Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 420


Chương 420

“Nhóc con, đứng lại!”

Lâm Vân mới đỗ xe ở cửa xong, một người đàn ông khôi ngô đột nhiên ngăn cản đường đi của Lâm Vân.

Người này, đúng là người Khương Hùng Dũng phải tới, Trương Tuấn Kiệt.

“Anh là ai?” Lâm Vân hơi nhíu mày nhìn người này.

“Tôi là người muốn lấy mạng cậu!” Trương Tuấn Kiệt khàn giọng nói.

“Muốn mạng của cậu Thiên, phải hỏi xem tôi có đồng ý hay không?”

Một giọng nói khàn khàn trầm thấp, vang lên ở sau lưng Trương Tuấn Kiệt.

Trương Tuấn Kiệt quay đầu lại nhìn, người xuất hiện trong tầm mắt anh ta đúng là Thạch Hàn.

“Cậu là tên nhóc vệ sĩ kia đúng không? Vậy tôi sẽ giải quyết cậu trước, rồi lại giải quyết tên nhóc kia.

Trương Tuấn Kiệt vừa nói, vừa cởi áo khoác ra, lộ ra bắp thịt rắn chắc.

“Từng có rất nhiều người muốn giải quyết tôi.

“Nhưng mà…!Bọn họ đều đã thành thi thể.”

Thạch Hàn khàn giọng nói..

Thạch Hàn hơi gầy, ở trong mắt Trương Tuấn Kiệt toàn thân đầy bắp thịt, quả thật nhìn có vẻ không lọt nổi vào mắt.

“Ha ha, đúng là ngông cuồng, Trương Tuấn Kiệt tôi chưa từng gặp được đối thủ trong cùng thế hệ ở thành phố Bảo Thạnh, hi vọng cậu đừng quá yếu, như vậy không có ý nghĩa gì.” Trương Tuấn Kiệt cười nói.

“Tôi cũng có ý nghĩa như anh vậy, từ khi về nước tới nay, đã lâu rồi tôi không gặp được đối thủ, hi vọng anh đừng yếu quá, ra tay đi.

Thạch Hàn bình tĩnh nói.

“Hừ, dám cuồng vọng trước mặt Trương Tuấn Kiệt tôi như vậy, chịu chết đi!”

Trương Tuấn Kiệt trực tiếp vung quả đấm như bao cát ra, một quyền đánh về phía Thạch Hàn.

“Vèo!” Một quyền này của Trương Tuấn Kiệt mang theo gió mạnh, tràn ngập uy lực.

“Quá yếu!” Thạch Hàn lại lắc đầu.

Lúc quả đấm đến trước mặt Thạch Hàn, Thạch Hàn lập tức xòe bàn tay ra nằm lấy quả đấm của Trương Tuấn Kiệt.

Trương Tuấn Kiệt vốn vô cùng tự tin, lúc này sắc mặt thay đổi.

Trương Tuấn Kiệt muốn rút quả đấm của mình về, nhưng anh ta phát hiện sức mạnh của đối phương vô cùng kinh người.

Ngay sau đó, Thạch Hàn trực tiếp dùng lực xoay một “Á!”

Cùng với tiếng kêu thảm thiết thê lương, cả cánh tay của Trương Tuấn Kiệt bị xoay ba trăm sáu mươi độ.

Đồng thời Thạch Hàn xông thẳng tới trước mặt Trương

Tuấn Kiệt, nâng chân đá vào đầu gối anh ta một cái.

Đầu gối của Trương Tuấn Kiệt trực tiếp gấp khúc, gấp khúc ra một độ cong vô cùng khủng bố.

Đầu gối của Trương Tuấn Kiệt bị phế cho nên ngã nhào xuống đất, anh ta đau tới mức hít vào một hơi khí lạnh, cả người đều đang run rẩy.

Vừa vặn chỉ có hai chiêu, thắng bại đã phân.

Lâm Vân nhìn cục diện chiến đấu, không thể không cảm thán, Thạch Hàn đúng là lợi hại quá rồi.

Trương Tuấn Kiệt nhìn có vẻ rất mạnh, nhưng ở trước mặt Thạch Hàn lại không đỡ được một chiêu sao?

Thạch Hàn đi tới trước mặt Trương Tuấn Kiệt, nhìn chằm chằm Trương Tuấn Kiệt trên đất lắc đầu nói: “Vốn đang định làm nóng người, nhưng mà anh quá yếu, ngay cả khiến tôi làm nóng người cũng không đủ tư cách” “Cậu…!Rốt cuộc cậu là ai, sao cậu có thể lợi hại như vậy?” Trương Tuấn Kiệt sợ hãi nhìn chằm chằm Thạch Hàn.
 
Chương 421


Chương 421

Trước đây, Trương Tuấn Kiệt luôn rất tự tin với thực lực của mình, anh ta cảm thấy mình rất mạnh.

Nhưng vừa mới lĩnh giáo sức mạnh của Thạch Hàn xong, anh ta mới hiểu ra mình yếu cỡ nào.

“Với thực lực của anh, còn chưa xứng để biết tên tôi”

Thạch Hàn bình tĩnh nói.

Ngay sau đó, Thạch Hàn quay đầu nhìn về phía Lâm

Thiên nói: “Cậu Thiên, nên xử lý anh ta thế nào đây?”

Lâm Vân đi tới trước mặt Trương Tuấn Kiệt, nói: “Nói, là ai phải anh tới đây?”

Trương Tuấn Kiệt câm miệng không nói.

“Không nói à? Thạch Hàn, ra tay với anh ta chút đi.” Lâm Vân lạnh giọng nói.

Thạch Hàn gật đầu, sau đó đạp mạnh vào đầu gối

Trương Tuấn Kiệt.

“Á!”

Cùng với tiếng kêu thảm thiết thê lương, đầu gối của Trương Tuấn Kiệt bị giẫm máu thịt mơ hồ.

Trương Tuấn Kiệt đau tới mức đầu đầy mồ hôi, gương mặt đều trở nên trắng bệch.

“Tôi nói! Tôi nói, là Khương Hùng Dũng nhà họ Khương phái tới.” Trương Tuấn Kiệt khai ra luôn.

Trương Tuấn Kiệt biết rõ, lúc trước anh ta đã khai tên của mình, cho dù mình không nói, đối phương điều tra tên của anh ta cũng có thể tra ra được Khương Hùng Dũng.

“Khương Hùng Dũng! Lại là Khương Hùng Dũng! Ông ta muốn tôi chết như vậy à?” Lâm Vân híp mắt, trong mắt lóe lên ý lạnh.

“Cậu Thiên, nên xử lý người này thế nào? Giết anh ta sao?” Thạch Hàn chỉ Trương Tuấn Kiệt trên đất “Không, cắt đứt gân tay gân chân anh ta, dẫn theo anh ta đi gặp Khương Hùng Dũng.” Lâm Vân lạnh giọng nói.

Khương Hùng Dũng phải người tới giết mình nhiều lần, sao anh có thể chịu đựng?

Trong biệt thự của Khương Hùng Dũng.

Khương Hùng Dũng đang chờ đợi tin của Trương Tuấn Kiệt, ông ta chờ mong bây giờ có thể hoàn toàn giết chết Lâm Vân.

Lúc này, một đàn em vội vàng chạy vào.

“Ông Khương, ngoài cửa có người tên Lâm Vân, cậu ta nói muốn gặp ông” Đàn em nói.

“Cái gì?” “Cậu ta ở cửa sao?”

Khương Hùng Dũng kinh hãi đứng bật dậy.

“Khương Hùng Dũng! Ông thật to gan.” Một giọng nói sắc bén truyền từ bên ngoài vào.

Ngay sau đó, bóng dáng Lâm Vân đi từ bên ngoài vào.

Thạch Hàn theo sát phía sau Lâm Vân, trong tay Thạch Hàn là Trương Tuấn Kiệt bị xách như xách chó chết.

“Trương Tuấn Kiệt!” Khương Hùng Dũng và luật sư đứng bên cạnh ông ta thấy Trương Tuấn Kiệt xong, đều kinh hãi trợn to mắt.

Lâm Vân và Thạch Hàn đã đi tới phòng khách trong biệt thự.
 
Chương 422


Chương 422

“Rầm!”

Thạch Hàn ném Trương Tuấn Kiệt lên trên mặt đất.

“Gần chân gần tay anh ta đã bị đứt, nhất định cả đời này sẽ thành phế nhân rồi.”

Lâm Vân vừa nói, vừa không mời tự ngồi, ngồi đối diện Khương Hùng Dũng.

“Rầm!” “Cậu…!Cậu đúng là can đảm lắm!”

Khương Hùng Dũng vỗ mạnh lên bàn, vẻ mặt vô cùng giận dữ.

Đối với Khương Hùng Dũng mà nói, Trương Tuấn Kiệt là mãnh tướng cuối cùng ở trong tay ông ta, là một lá bài tẩy trong tay ông ta, bây giờ lại bị phế bỏ thành như vậy?

Hơn nữa đối phương còn dám tới tìm ông ta, tự mình ném Trương Tuấn Kiệt tàn phế trước mặt ông ta, đây hoàn toàn là tới nhục nhã ông.

“Rầm!”

Lâm Vân cũng vỗ mặt bàn, trợn to mắt đứng dậy, lớn tiếng nói: “Rốt cuộc là ai can đảm đây? Vậy mà ông dám phái người ám sát tôi nhiều lần, ông nghĩ rằng Lâm Vân tôi dễ bắt nạt à?”

Giọng nói của Lâm Vân vang vọng trong phòng khách, tràn ngập khí thế.

“Khương Hùng Dũng, hôm nay tôi tới là muốn nói cho ông biết, chỉ dựa vào đảm phế vật này của ông đã muốn giết tôi, còn kém xa lắm.

“Sau này ông còn dám phái người tới giết tôi, tới một đứa tôi giết một đứa, tới hai đứa tôi giết một cặp, tới mười đứa trăm đứa, cũng sẽ giết sạch hết.” Lâm Vân hung dữ nói.

Sau khi nói xong, Lâm Vân trực tiếp xoay người.

“Thạch Hàn, chúng ta đi!” “Đứng lại cho tôi!”

Khương Hùng Dũng rống to một tiếng, nhất thời mười mấy vệ sĩ trong phòng đều xông lên, vây quanh Lâm Vân và Thạch Hàn.

“Lâm Vân tôi không thể không bội phục dũng khí của cậu, chỉ dẫn theo một người mà dám xông vào nhà tôi.

Cậu nghĩ mình dễ dàng rời đi được sao? Không dễ như vậy đâu.” Khương Hùng Dũng trợn to mắt.

“Chỉ dựa vào đám chó mèo này của ông, ông cảm thấy ngăn được tôi sao?” Lâm Vân cười mỉa nói.

“Tôi biết vệ sĩ của cậu lợi hại, thậm chí ngay cả Trương Tuấn Kiệt đều không phải đối thủ của cậu ta, nhưng cậu ta lợi hại tới mấy, cậu ta có thể lợi hại hơn súng sao?”

Sau khi Khương Hùng Dũng nói tới đây, ông ta lập tức lấy một khẩu súng dưới bàn ra.

Súng ống được quản lý rất nghiêm khắc trong nước, muốn lấy được rất khó, nhưng nhân vật như Khương Hùng

Dũng, có thể lấy được một khẩu súng cũng không kỳ lạ.

Khương Hùng Dũng dùng súng chĩa vào Lâm Vân và Thạch Hàn.

“Lâm Vân, chỉ cần tôi khẽ bóp cò, cậu và vệ sĩ của cậu đều phải chết.” Vẻ mặt Khương Hùng Dũng dữ tợn.

Lâm Vân nhìn về phía Khương Hùng Dũng, đồng thời cười mỉa nói: “Trước khi tôi tới nhà ông, tôi đã thông báo với người của tôi rồi, nếu tôi gặp chuyện gì không may, bọn họ sẽ nói cho ông ngoại của tôi biết, tôi xảy ra chuyện ở nhà Khương Hùng Dũng ông, tôi dám cam đoan không chỉ ông chết, cả nhà Khương Hùng Dũng ông cũng phải chết theo tôi!

Sau khi Khương Hùng Dũng nghe thấy thế, sắc mặt lập tức thay đổi.

“Tôi đi đây, nếu ông có can đảm thì cứ việc nổ súng.” Lâm Vân cười mỉa nói.

Ngay sau đó, Lâm Vân trực tiếp xoay người.

“Thạch Hàn, chúng ta đi!”
 
Chương 423


Chương 423

Sau khi nói xong, Lâm Vân sải bước đi ra ngoài, mà Thạch Hàn theo sát phía sau Lâm Vân.

Khương Hùng Dũng dùng súng chĩa vào bóng lưng Lâm Vân, trong mắt lóe lên lửa giận vô tận, hai tay không ngừng run rẩy.

Nhưng mãi đến khi Lâm Vân ra khỏi cửa, Khương

Hùng Dũng cũng không nổ súng.

Sau khi Lâm Vân rời đi.

“Pång! Pång! Pång! Pång! Pång! Pång!” “Khốn nạn! Khốn nạn! Khốn nạn!”

Khương Hùng Dũng phẫn nộ rỗng to, đồng thời chĩa họng súng về phía Trương Tuấn Kiệt trên đất, liên tục nổ súng, mãi đến khi bắn sạch đạn trong súng, Khương Hùng Dũng vẫn bóp cò bảy tám lần.

Trương Tuấn Kiệt nằm trên đất bị bắn trúng sáu phát, đã không còn hơi thở nữa.

Dù sao Trương Tuấn Kiệt đã thành phế vật, đối với Khương Hùng Dũng mà nói đã không còn giá trị gì, cộng thêm Trương Tuấn Kiệt không hoàn thành nhiệm vụ, tất nhiên là thành đối tượng phát tiết của Khương Hùng Dũng.

Đám đàn em và luật sư ở trong phòng đều bị dọa sợ toàn thân phát run, không dám thở mạnh.

Sau khi Khương Hùng Dũng bắn xong, lại ném mạnh lên đất, sau đó mới quay người ngồi xuống.

“Ông Khương, vệ sĩ này của cậu ta cũng quá lợi hại rồi, ngay cả Trương Tuấn Kiệt đều không phải là đối thủ, xem ra chúng ta nên bàn bạc kỹ hơn.

Luật sư nghiêm túc cẩn thận nói.

Bên kia, sau khi Lâm Vân ra khỏi biệt thự, anh cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Lâm Vân kết luận Khương Hùng Dũng không dám nổi súng với mình, nhưng Lâm Vân không dám đảm bảo một trăm phần trăm, nhỡ đâu Khương Hùng Dũng mất đi lý trí thì sao? “Hẳn là sau này, Khương Hùng Dũng sẽ không phải người tới ám sát mình nữa đâu.” Lâm Vân lẩm bẩm.

Lâm Vân tin, chỉ cần Khương Hùng Dũng có chút đầu óc, sau này sẽ không dám tùy tiện phải người tới ám sát mình nữa.

Đúng lúc này, bỗng nhiên di động của Lâm Vân vang lên, đây là một số lạ.

“Alo, ai vậy?” Lâm Vân nghe điện thoại.

“Alo, là Lâm Vân sao? Tôi là lớp trưởng lớp cấp ba của cậu, ngày kia lớp chúng ta tổ chức tụ tập với nhau, cậu muốn đi không?” Giọng nói ở trong điện thoại có chút quen thuộc.

Lâm Vân có thể chắc chắn, giọng nói này là giọng lớp trưởng trung học.

“Họp lớp sao? Đương nhiên là tôi muốn đi rồi!” Lâm Vân nhếch miệng cười.

Trước đây trong lớp tổ chức tụ tập, nhưng Lâm Vân chưa bao giờ đi, bởi vì thời trung học đối với Lâm Vân mà nói, là chuyện vô cùng u ám, ba năm đó của mình, không ít lần bị đám lưu manh ác ôn trong lớp bắt nạt.

Mà hiện giờ, Lâm Vân đã không còn là Lâm Vân trước đây, dễ dàng bị bắt nạt nữa.

Một số ân oán tình cừu trước đây, cũng tới lúc thanh toán.

Cho nên, buổi họp lớp hiện giờ, Lâm Vân nhất định sẽ đi..

Lớp trưởng là con gái, đối với người lớp trưởng này, lúc học trung học Lâm Vân có ấn tượng khá tốt đối với cô ấy, khi đó cô ấy còn từng giúp anh, nói thật khi đó trong lòng Lâm Vân cũng rất cảm kích cô ấy.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, đảo mắt đã tới ngày hẹn gặp.

Bốn giờ chiều, Lâm Vân lái chiếc xe Lamborghini, dựa theo địa chỉ mà lớp trưởng gửi cho mình, đi tới địa điểm liên hoan.
 
Chương 424


Chương 424

Khách sạn Hoàng Hà, đây là một khách sạn cấp ba sao ở thành phố Bảo Thạnh, nơi này cũng là địa điểm liên hoan của lớp hôm nay.

Lâm Vân đỗ xe trong bãi đậu xe xong, lập tức đi thẳng vào khách sạn.

Tầng một khách sạn, lớp trưởng Lý Minh Nguyệt đang đứng ở sảnh tiếp đãi các bạn học tới đây.

“Lớp trưởng Lý Minh Nguyệt.” Lâm Vân mỉm cười chào hỏi Lý Minh Nguyệt.

Ba năm không gặp, Lâm Vân phát hiện lớp trưởng Lý Minh Nguyệt thay đổi rất nhiều, lúc học trung học Lý Minh Nguyệt ăn mặc rất đơn giản, nhìn cũng rất bình thường.

Nhưng mà lớp trưởng Lý Minh Nguyệt lúc này đã trang điểm xinh đẹp, tóc cũng ép tháng, so với trung học nhìn có vẻ thành thục, đẹp hơn nhiều.

“Lâm Vân, đúng là cậu rồi, liên hoan lần trước cậu không tới, cuối cùng hôm nay cậu cũng đến rồi.

Lớp trưởng Lý Minh Nguyệt cười nói.

“Lớp trưởng, mấy năm nay cậu thế nào?” Lâm Vân “Tôi đang học đại học, cũng khá ổn.

Lý Minh Nguyệt hỏi.

Im lặng một lát, lớp trưởng Lý Minh Nguyệt tiếp tục nói: “Cậu lên tầng trước đi, lên tầng ba rẽ trái, đi tới phòng VIP ở cuối cùng, các bạn học đều đã tới hơn nửa, cậu lên ôn chuyện với bọn họ trước đi.” “Ừ.” Lâm Vân gật đầu, sau đó đi tới thang máy.

Trong phòng VIP ở tận cùng tầng ba.

Lúc này trong phòng VIP đã tụ tập hơn ba mươi bạn học, mọi người tụm năm tụm ba, đang nói chuyện vô cùng hằng say.

Lâm Vân chậm rãi đi vào trong phòng VIP, đồng thời nhìn lướt qua, đều là gương mặt quen thuộc, chỉ là cách ăn mặc hiện giờ của các bạn học, lại khiến Lâm Vân cảm thấy xa lạ.

“Lâm Vân.

Lâm Vân mới đi vào phòng VIP, một giọng nói mềm mại vang lên sau lưng anh.

Lâm Vân quay đầu nhìn, lọt vào tầm mắt là một cô gái có gương mặt vô cùng xinh đẹp, mái tóc xoăn màu rượu đó, dáng người cao gầy.

Cô ta là hoa khôi của lớp Lâm Vân, tên là Trương Ngọc Anh.

Lúc học trung học, có rất nhiều bạn học nam đều để ý tới cô ta.

Lúc đó cô ta ngồi trước.

Lâm Vân, bởi vì thành tích của Lâm Vân rất tốt, Trương Ngọc Anh gặp đề khó không làm được, sẽ hỏi Lâm Vân cách làm, cho nên hai người cũng có chút quan hệ.

Cũng chính vì nguyên nhân này, khiến cho mấy tên lưu mạnh trong lớp ghen tị, cho nên mấy tên lưu manh kia thích tìm Lâm Vân bắt nạt, khiến Lâm Vân không chịu nổi quấy nhiễu này, thậm chí tạo thành ảnh hưởng tâm lý, khiến thành tích bị giảm đi rất nhiều.

Ba năm không gặp, hiện giờ Trương Ngọc Anh ăn mặc tỉ mỉ, tất nhiên là càng đẹp hơn.

Chỉ là vẻ thanh thuần và trẻ con ở trên người cô ta cũng đã không còn.

“Bạn học Lâm Vân thật sự là cậu, không ngờ tới cậu cũng đến tham dự buổi gặp mặt lần này, lần trước không thấy cậu tới.” Trương Ngọc Anh nói.

“Ừ.” Lâm Vân mỉm cười đáp.

“Trương Ngọc Anh, nếu tôi nhớ không nhầm, cậu thi học viện nghệ thuật trong tỉnh, thế nào rồi?” Lâm Vân hỏi.

“Tôi đang học ở đó, cậu thì sao?” Trương Ngọc Anh hỏi.
 
Chương 425


Chương 425

Không đợi Lâm Vân đáp lại, phía sau truyền tới một giọng nói vang dội: “Đương nhiên là cậu ta vẫn thảm như trước, hôm trước tôi và Triệu Tiến Minh gặp tên này đang phát tờ rơi ở quảng trường Tỉnh Xuyên đấy

Lâm Vân quay đầu nhìn, người nói chuyện đúng là Kiều Thanh Bình, anh ta và Triệu Tiến Minh, còn có Tôn Thiện Nhân cùng đi từ ngoài cửa vào.

Hôm trước Lâm Vân phát tờ rơi ở quảng trường Tỉnh Xuyên gặp hai bạn học cũ, là Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh.

Còn Tồn Thiện Nhân đi trước hai người, Lâm Vân nhìn thấy anh ta xong, trong mắt lập tức lóe lên ý lạnh.

Lúc học trung học, Tôn Thiện Nhân là thủ lĩnh của đám lưu manh trong lớp.

Khi đó Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh là tay sai của Tôn Thiện Nhân.

Đến bây giờ Lâm Vân vẫn còn nhớ rõ, người dẫn đầu bắt nạt mình lúc học trung học, chính là Tôn Thiện Nhân này.

Khi đó trong lòng Lâm Vân vô cùng oán hận Tôn Thiện Nhân.

Cho dù là bây giờ nhìn thấy anh ta, oán hận trong lòng Lâm Vân vẫn còn như cũ.

Ngoài ra khi học trung học, Tôn Thiện Nhân vẫn luôn theo đuổi Trương Ngọc Anh, nhưng mà Trương Ngọc Anh vẫn không đồng ý.

Lúc này, Tôn Thiện Nhân dẫn theo Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh, đi tới trước mặt Lâm Vân và Trương Ngọc Anh.

Tôn Thiện Nhân mặc âu phục màu lam nhạt, đeo kính rầm, ngẩng đầu ưỡn ngực, vẫn là bộ dạng hung hãn, không ai bì nổi trước đây.

“Nghe hai người anh em của tôi nói, vậy mà cậu lưu lạc tới mức phải tới quảng trường Tỉnh Xuyên phát tờ rơi rồi?” Tôn Thiện Nhân bật cười nói.

“Thì sao, có vấn đề gì à?” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Haizz, là bạn học với nhau, tôi thực sự cảm thấy mất mặt thay cậu, nếu cậu thiếu tiền, có thể đến công ty của tôi làm việc, nể mặt từng là bạn học, tôi sẽ không bạc đãi cậu.” Tôn Thiện Nhân đắc ý nói.

“Tôn Thiện Nhân, cậu mở công ty rồi à?” Trương Ngọc Anh kinh ngạc nhìn chằm chằm Tôn Thiện Nhân.

“Đúng vậy, năm trước đã mở một công ty đòi nợ, một năm lãi mấy tỷ, chuyện này còn chưa hết, Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh đều đang làm việc ở công ty của tôi, tôi còn cho bọn họ đi một chiếc xe BMW đấy! Tôn Thiện Nhân kiêu ngạo nói.

Trong lời nói của Tôn Thiện Nhân tràn ngập ý khoe khoang.

Lúc này, Kiều Thanh Bình ở bên cạnh vội vàng lớn tiếng nói: “Liên hoan của lớp lần trước, chỉ làm ở một khách sạn bình thường, biết liên hoan hiện giờ, vì sao lại lựa chọn khách sạn cấp ba sao này không? Bởi vì chi phí liên hoan hôm nay, đều do anh Nhân chúng tôi bao cả.

Giọng nói của Kiều Thanh Bình truyền khắp nơi. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Các bạn học ở trong phòng VIP nghe thấy thế, đều dời mắt nhìn bên này.

“Lúc trước tôi nghe lớp trưởng nói, liên hoan hôm nay là do anh Nhân chi tiền, nghe nói bây giờ anh ấy rất khá “Không nghĩ tới bây giờ Tôn Thiện Nhân lại sống tốt như vậy.

Chậc chậc, có lẽ bây giờ cậu ta là người giàu nhất trong lớp rồi?”

Các bạn học ở đây đều nhỏ giọng bàn tán.

Tôn Thiện Nhân thấy mọi người đều nhìn mình với ảnh mắt sùng bái, tất nhiên là anh ta vô cùng hưởng thụ.

Đúng lúc này, một giọng nói không hài hòa đột nhiên vang lên.
 
Chương 426


Chương 426

“Một năm mấy tỷ rất lợi hại sao?”

Mọi người nhìn về phía người nói, đúng là Lâm Vân.

Tôn Thiện Nhân quay đầu nhìn về phía Lâm Vân, cười nhạo nói: “Một năm mấy tỷ, lợi hại hơn tên phế vật phát tờ rơi như cậu, chẳng lẽ trong lòng cậu không thấy xấu hổ à?” “Thật có lỗi, tôi thực sự xem thường, mấy tỷ đối với tôi mà nói, đều không được tính là tiền tiêu vặt.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Phụt!” “Ha ha!”

Sau khi Lâm Vân nói xong, Tôn Thiện Nhân và Kiều Thanh Bình, Triệu Tiến Minh ở phía sau anh ta đều cười ha ha.

Rất nhiều bạn học ở đây cũng che miệng bật cười.

Rõ ràng là bọn họ đều cảm thấy Lâm Vân đang nói chuyện cười.

“Một người phát tờ rơi như cậu, vậy mà dám mạnh miệng nói như thế, sao cậu không biết xấu hổ như vậy nhỉ?” Tôn Thiện Nhân chỉ vào Lâm Vân cười to.

Lúc này, Kiều Thanh Bình ở bên cạnh anh ta lại cười nói: “Anh Nhân em nhớ ra rồi, lúc em gặp được cậu ta ở quảng trường Tỉnh Xuyên, anh có biết tên này nói gì không?” “Nói cái gì?” Tôn Thiện Nhân hỏi.

Các bạn học ở đây đều nhìn chằm chằm Kiều Thanh Bình, muốn biết Kiều Thanh Bình sắp nói gì.

“Tên này nói, cậu ta lái xe Lamborghini Aventador.

Kiều Thanh Bình cười nói.

“Cái gì? Xe Lamborghini Aventador sao? Phụt! Ha ha.

Tôn Thiện Nhân cười to.

Các bạn học ở đây cũng bật cười, ở trong mắt bọn họ, đây thực sự là chuyện vô cùng buồn cười.

“Tên này nói với cậu như vậy thật sao?” Tôn Thiện Nhân cười hỏi.

“Đúng thế, tôi nói như vậy thật, xe của tôi đúng là xe

Lamborghini Aventador.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Phụt! Nếu cậu có thể lái xe Lamborghini Aventador, như vậy ăn xin đều có thể lái Lamborghini, cậu khoác lác như vậy, chẳng lẽ không cảm thấy mất mặt sao?” Tôn Thiện Nhân cười nói.

“Đúng vậy, tên này khoác lác không biết viết nháp, những lời như vậy mà có thể khoác lác được, không sợ mất mặt à?” Bạn học trong lớp cũng nhỏ giọng nói.

Hoa khôi của lớp Trương Ngọc Anh nghe thấy lời Lâm Vân nói, cũng không nhịn được lắc đầu, rõ ràng là cô ta cũng cảm thấy Lâm Vân đang nói khoác.

Lúc này lớp trưởng đi từ ngoài vào.

“Tôi ở xa đã nghe thấy tiếng mọi người cười, có chuyện gì thế, mà mọi người lại cười vui vẻ như vậy?” Lớp trưởng Lý Minh Nguyệt hỏi.

Tôn Thiện Nhân cười nhạo nói: “Lớp trưởng, chúng tôi ở đây nghe tên Lâm Vân này khoác lác, tên này nói cậu ta lái xe Lamborghini đấy.”

Lý Minh Nguyệt kinh ngạc nhìn Lâm Vân một cái, sau đó nói: “Không phải chứ, Lâm Vân không phải là người hay khoác lác mà?” “Lớp trưởng, nếu cậu không tin thì có thể hỏi mọi người, hỏi xem vừa rồi cậu ta có khoác lác, nói mình lái xe

Lamborghini hay không?” Tôn Thiện Nhân cười nói.

Lâm Vân nói thắng: “Đúng thế lớp trưởng, tôi thật sự nói tôi lái xe Lamborghini, nhưng tôi không khoác lác.
 
Chương 427


Chương 427

“Lớp trưởng cậu xem, tất cả mọi người đều biết cậu ta đang nói khoác, cậu ta còn nghiêm túc tiếp tục khoác lác Tôn Thiện Nhân cười nói.

Lý Minh Nguyệt liếc mắt nhìn Lâm Vân với vẻ thất vọng, sau đó nói: “Bạn học nên tới đều tới đủ cả rồi, mọi người cùng ngồi đi.”

Sau khi mọi người nghe thấy vậy, nhao nhao bắt đầu ngồi xuống.

Tôn Thiện Nhân lại nhìn về phía hoa khôi của lớp Trương Ngọc Anh.

“Em Ngọc Anh, có hứng thú ngồi cùng anh hay không?” Tôn Thiện Nhân cười tươi mời.

“Được.” Trương Ngọc Anh mỉm cười gật đầu.

Lâm Vân thấy Trương Ngọc Anh đồng ý, Lâm Vân rất kinh ngạc.

“Trương Ngọc Anh, lúc học trung học Tôn Thiện Nhân quấy rầy cậu không ít lần, vậy mà cậu đồng ý ngồi cùng với cậu ta?” Lâm Vân cau mày nói.

Vậy mà Trương Ngọc Anh đồng ý với Tôn Thiện Nhân, đây là chuyện Lâm Vân tuyệt đối không ngờ tới.

“Sao thế? Một tên nhà nghèo như cậu còn muốn ăn thịt thiên nga sao? Cậu xứng sao? Thịt thiên nga là dành cho người như tôi ăn.” Tôn Thiện Nhân nhìn Lâm Vân với vẻ khiêu khích.

“Lâm Vân, đây là chuyện của tôi.” Lông mày Trương Ngọc Anh hơi nhíu lại, có chút mất hứng vì Lâm Vân xen vào việc của người khác.

“Cậu nghe thấy chưa? Cút ngay cho tôi!” Tôn Thiện Nhân quát Lâm Vân.

“Tên kia, cậu không nghe thấy lời anh Nhân nói sao? Bảo cậu cút ngay! Cậu muốn ăn đánh à?”

Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh ở phía sau Tôn Thiện Nhân liền tiến lên đẩy Lâm Vân ra.

“Hậu quả đẩy tôi, các người không chịu nổi đâu.” Ánh mắt Lâm Vân phát lạnh nhìn chăm chăm Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh.

“Ồ, tôi thấy tên này rất muốn bị ăn đòn”

Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh bày ra bộ dạng như muốn tiến lên đánh Lâm Vân.

Lớp trưởng Lý Minh Nguyệt thấy thế, vội vàng mở miệng nói: “Bạn học Kiều Thanh Bình, bạn học Triệu Tiến Minh, hôm nay là ngày chúng ta tụ tập, là ngày vui, trăm ngàn lần đừng ra tay đánh nhau.

“Thanh Bình, Tiến Minh, lùi xuống trước đi, nề mặt hôm nay là liên hoàn của lớp, hôm nay tha cho cậu ta một lần.

Tôn Thiện Nhân lên tiếng.

Ngay sau đó, Tôn Thiện Nhân nhìn về phía Lâm Vân với vẻ khinh thường, khinh bỉ nói: “Lâm Vân, loại phế vật như cậu, nhất định cả đời đều bị tôi giảm ở dưới chân, hiểu không?” “Ha ha, em Ngọc Anh, chúng ta đi thôi.”

Tôn Thiện Nhân trực tiếp dẫn Trương Ngọc Anh, cười to đi về phía khu tiệc.

“Coi như số cậu gặp may, nếu không có anh Nhân lên tiếng, hôm nay cậu tuyệt đối sẽ bị đánh một trận.” Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh lạnh giọng nói.

Sau khi hai người nói xong, lập tức vội vàng đi theo sau Tôn Thiện Nhân.

“Đánh tôi sao? Ha ha.

Lâm Vân lắc đầu cười mỉa.

Lâm Vân có thể thề, nếu vừa rồi bọn họ thực sự dám can đảm động vào một ngón tay của mình, Lâm Vân tuyệt đối sẽ khiến bọn họ vô cùng thê thảm.

Ngay sau đó, Lâm Vân lại nhìn về phía bóng dáng xinh đẹp của Trương Ngọc Anh.
 
Chương 428


Chương 428

Lúc này, Lâm Vân chỉ cảm thấy Trương Ngọc Anh xa lạ như vậy.

“Lại là một người phụ nữ thực dụng như vậy” Lâm Vân lắc đầu.

Lớp trưởng Lý Minh Nguyệt đi tới trước mặt Lâm Vân, nói: “Lâm Vân, con người rồi sẽ thay đổi, đặc biệt là trải qua mài giũa của xã hội, cho nên cậu đừng cảm thấy kỳ lạ.

“Vậy lớp trưởng cậu thì sao, cậu có thay đổi không?” Lâm Vân nhìn về phía lớp trưởng Lý Minh Nguyệt.

“Thay đổi một chút, nhưng bản tính của tôi không thay đổi” Lý Minh Nguyệt nói.

Im lặng một lát, Lý Minh Nguyệt lại cười nói: “Cậu cũng không thay đổi sao? Lúc học trung học tuy cậu không nổi bật, nhưng cậu là một người kiến nghị, không chịu thua, đạo đức phẩm hạnh đều rất cao, không ngờ tới bây giờ cậu đều học được khoác lác rồi.”

Lâm Vân chỉ cười, không giải thích nữa.

Dù sao mình có khoác lác hay không đều không ai biết, cho nên lúc này giải thích thế nào đều không có tác dụng gì.

Lâm Vân sẽ cho lớp trưởng biết rõ, làm cho Tôn Thiện Nhân, Trương Ngọc Anh hiểu rõ, làm cho tất cả bạn học ở đây hiểu rõ.

“Được rồi, vào ngồi đi.” Lý Minh Nguyệt nói.

Lúc này các bạn học đã ngồi xuống, mọi người cơ bản đều là người thân thiết với nhau lúc học trung học ngồi cùng một chỗ.

Lâm Vân đi tới khu yến tiệc.

“Lâm Vân, ngồi chỗ này đi.” Một giọng nói vang lên.

Lâm Vân vừa nhìn, là Cao Gia Hưng bạn cùng bàn với anh hồi trung học.

“Cao Gia Hưng, cậu cũng ở đây à?” Lâm Vân cười đi tới trước mặt Cao Gia Hưng.

Cao Gia Hưng là bạn ngồi cùng bàn với Lâm Vân, tất nhiên là bạn học trung học của anh.

Ngay sau đó, Lâm Vân ngồi bên cạnh Cao Gia Hưng.

“Cao Gia Hưng, đã lâu rồi không có tin của cậu, bây giờ cậu đang làm gì thế?” Lâm Vân hỏi.

“Haizz, tôi còn có thể làm gì được, sau khi tốt nghiệp trung học xong, tôi đã đi theo cha làm ở quán ăn đêm, tuy khổ một xíu, nhưng có thể kiếm được tiền” Cao Gia Hưng nói.

Lâm Vân biết, nhà Cao Gia Hưng có mở một quán ăn đêm.

“Cậu thì sao Lâm Vân, cậu đang đi học ở đại học Bảo Thạnh đúng không? Sao Phỉ Phỉ bạn gái cậu không tới cùng cậu thế?” Cao Gia Hưng hỏi.

“Tôi đã sớm chia tay với cô ta, cô ta chế tôi nghèo, cho nên đã đi theo người khác.” Lâm Vân cười khổ nói.

Sau khi Cao Gia Hưng nghe thấy vậy, không nhịn được thở dài một hơi.

“Haizz, phụ nữ hiện giờ ấy à, hơn phân nửa đều thực dụng như vậy, cậu xem ngay cả hoa khôi của lớp Trương Ngọc Anh, lúc trước cô ta đơn thuần, thanh thuần cỡ nào, bây giờ nhìn thấy Tôn Thiện Nhân phát đạt, vậy mà nguyện ý đi theo Tôn Thiện Nhân rồi.” “Đúng vậy, tôi cũng không ngờ tới.” Lâm Vân cũng lắc đầu cảm thán.

“Lâm Vân cậu xem, rất nhiều bạn học đều chạy tới kính rượu với Tôn Thiện Nhân ” Cao Gia Hưng chỉ phía trước.

Lâm Vân ngẩng đầu nhìn, quả nhiên là như vậy, rất nhiều bạn học đều chạy tới chỗ Tôn Thiện Nhân, kính rượu với anh ta, muốn xây dựng quan hệ, nịnh bợ Tôn Thiện Nhân.

Nguyên nhân rất đơn giản, đơn giản là thấy bây giờ Tôn Thiện Nhân phát đạt, cho nên muốn dính chút hào quang của Tôn Thiện Nhân.

Cao Gia Hưng tiếp tục nói: “Lâm Vân cậu nhìn kỹ xem, trong số những người kính rượu, còn có một số người thường xuyên bị Tôn Thiện Nhân bắt nạt.
 
Chương 429


Chương 429

Lâm Vân vừa nhìn, quả thật là như vậy.

“Cao Gia Hưng, cậu có định đi không?” Lâm Vân cười hỏi.

“Tôi còn lâu mới đi kính rượu cho tên chó đó, tên chó kia từng bắt nạt chúng ta ở trung học, tôi tuyệt đối không có khả năng quên được.” Cao Gia Hưng nghiến răng nói.

Im lặng một lát, Cao Gia Hưng lại hung dữ nói: “Cậu xem dáng vẻ đắc ý của con chó kia kìa, nhìn thấy là tức giận, xã hội hiện giờ đúng là thảm bại, vậy mà đám lưu manh có thể làm ăn phát đạt như thế.

Lâm Vân cười vỗ bả vai Cao Gia Hưng: “Tư tưởng lớn gặp nhau, nào! Chúng ta cùng uống một ly

Trải qua một thời gian nói chuyện với nhau, Lâm Vân nhìn ra được, Cao Gia Hưng vẫn là Cao Gia Hưng trước đây, không có thay đổi.

Hai người uống xong một ly rượu, Cao Gia Hưng cười nói: “Nhưng mà bây giờ lá gan của cậu lớn thật, lớn hơn trước đây nhiều, vậy mà vừa rồi cậu dám ngang nhiên đấu lại Tôn Thiện Nhân, tuy tôi không quen nhìn cậu ta như vậy, nhưng mà nói thật, tôi cũng không dám ngang nhiên đấu lại anh ta, gặp phải người như anh ta, rất là phiền phức.

“Có gì mà không dám? Ở trong mắt tôi, ngay cả một cọng lông, cậu ta cũng không bằng.” Lâm Vân cười khinh thường nói.

Với năng lực của Lâm Vân hiện giờ, muốn bóp chết Tôn Thiện Nhân, quả thực là dễ như trở bàn tay.

Cao Gia Hưng lập tức cười nói: “Lâm Vân, không ngờ tới cậu thực sự học được khoác lác rồi.” “Tôi không khoác lác, lúc trước tôi nói tôi lái xe

Lamborghini, chuyện này không phải là khoác lác” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Được rồi, cậu khoác lác với bọn họ thì được, không cần phải khoác lác với tôi đầu, sao cậu có thể lái xe Lamborghini được chứ?” Cao Gia Hưng cười nói.

Cao Gia Hưng là bạn ngồi cùng bàn với Lâm Vân lúc học trung học, anh ta biết tình hình nhà Lâm Vân, sao

Lâm Vân có thể lái xe Lamborghini? “Cậu không tin à? Đây là chìa khóa xe Lamborghini của tôi.” Lâm Vân lấy chìa khóa xe ra, đặt lên bàn.

Cao Gia Hưng cầm lên nhìn hai lần, sau đó nói: “Thứ này cậu mua trên shop nào thế? Tay nghề có vẻ khá tốt, ai không biết chắc chắn sẽ nghĩ là thật”

Lâm Vân cười khẽ, sau đó cầm lấy chìa khóa về cất đi, không giải thích gì thêm.

Lâm Vân biết, hiện giờ mình nói gì cũng vô dụng, Cao Gia Hưng không tin mình cũng rất bình thường, dù sao anh ta biết tình hình gia đình anh rất bình thường.

Vẫn là câu nói kia, Lâm Vân sẽ dùng hành động để chứng minh.

Bữa cơm này ăn khoảng một tiếng.

Trong một tiếng này, chỉ có bàn Tôn Thiện Nhân là sôi nổi nhất, Tôn Thiện Nhân cũng là người đắc ý nhất, chẳng những hưởng thụ các bạn học nịnh nọt, ngay cả Trương Ngọc Anh cũng ngồi sát bên cạnh anh ta.

Nếu dựa theo tình hình phát triển hiện giờ, tám mươi phần trăm là Tôn Thiện Nhân và Trương Ngọc Anh sẽ đi thuê phòng.

Tôn Thiện Nhân cũng vô cùng đắc ý, vô cùng tự hào.

Còn Lâm Vân, ngoại trừ nói chuyện với Cao Gia Hưng ra, mấy bạn học khác cơ bản là không có ai để ý tới Lâm Vân, chỉ có lớp trưởng tới mời rượu mọi người.

Một tiếng sau, Tôn Thiện Nhân đứng dậy, lớn tiếng nói: “Các bạn học đã ăn no rồi, vậy chúng ta đổi chiến trường đi, chúng ta cùng nhau tới quán karaoke ca hát, tôi đã đặt một phòng VIP, chi phí sẽ do mình Tôn Thiện Nhân tôi trả.” “Được lắm!”

Các bạn học ở đây lập tức kêu to.
 
Chương 430


Chương 430

Ngay sau đó, mọi người nhao nhao đứng dậy đi ra ngoài.

Bên ngoài khách sạn.

“Anh Nhân, quán karaoke mà chúng ta tới, có xa lắm không?” Có bạn học hỏi.

“Các bạn học cứ yên tâm, tôi đã chuẩn bị xe rồi, ba chiếc xe ở ngay bên cạnh là tôi bao, bọn họ sẽ đưa mọi người qua đó” Tôn Thiện Nhân nói.

“Anh Nhân nghĩ chu đáo thật.” “Anh Nhân uy vũ!

Mọi người nhao nhao nói.

Đối mặt với khen ngợi của mọi người, tất nhiên là Tôn Thiện Nhân vô cùng hưởng thụ..

Ngay sau đó, Tôn Thiện Nhân quay đầu nói với Trương Ngọc Anh ở bên cạnh: “Em Ngọc Anh, anh lái xe Land Rover, em đi xe của anh nhé”

Trong lúc Tôn Thiện Nhân nói chuyện, anh ta chỉ một chiếc xe Land Rover Range Rover đỗ ngay bên cạnh.

“Đương nhiên không thành vấn đề.” Trương Ngọc Anh cười đáp lại.

“Ha ha! Được!” Tôn Thiện Nhân vui vẻ cười to.

“Chậc chậc, chiếc xe Land Rover Range Rover này của anh Nhân đúng là đẹp.

“Nói đùa, xe này hơn ba tỷ rưỡi đấy, có thể không đẹp được sao?” “Không biết khi nào tôi mới lái được chiếc xe như vậy.”

Mọi người nhìn thấy chiếc xe Land Rover Range Rover của Tôn Thiện Nhân xong, đều không ngừng hâm mộ, người từng là bạn học của bọn họ, vậy mà bây giờ đã lái xe sang ba tỷ rưỡi.

Tôn Thiện Nhân nghe thấy lời mọi người nói xong, anh ta cười vuốt tóc, có vẻ rất đắc ý.

“Bộ dạng tiểu nhân đắc chí, đúng là biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn.” Lâm Vân nhìn thấy một màn này xong, không khỏi lắc đầu cười mỉa

Giọng nói của Lâm Vân không to, nhưng những lời này vẫn lọt vào tại Tôn Thiện Nhân.

“Tên kia, cậu nói cái gì?” Tôn Thiện Nhân trừng Lâm Vân một cái.

“Anh Nhân anh bớt giận đi.

Lớp trưởng Lý Minh Nguyệt đi lên trước hòa giải.

Các bạn học ở đây lập tức bàn tán xôn xao.

“Lâm Vân này đúng là không có mắt nhìn, hiện giờ Tôn Thiện Nhân phát đạt như vậy, cậu ta không nịnh bợ thì thôi, vậy mà dám nói với anh Nhân như thế, đây không phải là tự tìm khổ sao?” “Đúng vậy, đúng là quá ngu ngốc, cậu ta như vậy sau này còn lăn lộn trong xã hội kiểu gì?” Hoa khôi của lớp Trương Ngọc Anh cũng không nhịn được mở miệng nói: “Lâm Vân, nể mặt lúc học trung học, cậu thường xuyên hướng dẫn tôi giải đề, tôi khuyên cậu một câu, là một người đàn ông, đừng nên cứng nhắc quá, bộ dạng này của cậu, sau này ra khỏi xã hội chỉ không ngừng gặp phải trắc trở.

“Bạn học Trương Ngọc Anh, cảm ơn cậu đã quan tâm, tôi cũng tặng cậu một câu, là một cô gái, vẫn nên yêu quý bản thân mình một xíu, đừng tặng mình cho một tên cặn bã” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Cậu…!Sắc mặt Trương Ngọc Anh thay đổi.

Tôn Thiện Nhân lại càng rống to: “Cậu nói ai là cặn bã, muốn chết có phải không?” “Mẹ nó! Dám mắng anh Nhân, muốn chết à?” Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh ở phía sau Tôn Thiện Nhân, lại càng muốn xông lên đánh Lâm Vân.

“Hai người bớt giận! Hôm nay là buổi liên hoan của lớp, đánh nhau thì sẽ phá hoại bầu không khí mất.

Lớp trưởng Lý Minh Nguyệt vội vàng ngăn cản hai bọn họ.

“Nể mặt lớp trưởng Lý Minh Nguyệt, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, nên thức thời một chút.

Tôi đảm bảo nếu cậu còn dám nói như vậy, người nào khuyên cũng không có tác dụng đâu.
 
Chương 431


Chương 431

Tôn Thiện Nhân trừng Lâm Vân một cái rồi nói.

Cao Gia Hưng ở phía sau Lâm Vân kéo Lâm Vân, ý bảo Lâm Vân đừng nói nữa, nếu không sẽ chịu thiệt mất.

Lúc này Tôn Thiện Nhân nở nụ cười châm chọc, nói với Lâm Vân và Cao Gia Hưng: “Đúng là ngại quá, vừa rồi tôi đếm, chỗ ngồi trong ba xe hình như không đủ, đúng lúc thiếu hai vị trí, như vậy đi, hai người gọi xe taxi tới đó, tôi có thể trả tiền xe giúp hai người.”

Lúc này Cao Gia Hưng phản bác: “Tôn Thiện Nhân, trong ba xe có ba mươi tám chỗ ngồi, hôm nay có tổng cộng ba mươi bảy người tới, sao có thể không đủ chỗ?” “Xe là tôi thuê, tôi nói không đủ thì chính là không đủ.

Tôn Thiện Nhân hung hãn nói.

Rất rõ ràng, Tôn Thiện Nhân tuyên bố muốn ra oai phủ đầu với Lâm Vân và Cao Gia Hưng.

“Đi thôi Cao Gia Hưng, không cần đi với bọn họ, tôi có xe” Lâm Vân nói.

“Đúng vậy, không phải là lúc trước tên này nói rồi sao, cậu ta lái xe Lamborghini đấy?” Triệu Tiến Minh cười nói.

“Đúng đúng đúng! Có xe trâu bò như vậy, còn cần ba chiếc xe của anh Nhân làm gì, ha ha.” Kiều Thanh Bình cũng cười nói.

Tôn Thiện Nhân cũng cười nhạo nói: “Không phải là cậu có xe Lamborghini sao? Nhanh lấy ra cho mọi người coi một chút đi.

Rõ ràng là bọn họ đang châm chọc Lâm Vân.

Một số bạn học ở đây cũng đang cười trộm, trong số bọn họ có ai nghĩ rằng, Lâm Vân thật sự có Lamborghini? “Muốn nhìn một lần sao? Vậy thì tôi sẽ thỏa mãn nguyện vọng của mấy cậu

Lâm Vân vừa nói, vừa lấy chìa khóa xe Lamborghini ra.

Cao Gia Hưng thấy thế, lập tức cười khổ, nhỏ giọng nói với Lâm Vân: “Lâm Vân, bọn họ nói xe thật, cậu lấy chìa khóa giả mua trên shop nào đó, không hù dọa được bọn họ đâu.” “Đây không phải là chìa khóa giả.” Lâm Vân hơi nhếch miệng cười.

Ngay sau đó, Lâm Vân xoay người đối diện bãi đỗ xe, sau đó ấn nút trên chìa khóa xe.

Ngay sau đó.

“Tích!” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Tiếng còi mở khóa vô cùng khí phách vang lên.

Các bạn học ở đây nghe thấy âm thanh có còi thật, nhao nhao nhìn nơi phát ra âm thanh.

Lọt vào tầm mắt của mọi người là một chiếc xe thể thao siêu cấp ngầu tới mức bùng nổ, Lamborghini

Aventador.

Bởi vì Lâm Vân mới ấn nút mở khóa, cho nên đèn pha của xe Lamborghini Aventador lúc này nhấp nháy lần thứ hai.

Yên tĩnh! Bây giờ mọi người đều rơi vào trong yên tĩnh như chết lặng! Yên tĩnh tới mức một cây châm rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy được.

Tôn Thiện Nhân, Kiều Thanh Bình, Triệu Tiến Minh, hoa khôi của trường Trương Ngọc Anh, lớp trưởng Lý Minh Nguyệt, Cao Gia Hưng cùng với tất cả bạn học ở đây đều trợn to mắt, trong đôi mắt tràn ngập sợ hãi và vẻ khó mà tin.

Dưới ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, Lâm Vân chậm rãi đi tới trước chiếc xe Lamborghini màu xanh rất ngầu kia, sau đó mở cửa xe ra, ngồi vào.

Ngay sau đó, “brừm brừm!”.
 
Chương 432


Chương 432

Tiếng động cơ gào rú vang lên, khiến tất cả mọi người giật mình tỉnh lại từ trong cơn khiếp sợ.

Lâm Vân nhấn chân ga, trực tiếp lái chiếc xe

Lamborghini đi tới trước mặt đám Tôn Thiện Nhân.

Ngay sau đó, cửa xe mở ra, Lâm Vân bước từ trong ra ngoài.

Lâm Vân nhìn lướt qua tất cả bạn học ở đây, tất cả đều ngơ ngác nhìn chằm chằm Lâm Vân.

Lâm Vân có thể tưởng tượng được, trong lòng bọn họ khiếp sợ cỡ nào.

Lâm Vân nhìn về phía Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh trước.

“Kiều Thanh Bình, Triệu Tiến Minh, hôm trước khi gặp ở quảng trường Tỉnh Xuyên, tôi đã từng nói rồi, xe BMW của các cậu so với xe Lamborghini của tôi mà nói, thật sự là đồ bỏ đi trong đồ bỏ đi.

Bây giờ các cậu tin chưa?” “ừng ực! ừng ực!

Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh cùng nuốt nước bọt, gương mặt trắng xanh, không thể nói nên lời.

Lâm Vân lại dời mắt nhìn về phía Tôn Thiện Nhân.

“Tôn Thiện Nhân, vừa rồi ở trong khách sạn, tôi nói tôi có xe Lamborghini, không phải là cậu cảm thấy chuyện này rất buồn cười sao? Bây giờ, sao sắc mặt cậu lại khó coi như vậy?”

Sắc mặt Tôn Thiện Nhân xám xịt, nghẹn họng, không nói nên lời.

Ngay sau đó, Lâm Vân lại mỉm cười nhìn về phía lớp trưởng Lý Minh Nguyệt: “Lớp trưởng, tôi nói, tôi không khoác lác, cậu tin chưa? Cậu nói tôi thay đổi, thực ra tôi luôn không thay đổi.

Cuối cùng ánh mắt Lâm Vân lại đảo qua hoa khôi của lớp Trương Ngọc Anh, cùng với tất cả bạn học ở đây, cuối cùng anh dời mắt nhìn bạn học ngồi cùng bàn với mình lúc học trung học, Cao Gia Hưng.

“Cao Gia Hưng, cậu còn thất thần làm gì, nhanh lên xe thôi, chúng ta còn phải tới quán karaoke chơi nữa đấy.” Lâm Vân vỗ bả vai của Cao Gia Hưng.

Lúc này Cao Gia Hưng mới lập tức lấy lại tinh thần.

“À, Lâm Vân, không, anh Thiên! Anh…!Vậy mà anh thật sự có xe Lamborghini, mẹ kiếp, em…!Em không nằm mơ đấy chứ.

Cao Gia Hưng vừa mừng vừa sợ.

“Đương nhiên là cậu không mơ rồi, nhanh lên xe thôi.” Lâm Vân cười trừng mắt với Cao Gia Hưng một cái.

“Được được được!” Lúc này Cao Gia Hưng vội vàng gật đầu, sau đó nhanh chóng chạy tới bên ghế lái phụ của xe Lamborghini, mở cửa chiếc xe vô cùng ngầu ra.

“Mẹ kiếp, là xe Lamborghini thật.

Cả đời này ông đây đều chưa từng ngồi xe trâu bò như thế, hạ hal

Cao Gia Hưng vừa nói, vừa kích động ngồi vào bên trong.

Lâm Vân cũng ngồi vào trong vị trí lái, đóng cửa xe lai.

Sau đó Lâm Vân hạ cửa kính xe xuống, nhìn một đảm người còn đang sửng sốt, anh nói: “Tôi nói này các bạn học, các cậu còn muốn tới quán karaoke hát nữa không? Còn đứng thất thần ở chỗ này làm gì thế?” “Còn còn!”

Đám bạn học vẫn còn đang vô cùng hoảng sợ nhao nhao liên tục gật đầu một cách cứng ngắc.

Ngay sau đó, Lâm Vân lại nhìn về phía Tôn Thiện

Nhân nói: “Tôn Thiện Nhân, cậu đặt quán karaoke nào thế, nhanh nói địa chỉ ra đi, đừng lề mà lề mề lãng phí thời gian của ông đây nữa.” “Quán…!Quán karaoke Bằng Lăng Tím.

Tôn Thiện Nhân ngoan ngoãn nói tên quán karaoke ra.
 
Chương 433


Chương 433

“Đã rõ”

Sau khi Lâm Vân nói xong, lập tức kéo cửa kính xe lên, sau đó nhấn chân ga “Brum brum!”

Cùng với tiếng động cơ gào rú vang lên, chiếc xe Lamborghini Aventador của Lâm Vân đi mất.

Chỉ còn lại đám người vẫn đang sửng sốt đứng tại chỗ “Vậy…!Vậy mà tên này thật sự có xe Lamborghini, làm sao có thể có chuyện này được? Với bộ dạng này của cậu ta, sao có thể có Lamborghini?” “Đúng vậy, với bộ dạng này của cậu ta, nhìn kiểu gì cũng không giống có thể mua được xe Lamborghini Aventador, xe này gần ba mươi lăm tỷ đấy.”

Sau khi chiếc xe Lamborghini của Lâm Vân rời đi, cuối cùng Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh cũng hỏi ra nghi ngờ trong lòng, biểu cảm của hai người này vô cùng khoa trương.

“Ba mươi lăm tỷ? Ồ!”

Rất nhiều bạn học không biết về xe Lamborghini Aventador, nghe thấy con số khủng bố này xong, đều không nhịn được hít vào một hơi.

Có thể lái được xe có giá trị gần ba mươi lăm tỷ, chuyện này là chuyện bọn họ nằm mơ cũng không dám nghĩ.

Tôn Thiện Nhân nhíu mày: “Đừng nói linh tinh nữa, chúng ta nhanh lên xe tới quán karaoke thôi..

Bên trong xe Lamborghini.

“Cao Gia Hưng, tôi nói tôi không khoác lác, bây giờ cậu tin tôi chưa?” Lâm Vân vừa lái xe vừa cười nói.

“Tin tin tin! Nhưng mà bây giờ tôi vẫn có cảm giác như đang nằm mơ, anh Thiên, sao anh có thể mua được xe Lamborghini thế? Mấy năm nay anh phát tài rồi à?” Cao Gia Hưng vô cùng kích động nói.

“Phát tài sao? Xem như là vậy.” Lâm Vân cười nói.

“Nếu là như vậy, bây giờ anh còn phát đạt hơn cả Tôn Thiện Nhân à?” Cao Gia Hưng nhìn Lâm Vân hỏi.

“Cậu đừng lấy tôi ra so với cậu ta, loại người như cậu ta, chỉ có thể phô trương sự giàu có đối với người bình thường. Nếu ở trong giới nhà giàu, ngay cả cọng lông cậu ta cũng không thể bằng.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Ha ha, anh Thiên nói rất phải.” Cao Gia Hưng cười ha ha.

Sau khi Cao Gia Hưng cười hai tiếng xong, lại kích động tiếp tục nói:

“Anh Thiên, vừa rồi anh lái chiếc xe Lamborghini này ra xong, không chỉ khiến đám bạn kia mơ hồ, ngay cả đám người Tôn Thiện Nhân cũng có vẻ mặt ngơ ngác, nhìn bộ dạng bọn họ vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ, thật sự là quá sảng khoái. Ha ha ha! Cuối cùng cũng có lúc đám Tôn Thiện Nhân hoảng sợ.”

Đối với Cao Gia Hưng mà nói, anh ta giống như Lâm Vân, lúc học trung học thường xuyên bị đám Tôn Thiện Nhân bắt nạt, anh ta đã sớm hi vọng có thể nhìn thấy lúc Tôn Thiện Nhân hoảng sợ.

Nhưng hiện giờ Tôn Thiện Nhân sống rất tốt, cho nên hình như cả đời này anh ta đều khó mà nhìn thấy được cảnh Tôn Thiện Nhân hoảng sợ.

Vừa rồi cuối cùng anh ta cũng thấy được một màn mình tha thiết mơ ước, đương nhiên là anh ta rất sung sướng, kích động, vui vẻ.

“Cậu ta từng bắt nạt chúng ta không ít lần, chỉ nhìn cậu ta hoảng sợ sao được? Tôi còn phải nhìn cậu ta bị nhục nhã, bị bắt nạt, thậm chí là giống như con chó quỳ gối trước mặt chúng ta.” Lâm Vân híp mắt.

“Thật vậy sao? Vậy… Vậy thì tốt quá rồi!” Cao Gia Hưng vô cùng chờ mong nói.

Quán karaoke Bằng Lăng Tím là một quán karaoke có vẻ nổi tiếng ở thành phố Bảo Thạnh, đứng sau lưng là tập đoàn giải trí Nam Cường.

Ngoài cửa quán karaoke Bằng Lăng Tím. Đám Tôn Thiện Nhân đã tới cửa.
 
Chương 434


Chương 434

Lúc này sắc mặt của đám người Tôn Thiện Nhân đều không được tốt cho lắm.

“Anh Nhân, vừa rồi trên đường tới, em vẫn luôn nghĩ, tên kia nhìn thế nào cũng không giống người có thể mua được xe Lamborghini mà! Nếu cậu ta có xe Lamborghini, cần gì phải tới quảng trường phát tờ rơi?” Kiều Thanh Bình nói.

Triệu Tiến Minh cũng vội vàng gật đầu: “Đúng vậy, theo em được biết, nhà cậu ta rất nghèo, cậu ta cũng thường xuyên mặc quần áo vỉa hè, em không nghĩ ra vì sao cậu ta có thể lái được Lamborghini.”

“Con mẹ nó tôi cũng nghĩ mãi không ra.” Anh Nhân nghiến răng nói.

Đối với anh Nhân mà nói, họp lớp ngày hôm nay vốn là ngày anh ta khoe khoang, nhưng sau khi Lâm Vân lái xe Lamborghini tới, nổi bật của anh ta đã lập tức hoàn toàn bị lu mờ.

“Anh Nhân, em đoán xe Lamborghini mà tên kia lái, rất có khả năng là thuê, chính là vì để làm ra vẻ vào họp lớp ngày hôm nay.” Kiều Thanh Bình nói.

“Đúng! Rất có khả năng là như vậy.” Triệu Tiến Minh cũng liên tục gật đầu.

“Có đạo lý.” Tôn Thiện Nhân cũng gật đầu.

Đối với Tôn Thiện Nhân mà nói, anh ta thật sự không tin Lâm Vân có thể phát đạt như thế, vậy mà có thể mua được xe Lamborghini, nếu là thuê mà nói, trái lại mọi chuyện hoàn toàn nói thông được.

“Thật sự là có khả năng này!”

“Đúng đúng đúng!”

Trong lúc này, rất nhiều bạn học nhao nhao gật đầu, bọn họ cũng đều cảm thấy Lâm Vân không giống chủ nhân của chiếc xe Lamborghini này.

“Lá gan của tên kia đúng là lớn, thuê hẳn cái xe để làm ra vẻ với mình. Hôm nay ông đây không vạch trần cậu ta, ông đây không tên là Tôn Thiện Nhân.” Tôn Thiện Nhân nghiến răng nghiến lợi nói.

“Anh Nhân, anh chuẩn bị vạch trần tên kia thế nào?” Triệu Tiến Minh hỏi.

“Lát nữa các cậu sẽ biết, đi! Chúng ta đi vào thôi.”

Tôn Thiện Nhân trực tiếp vung tay lên, dẫn theo mọi người tiến vào trong quán karaoke Bằng Lăng Tím.

Phòng VIP số 666 trong quán karaoke Bằng Lăng Tím, đây là một phòng VIP siêu rộng, cùng lúc chứa bốn năm mươi người đều không thành vấn đề.

Bởi vì Lâm Vân tới trước, cho nên lúc Tôn Thiện Nhân dẫn theo mọi người tiến vào phòng VIP, Lâm Vân và Cao Gia Hưng đã đợi ở trong phòng rồi.

“Tôn Thiện Nhân, xe xịn của cậu chạy chậm thật, lâu như vậy mới tới nơi.” Lâm Vân cười nói.

“Lâm Vân, cậu có gì mà phải lên mặt. Không phải chỉ thuê một chiếc Lamborghini sao? Cậu ra vẻ gì chứ?” Kiều Thanh Bình chỉ vào Lâm Vân lớn tiếng nói.

Triệu Tiến Minh cũng phụ họa: “Đúng vậy, thuê chiếc xe sang đã muốn lừa chúng tôi sao? Cậu nghĩ rằng chúng tôi là kẻ ngốc à?”

“Thuê sao? Các cậu cho rằng tôi thuê à?” Lâm Vân lắc đầu cười.

Lâm Vân không ngờ tới, mình đều lái xe tới rồi, bọn họ còn không tin?

Lúc này, Tôn Thiện Nhân cười mà như không cười tiến lên nói:

“Lâm Vân, nếu chiếc xe này không phải là cậu thuê, vậy nói lên cậu có rất nhiều tiền, cậu đã có tiền như vậy, vậy tiêu phí ở quán karaoke này, cậu bao hết nhé?”

Tôn Thiện Nhân đang muốn dùng chiêu này để vạch trần bộ mặt thật của Lâm Vân.

Nếu Lâm Vân không dám đồng ý, vậy anh ta dám chắc chắn, Lâm Vân là tên không có tiền nhưng thích ra vẻ.

“Cho dù cậu không nói, tôi cũng định mời hôm nay.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.
 
Chương 435


Chương 435

“Ha ha, được! Đây là tự cậu nói đấy nhé.” Tôn Thiện Nhân thấy Lâm Vân đồng ý, anh ta lập tức cười ha ha.

Tôn Thiện Nhân không sợ Lâm Vân đồng ý, trong lòng anh ta đã sớm tính toán rồi.

Nếu Lâm Vân thực sự có can đảm phồng má giả làm người mập, như vậy anh ta sẽ tiêu phí trắng trợn, đợi lúc Lâm Vân tính tiền, anh ta muốn nhìn xem Lâm Vân trả tiền kiểu gì.

Nếu Lâm Vân không trả tiền nổi, không phải là sẽ tự động lộ sao?

“Phục vụ, cho phòng VIP chúng tôi mười chai Louis XIII! Cộng thêm mười chai Lafite 95.” Tôn Thiện Nhân hào phóng nói.

Dù sao không phải là Tôn Thiện Nhân anh trả tiền, cho nên anh ta gọi hết đồ đắt ở trong quán.

“Mười chai Louis XIII, mười chai Lafite 95, mấy thứ này… Mấy thứ này bao nhiêu tiền thế?”

“Ít nhất là hơn bảy trăm triệu.”

“Cái gì? Hơn bảy trăm triệu sao? Ồ!”

Các bạn học ở trong phòng VIP đều lộ ra vẻ kinh ngạc, tiền rượu đắt như vậy, bình thường bọn họ nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.

Hơn nữa những loại rượu nổi tiếng như vậy, bình thường trên cơ bản là bọn họ không uống nổi.

Lafite 95 thì không cần giới thiệu, Louis XIII này là loại rượu mạnh được ủ 50 năm trở lên, nên mới được xưng là Louis XIII.

Lớp trưởng Lý Minh Nguyệt cũng có chút lo lắng.

“Thưa anh, các anh chắc chắn là mười chai Louis XIII, cộng thêm mười chai Lafite 95 sao?” Nhân viên phục vụ hỏi.

“Đương nhiên là chắc chắn, nhanh đi thôi.” Tôn Thiện Nhân xua tay nói.

“Được, vậy tôi đi chuẩn bị.” Nhân viên phục vụ gật đầu, sau đó chuẩn bị rời đi.

“Đợi một lát đã.”

Đúng lúc này, Lâm Vân mở miệng gọi nhân viên phục vụ.

Tôn Thiện Nhân thấy thế, lúc này cười nói: “Sao thế? Có phải là cậu không mua nổi những thứ này, cho nên sợ rồi không? Nếu là sợ, bây giờ nhận sợ còn kịp đấy.”

“Sợ sao? Thật xin lỗi, tôi không biết chữ sợ viết như thế nào.” Lâm Vân nhìn chằm chằm Tôn Thiện Nhân cười mỉa.

Ngay sau đó, Lâm Vân quay đầu nói với nhân viên phục vụ.

“Rượu Lafite 95 quá cấp thấp, đổi mười chai Lafite 95 thành mười chai Lafite 82 đi.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Cái gì? Mười… Mười chai Lafite 82 sao?”

Các bạn học ở đây đều dùng ánh mắt khó mà tin nhìn Lâm Vân.

Tuy rất nhiều bạn học không biết rượu Lafite 82 có giá trị bao nhiêu tiền, nhưng danh tiếng của loại rượu này, rất nhiều bạn học đều biết đến.

Lafite 82 có ngoại hiệu là vua của rượu vang, đây không phải là nói không.

Bọn họ đều biết, đây tuyệt đối là rượu chỉ kẻ có tiền mới uống, mà Lâm Vân lại dám gọi mười chai?

Ngay cả Tôn Thiện Nhân và hai tên chó săn của anh ta cũng nhìn Lâm Vân với ánh mắt không thể hiểu nổi, bọn họ gọi loại đắt tiền là muốn chỉnh Lâm Vân, không ngờ tới Lâm Vân còn dám tự mình gọi loại rượu đắt tiền như thế?

Tôn Thiện Nhân biết rất rõ Lafite 82 trân quý cỡ nào, giá của rượu này rất cao ở trong nước, thậm chí là có tiền cũng không mua được, ngay cả Tôn Thiện Nhân cũng chưa từng được uống rượu ngon như thế.
 
Chương 436


Chương 436

Nhân viên phục vụ cũng mở miệng nói: “Thưa anh, rượu Lafite 82 trong quán chúng tôi hiện giờ là một tỷ hai trăm hai mươi lăm triệu một chai, anh thật sự muốn gọi sao?”

“Một tỷ hai trăm hai mươi lăm triệu? Ôi mẹ ơi!”

Mọi người nghe thấy giá này xong, tất cả đều hít vào một hơi.

Một chai một tỷ hai trăm hai mươi lăm triệu, mười chai sẽ là mười hai tỷ hai trăm năm mươi triệu, đối với bọn họ mà nói đây là một con số trên trời rồi.

Mà đây chỉ là lấy ra uống rượu, uống hết sẽ không còn nữa.

Cuối cùng lớp trưởng Lý Minh Nguyệt không nhịn được, bước nhanh tới trước mặt Lâm Vân.

“Lâm Vân, tôi biết cậu muốn cho người ta thấy cậu giàu thế nào, nhưng chuyện này không cần thiết, gọi rượu đắt tiền như vậy, nếu cậu không trả nổi tiền, có khả năng cả đời này của cậu sẽ bị hủy mất.” Lý Minh Nguyệt lo lắng khuyên nhủ.

“Cảm ơn lớp trưởng đã quan tâm, nhưng mà tôi mới nói rồi, chút tiền ấy không là gì đối với tôi.” Lâm Vân cười nói.

“Lớp trưởng, tên này muốn làm ra vẻ, vậy thì để cậu ta tiếp tục làm ra vẻ đi.” Tôn Thiện Nhân cười nhạo nói.

Tuy Tôn Thiện Nhân rất kinh ngạc Lâm Vân sẽ gọi rượu đắt tiền như thế, nhưng đối với Tôn Thiện Nhân mà nói, Lâm Vân gọi càng đắt càng tốt, anh ta muốn nhìn xem đợi lúc Lâm Vân trả tiền, Lâm Vân sẽ xuống đài kiểu gì.

Lúc này, Lâm Vân quay đầu nói với nhân viên phục “Cứ làm dựa theo lời tôi nói đi.

“Thật xin lỗi thưa anh, rượu Lafite 82 vô cùng trân quý, cho dù là quán karaoke Bằng Lăng Tím chúng tôi, trước mắt chỉ còn 3 chai” “Vậy thì mang hết ba chai lên đi.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Thưa anh, anh chắc chắn chứ?” Nhân viên phục vụ mở miệng xác nhận.

“Đương nhiên là chắc chắn.” Lâm Vân gật đầu nói.

“Được rồi thưa anh, tôi sẽ đi làm ngay” Nhân viên phục vụ gật đầu, sau đó xoay người rời đi.

Nhân viên phục vụ đi rồi.

“Ba chai Lafite 82 đã hơn ba tỷ rưỡi rồi.

Đợi lúc trả tiền, tôi xem cậu trả kiểu gì.

Nếu không trả nổi, cậu tuyệt đối xong đời rồi!” Tôn Thiện Nhân đắc ý nói.

“Chuyện này không nhọc cậu quan tâm rồi.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Haizz, Lâm Vân, bây giờ cậu chơi đùa quá lớn.” Lớp trưởng Lý Minh Nguyệt không nhịn được lắc đầu thở dài.

Lý Minh Nguyệt biết Lâm Vân vẫn còn đang học đại học, lúc cô ấy còn làm lớp trưởng, cũng biết hoàn cảnh gia đình của nhà Lâm Vân, trong nhà rất nghèo khó, cho nên khi cô ấy học trung học, cô ấy đối với Lâm Vân là có thể giúp thì giúp.

Chính vì cô ấy biết những chuyện này, cho nên cô ấy biết rõ với tình hình gia đình của Lâm Vân, không có khả năng mua nổi Lamborghini.

Cho nên trong lòng cô ấy cũng tin tưởng, xe Lamborghini của Lâm Vân là thuê tới để làm ra vẻ.

Cô ấy biết rõ, lúc trả tiền Lâm Vân chắc chắn sẽ không lấy ra được tiền.

Hoa khôi của lớp Trương Ngọc Anh cũng mở miệng nói: “Lâm Vân, tôi biết cậu ghen tị với anh Nhân, nhưng cậu làm như vậy, thật sự không cần thiết, không có tiền mà muốn làm ra vẻ, chỉ hại chính cậu

Lâm Vân chỉ cười, vẫn không đáp lại.

Đa số các bạn học trong lớp, tất nhiên cũng đều cho là như thế.
 
Chương 437


Chương 437

“Lâm Vân vì tranh một hơi với Tôn Thiện Nhân, vậy mà tiêu phí trên ba tỷ rưỡi, lúc tính tiền xem cậu ta xuống đài kiểu gì?” “Đúng vậy, cậu ta có khả năng thì còn đỡ, cậu ta cứ muốn phồng má giả làm người mập, vậy thì gieo gió gặt bão rồi.”

Nghe thấy những lời bàn tán của mọi người, Lâm Vân chỉ là cười mà thôi.

Còn Tồn Thiện Nhân và hai tên chó săn của anh ta đều vô cùng sung sướng, hôm nay bọn họ có thể uống miễn phí Lafite 82, còn có thể thu thập Lâm Vân, đây quả thực là chuyện tốt một mũi tên trúng hai con chim.

“Các vị, bây giờ tôi rất vui, cho nên sẽ cho mọi người thưởng thức giọng hát của tôi.” Tôn Thiện Nhân cười nói.

“Được lắm!”

Các bạn học ở đây đều vỗ tay khen hay.

Tuy Lâm Vân lái xe Lamborghini, nhưng mọi người đều cho rằng là Lâm Vân thuê, cho nên ở trong mắt mọi người, vẫn là Tôn Thiện Nhân phát đạt nhất.

Cho nên đối tượng mà bọn họ nịnh bợ, vẫn là Tôn

Thiện Nhân.

Ngay sau đó, Tôn Thiện Nhân cầm lấy micro bắt đầu ca hát, trong quá trình ca hát, muốn bao nhiêu đắc ý có bấy nhiêu đắc ý.

Bên kia, sau khi nhân viên phục vụ xuống lầu, anh ta cũng không lập tức xuống hầm rượu, mà tiến hành điều tra thân phận của Lâm Vân.

Dù sao ba chai Lafite 82 cộng lại, đã có giá ba tỷ rưỡi rồi, nhỡ đâu đối phương uống xong không trả tiền nổi, vậy thì tổn thất sẽ lớn lắm.

Nhưng nếu đối phương là người có thể trả tiền, mà nhân viên phục vụ dám nghi ngờ anh không thể trả được tiền, nhỡ đâu chọc giận khách quý thì làm sao bây giờ?

Cho nên biện pháp của bọn họ chính là kiểm tra thân phận của người khách này trước, nhìn xem là có thân phận gì, có thể trả nổi số tiền này hay không.

Sau khi bọn họ kiểm tra xong, phát hiện Lâm Vân lái xe Lamborghini Aventador tới, bọn họ liền lập tức điều tra thông tin của chủ xe Lamborghini Aventador này. Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

không tra không biết, điều tra xong thì giật mình, kết quả kiểm tra biểu hiện, chủ xe là Lâm Vân chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở Tỉnh Xuyên.

Bọn họ trải qua so sánh chụp ảnh, sau khi xác nhận không lầm, quản lý ở đại sảnh vừa lập tức bảo nhân viên phục vụ đưa rượu lên, vừa tự mình chạy đi báo cáo cho tổng giám đốc.

Nói đùa, đây là khách quý vô cùng trâu bò đấy! Trong phòng VIP Số 6666.

Bỗng nhiên cửa phòng VIP bị đẩy ra, một người đàn ông trung niên đi vào.

“Ồ, đây không phải là tổng giám đốc Ngô sao?” Tôn Thiện Nhân liếc mắt một cái liền nhận ra được người tới.

“Tôn Thiện Nhân tổng giám đốc Tôn, tôi nghe nói cậu ở đây chơi, đúng lúc tôi cũng ở chỗ này, cho nên đặc biệt tới đây uống với cậu chén rượu” Người đàn ông trung niên cầm một chai rượu, bưng một chén rượu, vẻ mặt tươi cười đi tới.

“Được được được, tổng giám đốc Ngô, mời ông vào trong” Lúc này Tôn Thiện Nhân đứng dậy, mời tổng giám đốc Ngô vào trong phòng VIP.

“Các vị bạn học, đây là tổng giám đốc Ngô, làm buôn bán sỉ lẻ hàng hóa, có tài sản gần ba mươi lăm tỷ.

Tôn Thiện Nhân lớn tiếng nói.
 
Chương 438


Truyện sẽ được cập nhật vào ngày mai. Team Тrцуe л 3.оn e cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ chúng mình!. Chúc các bạn luôn an lành và mạnh khỏe trong mùa dịch ạ!

Hiện tại có rất nhiều trang web copy tự động của Тruуeл 3. оne. Nên nội dung này chỉ là để chống copy tự động, mong cả nhà thông cảm. Cảm ơn cả nhà!

Kìa con bướm vàng, kìa con bướm vàng, Xèo đôi cánh, xèo đôi cánh

Ɓươm bướm baу đôi ba vòng, Ɓươm bướm baу đôi ba vòng

Ɛm ngồi xem, em ngồi xem …… hahaaha !!

Kìa con gái kìa , kìa con gái kìa,Gủ đi chơi, gủ đi chơi

Ɓa tháng sau em có bầu, Ɓa tháng sau em có bầu

Mang zề nuôi, mang zề nuôi …… hahaaga~~

Anh thjch con ghệ mập ăn nhiều nó mới mập …Ăn xong rồi zo ấp ấp xong rồi lại nằm

Anh thjck con ghệ ốm không ăn nó mới ốm …Không sướng lúc khi ôm mình mẩу như cọng gôm

Anh thjck con ghệ lùn tui lùn nhưng rất sung …Hơi khó lúc khi hun muốn hun phải khôm xuống

Anh thjck con ghệ cao nhìn em như người mẫu …Ϲhân dài cao đến nách zo cửa lại đụng đầu

Anh thjck con ghệ ngầu nhìn giống xã hội đen …Xâm mình 3 4 chỗ mang zề ba má khen

Anh thjck con ghệ đen hàm răng em rất trắng …Tối ngủ phải mở đèn nếu kO chỉ thấу trăng Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!
 
Chương 439


Chương 439

Ngay sau đó, Tôn Thiện Nhân quay đầu nhìn về phía Lâm Vân.

“Thấy không, tôi chỉ tùy tiện tới đây ca hát, vậy mà có mấy ông chủ tới chào hỏi uống rượu với tôi, đây mới là thân phận.

“Mà cậu thì sao, không phải là cậu làm ra vẻ mình có nhiều tiền sao? Ngay cả xe Lamborghini đều đã lái xe, sao không thấy một ai tới uống rượu chào hỏi cậu như vậy?”

Tôn Thiện Nhân cười nhạo nói.

“Hai người vừa rồi cộng lại tổng tài sản chỉ có một trăm linh năm tỷ, như vậy mà đáng để khoe khoang à? Ông chủ tài sản dưới ba trăm năm mươi tỷ, không có tư cách gặp tôi, ông chủ dưới ba nghìn năm trăm tỷ nhìn thấy tôi cũng phải vô cùng cung kính, cho dù là ông chủ ba nghìn năm trăm tỷ trở lên, gặp tôi cũng phải vô cùng khách sáo Lâm Vân khinh thường nói.

“Cái gì? Ngay cả ông chủ trên ba nghìn năm trăm tỷ, gặp cậu cũng phải vô cùng khách sáo sao?” “Ha ha!”

Bao gồm cả Tôn Thiện Nhân trong đó, mọi người đều đã cười to.

Ở trong tại mọi người, những lời mà Lâm Vân vừa mới nói, quả thật là chuyện vô cùng buồn cười.

“Cho dù cậu muốn khoác lác, cũng có thể viết nháp trước được không, loại lời nói dối như vậy mà cũng có thể nói ra, cậu không ngại mất mặt, nhưng tôi đều cảm thấy mất mặt thay cậu?” Tôn Thiện Nhân cười nhạo nói.

“Khoác lác sao? Tôi không khoác lác.” Lâm Vân cười khinh thường.

Đúng lúc này, mấy nhân viên phục vụ bưng rượu và đĩa trái cây tới.

Sau khi rượu và trái cây được đặt xuống, nhân viên phục vụ lập tức cung kính đi tới trước mặt Lâm Vân, bảo cáo: “Anh Lâm, tổng giám đốc của chúng tôi ở bên ngoài, nói là muốn tới gặp anh.”

Nói đùa, bây giờ nhân viên phục vụ đã biết thân phận cụ thể của Lâm Vân, anh ta dám không cung kính sao? Anh ta thậm chí rất khẩn trương, dù sao đây chính là chủ tịch của Tỉnh Xuyên.

“Bảo ông ấy vào đi.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.

“Vâng.”

Nhân viên phục vụ đáp lại xong, lập tức lùi ra ngoài.

Rất nhanh, một người đàn ông trung niên bụng phệ tươi cười đi tới, rõ ràng ông ta là tổng giám đốc của quán karaoke Bằng Lăng Tím.

“Cậu…!Cậu Lâm, tôi là chủ tịch của quán karaoke Bằng Lăng Tím, đặc biệt tới đây gặp cậu Lâm, lúc trước tiếp đón không chu toàn, mong cậu Lâm không trách cứ, cậu Lâm còn gì khác dặn dò, cứ việc nói.” Tổng giám đốc vô cùng cung kính nói..

“Tạm thời không có gì dặn dò, đi xuống trước đi, có gì dặn dò tôi sẽ gọi ông tới.” Lâm Vân nhẹ nhàng bâng quơ xua tay.

“Vâng, vậy tôi không quấy rầy nữa.” Sau khi tổng giám đốc này nói xong, ông ta lập tức ngoan ngoãn rời khỏi phòng VIP.

Cùng lúc đó, tổng giám đốc dặn dò mấy nhân viên phải ở đây cẩn thận phục vụ.

Tổng giám đốc vốn định kính một ly rượu, nhưng ông ta nghĩ lại, cấp bậc của ông ta còn quá thấp, còn chưa có tư cách kính rượu với Lâm Vân, cho nên ông ta rất thức thời không kính rượu với Lâm Vân.

Sau khi tổng giám đốc của quán karaoke Bằng Lăng Tím rời đi.

“Vậy mà tổng giám đốc của quán karaoke Bằng Lăng Tím tới chào hỏi Lâm Vân sao?” Các bạn học ở trong phòng VIP đều vô cùng kinh ngạc.

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom