Thiên Khải gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân rời khỏi Tiểu Tháp.

Thiên Khải nhìn xung quanh, trong mắt đầy vẻ ngạc nhiên.

Mẹ nó chứ!

Mình gặp phải cậu chủ nhà nào đây?

Lợi hại thế?



Bên ngoài.

Diệp Quân ngự kiếm bay đi, thoáng chốc đã đến một tầng mây, có hai người đứng cách hắn không xa.

Chính là hai huynh muội trước khi hắn bước vào Trọng Thiên thứ nhất.

Diệp Quân nhìn hai người cười nói: “Hai vị tìm ta?”, hai huynh muội đều cảm thấy ngạc nhiên, Diệp Quân phát hiện ra họ từ bao giờ?

Họ đi theo hắn vào đây khá lâu nhưng vì có Thiên Khải nên họ không dám lại gần Diệp Quân, thế nên đứng cách một khoảng rất xa, không ngờ dù thế mà Diệp Quân vẫn phát hiện ra họ.

Người phụ nữ đè nén vẻ ngạc nhiên rồi nói: “Công tử, đúng là bọn ta đến tìm ngươi”.

Diệp Quân khá tò mò: “Chuyện gì?”

Người phụ nữ trầm giọng nói: “Có thể công tử không biết, Ác Đạo Minh đang truy nã ngươi”.

Diệp Quân nhíu mày: “Truy nã ta ư?”

Người phụ nữ gật đầu: “Bây giờ đã tăng giá lên năm trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng, hơn nữa còn là tinh thể Vĩnh Hằng cực phẩm”.

Năm trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng cực phẩm.

Diệp Quân sầm mặt, lẽ nào lại có điện chủ đến?

Cũng không đúng.

Nếu có điện chủ mới đến thì Bát điện chủ hẳn sẽ nhận được tin tức, lẽ nào đối phương không báo cho Bát điện chủ?

Lúc này người phụ nữ nói: “Cậu Diệp, có thể đối phương đang có âm mưu”.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ: “Âm mưu?”

Người phụ nữ gật đầu, sau đó nói suy đoán của mình.

Nghe người phụ nữ nói xong, Diệp Quân nhíu mày, để mình trở thành kẻ thù của Chư Thiên Vạn Giới?

Vẫn có khả năng này.

Năm trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng, còn là cực phẩm, chắc chắn sẽ có người dao động.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ trước mặt: “Tại sao cô nương lại đến báo cho ta?”

Người phụ nữ nói: “Ta muốn tạo thiện duyên với Diệp công tử”.

Cô ta biết việc có thể làm trước mặt người thông minh là chân thành, nếu không chỉ sẽ có tác dụng ngược lại, bị người ta khinh thường.

Diệp Quân cười nói: “Ta đồng ý kết mối thiện duyên này”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3795


Người phụ nữ gật đầu, sau đó dẫn ca ca mình rời đi, lúc này Diệp Quân bỗng nói: “Đợi đã”.

Người phụ nữ xoay người nhìn Diệp Quân, Diệp Quân xòe tay ra, một quả Đạo Linh xuất hiện trước mặt người phụ nữ.

Cô ta sửng sốt.

Người đàn ông cũng sửng sốt.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ: “Cô nương, ta muốn cô làm giúp ta một việc”.

Người phụ nữ không nhận thấy quả Đạo Linh đó mà nói: “Không biết Diệp công tử muốn ta làm gì?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Đăng một lệnh truy nã giúp ta, nói rằng người nào giết được Diệp Quân thì được một ngàn viên tinh thể Vĩnh Hằng, còn là cực phẩm”.

Người phụ nữ sửng sốt, sau đó nói: “Diệp công tử muốn làm lớn chuyện này để người khác không dám manh động…”

Diệp Quân gật đầu, mặc dù hắn không sợ bị người khác gây chuyện nhưng không có nghĩa là muốn bị người khác gây rắc rối, hơn nữa nếu có người gây phiền phức cho hắn, hắn sẽ giết một người, nhất định phải giết người nhỏ tuổi thì mới dẫn dụ được người lớn hơn …

Vẫn không thể quá thô bạo.

Dù sao hắn không thể cứ dựa vào cha và cô cô mãi, đôi khi vẫn phải động não.

Người phụ nữ trầm giọng nói: “Được, nhưng Diệp công tử phải có một ngàn viên tinh thể Vĩnh Hằng thật”.

Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”

Người phụ nữ giải thích: “Diệp công tử có thể không biết, muốn phát lệnh truy nã thì phải đến phố Đạo, hơn nữa phố Đạo thuộc quyền quản lý của tộc Thiên Võ. Quy tắc của họ là nếu muốn phát lệnh truy nã, phải nộp một nửa số tiền cọc phải giao cho họ…”

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Tộc Thiên Võ là một trong chín gia tộc Chiêu Võ à?”

Ánh mắt người phụ nữ lóe lên tia ngạc nhiên: “Diệp công tử biết à?”

Diệp Quân gật đầu.

Người phụ nữ nhìn Diệp Quân không nói gì.

Diệp Quân cảm thấy hơi đau đầu, mặc dù hắn giàu thật nhưng không có nhiều tinh thể Vĩnh Hằng như thế.

Người phụ nữ bỗng nói: “Ta có một suy nghĩ, Diệp công tử có thể nghe thử xem”.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ, người phụ nữ trầm giọng nói: “Diệp công tử có thể kiêu ngạo một chút, chẳng hạn như công khai xuất hiện trên phố Đạo… Dù sao muốn kiêu ngạo thế nào thì kiêu ngạo thế ấy, ngươi càng kiêu ngạo, những người trong tối sẽ càng sợ”.

Diệp Quân nói: “Giả vờ khoe khoang đúng chứ?”

Người phụ nữ sửng sốt, sau đó gật đầu: “Xem như thế”.

Diệp Quân thấp giọng thở dài: “Ta không biết làm thế”.

Tiểu Tháp: “…”

Người phụ nữ khẽ nói: “Vậy thì hơi phiền một chút, hay là… ta dạy ngươi?”

Diệp Quân: “…”

Giả bộ.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ trước mặt, không thể phủ nhận rằng, người phụ nữ này rất đẹp, duyên dáng thướt tha, trông rất yếu đuối mỏng manh, hắn vừa nhìn đã mến.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3796


Nhìn thấy Diệp Quân quan sát mình, người phụ nữ cũng không tức giận, mà chỉ nhìn hắn, bởi vì cô ta không thấy bất kì ý xúc phạm nào từ trong mắt hắn.

Người đàn ông đứng bên cạnh người phụ nữ lại hơi đề phòng, trực giác cho biết, kiếm tu này không đứng đắn lắm.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Cô nương tên là gì?”

Người phụ nữ nói: “Tên ta là Tức Mặc Lan, còn người bên cạnh là ca ca của ta, tên là Tức Mặc Khô”.

Diệp Quân tiếp tục hỏi: “Hai người cũng là người của một trong chín tộc Chiêu Võ à?”

Người phụ nữ ngập ngừng một lúc, sau đó gật đầu.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Trong khoảng thời gian này ta đã gặp không ít người trong chín tộc Chiêu Võ rồi…”

Người phụ nữ đột nhiên cảm thấy hơi tò mò: “Diệp công tử còn gặp những người khác trong chín tộc Chiêu Võ hả?”

Diệp Quân gật đầu, nhưng không tiếp tục nói về vấn đề này nữa, mà chỉ nói: “Lan cô nương, cô nói giả bộ là giả bộ như thế nào?”

Tức Mặc Lan suy nghĩ một lát, sau đó nói: “Thật ra Ác Đạo Minh đưa ra phần thưởng cao như vậy, trong tình huống bình thường thì khả năng là không có ai dám tấn công Diệp công tử, bởi vì chuyện này không bình thường. Nhưng e rằng sẽ có một vài kẻ ngốc, nếu là tán tu ngu ngốc thì còn tốt, cứ giết là được, nhưng nếu là người của chín tộc Chiêu Võ và hai đại tông phái mà giết thì sẽ rất phiền phức.

Diệp Quân khẽ cau mày: “Hai đại tông phái?”

Tức Mặc Lan chần chờ một lát, sau đó nói: “Diệp công tử chưa từng nghe nói đến sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Nói thật, ta mới tới nơi này, cũng không biết nhiều về thế lực nơi này lắm”.

Tức Mặc Lan gật đầu, sau đó giải thích: “Chín tộc Chiêu Võ từng là chín đại gia tộc thượng cổ của thời đại kỷ nguyên Chiêu Võ. Xếp theo thứ tự lần lượt là tộc Thiên Võ, Thủy tộc, tộc Tức Mặc, tộc Hoành Sơn, Lệ tộc, tộc Tư Khấu, tộc Vu Mã, tộc Nguyên Quan, tộc Nam Nhất. Chín tộc Chiêu Võ năm đó đều thuộc thực lực nền văn minh vũ trụ cấp năm. Sau đó bởi vì nền văn minh Thiên Hành xâm lược, nên kỷ nguyên Chiêu Võ bị hủy diệt, chín gia tộc xuống dốc…”

Nói đến đây, trong mắt cô ta lóe lên một tia phức tạp.

Sắc mặt của Tức Mặc Khô đứng sau lưng cô ta cũng trở nên u ám.

Bọn họ đã từng là gia tộc lớn, cũng từng rất huy hoàng, nhưng đó chỉ là quá khứ, bây giờ, thế hệ trẻ như họ đang phải gánh vác trọng trách phục hưng nền văn minh.

Nhưng quả thật rất khó.

Diệp Quân nói: “Trước kia ta có nghe bạn ta nói rằng nếu chín gia tộc liên thủ thì sẽ có cơ hội để đối phó với nền văn minh Thiên Hành, có phải không?”

Tức Mặc Lan gật đầu: “Nghe các trưởng lão trong tộc nói thì đúng là như vậy, nhưng khi đó nội chiến giữa chín gia tộc quá nghiêm trọng, thậm chí giữa các gia tộc còn có huyết hải thâm thù, cộng thêm lúc đó mọi người không ai coi trọng nền văn minh Thiên Hành, cho nên đã bị nền văn minh Thiên Hành tiêu diệt”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nền văn minh Thiên Hành thật sự chỉ là nền văn minh vũ trụ cấp năm sao?”

Tức Mặc Lan nói: “Đúng vậy, chẳng qua bọn họ là nền văn minh vũ trụ hàng thật giá thật, còn chín tộc bọn ta thực sự là hữu danh vô thực, bất kể khoa học kỹ thuật hay võ công, bọn ta đều kém xa nền văn minh Thiên Hành”.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Thì ra là vậy, thế còn hai đại tông phái là gì?”

Tức Mặc Lan nói: “Hai đại tông phái lần lượt là Thái Thượng Tông và Quang Âm Tháng Năm Tông, hai đại tông phái này đều đã rất lâu đời, không ai biết vị trí cụ thể của họ”.

Nói đến đây, cô ta dừng lại một chút sau đó nói tiếp: “Thật ra còn có một quốc gia gọi là Đại Chu”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3797


Diệp Quân đột nhiên có hứng thú: “Đại Chu?”

Tức Mặc Lan gật đầu, đúng vậy, chẳng qua thực lực của Đại Chu bây giờ kém xa so với trước đây, thời kỳ đỉnh cao của Đại Chu là thời đại của Thủy tổ Đại Chu, khi đó, thực lực của Đại Chu rất mạnh, vì vậy ở Đăng Thiên Vực, Đại Chu cũng có thể được xếp trong hàng ngũ đứng đầu, nhưng bây giờ bọn họ không còn cường giả có thể đến đây nữa, vì vậy bọn họ đang dần bị lãng quên”, Diệp Quân gật đầu nói tiếp: “Ác Đạo Minh thì sao?”

Tức Mặc Lan trầm giọng nói: “Thế thực này rất thần bí, bởi vì quá thần bí, cho nên không ai biết thực lực của bọn họ mạnh như thế nào, chỉ biết rằng cho dù là chín tộc Chiêu Võ cộng với hai đại tông phái đều sẽ không tùy tiện đi khiêu khích bọn họ”.

Ác Đạo Minh.

Diệp Quân im lặng không nói gì nữa.

Mặc dù hắn đã từng đánh nhau với Ác Đạo Minh nhưng cho đến bây giờ hắn cũng không biết thực lực thật sự của Ác Đạo Minh mạnh đến thế nào.

Hơn nữa, lần này không biết vị điện chủ nào sẽ âm thầm nhắm vào hắn.

Tức Mặc Lan trầm giọng nói: “Diệp công tử, quay lại chủ đề mà chúng ta vừa mới nói, nếu người của chín đại gia tộc cùng hai đại tông phái nhắm vào ngươi, mà ngươi giết bọn họ, thì chắc chắn sẽ dính vào nhân quả, kết quả như vậy chính là những gì mà Ác Đạo Minh mong muốn.

Diệp Quân cười nói: “Sẽ có người tới giết ta sao?”

Tức Mặc Lan nói: “Trong tình hình bình thường thì sẽ không, bởi vì chuyện này quá không bình thường, như chỉ sợ đầu óc của mấy người đó có vấn đề. Phải biết rằng, những mối thù đẫm máu đều do một mâu thuẫn cá nhân nhỏ gây ra, ta nghĩ Diệp công tử nên giả bộ một chút”.

Diệp Quân bỗng nhiên cảm thấy hơi tò mò: “Giả bộ như thế nào?”

Tức Mặc Lan trầm giọng đáp: “Thực sự không dám giấu, ta cũng không giỏi… trong việc giả bộ cho lắm”.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ta lại càng không giỏi”.

Tiểu Tháp: “…”

Tức Mặc Lan suy nghĩ một chút sau đó nói: “Khoác lác một chút thử xem?”

Diệp Quân trợn mắt nhìn: “Khoác lác?”

Tức Mặc Lan gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quân suy nghĩ, sau đó nói: “Vậy cứ nói cả nhà ta vô địch nhé?”

“Không, không!”

Tức Mặc Lan vội vàng nói: “Đừng khoác lác quá, không chân thật, người khác sẽ không tin, ngươi khoác lác bình thường một chút là được”.

Diệp Quân im lặng.

Tiểu Tháp: “…”

Tức Mặc Lan lại nói: “Cứ nói cha ngươi là cường giả trên cảnh giới Khai Đạo, được không?”

Tiểu Tháp: “…”

Diệp Quân suy nghĩ rồi gật đầu: “Được”.

Lúc này, Tức Mặc Khô đột nhiên nói: “Như vậy có phải khoác lác hơi quá không?”

Diệp Quân: “…”

Tức Mặc Lan gật đầu: “Không đâu, bởi vì nếu quá thấp thì người ta sẽ không kiêng dè nữa”.

Tức Mặc Khô cảm thấy bất đắc dĩ nói: “Thôi được”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3798


Tức Mặc Lan nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử, chuyện này ta sẽ xử lý thay ngươi, nhưng có lẽ không bao lâu chuyện này sẽ truyền khắp Đăng Thiên Vực, khi ngươi đến phố Đạo nhớ kiêu ngạo một chút, để cho người ta vừa nhìn đã biết ngươi có chỗ dựa vô cùng vô cùng lớn mạnh, khiến họ cảm thấy, cha ngươi thật sự là cường giả trên cảnh giới Khai Đạo…”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu, phố Đạo này là gì?”

Tức Mặc Lan nói: “Phố Đạo là một nơi đặc biệt ở Đăng Thiên Vực, ở chỗ này sẽ có người thường tiến hành giao dịch, vật đổi vật, không có trật tự, nhưng cũng không loạn. Bởi vì những người dám đến nơi này đều có thực lực không yếu, mọi người kiêng dè lẫn nhau, ngược lại còn sống yên ổn với nhau”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi”.

Tức Mặc Lan nhìn thoáng qua quả Đạo Linh trước mặt, muốn nói lại thôi.

Diệp Quân cười nói: “Lan cô nương, quả này là ta tặng cô, cô cứ nhận đi”.

Tức Mặc Lan hành lễ: “Vậy cảm ơn Diệp công tử”.

Dứt lời, cô ta cầm lấy quả Đạo Linh.

Thật ra, cô ta rất ngại, bởi vì không có công không nhận thưởng, cô ta chỉ để lộ một chút tin tức, nhận thần vật như vậy thì hơi nhiều, nhưng cô ta lại không cách nào từ chối, bởi vì cô ta đã nhận ra đây là vật gì, đây là quả Đạo Linh do Tiên Đạo Thụ của Thủy tộc kết quả.

Nếu là trước đây, một quả Đạo Linh như vậy chẳng là gì với tộc Tức Mặc, nhưng hiện giờ dẫu sao tộc Tức Mặc cũng không còn như năm đó nữa, vì vậy một quả Đạo Linh vô cùng quan trọng với cô ta.

Do đó cô ta chỉ có thể giúp đỡ Diệp công tử nhiều hơn.

Nghĩ tới đây, Tức Mặc Lan lại nói: “Diệp công tử, mặc dù tộc Tức Mặc ta không còn mạnh như trước, nhưng vẫn vài tai mắt ở Đăng Thiên Vực, nếu có động tĩnh gì ta sẽ báo cho ngươi đầu tiên”.

Diệp Quân cười nói: “Cảm ơn cô”.

Tức Mặc Lan vội vàng lắc đầu: “Không cần, không cần, sau này nếu Diệp công tử có việc cần ta làm, cứ việc dặn dò là được”.

Diệp Quân cười nói: “Vậy sau này có thể sẽ làm phiền nhiều rồi”.

Tức Mặc Lan mỉm cười nói: “Được, Diệp công tử, bây giờ ta sẽ đi sắp xếp, đợi sau khi tin tức cha cậu là cường giả cảnh giới trên Khai Đạo truyền khắp Đăng Thiên Vực thì Diệp công tử có thể đi một chuyến đến phố Đạo , nhớ kỹ phải kiêu ngạo một chút”.

Diệp Quân gật đầu: “Được, đến lúc đó ta nhất định sẽ kiêu ngạo”.

Tức Mặc Lan gật đầu, không nói gì nữa, đưa ca ca của mình xoay người rời đi.

Đợi hai người rời đi, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn, mục tiêu của hắn bây giờ là phải đi đến Trọng Thiên thứ hai.

Thật ra thực lực Thiên Khải cũng đủ mạnh, nhưng vì đối phương bị Đại Đạo áp chế và vấn đề bản thân ông ta, cho nên thực lực đã giảm đi nhiều, do đó bây giờ vẫn không có quá nhiều uy hiếp đối với hắn.

Diệp Quan cần tìm một đối thủ mạnh hơn, tốt nhất là cho hắn cảm nhận được mối nguy hiểm kề cận cái chết.

Ngoài điều này ra, còn có một kế hoạch nảy sinh trong đầu hắn.

Nơi này có Cửu Trọng Thiên, nói cách khác, sẽ có ít nhất chín vị cường giả tuyệt thế, mà chín vị cường giả tuyệt thế này đều bị Đại Đạo trấn áp ở đây.

Nếu hắn thu phục được chín vị cường giả này…

Mẹ kiếp!

Thế thì lật đổ Ác Đạo Minh luôn!

Diệp Quân rất phấn khích.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3799


Nhưng hắn lập tức bình tĩnh lại, càng lên cao, người ta lại càng mạnh, mà các cường giả tuyệt thế đó không thể dễ dàng thần phục người khác, vì vậy hắn phải thận trọng, nếu không đến khi lấy ra kiếm Thanh Huyền, có thể không thu phục được ngươi ta, ngược lại còn rước họa vào thân.

Diệp Quân không suy nghĩ nữa, hắn đi tới hòn hải đảo, Tiên Đạo Thụ thứ hai đã hoàn toàn lớn lên, không chỉ như vậy, phía trên đã kết trái được hơn hai mươi quả Đạo Linh, vẫn chưa hoàn toàn chín hẳn.

Thấy cảnh tượng này, khóe miệng Diệp Quân nhất thời nhếch lên.

Bây giờ hai cây cộng lại, hắn có khoảng hơn sáu mươi quả Đạo Linh.

Sức hấp dẫn của quả Đạo Linh đối với cưởng giả cảnh giới Khai Đạo thực sự quá lớn.

Đương nhiên, tất cả công lao đều thuộc về thời không đặc biệt trong Tiểu Tháp, ở trong tháp mười năm bằng bên ngoài một ngày, cũng bởi vì nguyên nhân này, hắn mới có được quả Đạo Linh nhanh như vậy, nếu ở bên ngoài thì chắc là hắn trồng cây, còn con cháu hưởng thụ.

Thứ duy nhất khiến hắn đau đầu là Tiên Đạo Thụ quá hao tốn Tổ Mạch.

Một trăm năm ít nhất cũng phải tiêu hao hết một trăm Tổ Mạch!

Tuy hiện giờ Tổ Mạch của hắn vẫn còn nhiều, nhưng dùng nhiều như vậy cũng hơi đáng sợ.

Vẫn phải nghĩ biện pháp kiếm tiền!

Bởi vì mỗi lần chăm sóc một cây Tiên Đạo Thụ đến khi kết quả, ít nhất phải hao phí một hai ngàn Tổ Mạch, đây cũng là nguyên nhân tại sao hắn không tạo ra cây Tiên Đạo Thụ thứ ba.

Sau một thời gian ngắn tu luyện trong Tiểu Tháp, Diệp Quân rời khỏi Tiểu Tháp, sau đó rời khỏi Trọng Thiên thứ nhất.

Chỉ chốc lát, Diệp Quân nhìn thấy phố Đạo!

Phố Đạo!

Diệp Quân đột nhiên nói: “Tháp gia, ta nên phách lối thế nào đây? Ha ha…”

Tiểu Tháp: “…”

Phố Đạo.

Thật ra phố Đạo rất đơn giản, chỉ là một con đường đầy đất đá, cũng không lớn lắm, dài mấy dặm, rộng mấy trượng, hai bên chỉ rải rác vài ngôi nhà xập xệ, dân cư thưa thớt, chỉ có vài người buôn bán trên phố Đạo. Hơn nữa, sau khi giao dịch xong, họ sẽ vội vã rời đi, thế nên cả phố Đạo trông vô cùng vắng vẻ.

Hôm nay một thiếu niên bỗng đến phố Đạo.

Thiếu niên mặc đồ đen, sạch sẽ tinh tươm, thân hình thẳng tắp như giáo kiếm, mày kiếm mắt sao, khí thế uy nghiêm, tóc dài trắng như tuyết, tay trái cầm một thanh trường kiếm màu mực, sải bước đi tới, khí phách bất phàm.

Thiếu niên này vừa đến đã thu hút rất nhiều cường giả trong tối.

Diệp Quân!

Dĩ nhiên họ không lạ gì Diệp Quân, dù sao người này cũng là người đứng đầu trên bảng xếp hạng treo thưởng của Đăng Thiên Vực hiện nay.

Năm trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng cực phẩm.

Đây đúng là một khoản tiền cực lớn, nói không dao động là giả.

Nhưng người có thể đến đây đều không phải là người tầm thường, thế nên mặc dù động lòng nhưng không ai ra tay cả.

Vì chuyện này vốn dĩ hơi bất thường, mọi người đều thấy lạ, đều không muốn bị Ác Đạo Minh lợi dụng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3800


Hơn nữa cách đây không lâu Đăng Thiên Vực truyền ra một tin đồn, ý đại khái là cha ruột của Diệp công tử này là cường giả đỉnh cấp trên cảnh giới Khai Đạo.

Trên cảnh giới Khai Đạo?

Dĩ nhiên nhiều người đều hừ mũi khinh thường tin đồn này, hiện giờ vũ trụ hiện hữu vẫn chưa từng xuất hiện cường giả nào trên cảnh giới Khai Đạo.

Cha của Diệp Quân có tài đức gì mà có thể đạt đến trên cảnh giới Khai Đạo?

Mặc dù đa số đều xem thường chế giễu nhưng vẫn không có ai ra tay, vì lai lịch của Diệp Quân chắc chắn không đơn giản, nếu không thì không thể khiến Ác Đạo Minh kiêng kỵ như vậy, thế nên mọi người đều ẩn nấp trong tối quan sát.

Đều đang đợi người khác ra tay.

Ai cũng muốn ngư ông đắc lợi.

Ngay lúc này một cô gái bỗng xuất hiện bên cạnh Diệp Quân.

Người bước ra chính là Nhất Niệm.

Diệp Quân cố ý gọi Nhất Niệm ra, khoảng thời gian này Nhất Niệm đều ở trong Tiểu Tháp nghiên cứu thời không bí ẩn đó, cô ta đã trầm mê vào nghiên cứu.

Thật ra bây giờ trình độ và thao túng của Nhất Niệm với đạo Thời Gian mới thật sự đáng sợ. Nhưng bản thân cô ta không nhận ra điều này, cũng không quan tâm đến, hiện giờ cô ta một lòng nghiên cứu và đơn giản hóa nó, sau đó đưa cho Diệp Quân dùng.

Diệp Quân chủ động nắm lấy tay Nhất Niệm, Nhất Niệm nhìn hắn mỉm cười ngọt ngào.

Diệp Quân khẽ cười, sau đó kéo Nhất Niệm đi đến phố Đạo.

Trong bóng tối, Tức Mặc Lan và ca ca của cô ta là Tức Mặc Khô đang nhìn Diệp Quân và Nhất Niệm, ánh mắt Tức Mặc Lan hiện lên vẻ tò mò, vì mặc dù Diệp công tử này là kiếm tu nhưng tính tình lại hiền hòa, tiếp xúc với hắn hệt như chạm vào gió xuân, chẳng có chút khí thế bức người của kiếm tu nào cả, khác hoàn toàn với những kiếm tu mà cô ta từng thấy trước đây.

Đa số kiếm tu đều khá cô độc, tính cách lạnh lùng, chỉ coi kiếm là tất cả, nhưng Diệp công tử trước mặt này lại khác, nếu không cầm kiếm trong tay thì không giống một kiếm tu.

Chẳng mấy chốc nỗi lo hiện lên trong mắt Tức Mặc Lan trở thành nỗi lo lắng, vì Diệp công tử không biết khoe khoang lắm.

Nếu giả vờ không giống thì không thể đe dọa được vài người nấp trong tối, phải biết là ngôn từ có thể đè chết quân tử, vẻ ngoài có thể chỉnh đốn tiểu nhân.

Trong thế gian, có rất nhiều người xem thường người khác.

Ngay lúc này Diệp công tử đó dẫn theo cô nương bên cạnh dừng lại ở lối ra vào phố Đạo.

Diệp Quân nhìn cách bên phải mấy trượng, nơi đó có một tấm bảng gỗ, bên trên ghi hai chữ xiêu vẹo: Phố Đạo.

Diệp Quân bỗng bước đến trước tấm bảng gỗ, mọi người đều khó hiểu.

Lúc này Diệp Quân dùng hai ngón tay vung thanh kiếm lên, thoáng chốc tấm bảng gỗ đó bị hắn cắt thành từng miếng gỗ nhỏ.

Mọi người đều kinh ngạc.

Tên này vừa đến đã gỡ tấm biển hiện của phố Đạo?

Hắn muốn làm gì?

Tức Mặc Lan nấp trong tối cũng đầy vẻ khó hiểu: “Hắn muốn…”

Tức Mặc Khô nhìn Diệp Quân trầm giọng nói: “Tiểu Lan, kiếm tu này không đơn giản, có tính hơi khoe mẽ, muội phải cẩn thận…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3786


Đăng Thiên!

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn lại, trên đỉnh của bia đá là một cầu thang bằng đá, cầu thang nối dài đến cuối chân trời, mà trên những thềm đá này còn có chín cánh cửa đá sừng sững.

Trọng Thiên thứ chín!

Diệp Quân đang muốn ngự kiếm bay lên thì đột nhiên có giọng nói vang lên từ bên cạnh: “Đạo hữu”.

Diệp Quân quay đầu nhìn lại, cách đó không xa có hai người đi tới, một nam một nữ, trông đều rất trẻ tuổi, nam mặc áo choàng trắng, phong độ nhẹ nhàng, nữ mặc váy trắng, rất xinh đẹp, nhưng lại hơi nhút nhát.

Dung mạo của hai người rất giống nhau.

Diệp Quân hỏi: “Có chuyện gì sao?”

Người đàn ông đi tới trước mặt Diệp Quân, cười nói: “Đạo Hữu muốn tham gia trận chiến Đăng Thiên à?”

Diệp Quân mỉm cười: “Muốn thử xem sao?”

Người đàn ông hỏi: “Đây là lần đầu tiên đạo hữu đến đúng không?”

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Sao ngươi biết?”

Người đàn ông cười to: “Muốn tham gia trận chiến Đăng Thiên phải có hai thứ trước, thứ nhất là Tích Đạo Phù, thứ hai là Đạo Dược”.

Diệp Quân hơi nghi ngờ.

Người đàn ông cười giải thích: “Tích Đạo Phù có thể che giấu thần thức và hơi thở của mình, có thể xoá đi dấu vết ngươi để lại trong thiên địa, thứ này rất quan trọng, không chỉ có thể che giấu hơi thở của ngươi còn có thể khiến người khác không thể cảm nhận được ngươi. Nếu người khác không cảm nhận được hơi thở của ngươi sẽ không biết thực lực của ngươi mạnh bao nhiêu, đương nhiên cũng sẽ không dám tuỳ tiện ra tay với ngươi, còn về Đạo Dược…”

Nói đến đây, hắn ta cười khẽ: “Thứ này càng quan trọng hơn. Đạo Dược là thánh dược chữa thương, tiến vào trong Trọng Thiên thứ nhất vô cùng nguy hiểm, bị thương là chuyện khó tránh khỏi. Nếu không mang theo chút thuốc chữa thương thì sẽ rất nguy hiểm”.

Tích Đạo Phù!

Diệp Quân thầm nói: “Tháp gia, bây giờ ngươi có thể che giấu hơi thở cho ta không?”

Tiểu Tháp đáp: “Đương nhiên có thể, yên tâm, sau khi cải tạo, bây giờ dù là Bát điện chủ kia cũng không cảm nhận được hơi thở của ngươi ấy chứ”.

Diệp Quân gật đầu, sau đó nhìn người đàn ông trước mặt, cười nói: “Đa tạ huynh đài nhắc nhở, nhưng ta không cần những thứ này”.

Người đàn ông cười đáp: “Được”.

Diệp Quân chắp tay, xoay người ngự kiếm bay lên, biến mất ở cuối chân trời.

Sau khi Diệp Quân đi, nụ cười trên mặt người đàn ông dần biến mất: “Thế nào?”

Cô gái đáp: “Rất đẹp trai”.

Người đàn ông đen mặt: “Ta có hỏi muội tướng mạo của hắn ta à?”

Sắc mặt người phụ nữ hơi ửng đỏ, sau đó nói: “Nếu huynh muội của bọn ta hợp sức, có cơ hội giết hắn nhưng bên cạnh hắn còn có cường giả Binh Chủ đó”.

Sắc mặt người đàn ông tối sầm lại.

Người phụ nữ lại nói: “Huynh, người này có thể khiến nhiều cường giả cảnh giới Khai Đạo đi theo như thế chắc chắn không tầm thường, chúng ta đừng mạo hiểm”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3787


Người đàn ông khẽ nói: “Nhưng điều kiện mà Ác Đạo Minh đưa ra thực sự rất hấp dẫn… hai trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng… Nếu có hai trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng, huynh muội chúng ta không chỉ có thể nâng cao thực lực, mà mẹ cũng sẽ có thể sống tiếp…”

Không lâu trước đó, một lệnh truy bắt của Ác Đạo Minh được gửi đến Đăng Thiên Vực, người nào giết được Diệp Quân sẽ được thưởng hai trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng, kèm theo đó là bức chân dung truy bắt.

Người phụ nữ lắc đầu: “Chúng ta chỉ biết hắn tên là Diệp Quân, nhưng không biết kẻ đứng sau hắn là ai, có thế lực gì, nếu tùy ý ra tay mà không biết chút thông tin gì, cho dù giết hắn e là cũng sẽ gặp nghiệp lớn. Đến lúc đó cho dù lấy được tinh thể Vĩnh Hằng, chỉ sợ cũng không có mạng để tiêu, hơn nữa rất có thể sẽ liên lụy đến gia tộc…”

Người đàn ông im lặng không nói.

Người phụ nữ lại nói: “Ác Đạo Minh gửi lệnh truy bắt Ác Đạo đến đây chắc không phải muốn người khác đi giết hắn”.

Người đàn ông quay đầu nhìn cô ta: “Là sao?”

Người phụ nữ phân tích: “Những người có thể đến Đăng Thiên Vực không phải ai cũng là những người tầm thường, đằng sau họ chắc chắn phải có thế lực mạnh. Ác Đạo Minh gửi lệnh truy bắt đến đây, rất nhiều người sẽ bị lay động, họ sẽ đi khiêu khích Diệp công tử này, nếu bị Diệp công tử đánh trả thì Diệp công tử sẽ nhiễm một đạo nhân quả… Nếu muội đoán không lầm, họ muốn Diệp công tử trở thành kẻ thù cả Chư Thiên Vạn Giới, sau đó họ sẽ hợp sức với Chư Thiên Vạn Giới để đối phó với Diệp công tử, hơn nữa ác nghiệp ở đây càng nhiều, đến lúc đó sẽ bị Đại Đạo áp chế càng mạnh…”

Người đàn ông híp mắt: “Ác Đạo Minh muốn hợp lực với Chư Thiên Vạn Giới đối phó với Diệp công tử”.

Người phụ nữ gật đầu: “Có khả năng đằng sau Diệp công tử có một thế lực cực mạnh, ngay cả Ác Đạo Minh cũng phải kiêng dè”.

Người đàn ông đang định nói thì lúc này thời không trước mặt rung chuyển, sau đó người đàn ông biến sắc.

Người phụ nữ hỏi: “Sao thế?”

Người đàn ông trầm giọng nói: “Tiền thưởng cho việc truy bắt Diệp công tử trên lệnh truy nã đã thay đổi từ hai trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng thành năm trăm viên rồi… hơn nữa còn là tinh thể Vĩnh Hằng cực phẩm”.

Người phụ nữ nhíu chặt mày: “Ác Đạo Minh đang bày bố bàn cờ”.

Người đàn ông nói: “Chúng ta rút ư?”

Người phụ nữ lắc đầu: “Không rút”.

Người phụ nữ lấy làm lạ.

Người phụ nữ trầm giọng nói: “Tất nhiên chúng ta không thể bước vào ván cờ này nhưng chúng ta có thể tạo nên thiện duyên, sau đó rút lui toàn bộ”.

Người đàn ông ngờ vực: “Làm thế nào?”

Người phụ nữ nói: “Đi thôi, đi thông báo cho Diệp công tử đó nói Ác Đạo Minh muốn giết hắn, như thế chúng ta có thể cho hắn nợ một ơn tình, sau đó rút lui”.

Nói rồi cô ta dẫn người đàn ông lao lên trời.



Sau khi đi vào cánh cửa đầu tiên, thoáng chốc Diệp Quân đã đến một vùng đất không biết tên.

Đây là một vùng hoang vu, mênh mông vô tận.

Diệp Quân đứng trên đồng hoang, vẻ mặt rất phòng bị.

“Ầm!”

Ngay lúc này mặt đất phía xa bỗng bắt đầu rung lắc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3788


Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn, mắt đất ở tận cuối tầm nhìn bỗng nứt ra, sau đó một người đàn ông trung niên cầm rìu chậm rãi bước ra.

Người đàn ông trung niên này mặc một bộ áo giáp cũ, chiếc rìu lớn đó cũng cũ nát, nhưng khí tức cả người lại cực kỳ đáng sợ.

Vừa đến đã đánh à?

Diệp Quân hơi ngạc nhiên nhưng sau đó lại bật cười, vừa đúng ý hắn.

Hắn đổi kiếm Thanh Huyên trong tay thành ý kiếm.

Lúc này người đàn ông trung niên bỗng nhảy lên, bổ một rìu xuống.

Cả trời đất nổ tung, cực kỳ đáng sợ.

Diệp Quân không lùi bước, chân phải giẫm mạnh xuống, sau đó bay lên trời.

Đối đầu trực diện!

Bụp!

Kiếm quang vỡ tan, Diệp Quân bị chấn động văng ra xa, hai cánh tay tê lại, mặc dù kiếm y không bị tiêu diệt nhưng cũng bị đánh vỡ.

Diệp Quân lùi về sau cả vạn trượng mới dừng lại, hắn cảm thấy kinh ngạc, cường giả Trọng Thiên mạnh thế sao?

Chưa kịp nghĩ gì thêm, người đàn ông trung niên ở đằng xa bỗng nhảy lên lần nữa rồi bổ một rìu vào hắn.

Thời không cả trời đất đều vỡ tan tành thành từng mảnh.

Sức mạnh cực kỳ khủng khiếp.

Diệp Quân nhếch môi, lại biến thành kiếm quang lao ra.

Hắn không dùng kiếm Thanh Huyên, cũng không dùng đến sức mạnh huyết mạch, chỉ có cơ thể và kiếm đạo đơn thuần.

Dĩ nhiên còn có võ đạo.

Đánh!

Chẳng mấy chốc, trận chiến giữa Diệp Quân và người đàn ông trung niên cầm rìu cực lớn trở nên khí thế hừng hực, mặc dù Diệp Quân đã bị sức mạnh của ông ta áp chế nhưng người đàn ông trung niên cũng không thể đè chết hắn, hơn nữa kiếm ý vô địch của Diệp Quân đang dần mạnh hơn.

Kiếm ý của hắn là kiếm ý kiểu chiến đấu, càng đánh càng mạnh.

Vèo!

Cứ thế không biết qua bao lâu, Diệp Quân lại bị đánh văng ra xa, ngay khi hắn văng đi đó, người đàn ông trung niên bỗng xoay người tại chỗ, chiếc rìu lớn trong tay thừa thế động lực bay về phía Diệp Quân.

Bụp!

Chiếc rìu phá tan không trung bay đến, thời không vô tận bị phá vỡ.

Diệp Quân ở đằng xa thấy chiếc rìu đó bổ xuống, sắc mặt thay đổi, tâm niệm hơi thay đổi, thoáng chốc vô số ý kiếm lao ra từ thời không trước mặt hắn, sau đó kiếm y nhanh chóng hợp lại thành một.

Tuế Nguyệt chồng chéo!

Vụt!

Kiếm rìu vừa chạm nhau, vô số kiếm quang nổ tung, Diệp Quân cũng bị sóng xung kích của sức mạnh cực lớn đó đánh văng ra xa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3789


Lúc này, người đàn ông trung niên vươn tay chộp lấy, chiếc rìu lớn đó bay ngược vào lại trong tay ông ta, cả người ông ta lại nhảy lên, sau đó vung rìu về phía Diệp Quân.

Đòn tấn công của người đàn ông trung niên rất đơn giản nhưng rất bạo lực, mỗi đòn đánh đều chứa sức mạnh muốn hủy diệt thế giới, cho dù là kiếm ý vô địch của Diệp Quân cũng không thể chống đỡ được, sẽ bị phân tán nhưng không thể tiêu diệt kiếm ý vô địch của hắn.

Thấy chiếc rìu lao đến, Diệp Quân híp mắt, hắn xòe tay ra, một thanh kiếm ý được ngưng tụ trong tay hắn, hắn cầm kiếm chém một nhát.

Tuế Nguyệt Nhất Kiếm!

Nhát kiếm này vừa được tung ra…

Khoảng trời đất này lập tức trở nên hư ảo, chiếc rìu cực lớn đó thế mà cũng đang biến mất với tốc độ có thể nhìn thấy, khi đến trước mặt Diệp Quân, nó biến thành một đống tro bụi rồi bị cuốn theo gió.

“Ủa?”

Lúc này người đàn ông trung niên ngạc nhiên nói.

Lúc nghe thấy tiếng ngạc nhiên ngờ vực này, Diệp Quân sửng sốt, hắn nhìn người đàn ông trung niên: “Ông có ý thức?”

Người đàn ông nhìn Diệp Quân: “Đó là kiếm kỹ gì thế?”

Thú vị đấy!

Diệp Quân cảm thấy vô cùng kinh ngạc, đánh đến giờ hắn còn tưởng đối phương chỉ là một bức tượng hư ảo.

Không ngờ là người sống.

Diệp Quân không nghĩ nhiều nữa, nói: “Nhất Giới Tuế Nguyệt”.

Người đàn ông trung niên nhíu mày: “Kiếm kỹ này có cả đạo Thời Gian, ngươi mới chỉ là cường giả mười phần thần tính, sao có thể có được nó?”

Diệp Quân nói: “Thiên tài đấy”.

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân, cau mày nói: “Kiếm tu như ngươi không thành thật, cường giả mười phần thần tính không thể nào chịu được sức mạnh Tuế Nguyệt, chắc chắn có người đang giúp ngươi”.

Diệp Quân thành thật gật đầu: “Ừ”.

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Quả thật rất có thiên phú nhưng hơi khoe khoang, tâm địa cũng nhiều”.

Diệp Quân: “…”

Người đàn ông trung niên xòe tay ra, một chiếc rìu lại ngưng tụ trong tay ông ta: “Nào, đánh tiếp chứ”.

Diệp Quân bỗng nói: “Tiền bối đợi một chút”.

Người đàn ông nhíu mày: “Làm gì?”

Diệp Quân hơi tò mò: “Tiền bối, ta nghe nói trong Cửu Trọng Thiên, mỗi một Trọng Thiên đều là một thời đại kỷ nguyên à?”

Người đàn ông gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân nói: “Tiền bối là đại tài thời đại nào?”

Người đàn ông khẽ lắc đầu: “Cũng không được xem là đại tài…”

Nói đến đây, ông ta nhìn Diệp Quân: “Ngươi đến để nói chuyện à?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3790


Dứt lời, ông ta không đợi Diệp Quân lên tiếng đã nhảy lên chạy về phía Diệp Quân.

Đòn tấn công như lôi đình, khí tức nghiền ép Diệp Quân như có một ngọn núi lớn đè lên, cực kỳ đáng sợ.

Thấy người đàn ông trung niên lao đến, Diệp Quân cũng không dám sơ suất, lập tức phóng ra kiếm ý vô địch của mình.

Lại đánh tiếp!

Cứ thế Diệp Quân và người đàn ông trung niên đánh nhau cả vài giờ, trong lúc đó kiếm ý vô địch của Diệp Quân ngày càng mạnh, mặc dù hắn vẫn bị áp chế nhưng bây giờ đã có thể thành thạo.

Không biết qua bao lâu, người đàn ông trung niên bỗng dừng lại, ông ta nhíu mày: “Kiếm ý này của ngươi…”

Diệp Quân ở phía xa đánh đến mức mặt đầy vẻ phấn khích.

Phải nói là trận đánh thoải mái như vậy rất sung sướng.

Người đàn ông nhìn Diệp Quân: “Nơi này, ta không thể làm gì người, ngươi có thể đến Trọng Thiên thứ hai”.

Nói xong, ông ta xoay người đi.

Diệp Quân bỗng nói: “Khoan đã”.

Người đàn ông trung niên xoay người lại nhìn Diệp Quân: “Sao thế?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Tiền bối, ông có thể ra khỏi nơi này không?”

Người đàn ông sầm mặt: “Ngươi thấy sao?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Tiền bối, có lẽ ta có thể dẫn ông ra khỏi đây”.

Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Chàng trai trẻ, ngươi còn trẻ như vậy, thiên phú và sức chiến đấu đáng sợ như thế, đằng sau chắc có người có bản lĩnh, nhưng ngươi có biết đây là đâu không? Đây là Cửu Trọng Thiên, bọn ta bị Đại Đạo trấn áp ở đây, trên người có phong ấn của đại đạo… Ngươi có biết Đại Đạo không?”

Diệp Quân nói: “Mong tiền bối giải đáp”.

Người đàn ông trung niên lắc đầu không nói gì, muốn rời đi.

Diệp Quân bỗng nói: “Tiền bối, sao không cho mình một cơ hội?”

Người đàn ông trung niên dừng lại, quay đầu nhìn Diệp Quân: “Cho dù ngươi có thể dẫn ta rời khỏi nơi này thật, nhân quả Đại Đạo cũng không phải là thứ mà ngươi có thể gánh được. Ngươi còn trẻ nên không biết, không biết nhân quả Đại Đạo lợi hại thế nào, ta có thể hiểu được nhưng ta không thể đâm đầu vào chỗ chết với ngươi”.

Nói rồi ông ta xoay người rời đi.

Lần này Diệp Quân không nói gì.

Lúc này, người đàn ông trung niên lại dừng lại, thầm nghĩ: Thiếu niên này không giống là người không có đầu óc, đối phương đã dám nói như vậy có lẽ thật sự có át chủ bài.

Sao không nói tiếp?

Dù sao cũng không tổn thất gì.

Nghĩ đến đây, người đàn ông trung niên xoay người nhìn Diệp Quân: “Ngươi muốn dẫn ta ra ngoài thế nào?”

Diệp Quân hỏi: “Nhân quả Đại Đạo này là gì?”

Người đàn ông trung niên nói: “Nhân quả mà Đại Đạo hiện có sinh ra, chẳng hạn như bọn ta bị nó nhốt, nếu ngươi cứu bọn ta tức là đã nhiễm phải nhân quả Đại Đạo…”

Diệp Quân nói: “Nhân quả này có thể di dời không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3791


Người đàn ông trung niên nhíu mày: “Di dời?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế, dời nhân quả không tốt vào người người khác… chẳng hạn như vào người cha ta”.

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Ngươi hiếu thuận thật đấy”.

Diệp Quân: “…”

Chuyển dời nhân quả.

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân, thấy Diệp Quân không giống đang đùa thì cảm thấy khó hiểu, lẽ nào tên này không phải là con ruột à?

Dù sao ông ta chưa từng thấy ai gài bẫy cha mình như thế.

Diệp Quân lại nói: “Tiền bối, có thể không?”

Người đàn ông trung niên trầm giọng nói: “Thực lực của cha ngươi thế nào?”

Diệp Quân thành thật nói: “Rất mạnh”.

Người đàn ông trung niên suy nghĩ hồi lâu rồi nói: “Cũng không phải không được”.

Diệp Quân mừng rỡ: “Có thể thật sao?”

Người đàn ông trung niên gật đầu: “Nhưng ta phải nhắc ngươi, thực lực của cha ngươi phải đủ mạnh, nếu không nhân quả Đại Đạo thêm vào người ông ta, nếu không thể chịu được…”

Nói đến đây, ông ta nhìn Diệp Quân: “Ngươi hiểu chứ”.

Diệp Quân mỉm cười: “Cha ta có thể làm được”.

Người đàn ông trung niên nói: “Ngươi cần ta làm gì?”

Dĩ nhiên ông ta không nghĩ thiếu niên trước mặt này sẽ cứu ông ta không công, người ta cứu ông ta chắc chắn có mục đích, trên đời này làm gì có bữa ăn nào miễn phí.

Diệp Quân nói: “Làm việc cho ta một trăm năm”.

Người đàn ông trung niên không do dự lập tức nói: “Được”.

Nếu một trăm năm có thể đổi lại sự tự do thì quá hời.

Thấy người trước mặt đồng ý nhanh như vậy, Diệp Quân lại thấy hơi ngạc nhiên, hắn không nghĩ nhiều bèn cười nói: “Tiền bối có thể nói một chút về nơi này cho ta không?”

Người đàn ông trung niên gật đầu, ông ta nhìn xung quanh, ánh mắt lóe lên tia phức tạp: “Nơi này từng tên là vũ trụ Thiên Khải, cũng được gọi là kỷ nguyên Thiên Khải …”

Nói đến đây ông ta nhìn Diệp Quân: “Ngươi có biết tại sao nơi này được gọi là kỷ nguyên Thiên Khải không?”

Diệp Quân lắc đầu.

Người đàn ông trung niên bình tĩnh nói: “Vì ta tên Thiên Khải”.

Diệp Quân: “…”

Người đàn ông trung niên lại nói: “Tất nhiên đó đều là chuyện đã qua, bây giờ ta chẳng qua chỉ là một tù nhân Đại Đạo”.

Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn, hơi tò mò nói: “Trên Cửu Trọng Thiên là Đại Đạo thật sao?”

Người đàn ông trung niên gật đầu: “Nói chính xác hơn là Đại Đạo hiện hữu”.

Diệp Quân hơi không hiểu: “Tiền bối, ta không hiểu tại sao các ông lại bị nhốt ở đây?”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3792


Người đàn ông trung niên bình tĩnh nói: “Nghịch thiên không thành, ngược lại bị đánh”.

Diệp Quân: “…”

Người đàn ông trung niên thấp giọng thở dài: “Tuổi trẻ ngông cuồng, học được một chút bản lĩnh là tự cho rằng mình vô địch thiên hạ, nên mới muốn học theo vài người đã từng nghịch thiên nghịch đạo. Ở thời đại đó của bọn ta, hình như không gào lên hai câu “Mạng là do ta chứ không do trời” thì đều cho rằng mình không lợi hại”.

Nói đến đây ông ta nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân lắc đầu: “Ta chưa từng có suy nghĩ này, vì từ khi ta kế thừa gia nghiệp, cái gọi là Thiên Đạo đều làm công cho nhà bọn ta, đều là người của mình, ta đi khinh khi chúng làm gì”.

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân, cơ mặt khẽ giật.

Diệp Quân lại nói: “Tiền bối, có phải thực lực của các ông bị trấn áp không?”

Người đàn ông trung niên gật đầu: “Một là bị Đại Đạo áp chế, người bên trong này cùng lắm chỉ có thể phát huy được một nửa sức chiến đấu. Ngoài ra, thân thể và linh hồn của bọn ta đã bắt đầu bị năm tháng ăn mòn, giống như một tòa căn nhà cũ kĩ bị dột nát ở khắp nơi, mặc dù vẫn chưa sập hẳn nhưng cũng đổ nát, không chịu được trọng lượng”.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao ông ta phải dừng lại nói nhiều hơn với Diệp Quân.

Thật ra đến bây giờ ông ta cũng không tin Diệp Quân có thể đưa ông ta ra khỏi đây, muốn ra khỏi đây không chỉ bị nhiễm phải nhân quả Đại Đạo mà còn phải giải trừ phong ấn Đại Đạo trên người ông ta.

Bị nhiễm nhẫn quả là tai họa.

Giải trừ phong ấn là việc khó như trời.

Nhưng ông ta vẫn muốn thử.

Dù sao cũng không tổn thất gì.

Ngộ nhỡ có thể thành công thì sao?

Diệp Quân nói: “Nói cách khác tiền bối ra khỏi đây là có thể hồi phục tu vi và thực lực?”

Thiên Khải nói: “Có thể nhưng vẫn cần khá nhiều tinh thể Vĩnh Hằng”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi”.

Nói rồi hắn nhìn Thiên Khải: “Ta cần làm gì?”

Thiên Khải không nói gì, chỉ giơ tay lên trời tung ra một quyền.

Ầm!

Trời đất chấn động.

Mấy ngàn trượng trên đỉnh đầu Thiên Khải xuất hiện một phù ấn Đại Đạo màu đỏ máu, sau khi phù ấn đó xuất hiện, một sức mạnh vô hình trấn áp Thiên Khải.

Thiên Khải nhìn Diệp Quân, vẻ mặt hết sức phức tạp: “Nếu ta ra khỏi đây thì phải phá được tù ấn Đại Đạo này”.

Diệp Quân gật đầu: “Chuyện nhỏ”.

Thiên Khải nhìn chằm chằm Diệp Quân không nói gì.

Diệp Quân bỗng xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên lao lên trời.

Vèo!

Chỉ một nhát kiếm đã phá vỡ tù ấn Đại Đạo đó khiến nó biến thành từng mảnh vỡ bay đầy trời.

Gần như trong cùng một lúc, sức mạnh bí ẩn quấn lấy Thiên Khải bỗng bị phá vỡ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3793


Thiên Khải ngây người.

Giải trừ được rồi hả?

Lúc này ánh mắt ông ta hiện lên vẻ hoang mang, tù ấn Đại Đạo này đã nhốt ông ta không biết bao nhiêu năm, bây giờ đã bị phá rồi.

Ông ta chỉ cảm thấy không chân thực, như một giấc mộng.

Ngay lúc này không trung xuất hiện từng nguồn năng lượng bí ẩn lao về phía kiếm Thanh Huyên.

Thiên Khải biến sắc: “Đây là nhân quả Đại Đạo”.

Nhưng Diệp Quân lại thở phào, vì mục tiêu của nhân quả Đại Đạo không phải hắn mà là kiếm Thanh Huyên.

Hắn chỉ muốn nói một câu: Làm tốt lắm.

Vô số nhân quả bí ẩn đến gần kiếm Thanh Huyên, ngay sau đó kiếm Thanh Huyên rung mạnh lên đánh vỡ tất cả nhân quả Đại Đạo.

Thấy thế Thiên Khải sửng sốt, mặt đầy vẻ ngờ vực: “Đây… đây là?”

Diệp Quân xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên bay vào trong tay hắn, hắn bình tĩnh nói: “Bội kiếm của ta, nhân quả không đánh chiếm được nó”.

Thiên Khải nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân, sau đó nói: “Lợi hại”.

Ông ta thật lòng khâm phục.

Ông ta cũng từng là cường giả cảnh giới Khai Đạo đỉnh cao, dĩ nhiên thực lực hạng nhất, nhưng lại bị tù ấn Đại Đạo này vây hãm rất nhiều năm, thế nhưng thanh kiếm này lại có thể dễ dàng phá giải, hơn nữa thanh kiếm này còn có thể cắt đứt nhân quả Đại Đạo.

Nghĩ đến đây, Thiên Khải thầm than: Con người sống còn chẳng bằng một thanh kiếm.

Diệp Quân cười nói: “Tiền bối, chúng ta đi thôi”.

Thiên Khải không suy nghĩ nữa, sau đó cúi người thật thấp với Diệp Quân: “Cảm ơn ơn cứu mạng của cậu Diệp, trong một trăm năm chỉ cần cậu Diệp có gì dặn dò, Thiên Khải sẽ tuân theo”.

Nếu là trước đây ông ta sẽ xem thường thiếu niên trước mặt, nhưng giờ phút này, ông ta đã hoàn toàn không còn sự khinh thường đó nữa, ngược lại còn khá kiêng dè hắn, lai lịch của thiếu niên này khá lớn, đối phương có thể cứu mình mà nói chắc cũng có thể giết mình, nếu mình không biết thức thời thì chuyện vốn dĩ là phúc đức sẽ lập tức trở thành đại họa.

Diệp Quân nói: “Tiền bối có thể vào trong tháp của ta tu dưỡng”.

Thiên Khải nói: “Trong tháp?”

Diệp Quân gật đầu, hắn đưa Thiên Khải vào Tiểu Tháp, vừa vào Tiểu Tháp, sắc mặt Thiên Khải trở nên nghiêm trọng.

Diệp Quân xòe tay ra, mười viên tinh thể Vĩnh Hằng xuất hiện trước mặt Thiên Khải, có cả một quả Đạo Linh.

Thiên Khải khá ngạc nhiên: “Đây…”

Diệp Quân nói: “Tiền bối dùng trước đi”.

Thiên Khải cười khổ: “Cậu Diệp, cậu cứu ta, bây giờ còn cho ta thần vật, ta hơi ngại đấy”.

Diệp Quân cười nói: “Không giấu gì ông, ta có một kẻ địch cực kỳ mạnh nên sau này sẽ cần tiền bối cố gắng nhiều, cho nên giúp ông hồi phục tu vi cũng coi như là giúp bản thân ta”.

Thiên Khải lập tức chắp tay lại: “Ta giỏi nhất là đánh nhau”.

Diệp Quân bật cười.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3794


Thiên Khải bỗng nói: “Cậu Diệp, bên ngoài có hai người vừa đến, họ đi theo cậu từ xa, cần ta giải quyết họ không?”

Diệp Quân nhìn ra ngoài, sau đó nói: “Không cần đâu, ông cứ hồi phục trước đi, ta đi gặp họ”.

Thiên Khải gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân rời khỏi Tiểu Tháp.

Thiên Khải nhìn xung quanh, trong mắt đầy vẻ ngạc nhiên.

Mẹ nó chứ!

Mình gặp phải cậu chủ nhà nào đây?

Lợi hại thế?



Bên ngoài.

Diệp Quân ngự kiếm bay đi, thoáng chốc đã đến một tầng mây, có hai người đứng cách hắn không xa.

Chính là hai huynh muội trước khi hắn bước vào Trọng Thiên thứ nhất.

Diệp Quân nhìn hai người cười nói: “Hai vị tìm ta?”, hai huynh muội đều cảm thấy ngạc nhiên, Diệp Quân phát hiện ra họ từ bao giờ?

Họ đi theo hắn vào đây khá lâu nhưng vì có Thiên Khải nên họ không dám lại gần Diệp Quân, thế nên đứng cách một khoảng rất xa, không ngờ dù thế mà Diệp Quân vẫn phát hiện ra họ.

Người phụ nữ đè nén vẻ ngạc nhiên rồi nói: “Công tử, đúng là bọn ta đến tìm ngươi”.

Diệp Quân khá tò mò: “Chuyện gì?”

Người phụ nữ trầm giọng nói: “Có thể công tử không biết, Ác Đạo Minh đang truy nã ngươi”.

Diệp Quân nhíu mày: “Truy nã ta ư?”

Người phụ nữ gật đầu: “Bây giờ đã tăng giá lên năm trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng, hơn nữa còn là tinh thể Vĩnh Hằng cực phẩm”.

Năm trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng cực phẩm.

Diệp Quân sầm mặt, lẽ nào lại có điện chủ đến?

Cũng không đúng.

Nếu có điện chủ mới đến thì Bát điện chủ hẳn sẽ nhận được tin tức, lẽ nào đối phương không báo cho Bát điện chủ?

Lúc này người phụ nữ nói: “Cậu Diệp, có thể đối phương đang có âm mưu”.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ: “Âm mưu?”

Người phụ nữ gật đầu, sau đó nói suy đoán của mình.

Nghe người phụ nữ nói xong, Diệp Quân nhíu mày, để mình trở thành kẻ thù của Chư Thiên Vạn Giới?

Vẫn có khả năng này.

Năm trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng, còn là cực phẩm, chắc chắn sẽ có người dao động.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ trước mặt: “Tại sao cô nương lại đến báo cho ta?”

Người phụ nữ nói: “Ta muốn tạo thiện duyên với Diệp công tử”.

Cô ta biết việc có thể làm trước mặt người thông minh là chân thành, nếu không chỉ sẽ có tác dụng ngược lại, bị người ta khinh thường.

Diệp Quân cười nói: “Ta đồng ý kết mối thiện duyên này”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3795


Người phụ nữ gật đầu, sau đó dẫn ca ca mình rời đi, lúc này Diệp Quân bỗng nói: “Đợi đã”.

Người phụ nữ xoay người nhìn Diệp Quân, Diệp Quân xòe tay ra, một quả Đạo Linh xuất hiện trước mặt người phụ nữ.

Cô ta sửng sốt.

Người đàn ông cũng sửng sốt.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ: “Cô nương, ta muốn cô làm giúp ta một việc”.

Người phụ nữ không nhận thấy quả Đạo Linh đó mà nói: “Không biết Diệp công tử muốn ta làm gì?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Đăng một lệnh truy nã giúp ta, nói rằng người nào giết được Diệp Quân thì được một ngàn viên tinh thể Vĩnh Hằng, còn là cực phẩm”.

Người phụ nữ sửng sốt, sau đó nói: “Diệp công tử muốn làm lớn chuyện này để người khác không dám manh động…”

Diệp Quân gật đầu, mặc dù hắn không sợ bị người khác gây chuyện nhưng không có nghĩa là muốn bị người khác gây rắc rối, hơn nữa nếu có người gây phiền phức cho hắn, hắn sẽ giết một người, nhất định phải giết người nhỏ tuổi thì mới dẫn dụ được người lớn hơn …

Vẫn không thể quá thô bạo.

Dù sao hắn không thể cứ dựa vào cha và cô cô mãi, đôi khi vẫn phải động não.

Người phụ nữ trầm giọng nói: “Được, nhưng Diệp công tử phải có một ngàn viên tinh thể Vĩnh Hằng thật”.

Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”

Người phụ nữ giải thích: “Diệp công tử có thể không biết, muốn phát lệnh truy nã thì phải đến phố Đạo, hơn nữa phố Đạo thuộc quyền quản lý của tộc Thiên Võ. Quy tắc của họ là nếu muốn phát lệnh truy nã, phải nộp một nửa số tiền cọc phải giao cho họ…”

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Tộc Thiên Võ là một trong chín gia tộc Chiêu Võ à?”

Ánh mắt người phụ nữ lóe lên tia ngạc nhiên: “Diệp công tử biết à?”

Diệp Quân gật đầu.

Người phụ nữ nhìn Diệp Quân không nói gì.

Diệp Quân cảm thấy hơi đau đầu, mặc dù hắn giàu thật nhưng không có nhiều tinh thể Vĩnh Hằng như thế.

Người phụ nữ bỗng nói: “Ta có một suy nghĩ, Diệp công tử có thể nghe thử xem”.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ, người phụ nữ trầm giọng nói: “Diệp công tử có thể kiêu ngạo một chút, chẳng hạn như công khai xuất hiện trên phố Đạo… Dù sao muốn kiêu ngạo thế nào thì kiêu ngạo thế ấy, ngươi càng kiêu ngạo, những người trong tối sẽ càng sợ”.

Diệp Quân nói: “Giả vờ khoe khoang đúng chứ?”

Người phụ nữ sửng sốt, sau đó gật đầu: “Xem như thế”.

Diệp Quân thấp giọng thở dài: “Ta không biết làm thế”.

Tiểu Tháp: “…”

Người phụ nữ khẽ nói: “Vậy thì hơi phiền một chút, hay là… ta dạy ngươi?”

Diệp Quân: “…”

Giả bộ.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ trước mặt, không thể phủ nhận rằng, người phụ nữ này rất đẹp, duyên dáng thướt tha, trông rất yếu đuối mỏng manh, hắn vừa nhìn đã mến.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3796


Nhìn thấy Diệp Quân quan sát mình, người phụ nữ cũng không tức giận, mà chỉ nhìn hắn, bởi vì cô ta không thấy bất kì ý xúc phạm nào từ trong mắt hắn.

Người đàn ông đứng bên cạnh người phụ nữ lại hơi đề phòng, trực giác cho biết, kiếm tu này không đứng đắn lắm.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Cô nương tên là gì?”

Người phụ nữ nói: “Tên ta là Tức Mặc Lan, còn người bên cạnh là ca ca của ta, tên là Tức Mặc Khô”.

Diệp Quân tiếp tục hỏi: “Hai người cũng là người của một trong chín tộc Chiêu Võ à?”

Người phụ nữ ngập ngừng một lúc, sau đó gật đầu.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Trong khoảng thời gian này ta đã gặp không ít người trong chín tộc Chiêu Võ rồi…”

Người phụ nữ đột nhiên cảm thấy hơi tò mò: “Diệp công tử còn gặp những người khác trong chín tộc Chiêu Võ hả?”

Diệp Quân gật đầu, nhưng không tiếp tục nói về vấn đề này nữa, mà chỉ nói: “Lan cô nương, cô nói giả bộ là giả bộ như thế nào?”

Tức Mặc Lan suy nghĩ một lát, sau đó nói: “Thật ra Ác Đạo Minh đưa ra phần thưởng cao như vậy, trong tình huống bình thường thì khả năng là không có ai dám tấn công Diệp công tử, bởi vì chuyện này không bình thường. Nhưng e rằng sẽ có một vài kẻ ngốc, nếu là tán tu ngu ngốc thì còn tốt, cứ giết là được, nhưng nếu là người của chín tộc Chiêu Võ và hai đại tông phái mà giết thì sẽ rất phiền phức.

Diệp Quân khẽ cau mày: “Hai đại tông phái?”

Tức Mặc Lan chần chờ một lát, sau đó nói: “Diệp công tử chưa từng nghe nói đến sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Nói thật, ta mới tới nơi này, cũng không biết nhiều về thế lực nơi này lắm”.

Tức Mặc Lan gật đầu, sau đó giải thích: “Chín tộc Chiêu Võ từng là chín đại gia tộc thượng cổ của thời đại kỷ nguyên Chiêu Võ. Xếp theo thứ tự lần lượt là tộc Thiên Võ, Thủy tộc, tộc Tức Mặc, tộc Hoành Sơn, Lệ tộc, tộc Tư Khấu, tộc Vu Mã, tộc Nguyên Quan, tộc Nam Nhất. Chín tộc Chiêu Võ năm đó đều thuộc thực lực nền văn minh vũ trụ cấp năm. Sau đó bởi vì nền văn minh Thiên Hành xâm lược, nên kỷ nguyên Chiêu Võ bị hủy diệt, chín gia tộc xuống dốc…”

Nói đến đây, trong mắt cô ta lóe lên một tia phức tạp.

Sắc mặt của Tức Mặc Khô đứng sau lưng cô ta cũng trở nên u ám.

Bọn họ đã từng là gia tộc lớn, cũng từng rất huy hoàng, nhưng đó chỉ là quá khứ, bây giờ, thế hệ trẻ như họ đang phải gánh vác trọng trách phục hưng nền văn minh.

Nhưng quả thật rất khó.

Diệp Quân nói: “Trước kia ta có nghe bạn ta nói rằng nếu chín gia tộc liên thủ thì sẽ có cơ hội để đối phó với nền văn minh Thiên Hành, có phải không?”

Tức Mặc Lan gật đầu: “Nghe các trưởng lão trong tộc nói thì đúng là như vậy, nhưng khi đó nội chiến giữa chín gia tộc quá nghiêm trọng, thậm chí giữa các gia tộc còn có huyết hải thâm thù, cộng thêm lúc đó mọi người không ai coi trọng nền văn minh Thiên Hành, cho nên đã bị nền văn minh Thiên Hành tiêu diệt”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nền văn minh Thiên Hành thật sự chỉ là nền văn minh vũ trụ cấp năm sao?”

Tức Mặc Lan nói: “Đúng vậy, chẳng qua bọn họ là nền văn minh vũ trụ hàng thật giá thật, còn chín tộc bọn ta thực sự là hữu danh vô thực, bất kể khoa học kỹ thuật hay võ công, bọn ta đều kém xa nền văn minh Thiên Hành”.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Thì ra là vậy, thế còn hai đại tông phái là gì?”

Tức Mặc Lan nói: “Hai đại tông phái lần lượt là Thái Thượng Tông và Quang Âm Tháng Năm Tông, hai đại tông phái này đều đã rất lâu đời, không ai biết vị trí cụ thể của họ”.

Nói đến đây, cô ta dừng lại một chút sau đó nói tiếp: “Thật ra còn có một quốc gia gọi là Đại Chu”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3797


Diệp Quân đột nhiên có hứng thú: “Đại Chu?”

Tức Mặc Lan gật đầu, đúng vậy, chẳng qua thực lực của Đại Chu bây giờ kém xa so với trước đây, thời kỳ đỉnh cao của Đại Chu là thời đại của Thủy tổ Đại Chu, khi đó, thực lực của Đại Chu rất mạnh, vì vậy ở Đăng Thiên Vực, Đại Chu cũng có thể được xếp trong hàng ngũ đứng đầu, nhưng bây giờ bọn họ không còn cường giả có thể đến đây nữa, vì vậy bọn họ đang dần bị lãng quên”, Diệp Quân gật đầu nói tiếp: “Ác Đạo Minh thì sao?”

Tức Mặc Lan trầm giọng nói: “Thế thực này rất thần bí, bởi vì quá thần bí, cho nên không ai biết thực lực của bọn họ mạnh như thế nào, chỉ biết rằng cho dù là chín tộc Chiêu Võ cộng với hai đại tông phái đều sẽ không tùy tiện đi khiêu khích bọn họ”.

Ác Đạo Minh.

Diệp Quân im lặng không nói gì nữa.

Mặc dù hắn đã từng đánh nhau với Ác Đạo Minh nhưng cho đến bây giờ hắn cũng không biết thực lực thật sự của Ác Đạo Minh mạnh đến thế nào.

Hơn nữa, lần này không biết vị điện chủ nào sẽ âm thầm nhắm vào hắn.

Tức Mặc Lan trầm giọng nói: “Diệp công tử, quay lại chủ đề mà chúng ta vừa mới nói, nếu người của chín đại gia tộc cùng hai đại tông phái nhắm vào ngươi, mà ngươi giết bọn họ, thì chắc chắn sẽ dính vào nhân quả, kết quả như vậy chính là những gì mà Ác Đạo Minh mong muốn.

Diệp Quân cười nói: “Sẽ có người tới giết ta sao?”

Tức Mặc Lan nói: “Trong tình hình bình thường thì sẽ không, bởi vì chuyện này quá không bình thường, như chỉ sợ đầu óc của mấy người đó có vấn đề. Phải biết rằng, những mối thù đẫm máu đều do một mâu thuẫn cá nhân nhỏ gây ra, ta nghĩ Diệp công tử nên giả bộ một chút”.

Diệp Quân bỗng nhiên cảm thấy hơi tò mò: “Giả bộ như thế nào?”

Tức Mặc Lan trầm giọng đáp: “Thực sự không dám giấu, ta cũng không giỏi… trong việc giả bộ cho lắm”.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ta lại càng không giỏi”.

Tiểu Tháp: “…”

Tức Mặc Lan suy nghĩ một chút sau đó nói: “Khoác lác một chút thử xem?”

Diệp Quân trợn mắt nhìn: “Khoác lác?”

Tức Mặc Lan gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quân suy nghĩ, sau đó nói: “Vậy cứ nói cả nhà ta vô địch nhé?”

“Không, không!”

Tức Mặc Lan vội vàng nói: “Đừng khoác lác quá, không chân thật, người khác sẽ không tin, ngươi khoác lác bình thường một chút là được”.

Diệp Quân im lặng.

Tiểu Tháp: “…”

Tức Mặc Lan lại nói: “Cứ nói cha ngươi là cường giả trên cảnh giới Khai Đạo, được không?”

Tiểu Tháp: “…”

Diệp Quân suy nghĩ rồi gật đầu: “Được”.

Lúc này, Tức Mặc Khô đột nhiên nói: “Như vậy có phải khoác lác hơi quá không?”

Diệp Quân: “…”

Tức Mặc Lan gật đầu: “Không đâu, bởi vì nếu quá thấp thì người ta sẽ không kiêng dè nữa”.

Tức Mặc Khô cảm thấy bất đắc dĩ nói: “Thôi được”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,499
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3798


Tức Mặc Lan nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử, chuyện này ta sẽ xử lý thay ngươi, nhưng có lẽ không bao lâu chuyện này sẽ truyền khắp Đăng Thiên Vực, khi ngươi đến phố Đạo nhớ kiêu ngạo một chút, để cho người ta vừa nhìn đã biết ngươi có chỗ dựa vô cùng vô cùng lớn mạnh, khiến họ cảm thấy, cha ngươi thật sự là cường giả trên cảnh giới Khai Đạo…”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu, phố Đạo này là gì?”

Tức Mặc Lan nói: “Phố Đạo là một nơi đặc biệt ở Đăng Thiên Vực, ở chỗ này sẽ có người thường tiến hành giao dịch, vật đổi vật, không có trật tự, nhưng cũng không loạn. Bởi vì những người dám đến nơi này đều có thực lực không yếu, mọi người kiêng dè lẫn nhau, ngược lại còn sống yên ổn với nhau”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi”.

Tức Mặc Lan nhìn thoáng qua quả Đạo Linh trước mặt, muốn nói lại thôi.

Diệp Quân cười nói: “Lan cô nương, quả này là ta tặng cô, cô cứ nhận đi”.

Tức Mặc Lan hành lễ: “Vậy cảm ơn Diệp công tử”.

Dứt lời, cô ta cầm lấy quả Đạo Linh.

Thật ra, cô ta rất ngại, bởi vì không có công không nhận thưởng, cô ta chỉ để lộ một chút tin tức, nhận thần vật như vậy thì hơi nhiều, nhưng cô ta lại không cách nào từ chối, bởi vì cô ta đã nhận ra đây là vật gì, đây là quả Đạo Linh do Tiên Đạo Thụ của Thủy tộc kết quả.

Nếu là trước đây, một quả Đạo Linh như vậy chẳng là gì với tộc Tức Mặc, nhưng hiện giờ dẫu sao tộc Tức Mặc cũng không còn như năm đó nữa, vì vậy một quả Đạo Linh vô cùng quan trọng với cô ta.

Do đó cô ta chỉ có thể giúp đỡ Diệp công tử nhiều hơn.

Nghĩ tới đây, Tức Mặc Lan lại nói: “Diệp công tử, mặc dù tộc Tức Mặc ta không còn mạnh như trước, nhưng vẫn vài tai mắt ở Đăng Thiên Vực, nếu có động tĩnh gì ta sẽ báo cho ngươi đầu tiên”.

Diệp Quân cười nói: “Cảm ơn cô”.

Tức Mặc Lan vội vàng lắc đầu: “Không cần, không cần, sau này nếu Diệp công tử có việc cần ta làm, cứ việc dặn dò là được”.

Diệp Quân cười nói: “Vậy sau này có thể sẽ làm phiền nhiều rồi”.

Tức Mặc Lan mỉm cười nói: “Được, Diệp công tử, bây giờ ta sẽ đi sắp xếp, đợi sau khi tin tức cha cậu là cường giả cảnh giới trên Khai Đạo truyền khắp Đăng Thiên Vực thì Diệp công tử có thể đi một chuyến đến phố Đạo , nhớ kỹ phải kiêu ngạo một chút”.

Diệp Quân gật đầu: “Được, đến lúc đó ta nhất định sẽ kiêu ngạo”.

Tức Mặc Lan gật đầu, không nói gì nữa, đưa ca ca của mình xoay người rời đi.

Đợi hai người rời đi, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn, mục tiêu của hắn bây giờ là phải đi đến Trọng Thiên thứ hai.

Thật ra thực lực Thiên Khải cũng đủ mạnh, nhưng vì đối phương bị Đại Đạo áp chế và vấn đề bản thân ông ta, cho nên thực lực đã giảm đi nhiều, do đó bây giờ vẫn không có quá nhiều uy hiếp đối với hắn.

Diệp Quan cần tìm một đối thủ mạnh hơn, tốt nhất là cho hắn cảm nhận được mối nguy hiểm kề cận cái chết.

Ngoài điều này ra, còn có một kế hoạch nảy sinh trong đầu hắn.

Nơi này có Cửu Trọng Thiên, nói cách khác, sẽ có ít nhất chín vị cường giả tuyệt thế, mà chín vị cường giả tuyệt thế này đều bị Đại Đạo trấn áp ở đây.

Nếu hắn thu phục được chín vị cường giả này…

Mẹ kiếp!

Thế thì lật đổ Ác Đạo Minh luôn!

Diệp Quân rất phấn khích.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom