Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 560


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 561


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 562


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 563


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 564


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 565


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 566


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 567


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn


[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn


[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn


Bốn phương tám hướng, mây giăng chín tầng!  

Trước ánh mắt của mọi người, luồng bá khí vô tận lởn vởn trên người Lâm Nhất, nhát kiếm toả ánh sáng còn chói mắt hơn cả mặt trời lập tức chém Kiếm Điêu và Diệp Lưu Vân thành một cơn mưa máu.  

Chỉ một nhát kiếm đã giế t chết cả người lẫn chim.  

Lâm Nhất không chút do dự, dứt khoát gi ết chết người mà Vương Diễm không ngại vi phạm nội quy tông môn để bảo vệ.  

Dưới luồng ánh sáng chiếu rọi, nhát kiếm của Lâm Nhất tựa như thiên thần hạ phàm.  

“Bá Kiếm?”  

“Lẽ nào đây là Bá Kiếm, kiếm pháp mà nghìn năm qua trong tông môn không có mấy người tu luyện thành công?”  

“Nghe nói rất nhiều người tu luyện kiếm này đều bị thương bản nguyên, mất hết tu vi”.  

“Thật khó tin, không ngờ ngay cả Kiếm Điêu cũng bị chém chết...”  

“Nghe nói kiếm pháp này chỉ có một chiêu, cực kỳ kì quái, rất khó lĩnh ngộ”.  

Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này đều kinh ngạc thốt lên, cảm thấy chấn động.  

Họ không chỉ ngạc nhiên cuối cùng Diệp Lưu Vân vẫn khó thoát khỏi cái chết, còn chấn động trước nhát kiếm hắn dùng để giết Diệp Lưu Vân!  

Phù Quang vừa mới nguyền rủa Lâm Nhất ngã chết, giờ đây chỉ biết há hốc mồm không dám tin vào những gì mình nhìn thấy.  

Liễu Nguyệt hơi sững sờ, cảm thấy hoảng hốt, nhát kiếm của Lâm Nhất thực sự khiến nàng ta không kịp trở tay.  

Chẳng ai ngờ được cảnh tượng như vậy sẽ xuất hiện.   

Mới vừa rồi mọi người còn cười nhạo hắn làm ra vẻ, không biết tự lượng sức mình, còn muốn đuổi theo Kiếm Điêu đã giương cánh bay đi.  

Nhưng trong nháy mắt, Lâm Nhất đã vả mặt tất cả mọi người.  

Cả đám Liên Minh Quân Tử đều trợn tròn mắt, sắc mặt Vương Diễm tối sầm, suýt không cầm chắc thanh trường kiếm trong tay. 
 
Chương 568


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Kiếm Điêu của ta!”  

Nhìn cơn mưa máu đầy trời, Vương Diễm không cầm được la thất thanh, vô cùng đau lòng.  

Ở Lăng Tiêu Kiếm Các, để có được một con Kiếm Điêu không hề dễ dàng.  

Và để nuôi dưỡng Kiếm Điêu lên đến cảnh giới Huyền Võ còn khó hơn nữa. Kiếm Điêu vốn cô độc và kiêu ngạo, có khoảng tám đến chín mươi phần trăm không thể đột phá thành công.  

Nếu không thành công sẽ chết ngay lập tức.  

Kiếm Điêu vĩnh viễn trung thành tuyệt đối với chủ nhân của mình. Ở Đại Tần đế quốc cũng hiếm khi gặp được yêu thú loài chim dữ có thể thuần hoá triệt để.  

Có Kiếm Điêu thay cho đi bộ, có thể bay trên bầu trời, không những thuận tiện mà còn giúp ích rất nhiều trong chiến đấu.  

Theo lời đồn đại, nếu một võ giả muốn đạt tới trình độ có thể cùng múa với mây xanh, thì cần phải đạt đến cảnh giới Thiên Phách mới làm được.  

Vốn dĩ hắn ta chỉ muốn để Kiếm Điêu đưa Diệp Lưu Vân đi, không ngờ cả người lẫn chim đều chết!  

“Tiếc thật, một tên vô sỉ đã hại chết một con Kiếm Điêu”.  

Nhìn tư thế oai hùng của nhát kiếm do Lâm Nhất thi triển trên không trung, đôi mắt Hân Nghiên khẽ nheo lại, cô ta cười nhẹ, thầm thán phục trong lòng, nhát kiếm của Lâm sư đệ thực sự chấn động.   

Hoá ra ngọc bài công pháp mà hắn xin được ở Huyền Võ điện ngày hôm đó là Bá Kiếm.  

Nghe nói hắn đã bị trưởng lão thủ các làm cho thất khiếu chảy máu, quỳ một gối xuống đất vẫn cố chấp không từ bỏ, cuối cùng mới có thể đem ngọc bài cả bộ công pháp rời khỏi Huyền Võ điện.  

Tiểu tử này làm vậy là vì đã hứa với ta sao?  

Nhưng cũng không đến mức phải liều mạng như thế...  

“Hân Nghiên!”  

Vương Diễm phẫn nộ, lạnh lùng nhìn sang.  

Nụ cười trên mặt Hân Nghiên biến mất, cô ta lạnh giọng: “Vương Diễm, bây giờ không chỉ đơn giản là cái chết của Kiếm Điêu. Ngươi tự tiện nhúng tay vào trận chiến sinh tử trên núi Huyết Kỳ, vi phạm nội quy tông môn, ngươi nên nghĩ lại mình sẽ gặp hậu quả gì đi!”  

Vẻ lạnh lẽo thoáng qua trong mắt Vương Diễm, hắn ta trầm giọng: “Chuyện này không cần ngươi quan tâm, ta cũng rất muốn biết tông môn sẽ xử phạt Lâm Nhất thế nào khi hắn giết đồng môn ở bên ngoài đài sinh tử!”  

Hân Nghiên cười đáp: “Vương Diễm, ngươi không cần phải tự lừa dối mình. Ngay cả Bá Kiếm mà Lâm sư đệ cũng thi triển, đừng nói là giết một kẻ vốn đáng chết, dù bây giờ hắn có giết một người nữa, tông môn cũng sẽ không xử phạt hắn, còn ngươi? Quả thật tông môn không dám làm gì ngươi, nhưng...”  

Cô ta đổi chủ đề, cười khẩy: “Nhưng ngươi đã trộm gà không được còn mất nắm gạo, để ta xem ngươi sẽ ăn nói với tông tộc Vương Thị thế nào!”  

Bị Hân Nghiên chọc vào chỗ đau, Vương Diễm lập tức

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 569


Lâm Nhất cắn môi, mấy luồng nhu kình xuất hiện dưới lòng bàn chân, liên tục thay đổi vị trí trên không trung.  

Dưới sự kết hợp của cương như tịnh tề, hắn như bước đi trên không, vững vàng ngồi lên lưng Huyết Long Mã.  

Lộc cộc!  

Huyết Long Mã phi nước đại, nháy mắt đã đưa Lâm Nhất tới trước mặt Hân Nghiên.   

“Sư tỷ, may mà không làm tỷ mất mặt, ta đã giết được Diệp Lưu Vân!”, Lâm Nhất ngồi trên lưng ngựa, trầm giọng nói.  

Hân Nghiên nhẹ giọng cười, chỉ vào Vương Diễm ở phía trước: “Lâm sư đệ có biết người này không?”  

Vương Diễm!  

Đương nhiên là hắn biết, Diệp Lưu Vân bị hắn ta sai khiến nên mới ngấm ngầm gây ra đống rắc rối này, dồn hắn vào đường cùng.  

Trước đó Vương Diễm bị hung hồn thái cổ trấn áp, nhất thời không thể động đậy, Lâm Nhất đi qua đá vào người hắn ta.  

Nhưng chung quy vẫn vì chênh lệch tu vi quá lớn, hắn cũng chỉ có thể đá kẻ đầu têu này một phát.  

“Ta biết, hắn là Vương Diễm, Phó minh chủ Liên Minh Quân Tử, con cháu dòng chính của Vương Thị, sư huynh của Vương Ninh”, Lâm Nhất bình tĩnh trả lời.  

Hân Nghiên hỏi: “Vậy ngươi có biết ba ngày trước hắn đã nói gì không?”  

“Không biết”.  

“Vương sư huynh của chúng ta đã lớn tiếng tuyên bố ngay trước mặt mọi người, nói rằng hôm nay nhất định sẽ lấy đầu ngươi đặt trước mộ của đệ hắn”, Hân Nghiên nhìn chằm chằm đối phương, nói ra từng câu từng chữ.  

Cô ta dùng chính lời nói của Vương Diễm để tát cho đối phương một bạt tai thật mạnh.  

Mặt Vương Diễm đỏ tới tận mang tai, hắn ta tự biết mình không thể phản bác lời sỉ nhục của Hân Nghiên, bèn lạnh lùng bảo: “Về Liên Minh Quân Tử”.  

Hắn ta chỉ có thể xấu hổ dẫn các thành viên Liên Minh Quân Tử bỏ đi.   

“Ai cho phép ngươi đi?”  

Nhưng hắn ta vừa xoay người, một tiếng khịt mũi đã vang lên, chỉ thấy Lạc Phong trưởng lão lạnh mặt, chậm rãi bước tới.  

Vương Diễm đờ mặt ra, xoay người lại đáp: “Bái kiến Lạc trưởng lão”.  

“Hừ, tự tiện nhúng tay vào trận chiến sinh tử trên núi Huyết Kỳ, ngươi đúng là coi trời bằng vung, coi nội quy của Lăng Tiêu Kiếm Các như không tồn tại sao?”, Lạc Phong lạnh giọng quát lớn.  

Vương Diễm thản nhiên trả lời: “Vãn bối tự biết mình đã phạm phải lỗi lớn, ngày mai nhất định sẽ đích thân đến gặp Bạch Đình trưởng lão để nhận tội!”  

“Theo ta đến Chấp Kiếm đường”.  

Lạc Phong trưởng lão lạnh lùng bước tới một bước, vươn tay định bắt lấy Vương Diễm.  

Chuyện này...  

Thái độ quyết đoán đột ngột của Lạc Phong trưởng lão khiến mọi người kinh ngạc, trong mắt họ tràn đầy kì quái.  

Kể cả Hân Nghiên, tất cả đều tỏ ra khó hiểu.  

Lai lịch của Vương Diễm trong tông môn không chỉ đơn giản là con cháu dòng chính của tông tộc Vương Thị. Với thân phận này, hắn ta chưa thể có quyền thế lớn như vậy ở Kiếm Các. 
 
Chương 570


Nếu là trước đây, cho dù hắn ta thật sự vi phạm nội quy, chỉ cần không ra tay giết người thì tông môn sẽ không xử phạt hắn ta.  

Nhưng hôm nay hình như đã có một số thay đổi.  

Các thành viên Liên Minh Quân Tử thấy vậy đều biến sắc, vội vàng đi tới chặn Vương Diễm lại.  

“Láo xược!”  

Lạc Phong trưởng lão nổi giận, giơ tay lên đè mạnh xuống.  

Tu vi cảnh giới Tử Phủ đáng sợ lộ ra, cả đám lập tức bị áp chế đến mức sắc mặt trắng bệch, hộc máu văng ra xa.  

Vẻ mặt Vương Diễm trở nên rất khó coi, hắn ta nghiến răng: “Ta muốn gặp Bạch Đình trưởng lão!”  

Lạc Phong cười khẩy: “Ta biết ngươi đã chuẩn bị chu toàn, đã nhờ vả ông ta hôm nay đến đây để giải quyết trước. Nhưng ta nói cho ngươi biết, hôm nay ông ta không đến được đâu, ngươi nên ngoan ngoãn theo ta về đi!”  

Nói xong, Lạc Phong lấy một tấm Tiêu Vân lệnh ra.  

Tiêu Vân lệnh bình thường không có gì khác biệt, chỉ có thêm một đoá hoa mai.  

Vương Diễm biến sắc, vẻ hoảng sợ loé qua trong mắt, hắn ta cúi đầu: “Vãn bối biết tội, xin tiền bối xử phạt”.  

“Coi như ngươi thức thời!”  

Bốp!  

Lạc Phong sải bước về phía trước, tung một chưởng vào vai Vương Diễm, hắn ta lập tức hộc ra một búng máu, vẻ mặt cực kỳ đau đớn.  

“Một chưởng này là bài học nhỏ dành cho ngươi trước, quy định của Lăng Tiêu Kiếm Các không phải thứ mà ngươi thích giẫm là giẫm!”  

Vương Diễm sầm mặt, không dám oán giận câu nào.  

Đám người Lạc Già Sơn đều cảm thấy vô cùng hả hê, Vương Diễm kiêu ngạo càn quấy đã nhiều năm, chưa từng chịu thiệt thòi lớn đến thế!  

“Đi thôi, trưởng lão Chấp Kiếm đường đang chờ gặp ngươi đấy”.  

Lạc Phong áp giải Vương Diễm chuẩn bị rời đi, mặt không cảm xúc.  

Vương Diễm đột nhiên quay lại nhìn Hân Nghiên: “Hân Nghiên, đừng quên thân phận của ngươi. Ngươi bảo vệ Lâm Nhất chắc chắn sẽ không có kết cục tốt!”  

Tia sáng lạnh loé qua trong mắt Hân Nghiên, cô ta lạnh giọng: “Lo cho bản thân mình trước đi, nếu ta đã đưa Lâm Nhất vào thì ta sẽ tự bảo vệ hắn!”  

Ai cũng không ngờ Vương Diễm luôn ngang ngược, không coi ai ra gì, hôm nay lại rơi vào kết cục như vậy.  

Lâm Nhất cảm thấy tò mò, rốt cuộc thứ mà Lạc Phong trưởng lão lấy ra là loại Tiêu Vân lệnh nào?  

Trước mặt mọi người, Vương Diễm của Liên Minh Quân Tử bị Lạc Phong trưởng lão áp giải đi.  

Trong Lăng Tiêu Kiếm Các, đây là lần đầu tiên Vương Diễm ngông cuồng tự đại chịu thiệt thòi lớn như vậy.  

Các đệ tử ngoại tông Kiếm Các ở đây đều lặng lẽ nhìn Lâm Nhất bằng cặp mắt khác.  

Thiếu niên này thật ngông cuồng!  

Một thời gian nữa, rất có thể hắn sẽ trở thành một yêu nghiệt và thực sự thu hút sự chú ý của những người có chức vị cao.   

Cảnh tượng hắn ngồi trên lưng Huyết Long Mã, bay lên cao, rút Bá Kiếm ra khỏi vỏ vẫn còn quanh quẩn trong đầu mọi người.  

Quá mạnh! 
 
Chương 571


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong ấn tượng của họ, chưa từng có đệ tử ngoại tông nào có phong thái như thế này.  

Quả thật rất khó tin, không ai ngờ được Diệp Lưu Vân đã leo lên lưng Kiếm Điêu mà vẫn bị hắn chém chết!  

Ít nhất là mười năm, mọi người sẽ không thể quên được nhát kiếm ấy.   

Hân Nghiên nhìn Vương Diễm bị giải đi, khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ hiện lên vẻ lo âu.  

Câu nói cuối cùng của Vương Diễm đâm vào tim cô ta như một cây gai.  

“Sư tỷ đang nghĩ gì vậy?”  

Lâm Nhất từ trên lưng Huyết Long Mã leo xuống, nhẹ giọng hỏi.  

Hân Nghiên mỉm cười, ngừng suy nghĩ, dịu dàng trả lời: “Ta nghe nói ngươi lấy được Bá Kiếm cũng không dễ dàng, trưởng lão thủ các đã khiến ngươi chịu không ít đau khổ”.  

Nhớ lại mọi chuyện xảy ra ngày hôm đó, Lâm Nhất cảm thấy chua xót. Lúc ở Huyền Võ điện, hắn đã bị trưởng lão thủ các làm cho thất khiếu chảy máu, quỳ một gối xuống đất.  

Không ai hiểu, không ai có thể hiểu!  

Họ chỉ cho rằng hắn đòi lên tầng bốn Huyền Võ điện, nhưng không ai biết hắn chỉ vì một lời hứa.  

Lâm Nhất trầm giọng đáp: “Ta đã hứa với sư tỷ rằng phải giết Diệp Lưu Vân, dù thế nào ta cũng phải làm cho bằng được, sao có thể thất hứa?”  

“Tiểu tử nhà ngươi đã thật sự làm được! Ngày thường Liên Minh Quân Tử chèn ép chúng ta rất nhiều lần, hôm nay nhờ ngươi mà cuối cùng cũng khiến chúng chịu đau khổ!”  

Mặc Thành, thành viên nòng cốt của Lạc Già Sơn đứng bên cạnh Hân Nghiên cười sảng khoái.  

“Đúng đó, Lâm sư đệ, ngươi đã trút giận giúp chúng ta!”  

Các đệ tử Lạc Già Sơn khác lần lượt lên tiếng, trong lời nói tràn đầy thiện cảm với Lâm Nhất.  

Lâm Nhất cười đáp lại, hắn không nghĩ quá nhiều, chỉ muốn thực hiện việc mình đã hứa.  

Hơn nữa, nếu ngày đó không có Hân Nghiên ra tay, có lẽ nhát kiếm liều mạng của Diệp Lưu Vân kia đã lấy mạng hắn!  

Về tình về lý, hắn đều phải giết Diệp Lưu Vân.  

“Về Lạc Già Sơn nghỉ ngơi cho tốt, ta cũng cần kiểm tra vết thương của ngươi!”  

Hân Nghiên thấy trạng thái của Lâm Nhất không được tốt lắm, hắn đã bị thương khá nặng trong trận chiến lần này.  

Phải nhanh chóng chữa trị, hồi phục sức khoẻ mới là chuyện quan trọng.  

Cả đoàn người quay trở lại nơi ở của Lạc Già Sơn, Lâm Nhất đã hoàn toàn thả lòng, sau khi kiểm tra vết thương xong thì ngủ thiếp đi.  

Để giết Diệp Lưu Vân, hắn buộc phải vào Liên Minh Quân Tử.  

Dưới sự hỗ trợ của Phục Ma Ấn, Long Hổ Quyền thoạt nhìn

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 572


Trong ba ngày hắn ngủ, Lăng Tiêu Kiếm Các đã dấy lên một cơn phong ba vì hắn.  

Hầu hết các đệ tử ngoại môn đều bàn tán về trận chiến giữa hắn và Diệp Lưu Vân.  

Trận chiến ấy thực sự chấn động lòng người, biến đổi bất ngờ.  

Nhưng điều thật sự khiến cuộc phong ba này mãi không yên ắng chính là nhát kiếm cuối cùng do Lâm Nhất thi triển.  

Bốn phương tám hướng, mây giăng chín tầng!  

Đó là Bá Kiếm, cấm thuật mà nghìn năm qua có rất ít người tu luyện thành công.  

Nhiều người đã bị thương nặng, không thể bình phục vì tu luyện kiếm pháp này.  

Thế mà giờ lại có người thi triển nhát kiếm này ngay trước mặt mọi người.  

Tia sáng Bá Kiếm lại xuất hiện ở Lăng Tiêu, có thể nói là kinh thiên động địa.  

Ba ngày sau, Lâm Nhất mơ màng thức dậy, hắn cảm thấy tinh thần sảng khoái, toàn thân nhẹ nhàng, thoải mái không nói nên lời.  

Hắn nhanh nhẹn hơn gấp trăm lần, có nguồn sức lực như không bao giờ dùng hết.  

Chân nguyên chuyển động trong kinh mạch càng nhiều hơn trước kia, trận chiến này đã giúp cho tu vi và thân thể của hắn mạnh hơn nhiều.  

Xem ra trận chiến thật sự giúp ích rất nhiều cho việc tu luyện võ đạo.  

“Quần áo của mình!”  

Lâm Nhất nhìn xuống thì thấy chiếc áo xanh rách rưới của mình đã được thay bằng trường bào tông môn mới tinh.  

Lâm Nhất kinh ngạc ngẩng đầu lên thì thấy Lý Vô Ưu đang ngủ gật trong phòng mình.  

“Vô Ưu”.  

Lâm Nhất gọi một tiếng, Lý Vô Ưu lập tức tỉnh dậy, vẻ vui mừng thoáng qua trong mắt, cười bảo: “Đại ca, cuối cùng huynh cũng tỉnh”.  

“Ai đã thay quần áo cho ta thế, ngươi giúp ta à?”  

Vẻ mặt Lý Vô Ưu khẽ đổi, hắn ta cười đáp: “Ta là thẳng nam hàng thật giá thật, huynh đừng hiểu lầm nha”.  

Lâm Nhất nhíu mày: “Tiểu tử nhà người đang nghĩ gì vậy?” 

“Hì hì, không nói chuyện này. Đương nhiên là do sư tỷ thay quần áo cho huynh, Hân Nghiên sư tỷ đã tự tay thay quần áo giúp huynh, còn đuổi chúng ta ra ngoài nữa kìa... Tiểu đệ hâm mộ lắm đó, huynh nói xem nếu ngày nào đó ta bị thương thì có được đãi ngộ như vậy không?”  

Lâm Nhất nghe vậy thì hiểu, với tác phong của Hân Nghiên sư tỷ cũng có khả năng lắm.  

Chỉ là Lý Vô Ưu đã quên mất bài học trần truồng chạy trên cánh đồng tuyết Mạc Bắc ngày hôm đó.  

Được Hân Nghiên sư tỷ chạm vào cũng không phải dễ.  

Sau một lúc trò chuyện, Lý Vô Ưu nghiêm mặt nói: “Đại ca, ta định bế quan một thời gian”.
 
Chương 573


Lâm Nhất ngạc nhiên cười: “Mặt trời mọc ở hướng Tây à? Không ngờ ngươi lại định chuyên tâm tu luyện đấy, trước đây ta đã đốc thúc ngươi rất nhiều lần”.  

“Trước khi rời nhà, phụ thân đã nói với ta rằng dừng ở cảnh giới Tiên Thiên lâu một chút cũng không sao. Đại Diễn Tinh Quyết khác với những công pháp khác, nếu đột phá Huyền Quan sẽ có thể thăng cấp như diều gặp gió. Bản tính ta vốn lười biếng nên cũng không gấp gáp, nhưng...”  

Lý Vô Ưu thở dài: “Ba ngày trước, trong trận chiến giữa Liên Minh Quân Tử và Lạc Già Sơn, một kẻ Tiên Thiên thất khiếu như ta chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn mọi người liều mạng, không thể giúp ích được gì, cảm giác ấy rất khó chịu”.  

Lâm Nhất nghiêm túc giải thích: “Ngươi đừng nghĩ nhiều, trận chiến giữa hai hội Đồng Minh chỉ toàn nhân tài kiệt xuất. Nếu ngươi thật sự xông lên, Hân Nghiên sư tỷ mới lo lắng đấy”.  

“Đúng! Vậy nên ta đã quyết định, nếu không đột phá Huyền Quan thì sẽ không xuất quan, ít nhất là không thể làm kẻ vướng chân”.  

Xưa nay Lý Vô Ưu là một người vô tâm, nay lại lộ ra vẻ nặng nề hiếm thấy.  

Lâm Nhất ngẩn ra, cười bảo: “Trong rừng rậm u ám, Đại Diễn Tinh Quyết của ngươi đã bộc lộ tiềm năng rất lớn, ta rất mong chờ sau khi ngươi đột phá Huyền Quan sẽ có thực lực như thế nào, cũng rất mong chờ cái ngày mà ngươi thực sự trở thành đệ nhất kiếm khách của nước Đại Tần”.  

Lý Vô Ưu gãi đầu: “Vậy cứ quyết định vậy đi, chờ ta xuất quan, ta nhất định sẽ cho huynh một bất ngờ”.  

“Nói gì mà náo nhiệt thế?”  

Tiếng cười như chuông bạc vang lên từ ngoài cửa, Hân Nghiên mặc sườn xám, phong thái yểu điệu bước vào.  

Trong căn phòng nhỏ hẹp lập tức trở nên sáng sủa, dường như có hoa tươi phủ kín, rực rỡ lên hẳn, mùi thơm ngây ngất.  

Ánh nắng rọi vào người Hân Nghiên, phủ lên thân hình đầy đặn và nóng bỏng của cô ta một lớp ánh sáng.  

Lâm Nhất và Lý Vô Ưu đều nhìn ngây người, hồi lâu sau mới hoàn hồn lại.  

Lý Vô Ưu cười bảo: “Sư tỷ, ta đi trước đây, hai người trò chuyện đi”.  

Trước khi đi, hắn ta còn lưu luyến nhìn lại, nuốt một ngụm nước bọt mới ra ngoài.  

“Tiểu Lý Tử vẫn không đổi tính, nhưng hắn đã ở trong phòng chăm ngươi ba ngày, ngươi phải quý trọng người bạn này đấy”.  

Trước ánh mắt của Lý Vô Ưu, Hân Nghiên chỉ cười hờ hững, nhìn Lâm Nhất nói.  

“Ta biết, lần này cũng coi như hắn hiểu chuyện”.  

Hai người đã đồng hành suốt chặng đường ở cánh đồng tuyết Mạc Bắc, còn trải qua sinh tử trong rừng rậm u ám, tình cảm của họ dành cho nhau đã sớm vượt xa tình bạn bình thường.  

Hân Nghiên nhẹ giọng: “Ta thấy ngươi trông có sức sống hơn nhiều, chắc xuống giường được rồi chứ?”  

Lâm Nhất gật đầu: “Được rồi”.  

“Vậy thì tốt, Lạc trưởng lão vào đi”.  

Hân Nghiên nhìn ra ngoài gọi một tiếng, Lạc Phong trưởng lão cười tủm tỉm bước vào.  

Thấy vậy, Lâm Nhất vội vàng thi lễ. 
 
Chương 574


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lạc Phong trưởng lão là trưởng lão có quyền cao chức trọng ở nội tông, ông ta cũng chiếu cố hắn khá nhiều, không thể thất lễ.  

Lạc Phong nhanh chóng ngăn cản, cười bảo: “Không cần khách sáo, ta chỉ được người khác uỷ thác thôi. Có người muốn gặp ngươi, nhưng ta sợ ngươi vẫn chưa bình phục, có chỗ không tiện nên nhờ Hân nha đầu vào gặp ngươi trước”.  

Lâm Nhất nghi hoặc: “Ai muốn gặp ta?”  

Hân Nghiên cười đáp: “Ngươi đừng hỏi, ngay cả ta Lạc Phong trưởng lão còn không nói, chắc chắn là một nhân vật lớn”.  

Lạc Phong cười bí ẩn, không nhiều lời nữa mà vung tay lên: “Không vội, trước tiên ta sẽ nói cho ngươi biết một chuyện khác, Vương Diễm đã bị phạt ở Chấp Kiếm đường, hình phạt là tự đâm ba nhát dao, đánh gãy tứ chi!”  

Lâm Nhất nghe vậy thì khẽ biến sắc, lập tức hiểu.  

“Hình phạt này quá nặng, nhưng với nội tình của Vương gia, hắn nằm vài tháng sẽ hoàn toàn bình phục thôi”.  

Lạc Phong thở dài, coi như ngầm thừa nhận: “Cũng không thể thật sự phế bỏ hắn, lần này dạy cho hắn một bài học, ít nhất hắn sẽ không dám ra tay với ngươi trong tông môn. Nhưng thật ra việc này không quan trọng, quan trọng là bày tỏ thái độ của chúng ta, tông tộc Vương Thị muốn động tới ngươi cũng cần phải cân nhắc!”  

Lâm Nhất ngẩn ra, cũng hiểu được phần nào đó thâm ý của Lạc Phong.  

Vương Diễm muốn giết hắn, ngoài việc báo thù cho đệ đệ của hắn ta, nguyên do thật sự vẫn là cây đại thụ tông tộc Vương Thị.  

Dù không có Vương Diễm, họ cũng khó có thể bỏ qua cho hắn.  

Tông tộc Vương Thị cao thủ nhiều như mây, chỉ cần hắn bước ra khỏi Lăng Tiêu Kiếm Các, họ có rất nhiều cơ hội ra tay.  

Nhưng hôm nay có sự uy hiếp của Lăng Tiêu Kiếm Các, ít nhất Lâm Nhất sẽ không bị đe doạ khi ra ngoài một mình trong thời gian ngắn.  

“Đi theo ta”.  

Thấy Lâm Nhất có vẻ đã hiểu, Lạc Phong trưởng lão không nói nhiều nữa.  

Hai người lần lượt ra khỏi Lạc Già Sơn, đi vòng qua mấy ngọn núi, ngang qua một số đại điện được gọi là cấm địa tuyệt đối đối với đệ tử, sau đó đi thêm vài vòng nữa mới đến một ngọn núi bí ẩn.  

Trên núi trải rộng những rừng mai, hương hoa ngào ngạt thấm vào lòng người, nhìn có vẻ tao nhã.  

Lúc này có một người đang đứng trên vách đá cuối rừng mai, nhìn xuống Lăng Tiêu Kiếm Các.  

“Đại nhân, ta đã đưa Lâm Nhất đến”.  

Lạc Phong trưởng lão cung kính thi lễ, không chờ người nọ trả lời đã rời đi.  

Một lát sau, trong khu vườn mai rộng lớn chỉ còn lại Lâm Nhất và người chắp tay đứng ở phía cuối kia.  

“Lại đây”.  

Người nọ nhẹ giọng gọi.  

Lâm Nhất nghe lời, nhanh chóng đi xuyên qua con đường nhỏ ngoằn ngoèo tĩnh mịch trong rừng mai, sau đó đến

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 575


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 576


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 577


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 578


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 579


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top