Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 600


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tả Vân rơi xuống đất, vỗ mạnh tay lên mặt đất, đứng dậy, chạy nhanh không ngừng.  

Xác thịt như vậy quả thật khiến người ta kinh hãi.  

Đổi lại là người bình thường trúng phải một đòn đó, không chết cũng sẽ tàn phế, đâu thể nào chạy nhanh như vậy.  

Tả Vân rất có trách nhiệm, dù bị thương không nhẹ nhưng vẫn không dẫn Huyết Lang Vương về phía sư đệ sư muội của mình, mà sử dụng thân pháp, chạy băng băng về phía Lâm Nhất đang đứng.  

“Phát hiện ra mình rồi sao?”  

Có lẽ không phải, ở khoảng cách bảy tám dặm, hắn ta không thể nào cảm nhận được mình.  

Huống hồ, hắn ta đang chiến đấu kịch liệt với Huyết Lang Vương, chắc chắn không dám phân tâm.  

Đó là chuyện bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng, chỉ có thể nói là trùng hợp.  

Trong đầu Lâm Nhất, dòng suy nghĩ thay đổi nhanh chóng, chốc lát sau đã đưa ra phán đoán. Hắn đứng trên ngọn cây, chậm rãi nhắm mắt lại, Tử Diên Hoa ba mươi sáu cánh trong đan điền không ngừng nở rộ.  

Chân nguyên hùng hậu dồi dào không ngừng xao động trong cơ thể, Tử Diên Kiếm Quyết điên cuồng vận chuyển.  

“Súc sinh! Đi cứu sư huynh!”  

Đám người Hỗn Nguyên Môn vốn đã an toàn, thấy Tả Vân một mình dẫn Huyết Lang Vương đi, hai mắt lập tức đỏ ngầu.  

Bọn họ không quan tâm đ ến vết thương trên người, căm phẫn không thôi, lập tức đuổi theo.  

Giữa rừng núi rậm rạp, dưới sự truy đuổi điên cuồng của Huyết Lang Vương, gió lớn nổi lên, cát bụi đá vụn bay mù mịt, lá rơi như tuyết.  

Khí tức đáng sợ khiến khu rừng vang lên tiếng vọng, khiến lòng người rùng mình lo sợ.  

Khoảng cách bảy tám dặm đối với Tả Vân và Huyết Lang Vương đang chạy băng băng không tính là quá xa.  

Thời gian một trản trà qua đi, gió mạnh thổi vù vù, thổi bay tóc trên trán Lâm Nhất, để lộ gương mặt thanh tú sáng sủa, góc cạnh rõ ràng của hắn. Lông mi hắn khẽ rung, đôi mắt sâu sắc bỗng mở ra.  

Ầm!  

Trong đôi mắt đen láy, một luồng sáng bén nhọn như bảo kiếm rời vỏ, tỏa ra ánh sáng rực rỡ như sao.  

“Chết đi!”  

Lâm Nhất không nhìn lấy một cái, từ trên ngọn cây nhảy vọt xuống giống như kim ô sải cánh.  

Chân nguyên hùng hậu xao động điên cuồng trong cơ thể, bùng phát hoàn toàn, ba mươi sáu cánh hoa nở rộ.  

Kiếm ý dồi dào lĩnh ngộ trong khoảnh khắc sinh tử lóe lên rồi biến mất, kiếm thế

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 601


Ầm!  

Sức mạnh đáng sợ ngưng tụ từ quyền mang và kiếm kình thoáng chốc đâm xuyên Huyết Lang Vương, nơi ngực nó xuất hiện lỗ máu to bằng miệng chén.  

Ầm một tiếng, Huyết Lang Vương với cơ thể dài gần mười mét bay vụt đi.  

Vừa vặn rơi xuống trước mặt các đệ tử Hỗn Nguyên Môn đang đuổi theo, nhưng đã ngã xuống tại chỗ, không còn sự sống.  

Sáu, bảy thiếu niên của Hỗn Nguyên Môn nhìn Huyết Lang Vương rơi xuống làm bụi bặm bốc lên, sợ hãi lùi lại.  

“Chết rồi sao?”  

Đợi đến khi bọn họ tỉnh táo lại, ánh mắt dồn hết lên người Lâm Nhất.  

Khi nhìn rõ kí hiệu Kiếm Các trên chiếc áo màu thiên thanh của hắn, bọn họ đều biến sắc.  

“Người của Lăng Tiêu Kiếm Các?”  

“Quả nhiên người của Kiếm Các đều vô liêm sỉ như vậy, chỉ biết chiếm lợi từ người khác, sư huynh của bọn ta đâu?”, một thiếu niên khá nóng nảy trong số họ quát hỏi Lâm Nhất, không mang ý tốt.  

Chiếm lợi?  

Lâm Nhất sờ mũi, ngươi cứ cương quyết nói là chiếm lợi thì hắn cũng không có gì để nói.  

Mặc dù Huyết Lang Vương bị thương không nặng, nhưng suy cho cùng, Lâm Nhất cũng phát hiện ra sơ hở của nó nhờ trận chiến giữa Tả Vân với nó.  

Cú đấm đỉnh phong thoạt nhìn có vẻ đơn giản.   

Trên thực tế, Lâm Nhất đã sớm đánh cho yêu sát vương giả của Huyết Lang Vương tàn tạ, sau đó mới đâm xuyên qua nó.  

Chung quy chỉ là một con yêu thú Huyền Võ tầng bốn, sợi yêu sát vương giả của nó cũng không dày lắm.  

Chẳng qua đây là Lâm Nhất, nếu đổi thành sáu người trước mặt, dù họ biết được điểm yếu cũng không thể gi ết chết Huyết Lang Vương bằng một cú đấm.  

Lâm Nhất không muốn tranh chấp về vấn đề này.  

Nhưng sư huynh nhà ngươi thì có liên quan gì đến ta?  

“Chắc là còn sống”.  

Lâm Nhất nhẹ giọng trả lời, hắn vẫn nhắm mắt giữ thế, không nhìn Tả Vân.  

Chỉ có thể cảm ứng được đối phương đã từ dưới chân hắn tránh ra, dù tình trạng không được tốt lắm nhưng cũng không tới mức chết.  

“Ngươi có ý gì?”  

Thiếu niên ngang ngược vừa nghe thấy giọng điệu thờ ơ của Lâm Nhất thì nổi giận: “Chỉ là một tên Huyền Võ tầng hai mà thôi, không biết sống chết!”   

“Chương Bình sư đệ, đừng kích động...”  

Một nữ đệ tử Hỗn Nguyên Môn lên tiếng khuyên can. 
 
Chương 602


“Hừ! Có gì đáng nói đâu, chắc chắn tên này gặp của hời nên muốn giết sư huynh, sau đó độc chiếm thi thể của Huyết Lang Vương. Chẳng qua hắn không ngờ chúng ta lại đến đây nên mới có tật giật mình, không dám trả lời”.  

Chương Bình lạnh mặt, tự bịa ra một suy luận nghe có vẻ “rất logic”.  

Hắn ta vừa dứt lời, các đệ tử Hỗn Nguyên Môn khác đều sầm mặt lại, nhìn Lâm Nhất với vẻ không có ý tốt.  

“Nhưng...”, nữ đệ tử kia cảm thấy có gì đó không đúng, còn muốn giải thích thêm.  

Nhưng Chương Bình đã lao về phía Lâm Nhất, lạnh lùng nói: “Là thật hay giả, dạy cho hắn một bài học sẽ biết ngay”.  

Bùm!  

Chỉ là hắn ta chưa kịp đến gần đã nhìn thấy một cái bóng đen lướt nhanh về phía mình với sức mạnh khủng khiếp.  

Lâm Nhất cũng không thèm nhìn, nhấc chân đá văng hắn ta.  

Phụt!  

Chương Bình vốn đã bị thương, giờ lại bị Lâm Nhất đá gãy mấy xương sườn, hộc ra một búng máu, kêu r3n ngã xuống đất không đứng lên nổi.  

Những người còn lại hoảng sợ, không ngờ Chương Bình có tu vi Huyền Võ tầng ba lại bị Lâm Nhất đá một phát không đứng dậy nổi.  

“Đau quá... Ta bị gãy xương sườn, bị thương đến tim và phổi rồi”.  

Chương Bình nằm dưới đất nhìn Lâm Nhất bằng ánh mắt đầy sát khí, vẻ mặt vô cùng đau đớn.  

“Chương sư đệ!”  

Mấy người lập tức nổi giận, không ngờ Lâm Nhất lại ra tay tàn nhẫn như vậy, tất cả đều chuẩn bị cùng ra tay.  

“Dừng tay cho ta!”  

Đúng lúc này có một tiếng quát lạnh vang lên, Tả Vân quay trở lại.  

“Tả sư huynh!”  

Các đệ tử Hỗn Nguyên Môn nhìn thấy Tả Vân xuất hiện đều mừng rỡ, nhanh chóng chạy qua.  

Lâm Nhất quay đầu lại thì thấy thân trên để trần của Tả Vân chi chít vết thương.  

Móng vuốt sắc bén của Huyết Lang Vương để lại trên người hắn ta những dấu vết cực kỳ đáng sợ, vết thương sâu đến mức có thể nhìn thấy xương.  

Mặt mũi hắn ta tái nhợt, tóc tai bù xù, vết máu trên khoé miệng vẫn chưa khô.  

Hắn ta thở hơi gấp, hiển nhiên đã bị thương rất nặng.  

Nhìn gần mới có thể cảm nhận được trận chiến giữa người này với Huyết Lang Vương trước đó nguy hiểm cỡ nào.  

Nếu là người khác không tu luyện Long Tượng Chiến Thể Quyết, chỉ sợ đã sớm bị Huyết Lang Vương xé xác.  

Tả Vân nhìn Lâm Nhất, sau đó dời mắt sang Chương Bình, nghi hoặc hỏi: “Chương Bình, sao ngươi lại bị thương nặng như vậy?”  

“Chương sư đệ bị hắn đánh bị thương”.  

Một đệ tử khác nhanh chóng giải thích, kể lại đại khái sự việc vừa rồi. 
 
Chương 603


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương Bình nằm dưới đất nói lẩm bẩm, nhìn Lâm Nhất, không phục: “Nếu không phải vì trước đó ta vừa đánh nhau với bầy sói nên bị nội thương, thì mười tên như tiểu tử này đến cũng không đủ cho ta đánh đâu!”   

Trong mắt Tả Vân thoáng qua vẻ kinh ngạc, một cú đá gãy xương sườn của Chương Bình?  

Chương Bình cũng tu luyện Long Tượng Chiến Thể Quyết, tuy rằng trình độ thấp hơn hắn ta nhiều.  

Nhưng cũng không đến mức mới bị đá một cú đã gãy mất xương sườn chứ?  

Hơn nữa, chẳng phải Lăng Tiêu Kiếm Các ở Đại Tần nổi tiếng về kiếm đạo sao?  

Huống hồ Lâm Nhất cũng không che giấu tu vi, rõ ràng hắn chỉ có tu vi Huyền Võ tầng hai thôi mà?  

Nhất thời trong mắt Tả Vân tràn đầy khó hiểu, không thể nhìn thấu lai lịch của Lâm Nhất.   

Trước đó hắn ta tập trung chạy trốn, loáng thoáng cảm nhận được phía sau lưng dường như xuất hiện một luồng kiếm ý dồi dào và vô cùng sắc bén.  

Nhưng luồng kiếm ý đó chỉ xẹt qua rồi biến mất ngay.  

Tả Vân trong trạng thái bị trọng thương, ý thức không rõ ràng nên không thể xác định nó có phải từ trên người Lâm Nhất phóng ra hay không.  

Tạm thời bỏ qua những chuyện này...  

Tả Vân đưa mắt nhìn Lâm Nhất: “Tuy hắn là đệ tử Lăng Tiêu Kiếm Các nhưng cũng không ra tay với ta, các ngươi hiểu lầm hắn rồi. Đừng quan tâm chuyện này vội, lo nối xương cho Chương Bình sư đệ, sau đó chữa thương, tranh thủ bình phục đã”.  

Trong lời nói của hắn ta có sự sắp xếp.  

Có lẽ ngày thường hắn ta rất có uy tín, sau khi hắn ta nói xong, đám sư muội sư đệ này lập tức làm theo.  

“Trước đó khi ta đánh nhau với Huyết Lang Vương, chắc hẳn người thăm dò ta là ngươi phải không?”  

Tả Vân bước tới nhìn Lâm Nhất bằng ánh mắt sâu thẳm, do dự hỏi.  

“Ta không có nghĩa vụ phải nói cho ngươi biết”.  

Lâm Nhất thầm giật mình, tiểu tử này có khả năng cảm ứng mạnh thật.  

Thái độ như vậy làm cho người ta hơi hoang mang, chẳng lẽ hắn ta vẫn còn sức đánh thêm một trận?   

“Cũng đúng”.  

Tả Vân cười, không hỏi thêm nữa mà lùi về sau nuốt một viên đan dược, ngồi tại chỗ chữa thương.  

“Tiểu tử nhà ngươi vẫn chưa đi hả? Ở lại đây làm gì? Muốn đi mạo hiểm cùng chúng ta sao? Hỗn Nguyên Môn chúng ta không cần một kẻ vô dụng Huyền Võ tầng hai như ngươi đâu!”  

Chương Bình đã nối xương và ăn một viên đan dược, trạng thái đã tốt hơn, lại lên tiếng cười nhạo Lâm Nhất.  

Hắn ta vừa dứt lời, lại có một cái bóng đen xé rách bầu trời như một tia chớp, tung ra sức mạnh vạn quân, ma sát với không khí phát ra tiếng rít chói tai.  

Bốp!  

Một cú đá nhanh như chớp lại đá vào ngực Chương Bình, làm hắn ta văng ra xa.  

Răng rắc!  

Xương sườn vừa được nối của Chương Bình lại bị gãy, hắn ta đau đớn hét lên. Vì bị thương liên tiếp, cơn đau chất chồng, hắn ta lập tức ngất xỉu.  

Mấy tên sư đệ Hỗn Nguyên Môn há to miệng, quay đầu lại nhìn Lâm Nhất.  

Họ hoàn toàn không nhìn thấy hắn đã đá như thế nào, cảm thấy hơi

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 604


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 605


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 606


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 607


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 608


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 609


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 610


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 611


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn


Bên ngoài bộ lạc Huyết Lang, dãy núi Ma Vân.  

Nhóm người Tả Vân cũng không ngờ lại gặp được hai cao thủ tán tu ở trong núi sâu.  

Họ không chỉ có tu vi Huyền Võ tầng năm đáng sợ, tà khí trên người cũng cực kỳ dày đặc.  

Nếu không giết hơn nghìn mạng người thì tuyệt đối không thể tích luỹ được tà khí khủng khiếp như vậy.  

Chỉ nhìn lướt qua thôi đã đủ khiến người ta cảm thấy hãi hùng khiếp vía.  

Tà khí khác với sát khí, phải giết nhiều người mới có thể biến sát khí thành tà khí. Tà khí vốn chỉ xuất hiện ở yêu thú, những loại yêu thú tàn bạo bẩm sinh đã biết cách biến sát khí thành tà khí.  

Sau này có tà tu đã sử dụng phương pháp của yêu thú để giúp các võ giả có thể tu luyện tà khí.  

Nhưng một khi đã tu luyện tà khí thì không thể quay đầu, các đệ tử tông môn và võ giả chính đạo sẽ không ngưng luyện tà khí.  

Đại hán trung niên đeo trường cung cười nham hiểm, híp mắt nhìn đám người.  

Người trung niên áo đen đứng ở trong bóng tối như một con rắn độc, dường như không có ý định ra tay.  

Tả Vân cau mày, tán tu bình thường gặp đệ tử của tứ đại siêu nhiên tông môn sẽ không dám trêu chọc.  

Nhưng hai người này không hề e ngại hay lo sợ, có vẻ như ngày thường đã làm việc này rất nhiều lần.  

Tu vi Huyền Võ tầng năm, nếu hai bên đánh nhau thì e rằng sẽ không ai chạy thoát ngoại trừ hắn ta.  

Kể cả Lâm Nhất cũng sẽ lành ít dữ nhiều.  

Lần này thật sự không ổn chút nào...  

Đại hán trung niên cười gằn: “Đúng lúc dạo này tà khí bị thụt lùi, đệ tử tông môn các ngươi dồi dào khí huyết, thực lực mạnh mẽ, có lẽ sau khi giết các ngươi, tà khí của ta sẽ có tiến bộ nhiều hơn”.  

“Sư huynh... phải làm sao đây?”  

Đám người Chương Bình sợ run bần bật, đại hán trung niên vốn đã có tu vi cao hơn họ hai tầng, cộng thêm tà khí trên người ông ta càng khiến người ta sợ hãi hơn. Các đệ tử Hỗn Nguyên Môn chưa bao giờ gặp phải tình huống như vậy, cả đám mặt mũi trắng bệch, cảm thấy toàn thân vô lực.  

Họ không thể điều động tu vi của mình khi bị tà khí của đối phương xâm nhập vào người.  

Tả Vân khịt mũi, bước tới một bước, trầm giọng nói: “Nếu các hạ chỉ muốn cướp của thì chúng ta có một ít linh ngọc, nhưng nếu dùng đến sức mạnh, Hỗn Nguyên Môn cũng không dễ động vào!”  

Ầm! 
 
Chương 612


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nói xong, trên người Tả Vân tràn ngập lực lượng Long Tượng cổ xưa, khí thế của hắn ta điên cuồng tăng mạnh.  

Chỉ trong tích tắc, nó đã mạnh không thua gì tà khí của đại hán trung niên.  

Đám người Chương Bình lập tức cảm thấy áp lực trở nên nhẹ hơn.  

Đại hán trung niên nhíu mày, vẻ kinh ngạc thoáng qua trong mắt, nụ cười trên mặt ông ta biến mất, thay vào đó là vẻ nghiêm túc.  

Thấy đối phương có vẻ kiêng dè, Tả Vân cũng ngầm hiểu ý, thản nhiên nói tiếp: “Nếu các hạ thật sự muốn ra tay, ta vẫn có thực lực bước ra khỏi dãy núi Ma Vân. Chỉ cần ta không chết, sau khi Hỗn Nguyên Môn biết chuyện này, dù hai người có trốn đến chân trời góc biển, họ cũng sẽ không buông tha cho các ông!”  

“Ngươi đang uy hiếp ta đấy sao?”  

Đại hán trung niên lập tức nổi giận, tà khí trên người càng thêm nồng đậm.  

“Không phải uy hiếp, là giao dịch. Mỗi người chúng ta sẽ đưa cho các ông một nghìn viên linh ngọc, ông thả chúng ta đi, chúng ta sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra”.  

Thấy đại hán trung niên tức giận, trong lòng Tả Vân càng tự tin hơn, hắn ta đưa ra một ý kiến rất hấp dẫn.  

Đại hán trung niên trầm ngâm không đáp, dường như đang do dự, quay đầu lại nhìn về phía người trung niên áo đen.  

Trong bóng tối, người trung niên áo đen không để ý gật đầu.  

Đại hán đeo trường cung quay đầu lại trả lời: “Được thôi, ta đồng ý, nhưng phải tăng số lượng linh ngọc lên đến hai nghìn viên, đừng đưa ra điều kiện với ta!”  

“Hai nghìn viên?”  

Tả Vân sầm mặt lại, số lượng này hơi lớn, nhưng có thể bảo vệ được mạng sống của đám người Chương Bình cũng đáng giá.  

Hắn ta bèn cắn răng đáp: “Được thôi!”  

Đại hán trung niên cười: “Vậy ngươi bắt đầu trước đi”.  

Tả Vân vỗ vào túi trữ vật, định lấy linh ngọc ra... Nhưng hắn ta vừa thả lỏng một chút thì đột nhiên cảm ứng được một hơi thở nguy hiểm.  

Phụt!  

Trong bóng tối, một cái bóng đen lặng lẽ lao đến, không chờ Tả Vân phản ứng.  

Bóng đen đã cắn mạnh vào cổ hắn ta, đó là một con rắn độc đáng sợ.  

Tả Vân lập tức cảm thấy toàn thân dần yếu đi, tay chân tê liệt, không còn chút sức lực.   

“Ha ha ha ha, đệ tử tông môn vẫn ngây thơ như cũ”.  

Bùm!  

Đại hán trung niên cười phá lên, khí thế trên người lại tăng vọt, tăng gấp đôi so với trước đó.  

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 613


Ầm!  

Tà khí cuồng bạo kèm theo uy áp khủng khiếp khiến đám người Chương Bình chỉ mới Huyền Võ tầng ba không thể chịu nổi, khoé miệng chảy máu, ngã gục xuống ngay tại chỗ.  

Luồng tà khí vô hình kia tựa như một ngọn núi đè lên người họ, khiến họ không thể thi triển tu vi của mình, nằm sấp dưới đất, không động đậy nổi.  

Vẻ khinh thường loé qua trong mắt đại hán trung niên, ông ta mắng: “Rác rưởi! Tông môn thật lãng phí khi dùng tài nguyên cho các ngươi!”  

“Vậy sao?”  

Nhưng lúc này có một tiếng cười khẩy vang lên, nghe vô cùng chói tai.  

Đại hán trung niên sửng sốt, ngẩng đầu lên nhìn.  

Nhưng thứ ông ta nhìn thấy lại là một tia quyền mang từ xa đến gần, nó như một lưỡi kiếm sắc bén, liên tục phóng to trong tầm mắt của ông ta.  

Đợi đến khi hoàn hồn lại, ông ta đã không thể né tránh tia quyền mang ẩn chứa kiếm ý vô cùng mạnh mẽ kia.  

Quyền hệt như kiếm, kiếm hệt như quyền, nhân đa lưu ảnh, nhất bộ thất quyền!  

Trong tiếng động lớn, tiếng rồng ngâm hổ gầm vang lên, bảy cái bóng mờ chồng chất lên nhau. Trong nháy mắt, tia quyền mang chất chồng bắn vào ngực gã đại hán trung niên.  

Phụt!  

Đại hán trung niên bị đánh bay ngay tại chỗ, hộc ra một búng máu rồi ngã xuống đất.  

Khi đại hán trung niên định đứng lên, tiếng xương sườn gãy liên tục vang lên trước ngực ông ta, làm ông ta đau đến mức ngã gục xuống.  

Luồng kiếm kình chồng chất bảy tia quyền mang điên cuồng tàn phá trong cơ thể ông ta, nhất thời ông ta không thể đứng dậy.  

Trong mắt ông ta lập tức loé qua vẻ hoảng sợ: “Chuyện này sao có thể... Một cú đấm, chỉ một cú đấm đã làm ta tàn phế ư?”  

Thiếu niên trước mặt chỉ có tu vi Huyền Võ tầng hai, vừa rồi ông ta cũng không coi trọng hắn.  

Hoàn toàn không để ý...  

Vèo!  

Trong không gian mờ tối, một bóng đen lặng lẽ nhào về phía cổ Lâm Nhất.  

Nhưng Lâm Nhất không thèm nhìn, vẫn giữ vẻ mặt không cảm xúc, lạnh lùng bước về phía đại hán trung niên.  

Trong bóng tối, người trung niên áo đen cười nhếch mép, suy cho cùng cũng chỉ là một tên vô dụng, lát nữa ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!  

Ầm! 
 
Chương 614


Khí yêu sát khủng khiếp từ trên người Huyết Long Mã bùng nổ, tứ chi của nó nhanh chóng lao đi, trong chớp mắt đã chắn trước mặt Lâm Nhất, há miệng nuốt con rắn độc kia vào bụng.  

Rột roạt!  

Huyết Long Mã nhe răng cười với người trung niên áo đen, lộ ra hai hàm răng cửa, nó nhai thật kĩ rồi nuốt con rắn độc này xuống bụng ngay trước mặt ông ta.   

“Rắn cạp nia của ta!”  

Người trung niên áo đen trợn to mắt, tròng mắt như sắp rơi ra ngoài, con rắn cạp nia mà ông ta nuôi gần mười năm đã giúp ông ta giết rất nhiều người.  

Ngày hôm nay, ở ngay trước mặt ông ta, nó đã bị một con ngựa ăn... ăn sống mất...  

Lôi Long Giáng Thế, Thiểm Điện Trùng Thứ!   

Chiếc sừng cổ xưa lập loè ánh sáng lạnh, vừa cứng rắn vừa sắc bén, đột nhiên toé ra tia chớp loá mắt, chiếu sáng cả khu vực này còn hơn cả ban ngày.   

Cơ thể đỏ như máu toát lên một tia long uy, nó lao qua như cuồng long giáng thế, để lại ở phía sau lưng một tia chớp loá mắt.  

Người trung niên áo đen chưa kịp phản ứng lại sau hình ảnh hai hàm răng cửa của Huyết Long Mã, đã bị nó đâm văng ra.  

Bốp!  

Ngực bị chiếc sừng đâm thành một cái lỗ máu to bằng miệng bát, máu phun ra như suối.  

Thiểm Điện Trùng Thứ do Huyết Long Mã thi triển ngày hôm nay mạnh hơn nhiều so với lúc đối phó Lâm Nhất.  

Nếu như thi triển phải dùng gần như hết sức lực.  

Vừa đâm bay người áo đen xong, nó thở gấp, vô lực đuổi theo.  

Sau khi bị đâm văng ra rồi ngã xuống đất, người trung niên áo đen lập tức đứng dậy bỏ chạy, không dám ở lại.  

Bộ dạng của ông ta thảm hại, không còn vẻ kiêu ngạo và ngông cuồng như trước đó.  

“Chạy thoát được à?”  

Sau khi giế t chết đại hán trung niên, Lâm Nhất “hừ” một tiếng, vẻ mặt không chút cảm xúc.  

Hắn vung tay lên, hộp đựng kiếm mở ra, sau đó giơ tay cầm lấy Táng Hoa kiếm giữa cơn mưa hoa tường vi đầy trời.  

Khi tay phải hắn cầm chặt lấy chuôi kiếm, một luồng bá khí vô tận từ trên người Lâm Nhất điên cuồng phóng ra.  

Một kiếm quét ngang bốn phương! Một kiếm chém dọc tám hướng! Một kiếm xuyên chín tầng mây! Một kiếm chặt đứt mây trôi!   
 
Chương 615


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bốn phương tám hướng, mây giăng chín tầng!  

Hoa tường vi bay tứ tung, Lâm Nhất giận dữ rút kiếm, vung lên theo gió. Ở những nơi hắn đi qua, kiếm chưa vung lên, luồng kiếm thế bá đạo mãnh liệt đã khiến hàng cây cổ thụ chọc trời lần lượt nổ tung rồi đổ xuống.  

Người áo đen đang chạy trốn đột nhiên căng thẳng, nhận thấy được sự uy hiếp.  

Ông ta vội vàng ngoảnh đầu lại nhưng không thấy gì cả, khi ông ta định xoay người.  

Nhát kiếm càn quét bốn phương, mây giăng chín tầng, vung lên theo gió, ẩn chứa bá khí đảo loạn thiên hạ, đã chém ông ta thành hai nửa.  

Keng!  

Trong cơn mưa máu, Lâm Nhất cất kiếm vào vỏ, gió lớn thổi qua, trên chiếc áo xanh của hắn không hề dính một vệt máu.  

Các đệ tử Hỗn Nguyên Môn đang nằm rạp dưới đất, lần lượt bò dậy, nhìn thấy cảnh này đều trợn mắt ngoác mồm.  

Trong mắt họ tràn đầy chấn động, trố mắt đứng nhìn, đầu óc trở nên mờ mịt.  

Đặc biệt là Chương Bình, cái miệng vốn đã to, nay lại há to thêm gần như có thể nhét một quả trứng gà vào.  

Hắn ta không thể ngờ được Lâm Nhất, người vẫn luôn bị hắn ta khinh bỉ, cười nhạo chỉ biết chiếm hời trước đó, lại có thực lực đáng sợ như vậy.  

Nghĩ lại mình trêu chọc đối phương mấy lần mà chỉ bị đá hai cú.  

Hắn ta không nhịn được sợ hãi, trong mắt đầy kinh hoàng, nếu Lâm Nhất xấu tính thì dù hắn ta có chín cái mạng cũng không đủ cho đối phương giết!  

Vừa nghĩ tới đây, Chương Bình không cầm được rùng mình, run rẩy nói: “Mẹ nó, rốt cuộc ta đã đắc tội ai thế này...”  

Trên ngọn cây.  

Năm người phía công tử Nham Tâm nhìn thấy cảnh tượng diễn ra cách đó hai mươi dặm, trong mắt họ đều có vẻ kinh ngạc.  

Không ngờ một đệ tử ngoại môn Huyền Võ tầng hai của Lăng Tiêu Kiếm Các lại giết được hai tên thuộc hạ Huyền Võ tầng năm của đạo tặc Mạc La.  

Điều này thực sự hơi khó tin, khiến người ta phải ngạc nhiên.  

“Nếu ta không nhìn lầm, nhát kiếm vừa rồi hẳn là Bá Kiếm!”  

“Ghê thật, mấy năm nay Lăng Tiêu Kiếm Các đúng là thuận buồm xuôi gió, trước kia có Bạch Lê Hiên, bây giờ lại xuất hiện thêm một kỳ tài kiếm đạo”.  

“Thảo nào vừa rồi Hân Tuyệt huynh bảo chờ một lát xem sao, quả thật rất bất ngờ”.   

Các nhân tài kiệt xuất, tiếng tăm lẫy lừng của Đại Tần đế quốc nhẹ giọng khen ngợi, trong mắt tràn đầy hứng thú.  

Công tử Nham Tâm lạnh lùng nói: “Có gì ghê gớm đâu, hắn chỉ đánh bất ngờ và dựa vào ma sủng hung ác của mình thôi. Nếu Tả Vân không bị rắn độc cắn, hai gã tán tu này hợp sức cũng không làm gì được hắn!”  

Mọi người chỉ cười, không nói thêm gì nữa, họ biết Nham Tâm cảm thấy khó chịu khi sư đệ của mình bị so sánh với Lâm Nhất.  

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 616


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 617


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 618


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 619


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top