Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 540


Chương 540

Không bao lâu, Lâm Vân mang theo cây lau nhà quay trở lại, cùng Phan Tiểu Ngọc lau nước trên mặt đất.

Sau khi lau xong mặt đất.

“Cô tên là Phan Tiểu Ngọc phải không? Cảm ơn cô, hãy nhớ kỹ lời tôi nói, sẽ luôn có phần thưởng cho những nỗ lực của cô.” Lâm Vân cười nói với Phan Tiểu Ngọc.

Lần kiểm tra trước trong thang máy, cũng như bài kiểm tra nhỏ vừa rồi, Phan Tiểu Ngọc đều đã xuất sắc vượt qua, điều này đủ cho thấy phẩm chất đạo đức của Phan Tiểu Ngọc chính là người mà Lâm Vẫn mong muốn.

“Không sao, góp thêm chút sức” Phan Tiểu Ngọc cười

Sau khi Lâm Vân rời đi.

“Này, sao còn chưa tới thông báo kết quả.

“Ừ, chờ đợi thực sự sốt ruột quá.

Ai cũng hồi hộp chờ đợi kết quả.

Đúng lúc này, chủ khảo cùng hai phó giám khảo bước 11 nhẹ.

vào.

“Kết quả của bài kiểm tra vòng 2 hôm nay đã được xác định” Chủ khảo vừa đi vừa nói

Bảy người phụ nữ trong phòng đều nhanh chóng ngồi dậy, chờ đợi kết quả được công bố với vẻ mặt đầy mong đợi.

“Tuy nhiên, không phải tôi là người công bố kết quả.

Chủ tịch của chúng tôi sẽ đích thân thông báo kết quả vòng 2 ngay bây giờ! Mọi người nhiệt liệt hoan nghênh!” Chủ quản nói “Wow, chủ tịch đích thân tới thông báo kết quả?!” “Vậy là chúng ta ngay bây giờ có thể được được gặp chủ tịch Tỉnh Xuyên rồi sao?”

Các cô gái trong phòng họp nghe vậy có vẻ rất phấn khích, vì bọn họ ngay bây giờ có thể nhìn thấy sự uy nghiêm của một vị chủ tịch trẻ.

Tất cả đều vỗ tay và nhìn tới cánh cửa với ánh mắt mong đợi.

Bập!

Cánh cửa được mở ra, cùng với một bóng dáng mà bọn họ rất quen thuộc, đập vào trước mắt bọn họ.

Người đến, chính là Lâm Vân!

Chỉ là lúc này Lâm Vân đã mặc vào một bộ vest cao cấp rồi, rất có khí chất! “Tại sao…!tại sao lại là anh ta?”

Khi những người phụ này nhìn thấy Lâm Vân, tất cả đều sững sờ, đáng lẽ người bước vào không phải là chủ tịch sao?

Tại sao thằng nhóc hỗn láo này lại đi vào? Hơn bữa còn thay một bộ vest? “Chủ tịch!”

Chủ khảo và hai phó giám khảo quay lại cúi đầu trước Lâm Vân.

“Chủ…!Chủ tịch? Anh ta là chủ tịch Tỉnh Xuyên?”

Khi họ nhìn thấy chủ giám gọi Lâm Vân là chủ tịch, hai mắt kinh ngạc mở to, lộ ra vẻ mặt sao không hiểu chuyện gì đang xảy ra thế này.

Trời đất ơi! Người đàn ông mà họ cười nhạo trước đây hóa ra lại là chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên?

Thời điểm này.

Họ chỉ cảm thấy đây như một tiếng sét trên bầu trời quang đãng, cả người như bị dội một gáo nước lạnh từ đầu đến chân, toàn thân tê dại.
 
Chương 541


Chương 541

Lâm Vân chậm rãi đi lên phía bục phát biểu, sau đó để hai tay xuống, chậm rãi nói: “Xin tự giới thiệu, tôi không phải là tạp vụ.

Tôi là Lâm Vân, chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên.

Tuy rằng đã gặp hai lần.

Nhưng lần này, chúng ta mới chính thức làm quen!”

Lưu Như Hoa, người phụ nữ tóc đỏ, và năm cô gái khác, ngoại trừ Phan Tiểu Ngọc.

Sau khi nghĩ về thái độ trước đây của họ đối với Lâm Vân, trái tim của họ đột nhiên rơi vào địa ngục…!”Chắc các cô trong lòng đang rất khó hiểu.

Tại sao trước đây tôi lại làm như vậy? Tôi có thể nói rõ cho các cô biết.

Mục đích tôi làm như vậy là để kiểm tra các cô.” Lâm Vân bình tĩnh nói.

Nghe xong mọi người chợt hiểu ra.

Sau đó Lâm Vân từ từ bước xuống khỏi bục phát biểu, đi tới chỗ người phụ nữ tóc đỏ Lưu Như Hoa.

“Cô tên là Lưu Như Hoa.

Phải không?” Lâm Vân khoanh tay mà đứng, nhìn cô chăm chăm “Vâng…!vâng, thưa chủ tịch.” Lưu Như Hoa lộ vẻ lo lắng, căng thẳng và sợ hãi.

“Kết quả kiểm tra vòng 2 của cô vốn là hạng nhất, nhưng thật đáng tiếc, cô không vượt qua được bài kiểm tra của tôi.

Tôi không cần một kẻ nịnh hót mình, một thư kỷ không có phẩm chất đạo đức, hiểu không?” Lâm Vân bình tĩnh nói,

Lưu Như Hoa cúi đầu không nói gì, cô ta biết dựa theo những gì cô ta đã làm trước mặt Lâm Vân trước đây.

Cô ta chắc chắn không thể diễn được nữa rồi.

Lâm Vân lại bước tới chỗ Phan Tiểu Ngọc.

“Chủ…!Chủ tịch.” Phan Tiểu Ngọc nhìn cũng có chút chột dạ, dù sao Lâm Vân cũng là chủ tịch của Tỉnh Xuyên.

“Chủ tịch, tôi vẫn dĩ đã bị loại rồi.

Là anh đã cho tôi một cơ hội để tôi quay trở lại lần nữa sao?” Phan Tiểu Ngọc không nhịn được hỏi.

“Đúng vậy, cô là vì tôi mà đến muộn, đương nhiên không thể để cho cô vì chuyện này mà bị loại.” Lâm Vân cười nói.

Ngừng một chút, Lâm Vân cười, nói tiếp: “Phan Tiểu Ngọc.

Tuy thành tích của cô không phải là tốt nhất nhưng cô đã vượt qua bài kiểm tra của tôi.

Bắt đầu từ hôm nay, cô sẽ là thư ký riêng của tôi.” “Thật sao? Cảm ơn chủ tịch! Cảm ơn chủ tịch!” Phan Tiểu Ngọc kích động, đứng dậy liên tục cảm ơn.

Đối với Phan Tiểu Ngọc, công việc này quá quý giá!

Hơn nữa, Phan Tiểu Ngọc lúc đầu cũng không có nhiều hi vọng, dù sao thì trình độ và các phương diện khác của cô ấy cũng không khá hơn những cô gái khác,

Đúng lúc này, Lưu Ba xông tới, nhào tới Lâm Vân nói nhỏ: “Chủ tịch Lâm, có chuyện xảy ra rồi!” “Chuyện gì?” Lâm Vân cau mày.

“Phạm Nhật Long đã tìm tới cửa rồi, hiện tại anh ta đang ở ngoài cửa!” Lưu Ba lo lắng nói.

“Phạm Nhật Long? Hắn tới thì tới đi, anh có cần hoảng hốt như vậy không? Tuy rằng hắn rất lợi hại, vệ sĩ của tôi có thể dễ dàng đối phó hắn, anh cũng không phải chưa thấy.” Lâm Vân bình tĩnh nói.
 
Chương 542


Chương 542

“Cậu Vân.

Lần này thì khác, anh …!anh xuống lầu nhìn sẽ biết!” Lưu Ba gấp gáp nói.

Lâm Vân thấy Lưu Ba lo lắng như vậy liền theo

Lưu Ba đi xuống lầu.

Bên ngoài tòa nhà công ty.

Lâm Vân và Lưu Ba đi ra đến cửa lớn

Khi Lâm Vân bước ra khỏi cửa, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, vẻ mặt Lâm Vân đột nhiên thay đổi.

Một chiếc xe tăng đang dừng trước cửa.

Nòng súng nhằm vào tòa nhà Tỉnh Xuyên.

Xung quanh có hơn chục người đàn ông mặc quân phục, mang theo súng trường, như sắp đi vào chiến trường, cảnh tượng khiến người khác phải sợ hãi.

Phạm Nhật Long cũng mặc quân phục, đứng ở vị trí hàng đầu.

Anh ta cũng mang theo một khẩu súng trường trên tay.

Các nhân viên bảo vệ của tập đoàn Tỉnh Xuyên đều sợ hãi, tái xanh mặt, run rẩy.

“Lại đây, nhằm ngay vào tên nhóc này cho tôi!” Phạm Nhật Long thấy Lâm Vân đi ra, anh ta lập tức ra lệnh.

Trong khoảng thời gian ngắn, mười mấy người mặc quân phục đồng loạt giương súng, nhằm vào Lâm Vân.

“Chủ tịch Tôi phải làm sao đây?”

Đảm người Lưu Ba sợ tới mức sắc mặt thay đổi trắng bệch, ngay cả tổng giám đốc Lưu Ba cũng chưa từng gặp qua kiểu trận chiến như thế này.

Lâm Vân nhìn thấy rất nhiều súng nhằm vào mình, vẻ mặt Lâm Vân cũng thay đổi.

Lâm Vân không ngờ rằng Phạm Nhật Long lại to gan đến mức độ như thế này đến cả xe tăng cũng điều được.

Lúc này, Thạch Hàn lao ra, trực tiếp dùng thân thể chắn cho Lâm Vân.

“Cậu Vân, cậu đi trước đi, tôi sẽ chặn đường!” Thạch Hàn đang ở tư thế dùng thân mình đỡ đạn của Lâm Vân.

“Thạch Hàn, hôm nay ai cũng không được chết, để tôi.” Lâm Vân trực tiếp đi tới trước mặt Thạch Hàn, sau đó nhìn Phạm Nhật Long.

“Phạm Nhật Long,anh đây là có ý gì đây?” “Cậu nói tôi đây là có ý? Hôm qua cậu đã làm gì, trong lòng không biết sao? Dám trêu đùa Phạm Nhật Long tôi! Hôm nay tôi sẽ cho cậu một bài học, để cậu hiểu rõ được rằng, đối đầu với Phạm Nhật Long tôi có kết cục như thế nào!” Phạm Nhật Long cả gương mặt giận dữ.

Phạm Nhật Long nói xong, trực tiếp rút nòng súng chuẩn bị bắn.

“Phạm Nhật Long, thứ nhất, tôi thực sự không biết mình đã làm gì.

Mọi chuyện nói ra phải có bằng chứng.

Anh nói tôi đã làm gì, thì hãy đem chứng cứ ra đây.

Nếu không có chứng cứ thì tức là ngậm máu phun người ” “Thứ hai, anh tự mình điều động vũ khí nhân lực, tôi nghĩ, tội danh này chắc chắn cũng không nhỏ đầu đúng không? Nếu anh dám nổ súng, tôi nghĩ hậu quả sẽ chỉ càng thêm nghiêm trọng!” Lâm Vân nheo mắt nói.
 
Chương 543


Chương 543

“Cậu cho rằng tôi không dám?” “Bảng bằng bằng

Phạm Nhật Long trực tiếp nâng súng lên, dội lên bầu trời..

“Aaaaaa!”

Các nhân viên bảo vệ và nhân viên ở cổng vào của công ty đều sợ hãi trốn trong tòa nhà.

Bên cạnh Lâm Vân, chỉ còn lại Lưu Ba và Thạch

Hàn.

Lưu Ba trên trán cũng đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt, có vẻ trong lòng anh ta cũng rất sợ hãi.

“Lâm Vân, tôi biết vệ sĩ của cậu rất lợi hại, nhưng chỉ cần tôi bóp cò thôi.

Hắn cũng chỉ là phế vật! Haha!” Phạm Nhật Long cười ác độc,

Phạm Nhật Long vừa nói vừa chĩa nòng súng vào

Thạch Hàn.

Thạch Hàn đưa tay chạm vào phi tiêu, “Bằng bằng!”

Phạm Nhật Long trực tiếp bắn hai viên đạn đến phía chân của Thạch Hàn, “Đừng động đậy! Bằng không tôi lập tức sẽ biến anh thành cải bia đỡ đạn” Phạm Nhật Long lớn tiếng nói.

Thạch Hàn chỉ có thể thu tay trở lại.

Nếu chỉ là một mình Phạm Nhật Long cầm súng,

Thạch Hàn vẫn có thể tìm ra cách để đấu lại.

Nhưng bây giờ có hơn chục người được huấn luyện chuyên nghiệp cầm súng chĩa vào ba người họ từ mọi hướng, Thạch Hàn không thể giết hơn mười người này ngay lập tức được “Cậu vừa mới nói chứng cứ gì, để tôi nói cho cậu biết, ta, Phạm Nhật Long làm chuyện gì, từ trước đến nay chưa bao giờ cần chứng cứ!” Phạm Nhật Long tự hào nói.

Dừng lại một chút, Phạm Nhật Long cười, tiếp tục nói: “Tôi đã tự ý huy điều động nhân lực và trang bị.

Quả thực là quá lớn, nhưng nhà họ Phạm của tôi có thể thay tôi chống đỡ được.

Tôi cùng lắm là sẽ bị giảng chức, bị trừ điểm, nhưng cậu phải trả giá bằng mạng sống của mình! Hiểu không?” “Phạm Nhật Long, nói chuyện đi, anh muốn làm gì!” Lâm Vân lạnh lùng nói.

“Lâm Vân, bây giờ tôi cho anh một cơ hội sống.

Quỳ trước mặt tôi, giống như một con chó, liếm tro bụi trên giày da của tôi, sau đó rời khỏi thành phố Bảo Thạch!” Phạm Nhật Long nở một nụ cười dữ tợn.

“Anh …” Lâm Vân sau khi nghe xong lời này, sắc mặt liền biến sắc.

Cho dù Lâm Vân có chết, anh cũng sẽ không bao giờ làm như vậy, đây là sự tôn nghiêm của một người đàn ông! “Lâm Vân, nếu cậu không làm, không chỉ cậu chết mà hai người bên cạnh cậu cũng phải chết.

Tôi bảo đảm tôi có thể làm được!” Phạm Nhật Long lớn tiếng nói.

Lâm Vân sắc mặt càng ngày càng xấu, cho dù bản thân có chết cũng không làm chuyện đó, nhưng Lâm Vân không muốn làm tổn thương đến Thạch Hàn và Lưu Ba.

“Tôi sẽ cho cậu mười giây để suy nghĩ.

Khi hết thời gian, tôi bảo đảm tôi nhất định sẽ hạ lệnh nổ súng!” Phạm Nhật Long cười nói.

Đối với Lâm Vân mà nói, anh ta có thể không nổi súng thì vấn đề đã được giải quyết, đương nhiên là điều tốt nhất, như vậy thì anh cũng không cần gánh chịu hậu quả rồi, nếu như nổ súng, hậu quả mà anh cần gánh chịu càng lớn hơn.

Sau đó, Phạm Nhật Long bắt đầu đếm ngược.
 
Chương 544


Chương 544

“10” “9”…!

Nghe thấy tiếng đếm ngược thúc giục của Phạm Nhật Long, vẻ mặt của Lâm Vân càng trở nên khó coi.

“Cậu Vân, cái mạng này của tôi, đáng lẽ đã sớm mất ở châu Âu.

Chính ông Thành đã giúp cho em sống được nhiều hơn bao nhiêu năm như vậy, hơn nữa được gặp cậu, cậu Vân, Thạch Hàn tôi đời này cũng coi như là không uổng rồi!”Thạch Hàn nói.

Lưu Ba tuy sợ hãi nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi nói: “Chủ tịch Vân, tôi luôn bị chèn ép trong công ty.

Tôi được thăng chức là sau khi anh nhậm chức, chính anh là người vẫn luôn tin tưởng tôi.

Đại ân đại đức to lớn của anh dành cho tôi.

Có thể được cùng chết với chủ tịch Vân, tôi cảm thấy rất đáng !”

Lâm Vân nghe những lời nói của hai người bọn họ, trong lòng càng cảm thấy khó chịu hơn.

Lâm Vân không muốn liên lụy đến cả hai người! “3!” “2!” “1!”

Phạm Nhật Long vẫn đang đếm ngược như thể muốn đòi mạng, hơn nữa đã đếm đến cuối cùng! “Lâm Vân, xem ra cậu khá cứng đầu, thà chết chứ không chịu đầu hàng? Nếu vậy thì đi chết đi! Các huynh đệ, lên đạn!” Phạm Nhật Long ra lệnh, hàng chục người trang bị vũ trang đứng xung quanh đồng loạt rút súng lên đạn.

“Chờ một chút!” Lâm Vân mở miệng gọi Phạm Nhật Long.

“Phạm Nhật Long, ân oán giữa chúng ta, đừng làm liên luỵ đến người khác.

Giết tôi cũng được, bỏ qua cho những người khác, có được không?” Lâm Vân nghiến răng nghiến lợi.

“Cậu cầu xin tôi như vậy sao? Nếu cậu đang cầu xin tôi, vậy thì quỳ xuống cầu xin đi! Có lẽ tôi có thể sẽ cân nhắc!” Phạm Nhật Long cười toe toét.

Phạm Nhật Long rõ ràng có ý làm nhục Lâm Vân.

Ở bên khác, tại nhà của Tô Bảo Nhi.

“Con gái.

Cha vừa nhận được một tin tức rất lớn, con có muốn nghe không?” Chủ tịch Tô Chính Quốc nói.

“Không có hứng thú.” Tô Bảo Nhi đi tới sô pha, lấy điện thoại ra chơi.

Chủ tịch Quốc cười nói tiếp: “Là liên quan đến Lâm Vân và Phạm Nhật Long.” “Bọn họ?” Tô Bảo Nhi giật mình.

Sau đó, Tô Bảo Nhi nhanh chóng hỏi: “Chuyện gì đã xảy ra với bọn họ thế?” “Cha nghe nói.

Phạm Nhật Long đã điều động một chiếc xe tăng và đưa một chục người được trang bị vũ khí mạnh đến tòa nhà Tỉnh Xuyên, nói rằng anh ta sẽ giết Lâm Thiền! Có lẽ Lâm Vân cậu ta lần này, lành ít dữ nhiều rồi.” Chủ tịch Quốc nói.

“Cái gì?!” Tô Bảo Nhi kinh ngạc đứng lên, đánh rơi điện thoại trên tay xuống đất.

“Cha, cha …!cha đang đùa sao? Phạm Nhật Long có gan lớn như vậy sao?” Tô Bảo Nhi vội vàng nói.

“Con nghĩ cha đang nói đùa à?” Tô Chính Quốc nói.

Sau khi dừng lại một chút, chủ tịch Quốc tiếp tục: “Nhưng nói qua cũng phải nói lại, bọn họ cũng là vì tranh giành con.
 
Chương 545


Chương 545

Không ngờ sau mười năm, Phạm Nhật Long cuối cùng cũng đã chạy về thành phố Bảo Thạnh tìm con.

Nếu sớm biết chuyện như vậy, cha đã không tác hợp cho con và Lâm Vân.”

Phạm Nhật Long từng ở thành phố Bảo Thạnh, lúc đó chủ tịch Quốc nghĩ rằng, khi lớn lên ông sẽ làm tác hợp cho Phạm Nhật Long và con gái mình.

Nhưng Phạm Nhật Long đã rời thành phố Bảo Thạnh tròn mười năm, còn chủ tịch Quốc từ lâu đã tin rằng Phạm Nhật Long đã quên con gái mình.

Đó là lý do tại sao Tô Chính Quốc không nghĩ tới chuyện này, sau khi gặp Lâm Vân, ông đã tác hợp cho con gái mình với Lâm Vân.

Sau đó, chủ tịch Quốc lại ngẩng đầu nhìn Tô Bảo Nhi hỏi: “Con gái, con không thích Lâm Vân sao? Không phải con vẫn nói là ghét anh ta sao? Hiện tại Phạm Nhật Long định giết nó, sao con lại căng thẳng như vậy?” “Cha, con chẳng thích nói cho cha biết

Sau khi Tô Bảo Nhi nói xong những lời này, cô vội vàng lên lầu, chạy vào phòng mình.

Sau khi Tô Bảo Nhi đóng cửa phòng, cô nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, tay run run gọi cho Phạm Nhật Long, cô muốn ngăn Phạm Nhật Long lại.

Tô Bảo Nhi không biết tại sao, cô lại quan tâm đến sự an toàn của Lâm Vân như vậy.

Nhưng trong sâu thẳm trái tim, cô không muốn Lâm Vân chết.

Không hiểu vì sao Tô Bảo Như vừa nghĩ đến Lâm Vân bị Phạm Nhật Long giết chết, trong lòng cô đã lo lắng muốn chết đi được!

Tòa nhà Tỉnh Xuyên ở tầng dưới.

“Nếu tôi quỳ xuống cầu xin anh.

Anh có thể để họ đi, đúng không?” Lâm Vân nhìn chằm chằm Phạm Nhật Long với đôi mắt đỏ hoe.

“Cậu không đủ tư cách để thương lượng điều kiện với tôi.

Hãy quỳ xuống trước đi rồi nói chuyện.

Nếu cậu có thái độ tốt, tôi sẽ để họ đi!” Phạm Nhật Long ngạo nghễ nói.

Lâm Vân hít một hơi dài, sau đó phun ra một chữ: “Được!”

Lâm Vân thà chết chứ không muốn mất đi danh dự trước mặt Phạm Nhật Long.

Nhưng Lâm Vân sẵn sàng dùng danh dự của mình để đổi lấy mạng sống của Lưu Ba và Thạch Hàn! “Cậu Vân! Không thể làm chuyện này!” Thạch Hàn tóm lấy Lâm Vân.

Đúng lúc đó, điện thoại di động của Phạm Nhật Long vang lên, anh ta thấy đó là cuộc gọi của Tô Bảo Nhi “Alo, em Bảo Nhi.” Phạm Nhật Long trả lời điện thoại.

“Anh Long, tôi nghe nói anh muốn đem theo vũ khí đến giết chết Lâm Vân?” Giọng Tô Bảo Nhi vang lên trong điện thoại.

“Đúng vậy, bây giờ cậu ta đang ở ngay trước mặt tôi, hơn nữa hiện giờ cậu ta đang phải chuẩn bị quỳ xuống trước tôi, em gái Bảo Nhi, em có muốn xem không? Tôi chút nữa sẽ quay lại video cho.” Phạm Nhật Long cười, nói.

“Phạm Nhật Long, anh đừng có đùa giỡn nữa được không? Đây là mạng người, coi như tôi cầu xin anh, đừng giết người.” Giọng Tô Bảo Nhi có vẻ rất lo lắng.

Phạm Nhật Long nghe vậy, sắc mặt đột nhiên trở nên âm u.

“Em gái Bảo Nhi, tại sao em lại nói lời ” cầu xin ” cho thằng nhóc này? Thằng nhóc này là đồ rác rưởi.

Nó không có gì ngoại trừ dựa vào thân phận của ông nội mình! Nó đầu có tư cách hay năng lực gì, để em phải cầu xin cho cậu ta! ”Phạm Nhật Long lạnh lùng nói.

“Phạm Nhật Long, tôi …!tôi chỉ là không muốn anh đùa giỡn với mạng người chỉ vì tôi! Nếu anh dám giết cậu ấy, tôi sẽ hận anh cả đời này!” Tô Bảo Nhi ở trên điện thoại kiên định nói.
 
Chương 546


Chương 546

Sau khi cúp điện thoại.

Khuôn mặt của Phạm Nhật Long trở nên vô cùng khó

Lâm Vân cũng có chút kinh ngạc.

Mặc dù Lâm Vân không biết Tô Bảo Như nói gì trong điện thoại, nhưng nghe giọng điệu của Phạm Nhật Long, Tô Bảo Nhi dường như biết được những chuyện xảy ra ở đây, Tô Bảo Nhi dường như đã cầu xin cho anh?

Ở trong mắt Lâm Vân, Tô Bảo Nhi không phải rất ghét mình sao? Cô ấy không phải là hận đến mức muốn mình chết sao?

Lâm Vân không ngờ Tô Bảo Nhi lại vì mình mà cầu xin!

Lúc này, Phạm Nhật Long tức giận chĩa súng vào Lâm

Vân, hét lên: “Sao mày vẫn còn đứng ngây ra đó? Còn không mau quỳ xuống! Còn muốn tạo phải giết hai người bên cạnh của mày nữa sao!” “Cậu Vân, cậu không được quỳ xuống!” Thạch Hàn nằm lấy cánh tay của Lâm Vân.

“Đúng vậy, cậu Vân, cậu không được quỳ!” Lưu Ba cũng nói.

“Bång bång!”

Đúng vào lúc này, hai tiếng súng lớn vang lên, Thạch Hàn và Lưu Ba đều bị bắn vào chân..

“Để các người nói nhiều quá!” Phạm Nhật Long sau khi nổ súng, nói một cách hung tợn.

“Hu hu!”

Lưu Ba hét lên một tiếng đau đớn, anh ta trực tiếp ngã xuống đất, máu lập tức loang ra quần của Lưu Ba.

Thạch Hổ thì không sao, sau khi bị bắn, anh ta có thể tiếp tục đứng vững, cũng có thể chống cự lại cơn đau mà không hét lên, nhưng vẫn có máu rỉ ra.

“Phạm Nhật Long! Đồ khốn nạn!”

Lâm Vân nhìn thấy Phạm Nhật Long nổ súng.

Trong mắt anh hiện lên sự tức giận vô cùng.

Giờ phút này, Lâm Vân nóng lòng muốn lột da chặt xương Phạm Nhật Long ra, dùng ngàn vạn nhát dao

Thậm chí Lâm Vân đang nghĩ, tối hôm qua đáng lẽ không nên nhân từ, tối hôm qua nên trực tiếp giết chết Phạm Nhật Long, cho dù hậu quả nghiêm trọng đến đâu, cho dù có phải trả giá bằng cả tính mạng! “Lâm Vân.

Mắng tôi cũng vô dụng, cách duy nhất của cậu là quỳ xuống cầu xin lòng thương xót “Nếu không, lần tiếp theo tôi nổ súng.

Không phải là vào chân hai người họ, mà là đầu! Bây giờ tôi đang đếm ba giây cuối cùng, và sau ba giây, tôi sẽ bắn vào đầu cả hai!” Phạm Nhật Long cười ác độc, nói.

Ba!

Hai!

Một!

Khi Phạm Nhật Long đếm đến giây cuối cùng, anh ta trực tiếp cầm súng lên, nhằm trúng đến Thạch Hàn và Lưu Ba.

“Dừng tay! Tôi…!Tôi quỳ! Chỉ cần anh có thể tha cho bọn họ!” Lâm Vân nghiến răng nghiến lợi nói.

“Được, vậy thì cậu mau quỳ xuống đi.

Vẻ mặt của Phạm Nhật Long dữ tợn.

“Cậu Vân!” “Chủ tịch Vân!”
 
Chương 547


Chương 547

Thạch Hàn và Lưu Ba đều hét lên một lần nữa.

Phập!

Lâm Vân cuối cùng vẫn là phải quỳ xuống! Quỳ trời, quỹ đất, quỳ trước cha mẹ.

Lâm Vân chưa bao giờ quỳ gối trước bất kỳ ai khác trong đời.

Anh không bao giờ quỳ gối, ngay cả khi anh bị bắt nạt.

Nhưng lần này, Lâm Vân vẫn lựa chọn quỳ xuống.

Lâm Vân không quỳ xuống vì Phạm Nhật Long, Lâm Vân quỳ xuống để cứu Thạch Hàn và Lưu Ba! “Haha!”

Sau khi Phạm Nhật Long nhìn thấy Lâm Vân quỳ xuống, hắn đột nhiên nở một nụ cười đáng sợ.

“Tôi nhất định phải chụp lại! Mấy người các cậu tiếp tục chĩa súng vào ba người bọn họ, ai dám động đậy sẽ trực tiếp giết chết!” Phạm Nhật Long nói.

“Vâng!”

Mười mấy người đàn ông mặc quân phục bên cạnh đáp lại, sau đó tiếp tục chĩa súng về phía ba người Lâm Vân.

Phạm Nhật Long lấy điện thoại di động ra và bắt đầu ghi âm.

“Khư, Khừm!”

Phạm Nhật Long khạc ra một cục đờm.

“Lâm Vân, nếu muốn bọn họ sống, cậu phải nằm xuống đất ăn nước miếng của tôi!” Phạm Nhật Long cầm điện thoại, nhe răng cười nói.

Phạm Nhật Long đã làm điều này.

Rõ ràng là muốn làm nhục Lâm Vân! “Anh…anh đừng có quá đáng, tôi đã quỳ xuống theo lời anh nói rồi!” Sắc mặt Lâm Vân càng trở nên khó coi.

Phạm Nhật Long tự mãn nói: “Bây giờ cậu là con cá trên thớt của tôi, tất cả do tôi quyết định! Tôi nói làm như thế nào, cậu phải làm như thế Nếu không làm, tôi liền giết hai người sau lưng cậu!” “Anh …!anh …” Lâm Vân tức giận run lên.

Nếu chỉ có một mình Lâm Vân, Lâm Vân nhất nh liều mạng với tên Phạm Nhật Long này, cho dù có chết cũng phải chết trong vinh quang!

Nhưng Lâm Vân vẫn phải nghĩ đến Thạch Hàn và Lưu Ba.

“Dừng tay cho tôi!”

Đúng lúc này, một tiếng quát mạnh mẽ vang lên.

Lâm Vân và Phạm Nhật Long đều nghe thấy sau đó cùng nhìn về phía giọng nói đó, là ông ngoại của Lâm Vân.

Liễu Chí Trung!

Phía sau Liễu Chí Trung, cũng có gần một trăm người đàn ông mặc quân phục, tất cả đều mang súng trường kiểu B95! “Ông ngoại.”

Thời khắc Lâm Vân nhìn thấy Liễu Chí Trung, ánh mắt của anh bỗng chốc lóe lên sáng.

Nhìn thấy ông ngoại xuất hiện vào lúc này giống như nhìn thấy bình minh trong ngày tận thế

Liễu Chí Trung dẫn người tới, sải bước đi tới trước mặt Lâm Vân.

“Cháu trai, cháu không bị thương chứ?” Liễu Chí Trung vừa nói vừa đỡ Lâm Vân dậy.

“Con, con không bị thương.

Chỉ là chân của Thạch Hàn và Lưu Ba đã bị trúng đạn rồi.” Lâm Vân nói.
 
Chương 548


Chương 548

“Cháu trai yêu quý, trách ông ngoại đến muộn.

Khiến cháu phải chịu khổ rồi.

Mọi việc còn lại để ta lo.” Liễu Chí Trung vỗ vai Lâm Vân.

Sau đó, Liễu Chí Trung quay lại, nói với một người đàn ông trung niên đi theo ông ấy: “Lão Lâm, làm phiền anh rồi!” “Chí Thành đừng nói những lời như vậy, đây là việc tôi nên làm!” Người đàn ông họ Lâm cười nói.

Người đàn ông họ Lâm cũng mặc quân phục, Lâm Vân liếc nhìn cổ áo của ông ấy thì ra là một đại tá.

Ngay sau đó, người đàn ông họ Lâm vẫy tay ra hiệu với số một trăm phía sau ông ấy.

“Bùm!”

Hàng trăm người đều chĩa súng vào đám người Phạm Nhật Long.

“Phạm Nhật Long, cậu còn lái xe tăng.

Tội mà cậu mắc phải nghiêm trọng đến như thế nào, có lẽ trong lòng cậu phải rất rõ chứ? Bỏ vũ khí xuống ngay lập tức.

Giơ tay đầu hàng, nếu không chúng tôi sẽ bắn!” Người đàn ông họ Lâm hét đến chỗ Phạm Nhật Long.

“Chết tiệt!” Phạm Nhật Long tức giận chửi rủa.

Anh ta biết rằng những người mà Lê Chí Trung đưa đến là từ phe đối thủ của gia đình họ Phạm của anh ta.

Thân phận họ Phạm của anh ta,trước mặt những người này căn bản đều vô dụng.

“Nghe lệnh của tôi, lên đạn!” Người tên Lâm gầm lên.

Cả trăm người, kéo súng ngay ngắn, để súng lên đạn.

“Tôi…!Tôi đầu hàng!”

Phạm Nhật Long nhanh chóng đặt súng xuống đất, sau đó giơ hai tay lên! Khoảng hơn chục người do Phạm Nhật Long mang đến cũng đặt súng xuống đất.

“Bắt người.”

Người đàn ông họ Lâm vẫy tay về phía Phạm Nhật Long và hàng chục người khác.

Anh ta ngay lập tức bị bắt lại.

Trong khi họ đang bắt Phạm Nhật Long, Lâm Vân cũng đến bên Thạch Hàn và Lưu Ba.

“Thạch Hàn, Lưu Ba, chờ chút, tôi sẽ gọi xe cấp cứu cho các anh ngay” Lâm Vân lấy điện thoại di động ra, bấm số 113.

“Lâm Vân, tôi bị bắn vào chân không chết được.

Lưu Ba cười nói.

Thạch Hàn cũng cười nói: “Tôi cũng không có gì đáng ngại.

Nhìn thấy Phạm Nhật Long bị bắt, tôi cuối cùng cũng yên tâm rồi.”

Lúc này, Liễu Chí Trung đến bên Lâm Vân, nắm lấy tay

Lâm Vân.

“Cháu trai, đi theo ta!”

Liễu Chí Trung kéo Lâm Vân đến trước mặt Phạm Nhật Long.

Phạm Nhật Long lúc này đang bị hai người đàn ông mặc quân phụ giữ chặt “Phạm Nhật Long, cậu thật là có bản lĩnh.
 
Chương 549


Chương 549

Cậu có thể làm ra chuyện như thế này.

Chuyện cậu phạm phải như thế nào, tính chất nghiêm trọng bao nhiêu, tôi nghĩ cậu đáng lẽ rất rõ chứ? Lần này, nhà họ Phạm của cậu ăn phải một bình dấm chua rồi! ”Giọng điệu của Liễu Chí Trung vô cùng lạnh lùng.

Phạm Nhật Long sắc mặt tái xanh, đương nhiên anh ta biết hành động của mình có hậu quả nghiêm trọng như thế nào, nếu không có nhà họ Phạm đứng sau, hôm nay chuyện anh ta làm, cũng đủ để bị xử bắn rồi.

Đương nhiên, đây không phải là điều quan trọng nhất, điều quan trọng nhất là anh ta phải trả một cái giả lớn như vậy.

Vẫn chưa giải quyết xong Lâm Vân

Lâm Vân hai mắt đỏ hoe, cũng nhìn Phạm Nhật Long một cái.

“Khừm!”

Lâm Vân trực tiếp phun ra một ngụm đờm lên mặt Phạm Nhật Long.

“Đồ khốn kiếp! Còn dám nhổ lên mặt tao l

Phạm Nhật Long nhìn thấy đờm trên mặt mình.

Anh ta tức giận giãy giụa thoát ra khỏi hai người đang giữ mình, sau đó lao vào đánh Lâm Vân.

“Dừng lại!”

Người đàn ông họ Lâm bên cạnh trực tiếp gí súng vào ngực Phạm Nhật Long.

Mặt Phạm Nhật Long tái mét.

Chỉ có thể hạ nằm đấm xuống.

“Phạm Nhật Long, anh muốn đánh tôi sao? Vừa rồi, anh là con dao, còn tôi là cả, nhưng bây giờ anh biến thành con cả, hiểu không?” Lâm Vân hung hăng nói.

Phạm Nhật Long nghe thấy lời nói của Lâm Vân, tức giận siết chặt nằm đấm.

“Cháu ngoại, cháu muốn xử lý cậu ta như thế nào?” Lê

Chí Thành hỏi.

“Để hắn quỳ xuống xin lỗi!” Lâm Vân nheo mắt nói.

“Thằng khốn, mày muốn tạo quỳ?” Phạm Nhật Long trừng mắt.

Lúc này, người đàn ông họ Lâm dùng súng chĩa vào Phạm Nhật Long nói: “Bảo cậu quỳ xuống, không có nghe thấy sao? Lập tức thi hành “Ông là cái thá gì! Tôi là con trai nhà họ Phạm, ông dám bắn vào tôi sao?” Phạm Nhật Long hung hăng gầm lên.

Người đàn ông họ Lâm chế nhạo nói: “Nếu ông cụ Phạm hay chủ của cậu ở đây, tôi chắc chắn là không dám, nhưng tiếc là họ không có ở đây.

Tôi có thể nói rằng, cậu nhất quyết không đầu hàng, nên tôi mới nổ súng.” “Ông …!Phạm Nhật Long mặt mày tái mét.

“Cậu không tin a? Vậy thì thử đi”, Người đàn ông họ Làm nói, rút chốt súng và nạp đạn.

Sắc mặt Phạm Nhật Long trở nên trắng bệch, anh ta biết rằng ít nhất ở hiện trường này, trong tình huống hiện tại, anh ta không có cách nào để đối đầu với Liễu Chí Trung và người đàn ông họ Lâm kia.

“Được, tôi quýt”

Phạm Nhật Long chỉ có thể nghiến răng, quỳ trên mặt dát.
 
Chương 551


Chương 551

“Cũng không có gì, chỉ là cho người đến đánh ngất anh ta, sau đó ném anh ta xuống đường, rồi tìm phóng viên đến thu thập tin tức.” Lâm Vân bình tĩnh nói.

“Anh …!anh cũng to gan lắm đấy! Anh ta là Phạm Nhật Long của nhà họ Phạm! Sao anh lại làm như vậy? Là vì tôi sao?” Tô Bảo Nhi nhìn Lâm Vân.

“Vì cô? Cô cũng đánh giá quá cao bản thân rồi đấy, chỉ là bởi vì nhìn hắn không thuận mắt, không được sao?” Lâm Vân thả lỏng nói.

Lâm Vân trong lòng không thể không thừa nhận.

Thực ra, động thủ với Phạm Nhật Long, trong lòng thực ra có một chút là vì Tô Bảo Nhi.

“Tôi cũng lười nói nhảm với anh, tôi đi đây!” Tô Bảo Nhi xoay người rời đi.

Đối với Tô Bảo Nhi mà nói, khi nhìn thấy Lâm Vân an toàn, tảng đá trong lòng cô cũng được đặt đất rồi.

Tô Bảo Nhi nói xong liền xoay người rời đi.

Trong văn phòng của chủ tịch tòa nhà Tỉnh Xuyên.

Lâm Vân cười nói: “Ông ngoại, hôm nay ông đến thật đúng lúc.

Đúng rồi, ông ngoại làm sao ông biết Phạm Nhật

Long đến xử lý con vậy?”

Nếu hôm nay ông ngoại Liễu Chí Trung không đến, Lâm Vân cũng không dám tưởng tượng hậu quả.

“Phạm Nhật Long thậm chí còn điều động xe tăng, làm sao ông có thể không biết về một tin tức lớn như vậy? Sau khi ông nhận được tin tức điều động xe tăng của anh ta vào lúc 7 giờ sáng nay, ông đã tức tốc đến thành phố Bảo Thạnh nhanh nhất có thể” Liễu Chí Trung nói.

Lâm Vân gật đầu, năng lượng của ông ngoại Liễu Chí Trung đúng là ngoài sức tưởng tượng của Lâm Vân.

“Ông ơi, cháu thực sự xin lỗi, lần này có phải cháu đã gây phiền phức lớn rồi không? Cháu không nên cho người đến đánh Phạm Nhật Long, là do cháu còn quá trẻ quá non nớt.

Lâm Vân gãi đầu.

Lâm Vân biết, là do bản thân đã sắp xếp cho Bạch Hổ tối hôm qua đến đánh Phạm Nhật Long.

Mới dẫn đến sự tức giận của Phạm Nhật Long và sau đó anh ta đã điều động xe tăng, nhân lực và vũ khí để tìm cách trả thù.

“Chuyện này thì ông biết.

Ông không trách cháu chuyện này.

Thay vào đó, hơn nữa ông còn muốn khen ngợi cháu.

Cháu đã xử lý chuyện của Phạm Nhật Long, nghĩ rất chu toàn.

Không chỉ xử lý được Phạm Nhật Long, còn khiến cậu ta một chút manh mối cũng không lần ra được.” “Theo lý mà nói, cậu ta chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay, chỉ là cậu ta đã mất đi ý thức, mới hoang đường đến mức điều động cả xe tăng, mang theo trang bị, cấp dưới đến tìm cháu tính sổ.

Tuy rằng cậu ta nhất thời được thoả mãn, nhưng hậu quả mà cậu ta bắt buộc phải hứng chịu.

Là rất nghiêm trọng.” “Ông ngoại Liễu Chí Trung nói.

Lâm Vân gật đầu.

Thành thật mà nói, Lâm Vân không ngờ Phạm Nhật Long lại điên cuồng đến mức độ như vậy.

“Điều này cho thấy cậu ta đã bị cháu làm cho tức giận rồi, biến thành một con chó điên.

Bất chấp tất cả để đến cắn cháu, đây có thể coi là một bài học và kinh nghiệm cho cháu, sau này làm việc phải nghĩ đến hậu quả”, ông ngoại Liễu Chí Trung nói.
 
Chương 552


Chương 552

“Con hiểu rồi.” Lâm Vân gật đầu.

Chuyện này quả thực đã dạy cho Lâm Vân một bài học.

“Ông ngoại, ông nói Phạm Nhật Long sẽ phải gánh chịu hậu quả nghiêm trọng, vậy anh ta rốt cuộc sẽ bị như thế nào?” Lâm Vân tò mò hỏi.

Lâm Vân rất quan tâm đến việc Phạm Nhật Long sẽ bị xử lý như thế nào.

Liễu Chí Trung nói “Chuyện này, người đứng sau ta sẽ báo lên bộ quân đội, hơn nữa cậu ta còn nổ súng bắn và làm bị thương dân thường.

Bản chất của vụ việc này là rất nghiêm trọng.

Ngay cả khi thế lực của nhà họ Phạm rất mạnh, nhưng cũng đủ để cậu ta chịu một hình phạt thích đáng.

” “Nếu đổi thành xuất thân yếu kém, thì Phạm Nhật Long không chỉ hủy hoại tương lai của mình, bị kết án, nặng hơn sẽ bị xử bắn.

Dựa vào vào thế lực của nhà họ Phạm, tiền đồ tương lai của cậu ta có lẽ cũng không giữ được nữa.” “Bị giáng chức, bị trừ điểm, bị điều khỏi đội đặc nhiệm hải quân là điều chắc chắn,nó sẽ để lại những vết đen trong cuộc đời cậu ta, ảnh hưởng đến việc thăng tiến trong tương lai.” “Cái này đều là do anh ta tự chuốc lấy!” Lâm Vân hung hăng nói.

“Đúng rồi, ông ngoại, người ở sau lưng ông là?” Lâm Vân tỏ vẻ tò mò.

Lâm Vân đã từng nghe nói qua, nghe nói ông nội có thể khiến tập đoàn Tỉnh Xuyên kinh doanh lớn như vậy, đằng sau là còn có người chống lưng.

“Người đứng sau ta cũng là một đại nhân vật cấp tướng, hơn nữa còn là người đối đầu với ông cụ nhà họ Phạm.

Vì vậy, ta mới dám chống lại nhà họ Phạm.

Khi nào thời điểm thích hợp, ta sẽ dẫn con đi gặp ông ấy” Liễu Chí Trung nói.

Lâm Vân gật đầu, đồng thời cảm thấy ông ngoại thật sự rất tuyệt vời, có hậu thuẫn vững chắc như vậy.

“Hiện tại Phạm Nhật Long đã bị bắt, ta sẽ giúp cháu dỡ bỏ lệnh cấm ở khu vực số 1 càng sớm càng tốt.

Được rồi, ta về trước đây.

Cháu làm cho tốt.

Gần đây ông có thể sẽ có chuyện phải giao cho cháu làm” Ông ngoại Lê Chí Thanh vừa nói, vừa đứng lên.

*Ồ? Chuyện gì vậy a?” Lâm Vân tò mò hỏi.

“Mọi chuyện còn chưa giải quyết xong, vài ngày nữa ông sẽ nói với cháu” Liễu Chí Trung nói.

“Vâng, ông ngoại.” Lâm Vân không hỏi thêm câu nào.

Sau nhiều chuyện như vậy, Lâm Vân biết rằng, bất luận ông ngoại có làm gì .Chắc chắn sẽ là vì tốt cho anh.

Cho nên Lâm Vân chỉ cần nghe theo sự sắp xếp của ông ngoại là được, bất kể ông ngoại sắp xếp gì, Lâm Vân nhất định sẽ cố gắng hết sức, để hoành thành công việc giúp ông ngoại hài lòng!

Ngoài ra sự kiện hôm nay quả thực đã dạy cho Lâm

Vân một bài học sâu sắc, thứ nhất, đó là đôi khi anh vẫn chưa đủ chu toàn để suy xét mọi việc.

Thứ hai, đó là bản thân anh vẫn chưa đủ mạnh!

Lấy chuyện hôm nay ra làm ví dụ, mặc dù Phạm Nhật Long đã mất trí, sử dụng xe tăng và vũ khí để thỏa mãn sự điên cuồng của mình.

Nhưng bản thân anh thực sự không có đủ sức để chống đỡ và đối phó với cục diện như thế này.
 
Chương 553


Chương 553

Vì vậy, Lâm Vân sốt sắng hy vọng bản thân có thể nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn, nhất định phải có đủ sức để khiến gia đình nhà họ Phạm đều phải kiêng nếu

Còn một điều nữa, là tiếp tục mở rộng bản thân quy tụ người tài, tuy bản thân Lâm Vân không biết võ công nhưng có thể chiêu mộ những người có bản lĩnh.

Mặc dù khả năng kinh doanh của chính bản thân Lâm Vân không đặc biệt mạnh, nhưng anh ta cũng có thể chiêu mộ một số nhân tài kinh doanh.

Sau khi tiễn ông nội đi, việc đầu tiên của Lâm Vân là vội vàng đến bệnh viện thăm Thạch Hàn và Lưu Ba.

Tục ngữ có câu, hoạn nạn gặp chân tình.

Đối mặt với sự nguy hiểm ngày hôm nay, Thạch Hàn và Lưu Ba đã hoàn toàn đứng về phía anh.

Thạch Hàn thì không cần nói nữa, Lâm Vân biết anh ta trung thành với mình như thế nào, Lâm Vân biết rằng Thạch Hàn có thể vì mình mà hi sinh cả mạng sống.

Nhưng tổng giám đốc Lưu Ba không giống với Thạch Hàn, anh ta chưa từng trải qua chuyện như thế này, khi bị súng chĩa vào mặt, sợ đến toát mồ hôi hột, nhưng vẫn có thể kiên định ủng hộ Lâm Vân.

Điều này khiến Lâm Vân hiểu ra được Lưu Ba là một người hoàn toàn đáng tin cậy để giao phó công việc.

Nếu sau này Lâm Vân kế thừa toàn bộ tập đoàn Tỉnh Xuyên, Lâm Vân nhất định sẽ thăng chức cho Lưu Ba lên tổng công ty.

Trong bệnh viện.

Lâm Vân trong phòng bệnh nhìn thấy Thạch Hàn, còn về phần Lưu Ba, lúc này đang trong phòng phẫu thuật để lấy đạn ra cho anh ta.

“Thạch Hàn, đây là cháo thịt nạc trứng mà tôi mua, cậu thích ăn cái này, nhân lúc còn nóng thì mau ăn đi.” Lâm Vân vừa nói vừa đặt một phần cháo thịt nạc trứng đã mua lên bàn.

“Haha, vẫn là cậu Vân hiểu tôi, vừa hay tôi cũng đang hơi đói.” Thạch Hàn cười cười, sau đó bưng chảo lên bắt đầu ăn.

“Đúng rồi, Thạch Hàn, vết thương của anh thế nào rồi?”

Lâm Vân hỏi..

“Không có gì, cơ và xương của tôi đều khỏe hơn người thường, viên đạn trực tiếp găm vào bắp thịt của tôi. Vừa mới lấy ra. Hôm nay tôi chuẩn bị xuất viện để có thể tiếp tục bảo vệ cậu.”

Thạch Hàn vừa nói vừa nhấc chăn bông lên, cố gắng đứng dậy khỏi giường bệnh.

Lâm Vân ấn Thạch Hàn lại chỗ cũ.

“Thạch Hàn, anh ở lại bệnh viện để dưỡng thương cho tôi! Đợi vết thương lành rồi hẵng nói!”

“Về chuyện bảo vệ tôi, thời gian này tôi sẽ để Bạch Hổ tạm thời thay anh. Tuy rằng anh ta không mạnh bằng anh, nhưng cũng quá đủ để bảo vệ tôi! Nhiệm vụ của anh trong khoảng thời gian này, chính là dưỡng thương!”

“Cái này.. được rồi, vậy thì tôi sẽ nghe lời cậu Vân.” Thạch Hàn cười và gật đầu.

Thạch Hàn biết rõ kỹ năng của Bạch Hổ.

“Đúng rồi, cậu Vân, mối thù này với Phạm Nhật Long …” Thạch Hàn nhìn Lâm Vân.

Hôm nay đã phải chịu thiệt rất lớn trong tay Phạm Nhật Long, Thạch Hàn biết rất rõ.

“Yên tâm đi, một ngày nào đó chúng ta nhất định sẽ trả mối thù này!” Lâm Vân nheo mắt, hung ác nói.

Lúc này, Lưu Ba, người vừa kết thúc ca mổ. Cũng đã được đẩy vào.

“Bác sĩ, anh ấy không có gì đáng ngại chứ?” Lâm Vân vội hỏi.

“Không có gì đáng ngại, nghỉ ngơi một thời gian là được rồi .” Bác sĩ nói.

“Được rồi, cảm ơn bác sĩ.” Lâm Vân lễ phép cảm ơn.
 
Chương 554


Chương 554

“Chủ tịch Vân khách khí rồi.”

Bác sĩ thấy Lâm Vân khách khí như vậy, anh ta cảm thấy có chút được kính nể nhưng vừa mừng lại vừa lo. Đây là chủ tịch của Tỉnh Xuyên, lại có thể khách khí với anh ta như vậy.

Lâm Vân lại đến giường của Lưu Ba, đồng thời đưa cho anh ta một bản cháo mà anh đã mua cho anh ta từ trước.

Lưu Thâm cầm lấy cháo, hào hứng nói:

“Chủ tịch Lâm, được cấp trên như cậu quan tâm thế này, Lưu Ba tôi hôm nay chết, cũng xứng đáng.”

Lâm Vân lườm anh ta một cái: “Chết cái gì mà chết? Sau này việc kinh doanh của tôi, toàn bộ đều phải nhờ vào anh hết. Nếu như sau này tôi kế thừa tập đoàn Tỉnh Xuyên, anh ít nhất cũng là phó chủ tịch!”

“Phó chủ tịch?” Lưu Ba sửng sốt.

Anh ta chỉ là tổng giám đốc chi nhánh, hơn nữa phó chủ tịch của toàn bộ tập đoàn Tỉnh Xuyên, cấp bậc này không biết cao hơn anh ta bao nhiêu lần, điều này ngay cả Lưu Ba cũng không dám nghĩ tới.

Sau đó, Lưu Ba nói một cách hào hứng và xúc động:

“Cậu Vân, nếu thực sự có ngày đó, tôi sẽ cố gắng hết sức để hỗ trợ anh và giúp anh xây dựng Tỉnh Xuyên ngày càng lớn mạnh!”

Ở một diễn biến khác, Phạm Nhật Long được đưa về bộ chỉ huy quân sự tỉnh.

Trong một căn phòng giam tối tăm, Phạm Nhật Long bị nhốt trong đó.

Phạm Nhật Long dựa vào tường, anh ta lúc này cũng có chút sợ hãi, anh ta biết lần này mình đã phạm tội rất nghiêm trọng.

Lúc trước khi ở thành phố Bảo Thạnh, anh ta đã hoàn toàn bị Lâm Vân làm cho tức giận đến như vậy, anh ta chỉ muốn trả đũa Lâm Vân bằng mọi giá.

Nhưng sau khi bình tĩnh lại, cuối cùng anh ta cũng đã hối hận, vì anh ta sợ sự việc này sẽ hủy hoại tương lai của mình.

“Kẹp!”

Đúng lúc này, cửa phòng giam đột nhiên được mở ra, một lão già tóc hoa râm, rất có phong thái, chầm chậm đi vào.

“Ông nội!”

Phạm Nhật Long chăm chú liếc nhìn, chính là ông nội của anh ta!

“Ông ơi, cuối cùng ông cũng đến cứu cháu! Cháu không muốn ở trong phòng giam này một ngày nào nữa. Ông ơi, mau đưa cháu ra ngoài.” Phạm Nhật Long kích động nói.

“Bốp!”

Ai mà biết được, ông Phạm lại đi tới trước mặt đã thẳng tay tát trực tiếp vào mặt Phạm Nhật Long.

“Ông nội, ông… ông đánh cháu?”

Phạm Nhật Long, người bị đánh, ngay lập tức choáng váng, ông nội anh rất yêu anh và rất hiếm khi đánh anh, đặc biệt là từ khi anh thể hiện tốt trong quân đội, lại càng được ông Phạm thêm phần yêu quý, chiều chuộng anh.

“Nhật Long ơi Nhật Long! Lần này cháu đã làm một chuyện hoang đường như vậy! Khi cháu làm ra chuyện này, lẽ nào cháu không nghĩ đến hậu quả sao? Hồ đồ!”

Ông Phạm mang bộ dạng nghiêm khắc dạy bảo.

“Ông ơi, cháu … lần này cháu chủ yếu là do bị tên nhóc đó chọc tức. Ông không biết sao, tên nhóc đó đã bí mật sai người đến dùng cùi điện giật ngất cháu. Sau đó ném ra đại lộ chính, ngay cả phóng viên cũng bị gọi tới, khiến cháu không còn mặt mũi nào nữa! ”Phạm Nhật Long hung hăng nói.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom