Cập nhật mới

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3734


Binh chủ nhìn Diệp Quân: “Ta chắc chắn có thể đánh chết ngươi, nhưng chắc chắn không thể thắng được người tạo ra thanh kiếm này”.

Diệp Quân lập tức sa sầm mặt.

Thiên Xích ở bên cạnh vội giảng hoà: “Đánh hay không đánh cái gì chứ, người trong giang hồ, dĩ hoà vi quý, dĩ hoà vi quý…”

Diệp Quân cười to, cất kiếm Thanh Huyên đi rồi nói: “Ta yếu kém, sau này mong hai tiền bối chỉ giáo nhiều hơn”.

Thấy Diệp Quân đột nhiên khiêm tốn, Thiên Xích và Binh chủ nhất thời hơi ngạc nhiên, từ khi gặp nhau đến giờ, Diệp công tử này vẫn luôn lúc vô tình khi hữu ý khoe khoang, bây giờ đột nhiên không làm ra vẻ nữa, còn trở nên khiêm tốn, khiến hia người họ hơi không quen.

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên nói: “Ta phải tưới nước cho cây của ta, mời hai vị tiền bối đi theo ta…”

Dứt lời, hắn đi về phía xa.

Thiên Xích và Binh chủ cau mày, tưới nước cho cây?

Binh chủ trầm giọng nói: “Chẳng lẽ tên này lại muốn khoe khoang nữa”.

Thiên Xích: “…”

Hai người đi theo Diệp Quân không bao lâu thì nhìn thấy một gốc cổ thụ chọc trời, khi nhìn thấy gốc cổ thụ kia, sắc mặt Thiên Xích và Binh chủ lại trở nên nặng nề một lần nữa.

Hai người đều có khả năng quan sát, đương nhiên có thể nhận ra sự đặc biệt của cái cây này.

Mà khi nhìn thấy quả Đạo Linh trên cây, con ngươi hai người đều co lại, vô cùng khiếp sợ.

Diệp Quân mở lòng bàn tay, một cổ tự bay vào tay hắn, đó là cổ tự của Thuỷ tộc.

Tiên Đạo Thụ này là do cổ tự Thuỷ tộc sinh ra.

Mà Diệp Quân phát hiện cổ tự này có thể tách khỏi Tiên Đạo Thụ, nói một cách khác chỉ cần hắn có đủ Tổ Mạch thì sẽ có thể trồng được vô số Tiên Đạo Thụ.

Đương nhiên hiện tại việc này vẫn khá vất vả với hắn.

Tổ Mạch vẫn rất quý giá.

Chỉ có thể xem sau này có thể xin Tiểu Bạch không thôi.

“Thánh tự Thuỷ tộc!”

Lúc này, Thiên Xích kia chợt nói với vẻ ngạc nhiên.

Diệp Quân nhất thời hơi ngạc nhiên, hắn quay đầu nhìn về phía Thiên Xích: “Ông biết Thuỷ tộc à?”

Thiên Xích tỏ vẻ khó tin: “Diệp thiếu, sao cậu lại có Thánh tự của Thuỷ tộc? Chẳng lẽ… Chẳng lẽ cậu là người của Thuỷ tộc?”

Diệp Quân còn chưa nói gì, Thiên Xích lại nói: “Chẳng trách… Chẳng trách cậu lại đáng sợ như thế, chẳng trách cậu có nhiều thần vật đến vậy, thì ra cậu là người của Thuỷ tộc… Nền văn minh vũ trụ cấp năm…”

Diệp Quân: “…”

Nền văn minh vũ trụ cấp năm!

Binh chủ nhìn Diệp Quân, sau đó nhìn Thiên Xích: “Thuỷ tộc này là thế lực nào?”

Thiên Xích nói với vẻ mặt phức tạp: “Một trong chín tộc Chiêu Võ, đã từng là nền văn minh vũ trụ cấp năm, sau đó thua trong trận chiến với nền văn minh Thiên Hành, khiến nền văn minh sa sút, cuối cùng không thể không dời cả tộc đi… Năm đó ta còn từng mang ơn bọn họ, sau đó bọn họ di chuyển một lần nữa, từ đó ta cũng mất đi liên lạc, không ngờ hôm nay lại gặp được người đời sau của Thuỷ tộc…”

Nói đến đây, ông ta nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử là thế tử của Thuỷ tộc à?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3735


Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi nói: “Không phải”.

Thiên Xích nhíu mày, như nghĩ đến điều gì, sắc mặt ông ta chợt thay đổi, run rẩy nói: “Chẳng lẽ cậu là… Tiểu tế sư của Thuỷ tộc?”

Tế sư?

Người có quyền lực nhất ở Thuỷ tộc không phải tộc trưởng mà là đại tế sư, có đại tế sư đương nhiên phải có tiểu tế sư.

Tiểu tế sư của Thuỷ tộc cũng đồng nghĩa với việc hắn là người thống trị thật sự của Thuỷ tộc trong tương lai.

Thiên Xích càng nghĩ càng cảm thấy đúng, nếu không Diệp công tử này không thể có nhiều thần vật kinh khủng như thế được.

Diệp Quân đột nhiên vung tay áo, hai cái ghế xuất hiện sau lưng hai người, còn hắn thì ngồi lên tảng đá bên cạnh.

Diệp Quân cười nói: “Hai vị, mời ngồi”.

Thiên Xích và Binh chủ nhìn nhau, sau đó ngồi xuống.

Diệp Quân đi thẳng vào vấn đề: “Ta muốn giết chết Bát điện chủ của Ác Đạo Điện”.

Thiên Xích và Binh chủ đều im lặng, chuyện này không thể tiếp lời được.

Diệp Quân mở lòng bàn tay, hai quả Đạo Linh trên Tiên Đạo Thụ rơi thẳng xuống, sau đó dừng lại ngay trước mặt Thiên Xích và Binh chủ.

Thấy cảnh này, Thiên Xích và Binh chủ nheo mắt, tâm trạng nhất thời không thể giữ được bình tĩnh.

Thiên Xích vô thức muốn nhận lấy trái cây, nhưng lúc này Diệp Quân lại nói: “Tiêu diệt Bát điện chủ của Ác Đạo Điện, hai quả Đạo Linh này sẽ là của hai vị”.

Thiên Xích lập tức rụt tay lại.

Ác Đạo Minh!

Đây không phải một thế lực đơn giản, đến nay không một ai biết rốt cuộc thế lực này đáng sợ đến mức nào, nhưng có thể chắc chắn là nó rất mạnh.

Nhân quả này quá lớn!

Diệp Quân cười nói với hai người: “Hai vị cứ suy xét, có thời gian nửa khắc”.

Nửa khắc!

Binh chủ chợt nói: “Lời Diệp thiếu nói có uy tín không?”

Diệp Quân gật đầu: “Đương nhiên rồi”.

Binh chủ nói: “Được, ta sẵn lòng giúp đỡ Diệp thiếu tiêu diệt Bát điện chủ kia”.

Nghe thấy thế, Thiên Xích ở bên cạnh nheo mắt: “Binh chủ, ông…”

Binh chủ lắc đầu: “Muốn có nhiều lợi ích mà không muốn liều mạng, trên đời làm gì có đạo lý đó? Ta cũng không yêu cầu gì nhiều, làm xong chuyện này, nhận được một quả rồi thì ta sẽ dừng tay, trốn đi dốc lòng tu luyện, vạn năm sau lại đến xông pha thiên lộ”.

Thiên Xích quay đầu im lặng nhìn quả Đạo Linh trước mặt.

Quả Đạo Linh này còn có giá trị hơn cả tinh thể Vĩnh Hằng, có thể nói chỉ cần ăn quả Đạo Linh này, dù là tuổi thọ hay thực lực của ông ta đều sẽ tăng lên rất nhiều.

Nhưng đó là Ác Đạo Minh!

Thế lực này thật sự không phải trò đùa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3736


Diệp Quân cười nói: “Ác Đạo Minh đúng là không đơn giản, tiền bối sợ là chuyện bình thường, ta cũng không ép buộc, dù tiền bối không đồng ý giúp đỡ, chúng ta vẫn có thể làm bạn, đàm phán không thành tình nghĩa vẫn còn”.

Thiên Xích trầm giọng nói: “Diệp thiếu, chỉ tiêu diệt Bát điện chủ của Ác Đạo Điện thôi đúng không?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Thiên Xích cắn răng nói: “Ta làm”.

Diệp Quân hơi nhếch môi: “Hoan nghênh hai vị gia nhập”.

Thiên Xích hỏi: “Chúng ta có bao nhiêu người?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ, đang định đáp thì Thiên Xích lại nói: “Diệp thiếu, xin nói đúng sự thật”.

Diệp Quân đáp: “Chỉ có ta và năm cao thủ cảnh giới Khai Đạo của Đại Chu, còn có mấy người bạn nữa, bây giờ có thêm các ông thì đoán chừng có khoảng mười cao thủ cảnh giới Khai Đạo. Đương nhiên ta vẫn còn lá bài tẩy và biện pháp dự phòng”.

Thiên Xích trầm giọng nói: “Không đủ, hoàn toàn không đủ, theo ta biết thì Cửu điện chủ kia cũng có mặt…”

Diệp Quân nói: “Đó là huynh đệ của ta”.

Thiên Xích và Binh chủ đều sửng sốt, Thiên Xích nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Cửu điện chủ Ác Đạo Điện là huynh đệ của cậu?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế, có lẽ các ông cũng biết cách đây không lâu hắn ta đã tới Đại Chu, các ông cho rằng hắn ta đến giết ta à? Không, hắn ta đến để thăm ta”.

Lệ Hàn: “…”

Thiên Xích và Binh chủ nhìn nhau, Thiên Xích chần chừ một lúc rồi nói: “Diệp thiếu, hai người chúng ta đều là người ngay thẳng, không có nhiều mục đích, cậu tuyệt đối đừng lừa hai người chúng ta, dù sao đây cũng là chuyện quan trọng liên quan đến mạng người”.

Diệp Quân cười nói: “Hai vị tiền bối, ta là kiếm tu, có lẽ hai người cũng hiểu tính cách của kiếm tu mà?”

Thiên Xích và Binh chủ đồng thời chọn im lặng.

Nếu là kiếm tu khác đương nhiên bọn họ sẽ tin tưởng không chút nghi ngờ, dù sao kiếm tu đều có tính cách bướng bỉnh cây ngay không sợ chết đứng.

Lừa người khác?

Còn khiến bọn họ khó chịu hơn cả chết.

Nhưng bọn họ thật sự không quá tin tưởng Diệp thiếu trước mắt…

Diệp Quân đột nhiên mở lòng bàn tay, một quả cầu pha lê đột nhiên xuất hiện trong tay hắn, dưới sự điều động của hắn, cầu pha lê đột nhiên xuất hiện rất nhiều hình ảnh, chính là hình ảnh hắn và Lệ Hàn tiếp xúc lúc trước, có điều là không có âm thanh.

Hai người trò chuyện rất vui vẻ, cuối cùng Cửu điện chủ kia còn đích thân tặng Diệp Quân một món bảo giáp.

Thấy cảnh này, sắc mặt hai người đều thay đổi.

Mẹ kiếp!

Thật sự là Cửu điện chủ của Ác Đạo Điện.

Không ngờ trong Ác Đạo Điện lại có người của Diệp thiếu?

Quá khó tin!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3737


Diệp Quân cất quả cầu pha lê, sau đó nghiêm túc nói: “Hai vị, Lệ huynh này là người của ta nằm vùng trong Ác Đạo Minh, chỉ có các ông biết thân phận thật của hắn ta, các ông phải giữ bí mật cho ta đấy”.

Thiên Xích đột nhiên đứng dậy chạy tới trước mặt Diệp Quân, ông ta nắm lấy tay Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Diệp thiếu, cha ta cũng là cao thủ cảnh giới Khai Đạo, có thể cho ông ấy cơ hội làm việc cho cậu không?”

Binh chủ: “…”

Diệp Quân bình tĩnh rụt tay về, sau đó hỏi: “Cha ông cũng là cao thủ cảnh giới Khai Đạo à?”

Thiên Xích gật đầu: “Phải”.

Diệp Quân cười đáp: “Vậy đương nhiên là hoan nghênh rồi”.

Thiên Xích muốn nói lại thôi.

Diệp Quân nói: “Yên tâm, một tinh thể Vĩnh Hằng cộng với một quả Đạo Linh”.

Thiên Xích vô cùng mừng rỡ: “Cảm ơn Diệp thiếu”.

Ban đầu ông ta còn hơi do dự, nhưng sau khi thấy Diệp Quân lấy quả cầu ghi hình pha lê rồi, ông ta đã không còn chút băn khoăn nào nữa.

Mẹ ơi!

Ngay cả Cửu điện chủ Ác Đạo Minh cũng là người của Diệp thiếu, trận chiến này sao có thể thua được?

Sao có thể thua được?

Nhắm mắt cũng có thể thắng ấy chứ!

Như nghĩ đến điều gì, Thiên Xích lại nói: “Diệp thiếu, ta còn quen một vài cao thủ, ta có thể dụ địch theo mình, à không phải, là lôi kéo, lôi kéo”.

Nghe vậy, Diệp Quân cười nói: “Đây là chuyện tốt, ông đi lôi kéo đi, nhưng đương nhiên là chỉ cần cảnh giới Khai Đạo, hơn nữa ta định ba ngày sau sẽ đi tìm Bát điện chủ kia, nên ông phải tranh thủ”.

Thiên Xích gật đầu: “Được, được”.

Dứt lời, ông ta lập tức đứng dậy rời đi.

Diệp Quân quay đầu nhìn Binh Chủ, Binh Chủ chần chừ một lúc rồi nói: “Ta vẫn luôn cô đơn một mình, không quen biết nhiều người”.

Diệp Quân cười nói: “Không sao, tiền bối ở lại trong Tiểu Tháp này của ta tu luyện đi, ba ngày sau chúng ta sẽ đi tìm Bát điện chủ Ác Đạo Điện kia”.

Binh Chủ gật đầu: “Được”.

Sau đó, ông ta muốn nói lại thôi.

Diệp Quân hỏi: “Còn vấn đề gì sao?”

Binh Chủ gật đầu, sau đó nói: “Diệp thiếu, mạn phép hỏi một câu, thực lực của người tạo ra thanh kiếm này… đã vượt qua nền văn minh vũ trụ cấp năm rồi đúng không?”

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Sao lại hỏi thế?”

Binh Chủ trầm giọng nói: “Không giấu gì cậu, ta vốn là một món binh khí, vì thế ta biết rất rõ sự đáng sợ của thanh kiếm của Diệp thiếu, nếu ta đoán không lầm bây giờ Diệp thiếu vẫn chưa thể hoàn toàn phát huy hết lực lượng của thanh kiếm này, đúng không?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Trong mắt Binh Chủ lộ vẻ phức tạp: “Đây là thanh kiếm mạnh nhất mà ta từng thấy”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Ông là binh khí gì?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3738


Binh Chủ hơi do dự.

Diệp Quân cười nói: “Mạo muội rồi”.

Binh Chủ lắc đầu: “Cũng không phải, chỉ là đã rất nhiều năm ta chưa từng thể hiện bản thể của mình rồi. Nhưng lần này Diệp thiếu giao chiến với Ác Đạo Minh, đến lúc đó Diệp thiếu sẽ có thể chính mắt nhìn thấy”.

Diệp Quân mỉm cười: “Tiền bối nói thế khiến ta hơi chờ mong đấy”.

Binh Chủ mỉm cười: “Ta chợt nhớ ra ta có quen một người, nhưng không biết nàng ta có đồng ý đến hay không, để ta đi hỏi xem”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Binh Chủ đứng dậy rời đi.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn những quả Đạo Linh kia, nhẹ giọng nói: “Tháp gia, bây giờ ta mới phát hiện thì ra cao thủ cảnh giới Khai Đạo lại nghèo như thế”.

Tiểu Tháp hỏi: “Ngươi thật sự muốn tiêu diệt Ác Đạo Điện à?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Thế lực này không đơn giản như vẻ bề ngoài đâu”.

Diệp Quân cười nói: “Ta biết, vấn đề là bây giờ ta không đi tìm bọn họ thì bọn họ cũng đến tìm ta, nếu đã thế thì ta chọn ra tay trước”.

Tiểu Tháp nói: “Cũng đúng”.

Diệp Quân nói: “Ta còn có hơn bốn nghìn Tổ Mạch, ta muốn trồng một gốc Tiên Đạo Thụ nữa”.

Bây giờ hắn chỉ có một gốc Tiên Đạo Thụ, sau đó hắn phát hiện trăm năm Tiên Đạo Thụ này mới có thể kết được một quả, đương nhiên là đang nói thời gian trong tháp.

Bây giờ chỉ có mười lăm quả Đạo Linh!

Vẫn còn hơi ít.

Quả Đạo Linh có sức hấp dẫn rất lớn với cao thủ cảnh giới Khai Đạo, nếu có nhiều hơn, hắn sẽ có thể lôi kéo nhiều cao thủ cảnh giới Khai Đạo hơn.

Ngoài ra hắn cũng có thể bồi dưỡng được nhiều cao thủ cao cấp hơn.

Lúc này hắn chợt thấy rất nhớ Tiểu Bạch, nếu có Tiểu Bạch ở đây thì hắn đã có thể xin rồi.

Tiểu Tháp nói: “Bây giờ ngươi có nhiều Tổ Mạch, đúng là có thể trồng thêm một gốc Tiên Đạo Thụ, nhưng vẫn phải giữ lại chút Tổ Mạch, dù sao vũ trụ Quan Huyên cũng rất cần Tổ Mạch”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết”.

Khoảng thời gian này hắn đã bảo Chu Phạn gửi một nghìn Tổ Mạch về vũ trụ Quan Huyên, đương nhiên là gửi cho Nạp Lan Ca.

Bây giờ hắn còn có khoảng ba nghìn Tổ Mạch, trồng một gốc Tiên Đạo Thụ mất khoảng một nghìn năm trăm Tổ Mạch, vẫn còn thừa được một chút.

Sau khi trồng Tiên Đạo Thụ còn cần dùng linh khí của Tổ Mạch để chăm sóc nó, có thể nói là rất tốn kém, người bình thường hoàn toàn không thể nuôi nổi.

Nói làm là làm!

Diệp Quân lập tức lấy Thánh tự Thuỷ tộc kia ra, sau đó tìm một hòn đảo rộng rãi.

Trồng cây!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3739


Trong tinh không.

Binh Chủ và Thiên Xích đi cùng nhau, mục tiêu của bọn họ đều là Đăng Thiên Vực kia.

Binh Chủ chợt nói: “Ông thật sự tin Diệp thiếu là người của Thuỷ tộc à?”

Thiên Xích bình tĩnh nói: “Không tin”.

Binh Chủ nhíu mày: “Vậy ông…”

Binh Chủ nhìn Thiên Xích: “Chính vì thế nên mới sợ”.

Binh Chủ khó hiểu: “Là sao?”

Thiên Xích khẽ thở dài: “Ông chưa từng tiếp xúc với nền văn minh vũ trụ cấp năm, ta cho ông biết, người của nền văn minh vũ trụ cấp năm nhìn những người ở vũ trụ cấp thấp hơn cũng giống như chúng ta đang nhìn những người bình thường không có tu vi ở thế tục vậy… Ông sẽ coi trọng một người bình thường à?”

Binh Chủ lắc đầu.

Thiên Xích nói tiếp: “Ông thấy Thánh tự kia không? Nó là bảo vật quý giá của Thuỷ tộc, mà nó lại phục tùng Diệp thiếu như thế, không hề có suy nghĩ phản kháng, ta đoán nó cũng giống lửa Thiên Hành kia, rất có khả năng là bị người khác trấn áp, dù không bị trấn áp chắc chắn cũng đã gặp phải chuyện đáng sợ gì đó, nên mới khuất phục như vậy”.

Binh Chủ trầm giọng nói: “Người tạo kiếm kia”.

Thiên Xích gật đầu: “Ta suy đoán một cách bảo thủ thì nữ kiếm tiên đứng sau Diệp công tử ít nhất cũng là cao thủ hàng đầu nền văn minh cấp năm, thậm chí là…”

Đến đây, ông ta không nói tiếp nữa.

Dù ông ta là cao thủ cảnh giới Khai Đạo, nhưng nền văn minh cấp năm cũng đã vượt khỏi nhận thức của ông ta rồi.

Về phần có nền văn minh trên cấp năm hay không…

Ông ta hoàn toàn không thể nghĩ tới.

Nghe thấy lời của Thiên Xích, nét mặt Binh Chủ cũng dần trở nên nặng nề.

Thiên Xích nói tiếp: “Diệp thiếu này đưa chúng ta vào trong Tiểu Tháp, còn lấy những thần vật kia ra, trông là đang khoác lác, nhưng suy nghĩ kỹ lại thì thấy người ta có đang khoác lác không? Không, người ta lợi hại thật”.

Binh Chủ gật đầu: “Đúng vậy”.

Thiên Xích lại nói: “Đương nhiên Ác Đạo Minh cũng rất mạnh, nhưng lần này ta đứng về phía Diệp công tử”.

Binh Chủ trầm giọng nói: “Ác Đạo Minh cũng không đơn giản…”

Thiên Xích gật đầu: “Trên con đường Đại Đạo, bất cứ sự lựa chọn nào cũng đều có phúc và hoạ, chúng ta muốn tiến thêm một bước không thể cứ đợi được, phải đánh cược một lần. Lần này chúng ta cứ xem thử thế lực đứng sau Diệp công tử này lợi hại hay Ác Đạo Minh sâu không lường được kia lợi hại hơn”.

Binh Chủ híp mắt: “Đánh cược!”

Thiên Xích cười to, hai người cùng biến mất.



Trong một dãy núi không biết tên.

Một bóng người dừng lại trước sơn môn, người đó chính là Thiên Xích.

Thiên Xích vung tay áo.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3740


Oanh!

Sơn môn ầm ầm vỡ tan.

“Thiên Xích chó chết, ông làm gì đấy?”

Một tiếng mắng chửi chợt truyền đến từ trong lòng núi.

Thiên Xích cười to: “Cương chủ, mau ra đây, có chuyện tốt, chuyện vô cùng tốt”.

Ông ta vừa lên tiếng, một người đàn ông trung niên vóc người vạm vỡ lập tức bay đến trước mặt, khí thế uy áp mạnh mẽ thoáng chốc khiến mấy ngọn núi xung quanh biến thành tro bụi.

Thiên Xích vung tay áo, vô số hạt bụi bị đánh bay.

Người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm Thiên Xích, giận dữ nói: “Chuyện tốt? Có chuyện tốt ông sẽ đến tìm ta à?”

Thiên Xích cười nói: “Thật sự là chuyện tốt, lần này đến tìm ông là muốn giới thiệu việc cho ông”.

Người đàn ông cau mày: “Việc gì?”

Thiên Xích đến gần ông ta, nghiêm túc nói: “Tiêu diệt Ác Đạo Minh”.

“Chết tiệt!”

Người đàn ông giơ tay đánh tới một quyền, lực đấm như sấm thoáng chốc khiến Thiên Xích lùi lại cả vạn trượng.

Người đàn ông giận dữ: “Quái nhân Thiên Xích, ông đang thấy ông đây chết chưa đủ nhanh à?”

Thiên Xích không nói gì mà mở lòng bàn tay, một viên tinh thể Vĩnh Hằng xuất hiện.

Thấy tinh thể Vĩnh Hằng, người đàn ông nhíu chặt mày rậm.

Thiên Xích tiến lên một bước, đi tới trước mặt người đàn ông, sau đó nói: “Hoàn thành xong chuyện này, không chỉ có tinh thể Vĩnh Hằng mà còn có một quả Đạo Linh, đó là thần vật của Thuỷ tộc văn minh cấp năm, có thể giúp tu vi của chúng ta tăng mạnh, đặc biệt là với thể tu như ông, có thể nói là thần vật…”

Người đàn ông trung niên hỏi thẳng: “Là ai muốn tiêu diệt Ác Đạo Minh?”

Thiên Xích nói một lượt đầu đuôi chuyện của Diệp Quân.

Sau khi nghe thấy lời của ông ta, người đàn ông lại nhíu chặt mày một lần nữa.

Thiên Xích nghiêm túc nói: “Ông tin tưởng ta không?”

Người đàn ông nói thẳng: “Không tin”.

Mẹ kiếp!

Nét mặt Thiên Xích cứng đờ.

Người đàn ông nhìn Thiên Xích: “Theo ta biết, Ác Đạo Minh này có phát ra một lệnh truy nã, truy nã Diệp công tử kia bằng một trăm tinh thể Vĩnh Hằng, chỗ chúng ta đã có không ít người chạy đến…”

Thiên Xích nói: “Ông tin lời của Ác Đạo Minh sao? Nếu thật sự giết chết Diệp công tử Ác Đạo Minh sẽ đưa cho ông một trăm tinh thể Vĩnh Hằng à? Nếu bọn họ không đưa cho ông, ông đi cắn bọn họ hai cái sao?”

Người đàn ông im lặng.

Thiên Xích nói tiếp: “Nhưng Diệp công tử kia thì khác, gặp mặt sẽ cho tinh thể Vĩnh Hằng luôn… Ta cho ông biết, nhà của Diệp công tử kia có một mỏ tinh thể Vĩnh Hằng đấy”.

Người đàn ông nhìn Thiên Xích, lộ vẻ động lòng: “Mỏ tinh thể Vĩnh Hằng?”

Thiên Xích nghiêm túc nói: “Đúng thế”.

Người đàn ông trầm giọng hỏi: “Ông chắc chắn nhà cậu ta có mỏ tinh thể Vĩnh Hằng ư?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3741


Thiên Xích hơi bất mãn: “Cương chủ, ông hỏi câu này dư thừa quá. Ta lừa ông để làm gì?”

Người đàn ông cau mày trầm tư.

Ác Đạo Minh!

Ông ta cũng rất kiêng dè thế lực này.

Thiên Xích lại nói: “Ác Đạo Minh kia đúng là không đơn giản, nhưng dù thế thì sao? Ông suy nghĩ xem, người có thể dễ dàng lấy tinh thể Vĩnh Hằng ra đưa cho ông sao có thể là một người tầm thường được? Dù Diệp công tử kia không nói rõ, nhưng ta đoán chắc chắn cậu ta đến từ nền văn minh vũ trụ cấp năm… Hơn nữa lần này chúng ta cũng không phải muốn tiêu diệt tất cả mọi người của Ác Đạo Minh, chỉ giết chết Bát điện chủ kia mà thôi”.

Người đàn ông im lặng.

Thiên Xích tiếp tục nói: “Có biết Binh Chủ không?”

Người đàn ông hơi ngạc nhiên: “Binh Chủ cũng đầu quân cho hắn ta rồi à?”

Thiên Xích cười nói: “Đầu quân? Bây giờ ông ta đã nhận Diệp công tử kia làm chủ luôn rồi”.

“Cái gì?”

Người đàn ông trung niên ngạc nhiên hỏi: “Nhận làm chủ luôn rồi?”

Thiên Xích gật đầu, nghiêm túc đáp: “Đúng thế”.

Người đàn ông rất kinh ngạc, ông ta biết Binh Chủ này, không phải người mà là một món binh khí, rất kiêu ngạo, không ngờ lại sẽ đi nhận chủ…

Thấy Cương chủ động lòng, Thiên Xích tiếp tục rèn sắt khi còn nóng: “Huynh đệ, có giàu sang hay không là ngay lúc này đây…”

Người đàn ông vẫn còn hơi lo: “Nhưng Ác Đạo Minh này…”

Thiên Xích thẳng thừng vung tay, tỏ vẻ khinh thường: “Ác Đạo Minh cũng chỉ là tép riu mà thôi, vung tay là chết!”

Vung tay là chết?

Nghe thấy lời của Thiên Xích, Cương Chủ nhất thời hơi khiếp sợ.

Suy nghĩ đầu tiên của ông ta là: Ngông cuồng.

Ác Đạo Minh là tồn tại thế nào?

Chưa nói đến ai khác, chỉ mỗi Cơ Tiểu Kiếm kia thôi, năm đó cô ta cầm một thanh kiếm to đến Đăng Thiên Vực, dù không thể nói là càn quét tất cả không có kẻ thù, nhưng đó cũng là thiên tài, ít có địch thủ.

Mà cô ta cũng chỉ là Chí Thánh đạo giả trong Ác Đạo Minh, dù địa vị rất cao nhưng vẫn còn ở dưới điện chủ và Đạo pháp sứ.

Phải biết rằng Ác Đạo Điện có tổng cộng mười điện, mười vị điện chủ…

Nói đơn giản thì Ác Đạo Minh này sâu không lường được, dù là ở Đăng Thiên Vực cũng không có ai dám tuỳ tiện trêu chọc bọn họ.

Mà lúc này Thiên Xích lại nói vung tay là chết.

Ngông cuồng?

Cương Chủ suy nghĩ sâu xa hơn, ông ta hiểu tính Thiên Xích, Thiên Xích không phải một kẻ ngông cuồng, mà Thiên Xích dám nói như thế chắc chắn là vì Diệp công tử kia cho ông ta niềm tin.

Thấy Cương Chủ còn do dự, Thiên Xích vốn định khuyên thêm, nhưng nghĩ lại thì thấy hăng quá hoá dở, vì thế ông ta cười nói: “Thật ra thì cũng có thể hiểu, dù sao cũng là Ác Đạo Minh, ông băn khoăn là chuyện bình thường, cũng được, Cương Chủ cứ ở đây tu luyện đi, chúng ta sau này gặp lại”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3742


Dứt lời, ông ta xoay người rời đi.

“Đợi đã!”

Thấy Thiên Xích định đi thật, Cương Chủ vội cất lời.

Thiên Xích xoay người nhìn ông ta, Cương Chủ trầm giọng nói: “Thiên Xích, chuyện này liên quan đến con đường tu luyện của chúng ta, ông phải nói rõ đầu đuôi cho huynh đệ, trận chiến này chúng ta có bao nhiêu khả năng chiến thắng?”

Thiên Xích cười nói: “Ta có nói nhiều với ông hơn nữa thì ông vẫn sẽ băn khoăn, một câu thôi, ông làm hay là không?”

Cương Chủ im lặng một lúc mới nói: “Ta muốn cùng ông đi gặp Diệp công tử kia”.

Thiên Xích nghiêm túc nói: “Gọi là Diệp thiếu”.

Cương Chủ: “…”



Thập điện của Ác Đạo Minh.

Bát điện chủ ngồi trên thềm đá trước đại điện, trong tay cầm một quyển cổ tịch, xem rất tập trung.

Lúc này, một ông lão gầy gò chạy nhanh tới trước mặt gã từ phía xa, ông ta trầm giọng nói: “Điện chủ, chuyện có hơi kỳ lạ”.

Bát điện chủ cất lời: “Nói”.

Ông lão gầy gò nói: “Lúc trước có một người xông vào Đại Chu, sau đó bị một tia kiếm khí chém chết, không nhìn thấy người ra tay, nhưng chắc chắn là nữ kiếm tiên bị thương kia”.

Bát điện chủ cau mày: “Bản thể không xuất hiện à?”

Ông lão lắc đầu: “Không”.

Bát điện chủ im lặng.

Ông lão lại nói: “Còn nữa, người của chúng ta điều tra được có mấy cao thủ của Đăng Thiên Vực từng bí mật tiếp xúc với Diệp Quân, nhưng cũng không biết bọn họ đã nói gì với nhau, nhưng sau khi nói xong, mấy cao thủ kia đều đã rời khỏi Đại Chu, đi đến Đăng Thiên Vực… Mấy người kia thực lực không tệ, người của chúng ta không dám tiếp cận quá gần, vì thế cũng không biết bọn họ đang làm gì”.

Bát điện chủ buông quyển cổ tịch trong tay xuống, chậm rãi ngẩng đầu nhìn ông lão: “Bọn họ có khả năng liên thủ với Diệp công tử kia rồi cắn ngược lại chúng ta không?”

“Bọn họ dám sao!”

Ánh mắt ông lão trở nên lạnh lẽo, sát khí ngưng tụ: “Cho bọn họ một trăm lá gan bọn họ cũng không dám đối địch với Ác Đạo Minh”.

Bát điện chủ cười nói: “Đừng xem thường những người đó, những người đó có thể đạt đến Khai Đạo Cảnh đều không phải kiểu người vô dụng, chỉ cần có đủ lợi ích thì chẳng có chuyện gì bọn họ không dám làm cả”.

Ông lão trầm giọng nói: “Nếu nói đến lợi ích thì cái giá Ác Đạo Minh chúng ta đưa ra vẫn chưa đủ cao à?”

Bát điện chủ lắc đầu: “Không phải không cao, mà là bọn họ hoàn toàn không tin tưởng Ác Đạo Minh… Hầy, mấy năm nay danh tiếng của Ác Đạo Minh chúng ta đều bị một vài kẻ bôi xấu rồi. Thật sự là con sâu làm rầu nồi canh! Ta cảm thấy vô cùng đau đầu!”

Ông lão cúi đầu không nói một lời.

Mẹ kiếp!

Ngươi là kẻ có danh tiếng tệ nhất đấy.

Đương nhiên chắc chắn không thể nói câu này ra được.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3743


Ông lão trầm giọng nói: “điện chủ, ta không tin Diệp Quân có thể thuyết phục những người đó đối đầu với Ác Đạo Minh chúng ta…”

Bát điện chủ cười nói: “Nếu là người khác đương nhiên là không thể, nhưng Diệp công tử này thì rất có khả năng”.

Ông lão tỏ vẻ khó hiểu: “Vì sao?”

Bát điện chủ nói: “Lúc trước ta cho rằng Đại Chu ủng hộ Diệp Quân là vì Chu Phạn, nhưng sau đó ta mới phát hiện hoàn toàn không phải, nhân vật chủ chốt của Đại Chu cũng đang ủng hộ Diệp Quân, lý do là gì?”

Ông lão nói bằng giọng điệu nặng nề: “Bọn họ cho rằng thế lực đứng sau Diệp Quân chắc chắn không thua kém Ác Đạo Minh ta”.

Bát điện chủ cười nói: “E rằng không chỉ có thế”.

Ông lão nhíu mày: “Là sao, chẳng lẽ bọn họ cho rằng thế lực sau lưng Diệp Quân còn hơn hẳn Ác Đạo Minh chúng ta?”

Bát điện chủ cười khẽ, không nói gì.

Ông lão cười khẩy: “Bọn họ không biết gì về Ác Đạo Minh chúng ta cả”.

Nhưng Bát điện chủ lại lắc đầu: “Nhìn từ trước mắt, chúng ta cũng không biết gì về thế lực đứng sau Diệp Quân kia”.

Ông lão muốn nói lại thôi.

Bát điện chủ nói: “Chúng ta có thể coi thường đối thủ từ khí thế, nhưng trong lòng nhất định phải coi trọng đối thủ”.

Dứt lời, gã chậm rãi đứng lên, xoay người nhìn đại điện sau lưng: “Huynh đệ tốt kia của ta chết cũng là vì hắn không coi trọng đối phương, Ác Đạo Minh chúng ta đã mắc phải sai lầm này một lần, nếu mắc lần thứ hai thì đúng là ngu xuẩn”.

Ông lão đang định đáp lời thì Bát điện chủ lại nói tiếp: “Phát lệnh khẩn cấp Ác Đạo”.

Ông lão ngạc nhiên nói: “Việc này…”

Lệnh khẩn cấp Ác Đạo!

Đây là một lệnh đặc biệt trong Ác Đạo Minh, chỉ có điện chủ của mười điện mới có thể phát, một khi phát lệnh, những cao thủ và Ác Đạo của Ác Đạo Minh nhận được tin tức này đều phải tiến hành tiếp viện trong thời gian nhanh nhất, nếu có người nhận lệnh mà không giúp đỡ sẽ bị chém nát xác thịt, giam giữ linh hồn, nhốt vạn đời.

Bát điện chủ nhìn ông lão: “Còn ngây người ra làm gì?”

Ông lão lấy lại tinh thần, sau đó xoay người rời đi.

Sau khi ông lão đi, Bát điện chủ chậm rãi nhắm mắt lại, sau một hồi trầm ngâm, gã lại mở hai mắt, sau đó mở lòng bàn tay ra, một lệnh bài xuất hiện.

Lệnh Ác Đạo!

Tay phải của Bát điện chủ hơi dùng sức, lệnh bài rung động dữ dội, một lát sau đột nhiên có giọng nói truyền ra từ trong lệnh bài: “Có chuyện gì?”

Bát điện chủ híp mắt: “Nguy”.



Trong Tiểu Tháp.

Diệp Quân đứng trong đám mây, trên hòn đảo trước mặt hắn có một gốc Tiên Đạo Thụ đang nhanh chóng lớn lên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3744


Nhờ hắn liên tục cung cấp Tổ Mạch, gốc Tiên Đạo Thụ này đã cao mấy nghìn trượng.

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên rời khỏi Tiểu Tháp, vừa rời đi, Thiên Xích đã xuất hiện trước mặt hắn, bên cạnh ông ta còn có một người đàn ông vạm vỡ đi cùng, người đó chính là Cương Chủ.

Cương Chủ quan sát Diệp Quân bằng ánh mắt tò mò, trông cũng anh tuấn phong lưu, nhưng không biết thực lực thế nào.

Diệp Quân nhìn Cương Chủ, đang định lên tiếng thì Thiên Xích chợt nói: “Diệp thiếu, nơi này không phù hợp trò chuyện, chúng ta vào tháp nói đi”.

Diệp Quân thoáng ngây người, sau đó cười nói: “Được, hai vị đi theo ta”.

Dứt lời hắn dẫn hai người vào trong Tiểu Tháp.

Vừa tiến vào trong, nét mặt Cương Chủ đã thoáng chốc trở nên nặng nề: “Nơi này…”

Thiên Xích kéo ống tay áo Cương Chủ, dùng huyền khí truyền âm: “Đừng kinh ngạc như thế, trông giống như chưa trải sự đời ấy”.

Cương Chủ: “…”

Thiên Xích đột nhiên cười nói: “Diệp thiếu, chắc cậu không biết, Cương Chủ là thể tu danh tiếng lẫy lừng ở Đăng Thiên Vực, thân thể của ông ta vô cùng khoẻ mạnh… Đúng rồi, không phải cậu có thanh kiếm à? Lấy ra cho Cương Chủ thử xem, ông ta có biệt danh là vạn pháp vạn khí không thể xâm phạm đấy…”

Diệp Quân nhìn thoáng qua Cương Chủ, sau đó cười nói: “Được”.

Dứt lời hắn mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trước mặt hai người.

Cương Chủ đang muốn quan sát kiếm Thanh Huyên thì Thiên Xích đã thẳng thừng cầm lấy, sau đó đâm về phía ông ta.

Xoẹt!

Kiếm vào mấy tấc, máu tươi lập tức bắn ra.

Diệp Quân: “…”

Cương Chủ ngơ ngác: “Ông… làm gì đấy?”

Thiên Xích rút kiếm ra, không ngừng lắc đầu: “Cương Lão, thân thể này của ông vẫn còn chưa luyện đủ!”

Dứt lời ông ta trả kiếm Thanh Huyên lại cho Diệp Quân.

Cương Chủ không tức giận mà trở nên bối rối.

Ông ta biết rõ sự mạnh mẽ của thân thể mình, có thể nói trong những người cùng cấp bậc, rất ít ai có thể làm ảnh hưởng đến thân thể của ông ta, mà lúc này Thiên Xích kia chỉ cầm kiếm đâm nhẹ một cái đã đâm xuyên qua được rồi?

Cái quái gì vậy?

Cương Chủ nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân với vẻ khó tin…

Mà lúc này, Thiên Xích lại dùng huyền khí truyền âm một lần nữa: “Cương Lão, ông đừng có ra vẻ chưa trải sự đợi như thế, thanh kiếm này cũng chỉ là một vật tầm thường ở nhà Diệp thiếu mà thôi, ông kinh ngạc như thế khiến ta hơi mất mặt”.

Cương Chủ: “???”

Thiên Xích lại nói: “Diệp thiếu, hôm nay cậu không tưới nước cho cây à?”

Diệp Quân: “…”

Thiên Xích thẳng thừng dẫn Cương Chủ chạy về phía xa…

Diệp Quân hơi sửng sốt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3745


Ba người nhanh chóng đi tới trước Tiên Đạo Thụ, khi nhìn thấy quả Đạo Linh trên cây, sắc mặt Cương Chủ thoáng chốc trở nên nặng nề, mà trong nháy mắt, ánh mắt ông ta đã trở nên nóng bỏng, trong mắt là sự tham lam không thể che giấu.

Ông ta là thể tu, cần thần vật thế này nhất, trực giác cho ông ta biết nếu ăn một quả này vào, chắc chắn thực lực của ông ta sẽ được tăng lên rất nhiều.

Lúc này, Thiên Xích lại dùng huyền khí truyền âm: “Ông bình tĩnh chút đi, đây chỉ là một loại cây bình thường ở nhà Diệp thiếu thôi, đúng là dáng vẻ chưa trải sự đời”.

Cương Chủ: “…”

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên mở lòng bàn tay, một tinh thể Vĩnh Hằng bay đến trước mặt Cương Chủ.

Cương Chủ hơi ngạc nhiên: “Diệp công tử, thứ này…”

Diệp Quân cười nói: “Chút quà ra mắt”.

Cương Chủ nhìn tinh thể Vĩnh Hằng kia với nét mặt kích động.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn quả Đạo Linh trên Tiên Đạo Thụ, sau đó nói: “Tiền bối, cũng giống như Thiên Xích tiền bối, sau khi tiêu diệt Bát điện chủ của Ác Đạo Minh, ông và ông ấy đều sẽ nhận được một quả Đạo Linh. Đương nhiên ta cũng phải nói rõ với ông, Ác Đạo Minh này chắc chắn là không đơn giản, thực lực của Bát điện chủ kia còn sâu không lường được nữa…”

Cương Chủ chợt nói: “Diệp thiếu, Thiên Xích đã nói hết với ta rồi, ta biết lá bài tẩy của cậu, cũng biết thực lực của cậu, Ác Đạo Minh?”

Nói đến đây, ông ta vung tay tỏ vẻ khinh thường: “Phất tay là chết!”

Thiên Xích: “…”

Diệp Quân hơi ngạc nhiên, Thiên Xích đã nói gì với Cương Chủ này vậy?

Lúc này, từng luồng khí tức đáng sợ bỗng truyền đến từ vùng biển phía xa, những khí tức đó lần lượt xô đến giữa không trung như sóng biển, cả thời không trong Tiểu Tháp bị chấn động rung chuyển từng trận, cực kỳ đáng sợ.

Thấy thế Thiên Xích và Cương Chủ đều khá ngạc nhiên, đồng loạt nhìn về phía tận cuối chân trời.

Còn Diệp Quân lại cực kỳ mừng rỡ.

Rầm rầm rầm!

Lúc này ba luồng khí tức đáng sợ bỗng lao lên trời khiến cả trời đất chấn động như động đất.

Thiên Xích và Cương Chủ nhìn nhau, đều tỏ ra kinh ngạc, khí tức này mạnh quá.

Lúc này ba đường cầu vồng bỗng xuất hiện ở vùng biển đằng xa, thoáng chốc đã đến trước mặt ba người Diệp Quân.

Chính là Đạo Quân, Nguyên Tướng và Từ Thiên.

Sau khi nhận được quả Đạo Linh mà Diệp Quân tặng, họ vẫn luôn tu luyện trong Tiểu Tháp, lúc này ba người đã hấp thụ toàn bộ năng lượng của quả Đạo Linh, khí tức của ba người mạnh hơn trước gấp mấy lần.

Ba người đều hơi kích động, vì nếu là tu luyện bình thường, có lẽ họ có tu luyện cả mấy chục vạn năm cũng không thể thăng cấp nhiều như lần này.

Sau khi đạt đến cảnh giới Khai Đạo, mỗi lần thăng cấp đều khó như lên trời.

Nếu không có cơ duyên thì chỉ có thể đứng tại đó.

Thế nên quả Đạo Linh mà Diệp Quân tặng cho họ thật sự là một cơ duyên cực lớn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3746


Đạo Quân chắp tay lại cung kính nói: “Cậu Diệp, không lời nào có thể bày tỏ sự biết ơn với đại ơn này, sau này có gì cần ta thì cứ nói một tiếng, ta không từ chối”.

Từ Thiên cũng chắp tay thành chữ thập: “Cậu Diệp nói một câu, hòa thượng tôi có thể thiêu đốt cả linh hồn bất kỳ lúc nào”.

Mọi người: “…”

Nguyên Tướng cũng chắp tay lại nhưng không nói gì, không lời nào có thể bày tỏ sự biết ơn chỉ có thể hành động.

Diệp Quân khẽ cười, không nói gì, hắn xòe tay ra rồi bắt vào không trung.

Vù vù vù!

Ba tia sáng bỗng bay đến từ chân trời, sau đó rơi thẳng vào trong lòng bàn tay của Diệp Quân.

Chính là ba quả Đạo Linh.

Diệp Quân đưa quả đến trước mặt ba người, ba người đều ngạc nhiên.

Không chỉ ba người ngạc nhiên và bất ngờ, Thiên Xích và Cương Chủ cũng tỏ vẻ ngạc nhiên, thần vật này thế mà nói tặng là tặng à?

Nhà cậu Diệp này có mỏ quặng thật ư?

Nhìn thấy vẻ mặt sửng sốt của ba người Đạo Quân, Diệp Quân mỉm cười giải thích: “Hôm đó ta bị Ác Đạo Minh đuổi giết, cũng nhờ có ba người giúp đỡ, Diệp Quân ta mãi khắc ghi ơn nghĩa cứu giúp này, ba quả Đạo Linh này tặng cho ba vị tiền bối, ba vị tiền bối có thể giữ lại cho mình dùng hoặc để lại cho người đời sau”.

Nguyên Tướng vội xua tay: “Cậu Diệp, ba người bọn ta đã có rồi, sao có thể tham lam lấy nữa chứ? Cậu mau cất đi”.

Đạo Quân cũng nói: “Đúng thế, vật này quý giá như thế, ba người bọn ta mỗi người một quả đã là phúc trời ban rồi, sao có thể lấy nữa được?”

Từ Thiên nhìn ba quả Đạo Linh trong tay Diệp Quân, ông ta do dự một lúc rồi nói: “Họ không lấy thì ta cũng không lấy”.

Nhưng Diệp Quân lại cương quyết nhét quả Đạo Linh vào tay ba người họ, sau đó nghiêm túc nói: “So với công liều mạng cứu giúp lúc đầu của ba vị, một quả Đạo Linh thôi đã là gì? Ba vị tiền bối đừng từ chối nữa”.

Ba người nhìn nhau, Đạo Quân do dự rồi mới nói: “Vậy thì cảm ơn cậu nhiều”.

Nói rồi ba người nhận lấy quả Đạo Linh.

Lúc này Diệp Quân bỗng ngẩng đầu lên: “Mấy người bạn đó của ta đến rồi”.

Hắn dẫn mọi người rời khỏi Tiểu Tháp.

Bên ngoài, thời không trước mặt Diệp Quân rung lên, sau đó năm người chậm rãi bước ra. Người dẫn đầu là chính là Tú Võ và Kiếm Bạch Y, phía sau họ còn có ba cường giả bí ẩn áo bào đen, ba người đều mặc áo đen khá rộng, đeo mặt nạ đen, không thể nhìn thấy diện mạo thật của họ.

Tú Võ và Kiếm Bạch Y đều khá ngạc nhiên khi nhìn thấy Cương Chủ.

Thiên Xích cười nói: “Thì ra là Tú Võ, không ngờ ông cũng đi theo cậu Diệp”.

Diệp Quân ngạc nhiên nói: “Hai người quen nhau à?”

Thiên Xích gật đầu: “Đều là người Đăng Thiên Vực, trước đó từng gặp mấy lần”.

Tú Võ và Kiếm Bạch Y nhìn nhau, đều khá bất ngờ, họ cũng không ngờ quái nhân Thiên Xích cũng đi theo cậu Diệp.

Diệp Quân bỗng nói: “Tú Võ, mấy vị phía sau ngươi là?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3747


Tú Võ không suy nghĩ nữa, sau đó giải thích: “Ba vị này đều là bạn đến từ Đăng Thiên Vực, lần này họ đến đây sẵn lòng giúp đỡ cậu Diệp”.

Diệp Quân vung tay áo, ba viên tinh thể Vĩnh Hằng rơi xuống trước mặt ba người.

Ba người nhìn nhau, sau đó nhận lấy.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Sau khi chuyện lần này thành công vẫn còn có thưởng”.

Ba người chắp tay lại: “Đều nghe theo lời cậu Diệp căn dặn”.

Diệp Quân gật đầu, sau đó nhìn Thiên Xích ở một bên: “Binh Chủ”.

Hắn vừa dứt lời, chân trời ở đằng xa bỗng rung chuyển, một luồng khí tức mạnh xuyên qua thời không, sau đó Binh Chủ xuất hiện trước mặt mọi người.

Phía sau Binh Chủ còn một cô gái mặc bộ váy màu vàng nhạt, dung mạo xinh đẹp, dáng người mảnh khảnh, vóc dáng mảnh mai, mái tóc dài trắng tuyết. Tay cô ta cầm một ống sáo ngọc màu xanh lục, trên cây sáo ngọc có khắc hai ký tự bí ẩn màu đỏ như máu.

Binh Chủ chắp tay lại nói: “Cậu Diệp, giới thiệu với cậu, vị này là bạn của ta, tên là Hoành Sơn Ảnh, là một pháp sư”.

Diệp Quân nhìn cô gái, lúc này cô ta cũng đang tò mò nhìn hắn.

Diệp Quân mỉm cười: “Cảm ơn Hoành cô nương đã đến giúp đỡ”.

Hoành Sơn Ảnh: “Đừng khách sáo, ta đến vì tiền mà”.

Diệp Quân cười: “Ta hiểu”.

Diệp Quân xòe tay ra, một viên tinh thể Vĩnh Hằng bay đến trước mặt Hoành Sơn Ảnh.

Hoành Sơn Ảnh nhìn viên tinh thể Vĩnh Hằng, vẻ mặt rất bình tĩnh, không nhận lấy mà hỏi: “Nghe nói Diệp công tử có thánh tự của Thủy tộc?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Hoành Sơn Ảnh nhìn Diệp Quân: “Nếu lần này thắng, Diệp công tử có thể cho ta mượn thánh tự đó để nghiên cứu không?”

Diệp Quân thắc mắc: “Cô nương tò mò với thánh tự đó à?”

Hoành Sơn Ảnh gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân suy ngẫm, sau đó gật đầu: “Được”.

Hoành Sơn Ảnh tay cầm sáo ngọc gõ nhẹ vào tinh thể Vĩnh Hằng, tinh thể Vĩnh Hằng lập tức bay đến trước mặt Diệp Quân, Diệp Quân hơi khó hiểu.

Hoành Sơn Ảnh mỉm cười nói: “Đợi sau khi thắng rồi đưa cho ta cũng không muộn”.

Diệp Quân nói: “Cũng được”.

Nói xong, hắn cất tinh thể Vĩnh Hằng đi.

Đạo Quân nói: “Cậu Diệp, bao giờ thì ra tay?”

Diệp Quân híp mắt: “Ngay bây giờ”.

Lúc này Chu Phạn bỗng xuất hiện, cô ta nhìn Diệp Quân: “Ta đợi huynh về”.

Diệp Quân cười nói: “Ừ”.

Dứt lời, hắn ôm lấy Chu Phạn, sau đó bật cười: “Đi”.

Thiên Xích và Cương Chủ ở một bên nhìn nhau, ánh mắt đều là sự ngưỡng mộ.

Dùng một quả, vẫn còn một quả.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3748


Một quả Đạo Linh này tương đương với một sự đảm bảo trong tương lai.

Đồng thời thiện cảm của hai người với Diệp Quân cũng tăng lên, họ cũng đã nghe lọt những lời vừa rồi Diệp công tử nói, Diệp công tử này là một người rất trọng ơn nghĩa.

Lúc này ba người Đạo Quân cũng cảm thấy hơi phức tạp, đương nhiên là cảm động nhiều hơn, thật ra một quả Đạo Linh cũng đã có thể báo đáp ân tình của họ rồi, dù sao thứ này cũng đã giúp họ rất nhiều.

Họ không ngờ Diệp Quân lại tặng thêm cho họ một quả.

Điều này thật quá bất ngờ.

Diệp Quân ngự kiếm bay đi, biến thành một tia kiếm quang rồi biến mất ở tận chân trời.

Những người khác cũng đều biến thành từng tia sáng rồi biến mất.

Chu Phạn nhìn chân trời, hồi lâu cũng không nói gì.

Thập Điện Ác Đạo.

Bát điện chủ vẫn ngồi trên bậc thềm đá trước đại điện, gã ngồi tựa vào phía sau, tay cầm một cuốn sách cổ không rõ tên.

Phía sau gã là một ông lão gầy gò, ông ta mặc một bộ đồ đen vừa người, như thế lại khiến ông ta có vẻ càng thêm gầy gò, hai tay ông ta để ra sau lưng, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Phía sau ông ta còn chín cường giả bí ẩn mặc đồ đen, đầu đội khôi giáp đen, khí tức của chín người này rất yếu như thể không tồn tại.

Vù!

Ngay lúc này một tiếng kiếm vang lên ở tận chân trời, ngay sau đó bầu trời bị xé toạc ra, một tia kiếm quang rơi xuống cách trước mặt Bát điện chủ mấy mươi trượng.

Kiếm quang dần biến mất, Diệp Quân chậm rãi bước ra.

Ông lão gầy gò mở mắt nhìn chằm chằm Diệp Quân, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng.

Bát điện chủ bỏ cuốn sách cổ trong tay xuống, mỉm cười: “Cuối cùng cũng gặp”.

“Gặp con mẹ ngươi đấy”.

Diệp Quân bước đến trước, cầm kiếm ý trong tay chém mạnh về phía Bát điện chủ.

Lần này hắn đến để giết người chứ không phải để nói chuyện.

“Hỗn láo!”

Lúc này ông lão gầy gò bỗng tức giận quát rồi lao đến trước đấm Diệp Quân một cú.

“Ông mới hỗn láo đấy”.

Lại một giọng nói nữa vang lên, sau đó một tia kiếm quang bỗng xông đến bên cạnh Diệp Quân đánh về phía ông lão gầy gò.

Người ra tay chính là Từ Thiên.

Bùm!

Hai tiếng nổ vang lên, tia Phật quang và kiếm quang liên tục nổ tung.

Diệp Quân vội lùi lại mấy trăm trượng, hắn vừa dừng lại, kiếm ý trong tay nứt ra.

Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn phía xa, Bát điện chủ đó vẫn ngồi trên bậc thềm, nở nụ cười thờ ơ.

Từ Thiên lùi về bên cạnh Diệp Quân, ông ta nhìn chằm chằm ông lão gầy gò đó, ông lão đó cũng đang nhìn ông ta, sát khí ngùn ngụt.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3749


Bát điện chủ bỗng ngồi dậy, tay phải cầm quyển sách cổ gõ nhẹ vào lòng bàn tay, cười nói: “Phải nói rằng, ta thật sự rất ngạc nhiên, vì ta thật không ngờ ngươi sẽ chủ động đến tìm ta”.

Diệp Quân cười nói: “Ta đã đợi ngươi ở Đại Chu lâu như vậy, ngươi không đến tìm ta, hết cách rồi, ta chỉ đành chủ động đến tìm ngươi”.

Bát điện chủ nhìn chằm chằm Diệp Quân, cười nói: “Gọi người của ngươi ra đi, ta muốn xem những ai muốn đối đầu với Ác Đạo Minh”.

“Ác Đạo Minh ư? Lợi hại lắm sao?”

Một giọng nói bỗng vang lên, sau đó mấy người Thiên Xích xuất hiện.

Bát điện chủ nhìn chằm chằm Thiên Xích, cười nói: “Thì ra là quái nhân Thiên Xích của Thiên Xích Tông, nếu ta là ông, ta sẽ làm rùa rụt cổ ở núi Thiên Xích, tuyệt không ra đây giả bộ này kia, miễn cho Thiên Xích Tông rơi vào chỗ chết”.

Thiên Xích cười nói: “Đe dọa ta à?”

Bát điện chủ gật đầu: “Ta là đang đe dọa ông đấy, không vui à?”

Nụ cười của Thiên Xích bỗng trở nên lạnh lùng, giơ ngón giữa lên: “Ông đây vui cái rắm”.

Mọi người: “…”

Vui cái rắm?

Mọi người nghe mà cảm thấy sững sờ.

Lời thô tục gì vậy?

Bát điện chủ nhìn chằm chằm Thiên Xích, ánh mắt dần trở nên lạnh như băng, mặc dù gã cũng không hiểu Thiên Xích nói gì nhưng có thể xác định không phải là lời hay ho gì.

“Chỉ là tôm tép thôi”.

Vừa dứt lời, Bát điện chủ hóa thành tia sáng màu đen rồi biến mất.

Đồng tử Thiên Xích co rụt lại, vung tay áo lên, tấm khiên cổ màu đen sẫm biến thành tia sáng đen chắn trước mặt.

Bốp!

Một tiếng nổ chói tai vang lên, Thiên Xích và cả tấm khiên văng ra xa.

Sau khi Thiên Xích văng ra xa, cánh tay phải của Bát điện chủ vung về phía Diệp Quân, trời đất như nổ tung.

Diệp Quân híp mắt lại, đang định ra tay thì lúc này, Cương Chủ bỗng xuất hiện trước mặt hắn, khí vận quanh người ông ta, ánh mắt hiện lên vẻ thù địch, đánh mạnh một quyền về phía Bát điện chủ.

Rầm!

Một tiếng nổ vang lên, Diệp Quân chỉ cảm thấy màng nhĩ của mình sắp nổ tung, sau đó sóng xung kích của sức mạnh đáng sợ khiến hắn lùi về sau. Ngay sau đó, một nguồn sức mạnh dịu dàng bao bọc lấy hắn, hắn cảm thấy như đụng phải bông, cực kỳ thoải mái.

Sau khi dừng lại, Diệp Quân nhìn cả người mình, lúc này hắn được bao bọc trong nguồn năng lượng màu trắng như tơ.

Diệp Quân quay đầu lại nhìn, chỉ thấy ngón tay của Hoành Sơn Ảnh nhẹ nhàng khẩy một cái, từng nguồn năng lượng màu trắng liên tục trào ra từ đầu ngón tay cô ta.

Thấy Diệp Quân nhìn sang, Hoành Sơn Ảnh mím môi cười.

Diệp Quân gật đầu, sau đó ngẩng đầu lên nhìn phía xa, Cương Chủ cũng vừa lùi về sau gần cả ngàn trượng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3750


Vẻ mặt Cương Chủ cực kỳ nghiêm trọng, cánh tay phải ông ta đã nứt thành hình mạng nhện.

Lúc này ông ta cảm thấy cực kỳ kinh sợ, ông ta là thể tu, thế nhưng vừa rồi đối đầu trực diện lại không thể chiếm ưu thế.

Lúc này sắc mặt mấy người Đạo Quân cũng trở nên nghiêm trọng.

Thực lực của Bát điện chủ này mạnh hơn họ nghĩ.

Bát điện chủ lạnh nhạt lướt nhìn đám người Diệp Quân, khẽ cười nói: “Chỉ có thế thôi à? Một đám người ô hợp”.

Diệp Quân định ra tay nhưng lúc này một giọng nói bỗng vang lên từ bên cạnh hắn.

“Để ta”.

Lúc này Binh Chủ chậm rãi bước ra.

Diệp Quân nhìn Binh Chủ, Binh Chủ nghiêm túc nói: “Cậu Diệp, người này không xứng để cậu ra tay, để ta”.

Diệp Quân: “…”

Bát điện chủ nhìn chằm chằm Binh Chủ, cười nói: “Binh Chủ, ông có chắc muốn đối đầu với Ác Đạo Minh ta không?”

Binh Chủ gật đầu: “Cậu Diệp cho ta quá nhiều thứ, không thể chối từ”.

Bát điện chủ cười nói: “Ta sợ ông có mạng để kiếm nhưng không có mạng để dùng”.

Ánh mắt Binh Chủ trở nên lạnh lùng: “Vậy thì thử xem”.

Nói rồi ông ta bỗng xòe tay ra: “Nào”.

Giọng như sấm rền.

Ầm!

Chỉ thấy tinh không bỗng nứt ra, một tia chớp to như cái cột đánh thẳng xuống, cuối cùng rơi vào trong tay Binh Chủ.

Rầm!

Chỉ trong thoáng chốc, quanh người Binh Chủ xuất hiện ngọn lửa cuồng nộ của sấm sét, khí tức đáng sợ lập tức tràn ngập ra khắp nơi.

Sắc mặt mọi người đều trở nên nghiêm trọng.

“Lửa sấm Đại Đạo”.

Thiên Xích bên cạnh Diệp Quân nói.

Diệp Quân nhìn Thiên Xích, Thiên Xích giải thích: “Có thể cậu Diệp không biết, ở Đăng Thiên Vực có một ngọn lửa bí ẩn tên là lửa sấm Đại Đạo, đó là ngọn lửa kỳ lạ xếp thứ ba trong Đăng Thiên Vực. Đăng Thiên Vực có Lôi Kiếp, ngọn lửa này được sinh ra trong Lôi Kiếp, sau khi trải qua rửa tội và được tôi luyện bởi Lôi Kiếp sẽ sinh ra linh trí, sau đó tiến hóa, uy lực cực kỳ đáng sợ, ngọn lửa này thế mà lại nằm trong tay Binh Chủ”.

Lửa sấm Đại Đạo.

Diệp Quân quay đầu nhìn Binh Chủ ở đằng xa, lúc này quanh người Binh Chủ là ngọn lửa hừng hực, thời không giữa đất trời cũng chịu không nổi, bắt đầu tan ra từng chút, cực kỳ đáng sợ.

Bát điện chủ nhìn chằm chằm Binh Chủ, vẻ mặt bình tĩnh như nước.

Binh Chủ bỗng tiến lên một bước, một ngọn lửa bỗng lao lên trời từ trong người ông ta, dung hợp với cột sấm, trong thoáng chốc khu vực chỗ ông ta và Bát điện chủ biến thành biển lửa, lúc này trời đất bị thiêu đốt thành tro tàn.

Mấy người Diệp Quân vội lùi về sau cách xa khu vực đen tối đó.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3751


Vèo!

Ngay lúc đó, một lưỡi đao màu đen bỗng phá tan biển lửa đó, sau đó một luồng sức mạnh đáng sợ hủy diệt trời đất nổ tung.

Ầm!

Biển lửa đó lập tức biến mất, một bóng người lùi về sau khá xa.

Thấy thế sắc mặt mấy người Thiên Xích đều sầm mặt, vì bóng người này chính là Binh Chủ.

Nhưng ngay lúc này Binh Chủ bỗng biến thành ngọn lửa rồi biến mất.

Trong tầm mắt mọi người, bàn tay Bát điện chủ lật lại rồi chém về phía trước.

Soạt!

Một lưỡi đao màu đen vạn trượng bỗng từ trên trời rơi xuống khiến trời đất nứt ra.

Bụp!

Sau khi một ngọn lửa bị phá vỡ, Binh Chủ lại bị chấn động lùi về sau gần vạn trượng.

Bát điện chủ xòe tay ra, một lưỡi đao màu đen không có chuôi bỗng xuất hiện trong lòng bàn tay, lưỡi đao đen như mực, trên lưỡi đao còn phản xạ lại màu trắng nhạt, tản mát ra ánh sáng sắc bén.

Bát điện chủ liếc nhìn Binh Chủ đã dừng lại ở đằng xa, khinh thường nói: “Lửa sấm Đại Đạo? Nhưng chỉ có thế thôi”.

Đạo Quân bỗng bước đến bên cạnh Diệp Quân, ông ta nhìn Bát điện chủ ở đằng xa, sau đó nói: “Cậu Diệp, e là người này đang cố ý kéo dài thời gian”.

Diệp Quân gật đầu, trầm giọng nói: “Ta biết”.

Hắn nhìn Binh Chủ, dùng huyền khí truyền âm nói: “Tiền bối có thể kéo người này không?”

Binh Chủ nhìn Bát điện chủ: “Để ta thử xem”.

Nói rồi ông ta bỗng biến thành một ngọn lửa sấm lao đến Bát điện chủ.

Diệp Quân nhìn thẳng vào ông lão gầy gò đó: “Trước tiên giải quyết chúng đã”.

Nói rồi hắn biến thành tia kiếm quang rồi biến mất khỏi đó.

Mấy người Đạo Quân cũng biến mất khỏi đó lao đến chỗ đám người ông lão gầy gò.

Nhìn thấy đám người Diệp Quân lao về phía mình, ông lão gầy gò cau mày, đương nhiên ông ta biết ý đồ của mấy người Diệp Quân, thế là lập tức nói: “Đừng liều mạng, chỉ cần đối phó kéo dài một chút là được”.

Ông ta dịch chuyển, lao về phía Diệp Quân.

Lúc này kiếm của Diệp Quân đã đổi thành kiếm Thanh Huyên.

Ngay khi nhìn thấy Diệp Quân đổi kiếm, ông lão gầy gò biến sắc, muốn lùi lại nhưng đã không kịp nữa.

Vèo!

Một tia kiếm quang nổ tung, ông lão gầy gò bị chấn động lùi về sau, cánh tay phải của ông ta nổ tung.

Một nhát kiếm chém vào cánh tay.

Ông lão gầy gò hoảng sợ: “Ngươi!”

Diệp Quân định ra tay thì lúc này một nguồn năng lượng bí ẩn bỗng bao bọc lấy hắn, thoáng chốc hắn cảm thấy cả người mình bay lên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3752


Diệp Quân quay đầu lại nhìn, chính là Hoành Sơn Ảnh đang thi pháp.

Hoành Sơn Ảnh mỉm cười: “Thêm thuộc tính cho ngươi”.

Diệp Quân bật cười, sau đó biến thành kiếm quang rồi biến mất khỏi đó.

Ngay khi hắn biến mất, sắc mặt hắn thay đổi, vì hắn nhận ra tốc độ của mình thế mà lại tăng lên gấp năm lần.

Ông lão gầy gò đó càng hoảng sợ hơn, lúc ông ta phản ứng lại thì Diệp Quân đã xuất hiện trước mặt ông ta rồi, sau đó một tia kiếm quang đánh ép về phía ông ta.

Ông lão gầy gò hết sức kinh hãi, nhát kiếm này của Diệp Quân quá nhanh, ông ta hoàn toàn không thể né tránh, lúc này chỉ có thể bị động phòng thủ, hai tay ông ta siết chặt, một luồng khí tức đáng sợ cuồn cuộn lao ra từ trong cơ thể ông ta, sau đó tạo thành một tấm chắn đứng trước mặt ông ta.

Thế nhưng tấm chắn đó vừa chạm vào kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân thì lập tức vỡ nát.

Đồng tử ông lão gầy gò co rụt lại, ngay sau đó một thanh kiếm đâm vào giữa trán ông ta.

Vèo!

Cơ thể ông lão gầy gò nổ tung.

Khi Diệp Quân định hủy cả cơ thể của ông ta, một luồng sức mạnh đáng sợ bỗng xông đến từ bên phải.

Diệp Quân quay phắt đầu lại, chỉ thấy một lưỡi đao đen đã bay đến trước mặt hắn.

Diệp Quân đang định thu kiếm lại thì lúc này, một sợi tơ vàng bỗng vây chặt lưỡi đao đen đó, lúc này Diệp Quân cầm kiếm xoay mạnh một cái, kiếm Thanh Huyên hút linh hồn của ông lão gầy gò đó, gần như cùng lúc đó lưỡi đao đen phá vỡ những sợi tơ vàng rồi chém thẳng vào Diệp Quân.

Ánh mắt Diệp Quân lóe lên tia sáng, chém mạnh một nhát kiếm.

Soạt!

Diệp Quân lùi về sau gần cả ngàn trượng, một sức mạnh dịu dàng như bông mềm đỡ lấy hắn.

Cùng lúc đó Hoành Sơn Ảnh xuất hiện bên cạnh hắn, giữa cô ta và Diệp Quân được nối bằng một sợi dây màu ngọc lam, khi sợi dây đó nối với Diệp Quân, từng năng lượng bí ẩn liên tục rót vào cơ thể Diệp Quân, hồi phục cơ thể cho hắn.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên quay đầu nhìn Hoành Sơn Ảnh, bởi vì hắn nhận ra tốc độ chữa lành mà cô nương này cho hắn còn nhanh hơn cả cây thần tự nhiên và tâm sinh mệnh trong cơ thể hắn.

Thấy Diệp Quân nhìn sang, Hoành Sơn Ảnh không nói gì chỉ mỉm cười.

Diệp Quân cũng không nói gì, hắn quay đầu lại nhìn Bát điện chủ ở đằng xa, vừa lúc Binh Chủ bị chấn động văng ra xa.

Bát điện chủ xòe tay ra, lưỡi đao đen đó rơi vào trong tay gã, lúc này lưỡi đao đó thiếu mất một góc, xung quanh còn có rất nhiều vết nứt.

Đó là do lúc nãy kiếm Thanh Huyên gây ra lúc đối đầu trực diện.

Thấy thế Bát điện chủ nhíu mày, gã ngẩng đầu lên nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân: “Kiếm khá đấy”.

Diệp Quân nhìn Binh Chủ bên cạnh nói: “Binh Chủ, ông đi đối phó với những người còn lại, để gã cho ta”.

Binh Chu do dự, sau đó nói: “Cậu Diệp cẩn thận”.

Nói rồi ông ta biến thành ngọn lửa sấm rồi lao đến chỗ đám cường giả Ác Đạo Điện.

Bát điện chủ nhíu mày nhìn chiến trường phía xa, vì những người gã dẫn đến đã hoàn toàn bị áp chế, những người này đều là tay sai của Ác Đạo Điện, mặc dù thực lực không yếu nhưng chắc chắn không thể so được với những cường giả đỉnh cấp đến từ Đăng Thiên Vực này.

Cứ tiếp tục như vậy, những người này sẽ chết mất.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,477
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3753


Nghĩ đến đây Bát điện chủ nói: “Mọi người lập tức rút”.

Mặc dù thực lực của mấy người này không bằng mấy người Binh Chủ, nhưng nếu họ muốn chạy thì mấy người Binh Chủ cũng không thể làm gì được họ.

Sau cảnh giới Khai Đạo Đại Đạo, chỉ cần cách biệt thực lực không quá lớn thì rất khó để giết chết.

Ngay lúc này một cường giả Ác Đạo Điện bỗng nói: “Điện chủ, bọn ta thề chết cũng không lùi bước”.

Bát điện chủ sầm mặt: “Các ngươi không phải đối thủ của chúng, nếu thua thì chắc chắn sẽ chết, mau chóng rời khỏi đây, đây là mệnh lệnh”.

Vù!

Cường giả áo đen đến từ Ác Đạo Điện bị đánh văng đến đây, sau khi dừng lại, gã ta lau đi vết máu ở khóe miệng, hung tợn nói: “Điện chủ, bọn ta đi theo điện chủ đã mấy chục vạn năm, mấy chục vạn năm qua, có điện chủ giúp đỡ, bọn ta mới có được như ngày hôm nay, hôm nay nếu bọn ta để điện chủ lại mà đi, thế chẳng phải còn không bằng chó sao?”

Nói rồi gã ta bỗng bật cười: “Tiêu diệt Ác Đạo Minh ư? Chỉ bằng đám tôm tép này à?”

Rầm!

Cơ thể gã ta bùng cháy, sau đó nhìn Diệp Quân hung hăng nói: “Đám tôm tép đến từ vũ trụ thấp kém, ngươi mà dám khiêu khích ta sao?”

“Cái rắm!”

Lúc này, Thiên Xích đột nhiên đứng chắn trước mặt Diệp Quân, ông ta nhìn cường giả Ác Đạo Minh lao đến đó, mặt đầy vẻ khinh thường: “Đẳng cấp gì đây? Ngươi mà cũng xứng đấu với cậu Diệp à? Mẹ nó, ta đây sẽ đánh với ngươi”.

Nghe thế cường giả Ác Đạo Minh đó tức giận nói: “Tố chất!”

Sau đó Thiên Xích xông ra, trận chiến lại bắt đầu.

Những người khác cũng xông thẳng về phía các cường giả cánh giới Khai Đạo của Ác Đạo Minh, mục tiêu hiện giờ của họ là trước tiên giải quyết các cường giả cảnh giới Khai Đạo của Ác Đạo Minh này, sau đó sẽ cùng nhau đối phó với Bát điện chủ.

Bát điện chủ ở phía xa bỗng xoay người biến thành tàn ảnh chạy đến chỗ Diệp Quân.

Muốn bắt giặc thì trước tiên phải bắt vua.

Chỉ cần giải quyết Diệp Quân, các cường giả đến từ Đăng Thiên Vực này sẽ lập tức bị đánh bại, đến lúc đó Ác Đạo Minh muốn thu gọn các tán tu không có lai lịch này là chuyện hết sức đơn giản.

Diệp Quân thấy Bát điện chủ lao tới, hắn híp mắt lại, tất nhiên hắn hiểu được ý đồ của Bát điện chủ, không chút do dự siết chặt hai tay, sức mạnh của hai loại huyết mạch trong cơ thể lập tức sôi trào.

Vù vù!

Sức mạnh của hai loại huyết mạch lập tức cuộn trào.

Diệp Quân tiến về phía trước, sau đó đâm một nhát kiếm về trước.

Đối phó trực diện.

Rầm!

Kiếm quang và ánh sáng đen nổ tung, Diệp Quân và Bát điện chủ cùng liên tục lùi về sau. Ngay khi Diệp Quân lui ra xa gần cả ngàn trượng, hắn có cảm giác mình được một năng lượng mềm mại bao bọc, giống như ở trong đống bông.

Hắn biết là Hoành Sơn Ảnh, phải nói rằng có cô gái này trợ sức quả thật là vô địch.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom