Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Chương 2782


Chương 2782:

Lúc này hầu. gái bưng chén thuốc đã ninh xong đến: “Chủ nhân, thuốc hạ sốt có rồi ạ, đề tôi đút cho Lâm tiểu thư uông.”

Hầu gái muốn mớm thuốc cho Lâm Bất Nhiễm.

Thế nhưng Trương Hàn vươn tay nhận bát thuốc: “Đề tôi, cô lui ra đi.”

Hầu gái hơi kinh ngạc, Trương Hàn vôn xuất thân nhà giàu có, từ nhỏ đã ngậm vững thìa ra đời, hiện tại hắn sinh hoạt càng xa hoa lãng phí, ăn mặc ngủ nghỉ đủ mọi phương diện đều người hầu kẻ hạ, hắn còn chưa từng hâu hạ ai khác.

Đây là lần đầu tiên hầu gái chứng kiên chủ nhân nhà mình hâu hạ người khác, mặt trời chắc mọc đằng Tây quá.

Trương Hàn ngồi bên giường, Lâm Bát Nhiễm vẫn còn đang hôn mê, hắn đưa một muỗng thuôc Đông y tới bên môi Lâm Bắt Nhiễm, cứng rắn ra lệnh: “Há miệng, uống thuốc.”

Lâm Bắt Nhiễm đang hôn mê căn bản không thể phản ứng.

Trương Hàn nhấp môi mỏng, sau đó trực tiệp đút thuốc vào trong miệng Lâm Bắt Nhiễm.

Nhưng Lâm Bắt Nhiễm không nuốt được, cho nên thuốc màu đẹn lúc này từ khỏe môi của cô chảy xuông, chảy vào trong quần áo ngủ màu trắng của cô.

“Giầy! Mau đưa giấy!”

“Giấy đây chủ nhân.”

Trương Hàn nhận lấy giấy, vụng về lau cho Lâm Bát Nhiễm, đô ngủ của cô không thể bắn, nêu không đợi cô tỉnh lại lại sẽ không vui, lại sẽ sâm mặt với hắn.

Trương Hàn thận trọng xoa xoa mặt và khóe môi của cô, xác định đã lau sạch hắn lại tiếp tục mớm thuốc: “Lâm Bắt Nhiễm, mau há miệng, bằng không tôi liền bóp miệng em đút đây, đậy chính là hậu quả rượu mời Hôn uống muôn thích uống rượu phạt!”

Lâm Bát Nhiễm không có phản ứng.

Trương Hàn vươn tay nắm mặt cô, thực sự rót vào trong miệng cô.

Lâm Bắt Nhiễm hôn mê không kịp nuốt, nôn một tiếng trực tiệp phun toàn bộ nước thuốc ra, hơn nữa còn là phun lên trên người Trương Hàn.

Trương Hàn nhìn một mảng lớn vết bận trên áo sơ mi mặt liền đen sầm, hắn hận không thể bóp chết người phụ nữ Lâm Bất Nhiễm này.

khu khụ.

Lâm Bát Nhiễm bị sặc, bắt đầu ho sặc sua, khuôn mặt xinh đẹp ho đến đỏ g3Y.

Đám người hâu thận trọng hâu hạ, họ ngạc nhiên nhìn Trương Hàn giày vò Lầm Bắt Nhiễm, hắn cần bản cũng không biết hầu hạ người khác, hoàn toàn là đang: hành hạ Lâm Bất Nhiễm . đang hôn mê.

Thế nhưng, có bao nhiêu người phụ nữ muốn sự “dẫn vặt” ngọt ngào như vậy mà lại không có được chứ?

“Chủ nhân, để chúng tôi đi ạt”

“Không cần, chén thuốc này đã nguội, đi ninh một khác chén đem qua đây.”

“Vâng.”

Trương Hàn đi vào thay quân áo sạch sẽ, hầu gái cũng ninh xong chén mới, Trương Ì Hàn nhận, tiếp tục đút Lâm Bất Nhiễm uống thuốc, rất có ý càng chiến càng hăng.

Nhưng nhìn Lâm Bât Nhiễm bị giáng co càng thêm tái nhọt, Trương Hàn thả mềm giọng, hắn thấp giọng nói: “Nhiễm Nhiễm, em phải ngoan, ngoan ngoãn uông thuốc vào, như vậy mới hêt bệnh được.”
 
Chương 2783


Chương 2783:

“Tôi biết hôm nay là tôi không tốt, tôi không nên dẫn em đi nhìn cảnh máu me tàn bạo kia, em không hiểu đâu, con của Thu Nương… không thể nào là tôi.”

“Nhanh lên một chút đi! Tôi đã đồng ý với em, chờ em khỏe về sau sẽ để em gặp em trai em, như vậy được chứ?”

Trương Hàn uống một ngụm nước thuốc, sau đó miệng đối miệng đút vào trong miệng Lâm Bát Nhiễm.

Hắn cạy ra hàm răng Lâm Bất Nhiễm, bá đạo đút xuống.

“Ực” một tiếng, Lâm Bắt Nhiễm nuốt xuống rồi, những thuốc đăng quá, trong hôn mê cô chau mày.

Trương Hàn không dời đi được, hắn đè nặng Lâm Bât Nhiễm hôn cô, miệng cô thật ngọt, giống như kẹo vậy.

Nhóm hầu gái vây xem ngây người, đang mớm thuốc tự dưng lại biên thành hôn rồi?

Trương Hàn không thèm để ý chút đám người đó, hăn dùng cách này mớm từng ngụm thuốc vào trong miệng Lâm Bất Nhiễm, rất nhanh chén thuốc đã thấy đáy.

“Các cô tất cả lui xuống! Đừng ở đây nữa.” Trương Hàn bắt đầu dính người.

“Chủ nhân, Lâm tiểu thư ra rất nhiều mô hôi, chúng tôi giúp Lâm tiêu thư lau người trước, thay bộ quần áo mới nhé ạ!l?”

Trương Hàn chớp mắt: “Có tôi ở đây, việc này cân các cô làm sao?”

HãU dai Nhóm hầu gái rời đi, Trương Hàn đi.

lấy một chậu nước nóng, sau đó ngồi ở bên giường vươn tay cởi cục áo Lâm Bật Nhiễm.

Lúc này hắn đứng đắn, cô sốt cao 42 độ, lạnh nóng đan xen, hắn tuyệt đối sẽ không thừa cơ hội này khinh bạc cô, trừ phi hắn là cầm thú.

Nhưng theo từng cúc áo cởi ra, da thịt trăng nõn mêm mại của Lâm Bắt Nhiễm từ từ lộ ra trước đáy mắt hắn, còn có dáng người yêu kiều đều tản ra vô tận mê hoặc, dường như đang khảo nghiệm định lực của hắn.

Đáng ghét!

Trương Hàn tằng hắng một cái, ép buộc mình phải đứng đắn, hắn giúp Lâm Bất Nhiễm lau khô cơ thể rôi thay quân áo.

Sau khi làm xong tất cả, trên người hắn toát mồ hôi, nhiệt độ cơ thê nóng phỏng tay.

Sốt cũng có thể lây sao, bằng không trên người hắn làm sao nóng như thế?

Hắn đều cảm giác mình sắp làm hòa thượng rồi, hiện tại đã chồng được nữ sắc mê hoặc.

Trương Hàn vào phòng tắm tắm một cái rôi đi ra, hắn vén chăn lên nằm ở cạnh Lâm Bắt Nhiễm, sau đó vươn cánh tay ôm cô vào trong ngực mình.

Lâm Bắt Nhiễm vốn cảm thấy lạnh, cả người như đang ở trong mùa đồng.

khác nghiệt, lúc này cô đột nhiên cảm giác mình ôm được một lò lửa, thật sự rất ấm áp.

Lâm Bắt Nhiễm không khỏi vươn tay ôm lấy vòng hông của hắn, còn muốn chôn mặt vào trong bộ ngực hắn, ỷ lại Cọ cọ.

Trương Hàn vốn là tuổi trẻ lực tráng, lại là tuôi huyết khí phương cương, nhiệt độ cơ thể âm áp trên người hắn làm cho Lâm Bắt Nhiễm rất mê luyên.

Trương. Hàn rủ mắt nhìn cô, cho tới nay cô ở trước mặt hắn đều là quật cường phản nghịch, không Ôi nghe lời, hiện tại cô lại ngoan ngoãn, mêm mại yêu ót, giỗng như một mèo con.

Trương Hàn có chút thích dáng vẻ hiện tại của cô.

Cô bây giờ làm cho hắn muốn bắt nạt.
 
Chương 2784


Chương 2784:

Trương Hàn cúi đầu, hôn lên môi cô.

Ưm.

Lâm Bát Nhiễm đang hôn mê cảm thấy không khỏe, cô cảm thấy hô hấp không thuận, nhử có một tảng đá lớn đang đè lên người cô.

Cô theo bản năng phản kháng, muốn tách rời khỏi nụ hôn của Trương Hàn.

Thế nhưng Trương Hàn không buông cô ra, mà là bá đạo giam cô cô vào trong lòng mình, hắn đã nhịn cô lâu như vậy, ban nãy còn kiên trì hầu hạ cô một lúc lâu, bây giờ là lúc cô nên trả lại cho hắn, cho hắn nếm thử chút ngon ngọt.

Trương Hàn cầm cố cô ở trong lòng mình, đè sâu nụ hôn.

Lâm Bắt Nhiễm rất khó chịu, thế nhưng cô không cách nào thoát khỏi, rất nhanh khối đá kia biến thành Trương Hàn, cho dù hôn mê hắn cũng xuất hiện ở trong giậc mơ của cô, khiến cô không thê trồn thoát.

Trương Hàn hấp thu hương vị ngọt ngào của cô, tay cũng không thành thật, thế nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện như vậy chỉ là đang hành hạ mình.

Cô hiện tại đã như vậy, nếu như hắn lại ức hiếp cô thì hắn chính chính là câm thú.

Nhưng không ức hiếp cô, toàn thân hăn lại khó chịu.

Trương Hàn lật cả người, trực tiếp đặt cô ở dưới thân.

“Nhiễm Nhiễm.” Hắn khàn giọng gọi tên cô, lần này. hắn cũng không biệt mình đến tột cùng đang gọi “Nhiễm Nhiễm” hay là “Nhiễm Nhiễm” nữa.

Tuy Trương Hàn rất muốn làm cầm thú một lân, nhưng nhìn dáng vẻ Lâm Bất Nhiễm bị bệnh yêu ớt hắn vận nhịn được.

Nằm xuống, lại ôm Lâm Bát Nhiễm vào trong ngực mình, hắn nhắm mắt.

Lâm Bất Nhiễm tỉnh, cảm giác như đã ngủ rất lâu, vốn dĩ cảm giác lạnh lúc nóng không ngừng hành hạ cô, sau đó cô liên đặt mình trong ở trong lò lửa, tay chân cũng bất đầu trở nên âm áp, thoải mái không gì sánh được.

Lâm Bát Nhiễm giật giật, chôn sâu hơn trong ngực người đàn ông.

Nhưng một giây kế tiếp cô liền mở mắt ra, không đúng, cô dường như đang ngủ trong lòng một người.

Mở mắt chính là khuôn mặt tuần mỹ kia của Trương Hàn, hắn nằm ngủ ở bện cạnh cô, còn chưa tỉnh, lui đi vẻ sắc bén ngày thường, trông rất dịu dàng, hêt sức đẹp mắt.

Trương Hàn ở chỗ cô qua đêm qua rất nhiêu lần, thế nhưng ôm cô ngủ tới hừng đông như vây vẫn là lần đầu, cho nên Lâm Bất Nhiễm khẽ sửng sốt.

Rất nhanh, cô liền giật giật, muốn rời khỏi người đàn ông này.

Thế nhưng cánh tay đặt trên eo cô đột nhiên siết chặt, giọng nói lười biếng của Trương Hàn vang lên: “Đùng nhúc nhích, cùng tôi ngủ một hôi nữa.”

Hắn tỉnh, nhưng không có mở mắt ra.

Hắn từ nhỏ, sống trọng cảnh đao kiếm đổ máu, giấc ngủ rất cạn, tuy là cảm giác này rất tốt, thế nhưng lúc cô động hắn liền tỉnh.

Lâm Bắt Nhiễm nhớ tới chuyện xảy ra tối hôm qua liền chau chặt mày: “Anh ngủ đi, tôi rời giường trước.”

Trương Hàn mở mắt ra nhìn cô: “Vật nhỏ không có lương tâm, tối hôm qua.
 
Chương 2785


Chương 2785;

tôi hậu hạ em một đêm, rất khuya mới ngủ, hiện tại em khỏe rồi liền một cước đạp tôi đi, thật đúng là thực dụng.”

Hắn hầu hạ cô một đêm?

Lâm Bắt Nhiễm hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, nhưng tôi hôm qua lúc hôn mề cô gặp ác mộng, đều là cái bóng ma quỷ của hăn, đoán cũng có thể đoán ra hắn căn bản không biết hầu hạ người khác, nói dẫn vặt cô nghe còn tạm được.

“Em không tin? Nói cho em biết, đồ ngủ trên người em đều là tôi giúp em thay đấy.”

Cái gì?

Lậm Bắt Nhiễm vội lây tay bưng bít cổ áo, đồ ngủ đúng là đã thạy: “Anh…

anh biến thải à? Anh có nhiêu hầu gái như vậy, không thê đề họ thay cho tôi à? Sở thích biên thái bệnh hoạn gì vậy!”

Trương Hàn cũng không tức giận, hãn nhướng mày kiêm, nói như đương nhiên: “Đám hầu gái là hầu hạ tôi, ai nói bọn họ hầu hạ cô?”

. Vâng vâng, cô cũng chẳng khác gì máy với hâu gái, nhiêu hơn là hầu làm âm giường nữa mà thôi, đương nhiên không sai bảo được hàu gái của hắn rôi.

“Anh buông ra, tôi muốn rời giường.”

Trương Hàn đưa tay sờ trán cô, thực sự không nóng nữa, nhìn dáng vẻ miệng môm lanh lợi của cô, trạng thái tinh thần cũng không tệ, xem ra đã khôi phục rôi: “Em đã khỏe rồi, vậy ti ta có thể hoàn thành chuyện tôi hôm qua chưa hoàn thành không?”

“Chuyện chưa hoàn thành gì cơ?”

Lâm Bắt Nhiễm trong khoảng thời gian ngắn nghe không hiểu, mù tịt nhìn hẳn.

“Giả vờ ngây thơ? Em cũng biết tôi thích kiểu này sao?”

*…” Đầu Lâm Bất Nhiễm “ầm” một tiếng nô tung: “Anh câm thú đây à, tôi mới vừa khỏe, cơ thể còn rất yêu ót, anh liền không kịp chờ đợi giải quyết nhu câu sinh lý của mình!”

“Nhiễm Nhiễm, em nên ý thức được, nêu như tôi là câm thú, tôi hôm qua cũng sẽ không tha cho eml”

Lâm Bát Nhiễm cạn lời.

Lúc này Trương Hàn trực tiếp xoay người một cái đè cô lại.

Lâm Bát Nhiễm dùng sức đầy hắn, căn bản đầy không ra, cô chỉ có thể nhận mệnh, mình không chạy khỏi, thế nhưng cô há miệng, căn một cái ở trên vai Trương Hàn.

Trương Hàn đau máu nóng cuồn cuộn: “Vật nhỏ, em sẽ hồi hận!”

Trương Hàn tắm rồi đi ra, Lâm Bắt Nhiễm nằm ở trên giường, núp ở trong chăn.

“Nhiễm Nhiễm, rời giường, em không phải mới đòi dậy sao, sao bây giờ lại lười biếng rồi?”

Lâm Bất, Nhiễm nghiêng người, không để ý tới hắn.

Trương Hàn vươn tay vén chăn của cô.

Lâm Bất Nhiễm rất tức giận, cũng tuyệt không bình tĩnh, vươn tay phải đánh hắn: “Anh hẳn đã thỏa mãn rôi, đừng trở lại phiền tôi!”

Lúc này khuôn mặt tuần tú của Trương Hàn vừa lúc sát tới, bàn tay của Lâm Bất Nhiễm liền đánh trên mặt hắn.

Chát.

Tiếng tát thanh thúy tay vang lên, hai người đêu sửng sốt.
 
Chương 2786


Chương 2786:

Trương Hàn đã quen bá đạo cường thê, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám tát hắn, dù cho Nhiễm Nhiễm kia cũng không có, thế nhưng hắn đã bị Lâm Bất Nhiễm tát hai lần, à, ba lần rồi nhỉ… hắn cũng không nhớ rõ.

Lâm Bát Nhiễm nhìn sắc mặt đột nhiên âm trầm của hắn cũng cứng lại rôi, cô không muôn tát hắn, vừa rồi chỉ là không cân thận.

Hắn có nhiều thủ đoạn dẫn vặt như vậy, cô không có khả năng êm đẹp nhồ lông trên đầu cọp.

Nhưng đã tát rồi, Lâm Bắt Nhiễm kh Ti nên lời xin lỗi, nếu như vừa rồi hắn không cầm thú thì sẽ chịu đòn sao?

“Lâm Bật Nhiễm, em gân đây thực sự là càng lúc càng lớn mật, ngay cả quy củ cũng không hiểu rồi đúng không!”

Trương Hàn trâm giọng khiên tách.

Lâm Bát Nhiễm “hú” một tiếng, tiếp tục nghiêng người không đề ý tới hắn.

Trương Hàn thực sự là tức chết rồi: “Vậy em cứ nằm đi! Tôi đi!”

Trương Hàn đứng dậy đập cửa đi.

Đi tốt.

Lâm Bát Nhiễm nhắm mắt, hưởng thụ thời khắc thanh tịnh này.

Nhưng rất nhanh hầu gái đã tới gõ cửa: “âm tiểu thư, đến giò ăn sáng rôi.’ Lâm Bắt Nhiễm không nhúc nhích: “Tôi không đói bụng, không muôn ăn.”

Hầu gái lại nói: “Lâm tiểu thư, vừa rồi chủ nhân nói, ngày hôm nay có vị khách quan trọng tới chơi, hình như là… Thượng Quan thiếu chủ…

Cái gì?

Lâm Bắt Nhiễm đột nhiên mở mắt ra, em trai của cô Lâm Mặc sắp tới.

“Lâm tiểu thư, chủ nhân nói, nếu như cô không ăn sáng thì không cân xuông dưới gặp khách nữa, cô có thể ở trong phòng nghỉ ngơi.”

Lâm Bát Nhiễm vén chăn lên đi xuống giường: “Đồ ăn sáng ở đâu, tôi ăn, tôi đói bụng rồi!”

Lâm Bắt Nhiễm ăn rất nhiều, nuôi cái bụng mình tròn vo vo.

Cô đi xuông lâu, rất nhanh ở trong phòng khách thây được hai bóng người quen thuộc, Thượng Quan Mặc và Lục Họa tới.

Trên mặt Lâm Bát Nhiễm lộ ra vẻ vui mừng, bước nhanh xuống lầu: ““A Mặc, Họa Họa, các em đã tới?”

“Chị Bất Nhiễm, chị có khỏe không?”

Lục Họa tiến lên, quan tâm kéo lại tay Lâm Bắt Nhiễm.

Lâm Bắt Nhiễm thật lòng gật đầu, cô thực sự rất vui vẻ: “Ừ, chỉ rất khỏe.”

Thượng Quan Mặc cũng đã đi tới, hắn gọi Í một câu: “Chị.”

Tuy anh không phải là em trai ruột của cô, thế nhưng những năm kia sông nương tựa lân nhau đều là thật, hai người còn thân hơn cả chị em ruột.

Viền mắt trắng nõn Lâm Bát Nhiễm hồng hồng, mây năm nay không gặp, em trai của cô đã sớm trưởng thành, cô an lòng rồi.

Trương Hàn nhìn viền mắt đỏ hồng còn có sự vui vẻ lúc .này của Lâm Bát Nhiễm, trong lòng có chút khó chịu, ở trước mặt hán cô chưa từng vui vẻ như vậy, lẽ nào hắn đối với cô không tốt sao?
 
Chương 2787


Chương 2787:

Hắn mỗi ngày uống ngon ăn ngon chiêu đãi cô, ngã bệnh liên hậu hạ, không vui thì cho tát, hắn đến tột cùng thua ở chỗ nào, Trương Hàn thực sự khó hiểu.

Thượng Quan Mặc và Trương Hàn ở bên trong nói chuyện, Lục Họa cùng Lâm Bắt Nhiễm đi tới vườn hoa phía sau.

Lục Họa quan tâm nắm tay Lâm Bắt Nhiễm: “Chị Bất Nhiễm, em biết chị chắc chắn không tự nguyện, Trương Hàn ép chị ly hôn đúng không, chị yên tâm, lần này bọn em nhất định sẽ mang chị rời đi, tuyệt đối sẽ không để Trương Hàn tên ma quỷ kia lại xúc phạm tới chị.”

Lâm Bát Nhiễm cười cười: “Họa Họa, tâm ý của em và A Mặc chị nhận, nhưng, chị sẽ ở chỗ này, nơi nào cũng sẽ không đi.”

“Vì sao, vì sao chị Bất Nhiễm lại nguyện ý ở cùng Trương Hàn chứ?

“Họa Họa, đây là sự lựa chọn của chị, cũng là đường nhân sinh của chị, cho nên các em không cân nhúng tay, chỉ cân em và A Mặc yên ồn, có thê nhìn các em hạnh phúc ở bên nhau, chị đã rât vui rồi.”

“Nhưng…”

Lâm Bất Nhiễm dời trọng tâm câu chuyện: “Họa Họa, em biết A Mặc nhà chị thích em đến mức nào không? Em là mộng tưởng thời niên thiếu của nó, bởi vì khoảng cách thân phận nên nó vần luôn không có cảm giác an toàn, từ đầu đến cuôi ở giữa các em ở, ‘thế hạ phong đều là thằng bé, nó vẫn luôn ngưỡng đầu nhìn lên em, cho nên hãy động ý với chị, vĩnh. viễn đừng bỏ nó lại, nó rất cần em.”

Trong lòng Lục Họa mềm nhũn, cô biết tâm ý của Thượng Quan Mặc với cô, kỳ thực bất kề là Thượng Quan Mặc hay là Lâm Mặc, bọn Hộ đều là cùng một người, là chàng thiếu niên cô yêu sâu đậm kia.

“Dạ, chị Bất Nhiễm, em đồng ý với chị, em sẽ vẫn luôn bồi bạn với anh ây, Sẽ không để anh ấy một mình nữa.”

Lâm Bát Nhiễm nghe vậy liền yên tâm.

Lúc này Thượng Quan Mặc đã đi tói: “Chị, Họa Họa, hai người đang nói gì vậy?”

“Không có nói gì cả, A Mặc, hiện tại em đã là người lón, cũng trưởng thành rồi, em đã ở bên Họa Họa, vậy lúc nào lẫy Họa Họa về nhà, chị chờ hôn lễ của các em.” Lâm Bất Nhiễm cười nói.

Kết hôn…

Lục Họa mới vừa làm lành với Thượng Quan Mặc, hai người vẫn còn ở trong thế giới hai người, như đôi lứa vân còn đang yêu cuông nhiệt, về chuyện kêt hôn, bọn họ còn chưa suy nghĩ đến.

Kết hôn kiểu gì?

Bọn họ cuối cùng vẫn bị thân phận ngăn cách, không trồn tránh được, trong hiện thực còn rất nhiều vấn đề chờ bọn họ xử lý.

Lâm Bắt Nhiễm biết hai người không nói gì là có suy nghĩ, cô cười nói: “A Mặc Họa Họa, các em thực sự nên kết hôn đấy.”

Thượng Quan Mặc dẫn Lục Họa về nhà, li Họa truyền ý của Lâm Bất Nhiễm cho Liễu Thượng Quan Mặc: “Mặc dù chị Bất Nhiễm nói không mong chúng ta nhúng tay vào chuyện chị ây, thê nhưng em cảm thấy được chị Bất Nhiễm là do không muốn liên lụy đến chúng ta, anh thấy đó, Trương Hàn có một hậu cung lớn như vậy, bây giờ đã là thời nào rồi còn sống như một Hoàng đề chứ, em nghỉ ngờ hắn sẽ lây bệnh cho chị Bất Nhiễm, chúng ta vẫn nên nghĩ cách cứu chị Bát Nhiễm ra mới được.”

Lục Họa vốn là người theo chủ nghĩa tình yêu và thể xắc chỉ dành cho duy nhất một người, trong phủ đệ Trương Hàn có nhiêu mỹ nhân như vậy, chỉ mỗi điểm này đã làm toàn thân cô tê dại, cô không muốn nhìn chị Bất Nhiễm sống cuộc sống như thế.

Thượng. Quan Mặc không có biểu cảm gì: Kỳ thực con người Trương Hàn cũng. không phải giống như em thấy đâu.”

“Có ý gì?”
 
Chương 2788


Chương 2788:

Thượng Quan Mặc cũng không có lời: “hề: sau em sẽ biết.”

Lục Họa càng mơ hồ, cô cảm thấy Thượng Quan Mặc đang thừa nước đục thả câu.

“Họa Họa, em cân nhắc lời chị nói chưa?” Thượng Quan Mặc đột nhiên hỏi.

Lục Họa lộp bộp giật mình: “Anh là nói… chuyện kêt hôn ạ?”

Thượng Quan Mặc gật đầu: “Ừ, Họa Họa, em có nguyện ý gả cho anh, làm vợ anh không?”

Gì đây, đây là lời cầu hôn của anh sao, đơn giản như vậy, một chút thành ý cũng không có.

Lục Họa muốn nói chuyện, thế nhưng Thượng Quan Mặc lại nói: “Bỏ đi, để tính sau, chúng ta bây giờ cũng vô cùng tốt.”

Thượng Quan Mặc nghĩ tới sức khỏe của minh. anh chẳng sông bao lâu nữa nôi, thực sự chớ nên tham lam quá nhiều.

Lục Họa còn đang ‹ tuổi thanh xuân, anh sao có thê nhẫn tâm giam cô ở bên cạnh mình, hiện tại đã đủ rồi, anh đã rất hạnh phúc.

Lục Họa cũng nghĩ đến bệnh tình của anh, Đoạn Trường Thảo trên người anh…

Lúc này tài xế trước mặt đột nhiên một phanh lại, chiếc xe lập tức ngừng lại: “Thiêu chủ, phía trước có người chặn đường.”

Người nào?

Lục Họa ngắng đầu nhìn lên, phía trước là một chiếc xe tông thông chống đạn, không cân đoán, anh cả Lục Thần Dịch của cô đã đền!

Nơi này là Hoa Tây, vốn là địa bàn anh cả cô, xem ra anh cả đã biết cô còn sống rồi.

“A Mặc, là anh cả em.” Lục Họa nhỏ giọng nói.

“Ân.” Thượng Quan Mặc gật đầu một cái, sau đó kéo cửa xe.

“A Mặc!” Lục Họa níu lại ông tay áo Thượng Quan Mặc: “Lát nữa anh đừng gây hắn gì với anh cả em, để em nói chuyện với anh ấy.”

Thượng Quan Mặc câu môi, ngược lại nở nụ cười: “Họa Họa, em lúc nào đều là anh cả anh cả, em rốt cuộc quan tâm anh cả em hơn cả anh, hay là nói anh cả em ở trong lòng em đã yêu ớt tới mức này rôi?”

Lục Họa lắc đầu: “Không phải, bởi vì anh cả em biết em thích anh, cho nên anh cả sẽ không làm thương tổn anh đâu…

Anh mặt Thượng Quan Mặc mêm mại, anh vươn tay xoa xoa mái tóc dài của Lục Họa: “Được, tất cả nghe theo em.”

Thượng Quan Mặc mở cửa xe, cùng Lục Họa tay trong tay xuông xe.

Phía trước, Lục Thần Dịch cũng đi ra, đêm nay vị tổng thống này mặc chiếc áo ba đờ xuy màu đen, bên trong là áo sơ mi trắng sạch Sẽ, đường nét ngũ quan như được bàn tay thượng đề nhào nặn, làm Lục gia trưởng tử, anh nâng tay nhắc chân đều tràn ngập một khí chất lỗi lạc xa cách.

“Anh cả.” Lục Họa kêu một tiếng.

Lục Thần Dịch nhìn. \ Thượng Quan Mặc, sau đó nhìn về phía Lục Họa: “Em gái, em ở bên ngoài đã rất lâu, bố mẹ đều rất lo lắng cho em, qua đây, anh đưa em về nhà.”

Trong lòng Lục Họa rất hồ thẹn, làm con gái cô thực sự rất thất bại, lần nữa làm cho bồ mẹ lo lắng, hiện tại cũng không có năng lực chăm lo bố mẹ.

Lúc này cô cũng cảm giác lòng bàn tay mình căng thăng, hóa ra là Thượng Quan Mặc cuộn tròn ngón tay, dùng sức kéo lại tay cô.
 
Chương 2789


Chương 2789:

Viền mắt Lục Họa hồng hồng: “Anh cả, ta hiện tại em không thể về nhà với anh, anh nói với bồ mẹ một tiếng, em rất khỏe, chờ thêm chút thời gian, em sẽ cùng Thượng Quan Mặc về nhà thăm bỗ mẹ.”

Lục Họa biểu đạt ý tứ rất rõ ràng, cô muốn dẫn Thượng ( Quan Mặc cùng nhau về nhà gặp bố mẹ.

Quan hệ thế nào thì mới gặp gia trưởng chứ?

Lục Thần Dịch đưa mắt rơi vào Liễu Thượng Quan Mặc khuôn mặt tuần tú trên: “Thượng Quan Thiêu chủ, tâm ý em gái tôi đôi với cậu đã vô cùng rõ ràng rôi, lẽ nào tình yêu của cậu đối với em gái tôi chính là để cho con bé đoạn tuyệt quan hệ với người nhà, nếu như cậu có thành ý, nên để cho em gái tôi vê nhà trước, chuyện hai người tính sau.”

Thượng Quan Mặc không có quá nhiều biểu cảm, anh chỉ thản nhiên nói: “Họa Họa ở chỗ tôi, các anh có thể yên tâm.”

Nói rồi Thượng Quan Mặc nhìn về phía Lục Họa: “Họa Họa, chúng ta đi.”

Lục Họa gật đầu, chuẩn bị cùng Thượng Quan Mặc rời đi.

Thế nhưng lúc này một chiếc xe Rolls Royce Phantom chạy nhanh đến, cửa xe mở ra, vợ chồng Lục thị Lục Hàn Đình cùng Hạ Tịch Quán đã đến.

Hạ Tịch Quán đã lâu không gặp con gái mình rôi, bà không khỏi hô một tiêng: “Họa Họa!”

Bước chân Lục Họa cứng đờ, nhanh chóng quay. đầu, cô nhìn thấy bố mẹ mình, lúc này Lục Hàn Đình cùng lnm Tịch Quán đang lo lắng nhìn cô.

“Họa Họa.”

IbOD mẹ.” Lục Họa cũng không nhịn được nữa, cô từ trong lòng bản tay Thượng Quan Mặc rút tay mình về, sau đó Tài đến hướng Hạ Tịch Quán.

Cô nhào vào trong lòng mẹ.

Hạ Tịch Quán vượn tay ôm lấy Lục Họa, dịu dàng vuốt ve mái tóc dài của con gái: “Họa Họa, bố mẹ vẫn luôn tìm con, con có khỏe không?”

Lục Họa dùng sức gật đầu: “Khỏe mẹ ạ, con rât khỏe.”

“Họa Họa, con cùng mẹ về nhà trước đi.” Hạ Tịch Quán nói.

Lục Hàn Đình nhìn về phía Thượng Quan Mặc đối diện: “Thượng Quan Thiếu chủ, chúng tôi đưa con gái về trước, có chuyện gì sau này hãng nói.”

Thượng Quan Mặc mím môi mỏng nhìn về Tì ia Lục Họa.

Lục Họa quay đầu, viền mắt trắng, nõn đã đỏ Ông: ` “Em theo bồ mẹ về nhà trước có thẻ chứ?”

Cô vẫn là muốn về nhà.

“Anh yên tâm, em nhất định sẽ trở về, em sẽ không gạt anh.” Lục Họa lại bỏ thêm một câu.

Thượng Quan Mặc không nói gì, nơi đây đều là thân nhân của cô, anh căn bản không mang cô đi được.

“Họa Họa, chúng ta lên xe thôi!” Lục Hàn Đình kéo ra cửa sau xe.

Hạ Tịch Quán nắm tay Lục Họa rồi lên xe, chiếc xe sang trọng phóng đi.

Lục Họa được mang về nhà, hai bó con Lục Hàn Đình và Lục Thần Dịch NO) phòng khách dưới lầu, Hạ Tịch Quán củng Lục Họa ở trong phòng trên lầu nỏi chuyện.

Hạ Tịch Quán đau lòng nhìn con gái, đây là thời gian dài nhất con gái rời xa bọn họ: “Họa Họa, trong khoảng thời gian này con gầy quá, Thượng Quan Mặc có phải đôi xử với con không tốt không?”
 
Chương 2790


Chương 2790:

“Không có mẹ à, Thượng Quan Mặc đối với con rất tốt, mẹ biết mà, trước đây con suýt chút nữa hại chết anh ấy, thế nhưng anh ấy chẳng những không trách cứ con, còn yêu con sâu đậm, hai người chúng con đã biểu rõ tâm ý và chính thức ở bên nhau rôi.

Mẹ, con hy vọng mẹ và bố còn có anh cả có thể chấp r nhận anh ấy, anh ấy là một người rất tốt.”

Hạ Tịch Quán nhìn tình yêu cùng kiên định trong mắt con gái, chậm rãi nói: “Họa Họa, nêu là người con thích, nhân phẩm của cậu ấy bồ mẹ không nghỉ ngờ, chỉ là thân phận các con cách xa, đã định trước lựa chọn một con đường rất khó đi.”

“Mẹ, con biết, thế nhưng con đường này con không thê chùn bước được.”

Hạ Tịch Quán gật đầu: “Vậy được rồi, nêu con đã quyết định, bỗ và mẹ còn anh cả con nữa nhất định sẽ toàn lực ủng hộ con.

Hạ Tịch Quán cùng Lục Hàn Đình vẫn là bậc bố mẹ › sáng suốt, trên đường nhân sinh mỗi một lựa chọn họ đều sẽ cho Lục Họa tự mình quyết định, họ chỉ là chỉ dẫn khi cần và toàn lực ủng hộ con.

“Mẹ, thế nhưng có một chuyện khó giải quyết, khi đó con trúng mị thuật Giao Nhân tộc, hạ Đoạn Trường Thảo lên Thượn Quan Mặc, hiện tại Đoạn Trường Thảo trong cơœ thể anh ây vôn cũng không tây sạch, ngược lại.

thường Xuyên phát tác, tUY, anh ây không nói tình huống cụ thể cho con biết, thế nhưng con cảm thấy tình A1 trạng cơ thê anh ấy nhất định rất tệ.

Hạ Tịch Quán như có điều suy nghĩ: “Kỳ thực mẹ cũng rất tò mò, theo lý thuyết người trúng Đoạn Trường Tin chác chăn phải chết, Thượng Quan Mặc có thê sông qua năm năm đúng là không dễ dàng.”

“Me, có cách nào có thể trị tận gốc chất độc của Đoạn Trường Thảo không ạ?”

“Các con trước hệt bắt được kẻ sử dụng mị thuật Giao Nhân với con, Đoạn Trường Thảo có rất nhiều loại, mẹ cân biết nó là loại nào, phân tích một chút độc tính bên trong, như vậy mẹ mới có thê xem thử có cách nào trị độc trong người Thượng Quan Mặc hay không.”

Hai mắt Lục Họa sáng ngời, cô chưa từng hoài nghỉ y thuật của mẹ, cô đã thấy được tìa sáng hy vọng.

“Dạ mẹ, con ngay bây giờ sẽ nói với Thượng Quan Mặc, để anh ây giúp con tra.” Lục Họa xoay người định đi.

“Họa Họa!” Hạ Tịch Quán một bả kéo lại tay Lục Họa.

“Mẹ, sao vậy ạ?”

Hạ Tịch Quán thương yêu gõ đâu Lục Họa: “Con gái đúng là lớn rồi, không giữ được nữa, trong mắt con chỉ có Thượng Quan Mặc lẽ nào không có gia đình nữa à, mới vừa gặp mặt liền định rời đi, ở lại ăn bữa cơm với bô mẹt”

Yêu cầu này một chút cũng không quá đáng, Lục Họa không còn cách nào từ chối, cô gật đâu: “Dạ.”

Lục Họa tâm trạng tốt, chỉ cần nghĩ đến Thượng Quan Mặc được cứu, cô ăn tận hai chén cơm.

Sau khi ăn xong, Lục Hàn Đình nhìn vợ mình: “Quán Quán, em hình như có tâm sự.”

Hạ Tịch Quán thấy Lục Họa không ở đây liền nhỏ giọng nói: “Đừng để cho Họa Họa nghe được.”

“Làm sao vậy?”

“Đoạn Trường Thảo trong cơ thê Thượng Quan Mặc không cứu được, vừa rôi em quan sát sắc mặt Thượng Quan Mặc, không ngoài dự liệu độc đã vào ngũ tạng, không còn sông bao lâu nữa.”
 
Chương 2791


Chương 2791:

Lục Hàn Đình biên sắc: “Vậy làm sao bây giò, Họa Họa thích Thượng Quan Mặc nhự vậy, nêu nhữ Thượng nunn Mặc chết, Họa Họa con bé…

“Kỳ thực, Thượng Quan Mặc cũng không phải không cứu được, chỉ có một người có thê cứu cậu ây.”

“Người nào?”

“Trên đời này thứ duy nhất có thê giải được độc của Đoạn Trường Thảo chính là buội cây Tiên Thảo sinh trưởng ở Lan Lâu chúng ta, chỉ tiếc năm đó lúc em mang tam thai trở lại Lan Lâu bị mẹ em đóng băng cơ thê, chỉ có Tiên Thảo có thê cứu mạng bốn mẹ con, cho nên bụi Tiên Thảo duy nhất bị chúng ta dùng hết rồi, thé nhưng, trong máu Họa Họa chảy xuôi có Tiên Thảo, cho nên, chỉ cần ba giọt tâm đầu huyết của Họa Họa mới có thể cứu sông Thượng Quan Mặc.”

“Ba giọt tâm đầu huyết?”

“Đúng vậy, thế nhưng lầy ra ba giọt tâm đâu huyết, Họa Họa chắc chắn phải chết, đây là lấy mạng đổi mạng.”

Lục Hàn Đình lập tức liền yên lặng.

Hạ Tịch Quán thở dài một hơi, bà cũng không có ngờ đến đường tình con gái sẽ nhấp nhô như thế.

Năm đó con trai thứ của bà từng lưu lại tiên đoán “Nhất ngộ thiếu niên lầm chung thân, hôi phi yên diệt”.

Những lời này dường như đã định trước kết cục cả đời này của Lục Họa.

“Mẹ ơi~” Lúc này bên ngoài truyền đến giọng Lục Họa.

Hạ Tịch Quán chỉnh lại tâm trạng: “Họa Họa, mẹ đây.”

Lục Họa chạy tới xoa xoa cái bụng tròn vo của mình: “Mẹ, con đã ăn xong cơm tôi rôi, con muôn trở vê nơi của Thượng Quan Mặc.”

“Con gấp như vậy à?”

“Con sợ anh ấy không thấy conb sẽ Sôt ruột.”

Hạ Tịch Quán không lay chuyển được con gái, chỉ đành nói: “Được, mẹ bảo tài xế tiễn con về.”

“Dạ.” Lục Họa dùng sức gật đầu, sau đó không ngừng hua hua tay chào tạm biệt: “Bô mẹ, con đi ạ.”

“Da”

Lục Họa đi lên xe, tài xé đã kéo cửa xe ra, lúc này cô dừng bước chân lại, quay ‘đầu nhìn về phía bố mẹ mình.

Hạ Tịch Quán: “Họa Họa, sao vậy con, có phải còn có chuyện gì không?”

Lục Họa đột nhiên chạy tới, một tay ôm lấy Hạ Tịch Quán, cô nhẹ giọng nói: “Mẹ, con xin lỗi…

“Sao tự dưng lại nói xin lỗi?”

Lục Họa rũ xuống hàng mí, che giấu ướt át trong hôc mất, cô ở trong lòng mẹ cọ cọ, vô cùng quyền luyến: “Con chỉ là đột nhiên nghĩ đến lớn như vậy còn chưa có cơ hội hiệu thuận với bỗ mẹ, còn cứ làm cho bố mẹ lo lắng cho con, con thực sự là một đứa con gái rât hư.”

“Họa Họa, bố mẹ là bố mẹ của con, chỉ cần con có thể bình an hạnh phúc là được.”

“Bố mẹ, còn có các anh trai, con yêu mọi người.”

Hạ Tịch Quán dịu dàng cười nói: “Con bé ngốc, chúng ta cũng yêu con.”

Lục Họa hít hít cái mũi nhỏ đỏ bừng sau đó phất phát tay: “Con đi thật đây.”

“Đi nhanh đi, trong khoảng thời gian này bố mẹ đều sẽ ở lại chô này, cũng không phải không gặp được, bât cứ lúc nào có thể gặp lại, đừng có làm như sinh ly tử biệt vậy con bé này.”
 
Chương 2792


Chương 2792:

Lục Họa lên xe, biến mắt.

Thượng Quan Mặc về biệt thự, khuôn mặt tuần tú vẫn bình tĩnh, nhóm người làm nữ trong biệt thự không dám thở mạnh một tiếng, đều đã cảm thấy chủ nhân tâm trạng không tốt, họ cũng không muốn đụng vào họng súng.

Thế nhưng có một người cảm giác cơ hội của mình tới, cô ta chính là Thanh Thanh.

Thanh Thanh đi tới: “Chủ nhân, cơm đã chuẩn bị xong, anh có thể dùng cơm rôi ạ.

Thượng Quan Mặc ngồi trên ghế salon, anh không nhìn Thanh Thanh, mím môi không nói gì.

“Chủ nhân, anh sao vậy, sao từ bên ngoài trở lại liền tâm trạng không tốt, Lục tiểu thư đâu, Lục tiêu thư tại sao không cùng về với anh?” Thanh yêu ớt, ngay cả giọng nói cũng giông như sẻ nhỏ, là kiêu khiến đàn ông đều.

không từ chối được, cô ta đang bẫy lời nói của Thượng Quan Mặc.

Chỉ tiếc Thượng Quan Mặc không dính chiêu này, anh vẫn không nỏi gì, xem Thanh Thanh thành không khí.

Thanh Thanh không hệ thây xâu hỗ, ngược lại nội tâm cô ta vui vẻ, cô ta cảm thấy Lục Họa đã bỏ chạy, Sẽ, không trở lại nữa, vậy cô ta có thể thừa lúc văng mà vào rôi.

“Chủ nhân, tôi đi pha ly cà phê cho anh nhai”

Thanh Thanh rất nhanh đã đi pha cà phê, vươn tay đưa cho Thượng Quan Mặc.

Thượng Quan Mặc phát động mí mắt, nhàn nhạt liếc Thanh Thanh: “Tôi hiện tại không muốn nhìn thấy cô. Cút!”



Thanh Thanh lúc này lộ ra vẻ mặt hy hãi, giống như nai con bị thương, c ta căn môi dưới run rẫy nói: in nà lỗi chủ nhân, tôi không phải cố ý,. anh đừng Lo giận, đều là tôi không tốt, tôi đi liên…

Thanh Thanh xoay người muôn đi, trước khi đi tay cô ta lệch một cái, ly cà phê trực tiêp đô vào trên quân tây Thượng Quan Mặc.

“Ôi, chủ nhân, xin lỗi, là tội quá ngu ngóc, tôi vẫn luôn vụng về như thế, đề tôi lau cho anh.” Thanh Thanh: nhanh chóng rút ra vài tờ khăn giây, lau lên trên quân tây Thượng Quan Mặc.

Thế nhưng không thành công, bởi vì Thượng Quan Mặc đã kéo lại cô tay Cô ta.

Thanh Thanh ngắng ‹ đầu, hiện tại hai người dựa vào rât gân, cô ta đủ để thây rõ gương mặt đẹp trai kia của Thượng Quan Mặc, nhưng giờ phút này nó lại khiến người ta run sợ.

Hàng mi Thanh Thanh run run: “Chủ nhân, anh làm sao vậy, có phải… tôi đã chọc anh tức giận hay khôn, Thanh Thanh không phải cô ý…”

Thượng Quan Mặc vận không nói gì, lúc này bên tai đột nhiên truyền đên một giọng nói hài hước; “Xem ra em trở về không đúng lúc rồi, đã làm phiền chuyện tốt của hai người!”

Thượng Quan Mặc ngắng đầu, Lục Họa đã trở vê.

Lục Hoa mới vừa vào cửa, hiện tại đôi mắt sáng của cô rơi vào trên người hai người, hài hước nhìn.

Thượng Quan Mặc vươn tay vung, trực tiếp hất văng Thanh Thanh.

A.

Thanh Thanh không đứng vững, lập tức té ngôi ở trên thảm, vô cùng chật vật.

“Chủ nhân, đau quá…” Thanh Thanh trong mắt đều là nước mắt, cô ta làm bộ đáng thương nhìn về phía Thượng Quan Mặc.
 
Chương 2793


Chương 2793:

Thế nhưng Thượng Quan Mặc đã đứng dậy, dáng vẻ kh cứ như rất sợ Lục Họa hiểu lãm.

“Họa Họa, em đã về rồi à?” Thượng Quan Mặc ởi tới trước mặt Lục Họa.

Lục Họa nở nụ cười nhìn anh: “Đúng vậy, em tưởng em đã không về người nào đó sẽ rất buồn, xem ra là em tự mình đa tình, người nào đó rất vui vẻi”

Lục Họa ở ba chữ “rất vui vẻ” này càng thêm nặng giọng.

Mi tâm ban nãy còn nhíu chặt của Thượng Quan Mặc đã giãn ra hết, ngay cả khuôn mặt tuần tú cũng từ âm trầm sang rực rỡ, anh kéo tay Lục Họa: “Họa Họa, anh…”

“Đừng gọi em, anh cứ tiếp tục chàng chàng thiệp thiệp với người ta đi!”

Nói xong, Lục Họa lên lầu.

Thượng Quan Mặc nhìn dáng điệu cô ghen càng phát cảm thấy cô rất đáng yêu, anh nhắc chân dài đuổi theo.

Trong phòng.

Lục Họa cởi áo khoác ra, lúc này phía sau lưng truyền dến ấm áp, ,lhượng Quan Mặc từ phía sau ôm lây cô.

“Buông em ra.” Lục Họa từ chối hai cái.

“Anh không buông, đề anh ôm một cái.” Thượng Quan Mặc chôn khuôn mặt tuân tú vào phân gáy cô cọ cọ, ngửi mùi thơm ngát trên người cô.

Lục Họa hừ một tiếng: “Quần anh không phải ướt rôi sao, sao lại chưa thay đi?”

“Lát nữa thay.”

“Thượng Quan Thiếu chủ thực sự là mị lực vô hạn ây nhỉ, em đây. chân trước mới vừa đi, phía sau liên có tuyển thủ thay. thê khẩn cập ra sân, bàn tay của cô ta cũng biết điều lắm đấy, đỗ hết cà phê lên trên quần anh.”

Thượng Quan Mặc tiến đến trên khuôn mặt của cô hôn thật kêu một cái: “Anh oan uống quá, vừa rôi anh còn chẳng liêc đến cô ta một cái, trong tim trong mắt anh đều là em, nêu như emcòn chưa tin, anh có thể thề, nếu như anh nói dồi, trời sẽ đánh ngũ lôi…

Lục Họa nhanh chóng xoay người, một tay bịt miệng anh lại: “Này này này, anh đang nói bậy cái gì thê hải”

Thượng Quan Mặc nhìn cô: “Vậy em tin anh rôi?”

Lục Họa gật đầu: “Tin rồi.”

Cô vẫn luôn tin tưởng anh, nhưng nhìn bên người của anh có một “đóa trà xanh”, cô cũng sẽ nỗi máu ghen.

“Ăn cơm tối chưa em, chúng ta củng nhau ăn nhé.” Thượng Quan Mặc nói.

“Anh còn chưa ăn sao?”

“Không có, em chưa trở về, anh không đói bụng, không muôn ăn.”

Trong lòng Lục Họa mềm nhữn, cho nên, nêu như cô vẫn không trở lại, anh vẫn sẽ không ăn cơm sao?

Lục Họa vươn tay, ôm lấy vòng hông lớn của Thượng Quan Mặc, cô nhẹ giọng nói: “Em đã nói rồi, em nhất định sẽ trở về, em sẽ không sẽ rời xa anh, em muốn chúng ta vĩnh viễn ở bên nhau.”

Thượng Quan Mặc ôm lấy cô: “Vừa rồi, Nm thật sự không chắc chắn em sẽ trở về.”

Cô là quý nữ cao cao tại thượng, vẫn là anh luôn ngước nhìn cô.
 
Chương 2794


Chương 2794:

Hiện tại sức khỏe anh dần sa sút, cho nên anh rất sợ, vừa rồi lúc đôi mặt bố mẹ và anh cả cô, anh không có tự tin như vậy, người khác dốc lòng che chở đóa hồng kiều diễm, anh không có bắt luận từ cách và sức mạnh gì.

Anh luôn hy vọng cô có thể cam tâm tình nguyện ở bên anh, không có chút miễn cưỡng nào.

Những lời này anh không có cách nào nói với cô, cũng không biết nên nói như thế nào.

Lục Họa ngắng khuôn mặt nhỏ nhắn, ánh mắt tỏa sảng nhìn anh: “Thượng Quan Mặc, em mang về một vật, anh đoán là cái gì?”

“Mẹ tặng quà cho em?”

“Không phải.”

“Vậy là bố em tặng?”

“Cũng không phải.”

“Chẳng lẽ anh cả em tặng! Anh có hiệu tình cảm hai anh em các em tốt, thế nhưng em đã lớn như vậy, không thể quá mức thân mật với anh trai.”

Thượng Quan Mặc hơi ghen ty.

Trong lòng Lục Họa ngọt ngào: “Đều không phải, tèn ten, anh xem đây là cái gì?”

Lục Họa giơ một vật trong bàn tay nhỏ lên.

Thượng Quan Mặc vừa nhìn, là… số hộ khẩu.

Lục Họa mang số hộ khẩu vè.

“Đậy là số hộ khẩu của em, có sổ hộ khẩu chúng ta có thể đăng ký kết hôn rôi, Thượng Quan Mặc,” Lục Họa nhón chân lên ôm cổ anh: “Em và La Sâm không có lĩnh chứng, cuộc hôn nhân kia từ đầu đến cuối đều là giả, diễn kịch mà thôi. Cho nên hiện tại anh cưới em đi!”

Cả người Thượng Quan Mặc đều cứng lại rôi.

Anh nhìn sổ hộ khẩu trong tay Lục Họa, đây thật sự là số hộ khẩu, cô mang số hộ khẩu về.

Cô đang nói cái gì?

Cô ôm cổ anh nói với anh Thượng Quan Mặc, ngươi cưới ta đi.

Thượng Quan Mặc cảm tháy tất cả đều th đang năm mơ, không chân thật như vậy, anh không dám động đậy không dám nói chuyện, bởi vì anh sợ mình khẽ động giâc mộng này liền tan, anh sẽ tỉnh lại.

“Thượng Quan Mặc, tại sao anh không nói gì, anh không muốn kết hôn với em sao?” Lục Họa ngẹo đầu nhỏ hỏi anh.

“Tuy là em có chút tùy hứng có chút khó chiều, có lúc còn có hơi ngốc, nhưng Lục Họa em năm nay 23 tuổi, cở thê khỏe mạnh, gia thế trong sạch, tinh thông cầm kỳ thư họa. Trước anh, em không có bắt kỳ hôn ước nào, sau anh, cũng sẽ không có bắt cứ ai khác. Em hoàn toàn thuộc vệ anh, toàn tâm toàn ý yêu anh, sau khi kết hôn em nhất định sẽ nỗ lực làm tốt bổn ,phận người vợ, để anh mỗi ngày sông trong, hạnh phúc, em là một đối tượng kết hôn vô cùng thích hợp, cho nên Thượng Quan Mặc, anh suy tính một chút, cưới em đi, em muốn gả cho anh!”

Đúng vậy, không phải ngày mai, không n một ngày nào đó xa xôi, mà ngay lúc này, ngay tại khoảnh khắc này, em muốn gả cho anh.

Thượng Quan Mặc nhìn gương mặt nghiêm túc của cô, hiện tại trong đôi mắt đẹp trong vắt ấy, mỗi một phản xuân thủy nhộn nhạo đều là tình yêu nóng bỏng dành cho anh, từ 18 tuổi đi tới hiện tại, cô từng bước một đi tới bên cạnh anh, đi vào sinh mệnh anh.
 
Chương 2795


Chương 2795:

Thượng Quan Mặc quấn chặt eo cô, trên cánh tay tráng kiện nổi gân, xanh, tiết lộ tâm trạng của anh giờ khắc này, yết hầu cuộn lại, anh khàn khàn hỏi cô: “Họa Họa, em đã nghĩ kỹ chưa, hôn nhân không phải trò đùa, em thật sự muôn gả cho anh sao?”

“Tuy thân phận chúng ta khác biệt, vệ sau khả năng còn một đoạn đường rất dài ¡phải đi, thế nhưng em nhật định sẽ cô hết sức mình, không đề em chịu một chút uất ức nào, anh sẽ trao đoàn bộ thê giới của anh cho em.”

“Chỉ là, cơ thể của anh, anh không muốn gạt em, chát độc Đoạn Trường Thảo trong cơ thể anh vẫn chưa tẩy sạch, anh cũng không biết mình còn có thê sống bạo lâu. Họa Họa, em còn trẻ, anh vẫn khắc chế bản thân đừng nên tham lam ích kỷ, anh khắc chế rất khổ cực, thế nhưng, em cho anh thấy hy vọng, anh lại sợ bản thân chung quy Sẽ phụ em, rời đi trước em một bước, đề em lại một mình…

Lục Họa vươn tay nhỏ bưng bít đôi môi mỏng của anh, không cho anh nói tiệp, cô chậm rãi gắn từng chữ: “Thượng Quan Mặc, em không cầu đi theo anh đến già, chỉ cầu đi theo anh đến cuối cùng, như vậy đã đủ rồi.”

Trong lòng Thượng Quan Mặc gợn nên từng vòng sóng rung động. đúng vậy, hà cớ xoăn xuýt anh có thê sông bao lâu, chỉ cần có thể đi tới cuối cùng, chưa chắc không hoàn mỹ.

Anh thừa nhận mình ích kỷ, tham lam.

Trách chỉ trách, thứ cô cho thực sự quá dụ dỗ, tất cả tự chủ của anh đều đã tan rã, anh không từ chối được, vô lực từ chối.

“Được, chúng ta bây giò đi lĩnh chứng kết hôn thôi!” Thượng Quan Mặc nắm tay cô liền đi ra bền ngoài.

Lục Họa bật cười: “Thượng Quan Mặc, anh ngôc đầy à, hiện 4 tại đã tối rồi, phải chờ tới sáng sớm ngày mai thì mới lĩnh chứng được.”

Thượng Quan Mặc quên mắt chuyện này, anh câu đôi môi mỏng: “Đúng là ngốc rồi, là vui đến ngốc.

“Anh mau vào tắm rửa thay quân áo khác, làm sao, còn muôn giữ cà phê người ta qua đệm luôn hả?” Lục Họa nhướng mày liễu một cái, phong tình vạn chủng tột cùng.

Thượng Quan Mặc một tay ôm lầy cô, ở bên tai cô nói nhỏ một câu: “Tắm cùng anh.”

Lục Họa liền từ chối: “Không muốn…

AI”

Thượng Quan Mặc đã ôm ngang cô.

lên rồi, rất nhanh bên trong liên truyền đến tiếng nói cười vui vẻ.

Thời gian rất lâu sau đó Lục Họa bị ôm ra, cô năm trong tắm chăn mềm mại, đến sức để nhắc ngón tay cũng chẳng còn.

Thượng Quan Mặc mặc đồ ngủ tơ lụa màu đen vào, thần thái sáng láng, Lục Họa không khỏi cười măng một câu: “Cầm thúÏ”

Thượng Quan Mặc không lấy lầy làm hỗ tiến ngược lại cho là quang vinh “Kiều thê trong ngực, anh hận không thể hàng đêm sênh ca.”

“Ngày mai còn phải lên phường lĩnh giây hôn thú sớm đó, anh mau ngủ đi, không cho phép quậy em nữa, băng không em đạp anh lăn xuông giường đó.” Lục Họa hung dữ uy hiệp nói.

Thượng Quan Mặc bò lên giường ôm cô vào trong ngực: “Được, đêu nghe bà xã đại nhân.”

Lục Họa ngoan ngoãn vùi ở trong ngực của anh: “Thượng Quan Mặc, chuyện Đoạn Trường Thao anh không cân lo lăng, mẹ em nói có cách cứu anh, chỉ cân tìm ra người hạ Yêu Chuông mị thuật năm đó ra là được.”

Nghe nói Đoạn Trường Thảo có thê cứu chữa, Thượng Quan Mặc không khỏi sáng ngời mất, anh không muôn chết, không hề muốn chết, anh muôn cùng Lục Họa sông thật dải lâu.
 
Chương 2796


Chương 2796:

“Thật không? Đoạn Trường Thảo trong anh có thê giải được?” Thượng Quan Mặc không chắc chắn lắm.

Lục Họa ngước khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn anh, không gì sánh được nghiêm túc gật đầu: “Có thê giải: được, tin tưởng em, tuyệt đồi giải được, Thượng Quan Mặc, anh tuyệt đối có thể sóng lâu trăm tuôi!”

Anh sống lâu trăm tuổi?

Thượng Quan Mặc không suy nghĩ nhiều, mi vươn tay gõ lên cái mũi nhỏ thanh tú của Lục Họa: “Không phải anh sống lâu trăm tuổi, mà là chúng ta cùng nhau sống lầu trăm tuổi.”

Lục Họa thống hàng mi xuống, cô vươn tay nhỏ bé ôm chặt vòng hông của Thượng Quan Mặc, mê luyên cọ cọ, giồng như chú mèo con: “Thượng Quan Mặc, em muốn „Vĩnh viên ở bên anh, rất muốn rất muốn.”

“Hiện tại chúng ta đã ở bên nhau, chỉ cân em không rời đi, sẽ không có kẻ nào có thê tách chúng ta xa nhau.”

Thượng Quan Mặc cho thấy tâm ý.

“Dạ.” Lục Họa dùng sức gật đầu: “Về Giao Nhân kia, anh phải nghĩ biện pháp.”

Giao Nhân kia chính là Thanh Thanh, nhưng muốn cho Thanh Thanh lộ ra chân tướng có chút khó nhằn.

Trong khoảng thời gian này Thượng Quan Mặc đã giữ Thanh Thanh bên người, trải qua quan sát, Thanh Thanh tuy là giả dạng làm một đóa trà xanh đáng thương, thoạt nhìn thủ đoạn rất yếu rất low, thê nhưng tâm cơ cô ta rât sâu, so với cô mẹ vững hơn, không dễ ra tay.

“Đã biết, chuyện này anh sẽ nghĩ cách.” Thượng Quan Mặc hôn lên trán Lục Họa.

Lục Họa nhắm mắt lại: “Vậy chúng ta ngủ đi, em mệt rồi, Sáng sớm ngày mai dậy sóm một chút.”

*Ừ, Họa Họa, ngủ ngon.”

Hai người ôm nhau ngủ.

Lục Họa ngủ rất ngon, thê nhưng lúc cô còn chưa tỉnh đã cảm giác mình bị bề lên, cô mơ mơ màng màng mở mắt, phát hiện Thượng Quan Mặc ôm CỔ lCH Xe”

Hiện tại trời còn mờ tối, anh ôm cô đi đâu?

“Dậy rồi?”

Lục Họa nhu liễu nhu mắt nhập nhèm mặt buồn ngủ: “Anh dẫn em đi đâu thế, bây giờ còn hừng đông mài!?”

Thượng Quan Mặc gật đâu: “Đúng vậy, thời gian còn sớm, chúng ta đi đên cục dân chính xếp. hàng trước, anh Sợ quá nhiều người, đềm dài lắm mộng.”

Lục Họa nhanh chóng bật cười, cô thật không ngờ Thượng Quan Mặc mới sớm tinh mo đã mang cô đến cục dân chính xếp hàng, đây đại khái là thời khắc thấp thỏm nhất cuộc đời anh.

“Họa Họa, em ngủ một lát nữa đi, cục dân chính mở cửa anh sẽ gọi em.”

Lục Họa ngọt ngào nhắm mắt lại: “Dạ”

Trải qua bốn giờ xếp hàng, Thượng Quan Mặc và Lục Họa là người đâu tiên lầy được giây hôn thú.

Nhân viên công tác hỏi: “Lục tiểu thư, cô và Thượng Quan tiên sinh là tự nguyện kết thành vợ chồng sao?”

Lục Họa ngọt ngào nhìn Thượng Quan Mặc bên cạnh, dùng sức gật đầu: “Đúng vậy, tôi tự nguyện.”
 
Chương 2797


Chương 2797:

Thượng Quan Mặc yên lặng nắm tay cô, năm chặt bàn tay nhỏ mêm như không xương của cô vào trong lòng bàn tay của mình.

“Thượng Quan tiên sinh, anh là tự nguyện cưới Lục Họa Lục tiểu thư làm vợ, tự nguyện kết làm vợ chồng với cô ấy sao?” Nhân viên công tác lại hỏi Thượng Quan Mặc.

Thượng Quan Mặc: “Đúng vậy, tôi tự nguyện.”

Đây là tâm nguyện của anh, từ nhiều năm trước từ tử lần đầu tiên gặp gỡ đầu tiên, anh đã muốn lấy cô về nhà, để cô làm vợ anh.

Nay nguyện vọng đã thành thật.

“Được, mời hai người qua đây chụp ảnh.”

Dựa theo quy định, Thượng Quan Mặc và Lục Họa phải. chụp ảnh, ngày.

hôm nay hai người đều mặc áo sơ mi trắng, Thượng Quan Mặc mặc áo sơ mi tráng là hợp nhất, năm năm đã trôi qua, anh vẫn là thiếu niên khí chất sạch sẽ thanh bần kia.

Lục Họa mặc áo sơ mi trắng thời trung học, chưa tô son thoa phần, mái tóc dài đen nhánh mêm mại tản mát, toàn bộ dịch đến sau tai, lộ ra khuôn mặt nhỏ tuyệt lệ ây, cô dường như lại trở về thiêu nữ Lục Họa thời đại kia, thanh thuần động lòng người.

Hai người ngồi xuống ghế, đối mặt màn ảnh, chuyên viên chụp ảnh nói: “Được rồi, đôi vợ chồng son cùng cười nào, cười vui vẻ một chút.”

Lục Họa lộ ra nụ cười một rất hạnh phúc, cô muôn lưu giữ ký ức đẹp nhất ở khoảnh khắc bây giò vào trong tấm ảnh này, dù sao trong đời chỉ có một lần, đừng đề có bắt kỳ tiếc nuối nào.

Thế nhưng lúc này Thượng Quan Mặc đột nhiên sát lại, dùng sức hôn một cái trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.

Răng rắc.

Camera đã chụp hình tắm hình này lại.

Tất cả mọi người đều cười: “Mọi người, nhìn kia, đôi vợ chồng son tình cảm tôt quá, tôi cũng cảm nhận được hạnh phúc của bọn họ luôn đây.”

“Vợ người ta xinh đẹp như vậy, ai cưới cô ây về nhà mà không vui chứ?

“Chồng người ta cũng đẹp trai, cho dù anh ây không có tiên tôi cũng muôn gả cho anh ây.”

“Đừng nói nữa, vợ đẹp chồng đẹp đêu là của người ta, người ta vốn là trời đất tạo nên một đồi.”

Bị nhiều người trêu như vậy, mặt nhỏ của Lục Họa đã đỏ lên, cô siết quả đầm đầm Thượng. Quan Mặc một cái: “Anh làm cái gì thế, nhiều người nhìn như vậy, anh cũng không Sợ người chê cười.”

Thượng Quan Mặc mặc kệ những người này, anh chỉ muôn hôn cô, hôn thật to một cái.

“Em bây giò đã là vợ anh, anh muôn hôn thì hôn, chúng ta làm cái gì cũng đều là hợp pháp, không cân bận tâm ánh mắt người ngoài.” Thượng Quan Mặc nói như đương nhiên.

“Ôi anh đừng náo loạn nữa, mau chụp ảnh.” Lục Họa đỏ bừng mặt nói.

Thượng Quan Mặc lúc này mới tém lại, SH phối hợp với Lục Họa chụp một tâm ảnh chụp đẹp nhát.

Nhân viên công tác dán ảnh chụp lên, lại đóng con dâu xuông, sau đó chính thức đây hai quyền số đỏ tới: “Thượng Quan tiên sinh, Lục tiểu thư, chúc mừng hai người đã kết hôn, tân hôn hạnh phúc.”

Đối mặt với lời chúc phúc chân thành của người lạ, Lục Họa hai tay nhận lầy hai quyền số đỏ, giấy hôn thú, đây là giấy hôn thú của cô và Thượng Quan Mặc, bọn họ kết hôn rồi.

Thật tốt.
 
Chương 2798


Chương 2798:

Lục Họa cảm giác mình đã đi đến viên mãn.

Hai người đi ra, Lục Họa lầy ra một tắm hình, đây là vừa rôi cô xin nhân viên công tác, là tắm ảnh anh trộm hôn cô.

Trong hình cô cười rực rỡ nhìn về phía trước, thiếu niên áo sơ mi trắng hai mắt toái sáng nhìn qua, thành kính lại lưu luyến hôn trên mặt cô, mặc dù việc tôt thường gian nan, thế nhưng Lục Họa giờ khác này cảm thây thiếu niên Lâm Mặc cùng thiếu nữ Lục Họa cũng đã có kết cục hoàn mỹ nhất.

Lúc này Thượng Quan Mặc cầm hai quyền số đỏ tới: “Em hay vứt bừa bãi, giấy hôn thú để anh giữ đi.”

“Không được, em muốn giữ, em sợ anh vứt nó luôn.” Lục Họa kháng nghị.

Thượng Quan Mặc đã cất hai quyền sỐ đi, làm của riêng: “Chuyện khác đều chiều em, thế nhưng quyền sổ đỏ này để anh giữ, nếu như một ngày em lại bị mang đi, anh có thế câm quyền số đỏ này đòi em về.”

Trong lòng Lục Họa ngọt ngào, cô ôm cánh tay tráng kiện của Thượng Quan Mặc: “Vài ngày nữa chờ anh bận xong, em liên mang anh chính thức đi thăm bô mẹ và các anh trai của em.”

Thượng Quan Mặc căng thẳng: “Bọn họ… sẽ n nhận anh sao?”

“Đương nhiên sẽ, chúng ta đã tiên trảm hậu tấu, bọn họ đệu sẽ thích anh.” Lục Họa chắc chắn nói.

Thượng Quan Mác dùng sức gật đầu: “Được, ti sẽ cố hết sức đề nhà em thích anh.”

“Dạ, hôm nay chúng ta không lái xe, đi bộ về nhà đi!”

“ĐừGG.

Thượng Quan Mặc năm tay Lục Họa đi trên đường phỏ, năm năm này anh và cô ai cũng bôn ba bận rộn, hiêm có giây phút nhàn nhã đi bộ như Vậy, xuật hành điêu là đi xe đặc biệt, trước đây đi đường bộ là thời trung học của họ, cho nên khoảnh khắc này vô cùng quý giá.

“Thượng Quan phu nhân.” Lúc này Thượng Quan Mặc gọi một tiêng.

Hả?

Lục Họa còn không thích ứng cách xưng hô này, tuy cô đã là Thượng Quan phu nhân của anh.

Đương nhiên, cũng có thể là Lâm phu nhân của anh.

“Thượng Quan tiên sinh, anh gọi em có chuyện gì ạ?”

“Anh muốn hỏi một câu, chừng nào em mới đổi giọng hả?”

“Đồi giọng? Đổi cái gì?”

“Em cảm thấy thế nào? Anh hiện tại đã là ai của em, em thấy nên gọi thế nào mới chuẩn xác hửm?” Thượng Quan Mặc ám chỉ nói.

Lục Họa nhanh chóng nghĩ tới hai chữ, thế nhưng cô câu đôi môi đỏ mọng, ngượng ngùng cười.

Ừm… Thực sự ngại ngùng quá…

Thượng Quan Mặc nhéo nhéo tay cô, thúc giục: “Thượng Quan phu nhân, gọi một tiêng chồng anh nghe nào.”

Chồng.

Vừa rồi cô nghĩ chính là “chồng”, trùng hợp như vậy, anh muôn nghe cũng là“chông”.

“Không muốn.”

“Thực sự không muốn?”

“Không muốn.”
 
Chương 2799


Chương 2799:

Thượng Quan Mặc vươn tay bắt cô vào trong ngực mình: “Thực sự không muôn sao vợ?”

Vợ.

Anh phủ bên tai gọi cô một tiếng vợ.

Giọng nói anh dịu dàng như vậy, gọi cô là vợ thật sự quá êm tai, phá lệ có từ tính.

Lục Họa ngại đến đỏ bừng mặt: “Em… để lát em gọi.”

Thượng Quan Mặc thấy cô da mặt mỏng, cũng không cưỡng câu cô, anh VÕ vô lưng mình: “Đi lên, anh cống em.”

“Em tự mình đi được mà.”

“Lên đi.”

Lục Họa không lề mề nữa, cô không khách khí bò lên trên lưng Thượng Quan Mặc, Thượng Quan Mặc nhâc tay một cái, dê dàng cống cô lên.

Lục Họa dùng hai tay ôm cô anh, hạnh phúc nằm ở trên vai anh, hy vọng khoảng khắc này đóng bằng, con đường này vĩnh viên không có trạm cuôi.

“Chồng ơi~.” Lục Họa dán vào lỗ tai anh mêm mại gọi một tiêng.

Thượng Quan Mặc câu môi: “Nhỏ quá, gọi lớn tiếng chút.”

“Chồng ơi~.”

“Lớn một chút!”

“Chồng ơi~.”

Lục Họa thực sự gọi rất to, lần này hấp dẫn ánh mắt rất nhiều người đi đường.

Thê nhưng Lục Họa vẫn vui vẻ, cảm giác hạnh phúc trong lòng tựa như sóng biển mênh mông muôn tràn ra, cô lại lớn giọng gọi: “Chồng ơi~.”

Tiếp lấy kêu rất nhiều câu: “Chồng ơïil Chông ơi! Chồng ơi!”

Trên gương mặt Thượng Quan Mặc đong đây dịu dàng, anh khen: “Quả nhiền gọi rất dễ nghe.”

So với anh mơ còn dễ nghe hơn.

Hai người cứ như vậy vui vẻ cười.

đùa suốt đoạn đường, sau đó đi về biệt thự.

Thanh Thanh liền ra đón: “Chủ nhân, Lục tiểu thư, hai người đã trở về?”

Lục tiểu thư?

Lục Họa cảm giác xưng hô của mình phải nên đổi, thế là cô liếc Thượng Quan Mặc, ý kia là anh tự nói đi.

Thượng Quan Mặc lại làm như cái gì cũng không thấy, không phối hợp với Lục Họa.

Lục Họa thấy lạ, ngay từ đầu cô đã nghỉ ngờ thân phận Thanh Thanh này, hiện tại cô càng thêm hoài nghi.

Cô tin tưởng không nghỉ ngờ Thượng Quan Mặc, trừ phi anh có lý do gì đặc biệt.

“Chủ nhân, để tôi giúp anh đổi giày!”

Thanh Thanh lầy dép ra, sau đó ngôi xốm người xuông giúp Thượng Quan Mặc đổi giày.

Lục Họa không vui, cô lên tiếng: “Thượng Quan Thiếu chủ, anh vừa về đã có người hầu hạ đổi giày, sao không có người đổi giày cho em? Em có chút không vui, nêu không, để Thanh Thanh đổi giày cho em đil?”
 
Chương 2800


Chương 2800:

Ở trước mặt cô muốn quyến rũ chồng cô, đây là xem cô chết rôi sao?

Lục Họa cảm giác mình đã bị thế lực bên ngoài khiêu khích, cô có thể kinh SỢ Sao?

Không, cô phải hung hăng đánh lại, bảo vệ chủ quyên của mình.

Người đàn ông này là của cô.

Thanh Thanh uất ức, cô ta sợ sệt nhìn về phía Thượng Quan Mặc: “Chủ nhân, cái này… không thì để tôi đội trước cho chủ nhân, lát nữa… lại đổi cho Lục tiểu thư!?”

“Không muốn, tôi muốn Thanh Thanh cô đồi trước cho tôi.” Lục Họa kiên trì nói.

Lúc này Thượng Quan Mặc đã đây Thanh Thanh ra, anh ở trước mặtLục Họa chậm rãi quỳ một gôi: “Nhắc chân, anh giúp em đổi giày.”

Anh tự mình hầu hạ cô đổi giày.

Trong lòng Lục Họa ngòn ngọt, cái này còn được.

Bên kia Thanh Thanh đã cả kinh đên mức há hộc môm, biêu cảm này không phải diễn mà là thật, cô ta thật sự không ngờ đường đường là.

Thượng Quan Thiếu chủ lại ngồi xổm trước rệt người phụ nữ đổi giày.

Thượng Quan Mặc vươn tay cảm mặt cá chất mảnh khảnh của Lục Họa, lòng bàn tay có vết chai mỏng rơi trên da thịt mêm mại của cô, tê tê dại dại.

Chân cô oánh nhuận như ngọc, năm ngón chân vừa mêm vừa hồng, là màu hồng của khỏe mạnh, nếu như không phải Thanh Thanh ở chỗ này, Thượng Quan Mặc đã muôn hôn một cái rôi.

Nhịn xuống xung động, Thượng Quan Mặc thay xong giày cho cô: “Công chúa điện hạ, đã được chưa?”

Anh dịu dàng cười hỏi.

Lục Họa “dạ” một cái tiếng: “Anh đứng dậy đi!”

Thượng Quan Mặc trả lời rồi đứng lên.

Lục Họa lên lầu.

Thượng Quan Mặc vào phòng liền ôm lẫy j Họa, Lục Họa nhướng mày hỏi: “Làm sao, cô em Thanh Thanh đấy còn chưa đến à, cô ta nhất định lại nước mắt lưng tròng nhìn anh chứ gì!?”

Thượng Quan Mặc hôn cái trán Lục Họa một cái: “Làm sao, bà xã đại nhân em ghen à?”

“Anh biết là tốt rồi, nói maul Thanh.

Thanh kia rốt cuộc là người nào, nếu như anh không nói ra một… hai… ba, đêm nay em sẽ không tha cho anh.”

Lục Họa chống hông giả bộ hung dữ nói.

Thượng Quan Mặc: “Cô ta biết Yêu Chuông mị thuật.”

Cái gì?

“Năm năm trước chính là cô ta hạ Yêu Chuông với em sao?”

“Đó là mẹ cô ta, nhưng mẹ cô ta đã chết, cô ta là truyền nhân duy nhát.”

Lục Họa đã hiểu, thảo nào anh muốn giữ Thanh Thanh ở bên người.

“Vậy anh định làm gì, em vẫn luôn ở đây, Thanh Thanh người ta cũng không có cơ hội hạ thủ.” Lục Họa cười nói.
 
Chương 2801


Chương 2801:

Trong con ngươi xinh đẹp ấy lóe ra chút lanh lợi của hồ ly, vừa nhìn đã biết cô đã có ý tưởng, Thượng Quan Mặc cười nói: “Bà xã đại nhân có kế hoạch gì hay rồi?”

“Anh qua đây.”

Thượng Quan Mặc nghiêng tai lắng nghe.

Lục Họa ở bên taianh nhỏ giọng nói ra kế hoạch của mình.

Thượng Quan Mặc nhíu mày: “Không được.”

“Kế hoạch này rất tốt, lần này anh phải nghe em.”

“Nhưng…”

“Không có nhưng nhị gì hệt,” Lục Họa vươn tay ôm cô Thượng Quan Mặc: “Em rất muôn tra ra chất độc Đoạn Trường Thảo năm đó, như vậy mẹ em mới có cách cứu anh, cơ thể của anh đã không thể kéo dài được nữa, chúng ta không có thời gian.”

Thượng Quan Mặc suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu đồng ý: “Được.”

“Vậy mới ngoan chút”

Lúc này bỗng trời đất quay cuồng, Thượng Quan Mặc đã ôm ngang Lục Họa lên rồi, Lục Họa cả kinh: “Anh làm cái gì, mau thả em xuống.”

“Bà xã đại nhân, hôm nay là ngày chúng ta kết hôn, em đã quên phân đoạn kế tiếp rồi sao, chúng ta phải động phòng hoa chúc rồi.”

Lục Họa đỏ mặt: “Chán ghét ~ Rất lâu sau đó, Lục Họa mềm nhũn năm ở trong lòng Thượng Quan Mặc, cô không hễ muôn di chuyền.

Thượng Quan Mặc vuốt mái tóc mềm mại của cô, đột nhiên nói: “Vợ ơi, em không muốn… sinh con sao?”

Sinh con?

Cái này nhắc tới cắm ky trong lòng Lục Họa, bởi vì tử, cung cô từng bị thương, không thể lại mang thai.

Hơn nữa hiện tại cơ thể Thượng Quan Mặc quan trọng hơn, cô căn bản cũng không có thời gian điều trị thân thể đề mang thai.

“Vợ à, anh biết anh chớ nên nói đến đề tài sinh con, bởi vì cơ thể anh nều như không chữa hết, sẽ không có cách nào ở bên mẹ con em. Thế nhưng, anh rất muôn sinh một đứa con với em, sinh một đứa con của hai chúng ta, con gái giỗng em, con trai giỗng anh, đều được, đó là huyết mạch kế thừa của chúng ta, cũng là nhân chứng cho tình yêu chúng tác: Lục Họa nhìn ra được Thượng Quan Mặc thực sự rất muôn một đứa con, bằng không với tính cách của anh tuyệt đồi không có khả năng vào lúc này mở miệng với cô.

Nếu như anh có mệnh hệ gì, thì vẫn có con nồi dòng.

Thế nhưng, cơ thể của cô cô còn chưa kịp nói cho anh biết, cũng không biết nên mở miệng như thế nào.

“Vấn đề sinh con này em còn chưa suy nghĩ qua, chồng , ơi, chúng ta mới vừa kết hôn, em muốn sống thê giới hai người trước, sau đó chuyên tâm trị liệu thân thê anh, chuyện con cái sau này hãng tính anh nhé!” Lục Họa uyên chuyền từ chối.

Ánh sáng trong mắt Thượng Quan Mặc nhanh chóng phai nhạt, xem ra cô không nguyện ý sinh con.

Thượng Quan Mặc nhéch đôi môi mỏng: “Được, chuyện con cái sau này hãng tính, em ngủ trước đi.”

“Dạ.” Lục Họa ở trong lòng Thượng Quan Mặc nhắm mã.

Lục Họa đã ngủ rồi, thế nhưng.

Thượng Quan Mặc không hê buôn ngủ, HINH tham lam nhìn gương mặt trong veo Lục Họa lúc ngủ, kỳ thực anh thực sự rất muốn cùng cô sinh một đứa con.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top