Cập nhật mới

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3754


Bát điện chủ ở phía xa vừa dừng lại, gã vừa định ra tay lần nữa, lưỡi đao màu đen trong tay bỗng vang lên tiếng răng rắc, vỡ thành vô số mảnh vụn bắn ra xung quanh.

Bát điện chủ híp mắt, cảm thấy kinh hoàng và ngạc nhiên.

Lưỡi đao đen này của gã không phải là vật bình thường, đó là vật có thể xếp vào hạng cao trong rất nhiều thần vật của Ác Đạo Minh, thế nhưng chỉ có hai nhát kiếm đã làm nó vỡ vụn hoàn toàn, ngay cả linh trí cũng bị đánh vỡ.

Bát điện chủ ngẩng đầu lên nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân, trong mắt hiện lên vẻ nghiêm trọng, gã đánh giá thấp thanh thần kiếm này rồi.

Như nghĩ đến điều gì, Bát điện chủ bỗng nhìn Hoành Sơn Ảnh ở bên phải Diệp Quân: “Rốt cuộc cô là ai?”

Hoành Sơn Ảnh mím môi cười, không nói gì.

Bát điện chủ dịch chuyển, xé toạc thời không chạy thẳng đến chỗ Hoành Sơn Ảnh.

So với Diệp Quân, cô gái này rắc rối hơn nhiều.

Thấy mục tiêu của Bát điện chủ là mình, Hoành Sơn Ảnh lại không hề sợ, cô ta đang định ra tay thì lúc này một tia kiếm quang lao đến chắn trước mặt cô ta.

Vù!

Nhát kiếm này của Diệp Quân ép Bát điện chủ phải dừng lại, nhưng ngay sau đó Bát điện chủ bay lên trời rồi đạp mạnh một cú xuống.

Bốp!

Kiếm quang vỡ tan, Diệp Quân rơi thẳng xuống nhưng ngay lập tức có một sức mạnh mềm mại đỡ lấy hắn, Diệp Quân thừa thế biến thành kiếm quang bay lên trời chém vào Bát điện chủ.

Soạt!

Kiếm quang xé tan mọi thứ.

Ở phía chân trời, trong mắt Bát điện chủ lóe lên tia hung ác, gã bỗng mở rộng hai tay ra rồi hợp lại.

Ầm!

Một bức tượng quỷ cao cả ngàn thước bỗng được ngưng tụ ở sau lưng gã, mặt mũi bức tượng quỷ này khá dữ tợn, đôi mắt đỏ ngầu, có hàng chục chiếc răng nanh, nửa thân trên để trần được bao phủ bởi những phù văn đỏ đen kỳ dị, tay phải cầm một chiếc rìu Khai Thiên Quỷ, tỏa ra khí tức tà ác đáng sợ.

Tượng quỷ!

Tất nhiên gã không có thời gian đánh ba trăm hiệp với Diệp Quân, dù sao bây giờ người của gã cũng không còn bao nhiêu, nếu kéo dài quá lâu sẽ bất lợi cho gã trong thời gian ngắn, hơn nữa có đánh tiếp thì gã lại phát hiện Diệp Quân này không đơn giản.

Sư tử vồ thỏ thì phải dùng toàn lực.

Ngay lúc này Diệp Quân bỗng ngẩng đầu lên gào.

Rầm!

Một bức tượng thần huyết mạch bỗng ngưng tụ từ sau lưng hắn.

Tượng thần Phong Ma.

Sau khi tượng thần Phong Ma được ngưng tụ, từng uy lực huyết mạch đáng sợ lập tức cuộn trào, khắp nơi xung quanh toát ra từng sát khí và tia tà ác đáng sợ.

“Kiếm!”

Diệp Quân bỗng gào lên, tượng thần huyết mạch phía sau hắn vươn tay ra nắm lấy, một thanh kiếm màu đỏ máu ngưng tụ trong lòng bàn tay.

Kiếm Thanh Huyên.

Ngay khi nắm lấy kiếm Thanh Huyên, khí tức tượng thần huyết mạch lại tăng lên nhanh chóng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3755


Hoành Sơn Ảnh ở một bên nhìn tượng thần huyết mạch của Diệp Quân, đôi mắt xinh đẹp dần hiện lên vẻ ngạc nhiên và tò mò.

Bát điện chủ nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nào, để ta xem thử ngươi yêu nghiệt đến mức nào”.

Nói rồi tượng quỷ phía sau gã bỗng tức giận gầm gừ, sau đó đánh một quyền vào khu vực chỗ Diệp Quân.

Một quyền này khiến cả tinh vực chấn động.

Gần như cùng lúc đó, tượng thần huyết mạch phía sau Diệp Quân giơ kiếm Thanh Huyên lên, chém mạnh một nhát về phía trước.

Đối đầu trực diện!

Quyền, kiếm vừa chạm vào nhau…

Rầm!

Một tiếng nổ chói tai vang lên, sau đó từng luồng sức mạnh Quỷ Đạo đáng sợ và sức mạnh huyết mạch lan ra xung quanh, thoáng chốc lan ra đến cả trăm vạn dặm.

Tất cả cường giả xung quanh bị ảnh hưởng, chấn động lùi về sau.

Mọi người đều kinh sợ.

Nhất là mấy người Đạo Quân và Thiên Xích, họ biết Bát điện chủ rất mạnh nhưng không biết Diệp Quân cũng mạnh như thế.

Hắn thật sự chỉ là cảnh giới mười phần thần tính?

Yêu nghiệt!

“Đến đây”.

Ngay lúc này bỗng vang lên giọng gào đầy tức giận của Bát điện chủ, sau đó chỉ thấy tượng quỷ đó nhảy lên lao đến động mạnh vào tượng thần huyết mạch của Diệp Quân.

Cú tông mạnh khiến trời đất nứt ra.

Ánh mắt Diệp Quân hiện lên tia tà ác, ý niệm hơi đổi, tượng thần huyết mạch phía sau cũng nhảy lên, sau đó hai tay cầm kiếm Thanh Huyên chém mạnh xuống.

Vèo!

Trận chiến ở cấp bậc này thì chỉ có đối đầu trực diện thôi.

Ầm!

Mọi người ở đó chỉ cảm thấy màng nhĩ như sắp nổ tung, sau đó từng làn sóng xung kích đáng sợ lan ra khiến mọi người chấn động lùi về sau.

Lúc này tượng thần huyết mạch của Diệp Quân và tượng quỷ đó đồng thời nổ tung, biến thành sóng xung kích chấn động trời đất.

Diệp Quân cũng bị sóng xung kích chấn động liên tục lùi về sau, trong lúc đó một tàn ảnh đột nhiên lao thẳng đến trước mặt hắn như sấm sét, ngay sau đó Diệp Quân có cảm giác như có cả trăm vạn ngọn núi đang nghiêng ngả về phía mình.

Đó là một quyền của Bát điện chủ.

Ánh mắt Diệp Quân hiện lên sát khí, hắn không lùi về sau cũng không thể nào tránh được bèn đâm một nhát kiếm.

Soạt!

Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân lập tức văng ra xa, ngay lúc hắn văng ra xa lại có năng lượng mềm mại bao bọc lấy hắn, cùng lúc đó sức mạnh bí ẩn đột nhiên tràn vào trong cơ thể hắn như thủy triều.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3756


Rầm!

Khí tức Diệp Quân tăng lên, từ mười phần thần tính đạt đến cảnh giới Ách Đạo.

Cảnh giới tăng lên.

Diệp Quân cảm thấy ngạc nhiên, hắn quay phắt lại, Hoành Sơn Ảnh cách đó không xa mỉm cười, không nói gì.

Diệp Quân cảm thấy chấn động.

Ép buộc mười phần thần tính thăng cấp lên cảnh giới Ách Đạo.

Hơi bi3n thái đấy.

Càng lên cao thì một số bí pháp của việc cảnh giới thăng cấp càng vô dụng, vì sau khi đạt tới mười phần thần tính, mỗi lần thăng cấp cảnh giới đều liên quan đến Đại Đạo, cho dù có bí pháp có thể nâng cao cảnh giới cũng sẽ phải trả một cái giá rất đắt.

Quan trọng nhất vẫn không phải là thăng cấp cảnh giới mà là hắn cảm nhận được một sức mạnh bí ẩn trong người mình, sức mạnh này không phải là sức mạnh của bản thân hắn.

Diệp Quân đè nén sự kinh hoàng trong lòng xuống, quay đầu lại nhìn Bát điện chủ. Sau khi dừng lại, Bát điện chủ nhìn tay phải của mình, tay phải gã đã nứt toác, máu không ngừng trào ra.

Mặc dù lúc nãy gã đã đánh lùi Diệp Quân nhưng cánh tay gã cũng không thể chịu được sức mạnh của kiếm Thanh Huyên.

Bát điện chủ ngẩng đầu lên nhìn Hoành Sơn Ảnh, đôi mắt đầy sát khí.

Thật ra người khó đối phó thật sự không phải là Diệp Quân mà là cô gái này, nếu không có cô gái này liên tục trợ sức cho Diệp Quân, cho dù Diệp Quân có thanh kiếm đó cũng không thể đối đầu với gã.

Bát điện chủ nhìn chằm chằm Hoành Sơn Ảnh: “Rốt cuộc cô là ai?”

Gã biết cô gái này tuyệt đối không tầm thường.

Hoành Sơn Ảnh mỉm cười: “Ta được Diệp công tử bỏ tiền ra mời đến”.

Tiền!

Bát điện chủ hơi híp mắt, gã bỗng xòe tay ra, năm viên tinh thể Vĩnh Hằng xuất hiện ở trong tay: “Nếu cô nương đồng ý giúp ta, năm viên tinh thể Vĩnh Hằng này là của cô nương”.

Nói rồi gã nhìn lại đám người Thiên Xích ở phía xa: “Nếu các vị đồng ý giúp đỡ, mỗi người sẽ được năm viên tinh thể Vĩnh Hằng”.

Lúc này mọi người đều dừng lại, nhìn sang Bát điện chủ.

Đạo Quân, Từ Thiên và Nguyên Tướng sầm mặt, họ không nói gì, chỉ là xoay người lui đến bên cạnh Diệp Quân để bảo vệ hắn, lúc này những người xung quanh Diệp Quân đã trở thành mối nguy hiểm.

Mấy người Thiên Xích nhìn nhau, đều không nói gì.

Bát điện chủ nhìn Hoành Sơn Ảnh: “Thế nào?”

Hoành Sơn Ảnh nhìn Diệp Quân, đang định lên tiếng thì lúc này một giọng nói vang lên từ phía xa: “Ngươi nói thật đấy à?”

Người nói chính là người áo đen bí ẩn mà Tú Võ dẫn đến, cả người ông ta được bao bọc dưới lớp quần áo màu đen, lại thêm đeo mặt nạ nên không nhìn rõ dung mạo của ông ta.

Bát điện chủ nhìn người áo đen, cười nói: “Dĩ nhiên là thật”.

Người áo đen bí ẩn khàn giọng nói: “Ba người bọn ta không tin Ác Đạo Minh, hãy trả tiền trước”.

Nghe người áo đen bí ẩn nói thế, sắc mặt Tú Võ sầm lại.

Sắc mặt đám người Đạo Quân cũng cực kỳ khó coi.

Diệp Quân lại rất bình tĩnh, người khác đến đây giúp hắn là vì tiền, không có gì đáng trách cả.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3757


Bát điện chủ suy ngẫm rồi nói: “Được”.

Nói rồi gã xòe tay ra, mười lăm viên tinh thể Vĩnh Hằng bỗng bay đến trong tay người áo đen bí ẩn đó.

Sau khi người áo đen bí ẩn nhận được mười lăm viên tinh thể Vĩnh Hằng, ông ta bỗng xoay người lại nhìn Diệp Quân, mấy người Đạo Quân nhanh chóng cảnh giác đứng chắn trước mặt Diệp Quân. Nhưng lúc này, người áo đen bí ẩn đột nhiên xòe tay ra, năm viên tinh thể Vĩnh Hằng bay đến trước mặt Diệp Quân.

Mọi người đều sửng sốt.

Người áo đen bí ẩn chắp tay lại, cung kính nói: “Cậu Diệp, Ác Đạo minh đang kéo dài thời gian, viện binh của chúng chắc sắp đến rồi, ba người bọn ta chỉ muốn tiền, không muốn liều mạng, trước đó bọn ta nhận của cậu Diệp ba viên tinh thể Vĩnh Hằng, bây giờ trả lại năm viên cho cậu Diệp, mong cậu Diệp đừng hận bọn ta, để bọn ta đi khỏi đây”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu”.

Người bí ẩn không ngờ Diệp Quân lại dễ nói chuyện như vậy, vội nói: “Cảm ơn”.

Nói rồi ba người cúi người với Diệp Quân, sau đó xoay người biến mất ở tận chân trời.

Diệp Quân xoay người nhìn Bát điện chủ, sau đó cười nói: “Cảm ơn tinh thể Vĩnh Hằng của Bát điện chủ”.

Mọi người: “…”

Mọi người đều đang nhìn Bát điện chủ, mặt đầy vẻ chế giễu.

Lúc này Thiên Xích bỗng nói: “Bát điện chủ, có thể cho ta năm viên tinh thể Vĩnh Hằng không? Ta đảm bảo không kén chọn, thật đấy, ta lấy nhân phẩm của mình ra đảm bảo”.

Sắc mặt Bát điện chủ cực kỳ khó coi, nhiệt độ khu vực tinh không xung quanh gã bỗng xuống mức không, lạnh thấu xương.

Thiên Xích bật cười: “Bát điện chủ, ngươi xem bọn ta là mấy tên ngốc à?”

Sở dĩ họ đi theo Diệp Quân thật sự chỉ là vì tinh thể Vĩnh Hằng thôi sao?

Dĩ nhiên không chỉ như thế.

Còn vì quả Đạo Linh nữa.

Tất nhiên quan trọng nhất là họ nghĩ thế lực đằng sau Diệp Quân là nền văn minh vũ trụ cấp năm, thậm chí còn cao hơn.

Đây mới là nguyên nhân chính họ trợ sức cho Diệp Quân.

Dù sao có tiền thì vẫn phải có mạng mới được.

Hơn nữa bây giờ lâm trận nghiêng về bên Ác Đạo Minh, ngộ nhỡ đến lúc đó Ác Đạo Minh chờ cơ hội trả thù, vậy thì họ đúng là ngốc thật rồi.

Cùng lúc đắc tội với hai bên?

Nhiều lúc trở thành kẻ ba phải cũng là điều kiêng kỵ, vì cả hai bên đều không dễ đối phó.

Bát điện chủ đột nhiên bật cười, gã phớt lờ đám người Thiên Xích, chỉ nhìn Hoành Sơn Ảnh: “Nếu cô nương đồng ý không nhúng tay vào chuyện này, ta sẵn sàng cho cô hai mươi viên tinh thể Vĩnh Hằng”.

Nghe thế mọi người đều nhìn Hoành Sơn Ảnh.

Hoành Sơn Ảnh không nói gì chỉ quay sang nhìn Diệp Quân, mỉm cười nói: “Diệp công tử, còn không ra tay à?”

Diệp Quân cười nói: “Các vị đều lùi lại một bước”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3758


Nghe Diệp Quân nói thế, mặc dù mấy người Thiên Xích cảm thấy khó hiểu nhưng vẫn lùi về sau lưng hắn.

Diệp Quân đánh một nhát kiếm.

Im hơi bặt tiếng.

Mọi người đều hơi ngờ vực.

Ngay lúc này đồng tử Bát điện chủ co rụt lại: “Ngươi”.

Tóc của các cường giả Ác Đạo Minh bên cạnh gã lại bạc trắng với tốc độ có thể thấy, gương mặt cũng nhanh chóng già đi.

Mọi người đều hoảng sợ.

Chuyện gì thế này?

Lúc này Diệp Quân lại liên tục chém ra ba nhát kiếm.

Khi nhát kiếm thứ ba được tung ra, một cường giả cảnh giới Khai Đạo của Ác Đạo Minh bỗng biến thành khói xanh rồi biến mất không thấy nữa.

Bị tiêu diệt hoàn toàn!

“Cắt đứt tuổi thọ”.

Lúc này có người run giọng nói.

Cắt đứt tuổi thọ?

Mấy người Đạo Quân và Thiên Xích đều nhìn Diệp Quân, mặt đầy vẻ kinh sợ.

Là một cường giả cảnh giới Khai Đạo, thật ra họ rất để tâm đ ến tuổi thọ, tuy rằng tuổi thọ của họ rất dài nhưng lúc vừa đột phá, sau đó tuổi thọ của họ sẽ chỉ ngày càng giảm chứ không tăng. Dù sao muốn muốn đột phá cảnh giới Khai Đạo, đạt đến tầng bậc khác cơ bản là chuyện không thể xảy ra với họ.

Bốn nhát kiếm vừa rồi của Diệp Quân đã cắt đứt tuổi thọ một trăm hai mươi vạn năm của đám người Bát điện chủ.

Một trăm hai mươi vạn năm!

Mẹ nó chứ!

Ngay cả mấy người Đạo Quân cũng cảm thấy tê da đầu.

Các cường giả cảnh giới Khai Đạo ở đó đều đã là cường giả cảnh giới Khai Đạo lớn tuổi, tuổi thọ vốn dĩ không còn nhiều, ngươi lại làm như thế, ai chịu cho được?

Có một kiểu chết gọi là chết mãn tính, tức là bản thân biết rõ ngày chết của mình, nhưng trong giai đoạn này ngươi chẳng thể làm gì cả.

Mấy nhát kiếm này của Diệp Quân đồng nghĩa với tăng nhanh tốc độ chết mãn tính của họ.

Lúc này cho dù là Bát điện chủ, trong mắt cũng hiện lên vẻ kiêng dè.

Thực lực của gã rất mạnh nhưng tuổi thọ cũng không nhiều.

Thấy Diệp Quân còn định xuất kiếm, Bát điện chủ bỗng đứng lên biến thành tàn ảnh lao nhanh về phía Diệp Quân.

Đạo Quân bỗng nói: “Trước tiên giải quyết đám tôm tép đó đã”.

Nói rồi ông ta dẫn đầu xông ra.

Trong Bát Điện Ác Đạo, ngoài điện chủ này ra, thực lực của những người còn lại đều mạnh nhưng vẫn không bằng họ, hơn nữa những người này đều bị Diệp Quân cắt đứt tuổi thọ, đây là lúc họ yếu nhất.

Từ Thiên và mấy người Thiên Xích nhìn nhau, cũng xông ra.

Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn Bát điện chủ, mái tóc bên tai Bát điện chủ đã xuất hiện màu trắng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3759


Tuổi thọ một trăm hai mươi vạn năm.

Cũng cực kỳ đau xót với gã.

Diệp Quân gào lên: “Thiên Thiên”.

Ầm!

Một luồng khí tức đáng sợ bỗng lao ra từ trong người hắn.

Sau khi dung hợp với Ngao Thiên Thiên, Diệp Quân bước lên trước chém mạnh một nhát.

Vẫn là chém tuổi thọ.

Nhát kiếm này khiến đồng tử Bát điện chủ co rụt, vì gã thấy chỉ trong thoáng chốc tuổi thọ của mình bị giảm xuống năm mươi vạn năm.

Quá đáng sợ.

Bát điện chủ cũng mặc kệ không quan tâm đ ến nó nữa, lúc này cơ thể hơi động đậy rồi biến thành tàn ảnh lao đến chỗ Diệp Quân.

Ầm ầm!

Rất nhanh từng tiếng nổ liên tục vang lên.

Mặc dù Diệp Quân có kiếm Thanh Huyên nhưng vẫn bị sức mạnh của Bát điện chủ áp chế, còn Bát điện chủ lại không thể làm gì được hắn.

Vì hắn không chỉ có Kim Cang Thể, mà còn có sự trợ sức của Ngao Thiên Thiên. Được Ngao Thiên Thiên trợ giúp, cơ thể hắn lại mạnh hơn lần nữa, ngoài ra còn có Hoành Sơn Ảnh ở một bên trợ giúp, thế nên mặc dù sức mạnh của Bát điện chủ vượt xa Diệp Quân nhưng gã vẫn không thể làm gì Diệp Quân được, ngược lại trong khi đánh nhau với Diệp Quân, gã vẫn cần phải đề phòng kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân.

Thanh kiếm này quá mạnh.

Bát điện chủ cũng rất bực bội vì Diệp Quân không chỉ có được thanh kiếm thần, mà cơ thể của hắn ngày càng đáng sợ, đáng sợ nhất chính là tốc độ hồi phục.

Tốc độ hồi phục này quả thật là nghịch thiên.

Diệp Quân vốn dĩ có khả năng tự hồi phục cực kỳ đáng sợ, bây giờ lại có Hoành Sơn Ảnh hỗ trợ, hắn gần như trở thành một cơ thể bất tử.

Dĩ nhiên Diệp Quân cũng chẳng thể làm gì Bát điện chủ, mặc dù hắn có kiếm Thanh Huyên nhưng thực lực của Bát điện chủ mạnh hơn hắn, đối phương chỉ cần không đối đầu trực diện với kiếm của hắn thì hắn cũng hoàn toàn không làm gì đối phương được.

Nhưng Diệp Quân không vội vì bây giờ người bên hắn chiếm ưu thế hơn, bên Ác Đạo Minh đã có ba cường giả cảnh giới Khai Đạo chết rồi.

Ngay lúc này trong đầu Diệp Quân bỗng vang lên giọng của Hoành Sơn Ảnh: “Tốc chiến tốc thắng”.

Diệp Quân nhíu mày, ngay sau đó hắn quay phắt lại nhìn Từ Thiên ở đằng xa: “Từ Thiên đại sư, ông thay ta một lúc”.

Từ Thiên sửng sốt: “Ta hả?”

Diệp Quân bỏ lại Bát điện chủ, xoay người biến thành kiếm quang rồi đánh về phía mấy cường giả cảnh giới Khai Đạo của Ác Đạo Minh đó.

“Chạy đi đâu!”

Lúc này phía sau Diệp Quân vang lên giọng Bát điện chủ, sau đó khí tức đáng sợ đuổi theo Diệp Quân.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3760


Dĩ nhiên gã không dám để Diệp Quân đi đối phó với mấy thuộc hạ của mình, vì chiêu cắt đứt tuổi thọ của Diệp Quân quá mức hoang đường.

Chém thêm mấy nhát nữa thì e là thuộc hạ của gã sẽ chết mất.

Từ Thiên do dự một lúc, sau đó vẻ mặt trở nên hung tợn, ông ta biến thành kiếm quang lao đến chỗ Bát điện chủ.

Vèo!

Sau khi một tia sáng vàng vỡ tan, Từ Thiên bị đánh văng lên không trung, văng ra xa mấy vạn trượng. Ông ta vừa dừng lại, Kim Cang Thể ông ta vừa tu luyện xong nứt ra, máu b ắn ra xung quanh.

Từ Thiên phun ra ngụm máu, sau đó quay đầu lại nhìn Hoành Sơn Ảnh đứng cách đó không xa, run giọng nói: “Cô nương, tại sao cô không trợ giúp cho ta?”

Hoành Sơn Ảnh cảm thấy hơi có lỗi: “Xin lỗi nhé, ta nghĩ ông đánh rất khá”.

Từ Thiên: “?”

Lúc này, Hoành Sơn Ảnh bỗng giơ tay phải lên, sau đó nhẹ nhàng chém xuống, một tấm chắn vô hình bất ngờ chặn Bát điện chủ đang xông đến chỗ Diệp Quân lại. Cùng lúc đó, tay trái của cô ta nhẹ nhàng lướt qua, một tia sáng màu ngọc chiếu thẳng vào cơ thể Từ Thiên, vết thương của Từ Thiên lập tức lành lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Thấy thế Từ Thiên cực kỳ ngạc nhiên, cô nương này yêu nghiệt quá đấy.

Sau khi dừng lại, Bát điện chủ quay đầu lại nhìn Hoành Sơn Ảnh: “Đây là thuật biên giới thượng cổ đã thất truyền, rốt cuộc cô là ai?”

Hoành Sơn Ảnh khá ngạc nhiên: “Ngươi thế mà lại biết thuật biên giới thượng cổ này?”

Bát điện chủ nhìn chằm chằm Hoành Sơn Ảnh: “Cô thật sự muốn kết thù với Ác Đạo Minh vì một người vừa mới quen thôi sao?”

Hoành Sơn Ảnh cười nói: “Ác Đạo Minh không hù dọa được ta đâu”.

Bát điện chủ siết chặt hai tay, sát khí trong mắt như thực thể.

“A!”

Đúng lúc này, một tiếng kêu thảm thiết bỗng vang lên từ xa, Bát điện chủ quay đầu lại nhìn, chỉ thấy ở tận cuối chân trời, một cường giả cảnh giới Khai Đạo của Ác Đạo Minh ngã xuống.

Người xuất kiếm chính là Diệp Quân.

Vẻ mặt Bát điện chủ trở nên dữ dằn, gã siết chặt hai tay, khí tức khủng khiếp cuộn trào ra ngoài từ trên người gã, đồng thời hai mắt gã bắt đầu biến thành màu đỏ sẫm quỷ dị, cùng lúc đó cánh tay phải của gã biến thành một cánh tay quái vật kỳ lạ.

Rầm!

Khí tức Bát điện chủ lại tăng lên.

Hoành Sơn Ảnh khẽ giật mí mắt, cô ta vội nhìn Từ Thiên: “Đại hòa thượng, ông mau ngăn gã lại, gã sắp ra sát chiêu đấy”.

Từ Thiên: “…”

Bát điện chủ bỗng xoay người, chỉ thấy gã biến thành luồng sáng đen chạy về phía Diệp Quân.

Thấy thế Từ Thiên cắn răng, hai tay chắp lại bến thành một người vàng nhỏ lao đến chỗ Bát điện chủ.

“Tránh ra!”

Bát điện chủ xoay người đánh một quyền.

Vèo!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3761


Tia sáng vàng nổ tung, Từ Thiên bị chấn động văng ra xa cả vạn trượng, vừa dừng lại cơ thể ông ta lại nứt ra, máu b ắn ra tung tóe.

Cả người Từ Thiên tê dại.

Diệp Quân ở đằng xa như cảm nhận được gì, quay phắt người lại đỡ một nhát kiếm.

Vụt!

Sau khi kiếm quang bị đánh vỡ, Diệp Quân bị chấn động văng ra xa cả vạn trượng, vừa dừng lại thì cơ thể hắn cũng xuất hiện vết nứt.

“Cẩn thận!”

Lúc này trong đầu Diệp Quân bỗng vang lên giọng của Hoành Sơn Ảnh: “Đây là con thú của gã, gã không phải là con người thuần”.

Cô ta vừa dứt lời, Bát điện chủ lại xông đến Diệp Quân.

Đồng tử Diệp Quân co rụt lại, hắn cầm kiếm để dọc giữa trán, vô số kiếm ý trong người trào ra như thủy triều, thoáng chốc hai tay hắn cầm kiếm chém một nhát.

Vèo!

Hàng ngàn kiếm quang tuôn ra.

Nhưng ngay lập tức…

Vụt!

Vô số kiếm quang bị đánh vỡ, cả người Diệp Quân bị chấn động văng ra xa vạn trượng.

Lúc này Bát điện chủ ở phía xa bỗng đánh ra một quyền.

Rầm!

Rất nhiều thời không bị tiêu diệt.

Diệp Quân lại lùi về sau cả vạn trượng.

Vừa dừng lại, khóe miệng hắn chảy máu.

Ngay lúc này Hoàng Sơn Ảnh như cảm nhận được gì, cô ta biến sắc: “Cẩn thận”.

Cô ta vừa dứt lời, một hư ảnh xuất hiện phía sau Diệp Quân, sau đó tia sáng đâm vào giữa lưng Diệp Quân.

“Ôi vãi!”

Thấy thế Từ Thiên trợn to mắt, mặc kệ cơ thể đang bị nứt ra đó lao đến chỗ Diệp Quân đang đứng.

Vừa lao đến vừa nôn ra máu.

Khi nhìn thấy Diệp Quân bị đánh lén, mọi người đều biến sắc.

Nếu Diệp Quân chết, mọi thứ họ làm đều phí công thật sự, không chỉ thế, họ còn đắc tội với thế lực lớn mạnh Ác Đạo Minh.

Lúc này mấy người Thiên Xích lòng đã nguội lạnh.

Đạo Quân và Nguyên Tướng lại vô cùng sợ hãi, bọn họ cũng giống Từ Thiên, lao thẳng về phía Diệp Quân.

Ngay lúc này trong người Diệp Quân bỗng vang lên tiếng rồng gầm, sau đó uy lực rồng đáng sợ cuồn cuộn lao ra từ trong người hắn.

Rầm!

Người đồ đen bí ẩn phía sau Diệp Quân bị chấn động lùi về sau cả ngàn trượng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3762


Lúc này cả người Diệp Quân xuất hiện một bộ áo giáp rồng màu vàng, quanh người còn có khí tức của rồng.

Thấy Diệp Quân không sao, mấy người Từ Thiên đều thở phào.

Lúc này đám người Thiên Xích ở đằng xa cũng thở phào, đều lùi đến cạnh Diệp Quân bảo vệ cho hắn.

Người đồ đen bí ẩn đánh lén Diệp Quân vừa rồi bỗng dần biến mất.

Mọi người cũng không cảm nhận được sự tồn tại của người này.

Tiểu Tháp nói: “Một ngàn trượng về phía bên phải”.

Diệp Quân lau máu trên khóe miệng: “Tháp gia, tại sao trước đó ngươi không nhắc chứ?”

Tiểu Tháp im lặng một lúc rồi nói: “Ta quên”.

Diệp Quân: “…”

Từ Thiên trầm giọng nói: “Cậu Diệp, cường giả chi viện của Ác Đạo Minh đến rồi”.

Diệp Quân nhìn Bát điện chủ phía xa, lúc này quanh người Bát điện chủ được bao bọc bởi khí tức màu đen, cánh tay phải cực kỳ đáng sợ, hai mắt đỏ ngầu, khí tức cả người vừa kỳ lạ vừa mạnh.

Phía sau Bát điện chủ chỉ còn lại ba cường giả cảnh giới Khai Đạo.

Diệp Quân lặng thinh, hắn vốn muốn giế t chết các cường giả cảnh giới Khai Đạo phía sau Bát điện chủ trước, sau đó cùng đối phó với Bát điện chủ này, nhưng hắn không ngờ các cường giả cảnh giới Khai Đạo của Ác Đạo Minh lại khó đối phó như thế.

Thiên Xích bỗng nói: “Cậu Diệp, rút trước à?”

Lúc này ông ta thấy chỉ mấy người họ mà muốn tiêu diệt được Bát điện chủ này quả thật hơi phi thực tế.

Thực lực của Bát điện chủ rất mạnh, nếu đối phương không muốn đánh, cả đám họ có hợp sức cũng chẳng thể làm gì đối phương được.

“Đi?”

Bát điện chủ bật cười: “Bây giờ mới muốn đi có phải quá muộn rồi không?”

Gã vừa dứt lời, thời không ở phía xa bỗng sùng sục, sau đó một tiếng cười vang lên ở cuối chân trời: “Tấn công Ác Đạo Minh? Thú vị đấy”.

Vừa dứt lời.

Vèo!

Thời không bên phải của Bát điện chủ đột nhiên nổ tung, một người đàn ông trung niên bước ra, người đàn ông trung niên mặc một chiếc áo màu tím nhạt, tay phải cầm một viên đá đen sẫm, một chữ “Võ” được khắc trên viên đá đó.

“Là Võ Tuyệt”.

Tú Võ bỗng trầm giọng nói: “Ông ta thế mà cũng là người của Ác Đạo Minh”.

Nghe đến cái tên này, sắc mặt mấy người Thiên Xích trở nên khó coi.

Võ Tuyệt!

Dĩ nhiên là họ biết người này, người này đã từng đánh bại Tam Trọng Thiên, tuyệt thế của võ đạo.

Hễ là người có thể đánh được Tam Trọng Thiên thì đều là cao thủ trong cao thủ.

Sau khi bước ra, Võ Tuyệt nhìn mấy người Diệp Quân, mặt đầy vẻ khinh thường: “Một đám ô hợp”.

Nói rồi ông ta giơ tay lên tung ra một quyền.

Gần như cùng lúc đó Cương Chủ bên cạnh Diệp Quân bỗng lao đến trước cho đối phương một quyền.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3763


Bụp!

Tiếng nổ inh tai vang lên, sau đó từng sóng xung kích quyền quang đáng sợ lan ra xung quanh.

Cương Chủ vội lùi về sau cả ngàn trượng.

Người đàn ông trung niên đó cũng lùi về sau cả trăm trượng.

Sau khi dừng lại, người đàn ông trung niên biến thành dải cầu vồng dài rồi biến mất, ngay lập tức có uy lực đáng sợ quét ngang bầu trời, cảm giác áp bách đến nghẹt thở.

Ánh mắt Cương Chủ lóe lên tia hung tợn: “Để ta đối phó với người này”.

Nói rồi chân phải ông ta giẫm mạnh xuống đất, cả người bay ra như viên đạn pháo.

Tú Võ bỗng nói: “Giết đám người yếu thế này trước”.

Gã và Bạch Kiếm Y bên cạnh cùng lao ra.

Thiên Xích và Binh Chủ cũng đuổi theo.

Đạo Quân bỗng nói: “Hòa thượng, ngươi bảo vệ cậu Diệp”.

Ông ta biến thành luồng sáng xanh chạy về phía đám cường giả cảnh giới Khai Đạo phía sau Bát điện chủ.

Từ Thiên trầm giọng nói: “Cậu Diệp, cẩn thận sát thủ ẩn nấp trong tối”.

Diệp Quân không nói gì, ánh mắt hắn luôn quan sát Bát điện chủ.

Bát điện chủ nhếch môi cười: “Muốn giết ta à?”

Diệp Quân gật đầu.

Bát điện chủ bật cười: “Vậy thì thử xem?”

Diệp Quân tiến đến trước một bước, tay cầm kiếm Thanh Huyên chém mạnh về phía trước.

Không một tiếng động.

Đồng tử Bát điện chủ co rụt lại, chỉ thoáng chốc gã cảm thấy tuổi thọ của mình mất đi trăm vạn năm.

“Ngươi muốn chết hả?”

Sắc mặt Bát điện chủ lập tức trở nên dữ tợn, mặc dù tuổi thọ của gã nhiều nhưng cũng không chịu nổi, lập tức biến thành luồng sáng đen lao về phía Diệp Quân.

Tốc độ của gã cực kỳ nhanh, thoáng chốc đã xông đến trước mặt Diệp Quân, tay trái Diệp Quân có thêm một vỏ kiếm, kiếm Thanh Huyên được cho vào vỏ, bỗng chốc hắn chém một nhát kiếm.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm.

Kiếm này này là kiếm kỹ có sức bộc phát mạnh nhất trong tất cả các kiếm kỹ của hắn, lúc này khi được kiếm Thanh Huyên thi triển, uy lực của nó đã tăng lên rất nhiều lần.

Vèo!

Một vùng kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân và Bát điện chủ cùng lùi về phía sau, lần này Diệp Quân lui sau tận vạn trượng. Vừa dừng lại hắn đã có cảm giác lục phủ ngũ tạng của mình đều bị xé toạc, ngay sau đó họng hắn có vị ngọt, một dòng máu tuôn ra.

Diệp Quân quay đầu nhìn Hoành Sơn Ảnh, chỉ thấy cô ta hơi nhắm mắt lại đang niệm thầm gì đó.

Thi pháp sao?

Diệp Quân thu lại tầm nhìn, ngẩng đầu lên nhìn Bát điện chủ, lúc này cánh tay phải của Bát điện chủ đã nứt ra, máu chảy ra.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3764


Không chỉ cánh tay phải mà cơ thể gã cũng đã xuất hiện rất nhiều vết nứt.

Đến bây giờ, chỉ có tông chủ Quá Khứ Tông và Nhị Nha có thể đối đầu trực diện với kiếm Thanh Huyên thôi.

Bát điện chủ nhìn cơ thể đầy vết nứt của mình, sắc mặt sa sầm.

Phải nói đánh đến giờ, gã thật sự đã nén giận lắm rồi.

Rõ ràng thực lực hơn hẳn Diệp Quân nhưng chẳng thể nào gì với tên Diệp Quân mình đầy trang bị thần bí này.

Là kiếm tu, tay cầm thần kiếm, cơ thể còn mạnh, bi3n thái nhất là khả năng hồi phục mạnh.

Đây đúng thật là thực lực không đủ nhưng trang bị có thừa.

Ngay lúc này phía sau Diệp Quân bỗng xuất hiện bất ngờ, thời không nứt ra, thế nhưng lúc này Diệp Quân như đã liệu được từ trước, quay phắt người lại chém mạnh một nhát.

Soạt!

Thời không nổ tung, một tàn ảnh bị chấn động văng ra xa cả vạn trượng.

Chính là tên sát thủ bí ẩn đó.

Sát thủ đó vừa dừng lại, Từ Thiên ở một bên lập tức tức giận mắng: “Mẹ nó, đánh lén thì còn là hảo hán gì nữa, ta đánh chết ngươi”.

Nói rồi ông ta lao đến chỗ sát thủ bí ẩn đó.

Thiên Xích đang đánh nhau ở phía xa quay đầu nhìn Từ Thiên bên này, hơi ngờ vực, sao hòa thượng này lại như đám thổ phỉ vậy?

Bát điện chủ đang định ra tay, gã như nghĩ tới điều gì, đột nhiên quay đầu nhìn về Hoành Sơn Ảnh. Hoành Sơn Ảnh đang nhắm mắt, hai tay kết thành ấn bí ẩn, miệng thầm niệm mấy lời gì đó hơi khó hiểu.

Thi pháp!

Bát điện chủ sầm mặt, gã mặc kệ Diệp Quân chạy thẳng đến chỗ Hoành Sơn Ảnh.

Cảm nhận được thế, Hoành Sơn Ảnh vội nói: “Đại hòa thượng, mau giữ vững”.

Từ Thiên đang đánh nhau với sát thủ ở đằng xa sầm mặt, mẹ nó chứ, ta là Phật tu chứ không phải Đỉnh tu”.

Vì mình đầu trọc nên có việc gì cũng bảo mình đi chống đỡ à?

Lúc này dĩ nhiên Từ Thiên không còn tâm tư để tâm đ ến Hoành Sơn Ảnh, vào lúc quan trọng này, Diệp Quân xuất hiện trước mặt Hoành Sơn Ảnh, hắn chém mạnh một nhát kiếm.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!

Vụt!

Kiếm quang nổ tung, Diệp Quân và Bát điện chủ cùng lùi vê sau, vừa dừng lại, Diệp Quân lại nôn ra máu.

Mặc dù có tâm sinh mệnh và cây thần tự nhiên giúp đỡ hồi phục, nhưng hắn vẫn cảm thấy cơ thể mình không còn mạnh.

Bị thương rất nặng.

Bát điện chủ sau khi dừng lại, cả cánh tay của gã đã nứt ra hoàn toàn, có thể nhìn thấy xương bên trong.

Sắc mặt Bát điện chủ cực kỳ khó coi, gã chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân ở phía xa, đang định nói gì thì lúc này, gã quay phắt lại nhìn Hoành Sơn Ảnh, chỉ thấy Hoành Sơn Ảnh bỗng giơ tay lên trời nói: “Cổng trời Ly Hận mở ra, và các vị thần hạ phàm”.

Bát điện chủ nhíu mày, trò gì đây?

Diệp Quân cũng khó hiểu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3765


Rầm!

Ngày lúc này thời không trên đỉnh đầu Hoành Sơn Ảnh bỗng tách ra, sau đó một cột sáng chiếu thẳng xuống, một ông lão bước ra từ trong cột sáng đó, ông lão mặc áo đạo sĩ màu tím, mày rồng mắt phượng, đầu đội mão, sau lưng còn đeo một thanh trường kiếm, khí thế phi thường.

Ông lão vừa xuất hiện, trời đất bỗng xuất hiện từng sức mạnh bí ẩn đáng sợ.

Loại bỏ!

Đại Đạo hiện có của thế gian đang loại bỏ ông lão này.

Lão đạo sĩ nhìn Hoành Sơn Ảnh, đang định lên tiếng thì bỗng quay đầu nhìn Đạo Quân ở phía xa, trong mắt hiện lên vẻ ngờ vực, sao lại có người tín ngưỡng đạo thống của mình?

Lão đạo sĩ tựa như cảm nhận được gì, quay đầu nhìn Diệp Quân, bàn tay xòe ra, một ngọc bội từ trong người Diệp Quân bay lên, sau đó rơi vào trong tay ông ta.

Đạo sĩ đó nhìn ngọc bội trong tay, nhíu mày: “Tại sao ngươi lại có ngọc bội này?’

Giọng nói như một thanh kiếm sắc bén lập tức đâm vào trong ý thức của Diệp Quân.

Tâm thần Diệp Quân run sợ.

Ngay lúc này, Đạo Quân đó bỗng nói: “Vị tiền bối này, vật này là do sư tổ của ta tặng cho Diệp công tử, ông ta thay sư phụ nhận đồ đệ”.

“Khốn nạn!”

Lão đạo sĩ tức đến mức dựng cả râu lên: “Thay sư phụ nhận đồ đệ? Thật chẳng thuyết phục gì cả, ai mà có thể nhận đồ đệ thay sư phụ chứ? Tên khốn Thanh Phong này đang ở đâu? Bảo nó ra đây, ông đây cho mông nó nở hoa”.

Nghe đạo sĩ nói thế, Đạo Quân cực kỳ ngạc nhiên. Ôi đệch, sư tổ nhà mình có sư phụ thật à?

Thật ra ông ta biết rất ít về lai lịch của sư tổ nhà họ Đạo, trong ghi chép của nhà họ Đạo cũng rất ít thông tin, chỉ biết ông ta đột nhiên đến Đại Chu, không đúng, khi đó vẫn chưa có Đại Chu, ông ta thấy nơi này nhân kiệt địa linh nên sáng lập ra Đạo Môn ở đây.

Ngoài ra chẳng còn thông tin nào khác.

Thấy lão đạo sĩ vẫn còn tức giận, Đạo Quân vội nói: “Tiền bối, ông nhìn Diệp công tử xem, cũng khá tốt mà”.

Lão đạo sĩ tức giận nói: “Có thiên tài yêu nghiệt nào mà ta chưa từng gặp chứ?”

Nói rồi ông ta liếc mắt nhìn Diệp Quân, đang định nói thì đột nhiên sửng sốt, ngay sau đó ông ta vung tay lên, Diệp Quân còn chưa kịp phản ứng, cả người đã xuất hiện ở trước mặt ông ta.

Diệp Quân hốt hoảng.

Lão đạo sĩ nhìn chằm chằm Diệp Quân hồi lâu rồi nói: “Ta không xứng làm sư phụ của hắn”.

Mọi người: “…”

Diệp Quân: “…”

Không xứng ư?

Nói vậy là sao?

Đạo Quân khó hiểu.

Lão Đạo nhìn sang Hoành Sơn Ảnh, hỏi: “Đánh ai?”

Hoành Sơn Ảnh hất đầu về phía Bát điện chủ.

Thấy Lão Đạo nhìn mình, Bát điện chủ nhếch môi cười với Hoành Sơn Ảnh: “Ly Hận Thiên, Cựu Thần… Không ngờ hôm nay lại may mắn gặp được người của nơi trong truyền thuyết này”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3766


Lão Đạo nhíu mày nói: “Ác Đạo Minh”.

Bát điện chủ: “Chính xác”.

Lão Đạo nói với Hoành Sơn Ảnh: “Tộc Hoành Sơn nay không bằng xưa, các ngươi xác định muốn chọc vào bọn hắn sao?”

Hoành Sơn Ảnh liếc nhìn Diệp Quân, gật đầu.

Lão Đạo nhìn theo rồi bật cười: “Nha đầu ngươi tinh mắt lại lớn gan. Chỉ cần thế hệ trước của tộc Hoành Sơn không mắt mù não úng thì tất có cơ hội tái khởi”.

Hoành Sơn Ảnh chỉ khẽ mỉm cười.

Lão Đạo không nói gì thêm mà chỉ nâng tay lên rồi hạ xuống. Một chữ Đạo hiện lên phía trên Bát điện chủ.

Uỳnh!

Đồng tử Bát điện chủ rụt lại khi thời không quanh người vỡ ra, để một thứ sức mạnh không rõ đè nặng lên tại chỗ.

Đúng lúc này, Diệp Quân lên tiếng: “Để ta bồi thêm”.

Rồi hóa thành kiếm quang lao tới.

Lão Đạo: “…”

Đồng tử Bát điện chủ rụt lại khi thấy Diệp Quân. Ông ta rú lên như dã thú, gọi ra một cái bóng hình thú sau lưng.

Ầm!

Sóng xung kích dữ dội lan đi với sức mạnh khiến cái ấn kia chấn động và thần lực Đại Đạo vỡ tan.

Bát điện chủ vung tay sang ngang.

Choang!

Kiếm Thanh Huyên bị cản lại!

Thoạt nhìn thì nó đã chém vào cánh tay ông ta, nhưng Bát điện chủ lại dùng tay còn lại đấm vào Diệp Quân.

Bốp!

Kiếm quang vỡ tan, hắn phải lui lại hơn nghìn trượng.

Khi ngẩng đầu lên, bóng thú kia đã ập tới.

Tóc gáy hắn dựng đứng, tự hỏi đây là thứ gì?

Bỗng có hàng loạt tia sáng xuất hiện trước mặt hắn.

Uỳnh!

Ngăn cản cái bóng thú kia lại.

Cái bóng nhòe đi rồi trở lại bên Bát điện chủ, cất giọng khàn đặc: “Ly Hận Thiên thật sự muốn nhúng tay vào việc người khác à?”

Lão Đạo nhìn cái bóng thú kia, nói: “A Tì Địa Ngục”.

Bóng thú cười gằn: “Hai nơi chúng ta vốn nước sông không phạm nước giếng, cần gì vì một kẻ ngoại lai mà động chạm qua lại?”

Lão Đạo liếc nhìn Diệp Quân, hỏi: “A Tì Địa Ngục các ngươi trêu vào hắn làm gì?”

Bóng thú nhe răng: “Sao? Không được à?”

Lão Đạo vừa mở miệng thì bỗng cảm nhận được sức mạnh thần bí kia đang tăng lên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3767


Bị bài xích rồi!

Ông ta nhíu mày.

Bóng thú lại cười: “Lão Đạo, việc ông đến nơi này đã là Đại Đạo bất dung, nếu còn nán lại thì e rằng vị kia sẽ xuất hiện, có muốn đi cũng không kịp nữa”.

Lão Đạo mặc kệ nó mà dùng Đạo khí truyền âm cho Hoành Sơn Ảnh: “Mắt nhìn người của ngươi rất tốt. Ta không nhìn thấu nhân quả trên người thanh niên này, hắn sẽ rất đáng để đầu tư. Tiết lộ cho ngươi một thiên cơ: sau lưng hắn có đại năng tuyệt thế nâng đỡ, ta cũng không biết mạnh đến đâu, nhưng khẳng định là cực kỳ cực kỳ mạnh”.

Ông ta thoáng dừng lại: “Nhưng Ác Đạo Minh cũng không đơn giản, nội tình rất sâu. Thanh niên này có thể chịu được nhân quả, nhưng các ngươi thì chưa chắc nếu quyết định giúp hắn. Đương nhiên, nếu gánh vác nổi thì về sau chính là trợ lực to lớn với tộc Hoành Sơn các ngươi. Nói ngắn lại, lợi ích lớn, nguy hiểm cũng lớn, tự suy xét cho kỹ”.

Hoành Sơn Ảnh thoáng nhìn Diệp Quân, đáp: “Nếu không có người giúp sức, tộc chúng ta liệu có cơ hội trở lại văn minh cấp năm không?”

Lão Đạo lắc đầu: “Tuyệt đối không”.

Hoành Sơn Ảnh rơi vào im lặng.

Lão Đạo thở dài: “Năm xưa ta từng chịu ơn từ tổ tiên ngươi nên mới tiết lộ thiên cơ này. Ta hy vọng ngươi có thể kiên trì, nhưng địa vị của ngươi trong tộc quá thấp. Mấy lão già kia đã không còn ý chí chiến đấu, chỉ muốn bình đạm qua ngày nên chắc chắn sẽ không ủng hộ ngươi. Nếu tiếp tục, hoàn cảnh của ngươi ở trong tộc sẽ vô cùng tồi tệ”.

Hoành Sơn Ảnh vẫn không nói gì.

Cô ta sở dĩ đến giúp đỡ Diệp Quân vì hắn có thánh tự của Thủy tộc.

Thủy tộc và tộc Hoành Sơn đều thuộc về chín tộc Chiêu Võ năm xưa, đều từng là văn minh cấp năm, cũng cùng bị văn minh Thiên Hành tiêu diệt.

Diệp Quân có thánh tự đồng nghĩa với việc hắn được Thủy tộc ủng hộ, vậy nên Hoành Sơn Ảnh mới quyết định hỗ trợ hắn. Nào ngờ Ác Đạo Minh lại thâm sâu đến nỗi Ly Hận Thiên cũng phải kiêng kỵ.

Thời đỉnh cao của tộc Hoành Sơn đương nhiên không sợ gì Ác Đạo Minh, nhưng văn minh Ly Hận Thiên giờ đã ngã xuống, sức mạnh không bằng khi xưa.

Phải đánh cược ư?

Ánh mắt cô ta nhìn Diệp Quân chợt trở nên phức tạp.

Lão Đạo lại nói: “Nếu ngươi không muốn thì ta sẽ lập tức đưa ngươi rời khỏi đây, tránh xa phân tranh. Nếu muốn, ta sẽ giúp ngươi một tay”.

Hoành Sơn Ảnh nhoẻn cười: “Xin tiền bối hãy giúp ta”.

Cược chứ!

Sao lại không?

Thủy tộc đã dám, tộc Hoành Sơn vì sao không dám?

Trực giác mách cho cô ta rằng đây là một cơ hội cho cả tộc họ.

Lão Đạo cười lên: “Quyết đoán!”

Ông ta vươn tay, đẩy mảnh ngọc bội màu xanh vốn thuộc về Diệp Quân bay đến trước mặt Hoành Sơn Ảnh: “Có bằng lòng làm đệ tử ta không?”

Thu đồ đệ?

Hoành Sơn Ảnh ngẩn ra vì ngạc nhiên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3768


Vị tiền bối này tuy từng chịu ơn của tộc Hoành Sơn nhưng đó đã là chuyện rất lâu trước kia, khi tộc bọn họ còn ở thời kỳ đỉnh cao. Giờ đây họ đã không còn nhi xưa, không còn chút sức nặng nào trong mắt vị cựu thần Ly Hận Thiên này.

Năm xưa tộc Hoành Sơn cũng từng muốn để con em trong tộc bái Lão Đạo làm thầy hòng củng cố mối quan hệ nhưng đều bị ông từ chối. Không ngờ bây giờ ông ấy lại muốn thu Hoành Sơn Ảnh làm đồ đệ.

Lão Đạo lên tiếng: “Ta biết ngươi ngạc nhiên, nhưng ta có hai lý do khi làm vậy. Thứ nhất, ngươi là người quyết đoán, dám nghĩ dám làm, không giống với rất nhiều người trong tộc Hoành Sơn. Thứ hai, vì nhân quả trên người Diệp công tử quá nặng. Trước kia ta nói ta không xứng làm thầy hắn không phải là giỡn chơi, nhưng ta vẫn muốn kết một phần thiện duyên, vậy nên đây chính là biện pháp trung hòa”.

Hoành Sơn Ảnh bừng tỉnh ngộ, thu mảnh ngọc bội rồi cung kính thi lễ: “Sư phụ”.

Lão Đạo mỉm cười: “Sau này trong tộc Hoành Sơn có người gây khó dễ hay chỉ trích thì chỉ cần lấy ngọc bội ra, ta sẽ tự đến giúp đỡ”.

Hoành Sơn Ảnh đáp: “Đa tạ sư phụ”.

Rồi Lão Đạo mới quay sang nhìn bóng thú, nghe nó nói: “Xem ra Ly Hận Thiên thật sự muốn đắm mình vào vũng nước đục này”.

Ông ấy cười đáp: “Lão Đạo không có ý gì khác, chỉ muốn luận bàn với ngươi một phen”.

Rồi ông vung tay lên, gọi vô số tia sáng giáng xuống đầu bóng thú.

Nó gằn giọng: “Tới đây”.

Rồi hóa thành một tia sáng đen lao lên.

Lão Đạo bất ngờ biến mất tại chỗ, sau đó xé toạc một vùng thời không, cưỡng chế di dời bóng thú sang một nơi khác thật xa.

Thần lực Đại Đạo ngày càng mạnh lên, ông ta không thể tiếp tục ở lại nơi này, bằng không sẽ có cường giả Đăng Thiên Vực đến can dự.

Sau khi Lão Đạo và bóng thú biến mất, Diệp Quân thấy sắc mặt Bát điện chủ trở nên xấu xí hẳn đi. Sức mạnh của ông ta vượt qua cường giả cảnh giới Khai Đạo thông thường là nhờ một phần lớn ở bóng thú, nhưng bây giờ nó đã bị đưa đi mất, ông ta đương nhiên cũng yếu đi nhiều.

Đã vậy, mấy cường giả Ác Đạo Điện mà ông ta đưa đến cùng cũng đã bị giết mất.

Chỉ còn lại một gã trung niên chạy tới sau cùng, tuy võ đạo cao cường có thể chống lại nhiều người, nhưng tình hình cũng không lạc quan cho lắm.

Diệp Quân nói với Hoành Sơn Ảnh: “Đa tạ cô nương”.

Nếu không có cô gái này gọi Lão Đạo đến thì bọn họ đã không thể giải quyết bóng thú kia.

Nó vẫn luôn nấp trong người Bát điện chủ, có lẽ muốn cho bọn họ một đòn chí mạng.

Hoành Sơn Ảnh cười nói: “Không có chi”.

Diệp Quân gật đầu đáp lễ, liếc mắt nhìn Bát điện chủ, lập tức hóa thành kiếm quang biến mất.

Hai mắt Bát điện chủ long lên, nâng chân lên rồi giẫm xuống, cũng biến mất.

Trực tiếp đối đầu!

Uỳnh!

Hai bên vừa va chạm đã văng ra.

Diệp Quân lùi lại nghìn trượng, ngẩng đầu nhìn đối thủ, đánh giá sức mạnh của ông ta đã giảm đi ít nhất phân nửa sau khi mất bóng thú.

Bát điện chủ chợt cười lên: “Người của ta đến rồi”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3769


Vừa dứt lời.

Ầm!

Thời không phía sau ông ta nứt vỡ, một con đường xuất hiện, dẫn lối cho hai mươi mấy khí tức đáng sợ ập đến.

Đi đầu là một người đàn ông trung niên khoác áo đen, tay cầm trường thương, vừa bước ra đã khiến tinh vực nhòe đi.

Là điện chủ Thất Điện!

Thiên Xích và những người khác thấy vậy thì đanh mặt.

Bởi khí tức của đối phương hơn xa Bát điện chủ.

Diệp Quân la lên: “Lập tức vào tháp!”

Bọn họ sửng sốt, nhưng không kịp nghĩ nhiều mà rối rít chui vào Tiểu Tháp.

Diệp Quân lao về phía Hoành Sơn Ảnh, không kịp nghe cô ta lên tiếng đã đưa người vào tháp rồi co chân bỏ chạy.

Bát điện chủ gằn giọng: “Bây giờ mới trốn là muộn rồi!”

Ông ta giẫm chân một cái, biến mất tại chỗ, thời không nứt vỡ.

Bên kia, Diệp Quân như cảm nhận được mà xoay người, vung kiếm đón đỡ.

Choang!

Hắn bị đẩy lui mấy vạn trượng.

Vừa dừng lại đã tiếp tục guồng chân, vừa chạy vừa hộc máu.

Bát điện chủ nói ngay: “Đuổi theo!”

Rồi lập tức đi đầu.

Thất điện chủ nhìn quanh một chốc rồi dẫn những người khác theo.

Bên kia, Tiểu Tháp hỏi: “Sao không cầm kiếm Thanh Huyền mà chạy?”

Diệp Quân không đáp.

Tiểu Tháp: “Lại định chơi dơ đúng không?”

Diệp Quân: “…”

Tại Đại Chu.

Diệp Quân chạy với tốc độ cực nhanh, chẳng mấy chốc đã tiếp cận biên giới.

Thấy hắn sắp sửa trốn vào Đại Chu, Bát điện chủ lập tức dừng lại, như bừng tỉnh mà ngăn Thất điện chủ và những người khác: “Đợi đã”.

Thất điện chủ dừng bước, hỏi: “Sao?”

Các điện chủ quản lý vũ trụ khác nhau nên cũng không thân nhau, lần này Thất điện chủ vì nhận được tin cầu cứu của Bát điện chủ nên mới đến.

Chỉ nghe Bát điện chủ nói: “Hắn đang cố tình dẫn chúng ta đến Đại Chu”.

Thất điện chủ: “Để làm gì?”

Bát điện chủ: “Có thể nữ kiếm tiên kia đang ở đó”.

Thất điện chủ nhíu mày: “Là người giết Thập điện chủ à?”

Bát điện chủ gật đầu, không giống được vẻ kiêng kỵ khi nhắc đến người này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3770


Thất điện chủ tỏ ve xem thường: “Để ta đi thử”.

“Khoan!”

Bát điện chủ gọi đối phương lại, thấp giọng nói: “Bà ta thật sự không hề đơn giản…”

Thất điện chủ ngắt ngang: “Ngươi đã giao thủ với người này bao giờ chưa?”

Bát điện chủ lắc đầu: “Chưa”.

Thất điện chủ lạnh lùng liếc xéo: “Chưa mà đã sợ như vậy, uổng công ngươi từng đến Đăng Thiên Vực rèn luyện. Chẳng lẽ không có ác hồn của thú vực A Tì hỗ trợ là ngươi mất hết dũng khí chiến đấu luôn à?”

Sắc mặt Bát điện chủ sa sầm, vốn định tiếp tục khuyên nhủ nhưng rồi nghĩ lại, nếu khuyên để rồi bị mỉa mai tiếp thì khuyên làm gì?

Thế là ông ta chắp tay: “Vậy thì đành giao cho Thất điện chủ”.

Đối phương liếc xéo một cái đều giễu cợt rồi lại dẫn đoàn người sau lưng tiến tới.

Bát điện chủ lựa chọn ở nguyên vị trí.

Để quan sát.

Ông ta cũng muốn nhìn xem nữ kiếm tiên váy trắng kia có thật sự mạnh như thần như đồn đại hay không.

Ở Đại Chu.

Diệp Quân vừa đến gần biên giới thì thả nhóm Thiên Xích ra.

Sắc mặt Hoành Sơn Ảnh nghiêm trọng hơn bao giờ hết.

Lần đầu tiên đi vào Tiểu Tháp đã khiến cô ta bối rối vô cùng.

Mười năm bên trong chỉ bằng một ngày ở bên ngoài?

Trên đời còn có thần vật bực này sao?

Hoành Sơn Ảnh chỉ cảm thấy mình trước giờ đúng là kiến thức nông cạn.

Tộc Hoành Sơn tuy sa sút nhưng vẫn còn nhiều bảo vật Đại Đạo, ngặt nỗi so với cái tháp thì đúng là kém xa.

Chẳng trách sao tiền bối lão đạo sĩ muốn kết thiện duyên với người này. Cô ta nghĩ với vẻ mặt phức tạp.

“Chúng đến”.

Có người nói.

Diệp Quân nhìn lên, thấy một nhóm cường giả xuất hiện ở chân trời.

Dẫn đầu là Thất điện chủ.

Ông ta vừa xuất hiện đã khiến đất trời trở nên hư ảo. Thứ sức mạnh vô hình tràn ngập đáy lòng những người khác khiến họ đông cứng như bị nhấn nước.

Thiên Xích nói: “Ác Đạo Minh này đúng là không đơn giản”.

Binh Chủ và những người khác gật gù.

Càng giao chiến, họ càng phát hiện Ác Đạo Minh thâm sâu khó lường.

Mới là Thất điện chủ thôi mà đã mạnh đến kinh khủng như vậy, thì Nhị điện chủ Nhất điện chủ…

Không dám nghĩ đến.

Diệp Quân bình tĩnh nhìn Thất điện chủ đi đến.

Ông ta cũng đang quan sát hắn: “Nghe nói ngươi được một nữ kiếm tiên chống lưng?”

Hắn gật đầu: “Là cô cô của ta”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3771


Thất điện chủ: “Nam nhi bảy thước mà cần đàn bà chở che, không thấy mất mặt sao?”

Diệp Quân cười: “Hay ngươi tự giáng cảnh giới xuống ngang hàng ta rồi hai ta đánh một trận tới chết?”

Thất điện chủ: “Ăn nói vô lý. Cảnh giới do ta tự tu luyện ra, việc gì phải hạ xuống? Còn ngươi, chịu núp váy một ả đàn bà, không sợ đạo tâm vỡ nát sao?”

Diệp Quân: “Ta đã cho ngươi cơ hội công bằng nhưng ngươi từ chối, đã vậy thì còn nhiều lời làm gì? Ta đứng ngay đây này, tới đi”.

Thất điện chủ nhìn hắn: “Tới ngay”.

Ông ta nhấc chân bước tới, lập tức có một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa lao về phía Diệp Quân.

Ai nấy đều hốt hoảng đứng chắn trước mặt hắn.

Nhưng vào khoảnh khắc Thất điện chủ tiếp cận tường thành.

Diệp Quân bỗng vươn tay lên cao, thét lớn: “Kiếm tới!”

Xoẹt!

Kiếm khí từ trên cao giáng xuống.

Uỳnh!

Ghim Thất điện chủ vào vị trí cách Diệp Quân mười trượng.

Mọi người sửng sốt.

Thất điện chủ trợn tròn mắt: “Sao… sao có thể?”

Mọi cặp mắt đổ dồn vào Diệp Quân.

Trời má!

Diệp thiếu mạnh vậy sao??

Đôi mắt Hoành Sơn Ảnh nhìn hắn trợn to như hai quả chuông đồng.

Chỉ có Đạo Quân và Từ Thiên khẽ giật khóe môi, biết rằng kiếm khí này là của nữ kiếm tiên để lại chứ chẳng phải của Diệp Quân.

Vị này đúng là rất giỏi làm màu.

Nhưng họ cũng không ngờ kiếm khí của nữ kiếm tiên lại có thể hạ gục Thất điện chủ trong nháy mắt.

Chỉ là một tia kiếm khí thôi mà!

Đúng là ngầu quá xá!

Thất điện chủ trợn trừng mắt: “Kiếm khí này không phải của ngươi!”

Diệp Quân gật đầu: “Là của cô cô ta”.

Thất điện chủ nheo mắt: “Vậy ta muốn một chọi một với ngươi, có thể hạ cảnh giới”.

Diệp Quân: “Ngươi chắc chứ?”

Thất điện chủ gật đầu.

Diệp Quân trở tay vung kiếm.

Xoẹt!

Thủ cấp Thất điện chủ bay tít đi nghìn trượng.

Linh hồn bị kiếm Thanh Huyền hấp thu.

Hắn nói: “Ta thắng”.

Thất điện chủ: “…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3772


Sắc mặt ai đấy trông đều là lạ.

Thế này mà là một chọi một à?

Diệp Quân vươn tay đón lấy nhẫn không gian của Thất điện chủ, vừa thấy những thứ trong đó thì giật mình.

Ôi chu choa!

Phát tài rồi!

Hắn cất nhẫn đi rồi ngẩng đầu nhìn những cường giả cảnh giới Khai Đạo khác từ Ác Đạo Minh, thấy họ quả quyết xoay người bỏ đi không chút do dự.

Thất điện chủ mất mạng sau một kiếm thì còn ở lại làm gì? Chịu chết à?

Bát điện chủ thấy Thất điện chủ bị giết nhanh như vậy thì rơi vào im lặng.

Chỉ trong phút chốc mà thôi.

Thất điện chủ đã từng đánh tới Tứ Trọng Thiên, tuy chỉ trong một khoảng thời gian ngắn nhưng cũng đã vô cùng kinh khủng.

Vậy mà lại bị giết nhanh tới vậy.

Chỉ nhoáng cái mà thôi.

Mà bản thân đối thủ không hề xuất hiện, chỉ dùng một tia kiếm khí đã đoạt mạng thành công.

Quá sức bất thường.

Bát điện chủ liếc nhìn Đại Chu thêm một cái rồi rời đi.

Ông ta không thể nhúng tay vào việc này nữa.

Phải về bẩm báo.

Trên tường thành bên dưới, Diệp Quân chắp tay: “Đa tạ chư vị đã dốc sức tương trợ”.

Rồi hắn vung tay lên, đưa đến cho mỗi người một quả Đạo Linh.

Bọn họ nhìn nhau rồi cất quả vào với nụ cười trên môi.

Diệp Quân: “Ác Đạo Minh sẽ không bỏ qua, chư vị đi rồi nhớ cẩn thận”.

Đi ư?

Bọn họ bốn mắt nhìn nhau.

Thiên Xích bước ra khỏi hàng, nói: “Diệp thiếu, ta muốn ở lại”.

Diệp Quân thắc mắc: “Vì sao?”

Thiên Xích cười: “Diệp thiếu muốn nghe sự thật?”

Diệp Quân gật đầu: “Đương nhiên”.

Thiên Xích: “Chúng ta bây giờ đã bị đưa vào danh sách đen của Ác Đạo Minh, một khi rời đi ắt bị bọn chúng tấn công. Mà sức mạnh cá nhân bọn ta thì không cách nào chống lại, vì vậy mới muốn ở lại bên Diệp thiếu, xem như tìm chỗ nương thân”.

Diệp Quân cười: “Chỉ thế thôi?”

Thiên Xích lắc đầu: “Không giấu gì Diệp thiếu, ta rất quan tâm đ ến Tiểu Tháp của cậu. Nếu có thể tu luyện ở trong đó thì sẽ mạnh lên rất nhiều. Vả lại cậu cũng hào phóng mà”.

Ông ta hiểu đạo lý no một bữa và no cả đời này.

Tuy đã lên đến cảnh giới Khai Đạo nhưng nếu không có cơ duyên trời ban thì cả đời này chỉ tới thế.

Mà muốn tiến thêm thì phải có quý nhân hỗ trợ.

Vị Diệp thiếu này chính là quý nhân.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3773


Kiến cỏ vĩnh viễn không thể với tới trời cao, nhưng nếu rơi trúng cánh đại bàng thì có thể theo đó vượt cửu thiên.

Chính là mượn sức.

Cả đời có khi không thể gặp được quý nhân, nhưng đã gặp thì phải ra sức bám lấy.

Bản thân không bay lên được thì tìm ô dù hỗ trợ cho.

Binh Chủ và những người khác nghe vậy thì rơi vào im lặng.

Bọn họ hiểu ra vì sao Thiên Xích muốn ở lại.

Là để mượn sức.

Trong lòng họ sinh ra suy nghĩ phức tạp. Nếu có thể lựa chọn, ai cũng muốn nâng cao sức mạnh.

Nhưng họ cũng biết cho dù có quả Đạo Linh và tinh thể Vĩnh Hằng thì tiến thêm một bước gần như là bất khả thi.

Khi đã đạt đến trình độ nhất định mà lại không có ai dìu dắt, tiếp tục đi tới khó như lên trời.

Binh Chủ bỗng nói: “Nếu Diệp thiếu không chê, ta bằng lòng theo cậu làm chân sai vặt”.

Tú Võ cũng nói: “Ta cũng bằng lòng”.

Kiếm Bạch Y lại nói: “Ta không có dã tâm lớn đến vậy, được đến cơ duyên đã thỏa mãn. Diệp thiếu, sau này gặp lại”.

Cô ta đến bây giờ mới phát giác Ác Đạo Minh lẫn vị này đều không đơn giản, nhưng không muốn ở lại làm tốt thí. Diệp thiếu có thể gánh vác nhân quả, cô ta thì chưa chắc, vì vậy mới lựa chọn rời đi.

Sống trên đời phải biết thế nào là đủ.

Một quả Đạo Linh và tinh thể Vĩnh Hằng là đủ rồi, tuy có lẽ không thể tìm được nhiều hơn, nhưng ở lại thì càng gặp nhiều nguy hiểm hơn.

Diệp Quân chỉ cười nói: “Ta hiểu”.

Kiếm Bạch Y chắp tay, đang định rời đi thì lại nghe hắn nói: “Từ giờ trở đi, mỗi mười năm chư vị sẽ có một tinh thể Vĩnh Hằng, mỗi ba mươi năm một quả Đạo Linh, đủ một trăm năm thì gấp đôi cả hai…”

Kiếm Bạch Y dừng bước, xoay lại nói: “Diệp thiếu, ta rút lại lời vừa nãy, hãy cho ta cơ hội dốc sức vì cậu”.

Nói rồi khom lưng thật sâu.

Nguy hiểm?

Đó là gì?

Chấp luôn!

Chấp hết!

Tất cả mọi người ở lại.

Đương nhiên Diệp Quân rất vui vì chuyện này, bây giờ vũ trụ Quan Huyên đang thiếu cao thủ cảnh giới Khai Đạo nhất, mà những người trước mắt đều không phải cao thủ cảnh giới Khai Đạo bình thường, sức chiến đấu vượt xa Khai Đạo bình thường.

Về tinh thể Vĩnh Hằng và quả Đạo Linh, hắn vốn còn lại hai mươi mấy viên tinh thể Vĩnh Hằng, nhưng khi nãy hắn lấy được nhẫn không gian của Thất điện chủ kia, bên trong nhẫn không gian có khoảng một trăm hai mươi viên tinh thể Vĩnh Hằng.

Một trăm hai mươi viên!

Đúng là kiếm được một khoản!

Ngoài tinh thể Vĩnh Hằng còn có khoảng hai nghìn Tổ Mạch.

Diệp Quân sợ đến mức ngây người.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom