Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cục Cưng Có Chiêu

Dịch Cục Cưng Có Chiêu
Chương 2308: 2308: Chương 2305





Thật sự là tối hôm nay tâm trạng của bà ta không tốt, nói thật là không có có tâm tư dư thừa để nói chuyện với Thẩm Hạ Lan, nếu như không phải đã chuẩn bị tin tức của Phương Nghị từ sớm, bà ta cũng không biết mình có thể khống chế được sát khí trong lòng mình không.

Sát khí của bà ta không phải là đối với Thẩm Hạ Lan, mà là đối với người đàn ông đó.

Đã nhiều năm như thế, vốn dĩ cho rằng những thứ mình làm cũng ra trò, lại không nghĩ tới tất cả ở trong mắt của người đàn ông kia chẳng qua chỉ là một tên hề.

Loại cảm giác này rất tồi tệ, cũng thật sự không tốt, làm cho bà ta như muốn nổi điên.

Sau khi tiễn Thẩm Hạ Lan ra ngoài, Tiêu Nguyệt liền đóng cửa phòng lại.

Nhìn cửa phòng đóng lại, Thẩm Hạ Lan không biết là Tiêu Nguyệt sẽ làm cái gì, nhưng mà trong lòng vẫn rất khó chịu.

Cô trở về phòng ngủ.


Xung quanh đều đã yên tĩnh, trong phòng ngủ lại cực kỳ im lặng.

Bởi vì là phòng ngủ của Thẩm Hạ Lan, cho nên người bình thường không vào đây, Diệp Ân Tuấn cũng không cần phải đi vào mật thất, mà anh đang nằm ở trên giường nghỉ ngơi, lúc nghe thấy tiếng động Thẩm Hạ Lan trở về thì liền mở mắt ngồi dậy.

“Về rồi?”
Diệp Ân Tuấn nhìn ra được tâm trạng của Thẩm Hạ Lan rất kém.

Sau khi phát hiện ra bí mật của Tiêu Nguyệt trong lúc vô tình, Thẩm Hạ Lan vẫn cứ luôn ở trạng thái này.

Diệp Ân Tuấn đau lòng thở dài một hơi, thấp giọng nói: “Đừng có buồn nữa, mỗi người đều có con đường mà mình phải đi, mỗi người cũng phải có số phận trong cuộc sống của mình, những chuyện này chỉ có thể dựa vào bản thân của bà ấy mà thôi.”
Thẩm Hạ Lan hiểu chứ, nhưng mà trong lòng lại không dễ chịu.

Cô đi đến bên cạnh Diệp Ân Tuấn, ôm cánh tay Diệp Ân Tuấn trong ngực mình, lúc này mới cảm thấy nỗi bất an và ngột ngạt mới giảm đi một chút.


Đối với hành động của Thẩm Hạ Lan, Diệp Ân Tuấn vẫn luôn dung túng cưng chiều.

“Đừng có suy nghĩ nữa, thời gian không còn sớm nữa, không bằng nghỉ ngơi một chút đi.”
Thẩm Hạ Lan lại lắc đầu, thuật lại những gì mà Tiêu Nguyệt nói về Hàn Khiếu cho anh.

Vốn dĩ cho rằng Diệp Ân Tuấn sẽ kinh ngạc, lại không nghĩ tới Diệp Ân Tuấn rất bình tĩnh, ngược lại là Thẩm Hạ Lan cảm thấy ngạc nhiên.

“Anh không cảm thấy kinh ngạc hả? Hàn Khiếu lại là thân vương của nước T.”
“Anh biết rồi.”
Diệp Ân Tuấn nói vậy, Thẩm Hạ Lan lập tức nhớ tới trước khi đi Diệp Ân Tuấn có liên lạc với Thanh Loan.

“Thanh Loan nhắn lại hả?”
“Đúng rồi.”
Diệp Ân Tuấn nhẹ gật đầu, thấp giọng nói: “Anh không chỉ biết thân phận của Hàn Khiếu là Phương Nghị, anh còn biết lúc trước người phụ nữ mà Hàn Khiếu cưới là ai nữa kìa.”
“Là ai vậy?”
Lúc nãy Thẩm Hạ Lan cũng đang suy nghĩ vấn đề này, nhưng mà vẫn luôn không tìm thấy đáp án.

Diệp Ân Tuấn nhìn Thẩm Hạ Lan, nói từng câu từng chữ: “Người mà năm đó Phương Nghị kết hôn tên là Vu Linh.”.

 
Chương 2309: 2309: Chương 2306





“Là ai chứ?”
Thẩm Hạ Lan lập tức mở to mắt.

Là cô đã nghe lầm rồi hả?
Vu Linh?
Đây không phải là người phụ nữ của Diệp Tri Thu đó à?
Lúc Diệp Ân Tuấn vừa nghe thấy tin tức này thì cũng kinh ngạc giống y như là Thẩm Hạ Lan, nhưng mà bây giờ đã bình tĩnh lại rồi.

Anh vuốt mái tóc dài của Thẩm Hạ Lan, thấp giọng nói: “Em không nghe lầm đâu, chính là Vu Linh đó.

Năm đó Phương Nghị vì để quốc chủ thấy được mình không có tâm tư đoạt vị, cho nên mới qua loa tìm một người phụ nữ nghèo kết hôn, sau khi kết hôn Phương Nghị vẫn không thể thu hồi tính cách trăng hoa của mình, hái hoa ngắt cỏ khắp nơi.

Nhưng mà thân phận của ông ta cứ ở đó, đương nhiên sẽ không để lại bất cứ dòng dõi nào, cho dù ông ta không đụng vào Vu Linh, nhưng mà dù sao thì Vu Linh cũng là người vợ do ông ta đã cưới hỏi đàng hoàng, mà con của ông ta tất nhiên phải được sinh ra từ bụng của Vu Linh.


Cho nên, ông ta đều làm chuyện sai lầm với tất cả những người phụ nữ, duy nhất với Vu Linh là không có.”
Nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói những lời này, dường như là Thẩm Hạ Lan đã hiểu cái gì đó, nhưng mà lại cảm thấy không thể tưởng tượng được.

“Vu Phong là con trai của Vu Linh và Phương Nghị, nhưng mà chẳng phải kết quả xét nghiệm ADN của Vu Phong đã nói anh ta là con trai của quốc chủ hả?”
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn, thấy Diệp Ân Tuấn cong lên khóe môi thì liền biết mình đã đoán đúng rồi.

Vu Phong thế mà thật sự là con trai của Phương Nghị?
Chẳng trách ông ta lại tàn nhẫn với Hàn Hi Thần như thế, hóa ra là bởi vì ông ta đã có một đứa con trai rồi, hơn nữa bây giờ năng lực của đứa con trai này lại không tầm thường.

Ở nước T có quốc chủ bảo vệ, đương nhiên được cưng chiều nhiều hơn là Hàn Hi Thần.

Thẩm Hạ Lan vẫn cảm thấy cho dù Phương Nghị có khốn nạn như thế nào đi nữa thì cũng không thể lạnh lùng với đứa con độc nhất của mình, bây giờ mới phát hiện hóa ra là bởi vì ông ta đã có con trai từ sớm, hoặc là nói ông ta đã giao tất cả cho Vu Phong.

Cho nên, ông ta căn bản không quan tâm tới sự sống chết của Hàn Hi Thần.


Nghĩ đến đây, Thẩm Hạ Lan rất là tức giận.

Hiển nhiên là Diệp Ân Tuấn cũng đã nghĩ đến điểm này, dù sao thì đó cũng là anh trai ruột của anh, chắc chắn là anh còn khó chịu hơn so với Thẩm Hạ Lan.

Nghĩ như vậy, Thẩm Hạ Lan đưa tay ra ôm lấy Diệp Ân Tuấn thật chặt, thấp giọng nói: “Chồng à, Phương Nghị xấu xa như thế, chúng ta nhất định không thể bỏ qua cho ông ta.”
“Ừm, sẽ không để ông ta chết quá dễ dàng.”
Trong mắt Diệp Ân Tuấn lướt qua một tia tàn nhẫn.

Thẩm Hạ Lan lại thấp giọng hỏi: “Dựa vào manh mối hiện tại, quốc chủ đã biết Vu Phong là con trai ruột của Phương Nghị, nhưng mà lại không vạch trần, ngược lại còn nhìn con trai của mình đấu đá với Vu Phong, có phải là ông ta bị bệnh rồi không vậy?”
Diệp Ân Tuấn lạnh lùng nói: “Không phải là ông ta bị bệnh đâu, chắc là ông ta muốn tìm người thừa kế mạnh nhất đó, hoặc là nói Phương Nghị với ông ta đã có thỏa thuận với nhau, nói không chừng là quốc chủ không có ý định để con trai mình thừa kế ngôi vị, rất có thể sẽ truyền ngôi vị quốc chủ lại cho Vu Phong.”
Lời này trực tiếp làm Thẩm Hạ Lan chấn kinh.

Truyền lại cho Vu Phong.

Vậy là tiêu rồi!
Bây giờ Vu Phong còn chưa có thành tựu gì mà đã gây ra rất nhiều rắc rối cho bọn họ, nếu như thực sự trở thành quốc chủ mới, liệu có lối thoát cho cô và Diệp Ân Tuấn không đây?
Không đúng!
Có lẽ là cô đã bỏ sót cái gì rồi!.

 
Chương 2310: 2310: Chương 2307





Kiểu như là có gì đó xuất hiện trong đầu Thẩm Hạ Lan, lại biến mất nhanh chóng đến nỗi làm cô không bắt được.

Dáng vẻ nhíu mày của cô làm Diệp Ân Tuấn thấy có hơi đau lòng.

“Được rồi, đừng có suy nghĩ mấy chuyện này nữa, thuyền đến đầu cầu tự nhiên sẽ thẳng, chúng ta sẽ biết mọi thứ thôi.”
“Nhưng mà Phương Nghị đã chạy rồi, mặc dù Dao Lạc có phương thức báo thù riêng của mình, nhưng mà em cứ cảm thấy có thể tìm được rất nhiều bước đột phá từ Phương Nghị.

Cho nên, nếu thật sự có thể, em hi vọng là có thể tìm được Phương Nghị, chỉ là không biết Dao Lạc có chịu phối hợp không đây.”
Thẩm Hạ Lan thở dài.

Diệp Ân Tuấn thấp giọng nói: “Để sáng mai anh nói chuyện với anh cả một chút.”
“Ừm.”
Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu, lúc này mới phát hiện không biết từ lúc nào Diệp Ân Tuấn đã gọi Hàn Hi Thần là anh cả, có lẽ là anh đã thừa nhận thân phận của Hàn Hi Thần rồi.

Bóng đêm đen tối, Diệp Ân Tuấn ôm Thẩm Hạ Lan lên trên giường, bởi vì do ảnh hưởng chuyện buổi tối cho nên hai người rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau, lúc ánh nắng xuyên qua ô cửa sổ chiếu vào trong phòng, Diệp Ân Tuấn đã thức dậy.


Ánh mặt trời chiếu lên trên người Thẩm Hạ Lan, hàng lông mi thật dài của cô làm cho lòng Diệp Ân Tuấn cảm thấy ngứa ngáy.

Diệp Ân Tuấn nhẹ nhàng hôn cô một cái.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy hơi nhột, phất phất tay, quay người ngủ tiếp.

Dáng vẻ trẻ con như thế làm khóe môi Diệp Ân Tuấn cong lên.

Anh cảm thấy chuyện hạnh phúc nhất hiện tại đó chính là mỗi sáng mai thức dậy đều có thể nhìn thấy bộ dạng yên tĩnh của Thẩm Hạ Lan, cảm giác cuộc sống tĩnh lặng như thế này, cho dù có gánh vác nặng nhọc đi nữa anh cũng thấy ngọt ngào.

Diệp Ân Tuấn vén chăn lên bước xuống giường, đắp chăn cho Thẩm Hạ Lan rồi sau đó đi ra khỏi phòng.

Hiện tại tin tức anh trở về tạm thời được giấu đi, cho nên thừa dịp vẫn chưa có người thức dậy, anh nhanh chóng đi đến phòng bếp làm ít đồ ăn rồi trở lại phòng ngủ.

“Ba ơi, chào buổi sáng.”
Diệp Tranh gọi anh lại lúc anh trở về phòng.


Cậu bé ngáp một cái, có vẻ như là vừa mới tỉnh ngủ, ánh mắt nhìn Diệp Ân Tuấn cũng có chút mơ màng, chỉ là vô thức chào hỏi một tiếng.

Diệp Ân Tuấn sờ lên đầu của cậu bé, thấp giọng nói: “Vào ăn cơm thôi.”
“Dạ.”
Diệp Tranh ngây ra một lúc, lúc này mới phát hiện đồ ăn ở trong tay Diệp Ân Tuấn, không khỏi cảm thấy đói bụng.

Một lớn một nhỏ đi vào trong phòng ngủ, Diệp Ân Tuấn đặt thức ăn lên trên bàn, nói với Diệp Tranh: “Con đánh răng rửa mặt chưa vậy?”
“Dạ chưa ạ.”
Lúc này, Diệp Tranh đã tỉnh táo rồi, nghe thấy Diệp Ân Tuấn hỏi như vậy thì vội vàng nói: “Để con về phòng đánh răng rửa mặt rồi lập tức tới ngay.”
“Con đi đi.”
Diệp Ân Tuấn nhẹ giọng nói, chất giọng dịu dàng.

Diệp Tranh vội vàng chạy ra ngoài.

Diệp Ân Tuấn lắc đầu, sau đó lại nhỏ giọng gọi Thẩm Hạ Lan thức dậy.

“Hạ Lan, dậy thôi em.”.

Kiếm Hiệp Hay
“Để em ngủ thêm một chút nữa đi.”.

 
Chương 2311: 2311: Chương 2308





Thẩm Hạ Lan lẩm bẩm một tiếng, cuộn cái chăn rồi xoay người lại, chân đè lên chăn giống như là một con mèo mà cọ cọ cái gối đầu.

Áo ngủ của cô bị lăn qua lộn lại như thế lập tức kéo cao đến đùi, đôi chân thon dài phát ra ánh sáng trắng nõn dưới ánh sáng, làm cho cổ họng Diệp Ân Tuấn nhấp nhô lên xuống.

“Ăn cơm thôi.”
Giọng nói của Diệp Ân Tuấn khàn khàn, nhưng mà Thẩm Hạ Lan lại cảm thấy bên tai quá ồn ào, cô phất tay rồi nói: “Ai nha, không ăn đâu, em muốn ngủ một lúc.”
Tiếng nói của cô mang theo giọng mũi nồng đậm, lại giống như là đang làm nũng, lập tức làm ánh mắt của Diệp Ân Tuấn tối xuống.

Người phụ nữ này!
Diệp Ân Tuấn cũng lười phải gọi cô, trực tiếp nâng mặt của cô lên hôn xuống.

Nụ hôn nóng bỏng mang theo một tia động tình sáng sớm làm cho Thẩm Hạ Lan nhanh chóng tỉnh dậy.

Cô mở to mắt thì liền nhìn thấy gương mặt phóng đại của Diệp Ân Tuấn, không khỏi cảm thấy phiền muộn, lập tức bị sự nhiệt tình như sóng biển bao trùm.


Thẩm Hạ Lan kịch liệt đáp lại, mắt thấy nòng súng sắp lên cò, Diệp Ân Tuấn vội vàng rút lui.

“Làm gì vậy?”
Thẩm Hạ Lan có chút bất mãn nhìn Diệp Ân Tuấn, cả người khô nóng khó chịu.

Thiếu chút nữa là Diệp Ân Tuấn đã bị ánh mắt oán trách này giày vò không thể phòng thủ, nhưng mà vẫn dịu dàng nói: “Tranh lập tức quay lại ăn cơm rồi, em nhất định phải tiếp tục hả?”
Một chữ Tranh lập tức để Thẩm Hạ Lan tỉnh táo hơn rất nhiều.

Cô liền đẩy Diệp Ân Tuấn ra, có chút oán trách mà nói: “Tranh muốn đến đây, anh còn làm bậy với em?”
“Gọi em không chịu dậy, không có cách nào khác.”
Diệp Ân Tuấn cười nhạt, trong đôi mắt như có sao trời mênh mông lóe sáng, trong nháy mắt làm chói mắt Thẩm Hạ Lan, làm lung lay tinh thần cô.

Vẫn luôn biết Diệp Ân Tuấn rất đẹp trai, lúc trước vừa gặp đã yêu, nhưng mà theo sự mài giũa của thời gian, Diệp Ân Tuấn lại càng có hương vị hơn, bây giờ mỗi một cái nhăn mày mỗi một nụ cười đều tản ra sức hấp dẫn làm cho Thẩm Hạ Lan không thể chống đỡ nổi.

“Đừng có động dục nữa, em đi rửa mặt đây.”
Thẩm Hạ Lan như là chạy trốn vào trong nhà vệ sinh.


Động dục hả?
Diệp Ân Tuấn suy nghĩ hai chữ này, cũng không cảm thấy là có gì không tốt, giữa vợ chồng mà từ này không thể làm được, thế thì còn có ý nghĩa gì?
Anh nhìn chỗ xúc động mãnh liệt của mình, không khỏi thở dài một hơi, muốn đi vào trong nhà vệ sinh với Thẩm Hạ Lan, vì không để cho mình mất khống chế, anh chỉ có thể bắt đầu dọn dẹp căn phòng.

Chờ đến lúc Thẩm Hạ Lan bước ra khỏi nhà vệ sinh, Diệp Ân Tuấn đã dọn dẹp phòng xong rồi, mang đến cho người ta một cảm giác thoải mái.

“Wow, Diệp tổng càng ngày càng tài giỏi, đều có thể làm những việc của người giúp việc, anh dự định sau này làm người giúp việc hả?”
Thẩm Hạ Lan cười trêu ghẹo Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn bước lên ôm cái eo thon của cô, hơi thở ấm áp phả bên tai Thẩm Hạ Lan: “Nếu như chỉ phục vụ một mình em thôi, người giúp việc cũng chưa chắc là không được.”
Thẩm Hạ Lan cảm thấy cả người như có một dòng điện xẹt qua, thiếu chút nữa là đã nhũn chân.

Kỹ năng chọc người của cái tên Diệp Ân Tuấn này càng ngày càng thâm sâu.

“Đừng có làm rộn.”
Cảm xúc động tình mà cô vừa mới đè xuống lại bừng lên một lần nữa.

Diệp Ân Tuấn cũng biết nếu như mình tiếp tục trêu chọc thì người khó chịu vẫn là mình..

 
Chương 2312: 2312: Chương 2309





Anh buông Thẩm Hạ Lan ra, dịu dàng nói: “Ăn cơm trước đi, để anh đi tắm đã.”
“Đừng có tắm nước lạnh, dễ bị cảm đó.”
Thẩm Hạ Lan nhìn anh một chút, nhiệt độ cơ thể cực kỳ nóng đã biểu hiện rõ Diệp Ân Tuấn đang rất khô nóng, cô không khỏi lo lắng nhắc nhở.

“Được rồi.”
Diệp Ân Tuấn đi vào trong nhà vệ sinh, Thẩm Hạ Lan hâm nóng ba ly sữa bò, Diệp Tranh cũng đã quay lại.

“Mẹ ơi, chào buổi sáng.”
Diệp Tranh đã vệ sinh cá nhân xong rồi, bộ dạng đẹp trai nho nhỏ ấy làm người ta yêu thích.

“Chào buổi sáng Tranh, đến đây, ngồi xuống ăn sáng đi con.”
Thẩm Hạ Lan kêu Diệp Tranh ngồi xuống, nhưng mà Diệp Tranh lại không động đũa.

“Sao vậy con?”
Thẩm Hạ Lan có hơi khựng lại.


Diệp Tranh vội vàng nói: “Ba vẫn còn chưa ra mà, chúng ta đợi ba ra rồi ăn cùng nhau luôn.”
Thẩm Hạ Lan lập tức hiểu ngay, có lẽ là con cái nhà họ Diệp được dạy dỗ lễ nghi trên bàn ăn.

Khi trước không cảm thấy có cái gì, nhưng mà bây giờ Thẩm Hạ Lan mới ý thức được trong năm năm mình không ở đây, Diệp Ân Tuấn giáo dục con cái rất đúng mực.

“Ngoan lắm.”
Thẩm Hạ Lan sờ lên đầu Diệp Tranh, dịu dàng cười.

Lúc Diệp Ân Tuấn đi ra thì nhìn thấy Thẩm Hạ Lan và Diệp Tranh vẫn còn chưa ăn, anh ngạc nhiên hỏi.

“Sao vậy, không ăn được hả?”
“Đang chờ anh đó, nhanh lên đi.”
Thẩm Hạ Lan nhìn thấy nước đang nhỏ giọt trên tóc Diệp Ân Tuấn vẫn còn chưa được lau khô, không khỏi kéo cái khăn mặt ở một bên rồi đi tới.


“Ngồi xuống.”
Cô đè Diệp Ân Tuấn ngồi xuống ghế, sau đó lại dùng khăn lau tóc cho anh, lực đạo dịu dàng lại mang theo hương thơm quen thuộc, trong lúc nhất thời làm Diệp Ân Tuấn cảm thấy rất hạnh phúc.

Diệp Tranh liền nhanh chóng đưa đũa cho Diệp Ân Tuấn.

“Ngồi xuống ăn cơm đi.”
Diệp Ân Tuấn kéo tay Thẩm Hạ Lan, kêu cô ngồi xuống, Diệp Tranh cũng đưa đũa cho Thẩm Hạ Lan.

“Mời ba mẹ ăn cơm.”
“Được rồi, ăn cơm thôi.”
Diệp Ân Tuấn cười nhạt, lúc này Diệp Tranh mới bắt đầu ăn cơm.

Lễ nghi trên bàn ăn của Diệp Tranh vẫn luôn rất tốt, ăn rất ưu nhã, Thẩm Hạ Lan nhìn cậu bé mà không khỏi nhớ tới tướng ăn của Diệp Nghê Nghê.

Chỉ sợ là cô bé đó chính là một tên ăn hàng chuyển thế, chỉ cần ăn ngon thì không cần biết lễ nghi bàn ăn gì hết.

Nghĩ tới bốn người đi ra ngoài mà bây giờ chỉ còn lại có ba người, Thẩm Hạ Lan không khỏi hỏi: “Nghê Nghê với anh Trạm ở cùng một chỗ không có việc gì có đúng không?”
Diệp Ân Tuấn biết là cô lo lắng cho con gái, anh nhẹ gật đầu rồi nói: “Lần này Nghê Nghê ra ngoài trải nghiệm, yên tâm đi, có Trần Oánh Oánh ở bên cạnh bảo vệ, con bé không có chuyện gì đâu.”
Diệp Tranh đến đây ăn cơm cũng là vì để nghe ngóng tin tức của Diệp Nghê Nghê, bây giờ nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói như vậy thì cũng đã yên lòng..

 
Chương 2313: 2313: Chương 2310





Một nhà ba người ăn một bữa sáng ấm áp, sau khi ăn xong thì Thẩm Hạ Lan đứng dậy thu dọn bát đũa, Diệp Ân Tuấn cũng không ngăn cản, dù sao thì trời đã sáng rồi, ở bên ngoài lại có nhiều người, bây giờ anh ra ngoài rất bất tiện.

Thẩm Hạ Lan bưng bát đũa ra ngoài, lập tức nhìn thấy Tiêu Nguyệt.

Có lẽ Tiêu Nguyệt ngủ không ngon, hai mắt sưng húp lên, nhìn thấy Thẩm Hạ Lan bưng mấy cái đĩa không đi ra, không khỏi sửng sốt một chút.

“Cháu đây là…”
“À, dậy sớm nên đói bụng, làm chút đồ ăn trước.

Dì cả muốn ăn cái gì không, để cháu đi làm cho dì.”
Thẩm Hạ Lan vội vàng tiếp lời.

Tiêu Nguyệt nhìn đôi đũa ở trong tay cô.

Ba đôi đũa?
Hiển nhiên là Thẩm Hạ Lan cũng đã ý thức được vấn đề này, trong lòng hơi giật mình, cô cười nói: “Tranh đang ở trong phòng của cháu, cháu không cẩn thận làm rơi đũa cho nên lại lấy thêm một đôi nữa.”

“Cháu dậy sớm quá, dì không đói bụng, cũng không muốn ăn, dì ra ngoài đi dạo.”
Tiêu Nguyệt nghe thấy lời giải thích của Thẩm Hạ Lan, biết rõ là cô đang không nói thật, nhưng mà cũng không có tâm tư tìm tòi.

Đến đây rồi, ai cũng có tâm tư riêng của mình, chỉ cần lợi ích không xung đột với nhau, mục đích thống nhất với nhau, những chi tiết nhỏ khác Tiêu Nguyệt không muốn phải quan tâm.

Huống hồ gì Thẩm Hạ Lan là người thân của bà, bây giờ bà ta cũng không muốn phải làm kẻ thù với người thân.

Thẩm Hạ Lan nghe thấy Tiêu Nguyệt nói như vậy thì có chút lo lắng: “Tìm người đi cùng với dì đi, ở bên đó không yên bình lắm.”
“Không có chuyện gì đâu.”
Tiêu Nguyệt phất phất tay rồi đi khỏi.

Thẩm Hạ Lan nhanh chóng mang bát đũa vào trong phòng bếp.

Lúc này ở bên ngoài đã có người đi lại.

Bọn họ nhìn thấy Thẩm Hạ Lan thì lên tiếng chào hỏi, Thẩm Hạ Lan đáp lại với bọn họ, sau đó trở về phòng ngủ.


Diệp Ân Tuấn đang đọc sách, Diệp Tranh thì ở một bên tính toán cái gì đó.

Nếu như không có âm mưu của Phương Nghị, không có sự kiện diệt vong của Trương Gia Trại vào năm đó, có lẽ là bây giờ bọn họ đang ở Hải Thành sống một cuộc sống yên bình và hạnh phúc.

Thẩm Hạ Lan lại muốn nhanh chóng giải quyết những chuyện này êm xui.

Diệp Ân Tuấn nhìn thấy Thẩm Hạ Lan bước vào, anh để quyển sách ở trong tay xuống, thấp giọng nói: “Một lát nữa chúng ta phải đi ra ngoài.”
“Nhưng mà không phải anh đã nói không thể để cho người khác biết anh trở về hả?”
Thẩm Hạ Lan kinh ngạc hỏi.

Diệp Ân Tuấn nhẹ gật đầu, nở một nụ cười tà mị.

“Cho nên em phải nghĩ cách để anh đi ra ngoài.”
Vừa mới nói xong, Thẩm Hạ Lan liền lập tức phiền muộn, lại nhìn nụ cười như hồ ly của Diệp Ân Tuấn, cô khinh bỉ lắc đầu.

Người đàn ông này, có đôi khi giống y như là một đứa con nít.

“Em có thể có cách gì chứ, bây giờ ở đây đều là vệ sĩ của anh, có mấy người không biết dáng người của anh? Diệp Ân Tuấn, đừng có gây sự nữa.”
Đương nhiên là Thẩm Hạ Lan biết Diệp Ân Tuấn tự có tính toán của mình, lúc này nói như vậy cũng chỉ là vì để cô khó xử mà thôi.

Diệp Ân Tuấn cười, giữa hàng lông mày đều là sự dịu dàng..

 
Chương 2314: 2314: Chương 2311





“Được rồi, không chọc em nữa, lúc nãy anh cả có gọi điện thoại đến đây, anh ta kêu chúng ta đến đó.”
Nghe Diệp Ân Tuấn nói vậy, Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu.

Cô đi chuẩn bị một chút, sau đó lúc đi ra đã không nhìn thấy bóng dáng của Diệp Ân Tuấn đâu, trong phòng chỉ còn lại có một mình Diệp Tranh.

“Ba của con đâu rồi?”
“Đi ra ngoài rồi, ba nói là mẹ trực tiếp lái xe đi là được.”
Hôm nay Diệp Tranh cực kỳ vui vẻ.

Diệp Ân Tuấn muốn xem cổ thư của cậu bé, còn thảo luận một chút kiến thức về cổ trùng với cậu bé, Diệp Tranh cảm thấy cánh cửa tri thức của mình được mở ra rất nhiều, cậu bé cần phải về phòng rồi nhanh chóng tiêu hóa một chút.

“Mẹ ơi, con về phòng trước đây.”.

truyện đam mỹ
“Được rồi.”
Mặc dù Thẩm Hạ Lan không biết tại sao Diệp Tranh lại vui vẻ như thế, nhưng mà nghĩ tới chắc là có liên quan tới Diệp Ân Tuấn, cô cũng không để ý.


Cô dọn dẹp phòng rồi sau đó đi ra cửa.

Xe đang đậu ở nhà xe.

Thẩm Hạ Lan nhìn khoảng cách từ phòng đến nhà để xe, có một khoảng cách, nhưng mà nếu như thừa dịp không có ai chú ý, đi ra ngoài từ cửa sổ sau đó lại tìm dụng cụ che chắn, cũng có thể tránh khỏi tai mắt mà đi đến nhà để xe.

Cô nghĩ tới Diệp Ân Tuấn đường đường là một Diệp tổng còn phải cẩn thận từng li từng tí trên địa bàn của mình, Thẩm Hạ Lan không khỏi cảm thán.

Những chuyện hỗn loạn làm cho cô không biết người nào đáng tin người nào không đáng tin.

Trương Linh rõ ràng là người của Trương Gia Trại, tại sao lại phải phản bội Trương Gia Trại và Diệp Ân Tuấn vậy chứ?
Tại sao lúc trước bà ta giải cổ cho Diệp Ân Tuấn lại muốn hạ kim tuyến trùng với anh?
Bây giờ trăm mối băn khoăn không có một lời giải thích, bởi vì Trương Linh đã bỏ trốn rồi.

Tại sao lại phải trốn?
Bà ta đang bán mạng cho ai?
Quốc chủ nước T hả?

Bây giờ Trương Linh chỉ có một mình, bà ta có nhược điểm gì rơi vào trong tay của quốc chủ, thế mà lại cam tâm tình nguyện vì một quốc chủ mà phản bội trại của mình, phản bội tộc nhân của mình?
Thẩm Hạ Lan nghĩ mãi mà không hiểu.

Tất cả những bí ẩn không có lời giải đáp, e là chỉ có thể tìm Trương Linh mới biết được.

Lúc trước Trương Linh đã nói là biết vị trí của chú hai Hoắc, cũng không biết là thật hay giả.

Mọi chuyện chợt xuất hiện trong đầu Thẩm Hạ Lan, sau đó cô nhanh chóng đi đến nhà để xe.

Mở cửa xe ra thì mới phát hiện Diệp Ân Tuấn đã hiện diện ở trên xe.

“Một lát ra ngoài, chỉ sợ là phải làm phiền Diệp tổng phải nằm xuống thôi, nếu không thì sẽ bị phát hiện đó.”
Khóe môi Thẩm Hạ Lan nhếch lên, dáng vẻ đùa giỡn người ta rất quyến rũ.

Diệp Ân Tuấn cũng không để ý cho lắm, gật đầu cười.

Hai người thuận lợi chạy ra khỏi Trương Gia Trại.

Xem như là bây giờ Hàn Hi Thần đã hoàn toàn tiếp nhận thế lực của Phương Nghị, dựa vào thân phận là con của ông ta.

Mà bây giờ tung tích của Phương Nghị lại không rõ, anh ta tiếp nhận rất thuận lợi, nhưng mà cũng hiểu một khi Phương Nghị mà xuất hiện thì những phần tử trung thành với Phương Nghị chắc chắn sẽ tạo phản..

 
Chương 2315: 2315: Chương 2312





Vì thế, kể từ đêm qua sau khi Hàn Hi Thần trở về từ chỗ của Diệp Ân Tuấn thì đã tiến hành thay máu một lần.

Chỉ cần là người trung thành với Phương Nghị thì đều bị Hàn Hi Thần giết chết.

Bản thân anh ta cũng không phải là thiện nam tín nữ, càng không học được cách nhân từ nương tay, bây giờ anh ta cần phải bảo vệ sự an toàn cho mình và Dao Lạc, và có thể cho Diệp Ân Tuấn một trợ lực hoàn hảo.

Cả đêm nay, chắc chắn không yên ổn.

Bầu không khí tràn ngập mùi máu tanh, người chết rất nhiều, máu chảy ở trên đất thành một dòng suối nhỏ, nhuộm đỏ cả mặt đất.

Hàn Hi Thần không có khả năng không giữ lại mấy tâm phúc của Phương Nghị, dù sao thì cũng phải liên lạc với người ở bên phía Phương Nghị, cũng chỉ giết người dọa khỉ mà thôi, làm cho mọi người phải run sợ trong lòng.

Trước kia có Phương Nghị ở đây, Hàn Hi Thần còn có chỗ nhẫn nhịn, cho dù là lạnh lùng vô tình thì chung quy vẫn có Phương Nghị hạn chế.

Bây giờ Hàn Hi Thần đã trở thành vị vua ở nơi này, tất cả mọi người không thể không phục.

Mấy năm nay, tâm phúc của Phương Nghị cũng đã cưới vợ sinh con, điểm yếu và người nhà của mình lại nằm ở trong tay Hàn Hi Thần, đương nhiên không dám không nghe lời.


Còn đối với những người đứng đầu, những người phải tận trung hoàn thành công việc của mình, Hàn Hi Thần sẽ không nương tay.

Lúc Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn đi vào, cảnh tượng trước mắt đánh vào thị giác của Thẩm Hạ Lan tương đối lớn.

Diệp Ân Tuấn che mắt cô lại, thấp giọng nói: “Không muốn nhìn thì đừng có nhìn.”
“Không cần đâu.”
Cảm giác buồn nôn cuộn trào ở trong ngực, nhưng mà Thẩm Hạ Lan vẫn mở tay của Diệp Ân Tuấn ra.

Cô đi theo bên cạnh Diệp Ân Tuấn, con đường sau này không biết như thế nào, nhưng mà trước khi chuyện của Phương Nghị và quốc chủ vẫn còn chưa được giải quyết, cô cũng nên đối diện với cảnh tượng tàn khốc máu me như thế này.

Lúc này, cô mới có thể hiểu được ý nghĩa quân nhân một cách sâu sắc.

Bởi vì có bọn họ, cho nên những người dân bình thường như là Thẩm Hạ Lan mới có thể có một cuộc sống yên ổn, nếu không thì ai sẽ ngăn cản cảnh tượng tàn ác đẫm máu cho người dân bình thường đây?
Thẩm Hạ Lan cảm thấy thân phận vợ quân nhân của mình không có gì đáng tự hào, nhưng mà lúc này cô thật sự rất kiêu ngạo, bởi vì nghề nghiệp của Diệp Ân Tuấn, bởi vì sự ưu tú của Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn cũng nhìn ra được sự kiên định trong mắt Thẩm Hạ Lan, không khỏi vươn tay ra nắm lấy tay cô, thấp giọng nói: “Đi theo anh.”

“Được.”
Sau khi hai người bước xuống xe, Hàn Hi Thần đã nhận được tin tức, nhanh chóng bước ra.

“Đến sớm quá đó.”
Trong mắt của anh ta ẩn chứa một tia mỏi mệt, nhưng mà lại giống như một con dã thú bước ra từ trong rừng, sát khí cả người làm cho người ta phải nhượng bộ lui chân.

.

Kiếm Hiệp Hay
Có lẽ đây mới là Hàn Hi Thần thật sự.

Lần đầu tiên Thẩm Hạ Lan ý thức được sự đáng sợ của Hàn Hi Thần.

Trong lòng của cô tự nhủ, may mắn bọn họ với Hàn Hi Thần là người thân mà không phải là kẻ thù.

Vừa mới nhớ đến lúc Hạ Tử Thu bị thương, cô còn nghĩ mình là kẻ thù với Hàn Hi Thần, thậm chí còn có tâm tư muốn giết chết người đàn ông này, Thẩm Hạ Lan đã cảm thấy mình thật sự không biết sợ nha.

“Anh cả.”
Sắc mặt của Thẩm Hạ Lan có chúa tái nhợt.

Hàn Hi Thần cũng biết loại chuyện này đối với phụ nữ là đả kích rất nặng, đặc biệt là khi nhìn thấy cảm giác đau lòng trong đáy mắt của Diệp Ân Tuấn, anh ta không khỏi cười nói: “Không nghĩ tới là hai người lại đến đây sớm như thế, nếu không thì anh đã dọn dẹp sạch sẽ rồi.”.

 
Chương 2316: 2316: Chương 2313





“Đi thôi.”
Diệp Ân Tuấn cũng biết là chuyện này không thể trách Hàn Hi Thần, anh kéo tay Thẩm Hạ Lan đi vào trong phòng.

Bởi vì Dao Lạc bị sảy thai cho nên sức khỏe tương đối yếu, bây giờ vẫn còn đang nghỉ ngơi.

Dao Lạc biết cuộc thay máu vào tối ngày hôm qua, nhưng mà lại không có đi xem, ngược lại cảm thấy vô cùng yên tâm, ngủ ngon hơn bất cứ lúc nào.

Hàn Hi Thần không cho phép bất cứ người nào vào làm phiền Dao Lạc, cho nên liền đưa Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn vào trong phòng họp.

Không gian phòng họp rất lớn.

Hàn Hi Thần gọi người mang đồ ăn và thức uống lên, lúc này mới dựa lưng vào ghế, mệt mỏi vuốt vuốt huyệt thái dương.


Một đêm này đối với anh ta mà nói thật sự rất mỏi mệt.

Giết người chỉ là bước đi đầu tiên khi tiếp quản thế lực, tiếp theo đây anh ta còn có rất nhiều chuyện cần phải xử lý, chắc có lẽ là phải bận bịu một khoảng thời gian.

Diệp Ân Tuấn nhìn thấy Hàn Hi Thần mệt mỏi như thế, thấp giọng nói: “Nếu như có chuyện gì cần giúp thì cứ việc nói.”
“Không cần đâu, có một vài thứ cần anh phải tự làm, cho dù là bụi gai, có quỳ thì cũng phải tự mình quỳ, bởi vì đây là số phận của anh.”
Trong mắt Hàn Hi Thần lướt qua một tia kiên định.

Đương nhiên là anh ta biết dùng người của Diệp Ân Tuấn để kiểm soát sẽ tương đối nhanh hơn, nhưng mà như thế sẽ làm lòng người bất ổn, thứ mà anh ta muốn không phải là tiếp nhận trong thời gian ngắn, mà là tiếp nhận toàn bộ.

Đương nhiên, Diệp Ân Tuấn cũng hiểu được.


Anh không nói chuyện này nữa, mà là nhìn Hàn Hi Thần, có hơi khó khăn mà nói: “Bọn tôi đã điều tra ra thân phận của Hàn Khiếu rồi.”
“Cái gì?”
Hàn Hi Thần hơi bất ngờ, lập tức nghiêm túc.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy chuyện này đối với Hàn Hi Thần mà nói thật sự quá tàn nhẫn, nhưng mà Hàn Hi Thần có quyền biết sự thật.

Phương Nghị đã giấu anh ta ba mươi năm, thậm chí rất có thể sẽ luôn giấu như thế, chuyện này không công bằng với Hàn Hi Thần.

Có lẽ là lúc bắt đầu, Phương Nghị không có ý định đối xử công bằng với Hàn Hi Thần.

Thẩm Hạ Lan nói cho Hàn Hi Thần nghe tất cả những gì mà mình biết.

Đôi mắt của Hàn Hi Thần thoáng kinh ngạc rồi lại xuất hiện cảm xúc đau xót, chuyện mà trước kia mình không hiểu bây giờ đã hiểu hết rồi, đáp án trước khi mình không có được bây giờ cũng đã có rồi, chỉ là đáp án này làm cho người ta vô lực tiếp nhận.

Diệp Ân Tuấn nhìn dáng vẻ đau lòng của Hàn Hi Thần, anh thấp giọng nói: “Đừng buồn như thế, thật ra thì anh cũng nên cảm thấy vui mừng, ít nhất là anh vẫn là con trai của thân vương nước T, có lẽ là điểm này để cho lòng anh dễ chịu một chút.”.

 
Chương 2317: 2317: Chương 2314





“Con trai thân vương hả? Ha ha ha, cậu cảm thấy có khả năng không?”
Nụ cười của Hàn Hi Thần mang theo một tia châm chọc.

“Có ý gì chứ?”
Thẩm Hạ Lan không hiểu, nhưng mà Diệp Ân Tuấn lại biết rất rõ, nhưng anh không mở miệng.

Hàn Hi Thần lạnh lùng nói: “Cho đến bây giờ ông ta đối với anh cũng chẳng có tình cảm và sự thân thiết giữa ba con, trước kia anh thậm chí còn nghi ngờ anh không phải là con ruột của ông ta, cho nên mới đi làm xét nghiệm ADN.

Mặc dù kết quả xét nghiệm cho thấy là quan hệ ba con, nhưng mà ông ta đã khống chế ở đây nhiều năm như thế, nếu như muốn làm giả một phần xét nghiệm thì có gì mà không thể?”
“Cái gì?”
Thẩm Hạ Lan lập tức ngơ người.


“Không thể nào, ông ta không thể làm như vậy?”
“Sao lại không thể được chứ, nếu như anh thật sự là con của ông ta, sao ông ta lại có thể đối xử với anh như vậy? Ông ta ngay cả Vu Phong cũng không thể nhìn thấy mặt, vậy mà lại chuẩn bị cho anh ta rất nhiều thứ, thậm chí còn đưa anh ta đến nước T, đưa đến bên cạnh quốc chủ, tại sao lại phải suy nghĩ cho tương lai của Vu Phong? Nếu như anh thật sự là con của ông ta, ở bên cạnh của ông ta ba mươi năm rồi, ông ta đã từng dự định gì cho anh chưa? Cái gì cũng không để lại cho anh, thậm chí còn một lòng bắt anh luyện cổ, đây là chuyện mà một người ba nên làm với đứa con trai của mình à?”
Đôi mắt Hàn Hi Thần càng thêm lạnh lùng.

Diệp Ân Tuấn trầm mặc.

Kể từ sau khi biết tình cảnh của Hàn Hi Thần thì anh cũng đã đoán như vậy rồi, nhưng mà anh nghĩ những gì mà anh đoán được thì Hàn Hi Thần cũng có thể nghĩ ra, cho nên anh không quan tâm tới việc tự mình nói ra sự thật.

Đúng vậy đó.


Vu Phong không phải là con trai của quốc chủ, đều có thể bị quốc chủ làm giả báo cáo, huống hồ chỉ là Hàn Hi Thần với Phương Nghị?
“Anh định làm gì?”
Diệp Ân Tuấn nhìn Hàn Hi Thần, thấy tay của anh ta nắm chặt lại, gân xanh trên mu bàn tay lộ ra thì liền biết trong lòng của anh ta vô cùng tức giận và khó chịu.

Nhưng bọn họ là đàn ông, có đôi khi đàn ông tức giận cũng có thể coi như là một loại động lực.

Hàn Hi Thần nhìn Diệp Ân Tuấn, lạnh nhạt nói: “Lại làm xét nghiệm ADN một lần nữa, hi vọng là lần này cậu có thể giúp anh.”
Anh ta không biết là mình đã quét sạch người của Phương Nghị ở bên cạnh mình chưa, liệu có mối quan hệ nào của Phương Nghị mà mình vẫn chưa tiếp nhận, cho nên dưới tình huống như thế này, việc xét nghiệm ADN chẳng qua chỉ là phí sức mà thôi.

Nhưng mà đưa cho Diệp Ân Tuấn làm thì chưa chắc.

Diệp Ân Tuấn có thế lực của mình, có mối quan hệ của mình, làm một phần xét nghiệm ADN chắc chắn có thể đảm bảo tính chân thực tối thiểu nhất.

Nhìn ánh mắt mong đợi của Hàn Hi Thần, Diệp Ân Tuấn nhẹ gật đầu..

 
Chương 2318: 2318: Chương 2315





“Nhưng mà nếu như muốn làm xét nghiệm ADN thì ít nhất cũng phải có được tóc, dịch, hay là máu của Phương Nghị chứ, bây giờ không biết tung tích của Phương Nghị đâu, anh xem…”
Đây là mục đích mà Diệp Ân Tuấn đến đây.

Anh biết là bây giờ sức khỏe của Dao Lạc không tốt, nhưng mà có một số việc lửa đã cháy xém đến lông mày, làm cho anh không có cách nào không nhắc tới chuyện này.

Hàn Hi Thần cũng biết chứ.

Anh ta suy nghĩ một lúc, thấp giọng nói: “Lần này sức khỏe của Dao Lạc bị tổn thương rất dữ, nhất thời có lẽ thật sự không thể giúp đỡ được gì, anh chỉ biết Phương Nghị đang bị nhốt ở trong trận pháp, chắc là không thoát ra được, Dao Lạc hận ông ta đến thấu xương, sẽ không giết ông ta đơn giản như vậy đâu, chắc chắn sẽ tra tấn cho đến chết.

Cho nên, bây giờ ông ta không thể ra ngoài, cũng không dễ chịu cho lắm.”
Thẩm Hạ Lan có chút rung động.

Hàn Hi Thần nói tất cả mọi thứ ra một lần, mặc kệ Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn có biết hay không, anh ta nói liền một mạch, giống như là cần có người để phát tiết.


Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan yên lặng lắng nghe, không hề nói gì.

Sau khi Hàn Hi Thần nói xong thì tự mình nở một nụ cười khổ.

“Hai người nói thử xem, một người như vậy còn có thể được gọi là con người à, lúc trước mẹ bị mù rồi mới có thể yêu phải loại cáo đội lốt người.”
Tình cảm của Hàn Hi Thần đối với Trương Phương lại không giống, bởi vì từ nhỏ không có được, cho nên mẹ trong lòng anh ta vô cùng vĩ đại.

Diệp Ân Tuấn cũng không nói là Trương Phương không tốt, mặc dù thân thế của anh chưa chắc tốt bao nhiêu, nhưng mà ở trước mặt Hàn Hi Thần, anh vẫn hy vọng có thể để lại một ấn tượng tốt đẹp cho Hàn Hi Thần, cho dù chỉ là tưởng tượng cũng được.

“Cũng may là năm đó bà ấy xem trọng tình cảm với Trương Gia Trại hơn, nếu không thì có lẽ Phương Nghị đã đạt được từ lâu rồi.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn là Hàn Hi Thần trầm mặc.

Đúng vậy đó.


Nói cho cùng, Trương Phương là thiếu trại chủ của Trương Gia Trại, mặc dù lúc trước yêu Phương Nghị đến nỗi có thể trả giá cả tính mạng mình, nhưng mà lúc đứng trước đúng sai thì bà ta vẫn có thể giữ vững quyết định của mình, chuyện này không có gì để chê.

Từ đầu đến cuối, Thẩm Hạ Lan đều không nói chuyện, cô nhìn Diệp Ân Tuấn, cảm thấy hai anh em bọn họ chắc có rất nhiều lời muốn nói với nhau, cô lập tức đứng dậy nhỏ giọng nói: “Để em đi xem Dao Lạc.”
“Được.”
Lần này, Hàn Hi Thần không ngăn cản.

Thẩm Hạ Lan đứng dậy đi vào trong phòng ngủ của Dao Lạc.

Không thể không nói, Hàn Hi Thần chăm sóc cho Dao Lạc rất tốt, lúc này trên mặt của Dao Lạc đã có hơi hồng hào, mặc dù vẫn còn suy yếu, nhưng mà đã tốt hơn lúc vừa mới phẫu thuật xong.

Nhiệt độ trong phòng có hơi cao, chắc là Hàn Hi Thần sợ Dao Lạc bị lạnh, cố ý bật nhiệt độ cao lên.

.

truyện tiên hiệp hay
Thẩm Hạ Lan đi đến trước giường Dao Lạc, vốn dĩ cho rằng Dao Lạc đang ngủ thiếp đi, lại không nghĩ là Dao Lạc đột nhiên mở to mắt, lúc nhìn thấy là Thẩm Hạ Lan thì sự sắc bén trong đôi mắt mới tiêu tán.

“Sao cô lại đến đây?”.

 
Chương 2319: 2319: Chương 2316





Mặc dù giọng nói của Dao Lạc còn rất nhỏ, nhưng mà vẫn có sức sống, có thể thấy được trừng trị Phương Nghị làm tâm trạng của cô ta rất tốt.

Thẩm Hạ Lan mỉm cười ngồi xuống, Dao Lạc lại có chút xấu hổ mà nói: “Bây giờ tôi đang có bệnh, coi chừng lây cho cô đó.”
“Tôi không có dễ bệnh như vậy đâu.”
Thẩm Hạ Lan cười nhạt, ánh mắt dịu dàng.

Chỉ có phụ nữ mới có thể hiểu được nỗi khổ của phụ nữ.

Thẩm Hạ Lan cũng đã từng mất đi con.

Cô vươn tay nhẹ nhàng xoa lên bụng của Dao Lạc, nhớ tới đứa nhỏ không có duyên với mình, cô không khỏi nói: “Đau lắm đúng không, đau đến tê tâm liệt phê, thắt cả ruột gan, tôi bị một lần mà cảm thấy không chịu nổi, cô phải chịu đựng nhiều lần như thế, thật sự quá khó khăn.”
Đôi mắt của Dao Lạc lập tức ẩm ướt, cô ta quật cường ngẩng đầu lên, muốn ép nước mắt trở về, nhưng mà lại không thành công.


Cô ta là một người phụ nữ, cũng khát vọng có thể làm một người mẹ, không có ai biết lúc cô ta mất đi con mình thì đau khổ và khó chịu như thế nào.

Cho dù là lúc đối mặt với Hàn Hi Thần, cô ta cũng cắn răng nói là mình không có chuyện gì, bởi vì cô ta không dám nói mình khổ, không dám nói đau, bởi vì một khi nói ra thì cô ta sẽ hối hận đến chết.

Nhưng mà chuyện của cô ta và Hàn Hi Thần vẫn còn ở đó, cô ta không có cách nào sinh con cho Hàn Hi Thần, người nhà chết oan của cô ta không cho phép.

Dao Lạc biết tất cả những thứ này đều là do mình tự làm tự chịu, là do cô ta không thể giữ được lòng mình mà yêu con của kẻ thù, những đau đớn và hối hận này, cô ta chỉ có thể chấp nhận một mình.

Không có người nào hiểu Dao Lạc hơn là Thẩm Hạ Lan.

Cô nhẹ nhàng cầm lấy tay Dao Lạc, đau lòng nói: “Có lẽ là Hàn Hi Thần không phải con trai của Hàn Khiếu?”
“Cô nói cái gì?”
Bởi vì gần đây Dao Lạc cứ chìm vào trong hận thù, cùng với Thẩm Hạ Lan lại không có liên lạc với người ở bên ngoài, với lại khoảng thời gian này uống thuốc độc xảy thai, đương nhiên tin tức bế tắc, Hàn Hi Thần cũng không nói với cô ta, cho nên lúc nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói như vậy thì không khỏi mở to mắt.


“Lời mà cô nói là có ý gì chứ? Mau nói cho tôi biết đi.”
Không có gì có thể làm Dao Lạc sốt ruột hơn khi biết người mình yêu không phải là con của kẻ thù.

Cô ta cần xác nhận cái gì đó, nhưng mà lại sợ hãi khi phải xác nhận nó.

Thẩm Hạ Lan cũng là phụ nữ, sao cô lại không biết tâm trạng hiện tại của cô ta cơ chứ?
Cô nói cho Dao Lạc nghe mọi chuyện, thậm chí còn nói cả việc Hàn Hi Thần muốn làm xét nghiệm ADN một lần nữa.

Có thể nói là tâm trạng của Dao Lạc được miêu tả giống như một chiếc tàu lượn, cuối cùng, mọi thứ cũng bình lặng.

Cô ta đột nhiên nở nụ cười, vừa cười vừa khóc, khóc không thể kiềm chế được.

Thẩm Hạ Lan biết đây là bởi vì cô ta bộc phá sau khi phải kìm nén trong một khoảng thời gian dài, cho nên không ngăn cản cô ta.

Hàn Hi Thần bị tiếng khóc của Dao Lạc kéo tới, vẻ mặt sốt ruột hỏi: “Sao vậy, có chuyện gì thế?”
Anh ta nhìn thoáng qua Thẩm Hạ Lan, mặc dù không trách cứ nhưng mà rõ ràng là có chút bất mãn..

 
Chương 2320: 2320: Chương 2317





Dao Lạc kéo Hàn Hi Thần lại, vừa khóc vừa cười, giống như là một bệnh nhân tâm thần bị kích thích.

“Dao Lạc, mặc kệ em nghe thấy cái gì, em đừng kích động, bây giờ sức khỏe của em không chịu được kích thích đâu em… ưm…”
Anh ta còn chưa nói xong thì Dao Lạc đã dùng đôi môi thơm của mình chặn miệng Hàn Hi Thần lại.

Cô ta không quan tâm, giống như là lúc này chỉ muốn hút Hàn Hi Thần vào trong bụng mình, Thẩm Hạ Lan thấy vậy thì trực tiếp ngây dại.

Diệp Ân Tuấn kéo tay cô tới, kéo cô dâu nhà mình ra khỏi cửa, giữa hàng lông mày đều là nụ cười.

“Bọn, bọn họ… không coi ai ra gì hết!”
Thẩm Hạ Lan biết có nhiều người rất cởi mở, thậm chí trong xã hội bây giờ bạn có hôn nhau ở bên đường đi nữa cũng không phải là chuyện lớn, nhưng mà cô còn đang ngồi trước mặt bọn họ, bọn họ lại kịch liệt như vậy, thật sự được luôn hả?

Nhìn dáng vẻ cô vợ nhỏ nhà mình bị hù dọa, Diệp Ân Tuấn cảm thấy Thẩm Hạ Lan vô cùng đáng yêu.

“Đúng vậy, đúng là không thể tưởng tượng nổi.”
Trong giọng nói của Diệp Ân Tuấn mang theo ý cười, lúc Thẩm Hạ Lan còn chưa kịp phản ứng thì đã nâng mặt của cô lên, nhìn cô với một vẻ mặt thâm tình.

“Cho nên chúng ta có nên lấy đạo người trả lại cho người không đây, hả?”
Giọng nói của Diệp Ân Tuấn có một độ trầm khàn đặc biệt, lúc gương mặt đẹp trai nhìn hoài không chán phóng đại trước mặt, Thẩm Hạ Lan cô chỉ cảm thấy nhịp tim của mình đập nhanh giống như là bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy ra khỏi cổ họng.

Có chuyện gì vậy?
Đều đã là vợ chồng, thế mà cô còn có cảm giác trái tim đập thình thịch, giống như một cô gái nhỏ mới mười bảy mười tám tuổi, phiền chết đi được.

“Đừng có làm rộn.”

Thẩm Hạ Lan muốn đẩy Diệp Ân Tuấn ra, thuận tiện kéo mình ra khỏi cảm xúc kiều diễm, lại cảm thấy trên lưng bị kéo một cái, trong nháy mắt liền nhào vào trong lồng ngực Diệp Ân Tuấn.

“Anh cũng đâu có làm gì.”
Diệp Ân Tuấn nở nụ cười, đôi mắt đầy sao sáng lấp lánh, trong nháy mắt làm chói mắt Thẩm Hạ Lan, cô cảm thấy Diệp Ân Tuấn đúng là một tên yêu nghiệt, một cái nhăn mày một nụ cười đều hấp dẫn như thế.

Đôi môi mềm mại mang theo mật ngọt làm Thẩm Hạ Lan thỏa mãn nhắm mắt lại.

Lúc này, Thẩm Hạ Lan đang đắm chìm trong sự dịu dàng của Diệp Ân Tuấn, không có cách nào kiềm chế, cô biết đời này mình đã bị trúng độc của Diệp Ân Tuấn rồi.

Cũng không biết qua bao lâu, Diệp Ân Tuấn mới buông Thẩm Hạ Lan ra, nhìn dáng vẻ hô hấp không ổn của cô, trong mắt của Diệp Ân Tuấn lóe lên khát vọng.

Nhưng mà anh cũng biết da mặt Thẩm Hạ Lan mỏng, đây lại là địa bàn của Hàn Hi Thần, anh ôm chặt Thẩm Hạ Lan vào trong ngực, dịu dàng nói: “Anh ấy lo lắng cho Dao Lạc, nghe thấy cô ấy khóc, đương nhiên sắc mặt sẽ không tốt rồi, đừng có để ý nha.”
Thẩm Hạ Lan giật mình, lúc này mới kịp phản ứng lại là Diệp Ân Tuấn đang giải thích cho Hàn Hi Thần.

Cô mỉm cười lắc đầu: “Dao Lạc kìm nén quá lâu rồi, nếu như không cho cô ấy phát tiết, em sợ là cô ấy sẽ bị trầm cảm sau sinh, đàn ông mấy anh đều không hiểu nỗi khổ của phụ nữ..

 
Chương 2321: 2321: Chương 2318





Những đứa bé đó đều là con của cô ấy và Hàn Hi Thần, mà có người mẹ nào sẽ không thương con của mình cơ chứ, nhưng mà giữa bọn họ lại bị hận thù ngăn cách, Dao Lạc không có cách nào sinh con, nhưng mà lại không thể nói rõ với Hàn Hi Thần, loại đau đớn như thế này, đàn ông các anh không hiểu được đâu.

Mà bây giờ nói cho cô ấy nghe một vài chuyện, cho dù có một chút hi vọng thì đối với cô ấy mà nói cũng là một loại cứu rỗi và giải pháp.

Cô ấy khóc được là tốt rồi, nếu không, có lẽ cô ấy sẽ không có khí lực và dũng khí để tiếp tục ở bên cạnh Hàn Hi Thần, đi đến ngày hôm nay, thật ra Dao Lạc đã đẩy mình vào trong ngõ cụt, hoặc là sống hoặc là chết.”
Nghe Thẩm Hạ Lan nói như vậy, Diệp Ân Tuấn có vẻ đăm chiêu.

Anh cũng nhớ đến đứa nhỏ không có duyên với mình và Thẩm Hạ Lan.

Có phải là lúc trước Thẩm Hạ Lan cũng đau khổ như thế?

Diệp Ân Tuấn nhìn Thẩm Hạ Lan, anh đau lòng, ôm cô chặt hơn.

“Anh xin lỗi.”
Một câu xin lỗi đột ngột của anh làm Thẩm Hạ Lan chẳng hiểu ra làm sao, suy nghĩ thật lâu rồi mới nhớ đến Diệp Ân Tuấn đang xin lỗi cái gì, trong lòng không khỏi có một dòng nước ấm chảy qua.

“Em không sao đâu, đều đã qua rồi.”
Thẩm Hạ Lan nhẹ nhàng vuốt ve lưng Diệp Ân Tuấn, cô biết chuyện này chính là một cái gai trong lòng Diệp Ân Tuấn, mặc dù anh không nói, nhưng mà không có nghĩa là không đau.

Diệp Ân Tuấn khát vọng có thể được làm ba một lần nữa hơn cả cô, tại sao lại có một số việc không theo ý người, Thẩm Hạ Lan biết chỉ có thể tiếp tục sống mới là tốt nhất.

Sao Diệp Ân Tuấn có thể không biết tâm tư của Thẩm Hạ Lan được chứ?
Anh cúi đầu xuống hôn Thẩm Hạ Lan, lần này mang theo vẻ thương tiếc và dịu dàng.

Lúc Hàn Hi Thần đi ra thì nhìn thấy một cảnh tượng nóng bỏng như thế, không khỏi ho khan một tiếng.

Thẩm Hạ Lan liền đẩy Diệp Ân Tuấn ra, mặt đỏ giống như là một quả táo chín.

“Cái đó, nếu như hai người cần phòng, ở chỗ của anh có phòng đó, cứ tùy ý chọn đi.”
Hàn Hi Thần trêu chọc nhìn Diệp Ân Tuấn, cảm xúc trên mặt đã khá hơn rất nhiều so với lúc mới bước vào, quả thật cách nhau một trời một vực.


Diệp Ân Tuấn ở trước mặt người ngoài vẫn là một bộ dạng trầm ổn lạnh lùng, hiếm khi nhìn thấy một mặt nhiệt tình của anh, Hàn Hi Thần cảm thấy mình mà không trêu chọc một chút thì có lỗi với bản thân quá.

Nhìn dáng vẻ mặt mày hơn hở của Hàn Hi Thần, Diệp Ân Tuấn thấp giọng nói: “Vợ tôi đã giúp người phụ nữ của anh tháo gỡ nút thắt, anh cảm thấy cho chúng tôi một căn phòng là có thể đuổi chúng tôi đi hả?”
“Chà, ý đây là công phu sư tử ngoạm hả?”
Hàn Hi Thần đột nhiên lại húyt sáo một tiếng, sau đó lại cười nói: “Vậy không bằng dẫn hai người đi xem tình trạng hiện tại của Phương Nghị như thế nào?”
“Không phải là sức khỏe của Dao Lạc không ổn định hả?”
Thẩm Hạ Lan kinh ngạc.

Hàn Hi Thần lại nói: “Coi như là cảm ơn em đã tháo gỡ nút thắt trong lòng cô ấy, một lát nữa anh sẽ ôm cô ấy đến đó, đảm bảo không để cô ấy đón gió là được rồi.

So với anh và hai người, cô ấy muốn biết kết quả xét nghiệm ADN hơn bất cứ ai.”
Lời nói này là thật.


Dao Lạc yêu Hàn Hi Thần lâu như thế, vẫn luôn giày vò giữa tình yêu và thù hận, lại vì mối thù sâu sắc mà liên tục bỏ mất mấy đứa con, cô ta thật sự muốn biết kết quả.

Diệp Ân Tuấn thấy Hàn Hi Thần đã có dự định, liền gật đầu nói: “Được rồi, hai người chuẩn bị đi, tôi với Hạ Lan đi ra ngoài một lát.”
“Đừng có đi quá xa, ở đây vẫn còn có thế lực mà anh chưa hợp nhất, sợ là có chuyện gì.”
Hàn Hi Thần không phải là thần tiên, mặc dù là con trai của Phương Nghị nhưng mà nhiều năm như vậy, thật ra thì Phương Nghị không ủy quyền gì cho anh ta.

Bây giờ Phương Nghị đã mất tích, mặc dù Hàn Hi Thần dùng thủ đoạn tàn nhẫn cũng đã có thể tạm thời khống chế được một chút thế lực, nhưng mà những thế lực đã trung thành với Phương Nghị nhiều năm vẫn không có cách nào xử lý trong khoảng thời gian ngắn.

Diệp Ân Tuấn cũng biết điều đó..

 
Chương 2322: 2322: Chương 2319





Hai anh em nhẹ gật đầu với nhau, Diệp Ân Tuấn liền dẫn Thẩm Hạ Lan ra khỏi phòng.

Bên ngoài đã được dọn dẹp gần xong rồi, không nghe thấy mùi máu tươi, nhưng mà những thứ đè nén dưới sự bình tĩnh ấy thỉnh thoảng vẫn xuất hiện ở trong lòng.

Thẩm Hạ Lan không thích chỗ này, nhưng mà tạm thời không thể đi ra ngoài, thế là cô quan sát một chút, phát hiện ở phía sau căn phòng có một cái hồ nhỏ, cô kéo ống tay áo của Diệp Ân Tuấn rồi nói: “Chúng ta đi qua bên kia và một chút đi.”
“Được rồi.”
Diệp Ân Tuấn biết suy nghĩ của Thẩm Hạ Lan, anh liền nắm tay cô đi đến đó.

Ở đây tương đối yên tĩnh, nước ở trong hồ rất trong, có thể nhìn thấy những con cá đang vui đùa bơi lượng ở bên trong.

Thẩm Hạ Lan không khỏi cười nói: “Phương Nghị thật là biết hưởng thụ, thế mà còn nuôi cá để ăn.”
Lông mày Diệp Ân Tuấn hơi nhíu lại.


“Đây không phải là cá để ăn, đây là cá điện.”
“Cá điện là cái gì?”
Thẩm Hạ Lan ngạc nhiên.

Ánh mắt của Diệp Ân Tuấn trở nên âm trầm, anh thấp giọng nói: “Trên người của những con cá này đều có điện, một con thì không sao, nhưng mà có nhiều cá điện như vậy, nếu như rơi vào thì chính là một dòng điện rất lớn, sẽ giật chết người.”
Thẩm Hạ Lan lập tức sửng sốt.

Nước vốn dẫn điện, lại cộng thêm bản thân cá điện có điện, nếu như rơi vào trong đó…
Thẩm Hạ Lan không khỏi run rẩy cả người.

“Đi thôi.”
Mặc kệ lúc nãy Thẩm Hạ Lan bởi vì cái gì mà muốn đến đây, lúc này Diệp Ân Tuấn chỉ cảm thấy nguy hiểm.

Thẩm Hạ Lan cũng không dừng lại, cô đi theo bước chân Diệp Ân Tuấn rời khỏi đây.


Chỉ là có chút tò mò quay đầu lại nhìn thoáng qua mấy con cá điện ở trong hồ nước, mày nhíu lại.

Đột nhiên có một bóng đen xuất hiện, nhanh đến nỗi làm Thẩm Hạ Lan không nhìn thấy rõ mặt.

“Có người.”
Bước chân của Thẩm Hạ Lan hơi dừng lại, Diệp Ân Tuấn lập tức ôm cô vào trong ngực, thấp giọng nói: “Mặc kệ là người nào, bây giờ lập tức rời khỏi đây.”
Có lẽ là cảm nhận được sự căng thẳng của Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan ở trong ngực Diệp Ân Tuấn nhanh chóng đi ra ngoài.

Nhưng mà bọn họ đã chậm một bước rồi.

Diệp Ân Tuấn chỉ cảm thấy bóng đen ở trước mắt nhoáng lên một cái, còn chưa kịp phản ứng thì một mùi hương ngai ngái đập vào trong mặt.

“Nín thở đi Hạ Lan!”
Diệp Ân Tuấn nhanh chóng nhắc nhở Thẩm Hạ Lan, mình thì lại hít vào chút bột phấn, trong nháy mắt cảm thấy hoa mắt chóng mặt.

Bởi vì Thẩm Hạ Lan được Diệp Ân Tuấn bảo vệ cho nên không bị hít bột, lúc này nhìn thấy Diệp Ân Tuấn như vậy, cô vội vàng mở chai nước ở trong tay ra, trực tiếp tạt lên trên mặt Diệp Ân Tuấn..

 
Chương 2323: 2323: Chương 2320





Cũng may là lúc nãy cô tiện tay cầm một chai nước đi theo, dự định đến đây uống nước, bây giờ không nghĩ tới lại có công dụng.

Diệp Ân Tuấn bị nước lạnh tạt vào đã tỉnh táo được một chút.

Anh nhanh chóng nói với Thẩm Hạ Lan: “Em mau trở về tìm Hàn Hi Thần đi.”
“Vậy còn anh?”
Thẩm Hạ Lan không yên lòng về Diệp Ân Tuấn.

Ánh mắt của Diệp Ân Tuấn lạnh lẽo nhìn vào chỗ mà bóng đen đã biến mất: “Anh muốn bắt cái tên quỷ này.”
“Không được, anh phải trở về cùng với em, anh ở lại đây quá nguy hiểm!”
Thẩm Hạ Lan không đồng ý, thậm chí không để ý đến sự phản đối của Diệp Ân Tuấn mà kéo mạnh anh đi cùng.

Vốn dĩ Diệp Ân Tuấn còn muốn tranh thủ một chút, nhưng mà nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của Thẩm Hạ Lan, anh lại mềm lòng.


Anh trở tay qua nắm tay của Thẩm Hạ Lan, nhưng mà vẫn quay đầu lại nhìn thoáng qua.

Ở bên cạnh hồ nước mọc đầy cỏ, độ cao của ngọn cỏ có thể cao bằng người, muốn giấu mấy người không phải là vấn đề.

Diệp Ân Tuấn yên lặng nhớ kỹ tất cả, sau đó dẫn Thẩm Hạ Lan trở về phòng.

Hàn Hi Thần nhìn thấy bọn họ trở về, cười nói: “Đi dạo nhanh như thế hả?”
“Hình như là Ân Tuấn bị trúng bột phấn gì rồi.”
Giọng điệu của Thẩm Hạ Lan rất gấp gáp, Hàn Hi Thần cũng lập tức khẩn trương theo.

“Có chuyện gì vậy?”
“Hồ chứa nước ở phía sau có người.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn làm con ngươi của Hàn Hi Thần thít chặt lại.


“Hai người đi ra hồ chứa nước ở phía sau?”
“Đúng vậy, ban đầu dự định đến đó ngồi một lúc, ở bên kia tương đối yên tĩnh, không nghĩ tới là thiếu chút nữa lại xảy ra chuyện?”
Diệp Ân Tuấn cũng không giấu giếm.

Hàn Hi Thần vội vàng tìm bác sĩ tới.

Bác sĩ kiểm tra cho Diệp Ân Tuấn, sau khi tra ra là một loại hương liệu làm cho người ta tạm thời hôn mê, không có tổn thương quá lớn với sức khỏe.

Chỉ là để cho người khác hôn mê mất đi năng lực hành động mà thôi.

Thẩm Hạ Lan nhớ đến cảnh tượng lúc đó, nếu như Diệp Ân Tuấn bị choáng đầu ngất xỉu, sau đó rơi vào trong hồ chứa nước, vậy thì chẳng phải những con cá điện đó sẽ ăn Diệp Ân Tuấn hả?
Nghĩ đến đây, Thẩm Hạ Lan liền run rẩy cả người.

Sau khi bác sĩ xử lý thuốc mê cho Diệp Ân Tuấn xong thì liền đi khỏi.

Bởi vì bị dính thuốc mê, thân thể Diệp Ân Tuấn có hơi bất lực, chỉ có thể ngồi dựa vào ghế sa lông.

Nhìn ánh mắt lo lắng của Thẩm Hạ Lan, anh cười nói: “Không có gì đâu, chẳng phải là anh vẫn còn khỏe à.”.

 
Chương 2324: 2324: Chương 2321





“Nếu như lúc nãy không phải em kéo anh, anh dự định đi tìm chết hả.”
Nhớ tới lúc nãy, Diệp Ân Tuấn lại muốn ở lại, Thẩm Hạ Lan liền tức giận.

Diệp Ân Tuấn thấy vợ nổi giận, vội vàng nói: “Không phải là do anh nghĩ mình không sao đó à?”
“Anh cho rằng hả? Anh cho rằng có tác dụng không? Diệp Ân Tuấn, em nói cho anh biết, nếu như sau này anh còn dám không để ý bản thân mình như vậy, em sẽ, em sẽ không thèm để ý tới anh nữa?”
Nói tóm lại, vẫn là do Thẩm Hạ Lan không thể nói mấy lời tàn nhẫn.

Lúc đầu Hàn Hi Thần muốn nói gì đó, bây giờ lại bị đốt cẩu lương đầy miệng, không khỏi buồn bực.

“Anh nói hai vợ chồng chứ, chú ý một chút đi.”
Diệp Ân Tuấn lại trực tiếp không thèm để mắt đến sự bất mãn của anh ta, thấp giọng hỏi: “Những con cá điện đó là có chuyện gì vậy?”
Ánh mắt của Hàn Hi Thần trở nên âm trầm.

“Cái đó là của Phương Nghị nuôi dùng để đối phó với thủ hạ không nghe lời, một khi ai đó phạm sai lầm thì sẽ bị ném vào trong, sau khi điện giật chết thì vớt lên ném ra sau núi cho chó ăn, ở bên kia còn có mấy con chó sói lớn nữa kìa.”

Thẩm Hạ Lan hoàn toàn kinh ngạc.

Cô đã tưởng tượng ra rất nhiều mặt tối của con người, nhưng mà lại phát hiện mình không thể tưởng tượng được sự ác độc của Phương Nghị.

Lòng bàn tay của cô tuôn cả mồ hôi.

May mắn là Phương Nghị đã bị trận pháp của Dao Lạc khống chế, nếu không thì thật sự là tai họa của nhân gian.

Lông mày của Diệp Ân Tuấn cũng nhíu lại, không biết là đang suy nghĩ cái gì.

“Lúc nào sẽ đi tìm Phương Nghị?”
“Một lát nữa đi, để Dao Lạc chuẩn bị, với lại bây giờ sức khỏe của cậu cũng cần phải khôi phục, bao lâu chúng tôi cũng có thể chờ được, cũng không thiếu chút thời gian lúc này mà phải không?”
Ban đầu Hàn Hi Thần đã chuẩn bị xong rồi, bây giờ Diệp Ân Tuấn lại bị trúng thuốc mê, cần mười mấy đến hai mươi phút mới khôi phục lại, đương nhiên anh ta sẽ nói như thế.


Diệp Ân Tuấn cũng không nói gì nữa.

Thẩm Hạ Lan nhớ đến bóng đen đó, cô không khỏi lo lắng: “Bóng đen ở bên đó là người của Phương Nghị hả?”
“Có lẽ là vậy, anh vẫn còn chưa bắt được.”
Đây cũng là chỗ mà Hàn Hi Thần đang phiền muộn.

Thủ đoạn đẫm máu của anh ta chỉ có thể khống chế một vài thế lực ở bên ngoài, về phần những người nằm ở phía trung tâm, trước mắt anh ta chưa tiếp xúc nhiều.

Thẩm Hạ Lan lại lo lắng: “Nếu như không bắt được, sao mọi người lại dám ở đây vậy? Nếu như mấy người đó lại đến uy hiếp Dao Lạc thì phải làm sao bây giờ? Bây giờ cô ấy yếu ớt như thế, căn bản không có sức chống chọi.”
Nhìn thấy Thẩm Hạ Lan lo lắng cho Dao Lạc như thế, khóe môi của Hàn Hi Thần hơi cong lên.

“Yên tâm đi, anh không sợ bọn họ đến đây, chỉ sợ là bọn họ không đến.”.

ngôn tình hài
Nghe thấy Hàn Hi Thần nói như vậy, lại nhìn thấy dáng vẻ tràn đầy tự tin của anh ta, Thẩm Hạ Lan liền biết Hàn Hi Thần đã chuẩn bị đầy đủ hết rồi.

Nghĩ như vậy, Thẩm Hạ Lan không còn lời nào để nói nữa..

 
Chương 2325: 2325: Chương 2322





Trong khoảng thời gian chờ đợi, Diệp Ân Tuấn nắm chặt tay của Thẩm Hạ Lan, mặc dù là nhắm mắt nhưng mà trong lòng lại đang suy nghĩ.

Rốt cuộc là bóng đen lúc nãy muốn làm cái gì?
Muốn ra tay với anh và Thẩm Hạ Lan hả?
Hay là còn có mục đích khác?
Diệp Ân Tuấn nghĩ mãi mà không hiểu.

Mặc dù Thẩm Hạ Lan không suy nghĩ gì, nhưng mà nhìn thấy bộ dạng yếu ớt hiện tại của Diệp Ân Tuấn, trong lòng vẫn cảm thấy tồi tệ.

Nếu như lúc nãy mình không kéo Diệp Ân Tuấn qua đó, có phải là bây giờ sẽ không như thế này rồi không?
Dường như là Diệp Ân Tuấn biết Thẩm Hạ Lan đang suy nghĩ cái gì, anh thấp giọng nói: “Chúng ta không thể dự đoán được sự gian xảo của Phương Nghị, đã nhiều năm như thế, ông ta có thể mạo danh thay thế thân phận của người khác mà không để cho người ta phát hiện, có thể thấy được thủ đoạn của ông ta không tầm thường, nếu như một lát nữa đi vào trong trận pháp gặp Phương Nghị, em đi theo phía sau anh, đừng có đi lên đằng trước, có biết chưa?”
Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu.


“Em biết rồi, anh vẫn nên điều dưỡng tốt sức khỏe của mình đi.”
Hàn Hi Thần gọi người mang một chén trà sâm lên cho Diệp Ân Tuấn uống.

“Đây là trà bổ khí, có thể để cậu tốt hơn một chút.”
Diệp Ân Tuấn cũng không khách khí, trực tiếp uống vào.

Nửa tiếng đồng hồ sau, thể lực của Diệp Ân Tuấn đã khôi phục, mà Dao Lạc cũng đã chuẩn bị xong, mặc dù nhiệt độ ở bên ngoài không thấp, nhưng mà Dao Lạc vẫn ăn mặc đầy đủ, Hàn Hi Thần thấy như vậy thì có chút buồn cười.

“Em bây giờ giống như là một con chim cánh cụt vậy đó.”
“Ghét bỏ em hả?”
Dao Lạc liếc nhìn Hàn Hi Thần, vô cùng hấp dẫn.

Có lẽ là bởi vì nút thắt đã được gỡ bỏ, hiện tại Dao Lạc đối với Hàn Hi Thần là phản ứng bình thường của một người phụ nữ đối diện với người mà mình thương, biểu cảm hờn dỗi ấy giống như móng tay mèo cào cào làm lòng Hàn Hi Thần thấy ngứa ngáy, khó chịu, lại chỉ có thể nhẫn nhịn.


Anh ta thật sự rất khó khăn.

Thẩm Hạ Lan gật đầu, cười nói với Dao Lạc: “Vất vả cho cô rồi.”
“Không vất vả đâu, nếu như không có cô, tôi cũng không biết bây giờ mình hối hận như thế nào.”
Lần đầu tiên Dao Lạc nở một nụ cười từ tận đáy lòng.

Nhìn nụ cười của cô ta, Thẩm Hạ Lan phát hiện thật ra Dao Lạc rất xinh đẹp, nhất là lúc cười lên lại càng đẹp hơn.

Diệp Ân Tuấn nắm tay Thẩm Hạ Lan, Dao Lạc thì được Hàn Hi Thần ôm công chúa đi ra ngoài.

Ở bên ngoài đã có xe đậu sẵn.

Sau khi bốn người lên xe, Diệp Ân Tuấn lái xe, Thẩm Hạ Lan ngồi trên ghế lái phụ, Hàn Hi Thần thì ôm Dao Lạc ngồi ở hàng ghế đằng sau xe, liền chạy ra ngoài.

Dưới sự dẫn dắt của Dao Lạc, chiếc xe chạy thẳng đến hang động ở phía sau Bạch Thuỷ trại.

Đến lúc này, Thẩm Hạ Lan mới hiểu ra là Dao Lạc nhốt Phương Nghị ở đây..

 
Chương 2326: 2326: Chương 2323





Người ta nói dưới đèn thì tối có lẽ chính là như vậy, ai cũng không nghĩ tới Dao Lạc lại nhốt Phương Nghị trong Bạch Thủy Trại.

Rõ ràng Diệp Ân Tuấn cũng có chút kinh ngạc, nhưng lập tức khôi phục bình thường.

Hàn Hi Thần ôm Dao Lạc ra, Thẩm Hạ Lan cũng cùng Diệp Ân Tuấn xuống xe.

“Chính là nơi này.”
Dao Lạc chỉ vào một chỗ, Hàn Hi Thần liền ôm cô ấy qua.

.

Chap mới luôn có tại { T RUMtгuyeЛ.V И }
Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan theo ngay phía sau.


Thân thể Dao Lạc vẫn còn yếu ớt, nhưng sắc mặt có chút trầm trọng.

Cô ấy sẽ không để Phương Nghị chết đơn giản dễ dàng như thế, hiện tại cũng không thể nói là tâm trạng thế nào, đủ loại phức tạp chất chứa trong lòng, suy nghĩ cô ấy hỗn loạn bước tới, sắc mặt lại bỗng trầm xuống.

“Tiêu rồi.”
“Sao vậy?”
Hàn Hi Thần nghe thấy giọng nói của Dao Lạc thì bỗng khựng lại.

Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn lại bước nhanh tới.

Khắp nơi trước mặt đều là vết máu, giống như hiện trường giết hại, ngập tràn mùi máu tanh, thậm chí có giọt máu còn chưa khô, trên mặt đất còn có mảnh vụn quần áo, như bị thứ gì đó kéo rách, nhưng lại không thấy bóng dáng Phương Nghị đâu.

“Sao lại như vậy? Hắn đâu? Phương Nghị đâu?”
Dao Lạc lập tức kích động.


Cô như nổi điên đẩy Hàn Hi Thần ra tìm kiếm khắp nơi, đáng tiếc, lại không thấy bất kỳ tung tích nào của Phương Nghị.

“Lạc Lạc, Dao Lạc.”
Hàn Hi Thần sợ Dao Lạc xuất hiện vấn đề gì, vội bước tới.

Diệp Ân Tuấn lại lấy chiếc bình nhỏ trong túi ra, dùng tăm bông lấy máu còn chưa khô.

Thẩm Hạ Lan đã đoán được gì đó, nhìn dáng vẻ Dao Lạc nổi điên, cô không hiểu hỏi: “Phương Nghị chạy trốn rồi sao?”
“Nhìn tình hình thì là vậy.”
Tình huống thế này không ai nghĩ sẽ xảy ra, nhưng thật sự đã xảy ra rồi thì cũng không thể trách bất kỳ ai, dù sao Phương Nghị cũng nổi tiếng khó chơi và gian xảo.

Thẩm Hạ Lan nghi hoặc hỏi: “Dao Lạc không phải biết trận pháp sao? Đã vậy, sao Phương Nghị trốn được?”
Con ngươi Diệp Ân Tuấn trầm đi, thấp giọng nói: “Anh nghĩ bên cạnh Phương Nghị hẳn không chỉ có một mình Dao Lạc biết trận pháp, ông ta hẳn là được cứu đi rồi, huống chi lúc Dao Lạc bố trận thì đã mang thai, điều kiện thân thể có chút yếu ớt, sẽ có ảnh hưởng tới bố trận.”
Nghe giải thích thế này, Thẩm Hạ Lan liền hiểu.

Dao Lạc có huyết hải thâm thù với Phương Nghị, nhưng Phương Nghị có thể giữ lại mạng cô ấy thì chắc chắn có thủ đoạn khác để khống chế cô ấy, cũng nhất định để mình có một ngày không chịu thiệt trong tay Dao Lạc, đây là chỗ gian xảo của Phương Nghị, cũng xem như cách tự bảo vệ mình, đáng tiếc, trước đó bọn họ không ai nghĩ tới điểm này.

Nhìn lại Dao Lạc, bị thù hận che mờ đôi mắt, hận không thể băm nát Phương Nghị thành trăm mảnh, vốn cho rằng bản thân dựa vào trận pháp tổ truyền thì có thể hành chết Phương Nghị, nhưng lại vì mang thai, điều kiện thân thể khiếm khuyết mà để Phương Nghị có cơ hội trốn thoát, lúc này đây, Dao Lạc sợ là chịu kích thích không ít..

 
Chương 2327: 2327: Chương 2324





Thẩm Hạ Lan thở dài, ít nhiều cũng có chút đau lòng Dao Lạc.

Diệp Ân Tuấn lấy máu xong, bỏ vào bình, lúc này mới ôm vai Thẩm Hạ Lan, khẽ nói: “Yên tâm đi, có Hàn Hi Thần ở đây, Dao Lạc sẽ không có việc gì.”
“Phương Nghị sẽ trốn đến đâu chứ?”
Thẩm Hạ Lan cau chặt mày.

Để bắt Phương Nghị, ban đầu họ hành động bất ngờ, bây giờ ông ta chạy trốn, vậy chính là đánh cỏ động rắn, muốn bắt ông ta nữa rất khó.

Huống chi Hàn Hi Thần hiện tại còn chưa hoàn toàn khống chế thế lực của Phương Nghị, ông ta trốn rồi sẽ đem lại nguy hiểm và uy hiếp cho anh ta.

Rõ ràng Diệp Ân Tuấn cũng nghĩ tới điểm này.

“Anh nghĩ Hàn Hi Thần hẳn có chiêu sau, nếu không, cũng không sao, anh phái người tới bảo vệ họ.”
“Ừ.”
Lúc hai người nói chuyện, Hàn Hi Thần đã đuổi kịp Dao Lạc.

Cảm xúc Dao Lạc có chút suy sụp.


“Tại sao lại như vậy? Sao ông ta có thể phá mở trận pháp của em? Không thể nào! Sẽ không!”
“Dao Lạc, em bình tĩnh một chút nghe anh nói.”
Hàn Hi Thần ôm chặt bờ vai Dao Lạc khẽ lắc, mặt lướt qua đau lòng.

“Không trách em, thân thể em lúc đó có lẽ ảnh hưởng tới bố trận.”
Chuyện Diệp Ân Tuấn có thể đoán được, Hàn Hi Thần đương nhiên cũng đoán được.

Dao Lạc khẽ sững sốt, lập tức khóc nói: “Là em, là em sai, em quá tự cho là đúng, em cho rằng mình có thể hành hạ giết chết ông ta.

Là em thả Phương Nghị đi, là em!”
“Không phải em, dù không có em, cũng sẽ có người khác đến cứu ông ta đi.

Ông ta có nhiều thuộc hạ năng nhân dị sĩ như vậy, không phải một mình em có thể đối chọi.

Dao Lạc, đừng tự trách, mọi người không trách em.”
“Nhưng em hận chính mình! Là em quá tự đại.


Em biết điều kiện thân thể mình không cho phép, nhưng em nghĩ ông ta chỉ là người bình thường, trận pháp nhà họ Lâm chúng em dù là thân thể em khiếm khuyết cũng sẽ trói được ông ta, dù sao em cũng không nghĩ tới để ông ta chết sớm như vậy.

Là em đánh giá bản thân mình quá cao, cũng đánh giá ông ta quá thấp.

Là em cho ông ta cơ hội chạy trốn! Là em!”
Dao Lạc tự trách muốn chết.

Hàn Hi Thần ôm cô, thấp giọng nói: “Dù là lỗi của em thì thế nào? Anh gánh cho em.

Yên tâm đi, anh sẽ tận tay bắt ông ta về để em hành hình, tin anh.”
Giọng anh mang theo sự kiên nghị, khiến Dao Lạc bất giác yên tĩnh lại.

Cô biết Hàn Hi Thần nói được đương nhiên sẽ làm được, đồng thời, cô cũng nghĩ tới một vấn đề.

Phương Nghị đã trốn rồi, vậy Hàn Hi Thần sẽ nguy hiểm.

Anh tranh thủ lúc Phương Nghị không có mặt cướp đi nhiều thế lực của ông ta như vậy, Phương Nghị một khi phản ứng lại, với mức độ ác độc của ông ta, tuyệt đối sẽ giết Hàn Hi Thần.

“Máu! Mau lấy mẫu máu làm giám định cha con.”
Dao Lạc còn nhớ chuyện này.

Hàn Hi Thần khẽ nói: “Diệp Ân Tuấn đã làm xong rồi, nghe lời, chúng ta về trước.”.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top