Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cục Cưng Có Chiêu

Dịch Cục Cưng Có Chiêu
Chương 2428: 2428: Chương 2425





Phương Nguyên không biết trong lòng Thanh Loan đang nghĩ gì, nghe được lời cô ta nói không khỏi có hơi khó chịu.

“Đúng vậy, người giống như chúng ta, nếu không cố gắng cho người ta thấy chúng ta tốt thì sẽ không thể tiếp tục sống sót ở nơi này.”
Thanh Loan có hơi khựng lại.

“Anh Hai tới muốn liên minh với em à? Đây cũng không phải là một ý hay, em không có hứng thú với mục tiêu tranh đoạt của các anh.”
Phương Nguyên cũng không quan tâm mà tìm một chỗ tùy tiện ngồi xuống, sau đó nhìn Thúy bên cạnh, Thanh Loan lập tức hiểu.

“Đi xuống trước đi.”
“Vâng.”
Thúy lui ra ngoài.

Trong phòng khách chỉ còn lại Thanh Loan và Phương Nguyên, Phương Nguyên mới nhìn chằm chằm vào Thanh Loan, hạ giọng nói: “Em Năm, anh Hai không có giao tình gì với em, nên bàn chuyện tình thân ở đây cũng rất nực cười.

Nhưng mà ngoại trừ chỗ của em, anh Hai thực sự không nghĩ ra nơi nào khác.”

“Rốt cuộc anh Hai có chuyện gì? Cứ việc nói thẳng, mặc dù em không có hứng thú với chuyện tranh đoạt của các anh, nhưng mà có thể được thêm một người anh trai yêu thương, dù sao cũng tốt hơn so với bơ vơ lẻ loi rất nhiều.

Em cũng đã uống thuốc của anh Hai rồi không phải sao?”
Thanh Loan tinh nghịch chớp mắt, dáng vẻ hoạt bát lại khiến Phương Nguyên không kịp chuẩn bị.

Anh ta không khỏi ngây ra một lúc, sau đó lập tức nở nụ cười.

“Em Năm sống trong cung này cũng thật an nhàn.”
“Không có chờ mong gì thì đương nhiên sẽ an nhàn một chút.”
Thanh Loan làm cho đáy lòng Phương Nguyên có hơi rung động.

Không có chờ mong gì ư?
Cũng đúng, lúc trước mình cũng không lưu luyến gì nơi đây nên mới rời đi mà.

Bây giờ lại không thể không giãy dụa trong cái vòng xoáy này.


Đáy mắt anh ta chợt lóe lên vẻ cay đắng, Thanh Loan lại nhìn thấy rõ ràng.

Đối với mấy người anh trai này, Thanh Loan không có tình cảm gì, có điều vì có liên quan tới Thẩm Hạ Lan, cô ta mới muốn thân thiết với Phương Nguyên hơn một chút, nên không khỏi nói: “Rốt cuộc anh Hai gặp phải chuyện khó gì?”
“Cũng không có gì, một người thị vệ của anh bị thương nhẹ, nhưng mà anh ta đắc tội với mưu sĩ Vu Phong bên cạnh em ba.

Ở chỗ anh sẽ khó mà bảo toàn được mạng sống, cho nên anh muốn hỏi em Năm có phòng trống ở đây không, anh mượn dùng một chút.”
Phương Nguyên hạ giọng nói, giữa lông mày của Thanh Loan hơi nhíu lại.

“Anh Hai đúng là làm khó em quá.

Mưu sĩ Vu Phong bên cạnh anh ba nghe đâu cả ba cũng phải dùng lễ tiếp đón.

Người đắc tội với anh ta chẳng phải sẽ chết ư? Anh Hai đưa người như vậy tới chỗ em, vì cảm thấy em gái anh sống bình yên quá à?”
Mặc dù Thanh Loan cười, nhưng trong ánh mắt đã mang theo một tia sắc bén.

Lớn lên trong tình cảnh này, không một đứa trẻ nào là kẻ tầm thường, Phương Nguyên vẫn luôn biết.

Em Năm Phương Diên Ly mặc dù không hỏi thế sự, an nhàn tự do, nhưng có thể một thân một mình trong cung, không dựa vào bất cứ thế lực nào mà có thể không gặp khó khăn, thì sao có thể là hạng người vô năng được?
Đây cũng là một trong những nguyên nhân Phương Nguyên tìm tới Phương Diên Ly..

 
Chương 2429: 2429: Chương 2426





“Em Năm, anh Hai thực sự hết cách rồi, người thị vệ này rất quan trọng với anh Hai.”
“Ồ? Quan trọng thế nào mà có thể làm cho anh Hai không tiếc kéo em gái xuống nước cùng.

Nếu em biết uống một bát thuốc cảm của anh Hai sẽ gánh nặng thế này, thì em không uống đâu.”
Phương Diên Ly có chút lạnh lùng.

Ở chỗ này, cho dù cô ta không muốn làm Phương Diên Ly, cũng không thể không làm.

Vì Diệp Ân Tuấn, cũng vì bản thân.

Phương Nguyên nhìn cô ta, thế mà không nhìn thấu được sau cặp mắt lạnh lùng kia là tâm tư cỡ nào.

Anh ta biết tới đây tìm Phương Diên Ly không khác gì bảo hổ lột da.

Dù sao chẳng hiểu gì về cô ta cả, chỉ dựa theo trực giác mà tới.

Không phải không cho người điều tra nội tình của Phương Diên Ly, nhưng đều thất bại, nghe nói Quốc chủ cũng điều tra, mà cũng không hề tra được cái gì.


Kết quả chỉ có hai loại, một là Phương Diên Ly quá đơn giản, không có gì dựa vào, một cái khác chính là bối cảnh của Phương Diên Ly quá hùng hậu, làm cho bọn họ không có chỗ xuống tay.

Một người rời cung bắt đầu từ năm mười tuổi, hơn hai mươi tuổi thì về làm công chúa, không ai dám khinh thường.

Nhưng vì cô ta vẫn luôn an phận làm con rối, không tham dự bất kỳ thế lực nào, cũng sống nhẹ nhõm tự tại thôi.

Bây giờ vết thương của Trương Vũ nghiêm trọng, còn không cứu chữa nữa thì se chết.

Đây là người của Thẩm Hạ Lan, Phương Nguyên cũng không muốn để anh ta chết.

Có điều bây giờ đang trong thời kỳ phong quốc, bên ngoài đang là bão tuyết, muốn đưa Trương Vũ ra ngoài cứu chữa đúng thực là quá khó khăn.

Phương Diên Ly là người duy nhất anh ta nghĩ tới.

Nhưng nếu bây giờ nói ra thân phận của Trương Vũ, Phương Nguyên cũng không dám đảm bảo Phương Diên Ly sẽ không xuống tay với Trương Vũ.


Dù sao anh ta cũng không hiểu Phương Diên Ly.

Phương Nguyên trầm tư một lát, hạ giọng nói: “Em Năm, thực không dám giấu, anh ta là bạn của anh ở nước Z.”
Dù sao anh chị em trong nhà đều tra được anh ta thích đàn ông, dù nói vậy với Phương Diên Ly cũng không có là gì, chỉ ấm ức cho Trương Vũ thôi.

Có điều bây giờ lựa chọn giữa mạng hay ấm ức, Phương Nguyên cũng không lo được Trương Vũ sẽ nghĩ cái gì.

Phương Diên Ly lại sững sờ.

Chuyện của Phương Nguyên và Thành Lâm thì cô ta biết, hoặc có thể nói các anh chị em trong toàn bộ cung điện đều biết.

Cho nên khoảng thời gian trước Phương Nguyên yêu cầu cưới con gái của Nội Các Lão mới không đạt được.

Chỉ vì Tam vương tử nói chuyện này với con gái của Nội Các Lão, đối phương liền sống chết không gả, từ đó Quốc chủ cũng biết chuyện này, lúc ấy còn nổi cáu cực kỳ.

Nhưng mà nghe nói Phương Nguyên tình thâm nghĩ trọng với Thành Lâm, giờ đột nhiên nhảy ra thêm một người đàn ông, rốt cuộc là có thân phận gì? Phương Diên Ly rất tò mò.

“Anh Hai, anh nên biết, những đứa trẻ lớn lên trong gia đình chúng ta không thể có hi vọng xa vời là có bạn bè gì.”
“Anh biết, nhưng anh là em họ xa của Thành Lâm, Thành Lâm và anh ta mới tiếp xúc đã qua đời rồi, anh đã đồng ý với Thành Lâm sẽ chăm sóc cho anh ta thật tốt.

Cho nên hi vọng em Năm giúp anh một tay.”.

 
Chương 2430: 2430: Chương 2427





Bây giờ Phương Nguyên chỉ có thể kéo Trương Vũ vào với Thành Lâm, trong lòng anh ta cực kỳ đắng chát.

Ban đầu chỉ đơn giản là yêu thương, bây giờ người yêu chết rồi còn bị anh ta lợi dụng, Phương Nguyên rất coi thường bản thân, nhưng anh ta có thể làm gì chứ?
Lúc này, anh ta cảm thấy Thành Lâm không còn có lẽ là một chuyện tốt, nếu không đoán chừng anh ấy sẽ giận mình mất.

Sự bi thương lóe lên trong đáy mắt Phương Nguyên không thoát nỗi con mắt của Phương Diên Ly.

Tình cảm của anh Hai với người đàn ông kia cũng làm cho cô ta cảm động.

Tất cả đều ngầm hiểu, biết có lẽ Vu Phong là con riêng của Quốc chủ.

Nhưng Phương Nguyên vì Thành Lâm mà cứ thể tùng xẻo mẹ của Vu Phong, chỉ cần điểm này cũng biết anh ta thật lòng với Thành Lâm.

Bây giờ vì em họ của Thành Lâm mà đi cầu xin cô ta, nghe được vậy, nhưng Phương Diên Ly cứ cảm thấy chuyện không chỉ đơn giản thế.

Có điều cũng không có gì, chỉ cần người còn ở đây, cô ta muốn tra ra điều gì đều có thể tra được.

“Anh Hai có thể dựa vào tâm ý của mình mà sống cũng làm cho người ta hâm mộ.

Nếu như em từ chối thì lại vô tình quá, huống chi em còn uống thuốc của anh Hai.


Được rồi, anh đưa người vào đi.”
Thấy Phương Diên Ly nói vậy, nỗi lòng Phương Nguyên mới lắng xuống được.

Chỉ cần Trương Vũ vào cung điện của Phương Diên Ly, Vu Phong muốn làm gì cũng phải suy nghĩ cân nhắc.

Với cả anh ta có cảm giác, nơi này của Phương Diên Ly mặc dù nhìn rời rạc, nhưng lại như tường đồng vách sắt.

Người khác muốn vào cũng chưa chắc vào được.

“Cảm ơn em Năm.

Anh Hai nợ em một ân tình, sau sẽ mời em ăn lẩu.”
“Được, lời này em nhớ rồi, sau này anh Hai không được quỵt đâu nhé.”
Phương Diên Ly mỉm cười, nụ cười kia tôn quý hào phóng nhưng không mất đi lễ nghĩa.

Phương Nguyên sai người đưa Trường Vũ tới.

Phương Diên Ly tưởng chỉ bị thương ngoài da thôi, bây giờ nhìn dáng vẻ sống dở chết dở của Trương Vũ, vết thương lớn nhỏ khắp người, thậm chí máu còn thấm ướt bộ quần áo, gương mặt bị đánh cho mất đi dáng vẻ ban đầu.

Người như này mà còn sống được đúng là kỳ tích.


Phương Diên Ly đột nhiên thấy hứng thú.

Người đàn ông này rốt cuộc chọc giận Vu Phong cái gì mà bị đối xử tàn nhẫn như vậy!
Phải biết mặc dù Vu Phong tàn bạo, nhưng ở nước T vẫn biết thu bớt tính tình lại, đặc biệt là bây giờ thân phận của anh ta không rõ ràng.

Bây giờ làm việc dưới trướng anh ba, lại không dám ngang ngược quá mức, nhưng nhìn Trương Vũ thế này, hiển nhiên chọc phải điểm cố kỵ gì của Vu Phong.

Đáy mắt Phương Diên Ly xẹt qua một tia trầm tư, sắc mặt cũng tối đi mấy phần.

“Anh Hai, thị vệ này của anh không bị thương nhẹ như anh nói.

Nếu người này chết ở chỗ em, anh sẽ lại trách em mất?”
Phương Nguyên không ngờ Phương Diên Ly sẽ hỏi vấn đề này, không khỏi hơi sửng sốt.

Trách hả?
Sao có thể trách cô được?
Hiện tại Trương Vũ cũng chỉ đang cầm cự hơi thở cuối cùng, không cam lòng cứ vậy mà chết thôi, anh cũng chỉ nể mặt Thẩm Hạ Lan nên mới cố gắng cứu mạng anh ta, thật ra trong lòng Phương Nguyên cũng không chắc chắn anh ta có thể vượt qua được hay không.

“Em Năm nói đùa rồi.

Hiện tại chúng ta đã làm hết khả năng, còn lại chỉ có thể nghe theo ý trời.”
“Vậy là tốt rồi.

Anh Hai đi theo em.”
Phương Diên Ly dẫn Phương Nguyên và Trương Vũ đi đến phòng dành cho khách..

 
Chương 2431: 2431: Chương 2428





Sau khi sắp xếp cho Trương Vũ xong, Phương Diên Ly mới nói nhỏ: “Anh Hai nên rời khỏi chỗ của em thì tốt hơn, anh đến quá lâu sẽ làm cho những người khác nghi ngờ.”
“Được.”
Phương Nguyên nhìn Phương Diên Ly sắp xếp cho Trương Vũ xong xuôi, mới gật đầu rời đi.

Trước khi đi còn nói: “Anh không có bác sĩ nào thích hợp cả, em Năm, em xem…”
“Em sẽ tính chuyện này, anh Hai cứ lo việc của mình đi.”
Phương Diên Ly cũng rất có trách nhiệm.

Sau khi Phương Nguyên rời đi, Phương Diên Ly gọi Thúy, kêu cô ta gọi bác sĩ riêng của cô đến.

“Khám cho anh ta, cố gắng giữ được tính mạng.”
“Vâng, công chúa.”
Sau khi bác sĩ đi vào, Phương Diên Ly lập tức đi ra, cô không có chút hứng thú gì với một tên đàn ông bị đánh đến mặt mũi bầm dập không phân biệt được đâu là mắt mũi miệng.


Sau khi đi ra ngoài, Phương Diên Ly ra dấu tay về phía góc tối, một bóng người nhanh chóng lóe lên rời khỏi cung điện.

Không bao lâu sau, Cường đã đến trước mặt Phương Diên Ly.

“Đường chủ, cô tìm tôi?”
“Điều tra xem tên thị vệ dạo gần đây vừa mới đắc tội với Vu Phong tên họ là gì, có thân phận ra sao?”
Cường hơi sửng sốt, sau đó lại nói: “Tôi biết chuyện này, tên thị vệ kia tên là Trương Vũ, hình như là do Vu Phong dẫn từ nước ngoài về, nghe nói lúc đầu là người của công ty anh Diệp, sau đó bởi vì đắc tội với mợ Thẩm Hạ Lan nên bị anh Diệp đuổi đi, sau đó mới gặp Vu Phong.

Nghe nói chị ruột của tên đó vì mợ Diệp Thẩm Hạ Lan nên mới chết, cho nên trong một cơ hội ngẫu nhiên ám sát Thẩm Hạ Lan nhưng không thành công, bị anh Diệp đánh nát tay chân, quăng ra ngoài tự sinh tự diệt, sau đó bị Vu Phong đem về, trở thành đàn em trung thành và thân cận nhất.

Nhưng hình như lúc trước Vu Phong tiết lộ tin tức quan trọng gì đó, Trương Vũ bị nghi ngờ, cho nên suýt chút nữa đã chết.”
Phương Diên Ly hơi sửng sốt.

Người của Diệp Ân Tuấn.


Thậm chí còn có thù với Thẩm Hạ Lan.

Loại người thế này thật sự chính là quân cờ và con dao tốt nhất đối với cô.

Nhưng xem ra người gài bẫy tên đó chắc chắn là Diệp Ân Tuấn rồi, có lẽ lúc trước đánh gãy tay chân cũng chỉ là giả vờ cho người khác xem.

Cô nhanh chóng vận dụng đầu óc.

“Chuyện tin tức bị lộ ra ngoài có liên quan gì đến phía đại ca Diệp không?”
“Có.”
Nghe Cường trả lời, Phương Diên Ly đã có kết luận.

Nhưng tại sao người của đại ca Diệp lại lăn lộn với Phương Nguyên chứ?
Nghĩ đến vai trò của Thẩm Hạ Lan ở giữa hai người bọn họ, Phương Diên Ly lập tức hiểu ra.

Đại ca Diệp đương nhiên phải quan tâm đến chuyện của anh rể rồi.

Phương Diên Ly hừ lạnh, nói nhỏ: “Có lẽ chuyện Trương Vũ chạy đến chỗ của tôi đã bị lan ra ngoài, thông báo với người của chúng ta, bất cứ ai làm ra động thái gì cũng phải báo cáo ngay cho tôi.”.

 
Chương 2432: 2432: Chương 2429





“Vâng.”
Cường lui ra ngoài.

Phương Diên Ly hoàn toàn không ngờ Trương Vũ là người của Thẩm Hạ Lan, mà lúc trước Diệp Ân Tuấn đã gánh hết tất cả mọi chyện, cho nên người ngoài không biết được mối quan hệ giữa Trương Vũ và Thẩm Hạ Lan, càng không biết Thẩm Hạ Lan đã âm thầm tiếp nhận tổ chức Ám Dạ.

Bên phía Phương Diên Ly sóng gió cuồn cuộn, Thẩm Hạ Lan lại nằm trong khách sạn ngủ say sưa.

Diệp Ân Tuấn buông bỏ chuyện của Thanh Loạn, sau khi quay về nhà nhìn thấy gương mặt ngủ say yên bình của Thẩm Hạ Lan, trong lòng không khỏi dâng lên chút ấm áp.

Anh chờ hơi lạnh trên người tan đi hết mới bò lên giường, chui vào chăn, ôm Thẩm Hạ Lan ngủ.

Đối với anh mà nói, bên ngoài có sóng gió như thế nào cũng chả là gì, anh chỉ muốn được quây quần ấm cúng bên vợ con mà thôi.


Thẩm Hạ Lan ngủ một giấc dậy, nhìn thấy Diệp Ân Tuấn vẫn còn đang ngủ, không khỏi cười cười, sau đó định vươn ngón tay ra nghịch ngợm, lại bị Diệp Ân Tuấn cầm chặt lấy tay.

“Vừa thức dậy là không ngoan ngay, sao nào? Em chưa mệt đúng không?”
Vừa hỏi xong, Thẩm Hạ Lan lập tức đỏ mặt.

“Lưu, manh!”
Diệp Ân Tuấn lại cười đến quyến rũ mê người.

“Anh không lưu mang thì làm sao em thỏa mãn được? Hửm?”
“Biến đi.”
Thẩm Hạ Lan thấy Diệp Ân Tuấn càng ngày càng không biết thẹn, không biết xấu hổ.

Cô đứng dậy vào phòng vệ sinh tắm rửa, lúc đi ra, Diệp Ân Tuấn đã chuẩn bị sẵn quần áo cho cô.


Thẩm Hạ Lan mặc áo lông vào, nhìn bão tuyết ở bên ngoài, nói nhỏ: “Thời tiết thế này chẳng làm ăn gì được cả.”
“Làm được chứ, chẳng hạn như vận động trên giường.”
“Diệp Ân Tuấn! Đầu óc anh có thể nghĩ đến việc khác không hả?”
Thẩm Hạ Lan thật sự cạn lời.

Diệp Ân Tuấn lại cười nói: “Thời tiết thế này thì có nghĩ cái gì cũng uổng công, chỉ có cái này là thực tế nhất.”
“Em không muốn, mệt lắm!”
Thẩm Hạ Lan cũng cảm thấy loại vận động này khá hay ho, nhưng chuyện gì cũng một vừa hai phải, làm thường xuyên quá thì cơ thể thật sự chịu không nổi.

Diệp Ân Tuấn cũng chỉ nói chơi, nghe Thẩm Hạ Lan nói như thế, lập tức ôm lấy vòng eo thon của cô, nhích cằm lại gần hơn, nói nhỏ: “Anh cũng không có nói là làm ngay bây giờ, em căng thẳng như thế làm gì?”
“Một lát nữa cũng không được.”
Thẩm Hạ Lan vô cùng kiêu ngạo phản đối.

“Ừ.”
Diệp Ân Tuấn lập tức bật cười.

Tìm đâu ra cô vợ đáng yêu như thế này chứ?.

 
Chương 2433: 2433: Chương 2430





Nghe thấy tiếng cười của Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan dựa vào lòng anh nói nhỏ: “Muốn đi ra ngoài chơi ném tuyết quá.”
“Chờ bão tuyết ngừng đã.”
“Cũng không biết bây giờ Trương Vũ thế nào rồi?”
Thẩm Hạ Lan còn chưa biết tin Trương Vũ bị thường, chỉ lo lắng bình thường, dù sao cũng là người cô cử ra ngoài.

“Yên tâm đi, không sao đâu.”
“Tại vì Thanh Loan sao?”
Thẩm Hạ Lan đột nhiên nhắc đến Thanh Loan, sắc mặt Diệp Ân Tuấn hơi cứng lại, sau đó mới nói nhỏ: “Hình như em rất tò mò về cô ta thì phải?”
“Đúng vậy, người phụ nữ này chắc chắn rất giỏi, em thật sự rất muốn được mở mang tầm mắt.”
“Chẳng giỏi gì cả, huống chi những người phụ nữ sống ở trong cung đều có lòng dạ không quá trong sáng, em đừng tò mò hứng thú thì tốt hơn.”
Diệp Ân Tuấn theo trực giác mà không muốn cho hai người bọn họ tiếp xúc, tuy biết ý tưởng này rất xa vời, nhưng có thể tiếp xúc chậm đi lúc nào thì hay lúc đó.


Anh biết Thẩm Hạ Lan rất nhạy cảm, mà anh và Thanh Loan cũng đã từng bị tung tin đồn nhảm là sắp đính hôn với nhau, tuy rằng ở đây không có ai biết quá khứ của bọn họ, nhưng Thanh Loan chính là biến số lớn nhất.

Anh còn tưởng rằng mấy năm qua, tình cảm của Thanh Loan dành cho anh đã phai nhạt đi, nhưng cuộc điện thoại cách đây không lâu lại làm Diệp Ân Tuấn biết, tất cả chỉ là do anh ảo tưởng mà thôi.

Thanh Loan có tính tình không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua, cho nên nhất quyết muốn giành lấy anh, cho dù anh có nói trắng ra thì dựa vào tính tình của Thanh Loan, cô ta chưa chắc đã chịu nghe.

Đây là lần đầu tiên Diệp Ân Tuấn cảm thấy hối hận vì đã đưa Thẩm Hạ Lan đến nước T.

“Hạ Lan, anh gọi điện thoại cho Tử Thu đến đón em và cô Mặc rời khỏi nơi này trước có được không?”
Diệp Ân Tuấn đột nhiên nói thế, làm Thẩm Hạ Lan có hơi sửng sốt.

“Tại sao? Không phải chúng ta đã nói sẽ cùng tiến cùng lui với nhau rồi sao? Huống chi Vu Phong và Phương Chính cũng không phải chỉ là kẻ thù cuả một mình anh, em cũng muốn tham dự, rõ ràng lúc trước anh đã đồng ý, tại sao bây giờ lại muốn đuổi em đi?”

Thẩm Hạ Lan đột nhiên tránh khỏi cái ôm của Diệp Ân Tuấn, khó hiểu nhìn anh.

Cô muốn nhìn ra được thứ gì đó từ trên mặt Diệp Ân Tuấn, nhưng phải thất vọng rồi.

Cũng đúng.

Những lúc Diệp Ân Tuấn không muốn để cô nhận ra suy nghĩ của anh thì anh chắc chắn sẽ không để cô nhìn ra sơ hở gì.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy rất thất bại, nhưng vẫn không muốn bỏ cuộc.

“Ân Tuấn, anh phải cho em lý do.”
“Lý do là sau khi anh đến đây, anh mới phát hiện ra chỗ này nguy hiểm hơn anh tưởng tượng rất nhiều, anh sợ anh không bảo vệ em an toàn được, Hạ Lan, em phải biết, đối với anh thì em mới là quan trọng nhất.

Không hoàn thành nhiệm vụ anh có thể chịu đòn nhận tội, nhưng nếu em có sơ suất gì, anh sợ suốt đời này anh cũng không chịu nổi.”
Diệp Ân Tuấn nói thật..

 
Chương 2434: 2434: Chương 2431





Anh vốn tưởng rằng Thanh Loan sẽ trở thành khiên chắn và bến bờ an toàn nhất cho bọn họ, nhưng hiện tại xem ra, tình cảm mà Thanh Loan dành cho anh có khả năng sẽ trở thành vũ khí sắc bén nhất để gây tổn thương cho Thẩm Hạ Lan, Diệp Ân Tuấn không thể không đề phòng.

Anh chưa bao giờ nghĩ đến việc có một ngày anh phải đề phòng Thanh Loan – người mà anh thân thiết như anh em, nhưng bây giờ anh lại nghĩ đến sự ngây thơ của Thẩm Hạ Lan.

Diệp Ân Tuấn không biết có nên nói cho Thẩm Hạ Lan biết về chuyện quá khứ giữa anh và Thanh Loan hay không.

Phụ nữ đều sẽ ghen, huống chi cô ta còn là người phụ nữ mà anh từng muốn cưới, nếu để Thẩm Hạ Lan biết được chuyện này, cô sẽ như thế nào?
Diệp Ân Tuấn không biết, cũng không dám cược.

Càng trân trọng một người thì lại càng cẩn thận, bây giờ anh mới hiểu được những lời này.


Thẩm Hạ Lan không biết Diệp Ân Tuấn nghĩ gì, nghe anh nói như thế, không khỏi cười nắm tay anh.

“Yên tâm đi, em cũng không phải người dễ bị ăn hiếp, cho dù không giúp được gì cho anh thì ít nhất em cũng có thể tự bảo vệ bản thân, anh đừng quên, ở đây cũng có người của em.”
Thẩm Hạ Lan cười tươi, càng làm cho Diệp Ân Tuấn đau lòng hơn.

Người của cô?
Trương Vũ sao?
Chỉ sợ sau vụ tiết lộ tình báo lần trước, Vu Phong đã phát hiện ra, mà hiện tại vẫn không biết được Trương Vũ còn sống hay đã chết.


Diệp Ân Tuấn không nói cho Thẩm Hạ Lan biết việc này, dù sao không nhìn thấy Trương Vũ thì vẫn có hy vọng, mà có đôi khi con người có hy vọng thì tốt hơn.

Đúng lúc này, điện thoại của Diệp Ân Tuấn lại vang lên, nhìn thấy người gọi là Thanh Loan, Diệp Ân Tuấn có hơi xoắn xuýt.

“Sao không nghe đi?”
Diệp Ân Tuấn nhìn thấy Diệp Ân Tuấn do dự thì có hơi tò mò, đi lên nhìn thoáng qua, phát hiện là điện thoại của Thanh Loan, không khỏi cười nói: “Có phải Thanh Loan có chuyện gì muốn nói với chúng ta không? Anh mau nghe máy đi, nói không chừng là tin tức tốt gì đó.”
Diệp Ân Tuấn nhìn dáng vẻ ngây thơ của Thẩm Hạ Lan, trong lòng không khỏi áy náy, tuy anh không làm chuyện gì có lỗi với Thẩm Hạ Lan, nhưng lại cảm thấy vô cùng áp lực và đau lòng.

“Bây giờ đang bão, cho dù có tin tức tốt thì chúng ta cũng không ra ngoài được, có nghe hay không cũng vậy thôi, đúng không?”
“Không thể nói như thé được, ai da, anh rề rà cái gì thế, không lẽ anh còn sợ em hiểu lầm anh và Thanh Loan sao? Hai người có tình nghĩa biết bao năm qua, nếu có cái gì thì cũng đã xảy ra từ lâu rồi, đúng không? Em không keo kiệt đến thế đâu!”
Thẩm Hạ Lan nói xong lại định nhấn nút nghe máy giúp Diệp Ân Tuấn, Diệp Ân Tuấn muốn cản cũng không kịp nữa rồi, anh thầm thở dài trong lòng, cũng không biết nên nói cái gì về cô vợ ngây thơ của anh nữa.

Cái gì mà tình nghĩa nhiều năm qua, nếu có cái gì thì cũng đã xảy ra từ lâu rồi chứ? Rốt cuộc cô có biết tình cảnh hiện tại của cô không vậy?.

 
Chương 2435: 2435: Chương 2432





Để đề phòng Thanh Loan nói ra những lời khiến người khác hiểu lầm, Diệp Ân Tuấn vội vàng mở lời trước: “Thanh Loan, có tin tức tốt gì sao? Vừa lúc chị dâu của cô cũng đang nghe, bây giờ tuyết lớn không thể ra ngoài được, nói ra cho bọn tôi cùng vui.”
Thanh Loan nghe những lời này, có hơi sững sờ.

Anh đang sợ cô nói bậy bạ gì đó trước mặt Thẩm Hạ Lan sao?
Thanh Loan thầm hừ lạnh, cô ước gì Thẩm Hạ Lan không hề hay biết gì kìa, nhưng cô cũng biết điểm giới hạn của Diệp Ân Tuấn ở đâu, nếu đã nói như thế cũng có nghĩa là đang âm thầm cảnh cáo, anh đang vì Thẩm Hạ Lan mà cảnh cáo cô!
Chuyện này làm Thanh Loan rất đau lòng.

Nhưng cô lại vờ như không có việc gì nói: “Ừ, coi như là tin vui đi, lúc nãy anh Hai Phương Nguyên của tôi vừa đến, xem ra chắc đã không bị giam lỏng nữa, cũng không biết Quốc chủ có ý gì, nhưng bây giờ thả anh Hai của tôi ra chắc cũng không phải là chuyện tốt lành.

Tôi biết anh Hai là anh họ của chị dâu, cho nên gọi điện thoại thông báo cho hai người trước, để hai người yên tâm, còn nữa, anh ta đưa một tên thị vệ đến chỗ tôi, tên là Trương Vũ, là người của anh Diệp hả?”
Thẩm Hạ Lan nghe được giọng nói của Trương Vũ, cực kỳ sốt ruột, đang định nói cái gì thì lại bị Diệp Ân Tuấn bụm chặt miệng.


“Là người của tôi, cô chăm sóc anh ta cho tốt, anh ta có ân lớn với tôi.”
Diệp Ân Tuấn nói thế, nhìn Thẩm Hạ Lan trừng mắt nhìn anh lại nói tiếng nào, không khỏi thở dài.

Anh biết anh bị lộ rồi.

Thanh Loan không biết chuyện xảy ra bên phía Diệp Ân Tuấn, nghe Diệp Ân Tuấn nói thế, lập tức vui vẻ.

“Tôi biết ngay lúc trước tên đó bị đánh gãy chân là mưu kế của anh Diệp mà, nếu người này vì kế hoạch của anh Diệp mà có thể đối xử tàn nhẫn với chính mình đến thế, tôi nhất định sẽ cứu anh ta, cứ yên tâm đi.

“Ừ, vậy cảm ơn cô.”
Diệp Ân Tuấn nói xong lập tức cúp máy, hơn nữa đồng thời buông Thẩm Hạ Lan ra.


Thẩm Hạ Lan không ngu, Diệp Ân Tuấn luôn biết điều này, chẳng qua cô rất yên tâm về anh nên mới toát lên vẻ ngây thơ trong sáng, nhưng nếu thật sự xảy ra chyện gì đó, cô vẫn có thể nhanh chóng nhạy cảm mà cảm nhận được.

Nhìn dáng vẻ cưng chiều bất đắc dĩ của Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan từ từ buông bỏ nghi ngờ.

“Nói đi, đã xảy ra chuyện gì?”
Thẩm Hạ Lan ngồi xuống, hơn nữa còn tìm một vài quả khô đến, định vừa ăn quả khô vừa nghe kể chuyện.

Cô như thế này, thật sự không hề giống như một người phụ nữ cảm nhận được chồng sắp ngoại tình.

Diệp Ân Tuấn cưng chiều lắc đầu, cầm máy tách vỏ đến, bắt đầu tách vỏ quả khô cho cô.

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy toàn bộ, nói nhỏ: “Người ta hay nói đàn ông đi ăn “phở” bên ngoài về đều sẽ vô cùng ân cần với vợ, xem ra nói không sai.”
Diệp Ân Tuấn hơi khựng tay lại..

 
Chương 2436: 2436: Chương 2433





“Hạ Lan, lâu lắm rồi anh và Thanh Loan không gặp nhau, lần này đến đây cũng luôn ở cạnh em, bên ngoài còn đang có tuyết to, em cảm thấy anh ngoại tình với cô ta bằng cách nào?”
“Không lẽ ngoại tình trên mặt tinh thần thì không gọi là ngoại tình hả? Anh và Thanh Loan chắc chắn có cái gì đó.”
Thẩm Hạ Lan nói một cách chắc chắn, đôi mắt to xinh đẹp nhìn chằm chằm Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn lập tức đau lòng.

Anh ghét nhất là nhìn thấy cảnh Thẩm Hạ Lan đau buồn.

“Anh và cô ta thật sự không có gì, nếu muốn nói có cái gì thì có lẽ chỉ là một vài tin đồn rằng anh muốn cưới cô ta mà thôi.”
Cho dù là Thẩm Hạ Lan nhạy cảm từ hành động Diệp Ân Tuấn che miệng không cho cô nói Trương Vũ là người của cô, Thẩm Hạ Lan đã phát hiện ra Diệp Ân Tuấn đang bảo vệ cô, bảo vệ Trương Vũ, mà giọng điệu Thanh Loan nói chuyện với Diệp Ân Tuấn lại có một chút tranh công và vui vẻ.


Loại tranh công này không phải là thái độ của cấp dưới đối với cấp trên, cô là phụ nữ, đương nhiên có thể nghe được thái độ yêu thích của Thanh Loan, mà lúc này nghe Diệp Ân Tuấn nói từng có lời đồn anh muốn cưới cô ta, không khỏi hơi đau đớn, sắc mặt cũng tệ đi.

Diệp Ân Tuấn vội vàng nói: “Chuyện không giống như em nghĩ, Hạ Lan, em nghe anh giải thích được không?”
“Được.”
Thẩm Hạ Lan rất tốt với Diệp Ân Tuấn, cũng rất khoan dung, chỉ cần anh chịu nói, Thẩm Hạ Lan sẽ không vội vàng, nhưng cõi lòng phức tạp vẫn có chút khó chịu.

Cô luôn biết người đàn ông của cô rất thành công và xuất sắc, sẽ có rất nhiều người phụ nữ mơ ước, trước kia có Tiểu Thi, có Dư Khinh Hồng, còn có những người phụ nữ khác, sau này cũng sẽ không ít.

Nghĩ đến đây, tâm trạng của Thẩm Hạ Lan lại bình tĩnh hơn nhiều.

Thấy tâm trạng của Thẩm Hạ Lan đã khôi phục, lúc này Diệp Ân Tuấn mới kể lại chuyện giữa anh và Thanh Loan.


Những lời anh nói không có bất cứ thiên vị và đau lòng nào, chỉ là một việc bình thường, cũng làm cho tâm trạng Thẩm Hạ Lan tốt hơn nhiều.

“Cô ta vì cứu anh mà bị thương tử cung? Không thể làm mẹ được?”
“Đúng vậy?”
“Quốc chủ có biết chuyện này không?”
Diệp Ân Tuấn hơi khựng lại, sau đó lại lắc đầu.

“Đã lâu lắm rồi, anh luôn nhờ Ngân Hồ tìm cách chữa trị cho cô ta, đương nhiên sẽ không lan truyền chuyện này ra ngoài, trước kia những người đi theo anh đều là anh em sống chết có nhau, đương nhiên sẽ không làm trái ý anh, hiện tại ngoài trừ anh, em, Tử Thu, Ngân Hồ và Thanh Loan ra, không còn ai biết được chuyện này nữa.”
Thẩm Hạ Lan nghe xong lời Diệp Ân Tuấn nói, bắt đầu suy nghĩ.

Đúng là ân năng như núi.

Cảm giác này rất tệ, nhưng Thẩm Hạ Lan chỉ có thể đối mặt, cô luôn tin rằng dù sao thì xử lý cũng dễ hơn ngăn cản rất nhiều, huống chi tuy Diệp Ân Tuấn cố gắng che giấu, nhưng cô cũng nhận ra được, Diệp Ân Tuấn rất quan tâm đến Thanh Loan..

 
Chương 2437: 2437: Chương 2434





Kiểu quan tâm này không liên quan đến tình cảm trai gái, là một loại bản năng, là kiểu muốn bảo vệ ân nhân, tuy anh không muốn làm Thẩm Hạ Lan đau buồn, nhưng có một vài việc không phải chỉ cần muốn là được.

Thẩm Hạ Lan biết cô gặp được một kẻ địch rất mạnh.

Cô không thể đánh cũng không thể mắng kẻ địch này, thậm chí không thể có bất cứ thái độ khó chịu nào, đơn giản là vì cô ta đã dùng mọi thứ của phụ nữ để cứu Diệp Ân Tuấn, chỉ riêng phần ân tình này cũng đã quá đủ để chia rẽ tình cảm giữa cô và Diệp Ân Tuấn.

Nếu lúc trước Thẩm Hạ Lan muốn được vào cung bao nhiêu thì bây giờ lại càng không muốn bấy nhiêu.

Cuối cùng cô cũng hiểu được vì sao lúc trước Diệp Ân Tuấn lại muốn đưa cô về.

Nếu cô có mặt trong tình cảnh như thế chắc chắn sẽ rất khó xử.


Cho dù Thanh Loan âm thầm làm gì đó với cô, cô cũng không thể nói cho Diệp Ân Tuấn, thậm chí còn phải biểu hiện rằng cô rất rộng lượng, nếu không cô sẽ là người vong ơn, thậm chí liên lụy đến Diệp Ân Tuấn.

Ân tình thật sự có thể đè chết người.

Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn, cô tin Diệp Ân Tuấn, nếu Diệp Ân Tuấn có ý gì với Thanh Loan thì bây giờ cô đã không xuất hiện ở đây rồi, nhưng cô vẫn có hơi bực bội.

“Xin lỗi, Hạ Lan, anh vốn không định để em biết, anh và cô ta không có cái gì hết, cũng sẽ không có cái gì cả, huống chi chúng ta còn có con, anh sẽ không…”
“Em biết anh sẽ không, em chưa bao giờ nghi ngờ anh.”
Thẩm Hạ Lan ngắt lời Diệp Ân Tuấn, cười nói: “Nếu là ân nhân của anh, đương nhiên cũng là ân nhân của em, anh cứ yên tâm đi, chỉ cần cô ta không làm gì quá đáng, em sẽ xem như không hề hay biết gì, cũng sẽ không làm gì cô ta.”
“Anh không có ý này, ý của anh là cho dù lúc nào thì em cũng phải bảo đảm em sẽ không bị thương, không bị ấm ức, cho dù có đụng chạm đến cô ta thì cũng là trách nhiệm của anh.

Những điều anh thiếu cô ta cũng không cần em đi trả.”
Diệp Ân Tuấn nhíu mày.


Anh không nói cho Thẩm Hạ Lan là vì sợ Thẩm Hạ Lan quá tốt bụng, bởi vì ân tình của anh mà làm bản thân phải chịu ấm ức, đến nước T, bọn họ sắp sửa gặp phải rất nhiều nguy hiểm và vất vả, anh không hi vọng trong số đó còn có chuyện là do Thanh Loan mang đến cho Thẩm Hạ Lan.

“Nghe lời anh, cho dù lúc nào thì cũng đừng để bản thân phải chịu ấm ức, biết chưa? Nếu em để bản thân chị ấm ức, bị ăn hiếp, anh cũng không ngại làm một người đan ông vô ơn đâu.”
Thẩm Hạ Lan nghe những lời Diệp Ân Tuấn nói, trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua.

Cô cười ôm Diệp Ân Tuấn, nói nhỏ: “Em đâu có ngốc đến thế?”
“Em luôn rất ngốc, nếu không ngốc thì làm sao có thể yêu một người đang ở trong vòng xoáy âm mưu như anh chứ?”
“Em không cho phép anh nói bản thân như thế.”
Thẩm Hạ Lan vội che miệng Diệp Ân Tuấn lại.

Diệp Ân Tuấn ôm chặt lấy cô, đôi môi nóng rực lập tức hôn lên.

Sau khi nói chuyện này ra, anh lo lắng rất nhiều.

Anh không biết Thanh Loan sẽ làm gì Thẩm Hạ Lan, nhưng anh thật sự sợ Thẩm Hạ Lan vì ân cứu mạng của anh mà ngây ngốc đi nhường nhịn Thanh Loan..

 
Chương 2438: 2438: Chương 2435





Như vậy rất không công bằng với Thẩm Hạ Lan.

Nhưng Diệp Ân Tuấn đã nghĩ quá đơn giản rồi.

Anh và Thẩm Hạ Lan là vợ chồng, vợ chồng là một, Thẩm Hạ Lan đương nhiên sẽ không phá hư ân tình của Diệp Ân Tuấn, thậm chí nếu có cơ hội còn sẽ trả phần ân tình này thay cho Diệp Ân Tuấn, nhưng cô sẽ không nói cho Diệp Ân Tuấn biết những việc này.

Ham muốn của Diệp Ân Tuấn ập đến dữ dội, Thẩm Hạ Lan biết anh đang sợ, đang lo lắng, đang đau lòng, các loại cảm xúc hỗn loạn cùng nhau, cắt không đứt, gỡ càng rối.

Thẩm Hạ Lan nhiệt tình đáp lại, giống như chỉ có làm cách này mới có thể làm Diệp Ân Tuấn yên tâm vậy.

Bên ngoài gió tuyết gào thét, nhưng trong phòng lại ấm áp hòa hợp, cảnh xuân tràn đầy.


Thanh Loan đương nhiên không biết hai vợ chồng bọn họ đã trải qua những gì, sau khi cúp máy lập tức nhếch môi, thậm chí trên mặt còn hiện lên chút ngượng ngùng của người con gái.

Thúy đi theo Thanh Loan lâu như thế, lần đầu tiên nhìn thấy ngũ công chá kiêu ngạo lộ ra dáng vẻ như cô gái mới lớn thé này, không khỏi cười tren chọc: “Công chúa, cô để mắt đến cậu chủ nhà nào sao?”
Thanh Loan hơi khựng lại, sắc mặt cũng nhạt đi.

“Không có, tên thị vệ kia như thế nào rồi?”
“Bác sĩ của chúng ta đã khám rồi, bị thương quá nặng, tuy giữ được tính mạng nhưng nếu muốn tỉnh lại thì còn cần thêm một thời gian, hơn nữa không thể nhúc nhích được.”
Đây là lần đầu tiên Thúy thấy Thanh Loan để ý đến một người đàn ông như thế, không lẽ là vì công chúa thích tên thị vệ kia?
Cũng không đúng, mặt của tên thị vệ kia đã bị đánh sưng vù, không thể nhận ra được.

Thúy đoán mò lung tung, lại nghe được Thanh Loan lạnh lùng nói: “Truyền lệnh của tôi, từ giờ trở đi, bất cứ ai cũng không được phép tiếp cận nơi thị vệ kia dưỡng thương, ai dám vi phạm giết không tha!”
Đây là lần đầu tiên cô bộc lộ tính cách mạnh mẽ của bản thân.


Thúy hơi sửng sốt, lập tức sợ hãi run rẩy nói: “Vậy nếu là Quốc chủ thì sao?”
“Tôi nói là bất cứ kẻ nào, cô không hiểu sao?”
Lúc này Thanh Loan có khí thế rất mạnh mẽ, làm Thanh Loan sợ hãi quỳ xuống đất, toát mồ hôi lạnh.

“Công chúa, Quốc chủ là ba của cô! Cô làm như thế sẽ bị mắng.”
“Chỉ cần ông ta không chọc đến tôi, tôi sẽ không giết ba, nếu ông ta cứ nhất quyết kiếm chuyện với tôi, vậy cũng đừng trách.”
Đáy mắt Thanh Loan lướt qua một chút hung ác và thù hận không thể che giấy được, cô cũng không hề muốn che giấu, để mặc nó bộc lộ ra ngoài.

Cô đã chôn nỗi thù hận kia xuống đáy lòng rất lâu, bây giờ Diệp Ân Tuấn đã đến, cô còn sợ gì nữa, cần phải để ý gì nữa chứ?
Thúy thật sự hoảng sợ.

Cô chưa bao giờ nhìn thấy Thanh Loan như thế này, nhưng cũng biết Thanh Loan đang nắm giữ mạng sống của cô, đương nhiên không dám nói gì, nhưng trán vẫn đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, cơ thể run lên bần bật.

Thanh Loan nhìn cô, đột nhiên cười..

 
Chương 2439: 2439: Chương 2436





“Thúy, tôi nhớ cô còn có một cậu em trai đang học trong trường quý tộc đúng không?”
Thanh Loan vừa nói xong câu này, mặt Thúy lâp tức tái nhợt như tờ giấy.

“Công chúa, em trai của tôi còn nhỏ, không hiểu biết gì cả, tôi bảo đảm sẽ không nói lung tung, thật sự, tôi thề.”
“Căng thẳng như thế làm gì, tôi không có ý gì khác, tuy trường quý tộc cũng không tệ, nhưng dù sao chất lượng dạy học cũng không bằng trong cung, tôi nghe nói gia đình của cô cũng coi như con cháu của người có công huân, hôm nay cô đón em trai cô vào cung học tập đi.

Người bình thường không có cơ hội này đâu.”
Thanh Loan vừa nói xong, Thúy lập tức ngã bệch xuống đất.

Cô rơi nước mắt như mưa, trong lòng vô cùng tuyệt vọng, cô biết nếu cô không nghe theo lời Thanh Loan nói, có khả năng sẽ không bao giờ được nhìn thấy em trai của cô nữa.

Nhìn Thúy tuyệt vọng, trong lòng Thanh Loan lại không có chút gợn sóng nào.

Trước kia cô cũng từng mềm lòng, trước kia cô cũng không phải loại người sẽ dùng bất cứ thủ đoạn như thế này, nhưng cuộc sống đã dạy cho cô những gì chứ? Dạy cho cô có đôi khi muốn sống thì phải dùng chút thủ đoạn.


Nếu so giữa bản thân và nỗi đau khổ tuyệt vọng của người khác, dù sao thì chính mình vẫn là quan trọng nhất.

Hơn nữa Diệp Ân Tuấn ở đây, cô tuyệt đối không cho phép có bất cứ sơ hở gì, nếu không sẽ gây nguy hiểm đến sự an toàn của Diệp Ân Tuấn.

“Bảo Cường đi đi.”
Thanh Loan nói xong đi thẳng vào phòng.

Thúy rưng rưng nước mắt, cũng biết cô không có cơ hội lựa chọn, làm theo đúng mệnh lệnh của Thanh Loan, thật ra nếu nhìn từ một phương diện khác thì em trai đến nơi này học tập cũng tốt, dù sao ngoại trừ người của hoàng gia ra, có rất ít người ngoài có thể vào đây học tập.

Nghĩ thông suốt, Thúy đứng dậy rời đi.

Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan lại ở trong phòng suốt, không hè đi ra ngoài, bão tuyết kéo dài suốt ba ngày, cuối cùng trời cũng trong.

Nhìn mặt trời ấm áp, Thẩm Hạ Lan cảm thấy tâm trạng cũng rộng mở hơn nhiều.


“Cuối cùng thì trời cũng đã đẹp.”
Diệp Ân Tuấn nhìn nụ cười của Thẩm Hạ Lan, cũng khẽ cong khóe môi.

“Ừ, trời đẹp rồi, chúng ta cũng phải vào cung thôi.”
Thẩm Hạ Lan nghe được lời này, hơi nhíu mày.

Cô quên mất trong cung còn có Thanh Loan.

Haizz.

Thẩm Hạ Lan thở dài, biết là dựa theo mức độ si mê Diệp Ân Tuấn của Thanh Loan, chắc là sẽ cử người đến đón bọn họ nhanh thôi.

“Em đi tắm rửa, thay quần áo.”
“Ừ.”
Diệp Ân Tuấn cưng chiều xoa đầu cô.

Thẩm Hạ Lan đi vào phòng tắm sửa soạn, lúc đi ra đã thấy Diệp Ân Tuấn thay quần áo xong, mà Cường lại đang đứng bên cạnh anh, lập tức biết cô đoán không sai..

 
Chương 2440: 2440: Chương 2437





Bão tuyết vừa dừng, Thanh Loan đã vội vàng chạy đến đón, có thể thấy cô nôn nóng muốn gặp Diệp Ân Tuấn đến cỡ nào.

Bị người phụ nữ khác nhớ mong chồng của mình, trong lòng Thẩm Hạ Lan rất khó chịu, rồi lại không thể biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể cười nói: “Cường đến sớm thật.”
“Mợ Diệp nói đùa, tôi chỉ làm theo lệnh, huống chi bão tuyết cũng đã ngừng, hành động điều tra của Quốc chủ sẽ càng thêm chặt chẽ, hai người theo tôi quay về cung thì sẽ an toàn hơn, đường chủ đã sắp xếp xong mọi việc, chỉ chờ hai người đến.

Trong đoạn thời gian này, bởi vì Mặc Vân Thanh mất tích, Phương Chính giống như phát điên cử người tìm kiếm khắp nơi, nhưng bão tuyết lại làm người ta không thể đi ra ngoài, chỉ có thể ráng nhịn xuống, dù sao thời tiết thế này đừng nói là bọn họ không tìm được, cho dù là người đi cứu cũng không thể đánh lại nước T, đây là điều Phương Chính lo lắng.

Cho nên bây giờ bão tuyết vừa hết, Phương Chính lập tức hành động.

Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn biết rất rõ điểm này, Mặc Vân Thanh ở chỗ này cũng không quá an toàn.

“Đi thôi.”

Thẩm Hạ Lan mở lời trước.

Nếu đã đến đây rồi, có một số việc không phải bọn họ muốn làm gì thì làm.

Thẩm Hạ Lan biết, cho dù cô không muốn gặp Thanh Loan đến cỡ nào thì cuối cùng bọn họ vẫn sẽ gặp nhau, hơn nữa còn gặp nhau với thân phận là đồng minh.

Diệp Ân Tuấn nhìn thấy vẻ mặt của Thẩm Hạ Lan, cũng không đoán được Thẩm Hạ Lan đang nghĩ gì, nhưng vẫn vươn tay nắm chặt tay Thẩm Hạ Lan, dịu dàng nói: “Đừng sợ, mọi chuyện có anh lo rồi, nhớ lấy lời anh nói, đừng để bản thân phải chịu ấm ức.”
“Biết rồi.”
Thẩm Hạ Lan cười nhạt, trong lòng lại có hơi buồn.

Không chịu ấm ức sao?
Sau khi biết Thanh Loan là ân nhân cứu mạng của anh, sau khi biết tình cảm của Thanh Loan dành cho anh, Thẩm Hạ Lan biết cô nhất định phải chịu nỗi ấm ức này, nhưng nhìn thấy Diệp Ân Tuấn lo lắng như thế, cô chỉ có thể an ủi anh.


Cường thấy bọn họ đã chuẩn bị xong, lúc này mới đi tìm Mặc Vân Thanh, dẫn ba người ra khỏi khách sạn.

Bởi vì đã hóa trang, ba người không bị chú ý quá nhiều, dù sao một người thương nhân bụng phẹ dẫn theo hai người phụ nữ cũng không phải là chuyện cần phải chú ý đến quá nhiều.

Mấy người Diệp Ân Tuấn và Mặc Vân Thanh lên xe, Cường dẫn theo bọn họ đi thẳng vào trong cung điện ở trung tâm thành phố.

Dọc theo đường đi đều có bảo vệ canh gác nghiêm ngặt, cho dù Cường là người trong cung, vẫn cần phải dừng xe kiểm tra, may mà Thanh Loan đã tính trước những chuyện này, làm một tường kép bên dưới xe, Thẩm Hạ Lan và Mặc Vân Thanh được sắp xếp ngồi vào trong đó, mà Diệp Ân Tuấn lại bám vào sàn xe đi vào cung.

Cung điện Thanh Loan ở gọi là Phượng Minh Cư, ở một góc khá hẻo lánh, đương nhiên không có bao nhiêu người chú ý.

Sau khi Cường đi vào cung đi loanh quanh một lúc, Thẩm Hạ Lan bị xoay vòng vòng đến chóng mặt, lúc nào mới phát hiện xe ngừng lại.

“Anh Diệp, anh đi vào cùng tôi, chúng ta đi từ chỗ này vào, sẽ có người khác đến dẫn mợ Diệp và cô Mặc đến Phượng Minh Cư.

Chỗ này có hai con đường, đàn ông và phụ nữ phải tách ra đi riêng, nếu cứ nhất quyết đi cùng nhau sẽ làm mọi người chú ý đến, đến lúc đó cho dù là đường chủ cũng không thể bảo vệ mọi người được..

 
Chương 2441: 2441: Chương 2438





Thẩm Hạ Lan nghe thấy lời Cường nói, hơi sửng sốt.

Diệp Ân Tuấn có hơi khó chịu.

“Còn có quy định này nữa sao?”
“Là lệnh của Quốc chủ, dù sao những người ở phía sau đều là phu nhân của Quốc chủ, không cho phép đàn ông đến gần.”
Cường vội vàng giải thích.

Diệp Ân Tuấn lại hỏi nhỏ: “Vậy anh liên lạc với Thanh Loan bằng cách nào?”
“Đều do thị nữ Thúy ở bên cạnh đường chủ đến tìm tôi, tôi mới nhận được lệnh đi ra ngoài.”
Cường thành thật nói.

Thẩm Hạ Lan không thể nào tưởng tượng được cô vừa mới tiến cung đã phải tách khỏi Diệp Ân Tuấn.

Đây thật sự là quy định sao? Hay là một chiêu trò của Thanh Loan?

Cô không biết, lại có hơi lo lắng.

Mặc Vân Thanh cầm tay cô, nói nhỏ: “Đừng sợ, cô sẽ bảo vệ cho cháu.”
“Cảm ơn cô Mặc.”
Thẩm Hạ Lan mỉm cười nhìn Mặc Vân Thanh.

Đương nhiên cũng tin tưởng những lời Mặc Vân Thanh nói.

Diệp Ân Tuấn muốn gặp Thẩm Hạ Lan, Cường lập tức kêu người đón Thẩm Hạ Lan và Mặc Vân Thanh ra ngay.

“Cầm lấy cái này, gặp bất cứ chuyện gì cũng có thể liên lạc với anh kịp thời, cũng có thể để anh biết được vị trí của em.

Hạ Lan, nơi này rất nguy hiểm, lúc anh không ở bên em, em nhất định phải chăm sóc bản thân cho tốt.”
Diệp Ân Tuấn đeo vòng tay lên cổ tay của th;.


Chiếc vòng này được làm từ bạch kim, trông rất tinh xảo xinh đẹp, nhưng Thẩm Hạ Lan lại nhạy cảm nhận ra có hai viên kim cường có màu sắc hơi khác biệt nằm lẫn trong khu vực được nạm kim cương, nếu không nhìn kỹ thì không thể nào phát hiện ra được.

Cô thử thử, không ngờ là công tắc.

“Đây là thiết bị định vị sao?”
Thẩm Hạ Lan hiểu ra.

Diệp Ân Tuấn gật đầu, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.

“Anh vốn không định đưa cho em sớm như thế, là do anh tính toán không cẩn thận, lại không biết còn có con đường nam nữ cần phải tách ra.

Nói thật, anh không muốn tách khỏi em, nhưng mà anh càng không muốn bọn em bị bại lộ.

Hạ Lan, ngoan, từ giờ trở đi phải mở nó, anh cố ý làm riêng cho em, không bị bất cứ tín hiệu nào quấy nhiễu, cũng sẽ không bị phát hiện, bên trên còn có hệ thống chống xâm lấn, sẽ bảo vệ định vị của em.

Cho dù gặp được bất cứ chuyện gì, chỉ cần em cảm thấy nguy hiểm thì phải nhanh chóng gửi định vị và tín hiệu cầu cứu cho anh ngay, có biết chưa? Cho dù anh đang ở đâu thì anh cũng sẽ nhanh chóng chạy đến cứu em.”
Diệp Ân Tuấn rất lo lắng.

Nơi này là đầm rồng hang hổ, vốn còn tưởng có Thanh Loan là nội ứng, nhưng hiện tại xem ra Thanh Loan cũng không có ý tốt gì với Thẩm Hạ Lan, điều này là Diệp Ân Tuấn rất lo lắng..

 
Chương 2442: 2442: Chương 2439





Anh đương nhiên sẽ liều mạng bảo vệ tính mạng của Thanh Loan, nhưng Diệp Ân Tuấn không dám tưởng tượng Thẩm Hạ Lan sẽ như thế nào, thậm chí không biết Thanh Loan có thừa cơ hội này mà lợi dụng quan hệ và địa hình để gài bẫy hãm hại Thẩm Hạ Lan hay không.

Đây là điều anh lo lắng, lúc này lại không thể nói tỉ mỉ với Thẩm Hạ Lan.

Lúc trước Thanh Loan lại không hề tiết lộ cho anh biết tin tức ở trong cung nam nữ cần phải tách ra đi riêng, trong lòng Diệp Ân Tuấn đã hơi tức giận, nếu Thẩm Hạ Lan có chuyện gì, Diệp Ân Tuấn thật sự không dám tưởng tượng.

Hình như Thẩm Hạ Lan cũng biết Diệp Ân Tuấn đang lo lắng cái gì, cô vội vàng đeo vòng tay lên, sau đó mở trang bị ra, lúc này mới cười nói: “Yên tâm đi, em sợ chết lắm, chỉ cần có vấn đề em nhất định sẽ tìm anh.”
“Lát nữa gặp lại.”
“Được.”

Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn nhìn nhau gật đầu, Diệp Ân Tuấn lại nhìn Mặc Vân Thanh.

“Yên tâm đi, cô sẽ chăm sóc cho cô ấy.”
Mặc Vân Thanh cũng hiểu rõ ý tứ trong ánh mắt của Diệp Ân Tuấn, không chờ anh nói gì đã mở lời trước.

“Cảm ơn cô.”
Diệp Ân Tuấn xoay người cùng Cường đi khỏi nơi này.

Mặc Vân Thanh nhìn theo bóng dáng bọn họ rời đi, cảm thán nói: “Tình nghĩa như thế nhưng lại cứ có người mơ ước hạnh phúc không thuộc về mình, cháu nói xem có phải rất đáng buồn không?”
Thẩm Hạ Lan hơi sửng sốt, không biết phải trả lời như thế này, dù sao ở bên phía Mặc Vân Thanh, Hoắc Chấn Ninh và Tiêu Nguyệt thật lòng yêu nhau, mà Mặc Vân Thanh lại yêu Hoắc Chấn Ninh sâu sắc, cái này có tính là mơ ước hạnh phúc không thuộc về mình không?

Thẩm Hạ Lan ngó lơ câu hỏi này, khẽ hỏi: “Cô, cô đoán xem bao giờ mới có người đến đón chúng ta?”
“Cháu tưởng cái cô Thanh Loan kia sẽ cử người đến đón chúng ta thật sao? Có lẽ nói không chừng người đến đây sẽ lấy mạng chúng ta nữa kìa.”
Mặc Vân Thanh cười lạnh, lời nói ra lại giống hệt những gì Thẩm Hạ Lan đang suy nghĩ, nhưng cô vẫn cười nói: “Không thể nào, Thanh Loan là người của Ân Tuấn, đương nhiên sẽ không làm cháu có việc gì.”
“Bé ngốc à, vậy chúng ta cứ cá cược thử xem.”
Mặc Vân Thanh nhìn đôi mắt trong suốt của Thẩm Hạ Lan, khẽ thở dài.

“Cháu không thèm cược với cô đâu, cô lớn hơn cháu nhiều như thế, kinh nghiệm phong phú, lời cô nói chắc chắn là bẫy, cháu sẽ không sụp hố đâu.”
Thẩm Hạ Lan cười nói, lập tức làm Mặc Vân Thanh cười khẽ.

“Bé hồ ly.”
Nghe Mặc Vân Thanh đánh giá, Thẩm Hạ Lan cũng không phản bác gì, lúc hai người đang định nói gì đó, đột nhiên một loạt tiếng bước chân hỗn loạn nhanh chóng chạy về phía bọn họ, Thẩm Hạ Lan và Mặc Vân Thanh lập tức nghiêm mặt lại..

 
Chương 2443: 2443: Chương 2440





“Nghe tiếng thì không chỉ có hai người, mà hình như tới mười mấy người, liệu có phải là người mà đường chủ Thanh Loan để lại để đón chúng ta không? Nếu đúng là thế thì cảnh tượng này cũng đủ lớn rồi đấy.”
Đã đến giờ này rồi mà Mặc Vân Thanh vẫn còn nói đùa.

Nhưng sắc mặt Thẩm Hạ Lan lại trở nên thâm trầm.

Mặc Vân Thanh nhìn cô khẽ nói: “Hay là cháu gọi cho Diệp Ân Tuấn thử xem? Có lẽ giờ cậu ấy cũng mới rời đi thôi, chắc sẽ quay về kịp.”
Thẩm Hạ Lan nhìn đồng hồ thông minh trên cổ tay, rồi khẽ lắc đầu nói: “Không cần đâu ạ, nếu anh ấy quay lại nói không chừng sẽ toàn quân bị diệt.

Cháu không muốn cả cháu và anh ấy đều bị chôn vùi ở đây.”
“Vậy cháu định chôn vùi mình à? Cháu phải biết rằng phụ nữ đố kỵ là đáng sợ nhất, lỡ Thanh Loan đó không muốn giết cháu, mà chỉ giày vò cháu thì sao?”
“Có lẽ cô ta không phải là người như thế.”
Giọng điệu của Thẩm Hạ Lan rất chắc chắn, làm Mặc Vân Thanh không khỏi ngạc nhiên.


“Cháu có ấn tượng rất tốt với tình địch của cháu.”
Thẩm Hạ Lan hơi gượng cười.

Quả thật, ngoài chuyện cô ta thích Diệp Ân Tuấn, thì Thẩm Hạ Lan rất khâm phục và thích cô gái Thanh Loan này, cho dù hai người có lập trường khác nhau.

Mặc dù chưa từng gặp mặt, nhưng Thẩm Hạ Lan luôn cảm thấy, nếu Thanh Loan muốn trừ khử mình, ắt sẽ nhanh gọn dứt khoát, chứ không bao giờ làm ra chuyện giày vò cô.

Mà cô ta sẽ cho cô được thoải mái.

Cảm giác này tới rất đột ngột nhanh chóng, nhưng Thẩm Hạ Lan lại cực kỳ tin tưởng.


Từ lời miêu tả của Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan có thể nhìn ra tính cách của Thanh Loan, yêu hận rõ ràng, sòng phẳng dứt khoát, chẳng thua kém gì đàn ông.

Người như vậy phải trở thành trợ thủ của Diệp Ân Tuấn, chứ không phải là kẻ địch.

Thẩm Hạ Lan nghĩ tới nghĩ lui, nhưng Mặc Vân Thanh lại không hiểu, nên khẽ hỏi: “Vậy giờ cháu thử xem phải làm thế nào? Hình như người đối diện ngày càng tới gần chúng ta.”
Tình huống đã buộc Thẩm Hạ Lan phải suy nghĩ nhiều, cô túm lấy tay Mặc Vân Thanh khẽ nói: “Cô hãy đi theo cháu.”
“Cháu hiểu rõ nơi này?”
Thẩm Hạ Lan không nói gì, mà nhanh chóng dẫn Mặc Vân Thanh đi trốn.

Chỗ hai người trốn rất kín đáo, cho dù là Mặc Vân Thanh cũng không ngờ tới.

“Coi như cháu lợi hại, sao cháu biết ở đây có thùng rác?”
Trước đây Mặc Vân Thanh là người phụ nữ rất cầu kỳ, nhưng bị giam cầm nhiều năm như vậy, dù cầu kỳ đến đâu cũng không quan trọng bằng mạng sống, nên lúc Thẩm Hạ Lan kéo bà trốn vào thùng rác, Mặc Vân Thanh chẳng hề do dự.

Thẩm Hạ Lan khẽ đáp: “Lúc xuống xe cháu đã quan sát xung quanh, rồi phát hiện ra ở đây rất trống trải, chỉ có một nơi duy nhất có thể trốn là thùng rác này, ai ngờ giờ này lại khá ít rác.”.

 
Chương 2444: 2444: Chương 2441





“Cháu giỏi đấy, vừa xuống xe đã quan sát rồi, mới đầu cháu đã duy trì lòng cảnh giác, không tin Thanh Loan kia rồi đúng không? Nhưng chẳng phải trước đó cháu rất thích cô ta à?”
Mặc Vân Thanh vẫn còn nhớ Thẩm Hạ Lan đánh giá rất cao về Thanh Loan, nhưng không hiểu tại sao lại đột ngột thay đổi thái độ, chẳng lẽ trong ba ngày nay đã xảy ra chuyện gì mà bà không biết?.

Ngôn Tình Sắc
Thẩm Hạ Lan quan sát người bên ngoài, khẽ đáp: “Cô, sao cô nhìn ra Thanh Loan có ý với Ân Tuấn?”
Nếu Mặc Vân Thanh không nói rõ chuyện này với cô, thì cô sẽ không bao giờ nghĩ tới chuyện này, nhưng hình như từ đầu bà đã biết rồi, nên mỗi câu nói đều suy nghĩ cho cô, khiến Thẩm Hạ Lan không khỏi cảm thán.

Mặc Vân Thanh khẽ nói: “Thanh Loan này biểu hiện rất rõ ràng, chỉ là cháu không nhận ra mà thôi, mới đầu lúc Diệp Ân Tuấn yêu cầu cô ta bảo vệ cô, thì cô đã nhận ra tình cảm mà cô ta dành cho Diệp Ân Tuấn hơi khác thường.

Nếu thật sự chỉ là thuộc hạ, thì sẽ vì các anh em mà nhất quyết không chịu giữ cô lại.

Nhưng lúc cô ta đối mặt với Diệp Ân Tuấn lại thỏa hiệp, thậm chí còn mạo hiểm như vậy để đón chúng ta vào cung.


Một là một lòng một dạ, hai là có ý đồ khác.

Từ tên Cường bên cạnh cô ta có thể nhìn ra cô ta quản người rất nghiêm khắc, khiến người ta cam tâm tình nguyện chết vì cô ta, nếu vậy thì việc đưa chúng ta rời đi cũng không có gì khó khăn.

Lúc đó bão tuyết mới bắt đầu, nếu bên ngoài có người kết hợp, thì cô ta đưa chúng ta đi vẫn có khả năng rất cao, nhưng cô ta không làm thế, mà ngược lại đón chúng ta vào vòng nguy hiểm, vậy thì chỉ có một khả năng là cô ta mượn đao giết người.”
Nghe Mặc Vân Thanh nói thế, Thẩm Hạ Lan liền thở dài nói: “Cô, tại sao trước đó cô không nói?”
“Thanh Loan đó là người mà Diệp Ân Tuấn tin tưởng nhất, nếu một người ngoài như cô nói ra những chuyện này, chẳng phải hơi vớ vẩn à? Cô vẫn chưa sống đủ mà.”
Mấy năm nay Mặc Vân Thanh đã nhìn rõ nóng lạnh tình người, nếu không phải vì Thẩm Hạ Lan là cháu gái của Hoắc Chấn Ninh, có lẽ bà sẽ không nói ra những lời này với cô.

Thẩm Hạ Lan luôn cho rằng mình đã có nhiều kinh nghiệm, có lẽ sẽ nhìn thấu rất nhiều thứ, ai ngờ về kinh nghiệm đời người cô vẫn không bằng Mặc Vân Thanh.

“Nhưng nếu những gì cô nói là đúng, vậy thì tại sao Ân Tuấn lại không đoán ra?”

“Bởi vì đối phương là thuộc hạ mà Diệp Ân Tuấn tin tưởng nhất, hoặc là anh em sống chết, nên cậu ấy hoàn toàn không nghĩ tới vấn đề này.”
Mặc Vân Thanh đã đoán trúng tám chín mươi phần trăm.

Thẩm Hạ Lan khẽ gật đầu nói: “Đúng vậy, cô ta từng cứu mạng Ân Tuấn.”
“Hóa ra là thế.”
Hai người vừa dứt lời, thì mấy tiếng bước chân kia đã đi tới trước mặt, nên bọn họ đành phải im lặng.

Qua khe hở, Thẩm Hạ Lan nhìn thấy hai cặp thị vệ, có lẽ là người phụ trách an ninh, bọn họ liếc nhìn nhau, rồi nhanh chóng chia ra hai bên đường.

Xem ra bọn họ không tới giết hai người, nhưng cũng không phải tới đón bọn họ.

Để chứng minh suy đoán của mình, Thẩm Hạ Lan khẽ nói: “Cô, chúng ta ở đây thêm lúc nữa được không?”
“Cô thì không thành vấn đề.”
Mặc Vân Thanh rất thích nghi trong mọi hoàn cảnh.

Thẩm Hạ Lan tắt nguồn đồng hồ thông minh, khiến Mặc Vân Thanh hơi sửng sốt..

 
Chương 2445: 2445: Chương 2442





“Cháu định một mình mạo hiểm, không muốn Diệp Ân Tuấn tham dự vào, đúng không?”
“Cháu tin chắc rằng giữa cháu và Thanh Loan, Diệp Ân Tuấn sẽ chọn cháu, nhưng cũng chính vì thế, cháu mới không thể để cho anh trở mặt với Thanh Loan.

Chỉ cần cháu còn chưa tìm thấy, thì cô ta và anh ấy sẽ không đối đầu nhau, thậm chí là hơi nhớ nhung, nhưng nếu biết được vị trí chính xác của cháu, thì cháu sợ Thanh Loan sẽ ra tay với anh ấy.”
Đây mới là điều khiến Thẩm Hạ Lan lo lắng.

Cô biết rất rõ tình cảm mà Diệp Ân Tuấn dành cho cô, nếu cô luôn bật định vị, để anh biết được vị trí của cô, chắc chắn anh sẽ dò hỏi nguyên nhân với Thanh Loan, đến lúc đó nếu cô ta thừa nhận muốn khiến cô chết, rất có thể Diệp Ân Tuấn sẽ liều mạng mà cắt đứt quan hệ với cô ta.

Đó không phải là cảnh tượng Thẩm Hạ Lan muốn nhìn thấy.

Mặc Vân Thanh hơi ngẩn người, khó hiểu nhìn Thẩm Hạ Lan.


“Nhưng cháu làm vậy cho thời gian để Diệp Ân Tuấn tiếp xúc với Thanh Loan, cháu có biết, cháu đang tạo cơ hội cho tình địch của mình không?”
“Cháu tin anh ấy.”
Cô nói rất hùng hồn, hơn nữa còn tràn đầy tự tin.

Lần đầu tiên Mặc Vân Thanh quan sát tỉ mỉ Thẩm Hạ Lan, nhìn cô gái xinh đẹp, mà bà vốn cho rằng cô là người mềm yếu lúc nào cũng tỏa ra ánh hào quang này, khiến bà không khỏi nhớ tới một người phụ nữ khác.

Tiêu Nguyệt!
Bà nhớ sau khi Hoắc Chấn Ninh mất tích, bà đã gặp Tiêu Nguyệt, lúc đó bà hận bà ta đã hại Hoắc Chấn Ninh, ước gì không thể giết bà ta, nhưng Tiêu Nguyệt lại cứu bà, hơn nữa còn nói cho bà biết, bà ta tin Hoắc Chấn Ninh, dù bao nhiêu năm bà ta cũng đợi, vì trong tim bà ta chỉ có ông ta.

Lúc đó, vẻ mặt Tiêu Nguyệt giống hệt Thẩm Hạ Lan.

Mặc Vân Thanh không biết rốt cuộc là tình cảm thế nào mới khiến hai bên tin tưởng tuyệt đối như thế, khiến một người phụ nữ vẫn tin chắc rằng nửa kia sẽ không phản bội, thỏa hiệp, thậm chí là không bán linh hồn của mình để được sống trong tình huống éo le.


Sự thật chứng minh, Tiêu Nguyệt đã làm đúng.

Giờ Hoắc Chấn Ninh vẫn còn sống, mà Phương Chính cũng không biết được những bí mật mà ông kiên trì không nói ra.

Bà có thể tưởng tượng được nỗi đau khổ, mà Hoắc Chấn Ninh đã phải chịu đựng trong mấy năm qua, nhưng ông vẫn bảo vệ thành công thứ mà ông muốn bảo vệ.

Vậy chẳng phải cũng là vì Hoắc Chấn Ninh yêu Tiêu Nguyệt à?
Đáy lòng Mặc Vân Thanh hơi đau nhói.

Bà nhận ra dù là người nhà họ Hoắc hay người nhà họ Tiêu cũng đều có độc.

Thẩm Hạ Lan không nghe thấy câu trả lời của Mặc Vân Thanh, thì không nói gì nữa, mà nhìn ra bên ngoài khẽ nói: “Nếu Thanh Loan thật sự phái người tới đón chúng ta, thì giờ đã gần đến rồi.”
“Cháu vẫn còn ảo tưởng à?”
Mặc Vân Thanh cười khẩy, nhưng lại nghe thấy tiếng bước chân vọng vào từ bên ngoài, nghe tiếng có lẽ là một người..

 
Chương 2446: 2446: Chương 2443





Bà nhất thời sửng sốt.

Thẩm Hạ Lan luôn nhìn chằm chằm ra bên ngoài, cô nhìn thấy một hầu gái lén la lén lút đi tới bên này quan sát xung quanh, như đang tìm kiếm, hoặc đợi người nào đó.

Chẳng lẽ là người mà Thanh Loan phái tới để đón bọn họ?
Thẩm Hạ Lan thầm nghĩ, nhưng một nam thị vệ đã nhanh chóng chạy tới trước mặt, lúc nhìn thấy người phụ nữ thì khẽ hỏi: “Thúy, công chúa có căn dặn gì không?”
“Công chúa bảo anh tìm kiếm hai người phụ nữ, bọn họ không phải là người trong cung, mà chỉ mới vào cung, nếu tìm thấy thì giết ngay, rồi ném vào cung điện của Vu Phong.”
Thúy nói rất nhỏ, nhưng vì cách thùng rác rất gần, nên Thẩm Hạ Lan và Mặc Vân Thanh đều nghe thấy rất rõ.

Hay cho mánh khóe mượn đao giết người.

Xem ra cuối cùng cô đã đoán sai, Thanh Loan vẫn hy vọng cô chết đi.

Mặc Vân Thanh nói đúng, cô ta đã tính toán thời gian thị vệ đi tuần ở đây, nên đã sớm đưa Diệp Ân Tuấn đi, để lại cô và Mặc Vân Thanh ở đây chờ đợi, nếu bị thị vệ tuần tra phát hiện, vậy thì bọn họ sẽ lấy thân phận kẻ xâm nhập để bắt hai người lại, thậm chí là giết tại chỗ, còn nếu hai người vẫn còn sống, thì Thúy sẽ sai người đàn ông trước mặt tới giải quyết hai người.


Cả người Thẩm Hạ Lan hơi lạnh lẽo.

Cô hơi tức giận về Thanh Loan – người mình chưa từng gặp mặt, nhưng đã nảy sinh ý định giết mình, hơn nữa cô cũng biết giờ không phải lúc tức giận.

Người đàn ông nhìn xung quanh, khẽ nói: “Ở đây vô cùng trống trải, bọn họ có thể chạy đi đâu chứ? Có khi nào bọn họ bị đội thị vệ dẫn đi rồi không?”
“Không đâu, tôi mới nhìn thấy đội thị vệ đi qua con đường này, nhưng ở đây không có ai, có lẽ bọn họ đã trốn rồi.

Công chúa bảo nhất định phải trừ khử bọn họ trước khi bị người khác phát hiện.”
Thúy lạnh lùng nói.

Thẩm Hạ Lan khẽ híp mắt.

Cũng may lúc nãy cô đã trốn ở đây, nhưng có thể thấy cô đã đoán đúng.


Thanh Loan ơi là Thanh Loan, cô thật khiến người khác vừa vui mừng lại vừa ưu phiền.

“Trước khi đội tuần tra kế tiếp tới, chúng ta phải tranh thủ lục soát xung quanh, nói không chừng bọn họ đang ở gần đây thôi, không được để bọn họ biết kế hoạch của chúng ta, mà phải âm thầm giết chết bọn họ.”
Câu nói của Thúy khiến mắt Thẩm Hạ Lan trở nên lạnh lẽo, còn Mặc Vân Thanh thì càng sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

Người đàn ông và Thúy nhanh chóng tìm kiếm.

Lúc bọn họ đến gần thùng rác, tim Thẩm Hạ Lan và Mặc Vân Thanh đều như vọt lên tận cổ họng.

Cũng may bọn họ hoàn toàn không nghĩ đến chuyện này.

Bọn họ tìm kiếm mọi ngóc ngách ở đây, nhưng không tìm thấy.

Mắt thấy đội tuần tra kế tiếp sắp đi tới, Thúy khẽ nói: “Tôi sẽ quay về men theo con đường này để xem thử, đây là đường dành riêng cho phụ nữ, nói không chừng bọn họ đã men theo con đường này tiến về phía trước.

Công chúa nói rồi, bọn họ không quen thuộc nơi này, nếu xông loạn vào bất kỳ cung điện nào thì chúng ta cứ bảo không quen biết bọn họ, nhưng để tránh gây rắc rối thì vẫn phải mau chóng ra tay.”.

 
Chương 2447: 2447: Chương 2444





“Được.

Tôi cũng men theo đường đàn ông để tìm kiếm thử xem, nói không chừng bọn họ theo sau đám người của Cường đi vào cũng nên.”
Hai người bàn bạc xong thì bắt đầu tách ra mỗi người một ngả.

Giờ tim của Thẩm Hạ Lan và Mặc Vân Thanh mới thả lỏng được đôi chút.

“Nguy hiểm quá! Xem ra Thanh Loan này đã chuẩn bị ổn thỏa rồi, cô nói rồi mà, phụ nữ sống trong cung đều có lòng dạ ác độc, một đứa ngốc nghếch ngọt ngào như cháu không thể sánh kịp đâu.

Cháu nói thử xem nếu ban đầu cháu nghe lời Diệp Ân Tuấn quay về, có phải cháu sẽ không đối mặt với mối nguy hiểm này?”
Mặc Vân Thanh vẫn còn sợ hãi.


Thanh Loan có thể đứng ngoài cuộc trong biến cố cung đình quỷ dị, thì bản thân cô ta không phải là người phụ nữ đơn giản, nhưng thấy dáng vẻ ngốc nghếch ngọt ngào của Thẩm Hạ Lan, Mặc Vân Thanh không khỏi lo lắng.

Nhưng Thẩm Hạ Lan lại cười nói: “Nếu cháu không tới đây một chuyến, thì làm sao biết được nhiều chuyện vui như vậy.”
“Vui? Cô thấy cháu bị dọa đến phát ngốc rồi đấy? Chuyện này vui ở chỗ nào? Giờ cháu mau nói thử xem chúng ta phải làm thế nào? Chúng ta không thể ở mãi trong thùng rác này được? Nếu lát nữa có người tới đổ rác, thì chúng ta sẽ bị phát hiện, đến lúc đó nói không chừng kết cục sẽ càng thảm hơn.”
Mặc Vân Thanh nhìn dáng vẻ bình tĩnh Thẩm Hạ Lan, không biết cô bị dọa đến phát ngốc, hay bị gì nữa, mà luôn cảm thấy dáng vẻ này của cô không được bình thường cho lắm.

Thẩm Hạ Lan phớt lờ lời chế giễu của Mặc Vân Thanh, rồi lấy điện thoại ra gọi thẳng cho Phương Nguyên.

Ở đây, người cô có thể trông cậy chỉ có mình Phương Nguyên.

Lúc Phương Nguyên nhìn thấy số lạ gọi tới thì khẽ cau mày.

Anh nhìn ra bên ngoài, rồi cầm điện thoại đi vào phòng ngủ, tắt hết thiết bị giám sát, mới trượt nghe máy.


“Ai đó?”
“Anh họ, là tôi, Thẩm Hạ Lan, giờ tôi đang ở trong cung điện các anh, nhưng không tìm được đường ra, anh tới giúp tôi đi.”
Thẩm Hạ Lan nói rất nhỏ, nhưng tim Phương Nguyên bỗng thắt lại.

“Sao em lại ở đây? Diệp Ân Tuấn đâu? Cậu ta bỏ lại mình em à?”
“Lát nữa tôi sẽ kể lại chuyện này với anh, chúng tôi đang trốn trong thùng rác, ở giao lộ chia ra hai con đường nam nữ, anh mau tới đây đi.”
Nghe Thẩm Hạ Lan nói thế, Phương Nguyên nhất thời sửng sốt.

“Các em? Ngoài em ra còn có ai nữa?”
“Trước tiên anh đừng hỏi nữa được không? Anh cảm thấy tôi đợi ở trong thùng rác thoải mái lắm à? Rốt cuộc anh có phải là anh của tôi không thế?”
Giọng điệu nũng nịu của Thẩm Hạ Lan khiến Phương Nguyên không chống đỡ nổi.

“Em cứ ngoan ngoãn đợi ở đó, tôi sẽ phái người qua đó ngay, còn tôi không thể tới đó được, bên ngoài đều là người giám sát tôi, nếu tôi xuất hiện thì mục tiêu quá lớn.

Em hãy nghe theo lời căn dặn từ người của tôi, cô ta bảo em làm gì thì em làm nấy, biết chưa?”.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top