Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Chương 2562


Chương 2562:

“Ai, bài tập bổ sung của cậu! Cô giá nói muốn một quyền không thiềuÌ”

Lâm Mặc không. ngừng bước chân, cậu khẽ câu môi mỏng, đúng là học sinh ngoan, có thế nào cũng không quên nhiệm vụ của mình: “Đó là chuyện của cậu, không liên quan gì tới tôi.”

Bỏ lại một câu nói rồi, thân ảnh cậu nhanh chóng biến mắt trong đêm tối.

Lục Họa một mình đứng tại chỗ, rất nhanh Có Vũ liền tìm qua đây: “Chị Họa Họa, tan học rồi sao chị không vê nhà, hại em đi tìm chị mệt chết đi được.”

“Vũ Vũ, chúng ta bây giờ liền về nhà!”

Lục Họa kéo tay Cô Vũ.

“Chị Họa Họa, chị đoán vừa em trên đường tới chứng kiến người nào, em thây Lâm Mặc rồi, nghe nói Lâm Mặc đên lớp bọn chị, bọn chị có nói chuyện với nhau chưa?”

“+. CHỮ “Vậy là tốt rồi, chị Họa Họa, chị cách xa Lâm Mặc một chút, Lâm Mặc yêu sớm, quen nhiều cô lắm, hơn nữa đám con gái kia đều là hoa khôi gia cảnh thành tích đốt, nghe nói đều là bọn họ theo đuôi. Lâm Mặc, em thực sự không hiểu nồi, vì sao những cô gái ưu tú kia lại thích Lâm Mặc, em sợ Lâm Mặc lắm luôn ấy.” Cố Vũ rụt bả vai một cái.

Lục Họa không trả lời vấn đề này, cô sinh ra ở hoàng gia quý tộc, từ nhỏ đã được giáo dục hàm dưỡng quyết định nên tầm nhìn và Suy nghĩ, đồi với Lâm Mặc, trong tiêm thức cô cũng không muốn tiếp xúc quá nhiều, thế nhưng, eô không sợ Lâm Mặc.

Lâm Mặc trong “truyền thuyết” hết sức bắt trị, thê những không phải không thừa nhận khí tức bạc bếo 2 âm lạnh trên người cậu rất khác biệt, nhất là bề ngoài kinh diễm lại tà lạnh kia khiến người ta không từ chối được, càng là cô gái ưu tú, càng có dục vọng muốn chỉnh phục Lâm Mặc.

Vừa rồi hẹn hò với cậu là cựu hoa khôi Triệu Hàm Hàm, dáng người.

nóng bỏng của Triệu Hàm Hàm đều treo lên trên người cậu..

Lục Họa nhanh chóng đánh rơi hình ảnh cấm trẻ em kia: ˆVũ Vũ, chúng ta mau về nhà thôi.”

Bên kia, Lâm Mặc rời trường, liền thấy Ngô Trạch Vũ chạy tới: “A Mặc, cảm giác đi học ở Nhất Trung thế nào?”

Lâm Mặc hai tay đút trong túi quần, tóc mái nhỏ vụn che khuât đôi mắt kia, nhìn lười biếng lại sơ nhạt: “Cũng thường.”

“A Mặc, cậu không càn để ý tin đồn bên ngoài, bọn họ hiểu lầm với cậu thôi.”

Lâm Mặc không tiếp lời, rõ ràng cho thấy không để bụng.

Lúc này một chiếc xe hộp đen gầm rú phóng đến rồi ngừng lại, bên trong là nhóm côn đồ khét tiêng của thành phó, lăn lộn trong giới hắc đạo, một gã tóc vàng trong đó gọi là Hoàng Tam, rât được đám đàn em xum xoe ton hót.

Hoàng Tam thò đầu ra, ý cười đầy mặt nhỉ Lâm Mặc: “Lâm Mặc, trùng hợp ghê nhỉ, ở chỗ này gặp mặt rÔI, bọn tao vừa ‘lúc muốn đi quán bar uông rượu, đêm nay bao trọn ,phòng, thê nào, có rồi rảnh cùng đi uống rượu với bọn tao không?”

Lâm Mặc mặt không thay đồi nhìn Hoàng Tam, đáp bốn chữ: “Không có thời gian.”

Trong xe những tên côn đô lúc này khó chịu, Lâm Mặc cũng dám không nề mặt Tam ca, thằng oäất đó dựa vào cái gì phách lối như vậy?

Nụ cười Hoàng Tam ngược lại không thay đổi: “Được thôi, Lâm Mặc, đợi mày có thời gian thì chúng ta gặp, đúng rôi, nêu như kẹt quá, muôn kiếm ít tiên tiêu đừng quên tìm tao đấy, tao chờ mày.”

Lâm Mặc không nói chuyện.

Lúc này Hoàng Tam đột nhiên nghĩ tới cái gì: “Đúng rồi Lâm Mặc, mày .

bây giờ ở Nhất Trung, nghe nói Nhất Trung có một đại mỹ nhân mới tói, tên là Lục Họa thì phải.”
 
Chương 2563


Chương 2563:

“Đúng đầy Tam ca, tên là Lục Họa, nghe nói cô nàng này xinh lắm, vừa đến Nhất Trung đã là hoa khôi.”

“Tam ca, có phải anh cảm thấy hứng thú với Lục Họa rồi không, King em mời cô ta đi theo, cùng anh uông chút rượu nhé.”

Nhóm côn đồ này đã phấn khởi, đều đánh chủ ý lên Lục Họa.

Lâm Mặc ngắng đầu, lúc này cậu ở phố lớn đối diện thấy được một chiếc xe sang trọng, Cố Vũ đi vào trước, Lục Họa ng khom lưng lên xe.

Lâm Mặc đưa mắt nhìn qua, gió đêm phất động mái tóc bên quai hàm thiếu nữ, lúc cô khom lưng giơ ngón tay nhỏ dài lên dịch lọn tóc đên sau vành tai trắng. như tuyết, vẻ ưu nhã đó làm tim người đập thình thịch.

Lục Họa lên xe, xe phóng nhanh đi.

Ánh mắt Lâm Mặc đuổi theo chiếc xe càng lúc càng xa kia, lúc này tiếng cười thô bỉ của Hoàng Tam càng lón hơn: “Nếu Lục Họa này nồi danh như Vậy, vậy»bọn mày phải đưa ả qua đề tao nếm thử mùi vị, nhìn thử ả có quốc sắc thiên hương như trong truyền thuyết không ha ha.”

Hoàng Tam dường như đã mơ tới Lục Họa rơi vào trong ngực gã rồi, gã cười ha ha, thê nhưng rât nhanh gã cũng cảm giác một ánh mắt âm trâm ạnh lùng nhìn chằm chằm trên mặt mình.

Hoàng Tam ngắng đầu, trực tiếp đụng phải đôi mắt Đan Phượng kia của Lâm Mặc.

Lúc này Lâm Mặc đang nhìn gã chằm chằm, ánh mắt trầm lạnh, giỗng như hai vực sâu nguy hiểm, không cân thận liền có thê hút hồn người xuông phía dưới.

Hoàng Tam không hiệu sao rùng mình một cái, nụ cười cũng cứng lại rồi, gã không rõ Lâm Mặc đây là ý gì?

Lễ nào, Lâm Mặc cũng xem trọng tiểu mỹ nhân Lục Họa này?

“Ba.” Hoàng Tam giơ tay lên cho một tên côn đô một cái tát: “Sau này chúng mày nói năng phải ‹ động não chút, Lục Họa người ta vẫn là học sinh, chúng mày là câm thú à, không bằng súc sinhl”

Tên côn đồ bị đánh ngốc nhìn “vua của câm thú” Hoàng Tam: “…”

Lúc này Lâm Mặc nhàn nhạt dời ánh mắt, bỏ đi.

Lâm Mặc đi, Ngô Trạch Vũ đi theo: “A Mặc, Hoàng Tà này không phải người tốt, nhìn ra được hắn nhắm vào cậu, muôn kéo cậu nhập bọn, cậu ngàn vạn lần đừng lên cái thuyền tặc kia.”

Lâm Mặc gật đầu: “Tôi biết.”

Ngô Trạch Vũ không nói thêm gì nữa, cậu ta nhìn ra được Lâm Mặc thông minh như vậy, trong lòng tự có cân nhắc.

*“A Mặc, vừa rồi lúc bọn Hoàng Tam nhắc tới Lục Họa sao cậu là lạ, chẳng lẽ cậu có ý gì với Lục Họa đấy chứ!?”

Lâm Mặc không có biểu cảm gì gì, thân ảnh thiếu niên dưới ánh trăng mập mờ phá lệ thanh bần.

“A Mặc, tôi nhắc nhở cậu một câu, chúng ta và Lục Họa kia không phải người của một thế giới, cô ây rất cao quý, cậu nuôi không nổi.”

Cô rất đắt, cậu nuôi không nỗi.

Lâm Mặc biết, cậu chỉ là… chỉ một cái liếc mắt liền nhận ra cô là cô bé năm đó kia.

Máy năm trước cậu bán thân táng mẫu, quỳ nơi xó đường lạnh như băng, là cô mở miệng, bảo bó cô trợ giúp cậu.
 
Chương 2564


Chương 2564:

Mấy. năm không gặp, kỳ thực không có gì thay . đổi, cậu vẫn sống không sạch sẽ bắt trị như cũ, mà cô vẫn cao cao tại thượng, hoàn mỹ không tỳ vết chút nào.

Cậu biết, cô không nhận ra cậu.

Quý nữ cành vàng lá ngọc như cô, cứu cậu giông như là cứu một tên ăn mày ven đường, sao có thê nhớ cậu được chứ?

Đuổi học…

Hai chữ đặt nặng nè đè trong lòng Lục Họa khiến cô không thỏ được, không được, cô phải tìm Lâm Mặc nói rõ ràng với cậu, cũng làm rõ ràng chân tướng.

Lục Họa từ bạn học nghe ngóng được địa chỉ nhà Lâm Mặc, sau đó cô đón xe đi tìm Lâm Mặc.

Lâm Mặc ở tại khu dân nghèo, nơi này nhà cửa tôi tàn, môi trường chung quanh còn không t tôt, Lục Họa vẫn là lần đầu tiên tới chỗ như thé.

Cô dựa theo địa chỉ trên tờ giây bắt đâu tìm, lúc này có hai người đàn ông uông say đi tới, bọn họ thây được Lục Họa hai mắt đều sáng.

“Oa, em gái nhỏ từ đâu tới thế này, đẹp quá.”

“Em gái nhỏ, một đêm bao nhiêu, bọn anh có tiên, đêm nay em theo bọn anh vui vẻ nào!”

Hai gã bỉ ổi nhìn Lục Họa từ trên xuông dưới, còn xoa xoa tay.

Lục Họa rất cơ trí, cô chỉ vào một phương hướng hét lớn: “Mấy người Nhị kìal”

Hai người đàn ông quay đầu, chờ lúc họ phản ứng lại, Lục Họa đã chạy không thây bóng dáng tăm hơi.

Lục Họa tiếp tục tìm Lâm Mặc, trên đường cô nhìn thầy một bác gái trông có vẻ tốt bụng, nhanh chóng lễ phép nói: “Thưa bác, bác có thể giúp con chỉ đường. không ạ, con muôn tìm Lâm Mặc.”

Bác gái là một người tốt bụng, bác ấy nhìn Lục Họa, Lục Họa vừa nhìn chính là thiên kim tiều thư, bác nghi ngò nói: “Bé, con tìm thẳng nhóc Lâm gia kia làm cái bị: Lục Họa thở dài một hơi, xem ra cô hỏi đúng người rôi, bác gái này quen biết Lâm Mặc: “Thưa bác, con là bạn học với Lâm Mặc, tìm cậu ây có chút việc ạ.”

“Được, con đi theo bác!” Tải apptruyệnhola nhé cả nhà!

“Cảm ơn bác ạ.”

Bác gái dẫn Lục Họa tới trước một ngôi nhà nhỏ, sau đó đầy cửa ra: “Bé vào đi, đây chính là Lâm gia, nhưng hình như Lâm Mặc chưa vê.”

Lục Họa đi vào căn nhà nhỏ, căn nhà tuy nhỏ nhưng dọn dẹp sạch sẽ ngăn nắp, không dỉnh một hạt bụi.

Rất nhanh, Lục Họa chứng kiến có một người đang nằm trên giường, là một người phụ nữ.

“À, đó là chị gái của Lâm Mặc, Lâm Bất Nhiễm.” Bác gái thở dài một cái.

Chị của Lâm Mặc?

Chính là chị Lâm làm công việc khó nói trong truyền thuyết kia, lại đưa Lâm Mặc vào Nhật Trung?

“Bác ơi, chị Lâm sao lại… nằm ở trên giường vậy ạ, chị ây bị bệnh ạ?” Lục Họa nhỏ giọng hỏi.

Bác gái thắp giọng, kiềm nén vừa.

trầm trọng: “Hai chỉ em này số khổ lắm, mẹ bọn nó mây năm trước chết, bố mê cờ bạc thành tính, mây năm này càng thêm trầm trọng, lúc đầu Bât Nhiễm vốn là một nữ sinh xinh đẹp, thế nhưng ông bố ma bài bạc của con bé ở bên ngoài thiếu một khoản nợ lớn, đã bản Bát Nhiễm đi, bán vào quán bar.”
 
Chương 2565


Chương 2565:

“Đoạn thời gian đó Lâm Mặc không ở nhà, đợi khi Lâm Mặc về đến nhà biết được tin tức này, cầm một con dao vọt liền vào quán bar, bên trong chuyện gì xảy ra bác cũng không biết, song cuôi cùng Lâm Mặc máu me khắp người ôm chị nó ra.”

“Nhưng chuyện vẫn chưa hết, Lâm Mặc ở trong quán rượu đả thương người rồi, còn là một phú nhị đại có quyền thê, Lâm Mặc tuy không ngồi tù, thê nhưng cũng bị nhốt vào trại giáo dưỡng thiêu niên một năm, Bát Nhiễm con bé… con bé ở bên trong bị hành hạ rất thảm, đùi phải bị đánh gãy, một cô gái đang phơi phới tuổi xuân giờ lại năm liệt trên giường.”

Buồi sáng, Lục Họa đến trường học liền nghe được một tin tức bùng nỏ.

Vưu Linh ôm cánh tay của cô sinh động như thật miệu tả tin tức này: “Họa Họa, nguy rồi, cậu biết không, Lâm Mặc lại hẹn hỏi”

Cái gì?

Lục Họa lộp bộp giật mình, bởi vì tối hôm qua cô phá vỡ buổi hẹn hò của Lâm Mặc và Triệu Hàm Hàm, lẽ nào chuyện này bị lộ rồi?

“Họa Họa, cậu biết đối tượng lần này Lâm Mặc quen là ai không, là Triệu Hàm Hàm đó! Chính là cựu hoa khôi Triệu Hàm Hàm!”

“Nghe nói đêm qua Lâm Mặc và Triệu Hàm Hàm ở trên lớp công hẹn hò, chuyện này bị người làm lộ bí mật ra, Nhất Trung chúng ta cấm tuyệt yêu sớm, chỉ sợ làm hỏng bầu không khí học đường, cho nên sáng sớm Lâm Mặc và Triệu Hàm Hàm đã bị gọi vào phòng làm việc thầy chủ nhiệm rồi!”

Hàng mi Lục Họa run lên, trong lòng rât là khiếp Sợ, chuyện tối hôm qua bị người bí mật tố cáo, người này là ai?

“Họa Họa, cậu nói trường học sẽ nghiêm phạt Lâm Mặc và Triệu Hàm Hàm thê nào, hiện tại mới vừa khai giảng, trường học nhất định sẽ phạt năng bọn họ, để giết gà dọa khỉ KH bồi cảnh Triệu Hàm Hàm mạnh, sẽ không có chuyện gì, thế nhưng Lâm Mặc thì khó nói, vỗn dĩ cậu ta vào Nhất Trung cũng rất kỳ quái.”

Nói rồi Vưu Linh cầm tay Lục Họa nhỏ giọng: “Họa Họa, cậu biết Lâm Mặc làm thế nào vào được Nhất Trung không, cậu ta không phải có một người chị là làm… nghệ nghiệp.

kia ư, chính là… “tiêu thư”, nghe nói chị cậu ta câu dẫn một tên đã có VỢ, làm tiểu tam, tên kia dùng một chút thủ đoạn mới đề cho Lâm Mặc vào Nhất Trung được, nói cách khác, Lâm Mặc là dựa vào chị cậu ta bồi ngủ mới vào được đây.”

*Tiểu thư bên Trung là một cách nói lóng, chỉ gái bán hoa.

Lục Họa chau chặt mày, cô đã nghe Cố Vũ nói qua tình huồng gia đình của Lâm Mặc, không nghĩ tói bây giò lời đồn liền truyện thành như’ vậy, nói Lâm Mặc dựa vào chị cậu bồi ngủ mà vào được Nhất Trung.

“Linh Linh,” Lục Họa nghiêm mặt nói: “Chúng ta không hiểu rõ gia cảnh Lâm Mặc, trước mắt tất cả tin tức mới chỉ đều là nghe được, tam nhân thành hồ, lực sát thương của lời đồn rất lớn, sau này đừng nên nói nữa những. lời như thê nữa.”

*Tam nhân thành hổ =APÈ/š; tức là “Ba người nói có cọp, thiên hạ cũng tin có cọp thật”

là một thành ngữ. điển tích của người Trung Quốc chỉ về hiện tượng một việc, xù cho sai lầm, hay tin thất thiệt nhưng nếu nhiều người cùng tin là như vậy thì cũng dễ khiến người ta đem bụng tin mà cho là phải, khi ba người nói là có cọp thì cả thiên hạ ai cũng đều tin là có CỌP, tiếng đồn nều cứ lặp đi lặp lại sẽ có thể khiến người ta tin là sự thật, Ý của câu thành ngữ này là chỉ lời đồn đại quá nhiều sẽ khiến người ta tin là có thực.

nguồn: wikipedia Vưu Linh lần đầu tiên chứng kiến Lục Họa nghiêm túc nói một việc như vậy, lại còn là… che chở Lâm Mặc.

Lục Họa vậy mà che chở cho Lâm Mặc?

Vưu Linh kinh ngạc há to miệng, cô ta muôn hỏi một chút Lục Họa và Lâm Mặc có quan hệ như thế nào rồi.
 
Chương 2566


Chương 2566:

Lúc này bên người rối loạn tưng bừng, có người nói: “Các cậu mau nhìn, Lâm Mặc và Triệu Hàm Hàm ra rồi!”

Lục Họa nhanh chóng ngắng đầu, cô nhìn thấy Triệu Hàm Hàm từ phòng làm việc thầy chủ nhiệm đi ra trước, viền mắt Triệu Hàm Hàm hồng hồng, hình như đã khóc.

Ngay sau đó thân ảnh thanh sạch của Lâm Mặc cũng nhảy vào ánh mắt, Lâm Mặc đi ra.

Sắc mặt Lâm Mặc nhàn nhạt, trước sau như một lạnh lẽo cô quạnh lạnh lùng, nhìn không ra bắt kỳ tâm tình sóng lớn.

Thế nhưng như thần giao cách cảm vậy, lúc Lục Họa nhìn cậu, Lâm Mặc cũng ngắng đầu, nhìn về phía GÓI: Ánh mắt Lâm Mặc rất lạnh, nửa híp mắt, không gì sánh được lạnh lẽo nhìn chòng chọc cô.

Lục Họa trong lòng trầm xuống, Lâm Mặc chẳng lẽ hoài nghỉ người mật báo là côI?

Thật sự cô là người có hiềm nghỉ, dù sao tối hôm qua cô vừa phá vỡ cậu Hòa Triệu Hàm Hàm hẹn hò sáng ra đã có người tố cáo, Lâm Mặc nghi ngờ cô rât bình thường.

Nhưng là, cô không làm gì cả, thật sự không phải là cô.

Lục Họa muốn dùng một ánh mắt thẳng thắn nói cho cậu biết, cô trong sạch, thế nhưng, Lâm Mặc đã dời đi ánh mắt, không thèm liếc cô một cái nữa.

Triệu Hàm Hàm được người nhà đón đi, Lâm Mặc cũng rời đi trường học, ngày hôm nay không học.

Trường học hoả tốc ra thông báo, toàn trường thông báo chuyện này, ở trường cấp 3 trọng điểm như Nhất Trung hẹn hò là tội ác tày trời, trường học đã lệnh cưỡng chê Lâm Mặc và Triệu Hàm Hàm đình chỉ học tập, ỏ nhà hối lỗi, kết quả nghiêm phạt cụ thể phải đợi sau khi hiệu trưởng trỏ về mới quyết định.

Cả ngày Lục Họa đều bồn chồn không yên, Vưu Linh vẫn còn ở bên người cô líu ríu nói: Họa Họa, đoán chừng đợi hiệu trưởng trở về, Lâm Mặc sẽ bị đuổi học đó.”

Nghe bác gái tríu lòng kể chuyện, trong lòng Lục Họa nhâc lên sóng lớn, cô đã nghe qua đủ loại tin đôn với Lâm Mặc, nói cậu là phạm nhân giết người, nói chị của cậu làm công việc không đứng đắn… không ngờ tới chân tướng là như vậy.

“Bé à, con có phải bạn gái của thằng nhóc Lâm gia không?” Đại thầm đột nhiên hỏi.

Lục Họa ngơ Hư jâU Không phải… không phải ạ..

“Bé à đừng ngại, thằng nhóc Lâm gia thực sự rất tốt, bộ nó ở bên ngoài thiếu nợ nhiều như vậy, thằng nhóc ây cũng không biết lấy đâu ra tiền, trả hết khoản nợ trên, bố nó sợ đến trốn đi, cũng hai năm chưa về nhà rội, hiện tại đến hai chị em chung sông, nhóc ấy cũng đang tìm cách chữa chân cho chị nó đây.”

“Theo bác thấy, hiện tại nhóc ấy tuy điều kiện kém một chút, nhưng cho nó một chút thời gian, sau này tiền đồ nó sẽ không tệ đâu.”

Lục Họa biết bác gái này thật sự hiểu lầm rồi, cô không phải là bạn gái của….. Lâm Mặc…..

“Bác ơi, con…”

“Ai nha, cháu bác sắp tan học rồi, bác đi về trước, chắc Lâm Mặc lát nữa sẽ trở về, bé cứ ở đây đợi nhé, bác về.”

Nói xong bác gái liên vội vã bỏ đi.

DỤG hi Bác gái đi rồi, Lục Họa đi vào phòng Lâm Bât Nhiệm, cô đứng ở bên giường nhìn Lâm Bát Nhiễm.

Lâm Bát Nhiễm rất đẹp, đều có gen tốt giống Lâm Mặc, mái tóc đen dài tán lạc trên áo gồi, nếu như cuộc đời của chị ấy không bị hủy hoại thì đây là một cô gái ngây thơ còn mơn mớn tuổi xuân.

Hiện tại sắc mặt Lâm Bắt Nhiễm rất yêu ớt, cô ấy chắc đã mơ thầy ác mộng, mày chau chặt, nhìn vỗ cùng ¡ bât an.

Lúc này Lục Họa ở phía dưới gối Lâm Bát Nhiễm phát hiện một vật, là một cây bút máy và một tò giấy vẽ.
 
Chương 2567


Chương 2567:

Chỉ là trên giấy trồng không, không có gì cả, là một tờ giây vẽ trồng không.

“Buông ra… Buông… Đừng đụng vào tôi!” Lúc này Lâm Bất Nhiễm thét chói tai, từ trong cơn ác mộng tỉnh lại.

Lục Họa còn hoảng sợ hơn, cô bé nhanh chóng lên tiêng an ủi: “Chị Lâm, chị đừng sợ.”

Lâm Bắt Nhiễm có một đôi mắt to ươn ướt, làm gương mặt vốn xinh đẹp càng thêm rạng rỡ, chỉ là hiện tại ánh mắt cô ây ảm đạm không chút ánh sáng màu sắc nào, chỉ còn lại có lớp bác xám lạnh.

Mồ hôi lạnh thấm ướt mặt cô ấy, cô ấy chậm rãi ngồi dậy, ánh mắt phòng bị nhìn Lục Họa: “Cô là ai, cô đến nhà tôi tới làm gì?”

“Chị Lâm, chào chị ạ, em là bạn học của Lâm Mặc, tên là Lục Họa, em tới tìm Lâm Mặc, chị đừng lo, em không có bắt kỳ ác ý nào.” Lục Họa thẳng thắn nói rõ ý đồ đến.

Lâm Bắt Nhiễm cả người rất SUY yếu, cô ây buông lỏng cảnh giác tự lâm bẩm: “Ah, hóa ra là bạn của Tiểu Mặc…

“Chị Lâm, chị toát mồ hôi, em giúp chị lau mô hồi nhé.” Lục Họa lây khăn ra, muốn giúp Lâm Bất Nhiễm tr mô ị hôi.

Thế nhưng cô còn chưa chạm đến Lâm Bát Nhiễm, Lâm Bất Nhiễm tránh như chim sợ cành cong, cô ây co rúm lại ở góc nhà, lôi chăn thật chặt che chính mình, tâm tình kích động nói: “Đừng đụng tôi!”

Tay Lục Họa cứng đờ, tuy cô không theo nghề y, thế nhưng tử nhỏ đi theo mẹ Hạ Tịch Quán cô bé cũng hiểu đôi chút, Lâm Bắt Nhiễm là là phản ứng căng thẳng sau chân thương.

Lâm Bắt Nhiễm đã được cứu ra hai ba năm, thế nhưng cô vẫn chưa thực sự đi ra khỏi bóng ma tâm lý năm đó.

Lục Họa nhìn một chút, phòng này rất nhỏ, sinh ra cảm giác phong bê lại đè nén, trong phòng chỉ có một cánh cửa số nhỏ, thê nhưng cửa số lại đóng kín, rèm cửa số còn gắt gao kéo chặt, ánh sáng bên ngoài một chút cũng không xuyên vào được.

“Chị Lâm, em giúp chị kéo rèm cửa SỐ ra nhé!” Nói: rồi Lục Họa toan đi đến bên cửa sổ.

“AI” Lâm Bát Nhiễm đột nhiên hét lên một tiếng: . Đừng mỏ cửa số! Tôi không muốn ra ngoài! Tôi không muốn gặp người khác!”

Lâm Bắt Nhiễm bị kích thích, giơ tay lên ném chiếc đèn bàn xuống đất

Xoảng. Tải app truyệnhola đọc khích lệ nhóm nhé!

Đèn bàn vỡ tan tành, hỗn độn đầy đất.

“Được chị Lâm, em không mở cửa sổ, chị đừng kích động.”

“Đi ral Cút ngay! Đừng đụng vào tao!

Mày tới nữa nói tao liên cắn lưỡi tự vẫn!” Lâm Bắt Nhiễm khua loạn trên không trung, cô ấy đã không khống chê được tỉnh thân, há miệng toan cắn về phía đầu lưỡi mình.

Trong lòng Lục Họa rất khó chịu, Lâm Bất Nhiễm lớn hơn cô vài tuổi mà thôi, thế nhưng cô ây tựa như một đóa hồng đỏ, còn chưa kịp nở rộ đã héo rũ.

Thương tích hẳn sâu ở quá khứ khiến cô ấy cả đời không bước ra khỏi bóng ma trong lòng, vừa rồi Lục Họa đã đoán được cô ây có tâm bệnh, thế nhưng tâm bệnh của cô ây so còn nghiêm trọng hơn cô tưởng tượng.

Bây giò tháy Lâm Bắt Nhiễm định cắn lưỡi, Lục Họa tay mắt lanh lẹ tiên lên, trực tiếp:đưa tay mình tới bên miệng Lâm Bắt Nhiễm.

Lâm Bất Nhiễm dùng sức cắn tay Lục Họa.
 
Chương 2568


Chương 2568:

Hàm răng sắc bén tiêm không găm sâu vào máu thịt tươi non, Lục Họa đã đau đến đồ mò hôi lạnh cả người.

Lâm Bắt Nhiễm cắn chặt không chịu nhả.

Lục Họa chịu đựng cơn đau, chậm rãi giơ tay lên đặt vào trên vại Lâm Bất Nhiễm, nhẹ nhàng võ, giống như dỗ dành một đứa trẻ cáu kỉnh: Đừng sợ, chị Lâm, ng sao đâu, tất cả đều là quá khứ rồi..

Trong con hẻm nhỏ âm u ẩm ưót, Lâm Mặc và Ngô Trạch Vũ đang trên đường trở vê.

Ngô Trạch Vũ vui vẻ nói: “A Mặc, cậu đã tìm ra cách cứu chị Bất Nhiễm rôi, có thể liên lạc giáo sư Ngụy, giáo sư Ngụy là chuyên gia khoa chỉnh hình có tiêng, đê ông ây chữa trị cho chị Bát Nhiễm, chần chị Bất Nhiễm chẳng mấy chốc sẽ khỏe lên rồi.”

Trên gương mặt tuần mỹ Lâm Mặc tràn ra vài phần mềm mại.

“A Mặc, lúc đó tôi không ở đó, nếu không tôi nhất định sẽ đâm chết tên khôn Trương Hàn kial” Ngô Trạch Vũ cắn răng nói.

Nhắc tới cái tên “Trương Hàn” này, Lâm Mặc liền trầm mặt xuống, hiện lên tầng sương lạnh, âm trâm lãnh lẽo có thể đồ giông.

“Lâm Mặc, con về nhà rồi.” Lúc này bác gái từ phía trước đã đi tới.

Lâm Mặc ngắng đầu: “Thưa bác.”

“Lâm Mặc, con mau về nhà đi, bạn gái con tới tìm con, ,bây giờ đang ở nhà con chờ con đấy.” Bác gái cười nói.

Bạn gái?

Ngô Trạch Vũ sợ ngây người: “Me nó, A Mặc, cậu có bạn gái khi nào thê, cái thằng này tệ quá, có bạn gái cũng bắt đâu gạt tôi.”

Lâm Mặc mím môi mỏng, cậu cũng không biết mình ở đâu nhô ra cô bạn gái: “Bác à, con không có bạn gái.”

*Ôi chao Lâm Mặc, con đừng xấu hồ, bác đã thấy rồi, cô bạn gái nhỏ của con thật xinh đẹp đó, giông như tiên nữ hạ phàm vậy, bác nhìn ra được cô bạn gái nhỏ kia gia cảnh nhất định rất tốt, con phải nỗ lực lên, đừng đề cô bé chạy theo thằng nhóc khác.”

“Tiên nữ hạ phàm? A Mặc, cô bạn gái nhỏ của cậu rồt cuộc là ai thế hả?”

Ngô Trạch Vũ tò mò chết.

Trong đầu Lâm Mặc hiện lên một khuôn mặt nhỏ tỏa nắng động nhân, yết hầu của chàng thiêu niên bỗng nhúc nhích một cái, cậu nhắc chân, phóng nhanh ra ngoài.

Bác gái ở phía sau cười nói: “Xem đi, mới vừa rồi còn nói mình không có bạn gái, hiện tại còn gâp gáp về nhà hơn ai hết.”

Ngô Trạch Vũ nhìn mà choáng váng, cậu ta máng tục một tiếng, đuôi theo Lâm Mặc, cậu ta muốn nhìn một chút thằng anh em tốt sẽ quen cô bạn gái như tiên nữ thế nào!

Lâm Mặc vừa về đến nhà liền nghẹ được bên trong truyền đến tiếng đô đạc đập nát còn có tiêng chị cậu la hét, cậu vọt vào, thây được Lục Họa.

“Ai cho cậu tới đây?” Lâm Mặc bước mạnh lên trước, liền đẩy ra Lục Họa.

“Chị ơi, chị không sao chứ?” Lâm Mặc vươn tay ôm lấy Lâm Bát Nhiễm mắt khống chê.

Trạng thái Lâm Bất Nhiễm rất không tôt, sắc mặt trắng bệch giống trang giấy, toàn thân còn run run.

Lục Họa đang dỗ Lâm Bắt Nhiễm, không nghĩ tối Lâm Mặc lại đột nhiên trở về, còn đầy cô một cái.

Cô không đứng vững, cả người lảo đảo về phía sau hết máy bước, thiếu chút nữa đã ngã vật rôi.
 
Chương 2569


Chương 2569:

Miễn cưỡng đứng vững, Lục Họa nhìn Lâm Mặc: “Lâm Mặc, tôi tìm cậu có việc, tôi không có ác ý.”

Sắc mặt Lâm Mặc rất không tốt, cậu che chắn Lâm Bất Nhiễm ở trong : ngực mình, cặp mắt Đan Phượng sắc bén âm trâm quét về phía Lục Họa: “Đây là nhà tôi, ở đây không chào đón cậu, mời lập tức rời đị!”

Lục Họa thật sự không có ác ý, bắt kể là tối hôm qua vô ý cát ngang buổi hẹn hò của cậu và Triệu Hàm Hàm hay là với chị của cậu, thế nhưng cậu đối với cô thủy chung lãnh đạm lạnh lùng, mỗi một lần đều không nói lời nào dội một gáo nước lạnh vào mặt cô.

Lục Họa từ nhỏ đã là cành vàng lá ngọc, được tôn như trăng sáng hằng hà tỉnh tú vây quanh, đâu chịu nổi cơn cáu gất và uất ức như thế, trong đôi mắt sáng trong kia dần dần dính vào một tâng hơi nước, cô kiên trì nói: “Lâm Mặc, tôi cân nói chuyện với cậu một chút.”

Lâm Mặc phát động môi mỏng, bật ra một chữ lạnh lẻo: “Cút!”

Cút.

Cậu bảo cô cút.

Lục Họa siết tay, mấy. giây sau cô giận dữ xoay người rời đỉ.

“Ai, A Mặc, cô bạn gái nhỏ của cậu là ai nào…. Đml” Lúc này Ngô Trạch Vũ chạy vào, cậu ta vốn đang hớn hở hóng chuyện, nhụng lúc thầy được Lục Họa cậu ta liên trực tiêp măng tục một tiếng.

Lục Họa không nhìn Ngô Trạch Vũ, trực tiệp chạy.

“A… A Mặc, cô bạn gái nhỏ của cậu là… Lục hoa khôi? Cậu và vị Lục hoa khôi này quen nhau từ khi nào thế?”

Ngô Trạch Vũ đều sợ ngây người.

Nhìn hướng Lục Họa biến mắt, ánh mắt Lâm Mặc âm u không rõ, CÓ Vẻ phá lệ thâm trầm, không ai biết cậu suy nghĩ cái gì.

Lúc này Lâm Bất Nhiễm giật giật, đây Lâm Mặc ra, trạng thái tinh thân của cô ây vân rất không tốt, song đã không chế được tâm tình, cỗ ấy yếu ớt nói: “A Mặc, phải đuổi theo ngay!”

Lâm Mặc mắp môi mỏng một cái, tóc mái nhỏ vụn che trên gương mặt lặng thỉnh ây.

“Con bé thật sự không có ác ý, vừa rồi chị còn căn con bẻ… Bên ngoài vừa dơ vừa loạn, nếu như con bé gặp phải kẻ xâu..

Lâm Bát Nhiễm lời còn chưa nói hết, Lâm Mặc đã đứng dậy, sãi bước đi đi ra ngoài.

Lục Họa đi trong ngõ hẻm, trong lòng cô uất ức không chịu được, nhớ tới thái độ ác liệt lạnh như băng của thiếu niên vừa rồi, cô thề về sau sẽ nói chuyện với cậu nữa.

Cậu bị đuồi học thì cứ thế bị đuổi học đi, còn có chuyện của chị cậu, không chút liên quan gì với cô!

“Ấy, đây không phải là em gái nhỏ vừa rồi sao, hello. em gái nhỏ, chúng ta lại gặp mặt rôi.’ Lục Họa xui xẻo, lại đụng phải hai con ma men ban nãy, hiện tại hai con ma men dâm tà nhìn cô, chặn cô lại.

“Em gái nhỏ, bọn anh thật sự có tiền, một đêm của em bao nhiêu tiền, bọn anh bao em, chỉ cần đêm nay em hầu hạ hai anh thư thái.”

“Em gái nhỏ, đi theo bọn anhl”

Hai con ma men vươn tay, muốn kéo Lục Họa.

Lục Họa đứng không hề động, ánh mắt cô lạnh lùng nhìn bàn tay thô tục của hai gã kia đưa tới: “Tôi cho các người một cơ hội, nêu như các người không muốn tay của mình bị chặt xuông cho chó ăn thì mau chóng biến mắt trước mắt tôi.”

Hai con ma men ngần ra, bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới con nhỏ này khẩu khí ngông cuồng đến vậy.
 
Chương 2570


Chương 2570:

“Haha anh không tin, anh sờ em thử xem kết quả một chút có người tới chặt tay anh không nhé.” Một con quỷ say đưa tay về phía Lục Họa.

Ánh mắt Lục Họa đột nhiên lạnh lẽo, cô muốn di chuyền.

Thế nhưng một giây kế tiếp một bàn tay to duôi tới, chê trụ bàn tay béo mập kia sau đó nhẹ nhàng gập lại: “räc” một tiêng, vang lên tiêng xương . 88V.

AI Con ma men kêu thảm thiết.

Lục Họa ngắng đầu, một khuôn mặt tuần tú xông vào ánh mặt, Lâm Mặc tới.

Lâm Mặc nhàn nhạt nhìn lướt qua hai con ma men kia: “Cút!”

Chuyện tốt bị quấy rày, lúc đầu hai con ma men không muốn từ bỏ ý đồ, thế nhưng bọn hắn chứng kiến âm Mặc liền lộ ra thần sắc sợ hãi, liền cong giò bỏ chạy.

Song bọn hắn rất không cam tâm con môi Sắp đến miệng mình bị Lâm Mặc đoạt, nên bọn hắn vừa chạy vừa măng.

“Mẹ nó, thực sự xui xẻo, gặp phải thằng giết người, đúng là thứ giêt người không nháy mắt.”

“Bây giò đám con gái thực sự quá rẻ tiên, bảo nó phục vụ chúng ta thì không chịu, lại muốn ở cùng tên giết người kial”

Lâm Mặc hành sự tối tăm ngoan tuyệt, máu chảy trên mặt cũng không đổi sắc, hoàn toàn chính là một tên ác ma, cậu ở vùng này đã có tiếng rồi, hai con ma men kia cũng chỉ dám chửi đồng ở phía sau, bọn hắn đối với Lâm Mặc vừa run vừa sợ.

` Lục Họa không để ý đến lời nói ô uế của hai gã kia, cô nhìn Lâm Mặc: “Sao cậu lai tới đây, không phải cậu không muôn nói chuyện với tôi sao, không phải cậu bảo tôi cút sao?”

Anh mắt Lâm Mặc rơi trên khuôn mặt nhỏ như hoa nhử ngọc của Lục Họa, cô da trắng mặt đẹp, một thân đồng phục sạch sẽ không dính một hạt bụi, đứng ở ngõ hẻm âm u ẩm ướt này quả thực đã tạo thành kích thích thị giác mãnh liệt, cô trời sinh không.

thích hợp nơi đây, không thuộc về nơi tối tăm này.

“Nơi đây không phải nơi cậu nên tới, sau này đừng tới nữa.” Lâm Mặc đạm mạc nói.

Lại là câu này, cậu luôn bảo cô đừng đến, Lục Họa không. biết mình đến rôt cuộc đã làm gì cái gì khiến cậu ghét cô như Vậy.

“Vậy tôi đi về, cậu yên tâm, về sau tôi sẽ không tới phiên cậu!” Trong xương Lục Họa có sự kiêu ngạo của riêng mình, cô phát tay áo đi liên.

“Đi sai đường rồi.”

” Lục Họa dừng bước chân lại, sao xúi quấy dữ.

Lâm Mặc tiến lên, kéo cổ tay mảnh khảnh: của cô đi.

Tiến độ của cậu rất lớn, ở phía trước dẫn đường, Lục Họa lảo đảo nghiêng ngã đi theo phía sau cậu.

Lớn như vậy, đây là lần đầu tiên Lục Họa tiêp xúc chân tay với nam giới.

Hiện tại tay cậu khóa trên cổ tay cô, Lục Họa rủ mi, chỉ thấy ngón tay cậu sạch sẽ thon dài, dễ dàng giam câm cô, trong lòng bàn tay thiêu niên có một lớp chai thật dày, cọ vào da thịt mềm mại của cô vừa đau vừa nhột.

Lục Họa nhanh chóng giãy giụa, muốn hát cậu ra: “Thả tay”

Thiếu niên trước mặt dường như không nghe được, khi cô giãy dụa, cậu càng siết chặt tay, càng thêm dùng sức kéo cô.

Thiếu niên thiếu nữ cứ như vậy ưỡn eo đi một đường, đi tới đường phố nhộn nhịp.
 
Chương 2571


Chương 2571:

“Buông! Lâm Mặc, cậu làm tôi đau!”

Lâm Mặc buông lỏng tay ra.

Hai người đứng ở đầu đường, gió đêm thổi đến, vài lọn tóc quần trên khuôn mặt nhỏ động, nhân của Lục Họa, cổ tay tỉnh tễ trăng nõn quả thật bị cậu lôi ra một vòng hông hồng, vì vậy cô đưa cho cậu xem, đôi mắt hơi lùn dỗi nhìn cậu: “Lâm Mặc, tôi không lừa cậu, cậu thực sự làm tôi đaul”

Lâm Mặc nhìn cô, ánh mắt đen sâu thẳm, mấy. giây sau cậu nhàn nhạt dời ánh mắt, yết hầu thiếu niên khẽ cuộn, cậu tự tay gọi một chiếc xe taxi.

Rất nhanh, xe taxi ngừng lại.

Lâm Mặc tự tay mở ra cửa SaU Xe, nói với cô: “Lên xe, vệ nhà.”

Lục Họa không lên xe, cô chăm chú nhìn cậu: “Lâm Mặc, tôi cân nói cái này với cậu, chuyện của cậu và Triệu Hàm Hàm không phải tôi nói ra, tôi không phải là người mật báo kia.”

Cô tới chính là vì việc này?

Lâm Mặc gật đầu: “Tôi biết, cậu không nhàm chán như vậy.”

Cậu tin tưởng cô?

Lục Họa không nghĩ tới hai người nói chuyện thuận lợi như vậy, cậu tin tưởng không phải cô mật báo.

“Lên xe, về nhà.” Lúc này cậu lại lập lại bốn chữ kia.

Bồn chữ đó nghe trong tai Lục Họa lại mang ý xua đuôi, cô căn răng vào môi, nhỏ giọng nói: “Lâm Mặc, chị cậu cân trị liệu không chỉ có là chân, còn có tâm, đừng đề chị ấy lẻ loi một mình mãi, mang chị ấy ra ngoài…

“Đủ rồi!” Lục Họa vẫn chưa nói hết đã bị Lâm Mặc cắt đút, cậu lãnh đạm nhắc mắt nhìn cô một cái: “Chuyện của chị tôi không cần cậu quan tâm.”

“Lâm Mặc, cậu đừng như vậy, chị cậu đang tự phong bế chính mình…

“Lục Họa.” Cậu đột nhiên gọi tên cô.

Hàng mi Lục Họa run lên, „ đây là… lân đâu tiên cậu gọi tên cô, cô còn tưởng răng cậu không biết tên cô, dù sao cậu liếc mắt cô một cái cũng đã ngại nhiều, hầu hết thời gian cậu đối. với cô lãnh đạm có lệ, dường như ở lâu với cô một giây đã thấy Phiên.

“Làm sao vậy?” Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

“Lục Họa, cậu có phải cảm thấy chị của tôi rất đáng thương, người như cậu cao cao tại thượng biết cái gì, thương cảm thương. hại người khác chỉ là có thể thỏa mãn lòng hư vinh của các cậu, cho các cậu cảm giác mình tài trí hơn người, cho nên, thu hồi vẻ đồng cảm mà cậu tự cho là đúng ấy đi, chúng tôi không cần.”

Nói xong, Lâm Mặc xoay người rời đi.

Lục Họa cảm thấy một chậu nước lạnh từ đỉnh đầu dội XuÔng, khiến cô lạnh xuyên tim, cậu nhìn cô như vậy ư?

Trong mắt cậu, cô chính là một kẻ xảo trá không chịu nỗi như vậy?

Lòng tốt của cô lại bị cậu chà đạp không đáng một đồng, cô biết cậu chán nã cô, lại không nghĩ rằng nỗi chán ghét ấy đã đến mức độ này, đoán chừng cô ngay cả hít thở đối với cậu là sai.
 
Chương 2572


Chương 2572:

“Lâm Mặc, tôi ghét cậu!” Lục Họa hướng vệ phía bóng lưng tuyệt tình của cậu hồ to một câu.

Cô ghét cậu.

Cô ghét chết cậu!

` Lâm Mặc trước mặt dừng bước chân lại, sau đó chậm rãi quay người sang.

Cậu thấy. được đôi mắt hồng hồng kia của cô gái, cô tức giận nhìn cậu chằm chằm, không cam lòng tỏ ra yêu kém, nhưng cô lại rất uất ức buồn bã, viền mặt đỏ bừng tràn ngập hơi nước, giỗng như một con thú nhỏ quật cường, phá lệ động lòng người.

Lâm Mặc lại quay người về, dừng ở trước mặt cô.

“Cậu lại đến đây làm gì, vừa rồi cậu không phải rất dữ dằn sao? Đừng nói xin lỗi, bởi vì tôi là sẽ không tha thứ cho cậu.” Lục Họa tức giận nói.

Lâm Mặc nhấp môi mỏng một cái, sau đó không nói một lời nhét cô vào trong ghế sau, còn muốn cửa xe đóng lại.

“Bác tài, tiễn cô ấy về nhà.” Lâm Mặc thanh toán tiền xe.

“ĐUọc.” Bác tài đạp lên chân ga.

“…” Lục Họa lúc đầu còn tưởng Lâm Mặc quay. lại là nói xin lỗi, cậu không biết, lời cậu nói giỗng nhử’ con dao đả thương người khác, thực sự khiến cô rất khó chịu, nhưng không ngờ đến là, cậu lại không nói gì, trực tiếp nhét cô vào trong xe, hóa ra là cô tự mình đa tình.

Thì ra, tên hề vẫn luôn là cô.

Lục Họa xuyên qua kính chiếu hậu nhìn Lâm Mặc, Lâm Mặc vẫn chưa đi, đứng tại chỗ nhìn hướng cô đi, cô siết chặt tay, lách tách, nước mắt không kiềm được rơi xuống.

Lâm Mặc, tôi thực sự rất ghét cậu!

Về sau, tôi sẽ không bao giờ nói chuyện với cậu nữa!

Mãi đến khi bóng xe Lục Họa biến mắt, Lâm Mặc mới xoay người lại.

Ngô Trạch Vũ đã òa lên: “A Mặc, cậu nói thật đi, cậu và Lục hoa khôi đến tột cùng xảy ra chuyện gì thé, lần Hoàng. Tam nhắc đến kỉa tôi đã cảm thây cậu và Lục hoa khôi có mờ ám, các cậu chẳng lẽ thực sự hẹn hò rồi!?”

Lâm Mặc im lặng dọn hết mảnh vỡ trên mặt đất, sau đó đuôi Ngô Trạch Vũ ra ngoài.

Ngô Trạch Vũ không chịu đi: “A Mặc!”

Lâm Mặc ngâng đâu, khóe môi móc ra một đường vòng cung nhàn nhạt: “Không phải cậu nói đầy sao, cô ấy rât cao quý, tôi nuôi không nỗi.”

Ngô Trạch Vũ cứng đờ.

“Cho nên, chúng tôi cái .gì cũng không phải.” Lâm Mặc đóng sâm của lại.

Không có Ngô Trạch Vũ líu ra líu rít bên tai, Lâm Mặc xoay người vào phòng bếp, lúc này bước chân cậu khựng lại, bởi vì cậu thấy được một chiếc khăn trên mặt đât.

Trên chiếc khăn trắng tinh thêu một chữ công phu Họa.

Đây là khăn của Lục Họa.

Lâm Mặc khom lưng nhặt khăn lên.

Khăn lụa rất mềm mịn trơn trượt, hệt như da thịt trên cổ tay cô, ban nãy bị cậu nắm trong lòng bàn tay, trơn không bắt được.
 
Chương 2573


Chương 2573:

Lúc này căn này phòng nhỏ im phác, thiếu niên lặng thỉnh đứng dưới ngọn đèn mập mờ, sau đó cậu chậm rãi giơ tay lên, lòng bàn tay to rơi trên chữ “Họa” kia, nhè nhẹ vuốt ve.

Họa.

Lục Họa.

Lâm Mặc đặt chiếc khăn dưới cánh mũi, ngửi sâu.

Thơm.

Thơm quá.

Là mùi hương trên người cô.

Mỗi một lần cô chủ động tới gần cậu, cậu đều:có thê ngửi được mùi hương trên người cô, là mùi hương sạch sẽ nhẹ nhàng của thiếu nữ.

Chiếc khăn này chắc là thứ tùy thân của CÔ, tự nhiền nhiễm mùi thơm cơ thể của cô.

Lâm Mặc khép mi, yết hầu nhô ra cuộn trên dưới.

“A Mặc.” Lúc này phía sau đột nhiên truyền đến giọng Lâm Bát Nhiễm.

Lâm Mặc nhanh chóng mở mắt, cậu nhét chiếc khăn vào tủi quân mình sau đó xoay người, Lâm Bắt Nhiễm xuông giường, lúc này đang yêu ớt dựa vào cạnh cửa.

Lâm Bát Nhiễm có thể đi bộ, nhưng đùi phải đã bị què, cô ấy, đi từng bước một qua, lúc bắt đầu cô ây còn xung đất đi hai bước, thế nhưng người chung quanh đều chê cười có ây, nói cô ây người què.

Dân dần Lâm Bắt Nhiễm không đi nữa, cũng không chịu ra ngoài, cô ấy từ chối tất cả những. gì vê thê giới bên ngoài, hoàn toàn phong bê chính mình.

Mỗi một ngày cô ấy đều trôi qua trong bóng tôi; trồn trên chiếc giường của mình.

“Chị, sao lại xuống giường rồi?” Lâm Mặc nhanh chóng tiên lên.

Lâm Bát Nhiễm nhìn em trai mình: “A Mặc, có phải em đã thích cô bé tên Lục Họa ban nãy rôi không?”

Lâm Mặc không đáp.

Con ngươi Lâm Bất Nhiễm có chút tan rả: “Cô bé kia tốt, thực sự tốt, chị căn cô ấy một ngụm, cô ấy còn ôm chị, nói với chị, không sao đâu, hét thấy đều là quá khứ. Cô gái thanh thuận tốt đẹp như vậy A Mặc của chị chắc chắn sẽ thích.”

“Chi, em đã đuổi cô ấy đi rồi, về sau cô ây sẽ không trở lại.” Nói rồi Lâm Mặc đỡ Lâm Bất Nhiệm đến trên giường, cậu không hề nhắc đến Lục Họa, chỉ là nói: “Đúng vậy, hết thảy đều là quá khứ, tỷ, ngày mai chúng ta sẽ vào viện, chỗ bệnh viện đã sắp xếp xong tất cả, chúng ta chữa chân trước, đợi chân lành thì chúng ta liền rời khỏi nơi đây…”

“A Mặc, vì sao em lại đuổi cô bé đi chứ? Em tưởng… chỉ cần cô bé không hiện ra ở trước mặt của em là được, phải không?” Lâm Bất Nhiễm lắm bẩm.

Lâm Mặc không có tâm tình sóng lớn gì, cậu chỉ rủ xuống mí mắt, đắp kín chăn cho Lâm Bắt Nhiễm: “Chúng ta rời khỏi đây ra nước ngoài, chị, em sẽ cùng chị bắt đầu cuộc sống mới.”

Lâm Bát Nhiễm nhìn em trai mình: “A Mặc, em đã định hết chuyện tương lai rôi, mang chị ra nước ngoài cũng là chuyện sớm muộn, đã như vậy, vậy sao em đột nhiên vào Nhất Trung, chị nhớ hiệu trưởng Dương mậy lần đến tận nhà mời, em đều từ chôi, chị còn ở trong ngăn kéo em thấy được thư, mời đại học Stamford của Mỹ, em vón là thiêu niên thiên tài, căn bản không cân học cấp ba nữa.”

Lâm Mặc không nói gì, có đôi khi im lặng chính là ngầm đồng ý.
 
Chương 2574


Chương 2574:

“Ngay từ đầu chị không hiểu, thật sự không hiểu, cho tới hôm nay, cô gái tên Lục Họa kia đi tới đây, chị dường như mới hiệu ra hết thảy, đối với em mà nói, Nhất Trung căn bản không đáng giá, thế nhưng Lục Họa, cô bé đáng giá, cho nên em ngừng bước chân của mình lại.”

Lâm Bắt Nhiễm hiểu rất rõ em trai mình, cậu em này có thiện phú và thâm trầm không hợp tuổi, thê nhưng trời cao đúng là công bằng, ban thêm cho cậu cực khổ, gia cảnh tôi tệ và Có người chị như cô, đều trĩu nặng trên vai cậu, gần như ép cậu tới không thở được.

Cô ấy biết, em mình vẫn luôn sống trong áy náy và tự trách, cậu cảm thấy cậu không bảo vệ tốt chị mình.

“Chị, đừng nghĩ quá nhiêu, Nhất Trung em đi cũng được không đi cũng chẳng sao, có vài người… em chỉ là muốn đi nhìn một lân, em cũng không dám mơ xa.”

Mơ xa…

Hai chữ này hun nóng hốc mắt Lâm Bất Nhiễm, cô ấy nức nở nói: “A Mặc, xin lỗi, là chị liên lụy đến em… cái nhà này không nên liên lụy đến em..

Cuộc đời của em không nên là như vậy…”

Chỉ có cô ấy mới biết em mình ưu tú biết bao.

Lâm Mặc vươn tay, nhẹ nhàng ôm lấy đầu vai gầy yêu đang run lên của Lâm Bát Nhiễm, cậu thấp. giọng trấn an: “Chị, sau này đừng nói những lời như vậy nữa, em sẽ không sẽ rời bỏ chị, em sẽ bảo VÕ Chi h Trong lòng cô tổn thương, cũng là nỗi đau cả đời cậu, Lâm Mặc vẫn hay nghĩ, nếu như mây năm trước cậu không rời đi thì tốt rôi.

Cậu vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho bản thân.

Lâm Bắt Nhiễm đã ngủ rồi rồi, Lâm Mặc vào phòng mình, mở máy vi tính xách tay ra bắt đầu làm việc.

Chữ số trên màn ảnh máy vi tính không ngừng chuyện động, khiến người ta hoa cả mất, ngón tay thon dài của Lâm Mặc gõ thật nhanh ở trên bàn phím, rất nhanh đã giải mã được firewall mạnh nhất thế Siới.

Keng.

Khung chat nhảy ra Thật không hỗ là X, đỉnh của chóp!

X Lâm Mặc cầm lấy ly nước uống một ngụm, lúc này điện thoại báo tin đên, cậu mở điện thoại ra, 5,000,000 tệ đã đên tài khoản của cậu.

Lâm Mặc toan tắt máy.

Thế nhưng bên kia lại nhắn đến, tất cả đều là tiếng Anh Hi, Xboy, đừng off vội, hai năm qua cậu chỉ mới liên hệ với chúng tôi một lần, bọn tôi đợi cậu quá lâu.

Chúng tôi đã nhìn ra, lúc cậu thiếu tiền sẽ liên hệ chúng tôi, gia. nhập vào đội chúng tôi đi! Tiện rất nhiều, mỹ nữ thì tùy cậu chọn, tiền, quyên, thế, tất cả những gì đàn ông mơ ước chúng tôi đêu có.

~Xboy, chúng tôi thực sự rất thích cậu, cậu chính là người chúng tôi vẫn luôn đợi kia, đừng lại vùi mình trong khu ổ chuột ây nữa, cậu trời sinh hợp với ánh vinh quang.

Lâm Mặc mặt không biến sắc: “phụt”

một tiếng trực tiếp tắt máy vi tính.

Bên kia ĐMI Xem như cậu lợi hại Sau này liên hệ tiếp!

Lâm Mặc đứng lên, chuẩn bị tắm, lúc này cậu nghĩ tới rồi cái gì, lại đưa tay sao vào trong túi quần, Ìây ra chiếc khăn kia.

Khăn của Lục Họa.

Cậu không biết vì sao cô đột nhiên đi tới Nhất: ›Irung, mây năm trước cậu bán mình táng mẫu, cô từ xa phương tới, sau đó cậu nghe qua, cô tên Lục Họa, bố cô Lục Hàn Đình là đệ nhất thủ phủ toàn cầu, cô từ nhỏ đã là Lan Lâu Công Chúa, còn là đệ nhất Vương phi tương lai.
 
Chương 2575


Chương 2575:

Cô là con gái cưng của ông trời, cao cao tại thượng, cậu chưa từng nghĩ cô sẽ đi đến bên cạnh cậu.

Bởi vì cô ở Nhất Trung, cho nên cậu mới đến Nhất Trung.

Có vài người, liếc mắt đã là chấp niệm cả đời, cậu lý tính khắc chế, hiểu rất rõ chỉ khi không có hi vong mới không có thất vọng, liệc mắt nhìn, chỉ vì tác thành cho giâc mộng thời thiếu niên của mình.

Thế nhưng cậu không ngờ, cô sẽ ba lần bốn lượt đi đên bên cậu, ngày hôm nay còn đến tận nhà cậu.

Cậu vẫn muốn đuổi cô đi, bởi vì, chỉ cân cô không lượn lờ trước mắt cậu, tâm trạng cậu cũng sẽ không xáo động như thê.

Đừng tới mê hoặc cậu.

Lâm Mặc không cảm thấy mình là một người tốt, thứ cậu muốn, đều có thê rất dê dàng đạt được, nếu như cậu muốn cô, cũng có rất nhiều thủ đoạn.

Mặc kệ cô là Công Chúa hay là Vương Phi tương lai gì đó, ai ngăn cản cậu có được cô, cậu có thể sẽ hủy hoạt kẻ đó, nêu như toàn bộ thiên hạ đều không cho cậu có được cô, vậy cậu cũng có thể hủy diệt toàn bộ thiên hạ.

Thế nhưng, cậu không muốn làm như vậy.

Tâm lý u ám như thế, cô sẽ không thích.

Lâm Mặc giữ chiếc khăn ấy thật chặt trong lòng bàn tay, từng lân một tự nói với mình, coi như châm dứt…

Lục Họa tối hôm qua ngủ không được ngon giãc, buổi sáng lúc rời giường cảm giác rất uễ oải, có chút dâu hiệu bị cảm.

Đên trường học, Vưu Linh nhanh chóng chạy tới: “Họa Họa, nghe nói hôm nay hiệu trưởng Dương trỏ về, phải xử lý chuyện Lâm Mặc và Triệu Hàm Hàm yêu sớm rồi.”

Lục Họa không đáp, hiện tại trong lòng cô ghét chết Lâm Mặc, chuyện của cậu không có bắt kỳ quan hệ gì với cô.

“Họa Họa, cậu xem, ban hội đồng của trường chúng ta đều tới, những người này cũng tìm hiệu trưởng Dương tranh cãi, kiên quyết muốn đuôi học Lâm Mặc” Vưu Linh chỉ một ngón tay.

Tuy là Lục Họa không muốn quản chuyện Lâm Mặc nữa, nhưng cô vẫn ngắng. đầu, chỉ thấy cửa phòng làm việc của hiệu trưởng vây quanh rất nhiều người, đều là ban hội đông của trường.

Những người đó đều là phụ huynh học sinh Nhất Trung, có tiên có thê, quyên góp mây khu trường và thư viện cho Nhất Trung, bọn họ đều vội tới gây áp lực với hiệu trưởng, để đuổi học Lâm Mặc.

Lục Họa đi tới, rất nhanh đã nghe được tiêng bàn luận của bọn họ.

“Bồ ơi, Lâm Mặc này vốn chính là một thằng có tội đồ, rốt CUỘC VÌ Sao nó có thể trà trộn vào Nhất Trung, ngày hôm nay hiệu trưởng Dương phải nói rõ ràng cho chúng ta.”

“Đúng thế, Lâm Mặc này còn dám ở Nhất Trung yêu sớm, nêu như không nghiêm phạt, về sau nhất định sẽ làm hÙ những bạn học khác!”

“Tớ cònwnghe nói Lâm Mặc vào Nhất Trung là bởi vì chị cậu ta kia, chị cậu ta vốn chính là tiểu thư trong quán rượu, sau này được một người đàn ông đã có vợ bao nuôi, ả tình nhân kia đã nhét Lâm Mặc vào Nhất Trung.”

Đám con trai con gái của ban hội đồng đều tụ tập qua đây, cùng nhau bôi nhọ Lâm Mặc.

Lần này ban hội đồng càng thêm kích động: “Hiệu trưởng Dương vì sao còn chưa tới, ngày hôm nay phải đá tên bại hoại Lâm Mặc kia ra khỏi Nhát Trung!”
 
Chương 2576


Chương 2576:

Nghe những lời thói mạ chửi bới kia, Lục Họa chau chặt mày, tuy con người Lâm Mặc rất đáng ghét, thế nhưng cậu không phải loại người như vậy, còn có chị của cậu…

Lục Họa liền nhớ lại tối hôm qua chị Lậm ở trong căn phòng nhỏ tôi tăm, vốn là thiêu nữ tuôi xuân lại sớm chết yêu, mệnh đã khổ còn bị những lời đàm tiếu này gièm pha.

Tối hôm qua Lâm Mặc nói cô thiên kim đại tiêu thư cao cao tại thượng biết cái gì, hiện tại Lục Họa mới phát hiện bản thân thật không hiểu, bởi vì cô căn bản không tưởng tượng ra chị Lâm đã từng chịu bao nhiêu thương tồn.

Lục Họa tiến lên một bước, lên giọng nói: “Các cậu đang nói gì đó?”

Giọng nói thanh thúy của Lục Họa đột nhiên vang lên, mọi người khựng lại, đồng loạt quay đầu.

“Lục Họa, cậu đã đến rồi?” Lúc này chủ hội học sinh Cát Thành nhiệt tỉnh chạy tới.

Cát Thành học lớp mười hai, cao lớn đẹp trai, là chủ hội học sinh, bố cậu ta cũng là người đứng đầu ban quản trị, năm nay đã quyên tặng hai khu căn tin, gia cảnh vô cùng giàu có, vừa rồi cậu ta phê bình Lâm Mặc hăng say nhất, có thể thấy được cậu rất ghét Lâm Mặc.

Cát Thành chứng kiến Lục Họa mắt sáng bừng lên, không e dè thể hiện ân cân yêu thích với Lục Họa: “Lục Họa, bọn tôi đang phê bình Lâm Mặc ây mà, Lâm Mặc không phải cùng một lớp với cậu sao, sau này cậu đừng sợ, bởi vì ngày hôm nay chúng tôi sẽ đuổi Lâm Mặc khỏi trường.”

Bồ là giám đốc xí nghiệp Cát Thành, ông ta đã sớm nghe nói con trai của mình thích Lục Họa, hiện tại thây nhan sắc Lục Họa, dù chỉ là đứng yên cũng đã lộ ra giáo dưỡng ưu việt, ông ta rắt hài lòng.

Đám giám đốc này rất biết nhìn người, Lục Họa tuy là mai danh ẩn tích rồi, thế nhưng hàm dưỡng gia thế hoàn mỹ và tâm mắt rộng đã thâm nhuần từ trong cốt nhục cô bé, đã là minh châu thì vĩnh viên rực rỡ tỏa sáng.

“Con chính là Lục Họa?” Cát tổng nhìn Lục Họa: “Bồ con tên là gì, ở vòng thượng lưu chúng bác hình như không có họ Lục.”

Ở đây không có họ Lục, thế nhưng Lục lại là một thế gia vọng tộc, Cát tổng cũng biết Đề Đô thành có vị họ Lục một tay che trời, vị kia quá cao xa, không phải là người mà đám nhà giàu mới nồi như bọn họ có thể chạm đến.

Lục Họa nhìn đôi mắt giảo hoạt tính toán của Cát tổng, trong lòng hết sức phản cảm, bọn họ bắt nạt Lâm Mặc nhị! vậy còn không phải là bởi vì gia cảnh Lâm Mặc không tốt hay sao?

Như Triệu Hàm Hàm là con gái của giám đốc, lại không có kẻ nào dám động đến cô ta.

“Họa Họa, sao cậu lại chạy ra đây?”

Lúc này Vưu Linh chen tới, kéo lại Lục Họa: “Họa Họa, chúng ta đừng, xen vào chuyện này, chúng ta trở về lớp đi!”

Vưu Linh cảm thây Lục Họa là lạ, tính tình Lục Họa thong, dong dịu dàng, không thích bát quái và tham gia náo nhiệt, thế nhưng đụng tới chuyện, Lâm Mặc cô liên khác.

Vưu Linh nhớ lần trước Lục Họa còn nói giúp Lâm Mặc.

Lục Họa không đi: “Tớ tới xem náo nhiệt.”

“Tốt lắm, Lục Họa, cậu đứng chung với tôi đi, chúng ta nhất định có thể đuổi Lâm Mặc đi.” Cát Thành nóng lòng thể hiện mình trước mặt Lục Họa.

Lục Họa nhàn nhạt câu đôi môi đỏ mọng, cô nhìn Cát Thành: “Các người dựa vào cái gì đuổi Lâm Mặc đi?”

“Lâm Mặc này làm sạo vào được Nhất Trung, chắc chăn đi cửa sau, nghe nói chị của cậu ta..
 
Chương 2577


Chương 2577:

Cát Thành vẫn chưa nói hét, trực tiếp bị Lục Họa cắt đứt: ‘Cậu biết chị của cậu ấy sao? Có ai trong SỐ các người biết chị cậu ấy sao?”

Cát Thành cứng đờ, vô cùng bối rồi, cậu ta cho răng Lục Họa đứng ở phía bên cậu, ai ngờ lại không phải.

Ý cười bên khóe môi Lục Họa đã tắt, đôi mắt sáng trong suốt phá lệ trong trẻo nhưng lạnh lùng, ánh mắt của cô từ trên mặt của Cát Thành chuyển qua trên mặt của Cát tông, lại chậm rãi quét qua đám người đang có mặt tại hiện trường: “Các người đã không có ai biết về chị cậu ấy, còn ở đây bôi nhọ chị người ta, có phải có thê kiện các người tội phỉ báng không?”

Trời ạ.

Lục Họa này đang làm cái gì?

Lúc đầu hiện trường huyên náo nhanh chóng trở nên lặng ngắt như tờ, ai nây đêu khiếp. sợ không gì sánh nổi nhìn Lục Họa, cô là đang giúp…

. Lâm Mặc sao? Cả nhà chịu khó tải app truyệnhola đọc tiếp giúp nhóm nhé!

Khi mọi lời phỉ nhỗ hóa thành quả cầu tuyết lớn xông về phía Lâm Mặc, cô đứng dậy, không chút sợ hãi nào, chăng chút chùn bước đứng vững bên cạnh Lâm Mặc.

“Nhưng… nhưng Lâm Mặc và Triệu Hàm Hàm hẹn hò ở trên ban công là sự thực, Nhất L Trung tuyệt đối không thể yêu sớm.” Cát tông nói nhanh.

Lục Họa chỉ cảm thấy nực cười, vị Gái tổng này luôn môm muốn ngăn chặn yêu sớm nhưng ở trong lòng lại ngâm cho phép con trai mình có lâm tư yêu sớm.

“Đêm hôm đó Lâm Mặc và Triệu Hàm Hàm là ở trên ban công, song, không phải chỉ có bọn họ, lúc đó tôi cũng có mặt.”

Lời này vừa rơi xuống, toàn trường hít vào hơi lạnh.

Ai có thể nghĩ tới lời cáo buộc vốn đã chắc như đỉnh đóng cột lại chuyên ngược đột ngột như thế, Lục Họa đầy ngã tât cả.

“Đêm đó tôi cũng ở đó, còn vê phân ba người chúng tôi người pử trên ban công làm những gì, xin lỗi, không thế trả lời, bởi vì đây là việc riêng tư, nói chung, tôi và Triệu Hàm Hàm không thể nào đồng thời hẹn hò với Lâm Mặc! Cho nên Lâm Mặc và Triệu Hàm Hàm ở sân thượng hẹn hò căn bản là bịa đặt, tôi cảm thầy phải trường nên bắt lại kẻ tung tin đôn tiên hành trừng phạt nghiêm: khắc, trả lại trong sạch cho người vô tội!” Giọng nói Lục Họa vang vang mạnh mẽ.

Không ai lên tiếng, hiện trường an tĩnh đến nỗi tiêng kim rơi xuông đất cũng có thể nghe rõ.

Lục Họa đến đính chính, dùng bản thân chứng. minh trong sạch giữa Lâm Mặc và Triệu Hàm Hàm, sự tiến triển của tình hình vượt quá tưởng tượng của mọi người.

Vưu Linh khiếp sợ nhìn Lục Họa, cô ây đang nghỉ ngờ Lục Họa có phải điên rồi hay không, vì Lâm Mặc, cô đã kéo cả mình vào, lên sân thượng vào đêm khuya, Lục hoa khôi và Triệu cựu hoa khôi tề tụ trên sân thượng cùng hẹn Lâm Mặc, cô có suy nghĩ đến hậu quả chưa?

Ngày mai tin tức này sẽ nỗ tung ở Nhất Trung, học sinh đều sẽ bản tán sau lưng, vô số phiên bản sắp sửa lưu truyện ra, Lục Họa có phải không muôn danh dự nữa rôi không, cô hà tất phải kéo chính mình vào?

Lục Họa biết sẽ có hậu quả gì, Song cô thấy không sao cả, chuyện này chung quy cũng là bởi vì cô mà gây ra, chuyện này lặng đi, giữa cô và Lâm Mặc cũng sẽ kết thúc.

Về sau, cô sẽ không đề ý đến cậu nữa.

Ngay lúc toàn trường khiếp sợ, hiệu trưởng Dương đã trở vê, hiệu trưởng Dương là vị giáo sư đức cao vọng trọng, ông lên giọng nói: “Xem ra tôi trở về đúng lúc, nêu bạn Lục Họa đã giải thích rõ hiểu lầm, vậy mọi người tật cả giải tán đi.”
 
Chương 2578


Chương 2578:

“Nhưng hài trưởng Dương, Lâm Mặc thằng đó…” Cát tổng còn muốn kì kèo.

Hiệu trưởng. Dương khoát tay áo: “Lâm Mặc vào Nhật Trung, lả đi trình tự bình thường, nều như các người có ai hoài nghì, có thể cho cục giáo dục xuông điêu tra, chuyện yêu sớm dừng ở đây, ngày mai đề Lâm Mặc và Triệu Hàm Hàm đi học lại bình thường.”

Lần này thái độ hiệu trưởng Dương vÔ cùng cứng rắn, mọi người đã hiệu, hiệu trưởng Dương cũng đang che chở Lâm Mặc.

Về phần tại sao che chở thiếu niên tồi tệ như Lâm Mặc kia, không ai biết.

Còn có, Lâm Mặc làm sao vào được Nhất Trung, cũng không có đáp án.

Mọi người giải tán.

Tất cả mọi người đều đã đi, hiệu trưởng Dương đi tới bên người Lục Họa: “Lục Họa, trò và Lâm Mặc là bạn bè à?”

Ai là bạn với cậu ta chứ?

Lục Họa nhanh chóng phủ nhận, cô không muốn nhắc đến Lâm Mặc nữa: “Không phải ạ, em và cậu ấy không quen, em chỉ là trần thuật sự thực, hiệu trưởng Dương, em về học đây.”

Lục Họa trực tiếp đi.

Hiệu trưởng Dương đứng tại chỗ, ông cảm thây thú vị, một là Lục tiểu công chúa con cưng của trời, một là thiêu niên thiên tài có vận đề, thật là thú vị.

Hiệu trưởng Dương vào phòng làm việc, bâm một sô điện thoại.

Bên kia không nhanh không chậm ni thông, một giọng nói đạm mạc từ tính truyền đến: “Alo.”

“Alo, A Mặc à, là thầy, lão Dương đây.” Hiệu trưởng Dương xởi lởi vội làm thân.

Bên kia là Lâm Mặc.

Giọng Lâm Mặc không có chút phập phông nào: “Có việc? Không có thì em cúp đây.”

Tiểu tử thối, một chút kiên nhẫn cũng không cóI Hiệu trưởng Dương cũng chỉ dám nói trong lòng, ông tuyệt không dám mắng ra tiếng ngay trước mặt Lâm Mặc, vị thiếu niên thiên tài này là bảo bối mà ông cầu mong, ông phải cung phụng cậu.

“Ha ha A Mặc à, chuyện em và Triệu Hàm Hàm đã giải quyết tốt đẹp rôi, ngày mai em đên trường đi!”

“Em gần đây bận việc, không đi học đâu ạ.”

”… Vậy lúc nào em mới đi học lại?”

“Xem tình hình, e là sau này cũng sẽ không lên trường nữa.”

A Mặc, em không thể không đến, em biết chuyện của em và Triệu Hàm Hàm giải quyết thế nào không, là Lục Họa! Lục Họa đứng dậy, cô bé nói đêm hôm đó cô bé đã ở trên ban công, cô bé có chứng cứ thuyết phục em và Triệu Hàm Hàm không hẹn hò, lúc này mới ngăn chặn được đám người lắm mồm đó.” Hiệu trưởng Dương nhanh chóng kéo Lục Họa ra, thăm dò phản ứng của Lâm Mặc.

Quả nhiên, bên kia im lặng.

Dương hiệu trưởng thầm vui vẻ, ông đã hiểu, đã hiểu toàn bộ, ông đã tóm lầy được điểm yếu của thiếu niên thiên tài này.

“A Mặc, Lục Họa người ta đôi với em thật sự có tình có nghĩa, ra sức bảo vệ em ở lại Nhất Trung, lẽ nào em thực sự không tính đên trường? Vậy sau này em sẽ không gặp được Lục Họa nữa đâu.”

Bên kia Lâm Mặc lại im lặng vài giây, sau đó cúp điện thoại.

Lục Họa cảm thấy cơ thể khó chịu, đầu đau như búa bô.
 
Chương 2579


Chương 2579:

Tan học, cô đến phòng vệ sinh dùng nước lạnh võ vô mặt rôi ra ngoài, trên hành lang cô liền nghe được tiêng nghị luận của mây nữ sinh.

“Các cậu có nghe nói hay không, đêm hôm đó ba người Lâm Mặc, Lục Họa, Triệu Hàm Hàm ở chung với nhau, các cậu nói Lục Họa đến đó làm cái gì, chăng lẽ… cô ta cũng thích Lâm Mặc?”

“Không thể nào, Lục Họa mà nhìn trúng Lâm Mặc?”

“Ai biết được, người giống như Lục Họa chúng ta cũng không phải chưa thấy qua, bề ngoài r như một cô công chúa, kỳ thực rất dễ xao lòng, để Lầm Mặc mê mầm cô ta nhất định có thẻ thỏa mãn lòng hư vinh của cô ta.”

“Cô ta thích Lâm Mặc thì thôi, sao còn lại thông đồng với đàn anh Cát Thành của chúng ta chứ, chúng ta cũng nhìn ra được đàn anh Cát Thành rất thích cô ta, cô ta vậy mà bắt cá hai tay, thực sự không biết xấu hổ.”

Những nữ sinh này đã sớm đồ kị Lục Họa rồi, hiện tại chờ cợ hội đến liền muôn kéo Lục Họa xuông bục cao mà xỉa xói.

Lục Họa không có biểu cảm gì, từ một khắc cô đứng ra kia trở đi cô cũng biết bản thân sẽ trở thành mũi dùi của dư luận, không sao cả, cô không quản được miệng người khác, cũng sẽ không bị lời đồn làm tốn thương.

Lục Họa chuẩn bị rời đi.

Nhưng một giây kế tiếp hàng mi cô run lên, bởi vì phía trước xuất hiện một thân ảnh anh tuấn, Lâm Mặc tới.

Lâm Mặc vậy mà đã trỏ về!

Ai cũng không nghĩ tới cậu sẽ trỏ lại nhanh như vậy!

Bên người Lâm Mặc là Ngô Trạch Vũ, Ngô Trạch Vũ chỉ vào mây nữ sinh, đang bàn tán kia Cười nói: “Này mây cô, chính là nói máy cô dây, vừa rôi các cô đang nói cái gì đây, ở sau lưng bôi nhọ người khác sao thú vị đươc, qua đây nói cho chúng tôi nghe một chút đi.”

Máy nữ sinh kia không ngờ bản thân lại bị bắt tại trận, bọn họ nhìn về phía Lâm Mặc, chỉ thấy cặp mặt phượng kia bị lưu hải che kín khuất sau tóc mái nhỏ .vụn của Lâm Mặc chậm rãi híp lại liếc bọn họ, ánh mắt kia bất động thanh sắc, lại giống. như vực sâu khát máu, khiến người ta run lẫy bẩy.

Có một nữ sinh nhát gan sợ quá hét lên một tiếng, xoay người bỏ chạy.

Những nữ sinh khác cũng cuống quýt chạy theo. Tải app truyệnhola đọc tiếp nhé cả nhà!

“Này, mấy cô đừng chạy, chạy cái gì, chăng lẽ PT: tôi ăn thịt mây cô được chác?” Ngô Trạch Vũ nhai kẹo cao su cười nói.

Những nữ sinh kia đã mát hút, hiện trường chỉ còn lại Lâm Mặc Lục Họa và Ngô Trạch Vũ.

Lâm Mặc đút hai tay trong túi quần, trong trẻo nhưng lạnh lùng xa cách đứng nghiêm, đôi mắt Đan Phượng rơi vào trên khuôn mặt nhỏ của Lục Họa, lẳng lặng nhìn.

Lục Họa tránh ánh mắt của cậu, cô nhắc chân, từng bước một tiến lên.

Mắt thấy, hai người càng ngày càng gân.

Sau đó, lướt ngang qua.

Lục Họa cũng chưa từng liêc đên Lâm Mặc, hoàn toàn xem cậu thành một người xa lạ hoặc là không khí, trực tiễp lướt ngang qua cậu.
 
Chương 2580


Chương 2580:

Lòng hóng chuyện đang hừng hực trong lòng Ngô Trạch Vũ nhanh chóng tan biên, cậu ta đã nhạy cảm ngửi được vi diệu giữa hai người, “A Mặc, chuyện dì thế, Lục hoa khôi sao không đề ý tới cậu nữa, các cậu cãi nhau à?”

` Lâm Mặc khép mắt, không ai có thể nhìn thấu suy nghĩ trong lòng cậu, cậu cũng không nói gì.

Trong bệnh viện.

Hôm nay là cuôi tuân, Cô Vũ thật sớm đã dẫn Lục Họa tới trong bệnh.

viện, Lục Họa thật sự bị cảm, cơ thể khó chịu.

“Chị Họa Họa, thể chất chị không tệ mà ta, trước đây hiếm khi bị cảm, trong khoảng thời gian này nhiệt độtrong ngày cũng chênh lệch không lớn, chị đang yên lành sao tự nhiên bị cảm?” Có Vũ nghĩ kiểu gì cũng không nghĩ ra nguyên nhân Lục Họa bị cảm.

Lục Họa yên lặng ngồi trên ghế dài ở hành lanh, cơ thê của cô là mẹ một.

tay điều lý, hoàn toàn khỏe mạnh, lần này cũng không biết làm sao nữa, đột nhiên bị cảm.

“Chị Họa Họa, chị đến đây rồi thì em nhất định phải chăm sóc chị thật tót, lát nữa chúng ta lấy máu xét nghiệm một cái, xem có phải nhiễm virus cảm hay gì rồi không.”

Lấy máu xét nghiệm……

Nghe bốn chữ đó, Lục Họa liền chau mày, cô kéo tay Có Vũ, đáng thương nói, “Vũ Vũ, chị khỏe mà, có thê đừng lấy máu không, chị sợ kim.”

“Không thể.” Cố Vũ trực tiếp từ chối, “Chị Họa Họa, chị phải mạnh mẽ lên!”

Lục Họa từ nhỏ đã sợ kim, lần này cô muốn khóc, “…… Ũ Bên kia, Ngô Trạch Vũ chạy tới, “A Mặc, sao cậu không đi, nhìn cái gì thê?”

Ngô Trạch Vũ theo ánh mắt Lâm Mặc nhìn lại, rất nhanh thì ở hành lang phía trước thấy được Lục Họa và Cố Vũ.

Ngô Trạch Vũ biết ngay mà, cậu ta biết giữa Lâm Mặc và Lục Họa nhất định có chuyện, cũng chỉ có Lục Họa mới có thể khiến Lâm Mặc không nhúc nhích được nửa bước.

“A Mặc, tôi đi vào phòng trông chị trước, lát rồi cậu vào.” Ngô Trạch Vũ đi.

Ngày hôm nay Lâm Mặc mang theo chị gái Lâm Bắt Nhiễm nhập viện kiểm tra; chuẩn bị phẫu thuật, sắp xếp chị ở trong phòng bệnh rồi làm xong xuôi thủ tục nhập viện, Lâm Mặc liền thấy Lục Họa, cho nên, cậu dừng bước.

Ngày hôm nay Lục Họa mặc một chiếc váy màu vàng nhạt, bên ngoài khoác chiếc áo cardigan màu trăng sữa, mái tóc đen thanh thuần xõa xuông, đập vào mặt là cảm giác thiếu nữ non mêm.

Bên người Lục Họa là Có Vũ, Có Vũ nhỏ hơn cô vài tuổi, So với vẻ đẹp ngày càng nây nở tựa như nước của Lục Họa, Cô Vũ lại mang vẻ đẹp ngây thơ.

Hai cô bé chỉ đứng ở nơi đó, liền trở thành phong cảnh đẹp nhất.

Lâm Mặc nhìn Lục Họa, cô vươn ngón tay níu cô tay kéo Cố Vũ, mi tâm chau, ngắng khuôn mặt điềm đạm đáng yêu lớn chừng bàn tay, cũng không biết cô đang cầu xin cái gì, nhưng thực sự là dáng vẻ đang làm nũng.

Cô đang làm nũng.

Lâm Mặc cũng không biết bản thân đứng ở chỗ này nhìn bao lâu, hiện tại đây đầu›cậu đều là nêu như cô có thê làm nũng với cậu một lần thì……

Yết hầu Lâm Mặc khẽ động.

Lúc này y tá hộ lên, “Lục Họa, Lục Họa qua đây lây máu.”
 
Chương 2581


Chương 2581:

Lục Họa đứng dậy toan chạy.

Thế nhưng Có Vũ lanh mắt kéo Lục Họa lại, lôi cô đến chỗ lấy máu, “Chị Họa Họa, không được chạy, đến lượt chị lấy máu rồi!”

Cố Vũ còn vô cùng chu đáo xắn ống tay áo Lục Họa lên.

LụG Hồa “Chị Họa Họa, ngoan nào, nghe lời, lát nữa em mua kẹo que thưởng cho CHIẾU Lây máu xong, kết quả rất nhanh đã có, chỉ là cảm mạo thông thường, bác sĩ kê thuốc.

Hai cô bé đi ra đại sảnh bệnh viện, “Chị Họa Họa, chị ở đây chờ em, em mua kẹo que cho chị.”

Có Vũ chạy thật nhanh, cô bé nhớ kỹ phía trước có một cái siêu thị.

Lục Họa từ nhỏ đã sợ tiêm, mỗi lần tiêm, mẹ đều sẽ thưởng cho cô một cây kẹo que.

Cây kẹo que này đại biểu cho tình yêu và dũng khí, nên Cố Vũ cũng muôn thưởng Lục Họa một cây.

“Này, Vũ Vũ, khỏi cần đâu em.” Lục Họa muốn gọi Có Vũ, thế nhưng Có Vũ đã chạy xa.

Lục Họa chỉ đành ngồi ở tại chỗ đợi, hàng mi nhỏ dài thống xuông, tâm tình cô rất là hạ, bởi vì cô cảm giác chỗ bị tiêm thực sự rất đau, gần đây cô ăn phải hạn hay ‹ sao ây, chuyện xui xẻo nào cũng xếp hàng kéo đến.

Rất nhanh, trong tầm mắt rủ xuống xuât hiện một đôi giày thê thao kiểu nam màu trăng, có người tới.

Lục Họa ngắng đầu, thấy được Lâm Mặc.

Là Lâm Mặc.

Cậu rất cao, hiện tại đã 1m75 rồi, cậu đứng ở trước mặt cô, ánh dương ấm áp từ sau lưng của cậu chiêu qua đây, khảm lên ngũ quan tuần tú ấy một lớp viền vàng.

Cậu chặn hết ánh sáng của cô, tạo nên một cái bóng trong mắt cô.

Lục Họa khựụng lại, sao cậu lại lặng yên không tiêng động đi tới, cậu định làm cái gì?

Lục Họa không muôn đê ý đên cậu, trong xương cô rât kiêu ngạo, nêu cậu đã chán ghét cô, cô cũng sẽ không đề ý cậu nữa.

Lục Họa đứng dậy muốn đi.

Thế nhưng một bàn tay to rõ khớp xương thò qua, kéo lại cổ tay cô mặn khảnh.

Là cậu, cậu kéo lại cô.

Lục Họa bị ép dừng bước, đây là lần thứ hai cậu kéo cổ tay cô, không ngờ tới lần đầu tiên cô cùng phái nam tiêp xúc thân mật lại là cậu, lần thứ hai cũng là cậu.

“Buông!” Lục Họa nhanh chóng muốn hật tay cậu ra.

Lâm Mặc nhìn dáng Vẻ CÔ kháng cự liền nhấp môi mỏng một cái, sau đó cậu đưa một vật cho cô, “Cho cậu.”

Là một cây kẹo que.

Cậu vậy mà lại tặng cô kẹo que.

Lục Họa cứng đờ, cô chưa từng ngờ cậu qua đây là tặng cô SN que, cho nên, cậu hiện tại có ý gì?

Bảo cô cút chính là cậu, bảo cô đừng xuất hiện nữa cũng là cậu, nói cô ích kỷ hư vinh càng là cậu, ở trong lòng cậu cô là chó mèo hoang trên đường phải không? Cậu huýt sáo cô liền phầy đuôi chạy tới?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top