Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2488: 2488: Chương 2485





Thanh Loan hừ một tiếng, trực tiếp nói với Diệp Ân Tuấn: “Anh Diệp, lúc anh hai đưa người đến đây thì tình trạng còn nghiêm trọng hơn nữa, lúc ấy bác sĩ còn nói trễ một chút nữa thôi là bó tay.

Em mang thuốc tốt đến nên cuối cùng cũng giữ được tính mạng, có điều có thể tỉnh lại hay không còn phải xem cơ may của anh ta.”
“Là kẻ nào làm?”
Diệp Ân Tuấn đã đoán được phần nào nhưng vẫn hỏi.

“Vu Phong.

Có điều hiện tại Vu Phong đang được cha em bảo bọc, em cũng không có cách nào xử trí anh ta, hơn nữa cha em đã kín đáo chỉ trích việc em cứu Trương Vũ.”
Thanh Loan rất ít khi gây chuyện, lần này thu nhận Trương Vũ phiền toái này đúng thật là đã bị Phương Chính mắng cho một trận, tuy nhiên chỉ là một tên thị vệ xoàng xĩnh nên Phương Chính cũng không để bụng và cũng không thèm truy cứu.

Việc Vu Phong không so đo chuyện này nữa cũng làm cho Thanh Loan hơi bất ngờ, nhưng cô đã cử người theo dõi Vu Phong rồi.

Thẩm Hạ Lan vừa nghe thấy tên của Vu Phong, khí thế lập tức thay đổi.


Vẻ dịu dàng vừa rồi biến sạch, thay vào đó là một luồng sát khí tỏa ra.

“Những ngày tốt đẹp của Vu Phong sắp kết thúc rồi.”
Thẩm Hạ Lan vừa nói ra lời này, Thanh Loan liền ngạc nhiên nhìn cô sững sờ.

Người phụ nữ này mà để lộ khí thế thì cũng rất gì và này nọ.

Cô ta đã từng điều tra Thẩm Hạ Lan, biết Thẩm Hạ Lan là chủ mẫu của ám dạ, bây giờ trông thấy vậy thì cũng nhìn ra được chút dáng vẻ của chủ mẫu nhưng đáng tiếc, bên ngoài dát vàng nhưng bên trong đã sớm thối rửa rồi.

Thanh Loan hoàn toàn không để tâm đến những lời của Thẩm Hạ Lan, cô ta cũng cảm thấy Thẩm Hạ Lan chẳng qua chỉ đấu võ mồm chứ không làm được trò trống gì.

Thế nhưng Diệp Ân Tuấn lại thấp giọng nói: “Bình tĩnh đừng nóng, chúng ta bây giờ vẫn chưa thể lộ mặt, thù của Trương Vũ anh nhất định nhớ kỹ.


Thanh Loan, hiện tại mặc kệ tốn bao nhiêu tiền cũng phải chữa khỏi cho Trương Vũ.”
“Em sẽ cố hết sức.”
Thanh Loan không dám nói hứa chắc.

Trương Vũ quả thật bị thương rất nặng, nếu không phải như vậy phỏng chừng Vu Phong cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.

Ánh mắt của Thẩm Hạ Lan lộ rõ sự cắn rứt.

Trương Vũ vì cô mới đến nước T vậy mà bây giờ lại thành bộ dạng này, nghĩ đến hết thảy những gì Trương Vũ phải chịu đựng khi đến đây, Thẩm Hạ Lan cực kỳ áy náy với anh ta.

Diệp Ân Tuấn hiểu được tâm trạng của Thẩm Hạ Lan nên khuyên: “Được rồi, đừng áy náy nữa, mình cứ về đi đã, anh tin Trương Vũ nhất định sẽ tỉnh.”
“Dạ.”
Thẩm Hạ Lan không thể để lộ quá nhiều ở nơi này nên đành theo Diệp Ân Tuấn trở về, lúc này cô mới thấy may mắn khi Thanh Loan vẫn không biết Trương Vũ là người của cô nếu không sợ là Trương Vũ sẽ không thể sống sót.

Thẩm Hạ Lan lúc trở về, tâm trạng không được vui, Thanh Loan thấy Diệp Ân Tuấn không nói một lời thì cũng không tiện lên tiếng, về tới phòng Thẩm Hạ Lan rồi, Thanh Loan vẫn không nỡ rời đi.

“Anh Diệp, em có chuyện này muốn nói với anh, có thể nói riêng được không?”.

 
Chương 2489: 2489: Chương 2486





“Không thể, tâm trạng của vợ anh không tốt, anh phải an ủi cô ấy một chút.”
Diệp Ân Tuấn trực tiếp từ chối yêu cầu của Thanh Loan.

Anh phải tránh mấy chuyện tình ngay lý gian đích.

Huống hồ tâm trạng của Thẩm Hạ Lan lúc này đúng thật là không tốt nên anh không muốn chuốc thêm phiền phức.

Thanh Loan không ngờ Diệp Ân Tuấn không nể mặt mình chút nào nên hụt hẫng trong lòng.

“Em thật sự có việc cần nói với anh.”
“Không có chuyện gì mà vợ của anh không thể nghe, em nên nhớ cô ấy là chủ mẫu của ám dạ.”
Diệp Ân Tuấn nói câu này một cách nghiêm khắc.

Nể tình Thanh Loan chăm sóc cho Trương Vũ, hôm nay Thẩm Hạ Lan vốn dĩ không định gây rắc rối với cô ta ai ngờ Thanh Loan không khi nào là không tơ tưởng đến chồng của cô, thực sự khiến cho người ta không thể nhịn được nữa.


Thẩm Hạ Lan lạnh lùng liếc Thanh Loan, thản nhiên đích nói: “Em gái Thanh Loan có chuyện gì cần nói mà chị không thể nghe được vậy? Chắc không phải là tỏ tình với chồng của chị chứ?”
“Tôi…”
“Ai chà, em xem cái mồm của chị này, em gái Thanh Loan là ngũ công chúa tôn quý của nước T, sao có thể cam tâm làm kẻ thứ ba chứ? Phải không? Là chị kém nghĩ rồi.

Chị cũng chỉ là một kẻ phàm tục, thường dân, cả ngày chỉ muốn giữ chặt người đàn ông của mình nên mới xem ngũ công chúa là đồ ti tiện vô liêm sĩ, thật là xin lỗi.

Thẩm Hạ Lan không đợi Thanh Loan mở miệng, đã nói tuốt tuồn tuột ra như vậy và lập tức chặn miệng Thanh Loan đồng thời còn khiến cô ta xấu hổ.

“Đúng rồi, rốt cuộc thì em gái Thanh Loan muốn nói gì với chồng của chị?”
Thẩm Hạ Lan ra vẻ cái gì cũng không biết, ngây thơ nhìn Thanh Loan, dáng vẻ ngô nghê đó gần như khiến Thanh Loan lên cơn đau tim.

Người phụ nữ này quả nhiên vô sỉ!
“Để sau rồi nói cũng được.”
Thanh Loan nói xong xoay người thở phì phì bỏ đi.


.

truyện tiên hiệp hay
Thẩm Hạ Lan nhìn theo bóng dáng của cô ta, lạnh lùng nói: “Dám giành đàn ông với tôi hả, nếu không phải vì cô có ơn với người đàn ông của tôi lại còn chăm sóc cho người của tôi thì chị đây sẽ chỉnh chết cô.”
Diệp Ân Tuấn bật cười.

Thanh Loan gây ra chuyện như vậy nhưng Thẩm Hạ Lan vì Trương Vũ mà kiềm chế tâm trạng khó ở của mình.

“Được rồi, đừng giận nữa.

Chúng ta hãy nghĩ xem lát nữa thì vận động bài gì thì tốt.”
“Ai muốn vận động với anh hả? Diệp Ân Tuấn, đêm nay anh đừng hòng leo lên giường của em!”
Thẩm Hạ Lan lật mặt chỉ trong một giây khiến cho Diệp Ân Tuấn không kịp làm quen.

“Hạ Lan, em đang nghĩ cái gì trong đầu vậy? Vận động mà anh nói là chỉ hành động đó.”
Diệp Ân Tuấn hết nói nổi rồi.

Thẩm Hạ Lan hơi sửng sốt, nhưng vẫn không thừa nhận mình sai mà còn nói một cách vô sỉ: “Tại anh không chịu nói rõ ràng, trách em làm gì?”.

 
Chương 2490: 2490: Chương 2487





“Trách anh, trách anh được chưa!”
Hiện tại Thẩm Hạ Lan không ổn định về mặt cảm xúc vì tình cảm của Thanh Loan dành cho Diệp Ân Tuấn, Diệp Ân Tuấn cũng không muốn chọc vào cô.

Nếu thật sự không được leo lên giường thì anh oan ức nhường nào chứ.

Thẩm Hạ Lan chỉ hừ một tiếng rồi lập tức ngồi xuống.

Tên khốn Vu Phong này, đã phạm tội trong nước rồi bây giờ còn chạy trốn tới nước T rồi diễu võ dương oai, thậm chí còn làm người của cô bị thương, nếu cô không cho anh ta biết mặt thì anh ta sẽ tưởng rằng cả thiên hạ này đều nằm trong tay anh ta.

Diệp Ân Tuấn đương nhiên cũng cực kỳ ghét Vu Phong.

Diệp Ân Tuấn không biết Vu Phong đã nhúng tay vào chuyện của nhà họ Diệp bao nhiêu nhưng tuyệt đối không phải ít.


Người này lại là con trai của Hàn Khiếu giả, cả cha lẫn con đều ác độc như nhau, đúng là giết không thôi thì chưa đủ để dân tình hết phẫn nộ.

Thẩm Hạ Lan đột nhiên nói: “Diệp Ân Tuấn, anh nói xem, nếu chúng ta làm thịt Vu Phong thì có phải Hàn Khiếu giả đang núp trong tối sẽ xuất hiện không? Hiện tại chúng ta không biết ông ta đang trốn chui trốn nhủi ở đây, chúng ta ở chỗ sáng còn ông ta ở trong tối, nói không chừng ông ta đã trở về nước T, hiện giờ được bảo vệ rồi.

Chỉ có Vu Phong là kẻ duy nhất đả động được đến thần kinh của ông ta thôi.”
Đôi mắt của Diệp Ân Tuấn hơi nheo lại và anh thì thầm: “Vu Phong đương nhiên phải bị giết nhưng không phải bây giờ.

Cô Mặc còn chưa rời đi, hiện tại nhiệm vụ chính của chúng ta là đưa cô Mặc đi trước.”
“Anh có cách rồi?”
“Anh muốn liên lạc với Tử Thu, anh ấy có quen biết với tân quý Lăng Thiên Vũ của nước T, nghe nói người này khá thân với Tử Thu, Tử Thu có ơn cứu mạng anh ta, nghe nói ngày mai anh ta sẽ vào cung tham gia yến hội mà Phương Chính tổ chức cho anh ta, đến lúc đó chúng ta tìm một cơ hội gặp mặt anh ta nhờ anh ta đưa cô Mặc ra ngoài.”
Diệp Ân Tuấn nói vậy khiến Thẩm Hạ Lan hơi sửng sốt, cô chưa bao giờ nghĩ thế lực của Kinh Thiên Minh lớn như vậy, ngoại trừ Thanh Loan còn có thể quen biết tân quý của nước T hơn nữa còn là người mà Phương Chính coi trọng, vậy tức là nhân vật Lăng Thiên Vũ này không đơn giản.

“Thanh Loan biết Lăng Thiên Vũ là bạn của Tử Thu không?”
“Không biết, vì an toàn của Lăng Thiên Vũ, nếu không vì cô Mặc thì chuyện lần này ngay cả anh, Tử Thu cũng không nói đâu.”

Diệp Ân Tuấn nói vậy đã khiến Thẩm Hạ Lan hiểu được Hạ Tử Thu coi trọng và bảo vệ Lăng Thiên Vũ đến mức nào.

“Ngày mai nhiều người tai vách mạch rừng, hơn nữa Phương Chính biết chúng ta thì làm sao mà đi gặp Lăng Thiên Vũ? Huống hồ chúng ta cũng chả biết anh ta mập hay ốm thì làm sao mà liên lạc?”
Thắc mắc của Thẩm Hạ Lan cũng là nghi vấn của Diệp Ân Tuấn, có điều, Hạ Tử Thu từng nói, đến lúc đó Lăng Thiên Vũ sẽ chủ động tìm đến họ, bảo họ cứ an tâm đừng lo.

Diệp Ân Tuấn nói lại cho Thẩm Hạ Lan biết.

Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy Lăng Thiên Vũ khá bí ẩn, nhưng cô muốn gặp nhân vật này, nếu có thể phát triển thành bạn bè với Diệp Ân Tuấn thì sau này sẽ có lợi cho họ khi đối mặt với Phương Chính cùng Vu Phong.

“Đừng lo về chuyện này, lát nữa em tới chỗ cô Mặc bảo cô ấy chuẩn bị ngày mai có thể rời đi bất cứ lúc nào.

Chỉ khi nào cô Mặc đi được khỏi đây thì chúng ta mới có thể làm chuyện mà chúng ta muốn làm.”.

||||| Truyện đề cử: Thần Cấp Ở Rể |||||
Lời của Diệp Ân Tuấn khiến Thẩm Hạ Lan lập tức nhiệt huyết sôi trào.

Làm chuyện mà mình muốn làm chính là có oán báo oán, có thù báo thù!.

 
Chương 2491: 2491: Chương 2488





“Được rồi.”
Cuối cùng ấm ức nghẹn trong lòng Thẩm Hạ Lan vì sự tồn tại của Thanh Loan mấy ngày qua cũng trút ra nhẹ nhõm.

Thấy vợ như vậy, Diệp Ân Tuấn thở phào một hơi, nhưng cũng có chút đau lòng.

Vốn dĩ cô không cần phải chịu những điều này, đều là vì anh cả.

Thẩm Hạ Lan phấn khởi nhưng lại không nhìn thấy vẻ áy náy lóe lên trong đáy mắt Diệp Ân Tuấn, cô chạy nhanh đi nói với Mặc Vân Thanh.

Diệp Ân Tuấn bên này nhân cơ hội đi tới chỗ Thanh Loan.

Thấy Diệp Ân Tuấn đến, Thanh Loan rất bất ngờ.

Chủ yếu là Diệp Ân Tuấn một mình gặp cô ta, khiến cô ta suy nghĩ nhiều hơn.

Hiển nhiên Diệp Ân Tuấn cũng nhìn thấy sự vui mừng của cô ta, nhưng anh lại thờ ơ nói: “Thanh Loan, tôi đến đây chỉ để nói một câu.”

“Anh Diệp nói đi.”
“Tôi sẽ không quên ơn cứu mạng của cô, nếu có cơ hội tôi sẽ lấy mạng đổi lại, nhưng Thẩm Hạ Lan là giới hạn của tôi, đừng hại cô ấy.”
Câu này khiến tất cả vui mừng của Thanh Loan mất sạch.

“Anh Diệp đến chỗ em chỉ để nói với em câu này?”
“Không thì sao?”
Diệp Ân Tuấn lấy điếu thuốc ra nhưng không châm lửa mà đặt giữa ngón tay chơi đùa, ánh mắt nhìn Thanh Loan cũng hơi nghiêm khắc.

“Mặc dù tôi không muốn phỏng đoán cô như vậy, nhưng không phải tôi không biết, cũng không phải không hiểu trong cung có những thủ đoạn nào.

Ngày mai Phương Chính sẽ mở tiệc chiêu đãi mọi người để lôi kéo Lăng Thiên Vũ, tốt nhất cô đừng động đến Hạ Lan.

Cô ấy là người phụ nữ tôi yêu nhất, đời này tôi có thể từ bỏ rất nhiều người và rất nhiều chuyện, cho dù làm kẻ tiểu nhân vong ơn bội nghĩa cũng chẳng ngại.

Điều duy nhất tôi muốn là cô ấy an toàn, chúng ta là anh em nhiều năm nay, tôi không hi vọng thù ghét nhau vì chuyện này.


Thanh Loan, cô là người thông minh, mà người thông minh thì không nên làm chuyện ngu ngốc.

Có vài chuyện làm một lần tôi có thể tha thứ, nhưng có lần sau thì tình nghĩa giữa chúng ta cũng chấm dứt.”
Những lời Diệp Ân Tuấn nói khiến toàn thân Thanh Loan lạnh toát, thậm chí còn có cảm giác vô cùng xấu hổ khi bị Diệp Ân Tuấn nhìn thấu.

“Anh Diệp, anh chưa từng nói nặng lời với em như vậy, lẽ nào là vì Thẩm Hạ Lan sao? Cô ta có gì tốt?”
“Cô sẽ từ từ nhận ra điểm tốt của cô ấy, chỉ cần cô chịu dùng trái tim để tiếp xúc với cô ấy.

Thanh Loan, không phải người phụ nữ nào leo lên giường tôi cũng thích.

Cô cũng biết tính tôi mà, nếu không phải tôi cam tâm tình nguyện, cho dù cô ấy có trèo lên giường tôi thì cũng chẳng có mạng sống đến tận bây giờ.

Hơn nữa cô ấy là người của nhà họ Hoắc và nhà họ Tiêu, cô muốn đối phó với cô ấy thì tốt nhất nghĩ cho kỹ về thế lực sau lưng cô ấy, nếu không sẽ tự dẫn lửa thiêu thân đấy.”
Diệp Ân Tuấn thật sự không đành lòng với Thanh Loan, cũng đã vô cùng khoan dung.

Nếu không phải vì nợ cô ta một mạng, nếu không phải vì tình nghĩa nhiều năm thì anh chẳng cần phải đến đây nói nhiều thế này.

Nhưng Thanh Loan lại nghĩ theo hướng khác.

“Anh Diệp, anh ở bên cô ta là vì thế lực sau lưng cô ta sao? Nếu nói đến thế lực thì em chẳng hề thua kém cô ta.”.

 
Chương 2492: 2492: Chương 2489





“Thanh Loan! Nhiều năm như vậy mà cô vẫn không gạt bỏ cái suy nghĩ cố chấp của mình sao? Trái tim tôi rất nhỏ, nhỏ đến mức chỉ có thể chứa được một người là Thẩm Hạ Lan, nếu cô ấy thật sự xảy ra chuyện thì tôi sẽ áy náy, đau lòng, tự trách cả đời, cũng sẽ không bao giờ vì người khác mà thay đổi điều gì.

Hôm nay tôi không ngại nói thật với cô, là tôi thích Thẩm Hạ Lan trước.

Khi đó cô ấy bị người ta tính kế ở bữa tiệc, chính vì người đó là cô ấy nên tôi mới uống cạn ly rượu kia, sau đó cưới cô ấy.

Nhưng kết hôn rồi tôi lại bận rộn, cảm thấy mình đã có được cô ấy rồi, thế nên luôn không quan tâm đến cô ấy, vì vậy mới khiến cô ấy bị hại, đưa con của tôi rời khỏi quê hương.

Chúng tôi chia cách năm năm, tôi sẽ không cho phép chuyện năm năm trước lặp lại lần nữa.

Nếu người hại cô ấy là cô, có thể tôi không làm gì cô cả, nhưng cả đời này tôi sẽ không tha thứ cho cô.”
Diệp Ân Tuấn nói xong thì xoay người rời đi.

Anh đã nói xong những gì cần nói, phần còn lại phải xem Thanh Loan làm thế nào, anh tin cô ta sẽ hiểu.

Thanh Loan cảm giác cả người như rơi xuống hầm băng, lạnh toát từ trong tim cho đến tận bên ngoài.


Cô ta luôn cho rằng Thẩm Hạ Lan là người phụ nữ leo lên giường Diệp Ân Tuấn, không ngờ lại là anh Diệp rung động trước.

Hóa ra là vì Thẩm Hạ Lan, tất cả đều không phải sai lầm, thậm chí còn bằng lòng đâm lao theo lao, hứa hẹn bằng cả cuộc đời mình.

Vậy kiên trì và chờ đợi bao năm qua của cô ta là gì đây?
Thanh Loan đột nhiên bật cười.

Cười một hồi rồi bật khóc.

Cô ta cảm thấy bản thân ngốc quá, cũng lần đầu tiên phát hiện Diệp Ân Tuấn tàn nhẫn biết bao.

Nếu có thể làm người phụ nữ trong lòng Diệp Ân Tuấn, tất nhiên sẽ được yêu chiều đủ điều, nhưng cô ta không phải người đó, thế nên sau khi nhận ra sự tàn nhẫn của Diệp Ân Tuấn mới buồn đến thế.

Suy cho cùng, ân nhân cứu mạng cũng chẳng bằng lấy trái tim đền đáp.


Anh nói Thẩm Hạ Lan là giới hạn của anh, vậy giới hạn của Thanh Loan cô ta ở đâu?
Vì một chấp niệm sáo rỗng mà cô ta vứt bỏ đi sự tốt bụng và lương tri của mình, cô ta cũng cảm thấy mình thay đổi, không còn nhận ra bản thân nữa.

Thanh Loan ôm mình khóc không kiềm lại được, nhưng lại rất nhỏ tiếng, sợ người khác biết được.

Cô ta biết, đời này cô ta không còn khả năng ở bên Diệp Ân Tuấn nữa.

Trước đây Diệp Ân Tuấn sẽ không bao giờ vì chút chuyện giữa phụ nữ mà một mình đến tìm cô ta, không phải trước đây chưa từng xử lý bóng hồng bên cạnh Diệp Ân Tuấn, nhưng anh đều chẳng đoái hoài, để mặc cô ta giày vò, cô ta cho rằng cuối cùng cô ta sẽ trở thành người phụ nữ kề vai bên anh, cô ta cho rằng đó là sự ngầm đồng ý và thừa nhận Diệp Ân Tuấn dành cho cô ta.

Đó chẳng qua là ảo tưởng và phỏng đoán của cô ta, Diệp Ân Tuấn chưa từng dể ý, một khi anh để ý, cho dù là một chi tiết nhỏ thôi thì anh cũng có thể quan sát tỉ mỉ, khiến anh một mình đến tìm cô ta.

Đây là khác biệt giữa yêu và không yêu sao?
Thì ra bị người mình yêu sâu đậm từ chối là chuyện lúng túng, khó chịu và đau lòng đến thế.

Thanh Loan ghen tị, không cam tâm, nhưng giờ đây cô ta vẫn giữ được một chút lý trí.

Diệp Ân Tuấn năm lần bảy lượt cảnh cáo cô ta, Thẩm Hạ Lan là giới hạn của anh, cũng có nghĩa là không phải anh không biết chuyện ở cổng Âm Dương mà anh biết tất cả!
Sau khi biết được suy đoán này, Thanh Loan bỗng ngẩn ra, sau đó cảm thấy mình như một thằng hề, trở nên vô cùng khó coi.

Khóc một trận xong, cô ta lau nước mắt, gọi Thúy tới..

 
Chương 2493: 2493: Chương 2490





“Công chúa, người tìm tôi?”
“Hủy kế hoạch ngày mai.”
Thanh Loan vừa dứt lời, Thúy bỗng sững sờ.

“Công chúa, tại sao vậy? Chỉ cần chúng ta loại bỏ Thẩm Hạ Lan, anh Diệp có thể…”
“Cô không hiểu những gì tôi nói sao? Hay là bây giờ cô làm chủ ở đây? Tôi nói hủy kế hoạch ngày mai! Không những vậy, cử người bảo vệ cho sự an toàn của Thẩm Hạ Lan, trong thời gian cô ấy ở nước T, không cho phép bất cứ ai làm hại cô ấy.”
Vẻ bình tĩnh của Thanh Loan lúc này khiến người ta thấy sợ hãi.

Mặc dù Thúy không hiểu, nhưng cũng không dám hỏi nữa mà vội nghe lời lui ra ngoài.

Thanh Loan cười khổ.

Cuối cùng, cô ta vì lời cảnh cáo của Diệp Ân Tuấn mà từ bỏ ý nghĩ làm hại Thẩm Hạ Lan.


Cô ta không cam tâm thì thế nào?
Đó là người phụ nữ trong lòng Diệp Ân Tuấn mà.

Anh nói, nếu Thẩm Hạ Lan có bất trắc gì thì cả đời anh sẽ bất an, áy náy và tự trách.

Cô ta yêu anh là thế, sao nỡ để anh sống nửa đời còn lại như vậy được?
Người đàn ông khác mà nói vậy, có lẽ cô ta sẽ cảm thấy là chót lưỡi đầu môi, nhưng Diệp Ân Tuấn nói vậy thì cô ta tin.

Kiên trì và chờ đợi nhiều năm như vậy, sao cô ta có thể khiến một người đàn ông đầy khí phách trở thành người tồi tệ được?
Chỉ nghĩ thôi Thanh Loan đã cảm thấy không chịu nổi rồi.

Thực ra có vài chuyện, chỉ cần nghĩ thông thì chỉ là chuyện trong thoáng chốc.

Một khi chấp niệm không còn là chấp niệm nữa, rất nhiều chuyện đều có thể nhìn nhận rất rõ ràng.


Ví dụ như năm năm Diệp Ân Tuấn mất đi Thẩm Hạ Lan, anh sống như một người đã chết.

Không phải Thanh Loan không biết, cô ta cũng muốn ở bên cạnh anh, thậm chí đã từng nghĩ, liệu khoảng thời gian ở bên cạnh anh, cô ta có thể trở thành người phụ nữ danh chính ngôn thuận của anh hay không.

Nhưng lúc đó Hạ Tử Thu nói Diệp Ân Tuấn không cho phép bất cứ ai đến đó, nếu không sẽ không nể mặt.

Khi ấy Thanh Loan đã cho người thu thập tất cả động thái của Diệp Ân Tuấn trong khoảng thời gian đó.

Trước đây, vì chấp niệm nên cô ta luôn căm ghét cái chết của Thẩm Hạ Lan, nhưng giờ nghĩ lại, sao lúc đó cô ta không hiểu tình cảm Diệp Ân Tuấn dành cho Thẩm Hạ Lan chứ?
Sau rất nhiều chuyện, không phải cô ta không biết và không hiểu, chỉ là cô ta bị lòng ghen tị che mờ đôi mắt.

Thà tin rằng tất cả những điều này là mưu kế của Thẩm Hạ Lan chứ không chịu tin người đàn ông cô ta thích sẽ làm đến mức này vì một người phụ nữ.

Mặc dù đã nghĩ thông nhưng Thanh Loan lại cảm thấy trái tim trống rỗng, thậm chí trong lòng còn trào dâng cảm giác buồn bã và đau thương.

Cô ta ra lệnh cho người đi lấy rượu, một mình ngửa đầu uống rượu.

Chất lỏng cay xè kích thích cổ họng cô ta, không biết là rượu cay quá hay là vì trong lòng quá đau khổ, cô ta lần nữa bật khóc..

 
Chương 2494: 2494: Chương 2491





Từ nhỏ đến lớn, cô ta luôn là một nàng công chúa không được cưng chiều, mẹ cô ta chỉ là một hầu gái, là Phương Chính uống say cưỡng hiếp, sau đó mới có sự tồn tại của cô ta.

Trong mắt Phương Chính, cơ thể cô chảy dòng máu thấp kém, tầm thường quê mùa, nhưng ông ta không muốn tận tay giết cô ta, thế nên để mặc các anh chị em khác hay thậm chí là những người phụ nữ kia đến ức hiếp hai mẹ con cô ta.

Để bảo vệ cô ta, mẹ cô ta đã chết thảm trong cung điện lạnh băng này, cô ta cũng suýt mất mạng, là bà vú đã liều chết bảo vệ cô ta, đưa cô ta ra nước ngoài.

Nếu không nhờ Diệp Ân Tuấn, không biết bây giờ cô ta sẽ thế nào.

Từ đó trở đi, Diệp Ân Tuấn chính là chỗ dựa tinh thần trong lòng cô ta, kết hôn với Diệp Ân Tuấn, trở thành người phụ nữ có thể kề vai sát cánh bên anh chính là động lực cả đời của Thanh Loan.

Giờ đây không còn động lực này nữa, mất hết rồi, cô ta không biết mình sống tiếp còn ý nghĩa gì.

Cô ta đến thế giới này vốn là một sai lầm, nhưng cô ta không thể oán cũng chẳng thể hận, dù sao thì mẹ còn buồn bã và vô tội hơn cô ta.


Nhưng giờ đây cô ta mới nhận ra, cố gắng bao năm qua của cô ta lại chẳng có một tri kỷ nào ở bên, thậm chí người để trò chuyện cũng chẳng có.

Đáng buồn làm sao!
Đáng thương biết mấy!
Thanh Loan cười lớn hệt như một kẻ điên, nước mắt lã chã tuôn rơi.

Cô ta lạnh lùng kiêu ngạo, trông có vẻ như sống ung dung tự tại hơn bất cứ ai, thế nhưng chỉ bản thân cô ta biết, đây chẳng qua là vẻ hào nhoáng bên ngoài che đi sự tự ti của cô ta.

Giờ đây vẻ hào nhoáng này bị Diệp Ân Tuấn tận tay chọc thủng, cô ta vô cùng đau đớn.

E là thế giới này không tìm được người đàn ông nào có thể khiến trái tim cô ta rung động như Diệp Ân Tuấn nữa.

Thẩm Hạ Lan đã là người anh muốn, vậy cô ta sẽ bảo vệ Thẩm Hạ Lan, tốt xấu gì anh cũng sẽ nhớ đến điều tốt của cô ta đúng không?
Nghĩ thế, Thanh Loan cười khổ, nhưng nụ cười đó khiến người ta nhìn mà đau lòng không thôi.


“Haiz!”
Một tiếng thở dài truyền đến lập tức khiến Thanh Loan cảnh giác.

“Ai?”
Thanh Loan vô cùng kinh ngạc, thậm chí tay cũng nhẹ nhàng đặt lên eo.

Đây là cung điện của cô ta, từ trong ra ngoài đều là người của cô ta, sao lại có người âm thầm lẻn vào, nhưng điều khiến người ta ngạc nhiên nhất là cô ta không hề phát hiện ra!
Đây mới là điều Thanh Loan cảm thấy đáng sợ nhất.

Cô ta nhìn chằm chằm vào một góc trong phòng, âm thanh vừa rồi phát ra ở chỗ cửa sổ, có thể thấy người đến ở bên dưới cửa sổ hoặc là phía sau cửa sổ.

Thanh Loan sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Lúc này, Thẩm Hạ Lan chầm chậm đi ra từ phía sau tấm rèm cửa sổ.

“Là tôi.”
Khi Thanh Loan nhìn thấy Thẩm Hạ Lan, không biết trong lòng là cảm giác gì.

Sao Thẩm Hạ Lan lại ở đây?.

 
Chương 2495: 2495: Chương 2492





Không đúng, phải nói là Thẩm Hạ Lan ở đây từ lúc nào?
Nếu ở đây lúc Diệp Ân Tuấn đến, vậy chẳng phải đã nhìn thấy dáng vẻ thảm hại ban nãy của cô ta sao?
Vừa nghĩ thế, đáy mắt Thanh Loan toát lên vẻ dữ tợn.

Người phụ nữ này thật sự khiến cô ta cực kỳ không thích!
Tất nhiên Thẩm Hạ Lan cảm nhận được cơn giận của cô ta, nhưng cô chẳng quan tâm mà đi thẳng đến trước mặt Thanh Loan, tự rót cho mình một ly rượu ngay trước mặt cô ta rồi đặt dưới mũi ngửi.

“Ừm, rượu ngon.

Rượu ngon vậy mà cô lại giấu uống một mình, chẳng nghĩa khí gì cả.”
“Thẩm Hạ Lan, sao cô lại đến đây? Hình như đây không phải hành động một cô gái nhà quyền quý nên làm nhỉ?”
Giọng Thanh Loan lạnh lùng như băng tuyết, nếu là người bình thường thì đã sợ hãi trước khí thế của cô ta rồi.

Nhưng Thẩm Hạ Lan lại làm như không biết gì, cô nhấp một ngụm rượu, cảm giác cả người đều ấm lên.


Nước T thật sự quá lạnh, cô cũng không muốn làm đầu trộm đuôi cướp, nhưng Mặc Vân Thanh ngủ rồi nên cô đành phải quay về, chỉ là thấy Diệp Ân Tuấn đi về phía Thanh Loan khiến cô bất giác đi theo, tất nhiên cô đã nhìn thấy tất cả.

Vốn dĩ Thẩm Hạ Lan không định xuất hiện, nhưng dáng vẻ đau khổ của Thanh Loan khiến cô hơi không đành lòng.

Quan trọng nhất là lúc Thanh Loan nói với Thúy từ bỏ kết hoạch, hơn nữa còn cử người bảo vệ cô, Thẩm Hạ Lan biết, thực ra Thanh Loan không phải người xấu.

Bây giờ thấy Thanh Loan như một con nhím trừng mắt nhìn cô, Thẩm Hạ Lan cảm thấy mình thực sự giống hệt người xấu.

“Đừng căng thẳng, ngoài là con gái nhà quyền quý ra thì tôi cũng là chủ mẫu của Ám Dạ nữa, chắc không phải đường chủ Thanh Loan không biết điều này đấy chứ?”
“Tôi luôn cho rằng đó là vì anh Diệp.”
Thanh Loan không hề che giấu sự khinh bỉ và khó chịu của mình.

Thẩm Hạ Lan cũng không để tâm, với cô mà nói, một người phụ nữ thèm muốn chồng cô nhiều năm bỗng hiểu ra, từ bỏ chấp niệm với chồng cô, đây là một chuyện rất đáng để chúc mừng.


Chỉ cần không cướp đàn ông với cô thì cô không muốn có thêm một kẻ địch.

“Câu này của cô giống như tôi là một đứa bất tài vậy.”
“Rất vui khi cô hiểu rõ bản thân như vậy.”
Thanh Loan cũng nhận ra Thẩm Hạ Lan không đến tìm cô ta để cãi nhau, nhưng cơn tức trong lòng cô ta không trút ra được.

Dựa vào đâu mà người phụ nữ này có được tình yêu của Diệp Ân Tuấn?
Cô ta hiểu ra không theo đuổi nữa là một chuyện, nhưng không đến lượt Thẩm Hạ Lan đến xem trò cười.

“Thẩm Hạ Lan, đứng lên, đánh với tôi một trận.”
“Dựa vào đâu? Tôi là vợ Diệp Ân Tuấn, chị dâu của cô.

Cô ra tay với tôi, không sợ Diệp Ân Tuấn biết sẽ phạt cô à?”
Thẩm Hạ Lan ác ý nói, nhưng lại khiến Thanh Loan tức run người.

“Tôi hối hận rồi, không cần đợi đến ngày mai mới ra tay, giờ tôi muốn giết cô luôn.

Cho dù từ đây về sau anh Diệp hận tôi thì tôi cũng phải trút cơn tức này.”.

 
Chương 2496: 2496: Chương 2493





Thanh Loan nói xong rồi lao về phía Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Hạ Lan biết cô ta chỉ không cam tâm, sau khi tránh được nguy hiểm, cô cũng muốn biết kỹ năng của mình trong thời gian này có thụt lùi hay không.

Vì sức khỏe khiến cô xao nhãng đã lâu, mặc dù luôn có Diệp Ân Tuấn ở bên nhưng Thẩm Hạ Lan biết, ở nước T này, nhờ vả người khác chi bằng dựa vào chính mình.

Huống hồ cô cũng không muốn níu chân Diệp Ân Tuấn, đợi ngày mai Mặc Vân Thanh đi rồi họ mới bắt đầu đối mặt với nguy hiểm thật sự.

Vừa khéo bây giờ Thanh Loan là một viên đá mài.

Nghĩ vậy, Thẩm Hạ Lan đặt ly rượu xuống, đánh với Thanh Loan.

Thanh Loan hoàn toàn không ngờ kỹ năng của Thẩm Hạ Lan lại đáng gờm như vậy, quan trọng nhất là nhìn thế nào cũng thấy kỹ năng này giống với kỹ năng của Diệp Ân Tuấn.

Cô ta chợt hiểu ra gì đó, trong lòng càng buồn hơn.


Chẳng qua cũng vì cô ta có ơn cứu mạng Diệp Ân Tuấn, thế nên Diệp Ân Tuấn mới nói vài câu, nhưng không ngờ anh lại truyền hết kỹ năng cho Thẩm Hạ Lan.

Nỗi xót xa trong lòng Thanh Loan lại dâng trào.

“Đáng ghét, không ngờ anh Diệp lại đích thân dạy võ cho cô.”
“Ô hay, anh ấy là chồng tôi, không chỉ dạy tôi những cái này đâu.”
Thẩm Hạ Lan ít khi đánh mà vui vẻ như vậy, bình thường đều là sức khỏe không cho phép, hôm nay lại hành động tùy hứng.

Hơn nữa Diệp Ân Tuấn tin cô ta, cô cũng phải biết rốt cuộc Thanh Loan có đáng để cô tin tưởng hay không.

Mặc dù từ đầu cô không định làm kẻ địch với cô ta.

Thanh Loan bị kích thích nên ra tay càng mạnh hơn.

“Thẩm Hạ Lan, cô đang khoe khoang sao?”
“Ôi, bị cô nhận ra rồi, thật ngại quá.”

Thẩm Hạ Lan cảm thấy bây giờ mình rất đáng đánh, nhưng Thanh Loan cũng không khiến cô thất vọng, tung một cú móc trái, đấm mạnh lên vai cô.

Cơn đau khiến sự hiếu chiến trong người Thẩm Hạ Lan điên cuồng trào ra.

Nếu nói vì mấy câu của Thanh Loan mà khiến cô gạt hết không vui khi chồng bị người khác thèm thuồng thì quá đơn giản rồi.

“Thanh Loan, có bản lĩnh gì thì lấy ra đi.

Hôm nay để tôi xem cô có gì đáng để kiêu ngạo.”
“Tôi thắng cô sẽ nhường anh Diệp cho tôi à?”
“Nằm mơ đi.

Ban nãy Diệp Ân Tuấn đã nói rất rõ ràng rồi, tai cô không có vấn đề đấy chứ?”
Câu này của Thẩm Hạ Lan chẳng khác nào nói thẳng với Thanh Loan rằng cô nghe thấy hết chuyện vừa nãy.

Mặc dù trước đó chỉ suy đoán, nhưng lúc này Thanh Loan vẫn cảm thấy khó mà chịu nổi.

“Thẩm Hạ Lan, cô đúng là khiến người ta thấy ghét.”
“Thanh Loan, cô cũng chẳng đáng yêu gì.”
Hai người phụ nữ đánh nhau như kẻ điên, lúc đầu còn có động tác nước đi, sau đó dứt khoát ra tay hệt như trẻ con, kéo tóc, cào cấu vào cánh tay đối phương..

 
Chương 2497: 2497: Chương 2494





Lúc này Thanh Loan không phải công chúa, Thẩm Hạ Lan cũng không phải cô chủ nhà họ Thẩm, hai người đánh nhau như hai người phụ nữ bình thường.

Không biết qua bao lâu, hai người đều kiệt sức, nằm vật ra trên sàn.

Thanh Loan nhìn Thẩm Hạ Lan tóc tai bù xù, trong lòng thoải mái hơn đôi chút.

Thẩm Hạ Lan hơi buồn bực, không ngờ lại không thắng được Thanh Loan, quả nhiên người phụ nữ này rất đáng gờm.

“Chẳng trách cô dám phách lối thèm khát chồng tôi như vậy, xem ra cô cũng có chút thực lực.”
Thẩm Hạ Lan thở hổn hển, nhìn Thanh Loan với ánh mắt hơi khâm phục.

Thanh Loan không ngờ sẽ nhìn thấy vẻ khâm phục trong mắt Thẩm Hạ Lan, cô ta sững sờ rồi mới phát hiện Thẩm Hạ Lan không yếu đuối như cô ta nghĩ, thậm chí còn rất mạnh, nhưng thể lực này…
Cô ta nói với vẻ hơi khinh thường: “Uổng công anh Diệp chỉ dạy, cái thể lực rách này của cô kém quá.”
“Hết cách rồi.”
Thẩm Hạ Lan nhún vai tỏ vẻ chẳng sao, cô không nói thêm gì.


Có vài chuyện cô với Diệp Ân Tuấn biết là được, còn người khác nói gì thì không quan trọng.

“Đứng lên, uống rượu với tôi.”
Thanh Loan đá vào Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Hạ Lan hơi bực bội nói: “Cô có tin tôi nói với Diệp Ân Tuấn rằng cô bắt nạt tôi không?”
“Xuỳ, lớn to đầu rồi còn học đòi mách lẻo như con nít, điểm này cô cũng khá đấy.”
“Có điểm này khá còn hơn không có gì.”
Thẩm Hạ Lan đắc ý.

Khóe miệng Thanh Loan giật giật, cô ta cảm thấy Thẩm Hạ Lan đúng là được đằng chân lân đằng đầu.

“Rốt cuộc cô uống hay không?”
“Có rượu miễn phí sao lại không uống chứ?”

Thẩm Hạ Lan đứng dậy, đi tới trước bàn rồi ngồi xuống.

Thanh Loan cầm hai chiếc ly đế dài ra, rót đưa cho cô.

Cô ta hơi không phục nhưng lại từ bỏ mà nói: “Kính chị, chị dâu.”
Tiếng ‘chị dâu’ này khiến Thẩm Hạ Lan cười toe toét đến tận mang tai, khiến Thanh Loan nhìn mà thấy hơi ngứa mắt.

“Tôi cảnh cáo chị, đừng có quá đáng.

Mặc dù tôi công nhận chị nhưng tôi không có nói tôi sẽ từ bỏ tình cảm dành cho anh Diệp đâu.”
“Sao cô lại thế này nhỉ?”
Thẩm Hạ Lan bỗng hơi bực bội.

Cô cảm thấy rượu trong tay không còn thơm nữa.

Thấy Thẩm Hạ Lan bực bội, tâm trạng Thanh Loan tốt hơn nhiều.

“Đừng tưởng đánh một trận là có thể khiến lòng tôi thoải mái, tôi có thể đồng ý bảo vệ chị khi chị ở đây, nhưng tôi không nói sẽ từ bỏ anh Diệp.”
“Vậy phải xem bản lĩnh của cô, cô không sợ bị thồn cơm chó thì cứ lượn lờ trước mặt bọn tôi.”.

 
Chương 2498: 2498: Chương 2495





Thẩm Hạ Lan chẳng khác nào đang gây chuyện với Thanh Loan.

Thanh Loan lập tức câm nín.

“Anh Diệp có biết chị đanh đá thế này không?”
“Tất nhiên anh ấy biết chứ, nhưng anh ấy thích tôi đanh đá vậy đấy, sao nào?”
Thẩm Hạ Lan ngẩng đầu, điệu bộ thiếu đòn thật sự khiến Thanh Loan muốn đấm cô thêm cái nữa.

“Hừ, không biết xấu hổ.”
“Cảm ơn đã khen.”
Thẩm Hạ Lan bưng ly rượu uống một ngụm, cơn đau trên người giảm đi nhiều.

Từ sau khi sức khỏe không tốt, Diệp Ân Tuấn ít khi để cô đụng vào rượu.


Bây giờ ở đất nước lạnh lẽo này, uống chút rượu thật sự cảm giác rất tuyệt.

Thanh Loan thấy cô đang nhấm nháp rượu với vẻ cao quý và biếng nhác, gạt đi thành kiến cá nhân, cô ta phát hiện Thẩm Hạ Lan thực sự rất được.

Mặc dù trong lòng không đồng ý với cách nghĩ này, nhưng phải nói là ở Thẩm Hạ Lan có điểm mà cô ta thua kém.

“Này, trước đó cô định làm gì tôi?”
Thẩm Hạ Lan hơi tò mò.

Mặc dù cô đã biết Thanh Loan sẽ không từ bỏ cơ hội hại cô ở bữa tiệc, nhưng cô không ngờ cô ta sẽ hủy kế hoạch.

Thanh Loan khẽ cau mày, không muốn nói về chuyện này một chút nào.

Nó như đang nhắc nhở cô ta đã từng bỉ ổi biết bao.


“Sao tôi phải nói với chị?”
“Không nói thì thôi, tôi cũng chẳng muốn biết đâu.

Nhưng cô phải nói với tôi, tại sao cô thích chồng tôi?”
Thẩm Hạ Lan vô cũng thiếu đòn khơi đề tài.

Chữ ‘chồng’ cô thốt ra khiến Thanh Loan hơi khó chịu.

“Hôm nay hai chúng ta uống rượu thôi, đừng nói chuyện được không?
“Vậy thì chán lắm, chẳng khác nào uống rượu giải sầu à?”
“Tôi vốn đang uống rượu giải sầu, lẽ nào chị cảm thấy tôi nên chúc mừng mình thất tình?”
Thanh Loan thấy mình với Thẩm Hạ Lan không hợp bát tự, người phụ nữ này thật sự khiến cô ta không ưa nổi.

Thẩm Hạ Lan lại vô cùng tự nhiên nói: “Cô từng yêu à? Cùng lắm là yêu thầm thôi, không có hồi đáp của chồng tôi thì không được gọi là yêu.”
“Thẩm Hạ Lan!”
Thanh Loan đứng bật dậy thì nghe tiếng bước chân bên ngoài truyền đến, cô ta lập tức cau mày, vô thức đẩy Thẩm Hạ Lan vào gian phòng phía sau rồi đóng cửa lại..

 
Chương 2499: 2499: Chương 2496





“Ai?”
Giọng Thanh Loan lạnh lùng và tức giận.

Thuý nhanh chóng bước vào.

“Công chúa, người của quốc chủ đến rồi.”
Thuý thận trọng liếc nhìn, phát hiện trên bàn có hai chiếc ly thì đột nhiên không còn quan tâm đến lễ nghĩa nữa, bước tới giấu một ly vào ống tay áo.

Thanh Loan thấy vậy thì không khỏi ngợi khen, nhưng đáy mắt lại lướt qua một tia nghi hoặc.

Phương Chính chưa bao giờ đến chỗ cô ta, cũng chẳng quan tâm cô ta bao giờ, sao lại đột nhiên đến đây làm gì?
Lẽ nào ông ta đã phát hiện ra điều gì?
Thanh Loan vô thức nhìn về phòng Thẩm Hạ Lan đang trốn, bất giác bảo: “Tôi ra ngoài xem thế nào, không có sự cho phép của tôi, không ai được phép vào phòng.”

Thuý đã đoán được gì đó nhưng vẫn gật đầu.

Thanh Loan hơi lo lắng, nhưng tình hình hiện tại không cho phép cô ta ở lại đây, nếu Thẩm Hạ Lan xảy ra chuyện ở chỗ cô ta, Diệp Ân Tuấn sẽ nghĩ rằng cô ta cố tình làm vậy.

Đáng ghét!
Quả nhiên người phụ nữ này là khắc tinh của cô ta.

“Tôi nói lại lần nữa, bất cứ ai cũng không được vào, nếu không giết không tha!”
Vẻ nghiêm túc của Thanh Loan khiến Thuý nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, vội vàng hỏi: “Nếu người của quốc chủ nhất quyết xông vào thì sao ạ?”
“Tôi nói rồi, giết không tha!”
Trong mắt Thanh Loan loé lên tia sát ý.

Thuý giật mình.


Công chúa định vạch mặt với quốc chủ sao?
Vì một người đàn ông, có đáng không?
Thuý không biết, nhưng cảm thấy Thanh Loan bây giờ cực kỳ điên cuồng, cũng cực kỳ đáng sợ.

“Thuý, cô nghĩ cho kỹ đi theo tôi hay theo quốc chủ.

Nếu bây giờ cô hối hận thì tôi có thể để cô đi.”
Điều Thanh Loan nhìn thấy nhiều nhất trong những năm qua chính là lòng người, vì vậy sự thay đổi trong ánh mắt của Thuý vừa nãy cũng không thoát khỏi mắt cô ta.

Thuý sững sờ một lúc, cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.

Cô ta lập tức quỳ xuống.

“Công chúa, Thuý sống là người của công chúa, chết là ma của công chúa.”
“Nếu vậy thì lệnh cho người chuyển Trương Vũ xuống tầng hầm, ngoài ra thế thân mà tôi bảo cô chuẩn bị lúc trước có thể dùng được rồi.”
Sau khi Thanh Loan đón Trương Vũ thì sợ Phương Nguyên đến gây phiền phức nên đã sai Thuý tìm thế thân cho mình, thậm chí vì sợ Vu Phong nhìn ra sơ hở nên cô ta đã sai người đánh gãy tay chân của thế thân rồi sai người nối lại, tất cả đều rất thích hợp..

 
Chương 2500: 2500: Chương 2497





“Vâng.”
Thời gian cấp bách, Thuý cũng không thể ra ngoài bèn gọi điện dặn dò.

Thanh Loan như tự nói với chính mình: “Mong rằng Trương Vũ không sao.”
Thẩm Hạ Lan đang trốn trong phòng hơi lo lắng.

Thanh Loan sẽ không vô duyên vô cớ nói những lời này, hơn nữa nghe ý của Thanh Loan thì cô ta đã sớm đề phòng có người đến đưa Trương Vũ đi, về điểm này, cô rất biết ơn cô ta.

Trong khi nói thì người của quốc chủ đã bước vào.

“Bái kiến ngũ công chúa.”
Quan truyền tin nhìn Thanh Loan với ánh mắt cung kính, đây là điều mà Thanh Loan không ngờ tới.

“Quan truyền tin đến chỗ tôi bao nhiêu năm rồi hay là lần đầu? Thuý, rót trà cho quan truyền tin.”

“Ngũ công chúa có lòng, trà thì thôi tôi không uống nữa, hôm nay tôi đến là phụng mệnh của quốc chủ tới xin ngũ công chúa một người.”
Quan truyền tin vào thẳng vấn đề.

“Ồ? Đến cung của ta xin người? Không biết phụ thân muốn thị vệ hay là thị nữ?”
Thanh Loan giả ngốc hỏi.

“Là một thị vệ tên Trương Vũ.”
Nghe thấy tên Trương Vũ, tim Thẩm Hạ Lan lỡ một nhịp.

Quả nhiên là đến vì Trương Vũ.

Cô thấy thật kỳ lạ, Trương Vũ ẩn nấp kỹ như thế, sao bây giờ lại thu hút sự chú ý? Trước đây là Vu Phong bức ép, bây giờ lại đổi thành Phương Chính, rốt cuộc bọn họ muốn tin gì từ Trương Vũ?
Hay là ngay từ đầu Trương Vũ đã bại lộ?
Thẩm Hạ Lan không có thời gian để suy nghĩ kỹ, cô biết ý của Thanh Loan là muốn cô đưa người đi rồi dùng thế thân thế vào.


Nhưng cô có thể đưa Trương Vũ đi đâu?
Lúc này Diệp Ân Tuấn nhảy từ cửa sổ vào khiến Thẩm Hạ Lan giật nảy mình.

“Sao anh lại ở đây?”
Thẩm Hạ Lan dùng khẩu hình hỏi Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn cũng dùng khẩu hình đáp lại: “Về không thấy em đâu nên anh tới, thấy em và Thanh Loan đánh nhau còn uống rượu nên anh không lên tiếng.

Đưa Trương Vũ đi trước rồi tính tiếp.”
“Được.”
Thấy Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan như thấy cứu tinh, cô nhảy ra cửa sổ theo anh.

“Anh Diệp, bên này.”
Cường đã tiếp ứng sẵn ở ngoài, xem ra Thanh Loan thật sự thật lòng với Diệp Ân Tuấn.

Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn đi theo Cường đến chỗ Trương Vũ, lúc này Trương Vũ vẫn đang hôn mê, Cường cõng Trương Vũ lên rồi nói với Diệp Ân Tuấn: “Anh Diệp, trước mắt chỗ đường chủ không còn an toàn nữa, nếu quốc chủ để mắt tới nơi này thì chỉ có thể đưa người đến nơi khác, nhưng bây giờ không có cách nào đưa ra khỏi cung.

Anh Diệp có chỗ nào không?”
Tình thế cấp bách, ban đầu khi tìm thế thân cho Trương Vũ, Thanh Loan đã định chuyển người đến chỗ Phương Nguyên, nhưng lúc này Phương Chính lại đến cung điện của Phương Nguyên, lại đến cung của cô ta đòi người, hiển nhiên đã biết hai anh em họ có quan hệ, cũng nổi lên lòng nghi ngờ, bây giờ đưa người về sợ là sẽ liên luỵ đến Phương Nguyên..

 
Chương 2501: 2501: Chương 2498





Thanh Loan không có tình cảm gì với người anh hai này, nhưng anh ta lại là anh họ của Thẩm Hạ Lan, là người mà Diệp Ân Tuấn quan tâm nên Thanh Loan không thể không quan tâm.

Diệp Ân Tuấn cũng hết đường xoay sở.

Bây giờ ở trong cung anh thật sự bất lực.

Thẩm Hạ Lan thấp giọng nói: “Đi theo em, em biết một nơi có thể giấu người.”
Dù sao Trương Vũ cũng là người của Thẩm Hạ Lan, cô không thể trơ mắt nhìn anh ta xảy ra chuyện.

“Em có chỗ.”
Diệp Ân Tuấn hơi ngạc nhiên.

“Chỗ của lục công chúa Phương Yến Nhi.”
Thẩm Hạ Lan biết Phương Yến Nhi vẫn còn rất nhiều điểm đáng nghi nhưng bây giờ cô không còn lựa chọn nào khác.

Chuyện Thanh Loan có thể nghĩ đến, đương nhiên Thẩm Hạ Lan cũng có thể nghĩ đến, bây giờ mà đưa Trương Vũ về chỗ Phương Nguyên sẽ chỉ bại lộ mối quan hệ giữa Phương Nguyên và Trương Vũ, không chừng Phương Chính và Vu Phong chính vì điều này mới bám mãi Trương Vũ không buông.


Dù sao Phương Nguyên ở nước Z nhiều năm, hơn nữa lại có quan hệ họ hàng với Thẩm Hạ Lan, Trương Vũ lại từng là người của Ám Dạ.

.

Ngôn Tình Sủng
Nghĩ đến đây, tim Thẩm Hạ Lan chợt chùng xuống một chút.

Là cô đã đẩy Trương Vũ vào tình thế nguy hiểm này, cô không thể mặc kệ anh ta, hơn nữa bây giờ anh ta còn đang hôn mê, không biết chuyện gì.

Diệp Ân Tuấn chỉ hơi sững sờ một lát sau đó nói với Cường: “Có đường nào đến chỗ lục công chúa gần hơn không?”
“Có một lối đi bí mật đường chủ dùng để trốn thoát, có lẽ có thể thông đến chỗ của lục công chúa.”
Cường nói nhanh.

Tuy không biết họ mới tới không lâu tại sao lại có qua lại với lục công chúa, nhưng hiện tại cuối cùng cũng vẫn còn chỗ để đi.


“Đi.”
Diệp Ân Tuấn nắm tay Thẩm Hạ Lan, nhanh chóng đi theo sau Cường.

Khi đến phía sau hòn non bộ, Thẩm Hạ Lan mới biết mấy năm nay Thanh Loan đã làm những gì ở nước T.

Càng đi sâu vào lối đi bí mật, Thẩm Hạ Lan càng khâm phục Thanh Loan hơn.

Có thể lặng lẽ xây lối đi thế này trong cung điện không thể chỉ trong mấy năm là hoàn thành, xem ra từ sau khi về cung Thanh Loan đã bắt đầu làm việc này.

Thẩm Hạ Lan vô cùng cảm động trước sự hy sinh cho Diệp Ân Tuấn, gạt đi thân phận tình địch, Thanh Loan thực sự xứng đáng với danh nữ trung hào kiệt.

Trên đường đi, lòng Thẩm Hạ Lan phức tạp, mọi người nhanh chóng đến chỗ Phương Yến Nhi dưới sự dẫn đường của Cường.

Phương Yến Nhi khá ngạc nhiên khi thấy họ tới, nhưng thấy người phía sau thì hiểu ra ngay.

“Tĩnh Hy, chuẩn bị phòng rồi tìm bác sĩ có thể tin tưởng đến đây.”
“Vâng thưa lục công chúa.”
Tĩnh Hy nhanh chóng đi ra ngoài.

“Cảm ơn cô.”
Thẩm Hạ Lan vội vàng cảm ơn..

 
Chương 2502: 2502: Chương 2499





Cường thấy đã đưa được người đến lại sợ bên phía Thanh Loan gặp nguy hiểm nên về trước, mà Diệp Ân Tuấn cũng lo cho sự an nguy của Mặc Vân Thanh, nhưng để Thẩm Hạ Lan ở lại đây anh cũng không yên tâm lắm.

Nhìn ra vẻ khó xử của anh, Thẩm Hạ Lan thấp giọng bảo: “Anh muốn làm gì thì đi làm đi, đừng lo cho em, nếu lục công chúa muốn gây bất lợi cho em thì đã làm lâu rồi.”
“Được, có chuyện gì thì gọi cho anh bất cứ lúc nào, còn nữa, bật định vị lên.”
Diệp Ân Tuấn nhìn vòng tay của Thẩm Hạ Lan, ánh mắt hơi nghiêm nghị.

Bây giờ vì sợ Diệp Ân Tuấn lo lắng nên Thẩm Hạ Lan vẫn nhanh chóng mở vòng tay lên, lúc này anh mới rời đi.

Tình hình của Trương Vũ không tốt lắm, anh ta đã bắt đầu lên cơn sốt.

Vẻ mặt Thẩm Hạ Lan hơi lo lắng, Tĩnh Hy vẫn chưa về, Phương Yến Nhi bèn nhỏ giọng bảo: “Hay là tôi cho người ngoài cung tìm bác sĩ về nhé, chắc cũng phải một lúc nữa Tĩnh Hy mới về.

Không giấu gì cô, mời bác sĩ trong cung còn khó hơn tìm bên ngoài.”
Nghe Phương Yến Nhi nói vậy, Thẩm Hạ Lan hơi khó hiểu.


“Nếu vậy sao cô lại cho người của mình mời bác sĩ đáng tin cậy tới?”
Phương Yến Nhi nhìn xung quanh: “Đương nhiên là để bịt tai che mắt mọi người rồi.”
Thẩm Hạ Lan lập tức hiểu ra Phương Yến Nhi không tin tưởng người xung quanh.

Chẳng lẽ bên cạnh cô ta có có người của quốc chủ?
Nhưng Thẩm Hạ Lan không hỏi ra câu này, dù sao cô cũng không thân với Phương Yến Nhi, bây giờ Trương Vũ sốt cao không giảm, nếu lời cô ta nói là thật thì tình hình của Trương Vũ sẽ đáng lo ngại.

“Mời bác sĩ bên ngoài thì không khiến người khác nghi ngờ à?”
“Không, tôi có cách, hơn nữa trong khoảng mười phút là sẽ tới.”
Lời này của Phương Yến Nhi khiến Thẩm Hạ Lan hơi động lòng.

“Nếu mời bác sĩ trong cung thì mười phút vẫn chưa có à?”
“Nhanh nhất cũng phải hai mươi phút.”

Nếu Phương Yến Nhi đã nói như vậy, Thẩm Hạ Lan cân nhắc ưu và nhược điểm rồi cũng đồng ý.

Không biết Phương Yến Nhi gọi cho ai, sau đó bảo thị nữ chuẩn bị nước nóng vào hầu hạ Trương Vũ.

Trương Vũ dù sốt, thậm chí không tỉnh táo lắm nhưng vẫn liên tục thì thào: “Tôi không sao, tôi sẽ không chết đâu, tôi còn phải về.”
Nếu không ghé sát tai thì sẽ không nghe thấy, nhưng Thẩm Hạ Lan nghe thấy rồi, chẳng những nghe thấy mà lòng càng thêm chua xót.

Chính cô là người đã khiến Trương Vũ phải rời xa quê hương đến đây, hiện giờ còn gặp nguy hiểm đến tính mạng.

“Yên tâm, tôi nhất định sẽ đưa cậu về nhà, nhất định!”
Thẩm Hạ Lan nắm chặt tay Trương Vũ.

Không biết Trương Vũ nghe thấy hay do cảm thấy gì đó, giống như người chết đuối vớ được cọng rơm cứu mạng, nắm chặt tay Thẩm Hạ Lan khiến cô hơi đau, nhưng cô không kêu lên, trong mắt đầy vẻ xót xa.

Phương Yến Nhi thấy vậy thì nhỏ giọng hỏi: “Anh ta là người của cô?”
“Đúng.”
“Cũng chung thành đấy.”
Phương Yến Nhi không hỏi thêm gì nữa mà lui ra, để lại không gian cho Thẩm Hạ Lan..

 
Chương 2503: 2503: Chương 2500





Không có Phương Yến Nhi bên cạnh, Thẩm Hạ Lan cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Khoảng mười phút sau có một loạt tiếng bước chân truyền đến, một người đàn ông tuấn tú cầm hòm thuốc bước vào.

Khi thấy người đàn ông này, Thẩm Hạ Lan cảm thấy quen thuộc khó hiểu.

“Anh chàng đẹp trai, có phải chúng ta từng gặp nhau rồi không?”
Vừa hỏi xong Thẩm Hạ Lan lại cảm thấy mình hỏi như vậy không được thích hợp lắm bèn vội nói: “Xin lỗi, tôi chỉ cảm thấy quen thuộc nên hỏi thôi.

Anh đừng nghĩ nhiều.”
“Cô hy vọng tôi nghĩ nhiều sao?”
Người đàn ông mỉm cười, má lúm đồng tiền đẹp trai khiến người ta như tắm trong gió xuân.

Phương Yến Nhi thấy hai người như vậy thì bật cười hỏi: “Được rồi, cứu người trước đi.”
“Đúng đúng đúng, phiền anh rồi.”
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng nhường chỗ.


Người đàn ông đi tới, đưa tay sờ trán Trương Vũ khẽ cau mày.

“Vết thương trên người anh ta bị viêm nhiễm nên mới sốt, nếu tôi đoán không nhầm thì trong cơ thể anh ta chắc cũng có chứng viêm, không biết đã phải chịu tra tấn nhường nào.

Người của cô à?”
Lời của người đàn ông khiến tim Thẩm Hạ Lan chợt nâng lên, không tự chủ được gật đầu với câu cuối anh ta hỏi: “Đúng, người của tôi, có chữa được không?”
“Người khác có thể không chữa được, nhưng tôi thì có.”
“Vậy nhờ cả vào anh đó.”
Sự quan tâm của Thẩm Hạ Lan dành cho Trương Vũ khiến người đàn ông hơi khựng lại một lúc, sau đó không nói gì nữa, bắt đầu chữa trị.

Phương Yến Nhi không biết đã ra ngoài từ lúc nào, đồng thời còn đóng cửa lại.

Trong phòng chỉ còn lại Thẩm Hạ Lan và người đàn ông với Trương Vũ đang bất tỉnh.

Trong phòng im lặng, Thẩm Hạ Lan vô cùng lo lắng còn người đàn ông trong lòng đã có dự tính, và Trương Vũ thì không biết gì.


Người đàn ông cấp cứu hơn mười phút, cuối cùng Trương Vũ cũng hạ sốt.

“Anh đúng là quá lợi hại, anh ấy hạ sốt rồi.”
Thẩm Hạ Lan sờ trán Trương Vũ thấy nhiệt độ đã ổn định mới thở phào nhẹ nhõm.

Người đàn ông đóng hộp thuốc lại rồi trầm giọng bảo: “Đừng vui mừng quá sớm, tôi chỉ tạm thời tiêu viêm cho anh ta thôi, ngày mai tôi sẽ phái người đến đưa anh ta đi, đón ra ngoài chữa trị chứ nếu ở đây thì dù là thần y cũng không chữa được cho anh ta.”
“Anh có ý gì?”
Thẩm Hạ Lan nghe ra có gì đó không ổn.

Người đàn ông nhìn Thẩm Hạ Lan với ánh mắt phức tạp: “Đây là cung điện, thủ đoạn bẩn thỉu trong cung không phải cô không biết.”.

Đọc thêm nhiều truyện ở [ t rumtruyen.V N ]
“Ý anh là sau khi anh ấy được giải cứu cũng bị tấn công?”
Tim Thẩm Hạ Lan lỡ một nhịp.

Thanh Loan ư?
Nếu như vậy thì cô sẽ không bao giờ tha thứ cho cô ta.

Người đàn ông trầm giọng đáp: “Có lẽ không phải người chăm sóc anh ta gây nên, vết thương trên người anh ta rất dễ thấy nhưng trong người anh ta còn có độc.”
“Trúng độc?”
Thẩm Hạ Lan rất ngạc nhiên..

 
Chương 2504: 2504: Chương 2501





Người đàn ông gật đầu: “Đúng, là loại độc không màu không mùi không vị, truyền qua mùi hương.

Mà mùi hương này chỉ có trong hương trầm ở chỗ nhị vương tử Phương Nguyên, nghe nói mẹ anh ta là thất phu nhân từng dùng, vì nhớ mẹ nên nhị vương tử đã lấy hương trầm ở cung điện thất phu nhân về đốt.

Mà độc tố trong người thị vệ này chính là độc tố sinh ra khi tương trùng với mùi này, không khiến người ta chết ngay mà sẽ lưu lại trong cơ thể, hành hạ cơ thể bệnh nhân, sau đó sẽ lặng lẽ chết đi.”
Nghe anh ta nói vậy, Thẩm Hạ Lan lập tức biết ai là người ra tay với Trương Vũ.

“Là Vu Phong.”
Xem ra anh ta đã biết Trương Vũ là gián điệp ngầm của cô, cũng biết Phương Nguyên và cô có quan hệ nên mới đánh Trương Vũ thành ra thế này sau đó cố ý để Phương Nguyên đưa đi.

Vì hương trầm trong cung Phương Nguyên khiến độc tố trong cơ thể Trương Vũ sản sinh, nhưng họ lại không hề hay biết gì.

Nếu hôm nay không gặp người đàn ông này sợ rằng Trương Vũ sẽ thật sự đoản mệnh.


“Cảm ơn bác sĩ, tôi có thể hỏi tên anh không?”
Thẩm Hạ Lan biết mình hơi thế này rất đường đột, nhưng chuyện này rất quan trọng, cũng liên quan đến tính mạng của Trương Vũ, đương nhiên cô muốn biết.

Anh ta cười trả lời: “Sớm muộn gì cô cũng sẽ biết thôi, hôm nay tôi không nói cho cô nữa.”
Người ta đã nói như vậy Thẩm Hạ Lan cũng không thể ép buộc, chỉ lo lắng hỏi: “Thị vệ của tôi hiện giờ không sao chứ?”
“Phát hiện loại độc này sớm nên cũng không khó giải, vậy nên tôi mới nói muốn đưa anh ta ra ngoài chữa trị, dù sao ở đây nhiều tai mắt, tôi còn chưa giải độc thì người ở đây đã ra tay rồi, đến lúc đó sợ rằng y thuật của tôi có tốt hơn nữa cũng vô dụng.”
Thẩm Hạ Lan nghe người đàn ông nói như vậy cũng biết đây là cách tốt nhất, nhưng cô và anh ta không quen không biết, thật sự có thể tin anh ta sao?
“Tôi có thể tin anh không?”
Thẩm Hạ Lan hỏi thẳng.

Mọi chuyện đều do anh ta tự nói, rốt cuộc Trương Vũ có trúng độc không, ngoài anh ta nói ra Thẩm Hạ Lan cũng không biết, nếu anh ta lừa cô thì chẳng phải Trương Vũ sẽ nguy hiểm sao?
“Cô nghĩ có thể tin được tôi không?”

Người đàn ông cười nhẹ, đôi mắt trong veo như nước khiến người ta cảm thấy ấm áp như gió.

Tim Thẩm Hạ Lan khẽ rung, cảm giác quen thuộc ấy lại xuất hiện.

Cô chắc chắn mình đã gặp người đàn ông này ở đâu đó!
Cảm giác quen thuộc mãnh liệt khiến Thẩm Hạ Lan rất sốc, cô bất giác nói: “Tôi tin anh.”
Khi ba chữ này thốt ra, Thẩm Hạ Lan sững sờ, người đàn ông cũng sững sờ.

Có lẽ anh ta cảm thấy sự tin tưởng của Thẩm Hạ Lan đến quá đột ngột và trực tiếp khiến anh ta hơi bất ngờ.

“Tại sao?”
“Không nói rõ được.

Tôi cứ cảm thấy rằng chúng ta đã gặp nhau ở đâu đó, tôi thấy rất quen thuộc với anh, quen thuộc đến mức tôi cảm thấy rất yên tâm.

Cảm giác này rất kỳ lạ, cũng rất vi diệu, nhưng nó có tồn tại.”
Lời của Thẩm Hạ Lan khiến anh ta lại sững sờ lần nữa, sau đó trong mắt xẹt qua một tia xúc động rồi biến mất..

 
Chương 2505: 2505: Chương 2502





Quen thuộc sao?
Thì ra cô có cảm giác đó với mình.

Người đàn ông mỉm cười rất vui vẻ.

“Yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm với sự tin tưởng của cô.”
“Nếu có thể hôm nay anh hãy đưa anh ấy đi.”
Thẩm Hạ Lan không nỡ rời xa Trương Vũ nhưng cô biết để anh ta ở lại đây cũng vô ích, ngược lại còn làm trì hoãn thời gian điều trị của anh ta.

“Được, cô cũng có thể đến thăm anh ta bất cứ lúc nào, đây là địa chỉ của tôi.”
Người đàn ông đưa địa chỉ và số điện thoại cho Thẩm Hạ Lan, sau đó vỗ tay, Phương Yến Nhi bước vào.

“Tìm hai người đưa anh ta đi.”
Lời của người đàn ông không giống như thái độ của bác sĩ với công chúa mà giống như chủ nhân ra lệnh cho Phương Yến Nhi vậy.


“Được.”
Phương Yến Nhi không có chút không vui nào, lập tức tìm người làm điều đó.

Thẩm Hạ Lan rất nhạy cảm phát hiện ra điều này, nhưng cũng không hỏi kỹ.

Người đàn ông nhìn Thẩm Hạ Lan, cười hỏi: “Không hỏi quan hệ của tôi với cô ấy à?”
“Điều cần biết đương nhiên tôi muốn biết, điều không cần biết, tôi cũng không có hứng.”
Câu trả lời của Thẩm Hạ Lan khiến anh ta đánh giá rất cao.

“Tôi đi trước, gặp lại sau.”
“Tạm biệt.”
Thẩm Hạ Lan nhìn người đàn ông và Trương Vũ đi khỏi chỗ Phương Yến Nhi, lòng lại trở nên nặng trĩu.

Vu Phong sẽ là người đầu tiên cô loại bỏ sau khi tiễn Mặc Vân Thanh đi.

Anh ta nợ cô, nợ nhà họ Diệp, nợ Trương Vũ, cô sẽ đòi lại từng khoản.


Nhưng còn có lý do khác khiến Thẩm Hạ Lan cảm thấy nặng nề.

Vừa nãy người đàn ông nói hương trầm chỉ chỗ Phương Nguyên có, vậy nếu Vu Phong muốn nhắm vào Phương Nguyên chẳng phải Phương Nguyên cũng trúng độc sao?
Còn cả Tiêu Nguyệt nữa!
Tiêu Nguyệt dùng hương trầm bao nhiêu năm, sao Vu Phong lại biết hương trầm này khi tiếp xúc với mùi nào sẽ sinh ra độc tố?
Trừ khi có ai đó đã từng dùng!
Ý nghĩ này khiến Thẩm Hạ Lan run lên.

Hậu cung thật sự quá đáng sợ.

Cô nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi cho Tiêu Nguyệt.

“Dì à, có phải ở nước T dì đã dùng một loại hương trầm không? Hơn nữa còn dùng quanh năm?”
“Sao cháu biết?”
Tiêu Nguyệt hơi ngạc nhiên khi Thẩm Hạ Lan hỏi như vậy.

Sắc mặt Thẩm Hạ Lan hơi trầm xuống.

“Trong người dì có thấy khó chịu chỗ nào không?”.

 
Chương 2506: 2506: Chương 2503





“Không.

Có chuyện gì vậy?”
Tiêu Nguyệt thấy hơi lạ.

Thẩm Hạ Lan kể chuyện hôm nay cho bà.

Tiêu Nguyệt là người của mình, bây giờ lại ở Đế Đô, không thể tiết lộ, hơn nữa Thẩm Hạ Lan còn tin tưởng bà.

Nghe Thẩm Hạ Lan nói xong, sắc mặt Tiêu Nguyệt tái đi rất nhiều.

“Hương trầm này là do sau khi sinh Phương Nguyên xong cơ thể dì đã bị ảnh hưởng rất nhiều, tinh thần không tốt lắm, đêm không ngủ được nên Phương Chính mới tìm người làm loại hương trầm có tác dụng an thần này rồi đốt cho dì.

Mùi hương khá nhẹ, dì rất thích nên luôn dùng, hương này là do bên Phương Chính cung cấp, dì cũng không để ý lắm, bây giờ nghe cháu nói vậy dì cũng thấy có điểm khác thường.”
“Ở đâu ạ?”
Tim Thẩm Hạ Lan chợt vọt lên.

Tiêu Nguyệt hít sâu một hơi, trầm giọng nói: “Sau khi đốt hương hình như dì không còn đến kỳ nữa.


Dì từng khám bác sĩ, họ nói rằng khi sinh con cơ thể dì bị tổn thương dẫn đến việc nội tiết tố bị loạn, sau này lại không kiêng cữ tốt lúc ở cữ, để lại mầm bệnh nên mới như vậy.

Bây giờ xem ra không phải do cơ thể dì mà là liên quan đến hương trầm.”
Quả nhiên!
Thẩm Hạ Lan thầm thở dài, lại hỏi: “Dì à, ngoài điều này ra, dì còn thấy chỗ nào không khoẻ nữa không?”
“Cơ thể rất nặng, đôi khi còn thấy đau xương khớp.”
“Dì à, tốt hơn là dì vẫn nên đi khám đi.

Cháu nghi dì bị trúng độc rồi, hơn nữa bây giờ anh họ cũng đã lấy hương trầm của dì đi, đốt trong cung điện của mình, cháu sợ có người sẽ ra tay với anh ấy.”
Lời này của Thẩm Hạ Lan khiến Tiêu Nguyệt chợt căng thẳng.

“Thằng bé không sao chứ?”
“Cháu không rõ, cháu vẫn chưa tìm được anh ấy.”
Thẩm Hạ Lan rất lo lắng.

Tiêu Nguyệt suy nghĩ một lúc rồi nói nhỏ: “Nếu ở nước T có gặp khó khăn gì, cháu có thể tìm một người.

Cứ nói là cháu gái của Tiêu Nguyệt thì người ấy nhất định sẽ giúp cháu.”

“Ai ạ?”
Lúc này Thẩm Hạ Lan rất cần sự hỗ trợ từ bên ngoài.

Cô ở đây một mình, không ai có thể nhờ được, cảm giác này rất tệ, dù có Thanh Loan nhưng tình cảm của Thanh Loan dành cho Diệp Ân Tuấn khiến cô nhờ cũng không được tiện.

Bây giờ nghe Tiêu Nguyệt nói có thể giới thiệu mạng lưới quan hệ của mình cho cô, Thẩm Hạ Lan đương nhiên sẽ không từ chối.

Tiêu Nguyệt im lặng một lúc mới nhỏ giọng bảo: “Tộc trưởng đời mới của gia tộc Lăng Thị – Lăng Thiên Vũ, là người của mình.”.

ngôn tình hoàn
Nghe xong, Thẩm Hạ Lan ngây người.

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà cái tên này xuất hiện quá nhiều lần.

Diệp Ân Tuấn nói Lăng Thiên Vũ là bạn của Hạ Tử Thu, hoàn toàn có thể tin tưởng.

Thanh Loan nói Lăng Thiên Vũ là khách quý mới mà Phương Chính đang nóng lòng muốn lôi kéo, quyền thế rất mạnh.

Bây giờ đến Tiêu Nguyệt cũng nói Lăng Thiên Vũ là người của bà.

Lăng Thiên Vũ rốt cuộc có thân phận gì?
Tại sao lại khiến người người, nhiều thế lực đổ xô đến như thế?
Thẩm Hạ Lan thật sự muốn gặp người này ngay lập tức..

 
Chương 2507: 2507: Chương 2504





“Hạ Lan, cháu còn đó không?”
Không nghe thấy lời đáp của Thẩm Hạ Lan, Tiêu Nguyệt cho là đã có chuyện chẳng lành, vội hỏi.

“Ồ, cháu đây.”
Thẩm Hạ Lan lập tức hoàn hồn, trả lời: “Dì, rốt cuộc Lăng Thiên Vũ này là ai thế? Đáng tin không? Cháu nghe nói Phương Chính đang lôi kéo anh ta đấy.”
“Cậu ta quản lý tất cả công việc kinh doanh của nhà họ Lăng và đã làm cho nó phát triển tới quy mô toàn thế giới như bây giờ, của cải tích tụ như núi.

Phương Chính vẫn chưa giành được quặng mỏ, quốc khố căng thẳng, nên ông ta đương nhiên hi vọng có người có thể trợ giúp quốc khố.

Vì vậy, lúc này Lăng Thiên Vũ chính là chiếc bánh thơm ngon trong mắt ông ta.

Có điều, Thiên Vũ sẽ tự giải quyết ổn thỏa chuyện này.

Cháu yên tâm đi.”
Nghe Tiêu Nguyệt nói vậy, Thẩm Hạ Lan lại hỏi: “Anh ta kinh doanh cái gì ạ?”

“Y dược.

Thiết bị y học, thuốc y dược, thậm chí còn nghiên cứu thuốc kháng ung thư, cũng như liên quan đến điều trị một số bệnh nan y.

Hiện, con người sợ chết, phàm là có tiền đều hi vọng có thể kéo dài tuổi thọ bản thân, cho nên ngành này rất hot, có điều nếu không có năng lực thì sẽ không làm được.

Thiên Vũ là nghiên cứu sinh hậu tiến sĩ y học, thậm chí còn đang nghiên cứu một đề tài y học, là nhân tài hiếm có.”
Thẩm Hạ Lan hiếm khi nghe thấy Tiêu Nguyệt đánh giá cao một người như vậy, thế mà bây giờ bà toàn dành lời khen cho Lăng Thiên Vũ, khiến Thẩm Hạ Lan có chút không tin.

“Dì, dì tận mắt chứng kiến sao? Không chừng người đàn ông này nuôi nhân tài bên cạnh để khoa trương bản thân mà thôi.”
“Không thể nào.”
Câu trả lời chắc chắn của Tiêu Nguyệt khiến Thẩm Hạ Lan không muốn nói gì nữa, nhưng cô vẫn rất hứng thú và tò mò về Lăng Thiên Vũ này.

“Vâng, dì, cháu cúp máy trước nhé, cháu đi thăm anh họ một chút.”
“Được.


Nếu nó có chuyện gì thì cháu hãy bảo nó đi tìm Thiên Vũ.”
Thẩm Hạ Lan khẽ gật đầu rồi cúp điện thoại.

Vừa về đến nhà, thấy dáng vẻ Thẩm Hạ Lan như có điều suy nghĩ, Phương Yến Nhi khẽ nói: “Có phải cô đang lo cho anh Hai hay không?”
“Ừm.”
Thẩm Hạ Lan biết Phương Yến Nhi là người của Phương Nguyên, nên cũng không giấu diếm gì.

“Tôi và cô cùng đi thăm anh Hai một chút đi.”
“Mình tôi đi thôi, cô cứ ở lại đây đi, ngộ nhỡ người của Phương Chính tới mà cô không ở đây thì sẽ khó ăn khó nói rồi.”
Thẩm Hạ Lan nghĩ đến Thanh Loan cũng bị kiểm tra đột xuất, ai biết Phương Chính này đang giở trò quỷ gì.

Phương Yến Nhi thì lại không nghĩ tới điểm này, nghe Thẩm Hạ Lan nói vậy, không khỏi gật đầu.

“Vậy cô cẩn thận một chút.”
“Được.”
Thẩm Hạ Lan từ mật đạo rời đi, vừa đi vào cung điện của Phương Nguyên thì gặp ngay Phương Nguyên đang định đi ra ngoài tìm bọn họ, nhìn thấy Thẩm Hạ Lan anh ta hết sức lo lắng.

Anh ta một tay kéo Thẩm Hạ Lan đi vào, sau đó bảo Nhiên ra ngoài canh chừng, rồi mới thấp giọng hỏi: “Em không sao chứ?”
“Tôi không sao.”
“Anh ta đâu?”.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom